 |
|

09-10-2008, 08:37 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 6
Lạc Gia Trung Phòng Nhiá»u Chuyện Lạ
Nảy Sinh Nghi Vấn Quanh Hung Tin
ChỠđợi gã trong phòng không chỉ má»™t mình Lạc nhị thúc trong cương vị gia chá»§ mà còn có cả Bạch tam thúc. Và gã không thể không nháºn ra vẻ mặt cá»§a Bạch tam thúc bá»™c lá»™ sá»± kinh ngạc như thế nà o khi nghe gã thoạt bước và o thư phòng đã lên tiếng ngay, cho dù câu phát thoại cá»§a gã là dà nh cho Lạc nhị thúc:
- Thạch thất cô đã đến từ chiá»u qua, há lẽ vì muốn tạo bất ngá» cho tiểu Ä‘iệt, mãi sáng nay Lạc nhị thúc má»›i bảo gia nhân gá»i tiểu Ä‘iệt đến? Nhưng khác vá»›i vẻ ngạc nhiên có phần thái quá cá»§a Bạch Hoạch, Lạc Nhữ An vẫn thản nhiên cưá»i nói, đồng thá»i còn vẫy tay gá»i gã đến gần:
- Nhất định là do Tiểu Ngá»c Ä‘a ngôn Ä‘a sá»±, đã kịp cho Trương thế Ä‘iệt ngươi biết tin trước cả ta, đúng không? Tuy nhiên sáng nay ta cho gá»i ngươi không chỉ có má»—i việc liên can vá» Thạch thất cô mà còn muốn ngươi minh bạch, rằng chỉ trong vòng mưá»i ngà y ta đã giúp ngươi hoà n thà nh phần việc cá»§a ngươi lẽ ra phải thá»±c hiện má»™t trăm ngà y và đầy gian lao khó nhá»c. Ngươi nghÄ© sao? Gã đỠmặt và bối rối:
- Hóa ra Lạc nhị thúc đã biết việc mấy ngà y qua tiểu Ä‘iệt đã tá»± ý giúp Tiểu Ngá»c chăm sóc Huỳnh lão gia? Lạc Nhữ An mỉm cưá»i và xua tay:
- Trương thế Ä‘iệt ngươi rất có lòng nhân, dÄ© nhiên đừng lo Lạc nhị thúc ta sẽ trách phạt Tiểu Ngá»c, không có đâu, trái lại vì Thạch thất cô đêm qua có việc khẩn phải Ä‘i, lại quá vá»™i nên để quên má»™t váºt, ta có ý định sẽ bảo Tiểu Ngá»c Ä‘uổi theo, giao hoà n váºt đó cho Thạch Thất Cô. Thế là đà nh là m phiá»n ngươi tạm đảm nháºn phần chăm sóc Huỳnh lão gia thay cho ả. Ngươi nháºn lá»i chăng? Gã nhẹ thở phà o:
- Chỉ vì tiểu Ä‘iệt chẳng quen cảnh ăn không ngồi rồi, xin sẵn lòng nháºn sá»± phân phó cá»§a Lạc nhị thúc. Nhưng sao Thạch Thất Cô vừa đến đã vá»™i bá» Ä‘i? Và liệu khi nà o Thạch Thất Cô quay lại vì tiểu Ä‘iệt còn có pháºn sá»± đưa chư vị thúc thúc đến gặp nghÄ©a phụ? Bạch Hoạch lúc nà y má»›i ồm ồm lên tiếng:
- à muốn nói chỉ khi nà o há»™i đủ bảy huynh đệ bá»n ta, ngươi má»›i cho biết vá» hiện tình cá»§a nghÄ©a phụ ngươi, cÅ©ng là Trương đại ca cá»§a bá»n ta? Lạc Nhữ An nói thêm:
- Trong bảy huynh đệ bá»n ta nay đã có mặt bốn, Thạch Thất Cô thì mưá»i mấy ngà y nữa má»›i quay lại, còn Äoà n tứ thúc và Lã tiểu thúc thì kỳ thá»±c bá»n ta hoà n toà n bặt tin, chỉ e khó há»™i diện đủ mặt như ngươi mong muốn. Gã phân vân và nhìn Bạch Hoạch:
- Kỳ thá»±c thì nghÄ©a phụ chẳng dám trông mong chỉ trong thá»i gian ngắn tiểu Ä‘iệt tại hạ tìm gặp đủ thất vị thúc bá, nhưng giá chỉ có thêm Thạch Thất Cô, ắt tiểu Ä‘iệt chẳng ngại hầu sẵn sà ng tá» bà y cho chư vị tá» tưá»ng. Phát hiện gã Ä‘ang có phần chú tâm đến thái độ cá»§a Bạch Hoạch, Lạc Nhữ An láºp tức lên tiếng:
- Bạch tam đệ chá»› tá» ra thô lá»—, vì ý cá»§a Trương thế Ä‘iệt nà o phải như váºy. Có chăng chỉ là do má»i sắp đặt từ phÃa Trương đại ca, ta nói như thế có đúng chăng Trương thế Ä‘iệt? Gã không thể không gáºt đầu:
- Thú tháºt nghÄ©a phụ cÅ©ng chẳng dám mong đạt được như thế nà y, có nghÄ©a là , nếu thuáºn tiện, xin Lạc nhị thúc mau cho tiểu Ä‘iệt được há»™i diện cùng ngÅ© và lục thúc, sau đó tiểu Ä‘iệt xin phân tá» táºn tưá»ng chá»§ ý cá»§a nghÄ©a phụ, nhất là mong được sá»± tiếp trợ cá»§a chư vị thúc thúc. Lạc Nhữ An gáºt đầu, đồng thá»i còn hướng mặt và o phÃa trong thư phòng và lên tiếng gá»i:
- Trang ngÅ© đệ, Giả lục đệ, nhị vị hãy bước ra và xem ai đây. Má»™t văn nhân và má»™t nhân váºt mặt choắt liá»n xuất hiện, và khi văn nhân lên tiếng thì không hiểu sao nhân váºt mặt choắt cứ lầm lá»§i bước tránh qua má»™t bên, gã Trương Khánh Long tuy phát hiện nhưng vì phải nghe văn nhân nói nên quên ngay hà nh vi kỳ lạ cá»§a nhân váºt mặt choắt. Văn nhân vừa phe phẩy chiếc quạt vừa bảo:
- Ta đã nghe Lạc nhị ca nói vá» xuất thân lai lịch cá»§a ngươi, váºy thì việc ngươi có đúng là nghÄ©a tá» cá»§a cố nhân hay không, ta chẳng phải mất công kiểm định. Trái lại, riêng vá» tình cảnh hung hiểm lúc nà y cá»§a Trương đại ca, ngươi không thể không mau tá» bà y tất cả cho bá»n ta cùng biết, rõ chưa? Gã trợn mắt le lưỡi:
- NghÄ©a phụ nói Trang ngÅ© thúc có tÃnh khà bá»™c trá»±c và nóng nảy khác vá»›i vẻ Ä‘iá»m đạm bên ngoà i, cứ ngỡ há»… là văn nhân thì phải tháºt ôn hoà , đã váºy tiểu Ä‘iệt xin tá» tháºt, quyết chẳng dám để Trang ngÅ© thúc phải đợi lâu. Tuy váºy, má»™t là hà nh vi lúc nãy cá»§a Bạch Hoạch, hai là tuân theo lá»i căn Ä‘i dặn lại cá»§a nghÄ©a phụ, thế nên gã chỉ có thể tá» bà y tình trạng hiện nay cÆ¡ hồ đã bị bất lá»±c vì ná»™i thương nghiêm trá»ng và nÆ¡i chốn nghÄ©a phụ Ä‘ang lưu ngụ mà thôi, tịnh chẳng hé môi nói há» biết thân pháºn thứ hai cá»§a nghÄ©a phụ còn là đại sư Liá»…u VÅ© - má»™t pháºt môn đệ tá». Trang ngÅ© thúc cá»§a gã quả nhiên có tÃnh khà nóng nảy khác thưá»ng, thoạt nghe xong, há» Trang bèn vá»— bà n kêu lên:
- Lạc nhị ca còn chá» gì nữa mà không mau sai ngưá»i đưa Trương đại ca vỠđây vừa ẩn thân vừa lo trị thượng? Äó là điá»u cần phải cấp bách hà nh động, tháºt đáng trách cho Trương Khánh Long ngươi đã bá» phà hết mưá»i ngà y đã qua là quãng thá»i gian lẽ ra cÅ©ng đủ giúp nghÄ©a phụ ngươi phần nà o thuyên giảm thượng thế, ta nói thế có đúng chăng? Gã sợ hãi lại thè lưỡi má»™t lần nữa:
- VỠviệc nà y, nghĩa phụ bảo vẫn có thể tự lo liệu và chi trì cho đến khi cùng chư vị thúc thúc hội diện, nà o phải do chủ ý của tiểu điệt? Lạc Nhữ An can thiệp và o:
- Ngưá»i ta cà ng cao niên cà ng giảm thiểu tÃnh nóng nảy, chỉ có Trang ngÅ© đệ là khác ngưá»i, huống hồ Ä‘iá»u nà y không thể trách Trương thế Ä‘iệt. Há» Trang lại vá»— bà n:
- Thúc thá»i vụ giả vi tuấn kiệt, vả lại đấy là đệ lo cho sá»± an nguy cá»§a nghÄ©a phụ hắn, đâu phải như cách lo cá»§a hắn? Bạch Hoạch lên tiếng há»i gã:
- Ngươi nghÄ© sao? Bá»n ta nên cùng Ä‘i đến gặp nghÄ©a phụ ngươi hay cứ theo đỠxuất cá»§a Trang ngÅ© đệ, cần đưa nghÄ©a phụ ngươi vỠđây hầu tiện bá» lo việc trị thương? Gã đáp sau má»™t thoáng cân phân:
- Trang ngÅ© thúc nói đúng, là m ngưá»i phải biết thức thá»i, tiểu Ä‘iệt xin đưa đưá»ng để ngưá»i cá»§a Lạc gia thỉnh nghÄ©a phụ vỠđây dưỡng thương. Lạc Nhữ An phản bác:
- Trương thế Ä‘iệt ngươi không tiện Ä‘i, không chỉ vì vừa có trách nhiệm chăm sóc Huỳnh lão gia thay cho Tiểu Ngá»c mà còn do ngươi bản lÄ©nh kém quá, vạn nhất giữa đưá»ng gặp bá»n Phi Kiếm Bang thì sao, theo ta thì chỉ có phương cách nà y là vẹn toà n. Nhân váºt mặt choắt lúc nà y má»›i dạn dÄ© lên tiếng:
- Lão Lạc vốn mệnh danh là Tri Túc, nhất định phương cách do lão Lạc nghÄ© ra phải tháºt sá»± vẹn toà n. Gã ngạc nhiên đưa mắt nhìn nhân váºt mặt choắt ná»:
- Äã xảy ra chuyện gì bất ổn chăng? Vì theo nghÄ©a phụ cho biết, Giả lục thúc tuy Ãt nói nhưng há»… mở miệng thì lá»… độ và khuôn phép chẳng ai bì, váºy mà qua cách gá»i Lạc nhị thúc như vừa rồi, xem chừng Giả lục thúc đã thay đổi? Lạc Nhữ An láºp tức cau mặt và xua tay:
- Quân tá» chỉ cách nhau ba năm đã thấy khác, huống hồ giữa Trương đại ca và Giả lục đệ đã phải cách chia mưá»i mấy năm. Thêm nữa, Trương thế Ä‘iệt ngươi có nhìn thấy mảnh khăn tang quấn quanh tay cá»§a Giả lục thúc chăng? Äó là Giả lục thẩm ngươi đã không may vắng số mãn phần, vá»›i tâm trạng Ä‘ang hứng chịu, Giả lục thúc ngươi nếu chẳng vì Trương đại ca thì đâu dá»… thân hà nh đến đây. Gã ái ngại lại chép miệng:
- Tiểu Ä‘iệt tháºt không phải, mong Giả lục thúc lượng thứ cho. Lạc Nhữ An vì thuáºn miệng nên nói luôn:
- à cá»§a ta như thế nà y, tất cả chúng ta sẽ cùng đến chá»— Trương đại ca, phải tuân theo má»i sắp đặt cá»§a Trương đại ca chứ? Sau đó, chỉ cần Trương đại ca ưng thuáºn, má»i ngưá»i sẽ cùng thỉnh vỠđây. Và như váºy, được bốn huynh đệ ta há»™ tống, sá»± an nguy cá»§a Trương đại ca kể như vững như bà n thạch, ngươi thấy thế nà o Trương thế Ä‘iệt? Gã tán thà nh ngay:
- CÅ©ng may là chổ nghÄ©a phụ Ä‘ang lưu ngụ lại chẳng cách xa lắm so vá»›i Hán Giang, như váºy nhiá»u lắm là mươi mưá»i lăm ngà y tiểu Ä‘iệt có thể cùng nghÄ©a phụ trùng phùng. Lạc Nhữ An trấn an gã:
- Äiá»u đó thì không phải nói, chỉ duy nhất má»—i má»™t Ä‘iá»u là ngươi đừng bao giá» tá»± ý hay tùy tiện xuất khai Lạc gia. Vì như ta từng giải thÃch, vạn nhất để bá»n ngoại nhân, nhất là ai đó trong bá»n Phi Kiếm Bang tình cá» nhìn thấy ngươi thì sao? Gã tuân lệnh:
- Tiểu Ä‘iệt nà o dám quên lá»i Lạc nhị thúc căn dặn. Váºy lúc nà o chư vị thúc thúc khởi hà nh? Nhân váºt há» Trang luôn nóng nảy:
- Äi ngay bây giá» là tốt nhất, Lạc lão nghÄ© sao? Lạc Nhữ An lắc đầu:
- Trang ngÅ© đệ cÅ©ng phải cho ta có thá»i gian sắp đặt đã chứ, vả lại từng hà nh tung cá»§a bá»n ta cần phải hết sức kÃn đáo. Vì bất luáºn ai cÅ©ng nảy ý nghi ngá» nếu phát giác huynh đệ ta những bốn ngưá»i cùng đồng loạt khởi hà nh như nhau. Gã khen Lạc nhị thúc cá»§a gã:
- NghÄ©a phụ nháºn định rất đúng, nhất nhất xin tuân theo má»i chá»§ ý Ä‘Ãch thá»±c là tháºp phần kỳ mỹ cá»§a Lạc nhị thúc. Lạc Nhữ An mỉm cưá»i:
- Ngươi tán dương ta thêm lần nà y nữa là hÆ¡i nhiá»u đấy, mà thôi, ngươi hãy mau thi hà nh pháºn sá»± cá»§a ngươi. Má»i việc đã có ta và những thúc thúc cá»§a ngươi đây lo liệu và sắp đặt. Gã hiểu ý, láºp tức cáo từ và tá»± Ä‘i đến gian tịnh phòng xa hoa được dà nh riêng cho má»™t lão nhân bất động há» Huỳnh. Ở đây, gã chá»±c nhá»› đến a đầu Tiểu Ngá»c, vì thế gã mong sao Tiểu Ngá»c mau chóng Ä‘uổi kịp Thạch Thất Cô cá»§a gã để ả sá»›m quay lại Lạc gia. Äồng thá»i lúc nà y gã cà ng thêm nhung nhá»› và mong sá»›m được cùng nghÄ©a phụ tái ngá»™. Vì thế đôi khi bản thân gã phát hiện đã để nháºn thức rÆ¡i và o trạng thái như ngưá»i mất hồn, nhất là những lúc gã phải thay Tiểu Ngá»c chăm sóc và thi triển thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt, xoa bóp khắp tất cả kinh mạch lẫn huyệt đạo cho Huỳnh lão gia. Má»™t lần như váºy, gã tình cá» nghe từ miệng Huỳnh lão gia phát ra những âm tiết khe khẽ, tợ như tiếng nói cá»§a ngưá»i má»› ngá»§. Gã giáºt mình khá»±ng lại, kể cả bà n tay Ä‘ang thi triển thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt cÅ©ng dừng phắt lại. Tuy nhiên, do không nghe tiếng gì nữa, gã tá»± cưá»i bản thân và lẩm nhẩm thà nh tiếng:
- Có ta Ä‘ang mÆ¡ ngá»§ thì đúng hÆ¡n, vì đối vá»›i nhân váºt từng bị hôn mê dà i ngà y, má»™t khi đã xuất hiện dấu hiệu có thể lai tỉnh thì dù muốn dù không ngưá»i Ä‘ang hôn mê vẫn tiếp tục nói nhảm, đằng nà y, Huỳnh lão gia vẫn nguyên vẹn trạng thái như má»i ngà y, đâu có gì khác lạ? Thế là gã lại tiếp tục thá»±c hiện thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt và nhân lúc Ä‘ang lẩm nhẩm má»™t mình, gã cứ tiếp tục lảm nhảm:
- Huỳnh lão gia Ä‘Ãch thá»±c chưa chết nhưng phải chịu cảnh nằm yên thế nà y, dưá»ng như đã hÆ¡n mưá»i năm rồi thì phải, ắt hẳn rất khó chịu. Váºy nếu Huỳnh lão bá có thể nghe thì kể từ hôm nay vãn bối má»—i ngà y hầu chuyện cùng lão bá má»™t lần. Còn như lão bá chẳng thể nghe thì cÅ©ng chẳng sao, vì lúc vãn bối Ä‘ang lúc nhá»› Tiểu Ngá»c vừa mong đợi ngà y tái ngá»™ cùng nghÄ©a phụ, quả tháºt cÅ©ng muốn tá» bà y tâm can, bất luáºn có ai nghe hay không. Äúng lúc đó tay gã má»™t lần nữa phải khá»±ng lại, vì quả tháºt tai gã nghe cả má»™t chuá»—i âm thanh là nhà xuất phát từ cá»a miệng hầu như mÃm chặt cá»§a Huỳnh lão gia. Nhưng sau đó thì gã không còn nghe thấy gì nữa. Lấy là m lạ, gã cố tình dùng ức bà n tay vừa ấn vừa day day và o vùng quanh huyệt phúc khẩu cá»§a lão nhân há» Huỳnh, gã còn dụng lá»±c dồn và o huyệt phúc khẩu, miệng gã thì khẽ hói:
- Có phải Huỳnh lão bà vừa lên tiếng chăng? Nhưng lão bá nói nhá» tiếng quá, vãn bối nghe không rõ. Cách nà y cá»§a gã có hiệu quả, bởi từ cá»a miệng vẫn nghiến chặt cá»§a Huỳnh lão gia lại phát ra từng chuá»—i âm thanh tháºt dà i:
- Mê Tông Äá»™ng... Tá» Vong Cốc Mê Tông Bà KÃp vá»›i yếu quyết luyện Mê Tông Vạn Hóa Công... bá»™ pháp Mê Tông lấy Cá»u Cung là m chá»§, Cá»u Cung bát tháºp nhất cÅ©ng là số lần biến hóa cá»§a tuyệt quái công phu Mê Tông vạn hoá... Nhất cùng là thuáºn, bá»™ pháp Má»™ng Trang chuyển qua Ất Vị, Mê Tông Vạn Hóa Công theo đó cÅ©ng xuất phát bằng yếu quyết thuáºn Ất. Huỳnh lão gia còn lảm nhảm má»—i khi còn được gã dùng ức chưởng tay day day và o huyệt phúc khẩu, chỉ lúc gã ngừng thì má»i âm thanh ngưng bặt. Tương tá»±, khi gã thấy đã day ở huyệt phúc khẩu như thế là đủ và theo thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt thì gã phải chuyển sang huyệt đạo khác, ngỠđâu đến lúc ức tay gã phải day và o huyệt háºu thần đưá»ng thì má»™t lần nữa Huỳnh lão gia lại lên tiếng, tuy cÅ©ng lảm nhảm vá» Mê Tông Vạn Hóa Công nhưng lại là phần khác, hợp vá»›i bá»™ pháp Má»™ng Trang mà theo lá»i Huỳnh lão gia là được dịch chuyển theo thá»i vị.
- Lục cùng cÅ©ng thuáºn, nhưng vá»›i thá»i vị, bá»™ pháp Mê Tông lại khiến cho Mê Tông Vạn Hóa Công hà nh chuyển theo nghịch, Äây là má»™t trong nhiá»u biến hóa kỳ ảo khiến công phu nà y luôn mệnh danh là Tuyệt Quái Công cá»§a Tuyệt Quái Thư Sinh lưu lại... Nhưng không phải lúc nà o há»… muốn là gã có thể là m cho Huỳnh lão gia lên tiếng, và kỳ thá»±c, trong vòng mưá»i hai ngà y chá» tái ngá»™ cùng nghÄ©a phụ, gã chỉ ngẫu nhiên may mắn được nghe Huỳnh lão gia lên tiếng năm lần, vá»›i má»—i lần đỠcáºp má»™t hoặc hai bá»™ vị khác nhau cá»§a Mê Tông bá»™ pháp cùng nhiá»u lá»i lẽ giải thÃch vá» má»i biến hóa cá»§a cái gá»i là Mê Tông Vạn Hóa Công. Chỉ tiếc gã không lưu tâm đến Vạn hóa công Mê Tông, gã chỉ áy náy và băn khoăn vá» hiện trạng cá»§a Huỳnh lão gia vẫn chưa thá»±c sá»± hồi tỉnh, thoát cảnh mãi hôn mê bất động. Äến độ, cÅ©ng trong má»™t lần gã để nháºn thức Ä‘i lan man, miệng gã tá»± báºt thốt những gì bản thân Ä‘ang nghÄ©:
- Huỳnh lão gia vẫn không lai tỉnh, vãn bối thì chỉ thi thoảng vá»›i má»™t Ãt ngẫu nhiên may mắn nà o đấy má»›i tình cá» khiến Huỳnh lão bá lên tiếng, váºy thì vá»›i các diá»…n biến nà y, liệu Lạc nhị thúc có tin không khi nghe vãn bối tá»± miệng thuáºt lại? Và điá»u tình cá» ngẫu nhiên lại xảy ra, ngưá»i nằm bất động bá»—ng lên tiếng:
- Bá»™ pháp Mê Tông lấy Cá»u Cung là m chá»§, khi dịch chuyển, nếu biết váºn dụng theo yếu huyết Mê Tông Vạn Hóa Công thì má»i biến hóa cÅ©ng như những lợi hại cá»§a công phu sẽ ý tùy thân động, đối thá»§ sẽ vô khả lưá»ng... Tâm tư gã máy động, Vụt hiểu cái gá»i là Mê Tông Vạn Hóa Công chÃnh là công phu võ há»c, vì thế, thay cho hà nh vi tiếp tục thá»±c hiện thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt, gã dừng lại tất cả để toà n tâm toà n ý lắng nghe kỳ hết những gì nhân váºt hôn mê bất động Ä‘ang lảm nhảm nói mê. Sau đó, khi đã thay đổi y phục cho Huỳnh lão gia xong, lần đầu tiên trong suốt mưá»i hai ngà y qua, gã không còn nhá»› gì đến nghÄ©a phụ hoặc Tiểu Ngá»c, trái lại, gã cứ tá»± bắt bản thân hồi nhá»› lại tất cả những gì đã nghe ngưá»i hôn mê lảm nhảm. Và gã bị giáºt mình khi nghe có ngưá»i nói như hét và o tai gã:
- Hóa ra ngươi Ä‘ang ở đây, vì sao ngươi không thắp đèn cÅ©ng không lên tiếng cho dù đã có nhiá»u gia nhân được lệnh vừa Ä‘i tìm vừa gá»i toáng tên cá»§a ngươi hầu như khắp má»i nÆ¡i? Phản ứng cá»§a gã lúc bị giáºt mình là láºp tức quay ngưá»i lại, hướng vá» phÃa phát ra lá»i nữa há»i ná»a trách gã. Nhưng trước mắt gã vạn váºt Ä‘á»u chìm và o bóng đêm, gã nhìn nhưng chẳng thấy gì, trái lại, ắt hẳn nhân váºt vừa lên tiếng vẫn nhìn thấy gã, nhân váºt ấy lại lên tiếng:
- Hãy xem thần sắc cá»§a ngươi kìa, cứ như vừa trải qua má»™t kÃch động vượt quá sức ngươi váºy? Có nháºn ra ta chăng? Ta là ... Gã kêu lên:
- Bạch tam thúc?! Váºy là chư vị thúc thúc đã vá», nghÄ©a phụ cá»§a tiểu Ä‘iệt có cùng vá» chăng? Thương thế có thuyên giảm chút nà o chăng, có thể cho tiểu Ä‘iệt đến gặp nghÄ©a phụ ngay lúc nà y chăng? Xung quanh vẫn tối Ä‘en, vì thế chỉ có thanh âm ồm ồm cá»§a Bạch Hoạch cất lên nói vá»›i gã:
- Có cần thiết phải rối rÃt lên như váºy không? Há»? Ngươi tháºt là trẻ con, mà nà y, nghÄ©a phụ ngươi chết rồi, lúc bá»n ta đến đã thấy nghÄ©a phụ ngươi chỉ là thây ma Ä‘ang thối rữa. Nà y, ngươi chạy Ä‘i đâu váºy? Mau đứng lại, ta còn Ä‘iá»u nà y muốn há»i ngươi. Có má»™t lá»±c đạo xuất hiện ngăn cản gã, dù váºy, vì Ä‘ang nóng lòng muốn chạy ra nên gã láºp tức lách ngưá»i, nhỠđó thoát khá»i lá»›p lá»±c đạo ngăn cản. Tuy nhiên, do Bạch Hoạch vẫn muốn lưu lại gã để há»i thế nên gã phát hiện có má»™t bà n tay vừa to vừa thô ráp chợt chá»™p và o đầu vai bên tả cá»§a gã. CÅ©ng lúc nà y, trong mà n đêm Ä‘en vây phá»§ xung quanh chợt vang lên tiếng thốt lên câu lẩm bẩm đầy kinh dị cá»§a Bạch Hoạch:
- Cách thoát nà y cá»§a gã tháºt quái dị, hoặc giả gã đã say chăng? Ta thắy thân hình thì nghiêng vá» phÃa bên tả nhưng hai chân lại thăn thắt chuồi thoát theo bên hữu. Lạ tháºt!! Gã chạy thoát và vì mãi chạy nên không thể nghe tiếng cá»§a Bạch Hoạch lẩm bẩm. Và má»™t lần nữa gã gặp má»™t lá»±c đạo ngăn lại, kèm theo đó là âm thanh hà m ý than thở xót xa được thốt bằng chất giá»ng rất quen tai:
- Là Trương thế Ä‘iệt đấy ư? Nhưng sao Trương thế Ä‘iệt bị kÃch động? A... ta hiểu rồi, váºy là Trương thế Ä‘iệt đã nháºn được hung tin. Rất tiếc bá»n ta chẳng thể giúp được việc gì cho Trương đại ca, kể cả việc đưa di thể cố nhân vỠđây mai táng. Những lá»i đầy chân tình nà y là m gã chuyển từ tâm trạng kÃch động sang sầu thảm, gã khá»±ng lại, báºt khóc oà lên, đồng thá»i toà n thân thì bất ngỠđổ ụp xuống.
- A... Lạc nhị thúc, nghÄ©a phụ cá»§a tiểu Ä‘iệt... a...u... Huỵch! Gã ngã váºt xuống và hôn mê. Vừa lúc đó Bạch Hoạch vì chạy đến nên lên tiếng:
- Gã bị sao váºy? Có tiếng Lạc Nhữ An trấn an:
- Äừng nghÄ© gã do ta hạ thá»§, chỉ vì quá xúc động nên gã bị ngất. Hãy mau đưa gã vá» phòng, cÅ©ng đừng tá» ra quá nôn nóng gì cả, nhá»› chưa? Gã được ngưá»i bồng xốc lên và đưa Ä‘i.
o0o
Sáng sá»›m hôm sau, lúc đã hoà n toà n tươi tỉnh, gã nhìn thấy Lạc Nhữ An vừa tiến và o phòng vừa cưá»i cưá»i cùng gã:
- Nghe bảo suốt ngà y hôm qua vì ngươi ở mãi bên cạnh Huỳnh lão gia nên chẳng ăn uống gì, đúng không? Váºy là do đói quá nên ngươi bị lả đúng chăng? Bây giá» thì thế nà o? Ä‚n no chưa? Tháºt chẳng ai như ngươi, ta đâu bảo ngươi quá táºn tâm như váºy, có biết suốt đêm qua ngươi là m bá»n ta lo lắng như thế nà o chăng? Gã gượng cưá»i toan giải thÃch, chợt từ đâu chẳng biết các giá»t lệ lại xuất hiện là m nhòe má» hai mắt gã, vì thế lá»i gã thốt ra chỉ là tiếng kêu than:
- NghÄ©a phụ cá»§a tiểu Ä‘iệt... Lạc Nhữ An láºp tức cau mặt, đồng thá»i cÅ©ng xuất kỳ bất ý vươn tay Ä‘iểm huyệt gã:
- Hãy mau mau kiá»m chế, là nam nhi đại trượng phu đâu thể nà o má»—i lúc má»—i sa lệ, thái độ cá»§a ngươi tháºt là m ta thất vá»ng. Tháºt lạ, cách cá»§a Lạc Nhữ An tháºt hữu hiệu. Gã láºp tức hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i và chỉ lên tiếng khi má»i xúc động đã được đè nén tháºt chặt:
- Äa tạ lá»i giáo huấn cá»§a Lạc nhị thúc, tiểu Ä‘iệt hứa sẽ không để bất kỳ ai thất vá»ng nữa, nhất là đối vá»›i nghÄ©a phụ đã chẳng may vong mạng. Lạc Nhữ An gáºt đầu hà i lòng:
- Hảo khà phách, váºy là ngươi đã thà nh nhân cho dù niên ká»· phải hai năm nữa má»›i tháºt sá»± trưởng thà nh. Và vì nghÄ©a phụ ngươi đã chẳng may tuyệt mệnh, ý ta muốn biết đâu là nguyên do hiến Trương đại ca ra nông nổi nà y? Gã cân nhấc trong lúc đáp:
- NghÄ©a phụ rất Ãt khi đỠcáºp đến bản thân, riêng vá» thương thế, tiểu Ä‘iệt chỉ biết nghÄ©a phụ đã bị tổn thương nghiêm trá»ng, khiến nhiá»u kinh mạch bị tắc nghẽn. Tuy nhiên cÅ©ng theo nghÄ©a phụ tá»± nháºn định thì vẫn có thể chi trì, tháºt khó tin khi bảo chư vị thúc thúc lúc đến chỉ nhìn thấy nghÄ©a phụ đã chết. Lạc Nhữ An thở ra:
- Ngay cả ta đến táºn lúc nà y cÅ©ng không thể tin và o sá»± tháºt hiển nhiên ấy, vì phà m má»—i khi hà nh sá»±, nghÄ©a phụ ngươi Ä‘á»u toan liệu chu tất vẹn toà n, và chÃnh vì nguyên nhân đó, ai trong bá»n ta cÅ©ng ngưỡng má»™ tôn là m đại ca, cứ không phải thuần vá» công phu võ há»c. Gã vụt hạ thấp giá»ng:
- NghÄ©a là nghÄ©a phụ đã chết, thi thể đã thối rữa lúc chư vị thúc thúc tìm đến? Lạc Nhữ An gáºt đầu:
- Ngoà i ra bá»n ta còn phát hiện nguyên nhân tá» vong cá»§a Trương đại ca là do quá suy nhược, có thể hiểu, cÅ©ng bởi hô hấp khó khăn nên có trạng thái váºt vã lúc lâm chung. Gã chấn động:
- Äã chẳng Ãt lần tiểu Ä‘iệt mục kÃch cảnh nghÄ©a phụ suýt chết ngạt vì các trà ng ho rÅ© rượi kéo dà i, há lẽ cÅ©ng trong má»™t lần tương tá»±, nghÄ©a phụ vì không thể tiếp tục chi trì nên cam mất mạng do ngạt? Nếu váºy, quả là cảnh chết tá»™t cùng thương tâm và do lá»—i tiểu Ä‘iệt không thổ lá»™ cho Lạc nhị thúc tá» tưá»ng để sá»›m xuất hiện kịp thá»i ứng cứu lúc nghÄ©a phụ cần đến? Lạc Nhữ An lại cau mà y, tỠý không hà i lòng:
- Ngươi lại để tâm tư bị kÃch động nữa rồi, hãy nghe ta, quyết chẳng ai trách cứ vá» việc ngươi chỉ thá»±c hiện theo đúng má»i sắp đặt cá»§a Trương đại ca, nhá»› chưa? Trái lại, nếu tháºt sá»± Ä‘au lòng, pháºn sá»± cá»§a ngươi lúc nà y là hãy cố nhá»› lại má»i Ä‘iá»u có thể đã do nghÄ©a phụ ngươi ngẫu nhiên tá»± bá»™c bạch. Sau đó hãy thuáºt lại tháºt tưá»ng táºn, hầu bá»n ta qua đó minh bạch kẻ nà o là hung thá»§ gây ra thảm trạng cho nghÄ©a phụ ngươi. Chỉ như thế má»›i có thể báo thù, phần nà o giúp nghÄ©a phụ ngươi mãi mãi yên lòng nhắm mắt, được chứ? Gã đà nh cố nén má»i xúc động vừa má»›i dâng trà o do phát hiện cái chết cá»§a nghÄ©a phụ phần nà o chỉ vì lá»—i cá»§a bản thân, và gã gáºt đầu tán thà nh sá»± đỠxuất cá»§a Lạc Nhữ An:
- Tiểu Ä‘iệt xin y theo chá»§ ý cá»§a Lạc nhị thúc, chỉ có Ä‘iá»u... Lạc Nhữ An lại mỉm cưá»i cùng gã:
- Ngươi biết mau chóng tá»± trấn tÄ©nh, đấy là tư chất không thể thiếu cá»§a bất luáºn ai muốn bôn tẩu giang hồ và luôn thoát má»i hiểm nguy dù chỉ trong gang tấc, váºy thì đừng vá»™i nói gì cả, hãy nghỉ ngÆ¡i và tá»± ngẫm nghÄ© thấu đáo má»i bá». Chỉ khi nhá»› lại đầy đủ những gì cần thiết, lúc đó bá»n ta sẽ lắng nghe, cứ như thế nha. Nhìn theo Lạc Nhữ An Ä‘i xa dần, gã vừa cảm kÃch vừa áy náy không yên. Và đấy có lẽ là nguyên do thôi thúc gã chăng khi gã tá»± đứng lên và vá»™i vã Ä‘i đến chá»— Huỳnh lão gia. Gã bước và o giang tịnh phòng xa hoa, ngồi cạnh Huỳnh lão gia và bắt đầu tiến hà nh các công việc thưá»ng nháºt. Äang lúc thi triển thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt, vá»›i tâm trạng có nhiá»u ray rứt, gã lẩm bẩm:
- Huỳnh lão bá có biết chăng tuy nằm hôn mê như Huỳnh lão bá là điá»u bất hạnh nhưng so vá»›i nghÄ©a phụ cá»§a vãn bối đã chết thì Huỳnh lão bá vẫn kể là may mắn, chỉ tiếc Huỳnh lão bá không tháºt sá»± hồi tỉnh, khiến vãn bối cảm thấy có lá»—i vì chẳng biết phải bẩm báo thế nà o cùng Lạc nhị thúc. Tương tá»±, vá» má»i ẩn tình có liên quan đến cái chết cá»§a nghÄ©a phụ, Ä‘Ãch thá»±c vãn bối cÅ©ng chưa biết nên bà y tá» như thế nà o. Và điá»u nà y cà ng khiến cho vãn bối bất an. Vá»›i những tình cá» ngẫu nhiên, ngưá»i hôn mê bất động lại mở miệng:
- Mê Tông Äá»™ng... Tá» Vong Cốc... Cung lúc nà y, hầu như ngay bên cạnh gã cÅ©ng bất chợt vang lên má»™t âm thanh được phát ra bằng giá»ng ồm ồm, Ä‘Ãch thị là cá»§a Bạch Hoạch:
- Má»i ẩn tình ngươi định nói phải chăng có liên quan đến việc nghÄ©a phụ ngươi còn có má»™t thân pháºn khác là Liá»…u... Gã giáºt bắn thân mình. Äồng thá»i vì cÅ©ng quá giáºt mình nên Bạch Hoạch đổi giá»ng, chuyển từ thái độ Ä‘ang há»i sang tiếng kêu tháºp phần kinh ngạc:
- Nà y, có phải ta không lầm chứ? Lão bất tá» chẳng chịu chết kia vừa đỠcáºp đến Mê Tông Äá»™ng, đúng không? Gã quay lại, và nhỠđã kịp trấn tÄ©nh nên gã vá» ngÆ¡ ngác kêu:
- Bạch tam thúc đã đến từ lúc nà o? Mà phải rồi, Bạch tam thúc vừa há»i gì? Ai là lão bất tá» chẳng chịu chết vừa đỠcáºp đến Mê... Mê gì đó? Bạch Hoạch Ä‘ang há hốc mồm và trợn mắt nhìn và o hình hà i bất động cá»§a Huỳnh lão gia. Nhưng vì nghe gã há»i, Bạch Hoạch vụt lắc đầu và láºp tức cau mặt nhìn tháºt chú mục và o gã:
- Ngươi chẳng nghe mảy may nà o ư? Mê.. mê gì chứ? Là ta há»i ngươi liệu có nghe Huỳnh lão gia vừa nói mê gì không? Và nếu có thì ngươi đã nghe như thế nà o, bao nhiêu lần rồi? Gã chuyển từ ngÆ¡ ngác sang kinh ngạc, Ä‘oạn vá» sợ hãi kêu:
- Bạch tam thúc bảo sao? Có tháºt Huỳnh lão gia vừa nói mê chăng? Nếu váºy Ä‘iá»u nà y tháºt đáng lo, vì biết đâu, sau thá»i gian bị hôn mê kéo dà i, Huỳnh lão gia nếu bất chợt nói mê nghÄ©a là sinh mạng cÅ©ng tá»›i hồi nguy kịch? Bởi có câu tiểu Ä‘iệt từng nghe ngưá»i ta nói, gá»i là đèn sắp cạn dầu gì đó. Bạch Hoạch vá»™i vã xua tay:
- Ngươi chá»› nói nhảm, nhưng thôi, ngươi hãy mau Ä‘i Ä‘i, má»i việc ở đây cứ để ta lo liệu. Nhân tiện, ngươi hãy mau gá»i Lạc nhị thúc cá»§a ngươi đến đây, bảo là có ta Ä‘ang chá» sẵn ở đây. Kìa, Ä‘i mau Ä‘i, là m gì mà ngẩn ngưá»i nhìn ta như váºy? Gã vá»™i bá» Ä‘i, và lúc tìm thấy Lạc Nhữ An, chẳng hiểu do linh tÃnh mách bảo như thế nà o, gã không những chỉ truyá»n đạt má»i lá»i cá»§a Bạch Hoạch mà còn tá»± ý nói thêm:
- Bạch tam thúc còn dặn Lạc nhị thúc cÅ©ng nên đưa Tiểu Ngá»c cùng đến. Lạc Nhữ An cÅ©ng tá» ra ngạc nhiên chẳng kém gì Bạch Hoạch khi nãy:
- Phần ngươi thì sao? Lẽ nà o ngoà i Bạch Hoạch, ngươi tuy cÅ©ng ở đấy nhưng chẳng thể phá thiện Huỳnh lão gia đột ngá»™t nói mê. Nhưng thôi, ta hiểu rồi, có lẽ vì ngươi Ä‘ang trong tâm trạng sầu thảm, chẳng còn tâm trà đâu để nghe hay không nghe, nên Bạch tam thúc cá»§a ngươi má»›i cần đến ả Tiểu Ngá»c. Äoạn Lạc Nhữ An vừa vá»™i vã bá» Ä‘i vừa chép miệng than khẽ:
- Liệu biết tìm ả ở đâu má»™t khi đã bị ta trục xuất, tháºt là ... Phần gã thì cÅ©ng vá»™i quay vá» phòng nhưng không phải để nghỉ ngÆ¡i mà là vá»™i vá»™i và ng và ng thu xếp hà nh trang. Và cÅ©ng vá»™i tương tá»±, gã xách má»™t tay nải và len lén tìm lối thoát ra Lạc gia từ phÃa háºu. Äi được má»™t Ä‘oạn, nghÄ© sao không biết, gã tá»± vất tay nải và dù nhanh chân vẫn đưá»ng hoà ng thoát ly Lạc gia bằng lối chÃnh diện. Có má»™t và i gia nhân nhìn thấy, và há» chỉ mỉm cưá»i chà o há»i và gá»i gã là thiếu gia. Vì thế vá»›i má»™t thân pháºn là thiếu gia, gã thản nhiên Ä‘i xa dần Lạc gia. Chỉ khi Ä‘i đủ xa, vá»›i tâm trạng cuống cuồng, gã má»›i bắt đầu co chân chạy thục mạng...
