Trong thiên lao âm u , Quân Thiên Phách vẻ mặt âm trầm , nhìn nữ tử cơ hồ đã thành huyết nhân .
Giao ra giải dược !
Tình huống của nữ tử lúc này không thể dùng chữ “ thảm “ mà có thể sáng tỏ . Một thân xiêm y hoàn toàn biến thành màu hồng sắc , trên mái tóc dài tán loạn cũng đã bắt đầu có máu đọng lại thành một đoàn . Thân thể ngã trên mặt đất , ánh mắt tiều tụy , kiệt quệ không thôi .
Nhưng nàng vẫn duy trì ánh mắt trống rỗng , lạnh lùng nhìn lên Quân Thiên Phách cao cao tại thượng . Quật cường không nói một lời nào .
Đợi một lúc lâu , thấy nữ tử vẫn như cũ không nói gì , Quân Thiên Phách không khỏi nhíu mày .
Tung hoanh sa trường hơn mười năm , có dạng khớp xương ương nghạnh nào chưa từng gặp qua ? Nhưng cốt khí của nữ tử này cũng khiến tâm lý hắn không khỏi âm thầm than thở . Chỉ sợ , rất nhiều nam tử xa xa cũng không bằng nàng . Đáng tiếc , nàng đã dụng độc làm bị thương con trai duy nhất của mình ! Nghĩ đến Quân Vũ Hiên , Quân Thiên Phách không khỏi cau mày .Nói ra , không phải hắn không thích Quân Vũ Hiên . Nếu không , hôm nay hắn đã không phải ở chốn thiên lao này . Sở tác mà Quân Vũ Hiên gây nên đích thực làm hắn thất vọng . Nhìn lại bộ dạng của Quân Vũ Hiên lúc trước quả thật quá mức phóng túng .
Trầm mặc một lúc lâu , đang lúc Quân Thiên Phách chuẩn bị bức vấn lại , một người mặc trang phục gia phó vội vã chạy đến .
- Vương gia , phu nhân lệnh cho tiểu nhân đến đây gọi ngài , thiếu gia đã tỉnh . – Người kia cung kính nói .
- Không có khả năng !
Quân Thiên Phách chưa kịp nói chuyện , nữ tử vốn đang nằm dưới đất nghe vậy đột nhiên kinh hô một tiếng , vẻ mặt khiếp sợ .
Quân Thiên Phách cau mày liếc nàng , quay đầu hướng vị gia phó kia hỏi : “ Chính là vị Mạc tiên sinh kia tìm ra thuốc giải sao ? “
Gia phó cung kính đáp : “ Thưa không phải . Nghe Mạc tiên sinh kia nói , tựa hồ là thiếu gia tự tỉnh lại . Mà độc tố trong người thiếu gia cũng tự nhiên biến mất . Mạc tiên sinh cũng rất nghi hoặc . “
Quân Thiên Phách có chút nhíu mày , suy nghĩ một lúc nói : “ Được rồi , chúng ta hồi phủ . Tào Cần . “
Tào công công đang đứng hầu tại cửa thiên lao nghe được , vội vã chạy tới , cung thanh nói : “ Vương gia có gì phân phó ? “
Quân Thiên Phách nhìn qua vẻ mặt ngốc trệ , không dám tin của nữ tử , nói : “ Mệnh của nàng đã yếu lắm rồi . Gọi một người tới trông chừng nơi này , không có lệnh của ta , không được áp dụng tư hình . “
Tào công công lĩnh mệnh nói : “ Vuong gia yên tâm , nô tài sẽ làm tốt.
Quân Thiên Phách gật đầu nhìn lại vẻ mặt ngốc trệ của nữ tử , xoay người đi ra ngoài.
Mà trung niên Thiên Diệp chỉ lạnh lùng , không nói một lời nào , cũng có chút tiếc hận nhìn thoáng qua vị nữ tử kia . Lắc đầu , xoay người theo Quân Thiên Phách đi ra ngoài .
Tào Cần Tào công công đợi đến lúc Quân Thiên Phách cất bước đi rồi , lại nhớ tới công việc trong thiên lao giải quyết một phen , lúc này mới hồi cung .
Tiêu Dao vương phủ , Quân Lâm các nội .
Lúc này trong các , ngoại trừ Quân Vũ Hiên cùng với nha hoàn Uyển Nhi ở ngoài , còn có mẫu thân của Quân Vũ Hiên là Lâm Thanh Uyển , phụ thân Quân Thiên Phách , cùng với vị trung niên lạnh lùng Thiên Diệp và y giả Mạc tiên sinh .
Quân Thiên Phách trầm ngâm một lúc lâu , mới hỏi Quân Vũ Hiên : “ Hiên nhi, lúc này ngươi có cảm thấy không khỏe không?”
Quân Vũ Hiên nghe vậy , lắc đầu nói: “ Hết thảy đều khỏe mạnh , cũng không có cảm thấy không khỏe . “
Quân Thiên Phách nghe vậy nhíu mày , lại chuyển sang nha hoàn Uyển Nhi hỏi : “ Hôm nay có người khả nghi nào tới không ? “
Uyển Nhi lắc đầu , cung thanh nói : “ Hồi Vương gia , hôm nay nô tỳ vẫn canh giữ ở bên cạnh thiếu gia . Trừ phu nhân cùng Mạc tiên sinh , không có người nào khác . “
Quân Thiên Phách lại càng nghi hoặc thêm , không khỏi cau mày nói : “ Thật kỳ quái . Việc giải độc của Hiên nhi giải thích như thế nào đây ? “
Quân Vũ Hiên tự nhiên là biết giải thích việc giải độc của mình . Nhắc tới độc dược “ Đoạt thần “ , không hổ là một trong “ Thiên hạ thất độc “ . Tác dụng của nó cũng không phải là lên cơ thể , mà lên linh hồn . Thí tưởng , một người mà linh hồn bị trúng độc , người đó còn có thể tỉnh lại sao ? Nhưng bởi vì năng lượng linh hồn của “ Vân Dật “ kia cường đại dị thường , mà tại trước đó , không gian năng lượng lại rèn luyện thân thể Quân Vũ Hiên một phen , nếu không chỉ sợ là vĩnh viễn cũng chẳng thể nào mà tỉnh lại được .
Nhưng Quân Vũ Hiên cũng sẽ không lấy cái thân phận “ Xuyên qua giả “ nói cho Quân Thiên Phách nghe . Bất luận kẻ nào cũng có một cái bí mật , không phải sao ?
Quân Thiên Phách suy nghĩ một lúc lâu , nhưng vẫn như cũ tìm không được vấn đề mấu chốt , không khỏi càng cau mày sâu thêm .
Lâm Thanh Uyển cười cười , nói : “ Tốt lắm , đoán không ra cũng không sao cả . Dù sao hôm nay Hiên nhi cũng không việc gì nữa , về phần tại sao , cũng không cần phải truy tìm nhiều nữa làm gì . “
Mạc tiên sinh nghe vậy cũng cười , nói : “ Đúng vậy vương gia . Thế tử hôm nay vô sự là tốt nhất rồi . “
Quân Thiên Phách suy nghĩ cả nửa ngày cũng muốn buông bỏ , nghe vậy cũng không chấp nhất nữa , gật đầu nói : “ Được rồi . Bất kể là thế nào , đa tạ Mạc tiên sinh đã chiếu cố Hiên nhi . Sẽ như lời hứa lúc trước cấp chẩn kim cho ngài . “
Mạc tiên sinh cũng lắc đầu , cười nói : “ Hôm nay phu nhân đã cấp cho thảo dân rất nhiều chẩn kim rồi . Thảo dân vô năng , không cách nào giải độc cho thế tử nhưng lại được phu nhân ban tặng chẩn kim đã là không đúng rồi . Giờ còn có tư cách gì bàn về chẩn kim ? Vương gia xin hãy thu lại đi . “
Quân Thiên Phách nghe vậy lạnh nhạt cười , cũng không chấp nhất .
Sauk hi nói chuyện một hồi , Lâm Thanh Uyển đứng lên .
- Tốt lắm , Hiên nhi vừa mới tingr , thân thể còn có chút không khỏe , tạm thời nghỉ ngơi đi . Chúng ta cũng rời đi thôi .
-
- Quân Thiên Phách vuốt cằm , nói : “ Không sai . Hiên nhi , con nghỉ ngơi cho tốt đi , khi nào thân thể cảm thấy khỏe hẳn hãy đến tìm ta . “
-
- Quân Vũ Hiên nghe vậy gật đầu nói : “ Vâng phụ thân . Phụ thân , mẫu thân đi thong thả . “
-
- Quân Thiên Phách kỳ quái nhìn Quân Vũ Hiên một trận , lúc này mới cũng Lâm Thanh Uyển rời đi .
