Thân ảnh hóa thành một đạo lưu tinh cực lớn, Thiết Lân Thú nhanh chóng đột phát đến vận tốc âm thanh. Hắc sắc lân phiến bên ngoài thân thể cũng hiện lên những ánh sáng hồng sắc.
- Vừa vặn ta cũng muốn nhìn xem thực lực của mình đã đạt đến trình độ như thế nào!
Không hề lùi lại. Diệp Trần chém ra một kiếm toàn lực.
Theo một kiếm này chém ra, kiếm quang lam sắc vô cùng chói mắt xuất hiện. Ngay cả không khí cũng bị xé rách, phía trước liền trở thành thế giới chân không.
Kiếm quang giống như một tấm lụa phủ xuống, lân phiên trước ngực Thiết Lân Thú bị xé nát, nương theo đó là một dòng huyết dịch màu đỏ sậm chảy ra. Đồng thời thân thể cũng bay ngược trở về phía sau. Trong quá trình này con mắt lạnh băng của Thiết Lân Thú cũng tỏ ra mờ mịt khó hiểu. Lúc trước Diệp Trần Còn không có là đối thủ của nó. Thế mà chỉ trong nháy mắt Diệp Trần như thế nào lại có thể dũng mãnh như vậy. Uy thế một kiếm này khiến cho nó nghĩ đến thượng cổ yêu thú huyết mạnh Âm Phong Lang. Trong một lần tranh đoạt lãnh địa, một trảo của đối phương đã đột phá phòng ngự của bản thân khiến cho nó phải chạy trối chết.
Dù thế nào đi chăng nữa Thiết Lân Thú cũng là một đầu lục cấp yêu thú đỉnh phong. Thân thể nó khẽ động lập tức ngừng lại thế lui. Mà những lân phiến lớn nhỏ cỡ nắm tay trên thân thể nó cũng rung động lắc lư tựa như trở thành những lưỡi dao sắc bén vô cùng cùng với thân thể khổng lồ của mình lại càng thêm hung hãn tráng kiện.
Thiết Lân Thú cuồng rống ba tiếng, miệng há to hướng tới Diệp Trần phun ra một đạo yêu khí hồng sắc cô đọng cực độ. Yêu khí như thoi đưa, như trường mâu hình dáng giống như một đinh ốc nổ bắn ra mà.
- Phân!
Tựu lưu lại một đạo chân khí tàn ảnh, chân thân Diệp trần xẹt qua tạo ra một đường cong hoàn mỹ thuận thế tấn công Thiết Lân Thú. Loại tốc độ trôi chảy này vượt xa trước đó, thậm chí Thiết Lân Thú cũng cho rằng chân khí tàn ảnh chính là chân thân.
Chân khí tàn ảnh bị nghiền nát trong chốc lát thì công kích của Diệp Tràn cũng đã đến, Tinh Ngấn Kiếm mang theo quang mang, chỉ một kiếm đã xuyên qua cổ của Thiết Lân Thú.
Máu tươi phun ra, Thiết Lân Thú phảng phất như bị người ta ngăn chặn ở yết hầu, muốn gọi kêu cứu cũng không được. Thân thể khổng lồ của nó không ngừng run lên run lên.
- Ngã!
Theo tu vi tăng lên, uy lực của Luyện Tâm Nhất Kiếm cũng đại tăng, một kiếm chém tới miệng viết thương của Thiết Lân Thú kéo dài vết rách ra tới ba xích.
Vốn một kiếm này đủ để đánh bay Thiết Lân Thú, nào có thể đoán được nó ượng ngạnh cố đứng yên một chỗ để có thể trùng kích. Một trảo giơ lên rồi nhanh chóng chụp xuống đầu của Diệp Trần, móng vuốt sắc bén nhọn hoắt xé rách không khí. Những tiếng rít gào vang lên có thể khiến cho màng nhĩ của người ta bị phá vỡ.
Tay trái của Diệp Trần cũng hóa thành một quyền. Bá Quyền thức thứ tư Khí Phách Thiên Thu được thi triển ra đón nhận một trảo trí tử của Thiết Lân Thú.
Sấm sét nổ vang, cả hai đồng thời rút lui. Bất đồng là thân thể của Thiết Lân Thú lăn trên mặt đất quay cuồng thối lui. mà Diệp Trần hai chân lấy không khí tại trong hư không kéo lê một đạo khí lãng trắng mờ.
Nhìn qua vết cào trên nắm tay, Diệp Trần âm thầm kinh hãi. Yêu thú lợi hại nhất chính là cận chiến. Chỉ có một số nhỏ yêu thú mới lấy viễn chiến là ưu thế. Móng vuốt của Thiêt Lân Thú vô cùng cứng rắn có thể so sánh với hạ phẩm bảo khí. Không những thế yêu khí của nó lại vô cùng nóng bỏng, dưới một trảo này cho dù là Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng phải vẫn lạc. Nếu như không có thức thứ tư của Bá Quyền có thể so sánh với Địa cấp trung giai vũ kỹ, cùng với bản thân lại tu luyện thành Kim Bính Ngọc Thể, lại có thêm Kiếm Ý đặc biệt được ấn giấu trong quyền phong thì chỉ sợ rằng một trảo này cũng đủ để khiến cho cánh tay trái của hắn nát bấy.
- Ta chủ kiếm tu, quyền không có cần nhiều. Nhưng mà rõ ràng Bá Quyền không có theo kịp bước tiến tu vi của ta. Phải tìm kiếm một môn quyền pháp cao cấp để thay thế. Hoặc là đợi đến khi thực lực của bản thân vừa đủ sẽ đem bốn thức Bá Quyền dung hợp thành một thức quyền chiêu. Đến lúc đó uy lực một quyền có lẽ cũng không kém Địa cấp cao cấp vũ kỹ bao nhiêu.