|

09-10-2008, 08:39 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 7
Những Âm Mưu Biến Hóa Khôn Lưá»ng
Lúc Tin Ngưá»i Thì Äã Quá Muá»™n
Nhưng gã chạy không thoát, bởi bắt đầu xuất hiện nhiá»u tiếng réo gá»i gã:
- Trương thiếu gia, sao Trương thiếu gia tá»± dưng bá» Ä‘i? Gã phục ngưá»i nấp sau má»™t lùm cây hoang dại và lo lắng nhìn khắp nÆ¡i. Äoạn mắt gã vụt sáng lên khi phát hiện xa xa không chỉ có má»™t khu rừng mà cạnh đó còn có má»™t ngôi hoang miếu, đồng thá»i hiển hiện thấp thoáng ở tÃt đà ng xa sau khu rừng lại có cả má»™t dãy núi đồi trùng Ä‘iệp. Chợt hiểu đã có cÆ¡ há»™i thoát, gã vá»™i lá»§i nhanh vá» phÃa khu rừng, lại vừa chạy vừa chá»§ tâm để cho y phục bị nhiá»u cà nh cây hoang dại cà o rách. Tuy nhiên, gã không há» chạy thẳng vá» phÃa khu rừng. Trái lại, gã còn đột ngá»™t chuyển hướng, tuy lá»±a chá»n những phương hướng vắng vẻ nhưng mà là chạy xa khu rừng và quyết không để y phục bị cà o rách nữa. Chạy như thế được má»™t lúc lâu, gã lại chuyển qua quan đạo và chuồi ngưá»i xuống tháºt nhanh khi phát giác ở má»™t Ä‘oạn quan đạo bá»—ng xuất hiện má»™t chá»— trÅ©ng ngay bên cạnh vệ đưá»ng, lại có nhiá»u cây cá» má»c phá»§ dà i và vươn trùm lên chá»— trÅ©ng. Ào... Gã gặp may, chẳng những vì chá»— trÅ©ng không đến ná»—i quá sâu mà ở dưới đáy còn có má»™t và i lá»— ngách ngang dá»c tá»±a hồ từng bị nước tù Ä‘á»ng xói thá»§ng và nay nước khô nên lưu lại lá»™ ra. Gã mò mẫm chá»n sẵn má»™t ngách khã dÄ© sâu nhất nhưng lại chẳng vá»™i chui và o là m gì. Lâu tháºt lâu, cùng vá»›i bóng tối đã dần dần bao trùm quanh gã, lúc gã ngỡ má»i kẻ tìm kiếm đã bá» cuá»™c, thì thoang thoảng vang lên má»™t câu nói có vẻ gắt gá»ng cá»§a Lạc Nhữ An:
- Gã tuy kém niên ká»· nhưng lẽ nà o chẳng biết câu "thấy rừng chá»› và o"? Theo ta, bá»n ngươi đã phà công vô Ãch khi cứ lùng sục khắp khu rừng, vô tình tạo khá nhiá»u thá»i gian cho gã đà o tẩu. Mau phân khai, bắt đầu từ đây, Ä‘i tìm gã dá»c theo hai đầu quan đạo. Và nhá»› đừng là m nghi ngá» hoặc sợ hãi, vì dù gì gã cÅ©ng là nghÄ©a tá» cá»§a Trương đại ca cố nhân cá»§a ta. Äáp lại, gã nghe có tiếng như cá»§a văn nhân há» Trang cà u nhà u:
- Cá»› gì Lạc lão quá đỠcao tiểu oa nhi như gã lại có lắm thá»§ Ä‘oạn thế sao? Vì theo dấu vết lưu lại ai cÅ©ng rõ, vá»›i tâm trạng như thế, tất gã chỉ chạy và o rừng. Nếu không mau tìm gã lúc nà y bá»n ta đừng trông mong đắc thá»§ hay toại nguyện. Sau đó vì chẳng còn nghe gì nữa, gã tháºp phần an tâm, chỉ trông mong há»… trá»i tối hÆ¡n sẽ láºp tức bôn đà o. Vì lẽ đó, vá»›i tâm trạng má»—i lúc má»—i nôn nóng, khi ước chừng thá»i khắc đã và o canh hai, gã nhá»m ngưá»i toan đứng lên, chợt từ đâu đó xuất hiện má»™t bà n tay, không chỉ mạnh bạo chá»™p và lôi gã mà còn bất ngá» Ä‘iểm trụ và o huyệt đạo gã. Gã bị ngất lịm, chẳng còn biết gì nữa. o0o Äến khi tỉnh lại, vì đấy là nhá» ngưá»i giải khai huyệt đạo, gã giáºn dữ báºt quát:
- Äã bắt được ta rồi thì muốn giết hay muốn hà nh hạ tùy thÃch, lão đừng hòng há»i ta bất kỳ Ä‘iá»u gì có liên quan đến nghÄ©a phụ ta. Có muốn ta thóa mạ, gá»i lão là hạng bất nghÄ©a chăng? Äáp lại, ngay bên cạnh gã liá»n xuất hiện má»™t tiếng suỵt khẽ, cùng vá»›i tiếng hừ lạt:
- Tuy cÅ©ng rất muốn nghe ngươi thóa mạ nhưng tiếc thay ta lại chẳng dám gây kinh động, nói khẽ thôi. Vì bá»n chúng tuy đã bá» Ä‘i nhưng ở đây lại khá gần Lạc gia, tháºt khó biết chúng có thể xuất hiện bất kỳ lú nà o, hừ. Äó là giá»ng nói gã chưa từng nghe lần nà o, vì thế gã kinh ngạc tá»± xoay mặt vá» phÃa vừa vang lên lá»i phát thoại:
- Tôn giá là ai, sao cÅ©ng tá» ra uý kỵ đối vá»›i Lạc gia? Giá»ng xa lạ ná» kẽ đáp:
- Ta là ân nhân vừa cứu mạng ngươi, không hiểu ư? Hãy nhá»› lại có phải lúc nãy ngươi định nhổm ngưá»i vì muốn thoát Ä‘i? May cho ngươi đã có ta kịp ngăn giữ lại, vì lúc đó lão Lạc Nhữ An vẫn đứng nguyên vị, sẵn sang hạ thá»§ ngươi như mãnh thú vồ mồi. Gã giáºt mình:
- Váºy là má»i chuyện chỉ vừa má»›i xảy ra? Thảo nà o xung quanh vẫn tối Ä‘en, khiến tại hạ dù rất muốn nhưng cÅ©ng không nhìn thấy tôn giá. Tuy nhiên, sao tôn giá chẳng xưng danh cho tại hạ biết tôn giá là nhân váºt thế nà o?
- Ngươi có khẩu ngữ như nghi ngá» ta cùng phe vá»›i lão Lạc? Gã không phá»§ nháºn:
- Tại hạ tuy chỉ má»›i phát hiện bản thân từng lầm mưu lão Lạc nhưng bấy nhiêu đó cÅ©ng chứng minh lão là hạng có nhiá»u tâm cÆ¡ thá»§ Ä‘oạn như thế nà o. Váºy thì không thể không đỠphòng đây là má»™t quá»· kế nà o nữa cÅ©ng do lão Lạc dà y công sắp đặt?
- Ngươi nói xem đã lầm mưu lão Lạc như thế nà o? Và nhỠđâu ngươi có thể phát hiện má»™t khi ngươi cÅ©ng vừa đỠquyết Lạc lão có lắm thá»§ Ä‘oạn tâm cÆ¡? Gã nhếch môi cưá»i khẩy, thừa hiểu nhân váºt bà ẩn vá»›i mục lá»±c tinh tưá»ng thế nà o cÅ©ng nhìn thấy:
- Tại hạ nghÄ© chẳng cần che giấu là m gì, cho dù rất có thể tại hạ lại Ä‘ang sa và o cạm bẫy nà o nữa cÅ©ng cá»§a lão Lạc, tuy nhiên phải thừa nháºn lão cÅ©ng rất kÃn kẽ, tuyệt đối chẳng lá»™ chút sÆ¡ hở nà o. Chỉ tiếc lão Bạch Hoạch là m há»ng chuyện, khi đột ngá»™t hé môi nói vá» thân pháºn thứ hai, là điá»u tại hạ luôn cẩn trá»ng chưa hỠđỠcáºp đến thân pháºn khác thưá»ng đó cá»§a nghÄ©a phụ.
- Bạch Hoạch? Có thể ta Ä‘ang dần hiểu ra, mà nà y, khi nãy ta có nghe Lạc lão bảo ngươi dù gì cÅ©ng là nghÄ©a tá» cá»§a cố nhân, ám chỉ ngươi có can hệ tá»›i nhân váºt há» Trương, đại ca kết nghÄ©a vá»›i lão Lạc chăng? Gã hết nhẫn nại, có chăng chỉ còn chút Ãt đủ để hiểu bản thân ngay lúc nà y đừng bá»™c lá»™ phản ứng thái quá. Gã bảo:
- Tôn giá còn giả vá» là m gì, vả lại, ngay từ đầu tại hạ luôn thừa nháºn bản thân nhỠđược nghÄ©a phụ mến yêu, gia ân thu nháºn là m nghÄ©a tá», vì thế tại hạ má»›i may mắn, được chư vị hạ cố cho phép gá»i là thúc thúc, chẳng hạn như Lạc nhị thúc, Bạch tam thúc, sau nà y còn thêm nữa Trang ngÅ© thúc và Giả lục thúc. Phần tôn giá thì sao? Tại hạ nên gá»i tôn giá như thế nà o? Là Äoà n tứ thúc hay Thạch thất cô hoặc giả Lả tiểu thúc?
- Hóa ra không chỉ riêng há» Lạc bá»™c lá»™ là hạng bất nghÄ©a, Bạch, Trang, Giả cÅ©ng váºy. ÄÆ°á»£c lắm há» bất nghÄ©a thì đừng oán trách ta vô tình, phần ngươi, bây giá» hãy nghe má»™t giá»ng nói khác cá»§a ta, là giá»ng Ä‘Ãch thá»±c cá»§a Thạch Lệ Hoa nà y, đồng thá»i hãy minh chứng sao cho ta tin ngươi đúng là nghÄ©a tá» cá»§a Trương Thái Toà n đại ca. Gã láºp tức nghiên đầu tương tá»± thái độ thi lá»…:
- Thì ra là Thạch Thất Cô, xin Thạch Thất Cô miá»…n thứ vì tiểu Ä‘iệt không cần minh chứng thân pháºn là m gì nữa má»™t khi đã lần lượt được tứ vị thúc thúc kiểm định, cÅ©ng xin miá»…n trách nếu tiểu Ä‘iệt quả quyết sẽ không có bất kỳ lần nà o đỠcáºp đến má»i bà ẩn cá»§a nghÄ©a phụ. Giá»ng nói ná» quả nhiên đã chuyển sang giá»ng nữ nhân, và lần nà y còn kèm theo giá»ng nói đó là những hà m ý cay đắng xót xa:
- Ngươi không thể nghi ngá» ta như váºy, nhân đây, ngươi cÅ©ng nên minh bạch là cách đây độ mưá»i hai ngà y ta vì ngẫu nhiên Ä‘i qua đây nên không thể không ghé thăm chỉ để vấn an Lạc nhị ca, ngỠđâu, thoạt thấy ta, Lạc lão dù kÃn đáo vẫn lá»™ vẽ khó xá» tá»±a hồ không muốn có sá»± hiện diện cá»§a ta, thấy váºy, ta chỉ còn má»—i việc là vá»™i cáo từ, trong dạ thì cảm thấy ngao ngán cho thế thái nhân tình và nghÄ©a huynh muá»™i. NgỠđâu chỉ má»™t lúc đã có hai kẻ bám theo ta, há» chẳng nói chẳng rằng, cứ xông và o và đánh ra những độc chiêu tối hiểm. Biết ý há» chỉ muốn Ä‘i đến má»™t kết cục duy nhất là hạ sát thá»§ vá»›i ta, Thạch Lệ Hoa đà nh muối mặt giở chiêu bà i bại tẩu may mà thoát được. Sau đó ta bất phục, lại có cảm giác thái độ hung hãn cá»§a hai kẻ đó cÅ©ng vẻ mặt khó coi cá»§a lão Lạc ắt liên quan nhau, ta quyết nán lại để dò xét. Và mãi đến chiá»u tối hôm qua, bao công khó cá»§a ta má»›i được Ä‘á»n đáp, là ta phát hiện Lạc lão Ä‘ang vá»™i vã quay vá», xui cho lão vì đồng hà nh cùng lão còn có hai kẻ lần trước đã cố tình hạ sát ta. Äấy là những gì ta muốn ngươi minh bạch, để hiểu rằng ta và ngươi Ä‘ang chung má»™t chiến tuyến, Ä‘á»u bị vẻ ngoà i quá ư đạo mạo cá»§a Lạc lão bất nghÄ©a đánh lừa, hầu đừng tiếp tục nghi ngá» ta. Gã gáºt đầu:
- Äúng là và o thá»i Ä‘iểm đó ta có tình cá» nghe tin, rằng Thạch Thất Cô tôn giá quả tháºt có đặt chân đến Lạc gia và tại hạ chỉ tin có thế thôi, kỳ dư, nếu tôn giá cứ khăng khăng mong sẽ được tại hạ tiết lá»™ vá» má»i ẩn tình cá»§a nghÄ©a phụ thì e rằng chỉ chuốc lấy thất vá»ng. Giá»ng nữ nhân thở dà i:
- Ta cà ng nghe cà ng lo vá» hiện tình cá»§a Trương đại ca, ngưá»i đã tuyệt tÃch mưá»i bảy năm trưá»ng. Sao ngươi không chỉ Ä‘iểm ta cách tìm thấy nghÄ©a phụ ngươi? Äể khi đó, ta là hạng ngưá»i như thế nà o thì hãy để nghÄ©a phụ ngươi nháºn định. Gã phì cưá»i:
- Äiá»u đó tại hạ đã ngu xuẩn tá»± thá»±c hiện, và bây giá» chợt vỡ lẽ, hóa ra chư vị hồ nghi không tin thi thể chư vị tìm thấy không phải là đại ca cá»§a chư vị? Thôi nà o, đừng có dùng bất kỳ thá»§ Ä‘oạn nà o nữa, cÅ©ng đừng nghÄ© nghÄ©a phụ cá»§a tại hạ đã trá tá» và chỉ có tại hạ là thông tá» nÆ¡i lưu ngụ bà ẩn nà o đó hiện nay cá»§a nghÄ©a phụ. Nữ nhân há» Thạch lá»™ ý giáºn:
- Ngươi muốn ta là m gì để giải tá»a má»i nghi ngá» vô căn cứ cá»§a ngươi? Hay là thế nà y được, ta dù chưa khôi phục trá»n vẹn công phu sau lần suýt chết và o tay hai kẻ hung hãn, nhưng ta hứa sẽ táºn lá»±c đưa ngươi thoát lão Lạc phen nà y. Äể rồi xem ngươi có chịu tin ta hay không? Rồi chẳng để gã có bất kỳ phản ứng nà o, nữ nhân há» Thạch chá»™p và nhắc gã lên, miệng thì háºm há»±c bảo:
- Äể ngươi không vì ngá»™ nháºn mà hô hoán gây kinh động buá»™c lòng ta phải chế ngá»± ngươi nhất là á huyệt. Huyệt đạo đã bị Ä‘iểm, hắn đà nh chịu để nữ nhân há» Thạch mặc tình đưa Ä‘i. Vút. Không biết có ai phát hiện hà nh vi vừa quá mạo hiểm và vừa quá lá»™ liá»…u cá»§a Thạch Lệ Hoa chăng? Vì mắt gã chợt nhÃu lại, có lẽ do gió đêm phả tạt và o, hoặc giả là do thụy huyệt bị Ä‘iểm, gã bá»—ng chìm và o giấc ngá»§.
o0o
- Ha...ha... Tà i dị dung và thuáºt biến âm cá»§a Thạch Lệ Hoa nữ hiệp từ lâu đã vang danh cao minh, và tương tá»±, má»— cÅ©ng có chút tà i má»n là dá»… dà ng nháºn dạng bất luáºn ai sau má»™t lần há»™i diện, kỳ thá»±c là chỉ nháºn qua vóc dáng. Thế nên sao Thạch nữ hiệp không tá» ra quang minh lá»—i lạc, bá»™c lá»™ lư sÆ¡n chân diện mục, cùng má»— thương lượng má»™t nan đỠmà nhất định song phương sẽ cùng có lợi? Ha ha... Trà ng cưá»i dà i và chuá»—i thanh âm chát chúa nà y là m gã Trương Khánh Long giáºt mình tỉnh giấc, và gã thêm tháºp phần tỉnh táo hÆ¡n khi phát hiện bản thân thì Ä‘ang ẩn trong má»™t Thạch động u ám, còn nhìn ra bên ngoà i, xuyên qua lá»›p dây chằng chịt thì Trang ngÅ© thúc cá»§a gã - vẫn vá»›i bá»™ dạng má»™t văn nhân - Ä‘ang diện đối diện vá»›i má»™t nhân váºt không chỉ khoác bá»™ y phục lam lÅ© cÅ© kỹ mà dưá»ng như còn có tấm lưng gù, tuy nhiên ngay láºp tức nhân váºt lưng gù vụt đứng thẳng lên, đồng thá»i cÅ©ng phát thoại, đáp lại lá»i khi nãy cá»§a Trang văn nhân, bằng giá»ng nói Ä‘Ãch thá»±c là cá»§a nữ nhân:
- Các hạ quả không hổ danh là má»™t nhân váºt mang ngoại hiệu Khẩu Tà i Tam Mục, Tuy nhiên, Âm Dương Nhị Äiểu Ä‘i đâu cÅ©ng có đôi, tương tá»± như hình vá»›i bóng, váºy Âm Äiểu đâu? Hãy mau xuất đầu lá»™ diện để Thạch Lệ Hoa nà y đòi lại món nợ suýt vong mạng và o tay Âm Dương Nhị Äiểu. Giả lục thúc cá»§a Trương Khánh Long liá»n xuất hiện, nhưng lần nà y, bá»™ mặt choắt cá»§a Giả lục thúc không còn mang dáng vẻ ti tiện như lần trước đã lầm lá»§i như muốn tránh mặt má»i ngưá»i, trái lại, cÅ©ng bá»™ mặt ấy lúc nà y lại tạo cho Giả lục thúc cá»§a gã má»™t dáng vẻ hoà n toà n khác, là hoà n toà n nham hiểm và thâm độc, rất hợp vá»›i lá»i mà Giả lục thúc cá»§a gã Ä‘ang cưá»i cưá»i nói nói vá»›i Thạch Lệ Hoa:
- Biết ngưá»i biết ta trăm tráºn trăm thắng, khá khen cho Thạch nữ hiệp đã Ä‘oán chắc há»… ở đâu có xuất hiện má»™t trong nhị Ä‘iểu thì thế nà o cÅ©ng có đủ Âm Dương. Tuy nhiên, Thạch nữ hiệp chỉ má»™t lần may mắn thoát chết và điá»u đó đã xảy ra rồi, thế nên lần nà y Thạch nữ hiệp định dá»±a và o bản lÄ©nh gì toan đòi món nợ ấy từ huynh đệ ta? Sao không tá»± lượng sức mình, đáp ứng lá»i do Dương Äiểu vừa đỠxuất, để rồi kể cả Thạch nữ hiệp cÅ©ng hưởng lợi? Do Thạch Lệ Hoa Ä‘ang đứng xoay lưng vá» phÃa Thạch động nên gã Trương Khánh Long quả tháºt không nhìn thấy diện mạo tháºt cÅ©ng như vẻ mặt lúc nà y là thế nà o, gã chỉ thấy Thạch Lệ Hoa khẽ xua tay và lên tiếng đáp lại lá»i vừa nói cá»§a Giả lục thúc:
- Muốn thương lượng ư? Nhưng muốn như váºy thì Ä‘iá»u cần thiết yếu là song phương ở vị thế cân bằng, nghÄ©a là chẳng ai trá»™i hÆ¡n ai cả vá» bản lÄ©nh lẫn nhân số, và vì nhị vị có những hai, ta chỉ có má»™t, váºy sẽ công bằng hÆ¡n nếu ta bá»™c lá»™ thân thá»§ cao minh hÆ¡n hẳn Âm Dương Nhị Äiểu hợp lại, hãy xem đây. Äang xua tay, bất chợt từ tay còn lại cá»§a Thạch Lệ Hoa vụt bay ra má»™t váºt lạ, tá»±a hồ má»™t quả cầu mà u Ä‘en. Quả cầu bay lên cao nhắm vá» phÃa Âm Dương Nhị Äiểu và rÆ¡i xuống. Dương Äiểu văn nhân Trang ngÅ© thúc cá»§a gã liá»n biến sắc báºt kêu:
- Äá»™c Vụ Hắc cầu? Thạch nữ hiệp vì sao sở hữu váºt nà y? Giả lục thúc Âm Äiểu mặt choắt cÅ©ng kinh tâm tán đởm, vừa tá»± nhảy dạt ra xa vừa hô hoán:
- Äá»™c Vụ Miêu Cương là thứ không thể xem thưá»ng, hãy mau nhảy tránh. Âm Dương Nhị Äiểu cùng nhảy tránh, đấy là điá»u tháºt hợp lẽ, nhưng kể cả bản thân Thạch Lệ Hoa cÅ©ng động thân dịch chuyển má»›i là lạ. Dù váºy, vì tá»± thân Thạch Lệ Hoa nhảy tá»t và o Thạch động nên gã Trương Khánh Long không chỉ lần đầu tiên nhìn thấy rõ diện mạo tháºt cá»§a nhân váºt gã phải kêu là Thạch Thất Cô, mà gã còn thấy rất rõ dáng vẻ tháºt mệt nhá»c hiển hiện trên gương mặt đầy lo lắng cá»§a nhân váºt nà y. Nhìn và o đôi mắt gã, Thạch Lệ Hoa dù mệt vẫn hối hả căn dặn bằng giá»ng thì thà o:
- Ngươi tỉnh rồi à ? Như váºy cà ng tốt, hãy nhá»›, vì ngươi Ä‘ang mang thân pháºn là nữ nhi, hãy giả vá» bị câm, nên dừng kinh ngạc khi nghe ta gá»i ngươi là tiểu Ã. Gã giáºt mình, tá»± nhìn lại bản thân. Và khi gã nháºn ra y phục gã Ä‘ang mặc quả tháºt chÃnh là xiêm y tha thướt cá»§a bá»n nữ nhân thì cÅ©ng là lúc gã cà ng thêm giáºt mình khi nghe từ bên ngoà i Thạch động chợt vang lên tiếng gầm giáºn dữ cá»§a cả hai nhân váºt có chung ngoại hiệu Âm Dương Nhị Äiểu:
- Chúng ta lầm kế rồi, đó không phải Äá»™c Vụ Hắc Cầu.
- Tiện nhân Thạch Lệ Hoa tháºt to gan, rượu má»i không muốn, lại khăng khăng uống rượu phạt, váºy đừng trách Âm Dương Nhị Äiểu ta độc ác. Thạch Lệ Hoa láºp tức đáp lại và cưá»i khan:
- Âm Dương Nhị Äiểu nhá» tâm độc nên danh, ta đâu lạ gì mà doạ? Tuy nhiên, nếu muốn nếm thá» thế nà o là uy lá»±c lợi hại cá»§a Äá»™c Vụ Hắc Cầu thì bá»n ngươi cứ tùy tiện tiến và o. Ta hứa lần nà y sẽ là váºt tháºt. Ha ha... Cung lúc đó, gã phát hiện Thạch Lệ Hoa Ä‘ang mò tìm má»™t hòn đá nhá», chỉ vừa nắm gá»n trong lòng bà n tay, gã vỡ lẽ khẽ há»i:
- Tôn giá không hỠcó... Thạch Lệ Hoa hốt hoảng khẽ suỵt:
- Äừng để chúng nghe chứ? Gã bÄ©u môi cưá»i khẩy:
- Tấn tuồng nà y chư vị diá»…n rất hay, lại còn thay cả tÃnh danh ngoại hiệu, phải chăng chỉ muốn minh chứng cho tại hạ biết, bao nhiêu cạm bẫy thá»§ Ä‘oạn từng diá»…n khai Ä‘á»u do bá»n giả danh ngÅ© thúc và lục thúc cá»§a tại hạ thá»±c hiện? à muốn bảo tại hạ chỉ nên tin và hãy tin và o má»™t mình Thạch Thất Cô mà thôi? Thạch Lệ Hoa trố mắt nhìn gã:
- Ngươi bảo sao? Âm Dương Nhị Äiểu mà là ngÅ© thúc và lục thúc cá»§a ngươi? Äoạn Thạch Lệ Hoa tá»± vá»— trán và báºt than qua tiếng chép miệng:
- Há lẽ Ä‘á»u là thá»§ Ä‘oạn cá»§a lão Lạc? Chợt có tiếng Dương Äiểu văn nhân từ ngoà i động thất quát vang:
- Äá»™c Vụ Hắc Cầu là váºt bất ly thân cá»§a Miêu Cương lão quái, má»— quyết không tin Thạch tiện nhân ngươi Ä‘ang Ä‘Ãch thá»±c sở hữu váºt đó như đã doạ. Bá»n ta xông và o đây. Thạch Lệ Hoa thêm hốt hoảng, vá»™i cất tay như ném hòn đá ra. NgỠđâu cÅ©ng từ bên ngoà i, bất chợt vang lên má»™t trà ng cưá»i hô hố:
- Âm Dương Nhị Äiểu xuất hiện ở đâu thì ở đấy nhất định có báu váºt, có thể cho má»— đây dá»± phần chăng? Hô hô... Thạch Lệ Hoa thoạt nghe liá»n biến sắc, nhưng sau đó khẽ thở hắt ra:
- Nhất Ãc bá»—ng đến? Sẽ là cách hay nhất nếu có thể nghÄ© cách khiến Nhất Ac, Nhị Äiểu đối đầu, hy vá»ng đủ thá»i gian cho ta phần nà o khôi phục nguyên lá»±c. Âm Äiểu mặt choắt cất giá»ng âm hiểm nói vá»›i nhân váºt đã phát ra trà ng cưá»i hô hố:
- Lão Äổng phen nà y bị há»› rồi, trừ phi lão muốn giúp huynh đệ má»— truy tìm và bắt giữ má»™t nghịch đồ phản sư bá»™i tổ, sau đó sẽ được Lạc lão Tri Túc đáp tạ tháºt nhiá»u ngân lượng, thá»a sức cho lão Äổng chi dụng má»™t Ä‘á»i. Giá»ng hô hố cá»§a Nhất Ãc láºp tức cất lên:
- Sao? Bá»n Âm Dương Nhị Äiểu các ngươi đã Ä‘i lại từ lúc nà o vá»›i tên thất phu há» Lạc? Nà y đừng giở trò đó vá»›i há» Äổng ta, vì ta đã biết huynh đệ ngươi Ä‘ang đối phó vá»›i ai. Há lẽ mụ cô già há» Thạch lại là nghịch đồ mà kỳ thá»±c là muá»™i muá»™i kết nghÄ©a, gá»i Lạc lão thất phu bằng nhị ca? Âm Äiểu đáp:
- Äổng lão vốn Ä‘a nghi, huynh đệ má»— thừa biết nên quyết không giở trò vải thưa che mắt thánh. Trái lại, vì Ä‘Ãch thá»±c huynh đệ má»— Ä‘ang đối phó mụ Thạch nên chỉ mụ má»›i dám đứng ra bao che khi đã xúi bẩy gã nghịch đồ phản lại sư phụ là lão Lạc. Äiá»u nà y quá dá»… hiểu hy vá»ng được Äổng lão tin lá»i. Äổng lão lại cưá»i hô hố:
- Biết ngưá»i biết ta trăm tráºn trăm thà nh, há» Lạc vốn hẹp lượng Ä‘iá»u đó há» Äổng ta thừa rõ, quyết không như má»i ngưá»i vẫn ngá»™ nháºn, cho há» Lạc là hạng chÃnh nhân, thế nên, hô hô,... Dương Äiểu nóng nảy lên tiếng:
- Dù hẹp hòi nhưng Lạc lão vẫn hứa đáp tạ bá»n má»— ngà n và ng, Äổng lão nếu chê Ãt thì bá»n má»— nà o dám miá»…n cưỡng. Äổng Nhất Ãc vẫn cưá»i:
- Không phải ý cá»§a há» Äổng ta như váºy, trái lại, vì hẹp lượng nên Lạc thất phu đâu dá»… thu truyá»n nhân. Thế mà giỠđây há» Äổng ta lại nghe được tin nà y, phải chăng từ việc thu truyá»n nhân nà y Lạc thất phu nhất định có lợi? Và là lợi gì nếu chẳng là công phu võ há»c Ä‘iá»u duy nhất khiến Lạc thất phu dù hẹp lượng nhưng vẫn quan tâm? Nà o, có mặt thì được chia phần, huynh đệ ngươi đừng tưởng dá»… gạt há» Äổng nà y ra ngoà i. Hô hô... Âm Äiểu lại cất giá»ng hiểm độc:
- Äã váºy thì xin tùy lão Äổng, bá»n má»— xin nhượng phần đối phó Äá»™c Vụ Hắc Cầu cho Äổng lão Ä‘i tiên phong. Äổng Nhất Ãc hết cưá»i:
- Äá»™c Vụ Hắc Cầu?! Há lẽ câu chuyện xảy ra từ mưá»i mấy năm trước là có tháºt? Miêu Cương lão quái vì si mê nhan sắc cá»§a mụ há» Thạch nên không ngại tặng ngay má»™t trong hai Äá»™c Vụ Hắc Cầu? Dương Äiểu cÅ©ng hết nóng nảy:
- Mụ Thạch Ä‘ang ẩn trong kia, uy lá»±c cá»§a Äá»™c Vụ Hắc Cầu tuy lợi hại nhưng nếu đã ném ra ngoà i thì trong Thạch động là chổ an toà n nhất, còn như mụ Thạch đợi bá»n ta và o trong má»›i ném thì bản thân mụ cÅ©ng chung số pháºn, má»™t mụ cô già xinh đẹp như váºy, bá»n ngươi nghÄ© mÅ© giám tá»± sát chăng? Âm Äiểu báºt khen:
- Äổng lão quả cao kiến, váºy thì cam nhượng phần tiên phong cho lão. Cầu mong Äổng lão sẽ đắc thá»§ và đương nhiên được sở hữu ngà n vạn lượng kim ngân do Lạc lão từng hứa. Äổng lão vụt gầm gừ:
- Ta không dây dưa với hạng thất phu thấp hèn như lão Lạc. Ngà n lạng kim ngân chẳng bỠta ra tay. Thạch Lệ Hoa nhẹ thở ra:
- Tốt rồi, và nhá» Nhất Ãc, ta có thêm lợi thế, ngươi chá»› nói gì cả, vì ta cần tá»a công. NgỠđâu Âm Äiểu lại nạt vang:
- Thạch Lệ Hoa ngươi đừng nghÄ© ẩn trong động là an toà n, có tin bá»n ta đủ năng lá»±c và thá»i gian lấp kÃn động khẩu, biến thà nh má»™ địa cá»§a ngươi và gã Trương Khánh Long chăng? Lần đầu tiên kể từ lúc tá»± lai tỉnh gã bị chấn động khi nghe chá»§ ý nà y cá»§a Âm Äiểu. Nhưng khi gã nhìn qua Thạch Lệ Hoa thì thấy nữ nhân há» Thạch tợ hồ không dao động hoặc giả chẳng tin Âm Äiểu dám thá»±c hiện Ä‘iá»u đó, bằng chứng là Thạch Lệ Hoa đã tháºt sá»± bắt đầu tá»a công vá»›i hai mắt không chỉ khép há» mà toà n bá»™ khuôn mặt to ra bình thản lạ. Và có lẽ không nghe từ bên trong Thạch động vang lên bất kỳ thanh âm nà o hồi đáp, Âm Äiểu bên ngoà i cà ng thêm xúc ná»™:
- Âm Äiểu còn có ngoại hiệu gì ắt Thạch Lệ Hoa ngươi thừa rõ, thế nên đừng ngỡ Kiến Tá» bất động ta không đủ ác tâm để chôn sống ngươi, hãy cân nhấc và đừng để đến khi quá muá»™n. Bá»—ng từ xa xa bên ngoà i bá»—ng vẳng lên má»™t chuá»—i cưá»i mỉa mai:
- Nhị vị cứ hà nh động thá» xem, rồi sẽ được nếm thế nà o là mùi vị khi nhị vị tuyệt chẳng còn chổ nà o dung thân cho dù trá»i đất vần rá»™ng mênh mông. Ha ha... Có tiếng Dương Äiểu quát:
- Ai? Chủ nhân của trà ng mai mỉa xưng danh:
- Äừng lá»›n tiếng quát nạt kẻo Thiên Phong Tẩu má»— quá sợ chạy mất thì sao? Và hẳn nhị vị thừa biết, má»™t khi má»— đã quyết tẩu thì dù là thiên binh vạn mã cÅ©ng vô khả Ä‘uổi kịp. Âm Äiểu cưá»i lạnh:
- Thì ra là Thiên Phong Tẩu huynh, tuy nhiên, theo Âm Äiểu ta nhá»› thì dưá»ng như chưa hỠđắc tá»™i vá»›i Cái Bang và tương tá»± thì Thạch Lệ Hoa cÅ©ng vô can vá»›i Cái Bang hoặc huynh đà i Thiên Phong Tẩu. Váºy đâu là nguyên nhân khiến huynh đệ ta phải nghe lá»i hăm doạ má»›i rồi. Nhân váºt Thiên Phong Tẩu vẫn cứ ở xa xa đáp lại:
- Thiên Phong Tẩu má»— vẫn biết như váºy, thế nên đâu dám dá»±a và o thanh thế cá»§a bổn bang để công nhiên xuất đầu lá»™ diện cùng Âm Dương Nhị Äiểu giao phong đối đầu. Âm Äiểu báºt cưá»i:
- Váºy thì lá»i hăm doạ vừa má»›i rồi là hà m ý gì? Há lẽ Thiên Phong Tẩu huynh chỉ muốn đùa cho vui? Thiên Phong Tẩu giải thÃch:
- Nhị vị muốn xem là chuyên đùa vui cÅ©ng được, vì kỳ thá»±c má»— cÅ©ng đâu muốn trở thà nh kẻ Ä‘a ngôn Ä‘a sá»±, Ä‘em toà n bá»™ sá»± việc hôm nay lần lượt báo cho Trương - Lạc - Bạch – Äoà n - Trang - Giả - Lả, Ä‘á»u là huynh đệ kết nghÄ©a cá»§a Thạch Lệ Hoa nữ hiệp tá» tưá»ng, và nhị vị thá» nghÄ© xem, má»™t khi bị cùng lúc bảy nhân váºt nà y lưu tâm tìm kiếm thì khắp Trung Nguyên dù rá»™ng liệu có chổ nà o cho nhị vị dung thân chăng? Dương Äiểu vùng cưá»i vang:
- Ngỡ thế nà o, còn chỉ thế nà y thì huynh đệ ta vô ngại. Ha ha... Thiên Phong Tẩu ngạc nhiên:
- à bá»n ngươi quyết kết liá»…u Thạch Lệ Hoa, bất chấp háºu quả? Thanh âm giá»ng nói cá»§a Âm Äiểu vang lên tháºt dá»ng dưng lãnh đạm:
- Không những váºy, Âm Äiểu má»— còn muốn khuyên Thiên Phong Tẩu huynh má»™t lá»i, há»… vô can thì đừng xen và o. Bằng không, dù huynh có tà i Thiên Phong Tẩu thì háºu quả vẫn là tỠđịa vô táng. Thiên Phong Tẩu bá»—ng trở nên quyết liệt vá»›i âm thanh câu nói lần nà y như được phát ra gần hÆ¡n:
- Thạch Lệ Hoa từng nháºn lá»i, xem ta la ý trung nhân, bá»n Âm Dương Nhị Äiểu các ngươi nếu muốn sát hại nà ng thì trước hết phải bước qua xác ta. Dương Äiểu báºt cưá»i vang:
- Có chuyện như thế tháºt sao? Váºy để xem ngươi có bản lÄ©nh thế nà o ngoà i sở trưá»ng há»… lâm nguy là Trưá»ng Phong "bại tẩu"? Ha ha... Äang ngồi tá»a công, Thạch Lệ Hoa chợt rùng mình và nghiên ngưá»i qua má»™t bên, miệng thì thổ má»™t bụm huyết đỠtươi: Oẹ... Gã phát hiện thà nh thốt kêu:
- Thạch Thất Cô? Gã kêu khá lá»›n, Âm Äiểu nghe thấy:
- Có manh mối rồi, Ä‘Ãch thá»±c tiểu quá»· há» trương cÅ©ng ẩn trong nà y. Thiên Phong Tẩu quát còn lá»›n hÆ¡n:
- Mau đứng lại, bất luáºn ai dám tùy tiện xông và o trong động thì hãy há»i qua đôi pháºt thá»§ nà y cá»§a ta. Dương Äiểu nạt to:
- Cứ để ta đối phó Thiên Phong Tẩu, Âm Äiểu huynh đệ mau và o thu tháºp mụ há» Thạch, hãy xem chiêu. Ào... Ầm... Nhân lúc ở bên ngoà i vang lên tiếng chấn kình, gã Trương Khánh Long phát hiện kẻ mặt choắt Âm Äiểu Ä‘ang lặng lẽ lách và o. Gã nhặt hòn đá lúc nãy Thạch Lệ Hoa đã chá»n và cáºt lá»±c ném và o bá»™ mặt choắt:
- Äã váºy thì tất cả cùng chết!! Vù... Âm Äiểu hốt hoảng nhảy lui tháºt xa:
- Äá»™c Vụ Hắc Cầu? Hòn đá cÅ©ng theo đà bay ra, và cứ thế lăn lông lốc. Cá»™c cá»™c... lá»™c cá»™c... Dương Äiểu khẽ kêu:
- Äâu phải Äá»™c Vụ Hắc Cầu? Thiên Phong Tẩu bá»—ng báºt gầm:
- Nhưng đây Ä‘Ãch thá»±c là má»™t quả pháºt thá»§ cá»§a ta. Äỡ!! Bên trong động gã cà ng thêm lo lắng vì phát hiện Thạch Lệ Hoa như đã chìm dần và o hôn mê, đã váºy, từ bên ngoà i, tháºt khó biết kẻ mặt choắt Âm Äiểu có thể lẻn và o bất kỳ lúc nà o. Gã vá»™i kéo Thạch Lệ Hoa và o sâu hÆ¡n, nhỠđó bất ngá» phát hiện sâu hÆ¡n trong Thạch động có má»™t và i khe nứt, tợ các ngách đá ngang dá»c. Gã vá»™i và ng dò xét và láºp tức kéo Thạch Lệ Hoa cùng và o má»™t khe nứt gã cho là thuáºn tiện nhất. Ở đây, do phát giác vẫn có nẻo để thoát, gã quyết định tháºt nhanh. Và chỉ má»™t thoáng sau, vá»›i Thạch Lệ Hoa đã được gã dùng dây vải buá»™c chặt và o lưng, gã theo nẻo đó, cùng Thạch Lệ Hoa thoát ra ngoà i vá»›i y phục toà n thân gã lúc nà y đã trở lại dáng vẻ má»™t nam nhân. Gã chạy thục mạng. CÅ©ng lúc ấy, bên trong động, Âm Äiểu chỉ tìm thấy hầu như ở chá»— nà o cÅ©ng có các mẫu vải như được xé ra từ bá»™ xiêm y cá»§a nữ nhân, khiến Âm Äiểu ngẩn ngưá»i và tháºp phần hoang mang sợ hãi:
- Äây là kiệt tác do Äá»™c Vụ Hắc Cầu gây ra và lưu lại ư? Và nếu váºy, chao ôi, ta đã và o từ nãy giá», lẽ nà o cÅ©ng đã tá»± hÃt và o không Ãt chất độc từ Hắc cầu Äá»™c vụ? Và Âm Äiểu đánh bà i chuồn tháºt nhanh ra ngoà i, đồng thá»i cÅ©ng vá»™i gá»i Dương Äiểu cùng ly khai:
- Chúng ta Ä‘i thôi, há»ng hết rồi, phen nà y há»ng cả rồi. Dương Äiểu ngÆ¡ ngác chạy theo để lại má»™t mình Thiên Phong Tẩu cÅ©ng hoang mang ngÆ¡ ngác tương tá»±.