-
- Trên đường , Quân Thiên Phách kỳ quái nói với Lâm Thanh UYển : “ Quái lạ , chẳng lẽ độc “ Đoạt Thần “ còn có phụ gia hiệuquả , có thể dạy người lễ nghi nữa sao ? “
-
- Lâm Thanh Uyển nghe vậy sửng sốt , nhớ tới biểu hiện hôm nay của Quân VŨ Hiên , ngạc nhiên nói : “ Chàng nói ta mới nghĩ tới . Từ lúc Hiên nhi tỉnh lại , phảng phất như là một người khác vậy . Hành vi cử chỉ , ngôn hành đều không thể nhận ra được . Nếu không phải nó hoàn toàn nhớ kỹ một việc khi còn bé , chỉ sợ ta còn tưởng có ai giả mạo Hiên nhi . “
- Quân Thiên Phách suy nghĩ một chút , lập tức cười nói : “ Nếu vì lần trúng độc này mà Hiên nhi từ nay về sau thay đổi , chỉ sợ phải cảm tạ vị cô nương kia . “
-
- Lâm Thanh Uyển biết Quân Thiên Phách nói là ai , nói tới nàng , sắc mặt Lâm Thanh Uyển không khỏi trầm xuống , nói : “ Hừ ! Nếu không có nàng , Hiên nhi như thế nào lại bị thụ thương ? Ta đã đáp ứng Hiên nhi , đợi Hiên nhi khỏe hẳn , liền giao nàng cho Hiên nhi xử lý . “
-
- Quân Thiên Phách sửng sốt , lập tức quát : “ Hồ đồ ! Vì muốn cứu Hiên nhi , hôm nay ta đi vào thiên lao bức giải dược , đã sử dụng thủ pháp không nên dùng rồi ! Nữ tử kia kiên cường không kém Tu Mi . Chỉ cần Hiên nhi không có việc gì , ta liền phóng thích nàng rời đi . “
-
- Lâm Thanh Uyển lại không chút sợ hãi Quân Thiên Phách quát nhẹ , lãnh đạm nói : “ Hừ ! Ta bất kể là ai ! Ta chỉ biết là , nàng thưởng tổn đến Hiên hi của ta ! Hừ , Hiên nhi coi trọng nàng là phúc phận của nàng . Nếu là nhục thì đã có sao ? Đả thương Hiên nhi , ta sẽ không để cho nàng được tốt đẹp đâu ! “
-
- Quân Thiên Phách không khỏi phẫn nộ quát : “ Chính bởi vì nàng sủng ái nuông chiều hắn quá như thế , mới dưỡng cho hắn thành cái tính cách vô pháp vô thiên như thế ! Nàng đừng nói nữa , ý ta đã quyết ! – Nói xong , cũng không nói thêm với Lâm Thanh UYển câu nào nữa , phất tay áo rời đi trước .
-
- Lâm Thanh Uyển ngây ra , cả nửa ngày sau mới lạnh lùng hừ nói : “ Thả người ? Vậy chàng cứ thả đi . Chàng thả nơi nào , ta bắt lại ở nơi đó ! Hừ , đả thương Hiên nhi của ta , ta như thế nào có thể để cho nàng sống tốt chứ ? “ Nghĩ tới đây , liền bước nhanh chân rời đi .
Quân lâm các nội .
-
- Lúc này chỉ còn lại Quân Vũ Hiên cùng nha hoàn Uyển nhi kia hai người .
-
- Uyển nhi mới vừa vào Quân phủ không bao lâu , ngay từ đầu vẫn đi theo bên người Lâm Thanh Uyển . Tự nhiên đối với những tác quái ngày trước Quân Vũ Hiên gây nên cũng có hiểu rõ . Chỉ không nghĩ tới có ngày mình cư nhiên lại cùng trong một căn phòng với cái tên “ Bại hoại “ kia . Trong lúc nhất thời , chân tay luống cuống không biết phải làm cái gì .
- Mà Quân Vũ Hiên sau khi tỉnh lại ở trên giường , liền suy nghĩ lại một phen , nếu hạ quyết tâm một lần nữa sống lại , hết thảy quá khứ sẽ không hồi tưởng trở lại nữa . Mở mắt ra , nhưng lại chứng kiến một đôi mắt đẹp của Uyển nhi , đang đảo qua đảo lại không biết đang suy nghĩ gì .
-
- Không biết vì sao , Quân Vũ Hiên đối với bề ngoài thanh tú động long người , nhưng lại có chút mơ mơ màng màng của tiểu nha đầu sinh ra hảo cảm . Điều này làm cho Quân Vũ Hiên không khỏi sinh ra một loại cảm giác muốn biết suy nghĩ của nàng .
Vì vậy , Quân Vũ Hiên nhẹ nhàng ho khan một tiếng , qua nhiên hấp dẫn sự chú ý của nha đầu vẫn đang miên man suy nghĩ .
- - Uyển Nhi sao vậy ? Đi , đến đây bóp vai cho thiếu gia nào .
Uyển Nhi nghe vậy đại não “ ông “ một tiếng . “ Xong rồi , xong rồi … Đại bại hoại quả nhiên chú ý đến ta rồi ! Ô ô … Làm sao bây giờ ? … “
Cả nửa ngày sau , Uyển Nhi giống như người bị choáng , không dám nhúc nhích . Quân Vũ Hiên trong lòng cười thầm , song mặt ngoài biểu hiện có chút hờn giận , hơi cau mày nói : “ Uyển nhi ? Như thế nào ? Thiếu gia nói cũng không nghe sao ? “
Uyển Nhi nhất thời bừng tỉnh , lắp bắp nói : “ Không , không có … Thiếu , thiếu gai … “
Run run đi tới bên giường Quân Vũ Hiên , cũng không biết nói như thế nào nữa .
Quân Vũ Hiên chứng kiến Uyển nhi lo lắng phát run , trong bụng cười thầm muốn phát đau . Nhưng mặt ngoài lại nghiêm trang nói : “ Đi lên giường đi ! “
Uyển nhi nghe vậy cơ hồ muốn xỉu tại chỗ , sắc mặt “ xoát “ một cái biến thành tái nhợt . “ Đại … Đại … Đại bại hoại để cho ta lên giường ? Ô ! … Nương a … Người như thế nào lại có thể đưa Uyển Nhi đến Quân phủ a ! Ô ô … “
Quân Vũ Hiên nhìn Uyển Nhi đã rưng rưng nước mắt , không khỏi làm bộ hỏi : “ Làm sao vậy Uyển Nhi ? “
- Không … không có gì …
Uyển Nhi vội vàng lắc đầu . Sau đó hít sâu một hơi , trong lòng không ngừng lầm rầm niệm : “ Chủ thần phù hộ , chủ thần phù hộ ! Đại bại hoại lại bị xỉu đi , đại bại hoại lại bị xỉu đi !... “
-
Sự thật cũng không vì nàng cầu khẩn mà thay đổi . Quân Vũ Hiên vẫn như cũ tò mò nhìn nàng đứng ở bên giường không biết đang suy nghĩ cái gì .
-
- Trong lòng bi ô một tiếng , Uyển Nhi cũng chỉ có thể vẻ mặt đau khổ , cởi hài , bò lên trên sàng .
-
- Bàn chân Uyển Nhi nhỏ nhắn , trắng nõn , bởi vì khẩn trương mà chân run run , cảm giác phi thường đáng yêu .
-
- Mà Quân Vũ Hiên cũng phi thường phối hợp , đợi Uyển Nhi vừa lúc lên trên giường , Quân Vũ Hiên di động xuống dưới , để cho mình đối diện với Uyển Nhi .
-
- Uyển Nhi hô hấp môt hơi , đôi tay nhỏ bé hướng đến đôi vai của Quân Vũ Hiên .
-
- Có lẽ bởi vì khẩn trương , đôi tay Uyển Nhi trong lúc nhất thời có chút không thể khống chế , run rẩy từng trận .
-
- Quân Vũ Hiên cười nói : “ A a , rất khẩn trương sao ? “
-
- Uyển Nhi nghe vậy thân thể chấn động một cái , lắp bắp nói : “ Không … không có … “
-
- Quân Vũ Hiên cười khổ , nói : “ Còn nói không có . Tay ngươi run đến sắp rớt ra rồi kìa . “
-
- Uyển Nhi mặt ửng đỏ , nhưng lại u u mê mê không biêt trả lời nhủ thế nào .
-
- Quân Vũ Hiên đột nhiên thở dài một tiếng , hỏi : “ Các ngươi ở trong nhà rất sợ ta sao ? “
-
- Uyển Nhi sửng sốt , bật ngươi một cái , bối rối nói : “ Không có . Không ai gọi thiếu gia là … Nga , không đúng ! Cả nhà đều sợ thiếu gia … Ách ! Cũng không đúng … Ta … Ô ô … Thiếu gia khi dễ nhân ! “
-
- Quân Vũ Hiên bật cười ha ha , nói : “ A a , tốt lắm . Không đùa ngươi nữa , cần làm cái gì thì làm đi . Ngươi chỉ cần nhớ kỹ , thiếu gia đã thay đổi rồi . Cũng không nên nghĩ như trước nữa . Biết không ? “
-
- Uyển Nhi cái hiểu cái không gật đầu .
