21-08-2013, 09:15 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 510: Nẫng tay trên
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Bão cát quả tháºt đã đến.
Trong lúc mải mê chém giết, má»i ngÆ°á»i tá»±a hồ nhÆ° đã quên Ä‘i uy hiếp lá»›n nhất Ä‘ang tá»›i gần. Khi có ngÆ°á»i phát hiện lốc xoáy khổng lồ Ä‘ang cuốn tá»›i, ngay láºp tức kinh hô lên.
Cát bụi bị gió lốc cuốn lên nhÆ° diá»u gặp gió, âm thanh gầm rú kinh khủng khiến cho ngÆ°á»i ta phải dá»±ng cả tóc gáy. Lốc xoáy đến gần hố cát từ hÆ°á»›ng tây, tuy không trà n qua hố cát, nhÆ°ng lá»±c phá hoại vẫn đủ khiến cho má»i ngÆ°á»i hãi hùng. Äi qua nÆ¡i nà o, nÆ¡i ấy láºp tức cát cuồn cuá»™n bốc lên, đánh và o thân thể con ngÆ°á»i chẳng khác nà o đạn pháo, chạm và o chá»— nà o láºp tức chá»— đó báºt máu.
Ở phÃa tây có ba bốn tên cÆ°á»›p cùng bảy tám Cáºn Vệ quân Ä‘ang liá»u chết đánh nhau, trên mặt đất cÅ©ng đã có mấy thi thể nằm la liệt, khi bá»n há» cảm thấy gió lốc cuốn tá»›i, thì đã không kịp phản ứng. Lốc xoáy nhÆ° con rồng há miệng trong khoảnh khắc nuốt chá»ng há» và o trong bụng.
Trá»i đất há»—n Ä‘á»™n nhÆ° thuở hồng hoang, cho dù là sa phỉ hay Cáºn Vệ quân, đối mặt vá»›i lốc xoáy khủng bố nhÆ° váºy sá»›m đã không còn ý chà chiến đấu, chạy thục mạng vá» hÆ°á»›ng đông, tránh né lốc xoáy. Lốc xoáy lÆ°á»›t qua, thổi bay cả cồn cát, trên mặt đất xuất hiện má»™t cái hố sâu hoắm.
Cho dù không bị cuốn và o trong lốc xoáy, cho dù đứng cách mấy chục thÆ°á»›c cÅ©ng có thể cảm nháºn uy lá»±c hùng mạnh của nó.
Trên sa mạc lúc nà y lại lâm và o tráºn há»—n loạn khác. Hai Ä‘á»™i nhân mã vừa tìm cách tránh gió vừa tranh thủ đâm cho đối thủ má»™t Ä‘ao.
Sở Hoan chém giết má»™t hồi cÅ©ng nhìn thấy cÆ¡n lốc kia, hiển nhiên phát hiện ra nó khủng bố hÆ¡n cÆ¡n lốc trÆ°á»›c nhiá»u, cÅ©ng may là quét qua hÆ°á»›ng tây, nếu quét qua hố cát hình cốc, chỉ sợ không ai có thể bảo toà n sinh mạng.
Hắn nhìn chung quanh, dÆ°á»ng nhÆ° khắp nÆ¡i Ä‘á»u có tiếng quát tháo, lại mÆ¡ hồ thấy má»™t đám cÆ°á»›p Ä‘ang đánh loạn xạ ở hÆ°á»›ng đông, hắn nhá»› rõ rà ng đó là vị trà chiếc xe ngá»±a, láºp tức vẻ mặt nghiêm nghị, quay đầu, vá»t tá»›i chá»— cá»— xe ngá»±a.
Chá» Bách há»™ lúc nà y vẫn Ä‘ang giằng co vá»›i Hắc Phong, nhÆ°ng Má»™c Äầu thì liên tiếp ép Thần Y vệ Giáo úy lui vá» phÃa sau, hiển nhiên võ công của gã cao hÆ¡n hẳn Giáo úy ná».
Hắc Phong và Chá» Bách há»™ trong khi đánh nhau cÅ©ng nhìn thấy Má»™c Äầu có thái Ä‘á»™ khác. Lúc trÆ°á»›c, Má»™c Äầu giết hai gã sa phỉ, Chá» Bách há»™ còn tưởng ngÆ°á»i nhà đến cứu viện, nhÆ°ng Má»™c Äầu Ä‘á»™t nhiên ra tay vá»›i Giáo úy, khiến Chá» Bách há»™ không khá»i giáºt mình. Má»™c Äầu mặc áo bông, đầu Ä‘á»™i nón tre, thần thần bà bÃ, nhÆ°ng võ công rõ rà ng rất cao. Chá» Bách há»™ trong lòng biết, không cần đến mÆ°á»i chiêu, Thần Y Giáo úy chắc chắn chết dÆ°á»›i Ä‘ao Má»™c Äầu. NhÆ°ng lúc nà y gã Ä‘ang bị Hắc Phong chèn ép, muốn Ä‘i cứu viện cÅ©ng không thể, hÆ¡n nữa, gã hiểu, cho dù mình có thể đến cứu, cÅ©ng chÆ°a chắc đã là đối thủ của Má»™c Äầu.
Hắc Phong cÅ©ng nhìn thấy Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng chui và o bên trong xe ngá»±a, trong lòng căng thẳng, đám thuá»™c hạ dÆ°á»›i tay Ä‘ang bị hai gã Thần Y vệ Giáo úy và hai binh sÄ© Cáºn Vệ quân chặn lại. Má»™t ngÆ°á»i đã bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Giáo úy đối địch thà nh thục, lại có Cáºn Vệ quân hợp sức, nên sa phỉ tuy rằng đông hÆ¡n nhÆ°ng ngÆ°á»i kêu ngá»±a hÃ, lại không thuáºn tay thuáºn chân, cho dù nhÃch lại gần cá»— xe ngá»±a, cÅ©ng láºp tức bị Thần Y vệ Giáo úy dùng Ä‘ao ngăn lại. Mấy ngÆ°á»i bá»n há» tuy Ä‘ang ở thế hạ phong nhÆ°ng cÅ©ng không để cho sa phỉ sáp lại gần.
- Tất cả xông lên cướp xe.
Hắc Phong chém ra hai đao, quát lớn:
- Xông lên cho bố.
Vốn nhóm sa phỉ Ä‘ang bị Thần Y vệ Giáo úy cuốn lấy, tháºm chà bị chém chết mấy ngÆ°á»i, nhÆ°ng lúc nà y nghe Hắc Phong quát lá»›n, láºp tức tỉnh ngá»™, có ngÆ°á»i tìm kẽ hở lách qua, muốn tìm cÆ¡ há»™i tiếp cáºn cá»— xe, đúng lúc nà y từ phÃa sau có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp, lại nghe má»™t tiếng hét thảm vang lên, liá»n thấy má»™t con ngá»±a phi nhÆ° bay mà đến, trong chá»›p mắt, đã chém chết má»™t tên cÆ°á»›p.
NgÆ°á»i tá»›i tất nhiên là Sở Hoan.
Mị NÆ°Æ¡ng lúc nà y ở trong thùng xe, nạy mấy tấm ván gõ lên, Ä‘Æ°a tay sá» và o bên trong, chạm phải má»™t cÆ¡ thể, vui mừng hạ giá»ng nói:
- Äại ca, muá»™i là Hồng Xà .
Rồi nà ng ta ôm ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i thùng xe kéo lên, thân hình ngÆ°á»i nà y rất nặng nhÆ°ng Mị NÆ°Æ¡ng vẫn nhẹ nhà ng không má»™t tiếng Ä‘á»™ng cõng y trên lÆ°ng, Ä‘i ra thùng xe. Lúc nà y Má»™c Äầu đã tìm được cÆ¡ há»™i, má»™t chưởng vá»— và o đầu vai Thần Y vệ Giáo úy, đánh gã bay ra ngoà i, nhìn thấy Mị NÆ°Æ¡ng cõng ngÆ°á»i Ä‘i ra, trầm giá»ng nói:
- Ta đi đoạt ngựa.
BÆ°á»›c chân gã nhÆ° bay, đã tá»›i gần má»™t tên cÆ°á»›p, Ä‘Æ°a tay ra, không đợi tên kia xuất Ä‘ao, đã nắm lấy chân tên cÆ°á»›p, ném gã bay khá»i yên ngá»±a, rồi láºp tức tóm lấy tuấn mã, tá»›i bên cạnh xe ngá»±a, quát khẽ:
- Lên ngựa, đi mau.
Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không do dá»±, đặt ngÆ°á»i ná» lên đầu ngá»±a, Má»™c Äầu vá»— mạnh phÃa sau, tuấn mã liá»n chạy nhÆ° bay vá» phÃa trÆ°á»›c. Sa phỉ Ä‘ang há»—n chiến vá»›i Thần Y vệ Giáo úy thấy Mị NÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p ngÆ°á»i lao Ä‘i biết ngÆ°á»i đó không há» Ä‘Æ¡n giản. Trong lúc nhất thá»i Ä‘á»u dồn cả vá» phÃa nà y. Sở Hoan đứng trong đám ngÆ°á»i, thần sắc lạnh lùng thúc ngá»±a chạy tá»›i, lá»›n tiếng quát:
- Chạy Ä‘i đâu, mau để ngÆ°á»i lại.
Mị Nương giục ngựa phi thêm mấy bước, quay đầu lại kêu lên:
- Má»™c Äầu, Ä‘i mau.
Má»™t Äầu Ä‘ang bị má»™t sa phỉ ngăn lại, lạnh lùng đáp:
- Ngươi đi trước, ta sẽ đuổi theo.
Nói rồi nâng Ä‘ao chém xuống, nhÆ°ng là ngược vá» phÃa sau chém đứt đầu má»™t con ngá»±a.
Mị NÆ°Æ¡ng thấy tất cả má»i ngÆ°á»i xông cả và o Má»™c Äầu, cá»±c kỳ sốt ruá»™t, chợt nghe tuấn mã kêu thảm má»™t tiếng, ngã quỵ xuống kéo theo tên cÆ°á»›p trên lÆ°ng. Má»™c Äầu không giết tên cÆ°á»›p kia mà gầm lên má»™t tiếng nhÆ° hổ, túm lấy má»™t tên cÆ°á»›p bên cạnh Ä‘áºp và o tên cÆ°á»›p khác. Hai tên cÆ°á»›p va mạnh và o nhau, láºp tức cùng lăn khá»i ngá»±a.
Äá»™ng tác của Má»™t Äầu nhanh nhẹn cá»±c kỳ, lúc tên cÆ°á»›p ngã xuống ngá»±a, gã đã nhÆ° con báo, lao đến trở mình lên ngá»±a, Toà n bá»™ quá trình giết địch Ä‘oạt ngá»±a quả nhiên lÆ°u loát cá»±c Ä‘iểm. Mị NÆ°Æ¡ng nhìn thấy Má»™c Äầu lên ngá»±a, nhẹ nhà ng thở ra, lại Ä‘áºp chân và o bụng ngá»±a thoát vá» phÃa trÆ°á»›c, Má»™c Äầu cÅ©ng đã nhanh chóng Ä‘uổi kịp.
Hắc Phong và Chá» Bách há»™ đã dừng chiến cùng truy chạy tá»›i. Sở Hoan mắt thấy Mị NÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p ngÆ°á»i mà chạy, láºp tức thúc ngá»±a Ä‘uổi tá»›i.
Mị NÆ°Æ¡ng biết Ä‘ang bị Ä‘uổi theo, không dám dừng lại, liên tục Ä‘áºp chân và o bụng ngá»±a chạy nhÆ° bay vá» phÃa Nam. Má»™c Äầu chạy phÃa sau, cảm thấy bên cạnh có kình phong đánh úp lại, má»™t mÅ©i tên cắt gió lao tá»›i. Nếu là ngÆ°á»i khác chắc chắn sẽ không thể tránh né kịp mÅ©i tên nhÆ° sao băng kia, nhÆ°ng Má»™c Äầu thì hồ nhÆ° toà n thân Ä‘á»u có mắt, khi mÅ©i tên đến gần, thân hình nhÆ° quá»· mị, phô diá»…n má»™t Ä‘á»™ng tác mã kỹ cá»±c kỳ thà nh thục, gã nghiêng ngÆ°á»i ép và o bụng ngá»±a, dùng hai chân kẹp chặt và o lÆ°ng ngá»±a để giữ thăng bằng, tránh thoát mÅ©i tên nhÆ° lôi đình sấm sét chỉ trong gang tấc. MÅ©i tên xẹt qua, cắm và o má»™t tên sa phỉ bên cạnh, tên cÆ°á»›p nà y láºp tức ngã quỵ.