o0o
Ở má»™t trá»§ng núi kÃn đáo, gã ngồi cạnh má»™t khe suối và bần thần rã rượi lúc nghe Thạch Lệ Hoa gắng gượng lên tiếng há»i gã:
- Ngươi đã không tin váºy còn cứu ta là m gì? Gã chá»n cách thÃch hợp nhất để khá»i phải giải thÃch:
- Ná»™i thương cá»§a tôn giá như thế nà o? Và đang khi Ä‘iá»u tức tá»a công, má»™t khi để chân khà nghịch chuyển và thổ huyết thì háºu quả không thể xem thưá»ng. Cách cá»§a gã có kết quả, Thạch Lệ Hoa chợt háºm há»±c bảo:
- Ngươi đừng nghe theo những lá»i nhảm nhà cá»§a Thiên Phong Tẩu, bởi Thạch Lệ Hoa chưa bao giá» xem tên ăn mà y hôi hám ấy là ý trung nhân, kể cả đối vá»›i bất luáºn nhân váºt nà o khác cÅ©ng váºy. Gã vỡ lẽ:
- Váºy sao tôn giá còn để lá»i nhảm nhà ấy gây kinh động? Vạn nhất bị tẩu há»a nháºp ma thì còn gì là sinh mạng? Thạch Lệ Hoa bị suy sụp hoà n toà n:
- Dẩu mất mạng ta cÅ©ng chẳng tiếc, vì đã mưá»i bảy năm rồi sinh mạng nà y đâu còn là cá»§a ta, kể từ khi ngưá»i ấy bất chợt bặt vô âm tÃn. Gã giáºt mình:
- Tôn giá ám chỉ ai? Vì nghÄ©a phụ cá»§a tại hạ cÅ©ng đã có mưá»i sáu năm biệt tÃch, lại thêm má»™t năm cưu mang và lưu ngụ cùng tại hạ, vị chi là đủ mưá»i bảy năm như tôn giá vừa đỠcáºp. Thạch Lệ Hoa Ä‘ang nữa nằm nữa ngồi, dá»±a và o má»™t tảng đá, chợt nhổm ngưá»i chồm ra trước và cầm tay gã:
- Có tháºt nghÄ©a phụ ngươi là Trương Thái Toà n, đại ca kết nghÄ©a cùng ta? Gã nhẹ nhà ng gỡ tay Thạch Lệ Hoa:
- Sau bao nhiêu diá»…n biến xảy ra, bất luáºn đã và đang có những âm mưu thế nà o thì tại hạ thá»§y chung vẫn thừa nháºn là nghÄ©a tá» cá»§a nghÄ©a phụ Nhất Chưởng Chấn Tứ Ma Trương Thái Toà n. Thạch Lệ Hoa ngáºm ngùi thu tay vá», cÅ©ng dá»±a lưng trở lại tảng đá phÃa sau:
- Ngươi vẫn chưa tin ta hoà n toà n vô can vá»›i bao mưu toan hiểm độc cá»§a Lạc Nhữ An bất nghÄ©a bất tÃn? Gã thở ra:
- Má»™t Trang ngÅ© thúc bá»—ng trở thà nh Dương Äiểu Khẩu Tà i Tam Mục, hợp vá»›i má»™t Giả lục thúc chợt hóa ra Âm Äiểu Kiến Tá» Bất Äá»™ng Dung, thà nh hai huynh đệ Âm Dương Nhị Äiểu, quả tháºt tại hạ chẳng còn dám tin và o ai nữa. Thạch Lệ Hoa thì thở dà i:
- Ta thì khác, cà ng lâm và o nhiá»u hiểm cảnh cứ liên tiếp xảy đến, ta cà ng thức ngá»™ và minh bạch tất cả Ä‘á»u do má»™t tay lão Lạc gây ra, đồng thá»i có thể Ä‘oán thế nà y, là lão Lạc ắt vì muốn tạo tin tưởng cho ngươi nên chẳng ngại dùng thá»§ Ä‘oạn thế thân, đã chá»n ngưá»i mạo nháºn thà nh những nghÄ©a thúc cá»§a ngươi. CÅ©ng vì thế, ta tin chắc như váºy, Ä‘ang lúc lão thi kế, sá»± xuất hiện quá bất ngá» cá»§a ta tại Lạc gia đã khiến Lạc lão khó xá». Thế là Lạc lão chỉ còn má»—i má»™t biện pháp, thoạt tiên thì tìm cách khéo léo xua ta Ä‘i, sau đó mượn tay Âm Dương Nhị Äiểu, quyết kết liá»…u ta. Bởi nếu ta vẫn sống, ắt mai háºu cÅ©ng có ngà y gặp gỡ ngươi và là m gì ta chẳng cho ngươi tá» tưá»ng, rằng những nhân váºt ngươi từng há»™i diện không há» là bất luáºn ai trong những nghÄ©a thúc cá»§a ngươi, ngoại trừ lão? Gã gáºt đầu:
- Nhá» sá»± xuất hiện cá»§a Nhất Ãc tiếp đó là cá»§a Thiên Phong Tẩu, tại hạ cÅ©ng tá»± Ä‘oán ra âm mưu đó. Tuy nhiên... Thạch Lệ Hoa chợt há»i:
- NghÄ©a phụ ngươi ắt từng nhắc tá»›i ta? Váºy ngươi thưá»ng nghe nghÄ©a phụ ngươi đỠcáºp vá» ta như thế nà o? Ta hi vá»ng vá»›i những Ä‘iá»u đó, ngươi sẽ hết nghi ngá» và tin rằng lần há»™i diện nà y giữa ta và ngươi không há» có trong những mưu toan sắp đặt cá»§a lão Lạc? Gã lắc đầu:
- NghÄ©a phụ chỉ má»™t lần duy nhất đỠcáºp đến bảy nhân váºt từng cùng nghÄ©a phụ kết nghÄ©a, cÅ©ng là lần sai phái tại hạ tuần tá»± Ä‘i tìm chư vị, thế nên nghÄ©a phụ chẳng ưu ái đỠcáºp hoặc nhắc nhở đến bất luáºn ai riêng biệt. Thạch Lệ Hoa biến sắc:
- Váºy là Trương đại ca vẫn mãi ngá»™ nháºn vá» ta suốt mưá»i bảy năm qua? Äiá»u nà y là không thể, ngươi hãy chỉ ta cách gặp nghÄ©a phụ ngươi. Hãy cho ta gặp dù chỉ má»™t lần. Gã cưá»i buồn:
- Nếu những lá»i Lạc lão là đáng tin thì sau khi cùng Âm Dương Nhị Äiểu và má»™t nhân váºt nữa ắt chỉ là kẻ mạo nháºn Bạch tam thúc, quay vá» từ nÆ¡i mà tại hạ Ä‘iểm chỉ, chÃnh lão Lạc nói nghÄ©a phụ đã chết. Thạch Lệ Hoa giáºt mình:
- Chết?! Do lão Lạc hạ thủ ư? Gã bảo:
- Tuy không loại trừ khả năng nà y nhưng khả dÄ© tin nghÄ©a phụ vong mạng vì kiệt lá»±c, sau lần bị nhiá»u cao thá»§ truy sát, khiến nhiá»u kinh mạch bị tổn thương đến nổi chẳng mong gì hồi phục. Thạch Lệ Hoa tái sắc:
- Ai truy sát? Gã lắc đầu:
- Tại hạ chưa tiện thổ lá»™ má»™t khi vẫn chưa minh bạch tôn giá là hạng ngưá»i như thế nà o hoặc có đáng tin không? Thạch Lệ Hoa đổ ụp xuống:
- Ôi, đại ca, hóa ra đại ca bị thảm tá». Trong khi ấy, nghÄ©a tá» cá»§a đại ca vì không tin nên chẳng cho muá»™i có cÆ¡ há»™i báo thù, sao số pháºn cá»§a muá»™i hẩm hiu thế nà y? Tuy từng yêu đại ca nhưng không dám nói, để rồi bị đại ca ngá»™ nháºn, khiến mưá»i bảy năm qua muá»™i cứ sống như ngưá»i vô hồn, giỠđến lượt nghÄ©a tá» cá»§a đại ca cÅ©ng chẳng má»™t lần tin muá»™i?! Sao Hoà ng thiên mãi đối xá» vá»›i muá»™i như thế nà y?!! A... Nhìn Thạch Lệ Hoa từ từ ngất lịm, tiếng kêu gà o thanh toán cÅ©ng nhá» dần, gã lắc đầu chép miệng và rồi đà nh tìm cách giúp cho Thạch Lệ Hoa tỉnh lại. ÄÆ°á»£c gã dùng thuáºt Thôi Cung Quá Hguyệt là m cho tỉnh lại, chợt Thạch Lệ Hoa thá»u thà o há»i gã:
- Hiện trạng cá»§a ta như thế nà o ắt ngươi đã rõ? Gã chúng giá»ng xuống:
- Toà n bá»™ kinh mạch Ä‘á»u tác loạn, mong được Thạch Thất Cô lượng thứ, vì tiểu Ä‘iệt mãi lúc nà y má»›i có thể tin, có muá»™n lắm chăng? Thạch Lệ Hoa cưá»i héo hắt:
- Không phải do ngươi, má»i việc Ä‘á»u xuất phát từ lão Lạc, kể cả việc ta bị kÃch động từ lá»i nhảm nhà cá»§a Thiên Phong Tẩu. Tuy nhiên vì khinh suất, để lâm và o cảnh nghịch hà nh chân khÃ, nên nhất định sẽ mệnh chung, lẽ ra ngươi chá»› nên hoà i nghi đối vá»›i ta là ngưá»i sắp chết. Gã ngao ngán thở dà i:
- Trong khi đó tiểu Ä‘iệt vì lâm cảnh kinh cùng chi Ä‘iểu, khiến nhất thá»i mê muá»™i, quên rằng đây là địa Ä‘iểm tiểu Ä‘iệt tá»± đưa Thạch Thất Cô đến, nên khó có thể có chuyện bị lá»t và o bẫy ráºp cá»§a lão Lạc. Má»™t lần nữa mong được Thạch Thất Cô lượng thứ. Thạch Lệ Hoa tỉnh dần:
- Váºy hãy cho ta biết vì sao đại ca lâm nạn? Và có thể ta sẽ nghÄ© cách cùng ngươi báo thù cho đại ca. Gã cẩn trá»ng nhìn khắp nÆ¡i sau đó má»›i thấp giá»ng để đáp:
- Thạch Thất Cô tin chăng, đấy là do cao thủ Thiếu Lâm phái? Thạch Thất Cô ngỡ ngà ng:
- Sao lại... Gã ngăn Thạch Lệ Hoa lại bằng cách cứ nhá» giá»ng thổ lá»™:
- Cách đây mưá»i bảy năm, nghÄ©a phụ bảo đã vì má»™t lần lầm lá»—i nghiêm trá»ng nên toan quyên sinh tá»± sát, may sao lại kịp lúc được má»™t cao tăng Thiếu Lâm phái giác ngá»™, tiếp đó thì... Gã thuáºt hết má»i chuyện cá»§a nghÄ©a phụ và nghe Thạch Lệ Hoa xúc cảm tá» bà y:
- Chuyện xảy ra mưá»i bảy năm trước không há» do lá»—i lầm cá»§a Trương đại ca, má»i ngá»™ nháºn nảy sinh Ä‘á»u xuất phát từ thái độ thiếu quyết Ä‘oán cá»§a ta, nhưng thôi, việc ta là m ta chịu, chỉ nối tiếc cho Trương đại ca phải phà gần nữa Ä‘á»i ngưá»i để rồi chuốc thảm há»a từ phái Thiếu Lâm. Váºy theo ngươi kể, Trương đại ca bị truy sát để diệt khẩu? Nhân váºt chá»§ mưu là ai? Gã lắc đầu:
- NghÄ©a phụ chưa đỠcáºp đến, có lẽ muốn chá» khi gặp và luáºn bà n cùng chư vị đệ muá»™i. Thạch Lệ Hoa đỠquyết:
- Ta tin chắc lão Lạc cÅ©ng có phần, chỉ như thế má»›i giải thÃch vì sao lão Lạc chẳng từ bất kỳ thá»§ Ä‘oạn nà o miá»…n sao chiếm được lòng tin cá»§a ngươi. Và cÅ©ng như Äổng Nhất Ãc từng nháºn định, chỉ có các công phu võ há»c là đủ sức khiến lão Lạc động tâm. Ngươi nghÄ© sao nếu ta bảo nghÄ©a phụ ngươi nhất định cÅ©ng có phần liên can đến ẩn tình Thiếu Lâm phái cho dù bản thân nghÄ©a phụ ngươi quả tháºt chẳng há» biết đó là ẩn tình gì? Gã tán đồng:
- Tiểu Ä‘iệt cÅ©ng nghÄ© tương tá»±, nhất là khi nghe nghÄ©a phụ quả quyết dù được má»™t trong tam thần tăng Thiếu Lâm phái phó giao chân truyá»n nhưng chẳng ai ở Thiếu Lâm phái hay biết việc nà y. Thạch Lệ Hoa cÅ©ng oằn ngưá»i má»™t lượt, sau đó chợt nhăn nhó bảo gã:
- Ngươi có muốn tiá»m nháºp Thiếu Lâm phái, tiếp cáºn dò xét từ má»™t trong Tam Thần Tăng đã truyá»n thụ tuyệt kỹ cho nghÄ©a phụ ngươi chăng? Gã đáp ứng ngay:
- Tiểu Ä‘iệt từng nghÄ© mấu chốt xuất phát từ thần tăng nà y, váºy Thạch Thất Cô có thể giúp tiểu Ä‘iệt tiá»m nháºp và tiếp cáºn sao? Thạch Lệ Hoa nhăn nhó gáºt đầu:
- Ở chá»— Ä‘ang lưu ngụ, ta đã cất sẵn môi váºt dụng cấn thiết, kể cả những yếu quyết để luyện thuáºt biến âm, ta sẽ chỉ Ä‘iểm ngươi cách tìm và tá»± luyện. Hãy chá» khi thuáºt dị dung cÅ©ng như biến âm thuáºt thuần thục, ngươi tá»±a hồ tiá»m nháºp bất kỳ đâu. Gã lấy là m lạ:
- Sao Thạch Thất Cô phải Ä‘iá»m chỉ chổ cất giấu cho tiểu Ä‘iệt, hay là ... Thạch Lệ Hoa gượng cưá»i:
- Vì mạng ta há»ng rồi, e khó chi trì cùng ngươi cho tá»›i lúc quay lại đó, và dù ngươi muốn đưa ta cùng Ä‘i thì vá»›i bản lÄ©nh cá»§a ngươi nhất định chỉ khiến cả hai cùng chết, hãy nghe đây. Gã chợt há»i sau khi đã nhá»› lá»i cá»§a Thạch Lệ Hoa dặn:
- Nhân nhắc đến bản lÄ©nh, liệu Thạch Thất Cô đã từng nghe bao giá» chưa hoặc vá» Huỳnh lão gia hoặc là vá» Mê Tông Äá»™ng
- Tá» Vong Cốc? Gã ngáºp ngừng:
- Chỉ tình cá» tiểu Ä‘iệt được nghe vá» Mê Tông Vạn Hóa Công, và phải chăng đấy là công phu được lưu lại từ má»™t nhân váºt mệnh danh Tuyệt Quái thư sinh? Thạch Lệ Hoa vụt chấp chá»›i rồi ngã ngay qua má»™t bên:
- Tuyệt Quái công phu... Ngươi đừng bao giá» xuẩn động... vì Mê Tông Äá»™ng là ... là ... Tá» Vong... Há»±!! Thạch Lệ Hoa chết. Má»™t cái chết tháºt bất đắc kỳ tá» khiến Trương Khánh Long chỉ còn biết bà ng hoà ng nhìn và hoà n toà n chẳng thể tin đây là sá»± tháºt.
|

09-10-2008, 08:41 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 8
Không Mạo Hiểm Khó Mong Toại Nguyện
Kế Liên Thà nh Chẳng Lưá»ng Tâm CÆ¡
Như ngưá»i lần đầu, đã từ lâu, nay má»›i được quay vá» nhà , gã đưa mắt nhìn má»™t gian thảo lư nho nhá», xinh xắn, đã có nhiá»u dấu hiệu bá» hoang từ lâu và nhẹ thở ra:
- Äến rồi. Tuy nhiên gian thảo lư dù mang dấu hiệu bá» hoang nhưng chẳng phải không có ngưá»i lưu ngụ, bằng chứng là có thanh âm phát ra câu há»i:
- Äến thì sao? Vì nếu thiếu hiệp muốn tìm chá»§ nhân thì dù đến vẫn như chưa đến. Gã giáºt mình, rồi vẫn kịp trấn tÄ©nh:
- Tiếc thay đến không vì tìm chá»§ nhân, thế nên cÅ©ng như tôn giá, ắt hẳn là khách qua đưá»ng, liệu tại hạ có thể tạm dùng nhà nà y là m chá»— nghỉ chân chăng? Hi vá»ng tôn giá chẳng hẹp lượng. Từ trong gian nhà , má»™t nhân váºt bước ra nhìn gã dò xét khắp từ đầu đến chân:
- Chỉ vá»›i niên ká»· thế nà y nhất định thiếu hiệp khó có thể tá»± nháºn từng quen biết chá»§ nhân nÆ¡i đây, váºy đừng so sánh cÅ©ng đừng miá»…n cưỡng chuốc lấy phiá»n não là m gì. Và điá»u tốt nhất là thiếu hiệp hãy Ä‘i Ä‘i, thay vì mãi quấy rầy ta. Gã cÅ©ng nhìn dò xét nhân váºt ná», má»™t ngưá»i độ trung niên và mang sắc mặt u ám lạ:
- Tại hạ có thể hiểu đấy là tôn giá tá»± nháºn từng quen biết, tháºm chà từng là bằng hữu cá»§a chá»§ nhân nÆ¡i đây? Dù váºy, tôn giá vẫn chỉ là khách, có câu khách không qua chá»§. Tháºt mong tôn giá độ lượng, chỉ cho tại hạ nghỉ nhá» chân má»™t lúc. Nhân váºt trung niên lá»™ vẻ khó chịu:
- Lá»i lẽ khá đấy, tuy nhiên thiếu hiệp nên biết, ta không chỉ là bằng hữu mà còn có giao tình được kể là khá thân thiết vá»›i chá»§ nhân ở đây. Váºy khi chá»§ nhân Ä‘i vắng, nếu bảo ta đủ tư cách thay mặt thì thiếu hiệp tin hay không? Gã phân vân:
- à tôn giá quả quyết chẳng ưng thuáºn việc tại hạ muốn đặt chân và o gian nhà nà y? Nhân váºt trung niên nhếch môi cưá»i, cÅ©ng là nụ cưá»i buồn thảm lạ, Ä‘oạn khoanh tay đứng tá»±a cá»a và hất hà m há»i:
- Nếu thiếu hiệp vẫn khăng khăng giữ nguyên ý định thì vẫn có ngoại lệ, là thoạt tiên hãy tá»± xưng danh, kế đó, tùy theo tÃnh danh cá»§a thiếu hiệp có khiến ta lưu tâm hay không thì thiếu hiệp cần dá»±a và o bản lÄ©nh để tá»± vượt qua ta mà tiến và o. Gã ngần ngại:
- Có cần thiết như thế chăng vì tại hạ rất ngại nếu cứ phải tạo bất kỳ ngá»™ nháºn nà o? Nhân váºt ná» lại hất hà m:
- Váºy thì đừng miá»…n cưỡng, bất luáºn ngại vì nguyên do gì? Gã cưá»i lạt:
- à cưá»i chê tại hạ chẳng đủ bản lÄ©nh vượt qua? Nhân váºt ná» vụt nhướng cao má»™t bên mà y:
- Ta không há» nói như váºy, huống hồ ngoại lệ ta đưa ra còn má»™t Ä‘iá»u tiên quyết, đó là tùy và o tÃnh danh cá»§a thiếu hiệp có đáng được ta lưu tâm hay không. Nà o phải chỉ dá»±a và o bản lÄ©nh là đủ. Gã vẫn cưá»i lạt:
- Tại hạ thì nghÄ© khác, giữa chúng ta, ai cÅ©ng là khách, không há» phân biệt có thân quen vá»›i chá»§ nhân hay không. Bởi Ä‘iá»u đó cần có chá»§ nhân đứng ra phân định, nhưng vì chá»§ nhân không có mặt, theo lá»i tôn giá lúc đầu đã nói, thế nên sau khi đã tá»± xưng danh thì vẫn dá»±a và o bản lÄ©nh để tiến nháºp, bất luáºn tÃnh danh cá»§a tại hạ có là m tôn giá lưu tâm hay không. Trừ khi tôn giá có thể nêu má»™t nguyên do nà o khác thuyết phục hÆ¡n để tại hạ tin ngoại lệ do tôn giá đỠxuất đã từng có sá»± chấp nháºn và phó thác từ chá»§ nhân, có chăng? Nhân váºt ná» báºt cưá»i:
- Xem ra ta vì đã lâu không bôn tẩu giang hồ nên chẳng còn biết thế nà o là háºu sinh khả uý. Huống hồ lá»i lẽ cá»§a thiếu hiệp khiến ta thừa nháºn chẳng thế nà o có nguyên do khác thuyết phục hÆ¡n, được lắm, váºy hãy xưng danh xem nà o. Gã nhẹ buông từng tiếng:
- Tại hạ Ä‘i chẳng đổi tên ngồi không thay há», là Trương Khánh Long. Nhân váºt ná» dù nghe vẫn chẳng mảy may động dung, bất quá chỉ khẽ nhúng vai và bảo:
- Tốt rồi, ải đầu tiên kể như thông qua, bây giá» thì tùy Trương thiếu hiệp có đủ bản lÄ©nh tiến và o hay không? Gã liá»n nhẹ thở ra, lần đầu tiên nở nụ cưá»i hoà n toà n tươi tỉnh và bảo nhân váºt ná»:
- Tại hạ tuy chẳng tá»± tin lắm nhưng khổ ná»—i khó thể hạ đà i, thôi thì đà nh muối mặt thá» tá»± bêu xấu váºy. Nụ cưá»i cá»§a gã đã phần nà o khiến nhân váºt ná» thay đổi thái độ, hòa hoãn hÆ¡n:
- Äừng quá tá»± khiêm, khác vá»›i lúc nãy đã tá» ra rất tá»± phụ, bắt đầu Ä‘i. Gã nhẹ gáºt đầu:
- Äà nh thất lá»…. Gã cứ thế khoa chân, ung dung tiến đến má»—i lúc má»™t gần, nhân váºt ná» trố mắt nhìn, nhất là nhìn và o hai chân gã:
- Thiếu hiệp định thế nà y tiến và o, vì lẽ ra nên thi triển khinh công hay đại loại má»™t thân thá»§ há»c nà o khác má»›i phải? Gã ung dung tiến bước, miệng thì cưá»i cưá»i:
- Tôn giá vẫn không truy cản váºy thì xét cả tình lẫn lý nên chăng hãy cứ để tại hạ tiến và o và chẳng cần thiết gây ra bất kỳ ngá»™ nháºn nà o? Gã đã đến quá gần và nếu chẳng có gì xảy ra thì chỉ má»™t bước nữa thôi gã sẽ ung dung Ä‘i qua nhân váºt nỠđể tiến và o gian nhà . Nhân váºt ná» cứ chú mục nhìn gã, miệng thì mÃm chặt, như thể bản thân Ä‘ang ở tâm trạng hết sức băn khoăn, cÅ©ng là khó quyết định nên hay không nên để gã tiếp tục tùy tiện tiến và o, Ä‘iá»u mà thoạt đầu chÃnh nhân váºt nà y quyết chẳng khứng nháºn. Äã váºy phần gã thì cứ theo đà , bước tiếp má»™t bước nữa, và khi bà n chân sãi bước đã chạm đất, gã mỉm cưá»i:
- Äa tạ... Thì nhân váºt ná» báºt quát:
- Äâu dá»… như thế? Hữu thá»§ cất lên và nhân váºt ná» vừa quả quyết vừa thần tốc chá»™p lên vai gã. Vù... Thấy váºy, hai chân gã liá»n thoăn thoắt, chỉ đôi ba lần di chuyển là gã không chỉ thoát cái chá»™p mà còn đưá»ng hoà ng lá»t hẳn và o gian nhà đang trong trạng thái chỉ sáng lá» má». Äá»™ng thái cá»§a gã khiến nhân váºt ná» sá»ng ngưá»i.
- Hảo bá»™ pháp. Gã không đáp vì Ä‘ang mãi đưa mục quang nhìn khắp gian nhà , nhân váºt ná» cÅ©ng bước và o và phát thoại sau lưng gã:
- Nà y, đã toại nguyện bước và o rồi thì đừng tùy tiện đi lại khắp nơi hoặc gây xáo trộn không cần thiết, nhược bằng bất tuân thì lần nà y nhất định sẽ xảy ra động thủ, quyết chẳng dễ dãi như lúc rồi. Gã vẫn đứng nguyên vị với mục quang chú dồn và o một chỗ nhất định:
- Thế nà o là gây xáo những xáo trá»™n không cần thiết? Giá»ng nói cá»§a nhân váºt ná» liá»n lạnh lại:
- NghÄ©a là không được động chạm và o bất kỳ váºt gì, và theo khẩu ngữ ta vừa nghe, dưá»ng như ngươi không chỉ ngẫu nhiên đến đây, trái lại đã có sẵn chá»§ ý? Gã từ từ quay lại, diện đối diện vá»›i nhân váºt ná»:
- Không sai, tuy nhiên chá»› ngá»™ nháºn đấy là chá»§ ý cá»§a tại hạ. Nhân váºt ná» sầm mặt xuống:
- Váºy thì cá»§a ai? Gã mỉm cưá»i:
- Nếu tại hạ bảo là từ chá»§ ý cá»§a chá»§ nhân gian nhà nà y thì tôn giá có tin chăng? Äáp lại gã là mấy lượt lắc đầu tháºt cả quyết cá»§a nhân váºt ná»:
- DÄ© nhiên ta không tin, vì đấy là điá»u không thể có và cÅ©ng là điá»u mà ngay từ đầu ta đã nói rồi. Gã tiếp tục mỉm cưá»i:
- Nhưng tại hạ có thể minh chứng. Nhân váºt ná» chấn động:
- Minh chứng? Như thế nà o? Gã đưa mắt nhìn chung quanh:
- Chẳng hạn chá»§ nhân nÆ¡i nà y là Thạch Lệ Hoa nữ hiệp, đúng chăng? Nhân váºt ná» lá»™ sắc giáºn:
- Nói mau, ngươi đến nÆ¡i nà y là do ai sai phái? Gã thu nụ cưá»i vá»:
- Nà y, đừng quá khÃch động, vì ngoà i những gì vừa nói, tại hạ còn nhiá»u minh chứng khác nữa. Giả dụ như là chiếc há»™p nà y, Thạch Lệ Hoa nữ hiệp đã uá»· thác tại hạ đặt và o má»™t chổ, chỉ duy nhất má»™t chổ ấy thôi, đúng như Thạch nữ hiệp chỉ Ä‘iểm. Nhìn gã lấy từ trong ngưá»i ra má»™t há»™p gá»— vừa dẹt vừa nhá», vá»›i vuông vức má»—i cạnh là má»™t xÃch dà i, nhân váºt ná» cau mà y:
- Trong há»™p là gì? Và tại sao Thạch Lệ Hoa không tá»± quay vỠđặt và o đâu đó mà phải phiá»n ngươi? Gã lắc đầu nhún vai:
- DÄ© nhiên tại hạ biết rất rõ váºt trong há»™p là gì thế nhưng tiếc thay không thể tiết lá»™. Nhân váºt ná» cất cao giá»ng hạch há»i:
- Vì Thạch Lệ Hoa cũng dặn ngươi như thế? Gã lại lắc đầu:
- Tại hạ không thể nói. Chợt thấy nhân váºt ná» toan phát tác phẫn ná»™, gã nói thêm:
- Tuy nhiên... Nhưng nhân váºt ná» vẫn phát tác, may thay, ắt vì nghe hai chữ tuy nhiên cá»§a gã nên nhân váºt ná» kịp kiá»m chế.
- Sao? Gã thở ra nhè nhẹ:
- ÄÃch thá»±c tại hạ chẳng muốn gây ngá»™ nháºn cho tôn giá là m gì, thế nên nếu tôn giá hứa vẫn tiếp tục tá»± kiá»m chế bản thân thì tại hạ có thể mở há»™p ra cho tôn giá mục thị sở tại. Nhân váºt ná» nghi ngại:
- Không là váºt gây bất lợi cho ta chá»›? Gã phì cưá»i:
- So vá» bản lÄ©nh, thú tháºt, tại hạ kém lắm, sợ bị bất lợi cho bản thân thì có chứ là m gì dám gây bất lợi cho ai. Nhân váºt ná» cưá»i lạt:
- Ta cÅ©ng nghÄ© ngươi không dám. Gã gáºt đầu:
- NghÄ©a là tôn giá hứa luôn tá»± kiá»m chế. Nhân váºt nỠđắn Ä‘o:
- Hãy mở ra nhưng cháºm thôi. Gã y lá»i mở từ từ:
- Äừng quá khẩn trương sẽ không xảy ra Ä‘iá»u gì bất bình thưá»ng đâu. Nhân váºt ná» hừ lạnh:
- Tại sao ta phải khẩn trương? Mà cái gì trong há»™p váºy? Trông giống bá»™t cÅ©ng trông tương tá»± cát?
- Là gì thì tại hạ không thể nói, nhưng vì tôn giá đã có cÆ¡ há»™i xem qua, chứng tá» tại hạ đã thà nh ý và chỉ thá»±c hiện theo uá»· thác cá»§a Thạch nữ hiệp. Váºy tại hạ có được phép hà nh động chăng? Nhân váºt ná» dụ dá»± bất quyết:
- Ta chỉ thừa nháºn ngươi hoặc không dám hoặc tá»± biết không đủ bản lÄ©nh gây bất lợi cho ta. Còn như thà nh ý hay không hoặc được hay chẳng được Thạch Lệ Hoa uá»· thác thì ta chưa thể nháºn định. Gã bảo:
- Tại hạ có thể chứng minh bằng cách cho tôn giá thấy nÆ¡i tại hạ định đặt chiếc há»™p nà y và o cho dù tôn giá có từng là bằng hữu cá»§a Thạch nữ hiệp cÅ©ng chẳng thể ngá» là ở đây, ngay trong gian nhà nà y lại tồn tại sẵn má»™t chổ như thế. Nhân váºt ná» lại bị chấn động:
- Chá»— nà o? Gã cưá»i cưá»i:
- Có thể tôn giá đã ưng thuáºn cho tại hạ tiến hà nh Ä‘iá»u đã nháºn chịu uá»· thác? Gã từ từ bước lùi, đương nhiên mặt vẫn đối diện vá»›i nhân váºt ná»:
- Tôn giá đừng nghi ngại, trái lại, xin cứ tá»± kiá»m chế ắt sẽ thấy tại hạ không những không gây ra bất kỳ sá»± xáo trá»™n nà o mà chỉ tiến hà nh má»—i má»™t việc tháºt đơn giản đúng như vừa nói. Và cứ thế, gã vừa lùi vừa để mắt nhìn dè chừng nhân váºt ná», đến khi gã có cảm nháºn bản thân lùi đã đủ bèn dừng lại và từ từ dùng bà n tay không cầm chiếc há»™p, đặt áp và o phần vách ở sát ngay phÃa háºu, gã sá» soạng ở đấy và bảo:
- Chổ ấy ở đây và nếu không do Thạch nữ hiệp tá»± thân Ä‘iá»m chỉ thì thú tháºt, ắt khắp trần gian quyết chẳng ai hay biết có sá»± tồn tại cá»§a chổ nà y. Nhân váºt ná» hoang mang kinh ngạc, vá»™i bước lên, mặt thì cau tÃt lại:
- Nhưng chổ đó... Bá»—ng cạch má»™t tiếng, là tiếng động như thể vừa xảy ra sá»± tách khai cá»§a má»™t chổ nà o đó ở ngay bên trong gian nhà , và đó cÅ©ng là tiếng động khiến nhân váºt ná» vỡ lẽ, báºt quát và tung ngưá»i nhảy xổ và o gã:
- Äó là tiếng cÆ¡ quan phát động, nói mau, sao ngươi tá» tưá»ng Thạch Lệ Hoa có sắp đặt cÆ¡ quan mà là điá»u mà lâu nay ta dù là nghÄ©a huynh cÅ©ng không minh bạch? Nhân váºt nỠđộng thân thì gã cÅ©ng động thân, nhưng cách cá»§a gã động thân tháºt kỳ lạ, chỉ là toà n thân chợt thụt xuống, để rồi nhanh chóng biến mất ngay trước mắt nhân váºt ná» như thể gã chưa há» tồn tại, hoặc nói chÃnh xác hÆ¡n là hầu như đất dưới chân gã đã nứt khai, nhân đó nuốt gã mất xác. Diá»…n biến nà y khiến nhân váºt nỠđộng ná»™, bất chợt tung kình, giáng má»™t chưởng cáºt lá»±c và o mặt đất là chổ lúc nãy gã đã đứng và vừa thụt xuống biến mất.
- Am tưá»ng và cố tình váºn dụng cÆ¡ quan để hà lá»™ng ta, nhất định tiểu tá» ngươi có can dá»± và o việc đã là m Thạch Lệ Hoa thất tung suốt nữa năm qua, ngươi dù chui xuống âm tà o địa phá»§ cÅ©ng đừng mong thoát khá»i tay ta. Ấm!! NgỠđâu nhân váºt ná» lại bị chÃnh phản kình cá»§a bản thân là m cho chấn dá»™i, phải lảo đảo thối háºu, suýt nữa ngã báºt ngá»a. Nhưng má»™t chưởng kình đó cÅ©ng thu được kết quả, ná»n đất ở đấy bị khoét sâu, là m lá»™ ra má»™t phần nà o đó cá»§a kiến trúc tợ như má»™t Thạch thất ngầm. Nhân váºt ná» vá»™i xoay ngưá»i, Ä‘i lui vá» phÃa góc nhà và nhanh chóng quay lại để sau má»™t tiếng tách nhá» thì láºp tức xuất hiện trên tay nhân váºt ná» má»™t đốm há»a quang vụt tá»a sáng. Nhân váºt ná» vá»™i chuyển đốm há»a quang từ tay nà y chạm sang tay kia, thế là từ tay thứ hai, đốm há»a quang liá»n bùng cháy lên, tá»a sáng hừng há»±c. NhỠđó nháºn ra váºt vừa cháy phừng phừng trong tay nhân váºt ná» chÃnh là má»™t ngá»n Ä‘uốc, còn váºt chỉ phát ra ánh há»a quang bé nhá» lại là cái há»a táºp. Äuốc đã cháy Ä‘uá»™m, nhân váºt ná» tắt há»a táºp và thu cất và o ngưá»i, Ä‘oạn nhanh chóng dùng ánh Ä‘uốc xem xét kỹ lưỡng phần vừa hiển lá»™ cá»§a kiến trúc tá»±a như thạch thất ngầm bà ẩn nà y, bất chợt nhân váºt ná» vụt cưá»i nhẹ:
- Chỉ là má»™t phiến Thạch nặng Ä‘áºy bên trên, lần nà y thì ngươi phải lá»™ diện thôi. Chuyển Ä‘uốc sáng sang tay tả, nhân váºt ná» dung tay hữu dồn lá»±c và o và vừa chạm vừa quyết đẩy mảng Thạch phiến qua má»™t bên:
- Khai. Thần lá»±c cá»§a nhân váºt ná» tháºt bất đáng gá»m, mảng Thạch phiến láºp tức trượt Ä‘i. Soạt. Nhưng lạ thay, cùng trượt vá»›i mảng Thạch phiến là nhân váºt ná» chẳng hiểu sau cÅ©ng bị ngã chúi theo, tá»±a hồ bị mất đà váºy. Tuy nhiên, vá»›i phản ứng khá linh hoạt, nhân váºt ná» thay vì giữ gượng lại thì cứ để thân mình trượt theo Thạch phiến, nhân đó tá»± báºt uốn thà nh má»™t vòng lên cao và ở trên không trung, Ä‘oạn an tưá»ng hạ xuống đúng và o vị trà cá»§a mảng Thạch phiến lúc nà y cÅ©ng đã ngừng trượt. Vù... Từ chổ Thạch phiến vừa bị đẩy trượt qua má»™t bên, vì xuất hiện má»™t hố huyệt nên chẳng có gì lạ khi từ dưới Trương Khánh Long chợt tái hiện và báºt ngưá»i lao vá»t lên. Vút. Và khi đã đồng loạt hạ thân như nhân váºt ná», gã thoáng cau mà y khi lên tiếng:
- Có phải tôn giá vừa tác động thêm và o, khiến cÆ¡ quan bị há»ng, vì thế không thể tá»± chuyển trở lại nguyên vị như lúc đầu? Ngưá»i ná» ngÆ¡ ngác:
- Ta cứ ngỡ ngươi chẳng bao giá» dám xuất hiện trở lại, hóa ra cÅ©ng ngươi vừa là m cÆ¡ quan phát động chuyển khai? Chợt nháºn ra có má»™t váºt Ä‘ang trong tay gã, nhân váºt ná» chợt báºt quát:
- Ngươi Ä‘ang cầm váºt gì. Có nhá»› ta đã bảo như thế nà o chăng? Hãy mau ngoan ngoãn giao lại cho ta nếu không thì đừng trách ta độc ác. Gã láºp tức lùi lại và giấu má»™t tay ra phÃa sau lưng:
- Vì sao váºy? Hay váºt nà y cá»§a tôn giá? Hoặc Thạch nữ hiệp đã có lá»i trao tặng cho? Äừng quên ngoà i tại hạ, Ä‘Ãch thá»±c tôn giá chẳng há» hay biết sá»± tồn tại cá»§a chổ bà máºt cùng vá»›i những gì Thạch nữ hiệp giấu kÃn trong đó. Thế nên sao không chịu hiểu cho tại hạ vì Ä‘Ãch thá»±c được Thạch nữ hiệp uá»· thác nên đủ tư cách tiếp nháºn. Nhân váºt ná» chồm đến, lao qua hố huyệt và hung hãn nhảy xổ và o gã:
- Chá»› nhiá»u lá»i, Thiên Phong Tẩu đã cho ta biết Ãt nhiá»u, đủ để hiểu Thạch Lệ Hoa nhất định hung Ä‘a kiết thiểu, đồng thá»i có thể quả quyết ngươi và kẻ sai sá» ngươi chỉ am tưá»ng Ä‘iá»u bà ẩn nà y chắc chắn vì đã uy hiếp và ngược đãi má»™t cách độc ác đối vá»›i Thạch Lệ Hoa, váºy thì đừng nói gì váºt đó, kể cả sinh mạng cá»§a ngươi cÅ©ng phải phó giao cho ta. Vù... Nhưng đôi chân gã đã thoăn thoắt dịch chuyển khiến nhân váºt ná» thêm động ná»™ vì đã chá»™p hụt gã:
- Khá lắm, hóa ra lúc nãy ngươi vượt qua được ta không chỉ do may, váºy thì đỡ. Ào. Äối phương động thá»§ xuất kình, phẩn gã thì vẫn tiếp tục thoăn thoắt chuyển bá»™. Vút. Phát hiện kể cả dụng lá»±c cÅ©ng không khiến gã nao núng, nhân váºt ná» láºp tức thay đổi đấu pháp, chợt tung chưởng liên tu bất táºn:
- Äể xem lần nà y tiểu tá» ngươi lẩn tránh thế nà o? Ào... Ào... Uy lá»±c cá»§a đấu pháp nà y láºp tức hiển hiện, tạo má»™t vùng áp lá»±c từ tứ phương vây hãm gã, khiến gã dù tiếp tục dịch chuyển vẫn không thể linh hoạt biến hóa như lúc đầu. Vì thế, gã đà nh lần đầu xuất lá»±c đối kháng.
