Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 20: Vòng Chung Kết đã tới
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Đại Nhiệt đi tới cửa hoàng cung thành Trường An, chỉ thấy NPC Công Tào Quan phụ trách chiêu mộ tuyển thủ cho giải đấu Anh Hùng Tranh Bá đang bị vây chật như nêm cối. Hàng trăm người chơi đều liều mạng chen chúc tới gần hắn để báo danh.
Ở vòng đấu loại, tình hình thi đấu giữa các tuyển thủ là không được công khai, nói cách khác là không tồn tại người xem. Sau khi xác định cặp tuyển thủ giao đấu thì các cặp sẽ bị truyền tống vào những lôi đài riêng biệt, phân thắng bại xong lại truyền tống ra.
Đại Nhiệt không phải người thích xem náo nhiệt, hắn tới nơi này chẳng qua là để cổ vũ cho Yến Cuồng Đồ.
Tình cảnh cực kỳ hỗn loạn, khó tìm được Yến Cuồng Đồ ở đâu. Đại Nhiệt thử pm lại được hệ thống lại nhắc nhở hắn đang ở trong trận đấu, toàn bộ kênh trò chuyện đều bị đóng kín.
Bất đắc dĩ, Đại Nhiệt đành phải đứng đợi bên ngoài hoàng cung, tiện thể nhắm mắt tự tu.
- Ơ! Sao anh lại ở chỗ này.
Hồ Ly mặt vẫn mang mặt nạ đứng lẫn trong đám người, chợt thấy một bóng người toàn thân tối đen, lập tức nhận ra là Đại Nhiệt.
Thật sự không thể nào khéo hơn, lại ở chỗ này cũng gặp được lão bà, Đại Nhiệt cười hắc hắc, cợt nhả nói:
- Tôi tới đây để cổ vũ trợ uy cho cô.
Hồ Ly gắt:
- Anh còn không biết tôi định tham gia đấu lúc nào, chém gió cái gì chứ?
- Tôi bấm đốt ngón tay tính ra trước! Thấy chưa, tính quá là chuẩn luôn.
Đại Nhiệt tự thổi phồng mình lên tận trời, không hề có nửa điểm ngượng ngùng.
Hồ Ly làm tư thế muốn nôn:
- Tôi phát giác anh càng ngày càng nhàm chán, không thể đổi trò gì mới sao?
Đại Nhiệt tặc lưỡi:
- Đúng là rất nhàm chán mà, ca không cần thi đấu, cũng không biết làm gì cho vui.
Hồ Ly kỳ quái nói:
- Không phải anh nói là đi làm nhiệm vụ Tam giới sao? Sao giờ còn ở đây?
Đại Nhiệt cười nói:
- Ngại quá, tôi làm xong rồi.
- Cái gì?
Hồ Ly giật mình:
- Mới nửa ngày đã xong rồi sao?
Đại Nhiệt đắc ý nói:
- Có vấn đề gì sao?
- Vấn đề lớn! Sao anh có thể hoàn thành nhiệm vụ này nhanh như vậy được? Hack?
Đại Nhiệt bĩu môi nói:
- Game này cũng không phải tôi mở, hack kiểu gì vậy! Cô mang tiếng là cao thủ mà một chút thường thức cũng không có.
Hồ Ly trợn tròn mắt, khiếp sợ mãi không hồi phục lại — theo lẽ thường, cửa thứ hai sẽ khó gấp 10 lần cửa thứ nhất, cũng tức là nếu nhiệm vụ Tam giới cửa thứ nhất cần mất một ngày mới hoàn thành, thì cửa thứ hai sẽ cần đến 10 ngày.
Đương nhiên số liệu này cũng chỉ là đại khái, nhưng không thể phủ nhận rằng độ khó ở cửa thứ hai tuyệt đối không phải cửa thứ nhất có thể so sánh.
Như vậy, trong thời gian ngắn ngủi thế kia, Đại Nhiệt là làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ?
Hồ Ly nhìn chằm chằm Đại Nhiệt, phát hiện cái gã lưu manh biến thái này ngày càng thần bí, lại còn phi thường khả nghi!
Nàng thậm chí nhận định, Đại Nhiệt đã làm cái gì đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng cho nên mới có thể tạo thành đủ loại chuyện không đoán nổi như thế.
Nàng nhìn chăm chú làm cho Đại Nhiệt cũng có chút ngượng ngùng, lập tức nói sang chuyện khác:
- Hồ Ly à, giờ thành tích của cô thế nào? Có hi vọng tiến Vòng Chung Kết không?
- Nói thừa!
Hồ Ly trả lời rất kiên quyết.
Đại Nhiệt cười nói:
- Đời nhiều chuyện ngoài ý lắm, trò chơi cũng vậy, chủ quan một cái là ngã ngựa ngay, cho nên cô cũng cẩn thận một chút nhé.
- Đừng có đánh trống lảng sang tôi, anh thành thật khai báo chuyện của mình đi. Rốt cuộc là anh làm thế nào?
Hồ Ly gằn giọng, giống như một nữ cảnh sát đang thẩm vấn phạm nhân.
Loại ngữ điệu này làm cho Đại Nhiệt cảm thấy không thoải mái, bộ dạng uể oải nói:
- Không biết!
Hồ Ly thiếu chút nữa muốn nhảy lên bóp cổ hắn — tự mình hoàn thành nhiệm vụ lại nói không rõ làm cách nào, lừa trẻ lên ba sao?
- Hừ, không muốn cho tôi biết bí quyết hoàn thành nhiệm vụ thì cứ nói thẳng, không cần nói cái lý do sứt sẹo này đâu.
Hồ Ly khinh thường nói, cho rằng Đại Nhiệt nhất định là tìm được phương pháp có thể đơn giản hoàn thành nhiệm vụ cho nên không muốn chia sẻ. Dù sao, những thứ này đều thuộc về kinh nghiệm chơi game, tới một mức độ nào đó sẽ có giá trị buôn bán nhất định.
Đại Nhiệt cười khổ nói:
- Tôi không biết thật mà, bởi vì lúc nhiệm vụ được hoàn thành tôi không ở đấy.
Càng nói càng thái quá, hoàn thành nhiệm vụ mà người nhận lại không ở hiện trường, quá vô căn cứ!
Hồ Ly cảm thấy người trước mắt đáng giận tới cực điểm, nổi giận đùng đùng vung tay áo, nói:
- Thôi khỏi! Tạm biệt.
Nàng xoay người biến mất trong đám đông.
- Này! Tôi nói đều là sự thật mà!
Đại Nhiệt cảm giác mình còn oan hơn cả Thị Kính:
- Vì sao mỗi lần ca nói thật thì không ai tin cả?
Hắn sờ sờ cằm, suy ngẫm vấn đề cổ quái này, nhưng cả nửa ngày vẫn không có đáp án.
Hắn lại nghĩ tới lúc trước bị Long Hải Thanh nói thành sắc lang, mà Yêu Yêu lại có thể tin trăm phần trăm. Ca đây nhã nhặn tử tế, chỗ nào giống sắc lang chứ! Nhưng mà rất nhiều chuyện đều là như thế này, càng giải thích thì việc càng đen. Tục ngữ nói: nhảy vào Hoàng Hà, càng kỳ càng bẩn, đại khái chính là ý này.