MÅ©i tên nà y là Lang Oa Tá» bắn ra, gã lúc nà y khẳng định Má»™c Äầu có mÆ°u đồ khác, không chút do dá»± bắn tên ra. Chi có Ä‘iá»u không thể tưởng nổi Má»™c Äầu lại tránh thoát được mÅ©i tên Ä‘oạt mệnh đó.
Má»™c Äầu mã kỹ kinh ngÆ°á»i, Ä‘á» phòng có tên bắn tá»›i, nên vẫn dùng tÆ° thế nghiêng ngÆ°á»i dán và o bụng ngá»±a mà lao Ä‘i.
Tuấn mã Mị Nương đang phi như bay, mắt thấy sắp đến cồn cát, thì đột nhiên trên cồn cát có một con ngựa lao xuống, tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng và o Mị Nương mà tới.
Mị NÆ°Æ¡ng mà y liá»…u nhÃu lại, lúc nà y nà ng đã Ä‘em ngÆ°á»i nỠđặt phÃa sau lÆ°ng mình, má»™t tay giữ cÆ°Æ¡ng má»™t tay vòng ra sau đỡ thân hình ngÆ°á»i ná», lúc nà y thấy má»™t con ngá»±a lao thẳng tá»›i, không dám xem thÆ°á»ng, dung tay Ä‘ang giữ lên thân hình ngÆ°á»i ná» rút Liá»…u Diệp Ä‘ao ra. NgÆ°á»i đến toà n thân phủ trong hắc bà o, chẳng những không nhìn thấy dung mạo mà ngay cả dáng ngÆ°á»i cÅ©ng không rõ.
Hắc bà o nhân hai mắt nhÆ° Ä‘iện, lúc lÆ°á»›t qua Mị NÆ°Æ¡ng, Mị NÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘ao chém xuống, thân hình hắc bà o chá»›p cái đã nhẹ nhà ng tránh thoát, đồng thá»i Ä‘Æ°a tay ra, nắm lấy chân ngÆ°á»i ná» sau lÆ°ng Mị NÆ°Æ¡ng, thoải mái Ä‘oạt lấy. Mị NÆ°Æ¡ng chấn Ä‘á»™ng, hắc bà o nhân đã Ä‘em ngÆ°á»i nỠđặt lên lÆ°ng ngá»±a, quay đầu lại, chạy nhÆ° bay vá» phÃa tây.
Mị Nương vừa sợ vừa hoảng, khẽ kêu lên:
- Không được chạy, ngươi là ai?
Nà ng thúc ngá»±a Ä‘uổi tá»›i, Má»™c Äầu từ phÃa sau cÅ©ng Ä‘uổi kịp. Kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a của Má»™c Äầu hiển nhiên tốt hÆ¡n Mị NÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, nên nhanh chóng Ä‘uổi sát hắc bà o nhân. Mị NÆ°Æ¡ng run giây cÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ phẫn ná»™, tháºt vất vả má»›i tìm được cÆ¡ há»™i cứu ngÆ°á»i, có ai ngá» bá» ngá»±a bắt ve chim sẻ núp đằng sau dá»… dà ng cÆ°á»›p lại. Chuyện nhÆ° thế nà ng là m sao không giáºn cho được?
Sở Hoan lúc nà y cÅ©ng vừa giáºn vừa lo.
NgÆ°á»i bị Ä‘oạt Ä‘i, là Hắc Giao hầu, má»™t trong tứ hầu dÆ°á»›i tay Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i nà y ám sát Ma Ha Tà ng, cuối cùng thất bại. Sứ Ä‘oà n Tây LÆ°Æ¡ng Ä‘á» xuất sứ Ä‘oà n Äại Tần mang tá»›i Tây LÆ°Æ¡ng giao cho Tây LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng xá» lý. Tần quốc đáp ứng Ä‘iá»u kiện nà y. Tuy nhiên, ngÆ°á»i biết việc nà y vốn không nhiá»u.
Triá»u đình rõ rà ng, Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng ở Hà Bắc đạo mặc dù bị uy hiếp liên tục, nhÆ°ng dÆ°á»›i tay lão có rất nhiá»u kỳ nhân dị sÄ©, mà Hắc Giao hầu là má»™t trong những hổ tÆ°á»›ng của lão. Nếu y sa lÆ°á»›i, ngÆ°á»i của Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng nhất định sẽ tìm cách cứu viện.
Vì thế, triá»u đình Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Thần Y vệ, đặc chế ra má»™t cá»— xe ngá»±a, giấu Hắc Giao hầu dÆ°á»›i vách tÆ°á»ng gá»— bên trong, trong xe cÅ©ng thiết láºp cÆ¡ quan, mục Ä‘Ãch là phòng ngừa những chuyện không may trên Ä‘Æ°á»ng.
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng và Má»™c Äầu ra tay cứu Hắc Giao hầu, Sở Hoan rốt cuá»™c đã biết bá»n há» chÃnh là ngÆ°á»i của Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng, thừa dịp sa phỉ đánh lén, không ngá» cứu được Hắc Giao hầu ra.
Sở Hoan Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cho phép bá»n há» mang ngÆ°á»i Ä‘i.
Hắc Giao hầu phải giao cho nÆ°á»›c Tây LÆ°Æ¡ng, Ä‘iểm quan trá»ng nà y trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bị mất, không thể báo cáo kết quả. Tháºm chà việc nà y có khả năng dẫn đến nhiá»u biến cố. NgÆ°á»i muốn tìm cá»› gây khó dá»… cho hắn vốn không Ãt, nếu Hắc Giao hầu tháºt sá»± bị cứu thoát, khi hắn trở lại Äại Tần, Sở Hoan tin tưởng sẽ có ngÆ°á»i dùng chuyện nà y công kÃch hắn.
Hắn Ä‘uổi theo từ phÃa sau, lại nhìn thấy giữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t hắc bà o nhân, hắc bà o nhân kia dá»… dà ng cÆ°á»›p Hắc Giao hầu trong tay Mị NÆ°Æ¡ng. Lúc nà y Sở Hoan cá»±c kỳ nghi hoặc, không biết hắc bà o nhân nà y là nhân váºt thế nà o, vì sao có hứng thú đối vá»›i Hắc Giao hầu.
Tuy nhiên, nói cho cùng hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cho phép Hắc Giao hầu bị cÆ°á»›p Ä‘i nhÆ° thế. Ngá»±a hắn Ä‘ang cưỡi là ngá»±a cÆ°á»›p được của sa phỉ, quen vá»›i địa hình sa mạc, hÆ¡n nữa, thuáºt cưỡi ngá»±a của hắn rất tốt, rất nhanh đã vượt qua tất cả má»i ngÆ°á»i, chạy vá» phÃa trÆ°á»›c. Má»™t tay hắn nắm chặt Huyết Ẩm Ä‘ao, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng.
Trong cÆ¡n gió lốc há»—n loạn, Hắc phong, Chá» Bách há»™, Thần y Giáo úy, sa phỉ, Cáºn Vệ quân đồng loạt Ä‘uổi theo phÃa sau, cả Ä‘oà n giống nhÆ° con rồng dà i loằng ngoằng du Ä‘á»™ng vá» phÃa Tây.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:16 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
ChÆ°Æ¡ng 511: Biến đổi trá»i đất
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Tiếng vó ngựa, sa mạc mênh mông.
Cuồng phong gà o thét rống giáºn, thê lÆ°Æ¡ng lạnh lùng, sa mạc coi vạn váºt là chó lợn, ngÆ°á»i trong sa mạc đã không còn là chúa tể, chúa tể tháºt sá»± chÃnh là bản thân sa mạc.
NgÆ°á»i không thể thắng trá»i, ngÆ°á»i ngá»±a truy Ä‘uổi, cuồng phong cát bụi bay và o mặt, trong sa mạc mênh mông, há» có vẻ nhá» bé nhÆ° váºy, gió lốc sa mạc cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản giống nhÆ° suy nghÄ© của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không phải và i cÆ¡n gió lốc mà má»i ngÆ°á»i thấy.
Trung tâm phong nhãn tháºt sá»±, kỳ thá»±c ở phÃa tây, há» cÅ©ng không biết lúc nà y có hÆ¡n mÆ°á»i tráºn lốc xoáy Ä‘ang từ bắc cuốn tá»›i nam, má»—i má»™t cÆ¡n lốc xoáy Ä‘á»u đủ khiến hồn há» quy thiên.
Äây là má»™t tai nạn tháºt sá»±, chỉ tiếc rất nhiá»u ngÆ°á»i căn bản không ý thức được Ä‘iểm nà y.
Tiếng vó ngá»±a, ngá»±a của Hắc Bà o Ä‘i đầu, giống nhÆ° tia chá»›p, phÃa sau chẳng qua mấy thÆ°á»›c, Má»™c Äầu phi ngá»±a Ä‘uổi theo, giống nhÆ° hình vá»›i bóng dÃnh sát phÃa sau, Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘uổi theo không bá», phÃa sau Mị NÆ°Æ¡ng không xa chÃnh là Sở Hoan.
PhÃa sau Sở Hoan mấy thÆ°á»›c là Hắc Phong và Chá» Bách há»™ cÆ°á»›p ngá»±a mà đến, hai ngÆ°á»i nà y gần nhÆ° cùng tiến, sau đó lại là má»™t đám ngÆ°á»i, nhÆ°ng thá»i gian ngà y cà ng dà i, rất nhiá»u ngÆ°á»i sá»›m đã bị bá» lại mặt sau.
Lúc nà y Sở Hoan cắn chặt khá»›p hà m, bóng dáng Mị NÆ°Æ¡ng gần ngay trÆ°á»›c mắt, Sở Hoan hÆ¡i tá»± trách mình biết quá muá»™n, tuy rằng hắn vẫn luôn hoà i nghi thân pháºn của Mị NÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng dù thế nà o cÅ©ng không nghÄ© ra, không ngá» báu váºt nÅ©ng nịu nà y là ngÆ°á»i của Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng, nà ng dÄ© nhiên mÆ°u đồ nghÄ© cách cứu viện Hắc Giao Hầu.
Tiếng gió lốc gà o khóc thảm thiết kia tá»›i gần, Sở Hoan cảm thấy giáºt mình, quay đầu nhìn qua, thấy phÃa bên phải không xa xuất hiện má»™t cÆ¡n lốc xoáy khủng bố, thổi quét tá»›i đây bằng tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, giống nhÆ° cá»™t cát chống trá»i. Hắc Bà o dẫn đầu láºp tức xông vá» phÃa trÆ°á»›c, Má»™c Äầu nhanh chóng Ä‘uổi theo, khoảng cách Sở Hoan và Mị NÆ°Æ¡ng kỳ tháºt đã rất gần, lốc xoáy kia thổi quét tá»›i đây, nếu xông vá» phÃa trÆ°á»›c, rất có thể gặp phải lốc xoáy kia bị cuốn và o trong, nhÆ°ng Mị NÆ°Æ¡ng không do dá»±, vẫn lao vá» phÃa trÆ°á»›c. Sở Hoan cắn răng má»™t cái, thúc ngá»±a theo sau, khó khăn lắm má»›i qua, lốc xoáy kia cÅ©ng chỉ xa và i thÆ°á»›c. Hắc Phong và Chá» Bách há»™ thấy thế, đã hiểu được nếu lúc nà y xông lên, chắc chắn sẽ gặp phải lốc xoáy kia, hai ngÆ°á»i nà y tuy rằng dÅ©ng mãnh, nhÆ°ng cÅ©ng không cam chịu chết nhÆ° váºy, vá»™i và ng quay đầu ngá»±a lại, phi nhanh trở vá», muốn tránh thoát lốc xoáy.