- Tôn giá thị cưá»ng, bất chấp đạo lý, không những toan Ä‘oạt váºt chẳng há» cá»§a bản thân, mà còn quyết bác bá» má»i biện giải tháºp phần hữu lý và xác đáng do tại hạ đưa ra ư? Váºy thì tôn giá cÅ©ng là hạng khẩu thị tam phi? Thế thì đừng tá»± nháºn là bằng hữu tháºm chà còn là nghÄ©a huynh cá»§a Thạch nữ hiệp là m gì. Hừ. Chợt nháºn ra cung cách phát chưởng cá»§a gã, nhân váºt ná» thảng thốt kêu:
- Tảo Diệp Loạn VÅ©? Mau dừng tay, và khi nãy ngươi xưng danh là gì? Sao cÅ©ng há» Trương, cùng má»™t đại tÃnh vá»›i đại ca cá»§a ta là Trương Thái Toà n? Kêu dừng thì dÄ© nhiên tá»± thân nhân váºt ná» phải dừng tay thu chiêu trước, thấy váºy gã lại thoăn thoắt dịch chuyển và chỉ chá»›p mắt là đã lao vá»t ra ngoà i căn nhà . Vù... Nhân váºt tuy bất ngá» và đã để gã vuá»™t thoát nhưng chẳng bao lâu sau cÅ©ng từ trong gian nhà lao ra. May thay, vì phát hiện gã Trương Khánh Long thay vì nên thừa cÆ¡ há»™i để tiếp tục chạy đà o tẩu thì lúc nà y chẳng những vẫn nấn ná đứng cách đó không xa mà còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẫn thần hồn và mãi Ä‘á»c má»™t váºt nà o đó tá»± mãnh hoa tiên ở trên tay gã, nhân váºt ná» liá»n láºp tức lao đến:
- Hãy nói mau, ngươi can hệ gì vá»›i Trương đại ca và vì sao lại có chuyện ngươi chịu nháºn sá»± uá»· thác cá»§a Thạch Lệ Hoa cÅ©ng là thất nghÄ©a muá»™i cá»§a đại ca ta, Trương Thái Toà n? Vì vẫn muốn Ä‘á»c nốt mảng hoa tiên ở trong tay nhá» bên ngoà i gian nhà vẫn Ä‘ang lúc chan hòa ánh nắng, nên gã lại tiếp tục thoăn thoắt dịch chuyển bá»™ vị. Nhá» váºy, không những má»™t lần nữa lẫn thoát chiêu kình cá»§a nhân váºt ná» mà còn đủ thá»i gian Ä‘á»c xong mảng hoa tiên. Gã chợt lẩm bẩm:
- Tháºt khó tin, hóa ra chỉ vì chút ngá»™ nháºn nà y mà nghÄ©a phụ và Thạch Thất Cô mãi xa nhau. Kể cả đến lúc mệnh chung, hai ngưá»i vẫn bị cách chia má»—i ngưá»i má»™t nẻo. Äó là lúc gã phân thần và phải hứng chịu háºu quả vì bất ngá» nhân váºt ná» vươn tay chá»™p giữ đầu vai, và láºp tức mảng hoa tiên trên tay gã cÅ©ng bị nhân váºt ná» Ä‘oạt:
- ÄÆ°a đây, mà nà y, sao ngươi gá»i Thạch Lệ Hoa là thất cô? Nhân lúc đối phương há»i vá»›i tâm trạng ngạc nhiên, gã vùng thoát:
- Không can dá»± gì đến tôn giá, cáo biệt. Vù... Nhân váºt ná» giáºt mình:
- Uý, cách thoát cá»§a ngươi tháºt quái đản. Mà nà y, đừng chạy chứ. Vì ta còn muốn há»i ngươi vừa gá»i ai là nghÄ©a phụ? Gã vẫn chạy, thế là nhân váºt ná» vá»™i Ä‘uổi theo. Và vì thấy Ä‘uổi theo gã quá dá»…, chỉ sau và i lượt chạm chân bung mình bằng thuáºt khinh công lợi hại là nhân váºt nỠđã có thể lao vá»t qua gã và toại nguyện chặn đầu gã, nhân váºt ná» báºt cưá»i:
- Bản lÄ©nh ngươi kém quá, váºy nên ngoan ngoãn đáp lại những gì ta muốn há»i thay vì tá»± chuốc khổ và o thân qua thái độ cứ tiếp tục khÃch ná»™ ta. Nà o, ngươi ám chỉ ai qua danh xưng nghÄ©a phụ? Gã lại đảo ngưá»i tìm cách thoát:
- Tôn giá muốn biết chứ gì? Váºy cứ Ä‘á»c di thư ấy thì rõ, nhân váºt ná» vẫn quyết liệt và dá»… dà ng ngăn chặn bất kỳ nẻo nà o gã toan thoát.
- Mong ta Ä‘á»c để ngươi có cÆ¡ há»™i đà o tẩu ư? Rất tiếc bản lÄ©nh ngươi vẫn rất kém, hà hà ... và ta sẽ Ä‘á»c đúng như ngươi đỠxuất ha ha... Nhân váºt ná» thá»±c hiện đúng như váºy, nghÄ©a là vẫn tiếp tục Ä‘á»c nhá» khinh công lợi hại để ung dung ngăn má»i lối thoát cá»§a gã do không gian bên ngoà i quá rá»™ng, khiến nhân váºt ná» tha hồ thi triển công phu và không lo ngại gây đổ vỡ hoặc bị hạn chế so vá»›i không gian bó hẹp lúc nãy ở trong gian nhà , mà còn dá»… dà ng đưa mắt liếc nhìn qua để tá»± thấu hiểu toà n bá»™ ná»™i dung được lưu lại trên mảnh hoa tiên. Vì thế ngay khi Ä‘á»c xong, nhân váºt ná» không thể không báºt há»i gã:
- Ngươi gá»i Trương đại ca là nghÄ©a phụ? Và đó là nguyên do khiến ngươi không chỉ am hiểu Tảo Diệp Tháºp Nhị Chưởng là tuyệt kỹ thà nh danh cá»§a trương đại ca mà ngươi còn phải gá»i Thạch Lệ Hoa là Thạch thất cô? Gã hất hà m đáp:
- Như thế thì sao? Can dá»± gì đến tôn giá? Nhân váºt ná» nhướng mà y trợn mắt:
- Có tháºt ngươi là nghÄ©a tá» cá»§a trương đại ca? Gã hừ mÅ©i:
- Thế thì sao? Hay tôn giá chưa nhìn rõ Tảo Diệp Tháºp Nhị Chưởng? Nhân váºt ná» nhăn mặt:
- Ta có thể hiểu thái độ vô lá»… nà y cá»§a ngươi là xuất phát từ má»™t Ãt hiểu lầm lúc nãy, thế nên ta tạm bá» qua, váºy ngươi đến đây Ä‘Ãch thá»±c là do uá»· thác cá»§a Thạch Lệ Hoa? Gã bÄ©u môi:
- Tôn giá vẫn chưa tá»± minh bạch sao? Phải do Thạch Thất Cô uá»· thác tại hạ má»›i có thể am tưá»ng Ä‘iá»u mà tôn giá hoặc bất luáºn ai khác chẳng bao giá» am tưá»ng, đủ minh bạch chưa? Nhân váºt ná» dừng lại, không chặn Ä‘uổi gã nữa:
- Ta sẽ tin hÆ¡n nếu được ngươi tá» bà y tưá»ng táºn, nhân tiện, ta cÅ©ng cho ngươi biết giữa ta và nghÄ©a phụ ngươi vẫn là huynh đệ kết nghÄ©a. Ta ở há» Äoà n, đứng hà ng thứ tư, ngươi nên gá»i ta là Äoà n tứ thúc. Gã bảo:
- Äiá»u đó tại hạ đã tá»± nháºn biết tá»± nãy giá», dù sao cÅ©ng xin Ä‘a tạ vì nhỠđó tại hạ biết tôn giá ở há» Äoà n cùng vá»›i Lạc - Bạch - Trang - Giả - Lả cùng là huynh đệ kết nghÄ©a cá»§a Trương nghÄ©a phụ. Há» Äoà n thịnh ná»™:
- Biết thì sao không xưng hô đúng lá»…? Hay ngươi nghÄ© ta chẳng đủ tư cách thay thế đại ca giáo huấn ngươi đã chứng tá» là má»™t nghịch tá» bất tuân lá»… giáo, mạo phạm trưởng tôn? Gã cưá»i khẩy:
- Nếu chỉ nói vá» bản lÄ©nh thì tôn giá khả dÄ© đủ tư cách, cho dù Ä‘iá»u nà y cần phải xét lại, chứ dá»±a và o má»™t bối pháºn trưởng tôn thì chưa đủ. Há» Äoà n láºp tức xuất thá»§:
- Không cho ngươi má»™t bà i há»c thì không được. Äỡ! Vù... Gã lách thoát:
- Tại hạ tá»± lượng sức, đà nh để tôn giá tha hồ phà lá»±c váºy. Vụt. Há» Äoà n giáºt mình:
- Bá»™ pháp khá đấy nhưng đâu phải sở trưá»ng cá»§a Trương đại ca? Thá» lần nữa xem. Ào... Ào... Há» Äoà n lại dùng đấu pháp xuất thá»§ liên hoà n, khiến gã tuy vẫn thoát nhưng cÅ©ng mấy phen tháºp phần nguy khốn:
- CÅ©ng may, ngoà i nà y rá»™ng, chứ không cháºt hẹp như lúc má»›i nãy ở trong gian nhà . Há» Äoà n cà ng thẹn giáºt mình:
- Bình sinh ta chưa nghe nói bất kỳ bộ pháp nà o tương tự, lệnh sư là ai? Gã bảo:
- Muốn dò xét ư? Không dá»… đâu, trái lại, xin hãy cứ tiếp tục xuất thá»§ vì tại hạ đủ nhẫn nại, chá» cÆ¡ há»™i thuáºn tiện để tạm nói lá» cáo biệt vá»›i tôn giá. Vì mai háºu cÅ©ng có lúc tại hạ lần lượt tá»± tìm đến thỉnh an chư vị Lạc-Bạch-Äoà n-Trang-Giả-Lả. Há» Äoà n ngạc nhiên:
- Sao không kể luôn Thạch Lệ Hoa? Trừ phi vì ngươi tháºt biết tung tÃch và quả nhiên được Thạch Lệ Hoa uá»· thác nên má»›i xuất hiện ở đây? Nói mau, nếu ta muốn gặp Thạch Lệ Hoa thì là m thế nà o? Gã cưá»i lạt:
- Tôn giá đã gặp rồi, và giả như vẫn chưa toại nguyện thì tại hạ rất sẵn lòng bà y má»™t cách giúp tôn giá được cùng Thạch Thất Cô há»™i ngá»™. Há» Äoà n hoang mang:
- Ta đâu đã gặp? Nhất là từ khi được Thiên Phong Tẩu đưa tin suốt nữa năm qua ta luôn lưu ngụ ở đây nhưng nà o thấy Thạch thất muội quay v� Gã bảo:
- Tôn gá vẫn chưa hiểu? Váºy hãy tá»± sát, đó là cách duy nhất giúp tôn giá tháºt mong chóng há»™i ngá»™ Thạch Thất Cô dưới cá»u tuyá»n, rõ chưa? Há» Äoản tỉnh ngá»™:
- Ta hiểu rồi, trong há»™p gá»— lúc nãy là tro tà n từ di cốt cá»§a Thạch Lệ Hoa? Ai đã sát hại Thạch thất muá»™i cá»§a ta? Và có tháºt trong há»™p là những gì còn sót lại cá»§a Thạch thất muá»™i? Gã ngỡ ngà ng nhìn há» Äoà n vừa lấy từ trong ngưá»i ra cÅ©ng chiếc há»™p lúc nãy cá»§a gã:
- Sao tôn giá không đỠcho Thạch thất cô được yên nghÄ© ở nÆ¡i từng lưu ngụ? Vá»›i hà nh vi nà y, phải chăng tôn giá còn tệ hÆ¡n lão Lạc, quyết không tha cho ngưá»i đã chết? Há» Äoà n khá»±ng lại
- à muốn nói là Thạch thất muá»™i là do Lạc nhị ca sát hại? Ngươi nhảm nhà gì thế? Trong khi Thiên Phong Tẩu chỉ nói Thạch thất muá»™i chỉ suýt bị Âm Dương Nhị Äiểu gây bất lợi, sá»± tháºt là thế nà o? Gã thở dà i:
- Tháºt đáng sợ cho mưu kế ma quá»· cá»§a các vị, vì quyết là m tại hạ ti tôn giá Ä‘Ãch thá»±c chẳng biết gì qua thá»§ Ä‘oạn đưa ra danh xưng cá»§a nhân váºt Thiên Phong Tẩu, kể cả việc tại hạ cố tình ẩn náu suốt nữa năm váºy mà chư vị vẫn nhẫn nại chá» sẵn ở đây, do Ä‘oán biết thế nà o tại hạ cÅ©ng đến. ÄÆ°á»£c lắm, hãy kể như tại hạ khó có thể thoát số pháºn, tương tá»± đã xảy ra cho nghÄ©a phụ và Thạch Thất Cô, phiá»n tôn giá hãy gá»i tất cả ra, nà o là lão Lạc bất nghÄ©a, nà o là Âm Dương Nhị Äiểu và thêm má»™t nhân váºt nữa từng mạo nháºn là Tam-NgÅ©-Lục thúc đã lừa tại hạ. Hãy gá»i ra Ä‘i? Há» Äoà n sá»ng sốt:
- Ngươi lảm nhảm gì váºy? Há lẽ không tin ta đã thá»±c sá»± gặp Thiên Phong Tẩu hoặc giả hắn tuy sắp chết nhưng lá»i cá»§a hắn không đáng tin? Bởi hắn đâu nói gì vá» Lạc Nhữ An cùng những Ä‘iá»u như ngươi vừa nói? Gã giáºt mình:
- Thiên Phong Tẩu bị sao? Há» Äoà n bảo:
- Theo hắn bảo, Ä‘ang trên đưá»ng kiếm tìm bá»n ta, hắn bị lão Nhất Ãc hạ thá»§, bởi muốn dò há»i hắn vá» má»™t nghịch đồ nà o đó cá»§a Lạc Nhữ An. Gã hoang mang:
- Tháºt chăng? Há» Äoà n cau mặt:
- Ta là tứ thúc cá»§a ngươi, lá»i cá»§a ta lẽ nà o ngươi không tin? Gã thở hắt ra:
- Tại hạ đã vì quá tin há» Lạc nên suýt mất mạng, lại gây thêm hệ lụy là là m Thạch Thất Cô tá» vong. Hãy nghỉ Ä‘i, tại hạ có thể tin má»™t cách dá»… dà ng và o bất luáºn ai nữa chăng, kể cả tôn giá? Há» Äoà n nghiêm mặt:
- Hãy mau cho ta biết táºn tưá»ng, nếu không, đúng là ta không thể hiểu nổi, đồng thá»i sẽ mãi hoang mang vá» những gì ngươi vừa nói. Chợt có trà ng cưá»i vang đến từ xa:
- Äến ta còn không hiểu nổi mưu mô thá»§ Ä‘oạn cá»§a nghịch đồ là gì huống hồ Äoà n tứ đệ chỉ má»›i lần đầu gặp gã. Tốt hÆ¡n hết, tứ đệ hãy mau giúp ta chế ngá»± sau đó trừng trị nghịch đồ, thay vì cứ để gã mãi múa mép, chá»§ ý muốn lung lạc tứ đệ. Ha ha... Gã hốt hoảng, vừa tìm phương tháo chạy vừa kêu:
- Quả nhiên tôn giá cùng đồng mưu vá»›i lão Lạc, tại hạ tháºt ân háºn vì dù đã Ä‘oán biết nhưng vẫn để tôn giá cầm chân. Nhưng gã vẫn bị há» Äoà n dùng khinh công tung ngưá»i đón đầu chặn lối:
- Lạc nhị ca đã đến, tốt hÆ¡n hết ngươi nên nán lại, hầu ta minh bạch toà n bá»™ sá»± thể là thế nà o, được chứ? Gã phẫn ná»™, cà ng thêm thoăn thoắt dịch bá»™, quyết chạy thoát trước khi có thêm bất luáºn ai xuất hiện sẽ khiến gã vô khả thoát hÆ¡n:
- Mau tránh ra, còn như chẳng sợ thì hãy xem đây, trên tay ta là váºt gì có biết chăng? Là Äá»™c Vụ Hắc Cầu đấy, nếu muốn cùng ta chung số pháºn thì cứ thá» xem, đừng ngỡ ta không dám. Lạc Nhữ An đã đến, may mà chỉ có thêm má»™t mình lão, vì thế lão vá»™i gá»i há» Äoà n:
- Tứ đệ hãy cẩn trá»ng vì Äá»™c Vụ Hắc Cầu ấy tuy có thể là giả nhưng thà cẩn tắc vô ưu hÆ¡n là manh động mà chuốc háºu quả khó lưá»ng. Thấy Lạc Nhữ An gã cà ng thêm sợ, nhưng phát hiện há» Äoà n đã tá» ra uý kỵ váºt tròn Ä‘en trong tay gã nên gã láºp tức chuyển ngưá»i lao vút Ä‘i. Vút... Há» Äoà n chẳng dám ngăn chặn. Gã thoát. NgỠđâu, ở phÃa sau lưng gã chợt phát lên tiếng gà o bi phẫn cá»§a há» Äoà n:
- Sao nhị ca lại... Há»±! Thì ra Lạc Nhữ An ngươi đúng là phưá»ng bất nghÄ©a như Äoà n má»— đã nghe má»›i đây. Ầm. Vì còn vang lên tiếng chạm kình ngay sau loạt gà o bi thảm cá»§a há» Äoà n nên gã động tâm quay lại. Và gã láºp tức quát vang khi mục kÃch cảnh há» Äoà n dù Ä‘ang loạng choạng, miệng thổ huyết lai láng nhưng há» Lạc vẫn cất tay xuất chiêu tối háºu định kết liá»…u há» Äoà n:
- Ta sẽ cho tất cả cùng chết, hãy đón lấy Äá»™c Vụ Hắc Cầu. Lão Lạc kinh hãi, vá»™i thu chiêu và còn vá»™i và ng quay đầu vá» phÃa gã. Gã chạy trở lại trên tay cứ vung vẫy quả cầu Ä‘en, dù chưa ném thì vẫn là thái độ sẽ sẵn sang ném bất kỳ lúc nà o. Chợt lão Lạc thêm tái mặt khi nghe há» Äoà n bá»—ng quát:
- Chết nà y. Lão Lạc nhìn lại thì thấy quả nhiên há» Äoà n Ä‘ang dốc toà n lá»±c quáºt và o lão má»™t kình. Ào... Lão kháng cá»±:
- Äoà n Miên ngươi váºy là tá»± tìm cái chết. Trúng. Gã chạy nhanh hÆ¡n, quát vá»™i hÆ¡n:
- Váºy thì lão cÅ©ng chết, xem đây. Bằng khoé mắt, lão Lạc thấy gã có thái độ như chá»±c ném tháºt, thế là lão hốt hoảng, vá»™i tháo chạy tháºt xa. Vù... Nhưng chạm kình giữa chưởng lá»±c cá»§a há» Äoà n và lão Lạc cÅ©ng diá»…n khai. Binh. Há» Äoà n khá»±ng lại và gục xuống. Há»±! Huỵch! Và chấn kình chỉ là m lão Lạc thêm cÆ¡ há»™i tháo chạy xa hÆ¡n. Vút. Gã chạy đến chá»— há» Äoà n:
- Äoà n tứ thúc?! Trong mắt gã há» Äoà n vá»›i tình trạng tá»™t cùng thê thảm kể là đã vong mạng. Gã phẫn ná»™ đưa mắt nhìn và tìm lão Lạc. NgỠđâu gã chẳng còn nhìn thấy lão Lạc, gã chỉ mÆ¡ hồ phát hiện má»™t vệt gì đó thoáng đó, như thể lão Lạc cÅ©ng bị kÃch thương nên không thể không lo chạy hầu kịp thá»i tá»± trị thương. Sầu thảm, gã cất trở lại quả Äá»™c Vụ Hắc Cầu và o trong ngưá»i và vá»™i ngồi xuống cạnh Äoà n tứ thúc:
- Mong tứ thúc lượng thứ, tiểu Ä‘iệt đâu ngá» vì quá Ä‘a nghi khiến tứ thúc cÅ©ng chung số pháºn Thạch Thất Cô, tất cả Ä‘á»u do lão Lạc gây ra, tiểu Ä‘iệt nguyện táºn lá»±c báo thù. Nhưng há» Äoà n chưa thá»±c sá»± chết, gã nháºn ra do nhìn thấy các ngón tay bên hữu cá»§a tứ thúc chợt máy động như thể muốn tìm tay gã. Không chỉ váºy, gã còn mÆ¡ hồ nghe tứ thúc thá»u thà o:
- Há» Lạc tháºt... độc ác... ta... Gã mừng rỡ, nhưng do chẳng dám động chạm vạn nhất có thể là m chút tà n khà cá»§a tứ thúc tiêu Trưá»ng An, nên gã cúi phục ngưá»i tháºt sát cÆ¡ hồ mặt chạm mặt tứ thúc:
- Tứ thúc hãy cố gượng và tuyệt đối phải chi trì, cÅ©ng đừng ngại vì Lạc lão đã cao bay xa chạy. Nếu muốn tiểu Ä‘iệt là m gì, tứ thúc hãy nói, miá»…n đừng để tuyệt khà mệnh chung, ắt tiểu Ä‘iệt sẽ suốt Ä‘á»i ân háºn. Miệng cá»§a tứ thúc gã vẫn lai láng thổ huyết, dù váºy nhá» mặt chạm mặt, tai gã bắt đầu nghe rõ hÆ¡n những loạt thá»u thà o tháºt yếu cá»§a tứ thúc:
- Lão muốn... sát nhân diệt khẩu... là buá»™c ta... phải trở mặt... Nghe đây... dù ta không ở há» Äoà n... thì kẻ độc ác như lão... phải chăng cÅ©ng đáng chịu... chịu báo ứng? Váºy hãy giúp ta... hứa giúp ta má»™t việc... đổi lại... ta có cách... cách thà nh toà n cho ngươi... Ở trong bá»c áo cá»§a ta... có hai váºt... Má»™t cho ngươi... là bảo Ä‘an sẽ giúp ngươi... tăng ná»™i lá»±c... Má»™t còn lại... hãy tìm và trao táºn tay... phu nhân ta... chÃnh là CôngTôn thị... và bảo... bảo... Gã ngỡ ngà ng lùi xa mặt ra:
- Hóa ra tôn giá cÅ©ng mạo nháºn Ä‘oà n tứ thúc cá»§a tại hạ? Váºy là tại hạ đã nghi ngá» chẳng sai, lại còn uổng má»™t phen lo lắng lẫn tá»± thống háºn vì má»™t ngưá»i chung mưu cùng lão Lạc quyết hại mạng ta? Kẻ xấu số lại co duá»—i các ngón tay:
- Äừng nỡ khước từ... tâm nguyện... cá»§a ta là kẻ sắp... tá» vong... Huống chi cÅ©ng như ngươi... không phải ta là do... há» Lạc hãm hại sao? Ta chỉ muốn... báo thù... Gã lại kê mặt sát và o
- ChỠđã vì tại hạ muốn biết Thiên Phong Tẩu đã như thế nà o? Vì muốn nhá» gã,nạn nhân láºp tức cho gã toại nguyện:
- Ngươi đặt nghi vấn nà y... đủ thấy khá thông tuệ... nghĩa là thừa bản lĩnh giúp ta. Vì cũng lão Lạc... đã hạ sát Thiên Phong Tẩu... sau đó mới dám sắp đặt... bảo ta ở đây... chỠngươi... Gã bà ng hoà ng:
- Bất luáºn phải chá» chưa biết là bao lâu? Tâm cÆ¡ và lòng nhẫn nại cá»§a lão Lạc tháºt lợi hại vô khả lưá»ng.
- Nhưng má»™t... Äoạn Mạch Chỉ vừa rồi... cá»§a ta cÅ©ng giúp ngươi... chuyển đổi cục diện... nếu đừng bá» lỡ cÆ¡ há»™i. Và nếu cần... ta sẵn sang hiến ngươi... má»™t diệu kế... Gã động tâm:
- Là thế nà o?
- Ngươi có thuáºn ý... hứa giúp ta chăng? Gã đắn Ä‘o:
- Nhưng tại hạ cần được vẹn toà n trước, nếu không, dù hứa giúp tôn giá cũng như chẳng hứa.
- Bạch-Äoà n-Trang-Giả-Lã... đã phân khai má»—i ngưá»i... má»™t nÆ¡i, muốn vẹn toà n... ngươi phải sá»›m tìm được há». Gã lại lùi mặt ra:
- Äiá»u nà y tại hạ thừa biết, đâu cần nhá»c lòng tôn giá hiến kế hoặc nghÄ© há»™. Nạn nhân lại co duá»—i các ngón tay tìm gã:
- Phu nhân ta... thừa bản lĩnh giữ ngươi... an toà n. Hãy hứa... giúp ta. Gã thở dà i:
- ÄÆ°á»£c tại hạ hứa, cho dù chưa thể Ä‘oan quyết có toà n mạng để thá»±c hiện hay không. Nạn nhân được toại nguyện liá»n căn dặn:
- Ta tin và o... lá»i ngươi... thế nên... nghe đây... trước khi phục Ä‘an... hãy tìm má»™t nÆ¡i tháºt kÃn đáo... sau đó, khi đã phục Ä‘an xong,... muốn số ná»™i lá»±c má»›i tiếp nháºn... đừng mãi thất tán vô Ãch... hãy dụng lá»±c tá»± luyện công... cho đến khi tháºt cạn kiệt... Äừng ngại nếu có thể bị ngất... vì lúc lai tỉnh, toà n bá»™ ná»™i lá»±c ấy... sẽ là cá»§a ngươi. Tương tá»± để thá»§ tÃnh, đáp lại lá»i ngươi đã hứa giúp ta... đây má»›i là diệu kế... sẽ khiến ngươi vẹn toà n... Gã nghe xong lại thở dà i:
- Tôn giá mãi đến lúc sắp vong mạng vẫn còn dùng thá»§ Ä‘oạn ư? Váºy tại hạ tin được chăng, những gì tôn giá vừa Ä‘iá»m chỉ? Nạn nhân vùng thở hắt ra, sau đó cứ thoi thóp hô hấp vừa gấp vừa ngắt quãng:
- Ta... ta không lừa ngươi, đừng vì Ä‘a nghi... rồi chẳng thá»§ tÃn. Gã ngáºp ngừng:
- Tại hạ... Nạn nhân bá»—ng giáºt nảy ngưá»i lên:
- Äể ngươi đừng nghi ngá»... đây là chá»— ta lưu giữ... nhiá»u tư sá»± bà ẩn... kể cả phu nhân ta... cÅ©ng không thể biết... Ta phó giao tất cả cho ngươi... miá»…n sao phải thá»±c hiện... lá»i hứa... Gã giáºt mình vì suýt bị nạn nhân trong lúc tuyệt vá»ng vẫn còn đủ lá»±c chỉ chút nữa là vồ được gã:
- ÄÆ°á»£c rồi, tại hạ hứa, váºy lúc gặp tôn phu nhân, tại hạ phải nói vá» tÃnh danh cá»§a tôn giá là thế nà o?
- Ta là ... là ... Hự! Nạn nhân chợt đứt hơi, ngoẻo đầu ngã ngang, lại thêm một cái chết nữa chỉ vì liên can đến gã.
|

09-10-2008, 08:43 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 9
Äể Vãn Hồi Äà nh Thi Diệu Kế
Noi Nghĩa Phụ Hà nh Sự Quang Minh
Do đã liá»u, tá»± Ä‘i và o má»™t trấn thà nh đông ngưá»i qua lại, gã đà nh đánh bạo quyết Ä‘i đến gần và vá» bị vấp ngã để chá»™p và o má»™t tên khất cái ắt cÅ©ng trạc tuổi gã. Thế là gã láºp tức bị tên khất cái tuy nhanh tay chá»™p giữ gã lại nhưng nhân đó cÅ©ng mở miệng thóa mạ gã:
- Xem mắt ngươi thì biết không mù, váºy là ngươi chá»§ tâm nếu không gây sá»± thì cÅ©ng toan cướp giáºt những thứ váºt thá»±c ta vừa xin được đúng không? Gã sợ hãi nhìn quanh quất và hạ thấp giá»ng để vuốt ve tên khất cái:
- Äừng là m ầm lên, chỉ vì tiểu đệ vừa vô tình mục kÃch má»™t cảnh quá sức tưởng tượng đến bây giá» vẫn còn sợ, nên có mắt như mù vô tình chạm phải huynh. Mong huynh đà i lượng thứ bá» quá cho. Tên khất cái liá»n trúng kế gã, láºp tức kéo gã qua má»™t bên và thì thà o há»i:
- Nói Ä‘i, ngươi vừa mục kÃch cảnh gì? Gã lại đảo mắt nhìn quanh nhưng lần nà y chỉ là giả vá»:
- Không được đâu, vạn nhất để cÆ¡ sá»± bại lá»™, cho dù huynh không sợ thì bản thân tiểu đệ rất sợ bị mất mạng. Tên khất cái nôn nóng, cà ng thêm náo nức há»i:
- Ngươi lo gì chứ? Cho ngươi hay ta là đệ tá» Cái Bang, mà ngươi có biết Cái Bang là thế nà o chưa? Là má»™t đại bang có không dưới nghìn đệ tá», trong đó dÄ© nhiên có ta. Thêm nữa, ở tÃt cuối trấn đằng kia, chổ có miếu Thần Hoà ng đó, là má»™t phân đà trong gần trăm phân đà ở khắp nÆ¡i cá»§a bổn bang. Ngươi cứ an tâm nói, vị tất có kẻ nà o dù ba đầu sáu tay dám là m gì ngươi khi đã có ta bên cạnh. Gã ngỡ ngà ng:
- Tháºt ư? Có cả bang há»™i gồm toà n những nhân váºt Ä‘i khất thá»±c tháºt sao? Váºy là tiểu đệ an tâm được rồi. Tên khất cái ưỡn ngá»±c gáºt đầu đồng thá»i còn cao thượng, lá»±a trong số những phần váºt thá»±c vừa xin được, trao cho gã má»™t đùi gà dù đã bị ai đó ăn dang dở nhưng vẫn còn khá nhiá»u thịt.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta nói tháºt, ngươi chẳng việc gì phải sợ. Và đây là bằng chứng, ngươi cứ tha hồ ăn sau đó cứ thá»§ng thẳng kể lại cho ta nghe, cho thấy ta chẳng lo, chẳng vá»™i, nghÄ©a là chẳng ai dám là m gì ngươi. Nà y, cầm lấy. Äể thi hà nh diệu kế đã được chỉ Ä‘iểm má»™t cách hiệu quả, gã chẳng ngần ngại ăn dù biết đấy là phần cá»§a ngưá»i đã ăn thừa, và gã vừa ăn vừa nói:
- Má»›i sáng đây thôi, tiểu đệ Ä‘ang ngá»§ bá» ngá»§ bụi chợt bị đánh thức bởi loạt huyên náo do nhiá»u ngưá»i vây đánh và chạy Ä‘uổi má»™t ngưá»i. Tên khất cái cau mà y:
- Nhất định là những nhân váºt võ lâm vì hiá»m khÃch nên giao đấu vá»›i nhau, rồi sao? Gã lắc đầu:
- Không há» vì hiá»m khÃch, tiểu đệ tuy rất sợ nhưng vẫn nghe rõ, dưá»ng như bên phÃa đông hÆ¡n buá»™c ngưá»i cô thế kia phải cho há» biết tung tÃch cá»§a má»™t lão trá»c nà o đó. Tên khất cái trợn mắt:
- Lão trá»c? Là ám chỉ má»™t tăng nhân chăng? Gã lại sợ hãi nhìn quanh:
- Sao huynh quá lá»›n tiếng? Thế nà y thì tiểu đệ là m sao dám nói tiếp nữa? Tên khất cái cưá»i hì hì:
- ÄÆ°á»£c rồi, nhìn ngươi sợ tháºt tá»™i ghê, cho dù ta đã bảo ngươi chẳng việc gì phải sợ. Nhưng mà ta Ä‘oán như váºy có đúng chăng? Gã lại lắc đầu:
- Tiểu đệ thì biết gì đúng vá»›i sai, nhưng có kẻ gá»i lão trá»c đó là Liá»…u VÅ©, còn gá»i ngưá»i cô thế kia cái gì như Thiên Phong
- Vạn Phong thì phải. Tên khất cái tái mặt:
- Thiên Phong Tẩu đúng chăng? Gã gáºt đầu:
- Hay quá, thì ra huynh cÅ©ng mục kÃch và biết tất cả? Tên khất cái xua tay, giá»ng hạ tháºt thấp:
- Ta chẳng biết gì hết nếu không nhá» nghe ngươi nói, váºy kết cuá»™c là thế nà o? Bên đông ngưá»i có Ä‘uổi kịp Thiên Phong Tẩu chăng? Gã bảo:
- Há» Ä‘uổi kịp má»›i lạ, nhưng có Ä‘iá»u...