-
- Quân Vũ Hiên quay đầu lại nhìn thoáng qua Uyển Nhi còn đang mê hoặc không thôi , không khỏi lắc đầu cười khổ . Nhìn kiểu này , muốn thay đổi hình tượng của Quân Vũ Hiên trong lòng các nàng , cũng không phải một hai ngày công phu là được .
-
- Uyển Nhi cũng không biết tự mình rời đi như thế nào . Chỉ biết vốn tưởng rằng “ đại bại hoại “ khi dễ mình , ai biết hắn nguyên lai là chỉ đùa với mình thôi . Một lúc sau , Uyển Nhi mới lẩm bẩm nói : “ Đại bại hoại … tựa hồ cũng không có xấu như các nàng ấy nói a … “
Thời gian chậm rãi trôi qua . Mà Quân Vũ Hiên đi tới cái thế giới này cũng đã đến gần một cái tinh kỳ thời gian .
Vốn là thân thể Quân Vũ Hiên , hắn tại ngày đó thanh tỉnh đã có thể xem như khỏi hẳn . Nhưng do tình mẫu tử , dưới sự kiên trì nhắc nhở của Lâm Thanh Uyển , Quân Vũ Hiên lại nằm trên giường thêm một cái tinh kỳ nữa .
Hoàn hảo , bởi vì trước đây lực lượng trong cơ thể của “ Quân Vũ Hiên “ quả thật quá yếu . Nếu muốn bằng vào lực lượng bây giờ mà bảo vệ thứ trọng yếu của mình , không nghi ngờ gì người khác sẽ nói là nằm mộng . Vì vậy , trong thời gian một tinh kỳ này , Quân Vũ Hiên bắt đầu tu luyện lại công pháp tu hành một đời của “ Long Dật “ : ‘ Thương Minh Quyết ‘
Nhắc tới Thương Minh Quyết , trên Trái Đất trước kia chính là nhất đẳng công pháp . Tuy bị người trong chán đạo xưng là “ Tà ma ngoại đạo “ , nhưng uy lực tuyệt đối so với Thiếu Lâm “Tẩy tủy dịch cân kinh “ không kém hơn một chút nào . Tốc độ tu hành của nguoiwfsau càng không thể cùng người trước chống đỡ .
Sáng tạo ra nhất thiên công pháp này là một vị tiền bối tuyệt đối là thiên tài ngút trời !
Bất , tu hành Thương Minh Quyết duy nhất có một khuyết điểm mà lại cũng không phải khuyết điểm , đó là phải sát nhập ma đạo . Giết người càng nhiều , sát khí trên người càng nặng , tu hành càng nhanh . Cho nên , trên Trái đất , lại có người gọi Thương Minh Quyết là ‘ Huyết đạo Tu la quyết ‘ hoặc là ‘ Luyện ngục quyết ‘ .
Cũng bởi vì Thương Minh Quyết sát khí quá nặng , uy lực quá lớn , mới bị người trong chán đạo xưng là tà ma ngoại đạo .
Thương Minh Quyết phân ra cửu trọng , kiếp trước của Vân Dật , cũng mới tu hành đến đẹ ngũ trọng . Vân Dật có khi đã nghĩ tới , nếu mình tu hành đến Thương Minh Quyết tầng thứ sáu , chỉ sợ lúc đó chống lại Long Nộ , cũng không nhất định rơi vào hạ phong . Thương Minh Quyết mỗi khi lên thêm nhất trọng cảnh giới , không phải công lực chỉ đơn giản tăng lên thêm một tầng . Mà là cơ hồ trình kỷ hà thức bay lên ! Cao nhất là đệ cửu trọng rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại ? CHỉ sợ cho dù là kiếm đế , cũng không nhất định có thể dễ dàng chiến thắng .
Hôm nay Quân Vũ Hiên tu hành đã đến đệ nhị trọng .
Trước đã nói , tu hành Thương Minh Quyết sát khí càng nặng , tốc độ tu hành càng nhanh . Mà Vân Dật của kiếp trước , tuyệt đối không thẹn với danh xưng “ Tu La “ ! Địch nhân chết trên tay hắn . sợ rằng không có một vạn , cũng có tám ngàn . Cỗ sát khí mãnh liệt hôm nay đã rót vào linh hồn hắn . Tu hành Thương Minh Quyết đệ nhị trọng , không đơn giản giống nhu ăn cơm sao ?
Duy nhất có tiếc nuối chính là , hôm nay Quân Vũ Hiên mặc dù đã đạt tới kiếm hoàng chi cảnh , nhưng lại không có nội lực tương ứng . Khiến cho hắn gã kiếm hoàng , cũng là một cái kiếm hoàng kỹ năng cũng không có thể sử sụng đến .
Với nội lực trước mắt của hắn , nếu bất chấp hậu quả mà nói , có thể sự dụng địa kiếm cảnh vũ kỹ . Chú ý , đây là bất kể hậu quả . Nói cách khác , dùng xong sẽ như thế nào , không ai biết . Mà tương đối sử dụng dễ dàng hơn , chính là nhân kiêm cảnh .
Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng nhân kiếm cảnh phi thường yếu . Sự thật thì , nhân kiếm cảnh đã vượt qua ngự kiếm cảnh cảnh giới .
Kiếm phân ra cửu cảnh : kỹ kiếm cảnh , nghệ kiếm cảnh , ngự kiếm cảnh , ngự kiếm cảnh ( chỗ này bản convert bị trùng , đành để nguyên vậy ) , nhân kiếm cảnh , địa kiếm cảnh , thiên kiếm cảnh , thiên kiếm cảnh , kiếm hoàng cảnh sau đó tiến vào kiếm hoàng cảnh thực sự để ngộ ra kiếm đế cảnh .
Bốn loại kiếm cảnh trước đó , bất quá chỉ là kiếm và nội lực , phối hợp với chiêu thức mà sinh ra sát thương lực mà thôi. Thế gian người luyện kiếm nhiều , nhưng hầu hết chỉ tới được bốn cảnh giới này . Rồi sau đó năm cảnh giới sau , cũng đã thoát ly thật thể kiếm và vật thể công kích , đạt tới cảnh giới mờ ảo : kiếm ý chi cảnh .
Trên lý thuyết , tiến vào ngũ trọng cảnh giới phía sau , có kiếm hay không đã không còn quan trọng . Bởi vì lúc này đã đạt tới một loại tầng cấp tinh thần mới . Nhưng một gã hảo kiếm khách , trên tay vẫn cầm một thanh kiếm .
Vô luận là đối địch cùng phủ , kiếm cùng người tồn tại . Kỳ thật một trong những mục đích , chính là có thể cầm kiếm trong tay mà có thể hiểu được kiếm ý . Mà bình thường kiếm càng mạnh , khả năng lĩnh ngộ kiếm ý càng dễ dàng . Cho nên nói , một thanh thần binh tốt , vô luận là lực công kích hay trợ giúp kiếm chủ , đều phi thường trọng yếu . Như Vân Dật một đời sử dụng chi kiếm Thí Thần , chính là một thanh thần binh thế gian hiếm gặp .
Nghĩ đến Thí Thần , Quân Vũ Hiên không khỏi có chút cảm khái . Có lẽ Thí Thần mới là đồng bọn duy nhất một đời của hắn .
Cho nên không đợi Lâm Thanh Uyển cho phép , Quân Vũ Hiên liền muốn xuất môn . Bởi vì trong tay hắn thiếu mất một thanh kiếm , là một kiếm hoàng , không thể nghi ngờ là một loại châm chọc .
Vì vậy , một đội ngũ gần trăm người dàn đội ngũ dài trước cửa Quân phủ tụi tập …
Quân Vũ Hiên đẩy cửa ra , đột nhiên bị cảnh này đập vào mắt . vốn chính hầu tại cửa không chỗ nào sự sự mà vừa|lại hưng phấn không thôi đích ‘ tùy tùng ’ môn, kiến đại môn mở, mà tự mình hướng tư mộ tưởng đích nhân từ bên trong đi ra. Tất cả đều không khỏi đứng lên vậy quanh lại , sắc mặt hưng phấn đỏ bừng lên hô : “ Thiếu gia ! Thiếu gia ! “ . Thanh âm cực lớn , chỉ sợ toàn phủ có thể nghe thấy .
Làm hại Uyển Nhi ở phía sau Quân Vũ Hiên bị tiếng gào bất thình lình dọa run run . Có chút sợ hãi hướng QUân Vũ Hiên nhích lại gần . Trải qua thời gian ở chung , nàng phát hiện kỳ thật Quân Vũ Hiên cũng không ghê tởm như lời đồn đãi , ngược lại đối với nàng tốt lắm . Ngay từ đầu sự sợ hãi đối với Quân Vũ Hiên , bất tri bất giác đã yếu bớt . Hôm nay Quân Vũ Hiên kỳ thật cũng không định dẫn nàng đi ra ngoài , nhưng cuối cùng bởi vì không kháng được nha đầu kia làm nũng công tới mà phải thỏa hiệp .
Quân Vũ Hiên cau mày suy nghĩ một chút , đã rõ rang chuyện gì xảy ra .
Quân Vũ Hiên chính là đứng đầu hoàng thành tứ phách ! Uy danh như thế nào đây ? Nếu là Quân Vũ Hiên trước kia , mỗi ngày đều ra đường trêu chọc dân nữ , cũng là vừa lộ mặt ra đường tất cả mọi người đã phải nhốn nháo mà bỏ chạy tứ tán .
Vấn đề lúc này chính là quần nhân ở bên người .
Quân Vũ Hiên có thân phận ra sao? Con trai duy nhất của Hạ Hoa quốc Tiêu Dao vương . Hắn ra đường , thanh thế như thế nào có thể nhỏ ? Ít nhất khi xuất môn cũng tuyệt không thể nhỏ . Về phần “ làm việc “ … lưu lại vài người có ý tứ là đủ rồi . Đương nhiên , cũng chĩnh vì nguyên do này , mới cho nữ tử kia một cơ hội .
Vậy những người khác làm sao bây giờ ? Cũng không thể quay về phủ được .
Quân Vũ Hiên đối với thuộc hạ rất tốt , đích thật rất tốt . Hắn thậm chí phóng ngôn nói : “ Coi trọng liễu nhãn tựu thượng ! Hết thảy đã có ta chịu ! “
Nói thật là hay a . Cẩu trượng nhân thế . Có khi chủ nhân rất khiêm và|cùng, nhưng hắn gia đích cẩu cũng rất hung ác. Rất huống chi chủ nhân cân cẩu thị nhất khâu chi hạc đâu|mà|đây|mất|chứ?
Một đoàn nam nhân , trên người mặc quần áo gia đinh Quân phủ . Trên đường cái hoành hành vô kỵ , nhìn thấy nữ tử xinh đẹp liền có một đám người tới đùa bỡn . Thậm chí còn có lúc tại đương tràng làm việc đáng hận . Điều này làm cho mọi người nhìn người Quân phủ như thế nào đây ?
Quân Thiên Phách thì không dám nói . Tiêu Dao vương gia chính thị có danh xưng là ‘ sát thần ‘ . tại đại lục có thể nói hài đồng nghe đến cũng phát khóc . Trừ phi không muốn sống nữa , nếu không ai dám làm loạn ?
Ba vị tỷ tỷ của Quân Vũ Hiên cũng sẽ không có người dị nghị . Dù sao một người ở phương bắc của Khải Tát đế quốc , đã xuất giá rồi . Một người ở trong thành nội có danh vọng cực cao . Một người là hỏa hệ ma pháp thiên tài nổi tiếng của đại lục . Hơn nữa mỗi người đều hoàn mỹ không chút tỳ vết , giống như tiên nữ . Con người đều là muốn theo đuổi sự vật xinh đẹp . Mỹ nữ như thế , tự nhiên cũng sẽ không có sự dị nghị .
Cuối cùng cũng chỉ có Quân Vũ Hiên . Mặc dù có thể nói là khá anh tuấn , nhưng thực lực hoàn toàn không có . Trong quý tộc , đây là tú hoa chẩm đầu ( cậu ấm , chắc vậy ) . Trong bình dân , thì là tên ngu ngốc . Nhưng chính hắn lại mang theo một đám ác ma đi ra ngoài . Thậm chí lấy chỗ dựa cực lớn sau lưng để làm điều xấu . Tiếng xấu , tự nhiên cũng là hắn gây ra .
Nhưng lúc này Quân Vũ Hiên đã không còn là Quân Vũ Hiên trước kia nữa . Hắn không tưởng được sau khi mình đi tới nơi này , sau lưng đích tích lương đã bị nhân trạc đáo nọ|vậy|kia nhi . Mặc dù trước mắt danh tiếng quá xấu , muốn hoàn toàn chuyển biến không phải ngày một ngày hai là được . Nhưng cũng không có thể biến bổn gia lệ không phải ? Hắn là hưởng thụ cuộc sống , không thể cứ như vậy hưởng thụ cả nguyền rủa của nhân gia nữa chứ .
Quân Vũ Hiên có chút cau mày , nhìn thoáng qua đám người đang hưng phấn không thôi ở phía dưới , nói : “ Quân Tam đâu . “
Nói cũng kỳ quái , phía dưới có rất nhiều tạp âm , nhưng không cách nào che dấu âm thanh yếu ớt của hắn , người phía dưới cũng an tĩnh dần xuống . Một người đầu đầy mồ hôi từ trong đám người đi ra , chạy đến trước người Quân vũ Hiên , gật đầu cúi người cười quyến rũ nói : “ Thiếu gia , ngài tìm ta ? “
Quân Vũ Hiên nhìn người này một chút . Người tới ước chừng 30 tuổi , vóc người có chút thấp , bất luận kẻ nào thấy hắn đều nghĩ đến “ Tặc mi thử nhãn “ ( Mày ăn trộm , mắt chuột ) bốn chữ to đùng . Đứng trước vóc người thon dài , khuôn mặt tuấn tú của Quân Vũ Hiên , càng có vẻ hèn mọn .
Quân Vũ Hiên nhíu mày nói : “ Đây là chuyện gì ? “
Quân Tam sửng sốt , tiếp theo cười quyến rũ nói : “ Thiếu gia ngài không phải xuất môn sao ? Thuộc hạ chờ hầu ngài đây .”
Quân Vũ Hiên nghe vậy đã rõ ràng . Tất nhiên là Lâm Thanh Uyển lo Quân Vũ Hiên xuất môn gặp chuyện không may , lúc này mới gọi người thông tri cho Quân Tam chờ người ở đây hầu hắn . Nhưng bây giờ Quân Vũ Hiên tự nhiên sẽ không để cho bọn họ đi theo mình .
Có chút nhíu mày lại , Quân Vũ Hiên thanh âm đề cao hơn một chút , nói : “ Được rồi , các ngươi đứng tại cửa dù để làm gì , cũng đều giải tán đi . “
Một đám người nghe xong thì bắt đầu xôn xao nghị luận . Phải biêt rằng , trước kia Quân Vũ Hiên xuất môn có khi nòa không mang theo bọn họ ? Mấy ngày nay Quân Vũ Hiên trúng độc , gia phó cũng không dám tự mình chạy ra , cũng làm cho bọn họ buồn chán . Hôm nay Quân Vũ Hiên tỉnh , vốn làm cho bọn họ hưng phấn . Tưởng rằng cuộc sống tốt đẹp lại đến nữa rồi . Ai mà tưởng được , cư nhiên không mang theo bọn họ .
Quân Tam cũng buồn bực . Trước kia thiếu gia xuất môn , không phải hắn tìm đến mình , sau đó để mình mang các huynh đệ đi ra ngoài sao ? Quái , một lần bị thương , chả lẽ đầu cũng thành hồ đồ luôn sao ?
Đương nhiên , này chỉ là Quân Tam tự nghĩ trong lòng thôi , cho hắn mười mấy lá gan cũng không dám nói thế trước mặt Quân Vũ Hiên . Chỉ thấy vẻ mặt hắn có chút khó khăn nói : “ Thiếu gia , ngài cũng biết tính tình phu nhân . Người để cho chúng tiểu nhân hầu hạ ngài , nếu ngài không cho … chỉ sợ chúng tiểu nhân không tốt a . “
Quân Vũ Hiên cũng là cười lắc đầu nói : “ Tản ra đi . Mẫu thân nơi nào , tự ta đi nói với người .”
- Chính là … - Thấy Quân Tam còn muốn nói tiếp , mà Quân Vũ Hiên sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống . Nói : “ Như thế nào ? Ta nói không được sao ? “ Nói xong có chút nhíu mày .
Không biết tại sao , khi sắc mặt Quân Vũ Hiên trầm xuống , Quân Tam tự nhiên phát hiện tim mình tựa hồ đập chậm đi một nhịp , run rẩy nói : “ Thiếu , thiếu gia bớt giận .Tiểu , chúng tiểu nhân lui ra ngay ! “ . Nói xong , cũng không đợi Quân Vũ Hiên nói tiếp , liền bối rối hướng về đám người phía dưới hô : “ Đều lui xuống cho ta ! Thiếu gia một mình ra ngoài thanh tĩnh , đều tản đi ! “ sau đó hướng Quân vũ Hiên khom người cáo lui .
Đám hạ nhân kia thấy Quân Tam lui ra , liền cũng tự biết không còn cơ hội được đi ra ngoài . Cũng tự động tản đi . Từ trong đám người truyền ra tiếng nói thầm : “ Thao ! Nhìn cái bộ dáng của người ngu ngốc này ! Lúc đầu nếu không có Quân lão đại đẩy hắn ra , chỉ sợ bây giờ đã chết rồi ! Bây giờ cư nhiên đối với các huynh đệ kiêu ngạo như vậy !” Nhìn bộ dáng , như thể đã quên mất thân phận của mình .
Với công lực của Quân Vũ Hiên lúc này , hắn như thế nào không nghe thấy ? Nhưng muốn hắn phản ứng thế nào đây ? Giết hắn ? Hay là giáo huấn hắn một trận ? “ Không nghĩ tới , Quân Vũ Hiên làm một gã chủ tử cũng chẳng được .Cư nhiên ngay đến cả một gã gia phó cũng coi thường hắn . Hắc, chỉ sợ nọ|vậy|kia thứ thôi hắn một bả, cũng là bởi vì vi phạ ngày sau tự mình đích cuộc sống bất hảo quá mới hơi bị đích đi|sao|không|nghen?"
Nghĩ vậy , bất đắc dĩ lắc đầu . “ Bây giờ cũng không có biện pháp , chỉ đành đi từng bước một vậy . “ Sau đó hướng Uyển Nhi nói : “ Chúng ta đi thôi . “
Một đường đi tới , Quân Vũ Hiên chánh thức cảm giác được mị lực của hoàng thành đế quốc . Trên đường cái người đến người đi , với những chiếc xa thủy mã long ( chả hiểu là cái dạng xe gì nữa ) . Các loại âm thanh khác nhau , những tiếng buôn bán , tiếng cười , tiếng chửi mắng không dứt bên tai . Làm cho người ta có một cảm giác phi thường náo nhiệt .
Bởi vì bên người không có tùy tùng đi theo , mà chính thức thì ra mắt Quân Vũ Hiên có mấy người ? Cho nên cũng không có ai nhận ra thân phận của hắn . Nếu không , chỉ sợ giờ này ở trên đường , những nữ tử mà có chút nữ tính đã phải chạy trốn như điên rồi .
Thưởng thức sự hào hoa của thành nội một lúc , Quân Vũ Hiên liền dắt Uyển Nhi đang phi thường không vui hướng đến tiệm vũ khí lớn nhất thành đi tới .
Ải nhân tộc , dân tộc mà đến cả thiên sứ của Thiên Không chi thành cũng đều công nhận là chuyên gia vũ khí của đại lục . Chỉ cần vũ khí của ải nhân tộc xuất ra , tuyệt đối đáng giá hai chữ “ thượng phẩm “ . Điều này cũng nói lên ải nhân tại cả đại lục địa vị có chút siêu nhiên .
Bởi vì ải nhân tộc cũng không có quốc gia riêng mình , nhưng kỹ thuật tạo vũ khí của bọn họ tại đại lục đích thật là đứng đầu , cho nên , cơ hồ mỗi quốc gia cũng đều mời người trong ải nhân tộc có danh vọng tới đảm nhiệm vũ khí đoán tạo sư của bổn quốc . Mà trong trạng thái không có chiến tranh , bọn họ đều ở tại các vũ khí điếm của các thủ đô công tác . Nói là công tác , thực ra là giam lỏng . Mặc dù nói mỗi ngày đều ăn ngon sống tốt , nhưng thứ tối căn bản là tự do đã mất đi . Không có quốc gia nào chịu nguyện ý để một vũ khí đoán tạo chuyên gia chạy đến trận doanh . Phải biết rằng , sự cường nhược của vũ khí , có đôi khi trực tiếp ảnh hưởng đến thắng bại của chiến tranh .
Mà Quân Vũ Hiên nếu cần kiếm , tự nhiên là cần thứ tốt nhất .
Mới vừa vào đến đường lớn , một hán tử ải nhân đã dễ dàng phát hiện bọn họ .
- - “ Khách nhân ngài hảo , hoan nghênh tới “ Chú kiếm các “ . Ngài cần vũ khí gì ? Ta cam đoan , chúng ta nơi này xuất ra vũ khí , tuyệt đối là vũ khí đứng đầu đại lục . “ Hiển nhiên là thường xuyên tiếp đãi khách nhân , ải nhân hán tử lộ ra nụ cười hào sảng rất thuần thục .
-
- Mà Quân Vũ HIên cũng âm thầm đánh giá vị ải nhân này . Đây là lần đầu tiên Quân Vũ Hiên nhìn thấy ải nhân chính thức . Chỉ thấy hắn cao ước chừng một thước , đầu tóc có chút rối loạn , cái mũi lớn hơn loài người một cấp , từ bộ ngực lộ ra ngoài bộ áo cải thô , có thể thấy bộ lông rậm rạp , có vẻ phi thường hào sảng .
-
- Đợi ải nhân kia giới thiệu một lúc , Quân Vũ Hiên mới mỉm cười nói : “ Xin hỏi , ngươi nơi này có kiếm không ? “
-
- Ải nhân nghe vậy sửng sốt , sau đó ha ha cười to , nói : “ Khách nhân ngài nói thực hay là giỡn . Chúng ta nơi này tên là “ Chú kiếm các “ , ngươi nói chúng ta nơi này có kiếm không ? A a , mời khách nhân đi theo ta , ngài tự mình chọn lựa . “ Nói xong , làm một cái thủ thế mời đi theo .
- Một ải nhân hán tử bề ngoài hào sảng như thế làm công tác này , bất kể người khác cảm giác như thế nào , dù sao Quân Vũ Hiên cũng cảm thấy không được tự nhiên cho lắm . Một đời của hắn không thiếu những lần cùng “ Nghĩa phụ “ đi tới những khu vực cao cấp nhất , nhân viên tiếp đãi của những nơi này , vô luận là hình dạng , vóc người đều là do các nữ nhân trăm năm khó gặp đảm nhiệm .
- Đè xuống chút mất tự nhiên trong lòng , Quân Vũ Hiên mỉm cười hồi lại một cái thủ thế ‘ mời ‘ , ải nhân hán tử liền dẫn Quân Vũ Hiên hai người đi lên , nhưng Uyển Nhi chính là vẻ mặt không vui , theo sau Quân Vũ Hiên đi tới . Dọc đường đi còn bất mãn nói thầm : “ Thiếu gia nói không giữ lời . Nói bồi Uyển Nhi ở bên ngoài chơi . Bây giờ lại chạy tới mua cái gì kiếm ! “
-
- Quân Vũ Hiên tự nhiên nghe rõ ràng , không khỏi cười khổ nói : “ Hảo , hảo , là thiếu gia không đúng . Ngày mai bồi thường Uyển Nhi được không ? “
-
- Uyển Nhi nghe vậy , ánh mắt nhất thời sáng ngời , dịu dàng nói : “ Thiếu gia không cho gạt người ! “
-
- - “ Hảo , hảo … không gạt người , không gạt người . Được rồi chưa ? Nhanh lên một chút nào . “ Quân Vũ Hiên bất đắc dĩ .
- Uyển Nhi không thuận theo hừ hừ vài tiếng , liền vui vẻ hẳn lên . Bây giờ lại bắt đầu tò mò đánh giá bốn phía .
-
- Theo ải nhân hán tử lên lầu hai , nghênh đón bon họ , là một loạt các dạng binh khí , có đến hơn mười giá khác nhau .
Ải nhân hán tử đắc ý nói với Quân Vũ Hiên : “ Khách nhân , ngài cần vũ khí gì , liền ở chỗ này tìm đi ! Ta cam đoan , chỉ cần khách nhân nghĩ tới binh khí nào , tại nơi này của chúng ta cũng có thể tìm được , mà còn là đứng đầu trong số các binh khí loại này . “
Quân Vũ Hiên mỉm cười gật đầu nói : “ Tốt , ngươi đi trước đi . Chúng ta túy xem . “
Ải nhân hán tử nghe vậy gật đầu , xoay người đi xuống .
Quân Vũ Hiên lôi kéo Uyển Nhi hướng bên trong đi đến .
Chỉ thấy hơn mười giá , phân làm mấy chuyên khu . Bên phải chuyên về trường thương , trường mâu , chiến phủ chính là trường binh chuyên khu ; lại có khu chuyên về một loại chủy thủ ; thậm chí còn có ma pháp trượng chuyên khu . Mà nhiều nhất , chính là đao và kiếm .
Nơi này đao so với đao của Địa Cầu dạng thức kém không nhiều , đều là trảm mã đao , đại đao . Nhưng dạng thức kiếm so với Địa Cầu lại bất đồng .
Tất cả kiếm của nơi này đều là kiếm bản rộng . Kiếm có lưỡi rộng ba chỉ , hai bên thân kiếm đều có lưỡi kiếm . Chiều dài so với kiếm mà Quân Vũ Hiên thường sử dụng phải dài hơn đến cả trượng .
Điều này không khỏi làm Quân Vũ Hiên cau mày , “ Nhìn kiểu này , cũng chỉ có thể tự định chế thôi (tạm hiểu là chế tạo theo ý mình ) . “
Vì vậy quay đầu hướng Uyển Nhi hô : “ Uyển Nhi , chúng ta đi xuống dưới đi . “
Vừa lúc đang hiếu kỳ đánh giá bốn hướng , Uyển Nhi nghe vậy quay đầu lại , thấy Quân Vũ Hiên không có mua kiếm , không khỏi hỏi : “ Thiếu gia không mua sao ? “
Quân Vũ Hiên lắc đầu nói : “ Nơi này không có dạng thức mà ta cần . “ Nói xong , liền kéo Uyển Nhi đi xuống dưới lầu .
Uyển Nhi mặc cho Quân Vũ Hiên lôi kéo , nhưng nghi hoặc hỏi : “ Dạng thức ? Ta tại vương phủ thấy ở nơi nào vệ sĩ gác cửa cầm kiếm , đều là loại kiếm này a . “
Quân Vũ Hiên nghe vậy cười cuoiwi , cũng không nói .
Dưới lầu , hán tử ải nhân thấy Quân Vũ Hiên hai người từ trên lầu đi xuống , liền cười nghênh đón , nói : “ Như thế nào khách nhân ? Những binh khí đó có làm hài lòng không ? “
Quân Vũ Hiên lắc đầu , cười nói : “ Không biết các ngươi nơi này có thể định chế binh khí không ? “
Ải nhân sửng sốt nói : “ Như thế nào ? Không có binh khí phù hợp ý nguyện của khách nhân sao ? “
Quân Vũ Hiên cười nói : “ Không nên hiểu lầm , binh khí của các ngươi ở nơi này chất lượng quả thật không gì phải nói . Nhưng không có binh khí ta cần , bởi vậy ta nghĩ tự mình định chế . “
Ải nhân hán tử suy nghĩ một chút , nói : “ Vậy mời khách nhân đi theo ta . “ Nói xong , dẫn hai người Quân Vũ Hiên hướng vào phía trong lầu một đi đến .
.................................................. .................................................. .................................................. ..........................................
Trong rừng cây ngoài thành hoàng thành .
Bốn đạo bóng đen chợt lóe lên trong rừng .
Cầm đầu , dĩ nhiên là trung niên nam tử lạnh lùng trong Tiêu Dao vương phủ , Thiên Diệp . Mà mấy người bọn họ đang mang theo một nữ tử .
Nhẹ nhàng đặt nữ tử xuống , để nàng lên một vị trí an toàn . Nữ tử này dĩ nhiên là một mỹ nữ hiếm thấy , ngũ quan hoàn mỹ tinh sảo , một mái tóc dài màu lam sậm buông sõa như thác nước . Chỉ là nữ tử này tựa hồ thân thể có chút không khỏe , sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt thập phần lạnh lùng .
- “ Tại sao phóng thích ta ra ? “
Nữ tử lạnh lùng hướng Thiên Diệp nói .
Mà Thiên Diệp có chút thương tiếc liếc mắt nhìn nàng , nói : “ Đây là ý của vương gia . “
Nói đến vương gia kia , trong mắt nữ tử hiện lên một tia hận thù , nói : “ Các ngươi hôm nay thả tar a . Ta tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp lấy cái cẩu mạng của Quân Vũ Hiên . “
Thiên Diệp thản nhiên lắc đầu , nói : “ Điều này ta không quản . Ta chỉ chấp hành lệnh của vương gia mà thôi . Bất quá , ta khuyên ngươi hay là quên đi . “
Nữ tử nghe vậy , trong mắt bắn ra tia oán hận cực độ , “ Quên đi ư ? Hừ ! Nói thật dễ dàng . Quân Vũ Hiên cẩu tặc kia làm nhục ta , ta há có thể quên ? Trừ phi hắn vĩnh viễn không ra khỏi cửa , nếu không , ta sẽ không buông tha hắn ! “
Thiên Diệp nhìn kỹ nàng một lúc lâu , thản nhiên nói : “ Tùy ngươi . “ Nói xong , cũng không chào hỏi , xoay người rời đi . Mà hai người đi theo sau , cũng không nói một lời đi theo .
Chỉ trong chốc lát , trong rừng chỉ còn một mình nữ tử .
Nữ tử oán độc nhìn về hướng hoàng thành , ngón tay bóp thật chặt vào lòng bàn tay . Ai có thể nghĩ đến , nàng định tới hoàng thành dạo chơi , cư nhiên gặp phải thảm sự này ? Nghĩ nghĩ , nước mắt rốt cục từ trong đôi mắt đẹp chảy ra .
Xoay người , đang chuẩn bị rời đi .
“ Xoát , xoát , xoát “ Ba tiếng phá phong liên tục truyền đến . Hoa một cái , đã có ba đạo nhân ảnh xuất hiện trước mắt nữ tử .
Nữ tử bị biến hóa thình lình mà kinh hãi , thối lui từng bước , cảnh giác nhìn ba người trước mặt . Chỉ thấy ba người này mặc trang phục màu đen , tuổi tất cả ước chừng 30 , vẻ mặt lạnh lùng .
“ Bắt “
Người nọ liếc mắt nhìn nữ tử , lãnh đạm nói .
Vừa dứt lời , hai người hai bên ‘ xoát ‘ một tiếng , nhanh như điện phi tới .
Nữ tử đáng thương thân thể căn bản còn chưa có hồi phục , làm sao địch lại hai cao thủ ? Cơ hồ không chút phản kháng nào , nữ tử liền bị hai người này bắt giữ .
“ Các ngươi là người phương nào ? Vì sao phải làm khó ta ? “
Nữ tử cũng không bối rối , mà lạnh lùng hỏi . Trong hoàn cảnh hoàn toàn ở thế hạ phong , nữ tử cũng không mất đi phong phạm của mình .
Người kia lạnh lùng nhìn nữ tử cả nữa ngày , trong mắt hiện lên sự tán thưởng khó có thể phát hiện , sau đó lãnh đạm nói : “ Ngươi đi thì sẽ biết . “ Nói rồi , bóng người chớp một cái , liền biến mất .
Hai người đang giữ nữ tử nhìn nhau , thân ảnh chợt lóe lên , trong rừng liền khôi phục sự yên tĩnh …
Ải nhân hán tử dẫn hai người Quân Vũ Hiên vào nội đường lầu một , qua mấy khúc quanh tiến xuống một thông đạo .
Ải nhân hán tử vừa đi vừa nói với hai người Quân Vũ Hiên : “ Một lát nữa xin hai vị hãy giữ yên lặng . Bởi vì trong lúc đoán tạo binh khí , không được quấy rầy . Nếu không binh khí làm ra sẽ không đảm bảo chất lượng .
Quân Vũ Hiên gật đầu . Ải nhân hán tử cũng không nói chuyện cùng hai người nữa , tiếp tục dẫn hai người đi tới .
Đi được ước chừng trăm thước , phỏng chừng đã xuống tới mấy chục thước bên dưới mặt đất , một cỗ nhiệt lưu truyền tới .
Chỉ thấy đây là một cái đoán tạo thất hình bình phương rộng vài trăm thước , mười mấy tên ải nhân đang bận rộn đi tới đi lui . Nói cũng kỳ quái , ngoại trừ những tiếng “ bing bing bàng bàng “ của kim thiết va chạm , cư nhiên không hề có một tiếng nói chuyện nào .
Ải nhân hán tử làm một cái thủ thế im lặng . Sau đó nói khẽ với Quân Vũ Hiên : “ Khách nhân ở đây chờ , ta đi thỉnh đại sư . “ Thấy Quân Vũ Hiên gật đầu , hắn liền xoay người đi vào .
Quân Vũ Hiên cẩn thận quan sát một vòng những ải nhân đang chế tạo vũ khí , không khỏi gật đầu . Thầm nghĩ : “ Không hổ danh là tộc chế tạo nổi tiếng đại lục , quả thật có chút bản lĩnh . “
Chỉ thấy đám ải nhân tráng niên thần sắc chuyên chú tiến hành công tác trong tay . Quân Vũ Hiên đứng chờ người , dĩ nhiên không gây một tia chú ý cho bọn họ .
Bên trong nhiệt độ khá cao , sợ rằng không dưới 40 , 50 độ , Uyển Nhi cũng đã có chút khó chịu . Khuôn mặt xinh xắn đỏ hồng lên , trông càng đáng yêu hơn . Nàng không khỏi kéo kéo tay Quân Vũ Hiên , nói nhỏ : “ Thiếu gia , chỗ này nóng quá a . “
Quân Vũ Hiên quay đầu , nhìn sắc mặt đỏ hồng của khó chịu của Uyển Nhi , lúc này mới phản ứng lại . Với nội lực hiện nay của hắn , đã đạt đến hàn thử bất xâm , dĩ nhiên không cảm thấy khó chịu . Nhưng Uyển Nhi không có công lực cao thâm gì , lại đột nhiên đi từ nơi mát mẻ vào cái lò hơi này , tự nhiên có chút khó chịu .
Mỉm cười , kéo bàn tay nhỏ bé của Uyển Nhi . Một đạo khí tức thanh lương từ cánh tay Uyển Nhi truyền tới .
Uyển Nhi tự nhiên cảm giác được . Ngạc nhiên nhìn Quân Vũ Hiên đang nắm bàn tay nhỏ bé của mình , không biết chuyện gì đang xảy ra .
“ Bây giờ dễ chịu hơn chưa ? “ Quân Vũ Hiên cười hỏi .
Uyển Nhi vạn phần ngạc nhiên thấp giọng hỏi : “ Thiếu gia , này , đây là làm như thế nào a ? Tại sao tay của thiếu gia mát như vậy chứ ? “
Quân Vũ Hiên a a cười cũng không nói .
Uyển Nhi đang định truy vấn , ải nhân hán tử dẫn một người lớn tuổi , bộ dáng như một bậc trưởng giả đi ra . Uyển Nhi cũng biết khi nào thì nên làm gì , nên cũng không hỏi nhiều , chỉ thầm nghĩ : “ Hừ , xú thiếu gia , đợi lát nữa nhi nhất định hỏi cho ra . “ Mà bàn tay nhỏ bé bị Quân Vũ Hiên bắt được lại không nỡ buông ra .
“ Khách nhân , vị này là chú kiếm đại sư của “ Chú kiếm các “ chúng ta Khoa Mông Lâm Tư đại sư . “ Ải nhân hán tử thấp giọng giới thiệu .
Quân Vũ Hiên hướng vị đại sư kia gật đầu , cười nói : “ ngài hảo . “
Khoa Mông Lâm Tư nhìn Quân Vũ Hiên một chút , nói : “ Chính là ngươi muốn định chế vũ khí phải không ? Theo ta đi . “ Nói xong xoay người rời đi .
Ải nhân hán tử có chút mất ý tứ nói với Quân Vũ Hiên : “ Xin lỗi khách nhân , chậm trễ cho ngài rồi . Khoa Mông Lâm Tư đại sư tính tình chính là như vậy , thỉnh ngài không cần để ý . “
Quân Vũ Hiên cười cười lắc đầu nói : “ Vô phương, không sao , chúng ta đi thôi . “
Ải nhân hán tử cũng cười cười , lúc này mới cùng hai người Quân Vũ Hiên đi vào .
Đi vào bên trong một cái thạch thất , Khoa Mông Lâm Tư đã ngồi ở đó chờ . Thấy bọn họ đến , liền mở miệng nói : “ Muốn loại hình binh khí gì , dạng thức , thước tấc , yêu cầu . “
Quân Vũ Hiên cười nói : “ Kiếm . Cán dài nửa thước , lưỡi dài ba thước ba tấc , rộng hai ngón tay , có hai lưỡi kiếm . Yêu cầu chỉ cần sự mềm dẻo , độ mạnh chỉ cần một chút là tốt rồi . “ Quân Vũ Hiên tự nhiên không có hy vọng ở loại địa phương này có thể định chế một thanh thần binh như “ thí thần “ , hắn chỉ cần một thanh kiếm thôi . Về thần binh thì sau này đi kiếm sau cũng được .
Khoa Mông Lâm Tư rất nhanh ghi chép yêu cầu của Quân Vũ Hiên lại . Nhân tiện nói : “ Bảy ngày sau trở lại . “ Nói xong , cũng không để ý tới Quân Vũ Hiên , tiếp tục viết viết lách lách .
Ải nhân hán tử có chút xấu hổ hướng Quân Vũ Hiên cười cười . Nhưng thật ra với Quân Vũ Hiên thì lại không sao cả , cười cười nói với Khoa Mông Lâm Tư nói : “ Nói xong , liền kéo Uyển Nhi đi ra ngoài .
Tại cửa của chú kiếm các , ải nhân hán tử xấu hổ nói với Quân Vũ Hiên : “ Thành thật xin lỗi . Tính tình của đại sư cứ như vậy , xin khách nhân chớ trách . “
Quân Vũ Hiên cười nói : “ Vô phương , Như thế ta rời đi trước , đợi bảy ngày sau quay lại vậy . “
Ải nhân hán tử gật đầu , nói : “ Thứ cho ta không tiễn . “
Quân Vũ Hiên gật đầu , liền dẫn Uyển Nhi rời đi .
Quay lại trên đường , Uyển Nhi nói cái gì cũng không nguyện ý buông tay QUân Vũ Hiên ra . Lúc này khí trời có chút se lạnh , nhưng từ trên tay Quân Vũ Hiên lại truyền nhiệt đến , mà hoàn toàn không hề nóng , rất dễ chịu .
“ Thiếu gia , rốt cuộc là tại sao tay của người tại mát như vậy a ? Nói cho Uyển Nhi đi thôi … “ Uyển Nhi phe phẩy cánh tay Quân Vũ Hiên làm nũng . Trải qua vài ngày tiếp xúc , Uyển nhi phát hiện Quân Vũ Hiên cũng không hư hỏng như trong truyền thuyết , hơn nữa đối đãi với mình còn rất sủng nịch , Uyển Nhi bây giờ đã dám làm nũng với Quân Vũ Hiên .
Quân Vũ Hiên bất đắc dĩ cười nói : “ Hảo hảo , nói cho ngươi là được ? Đừng lắc nữa , còn lắc nữa là tay của ta sẽ đứt ra đó .
Uyển Nhi vừa nghe Quân Vũ Hiên muốn nói cho mình nguyên nhân , đôi mắt to nhất thời càng trừng to hơn , vẻ mặt háo hức chờ nghe .
Nhìn vẻ mặt đáng yêu này của Uyển Nhi , Quân Vũ Hiên lại muốn đùa đùa với nàng , vì vậy thần bí nhìn trái phải một chút , cúi sát vào lỗ tai Uyển Nhi .
Uyển Nhi thấy Quân Vũ Hiên lộ bộ dáng thần thần bí bí , tưởng rằng thiếu gia là muốn nói cho mình bí mật gì . Không khỏi phi thường phối hợp đưa lỗ tai lại gần , vẻ mặt tràn ngập khát vọng của một tiểu cô nương cùng người xẻ chia bí mật .
“ Nguyên nhân … chính là … Bí … mật … “ Quân Vũ Hiên vừa nói xong liền xoay đầu về . Uyển Nhi nghĩ nghĩ cả nửa ngày , lúc này mới phản ứng lại . Không thuận theo vung vẩy tay của Quân Vũ Hiên gắt giọng : “ Không được ! Thiếu gia gạt người ! Thiếu gia gạt người ! “
Quân Vũ Hiên nhìn tư thái một tiểu nữ nhi của Uyển Nhi , không khỏi cười vang . Tùy ý để Uyển Nhi cứ thế lắc lư tay của mình , vẫn cười to không ngừng .
Một đường đi tới , tiếng cười tình lãng của Quân Vũ Hiên cùng với một Uyển Nhi hờn dỗi nũng nịu . Nam tuấn nữ mạo luôn là một tổ hợp phi thường hấp dẫn ánh mắt người đi đường , mọi người ghé mắt nhìn , thấy hai người cười đùa , đều lộ xuất khuôn mặt tươi cười , còn tưởng là đôi tình nhân đang yêu nhau thắm thiết chứ .
Không mất nhiều thời gian , chỉ mất một lúc đã về tới trước cửa vương phủ , Uyển Nhi lúc này cũng không dám làm càn , chỉ là trong lòng tức giận vì bị Quân Vũ Hiên chọc , cứ cảm thấy ngứa ngứa muốn cắn một ngụm . Âm thầm tự nhủ : “ Hừ ! Xú thiếu gia , để cho lát nữa sẽ thu thập ngươi . “ Nhưng cũng không nghĩ tới là ai lúc trước bị Quân Vũ Hiên dọa cho phát khóc lên .
Mới tiến vào đại môn , một người gia phó thấy Quân Vũ Hiên hai người vào cửa , liền tiến lên tiếp đón .
Người kia khom mình nói : “ Thiếu gia , phu nhân sai tiểu nhân ở đây hầu thiếu gia , thỉnh thiếu gia tới gặp phu nhân một chuyến .
Quân Vũ Hiên ngẩn người , nghĩ thầm : “ Chẳng lẽ là vì hôm nay mình cự tuyệt mang theo tùy tùng xuất môn , làm cho nàng mất hứng ? “ Liền quay đầu nói với Uyển Nhi : “ Uyển Nhi , ngươi tự quay về đi a . Ta đi tới gặp mẫu thân một chuyến . “
Uyển Nhi không muốn buông ra , vẫn lôi kéo tay của Quân Vũ Hiên , quyệt miệng nói : “ Vậy thiếu gai người sớm quay lại a . “
Quân Vũ Hiên buồn cười vỗ nhẹ đầu Uyển Nhi , nói : “ Tốt lắm , thiếu gia rất nhanh trở về thôi . “
Uyển Nhi bị Quân Vũ Hiên sủng nịch , le lưỡi rồi chạy đi .
Nhưng để cho người gia phó đứng bên cạnh trợn mắt nhìn . Khi nào lại có nữ tử dám đối với thiếu gia như vậy chứ ? Chỉ sợ cũng chỉ có nữ tử hồng trần mới như vậy thôi .
Quân Vũ Hiên quay đầu nói vị gia phó : “ Chúng ta đi thôi . “
Vị gia phó kia lúc này mới phản ứng lại , cuống quýt nói : “ Thiếu gia mời . “ Nói xong , liền dẫn đường cho Quân Vũ Hiên . Hai người hướng đến biệt viện của Lâm Thanh Uyển đi tới .
Qua thời gian một chén trà nhỏ , hai người đã tới trước cửa Lâm Thanh Uyển biệt viện . Tòa biệt viện này cũng có một cái tên dễ nghe : “ Lạc Uyển Các “
Đi tới trước cửa phòng Lâm Thanh Uyển , gia phó khom người trước Quân Vũ Hiên , nói : “ Thiếu gia , tiểu nhân lui ra trước . “
Quân Vũ Hiên cười gật đầu . Vị gia phó kia khom người xong , lúc này mới lui ra .
Đợi gia phó rời đi , Quân Vũ Hiên mới nhẹ nhàng gõ gõ cửa .
‘ Đông , đông , đông . ‘
“ Ai , người nào đó ? “
Trong phòng Lâm Thanh Uyển truyền đến âm thanh .
Quân Vũ Hiên nói : “ Mẫu thân , người gọi con lại đây có việc gì thế ? “
“ Nga , là Hiên nhi đó a . “ Âm thanh từ trong Lâm Thanh Uyển truyền đến , qua một chút thời gian , cửa đã mở , là người tỳ nữ Thúy Nhi mở cửa phòng .
“ Thiếu gia , phu nhân mời người vào . “
Quân Vũ Hiên gật đầu , bước nhanh vào phòng .
Mới vừa vào phòng , một cỗ u hương nhẹ nhàng lan tỏa , chui vào lỗ mũi Quân Vũ Hiên . Làm cho tinh thần Quân Vũ Hiên nhất thời chấn động .
Chỉ thấy phòng trang điểm cực kỳ đơn giản , vật dụng trong phòng tuy phi thường quý giá , nhưng lại không có chút cảm giác xa hoa nào . Ngược lại rất trang nhã .
Lâm Thanh Uyển ngồi ngay ngắn trên giường , mỉm cười nhìn Quân Vũ Hiên .
Quân Vũ Hiên vài bước đã tới trước mặt Lâm Thanh Uyển , cười nói : “ Mẫu thân gọi con có gì phân phó không ? “
Lâm Thanh Uyển vẫy vẫy tay với Quân Vũ Hiên , nói : “ Lại đây , Hiên nhi , ngồi bên cạnh nương . “
Quân Vũ Hiên vui vẻ đi tới , ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Uyển . Mà Lâm Thanh Uyển rất tự nhiên , nắm bàn tay Quân Vũ Hiên trong tay mình .
“ Được rồi Thúy Nhi , ngươi ra ngoài đi , không có lệnh của ta , không cho ai vào . “ Lâm Thanh Uyển hướng Thúy Nhi nói .
Thúy Nhi gật đầu nói : “ Vâng , phu nhân . “ Sau đó quay người đi ra ngoài .
Lâm Thanh UYển nhìn Thúy Nhi rời đi , lúc này mới quay đầu nhìn Quân Vũ Hiên , nói : “ Hôm nay ngươi xuất môn , ta sai Quân Tam chờ để đi cùng ngươi , ngươi sao không mang theo bọn họ đi cùng ? Nếu xảy ra chuyện gì , ngươi lại để cho vi nương phải lo lắng đến thế nào đây ? “ Ngữ khí đã có chút hờn giận .
Quân Vũ Hiên nghe vậy sửng sốt , thầm nghĩ , quả nhiên không ngoài dự đoán , ngoài mặt thì than nhẹ một tiếng , nói : “ Mẫu thân , người biết không ? Tại hôm bị trúng độc , kỳ thực ý thức của nhi vẫn thanh tỉnh . Dưới tình trạng không thể nào nhúc nhích , nhi đã suy nghĩ rất nhiều , kể những tác quái ngày trước mình gây nên . Đến lúc nhi tỉnh ngộ mới phát hiện , trước kia đã làm không ít điều sai . Mẫu thân cùng phụ thân dạy bảo nhưng con chưa từng nghe qua , làm tổn hại đến Quân gia . Lúc ấy con đã thề , nếu có thể tỉnh lại , nhất định phải hối cải ! Tuyệt không để cho mẫu thân cùng phụ thân vì con mà phải phiền lòng . Đại khái chủ thần đúng là nghe thấy lời thề này của con , lúc này mới dùng đại thần thông phục hồi cho con như cũ . Nếu đã quyết định hối cải , con há lại có thể tiếp tục đả thương người sao ? . “
Lâm Thanh Uyển nghe vậy chấn động , nhìn Quân Vũ Hiên , mất một lúc lâu sau , trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng , cười nói : “ Hiên nhi của ta đích thực trưởng thành rồi ! “
Quân Vũ Hiên nhìn thần sắc của Lâm Thanh Uyển , tâm trạng không khỏi thầm than nói : “ Tên ‘ Quân Vũ Hiên ‘ này đích xác là một tên ngu ngốc ! Đang sống trong hạnh phúc mà không biết hưởng . Hôm nay mình chiếm lấy thân thể của hắn , không thể cứ thế sống như hắn được . Cho họ một người con hoàn toàn mới , là điều duy nhất mà mình có thể làm được . “ Nghĩ đến đây , hắn không khỏi nắm chặt bàn tay của Lâm Thanh Uyển hơn .
Một lát sau , Lâm Thanh Uyển mới tiếp tục nói : “ Nhưng ngươi cũng không thể mang theo tùy tùng a . Việc lần trước , đã để cho vi nương rất lo lắng đó . Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì , ngươi lại làm cho vi nương … “ Nói đến chỗ này , cũng là không nói được .
Quân Vũ Hiên mỉm cười an ủi nói : “ Mẫu thân yên tâm . Trong hoàng thành , chính thức ra mắt con có mấy người ? Người xem con không phải vẫn hảo hảo đó sao ? “
Lâm Thanh Uyển lắc đầu , chăm chú nói : “ Mặc dù lần này không có phát sinh sự tình gì , nhưng khó bảo toàn lần tới cũng không có gì xảy ra . Ngươi ở trong hoàng thành có không ít địch nhân . Trước kia ngươi người đông thế mạnh , không dám trêu chọc
ngươi . Ngươi sau này thường xuyên một mình xuất môn , khó bảo toàn sẽ không gây chú ý a . “
Quân Vũ Hiên nghe vậy , nhất thời cũng không nghĩ ra phải lấy cớ gì . Không lẽ nói mình sau khi tỉnh lại , công lực đột nhiên tăng mạnh lên sao ? Phải biết rằng , Quân Vũ Hiên trước kia , là một gã bất chiết bất khấu , chính là ngu ngốc a .
Lâm Thanh Uyển suy nghĩ một chút , đột nhiên quay đầu kêu : “ Các ngươi ra đi . “
Chỉ thấy ba đạo nhân ảnh màu đen giống như từ trong không khí xuất hiện trong phòng .
" Tiểu thư."
Ba người đồng thời khom mình kêu , sau đó đứng thẳng dậy , không nói một lời nào .
Thật ra từ khi Quân Vũ Hiên bước vào cửa , hắn đã cảm giác được trong phòng có vài cỗ khí tức . Nhưng dưới cảm ứng của hắn , khí tức kia không có ác ý gì , lại nghĩ , mẫu thân cũng không phải là người bình thường , liền không để ý đến nữa .
Lúc này thấy Lâm Thanh Uyển gọi bọn họ ra , Quân Vũ Hiên đã suy đoán ra một chút suy nghĩ của Lâm Thanh Uyển . Chỉ là hắn không rõ , tại sao còn một cỗ khí tức chưa có hiện thân .
Quả nhiên , Lâm Thanh Uyển sau khi lên tiếng , quay đầu nói với Quân Vũ Hiên : “ Sau này để cho ba người này đi theo ngươi đi . Bọn họ mỗi người đều có thực lực vượt qua đại kiếm sư , để cho họ đi theo , nương cũng an tâm . “
Quân Vũ Hiên thấy Lâm Thanh UYển không có giải thích thân phận của ba người , cũng không hỏi nhiều . Nghĩ thầm : “ Bây giờ thực lực của mình lộ ra sẽ khiến người khác đa nghi , vả lại , có ba cái bóng đi theo cũng không khác gì . “ Vì vậy nói : “ Tạ ơn mẫu thân . “
Quân Vũ Hiên hắc hắc cười sờ cái ót , cũng không biết nên nói cái gì .
Qua một hồi , Lâm Thanh Uyển đột nhiên nói : “ Hiên nhi , ngươi có biết hôm nay vi nương gọi ngươi đến vì việc gì không ? “
Quân Vũ Hiên nghe vậy sửng sốt , nghi hoặc nói : “ Không phải bởi vì con hôm nay không để Quân Tam xuất môn cùng hay sao ? “
Lâm Thanh Uyển lắc đầu , lạnh nhạt nói : “ Đưa nàng ta ra . “
Người ở giữa hơi khom mình , thân hình chợt lóe lên , biến mất trong chốc lát . Khi xuất hiện trở lại , bên cạnh hắn đã có thêm một nữ tử .
Khi Quân Vũ Hiên nhìn thâý dung mạo tuyệt mỹ của nữ tử kia , thân hình không khỏi hơi chấn động …