03-01-2011, 03:15 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
ChÆ°Æ¡ng 51 : Hồng há»a mã nghÄ©
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Bà n Phi Phượng đầu tiên là bị Sở Phong kinh hô dá»a ngẩn ra, sau đó thấy không Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, bèn liếc mắt nhìn Sở Phong, vừa lấy ra kim thÆ°Æ¡ng, vểnh vểnh mÅ©i, nói :
-Có gì lạ đâu !
Lá»i còn chÆ°a dứt, từ trong lá»— hổng chợt tuôn ra vô số con kiến mà u hồng nâu, Ä‘ang rất phẫn ná»™ kéo vá» phÃa bên chân hai ngÆ°á»i. Cà ng kinh khủng chÃnh là những cái lá»— phụ cáºn cÅ©ng Ä‘á»u tuôn ra má»™t đống kiến nà y, mà lại không ngừng kéo dà i ra phÃa ngoà i, những con kiến nà y nà y Ä‘á»u là mà u hồng nâu, so vá»›i con kiến thông thÆ°á»ng còn lá»›n hÆ¡n gấp đôi, táo bạo hung ác hÆ°á»›ng vá» phÃa hai ngÆ°á»i bao vây.
-Là Hồng Há»a NghÄ©, mau lên cây!
Sở Phong kinh hô một tiếng, cùng Bà n Phi Phượng ra sức nhảy lên, tay chân thương kiếm cùng sỠdụng, và i ba động tác đã bò lên đến đỉnh thân cây.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống, oa! Những con kiến hồng nâu từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng nhÆ° thủy triá»u trà n lan Ä‘ang ở phÃa dÆ°á»›i thân cây, đông nghịt má»™t mảnh, cà ng đáng sợ chÃnh là má»™t mảnh đông nghịt nà y Ä‘ang nhanh chóng mở rá»™ng, cho đến lúc toà n bá»™ hoang mạc cÅ©ng phủ kÃn Ä‘á»u là kiến, má»™t mảnh hồng nâu!
Bà n Phi Phượng vẻ sợ hãi nói :
-Äến tá»™t cùng có bao nhiêu là kiến núp ở dÆ°á»›i đất!
Sở Phong nói :
-Hồng Há»a NghÄ© rất là hung mãnh, tÃnh tình còn nóng nảy hÆ¡n so vá»›i cô, má»™t khi sà o huyệt gặp công kÃch, sẽ toà n thể dốc hết lá»±c lượng, không cắn đối phÆ°Æ¡ng cho đến khi còn thừa lại xÆ°Æ¡ng cốt, thá» không bá» qua!
-Sao ngươi không nói sớm!
Bà n Phi Phượng buồn bực nói .
-Sao cô không xuất thủ trễ một chút!
Sở Phong trả lá»i lại má»™t cách mỉa mai!
-Do chÃnh ngÆ°Æ¡i miệng lưỡi cháºm chạp, còn có thể trách ai!
Bà n Phi Phượng không phục.
-Ta miệng lưỡi cháºm chạp còn không có gì, còn cô chân tay vụng vá» lại có chuyện!"
Sở Phong cÅ©ng không khách khÃ.
-Xú tặc tá», đừng cho là ta sẽ không giết ngÆ°Æ¡i!
Bà n Phi Phượng đem thương giơ lên!
-Buồn cÆ°á»i, đừng cho là ta tháºt sá»± sợ cô biết bay!
Sở Phong cũng rút kiếm hung hăng!
Hai ngÆ°á»i trợn mắt nhìn nhau, đấu khẩu không ai chịu thua.
Má»™t lúc lâu, trong cái hốc má»™t thân cây bên cạnh bá»—ng nhiên thò đầu bò ra má»™t váºt nhá», so vá»›i bà n tay còn nhá» hÆ¡n, vừa giống mèo, lại nhÆ° chuá»™t, thêm chút giống khỉ pha chút đặc Ä‘iểm hồ ly, Ä‘uôi rất dà i, tháºp phần khả ái.
Bà n Phi Phượng "a" má»™t tiếng, nhịn không được nhìn qua. Sở Phong cÅ©ng buông trÆ°á»ng kiếm, nhìn con váºt kia.
Con váºt kia hình nhÆ° bị sợ hãi, lủi lại thân mình lại chui và o trong hốc.
-Äó là con gì váºy?
Bà n Phi Phượng nhịn không được há»i.
-Äó là Uy Hồ Hầu, rất thÃch cÆ° trú tại trên cây Hồ Tôn.
Sở Phong nói rồi ngồi ở trên má»™t nhánh cây khô. Bà n Phi Phượng thu hồi kim thÆ°Æ¡ng, cÅ©ng ngồi ở trên má»™t nhà nh cây khô bên cạnh, mắt nhìn chằm chằm cái hốc kia, hiển nhiên nà ng cÅ©ng cảm giác được con váºt đó rất khả ái, muốn nó lại thò ra khá»i hốc cây.
Sở Phong bỗng nói với Bà n Phi Phượng:
-Cô không khát nước hả?
-Nói nhảm!
Bà n Phi Phượng kêu má»™t tiếng. Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra từ Giang Nam tiêu cục, truy sát ná»a ngà y, chÆ°a đụng qua má»™t giá»t nÆ°á»›c, sao lại không khát được!
-Äem thÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a cho ta.
Sở Phong nói .
-Cái gì?
Bà n Phi Phượng trừng mắt .
-Thế nà o? Sợ sao?
Sở Phong cố ý nói .
-Hừ, chấp ngươi cũng không giở được trò gì, ta một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi!
Bà n Phi Phượng nói rồi quả thá»±c Ä‘em kim thÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a cho Sở Phong, Sở Phong tiếp nháºn, má»™t thÆ°Æ¡ng đâm và o trên má»™t nhánh cây khô trên đỉnh đầu, lại rút kim thÆ°Æ¡ng ra, má»™t dòng nÆ°á»›c chảy nhá» giá»t láºp tức từ lá»— thÆ°Æ¡ng chảy ra, nhá» xuống phÃa dÆ°á»›i thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng.
Sở Phong Ä‘em kim thÆ°Æ¡ng trả cho Bà n Phi Phượng, hé miệng tiếp cáºn dòng nÆ°á»›c, đắc ý uống và i ngụm, sau đó nói vá»›i Bà n Phi Phượng:
-Phi Tướng Quân có muốn thỠxem không?
Bà n Phi Phượng rất kinh ngạc, cÅ©ng há»c theo Ä‘em miệng tiếp cáºn dòng nÆ°á»›c, uống và i ngụm, có chút thoải mái nói :
-Không ngá» bên trong cây nà y ẩn chứa nhiá»u nÆ°á»›c nhÆ° váºy, còn rất trong nữa.
Sở Phong nói :
-NÆ¡i nà y là hoang mạc, nếu nhÆ° thân cây nó không thể chứa Ä‘á»±ng rất nhiá»u nÆ°á»›c, váºy tá»›i mùa khô chẳng phải sẽ khát chết!
-Hừ, hiểu biết chút thì đắc chÃ, còn không bằng nghÄ© xem thoát thân nhÆ° thế nà o.
-Còn có cái gì mà nghÄ©, chỉ có thể đợi đến ngà y mai, hi vá»ng đám kiến kia trở vá» trong hang Ä‘i! CÅ©ng may mà chúng nó không thÃch trèo cây.
Lúc nà y, con Uy Hồ Hầu kia đã chui vá» trong hốc cây lại thò cái đầu bò ra ngoà i, hÆ°á»›ng hai ngÆ°á»i ngắm và i lần, lại thá» thăm dò chạy trốn và i lần, sau khi xác định hai ngÆ°á»i không có ác ý gì, bèn hÆ°á»›ng má»™t nhánh cây bò tá»›i, bò thẳng cho đến cuối Ä‘Æ°á»ng, đẩy ra má»™t đám lá, thình lình xuất hiện má»™t quả trứng chim hầu nhÆ° so vá»›i nó còn lá»›n hÆ¡n, nó nhà o và o quả trứng, hà m răng không ngừng gặm cắn, hiển nhiên nó muốn gặm thủng vá» trứng, rồi ăn nÆ°á»›c trong quả trứng.
Bà n Phi Phượng cảm thấy con váºt nà y thá»±c sá»± thú vị, nhịn không được muốn trêu đùa cùng nó, vì váºy nà ng duá»—i kim thÆ°Æ¡ng, dùng mÅ©i thÆ°Æ¡ng đẩy ra nó, nhÆ°ng tuyệt sẽ không mảy may là m nó bị thÆ°Æ¡ng.
Con thú kia bị đẩy ra, đầu tiên là cả kinh, má»™t lát sau, thấy Bà n Phi Phượng thu hồi kim thÆ°Æ¡ng , lại lao tá»›i gặm quả trứng kia. Bà n Phi Phượng lại dùng kim thÆ°Æ¡ng đẩy ra nó, nó lại láºp tức lao tá»›i tiếp , Bà n Phi Phượng lại khẽ đẩy ra nó. Nói chung, con thú nà y má»—i má»™t lần lao tá»›i quả trứng , Bà n Phi Phượng liá»n đẩy nó ra, là m cho con thú kia xoay nhÆ° chong chóng, lại không biết là m thế nà o.
Sở Phong thấy Bà n Phi Phượng cùng con thú kia cứ mãi đùa giỡn , bèn nói:
-Cô đùa giỡn nó nhÆ° váºy, cẩn tháºn ban đêm nó tiểu má»™t bãi lên đầu cô đấy.
-Ngươi mới đi tiểu!
Bà n phi quát lên.
Sở Phong hì hì cÆ°á»i nói:
-Yên tâm, ta sẽ không đi tiểu trên đầu của cô.