- Sao? Gã tiếp:
- Có má»™t ngưá»i trong há» quát tháºt to khi thấy ngưá»i kia vẫn chạy thoát, đại ý ngưá»i kia dù thoát vẫn phải chết vì bị Bút Tri Túc gì đó hạ độc thá»§. Tên khất cái cà ng thêm tái mặt:
- Ngươi nhá»› lại Ä‘i, có phải là Thiết Bút Tri Túc thay vì má»™t Bút Tri Túc như ngươi vừa nói nhầm. Gã lại báºt khen:
- Hay quá, huynh bảo không thấy sao nhắc tiểu đệ đúng váºy? Phải rồi, nhá» nghe huynh nhắc nên tiểu đệ nhá»› lại rõ, là ngưá»i kia vì biết tung tÃch lẫn bà ẩn gì đó liên quan đến Liá»…u VÅ© nên bị bá»n đông ngưá»i hÆ¡n Ä‘uổi đánh. Tiểu đệ còn nhá»› trong số há» còn có hai ngưá»i tá»± nháºn là Âm Dương gì đó, má»™t mặt choắt, má»™t mặc y phục nho nhã. Còn thêm má»™t nữa là Nhất Ãc. Tháºt chẳng biết Thiên Phong
- Vạn Phong gì đó có thoát phen nà y hay không? Tên khuất cái cà ng nghe cà ng rung động và sau đó chợt ấn tất cả má»i váºt thá»±c vừa xin được và o tay gã, miệng thì căn dặn:
- Chá»› hở môi cho ai khác biết nghe chưa? Äồng thá»i cứ đứng ở đây chá» ta, đừng ngại ta sẽ quay lại ngay vá»›i má»™t và i ngưá»i nữa, chỉ là có thêm và i ngưá»i nữa cho ta an tâm, và nếu đói thì cứ ăn. Ta cho ngươi tất cả, nhá»› đấy ta Ä‘i không lâu đâu. Nhưng khi tên khất cái Ä‘i xa khuất, gã cÅ©ng vá»™i tìm đưá»ng lá»§i mất, lòng thì thầm mong diệu kế sá»›m có kết quả. Nhưng thay vì Ä‘i tìm má»™t nữ nhân có bản lÄ©nh cao minh được gá»i là Công Tôn thị như đã hứa vá»›i má»™t ngưá»i đã chết, gã lại thá»±c hiện theo chá»§ ý riêng. Và đến khi phát hiện bản thân không chỉ vẫn an toà n mà còn hà i lòng vì tìm được má»™t chổ tháºt kÃn đáo, gã chợt hiểu diệu kế ná» dù Ãt dù nhiá»u cÅ©ng đã có diệu dụng, khiến bá»n ngưá»i Lạc Nhữ An hầu như đã không còn báºn tâm truy tìm gã nữa. Gã lấy má»™t hoà n bảo Ä‘an ra và tá»± lẩm nhẩm nói thà nh tiếng:
- Mong tôn giá nếu anh linh thì thấu hiểu và nhẫn nại cho, tại hạ chỉ có thể tiếp tục hoà n thà nh Ä‘iá»u đã hứa khi nà o bản thân có được Ãt bản lÄ©nh đủ tá»± vệ. CÅ©ng để minh bạch xem sá»± thá»§ tÃn cá»§a tôn giá có tháºt đáng tin hay không? Vì nếu tại hạ có mệnh hệ gì vá»›i hoà n bảo Ä‘an nà y thì dù thất hứa cùng tôn giá cÅ©ng là điá»u hợp lẽ. Äoạn gã tá»± phục hoà n bảo Ä‘an và o miệng để rồi tá»± bắt đầu khởi luyện toà n bá»™ má»i công phu sở há»c gả từng biết, từng luyện và am hiểu. Theo đúng như chỉ Ä‘iểm cá»§a ngưá»i di tặng bảo Ä‘an, gã luyện công cho đến kỳ cạn kiệt toà n bá»™ chân lá»±c đến độ mệt quá tá»± ngã ra và ngất lịm Ä‘i. Sau đó khi tỉnh lại, thoạt tiên gã mỉm cưá»i kế tiếp là tá»± khởi luyện má»™t và i công phu vá»›i vẻ mặt hà i lòng cà ng lúc cà ng lá»™ rõ. Cuối cùng gã kêu:
- Quả là diệu Ä‘an, công phu cá»§a ta đã lợi hại hÆ¡n trước tháºp bá»™i phần, ha ha... Äoạn gã bá» Ä‘i. o0o Ở phÃa háºu viên cá»§a má»™t khu trang viện nguy nga bá» thế, nếu những nhân váºt Ä‘ang Ä‘i lại gồm đủ các thà nh phần nam phụ lão ấu, Ä‘á»u luôn tươi tỉnh nói nói cưá»i cưá»i thì từ má»™t góc khuất lại có hai nhân váºt không há» biểu lá»™ tâm trạng tươi vui, rõ nhất là trên nét mặt cả hai. Há» là má»™t đôi nam nữ cùng trạc tuổi nhau, không chỉ là nam thanh nữ tú mà còn nhá» sắc phục tuy không hoa lệ nhưng chỉnh chu khiến dáng cách cá»§a cả hai cứ như công tá» vá»›i tiểu thư. Dù váºy nếu nam nhân công tá» mang dáng vẻ trầm mặc vá»›i đôi mục quang lúc nà o cÅ©ng ngó nhìn lần lượt những nhân váºt ngoà i kia Ä‘ang vui vẻ Ä‘i lại thì nữ nhân tiểu thư chỉ dà u dà u nét mặt để nhìn má»—i má»™t mình vị công tá» mà thôi. Há» cứ giữ nguyên tư thế và thần thái như váºy, chứng tá» cÅ©ng đã má»™t lúc lâu rồi chẳng ai trong bá»n há» mở miệng nói bất kỳ gì vá»›i ngưá»i còn lại, cho dù đứng ngay bên cạnh nhau, ngưá»i trước ngưá»i sau. Nhưng sá»± tỉnh lặng giữa cả hai chợt bị phá vỡ khi ngưá»i đứng sau là vị tiểu thư bất đồ để báºt ra tiếng thở dà i. Vẫn đứng phÃa trước, nam nhân công tá» chợt lên tiếng sau khi đã để toà n thân vô tình bá»™c lá»™ vẻ chấn động như giáºt mình:
- Quan Ngá»c cô nương sao đột ngá»™t thở dà i? Hoặc giả lần nà y má»i chuẩn bị không tháºt chu đáo cho dù đây không chỉ má»›i lần đầu, trái lại đã có rất nhiá»u và lần nà o cÅ©ng được cô nương trong pháºn sá»± quản gia Ä‘á»u tiến hà nh suôn sẻ? Tiểu thư có tÃnh danh là Quan Ngá»c liá»n ứng tiếng đáp lại:
- Luáºn vá» chức trách thì má»i chuẩn bị Quan Ngá»c Ä‘á»u thá»±c hiện đầy đủ, đến độ Quan Ngá»c tá»± tin Trương công tá» chá»§ nhân rất hà i lòng cho dù Quan Ngá»c chưa lần nà o nhìn thấy công tá» chá»§ nhân biểu đạt Ä‘iá»u đó tháºm chà là bằng má»™t nụ cưá»i. Nam nhân công tá» nhẹ nhà ng xoay ngưá»i lại:
- Trương má»— Ãt cưá»i nói vì đó là tÃnh khà cố hữu, vả lại như thế má»›i xứng hợp thân pháºn chá»§ nhân cá»§a má»™t trong và i Trang viện to rá»™ng nhất trong phạm vi trăm dặm nà y. Nhưng Ä‘oán biết Trương má»— đã hà i lòng thì do lẽ gì Quan cô nương lại thở dà i? Quan Ngá»c cưá»i gượng và không thể giấu được thái độ nhá» bản năng kiá»m chế nên chẳng thể phát ra lượt thở dà i thứ hai:
- Vì đã ngoà i má»™t năm, kể từ khi được công tá» chá»§ nhân thương thu nháºn và tin tưởng phó giao pháºn sá»± quản gia, Quan Ngá»c nhá» luôn tinh tế dò xét nên phát hiện công tá» chá»§ nhân cứ ngà y cà ng thêm vẻ sầu muá»™n. Và điá»u đó cà ng tăng qua việc Quan Ngá»c tuân lệnh công tá» chá»§ nhân cứ và i mươi ngà y mỠđại yến tiệc má»™t lần và má»i tham dá»± bất luáºn ai Quan Ngá»c có thể má»i. Công tá» chá»§ nhân muốn kiếm tìm và mong sá»± hiện diện cá»§a ai đó nhưng vì chưa há» toại nguyện nên sầu muá»™n chăng? Nam nhân công tá» chợt phì cưá»i:
- Nà y, má»™t là đừng nghÄ© Trương má»— mượn việc thết đãi má»i thân hà o nhân sÄ© để mong tìm má»™t ý trung nhân thÃch hợp, nếu đó là điá»u Quan Ngá»c cô nương Ä‘Ãch thá»±c muốn ám chỉ và hai là hãy thôi ngay ý nghÄ© như cô nương vừa Ä‘oán nhưng rất tiếc là đã hoà n toà n sai. Tóm lại, má»— Ãt cưá»i vì là tÃnh cố hữu và đáng khen cho cô nương đã có thể khiến Trương Khánh Long nà y má»™t phen được cưá»i. Quan Ngá»c đỠmặt:
- Váºy là công tá» chá»§ nhân Ä‘ang cưá»i Quan Ngá»c? Tại sao? Trương Khánh Long công tá» tá»§m tỉm:
- Trương má»— chẳng được phép cưá»i sao? Nhưng thôi, như đã nói từ đầu, má»— không muốn lên mặt chá»§ nhân nhất là đối vá»›i cô nương. Thế nên bằng tình giao hảo đã có giữa hai chúng ta hÆ¡n má»™t năm qua, má»— không ngại nói lên những gì đã suy Ä‘oán được trong thâm tâm cá»§a cô nương. Là thế nà y, phải chăng ngay từ những ngà y đầu, cô nương thưá»ng hay quan ngại, cứ tìm cách há»i má»— sao chỉ thấy sống đơn độc lẻ loi má»™t mình? Rồi lại khéo léo há»i vá» thân sinh phụ mẫu cá»§a má»—, tháºm chà còn muốn biết má»— đã có phu nhân hay chưa? Vì theo cô nương giải thÃch chỉ mong được diện kiến và thỉnh an vị nữ chá»§ nhân cá»§a trang viện nà y theo đúng lá»… và hợp đạo nghÄ©a. Váºy chẳng phải cô nương ngà y cà ng có ý nghÄ© vì má»— chưa có phu nhân nên Ä‘ang háo hức tìm cho bản thân má»™t ý trung nhân hay sao? Äó là nguyên do khiến má»— không thể không cưá»i. Quan Ngá»c nhẹ cúi đầu:
- Cho dù công tá» chá»§ nhân đã Ä‘oán đúng và cưá»i đúng, phần Quan Ngá»c chỉ xin mạo muá»™i bá»™c bạch hai ý nguyện. Trương Khánh Long vá»™i nghiêm mặt lại:
- Cô nương cứ nói miá»…n đừng bà y vẽ hoặc chợt nảy chá»§ tâm muốn tìm há»™ Trương má»— má»™t mỹ nhân xứng hợp nà o đấy, vì má»— không thÃch cÅ©ng chẳng muốn nghe. Quan Ngá»c vẫn cúi đầu:
- Má»™t là công tá» chá»§ nhân vừa rồi cưá»i rất tươi, Quan Ngá»c tháºt mong luôn nhìn thấy Ä‘iá»u nà y. Trương Khánh Long ngáºp ngừng:
- Cưá»i hay không là do tâm trạng, thế nên... Nhân lúc Trương Khánh Long ngáºp ngừng, Quan Ngá»c ngẩn mặt lên nói:
- Nếu chỉ do tâm trạng thì rất hợp ý nguyện thứ hai Quan Ngá»c muốn nói, đó là công tá» chá»§ nhân sao không chia sẻ tâm trạng phiá»n muá»™n cùng Quan Ngá»c? Hoặc giả Quan Ngá»c chưa đủ khiến công tá» chá»§ nhân trá»n tin? Trương Khánh Long liá»n cưá»i buồn:
- Nếu muốn chia sẻ thì được, má»— xin nói, có hai nguyên do. Thứ nhất, số cao thá»§ cần chiêu má»™ để há»™ trang theo má»— hãy còn quá thiếu. Thứ hai, những cao thá»§ nà y đã váºy lại còn kém tư chất cần có để luyện công, bằng chứng là tuy má»— đã chá»n được năm cao thá»§ khá nhất nhưng khi chỉ Ä‘iểm võ há»c thì phát hiện há» dù cáºt lá»±c luyện vẫn đạt tiến bá»™ rất cháºm. Như thế có đáng cho má»— phiá»n muá»™n chăng? Quan Ngá»c sẽ chia ngay Ä‘iá»u nà y:
- Nếu chỉ như váºy thì công tá» chá»§ nhân đã phiá»n muá»™n chẳng đúng, thứ nhất há» chỉ khởi luyện chưa đầy má»™t năm. Thứ hai Ä‘a số há» Ä‘á»u đã luyện má»™t loại công phu khác trước đó, thế nên đâu dá»… bỠđưá»ng lối cÅ© từng luyện hầu đạt ngay thà nh tá»±u vá»›i má»™t đưá»ng lối sở há»c hoà n toà n khác. Tuy nhiên, để chiêu má»™ cao thá»§ để há»™ trang như công tá» chá»§ nhân mong muốn, Quan Ngá»c xin mạo muá»™i hiến kế. Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Má»— không phá»§ nháºn cô nương tuy là nữ nhân lại có niên canh niên ká»· ắt chỉ xấp xỉ má»—, nhưng vẫn chứng tá» có tà i thao lược, biết nhìn xa trông rá»™ng và chỉ vá»›i pháºn sá»± quản gia quả là chưa đủ cÆ¡ há»™i để thể hiện bản lÄ©nh. ÄÆ°á»£c, má»— xin nghe cao kiến. Quan Ngá»c mỉm cưá»i:
- Công tá» chá»§ nhân đừng quá tá»± khiêm, vì vị tất công tá» chá»§ nhân chẳng đủ tà i thao lược. Bằng chứng là tuy niên ká»· ngần nà y như vừa bước và o tuổi mưá»i chÃn, ấy váºy trong tay chá»§ nhân công tỠđã có sản nghiệp hà ng ức vạn, là điá»u nà o phải bất luáºn ai muốn cÅ©ng được. Tuy nhiên, để công tá» chá»§ nhân đỡ muá»™n phiá»n, Quan Ngá»c cứ mạo muá»™i nói, bất luáºn có đáng là cao kiến hay không, là tại sao công tá» chá»§ nhân không táºn dụng sá»± sản hà ng ức vạn để thỉnh má»i cà ng nhiá»u cao nhân hổ trợ cà ng tốt, cÅ©ng đỡ phà công đà o luyện kể là từ đầu những kẻ tuy công tá» chá»§ nhân gá»i là cao thá»§ nhưng kỳ thá»±c chẳng mà y may xứng vá»›i danh xưng ấy? Trương Khánh Long vụt báºt loé thần quang, dù chỉ để xuất hiện má»™t thoáng rồi thôi:
- Quả là má»™t ý hay, nhưng sao lâu nay má»— không nghÄ© ra? ÄÆ°á»£c lắm, hãy cứ như thế và thá»±c hiện bằng cách nà o xin toà n tâm toà n ý phó giao cho cô nương. Quan Ngá»c nghiêm mặt lại:
- Công tá» chá»§ nhân ưng thuáºn? Chẳng cần suy xét lại hoặc tá»± cân phân lợi hại ư? Trương Khánh Long xua tay:
- Sao phải cân phân má»™t khi tá»± thân sá»± việc đã được cô nương giải thÃch rõ má»— sẽ được lợi như thế nà o? Huống hồ đằng nà o cÅ©ng là là m cách tăng nhân số há»™ trang, có khác chăng thì má»™t bên tốn công, má»™t bên hao cá»§a. Và má»— lại Ä‘ang có trong tay sá»± sản hà ng ức vạn thì đâu ngại bị hao cá»§a, mong cô nương cứ tiến hà nh cho. Quan Ngá»c lại há»i:
- Nhưng tiêu chà như thế nà o theo ý công tá» chá»§ nhân, để dá»±a và o đó Quan Ngá»c thay thế thỉnh nguyện các cao nhân thÃch hợp? Trương Khánh Long bảo:
- Cứ theo nghÄ©a cao thá»§ há»™ trang thì đủ, hiển nhiên những cao nhân được thỉnh và khi chấp thuáºn tiếp trợ thì má»™t là phải táºn trung vì bổn trang và hai là phải có bản lÄ©nh xứng hợp. Quan Ngá»c gáºt đầu:
- Váºy thì phải loại bá» những hạn tham sinh uý tá»? Trương Khánh Long cÅ©ng gáºt đầu:
- CÅ©ng loại bá» luôn những hạng không có tiết tháo, vì những cao nhân cần thỉnh má»i tuy đáp ứng nhá» tà i váºt nhưng chẳng thể chấp nháºn hạng tham tà i bá» nghÄ©a, sẵn sang bán rẽ tiết tháo khi gặp tà i lợi lá»›n hÆ¡n. Quan Ngá»c ngạc nhiên:
- Có láºp luáºn minh bạch là thế có phải công tá» chá»§ nhân cÅ©ng đã nghÄ©a đến ý nà y từ lâu? Trương Khánh Long phá»§ nháºn ngay:
- Là cao kiến cá»§a cô nương chứ đâu phải cá»§a má»—? Có chăng, má»— chỉ theo đó để luáºn bà n, và nếu muốn tán dương thì sao cô nương không nghÄ© má»— được may mắn là có những nháºn định tạm gá»i là đủ nhanh và đủ chuẩn xác. Quan Ngá»c vá»™i khen:
- Chứng tá» công tá» chá»§ nhân có tâm cÆ¡ tháºt tháºn máºt và lợi hại, đã váºy, Quan Ngá»c xin láºp tức tiến hà nh. Vì cÅ©ng như bao lần trước số thá»±c khách má»i lần nà y, Quan Ngá»c phát hiện vẫn có nhiá»u nhân váºt cao nhân cố tình trà trá»™n, Quan Ngá»c sẽ thá» thỉnh má»i và i nhân váºt như váºy, hi vá»ng sẽ khiến công tá» chá»§ nhân hà i lòng. Trương Khánh Long bảo:
- Nhanh như váºy sao? Thế thì cà ng tốt và nếu được, phiá»n cô nương đưa hỠđến diá»…n võ sảnh, má»— sẽ chỠở đấy. Và Trương Khánh Long đủng đỉnh bá» Ä‘i. ...Chẳng bao lâu sau, Ä‘ang má»™t mình đứng trong diá»…n võ sảnh, Trương Khánh Long thấy Quan Ngá»c cÅ©ng má»™t mình tiến và o, Trương Khánh Long há»i:
- Không tìm được ngưá»i thÃch hợp sao? Quan Ngá»c đáp:
- Trái lại, Quan Ngá»c theo cảm nháºn bản thân đã má»i được ba, ý công tá» chá»§ nhân muốn thế nà o, cùng gặp tất cả hay chỉ tiếp từng nhân váºt má»™t? Trương Khánh Long hà i lòng:
- Thoạt tiên hãy gặp từng ngưá»i, hầu tránh cho há» sá»± bẽ bà ng vạn nhất vì nguyên do gì đấy mà phải khước từ và không tiếp nháºn. Quan Ngá»c quay ra, nhưng Ä‘ang Ä‘i, Quan Ngá»c chợt dừng lại:
- Công tá» chá»§ nhân có cần Quan Ngá»c cùng hiện diện chăng? Trương Khánh Long bảo:
- Như váºy cà ng tốt, vì kỳ thá»±c đến bản thân má»— cÅ©ng chưa rõ thân thá»§ bản lÄ©nh cô nương là thế nà o. Và nếu thÃch hợp, biết đâu nhân cÆ¡ há»™i nà y má»— cần thêm và o chức danh quản gia cá»§a cô nương bằng hay chữ cao nhân nữa? Cô nương có chấp nháºn bá»™c lá»™ thân thá»§ chăng? Quan Ngá»c đáp:
- Quan Ngá»c do má»™t lần sa cÆ¡ nhưng may gặp công tá» chá»§ nhân, lại luôn được ưu đãi, thế nên nếu công tá» chá»§ nhân tháºt sá»± cần thì Quan Ngá»c không chỉ chấp nháºn bá»™c lá»™ thân thá»§ mà còn nguyện ý sẵn sà ng táºn lá»±c vì công tá» chá»§ nhân. Trương Khánh Long nhẹ gáºt đầu:
- Váºy hãy ở đây và tuần tá»± gá»i từng ngưá»i má»™t và o đây. Quan Ngá»c liá»n quay trở lại đứng cạnh Trương Khánh Long, Ä‘oạn gá»i:
- Xin má»i Vi Yến Thảo tiá»n bối. Má»™t lão nhân tiến và o nhân đó Quan Ngá»c dẫn kiến cho Trương Khánh Long minh bạch:
- Vi Yến Thảo tiá»n bối còn có ngoại hiệu là Bát Bá»u Äao xuất thân Bát Quái Môn. Chỉ do Bát Quái Môn từ lâu vẫn Ä‘ang hồi suy vi, khiến Vi Yến Thảo tiá»n bối ngứa ngáy tay chân rất cần đất dụng võ. Nếu công tá» chá»§ nhân trá»ng dụng, Vi Yến Thảo tiá»n bối chÃnh là nhân váºt xứng hợp. Trương Khánh Long hà i lòng:
- Nhìn vẻ bá» ngoà i, khà độ cá»§a Vi tôn giá đã khiến má»— đây thoạt trông cÅ©ng nảy sinh hảo cảm, váºy là đã bà n xong vá» lá»… váºt, đúng không Quan Ngá»c cô nương? Vi Yến Thảo lên tiếng chứ không để cho Quan Ngá»c kịp mở lá»i:
- Theo ý lão phu, vá»›i số lá»… váºt tháºt là trá»ng háºu đã do Quan Ngá»c cô nương đỠxuất thì xin đừng bà n đến vá»™i, chỉ vì lão phu còn muốn biết sắp sá»a phải bán mạng cho nhân váºt thế nà o và nếu được cÅ©ng cần biết luôn tôn chỉ chá»§ trương hầu dá»… bá» hà nh sá»± sau nà y. Trương Khánh Long báºt khen:
- Rất minh bạch cÅ©ng rất mau mắn, tháºt hợp ý Trương má»—. Nhưng vì là ngưá»i Ä‘ang cần sá»± hổ trợ thế nên Vi tôn giá không ngần ngại chứ nếu thoạt tiên má»— muốn chiêm ngưỡng qua thân thá»§ bản lÄ©nh cá»§a Vi tôn giá? Vi Yến Thảo báºt cưá»i:
- Công tá» cÅ©ng rất nhanh nhạy, váºy là vẫn tạm thá»i giữ kÃn hà nh tung nếu như phát hiện lão phu chỉ là má»™t lão già vô dụng. ÄÆ°á»£c, lão phu phải thể hiện bản lÄ©nh như thế nà o? Trương Khánh Long từ từ tiến lại gần Vi Yến Thảo:
- Hãy cho má»— có má»™t lá»i cải chÃnh, rằng má»— chỉ không muốn phà thá»i gian nếu phải giải thÃch dông dà i vá»›i bất luáºn nhân váºt nà o kỳ thá»±c không đủ bản lÄ©nh để má»— ngá» lá»i xin tiếp trợ. Riêng vá» hà nh tung thì ngay từ khi trở thà nh chá»§ sở hữu cá»§a khu trang viện nà y, má»— đã luôn công nhiên minh thị vá»›i má»i ngưá»i rằng má»—, tá»a bất cải danh, hà nh bất cải tÃnh, Ä‘Ãch thá»±c là Trương Khánh Long, tuyệt vô chá»§ ý mỠám. Vi Yến Thảo cÅ©ng tiến lên dần tạo thà nh thế song phương đối diện và đối láºp:
- Váºy lão phu đã hiểu sai? Hãy lượng thứ và hãy cho lão phu thoạt tiên có lá»i tạ lá»—i, váºy để bá»™c lá»™ thân thá»§ thì thế nà o, xin công tá» nêu chá»§ ý, lão phu nhất nhất tuân theo. Trương Khánh Long ngừng lại khi song phương đạt khoảng cách chưa tá»›i nữa trượng:
- Vá»›i ngoại hiệu Bát Bá»u Äao đủ hiểu sở trưá»ng cá»§a Vi tôn giá thế nà o, xin hãy phóng tâm sá» Ä‘ao và nếu trong ba chiêu có thể khiến cho tại hạ cam bại phong thì đấy là thứ bản lÄ©nh sẽ được má»— ngưỡng phục và trá»ng vá»ng. Vi Yến Thảo kêu lên:
- Bát Bá»u Äao là ám chỉ thuáºt phi Ä‘ao thay ám khà cá»§a lão phu, sở trưá»ng nà y dù hiển nhiên có phần quang minh lá»—i lạc hÆ¡n bất kỳ loại ám khà nà o thì vẫn có uy lá»±c được kể là lợi hại, công tá» chá»› nên mạo hiểm. Trương Khánh Long giáºt mình:
- Chao ôi, xin lượng thứ vì kiến văn cá»§a má»— quả là còn quá ấu trÄ©, thế nhưng... Quan Ngá»c chợt lên tiếng:
- Có thể để Quan Ngá»c thiếp chiến thay công tá» chá»§ nhân? Trương Khánh Long nghi ngai:
- Liệu có được chăng khi má»— lỡ lá»i nêu hạn định chỉ ba chiêu trở lại? Quan Ngá»c rùng mình:
- Vì công tá» chá»§ nhân Quan Ngá»c đà nh táºn lá»±c tiếp nháºn váºy. Vi Yến Thảo cau mặt:
- Như đã nói, vì kiến văn cá»§a công tá» chưa đủ thế nên có thể xóa bá» hạn định đã nêu, huống hồ ngoà i Bát Bá»u Äao, kỳ thá»±c lão phu cÅ©ng có nhiá»u bản lÄ©nh hi vá»ng đủ cho công tá» mãn nguyện. Trương Khánh Long chợt tá»± hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i:
- Quân tá» nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, má»— không tá»± lượng sức mình, quyết lÄ©nh giáo Bát Bá»u Äao cá»§a tôn giá. Quan Ngá»c sợ hãi:
- Công tá»... Trương Khánh Long xua tay:
- Muốn được ngưá»i táºn trung không chỉ thuần dá»±a và o lá»… váºt, đâu thể để Vi tôn giá thất vá»ng nếu phải thuáºn phục kẻ tiá»n háºu bất nhất, xin Vi tôn giá động thá»§ cho. Vi Yến Thảo há»i ngược lại:
- Công tá» biết rõ Ä‘iá»u Ä‘ang là m? Trương Khánh Long quả quyết:
- Không những váºy, má»— còn mong Vi tôn giá chá»› nương tay. Vì Ä‘iá»u duy nhất ở đây là má»— cần thấy rõ bản lÄ©nh Ä‘Ãch thá»±c cá»§a Vi tôn giá. Vi Yến Thảo lấy từ trong ngưá»i ra những bốn ngá»n phi Ä‘ao:
- Công tá» vẫn có thể thay đổi chá»§ ý bất kỳ lúc nà o, hoặc là ngay khi lão phu thá» phô diá»…n chỉ má»™t Ä‘ao và o trụ cá»™t đằng kia chẳng hạn. Hãy xem đây. Vi Yến Thảo ngoắt tay và từ má»™t cụm có những bốn thì chỉ má»™t Ä‘ao xuất Ä‘i mà thôi. Vù... Trương Khánh Long nhìn theo và khiếp đảm khi thấy ngá»n Ä‘ao nếu thoạt đầu bay thẳng thì chỉ độ nữa đưá»ng thì ngoắt ngoéo đảo tả lạng hữu, sau đó má»›i đột ngá»™t cất lên cao rồi cắm xuống thà nh tiếng pháºp và o chổ thấp nhất cá»§a chân cá»™t. Vi Yến Thảo còn bảo:
- Công tá» nháºn định thế nà o? Trương Khánh Long quay lại nhìn Vi Yến Thảo:
- Có thể Ä‘oán Vi tôn giá vẫn dá»… dà ng tùy ý xuất phát từ má»™t đến nhiá»u Ä‘ao không hạn chế trong má»™t chiêu? Vi Yến Thảo có phần đắc ý:
- Äấy là chổ lợi hại đủ để lão phu đôi khi dám tá»± phụ. Trương Khánh Long liá»n gáºt đầu:
- Có tá»± phụ cÅ©ng đúng, và má»— nguyện tiếp nháºn nhưng chỉ vá»›i má»™t chiêu mà thôi, xin má»i. Vi Yến Thảo gáºt đầu:
- Tuy chỉ má»™t chiêu nhưng thái độ nà y cá»§a công tá» vẫn khiến lão phu khâm phục, váºy để công tá» an tâm, lão phu xin cất bá»›t... Trương Khánh Long kêu lên:
- Không phải như váºy, ý má»— muốn nói thay vì phà lá»±c xuất ba Ä‘ao cho ba chiêu, sao Vi tôn giá không xuất luôn ba Ä‘ao chỉ trong má»™t chiêu hầu thể hiện rõ hÆ¡n sở trưá»ng lợi hại? Vi Yến Thảo giáºt mình:
- Công tá» quá ngông cuồng hay tháºt sá»± tá»± phụ hoà n toà n đủ bản lÄ©nh đối phó má»™t lúc những tam Ä‘ao? Quan Ngá»c cÅ©ng kêu:
- Như Vi tiá»n bối đã bà y tá», cho dù công tá» chá»§ nhân chỉ tiếp nháºn má»™t Ä‘ao vá»›i má»™t chiêu vẫn không là m Vi tiá»n bối thất vá»ng hoặc xem thưá»ng. Cần gì công tá» chá»§ nhân phải mạo hiểm vá»›i chÃnh sinh mạng bản thân? Trương Khánh Long bổng cưá»i:
- Má»™t là vì má»— đã lỡ nói và hai là thà tiếp nháºn tam Ä‘ao má»™t lần vẫn chẳng đáng ngại hÆ¡n so vá»›i phải pháºp phồng nÆ¡m ná»›p vì không biết đâu sẽ là lúc Vi tôn giá phóng xuất nốt nhị Ä‘ao còn lại, ý má»— như váºy đã rõ chưa? Vi Yến Thảo cÅ©ng cưá»i:
- Công tỠkhông chỉ nhất ngôn vi định mà còn khéo thu xếp sao cho bản thân được lợi nhất, lão phu tuy tán thà nh nhưng không thể không cảnh báo trước rằng với tam đao sẽ khó đối phó hơn so với chỉ một đao khi nãy. Trương Khánh Long bảo:
- Má»— cÅ©ng có sở trưá»ng đáng tá»± phụ, đừng để phà thá»i gian nữa, vì ngoà i kia còn hai nhân váºt Ä‘ang đợi. Xin má»i và nhá»› là đừng nương tay, Quan Ngá»c cô nương cÅ©ng nên lùi xa ra. Quan Ngá»c day dứt lùi lại:
- Quan Ngá»c sẽ rất ân háºn nếu để công tá» chá»§ nhân có mệnh hệ gì. Vi Yến Thảo cÅ©ng lo sợ:
- Hay là lão phu chỉ phóng xuất nhị Ä‘ao? Trương Khánh Long bác bá»:
- Má»— chỉ muốn má»i ngưá»i tâm phục khẩu phục, nà o hãy bắt đầu. Vi Yến Thảo thở hắt ra:
- Lão phu cÅ©ng sẽ rất hối háºn nếu như... Trương Khánh Long quát:
- Còn má»™t Ä‘iá»u nữa, má»— không cần những ngưá»i hoặc thiếu hoặc không có đởm lược, hãy mau ném. Vi Yến Thảo vẫy tay:
- Mong công tá» bảo trá»ng, vì vốn dÄ© lão phu luôn đởm lược, xuất. Tam Ä‘ao xuất khai. Vù, vù... Thoạt tiên vẫn hợp nhất, sau chợt phân khai thà nh hình chữ phẩm và cùng đảo ngoắt ngoéo khi lao đến chá»— Trương Khánh Long Ä‘ang cố tá» ra bình thản đứng chá». Chợt hai Ä‘ao ở hai bên tả hữu lại phân khai, rẽ theo hình cánh cùng, tuy đảo thà nh vòng nhưng vẫn hướng và o đâu đó ở phÃa háºu cá»§a Trương Khánh Long. Vù vù... Quan Ngá»c thất kinh kêu:
- á»i... Chỉ khi đó Trương Khánh Long má»›i tá»± chá»›p động thân hình, vá»›i cước bá»™ cÆ¡ hồ bấn loạn còn thân hình thì tá»± ngả nghiêng tợ cây sáºy bị cuồng phong xô đẩy bất phân phương hướng. Nhìn cỠđộng cá»§a Trương Khánh Long chÃnh Vi Yến Thảo cÅ©ng hoảng hốt, vá»™i hô hoán vá»›i đôi mắt vụt nhắm tịt:
- Tránh như thế vẫn vô khả thoát, Công tá» hay mau tá»± ngã và lăn tránh cà ng xa cà ng tốt, ối! Quan Ngá»c cà ng Ä‘iếng ngưá»i, cÅ©ng nhắm mắt vì hồn bất phụ thể:
- Ôi, ta đã hại công tá» rồi. Do cùng nhắm mắt nên cả hai chỉ có thể nghe tiếng cá»§a những ngá»n phi Ä‘ao hoặc tá»± chạm và o nhau hoặc đã bị Trương Khánh Long dùng thá»§ pháp lợi hại đánh cho rÆ¡i chạm xuống đất thì phải. Choang... Keng keng keng... Và bởi chẳng nghe tiếng Trương Khánh Long báºt thốt vì Ä‘au hay tháºm chà vì bị tán mạng, Cả hai đã đồng loạt mở mắt rồi lần lượt kêu kinh ngạc:
- Công tỠvẫn vô sự?
- Tạ Æ¡n trá»i pháºt, công tá» chá»§ nhân đã thoát. Trương Khánh Long thì gượng cưá»i, nhìn và đưa cả hai ống tay áo lên cao:
- Thá»§ pháp Bát Bá»u Äao quả tháºt lợi hại, chỉ suýt chút nữa khắp thân má»— cÅ©ng thá»§ng lá»— chá»— chẳng kém gì hai tay áo nà y, quả là hảo công phu. Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo ngỡ ngà ng:
- Công tá» chẳng váºn dụng khinh công trong khi ấy theo lão phu quả quyết thì khắp võ lâm chẳng loại bá»™ pháp nà o đủ lợi hại giúp công tỠđối phó cả, váºy là công tỠđã dùng công phu Thiết Phất Tụ Phong dồn và o hai tay áo? Nhưng để đạt được đến độ đó, ôi chao, ná»™i lá»±c cá»§a công tá» phải rất thâm háºu. Lão phu tháºt lòng bái phục. Nhưng Quan Ngá»c lại có nháºn định khác:
- Nhưng công tá» chá»§ nhân còn phải là ná»™i gia cao thá»§ kiêm Tu cang nhu, bởi vì vá»›i Thiết Phất Tụ Phong thì khó thể vừa đẩy báºt vừa chấn dồn cả tam Ä‘ao rÆ¡i cùng má»™t chổ, Vi tiá»n bối bảo có đúng chăng? Äó là sá»± tháºt vì trước mắt má»i ngưá»i quả là ba ngá»n Ä‘ao Ä‘á»u rÆ¡i nằm chung chổ, và vì không nghe Trương Khánh Long nói gì, bất kể là phá»§ nháºn hay thừa nháºn, Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo vừa hoang mang nhặt tam Ä‘ao vừa dè dặt lên tiếng há»i Trương Khánh Long:
- Chá»§ ý cá»§a công tá» là thế nà o? Có thể cho lão phu rõ tôn chỉ láºp trưá»ng cá»§a công tá» chăng? Không để Vi Yến Thảo chỠđợi lâu, Trương Khánh Long cưá»i cưá»i thổ lá»™:
- NghÄ©a phụ cá»§a vãn bối là Trương Thái Toà n, hi vá»ng qua đó Vi tiá»n bối có thể tá»± rõ chá»§ ý cá»§a vãn bối như thế nà o. Quan Ngá»c báºt kêu:
- Là Nhất Chưởng Chấn Tứ Ma Trương Thái Toà n ư? Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo tuy cÅ©ng giáºt mình kinh ngạc nhưng lại có phản ứng hoà n toà n khác vá»›i Quan Ngá»c:
- Tá»± minh sư ắt xuất cao đồ, tháºt không ngá» qua công tá», lão phu lại lần đầu nghe được tin cá»§a Trương ân công sau gần hai mươi năm bặt vô âm tÃn. Äã váºy, lão phu nguyện táºn lá»±c vì công tá», quyết chẳng hai lá»i. Trương Khánh Long động tâm:
- Vi tiá»n bối gá»i nghÄ©a phụ là ân công? Có thể tóm tắt qua nguyên á»§y được không? Vi Yến Thảo bồi ngùi hồi tưởng:
- Những nhân váºt như Trương Thái Toà n đại hiệp thưá»ng vẫn thi ân bất cầu báo, thế nên chẳng lạ khi công tỠđã tá» ra chẳng hay biết gì vá» nhiá»u lần hà nh hiệp thi ân cá»§a lệnh nghÄ©a phụ. Nhưng những kẻ thỠân như lão phu không chỉ nhiá»u vô kể mà còn chẳng khi nà o dám quên. Äại để nếu không nhá» sá»± xuất hiện kịp lúc cá»§a Trương Thái Toà n đại hiệp thì ngà y hôm nay quyết chẳng xuất hiện má»™t Vi Yến Thảo trước mặt công tá». Äồng thá»i nhá» mối háºn thù hằng ấp á»§ má»—i ngà y còn là nguyên do khiến lão phu luôn khổ luyện và đạt má»™t chút tá»±u thà nh hầu không hổ thẹn vá»›i ngoại hiệu Bát Bá»u Äao. Quan Ngá»c lại kêu lên:
- Từ lâu nay có rất nhiá»u nghi vấn liên quan đến Vi tiá»n bối chuyển sở trưá»ng vá» quyá»n phổ Bát Quái cá»§a sư môn qua Bát Quái Äao, phải chăng Ä‘iá»u nà y có xuất phát từ mối cừu háºn Vi tiá»n bối vừa đỠcáºp? Bát Bá»u Äao đáp:
- Quan Ngá»c cô nương tuy Ä‘oán đúng nhưng xin lượng thứ nếu như lão phu ngay lúc nà y khó thể thổ lá»™ nhiá»u hÆ¡n, trừ phi Trương công tỠđây vì có thể Ä‘oán biết, nếu muốn nói thì lão phu xin cam chịu. Trương Khánh Long lắc đầu:
- Có thể đúng như Vi tiá»n bối nói, nghÄ©a phụ là ngưá»i thi ân bất cầu bà o nên tịnh chẳng cho vãn bối tưá»ng táºn vá» những gì nghÄ©a phụ từng hà nh động tượng tá»±. Nhưng không sao, phà m ai mà chẳng có má»™t và i ẩn tình giấu kÃn, vãn bối chỉ xin có lá»i đáp tạ vì được Vi tiá»n bối thuáºn tình há»— trợ. Phiá»n Quan Ngá»c cô nương cho gá»i nhân váºt kế tiếp. Quan Ngá»c y lệnh:
- Xin má»i má»™t trong hai vị huynh đệ Äinh Song Tú, ai cÅ©ng được mau tiến và o. Trương Khánh Long kinh ngạc:
- Äinh Song Tú là hai huynh đệ như thế nà o? Vi Yến Thảo tá»± nháºn có nhiệm vụ lên tiếng giải thÃch:
- Äây là hai huynh đệ song sinh xuất thân từ phái Không Äá»™ng, do không thÃch câu nệ tiểu tiết lại muốn tăng lịch duyệt giang hồ, chẳng là cả hai chỉ vừa má»›i ngoà i đôi mươi má»™t Ãt, nên công tá» dù được há» tiếp trợ cÅ©ng không cần ngần ngại má»i phà n nà n từ phÃa sư môn cá»§a há». Má»™t gã đại hán khệnh khạng tiến và o, giá»ng nói cÅ©ng rổn rảng hà o sảng:
- Äa tạ Vi tiá»n bối có lá»i khen, lại còn thấu hiểu tợ hồ từng dò la khá kỹ vá» nhất cá» nhất động cá»§a huynh đệ vãn bối. Quan Ngá»c chợt nháºn ra sắc mặt cá»§a Trương Khánh Long ra chiá»u khác lạ, vá»™i há»i:
- Như công tá» chá»§ nhân Ä‘ang có ý gì? Trương Khánh Long thừa nháºn:
- Quan Ngá»c cô nương thấy sao nếu má»— muốn cùng lúc há»™i diện đủ Äinh Song Tú huynh đệ? Quan Ngá»c thoáng cưá»i:
- Rõ rồi, nhưng chỉ e công tá» chá»§ nhân thất vá»ng vì chẳng thể nà o phân biệt nổi ai trong há» là Äinh Nhất hoặc Äinh Nhị. Äịa hán kia cưá»i như lệnh vỡ:
- Thì ra Trương huynh đệ đây là chá»§ nhân Ä‘ang cần chiêu má»™ cao thá»§ há»™ trang? Váºy thá» xem Trương huynh đệ đủ tư cách chăng, má»™t là có thêm chút Ãt thân thá»§ bản lÄ©nh ngoà i sá»± sản hà ng ức vạn ắt là do tằng tổ tiên nhân lưu lại và hai là có thần nhãn để trở thà nh nhân váºt thứ hai sau gia sư biết cách phân biệt má»— và bà o đệ Äinh Nhị. Ha ha... Vi Yến Thảo vụt cau có:
- Äã ưng thuáºn tiếp nháºn lá»… váºt do ngưá»i thỉnh cầu, thiết nghÄ© Äinh Song Tú huynh đệ ngươi cÅ©ng phải giữ thái độ sao cho chừng má»±c và thÃch hợp. Sao lại nghênh ngang cưá»i cưá»i nói nói như chẳng mảy may xem trá»ng chá»§ nhân? Trương Khánh Long can gián ngay:
- Phà m những ngưá»i cưá»i to nói lá»›n luôn trá»±c tÃnh, nghÄ© thế nà o thì thẳng thắn bà y tá» thế ấy, dẩu có thêm tâm cÆ¡ cÅ©ng không là hạng thâm hiểm, vãn bối rất thÃch được kết giao vá»›i hạng ngưá»i nà y. Phần Quan Ngá»c xin chịu khó cho vá»i Äinh Nhị huynh và o đây, vì má»— Ä‘ang háo hức muốn biết Äinh Song Tú khó phân biệt là thế nà o. Quan Ngá»c lại gá»i:
- Xin má»i vị cuối cùng. Äại hà n thứ hai xuất hiện cÅ©ng dáng Ä‘i khệnh khạng và cất giá»ng nói hà o sảng rổn rảng chẳng khác chút nà o so vá»›i đại hán thứ nhất:
- Tuy má»— không chá»§ tâm nhưng vẫn tình cá» nghe những lá»i vừa rồi như cá»§a công tỠđây, nói như thể đã từng quen biết huynh đệ Äinh má»— từ rất lâu. Và nếu váºy, không biết lúc nà y đại ca Ä‘ang có suy nhgÄ© thế nà o và liệu có trùng hợp vá»›i suy nghÄ© cá»§a đệ chăng? HỠđúng là huynh đệ song sinh, không những có dáng cách bên ngoà i hoà n toà n giống hệt nhau mà còn thêm cùng cách nghÄ© như thể tâm ý luôn liên thông vá»›i nhau. Äại hán thứ nhất khẽ gáºt đầu đáp:
- Ta cÅ©ng Ä‘ang muốn há»i tương tá»±, váºy đủ hiểu hai huynh đệ ta Ä‘á»u Ä‘ang suy nghÄ© giống nhau. Tuy nhiên do ta đã lỡ nói, lúc nhị đệ chưa và o, thôi thì đà nh xem sá»± thể như thế nà o đã. Nhị đệ có hứa là đừng biểu lá»™ gì vá»™i chăng? Äinh Nhị thoáng nhướng má»™t bên mà y:
- à là đại ca chưa biết rõ hoặc biết qua thân thá»§ cá»§a công tỠđây? Äinh Nhất liá»n nhướng má»™t bên mà y đáp lại:
- Thế nên ta má»›i bảo cứ để chá» xem sao, nhị đệ hiểu chưa? Thấy há» tá» thái độ như thể chỉ có hai huynh đệ hỠở đây, Quan Ngá»c láºp tức hắn giá»ng bảo:
- Công tá» chá»§ nhân đây há» Trương, trên Khánh Long. Do cần có cao thá»§ há»™ trang nên chẳng quản ngại đưa lá»… váºt thỉnh má»i cao nhân dÄ© nhiên phải là cao nhân thá»±c thụ. Vì váºy, để minh bạch bản lÄ©nh cá»§a cao nhân được thỉnh má»i, như Bát Bá»u Äao Vi tiá»n bối đây chẳng hạn, công tá» chá»§ nhân cÅ©ng phải thể hiện bản lÄ©nh và vừa rồi đã khiến Vi tiá»n bối thán phục vì đã đối phó xong tam Ä‘ao đồng xuất trong Bát Bá»u Äao cá»§a Vi tiá»n bối. Äinh Song Tú nhị vị nghÄ© sao? Äinh Song Tú cà ng giáºt mình khi nghe đến lượt Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo lên tiếng thừa nháºn:
- ChÃnh vì thế nên lúc nãy lão phu má»›i khuyên huynh đệ ngươi cần nên có thái độ chừng má»±c, bởi đâu chỉ có huynh đệ ngươi là háºu sinh khả uý? Trương Khánh Long chợt xua tay:
- Việc đã qua xin chá»› đỠcáºp nữa, vì kỳ thá»±c bản thân má»— cÅ©ng đâu muốn để má»i ngưá»i thất vá»ng, thế nên thoạt tiên xin có lá»i đồng tình cùng Äinh Nhất huynh, hãy chá» xem má»— có đủ tư cách thỉnh má»i những cao nhân như Äinh Song Tú huynh đệ hay không. Nhưng nhị vị muốn xem tư cách nà o trước cá»§a má»—? Vá» thân thá»§ bản lÄ©nh hay vá» thần nhãn? Äinh Song Tú bất chợt đồng loạt đưa mắt nhìn nhau, sau đó, khi cÅ©ng nhất loạt cùng nhau gáºt đầu, chứng tá» Ä‘ang có chung má»™t suy nghÄ©, cả hai chợt nắm tay nhau để cùng nhảy lăng xăng qua lại má»™t lúc lâu. Cuối cùng, vì đã dừng lại và ung dung đứng song song cạnh nhau, thanh âm cá»§a ngưá»i nà y cứ liá»n kế nối tiếp theo ngay sau thanh âm ngưá»i kia như thể chỉ do má»™t ngưá»i nói:
- Có thể đạt bản lĩnh...