Đại Nhiệt thở dài, phát giác sự tình càng ngày càng u ám. Trong hiện thực cùng Yêu Yêu, Long Hải Thanh loạn thành mặt xám tro, trong trò chơi cũng không có thu hoạch gì, cảm giác đạt tới bình cảm, thật là khó chịu.
- Hiền đệ? Anh đấu xong rồi, chú đang ở đâu?
Tiếng của Yến Cuồng Đồ vang lên.
Đại Nhiệt từ trong suy nghĩ hoàn hồn lại, đáp:
- Em đang chỗ ngoài hoàng cung.
Chỉ lát sau, Yến Cuồng Đồ mặt mày hớn hở chạy ra, đầu mang Xích Kim Khôi, thân mặc Lưu Ly Giáp, mặt mày uy mãnh, toàn thân lấp lóe kim quang, quả thật rất oai phong.
- Đợi lâu không, vừa xong gặp phải kình địch cho nên tốn thời gian một chút!
Yến Cuồng Đồ áy náy nói.
Đại Nhiệt cười nói:
- Không có việc gì, dù sao em cũng rảnh mà, tranh thủ tự tu còn tốt lắm.
Yến Cuồng Đồ hỏi:
- Nhiệm vụ của chú xong rồi sao?
- Xong rồi!
Đại Nhiệt thản nhiên đáp, giọng điệu không có chút nào đắc ý.
Yến Cuồng Đồ “hả” một tiếng, cũng kinh ngạc như Hồ Ly, nhưng không hỏi thêm nửa câu — đây chính là ưu điểm của hắn, tuyệt đối sẽ không ép hỏi bằng hữu.
- Còn 3 ngày nữa mới đến Vòng Chung Kết, thời gian này chú định làm gì?
Đại Nhiệt nheo mắt lại, nhìn chân trời phía xa, nói:
- Chắc là tự tu thôi anh, chuẩn bị kỹ một chút. Còn cửa nhiệm vụ Tam giới cuối cùng thì hệ thống nói là có thể chủ động đi gây ra, em tạm thời chưa có hứng này.
- Ha ha, chú đã hoàn thành hai cửa, vượt qua tất cả mọi người rồi. Hiện tại chỉ còn có ba ngày tới lượt chú đấu, đúng là nên làm tốt chuẩn bị.
Đại Nhiệt nhìn sang Yến Cuồng Đồ, nói:
- Anh gọi em là có chuyện gì sao?
Yến Cuồng Đồ chần chờ một lát, nói:
- Anh hết tiền tiền…
Nghe vậy Đại Nhiệt không chút do do, lập tức xin giao dịch với hắn, vung tay ra là 50 vạn đồng — đây là cực hạn cho một lần giao dịch.
Yến Cuồng Đồ thực sảng khoái tiếp nhận, sờ sờ đầu nói:
- Ài, cái trò chơi này thật là tốn tiền. Dạo này cứ thi đấu miết, không có cơ hội ra ngoài tu luyện kiếm bảo vật.
Đại Nhiệt nói:
- Quả Nhân Sâm làm phần thưởng đều đã thưởng xong rồi sao anh?
- Chưa! Chỉ mới thưởng một quả, những quả khác vẫn còn trong rương chứa đồ của anh.
Đại Nhiệt cười nói:
- Nếu cần tiền gấp thì anh cầm đi bán cũng được mà!
- Như vậy sao được? Đây chính là phần thưởng của sơn trại, bất kể như thế nào, anh cũng sẽ không động đến của công.
Yến Cuồng Đồ chém đinh chặt sắt cự tuyệt đề nghị của Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt cười, nói:
- Chờ em chút!
Hắn nhanh chóng lấy từ rương chứa đồ ra ba quả Nhân Sâm, sau đó giao dịch cho Yến Cuồng Đồ, nói:
- Ba quả này để anh bán đổi ra tiền!
Yến Cuồng Đồ chần chờ một chút, cuối cùng vẫn nhận, bất quá thần sắc có chút mất tự nhiên.
Đại Nhiệt nhìn thấu hắn nghĩ gì, vỗ vai hắn, nói:
- Yến đại ca, chuyện tình trong sơn trại nhất định bề bộn nhiều việc, em không có cống hiến gì, toàn bộ chỉ biết nhờ anh vậy.
Yến Cuồng Đồ dù sao cũng là người tính cách tiêu sái, nhanh chóng nghĩ thông, cười nói:
- Có chú làm đại tài phiệt sau màn, cuộc sống của anh quả thật dễ chịu hơn nhiều. Chỉ là hiện tại tất cả mọi người đang bận thi đấu, chẳng có mấy trận PK với hội nhóm khác, thật là hơi ngứa tay.
Đại Nhiệt dở khóc dở cười:
- Em giờ theo chủ nghĩa hòa bình rồi, không có mấy hứng thú với PK nữa.
Yến Cuồng Đồ to tiếng nói:
- Thú vui đứng đầu trong trò chơi là PK, bất kể người với người, người với quái hay quái với quái thì cũng đều cực kỳ hấp dẫn, thế mà chú chê hả.
Hai người lại hàn huyên đủ loại đề tài, sự buồn bực trong lòng Đại Nhiệt cũng dần tiêu tán, trở về trạng thái sáng sủa. Sau khi tạm biệt Yến Cuồng Đồ, hắn tới trà quán bế quan tự tu, hi vọng Thái Cực Đạo có thể có tiến một bước đột phá — tuy rằng hắn hiện tại đã có được Huyễn thú Quỷ Mã cùng Ngưu Ma Vương Nhái, nhưng phương diện võ học vẫn không thể dậm chân tại chỗ.
Thời gian trôi nhanh như gió thoảng, nhoáng cái đã tới lúc Đại Nhiệt nghênh đón trận đấu đầu tiên của hắn trong giải Anh Hùng Tranh Bá…
Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 21: Đột nhiên có người khiêu chiến
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Vòng Chung Kết rốt cuộc đã đến. Người chơi thuộc thành Trường An có mười bốn người tiến tới vòng này, trong đó mười người từ thi đấu để đoạt đến vị trí, còn bốn là đại đương gia của bốn sơn trại.
Hiện tại Trường An đã có đến bốn đại sơn trại, trong đó danh sách bốn đại đương gia tham gia Vòng Chung Kết như sau:
Cuồng Nhiệt Trại đại đương gia Đại Nhiệt; Thiên Hạ Hội đại đương gia Thiên Hạ Nhất Thủ; Long Đầu Sơn đại đương gia Long Tiên Hương; Bắc Viên đại đương gia Cư Bắc; đều là những người thanh danh hiển hách.
Thể lệ của Vòng Chung Kết khác khá nhiều với Vòng Sơ Tuyển. Vòng Chung Kết kỳ hạn ba ngày, lấy server làm đơn vị, do toàn bộ tuyển thủ được quyền tiến vào Vòng Chung Kết tiến hành cuộc đua, người đạt được quán quân có thể tham gia Anh Hùng Quyết Chiến cuối cùng.
Quy tắc chi tiết của Vòng Chung Kết như sau:
Thứ nhất: vẫn là hình thức thi đấu một chọi một, lấy sinh tử phán thắng bại; thắng một trận được ba điểm, thua một trận trừ một điểm, không tồn tại khả năng hòa.