Bà n Phi Phượng Ä‘á» mặt, Ä‘ang muốn phát tác, "Quác quác!" trên không trung bá»—ng nhiên truyá»n đến hai tiếng chim Æ°ng kêu.
Con Uy Hồ Hầu kia vừa nghe tiếng kêu đó, nhất thá»i kinh hoà ng lủi vá» trong hốc cây, Má»™t con chim diá»u hâu bay xuống, hạ xuống bên cạnh quả trứng kia, dùng đầu nhẹ nhà ng xoa xoa chá»— quả trứng bị Uy Hồ Hầu gặm qua, vẻ mặt thÆ°Æ¡ng tiếc, sau đó nhìn chằm chằm Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng.
Con diá»u hâu nà y cá»±c kỳ uy mãnh hùng tráng, cái má» cong cong nhá»n hoắt quặp xuống phÃa dÆ°á»›i so vá»›i cái lưỡi câu còn sắc bén hÆ¡n, nhất là hai đôi mắt Æ°ng, giống nhÆ° Ä‘iểm thêm má»™t tầng nÆ°á»›c sÆ¡n, lá»™ ra vẻ lãnh khốc lăng lệ dà y đặc.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng tâm trạng thấp thá»m, Ä‘ang suy nghÄ© xem con diá»u hâu nà y rốt cuá»™c sẽ là m gì bá»n há».
Con Uy Hồ Hầu kia lại lén lá»™ ra ná»a cái đầu, muốn nhìn trá»™m má»™t chút tình huống bên ngoà i, khi mắt Æ°ng sắc bén đảo qua, tiểu tá» kia sợ quá "Bá" lại lủi và o trong hốc cây, không còn dám thò ra nữa.
Ãnh mắt con diá»u hâu lại nhìn thẳng Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng, lòng bà n tay hai ngÆ°á»i cÅ©ng toát ra mồ hôi lạnh. Con diá»u hâu kia bá»—ng nhiên quay đầu hÆ°á»›ng Bà n Phi Phượng gáºt gáºt hai cái, sau đó dùng hai cái chân ôm lấy quả trứng, giÆ°Æ¡ng cánh bay Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i không khá»i thở dà i má»™t hÆ¡i, Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân, xem ra nó Ä‘ang cảm kÃch cô che chở cho quả trứng của nó đấy?
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, bản tÆ°á»›ng quân xÆ°a nay Ä‘á»u là trừ bạo giúp kẻ yếu mà !
Bà n Phi Phượng có chút Ãt đắc ý nói .
Sở Phong trong lòng cÆ°á»i trá»™m, biết rõ nà ng vừa rồi chẳng qua là chÆ¡i đùa cùng con thú kia thôi, vốn là không có ý che chở cho quả trứng kia, tuy nhiên cÅ©ng không có nói toạc ra.
-Ê, đó là hoa gì váºy?
Bà n Phi Phượng bá»—ng nhiên chỉ và o má»™t nÆ¡i há»i.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
03-01-2011, 03:16 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 52 : Kỳ diệu chi hoa
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Sở Phong thuáºn mắt nhìn lại, chỉ thấy tại mép cà nh cây bên cạnh buông xuống rất nhiá»u hoa, Những bông hoa nà y dà i khoảng hai thÆ°á»›c, hÆ¡i cong vá» phÃa trÆ°á»›c, hoa mà u và ng xanh, nhìn qua cà ng giống nhÆ° là má»™t trái chuối tiêu cá»±c lá»›n.
Sở Phong nói :
-Äây là hoa của cây Hồ Tôn, tuy nhiên còn chÆ°a có nở ra. Nghe đồn hoa nà y chỉ ở nở và o ban đêm, má»™t khi nở ra, hết sức thần kỳ, có má»™t không hai!
-Thần kỳ điểm nà o?
Bà n Phi Phượng hiếu kỳ há»i.
-Cô muốn biết?
Sở Phong cố ý úp úp mở mở.
Bà n Phi Phượng hừ một tiếng nói :
-Cố lá»™ng huyá»n hÆ°! Ta cÅ©ng không tin sẽ có bao nhiêu thần kỳ!
Sở Phong nhún nhún vai, bụng bá»—ng nhiên "Ùng ục ùng ục" kêu má»™t tiếng, tháºp phần vang dá»™i. Thì ra hắn đã bá» chạy má»™t đêm, bụng từ lâu đói kêu ầm lên.
Hắn than thở:
-Äáng tiếc cây nà y còn chÆ°a có ra trái, bằng không có thể ăn no má»™t tráºn.
Bà n Phi Phượng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng mệt má»i, Ä‘ang rất đói. Vì váºy chầm cháºm từ trên ngÆ°á»i lấy ra má»™t miếng lÆ°Æ¡ng khô, Sở Phong hai mắt láºp tức nhìn chằm chằm và o miếng lÆ°Æ¡ng khô đó trong tay nà ng, cổ há»ng nuốt nÆ°á»›c bỠừng á»±c, thầm nghÄ© nà ng thế nà o cÅ©ng sẽ bẻ ra má»™t nữa Ä‘Æ°a cho mình mà ,
Ai ngỠBà n Phi Phượng "Sồn sột" cắn một miếng, đối với Sở Phong giả vỠlà m như không thấy.
Sở Phong tức giáºn đến quay đầu Ä‘i, cÅ©ng không liếc mắt nhìn Bà n Phi Phượng. Bà n Phi Phượng thấy hình dạng buồn bá»±c của hắn, tâm trạng vui sÆ°á»›ng, lúc nà y má»›i bẻ ra má»™t ná»a, Ä‘Æ°a cho Sở Phong:
-NÃ y, cho ngÆ°Æ¡i!
-Äại trượng phu không ăn của bố thÃ!
Sở Phong giáºn dá»—i nói.
Bà n Phi Phượng hừ lạnh một tiếng, nói :
-NgÆ°Æ¡i không ăn ta liá»n ném xuống cho kiến ăn!
Nói rồi nhấc tay tháºt muốn ném miếng lÆ°Æ¡ng khô kia xuống.
Sở Phong biết nà ng tÃnh cách cÆ°Æ¡ng liệt, nói được thì là m được, vá»™i vã má»™t tay Ä‘oạt lấy, cắn từng miếng lá»›n nhai ầm ầm, hắn cÅ©ng không muốn Ä‘em cái bụng đói để tranh hÆ¡n thua vá»›i nà ng.
-Ha ha, đại trượng phu cÅ©ng phải ăn của bố thÃ!
Bà n Phi Phượng tháºp phần đắc ý, Sở Phong cÅ©ng lÆ°á»i lên tiếng.
Ăn xong lương khô, Sở Phong thấy Bà n Phi Phượng thỉnh thoảng nhìn hoa nà y, biết nà ng tâm sinh hiếu kỳ, bèn nói:
-Äừng nghÄ© nữa, ngủ sá»›m Ä‘i, dưỡng đủ tinh thần ngà y mai còn không biết có chuyện gì muốn phát sinh.
Nói xong hai tay duá»—i ra phÃa sau, nằm ở trên thân cây, nhắm lại hai mắt.
Bà n Phi Phượng cÅ©ng quả thá»±c mệt má»i, vì váºy cÅ©ng nằm ở trên má»™t thân cây, nhắm mắt lại, bất tri bất giác tiến nháºp má»™ng đẹp.
Không biết qua bao lâu, Bà n Phi Phượng cháºm rãi mở mắt, nà ng chợt phát giác, không thấy Sở Phong đâu, cả hoang mạc vô biên vô hạn cÅ©ng chỉ còn lại có má»™t mình nà ng cô Ä‘á»™c ngồi ở trên tà ng cây, trong thiên địa phảng phất chỉ còn lại có má»™t mình nà ng!
Nà ng vừa kinh vừa sợ lại ngÆ¡ ngác, cái loại cảm giác cô Ä‘á»™c trÆ¡ trá»i nà y khiến nà ng vô cùng sợ hãi. Nà ng liá»u mạng la lên: "Tặc tiểu tá»! Tặc tiểu tá»!"
NhÆ°ng bất luáºn nà ng gá»i thế nà o, thanh âm kia cÅ©ng chỉ lởn vởn tại cổ há»ng, căn bản gá»i không ra, nà ng cà ng thêm hoảng hốt, cà ng thêm liá»u mạng kêu to, cà ng là liá»u mạng kêu to, cà ng gá»i không ra, cà ng gá»i không ra, cà ng là kinh hãi. . .
-Phi Tướng Quân, Phi Tướng Quân. . .
Trong mông lung, nà ng tá»±a hồ nghe được có ngÆ°á»i Ä‘ang gá»i mình, nà ng bá»—ng nhiên giáºt mình tỉnh giấc, đã thấy Sở Phong Ä‘ang trừng mắt nhìn mình.
Bà n Phi Phượng hầu nhÆ° nghÄ© ôm chầm lấy Sở Phong, ngá»±c từng chút pháºp phồng, thì ra vừa rồi là gặp má»™ng, sợ bóng sợ gió má»™t hồi! Äang muốn mở miệng, Sở Phong vá»™i vã Ä‘em ngón tay đặt ở bên mép "Suỵt" má»™t cái, ý bảo nà ng không được lên tiếng, sau đó hÆ°á»›ng má»™t bên chỉ chỉ, nhá» giá»ng nói :
-Những bông hoa kia láºp tức sẽ nở.
Bà n Phi Phượng chấn động tinh thần, đem ánh mắt chuyển qua, dưới ánh trăng, những bông hoa kia quả nhiên đã rất phong mãn, từng đóa từng đóa nụ hoa đang chỠhé mở.
Hai ngÆ°á»i ngồi sánh đôi vá»›i nhau, nÃn hÆ¡i tÄ©nh khÃ, lẳng lặng nhìn. Bá»—ng nhiên, má»™t cây hoa trong đó cuối cùng hé ra má»™t cái lá»— hổng, sau đó lá»— hổng kia dần dần mở rá»™ng, nứt ra thà nh ba, bốn cánh hoa, cánh hoa cháºm rãi tách ra thà nh cái vòng , bao vây ở bên trong má»™t nhuỵ hoa mà u và ng kim cÅ©ng bắt đầu hé lá»™.Tiếp theo những cánh hoa hoà n toà n tách ra, cả nhuỵ hoa cÅ©ng hoà n toà n hiển lá»™ ra ngoà i, thần kỳ nhất chÃnh là bông hoa từ lúc bắt đầu hé ra đến khi hoà n toà n tách ra hẳn, toà n bá»™ quá trình nà y chẳng qua là chỉ hoà n thà nh trong má»™t hÆ¡i thở, mà cà ng khiến cho hai ngÆ°á»i xem mà cảm thấy mãn nhãn chÃnh là những bông hoa khác cÅ©ng theo đó mà nở ra theo, từng đóa từng đóa tranh thÆ¡m khoe sắc, tuyệt vá»i thần kỳ nói không nên lá»i.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhÆ° si nhÆ° say, hoà n toà n bị loại cảnh trà thần diệu nà y hấp dẫn.
Sở Phong đảo mắt thấy Bà n Phi Phượng mê say nhìn những bông hoa nà y, hoà n toà n chìm đắm tại trong cảnh tÆ°Æ¡i đẹp trÆ°á»›c mắt, dÆ°á»›i ánh trăng có má»™t loại Ä‘iá»m tÄ©nh, nhu mì, hÆ¡n nữa má»™t thân kim phượng phục năm mà u anh tÆ° bá»™t phát, lại có thêm má»™t vẻ đẹp Ä‘oạt nhân tâm phách!
Bà n Phi Phượng chợt thấy Sở Phong ngơ ngác nhìn mình, trừng mắt phượng:
-Nhìn cái gì váºy!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Thì ra Phi TÆ°á»›ng Quân xinh đẹp kinh ngÆ°á»i, nhịn không được nhìn má»™t cái.
-Hừ, dám giảo miệng, trước hết phải cắt đầu lưỡi của ngươi.
Miệng tuy rằng nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng lại là má»™t tráºn thoải mái. Nói :
-Không ngá» trong thiên hạ lại có loại hoa thần kỳ nhÆ° váºy, tháºt sá»± là m cho ngÆ°á»i ta thán phục.
Ãnh mắt nà ng lại chuyển hÆ°á»›ng vá» phÃa những bông hoa đó.
Chỉ thấy trên tùng chùm nhuỵ hoa mà u và ng kim Ä‘ang chảy xuống máºt hoa lóng lánh trong suốt, tản ra má»™t mùi thÆ¡m thanh ngá»t dịu mát.
Bá»—ng nhiên, con Uy Hồ Hầu kia vẫn Ä‘ang trốn ở trong hốc cây lại không an pháºn thò đầu ra ngoà i, bò đến trên má»™t cây hoa, không ngừng dùng đầu lưỡi liếm máºt hoa Ä‘ang chảy ra trên nhuỵ hoa.
Bà n Phi Phượng nhá» giá»ng nói :
-Tiểu gia há»a nà y tháºt hiểu được thá»i cÆ¡.
-Không chỉ có váºy, trò hay còn Ä‘ang ở phÃa sau.
Sở Phong nhá» giá»ng nói .
Bà n Phi Phượng tháºp phần kinh ngạc nhìn hắn, Sở Phong ý bảo nà ng tiếp tục quan sát.
Con Uy Hồ Hầu kia bá»—ng nhiên lủi tá»›i, ẩn phục tại trong cánh hoa bên cạnh, sau đó có má»™t con bÆ°á»›m rất lá»›n bay và o trên nhuỵ hoa, thản nhiên nếm máºt hoa ngá»t ngà o. Con bÆ°á»›m nà y hai cánh rất lá»›n, phÃa trên mép cánh có hình răng cÆ°a, nhìn hình dạng giống nhÆ° má»™t cái cÆ°a.
-Äó là Cá»± Xỉ Thiên Nga, chuyên ăn máºt hoa của hoa nà y.
Sở Phong nhá» giá»ng nói bên tai Bà n Phi Phượng. Bà n Phi Phượng bên tai bị Sở Phong thở khà khiến cho lá»— tai má»™t tráºn nóng hổi, mà khi Sở Phong ghé sát và o bên tai nà ng, cÅ©ng nghe được má»™t tia mùi hÆ°Æ¡ng nhà n nhạt, u thanh say lòng ngÆ°á»i.
Giữa lúc con Cá»± Xỉ Thiên Nga Ä‘ang thoả thÃch hưởng thụ máºt hoa ngá»t ngà o, con Uy Hồ Hầu ẩn phục tại dÆ°á»›i cánh hoa Ä‘á»™t nhiên thoát ra, nhà o và o bên trong bông hoa, cắn má»™t cái và o hai cánh Cá»± Xỉ Thiên Nga, Bà n Phi Phượng hầu nhÆ° muốn kinh hô ra tiếng!
Con Uy Hồ Hầu kia cắn nuốt hai ba cái đã Ä‘em toà n bá»™ con Cá»± Xỉ Thiên Nga nuốt và o trong bụng, còn hết sức thá»a mãn lắc lắc cái bụng, liếm liếm miệng, sau đó trở vá» trong hốc cây.
Bà n Phi Phượng nói :
-Trách không được con thú nà y muốn chá»n sống ở nÆ¡i đây.
Sở Phong nói :
-Bản tÃnh khiến nó là m nhÆ° thế, bằng không thì nó sá»›m đã chết đói rồi.
-Tuy nhiên con Thiên Nga kia cũng thực sự là thương cảm, lẽ nà o nó không biết con Uy Hồ Hầu kia đang ẩn phục ở bên cạnh sao?
Bà n Phi Phượng trong ngữ khà mang đầy ý thương hại.
-Tham dục trục lợi, ai có thể chống đỡ được!
Sở Phong nói .
-Nghe ngụ ý của ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng không giống má»™t tên tặc tiểu tá» má»›i ra Ä‘á»i.
Bà n Phi Phượng nghiêng đầu nói .
Sở Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, thân thể dá»±a và o phÃa sau, nằm ở trên thân cây, nói :
-Vẫn là ngủ Ä‘i, trá»i cÅ©ng đã sắp sáng rồi!
Bà n Phi Phượng thấy hắn hai mắt phiếm hồng, há»i:
-Ngươi một đêm không ngủ?
Sở Phong duá»—i ngÆ°á»i, nói :
-Cô không phải muốn biết hoa nà y có bao nhiêu thần kỳ sao? Thế nà o, không lừa cô chứ?
Nói rồi khép hai mắt lại.
Bà n Phi Phượng nhìn hắn, cắn môi, ánh mắt không tự chủ được rơi và o vết chỉ ngân cong cong trên mặt hắn. Hắn thực sự là hung thủ sát hại toà n môn Chấn Giang Bảo sao? Nội tâm nà ng nổi lên một tia nghi hoặc.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
03-01-2011, 03:17 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 53 : Hãi nhân trảo trạch
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Ngà y hôm sau, trá»i còn chÆ°a sáng, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng đã thức dáºy, vừa nhìn xuống phÃa dÆ°á»›i, oa! PhÃa dÆ°á»›i vẫn là nhÆ° cÅ© đông nghịt má»™t mảnh, vô biên vô hạn, những con Hồng Há»a NghÄ© kia vẫn Ä‘ang canh giữ ở phÃa dÆ°á»›i!
Hai ngÆ°á»i âm thầm kinh hãi, Bà n Phi Phượng nhÃu mà y nói:
-Những con Hồng Há»a NghÄ© nà y không biết có tháºt là phải gặm được chúng ta chỉ còn xÆ°Æ¡ng cốt má»›i bá» qua sao trá»i.
Sở Phong nói :
-Phi Tướng Quân, nếu như sà o huyệt của cô vô duyên vô cớ bị giẫm đạp, cô sẽ chịu để yên sao?
Bà n Phi Phượng nhướng mà y, nói :
-à của ngươi là toà n bộ trách ta?
Sở Phong nhún nhún vai, nói :
-Ta nà o dám trách cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u là trách ta miệng lưỡi cháºm chạp thôi.
-Hừ!
Bà n Phi Phượng buồn bá»±c hừ má»™t tiếng, lại nhìn má»™t mảnh đông nghịt phÃa dÆ°á»›i, lẩm bẩm:
-Những con Hồng Há»a NghÄ© nà y cÅ©ng tháºt khó chÆ¡i, cÆ° nhiên thủ má»™t buổi tối còn không chịu Ä‘i?
Sở Phong nói :
-Nà y có là gì, lúc đầu Phi TÆ°á»›ng Quân Ä‘em ta bức rÆ¡i xuống sông Tiá»n ÄÆ°á»ng, lúc đó chẳng phải cÅ©ng thủ nguyên má»™t buổi tối?
Bà n Phi Phượng trừng hai mắt, nói :
-Ai kêu ngÆ°Æ¡i diệt má»™t môn ngÆ°á»i ta!
-Ta nói rồi ta không có. . .
-ChÃnh là ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là hung thủ giết ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i là ác tặc, ta chỉ muốn đâm ngÆ°Æ¡i chết dÆ°á»›i thÆ°Æ¡ng!
Bà n Phi Phượng ngữ khà thực sự có chút ngang ngược.
Sở Phong buồn bực nói :
-Hảo a, ta là hung thủ giết ngÆ°á»i, ta là ác tặc! Tá»›i a, cô chỉ cần đánh ta ngã xuống dÆ°á»›i cho kiến ăn cho rồi, cÅ©ng không cần phải là m bẩn kim thÆ°Æ¡ng của cô!
-Hừ, đừng tưởng rằng nhÆ° váºy ta sẽ tha cho tÃnh mệnh của ngÆ°Æ¡i.
Bà n Phi Phượng quay đầu.
-Ta sao dám trông mong cô tha tÃnh mệnh cho ta, cô là Thiên Thượng Phi TÆ°á»›ng Quân, ghét ác nhÆ° thù, nói má»™t không hai!
Sở Phong cũng quay đầu đi.
PhÃa xa chân trá»i hiện ra tia ánh bình minh đầu tiên, mặt trá»i từ từ má»c lên, chiếu trên hoang mạc má»™t mảnh nâu hồng.
Bà n Phi Phượng lẩm bẩm nói:
-Chẳng lẽ chúng ta tháºt sá»± cả Ä‘á»i phải vây chết ở nÆ¡i nà y?
-Äiá»u đó cÅ©ng không hẳn?
Sở Phong đột nhiên nói.
-Ngươi có biện pháp?
Bà n Phi Phượng mừng rỡ nhếch lên chân mà y.
-Cái đó cũng phải xem cô có chịu hi sinh hay không.
Sở Phong nhìn nà ng.
-à ngươi là gì?
Bà n Phi Phượng hai hà ng lông mà y nhếch lên.
-Theo ta xem, những con Hồng Há»a NghÄ© nà y không chịu lui vá», chẳng qua là nghÄ© muốn trả thù.
-Lá»i thừa!
Bà n Phi Phượng thấp cổ há»ng nói má»™t tiếng.
Sở Phong tiếp tục nói :
-Nếu có ngÆ°á»i đồng ý nhảy xuống cho chúng nó ăn no, chúng nó sẽ lui vá» hang.
-Ngươi muốn ta nhảy xuống cho kiến ăn?
Bà n Phi Phượng một đôi mắt phượng trừng lên nhìn thẳng Sở Phong.
Sở Phong nghiêm trang nói :
-Phi TÆ°á»›ng Quân băng cÆ¡ ngá»c phu, trÆ¡n bóng nhÆ° bÆ¡, nếu nhÆ° đồng ý nhảy xuống, chúng nó nhất định rất vui vẻ, huống hồ còn quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng.
Nói rồi Ä‘em mÅ©i tiếp cáºn qua ngá»i hai cái tháºt sâu.
-NgÆ°Æ¡i vá»ng tưởng!
Bà n Phi Phượng mặt lạnh lùng, trà n đầy giáºn dữ.
Sở Phong kỳ quái nói :
-Hy sinh vì nghĩa, Phi Tướng Quân chẳng lẽ không muốn sao?
-Phi! Vá»›i ngÆ°Æ¡i không có chÃnh nghÄ©a gì nói ở đây!
Sở Phong ha ha cÆ°á»i nói:
-Ha ha, sớm biết rằng cô không chịu, xem ra chỉ có ta xuống thôi!
Nói rồi liá»n đứng lên là m bá»™ muốn nhảy xuống!
-Äừng!
Bà n Phi Phượng cả kinh một tay kéo lấy ống tay áo của hắn.
Sở Phong quay đầu lại nhìn nà ng, nở nụ cÆ°á»i.
Bà n Phi Phượng mặt đỠlên, tay bỠra ống tay áo của hắn, buồn bực nói :
-Nhảy Ä‘i, mau nhảy xuống Ä‘i, chết Ä‘i ta cà ng thÃch!
Sở Phong lại ngồi trở lại trên thân cây, cÆ°á»i hì hì nói :
-Cô muốn ta nhảy, ta cũng không nhảy.
-Hừ!
Bà n Phi Phượng không có lên tiếng.
Một lát sau, Bà n Phi Phượng đột nhiên nói:
-Tặc tiểu tá», ngÆ°Æ¡i nói chúng nó ở phÃa dÆ°á»›i, đến lúc nà o má»›i có thể trở vá» hang?
Sở Phong gãi gãi đầu, nói :
-Chúng nó chỠđến khi đói bụng, tá»± nhiên sẽ quay trở vá».
-Chỉ sợ ngươi đói bẹp rồi, chúng nó còn rất no!
-Cô yên tâm, ta cũng rất no!
Sở Phong còn chưa nói xong, bụng lại không đúng lúc "Ùng ục" kêu to một tiếng, thanh thúy vang dội.
Sở Phong liá»n vẻ mặt xấu hổ, Bà n Phi Phượng biết hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng bị truy sát, tiêu hao rất lá»›n sức lá»±c, lại có thÆ°Æ¡ng trong ngÆ°á»i, tối hôm qua cÅ©ng bất quá ăn má»™t chút lÆ°Æ¡ng khô, sao lại no được?
Nà ng từ trong lòng lấy ra một miếng lương khô cuối cùng, đưa cho Sở Phong nói :
-Ngươi ăn đi!
Ngữ khà vẫn trá»c lóc cứng rắn nhÆ° trÆ°á»›c.
Sở Phong cÅ©ng biết đây là má»™t miếng lÆ°Æ¡ng khô cuối cùng, cÆ°á»i nói:
-Thôi, ăn hay không ăn cũng như nhau, vẫn là giữ lại đi.
-Cho ngươi ăn thì ngươi cứ ăn!
Bà n Phi Phượng quát lên.
Sở Phong phát há»a, nói :
-Giá»ng của cô sẽ không dá»… nghe má»™t chút nà o sao? Ta nhất định không ăn, cô thÃch thì ném xuống cho kiến ăn Ä‘i!
Bà n Phi Phượng cÅ©ng phát há»a, nà ng được xÆ°ng Phi TÆ°á»›ng Quân, tÃnh cách rất là cÆ°Æ¡ng liệt, láºp tức cả giáºn nói:
-Hảo, ta ném xuống cho kiến ăn!
Nói rồi Ä‘em lÆ°Æ¡ng khô ném xuống phÃa dÆ°á»›i, Sở Phong muốn Ä‘Æ°a tay chụp lấy cÅ©ng không kịp, trÆ¡ mắt nhìn má»™t miếng lÆ°Æ¡ng khô cuối cùng nà y rÆ¡i thẳng xuống trong Ä‘Ã n kiến, phút chốc đã không thấy nữa.
Sở Phong vừa tức vừa giáºn, nói :
-Cô không ăn cÅ©ng không cần lãng phà nhÆ° váºy chứ!
-Ngươi không ăn, ta không ăn, không để cho kiến ăn thì cho ai!
Bà n Phi Phượng cũng buồn bực nói .
-Cô không thể giữ lại sao?
-Ta chÃnh là không để lại!
-Không bằng ngay cả cô cũng nhảy xuống đi là m cho chúng nó ăn cho no!
-Hừ, ngÆ°Æ¡i không phải má»›i vừa xung phong nháºn việc muốn nhảy xuống sao, váºy nhảy a, hiện tại không có ngÆ°á»i ngăn ngÆ°Æ¡i đâu!
-Ta là xú tặc tá», chúng nó không thÃch ăn, cô là hÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, chúng nó má»›i thÃch ăn!
. . .
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang tức giáºn ầm Ä© vá»›i nhau, Ä‘Ã n Hồng Há»a NghÄ© đông nghịt phÃa dÆ°á»›i lại nổi lên má»™t tia biến hóa. PhÃa dÆ°á»›i cây Ä‘á»™t nhiên lá»™ ra má»™t chút đất trống, sau đó má»™t chút ấy Ä‘ang nhanh chóng mở rá»™ng, biến thà nh má»™t vòng tròn, tiếp theo vòng tròn nà y không ngừng mở rá»™ng, bắt đầu lá»™ ra cả vùng đất trống , thì ra những con Hồng Há»a NghÄ© kia Ä‘ang trở vá» hang ổ của chúng!
Äất Ä‘ai khô cạn lần thứ hai phÆ¡i bà y ra, toà n bá»™ Hồng Há»a NghÄ© cÅ©ng trở vá» trong hang, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng hoan hô má»™t tiếng, hầu nhÆ° muốn ôm chằm lấy nhau, cÆ¡n tức giáºn vừa rồi đã tiêu tan thà nh mây khói.
Bà n Phi Phượng ngạc nhiên nói:
-Chuyện gì xảy ra?
Sở Phong nói :
-Có lẽ là miếng lÆ°Æ¡ng khô kia của cô đã Ä‘uổi bá»n nó trở vá».
-Sao lại có thể được?
Bà n Phi Phượng không tin.
Sở Phong nói :
-NgÆ°Æ¡i cho là chúng nó vây quanh má»™t đêm, không mệt sao? Chúng nó chẳng qua muốn trả thù má»™t chút thôi, hiện tại cô ném cho chúng nó má»™t miếng lÆ°Æ¡ng khô, chúng nó đã đòi được má»™t chút công đạo, tá»± nhiên láºp tức giải tán .
Bà n Phi Phượng "Hì" CÆ°á»i nói:
-NgÆ°Æ¡i nói chúng nó là ngÆ°á»i sao?
-Nếu nhÆ° chúng nó là ngÆ°á»i, chúng ta sợ rằng ngay cả xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng không còn thừa lại!
Sở Phong ná»a tháºt ná»a giả nói.
Bà n Phi Phượng không có lên tiếng, lại nói:
-Chúng ta hiện tại là m thế nà o?
-Tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, hi vá»ng có thể trÆ°á»›c khi trá»i tối Ä‘i ra khá»i hoang mạc nà y.
Bà n Phi Phượng gáºt đầu.
Không cần đến trá»i tối , thá»i Ä‘iểm giữa trÆ°a thì bá»n hỠđã chạy tá»›i giáp nÆ¡i ranh hoang mạc.
PhÃa trÆ°á»›c là má»™t mảnh rừng ráºm xanh um tÆ°Æ¡i tốt, rất có sức sống mạnh mẽ. Tuy nhiên ở giữa rừng ráºm và hoang mạc cách má»™t cái đầm lầy, đầm lầy nà y rá»™ng khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i trượng, cá»±c kỳ ẩm Æ°á»›t, phÃa trên hÆ¡i gồ lên má»™t đám gò đất nhá» bằng bùn sắp xếp rất có thứ tá»±, đầy khắp cả đầm lầy, má»—i cái gò đất Ä‘á»u dà i khoảng 5,6 trượng, chiá»u rá»™ng cÅ©ng hÆ¡n má»™t trượng, mà bùn đất ở trên má»—i đó hình nhÆ° dÆ°á»›i dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i nóng rá»±c đã khô nứt. Hai ngÆ°á»i muốn tá»›i mảnh rừng ráºm phÃa trÆ°á»›c kia, nhất định phải Ä‘i qua cái đầm lầy nà y.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra hoang mạc, Ä‘i tá»›i cạnh ao đầm, Bà n Phi Phượng nói:
-Chúng ta phải giẫm lên gò đất nà y đi qua, bằng không thì sẽ rơi xuống dưới.
Sở Phong gáºt đầu, cÅ©ng hiểu được tốt nhất là nhÆ° váºy.
Bà n Phi Phượng đang muốn phi thân nhảy tới, Sở Phong bỗng nhiên đưa tay kéo ống tay áo nà ng lại.
-Là m sao váºy?
Bà n Phi Phượng quay đầu nhìn hắn, có chút ngạc nhiên.
Sở Phong nhìn chằm chằm đầm lầy nà y, chung quy cảm thấy có cái gì không thÃch hợp, cái đầm lầy nà y quá yên lặng, yên lặng đến ná»—i có chút quá»· dị, có chút âm trầm.
-Ta cảm thấy cái đầm lầy nà y hình như đang ẩn núp cái gì. . .
-Cái thứ nhát gan! Äi theo phÃa sau bản tÆ°á»›ng quân nè!
Bà n Phi Phượng trà o phúng một câu, lại muốn nhảy tới, Sở Phong vội và ng kéo nà ng lại, Bà n Phi Phượng trừng mắt phượng, nói:
-Bà n Phi Phượng ta chÃnh là không sợ trá»i không sợ đất!
Sở Phong không có lên tiếng, cúi ngÆ°á»i nhặt lên má»™t viên đá nhá», ném vá» phÃa trÆ°á»›c, viên đá "Bịch" nhẹ nhà ng rÆ¡i và o trên má»™t cái gò đất gần nhất. Trong sát na, gò đất kia bá»—ng chợt toà n bá»™ bắn lên, mở ra cái miệng rá»™ng hẹp dà i sắc nhá»n, lá»™ ra hai hà ng răng to lá»›n nhÆ° mÅ©i khoan, táp thẳng và o viên đá ! Cà ng đáng sợ chÃnh là , các gò đất khắp đầm lầy cÅ©ng đồng thá»i báºt lên xoay chuyển thân mình, giÆ°Æ¡ng miệng nhÆ° mÅ©i Ä‘ao hÆ°á»›ng Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng lao tá»›i!
Oa! Những cái nà y nà o phải gò đất gì, rõ rà ng là má»™t Ä‘Ã n cá sấu khổng lồ! Chỉ bất quá chúng nó cÅ©ng nằm ở trong đầm lầy, vẫn không nhúc nhÃch, trên ngÆ°á»i lại phủ má»™t tầng bùn đất, cho nên nhìn qua gần giống nhÆ° má»™t cái gò đất mà thôi.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
03-01-2011, 03:17 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 54 : Hung hãn đế ngạc
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng quá sợ hãi, hốt hoảng xoay ngÆ°á»i cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng bá» chạy. May mà những con cá sấu khổng lồ nà y không có Ä‘uổi theo tá»›i hoang mạc, lủi lên má»™t Ä‘oạn lại trở vá» nằm trong đầm lầy vẫn không nhúc nhÃch.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng chạy trở vỠhoang mạc, kinh hồn chưa định. Bà n Phi Phượng hoảng sợ nói:
-Cá sấu gì mà to nhÆ° váºy,chỉ cái miệng thôi so vá»›i ngÆ°á»i cÅ©ng đã dà i hÆ¡n rồi!
Sở Phong cũng kinh hãi nói:
-Bá»n nà y chỉ sợ là đế ngạc, truyá»n thuyết nói tại nghìn vạn năm trÆ°á»›c đã tuyệt tÃch, không ngá» lại xuất hiện ở chá»— nà y!
Hai ngÆ°á»i hồi phục tâm trạng, lại nhìn vá» phÃa đầm lầy, đầm lầy đã khôi phục má»™t mảnh yên lặng nhÆ° trÆ°á»›c, phảng phất má»i thứ cÅ©ng nhÆ° chÆ°a từng có phát sinh qua. Bà n Phi Phượng nói:
-Những con cá sấu nà y thá»±c sá»± là giảo hoạt, cÅ©ng lại biết che mắt ngÆ°á»i, nếu không. . .
Nà ng cũng không nói gì tiếp, nếu không phải Sở Phong hai lần kéo mình,thì mình đã hai lần táng thân và o bụng cá rồi.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cô không phải nói chÃnh mình không sợ trá»i không sợ đất sao, bây giá» còn có dám qua đó nữa hay không?
Bà n Phi Phượng chỉ trừng mắt với hắn, không có lên tiếng.
Sở Phong cÅ©ng không dám lại pha trò nà ng, bằng không lấy tÃnh cách cÆ°Æ¡ng liệt của nà ng, má»™t khi tức giáºn, tháºt đúng là sẽ liá»u lÄ©nh xông tá»›i.
Hai ngÆ°á»i nhìn má»™t hồi, Bà n Phi Phượng có chút nhụt chà nói:
-Nhiá»u cá sấu nhÆ° váºy, chúng ta cÅ©ng qua không được!
-Äó cÅ©ng không hẳn.
Sở Phong nhìn những cây Hồ Tôn bên cạnh, như có chút suy nghĩ nói.
Bà n Phi Phượng nghiêng mắt nhìn hắn nói:
-Có phải là muốn ta là m mồi cho chúng nó ăn no không, sau đó thì ngươi dễ dà ng đạp lưng chúng nó đi qua!
Sở Phong không để ý tá»›i nà ng, lại há»i:
-Cô khi còn bé có hay không chơi qua trò chui qua thùng rỗng?
Bà n Phi Phượng nhìn hắn, không rõ hắn vì sao lại Ä‘á»™t nhiên há»i vấn Ä‘á» nhÆ° váºy.
Sở Phong tiếp tục nói:
-Tìm má»™t cái thùng rượu tháºt lá»›n, láºt lại cho nó ngã xuống đất, ngÆ°á»i chui Ä‘i và o, bò lăn ở bên trong thùng rượu, thùng rượu cÅ©ng chuyển Ä‘á»™ng trên mặt đất, rất thú vị, rất vui vẻ.
Bà n Phi Phượng thấy Sở Phong khi nói rất có hứng thú, vừa buồn cÆ°á»i vừa tức giáºn, nói:
-Chúng ta là muốn nghĩ biện pháp qua cái đầm nà y, không phải là đi chơi, không hiểu ra sao cả!
Sở Phong không để ý tới nà ng, nói:
-Nếu như chúng ta có một cái thùng gỗ lớn, chúng ta có thể chui đi và o để lăn, có thùng gỗ yểm hộ, có thể lăn qua cái đầm nà y.
Bà n Phi Phượng ngạc kinh ngạc, nói:
-Ở đây chỉ có má»™t cái hoang mạc, Ä‘i nÆ¡i nà o kiếm thùng gá»—? Huống hồ chúng ta không có thể nhÆ° tiểu hà i tá» ba tuổi, là m gì có có thùng gá»— lá»›n nhÆ° váºy để cho chúng ta chui và o chứ?
Sở Phong lại nhìn rừng cây Hồ Tôn bên cạnh, không có lên tiếng.
-Ngươi muốn dùng cây Hồ Tôn để là m thùng gỗ?
Bà n Phi Phượng kinh ngạc nói.
-Cô nghĩ sao?
Sở Phong há»i.
-Nhưng cây Hồ Tôn nà y lớn như thế. . .
-ChÃnh là bởi vì lá»›n nhÆ° váºy, má»›i cần phải dùng nó là m thùng gá»—.
Sở Phong đã "Tranh" rút ra trÆ°á»ng kiếm, chém vá» phÃa má»™t cây Hồ Tôn.
Bà n Phi Phượng nhìn Sở Phong, thá»±c sá»± cảm thấy ý nghÄ© của tên tặc tiểu tá» nà y luôn luôn là m cho ngÆ°á»i khác khó có thể tin được!
Cây Hồ Tôn nà y đã tÃnh khá nhá» hÆ¡n so vá»›i cây bình thÆ°á»ng, tuy nhiên cÅ©ng phải có mấy ngÆ°á»i cùng ôm má»›i đủ. Gá»— cây Hồ Tôn chất lượng mặc dù rất xốp, nhÆ°ng Sở Phong sá» dụng kiếm chém và o, vẫn có vẻ hết sức cáºt lá»±c.
Bà n Phi Phượng thấy Sở Phong đầu đầy mồ hôi, biết hắn có thÆ°Æ¡ng tÃch trong ngÆ°á»i, lại mạnh mẽ váºn chân khÃ, tất nhiên là cáºt lá»±c. Nà ng Ä‘i qua, nói:
-Xem ngÆ°Æ¡i chân má»m tay nhÅ©n thế kia, lúc nà o má»›i có thể chém ngã nó, Ä‘Æ°a kiếm cho bản tÆ°á»›ng quân!
Sở Phong cÅ©ng không cáºy mạnh, Ä‘em kiếm Ä‘Æ°a cho nà ng. Không há» nghi ngá», ná»™i lá»±c của Bà n Phi Phượng mạnh mẽ hÆ¡n so vá»›i Sở Phong, tuy nhiên muốn bằng sức lá»±c của má»™t mình mà chém ngã nó, vẫn còn khó khăn nhÆ° trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i luân phiên nhau chặt, phải hao phà mất má»™t phen công phu, rốt cuá»™c chặt ngã được cây Hồ Tôn nà y. Oa! Cây Hồ Tôn nà y khi ngã xuống, quả thá»±c tưởng nhÆ° là đất rung núi chuyển, bụi đất phủ đầy trá»i!
Bà n Phi Phượng nhìn kiếm trong tay nói với Sở Phong:
-Thanh kiếm nà y của ngÆ°Æ¡i tuy là cÅ© kì cùn má»™t chút, nhÆ°ng tháºt ra hết sức cứng cá»i bá»n chắc, so vá»›i tặc tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có và i phần tÆ°Æ¡ng tá»±.
Sở Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, không có lên tiếng.
Hai ngÆ°á»i lại từ chá»— bị đứt chặt ra thêm má»™t khúc cây dà i hÆ¡n hai trượng, bởi cây Hồ Tôn đã ngã xuống rồi, khi chặt thì dá»… nhiá»u hÆ¡n. Hai ngÆ°á»i rất nhanh đã chặt ra má»™t Ä‘oạn thân cây dà i khoảng hai trượng, tiếp theo là phải Ä‘em nó khoét rá»—ng bên trong. Lại hao phà hết má»™t phen công phu, rốt cuá»™c móc ra má»™t cái lá»— sâu hÆ¡n má»™t trượng, Ä‘Æ°á»ng kÃnh cái lá»— to hÆ¡n chÃn thÆ°á»›c.
Hiện tại hai ngÆ°á»i có thể dá»… dà ng Ä‘i và o bên trong cái thùng hình tròn để lăn mình. Tuy nhiên cái thùng nà y má»™t bên là khép kÃn, xem nhÆ° là đáy thùng, bên kia lại rá»™ng mở, vẫn là rất nguy hiểm, những con cá sấu khổng lồ kia cái miệng rất dà i có thể trá»±c tiếp từ miệng thùng công kÃch bá»n há».
Hai ngÆ°á»i lại chặt ra thêm má»™t Ä‘oạn nhÆ° cái khiên to Æ°á»›c chừng bằng miệng thùng, dá»± định là dùng là m nắp bịt lại.
Khi được rồi, tất cả má»i thứ cÅ©ng đã an bà i xong, hai ngÆ°á»i dè dặt Ä‘em cái thùng lăn tá»›i bên ranh giá»›i hoang mạc, Sở Phong Ä‘ang muốn Ä‘i và o bên trong thùng:
-ChỠmột chút!
Bà n Phi Phượng bá»—ng nhiên gá»i má»™t tiếng, sau đó kim thÆ°Æ¡ng "Äốc đốc" chá»c và i cái, tại đáy thùng đâm xuyên qua mấy cái lá»— hổng.
Thì ra hai ngÆ°á»i hầu nhÆ° đã quên phải đục lá»— để thông khÃ, hÆ¡n nữa xuyên qua những lá»— nà y cÅ©ng có thể quan sát tình huống bên ngoà i. Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Vẫn là Phi TÆ°á»›ng Quân nghÄ© được chu đáo, bằng không thì chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u phải chết ngạt ở bên trong.
-Ãt vuốt mông ngá»±a Ä‘i!
Trong miệng mặc dù nói nhÆ° váºy, ngữ khà lại là vô cùng hưởng thụ.
Hai ngÆ°á»i tiến nháºp và o bên trong thùng, lại Ä‘em cái khiên kia bịt lại tại miệng thùng, nhÆ° váºy thì rất là kÃn đáo. Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhìn nhau, sau đó đồng thá»i ra sức đạp lên, cái thùng tháºt lá»›n hÆ°á»›ng đầm lầy lăn thẳng tá»›i.
Hai ngÆ°á»i không ngừng cố sức đạp lên phÃa trÆ°á»›c, cái thùng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p lăn xuống đầm lầy. Khi cái thùng lăn xuống đầm lầy, toà n bá»™ đầm lầy láºp tức trở nên huyên náo, toà n bá»™ đế ngạc đồng thá»i lao ra, Ä‘iên cuồng va Ä‘áºp và o cái thùng.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng vẫn là đánh giá thấp lá»±c công kÃch của Ä‘Ã n đế ngạc, cái thùng bị đụng má»™t cái tráºt mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, hai ngÆ°á»i chỉ có nÆ°Æ¡ng theo lá»— hổng do thÆ°Æ¡ng chá»c ra quan sát bên ngoà i, không ngừng Ä‘iá»u chỉnh phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Mặc dù cá»± ly gần hai mÆ°Æ¡i trượng không tÃnh xa, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i ná»a bÆ°á»›c cÅ©ng khó Ä‘i. Cái thùng lắc tá»›i lắc lui, khó khăn lắm má»›i lăn được tá»›i chÃnh giữa đầm, những con đế ngạc kia công kÃch cà ng thêm cuồng bạo hung mãnh.
"Cạch!" Má»™t con đế ngạc hung hãn dùng cái miệng dà i của nó đâm và o cái lá»— thÆ°Æ¡ng , duá»—i và o bên trong thùng được nữa thÆ°á»›c, hiện ra hà m răng sắc nhá»n. Bà n Phi Phượng thất kinh, vá»™i và ng dùng mÅ©i thÆ°Æ¡ng đâm nó, con đế ngạc kia Ä‘au đến kêu má»™t tiếng, cà ng là m cái lá»— nứt ra thêm và i phân, cái miệng cÅ©ng lùi trở vá».
NhÆ°ng mà đế ngạc rất đông đúc, con trÆ°á»›c ngã xuống con sau liá»n tiến lên hÆ°á»›ng lá»— hổng vỡ ra kia đâm và o, lá»— hổng cà ng nhanh chóng tăng lá»›n, trong nháy mắt, đế ngạc đã có thể Ä‘em toà n bá»™ miệng luồn Ä‘i và o.
Hai ngÆ°á»i vừa sợ vừa vá»™i, Bà n Phi Phượng tuy rằng má»™t thÆ°Æ¡ng đâm đế ngạc Ä‘ang đâm và o phải lui vá», tuy nhiên nếu đến má»™t khi đế ngạc Ä‘em cái khe hở đụng phải cÅ©ng đủ lá»›n, có thể cả con lủi và o, váºy thì hai ngÆ°á»i nhất định thà nh mỹ thá»±c trong miệng chúng nó.
Sở Phong vừa liá»u mạng đạp lên thùng, vừa la lên:
-Phi Tướng Quân cô ráng kiên trì, chúng ta sắp được rồi!
-Ta sợ ta chống đỡ không được, chúng nó thực sự quá hung mãnh!
Bà n Phi Phượng cÅ©ng đã run run, mÅ©i thÆ°Æ¡ng dÃnh đầy máu tÆ°Æ¡i.
"Rắc." Những con đế ngạc nà y rốt cuộc đụng ra một cái lỗ hổng rộng khoảng 3,4 thước, tiếp theo "Rầm" một cái đế ngạc giương cái miệng đỠlòm đâm thẳng và o!
Bà n Phi Phượng hoa dung thất sắc, kinh hãi vá»™i và ng lui vá» phÃa sau, lại đụng phải Sở Phong. Hai ngÆ°á»i cùng nhau ngã xuống, Sở Phong vá»™i và ng kéo nà ng vá» phÃa sau, nhÆ°ng hai hà m răng sắc nhá»n vẫn là mở lên táp thẳng tá»›i Bà n Phi Phượng!
Bà n Phi Phượng kinh hô một tiếng, cho rằng bản thân nhất định sẽ bị cắn thà nh hai đoạn, "Ca!" hà m răng như lưỡi đao bỗng nhiên dừng tại trước ngực Bà n Phi Phượng không tới hai tấc, cứ mở cứ táp liên tục, thì ra con đế ngạc nà y cái đầu của nó vừa may đang bị kẹt ở tại chỗ nứt ra.
Bà n Phi Phượng hoảng sợ nhìn cái miệng của con đế ngạc trÆ°á»›c mắt lại không biết là m sao. Sở Phong vá»™i và ng nắm lấy tay nà ng, đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c, kim thÆ°Æ¡ng "Pháºp" đâm và o cằm đế ngạc, con đế ngạc kia Ä‘au Ä‘á»›n kêu to má»™t tiếng, "Oà m" phải rút lại cái miệng, mà cái chá»— toác ra kia cÅ©ng hoà n toà n mở rá»™ng.
Hai ngÆ°á»i nà o còn dám cháºm trá»…, thân thể cÅ©ng không kịp đứng lên, trá»±c tiếp bắt đầu lăn mình, kéo theo cái thùng chuyển Ä‘á»™ng cá»±c nhanh. Nếu nhÆ° lúc nà y mà có thêm má»™t con đế ngạc khác đâm và o, hai ngÆ°á»i đúng là chết không có chá»— chôn!
Tuy nhiên cÅ©ng là tại và o lúc nà y, cái thùng rốt cuá»™c cÅ©ng lăn qua được đầm lầy, "Ầm" đụng và o má»™t thân cây , chấn Ä‘á»™ng má»™t tráºn là m hai ngÆ°á»i đầu cháng váng hoa mắt.
Nguy hiểm tháºt! Hai ngÆ°á»i tìm được Ä‘Æ°á»ng sống trong chá»— chết, kinh hồn còn chÆ°a kịp bình tÄ©nh lại. Bà n Phi Phượng thấy Sở Phong còn nắm chặt ống tay áo của mình, vừa rồi nếu không phải hắn kéo mình má»™t cái, bản thân đã bị cắn thà nh hai Ä‘oạn.
-Ngươi. . . còn không buông tay.
Bà n Phi Phượng lần đầu tiên trong giá»ng nói không có chứa thêm sá»± hung dữ.
Sở Phong buông tay ra, hai ngÆ°á»i bò ra khá»i cái thùng, ai nha! Chỉ thấy toà n bá»™ đế ngạc trong đầm lầy cÅ©ng Ä‘ang phủ phục tại chá»— cách bá»n há» không tá»›i hai,ba trượng, con mắt mà u nâu xám cÅ©ng Ä‘ang nhìn chằm chằm và o hai ngÆ°á»i, phảng phất tùy thá»i Ä‘á»u muốn bò lên.
Hai ngÆ°á»i nà o dám dừng lại, cuống quÃt chạy và o rừng cây, nhắm thẳng chá»— sâu trong rừng cây chạy Ä‘i. Kỳ quái là những con đế ngạc kia má»—i con cÅ©ng chỉ bò tá»›i sát mép đầm lầy, nhìn rừng cây trÆ°á»›c mắt, lại thủy chung không dám bò lên phÃa trÆ°á»›c má»™t chút nà o, hình nhÆ° là hết sức e ngại, nhÆ°ng e ngại cái gì, lại không biết được.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
03-01-2011, 03:19 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 55 : Kim tinh bạch ngạch
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng thẳng hÆ°á»›ng ở chá»— sâu trong rừng cây chạy Ä‘i, nhÆ°ng thấy cây rừng chung quanh xanh um thanh tú, sóc, khỉ, gấu, mèo rừng, rắn mối, gà rừng, thá», chim tÆ°á»›c. . . Ä‘ang chạy trốn khắp nÆ¡i trong rừng cây, tiếng kêu vang trá»i, có vẻ sức sống rất dồi dà o.Hai ngÆ°á»i không tá»± chủ được thả cháºm cÆ°á»›c bá»™, Bà n Phi Phượng nói:
-Nhìn những con thú kia có bao nhiêu vui vẻ tự do, ở đây nhất định không có hung hiểm gì. . .
Vừa má»›i nói xong, "Uồm!" má»™t tiếng hổ kêu bất thình lình, nhÆ° sÆ¡n băng địa liệt, má»™t con hổ cặp mắt và ng rá»±c, trán mà u trắng bá»—ng nhÆ° từ trên trá»i giáng xuống, quay vá» phÃa hai ngÆ°á»i gầm lên giáºn dữ, đất rung núi chuyển!
Oa! Con hổ kim tinh bạch ngạch nà y thân dà i gần hai trượng, khôi ngô hùng vĩ, một chữ "Vương" được khắc sâu rõ rệt ở trán, hùng tráng uy vũ. Trách không được những con cự ngạc kia không dám tới gần rừng cây nà y một chút nà o, thì ra nơi nà y đang ẩn tà ng một con vua bách thú.
"Uồm!" Kim Tinh Bạch Ngạch Hổ lần thứ hai quay vá» phÃa hai ngÆ°á»i gầm lên giáºn dữ, những con váºt nhÆ° khỉ,chuá»™t,gà ,thá» xung quanh sá»›m đã lẫn mất không còn thấy bóng dáng tăm hÆ¡i. Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng chÆ°a bao giá» gặp qua má»™t con hổ to lá»›n uy mãnh nhÆ° váºy, trong lòng kinh hãi tim Ä‘áºp thình thịch!
-Lên cây!
Sở Phong kéo ống tay áo Bà n Phi Phượng, hai ngÆ°á»i phi thân bay lên, không chá» hai ngÆ°á»i đứng vững, Kim Tinh Hổ đã bay vá»t lên, má»™t trảo chá»™p tá»›i bá»n há»! Hai ngÆ°á»i vá»™i vã đạp mạnh, nhảy qua má»™t thân cây khác, ai ngá» bá»n há» nhanh, Kim Tinh Hổ còn nhanh hÆ¡n, dùng trảo vá»— và o thân cây, lao thẳng tá»›i hai ngÆ°á»i.
Kim Tinh Hổ nà y còn có thể nhảy qua lại giữa các cây, so vá»›i vượn khỉ còn muốn nhanh nhẹn hÆ¡n, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng dÆ°á»›i kinh hãi, chỉ có trở vá» mặt đất, má»™t ngÆ°á»i sá» dụng kiếm, má»™t ngÆ°á»i dùng thÆ°Æ¡ng cùng Kim Tinh Hổ đã đấu.
Con Kim Tinh Hổ nà y tuy rằng vạm vỡ cao to, tuy nhiên linh mẫn dị thÆ°á»ng, vả lại lá»±c lá»›n vô cùng, má»™t đôi móng vuốt so vá»›i chủy thủ còn sắc bén hÆ¡n! Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng vốn có đã đói khát mệt má»i, hÆ¡n nữa Sở Phong có thÆ°Æ¡ng tÃch trong ngÆ°á»i, má»™t hồi liá»n bị dồn và o thế cá»±c kỳ nguy hiểm.
"Ba!" Sở Phong trÆ°á»›c tiên bị móng vuốt của Kim Tinh Hổ quét trúng ngá»±c, cả ngÆ°á»i bị quét bay xa mấy trượng, nặng nỠđụng và o má»™t thân cây, lại té xuống mặt đất, "Ọc" má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i phun ra, hiển nhiên đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng đúng là há»a vô Ä‘Æ¡n chÃ.
Bà n Phi Phượng kinh hô má»™t tiếng, phi thân tá»›i bên ngÆ°á»i Sở Phong, vá»™i há»i:
-Ngươi thế nà o?
Còn chÆ°a đợi Sở Phong trả lá»i, "Uồm!" phÃa sau má»™t tiếng gà o thét, Kim Tinh Hổ đã "Ầm." nhảy tá»›i trÆ°á»›c mắt, thân thể hÆ¡i ngồi chồm hổm, tùy thá»i sẽ tấn công hai ngÆ°á»i!
Bà n Phi Phượng lắc mình che ở phÃa trÆ°á»›c Sở Phong, kim thÆ°Æ¡ng giÆ¡ ngang, mắt phượng bừng sáng, cùng Kim Tinh Hổ giằng co.
"Uồm!" Kim Tinh Hổ quay phÃa Bà n Phi Phượng gầm lên má»™t tiếng giáºn dữ, tiếng gầm quạt tung cả kim phượng phục năm mà u của Bà n Phi Phượng bay "Phần pháºt", hai búi tóc cà ng phất phÆ¡ tung bay.
-A ——!
Bà n Phi Phượng cÅ©ng hú dà i má»™t tiếng, vang táºn mây xanh, bốn phÃa lá cây tiêu Ä‘iá»u rÆ¡i xuống, đúng nhÆ° phượng minh cá»u thiên, không chút nà o thua kém khà thế Kim Tinh Hổ.
Kim Tinh Hổ thấy có ngÆ°á»i dám trá»±c tiếp mạo phạm hổ uy, cà ng thêm nổi giáºn, gầm gừ không ngá»›t.
Sở Phong miễn cưỡng mở miệng nói:
-Phi Tướng Quân, cô đừng uổng. . .
-Câm miệng!
Bà n Phi Phượng quát một tiếng chói tai. Nà ng đương nhiên biết Sở Phong muốn nói cái gì, căn bản không cho Sở Phong nói ra.
Kim Tinh Hổ nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, thân thể co rụt lại, muốn lao lên!
Äúng lúc nà y, trên bầu trá»i "Quác!" truyá»n đến má»™t tiếng kêu của chim Æ°ng chói tai. Ngay sau đó má»™t thứ gì đó so vá»›i nắm tay còn lá»›n hÆ¡n quăng thẳng xuống, Ä‘áºp thẳng và o trán Kim Tinh Hổ.
Kim Tinh Hổ Ä‘iên cuồng gầm lên má»™t tiếng, ngá»a đầu nhìn giáºn dữ, chỉ thấy phÃa trên có má»™t con hùng Æ°ng, Ä‘ang lượn vòng hạ xuống trên má»™t cà nh cây, quay phÃa Kim Tinh Hổ lại "Quác!" kêu má»™t tiếng, chứa đầy ý khiêu khÃch! ChÃnh là con ThÆ°Æ¡ng Æ°ng khi ở rừng cây Hồ Tôn gáºt đầu hai cái vá»›i Bà n Phi Phượng.
Kim Tinh Hổ là vua của bách thú, sao có thể dá»… dà ng nhẫn nhịn, má»™t tiếng gà o giáºn dữ, nhún thân nhảy, lao thẳng tá»›i cà nh cây kia, hữu trảo mãnh liệt quét tá»›i! ThÆ°Æ¡ng Æ°ng vá»™i và ng vá»— cánh bay lên, khó khăn lắm má»›i né được, trong không trung đã rÆ¡i xuống mấy sợi lông chim, là bị phong mang của hổ trảo là m rÆ¡i.
ThÆ°Æ¡ng Æ°ng tại đỉnh đầu Kim Tinh Hổ lượn vòng khi cao khi thấp khiêu khÃch, Kim Tinh Hổ gầm gừ lao tá»›i Ä‘uổi theo.
Bà n Phi Phượng liá»n nâng dáºy Sở Phong, vá»™i và ng chạy vá»™i thoát Ä‘i. Chạy được má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, xung quanh những con Ä‘á»™ng váºt nhá» nhÆ° khỉ chuá»™t gấu thá» Ä‘ang xuất hiện trở lại, sức sống trà n trá».
Lúc nà y trá»i đã tối, Sở Phong cÅ©ng thá»±c sá»± Ä‘i không được, hai ngÆ°á»i dừng lại, Bà n Phi Phượng nói:
-Nhìn những con thú kia sống vui sÆ°á»›ng nhÆ° váºy, không ngá» lại ẩn tà ng má»™t con Kim Tinh Hổ hung mãnh nhÆ° thế.
Sở Phong nói:
-ChÃnh bởi vì nÆ¡i nà y sức sống mạnh mẽ, Kim Tinh Hổ kia má»›i có thể lá»±a chá»n chiếm nÆ¡i nà y xÆ°ng là m vÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° ở đây ngay cả sợi lông cÅ©ng không tìm được, ai còn sẽ đến chứ?
Bà n Phi Phượng đỡ Sở Phong nằm tựa ở một gốc cây đại thụ, nói:
-Ta đi kiếm một chút thịt thú rừng, ngươi đừng lộn xộn.
Sở Phong gáºt đầu nói:
-Cẩn tháºn!
Bà n Phi Phượng vẫn còn không quá yên tâm, lại nói:
-Có cái gì thì ngươi lớn tiếng hét lên.
Sở Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, Bà n Phi Phượng lại trừng mắt phượng, nói:
-Ta với ngươi nói nghiêm chỉnh, ngươi đừng không lưu ý mà đáp lại!
Sở Phong chỉ có thu hồi dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói:
-Biết rồi.
Miệng thì nói như thế, trong lòng lại thầm nghĩ: Cô nghĩ rằng ta còn có sức lực để hét to lên sao!
Bà n Phi Phượng lúc nà y má»›i lắc mình rá»i Ä‘i, Sở Phong láºp tức bắt đầu nhắm mắt váºn khÃ, sá» dụng chÃnh là bá»™ phÆ°Æ¡ng pháp dẫn khà mà lão đạo sÄ© dạy hắn.
Trên đỉnh đầu hắn nhanh chóng nổi lên má»™t Ä‘oà n linh tú chi khÃ, so vá»›i lúc tại trong sÆ¡n lâm ở Tây hồ cà ng thêm sung túc, khiến cho tốc Ä‘á»™ váºn khà của hắn so vá»›i lần kia cÅ©ng nhanh hÆ¡n mấy lần, rất nhanh tiến nháºp cảnh giá»›i vong ngã. Äoà n linh tú chi khà kia cuồn cuá»™n không ngừng từ đỉnh đầu trút và o trong cÆ¡ thể Sở Phong, mà trong cÆ¡ thể Sở Phong hai luồng chân nguyên đồng thá»i không ngừng hấp thu luồng linh tú chi khà đang trút và o, cấp tốc bà nh trÆ°á»›ng lên.
Không biết qua bao lâu, Sở Phong khoan thai mở mắt, lại Ä‘á»™t nhiên thấy hà n quang chợt lóe, má»™t cây kim thÆ°Æ¡ng nhÆ° Ä‘iện xạ tá»›i, "Äốc!" cắm ngay chÃnh giữa phÃa trên cách đỉnh đầu bản thân không đến mấy tấc! Sở Phong má»›i vừa từ trong trạng thái hồn nhiên vong ngã tỉnh dáºy, thần trà vốn vẫn còn và i phần mÆ¡ hồ, nhất thá»i bị hù dá»a ra má»™t tiếng mồ hôi lạnh!
Bà n Phi Phượng lắc mình tới, quát nói:
-NgÆ°Æ¡i má»™ng tặc tá», chết đã đến nÆ¡i còn ngốc ngốc.
Sở Phong vừa nhìn phÃa trên, ôi trá»i! Thì ra má»™t con Ä‘á»™c xà mà u Ä‘á» nâu đã bò đến chá»— đỉnh đầu của mình không tá»›i và i tấc, cái lưỡi Ä‘á» tÆ°Æ¡i cÅ©ng đã thè ra, cách đỉnh đầu không tá»›i hai tấc, mÅ©i thÆ°Æ¡ng chÃnh Ä‘ang ghim đầu rắn tại thân cây, cái Ä‘uôi rắn tháºt dà i còn Ä‘ang quấn chặt lấy cán thÆ°Æ¡ng, liá»u mạng giãy dụa!
Sở Phong không khá»i rùng mình má»™t cái, nguy hiểm tháºt! Bà n Phi Phượng nếu nhÆ° cháºm ná»a bÆ°á»›c, háºu quả liá»n không thể tưởng tượng nổi!
Bà n Phi Phượng má»™t tay rút xuống kim thÆ°Æ¡ng, vung ra bên ngoà i, Ä‘em xÃch xà kia vứt ra xa, sau đó Ä‘em hai con gà rừng má»›i bắt được vứt trên mặt đất, bắt đầu nhóm lá»a.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân, cô có có lá»™c ăn rồi, công phu nÆ°á»›ng của ta chÃnh là thiên hạ nhất tuyệt, Ä‘á»™c nhất vô nhị, cho dù không có bất cứ gia vị gì, vẫn có thể nÆ°á»›ng ra ngÅ© vị ngá»t chua đắng cay mặn.
-Khoác lác!
Bà n Phi Phượng dùng hai cà nh cây xuyên và o hai cánh gà , một con đưa cho Sở Phong, còn bản thân thì cầm một con khác tự mình nướng.
Sở Phong thấy nà ng Ä‘em cánh gà trá»±c tiếp đặt ở trong ngá»n lá»a mạnh nÆ°á»›ng vá»™i và ng nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân, cô nhÆ° váºy rất dá»… Ä‘em nó nÆ°á»›ng cháy! Không bằng để cho ta giúp ngÆ°Æ¡i nÆ°á»›ng.
Bà n Phi Phượng trừng hai mắt, nói:
-Ta thÃch, ngÆ°Æ¡i quản được!
-Váºy nhất định ngÆ°Æ¡i không có có lá»™c ăn.
Sở Phong nhìn cái cánh gà đang được xuyên ở nhánh cây trong tay Bà n Phi Phượng, lắc đầu, vẻ mặt có vẻ như đáng tiếc.
Xung quanh má»™t mảnh yên tÄ©nh, chỉ có tiếng côn trùng kêu "chÃt chÃt chi chi" cùng thỉnh thoảng truyá»n đến tiếng "Lốp bốp" của củi lá»a Ä‘ang cháy. DÆ°á»›i ánh lá»a chiếu rá»i, khuôn mặt Ä‘á» bừng của Bà n Phi Phượng cà ng thêm hết sức kiá»u diá»…m, Sở Phong nhịn không được nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân khi không tức giáºn thì thá»±c sá»± xinh đẹp Ä‘á»™ng nhân, tuyệt sắc vô song.
Bà n Phi Phượng hai hà ng lông mà y nhếch lên:
-Tặc tiểu tá», miệng lưỡi trÆ¡n bóng, đừng tưởng rằng nhÆ° váºy ta sẽ. . .
-Sẽ tha cho tÃnh mệnh của ta đúng không? Yên tâm, hiểu mà , xem nhÆ° ta chÆ°a nói qua.
Sở Phong nói.
Bà n Phi Phượng hừ một tiếng, tự xoay chuyển cánh gà trong tay.
Sở Phong nhịn không được lại nói:
-Công phu nướng của ta thực sự không phải là hư danh, ngay cả lão đạo sĩ cũng khen không dứt miệng, cô thực sự không cần ta giúp nướng sao?
Bà n Phi Phượng lại vừa bá»±c mình vừa buồn cÆ°á»i, Ä‘Æ°a nhánh cây cầm trong tay cho Sở Phong, nói:
-Thôi ta sợ ngươi rồi.
Sở Phong cÆ°á»i hì hì tiếp nháºn, nhÆ° so vá»›i nhặt được và ng còn vui mừng hÆ¡n, xuất đồng thá»i cả hai tay , bắt đầu nÆ°á»›ng tỉ mỉ.
-Cũng chỉ là bắt chước bỠngoà i mà thôi.
Bà n Phi Phượng cÆ°á»i nhạo nói.
Sở Phong mặc kệ nà ng, lẳng lặng nhìn hai cánh gà đang trong ngá»n lá»a, bất tri bất giác hồi tưởng đến chuyện hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, bản thân má»™t ngÆ°á»i lẻ loi hiu quạnh, chạy trối chết tại hoang sÆ¡n dã lÄ©nh. . .
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn co dao kinh hong , 4vn.eu co dao kinh phong , àâòîçàï÷àñòè , âèäåî , äèïëîì , bát hoang tru ma lục , cô Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘aÌ£o kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong 4vn , cổ đãng kinh phong , cổ đạo kinh phong , cổ đạo truy phong , co dang phong 4vn , co dao king phong 4vn.eu , co dao kinh hong , co dao kinh phong , co dao kinh phong 220 , co dao kinh phong 4eu , co dao kinh phong 4vn , co dao kinh phong 4vn.eu , co dao kinh phong 537 , co dao kinh phong 545 , co dao kinh phong 604 , co dao kinh phong 642 , co dao kinh phong 690 , co dao kinh phong full , co dao kinh phong q25 , co dao kinh phong q26 , co dao kinh phong q28 , co dao kinh phong vp681 , co dinh kinh phong 4vn , co doc kinh phong , co giao kinh phong 4vn , co-dao-kinh-phong media , cô? ?a?o king phong , codaokinhphong chuong7 , dao co kinh hong , dinh cap luu manh , doc co dao kinh phong , doc co dao linh phong , doc co dao tinh phong , doc codaokinhphong , doc codaokinhpohong , êàçàíü , èìåíèíû , hon kinh 4vn , ïðîáëåìû , ïðîñòèòóòêè , ki tu dac biet q26 , öâåòîâ , ôîáîñ , q28 tau nguon chap chon , truyen co dao kinh hong , truyen co dao kinh phong , truyencodaokinhp , ðîëèê , ðîñáàíê , ðîñãîññòðàõ , ðóññèôèêàòîð , ðûáàëêà , øêîëà