Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Tiểu cường Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Mười giờ đêm, ngày 31 tháng 9. Tại khu phố quán Bar.
Thời điểm sống về đêm của thành thị đang bắt đầu . Khu phố quán Bar cũng đầy ắp người, đa số người trẻ tuổi đều đến đây. Ở những chỗ hẻo lánh còn có thể thấy được những cặp đôi đang không ngừng vận động.
Giờ phút này, bên ngoài một hộ sở cao cấp có tên Thiên Địa đang nườm nượp người ra vào. Một chiếc xe xịn đỗ ở cửa Thiên Địa, đằng sau là mấy chiếc xe đi theo.
- A Thiên, xe này của anh trên thế giới cũng chỉ có mười chiếc mà thôi. Mỗi chiếc cũng phải đến năm ngàn vạn đó, hơn nữa không phải có tiền là có thể mua được đâu. Đây là tượng trưng cho thân phận đó nha. Anh làm sao mà mua được thế?
Phong Tử nhìn Tần Thiên bên cạnh kinh ngạc nói. Giờ phút này hai người đang ngồi trên chiếc Ferrari mà mẹ của Lý Phỉ Nhi tặng cho Tần Thiên. Hắn còn chưa bao giờ đi xe sang như vậy, mặc dù hắn là phú nhị đại, nhưng mới chỉ nhìn thấy chiếc Lamborghini sau trăm vạn mà thôi. Chiếc mấy ngàn vạn như thế này còn chưa có chạm qua a.
- Người thân ta tặng đó.
Tần Thiên nhìn Phong Tử tùy ý nói, bộ dáng dường như không thèm để ý tới chiếc xe.
- Mả mẹ nó, cuộc đời bất công a. Tại sao mềnh lớn lên đẹp trai như vậy lại không có người nào tặng xe nhể ?
Phong Tử vẻ mặt buồn bực nói.
- Đây chính là vấn đề về nhân phẩm đó.
Tần Thiên đắc chí nói.
- Hừ! khi nào lão tử phát tài cũng phải mua một chiếc đắt hơn cái này mới được.
Phong Tử nhìn Tần Thiên oán hận nói. Mạnh mẽ nhấn chân ga, phóng nhanh về phía trước. Mấy tên tiểu đệ của Thiên bang phía sau nhất thời kinh hãi, nhanh chóng phóng xe đuổi theo. Chỉ tiếc, xe tải thì làm sao có thể so sánh với xe thể thao chứ. Bất quá, may mà bọn chúng biết hội nghị hắc đạo mở ở đâu.
Rất nhanh, Phong Tử lái xe chở Tần Thiên tới cửa hội sở Thiên Địa. Khi xe dừng lại, tất cả ánh mắt đều hướng về phía bọn hắn, nơi này lái xe tới đều là lão đại của hắc đạo. Ít nhất cũng chạy Mercesdes-Ben hay BMW… Nhưng không có ai chạy xe thể thao cả. Cho nên khi hai người Tần Thiên lái chiếc xe này đến, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Hai mỹ nữ tiếp viên liền tiến lên đón tiếp hai người, mỗi người một bên cửa xe.
Cửa xe được mở từ phía dưới lên, kiểu mở cửa xe này thực quá hoành tráng đi. Phong Tử cùng Tần Thiên một thân tây trang đi ra, hai mỹ nữ lập tức ôm tay hai người, ra hiệu cho hai người đi vào bên trong.
Có mấy lão đại của các quán bar thấy Tần Thiên cùng Phong Tử đi ra, liền nhận ra đó là ai.
- Hừ! Cho các người đắc ý, chờ xem các người sẽ thế nào?
Lão đại của một thế lực hắc đạo nhìn hai người Tần Thiên lạnh lùng cười nói, lập tức xoay người rời đi. Không ít người thấy Tần Thiên, lập tức bàn luận, bởi vì danh tiếng của Tần Thiên rất vang rội trong phố quán Bar này.
- Con mẹ nó, không nghĩ còn có loại đại ngộ này.
Phong Tử nhìn mỹ nữ chân dài bên cạnh đang vịn cánh tay mình thầm nghĩ. Một tay mò xuống mông hung hăng bóp một cái, mỹ nữ chân dài nhất thời phát ra tiếng rên động lòng người, làm cho Phong Tử thần hồn điên đảo.
- Phong Tử, văn minh tý chứ. Đừng làm tao mất mặt.
Tần Thiên nhìn Phong Tử nghiêm túc nói. Phong Tử lập tức gận đầu cùng mỹ nữ đi vào bên trong hội sở. Bên trong có một chiếc bàn, ở đó có người thu thiệp mời. Phong Tử đi tới, lấp thiệp mời ra, giống như những lão đại khác, trực tiếp đặt lên bàn, chuẩn bị rời đi.
- Đợi một chút. Các người chưa thể đi vào, còn phải kiểm tra thiệp mời đã.
Tên thu thiệp nhìn hai người lạnh lùng nói.
- Chúng ta đều là lão đại với lão nhị của Thiên bang. Còn cần phải kiểm tra sao?
Phong Tử nhìn tên kiển tra thiệp nói.
- Cái gì mà lão Đại Thiên bang? Không quen biết, chờ ta xem cái thiệp này thật hay giả đã. Tránh cho chó mèo lẫn lộn.
Người kiểm nghiệm nhìn hai người Tần Thiên nói, bộ dạng không đem hai người để trong mắt, cực kỳ lớn lối.
Phong Tử nhất thời nổi giận, thằng này dám xem thường bọn hắn. Hơn nữa còn so sánh bọn hắn với cho mèo, đang chết chín là thằng này ngang nhiên muốn làm khó hai người mình. Người khác thì ném thiệp mời xong rồi đi vào, giờ lại muốn kiểm tra thiệp của bọn hắn, thằng này cố ý coi thường bọn hắn.
Tần Thiên nhìn bộ dạng Phong Tử muốn nổi điên, lập tức kéo hắn lại. Không để cho hắn vong động, Phong Tử chỉ có thể nhịn xuống.
Tên kiểm tra này nhìn hai người, cười lạnh một tiếng, trong mắt vô cùng xem thường. Cầm thiệp mời có gần ba mươi chữ cái kia xem đi xem lại, khoảng năm sáu phút mới để xuống.
- Là thật.
Tên kiểm tra thiệp nhìn hai người tùy ý nói, rồi ném chiếc thiệp lên bàn.
Tần Thiên nhìn thằng cha kia kiểm tra xong, Tần Thiên bảo Phong Tử đi vào bên trong. Không nghĩ tới, lại bị tên kia chặn lại.
- Mẹ kiếp, bây giờ mày muốn gì?
Phong Tử cả giận nói.
- Thiệp mời không sao? Chỉ là các người phải chứng minh một chút xem các người có phải là người được mời hay không, nếu không thì không thể đi vào.
Tên kiểm tra nhìn hai người cười lạnh nói.
- Đệch cụ mài. Đương nhiên là bọn tao rồi, chẳng lẽ còn có người giả mạo sao?
Phong Tử chỉ tên kia cả giận nói.
- Tao làm sao biết, nếu các người giả dạng tới để phá hoại đại hội, tao đảm đương không đc a. Cho nên phiền các người chứng nhận thân phận đi.
Tên kiểm tra thiệp nhìn hai người cười lạnh nói. Lại thấy Tần Thiên có vẻ thờ ơ, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Giờ phút này, không ít lão đại từ phía bên ngoài đi vào, nhìn nơi này ồn ào, không khỏi hiếu kỳ muốn xem một chút. Lại thấy Tần Thiên, âm thầm vui mừng, không có ai đi lên hỗ trợ, hiển nhiên là muốn xem Tần Thiên xấu mặt thế nào.
Bên trong đám đông, có một tên bất nam bất nữ đang nhìn cảnh tượng này. Đây cũng chính là hắn bày ra, mục đích là để hạ nhục Tần Thiên, xem ra rất thành công, làm cho hắn vô cùng sung sướng.
- Mẹ nó, tao chém chết mày.
Phong Tử cả giận nói, lập túc giơ tay định đánh tên thu thiệp. Nhưng lại bị Tần Thiên nhanh chóng bắt lại, dùng ánh mắt nói cho Phong Tử, để hắn tự mình động thủ.
- Được, giấy căn cức thì có thể, nhưng tao lại không mang, có lẽ tao không vào được rồi.
Tần Thiên nhìn thằng cha kia nói.
- Đúng vậy, nếu mày không có cách nào chứng minh thân phận thì mày không vào được rồi.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Tiểu cường Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
- Rất tốt, rất tốt, tao không biết ai sai mày làm như vậy mà có dũng khí phá đám tao như vậy. Bất quá, nếu mày nói cho tao biết ai sai khiến mày thì tao sẽ suy nghĩ bỏ qua cho mày.
Tần Thiên nhìn tên thu thiệp không kiên nhẫn nói.
- Không ai sai khiến cả, tao chỉ dựa theo quy củ mà làm mà thôi. Xin lấy thẻ căn cước ra để kiểm tra.
Tên thu thiệp không chút sợ hãi nhìn Tần Thiên nói.
- Không nói phải không? Hảo, vậy thì đừng mong tao tha thứ.
Tên kia còn chưa kịp phản ứng, Tần Thiên liền vọt tới trước mặt hắn, nắm lấy cổ áo hắn quát to một tiếng, trong nháy mắt đem tên thu thiệp ném xuống mặt đất.
-bịch!
- A!
Tên thu thiệp trong nháy mắt bị Tần Thiên quật ngã xuống đất. Hét thảm một tiếng, đầu bị đập xuống đất chảy không biết bao nhiêu máu. Mọi người xung quanh cũng bị dọa cho hết hồn, không ai nghĩ tới Tần Thiên một giây trước còn tươi cười ôn hòa, một giây sau liền trở mặt ngay. So với lật bàn tay còn nhanh hơn.
Nhưng, bọn họ chưa kịp phục hồi tinh thần, Tần Thiên đã nắm một thanh khảm đao sắc bén trong tay. Trong nháy mắt, hắn liền chém tên thu thiệp còn đang nằm trên mặt đất.
- Một đao!
- Hai đao!
- Ba đao!
…
Không đến 30s, tên thu thiệp đã bị Tần Thiên chém thành đống thịt vụn..
Đám ngươi vây xem sắc mặt rất khó coi. Tần Thiên thực quá bạo lực, ngay chỗ này cũng có thể giết người. Bất quá, chuyện này làm bọn họ thực cao hứng, bởi vì họ có thể dựa vào chuyện này để gây sự với Tần Thiên.
Rất nhanh, đám bảo kê phát hiện tình huống nơi này, lập tức nhanh chóng vây lại. Bọn chúng tay cầm khảm đao, đem Tần Thiên hai người vây lại.
- Các người lại dám ở Kim Sắc Thiên Địa giết người, chẳng lẽ không biết quy củ sao? Ở đây không cho giết người, mau đi theo chúng ta để xử lý.
Tên đầu lĩnh trong đám nhìn Tần Thiên quát lên.
- Thật là ngượng, là hắn chọc tới tao trước. Tao không giết cả nhà hắn là đã may rồi. Hơn nữa, tao mới lần đầu tiên tới Kim Sắc Thiên Địa, quả thật không biết quy củ nơi này.
Tần Thiên nhìn tên bảo kê nói.
- Hừ! Hắn chọc giận mày trước? Rõ ràng mày không chứng minh thân phận, liền giết người diệt khẩu, đại gia ta nói có đúng không a?
Một tên lão đại rốt cục không nhịn được, đi ra nhìn Tần Thiên cười lạnh nói.
- Đúng vậy, dám giả mạo lão đại Thiên bang, còn ở chỗ này giết huynh đệ của chúng ta. Thật không để bọn tao vào mắt rồi, mau bắt hắn lại.
Một tên lão đại khác cũng nói xen vào.
- Đúng vậy, bắt lại, dám không nhìn quy củ của hội sở, thật muốn chết.
Lại một tên nữa đi ra chỉ vào Tần Thiên lạnh lùng nói.
- Hừ! Ba người bọn mày đúng là đồ bỏ đi, tao chính là không để chúng mày vào mắt đấy thì làm sao? Tao giết cũng giết hắn rồi, chúng mày làm gì được tao? Tao không tuân thủ quy củ thì sao nào? Chúng mày có thể làm gì? Đến đây, thử đụng đến tao coi.
Tần Thiên nhìn ba tên đầu heo nói. Lộ vẻ cực kỳ khí phách,quơ quơ khảm đao trong tay, máu tươi còn dính trên đó không ngừng nhỏ xuống, khiến Tần Thiên thoạt nhìn như một Ác Thần.
- Đúng vậy, dám làm nhục bọn tao, chính là có kết cục này. Có bản lãnh bọn mày tới thử xem, tới làm nhục bọn tao coi, để xem tao có chém chết mấy thằng ngu chúng mày hay không a?
Phong Tử nhìn ba tên đầu heo lạnh lùng quát.
Nhất thời, sắc mặt ba tên kia cực kỳ khó coi. Không nghĩ tới Tần Thiên lại cường thế như vậy, không chút sợ hãi ba người bọn chúng. Quả nhiên là hung hãn như trong truyền thuyết, thậm chí có hơn chứ không kém.
Trong lúc nhất thời, ba tên kia tiến không được, lùi không xong. Vốn muốn lợi dụng chuyện Tần Thiên giết người để làm nhục hắn một phen, không nghĩ tới Tần Thiên lại không để bọn chúng vào trong mắt, ngay cả Kim Sắc Thiên Địa cũng không coi ra gì. Một khi cường ngạnh, Tần Thiên có thể ra tay chém chết bọn hắn. Nhưng nếu lui lại phía sau, thì bọn hắn lại mất thể diện, sau này trước mặt tiểu đệ mình làm sao ngẩng đầu đây.
- Ha ha ha… Tần Thiên lão đệ, thật là nghe danh không bằng gặp mặt.
Lúc này, bên ngoài truyền tới một tiếng cười ha ha, một nam tử nho nhã buộc tóc đuôi ngựa đi đến cùng với hai tên tiểu đệ đi theo sau.
- Hoàng đế, anh tới rất đúng lúc. Thiên bang thực quá kiêu ngạo, không coi quy củ của Kim Sắc Thiên Địa ra gì, dám ở chỗ này giết người.
Lão đại của một thế lực nói với nam tử vừa đến.
- Đúng vậy, căn bản không coi chúng tôi ra cái gì? Một người mới mà không để chúng ta vào mắt.
Một người khác cũng nói.
- Đúng rồi!
Người thứ ba phụ họa nói.
- Hừ! Ba đồ bỏ đi, tao chính là không coi chúng mày ra đống shjt gì đó. Có bản lãnh thì động vào tao đi. Tao mà không đem đầu mày làm bóng đá, tao không phải Tiểu Cường đập trai.
Tần Thiên nhìn ba tên đầu heo ngang ngược nói, lộ ra vẻ cực kỳ khí phách.
- Mày… Muốn chết.
Một tên nhất thời không nhịn được, lại bị Tần Thiên khiêu khích. Lập tức muốn lên chém Tần Thiên, bất kể kế hoạch lúc trước rất tốt, bất quá lại bị Hoàng Đế ngăn cản.
- Được rồi, tôi biết rồi, người này thật đáng chết. Cố ý gây khó dễ cho Tần Thiên lão đệ. Tần Thiên lão đệ mà không giết hắn thì tôi cũng muốn giết hắn. Thôi được rồi, cho Hoàng đế tôi một ít mặt mũi đi, vào làm chén rượu, hòa khí sinh tài. Đánh đánh giết giết nhiều cũng không tốt đâu.
Hoàng đế cười ha hả nhìn mọi người giảng hòa nói. Rồi bảo những tên bảo kê kia rời đi. Từ khi Tần Thiên đi vào, Hoàng đế luôn chú ý hành động của Tần Thiên, thấy Tần Thiên gặp chuyện liền tới giảng hòa, tránh cho đại hội bị phá đám.
- Hừ! Nể mặt Hoàng đế, tao không so đo với mày nữa.
Một tên nói, xong liền xoay người rời đi. Hai người khác cũng thế, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
- Hừ! Một đám bỏ đi, đừng để tao nhìn thấy lần nữa, không tao chém chết cha chúng mày.
Tần Thiên nhìn ba người rời đi, âm thầm cười lạnh.
- Tần Thiên lão đệ, quên mấy chuyện không vui này đi, nào, chúng ta đi vào, uống vài chén.
Hoàng đế nhìn Tần Thiên hào sảng nói.
- Được, Hoàng đế, mời!
Tần Thiên nhìn Hoàng đế nói, hai người lập tức đi vào bên trong.
- Không nghĩ tới, Tần Thiên lão đệ tuổi còn trẻ mà lại có thành tựu như vậy. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, làm cho mấy lão già chúng ta phải ngưỡng mộ . ‘Giang sơn đái hữu tài nhân xuất, nhất đại tân nhân hoán cựu nhân’(Sóng sau đè sóng trước), câu nói này quả không sai. Chúng ta già rồi, thiên hạ phải để cho mấy người trẻ tuổi như đệ.
Hoàng đế vừa đi, một bên nhìn Tần Thiên cảm thán nói.
- Hoàng đế, nói quá rồi, tôi bất quá cũng chỉ đánh bậy đánh bạ mà thôi, buôn bán cũng chỉ kiếm được ít tiền. Còn may có những người như ngài chiếu cố.
Tần Thiên nhìn Hoàng đế thản nhiên nói.
- Ha hả, lão đệ khiêm nhường rồi.
Hoàng đế cười cười nói, ôm bả vai Tần Thiên bộ dạng rất quen thuộc.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Tiểu cường Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Tần Thiên cùng hoàng đế đi vào trong Kim Sắc Thiên Địa. Hội nghị không tổ chức ở trong đại sảnh mà lại ở phía dưới. Sau khi ba người bị kiểm tra xem có mang vũ khí hay không, liền đi xuống tầng dưới của Kim Sắc Thiên Địa. Đi một lúc, nhìn thấy lối vào, bên trong được trang hoàng cực kỳ xa hoa.
Hơn nữa, hai bên lối đi đều có mỹ nữ mặc đồ tắm, mỗi người đều mặc thiếu vải đến mức muốn phun cả máu mũi. Dáng người bốc lửa, vòng ngực ít nhất cũng phải 34E, chỉ có hai mảnh nhỏ che lại, đồng thời phía tiểu hoa viên bên dưới cũng cực kỳ ‘tiết kiệm vải’. Tất cả những chỗ khác đều lộ ra bên ngoài, trắng như tuyết,
Những nữ nhân này cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, tất cả đều là tiếp đãi viên. Bất quá cũng chỉ là cao cấp kỹ nữ, không biết chổng mông cho người ta thúc bao nhiêu lần, công phu trên giường chắc chắn vô cùng cao.
- Như thế nào? Tần Thiên lão đệ có hứng thú sao? Những người này tùy tiện chọn là được.
Hoàng đế nhìn Tần Thiên cười nói. Tần Thiên lắc đầu, trong nhà mỗi người đều là siêu cấp thần nữ. Những người này hắn nhìn chỉ cảm thấy kinh tởm.
Bất quá hắn chướng mắt, không có nghĩa Phong Tử chướng mắt, tên này duỗi bàn tay to ra, dọc đường đều vuốt ve vài lần những nữ nhân này. Khiến cho lối đi đầy những tiếng rên rỉ, Phong Tử không khỏi đắc ý.
Những nữ nhân chỗ này là để cho người khác chơi. Cho nên Phong Tử sờ các nàng, các nàng căn bản không ngăn cản, coi như không có chuyện gì.
Ba người đi một đường, liền xuất hiện một chiếc thang máy. Hai mỹ nữ bikini nhanh tay mở cửa thang máy cho ba người. Ba người đi vào, xuống tầng năm phía dưới. Sau đó cửa thang máy mở ra, trong nháy mắt, tiếng nhạc đinh tai nhức óc truyền đến, khiến cho tai Tần Thiên ong ong một hồi.
Lập tức, cảnh sắc bên trong hiện lên, Phong Tử cùng Tần Thiên trợn tròn mắt. Con bà nó, đúng là Thiên Đường dâm loạn a. Tất cả mỹ nữ toàn bộ đều trần như nhộng, khi đi lại cặp ngực rung rung rinh rinh, phía dưới cỏ thơm um tùm. Hai người choáng váng, phía dưới lập tức phản ứng.
- Ta kháo, Quá điên rồi.
Phong Tử kêu lên. Trong đại sảnh, đám lão đại đều ôm lấy một nữ nhân để làm. Trên ghế, salon, góc tường, trên quầy bar, trên bàn, khắp nơi đều có. Đám người đó không cảm thấy xấu hổ, tận tình ‘vận động’ với nữ nhân. Trong đại sảnh, tiếng kêu của nữ nhân còn lẫn với tiếng nhạc.
Nơi này, nữ nhân đều là nhân viên phục vụ. Tất cả lão đại ở nơi này có thể tùy ý dùng các nàng, cho dù đem các nàng giết chết cũng không thành vấn đề.
- Hoàng đế, cuộc sống của ông thật đặc sắc nha.
Tần Thiên nhìn hoàng đế cười nói.
- Ha hả… Lão đệ, mỗi ngày đều liều mạng là vì cài gì? Chính là vì hưởng thụ mà thôi. Đi, cùng vui đùa một chút, đây đều là hàng cao cấp cả, kỹ thuật tuyệt đối là nhất lưu, hơn nữa rất sạch sẽ, không bệnh tật gì cả.
Hoàng đế nhìn Tần Thiên nói, vịn bả vai Tần Thiên đi vào trong.
- Con mẹ nó, A Thiên, tao không nhịn được, tao phải chơi đã mới được.
Phong Tử nhìn Tần Thiên nói. Nói xong, không đợi Tần Thiên lên tiếng, liền hướng một bên chạy đi, ôm hai nữ nhân đi tới một góc.
Tần Thiên cùng hoàng đế đi vào, hấp dẫn chú ý của mọi người. Những lão đại đang ‘vận động’ liền rối rít ngừng lại, nhìn hướng Tần Thiên cùng hoàng đế. Hoàng đế phất tay, ý bảo mọi người tiếp tục.
Những người này nhìn Tần Thiên, không có một chút thiện ý. Toàn bộ đều là địch ý, thật giống Tần Thiên lên giường với mẹ của chúng.
- Ta kháo. Hoàng đế, nơi này còn có loại khẩu vị này a.
Tần Thiên nhìn ba bốn nam nhân tuấn tú đang phục vụ một người đàn ông, thiếu chút nữa nôn ra hết.
- Ha hả. Một ít người có sở thích rất ‘cá tính’, cho nên bọn ta luôn phải thỏa mãn mọi nhu cầu.
Hoàng đế cười cười nói. Vội vàng quay đầu đi hướng khác để không nhìn một đôi nam nhân đang ‘vận động’, tránh cho nôn ra cả những thứ mới ăn.
Giờ phút này, tên lão đại đang cùng bốn năm người đàn ông ‘vui vẻ’, thấy Tần Thiên cùng hoàng đế tới, nhổ ‘quả chuố’ đang ngậm trong miệng ra, vẻ mặt tươi cười đi tới hai người Tần Thiên.
- Ai yêu, đây không phải lão đại Thiên bang sao? Thật là tuấn tú nha, có hứng thú cùng ta chơi một chút không?
Tên biến thái thích nam nhân dùng tư thế giống như thái dám nói với Tần Thiên, khuyến mại thêm cho Tần Thiên một cái mị nhãn nữa.
- Đờ cờ mờ, mù mắt mất rồi…
Tần Thiên nhìn tên biến thái đang đi tới thầm nghĩ.
- Áp tử, Ngươi đừng có đánh chủ ý lên Tần Thiên lão đệ, cẩn thận không miếng thịt thừa phía dưới của ngươi sẽ biến thành đống thịt băm đó.
Hoàng đế nhìn tên biến thái cười nói. Đây là lão đại đứng thứ ba trong phố quán bar, Duck Donald (DG - Dịch theo tiếng việt tên tk cha này là con vịt @@!)
Trước khi đến, Tần Thiên đã xem qua tư liệu về tất cả lão đại tham gia hội nghị này. Tư liệu về Áp tử biến thái này hắn cũng đã đọc qua, không nghĩ tới Tần Thiên lại đụng ngay phải hắn. Tần Thiên thiếu chút nữa nôn mửa.
- Áp huynh, tôi không có khẩu bị như vậy. Huynh đừng làm khó tôi.
Tần Thiên nhìn Áp Tử nói. Lui về sau một bước, tránh cho Áp Tử sờ soạn hắn, thực nổi cả da gà.
- Tần Thiên lão đệ, ngươi thật không nể mặt mũi ta sao?
Áp Tử sắc mặt trầm xuống, nhìn Tần Thiên không vui nói. Tần Thiên vừa nghe, càng thêm chán ghét, con mẹ nó, mày nghĩ mày là ai? Tao tại sao phải nể mày, mày đúng là muốn ăn ***. Lão tử cùng ‘vận động’ với mày là nể mặt mày sao? Thật đúng là não ngắn.
- Tao không nể mặt mũi mày đó, có sao không?
Tần Thiên nhìn Áp Tử thản nhiên nói. Mặt lạnh như tiền.
- Đệch mịa mày, tới đây còn dám lớn lối, mày cho rằng đây là bên ngoài sao? Có tin tao chém chết cha mày luôn không?
Áp Tử nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, lộ ra vẻ cực kỳ kiêu ngạo. Ở trong này, không được mang theo tiểu đệ, thực lực cũng giống nhau. Nhưng Áp Tử là nhân vật có uy tín lâu năm, muốn giết Tần Thiên rất dễ dàng, cộng thêm hoàng đế ở đây, giết Tần Thiên đảm bảo không xảy ra việc gì. Cho nên Áp Tử càng không kiêng kỵ, cố ý gây chuyện, lúc trước ở cửa làm khó Tần Thiên cũng là hắn an bài.
- Vậy mày thử xem, xem thằng nào chết trước.
Tần Thiên vẫn như cũ, bình tĩnh nhìn Áp Tử nói, không sợ hãi chút nào. Những lão đại còn đang ‘vận động’ đều ngừng hết lại, hướng tới bọn hắn đi tới, tiếng nhạc cũng ngừng lại.
Bên cạnh, Hoàng đế đều nhìn rõ ràng. Không khỏi nhíu nhíu mày, dựa theo kế hoạch không phải như vậy. Bất quá, suy nghĩ một chút, không sao cả, tất cả cũng chỉ vì giết chết Tần Thiên mà thôi. Lập tức bình thường trở lại, tay trong túi áo cầm điện thoại nhấn một cái.
Rất nhanh, một đám người tay cầm khảm đao chạy vào đại sảnh, ướng chừng ba mươi người. Đều mặc đồng phục, cực kỳ vạm vỡ, Phong Tử thấy tình huống như thế, lập tức ném nữ nhân ra, chạy tới bên người Tần Thiên.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Tiểu cường Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
- Đệch mịa mày, tới đây còn dám lớn lối, mày cho rằng đây là bên ngoài sao? Có tin tao chém chết cha mày luôn không?
Áp Tử nhìn Tần Thiên đắc ý nói.
- Hừ đầu năm này thật nhiều người không biết sống chết, cho là mình rất lợi hại, đem người khác không để vào mắc. Nếu không để hắn nếm chút lợi hại, thì thật có lỗi với nhân dân.
Một tên lão đại ăn mặc lòe loẹt nhìn Tần Thiên khinh thường nói.
- Đúng vậy…
Những tên lão đại khác cũng rối rít phụ họa.
- Các người làm gì vậy? muốn đánh nhau phải không?
Phong Tử nhìn đám người kia lạnh lùng nói.
- Càn rở! Nơi này là chỗ cho mày nói chuyện sao? Cũng chỉ là con chó của Tần Thiên mà thôi, Tần Thiên còn chưa dám mở mồm, đâu đến lượt mày sủa hả?
Tên ăn mặt lòe loẹt nhìn Phong Tử quát lạnh nói.
- Mày nói thử câu nữa coi, tao băm thây mày ra bây giờ.
Tần Thiên nhìn tên kia lạnh lùng nói. Trên người toát ra cỗ sát khí, tập trung trên người tên vừa nói. Trong nháy mắt,tên kia cảm thấy như bị Tần Thiên lột truồng, giống như bị ác quỷ theo dõi. Ngay lập tức ngập miệng, không dám nói nửa lời.
Bên cạnh đó, đám người vây quay cảm thấy sát ý trên người Tần Thiên, không khỏi cau mày.
Hoàng đế nhìn mọi người, lập tức tránh ra, đồng thời bảo các lão đại tản ra. Sau đó đám đại hán cầm khảm đao liền đem hai người vây lại.
- Hừ! Tần Thiên, có bản lãnh thì băm tao thử xem. Hôm nay mục đích tổ chức hội nghĩ này, chính là giết mày đó. Tiêu diệt Thiên bang chúng mày, bọn tao phải thương lượng rất kỹ đó. Mày có thể quỳ xuống xin lỗi tao, rồi tự phế hai tay đi, hơn nữa đem tất cả tài sản giao cho bọn tao. Bọn tao có thể suy nghĩ tha cho mày, nếu không mày chỉ có thể ngắm gà khỏa thân mà thôi.
Áp Tử nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói. Những đại hán kia nhìn Tần Thiên, quơ quơ quơ khảm đao trong tay uy hiếp Tần Thiên. Nhưng Tần Thiên lại không chút sợ hãi, ngay cả nháy mắt cũng không có.
- Hừ! Các người cũng thật sốt ruột a. Tao vừa mới tới, đã muốn lấy mạng tao rồi. có phải là sợ tao rồi không?
Tần Thiên nhìn đám lão đại cười lạnh nói. Hắn mặt dù biết, hôm này đến đây lành ít dữ nhiều, nhưng không nghĩ tới đám người này lại muốn động thủ nhanh như vậy. Thực là ngoài dự liệu của hắn, làm xáo trộn an bài của hắn.
- Hừ! Sợ mày? Thật nực cười, bọn tao ở chỗ này bất cứ ai cũng đủ giết chết mày. Chẳng qua xem đồ bỏ đi như mày không vừa mắt, nghĩ muốn giết mày sớm một chút, làm ảnh hưởng đến tâm tình của bọn tao mà thôi.
Áp Tử nhìn Tần Thiên cười lạnh nói. Trên thực tế, hắn đối với Tần Thiên có chút kiêng kỵ, cho nên mới sắp xết cho người gây sự ở ngoài. Dù sao sớm hay muộn cũng giết Tần Thiên, sớm một chút cho yên tâm.
Thế lực của hắn đã sớm không vừa mắt với Tần Thiên. Tần Thiên bất kể lúc nào cũng có thể giết những thế lực lớn như bọn chúng. Cho nên chỉ cần giết Tần Thiên là có thể yên tâm.
- Đúng vậy. Tần Thiên, mày quỳ xuống đi. Đem tất cả tài sản giao ra đây.
- Tên lòe loẹt quát lên.
- Đúng, giao ra đây, bọn tao sẽ tha cho mày con đường sống.
- Đúng, giao ra đây, bọn tao sẽ tha cho mày con đường sống.
Đám người hướng về Tần Thiên kêu gào. Phong Tử hết sức tức giận, chỉ có Tần Thiên lại rất bình tĩnh, không một chút kinh hoàng.
- Hừ! Bọn mày chỉ là một lũ vô dụng mà cũng muốn giết tao sao? Thật quá ngây thơ rồi, có phải ăn *** nhiều quá nên đầu óc bị bại liệt rồi hay không? Uy hiếp tao sao? Người có thể uy hiếp tao đến giờ vẫn chưa ra đời đâu. Hôm nay mục đích của chúng mày là giết tao, mà mục đích của tao cũng là giết bọn mày. Hay là bọn mày quỳ xuống, xin tao tha thứ rồi quy thuận tao. Chỉ một câu thôi, thần phục hay hoặc là chết.
Tần Thiên nhìn đám người kia khinh thường quát to. Khí phách mười phần.
- Ha ha ha… chết cười mất. Tao còn tưởng lão đại Thiên bang là nhân vật kinh khủng lắm. Thì ra cũng chỉ là một tên thiếu não mà thôi. Chúng tao nhiều người vây bắt hắn như vậy, hắn còn dám xuất khẩu cuồng ngôn, muốn chúng ta đầu hàng, quả thực là ngu vãi cả lờ.
Tên lòe loẹt nhìn Tần Thiên khinh thường cười to.
- Đúng vậy. Tao xem hắn có phải bị choáng đầu rồi không? Vậy nên mới có thể nói ra những lời như vậy?
- Đúng đấy, chắc là bị dọa cho ngu rồi.
Một đám lão đại nhìn Tần Thiên khinh thường nói.
- Hừ! được lắm, cho chúng mày cơ hội cuối. Thần phục hoắc là chết.
Tần Thiên quát lên.
- Hừ! còn dám lớn lối. Giết hắn.
Hoàng đế nhìn Tần Thiên ra lệnh đám đại hán động thủ. Vừa rồi còn thân mật kêu Tần Thiên lão đệ, chớp mắt đã trở mặt.
Những đại hán nghe lệnh của hoàng đế, lập tức hướng tới Tần Thiên động thủ.
- Được lắm. Bọn mày muốn tìm chết, tao sẽ thành toàn cho chúng mày. Phong Tử, cẩn thận một chút.
Tần Thiên quát lên. Vừa nói, trong tay xuất hiện một thanh khảm đao. Không ai thấy hắn lấy thanh khảm đao từ đâu, nhất thời sửng sốt.
- Chết.
Tần Thiên quát lạnh một tiếng. Cả người vọt lên phía trước, giơ tay chém xuống, đem đầu hai tên đại hán chém xuống.
- Hưu!
Nhất thời, óc cùng huyết dịch bay tán loạn, nhuộm đỏ cả sàn nhà. Tần Thiên thừa dịp thi thể một tên chưa kịp ngã xuống, nhanh chóng chặt tay đang nắm khảm đao của hắn đoạt đi.
- Phong Tử, đón lấy.
Tần Thiên nhìn Phong Tử hô, đem khảm đao vừa đoạt được ném cho Phong Tử. Phong Tử không sợ hãi chút nào, cầm cánh tay đang nắm khảm đao, xoay một cái, tên đại hắn đằng sau bị chém một nhát.
- Thình thịch!
Thanh âm đao vang lên, Phong Tử cùng tên đại hán ngạnh kháng một cái. Chịu thua thiệt, liên tiếp lui về phía sau. Ngay lập tức liền đứng lên, vọt tới chém giết.
Tần Thiên bên này, lực chiến đấu của hắn là cao nhất. Những tên đại hán này không phải đối thủ của hắn, Tần Thiên cầm khảm đao trong tay đi ngang qua đám người, giống như một cỗ máy giết người. Khảm đao trong tay huy động, nháy mắt hơn mười tên ngã xuống, đa số đều bị chém đứt người, số còn lại thì bị chém đứt đầu. Trên mặt máu dính đầy máu tươi.
Đám lão đại bên cạnh nhìn cảnh này, sắc mặt đại biến. Không nghĩ tới, sức chiến đấu của Tần Thiên lại cường đại như vậy.
Hoàng đế nhìn thấy thế, trong miệng cười lạnh một tiếng. Điện thoại trong tay ấn xuống. Sau đó, thừa dịp mọi người không chú ý, liền lặng lẽ vào trong một gian phòng, không biết để làm gì.
Ở trong một góc, có một nam tử âm nhu không ai chú ý đến. Hắn quan sát hết thảy, thấy hoàng đế rời đi, khóe miệng không khỏi cong lên một nụ cười tà dị, nhìn qua cực kỳ âm tà.
Đang lúc chiến đấu, Tần Thiên không chút nào phát hiện, chỉ lo giết người. Trên đất đều thi thể cụt tay, cực kỳ kinh người. Đám lão đại nhìn thấy thế, cực kỳ kinh hãi, rối rít gọi điện thoại.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: hốt shit mũi Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
- Phong tử, gọi điện thoại để bọn A Bưu hành động!
Tần Thiên hướng về phong tử mà nói. Sau đó vọt tới trước mặt phong tử, đem toàn bộ những tên đang vây quanh hắn giết sạch.
Phong Tử liền lấy điện thoại ra gọi cho A Bưu.
Đúng lúc này, một đám người từ bên ngoài xông vào, những người này đều đến từ một thế lực. Bọn hắn vừa xông vào thấy hai người Tần Thiên đang không ngừng giết chóc, chỉ còn sót lại vài mạng.
Những đại hán trong đại sảnh bị sau một hồi bị Tần Thiên chém giết cũng không còn lại bao nhiêu. Nhưng hiện tại lại tới thêm một đám, Tần Thiên không khỏi chán nản, tức giận đến bốc hỏa.
- A Thiên, A Bưu gặp phải tập kích rồi, kể cả bọn Sấu Tử cũng vậy!
Phong Tử hét lên nói với Tần Thiên.
- Cái gì! Sao lại có chuyện như vậy!
Tần Thiên thất kinh, không ngờ A Bưu cùng Sấu Tử đồng thời bị tập kích.
- Chắc chắn trong chúng ta có gian tế, tin tức bị tiết lộ. Bọn họ bị tập kích tổn thương thảm trọng!
Phong Tử nói với Tần Thiên
- Kháo!
Tần Thiên nổi giận đùng đùng, A Bưu cùng Sấu Tử đồng thời bị tập kích đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của hắn.
- Hừ! Tần Thiên, ngươi muốn đấu với ta? Còn non lắm!
Không biết từ lúc nào, Hoàng Đế đã từ trong phòng đi ra nhìn Tần Thiên lạnh lùng cười. Hắn đã sớm phái gian tế núp bên trong đám thuộc hạ của Tần Thiên, sau khi lấy xong tin tức người kia đã bị diệt khẩu.
- Hừ! Để cho ngươi sống thêm chút nữa!
Hoàng Đế nhìn Âm Dương thư sinh Chu Dịch trong góc thầm nghĩ.
Âm dương thư sinh thấy Hoàng Đế nhìn về phía hắn, hắn cũng quay về phía Hoàng Đế mà cười.
- Mẹ nó, điên mất! Phong tử ngươi không muốn chết thì đem những ngườ icòn lại, cho bọn họ đi trợ giúp A Bưu cùng Sấu Tử
Tần Thiên nóng nảy nói với Phong Tử
- Không được rồi A Thiên! Bọn họ cũng bị tập kích.
Phong Tử gấp gáp nói.
- ĐKM, sao lại như vậy!
Tần Thiên không thể tin nổi, toàn bộ mọi người đều bị tập kích, nhất định là có nội gian.
- Hừ! Còn ngoan cố sao? Không nên phí công vô ích, người của các ngươi đều bị người của ta xử đẹp rồi. Bây giờ chỉ còn lại hai người cuối cùng các ngươi, không nên tiếp tục chống cự, đầu hàng đi!
Tần Thiên nghe thấy vậy, trong lòng nguội lạnh. Hoàng Đế đã phái người đi xử lý xong người của hắn. Thế lực mà mình ngày đêm cực khổ tạo dựng lên, trong tối nay đã hoàn toàn bị diệt trừ. Điều này làm hắn rất khó tiếp nhận.
- Không! Phong Tử, cùng nhau động thủ giết ra ngoài!
Tần Thiên giận dữ hét lên, cầm chặt khảm đao bắt đầu gặt hái sinh mạng, Phong Tử cũng vậy. Nhưng vây quanh họ có quá nhiều người, trong nhất thời bọn họ không giết hết được, ngược lại trên người còn bị thêm vài vết thương.
- Hoàng Đế, không nghĩ tới ngài lại cao tay như vậy, tên tiểu tử kia hôm nay phải chết không thể nghi ngờ gì nữa!
Một tên lão đại tiểu thế lực bên cạnh Hoàng Đế vuốt mông ngựa, những tên khác cũng đua nhau rối rít hùa theo.
- Hắc! Ta còn có thứ làm cho các ngươi giật mình hơn nữa!
- Còn có nữa sao!
Tên kia giật mình nhìn Hoàng Đế nói.
- Đúng vậy, lát nữa các ngươi sẽ biết!
Hoàng Đế nhìn mọi người cười nói. Hắn vừa dứt lời, bên ngoài lại có rất nhiều người xông tới, những người này đều mặc y phục thống nhất, đều là người của Du Long bang. Hoàng Đế thấy bọn họ liền trực tiếp đi tới.
- Giết sạch mấy người bên trong cho ta, một người cũng không tha!
Hoàng Đế chỉ vào những người trong đại sảnh âm lãnh cười. Mọi người trong đại sảnh kinh hãi, mấy người thuộc thế lực lớn kia vừa nghe nhất thời sửng sốt, tâm nguội lạnh.
- Hoàng Đế, ngươi không chết tử tế được!
Tên vuốt mông ngựa phục hồi tinh thần lại trước tiên, hét lên giận dữ.
- Con mẹ nó! Hoàng đế, ngươi ngay cả chúng ta cũng dám tính kế, ngươi muốn chết!
Một tên chỉ vào Hoàng Đế hét lên
- Hừ! Người chết là các ngươi!
Hoàng Đế cười to vung tay lên, người Du Long bang cầm chặt khảm đao lao tới mọi người. Người trong những thế lực kia trong nháy mắt đều bị chém giết nằm rạp trên mặt đất. Những người Du Long bang này đều là tinh anh, chiến đấu lực cực kỳ cường hãn.
Thuộc hạ trong các thế lực kia chỉ qua một thời gian ngắn đã bị chém chết hết. Áp lực lên Tần Thiên cùng Phong Tử nhất thời đại giảm. Mấy lão đại kia rối rít gọi điện thoại tìm người hỗ trợ, nhưng kết quả nhận được làm bọn họ càng thêm tuyệt vọng, thuộc hạ của bọn hắn người thì làm phản, người thì bị giết.
- Không cần gọi điện nữa, người của các ngươi hiện tại chính là người của ta hoặc đều chết hết. Hôm nay là tử kỳ của các ngươi! Ha Ha Ha….
Hoàng Đế đắc ý cười to, Phố quán bar trong tương lai chính là của Hoàng Đế hắn.
- A!
- Ta giết ngươi!
Chá Bút Tiểu Tâm giận dữ hét, nhặt một thanh khảm đao lao tới chỗ Hoàng Đế, các lão đại thế lực kia cũng đồng dạng như vậy.
- Giải quyết chuyện của chúng ta trước, việc khác tính sau!
Phong Tử quát lạnh một tiếng, phong tới trước mặt Chá Bút Tiểu Tân. Tên này dám mắng hắn, phải chết không thể nghi ngờ.
- Hừ! chuyện của chúng ta trước tiên để sang một bên. Giết được Hoàng Đế, còn sống đi ra ngoài sẽ giải quyết sau, nếu không không ai trong chúng ta có thể sống sót.
Chá Bút Tiểu Tân hướng về Phong Tử quát lớn.
- Thế thì chưa chắc! Ngươi nhất định là không ra được nhưng ta thì không nhất định như thế!
Chá Bút Tiểu Tâm giận dữ hét, cũng chém về phía Phong Tử
Tần Thiên thì trực tiếp chặn đường của Áp Tử, huy động khảm đao chém tới. Áp Tử so với Tần Thiên căn bản là không có một chút sức phản kháng nào. Chỉ sau một hiệp, đã bị một đao của Tần Thiên bổ từ đầu xuống bụng, trực tiếp tử vong. Sau đó Tần Thiên hướng những lão đại khác giết tới, giơ tay chém ra vài cái, mười mấy lão đại bị hắn giết mất bảy tám người. Đồng thời hắn còn thuận tay giết mấy người của Du Long Bang cùng người của những thế lưc khác. Trong đại sảnh là một trận hỗn chiến.
Trong lúc này ở bên ngoài, ba cỗ thế lực Tần Thiên an bài trước đó toàn bộ bị dồn đến trên đường Tửu Ba nhai. Trước đó có tổng cộng gần bãy trăm người, sau một hồi chiến đấu có người chết, có người bị thương, có người chạy trốn, có người đầu hàng, chỉ còn lại tầm hai trăm người đang quyết tử. Những người này được A Bưu cùng Sấu Tử đang bị bao vây chém giết. Vây quanh bọn họ có khoảng hơn sáu trăm người, hơn nữa số lượng còn không ngừng gia tăng. Trên đường của khu phố quán bar là một mảnh hỗn loạn, người chết khắp nơi, tình cảnh giống như địa ngục trần gian. Bầu trời đêm phảng phất cũng như bị máu tươi nhiễm đỏ.
Tại cục cảnh sát.
Ngay lúc này, Lương Văn Đạo đang bị mấy tên cảnh sát nhốt ở trong phòng thẩm vấn. Ngồi trước mặt hắn là một tên cảnh sát khóe miệng mọc ra nốt ruồi đen lớn như hạt đậu tương đang chằm chằm nhìn hắn, chính là phó cục trưởng Vạn Phúc An.
Mười phút trước, Lương Văn Đạo đang chuẩn bị dẫn người tới phố quán bar nhưng phòng Công an tỉnh trực tiếp gọi điện xuống, nói hắn là kẻ tình nghi lớn trong một vụ án tham ô. Hắn lập tức bị cách chức, phó cục trưởng tạm thời tiếp nhận vị trí cục trưởng, đồng thời hắn tạm thời bị giam giữ.
- Hừ! Vạn Phúc An, ngươi là một tên tiểu nhân, uổng công cho ta nâng đỡ ngươi thế nhưng ngươi lại hãm hại ta!
Lương Văn Đạo oán hận nhìn Vạn Phúc An. Không những bản thân hắn bị khống chế mà người nhà hắn cũng bị bắt hết, nhà cũng bị lục soát. Hết thảy những việc này đều do Vạn Phúc An làm. Vạn Phúc An không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Lương Văn Đạo. Hắn biết, ngay cả thượng cấp của Lương Văn Đạo cũng bị giám thị, không những không thể cứu Lương Văn Đạo ra mà ngay cả bọn họ muốn tự bảo vệ mình cũng chưa chắc đã được.
- Hừ! Nước chảy xuống chỗ thấp, người bước đến chỗ cao. Nếu ngươi không chết, ta làm sao có thể tiếp nhận vị trí cục trưởng của ngươi! Cái thế giới này tàn khốc như vậy đấy!
Vạn Phúc An nhìn Lương Văn Đạo lạnh lùng nói.
- Hai người các ngươi canh chừng hắn, những người khác theo ta đi tới phố quán bar!
Vạn Phúc An ra lệnh xong lền xoay người rời đi.
- Tần Thiên, ngay cả bản thân ta cũng gặp phiền phức, không giúp được ngươi rồi!
Lương Văn Đạo tuyệt vọng mà nói.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