Nghĩ đến đây thân thể Diệp Trần liên tục lắc lư, bốn đạo chân khí tàn ảnh liên tiếp xuất hiện. Chân thân lập tức xuất hiện bên phải của Thiết Lân Thú, một kiếm xuất ra đâm trúng một mắt của nó.
Cô Phong Tuyệt Sát, tuyệt sát chi niệm quá mức lăng lệ ác liệt. Thiết Lân Thú trước đó đã bị chân khí tàn ảnh mê hoặc trong chốc lát, rồi sau đó lại bị tuyệt sát chi niệm ảnh hưởng nên không thể nhúc nhích. Đợi đến khi nó có thể hoàn mỹ điều khiển thân thể của mình thì mũi kiếm của Diệp Trần đã đâm vào trong hốc mắt của nó.
- Phốc Phốc!
Tinh Ngấn Kiếm rút ra, Diệp Trần nhanh chóng thối lui. Hắn biết Thiết Lân Thú bị mất đi một con mắt, trong thời gian ngắn sắp tới tất nhiên sẽ điên cuồng vô cùng thì không nên tiếp cận quá mức. Chỉ cần đợi đến khi nó tiêu hao đại bộ phận thể lực, đến lúc đó triệt để giải quyết nó cũng không muộn.
Quả nhiên, mắt trái bị đâm thủng khiến nó kịch liệt đau nhức khiến cho Thiết Lân Thú cuồng nộ. Con mắt còn lại của nó lập tức hồng lên hiện ra hào quang đỏ như máy. Yêu khí hồng sắc đột nhiên chợt hiện quanh người Thiết Lân Thú như nước sôi đun trào, kịch liệt chấn động, phóng thẳng lên trời.
Vèo!
Trong hư không, ánh sáng màu đỏ lóa lên. Ngay lập tức Thiết Lân Thú đu tới trước người Diệp Trần tung một trảo vỗ lên đầu hắn.
Đầu Diệp Trần vỡ vụn, nhưng lại là chân khí tàn ảnh. Chân Thân của Diệp Trần hiện tại ở sau lưng của Thiết Lân Thú, một kiếm xuất ra đâm thủng chi sau của nó.
Thiết Lân Thú cơ hồ sắp điên cuồng, Âm Phong Lang có thể đánh bại nó là vì nó đủ mạnh. Nhưng mà thực lực của Diệp Trần dĩ nhiên không có cao hơn nó thì ngược lại có thể áp chế nó gắt gao.
Lân phiến bên ngoài thân thể của nó đột nhiên dựng đứng thẳng lên, thân thể Thiết Lân Thú run lên, vô số lân phiến sắc bén hướng tới bốn phương tám hướng nổ bắn ra. XIU.........XIU....Thanh âm không ngớt không dứt.
Một kiếm đâm trúng chi sau của Thiết Lân Thú, Diệp Trần sớm đã nhanh chóng thối lui ra ngoài trăm mét. thế đi của lân phiến mặc dù mãnh liệt thế nhưng khoảng cách lại quá xa nên bị kiếm quang hộ thể chân khí của Diệp Trần đón đỡ, rơi khắp nơi, không một chút tổn thương được hắn.
Thiết Lân Thú cũng không có đạt tới mức lân phiến có thể lập tức dài ra. Thoáng cái bắn ra nhiều lân phiến như vậy thì rất nhiều địa phương trụi lủi một mảnh. Phong ngự của nó cũng giảm đi rất nhiều. Lúc này Diệp Trần cũng phát hiện ra nhược điểm trí mạng thứ hai của Thiết Lân Thú, trên sống lưng của nó có một đạo kim sắc tuyến.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Phát hiện ra điều này khiến cho Diệp Trần có được kế hoạch tác chiến. Trên hư không Tinh Ngấn Kiếm khẽ vẽ một cái, kiếm khí giơ lên, tạo thành lốc xoáy, chẳng mấy chốc mà hình thành Phong Long Quyển cùng với Diệp Trần hướng tới Thiết Lân Thú oanh kích.
Lân phiến của Thiết Lân Thú bắn về phía sau, cho nên trong lúc nhất thời thân thể của nó cứng ngắc, thoáng bị cuốn vào trong đó.
- Sát!
Nửa đoạn trên của Phong Long Quyển, Diệp Trần hai tay cầm kiếm, một kiếm hung hăng đâm trúng kim sắc tuyến, chui sâu vào trong ba thước. Sau đó kéo một phát kim sắc tuyến bị rút ra khỏi lưng của Thiết Lân Thú.
Ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng. Thiết Lân Thú ra sức giãy giụa, nó muốn đẩy Diệp Trần cách xa khỏi bản thân. Nhưng Tinh Ngấn Kiếm đã đâm sâu vào bên trong thân thể nó. Sinh mệnh lực trong cơ thể cũng vì thế mà dễ dàng thất thoát, khí lực tiêu hao nhanh chóng tiết xuất ra ngoài.
Mấy lần nháy mắt trôi qua, thân thể Thiết Lân Thú cũng mềm nhũn, từ trên không rơi xuống.
- Rốt cuộc cũng chết!
Diệp Trần có thể cảm nhận được sinh cơ của Thiết Lân Thú đã hết, không thể cứng rắn được như lúc trước nữa, hơi có chút mềm yếu. Đây là do yêu khí đang ăn mòn sinh mệnh lực cùng lực lượng bản thân của Thiết Lân Thú. Mất đi sự duy trì của sinh mệnh lực cùng yêu khí cường hãn, hiện giờ lực phòng ngự của Thiết Lân Thú cũng không có bằng tứ cấp yêu thú.
Rầm!
Thân thể Thiết Lân Thú đồ rầm trên mặt đất, cát bụi bay mù mịt. Diệp Trần xoay người nhảy qua một bên.
