26-08-2008, 12:28 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Cô bé chăn ngỗng
Ngà y xÆ°a, có má»™t bà hoà ng háºu tuổi đã cao. Äức vua chết đã lâu, bà có má»™t cô con gái rất xinh đẹp. Khi lá»›n lên, nà ng được hứa hôn vá»›i má»™t chà ng hoà ng tá» con vua má»™t nÆ°á»›c xa xôi. Äã đến lúc tổ chức lá»… cÆ°á»›i, nà ng công chúa chuẩn bị sẵn sà ng Ä‘i nÆ°á»›c xa lạ. Mẹ nà ng chuẩn bị cho nà ng những váºt quý giá: đồ trang sức, và ng, bạc, cốc, châu ngá»c, tóm lại là tất cả những gì xứng đáng là m của hồi môn cho má»™t công chúa vì mẹ nà ng rất má»±c yêu nà ng. Mẹ nà ng gá»i gắm má»™t thị nữ có nhiệm vụ dẫn nà ng Ä‘i đến chá»— ở của ngÆ°á»i chồng chÆ°a cÆ°á»›i. Má»—i ngÆ°á»i cưỡi má»™t con ngá»±a. Ngá»±a công chúa cưỡi tên là Pha-la-da, biết nói. Äến lúc chia tay, bà hoà ng và o trong phòng ngủ, lấy má»™t con dao con chÃch ngón tay, để chảy ba giá»t máu. Bà cho máu nhá» xuống má»™t cái khăn trắng nhá», Ä‘Æ°a cho con gái và dặn :
“Con thân yêu, hãy giữ gìn cẩn tháºn cái khăn nà y, nó sẽ có Ãch cho con trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘iâ€.
Hai mẹ con buồn bã từ biệt nhau. Công chúa để cái khăn áp trÆ°á»›c ngá»±c, nhảy lên yên ngá»±a để Ä‘i đến nÆ¡i ở của ngÆ°á»i yêu. Sau khi đã Ä‘i được má»™t tiếng, cô cảm thấy khát khô há»ng, cô bảo thị nữ :
- Em hãy xuống ngựa, lấy cốc của ta múc nước suối kia và mang lại đây cho ta, ta khát nước lắm.
- Nếu cô khát, thị nữ trả lá»i, thì hãy tá»± nhảy xuống, rồi vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i ra trên mặt nÆ°á»›c mà uống. Tôi không phải là đầy tá»› của cô.
Công chúa khát lắm, bèn xuống ngựa, cúi xuống dòng nước suối để uống nước. Nà ng không dám uống nước bằng cốc và ng.
- Trá»i Æ¡i ! - nà ng kêu to. Ba giá»t máu trả lá»i cô :
- Nếu mẹ cô biết sự tình thế nà y, thì hẳn tim bà sẽ tan nát trong ngực.
NhÆ°ng công chúa là ngÆ°á»i can đảm. Nà ng không nói gì và lại nhảy lên ngá»±a. Ngá»±a phi nÆ°á»›c đại được và i dặm. Trá»i thì nóng ná»±c, chẳng mấy chốc nà ng lại khát nÆ°á»›c. Tá»›i má»™t con sông, nà ng bảo thị nữ :
- Em hãy xuống ngựa và cho ta uống nước bằng cái cốc và ng.
Cô đã quên đứt những lá»i Ä‘á»™c ác của thị nữ. NhÆ°ng thị nữ lại trả lá»i ngạo mạn hÆ¡n :
- Nếu cô khát thì hãy đi mà uống nước một mình, tôi không phải là đầy tớ của cô.
Công chúa khát quá, nhảy xuống ngựa, cúi xuống dòng nước chảy xiết, khóc và kêu lên:
- Trá»i Æ¡i !
Ba giá»t máu liá»n đáp lại :
- Nếu mẹ cô biết sự tình thế nà y thì hẳn tim bà sẽ tan nát trong ngực.
Trong khi cô cúi xuống để uống thì cái khăn có ba giá»t máu, tuá»™t khá»i ngá»±c cô và trôi theo dòng nÆ°á»›c mà cô không hay biết gì, vì lúc đó cô rất sợ hãi. Thị nữ thì lại trông thấy hết và nó rất vui mừng là từ giá» trở Ä‘i công chúa sẽ bị nó trị. Từ lúc đánh mất ba giá»t máu, công chúa trở nên yếu Ä‘uối, không đủ sức tá»± bảo vệ nữa. Khi nà ng định trèo lên con ngá»±a Pha-la-da thì thị nữ bảo :
- Tôi sẽ cưỡi con Pha-la-da, còn cô, cô hãy cưỡi con ngựa tồi của tôi.
Công chúa Ä‘Ã nh là m váºy. Tiếp đó thị nữ ra lệnh, lá»i lẽ gay gắt, bắt nà ng phải cởi quần áo hoà ng cung ra và mặc quần áo của nó và o. Cô lại phải thá» có trá»i là khi đến cung Ä‘iện sẽ không nói lá»™ gì ra. Nếu cô không chịu thá» thì nó sẽ giết chết cô tại chá»—. NhÆ°ng con Pha-la-da đã quan sát tất cả và ghi nhá»› tất cả.
Thị nữ thì cưỡi con Pha-la-da, còn công chúa thì cưỡi con ngá»±a tồi. Há» lại tiếp tục Ä‘i, cuối cùng đến lâu Ä‘Ã i nhà vua. Ở đấy, má»i ngÆ°á»i rất vui mừng khi há» tá»›i, và hoà ng tá» vá»™i chạy đến táºn nÆ¡i đón há», đỡ thị nữ xuống ngá»±a, vì tưởng rằng đó là vợ chÆ°a cÆ°á»›i của mình. Thị nữ Ä‘i lên báºc thang lâu Ä‘Ã i, còn nà ng công chúa thì phải đứng lại ngoà i thá»m lâu Ä‘Ã i. Vua cha nhìn ra, qua cá»a sổ thấy nà ng duyên dáng và tuyệt đẹp. NgÆ°á»i và o trong cung và há»i cô gái được coi là vợ chÆ°a cÆ°á»›i của hoà ng tá» xem cô gái đứng ngoà i sân là ai.
- Tâu vua cha, con đã gặp cô gái đó trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và con đã Ä‘Æ°a cô ta Ä‘i cùng để đỡ lẻ loi má»™t mình. Xin vua cha cho cô ta là m việc gì đó để cô ta khá»i phải vô công rá»—i nghá».
NhÆ°ng vua cha không có việc gì giao cho cô là m cả. NgÆ°á»i bảo:
- Ở ngoà i kia, ta có má»™t thanh niên chăn ngá»—ng, hãy để cô ấy giúp việc anh ta váºy.
Chà ng thanh niên tên là Cuốc. Vợ chưa cưới của hoà ng tỠphải giúp anh chăn ngỗng.
Ãt lâu sau, vợ chÆ°a cÆ°á»›i giả tâu vá»›i hoà ng tá»:
- Chà ng thân yêu Æ¡i, em muốn má»™t Ä‘iá»u, chà ng hãy là m vui lòng em nhé!
Hoà ng tỠnói:
- Äược thôi!
- Chà ng hãy cho gá»i ngÆ°á»i thợ lá»™t da đến Ä‘áºp chết con ngá»±a em cưỡi đến đây, vì trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nó đã là m em bá»±c tức.
Tháºt ra thì nó sợ con ngá»±a kể lại cách nó đối xá» vá»›i công chúa. Äến lúc con ngá»±a trung thà nh Pha-la-da phải chết thì công chúa được tin. Nà ng hứa vá»›i ngÆ°á»i thợ lá»™t da là sẽ bà máºt biếu anh má»™t đồng tiá»n bạc nếu anh giúp nà ng má»™t việc nhá». Trong đô thị có má»™t cái cổng to rất tối, hà ng ngà y, sá»›m tối nà ng phải dẫn Ä‘Ã n ngá»—ng Ä‘i qua. Nà ng xin ngÆ°á»i thợ lá»™t da hãy đóng Ä‘anh treo đầu con Pha-la-da và o cái cổng ấy để nà ng có thể luôn luôn trông thấy nó. NgÆ°á»i thợ lá»™t da hứa sẽ là m, bác đóng Ä‘anh chặt cái đầu con ngá»±a và o dÆ°á»›i cái cổng tối om.
Sáng sớm, khi cùng Cuốc đi qua cổng, cô bảo cái đầu :
“Ôi, Pha-la-da, mà y bị treo ở đây Æ°?â€
Cái đầu trả lá»i:
“Ôi ! Nà ng công chúa của tôi, nà ng qua đây ư?
Nếu mẹ nà ng biết nông nỗi nà y
Tim mẹ sẽ vỡ tan tà nhâ€.
Lặng lẽ, cô Ä‘i khá»i đô thị, dẫn Ä‘Ã n ngá»—ng ra cánh đồng. Äến đồng cá», cô ngồi xuống và rÅ© tóc ra. Tóc cô óng ánh nhÆ° và ng nguyên chất và Cuốc rất thÃch nhìn má»› tóc ấy lóe sáng. Anh muốn nhổ và i cá»ng tóc. Công chúa bèn nói :
“Ta khóc đây, ta không đây! Hỡi là n gió nhẹ,
Hãy cuốn cái mũ của Cuốc đi!
Cho đến khi nà o tóc ta chải và tết xongâ€.
Tức thì gió thổi mạnh cuốn Ä‘i cái mÅ© của Cuốc. Anh ta chạy theo ngay. Khi anh trở vá» thì công chúa đã chải đầu xong và anh không nhổ được sợi tóc nà o. Anh rất bá»±c và không nói năng gì vá»›i cô nữa. Há» lại tiếp tục chăn ngá»—ng đến chiá»u, rồi cùng vá» nhà .
Sáng sớm hôm sau, khi lùa đà n ngỗng qua cổng, cô gái nói :
“Ôi, Pha-la-da, mà y bị treo ở đây Æ°?â€
Äầu ngá»±a trả lá»i :
“Ôi ! Nà ng công chúa của tôi, nà ng qua đây ư?
Nếu mẹ nà ng biết nông nỗi nà y
Tim mẹ sẽ vỡ tan tà nhâ€.
Äi ra khá»i đô thị, cô lại ngồi trên đồng cá» và lại rÅ© tóc ra chải. Cuốc muốn nắm lấy má»› tóc. Cô vá»™i và ng nói :
“Ta khóc đây, ta không đây! Hỡi là n gió nhẹ,
Hãy cuốn cái mũ của Cuốc đi!
Cho đến khi nà o tóc ta đã chải và tết xongâ€.
Gió nổi lên, cuốn cái mÅ© Ä‘i. Cuốc phải chạy theo. Khi anh ta vá» thì cô đã chải đầu xong từ lâu, và anh không nắm được má»› tóc ấy. Và rồi hai ngÆ°á»i lại cùng chăn ngá»—ng đến chiá»u.
NhÆ°ng chiá»u hôm ấy, vá» tá»›i nhà , Cuốc đến gặp vua cha, và tâu :
- KÃnh thÆ°a hoà ng thượng, con không thể chăn ngá»—ng vá»›i cô gái nà y nữa.
- Tại sao váºy?, vua há»i.
- Suốt ngà y cô ta là m con bực mình!
Vua cha bảo anh kể lại sự việc đã xảy ra. Cuốc nói :
- Buổi sáng, chúng con dẫn Ä‘Ã n ngá»—ng qua cái cổng tối om, ở đấy, có má»™t cái đầu ngá»±a treo trên tÆ°á»ng, cô ta nói vá»›i nó:
“Ôi, Pha-la-da, mà y bị treo ở đây Æ°?â€
Cái đầu trả lá»i:
“Ôi ! Nà ng công chúa của tôi, nà ng qua đây ư?
Nếu mẹ nà ng biết nông nỗi nà y
Tim mẹ sẽ vỡ tan tà nhâ€.
Và Cuốc kể các sá»± việc đã xảy ra ở cánh đồng chăn ngá»—ng và tại sao anh ta lại phải chạy theo cái mÅ©. Vua cha dặn anh ngà y hôm sau cứ Ä‘i chăn ngá»—ng nhÆ° thÆ°á»ng lệ. Sáng sá»›m, ngà i thân chinh đến dÆ°á»›i cái cổng tối om và nghe được những câu cô gái nói vá»›i cái đầu Pha-la-da. Ngà i theo ra cánh đồng và nấp và o má»™t bụi cây. ChÃnh mắt ngà i trông thấy anh thanh niên và cô gái kia lùa ngá»—ng thế nà o và sau má»™t lúc cô gái ngồi xuống gỡ má»› tóc và ng xõa xuống lóe sáng. Rồi cô lại nói:
“Ta khóc đây, ta không đây! Hỡi là n gió nhẹ,
Hãy cuốn cái mũ của Cuốc đi!
Cho đến khi nà o tóc ta chải sóng mượt và tết xongâ€.
Má»™t cÆ¡n gió thổi mạnh, cuốn cái mÅ© Ä‘á»™i đầu của Cuốc Ä‘i. Anh phải chạy theo rất xa. Cô gái chăn ngá»—ng chải tóc và cuốn thà nh những búp. Vua cha nhìn thấy tất cả. Không ai nháºn ra ngà i vì ngà i rá»i khá»i nÆ¡i đó.
Chiá»u đến, cô gái vá» nhà , ngà i cho gá»i cô đến và há»i tại sao cô lại là m nhÆ° thế.
- Tâu bệ hạ, con không thể nói được, cô trả lá»i. Con không thể kể ná»—i khổ của con vá»›i bất cứ ai trên thế gian nà y, con đã thá» nhÆ° váºy để khá»i bị ngÆ°á»i ta giết.
Vua cha ép cô nói, nhưng ngà i không biết được gì thêm. Ngà i bèn nói :
- Nếu con không muốn nói với ta thì con hãy kể nỗi khổ của con với cái bếp lò nà y.
Rồi ông bỠđi. Cô đến ngồi gần cái bếp lò, than khóc, thổ lộ tâm gan.
- Ta ngồi đây, bị cả thế gian ruồng bá», dù ta là con vua. Má»™t con thị nữ ác Ä‘á»™c đã áp bức ta, bắt ta đổi cho nó quần áo hoà ng cung. Nó đã thay thế ta để là m vợ chÆ°a cÆ°á»›i của ngÆ°á»i yêu ta, và ta bắt buá»™c phải là m công việc bình thÆ°á»ng của ngÆ°á»i chăn ngá»—ng. Nếu mẹ ta biết nông ná»—i nà y, tim bà sẽ tan nát.
Vua cha đứng ở phÃa tÆ°á»ng bên kia gần ống thông hÆ¡i, ngà i đã nghe thấy hết. Ngà i trở vá» và gá»i cô hãy rá»i cái lò và đến gặp ngà i.
NgÆ°á»i ta mang đến cho cô quần áo hoà ng cung, cô mặc và o đẹp nhÆ° có phép lạ. Vua cho gá»i con trai đến và bảo cho con biết vá» cô vợ chÆ°a cÆ°á»›i giả mạo. Cô ngÆ°á»i yêu tháºt đứng trÆ°á»›c mặt chà ng, đấy là cô gái chăn ngá»—ng.
Hoà ng tá» thấy cô rất đẹp và phúc háºu nên lòng trà n ngáºp niá»m vui. Má»™t bữa tiệc được sá»a soạn để má»i tất cả bạn bè thân thuá»™c. Hoà ng tá» và công chúa ngồi ở đầu bà n, trÆ°á»›c mặt há» là con thị nữ. Nó bị choáng ngợp và không nháºn ra cô chủ trang sức lá»™ng lẫy. Khi há» Ä‘ang ăn uống vui vẻ, vua cha ra má»™t câu đố cho thị nữ. Nó phải trả lá»i là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lừa dối chủ sẽ bị xá» tá»™i thế nà o. Ngà i kể các sá»± kiện đã xảy ra và há»i nó:
- Như thế sẽ xứng đáng với hình phạt gì?
- Nó xứng đáng phải Ä‘uổi Ä‘i khá»i đất nÆ°á»›c.
- Kẻ ấy chÃnh là mà y, vua cha nói. Mà y đã ra bản án xá» tá»™i mà y, mà y sẽ bị xá» tá»™i nhÆ° mà y nói.
Sau khi hình phạt được thi hà nh, hoà ng tỠcưới nà ng công chúa là m vợ và hỠtrị vì đất nước trong hòa bình và hạnh phúc.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký của phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngÆ°á»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô Ä‘Æ¡n. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tÆ°Æ¡i. Hãy dê mặc kệ ai cÆ°á»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thÆ°Æ¡ng. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng Ä‘Æ°á»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:51 AM .
26-08-2008, 12:29 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Một bà mẹ
Má»™t bà mẹ Ä‘ang ngồi bên đứa con thÆ¡. Bà rất buồn vì Ä‘ang lo đứa con bà chết mất. Äứa bé xanh rá»›t đã nhắm nghiá»n đôi mắt và đang thoi thóp. Äôi lúc đứa bé rá»n rÄ© rất thiá»…u não, thế là ngÆ°á»i mẹ lại cúi sát xuống gần con, lòng se lại.
Có tiếng gõ cá»a, má»™t ông già nghèo khổ trùm kÃm trong tấm chăn thÆ°á»ng khoác cho ngá»±a bÆ°á»›c và o. Trá»i rét nhÆ° cắt, kể ra không có áo nà o ấm bằng thứ chăn ấy. Bên ngoà i toà n là má»™t mà u băng tuyết. Gió vun vút nhÆ° quất và o mặt.
Ông già rét run láºp cáºp. Nhân lúc đứa bé ngủ thiếp Ä‘i, bà mẹ nhóm lò hâm má»™t cốc bia. Ông già ngồi xuống ru đứa bé. Bà mẹ ngồi và o chiếc ghế gần ông già , nhìn đứa bé ôm yếu vẫn Ä‘ang thoi thóp thở, và giÆ¡ má»™t bà n tay lên. Bà há»i :
- Liệu có việc gì không ? Thượng đế hẳn không bắt nó đi chứ ?
Ông già , chẳng phải ai, chÃnh là Thần Chết, lắc đầu má»™t cách khó hiểu. Bà mẹ gục đầu xuống ngá»±c, nÆ°á»›c mắt ròng ròng trên gò má. Äã ba ngà y ba đêm nay, không hỠđược chợp mắt, bà thấy đầu nặng trÄ©u.
Bà ngủ thiếp Ä‘i, chỉ loáng má»™t lát thôi, rồi chợt rùng mình vì rét, bà lại choà ng dáºy.
- Gì thế nà y ? - Bà kêu lên, mắt nhìn tứ phÃa. Ông già và cả con bà nữa đã biến mất. Lão đã Ä‘em con bà đi rồi. Chiếc đồng hồ quả lắc vẫn cót két trong xó nhà .
Cộc ! Một quả lắc bằng chì rơi xuống đất. Thế là chiếc đồng hồ ngưng bặt.
Bà mẹ tá»™i nghiệp vùng chạy ra ngoà i, miệng gá»i con.
Bên ngoà i, có một bà cụ mặc áo dà i đen, đang ngồi giữa đám tuyết, bảo bà mẹ :
- Tôi thấy Thần Chết đã và o nhà chị. Lão ta mang con chị chạy Ä‘i rồi. Lão ta chạy nhanh hÆ¡n gió và chẳng bao giá» mang trả lại những con ngÆ°á»i lão đã cÆ°á»›p Ä‘i.
Bà mẹ khẩn cầu:
- Xin cụ chỉ bảo cho tôi con Ä‘Æ°á»ng lão Ä‘i. Cứ chỉ Ä‘Æ°á»ng cho tôi, tôi sẽ Ä‘uổi kịp.
Bà cụ đáp:
- Biết rồi! NhÆ°ng trÆ°á»›c khi ta chỉ Ä‘Æ°á»ng, chị phải hát cho ta nghe tất cả các bà i mà chị đã hát ru con chị. Từ trÆ°á»›c đến nay, ta đã được nghe nhiá»u và ta rất thÃch nghe chị hát. Ta là thần Äêm Tối; ra đã từng trông thấy nÆ°á»›c mắt chị trà n ra khi chị hát.
Bà mẹ van vỉ:
- Tôi xin hát hết, hát tất cả, sau đó xin cho tôi đuổi kịp thần Chết, đòi lại đứa con tôi.
NhÆ°ng thần Äêm Tối cứ nÃn bặt. Thế là bà mẹ Ä‘Ã nh phải vặn vẹo đôi tay, nÆ°á»›c mắt đầm đìa, cất tiếng hát. Tiếng nức nở át cả lá»i trong các bà i hát.
Nghe hát xong thần Äêm Tối bảo:
- Rẽ sang phải rồi đi và o rừng tùng tối om kia. Ta đã thấy thần Chết mang con chị biến và o đấy.
Tá»›i giữa rừng, gặp chá»— ngã ba Ä‘Æ°á»ng, bà mẹ phân vân không biết rẽ Ä‘Æ°á»ng nà o. NÆ¡i đó có má»™t bụi gai không hoa không lá; Ä‘ang giữa mùa đông nên băng bám và rủ xuống khắp các cà nh.
- Có thấy thần Chết mang con tôi qua đây không?
Bụi gai trả lá»i:
- Có. NhÆ°ng nếu muốn tôi chỉ Ä‘Æ°á»ng thì bà phải ủ tôi và o lòng để sưởi ấm cho tôi. Tôi buốt cóng và sắp biến thà nh băng rồi đây.
Bà mẹ ôm ghì bụi gai và o ngá»±c để sưởi ấm cho nó. Gai đâm và o da thịt bà , máu nhá» từng giá»t Ä‘áºm, nhÆ°ng bụi gai thì đâm chồi nẩy lá»™c, xanh tÆ°Æ¡i và trổ hoa ngay giữa đêm đông giá rét vì được bà mẹ truyá»n cho sức nóng của bà . Sau đó, bụi gai chỉ Ä‘Æ°á»ng cho bà mẹ.
Bà đến má»™t cái hồ lá»›n, không có lấy má»™t bóng thuyá»n bè. Mặt băng trên hồ quá má»ng, không thể giẫm lên được, mà nÆ°á»›c hồ lại quá sâu không thể lá»™i qua. NhÆ°ng thế nà o thì thế, bà cÅ©ng phải vượt qua hồ tìm con. Bà bèn sụp xuống để uống cạn nÆ°á»›c hồ. Tuy biết rằng đó là má»™t việc mà con ngÆ°á»i ta không thể là m được, nhÆ°ng bà mẹ Ä‘au khổ mong má»i Thượng đế sẽ ban phép lạ.
Hồ bảo bà :
- Không, không là m thế được đâu ! Ta thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i nhau thì hÆ¡n. Tôi rất thÃch ngá»c trai, mà đôi mắt bà là những hạt ngá»c trai trong suốt, tôi chÆ°a từng thấy bao giá». Hãy khóc cho đến khi đôi mắt của bà rÆ¡i xuống; lúc ấy tôi sẽ Ä‘Æ°a bà tá»›i táºn cái nhà kÃnh Æ°Æ¡m cây, nÆ¡i thần Chết ở và vun trồng các cây hoa. Má»—i cây là má»™t kiếp ngÆ°á»i.
Bà mẹ nức nở:
- Trá»i ! Tôi còn tiếc gì để tìm thấy con tôi !
Bà khóc, nÆ°á»›c mắt tuôn tầm tã đến ná»—i đôi mắt bà theo dòng lệ rÆ¡i xuống đáy hồ và hóa thà nh hai hòn ngá»c. Thế là bà được hồ nâng bổng lên nhÆ° ngồi trên Ä‘u, và thoắt má»™t cái, bà đã sang đến má»™t ngôi nhà kỳ diệu dà i chừng má»™t dặm.
Không hiểu đấy là má»™t quả núi có rừng thẳm và hang sâu hay là má»™t công trình thiết kế nà o của con ngÆ°á»i. Mắt bà mẹ đã rÆ¡i theo dòng lệ nên bà chẳng nom thấy gì. Bà há»i:
- Tìm đâu cho thấy thần Chết đã cướp con tôi đi?
Má»™t bà già canh giữ vÆ°á»n kÃnh Æ°Æ¡m cây của thần Chết bảo bà :
- Thần Chết chÆ°a vá». Bà là m thế nà o mà đến được táºn chốn nà y? Ai đã giúp bà ?
- Thượng đế chứ ai! - Bà mẹ đáp - NgÆ°á»i đã thÆ°Æ¡ng xót tôi, váºy bà cÅ©ng rủ lòng thÆ°Æ¡ng bảo cho tôi biết con tôi Ä‘i đâu.
Bà già nói:
- Tôi không biết mặt nó, còn bà thì không trông thấy gì. Biết bao nhiêu cây, bao nhiêu hoa đã héo tà n trong đêm qua. Thần Chết lát nữa sẽ đến trồng lại. Chắc bà biết rằng má»—i ngÆ°á»i có má»™t gốc cây hay má»™t bông hoa tượng trÆ°ng cho sinh mệnh của mình. Ở đây, những cây hoa ấy chẳng có gì khác thÆ°á»ng nhÆ°ng chúng có má»™t trái tim và trái tim ấy Ä‘áºp hẳn hoi. Tim trẻ con cÅ©ng Ä‘áºp. Äấy, bà cứ tìm Ä‘i ! Có lẽ bà sẽ nháºn ra nhịp tim của con bà đấy. NhÆ°ng nếu bà muốn tôi hÆ°á»›ng dẫn thêm cho bà thì bà tạ Æ¡n tôi bằng cái gì nà o?
Bà mẹ tội nghiệp than thở:
- Tôi chẳng còn cái gì để cho nữa, nhÆ°ng nếu cần, tôi có thể theo ngÆ°á»i đến táºn cùng thế giá»›i.
- Tôi đến đấy là m gì kia chứ? Bà còn có thể cho tôi má»› tóc dà i Ä‘en nháy của bà . Bà thừa biết bá»™ tóc ấy đẹp lắm. Tôi rất thÃch bá»™ tóc ấy và sẽ cho bà bá»™ tóc bạc của tôi. Thế là đổi hòa đấy.
Bà mẹ nói:
- Nếu bà chỉ đòi há»i có thế thôi thì tôi rất vui lòng.
Rồi bà trao má»› tóc Ä‘en cho bà cụ và nháºn lấy má»› tóc bạc.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o vÆ°á»n kÃnh rá»™ng lá»›n của Thần Chết. NÆ¡i đó có rất nhiá»u cây cá» má»c lung tung. Có những cây dạ lan hÆ°Æ¡ng mảnh dẻ má»c trong lồng hình chuông bằng thủy tinh. Có những bông thược dược to và máºp mạp. Có những cây má»c dÆ°á»›i nÆ°á»›c, cây thì xanh tÆ°Æ¡i, cây thì khô cằn, hà ng bầy rắn nÆ°á»›c quấn mình quanh gốc. Äây là những cây cá», cây tiêu huyá»n má»™c; kia là đám mùi và xạ hÆ°Æ¡ng. Má»—i cây, má»—i hoa Ä‘á»u mang má»™t tên ngÆ°á»i, má»—i cây, má»—i hoa tượng trÆ°ng cho má»™t kiếp ngÆ°á»i hiện Ä‘ang sống bên Trung Quốc, ở GÆ¡rôenlăng hoặc khắp nÆ¡i trên Trái Äất.
Lại có những cây lá»›n trồng trong cháºu nhá» Ä‘ang Ä‘e dá»a phá vỡ cháºu. Ngược lại, có những cây con cằn cá»—i lại được trồng trong khoảng đấy xá»›i xắn mịn mà ng, phủ rêư xanh mượt. NgÆ°á»i mẹ Ä‘au khổ cúi rạp xuống từng gốc cây, tìm đến táºn từng gốc nhá» nhất, lắng nghe nhịp Ä‘áºp từng trái tim của chúng. Và giữa muôn ngà n trái tim ấy bà đã nháºn ra tiếng Ä‘áºp của trái tim đứa con mình.
- Con tôi đây rồi ! Bà reo lên, tay chìa trên một gốc kỵ phù nhỠbé mà u lam, dáng ốm yếu, thân nghẹo sang một bên.
Bà già ngăn lại:
- Chá»› đụng và o hoa. Cứ đứng ở đây. Chắc chắn lát nữa Thần Chết sẽ vá». Äừng cho Thần nhổ cây hoa nà y. Cứ dá»a là bà sẽ nhổ hết cây cỠở quanh đây, Thần Chết sẽ sợ, vì Thần chịu trách nhiệm trÆ°á»›c Thượng Äế vá» các cây cỠở đây; không có lệnh của NgÆ°á»i thì không ai được nhổ má»™t cây nà o cả.
Ngay lúc đó, nổi lên một cơn gió lạnh buốt. Bà mẹ cảm thấy rằng thần Chết đã đến.
Thần há»i:
- Sao ngÆ°Æ¡i lại có thể tìm được Ä‘uá»ng đến táºn đây, mà lại đến trÆ°á»›c cả ta ?
- Ta là mẹ!
Thần Chết vÆ°Æ¡n bà n tay dà i ngoằng vá» phÃa cây hoa mảnh dẻ, nhÆ°ng bà mẹ vòng đôi bà n tay giữ lấy cây, hết sức che chở cho cây không bị nhà u nát má»™t lá nà o. Thần Chết hà hÆ¡i và o tay bà mẹ; bà cảm thấy lạnh buốt hÆ¡n gió bấc là m rụng rá»i cả đôi tay.
- NgÆ°Æ¡i không chống lại được ta đâu - Thần Chết dá»Ã¢.
Bà mẹ trả lá»i:
- NhÆ°ng còn có Thượng Äế.
Thần Chết nói:
- Ta cÅ©ng chỉ tuân theo lệnh của Thượng Äế mà thôi. Ta trông nom khu vÆ°á»n của NgÆ°á»i. Ta mang cây cá» hoa lá ở đây Ä‘i cÅ©ng chỉ để Ä‘em trồng lại và o khu vÆ°á»n trên Thiên Äà ng, còn má»i việc xảy ra trên ấy, hoa cá» má»c thế nà o, ta không được nói vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Bà mẹ nức nở van xin:
- Giả con cho tôi.
Äồng thá»i má»—i tay bà túm lấy má»™t bông hoa gần đấy rồi thét lên :
- Nếu tuyệt vá»ng tôi sẽ nhổ hết hoa ở đây.
Thần Chết bảo:
- Chá»› có đụng và o. NgÆ°Æ¡i nói rằng ngÆ°Æ¡i Ä‘au khổ mà ngÆ°Æ¡i lại muốn là m cho má»™t ngÆ°á»i mẹ khác Ä‘au khổ hay sao?
NgÆ°á»i mẹ khác? Bà mẹ Ä‘au thÆ°Æ¡ng buông hai bông hoa ra.
Thần Chết nói thêm:
- Äây là đôi mắt của ngÆ°Æ¡i. Thấy chúng lóng lánh sáng ngá»i dÆ°á»›i đáy hồ ta đã vá»›t lên. Ta biết đó là đôi mắt của ngÆ°Æ¡i. Hãy lấy lại Ä‘i. Äôi mắt ấy trong sáng hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u. Hãy nhìn và o lòng giếng gần đây, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết tên hai bông hoa ngÆ°Æ¡i vừa định ngắt. NgÆ°Æ¡i sẽ thấy rõ cả cuá»™c Ä‘á»i quá khứ và tÆ°Æ¡ng lai của chúng, thấy rất rõ tất cả những gì mà ngÆ°Æ¡i sắp hủy hoại.
Bà mẹ nhìn xuống lòng giếng. Bà thấy từ má»™t trong hai bông hoa ánh lên má»™t niá»m vui đầy hạnh phúc, còn cuá»™c Ä‘á»i của bông hoa kia chỉ toà n những cảnh trầm luân, khổ ải, nghèo khó, khốn cùng.
Thần Chết nói:
- Kiếp hoa nà y cÅ©ng nhÆ° kiếp hoa kia, Ä‘á»u do ý của Thượng Äế cả.
NgÆ°á»i mẹ nói:
- Thế hoa nà o là hoa bất hạnh, hoa nà o là hoa diễm phúc?
Thần Chết đáp:
- Ta không thể tiết lá»™ được thiên cÆ¡. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cần biết rằng má»™t trong hai bông hoa đó chÃnh là bông hoa của con ngÆ°Æ¡i, là hình ảnh tÆ°Æ¡ng lai của nó.
Bà mẹ thét lên:
- Hoa nà o trong hai bông là hoa của con tôi ? Hãy bảo cho tôi biết. Nếu Ä‘á»i nó sau nà y sẽ Ä‘au khổ thì xin hãy mang nó Ä‘i, mang ngay nó vá» chốn Thiên Äà ng ! Xin hãy quên những dòng nÆ°á»›c mắt của tôi, quên những lá»i tôi đã cầu nguyện, quên cả những lá»i tôi đã nói và những việc tôi đã là m!
Rồi bà vặn vẹo đôi bà n tay, quỳ xuống và cầu khẩn:
- Cúi xin Thượng Äế đừng nghe lá»i tôi nếu tôi có cầu khẩn những lá»i trái vá»›i ý NgÆ°á»i. Xin ngÆ°á»i đừng nghe tôi.
Rồi bà gục đầu xuống ngực.
Thế là Thần Chết mang đứa bé tới cái xứ sở xa lạ mà bà mẹ đã nói đến ban nãy.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:51 AM .
26-08-2008, 12:30 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Äôi già y bát-kết tá»± Ä‘i được
Có má»™t lần, đôi già y bát kết tá»± bÆ°á»›c Ä‘i. Äã từ lâu đôi già y vốn của nhà vô địch chạy Ä‘ua. Má»™t hôm anh ta vứt và o sá»t rác.
Thế là đôi già y quyết định Ä‘i lấy, và cả chạy nữa. NhÆ°ng chiếc ná» lại chạy nhanh hÆ¡n chiếc kia. Chúng cãi cá», đánh lá»™n và quáºt nhau bằng những chiết dây buá»™c.
Một con ếch la lên khi nhảy qua đấy:
- Dừng lại đi! Anh em sinh đôi mà lại đánh nhau, dại dột thế!
- Chị em sinh đôi chứ!* - Má»™t chiếc già y cải chÃnh.
Con ếch nói:
Ta đang có một chuyến đi xa, các bạn có thể giúp ta được không? Ta có cả hà ng hoá mang theo nữa.
Những chiếc giầy bát kết nháºn lá»i. Con ếch chất tất cả những chiếc va li nhá», xinh và o má»™t chiếc giầy chạy cháºm. Còn nó thì ngồi và o chiếc giầy kia, chiếc giầy chạy nhanh.
- Ta sẽ chỉ Ä‘Æ°á»ng. Cứ Ä‘i Ä‘i!
Những chiếc giầy nẩy lên. Ban đầu chiếc giầy chạy nhanh còn chỠbạn đồng hà nh, nhưng rồi nó bực bội, nó bèn lấy hết hơi, hết sức vượt lên trước bỠchiếc giầy đầy vali lại sau.
Ếch vội nói:
- Äừng chạy nhanh nhÆ° váºy, nó không thuá»™c Ä‘Æ°á»ng đâu!
Rồi chiếc giầy chở hà ng bị lạc. Thế là con ếch bắt đầu khóc. Lại phải quay trở lại tìm chiếc giầy đáng thÆ°Æ¡ng kia. Mất bao nhiêu là thì giá»!
Äoạn, chúng theo Ä‘Æ°á»ng cao tốc, vượt cả các xe du lịch và xe tải dÆ°á»›i con mắt ngÆ¡ ngác của những bác tà i xế. Má»™t toán cảnh sát tuần tra chặn lại giữa Ä‘Æ°á»ng vì tốc Ä‘á»™ quá lá»›n. HÆ¡i đâu mất thì giá»! Những chiếc giầy vẫn cứ chạy nhanh.
Äã ba lần chúng nhầm Ä‘Æ°á»ng; lại mất biết bao thá»i gian và để bù lại, chúng lại lao lên nhÆ° sao băng.
- Dừng lại! "Các cô" đã chạy và o má»™t sân váºn Ä‘á»™ng mất rồi! - Äá»™t nhiên con ếch la lên.
Chúng nó không chịu nghe, vượt cả những váºn Ä‘á»™ng viên Ä‘ang chạy. Quá cháºm rồi. Chiếc giầy bát kết đã già nh lấy vinh quang.
- Nó đã thắng 100 mét! Hoan hô! Má»™t ủy viên giám khảo hô to. NhÆ°ng còn má»™t chiếc đâu? Äó, kia rồi! á»’! Äây là những chiếc giầy của nhà vô địch thế giá»›i chạy 100 mét! Tôi biết đôi giầy nà y mà . NhÆ°ng dù sao cÅ©ng chÆ°a đăng ký dá»± thi!
- Chắc ông ta đã ủy quyá»n cho những chiếc giầy của ông - má»™t ủy viên khác nói - Vá»›i cả chú ếch và hà ng hoá nữa.
Con ếch trả lá»i xuất sắc những câu phá»ng vấn của các nhà báo. NhÆ°ng trÆ°á»›c đông đảo công chúng vây quanh ngưỡng má»™, nó chỉ hÆ¡i lúng túng, nói lắp bắp mà thôi. Những chiếc giầy bát kết lại cãi nhau, quáºt nhau bằng sợi dây buá»™c. NgÆ°á»i ta nói đó là bức hoạ trá»±c tiếp sinh Ä‘á»™ng.
- Phải tiếp tục đi thôi! - Con ếch nói - Cuộc hà nh trình của tôi chưa kết thúc. Nhanh lên, ta phóng đi!
Äôi giầy bát kết thoát ra được và lại lên Ä‘Æ°á»ng. Khi đến nÆ¡i con ếch rất buồn sẽ phải xa chúng. Nó nói:
- Ở lại đây với tôi. Các bạn là m tà i xế cho tôi. Chúng ta sẽ cùng nhau đi thăm đất nước.
Những chiếc giầy bát kết thú vị nháºn lá»i ngay.
Váºy thì, thÆ°a các bạn thân mến, các bạn phải cẩn tháºn đấy. Nếu má»™t ngà y nà o đó, các bạn thấy má»™t đôi giầy bát kết bên lá» Ä‘Æ°á»ng thì cần phải xem xét kỹ nếu muốn Æ°á»›m chân và o. Có thể có má»™t chú ếch con Ä‘ang ngồi trong đó.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:52 AM .
26-08-2008, 01:32 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Cô bé tà hon
Ngà y xưa có một bà hiếm hoi, mong có một đứa con mà mãi không được. Bà phải tìm đến một mụ phù thủy để nhỠgiúp. Bà nói:
- Tôi muốn có một đứa con, bà bảo giùm tôi phải là m thế nà o.
- Ta sẽ giúp - mụ phù thủy trả lá»i - Hãy cầm hạt lúa nà y. Nó không giống nhÆ° lúa mì vẫn má»c ngoà i đồng, cÅ©ng không giống lúa vẫn cho gà vịt ăn. Äem vá» gieo và o cháºu hoa, má»™t thá»i gian sau sẽ biết.
- Cảm Æ¡n bà - bà hiếm con trả công và chà o mụ phù thủy rồi Ä‘em hạt lúa vá» nhà gieo. Chẳng mấy chốc nó má»c thà nh má»™t cây hoa tuyệt đẹp, giống nhÆ° hoa uất kim cÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cánh hoa cuá»™n lại nhÆ° má»™t cái nụ.
- Hoa đẹp quá!- Bà thốt lên và đặt môi lên hoa. Nhưng bà đang hôn bông hoa thì bỗng có tiếng động mạnh là m hoa bừng nở. Nhìn bông hoa, bà ngạc nhiên thấy ở giữa bông hoa có một cháu bé xinh đẹp ngồi trên nhụy hoa, như ngồi trên chiếc ghế tựa mà u xanh. Bé chỉ lớn bằng ngón tay cái nên bà đặt tên cho bé là Bé tà hon.
Bà lấy vá» hạt dẻ để là m cho bé má»™t chiếc nôi rất đẹp, bên trong trải nệm bằng cánh hoa tÃm, chăn đắp cho bé là má»™t cánh hoa hồng. Ban đêm bé ngủ ở đấy, còn ban ngà y bé chÆ¡i trên bà n. Bà đặt trên bà n má»™t cái Ä‘Ä©a Ä‘á»±ng đầy nÆ°á»›c, và nh Ä‘Ä©a khoanh má»™t vòng hoa. Cánh hoa nổi trên mặt nÆ°á»›c. Có má»™t cánh hoa cánh hoa uất kim cÆ°Æ¡ng to dùng là m thuyá»n. Bé ngồi và o đấy dạo chÆ¡i nhÆ° dạo thuyá»n, má»™t chiếc lông ngá»±a dùng là m mái chèo. Bé vừa chèo vừa hát, giá»ng tháºt êm ái, dịu dà ng.
Má»™t đêm, bé tà hon Ä‘ang ngủ, bá»—ng má»™t con cóc to tÆ°á»›ng vừa béo vừa nhá»›t trông phát khiếp chui qua ô kÃnh vỡ trên cá»a sổ và o phòng và nhảy lên bà n, nÆ¡i cô bé tà hon Ä‘ang ngủ dÆ°á»›i cánh hoa hồng.
Nó nghĩ thầm:
- Con trai mình được con bé nà y là m vợ, hẳn là cu cáºu sÆ°á»›ng mê.
Thế là nó chá»™p lấy cái vá» hạt dẻ, trong có Bé tà hon Ä‘ang ngủ, chui qua ô kÃnh vỡ nhảy ra vÆ°á»n. Trong vÆ°á»n có má»™t dòng suối nhá», hai bá» lầy lá»™i. Äấy là chá»— ở của hai bố con nhà cóc. Khiếp! Cóc con cÅ©ng béo phị nhÆ° bố, trông rất sợ. Hai bố con sao giống nhau đến thế!
Trông thấy cô bé xinh đẹp trong vá» hạt dẻ, cóc con reo lên: cá»c, cá»c, cá»c, kẹc, kẹc, kẹc!
Cóc bố bảo:
- Khẽ chứ! Không nó thức dáºy, nó trốn mất. Chúng ta sẽ đặt nó lên má»™t lá sen to. Nó bé, ở đấy nhÆ° ở má»™t hòn đảo, không chạy trốn Ä‘i đâu được. Chúng ta sẽ là m cho nó má»™t căn nhà ở ngay chá»— bùn lầy nà y.
Giữa dòng suối có nhiá»u gốc sen, lá xòe to báºp bá»nh trên mặt nÆ°á»›c. Cóc bố bÆ¡i ra giữa dòng suối, nÆ¡i có tà u lá to nhất, đặt chiếc vá» hạt dẻ Ä‘á»±ng bé Tà hon và o đấy.
Sáng hôm sau, thức dáºy Bé Tà hon thấy mình Ä‘ang ở trên tà u lá, bốn chung quanh là nÆ°á»›c. Nó sợ quá, òa lên khóc, không có cách và o bá».
Lúc nà y, bố con nhà cóc Ä‘ang trang hoà ng phòng cÆ°á»›i, căng lên tÆ°á»ng những chiếc lá sen xanh, Ä‘Ãnh lên những bông sen trắng vá»›i những nhị sen và ng. Xong rồi hai bố con bÆ¡i ra táºn giữa suối đón dâu.
Cóc già cúi chà o bé Tà hon và nói:
- Ta giới thiệu với con đây là thằng con trai ta. Chồng của con đấy. Hai con sống trong căn phòng đẹp đẽ giữa chốn bùn lầy nà y.
Cóc con lại: Cá»c, cá»c, cá»c, kẹc, kẹc, kẹc!
Hai bố con ngáºm tà u lá sen to lôi và o bá». Bé Tà hon ngồi trên tà u lá khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t. Nó không muốn ở nhà của lão cóc già ghê tởm và không muốn lấy thằng con trai gá»›m ghiếc của lão.
May sao lúc ấy có đà n cá con đang bơi lội dưới suối trông thấy. Chúng nhô lên mặt nước để xem cô bé.
Chúng thấy bé xinh quá lại rất buồn vì phải sống với hai con cóc ghê tởm.
- Không! Không thể để thế được!
Äà n cá bảo nhau và bÆ¡i đến dÆ°á»›i tà u lá có Bé Tà hon Ä‘ang ngồi trên và cắn đứt cuá»™ng sen. Thế là dòng nÆ°á»›c cuốn tà u lá Ä‘i, Ä‘Æ°a cô bé ra xa, rõ xa, bố con nhà cóc không thể bÆ¡i tá»›i đó được.
Bé Tà hon trôi qua nhiá»u thà nh phố. Chim chóc trong bá» bụi hót rằng:
- Cô bé xinh quá!
Tà u lá Ä‘Æ°a cô bé qua nhiá»u xứ lạ. Má»™t con bÆ°á»›m trắng bay lượn hồi lâu trên đầu cô bé Ä‘áºu xuống tà u lá. Cô bé sung sÆ°á»›ng vì thoát khá»i hai bố con nhà cóc lại được ngắm nhìn phong cảnh đẹp ở những miá»n đất xa lạ tà u lá trôi qua. DÆ°á»›i ánh nắng, nÆ°á»›c suối lóng lánh nhÆ° và ng lá»ng. Cô bé cởi dây lÆ°ng, buá»™c má»™t đầu và o cánh bÆ°á»›m, má»™t đầu và o tà u lá. Khi bÆ°á»›m bay nó kéo theo cả tà u lá. Bá»—ng má»™t con bá» dừa xuất hiện, lấy chân quắp cô bé Ä‘em đến má»™t cà nh cây, chiếc lá thì vẫn chao lượn cùng con bÆ°á»›m. BÆ°á»›m cố gỡ ra khá»i dây buá»™c mà không sao gỡ được.
Khi bỠdừa đem Bé Tà hon lên cây. Bé sợ lắm. Bé sợ cả cho bướm tội nghiệp bị buộc chặt và o tà u lá, nếu không được ai gỡ ra cho thì bướm chết đói mất. Nhưng bỠdừa có nghĩ gì đến chuyện ấy! Nó đặt Bé Tà lên môt chiếc lá to, đem nhụy hoa đến cho Bé ăn và khen Bé đẹp.
Nhiá»u bá» dừa bạn bè nó đến chÆ¡i, nhìn chằm chằm Bé Tà hon và nói những câu láo xược. Má»™t ả bá» dừa trẻ kêu lên
- Nó chỉ có hai chân thôi các bạn ạ!
Một con khác vội thêm:
- Nó không có râu chúng mà y ạ!
Nhiá»u con khác chế nhạo:
- Trông nó xấu nhÆ° giống ngÆ°á»i váºy!
Tháºt ra Bé Tà rất xinh. Lúc má»›i Ä‘em Bé Tà vá», nó có nghÄ© nhÆ° các bạn nó đâu. Chỉ có các bạn nó dèm pha, nói ra nói và o mãi nên bá» dừa cÅ©ng tin là Bé Tà xấu và không thÃch Bé nữa và đem Bé đặt xuống má»™t cây cúc trắng.
Tưởng rằng mình xấu đến mức bá» dừa cÅ©ng không Æ°a, Bé Tà khóc nức nở, buồn phiá»n. NhÆ°ng tháºt ra thì Bé rất xinh, thanh tú, dịu dà ng, chẳng khác gì má»™t cánh hồng.
Bé Tà hon sống má»™t mình suốt mùa hạ trong khu rừng lá»›n. Bé lấy cá»ng rÆ¡m là m cho mình má»™t cái võng, treo dÆ°á»›i má»™t lá thu mẫu Ä‘Æ¡n to để tránh mÆ°a. Bé ăn nhuỵ hoa và uống những hạt sÆ°Æ¡ng rÆ¡i. Bé sống nhÆ° váºy suốt cả mù hè và cả mùa thu. NhÆ°ng rồi mùa đông đến, mùa đông dà i dằng dặc và lạnh giá. Những con chim nhá» thÆ°á»ng hót cho Bé nghe giá» cÅ©ng bay Ä‘i tránh rét. Cây rụng hết lá, hoa Ä‘á»u tà n, chiếc lá thu mẫu Ä‘Æ¡n che chá»— nằm cÅ©ng héo quắt, chỉ còn lại chiếc cá»ng và ng khô. Quần áo rách bÆ°Æ¡m, Bé rét run.
Tuyết rÆ¡i, má»—i giá»t tuyết rÆ¡i xuống Bé nặng nhÆ° hòn đá không chịu nổi. Bé núp mình trong má»™t chiếc lá khô, nhÆ°ng chẳng ấm thêm chút nà o, vẫn rét run cầm cáºp.
Bé Tà hon bá» khu rừng đến má»™t ruá»™ng lúa gần đấy. Ruá»™ng lúa vừa má»›i gặt chỉ còn gốc rạ từ dÆ°á»›i đất giá lạnh tua tủa gai đâm lên. Äi qua đám ruá»™ng, Bé Tà hon cÅ©ng thấy vất vả nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i qua má»™t cánh rừng, nó Ä‘i chệnh choạng ngã lên ngã xuống nhiá»u lần. Bé Tà hon lần được đến cổng nhà mụ chuá»™t đồng - má»™t cái hốc dÆ°á»›i gốc rạ. Chuá»™t đồng sống ở đấy rất thoải mái, lại có đầy lúa và các thức ăn khác. Bé Tà hon và o nhà mụ chuá»™t đồng xin má»™t hạt lúa mạch ăn cho đỡ đói, đã hai hôm nay bé không được ăn gì và o bụng.
Chuột đồng bảo:
- Tội nghiệp con bé! Và o đây ăn với ta cháu ạ!
Thấy Bé Tà hon dễ thương, chuột bảo:
- Cháu có muốn ở đây vá»›i ta không? Chỉ cần giữ gìn nhà cá»a cho sạch và kể chuyện cho ta nghe. Ta thÃch nhất là nghe kể chuyện.
Bé Tà hon là m theo lá»i chuá»™t và được chuá»™t đối đã tá» tế.
Một hôm chuột nói:
- Sắp có khách sang chÆ¡i đấy. Ông bạn láng giá»ng ta là má»™t ngÆ°á»i già u có, nhà cao cá»a rá»™ng. Ông thÆ°á»ng mặc chiếc áo lông Ä‘en nhánh nhÆ° sa tanh. Cháu mà lấy được ông ta thì may lắm. NhÆ°ng ông ta mù, cháu phải kể chuyện cho ông ta nghe.
Rồi ngay hôm ấy, Chuột chũi hà ng xóm đến thăm Chuột đồng. Hắn mặc bộ áo lông đen nhánh như sa tanh.
Chuá»™t đồng nói là hắn già u và có há»c. Nhà hắn rá»™ng gấp hai mÆ°Æ¡i lần nhà các con Chuá»™t ChÅ©i khác. NhÆ°ng hắn không thÃch nắng và hoa. Hắn luôn nói xấu ánh nắng và hoa. Chúng bảo Bé Tà hon hát. Bé hát rằng: "Bay Ä‘i! Bá» dừa bay Ä‘i". Bé hát rất hay. Giá»ng bé dịu dà ng, Chuá»™t chÅ©i nghe thÃch lắm, nhÆ°ng hắn không nói gì.
Chuá»™t chÅ©i đã Ä‘Ã o má»™t ngách từ nhà hắn ăn thông sang nhà Chuá»™t đồng. Hắn má»i Bé Tà hon và bạn bè hắn và o đấy chÆ¡i. Trong hang có xác má»™t con chim chết rét. Chuá»™t chÅ©i ngáºm má»™t mẩu gá»— mục nát có phát ra ánh sáng Ä‘i trÆ°á»›c soi Ä‘Æ°á»ng. Äến gần chá»— xác con chim, chuá»™t chÅ©i lấy mõm húc lên trần cho thủng má»™t lá»—, để cho ánh sáng lá»t và o.
Nhá» có ánh sáng há» trông thấy con chim én nằm giữa hang, hai cánh gáºp lại, lông che kÃn đầu, chân co quắp. Rõ rà ng là chim đã chết rét! Tháºt tôi nghiệp! Bé Tà hon thÆ°Æ¡ng chim lắm. Nó đã hót cho Bé nghe suốt cả mùa hè. NhÆ°ng chuá»™t chÅ©i lại lấy chân đẩy chim én và nói:
- Nó không hót được nữa! Buồn thay cho số pháºn những con chim bé nhá»! Ngoà i tiêng kêu chiêm chiếp chim chẳng biết gì nữa, rồi cứ đến mùa đông lại chết rét. Lạy trá»i đừng bắt các con tôi sau nà y hoá thà nh chim.
Chuột đồng hưởng ứng:
- Bác nói rất đúng! Ngoà i tiếng kêu chiêm chiếp chim có biết là m gì đâu! Mùa đông tới là chết đói và chết rét.
Bé Tà hon không nói gì; đợi lúc hai con chuá»™t quay lÆ°ng Ä‘i, nó cúi xuống, vạch lông chim, hôn lên hai mắt nhắm nghiá»n của chim và nói:
- Äúng con chim nà y đã hót cho mình nghe suốt cả mùa hè vừa qua. Con chim xinh quá, hót tháºt là hay.
Ở nhà Chuá»™t chÅ©i ra vá», suốt đêm Bé Tà hon không ngủ được. Bé vùng dáºy lấy rÆ¡m tết thà nh má»™t cái chăn Ä‘em đắp cho con chim chết rét. Bé còn lấy nhuỵ hoa Ä‘em phủ xung quanh thân chim. Bé nói:
- Vĩnh biệt chim thân yêu. Cảm ơn chim đã hót cho ta nghe suốt cả mùa hè, khi ánh nắng sưởi ấm chúng ta, cây cối xanh tươi và là m dịu mắt ta.
Bé Tà hon lấy tay ghì đầu chim và o ngá»±c mình. Bá»—ng Bé thấy có váºt gì Ä‘á»™ng Ä‘áºy dÆ°á»›i tay Bé. Äó là trái tim của chim. Con én chỉ má»›i bị cóng vì rét, giỠđây được sưởi ấm nó tỉnh lại.
Mùa thu én thÆ°á»ng bay vá» phÆ°Æ¡ng nam tránh rét. Nếu có con nà o lá»t lại thì nó bị rét cóng, rÆ¡i xuống và bị tuyết vùi.
NghÄ© váºy, Bé Tà hon thÆ°Æ¡ng con chim, lấy thêm nhuỵ hoa rắc lên mình, lấy lá bạc hà Bé thÆ°á»ng dùng là m chăn đắp phủ lên đầu chim.
Äêm hôm sau Bé Tà hon trở lại thăm chim, thấy chim vẫn sống, nhÆ°ng yếu lắm, chỉ mở mắt má»™t tà nhìn Bé rồii lại nhắm nghiá»n. Bé đứng cạnh chim, cầm má»™t mẩu gá»— mục thay đèn. Má»™t lúc chim cất tiếng nói:
- Cảm Æ¡n cô bé lắm! Cảm Æ¡n cô bé thân yêu! Tôi thấy trong ngÆ°á»i đã nóng lên, đã lại sức. Tôi sẽ có thể bay vá» nÆ¡i ấm nắng cùng vá»›i bè bạn.
Bé Tà hon đáp:
- Chá»›! Bên ngoà i đầy băng tuyết còn lạnh lắm. Chim cứ ở lại đây, nằm cái giÆ°á»ng bé nhá» nà y. Tôi sẽ chăm sóc cho chim rất chu đáo.
Bé lấy má»™t cánh hoa múc nÆ°á»›c Ä‘em lại cho chim én. Uống nÆ°á»›c xong, chim én kể hco Bé nghe chuyện chim bị thÆ°Æ¡ng ở cánh khi bay từ trong má»™t bụi gai ra, vì váºy không kịp bay theo Ä‘Ã n và rÆ¡i xuống đất. Chim chỉ nhá»› được có thế và không biết sau đấy thế nà o, bây giá» Ä‘ang ở đâu.
Chim én ở lại trong hang suốt mùa đông và được Bé Tà hon hết lòng chăm sóc. Nó rất yêu quý Bé. Chuột đồng và Chuôt chũi không biết tý gì. Nếu biết chúng đã đuổi chim đi.
Mùa xuân đã đến. Những tia nắng đầu tiên xuất hiện. Chim én há»i Bé Tà hon có muốn Ä‘i theo không. Chim sẽ cõg Bé trên lÆ°ng Ä‘Æ°a vá» rừng. NhÆ°ng Bé Tà hon lắc đầu nói:
- Tôi không muốn là m như thế. Là m thế là phụ ơn chuột đồng.
- Thế thì từ biệt bạn thân yêu.
Chim én nói rồi bay vút lên không, giữa bầu trá»i chan hoà ánh nắng. Bé Tà hon buồn rầu nhìn theo, Bé cÅ©ng rất mến chim, chim Ä‘i rồi Bé buồn. Suốt ngà y Bé phải ở trong nhà , không ra ngoà i nắng được ấm được, vì lúa ngoà i đồng má»c lên cao. Äối vá»›i Bé, thá»a ruá»™ng lúa ấy ráºm rạp nhÆ° má»™t cánh rừng.
Một hôm Chuột đồng bảo bé:
- Mùa hạ chỉ còn thá»i gian nữa, lá»… cÆ°á»›i sáp đến nÆ¡i rồi, ông bạn láng giếng đã Ä‘em lá»… sang dạm há»i. Cần phải sá»a soạn quần áo má»›i cho cháu. Ta sẽ cho cháu nhiá»u của hồi môn để cháu Ä‘em vá» nhà chồng.
Rồi chuá»™t đồng bảo Bé ngồi quay sợi. Cả bốn con nhện dệt đêm ngà y. Chiá»u nà o Chuá»™t chÅ©i cÅ©ng sang chÆ¡i và nói rằng há»… qua mùa hè, trá»i bá»›t nóng, là hắn cÆ°á»›i Bé Tà ngay.
NhÆ°ng Bé Tà hon không Æ°a chuôt chÅ©i. Nó không muốn lấy lão ta, muốn Ä‘i khá»i nÆ¡i đây. Sáng sáng, lúc bình minh, và chiá»u chiá»u lúc mặt trá»i sắp lặn. Khi gió thổi các bông lúa rạp xuống, hé cho Bé nhìn thấy bầu trá»i xanh biếc, bé lại mÆ¡ Æ°á»›c cuá»™c sống bên ngoà i, mong Chim én bay trở lại.
Khi thu sang, quần áo cưới đã chuẩn bị xong, chuột đồng bảo Bé:
- Bốn tuần nữa thì là m lễ cưới.
Bé Tà hon oà lên khóc, nói rằng không thÃch chuá»™t chÅ©i.
Chuột đồng mắng:
- Äừng có õng ẹo! Tao gả mà y và o nÆ¡i danh giá thế còn gì! Äến ngay Hoà ng đế cÅ©ng chả cón bá»™ áo xa tanh Ä‘en bóng nhÆ° nó. Mà y phải cảm Æ¡n Trá»i pháºt má»›i đúng chứ!
Äến ngà y cÆ°á»›i, Chuá»™t chÅ©i tá»›i để Ä‘em Bé Tà hon Ä‘i. Bé phải xuống dÆ°á»›i hang vá»›i chuá»™t chÅ©i, xa ánh nắng, vì chuá»™t chÅ©i ghét ánh sáng. ở nhà chuá»™t đồng Ãt ra Bé cÅ©ng còn có thể đứng ở cá»a hang ngắm mặt trá»i má»c.
- Mặt trá»i nóng ấm Æ¡i! VÄ©nh biệt! Bé vừa nói vừa giÆ¡ tay lên.
Rồi Bé tà hon rá»i nhà chuá»™t đồng.
- VÄ©nh biệt! VÄ©nh biệt! - Bé vòng tay ôm má»™t bông hoa nhá» - Nếu hoa có thấy chim én cho ta gá»i lá»i chà o.
- Chiêm chiếp! Chiêm chiếp!
Vừa lúc ấy, Bé Tà hon nghe có tiếng chim hót trên đầu. Bé nhìn lên. Äúng là chim én!
Chim én nhìn thấy Bé mừng quá! Bé kể cho chim nghe ná»—i buồn phải lấy chuá»™t chÅ©i, phải xuống ở hang sâu, phải xa mặt trá»i.
Chim én nói:
- Mùa đông sắp đến rồi, tôi sắp quay vá» xứ nóng. Bé có muốn cùng Ä‘i vá»›i tôi thì trèo lên lÆ°ng tôi, lấy dây lÆ°ng buá»™c ngÆ°á»i và o mình tôi. Chúng ta trốn xa chuá»™t chÅ©i và chá»— ở ghê tởm của nó. Chúng ta sẽ Ä‘i tháºt xa, qua núi non đến những xứ nóng, ở đấy có ánh nắng chan hoà , suốt năm lúc nà o cÅ©ng nhÆ° mùa hạ, hoa lá cá» cây xanh tÆ°Æ¡i đẹp đẽ. Trốn Ä‘i vá»›i tôi, Bé Tà hon thân yêu, ngÆ°á»i đã cứu sống tôi lúc tôi đã nằm cứng Ä‘Æ¡ dÆ°á»›i hang sâu nhà chuá»™t chÅ©i.
- Váºy thì chúng ta Ä‘i thôi!
Bé Tà hon đáp và trèo lên lưng chim én, lấy thắt lưng buộc mình và o lông chim.
Chim én vút lên không trung, bay qua hết rừng nà y đến biển ná», bay qua những ngá»n núi tuyết phủ quanh năm. Bé Tà rét run chúi và o bá»™ lông dà y của chim én, chỉ ló đầu ra nhìn tất cả những cảnh huy hoà ng dá»c Ä‘Æ°á»ng.
Rồi đôi bạn tá»›i vùng xứ nóng. ở đây nắng chói lá»i, trá»i lồng lá»™ng cao. Trên cà nh cây Ä‘ung Ä‘Æ°a những chùm nho má»ng quả Ä‘en đẹp, những cam chanh chÃu chÃt. Có những đứa trẻ xinh đẹp chÆ¡i đùa trên Ä‘Æ°á»ng cái.
Chim én vẫn bay xa mãi, phong cảnh mỗi lúc một đẹp hơn.
Cuối cùng chim én Ä‘Æ°a Bé Tà hon đến má»™t nÆ¡i, dÆ°á»›i bóng cây xanh, gần má»™t dải hồ nÆ°á»›c xanh biếc, sừng sững má»t toà lâu Ä‘Ã i cổ bằng cẩm thạch trắng. Nho và câyu trÆ°á»ng xuân leo kÃn các cá»™t. Chim én là m tổ trên má»™t cái cá»™t ấy. Chim nói vá»›i Bé Tà hon:
- Nhà tôi đấy! Bé có thấy cá» má»c ở dÆ°á»›i không. Tôi sẽ đặt bé xuống giữa đám cá», sống ở đấy, Bé sẽ thấy sung sÆ°á»›ng.
- Vâng! - Bé Tà hon vá»— tay trả lá»i.
Ở đấy có má»™t cái cá»™t bằng cẩm thạch trắng vỡ là m ba mảnh, chung quanh má»c đầy hoa trắng rất đẹp. Chim én đặt Bé Tà hon xuống đấy trên má»™t chiếc lá to. Bé bá»—ng ngạc nhiên khi thấy ở đây có má»™t chà ng trai bé nhá» trong nhÆ° thuá»· tinh. Chà ng không to lá»›n gì hÆ¡n Bé Tà hon. Trong má»—i bông hoa Ä‘á»u có má»™t ngÆ°á»i bé nhá» nhÆ° thế.
Chà ng trai trong bông hoa cúc trắng là vua của há».
- Bé Tà hon thì thầm với chim én
- Trá»i! anh chà ng đẹp trai quá!
Hoà ng tỠtà hon rất sợ chim én, vì đối với chà ng bé nhỠvà mảnh khảnh thì chim én quả là một con chim khổng lồ.
Vừa nhìn thấy Bé Tà hon, Hoà ng tá» mê say ngay. ChÆ°a bao giá» chà ng trông thấy má»™t ngÆ°á»i con gái xinh đẹp nhÆ° thế! Chà ng nhấc chiếc mÅ© miện Ä‘ang Ä‘á»™i đặt lên đầu cô bé Tà hon ngỠý muốn lấy bé. Lấy chà ng, Bé sẽ trở thà nh nữ chúa của các loà i hoa.
Tháºt là đẹp đôi, chẳng nhÆ° thằng Cóc con và lão chuá»™t chÅ©i!
Bé Tà hon bằng lòng. Từ má»—i bông hoa bÆ°á»›c ra má»™t nam, má»™t nữ, quần áo sang trá»ng. Äôi nà o cÅ©ng xinh đẹp, nhÆ°g xinh đẹp nhất vẫn là đôi vợ chồng má»›i cÆ°á»›i. NgÆ°á»i ta lắp cánh và o cho Bé Tà hon; Bé có thể bay từ bông hoa nà y sang bông hoa khác. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u vui mừng. Trên ngá»n cá»™t đá cẩm thạch, chim én ráng sức hót mừng đôi tân hôn, tuy rằng chim rất buồn và nhá»› cô bé.
Hoà ng tỠbảo Bé:
- Cái tên Bé Tà hon xấu lắm mà em thì lại rất đẹp. Từ nay tên em sẽ là là Tiểu Ngá»c.
Tạm biệt! Tạm biệt! Chim én hót chà o để rá»i xứ nóng, trở vá» phÆ°Æ¡ng Bắc.
Con chim én ấy là m tổ ở cạnh cá»a sổ nhà ngÆ°á»i kể chuyện nà y. Nó dùng tiếng nói "chiêm chiếp!" mà kể chuyện trên đây cho ông ta nghe và nhỠđó chúng ta biết thêm được má»™t chuyện.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:53 AM .
26-08-2008, 01:34 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Giăng bị thịt
Ở giữa vùng thôn quê, có má»™t cái lâu Ä‘Ã i cổ, trong lâu Ä‘Ã i có má»™t ông hoà ng già và hai cáºu con trai.
Các cáºu nà y thông thái đến ná»—i ngÆ°á»i khác chỉ cần hiểu biết bằng má»™t ná»a các cáºu cÅ©ng đã khá uyên bác rồi. Há» Ä‘á»u muốn há»i con gái nhà vua và há» có thể là m việc ấy vì công chúa đã tuyên bố sẽ lấy ngÆ°á»i nà o có tà i ứng phó trÆ°á»›c mặt nà ng.
Cả hai cáºu dà nh ra tám ngà y để chuẩn bị. Công chúa chỉ ra hạn có từng ấy ngà y, nhÆ°ng nhÆ° thế cÅ©ng thừa đủ đối vá»›i các cáºu: các cáºu tà i cao há»c rá»™ng nên sau tám ngà y đã chuẩn bị xong xuôi. Má»™t cáºu há»c thuá»™c lòng cả quyển tá»± vị la tinh và tất cả các số báo hằng ngà y ra trong thà nh phố ba năm gần đây, Ä‘á»c xuôi hay Ä‘á»c ngược cÅ©ng được. Cáºu kia há»c thuá»™c là u bá»™ luáºt và tất cả sá»± hiểu biết của má»™t vị quan tòa; cáºu cho rằng mình có đủ tà i để ngồi bà n việc nÆ°á»›c. Cáºu lại còn khéo tay biết cả thêu thùa nữa. Cả hai Ä‘á»u tá»± phụ rằng mình sẽ lấy được công chúa.
Cha các cáºu cho má»—i ngÆ°á»i má»™t con ngá»±a; cáºu thuá»™c tá»± Ä‘iển và báo chà được con ngá»±a Ä‘en; cáºu thuá»™c luáºt và biết thêu thùa được con ngá»±a trắng nhÆ° sữa. Há» còn dùng dầu hạnh nhân bôi nhá»n mép để có thể nói được lâu.
Khi các cáºu lên ngá»±a, quân hầu đầy tá»› đến trá»±c sẵn cả ở sân nhà dÆ°á»›i. Lúc đó cáºu em giai thứ ba đến. Äúng là ba anh em, nhÆ°ng cáºu thứ ba quá dốt nên chẳng ai đếm xỉa đến. NgÆ°á»i ta chỉ gá»i cáºu là Giăng bị thịt mà thôi. Cáºu há»i các anh:
- Các anh đi đâu mà diện quần áo ngà y hội thế?
- Äi lên kinh đô Ä‘Ã m đạo vá»›i công chúa đây. Mà y không nghe quân lÃnh đánh trống loan báo khắp nÆ°á»›c à ?
Rồi há» kể lại cho cáºu nghe đầu Ä‘uôi câu chuyện. Giăng bị thịt bảo:
- Nà y, tôi sẽ đi với các anh.
NhÆ°ng các anh cáºu thì cÆ°á»i ồ lên và phi ngá»±a Ä‘i thẳng. Giăng bị thịt kêu lên:
- Thưa cha, xin cha cũng cho con một con ngựa. Con muốn lấy vợ lắm rồi. Nếu công chúa ưng lấy con thì lấy, nếu nà ng không lấy thì con cũng cứ lấy nà ng.
- Không! Chẳng có ngá»±a cho mà y đâu. Mà y không nên đợi, nói không nên lá»i, có đâu được lịch sá»± giá»i giang nhÆ° các anh mà y.
- Không có ngá»±a à ? Äược rồi, con sẽ cưỡi con dê của con, cần gì!
Cáºu nhảy phóc lên con dê Ä‘á»±c của cáºu, lấy gót chân thúc cho nó mấy cái và o hông rồi thẳng Ä‘Æ°á»ng cái quan ra Ä‘i.
Hấp ! Hấp ! Cáºu phi nhanh phải biết!
- Có em đây! - Cáºu gá»i to và có tiếng vang đáp lại.
Hai ngÆ°á»i anh lặng thinh rong ruổi phÃa trÆ°á»›c trên mình ngá»±a, há» chẳng nói chẳng rằng và còn mãi nghÄ© đến những câu văn hoa cần phải nghiên cứu cho kỹ để Ä‘em ra thi thố vá»›i công chúa.
Giăng bị thịt gá»i to:
- Hấp ! Hấp ! Có em đây. Em nhặt được váºt nà y dá»c Ä‘Æ°á»ng đây nà y.
Nói rồi cáºu giÆ¡ ra má»™t con quạ chết.
- Bị thịt đáng thương ơi! Em định dùng cái của ấy là m gì thế?
- Tặng công chúa.
- À ! Hay đấy!
Há» vừa nói vừa cÆ°á»i rồi Ä‘i thẳng.
- Hấp ! Hấp ! Hấp ! Có em đây ! Các anh hãy xem đây: chẳng mấy khi nhặt được cái của nà y trên Ä‘Æ°á»ng đâu.
Hai ngÆ°á»i quay lại, nhìn xem cái gì và nói:
- Bị thịt ! Chiếc guốc cùn ấy mà y cũng định đem tặng công chúa chắc?
Bị thịt trả lá»i:
- Vâng, đúng thế đấy ạ.
Hai ngÆ°á»i lại cÆ°á»i rá»™ và phi ngá»±a bá» Ä‘i trÆ°á»›c rõ xa. Má»™t lát sau bị thịt lại gá»i to:
- Hấp ! hấp ! hấp ! Có em đây ! Quả tháºt má»—i lúc má»™t phấn chấn, các anh ạ. Cái nà y thì tuyệt !
- Lại nhặt được gì nữa thế h�
- Một thứ vô song, phen nà y công chúa hẳn phải vừa ý.
- Eo ơi ! Bùn bốc dưới cống lên đấy à ?
- Vâng , đó là thứ bùn mịn nhất đấy ạ.
Nói rồi Bị thịt bốc bùn bỠđầy túi. Các ông anh cho ngá»±a phi nÆ°á»›c đại, đến cổng thà nh trÆ°á»›c Giăng có đến 1 tiếng đồng hồ. NgÆ°á»i ta phát số thứ tá»± cho những kẻ đến cầu hôn và hỠđứng sắp hà ng sau, chen nhau đến ná»—i không nhúc nhÃch nổi cánh tay. Là m thế là cần thiết, nếu không há» sẽ đánh nhau vì ngÆ°á»i ná» tranh nhau đứng trÆ°á»›c ngÆ°á»i kia.
Nhân dân đứng xúm quanh cung Ä‘iện, nhìn qua cá»a sổ để xem công chúa kén chồng. ThÆ°Æ¡ng thay cho các anh chà ng! Vừa và o đến nÆ¡i đã tịt mÃt không nói được má»™t tiếng.
Công chúa truyá»n:
- Äến lượt ngÆ°á»i khác.
Äến lượt má»™t ngÆ°á»i anh của Bị Thịt, ngÆ°á»i đã há»c thuá»™c lòng quyển tá»± vị, nhÆ°ng chỉ má»›i đứng xếp hà ng thôi, cu cáºu đã quên ráo cả. Lúc bÆ°á»›c trên sà n kêu kèn kẹt và nhìn và o trần lát toà n bằng gÆ°Æ¡ng, cáºu thấy nhÆ° là đi lá»™n ngược, đầu xuống đất, chân lên trá»i. Bên cá»a sổ lại còn có ba viên lục sá»± và má»™t pháp quan ngồi ghi chép các câu trả lá»i, ghi đến đâu láºp tức được đăng lên tá» báo bán ở đầu phố, hai xu má»™t số. Thế thì là m gì mà chẳng cuống cuồng ! CÅ©ng cần nói thêm rằng lò sưởi đốt nhiá»u than đến ná»—i trông cứ Ä‘á» rá»±c lên.
Anh chà ng đến cầu hôn nói :
- Ở đây nóng quá!
Công chúa đáp:
- Là vì hôm nay vua cha cho quay gà .
Chết cha ! Tháºt là má»™t vấn Ä‘á» bất ngỠđối vá»›i cu cáºu. Tịt ! Cu cáºu đứng Ä‘á»±c ra chẳng nói được lấy má»™t tiếng nà o, vì cu cáºu còn Ä‘ang mải sáng tác má»™t câu tháºt dà dá»m. Thế là tịt ! Tịt ! Công chúa lại phán:
- Lại má»™t tên nữa không ra gì. Äến lượt ngÆ°á»i khác!
Cu cáºu phải chuồn, nhÆ°á»ng chá»— cho ngÆ°á»i em. Anh chà ng nà y lại nói:
- Ở đây nóng khiếp quá!
- Phải, tại hôm nay chúng tôi quay gà ấy mà .
- A ! A ! Thế nà o kia?
Anh ta nói xong, các thầy ký lục vá»™i và ng và o sổ : “A ! A ! Thế nà o kia ?â€
Công chúa phán:
- Lại má»™t tên nữa không ra gì ! Äến lượt ngÆ°á»i khác !
Lúc ấy đến lượt Giăng bị thịt. Cáºu dắt cả con dê và o phòng và kêu to:
- Nóng gì mà nóng khiếp thế nà y.
Công chúa nói:
- Là vì chúng tôi đang luộc gà .
Bị thịt đáp ngay:
- Ồ ! Thế thì còn gì bằng! Cho luộc nhỠcon quạ nà y được không?
- Äược lắm chứ! Công chúa nói; nhÆ°ng anh có cái gì Ä‘á»±ng không? Ta không có nồi cÅ©ng chả có xoong đâu.
- Có đây, nồi đây!
Nói rồi Bị thịt chìa chiếc guốc cùn ra và đặt con quạ và o trong.
Công chúa bảo:
- Thế thì được bữa ăn ngon đấy; nhưng lấy đâu ra nước sốt?
- Trong túi đây – Giăng nói – mà còn có thừa để bán lại nữa kia đấy!
Nói rồi cu cáºu móc trong túi ra má»™t Ãt bùn.
Công chúa nói:
- Äược đấy! Anh trả lá»i được đấy, biết ăn nói đấy. Anh sẽ là chồng ta. NhÆ°ng anh có biết rằng từng câu, từng chữ chúng ta Ä‘ang nói và đã nói Ä‘á»u được ghi bằng tốc ký và sẽ đăng trên báo không? Anh có trông thấy ba viên lục sá»± và vị pháp quan già ngồi gần cá»a sổ kia không? Lão già ấy gá»›m lắm, đúng là má»™t con diá»u hâu!
Dá»a thế, công chúa tưởng Giăng bị thịt sợ; vừa lúc ấy ba viên lục sá»± cÅ©ng phùng mang trợn mắt, hất đổ cả lá» má»±c xuống đất. Giăng nói:
- Các ngà i nà y ấy à ? Äược, ta sẽ biếu viên pháp quan phần lá»›n nhất.
Nói rồi Giăng bị thịt lộn trái túi áo lấy bùn ném và o đầy mặt viên pháp quan.
Công chúa reo lên:
- Hoan hô ! Hoan hô ! Äến ta cÅ©ng không nghÄ© ra, nhÆ°ng bây giá» thì ta há»c được cách xá» sá»± ấy rồi.
Giăng bị thịt được là m vua, vừa được vợ, vừa được cả mũ miện lẫn ngai và ng.
Câu chuyện nà y tôi Ä‘á»c được trong má»™t tá» báo do viên pháp quan viết, nhÆ°ng truyện nà y liệu có đáng cho chúng ta tin hay không nhỉ ?
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:53 AM .