Thứ hai: mỗi tuyển thủ có thể tiến hành nhiều nhất 10 trận mỗi ngày, ngoại trừ hình thức rút thăm, các tuyển thủ cũng có thể tự do gửi thư khiêu chiến tới người chơi khác, hai bên đồng ý thì giao đấu thành lập. Nếu đến lúc đó người chơi phát sinh tình huống không thể online thì sẽ bị phán định bỏ quyền, bỏ quyền không bị trừ điểm. Đối thủ của người bỏ quyền sẽ tự động được tính đạt thắng lợi trận đó.
Thứ ba: ba ngày thi đấu kết thúc, tuyển thủ điểm cao nhất sẽ đạt quán quân, có tư cách tham gia Anh Hùng Quyết Chiến cuối cùng — xuất hiện tình huống điểm số giống nhau thì lấy quy tắc như Vòng Sơ Tuyển.
Khác biệt lớn nhất so với Vòng Sơ Tuyển chính là hệ thống sẽ xếp đặt một bản đồ độc lập cho tuyển thủ của mỗi thành thị. Tuyển thủ có tư cách tiến Vòng Chung Kết sẽ được đưa vào nơi đây, tùy thời tiến hành thi đấu.
Bản đồ Vòng Chung Kết bố cục u nhã, là từng dãy nhà kiểu đời Đường. Mỗi tuyển thủ sẽ có một gian phòng độc lập, tựa như là một động phủ thu nhỏ, rất thoải mái.
Nói thật khéo, sau khi bấm rút thăm trên bảng thao tác, Đại Nhiệt cùng Yến Cuồng Đồ lại rút trúng hai gian phòng kề nhau, phân biệt là 9567 và cùng 9568. Yến Cuồng Đồ qua Vòng Sơ Tuyển với thành tích xếp thứ tư, chuyện này làm Đại Nhiệt hơi bất ngờ, bởi lẽ Trường An cao thủ nhiều như mây, thành tích này tuyệt đối không dễ chiếm.
Mỗi một thành thị đều chỉ có 14 người, khá ít, cho nên hầu hết mọi người rút thăm chọn phòng xong đều đứng ở sân chung bắt chuyện làm quen.
Đại Nhiệt một thân tối đen, thần thần bí bí, chọn phòng xong liền đóng cửa bế quan, cũng không có ra nói lời khách sáo.
Yến Cuồng Đồ biết tính hắn cho nên cũng mặc kệ, bản thân mình thì đi ra ngoài chào hỏi những người khác.
Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Yến Cuồng Đồ đã quen, lập tức đi tới cười nói:
- Cuồng Đồ, quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi, cậu cũng tiến vào Vòng Chung Kết.
Yến Cuồng Đồ vẫn luôn hợp tính hắn, tuy rằng từng có vài xung đột, nhưng theo Thiên Hạ Hội cùng Cuồng Nhiệt Trại kết minh, mấy việc không thoải mái kia đều đã bay theo gió.
Yến Cuồng Đồ nói:
- Vận khí mà thôi, một đường cũng không gặp cao thủ, bởi vậy mới bất bại mà lấy được hạng bốn.
- Không tồi không tồi! Nếu chúng ta có cơ hội, tôi cũng muốn được cậu chỉ giáo mấy chiêu đấy.
Thiên Hạ Nhất Thủ nháy mắt cười nói, âm thầm có ý khiêu chiến.
Yến Cuồng Đồ chỉ chờ hắn nói những lời này, đáp lại:
- Đó cũng là ý nguyện của tôi từ lúc thỉnh kinh rồi. Để xem Chưởng Ác Pháp Ấn của anh lợi hại hay Cuồng Phật Pháp Ấn của tôi lợi hại.
- Thống khoái!
Thiên Hạ Nhất Thủ vỗ tay tán thưởng:
- Quyết định thế đi, đợi cho Vòng Chung Kết chính thức bắt đầu, hai chúng ta sẽ dùng cách gửi thư khiêu chiến đánh một trận.
Yến Cuồng Đồ tự nhiên sảng khoái đáp ứng — lấy đánh giá của hắn, lấy vị trí thứ tư để tiến vào Vòng Chung Kết đã là kinh hỉ lớn, còn chuyện trở thành server quán quân thì không phải muốn là được, mà hắn cũng không để tâm.
Bên kia Cư Bắc nghe được bọn hắn đối thoại, cười to nói:
- Nhất Thủ huynh, Cuồng Đồ, hai người làm thế là không đúng rồi. Vòng Chung Kết lấy server làm đơn vị, hiện tại chúng ta nên thương nghị xem làm cách nào để hợp lực đối phó các thành thị khác mới phải chứ. Quán quân chỉ có một, nhưng chúng ta nhất định phải đưa chức quán quân về với Trường An.
Ý kiến của hắn giành được một tràng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người — con người là như vậy, đều có chủ nghĩa địa phương mãnh liệt! Nói hòa nhã trước mặt chính là yêu nước, còn nói đằng sau thì là ích kỷ. Coi như quang vinh không có cơ hội rớt xuống đầu mình thì cũng hy vọng nó sẽ rớt xuống nơi liên quan đến mình, như vậy bản thân mình cũng có thể dính một điểm thanh danh.
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Trường An chúng ta nhân tài đông đúc, những thành thị khác cũng không dám dễ dàng tìm tới cửa, tối đa chỉ là do rút thăm gặp phải thôi.
Long Tiên Hương mỉm cười nói:
- Nói thế cũng chưa hẳn, thành Ô Kê gần đây xuất hiện một đại nhân vật tên là Muỗi Tai To, một thân pháp thuật chiến đấu Phật môn có vẻ như đã đạt tới đỉnh cấp.
Cư Bắc nói:
- Không sai, trong server của chúng ta, nổi bật nhất hiện tại chính là hắn. Hắn đã có thể sử dụng ra Ngũ Hành Chi Hỏa, cũng đã tổ chức một cuộc tấn công tới Long Cung, mặc dù không thể chém giết tứ đại Long Vương, nhưng đã giết được mấy Long nữ Long tử, ngay cả Quy thừa tướng cũng bị bọn hắn phế đi, rơi ra Định Hải Thần Châu, thanh thế vang dội từ đó.
Thiên Hạ Nhất Thủ nhăn này:
- Muỗi Tai To này đúng là không đơn giản. Trên diễn đàn đã sớm đem việc này ầm ĩ ngất trời, còn có một đoạn clip ghi lại cảnh hắn dùng pháp thuật chiến đấu đỉnh cấp, quả nhiên phi phàm. Xem ra hắn có cơ hội rất lớn thành quán quân giải đấu lần này.
Yến Cuồng Đồ hừ một tiếng:
- Nhất Thủ, sao anh lại nói câu đề cao chí khí người khác, diệt uy phong bên mình như thế, đó không phải phong cách của anh. Tôi tin quán quân của server nhất định sẽ thuộc về Trường An.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười khổ nói:
- Nếu tính trên góc độ thực lực tổng hợp thì Trường An chúng ta đúng là cao hơn các thành thị khác một bậc, nhưng thi đấu lại là một chọi một, hoàn toàn thiên về lực lượng cá nhân. Căn cứ điều tra của tôi, Trường An chúng ta tựa hồ còn chưa ai có pháp thuật chiến đấu đỉnh cấp, mà pháp bảo cao cấp cũng không nhiều lắm.
Yến Cuồng Đồ to tiếng nói:
- Nhân tài ẩn dật, anh hùng đều từ dân gian, trò chơi lớn như vậy, có rất nhiều tình huống chúng ta sẽ không dự đoán được đâu.
Cư Bắc nghe thế tò mò hỏi:
- Cuồng Đồ, ý anh là Trường An của chúng ta có một cao thủ có thể đấu với Muỗi Tai To?
Yến Cuồng Đồ đang muốn buột miệng nói tới Đại Nhiệt thì “kẹt” một tiếng, Đại Nhiệt một thân tối đen từ phòng bước ra. Hắn đi đến bên cạnh Yến Cuồng Đồ, hỏi:
- Mọi người đang nói chuyện gì vậy?
Mọi người tại đây đều rất kỳ quái mà đánh giá người mới tới, không biết lai lịch ra sao — Lục Nhĩ Phi Phong thật sự rất biến thái, mặc kệ bao nhiêu "Hỏa Nhãn Kim Tinh" quét qua cũng không thu hoạch được gì. Đối mặt tình hình cổ quái như thế, tất cả sôi nổi xì xào bàn tán, thảo luận thân phận của Đại Nhiệt.
Thiên Hạ Nhất Thủ suy nghĩ một lát, bỗng kêu lên:
- Cậu là Đại Nhiệt?
Đại Nhiệt cười ha ha, chủ động cởi Lục Nhĩ Phi Phong, để lộ bộ dáng tiểu bạch kiểm.
Hắn hiển lộ chân tướng, mọi người lại cùng nhau “a” một tiếng.
Đại Nhiệt! Đại đương gia đệ nhất sơn trại Cuồng Nhiệt Trại thành Trường An; một mình chiếm hết quả Nhân Sâm trong hoạt động Trung Thu.
Chỉ bằng hai điểm này đã đủ để hắn trở thành nhân vật tiêu điểm trong trò chơi.
Có lẽ Đại Nhiệt làm việc không giống Muỗi Tai To, hắn không thích ghi lại hành vi của mình rồi đăng lên diễn đàn cho mọi người quan sát. Đó là lý do mà Muỗi Tai To gặt hái được sự nổi tiếng hơn xa Đại Nhiệt ở trong server, thậm chí là ở toàn bộ trò chơi. Thế nhưng cũng lý do đó khiến Đại Nhiệt được phủ thêm một quầng sáng thần bí, người ngoài vĩnh viễn cũng không biết hắn đã tu luyện tới trình độ thế nào.
Bắc Phương Gia Viên lão đại Cư Bắc thấy Đại Nhiệt thì trong lòng có chút không thoải mái. Thiên Hạ Hội cùng Cuồng Nhiệt Trại kết minh còn có thể hóa giải ân oán, nhưng hắn thì không, vì thế hắn âm dương quái khí nói:
- À! Thiếu chút nữa đã quên rồi, Trường An chúng ta còn có đại nhân vật số 1 Đại Nhiệt, xem ra lần này đối phó Muỗi Tai To kia không phải đại đương gia Cuồng Nhiệt Trại thì không còn ai làm được.
Đại Nhiệt thản nhiên nói:
- Muỗi Tai To thì sao chứ? Cũng chỉ là một con muỗi dị dạng mà thôi, một đập qua là chết.
Lời này vừa ra, toàn trường đều ngẩn ngơ — cuồng! Nguyên lai trầm mặc nhất mới là cuồng ngạo nhất.
Ngay cả Yến Cuồng Đồ hiểu rõ Đại Nhiệt nhất cũng có chút mờ mịt: hiền đệ trở nên khoe mẽ như thế từ khi nào vậy? Không giống phương châm thích giả heo ăn thịt hổ của hắn a?
Chợt một giọng nói trong trẻo vang lên:
- Không hổ là Cuồng Nhiệt Trại đại đương gia, lời chém đinh chặt sắt. Bất quá tôi thật hi vọng trước khi anh đập được muỗi thì qua xong cửa của tôi đã.
Là giọng của Hồ Ly, quả nhiên nàng cũng tiến vào Vòng Chung Kết, lúc này xuất hiện buông lời khiêu chiến cùng Đại Nhiệt.
Từ sau khi Đại Nhiệt đại náo quán Ngũ Trang, Hồ Ly vẫn luôn muốn tỷ thí một trận với hắn, muốn tìm hiểu nội tình của Đại Nhiệt, xem tới cùng là hắn đã luyện tới cảnh giới gì. Giờ lúc thi đấu gặp nhau đúng là như ý nguyện.
Đột nhiên chạy ra một người khiêu chiến, toàn trường lại ngẩn ngơ. Chỉ có Yến Cuồng Đồ thầm cười trộm: hai vợ chồng đánh nhau, xem ra cuộc sống trên giường không nhịp nhàng rồi.
Đại Nhiệt cười lớn:
- Có thể cùng Long thị cao thủ cao cao thủ đấu một trận là vinh hạnh của tôi, tôi xin đợi thư khiêu chiếu của cô!
Hắn nói xong, lại mặc vào áo choàng, cũng không quay đầu lại, tiến vào phòng riêng, lại bắt đầu tự tu…
Phật Di Lặc với tư cách là trọng tài ngày hôm nay tươi cười đánh tiếng cồng biểu hiện giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần thứ nhất của Tây Du Nhất Mộng chính thức bắt đầu.
Tiếng cồng được hệ thống khuếch trương truyền tới tai mỗi tuyển thủ của Vòng Chung Kết. Tất cả không khỏi có chút kích động, bẻ khớp tay chân, chỉ chờ đối thủ xuất hiện.
Trong khu nhà ở cho các tuyển thủ thuộc thành Trường An, mười bốn người đang tụ tập cùng một chỗ, vừa trò chuyện vừa chờ đối thủ của mình ở Vòng Chung Kết.
Phạch phạch phạch!
Là tiếng của một con chim vỗ cánh trên không! Một con đại bàng màu xanh đột ngột xuất hiện giữa sân, dừng trên một cành cây đại thụ, há miệng thốt ra tiếng người:
- Tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai gửi thư khiêu chiến, muốn khiêu chiến tuyển thủ Thiên Hạ Nhất Thủ của thành Trường An. Nội dung thư khiêu chiến: Thiên hạ há lại nâng bằng được một tay! Nhân gian từ nay nhiều thêm một con muỗi!
Xem ra Muỗi Tai To này cũng có chút văn chương, tuyên ngôn khiêu chiến cũng hoa mỹ như thế, hơn nữa chiến ý tràn đầy.
Lúc này trước mặt bảng điều khiển, mục Vòng Chung Kết của Thiên Hạ Nhất Thủ hiện ra nhắc nhở: "Tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai gửi thư khiêu chiến tới bạn, xin hỏi có đồng ý hay không?"
Thiên Hạ Nhất Thủ cười khổ nói:
- Con muỗi này tới cũng đúng lúc thật!
Cư Bắc cười to nói:
- Nhất Thủ huynh, chúc mừng anh. Cây có bóng, người có danh, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ chọn anh khai đao đầu tiên để lập uy!
Thiên Hạ Nhất Thủ ngang nhiên nói:
- Trận này ta nhận!
Hắn nhìn phía Yến Cuồng Đồ, nói:
- Cuồng Đồ, cuộc chiến giữa chúng ta phải để sau rồi.
Yến Cuồng Đồ xua tay, nói:
- Không sao cả! Phải đánh ngoại xong mới lo đến nội, chúng tôi ở đây chờ anh đập muỗi, chiến thắng trở về.
Thiên Hạ Nhất Thủ hướng mọi người ôm quyền ý tạm biệt, đồng ý khiêu chiến Muỗi Tai To, toàn thân liền biến thành một luồng sáng xanh, đã bị đưa vào lôi đài Vòng Chung Kết.
Lúc này, những người khác cũng không vội tiến hành thi đấu mà sôi nổi bàn luận trận thi đấu giữa Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Muỗi Tai To — Vòng Chung Kết đồng dạng không phát tường thuật trực tiếp, cũng không có sắp xếp vị trí khán đài quan sát, bởi vậy người chơi chỉ có thể ở ngoài phỏng đoán thắng bại.
Long Tiên Hương hỏi:
- Cư Bắc, anh xem trận này nghiêng về ai?
Cư Bắc trầm ngâm một lát, trả lời:
- Theo cách nhìn của tôi, đây là lưỡng hổ tương tranh. Muỗi Tai To là nhân tài mới xuất hiện, hiện tại thành tích nổi bật. Mà Nhất Thủ huynh thành danh đã lâu, pháp bảo nhiều, cho nên tôi cũng không cách nào phán định ai chiếm ưu thế hơn… Đại Nhiệt, cậu nói thử xem?
Hắn xoay đầu, đem vấn đề đẩy sang cho Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt đang bộ dạng uể oải nhìn Hồ Ly đứng ở đối diện, chờ nàng phát thư khiêu chiến, còn lại chẳng để ý chuyện gì khác, cho nên thản nhiên nói một câu:
- Không biết.
Tiếp đó, hắn lại bổ sung:
- Ai thắng ai bại không liên quan tới tôi!
Cư Bắc cười lạnh nói:
- Lã Vọng buông cần mặc sóng gió lên, cậu cũng có bộ dạng cao nhân ẩn thế rồi đó. Nhưng mà không phải Cuồng Nhiệt Trại kết minh với Thiên Hạ Hội sao? Thân là đồng minh, chẳng lẽ không quan tâm lẫn nhau?
Bên kia Yến Cuồng Đồ lên tiếng xen vào:
- Cư Bắc lão đại, anh nói vậy không đúng. Công là công, tư là tư, vào tới đây rồi thì đồng minh hay không không còn quan hệ. Nhất Thủ thắng hay thua là dựa vào bổn sự, cho dù chúng tôi quan tâm hay không thì cũng chẳng thay đổi cái gì.
Cư Bắc bị phản bác không cãi lại được, không khỏi hừ lạnh một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Đại Nhiệt như cũ đặt toàn bộ ánh mắt lên trên người Hồ Ly, đợi nàng phát thư khiêu chiến — một trận chiến này, khẳng định rất thú vị.
Kỳ quái chính là Hồ Ly vẫn không nhúc nhích, như không hề có ý muốn động thủ.
"Ban tổ chức giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần thứ nhất tại Tây Du Nhất Mộng xin thông báo: trận thi đấu Vòng Chung Kết giữa tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai và tuyển thủ Thiên Hạ Nhất Thủ đến từ thành Trường An đã chấm dứt, tuyển thủ Muỗi Tai To giành được thắng lợi, đạt được ba điểm!"
Thông báo vừa ra, ai nấy đều ngạc nhiên. Có lẽ không ít người cũng cho rằng Thiên Hạ Nhất Thủ sẽ bại, chỉ là không ngờ hắn lại bại nhanh như vậy.
Ánh sáng xanh lại hiện, Thiên Hạ Nhất Thủ mặt xám mày tro xuất hiện ở trong sân, sắc mặt âm trầm, cũng không nói lời nào mà bỏ về phòng riêng đóng chặt cửa lại.
Khó trách, hắn đường đường là lão đại Thiên Hạ Hội, càng là thanh danh hiển hách trong giới game online, hiện tại không nổi một kích xem như mất hết mặt mũi.
Nhưng trò chơi là như thế, ở những game khác nhau cũng không có tồn tại nhân quả liên quan gì. Coi như bạn đang ở một game online khác oai phong lẫm liệt, thì sang một game online mới cũng là bắt đầu chập chững từng bước như mọi người.
Phạch phạch phạch! Lại là con đại bàng màu xanh ban nãy bay tới, miệng nói tiếng người:
- Tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai gửi thư khiêu chiến, muốn khiêu chiến tuyển thủ Long Tiên Hương của thành Trường An. Nội dung thư khiêu chiến: Hương gì cũng theo gió bay, chỉ còn phân lưu lại!
Nghe câu tuyên ngôn như thế, Đại Nhiệt phì một tiếng, bật cười.
Nhưng những người khác lại không có tâm tình để cười, ai nấy đều vẻ nghiêm trọng — Muỗi Tai To này thế tới hung hãn, có chuẩn bị mà đến, chẳng lẽ muốn diệt sạch các đại nhân vật của Trường An? Khẩu vị thật lớn.
Long Tiên Hương ha ha cười lạnh, không chút do dự liền đồng ý, bị hệ thống truyền tống tới lôi đài.
Cư Bắc kỳ quái nói:
- Người ta nói nắn quả hồng mềm, Muỗi Tai To này lại cố tình chọn toàn tảng đá cứng mà đụng, ý chí không nhỏ a!
Bên kia Hồ Ly rốt cuộc mở miệng:
- Bất quá lần này xem ra hắn phải đụng đến vỡ đầu chảy máu!
Nàng nói lời này rất có lòng tin, có vẻ như một mực cho rằng Long Tiên Hương sẽ thắng.
Nhưng nàng nói xong chưa được bao lâu, hệ thống lại thông báo: "Ban tổ chức giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần thứ nhất tại Tây Du Nhất Mộng xin thông báo: trận thi đấu Vòng Chung Kết giữa tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai và tuyển thủ Long Tiên Hương đến từ thành Trường An đã chấm dứt, tuyển thủ Muỗi Tai To giành được thắng lợi, đạt được ba điểm!"
Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 23: Người thua thứ ba
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Hai trận thắng liên tiếp, Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai đã lập tức trở thành một ngôi sao mới. Vòng Chung Kết vừa mới bắt đầu, hắn đã gửi thư khiêu chiến hai nhân vật thanh danh hiển hách là Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Long Tiên Hương, hơn nữa gọn gàng nhanh chóng dành thắng lợi, như là giết chết hai kẻ vô danh tiểu tốt.
Hắn là làm sao làm được?
Trong Tây Du Nhất Mộng, người chơi PK với nhau dựa vào hai yếu tố: cấp bậc pháp thuật chiến đấu cùng trình độ lợi hại của pháp bảo.
Trong đó pháp thuật chiến đấu chiếm địa vị chủ đạo, mà pháp bảo là bổ sung quan trọng. Tại sao lại nói vậy? Chủ yếu là có ba nguyên nhân:
Thứ nhất: vật phẩm đỉnh cấp trong pháp bảo cực hiếm thấy, một server lớn như vậy cũng chỉ có vài món, đều là trên người những Boss cực trâu, bởi vậy ở thời điểm hiện tại chúng chưa có khả năng xuất thế. Ở một góc độ nào đó, nói thẳng ra là trò chơi thiết kế mấy thứ này là để nhử người chơi nhìn mà thèm.
Thứ hai: pháp bảo tam phẩm trở xuống tuy rằng cũng có uy lực rất cường đại, nhưng không có khả năng nghịch thiên. Tóm lại, chỉ cần phòng ngự cao là vẫn có thể ứng phó được.
Thứ ba: đại bộ phận pháp bảo đều có hạn chế khi sử dụng, có món cần niệm thần chú dài dằng dặc, có món rất tốn thời gian phát động, có món lại bị hạn chế đối tượng, ví dụ như Tru Tiên Kiếm chỉ giết được những gì liên quan tới chữ Tiên;
Cứ như vậy, tác dụng của pháp bảo bị hạn chế không ít, rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực, hoặc đơn giản là không đủ thời gian, cho nên PK giữa người chơi với nhau chủ yếu vẫn dựa vào pháp thuật chiến đấu.
Nói cho đơn giản một chút: Tiểu Lý Phi Đao thiên hạ vô địch không phải là tiểu đao trong tay hắn, mà là trình độ của bản thân hắn. Trò chơi cũng dựa trên nguyên lý tương tự.
Pháp thuật chiến đấu của Muỗi Tai To đã tiến lên đỉnh cấp, điều này tất cả mọi người biết, bởi vì hắn từng tự phát clip mình dùng skill lên diễn đàn. Hắn sử dụng ra Ngũ Hành Chi Hỏa có thể lập tức khiến đối thủ tê liệt, không thể động đậy, tùy ý mà xâu xé.
Đối với hành động tự tung clip kia, rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, giải đấu lúc ấy đã tới gần, vì sao Muỗi Tai To lại đi triểm lãm thực lực của mình ra, để đối thủ nâng cao tinh thần phòng bị như vậy?
Tây Du Nhất Mộng không có công năng mất phí mới được xem clip như một số trò chơi khác, cho nên Muỗi Tai To không phải là vì tiền, mà người khác theo đó cũng chỉ có thể giải thích là: hắn đang thị uy! Đây cũng là một loại thủ đoạn để nổi danh chỉ sau một đêm.
Không thể nghi ngờ, hiện tại hắn đạt được mục đích rồi!
Cộng với hai trận thắng liên tiếp Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Long Tiên Hương, thanh danh của hắn ở server Đông Thắng Doanh Châu đã đạt đến đỉnh phong, trở thành nhân vật cấp thần tượng được vạn người ngưỡng mộ.
Nhưng mấy thứ này cũng không quan hệ gì tới Đại Nhiệt! Nam chính của chúng ta vẫn đứng bất động tại chỗ, không cảm thán, không căm giận, cũng không có bàn luận với người bên cạnh.
Đối với việc hắn hờ hững, Yến Cuồng Đồ có chút khó hiểu — bất kể là thế nào, nếu Đại Nhiệt có ý nghĩ muốn cướp lấy ngôi vị quán quân server thì Muỗi Tai To cũng là đối thủ nhức đầu nhất cơ mà?
Yến Cuồng Đồ khẽ chọc chọc sau lưng Đại Nhiệt, hỏi:
- Hiền đệ, chú có ý kiến gì không?
- Không anh!
Đại Nhiệt trả lời rất kiên quyết:
- Em vẫn luôn lười động não mà.
Yến Cuồng Đồ nhăn mày:
- Nghe giọng có vẻ là chú nắm chắc thắng lợi rồi ấy nhỉ? Chú thực sự tự tin như vậy sao?
Đại Nhiệt cười nói:
- Cơ hội đấu với người ta em còn chưa có chứ nói gì thắng bại?
- Chẳng lẽ chú không muốn đoạt quán quân, đại biểu quốc gia xuất chiến?
Đại Nhiệt nói:
- Muốn!
Yến Cuồng Đồ càng thấy lạ:
- Chú đã muốn giành quán thân thì Muỗi Tai To phải là chướng ngại vật lớn nhất chứ, chú không dọn dẹp được hắn sao vươn lên ngôi đầu được.
Đại Nhiệt cười nói:
- Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome, đường này có chướng ngại vật thì chọn đường khác là được rồi.
Yến Cuồng Đồ cười khổ — Đại Nhiệt luôn là vậy, ít khi nói ra ý nghĩ thật trong lòng.
Còn Đại Nhiệt thì lại nhìn chằm chằm Hồ Ly, tính toán xem lúc nào nàng mới gửi thư khiêu chiến. Theo biểu hiện hung hăng của nàng ở dĩ vãng, tin chắc rằng con đại bàng truyền tin kia sẽ mau chóng xuất hiện mở lời.
Nghĩ đến trận đấu đó, Đại Nhiệt cũng có chút hưng phấn — Long thị cao thủ cao cao thủ, khi còn ở Tân Thủ Thôn chính là một bóng ma khổng lồ, mà hiện tại có cơ hội thổi tan bóng ma kia đi, Đại Nhiệt tự nhiên rất chờ mong.
Quả nhiên, không bao lâu sau, Hồ Ly bắt đầu có hành động, mở ra hình thức khiên chiến, triệu hồi một con đại bàng màu xanh.
Đến rồi! Đại Nhiệt có chút căng thăng, tay nắm thật chặt lại thành đấm.
Chỉ thấy con đại bàng kia vỗ cánh bay lên, kêu một tiếng thật dài rồi bay ra khỏi sân, đảo mắt đã không biết tới nơi nào.
Đại Nhiệt ngạc nhiên, Hồ Ly truyền đạt khiêu chiến, nhưng đối tượng lại không phải hắn. Dưới tình huống này, có thể làm Hồ Ly thay đổi quyết định chỉ có một người: kẻ vừa mới đả bại Long Tiên Hương — Muỗi Tai To.
Long thị gia tộc không phải là tổ chức game thủ chuyên nghiệp, nhưng cảm tình giữa các thành viên cũng rất tốt, hơn nữa còn có cảm tình ở ngoài hiện thực. Hiện tại Hồ Ly thấy lão đại Long Tiên Hương bị đánh bại, không khỏi có cảm giác "cùng chung mối thù", tạm thời dừng dự định khiêu chiến Đại Nhiệt mà tập trung lên Muỗi Tai To.
Bên kia Muỗi Tai To thu được thư khiêu chiến, ha ha cười, lập tức đáp ứng. Hắn đang muốn ở trong vòng một ngày đánh bại toàn bộ cao thủ của Trường An, trải đường để cướp lấy ngôi vị quán quân server.
Thấy Hồ Ly bị hệ thống truyền tống tới lôi đài, Đại Nhiệt không khỏi khe khẽ thở dài, có chút thất vọng, nhưng cũng có chút thả lỏng, coi như bớt được một việc phiền lòng: thật sự phải đánh với ‘lão bà’?
Yến Cuồng Đồ nhìn ra manh mối, vỗ vỗ vai Đại Nhiệt, cười nói:
- Hiền đệ, nhất chú nhá, có lão bà tự thân xuất mã giúp chú phá tan cái chướng ngại vật kia. Chẳng trách chú luôn luôn không để trong lòng. Quả nhiên là nhà có thê tử như có một cái thê (thang), muốn đi đằng nào cũng được!
Đại Nhiệt có chút lo ngại nói:
- Em thấy chưa chắc cô ấy đã là đối thủ của hắn, chỉ sợ sẽ thành người thất bại thứ ba.
- Hả! Chú không tin cả lão bà mình sao? Cô ấy chính là cao thủ cao cao thủ của Long thị đó!
Đại Nhiệt nói:
- Khó nói lắm, hi vọng cô ấy có thể thắng!
Thế nhưng chỉ mười phút sau, hi vọng của hắn tan vỡ rồi.
Hệ thống vang lên thông báo: "Ban tổ chức giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần thứ nhất tại Tây Du Nhất Mộng xin thông báo: trận thi đấu Vòng Chung Kết giữa tuyển thủ nặc danh đến từ thành Trường An và tuyển thủ Muỗi Tai To đến từ thành Ngạo Lai đã chấm dứt, tuyển thủ Muỗi Tai To giành được thắng lợi, đạt được ba điểm!"
Hồ Ly quả nhiên đã trở thành bại tướng thứ ba dưới tay Muỗi Tai To!
- Không ngờ trong trận đấu mà cô ấy cũng dùng phương thức nặc danh, chẳng lẽ cái tên thực sự rất khó nghe sao? Là Long Truyền Nhân, hay là cái gì đó càng kỳ quặc?
Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 24: Một trận chiến không thể tránh khỏi
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Vòng Chung Kết vừa mới bắt đầu, Muỗi Tai To đã gửi thư khiêu chiến, sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà chém Thiên Hạ Nhất Thủ xuống ngựa. Lúc ấy, toàn bộ tuyển thủ trong Vòng Chung Kết của thành Trường An chỉ biết khiếp sợ!
Nhưng "động đất" giờ mới bắt đầu, rất nhanh đến phiên Long Tiên Hương —nhân vật kiệt xuất mặc dù không phải game thủ chuyên nghiệp. Hắn bị thua chậm hơn một chút so với Thiên Hạ Nhất Thủ, nhưng vẫn chỉ có thể hình dung bằng câu cũ: không chịu nổi một đòn;
Ngay sau đó, được xưng là thiên phú tối cao trong Long thị, cũng là cao thủ thần bí nhất Long Thị, Hồ Ly giận dữ xuất chiến, kết quả trở thành bại tướng thứ ba dưới tay Muỗi Tai To.
Đến thời khắc này, trận doanh thành Trường An dĩ nhiên lại bị Muỗi Tai To hoành không xuất thế khiến lung lay sắp đổ. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thậm chí có chút mờ mịt.
Thú vị! Xem ra Muỗi Tai To này quả nhiên có thực lực.
Hồ Ly đương nhiên đã tăng pháp thuật chiến đấu lên tới đỉnh cấp, nếu không theo tính cách của nàng không có khả năng mù quáng tới khiêu chiến Đại Nhiệt.
Thế nhưng, Hồ Ly cùng Muỗi Tai To đều có pháp thuật đỉnh cấp thì tại sao chênh lệch lại lớn như lòng sông so với mặt biển như vậy? Giải thích duy nhất của chung tất cả mọi người là Muỗi Tai To nắm trong tay pháp bảo lợi hại, hơn nữa còn không phải lợi hại bình thường.
- Ha ha, có cơ hội nhất định phải đánh cùng hắn mấy chiêu!
Đại Nhiệt nghĩ như vậy trong lòng, nhưng lại không định phát thư khiêu chiến.
Dưới cục diện này, Đại Nhiệt thấy mình chẳng có lý do gì lại tự dưng đi làm "chim đầu đàn", tránh cho lại bị hiểu lầm thành "giả heo ăn hổ". Về phương diện khác, hắn cũng không có nắm chắc tất thắng, pháp bảo lợi hại có uy lực kinh khủng cỡ nào thì hắn cũng đã thử qua.
Một khi đã như vậy, sao không nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi?
Hắn nghĩ đến điểm này, liền mở ra mục Vòng Chung Kết trên bảng thao tác, chuẩn bị tiến hành rút thăm — quy tắc thi đấu quy định, tuyển thủ có thể tự chủ lựa chọn cách thức tìm đối thủ, là rút thăm hoặc khiêu chiến, hệ thống không có yêu cầu áp đặt.
- Hiền đệ! Tới lúc này rồi mà chú vẫn không định ra tay sao?
Yến Cuồng Đồ đột nhiên mở miệng, mắt mở to nhìn chằm chằm Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt mỉm cười nói:
- Anh rất muốn em ra sân sao?
- Đó là đương nhiên! Về công, Muỗi Tai To tát thẳng vào mặt thành Trường An chúng ta, thân là người Trường An, anh đương nhiên muốn có anh hùng xuất hiện lấy lại mặt mũi. Về tư, chú là hiền đệ của anh, anh hi vọng chú có thể cướp lấy quán quân, mà nếu thế thì bước quan trọng nhất là chú phải đánh bại Muỗi Tai To!
Đại Nhiệt khẽ gật đầu:
- Những lý do này xác thực đầy đủ, nhưng em sẽ không ra trận.
- Tại sao?
Đại Nhiệt cười nói:
- Bởi vì em cũng không chắc mình đã là đối thủ.
Yến Cuồng Đồ ngạc nhiên, giờ hắn mới nghĩ đến yếu tố quan trọng này: vạn nhất Đại Nhiệt cũng không phải đối thủ của Muỗi Tai To thì phải làm sao?
Đây vốn là chuyện rất bình thường, Đại Nhiệt cũng không phải có bất tử kim thân a. Nếu hiền đệ trở thành kẻ thất bại thứ tư, vậy chính mình ép hiền đệ ra trận chẳng phải thành tội nhân?
Nghĩ vậy, Yến Cuồng Đồ tặc lưỡi, nói:
- Bà nó chứ! Thiếu chút nữa anh quên điểm này! Ha ha, có lẽ tại từ lúc quen chú tới nay đều thấy chú quá thuận lợi, đầu xuôi đuôi lọt quá, cho nên mới cho rằng không có gì là chú làm không được.
Đại Nhiệt cười khổ, trong lòng nói thầm: mình lúc nào cũng thuận lợi sao? Lúc ở Tân Thủ Thôn mình chịu không ít đả kích, lấy kinh xong còn nghèo đến không có tiền vào thành. Mãi về sau sau khi lấy võ nhập đạo thì mới có chút khởi sắc, nhưng cũng không có đại thu hoạch nào cả! Con đường phía trước còn dài lắm, biết đi được tới đâu.
‘Két’ một tiếng, Hồ Ly mở cửa phòng riêng bước ra, không ngờ đã thay đổi cả trang phục lẫn mặt nạ.
Từ điểm này có thể thấy được một trận vừa rồi giữa nàng với Muỗi Tai To gian khổ thế nào, khiến toàn thân trang bị đều bị tổn hại, bao gồm cả mặt nạ.
Thiên Hạ Nhất Thủ cùng Long Tiên Hương vẫn đóng kín cửa không ra, giờ thấy Hồ Ly xuất hiện, mọi người cùng chạy tới muốn tìm hiểu thực lực thật sự của Muỗi Tai To.
Nhưng mọi người còn không có cơ hội mở miệng, Hồ Ly lại đi tới cạnh Đại Nhiệt, nói:
- Đại Nhiệt đại đương gia, anh không cần rút thăm, Muỗi Tai To sẽ nhanh chóng tới tận cửa tìm anh thôi.
Đại Nhiệt ngẩn ngơ:
- Sao cô biết?
Hồ Ly chớp chớp con mắt, nói:
- Sau khi tôi bị đánh bại, tôi nói với anh ta, anh mới chân chính là đệ nhất cao thủ của Trường An, cho nên giờ anh ta rất hứng thú với anh!
Đại Nhiệt dở khóc dở cười:
- Đáng tiếc, hắn ta là nam! Tôi không có hứng thú với đồng giới.
Bên kia Yến Cuồng Đồ sáng mắt lên, trận này xem ra không cách nào tránh khỏi rồi, cho dù Đại Nhiệt không đi trêu chọc Muỗi Tai To, nhưng người ta lại tự động trêu chọc đến — chờ mong a! Một trận chiến này!
Cư Bắc cười nói:
- Cái này tốt rồi! Đại Nhiệt đại đương gia, thành Trường An chúng ta toàn bộ nhờ vào cậu. Đừng để mọi người tuyệt vọng đó.
Nghe ra mỉa mai trong lời hắn, Yến Cuồng Đồ mất hứng trừng mắt nhìn hắn, sau đó quay đầu hỏi Hồ Ly:
- Em dâu, Muỗi Tai To kia có tuyệt chiêu gì vậy? Mau nói chút tình báo đi!
Hồ Ly liếc qua Đại Nhiệt, thản nhiên nói:
- Nói chút tình báo đương nhiên là được! Chẳng qua tôi thấy Đại Nhiệt đại đương gia không muốn nghe.
Đại Nhiệt cười nói:
- Cô không nói tôi cũng biết!
Lời này khiến tất cả đều ngây người, trăm miệng một lời đặt câu hỏi:
- Biết thế nào?
Đại Nhiệt nói:
- Nếu tôi đoán không sai, Muỗi Tai To kia hẳn là đã thành công kiêm chức!
- Kiêm chức?
Tất cả mọi người giật mình kêu lên, Cư Bắc thất thanh nói:
- Lẽ nào công năng kiêm chức mà trò chơi tuyên truyền trước khi đưa ra thị trường thật sự tồn tại? Không thể nào!
Trước lúc Tây Du Nhất Mộng được đưa ra thị trường, công ty Thánh Đại tiến hành tuyên truyền một loạt, quảng cáo rất nhiều công năng hay ho của trò chơi mà giờ vẫn chưa xuất hiện hết.
Kiêm chức chính là một trong số đó!
Ở những game online bối cảnh phương Tây đều có chuyển chức, tức là chuyển từ class này sang class khác, nhưng game về văn hóa phương Đông như Tây Du Nhất Mộng lại không áp dụng chức năng này mà đổi thành kiêm chức.
Cái gọi là kiêm chức, tên như ý nghĩa, tức là một người chơi ngoại trừ class bản thân chọn khi tạo nhân vật còn có thể kiêm thêm công năng của một class khác, và duy nhất chỉ một.
Tây Du Nhất Mộng sở hữu năm class, dựa theo nguyên tác năm thầy trò Đường Tam Tạng trong Tây Du Ký, trong đó Tôn Ngộ Không, Sa Tăng, Trư Bát Giới dành cho người chơi nam, còn Tiểu Bạch Long và Đường Tăng dành cho người chơi nữ.
Năm class trên lại phân ra theo học thuyết Ngũ Hành, Tôn Ngộ Không thuộc tính Kim, Trư Bát Giới thuộc tính Mộc, Sa Tăng thuộc tính Thổ, Đường Tăng thuộc tính Hỏa, Tiểu Bạch Long thuộc tính Thủy.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, đều có kỳ diệu, cụ thể biểu hiện ở pháp thuật chiến đấu của từng class. Một khi pháp thuật tu luyện tới đỉnh cấp là có thể kèm theo sát thương Ngũ Hành uy lực kinh người.
Công năng ‘kiêm chức’ trong trò chơi chính là nhằm vào sát thương Ngũ Hành đó, kết hợp hai trong một. Ví dụ đơn giản, nếu Đại Nhiệt có thể kiêm chức, vậy hắn chẳng những có thể sử dụng Ngũ Hành Chi Độc, còn có thể sử dụng ra một trong bốn loại sát thương Ngũ Hành còn lại — xin chú ý, mỗi người chơi chỉ có thể chọn một lần kiêm chức duy nhất, sau khi chọn là không thể thay đổi.
Muỗi Tai To chính là người chơi đầu tiên tìm được cách để kiêm chức, đây là nguyên nhân một Sa Tăng có thể sử dụng ra Ngũ Hành Chi Hỏa trong khi class đó thuộc tính Thổ — lúc trước, rất nhiều người đều cho rằng, hắn có thể xuất ra Ngũ Hành Chi Hỏa là nhờ pháp bảo đặc thù nào đó.
Bởi vì một ít vật phẩm đặc thù hiếm thấy sẽ có kèm theo hiệu quả các loại sát thương, chỉ cần bản thân người chơi tu luyện được thực lực nhất định là có thể sử dụng ra.
Nhưng hiện tại Đại Nhiệt một câu nói toạc ra, mọi người mới biết được, hóa ra Muỗi Tai To là người có kiêm chức!
Trời ạ! Bản thân Muỗi Tai To là một Sa Tăng, Ngũ Hành thuộc tính Thổ, pháp thuật chiến đấu đạt tới đỉnh cấp có thể sử dụng ra Ngũ Hành Chi Thổ, có hiệu quả sát thương phiền muộn, lại còn kiêm chức Ngũ Hành Chi Hỏa, chẳng thể trách biến thái như thế.
Phải biết rằng, cùng lúc bị trúng phiền muộn cùng tê liệt còn thảm hơn cả trúng Thuật Định Thân. Ở trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể tiến hành đánh trả, thậm chí cả động tác né tránh cũng không thể hoàn thành.
Chẳng thể trách hắn mạnh như vậy! Chẳng thể trách ba người Thiên Hạ Nhất Thủ bại triệt để như vậy!
Như thế, kế tiếp Đại Nhiệt nhận khiêu chiến của Muỗi Tai To thì kết quả lại là cái chết tương tự sao?
Mọi người thương cảm nhìn phía Đại Nhiệt, giống như đang nhìn một xác chết.
Phạch phạch phạch! Có đại bàng xuất hiện. Quả nhiên lại là Muỗi Tai To gửi khiêu chiến, đối tượng cũng chính là Đại Nhiệt — đây thật là một trận chiến không thể tránh khỏi.
Hồ Ly thở dài, nói:
- Đại Nhiệt, tôi hi vọng anh có thể chống đỡ ít hơn tôi một giây. Như thế, cho dù chúng ta không có đối chiến, cũng có thể nhận định được anh so với tôi kém một giây!
Đại Nhiệt cười to:
- Tôi sẽ tận lực chậm hơn một giây!
Hắn xoay người đối mặt Yến Cuồng Đồ:
- Yến đại ca, em phải ra chiến trường, anh có gì định nói không?
Yến Cuồng Đồ trầm ngâm một lát, nói:
- Thiếu nữ rồi cũng biến thành thiếu phụ cả thôi. Hiền đệ, chết một lần cũng không sao, về sau càng thành thục!
Đại Nhiệt dựng ngón giữa lên đáp lễ với hắn, sau đó nhấn đồng ý, bị hệ thống truyền tống tới lôi đài…