- Thoát tam Ä‘ao đồng xuất cá»§a Vi tiá»n bối...
- Äá»§ thấy Trương công tỠđây...
- Có thân thủ bản lĩnh là thế nà o.
- Váºy vá» tư cách đó miá»…n bà n...
- Chỉ xin Trương công tỠcố thỠphân biệt...
- Xem má»— là Äinh Nhất...
- Hay má»— má»›i là Äinh Nhất. Vi Yến Thảo ngỡ ngà ng nhìn cả hai:
- Huynh đệ ngươi là m trò gì váºy? Là Trương công tá» vì cần nên thỉnh má»i hai ngươi hay là ngược lại? Quan Ngá»c cÅ©ng ngÆ¡ ngác nhìn há»:
- Phải rồi và nếu cần thì chỉ cần bản lÄ©nh xứng là cao nhân cá»§a nhị vị mà thôi, đâu phải công tá» chá»§ nhân cần sá»± giống nhau cá»§a nhị vị? Há» vẫn im lặng nhìn và chỠđợi. Thấy váºy, Trương Khánh Long cÅ©ng phụ há»a theo Quan Ngá»c:
- Nhất thá»i tại hạ có thể tạm thừa nháºn sá»± giống hệt nhau cá»§a Äinh Song Tú huynh đệ ắt đưa đến má»™t và i thuáºn lợi sau nà y. Tuy nhiên cÅ©ng như Quan Ngá»c cô nương vừa nói, vì má»— vẫn cần nhất là bản lÄ©nh thế nên cho dù nhị vị bảo là bá» qua thì má»— đây vẫn tiến hà nh sát hạch bản lÄ©nh cá»§a nhị vị, đồng ý chứ? Phản ứng cá»§a bá»n há» tuy vẫn là thinh lặng nhưng lại cùng nhướng mắt quay mặt nhìn nhau, ý muốn nói vá»›i thanh danh Äinh Song Tú cá»§a há» thì chẳng cần sát hạch vẫn dá»… dà ng nghe biết bản lÄ©nh há» là thế nà o. Dù hiểu tâm ý há» như váºy, Trương Khánh Long vẫn cả quyết:
- Thú thuáºt kiến văn cá»§a má»— kém lắm, Ä‘Ãch thá»±c chưa há» nghe biết bản lÄ©nh cá»§a Äinh Song Tú huynh đệ lợi hại ra sao, váºy có phiá»n chăng nếu má»— tạm thá»i xếp đặt thế nà y. Và trước sá»± mục kÃch cá»§a má»i ngưá»i, ai cÅ©ng tá» ra kinh ngạc, Trương Khánh Long thản nhiên và tuần tá»± chỉ và o Äinh Song Tú huynh đệ bắt đầu ở ngưá»i bên hữu trước:
- Äinh Nhất huynh là đại ca sẽ cùng Vi tiá»n bối ấn chứng võ há»c. Rồi Trương Khánh Long chỉ qua ngưá»i đứng bên tả:
- Còn Äinh Nhị huynh cùng Quan Ngá»c cô nương, được chăng? Äinh Song Tú huynh đệ cứ chú mục nhìn Trương Khánh Long, trong lúc đó Vi Yến Thảo và Quan Ngá»c thì chuyển dần sang nghi ngại, do không biết cách phân định cá»§a Trương Khánh Long đúng sai thế nà o, cho dù cả hai Ä‘ang dò xét thà độ cá»§a Äinh Song Tú huynh đệ hầu mong sá»›m minh bạch Ä‘iá»u đó. Cuối cùng thì ngưá»i đứng bên hữu, má»™t trong hai huynh đệ song sinh há» Äinh cÅ©ng lên tiếng:
- Tháºt bái phục thần nhãn cá»§a Trương công tá», nhưng nếu Äinh Nhất má»— quyết thá» lại lần nữa thì sao? Trương Khánh Long cưá»i và lắc đầu:
- Xin thú tháºt, má»— tuy không do may nhưng cÅ©ng chưa dám tin chắc bản thân đã kịp phát hiện đúng và o thá»i Ä‘iểm duy nhất để phân biệt Äinh Nhất, Äinh Nhị. Thế nên chuyên nà y má»™t là hãy tạm gác lại và hai là xin cứ giữ đúng như lá»i đã nói lúc đầu, trừ phi Äinh Song Tú huynh đệ không là hạng ngưá»i má»— đã Ä‘oán, nghÄ©a là không biết giữ chữ tÃn. Äinh Song Tú cùng có phản ứng:
- Không há».
- Huynh đệ má»— chỉ muốn thá» thôi, kỳ dư chưa bá»™i tÃn bao giá». Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Váºy má»— xin được thưởng lãm thân thá»§ bản lÄ©nh cá»§a tứ vị, đã kể như là bằng hữu chung tôn chỉ chá»§ trương. Hãy khai cuá»™c cho. Há» phân khai đúng như Trương Khánh Long sắp đặt, Äinh Nhất tiếp chiêu Vi Yến Thảo và Quan Ngá»c vừa thá» tà i Äinh Nhị vừa lần đầu thể hiện bản lÄ©nh cho Trương Khánh Long tá» tưá»ng. Há» giao chiêu tuy trong chừng má»±c nhất định nhưng vá»›i Trương Khánh Long luôn nhìn má»™t cách dò xét thì bản lÄ©nh cá»§a cả bốn hầu như tương đương, chẳng thể quả quyết duy nhất ai trong há» cao minh hÆ¡n ai. Vá»›i sắc mặt vui mừng, Trương Khánh Long vá»™i kêu má»i ngưá»i dừng lại:
- Tất cả Ä‘á»u đã qua lại xấp xỉ ba mươi chiêu, thiết nghÄ© cÅ©ng tạm đủ để thừa nháºn chư vị, kể cả Quan Ngá»c cô nương mãi đến hôm nay, sau hÆ¡n má»™t năm cáºn ká», Ä‘á»u bá»™c lá»™ bản lÄ©nh đáng là cao thá»§. Váºy thì đừng phà lá»±c nữa là m gì trái lại, còn Ä‘iá»u nà y má»— cÅ©ng muốn cho Äinh Song Tú huynh đệ minh bạch, để xem nhị vị nghÄ© sao khi biết Trương Khánh Long má»— từng có má»™t nghÄ©a phụ tÃnh danh là Trương Thái Toà n? Tuy cÅ©ng dừng tay như Vi Yến Thảo nhưng phản ứng liá»n lúc đó cá»§a Äinh Song Tú huynh đệ đã khiến tất cả cùng ngạc nhiên, là huynh đệ hỠđã sững sá» nhìn nhau, sau đó chợt cùng kêu:
- Có tháºt chăng?
- Nhưng sao công tá» cÅ©ng ở há» Trương? Liệu có ẩn tình nà o khác chăng má»™t khi huynh đệ má»— biết khá rõ và quả quyết Trương Thái Toà n đại hiệp chưa há» cùng ai láºp gia thất, đồng thá»i thêm nữa là đã bất đồ thất tung suốt hai mươi năm qua? Trương Khánh Long chợt chỉnh dung và nghiêm mặt:
- Má»i am hiểu cá»§a nhị vị vá» Trương nghÄ©a phụ Ä‘á»u đúng ngoại trừ hai Ä‘iểm khiến má»— đây có bổn pháºn nói lại má»™t lần tháºt minh bạch. Thứ nhất, má»— đúng là nghÄ©a tá» cá»§a Trương Thái Toà n nghÄ©a phụ và chỉ có thế thôi. Vì Ä‘iá»u thứ hai má»— muốn nói là những tấu xảo tuyệt vô giải thÃch dẫn đến việc má»— và nghÄ©a phụ vô tình có chung má»™t đại tÃnh. Nhân đây má»— muốn há»i Äinh Song Tú huynh đệ vì sao tá» ra không bình thưá»ng chút nà o khi biết má»— có quan hệ nghÄ©a phụ nghÄ©a tá» cùng Trương Thái Toà n đại hiệp? Má»™t đại hán đáp khó thể biết đó là Äinh Nhất hay Äinh Nhị:
- Như đã nói, huynh đệ má»— không thể không lấy là m lạ khi thấy cả hai dù cùng mang há» Trương nhưng má»i quan hệ chỉ dừng lại ở mức nghÄ©a tá» nghÄ©a phụ. Äã váºy, độ má»™t hai năm trở lại đây có không Ãt nhân váºt võ lâm vẫn cứ xôn xao vá» lá»i đồn đại đỠcáºp má»™t nhân váºt có can hệ đến Trương Thái Toà n đại hiệp. Và Trương công tá» nghÄ© sao nếu má»— bảo nhân váºt đó ở há» Lạc, nguyên tÃnh danh là Thiết Bút Tri Túc Lạc Nhữ An? Trương Khánh Long nhẹ gáºt đầu:
- Äấy là nhị thúc, cùng sáu nhân váºt nữa từng kết nghÄ©a huynh đệ muá»™i cùng Trương nghÄ©a phụ, nhưng nhị vị đã nghe những lá»i đồn đại như thế nà o vá» nhân váºt Ä‘ang đỠcáºp? Äại hán còn lại tá» ra kinh ngạc:
- Trương công tá» há»i vì chưa nghe biết hay chỉ muốn dò xét huynh đệ má»— có tháºt tâm hay không? Trương Khánh Long phá lên cưá»i:
- Äinh Nhất huynh há»i rất hay, chứng tá» có tâm cÆ¡ tinh minh mẫn tiệp, hoà n toà n mâu thuẫn vá»›i dáng vẻ hệch hạc bên ngoà i. Nhưng trước khi đáp lá»i, má»— có chá»§ ý nà y, là dù sao giữa năm ngưá»i chúng ta vá»›i nhau kể cÅ©ng có những thá»a ước và cùng hà i lòng vá» nhau, váºy tại sao không cùng chung ngồi và o bà n tiệc, để trong lúc tá»u đà m, má»— sẽ kể tất cả nghe má»™t câu chuyện hay, hầu qua đó nhất định Äinh Song Tú huynh đệ ắt cÅ©ng minh bạch vì sao má»— phải nêu nghi vấn như vừa rồi, thế nà o? Quan Ngá»c có thái độ đáp ứng trước tiên:
- Chá»§ ý cá»§a công tá» chá»§ nhân rất hay, Quan Ngá»c xin sắp đặt ngay. Tuy nhiên cÅ©ng xin nói trước má»™t Ä‘iá»u, là mong công tá» chá»§ nhân tạm thá»i lánh mặt, dụng ý cá»§a Quan Ngá»c chỉ là chá» khi má»i việc sắp đặt xong, tam vị đây cÅ©ng đã tá»a vị yên chá»—, lúc đó, nếu vừa thoạt đến công tá» chá»§ nhân vẫn nháºn ra ai trong Äinh Song Tú huynh đệ là Äinh Nhất hay Äinh Nhị, thì không riêng gì Quan Ngá»c mà e rằng tất cả đây sẽ hết lòng thán phục, tá»± nháºn thần nhãn cá»§a công tá» chá»§ nhân Ä‘Ãch thá»±c là độc nhất vô nhị. Äại hán vừa được Trương Khánh Long gá»i Ä‘Ãch danh là Äinh Nhất liá»n ứng tiếng tán thà nh:
- ÄÃch thá»±c má»— cÅ©ng Ä‘ang hoang mang vì khó thể tin chỉ do may mắn khiến Trương công tỠđã hai lần phân định Ä‘Ãch xác má»— là Äinh Nhất. Sắp đặt như Quan Ngá»c cô nương quả đúng như ý má»— mong muốn. Hi vá»ng Trương công tá» chấp thuáºn, thay vì tìm cá»› thoái thác? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Chẳng phải má»— Ä‘ang cầu mong hai vị thuáºn tình cùng má»— dá»± chung bà n tiệc hay sao? Xin cứ tùy tiện sắp đặt như thế nà o cÅ©ng được, miá»…n sao giữa má»i ngưá»i ngà y cà ng hiểu nhau hÆ¡n, thắt chặt sá»± kết giao hÆ¡n, là điá»u má»— rất cần khi tiến hà nh chiêu má»™ hoặc thỉnh má»i nhiá»u cao thá»§ há»™ trang. Và để tiện cho chư vị, má»— xin tạm lui bước. Vì hà hà ..., là gia chá»§, trương má»— cảm thấy sẽ khiếm lá»… nếu cứ để y phục vá»›i hai tay áo thá»§ng lá»— chá»— thế nà y tiếp chư vị. Ước độ má»™t hai tuần trà má»— sẽ quay lại, liệu đủ chưa Quan cô nương? Quan Ngá»c gáºt đầu:
- Kỳ thá»±c Quan Ngá»c cÅ©ng chỉ cần chừng đó thá»i gian, Ä‘a tạ công tá» chá»§ nhân thà nh toà n. Trương Khánh Long thản nhiên ly khai diá»…n võ sảnh. Như chỉ chá» có thế, Quan Ngá»c vá»™i nhìn và khe khẽ há»i Äinh Song Tú huynh đệ:
- Tuy ai cÅ©ng biết chỉ nhìn vẻ bá» ngoà i thì tháºt khó lòng phân định đâu là Äinh Nhất hay Äinh Nhị nhưng do đã xảy ra biệt lệ khác thưá»ng, như chư vị vừa táºn mục sở thị, nên tiểu nữ không thể không há»i cho biết giữa hai vị cần có sá»± phân biệt thế nà o? Há» lắc đầu:
- Äến bản thân huynh đệ má»— cÅ©ng không biết, cho dù đã từng há»i gia sư dá»±a và o đâu mà gá»i đúng tÃnh danh từng ngưá»i bá»n má»—. Vi Yến Thảo lấy là m lạ:
- Nhưng vì lẽ gì lệnh sư không chỉ rõ đâu là sá»± khác biệt giữa hai ngưá»i? Há» nhún vai:
- Má»™t là gia sư có chá»§ ý riêng và hai là huynh đệ vãn bối không thể miá»…n cưỡng má»™t khi gia sư cứ khăng khăng không chịu thổ lá»™ Ä‘iá»u khác biệt đã phát hiện ở huynh đệ vãn bối? Quan Ngá»c có phần thất vá»ng:
- CÅ©ng có thể Trương công tá» phân biệt nhỠđặc Ä‘iểm nà o đó thoạt nhìn khá là giống cá»§a nhị vị, váºy nếu nhị vị có sẵn y phục khác để thay thì nên chăng hãy mau mau chá»n loại y phục hoà n toà n giống hệt nhau. Sau đó nhị vị cứ thẳng tiến đến yến phòng, cho dù xuất hiện cùng lúc vá»›i Trương công tá» cÅ©ng chẳng sao. Vì thiết nghÄ©, kể cả tiểu nữ cÅ©ng không có cách phân định thì dù sắp đặt như thế nà o cÅ©ng váºy thôi, nhị vị nghÄ© sao? HỠđáp:
- Trương công tá» không chỉ là má»™t trong và i đại phú gia nhất nhì trấn thà nh mà còn là má»™t hảo chá»§ nhân, đã không ngại ngần tạo má»i tiện nghi tá»™t cùng đầy đủ cho bất luáºn ai nếu muốn tiếp tục lưu ngụ ở đây dà i lâu. Do đó, huynh đệ má»— cÅ©ng có chung má»™t khách phòng và luôn mang theo toà n là những y phục giống hệt nhau. Váºy xin theo chá»§ ý cá»§a Quan cô nương, thá» xem lần nà y Trương công tá» có còn may mắn nữa hay không, xin cáo biệt. CÅ©ng lúc đó, Quan Ngá»c và Vi Yến Thảo lại đến lượt ly khai Diá»…n Võ Sảnh, hiển nhiên là lo sắp đặt má»™t yến tiệc theo chá»§ ý cá»§a Trương Khánh Long. Phát hiện tâm trạng nôn nóng cá»§a má»i ngưá»i dù ai nấy cố che Ä‘áºy, Trương Khánh Long trong cương vị má»™t chá»§ tiệc chợt nâng chén rượu lên:
- Trương Khánh Long má»— cảm thấy khó thể để má»i ngưá»i chá» lâu hÆ¡n, ắt sẽ kém vui cho dù yến tiệc chỉ má»›i nữa bữa. Váºy xin cùng cạn chén nà y, như đã hứa, sẽ là phần chÃnh cá»§a câu chuyện má»— muốn phân tá», nà o. Chá» tất cả Ä‘á»u cạn chén, Trương Khánh Long và o đỠngay:
- Khoảng hÆ¡n ba năm trước, lúc má»— là cô nhi chỉ nương nhá» và o lòng hảo tâm đầy nghi vấn cá»§a má»™t nhân váºt há» Ngô, mệnh danh là Thá»§y Bá Vương thuá»™c lưu vá»±c sông Hán Giang, thì sau tráºn thảm sát bất ngá» chưa rõ hung thá»§ là ai, khiến trú sở cá»§a Thá»§y Bá Vương bị há»§y diệt, má»— đã có cÆ¡ duyên há»™i ngá»™ và được nghÄ©a phụ Trương Thái Toà n thương tình thu nháºn là m nghÄ©a tá». Äiá»u đáng nói là khi đó nghÄ©a phụ đã bị ná»™i thượng nghiêm trá»ng, đến nổi chỉ có thể cưu mang và giáo dưỡng má»— chỉ má»™t năm. Và đó cÅ©ng là lần cuối cùng má»— nhìn thấy nghÄ©a phụ. Vi Yến Thảo bức xúc:
- Nhân váºt nà o đã gây thương thế nghiêm trá»ng cho Trương đại hiệp và công tá» có ý gì khi bảo không còn nhìn thấy lại lệnh nghÄ©a phụ nữa? Trương Khánh Long vừa đáp vừa chá»§ tâm nhìn Äinh Song Tú huynh đệ:
- Má»™t là do tÃnh cẩn trá»ng và hai là do khi đó má»— còn quá nhá», lại chưa đủ bản lÄ©nh dù là tá»± lo cho bản thân, thế nên nghÄ©a phụ không ná»a lá»i tiết lá»™ ai là hung thá»§. Trái lại chỉ sai má»— láºp tức lên đưá»ng, tìm và đưa tất cả đệ muá»™i kết nghÄ©a cá»§a nghÄ©a phụ đến há»™i diện cà ng sá»›m cà ng tốt, má»— đã y lệnh và tháºt may mắn được gặp Lạc Nhữ An nhị thúc thúc trước tiên. Má»™t trong Äinh Song Tú huynh đệ lần đầu mở miệng kể từ lúc khai tiệc:
- Qua khẩu ngữ cá»§a Trương công tá», huynh đệ má»— tạm có hai nháºn định. Thứ nhất, đối thá»§ cá»§a Trương đại hiệp hẳn có bản lÄ©nh khó lưá»ng, qua việc Trương đại hiệp nhất định triệu táºp đủ các bằng hữu từng kết nghÄ©a, là hà nh động sẽ tạo ra má»™t thế lá»±c không thể không thừa nháºn là rất lợi hại. Trương Khánh Long gáºt đầu đồng tình:
- Äinh Nhị huynh có nháºn định tháºt chuẩn xác, xin cho nghe tiếp Ä‘iá»u thứ hai, nhất định cÅ©ng sẽ đúng như nháºn định thứ nhất. Äại hán được Trương Khánh Long gá»i Ä‘Ãch danh là Äinh Nhị vẫn bình thản tiếp lá»i, tịnh không phản ứng nà o cho biết việc Trương Khánh Long gá»i Ä‘Ãch danh như thế là đúng hay sai:
- Nháºn định thứ hai cá»§a huynh đệ má»— là điá»u công tá» muốn đỠcáºp đến ắt liên quan đến lệnh nhị thúc Lạc Nhữ An cùng những lá»i đồn đại mà không chỉ riêng huynh đệ má»— được nghe từ hai năm qua, đúng không? Trương Khánh Long hà i lòng:
- Thoạt tiên cÅ©ng xin nói má»— tháºt may mắn vì ngoà i Bát Bá»u Äao Vi tiá»n bối còn được Äinh Song Tú huynh đệ đã chứng tá» có tâm cÆ¡ và bản lÄ©nh lợi hại nháºn lá»i hổ trợ. Quả váºy, má»i việc Ä‘á»u liên quan và xuất phát từ Lạc Nhữ An nhị thúc, cÅ©ng là đối tượng má»— phải cần đủ lá»±c lượng má»›i dám đối phó, xin kể tiếp là như thế nà y. Và Trương Khánh Long tuần tá»± kể tất cả, chỉ kiên quyết không nói vá» thân pháºn thứ hai cá»§a nghÄ©a phụ từng là Liá»…u VÅ© đại sư phái Thiếu Lâm, cÅ©ng như Trương Khánh Long đã chá»§ ý bá» qua không kể đến lần suýt mất mạng khi gặp nhân váºt mạo nháºn Äoà n tứ thúc ở ngay chổ Thạch Lệ Hoa thất cô từng lưu ngụ. Dù váºy câu chuyện kể cá»§a Trương Khánh Long cÅ©ng đủ khiến tất cả bà ng hoà ng, thoạt tiên là Quan Ngá»c báºt kêu:
- Lạc lão tháºt sá»± muốn gì hoặc có mưu đồ gì khi chá»n ba nhân váºt cho mạo nháºn là Bạch-Trang -Giả giả Tam-NgÅ©-Lục thúc cá»§a công tá» chá»§ nhân? Và phải chăng do cảm nháºn má»i mưu toan sẽ trở nên bất thà nh nếu để Thạch Lệ Hoa xuất hiện, thế nên má»›i có chuyện Thạch Lệ Hoa bị truy sát, cuối cùng vẫn phải uổng mạng? Trương Khánh Long đáp:
- Như đã kể, ắt do mổ kém nghÄ© và hà nh động nông nổi má»›i khiến Thạch Thất Cô tá» vong. Dù váºy, nhá» má»™t lá»i tố giác tháºt tình cá» từ má»™t a hoà n cá»§a Lạc gia, sau đó được má»— tá» bà y cùng Thạch Thất Cô, chỉ khi ấy má»— và Thạch Thất Cô má»›i quả quyết há» Lạc tháºt sá»± bất nghÄ©a và có tâm địa bất chÃnh như thế nà o. Vi Yến Thảo chép miệng:
- Lạc Nhữ An đã có sẵn mưu toan, thế nên công tá» dù có ly khai Lạc gia hay không thì số mệnh cá»§a Thạch Lệ Hoa nữ hiệp cÅ©ng đã được bá»n ngưá»i há» Lạc định Ä‘oạt. à lão phu muốn nói công tá» hãy nói ngay vá» mệnh hệ cá»§a Trương đại hiệp đã như thế nà o? Äại hán lúc nãy trong Äinh Song Tú huynh đệ má»™t lần nữa lại lên tiếng:
- Vi tiá»n bối nói rất đúng vì huynh đệ má»— kỳ thá»±c chỉ cần biết rõ chá»§ ý cá»§a Trương công tá», là phải chăng chuyện thỉnh má»i nhiá»u cao thá»§ chỉ để đối phó và xá» trị Lạc Nhữ An báo thù cho lệnh nghÄ©a phụ Trương Thái Toà n đại hiệp. Trương Khánh Long phản bác láºp tức:
- Không hẳn như Äinh Nhị huynh Ä‘ang nghÄ©, má»™t khi ngay cả bản thân Trương má»— vẫn chưa xác quyết má»™t là nghÄ©a phụ đã thá»±c sá»± vong mạng hay chưa và hai là nếu đã tá» vong thì đâu là nguyên do Ä‘Ãch thá»±c. Vi Yến Thảo gáºt gù khen:
- Rất quang minh lá»—i lạc, vì cần phải ân oán tháºt phân minh, chứ đâu thể chỉ vì nghi ngá» rồi muốn định tá»™i và kết liá»…u ai cÅ©ng được. Chá»§ ý cá»§a công tá» váºy là rõ, má»™t lần nữa lão phu xin láºp lại. Quyết táºn lá»±c cùng công tá», hầu sáng tá» má»i nghi nan. Quan Ngá»c chợt há»i:
- Công tá» chá»§ nhân đã từng đến nÆ¡i lưu ngụ cá»§a lệnh thất cô, nghÄ©a là vẫn Ä‘ang sở hữu các sở há»c như có cả thuáºt dịch dung, váºy sao công tá» chá»§ nhân không váºn dụng thuáºt đó, quay lại và tiá»m nháºp Lạc gia ắt dá»… dà ng dò la hư thá»±c hÆ¡n? Trương Khánh Long bảo:
- Má»— tuy sở hữu nhưng quyết không luyện, chỉ vì má»— có chá»§ trương quyết chẳng bao giá» dùng mưu mô thá»§ Ä‘oạn, nhất là những hà nh vi ám muá»™i, nhất định khiến nghÄ©a phụ dù sống hay chết vẫn thất vá»ng. Äinh Nhị khen:
- Phải như thế má»›i được, bằng không, huynh đệ má»— chẳng bao giỠđể tối mắt vì các lá»… váºt trá»ng háºu và đồng tình cùng trương công tá» thá»±c hiện những hà nh vi bất minh. Äến lúc nà y Äinh Nhất má»›i lên tiếng:
- Nhân đây cÅ©ng xin há»i Trương huynh đệ nhỠđâu phân định chuẩn xác giữa má»— và Äinh Nhị. Trương Khánh Long tá»§m tỉm cưá»i:
- Tiểu đệ có thể xem nhị vị như bằng hữu thá»§ túc? Vì đệ cà ng lúc cà ng thÃch rất muốn kết giao cùng nhị huynh. Và đã váºy, váºy sao không cho phép tạm giữ kÃn Ä‘iá»u nà y, nên hiểu là tư sá»± cá»§a chỉ riêng ba ngưá»i chúng ta vá»›i nhau? Nói xong tá»± Trương Khánh Long lại lên tiếng giãi bà y tiếp:
- Äiá»u đáng nói là từ khi Trương Khánh Long nà y mở cÆ¡ ngÆ¡i, luôn vui lòng đón tiếp má»i thân hà o nhân sÄ©, kể cả má»i nhân váºt võ lâm thì ngẫu nhiên sao má»i hà nh tung cá»§a Lạc Nhữ An cùng đồng bá»n cứ đồng loạt bặt vô âm tÃn. Vi tiá»n bối hoặc ai trong chư vị có cao kiến gì chăng? Quan Ngá»c nói ngay:
- Hóa ra lâu nay công tá» chá»§ nhân vẫn phiá»n muá»™n vì nguyên do nà y? Và chẳng há» như đã giải thÃch, phiá»n muá»™n do chưa đủ lá»±c lượng há»™ trang? Trương Khánh Long lắc đầu bảo:
- Má»— đã chá»§ trương hà nh sá»± quang minh lá»—i lạc thì không có cá»› gì nói không đúng sá»± tháºt, nhưng nhân đây, má»— cÅ©ng xin giải thÃch thêm. Là hÆ¡n hai năm qua tuy má»— luôn tá»± khổ luyện và có má»™t Ãt thà nh tá»±u nhưng má»™t là tá»± lượng sức, biết thế lá»±c chưa đủ, dù chỉ để dò la tung tÃch cá»§a Lạc Nhữ An, còn thêm Ä‘iá»u thứ hai nữa là bản thân má»— chẳng rõ vì nguyên nhân kỳ bà nà o khiến cà ng luyện công chỉ cà ng thất vá»ng vì không thể phát huy đúng uy lá»±c cần có cá»§a công phu Tảo Diệp là sở há»c thà nh danh cá»§a nghÄ©a phụ. Do váºy khi khởi sá»± chiêu má»™ má»™t số cao thá»§, Äiá»u trước tiên má»— tiến hà nh là chỉ Ä‘iểm toà n bá»™ công phu Tảo Diệp cho há», tuy nhiên đúng như đã tá» bà y cùng Quan cô nương, má»— đã ngà y cà ng ưu tư khi thấy các cao thá»§ nà y quả tháºt cÅ©ng chẳng thể khiến má»— toại nguyện. Vi Yến Thảo quan tâm:
- NghÄ©a là sở há»c trương công tá» vẫn luyện và đã có má»™t Ãt tá»±u thà nh không há» là sở há»c cá»§a Trương đại hiệp? Trương Khánh Long thừa nháºn:
- Không sai nhưng xin đừng há»i đấy là công phu gì vì vãn bối chỉ được khẩu truyá»n từ gia mẫu là ngưá»i đã từ lâu bá» vãn bối má»™t mình bÆ¡ vÆ¡ và hiện vẫn chưa rõ tung tÃch hạ lạc ra sao? Quan Ngá»c nao lòng:
- Tháºt không ngá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a công tá» chá»§ nhân phải trãi qua nhiá»u cÆ¡ khổ lênh đênh, nhưng nếu lệnh đưá»ng cÅ©ng là nhân váºt võ lâm thì vá»›i lòng hiếu thuáºn thì lo gì công tá» chá»§ nhân không có ngà y tìm thấy để mẫu tá» trùng phùng. Trương Khánh Long lắc đầu:
- Äiá»u kỳ lạ là má»— luôn có cảm nháºn gia mẫu không há» am hiểu võ công, bởi má»— vẫn nhá»›, lúc lên bảy, khi được gia mẫu khẩu truyá»n võ công, thì còn nghe ngưá»i tâm sá»± và bảo chỉ mong cuá»™c Ä‘á»i má»— đừng luôn bị ngưá»i ngưá»i hiếp đáp vô khả tá»± vệ. Äinh Nhất há»i:
- Váºy nhỠđâu lệnh đưá»ng biết hoặc có được công phu võ há»c để khẩu truyá»n cho Trương huynh đệ? Trương Khánh Long gượng cưá»i:
- Thuở nhỠđệ từng bị nhiá»u ngưá»i mắng, bảo đệ có xuất thân từ hạn ngưá»i chỉ biết bán thân nuôi miệng. Äiá»u nà y tuy bản thân đệ vừa khó tin vừa khó chấp nháºn nhưng dù sao vẫn khả dÄ© giải thÃch đã nhỠđâu gia mẫu được ai đó khẩu truyá»n loại võ há»c vô danh nà y. Vi Yến Thảo chợt đỠxuất:
- Công tỠđã biết nhân váºt đó là ai chưa? Và nếu chưa biết, cÅ©ng như là nếu muốn biết thì sao không thá» phô diá»…n lại công phu đó? Hi vá»ng ai đó ngồi đây khả dÄ© nháºn biết và cho công tá» tá» tưá»ng đấy là công phu gì. Trương Khánh Long ngạc nhiên:
- Há lẽ lúc nãy Vi tiá»n bối chưa nhìn rõ? Äinh Nhị chợt xua tay:
- Nếu Vi tiá»n bối đã nhìn và chẳng nháºn ra, cho dù nhá» công phu đó Trương huynh đệ đủ bản lÄ©nh đối phó tam Ä‘ao nhất chiêu cá»§a Vi tiá»n bối thì thiết nghÄ© có diá»…n lại cÅ©ng vô Ãch. Äinh Nhất phụ hoạ:
- Không sai, vì so vá» kiến văn huynh đệ vãn bối tuyệt nhiên chẳng dám sánh cùng Vi tiá»n bối, hà tất Trương huynh đệ phà lá»±c phô diá»…n. Äiá»u cần yếu là hãy nên cùng nhau hoạch định ngay việc má»i ngưá»i phải là m gì. Trương Khánh Long bảo:
- Trước mắt, má»— chỉ có hai việc xin được đỠxuất, má»™t là có thể giúp má»— khá»i lá»—i đạo cùng nghÄ©a phụ, nên phải có ai đó trong chư vị ưng thuáºn tiếp nháºn và luyện thay má»— Tảo Diệp công phu? Äinh Song Tú huynh đệ khẳng khái thoái thác ngay:
- Môn quy rất nghiêm ngặt, huynh đệ má»— tuyệt đối không dám tiếp nháºn công phu ngoại nhân. Vi Yến Thảo cưá»i cưá»i:
- Lão phu đã từng tuổi nà y chỉ e là chẳng còn hÆ¡i sức cùng khà lá»±c để tiếp nháºn công phu nhất định có đưá»ng lối khác biệt so vá»›i sở há»c đã luyện. Có chăng công tá» nên thỉnh cầu Quan Ngá»c cô nương xem sao? Trương Khánh Long nhìn qua Quan Ngá»c nà i nỉ:
- Như đã biết, Quan Ngá»c cô nương cÅ©ng xuất thân cô nhi và những thà nh tá»±u võ há»c ắt chỉ do tá»± luyện hay là ... Quan Ngá»c khước từ:
- Quan Ngá»c Ä‘Ãch thá»±c cÅ©ng có má»™t số ẩn tình giấu kÃn và quả thá»±c công phu đã luyện là do dị nhân truyá»n thụ, vì là dị nhân ắt có dị tánh, Quan Ngá»c khó thể nháºn nếu chưa được sá»± ưng thuáºn cá»§a ngưá»i. Trương Khánh Long thất vá»ng:
- Váºy chỉ còn cách má»— tiếp tục nhẫn nại đà o luyện cho số ngưá»i đã do Quan Ngá»c cô nương chiêu má»™ trước đây. Äoạn Trương Khánh Long đổi thái độ, vừa quả quyết vừa ra vẻ thần bÃ:
- Äá» xuất tiếp theo cá»§a má»— là má»i tất cả và o ngà y mai cùng má»— lên đưá»ng, chúng ta sẽ đến má»™t nÆ¡i mà từ đó chư vị ắt còn thêm minh bạch những gì ngay lúc nà y như vẫn Ä‘ang hoang mang nghi hoặc. Quan Ngá»c giáºt mình:
- Quan Ngá»c cÅ©ng Ä‘i? Váºy ai trông nom trang viện? Trương Khánh Long bảo:
- Hãy chá»n trong những nhân váºt được chÃnh Quan Ngá»c cô nương chiêu má»™, há lẽ há» lấy oán báo ân, không thể giúp má»— chỉ má»™t việc nhá» nhặt nà y?.
|

09-10-2008, 08:45 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 10
Gióng Trống Khua Chiêng Kế Thâm Sâu
Hiển Lá»™ Thân Thá»§ Xoá Ngá»™ Nháºn
Hoà n toà n khác vá»›i những gì đã báo trước, hà nh động cá»§a Trương Khánh Long kỳ thá»±c chỉ khiến các nhân váºt đã nháºn lá»i há»— trợ ngà y cà ng thêm nghi hoặc hoang mang. Thoạt tiên là Quan Ngá»c lên tiếng khi thấy Trương Khánh Long như cố tình chỠđến lúc giang thuyá»n khởi hà nh má»›i tá»± thân là m cho hai bên thân thuyá»n đột ngá»™t buông rÅ© xuống má»—i bên má»™t bức hoà nh vá»›i những chữ được vẽ theo lối chữ đại, Quan Ngá»c khẽ kêu:
- Như công tỠcố tình khua chiêng going trống? Lại còn viết hai câu: "Hồi gia nghĩa tỠbáo thâm ân
- Äổi tÃn nghÄ©a phụ đáp ngà n và ng" để bất luáºn ai đứng dá»c hai bên bá» sông Ä‘á»u nhìn thấy? Trương Khánh Long thản nhiên thừa nháºn và cÅ©ng thản nhiên tương tá»± khi thấy đã bắt đầu xuất hiện má»™t và i kẻ hiếu kỳ Ä‘ang nhòm ngó theo giang thuyá»n ở cả hai bên bá» Hán Giang.
- Như đã nói má»— quyết hà nh sá»± quang minh lá»—i lạc, má»i việc là m chẳng cần giấu giếm bất luáºn ai. HÆ¡n nữa cÅ©ng phần nà o nhá» tá»± miệng cô nương nhắc nhở, khiến má»— đã tá»± há»i vì sao táºn dụng sá»± sản hà ng ức vạn để tìm cho bằng được má»i tin tức hoặc manh mối liên quan đến hạ lạc cá»§a nghÄ©a phụ? Äinh Song Tú huynh đệ rất tán thà nh hà nh vi nà y cá»§a Trương Khánh Long, há» bảo:
- Âu cÅ©ng là cách hay để bất luáºn dù thân hay thù cùng lệnh nghÄ©a phụ trước nay Ä‘á»u phải xuất đầu lá»™ diện.
- Nhưng thuyá»n thì rá»™ng, đứng chÆ¡ vÆ¡ trên nà y chỉ vá»n vẹn năm ngưá»i chúng ta, dá»c theo hai bên bá» sông ngà y cà ng xuất hiện nhiá»u ngưá»i nhòm ngó, thú tháºt sao cứ nghe lạc lõng lạ. Phải chăng Trương huynh đệ còn những ẩn ý nà o nữa? Trương Khánh Long gáºt đầu thừa nháºn và sẵn lòng giải thÃch:
- CÅ©ng là dá»±a theo thông tin được từ Vi tiá»n bối, cho rằng những nhân váºt từng thỠân từ nghÄ©a phụ là nhiá»u vô số kể, thế nên tiểu đệ thầm mong sẽ có không Ãt ngưá»i má»™t khi biết tin ắt tìm đến. Và phải là thuyá»n rá»™ng má»›i chứa đủ ngần ấy ngưá»i. Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo bá»—ng kêu:
- Có rồi, hãy nhìn bá» bên tả dưá»ng như có ngưá»i Ä‘ang giÆ¡ tay vẫy thì phải. Trương Khánh Long láºp tức ra lệnh cho má»™t trạo phu:
- Nhân huynh mau dùng thuyá»n nhá» và nếu nhân váºt đó thá»±c sá»± biết tin tại hạ Ä‘ang cần thì đừng ngần ngại cứ đưa đến đây. Gã trạo phu láºp tức hạ thá»§y má»™t chiếc thuyá»n con và hà nh động theo lệnh đã nháºn. Quan Ngá»c chợt hạ thấp giá»ng cảnh báo:
- Gã trạo phu đó có am hiểu võ công, nếu là ngưá»i do công tá» chá»§ nhân ngấm ngầm chiêu má»™ thì không nói là m gì, nhược bằng ngược lại thì chúng ta không thể không lưu tâm phòng bị. Trương Khánh Long bảo:
- Äây là giang thuyá»n tuy chá»§ sở hữu là má»— nhưng lâu nay do chưa có dịp dùng đến nên má»— không thể không thuê tốp trạo phu nà y chăm sóc há»™. Và qua việc há» vẫn giữ giang thuyá»n nguyên vẹn, má»— cÅ©ng ngầm Ä‘oán thế nà o há» lại không có má»™t Ãt võ há»c phòng thân? Do đó má»— chưa có dịp tiện giải thÃch khiến Quan Ngá»c cô nương má»™t phen lo lắng. Chợt xảy ra biến sá»±, diá»…n ra ngay trên chiếc thuyá»n con. Nhân váºt được gã trạo phu đón lên thuyá»n bá»—ng đột ngá»™t hạ thá»§ và điểm huyệt gã trạo phu ném qua má»™t bên. Äoạn nhân váºt ná» tá»± thân chèo thuyá»n nhá» lại gần giang thuyá»n. Vi Yến Thảo hừ lạt:
- Ngỡ là ai, hạng như Nhất Ãc Äổng Khuê quyết không chỉ vì ngà n và ng mà động tâm. Chá»§ ý cá»§a công tá» là thế nà o? Có cần lão phu cho há» Äổng má»™t bà i há»c, trị tá»™i tá»± tung tá»± tác, đã tá»± ý ra tay đối xá» vá»›i ngưá»i cá»§a công tá» như váºy chăng? Trương Khánh Long vá»™i ngăn lại khi thấy Vi Yến Thảo đã nhanh nhẹn lấy ra và i ngá»n phi Ä‘ao:
- Sinh mạng cá»§a nhân huynh ná» vẫn Ä‘ang nằm trong tay Nhất Ãc, huống hồ chẳng ai trong chúng ta biết được dụng ý cá»§a Nhất Ãc là thế nà o, xin Vi tiá»n bối chá»› vá»™i hà nh động, vạn nhất gây những háºu quả không đáng có thì chẳng là tiếc lắm sao? Chiếc thuyá»n con lúc nà y cÅ©ng đã được má»™t lão nhân tá»± chéo đến gần, do lão nhân cÅ©ng phát hiện cá» chỉ cá»§a Vi Yến Thảo nên vá»™i hô hoán:
- Có phải trên thuyá»n là lão Bát Bá»u Äao đó hay chăng? Nà y, đừng hà nh động hồ đồ nha, trái lại hảo sá»± nà y cá»§a lão Äổng ta chỉ xin tặng không công, thay cho lá»… diện kiến mà lão Äổng ta tuy từ lâu có loáng thoáng nghe danh nhưng mãi đến hôm nay má»›i có cÆ¡ may cùng đại phú gia Trương công tá» há»™i diện. Trương Khánh Long váºn lá»±c lá»›n tiếng há»i lại:
- Nhân được đại giá đỠcáºp, Trương má»— cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iếu muốn minh bạch. Vì sao hạ thá»§ đối vá»›i ngưá»i được lệnh Trương má»— đưa thuyá»n đến đón, lại bảo đấy là hảo sá»± tặng thay cho lá»… diện kiến? Lão Nhất Ãc há» Äổng cưá»i hô hố:
- Hóa ra công tá» không những là đại phú gia mà còn là ná»™i gia cao thá»§ thâm tà n bất lá»™. Váºy Trương công tá» quan hệ thế nà o vá»›i Phi Kiếm Bang, vì gã nà y đã bị lão phu phát hiện là ngưá»i được Phi Kiếm Bang sai sá»? Quan Ngá»c tháºt sá»± lo ngại:
- Có tháºt gã là ngưá»i cá»§a Phi Kiếm Bang chăng? Công tá» chá»§ nhân định xá» lý thế nà o? Trương Khánh Long đáp:
- Giữa Trương má»— và Phi Kiếm Bang tuyệt vô quan hệ, và để minh bạch, phiá»n Äổng đại gia giải khai huyệt đạo, má»— muốn nghe nhân huynh đó tá»± miệng nói ra. Lão Nhất Ãc Äổng Khuê theo:
- Ngưá»i cá»§a Phi Kiếm Bang tuy khéo léo che giấu tung tÃch nhưng chẳng may cho gã lại gặp đúng lão phu. Nà y, nói mau, ngoà i ngươi ra còn tên nà o nữa cÅ©ng được thượng cấp sai sá»? Gã trạo phu được giải huyệt liá»n quát:
- SÄ© khả sát bất khả nhục, nay ta đã bị lão là m bại lá»™ tung tÃch, muốn chém muốn giết thế nà o cÅ©ng được. Nhưng hãy nhá»› xưa nay chưa từng có ai đắc tá»™i vá»›i Phi Kiếm Bang mà sau đó vẫn an toà n. Lão nên có má»i chuẩn bị là vừa. Chợt Trương Khánh Long báºt quát:
- Chá»› hạ thá»§, hay Äổng đại giá vá»™i quên lá»i vừa hứa, đã bảo tặng hảo sá»± nà y cho má»— thì xin đừng tùy tiện định Ä‘oạt. Nghe Trương Khánh Long kêu lão Äổng Nhất Ãc láºp tức dừng tay ngay khi toan vá»— má»™t chưởng và o đầu kết liá»…u gã trạo phu:
- Là Trương công tá» ngại gây sá»± hay kỳ thá»±c vì ngấm ngầm giao hảo Phi Kiếm Bang nên muốn buông tha kẻ tiá»m nháºp? Trương Khánh Long đáp:
- Như đã nói, giữa Trương má»— và Phi Kiếm Bang nước sông nước giếng quyết chẳng phạm nhau. Bất luáºn Äổng địa giá muốn nghÄ© thế nà o tùy ý, phần má»— vì tiếp nháºn tặng váºt thiết tưởng hãy cứ để má»— xá» sá»± theo cách riêng. Quan Ngá»c nhÃch lại gần và thì thà o:
- Äã có má»™t tất còn nhiá»u nữa những trạo phu tương tá»±. Hay chúng ta bá» thuyá»n lên bá» quách, cÅ©ng chẳng nên đối đầu vá»›i Phi Kiếm Bang là m gì. Trương Khánh Long vá»™i trấn an:
- Thiết nghÄ© ở đây chắc đã có Ä‘iá»u gì lầm lẫn, hãy bình tâm vì má»— đã có cách. Và Trương Khánh Long lá»›n tiếng nói vá»›i gã trạo phu:
- Giữa chúng ta từng có thá»a thuáºn và má»— tin rằng chưa há» bá»™i ngôn nuốt lá»i hoặc bạc đãi đối vá»›i nhân huynh, nhưng do đã xảy ra diá»…n biến nà y, má»™t là má»— bá» qua, hai là nhân đây cÅ©ng xin minh bạch, má»— chẳng có lý do nà o và cÅ©ng chẳng muốn kết oán cùng nhân huynh hoặc Phi Kiếm Bang. Nhân huynh nếu không còn gì để nói thì có thể Ä‘i được rồi, không tiá»…n. Gã trạo phu chỉ sao má»™t thoáng trừng mắt nhìn Trương Khánh Long liá»n tá»± lao đầu xuống mặt nước sông mênh mông, tịnh chẳng thốt lên lá»i nà o hoặc đáp tạ Æ¡n dung tha hay như đã hăm doạ lão Nhất Ãc. Lão Nhất Ãc chưng há»ng:
- Tha cho gã dá»… thế sao? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Xin thỉnh Äổng đại giá lên thuyá»n và đừng lưu tâm là m gì nữa chuyện nhá» nhặt ấy. Bởi vì Trương Khánh Long má»— quyết xưng ngoại hiệu là Bất Minh Phi Quân Tá», thế nên thà đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh đối thoại cùng thượng cấp cá»§a gã hÆ¡n là mãi chấp nhặt vá»›i hạng thuá»™c hạ. Vi Yến Thảo bá»—ng lên tiếng:
- Nhưng Äổng Nhất Ãc lão nhi ngươi chá»› vá»™i mừng, vì dù Trương công tá» hà nh sá»± quang minh quyết trở nên báºc quân tá», thì hạng gian ngoa tráo trở như ngươi nếu không tá» rõ thiện chà thì đừng mong có cÆ¡ há»™i lên thuyá»n nà y. Äổng Khuê lại cưá»i hô hố:
- Lão phu tá»± ý đến vì muốn hiến má»™t Ãt thông tin liên quan đến nhân váºt Ä‘ang được Trương tiểu tá» quan tâm. Thế nên đừng nghÄ© lão phu ngại Bát Bá»u Äao hay Không Äá»™ng Äinh Sông Tú, tiểu tá» kia hãy mau quyết định cho. Và nếu ngươi không thể tác chá»§ thì chỉ cần nói má»™t tiếng lão phu sẽ tuếch thẳng, hô hô... Trương Khánh Long lại phải trấn an Vi Yến Thảo:
- Như chá»§ ý lúc đầu, bất kể thân thù hay hắc bạch gì cÅ©ng được, miá»…n có tin cá»§a Trương nghÄ©a phụ là ổn. Xin cứ để Äổng lão lên thuyá»n, nhược bằng Äổng lão có dụng mưu thì má»™t mình Äổng lão đâu dá»… thoát Bát Bá»u Äao, tháºm chà có cả thêm nhị huynh đệ Äinh Sông Tú. Vi Yến Thảo háºm há»±c bảo lão Äổng Nhất Ãc lên thuyá»n:
- Äổng lão nhi ngươi nhỠđộc ác thà nh danh nhưng lần nà y bất luáºn ngươi có dụng mưu gì cÅ©ng đừng mong toại nguyện, lên Ä‘i. Äổng Nhất Ãc dùng dây neo cá»™t thuyá»n nhá» nối và o thuyá»n lá»›n, Ä‘oạn thi triển khinh công lao vá»t từ dưới lên khoang thuyá»n. Vù... Chợt có tiếng má»™t trong Äinh Song Tú huynh đệ khẽ kêu:
- CÅ©ng từ bá» tả Ä‘ang có ngưá»i vẫy gá»i. Trương Khánh Long lại thản nhiên ra lệnh cho má»™t trạo phu khác:
- Bất luáºn thế nà o thì cÅ©ng đưa ngưá»i lên thuyá»n, lần nà y xin đến lượt phiá»n nhân huynh giúp cho. Gã trạo phu đó lên tiếng:
- Ta cÅ©ng là thá»§ hạ Phi Kiếm Bang, Trương Khánh Long ngươi có còn muốn ta thá»±c hiện mệnh lệnh nữa chăng? Vi Yến Thảo động ná»™ báºt lao đến:
- Giá»i cho Phi Kiếm Bang dám xem thưá»ng bá»n lão phu quá thể, hãy mau nằm xuống! Ào... Bất đồ Trương Khánh Long lạng ngưá»i và tháºt ảo diệu kịp xuất hiện đứng án ngữ ngay trước mặt gã trạo phu ná»:
- Dừng tay, vì vãn bối vẫn Ä‘oán quyết ở đây có sá»± nhầm lẫn nà o đó. Äổng Nhất Ãc vụt suýt soa:
- Hảo công phu, và sẽ may mắn hơn nếu biết cao nhân nà o là sư phụ của Trương tiểu tỠngươi. Phần Vi Yến Thảo thì vội và ng hồi bộ, chỉ hoà n hồn khi thấy vẫn chưa đến nỗi phạm đến Trương Khánh Long.
- Sao công tá» quá mạo hiểm, vạn nhất lúc nãy lão phu xuất Ä‘ao thay vì xuất chưởng thì còn gì tÃnh mạng? Trương Khánh Long gượng cưá»i:
- Thì chỠđến lúc ấy hẳn hay còn riêng lúc nà y vãn bối chỉ biết đáp tạ vì được Vi thiết bổng nể mặt hồi chiêu. Quan Ngá»c cÅ©ng có mối lo ngại cÅ©:
- Công tá» chá»§ nhân tuy đại lượng nhưng không thể không đỠphòng hà nh vi tiểu nhân như được Phi Kiếm Bang cố tình đối phó công tá». Trương Khánh Long hiểu ý, liá»n quay lại đối diện vá»›i gã trạo phu:
- Có thể cho tại hạ biết phải chăng những nhân huynh còn lại cũng cùng chung một xuất thân? Gã trạo phu có phần bối rối:
- Äiá»u đó là sá»± tháºt và thiết nghÄ© ngươi chá»› giả vá» thi ân bố đức cho bá»n ta là m gì. Trương Khánh Long biến sắc:
- Chứng tá» Phi Kiếm Bang đã sẵn chá»§ ý đối phó tại hạ? Nhưng tại sao má»™t khi chuyện giao phong xảy ra hai năm trước cÅ©ng xảy ra ở Hán Giang nà y chỉ là giữa Lạc Nhữ An và ngưá»i cá»§a Lạc gia vá»›i Phi Thiên Nhất Bá»™ Hoà ng Tiá»…n Khoái đưá»ng chá»§ quý bang mà thôi, đâu can hệ vá»›i tại hạ? Gã trạo phu ngỡ ngà ng:
- Xảy ra giao phong hồi nà o? Huống hồ khắp lưu vá»±c Hán Giang Ä‘á»u thuá»™c phạm vi Phi Thá»§y đưá»ng, Hoà ng đưá»ng chá»§ lại thuá»™c Phi Ưng đưá»ng đâu thể tùy tiện hà nh sá»± ở đây má»™t khi chưa được đưá»ng chá»§ bổn đưá»ng Phi Thá»§y chấp thuáºn? Trương Khánh Long cà ng biến sắc:
- Nói như váºy Phi Thá»§y đưá»ng hà nh sá»± không những vô can Phi Ưng đưá»ng mà còn chỉ vì chuyện Lục Quyá»n cùng thân phụ lục lão bản năm xưa, đúng không? Gã cưá»i lạt:
- NghÄ©a là ngươi không còn nói nữa rằng tuyệt vô can hệ Phi Kiếm Bang? Trương Khánh Long liá»n nhún vai:
- Tưởng gì, vá» chuyện Lục Quyá»n chỉ là ngá»™ nháºn. Và để chư vị tin, tại hạ lần nà y sá» dụng giang thuyá»n nà y di chuyển ở ngay Hán Giang đây là có chá»§ ý muốn phân minh má»i hư thá»±c cùng Lục Quyá»n, nếu có cả quý bang tham dá»± thì cà ng tốt. Bởi đó, má»™t là xin chư vị nể mặt, chá»› vô cá»› mạo phạm bất luáºn ai ở trên thuyá»n, hiển nhiên là ngoại trừ Trương Khánh Long tại hạ, hai nữa là xin đưa tin, nói rõ chá»§ ý cá»§a tại hạ cùng quý bang, nghÄ©a là sẵn sang há»™i diện cùng quý bang bất kỳ lúc nà o, và điá»u cuối cùng là má»™t khi chưa khai diá»…n há»™i diện như vừa nói thì nhất thá»i xin chư vị nhân huynh cứ tạm tuân theo má»i Ä‘iá»u động có thể cá»§a tại hạ. Vì không lẽ bá»n tại hạ phải tá»± thân Ä‘iá»u động giang thuyá»n, là việc thá»±c ra chẳng dá»… thá»±c hiện? Gã trạo phu ngạc nhiên:
- Ngươi không ngại bất kỳ gì sao? Trương Khánh Long bảo:
- Cây ngay không sợ chết đứng, vì vốn dÄ© tại hạ tá»± phụ bản thân luôn hà nh sá»± quang minh lá»—i lạc, có chăng tại hạ chỉ ngại quý bang hà nh sá»± bất chấp cả đạo lý lẫn thị phi, Äiá»u đó có nghÄ©a là dồn tại hạ và o thế đối đầu, là điá»u tại hạ chưa bao giá» nghÄ© đến. Và nếu xảy ra như váºy nhân huynh tin chăng, quý bang vị tất toại nguyện. Tại hạ chỉ nói như thế thôi, nhân huynh muốn hiểu ra sao thì tùy ý. Gã trá» phu hiểu:
- Ta vừa có cÆ¡ há»™i mục kÃch thân thá»§ cá»§a ngươi, nhưng nếu chỉ có thế thì không thể nói lên bất kỳ Ä‘iá»u gì, ngoại trừ má»™t Ä‘iểm là ta thừa nháºn cách xá» sá»± cá»§a ngươi đáng mặt anh hà o. ÄÆ°á»£c ta chấp thuáºn đỠxuất cá»§a ngươi, má»i diá»…n biến sau đó ra sao thì chá» khi nhân váºt đủ tư cách xuất hiện cùng ngươi há»™i diện ắt rõ và tạm thá»i vì ngươi đã có mệnh lệnh, ta vẫn đưa thuyá»n và o đón ngưá»i chá»›? Trương Khánh Long mỉm cưá»i:
- Äa tạ nhân huynh nể mặt, xin má»i. Tháºt lạ, gã chợt thi lê vá»›i Trương Khánh Long trước khi dùng khinh công nhảy tháºt nhẹ nhà ng xuống lòng chiếc thuyá»n con. Äinh Song Tú huynh đệ nhìn theo khẽ thở ra và lần lượt nói:
- Phi Kiếm Bang không chỉ luôn hà nh sá»± khó lưá»ng mà thế lá»±c cÅ©ng lợi hại khó thể xem thưá»ng, sao Trương huynh đệ ngay từ đầu không nói rõ đã xảy ra ngá»™ nháºn cùng Phi Kiếm Bang?
- Không phải huynh đệ má»— ngại chẳng dám cùng Phi Kiếm Bang đối đầu nhưng trong thá»a thuáºn giữa chúng ta chỉ đối phó Lạc Nhữ An mà thôi, đúng không? Trương Khánh Long quả quyết:
- Äiá»u đó đối vá»›i đệ chỉ là má»™t tiểu tiết, tá»± tin có thể má»™t mình xá» lý hiệu quả. Thế nên lúc má»›i rồi đệ má»›i có lá»i nói trước và hy vá»ng Phi Kiếm Bang phải tuyệt đối để má»i ngưá»i ngoà i cuá»™c. Nếu chẳng như váºy đệ đâu quyết định chá»n đúng dòng Hán Giang nà y để di chuyển? Äổng Khuê vụt báºt cưá»i hô hố:
- Nói như ngươi thì chẳng hóa ra bang chá»§ Phi Kiếm Bang là hạng chÃnh nhân quân tá» sao? Và nếu váºy thì đâu cần nói hà nh sá»± cá»§a Phi Kiếm Bang luôn là khó lưá»ng là m gì, không đúng như thế sao? Hô hô... Quan Ngá»c cưá»i lạt:
- Do liên tiếp xảy ra chuyện nên tâm chưa nhắc đến chá»§ ý cá»§a Äổng Nhất Ãc tiá»n bối, váºy phải chăng cÅ©ng đã đến lúc bắt đầu câu chuyện. Thay vì nghe theo lá»i xúc xiểm vì hẳn Äổng Nhất Ãc tiá»n bối thừa biết há»… có nhân váºt đủ tư cách cá»§a Phi Kiếm Bang xuất hiện thì chuyện như vừa rồi, Phi Kiếm Bang đâu dá»… bá» qua, đúng chăng? Xin đừng cố tình kéo bá»n tiểu nữ cùng ngồi chung má»™t thuyá»n. Äổng Khuê cưá»i lạt:
- Bản thân lão phu, bất luáºn ai ở hai phe hắc bạch Ä‘á»u chán ghét. Tuy nhiên lão phu vẫn ung dung thá» mạn đến ngần tuổi nà y, đủ chứng tá» số lão phu chưa táºn. Váºy có thêm bá»n ngươi hay không vị tất sẽ có lợi hoặc thêm bất lợi cho lão phu. Hô hô... Vi Yến Thảo bá»—ng kêu:
- Ai như Trang Hiển, ngÅ© nghÄ©a đệ cá»§a Trương Thái Toà n đại hiệp? Trương Khánh Long nghi ngại, nhất là nhân váºt Ä‘ang được gã trạo phu khi nãy dùng thuyá»n nhỠđưa đến má»—i lúc má»™t gần cÅ©ng là má»™t văn nhân, cho dù diện mạo hoà n toà n khác vá»›i Dương Äiểu Khẩu Tà i Tam Mục từng mạo nháºn Trang ngÅ© thúc trước kia:
- Mong Vi tiá»n bối có nháºn định tháºt chuẩn xác cho, phải chăng đấy chÃnh là ngÅ© nghÄ©a đệ thá»±c sá»± cá»§a Trương nghÄ©a phụ? Quan Ngá»c liá»n trấn an:
- Gã kia dù gì cÅ©ng từng thá»i gian dà i hà nh tẩu giang hồ, ý Quan Ngá»c muốn nói nếu gã không biết chắc đối tượng là ai thì đâu dá»… chấp thuáºn dùng thuyá»n con đưa đến đây, theo lệnh cá»§a công tá» là nhân váºt đã khiến gã thán phục? Công tỠđừng có thái độ kinh cùng chi Ä‘iểu, vì Quan Ngá»c cÅ©ng tin chắc đấy chÃnh là lệnh ngÅ© thúc. Thuyá»n con đến gần, văn nhân ná» cất tiếng há»i vá»ng lên:
- Ta là Trang Hiển, do ngẫu nhiên xuất hiện quanh đây nên tình cỠđược tin Trương đại ca dù vẫn biệt vô âm tÃn nhưng cÅ©ng kịp thu nháºn má»™t nghÄ©a tá» và hiện nay Ä‘ang ở trên thuyá»n. Váºy có thể tạm thá»i cho ta tá» tưá»ng má»™t phần hư thá»±c chăng hay chỉ là má»™t trò đùa nhằm dụng ý nà o đó? Trương Khánh Long ứng tiếng:
- Muốn tá» tưá»ng hư thá»±c sao tôn giá ngại không chịu lên thuyá»n? Huống hồ hiện diện trên thuyá»n lúc nà y ngoà i Nhất Ãc chỉ là má»™t nhân váºt đưa tin đổi lấy ngà n và ng kỳ dư Ä‘á»u là các nhân váºt danh môn chÃnh phái. Nếu tôn giá ngại thì thôi váºy, tại hạ Trương Khánh Long quyết không miá»…n cưỡng. Trang Hiển láºp tức đỠkhà lên cao:
- Dẫu chỉ là trò đùa, ta vẫn vô ngại. Vì may thay ở đây có cả Äổng lão hạng như thế ắt chỉ đưa hung tin dù váºy vẫn không uổng công ta má»™t phen. Quan Ngá»c chợt nhắc Trương Khánh Long:
- Sao công tá» chá»§ nhân chưa đến thi lá»… diện kiến, hầu xoá bá» cà ng tốt cà ng sá»›m những ngá»™ nháºn không cần thiết? Trương Khánh Long nhẹ thở ra:
- Dù là ngưá»i tháºt không có chuyện bị mạo nháºn thì đã sao? Vì không thể không lưá»ng trước chuyện ngưá»i tuy tháºt nhưng tâm không tháºt? Trang Hiển biến sắc:
- Trương Khánh Long ngươi là nghÄ©a tá» cá»§a Trương đại ca? Nhưng ta xem không phải, vì ngưá»i do đại ca giáo huấn quyết không vô lá»… như ngươi, nhân đây cho há»i, lá»i cá»§a ngươi vừa rồi hà m ý ám chỉ Ä‘iá»u gì? Trương Khánh Long lãnh đạm:
- Ắt tôn giá sẽ tá»± minh bạch, chẳng lâu đâu. Vì hãy chá» Äổng đại gia đây vì đến trước nên hiển nhiên phải lên tiếng trước. Nà o, Trương Khánh Long tại hạ rá»a tai chá» nghe đâu là thông tin Äổng đại gia cho là liên quan đến tung tÃch Trương nghÄ©a phụ? Trang Hiển tháºt nóng nảy cứ chồm đến:
- Ta không thể chá» má»™t khi chưa minh bạch dụng ý tháºt cá»§a ngươi trong chuyện nà y là thế nà o. Và Trang Hiển xuất thá»§. Vù. Trương Khánh Long lùi tránh ngay và cÅ©ng lên tiếng ngay:
- Tại hạ Ä‘oán biết tôn giá muốn mượn chiêu để minh định xuất thân võ há»c cá»§a tại hạ. Váºy vá»›i cùng cách xuất chiêu nà y vạn nhất tại hạ dùng tam chiêu liên hoà n là Cuồng phong
- Loạn VÅ© và kết thúc là TrÃch Tinh Tảo Diệp thì tôn giá có tá»± tin thoát chăng? Trang Hiển khá»±ng lại:
- Váºy sao ngươi không y lá»i xuất thá»§? Phải chăng vì đã có ná»™i lá»±c uyên thâm vượt cả niên ká»·, khiến ngươi ngại có thể thương hại đến ta? Trương Khánh Long nhẹ lắc đầu:
- Tại hạ chỉ ngại những ngá»™ nháºn không cần thiết, nà o dám có ý xem thưá»ng bất luáºn ai, nhất là đối vá»›i tôn giá dù sao cÅ©ng có thân pháºn ngang hà ng vá»›i nghÄ©a phụ? Trang Hiển hòa hoãn trở lại:
- Nhưng ngươi vẫn chưa xưng hô đúng lễ, ta muốn biết vì sao? Trương Khánh Long bảo:
- Äiá»u đó so tôn giá không nhẫn nại chỠđến lượt theo ý tại hạ vừa tá» bà y? Trang Hiển miá»…n cưỡng ưng thuáºn:
- ÄÆ°á»£c lắm, ta không tin ngươi sẽ mãi thoái thác. ÄÆ°á»£c tại hạ chấp thuáºn, Trương Khánh Long liá»n nhẹ thở ra, sau đó vừa cưá»i bà ẩn vừa thúc giục Äổng Khuê:
- Äổng đại giá có thể nói được chưa? Tuy có phần chá»™t dạ nhưng Äổng Khuê lâm trăm tráºn trăm cảnh nên vẫn thản nhiên vừa nhún vai vừa lên tiếng:
- Ngươi có vẻ không tin lão phu? CÅ©ng chẳng sao, vì kỳ thá»±c Ä‘iá»u lão phu sắp nói quả không can hệ đến Trương Thái Toà n. Nhưng đừng vá»™i phản ứng, nhưng lão phu tin Ãt nhất ở đây cÅ©ng có má»™t ngưá»i dÄ© nhiên có thể không kể đến Trương tiểu tá» ngươi, thế nà o cÅ©ng quan tâm đến Ä‘iá»u lão phu sắp nói. Trương Khánh Long vẫn cưá»i bà ẩn:
- Chỉ cần Äổng đại giá không quả quyết loại trừ tại hạ là được, nà o hãy nói Ä‘i. Và chỉ cần khiến tại hạ quan tâm thì phần Ä‘á»n đáp Äổng đại giá là điá»u nhất định phải có. Lão Äổng buông ngay má»™t câu:
- Chuyện liên quan đến Thạch Lệ Hoa, ngươi có tháºt sá»± muốn nghe chăng? Trang Hiển giáºt mình:
- Äấy là thất muá»™i cá»§a Trang má»— Ä‘Ãch thá»±c đã lâu cÅ©ng bặt tin, váºy Äổng lão được tin thế nà o? Trương Khánh Long hắng giá»ng:
- Xin tôn giá đừng quá nóng nảy, vì chÃnh tại hạ cÅ©ng quan tâm và Äổng đại giá đây vẫn phải nói thôi. Trang Hiển phản ứng lại:
- Ngươi ngỡ ta tháºt sá»± tin ngươi quan tâm, nhất là thái độ mục vô tôn trưởng cá»§a ngươi nãy giá» sao? Váºy tốt hÆ¡n thì... Trương Khánh Long lạnh lùng ngắt lá»i:
- Sẽ tốt hÆ¡n nếu tôn giá cứ tiếp tục nhẫn nại, và cÅ©ng đừng quên tại hạ là ngưá»i tác chá»§ ở đây. Há lẽ tôn giá không nháºn thấy đã và đang để phà thá»i gian má»™t cách vô Ãch? Trang Hiển nuốt nhục chịu đựng:
- ÄÆ°á»£c lắm, có cần ta đáp tạ vì được nhắc nhở chăng. Trương Khánh Long nhún vai:
- Thế thì không cần, cho dù cÅ©ng có thể sẽ có lúc tá»± tôn giá nói lên lá»i đáp tạ, còn bây giá» xin phiá»n Äổng đại giá cứ tiếp tục cho. Tin tức nà o liên quan đến Thạch Thất Cô cá»§a tại hạ mà tôn giá muốn nói? Lão Äổng có dịp bá»™c lá»™ những kiến văn qua thái độ ắt chẳng ai biết rõ như lão:
- Cách đây hai năm, ngươi tin chăng, tuy cùng là nghÄ©a huynh nghÄ©a muá»™i nhưng Thạch Lệ Hoa lại bị chÃnh nghÄ©a huynh truy sát. Phát hiện tại hạ chá»±c có phản ứng, Trương Khánh Long láºp tức xua tay và có cách há»i lão Äổng khiến tại hạ hà i lòng:
- Sao Äổng đại giá không nói vị nghÄ©a huynh đó là ai? Trừ phi chỉ là do đại giá bịa nên còn phải ngẫm nghÄ© đắn Ä‘o? Äổng lão cau mặt:
- Sao thấy ngươi không có vẻ gì ngạc nhiên, hoà n toà n khác vá»›i thái độ cá»§a Trang Hiển? Hoặc giả đúng như dịp đó lão phu đã nghe, vì ngươi đúng là đệ tá» chân truyá»n cá»§a Lạc Nhữ An nên má»i mưu toan hãm hại Thạch Lệ Hoa là do hai sư đồ ngươi đồng mưu tiến hà nh? Trương Khánh Long cưá»i lạt:
- Äiá»u tại hạ muốn nghe là những gì do đại giá thu tháºp, thế nên đừng vá»™i nêu má»i suy Ä‘oán chỉ xuất phát từ cảm nghÄ© riêng cá»§a đại giá. Äổng lão bước lùi lại, báºt cưá»i hô hố:
- Ngươi cà ng ngăn cản lão phu cà ng có cảm nháºn đã Ä‘oán đúng và hư thá»±c thế nà o hô hô... may còn có Trang Hiển là nghÄ©a huynh cá»§a Thạch Lệ Hoa ở đây, lão phu tin vẫn dá»… dà ng tìm được ngưá»i đồng cảm. Là thế nà y... Äổng lão chuyển mục quang qua Trang Hiển rồi nói tiếp:
- Ắt há» Trang có biết Âm Dương Nhị Äiểu? ChÃnh bá»n hỠđã truy sát Thạch Lệ Hoa, đồng thá»i cÅ©ng táºn tai lão phu nghe bá»n chúng thú nháºn thì má»i việc Ä‘á»u do Lạc Nhữ An chá»§ xướng, bảo bá»n chúng thay há» Lạc bằng cách nà o cÅ©ng được, miá»…n đưa kẻ nghịch đồ vá» cho há» Lạc. Và nghịch đồ ấy chẳng ai khác ngoà i tiểu tá» Ä‘ang ở ngay trước mặt há» trang ngươi. Trang Hiển giáºt mình nhìn Trương Khánh Long:
- Ngươi... Trương Khánh Long tuy nhìn thấy nhưng chá»§ tâm bá» mặc má»i thái độ lúc nà y cá»§a Trang Hiển, chỉ để chú mục và o má»™t mình Äổng Nhất Ãc mà thôi:
- à muốn nói Äổng đại giá lúc đó cÅ©ng hiện diện? Váºy đã xảy ra chuyện gì khi hà nh vi bất nghÄ©a và tháºp phần độc ác cá»§a Lạc Nhữ An đã vô tình bị đại giá đây phát giác? Quan Ngá»c hiểu ý Trương Khánh Long láºp tức lên tiếng phụ hoạ:
- Câu công tá» chá»§ nhân vừa há»i tháºt xác đáng, vì hầu như ai cÅ©ng biết trang chá»§ Lạc gia là nhân váºt đố kỵ vá»›i má»i Ä‘iá»u ác là thế nà o, váºy thì dá»… gì há» Lạc để lá»™ sÆ¡ hở, nhất là cho má»™t nhân váºt được mệnh danh là Nhất Ãc đây có cÆ¡ há»™i nắm thóp? Quyết không để Äổng lão có cÆ¡ há»™i nguỵ biện, Trương Khánh Long lạnh lùng đế thêm:
- Trừ phi Äổng đại giá đây má»™t là cÅ©ng dá»± phần, hai là vì má»™t nguyên do nà o đó khiến Lạc Nhữ An tá» thái độ như không há» ngại bị Äổng đại giá phát hiện. Äổng lão động ná»™ báºt quát:
- Khi đó Âm Dương Nhị Äiểu có đỠxuất, bảo nếu được tiếp tay thì Lạc Nhữ An sẽ đáp tạ lão phu kim ngân ngà n lạng, thế nhưng lão phu nà o phải hạng ngưá»i dá»… mua chuá»™c. Váºy ngươi đừng mong dùng thá»§ Ä‘oạn gắp lá»a bá» tay ngưá»i hầu chối bá» má»i tá»™i lá»—i đã do hai sư đồ ngươi đồng mưu thá»±c hiện. Trương Khánh Long chợt tá»§m tỉm cưá»i:
- Váºy ai đã Ä‘oán Lạc Nhữ An vốn hẹp lượng, bình sinh chưa há» thu nháºn truyá»n nhân thì nếu đột ngá»™t bổng có chuyện trái khoáy nà y xảy ra ắt há» Lạc có được lợi qua chuyện thu nháºn chân truyá»n? Äổng lão giáºt mình:
- Ngươi ám chỉ Ä‘iá»u gì? Trương Khánh Long phá lên cưá»i:
- Tháºt đáng thương cho Äổng lão đã bị Âm Dương Nhị Äiểu lừa quá dá»… dà ng, vì lúc đó chÃnh bản thân tại hạ cÅ©ng cùng náo thân trong Thạch động cùng Thạch Thất Cô, thế nên biết rõ má»i việc diá»…n ra. Nhân đây cÅ©ng cho Äổng lão mở rá»™ng tầm mắt, là tại hạ vì bị Lạc lão đối phó, lại được Thạch Thất Cô tình cá» xuất hiện cứu nguy nên Thạch Thất Cô lẫn tại hạ má»›i bị há» Lạc sai phái Âm Dương Nhị Äiểu truy sát. Và nguyên nhân không do tại hạ là phản đồ mà trái lại chỉ vì má»i mưu toan cá»§a há» Lạc tình cỠđược tại hạ phát hiện, rằng há» Lạc đã dùng Âm Dương Nhị Äiểu cùng má»™t nhân váºt nữa chá»§ tâm mạo nháºn là Bạch-Tang-Giả, tam-ngÅ©-lục thúc cá»§a tại hạ, lão minh bạch chưa? Lão Äổng láºp tức vặc lại:
- Bá»n Âm Dương Nhị Äiểu có mạo nháºn hay không thì lão phu chẳng cần biết, chỉ muốn há»i ngươi là vì sao há» Lạc phải thiên phương bách kế đối phó ngươi, là điá»u dù má»™t mình há» Lạc vẫn tha hồ hà nh động. Cần gì lôi kéo thêm những kẻ như Âm Dương Nhị Äiểu. Trương Khánh Long ung dung bảo:
- Bởi Äổng lão chỉ biết má»™t mà vô khả Ä‘oán biết hai, sở dÄ© há» Lạc hà nh động như thế là muốn tại hạ tin tưởng thổ lá»™ chổ ẩn cư cá»§a Trương nghÄ©a phụ. CÅ©ng nên biết, tại hạ vì tuân lệnh nghÄ©a phụ, chỉ thổ lá»™ khi nà o qua há» Lạc tại hạ tìm đủ chư vị đệ muá»™i từng má»™t thá»i kết nghÄ©a cùng nghÄ©a phụ. Và Äổng lão thá» nghÄ© xem, vá»›i tại hạ chưa há» biết chư vị nghÄ©a thúc là ai, bất quá chỉ nghe nghÄ©a phụ nói vá» nhân dáng, thì vá»›i vẻ bá» ngoà i cá»§a Dương Äiểu, liệu tại hạ có thể phân biệt được chăng má»™t khi tin và nghe há» Lạc đỠquyết Dương Äiểu chÃnh là Trang ngÅ© thúc cá»§a tại hạ? Vi Yến Thảo liá»n chú mục và o Trang Hiển:
- Quả là điá»u không thể trách bởi Dương Äiểu vẫn thưá»ng khoát y phục văn nhân và cÅ©ng tÃnh khà nóng nảy có khác gì Trang lão đệ đây? Trang Hiển lá»™ vẻ hoang mang và phân vân:
- Lạc Nhữ An dám giở thá»§ Ä‘oạn ấy tháºt sao? Trương Khánh Long thở dà i:
- Nà o chỉ có thế, vì kể cả sau nà y, khi tại hạ đưa di cốt Thạch Thất Cô vá», quyết an táng ở chổ Thạch Thất Cô từng lưu ngụ, thì lại chạm trán vá»›i má»™t nhân váºt là Äoà n tứ thúc cá»§a tại hạ, thế nên... Trang Hiển chấn động:
- Sao? Thạch Lệ Hoa đã vong mạng tháºt sao? Hãy nói mau, ai là hung thá»§? Trương Khánh Long liếc nhìn lão Äổng:
- Tiến hà nh truy sát vá»›i ý đồ Ä‘uổi táºn diệt tuyệt Thạch Thất Cô thì chỉ là Âm Dương Nhị Äiểu, riêng phần Äổng đại giá đây thì... Há» Äổng báºt kêu:
- Äừng lôi lão phu và o, vì lão phu không há» dá»± phần. Trương Khánh Long bảo:
- Sao không để tại hạ nói hết? Vì nhá»› có nghe chÃnh miệng đại giá nói vá»›i Âm Dương Nhị Äiểu đại loại là há»… có mặt thì được dá»± phần. Hay tại hạ nghe lầm? Lão Äổng ấp úng:
- Ấy là lão phu... Trang Hiển gầm vang:
- Hay cho kẻ có mặt thì được dá»± phần, váºy thì hãy nháºn phần nà y cá»§a lão, đỡ! Ào... Bị tấn công Äổng Nhất Ãc láºp tức tấn công lại:
- Há» Trang ngươi tháºt hồ đồ, hay là ngươi nghÄ© lão sợ ngươi? Váºy thì chưa chắc. Äỡ! Vù... Thấy đã có gia phong, má»i ngưá»i vá»™i lùi xa, nhân đó Äinh Song Tú huynh đệ cố tình tiến lại gần và thì thà o trách Trương Khánh Long:
- Theo lá»i Trương huynh đệ từng kể thì cái chết cá»§a lệnh thất cô đâu liên quan đến lão Äổng?
- Không sai. Thế nên sẽ là phi lý nếu để xảy ra chuyện nà y. Trương Khánh Long đà nh thở dà i và giải thÃch cùng Äinh Song Tú huynh đệ:
- Äinh Nhất huynh nhá»› chẳng sai. Bởi đệ chưa từng nói Thạch Thất Cô là do Nhất Ãc sát hại, nhưng Äinh Nhị huynh cÅ©ng đừng ngầm hiểu đệ Ä‘ang có mưu toan bất minh khi vẫn để chuyện nà y xảy ra. Trái lại đệ có ná»—i khổ tâm, vì cần minh bạch vị Trang ngÅ© thúc lần nà y là nhân váºt như thế nà o, thêm đó phải có ai đó cho lão Äổng má»™t bà i há»c. Và biết đâu qua sá»± việc lần nà y, tại hạ có may mắn được thấu suốt thế nà o là nguyên do khiến lão Lạc Nhữ An dù đã hai năm vẫn chưa đối phó lão Äổng gá»i là sát nhân diệt khẩu? Há» ngạc nhiên và vỡ lẽ:
- Dù Ä‘ang phải đối phó nhiá»u việc, thế nên Trương huynh đệ vẫn dá»… dà ng nháºn ra má»— đúng là Äinh Nhị tháºt đáng thán phục.
- Äồng thá»i huynh đệ má»— cÅ©ng hiểu và thông cảm Trương huynh đệ, bởi đã nhiá»u lần bị khốn đốn vì nghÄ©a thúc mạo nháºn, thế nên không thể không đỠphòng. Trương Khánh Long cảm kÃch:
- ÄÆ°á»£c chư vị thông cảm, tiểu đệ... Chợt có tiếng Quan Ngá»c bối rối kêu:
- PhÃa trước Ä‘ang có nhiá»u thuyá»n giăng ngang chặn lối, phải là m sao để đừng xảy ra va chạm đây? Vi Yến Thảo cÅ©ng kêu:
- ChÃnh là Phi Kiếm Bang, và thái độ nà y tuyệt nhiên không thân thiện. Trương Khánh Long ngước mắt nhìn phÃa trước mÅ©i thuyá»n và thất kinh khi nháºn ra sá»± thể quả đúng như Quan Ngá»c Ä‘ang lo lắng, thế nên đến lượt Trương Khánh Long khẩn trương.
- Không thể nà o kịp kiá»m hãm giang thuyá»n Ä‘ang lướt băng băng thế nà y, chư vị huynh trạo phu xin hãy mau mau cho thuyá»n ngoặt ngược, đồng thá»i cÅ©ng nên gá»i những thuyá»n giăng trước mặt để kịp lui xa, nếu không... Những trạo phu kỳ thá»±c Ä‘á»u xuất thân Phi Kiếm Bang bá»—ng đột ngá»™t cùng nhau bá» thuyá»n nhảy xuống sông, khiến má»i mệnh lệnh Trương Khánh Long Ä‘ang thốt ná»a chừng cÅ©ng ngừng tịt lại. Và thế là giang thuyá»n cứ theo đà lướt băng băng tiếp tục vá» phÃa trước, và nhất định là sẽ phải va chạm không chỉ má»™t mà tháºt nhiá»u trong các giang thuyá»n Ä‘ang cố tình giăng ngang cÆ¡ hồ kÃn khắp mặt sông. Äinh Song Tú huynh đệ biến sắc:
- Cần phải suy nghÄ© ngay cách ngoặt hãm giang thuyá»n lại, nếu không...
- Nhưng ngoặt hoặc hãm như thế nà o là điá»u có ai trong chúng ta biết chăng? Trương Khánh Long vá»™i ứng tiếng:
- Tiểu đệ biết, nhưng phải cần nhiá»u ngưá»i đủ lá»±c há»— trợ. Và Trương Khánh Long tá»± chạy vá» phÃa cuối khoang thuyá»n khiến Äinh Song Tú huynh đệ, kể cả Quan Ngá»c và Vi Yến Thảo cÅ©ng chạy theo. Thấy váºy, Trương Khánh Long láºp tức sắp đặt:
- Bẻ lái cho thuyá»n ngoặt ngược lại tuy cần sức lá»±c nhưng phải tinh tế, Quan Ngá»c cô nương có thể giúp má»— việc nà y. Äinh Song Tú kêu:
- Còn huynh đệ mỗ. Trương Khánh Long phân phó:
- Phiá»n nhị vị nhân huynh đứng bên cạnh dùng công phu Tháºn Thá»§y Thôi Châu phát cách không và o mặt nước, sao cho thuyá»n dù dá»… dà ng thuáºn ngoặt nhưng đứng quá độ ngá»™t, có thể là m thuyá»n láºt. Vi Yến Thảo cÅ©ng muốn góp sức:
- Phần lão phu thì như thế nà o? Trương Khánh Long phân vân:
- Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm có thể Phi Kiếm Bang chỉ muốn giăng dây kiá»m chế và phong tá»a tứ phÃa. Vi tiá»n bối cứ tùy ý miá»…n đừng để xảy ra ngá»™ nháºn, vì nếu cần thì cứ dùng Bát Bá»u Äao chặt đứt má»i sợi dây quăng lên, chá»§ yếu là đừng để hỠđặt chúng ta và o tình thế bị động. Vi Yến Thảo láºp tức lấy đủ tám ngá»n Bát Bá»u Äao ra:
- Có cần lão phu cho bá»n Phi Kiếm Bang nếm chút lợi hại chăng? Nhưng thôi, hãy cứ tạm theo chá»§ ý cá»§a công tá» vì để xảy ra đối đầu và o lúc nà y là bất lợi. Vi Yến Thảo chạy Ä‘i, còn lại thì má»i ngưá»i Ä‘á»u tuân theo cách xếp đặt cá»§a Trương Khánh Long, vá»›i Quan Ngá»c được biết thế nà o là phương cách bẻ lái thuyá»n, vừa phụ lá»±c vá»›i Trương Khánh Long, Quan Ngá»c vừa dò há»i:
- Công tá» chá»§ nhân rất am tưá»ng vá» dụng thuyá»n còn thá»§y công thì sao? Trương Khánh Long há miệng định đáp chợt đổi ý và chuyển thà nh tiếng quát:
- Thuyá»n đã ngoặt tốt rồi, cÅ©ng đến lúc cần hãm cháºm lại. Äinh Nhị huynh hãy để má»™t mình Äinh Nhất huynh đảm nháºn, thay và o đó hãy tiếp trợ Vi tiá»n bối. Phi Kiếm Bang cÆ¡ hồ từ má»i phÃa đã cùng giăng dây lên, nhanh Ä‘i, chá»› để há» lÅ© lượt xông lên thuyá»n chúng ta. Theo đà cá»§a con thuyá»n bị ngoặt đột ngá»™t, tráºn giao phong cá»§a Trang Hiển và Äổng Nhất Ãc cÅ©ng bị tác động nên gián Ä‘oạn và láºp tức khi phát hiện từ tứ phÃa Ä‘Ãch thá»±c Ä‘á»u bị ngưá»i cá»§a Phi Kiếm Bang dùng dây dà i, má»™t đầu có cá»™t móc câu liêm, quăng tán loạn lên thuyá»n, đồng thá»i chỉ má»™t mình Vi Yến Thảo - má»™t trong Äinh Song Tú huynh đệ cÅ©ng vừa má»›i tiếp tay dù có sở trưá»ng váºn dụng Bát Bá»u Äao nhanh và chuẩn xác vẫn khó đối phó xuể, Trang Hiển cùng Äổng Khuê chẳng ai bà o ai, bằng cách đối phó y hệt Vi Yến Thảo, liên tục quáºt đứt hoặc ném bá» các đầu dây có cá»™t móc câu liêm và vứt xuống mặt sông. Và khi sá»± việc Ä‘ang lúc diá»…n khai thì Trương Khánh Long bất đồ khẩn trương hô hoán:
- Còn má»™t thá»§ Ä‘oạn nữa cÅ©ng nên đỠphòng, là há» có thể từ dưới đục thá»§ng thuyá»n để hại chúng ta. NgỠđâu từ giữa thinh không bá»—ng vang lên trà ng cưá»i tháºt lá»›n, đáp lại tiếng hô hoán cá»§a Trương Khánh Long:
- Äừng quá khẩn trương, huống hồ ở đây như có cao nhân am tưá»ng thá»§y tÃnh, ngưá»i cá»§a bổn đưá»ng nà o dám dùng thá»§ Ä‘oạn ấu trÄ© ấy vừa vô dụng vừa phà công. Ha ha... Má»i ngưá»i ngẩn mặt lên nhìn thì thấy cÅ©ng là lúc hiển hiện má»™t nhân váºt từ trên hạ thân xuống vá»›i tấm áo choà ng mà u Ä‘en phá»§ rá»™ng, tạo thà nh má»™t tư thức khinh công không chỉ ngoạn mục mà đầy uy lẫm. Nháºn ra nhân váºt đó, Vi Yến Thảo là ngưá»i nếu chẳng duy nhất thì cÅ©ng nhanh miệng nhất:
- Biển Bức Phi Thá»§y? Hóa ra ngươi đã là đưá»ng chá»§ Phi Thá»§y đưá»ng cá»§a Phi Kiếm Bang? Nhân váºt ná» vẫn mãi kéo dà i trà ng cưá»i khiến ai nấy cà ng thêm chú mục nhìn. Và tất cả cùng thất sắc khi bất ngá» nghe Quan Ngá»c kêu oai oái:
- Chúng ta bị trúng kế rồi, tất cả mau đỠphòng, đừng để bá»n đã lẻn đến từ phÃa sau xuất kỳ bất ý gây phương hại. Má»i ngưá»i nhìn lại thì vỡ lẽ, hóa ra nhân váºt Biển Bức Phi Thá»§y đã cố ý thi diá»…n khinh công ngoạn mục là để má»i ngưá»i ngẩn nhìn tạo cho má»™t bá»n khác khoảng mưá»i cao thá»§ lẻn lên thuyá»n từ phÃa sau. Nhưng Biển Bức Phi Thá»§y liá»n lên tiếng:
- Chư vị chá»› hốt hoảng, vì chá»§ ý cá»§a bổn đưá»ng chá»§ là chỉ muốn thá»±c lá»±c sông phương quân bình tịnh chưa có ác ý, nhất là mạo phạm đến chư vị như Vi lão hữu, Trang đại hiệp cùng Không Äá»™ng phái Äinh Song Tú huynh đệ. Nhân đây xin cho há»i thuyá»n do ai hãm ngoặt tá»™t cùng lợi hại? Nháºn ra cục diện đã rÆ¡i và o tay ngưá»i, Trương Khánh Long muốn Ä‘oạt lại đà nh lên tiếng:
- Liệu có đúng là đưá»ng chá»§ các hạ tuyệt vô ác ý chăng? Váºy háºu quả sẽ như thế nà o nếu xảy ra va chạm giữa các thuyá»n? Nhưng ngỡ há»i ngược lại là có cÆ¡ há»™i nắm lấy cục diện, ngỠđâu ngay khi Trương Khánh Long nói dứt lá»i thì có tiếng Äổng Nhất Ãc giáºn dữ quát vang:
- Nếu muốn đối phó vá»›i lão phu thì bá»n ngươi cứ đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh xông cả lên, thay vì toan lén lút hạ thá»§. Quay nhìn trở lại thì ai cÅ©ng thấy lão Äổng Nhất Ãc Ä‘ang dần bị bá»n mưá»i ngưá»i vừa lẻn lên thuyá»n vây chặt, cùng lúc đó Biển Bức Phi Thá»§y lại cưá»i:
- Bất luáºn ai đắc tá»™i vá»›i bổn bang thì đừng mong vô sá»±, và thiết nghÄ© việc nà y chỉ can hệ má»—i lão Nhất Ãc tháºt mong chư vị chá»› nhúng tay và o. Váºy là má»™t lần nữa Trương Khánh Long nháºn ra cục diện vẫn bị ngưá»i thao túng. Quá bất phục, Trương Khánh Long báºt quát:
- Dù Äổng lão là Nhất Ãc, thì vẫn do Trương má»— đây ngá» lá»i má»i. Huống hồ lúc đắc tá»™i Phi Kiếm Bang Nhất Ãc không hà nh sá»± ở đây, váºy nên chăng xin nể mặt và chỉ ra tay khi nà o Äổng lão rá»i thuyá»n? Biển Bức Phi Thá»§y động dung, nhưng khi thoạt nhìn liá»n cưá»i và o mÅ©i Trương Khánh Long:
- Thiếu hiệp là chá»§ nhân giang thuyá»n nà y? CÅ©ng là tiểu tá» há» Trương lần nà y bổn đưá»ng quyết đối phó báo oán? Nếu váºy, hãy tá»± lo cho thân thì hÆ¡n thay vì tá»± chuốc thêm há»a bằng hà nh vi không há» tá»± lượng sức, toan lấy trứng chá»i đá. Ha ha... Trương Khánh Long vùng hừ mÅ©i và là m cho thân mình vụt biến mất. Vù... Diá»…n biến nà y khiến Biển Bức Phi Thá»§y hết cưá»i, đồng thá»i còn bị biến sắc khi phát hiện chỉ má»™t thoáng chốc Trương Khánh Long đã quay lại đối diện vá»›i cái hất hà m trịch thượng:
- Tại hạ không phá»§ nháºn là Trương Khánh Long, và cÅ©ng là chá»§ sở hữu giang thuyá»n nà y. Thế nên xin trịnh trá»ng lấy tư cách chá»§ nhân, má»™t là má»i Äổng đại giá láºp tức ly khai giang thuyá»n, má»i chuyện hôm nay kể như kết thúc tại đây và hai là phiá»n đưá»ng chá»§ các hạ sau đó hãy tá»± giải khai huyệt đạo cho quý thuá»™c hạ đã do tại hạ sÆ¡ ý và lỡ tay chạm và o. Nà o, hay là má»™t lá»i cá»§a tại hạ chẳng được nhị vị để lót tai? Hoặc giả cố tình xem nhẹ tư cách chá»§ nhân cá»§a tại hạ? Äổng Khuê láºp tức báºt mình lao Ä‘i, vừa thi triển khinh công vừa quay lại xá vá» hướng Trương Khánh Long má»™t lá»…:
- Ngươi là báºc háºu sinh đại khà phách khiến lão phu đây lần đầu bá»™i phục. Vù... Biển Bức Phi Thá»§y cÅ©ng lúc nà y má»›i động thân, vừa thần tốc giải khai huyệt đạo cho các thuá»™c hạ đã bị Trương Khánh Long Ä‘iểm báo động, vừa hô hoán ra lệnh cho nhiá»u thuá»™c hạ khác vẫn chá» sẵn ở những thuyá»n xung quanh:
- Äừng để Äổng lão mượn thuyá»n đạp chân tiếp tục lao và o bá», mau chặn lại, cần thiết cứ hạ thá»§. Nhưng Äổng Khuê đâu phải ngẫu nhiên mang danh Nhất Ãc, vì không những lão có đủ các bản lÄ©nh xứng hợp mà còn thêm tâm địa thâm độc, sẵn sà ng thá»§ ác bất kỳ lúc nà o có cÆ¡ há»™i. Lão muốn từ giang thuyá»n lao và o bá» tất phải tìm chổ đặt chân để đổi hÆ¡i hầu tiếp tục đỠkhà thi triển khinh công thượng thặng. Và không nÆ¡i nà o dá»… đặt chân cho bằng thuyá»n cá»§a Phi Kiếm Bang hiện vẫn Ä‘ang giăng kÃn mặt sông. Nhưng do đã có lệnh cá»§a Biển Bức Phi Thá»§y những cao thá»§ Phi Kiếm Bang há»… thấy Äổng lão sắp đặt chân chổ nà o liá»n ùa nhau chạy đến, hoặc không cho lão cÆ¡ há»™i đặt chân hoặc có thể nữa thì ra tay kết liá»…u lão. NgỠđâu khi thấy má»i chổ muốn đặt chân Ä‘á»u hiển hiện những nguy cá»› ám tà ng, Äổng lão bá»—ng giÆ¡ tay chá»™p cách không má»™t lượt, láºp tức có má»™t cao thá»§ Phi Kiếm Bang gà o vang, còn thân hình tá»± bay vá»t lên lao thẳng vá» phÃa Nhất Ãc. A... Äổng lão không cần chá»™p và o tay, chỉ ung dung đặt chân lên thân hình ná» thế là có dịp đổi hÆ¡i để tiếp tục đỠkhà lao Ä‘i. Chỉ sau và i lượt như váºy Äổng lão đặt chân và o bá», lão báºt cưá»i hô hố...
- Biển Bức Phi Thá»§y hãy tÃnh ba mạng đó vá»›i lão phu, mà không chừng sau câu chuyện ngà y hôm nay, sẽ còn nhiá»u sinh mạng nữa cá»§a Phi Kiếm Bang thế nà o cÅ©ng bị lão phu tha hồ kết liá»…u. Hô hô... Biển Bức Phi Thá»§y phẫn ná»™, láºp tức cùng các thuá»™c hạ vừa được giải khai huyệt đạo tiến hà nh vây kÃn Trương Khánh Long:
- Ngươi đã trợ trụ vi ngược, tiếp tay lão Äổng ngươi đừng mong thoát, tiến lên. Trương Khánh Long cưá»i khẩy:
- Dám không? Vì nếu lần nà y để tại hạ Ä‘iểm và o tá» huyệt thì háºu quả sao đây? Những thuá»™c hạ cá»§a Phi Kiếm Bang láºp tức chợn lòng đình bá»™. Nhân đó Trương Khánh Long nói tiếp:
- Ở đây ai cÅ©ng thấy cách cư xá» cá»§a tại hạ hoà n toà n hợp lý, kỳ dư má»i hà nh động do Äổng lão thá»±c hiện má»™t là vì quý thuá»™c hạ bản lÄ©nh quá kém, hai là chỉ duy nhất má»™t mình Äổng lão gánh chịu trách nhiệm. ÄÆ°á»ng chá»§ các hạ nên ân oán phân minh thay vì mãi có thái độ toan má»™t tay che kÃn bầu trá»i, không ổn đâu, nhất là đối vá»›i Phi Kiếm Bang chưa đến ná»—i tạo định kiến cho tại hạ. Biển Bức Phi Thá»§y cưá»i lạt:
- Ngưá»i đừng mong tá»± phụ quang minh, trừ phi hãy cùng bổn đưá»ng chá»§ giao đấu, trả lại công bằng cho cái chết bất minh cá»§a lục lão bản đã do ngươi gây ra ba năm trước. Trương Khánh Long bảo:
- Tại hạ không phải là hung thá»§ sát hại Lục lão bản đâu, và điá»u nà y chỉ có Lục Quyá»n biết, nhất là vá» việc ba năm trước tại hạ hãy còn là má»™t đứa bé chẳng há» am hiểu võ công. Lục Quyá»n đâu? Biển Bức Phi Thá»§y báºt cưá»i:
- Hóa ra ngươi ngại, chẳng dám cùng bổn đưá»ng chá»§ giao đấu. Váºy đừng tá»± phụ quang minh và ngay hôm nay cÅ©ng đừng mong thoát chết ở quãng sông nà y. Ha ha... Trương Khánh Long bá»—ng gá»i Quan Ngá»c:
- Má»— vẫn nhá»› từng nhắc Quan cô nương luôn mang theo văn phòng tứ bảo, có chăng? Quan Ngá»c ứng tiếng kinh ngạc:
- Quan Ngá»c có mang theo, nhưng để là m gì, công tá» chá»§ nhân? Trương Khánh Long lạnh giá»ng ra lệnh:
- Hãy mau thảo má»™t Sinh Tá» Chi Ước, viết rõ Biển Bức Phi Thá»§y bất chấp hắc bạch, cứ khăng khăng nhục mạ và quyết cùng má»— giao đấu sau đó cùng thỉnh Biển Bức Phi Thá»§y Ä‘iểm chỉ và o là m bằng, chứng tá» chuyện sinh tá» trong lúc giao đấu là điá»u khó lưá»ng. Má»i háºu quả xảy ra là tá»± thân hứng chịu, hầu tránh má»i phiá»n toái sau nà y bất kể là từ phÃa nà o. Quan Ngá»c giáºt mình:
- Có cần như thế chăng vì xưa nay trên giang hồ hầu như chưa má»™t ai hà nh động như thế nà y? Trương Khánh Long vẫn lạnh giá»ng:
- Rất cần, vì má»™t là cho đưá»ng chá»§ các hạ đây biết Trương Khánh Long má»— quyết không ngại việc giao đấu và hai là cần minh chứng nhất là cho Phi Kiếm Bang thấy không phải má»— chá»§ ý đắc tá»™i mà trái lại chỉ mong muốn được hóa giải cà ng rõ cà ng tốt các ngá»™ nháºn từng xảy ra, đưá»ng chá»§ các hạ thừa nháºn chứ? Trang Hiển bá»—ng lên tiếng:
- Trang má»— có thể nói má»™t câu, là nếu sá»± việc chỉ liên quan đến cái chết được cho là bất minh cá»§a nhân váºt Lục lão bản nà o đó, còn có cả Lục Quyá»n phần nà o biết rõ sá»± tháºt thì sao các hạ không cho gá»i Lục Quyá»n đến? BIển Bức Phi Thá»§y không bá» lỡ cÆ¡ há»™i láºp tức gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c, Lục Quyá»n cÅ©ng là thá»§ hạ bổn đưá»ng, để xem khi há»™i diện Trương tiểu tá» ngươi sẽ đối phó như thế nà o? Hừ. Trương Khánh Long cưá»i lạt:
- Tại hạ đã có ý xưng ngoại hiệu Bất Minh Phi Quân Tá» nhất định không thể để bằng hữu thất vá»ng. Và đang lúc chá» Biển Bức Phi Thá»§y cho gá»i Lục Quyá»n đến, Bát Bá»u Äao Vi Yến Thảo bất chợt phụ nhÄ© thì thà o há»i Trương Khánh Long:
- Sau khi xong việc, cÅ©ng trên thuyá»n nà y, công tá» có ưng thuáºn để lão phu tùy tiện kết liá»…u má»™t Ä‘oạn ân oán cùng thù nhân chăng? Trương Khánh Long ngạc nhiên:
- Là ám chỉ Biển Bức Phi Thá»§y chăng? Váºy sao ở đối phương chẳng thấy có dấu hiệu gì nháºn ra Vi tiá»n bối? Vi Yến Thảo chép miệng:
- Chỉ cần công tỠưng thuáºn là đủ, má»i ẩn tình sau đó công tá» tá»± khắc minh bạch. Trương Khánh Long đánh đáp ứng:
- Nhưng vãn bối buá»™c phải đứng ngoà i được chăng? Vi Yến Thảo mỉm cưá»i hà i lòng:
- Bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ để lão phu có lá»i đáp tạ rồi, váºy lão phu xin chá». Quan Ngá»c để ý thấy nên tìm cách dò há»i Trương Khánh Long:
- Äiá»Æ° gì khiến Vi tiá»n bối cứ tươi nét mặt? Trương Khánh Long phì cưá»i:
- Vẫn còn má»™t tấn tuồng hay thế nà o cÅ©ng xảy ra, sao Quan Ngá»c cô nương không nhẫn nại chá» xem vì kể cả má»— cÅ©ng chưa rõ lắm đấy là tấn tuồng gì? Quan Ngá»c không thá»a mãn toan há»i nữa, thì nghe có tiếng Äinh Song Tú huynh đệ lần lượt kêu:
- Äến rồi.
- Lục Quyá»n là y ư? Trương Khánh Long cùng Quan Ngá»c quay lại vừa vặn thấy Biển Bức Phi Thá»§y Ä‘ang đưa má»™t nhân váºt có thân hình béo phì vẻ thừa mứa bước lên thuyá»n. Tuy béo phì nhưng cá» chỉ cá»§a Lục Quyá»n vẫn hoạt bát linh lợi, y láºp tức nhìn quanh sau đó thì dừng mục quang ở Trương Khánh Long:
- Tuy trông chẳng giống lắm phần do y phục phần do thá»i gian đã ngoà i ba năm, Nhưng Lục má»— vẫn cảm nháºn ngươi chÃnh là đứa bé năm xưa. Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Phần tại hạ thì vẫn dá»… dà ng nháºn ra Lục nhân huynh dù đã nhiá»u thay đổi, vì phát tà i nên cÅ©ng phát tướng chăng? Lục Quyá»n láºp tức phản ứng:
- Äúng là ngươi, ta nháºn ra rồi, hãy mau Ä‘á»n mạng cho phụ thân ta. Biển Bức Phi Thá»§y dù đắc ý nhưng vẫn ngăn Lục Quyá»n lại:
- Chá»› hồ đồ, vì tiểu tá» thân thá»§ hiện nay rất lợi hại. Hãy để bổn đưá»ng chá»§ xá» lý việc nà y. Trương Khánh Long chợt bảo:
- Äừng vá»™i, vì tại hạ luôn sẵn sang phó giao sinh mạng nếu sau và i câu chất vấn và Lục nhân huynh đây vẫn đỠquyết tại hạ là hung thá»§ sát hại Lục lão bản, thân phụ cá»§a Lục nhân huynh. Lục Quyá»n háºm há»±c quát:
- Ngươi định chối tá»™i vá»›i má»—i má»™t nguyên do là khi đó chẳng có ai mục kÃch ư? Không dá»… như thế đâu. Vì trên thuyá»n lúc đó ngoà i phụ thân ta chỉ còn có ngươi và lão há» Trương được ngươi gá»i là đại bá phụ. Lão Trương khi ấy thì thương tÃch nghiêm trá»ng hiển nhiên không thể ra tay váºy hung thá»§ là ai ngoà i tiểu tá» ngươi? Trương Khánh Long lại cưá»i cưá»i:
- Váºy lúc đó lục nhân huynh ở đâu? Sao có thể an tâm để má»™t mình lệnh tôn trên thuyá»n cùng tại hạ và nhân váºt được tại hạ gá»i là đại bá phụ. Lục Quyá»n cà ng háºm há»±c:
- Cho đến nay ta vẫn háºn là chẳng kịp đưa thuyá»n đến gần, dù đã rắp tâm Ä‘uổi theo. Huống hồ đối vá»›i hai phụ tá» ta lúc đó mà nói thì lão Trương là ân nhân cứu mạng cá»§a phụ thân ta trước kia, phần ngươi chỉ là má»™t tiểu oa nhi chưa đủ tuổi lá»›n, đâu thể ngá» vá»›i má»™t già má»™t trẻ bạc nhược như váºy lại có lúc trở thà nh mối há»a diệt thân khiến phụ thân ta vong mạng. Trương Khánh Long cưá»i thà nh tiếng:
- Nhưng tại sao Lục nhân huynh lại rắp tâm dùng thuyá»n Ä‘uổi theo? Vì tại hạ vẫn nhá»›, trước đó chÃnh lệnh tôn đã hạ lệnh và chẳng ưng thuáºn cho bất kỳ ai bám theo, tại sao váºy? Sá»± việc Ä‘ang dần sáng tá» và có vẻ nghiên phần lợi vá» phÃa kẻ tinh khôn hÆ¡n chÃnh là Trương Khánh Long. Biển Bức Phi Thá»§y vì cÅ©ng nháºn ra Ä‘iá»u đó nên tìm cách xen và o:
- Ngươi định dẫn câu chuyện Ä‘i đâu? Sao không nghe nhắc gì đến cái chất cá»§a Lục lão bản là nguyên nhân đưa đến cục diện hôm nay? Trương Khánh Long liá»n nghiêm mặt:
- Äa tạ vì được đưá»ng chá»§ các hạ nhắc nhở, và tại hạ chỉ chất vấn má»™t câu nữa thôi liên quan đến tá» trạng cá»§ Lục lão bản. Váºy lục nhân huynh hãy mau nói cho má»i ngưá»i biết lệnh tôn đã chết bất minh như thế nà o? Lục Quyá»n sa lệ:
- Ngưá»i còn dám nhắc nữa ư, sau khi đã hạ độc khiến phụ thân ta á khẩu phong hầu, tứ chi bất động, dù am tưá»ng thá»§y tÃnh vẫn cam tá» nạn, suýt nữa thì biến thà nh mồi cho hà ng vạn lÅ© cá dưới sông? Sao ngươi nhẫn tâm hãm hại trong khi phụ thân ta chỉ vì thiện ý nên quyết má»™t mình dong thuyá»n đưa ngươi và lão há» Trương đến má»™t nÆ¡i náu thân nà o đó ta không há» biết? Trương Khánh Long cau mặt:
- Lục nhân huynh đỠquyết lệnh tiên tôn thoạt tiên đã bị trúng độc? Chất độc gì? Lục Quyá»n tức tưởi toan đáp chợt nghe Biển Bức Phi Thá»§y háºm há»±c quát vang:
- Lục Quyá»n ngươi mau mau lùi lại, còn Trương Khánh Long ngươi thì đừng mong giở trò hầu phá»§ nháºn tá»™i đã hạ độc thá»§ khiến Lục lão bản sau đó vong mạng vì không thể tá»± mình bÆ¡i và o bá» dù bản thân rất am tưá»ng thá»§y tÃnh. Hãy mau giao phó sinh mạng nếu ngươi tháºt sá»± là hạng biết giữ lá»i. Trương Khánh Long chợt nhìn quanh:
- Có phải Vi thiết bổng từng nói nghÄ©a phụ cá»§a tại hạ chuyên hà nh hiệp nên đã là ân nhân cứu mạng cá»§a vô số ngưá»i? Thế còn Trang tôn giá thì sao? Nếu Ä‘Ãch thá»±c là nghÄ©a đệ cá»§a Trương nghÄ©a phụ thì liệu tôn giá tin chăng phụ thân cá»§a Lục Quyá»n cÅ©ng từng được đại ca cá»§a tôn giá cứu mạng? Và má»i ngưá»i nghÄ© gì khi nghe từ miệng Lục Quyá»n má»™t lá»i thừa nháºn là đã rắp tâm dùng thuyá»n Ä‘uổi theo bất chấp nghiêm lệnh đã có trước đó từ chÃnh phụ thân y? Äinh Song Tú huynh đệ lần lượt lên tiếng:
- Trong chuyện nà y nhất định còn nhiá»u ẩn tình.
- Và không loại trừ có thể còn có má»™t dá»± mưu được sắp đặt sẵn từ cả hai phụ tá» há» Lục. Trương Khánh Long láºp tức gáºt đầu:
- Äúng như váºy, và để ngắn gá»n tại hạ chỉ xin nói thế nà y, là điá»u lẽ ra đã được Lục Quyá»n tá»± miệng nói ra nếu như không bị Biển Bức Phi Thá»§y các hạ đây lúc nãy cố tình ngăn cản. Rằng chất độc khiến dẫn đến tá» vong cá»§a Lục lão bản được xuất phát từ má»™t Ä‘oạn thiết bổng rá»—ng ruá»™t, và chá»§ sở hữu cá»§a Ä‘oạn thiết bổng đó chÃnh là ... Trang Hiển kêu lên:
- Ta nhá»› rồi. Có má»™t nhân váºt tá»± xưng là Hùng Thiết Chỉ kỳ thá»±c đấy là nhá» má»™t Ä‘oạn thiết bổng thay cho vÅ© khÃ, vá»›i nhiá»u ngá»n phi châm được tẩm độc luôn được giấu sẵn bên trong. Chỉ sau nà y khi được Trương đại ca ngẫu nhiên cứu mạng, vì cảm kÃch nhân váºt đó má»›i nguyện hứa sẽ chẳng bao giá» dùng lại loại vÅ© khà vừa độc hại vừa hạ lưu đó nữa. Lục Quyá»n cÅ©ng kêu:
- ChÃnh phụ thân má»— cÅ©ng giữ lá»i và kỳ thá»±c chẳng há» dùng đến Ä‘oạn thiết bổng đó nữa, ngỠđâu cÅ©ng chÃnh loại độc ấy hại chết gia phụ. Nhân cÆ¡ há»™i Trương Khánh Long vá»™i há»i Lục Quyá»n:
- Váºy Lục nhân huynh có nghÄ© đấy là lệnh tôn gặp nhân quả báo ứng chăng? Lục Quyá»n thét vang:
- Äừng nói chuyện đó vá»›i ta, vì lẽ ra tất cả đã yên ổn nếu như phụ thân ta cứ tuân theo mệnh lệnh, vừa phát hiện bá»n ngươi khả nghi là ra tay ngay thay vì phà công, bởi quyết khám phá má»i bà ẩn cá»§a lão Trương nên má»›i chuốc háºu quả. Biển Bức Phi Thá»§y không thể nà o kịp bụm miệng Lục Quyá»n đà nh quát át Ä‘i ngay khi Lục Quyá»n vừa dứt tiếng:
- Hóa ra hai phụ tá» ngươi quả tháºt từng có ác ý quyết mưu hại chÃnh nhân váºt từng là ân công cứ phụ thân ngươi. Hà nh ác đắc ác, váºy còn muốn báo thù nữa sao? Hãy mau cút khá»i mắt ta. Và quay lại Biển Bức Phi Thá»§y thi lá»… tạ lá»—i Trương Khánh Long:
- Nay sá»± việc đã phÆ¡i bà y, tháºt mong Trương thiếu hiệp bá» qua vì bổn đưá»ng chá»§ hồ đồ suýt nữa gây nhiá»u khó khăn cho thiếu hiệp, tất cả hãy mau lui. Trang Hiển quát ngăn lại:
- ChỠđã nhất là há» Lục kia, vì ta muốn nghe ngươi giải thÃch rõ tại sao Ä‘ang tâm toan lấy oán báo đức đối vá»›i Trương đại ca, quả tháºt từng có ân cứu mạng phụ thân ngươi? Nhưng Trương Khánh Long bá»—ng xua tay:
- Mong Trang tôn giá nể mặt, vì dù gì tại hạ vẫn nghiá»…m nhiên có tư cách tác chá»§ má»i việc. Äoạn quay qua Biển Bức Phi, Thá»§y Trương Khánh Long nói:
- Tại hạ có thể hiểu từ nay má»i ngá»™ nháºn Ä‘á»u xoá tan? Nếu váºy, đưá»ng chá»§ các hạ liệu có hứng thú chăng vì chuyến Ä‘i nà y tại hạ có chá»§ Ä‘Ãch muốn quay lại chá»— nghÄ©a phụ từng náu thân, cÅ©ng là điá»u Ä‘ang khiến Lục Quyá»n nghi vấn, bảo vẫn chưa biết đấy là chá»— nà o? Biển Bức Phi Thá»§y gượng cưá»i:
- à cá»§a Trương thiếu hiệp muốn có má»— đồng hà nh sao? Là tháºt tâm chăng? Trương Khánh Long mỉm cưá»i:
- Các hạ nên tin là tháºt, vì nếu may mắn có các hạ đồng hà nh, tại hạ tá»± tin suốt chuyến thá»§y trình ắt không gặp bất kỳ phiá»n toái nà o tương tá»±. Nhược bằng các hạ e ngại tại hạ cÅ©ng không miá»…n cưỡng. Biển Bức Phi Thá»§y vá»™i khước từ:
- Má»— khó chấp nháºn má»™t khi chưa được lệnh, nếu tá»± ý ly khai nhiệm sở thì tá»™i cà ng tăng. Thôi thì đà nh để Trương thiếu hiệp thất vá»ng váºy. Trương Khánh Long liá»n lui lại:
- Nhưng các hạ chưa thể Ä‘i ngay, vì Vi tiá»n bối đây như Ä‘ang có Ä‘iá»u cần nói vá»›i các hạ. Vi Yến Thảo láºp tức bước tá»›i.
|
 |
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ai nhan mon quan, àðõèòåêòóðà, çíàêîìñòâà, doc truyen nhan mon quan, êðàñîòû, íåäåëþ, ïåðååçä, ïàðôþìåðèÿ, ìîñýíåðãîñáûò, ïðåäñêàçàíèÿ, ïðîãíîç, kiem hiep nhan mon quan, kiem mon quan, mê tông Ä‘ao phap, me tong tuyet dao, me tung tuyet dao hoi 5, ñàëàòîâ, nahn mon quan, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, nhaÌ£n môn quan, nham mon quan, nhan môn quan, nhan mob quan, nhan mon quan, nhan mon quan .com, nhan mon quan co long, nhan mon quan facebook, nhan mon quan kiem hiep, nhan mon quan.com, nhan mon quan.com.au, nhan quan mon, nhanmomquan, nhanmonquan, nhanmonquan.com, nhanmonquan.com co long, nhanmonuan, nhạn môm quan, nhạn môn quan, nhạn môn quan .com, nhạn mon quan, ñóáàðó, òîâàðû, òðóäà, òþìåíü, tang kin lau, trang chu nhan mon quan, truyên nhạn môn quan, truyen nhan mon quan, truywn nhan mon quaqn, w.w.w.nhan mon quan.com, ww.nhanmonquan.com, www.nhan mon quan.com, www.nhanmonquan.com, xem nhan mon quan, xem phim nhan mon quan, xvideos.quan mon nhan, yahoo.com, øêîäà  |
| |