Diện tÃch lốc xoáy rất lá»›n, cho dù không trá»±c tiếp đụng và o, chỉ ở khoảng cách gần cÅ©ng rất có thể bị hút và o.
Sau khi Sở Hoan lÆ°á»›t qua, lốc xoáy phÃa sau đã tìm đến, hắn tháºm chà có thể mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t lá»±c hút Ä‘ang lôi kéo mình, cÅ©ng may tuấn mã dÆ°á»›i háng cÅ©ng mạnh mẽ, xông vá» phÃa trÆ°á»›c mấy thÆ°á»›c, thoát khá»i nguy hiểm.
NgÆ°á»i phÃa sau bị lốc xoáy ngăn cản, đã bị bá» lại, bốn ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c vẫn Ä‘uổi nhau, cÅ©ng không lÆ¡i lá»ng.
Kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a của bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u không kém, vẫn duy trì má»™t khoảng cách. CÅ©ng không biết Ä‘uổi theo bao lâu, sá»›m đã cách xa cồn cát hình cốc, phÃa trÆ°á»›c đó lại là má»™t cÆ¡n lốc xoáy cuốn tá»›i, bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u toà n lá»±c tiến lên, tránh thoát lốc xoáy nà y.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘i thẳng hÆ°á»›ng tây, Sở Hoan biết sa mạc Kim Cổ Lan vô cùng mênh mông, từ nam tá»›i bắc xuyên qua sa mạc cần gần ná»a tháng, mà từ đông tá»›i tây rốt cuá»™c dà i bao nhiêu hắn cÅ©ng không rõ rà ng lắm.
Nếu nhÆ° không phải trên lÆ°ng ngá»±a Hắc Bà o nhiá»u hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i, chỉ sợ đã sá»›m bá» xa mấy ngÆ°á»i phÃa sau, bởi vì nhiá»u hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i vẫn không thể kéo dà i khoảng cách, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i phÃa sau vẫn không thu hẹp được khoảng cách.
Trong lúc đó lại nhìn thấy Hắc Bà o kéo cÆ°Æ¡ng ngá»±a, chuyển vá» phÃa bắc, tuấn mã lại lao qua hÆ°á»›ng bắc, mấy ngÆ°á»i phÃa sau Ä‘á»u nhanh chóng chuyển hÆ°á»›ng, nhÆ°ng Sở Hoan lại hÆ¡i kinh ngạc trong lòng, lốc xoáy nà y Ä‘á»u từ hÆ°á»›ng bắc thổi quét vá» phÃa nam tá»›i đây, nếu Ä‘i vá» phÃa nam có thể tránh né lốc xoáy uy hiếp, lúc nà y lại tiến thẳng tá»›i hÆ°á»›ng bắc, lá gan quả nhiên không nhá», nếu đâm thẳng và o lốc xoáy thổi quét tá»›i, háºu quả không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ là giá» phút nà y Sở Hoan đã không thể buông tha, chuyện Hắc Giao Hầu liên quan trá»ng đại, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể để Hắc Bà o mang Ä‘i.
Trong sa mạc, bốn con ngá»±a nhÆ° bốn chấm Ä‘en nhá» truy Ä‘uổi nhau, Ä‘uổi theo hÆ°á»›ng bắc không biết bao xa, nghe phÃa trÆ°á»›c truyá»n đến tiếng thét, Hắc Bà o hiển nhiên cÅ©ng biết lốc xoáy thổi quét tá»›i, láºp tức lại quay đầu vá» hÆ°á»›ng tây, muốn vượt qua lốc xoáy trÆ°á»›c mặt, mấy ngÆ°á»i phÃa sau cÅ©ng Ä‘Ã nh chuyển hÆ°á»›ng. Cứ nhÆ° váºy, tuy rằng ba ngÆ°á»i phÃa sau không thể Ä‘uổi kịp Hắc Bà o, nhÆ°ng Hắc Bà o cÅ©ng không thể thoải mái thoát khá»i ba ngÆ°á»i phÃa sau, trong sa mạc rá»™ng lá»›n, má»™t lát hÆ°á»›ng bắc, má»™t lát hÆ°á»›ng tây, cà ng lúc cà ng xa.
Chạy theo hÆ°á»›ng tây, lại má»™t cÆ¡n lốc xoáy từ phÃa bắc đánh úp tá»›i, cÆ¡n lốc xoáy nà y không lá»›n nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, Hắc Bà o ra sức vá»t tá»›i, Má»™c Äầu phÃa sau cắn răng má»™t cái cÅ©ng vá»t tá»›i, nhÆ°ng giá» phút nà y lốc xoáy đã tá»›i gần, nếu Mị NÆ°Æ¡ng còn xông vá» phÃa trÆ°á»›c, chắc chắn bị cuốn và o, nà ng chung quy không dám tìm chết vô nghÄ©a, quay đầu ngá»±a lại phi nhanh vá» phÃa nam, lúc nà y Sở Hoan cÅ©ng biết không thể Ä‘uổi theo Hắc Bà o, lốc xoáy kia đã đến, cÅ©ng không để hắn nghÄ© nhiá»u, thấy Mị NÆ°Æ¡ng phi vá» phÃa nam, hắn cÅ©ng Ä‘uổi theo vá» phÃa nam.
Hắc Giao Hầu là ngÆ°á»i của Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng, Mị NÆ°Æ¡ng và Má»™c Äầu hiển nhiên Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng, lúc nà y Ä‘uổi theo Hắc Bà o không được, Sở Hoan chỉ muốn bắt Mị NÆ°Æ¡ng lại, bắt Mị NÆ°Æ¡ng có lẽ có thể há»i ra thân pháºn của Hắc Bà o.
Ngá»±a của hai ngÆ°á»i há» nhanh, nhÆ°ng lốc xoáy cÅ©ng không cháºm, khoảng cách ngà y cà ng gần. Giá» phút nà y Sở Hoan chỉ cách Mị NÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘oạn, lạnh lùng nói:
- Không được chạy!
Mị NÆ°Æ¡ng quay đầu liếc Sở Hoan má»™t cái, cÅ©ng không đáp lá»i mà liên tục giục ngá»±a. Sở Hoan nghe tiếng lốc xoáy phÃa sau ngà y cà ng lá»›n, quay đầu nhìn lại, thấy lốc xoáy kia đã tá»›i gần, theo tốc Ä‘á»™ hiện giá», không tá»›i má»™t lát, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị cuốn và o trong, hắn kêu lên:
- Lốc xoáy đến rồi, ngÆ°Æ¡i muốn chết cứ tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hắn biết không thể cháºm trá»… nữa, quay đầu ngá»±a lại chuyển qua hÆ°á»›ng đông thúc ngá»±a rá»i Ä‘i, lốc xoáy kia cÅ©ng đã tá»›i, tuấn mã vừa má»›i phi ra, Sở Hoan cảm thấy tuấn mã bá»—ng nhiên hà dà i má»™t tiếng, không ngá» lá»±c hút hùng mạnh của lốc xoáy kia đã cuốn tuấn mã và o.
Sở Hoan chấn Ä‘á»™ng, quyết định tháºt nhanh, nhảy lên từ trên lÆ°ng ngá»±a, tránh vá» phÃa trÆ°á»›c. Tuấn mã kia bị hút và o trong, thân thể Sở Hoan ở trên không trung, nhÆ°ng cÅ©ng cảm thấy má»™t lá»±c hút mạnh mẽ phÃa sau Ä‘ang hút hắn qua, trong lòng chấn Ä‘á»™ng thầm nghÄ©:
- Nghìn tÃnh vạn tÃnh, không thể tưởng được chết trong lốc xoáy!
Thân thể hắn bị cuốn và o trong, trÆ°á»›c mắt tối Ä‘en, trá»i đất quay cuồng, thân thể hoà n toà n không do mình khống chế, bị gió to cuốn lên cao mấy thÆ°á»›c, giá» phút nà y đầu Sở Hoan trống rá»—ng, chỉ cảm thấy mình chắc chắn phải chết.
Chỉ trong khoảng khắc, hắn lại cảm thấy thân thể mình giống như đạn pháo, không ngỠlốc xoáy sinh ra một lực rất lớn, ném hắn ra ngoà i.
Sở Hoan cảm thấy toà n thân căn bản không phải do mình khống chế, bay ra xa mấy thÆ°á»›c, sau đó nặng ná» rÆ¡i xuống mặt cát theo Ä‘Æ°á»ng pa - ra - bôn, hắn cảm thấy trong nháy mắt toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n muốn nứt, da thịt dÆ°á»ng nhÆ° bị xé toác, đầu váng mắt hoa, cổ há»ng ngòn ngá»t, má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i phun ra từ trong miệng, sau đó hôn mê bất tỉnh nhân sá»±.
...
...
Doanh địa sứ đoà n.
Hắc Phong dẫn ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, cÆ°á»›p sa mạc chém giết trong sa cốc dần dần rÆ¡i và o hạ phong, số ngÆ°á»i của chúng dù sao ở và o hoà n cảnh xấu, Cáºn Vệ Quân và lạc Ä‘Ã khách Ä‘á»u là hạng ngÆ°á»i dÅ©ng mãnh thiện chiến, đặc biệt lạc Ä‘Ã khách hai nhà Khâu Mã, kỹ xảo chiến đấu trong sa mạc vô cùng thuần thục, tuy rằng đã chết và i ngÆ°á»i, nhÆ°ng số lượng cÆ°á»›p sa mạc bị há» giết lại rất nhiá»u.
Giá» phút nà y Hiên Viên Thắng Tà i đã tìm được thá»i cÆ¡, nhanh chóng táºp kết bá»™ hạ bên ngÆ°á»i thà nh tráºn, tuy số ngÆ°á»i không nhiá»u lắm, nhÆ°ng mÆ°á»i ngÆ°á»i táºp trung bên cạnh lại nhanh chóng tách thà nh hai, má»™t loạt phÃa trÆ°á»›c cầm Ä‘ao, má»™t loạt phÃa sau là cung tiá»…n thủ, dồn vá» phÃa trÆ°á»›c.
Dù sao cÆ°á»›p sa mạc cÅ©ng là đám ô hợp, để chúng phát Ä‘á»™ng đánh lén bất ngá» thì được, nhÆ°ng má»™t khi rÆ¡i và o cục diện bế tắc, đánh lâu dà i vá»›i Cáºn Vệ Quân trải qua huấn luyện quân sá»±, đây không phải sở trÆ°á»ng của chúng, chúng cÅ©ng không thể thừa nháºn. Hắc Phong đã Ä‘i, đám phỉ không ngÆ°á»i dẫn đầu, đã có ngÆ°á»i bắt đầu lui bÆ°á»›c, có má»™t ngÆ°á»i lui liá»n có ngÆ°á»i thứ hai, láºp tức, trong mÆ°a tên của Cáºn Vệ Quân, đám cÆ°á»›p sa mạc bắt đầu cháºt váºt chạy trốn.
Hiên Viên Thắng Tà i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không để bá»™ hạ Ä‘uổi theo, lúc nà y cách sáng sá»›m còn má»™t khoảng thá»i gian ngắn, gã chỉ táºp trung binh sÄ© và lạc Ä‘Ã khách lại, tráºn địa sẵn sà ng đón địch, để tránh cÆ°á»›p sa mạc quay lại.
Chá» khi gã tìm được Tiết Hoà i An, Tiết Hoà i An và mấy tên quan văn ở cùng má»™t chá»—, dÆ°á»›i sá»± bảo vệ của binh sÄ© Cáºn Vệ Quân, dÆ°á»›i vách đá, nhìn thấy Hiên Viên Thắng Tà i tá»›i, Tiết Hoà i An run giá»ng há»i:
- Hiên Viên tướng quân, tình hình thế nà o, đám...đám cướp sa mạc nà y lui chưa?
Hiên Viên Thắng Tà i chắp tay nói:
- Äại nhân sợ hãi rồi, cÆ°á»›p sa mạc đã thối lui.
