02-12-2008, 04:02 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 21: Lãng Tá» Thà nh Äạt
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 21: Lãng Tá» Thà nh Äạt
NgÆ°á»i dịch: ThaÌi KyÌ€ ThÆ°
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan thiếp Ä‘i má»™t lúc ở goÌc phôÌ, đến khi giật miÌ€nh tỉnh dậy trá»i Ä‘ã tang tảng saÌng. Nó kéo sụp và nh mÅ© xuống, bÆ°á»›c đến chá»— ngÆ°á»i bán quà rong mua má»™t cái bánh bao nóng, vÆ°Ì€a ăn vÆ°Ì€a Ä‘i ra ngoaÌ€i cá»a thà nh, trong loÌ€ng thầm nghÄ©: “Mẹ có hai vị sÆ° tá»·, Bách Hoa Môn chủ Bạch sÆ° bá quy ẩn đã lâu, ta cÅ©ng không biết cách nà o đến Nhạn Äãng SÆ¡n, thôi thì Ä‘i Äồng Bách SÆ¡n tìm Tiêu sÆ° bá váºy.†Nháºn định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng xong, nó beÌ€n nhắm hÆ°á»›ng tây bắc câÌt bÆ°Æ¡Ìc. Äang lúc tâm thần hoảng hốt, Triệu Quan cÅ©ng chẳng nghÄ© tá»›i chuyện Ä‘i bá»™ nhÆ° váºy thiÌ€ bao giá» cho tá»›i Äồng Bách SÆ¡n. QuaÌ phẫn háºn vaÌ€ thÆ°Æ¡ng tâm, nó coÌ cảm giaÌc nhÆ° Ä‘ang trôi bồng bềnh trong không trung, chẳng coÌ€n một chuÌt yÌ niệm naÌ€o về thÆ°Ì£c taÌ£i.
Äi được chừng mÆ°á»i dặm, Triệu Quan gặp má»™t kyÌ£ sĩ từ phÃa đối diện tiêÌn laÌ£i. Äã Ä‘i qua Ä‘Æ°Æ¡Ì£c một quãng, bá»—ng ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘oÌ quay đầu ngÆ°Ì£a, phoÌng đến trÆ°á»›c mặt nó, ghìm cÆ°Æ¡ng đứng lại.
Triệu Quan ngẩng đầu lên, thấy kỵ sỹ là má»™t đại hán râu ria xồm xoà m, diện mạo hết sức uy vÅ©, chừng ngoà i bốn mÆ°Æ¡i tuổi, chăÌc chăÌn là chÆ°a há» gặp qua. Triệu Quan bá»±c bá»™i găÌt: “Äồ râu xồm, ngÆ°Æ¡i cháºn Ä‘Æ°á»ng cha đây là m gì?â€
Äại hán râu ria nghiêng đầu nhìn nó, bảo: “Ăn nói thô lá»— quaÌ Ä‘i, mi laÌ€ con hoang của ả Ä‘iêÌm naÌ€o váºy?â€
Triệu Quan nổi khuÌ€ng, hốt má»™t má»› cát đá trên Ä‘Æ°á»ng, ném và o y, chá»i rủa: “Cha ngÆ°Æ¡i đây chÃnh là đồ con hoang đấy, cút mẹ ngÆ°Æ¡i Ä‘i!â€
Gã đại hán râu rậm né qua má»™t bên, tránh được má»› cát đá, rồi láºp tức nhảy xuống ngá»±a, vung tay chụp cÆ°Ìng cổ tay Triệu Quan, nói: “Tiểu tá», ta coÌ việc cần há»i, mi liệu maÌ€ ngoan ngoãn trả lá»i!
Triệu Quan ráng sức vùng vẫy, nhÆ°ng không thoát được, gaÌ€o lên: “Không trả lÆ¡Ì€i thì Ä‘ã sao naÌ€o? Ta diÌnh daÌng giÌ€ đêÌn caÌi việc răÌm choÌ của ngÆ°Æ¡i!â€
Äại hán râu ria nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có diÌnh daÌng. Nếu ngÆ°Æ¡i là con hoang, nói không chừng lại chÃnh là con ta.â€
Triệu Quan cÆ°á»i lá»›n, nói: “NgÆ°Æ¡i muốn cha đây gá»i ngÆ°á»i bằng cha hả, Ä‘Æ°Ì€ng coÌ hoÌ€ng!â€
Äại hán râu ria chẳng ngÆ¡Ì€ lại có vẻ nghiêm túc, nói: “NgÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng laÌ€ cha, nếu kêu ta bằng cha, thì là m sao vừa là cha ta, vừa là con ta được? Ta dù chẳng tốt laÌ€nh giÌ€ thì cÅ©ng là cha ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không muốn cÅ©ng phải gá»i. Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i Tô Châu phải không? NgÆ°Æ¡i có từng nghe noÌi đêÌn LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng ở Tình Phong Quán chÆ°a?â€
Triệu Quan hÆ°Ì€ khẽ má»™t tiếng, nhìn chằm chằm vaÌ€o đại hán râu ria ấy, trong loÌ€ng thầm nghÄ©: “Gã nà y má»›i sáng sá»›m đã từ xa cưỡi ngá»±a tá»›i, có lẽ thá»±c sá»± chÆ°a biết vụ huyết án đêm qua. Không rõ y là địch nhân hay bằng hữu?†Bèn há»i: “NgÆ°á»i là ai?â€
Äại hán râu ria nói: “Ta tên Thà nh Äạt, ngoaÌ£i hiệu trên giang hồ là Lãng Tá».â€
Triệu Quan giáºt mình. Nó từng nghe mẫu thân cùng các cô nÆ°Æ¡ng trong Tình Phong Quán Ä‘á» cáºp đến má»™t nhân váºt mang ngoaÌ£i hiệu Lãng Tá», ai nấy Ä‘á»u nói rằng đó má»›i là má»™t vị đại anh hùng, má»™t hảo hán chân chÃnh. LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng luÌc sinh thÆ¡Ì€i thÆ°á»ng hay nhăÌc đêÌn câu chuyện haÌ€o huÌ€ng năm xÆ°a Lãng Tá» qua Tô Châu, ghé Tình Phong Quán uống má»™t hÆ¡i hết mÆ°á»i vò rượu mạnh, rồi ra cá»a giết sạch trăm tên thổ phỉ, sau Ä‘oÌ quay vaÌ€o chung gối vá»›i bảy vị cô nÆ°Æ¡ng, ai nấy Ä‘á»u khâm phuÌ£c. Triệu Quan nghÄ© thầm: “Lãng Tá» Thà nh Äạt, ngÆ°á»i nà y vốn là bằng hữu của mẫu thân. Liá»n nói: “Cha đây Ä‘uÌng laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i Tô Châu đấy. NgÆ°Æ¡i há»i mẹ ta là m gì?â€
Thà nh Äạt ngẩn ngÆ°á»i ra, buá»™t miệng há»i: “NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± là con của LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng sao? NgÆ°Æ¡i tên là gì?
Triệu Quan đáp: “Ta là Triệu Quan.†Thà nh Äạt vui mừng, thốt: “Äúng rồi!†Rồi lại láºp tức chau mà y, há»i: “NgÆ°Æ¡i há» Triệu à ?†Triệu Quan nói: “Phải rồi. ThiÌ€ sao?†Thà nh Äạt nói: “Việc nà y kỳ quái thật. NgÆ°Æ¡i không theo há» CÆ¡ của mẹ ngÆ°Æ¡i à ?
Triệu Quan nghe thấy y gá»i đúng há» tháºt của mẹ mình, lấy là m lạ lùng, há»i: “NgÆ°Æ¡i quen mẹ ta lâu rồi sao?†Thà nh Äạt nói: “RÆ°á»m lá»i, nếu không sao ta lại đến đây tìm con chứ? Mẹ ngÆ°Æ¡i có bảo cho ngÆ°Æ¡i biêÌt cha ngÆ°Æ¡i là ai không?†Triệu Quan lắc đầu đáp: “Mẹ ta chÆ°a từng cho biết cha ta là ai, chỉ gá»i ta là Triệu Quan thôi.â€
Thà nh Äạt ngoẹo đầu suy nghÄ©, rồi nói: “Tháºt là lạ lùng. MÆ°á»i mấy năm vá» trÆ°á»›c, mẹ ngÆ°Æ¡i cho ngÆ°á»i nhắn vá»›i ta, rằng nà ng đã vì ta mà sanh hạ má»™t đứa con trai. Ta đến nay vẫn chÆ°a dám đến nhìn nháºn, cÅ©ng không ngá» lại trì hoãn lâu nhÆ° váºy. Rốt cuá»™c thì ngÆ°Æ¡i có phải là con trai của ta không?†Triệu Quan cÆ°á»i khẩy: “NgÆ°Æ¡i không biết, ta là m sao mà biết chứ?â€
Thà nh Äạt mắng luôn má»™t trà ng: “Mẹ ngÆ°Æ¡i ấy, tháºt là đa Ä‘oan quá»· kế! Nói không chừng, tất cả nam nhân trong thiên hạ Ä‘á»u nghÄ© ngÆ°Æ¡i chÃnh là con há», nhÆ° váºy ta cÅ©ng chẳng cần quá báºn tâm là m gì.†Nói đến đây, y buông cánh tay Triệu Quan ra, xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Triệu Quan nhìn ra y võ công rất cao, tâm cÆ¡ máy Ä‘á»™ng, liá»n gá»i vá»›i: “Nà y, ngÆ°Æ¡i đã quen biết mẹ ta, váºy có thể vì bà mà báo thù không?â€
Thà nh Äạt ngẩn ngÆ°á»i ra, quay đầu há»i: “Báo thù? Nà ng bị là m sao?†Triệu Quan nghiến răng nói: “Má»›i đêm qua, bà đã bị ngÆ°á»i hại chết.†Thà nh Äạt đứng sững tại chá»—, ứa lệ, lẩm bẩm: “Há»a Hạc, nà ng đối vá»›i ta ân tình thâm trá»ng, thế mà ta đến phút cuối cÅ©ng không gặp lại được nà ng!†Rồi há»i: “Là ai đã giết nà ng?â€
Triệu Quan bi phẫn khôn cùng, lắc đầu nói: “Cừu gia rất Æ° lợi hại, không để lại chút manh mối nà o. Ta không biết ai đã ra tay.†Thà nh Äạt than: “Mẹ ngÆ°Æ¡i xÆ°a nay hà nh hiệp trượng nghÄ©a, là m những việc mà ngÆ°á»i khác không dám là m, không ngá» lại gặp tai há»a nà y! Hà i tá», ngÆ°Æ¡i định báo thù cho mẹ ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o?â€
Triệu Quan nói: “Ta muốn đến Äồng Bách SÆ¡n tìm sÆ° bá, xin ngÆ°á»i giúp đỡ.â€
Thà nh Äạt lắc đầu nói: “NgÆ°Æ¡i không cần Ä‘i nữa đâu, sÆ¡n trại của sÆ° bá ngÆ°Æ¡i đã bị ngÆ°á»i ta thiêu rụi rồi.†Triệu Quan hoảng hốt, thất thanh há»i: “Tháºt Æ°?†Thà nh Äạt nhÃu mà y nói: “Ta vừa nghe được tin nà y ngà y hôm qua, có lẽ không sai. Ta xem ra hiện giá» ngÆ°Æ¡i chỉ còn má»™t chá»— để nhá» vả thôi.†Triệu Quan há»i: “Chá»— nà o?â€
Thà nh Äạt đáp: “Hổ Khiếu sÆ¡n trang.†Triệu Quan há»i lại: “Hổ Khiếu sÆ¡n trang Æ°? Nó ở đâu?â€
Thà nh Äạt lắc đầu: “NgÆ°Æ¡i đúng là má»™t tiểu tá» không có kiến thức. Y thuáºt và võ công của Hổ Khiếu SÆ¡n Trang bấy lâu nay hùng trấn võ lâm, trang chủ là Y Hiệp Lăng Tiêu đỉnh đỉnh đại danh. Y trÆ°á»›c kia đã từng cứu mạng cho Bạch Thủy Tiên, cùng vá»›i mẹ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có chút giao tình.â€
Triệu Quan há»i: “Ông ta là khách của mẹ ta Æ°?†Thà nh Äạt phì má»™t tiếng, nói: “NgÆ°Æ¡i nói báºy bạ gì váºy? Lăng trang chủ và mẹ ngÆ°Æ¡i chẳng qua chỉ có duyên gặp mặt má»™t lần thôi. NgÆ°á»i nà y đối vá»›i thê tá» nhất má»±c thâm tình, má»™t lòng má»™t dạ, sao lại có thể là khách của mẹ ngÆ°á»i được. Thê tá» của y là Tần Yến Long cÅ©ng là má»™t vị cân quắc hà o kiệt trong thiên hạ. Ta cùng nà ng ấy cÅ©ng có chút giao tình.â€
Triệu Quan chÆ°a từng nghe qua danh tiếng của Tần Yến Long, nên ra vẻ nhạo báng, cÆ°á»i nói: “Giao tình kiểu gì?â€
Thà nh Äạt trừng mắt nhìn nó, nói: “Giao tình bằng hữu! Những ngÆ°á»i nhÆ° nà ng ấy, ta sao dám mạo phạm chứ. Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i nếu còn dám nói nhăng, cha ngÆ°Æ¡i đây sẽ cho ngÆ°Æ¡i ăn mấy cái bạt tai đó.â€
Triệu Quan đảo mắt, nói: “Úy, ngÆ°Æ¡i cùng Lăng phu nhân vốn có giao tình, váºy ngÆ°á»i có thể Ä‘Æ°a ta đến gặp há» không?â€
Thà nh Äạt lắc đầu quầy quáºy: “Không được, không được. Ta đã nhiá»u năm không gặp há» rồi. Ngà y thà nh hôn của há», ta mải say rượu nên cÅ©ng không đến chúc mừng. Ta e rằng cho đến giá», nà ng ấy vẫn còn Ä‘ang giáºn ta! Ta chẳng dám đến gặp nà ng đâu.â€
Triệu Quan nổi giáºn, nói: “Äây là việc liên quan đến mối huyết thù của mẹ ta, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đây cùng mẹ ta đã có má»™t Ä‘oạn ân tình, sao lại cứ kiếm cá»› thoái thác nhÆ° thế?†Thà nh Äạt nói: “NgÆ°Æ¡i là m sao biết ta cùng mẹ ngÆ°Æ¡i đã từng có má»™t Ä‘oạn ân tình?†Triệu Quan đáp: “NgÆ°Æ¡i vừa tá»± nói ra đó thôi.†Thà nh Äạt nói: “Ta không thừa nháºn. Trừ phi ngÆ°Æ¡i thừa nháºn ngÆ°Æ¡i là con của ta, nếu không ta cÅ©ng không thừa nháºn từng có má»™t Ä‘oạn ân tình vá»›i mẹ ngÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan mắng: “NgÆ°Æ¡i là thứ chuyên gây phiá»n não, ăn nói đảo Ä‘iên. Ta phải lên Ä‘Æ°á»ng đây, ngÆ°Æ¡i cứ ở đó mà nghÄ© thêm chuyện má»›i Ä‘i.†Thà nh Äạt nói: “à à , ngÆ°Æ¡i nói năng vá»›i cha ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy hả?†Triệu Quan giáºn dữ quát: “Cha ngÆ°Æ¡i đây ăn nói nhÆ° váºy đó!â€
Thà nh Äạt thở dà i má»™t tiếng rồi nói: “Thôi được! Mẹ ngÆ°Æ¡i đã chết rồi, tá» vô đối chứng, nhÆ°ng ta thấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xấu tÃnh hệt nhÆ° ta, có lẽ đúng là con ta tháºt. Ta sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến Hổ SÆ¡n má»™t chuyến.â€
Triệu Quan nói: “NgÆ°Æ¡i nguyện ý Ä‘Æ°a ta Ä‘i, nhÆ°ng ta phải giao hẹn trÆ°á»›c. Thứ nhất, ta sẽ không nháºn ngÆ°Æ¡i là cha. Thứ nhì, nếu ngÆ°Æ¡i mở miệng xúc phạm đến mẹ ta, ta sẽ không tha. Thứ ba, đây là ngÆ°Æ¡i tá»± nguyện Ä‘Æ°a ta Ä‘i, đừng tưởng ta sẽ cảm kÃch ngÆ°Æ¡i.â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i nói: “NgÆ°Æ¡i đúng là tinh minh giống hệt mẹ ngÆ°Æ¡i. Thứ nhất, ngÆ°Æ¡i nháºn hay không nháºn là tùy ở ngÆ°Æ¡i, ta nháºn hay không nháºn là quyá»n của ta. Thứ nhì, ta đối vá»›i mẹ ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i phần kÃnh trá»ng, là m sao lại buông lá»i xúc phạm chứ? Thứ ba, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i quá hẹp lượng, không chịu nháºn bất cứ ân tình nà o của ngÆ°á»i khác. Ta nói cho ngÆ°Æ¡i hay, sắp tá»›i ngÆ°Æ¡i còn phải mắc nợ ngÆ°á»i khác nhiá»u lắm! NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°á»i khác tá»± nguyện giúp thì không cần cảm kÃch há» sao? Mẹ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»± nguyện sinh ra ngÆ°Æ¡i, nuôi ngÆ°Æ¡i lá»›n đến bằng nà y, ngÆ°Æ¡i là m sao có thể nói là không cảm kÃch bà ấy?â€
Triệu Quan nghe y nói có lý, không tiện biện bác thêm nữa, bèn nói: “Ta nghÄ© chúng ta nên thượng lá»™ thôi!†Thà nh Äạt cÆ°á»i, nói: “Triệu Quan Æ¡i Triệu Quan, mẹ ngÆ°Æ¡i đặt tên ngÆ°Æ¡i là Quan, ý muốn ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu cÅ©ng nhìn cho kỹ, xem cho rõ, luôn tiểu tâm tháºn trá»ng, thá»±c không phải là dở. NhÆ°ng chá»› quên rằng, nam tá» hán phải có cái nhìn sảng khoái khoáng đạt má»›i được.â€
Triệu Quan thầm nghÄ©: “Khoáng đạt, khoáng đạt! Lẽ nà o mình thá»±c sá»± là con của lão ta?†Thế nhÆ°ng, nó cÅ©ng không nháºn lá»—i, chỉ ra chiá»u cÅ©ng có chút khâm phục, nói: “Chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng thôi! Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta sẽ gá»i ngÆ°á»i là Lãng Tá».â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i khổ: “Con trai ta lại gá»i ta là Lãng Tá», không phải là hết sức lố bịch sao. Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng nên gá»i ta là Thà nh đại thúc má»›i đúng.†Triệu Quan đáp: “Äược rồi, Thà nh đại thúc thì Thà nh đại thúc.†Thế rồi, nó không nén được, lại há»i: “NgÆ°á»i quả tháºt là Lãng Tá»?†Thà nh Äạt nói: “Không lẽ còn có giả?†Bèn kéo ngá»±a lại, nói: “Nà o, Triệu Quan, lên ngá»±a thôi!â€
Triệu Quan thấy con ngá»±a của y hết sức cao lá»›n, không giống những con ngá»±a phÆ°Æ¡ng nam mà nó đã cưỡi qua trÆ°á»›c kia, nhÆ°ng cÅ©ng không chịu nháºn kém bèn chá»™p lấy dây cÆ°Æ¡ng định nhảy lên lÆ°ng ngá»±a. Thà nh Äạt nói: “NgÆ°Æ¡i xem đây.†Má»™t tay nắm chặt cÆ°Æ¡ng ngá»±a, má»™t chân đạp lên bà n đạp, xoay ngÆ°á»i nhảy lên lÆ°ng ngá»±a. Triệu Quan bắt chÆ°á»›c, cÅ©ng xoay ngÆ°á»i tung chân nhảy lên, nhÆ°ng ngồi không vững, suýt chút nữa nhà o đầu xuống đất, là m Thà nh Äạt phải Ä‘Æ°a tay chá»™p giữ lấy nó.
--- Xem tiếp hồi 22 ----
Tà i sản của livan
02-12-2008, 10:31 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 22: Giang thượng ngá»™ táºp
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan theo chân Thà nh Äạt bắt đầu hà nh trình lên phÃa bắc, cáºu có hảo cảm vá»›i ông ta nhÆ°ng không chịu nháºn là m cha. Thà nh Äạt không lấy đó là m pháºt ý, dá»c Ä‘Æ°á»ng hai ngÆ°á»i cứ cÆ°á»i nói chuyện trò rất hợp nhau.
Hôm đó, hai ngÆ°á»i đến huyện TÄ©nh Giang, Thà nh Äạt cùng Triệu Quan xuống bến đò đợi thuyá»n sang sông. Triệu Quan thấy sông nÆ°á»›c mênh mang, rất Ä‘á»—i hà o tráng bèn nói: “Thà nh đại thúc, thúc nhìn xem, dòng sông nà y hùng vÄ© quá!â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i mỉm nhìn cáºu, há»i: “Triệu Quan, con lá»›n lên cạnh Thái Hồ, công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c nhất định rất thông thạo.â€
Triệu Quan đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi.†Ngoái lại, thấy nụ cÆ°á»i của Thà nh Äạt quá Æ° quá»· dị, cáºu há»i: “Thúc sao váºy?â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i đáp: “Không có gì. Ta chỉ Ä‘ang ngắm nhìn khuôn mặt con. Con cà ng lá»›n cà ng giống mẹ.â€
Triệu Quan hừ nhẹ, không trả lá»i. Thà nh Äạt lại nói: “Sao thế, ta nói gì sai Æ°?â€
Triệu Quan háºm há»±c: “Cháu lá»›n lên giống mẹ thì thế nà o? Cháu từ nhỠđã không cha, giống ông ta thế nà o được?â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i: “Thế thì sao đâu? Con lá»›n lên có giống cha không thì liên quan gì đến chuyện cha con có ở cạnh con hay không? á»i ngÆ°á»i vừa chà o Ä‘á»i đã mất cha mà há» vẫn giống cha đấy thôi. Ta cÅ©ng váºy, từ lúc chà o Ä‘á»i chÆ°a từng gặp mặt cha mà ai cÅ©ng nói rằng ta giống hệt ông ấy.â€
Triệu Quan báºt cÆ°á»i: “Cha thúc là ai?â€
Thà nh Äạt đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là gia gia của con. Ông ấy tên Thà nh Ngạo Lý, là ngÆ°á»i đứng đầu Thanh Bang, Thiên hạ đệ nhất bang năm xÆ°a. Ông ấy cÅ©ng có thể được coi là má»™t nam tá» có danh tiếng trên giang hồ, hiệu xÆ°ng Ngá»c Diện Anh Hùng, nghe đồn rằng số cô nÆ°Æ¡ng từng trải qua má»™t Ä‘oạn tình duyên bèo nÆ°á»›c vá»›i ông ấy lên đến hà ng trăm.â€
Triệu Quan ủa lên má»™t tiếng, cÆ°á»i rằng: “Hay tháºt.â€
Cáºu lại há»i: “Sao thúc lại chÆ°a từng gặp mặt cha mình?â€
Thà nh Äạt đáp: “Ta má»›i sinh ra, ông ấy đã bị ngÆ°á»i ta hại chết.â€
Triệu Quan há»i: “Ai hại chết ông ta?â€
Thà nh Äạt dõi mắt xuống sông nÆ°á»›c mênh mang, buồn buồn kể: “NgÆ°á»i đó cÅ©ng chết rồi. Ta đã thay cha báo cừu, bức y tá»± sát.â€
Triệu Quan liếc xéo Thà nh Äạt, thấy ông ta thần thái nghiêm túc nên không dám há»i tiếp. Thà nh Äạt ngoái lại, cÆ°á»i nụ: “Có nên kể lại chuyện cÅ© không nhỉ? á»’, Triệu Quan, con không thÃch ta nói là con lá»›n lên giống mẹ vì con không muốn mình cÅ©ng thanh tú hế nà y đúng không?â€
Triệu Quan không ngỠông ta lại há»i váºy, sắc mặt Ä‘á» lá»±ng, vá»™i lấp liếm: “Không phải, thúc cứ nói nhăng gì váºy?â€
Thà nh Äạt trêu cáºu: “Äẹp trai cÅ©ng không có gì là xấu, các cô nÆ°Æ¡ng lao hết và o lòng con, không phải quá tốt Æ°? Ta lúc trẻ cÅ©ng rất anh tuấn, nếu không ngÆ°á»i tiếp khách khó tÃnh nhÆ° mẹ con Ä‘á»i nà o chịu cho ta và o khuê phòng?â€
Triệu Quan liếc nhìn, thấy ông ta râu ria ráºm rì, khuôn mặt rắn rá»i, anh tuấn Ä‘Ä©nh đạc, quả tháºt không đến ná»—i tệ, bụng bảo dạ: “Ta mà giống ông ấy cÅ©ng hay đấy.†Song mồm lại nói: “Phì! Äúng là chuá»™t được lên trá»i, tá»± xÆ°ng tá»± tán!â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i: “Ta là chuá»™t thì con là nhi tá» của chuá»™t.†Äoạn cúi đầu, thì thầm: “Ta dạy con má»™t cách. Äợi khi con lá»›n lên thì để râu sẽ không bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»i chê là công tá» bá»™t nữaâ€
Triệu Quan không biết nên cÆ°á»i hay giáºn nữa, trừng mắt nhìn ông ta, tá»± nhủ: “Sao ông ấy lại biết ngÆ°á»i khác kêu mình là công tá» bá»™t?â€
Äúng lúc đó, thuyá»n sang sông rẽ sóng lÆ°á»›t tá»›i, Thà nh Äạt không vá»™i cho ngá»±a nhảy xuống mà giục: “Lên thuyá»n Ä‘i.â€
Triệu Quan định há»i: “Còn ngá»±a?†song thấy Thà nh Äạt nháy mắt vá»›i mình liá»n hiểu ý, không nói ra. Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên, trên thuyá»n có khoảng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i, Ä‘á»u là nông dân, tiá»u phu.
Thuyá»n ra đến giữa sông, Thà nh Äạt Ä‘á»™t nhiên há»i: “Triệu Quan, trá»i hôm nay nóng quá, chúng ta xuống nÆ°á»›c tắm cho mát.â€
Sau lÆ°ng vang lên tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n, Ä‘Æ¡n Ä‘ao của Thà nh Äạt đã xuất thủ, chém chết gã nông dân.
Triệu Quan kinh ngạc, kêu lên: “Sao thế?â€
Gã nông dân ngã váºt xuống sà n thuyá»n, trên tay còn cầm má»™t lưỡi chủy thủ, hiển nhiên định đánh lén. HÆ¡n mÆ°á»i kẻ trên truyá»n, già trẻ đủ cả, Ä‘á»u lạnh lẽo nhìn hai ngÆ°á»i.
Thà nh Äạt dá»±ng Ä‘ao lên, cÆ°á»i lạnh: “TrÆ°á»ng TÄ©nh bang nảy nòi ra cái trò cÆ°á»›p sông nà y từ bao giá» thế nhỉ?â€
Lão hán chèo thuyá»n gầm lên, tức thì hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i, kẻ Ä‘ao ngÆ°á»i côn, đồng loạt vung binh khà lên tấn công Thà nh Äạt. Cây Ä‘ao trong tay Thà nh Äạt lấp lóe, nhanh nhẹn chém ra ba Ä‘ao, tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i ba ngÆ°á»i xông tá»›i đầu tiên bị chém ngã. Äám ngÆ°á»i phÃa sau Ä‘á»u không phải loại yếu bóng vÃa, hè nhau lao và o tấn công. NhÆ°ng Ä‘Æ¡n Ä‘ao của Thà nh Äạt cá»±c nhanh, cÆ¡ hồ không nhìn thấy thân Ä‘ao mà chỉ thấy má»—i Ä‘ao ảnh, chiêu nà o cÅ©ng cá»±c kỳ lăng lệ, nhanh mà độc, Ä‘ao xuất là máu đổ.
Triệu Quan chÆ°a từng được chứng kiến Ä‘ao pháp nà o cao minh đến thế, không khá»i sinh lòng bá»™i phục. Cáºu nhìn đến xuất thần, chợt thấy má»™t ngÆ°á»i vung Ä‘ao chém mình, kinh hoà ng kêu lên rồi láºp tức chạy vòng ra núp sau lÆ°ng Thà nh Äạt.
Thà nh Äạt khua Ä‘ao chặn đứng, tung cÆ°á»›c đá văng kẻ đó xuống sông. Con thuyá»n gá»— rung lên bần báºt, Triệu Quan túm lấy mạn thuyá»n má»›i không bị hất văng Ä‘i.
Lúc đó Thà nh Äạt chém bị thÆ°Æ¡ng mÆ°á»i ngÆ°á»i, đá văng xuống nÆ°á»›c. Hai kẻ còn lại thấy thần uy của ông ta, không dám tái chiến, má»™t ngÆ°á»i quăng mình xuống nÆ°á»›c toan Ä‘Ã o tẩu. Thà nh Äạt nhặt má»™t thanh Ä‘ao phi vèo và o giữa lÆ°ng kẻ đó, y kêu lên thê thảm chìm lỉm xuống, máu tÆ°Æ¡i nhuá»™m Ä‘á» mặt sông. Chỉ còn lại lão hán chèo thuyá»n, sợ đến tan gan vỡ máºt, quỳ sụp xuống, van xin: “Anh hùng tha mạng!â€
Thà nh Äạt hừ má»™t tiếng rồi há»i: “Tên tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh phái các ngÆ°Æ¡i hạ thủ phải không?â€
Lão hán chèo thuyá»n dáºp đầu đáp: “Vâng, vâng, là chỉ lệnh của bang chủ.â€
Thà nh Äạt há»i: “Y ở bá» bên kia?â€
Lão hán chèo thuyá»n không dám trả lá»i, gáºt gáºt đầu. Thà nh Äạt ra lệnh: “NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a chúng ta quay lại bá» nam. Bảo TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh ta tên Thà nh Äạt, y láºp tức đến gặp ta. Ta chá» y ở Tuyên Lai khách sạn.â€
Lão hán chèo thuyá»n rúng Ä‘á»™ng toà n thân, giá»ng nói run lẩy bẩy: “Vâng, vâng! Nguyên lai là Thà nh thiếu gia. Tiểu nhân đúng là có mắt không tròng, không nháºn ra Thà nh thiếu gia. Bá»n tiểu nhân phụng mệnh đến tìm tiểu hà i nhi nà y, tuyệt không có ý chạm và o ngà i. Mong thiếu gia đại nhân đại lượng, thứ tá»™i cho lần nà y.â€
Triệu Quan tá»± nhủ: “Thế ra bá»n chúng nhắm và o ta. Lãng tá» nà y là cái gì Thà nh thiếu gia mà lão hán lại sợ đến thế nhỉ?â€
Thà nh Äạt rÃt giá»ng: “TrÆ°á»ng TÄ©nh bang các ngÆ°Æ¡i quen thói cÆ°á»›p sông, mấy năm nay ngà y cà ng khoa trÆ°Æ¡ng, không có ai quản sao?â€
Lão hán chèo thuyá»n không ngá»›t váºp đầu, hồi lâu má»›i dám đứng dáºy, cầm lấy mái chèo đẩy thuyá»n sang bá» nam, má»i hai ngÆ°á»i rá»i thuyá»n.
Thà nh Äạt cùng Triệu Quan nhảy lên ngá»±a, Ä‘i đến Tuyên Lai khách sạn cạnh bá» sông, đặt má»™t gian thượng phòng. Thà nh Äạt khép cá»a phòng lại, thần thái ngÆ°ng trá»ng há»i: “Triệu Quan, con nói tÆ°á»ng táºn cho ta biết xem vì sao mẹ con lại chết?â€
Triệu Quan liá»n thuáºt lại kỹ cà ng việc mẫu thân truy Ä‘uổi gian tặc thất bại, gian tặc tá»± sát trong viện, còn mình Ä‘i tìm phu phụ há» Trần, lúc vá» thì toà n bá»™ quán đã bị giết sạch.
Thà nh Äạt nhÃu mà y: “Kẻ đối đầu đã suy tÃnh tinh tế đến váºy, là m sao lại phái đám tiểu lâu la của TrÆ°á»ng TÄ©nh bang đến bắt con nhỉ? Ngay cả manh mối là tên gian tặc bá»n chúng cÅ©ng xóa sạch, lẽ nà o lại bà y cho chúng ta má»™t manh mối rõ mồn má»™t thế nà y được! Thêm nữa, con bảo là trong quán có má»™t thi thể thiếu niên khác mà những kẻ đối đầu Ä‘a phần Ä‘á»u coi đó là con, vì sao còn tiếp tục Ä‘uổi theo? Mấy tên TrÆ°á»ng TÄ©nh bang sao lại nháºn ra con?â€
Triệu Quan cúi đầu ngẫm ngợi, đầy má»™t bụng nghi hoặc, thầm nhủ: “Thà nh đại thúc bá» ngoà i thô lá»— nhÆ°ng suy tÃnh lại cẩn máºt.â€
Thà nh Äạt ngẫm nghÄ© má»™t lúc Ä‘oạn lên tiếng: “Nhất thá»i ta cÅ©ng không nghÄ© ra. Tên tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh nà y nhất định sẽ đến gặp ta, đợi y đến chúng ta sẽ há»i ra ngô ra khoai.â€
Triệu Quan há»i: “Sao bá»n há» lại sợ thúc nhÆ° váºy?â€
Thà nh Äạt mỉm cÆ°á»i: “Chúng không sợ ta mà sợ gia gia Thà nh Ngạo Lý của con.â€
Triệu Quan gáºt gù. Nhiá»u năm sau nà y cáºu má»›i biết, Thà nh Ngạo Lý chết gần 50 năm rồi, là m gì có chuyện bá»n ngÆ°á»i đó sợ ông ta được? Thá»±c tế thì bá»n chúng sợ Thà nh Äạt. Năm xÆ°a Thà nh Äạt đã hiệu triệu bang chúng Thanh Bang, xông thẳng và o tổng Ä‘Ã n bức bách bang chủ VÆ°Æ¡ng Văn Hỉ tá»± sát, báo thù cho cha nên được bang chúng tôn lên là m bang chủ. Thà nh Äạt chối từ không nháºn, Ä‘em vị trà bang chủ nhÆ°á»ng lại cho nhi tá» của đại lão Triệu Háºn Thủy, vốn là ngÆ°á»i có ân vá»›i mình. Má»i ngÆ°á»i trong bang Ä‘á»u hết sức kÃnh trá»ng Thà nh Äạt, coi ông ta là ngÆ°á»i kế thừa vị trà lão đại của Thanh Bang. Vì thế tuy ông ta là ngÆ°á»i lang thang khắp chốn giang hồ, địa vị trong Thanh Bang vẫn cá»±c kỳ tôn cao. GiỠđã qua mấy chục năm nhÆ°ng danh tiếng nghÄ©a dÅ©ng cÆ°Æ¡ng mãnh của Thà nh Äạt vẫn in sâu trong lòng ngÆ°á»i. Uy danh rá»i rợi nhÆ° váºy, má»™t bang há»™i nhá» nhoi nhÆ° TrÆ°á»ng TÄ©nh bang dám vuốt râu hùm sao?
Quả nhiên má»™t lúc sau, bên ngoà i cá»a có tiếng ngÆ°á»i vang lên: “Thà nh thiếu gia, tiểu nhân TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh cầu kiến!â€
Thà nh Äạt lên tiếng: “Và o Ä‘i.â€
Má»™t hắc y nhân đầu nhá» mặt nhá»n nhanh nhẹn bÆ°á»›c và o, liên tục khom lÆ°ng vái chà o, gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng và o Thà nh Äạt. Thà nh Äạt cÆ°á»i mát: “TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh! NgÆ°Æ¡i lá»›n máºt tháºt, lại dám Ä‘á»™ng chạm đến ta.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh liến thoắng: “Không dám, không dám! Tiểu nhân tháºt sá»± không biết là Thà nh thiếu gia. Nếu không có máºt lá»›n bằng trá»i cÅ©ng không dám ra tay vá»›i thiếu gia.â€
Thà nh Äạt nói: “Bá» qua cho ngÆ°Æ¡i chuyện nà y! Mau nói tháºt vá»›i ta, là ai muốn ngÆ°á»i bắt hà i tá» nà y?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh đáp: “Không dám giấu, tiểu nhân chỉ là m theo lệnh bá» trên. Tiểu nhân đã nháºn được nghiêm lệnh vá» chuyện nà y, không dám lắm lá»i.â€
Thà nh Äạt há»i: “Bá» trên? Thanh Bang sao?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh nói: “Tiểu nhân không dám nói.â€
Thà nh Äạt giáºn dữ: “NgÆ°Æ¡i không nói, chả lẽ đợi ta phải tra tấn má»›i được sao? Mau nói, khá»i bị Ä‘au Ä‘á»›n thịt da.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh hết sức khó xá», chần chừ hồi lâu má»›i mở miệng: “Là thế nà y, tiểu nhân xuất thủ chuyến nà y, thá»±c tế không phải theo lệnh của Thanh Bang.â€
Thà nh Äạt há»i: “NgÆ°Æ¡i không nghe lệnh của Thanh Bang còn nghe lệnh của ai?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh không đáp. Thà nh Äạt nghiêng đầu ngẫm nghÄ©, buá»™t miệng: “Long bang Æ°?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh không đáp, mặc nhiên thừa nháºn.
Thà nh Äạt trầm ngâm: “Sau khi Lăng phu nhân thoái ẩn đã truyá»n vị trà đứng đầu Hổ hiệp cho thân tÃn là Vân Long Anh. Mấy năm gần đây, há» Vân nà y đã chỉnh đốn Long bang hÆ°ng vượng, đủ khả năng tranh chấp vá»›i Thanh Bang, thế lá»±c lá»›n thế thảo nà o các ngÆ°Æ¡i phải nghe lệnh của Long bang.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh vuốt Ä‘uôi: “Lão nhân gia minh giám.â€
Thà nh Äạt nhìn y chòng chá»c: “NgÆ°Æ¡i sợ Long bang, ta thì không. Chuyện nà y do Vân bang chủ hạ lệnh?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh trù trừ rất lâu, không thể tránh né được ánh mắt sắc bén của Thà nh Äạt, Ä‘Ã nh thở dà i: “Thà nh thiếu gia, tiểu nhân sẽ kể lại vá»›i thiếu gia, mong thiếu gia thiên vạn lần đừng lá»™ ra là tiểu nhân nói.â€
Thà nh Äạt gáºt đầu: “Ta biết.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh liếc nhìn Triệu Quan rồi kể: “Chuyện nà y bắt đầu từ mấy năm trÆ°á»›c. Lúc đó sứ giả của Long bang đến bản bang truyá»n lệnh cho chúng tiểu nhân phải để mắt đến má»™t đứa bé ở Tô Châu Tình Phong Quán. Vì thế mấy năm nay chúng tiểu nhân vẫn lÆ°u tâm đến vị tiểu thiếu gia nà y. Sau nà y lại nghe rằng Tình Phong Quán xảy ra chuyện, tai mắt của bản bang thấy tiểu thiếu gia rá»i khá»i Tô Châu thà nh, tiểu nhân trình báo lên bá» trên, Long bang sứ giả bảo phải tức khắc Ä‘i má»i tiểu thiếu gia, há»™ tống đến Long cung.â€
Thà nh Äạt và Triệu Quan nghe váºy Ä‘á»u rất Ä‘á»—i kinh nghi, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
Thà nh Äạt há»i: “Vân bang chủ sao lại trá»ng thị hà i tá» nà y nhÆ° váºy?â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh ngá»› ngÆ°á»i mất má»™t lúc má»›i đáp: “Chuyện nà y thì tiểu nhân không được bá» trên cho biết. Kỳ tháºt huynh đệ bản bang rất hiếu kì, âm thầm tìm hiểu sá»± tình, hình nhÆ° là thế nà y: HÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, Vân bang chủ từng có phen chÆ¡i bá»i ở Tô Châu, đã mấy lần đến Tình Phong Quán, nghe nói cùng qua lại vá»›i má»™t ngÆ°á»i há» LÆ°u. Chúng tiểu nhân nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, Tình Phong Quán chỉ có má»—i quán chủ LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng há» LÆ°u, quá ná»a phần Vân bang chủ là khách nhân của LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng. Lại được biết vị tiểu thiếu gia đây là con má»™t của LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng, váºy…váºy nên chúng tiểu nhân má»›i suy Ä‘oán… nhÆ° trên.â€
Thà nh Äạt nghe xong, báºt cÆ°á»i ha hả. TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh không biết mình nói há»› gì, nhìn Thà nh Äạt nghi hoặc. Triệu Quan cÅ©ng ngạc nhiên, bất giác Ä‘Æ°a tay lên gãi đầu.
Thà nh Äạt liếc nhìn Triệu Quan, cÆ°á»i vang: “Ta nói đúng chÆ°a?â€
Triệu Quan biết ông ta ám chỉ việc mẫu thân đến đâu cÅ©ng nói mình là con của hai ngÆ°á»i, bất giác hÆ¡i lúng túng. Cáºu lá»›n lên tại kỹ viện, xÆ°a nay chÆ°a từng quan tâm xem cha đẻ là ai, ở cái nÆ¡i ‘sống là m vợ khắp ngÆ°á»i ta’ ấy, đã có con thì ai cÅ©ng có thể là cha của đứa trẻ. Cáºu nhá»› lại tÆ°á»ng táºn, suốt mÆ°á»i ba năm qua, mẫu thân hở ra có má»—i má»™t câu: “Con giống hệt cha con ở chá»— yêu rượu.†Cáºu chỉ biết cha mình thÃch rượu còn những chuyện khác mù tịt. Bây giá» không nén được, suýt nữa buá»™t miệng: “Vân bang chủ có thÃch rượu không?†NhÆ°ng câu há»i đó kỳ cục quá nên không tiện nói ra, cà ng nghÄ© cà ng phiá»n não, thầm nhủ: “Mẹ đặt tên mình là Triệu Quan, váºy mà xét vá» phÆ°Æ¡ng diện há» thì hiện tại mình có đến hai ngÆ°á»i cha, má»™t há» Thà nh, má»™t há» Vân, mẹ đúng là thÃch đùa quá mức.â€
Thà nh Äạt nói: “TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, ta tuyệt đối không nói ra chuyện nà y. Thế nà y váºy, ngÆ°Æ¡i phái má»™t ngÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng, ta cùng vị tiểu thiếu gia nà y đến Long bang má»™t chuyến, diện kiến Vân bang chủ ngõ hầu phân định rạch ròi sá»± tình.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh mừng ra mặt đáp liá»n: “Không vấn Ä‘á» gì! Tiểu nhân sẽ tá»± thân dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a hai vị đến Long cung.â€
Thà nh Äạt tán thà nh: “Cà ng tốt. Chúng ta nghỉ má»™t hôm, ngà y mai sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.â€
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh rối rÃt: “Không sao, không sao. Má»i thứ cứ để tiểu nhân an bà i, sẽ tuyệt đối ổn thá»a, không để hai vị phải phà tâm lá»±c.†Äoạn cáo từ lui ra.
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 03-12-2008 at 01:33 AM .
03-12-2008, 08:23 AM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 23: Phi Phong đao pháp
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan thấy vẻ cÆ°á»i cợt trên mặt Thà nh Äạt không giảm chút nà o, há»n mát: “Thúc cÆ°á»i đủ chÆ°a?â€
Thà nh Äạt lại cÆ°á»i ha hả: “Mẹ con đúng là không Ä‘Æ¡n giản, không Ä‘Æ¡n giản tà nà o! Nhân váºt cỡ Vân Long Anh mà cÅ©ng….hắc hắc, hắc hắc.â€
Triệu Quan há»i: “Vân Long Anh là ngÆ°á»i thế nà o?â€
Thà nh Äạt đáp: “Má»™t nhân váºt tÆ°Æ¡ng đối có bản sắc.â€
Lại giảng giải tiếp: “Triệu Quan, các môn phái bang há»™i trên giang hồ tÃnh ra có ‘cá»u phái, nhị bang, tam môn, tứ thế gia’. Những bang phái, thế lá»±c quáºt khởi sau nà y thuá»™c vá» các bang há»™i hắc đạo. Sau tráºn chiến Nam XÆ°Æ¡ng mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, đại Ä‘a số các môn phái, thế gia sa sút, rất nhiá»u nhân váºt võ lâm đã gia nháºp các bang phái, vì thế có thể nói võ lâm hiện giá» là thiên hạ của các bang há»™i. Trong các bang phái thì Thanh Bang lá»›n nhất, gia gia con năm xÆ°a từng là lão đại của bang nà y. Äứng kế tiếp là Cái Bang. Cái Bang có lịch sá» lâu Ä‘á»i, thế lá»±c phân bố khắp đại giang nam bắc, nhân váºt trong bang Ä‘á»u là khất cái có võ công. Tiếp nữa là Long bang. Long bang nguyên do Hổ Hiệp sáng láºp, dÆ°á»›i bà n tay của Lăng phu nhân Tần Yến Long đã phát dÆ°Æ¡ng quang đại, hô mÆ°a gá»i gió, vì ngÆ°á»i thiên hạ mà tiêu diệt Há»a giáo…â€
Triệu Quan há»i: “Há»a giáo?â€
Thà nh Äạt đáp: “Äúng, đó là chuyện trong quá khứ. Trong tráºn chiến Nam XÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i Lăng Tiêu và Tần Yến dẫn đầu nhân sÄ© võ lâm chÃnh giáo tiến thẳng lên Äá»™c Thánh phong, giết chết Há»a giáo giáo chủ Äá»™c Thánh, dẹp yên Há»a loạn. Giá» thì Há»a giáo đã bị nhổ sạch gốc rá»…, không còn trên giang hồ nữa.†Triệu Quan lại gáºt gù.
Thà nh Äạt kể tiếp: “Sau nà y, Tần hiệp thoái ẩn, Ä‘em Long bang giao cho Vân Long Anh chưởng quản. Bản lÄ©nh của y không nhá», má»›i chÆ°a đến năm mÆ°Æ¡i tuổi mà đã tá» danh cùng Cái Bang bang chủ Ngô Tam Thạch và Thanh Bang bang chủ Triệu Tá»± TÆ°á»ng. Mẹ con đúng là ‘tuệ nhãn thức anh hùng’ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đã biết Vân Long Anh là nhân váºt có hạng.â€
Triệu Quan ngây ngẩn, không biết nên hi vá»ng ai là cha mình. Lại nghÄ©: “Có lẽ cái tên Triệu Quan mẹ đặt cho mình chẳng qua là má»™t cái tên tùy tiện mà thôi. Nếu theo há» CÆ¡ của mẹ, chẳng phải mình là CÆ¡ Quan sao? CÆ¡ Quan, Kê Quan, khó nghe quá! Nếu là há» LÆ°u, LÆ°u Quan cÅ©ng tạm được, là LÆ°u Quan trong ba ngÆ°á»i LÆ°u, Quan, TrÆ°Æ¡ng kết nghÄ©a vÆ°á»n Ä‘Ã o. Ài, mình đến lẩn thẩn mất thôi, kẻ thù giết mẹ là ai, cha đẻ là ai Ä‘á»u chÆ°a biết, ngay cả há» là gì cÅ©ng mù tịt luôn, thiên hạ lại có chuyện hồ đồ đến thế Æ°?â€
Thà nh Äạt hình nhÆ° chỉ thấy sá»± tình vô cùng thú vị, kêu Ä‘iếm tiểu nhị mang rượu và thức nhắm lên phòng, cùng Triệu Quan đối ẩm chuyện trò.
Triệu Quan có lòng dạ nà o mà cÆ°á»i nói, cụng hết chén nà y đến chén khác, thầm nhủ: “NgÆ°á»i nà y rất thÃch uống rượu, có lẽ tháºt sá»± là cha mình. Không chừng Vân bang chủ cÅ©ng thÃch uống rượu thì sao đây? Mẹ nó chứ, mình cứ uống thêm mấy chén sẽ bá»›t Ä‘i những chuyện vá»› vẩn Ä‘au đầu nhức óc nà y.†Bèn táºn tình đối ẩm vá»›i Thà nh Äạt, uống đến say má»m ngÆ°á»i, chẳng biết gì nữa.
TrÆ°a tráºt hôm sau, Triệu Quan má»›i mở mắt, lại nghỉ ngÆ¡i thêm ná»a ngà y, đến táºn sáng hôm sau nữa má»›i cùng Thà nh Äạt theo chân TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh lên Ä‘Æ°á»ng.
TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh lo liệu tháºp phần chu đáo, thuê cho hai ngÆ°á»i má»™t cá»— xe lá»›n, ăn nghỉ rất thoải mái, cứ cháºm rãi Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây bắc. Dá»c Ä‘Æ°á»ng, Triệu Quan và Thà nh Äạt tiêu khiển đủ trò, vô cùng mãn ý.
Trong lòng Triệu Quan đã có tÃnh toán, biết rằng khi đến Long cung, hầu nhÆ° má»i mù má» vá» thân thế sẽ sáng tá», nếu mình không phải là con trai Thà nh Äạt thì hai ngÆ°á»i sẽ rẽ sang hai ngả bèn thầm nhủ: “Äao pháp ngÆ°á»i nà y cá»±c cao, mình mà không há»c thì sau nà y là m gì còn cÆ¡ há»™i. CÆ¡ há»™i tốt thế nà y bá» qua thế nà o được? NhÆ°ng nhiá»u khả năng mình và ông ta không thân không thÃch, lẽ nà o chịu dạy cho mình?â€
Äi được hai ngà y, chiá»u tối hôm ấy, hai ngÆ°á»i vừa dùng cÆ¡m vừa chuyện gẫu trong phòng khách, rốt cuá»™c Triệu Quan cÅ©ng thu hết dÅ©ng khà nói vá»›i Thà nh Äạt: “Thà nh đại thúc, hôm ná» thúc chém chết mấy tên khốn TrÆ°á»ng TÄ©nh bang trên thuyá»n, hình nhÆ° có má»™t chiêu nhÆ° thế nà y.†Äoạn nhấc Ä‘Å©a lên thay Ä‘ao xả chéo xuống mé hữu, từ từ thu lại rồi công lên thượng bà n địch nhân. Triệu Quan há»i: “Cháu cứ thắc mắc, vì sao má»™t Ä‘ao nà y của thúc lại chém lên vị trà cao thế? Cứ chém xuống trung bà n có phải Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n không?â€
Thà nh Äạt buông Ä‘Å©a, quan sát Ä‘á»™ng tác của cáºu bé rồi giải thÃch: “Nhát Ä‘ao chém và o thượng bà n chỉ là hÆ° chiêu, còn ba bốn biến hóa nữa đằng sau, tịnh không thể bằng và o má»™t Ä‘ao nà y mà là m địch nhân bị thÆ°Æ¡ng được. Tên cầm côn võ công quá kém nên bị ta chém trúng vai, chứ gặp phải cao thủ thì không thể chém trúng được, vì thế biến chiêu xong còn có thể phòng thủ và tấn công tiếp, linh hoạt vô cùng.â€
Triệu Quan ngẫm nghÄ© rồi há»i: “Äao của thúc há»›t lên cao thì biến chiêu và tá»± phòng thủ bằng cách nà o?â€
Thà nh Äạt cÆ°á»i không đáp, nhìn Triệu Quan mà rằng: “Con muốn há»c Ä‘ao pháp của ta cứ nói tuá»™t ra. Con nghÄ© ta có dạy con không?â€
Triệu Quan nói thẳng băng: “Cháu nháºn thúc là cha thì thúc sẽ dạy, không nháºn thì không dạy.â€
Thà nh Äạt ha hả cÆ°á»i vang: “Con hiểu rõ đấy.â€
Triệu Quan thở dà i: “Thôi váºy! Mẹ cháu chÆ°a từng nói, cháu là m sao mà biết được ai là cha mình? Cháu mà nháºn thúc, đúng thì không nói là m gì, sai thì đúng là đã đầu môi chót lưỡi lại còn lẩn thẩn, thúc muốn cháu phải là m sao?†Nói xong cáºu ngả ngÆ°á»i lên ghế, trong lòng hết sức ảo não.
Thà nh Äạt nhìn cáºu từ phÃa đối diện, lên tiếng: “Triệu Quan, con nghe đây. Nếu con không sợ khổ, ta sẽ dạy con.â€
Triệu Quan mừng lắm, ngẩng đầu há»i: “Tháºt chứ?â€
Thà nh Äạt gáºt đầu. Triệu Quan quỳ luôn xuống, dáºp đầu ba cái.
Thà nh Äạt không đỡ cáºu dáºy, cháºm rãi nói tiếp: “Má»™t ngà y là m thầy, cả Ä‘á»i là m cha. Hôm nay con dáºp đầu ba lần vá»›i ta, cÅ©ng coi là đệ tá» của ta, ta sẽ táºn tân chỉ dạy Phi Phong Ä‘ao pháp. Sau nà y bất kể xảy ra chuyện gì, quan hệ sÆ° đồ giữa chúng ta vẫn bất biến. Con rõ chÆ°a?â€
Triệu Quan mừng đến ná»—i lông mà y dá»±ng lên: “SÆ° phụ tại thượng, đệ tá» hiểu rồi.â€
Thà nh Äạt lắc đầu: “Con không cần gá»i ta là sÆ° phụ, cứ gá»i Thà nh đại thúc nhÆ° cÅ© là được.†Triệu Quan gáºt đầu lÄ©nh ý.
Hôm sau, Thà nh Äạt bắt đầu dạy Triệu Quan Ä‘ao pháp. Bình thÆ°á»ng Thà nh Äạt xuá» xòa, hà i hÆ°á»›c nhÆ°ng khi dạy võ công lại cá»±c kỳ cẩn tháºn, nghiêm túc, Triệu Quan có chá»— nà o sÆ¡ khoáng liá»n quở mắng đến nÆ¡i đến chốn. Nguyên Triệu Quan cÅ©ng có chút căn bản vá» võ công song rất thô thiển, chÆ°a từng được nếm trải võ công thượng thừa, giá» gặp minh sÆ°, không dám lần khân, chuyên cần khổ luyện.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng, Thà nh Äạt trì hoãn hà nh trình, liên tục mượn cá»› Ä‘Æ°a Triệu Quan thăm thú phong cảnh sông nÆ°á»›c núi non, Ä‘iểm nà o cÅ©ng dừng lại má»™t đôi bữa đợi cho cáºu luyện chiêu thức được và i phần há»a hầu má»›i Ä‘i tiếp, mất gần ba tháng trá»i má»›i đến chân NgÅ© Bà n sÆ¡n. Bấy giá» Triệu Quan đã há»c được ba bốn thà nh Ä‘ao pháp của Thà nh Äạt, thà nh tá»±u sau nà y phải dá»±a và o tá»± khổ luyện. Thà nh Äạt truyá»n thụ má»™t Ãt khẩu quyết khinh công, mặc cáºu tá»± táºp luyện.
Ba ngÆ°á»i đến sát chân núi, nghỉ chân ở má»™t khách xá, TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh thông báo vá»›i ngÆ°á»i canh gác của Long bang. Thà nh Äạt để Triệu Quan diá»…n luyện Phi Phong Ä‘ao pháp tại háºu viện, liên tục chỉ Ä‘iểm. Äợi Triệu Quan diá»…n luyện ba lượt, hoà n toà n không sai sót gì, Thà nh Äạt má»›i bảo: “Quan nhi, con thông minh lắm, tiếp thu rất nhanh. NhÆ°ng đạo tu luyện võ công thì phải ngà y ngà y khổ công, từng giá» từng khắc cần cù táºp luyện má»›i đạt đến mức tinh thâm được. Sau nà y, ta không thể hôm sá»›m đốc thúc con, mong là con tá»± mình ná»— lá»±c.â€
Triệu Quan kinh ngạc: “Thà nh đại thúc, thúc… thúc muốn Ä‘i Æ°?â€
Thà nh Äạt đáp: “Việc gì trên Ä‘á»i mà chẳng có hợp có phân, chúng ta có má»™t khoảng thá»i gian cùng nhau cÅ©ng là có duyên. Duyên tụ rồi tan là việc bình thÆ°á»ng. Ta cùng con lên núi, giao táºn tay Vân bang chủ rồi sẽ ra Ä‘i.â€
Triệu Quan không Ä‘Ã nh lòng, những ngà y gần đây cáºu đã sá»›m coi Thà nh Äạt là phụ thân, cà ng lúc cà ng thân thiết kÃnh yêu. Cáºu vẫn cho rằng Thà nh Äạt sẽ Ä‘em mình theo, mình cÅ©ng có được má»™t trưởng bối đủ tầm để dá»±a dẫm, lẽ nà o lại nghÄ© rằng ông ta sẽ bá» mình mà đi? à niệm xoay chuyển, tá»± há»i: “Giang hồ lãng tá» nhÆ° đại thúc, là m sao có thể mang nhi tá» hà nh tẩu giang hồ được? Hà huống mình chÆ°a chắc đã là nhi tá» của đại thúc. Thêm và o đó, mẹ mình lại không phải là vợ của đại thúc, biết đâu ông ấy chẳng còn cả chục đứa con Ä‘ang chỠđược chiếu cố, dạy bảo, lý nà o lại dà nh hết thá»i gian cho mình được?†Ngẫm đến đây, tÆ° tưởng thông suốt nhÆ°ng không thể rÅ© sạch buồn thÆ°Æ¡ng trong lòng, hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Thà nh Äạt, cung cung kÃnh kÃnh váºp đầu.
Thà nh Äạt đỡ cáºu dáºy: “Mẫu thân con là má»™t trong những ngÆ°á»i ta khâm phục, năm xÆ°a lại từng có ân vá»›i ta. Con là nhi tá» của CÆ¡ Há»a Hạc, ta dạy con võ công cÅ©ng là chuyện nên là m.â€
Triệu Quan gáºt gù, trong lòng bất giác dấy lên nghi hoặc: “Äại thúc không Ä‘á» cáºp đến chuyện nháºn cha con nữa, hiện giá» lại bảo dạy mình võ công vì mẹ mình có Æ¡n vá»›i ông ấy, tịnh không phải vì mình là nhi tá». Lẽ nà o đại thúc biết rằng mình không phải là con trai ông ấy?â€
Äúng lúc đó, TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh vỠđến háºu viện, cất tiếng: “Thà nh thiếu gia, Triệu tiểu gia, Vân bang chủ có lá»i má»i hai vị lên núi tÆ°Æ¡ng kiến.†Bốn bang chúng Long bang theo sau y bÆ°á»›c lên hà nh lá»… cá»±c kỳ cung kÃnh vá»›i hai ngÆ°á»i rồi Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a cả hai lên núi.
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 03-12-2008 at 10:33 AM .
03-12-2008, 10:22 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 24: Long bang bang chủ
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
ÄÆ°á»ng lên Long cung rất gian nan, hiểm trở, bảy ngÆ°á»i Ä‘á»u thân hoà i võ công cÅ©ng mất đến hÆ¡n má»™t thá»i thần má»›i đến được con Ä‘Æ°á»ng lá»›n lát đá xanh dẫn và o cung.
Nhìn từ xa cổng Long cung cao vá»i vợi, cá»™t trụ nhÆ° rồng bay, khà thế ngùn ngụt, cá»±c kỳ tráng quan. Äi đến gần, thấy má»™t trung niên thân hình cao lá»›n, mà y kiếm mặt vuông, khà độ bất phà m, mặc trÆ°á»ng bà o may bằng bố xanh Ä‘ang đứng ngay cổng. Bốn bang chúng cúi ngÆ°á»i hà nh lá»… vá»›i ông ta: “Bang chủ!â€
Quả nhiên ngÆ°á»i đó là Vân Long Anh.
Ông ta cúi đầu ngắm nghÃa Triệu Quan rồi ôm quyá»n thi lá»… vá»›i Thà nh Äạt. Thà nh Äạt cÅ©ng vòng tay đáp lá»…, hai ngÆ°á»i nà y đã từng gặp mặt nhau. Vân bang chủ má»i hai ngÆ°á»i và o Long cung uống trà , há»i han sá»± tình trên Ä‘Æ°á»ng: “Ta nghe TrÆ°Æ¡ng bang chủ nói từ tháng tÆ° đã cùng các vị khởi hà nh rá»i Tô Châu, dá»± tÃnh Ä‘á»™ má»™t tháng mÆ°á»i ngà y sẽ đến đây, chắc trên Ä‘Æ°á»ng có gì khúc mắc chăng?â€
Thà nh Äạt đáp: “CÅ©ng không có khúc mắc gì. Triệu Quan chÆ°a từng Ä‘i xa, tại hạ Ä‘Æ°a cáºu bé Ä‘i ngắm phong cảnh sông núi, chá»— nà o phong cảnh đẹp đẽ Ä‘á»u ở lại và i bữa thà nh ra hà nh trình má»›i cháºm thế, mong Vân bang chủ đừng trách.â€
Vân bang chủ đã biết Lãng tá» Thà nh Äạt và Triệu Quan cùng Ä‘i, song không hiểu ông ta và cáºu bé có quan hệ thế nà o, cá»› gì không quản ngà n dặm xa xôi Ä‘Æ°a cáºu đến táºn Long cung. Toan mở miệng há»i lại thấy không tiện, hà n huyên má»™t lúc vẫn không tà i nà o nắm được Thà nh Äạt lên Long cung vá»›i ý đồ gì, rốt cuá»™c Vân bang chủ cÅ©ng không nhịn được, cất tiếng há»i: “Thà nh đại hiệp, tại hạ ngưỡng má»™ con ngÆ°á»i và võ công của các hạ đã lâu, má»™t lòng mong má»i có cÆ¡ há»™i thỉnh giáo. Tại hạ có má»™t cây bảo Ä‘ao, theo truyá»n thuyết năm xÆ°a từng được Äao vÆ°Æ¡ng Hồ Äại sá» dụng qua. Các hạ lại là truyá»n nhân duy nhất của Äao vÆ°Æ¡ng, tại hạ lá»›n máºt muốn nhá» pháp nhãn của Thà nh đại hiệp giám định má»™t phen. Xin má»i Thà nh đại hiệp di bá»™.â€
Lại quay ra phân phó: “A Phúc, lấy Ä‘iểm tâm cho tiểu công tá».†Äoạn dẫn Thà nh Äạt sang má»™t căn phòng cạnh đó, Ä‘Æ°a tay khép cá»a lại.
Triệu Quan nhìn theo hai ngÆ°á»i Ä‘i khá»i, trong lòng khẩn trÆ°Æ¡ng lại buồn cÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i đó Ä‘á»u là anh hùng Ä‘Æ°Æ¡ng thế, lại Ä‘á»u tưởng mình là nhi tá» của há», nay hai ngÆ°á»i đóng cá»a thảo luáºn, không hiểu bà n đến Ä‘iá»u gì?
Chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Thà nh Äạt và Vân bang chủ sánh vai bÆ°á»›c ra, hai ngÆ°á»i cÆ°á»i nói vui vẻ, thần thái hết sức tá»± nhiên, nhÆ° chÆ°a từng có bất cứ tranh chấp hay chuyện khó xá» nà o. Triệu Quan nhìn hai ngÆ°á»i mà lòng đầy nghi hoặc.
Ba ngÆ°á»i lại chuyện vãn vá» những chuyện dá»c Ä‘Æ°á»ng, quanh Ä‘i quẩn lại toà n những chuyện ngoà i lá», vụn vặt. Má»™t lúc sau, bá»™c nhân và o thÆ°a: “Khải bẩm lão gia, phu nhân có lá»i má»i.†Vân bang chủ gáºt đầu, cáo tá»™i vá»›i hai ngÆ°á»i rồi bÆ°á»›c và o ná»™i thÃnh.
Thà nh Äạt cÅ©ng bÆ°á»›c ra ngoà i đình viện, Ä‘Æ°a mắt nhìn Triệu Quan, hà m ý bảo cáºu Ä‘i theo. Hai ngÆ°á»i cùng tiến và o đình viện ngay cạnh đó, Triệu Quan nhìn theo tấm lÆ°ng của Thà nh Äạt mà tim Ä‘áºp thình thịch, nhủ thầm: “Äại thúc muốn nói gì vá»›i mình? Cho mình biết bà máºt vá» cha đẻ chăng? Rốt cuá»™c ai là cha mình? Hay là cả há» cÅ©ng không biết?â€
Thà nh Äạt ngoái lại, mỉm cÆ°á»i vá»›i cáºu. Triệu Quan miá»…n cưỡng rặn ra má»™t nụ cÆ°á»i.
Thà nh Äạt bảo: “Triệu Quan, ta phải hạ sÆ¡n rồi. Con ở lại đây, nhất thiết phải cẩn tháºn, ngoan ngoãn đừng gây chuyện.â€
Triệu Quan chỉ cảm thấy trái tim trầm hẳn xuống, toan há»i: “Vân bang chủ là cha cháu Æ°? Sao thúc biết?†Lá»i chÆ°a kịp báºt ra khá»i miệng, Thà nh Äạt đã lên tiếng: “Có hai việc con phải chú ý. Vân bang chủ quen vá»›i mẹ con, nhÆ°ng lại không biết bà ấy là CÆ¡ Há»a Hạc trong Võ Lâm Tam Äóa, cÅ©ng không biết các ngÆ°á»i là môn nhân Bách Hoa môn. Ta không nói lá»™ ra, chuyện nói vá»›i ông ấy hay không, con tá»± quyết định. Thứ hai, Ä‘ao pháp ta dạy, con không được thi triển trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác, sáng sá»›m con tìm lấy má»™t chá»— yên tÄ©nh mà táºp luyện, không được lÆ¡ là .â€
Triệu Quan gáºt gáºt đầu, trong lòng hiểu rằng Thà nh Äạt muốn ra Ä‘i, tròng mắt ầng áºng. Thà nh Äạt dặn xong thì quay và o trong sảnh, Vân bang chủ cÅ©ng đã Ä‘i ra.
Triệu Quan thấy Thà nh Äạt cáo từ Vân Long Anh bèn lau sạch lệ, nhanh nhẹn bÆ°á»›c và o đại sảnh, thầm nhủ: “Chuyện nà y không há»i rõ rà ng không được!†Lại thấy Thà nh Äạt và Vân Long Anh siết tay từ biệt, vô cùng thân thiết, trong tình cảnh nà y tháºt khó mà hé môi há»i xem ai là phụ thân mình.
Cáºu đứng trÆ¡ trÆ¡, Thà nh Äạt tiến tá»›i, vá»— nhẹ lên vai cáºu, mỉm cÆ°á»i: “Triệu Quan, con còn nhá» tuổi, đừng uống nhiá»u rượu quá, biết chÆ°a?â€
Triệu Quan không đáp, chỉ gáºt đầu.
Thà nh Äạt lại vòng tay vá»›i Vân bang chủ rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i đại thÃnh, rảo bÆ°á»›c vượt qua cá»a cung xuống núi.
Triệu Quan dõi mắt nhìn theo tấm lưng Thà nh đại thúc, trong lòng trống rỗng, không biết là mùi vị gì.
Vân bang chủ ở sau lÆ°ng lên tiếng: “A Phúc, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a Quan thiếu gia vá» phòng nghỉ ngÆ¡i. Giá» dáºu thì Ä‘Æ°a thiếu gia đến phòng ăn, phu nhân muốn gặp thiếu gia.â€
Triệu Quan quay lại, thấy Vân bang chủ và hai bang chúng Ä‘ang chuyện trò, lão bá»™c A Phúc bÆ°á»›c tá»›i, chìa tay má»i cáºu và o trong ná»™i cung. Cáºu ngoái lại nhìn theo bóng dáng Thà nh Äạt đã biến mất rồi má»›i bÆ°á»›c theo A Phúc.
Kiến trúc Long cung hùng vÄ©, kỳ dị, Ä‘Æ°á»ng lối quanh co chằng chịt, Triệu Quan không có lòng dạ nà o xem xét các ngóc ngách bố trà nhÆ° thế nà o, cứ theo A Phúc Ä‘i má»™t hồi thì đến má»™t gian phòng. A Phúc mở cá»a rồi bảo cáºu: “Tiểu thiếu gia, đây là phòng của cáºu.â€
Phòng Triệu Quan thá»±c chất là má»™t gian tiểu thÃnh, bà y biện rất tinh khiết, bên tả là phòng ngủ, bên hữu là thÆ° phòng. Cáºu bÆ°á»›c và o phòng ngủ, áo ngủ, gối đệm xếp ngăn nắp trên giÆ°á»ng, các loại y phục treo gá»n gà ng trong tủ áo, lấy má»™ bá»™ Æ°á»›m thá» thấy hết sức vừa vặn, bất giác ngẩn ra.
A Phúc cÆ°á»i: “Tiểu thiếu gia, lão gia biết cáºu sẽ tá»›i nên đã sá»›m phân phối trÆ°á»›c rồi, bảo bá»n nha đầu chuẩn bị sẵn y phục quanh năm cho cáºu.â€
Lúc còn ở Tình Phong Quán, sinh hoạt của Triệu Quan tuy hÆ¡n hẳn bá»n thiếu niên cùng trang lứa, bất quá cÅ©ng chỉ có má»™t phòng ngủ nho nhá», ba bá»™ y phục mặc thay đổi nhau. Căn nhà nà y còn lá»›n hÆ¡n phòng mẫu thân, áo má»›i cháºt nÃch tủ, cáºu được chiá»u chuá»™ng mà lại sinh lòng e dè: “Bá»n hỠđịnh biến ta thà nh thiếu gia tháºt sao? Váºy thì nãi nãi là ai, vợ của Vân bang chủ chăng?â€
Äoạn quay đầu cÆ°á»i vá»›i A Phúc mà rằng: “A Phúc bá bá, bá bá vất vả rồi. Phiá»n bá bá nói tiếng cảm Æ¡n há»™ cháu vá»›i các vị a di đã chuẩn bị y phục cho cháu. Vá» phần nãi nãi, cháu sẽ tá»± Ä‘a tạ sau.â€
A Phúc cÆ°á»i đáp: “Thiếu gia thông cảm cho đám hạ nhân chúng tôi, tháºt không dám nháºn. Vừa nãy lão gia đã dặn rồi, nãi nãi muốn gặp thiếu gia và o lúc dùng cÆ¡m chiá»u, thiếu gia có thể trá»±c tiếp cảm Æ¡n.â€
Triệu Quan hạ giá»ng há»i: “A Phúc bá bá, tÃnh khà nãi nãi thế nà o? Xin bá bá nói trÆ°á»›c để cháu tránh thất lá»….â€
A Phúc đáp: “TÃnh khà phu nhân thế nà o, tiểu nhân sao dám nói bừa?â€
Triệu Quan nhìn ông ta, trên mặt lá»™ vẻ thất vá»ng, lo lắng.
A Phúc thấy bất nhẫn, hé lá»™ đôi Ä‘iá»u: “Không giấu thiếu gia, nãi nãi là ngÆ°á»i nghiêm túc, không thÃch ngÆ°á»i khác cÆ°á»i đùa trÆ°á»›c mặt. Phu nhân mà nóng lên sẽ mắng ngÆ°á»i khác nhÆ° tát nÆ°á»›c.â€
Triệu Quan gáºt đầu, nhủ thầm: “Bình thÆ°á»ng chắc ông vuốt mông ngá»±a lại vuốt nhầm chân, bị bà chằn đó mắng má». Ài, má»™t lão thái bà nghiêm nghị nhÆ° thế không biết có đối tốt vá»›i mình không? Bà ta muốn mình nháºn là m mẹ à , không Ä‘á»i nà o.â€
Triệu Quan đã quen coi ngÆ°á»i là m trong Tình Phong Quán nhÆ° bạn bè bèn chuyện trò cùng A Phúc, dần dần từ miệng ông ta moi ra má»i chuyện, đại khái nhÆ° sau: Nguyên lai Vân bang chủ không có ngÆ°á»i nối dõi, Vân phu nhân chỉ sinh được má»™t ngÆ°á»i con gái, năm nay vừa mÆ°á»i bảy, hÆ¡n Triệu Quan ba tuổi, đã được hứa gả cho đại công tá» Lăng Bỉ Dá»±c của Hổ Khiếu sÆ¡n trang. Vân bang chủ tuy thu không Ãt đệ tá» nhÆ°ng thủy chung vẫn báºn lòng vì không có con trai, đến tuổi trung niên má»›i tìm thấy nhi tá» tất nhiên hoan hỉ không để đâu cho hết, quyết phải dạy dá»— nó nên ngÆ°á»i, mong nó kế thừa hÆ°Æ¡ng há»a Vân gia.
Triệu Quan lấy là m bối rối, bụng bảo dạ: “Mình còn chÆ°a biết ông ấy có là cha mình không nữa, ông ấy muốn dạy dá»— mình nên ngÆ°á»i, lại còn muốn mình kế thừa hÆ°Æ¡ng há»a Vân gia. Con mẹ nó, mình hay ông ấy ấm đầu đây nhỉ?â€
Má»™t nha hoà n đến chá»— Triệu Quan, phục thị cáºu rá»a ráy thay y phục. Triệu Quan chá»c nó cÆ°á»i nhÆ°ng nó chỉ cÆ°á»i mỉm, nhất định không đáp. Äến giá» dáºu, A Phúc lại Ä‘Æ°a cáºu đến phòng ăn.
Triệu Quan thấy đâu đâu trong cung cÅ©ng thắp đèn lồng, tá»± nhủ: “Long bang nà y nhiá»u tiá»n tháºt, đốt lắm đèn lồng đến thế, giống nhÆ° khi Tình Phong Quán nhà mình má»i khách. Äèn lồng không cháy Ä‘á» mà leo lét xanh lè, âm âm u u, định dá»a ngÆ°á»i ta sao?â€
Cáºu đến phòng ăn, đã thấy má»™t nữ nhân trung niên mặc áo may bằng Ä‘oạn thêu, khóe môi trá»… xuống, khuôn mặt tròn và nh vạnh bá»± phấn son, thần tình lạnh lùng, cá»±c kỳ cau có Ä‘ang ngồi sẵn trong sảnh. NgÆ°á»i đó thấy cáºu Ä‘i và o, chỉ hừ khẽ, tịnh không mở miệng.
Triệu Quan không khá»i ngám ngẩm, nói thầm: “Mấy bảo mẫu trong các viện mặc trang phục kiểu đó mình đã thấy không Æ°a rồi, không ngá» lão bà nà y mặc và o còn tệ hÆ¡n.â€
A Phúc ở phÃa sau đẩy khẽ cáºu má»™t cái, thấp giá»ng: “Mau ra mắt nãi nãi.â€
Triệu Quan bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c, cúi ngÆ°á»i chà o: “Xin chà o nãi nãi.â€
NgÆ°á»i đó ngoái nhìn cáºu rồi quay đầu lại nhÆ° cÅ©, vẫn im lặng. Triệu Quan đứng nguyên má»™t chá»—, không biết nên là m thế nà o, Ä‘Ã nh bÆ°á»›c đến ngồi xuống bên cạnh. Cùng lúc, má»™t thiếu nữ từ sau bình phong bÆ°á»›c ra. Triệu Quan liếc nhìn thấy thiếu nữ chừng mÆ°á»i sáu, mắt sáng răng trắng, dung mạo thanh lệ Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, thần thái cao quý Æ°u nhã, chắc là ái nữ Ä‘á»™c nhất của Vân bang chủ.
Thiếu nữ cúi lạy mẫu thân, quay đầu liếc phá»›t qua Triệu Quan Ä‘oạn nói vá»›i mẫu thân: “Mẹ, đây là hà i tá» mà cha tìm vá» sao?â€
Lão bà hừ má»™t tiếng, đáp: “Chả biết có phải không? Bá»n hà i tá» má»c ra từ chá»— dÆ¡ dáy quả nhiên không được dạy dá»—. Phi Phà m, con dạy nó cung cách gặp ta phải thế nà o.â€
Vân Phi Phà m đáp: “Vâng.†Rồi đến trÆ°á»›c mặt Triệu Quan nói: “Tiểu đệ đệ, đấy là mẹ ta. Lần đầu tiên gặp lão nhân gia, đệ phải quỳ xuống váºp đầu. Äến đây, ta dạy đệ cách hà nh lá»….†Nói xong kéo tay cáºu đến váºp đầu vá»›i Vân phu nhân.
Triệu Quan thấy cô thần thái hòa nhã, không Ä‘Ã nh cá»± tuyệt nhÆ°ng muốn cáºu váºp đầu vá»›i lão bà đó thì không thể nà o, bèn nói: “Tỉ tỉ, đệ chỉ váºp đầu vá»›i trá»i đất, hoà ng thượng, thầy dạy, Táo thần, Bồ tát, trung thần liệt sÄ©, anh hùng hảo hán, xin há»i mẹ tỉ thuá»™c hạng nà o?â€
Vân phu nhân nghe váºy thì lá»a giáºn bốc má» mắt, đứng phắt dáºy toan mở miệng.
Äúng lúc đó Vân bang chủ tá»›i, Vân phu nhân bèn than vãn vá»›i trượng phu: “Ông nghe Ä‘i, nghe Ä‘i, xem thằng nhóc nà y ăn nói vô lá»… thế nà o!â€
Vân bang chủ đã nghe Triệu Quan nói, cảm thấy hÆ¡i lúng túng, vẫy tay vá»›i cáºu, ôn tồn: “Hà i tá», con lại đây. Chuyện nà y do ta chÆ°a nói rõ rà ng cho con biết, là ta không tốt. Ta là cha con, thì đây là mẫu thân của con. Mau ra mắt mẫu thân Ä‘i nà o.â€
Triệu Quan thấy vẻ mặt và lá»i lẽ ông ta Ä‘á»u dịu dà ng, bèn đáp: “Vân bang chủ, cháu được mẹ nuôi từ bé đến lá»›n, chÆ°a từng bao giá» biết ai là cha đẻ. NhÆ°ng cháu biết ngÆ°á»i nà y không phải là mẹ mình, chỉ có thể gá»i má»™t tiếng a di là cùng. Còn vá» phần bang chủ, trÆ°á»›c khi xác định bang chủ là phụ thân cháu, cứ tạm gá»i là đại thúc, bang chủ thấy thế nà o?â€
Vân bang chủ và Vân phu nhân Ä‘á»u kinh ngạc, không tưởng nổi cáºu nhóc nà y không chịu mở miệng gá»i phụ mẫu. Vân phu nhân giáºn dữ: “Long Anh, thằng lá»i nà y đã hÆ¡n mÆ°á»i tuổi rồi, giá» má»›i dạy dá»— lại còn kịp nữa sao? Nó lá»›n lên cùng vá»›i hạng đê tiện nhÆ° mẫu thân nó, còn thay đổi thế nà o được?â€
Triệu Quan cÅ©ng giáºn bừng bừng, nhảy bổ lên chỉ tay và o Vân phu nhân, quát to: “Ãi chà , bà dá»±a và o đâu mà mắng chá»i mẹ tôi? Bà phải xin lá»—i ngay.â€
Vân phu nhân thân là Long bang bang chủ phu nhân, địa vị tôn quý, trong bang ai ai cÅ©ng hết má»±c cung kÃnh, lẽ nà o chịu nổi việc bị má»™t thiếu niên vô lá»… đến thế ngay trÆ°á»›c mặt? Thà nh ra giáºn đến ná»—i không nói ra lá»i. Vân bang chủ vá»™i và ng dà n hòa, dùng má»i lá»i có cánh má»›i tạm dằn được cÆ¡n giáºn của phu nhân.
Vân Phi Phà m trừng mắt nhìn Triệu Quan, thầm nhủ hà i tá» nà y dám Ä‘á»™ng đến mẫu thân, đúng là hà nh Ä‘á»™ng bất trÃ. A Phúc và đám tì nữ thấy vị chủ mẫu hắc ám giáºn sùi bá»t mép bởi cáºu nhóc, trong lòng Ä‘á»u không cho là Triệu Quan xuất ngôn vô lá»… mà ngấm ngầm hả dạ.
Vân bang chủ kêu cả nhà cùng ngồi xuống dùng cÆ¡m, bữa cÆ¡m nà y đã hoà n toà n nhạt thếch, mất hết mùi vị. Vân phu nhân không ngá»›t chì chiết Triệu Quan xuất thân thấp kém, không hiểu quy củ, dung mạo quá nữ tÃnh, không có khà khái nam tá» chút nà o. Vân bang chủ lại liên tục bênh vá»±c cáºu, vá»— vá» rằng vá»›i sá»± giáo dục của Vân phu nhân, sau nà y nhất định sẽ trở thà nh má»™t thanh niên hiếu thuáºn, hiểu lá»… nghÄ©a.
Nhất nhất Ä‘á»u lá»t và o tai Triệu Quan, cáºu cố nhẫn nại không phản ứng ra mồm, tá»± nhủ: “Con mẹ nó, ta mà có hiếu thuáºn cÅ©ng không hiếu thuáºn vá»›i con mụ xấu xa, Ä‘iêu ngoa nà y. Mụ muốn dạy ta hả, là mụ tá»± chuốc khổ, đừng có trách ta.â€
Tà i sản của phongtrancuongkhach
05-12-2008, 04:16 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 25: Long Cung tác khách
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 25: Long Cung tác khách
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Dùng cÆ¡m chiá»u xong, Vân bang chủ gá»i Triệu Quan đến phòng giáo huấn má»™t tráºn. Cáºu lý nà o chịu nghe, há»i vặn: “Vân bang chủ, sao đại thúc lại biết cháu là nhi tá» của mình?â€
Vân bang chủ ngây ngÆ°á»i: “Sao ta lại không biết? Ta quen vá»›i mẫu thân con LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng, chÃnh miệng bà ấy nói vá»›i ta nhÆ° thế.â€
Triệu Quan bụng bảo dạ: “Mẹ cÅ©ng nói thế vá»›i Thà nh đại thúc, xem ra lá»i của mẹ không thể tin hết được.†Mồm lại bảo: “Té ra là váºy.â€
Vân bang chủ nói: “Ta biết mẫu thân con mất vì há»a hoạn cách đây không lâu nên hết sức Ä‘au lòng. Nhiá»u năm nay ta má»™t lòng muốn đón con vá», nhÆ°ng Ä‘á»u chÆ°a có dịp thuáºn tiện.â€
Triệu Quan há»i: “Vì sao lại không tiện?â€
Vân bang chủ thở dà i: “Hà i tá», con má»›i đến đây ngà y đầu tiên đã chá»c cho phu nhân Ä‘iên đầu rồi, tháºt khiến ta khó xá».â€
Triệu Quan Ä‘á»™t ngá»™t nghÄ© thầm: “Lúc mẹ mình còn sống, lão bà của ông ấy Ä‘á»i nà o chịu cho mình đến đây? Mẹ phú quý nhá» con, mẹ mình mà đến thì lão bà đó còn được coi trá»ng nữa sao?â€
Lại nghÄ©: “Ở Tô Châu, mình và mẹ sống vui vẻ nhÆ° thế, là m gì có chuyện mẹ để mình đến đây chịu khổ?â€
Cáºu thấy thần thái Vân bang chủ Æ°u sầu, ngÆ°ng thị nhìn mình, ánh mắt chứa chan hi vá»ng, liá»n cúi gằm xuống, không trả lá»i.
Vân bang chủ lại nói: “Phu nhân ta bá» ngoà i nghiêm khắc nhÆ°ng kỳ tháºt ná»™i tâm vô cùng lÆ°Æ¡ng thiện. Con gần gÅ©i bà ấy má»™t chút sẽ hiểu thôi. Hiện giá» ta cÅ©ng không ép con phải bà ấy là mẫu thân, chỉ cần con cung kÃnh vá»›i bà ấy nhÆ° trưởng bối là được. Nói gì Ä‘i nữa bà ấy cÅ©ng là chủ gia đình, dẫu mẹ con còn tại thế cÅ©ng phải váºp đầu, nghe lá»i bà ấy.â€
Triệu Quan gáºt đầu, thình lình nói: “Vân bang chủ, mẫu thân cháu không phải chết vì há»a hoạn mà bị cừu gia giết chết.â€
Vân bang chủ đần ra, há»i: “Cừu gia?â€
Triệu Quan thấy ông ta lá»™ vẻ không tin, thầm nghÄ©: “Mình không nói ra chuyện là môn nhân Bách Hoa môn, ông ấy tất sẽ không tin có cao thủ đến đó đồ sát.†Äang dùng dằng xem nên nói hay không, Vân bang chủ đã xua tay: “Thế nà y váºy, ngà y mai ta sẽ phái thủ hạ đến Tô Châu Ä‘iá»u tra. Con còn nhá» không nên nghÄ© ngợi nhiá»u vá» chuyện nà y. Ta sẽ cho ngÆ°á»i láºp bà i vị mẫu thân con thá» phụng ở ngôi miếu phÃa sau Long cung, những dịp giá»— chạp hà ng năm con có thể đến đó thắp hÆ°Æ¡ng tế bái. Hôm nay ta mệt rồi, con nghỉ sá»›m Ä‘i.â€
Triệu Quan thấy ông ta không có ý muốn há»i rõ ngá»n ngà nh nên hà nh lá»… rồi ra khá»i phòng. Lại thấy má»™t thiếu nữ da trắng nhÆ° tuyết, lông mà y nhÆ°á»›ng lên, hai tay chống nạnh, khuôn mặt bừng sắc giáºn Ä‘ang đợi ở cá»a, chÃnh thị Vân Phi Phà m.
Cô trừng mắt vá»›i Triệu Quan mà rằng: “Tiểu đệ đệ, mẹ ta bị đệ chá»c giáºn đến Ä‘á»™ uất nghẹn, đệ mau đến xin tạ tá»™i!â€
Triệu Quan Ä‘ang phiá»n não trong lòng, lý nà o lại chịu nghe lá»i đến xin tạ tá»™i vá»›i lão thái bà , liá»n đảo mắt đáp: “Bà ấy mở miệng vÅ© nhục mẹ đệ trÆ°á»›c, tại sao đệ phải xin bà ấy tha tá»™i?â€
Vân Phi Phà m trợn trừng mắt kinh ngạc, là m sao tiểu hà i nà y lại nói năng vô lá»… nhÆ° thế, mà y liá»…u láºp tức dá»±ng lên, vung tay ra, “chátâ€, âm thanh giòn tan vang lên, Triệu Quan lãnh trá»n má»™t bạt tai.
Vân Phi Phà m quát lá»›n: “Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i bÆ°á»›c chân và o nhà ta là má»™t bÆ°á»›c bay lên trở thà nh phượng hoà ng, còn chÆ°a hiểu rõ Æ°? NgÆ°Æ¡i đã không cảm kÃch mẹ ta chấp nháºn ngÆ°Æ¡i thì chá»› lại còn ngá»— nghịch khiến bà tức giáºn, những quân vong ân phụ nghÄ©a, vô sỉ ngu xuẩn trên Ä‘á»i nà y không ai sánh được vá»›i ngÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan tuy biết tà đỉnh võ công nhÆ°ng Vân Phi Phà m lá»›n hÆ¡n, từ nhỠđược phụ thân chỉ giáo nên má»™t chưởng nà y, cáºu không tà i nà o né được, má láºp tức sÆ°ng vù. Trong lòng giáºn lắm nhÆ°ng cáºu cÅ©ng biết mình không đánh lại, cá»™ng thêm ý nghÄ© nam tá» tốt không được đánh nhau nên không trả đòn, chỉ xoa má, trừng mắt nhìn Vân Phi Phà m không nói gì. Dẫu trong đầu cáºu lÆ°á»›t qua vô số từ ngữ bẩn thỉu nhÆ°ng không dám mắng ra mồm.
Vân Phi Phà m quát: “Äi mau! Theo ta đến gặp mẹ.â€
Triệu Quan lá»›n tiếng: “Không Ä‘i! Không Ä‘i! Có đánh chết ta cÅ©ng không Ä‘i.â€
Vân Phi Phà m đại ná»™, toan xông tá»›i đánh tiếp, Triệu Quan thụt lùi tránh né, thét lên be be: “Äánh chết ngÆ°á»i nà y! Xú tiểu nÆ°Æ¡ng hung ác, còn ai dám cÆ°á»›i ngÆ°Æ¡i nữa?â€
Vân bang chủ nghe thấy hai hà i tỠđối đáp bên ngoà i phòng, liá»n bÆ°á»›c ra ngăn cản: “Phi Phà m, Quan nhi do ta vá»i đến giáo huấn, con không được đánh nó. Nó nhá» hÆ¡n con, lại không biết võ công, là m sao chịu nổi quyá»n chưởng của con? Con nói vá»›i mẫu thân, ta sẽ đến gặp bà ấy. Hà i tá» nà y lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa chắc cÅ©ng mệt rồi, con để nó Ä‘i nghỉ đã, có chuyện gì mai hẵng tÃnh tiếp.â€
Nghe phụ thân nói váºy, Vân Phi Phà m Ä‘Ã nh nuốt cục tức xuống, là nhà vâng lá»i. Triệu Quan tá»± quay vá» phòng, trong lòng bừng bừng lá»a giáºn, thầm rủa cả tổ tông mÆ°á»i tám Ä‘á»i Vân gia.
Từ đấy vá» sau, Triệu Quan sống trong Long cung. Vân bang chủ phải lo công việc trong bang, má»—i tháng chỉ có và i ngà y ở trên núi. Ban đầu, Vân phu nhân còn cùng cáºu ăn ba bữa cÆ¡m, vá» sau cáºu không chịu nổi vẻ nghiêm nghị của bà ta, lúc thì đến ăn sá»›m, lúc thì đến muá»™n, tìm má»i cách tránh mặt, má»—i lúc gặp nhau lại là m mặt lạnh, tháºp phần vô lá»…. Vân phu nhân cÅ©ng không nuốt trôi lá»i lẽ, cá» chỉ của Triệu Quan nên cà ng chán ghét cáºu hÆ¡n, nhìn thấy thì lại cau mà y, thi thoảng gá»i cáºu đến quở mắng, giáo huấn. Triệu Quan luôn khinh khỉnh, không thèm lý gì đến những lá»i dạy của bà . Vân phu nhân tức uất đầy bụng, nhìn thấy cáºu ở bên bà n ăn là không nuốt nổi nữa, sau bắt Triệu Quan đợi mình và con gái ăn xong má»›i được ăn, chỉ khi nà o Vân bang chủ lên núi má»›i miá»…n cưỡng cùng ăn vá»›i cáºu. Lúc đầu, Triệu Quan và Vân Phi Phà m là cừu nhân, sau đó không xâm phạm nhau, thà nh ra bình an vô sá»±.
Vân phu nhân chịu trách nhiệm nặng ná» dạy dá»— Triệu Quan nhÆ°ng là m thế nà o cÅ©ng không thể thay đổi được cáºu theo ý mình nên cà ng ghét bá», khổ não.
Má»™t lần bà ta má»i thầy đồ đến dạy Triệu Quan Ä‘á»c sách, cáºu liá»n là m bát nháo cả thÆ° phòng khiến thầy đồ giáºn quá phủi áo bá» Ä‘i, lần khác tìm võ sÆ° đến dạy cáºu luyện võ, cáºu lại buông lá»i giá»…u cợt, chê võ nghệ của ông ta thấp kém, không chịu há»c.
Vân bang chủ mấy lần định tá»± thân dạy cáºu võ công, song Vân phu nhân sợ cáºu há»c được võ công thượng thừa lại cà ng không thể quản giáo được, nên viện cá»› những chuyện nhÆ° cáºu còn có sÆ° phụ, thân thể hÆ° nhược, hoặc chÆ°a hiểu được võ công chân chÃnh để ngăn cản. Công việc trong bang bá» bá»™n nên Vân bang chủ cÅ©ng quên mất chuyện truyá»n thụ cho Triệu Quan.
Qua mấy tháng, Triệu Quan thấy Vân bang chủ không Ä‘á» cáºp đến việc tra xét cừu gia của mẫu thân, nghÄ© thầm: “Ông ta chỉ muốn mẹ mình chết Ä‘i cà ng hay, còn lòng dạ nà o mà báo cừu cho mẹ? Lão thái bà không để ông ta dạy mình võ công, mình ăn không ngồi rồi ở trong cung thì là m được gì?â€
Cáºu lại không hòa hợp vá»›i má»i ngÆ°á»i trong cung, má»—i ngà y qua dà i nhÆ° cả năm, xuống núi lại không biết phải Ä‘i đâu, nhá»› đến lá»i Thà nh Äạt lúc ra Ä‘i dặn mình phải ngoan ngoãn chỠđợi nên Ä‘Ã nh nhẫn nhịn ở lại.
Äám bá»™c dịch, nha hoà n trong cung thấy chủ mẫu không Æ°a cáºu nên cÅ©ng là m mặt lạnh, sau lÆ°ng Ä‘á»u bảo cáºu là nhi tá» của kỹ nữ, lại vì cáºu xinh trai nên gá»i là ‘cô nÆ°Æ¡ng thiếu gia’. Triệu Quan Ä‘iên tiết, mấy phen toan đầu Ä‘á»™c giết sạch nhÆ°ng rồi nén nhịn được.
Lúc ở Tô Châu, cáºu tuy là tiểu tá» bị ngÆ°á»i ta khinh khi, nhÆ°ng chà Ãt thì đám con nÃt lang thang cÅ©ng coi cáºu là ngÆ°á»i, ở Tình Phong Quán lại là tâm can bảo bối của mẫu thân cùng các tỉ tỉ. Ở đây, cáºu giống nhÆ° cục tức chặn há»ng ngÆ°á»i khác, chịu má»i mai mỉa, rẻ rúng, khó lòng chịu Ä‘á»±ng.
Thá»i gian lâu dần, cáºu cÅ©ng không so Ä‘o vá»›i Vân phu nhân và đám hạ nhân nữa, lại nhà n tản vô sá»± nên sá»›m tối chuyên cần luyện táºp Ä‘ao pháp Thà nh Äạt truyá»n thụ, để tâm nghiên cứu bà cấp Ä‘á»™c thuáºt Bách Hoa môn của mẫu thân, thỉnh thoảng lại lên núi tìm Ä‘á»™c trùng mang vá» phòng bồi dưỡng, lấy đó là m niá»m vui.
--- Xem tiếp hồi 26 ----
Tà i sản của livan