Hồi 13
Trong Cổ Miếu Quần Hùng Tụ Hội
Ãá»— Cá»u ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
-Vừa rồi tiểu đệ đã đối chưởng vá»›i ngÆ°á»i áo Ä‘en kia thấy công lá»±c gả dÆ°á»ng nhÆ° không kém gì mình. Váºy lúc Ä‘á»™ng thủ, đại ca chá»› nên khinh thị.
ThÆ°Æ¡ng Bát mỉm cÆ°á»i đáp :
-Cái đó hiá»n đệ bất tất phải quan tâm.
Hắn ngừng đầu trông ra, thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en đã đến trÆ°á»›c thần tượng. Gã quỳ xuống để chá» chỉ thị.
Tiêu LÄ©nh Vu rất lấy là m kỳ khẽ há»i Khâu Tiểu San :
-Tá»· tá»· ! Thần tượng kia là ngÆ°á»i sống hay ngÆ°á»i chết ?
Khâu Tiểu San đối với Tiêu Lĩnh Vu vẫn có lòng thương mến, bây giỠnà ng cảm thấy cà ng thương mến hơn như tình mẹ con, phải gánh vác lấy sự an nguy sống chết của thằng nhỠyếu ớt.
Nà ng mỉm cÆ°á»i đáp :
-Ãó là tượng gá»— hay tượng đất, dÄ© nhiên không phải ngÆ°á»i sống.
Tiểu lÄ©nh Vu hôm qua thấy Khâu Tiểu San có lúc nặng lá»i vá»›i mình, nên chà ng có chá»— không hiểu, cÅ©ng không dám há»i nữa.
Chà ng ngưng thần nhìn ra thì thấy thần tượng cao lớn giơ tay trái lên từ từ vẩy cái lệnh bà i trong tay.
Diá»…n biến kỳ dị nà y khiến cho Trung Châu Nhị Cổ là những ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng cÅ©ng phải bở vÃa thì dÄ© nhiên nó là m cho Tiêu LÄ©nh Vu phải chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Lòng chà ng chồng chất mối nghi ngá» mà không dám vì sợ Khâu Tiểu
San nổi nóng.
Thần tượng vẻ mặt hung ác giÆ¡ cánh tay trái đằng sau lên vẩy tấm lệnh bà i má»™t lúc rồi dừng lại. Kế đó có thanh âm văng vẳng vá»ng ra.
Trung Châu Nhị Cổ tuy võ công cao cÆ°á»ng, tai mắt minh mẫn nhÆ°ng thanh âm nhá» quá lại cách xa mấy trượng nên không nghe rõ.
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘ang quì gối trÆ°á»›c mặt thần tượng vá»™i đứng lên xoay mình nhẩy vá»t vá» phÃa Trung Châu Nhị Cổ. Thân pháp cá»±c kỳ mau lẹ.
Lãnh diện thiết bút Ãá»— Cá»u hai vai rung Ä‘á»™ng, lại ra đứng chắn ngang cản Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i áo Ä‘en. Hắn lạnh lùng nói :
-Anh em tại hạ qua lại từ Nam chà bắc thấy chuyện quái dị đã nhiá»u, thì cách hý Ä‘á»™ng quá»· thần của quà bang kia không hăm dá»a được anh em tại hạ đâu. Ông bạn muốn gì thì cứ nói rõ giá tiá»n ra để tại hạ tÃnh lại coi vụ buôn bán nà y có thể là m ăn được không.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói :
-Bản bang chúa đã truyá»n lệnh không xét đến cái vụ quà huynh đệ đánh tá» thÆ°Æ¡ng hai tÆ°á»›ng trÆ°á»›c giá bang chúa nữa. Hai vị chỉ cần lÆ°u vị cô nÆ°Æ¡ng há» Khâu kia lại là có thể rút lui được ngay.
Kim toán bản ThÆ°Æ¡ng Bát cả cÆ°á»i nói :
-Món hà ng của quý bang lớn quá, tại hạ không thể trã giá được.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt nói :
-Bản bang chúa đã ban Æ¡n đặc biệt mà quà huynh đệ không chịu tiếp nháºn tức là tìm Ä‘Æ°á»ng chết.
ThÆ°Æ¡ng Bát cÆ°á»i đáp :
-Việc buôn bán chỉ cốt được lá»i. Nếu quà bang chúa cưởng bách trong việc thÆ°Æ¡ng mại tức là đáºp phá chiêu bà i Trung Châu Nhị Cổ của bá»n tại hạ rồi.
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i :
-Má»i rượu không uống lại muốn uống rượu phạt chăng ?
Gã vung tay lên. Láºp tức bóng ngÆ°á»i chuyển Ä‘á»™ng. Tám đại hán tay cầm quỉ đầu Ä‘ao ùa ra bao vây Trung Châu Nhị Cổ.
ThÆ°Æ¡ng Bát thấy tám tên đại hán nà y thân pháp cá»±c kỳ mau lẹ, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có bản lãnh và o hạng thượng thặng thì trong lòng không khá»i xao xuyến tá»± há»i :
-Không hiểu bang Thần Phong Ä‘i đâu thu nạp được nhiá»u cao thủ đến thế ?
Tuy hắn trong lòng ngấm ngầm kinh hãi mà ngoà i mặt vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
-Là m nghá» thÆ°Æ¡ng mại khó mà tránh khá»i những bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nguy hiểm. Quà bang nhất định muốn Ä‘áºp phá chiêu bà i của anh em tại hạ thì tại hạ cÅ©ng chẳng có biện pháp nà o khác.
NgÆ°á»i áo Ä‘en kia lạnh lùng há»i :
-Bá»n Trung Châu Nhị Cổ các ngÆ°Æ¡i tá»± rÆ°á»›c lấy những Ä‘iá»u phiá»n não thì còn trách ngÆ°á»i ta thế nà o được ?
Gã vừa nói vừa bước lùi lại.
Kim toán bà n ThÆ°Æ¡ng Bát Ä‘á»™t nhiên vén áo lên thò tay và o móc ra má»™t đám ánh và ng rá»±c rỡ lóe lên hoa mắt. Ãó là cái bà n tÃnh, Ä‘oạn hắn vung tay má»™t cái. Những tiếng lách cách vang lên, đồng thá»i hắn cất tiếng gá»i :
-Ông bạn hãy dừng bước !
Gã áo Ä‘en đứng lại lạnh lùng há»i :
-Ãại lão bãn còn muốn gì nữa ?
ThÆ°Æ¡ng Bát cÆ°á»i đáp :
-Tiểu đệ chÆ°a kịp há»i quà danh.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói :
-Tại hạ là Chiêu hồn thủ ThÆ°á»ng Minh, há»™ pháp tùy giá của bang chúa bang Thần Phong.
Lãnh diện thiết bút Ãá»— Cá»u xen và o :
-Món nợ nà y anh em tiểu đệ nhớ rồi.
Chiêu hồn thủ ThÆ°á»ng Minh cÆ°á»i lạt đáp :
-E rằng đêm nay hai vị khó lòng toà n mạng để rá»i khá»i nÆ¡i đây.
ThÆ°Æ¡ng Bát tay cầm nắm con toán, đảo mắt nhìn quanh. DÆ°á»›i ánh trăng sao thấy những đại hán bao vây bốn mặt Ä‘á»u tay cầm quỉ đầu Ä‘ao sống dầy, lưỡi Ä‘ao xanh lè, liá»n bảo Ãá»— Cá»u :
-Lão nhị hãy coi chừng. Ãao của há» Ä‘á»u tẩm chất Ä‘á»™c.
Ãá»— Cá»u gáºt đầu thò tay và o bá»c móc ra má»™t cây thiết bút và má»™t cái vòng tròn ánh ngân quang lấp loáng.
ThÆ°Æ¡ng Bát vung bà n tÃnh lên cÆ°á»i há»i :
-Các vị xông cả và o má»™t lượt hay là lấy má»™t chá»i má»™t ?
Chiếc bà n tÃnh trong tay hắn đúc bằng và ng dòn. Những con tÃnh dùng minh châu xâu lại, ánh sáng lóa mắt.
Ãá»— Cá»u tay mặt cầm thiết bút gõ và o chiếc vòng bạc bên tay trái đánh keng má»™t tiếng rồi lá»›n tiếng hô :
-Tại hạ tưởng các vị nhất thá»i xông và o thì hÆ¡n.
Tám đại hán võ phục chia ra đứng tám phÆ°Æ¡ng theo hình bát quái rồi thủng thẳng tiến và o không nhanh mà cÅ©ng không cháºm. NgÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy mặt lạnh nhÆ° tiá»n, không nói ná»a lá»i.
Tiêu LÄ©nh Vu ngó thấy cái vòng bạc trong tay trái Ãá»— Cá»u, quay lại khẽ há»i Hà Khôn :
-Hà thúc thúc ! Ãá»— Cá»u trong tay cầm vòng bạc cÅ©ng là khà giá»›i để đánh nhau Æ°?
Hà Khôn đáp :
-Ãó là má»™t thứ khà giá»›i ngoại môn kỳ lạ kêu bằng Há»™ thủ Khuyên. NgÆ°á»i nà o đã sá» dụng được thứ khà giá»›i nà y tất và o hạng võ công thượng thặng, lấy cái nhỠđể kiá»m chế cái lá»›n và phát huy công dụng tuyệt diệu của nó.
Tiêu LÄ©nh Vu ồ má»™t tiếng rồi lại Ä‘Æ°a mắt nhìn và o trong trÆ°á»ng.
Lúc nà y hai con chó lá»›n của ThÆ°Æ¡ng Bát Ä‘á»™t nhiên đến nằm phục xuống phÃa sau hắn. DÆ°á»ng nhÆ° chúng thủ thế để đến lúc cần sẽ nhẩy xổ ra.
Bá»n đại hán võ phục cầm quỉ đầu Ä‘ao tiến và o gần hai ngÆ°á»i chỉ còn cách chừng bảy, tám thÆ°á»›c rồi dừng lại không tiến thêm nữa.
ThÆ°Æ¡ng Bát váºn mục lá»±c nhìn ra xa thấy Tá»u Tăng, Phạn Cái vẫn ngồi xếp bằng,tá»±a hồ không ngó gì tá»›i biến diá»…n trÆ°á»›c mắt. Trong lòng nóng nẩy, hắn nghÄ© thầm :
-Thanh thế bang Thần Phong rất lá»›n và hai lão kia không nhúng tay và o thì e rằng cục diện bữa nay dữ nhiá»u là nh Ãt.
Bá»—ng thấy Chiêu Hồn thủ ThÆ°á»ng Minh đứng cách hai trượng Ä‘á»™t nhiên hú lên má»™t tiếng dà i.
Hai đại hán võ phục cầm Ä‘ao nghe tiếng hú liá»n xông và o. Láºp tức ánh hà o quang lóe ra từ bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng đánh và o.
ThÆ°Æ¡ng Bát vung chiếc bà n tÃnh trong tay, hà o quang bắn tung tứ phÃa, Kim thiết chạm nhau vang lên má»™t hồi, gạt bốn thanh quá»· đầu Ä‘ao ra.
Ãá»— Cá»u tay trái cầm vòng bạc, tay phải cầm thiết bút cÅ©ng vung lên để gạt bốn thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Hắn toan vung bút phản kÃch thì tám đại hán võ trang Ä‘á»™t nhiên nhẩy lùi lại.
ThÆ°Æ¡ng Bát thấy bá»n cÆ°á»ng địch tiến thoái có thứ tá»±, má»—i tên chỉ đánh má»™t Ä‘ao rồi nhẩy lùi lại. Hiển nhiên là má»™t loại kỳ môn tráºn thức. Chúng ra má»™t chiêu vừa rồi là để thá» sức bên địch. Hắn kinh hải nghÄ© thầm :
-Thinh danh của bang Thần Phong quả không ngoa.
Hắn vừa lẳng lặng theo dõi biến hóa của tráºn địch vừa dùng phép truyá»n âm nháºp máºt bảo Ãá»— Cá»u :
-Lão nhị ! CÆ°á»ng địch đã bà y kỳ môn tráºn thế rồi đó. Chúng vừa đánh ra má»™t Ä‘ao chẳng qua là để trắc nghiệm công lá»±c của chúng ta. Hiện giá» tráºn thế chÆ°a phát Ä‘á»™ng. Coi bá»n chúng đứng theo phÆ°Æ¡ng vị bát quái, chúng ta không thể á»·
mạnh mà đánh bừa. Ãể tiểu huynh dùng cách gì để phá tráºn rồi sẽ tiến ra Ä‘á»™ng thủ.
Ta còn phải bảo toà n chân lực chuẩn bị đối phó với Thần Phong bang chúa.
Lãnh diện thiết bút Ãá»— Cá»u gáºt đầu.
Hai bên ở và o thế dằn co, trong thá»i gian chừng uống cạn tuần trà vẫn chÆ°a thấy Ä‘á»™ng tỉnh chi hết.
Ãá»— Cá»u chá» lâu không nhẫn nại được, cất chân trái tiến lên má»™t bÆ°á»›c, tay mặt hắn phóng thiết bút ra chiêu Phượng hoà ng Ä‘iểm đầu tấn công và o vị Tốn.
Cây thiết bút vừa phóng tá»›i tráºn thức liá»n biến hóa. Bá»n đại hán vung Ä‘ao từ bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng đánh và o.