Cuối cùng Tiết Hoà i An thở nhẹ ra, và i tên quan văn bên ngÆ°á»i Ä‘á»u thở dà i, tối nay vừa cÆ°á»›p sa mạc, vừa lốc xoáy, dồn ép mấy vị đại nhân nà y quá mức, quả tháºt bị kinh hãi rất lá»›n.
Lấy lại bình tÄ©nh, Tiết Hoà i An má»›i há»i:
- Không biết thương vong thế nà o?
Hiên Viên Thắng Tà i ngÆ°ng trá»ng nói:
- Tạm thá»i chÆ°a có thống kê, chẳng qua...tổn thất không nhá».
- Äúng rồi, Sở Phó sứ đâu?
Hiên Viên Thắng Tà i lúc nà y cÅ©ng tỉnh ngá»™, không ngá» không thấy tung tÃch Sở Hoan, gã nhÃu mà y, liá»n có má»™t tên binh sÄ© nói:
- Äại nhân, Phó sứ đại nhân Ä‘uổi bắt cÆ°á»›p sa mạc rồi!
- Äuổi bắt cÆ°á»›p sa mạc?
Tiết Hoà i An nóng nảy:
- Hắn dẫn theo bao nhiêu ngÆ°á»i?
Binh sĩ lắc đầu nói:
- Tiểu nhân không biết, dÆ°á»ng nhÆ°...dÆ°á»ng nhÆ° không có ngÆ°Æ¡i!
Tiết Hoà i An lại sốt ruá»™t, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Ä‘á»u là dá»±a và o Sở Hoan má»›i chống đỡ dược, nếu thiếu má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, con Ä‘Æ°á»ng tiếp theo còn Ä‘i thế nà o, gã vá»™i la lên:
- Hiên Viên tÆ°á»›ng quân, Sở Phó sứ không thể có chuyện, nhanh phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm.
- Äại nhân yên tâm, mạt tÆ°á»›ng phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm.
Hiên Viên Thắng Tà i nói:
- Äại nhân, trá»i láºp tức sẽ sáng, đại nhân trÆ°á»›c nghỉ tạm ở đây, không nên hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©, chuyện khác, đợi hừng đông rồi nói sau!
Tiết Hoà i An khua tay nói:
- Hiên Viên tÆ°á»›ng quân nhanh Ä‘i Ä‘i, nhanh phái ngÆ°á»i tìm được Sở Phó sứ...Ài, hắn tuyệt đối không thể có chuyện!
...
Sở Hoan Ä‘ang mÆ¡ hồ, cảm thấy toà n thân nóng lên, cổ há»ng khô khốc, khó khăn mở to mắt, Ä‘áºp và o mắt là má»™t mảnh cát và ng trà n đầy.
Lúc nà y hắn nằm nghiêng trên mặt cát, giáºt thân thể, lại phát hiện xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘au Ä‘á»›n khó nhịn, nghÄ© tá»›i đêm qua mình bị cuốn và o lốc xoáy, không ngá» mình có thể còn sống sót, quả nhiên là kỳ tÃch.
Trong nhất thá»i hắn cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, ánh mặt trá»i khắp nÆ¡i, phát hiện trÆ°á»›c mắt Ä‘á»u là cát và ng chói mắt, hÆ¡i quay đầu nhìn khoảng không, lại phát hiện mặt trá»i chói chang đã nhô lên cao.
Äêm qua cuồng phong gà o thét, chấn Ä‘á»™ng trá»i đất, giống nhÆ° táºn thế, nhÆ°ng hôm nay lại vô cùng nóng bức, chỉ và o hết thảy trÆ°á»›c mắt, ai có thể nghÄ© tá»›i tráºn phong bạo long trá»i lở đất đêm qua.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:16 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 512: Bảo điển vô song
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Gió thổi rất mạnh, Sở Hoan cảm giác trên ngÆ°á»i mình đầy mồ hôi, lại thá» giáºt giáºt, láºp tức thấy gân cốt Ä‘au Ä‘á»›n. Trên ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có váºt gì đó chặn lại, rốt cuá»™c hắn phát hiện, trên ngÆ°á»i có má»™t tầng cát dà y phủ lên. Hắn khẽ lắc đầu, cát và ng láºp tức bay tung tóe.
Sở Hoan giáºt mình, rốt cuá»™c hiểu được, mình trải qua đại nạn tuy không chết, nhÆ°ng đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, da thịt tổn thÆ°Æ¡ng đối vá»›i Sở Hoan mà nói thì không đáng là gì, nhÆ°ng lúc nà y hắn biết xÆ°Æ¡ng cốt đã có vấn Ä‘á».
Hắn mơ hồ nhớ lại, đêm qua bị lốc xoáy cuốn đi, sau đó bị ném ra ngoà i, có lẽ vì thế mà bị gãy xương, hơn nữa, cũng không phải chỉ một hai nơi.
Hắn nhá»› rõ cÆ¡n lốc cuốn mình hôm qua cÅ©ng rất nhá», chÃnh vì nhá» nên tốc Ä‘á»™ rất nhanh, chÃnh mình không thể tránh thoát. NhÆ°ng bây giá» ngồi nhá»› lại, thấy may mắn vì bão cát không lá»›n, nếu là bạo phong, cuốn mình lên cao mÆ°á»i thÆ°á»›c, sau đó ném xuống, nhất định mình nếu không phải bị chôn sống thì cÅ©ng ngã chết.
Hắn không biết mình Ä‘ang ở đâu, bốn phÃa Ä‘á»u là mênh mông cát và ng. Äêm qua đại phong kéo tá»›i, kỳ tháºt đã thay đổi hoà n toà n khung cảnh nÆ¡i nà y. Cồn cát trÆ°á»›c kia bây giá» không còn chút bóng dáng, lại xuất hiện cồn cát má»›i. Chá»› nói Sở Hoan lần đầu và o sa mạc, cho dù là ngÆ°á»i ở trong sa mạc hà ng năm, trÆ°á»›c sá»± biến đổi Ä‘á»™t ngá»™t và toà n diện nhÆ° thế của trá»i đất cÅ©ng sẽ không thể nháºn ra mình Ä‘ang ở đâu.
DÆ°á»›i cái nắng chói chang của mùa hè, cát Ä‘ang phủ trên ngÆ°á»i Sở Hoan cÅ©ng nóng dần lên. Sở Hoan biết hiện tại, quan trá»ng nhất không phải là xác định mình Ä‘ang ở đâu, mà là mình không thể đứng dáºy.
XÆ°Æ¡ng cốt hắn bị thÆ°Æ¡ng nặng, Ä‘á»™ng cÅ©ng không thể Ä‘á»™ng, nếu không kịp thá»i nghÄ© đối sách, không bao lâu sau sẽ bị chôi vùi trong sa mạc.
Không có thức ăn, hắn nhá»› bên hông vẫn còn có túi nÆ°á»›c, không biết còn ở đó hay không? Sở Hoan hÃt sâu má»™t hÆ¡i, lại thá» cá» Ä‘á»™ng cÆ¡ thể, cÆ¡n Ä‘au xé gan xé ruá»™t lại truyá»n Ä‘i khắp cÆ¡ thể, phải là ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng may ra má»›i chịu Ä‘á»±ng được. Sở Hoan cÆ°á»i khổ, thở dà i, ngay cả Ä‘á»™ng chân đứng lên cÅ©ng Ä‘au Ä‘á»›n không thể tả, xem ra mình đã gặp phiá»n toái lá»›n nhất rồi.
Hắn nhá»› rõ tối hôm qua vì Ä‘uổi bắt hắc bà o nhân, không biết chạy bao xa, hiện giá» hắc bà o nhân không có tung tÃch, mình thì ở trong hoà n cảnh thế nà y, quả nhiên là khiến ngÆ°á»i ta dở khóc dở cÆ°á»i.
Nhá»› rõ mình đêm qua khi bị gió lốc cuốn Ä‘i, Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng ở trong vòng xoáy đó. ChÃnh mình lúc ấy không thể tránh kịp, lại không biết Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng có thoát được không?
Bốn bá» vắng lặng, trong sa mạc Ãt ai lui tá»›i, hÆ¡n nữa, vô cùng mênh mông, nghÄ© đến chuyện có ngÆ°á»i cứu viện dÆ°á»ng nhÆ° rất mong manh xa vá»i. Sở Hoan tin sứ Ä‘oán sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm, nhÆ°ng mình ở cách xa sứ Ä‘oà n nhÆ° thế, sứ Ä‘oà n có tìm được chá»— nà y hay không, hắn cÅ©ng không dám khẳng định.
Miệng hắn khát khô, thầm muốn uống nÆ°á»›c, nhÆ°ng cÆ¡ thể bị vùi trong cát và ng, xÆ°Æ¡ng cốt bị thÆ°Æ¡ng, không thể nhúc nhÃch, trÆ°á»›c mắt, chỉ má»™t mà u và ng của cát.
Hắn nhắm mắt lại. Trá»i cà ng lúc cà ng nắng nóng, Sở Hoan cÅ©ng không biết tình hình sứ Ä‘oà n hiện nay nhÆ° thế nà o. NghÄ© đến hắc bà o nhân Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»›p Hắc Giao hầu không biết là vì nguyên nhân gì, nhÆ°ng nghÄ© đến hoà n cảnh trÆ°á»›c mắt, chÃnh mình hiện tại còn cần ngÆ°á»i cứu, hÆ¡i đâu mà đi quan tâm việc khác.
- Không thể chá» chết nhÆ° váºy được.
Sở hoan thấp giá»ng tá»± nói, toà n thân vẫn vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, mãi sau cổ má»›i hÆ¡i cá» Ä‘á»™ng được. Sở Hoan thở dà i má»™t tiếng, bất chợt nhá»› đến má»™t việc, ánh mắt sáng lên, lẩm bẩm:
- Long Tượng kinh, Phù Trần đạo.
Lúc nà y, bất chợt hắn nhá»› đến bà thuáºt Long Tượng kinh mà La Äa truyá»n thụ cho mình.
Cho đến hôm nay, Sở Hoan cÅ©ng không rõ sá»± thần kỳ ảo diệu của Long Tượng kinh, nhÆ°ng hắn không thể phủ nháºn Long Tượng kinh tuyệt đối là bảo Ä‘iển (sách quý) vô song thiên hạ.
Có những lúc tu luyên Long Tượng kinh, Sở Hoan cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc. Hắn không biết má»™t bảo Ä‘iển vô song nhÆ° váºy, vì sao La Äa lại truyá»n thụ cho mình?
Hắn cÅ©ng từng hoà i nghi La Äa không có hảo tâm, nhÆ°ng võ công của y cá»±c kỳ cao, vượt xa hắn, nếu muốn gây khó dá»… vá»›i mình, căn bản là chuyện dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Bảo Ä‘iển Long Tượng má»—i lần tu luyện Ä‘á»u khiến toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n, cÅ©ng là má»™t lần khiến Sở Hoan nản chÃ, nhÆ°ng má»™t khi đạt thà nh, cÅ©ng tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta khó lòng dứt bá».
Chiếu Luân đạo giúp Sở Hoan có được sá»± cải thiện lá»›n vá» khà tức, bất kể có Ä‘iá»u kiện hay không, khà tức của hắn vẫn Ä‘iá»u hòa và ổn định. Trong cùng má»™t hoà n cảnh, rất nhiá»u ngÆ°á»i bị ngá»™p thở, nhÆ°ng Sở Hoan vẫn cảm thấy hÆ¡i thở của mình thông thuáºn, hoà n toà n có thể thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh khắc nghiệt của sa mạc. Bởi váºy có thể giúp duy trì thể lá»±c rất hiệu quả.
Cho dù Phù Trần đạo chÆ°a Ä‘á»™t phá được, nhÆ°ng má»—i lần tu luyện xong, Sở Hoan Ä‘á»u cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt của mình dÆ°á»ng nhÆ° có thay đổi. Rốt cuá»™c thay đổi gì hắn cÅ©ng không rõ lắm, nhÆ°ng chắc chắn là có sá»± khác biệt.