Tinh Ngấn Kiếm vũ động, Diệp Trần rất nhanh lấy ra nội đan của Thiết Lân Thú. Ngẫm lại móng vuốt của Thiết Lân Thú cũng bị Diệp Trần lấy ra. Đây chính là lợi khí thuần túy, ẩn chứa yêu khí cường đại. Ngay cả hạ phẩm bảo khí cũng phải chịu thua kém. Tại Chân Linh Đại lục có một số bảo khí cần phải có thú cốt cùng vài loại tài liệu đặc biệt mới có thể luyện chế thành. Theo tình huống đặc biệt có thể kích phát ra một ít hiểu quả không tưởng.
NGAO NGAO NGAO.....
Thu thập xong tài liệu, lỗ tai Diệp Trần khẽ động, ở bên ngoài ngàn dặm, hư không chấn động truyền đến một tiếng rống. Hắn thậm chí còn cảm nhận được không khí lưu động trong hư không nhanh hơn rất nhiều.
- Đây là thất cấp yêu thú. Không. Là bát cấp yêu thú.
Sắc mặt Diệp Trần đại biến, thất cấp yêu thú cũng đã thừa sức miểu sát hắn. Bát cấp yêu thú chỉ cần rống một tiếng đoán chừng cũng đủ cho hắn hồn phi phách tán. Bị chết không thể chết lại.
Lần này thú triều quả thực không có đơn giản như vậy. Chẳng những thất cấp yêu thú rất nhiều mà bát cấp yêu thú cũng bắt đầu xuất hiện. Tình hình có xu thế biến thành thú triều cỡ trung.
Thân hình hóa thành một đạo hào quang, Diệp Trần nhanh chóng chạy về phía Kim Đỉnh Thành.
Trên tường thành Kim Đỉnh Thành.
Có không ít Cường giả Tinh Cực Cảnh đang đứng ở đây.
Hắc Nha Đạo Nhân cau mày nói:
- Tiếng gầm rú kia khiến cho bản thân ta cũng cảm giác được tim mình đập nhanh hơn. Chỉ sợ không phải là thất cấp yêu thú mà là bát cấp yêu thú.
Hỏa Linh Tử nói:
- Cửu cấp yêu thú còn không có xuất hiện. Kim Đỉnh Thành sẽ vững như thái sơn. Về phần thú triều cỡ nhỏ này lại xuất hiện bát cấp yêu thú xác thực đủ để khiến cho người ta thấy khó hiểu. Có lẽ trăm năm qua đây chính là thời kỳ yêu thú cường thịnh nhất.
Từ thời thượng cổ cho tới bây giờ, thú triều cũng đã bùng phát vô số lần. Theo như trong lịch sử ghi chép lại thì có thể xác định được một tia quy lật. Cùng một đẳng cấp thú triều hội dùng trình độ nhất định mà tăng hoặc giảm mức độ của thú triều. Lần thú triều này đương nhiên là cao hơn một điểm.
- Hắn là ai!
Trên tường thành trừ một số ít Cường giả Tinh Cực Cảnh thì cũng có rất nhiều võ giả Bão Nguyên Cảnh.
- Mau nhìn, thiên tài thời này cũng đang nhao nhao chạy đến.
- Lần này thú triều tính nguy hiểm cũng không lớn đến mức không tính được. Đại tông môn ở xung quanh tất nhiên sẽ cho những thiên tài của mình đến tham dự trấn chiến. Chỉ có trong chiến đấu mới có thể đột phát. Phải luôn chiến đầu thì mới có thể mạnh hơn được.
- Đó chính là thất phẩm tông môn Luyện Hỏa Môn đại đệ tử Mạnh Siêu cùng nhị đệ tử Điền Hạo. Mạnh Siêu lần trước tại Tiềm Long Bảng bài danh thứ bốn mươi, thực lực so với không ít Võ giả Bão Nguyên Cảnh lớn tuổi đều mạnh hơn rất nhiều.
- Đại đệ tử Thanh Ương Cung cũng tới.
- Còn có Đệ Tứ Dạ cùng Đệ Lục Dạ trong Thất Dạ của Lãm Nguyệt Lâu cũng tới. Hai người này này không môn không phái, thuần túy là thiên tài cao thủ được Lãm Nguyệt Lâu bồi dưỡng. Bất quá lần trước tại Tiềm Long Bảng bọn hắn không có tham gia. Nghe nói thực lực bọn hắn tại Tiềm Long Bảng thuộc top bốn mươi nhưng cũng có khả năng tiến vào top ba mươi người.
Theo thời gian càng về chiều, một đời thiên tài nhao nhao xuất hiện. Trong đó kể cả Điền Hạo mà Diệp Trần mói nhận biết không lâu, thực lực của hắn tại một nhóm người thuộc hạng trung đẳng. Có mấy Bão Nguyên Cảnh cường giả đứng ở trên tường thành đều phải sợ hãi cảm thán liên tục.
Nhất là những người tinh thần yếu kém thì không thể nào chịu được khí tức lành lạnh lăng lệ mà ác liệt cùng thần sắc lạnh lùng của Lãm Nguyệt Lâu - Đệ Tứ Dạ và Đệ Lục Dạ. Mặc dù tu vi của hai người cũng chỉ là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ.
- Thật làm cho ta thất vọng. Còn tưởng rằng tại Kim Đỉnh Thành còn có thể phát hiện ra một ít cao thủ trẻ tuổi đáng chú ý.
Đệ Lục Dạ là một gã thanh niên con mắt him híp, giống như xà độc.
Quách Lam Nguyệt cười ha ha nói:
- Tin tức thú triều mới truyền đi không lâu. Những cao thủ trẻ tuổi ở xa sợ rằng không có tới được.
Vừa nói trong đầu nàng cũng nghĩ tới Diệp Trần. Người này niên kỷ không lớn hơn mười tám nhưng đáng tiếc tu vi lại hơi thấp, tích lũy cũng không đủ sâu. Nếu như có thể chiêu mộ hắn vào Lãm Nguyệt Lâu thì trước mắt cũng chỉ có thể để hắn trở thành thành viên hậu bị của Thất Dạ. Chỉ có người có đủ thực lực mới có thể cạnh tranh vào làm thành viên chính thức trong Thất Dạ.
Thất Dạ là bảy cao thủ trẻ tuổi, mỗi một người đều là cường giả đỉnh phong. Trước mắt có ba người mà đệ tử của tông môn còn lại bốn người là do Lãm Nguyệt Lâu tự mình bồi dưỡng ra. Những cao thủ trẻ tuổi này được lâu chủ coi trọng vô cùng. Lần này tin tức thú triều bộc phát rất nhanh chóng đã được truyền đến tai bọn họ. Ngay lập tức lâu chủ phái thành viên trong Thất Dạ ở gần đó tới. Phải chiến đấu trong huyết tinh thì mới có thể tôi luyện ra cường giả.
Đệ Tứ Dạ dáng người cao gầy, lãnh diễm thản nhiên nói:
- Lần tiếp theo chúng ta sẽ thi tham gia Tiềm Long Bảng, lần này cũng chỉ là khỏi động chân tay mà thôi. Cũng không cần quá quan tâm.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nàng chứng kiến hai người vừa mới tới, không khỏi ra khỏi thành hoan nghênh. Dù sao thì tại Lãm Nguyệt Lâu, thân phận của Thất Dạ nếu như so với chấp sự thì cao hơn. Tương đương với việc mặc kệ hết thảy là sự tình gì thì đều có thể vận dụng quyền hạn cực đại.
Lạt! Lạt! Lạt!
Thân hình ba người mở ra, trực tiếp lướt trên tường thành.
- Điền Hạo, ngươi nói người nọ cứu ngươi một mạng thực lực cùng ta không chênh lệch nhiều lắm. Nói đùa gì vậy, hắn lần trước tại Tiềm Long Bảng đứng thứ mấy?
Mạnh Siêu cười nhạt nhìn Điền Hạo. Tại Luyện Hỏa Môn mọi thú đều nhìn từ thực lực mà định đoạt. Đối phương hẳn là có lòng ghen ghét muốn tìm cơ hội đả kích chính bản thân mình.
Điền Hạo nói:
- Ta nếu như đoán không sai thì khẳng định hắn cũng tới Kim Đỉnh Thành. Đến lúc đó là thật là giả không phải sẽ biết hay sao.
Mạnh Siêu Khinh Thường nói:
- Nếu như là hai năm trước có lẽ ta không phải là đối thủ của hắn. Nhưng hai năm sau, thực lực của ta không phải chỉ tăng trưởng một hai điểm mà chí ít cũng phải gấp hai lần. Tuyệt học trấn tông của tông môn Địa cấp cao giai Xích Luyện Thần ta cũng đã luyện đến đệ cửu trọng. Hắn lấy cái gì để cùng ta tranh giành. Về phần Kiếm Ý như lời ngươi nói thì không đáng nhắc tới. Tiền Long Bảng lần trước ta đã đánh bại một vị kiếm khách có Kiếm Ý.
Khả năng đối với đại bộ phận người mà nói thì Kiếm Ý rất là quý hiếm rất là lợi hại. Nhưng đối với những cao thủ trẻ tuổi nổi danh ở Tiềm Long Bảng thì người có được Kiếm Ý quá nhiều. Không nói thế hệ trước, chỉ tính riêng thế hệ này thôi cũng có chừng hơn mười người có được Kiếm Ý. Nói không chừng cũng còn có một vài người do tu vi không đủ nên chưa từng tham gia trận đấu. Cho nên theo như lời Mạnh Siêu nói, cái hắn để ý chính là thực lực. Căn bản không thèm để ý xem đối phương lĩnh ngộ ra cái Kiếm Ý, Đao Ý gì hoặc là còn lĩnh ngộ ra những thứ gì khác.
Điền Hạo nói:
- Dù sao thì ngươi nhìn thấy cũng sẽ rõ ràng ngay thôi.
Hắn kỳ thật cũng không có nắm chắc được Diệp Trần có thể thắng được Mạnh Siêu hay không. Với tư cách là đại đệ tử Luyện Hỏa Môn, Mạnh Siêu tu luyện đều là những tuyệt học trấn tông của tông môn. Như Địa cấp cao cấp Xích Luyện Thần, môn tuyệt học này cũng chỉ có một số vị trưởng lão hạch tâm mới có tu cách luyện. Lấy địa vị hắn hiện tại cũng không có đủ tư cách để luyện. Trừ điều đó ra thì vũ kỹ của đối phương chính là Xích Luyện Thần Chưởng, cùng một bộ với Xích Luyện Quyết. Cả hai hỗ trợ lẫn nhau, tổng hợp lại thực lực hơn xa một hai môn Địa cấp cao cấp võ học. Về phần Diệp Trần là trong lúc vô tình hắn buột miệng nói ra, cho nên đành phải gượng gạo chống đỡ. Dù sao thì quả thực thực lực của Diệp Trần cũng vô cùng lợi hại, lục cấp yêu thú bình thường căn bản không thể nào chống đỡ được một kiếm của hắn.
Luyện Hỏa Môn thái thượng trưởng lão nói:
- Được rồi! Các ngươi cũng nên bớt nói đi vài câu. Điền Hạo không phải ta đã nói với ngươi, đại sư huynh của ngươi thực lực rõ như ban ngày. Không phải người nào cũng có thể vượt qua hắn được.
- Vâng!
Thái thượng trưởng lão đã lên tiếng. Điền Hạo cũng không dám tranh luận.
Hơn mười cao thủ trẻ tuổi đứng trên tường thành mà liếc mắt nhìn lẫn nhau, chiến ý tràn đầy.
Đệ Lục Dạ dò xét Mạnh Siêu, cười tà nói:
- Trong mọi người thực lực của hắn không biết có thể không đỡ nổi mấy chiêu.
Quách Lam Nguyệt bất đắc dĩ cười cười. Thất Dạ của Lãm Nguyệt Lâu, bất kỳ ai cũng có nét đặc biệt riêng của mình. Đệ Lục Dạ âm lãnh cuồng vọng. Bất quá ngay cả bản thân nàng cũng không thể đỡ nổi ba chiêu của hắn. Mà lúc đó hắn cũng không có phát huy toàn bộ thực lực của bản thân.
Đệ Tứ Dạ không lạnh không nhạt nói:
- Lại có cao thủ đến.
- Ân!
Đệ Lục Dạ cùng Quách Lam Nguyệt men theo ánh mắt của đối phương nhìn ra bên ngoài hoang dã. Một đạo thân ảnh, sau lưng mọc lên một đôi cánh hắc sắt đang tức tốc lướt đến. Cặp cánh kia triển khai ra có chừng bốn- năm mét, trông rất sống động, ngay đến cả lông vũ cũng có thể thấy được. Mà ngay cả không khí xung quanh cũng bị xé nát, rõ ràng tốc độ phi hành vượt xa tốc độ âm thanh không phải một hai lần.
Ánh mắt Hỏa Linh Tử ngưng tụ, cười nói:
- Hắc Nha, đồ nhi của ngươi tới!
Hắc Nha Đạo Nhân cười nói:
- Tiểu tử này rõ ràng là đi dạo ở phụ cận, vậy mà ta còn tưởng hắn đang ở Phi Thiên Ma Tông khổ luyện cơ chứ?
- Không nên nói thế, đồ nhi của ngươi tu luyện công pháp giống hệt ngươi, là Hắc Nha Quyết. Hôm nay hẳn là cũng đến đệ thập trọng cảnh giới a.
- Ba tháng trước mới bước vào đệ thập trọng.
Chậc chậc, Hắc Nha Quyết là Địa cấp cao cấp công pháp, có tất cả mười ba trọng. Tu luyện tới đệ thập trọng không sai biệt lắm có khả năng trùng kích vào top hai mươi Tiềm Long Bảng.
Hai người đang nói chuyện thì các thiên tài khắp nơi tụ hội chiến ý sôi trào.
Mạnh Siêu gắt gao nhìn thanh niên mọc lên đôi cánh đằng sau lưng, gằn từng chữ:
- Tiềm Long Bảng thứ hai mươi lăm - Ô Lương Vũ, lần này ta nhất định cùng ngươi phân cao thấp.
Tại Tiềm Long Bảng lần trước Mạnh Siêu hắn cũng chỉ có thua có ba người, một người trong số đó chính là đồ đệ của Hắc Ma Đạo Nhân - Ô Lương Vũ thứ tự sắp xếp tại Tiềm Long Bảng đứng thứ hai mươi lắm. Cả Nam Trác Vực đều là tiếng tăm lừng lẫy.
Luyện Hỏa Môn thái thượng trưởng lão nói:
- Sợ rằng Hắc Nha Quyết hắn đã tu luyện đến đệ thập trọng. Nếu như Xich Luyện Thần của ngươi cũng có thể tu luyện đến đệ thập trọng thì có hi vọng rất lớn đả bại hắn.
Mạnh Siêu nói:
- Ta tu luyện Xích Luyện Thần cùng Xích Luyện Thần Chưởng là một bộ võ học, cả hai kết hợp lại sẽ phát huy ra uy lực cực lớn. Với thực lực của ta bây giờ cũng chưa chắc không thể đánh bại hắn.
Lão giả lắc đầu, khó. thập phần khó. Hắc Nha Quyết không giống với Địa cấp cao cấp công pháp khắc. Chẳng những tốc độ cực nhanh mà cặp cánh kia lực công kích của nó cũng không phải loại vừa. Độ cứng rắn thì vượt xa thép tinh luyện, chỉ so với hạ phẩm bảo khí là hơi có chênh lịch chút xíu. Nếu là chiến đấu đồng cấp, hắn cũng có khả năng là vô địch.
Bên kia.
- Ô Lương Vũ, người này ta tuyệt không phải là đối thủ của hắn.
Vượt xa dự liệu của Quách Lam Nguyệt, Đệ Lục Dạ trực tiếp thừa nhận mình không phải là đối thủ của Ô Lương Vũ.
Quách Lam Nguyệt nói:
- Lãm Nguyệt Lâu chúng ta tuy không phải tông môn nhưng nội tình thì vượt xa thất phẩm tông môn bình thường, còn những phương diện khác thì cùng lục phẩm tông môn không có sai biệt lắm. Chỉ cần các ngươi cố gắng Lãm Nguyệt Lâu sẽ toàn lực ủng hộ các ngươi, đem danh tiếng Thất Dạ truyền khắp Nam Trác Vực, thậm chỉ cả Chân Linh Đại Lục.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đệ Tứ Dạ không nói, nàng đang dựa theo khí tức của Ô Lương Vũ để mà phân biệt thực lực giữa mình và hắn. Cuối cùng cũng kết luận ra được người này thực lực có lẽ cùng Đệ Tam Dạ liều mạng được. Mà bản thân mình cũng chưa chắc sẽ thua bởi hắn. Nửa năm trước nàng cùng Đệ Tam Dạ từng chiến đấu một hồi, bị đối phương đánh bại chỉ sau một chiêu.
Lạt!
Hắc sắc sí bàng được thu lại, Ô Lương Vũ xuất hiện bên cạnh Hắc Nha Đạo Nhân, cung kính nói:
- Sư phụ.
Hắc Nha Đạo Nhân gật đầu:
- Ngươi tới cũng rất đúng lúc, thông qua lần đại chiến thú triều này, hi vọng ngươi có thể lĩnh ngộ.
- Hảo! Tiềm Long Bảng lần này mục tiêu của ta là top mười.
- Tốt! Có chí khí, bất quá chỉ có chí khí không thôi thì cũng không được. Nam Trác Vực thiên tài vô số, tuy ngươi tiến bộ vô cùng nhanh chóng nhưng mà tất cả mọi người đều cố gắng tu luyện. Chưa thử sức thì không biết thế nào. Được rồi tiện thể giới thiệu cho người một người. Hắn chính là người mà ta thường kể với ngươi Hỏa Linh Tử.
- Hỏa Linh Tử tiền bối!
Nói chuyện qua một hồi rồi Ô Lương Vũ nhìn chung quanh một vòng. Trừ Đệ Tam Dạ khí hắn nhìn đến thì dừng lại ánh mắt một chút, còn những người khác thì trực tiếp bỏ qua.
- Ô Lương Vũ cũng tới, hắn là Phi Thiên Ma Tông tam đệ tử, thiên phú gần với đại đệ tử Ma Nhãn cùng với nhị đệ tử Mộ Dung Khuynh Thành.
-Ta cảm thấy rất kỳ quái tại Tiềm Long Bảng lần trước bài danh của Mộ Dung Khuynh Thành còn thấp hơn cả Ô Lương Vũ. Vì sao nàng lại là Phi Thiên Ma Tông nhị đệ tử. Theo đạo lý thì nhị đệ tử hẳn là Ô Lương Vũ mới đúng chứ.
- Ta đây cũng không biết, khả năng còn có ẩn tình khác!
- Không thể coi thường Mộ Dung Khuynh Thành. Tiềm Long Bảng lần trước ta cũng có đến xem. Mộ Dung Khuynh Thành tựa hồ không có toàn lực ứng chiến. Hơn nữa công pháp nàng tu luyện còn cao hơn cả Hắc Nha Quyết, chính là một trong hai đại tuyệt học của Phi Thiên Ma Tông - Thiên Ma Đại Pháp.
Ô Lương Vũ đã đến, trên tường thành tiếng nghị luận không ngừng nổi lên.
- Ồ! Lại có một thiên tài trẻ thổi đến, người nọ là ai, tu vi cũng không tệ lắm, lại là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả.
Có người ánh mắt lợi hại, thoáng cái chứng kiến bên ngoài bảy tám dặm có một thân ảnh trẻ tuổi hướng thới Kim Đỉnh Thành, tốc độ mặc dù còn kém so với Ô Lương Vũ nhưng là tu vi cũng không kém chút nào.
- Chưa thấy qua, đoán chừng là vừa mới xuất sơn, cho nên chưa một ai biết.
- Ân tu vi không tệ, nhưng không biết sức chiến đấu như thế nào. Thiên tài trẻ tuổi coi trọng nhất chính là sức chiến đấu. Tu vi cũng chỉ có xếp ở đằng sau.
Trong tai nghe được cuộc nói chuyện của mọi người, Điền Hạo không khỏi nhìn qua, thấy được thân ảnh thì lên tiếng:
- Hắn là Diệp Trần - Diệp huynh.
Mạnh Siêu nói:
- Khó trách ngươi như thế nào lại tôn sùng hắn. Nguyên lai là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả. Bất quá tu vi của người này ta cũng không coi vào đâu.
Không có cùng Mạnh Siêu phân tranh, Điền Hạo hướng tới Diệp Trần ngoắc ngoắc nói:
- Diệp huynh bên này.
Bay vút giữa không trung, Diệp Trần nghe được âm thanh của Điền Hạo thoáng do dự một chút rồi bay tới chỗ Điền Hạo. Thân hình trong không khí xuất hiện một ít khí lãng dao động.
Khi Diệp Trần vừa mới tới gần tường thành thì Mạnh Siêu đi lên phía trước một bước, thản nhiên nói:
- Để cho ta tới thăm dò một chút. Nhìn xem người mà ngươi tôn sùng có chịu nổi một kích hay không.
Oanh!
Hỏa diễm hồng sắc đỏ thẫm từ trên người Mạnh Siêu bắn ra hướng tới Diệp Trần công kích. Hỏa diễm lướt qua chỗ nào thì không khí ở chỗ đó bị bốc hơi ngay lập tức, tựu như xuất hiện trạng thái chân không.
- Phá.....
Thần sắc Diệp Trần không có thay đổi, bàn tay chư đao chém xuống hỏa diễm.
Thổi phù một tiếng!
Hỏa diễm cứ như vậy mà biến mất, mà thân ảnh của Diệp Trần cũng đứng bên cạnh Điền Hạo.
Điền Hạo tức giận hướng Mạnh Siêu nói:
- Mạnh Siêu, ngươi có ý gì?
Mạnh Siêu không thèm để ý tới thái độ của Điền Hạo, thoáng đánh giá Diệp Trần nói:
- Hảo! Rõ ràng có thể tùy ý phá vỡ một kích của ta, cũng có vài phần thủ đoạn.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Thì ra là thế, khó trách yếu như vậy.
- Ngươi!
Ánh mắt Mạnh Siêu trầm xuống, hắn như thế nào nghe không ra ý tứ của đối phương. Đối phương chính là đang nói một kích tùy ý của mình rất yếu.
- Diệp huynh chúng ta qua bên này nói chuyện.
Điền Hạo cũng không muốn bởi vì chính mình là khiến cho Mạnh Siêu cùng Diệp Trần xung đột, cho nên cần phải nhanh chóng tách hai người a.
- Hảo!
Diệp Trần cùng Mạnh Siêu gặp thoáng qua rồi cùng Điền Hạo sóng vai đứng chung một chỗ.
- Hi vọng trên chiến trường ngươi cũng có uy phong như thế.
Mạnh Siêu không phải là cái loại xông lên mà muốn trấn áp đối phương đả bại người. Đối với hắn mà nói thì mục đích chủ yếu lần này chính là đại chiến thú triều. Trong lúc chiến đấu thực lực mỗi người đều sẽ hiện ra. Phải biết rằng lúc đó thú triều không phải trăm vạn thì là hơn một ngàn vạn. Không có thực lực nhất định thì sẽ có bộ dạng chật vật. Đến lúc đó ai mạnh ai yếu tựu sẽ có kết quả.
- Làm sao có thể , tiểu quỷ kia đột phát đến Bão Nguyên Cảnh trung kỳ.
Với tu cách ở chung cùng Diệp Trần hơn nửa tháng. Quách Lam Nguyệt thập phần giật mình. Bao lâu trước đó đối phương cũng chỉ mới là Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Vậy mà chẳng bao lâu sau hắn đã đột phá lên Bão Nguyên Cảnh trung kỳ. Chỉ đơn thuần tốc độ tu luyện thôi tuyệt đối khiến cho người khác phải sợ hãi. Đoán chừng trong thời gian gian khổ chiến đấu cùng Thiết Lân Thú đã khiến cho hắn đột phát cực hạn của chính mình.
Cũng tốt, Đệ Lục Dạ cùng Đệ Tứ Dạ Lãm Nguyệt Lâu cũng đến. Có bọn họ thì cái tên xảo quyệt này nhất định sẽ cảm nhận được áp lực rất lớn. Nói không chừng sẽ gia nhập Lãm Nguyệt Lâu. Cố gắng tranh thủ trở thành thành viên chính thức trong Thất Dạ để chứng minh thực lực của mình.
Khóe miệng khẽ cười một nụ cười tươi tắn, tâm tình của Quách Lam Nguyệt vô cùng tốt.
Mọi người đều cho là yêu thú sẽ rất nhanh hội tụ rồi chạy đến Kim Đỉnh Thành, đến lúc đó người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Nhưng nào có thể ngờ được đợi liền ba ngày trừ ngẫu nhiên có thể chứng kiến một số ít yêu thú đơn lẻ thì cũng không có chuyện gì xảy ra.
- Xem ra yêu thú rất thông minh, biết rõ từng đám chạy đến sẽ không làm nên chuyện gì, mà chỉ là cho chúng ta cảm thấy thời gian gấp bách mà thôi.
- Không có bất ngờ gì thì yêu thú chuẩn bị tiến hành đại tràng quyết chiến, tập trung tất cả các yêu thú lại vây công Kim Đỉnh Thành.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Hừ hừ, tuy nhiên lần thú triều loại nhỏ này lại không đơn giản như vậy. Nó khiến cho hơn mười vị Cường giả Tinh Cực Cảnh, mấy ngàn Bão Nguyên Cảnh cùng vô số Võ giả Ngưng Chân Cảnh phải tụ tập ở Kim Đỉnh Thành. Dù cho yêu thú có hơn một ngàn vạn đầu cũng đừng mở tưởng đánh hạ được Kim Đỉnh Thành.
- Đúng vậy, trước đó đã có không ít thất cấp yêu thú bị diệt, số thất cấp yêu thú còn lại có lẽ không vượt qua năm đầu. Hơn nữa cho dù có thêm một đầu bát cấp yêu thú thì Kim Đỉnh Thành vẫn chiếm được ưu thế tuyệt đối như cũ. Đến cuối cùng Kim Đỉnh Thành trở thành một nơi thí luyện dành cho các thiên tài trẻ tuổi.
- Hảo kỳ vọng! Không chỉ có thiên tài trẻ tuổi có cơ hội đột phát mà chúng ta cũng có cơ hội nâng cao được một bước tu vi.
- Đúng vậy a! Tuy nhiên chúng ta tựu không có khả năng có được thành tựu như thiên tài trẻ tuổi. Nhưng đột phá cảnh giới thì vẫn có hi vọng.
Hành tung của yêu thú vô cùng quỷ bí khiến cho võ giả hội tụ ở Kim Đỉnh Thành cảm thấy áp lực. Đồng thời cũng khiến cho đám võ giả nhiệt huyết sôi trào, chờ mong đại quyết chiến.
Ngày thứ bảy.
Một số nhỏ võ giả dựa đến phiên trực đứng trên tường thành quan sát về phía xa theo dõi tình huống xung quanh. Trong Kim Đỉnh Thành có chừng hai trăm vạn võ giả. Cho dù là một số nhỏ thì cũng là ba bốn mươi vạn. Cũng may là tường thành Kim Đỉnh Thành dài hơn trăm dặm. Bốn đoạn tường thành cộng lại cũng là hơn bốn trăm dặm. Mỗi đoạn tường thành đều có thể đứng được hai mươi vạn người. Cho nên ba bốn mươi vạn võ giả đứng trên tường thành cũng rất không có cảm thấy chật chội.
Phía tây tường thành.
Diệp Trần cùng Điền Hạo sóng vai đứng.
- Đến ngày thứ bảy rồi mà bóng dáng yêu thú cũng không thấy đâu.
So với Diệp Trần thì Điền Hạo vô cùng bức thiết muốn tăng thực lực lên. Dù sao thì Tiềm Long Bảng cũng chỉ còn nửa tháng nữa là bắt đầu rồi.
Diệp Trần nói:
- Yêu thú tụ tập cần phải mất một khoảng thời gian. Không vội.
Điền Hạo nói:
- Thú triều loại nhỏ ba mươi năm khó gặp. Mỗi lần bộc phát đều có một nhóm người tăng tiến tu vi. Hi vọng lần này ta có thể tranh thủ được cơ hội.
- Tâm tình quá bức thiết thì cũng không thể lĩnh ngộ được nhiều. Cái chính là phải bảo trì được sự bình tĩnh mới là trọng yếu nhất.
Tu vi của Diệp Trần cũng đã tăng lên, muốn một lần nữa tăng tiến tu vi thì rất khó. Bất quá mục tiêu của hắn không nằm ở điểm đó. Cô Phong Thập Tam Kiếm đã dung hợp được chín thức, về sau mỗi thức dung hợp lại càng khó khăn hơn rất nhiều. Lần này đại quyết chiến cùng yêu thú chính là cơ hội tốt. Về phần tâm tình của Điền Hạo thì hắn có thể hiểu được. Bất quá hắn biết rõ, trên con đường võ đạo thì vội vàng chính là điều tối kỵ, cần phải luôn duy trì được sự tỉnh táo của chính bản thân mình.
Một câu làm bừng tỉnh tâm trí, Điền Hạo kinh ngạc nói:
- Tông chủ cũng từng nới với ta những lời này, giống nhau như đúc.
Diệp Trần không nói, có rất nhiều thứ cần chính bản thân mình thể ngộ. Người khác cũng chỉ có thể theo bên cạnh hướng dẫn mà thôi.
Rống! Rống! Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!
Không khí đang yên tĩnh thì bỗng nhiên từ phía xa truyền đến từng đợt tiếng yêu thú gầm rú. Tiếng gầm không ngớt, không dứt, phô thiên cái địa, không khí đều sôi trào, sinh ra một đường vân.
Phóng nhãn nhìn lại thì ở phía xa ngoài mười dặm, yêu thú đông nghịt đang chạy tới. Loại cảnh tượng này thật giống như ao nước bị mực nước nhuộm đen. Mà Kim Đỉnh Thành chính là địa phương duy nhất sạch sẽ.
- Yêu thú đến!
Theo rất nhiều tiếng gọi của võ giả vang lên. Những võ giả ở phụ cần cũng bị đánh thức. Một truyền mười, mười truyền một trăm. Chỉ trong chốc lát sau tất cả các võ giả ở trong Kim Đỉnh Thành đều rời khỏi giường chạy lên tường thành. Cảm giác áp lực bao trùm toàn bộ Kim Đỉnh Thành, bá tánh đang trốn ở truong Kim Đỉnh Thành kinh hồn bạt vía, trái tim nhảy thình thịch.
Kỳ thực cũng không cần các võ giả ở trên tường thành nhắc nhở thì mọi người cũng rất nhanh phát giác được yêu thú tiến đến. Bởi vì bầu trời vốn sáng sủa thì đột nhiên mây đen kéo đến. Yêu khí tràn ngập khắp mọi nơi hội tụ ra một mảng lớn mây đen. Từ trong mây đen hiện ra những tia điện quang, ẩn trong đó là những tiếng sét đánh rền vang.
Chạy lên tường thành xem xét, có không ít người hít một hơi lãnh khí.
-Thật nhiều yêu thú, tối thiểu cũng phải hơn một ngàn vạn a!
- Không đúng! Đoán chừng phải có trên dưới hai ngàn vạn mới đúng. Căn bản là không nhìn thấy điểm cuối.
- Nếu không có Cường giả Tinh Cực Cảnh tọa trấn, nói thật, ta cảm thấy tim mình đạp loạn cả lên.
- Ai thật nhiều a! Hai ngàn vạn yêu thú! Đủ để san bằng Kim Đỉnh Thành thành bình địa.
Yêu thú vô cùng vô tận nhưng làm cho người ta chú ý nhất không thể nghi ngờ là sáu đầu yêu thú cực lớn. Trong đó có năm đầu to chừng quả núi nhỏ. Bên trái có một đầu yêu thú là Diệp Trần rất quen thuộc là Giác Long Mãng. Đầu Giác Long Mãng này vết thương chồng chết, trên đầu của nó cũng bị bẻ gẫy mất một sừng, tựa như từng đại chiến một hồi khiến nó thụ thương không nhẹ.
Trừ Giác Long Mãng ra thì phân biệt còn có Tam Đầu Lang, giống như một quả núi nhỏ là Lục Nhãn Tri Chu, có ba cái duôi dài ngoẵng là Độc Giác Ngưu, toàn thân tỏa ra điện quang là Ngân Điện Cự Ưng. Mỗi một đầu đều là thất cấp yêu thú, yêu khí trên người bay thẳng lên trời cao cùng với đám yêu khí giống như mây đen kia dung hợp cùng một chỗ.
Đứng giữ năm đầu thất cấp yêu thú là một đầu hung vượn. Đầu hung vượn này cao hơn trăm mét, thể hình còn nhỏ hơn cả Lục Nhãn Tri Chu, nhưng uy thế của nó hoàn toàn bao trùm phần đông yêu thú đứng phía trên. Khí tức hung ác của nó tựa như núi thở biển gầm.
Bát cấp yêu thú Kim Cương Ma Viên!
- Chúng ta lên trước, miễn cho khoảng cách quá gần là tổn hao Kim Đỉnh Thành!
Cường giả Tinh Cực Cảnh ra tay, vừa ra tay liền lao thẳng tới năm đầu thất cấp yêu thú cùng với đầu bát cấp yêu thú Kim Cương Ma Viên. Trong mắt bọn hắn thì chỉ có thất cấp yêu thú cùng bát cấp yêu thú là đáng giá để cho bọn hắn ra tay. Dưới thất cấp yêu thú đối với Cường giả Tinh Cực Cảnh đều là con sâu cái kiến, toàn bộ lưu lại cho đám tiểu bối giải quyết.
Rống!
Tiến về phía Kim Cương Ma Viên chính là ba gã Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả cùng một gã Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả. Bốn người liên thủ ra tay đảm nhiệm đối phó với đầu Kim Cương Ma Viên hung hãn dị thường khiến cho sóng to gió lớn nổi lên. Về phần mười tên Cường giả Tinh Cực Cảnh còn lại thì đều hai người tạo thành một tổ, phân biệt tìm một đầu thất cấp yêu thú đánh tới.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế