Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 06-05-2008, 08:48 PM
thanhoa thanhoa is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bài gởi: 17
Thá»i gian online: 10 giá» 22 phút 1 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Talking Tiếng Sét Xanh - Judith Mcnaught

ChÆ°Æ¡ng 6




Và suốt ba giá» tiếp theo đó, Lauren đã làm đúng Ä‘iá»u cô đã hứa. Vá»›i má»™t chiến thuật sáng chói nhÆ° Nã Phá luân, cô đã khéo léo gỡ thoát cho Nick được má»™t tá cuá»™c đàm đạo làm ăn. Khi cuá»™c bàn bạc vào sâu, cô nhẹ nhàng làm cho gián Ä‘oạn bằng cách nhắc khéo anh đã hứa Ä‘i lấy thức uống cho cô, Ä‘Æ°a cô Ä‘i dạo, dẫn cô Ä‘i xem vÆ°á»n cảnh, hay bất cứ má»™t trò giải trí nào hiện ra trong trí cô vào lúc đó.
Và Nick để cho cô làm thế, anh quan sát Lauren thành công qua những chiến thuật hiệu quả, vừa thành thật khen ngợi vừa trêu đùa. Vá»›i ly rượu trên tay trái và tay phải ôm ngang vòng eo cuả Lauren, Nick không còn ngượng ngập gì trong việc sá»­ dụng cô nhÆ° má»™t tấm chắn tình nguyện. Và đêm càng vá» khuya, rượu mạnh càng đổ ra nhÆ° suối, các cuá»™c chuyện trò càng nói lá»›n hÆ¡n, tiếng cÆ°á»i càng tức cÆ°á»i hÆ¡n, và các trò đùa càng trở nên tục tÄ©u. Và những ngÆ°á»i đàn ông càng muốn giữ Nick ở lại nhiá»u hÆ¡n.
− Em có thá»±c sá»± cần Ä‘i dạo cho khá»i ê chân không?- Nick há»i vá»›i vẻ chế nhạo khi há» thoát khá»i anh chàng lái du thuyá»n mặt Ä‘á» gay, muốn Nick nói cho biết vá» công ty dầu má» nào đó ở Oklahoma.
Lauren uống từng ngụm ly rượu thứ ba sau bữa ăn tối, ly rượi toa? mùi thÆ¡m Ä‘Æ°á»ng mạch nha và sô-cô-la, và Lauren đã cảm thấy chất rượu có hiệu lá»±c hÆ¡n cô tưởng.
− DÄ© nhiên em không má»i. Chân em khoẻ lắm- cô tuyên bố vui vẻ, quay lại xem sáu ngÆ°á»i to lá»›n đánh đôi quần vợt trên má»™t sân dành cho đánh Ä‘Æ¡n. Má»™t phụ nữ, nghệ sÄ© Ä‘iện ảnh Pháp, làm cho váy đầm tốc lên, để lá»™ cái váy lót bằng ren màu Ä‘en trên hai chân dài cuả bà.
Nick cầm cái ly không cuả Lauren và đặt nó xuống một cái bàn có che dù ở sau lưng anh.
− Chúng mình dạo một vòng xuống bỠbiển đi.
Má»™t cuá»™c tiệc Ä‘ang diá»…n tiến trên má»™t trong những chiếc du thuyá»n đèn sáng trÆ°ng. Hai ngÆ°á»i đứng trên bá», nghe nhạc và tiếng cÆ°á»i đùa, nhìn ánh trằng trải trên mặt hồ. Nick bảo:
− Khiêu vũ với anh đi.
Và Lauren ngoan ngoãn Ä‘i vào vòng tay anh, thích thú hưởng cảm giác mà đôi tay anh lÆ°á»›t nhẹ quanh mình cô. Ãp má vào thá»› vải má»m cuả cái áo vét anh, cô chuyển nhịp cùng anh. Trong thá»i gian giàn nhạc chÆ¡i những bản tình ca, cô nhận biết sá»± rung Ä‘á»™ng thân mật cuả đôi chân anh chuyá»n qua chân mình.
Sáng nay, từ lúc Lauren thức dậy, cô đã trải qua cuá»™c nói chuyện vá»›i ông Weatherby, cuá»™c phá»ng vấn cuả ông Jim Williams, ăn trÆ°a vá»›i Nick, Ä‘i xe trên má»™t lá»™ trình dài, và bây giá» dá»± cuá»™c tiệc này nÆ¡i mà cô đã uống rượu nhiá»u hÆ¡n bất cứ lần nào trÆ°á»›c đó trong Ä‘á»i. Chỉ trong má»™t ngày, cô đã có kinh nghiệm cuả sá»± căng thẳng, kích thích, hy vá»ng và Ä‘am mê, và bây giá» cô Ä‘ang hưởng kỳ cuối tuần vá»›i ngÆ°á»i đàn ông trong những giấc mÆ¡ cuả mình. Sá»± xúc Ä‘á»™ng quay cuồng mà cô đã trải qua nhÆ° má»™t tiếng chuông vang ngân. Cô cảm thấy mệt má»i mà thích thú, và còn cảm thấy hÆ¡i chếch choáng nữa.
à nghÄ© cuả Lauren trở lại vá»›i ngôi sao Ä‘iện ảnh Pháp. Cô cÆ°á»i nhẹ nhàng:
− Nếu em là bà chơi quần vợt ấy, em sẽ không mặc váy đậm, và cởi giày ra. Anh biết tại sao không?
− Äể em có thể chÆ¡i hay hÆ¡n- Nick trả lá»i thầm thì bên tai cô, tay luồn vào mái tóc nhÆ° tÆ¡ thả xuống thái dÆ°Æ¡ng cô.
− Không, em không biết chơi quần vợt- Rồi cô ngước mặt lên gần mặt anh, thì thầm một cách tin cậy- Lý do em mặc váy vì em khiêm tốn. Hay là em bị cấm cản. Vâng, dù sao thì em cũng là cả hai thứ đó.
Cô áp sát má mình vào lồng ngá»±c rắn chắc cuả Nick trở lại. Anh cÆ°á»i khúc khích trên mái tóc cô, và bàn tay anh vuốt ve trên lÆ°ng trần cuả cô, ép sát cô vào mình hÆ¡n nữa.
Lauren tiếp tục như trong mơ.
− Thật ra em không khiêm tốn, cÅ©ng không bị cấm cản. Em là sản phẩm tổng hợp cuả má»™t ná»n giáo dục vừa nghiêm khắc, vừa tá»± do. Äiá»u đó có nghÄ©a là em thấy sai lầm khi em làm bất cứ cái gì, và em nghÄ© thật là vô cùng thích thú cho ngÆ°á»i khác làm bất cứ cái gì mà há» muốn. Äiá»u ấy, có nghÄ©a là gì nhỉ?
Nick lá» câu há»i cuả Lauren và há»i câu há»i cuả mình:
− Lauren này, có khi nào em say rượu không?
− Em không nhớ chắc.
Anh ra lệnh:
− Không được say!
Dù anh nói ra một cách nhẹ nhàng, nhưng nó cũng là một mệnh lệnh và anh muốn nó phải được tuân theo.
Có ý chống lại thái Ä‘á»™ Ä‘á»™c tài ấy cuả anh, Lauren ngẩng đầu lên và đôi môi cô thu hút sá»± chú ý cuả Nick ngay. Anh thì thầm, giá»ng khản đặc:
− Thôi, đừng lÆ°u tâm đến Ä‘iá»u đó nữa!
Rồi miệng anh mở ra uống lấy miệng cuả cô trong má»™t nụ hôn ngây ngất, nó làm cho cô rung Ä‘á»™ng tận nÆ¡i sâu thẳm nhất, nÆ¡i chẳng còn gì hiện hữu ngoài nụ hôn cuả ngÆ°á»i đàn ông Ä‘ang chiếm lấy môi mình, đòi há»i mãnh liệt. Má»™t bàn tay anh lùa vào mái tóc dày dÆ°á»›i gáy cuả cô và lưỡi anh Ä‘Æ°a vào miệng cô, chuyển Ä‘á»™ng và mÆ¡n trá»›n, cho đến lúc, theo bản năng, Lauren dâng hiến cho anh cái gì mà anh muốn. Äôi môi cuả cô má»m mại và bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng nhịp nhàng theo môi anh, kích thích sá»± khoái cảm đã đốt lên giữa hai ngÆ°á»i. Khác vá»›i mình, Lauren cảm thấy Nick thành thạo rõ ràng trong việc nâng lên nguồn Ä‘am mê và những cÆ¡n rùng mình vì khoái cảm tràn ngập vào cô. Tấm thân cô ép sát vào thân anh làm cô hết chủ Ä‘á»™ng. Má»™t cách vô thức, Lauren nhoài ngÆ°á»i lên trong má»™t khát vá»ng cháy bá»ng để làm cho anh thích thú nhiá»u hÆ¡n nữa, và bàn tay anh siết chặt vào hông cô, kéo cô sát hÆ¡n nữa vào anh.
Anh lÆ°á»›t đôi môi mình lên má cô, và thì thào vá»›i má»™t giá»ng khản đục, say mê:
− Thưa bà lớn, bà đừng hôn tôi như một nữ tu vậy!
Rồi anh lại ép mạnh môi mình lên môi cô. Sức ép cuả môi anh từ từ giảm dần và rồi nhẹ hẳn. Rùng mình vì kích thích và sợ hãi, Lauren tá»±a má»™t cách yếu á»›t đầu vào vai anh. Cô nhìn vào Ä‘am mê....Tiếp đó giá»ng anh vang lên:
− Chúng mình hãy vỠbiệt trang đi em.
− Nick, em...
Hai tay anh lÆ°á»›t trên cánh tay cô, rồi lên vai và ôm siết lấy cô vừa Ä‘Æ°a cô Ä‘i má»™t chút. Anh dịu dàng há»i:
− Em hãy nhìn anh đi.
Lauren đưa đôi mắt màu xanh nhìn vào đôi mắt sáng ánh bạc cuả anh. Nick khẽ thì thào:
− Anh muốn em, Lauren.
Câu nói nhỠnhẹ, trực diện mà như phóng lửa đam mê vào toàn thân cuả Lauren, cô thủ thỉ:
− Em biết và em rất sung sướng vì anh cần em.
Äôi mắt anh ánh lên má»™t nụ cÆ°á»i ấm áp, xác nhận sá»± vô tÆ° cuả cô và anh vuốt má cô, thái dÆ°Æ¡ng cô, rồi mÆ¡n man làn tóc sau đầu cô và khẽ há»i nhÆ° thúc giục:
− Và ...?
Lauren nuốt nÆ°á»›c bá»t, không đủ sức nhìn lại vào mắt anh hay nói dối vá»›i anh. Cô thú nhận yếu á»›t:
− Và em cũng muốn anh.
Những ngón tay anh lướt nhẹ lên mái tóc cô, kéo đầu cô lại gần miệng anh đang cúi xuống. Anh thủ thỉ:
− Vậy sao mình còn đứng ở đây?
Má»™t giá»ng nói Ä‘á»™t ngá»™t vang lên cách đó vài bÆ°á»›c:
− Này, Nick. Có phải anh đó không?
Lauren giật nảy ngÆ°á»i, thóat ra xa nhÆ° bị bắt gặp làm má»™t việc gì mỠám, rồi cô gần nhÆ° bật cÆ°á»i khi Nick kéo cô lại và nhẹ nhàng nói:
− Sinclair bỠđi lâu rồi.
− Không, bá» Ä‘i rồi Æ°? Anh biết tại sao không?- ngÆ°á»i đàn ông há»i và bÆ°á»›c tá»›i mà không nhìn rõ hai ngÆ°á»i trong bóng tối.
− Chắc chắn là hắn có việc gì tốt hơn để làm rồi- Nick nói lè nhè.
NgÆ°á»i đàn ông vui tính đồng ý:
− Nếu vậy thì tôi hiểu.
Khi đã nhận ra nạn nhân cuả mình là ai, Nick hoàn toàn không có ý muốn chÆ¡i trò trốn tránh hay bá» Ä‘i. Thấy ngÆ°á»i ấy có nụ cÆ°á»i dá»… mến trên khuôn mặt rắn rá»i, Ä‘i thÆ¡ thẩn ra khá»i vùng bóng tối càng thấy rõ là má»™t ngÆ°á»i da ngăm Ä‘en, mập mạp. Chiếc áo vét được khoác vai, cái áo sÆ¡-mi mở nút cổ và cà vạt ná»›i lóng. Lauren nhận thấy ông ta trông...dá»… mến khi Nick giá»›i thiệu vá»›i cô đó là Dave Numbers.
Lauren xuất hiện, chào lễ phép:
− Xin chào ông Numbers, ông có khoẻ không?
− Tôi khoẻ lắm, thÆ°a tiểu thÆ°!- Ông ta đáp lại vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i toe toét. Quay vá» Nick, ông ta nói:- Äang có má»™t cuá»™c Ä‘á» Ä‘en sát phạt ghê gá»›m trên boong du thuyá»n nhà MiÄ‘leton. Bebe vừa thắng hai mÆ°Æ¡i lăm ngàn đô la, Tracy MiÄ‘leton đặt má»—i tiếng ba ngàn, và George đặt bốn tiếng cho hai tay khác nhau. Lần đầu đặt thêm phải là bốn ngàn đô. Cú đặt thêm lần thứ hai phải dữ dá»™i hÆ¡n...
Vẫn giữ nụ cÆ°á»i lịch sá»± trên nét mặt, Lauren tá»±a đầu trên ngá»±c Nick, áp sát hÆ¡n nữa để tìm hÆ¡i ấm trong khi vẫn định lắng nghe Dave kể vá» cuá»™c Ä‘á» Ä‘en Ä‘ang tiến triển thế nào. Cô không những cảm thấy lạnh mà còn buồn ngủ nữa, và Nick phải vuốt lÆ°ng cô từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t cách uể oải, làm tăng thêm sức buồn ngủ ở cô. Cô che má»™t tiếng ngáp, rồi cái ngáp thứ hai và vài phút sau hai mi mắt cô nhíp lại.
− Nick ơi, thôi tôi phải để cho tiểu thư đi ngủ.
Numbers xin lá»—i giữa lúc Ä‘ang nói vá» tiá»n cá Ä‘á»™ má»™t trận đá bóng sắp tá»›i.
Lauren chợt tỉnh, và cố gượng má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i trên khuôn mặt ngái ngủ cuả mình, còn Nick thì ánh lên má»™t nét hài hÆ°á»›c:
− Tôi nghÄ© rằng, cần phải Ä‘Æ°a Lauren vào giÆ°á»ng.
NgÆ°á»i đàn ông lá»›n tuổi ấy chăm chú nhìn vào Lauren và nháy mắt vá»›i Nick:
− Chúc bạn may mắn, Nick.
Với cái vẫy tay ngắn, ông ta quay mình đi vỠphía ngôi nhà.
Vòng tay quanh ngÆ°á»i Lauren, Nick ghì chặt cô vào lòng ngá»±c rắn chắc cuả mình và rúc mặt vào mái tóc dày thÆ¡m tho cuả cô.
− Äược không, Lauren?
Lauren càng nép gá»n vào cánh tay Nick cho ấm. Cô thì thào:
− Äược gì cÆ¡?
− Äược may mắn cùng em đêm nay.
− Không đâu!- Cô đáp lại, giá»ng ngái ngủ.
Nick cÆ°á»i khúc khích trên mái tóc cô:
− Anh cũng đã nghĩ là không!
Ngã ngÆ°á»i vá» sau, Nick ngắm khuôn mặt ngái ngủ cuả Lauren và nhăn nhó gật đầu:
− Ngủ đi, ngủ tiếp đi! Em buồn ngủ lắm rồi đó.
Anh đặt tay lên vai Lauren, dẫn cô vỠphía ngôi nhà. Cô nhận xét:
− Em thấy ông Numbers thật dễ thương.
Nick nhìn xiên vỠphiá cô, mặt đầy giễu cợt:
− Sự thực tên ông ấy là Mason. Còn Numbers là tên giễu.
− Ông ấy là má»™t nhà toán há»c kỳ tài- Lauren nói vẻ ngưỡng má»™- Ông ấy thật khả ái, thân hữu và...
Nick nói thêm:
− ...má»™t con má»t sách.
− Hả, ông ta cái gì?- Lauren vấp chân ngã xuống vì ngạc nhiên.
Dù đêm đã khuya, ngôi nhà vẫn còn sáng đèn và cuộc tiệc còn sôi nổi.
− Bá»™ những ngÆ°á»i này không ngủ sao anh?
Lauren há»i khi Nick mở cá»­a và những tiếng cÆ°á»i náo nhiệt nổ ra ròn rã quanh cô. Anh trả lá»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn qua khung cảnh:
− Không cần ngủ, nếu hỠcòn có thể thức được.
Anh há»i má»™t gia nhân giÆ°á»ng cuả Lauren đã được chỉ định ở đâu, rồi anh Ä‘Æ°a cô đến cầu thang:
− Anh sẽ ở lại biệt trang đêm nay. Chúng mình sẽ ở đó vào ngày mai- chỉ hai đứa mình thôi.
Anh mở cửa phòng cho Lauren và nói thêm:
− Chìa khóa xe cuả em nÆ¡i ngÆ°á»i bồi trưởng. Em chỉ việc lái xe ra khá»i chá»— đậu và Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Bắc, chừng hai dặm em sẽ gặp con Ä‘Æ°á»ng đầu tiên bên trái. Biệt trang ở cuối con Ä‘Æ°á»ng này và chỉ có má»™t cái nhà duy nhất- em sẽ không bị lạc đâu. Anh sẽ đợi em lúc mÆ°á»i má»™t giá».
Nick tá»± hào cho rằng Lauren hoàn toàn mong muốn đến biệt trang và làm bất cứ Ä‘iá»u gì anh muốn- làm Lauren tức cÆ°á»i quá Ä‘i. Cô há»i:
− Sao anh không há»i em có muốn ở má»™t mình vá»›i anh nÆ¡i đó không?
Nick cÆ°á»i khúc khích:
− Em muốn chứ?
Rồi anh cÆ°á»i nhạo cô xem nhÆ° đùa vá»›i má»™t cô bé lên chín. Anh nhẹ nhàng trêu:
− Nếu em không muốn, em chỉ lái xe vỠphía Nam và trực chỉ hướng Missouri.
Vòng tay ôm lấy Lauren, anh đòi há»i ở cô má»™t nụ hôn thật dài và ngây ngất.
− Anh sẽ gặp em lại vào mÆ°á»i má»™t giá» sáng mai, em nhé?
− Trừ khi em quyết định vỠMissouri- Lauren cãi lại cách đùa nghịch.
Khi Nick Ä‘i rồi, Lauren lăn vào giÆ°á»ng, má»™t nụ cÆ°á»i tá»± nhiên nở trên môi cô. Có ngÆ°á»i đàn ông nào quá tá»± tin, quá kiêu ngạo- mà lại rất tuyệt vá»i nhÆ° vậy không nhỉ? Cô đã mải lo há»c, lo công việc, và âm nhạc đến ná»—i chÆ°a bao giá» vÆ°Æ¡ng vấn sâu vào má»™t ngÆ°á»i đàn ông nào. NhÆ°ng cô đã là má»™t phụ nữ trưởng thành. Cô biết mình muốn gì và cô muốn Nick. Anh là mẫu ngÆ°á»i đàn ông cần có- mạnh khoẻ, dá»… thÆ°Æ¡ng, thông minh, khôn ngoan- và có khiếu khôi hài. Anh rất xinh trai và gợi tình... Cầm cái gối lên, Lauren sung sÆ°á»›ng vòng tay ôm chiếc gối và siết mạnh nó vào ngá»±c mình, mÆ¡n trá»›n đôi má mình vào lá»›p vải gối trắng mà tưởng nhÆ° làn vải áo sÆ¡-mi cuả anh. Anh Ä‘ang bày trò chÆ¡i khoái lạc, nhÆ°ng cô muốn anh phải săn đón cô nữa- cô muốn thắng anh. Nếu cô bắt anh phải săn đón cô, nếu cô làm ra vẻ đặc biệt, thì cô sẽ khác vá»›i những ngÆ°á»i đàn bà mà anh đã từng quen biết, Lauren ngã lÆ°ng xuống đánh thịch trên giÆ°á»ng và nhìn chăm chăm lên trần nhà. Cô đã nhận thấy Nick hoàn toàn tin chắc ở mình. Chẳng hạn: anh tuyệt đối tin rằng cô rất muốn đến biệt trang. Tạo ra má»™t bất trắc nào đó có lẽ làm cho anh bá»›t á»· y Ä‘i, và sẽ làm cho cô thích thú. Tuy nhiên, cô chỉ đến chậm vừa đủ cho anh nghÄ© rằng cô không đến. MÆ°á»i má»™t giá» rưỡi có lẽ là tốt nhất- vào lúc ấy anh sẽ biết rằng cô không đến, mà anh cÅ©ng sẽ không bá» Ä‘i đâu được nữa.
Chiếc gối vẫn còn ôm trên tay, và nụ cÆ°á»i còn nở trên môi, Lauren Ä‘i dần vào giấc ngủ. Cô ngủ vá»›i niá»m an ủi nổi tâm và niá»m vui sâu xa cuả má»™t phụ nữ biết mình đã tìm gặp được ngÆ°á»i đàn ông sẽ gắn kết số phận cuả anh ta vá»›i mình.
Theo kế hoạch, Lauren sẽ vào trong vịnh trá»… má»™t chút. Cô lấy chià khoá và khi ra bãi xe đậu vào lúc mÆ°á»i má»™t giá» hai mÆ°Æ¡i phút, má»›i biết là xe cuả cô bị kẹt ít ra là sáu chiếc, không làm sao ra được.
Vào lúc tìm ra được sáu chủ xe đó, lấy chìa khoá mở máy cho xe chuyển bánh, thì đã mÆ°á»i má»™t giá» bốn mÆ°Æ¡i lăm phút, khiến Lauren muốn phát Ä‘iên lên. Hai tay cô siết chặt tay lái khi Ä‘Æ°a xe ra Ä‘Æ°á»ng cái. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Nick không quyết tâm chá» cô?
Äúng hai dặm từ nhà MiÄ‘leton Ä‘i ra, Lauren thấy trên ná»n khung cảnh bên Ä‘Æ°á»ng phía trái có má»™t bảng gá»— sÆ¡n chữ "Vịnh" và cô cho xe vào hÆ°á»›ng đó. Xe bon bon trên con Ä‘Æ°á»ng dốc, làm các con sóc và thá» chạy trốn vào rừng cây rậm rạp. Má»™t ngôi nhà hình chữ L hiện ra ở cuối Ä‘Æ°á»ng, kiểu kiến trúc đặc biệt bằng kính và gá»— trắc bá chÆ°a bào, dÆ°á»ng nhÆ° gắn liá»n vào má»™t vách đá trông xuống Thái Bình DÆ°Æ¡ng. Lauren thắng xe lại ở chá»— đậu xe gần nhà, nhặt lấy xách tay và bÆ°á»›c tá»›i lối Ä‘i rải đá dẫn vào cá»­a trÆ°á»›c ngôi nhà.
Cô bấm chuông và đợi, rồi bấm thêm lần nữa và đợi lâu hÆ¡n. NhÆ°ng khi cô bấm lần thứ ba thì cô biết sẽ không có ai trả lá»i. Không có ai ở đó cả.
Quay lại, Lauren nhìn chăm chú vào vÆ°á»n cá» nhỠđược cắt xén cẩn thận. Phía sau ngôi nhà không có đất trống, mà đằng sau chỉ là mặt nÆ°á»›c ở dÆ°á»›i sâu khoảng má»™t trăm bá»™ và má»™t tầng trắc bá bên trên nhÆ° treo lá»­ng lÆ¡ giữa trá»i.
Lauren nghÄ© má»™t cách cay đắng là Nick không muốn đợi cô lâu hÆ¡n nữa. Khi cô không tá»›i đúng giá», anh nghÄ© là cô đã vá» Missouri. Anh không có xe riêng vì vậy anh phải Ä‘i đâu đó vá»›i xe cuả chủ ngôi nhà lá»™ng lẫy này.
Cô bắt đầu quay trở lại trên lối Ä‘i, cảm thấy mình ngá»› ngẩn và muốn la toáng lên cho hả tức. Cô không thể ngồi trên bá»±c cá»­a và hy vá»ng tình cá» anh ghé lại ngủ đây đêm nay. Mà cô cÅ©ng không thể trở lại nhà MiÄ‘leton, vì cô chỉ là khách cuả Nick ở đó mà thôi. Cô đã biết rõ là phải phấn đấu má»›i dá»± vào cuá»™c chÆ¡i cuả má»™t ngÆ°á»i đàn ông đã quá lão luyện các trò này. Bởi vì theo dá»± tính, cô rốt cuá»™c đành phải chấm dứt má»™t ngày đẹp nhÆ° thế này bằng cách lái xe trở lại Missouri mà thôi.
Nuốt ná»—i tức bá»±c vào lòng, Lauren mở cá»­a xe và đặt cái xách tay lên ghế bên cạnh. Vào lúc nhìn kỹ hÆ¡n má»™t lần nữa khung cảnh đẹp đẽ hoang sÆ¡ chung quanh mình, tia nhìn cuả cô sững lại trên những bậc cấp nhÆ° đẽo vào má»™t dốc đá dá»±ng đứng ngay bên cạnh, cô nghe tiếng kim khí vá»ng lại từ phiá dÆ°á»›i xa. Rõ ràng là triá»n dốc dẫn qua rừng cây xuống bá» biển và có ai Ä‘ang ở dÆ°á»›i đó. Trái tim đập rá»™n lên trong lồng ngá»±c, Lauren vá»™i vã bÆ°á»›c tá»›i các bậc cấp Ä‘i xuống triá»n dốc.
Äến chá»— cuối cùng, cô dừng lại, vui sÆ°á»›ng đến tê liệt cả ngÆ°á»i, vì thấy trá»n ná»n trá»i nổi lên hình ảnh má»m mại, thân thuá»™c cuả Nick. Anh chỉ mặc má»™t cái quần sá»c trắng để đánh quần vợt, Ä‘ang cúi xuống làm gì đấy trên Ä‘á»™ng cÆ¡ má»™t chiếc thuyá»n nhỠđã được kéo lên trên bãi cát hình lưỡi liá»m. Trong má»™t lúc thật lâu, Lauren Ä‘Æ¡n giản chỉ ngắm anh, mắt cô say sÆ°a nhìn vào vẻ đẹp hoàn toàn nam tính cuả đôi vai rá»™ng, những cánh tay đầy bắp thịt và tấm lÆ°ng thon bóng loáng nhÆ° thoa dầu đồng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i.
Trong lúc Lauren đứng nhìn Nick, cô thấy anh ngÆ°ng sá»­a máy và Ä‘Æ°a tay xem đồng hồ. Anh bá» tay xuống và chậm rãi quay đầu nhìn vật gì đó ở phía bên phải. Anh hầu nhÆ° đứng yên, đến ná»—i Lauren phải căng mắt nhìn theo hÆ°á»›ng anh nhìn. Khi nhìn thấy những gì anh đã làm, thì má»™t ná»—i yêu thÆ°Æ¡ng làm rung Ä‘á»™ng toàn thân cô. Nick đã trải những tấm chăn trên cát và đặt má»™t cây dù to tÆ°á»›ng để che ánh nắng mặt trá»i. Má»™t tấm vải trải bàn dày được bày ra vá»›i các bá»™ đồ ăn bằng sứ, bằng pha lê và bằng bạc. Ba giá» Ä‘á»±ng thức ăn ngoài trá»i và má»™t chai rượu đặt bên cạnh. Lauren thầm nghÄ©, Nick phải lên lên xuống xuống trên những dốc đứng này nhiá»u lần. Vậy mà trÆ°á»›c đây vài phút, cô nghÄ© rằng anh đã không chịu đợi mình tá»›i. Bằng chứng hiển nhiên này nói rằng anh đã thá»±c sá»± lo toan gấp đôi.
Lauren cố nhịn cÆ°á»i mà không được. Vì dù sao, Ä‘iá»u cô thá»±c sá»± quan tâm là thận trá»ng tạo ra khung cảnh để quyến rÅ© anh theo cách cuả cô. Cô thầm nghÄ© "dá»± mÆ°u quyến rÅ©", rồi cÆ°á»i tủm tỉm.
Lauren sá»­a cổ áo nhung hình chữ V cho thẳng, ăn khá»›p vá»›i cái quần sá»c cuả mình. Cô quyết định sẽ nói má»™t câu gì đó khôn ngoan để chào anh, má»™t câu anh có thể chấp nhận được và không nhận ra cô đến trá»…. Vá»›i cách dàn cảnh ấy trong đầu, cô bÆ°á»›c tá»›i. NhÆ°ng cô chÆ°a kịp nghÄ© ra Ä‘iá»u gì khôn ngoan để nói, thì đã vui vẻ kêu lên:
− Ê!
Còn trong tư thế cúi xuống, Nick chầm chậm quay nhìn quanh, cái khóa vặn ốc còn trong tay. Anh chống tay vào đầu gối đang lom khom và chăm chú nhìn Lauren với đôi mắt màu xám lạnh lùng, bí hiểm. Anh nói:
− Em đến trễ!
Äiá»u ấy thật khác xa vá»›i những gì Lauren tưởng tượng, đến ná»—i cô phải nuốt xuống má»™t tiếng cÆ°á»i. Khi bÆ°á»›c qua anh, cô dò há»i má»™t cách ngây thÆ¡:
− Anh có nghĩ là em sẽ không tới không?
Äôi mày rậm cuả anh cau lại có vẻ nhạo báng.
− Äó phải là Ä‘iá»u anh suy nghÄ© sao?
Äấy không phải là má»™t câu há»i mà là má»™t lá»i kết án. Và việc đầu tiên cuả cô là phải quyết liệt phủ nhận lá»i buá»™c tá»™i ấy. Thay vì gật đầu, má»™t nụ cÆ°á»i chế giá»…u không cưỡng được nở ra trên môi cô.
− Äúng thế- cô thú nhận dịu dàng, nhìn đôi mắt lạnh lùng cuả anh đã trở nên ấm áp vá»›i má»™t ná»—i thích thú đầy hấp dẫn- Anh đã tuyệt vá»ng lắm sao?
Cô chợt hối hận vì câu há»i, bởi vì cô biết Nick bây giá» sẽ trả Ä‘uã lại bằng má»™t lá»i châm chích. Thế nhÆ°ng anh chỉ xác nhận nhẹ nhàng:
− Phải, rất tuyệt vá»ng.
Má»™t sức nóng quỉ quái nào đó thấm vào hệ thần kinh cuả Lauren khi cô nhìn vào đôi mắt màu xám thôi miên cuả anh đúng lúc Nick đặt cái cá»-lê xuống và chậm rãi đứng lên. Cô cẩn thận bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c.
− Lauren?
Cô nuốt nÆ°á»›c bá»t:
− Gì thế?
− Em có muốn ăn trước không?
− Ä‚n trÆ°á»›c- cô thì thầm, giá»ng khản đặc- Còn sau đó?
− Sau đó mình Ä‘i bÆ¡i thuyá»n- anh đáp và nhìn khuôn mặt ngÆ¡ ngác cuả Lauren.
− á»’, bÆ¡i thuyá»n!- cô bật cÆ°á»i- Vâng, cám Æ¡n anh. Em thích ăn trÆ°á»›c. Và em rất thích bÆ¡i thuyá»n.
Tài sản của thanhoa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #7  
Old 06-05-2008, 08:50 PM
thanhoa thanhoa is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bài gởi: 17
Thá»i gian online: 10 giá» 22 phút 1 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Talking Tiếng Sét Xanh - Judith Mcnaught

ChÆ°Æ¡ng 7




Lauren chÆ°a từng biết má»™t ngày nào kỳ diệu hÆ¡n ngày hôm nay. Trong vòng hai giá» từ khi chèo thuyá»n rá»i khá»i biệt trang, má»™t tình bạn ấm áp đã lan tá»a giữa hai ngÆ°á»i- má»™t mối đồng cảm được tạo nên bằng các câu bình luận bất chợt, các tiếng cÆ°á»i tá»± phát, rồi từng chặp yên lặng thoải mái kéo dài.
Bầu trá»i xanh rá»±c rỡ những đám mây trắng xốp và ngá»n gió căng phồng cánh buồm, đẩy con thuyá»n lÆ°á»›t Ä‘i êm ru trên mặt nÆ°á»›c. Lauren nhìn những con hải âu nhào lá»™n trên đầu, rồi nhìn Nick Ä‘ang ngồi ở chá»— tay lái, đối diện vá»›i cô. Anh mỉm cÆ°á»i và cô cÆ°á»i đáp lại, rồi cô ngÆ°á»›c mặt lên trá»i, sưởi ánh nắng mặt trá»i ấm áp và biết rằng Nick Ä‘ang nhìn ngắm mình má»™t cách ngưỡng má»™.
− Chúng ta có thể buông neo ở đây để tắm nắng và câu cá. Em thích thế không?- anh há»i.
− Thích lắm- Lauren nhìn Nick ngồi xếp bằng và bắt đầu cuốn buồm lại.
− Chúng ta hãy kiếm vài chú cá pecộca và vài chú cá bạc má để ăn trưa- Nick nói vài phút sau khi dựng lên hai cần câu.
− Có thể câu những con cá hồi lớn ở đây. Nhưng chúng ta chỉ cần câu những con cá nhỠvà phải câu nhấp.
Lauren đã từng Ä‘i câu vá»›i cha cô nhiá»u lần trên những nhánh sông Missouri, giữa các mõm đá xanh tÆ°Æ¡i và các dòng sông, nhÆ°ng cô chÆ°a bao giá» Ä‘i câu bằng thuyá»n. Cô chÆ°a biết câu nhắp, nhÆ°ng nếu ngÆ°á»i cô yêu thích câu thuyá»n thì cô cÅ©ng phải há»c câu.
− Anh đã câu được một con rồi!- Nick kêu lên khoảng nửa giỠsau khi sợi dây câu của anh căng ra kêu vo vo.
Lauren đặt cần câu cuả mình xuống và chạy tới phía anh, không nghĩ là mình dạy khôn anh:
− Anh nÆ°Æ¡ng nhẹ cần câu, giữa cần câu đứng. Äừng để dây câu vÆ°á»›ng. Nó Ä‘ang chạy đấy- ná»›i lá»ng dây ra.
− Trá»i đất! Em làm nhÆ° bà chủ vậy!
Nick cÆ°á»i toe toét và Lauren nhận thấy anh đã xá»­ lý con cá má»™t cách tài tình. Cô mỉm cÆ°á»i ân hận. Anh đã nghiêng mình ra ngoài thuyá»n vá»›t được má»™t con cá pecá»™ca lá»›n vào trong cái vợt. Giống nhÆ° má»™t cậu bé tá»± hào trÆ°ng lên cho ngÆ°á»i ta thấy má»™t chiến công đặc biệt, Nick vá»— Ä‘en đét vào con cá và làm cho Lauren ngắm nghía tán thưởng. Anh há»i:
− Em thấy sao, Lauren?
Nhìn thấy sá»± xúc cảm có vẻ trẻ con ấy hiện ra trên khuôn mặt rắn rá»i cuả anh, tình yêu nẩy mầm trong lòng Lauren bá»—ng nở tung ra nhÆ° má»™t Ä‘oá hoa. Cô nghÄ©: Anh thật tuyệt vá»i! NhÆ°ng cô chỉ nói:
− Con cá tuyệt đẹp!
Và trong má»™t khoảng khắc hÆ°á»›ng ngoại bất ngá», Lauren đã biết lấy quyết định cho cái giây phút quan trá»ng nhất cuả Ä‘á»i mình. Nick đã chiếm được trái tim cô, đêm nay chắc chắn anh cÅ©ng sẽ chiếm được thân xác cô.
Mặt trá»i đã xế, chiếu ra những tia sáng Ä‘á» thẫm khi Nick giÆ°Æ¡ng buồm và bắt đầu lái thuyá»n vá» biệt trang. Lauren cảm thấy anh nhìn mình khi ngồi vào tay lái, đối diện vá»›i cô trong làn ánh sáng hÆ¡i nhàn nhạc. Cô rùng mình, kéo hai chân lên ngồi bó gối. Câu há»i há» sẽ qua đêm ra sao đây, hoàn toàn đã được giải quyết trong trí cô. NhÆ°ng Ä‘iá»u làm cô bối rối không phải là bÆ°á»›c tá»›i không cưỡng được vá»›i ngÆ°á»i đàn ông cô say đắm, mà chính là vì cô biết quá ít vá» anh.
Nick dịu dàng há»i:
− Em đang nghĩ gì vậy?
− Em đang nghĩ là em biết vỠanh quá ít!
− Bây giỠem muốn biết gì nào?
Ban đầu, Lauren đánh liá»u há»i:
− Nào, để bắt đầu, anh cho em biết, anh quen Tracy Miđleton như thế nào và đám đông trong buổi tiệc cuả bà ta ra sao?
Äể trì hoãn câu trả lá»i, Nick lấy bao thuốc lá trong túi áo, rút má»™t Ä‘iếu Ä‘Æ°a lên môi. Anh quẹt má»™t cây diêm và khum tay lại che ngá»n lá»­a để châm Ä‘iếu thuốc.
− Tracy và anh cùng lá»›n lên bên nhau. Hai nhà ở cạnh nhau- Anh nói và dập tắt que diêm khéo, bằng má»™t cái vẫy cổ tay- Chá»— đó gần hiệu ăn cuả Tony bây giá».
Lauren sững sá». Hiệu ăn cuả Tony ngày nay đã đổi má»›i thành má»™t khu phố khang trang, là khu ngoại ô ngày trÆ°á»›c. NhÆ°ng mÆ°á»i lăm, hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, lúc Nick và Tracy lá»›n lên ở đó, nó chẳng xinh đẹp chút nào.
Nick quan sát sự thay đổi cảm xúc trên gương mặt cuả Lauren, và gần như đoán ra hướng cô đang suy nghĩ. Anh nói tiếp:
− Tracy kết hôn vá»›i Georges để thoát khá»i cái khu ngoại ô cÅ© đó.
Cẩn thận, Lauren trở lài đỠtài mà Nick đã tránh né trước đây, nhưng cô lưu tâm nhất:
− Nick, anh đã nói cha anh mất khi anh lên bốn và ông bà nội nuôi anh. Còn mẹ anh thì sao?
− Chẳng sao cả. Bà vỠsống với song thân cuả bà ngay ngày hôm sau đưa đám cha anh.
Lấy làm lạ lùng, đó là sá»± hững há» hoàn toàn làm Lauren thấy báo Ä‘á»™ng và khiến cô quan sát anh má»™t cách sâu sắc. Khuôn mặt đẹp trai cuả anh nhÆ° Ä‘eo má»™t cái mặt nạ, dá»­ng dÆ°ng. Cô nghÄ© anh quá bình tÄ©nh, quá vô cảm. Cô không muốn dò há»i tò mò, nhÆ°ng cô đã yêu say đắm con ngÆ°á»i cuốn hút, năng Ä‘á»™ng, đầy Ä‘am mê này, nên cô đánh liá»u tìm hiểu anh. Ngại ngần, cô đành há»i:
− Mẹ anh không mang anh theo sau?
Giá»ng nói cụt ngủn cuả Nick báo cho Lauren biết anh không thích hÆ°á»›ng câu chuyện theo kiểu này, nhÆ°ng vẫn trả lá»i:
− Mẹ anh rất giàu có, cô gái quyá»n quý được nuông chìu cuả Grosse Pointe má»›i vào Ä‘á»i đã gặp cha anh khi ông tá»›i nhà sá»­a Ä‘iện. Sáu tuần lá»… sau, bà bá» rÆ¡i vị hôn phu lá»… Ä‘á»™ nhÆ°ng giàu có để kết hôn vá»›i cha anh, má»™t ngÆ°á»i kiêu hãnh mà nghèo kiết xác. Vì thế, mẹ anh luyến tiếc cảnh giàu sang hầu nhÆ° ngay tức khắc. Ba anh nài nỉ bà hãy sống bằng thứ gì ông kiếm được, và bà ghét ông vì thế. Ngay cả sau này khi công việc làm ăn cuả ba anh đã khá hÆ¡n, bà vẫn coi thÆ°á»ng và khinh miệt ba anh.
− Vậy sao mẹ anh không bỠchồng?
Nick trả lá»i khô khốc:
− Theo ông nội nói thì có một lãnh vực nào đó bà thấy ba anh quyến rũ không cưỡng lại được.
Lauren sấn tá»›i há»i tiếp:
− Anh có giống ba anh không?
− Anh được nói cho biết, hầu như rất giống. Sao em?
− Không sao cả- Lauren nói, nhưng cô có cảm giác ân hận là đã hiểu quá rõ ràng ba cuả anh đã quyến rũ không cưỡng được đối với mẹ anh như thế nào. Cô nói- Xin anh kể tiếp đi.
− Chẳng còn gì nhiá»u để kể nữa. Hôm sau đám tang ba anh, mẹ anh tuyên bố rằng bà muốn quên cuá»™c Ä‘á»i nghèo khổ mà bà đã sống, và bà trở vá» nhà cha mẹ Ở Grosse Pointe. Rõ ràng anh là má»™t phần cuả những gì bà muốn quên, bởi vì bà bá» anh lại cho ông bà ná»™i. Ba tháng sau đó bà kết hôn vá»›i vị hôn phu cÅ©- và chÆ°a đầy má»™t năm bà sinh má»™t đứa con trai khác- em cùng mẹ khác cha cuả anh.
− Nhưng mẹ anh không vỠthăm anh sao?
− Không.
Lauren kinh khủng vá»›i ý nghÄ© ngÆ°á»i mẹ bá» rÆ¡i con mình và sống má»™t Ä‘á»i sống xa hoa chỉ cách chá»— con mình vài dặm Ä‘Æ°á»ng. Grosse Pointe cÅ©ng là nÆ¡i gia đình Whitworth sống và không xa mấy vá»›i nÆ¡i mà Nick đã lá»›n lên.
− Anh có chắc là anh đã không gặp lại mẹ anh sau đó?
− Anh có gặp lại mẹ anh đôi lần, nhưng chỉ tình cỠthôi. Một đêm bà ghé lại trạm xăng nơi anh làm việc.
Lauren buột miệng:
− Mẹ anh nói gì?
− Bà bảo anh coi lại xăng- Nick bình tÄ©nh trả lá»i.
Mặc dù thái Ä‘á»™ bá» ngoài cuả anh hoàn toàn lãnh đạm, nhÆ°ng Lauren không thể tin rằng má»™t ngÆ°á»i trẻ nhÆ° vậy mà không bị tổn thÆ°Æ¡ng. Chắc chắn có má»™t ngÆ°á»i mẹ đã coi nhÆ° mình không sống trên Ä‘á»i này nữa, và gây cho anh biết bao Ä‘au Ä‘á»›n.
Lauren há»i má»™t cách gay gắt:
− Äó là tất cả những gì bà đã nói sao?
Nick không nhận thức được rằng Lauren không chia sẻ cái vẻ ná»±c cÆ°á»i trong câu chuyện, anh tiếp:
− Anh nghĩ là bà còn bảo anh xem lại hơi trong bánh xe nữa.
Lauren đã giữ cho giá»ng nói mình Ä‘iá»m tÄ©nh, nhÆ°ng trong thâm tâm cô cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n. Hai hàng lệ dâng lên mắt cô. Cô ngẩng mặt lên nhìn bầu trá»i tím sẫm để che giấu, giả vá» ngắm những đám mây trắng nhÆ° ren Ä‘ang trôi qua mặt trăng.
− Lauren?- giá»ng Nick vang lên hụt hẫng.
− Gi ...i... ì?- Cô quay sang há»i, rồi vá»™i nhìn tránh lên mặt trăng.
Vươn tới trước, Nick nâng cằm cô lên, xoay vỠphiá mình. Anh nhìn vào đôi mắt đẫm lệ cuả Lauren mà sửng sốt, không tin.
− Em đang khóc!- Anh nói cách hoài nghi.
Lauren khoát tay bảo:
− Anh đừng bận tâm- Em khóc cả trong xi-nê.
Nick bật cÆ°á»i, kéo cô vá» phía mình. Lauren cảm thấy được che chở nhÆ° tình phụ tá»­, cô vòng tay ôm lấy anh, tay kia khẽ mân mê dịu dàng mái tóc dày và Ä‘en cuả anh.
Cô nói, giá»ng yếu á»›t:
− Em chắc lúc anh Ä‘ang lá»›n lên, thì thằng em cuả anh đã có đủ loại đồ chÆ¡i mà anh chỉ nằm mÆ¡ má»›i thấy. Những chiếc xe hÆ¡i má»›i tinh và đủ má»i thứ.
Nâng lấy cằm Lauren, Nick nhìn vào hai mắt màu xanh sâu thăm thẳm cuả nàng, mỉm cÆ°á»i.
− Anh có ông bà ná»™i thật tuyệt vá»i, và anh thá» vá»›i em rằng anh không cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n chút nào vá»›i những gì do mẹ anh gây ra.
− DÄ© nhiên anh thì không- nhÆ°ng ngÆ°á»i khác phải Ä‘au Ä‘á»›n. Bà bÆ°á»›c ra khá»i Ä‘á»i anh, rồi ngay trÆ°á»›c mắt anh, bà dành tất cả má»i sá»± săn sóc cho đứa con kế ...
− Thôi đừng nói nữa- chàng chế giễu- hay là em làm cho anh phải chảy nước mắt đây.
Với một sự xót xa lặng lẽ, Lauren nói:
− Em khóc cho đứa bé là anh ngày xÆ°a, chá»› đâu phải cho ngÆ°á»i đàn ông bây giá». Bất chấp chuyện gì đã xảy ra- và vì thế- mà anh đã trở thành má»™t ngÆ°á»i mạnh mẽ, Ä‘á»™c lập. Thật ra, ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng lại là đứa em khác cha cuả anh.
Nick cÆ°á»i khúc khích:
− Em nói đúng. Nó là một con lừa!
Lauren lỠcâu nói khôi hài cuả chàng.
− Äiá»u em muốn nói là anh đã tá»± tạo nên thành công cuả mình mà không có cha mẹ giàu có giúp đỡ. Äiá»u đó làm cho anh giá trị hÆ¡n đứa em cuả anh.
Chàng đuà:
− Có phải vì vậy mà anh giá trị hÆ¡n không? Anh luôn luôn nghÄ© rằng đó là do di truyá»n. Em thấy đó, cả ba anh và ông ná»™i anh Ä‘á»u cao lá»›n.
− Nick, em nói Ä‘iá»u đứng đắn kia mà!
− Ồ, xin lỗi em!
− Lúc anh còn trẻ, chắc anh phải mÆ¡ Æ°á»›c trở thành giàu có và thành công nhÆ° ngÆ°á»i chồng cuả mẹ anh và con trai cuả bà ta.
Nick khẳng định:
− Giàu hơn và thành công hơn.
− Vì thế anh vào đại há»c và đạt bằng kỹ sÆ°- Lauren tiếp tục há»i:
− Sau đó anh làm gì?
− Anh muốn bắt đầu công việc làm ăn riêng cuả mình- nhÆ°ng anh không có nhiá»u tiá»n.
− Thật đáng buồn- Lauren nói đầy thiện cảm.
− Bây giá» thế là đầy đủ câu chuyện cuả Ä‘á»i anh. Chúng ta gần nhÆ° đã tá»›i nhà- Cuối cùng, chàng nói nhÆ° đánh trống lảng.
Tài sản của thanhoa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #8  
Old 06-05-2008, 08:52 PM
thanhoa thanhoa is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bài gởi: 17
Thá»i gian online: 10 giá» 22 phút 1 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Talking Tiếng Sét Xanh - Judith Mcnaught

ChÆ°Æ¡ng 8




Sá»± gần gÅ©i thân mật phát triển thêm khi há» chèo thuyá»n trở vá» và càng tăng tiến hÆ¡n lúc ăn tối dÆ°á»›i ánh đèn lồng trên tần lầu gá»— trắc bá nhÆ° nằm treo lá»­ng lÆ¡ ngoài dốc dá»±ng đứng.
− Äừng bận tâm- Nick nói nhẹ nhàng khi Lauren đứng dậy muốn dá»n dẹp bát Ä‘Ä©a trên bàn- Bà quản gia sẽ thu dá»n vào sáng mai.
Chàng nhặt chai Grand Marnier và rót rượu mạnh vào hai cái ly pha lê má»ng. Chàng Ä‘Æ°a cho nàng má»™t ly, rồi ngồi tá»±a lÆ°ng vào ghế. Nâng ly cuả mình lên môi, chàng nhìn nàng qua vành ly. Lauren xoay tròn chân ly cuả nàng giữa hai ngón tay, cố lá» Ä‘i bầu không khí chỠđợi Ä‘ang treo lá»­ng lÆ¡ giữa hai ngÆ°á»i. Thá»i gian dành cho nàng Ä‘ang trôi qua, Nick đã làm thoa? mãn cÆ¡n đói thể chất cuả hai ngÆ°á»i, và bây giá» chàng Ä‘ang liá»u lÄ©nh sá»­a soạn để thoa? mãn cÆ¡n đói dục tình cuả há». Nàng có thể thấy rõ Ä‘iá»u ấy trong cách nhìn cuả chàng nấn ná trên các Ä‘Æ°á»ng nét thanh tú khi nàng ngồi đối diện chàng, và trong nụ cÆ°á»i thân mật, nồng nàn khi chàng nói vá»›i nàng.
Nàng nâng ly cuả mình lên và uống má»™t ngụm lá»›n chất rượu pha mùi cam vá»›i cognac. Vào lúc nào đó chàng sẽ đứng dậy và Ä‘Æ°a nàng vào nhà. Nàng nhìn chàng Ä‘ang châm thuốc lá. Trong vùng ánh sáng Ä‘ong Ä‘Æ°a cuả lồng đèn, những Ä‘Æ°á»ng nét đẹp trai sẫm màu cuả chàng dÆ°á»ng nhÆ° được đánh bóng Ä‘en thêm và sắc nét nhÆ° Ä‘iêu khắc.
Một cái rùng mình tận trong tủy sống, vừa làm cho nàng hoảng sợ, vừa gây kích thích cho nàng.
Chàng dịu dàng há»i:
− Em cảm thấy lạnh à?
Lauren vá»™i vã lắc đầu, sợ Ä‘iá»u đó khiến chàng gợi ý vào ngay trong nhà. NhÆ°ng nàng hiểu rằng chàng phải thấy nàng đã rùng mình, và nàng nói :
− Em có cảm thấy lạnh, nhưng ở ngoài này thật dễ chịu, em chưa muốn vào trong nhà đâu.
Một lát sau, Nick dụi tắt điếu thuốc và nhích ghế lại gần bàn. Trái tim cuả Lauren chao đảo. Nàng uống cạn ly cuả mình và đưa ly cho chàng.
− Anh cho em thêm một ít nữa.
Nàng thấy ánh ngạc nhiên trong mắt chàng, nhÆ°ng chàng sốt sắng rót thêm rượu vào trong cả hai ly, rồi ngồi trở lại trong ghế cuả mình và công khai nhìn ngắm nàng. Lauren cÅ©ng bồn chồn nhìn lại chàng, chịu Ä‘á»±ng cái nhìn cuả chàng. Nàng đứng lên, mỉm cÆ°á»i yếu á»›t bÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c ra bao lÆ¡n, nhìn xuyên qua hồ, chăm chú vào các ngá»n đèn Ä‘ong Ä‘Æ°a trên các ngá»n đồi. Nàng luôn luôn muốn làm chàng hài lòng bằng má»i cách, nhÆ°ng liệu nàng có thất bại đêm nay không? Nick quá cÆ°á»ng tráng và quá thành thạo, đến ná»—i má»™t trinh nữ thiếu kinh nghiệm nhÆ° nàng có lẽ sẽ làm cho chàng bá»±c bá»™i.
Cái ghế cuả Nick chuyển động quẹt vào sàng gỗ, và Lauren nghe tiếng chàng bước tới gần, dừng lại sau lưng nàng. Chàng đặt hai tay lên vai nàng, khiến nàng run lên:
− Em lạnh rồi!- Chàng thì thầm và kéo nàng sát vào ngá»±c chàng, quàng tay ôm lấy nàng cho ấm- Äã khá hÆ¡n chÆ°a em?- chàng há»i khi đặt môi lên mái tóc nàng ép sát vào nàng làm nàng trân ngÆ°á»i không nói được. Nàng chỉ gật đầu run rẩy mà không kiểm soát nổi mình.
− Em rùng mình rồi đó!- Chàng nói và đặt tay lên eo nàng, năn nỉ ngá»t ngào để Ä‘Æ°a nàng vào trong nhà- Chúng ta hãy vào bên trong Ä‘i em, trong đó ấm hÆ¡n.
Lauren bị kích Ä‘á»™ng đến ná»—i không nhận ra cái cá»­a trượt bằng kính mà Nick Ä‘Æ°a nàng vào không phải là cá»­a phòng khách. Khi đã bÆ°á»›c vào bên trong, nàng má»›i nhận thấy mình Ä‘ang ở trong má»™t phòng ngủ lá»™ng lẫy, trang trí bằng những hình ảnh màu caramel sẫm, trắng và nâu. Nàng dừng lại trên lối Ä‘i, mắt nhìn sững cái giÆ°á»ng ngủ cỡ rất lá»›n nằm chình ình giữa phòng. Nàng nghe tiếng Nick đóng cá»­a kính lại đánh cách, và toàn thân nàng căng cứng lên.
Một tay chàng đặt lên mông cuả nàng, vuốt ngược lên eo, và kéo thân hình đăng căng cứng cuả nàng sát lại chàng. Còn tay kia, chàng vuốt mái tóc dày óng ánh cuả nàng lên, để lộ chiếc cổ trắng ngần. Hơi thở cuả Lauren như nghẹn lại khi chàng chạm môi vào gáy nàng, rồi nhứ nhứ vỠphía trái tai, trong khi bàn tay dần xuống phía dưới. Lauren chống lại một cách ngớ ngẩn:
− Nick! Em...em chưa mệt mà!
Chàng thì thào trong khi lưỡi chàng kích thích đầy khoái cảm trên vành tai cuả nàng:
− Thế thì tốt. Vì đã sắp đến giỠcần thiết trước khi anh để cho em đi ngủ.
− Äiá»u em muốn nói là... - Lauren thở hổn hển khi lưỡi chàng Ä‘Æ°a vào tai nàng, làm cho toàn thân nàng nóng ran lên. NhÆ° đứng không vững, nàng tá»±a sát vào chàng và cảm thấy chàng quá thành thạo trong việc kích thích ná»—i Ä‘am mê cuả nàng- Äiá»u em muốn nói là... - nàng giải thích yếu á»›t- là em chÆ°a muốn vào... vào giÆ°á»ng.
Tiến nói trầm trầm cuả chàng tác động Lauren như một thứ thuốc kích thích.
− Anh đã đợi chá» em quá lâu rồi. Äừng bắt anh phải đợi chá» lâu hÆ¡n nữa, Lauren!
à nghÄ©a mà nàng Ä‘á»c được trong các lá»i đó đã làm tiêu tan hết mối nghi ngá» cuối cùng cuả nàng vá» những gì mà chàng thật sá»± cảm thấy sâu xa ở nàng và những gì nàng Ä‘ang làm đây. Nàng không làm gì để ngăn chàng lại khi hai tay chàng lÆ°á»›t lên lá»›p áo nhung trên đôi vú cuả nàng. Chàng lại vuốt ve, và khi chàng ôm nàng quay mặt lại thì trái tim nàng đập nhÆ° trống trận.
Chàng mơn trớn dịu dàng:
− Hãy nhìn anh đi!
Lauren cố ngÆ°á»›c mắt lên nhìn chàng mà không được. Cổ há»ng nàng nhÆ° nghẹn lại.
Lùa cả hai bàn tay vào trong tóc nàng, chàng quay mặt nàng đối diện vá»›i chàng, đôi mắt thôi miên cuả chàng chìm sâu vào mắt nàng. Chàng ngá»t ngào nói:
− Chúng mình làm việc đó, nhé em!
Cầm lấy tay nàng đặt lên ngá»±c áo sÆ¡-mi, chàng ngá»t ngào thúc giục:
− Cởi nút áo sơ-mi cho anh đi, em!
Từ má»™t nÆ¡i nào đó trong cÆ¡n chấn Ä‘á»™ng cuả tâm trí, Lauren hiểu, rõ ràng là Nick nghÄ© rằng nàng ngại ngần vì những ngÆ°á»i tình khác cuả nàng đã thiếu kinh nghiệm, không dạy nàng những việc mở đầu đặc biệt cho việc làm tình, nên bây giá» chàng phải dạy.
Hai hàng mi cong vút cuả nàng cụp xuống, đôi má á»­ng hồng, nàng đã xá»­ dụng các ngón tay vụng vá», vì vừa bị kích Ä‘á»™ng vừa thích thú. Chàng đã khéo léo cởi móc chiếc nịt vú bằng ren cuả nàng, còn nàng thì chậm chạp mở từng hạt nút áo mà không biết rằng càng làm chậm càng kích thích chàng nhiá»u hÆ¡n. Những ngón tay cuả nàng đã ngoan ngoãn di chuyển, đẩy chiếc áo sÆ¡-mi mở ra để lá»™ lồng ngá»±c rắn chắc nhÆ° đồng cuả chàng. Chàng quá đẹp, và chàng là cuả nàng để nàng tha hồ vuốt ve. Lauren suy nghÄ© say sÆ°a vá»›i Ä‘iá»u nhận thức đó, đến ná»—i nàng không để ý chàng đã gở chiếc áo con ra khá»i hai cánh tay nàng.
− Vuốt ve anh Ä‘i!- chàng thì thào, giá»ng lạc Ä‘i.
Nàng không còn cần chàng phải thúc giục hay hÆ°á»›ng dẫn nữa. Tình yêu và bản năng chỉ bảo cho nàng, khiến nàng biết lÆ°á»›t hai bàn tay gợi tình lên đám lông ngá»±c dày Ä‘en cuả chàng, và chồm tá»›i để hôn lên da thịt tÆ°Æ¡i mát rắn chắc cuả chàng. Nàng vừa chạm môi vào là má»™t cÆ¡n rùng mình chạy suốt toàn thân chàng, còn bàn tay tá»± do cuả chàng thì luồn vào mái tóc mịn ở gáy nàng, kéo mặt nàng ngÆ°á»›c lên. Chàng nhìn nàng, đôi mắt ngất ngây nung nấu cuả chàng vá»›i niá»m ao Æ°á»›c đè nén đã lâu, thôi thúc chàng cúi đầu xuống. Äôi môi chàng ấm áp ban đầu Ä‘i nhè nhẹ, ngá»t ngào, rồi gắn mạnh vào môi nàng, và trong lúc môi nàng từ từ mở ra, thì lưỡi chàng bắt đầu khám phá môi nàng vá»›i cÆ¡n đói khát đỠđẫn, và dẫn dắt nàng vào con Ä‘Æ°á»ng ngây ngất. Tay nàng vuốt ngá»±c trần cuả chàng, còn chàng thì ngẩng đầu lên. Äôi mắt xám bốc lá»­a cuả chàng thiêu đốt mắt nàng, thấy rõ niá»m Ä‘am mê cuả chính mình phản ánh trong màu xanh thăm thẳm cuả mắt nàng. Chàng thở hổn hển, cố gắng ghìm chậm lại, nhÆ°ng chàng đành chịu thua:
− Trá»i Æ¡i! Anh muốn em!
NhÆ° từ giấc mÆ¡ thoát ra khá»i cÆ¡n say giữa mù sÆ°Æ¡ng lãng đãng, nÆ¡i đó nàng trôi nổi bập bá»nh, no nê, thá»a mãn, và sung sÆ°á»›ng tá»™t Ä‘á»™, Lauren từ từ trở lại ý thức sá»± ấm áp toát ra từ thân thể Nick bên cạnh, và sức nặng cuả bàn tay chàng đặt trên bụng nàng. NhÆ°ng khi nàng còn nằm đó, má»™t sá»± bồi hồi chậm rãi bò vào trí óc còn mông lung cuả nàng. Nàng muốn chá»™p lấy nó, giữ nó lại để khá»i bị làm nhiá»…u loạn sá»± sung sÆ°á»›ng trong giây phút đó, nhÆ°ng đã chậm mất rồi. Nàng nhá»› Nick đã siết chặt nàng trong đôi tay, thân thể chàng vào sâu trong nàng khi chàng thì thầm: "Anh má»›i đợi chá» em có vài ngày mà tưởng chừng nhÆ° lâu dàu bất tận."
Sá»± hài lòng dá»… dãi cuả Lauren khiến nàng không rõ thá»±c tại. Nàng đã hiểu sai Ä‘iá»u Nick nghÄ©, lúc chàng nói đã đợi nàng nhÆ° lâu dài bất tận. Äiá»u mà chàng muốn nói là chỉ vài ngày mà chàng đã chỠđợi để ân ái vá»›i nàng hình nhÆ° là quá lâu. Äiá»u đó không làm thay đổi cách mà nàng cảm thấy vá» chàng, nhÆ°ng nó làm cho nàng không yên ổn.
Chàng có nhận thấy nàng còn trinh không? Chàng sẽ phản ứng nhÆ° thế nào? Chuyện gì xảy ra nếu chàng há»i nàng tại sao đã quyết định làm tình vá»›i chàng? Chắc chắn nàng chÆ°a thể nói cho chàng biết sá»± thá»±s là- nàng yêu chàng say đắm, và nàng muốn chàng yêu nàng. Lauren quyết định sẽ tránh Ä‘em vấn đỠđó nói vá»›i nhau. Tần ngần, nàng mở mắt. Nick nằm bên phải nàng, chống tay, chăm chú nhìn vào mặt nàng. Chàng có vẻ băn khoăn, nghi ngá» và rõ ràng là vui ra mặt... Chàng đã nhận ra. Và phán Ä‘oán qua cảm giác cuả mình, chàng muốn bàn bạc vá» nó. Lauren cuá»™n mình tránh xa chàng và ngồi dậy, quay lÆ°ng lại phía chàng. Nhặt chiếc áo sÆ¡-mi cuả chàng bá» rÆ¡i dÆ°á»›i chân giÆ°á»ng, nàng đút tay vào ống tay áo để cố che giấu sá»± trần truồng cuả mình.
− Em muốn uống cà phê- nàng khẽ nói, bấu víu vào đó nhÆ° má»™t lá»i xin lá»—i, để tránh câu há»i cuả chàng- Äể em Ä‘i pha.
Nàng đứng dậy nhìn chàng và cảm thấy hớn hở khi chàng chiêm ngưỡng nàng từ đôi chân trần thon dài lên đến mặt.
Chưa bao giỠnàng cảm thấy tự chủ như khi nàng đứng dậy lúc này, trong cái áo sơ-mi rộng thùng thình cuả chàng.
− Anh không thấy phiá»n khi em mặc áo cuả anh phải không?- nàng há»i, khi lóng ngóng vụng vá» cài nút.
− Anh không phiá»n gì hết, Lauren!- chàng trả lá»i nghiêm trang, nhÆ°ng mắt ánh lên má»™t nét cÆ°á»i. Sá»± trêu chá»c cuả chàng khiến nàng quá bối rối đến ná»—i bàn tay cuả nàng bắt đầu run. Tập trung vào việc cuốn tay áo sÆ¡-mi lên, nàng há»i:
− Anh thích như thế nào?
− Äúng nhÆ° cách chúng mình đã làm đó.
Nàng nhìn đăm đăm vào mắt chàng và hai má á»­ng Ä‘á». Nàng cải chính, bằng má»™t cái lắc đầu giận dữ, nói ngay:
− Không phải. Em muốn nói anh thích cà phê như thế nào?
− Äen.
− Anh muốn... muốn mấy?
− ...mấy gì?- chàng há»i đầy ẩn ý, cÆ°á»i chế giá»…u nàng dữ dá»™i.
− Mấy tách cà phê.
− Cảm ơn em.
− Cám Æ¡n vá» chuyện gì?- nàng châm biếm vui vẻ, rồi xoay ngÆ°á»i trên đầu gót chân và vá»™i vàng bá» Ä‘i trÆ°á»›c khi chàng có thể trả lá»i.
Mặc dù nàng làm ra vẻ bạo dạn khi rá»i khá»i phòng ngủ, nhÆ°ng nàng lại muốn bật khóc lúc bÆ°á»›c vào bếp và bật đèn lên. Nick đã cÆ°á»i vào mặt nàng. Và nàng đã không mong chàng có phản ứng nhÆ° vậy. Liệu nàng đã quá vá»› vẩn không và nàng có quá thiếu kinh nghiệm để bị chế giá»…u không?
Sau lÆ°ng, nàng nghe tiếng chân Nick bÆ°á»›c vào bếp, nên vá»™i vàng lấy muá»—ng quậy cà phê trong bình lá»c.
− Tại sao những tủ Ä‘á»±ng thức ăn Ä‘á»u trống rá»—ng vậy anh? Trừ những gì mình đã ăn tối nay, còn thì không có thá»±c phẩm gì cả.
− Bởi vì nhà này đã bán rồi- Nick trả lá»i. Chàng ôm siết eo nàng, kéo nàng lại gần cho đến khi vải quần jean cuả chàng cá» xát vào bá» lÆ°ng các bắp chân để trần cuả nàng- Sao em không nói cho anh biết trÆ°á»›c?
− Nói cho anh biết Ä‘iá»u gì?- Lauren rào đón.
− Em đã biết cái quái quỉ ấy là gì rồi.
Nàng đăm đăm nhìn ra ngoài khung cửa sổ trên chậu rửa chén:
− Thật sá»± em đã quên Ä‘iá»u đó.
− Sai!- Nick cÆ°á»i khúc khích- Em cố nhá»› lại xem?
Nàng nói với cái nhún vai lạnh lùng:
− Bởi vì đỠtài ấy không bao giỠđược đặt ra, và bởi vì em không nghĩ rằng anh sẽ quan tâm.
Chàng nói tỉnh bơ:
− Äá» tài ấy không bao giỠđặt ra, bởi vì những cô gái-hai-mÆ°Æ¡i-ba tuổi mà còn trinh trong lúc này và vào thá»i đại này thì hiếm hoi quá. Và những cô gái-trinh-hai-mÆ°Æ¡i-ba trông giống nhÆ° em thì lại càng hiếm hoi hÆ¡n. Vả lại, ở khắp má»i nÆ¡i, Ä‘iá»u đó đã thật rõ ràng.
Lauren quay nhìn quanh, để đương đầu với chàng, mắt nàng tìm mắt chàng:
− Nhưng trước...trước lúc đó, anh không nghĩ rằng em chưa ...chưa... trước đó sao?
− Anh không có ý nghÄ© em còn trinh cho đến khi đã quá trể để có thể làm gì khác giữa chúng ta- Vòng tay ôm nàng, chàng nói thêm- NhÆ°ng em có thể nói cho anh biết trÆ°á»›c khi mình lên giÆ°á»ng mà!
− Nếu em nói vá»›i anh, anh có sẽ thay đổi ý định hay không?- Lauren há»i, thích nghe chàng trả lá»i và cảm thấy vòng ôm cuả chàng quanh mình nàng.
− Không, nhÆ°ng anh sẽ nhẹ nhàng hÆ¡n vá»›i em- Ngả ngÆ°á»i vá» phía sau, chàng nhìn nàng chăm chú và nhÆ° há»i đố khéo léo- Tại sao anh phải thay đổi ý định.
− Em không biết- Lauren lẩm bẩm khó chịu- Em nghĩ là anh có lẽ sẽ ngần ngại vì ...vì ...
− Vì gì?- chàng chế nhạo cách Ä‘á»™ lượng- Vì đã "lấy cắp" má»™t cái gì đó dành cho ngÆ°á»i chồng tÆ°Æ¡ng lai cuả em Æ°? Äừng ngá»› ngẩn. Hắn không trông mong em còn trinh; đàn ông không còn coi trá»ng trinh tiết nữa. Chúng anh không muốn hay chỠđợi má»™t phụ nữ thiếu kinh nghiệm. Em biết đó, em và anh Ä‘á»u là những ngÆ°á»i được tá»± do. Em cÅ©ng có cùng những khao khát thể chất nhÆ° anh vậy, Lauren, và em có quyá»n thoa? mãn chúng vá»›i bất cứ ai mà em muốn.
Lauren thận trong nhìn xuống má»™t chiếc má» Ä‘ay bằng vàng lủng lẳng trên má»™t sợi dây chuyá»n vàng quanh cổ chàng và há»i:
− Anh có bao giá» yêu thÆ°Æ¡ng, thật sá»± yêu thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nào trong Ä‘á»i anh chÆ°a?
− Có, má»™t vài ngÆ°á»i.
− Và anh không cảm thấy buồn phiá»n nếu há» quan hệ tình dục vá»›i những ngÆ°á»i đàn ông khác sao?
− Dĩ nhiên là không.
− Äiá»u ấy dÆ°á»ng nhÆ° là... thái Ä‘á»™... cuả má»™t-ngÆ°á»i-có-máu-lạnh...
Mí mắt chàng sụp xuống, nấn ná nhìn một cách khêu gợi lên hai gò vú cuả nàng:
− Nếu anh đã làm cho em thấy anh là ngÆ°á»i có máu lạnh, thì anh nghÄ© rằng đã đúng lúc chúng mình trở lại phòng ngủ.
Lauren tá»± há»i, chàng có liá»u lÄ©nh để hiểu sai cách dùng chữ cuả nàng không, bởi vì chàng muốn tránh vấn Ä‘á». Nếu chàng đã thá»±c sá»± thÆ°Æ¡ng yêu những ngÆ°á»i đàn bà khác, há chàng không cảm thấy muốn chiếm hữu há» nhiá»u hÆ¡n sao? Nếu chàng thá»±c sá»± yêu thÆ°Æ¡ng nàng, há chàng không sung sÆ°á»›ng thấy mình là ngÆ°á»i duy nhất được yêu sao? Lauren Ä‘Æ°a đôi mắt xanh bối rối lên nhìn vào mắt chàng:
− Nick?
Chàng cúi nhìn vào ngÆ°á»i thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp trong tay mình. Khuôn mặt nàng được bao quanh bằng những lá»n tóc màu mật ong óng ả, miệng nàng má»m mại, thắm tÆ°Æ¡i, và hai vú đầy đặn Ä‘ang ép sát đầy cám dá»— vào khuôn ngá»±c trần cuả chàng. Chàng ôm siết nàng và cúi đầu xuống.
− Em há»i gì vậy?- chàng thì thầm và môi chàng mở ra, gắn vào miệng nàng má»™t nụ hôn sâu, đầy kích thích, khiến nàng không nói được.
Sau má»™t lúc lâu, khi trá»i đã bình minh, Lauren nằm cuốn mình lại và nhìn thấy đầu tóc sẫm cuả Nick kê trên chiếc gối bên nàng. Vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i nhÆ° trong mÆ¡ đầy thoa? mãn, nàng nhắm mắt lại và chìm vào má»™t giấc ngủ sâu cuả sá»± kiệt sức vì khoái lạc. Nàng không thức lại cho đến khi Nick đặt má»™t tách cà phê trá»n bàn ngủ gần nàng và ngồi lên giÆ°á»ng.
− Chào anh- nàng nói, nụ cÆ°á»i cuả nàng chá»›m phai khi nhận ra chàng đã tắm rá»­a, cạo râu và mặc má»™t chiếc quần màu xám vá»›i má»™t áo sÆ¡-mi hở cổ.
− Có chuyện gì sao?- nàng há»i, giữa chặt tấm chăn vào bá»™ ngá»±c trần khi nàng phải rá»i khá»i gối ngồi dậy.
Nàng cảm thấy lúng túng vì trần truồng khi chàng đã mặc áo quần, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° Nick không nhận thấy Ä‘iá»u đó. Vì, dÆ°á»ng nhÆ° chàng cÅ©ng chẳng để ý thấy nàng loã thể.
− Lauren, anh e rằng chúng ta sẽ phải tạm chia tay ngày hôm nay. Một...một trong số bạn làm ăn cuả anh điện tới sáng nay là sẽ có mặt tại đây trong một tiếng đồng hồ nữa. Anh sẽ tìm xe khác để vỠthành phố.
Lauren thất vá»ng ghê gá»›m, nhÆ°ng bốn mÆ°Æ¡i phút sau, khi Nick Ä‘Æ°a nàng ra xe, mối thất vá»ng cuả nàng đã tăng lên và biến thành hoang mang lo lắng. Äã hết rồi ngÆ°á»i tình Ä‘am mê, quyến rÅ© cuả đêm hôm trÆ°á»›c. Hôm nay Nick vẫn thân thiện nhÆ°ng không còn thần mật, đối xá»­ vá»›i nàng nhÆ° là há» vừa trải qua má»™t đêm vui thú nhÆ°ng chẳng có ý nghÄ©a gì, nhÆ° là đánh bài chứ không phải tình ái. Hay đó thÆ°á»ng là cách xá»­ sá»± cuả đàn ông sau má»™t cuá»™c truy hoan? Có lẽ vì nàng quá nhạy cảm, nàng nghÄ© nhÆ° thế khi nàng đứng lại bên xe và quay vá» phía chàng. Nàng hy vá»ng chàng sẽ ôm nàng vào lòng và hôn nàng tạm biệt. Thay vì thế, chàng đứng tay đút túi quần, nhìn nàng cách bình thÆ°á»ng và nói:
− Lauren, chắc em phải biết cẩn thận với hậu quả có thể xay ra cho chuyện đêm qua chứ?
− Có thai!- mặt Lauren đỠbừng, nàng lắc đầu.
Nàng hiểu, câu trả lá»i cuả nàng sẽ làm cho chàng khó chịu, nhÆ°ng giá»ng chàng lại vô cảm cách lạnh lùng:
− Nếu có bất cứ hậu quả nào, anh muốn em báo cho anh biết. Äừng giải quyết má»™t mình. Em có hứa báo cho anh biết không?
Lauren quá bối rối để trả lá»i. Nàng gật đầu và chàng mở cá»­a xe cho nàng. Khi nàng cho xe lùi, chàng đã sải bÆ°á»›c vào nhà.
Lauren nhìn đồng hồ trên bảng khi nàng lái xe chạy qua hàng dãy nông trại cuả tiểu bang Indiana. "Nếu có bất cứ hậu quả nào, anh muốn em báo cho anh biết" cho anh biết...ba chữ này không ngừng quay cuồng trong đầu óc nàng.
Hôm qua, nàng đã khéo léo báo cho chàng biết rằng nàng sẽ trở lại Detroit vào ngày thứ sáu, khi đó thì Ä‘iện thoại đã được lắp đặt cho nàng rồi. Nick có thể liên lạc vá»›i nàng vào thứ sáu, Ä‘Æ¡n giản bằng cách cầm máy lên há»i tổng đài xin số máy má»›i cuả nàng, thì sẽ biết ngay. Tại sao chàng làm nhÆ° thể há» sẽ không còn nói chuyện vá»›i nhau nữa, trừ khi nàng cần tìm gặp chàng để nói cho chàng biết là nàng đã có thai?
Trong cái cách mà Lauren cảm thấy, dÆ°á»ng nhÆ° đã từng có chuyện xảy ra nhÆ° thế và đã từng bị bá» Ä‘i. HỠđã vui đùa và tìm hiểu lẫn nhau, nàng cảm thấy rất gần gÅ©i chàng, chắc chắn chàng cÅ©ng thấy rất gần gÅ©i vá»›i nàng. Chắc chắn chàng không thể cố tình quay Ä‘i ngay và quên nàng được. Nàng yêu Nick và nàng biết chàng cÅ©ng yêu nàng. Có lẽ chàng đã bắt đầu yêu nàng. Có lẽ đó là lý do khiến chàng có thái Ä‘á»™ rút lui và lạnh lùng sáng nay! Sau ba mÆ°Æ¡i bốn năm Ä‘á»™c lập, và sau khi bị mẹ mình xa lánh, Nick không còn muốn phụ thuá»™c vào má»™t ngÆ°á»i đàn bà nào trong hạnh phúc riêng tÆ° cuả chàng, Lauren nghÄ©, chàng càng cảm thấy được yêu thÆ°Æ¡ng, thì chàng càng tìm cách né tránh.
Bầu trá»i chiếu rẽ quạt những tia sáng màu hồng cuả mặt trá»i ban mai, khi Lauren lái xe vượt qua dòng sông Mississipi để vào bang Missouri. Nàng mệt rã rá»i, nhÆ°ng đầy lạc quan. Khi nàng trở lại Detroit vào thứ sáu thì Nick sẽ gá»i cho nàng. Có thể chàng sẽ trì hoãn đến thứ bảy hay Chúa nhật, nhÆ°ng không thể lâu hÆ¡n.
Tài sản của thanhoa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #9  
Old 07-05-2008, 08:23 AM
thanhoa thanhoa is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bài gởi: 17
Thá»i gian online: 10 giá» 22 phút 1 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Arrow Tiếng Sét Xanh - Judith Mcnaught

ChÆ°Æ¡ng 9




Sá»± lạc quan cuả Lauren kéo dài suốt những ngày nàng bận rá»™n sắp xếp hành lý và nở bừng lên trong niá»m say sÆ°a thấy trÆ°á»›c vào sáng thứ năm, khi nàng vẫy tay từ giã cha và bà mẹ kế để trở lại Michigan.
Theo lá»i ông Philip Whitworth đã chỉ dẫn, nàng dá»… dàng tìm ra khu gia cÆ° tráng lệ Ở Bloomfield Hills đêm ấy. Nàng hÆ¡i bối rối, tưởng chừng mình đã thá»±c sá»± Ở khu ấy rồi. Má»i nhà Ä‘á»u sáng trÆ°ng. Từng dãy nhà xây bằng đá và kính thẳng tắp sau những con Ä‘Æ°á»ng trồng cây, đôi chá»— bị che khuất bởi phong cảnh được săn sóc cẩn thận; những ngôi nhà kiểu Tudors nằm san sát bên cạnh những ngôi nhà trụ xây màu trắng kiểu thuá»™c địa Georgia.
Vào lúc mÆ°á»i giỠđêm, nàng dừng xe trÆ°á»›c cổng má»™t khu gia cÆ° kiểu Tây Ban Nha tuyệt đẹp. NgÆ°á»i gác cổng bÆ°á»›c ra và đến bên nàng nhìn qua cÆ°a? sổ xe đã mở. Khi Lauren xÆ°ng tên, ông ta nói:
− Thưa cô, ông Philip Whitworth đã lái xe đến cách đây gần nửa giỠrồi.
Ông ta chỉ cho nàng lối đi riêng, kính cẩn đưa tay lên vành mũ chào và nói tiếp:
− Tôi biết bà là ngÆ°á»i chủ má»›i. Nếu cần tôi giúp việc gì, xin bà báo cho tôi hay.
Lauren quên cả mệt nhá»c khi nàng dừng lại trÆ°á»›c má»™t cái sân xinh xắn, có cổng hình vòm cung để lá»™ con số 175. Philip đã hẹn sẽ gặp nàng tại đây và chỉ cho nàng biết xung quanh. Chiếc Cadillac cuả ông ta đã đậu ở lối vào dẫn tá»›i nhà xe riêng.
− Sao, cô thấy thế nào?- Ông ta nói vào khoảng nÆ°a? giá» sau khi hai ngÆ°á»i đã Ä‘i má»™t vòng xem căn há»™ lá»™ng lẫy.
− Tôi nghÄ©, nó thật tuyệt vá»i- Lauren nói khi mang má»™t trong số vali cuả nàng vào buồng ngủ, nÆ¡i bức tÆ°á»ng lắp toàn kính giấu má»™t tủ áo lá»›n bên trong. Nàng mở tủ và quay lại nhìn Philip.
− Tôi sẽ phải làm gì vá»›i những áo quần này?- nàng há»i.
Tủ ấy và các tủ khác nàng mở ra Ä‘á»u đầy ắp những đồ bá»™ và áo đầm bằng vải sợi, lụa và nhiêũ. Lauren nhận ra má»™t vài nhãn hiệu thá»i trang nổi tiếng, và nhận thấy hầu hết Ä‘á»u nhận từ Paris. Phần lá»›n chúng còn trong bao và rõ ràng là chÆ°a bao giá» mặc. Lauren bình luận:
− Bà cô cuả ông chắc là có khiếu thẫm mỹ rất trẻ trung khi chá»n áo quần.
− Cô tôi là ngÆ°á»i thích mua sắm bật nhất- Philip giải thích cách hững há»- Tôi sẽ gá»i má»™t tổ chức từ thiện nào đó và bảo hỠđến mang hết đống này Ä‘i.
Lauren Ä‘Æ°a tay lấy má»™t cái áo hoa màu rượu vang Ä‘á» xuống, và nhìn vào phiếu treo ở ống tay áo. Nàng thấy không những ngÆ°á»i đàn bà này có khiếu thẫm mỹ trẻ trung mà còn mặc cùng cỡ vá»›i nàng.
− Philip, ông có vui lòng để tôi mua lại một ít trong số áo quần này không?
Ông ta nhún vai:
− Cô hãy lấy cái nào cô thích, và cho hết số còn lại, nhÆ° vậy cô giúp tôi khá»i bá»±c mình.
Ông ta bắt đầu bước xuống tầng dưới, đến phòng khách. Lauren tắt hết đèn và đi theo ông:
− NhÆ°ng đó là những quần áo rất đắt tiá»n...
− Tôi biết chúng rất đắt- Ông ta cắt ngang cách khó chịu- Tôi đã phải trả tiá»n mua chúng. Thôi, cô cứ lấy cái nào cô thích. Chúng là cuả cô.
Sau khi giúp nàng mang hết đồ ngoài xe vào, ông ta ra vá».
− A này- Ông nói rồi dừng lại, tay để trên nắm cá»­a- Vợ tôi không biết tôi mua chá»— này cho cô tôi. Tôi không muốn Carol biết tôi tốn tiá»n mua sắm cho bà cô cuả tôi, nên tôi không bao giá» nói vá»›i bà ấy. Tôi nhận thức Ä‘iá»u đó và mong cô cÅ©ng đừng nói cho bà ấy biết.
Lauren hứa:
− Không, dĩ nhiên là tôi không nói.
Sau khi ông ta Ä‘i khá»i, Lauren nhìn chung quanh căn há»™ lá»™ng lẫy bây giỠđã là cuả nàng, nàng ngắm lò sưởi bằng đá cẩm thạch, đồ cổ giá trị, đồ gá»— có nệm bá»c lụa đẹp đẽ. Căn há»™ đã được trang trí ná»™i thất theo mẫu cuả má»™t tạp chí. Nhá»› lại những áo quần rá»±c rỡ treo trong các tủ trên lầu nhÆ° hiện ra rõ mồn má»™t trong trí nàng, "Vợ tôi không biết tôi mua chá»— này cho bà cô tôi, tôi nhận thức rõ Ä‘iá»u đó và mong cô cÅ©ng đừng..."
Má»™t nụ cÆ°á»i hiểu biết chầm chậm nở ra trên gÆ°Æ¡ng mặt cuả Lauren khi nàng nhìn lại căn phòng đẹp đẽ và lắc đầu ngỡ ngàng- Không phải là bà cô ông ấy- mà đó là nhân tình cuả ông! Má»™t lúc nào đó trong quá khứ gần đây, Philip Whitworth hẳn phải có má»™t cô nhân tình. Lauren nhún vai bất cần, đó không phải là việc cuả nàng.
Nàng bÆ°á»›c tá»›i Ä‘iện thoại, thở dài buồn bã khi nghe âm thanh cuả nó. Äiện thoại Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng tốt. Ngày mai là thứ sáu và Nick có lẽ sẽ gá»i cho nàng.
Sáng sá»›m hôm sau, nàng ngồi nÆ¡i bàn trong bếp liệt kê các món thá»±c phẩm cần mua. Ngoài các thứ cần thiết, nàng cần có hai món đặc biệt dành cho Nick khi anh đến: rượu vang Bourbon và rượu mạnh Grand Marnier. Nhặt cái ví lên, nàng nhìn vào Ä‘iện thoại. à nghÄ© chàng có thể sẽ không bao giá» gá»i cho nàng trở lại trong trí cuả Lauren, nàng gạt qua má»™t bên. Nick đã cần nàng rất mãnh liệt ở Harbor Springs, rõ ràng chàng rất thích làm Ä‘iá»u đó. Nếu không phải vì gì khác nữa thì chỉ sá»± khao khát dục tình, chàng cÅ©ng phải đến tìm nàng.
Hai giá» sau, nàng mang vá» các món thá»±c phẩm nàng đã mua. Nàng dùng thì giá» còn lại trong ngày để xếp dá»n áo quần trong các tủ, Æ°á»›m thá»­ chúng, xếp riêng các thứ thích hợp và các thứ cần sá»­a lại. Nick đã không gá»i cho nàng suốt ngày hôm đó, cho đến khi nàng đã lên giÆ°á»ng ngủ, nhÆ°ng nàng tá»± an ủi vá»›i ý nghÄ© là chắc chắn chàng sẽ gá»i cho nàng vào ngày mai, thứ bảy.
Ngày hôm sau, nàng mở soạn các thùng đồ và lẩn quẩn bên máy Ä‘iện thoại. Vào ngày Chúa nhật, nàng ngồi vào bàn giấy và lập dá»± toán chi tiêu giúp nàng có thể gá»­i vá» nhà càng nhiá»u tiá»n càng tốt. Cả Lenny và Melissa cÅ©ng được nàng giúp đỡ, nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i được nàng nghÄ© đến là do tá»± nguyện, chứ nàng không có bổn phận phải tài trợ.
Món tiá»n thưởng mÆ°á»i ngàn đô la mà Philip đã hứa thật đáng Æ°á»›c ao. Nếu nàng tìm ra được tên cuả kẻ làm gián Ä‘iệp ấy, hay biết được những gì thật sá»± có giá trị cho công ty cuả Philip Whitworth. Lauren hổ thẹn vì Ä‘iá»u thứ hai. Nếu nàng cung cấp cho Philip tin tức mật, nàng sẽ chẳng tốt đẹp gì hÆ¡n tên gián Ä‘iệp mà nàng Ä‘ang cố lá»™t mặt nạ.
Ngoài những món nợ cuả cha mẹ mà nàng phải trả, nàng còn các món chi tiêu vá» Ä‘iện, nÆ°á»›c, Ä‘iện thoại, thá»±c phẩm. Nàng còn phải trả tiá»n mua xe hÆ¡i, và bảo hiểm xe hÆ¡i. Gần nhÆ° là cái danh sách nghÄ©a vụ cứ kéo dài không dứt.
Vào ngày thứ hai, Lauren thấy má»™t thứ sợi màu xám bạc nhÆ° màu mắt cuả Nick trong má»™t cá»­a hiệu, nàng liá»n quyết định mua để Ä‘an má»™t cái áo len má»ng. Nàng tá»± bảo, đó là quà Giáng sinh cho ngÆ°á»i anh trai khác mẹ, nhÆ°ng trong thâm tâm nàng biết nàng Ä‘an cho Nick.
Trong đêm Chúa nhật tiếp thoe, trong khi nàng soạn áo quần mà nàng sẽ mặc vào ngày đầu tiên Ä‘i làm việc, nàng đã tá»± nhủ, ngày mai chàng sẽ gá»i đến- chàng sẽ gá»i vá» nÆ¡i làm việc má»›i cuả nàng để chúc nàng may mắn.
Tài sản của thanhoa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #10  
Old 07-05-2008, 08:25 AM
thanhoa thanhoa is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bài gởi: 17
Thá»i gian online: 10 giá» 22 phút 1 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Arrow Tiếng Sét Xanh - Judith Mcnaught

ChÆ°Æ¡ng 10




Vào lúc năm giá» chiá»u hôm sau ngày nàng nhận việc, sếp cuả nàng, Jim Williams, nói đùa:
− Sao, cô đã sẵn sàng rá»i khá»i đây chÆ°a? Hay là cô muốn lÆ°u lại làm việc ở đây?
Lauren ngồi trÆ°á»›c bàn giấy cạnh ông ta, cuốn sổ tốc ký cuả nàng đầy lá»i ghi. Nick đã không gá»i đến để chúc nàng may mắn vào ngày làm việc đầu tiên. NhÆ°ng nàng quá bận rá»™n đến ná»—i đã không có thì giỠđể buồn khổ vá» chuyện đó. Lauren vừa cÆ°á»i vừa đáp:
− Tôi nghĩ, ông làm việc nhanh như chong chóng.
Ông ta mỉm cÆ°á»i nhÆ° biện há»™:
− Chúng ta làm việc vá»›i nhau rất tốt, đến ná»—i cô vừa má»›i đến đây có má»™t giá» mà tôi đã quên rằng cô là ngÆ°á»i má»›i.
Lauren mỉm cÆ°á»i trÆ°á»›c lá»i khen ấy. Quả thá»±c hỠđã làm việc vá»›i nhau rất tốt.
− Cô nghÄ© thế nào vá» ban tham mÆ°u?- Ông ta nói chá»c, và trÆ°á»›c khi Lauren có thể trả lá»i, ông thêm- Có lá»i bàn tán giữa những ngÆ°á»i đàn ông ở đây rằng tôi có cô thÆ° ký đẹp nhất trong công ty. Tôi phải trả lá»i những câu há»i vá» cô suốt ngày.
− Lá»ai câu há»i nào ạ?
− Vá» tình trạng gia đình cuả cô là nhiá»u nhất. Cô đã lập gia đình chÆ°a? đã đính hôn hay còn Ä‘á»™c thân?
NhÆ°á»›ng lông mày lên, ông ta há»i:
− Cô còn độc thân chứ, Lauren?
− Sao ông há»i thế?- nàng nói, nhÆ°ng rồi cảm thấy khó chịu vì ông ta đã gián tiếp há»i vá» sá»± liên lạc cuả nàng vá»›i Nick. Äứng dậy, nàng nói nhanh:- Ông có muốn tôi hoàn thành bản chép này ngay tối nay trÆ°á»›c khi tôi vá» không?
− Không, sáng mai cũng được.
Lauren tá»± há»i khi thu dá»n bàn giấy, không biết mình tưởng tượng ra hay chính câu há»i cuả ông ta đã làm nàng suy nghÄ© nhÆ° trên. Chắc chắn ông ta không thể tá»± nghÄ© rồi bật ra câu há»i. Theo những gì nàng biết qua bữa ăn trÆ°a nay, ba trong số những cô thÆ° ký cuả ông đã phạm lá»—i tìm cách quyến rÅ© ông và lập tức bị Ông chuyển sang bá»™ phận khác. theo câu chuyện ngồi lê đôi mách, thì Jim rất lá»—i lạc, giàu có, đầy đủ phong cách, nhÆ°ng không lẫn lá»™n công việc vá»›i vui chÆ¡i. Ông ta rất bảnh trai, Lauren nghÄ© mà không thiên vị. Cao lá»›n, mái tóc màu vàng cát và đôi mắt vàng nâu ấm áp.
Nàng nhìn đồng hồ và vá»™i vàng khóa các ngăn kéo bàn giấy lại. Nếu Nick có gá»i Ä‘iện thoại, thì chắc chắn là tối nay. Chàng sẽ gá»i lại để há»i nàng công việc ngày đầu tiên đã tiến triển ra sao. Nếu chàng không gá»i cho nàng sau hai tuần lá»… và má»™t ngày, thì rõ ràng là chàng không có ý định gá»i nàng nữa. NghÄ© thế, nàng cảm thấy Ä‘au xót trong lòng.
Nàng lái xe vá» nhà má»™t cách vá»™i vã, trong khi Ä‘Æ°á»ng phố xe cá»™ đông đúc. Äúng sáu giá» mÆ°á»i lăm phút, nàng chạy ào vào nhà. Nàng làm má»™t cái xăng-Uých, bật vá»™i truyá»n hình, rồi ngồi xuống ghế trÆ°á»ng ká»· bá»c lụa xanh và trắng, vừa ăn vừa nhìn chăm chăm vào máy Ä‘iện thoại, mong đợi nó reo.
Chín giá» rưỡi, nàng lên lầu và tắm bằng vòi hoa sen, để cá»­a phòng tắm mở, mong có thể nghe được tiếng chuông Ä‘iện thoại reo trong phòng ngủ. MÆ°á»i giá», nàng leo lên giÆ°á»ng. Nick đã không gá»i cho nàng. Không bao giá» nữa.
Nàng nhắm đôi mắt đẫm lệ lại, và khuôn mặt đẹp trai màu đồng cuả chàng hiện ra trÆ°á»›c mắt nàng. Nàng có thể Ä‘á»c được niá»m khát khao chân thá»±c trong nét nhìn cuả đôi mi mắt nằng nặng đăm đăm nhìn nàng, có thể nghe rõ giá»ng nói trầm và sâu lắng cuả chàng "Anh muốn em, Lauren!"
Rõ ràng, chàng không còn muốn nàng nữa. Lauren trăn trở trên gối, và một dòng lệ nóng hổi chảy ra ở khóe mắt.
Sáng hôm sau nàng lăn mình vào công việc, vì sá»± quyết tâm hÆ¡n là để thành công. Nàng phạm nhiá»u lá»—i trên những bức thÆ° nàng đánh máy, không đáp ứng được hai lần Ä‘iện thoại Jim gá»i tá»›i, và xếp lá»™n má»™t hồ sÆ¡ quan trá»ng. Buổi trÆ°a, nàng đã Ä‘i bá»™ qua tòa cao ốc Công nghiệp Hoàn cầu, hy vá»ng rồi thất vá»ng mong Nick hiện ra. NhÆ°ng Ä‘iá»u vô ích, và tệ hại hÆ¡n nữa là làm nhÆ° vậy nàng đã phải hy sinh ít nhiá»u vì lòng kiêu hãnh bị tổn thÆ°Æ¡ng.
Phụ nữa đã được giải phóng tình dục quá nhiá»u rồi! Nàng nghÄ© má»™t cách khốn khổ khi quấn má»™t tập giấy vào máy đánh chữ chiá»u hôm ấy. Nàng không thể liên hệ tình dục má»™t cáhc tình cỠđược. Nàng có thể vẫn còn bối rối và thất vá»ng, nếu đã không ngủ vá»›i Nick. NhÆ°ng ít nhất nàng cÅ©ng không cảm thấy là bị đã xài rồi và là đồ bá».
− Hôm nay cô khó ở phải không?- Jim há»i nàng vào cuối buổi chiá»u hôm ấy, khi nàng Ä‘Æ°a cho ông ta bản báo cáo nàng phải đánh lại đên hai lần má»›i hòan chỉnh.
− Vâng, tôi rất tiếc- Lauren nói- Tôi thÆ°á»ng không bị nhÆ° thế- nàng thêm vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i trấn an.
− Cô đừng có lo- Ä‘iá»u ấy cÅ©ng có lúc gặp phải- Ông ta nhận xét, rồi ký tắt vào phía dÆ°á»›i bản báo cáo.
Ông ta nhìn đồng hồ, rồi đứng lên:
− Tôi phải mang bản báo cáo này lên văn phòng ban kiểm soát ở tòa nhà mới.
Má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u gá»i toà cao ốc Công nghiệp Hoàn cầu là tòa nhà má»›i nên Lauren không còn nghi ngá» gì nữa vá» Ä‘iá»u ông ta vừa nói ra.
− Cô đã thấy chỗ chúng ta sẽ làm việc ở bên đó chưa?
Lauren cảm thấy mình cÆ°á»i gượng gạo
− Chưa, tôi chưa thấy; những gì tôi biết được là sáng thứ hai chúng ta sẽ đến làm việc ở bên đó.
− Äúng thế- Ông ta nhún vai- Sinco là công ty nhá» nhất và ít sinh lợi nhất trong những công ty phụ trá»±c cuả Công nghiệp Hoàn cầu, nhÆ°ng văn phòng cuả chúng ta sẽ tráng lệ nhất- ÄÆ°a cho nàng má»™t mảnh giấy gấp lại, được cắt từ má»™t tá» nhật báo, ông ta nói tiếp- trÆ°á»›c khi cô vá», cô Ä‘Æ°a cái này co Susan Brook ở bá»™ phận giao tế công cá»™ng và há»i cô ấy đã xem cái này chÆ°a? Nếu chÆ°a, bảo cô ấy photocopi lại để lÆ°u hồ sÆ¡.
Jim trở lại văn phòng cuả ông ta, rồi ra đi.
− Dù tôi chÆ°a vá», cô cÅ©ng sẽ rá»i đây được. Chúc cô má»™t tối vui vẻ.
Sau đó vài phút, nàng lÆ¡ đãng Ä‘i quanh bàn giao tế công cá»™ng. Nàng gật đầu chào và mỉm cÆ°á»i vá»›i các viên chức khi Ä‘i qua các bàn giấy cuả há», nhÆ°ng trong trí nàng mong là nhìn thấy Nick. Làm sao nàng quên cho được ngá»n gió đã làm rối mái tóc sẫm màu cuả chàng khi chàng bắt được con cá ngá»› ngẩn ấy? Hay là cái cách chàng cÆ°á»i trong bá»™ dạ phục?
Gạt ná»—i buồn Ä‘i, nàng mỉm cÆ°á»i chào Susan Brook, khi nàng Ä‘Æ°a cho cô ta mảnh giấy Jim đã cắt trong nhật báo.
− Jim bảo tôi há»i chị đã xem chÆ°a, và nếu chÆ°a hãy chụp bản sao để lÆ°u hồ sÆ¡.
Susan mở mảnh giấy ra và nhìn chăm chú.
− Tôi chưa thấy mẫu tin này.
CÆ°á»i tÆ°Æ¡i, cô ta bÆ°á»›c vào phía bên trong bàn giấy cuả cô và kéo ra má»™t xếp bìa cứng dày, nhét đầy các mảnh báo cắt ra từ cách nhật báo, và tạp chí. Cô ta cÆ°á»i lá»›n và nói khi mở tập bìa cứng:
− Công việc thích nhất cuả tôi là cập nhật hoá tập hồ sÆ¡ này. Chị hãy nhìn coi- đây không phải là ngÆ°á»i đàn ông đẹp nhất mà chị chÆ°a từng trông thấy hay sao?
Lauren nhìn lÆ°á»›t qua từ nụ cÆ°á»i cởi mở cuả Susan, đến khuôn mặt đàn ông Ä‘iển trai Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn lại nàng trên bìa tá» tuần báo Newsday. CÆ¡n sốc làm lạnh cứng toàn thần nàng, khi nàng gần nhÆ° buá»™c lòng vá»›i lấy tá» tạp chí.
− Chị mang hết vá» bàn giấy mà Ä‘á»c lúc rá»—i rảnh- Susan vui vẻ nói, không nhận thấy trạng thái hoảng hốt cuả Lauren.
− Cám Æ¡n- Lauren trả lá»i, giá»ng khản đặc
Nàng quay lại văn phòng cuả Jim, đóng cá»­a lại, thả mình vào trong ghế tá»±a, và mở tập báo ra. Ấn ngón tay lên mặt bìa tá» báo Newsday, nàng vạch lên đôi môi mỉm cÆ°á»i cuả Nick đã từng mÆ¡n trá»›n và hôn ngấu nghiến lấy môi nàng. "J.Nick Sinclair", đầu đỠở dÆ°á»›i cho biết thêm: "Tổng giám đốc và là nhà sáng lập tập Ä‘oàn Hoàn cầu công nghiệp". Nàng không thể tin được Ä‘iá»u Ä‘ang nhìn thấy; nàng không muốn nhận biết Ä‘iá»u này.
Äặt tá» báo sang má»™t bên, Lauren từ từ mở trang giấy Jim đã cắt từ tá» nhật báo. Tá» nhật báo ghi ngày cách đây đúng hai tuần- chính cái ngày hôm sau khi Nick tống Lauren vá» nhà, Ä‘i khá»i Harbor Springs, vì có má»™t ngÆ°á»i bạn làm ăn sắp đến gặp anh ta. Äầu bài báo ghi: "Con Phượng Hoàng Tài Chính và Những Cánh BÆ°á»›m Tập Há»p Vui ChÆ¡i Năm Ngày Trong Cuá»™c Tiệc Ở Harbor Springs." Cả trang báo chỉ dành cho các bức ảnh và lá»i bình luận vá» cuá»™c tiệc tùng đó. Chính giữa trang là bức ảnh Nick nghỉ ngÆ¡i trên tầng trắc bá ở biệt trang ngoài vịnh, chàng quàng tay má»™t ngÆ°á»i đẹp tóc vàng không có mặt trong buổi tiệc mà Lauren đã có dá»±. Äầu Ä‘á» cho biết: Nhà công nghệ Detroit J. Nick Sinclair và ngÆ°á»i bạn gái lâu năm, Ericka Moran, ảnh chụp tại nhà cuả cô Moran, gần Harbor Springs.
Bạn gái lâu năm... Nhà cuả cô Moran... Ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° chẻ Lauren ra nhiá»u mảnh, cắt đứt và bằm nát ngÆ°á»i nàng. Nick đã Ä‘Æ°a nàng tá»›i nhà cô bạn gái cuả anh ta và làm tình vá»›i nàng trên chiếc giÆ°á»ng rá»™ng cuả cô ấy! "Trá»i Æ¡i!" Nàng kêu lên và mắt đẫm lệ nóng bá»ng. Chàng đã làm tình vá»›i nàng rồi tống cổ nàng Ä‘i, vì cô bạn gái cuả chàng dá»± định đến gia nhập vá»›i nhóm bạn hữu tại Harbor Springs. Và dÆ°á»ng nhÆ° muốn tá»± gìay vò hÆ¡n, nàng Ä‘á»c từng chữ hết trang báo. Rồi nàng nhặt tá» Newsday và Ä‘á»c hết cả tám trang. Khi Ä‘á»c xong tá» báo rá»i khá»i những đầu ngón tay tê dại cuả nàng.
Nàng đã không tá»± há»i, sao Bebe Leonardo có vẻ thù nghịch vá»›i nàng đến thế. Theo câu chuyện trong bài báo thì Nick và Bebe đã từng gắn bó theo Ä‘uổi nhiá»u chuyện làm ăn, cho đến khi Nick bá» rÆ¡i để chạy theo má»™t ngôi sao Ä‘iện ảnh Pháp- chính ngÆ°á»i đàn bà đã chÆ¡i quần vợt trên giày cao gót đêm ấy ở Harbor Springs.
Tiếng cÆ°á»i chua chát nhÆ° vang lên trong Lauren. Khi nàng phải lái xe vá» Missouri, thì chàng làm tình vá»›i cô nhân tình cuả chàng. Trong khi nàng quanh quẩn chá» mong bên cạnh Ä‘iện thoại đêm này, suốt tuần qua, Ä‘ang không ngừng Ä‘an cho chàng chiếc áo ấm, thì chàng lại mải mê tham dá»± má»™t cuá»™c dạ vÅ© từ thiện vá»›i Ericka ở Palm Springs.
Ná»—i bẽ bàng nhÆ° những làn sóng nhấn chìm nàng xuống, và làm nổ tung thân xác nàng. Nàng nấc lên vá»›i những tiếng khóc thổn thức tái tê trong im lặng, khi nàng vòng tay đặt lên bàn giấy cuả Jim và vùi mặt mình vào đó. Nàng khóc cho sá»± khá» khạo cuả mình, cho sá»± tan tành các ảo ảnh, và sá»± vỡ nát các giấc mÆ¡. Sá»± xấu hổ làm nÆ°á»›c mắt nàng càng rÆ¡i lã chã- nàng đã làm tình vá»›i má»™t ngÆ°á»i đàn ông mà nàng chỉ má»›i quen có bốn ngày- và ngay cả tên thật cuả ngÆ°á»i ấy nàng cÅ©ng chÆ°a biết! Nếu chẳng mày, nàng mang thai!
Nàng nhá»› lại, nàng đã tức giận thế nào khi nghe nói mẹ chàng bá» rÆ¡i chàng lúc còn nhá», và nàng đã khóc ngon lành nữa chứ. Mẹ chàng chắc đã muốn dìm chàng Ä‘i!
− Lauren!- Jim kêu lên làm nàng ngừng khóc.
Nàng ngẩn lên nhìn khi ông ta bước lại phía nàng:
− Có chuyện gì thế?- Ông ta há»i, vẻ sá»­ng sốt.
Nuốt cơn đau xót, nàng nhìn vẻ mặt quan tâm của ông ta. Hai hàng mi nàng còn lấp lánh ướt, và đôi mắt xanh còn đẫm lệ.
− Tôi đã tưởng- nàng ngừng lại để thở- tôi đã tưởng anh ấy là má»™t kỹ sÆ° bình thÆ°á»ng, má»›i bắt đầu sá»± nghiệp gần đây thôi, và anh ấy cÅ©ng đã làm cho tôi hiểu nhÆ° vậy- Lauren tức tưởi- Anh ấy đã làm cho tôi hiểu nhÆ° vậy!
Sự đồng cảm trên gương mặt cuả Jim hiện ra rõ ràng hơn nàng nghĩ. Nàng đứng dậy:
− Tôi có thể ra khá»i đây mà không ai nhìn thấy chứ? Tôi nghÄ©, chắc má»i ngÆ°á»i đã vá» hết rồi.
− Vâng, nhÆ°ng cô không thể lái xe được trong Ä‘iá»u kiện nhÆ° thế này. Tôi sẽ Ä‘Æ°a cô vá».
− Không, Lauren đáp nhanh- tôi khoẻ rồi. Tôi có thể lái xe được.
− Cô chắc chắn chứ?
Cuối cùng, nàng xác nhận vá»›i giá»ng run run:
− Chắc, tôi chỉ bị "sốc" và bối rối một chút thôi.
Jim chỉ vào đống báo:
− Cô đã Ä‘á»c hết rồi à?
Nàng trả lá»i bá»±c dá»c:
− Tôi chả thèm Ä‘á»c chúng đâu.
Ông ta nhặt tá» tạp chí trên sàn nhà, đặt vào xấp bìa cứng cùng các bài báo cắt ra và Ä‘Æ°a cả tập hồ sÆ¡ dày này vá» phía Lauren. Nàng cầm lấy má»™t cách máy móc và bá» Ä‘i. Nàng nghÄ©, nàng sẽ khóc lại khi ngồi vào trong xe, nhÆ°ng nàng đã không khóc. Nàng cÅ©ng không khóc suốt ba giỠđồng hồ sau đó, khi nàng Ä‘á»c hết tập hồ sÆ¡ ấy. Chẳng còn giá»t nÆ°á»›c mắt nào nữa trong nàng.
Lauren cho xe vào chá»— đậu, nÆ¡i có tấm bảng ghi "Dành riêng cho nhân viên Sinco" Sau những gì nàng Ä‘á»c được qua, tên Sinco có má»™t ý nghiã má»›i: "Tổ hợp Ä‘iện tá»­ Sinclairs". Theo tá» nhật báo Wall Street, thì công ty được sáng lập bởi Matthew Sinclair và cháu ná»™i cách đây mÆ°á»i hai năm, trong má»™t ga-ra đằng sau tiệm ăn cuả Tony bây giá».
Nàng đậu xe, nhặt tập hồ sÆ¡ vá» J. Nick Sinclair từ ghế ngồi bên cạnh và bÆ°á»›c ra ngoài. Nick đã xây dá»±ng má»™t đế quốc kinh tài và bây giá» chàng giữ cho nó sống bằng cách dùng gián Ä‘iệp do thám giữa các đối thủ cạnh tranh. Rõ ràng là chàng đã vô lÆ°Æ¡ng tâm trong việc Ä‘iá»u khiển kinh doanh cÅ©ng nhÆ° trong nếp sống riêng, nàng nghÄ© má»™t cách ghê tởm. Những phụ nữ trong văn phòng mỉm cÆ°á»i vui vẻ chào nàng, và Lauren cảm thấy mình có lá»—i, vì nàng Ä‘ang giữ má»™t vai trò phá hoại công ty mà há» Ä‘ang làm việc. Không, không phải phá hoại, nàng tá»± cải chính khi để xách tay cuả nàng lên bàn giấy. Nếu Sinco đáng tồn tại thì nó phải đủ sức cạnh tranh lÆ°Æ¡ng thiện để ký các hợp đồng. Ngược lại, nó đáng chết Ä‘i trÆ°á»›c khi nó phá các ngÆ°á»i cạnh tranh lÆ°Æ¡ng thiện, những công ty nhÆ° cuả Philip Whitworth.
Nàng ngừng lại bên ngoài văn phòng cuả Jim. Liệu ông ta có biết Sinco trả tiá»n thuê gián Ä‘iệp không? Dù sao, nàng không nghÄ© rằng ông ta biết. Nàng không thể tin tưởng rằng ông ta có thể chấp nhận má»™t Ä‘iá»u nhÆ° thế. Khi bÆ°á»›c vào văn phòng cuả ông ta, nàng nói nhẹ nhàng:
− Cám ơn ông đã để cho tôi mang hồ sơ vỠnhà.
Ông ta nhìn tập hồ sÆ¡, rồi nhìn vào khuôn mặt xanh xao và Ä‘iá»m tÄ©nh cuả nàng. Ông ta há»i má»™t cách dịu dàng:
− Sáng nay cô cảm thấy trong ngÆ°á»i ra sao?
Äể tá»± chủ, nàng thá»c hai bàn tay vào trong túi váy đầm, đáp:
− Tôi cảm thấy hơi bối rối ...và hơi lẩn thẩn!
− Äừng nhắc đến những chi tiết làm cô Ä‘au Ä‘á»›n. Cô có thể giúp tôi có ý niệm vá» những gì mà Nick đã làm cho cô thÆ°Æ¡ng tổn nhiá»u đến thế. Chắc hẳn là cô đã không khóc nhÆ° vậy, vì đã khám phá ra Nick giàu có và thành công?
Nàng lại cảm thấy một nỗi đau như dao cắt, khi nhớ lại nàng đã tự nguyện hợp tác trong việc chàng chinh phục mình. Nhưng nàng phải giải thích cho Jim rõ thái độ điên cuồng của nàng hôm qua, và nàng chỉ nói với vẻ lạnh lùng:
− Bởi vì tôi đã nghÄ© anh ấy chỉ là má»™t kỹ sÆ° thÆ°á»ng thôi. Tôi đã nói và làm má»™t vài việc rất đáng bối rối khi nhá»› lại lúc này.
− Tôi hiểu- Jim đáp dịu dàng- Và bây giỠcô có ý định sẽ làm gì vỠviệc đó?
− Tôi định lăn mình vào công việc ở đây, và há»c há»i má»i việc tôi cần- Nàng đáp vá»›i má»™t ná»—i chân thành cay đắng.
− Tôi muốn biết cô có ý định làm gì khi gặp Nick?
− Tôi không bao giá» còn muốn gặp lại hắn khi tôi còn sống- Nàng đáp ngắn gá»n.
Jim cÆ°á»i ná»­a miệng, nhÆ°ng nói rất nghiêm chỉnh.
− Lauren, thứ bảy này có má»™t buổi tiệc cocktail đặc biệt được tổ chức trên sân thượng cao ốc Công nghiệp Hoàn câu. Tất cả các giám đốc Ä‘iá»u hành cuả những công ty khác nhau cuả chúng tôi Ä‘á»u mong đợi đến dá»±, và há» có mang theo thÆ° ký riêng cuả há». Mục đích cuả buổi tiệc là tạo cho tất cả chúng tôi, những ngÆ°á»i đã từng làm việc ở những cao ốc khác nhau trong quá khứ, bây giá» có thể tận mặt gặp nhau. Cô sẽ có cÆ¡ há»™i để gặp gỡ các thÆ° ký khác mà cô sẽ cùng há» làm việc trong tÆ°Æ¡ng lai, cÅ©ng nhÆ° gặp các ông chủ cuả há». Nick là chủ buổi tiệc đó.
Lauren nói một cách thẳng thừng:
− Nếu ông không phiá»n, tôi sẽ không Ä‘i.
− Cô không Ä‘i thì tôi phiá»n đấy!
Nàng không thể từ chối được, Jim không phải là loại ông chủ có thể cho phép nàng để Ä‘á»i tÆ° can dá»± vào công việc, nàng biết thế. Và nếu nàng mất việc, nàng sẽ không bao giá» tìm ra được tên gián Ä‘iệp ăn lÆ°Æ¡ng cuả Nick mà do thám ở công ty cuả Philip Whitworth.
− Sá»›m hay muá»™n, cô cÅ©ng sẽ phải gặp Nick, mặt tận mặt mà thôi- Jim nói tiếp, vẻ thuyết phục- Äể việc ấy xảy ra vào thứ bảy này, khi cô đã chuẩn bị sẵn, chẳng tốt hÆ¡n sao?
Khi Lauren còn đang ngại ngần, thì Jim nói cách quả quyết:
− Tôi sẽ đến đón cô vào lúc bảy giỠrưỡi.
Tài sản của thanhoa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
àêöèÿ, sâu trong nàng



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™