Lúc nà y toà n thân hắn Ä‘au nhức, có cảm giác còn bị tráºt khá»›p. Trong lúc đó chợt nhá»› đến Phù Trần đạo của Long Tượng kinh dÆ°á»ng nhÆ° có chút tác dụng nà o đó, Sở Hoan liá»n muốn lợi dụng Long Tượng kinh để giúp hồi phục cÆ¡ thể.
Mặc dù hắn có ý tưởng nà y, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu tÃnh khả thi không cao, xÆ°Æ¡ng cốt mình dẫu sao cÅ©ng đã bị thÆ°Æ¡ng tổn rất nặng, Phù Trần đạo cho đến nay vẫn chÆ°a từng Ä‘á»™t phá. Tuy rằng má»—i khi tu luyện vẫn cảm giác xÆ°Æ¡ng cốt có biến chuyển, nhÆ°ng hắn vẫn không dám tin Long Tượng kinh có khả năng khôi phục thÆ°Æ¡ng thế trong xÆ°Æ¡ng cốt. Chỉ có Ä‘iá»u, Sở Hoan cÅ©ng không cầu khá»i hẳn, chỉ cầu giảm Ä‘au Ä‘á»›n, khiến mình có thể đứng lên là đã tạ Æ¡n Trá»i Pháºt lắm rồi.
Long Tượng kinh có 320 khẩu quyết, Sở Hoang ghi nhá»› trong lòng, thuá»™c là u là u, kỳ tháºt tu luyện Long Tượng kinh cÅ©ng không có quy định tÆ° thế nà o cả, bất kể là nằm ngồi tháºm chà sấp quỳ, chỉ cần không có ai quấy rầy là có thể tu luyện. PhÆ°Æ¡ng pháp tu luyện nà y trên thá»±c tế chÃnh là váºn khà ở Ä‘an Ä‘iá»n lÆ°u thông khắp các kinh mạch.
Kinh mạch cÆ¡ thể con ngÆ°á»i cá»±c kỳ phức tạp, tu luyện khà tức, tất nhiên không há» Ä‘Æ¡n giản. Vô số phÆ°Æ¡ng pháp tu luyện khà tức kéo dà i thá»i gian nhịn thở, Ä‘á»u là tiá»n nhân thông qua thá»±c nghiệm mà có được. Nếu váºn khà lung tung, má»™t khi không cẩn tháºn có thể tẩu há»a nháºp ma, hủy hoại kinh mạch, bị tà n táºt, tháºm chà mất cả tÃnh mạng.
Sở Hoan lúc nà y toà n thân bất Ä‘á»™ng, bắt đầu dá»±a và o khẩu quyết váºn khÃ, trên thá»±c tế hắn đã có vô số lần tu luyện Phù Trần đạo, váºn khà nhÆ° thế nà o, có thể nói là thuần thục cá»±c Ä‘iểm.
Vừa má»›i bắt đầu, Sở Hoan đã cảm giác khà tức hôm nay co chút dị thÆ°á»ng, khà tức trong kinh mạch váºn hà nh có thể nói là cháºm hÆ¡n trÆ°á»›c kia rất nhiá»u.
Tu luyện má»™t chu thiên của Phù Trần đạo cần ná»a canh giá», nhÆ°ng dá»±a và o tốc Ä‘á»™ váºn khà nhÆ° hiện nay, Sở Hoan cảm thấy cần má»™t canh giá» má»›i váºn hà nh xong má»™t chu thiên.
Cũng may hiện tại hắn không thể cỠđộng, cho dù là hai canh giỠhắn cũng có thể chịu đựng.
Khà tức cháºm chạp lÆ°u chuyển, Sở Hoan rất nhanh liá»n cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt bắt đầu nhức má»i, chỉ má»™t lát sau, chợt nghe hai tiếng bụp bụp, vang ra từ bên trong cÆ¡ thể.
Tá»±a nhÆ° nồi cái nồi trên bếp, cÆ¡ thể hắn không ngừng vang lên tiếng kêu lụp bụp, trên đầu cÅ©ng đổ mồ hôi cà ng lúc cà ng nhiá»u, từng giá»t từng giá»t rÆ¡i xuống nhÆ° tắm. Tiếng nổ không dứt, Ä‘au Ä‘á»›n không giảm, sau ná»a canh giá», trên mặt Sở Hoan mồ hôi nhÆ° mÆ°a, tá»±a nhÆ° có ngÆ°á»i dá»™i nÆ°á»›c trên đầu hắn váºy, toà n bá»™ đầu Æ°á»›t sÅ©ng.
Tiếng nổ kia vang lên từ trong xương, Sở Hoan đau đớn ra mặt, cau mà y lại, các cơ co quắp.
Nếu là ngÆ°á»i ý chà bạc nhược hay thay đổi, tuyệt đối khó có thể chịu được Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° thế.
Sở Hoan cÅ©ng cắn chặt khá»›p hà m, cố gắng chịu Ä‘au. Hắn cảm giác xÆ°Æ¡ng cốt mình giống nhÆ° là đang ngá» nguáºy, trong cÆ¡n Ä‘au nhức, hắn cÅ©ng không khá»i cảm thấy kỳ quái.
Có lẽ thiên hạ nà y rất Ãt ngÆ°á»i có thể chịu được cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n quái dị nhÆ° thế.
Ai có thể cảm nháºn được xÆ°Æ¡ng mình Ä‘ang nhảy nhót? Sở Hoan không biết đây là phúc hay há»a, nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết, đây là cÆ¡ há»™i duy nhất của mình, chỉ có Long Tượng kinh má»›i giúp hắn trong khoảng thá»i gian ngắn đứng lên được. Nếu không, hắn chỉ còn má»™t con Ä‘Æ°á»ng, đó là chết.
Thá»i gian trôi qua, Sở Hoan cắn răng chịu Ä‘á»±ng, rốt cuá»™c, cảm giác xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘ang ngá» nguáºy bắt đầu biến mất, từ cổ, đến đầu vai, xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, xÆ°Æ¡ng cá»™t sống, xÆ°Æ¡ng lÆ°ng, xÆ°Æ¡ng hông, xÆ°Æ¡ng đùi, xÆ°Æ¡ng bắp chân, mắt cá chân cho đến các ngón chân. Các khá»›p xÆ°Æ¡ng nà y tá»±a nhÆ° đã mệt má»i, nên bắt đầu từ từ đứng yên, má»™t chu thiên Phù Trần đạo cÅ©ng sắp hoà n thà nh.
Khà tức chầm cháºm lÆ°u chuyển, nhÆ°ng đúng là vẫn còn ở Ä‘an Ä‘iá»n, sau khi hoà n thà nh váºn khÃ, Sở Hoan thở hồng há»™c, xÆ°Æ¡ng cốt toà n thân lúc nà y Ä‘au buốt vô cùng, hắn thở dốc, chỠđợi kỳ tÃch, nhÆ°ng qua ná»a canh giá», hắn chỉ cần nhúc nhÃch, xÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘au nhÆ° cÅ©, trong lòng thở dà i, đã sá»›m biết Long Tượng kinh không có khả năng nghịch thiên nhÆ° váºy, xem ra, hy vá»ng cuối cùng đã mất.
Äợi thêm má»™t lát, Sở Hoan vẫn không dám nhúc nhÃch, tránh bị Ä‘au Ä‘á»›n, hắn hiểu, chỉ cần cÆ¡ thể Ä‘au Ä‘á»›n, cổ há»ng sẽ phát khô, khát không thể tưởng.
Xong má»™t chu thiên của Phù Trần đạo, mồ hôi hắn đầm đìa, khiến Sở Hoan cảm thấy lượng nÆ°á»›c trong cÆ¡ thể bị mất Ä‘i đáng kể. Cổ há»ng hắn nhÆ° ứa ra khói, tháºt sá»± khó nhịn nổi, hắn cắn răng má»™t cái, ở dÆ°á»›i cát và ng, Ä‘Æ°a tay sá» sá» và o hông, xem bình nÆ°á»›c còn ở đó hay không? Hắn mừng rỡ khi phát hiện bên hông vẫn còn bình nÆ°á»›c, tháºt cẩn tháºn thu tay lại, Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c mặt, hắn vừa vui mừng vừa kinh sợ. Kinh sợ vì phát hiện ra bình nÆ°á»›c đã bị thủng má»™t lá»— lá»›n, nÆ°á»›c bên trong đã bị đổ hÆ¡n ná»a. NhÆ°ng cÅ©ng vui mừng vì tuy rằng đã bị đổ khá nhiá»u nhÆ°ng bên trong vẫn còn non ná»a bình, có thể dùng lúc nguy cấp nà y. Trong cÆ¡n hÆ°ng phấn, hắn bất giác ngồi dáºy, hai tay cẩn tháºn cầm bình nÆ°á»›c, uống hai ngụm nhá».
NÆ°á»›c bên trong cÅ©ng không nhiá»u lắm, chÆ°a biết tình huống vá» sau thế nà o, nên chá»— nÆ°á»›c đó lúc nà y còn quý hÆ¡n và ng, tất nhiên không thể má»™t hÆ¡i dốc cạn được. Dòng nÆ°á»›c chảy qua yết hầu, giống nÆ°á»›c cam lá»™, toà n thân khoan khoái, Ä‘á»™t nhiên hắn cảm thấy bên hông vÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng đồ váºt gì đó, lại cẩn tháºn buông bình nÆ°á»›c, sá» và o hông, nhìn thấy chuôi Ä‘ao, Huyết Ẩm Ä‘ao không ngá» vẫn không bị rÆ¡i.
Sở Hoan trong lòng vui mừng, cầm Huyết Ẩm Ä‘ao lên, nghÄ© đến việc mình tuy bị cuốn và o trong cÆ¡n lốc, nhÆ°ng Huyết Ẳm Ä‘ao vẫn còn đó, bảo Ä‘ao chém sắt nhÆ° chém bùn không ngá» vẫn dÃnh và o thân không rá»i.
Tây hắn cầm Huyết Ẩm đao, trong lòng cảm thán, đúng lúc đó, vẻ mặt Sở Hoan ngơ ngác, nhìn hai tay, cuối cùng hồi phục tinh thần.
Giá» khắc nà y hắn đã nháºn ra, khi uống nÆ°á»›c cầm Ä‘ao, cảm giác Ä‘au nhức trong xÆ°Æ¡ng đã hoà n toà n biến mất.
Trong mắt Sở Hoan hiện ra vẻ kinh ngạc, hắn mãnh liệt đứng báºt dáºy. Sở Hoan vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i, tay cầm Huyết Ẩm Ä‘ao, giá» khắc nà y, hắn rốt cuá»™c đã hiểu, bảo Ä‘iển vô song Long Tượng kinh đã giúp hắn trị thÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng cốt hoà n toà n.
Äiá»u nà y quả nhiên thần kỳ vô cùng, nếu không phải tá»± mình cảm nháºn, Sở Hoan là m sao có thể tin Long Tượng kinh lại có công lá»±c huyá»n diệu nhÆ° thế?
Äá»™t nhiên ý thức cái gì, Sở Hoan vá»™i khoanh chân ngồi xuống, lại váºn khÃ, tiếp tục tu luyện Phù Trần đạo, khà tức không ngá» thông thuáºn vô cùng. TrÆ°á»›c đây má»—i lần tu luyện Phù Trần đạo, xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘á»u có cảm giác không khá»e, nhÆ°ng lúc nà y, ngÆ°á»i nhẹ nhÆ° chim yến, hÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa, không còn cảm giác mệt má»i nữa. Tháºm chà khi váºn khÃ, có thể thấy rõ rà ng xÆ°Æ¡ng cốt toà n thân cá»±c kỳ dá»… chịu.
Hoạt thiết thông cương, thị văn Phù Trần.
Sở Hoan hÆ°ng phấn vô cùng. Hắn hiện tại đã xác định, trong rủi có may, bởi vì lâm và o hoà n cảnh nhÆ° váºy, mà đột phá đạo thứ hai của Long Tượng kinh Phù Trần đạo.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:17 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 513: Oan gia mắc nạn
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Äá»™t phá Phù Trần Äạo, khiến Sở Hoan vui mừng má»™t hồi, nhÆ°ng láºp tức, vui mừng bắt đầu tiêu tan, bốn phÃa lúc nà y, trá»i đất mênh mông, cát và ng nÆ¡i nÆ¡i, cồn cát nhấp nhô, trong đất trá»i mênh mông, Sở Hoan cảm thấy chỉ có mình tồn tại, vô cùng nhá» bé.
Mặt trá»i nhô lên cao, trên ngÆ°á»i Sở Hoan không mang theo la bà n chỉ hÆ°á»›ng, căn bản không thể phân rõ đông tây nam bắc, hắn nhá»› rõ đêm qua lúc Ä‘uổi khi tây thi bắc, cÅ©ng không biết qua bao nhiêu đồi cát, chá»› nói tá»›i nhá»› không rõ Ä‘Æ°á»ng đêm qua, cho dù có thể nhá»› kỹ, nhÆ°ng trải qua tráºn gió lá»›n đêm qua, mặt đất đã hoà n toà n thay đổi, vẫn không thể dá»±a theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở vá».
Sở Hoan nhÃu mà y, dù có thể Ä‘i lại, cho dù Ä‘á»™t phá Phù Trần Äạo, nhÆ°ng nếu không thể nhanh chóng tìm được sứ Ä‘oà n, cho dù hắn có lợi hại nữa vẫn phải chết trong sa mạc.
Có lạc Ä‘Ã khách dẫn dắt, xuyên qua sa mạc cÅ©ng cần hÆ¡n ná»a tháng, hiện giá» má»›i Ä‘i má»™t ná»a lá»™ trình, Ä‘Æ°á»ng phÃa sau còn xa, nhá»› rõ đã có ngÆ°á»i từng nói, nếu không có ngÆ°á»i quen sa mạc, không có kinh nghiệm phong phú hiểu biết địa hình sa mạc dẫn dắt, đừng nói hÆ¡n ná»a tháng, tháºm chà chạy mấy tháng cÅ©ng không thoát khá»i sa mạc.
Hiện giá» trong tay Sở Hoan chỉ còn lại non ná»a túi nÆ°á»›c, chút nÆ°á»›c ấy Sở Hoan uống hai ba lần có thể giải quyết, ngoà i đó ra không có bất kỳ thá»±c váºt gì, nếu bằng và i thứ nà y tiến lên trong sa mạc, cho dù ý chà Sở Hoan có kiên cÆ°á»ng cÅ©ng không kiên trì được ba ngà y.
Cà ng thêm cháºt váºt chÃnh là , đêm qua bị lốc xoáy cuốn và o, tuy rằng còn tÃnh mạng nhÆ°ng áo bông trên ngÆ°á»i đã rách nát không chịu nổi, cho dù kÃnh y bên trong cÅ©ng đã tổn hại, búi tóc trên đầu tản ra, giống nhÆ° tên ăn mà y tóc tai bù xù, hÆ¡n nữa khuôn mặt Sở Hoan cÅ©ng xuất hiện nhiá»u vết nhá» mang theo vệt máu nhà n nhạt, vừa nhìn qua vô cùng dá»a ngÆ°á»i.
Không thể biết phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chÃnh xác, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể Ä‘i lại.
NhÆ°ng hắn biết, trong sa mạc rá»™ng lá»›n, ngoại trừ la bà n còn có hai phÆ°Æ¡ng pháp có thể phân rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, nếu nhÆ° ban ngà y có mặt trá»i, có thể căn cứ hÆ°á»›ng lặn xác định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, mặt trá»i má»c đằng đông lặn đằng tây có thể phán Ä‘oán dá»… dà ng, nếu là ban đêm, nhÆ° váºy có sao, có thể lấy Bắc Äẩu Thất Tinh phán Ä‘oán phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, hÆ°á»›ng Thất Tinh là hÆ°á»›ng Bắc.
NhÆ°ng trên bầu trá»i lúc nà y căn bản không thể nháºn ra phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, muốn hiểu rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng trên sa mạc, chỉ có thể đợi lúc xế chiá»u, nhìn hÆ°á»›ng mặt trá»i xuống núi.
Sở Hoan biết, nếu trÆ°á»›c khi chÆ°a biết chÃnh xác phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, chỉ có thể chá», nếu không tùy tiện Ä‘i lại lệch khá»i quỹ đạo, chỉ có thể cà ng Ä‘i cà ng xa, hÆ¡n nữa trong lòng hắn vẫn có má»™t chút hy vá»ng, hy vá»ng sứ Ä‘oà n phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm mình, mình Ä‘i lại chung quanh, cho dù sứ Ä‘oà n tháºt sá»± tìm đến cÅ©ng chÆ°a chắc có thể tìm được mình, nếu giá» phút nà y ở lại má»™t chá»—, lại có và i phần hy vá»ng mong manh.
Hy vá»ng là xa vá»i, đêm qua phóng ngá»±a lao nhanh, thá»i gian truy Ä‘uổi không ngắn, hÆ¡n nữa khoái mã nhÆ° bay, Sở Hoan xem chừng khoảng cách vá»›i sứ Ä‘oà n tuyệt đối không gần, cho dù sứ Ä‘oà n phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm, biển cả sa mạc cÅ©ng chÆ°a chắc tháºt sá»± có thể tìm được mình.
Hắn ngồi xuống, cầm lấy túi nÆ°á»›c, may mắn lá»— thủng ở phÃa trên túi nÆ°á»›c, nếu ở đấy chỉ sợ má»™t giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không còn, cần nhÆ° váºy cÅ©ng không thÃch hợp, hắn láºp tức cầm Huyết Ẩm Äao, lá»™ bá» phÃa trên túi da, sau đó túm lấy lá»— hổng, xé mảnh vải trên ngÆ°á»i xuống buá»™c chặt, cầm lấy ná»a túi nÆ°á»›c, lắc đầu cÆ°á»i, tuy rằng vừa rồi hắn uống hai há»›p, nhÆ°ng giá» phút nà y vẫn miệng đắng lưỡi khô, chẳng qua chút nÆ°á»›c ấy tháºt sá»± quá quan trá»ng, không thể dùng, má»™t lần nữa giắt ở bên hông.
Lại nói bÅ©ng hÆ¡i đói khát, nghÄ© tá»›i đêm qua dÆ°á»ng nhÆ° con ngá»±a của mình cÅ©ng bị cuốn và o lốc xoáy, không biết cÅ©ng bị ném ở gần đây hay không, hắn láºp tức sá»a sang lại quần áo má»™t chút, lúc nà y má»›i đứng lên nhìn khắp nÆ¡i má»™t chút, thấy cách đó không xa dÆ°á»ng nhÆ° có chá»— lõm xuống, bÆ°á»›c nhanh tá»›i. Chẳng qua Ä‘i má»™t lát, phát hiện phÃa trÆ°á»›c xuất hiện má»™t sÆ°á»n dốc, mình Ä‘ang ở trên má»™t cồn cát.
Cát và ng chói mắt, sÆ°á»n cát bóng loáng, nhìn qua vô cùng bằng phẳng. Hắn liếc nhìn chung quanh, phát hiện phÃa bên trái xuất hiện má»™t thứ trong cát và ng, hÆ¡i Ä‘en, cách hÆ¡i xa, cÅ©ng không rõ là thứ gì. Hắn láºp tức xuống khá»i sÆ°á»n cát, lúc Ä‘i tá»›i, láºt cát bụi lên, Sở Hoan thấy rõ dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t nón tre, nón tren dá»±ng thẳng, côn bên trong cát, lá»™ ra má»™t phần nhá».
Hắn lấy tay cầm, láºp tức nhÃu mà y, trên nón tre nà y khoongn gá» là khăn lụa Ä‘en thêu, khăn lụa nà y đã rách nát, chỉ liếc nhìn Sở Hoan đã kết luáºn, nón tre lụa Ä‘en nà y chÃnh là chiếc nón Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trên đầu.
Sở Hoan láºp tức nhìn xung quanh, lại không thấy tung tÃch Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng. Hắn biết nếu Mị NÆ°Æ¡ng tránh thoát lốc xoáy, nón tre nà y chắc chắn không thể xuất hiện ở đây, nón tre lụa Ä‘en rÆ¡i ở đây, chỉ có thể chứng minh Mị NÆ°Æ¡ng rất có thể bị lốc xoáy cuốn.
Sở Hoan không thể phán đoán Mị Nương có ở gần đây hay không.
Hắn bị quăng ra, cÅ©ng không có nghÄ©a Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị quăng ra, cÅ©ng có thể Mị NÆ°Æ¡ng tháºt sá»± bị lốc xoáy mang Ä‘i, lốc xoáy kia tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, trong nháy mắt có thể Ä‘i rất xa, ngay cả ngá»±a của mình cÅ©ng không thấy tung tÃch, giá» phút nà y xung quanh không thấy tung tÃch Mị NÆ°Æ¡ng, xem ra chÃn phần mÆ°á»i đã bị cuốn Ä‘i.
Sở Hoan đương nhiên không có thiện cảm gì đối với Mị Nương.
Nữ tá» nhÆ° hồ ly nà y cá»±c kỳ khó choi, Sở Hoan rÆ¡i và o tình cảnh hiện tại, tuy rằng trách nhiệm chÆ°a chắc Ä‘á»u là do Mị NÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thoát khá»i liên quan.
Nếu giá» phút nà y Mị NÆ°Æ¡ng xuất hiện trÆ°á»›c mắt, Sở Hoan tuyệt đối sẽ không khách khà vá»›i nà ng, nhÆ°ng giá» phút nà y không thấy tung tÃch của nà ng, Sở Hoan lại nhÃu mà y, trong lòng suy nghÄ© hồ ly xinh đẹp nhiá»u vẻ kia có tháºt sá»± chết dÆ°á»›i lốc xoáy hay không.
Hắn cầm nón tren, chạy lên cồn cát, từ trên cao nhìn xuống, ngoại trừ cát và ng cÅ©ng không phát hiện tung tÃch của nà ng.
Sở Hoan thở dà i, má»™t lần nữa Ä‘i lên cồn cát, trong lúc đó nghe thấy tiếng rên rỉ vô cùng nhẹ bên tai, tiếng rên rỉ nà y rất nhẹ, nhÆ°ng giá» phút nà y sa mạc không gió, má»i nÆ¡i yên tÄ©nh nhÆ° chết, tuy rằng Sở Hoan má»i mệt, nhÆ°ng nhÄ© lá»±c vẫn rất lợi hại, dÄ© nhiên nghe được má»™t chút manh mối.
Tiếng rên rỉ nà y tuy nhẹ, nhÆ°ng và o tai Sở Hoan không thể nghi ngá» giống nhÆ° sấm sét, hắn láºp tức nhìn xuống cồn cát, vẫn không phát hiện tung tÃch.
Sở Hoan nhÃu mà y, tiếng rên rỉ vừa rồi tuy nhẹ nhÆ°ng rất rõ rà ng, chẳng lẽ mình sinh ra ảo giác, chỉ là tiếng rên rỉ qua Ä‘i lại không có má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng.
Sở Hoan không kìm nổi kêu lên:
- Là ai? Ai ở nơi nà y?
Hắn kêu to lên, chỉ hy vá»ng tháºt sá»± có ngÆ°á»i, cho dù là ai, má»™t mình trong sa mạc nà y, quả tháºt có má»™t loại cảm giác áp lá»±c, nếu còn có ngÆ°á»i khách, trong lòng Sở Hoan tháºt sá»± rất khoái trá.
Äúng lúc nà y, lại nghe má»™t tiếng nhẹ nhà ng vang lên, lúc nà y Sở Hoan có chuẩn bị, đã nghe được, thanh âm truyá»n tá»›i từ trong tÆ°á»ng cát bên phải mình.
Trách không được nhìn xuống không thấy tung tÃch, hóa ra ngÆ°á»i nỠở trong tÆ°á»ng cát.
Sở Hoan quay đầu nhìn, lại phát hiện ngoà i mấy trượng, mặt cát bá»—ng nhiên mấp máy. Sở Hoan láºp tức chạy tá»›i gần, má»›i phát hiện quả nhiên có ngÆ°á»i ở trong cát. Sở Hoan cách ba thÆ°á»›c đã nhìn ra, ngÆ°á»i nà y không phải ai khác, dÄ© nhiên là Mị NÆ°Æ¡ng.
Äiá»u nà y vô cùng trùng hợp, Mị NÆ°Æ¡ng chẳng những không bị lốc xoáy cuốn Ä‘i, không giá» vẫn còn sống, xem ra nà ng còn có thể hoạt Ä‘á»™ng, dÆ°á»ng nhÆ° bị thÆ°Æ¡ng không nặng.
Sở Hoan biết trong cát là Mị NÆ°Æ¡ng, láºp tức hÆ¡i căm tức, cầm Huyết Ẩm Äao nhÃch tá»›i gần, cách mấy bÆ°á»›c liá»n dừng lại, liá»n thấy Mị NÆ°Æ¡ng ngồi dáºy từ trong cát, chỉ còn hai đùi vần chôn trong cát và ng.
Mị NÆ°Æ¡ng lúc nà y cÅ©ng có vẻ hÆ¡i cháºt váºt.
Búi tóc trên đầu nà ng lá»™n xá»™n, áo bông trên ngÆ°á»i cÅ©ng rách tan, áo gấm bên trong lá»™n xá»™n không chịu nổi, lá»™ ra cổ tuyết rắng, trên cổ dÃnh đầy cát bụi.
Cảm thấy phÃa sau có ngÆ°á»i, Mị NÆ°Æ¡ng xoay đầu lại thấy Sở Hoan, khuôn mặt xinh đẹp kia đầu tiên lá»™ ra vẻ kinh ngạc, nhÆ°ng láºp tức lá»™ ra nụ cÆ°á»i quyến rÅ©, nÅ©ng nịu nói:
- Sở đại nhân, ngà i còn sống sao?
Chôn trong cát, thiêu đốt mãnh liệt, Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng đổ mồ hôi thÆ¡m, có lẽ bởi vì đổ mồ hôi, khiến nhiá»u cát mịn dÃnh trên mặt và cổ nà ng, trên mặt đẹp cÅ©ng không có vết máu, nhìn qua không tổn hao dì, chẳng qua chỉ dÃnh cát mịn, hÆ¡n nữa tóc Ä‘en bị mồ hôi dán trên mặt, có vẻ hÆ¡i cháºt váºt.
Tuy nhiên nụ cÆ°á»i quyến rÅ© kia vẫn rất mê ngÆ°á»i, giá»ng nói nÅ©ng nịu, vẫn quyến rÅ© đến táºn xÆ°Æ¡ng.
Mặt Sở Hoan không chút thay đổi, thản nhiên nói:
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, xem ra bản quan phải chúc mừng ngÆ°Æ¡i rồi, không ngá» ngÆ°Æ¡i còn có thể sống sót, tháºt là ngoà i dá»± kiến của bản quan!
Mị Nương thở dà i yếu ớt:
- Sở đại nhân, nghe ý tứ của ngà i, chẳng lẽ ngà i rất hy vá»ng Mị NÆ°Æ¡ng chết sao?
- Có chết hay không không liên quan gì tới bản quan.
Sở Hoan lạnh lùng nói:
- Chỉ là bản quan không thể tưởng được, không ngá» ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của phản tặc Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo sứ Ä‘oà n, hóa ra là rắp tâm hại ngÆ°á»i!
Mị NÆ°Æ¡ng chá»›p chá»›p ánh mắt mê ngÆ°á»i, bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i cái gì, Ä‘Æ°a tay xoa mặt mình, phủi nhẹ cát mịn trên mặt, lá»™ ra kiá»u nhạn trắng nõn bị mồ hồi Æ°á»›t nhẹp, ra vẻ nghi ngá» nói:
- Thanh Thiên Vương? Sở đại nhân, Mị Nương...Mị Nương không biết ngà i đang nói cái gì.
Sở Hoan cháºm rãi Ä‘i tá»›i, Huyết Ẩm Äao Ä‘Æ°a ra, chỉ lên yết hầu tuyết trắng của Mị NÆ°Æ¡ng, lạnh lùng nói:
- NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± không biết bản quan Ä‘ang nói gì sao?
Mị Nương nhắm mắt lại, ủy khuất nói:
- Ngà i là nam nhân, muốn quát tháo lạm sát má»™t nữ tá» yếu á»›t vô tá»™i, ngà i cứ việc ra tay, dù sao cÅ©ng không ai biết, chuyện xấu ngà i ức hiếp kẻ yếu cÅ©ng sẽ không lan truyá»n ra ngoà i.
- Nữ tỠyếu ớt?
Sở Hoan tức giáºn nói:
- Như ngươi còn là nữ tỠyếu ớt sao?
Cặp môi thÆ¡m của Mị NÆ°Æ¡ng đã khô nứt, nhìn qua rất tiá»u tụy, bá»™ dạng khổ sở đáng thÆ°Æ¡ng, yếu á»›t nói:
- NgÆ°á»i ta tay không tấc sắt, còn bị thÆ°Æ¡ng, Sở đại nhân ngà i cầm má»™t cây đại Ä‘ao chỉ và o ngÆ°á»i ta, ngÆ°á»i ta còn không phải nữ tá» yếu á»›t?
Nà ng láºp tức thở dà i:
- Sở đại nhân, ngà i muốn giết Mị Nương, cứ việc ra tay, Mị Nương chết trong tay ngà i, trong lòng rất vui vẻ.
Nà ng nhắm mắt lại, lông mi dà i rung Ä‘á»™ng, bá»™ dáng u oán, hÆ¡n nữa búi tóc lá»™n xá»™n, quần áo không chỉnh tá», nhìn qua quả nhiên là khiến ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng tiếc. DÆ°á»›i mặt trá»i mãnh liệt, mồ hôi thÆ¡m trên mặt nà ng vẫn lăn xuống, trên cổ trắng nõn cÅ©ng đổ mồ hôi, lăn và o trong vạt áo, có lẽ bởi vì lốc xoáy, khiến dây buá»™c ngá»±c của nà ng tuá»™t ra, trÆ°á»›c ngá»±c không còn trói buá»™c, bá»™ ngá»±c sữa kinh ngÆ°á»i dá»±ng lên cao ngất, khi hô hấp ngá»±c sữa nhấp nhô, tháºt sá»± đồ sá»™, cảnh tượng nà y sao lại câu dẫn lại khiến ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng tiếc.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:17 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
ChÆ°Æ¡ng 514: Hồng XÃ
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Mị Nương một bộ đau khổ đáng thương. Sở Hoan vẫn không thèm để ý, chỉ thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy bản quan sẽ không giết mình?
CÆ¡ thể hắn khẽ nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c:
- Trong mắt bản quan, ngÆ°Æ¡i là đồ phản tặc gây ra tai nạn và rắc rối cho Äại Tần.
- Ngà i muốn giết ta, cứ việc động thủ.
Mị Nương nhắm mắt lại, lông mi run run:
- Mị Nương cũng không nói ngà i không dám động thủ?
- Con kiến còn muốn sống tạm bợ, bản quan biết ngươi không muốn chết.
Sở Hoan nói:
- NgÆ°Æ¡i không muốn chết, cÅ©ng không khó, chỉ cần nói cho bản quan biết ngÆ°á»i kia tá»™t cùng là ai? Hắc bà o vì sao phải cÆ°á»›p tù phạm?
Sở Hoan kỳ tháºt trong lòng cÅ©ng đã nháºn định, Mị NÆ°Æ¡ng nhất định là Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng nhân, cÅ©ng chỉ có ngÆ°á»i của Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng má»›i tìm trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế nghÄ© cách cứu viện Hắc Giao hầu. NhÆ°ng hắc bà o nhân đến tá»™t cùng là ai thì Sở Hoan không há» biết. Hắn hy vá»ng có thể moi được chút thông tin nà o đó từ Mị NÆ°Æ¡ng.
Hắc bà o hiện giá» không có tung tÃch, Sở Hoan cho dù không tìm thấy y nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng phải biết lai lịch. Nếu không Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Phó sứ Äại Tần áp giải tù phạm lại bị ngÆ°á»i cÆ°á»›p Ä‘i, tháºm chà ngay cả ai cÆ°á»›p cÅ©ng không biết, tháºt sá»± khó mà ăn nói vá»›i triá»u đình.
Mị Nương khẽ thở dà i:
- Mị Nương cũng muốn biết hắc bà o là ai?
Nà ng ta nói nhÆ° váºy, chẳng khác nà o khẳng định không biết thân pháºn của hắc bà o.
Cô nÆ°Æ¡ng nà y giảo hoạt lắm thủ Ä‘oạn, nên dÄ© nhiên Sở Hoan không tin lá»i nà ng ta. Hắn Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Ngươi bị thương?
Mị Nương mở đôi mắt câu hồn, trán hơi nhăn lại, nũng nịu nói:
- Có thể sống, đã là kỳ tÃch, nếu ngay cả má»™t chút tổn thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải gánh, váºy thì có lá»—i vá»›i ông trá»i rồi.
Sở Hoan cÅ©ng không biết nà ng ta là có ý bông đùa hay là than thở, tiếp tục há»i:
- Tổn thương ở đâu?
Mị NÆ°Æ¡ng lại chá»›p mắt, mỉm cÆ°á»i:
- Sở đại nhân, ngà i không nỡ bỠMị Nương sao?
- Bản quan há»i ngÆ°Æ¡i, tổn thÆ°Æ¡ng ở nÆ¡i nà o?
- Chân!
Mị NÆ°Æ¡ng hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, mà y liá»…u liá»n cau lại, lá»™ vẻ thống khổ, nhìn cÅ©ng không giống giả bá»™:
- Chân trái của ta không thể cỠđộng...giống như...giống như đã bị thương rất nặng...
Sở Hoan ồ lên má»™t tiếng, nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không nói:
- Ngươi nói hiện tại ngươi không thể đi lại?
Mị NÆ°Æ¡ng thấy Sở Hoan cÆ°á»i quá»· dị, không chút sợ hãi mà há»i ngược lại:
- Sở đại nhân, chẳng lẽ định trị thương cho Mị Nương.
- Trên ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i còn có bình nÆ°á»›c hay không?
- Ngà i muốn là m gì?
Mị NÆ°Æ¡ng thấy Sở Hoan há»i dồn, dÆ°á»ng nhÆ° có ác ý, láºp tức căng thẳng hẳn. Sở Hoan ngồi xổm xuống, lôi đôi chân bị vùi trong cát của Mị NÆ°Æ¡ng ra. Hắn phủi cát tìm kiếm má»™t lát, rốt cuá»™c nói:
- Bình nước của ngươi đã không còn
Bên hông Mị NÆ°Æ¡ng vốn treo bình nÆ°á»›c, Sở Hoan cho rằng có thể bị vùi lấp trong cát, nhÆ°ng tìm kiếm má»™t lúc vẫn không thấy, đã xác định, bình nÆ°á»›c của Mị NÆ°Æ¡ng Ä‘Ãch thá»±c là đã bị rÆ¡i.
Mị NÆ°Æ¡ng nghe nhắc đến nÆ°á»›c, cổ há»ng trắng nõn liá»n hÆ¡i mấp máy, nhìn vá» bình nÆ°á»›c treo bên hông Sở Hoan, trong mắt lá»™ ra vẻ thèm muốn, nhÆ°ng cÅ©ng không nói lá»i nà o.
Sở Hoan không tìm thấy bình nÆ°á»›c, lúc nà y má»›i nhìn vá» phÃa chân Mị NÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°a tay xốc xiêm y của nà ng lên, Mị NÆ°Æ¡ng sợ hãi kêu:
- Ngà i là m cái gì? Ngà i là định lợi dụng lúc ngÆ°á»i ta gặp khó khăn. Ta có thể kêu cứu.
Bình thÆ°á»ng nà ng ta lá»™ vẻ phóng đãng, thoạt nhìn cứ ngỡ nhÆ° sẵn sà ng câu dẫn bất kỳ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o, tháºm chÃ, có cảm giác có thể lên giÆ°á»ng vá»›i bất kỳ nam nhân nà o. NhÆ°ng lúc nà y khi Sở Hoan má»›i xốc vạt áo lên, nà ng ta đã lá»™ ra vẻ sợ hãi, dÆ°á»ng nhÆ° tháºt sá»± rất sợ nam nhân chạm và o cÆ¡ thể mình váºy.
Sở Hoan xốc vạt áo lên, nhìn thấy ống quần trái của Mị NÆ°Æ¡ng có dÃnh chút máu, trên ống quần xuất hiện má»™t lá»— thủng, mÆ¡ hồ có thể thấy da thịt bên trong.
Lúc nà y Sở Hoan xác định nà ng ta không nói dối.
Cô nÆ°Æ¡ng nà y quả tháºt bị thÆ°Æ¡ng, mà tháºm chà còn tổn thÆ°Æ¡ng không chỉ bá» ngoà i. Nà ng ta nếu không thể hoạt Ä‘á»™ng, vừa rồi má»›i cá» Ä‘á»™ng chút đã nhÃu mà y lại, rất có thể là bị thÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng cốt.
Kỳ tháºt Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng khá gặp may. Sở Hoan bị ném ra ngoà i, xÆ°Æ¡ng cốt toà n thân bị hao tổn, hÆ¡n nữa, cá»±c kỳ nghiêm trá»ng. Nếu không phải có Long Tượng kinh, giá» phút nà y, Sở Hoan tất nhiên vẫn không thể cá» Ä‘á»™ng.
Mị Nương chỉ bị thương một chân, cũng không đáng lo ngại.
Sở Hoan ngẩng đầu, nhìn Mị NÆ°Æ¡ng, chỉ thấy cặp mắt long lanh nÆ°á»›c của nà ng ta nhìn mình, hà m răng trắng nõn cắn nhẹ và o cặp môi thÆ¡m. Hắn láºp tức Ä‘Æ°a tay nắm mắt cá chân trái của Mị NÆ°Æ¡ng. Mị NÆ°Æ¡ng vá»™i co chân vá», nhÆ°ng hắn đã đứng lên, từ tốn nói:
- Chân của ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng rồi, Ãt nhất trong vòng ba năm không thể đứng lên nổi.
Mị Nương khổ sở đáng thương nói:
- Váºy là m sao bây giá»?
Sở Hoan thản nhiên cÆ°á»i:
- Äừng nói là ba năm, ở trong nà y không quá hai ngà y, ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i đã chôn thây ở đây. NgÆ°Æ¡i không có nÆ°á»›c, không có thức ăn, ngà y thì nắng nóng đêm thì lạnh lẽo...
Hắn nhìn xiêm y đã bị tơi tả của Mi Nương, lắc đầu thở dà i:
- Không đến hai ngà y, ngÆ°Æ¡i vẫn tá»± nháºn mình là cô nÆ°Æ¡ng yếu á»›t, chỉ sợ ngay ngà y mai đã chết rồi.
Mị Nương cắn môi, nà ng biết Sở Hoan cũng không nói giỡn.
Nà ng hiện tại vừa đói vừa khát, mặt trá»i nhÆ° đổ lá»a xuống cát và ng, hÆ¡i nóng bốc lên hầm háºp, khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy nhÆ° Ä‘ang ở trong cái lồng hấp. Trên đùi Ä‘au Ä‘á»›n có thể chịu, nhÆ°ng cái nóng cái khát tra tấn tháºt sá»± khiến nà ng khó lòng vượt qua.
Nà ng ta biết chắc, trên ngÆ°á»i mình quần áo đã bị rách tÆ°Æ¡m, đặc biệt là áo bông bị rách nhiá»u chá»—, tuy bên trong có quần áo lót nhÆ°ng đồ má»ng manh nhÆ° váºy, là m sao chịu Ä‘á»±ng nổi cái giá lạnh ban đêm ở sa mạc?
Nà ng ta Ä‘ang nghÄ© ngợi, là m thế nà o để vượt qua được buổi tối nay, thì thấy Sở Hoan đứng dáºy, xoay ngÆ°á»i, không nói má»™t lá»i, Ä‘i vá» phÃa cồn cát.
Mị Nương nóng nảy gắt lên:
- Ngà i muốn đi đâu?
Sở Hoan quay đầu lại cÆ°á»i nói:
- Ta không thể giết ngươi, ngươi nếu không muốn nói cho ta biết, ta cũng không là m khó ngươi.
Hắn Ä‘i thẳng vá» phÃa cồn cát, Mị NÆ°Æ¡ng đã kêu lên:
- Sở đại nhân, hảo đại nhân, ngà i định bá» ngÆ°á»i ta lại sao? Ôi, Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ trÆ¡ mắt nhìn thấy ngÆ°á»i ta chết mà không cứu. ngÆ°Æ¡i không được Ä‘i, đồ nam nhân xấu xa, khốn khiếp, ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, không có ngÆ°Æ¡i ta cÅ©ng không chết được đâu. Hảo đại nhân, Mị NÆ°Æ¡ng sai rồi, ngà i đừng bá» ta lại. Ngà i không có lÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, ông trá»i nhất định sẽ đánh chết.
Sở Hoan căn bản không để ý tá»›i, rất nhanh liá»n Ä‘i đến cồn cát, chỉ giây lát đã không thấy bóng dáng.
Mị NÆ°Æ¡ng vừa lo vừa giáºn, chân trái bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, căn bản không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Thấy Sở Hoan bá» Ä‘i, nà ng ta cắn chặt hà m răng, căm háºn nói:
- Thấy chết mà không cứu, nam nhân quả nhiên không phải là giống tỠtế gì.
Äôi mắt nà ng nhìn chằm chằm vá» phÃa Sở Hoan đã biến mất, lúc nà y rốt cuá»™c hiểu Sở Hoan đến đây là để tìm bình nÆ°á»›c, không phải để xác định mình có đúng là bị thÆ°Æ¡ng hay không?
Nà ng ta nghiến răng lại, ngay từ đầu, vẫn tưởng là Sở Hoan nói giỡn, nên ngÆ¡ ngác chá», nhÆ°ng hÆ¡n ná»a canh giá», xung quanh vẫn vắng lặng nhÆ° chết, không có chút sinh khà nà o. Sở Hoan vẫn không lá»™ diện, dÆ°á»ng nhÆ° đã tháºt sá»± bá» Ä‘i. Nà ng bất đắc dÄ© nhắm mắt lại, rốt cuá»™c, không còn chút hy vá»ng nà o.
Lúc nà y toà n thân nà ng ta nhÆ° hoà n toà n vô lá»±c, mấy lần định giãy dụa đứng dáºy nhÆ°ng xÆ°Æ¡ng đùi bị thÆ°Æ¡ng căn bản không thể đứng lên. Mị NÆ°Æ¡ng ngÆ°á»›c mắt nhìn bầu trá»i mênh mông, nghe tiếng chim diá»u hâu vá»ng tá»›i, thở dà i u oán tá»± nói:
- Không thể tưởng được ta sẽ chết ở nÆ¡i nà y? Khi ta chết Ä‘i, đám diá»u hâu kia sẽ sà xuống ăn thịt.
NghÄ© đến thân hình mỹ lệ của mình, cuối cùng thà nh miếng mồi cho diá»u hâu, lại không cam lòng.
- Ai, biết thế vừa rồi nói cho hắn ta.
Mị NÆ°Æ¡ng nhắm mắt lại, sâu kÃn thở dà i:
- Kể cả hắn biết thân pháºn của ta thì cÅ©ng đã sao? Cho dù ta nói cho hắn biết thì đã sao? Ai cÅ©ng không thể thoát, hai ngÆ°á»i cùng chết ở đây dẫu sao cÅ©ng sẽ tốt hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i nhiá»u.
- Nếu biết thế, thì nói hết những Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i biết cho ta.
Bên tai Mị NÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên vá»ng đến giá»ng nói vừa quen thuá»™c vừa đáng ghét. Mị NÆ°Æ¡ng vá»™i và ng mở mắt, phát hiện Sở Hoan không biết khi nà o đã nằm cách mình không xa, hai tay chống sau gáy, bắt chéo hai chân, tá» ra cá»±c kỳ nhà n hạ.
Mị NÆ°Æ¡ng lúc nà y vừa mừng vừa giáºn:
- Ai bảo ngươi quay lại? Chẳng phải ngươi bảo sẽ để ta tự sinh tự diệt sao? Ngươi cứ việc đi đi.
Sở Hoan ồ má»™t tiếng, ngồi dáºy, nhìn chằm chằm và o mắt Mị NÆ°Æ¡ng, vô cùng chân thà nh nói:
- Äây là ta cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i cuối cùng, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn ta Ä‘i?
Mị NÆ°Æ¡ng há miệng thở dốc, thấy Sở Hoan vẻ mặt nghiêm túc, không giống nhÆ° Ä‘ang nói đùa, nên cÅ©ng không dám chá»c giáºn hắn, hai mắt Ä‘á» lên, uất ức nói:
- Một đại nam nhân, không biết quan tâm bảo hộ nữ tỠyếu đuối, còn ức hiếp ta, ngươi...
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng?
Sở Hoan nhìn chằm chằm và o Mị NÆ°Æ¡ng há»i.
Mị NÆ°Æ¡ng hÆ¡i do dá»±, cuối cùng gáºt gáºt đầu.
- Váºy ngÆ°Æ¡i là ai
Sở Hoan há»i, rồi thêm má»™t câu:
- NgÆ°Æ¡i chỉ cần nói dối, ta láºp tức Ä‘i ngay, hÆ¡n nữa cam Ä‘oan ngÆ°Æ¡i đến lúc chết cÅ©ng không thể thấy ta!
Mị Nương khẽ thở dà i:
- Äây là ngÆ°Æ¡i lợi dụng lúc ngÆ°á»i ta gặp khó khăn.
Nhưng nà ng vẫn hồi đáp:
- Mị Nương còn có một tên khác, là Hồng Xà hầu.
- Hồng Xà hầu?
Mị NÆ°Æ¡ng thấy Sở Hoan không há» ngạc nhiên, mà chỉ nghi hoặc há»i lại liá»n nhÃu mi:
- Ngươi chưa từng nghe qua tên của ta?
Nà ng thở dà i:
- Thế nhân chỉ biết Hồng Xà hầu, cũng không biết Liễu Mị Nương.
- Hồng Xà hầu...Hắc Giao hầu?
Sở Hoan nhÃu mà y, hai cái tên nà y chắc chắn là có liên quan đến nhau, nhÆ°ng hắn vẫn có chút không rõ.
Mị Nương mở lớn mắt:
- Thanh SÆ° Bạch Tượng Hắc Giao Hồng Xà , hảo đại nhân của ta, ngay cả Ä‘iá»u nà y ngà i cÅ©ng chÆ°a từng nghe qua? Tứ hầu bá»™ hạ của Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng, Mị NÆ°Æ¡ng là má»™t trong số đó.
- Thì ra là thế.
Sở Hoan bừng tỉnh, hắn tháºt sá»± không thể tưởng được nữ nhân yêu kiá»u trÆ°á»›c mắt nà y thân pháºn lại hiển hách nhÆ° váºy, hừ lạnh má»™t tiếng:
- Lấy rắn là m tên, xem ra ngươi quả nhiên lòng dạ rắn rết.
- Lòng dạ rắn rết?
Mị Nương sóng mắt lưu chuyển:
- Ta đối với ngà i lòng dạ rắn rết hồi nà o?
Sở Hoan cÅ©ng không để ý, lại há»i:
- Hắc bà o là ai? Má»™c Äầu là ai?
Mị Nương lắc đầu:
- Hắc bà o là ai, Mị NÆ°Æ¡ng tháºt sá»± không biết. Còn Má»™c Äầu...
Nà ng do dá»± má»™t lúc rồi lắc đầu cÆ°á»i khổ:
- Ngươi có biết, cũng vô dụng.
Rồi nhìn chằm chằm và o ánh mắt Sở Hoan, gằn từng tiếng:
- Má»™c Äầu...là ...Thanh Thiên vÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü