Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 36 : HOÀN CẢNH XẤU.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Mỗi chiếc xe đua đoạt giải quán quân được bồi dẫn cũng không giống nhau, nhưng nói tóm lại, lấy chiếc Khải Lý đỏ thẫm cùng một chiếc Ngân Hà màu đen là bồi dẫn thấp nhất.
Thực hiển nhiên, hai chiếc xe đua này là trụ cột của trường đua, số lần đoạt giải quán quân nhất định là nhiều nhất, cho nên bồi dẫn tự nhiên cũng là thấp nhất.
Tùy ý tìm một chút, Phương Minh Nguy ngoài ý muốn phát hiện t-20 của mình cũng nằm trong đó, nhưng làm hắn cảm thấy uể oải chính là, tiếng hô cho hắn đoạt giải quán quân chính là thấp nhất.
1:15, bồi dẫn giải quán quân rõ ràng biểu lộ không ai xem trọng tiền đồ của hắn.
Bất quá đó cũng không phải trường đua cố ý làm cho hắn bị khó coi, bởi vì số liệu điện tử biểu hiện, áp hắn thắng lợi số kim ngạch còn không đến hai mươi vạn tín dụng điểm. Mà tiếng hô cho hai vị luôn đoạt giải quán quân cao nhất cũng đã đạt tới mấy ngàn vạn tín dụng điểm.
Yên lặng siết chặt nắm tay, Phương Minh Nguy đã quyết định, trận đấu này nhất định phải đem giải quán quân bắt cho được.
Lấy ra thẻ vàng, trực tiếp ở trên xe đè xuống tiền đặt cược, vốn muốn áp một trăm vạn, nhưng vừa rồi tiền thuê xe đã bị trừ mất mười vạn, cho nên giờ phút này chỉ có thể áp chín mươi vạn.
Đại biểu phía dưới t-20 trong nháy mắt nhiều hơn chín mươi vạn tín dụng điểm tiền đặt cược, quả thật làm cho hữu tâm nhân phải lắp bắp kinh hãi. Nhưng một khi bọn hắn biết được chủ nhân tiền đặt cược cũng chính là t-20, một đám đều yên lòng.
Ngắn ngủn trong mười lăm phút, hai mươi ba chiếc xe đua đã hạ cược tổng kim ngạch vượt qua một triệu tín dụng điểm, bởi vậy có thể thấy được, người ở chỗ này cũng đã có thói quen chơi trò đổ cược này.
Mà khi Phương Minh Nguy nhìn thấy con số đặt cược khổng lồ kia, trong tim của hắn không khỏi lâm vào cứng lưỡi không thôi.
May mắn là lúc này hắn chỉ cần cung cấp lực lượng tinh thần là có thể, nếu quả thật bảo hắn đi thao túng xe, như vậy khẳng định sẽ phát huy thất thường.
Hơn hai mươi chiếc xe chậm rãi chạy trên đường đua, mục tiêu của bọn họ là chỗ định vị cố định cho xe.
Tuy rằng chưa ăn qua thịt heo, nhưng cũng từng gặp heo chạy bộ, cho nên Phương Minh Nguy trầm mặc không lên tiếng đi theo.
Dựa theo tiếng hô cao thấp đoạt giải quán quân, chuyến xuất phát của bọn họ trình tự cũng có trước sau, đương nhiên, Phương Minh Nguy xếp hạng cuối cùng.
Theo một tiếng hô to vang dội, chiếc Khải Lý màu đỏ thẫm xuất phát đầu tiên.
Trong nháy mắt, chiếc Khải Lý màu đỏ đã nâng lên tốc độ 500km/h, tốc độ này đối với huyền phù xa mà nói, đã là tốc độ cực hạn.
Khi thấy được bảng thống kê tốc độ trên đồng hồ, trong lòng Phương Minh Nguy nhất thời nổi lên tia dự cảm không hay. Khẳng định có địa phương nào không thích hợp, tuy rằng giờ phút này hắn còn chưa phát giác, nhưng loại cảm giác xấu này đang nhanh chóng mở rộng.
Trận đấu quy định, mỗi mười giây một xe xuất phát, một phút đồng hồ chính là sáu xe, trong vòng bốn phút, hai mươi ba xe sẽ toàn bộ phát ra.
Chiếc thứ hai là Ngân Hà màu đen, chiếc thứ ba là Biệt Khắc màu trắng…
Mỗi một lượng xe đua trong nháy mắt phóng ra đều đạt tới tốc độ siêu cấp 500km/h, tựa hồ không có tốc độ này, thì căn bản không xứng ở trong này thi đấu.
Rốt cục đến chiếc cuối cùng, Phương Minh Nguy ngưng thần nín thở, giáp mặt bóng đèn màu đỏ vừa mới chuyển thành màu xanh biếc, chiếc t-20 đại chúng cũng đã phóng như bay ra ngoài.
Nhưng trong một khắc phóng x era, hắn liền hiểu được một sự kiện. Vì sao hắn đoạt giải quán quân là bồi dẫn cao nhất, vì sao sẽ không ai xem trọng chính mình.
Tuy rằng hắn ở chín tầng dưới biểu hiện ra kỹ xảo lái xe cực kỳ cao minh, hơn nữa còn có không gian phát huy rất lớn, nhưng vẫn không có người xem trọng hắn, tựa hồ là trong tổ đua xe này hắn chỉ có thể làm một tiểu nhân vật bồi thái tử đọc sách mà thôi.
Nguyên lai cũng không phải mọi người có điều hoài nghi đối với kỹ thuật của hắn, mà là không xem trọng chiếc xe đua t-20 đại chúng này.
Nếu đã mệnh danh là đại chúng, như vậy chất lượng là có thể nghĩ. Tuy rằng so với chiếc huyền phù xa cũ của hắn cao cấp hơn vô số lần, nhưng so sánh với những chiếc xe cải tạo, thì kém không chỉ một bậc.
Tốc độ cao nhất của t-20 chính là 500km/h, tuy rằng lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy có thể thừa nhận càng nhiều tin tức, mà linh hồn ý thức cũng có thể thoải mái khống chế, nhưng t-20 vẫn không thể chạy vượt qua 500km/h.
Cho nên khi hắn chứng kiến đường đua biểu hiện tới tốc độ 600km/h, sự buồn bực trong lòng cũng không cần phải nói.
Giờ phút này, thậm chí hắn còn cả tâm trạng muốn chửi mắng to.
Bất quá tuy biết vận mệnh của mình dữ nhiều lành ít, nhưng hắn không có chút ý tứ muốn buông tha.
T-20 dưới sự chỉ huy của hắn vẫn phát ra tốc độ cực hạn, mỗi một giây đều bảo trì trên 500km/h, cho tới bây giờ không có tính toán rơi chậm lại nửa điểm.
Mặc dù là bại nhiều thắng ít, nhưng không phải không có một đường sinh cơ.
Nếu nói ba tầng trước đa số là đường thẳng, thì Phương Minh Nguy cũng không cần so đấu, rõ ràng tắt lửa về nhà đóng cửa khóc nhè là xong.
Nhưng đây là tầng thứ chín, hơn nữa dựa theo trận đấu quy định, chiến trường chân chính của bọn họ chính là tầng thứ mười.
Tầng thứ mười trong ngày thường cũng không mở ra, chỉ có khi gặp phải trường hợp lớn mới có thể mở.
Nơi đó đường đua tuy rằng san bằng, nhưng khó khăn thật lớn, dùng cửu khúc thập bát loan( chín khúc mười tám ngã rẽ) mà hình dung cũng đã phi thường khách khí. Thật không biết lúc trước làm sao mà thiết kế, ngoại trừ một đoạn năm trăm thước đường thẳng ra, những nơi khác đều là ngã rẽ tạo thành, hơn nữa còn là những ngã rẽ vô cùng biến thái.
Có thể lái xe trên đường đua ma quỷ này, đều là người có thực học. Nếu Phương Minh Nguy không phải vận khí tốt, có được linh hồn ý thức có thiên phú cực cao trong việc lái xe, như vậy cho dù hắn lái chính chiếc xe cũ của mình, cũng không dám tới nơi này bêu xấu.
Nếu nói tuyệt đại đa số mọi người sẽ nguyền rủa đường đua này, thì giờ phút này tâm tình của Phương Minh Nguy đối với nó lại hoàn toàn ngược lại.
Hắn hận không thể lập tức quỳ xuống hôn mạnh lên trên đường đua ma quỷ trước mắt.
Đối với linh hồn ý thức trong đầu, hắn vô cùng tin tưởng, ngay cả trên con đường ma quỷ này, hắn vẫn có thể bảo trì điểm cực hạn ở 500km/h.
Đương nhiên, tình huống thực tế là, hắn cũng là không trâu thì bắt chó đi cày, không muốn tin tưởng cũng không được. Ngẫm lại mà xem, cũng đã đi tới tình trạng này, cũng không thể làm cho bản thân hắn thay thế a.
Giờ phút này Phương Minh Nguy đổ chính là, ở tầng thứ mười, không ai có thể thủy chung bảo trì tốc độ 500km/h chạy từ đầu tới đuôi. Nếu bên trong hai mươi ba chiếc xe đua này có tồn tại biến thái như thế, như vậy hắn hoàn toàn không có cơ hội gì nữa.
Dẫn đầu là xe Khải Lý đỏ thẫm đã đi tới cửa vào của tầng thứ mười, ở tầng thứ chín, nó đã bỏ t-20 tới 100km lộ trình.
Cũng không phải Phương Minh Nguy không cố gắng, cũng không phải linh hồn ý thức phạm phải sai lầm nào, mà là do xe Khải Lý này ở đường thẳng có thể đạt tới độ cao 700km/h. Đối mặt tình huống như vậy, Phương Minh Nguy ngoại trừ hai mắt đẫm lệ rưng rưng mắng to vài câu, căn bản là không còn biện pháp gì ứng đối.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 37 : HY VỌNG.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Tham gia trận đấu đều là tay già đời, khó khăn của tầng thứ chín đối với bọn họ mà nói, đều đã thói quen. Cho nên ở tầng này bị người bỏ qua 100km lộ trình cũng chỉ có một mình Phương Minh Nguy mà thôi.
Cửa vào của tầng thứ mười là một trong những khó khăn lớn nhất của toàn bộ mười tầng.
Giờ phút này lực chú ý của Phương Minh Nguy hoàn toàn tập trung tại chiếc Khải Lý màu đỏ sẫm, nếu chiếc xe này trên đường đua tầng thứ mười còn có thể luôn bảo trì 500km/h thậm chí ngoài 500km/h, thì rõ ràng hắn sẽ đưa ra cờ trắng trực tiếp đầu hàng.
“ Ông trời phù hộ, chậm lại, chậm lại…” Phương Minh Nguy thấp giọng nguyền rủa, tâm tình của hắn còn khẩn trương hơn chủ nhân của xe Khải Lý ba phần.
Có lẽ lão thiên gia nghe được lời cầu nguyện thành tâm của hắn, có lẽ lời nguyền rủa của hắn cũng đã khởi lên tác dụng. Tóm lại, lượng Khải Lý màu đỏ thật đúng là chậm lại.
400km…
Khi bảng thống kê tốc độ kim đồng hồ dừng hình ảnh tại con số này, trong đôi mắt Phương Minh Nguy lóe lên một đoàn lửa cháy nóng rực.
Có cửa, cuối cùng hy vọng của hắn cũng không bởi vậy mà đoạn tuyệt.
T-20 vẫn duy trì tốc độ chạy cao nhất, có thể ở trong trận đấu kịch liệt như vậy mà lại có quân nhân đào ngũ đi để ý một tuyển thủ khác, Phương Minh Nguy cũng có thể coi là người đầu tiên trong lịch sử trường đua.
Trong chớp mắt, tim của hắn lần nữa lại nhói lên, bởi vì chiếc Ngân Hà màu đen cũng xuất hiện ở trên đường đua này.
“ Rẽ, rẽ, rẽ…”
Liên tiếp mấy ngã rẽ nối nhau, kim đồng hồ dừng hình ảnh ở con số 398km/h.
Trái tim treo cao nhất thời buông xuống hơn phân nửa, ngay cả hai chiếc luôn đoạt giải quán quân này đều không thể gia tốc tại ngã rẽ ở 500km/h, như vậy những người khác thì càng không cần nhắc tới.
Cho tới giờ khắc này, hắn mới tìm được đường sống bên vực thẳm.
Chiếc thứ ba, chiếc thứ tư…
Từng chiếc đón từng chiếc đều rẽ trên con đường đua hẹp hòi, tốc độ của bọn họ so với hai xe trước càng kém hơn một chút. Tuy rằng chỉ là một chút, nhưng cũng có thể đoán được, chỉ cần hai chiếc trước không có gì bất ngờ xảy ra, thì chênh lệch giữa bọn họ chắc chắn sẽ càng ngày càng xa.
Rốt cục đến phiên Phương Minh Nguy, khi t-20 tiến vào tầng thứ mười trong nháy mắt, tim của hắn cũng treo lên thật cao.
Hắn sở dĩ đến bây giờ còn không buông tha, chính là vì đem hết thảy hy vọng đặt lên đường đua ma quỷ này. Nếu hắn còn muốn lấy được thắng lợi, như vậy biện pháp duy nhất chính là ở trên con đường này tiếp tục bảo trì tốc độ 500km/h. Cho dù là ở đoạn khó khăn nhất, cũng không thể giảm đi tốc độ.
Đối với hắn mà nói, khó khăn trước mắt ở những ngã rẽ liên tiếp đúng là khảo nghiệm thứ nhất của hắn.
Hết sức chăm chú, đem tinh thần toàn bộ mở ra, hết thảy hy vọng đều ký thác lên linh hồn ý thức, hy vọng nó sẽ không để cho mình thất vọng.
Rẽ trái, rẽ phải, rẽ trái, một giây đường thẳng, rẽ trái, rẽ phải, 0,5 giây đường thẳng, rẽ trái…
Liên tiếp mấy lần chuyển hướng làm người hoa cả mắt, t-20 thuận lợi xuyên qua đoạn đường khó khăn thật lớn này, bình an lần đầu tiên tiến vào tầng thứ mười.
Mà càng làm cho người kinh ngạc chính là, thời khắc này kim đồng hồ thủy chung vẫn kiên định dừng tại hình ảnh 500km/h, không có chút nào dao động.
Điều này nói rõ, ở trên đoạn đường này, t-20 không hề giảm tốc độ.
Hai mắt sáng ngời, phảng phất từ quỷ môn quan trở về, lúc này Phương Minh Nguy lại có điểm cảm xúc như vừa sống sót sau tai nạn.
Vừa rồi những động tác siêu cấp liên tiếp hao phí đại lượng tinh lực của hắn, tuy rằng chân chính thao túng xe cũng không phải hắn, nhưng cho dù là làm người đứng xem, hắn cũng vô cùng khẩn trương.
Bởi vì hắn biết, bằng vào tốc độ cao nhất 500km/h của mình, nếu còn muốn lấy được thắng lợi trong trận đấu này, như vậy cho dù trên đường đua tầng thứ mười có bao nhiêu ngã rẽ, cũng là không thể có một chút giảm tốc độ lần nào.
Cho nên khi t-20 bước lên đoạn khó khăn nhất, tim của hắn bị treo lên cao cao, bởi vì hắn cũng không biết linh hồn ý thức đang co đầu rút cổ trong óc mình có thể ở dạng khó khăn siêu cấp này, vẫn như trước có thể đạt tới tốc độ khủng bố như thế hay không.
May mắn, cuối cùng linh hồn ý thức lấy hành động thực tế hoàn mỹ làm ra chứng minh tốt nhất.
Kết nối máy tính toán, giờ phút này toàn bộ tinh thần lực lượng của Phương Minh Nguy phát ra, ngoại trừ duy trì linh hồn ý thức ra, thế nhưng còn có thể thuyên chuyển một phần lực lượng qua làm chuyện khác.
Nếu để cho tay đua khác biết được trạng huống giờ phút này của hắn, chỉ sợ ngay cả tâm tư hộc máu đều có.
Ở trong những tay đua này, đều là có lực lượng tinh thần cùng với thể thuật vượt qua ngoài cấp năm, hơn nữa trong đó còn một cao thủ có lực lượng tinh thần đạt tới cấp chín.
Nhưng khác với Phương Minh Nguy, những người đó ngoại trừ phải tiếp thu rộng lớn tin tức, còn phải tiêu phí thật lớn tinh lực để tiến hành các loại thôi diễn cùng phán đoán, mới có thể đạt tới tốc độ cực hạn của bản thân.
Tựa như vừa rồi thông qua đoạn đường biến thái kia, tinh lực mọi người nhất thời phải tập trung cao độ, ở trong vòng một phần mười giây, không ngừng phải phân tích những tin tức tiếp thu, còn phải căn cứ kinh nghiệm cùng hạ ra vô số mệnh lệnh.
Thí dụ như khi nào bắt đầu tăng tốc, mới có thể đem thời gian ngưng tụ đến cực hạn, còn khi nào thì rẽ ngang, mới có thể làm cho xe không bị quán tính quá lớn mà trực tiếp bay ra khỏi đường đua.
Càng trải qua đường đua gian nan, thì tiêu hao tinh lực lại càng lớn, mà chiếm cứ lực lượng tinh thần tỉ lệ lại càng nhiều.
Cho nên ngay cả vị cao thủ đạt tới lực lượng tinh thần cấp chín, trải qua đường đua nguy hiểm kia, cũng không dám đem xe đạt tới 500km/h.
Nhưng đối với Phương Minh Nguy mà nói, hết thảy cũng không là vấn đề gì.
Hắn chỉ cần phụ trách tiếp thu lượng tin tức từ truyền cảm khí đưa tới là có thể, chỉ cần tinh thần lực lượng của hắn có thể duy trì loại trình độ lượng tin tức cất chứa cùng truyền đi, như vậy hết thảy chuyện khác, hắn có thể khoanh tay đứng nhìn.
Bởi vì chân chính làm ra quyết đoán cũng không phải hắn, mà là linh hồn ý thức.
Hơn nữa sử dụng linh hồn ý thức qua làm quyết định còn có một ưu đãi, là không cần khẩn trương, vô luận thân mình ở hoàn cảnh nguy hiểm thế nào, linh hồn ý thức cũng không cảm thấy khẩn trương, thậm chí ngay cả chút tình tự dao động cũng sẽ không sinh ra.
Chỉ có lòng yên tĩnh như nước chân chính, mới có thể phát huy ra thực lực lớn nhất.
Lấy lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy tổ hợp với linh hồn ý thức, đã đem chiếc t-20 phát huy ra tiềm lực vô cùng nhuần nhuyễn, không còn nửa điểm bảo lưu chút nào.
Cho nên khi đám tay đua đáng thương kia đang cắn chặt răng, dùng hết toàn bộ tinh lực để khống chế xe đua, Phương Minh Nguy thậm chí còn có lòng thanh thản đi tính toán xác suất thắng bại.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 38 : Đánh Giá.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Kháo.”
Tiếng phẫn nộ rống lên bên trong T-20 truyền đến, đương nhiên, cũng chỉ vang lên một vòng trong khoang điều khiển của chiếc xe rồi tan thành mây khói.
Hắn đem đoạn hình ảnh vừa rồi đưa vào trong máy tính toán, muốn tính toán một chút về xác suất thắng bại, nhưng kết quả lại là tư liệu không đủ, không thể tính toán.
Bởi vì máy tính toán này vốn không thể thông qua số liệu cùng tư liệu trước mắt tính ra được các loại biểu hiện của các xe đua, cho nên trước khi vòng đua thứ nhất của tầng thứ mười kết thúc, đối với việc đoán trước thắng bại, nó căn bản là có tâm nhưng vô lực.
Đương nhiên, điều này cũng không thể trách lên máy tính toán, bởi vì bên trong chiếc xe này cũng chỉ có một bộ máy tính bình thường nhất mà thôi, cho nên ở trình độ giả thuyết nó kém xa lắc những máy tính đặc thù công năng lớn.
Nhưng chuyện nó làm không được, cũng không đại biểu những đại hình máy tính làm không được.
Ở trên đài cao của trường đua, trong một văn phòng rộng thênh thang sáng ngời, những vị phụ trách chủ yếu của trường đua đang đưa ánh mắt rời khỏi màn hình biểu hiện.
“ T-20 có thể thắng.” Một lão nhân tóc trắng xóa cầm lên một chiếc cốc chân dài, thanh âm của hắn tràn ngập hưng phấn: “ Không thể tưởng được cho ta nhìn thấy kỹ thuật như thế ở trong này, người này đến tột cùng là người nào?”
Bên cạnh hắn là hai vị nam tử trung niên, một vị gương mặt chữ điền rộng rãi, có mái tóc màu vàng nâu. Một vị còn lại rõ là người phương đông tóc đen.
Vị lão nhân này là lão bản sau lưng của trường đua tên Cáp Lý Sâm, người phương đông kia là tổng giám đốc của trường đua tên Lí Minh, còn vị cuối cùng là vị tổng quản lí nhân sự tên Đại Vệ.
“ Lão bản, ta xem có thể đem một bộ xe đua đại chúng T-20 phát huy ra đến tình trạng như thế, nhất định là một vị cao thủ mười một cấp. Hơn nữa, rất có thể là một vị cơ giáp cao thủ.” Đại Vệ vuốt cằm, nhướng mày lên nói.
“ Đúng vậy, có thể ở tốc độ 500km/h mà vẫn lái thành thạo trên đoạn đường đua ma quỷ này, cũng chỉ có cao thủ ngoài mười một cấp mới có thể làm được.” Lí Minh hoàn toàn đồng ý với lời nói của Đại Vệ.
Máy điện thoại trong phòng làm việc đột nhiên vang lên một tiếng reo, Lí Minh ấn một nút, bên trong truyền đến một thanh âm nữ tử thanh thúy: “ Tổng giám đốc, chúng ta đã tra được người lái của T-20.”
“ Truyền đi lên.” Lí Minh không cần nghĩ ngợi, nói.
Màn hình lớn trong phòng nhất thời xuất hiện thân ảnh Phương Minh Nguy.
Nếu để cho Phương Minh Nguy nhìn thấy hết thảy những chuyện này, khẳng định sẽ lại thay đổi sự đánh giá về thực lực của trường đua lần nữa.
Bởi vì trên màn hình lớn không chỉ biểu hiện ra hình ảnh của hắn, mà là từ sau khi hắn đi vào trường đua trong vòng một trăm thước, tất cả hành động đều hiện ra hoàn toàn.
Thật giống như hắn vừa mới xuất hiện trong này, đã giống như một thiên vương siêu sao bị người nhận ra, hơn nữa đem toàn bộ lực chú ý tới.
Đương nhiên, trên thực tế không phải như thế, trường đua được trang bị camera tuy rằng không ít, nhưng vốn không có khả năng chú ý đến từng người.
Sở dĩ có thể làm được điểm này, đó là do trang bị của trường đua phi thường hoàn mỹ, trang bị camera không có góc chết, cho nên Phương Minh Nguy trong khoảnh khắc tiến vào trường đua trong vòng một trăm thước mới có thể trong dòng người bị quay chụp xuống tới.
Khi nhân viên công tác xác định người lái T-20 là hắn, liền điều tra tất cả phương pháp ghi hình, đem những hình ảnh của hắn cắt nối biên tập ra, mới có thể tạo thành hiệu quả đặc thù như thế.
Làm được trình độ này cũng không khó khăn, chỉ cần có đầy đủ phương pháp ghi hình cùng với thời gian, học qua một chút kỹ thuật máy tính là mọi người cũng có thể hoàn thành dễ dàng. Nhưng điều khó là chỉ trong thời gian, có thể ở thời gian ngắn ngủi như vậy đem toàn bộ phương pháp ghi hình cắt nối biên tập, vậy không phải là một chuyện đơn giản.
“ Người kia là ai?”
“ Tư liệu đăng kí là Phương Minh Nguy, người bên dưới internet tinh cầu tuần tra qua, vốn là người, mười tám tuổi, còn đi học trong Tạp Lí Mỗ công lí học viện, ân, một phần tư liệu thực bình thường, một người rất bình thường.”
“ Bình thường?” Đại Vệ theo thói quen lại sờ sờ cằm, tựa hồ hàm râu lún phún tạo cho hắn thích thú: “ Ta cũng không cảm thấy được hắn bình thường, còn có, từ khi nào trong học viện Tạp Lí Mỗ xuất hiện một vị học sinh vượt qua cấp mười?”
“ Không có sao?” Cáp Lí Sâm kì lạ hỏi.
“ Khẳng định không có, hơn nữa cái tên Phương Minh Nguy này là ta lần đầu nghe được, ở trong học viện Tạp Lí Mỗ đừng nói là ngoài thập cấp( mười), cho dù là những thiên tài ngoài ngũ cấp( năm) cũng không có tên người này.”
Lí Minh tuy rằng biết người bạn nhiều năm không có khả năng lừa gạt mình, nhưng vẫn theo bản năng truy hỏi một câu: “ Ngươi xác định?”
“ Đương nhiên, đừng quên ta làm bên nhân sự, nếu trên tinh cầu này xuất hiện một thiên tài dưới hai mươi tuổi đã đạt tới thập cấp mà ta còn không biết, thì ta lập tức từ nơi này nhảy xuống.”
“ Thật không?” Lí Minh trêu chọc nhìn hắn nói: “ Như vậy hiện tại ngươi có thể nhảy xuống đi.”
“ Vì sao…Nga, người này là một trường hợp đặc biệt.” Đại Vệ xấu hổ cười cười, nói: “ Ta cam đoan, ngoại trừ người này ra, không còn có những người khác.”
Lí Minh cùng Cáp Lí Sâm đồng thời bật cười, ba người bọn họ là bạn bè hợp tác nhiều năm, tự nhiên sẽ không đem chút lời vui đùa ấy để trong lòng.
Màn huỳnh quang lại chợt lóe lần nữa, từ phía dưới truyền đến một hàng chữ nhỏ.
Ánh mắt Lí Minh ngưng lại, hắn nhẹ giọng nói: “ Đại Vệ, ngươi không cần nhảy lầu.”
“ Cái gì?”
“ Năng lực của tiểu hài tử này cũng không có vượt qua thập cấp.”
Đại Vệ vung hai tay lên, nói: “ Không có khả năng, có thể ở tầng thứ mười bảo trì tốc độ 500km/h, hơn nữa còn đúng lúc làm ra phán đoán vô cùng chính xác, nếu người như vậy còn không phải là cao thủ ngoài thập cấp, như vậy ta liền từ nơi này nhảy xuống.”
Lí Minh buồn cười chỉ chỉ màn huỳnh quang, nói: “ Đại Vệ, xem ra lúc này đây ngươi phải nhảy xuống đi.”
Đại Vệ cùng Cáp Lí Sâm đồng thời nhìn lại, trên màn huỳnh quang có dòng chữ nhỏ viết:
Lực lượng tinh thần: bát cấp( cấp tám).
Đại Vệ cùng Cáp Lí Sâm đồng loạt hít sâu một hơi, bọn họ đương nhiên tin tưởng tính xác thực của những lời này.
Bộ T-20 kia nếu là xe đua của họ, trang bị bên trên có một ít thi thố bảo hộ, những thi thố bảo hộ này tự nhiên cũng là những thiết bị bình thường.
Máy giám sát năng lượng cũng chính là một trong số đó.
Lúc Phương Minh Nguy thúc đẩy tinh thần lực lượng đến mức lớn nhất, thực lực của hắn đã hiện ra trên máy giám sát không hề sót một chút gì.
“ Bát cấp…dĩ nhiên chính là lực lượng tinh thần bát cấp, điều này sao có thể?” Tay Đại Vệ cũng không sờ cằm, khó tin nhìn về trường đua phía dưới.
“ Ta xem, chỉ có một giải thích.”
“ Cái gì?”
“ Thiên tài, hài tử kia là một thiên tài, một thiên tài chân chính.”
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 39 : Vượt Qua.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Yes.”
Tiếng hoan hô hưng phấn từ trong miệng Phương Minh Nguy kêu lên, thông qua máy tính toán trong xe, hắn đã tính ra được một đáp án làm bản thân hoàn toàn yên tâm.
Ở trên tầng mười có hơn mười đoạn đường biến thái, hơn nữa dựa theo lộ trình, tất cả xe đua phải di chuyển suốt mười vòng tại tầng mười mới xem như chấm dứt.
Hiện tại, tất cả mọi người đã chạy xong vòng thứ nhất, mà thành tích của vòng thứ nhất đều cho thấy rõ, sau khi có phần tư liệu này, cho dù là không cần máy tính toán, bằng vào nhân lực cũng có thể biết được đáp án.
Nếu dựa theo loại tốc độ hiện tại phát triển, vậy sau khi mọi người lái xong mười vòng, Phương Minh Nguy chẳng những có thể đuổi kịp khoảng cách 100km bị bỏ rơi, lại còn có thể dùng ưu thế mỏng manh lấy được vòng nguyệt quế cuối cùng.
Trong tâm tình thư sướng, Phương Minh Nguy bắt đầu tính toán chính mình áp chế chín mươi vạn tín dụng điểm sau khi được nhân lên mười lăm lần sẽ đạt tới con số bao nhiêu.
Trong lòng một trận hoảng hốt, không thể tưởng được sau khi tính toán xong, thậm chí có hơn một ngàn vạn tín dụng điểm.
Khi hắn cầm một trăm vạn trong tay, cũng đã cảm thấy bản thân mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới, nhưng một khi nghĩ đến mình sắp lấy được một ngàn vạn tín dụng điểm, thì trái tim hắn cơ hồ muốn ngừng đập.
Ngẫm lại mà xem, có bao nhiêu người thường lúc chưa đủ hai mươi tuổi lại có thể kiếm được hơn một ngàn vạn a.
Theo bản năng hắn sờ vào khối u nhỏ sau tai, lúc này hắn mới nghĩ đến, tựa hồ bản thân mình đã không còn là người thường.
Có thể đem truyền cảm khí biến ra ý thức, có thể đem linh hồn nhân loại thu về sử dụng, nếu vậy cũng được xem còn là người thường, như vậy trên thế giới này đã không còn được nhìn thấy siêu nhân rồi.
Khối u nhỏ sau tai tựa hồ luôn nhắc nhở hắn, con đường tương lai của mình đã không còn như xưa nữa.
“ Hô…”
Phía trước một đạo bóng đen di động rất nhanh lập tức kéo hắn trở lại từ trong mê mang.
Nếu làm cho người ta biết hắn đang thần du vật ngoại trên con đường đua kịch liệt này, như vậy những tay đua khẳng định sẽ không tiếp tục trận đấu, mà là trực tiếp lái xe đâm chết hắn cho rảnh nợ.
Ở thời điểm khi vòng đua thứ hai sắp chấm dứt, Phương Minh Nguy rốt cục thuận lợi đuổi tới mặt sau của chiếc xe đua thứ hai mươi.
Đó là một chiếc xe cải tạo màu đen, vì không có nhiều nghiên cứu với xe nên Phương Minh Nguy cũng không nhận thức ra đó là loại xe hiệu gì, giá trị bao nhiêu, nhưng điều này cũng không gây trở ngại quyết tâm muốn tiêu diệt đối phương của hắn.
Tay đua kia một đường đi tới, đã thi triển toàn bộ thế võ, vốn nghĩ tới lần này trong cuộc đua có chiếc xe rác rươi T – 20 đại chúng dự thi, như vậy cho dù hắn không đạt được danh hiệu thứ nhất, nhưng tuyệt đối sẽ không rơi xuống đáy.
Cho nên khi hắn nhìn thấy phía sau đột nhiên hiện ra một chiếc xe đua, cũng không nghĩ đó là T-20, còn tưởng rằng chiếc đầu tiên đã xong một vòng mà đuổi tới.
Tình huống như vậy ở dĩ vãng không phải chưa từng gặp qua, hơn nữa hắn cũng tự mình hiểu lấy, biết mình tuyệt đối không thể so được với người ta.
Cho nên hắn chỉ mắng một câu tận đáy lòng, cũng không hề có ý tưởng dư thừa gì.
Nhưng ngay sau đó, hắn liền phát giác không đúng, hiện tại mới chạy có hai vòng, chỉ là hai vòng thôi, cho dù là Khải Lý màu đỏ có mau hơn nữa, cũng không thể chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà đuổi tới a.
Nghĩ đến đây, tâm thần của hắn không khỏi khẽ run lên, tuy rằng cũng đúng lúc khống chế không gây ra lầm lỗi bị lật xe, nhưng tốc độ cũng chậm đi, ở trong nháy mắt tốc độ xe giảm xuống dưới 200km.
Chỉ là một chút sơ hở, linh hồn ý thức liền lập tức mẫn tuệ đánh bắt được điểm khoảng cách không gian này giữa hai chiếc xe đua.
“ Hô…”
Ngay trong nháy mắt nơi đường cong ngã rẽ, T-20 vẫn duy trì tốc độ 500km đã lướt qua chiếc xe đua màu đen kia một thân xe.
Hơn nữa ở tại một ngã rẽ liên hoàn cực kỳ phức tạp, T-20 vẫn duy trì tốc độ cực hạn, linh hoạt lướt qua mấy ngã rẽ, đã đem khoảng cách thuận lợi rớt ra.
Tay đua phía sau trợn mắt há hốc mồm nhìn T-20 biểu diễn, hắn căn bản không thể tin được có người có thể bắt lấy được cơ hội lướt qua trong nháy mắt đó.
Đây là người nào a…
Ngay tại giờ khắc này, ý niệm kia đã chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ trong đầu hắn.
Tiếng rít chói tai thông qua truyền cảm khí đi tới ý thức của hắn, hắn chợt bừng tỉnh, lúc này mới phát giác, vừa rồi mình đã thất thần.
Ở địa phương này nếu thất thần thì kết quả chỉ có một, đó chính là thẳng tắp cho xe thẳng hướng về phía trước.
Bởi vì tốc độ xe quá nhanh, cho nên trực tiếp bay thẳng ra khỏi đường đua, đụng mạnh vào vách tường phía trên.
Vạn hạnh chính là, tường ốp nơi này đều được chế tạo từ tài liệu mềm mại, tuy rằng cú va chạm có uy thế kinh thiên động địa, nhưng tay đua này ngoại trừ chấn động hoa mắt, vốn không có tổn thương gì.
Đối với sự thất bại đó, Phương Minh Nguy cũng không có chút lòng thương hại nào.
Bọn họ đã biết rõ tốc độ của T-20 không đủ, còn dày mặt rủ thách chiến, đây rõ ràng là muốn khi dễ tay đua mới, cho nên Phương Minh Nguy đối với bọn hắn không có chút hảo cảm.
Lúc này đây cú vượt nguy hiểm của T-20 hiện ra trên màn hình lớn làm cho mọi người hô to đã ghiền, mà giờ khắc này ở phía dưới màn hình lớn lại hợp thời hiện ra thành tích của mỗi chiếc xe đua ở vòng một, hơn nữa còn tỏ vẻ nếu dựa theo thành tích này mà tính toán, như vậy cuối cùng có lấy được thứ nhất hay không, có lẽ chính là T-20.
Tin tức này không thể nghi ngờ chính là một trái bom khổng lồ, nhất thời làm cho đại đa số người có mặt trở nên điên cuồng.
Lấy một chiếc xe đua đại chúng tầm thường thế nhưng có thể siêu việt xe cải tạo, tin tức này giống như có cánh nhanh chóng truyền ra khắp nơi.
Phối hợp với hình ảnh trên màn hình lớn không ngừng phát lại hình ảnh t-20 siêu việt chiếc xe đua đầu tiên, cùng với chiếc xe đua kia không khống chế được mà chàng thẳng vào vách tường ốp, khiến cho trường hợp càng thêm vô cùng nhiệt liệt.
Khắp bốn phía trường đua mười sáu màn hình lớn đồng thời tập trung t-20, trận đua xe này đã hấp dẫn vô số người chú ý, vô luận là trong ngoài trường đua, vô số ánh mắt cũng không thể tự chủ đều chăm chú lên màn hình.
T-20 cũng không làm cho bọn họ thất vọng, ở trên con đường ma quỷ của tầng mười vẫn tiếp tục bảo trì tốc độ 500km bão táp.
Đương nhiên, t-20 không phải thần tiên, cho nên ở thời điểm vượt qua, vì tránh cho hai xe chạm vào nhau, nó đã áp dụng tốc độ kết hợp đổi tốc độ lái xe. Nhưng ngoại trừ lần đó ra, cho dù là ở trên mười đoạn ngã rẽ biến thái nó vẫn không hề giảm tốc độ bao giờ.
Chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, chiếc thứ tư…
Cho đến chiếc thứ hai mươi…
Rốt cục, trong tiếng trợ uy của vô số người, t-20 đã thuận lợi đi tới vị trí thứ ba, ở trước mặt nó chỉ còn chiếc Khải Lý màu đỏ cùng màu đen Ngân Hà.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 40 : Chấm Dứt.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Đôi mày Phương Minh Nguy cau chặt, khi hắn chạy tới vị trí thứ ba, ngoài ý muốn phát giác chiếc Ngân Hà màu đen thật khó chơi.
Sở dĩ hắn có thể dễ dàng vượt qua, đó là bởi vì hắn hoàn toàn lợi dụng độ rộng cùng với việc xe đua gia tốc trong nháy mắt. Đương nhiên, chủ yếu là dựa vào linh hồn ý thức làm ra phán đoán chuẩn xác, cũng chỉ có nó mới thuận lợi tìm được thậm chí kịp bắt lấy khoảng không được lộ ra trong nháy mắt.
Nhưng khi đối mặt với chiếc Ngân Hà màu đen phía trước, dù là ngay cả bản thân Phương Minh Nguy cũng cảm thấy có một ít không thích hợp.
Ở đoạn đường trước mắt, chiếc Ngân Hà màu đen ở vài vòng phía trước đều giữ tốc độ trên dưới 500km, nhưng sau khi Phương Minh Nguy đuổi tới, nó liền cố ý thả chậm lại, trước mắt chỉ giữ tốc độ 400 km.
Tuy rằng tốc độ chậm một chút, nhưng trong sự khống chế lại có vẻ vô cùng lão luyện. Vô luận Phương Minh Nguy làm ra hành động muốn vượt như thế nào, hắn đều có thể rất nhanh kịp phản ứng, hơn nữa còn cố ý chắn ngay phía trước.
Cũng may tốc độ phản ứng của linh hồn ý thức hơn xa người thường, lập tức giảm tốc độ hoặc là phanh lại, nếu không cứ tông xe lên, hậu quả duy nhất chính là lưỡng bại câu thương, toàn bộ rời khỏi trận đấu.
Hành động như vậy sau khi lặp lại vài lần, Phương Minh Nguy đã hiểu được, hắn vốn đang cố ý. Hắn thả chậm tốc độ, tăng lớn biên độ cản trở, mục đích duy nhất, chính là không để cho mình siêu việt.
Một khi nghĩ thông suốt được điểm ấy, Phương Minh Nguy không khỏi nổi giận mắng: “ Đê tiện.”
Nhưng mắng thì mắng, đối với sự thật vẫn là vô bổ.
Xem tư thế của người kia, quả thực chính là chuyên môn đối nghịch với mình. Phương Minh Nguy cau mày, tuy rằng không nghĩ ra vì sao người này phải làm như vậy, nhưng hắn lại biết một sự kiện, nếu cứ tiếp tục dây dưa với chiếc Ngân Hà màu đen này, như vậy danh hiệu đầu tiên của trận đua này xác định vững chắc thuộc về Khải Lý màu đỏ.
Hít sâu một hơi, đem tất cả oán giận ném ra sau đầu, tất cả lực lượng tinh thần đều điều động lên.
Hắn biết, cho dù có phát hỏa cũng vô ích, một khi đã như vậy, thì không bằng mình phải bảo trì trạng thái tốt nhất, vạn nhất linh hồn ý thức phát hiện được sơ hở, cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua.
Hơn phân nửa vòng đấu tiếp tục, do Ngân Hà màu đen cố ý thả chậm tốc độ, T-20 có vẻ là bó tay hết cách, căn bản không thể siêu việt.
Trong ngoài trường đua, nhất thời vang lên một mảnh bàn tán xôn xao. Nhưng đám người mê đua xe cũng không phải đang khiển trách thủ đoạn đê tiện của Ngân Hà màu đen. Phải biết rằng trường đua như chiến trường, vì không cho đối thủ siêu việt, mà ngay cả tình huống chủ động tông xe cũng có phát sinh, thì lại càng không cần nói đến việc giờ phút này Ngân Hà màu đen đang muốn chặn đường mà thôi.
Đối với loại sự tình này đám người mê xe sẽ không để ý, cho nên giờ phút này bọn họ đang bàn tán chính là nếu T-20 đổi lại là đầy đủ tính năng không thua kém gì đối phương, thì có thuận lợi siêu việt hay không.
Đang lúc song phương còn đang thảo luận ồn ào túi bụi, trên màn hình, cảnh tượng lại biến đổi lần nữa.
Ở một ngã rẽ liên hoàn biến thái, T-20 thế nhưng bắt được khe hở, trong lúc Ngân Hà màu đen không kịp chặn đường, thuận lợi vút qua.
Nhất thời ngay giữa trường đua vang lên tiếng hoan hô ầm ĩ, đám đua xe không xem ai ra gì mà điên cuồng kêu to, tựa hồ tay đua của chiếc T-20 thuận lợi siêu việt cũng chính là bản thân họ.
T-20 một khi vượt qua Ngân Hà màu đen, nhất thời đem tốc độ tăng lên cực hạn 500km, hơn nữa vẫn duy trì tốc độ này hướng về phía trước phóng đi.
Ở phía trước hắn, giờ phút này chỉ còn sót lại chiếc Khải Lý đỏ thẫm cuối cùng.
Ở thời điểm vượt qua Ngân Hà màu đen, T-20 lại bị kéo xuống khoảng cách một chút. Nhưng đoạn khoảng cách này cũng không dài, ở vòng cuối cùng, Phương Minh Nguy chẳng những đã bù trở về, lại còn đuổi tới mặt sau màu đỏ Khải Lý.
Nhìn một mảnh đỏ thẫm trước mắt, Phương Minh Nguy rốt cục yên tâm.
Vào lúc này, hắn đã không cần trăm phương ngàn kế tìm cách vượt qua, chỉ cần có thể chặt chẽ cắn chặt mông đối phương, bảo trì khoảng cách nhất định, như vậy không cần phải tranh luận về việc hắn sẽ đoạt được vòng nguyệt quế của trận đua này.
Đừng quên, thời gian hắn xuất phát kém hơn đối phương tới bốn lần a.
Dưới tốc độ 500km/h, bốn lần thời gian có thể chạy được không ít đường.
Lái xe của màu đỏ Khải Lý cũng không phải là kẻ ngốc, hắn đương nhiên hiểu được đạo lý này, cho nên đến lúc này, hắn cũng phát huy ra thực lực cực mạnh chưa từng có từ trước tới nay của mình.
Dưới sự áp bách của đối thủ cường đại, rốt cục hắn làm ra cực hạn siêu việt, vòng cuối cùng hao phí thời gian so với bản kỷ lục ghi chép trước đây của hắn đã nhanh hơn không ít.
Nhưng cho dù là phát huy ra siêu trình độ như thế, cho dù là ở vài đoạn đường thẳng hắn có thể chạy vượt ra 600km, nhưng tới cuối cùng, hắn không thể không thừa nhận, chính mình không cách nào thoát khỏi chiếc xe thể thao đại chúng T-20 bình thường kia.
T-20 làm cho người ta sinh ra cảm giác ổn định, vô luận là đoạn đường biến thái thế nào, chỉ cần phía trước không có xe chặn đường, như vậy nó vẫn có thể bảo trì tốc độ 500 km phóng như bay.
Một vòng cuối cùng, mắt thấy như muốn đạt tới điểm cuối cùng.
Một lá cờ thật lớn đã được giăng lên cao cao, chờ đợi bọn họ chính là sự vượt lên cuối cùng.
Khải Lý màu đỏ cùng với T-20 cơ hồ là chạy song song ở đoạn đường cuối, còn mấy ngã rẽ và một đường thẳng nữa xem như đã xong.
Giờ phút này, vô luận là ai cũng đã nhìn thấu người thắng sẽ là ai, trên màn hình lớn, vô số người cao giọng la lên, vào giờ khắc này, rất nhiều người đã trở thành người cổ vũ cho T-20.
Khải Lý màu đỏ càng tăng nhanh tốc độ, tuy rằng hắn biết sẽ thua, nhưng ở một khắc cuối cùng, hắn vẫn hy vọng có thể vượt hơn đối phương hướng tới mục tiêu sớm hơn một chút.
Phương Minh Nguy buồn cười nhìn biểu diễn cuối cùng của đối phương, hắn cũng không hề có ý tứ gia tốc, thậm chí còn hạ lệnh cho linh hồn ý thức không cần đuổi theo.
Dù sao mục đích cuối cùng đã đạt tới, chỉ cần ngàn vạn điểm tín dụng tới tay, cái gì cũng dễ thương lượng.
Nhưng đúng vào thời khắc này, chỉ nghe “ Ba” một tiếng vang nhỏ, một cỗ tin tức truyền vào tâm trí, sắc mặt của hắn đại biến, nụ cười to thoải mái còn chưa hoàn toàn mở ra cũng đã đọng cứng lại trên mặt.
T-20 dưới ánh mắt chú ý của vô số người, trải qua ba ngã rẽ tử thần, đi qua con đường thẳng cuối cùng, theo sau, tốc độ của nó càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm, thẳng đến cách mục tiêu ba thước hoàn toàn dừng lại.
Trước màn hình lớn mọi người không hẹn mà cùng ngừng lại hô hấp, trong mắt bọn họ tràn ngập khó hiểu, đây là chuyện gì xảy ra?
“ Hô….”
Màu đen Ngân Hà xuất hiện ở phía sau, trong nháy mắt liền vượt qua đứng ngay mục tiêu trước mặt T-20.
Một chiếc lại một chiếc, ở trong vòng bảy phút, những chiếc xe đua không gặp trở ngại đều vượt qua T-20, lướt qua điểm kết thúc.
Trên màn hình, đều hiện ra hình ảnh một chiếc xe cô linh linh.
T-20 im ắng đứng cách điểm kết thúc ba thước, giống như đã đứng từ thời viễn cổ cho tới nay, không có nửa điểm động tĩnh.