Ãá»— Cá»u cầm há»™ thủ khuyên trong tay trái, thiết bút trong tay mặt, đồng thá»i hắn đánh lẹ ra mấy chiêu. Thế công rất lợi hại mà môn há»™ phòng thủ cÅ©ng nghiêm máºt.
Kim toán bản ThÆ°Æ¡ng Bát Ä‘ang dò xét tráºn thức bên địch định đánh má»™t đòn là thà nh công, nhÆ°ng Ãá»— Cá»u nóng lòng vá»™i tấn công thà nh ra cục diện biến đổi. Thế công của đối phÆ°Æ¡ng ồ ạt nhÆ° nÆ°á»›c vỡ đê. Chúng xông và o tá»±a hồ quên cả sống chết.
Vì tình thế biến đổi, Kim toán bản Thương Bát đà nh huy động binh khà ra tay cự địch.
Khâu Tiểu San lẳng lặng theo dõi. Nà ng coi tình trạng chiến đấu giữa Trung Châu Nhị Cổ và cÆ°á»ng địch, bất giác bụng bảo dạ :
-Trung Châu Nhị Cổ quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n. Tám tên cÆ°á»ng địch nà y khởi thế công ác liệt phi thÆ°á»ng mà thân pháp chúng lại ngấm ngầm kỳ ảo biến hóa. Thế mà Trung Châu Nhị Cổ chỉ á»· và o võ công, nghe tiếng gió để phân biệt
phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, chống đở được vá»›i tám tên cÆ°á»ng địch.
Nà ng còn Ä‘ang ngẩm nghÄ© thì hai bên đã đấu đến mÆ°á»i mấy chiêu. Tám tên đại hán sá» dụng quỉ đầu Ä‘ao tấn công rất linh hoạt. Những Ä‘ao kết lại thà nh má»™t trái núi chụp xuống.
Trung Châu Nhị Cổ bị bao vây trong lòng đạo quang. Ãứng xa chỉ thấy là n bạch quang xoay chuyển mà không thấy bóng Trung Châu Nhị Cổ đâu.
Tiêu Lĩnh Vu thở phà o một cái nghĩ thầm :
-Há»ng rồi ! Coi chừng đêm nay cả lão máºp lẫn lão óm tất phải bá» mạng.
Ãá»™t nhiên bóng trăng bị che lấp, ánh Ä‘ao cÅ©ng tiêu tan. Trá»i tối sầm lại. Tiêu LÄ©nh Vu ngá»ng đầu trông lên bá»—ng thấy má»™t đám mây mù dầy đặc lÆ°á»›t Ä‘i phủ kÃn mặt trăng.
Chỉ trong nháy mắt hà n quang rÃt lên, tuyết bay phÆ¡i phá»›i. Cuá»™c ác đấu trong trÆ°á»ng không nhìn rõ nữa.
Bổng thấy là n bạch quang lấp loáng chuyển Ä‘á»™ng trên mặt đất tuyết. Tiếp theo má»™t tiếng rú vang lên tá»±a hồ có ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Tiêu LÄ©nh Vu không thể nhìn rõ cảnh váºt ngoà i má»™t trượng nên không biết ai đã bị thÆ°Æ¡ng.
Chà ng còn đang kinh ngạc, bỗng thấy trước mặt ánh bạch quang lấp loáng.
Thanh kiếm của Khâu Tiểu San Ä‘á»™t nhiên phóng ra. Ãồng thá»i chà ng cảm thấy có ngÆ°á»i ôm mình đứng dáºy.
TrÆ°Æ¡ng Cà n, Hà Khôn đứng bên tức giáºn quát tháo om sòm. Cả Ä‘Æ¡n Ä‘ao lẫn thiết bút đánh ra.
Cuồng phong rÃt ầm ầm pha lẫn vá»›i tiếng chó sủa "gâu gâu" phá ta bầu không khà trầm tịnh giữa lúc đêm khuya trên núi tuyết.
Bóng tối má»—i lúc má»™t dầy đặc. Biến diá»…n lại mau lẹ khiến cho Tiêu LÄ©nh Vu không tà i nà o nhìn rõ tình thế bốn mặt. NhÆ°ng chà ng chắc Khâu Tiểu San đã cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ và đang chiến đấu kịch liệt.
Những cÆ¡n xoay chuyển cấp bách khiến cho Tiêu LÄ©nh Vu phát giác Khâu Tiểu San bị hãm và o vòng nguy cấp. Chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i dà i để trấn an tâm thần.
Những mối xúc Ä‘á»™ng dần dần bình tỉnh lại. Trong đầu óc chà ng thoáng qua má»™t ý nghÄ© là chà ng phải dá»i khá»i lòng Khâu Tiểu San để nà ng có thể chuyên tâm đối địch, vì chà ng biết rằng nà ng đã phải cầm cá»± vá»›i ngÆ°á»i bản lãnh tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng mà còn ôm chà ng trong lòng thì nhất định sẽ bị thất bại.
Chà ng liá»n gá»i lá»›n :
-Tỷ tỷ hãy buông tiểu đệ xuống.
Khâu Tiểu San tưởng chà ng bị thÆ°Æ¡ng, giáºt mình kinh hãi vá»™i há»i :
-Tiểu đệ ! Tiểu đệ là m sao rồi ?
Nà ng vì phân tâm một chút mà bã vai bị trúng chưởng.
Phát chưởng đánh xuống khá mạnh. Khâu Tiểu San khẻ rú lên má»™t tiếng, ngÆ°á»i nà ng không tá»± chủ được xiêu vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c.
Tiêu Lĩnh Vu tuy trong lòng không nhìn rõ nhưng cũng cảm giác được là nà ng đã bị thương thì trong lòng nóng nẩy la lên :
-Tỷ tỷ ! Tỷ tỷ bị thương rồi ư ?
Khâu Tiểu San đáp :
-Tỷ tỷ không cần. Tiểu đệ có sao không ?
Tiếng nói nà ng run run dÆ°á»ng nhÆ° hao tổn khà lá»±c rất nhiá»u má»›i thốt nên lá»i.
Tiêu LÄ©nh Vu cà ng bồn chồn trong dạ vì Khâu Tiểu San đã bị thÆ°Æ¡ng mà còn ôm mình trong lòng thì cầm cá»± thế nà o được ? Chà ng láºp tức la lá»›n :
-Tỷ tỷ ! Buông tiểu đệ ra ! ...
Những tay cao thủ Ä‘ang kịch chiến kỵ nhất là phải phân tâm. Khâu Tiểu San má»™t mình chiến đấu vá»›i hai tay kình địch. Nà ng nhá» kiếm pháp tinh kỳ, tuy rất mệt sức, nhÆ°ng nếu chuyên tâm Ä‘á»™ng thủ thì còn cầm cá»± được. Nà ng Ä‘ang lo cho Tiêu LÄ©nh Vu lại thấy chà ng la gá»i om sòm thà nh ra hoang mang nên má»›i bị thÆ°Æ¡ng.
Khâu Tiểu San thấy Tiêu LÄ©nh Vu la lá»›n lại cà ng kinh hải, vá»™i há»i :
-Tiểu đệ bị thương có nặng lắm không ?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
-Tiểu đệ...
Ãá»™t nhiên chà ng cảm thấy cạnh sÆ°á»n Ä‘au nhói lên má»™t cái rồi không biết gì nữa.
Không hiểu chà ng mê đã bao lâu, lúc tỉnh dáºy thấy ánh mặt trá»i chiếu và o cá»a sổ. Chà ng ngó lại thì ra mình Ä‘ang nằm trên đống rÆ¡m trong má»™t tòa cổ miếu.
Tòa miếu nà y rất hoang lương. Bà n thỠbụi dầy đến một tấc, mà ng nhện chằng chịt khắp nơi.
Bao nhiêu thần tượng đầu sứt mẻ không còn ra hình thù gì nữa.
Tiêu Lĩnh Vu dụi mắt, chuyển động mục quang ngó quanh thì thấy một nhà sư đầy mình nhơ nhớp, lưng đeo trái bầu lớn sánh vai cùng ngồi với một lão khiếu hóa áo quần rách mướp đầu tóc bù rối, bên cạnh lão là cái chảo sắt to tướng.
Cả hai lão cùng rất má»i mệt, trán toát mồ hôi. Hai lão Ä‘ang nhắm mắt váºn khà điá»u dưỡng.
Tiêu LÄ©nh Vu từ khi được Vân Cô dạy phép tá»a tức nên biết hai lão Ä‘ang Ä‘iá»u dưỡng, không dám quấy nhiá»…u, từ từ ngồi nhá»m dáºy, nhÆ°ng chà ng thấy cạnh sÆ°á»n nổi cÆ¡n Ä‘au kịch liệt lại phải nằm xuống.
Trong tòa cổ miếu hoang lương tịch mịch, lắng tai nghe không thấy một tiếng động.
Tiêu LÄ©nh Vu định thần nghÄ© lại chuyện đêm rồi gặp nguy hiểm. Chà ng còn nhá»› Khâu Tiểu San cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ. Ãang lúc gặp hoà n cảnh sống chết chỉ khe chừng kẻ tóc, nà ng vẫn quan tâm đến sá»± yên nguy của chà ng. Lúc chà ng vừa cất tiếng gá»i tá»· tá»· thì Ä‘á»™t nhiên cạnh sÆ°á»n Ä‘au nhói ngất xỉu không biết gì nữa.
Tình trạng nà y còn rõ mồn một ngay trước mắt mà tưởng chừng đã cách đến mấy năm.
Ãá»™t nhiên chà ng nghe thanh âm lão già ồm ồm cất lên há»i :
-NhỠkia ! Ngươi tỉnh lại rồi ư ?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
-Tiểu tỠtỉnh rồi. Chao ôi ! Các vị có biết Khâu tỷ tỷ đi đâu không ?
Chà ng vừa trả lá»i vừa ngãnh đầu nhìn ra thì ngÆ°á»i nói đó chÃnh là lão khiếu hóa.
Nhà sư mặt đầy ánh rượu cùng mở mắt ra nói :
-Tỷ tỷ ngươi đã được hai gã nhà buôn cứu đem đi rồi, ngươi bất tất phải quan tâm nữa.
Lão khiếu hóa lại nói tiếp :
-Vì cứu mạng cho ngÆ°Æ¡i mà ta cùng Bán giá»›i sÆ° huynh đã vất vã suốt má»™t ngà y má»™t đêm và hao tổn ná»™i lá»±c rất nhiá»u, chứ không phải chuyện dá»…. Bây giá» thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°á»i chÆ°a là nh, nếu ngÆ°Æ¡i muốn khá»i chết thì đừng nói nhiá»u nữa.
Tiêu LÄ©nh Vu máy môi toan nói thì lão hòa thượng đã cÆ°á»›p lá»i :
-Ha ha ! Nếu bây giỠmà ngươi chết rồi thì vĩnh viễn không nhìn thấy Khâu tỷ tỷ nữa.
Tiêu LÄ©nh Vu chÆ°ng há»ng. Quả nhiên chà ng im tiếng.
Tá»u Tăng quay lại ngó Phạn Cái, thi triển phép truyá»n âm nháºp máºt nói :
-Khiếu hóa huynh ! Liệu ThÆ°Æ¡ng Bát, Ãá»— Cá»u có bảo vệ cho Khâu Tiểu San thoát khá»i mấy tầng mai phục của bang Thần Phong không ?
Lão khiếu hóa đáp :
-Theo nháºn xét của tiểu đệ thì bản lãnh của Trung Châu Nhị Cổ không kém gì chúng ta. Việc chúng phá trùng vây chẳng khó khăn gì.
Hai lão Ä‘ang nói chuyện, Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại.
Tiêu LÄ©nh Vu Ä‘ang ngắm mắt nghÄ© Ä‘iá»u tâm sá»± cÅ©ng bị tiếng bÆ°á»›c chân trầm trá»ng là m cho giáºt mình. Chà ng đảo mắt nhìn ra thấy má»™t đạo nhân đứng tuổi chòm râu dà i phất phÆ¡. Ãạo nhân Ä‘ang rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.
NgÆ°á»i nà y mặt mủi tròn trỉnh mình mặc áo đại bà o mà u xanh rá»™ng thùng thình.
LÆ°ng cà i bá»u kiếm, tay cầm phất trần, chân Ä‘i giầy Vân Lý. Hiển nhiên là má»™t nhân váºt tiên phong đạo cốt. Theo sau đạo nhân là má»™t tên tiểu đồng chừng 16, 17 tuổi.
Tá»u Tăng cùng Phạn Cái hé mở cặp mắt dÆ°á»ng nhÆ° biết ngÆ°á»i má»›i đến là ai.
NhÆ°ng hai lão láºp tức nhắm mắt lại giả vá» Ä‘ang nháºp định chÆ°a tỉnh.
Ãạo nhân lá»›n tuổi liếc mắt nhìn Tá»u Tăng, Phạn Cái rồi lại ngó Tiêu LÄ©nh Vu.
Tiêu LÄ©nh Vu coi đạo nhân mặt mÅ©i nghiêm trang, không phải ngÆ°á»i tà n ác.
Chà ng mạnh dạn nhìn y má»™t lúc rồi lại ngó tên đạo đồng thì thấy gã mặt áo đạo bà o mà u Ä‘en. Gã da mặt trắng trẻo hồng hà o, mà y thanh mắt sáng, hình dung tuấn tú. Chà ng tá»± há»i :
-Hai đạo nhân một lớn một nhỠnà y không hiểu lai lịch thế nà o ?
Ãạo nhân đứng tuổi vung cây phất trần, đất bụi tung bay, quét sạch má»™t chá»— chừng hai thÆ°á»›c vuông rồi ngồi xếp bằng xuống đó.
Tên đạo đồng đi theo không nói câu gì.
Tiêu Lĩnh Vu thấy đạo nhân ngồi xuống đất rồi cũng nhắm mắt lại thì bụng bảo dạ :
-Ãạo nhân nà y lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, chắc là má»™t nhân váºt có bản lãnh. Nếu lão không nháºn biết Tá»u Tăng cùng Phạn Cái thì đã chẳng ngồi lại đây. NhÆ°ng đã biết nhau sao lại không lên tiếng gá»i ?
Bá»—ng nghe ngoải Ä‘iện có tiếng cÆ°á»i ha hả vá»ng và o, nói :
-Toà cổ miếu nà y tuy đổ nát, nhưng đại điện hãy còn nguyên. Ta và o đó nghỉ một lúc rồi sẽ đi.
Tiếng nói từ đằng xa vá»ng lại mà vừa dứt lá»i ngÆ°á»i đã tá»›i nÆ¡i.
Lúc nà y tâm linh Tiêu LÄ©nh Vu rất bình tỉnh. Chà ng không nghÄ© gì đến sống chết nữa, ghé mắt nhìn ra thì trong đại Ä‘iện lại thêm hai ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i đầu Ä‘á»™i khăn nho cân, mình mặc trÆ°á»ng bà o, ra dáng má»™t vị thÆ° sinh. Chà ng mặt trắng mà không có râu và o trạc hÆ¡n hai chục tuổi. Còn ngÆ°á»i ngồi phÃa sau mặt Ä‘en nhÆ° cục than mà ngÆ°á»i thấp lùn.
DÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°á»i nà y không ngá» trong đại Ä‘iện đã có nhiá»u ngÆ°á»i, bốn luồng ngãn quang đảo nhìn hết má»i ngÆ°á»i rồi thủng thẳng bÆ°á»›c và o.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm :
-Trong toà cổ miếu đầy cát bụi cùng mạng nhện nầy, ngà y thÆ°á»ng chắc không có ai và o ngồi mà nay đã có đến bảy ngÆ°á»i. Không hiểu còn ai nữa không ?
Nho sinh ngó tá»›i đạo nhân bá»—ng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
-Ãạo trưởng chẳng mấy khi xuống núi mà nay lại gặp đại gia ở đây.
Rồi chà ng cất bước đi thẳng và o.
Ãạo nhân Ä‘ang nhắm mắt tÄ©nh tá»a liá»n mÄ©m cÆ°á»i đáp :
-Thà nh huynh ở nhà hưởng phúc, chán chÆ°á»ng chuyện giang hồ thị phi đã lâu.
Không nhá» bá»a nay lại gặp ở đây.
Chà ng nho sinh cÆ°á»i nói :
-Tiểu đệ nghĩ tới chiếc chìa khóa cung cấm kia đã xuất hiện trên chốn giang hồ thì trong võ lâm lại nổi phong ba. Tiểu đệ đoán thế mà trúng mới có tin đồn đại vỠchiếc chìa khóa mà bao nhiêu cao thủ lần mò tới vùng nà y.
Ãạo nhân nói :
-Bần đạo vâng lệnh tới đây, chỉ là chuyện bất đắc dĩ.
Chà ng thÆ° sinh áo xanh ngá»ng đầu trông Phạn Cái, Tá»u Tăng, cÆ°á»i há»i :
-Có phải hai vị kia đến trước đạo trưởng không ? Hay là hỠmới đến sau ?
Ãạo nhân đáp :
-Hai vị đó tới trước bần đạo.
Phạn Cái giả vá» nháºp định. Sau lão không nhịn được vÆ°Æ¡n vai mở mắt ra cÆ°á»i ha hả nói :
-Vui quá ! Ãã tăng, đạo, nho lại thêm lão hóa tá» nà y nữa tháºt nên mở má»™t trÆ°á»ng thịnh há»™i.
Nho sÄ© áo xanh từ từ vén vạt áo lên móc ra má»™t cái bình ngá»c trắng dà i chừng năm tấc cÆ°á»i nói :
-Thẩm huynh lâu nay không được gặp.
Chà ng mở nắp bình, láºp tức mùi rượu xông và o mủi. Chà ng nói tiếp :
-Bao giỠtiểu đệ cũng đem theo bình rượu ngon...
Bá»—ng thấy Tá»u Tăng Bán giá»›i dÆ°Æ¡ng to cặp mắt lá»›n tiếng reo :
-Rượu ngon ! Rượu ngon !
Mục quang lão ngó chằm chặp và o chiếc bình ngá»c trong tay nho sÄ© áo xanh tá» vẻ thèm thuồng muốn nhá» nÆ°á»›c miếng.
Nho sÄ© áo xanh tủm tỉm cÆ°á»i nói :
-Bình rượu của tiểu đệ nà y là Mai hoa lá»™ cất đã trên trăm năm. Ãạo huynh tuy mang hiệu Tá»u Tăng uống ngà n chung không say, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ được nếm má»™t chút mà thôi.
Mùi rượu bốc ra má»—i lúc má»™t nồng nặc. Tá»u Tăng Báo giá»›i nÆ°á»›c miếng đã nhá» giá»t rá»›t xuống áo tăng bà o dÆ¡ dáy. Cặp nhãn thần lấp loáng nhìn bình bạch ngá»c.
Nét mặt lão không hiểu là mừng hay tức giáºn.
Nho sÄ© áo xanh lại móc trong bá»c ra má»™t cái chung bằng bạch ngá»c rót rượu Mai Hoa Lá»™ và o ná»a chung rồi ngữa cổ lên dốc và o miệng.
Tá»u Tăng Bán giá»›i lúc nà o cÅ©ng lá» má» ná»a say ná»a tỉnh. Lão đã uống không biết bao nhiêu thứ rượu ngon trong thiên hạ, nhÆ°ng bình Mai hoa lá»™ của nho sÄ© áo xanh mùi thÆ¡m sức ná»±c, suốt Ä‘á»i chÆ°a từng thấy thì còn nhịn là m sao được ? Lão vừa nuốt nÆ°á»›c miếng vừa đứng lên Ä‘i lại bên nho sÄ© há»i :
-Bần tăng muốn hóa duyên nơi Thà nh huynh một phen được chăng ?
Nho sÄ© áo xanh vừa cÆ°á»i vừa há»i lại :
-Phải chăng đại sư muốn lấy bình Mai hoa lộ ở trong tay tiểu đệ ?
Bán giới đại sư đáp :
-Ãúng thế ! Không hiểu Thà nh huynh chịu chiếu cố chăng ?
Lúc nà y nét mặt nho sĩ áo xanh thoáng lộ mà u hồng tựa hồ không chịu đựng nổi rượu mạnh. Chà ng đưa mắt nhìn đạo nhân đứng tuổi nói :
-Tá»u lượng của đại huynh trong thiên hạ chẳng ai là không biết mà bình Mai hoa lá»™ của tiểu đệ chỉ còn má»™t ná»a, nếu tặng cho đạo huynh thì ngÆ°á»i khác lấy gì mà nếm.
Chà ng cúi xuống ngó bình rượu một cái rồi nói tiếp :
-Tiểu đệ mấy năm nay Ä‘i bôn tẩu giang hồ. Phen nà y trở lại võ lâm được cùng các vị cao nhân tÆ°Æ¡ng ngá»™. Cuá»™c gặp gở nà y bởi có tiá»n duyên. Ãáng tiếc là lúc tiểu đệ lúc ra khá»i nhà lại không mang nhiá»u rượu. Tiểu đệ muốn má»i các vị trong
tòa điện nà y mỗi vị uống một chung trước. Còn thừa bao nhiêu sẽ tặng cả cho đạo huynh được chăng ?
Bán Giá»›i đại sÆ° mắt không rá»i khá»i chiếc bình ngá»c xen và o :
-Trong bình còn Ãt rượu lắm. Nếu má»i ngÆ°á»i trong Ä‘iện Ä‘á»u uống má»™t chung thì e rằng không đủ chia.
Nho sÄ© áo xanh vừa cÆ°á»i nhìn đạo nhân đứng tuổi nói tiếp :
-Chẳng phải tiểu đệ nói khoe. Những ngÆ°á»i trong đại Ä‘iện nà y ngoà i đạo huynh ra e rằng không còn ai tá»u lượng hÆ¡n được tiểu đệ. Má»—i lần tiểu đệ không uống hết được ná»a chung.
Váºy vị nà o không thÃch uống thì ngá»i mùi cÅ©ng đủ say rồi.