Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 41 : Nguyên Nhân.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Sao lại thế này?”
Bên trong văn phòng sáng ngời, ba người tay cầm ly rượu, ngẩn mặt nhìn nhau.
“ Không biết, nhưng ta dám khẳng định trong đó có nguyên nhân.” Đại Vệ vuốt cằm, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Hai người khác tức giận nhìn hắn, đây không phải là vô nghĩa sao.
Hình ảnh trên camera cũng không dời đi sau cuộc đua xe chấm dứt, bởi vì T-20 ở gần điểm kết đột nhiên thả neo, ngược lại làm gợn lên lòng hiếu kì của mọi người.
Rất nhiều người đang suy đoán tay đua trong T-20 rốt cục đang làm gì, vì sao chỉ còn ba thước tới đích lại đột nhiên ngừng xe lại.
“ Ba.”
Đích đến không ngừng truyền tới âm thanh mở cửa xe, mười tám tay đua không ngoại lệ tiêu sái bước xuống chiếc xe đua âu yếm của mình.
Cửa xe màu đỏ Khải Lý là chiếc mở ra đầu tiên, một vị nữ lang tóc hồng xinh đẹp đi ra.
Mái tóc màu đỏ thẫm của nàng đặc biệt làm người chú ý, tuy rằng được dùng vài sợi dây buộc tóc tạm thời, nhưng vẫn buông xõa xuống dưới, che phủ vùng trán với hai gò má, hơn nữa còn có một ít buông lơi trên chiếc mũi nhỏ nhắn của nàng, càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Nàng đi nhanh tới trước T-20, đánh hai cái thật mạnh lên thùng xe, nói: “ Đi ra.”
Phương Minh Nguy ngồi trong xe chậm rãi tháo xuống truyền cảm khí, bàn tay hắn đang nắm chặt tay lái, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, có thể thấy được sức lực rất mạnh, đã đến cực hạn.
“ Vì sao phải dừng xe.” Nữ lang tóc hồng ngẩng đầu, ánh nắng chiếu rọi lên mái tóc lóe ra quang mang rực rỡ: “ Ta không cần ngươi nhường cho ta.”
Thanh âm của nữ lang tóc hồng rất lớn, bị máy thu thập sóng âm rõ ràng thu thập tới, hơn nữa còn từ trên màn hình lớn khuếch tán đi ra.
“ Oa…”
Trong ngoài trường đua xe trước mặt mười sáu màn hình lớn liền cùng nhau phát ra âm thanh than thở sợ hãi.
Nguyên lai là như vậy a, vì muốn lấy lòng loại mỹ nữ cấp số cỡ này, nếu đổi lại là chính mình, chỉ sợ cũng phải làm như thế.
Ba vị chủ quản bên trong văn phòng đồng thời bừng tỉnh hiểu ra, khóe miệng Lí Minh lộ ra một tia mỉm cười, nói: “ Mị lực của tiểu tiểu tỷ thật sự là lớn a, ngay cả cao thủ như thế cũng chịu quỳ dưới váy của nàng.”
Cáp Lý Sâm đắc ý cười, mái tóc bạc hơi lay động, không nhìn ra được một chút già cả: “ Đương nhiên, cũng không nhìn kỹ xem là cháu gái của ai.”
“ Lão bản, tựa hồ ngài đã quên, tiểu tiểu tỷ lại là học trò của ta, chủ yếu do ta dạy dỗ quá tốt.”
“ Không, chủ yếu là bởi vì gien di truyền vĩ đại của ta.”
“ Ngu ngốc…”
Hai người bọn họ đồng thời ngẩn ra, cùng nhau quay đầu nhìn Đại Vệ căm tức.
Đại Vệ vốn đang cười lăn lộn, đột nhiên phát giác không khí không đúng, ngẩng đầu nhìn thấy hai đôi mắt bốc lửa, nhất thời mồ hôi ướt đẫm, vội vàng nói: “ Thực xin lỗi, không phải ta nói.”
“ Nơi này chỉ có ba người chúng ta.”
Đại Vệ chỉ vào màn hình lớn trong văn phòng, nói: “ Là hắn nói.”
Người hiện ra trên màn hình lớn chính là Phương Minh Nguy, hắn mở cửa xe ra, câu đầu tiên chính là: “ Ngu ngốc.”
“ Ngươi nói cái gì?” Vị nữ lang tóc hồng kia kinh ngạc hỏi, nàng không dám tin tưởng lỗ tai của mình, từ nhỏ đến lớn, thật đúng là chưa ai dám nói nàng như vậy.
Phương Minh Nguy tâm tình cực độ uể oải lạnh lùng đưa mắt nhìn cô gái xinh đẹp, ánh mắt của hắn đột nhiên ngưng lại.
Sau khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của nàng, làm cho hắn liền sinh ra một loại cảm giác cực độ kinh diễm. Nếu là bình thường, hắn nhất định sẽ dùng vẻ mặt ôn hòa thử một lần, nhìn xem mình có cơ hội làm quen với nàng hay không.
Nhưng hiện tại thì không được, bởi vì hắn vốn đang không thể đè nén cỗ lửa giận vô danh đang ngùn ngụt trong lòng.
Không nói hai lời nhảy xuống xe, đi chưa được mấy bước, đột nhiên nhớ tới một chuyện, trở lại, đi tới trước xe, đè xuống máy thông tấn trong xe.
Bộ xe này nếu được trường đua cho thuê, như vậy kênh trên thông tấn khí cũng là kênh truyền thẳng tới trung tâm phục vụ của trường đua.
“ Uy, chào ngài, xin hỏi có gì cần trợ giúp sao?”
“ Động cơ đáng chết của chiếc xe này bị hỏng rồi, không hề động lực, cần kéo đi, làm phiền đưa một chiếc xe tới chỗ ta….địa phương chết tiệt đón ta.”
Nói đến câu sau cùng, hắn thật sự không thể khống chế tâm tình phẫn nộ trong lòng mình, dùng thanh âm lớn nhất điên cuồng hét lên.
Toàn bộ trường đua xe trong ngoài một mảnh yên lặng.
Trận đua xe ngoài ý muốn này đã sớm hấp dẫn sự chú ý của mọi người, từ sau khi Phương Minh Nguy lái T-20 đuổi theo chiếc xe đua thứ nhất, hắn cũng đã trở thành tiêu điểm của mọi người.
Ở thời điểm một vòng cuối cùng, toàn bộ trong trường đua, vô luận là nhân viên công tác hay là lái xe, bọn họ cũng không hẹn mà cùng buông xuống công việc trong tay, chuyên tâm chú ý tới kết quả cuối cùng, mà ngay cả màn hình lớn bên ngoài trường đua cũng chật ních người xem, thậm chí còn tạo thành sự tắc nghẽn giao thông cường độ thấp.
Nhưng kết quả cuối cùng của trận đấu này quả thật làm cho người ta khó có thể tin.
T-20 thế nhưng ở thời điểm thắng lợi cuối cùng lại buông tha sự chiến thắng, mà khi nữ lang tóc hồng xuất hiện trước mặt T-20, trong lòng mọi người đều sinh ra một loại đồng thoại chuyện xưa khát khao với truyền thuyết mỹ nữ xứng anh hùng.
Nhưng Phương Minh Nguy dùng hành động thực tế của hắn đánh vỡ ảo tưởng của mọi người, nguyên lai đầu sỏ làm hắn thất bại chính là chiếc T-20 đại chúng kia.
Tuy rằng tốc độ cao nhất của T-20 quả thật có thể đạt tới 500km, nhưng ở trước hôm nay, những tay đua thuê xe này chưa từng lái tới tốc độ khủng bố như thế.
Cho dù là ở mỗi đoạn đường tăng cao tới 500km tốc độ, nhưng không được nửa phút, bọn họ nhất định sẽ chủ động giảm tốc.
Cũng không phải bất luận kẻ nào cũng có thể thích ứng được tốc độ cao như thế, hoặc là nói, siêu cấp lái xe có thể thích ứng tốc độ cao như vậy cũng sẽ không dùng loại xe này tranh đấu cùng người khác trên đường đua.
Nhưng đối với một tay mới như Phương Minh Nguy mà nói, chọn lựa một bộ xe thích hợp tay mình mới là sự kiện đương nhiên. Mà một hơi vọt tới tầng thứ chín, hơn nữa kết quả đi đua xe cùng người, đó vốn là một chuyện ngoài ý muốn mà thôi.
T-20 trải qua thời gian dài dùng 500km bão táp, động cơ rốt cục đạt tới cực hạn, sau đó trong tình trạng khóc không ra nước mắt, phát ra “ ba” một tiếng âm thanh giòn giã rốt cục chết ngay tại chỗ.
Tuy rằng linh hồn ý thức gặp nguy không loạn, mượn dùng quán tính điều khiển T-20 đổi qua ba ngã rẽ, nhưng cuối cùng, động lực đã hoàn toàn đánh mất, T-20 liền thất bại trong gang tấc, ở ngay điểm kết thúc tiếc nuối ngừng lại cách ba thước.
Những điều ngoài ý muốn thêm vào cùng một chỗ, mới có thể tạo thành kết quả ngoài ý muốn trong hôm nay.
Một ngàn vạn đã tới tay lại mọc cánh bay đi, đổi lại bất luận kẻ nào cũng không cảm thấy cao hứng.
Về phần Phương Minh Nguy sao, với tâm tình giờ phút này của hắn, sợ là tình nguyện đi nhảy lầu, cũng không nguyện ý đi tán gái.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 42 : Cực Phẩm F1 (Thượng).
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Thang máy thông đạo đặc thù chợt mở rộng, vẻ mặt Phương Minh Nguy không vui từ bên trong đi ra.
Hắn sải bước đi tới quầy phục vụ, đem chìa khóa cùng với kim tạp vứt cho nữ phục vụ, nói: “ Trả xe, khấu trừ thuê phí cùng tiền thế chấp.”
Trong kim tạp vốn có một trăm vạn, nhưng dùng chín mươi vạn đánh bạc, cuối cùng thất bại, cho nên tuy rằng kim tạp vẫn là màu vàng, nhưng bên trong đã không còn đồng nào.
Vị nữ phục vụ xinh đẹp kia nhìn Phương Minh Nguy, lập tức nhận ra thân phận của hắn.
Nàng lộ ra vẻ tươi cười chân thành, nhẹ nhàng nói: “ Tiên sinh, ông chủ chúng tôi muốn gặp mặt ngài, ngài xem…”
“ Gặp ta, chuyện gì?”
“ Đương nhiên là muốn bù lại tổn thất của cậu.”
Một tiếng cười khoa trương đột ngột vang lên phía sau Phương Minh Nguy, một vị nam tử gương mặt chữ điền vẻ mặt tươi cười từ trong thang máy đi ra, hắn hào phóng vươn tay, nói: “ Ta là quản lí nhân sự nơi này, cậu có thể gọi ta là Đại Vệ.”
Hơi mấp máy môi, Phương Minh Nguy cũng đưa tay bắt tay hắn.
Bởi vì việc đua xe gặp trục trặc mà khiến cho ngàn vạn tín dụng điểm không cánh mà bay, muốn nói không có chút nào oán hận với trường đua này, đó vốn là gạt người.
Nhưng Phương Minh Nguy biết một việc, trong quy củ của giới đua xe, bởi vì xe cộ bị trục trặc mà thua trận có rất nhiều. Đến phiên rơi trên đầu ai thì coi như kẻ đó không may mắn, nếu nói vì nguyên nhân đó mà trách tội trường đua, như vậy dù có ra quan tòa bản thân mình cũng đuối lý.
Cho nên khi đối phương lộ khuôn mặt tươi cười tỏ vẻ thiện ý, hắn cũng không có khả năng dùng một quyền trực tiếp đánh tới.
“ Đại Vệ tiên sinh, ta gọi là…” Chần chờ một chút, trong lòng hắn do dự có nên nói ra tên của mình hay không.
“ Phương tiên sinh, đúng không?”
“ Làm sao ngài biết?”
Đại Vệ cầm thẻ đăng ký trên quầy, cười ha hả nói: “ Nếu ta không nhận lầm, bên trên này hẳn ghi là Phương Minh Nguy.”
Phương Minh Nguy bật cười, đột nhiên phát giác người này thật thú vị. Vừa tưởng tượng như thế, sự khó chịu trong lòng nhất thời bình ổn rất nhiều.
Nếu trước khi mình có được sự truyền thừa thần bí, thì một ngàn vạn kia đủ cho hắn lục thân không nhận. Nhưng từ sau khi ký hẹn cùng Tuệ Tinh, trong lòng hắn có biến hóa vi diệu, một ngàn vạn tuy nhiều, nhưng đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là ba tháng phí dụng tài trợ mà thôi.
Hơn nữa lúc hắn tham gia trận đấu, các loại tiền thưởng sẽ cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong túi hắn, cho nên sau khi tức giận, tim của hắn đã bình tĩnh trở lại.
“ Ngài tìm ta có việc?”
“ Đúng vậy, ông chủ chúng ta muốn mời Phương tiên sinh uống một ly, không biết có nể mặt hay không?”
“ Được.”
Thực rõ ràng đáp ứng lời mời của đối phương, bọn họ vào thang máy đi lên văn phòng tầng cao nhất.
Trong văn phòng thật lớn bố trí thật xa hoa, nhưng gây cho người một loại lịch sự, hào phóng. Làm cho người ta biết làm việc ở đây, nhất định phải là một người có quyền lực.
Hắn là lần đầu tiên đi tới một địa phương xa hoa và lịch sự cùng tồn tại, không khỏi có chút bất an. Chỉ khi nhìn thấy Cáp Lí Sâm và Lí Minh, cũng cảm nhận được một tia khẩn trương khó hiểu.
Nhưng hắn cũng không ý thức được, những người già đời này khi lần đầu tiên nhìn thấy mình, cũng có cảm giác hảo cảm phi thường.
Có lẽ do nguyên nhân hấp thu lực lượng thần bí, khí chất của Phương Minh Nguy đã bất tri bất giác biến hóa nghiêng trời lệch đất so với dĩ vãng. Đặc biệt cặp mắt trong suốt, tựa hồ có thể làm cho người ta vừa thấy thì rốt cục không lí do tự chủ mà bị lạc vào trong đó.
“ Phương tiên sinh, lần này mạo muội mời cậu đến, chủ yếu là vì bồi thường tổn thất của cậu.” Lí Minh mỉm cười đặt một chiếc thẻ màu vàng lên mặt bàn.
Phương Minh Nguy cũng không tiếp nhận, mà là hỏi: “ Đây là…”
“ Bên trong đây là một ngàn ba trăm năm mươi vạn, thỉnh vui lòng nhận cho.”
Do dự một chút, Phương Minh Nguy hỏi: “ Vì sao lại cho ta, ta không có thủ thắng.”
“ Lần này cậu thất bại là do công ty chúng ta cung cấp xe đua lại bị trục trặc mà nên, cho nên trách nhiệm phải do chúng ta, số tiền kia cậu hẳn là nên lấy.”
“ Thật không? Nhưng ta tựa hồ cũng không nhớ rõ ở giới đua xe lại có quy củ như vậy.”
“ Quy củ là do người định ra.” Lí Minh ánh mắt cực kỳ lợi hại, giống như có thể trực tiếp nhìn thấu lòng người: “ Mà cậu, đã có được thực lực làm cho chúng ta thay đổi quy củ.”
Phương Minh Nguy nao nao, chần chờ một chút, hỏi: “ Ngoại trừ số tiền này ra, các vị còn có chuyện gì muốn nói với ta không?”
Trên mặt Lí Minh hiện lên vẻ tươi cười vui mừng, cùng người thông minh nói chuyện quả nhiên thoải mái hơn a.
“ Trước kia Phương tiên sinh từng chơi xe đua sao?” Chứng kiến vẻ hồ nghi trên mặt Phương Minh Nguy, Lí Minh vội vàng giải thích: “ Không cần hiểu lầm, ta chỉ là rất ngạc nhiên, chỉ là quan tâm một chút mà thôi. Bởi vì vốn không có nghe đại danh của cậu cũng không thông thường trong giới đua xe.”
Phương Minh Nguy ho khan một tiếng, cái gì gọi là không thông thường chứ, sao ngài không nói thẳng là cho tới bây giờ vốn không có nghe qua là được rồi sao.
Tuy rằng đối với nam nhân mà nói, đua xe có thể là vận động kích thích đứng thứ hai so với cơ giáp, nhưng cùng cơ giáp giống nhau, chơi đua xe phải đầu nhập đại lượng tiền tài cùng thời gian, cũng không phải ai cũng có tư cách chơi đùa.
“ Đua xe sao, trước kia ta có chơi qua, nhưng cũng không phải thường xuyên.”
“ Nga, nhưng ở Tạp Lí Mỗ, đại danh của cậu tựa hồ cũng vô cùng xa lạ a.”
“ Ta cũng không phải chơi tại Tạp Lí Mỗ.”
Trong mắt Lí Minh hiện lên một luồng tinh quang, hắn hơi hơi cười, trong mắt đã có một loại hương vị lạ lùng: “ Như vậy cậu có thể nói cho ta biết, là ở đâu đua xe không?”
Có thể tuần tra tư liệu bên trong Thiên Võng, đều là người có bối cảnh thâm hậu. Đối với loại người như Lí Minh mà nói, Phương Minh Nguy có bí mật gì cũng không đáng nói, thậm chí ngay cả trước đây hắn từng bị qua bệnh gì, Lí Minh cũng có thể tra được hoàn toàn rõ ràng.
Hắn rõ ràng nhớ kĩ, trong tư liệu của Phương Minh Nguy biểu hiện, vị nam hài này còn chưa đủ hai mươi tuổi mãi cho tới bây giờ cũng chưa từng rời khỏi tinh cầu Tạp Lí Mỗ.
Như vậy Phương Minh Nguy nói, hắn cũng không phải đua xe tại Tạp Lí Mỗ, chẳng phải là ăn nói lung tung, giáp mặt nói dối.
“ Ta đua xe ở trong cực phẩm F1.”
Lí Minh, Cáp Lí Sâm cùng với Đại Vệ ba người đồng thời ngẩn ra, đây là địa phương gì a?
Vốn nghĩ đến Phương Minh Nguy đang nói dối, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy cặp mắt ngây thơ trong sáng của Phương Minh Nguy, trong lòng không khỏi có chút dao động.
Chẳng lẽ do bản ghi chép kia có lỗi, nam hài này từng chơi đua xe trong trường đua gì đó gọi là cực phẩm F1 hay sao?
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 43 : Cực Phẩm F1 (Hạ).
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Cực phẩm F1?” Cáp Lí Sâm quay đầu nhìn Lí Minh.
Lí Minh khẽ lắc đầu, trong mắt của hắn tràn ngập nghi hoặc, có thể bồi dưỡng ra tay đua như vậy, nhất định phải là địa phương vô cùng nổi danh, nhưng vì sao hắn hoàn toàn không biết nơi đó?
Đại Vệ theo thói quen đưa tay lên cằm sờ sờ, hắn thì thào nói: “ Cái tên rất quen thuộc, ta giống như nghe nói qua ở nơi nào rồi.”
“ Đúng vậy.” Phương Minh Nguy cười nói: “ Ở chỗ chúng ta, cực phẩm F1 đúng là địa phương nổi danh nhất, chỉ cần là một nam nhân, phỏng chừng sẽ không ai không biết.”
Hai vị trung niên cùng một vị lão niên ngồi trong phòng đồng thời đổ mồ hôi, tuy rằng tuổi tác bọn họ có lớn một chút, nhưng muốn cho bọn họ thừa nhận chính mình không phải nam nhân, sự khó khăn này chỉ sợ rất lớn, rất lớn.
Bọn họ đều là tay cáo già tung hoành thương trường nhiều năm, phương diện nhìn người đều có bản lĩnh của chính mình.
Sau khi nhìn thấy biểu tình chân thành của Phương Minh Nguy, bọn họ không hẹn mà cùng tin, vị tiểu nam hài trẻ tuổi này cũng không có lừa gạt bọn họ, bởi vì không có bất luận kẻ nào có khả năng lúc đang nói dối mà còn duy trì được ánh mắt trong suốt như thế.
Như vô luận bọn họ thúc đẩy đầu óc như thế nào, cũng thật sự nhớ không nổi ở nơi nào có trường đua tên cực phẩm F1.
“ Khái, nguyên lai là từ cực phẩm F1 ra tới, quả nhiên là cao thủ.” Đại Vệ cười ha ha, không chút dấu vết đem đề tài chuyển đi: “ Phương tiên sinh đối với việc đua xe có thiên phú cao như vậy, không biết trước kia có chơi đùa cơ giáp không?”
“ Chơi đùa hai ngày.”
“ Như vậy Phương tiên sinh đối với việc chơi cơ giáp có hứng thú hay không?”
Cho tới giờ khắc này, Phương Minh Nguy mới xem như yên tâm, rốt cục hắn hiểu được những người này vì sao đối xử tốt với mình. Nguyên lai bọn họ cũng giống như Trương Xuân Thắng, coi trong “ thiên phú” của chính mình.
Thao túng cơ giáp tuy rằng thoạt nhìn rất phong cách, nhưng trên thực tế nếu không có thiên phú nhất định, là không thể trở thành hảo thủ cơ giáp.
Ở dân gian, tuyệt đại đa số cơ giáp tuyển thủ đều xuất ra từ những trường đua xe, đó là nơi bọn họ công thành danh toại đầu tiên. Ở phương diện nào đó mà nói, đua xe cùng với cơ giáp đều phải có thiên phú tương thông.
Ở rất nhiều trường đua, những tay đua vĩ đại cuối cùng đều đổi nghề trở thành người thao túng cơ giáp.
Không chỉ vì thao túng cơ giáp thật uy phong, mà là bởi vì cơ giáp thủ so với đua xe càng có tiền đồ, có tiền đồ rất lớn.
Phương Minh Nguy điều chỉnh tư thế ngồi trên ghế salon một chút, nói: “ Đương nhiên, ta nghĩ không có nam nhân nào có thể cự tuyệt sự hấp dẫn được thao túng cơ giáp.”
“ Như vậy Phương tiên sinh có gia nhập câu lạc bộ nào hay chưa?” Lí Minh làm vẻ thản nhiên hỏi.
“ Có, ta đã ký hẹn cùng một câu lạc bộ.”
Trên mặt đám người Cao Lí Sâm cùng hiện lên một tia thất vọng, nhưng đối với đáp án này bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lí.
Trên đời này người có tinh thần lực lượng cùng với năng lực thể thuật đạt ngoài năm cấp cũng không ít, nhưng lúc tuổi còn nhỏ mà có biểu hiện ra năng lực khống chế kinh người như thế, thì chỉ như lông phượng hay sừng lân, tuyệt không có bao nhiêu.
Muốn phát hiện ra nhân tài như vậy là vận khí, nhưng muốn đem thiên phú để phát huy ra, vậy phải đầu nhập nhân lực cùng vật lực thật lớn.
Chỉ cần nhìn biểu hiện vừa rồi của Phương Minh Nguy trong trường đua là sẽ biết, bằng vào một chiếc xe đua T-20 đại chúng mà có thể đem toàn bộ những xe đua được cải tạo tỉ mỉ bỏ rơi phía sau, nếu không phải bởi vì đột nhiên bị trục trặc máy móc, như vậy căn bản là không ai có thể uy hiếp được hắn.
Phương Minh Nguy có thể làm được như vậy, đó là do tác dụng rất lớn của lực lượng tinh thần cấp tám làm cho mỗi người đều phải hâm mộ phát huy ra. Nhưng chủ yếu, lại là phản ứng của hắn về tốc độ cùng với năng lực phán đoán.
Có thể ở trên đường đua ma quỷ luôn giữ tốc độ 500km, có thể thấy được hắn đối với việc đoán trước tình hình cùng với quyết đoán năng lực đã đạt tới tình trạng tâm thần hợp nhất. Có thể làm được điểm này, ngoại trừ người có thiên phú ra, còn phải trải qua sự luyện tập thực chiến lâu dài.
Không có ngàn vạn lần kinh nghiệm thực chiến, như vậy tuyệt đối không có khả năng đem kỹ thuật phát huy ra đến tình trạng như thế.
Có thể bồi dưỡng ra cao thủ như Phương Minh Nguy, phải tiêu phí tiền tài cùng với nhân lực tuyệt đối cũng không phải là số lượng nhỏ, bút tích này chi ra, tuyệt đối không phải là một gia đình tri thức bình thường có thể gánh vác.
Cho nên, nếu Phương Minh Nguy không ký hẹn cùng một câu lạc bộ nào, đó mới chính là chuyện không bình thường.
Lí Minh cười khổ một tiếng, nói: “ Thật sự là tiếc nuối, như vậy cậu có thể nói cho ta biết, là ký hẹn cùng câu lạc bộ nào không?”
Chần chờ một chút, dù sao đó cũng không phải là chuyện bí mật gì, cho nên Phương Minh Nguy cũng không có giấu diếm, mà là nói thẳng: “ Tuệ Tinh.”
“ Tuệ Tinh? Cậu muốn nói là câu lạc bộ Tuệ Tinh thuộc Tuệ Tinh tập đoàn sao?”
“ Đúng vậy.”
Ba người bọn họ trao đổi một ánh mắt chỉ có bọn họ hiểu được, Lí Minh cười nói: “ Phương tiên sinh, vô luận như thế nào, sai lầm hôm nay đều do xe đua của câu lạc bộ chúng ta tạo thành, cho nên số tiền kia xin mời cậu nhận lấy. Cho dù là giao kết bằng hữu, về sau cũng dễ gặp mặt nhau.”
Phương Minh Nguy kinh ngạc nhìn hắn một cái, một ngàn vạn đối với một trường đua xe đương nhiên không phải là một con số lớn, nhưng có tiền chăng nữa cũng không phải dùng như vậy.
Lí Minh mẫn tuệ phát hiện sự nghi ngờ của hắn, không khỏi cười nói: “ Phương tiên sinh, trận đua xe này do câu lạc bộ chúng ta làm đại lý, cuộc buôn bán lời năm ngàn vạn tín dụng điểm, đây đều là lợi ích và hiệu quả do cậu mang đến, nếu như không tỏ vẻ một chút, truyền đi ra ngoài, chúng ta cũng không mặt mũi gặp người.”
Phương Minh Nguy nghĩ đến số tiền đặt cược trước đó, đối với những lời này cũng có tin tưởng. Nghĩ nghĩ, hắn cầm kim tạp trên bàn, bỏ vào túi nói: “ Như vậy thì đa tạ Lí tiên sinh.”
Một ngàn vạn tuy rằng không ít, nhưng đối với Phương Minh Nguy mà nói, cũng không phải không kiếm được sau này. Giờ phút này không ngại nhận lấy, cho dù về sau bọn họ có đổi ý, cùng lắm thì trả lại cho họ là được.
Tiễn bước Phương Minh Nguy, Cáp Lí Sâm thu hồi tươi cười, hỏi: “ Cực phẩm F1? Là câu lạc bộ gì? Có thể bồi dưỡng ra loại cao thủ này, không phải là câu lạc bộ tam lưu a.”
Lí Minh mỉm cười, nói: “ Cực phẩm F1 ta chưa nghe nói qua, nhưng chỗ hắn ký hẹn thì ta biết.”
“ Nga, thực lực như thế nào?” Cáp Lí Sâm hứng thú hỏi.
“ Không ra gì.” Lí Minh nhàn nhạt nói.
Nếu giờ phút này Phương Minh Nguy nghe được những lời này, nhất định sẽ chấn động. Sau lưng câu lạc bộ Tuệ Tinh, đó chính là Tuệ Tinh tập đoàn có được sản nghiệp khổng lồ trên năm tinh cầu a.
Một quái vật lớn như vậy mà ở trong miệng của một vị tổng giám đốc một trường đua lại biến thành không ra gì, truyền đi ra ngoài, đương nhiên không ai có thể tin.
Đại Vệ hung hăng chà đạp chiếc cằm của mình, hắn cau chặt mày, trong miệng thì thào nói: “ Cực phẩm F1, cực phẩm F1…”
Lí Minh khẽ lắc đầu, khuyên nhủ: “ Đại Vệ, không cần xoa nữa, còn xoa nữa, không còn gọi là cằm.”
Đại Vệ ngẩn ra, theo bản năng hỏi: “ Không phải cằm, đó là gì?”
“ Mông con khỉ.”
“ Con khỉ?”
Đại Vệ chợt tỉnh ngộ, phẫn nộ ngẩng đầu lên, đang muốn tức giận mắng.
Cáp Lí Sâm vội vàng chen vào: “ Tốt lắm, hai người đừng làm rộn, chuyển tới Ước Hàn Sâm, ta muốn biết, cực phẩm F1 kia rốt cục là câu lạc bộ nào.”
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 44 : Tinh Thông.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Trong tất cả sinh vật tồn tại trong vũ trụ, nhân loại không thể nghi ngờ là chiếm cứ tỉ lệ lớn nhất. Mà sinh vật trí tuệ trên địa cầu, cũng thuộc về một phần trong nhân loại.
Từ khi người địa cầu nắm giữ được kỹ thuật điểm khiêu dược( bước nhảy không gian), đã bắt đầu tiếp xúc đến những sinh mệnh bên ngoài vũ trụ mênh mông.
Dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật cùng với thực lực chỉnh thể của toàn xã hội mà xem, người địa cầu không thể nghi ngờ là nhóm người có giai cấp thấp nhất của tòa kim tự tháp văn minh nhân loại vũ trụ.
Vì cố gắng đề cao địa vị của người địa cầu trong vũ trụ, từ viên tinh cầu xanh thẳm đi ra mọi người lần đầu tiên từ bỏ sự giới hạn giữa các quốc gia, hợp thành Địa Cầu Đại Liên Minh.
Có lẽ chỉ dưới tình huống cùng có cường địch bên ngoài đến, người địa cầu mới có thể chân chính đoàn kết cùng nhau đứng lên.
Vô số đại tài phiệt bắt đầu có ý thức xác nhập, vì đem tài nguyên ít ỏi tập trung lại, dùng làm mục tiêu phát triển mau chóng, quá trình này chính là không thể trốn tránh.
Gần ngàn năm trôi qua, người địa cầu ở hệ Ngân Hà đã nắm được hơn năm mươi viên hành chính tinh cầu cùng tổng số trăm viên tinh cầu có khoáng thạch thành thục.
Tuy rằng số lượng này ở trong mắt các quốc gia vũ trụ có tới hơn mười đến trăm vạn năm lịch sử vốn không tính là gì, nhưng đối với người địa cầu mà nói, đây là thành quả biết bao thế hệ mà người địa cầu đã cố gắng đạt tới.
Khải Lý tập đoàn, là một cái tên thật bình thường. Ở tuyệt đại đa số trong mắt người địa cầu, Khải Lý tập đoàn nổi danh chỉ là về phương diện đua xe mà thôi.
Đua xe Khải Lý, ở trong giới đua xe của Địa Cầu Liên Minh, lại hưởng trọn uy danh hiển hách.
Nhưng mà có rất ít người biết, tập đoàn này kỳ thật là một con quái vật lớn mà chỉ cần dậm chân một cái, có thể làm cho cả hệ thống buôn bán của Địa Cầu Liên Minh run rẩy ba phần.
Ước Hàn Sâm, làm nhân viên kỳ cựu suốt mấy chục năm của Khải Lý tập đoàn, từ mười năm trước được thăng lên làm tổng phụ trách khoa tình báo, liền vẫn cẩn trọng cố gắng hoàn thành phần công việc của mình, mười năm như một ngày, chưa bao giờ có điều chậm trễ.
Nhưng là giờ phút này, đứng bên trong căn phòng làm việc rộng rãi sáng ngời, mồ hôi trên đầu hắn vẫn không ngừng tuôn ra.
“ Ước Hàn thân ái, ngay cả ông cũng không biết cực phẩm F1 là nơi nào sao?”
“ Dạ, thật vô cùng có lỗi.” Mồ hôi lạnh trên đầu Ước Hàn Sâm tuôn ra càng nhiều, nhưng hắn cũng không dám lau, chỉ cúi đầu, cung kính nói: “ Tổng giám đốc, xin cho tôi một lần cơ hội, trong vòng một ngày, tôi nhất định tìm ra chỗ này.”
“ Hừ.” Lí Minh lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “ Ta chỉ cho ông mười giờ, sau mười giờ, ta muốn có toàn bộ tư liệu về cực phẩm F1.”
“ Dạ.”
“ Đi xuống đi, nhớ kỹ, ở Khải Lý, vĩnh viễn cũng không cần phế nhân.”
“ Dạ.” Kinh sợ lên tiếng, Ước Hàn Sâm rời khỏi văn phòng.
Hai phút sau, Ước Hàn Sâm thần tình sát khí ngồi trước màn huỳnh quang rộng lớn, hướng tới những cấp dưới ở Tạp Lí Mỗ hay không thuộc Tạp Lí Mỗ hạ mệnh lệnh cao nhất: “ Tra, tra cho ta, nếu tra không được, trước khi lão tử bị đuổi xuống đài, cũng trước đem nhóm người ngu ngốc các ngươi đem đập chết.”
Toàn bộ khoa tình báo của Khải Lý tập đoàn phát huy ra nguồn năng lượng thật lớn trước nay chưa từng có, người địa cầu ở các câu lạc bộ trên hơn năm mươi viên hành chính tinh, vô luận là có đăng kí, hay là phi pháp, đều nhất nhất rơi vào trong tầm mắt của khoa tình báo Khải Lý.
Cái gọi là nghi thần nghi quỷ, gà bay chó sủa, gà chó không yên, chó cùng rứt giậu, không ngoài những phản ứng trong lúc này.
Nhìn thấy Ước Hàn Sâm rời đi, Đại Vệ thở dài: “ Sao Khải Lý chúng ta không có vận khí tốt như vậy, nếu người này do chúng ta phát hiện, ta cam đoan thành tựu của hắn nhất định cao hơn nhiều so với hiện tại.”
“ Chưa chắc.” Lí Minh lạnh lùng nói.
“ Ân, cậu có ý kiến khác sao?”
“ Đại Vệ, cậu cho là tiểu tử kia khó được nhất là cái gì?”
“ Đương nhiên là sự phản ứng thần kinh của hắn, loại phản ứng cực nhanh này, thật sự là làm cho người ta khó thể tin.”
Khóe miệng Lí Minh xả ra một tia tươi cười nhàn nhạt, nói: “ Cũng chỉ có như vậy sao?”
Đại Vệ nghĩ nghĩ, nói: “ Đương nhiên, dưới hai mươi tuổi, liền có được tinh thần lực lượng cấp tám, cũng là có điều hiếm thấy. Nhưng so với trình độ thần kinh phản ứng, cái đó cũng không là gì.”
Quả thật, dưới hai mươi tuổi có thể đạt được lực lượng tinh thần cấp tám tuy rằng hiếm thấy, nhưng cũng không phải không có. Lấy số dân cư khổng lồ của người địa cầu hiện tại mà nói, hàng năm đều có xuất hiện ra được vài thiên tài như vậy.
Cho nên ở trong mắt Đại Vệ, hắn suy đoán cũng không phải lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy, mà là phản xạ thần kinh còn mau lẹ hơn nhiều lần so với dã thú.
Mái đầu bạc của Cáp Lí Sâm đột nhiên lắc nhẹ, hắn nhẹ nhàng vỗ bàn, nói: “ Ta hiểu được, là ổn định.”
“ Ổn định?” Đại Vệ nghi hoặc hỏi.
“ Đúng vậy.” Lí Minh cười nói: “ Không hổ là lão bản, ta nghĩ đến, đặc điểm lớn nhất trên người Phương Minh Nguy cũng không phải phản ứng thần kinh xuất sắc, mà là hắn có được một trái tim ổn định tràn ngập lòng tự tin.”
Đại Vệ trầm mặc xuống, nhưng rất nhanh, trong mắt của hắn liền hiện ra quang mang chợt hiểu ra.
“ Mười vòng, ở trên con đường ma quỷ tầng mười đi suốt mười vòng, chúng ta có thể phát hiện, cho dù là dùng tốc độ cực hạn như thế, hắn cũng không có chút sai lầm. Hơn nữa trong nháy mắt vượt những chiếc xe khác, chỉ cần có một chút khoảng không, hắn sẽ lập tức làm ra phán đoán chính xác nhất. Không có khiếp đảm, không có do dự.” Lí Minh đem ly rượu trước mắt ngửa cổ uống một hơi: “ Người có được sự kiên định tin tưởng như vậy, ta còn là lần đầu tiên chứng kiến, hơn nữa càng khó được chính là, hắn còn chưa tới hai mươi tuổi.”
Đại Vệ yên lặng gật đầu, đột nhiên nói: “ Các ngươi nói, nếu ba năm sau, hắn đại biểu tập đoàn chúng tat ham gia cuộc thi Đại Liên Minh, có đoạt được một trong năm danh ngạch kia không?”
“ Không biết, nhưng ta nghĩ đáng giá nếm thử.”
“ …” Một tiếng reo đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ.
“ Chuyện gì?”
“ Tổng giám đốc, Ước Hàn Sâm tiên sinh đến đây.” Một thanh âm mượt mà dễ nghe truyền đến trong máy.
“ Cho hắn tiến vào.” Lí Minh hơi ngây người, nhìn hai đồng bạn nói: “ Tốc độ của hắn thật đúng là mau a.”
“ Đương nhiên.” Cáp Lí Sâm cười nói: “ Ước Hàn Sâm dù sao cũng là tay già đời hơn mười năm làm việc, nếu toàn lực điều tra, khẳng định sẽ có phát hiện.”
Ước Hàn Sâm tiến vào, vừa định nói vài câu khen tặng, đã bị Lí Minh đánh gãy. Mà Đại Vệ lại không chút khách khí giật lấy tư liệu trên tay hắn, vừa xem vừa nói: “ Còn chưa đến mười lăm phút, Ước Hàn Sâm, rất giỏi…A, trời ạ, ta nhớ ra rồi, cực phẩm F1, nguyên lai là nó.”
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một mảnh thần sắc khó thể tin nổi.
Không chỉ là hắn, mà ngay cả Ước Hàn Sâm cầm xấp tư liệu đi vào cũng cùng một dạng biểu tình hoàn toàn y hệt.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 45 : Chú Cháu.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Là cái gì?” Cáp Lí Sâm cùng Lí Minh đồng thời hỏi.
Đại Vệ dở khóc dở cười ngẩng đầu lên, nói: “ Mấy ngày hôm trước lúc ta ở nhà ăn cơm, con ta nói với ta, nó ở cực phẩm F1 thắng được một giải quán quân phân trạm.”
“ Con của ngươi? Phân trạm tái quán quân?” Cáp Lí Sâm bật cười nói: “ Đại Vệ, đừng nói giỡn, tiểu tử của ngươi chỉ mới mười hai tuổi, không có khả năng tham gia trận đấu gì.”
“ Không, có một loại trận đấu có thể tham gia.” Đại Vệ nghiêm trang nói: “ Trận đấu trên Thiên Võng.”
“ Thiên Võng?” Lí Minh kinh ngạc đứng lên, hắn dò hỏi: “ Ngươi là nói, trận đấu giả thuyết?”
“ Đúng vậy.” Đại Vệ khẳng định nói: “ Cực phẩm F1, chính là một tiểu trò chơi hạng tam lưu.”
Một lão nhân cùng một trung niên nhân hai mặt nhìn nhau, lấy thân phận địa vị của bọn họ, đương nhiên là khinh thường việc mê luyến thế giới internet.
Nếu cực phẩm F1 ở trong Thiên Võng là một trò chơi lớn số một số hai, bọn họ có thể còn nghe nói qua. Nhưng trên thực tế, cực phẩm F1 chẳng qua chỉ là một trò chơi tam lưu trong hệ thống mạng của tinh cầu Tạp Lí Mỗ mà thôi.
Một câu lạc bộ có thể đào tạo ra siêu cấp nhân tài như Phương Minh Nguy, cùng với một trò chơi vô danh hạng tam lưu.
Hai thứ này vốn là hai thế giới hoàn toàn khác hẳn.
Cho nên tuy rằng kinh nghiệm của bọn họ phong phú, nhưng muốn đem hai thứ không hề có liên quan liên tưởng nối kết vào nhau, như vậy bọn họ thật sự không thể tưởng tượng giống như mình đang nghe chuyện thần thoại nửa đêm.
Đại Vệ nhìn biểu tình trên mặt bọn họ, khua xấp giấy trong tay, nói: “ Còn có một phần tư liệu, là Ước Hàn Sâm vừa mới tìm được, Phương Minh Nguy cùng câu lạc bộ Tuệ Tinh ký kết hiệp ước tài trợ hai năm, chính là ngày hôm nay, vừa mới giao đến chỗ công chứng. Hắc hắc, Tuệ Tinh thật đúng là biết hàng, biết đó là một bảo bối, cho nên thật vội vã.”
Tinh quang trong mắt Lí Minh chợt lóe, trầm giọng nói: “ Hôm nay mới ký hẹn, thì phải là nói Phương Minh Nguy cũng không phải Tuệ Tinh bồi dưỡng ra tới.”
“ Hẳn là không phải, nếu ta phỏng chừng không sai lầm, Phương Minh Nguy hẳn là luyện được một thân bản lãnh chân chính ở trong thế giới giả thuyết. Mà ngày hôm nay, là ngày đầu tiên hắn tiếp xúc việc đua xe chân chính.” Đại Vệ vỗ tài liệu trong tay nói: “ Tấm thẻ tín dụng trăm vạn kia, phỏng chừng chính là phí ký tên.”
“ Cực phẩm F1 trong Thiên Võng, thế giới giả thuyết, không hề trải qua huấn luyện thực chiến chân chính, đã có biểu hiện như vậy, các ngươi nói…” Lí Minh gian nan nuốt nước bọt, hỏi: “ Điều này có thể sao?”
“ Không có khả năng.” Đại Vệ ngắt lời: “ Lý trí của ta nói cho ta biết, điều này không có khả năng, nhưng đôi mắt của ta nói cho ta biết, điều này là sự thật.”
Cáp Lí Sâm nhắm hai mắt lại, đột nhiên thở dài: “ Lí Minh, ở phương đông cổ có một câu nói, gọi là kiến thức rộng bao la, có lẽ ở trên đời này, thật sự có thiên tài. Hơn nữa còn là loại thiên tài không phải con người.”
“ Ý ngài nói thẳng là yêu quái đi.” Đại Vệ cầm xấp tư liệu đưa cho Lí Minh nói: “ Ta quyết định, người này, ta nhất định phải thu vào trong túi.”
“ Hắn giống như đã cùng Tuệ Tinh ký hẹn.”
“ Không có việc gì, chỉ cần thu mua luôn Tuệ Tinh là được.”
….
Ngay trong lúc Lí Minh bọn họ còn đang đàm luận trong văn phòng trung tâm, Phương Minh Nguy đang kinh ngạc nhìn vị bằng hữu mới quen không lâu của mình.
Nếu không phải nhận ra quần áo của đối phương, nếu không phải lúc đối phương đi đường lại cố ý che che giấu giấu làm cho Phương Minh Nguy chú ý, hắn thật đúng là không thể liên tưởng được người này chính là Thi Nại Đức.
“ Cậu là…Thi Nại Đức.”
“ Vô nghĩa, đương nhiên là ta.”
“ Sao cậu lại biến thành đầu heo?”
“ Cậu mới là đầu heo, ôi…” Hét thảm một tiếng, Thi Nại Đức đẩy tay Phương Minh Nguy, nói: “ Đừng chạm vào, rất đau.”
Nhìn khuôn mặt sưng vù của Thi Nại Đức, trong lòng Phương Minh Nguy chậm rãi nổi lên một cỗ tức giận, đó là một cỗ tà hỏa không cách dằn nén.
“ Là ai đánh?”
“ Là ta tự đánh.”
“ Là ai?”
“ Được rồi, ta thừa nhận là có người đánh, như thế nào? Nghĩ muốn báo thù cho ta sao?”
Phương Minh Nguy dùng sự trầm mặc thay thế cho câu trả lời của mình.
“ Người đánh ta đang đến, tự cậu cẩn thận.”
Phương Minh Nguy xoay người, thấy tiến sĩ Tạp Tu đang hướng bọn họ đi tới.
“ Là tiến sĩ Tạp Tu?”
“ Đúng vậy, chính là lão biến thái kia.”
“ Vì sao hắn đánh cậu.”
“ Bởi vì hắn đố kị khuôn mặt anh tuấn của ta.”
“ ….”
Tiến sĩ Tạp Tu đi tới trước mặt bọn họ, mà Phương Minh Nguy cùng Thi Nại Đức cũng đồng thời ngậm miệng lại.
“ Phương Minh Nguy, hợp đồng của cậu ta đã xem, rất tốt, lúc này quả thật Trương Xuân Thắng đã hạ nhiều tiền vốn, cậu cũng không có chịu thiệt.”
“ Cảm ơn tiến sĩ.”
“ Ha ha, hôm nay cho cậu tới, là muốn cho cậu quen biết thành viên giáo đội, đỡ phải về sau gặp mặt lại không biết.” Hắn nhìn đồng hồ, nói: “ Ta còn có một buổi dạy, trước hết để cho cháu ta đi vào với cậu thôi.”
“ Cháu của ngài?”
“ Đúng vậy, Thi Nại Đức, dẫn hắn vào đi, ta hết giờ dạy sẽ đến.”
“ Dạ, tiến sĩ Tạp Tu.”
Tạp Tu vừa muốn rời khỏi, đột nhiên nói: “ Thi Nại Đức, hôm qua biểu hiện của cháu không tốt chút nào, lần sau khảo nghiệm, phải cẩn thận một chút.”
Thi Nại Đức miễn cưỡng gật đầu, nói: “ Dạ, tiến sĩ.”
“ Thi Nại Đức, chú của cậu hình như rất dữ với cậu a.” Nhìn Tạp Tu rời đi, Phương Minh Nguy chỉ vào vết thương trên mặt Thi Nại Đức nói.
Tuy rằng vừa rồi rất muốn báo thù cho hắn, nhưng sau khi biết được hung thủ là ai, chút tâm tư ấy đã sớm bị hắn ném vào trong thùng rác.
Người ta là chú cháu, người một nhà có ma sát cũng không liên can tới người ngoài khoa tay múa chân.
Nếu như mình thật sự muốn đi đánh một gậy vào tiến sĩ Tạp Tu, chỉ sợ người thứ nhất trở mặt chính là Thi Nại Đức.
“ Ai, đừng nói nữa, có một người chú như vậy, thật sự là gia môn bất hạnh nga.”
“ Vì sao hắn đánh cậu.”
“ Bởi vì lão ba của ta không có mặt ở nhà.”
“ Đừng nghe hắn nói bừa, tiến sĩ Tạp Tu chỉ muốn khảo nghiệm năng lực thể thuật của hắn thôi.” Một đạo thanh âm hùng hậu từ phía sau bọn họ truyền đến.
Phương Minh Nguy vừa thấy, một nam nhân thân hình cao lớn cường tráng đi nhanh tới bên người Thi Nại Đức, đấm mạnh lên đầu vai hắn một chút, nói: “ Thi Nại Đức, lại là một tháng, như thế nào vẫn vô dụng như vậy.”
Thi Nại Đức tức giận nói: “ Tiến sĩ Tạp Tu là cao thủ thể thuật mười một cấp, nếu cậu nguyện ý, ta có thể giúp giới thiệu cho cậu đi thử thử nắm tay ông ấy.”
Người nọ cười hắc hắc, nói: “ Đáng tiếc, ta không có một người chú cường hãn như vậy, cho nên nắm tay của tiến sĩ Tạp Tu cậu cũng tự mình đi hưởng thụ a.”