Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #151  
Old 12-06-2008, 06:07 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 149

Truyá»n Äăng đại pháp




Hắc Thánh Du Long tiếp :
- Tìm khắp nÆ¡i, chẳng thấy lệnh ái đâu cả, tại hạ trở lại cá»™i cây, bất giác nhìn xuống mặt đất có phủ má»™t lượt cát má»ng, trên mặt cát có hàng chữ: “Bé gái há» Phạm tạm thá»i bần ni thu nhận, mang vá» am nuôi dưỡng. MÆ°á»i năm sau bần ni sẽ giúp nó hoàn thành tâm nguyệnâ€.
Tiết phu nhân thở phào :
- A di đà Phật! Như vậy là con Châu Châu của già còn sống, nó được vị sư thái nào đó nuôi dưỡng! Nó không chết nơi tay yêu nữ!
Tiết thần y tuy đã nghi ngá» xong vẫn há»i :
- Ai đã lưu lại dòng chữ đó?
Hắc Thánh Du Long cÆ°á»i lá»›n :
- Tiết huynh không đoán ra sao? Chính là Thiên Sơn thần ni đó! Chỉ có Thiên Sơn thần ni mới có Tuyết Sâm đơn, chỉ có thần ni mới đánh đuổi được yêu nữ mang lịnh ái đi!
Äá»™t nhiên Phạm Thù khóc oà lên, nhào vào lòng Tiết phu nhân nức nở :
- Mẹ! Cha! Con đây! Con là Tiết Châu đây! MÆ°á»i ba năm nay con nhá» sÆ° phó hoạn dưỡng, mÆ°á»i ba năm nay con cam tá»™i bất hiếu!
Tiết Thiếu Lăng giật mình, vợ chồng Tiết thần y giật mình, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giật mình.
Một chàng trai anh tuấn lại nhận mình là gái, lại nhận mẹ, nhận cha.
Tiết phu nhân trố mắt kêu lên :
- NgÆ°á»i... ngÆ°á»i không phải là Phạm thiếu hiệp? NgÆ°Æ¡i là Tiết Châu? Trá»i! Có thể nhÆ° thế chăng?
Phạm Thù càng khóc lớn :
- Con đây, con là Tiết Châu đâu mẹ! Lúc thần ni cho con hạ sÆ¡n, ngÆ°á»i có cho biết lai lịch của con, và trên thế gian này chỉ có Tang đại hiệp má»›i chứng minh được sá»± tình của con! NgÆ°á»i còn dặn con, trÆ°á»›c hết phải tìm gặp được Tang đại hiệp sau đó má»›i nghÄ© đến việc gặp mẹ, gặp cha.
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Thần ni cứ tưởng lệnh ái là giá»t máu của nhà há» Phạm! Bây giá» Tiết huynh và lão tẩu đã biết sá»± thật rồi, chắc cÅ©ng không nỡ trách tại hạ nữa!
Thích chí quá đại hiệp bật cÆ°á»i ha hả.
Tiết phu nhân mắt đẫm lệ, nhÆ°ng miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, kéo Phạm Thù vào lòng, thốt :
- Con! Bao lâu nay mẹ khổ lòng biết bao! Mẹ cứ tưởng kiếp này chẳng bao giỠcó lúc trùng phùng! Mẹ cao hứng vô cùng!
Tang đại hiệp cao giá»ng :
- Ngày nay gia đình Tiết huynh hiệp phố châu hoàn, Phạm Thiếu Hoa cũng minh bạch thân thế, thì những danh từ Phạm Thù và Thiếu Lăng nên vứt bỠlà hơn!
Phạm Thiếu Hoa nhìn sư phó với ánh mắt biết ơn gật đầu.
Hương Hương hân hoan ra mặt :
- GiỠthì nhị thơ rồi, chẳng phải nhị ca nữa!
Kỳ Liên nhị lão sau khi nghe Bang chủ Hắc Thánh Du Long tóm lược sá»± tình, cùng nhau bàn luận má»™t hồi, Ä‘oạn lão nhân mặt tía gá»i Phạm Thiếu Hoa :
- Lại đây tiểu tử!
Phạm Thiếu Hoa vội đưa tay áo lau mặt bước tới.
Lão nhân mặt tía há»i :
- Thế ra trÆ°á»›c kia ngÆ°á»i là Bạch Thiếu Huy?
Phạm Thiếu Hoa gật đầu :
- Äồ tôn nhá» Cá»­u Nghi tiên sinh cải sá»­a dung mạo, đổi tên là Bạch Thiếu Huy để che mắt bá»n địch giang hồ!
Lão nhân mặt tía lại há»i :
- Ngươi cùng nàng ấy có tập luyện Kỳ Liên song thức chứ?
Phạm Thiếu Hoa lại gật đầu :
- Có!
Lão nhân mặt tía lại mỉm cÆ°á»i :
- Äược lắm!
Lão hướng qua Hắc Thánh Du Long :
- Bang chủ!
Hắc Thánh Du Long nghiêng mình :
- Tiá»n bối có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Lão nhân mặt tía thốt :
- Cách đây ba tháng anh em lão phu có truyá»n cho đôi thiếu niên nam nữ này, má»™t tuyệt há»c dày công nghiên cứu trong mấy mÆ°Æ¡i năm dài, có cái tên là Kỳ Liên song thức. Môn há»c đó hiệp lại thì trở thành vô địch trong thiên hạ, phân ra thì mất mạng dá»… dàng, lúc truyá»n dạy anh em lão phu có cảnh cáo, há»c thì há»c không há»c thì thôi, nếu há»c thì phải đủ đôi má»›i sá»­ dụng được, bằng má»™t ngÆ°á»i thi thố thì khó tránh khá»i bất đắc kỳ tá»­...
Lão nhân mặt trẻ tiếp :
- Lúc đó lão phu có nói, tốt hÆ¡n hết là vợ chồng, bằng chẳng phải là vợ chồng thì đồng bào huynh đệ, sau cùng là đồng môn sÆ° huynh đệ, có những liên hệ đó má»›i nên há»c. Cả hai chỉ là bằng hữu, nghe lão phu nói nhÆ° vậy rồi, liá»n kết nghÄ©a thành huynh đệ vá»›i nhau.
Lão nhân mặt tía tiếp :
- Hiện tại tình hình biến chuyển nhÆ° thế này, má»™t đã trở thành nữ rồi thì theo ý lão phu, Bang chủ nên thành toàn cho há».
- Hai vị muốn đôi nam nữ đã thân nhau trở thành thân hơn, thành vợ thành chồng với nhau.
Hắc Thánh Du Long cÆ°á»i lá»›n :
- Hai vị tiá»n bối phân phó, tá»± nhiên tại hạ phải vâng, nhÆ°ng chÆ°a rõ ý kiến của Tiết huynh nhÆ° thế nào?
Tiết thần y sáng mắt đáp ngay :
- Lão phu toàn bằng Tang đại hiệp chủ trương!
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Hay lắm chúng ta là ngÆ°á»i trong võ lâm, má»™t lá»i nói nhất định phải thành!
Trại Gia Cát chen vào :
- Bang chủ! Vai trò mai dong, Bang chủ phải nhÆ°á»ng cho thuá»™c hạ chứ? Chẳng lẽ má»™t mình Bang chủ kiêm nhiệm vừa chủ hôn vừa Nguyệt lão?
NhÆ°ng Phạm Thiếu Hoa nào có để ý đến việc tác thành đó đâu, thù cha mẹ Ä‘ang nung nấu tâm tÆ°, chàng cao giá»ng thốt :
- Hai vị sư tổ ơi! Ngày nào chưa trả xong huyết hải thâm thù, đồ tôn không nghĩ đến việc lập gia thất!
Lão nhân mặt tía gật đầu :
- Äã có hai ta lo liệu cho ngÆ°á»i, sợ gì thù hận không báo phục?
Phạm Thiếu Hoa kêu lên :
- Nhưng phải do chính tay đồ tôn, đâm mũi kiếm vào tim yêu nữ, có như vậy lòng hiếu tử mới được lâng lâng...
Lão nhân mặt trẻ cũng gật đầu :
- Hai ngÆ°á»i đã luyện tập Kỳ Liên song thức, thì phải trở thành vợ chồng vá»›i nhau má»›i hợp vá»›i luật tÆ°Æ¡ng phối chứ, có nhÆ° vậy má»›i mong báo được thù, ngoài ra hai ta còn thừa cÆ¡ giúp giật...
Lão nhân mặt tía gá»i lão nhân mặt trẻ :
- Liên huynh, hắn muốn chính tay khơi dòng máu thù nhân.
Lão nhân mặt trẻ đáp :
- à muốn của hắn đáng ngợi lắm!
Lão nhân mặt tía lắc đầu :
- Äành rằng hắn có võ công cao, nhÆ°ng căn cÆ¡ còn thiển bạc quá dù hợp sức vá»›i nàng kia cÅ©ng chẳng chống lại nổi yêu nữ.
Lão nhân mặt trẻ hừ một tiếng :
- Còn chúng ta đây chi!
Lão nhân mặt tía lại lắc đầu :
- Chính hắn muốn tự tay hạ yêu nữ, chúng ta nhúng tay làm sao được? Hắn không muốn chúng ta thay hắn làm cái việc đó mà.
Lão nhân mặt trẻ cÆ°á»i nhẹ :
- Hắn là đồ tôn của chúng ta, giúp hắn là má»™t việc rất hợp lý, hắn từ khÆ°á»›c là từ khÆ°á»›c làm sao? Không lẽ cái chết của Phạm Xuân Hoa chẳng phải là mối thù của chúng ta? Bổn phận làm sÆ° tôn không cho phép ta tá»a thị bàng quang được!
Lão nhân mặt tía gật đầu :
- Tuy nhiên chúng ta phải hoàn thành tâm nguyện của hắn, chính hắn phải Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đối địch vá»›i yêu nữ, chúng ta đứng bên ngoài tùy cÆ¡ giúp sức. Cái khó cho chúng ta là hắn chÆ°a đủ sức Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đối địch.
Lão nhân mặt trẻ thốt :
- Thì chúng ta tìm biện pháp...
Lão nhân mặt tía mỉm cÆ°á»i :
- Biện pháp nào có thể giúp hắn đủ sức nghinh chiến vá»›i yêu nữ? Äệ định nhÆ° thế này!
Lão nhích lại gần lão kia, cả hai thì thầm với nhau một lúc rồi cùng gật đầu.
Rồi lão nhân mặt tía ngẩng mặt lên gá»i Hắc Thánh Du Long :
- Anh em tại hạ muốn nhỠBang chủ một việc!
Hắc thánh đáp nhanh :
- Nhị vị tiá»n bối cứ phân phó, tại hạ xin tuân hành.
Lão nhân mặt tía tiếp :
- Anh em lão phu muốn ở lại đây nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, nhá» Bang chủ ra lệnh cho tất cả má»i ngÆ°á»i đừng ai làm kinh Ä‘á»™ng anh em lão phu, dù có việc gì quan trá»ng cÅ©ng phải chá» sau khi vầng thái dÆ°Æ¡ng khuất dãy núi Tây. Äồng thá»i phái mấy ngÆ°á»i canh gác bên ngoài, làm há»™ pháp cho anh em lão phu, chẳng hay Bang chủ có thể giúp cho việc đó được chăng?
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Äược lắm chứ, nhị tiá»n bối yên tâm!
Cả hai đứng lên lão nhân mặt tía nhìn Phạm Thiếu Hoa bảo :
- Tiểu tá»­! Äi theo bá»n ta!
Phạm Thiếu Hoa lại nhìn Hắc Thánh Du Long ngầm há»i ý kiến.
Hắc Thánh Du Long biết rõ nhị vị tiá»n bối muốn truyá»n má»™t môn ná»™i công kỳ diệu gì đó cho chàng nên hét to :
- Hai vị tiá»n bối đã bảo sao ngÆ°á»i còn đứng đó?
Phạm Thiếu Hoa vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c theo hai lão nhân liá»n.
Táng Hoa phu nhân lúc đó đứng lên thốt :
- Hoán Hoa yêu nữ đã Æ°á»›c định thá»i gian so tài cao thấp rồi, hiện tại chẳng còn việc gì đáng bàn luận nữa, vậy già xin trở lại Thành đô chuẩn bị chỠđón quý vị.
Hắc Thánh Du Long vòng tay cảm tạ :
- Quý môn chấp nhận liên thủ, chống lại Hoán Hoa cung tại hạ hết sức cảm kích thịnh ý của phu nhân, giỠđây chúng ta tạm biệt nhau, sang năm đúng ngày hẹn ước, tại hạ cùng toàn bang sẽ kéo đến Thành đô, quấy nhiễu phu nhân thêm một lần nữa!
Táng Hoa phu nhân mỉm cÆ°á»i :
- Bang chủ khách sáo quá, yêu nữ là kẻ thù chung của toàn thể võ lâm, phàm ai tôn trá»ng công đạo cÅ©ng hăm hở diệt trừ, có chi đâu mà Bang chủ khen tặng quá đáng? Táng Hoa môn từ nay sẽ xin đặt dÆ°á»›i quyá»n sá»­ dụng của Trại Gia Cát tiên sanh.
Trại Gia Cát đứng lên vòng tay thốt mấy lá»i khiêm nhượng.
Táng Hoa phu nhân lÆ°u Kim Nhất Phàm lại bên cạnh Trại Gia Cát hầu làm liên lạc viên giữa hai tổ chức, rồi bà cùng VÆ°Æ¡ng Lập Văn, Tá»­ Quyên chào biệt má»i ngÆ°á»i, rá»i miếu Ä‘i liá»n.
Còn lại những ngÆ°á»i trong Nam Bắc bang, Trại Gia Cát dẫn tất cả ra đại diện, chỉ còn lại má»™t mình Hắc Thánh Du Long ở lại hậu Ä‘iện, làm há»™ pháp cho Kỳ Liên song lão, vòng ngoài miếu có mấy cao thủ khác phòng ngá»±.
Phi Thá»­ Äái LÆ°Æ¡ng và Äịa Hành Tôn Tra Quý phụ trách việc cÆ¡m nÆ°á»›c.
Äến bữa ăn trÆ°a, Phạm Thiếu Hoa cÅ©ng chÆ°a ra ngoài.
Rồi vầng thái dÆ°Æ¡ng chếch dần vá» phía Tây, hoàng hôn sắp xuống, bá»—ng có tiếng vÅ© khí chạm nhau xoang xoảng từ dãy nhà sau vá»ng đến đại Ä‘iện.
Trại Gia Cát cau mày :
- Gian tế đâu lại đến trong lúc đêm chÆ°a vá», chẳng sợ quá lá»™ liá»…u sao?
Hắc Phong Quái Thân đầu đà hừ một tiếng :
- Hay là Hoán Hoa yêu nữ trở lại mong phục thù?
Trại Gia Cát lắc đầu :
- Không thể có việc đó bởi vì quanh đây Hạo Thiên Cẩu Thạch Long Trung đã thả ra hàng trăm con chó ngao, nếu có ngÆ°á»i lạ, hẳn chúng sủa rá»™ lên rồi, chúng ta có nghe tiếng sủa nào đâu? Hẳn nhiên gian tế không đông ngÆ°á»i lắm, nên má»›i lá»t qua hàng rào chó má»™t cách dá»… dàng nhÆ° vậy. Bây giá» Thân há»™ pháp và Diêm há»™ pháp hãy ở lại đây, phòng ngừa mặt này, để sÆ¡n nhân bÆ°á»›c ra sau xem nhÆ° thế nào.
Tiết thần y, Tiết Châu Nhi, HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, Tiểu Ngá»c, Tiểu Châu Ä‘á»u nghe rõ tiếng vÅ© khí va chạm, tất cả cùng đứng lên.
Tuyên Cẩm ÄÆ°á»ng thốt :
- Thuộc hạ xin đi theo Quân sư!
Tiết Châu Nhi day lại Tiết phu nhân :
- Mẹ để cho con vào đó xem sao!
Nàng nóng lòng vì ở phía hậu có Phạm Thiếu Hoa, biết đâu chẳng có Ä‘iá»u gì bất tÆ°á»ng xảy ra cho chàng.
Äoàn ngÆ°á»i do Trại Gia Cát dẫn đầu, Ä‘i suốt con Ä‘Æ°á»ng hành lang, đến sân lá»™ thiên, há» nghe tiếng vÅ© khí chạm nhau rất lá»›n, từ trên nóc nhà vá»ng xuống.
Tất cả cùng nhìn lên, thấy kiếm sát Phùng lão tà đang giao đấu với một nữ nhân vận áo xanh, cuộc đấu đang trong thế quân bình.
Nữ nhân sá»­ dụng trÆ°á»ng kiếm, Ä‘Æ°á»ng kiếm linh hoạt vô cùng, ngang nhiên nghênh đón thanh kiếm to bản của Phùng lão tà.
Cuá»™c đấu của hai tay kiếm đó làm kinh Ä‘á»™ng đến bá»n Trại Gia Cát, dÄ© nhiên cÅ©ng là kinh Ä‘á»™ng đến Hắc Thánh Du Long, song lão không ra mặt, bởi còn phải làm há»™ pháp cho Kỳ Liên nhị lão sợ địch dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n, lừa lão ra ngoài rồi thình lình xung kích hai lão nhân trong khi cả hai vận công truyá»n nghệ.
Trại Gia Cát vào đến nÆ¡i, ngẩng mặt lên cao giá»ng gá»i :
- Nhị vị dừng tay!
Phùng lão tà vá»™i lui ra khá»i vòng chiến, vòng tay cúi chào :
- Quân sư mới đến?
Trại Gia Cát há»i :
- Vị cô nương đó là ai, Phùng huynh có biết chăng?
Phùng lão tà lắc đầu :
- Thuộc hạ không biết được!
Trại Gia Cát cau mày :
- Sao Phùng huynh không há»i nàng?
Phùng lão tà trầm giá»ng :
- Từ phía sau xâm nhập vào, là có ý gian thì ngoài thuá»™c hạ của yêu nữ ra còn ai khác nữa? Cho nên thuá»™c hạ thấy không cần thiết phải há»i nàng, cứ bắt rồi mang vào cho Quân sÆ° tra há»i là hiểu ngay!
Nữ nhân áo xanh hừ lạnh :
- Phùng lão tà, ngÆ°á»i chÆ°a đủ bản lÄ©nh để làm gì ta đâu!
Phùng lão tà hét lớn :
- Tiểu liá»…u đầu, rồi ngÆ°á»i sẽ biết tay lão phu!
Trại Gia Cát hÆ°á»›ng lên nữ nhân há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng danh tánh là chi? Äến đây có chủ ý gì?
hết: Hồi 149, xem tiếp: Hồi 150
Tài sản của danangcity

  #152  
Old 12-06-2008, 06:10 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 150

Gái hiếu tìm cha




Nữ nhân áo xanh giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt nhìn Trại Gia Cát má»™t lúc Ä‘oạn há»i lại :
- Các hạ là Trại Gia Cát tiên sinh, Quân sư trong Nam Bắc bang?
Trại Gia Cát gật đầu :
- Chính sơn nhân!
Nữ nhân hừ một tiếng :
- Biết đạo lý nhÆ° các hạ, có phải là tránh được nhiá»u phiá»n phức không!
Trại Gia Cát mỉm cÆ°á»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi cần nói, cứ nói vá»›i sÆ¡n nhân đây!
Nữ nhân buông gá»n :
- Tôi muốn gặp má»™t ngÆ°á»i!
Trại Gia Cát há»i :
- Cô nương muốn gặp ai? Xin nói cho sơn nhân biết, nếu có thể giúp được cô nương, sơn nhân sẵn sàng giúp ngay!
Nữ nhân trầm giá»ng :
- Hắc Thánh Du Long Tang đại hiệp!
Trại Gia Cát giật mình lẩm nhẩm :
- Muốn gặp Hắc Thánh Du Long Tang đại hiệp!
Nữ nhân cÆ°á»i lạnh :
- Rồi sao hở các hạ? Tôi nghe nói Bang chủ Nam Bắc bang là Hắc Thánh Du Long Tang đại hiệp, chẳng lẽ tôi nghe lầm? Hay các hạ định lừa tôi?
Trại Gia Cát thầm nghĩ :
- “Nàng này là ai? Từ đâu đến? Nhìn màu da mặt nàng, ta biết ngay nàng mang nạ!â€
Lão không đáp câu há»i chỉ há»i lại :
- Cô nương là ai?
Tiết Châu Nhi lúc đó mới lên tiếng :
- Tưởng ai! Lăng thơ thơ!
Trại Gia Cát lấy làm lạ :
- Cô nương biết nàng ấy?
Tiết Châu Nhi gật đầu :
- Lăng thơ thơ là Cung chủ Phân cung Quân Sơn, tên Vân Phượng!
Trại Gia Cát lại giật mình lượt nữa, nhÆ°ng lấy ngay bình tÄ©nh vòng tay mỉm cÆ°á»i thốt :
- Thì ra cô nương là Lăng cung chủ! Sơn nhân thất lễ quá!
Lăng Vân Phượng lạnh lùng :
- Tôi đến đây vá»›i tÆ° cách cá nhân, chứ chẳng phải đến vá»›i thân phận Cung chủ Quân SÆ¡n phân cung, xin Quân sÆ° đừng gá»i nhÆ° thế.
Trại Gia Cát cÆ°á»i hì hì :
- Lăng cô nÆ°Æ¡ng bắt tin nhanh quá, việc gì chÆ°a đầy má»™t ngày là đã biết rồi! Äến sá»›m đấy, nhanh đấy!
Lăng Vân Phượng vượt qua vấn đỠđó há»i ngay :
- Quân sư có thừa nhận Tang đại hiệp ở đây không?
Trại Gia Cát cÆ°á»i nhẹ :
- Äúng vậy! Tang đại hiệp chính là Bang chủ của tệ bang, hiện tại có mặt tại đây. NhÆ°ng theo ý của sÆ¡n nhân, thì cô nÆ°Æ¡ng nên đợi đến tối má»™t chút, má»›i có thể gặp ngÆ°á»i. Vì cô nÆ°Æ¡ng đến sá»›m quá, ngoài sở liệu của sÆ¡n nhân, do đó có Ä‘iá»u bất tiện.
Lăng Vân Phượng giật mình há»i :
- Quân sư biết trước là tôi sẽ đến đây?
Trại Gia Cát cÆ°á»i lá»›n :
- Cô nÆ°Æ¡ng đặt ngÆ°á»i trong tệ bang, tưởng đâu sÆ¡n nhân chẳng biết sao? Những tin cô nÆ°Æ¡ng vừa bắt được chính do sÆ¡n nhân cố ý tiết lá»™, bởi thế nào những tin tức đó cÅ©ng sẽ đến tận cô nÆ°Æ¡ng!
Lăng Vân Phượng thoáng biến sắc :
- Rồi Quân sư xử trí hỠthế nào?
Trại Gia Cát Ä‘iá»m nhiên :
- Há» là những ngÆ°á»i giúp rất nhiá»u việc cho sÆ¡n nhân, có bao giá» sÆ¡n nhân làm hại hỠđâu?
Lăng Vân Phượng cÆ°á»i lạnh :
- Quân sư lừa tôi đến đây để làm gì chứ?
Trại Gia Cát mỉm cÆ°á»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn gặp Tang đại hiệp, tức Bang chủ của tệ bang, chẳng hay có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Lăng Vân Phượng há»i lại :
- Thực sự Quân sư không biết à?
Trại Gia Cát cÆ°á»i nhẹ :
- Sơn nhân nào phải thần tiên, làm gì biết được ý muốn của cô nương?
Lăng Vân Phượng đưa mắt nhìn thoáng qua Tiết Châu Nhi, như để ngầm bảo là tại Tiết Châu Nhi nói ra nên Quân sư mới biết được phần nào sự tình, nàng lạnh lùng đáp :
- Tôi muốn gặp Tang đại hiệp để thảo luận vỠmột việc riêng tư.
Trại Gia Cát gật đầu :
- Nếu là việc riêng tÆ° thì sÆ¡n nhân chẳng dám há»i gì.
Lăng Vân Phượng trầm giá»ng :
- Tang đại hiệp không muốn tiếp tôi?
Trại Gia Cát đảo nhanh mắt quanh má»™t vòng, mỉm cÆ°á»i thốt :
- Bang chủ đến kìa!
Lăng Vân Phượng nhìn xuống, thấy bức màn lay Ä‘á»™ng, từ sau bức màn má»™t lão nhân vận áo rá»™ng màu Ä‘en bÆ°á»›c ra, đôi mắt sáng lạ lùng, lão nhân nhìn lên vòng tay há»i :
- Trong mấy năm gần đầy, cô nÆ°Æ¡ng đã cho ngÆ°á»i dò la tin tức của lão phu, chẳng biết cô nÆ°Æ¡ng có chủ ý gì theo dõi lão phu nhÆ° thế?
Lăng Vân Phượng giật mình thầm nghĩ :
- “Khẩu khí đó đúng là của má»™t bậc đại hiệp! Lão nhân này hẳn là Hắc Thánh Du Long rồi!â€
Lập tức nàng nghiêng mình há»i :
- Tiá»n bối có phải vị đại hiệp mà giang hồ thÆ°á»ng xÆ°ng là Hắc Thánh Du Long há» Tang chăng?
Hắc Thánh Du Long bật cÆ°á»i sang sảng :
- Lão phu là Tang Cửu đây!
Lăng Vân Phượng nghiêng mình, đưa tay kéo vạt áo xếp qua một bên cung kính chào :
- Tiểu nữ kính chào Tang đại hiệp!
Hắc Thánh Du Long đáp lễ :
- Lịnh sư đã vỠđến Quân Sơn chưa?
Lăng Vân Phượng gật đầu :
- Äã vỠđến nÆ¡i rồi, vì có chút chuyện riêng, tiểu nữ mạo muá»™i đến đây mong được hầu chuyện cùng tiá»n bối, chẳng hay tiá»n bối có chấp nhận nghe tiểu nữ trình bày chăng? Tiểu nữ mong được tiếp chuyện riêng rẽ vá»›i tiá»n bối!
Trại Gia Cát liá»n day qua Hắc Thánh Du Long nheo nheo mắt Ä‘oạn cÆ°á»i thốt :
- Bá» qua việc tranh chấp giữa song phÆ°Æ¡ng thì cô nÆ°Æ¡ng là khách quý của tệ bang, vậy phải má»i cô nÆ°Æ¡ng vào đại Ä‘iện uống chén trà má»›i được!
Rồi lão dùng phép truyá»n âm nhập mật liên lạc vá»›i Bang chủ :
- Phải hết sức biệt đãi nàng, sẽ có nhiá»u Ä‘iá»u lợi cho chúng ta sau này.
Hắc Thánh Du Long mỉm cÆ°á»i gật đầu vẫy vẫy tay :
- Xin má»i Lăng cô nÆ°Æ¡ng vào trong đàm đạo!
Lăng Vân Phượng nhảy xuống sân lộ thiên theo Hắc Thánh Du Long vào trong một gian tịnh thất, đột nhiên quỳ xuống lạy lão một lạy, vừa lạy vừa thốt :
- Xin ân công nhận một lạy này của tiểu nữ!
Hắc Thánh Du Long giật mình :
- Lăng cô nÆ°Æ¡ng xin đứng lên Ä‘i, đừng làm thế mà lão phu tổn thá», có việc gì cứ nói, chẳng cần phải quá thủ lá»….
Lăng Vân Phượng bèn Ä‘em sá»± việc mÆ°á»i chín năm vá» trÆ°á»›c thuật lại cho Hắc Thánh Du Long nghe, sau cùng thốt :
- Vú già có tả hình dáng của ân công cho tiểu nữ biết, từ ngày trưởng thành đến nay, tiểu nữ lưu tâm tìm cho được tung tích của ân công mãi đến giỠđây mới có hân hạnh.
Hắc Thánh Du Long a một tiếng :
- Thì ra cô nương là lịnh ái của vị Tham tướng hỠLăng ngày trước.
Lăng Vân Phượng gật đầu :
- Viên Tham tướng đó chính là gia phụ!
Hắc Thánh Du Long tặc lưỡi :
- Vì lão phu đến chậm má»™t chút, thành lịnh Ä‘Æ°á»ng phải tao ngá»™ bất hạnh, lịnh tôn lại thá» thÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng biết chăng chính là bá»n Huỳnh Hà thất bá đã gây nên tang thÆ°Æ¡ng cho gia đình cô nÆ°Æ¡ng đó.
Lăng Vân Phượng trầm buồn ra mặt :
- Hôm đó nhỠvú già bế tiểu nữ nấp dưới cỗ xe, nếu không thì tiểu nữ cũng bị chúng sát hại trước khi ân công đến.
Nàng dừng lại một chút đoạn tiếp :
- Hôm nay tiểu nữ đến đây không ngoài mục đích nhỠân công cho biết gia phụ hiện giỠhạ lạc địa phương nào?
Hắc Thánh Du Long trầm ngâm một chút :
- Lúc đó lão phu thấy lịnh tôn giục ngá»±a nhÆ° bay, vá» hÆ°á»›ng Nam, lão phu chỉ tưởng ngÆ°á»i có việc khẩn cấp, nên không tiện gá»i lại há»i han, bây giá» nghÄ© ra đại khái má»›i hiểu là lịnh tôn cho rằng lịnh Ä‘Æ°á»ng chết, cô nÆ°Æ¡ng chết, ngÆ°á»i tuyệt vá»ng quá, nên chạy hoang nhÆ° kẻ Ä‘iên đầu, chứ chẳng có mục tiêu gì cả.
Lão há»i :
- Từ đó đến nay, cô nương chẳng dỠđược tin tức gì vỠlịnh tôn sao?
Lăng Vân Phượng lắc đầu rơi lệ :
- Vú già là ngÆ°á»i má»›i vào giúp việc trong gia đình tiểu nữ chÆ°a được mấy tháng là lâm nạn, cho nên vú chẳng biết tên gia phụ cÅ©ng nhÆ° sinh quán thật sá»± của ngÆ°á»i, do đó sá»± truy tầm lai lịch hết sức khó khăn.
Hắc Thánh Du Long thốt :
- Chừng nhÆ° cao danh của lịnh tôn là Lăng Tổ Thá», khẩu âm thì đúng là giá»ng Giang Tây?
Lăng Vân Phượng cúi đầu tạ ơn chỉ điểm.
Hắc Thánh Du Long lại há»i :
- Rồi trong trÆ°á»ng hợp nào cô nÆ°Æ¡ng được lịnh sÆ° thu làm đệ tá»­?
Lăng Vân Phượng đáp :
- Liá»n sau ngày xảy ra tai nạn, ngẫu nhiên sÆ° phó tiểu nữ Ä‘i ngang qua nÆ¡i tiểu nữ trú ngụ, trông thấy tiểu nữ ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tình bảo vú già Ä‘Æ°a vá» Bách Hoa cốc. Suốt hai mÆ°Æ¡i năm nay tiểu nữ luôn ở tại đó, được truyá»n dạy võ công.
Hắc Thánh Du Long trầm giá»ng :
- Cô nương bẩm chất thông minh, chắc cũng nhìn thấy đại thể võ lâm ra sao rồi, thiết tưởng ngay từ bây giỠcũng nên định đoạt thái độ.
Lăng Vân Phượng u buồn thốt :
- Ân công dạy rất phải.
Rồi nàng đứng lên :
- Hiện tại tiểu nữ xin cáo biệt ân công!
Nàng cúi đầu chào đoạn bước ra ngoài.
Trại Gia Cát đã đứng bên ngoài cửa, đón nàng. Lão vừa trao cho nàng một bức cẩm nang vừa thốt :
- Sơn nhân vừa chiếm một quẻ hộ cô nương.
Lăng Vân Phượng tiếp lấy cẩm nang há»i :
- Trong quẻ có gì lạ chăng?
Trại Gia Cát tỠvẻ bí mật :
- VỠđến Phân cung rồi, cô nÆ°Æ¡ng mở ra xem, hiểu liá»n.
Lăng Vân Phượng nghiêng mình cúi chào :
- Äa tạ Quân sÆ° và xin tạm biệt!
Nàng phi thân lên mái ngói, do ngả hậu tiến đi, phút chốc đã mất dạng.
Vừa lúc đó Hắc Thánh Du Long và Phạm Thiếu Hoa bÆ°á»›c đến, mặt mày Thiếu Hoa sáng rá»±c nhÆ° ngá»c.
Trại Gia Cát bật cÆ°á»i ha hả :
- Mừng cho lão đệ đó! Chỉ trong thá»i gian ngắn lại thu nhận được má»™t công lá»±c tu vi mấy mÆ°Æ¡i năm dài.
Hắc Thánh Du Long mỉm cÆ°á»i :
- Tiên sinh nhận thấy Thiếu Hoa tăng trưởng bao nhiêu năm công phu tu dưỡng?
Trại Gia Cát lại cÆ°á»i vang :
- Hai lão nhân đã truyá»n dạy Kỳ Liên song thức rồi, lại còn cho rằng chÆ°a lấy gì làm tuyệt thì hẳn công phu truyá»n thụ hôm nay cho Thiếu Hoa lão đệ phải cao diệu hÆ¡n nhiá»u, thuá»™c hạ tưởng hai lão Ä‘em sở há»c lÄ©nh há»™i được trong mấy mÆ°Æ¡i năm dài chuyển tất cho lão đệ, có nhÆ° vậy sau này lão đệ má»›i đủ sức đối địch vá»›i yêu nữ.
Quân sư gật gù tiếp nối :
- Theo thuá»™c hạ hiểu thì hai lão nhân dùng Truyá»n Äăng đại pháp sang tất cả công lá»±c cho Phạm lão đệ!
Lão giải thích :
- Truyá»n Äăng đại pháp phát xuất từ Phật môn, liên tục nhÆ° ngá»n đèn này tắt thì có ngá»n khác đốt lên, tiếp nối không ngừng, chính nÆ¡i Tàng Kinh các của Thiếu lâm có bí phổ ghi chú môn công này. Thuá»™c hạ nghÄ© hai lão nhân này hẳn có liên hệ gì vá»›i phái Thiếu lâm chứ chẳng không?
Hắc Thánh Du Long thở dài :
- Tiên sinh há»c thức cao thâm, lão phu kính phục vô cùng.
Trại Gia Cát cÆ°á»i nhẹ :
- Bang chủ khen tặng quá lá»i!
Lão day qua Phạm Thiếu Hoa há»i :
- Hai lão nhân đã đi rồi chứ?
Phạm Thiếu Hoa gật đầu.
Trại Gia Cát lại há»i :
- Hai vị có dặn dò Ä‘iá»u chi chăng?
Phạm Thiếu Hoa đáp :
- Không có dặn Ä‘iá»u chi cả, chỉ cho biết là sang năm, đúng ngày Æ°á»›c hẹn, cả hai ngÆ°á»i sẽ có mặt tại Hoán Hoa khuê.
Trại Gia Cát mỉm cÆ°á»i :
- Chỉ vì hai vị không được yên tâm vỠlão đệ đó. HỠsợ lão đệ chưa phải là đối thủ của yêu nữ mà cũng có ý muốn nhìn tận mắt lão đệ vung kiếm xử trị kẻ thù.
Hắc Thánh Du Long nhìn Trại Gia Cát :
- Vừa rồi tiên sinh trao cho Lăng Vân Phượng một bức cẩm nang, trong đó tiên sinh nói gì với nàng?
Trại Gia Cát cÆ°á»i nhẹ :
- Thiên cơ bất khả lậu, sau này rồi Bang chủ sẽ biết.
Hắc Thánh Du Long bật cÆ°á»i ha hả :
- Chắc Quân sư khuyên nàng cải tà quy chánh chứ gì?
Trại Gia Cát gật đầu :
- Cũng có ý đó, nhưng chẳng phải bức cẩm nang chỉ có mỗi một việc đó mà thôi đâu.
HỠvừa nói chuyện vừa tiến ra đại điện.
Bữa cÆ¡m chiá»u hôm đó, tuy đạm bạc vá»›i thức ăn chay lạt nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i ăn uống vui vẻ vô cùng.
Phạm Thiếu Hoa luôn luôn nhá»› đến cha mẹ, chá» má»™t dịp thuận tiện há»i Hắc Thánh Du Long :
- Xuân Hương cốc ở đâu, sư phó có thể chỉ cho đệ tử biết chăng?
Chàng tiếp :
- Dù sao đệ tử cũng phải đến đó, tế diện vong linh song thân.
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Phải đó ta cÅ©ng định Ä‘i đến đó, nhìn qua cảnh cÅ© má»™t lần. Äêm nay hãy tạm nghỉ tại đây, rồi sáng ra hai thầy trò ta cùng Ä‘i.
Lão day sang Trại Gia Cát và Phó bang chủ thốt :
- Ngày mai lão phu Ä‘i Quý Châu cùng Phạm thiếu Hoa, mong hai vị chiếu cố đến má»i việc trong bang thay cho lão phu!
Trương Quả Lão gật đầu :
- Dĩ nhiên rồi, Bang chủ cần chi phải dặn dò.
Trại Gia Cát tiếp :
- Bang chủ cứ yên trí ra đi!
Tiết thần y vụt há»i :
- Tiểu nữ có thể đi theo Thiếu Hoa chăng?
Trại Gia Cát đáp thay Bang chủ :
- Cả hai đã há»c được Kỳ Liên song thức của nhị lão, thì có thể nào tách rá»i ra được? ÄÆ°Æ¡ng nhiên Tiết Châu cô nÆ°Æ¡ng phải Ä‘i theo Thiếu Hoa lão đệ rồi!
hết: Hồi 150, xem tiếp: Hồi 151
Tài sản của danangcity

  #153  
Old 12-06-2008, 06:15 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 151

Sau mÆ°á»i năm trở lại




Quý Châu là má»™t địa phÆ°Æ¡ng có nhiá»u núi nhất, ngÆ°á»i ta cho rằng đó là má»™t vùng mà bất cứ trong diện tích ba dặm vuông nào cÅ©ng có hòn thấp hòn cao.
Hắc Thánh Du Long cùng Phạm Thiếu Hoa, Tiết Châu Nhi sáng sá»›m hôm sau khởi hành, xuôi theo TÆ°Æ¡ng Giang vá» phía Tây, đến đất Kiá»m, ra khá»i trấn Hùng Quang, từ đó Ä‘i tá»›i, dân cÆ° dần dần thÆ°a thá»›i, hỠđã đến vùng cô tịch hoang vu, vẳng lặng lạnh lùng.
Nếu không có Hắc Thánh Du Long dẫn Ä‘Æ°á»ng thì chắc chắn Phạm Thiếu Hoa chẳng bao giá» tìm đến tận Xuân HÆ°Æ¡ng cốc.
Äịa phÆ°Æ¡ng vừa cô tịch vừa hiểm trở phi thÆ°á»ng, Phạm Thiếu Hoa tá»± há»i má»™t nÆ¡i hoang vắng nhÆ° thế này thì làm sao yêu nữ tìm ra mà đến tận nÆ¡i sát hại song thân của chàng?
Hắc Thánh Du Long chỉ cho chàng biết nÆ¡i lão ngã bịnh may mắn nhá» Phạm Xuân Hoa cứu nạn, nhắc đến việc đó lão bùi ngùi, tưởng vá»ng đến ngÆ°á»i đã khuất.
Lão tìm lại tảng đá năm xưa, lão khắc ghi mấy hàng chữ, kỷ niệm cuộc gặp gỡ với Phạm Xuân Hoa, tảng đá vẫn còn tại chỗ và mấy hàng chữ vẫn y nguyên.
- Minh kiên kim thạch - Năm, tháng, ngày, giỠnày.
Tang Cá»­u và Phạm Xuân Hoa lạy trá»i, lạy đất kết nghÄ©a kim bằng.
Cạnh đó có má»™t mô đá cao, trên bá» mặt có hai chữ: “Äáng chết!†Nét chữ ăn sâu hÆ¡n năm phân, tá» rõ ngÆ°á»i khắc mấy chữ đó dùng lá»±c quá mạnh, hoặc do lúc phẫn ná»™.
Phạm Thiếu Hoa lấy làm lạ há»i :
- Còn hai chữ này ai khắc đó hả sư phó?
Hắc Thánh Du Long trầm buồn :
- Còn ai ngoài yêu nữ? Nàng thấy mấy dòng chữ kia căm hận, nên khắc hai chữ đó như để trả đũa vậy mà!
Phạm Thiếu Hoa rít lên :
- Äáng hận cho tiện phụ! Thì ra tiện phụ nhìn thấy mấy dòng chữ kia, Ä‘oán chắc song thân đệ tá»­ ẩn náu tại vùng này, nên bá» công tìm kiếm, mãi rồi cÅ©ng phát hiện ra!
Chàng bÆ°á»›c tá»›i dùng chỉ phong khắc thêm bốn chữ: “Hoán Hoa yêu nữâ€, trÆ°á»›c hai chữ “đáng chếtâ€, thành ra câu: “Hoán Hoa yêu nữ đáng chếtâ€.
Hắc Thánh Du Long nhìn nét bút của chàng cau mày thầm nghĩ :
- “Nét bút của hắn thá»±c sá»± có sâu hÆ¡n nét bút của yêu nữ, Ä‘iá»u đó chứng tá» công lá»±c của hắn khá cao. Song công lá»±c đó là công lá»±c hiện tại, còn công lá»±c của yêu nữ thuá»™c mÆ°á»i lăm năm vá» trÆ°á»›c, trong mÆ°á»i lăm năm vá» trÆ°á»›c, trong mÆ°á»i lăm năm qua nàng đã khổ luyện dÄ© nhiên có tiến bá»™ quan trá»ng, thì chắc gì Thiếu Hoa đã thắng nổi nàng?â€
Äừng nói chi công lá»±c, chỉ bằng vào căn cÆ¡ già dặn qua năm tháng tu vi, Thiếu Hoa phải kém hÆ¡n yêu nữ rồi, dù chàng đã được hai lão nhân tận tâm bồi dưỡng.
Nhận xét đó khiến cho Hắc Thánh Du Long lo ngại phần nào.
Tiết Châu Nhi vụt há»i :
- Xuân HÆ°Æ¡ng cốc còn cách đây xa lắm không hả tiá»n bối?
Hắc Thánh Du Long đáp :
- Sắp đến nơi rồi!
Há» Ä‘i quanh quẩn trong núi má»™t lúc nữa, đến bên trên ghá»nh đá nhìn xuống má»™t cốc sâu, sâu hằng trăm trượng. Từ bên trên xuống, vách đá thẳng đứng, lại lởm chởm những mÅ©i nhá»n, thân đá lại trÆ¡n lắng, khó đặt chân lên vững chắc.
Hắc Thánh Du Long nhìn Tiết Châu Nhi há»i :
- Hiá»n Ä‘iệt nữ có thể tá»± lá»±c xuống tận bên dÆ°á»›i chăng?
Tiết Châu Nhi đáp nhanh :
- Tiểu nữ tin chắc là mình có thể xuống đó được tiá»n bối!
Hắc Thánh Du Long gật đầu bảo cả hai chuẩn bị, rồi lão vận khí buông mình xuống trÆ°á»›c, chốc chốc chạm chân vào các mÅ©i nhá»n lấy đà, lần Ä‘i xuống theo thế vòng cung, hai đầu cung chạm vào mÅ©i nhá»n.
Phạm Thiếu Hoa và Tiết Châu Nhi cũng làm y như lão từ từ xuống cốc.
Bên dÆ°á»›i đá má»c lởm chởm, nÆ°á»›c suối chảy quanh chá»— ngập sâu, ba ngÆ°á»i lại phải Ä‘i quanh má»™t lúc, má»›i tìm gặp má»™t cá»­a Ä‘á»™ng, cao Ä‘á»™ bằng đầu ngÆ°á»i.
Bên trong động tối đen, nhìn vào chẳng trông thấy gì cả, nên chẳng rõ động sâu hay cạn, vào trong có mở rộng hay vẫn hẹp như vậy.
Biết là càng đi tới càng đến gần di tích của song thân, Phạm Thiếu Hoa hồi hộp vô cùng, Tiết Châu Nhi cũng có cảm giác như chàng, Hắc Thánh Du Long cũng chẳng bình tĩnh hơn.
Dừng chân nơi cửa động, Hắc Thánh Du Long rút chiếc tiêu cầm tay, bảo hỠPhạm và hỠTiết :
- Hai ngÆ°á»i lẳng lặng theo ta, tuyệt không được gây tiếng Ä‘á»™ng!
Lão đưa mắt quan sát kỹ một vòng, rồi bước vào động.
Phạm Thiếu Hoa chẳng rõ sÆ° phó đã phát hiện ra sá»± gì, bá»—ng nhiên lại Ä‘á» cao cảnh giác cá»±c Ä‘á»™, không tiện há»i han, chàng và Tiết Châu Nhi lặng lẽ bÆ°á»›c theo sau.
ÄÆ°á»ng Ä‘i vào Ä‘en tối quá, giả dÄ© đá lởm chởm, thật khó đặt chân cho vững, và tá»± nhiên không thể Ä‘i nhanh hÆ¡n được.
Một lúc lâu hỠđi đến khoảng trống, nơi đó có ánh sáng, thì ra chính là lối ra, hỠđã đi tận cùng lòng động.
Cách lối ra không bao xa, có một con suối trong, nước chảy róc rách, bên trong dòng suối, có một mảng vàng, rêu xanh bám đầy.
Mảnh vàng đó thay cầu bắc ngang suối, cả ba sang bên bỠkia, lại gặp một khu rừng tùng chắn lối.
Quanh khu rừng, có con Ä‘Æ°á»ng đá, hiện tại rêu bám xanh rì.
Qua khá»i khu rừng hỠđến má»™t tòa nhà đá, cá»­a gá»—, nhà đó là nÆ¡i vợ chồng Phạm Xuân Hoa ẩn cÆ° hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c.
Hắc Thánh Du Long không đợi Phạm Thiếu Hoa há»i, chỉ cho chàng thấy tòa nhà thốt :
- Äó là nÆ¡i che mÆ°a che nắng của song thân ngÆ°á»i ngày xÆ°a, nhÆ°ng khoan hãy vào, hãy đến bái má»™ trÆ°á»›c.
Bên cạnh khu rừng tùng, có hai nấm mồ, cỠphủ xanh tươi, trước mộ có tấm bia đá khắc mấy chữ :
- Vợ chồng nghÄ©a đệ Phạm Xuân Hoa nằm đây muôn Ä‘á»i!
Dĩ nhiên Phạm Thiếu Hoa đã khóc từ khi nhìn thấy ngôi nhà, giỠđây chàng càng khóc muồi, chàng nhào xuống ôm mộ kể lể :
- Cha mẹ! Con là Phạm Thiếu Hoa vỠđây, cha mẹ!
Tiết Châu Nhi cÅ©ng khóc, Hắc Thánh Du Long cÅ©ng khóc, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có lá»i thì thầm van vái vong linh ngÆ°á»i quá cố.
Bá»—ng nhiên có tiếng lào xào từ xa vá»ng tá»›i, chừng nhÆ° tiếng y phục phất gió, mà cÅ©ng giống tiếng chân bÆ°á»›c trên cát.
Hắc Thánh Du Long quay nhanh ngÆ°á»i lại, trầm giá»ng há»i :
- Ai?
Phạm Thiếu Hoa và Tiết Châu Nhi cùng giật mình, ngÆ°ng khóc ngay cùng nhìn ra, thấy má»™t ngÆ°á»i từ trong rừng tùng bÆ°á»›c ra, dáng Ä‘i không được vững lắm, ngÆ°á»i đó tiến vá» phí bá» suối, không rõ vấp váp thế nào, lại ngã nhào.
Hắc Thánh Du Long không do dự phi thân lướt tới.
Phạm Thiếu Hoa và Tiết Châu Nhi cấp tốc theo sau.
Khi cả ba ngÆ°á»i đến cạnh ngÆ°á»i đó, há» nhận ra là má»™t lão đạo nhân, râu chÆ°a bạc, máu chảy từ miệng, từ mÅ©i, còn ròng ròng chừng nhÆ° thá» thÆ°Æ¡ng nặng lắm.
Hắc Thánh Du Long cau mày :
- Bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy sao chẳng vận công Ä‘iá»u tức phong bế huyệt mạch, cầm máu lại còn chạy Ä‘i đâu cho tình trạng thêm nặng? Chắc chắn là có duyên cá»› gì đó nên không thể ở lại tại chá»—!
Hắc Thánh Ä‘Æ°a tay đỡ lão đạo ngồi lên, đặt tay hữu lên lÆ°ng lão, vận công lá»±c truyá»n sang tiếp hÆ¡i.
Không lâu lắm lão đạo tỉnh lại, mở mắt ra mấp máy môi định nói gì song Hắc Thánh Du Long khoác tay :
- Äạo huynh khoan nói năng gì cả, hãy cố gắng Ä‘á» tụ chân khí, lão phu vận công tiếp sức cho, trong khoảnh khắc chân nguyên được khôi phục, khi ngÆ°á»i khá»e lại rồi muốn nói gì thì nói.
Äạo nhân cất giá»ng suy nhược nói :
- Bần đạo muốn gặp Tang đại hiệp! Bần đạo có lá»i bày tá»!
Hắc Thánh Du Long lấy làm lạ nhưng chẳng cầu giấu diếm :
- Lão phu là Tang Cửu đây!
Äạo nhân mở mắt lá»›n hÆ¡n má»™t chút, ánh mắt thoáng ngá»i vẻ hân hoan, hấp tấp há»i :
- Các hạ là Tang đại hiệp?
Bỗng đạo nhân ói ra một búng máu hồng.
Hắc Thánh Du Long thở dài :
- Lão phu đã bảo đạo huynh nên tịnh dưỡng má»™t lúc Ä‘i, lúc nào khá»e hẵng nói cÅ©ng không muá»™n.
Äạo nhân không nghe, thở mấy hÆ¡i dài rồi tiếp :
- Bần đạo có nghe tin Hoán Hoa phu nhân cấu kết với Ma Y Lão Tổ tại Miêu Cương hẹn nhau đến Xuân Hương cốc đón chặn Tang đại hiệp.
Thốt đến đó lão đạo lại bị ói máu, lần này thì lão kiệt quệ quá độ, không còn nói năng gì được nữa.
Hắc Thánh Du Long hấp tấp truyá»n công lá»±c sang cho đạo trưởng vừa lắc đầu vừa thốt :
- Chắc đạo nhân không chịu nổi! ThÆ°Æ¡ng thế trầm trá»ng quá!
Nói không ra tiếng, đạo nhân lấy ngón tay vạch lên mặt đất mấy chữ :
- Bần đạo không báo được thâm ân, đức trá»ng, vậy xin lấy trong mình bần đạo...
Rồi ngón tay của lão rung mạnh, lão không viết thành chữ nữa.
Hắc Thánh Du Long không dám buông tay, day qua bảo Thiếu Hoa :
- Ngươi mò trong mình lão đạo xem, có vật gì mà lão định cho chúng ta biết đó?
Phạm Thiếu Hoa vâng lá»i, lấy ra má»™t gói nhá». Hắc Thánh Du Long bảo chàng mở xem, trong gói có má»™t chiếc há»™p, trên nắp há»™p có mảnh giấy Ä‘á», có viết mấy câu: Cẩn trình ân công Tang đại hiệp!
Phạm Thiếu Hoa kêu lên :
- Vật này dành cho sư phó đây!
Hắc Thánh Du Long bảo chàng mở xem liá»n, bên trong há»™p có hai vật tròn, bằng đầu ngón tay cái, trong nhÆ° ngá»c bốc mùi thÆ¡m phức.
Phạm Thiếu Hoa chẳng biết là vật gì, Tiết Châu Nhi kêu lên :
- Tuyết Liên Tá»­! Trá»i, sao đạo nhân có loại Tuyết Liên Tá»­ to lá»›n nhÆ° thế này? Ãt nhất cÅ©ng tên năm trăm năm đấy!
Hắc Thánh Du Long nhìn sững hai hạt Tuyết Liên Tử lẩm nhẩm :
- Nếu đúng như vậy thì đạo nhân này không chết đâu, Tuyết Liên Tử có công hiệu chữa trị thương thế kỳ diệu, chẳng kém Tuyết Sâm đơn của Thần ni bao nhiêu.
Lão lấy một hạt dùng ngón tay bóp nát, rồi bảo Phạm Thiếu Hoa cạy miệng đạo nhân, lão trút mớ bóp hạt Tuyết Liên Tử vào.
Phạm Thiếu Hoa há»i :
- Sư phó một hạt có đủ công hiệu không?
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Äủ rồi!
Phạm Thiếu Hoa lại há»i :
- Còn thừa một hạt nên trả lại cho đạo nhân chứ?
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Tự nhiên!
Phạm Thiếu Hoa đặt chiếc hộp vào mình đạo nhân.
Hắc Thánh Du Long nghĩ thầm :
- Äạo nhân đã có Tuyết Liên Tá»­ trong ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, lại không dùng, mà chỉ để dành cho ta, có nghÄ©a là gì?
Phạm Thiếu Hoa há»i :
- Sư phó có quen biết đạo nhân chăng?
Hắc Thánh Du Long lắc đầu :
- Äạo nhân hoàn toàn xa lạ đối vá»›i ta!
Má»™t lát sau đạo nhân tỉnh lại, mở mắt ra, lão há»i gấp :
- Bần đạo chưa chết chăng?
Hắc Thánh Du Long mỉm cÆ°á»i :
- Trong mình có thuốc quý, đạo huynh chết thế nào được?
Äạo nhân giật mình :
- Trá»i! Ân công lấy Tuyết Liên Tá»­ cho bần đạo uống à?
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Äạo huynh lâm vào tình trạng đó, nếu không dùng đến Tuyết Liên Tá»­ thì làm sao chứ?
Äạo nhân tặc lưỡi mãi :
- Hai hạt Tuyết Liên Tá»­ là vật trên năm trăm năm, quý vô cùng, bần đạo giữ nó từ hÆ¡n năm năm qua, trân trá»ng hÆ¡n sinh mạng, nhất định phải tá»± tay hiến tặng ân công để đáp lại phần nào ân đức ngày xÆ°a, sao ân công lại cho bần đạo uống Ä‘i?
Hắc Thánh Du Long Ä‘iá»m nhiên thốt :
- Lão phu cùng đạo huynh bình sinh chưa hỠquen biết nhau, thì lão phu làm sao dám nhận vật quý? Vật là của đạo huynh dùng nó để cứu mạng đạo huynh, kể ra là hợp lý chứ có gì đáng ngại đâu?
Äạo nhân thở dài :
- Ân công không nhận ra bần đạo chứ bần đạo thì suốt hai mÆ°Æ¡i năm qua, không ngày nào là không tưởng nghÄ© đến ân công, cái ân tái tạo dù có chết nát thây, bần đạo cÅ©ng không Ä‘á»n đáp xứng đáng!
Hắc Thánh Du Long lấy làm kỳ :
- Ân tái tạo? Năm xÆ°a? Dám há»i tục danh của đạo huynh là gì? Äạo hiệu hiện nay là gì?
Äạo nhân mỉm cÆ°á»i :
- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c bên bá» Mạnh Tân, ân công đã cứu má»™t mạng ngÆ°á»i sau khi đánh bại bá»n Huỳnh Hà thất bá.
Hắc Thánh Du Long kêu lên :
- Thế ra đạo huynh là Lăng tham tướng ngày trước!
Äạo nhân gật đầu :
- Chính bần đạo đây!
Tiết Châu Nhi hân hoan ra mặt :
- Thì ra đạo trưởng là phụ thân của Lăng tỷ tỷ!
Äạo nhân trố mắt nhìn :
- Thiếu hiệp nói sao?
Hắc Thánh Du Long đáp thay Tiết Châu Nhi :
- Lịnh ái may mắn còn sống sót trong cơn hoạn nạn năm xưa!
Äạo nhân chá»›p ngá»i ánh mắt :
- Tiểu nữ còn sống? Hiện giỠnói ở đâu?
Hắc Thánh Du Long mỉm cÆ°á»i :
- Lệnh ái đã trưởng thành, nghiễm nhiên là một tài nữ diễm lệ, Lăng huynh tốt phước lắm đó! Chính lão phu được lịnh ái nhỠtruy tìm tung tích của Lăng huynh. Hôm nay gặp Lăng huynh rồi, thì ngày phụ tử trùng phùng hẳn không xa.
Äạo nhân kích Ä‘á»™ng vô cùng.
- Ân công tốt quá! Cha con bần đạo phải lập sinh vị, ngày đêm nhang khói, cầu nguyện cho ân công trÆ°á»ng thá» thi Æ¡n bố vá»›i Ä‘á»i!
Hắc Thánh Du Long cÆ°á»i nhẹ :
- Lăng huynh quá khen! Bây giá» Lăng huynh nên vận công Ä‘iá»u tức Ä‘i!
hết: Hồi 151, xem tiếp: Hồi 152
Tài sản của danangcity

  #154  
Old 12-06-2008, 06:20 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 152

Không Ä‘á»™i chung trá»i




Äạo nhân mà cÅ©ng là Lăng tham tÆ°á»›ng Lăng Tổ Thá», phụ thân của Lăng Vân Phượng vâng lá»i nhắm mắt toan vận công, vụt mở mắt ra thốt :
- Ân công không nên ở đây lâu, vì Hoán Hoa phu nhân đã cấu kết với Ma Y Lão Tổ cả hai có thể bất thần kéo đến đây.
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Lăng huynh có cho lão phu biết rồi, cứ yên trí vận công Ä‘iá»u tức Ä‘i, việc gì rồi hãy tính sau.
Äạo nhân nhắm mắt lại bắt đầu vận công.
Phạm Thiếu Hoa há»i :
- Ma Y Lão Tổ là nhân vật như thế nào, sư phó?
Hắc Thánh Du Long không đáp thẳng vào câu há»i chỉ thốt :
- Yêu nữ đã cấu kết với Ma Y Lão Tổ hơn hai mươi năm rồi, nào mới phải ngày qua ngày kia? Bởi có cấu kết với ngoại nhân, yêu nữ mới dám làm cái việc diệt sư đoạt vị!
Phạm Thiếu Hoa trố mắt :
- Sư phó biết được việc đó?
Hắc Thánh Du Long gật đầu :
- Thân mẫu ngÆ°á»i có thuật sá»± tình cho ta biết, Ma Y Lão Tổ là ngÆ°á»i Hán, võ công cao tuyệt, rá»i Trung Nguyên ra tận Miêu CÆ°Æ¡ng lập căn cÆ¡, thừa hiểu là dân Miêu rất sợ quá»·, trá»ng thần nên cố làm ra vẻ bí mật, tá»± xÆ°ng là Ma Y Lão Tổ, quanh năm mặc áo gai, dân Miêu xem nhÆ° thần thánh. Y kiến tạo tại Miêu CÆ°Æ¡ng trong má»™t vùng hiểm trở núi rừng má»™t tòa cung Ä‘iện, đặt cái tên Xà Thần cung, thu nạp vô số nam nữ đệ tá»­, từng đặt ra nghiêm lịnh cấm chúng đệ tá»­ rá»i khá»i Miêu địa. Do đó trên giang hồ ít ngÆ°á»i biết đến y có tình hình thá»±c lá»±c nhÆ° thế nào.
Phạm Thiếu Hoa lại há»i :
- Sư phó biết lai lịch của y chứ?
Hắc Thánh Du Long tiếp :
- Nghe nói y chÆ°a lần nào trở lại Trung Nguyên, nhÆ°ng theo ta nghÄ© thì có lẽ ngày xÆ°a y gây tá»™i ác quá nhiá»u, không còn dám chÆ°á»ng mặt trên giang hồ nữa, lẻn trốn ra vùng Miêu CÆ°Æ¡ng, cải tên đổi dạng trở thành Ma Y Lão Tổ. Còn nhÆ° lai lịch của y thì ta thá»±c sá»± chÆ°a hiểu được rõ.
Phạm Thiếu Hoa hừ một tiếng :
- Ná»™i cái việc cấu kết vá»›i Hoán Hoa yêu nữ, cÅ©ng đủ cho thấy y là con ngÆ°á»i bại hoại rồi.
Tiết Châu Nhi tán thành ý kiến đó.
Bỗng Phạm Thiếu Hoa nhìn ra xa xa, ngưng thần chú ý.
Hắc Thánh Du Long mỉm cÆ°á»i há»i :
- Tiểu tử đã phát hiện ra rồi chăng?
Phạm Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng vậy! TrÆ°á»›c khi vào đây, ta thấy má»™t số ngÆ°á»i mai phục bên ngoài cá»­a Ä‘á»™ng, có lẽ hiện giá» bá»n tiếp viện của chúng đã đến, nên chúng sắp sá»­a ra mặt đấy!
Tiết Châu Nhi trầm giá»ng :
- Chắc là bá»n Hoán Hoa cung chứ còn ai khác nữa!
Má»™t âm thinh lạnh lùng vang tá»›i, đáp lá»i Tiết Châu Nhi :
- Tiểu nữ tá»­! NgÆ°á»i Ä‘oán đúng lắm!
Nghe âm thinh đó Phạm Thiếu Hoa sôi sục tâm huyết, đôi mắt đỠngầu sát khí bốc bừng bừng trên gương mặt.
Hắc Thánh Du Long khẽ bảo :
- Trầm trụ khí giữ bình tĩnh, Thiếu Hoa!
Từ nÆ¡i khu rừng tùng, má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i xuất hiện, vận cung trang ngÆ°á»i Ä‘i đầu có mạn Ä‘en che mặt.
NgÆ°á»i đó hiển nhiên là Hoán Hoa phu nhân.
Sau lÆ°ng bà ta, là TÆ°á»ng Vân, nàng tỳ nữ mang kiếm cho bà, đôi mắt của nàng trừng trừng nhìn vá» phía Phạm Thiếu Hoa.
Hai bên phu nhân là Long Cô Bà và Thiết Cô Bà, sau lưng hai lão bà là tám hoa nữ lưng đeo song kiếm gác chéo nhau như cánh bướm.
Rồi nÆ¡i con Ä‘Æ°á»ng đá hẹp, có má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i khác, Ä‘i đầu là má»™t thiếu niên vận áo gấm, mặt trắng trông có vẻ má»™t mỹ nam tá»­, nhÆ°ng nÆ¡i đôi chân mày thoáng hiện vẻ dâm dật, chứng tá» là má»™t dạ hoa thần dù tuổi còn nhá».
Sau lÆ°ng thiếu niên áo gấm là hai lão nhân, tác Ä‘á»™ sáu mÆ°Æ¡i, áo dài, râu dài, mặt lạnh nhÆ° tiá»n đôi mắt sáng quắc.
Sau lÆ°ng hai lão nhân là Ngá»c Phiến Lang Quân Hân Khuê, Thiên Thủ NhÆ° Lai ÄÆ°á»ng Trấn Càn, cuối cùng là tám võ sÄ© vận y phục chẽn Ä‘en.
Hắc Thánh Du Long quắc mắt nhìn Hoán Hoa phu nhân cÆ°á»i lá»›n :
- Yêu nữ đến đúng lúc quá!
Hoán Hoa phu nhân vẫn vá»›i giá»ng lạnh lùng muôn thủa :
- Già đã đoán thế nào Bang chủ cũng đưa hắn đến đây!
Bà day qua Thiếu Hoa nghiêm giá»ng :
- Tiết Thiếu Lăng! NgÆ°Æ¡i chẳng chịu nghe lá»i khuyến cáo!
Phạm Thiếu Hoa trợn tròn đôi mắt nảy lửa, rít qua hai kẽ răng :
- Yêu phụ! Ta không còn là Tiết Thiếu Lăng! Ta là Phạm Thiếu Hoa!
Hoán Hoa phu nhân tưởng chừng tiếng sét nổ bên tai, choáng váng mặt mày, thân hình rung rung, giá»ng rung rung :
- Phạm Thiếu Hoa ngÆ°á»i! Tang Cá»­u đã cho ngÆ°Æ¡i biết?
Bà sôi giận lên quát to :
- Lần trÆ°á»›c ta nhân từ, buông tha cho ngÆ°á»i, là vì ta tưởng niệm đến song thân của ngÆ°á»i!
Nghe nhắc đến song thân, Thiếu Hoa phẫn uất tràn lòng, hét chặn :
- Yêu phụ câm miệng lại! Hôm nay ngÆ°á»i theo dõi ta đến đây, đúng là ngÆ°á»i tìm ta để nạp mạng đấy! Yêu phụ! Thanh kiếm này sẽ đâm thủng con tim bẩn thỉu của ngÆ°á»i!
Hoán Hoa phu nhân bình tĩnh trở lại :
- NgÆ°Æ¡i đã biết được thân thế của ngÆ°á»i rồi thì ta chẳng còn dung thứ cho ngÆ°á»i nữa được!
Hắc Thánh Du Long bước tới bảo Thiếu Hoa :
- Khoan xuất thủ nhÆ°á»ng cho ta tiếp chiêu vá»›i mụ má»™t lúc.
Hoán Hoa phu nhân cÆ°á»i lạnh :
- Ta vốn biết từ lâu, ngÆ°á»i chính là Bang chủ Nam Bắc bang Tang Cá»­u à!
Thiếu Hoa hoành sang má»™t bên, rồi bÆ°á»›c tá»›i, tay thủ chiếc tiêu chứ chÆ°a rút kiếm, không chịu nhÆ°á»ng cho sÆ° phó, chàng cao giá»ng thốt :
- SÆ° phó đệ tá»­ đã phát thệ, moi tim chặt đầu yêu phụ báo thù cho cha mẹ, xin sÆ° phó hãy nhÆ°á»ng cho đệ tá»­ xuất thủ!
Chàng hướng sang phu nhân quát :
- Yêu phụ xem đây!
Chẳng hiểu nghĩ sao, chàng giắt tiêu trở lại bên mình, rút kiếm ra nhưng chưa kịp lướt tới, Thiết Cô Bà đã hét lên :
- Tiểu tá»­ cuồng vá»ng quá, ta sẽ thay thế phu nhân trị tá»™i ngÆ°á»i!
Hoán Hoa phu nhân khoác tay :
- Äừng! Lão bà chẳng nghe hắn nói sao, hắn muốn báo thù cho cha mẹ hắn, phải để cho hắn toại nguyện, vả lại hắn là nghiệt chủng do HÆ°Æ¡ng Lăng lÆ°u lại, ta phải tá»± tay trừng trị má»›i được! Có nhÆ° vậy ta má»›i hả giận!
Phạm Thiếu Hoa thấy bà ta mắng mẹ mình, lại càng sôi giận hét lớn :
- Yêu phụ đón chưởng của ta!
Bàn tay đánh ra chưởng phong vút tá»›i liá»n.
Hoán Hoa phu nhân có xem chàng ra gì, nhẹ nhàng phất bàn tay tả ra, một luồng gió quét ra, nghinh đón chưởng kình của Phạm Thiếu Hoa.
Chàng dùng tất lá»±c bình sinh đánh ra chưởng kình đó, còn phu nhân vốn khinh thÆ°á»ng chàng nên chỉ phản công vá»›i ná»­a phần công lá»±c thôi.
Bà đánh giá trị chàng quá thấp, qua cái chạm của kình lá»±c song phÆ°Æ¡ng, bà má»›i phát giác ra công lá»±c của chàng thâm hậu phi thÆ°á»ng. Vì bà khi dể dụng lá»±c quá ít, nên bị chấn dá»™i má»™t bÆ°á»›c.
Tuy tận dụng công lá»±c bình sinh Phạm Thiếu Hoa không ngăn chặn nổi kình đạo của Hoán Hoa phu nhân, chàng cảm thấy má»™t luồng âm nhu lá»±c đạo nhÆ° vá»n qua, tuy âm nhu song thừa sức đẩy chàng lùi lại.
Phu nhân thầm nghĩ :
- “Ná»™i lá»±c của hắn chẳng kém Tang Cá»­u chút nàoâ€.
Bà cÆ°á»i lạnh mấy tiếng Ä‘oạn trầm giá»ng nói :
- Trảm thảo phải trừ căn, Thiếu Hoa ngÆ°á»i có chết cÅ©ng chẳng nên oán hận ta, bởi tình thế tá»± nhiên, ta mượn cái chết của ngÆ°á»i để tạo cái an toàn vÄ©nh viá»…n cho ta.
Bà từ từ đưa tay hữu lên chuẩn bị đánh ra một chưởng, lần này hẳn phải mạnh hơn lần trước.
Thủ pháp của bà rất hòa hoãn, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhận rõ, cái hòa hoãn đó là sá»± nhích Ä‘á»™ng của má»™t hòn núi, nhích Ä‘á»™ng từ từ để chuyển hình khi tÆ° thế rồi là lao vút Ä‘i mạnh vô tưởng.
Bá»—ng nhiên thiếu niên áo gấm bật cÆ°á»i lá»›n :
- Phu nhân tạm thá»i dừng tay Ä‘i! Trừ diệt má»™t gã vô danh cần gì bậc cao minh phải xuất lá»±c! Äể hắn cho vãn bối sá»­a trị!
Tiết Châu Nhi cÆ°á»i lạnh :
- Trẻ con là ai? Ăn nói ngông cuồng chẳng sợ chết sao?
Thiếu niên áo gấm cÆ°á»i mỉa :
- Bổn công tá»­ không muốn nhân má»™t mà giết hai, ngÆ°á»i lui lại Ä‘i, để còn sống sót mà còn vỠôm chân mẹ!
Tiết Châu Nhi xốc trÆ°á»ng kiếm cao giá»ng :
- Dù ngÆ°á»i chẳng ngông cuồng, vào đây rồi là phải để xác tại đây!
Thiếu niên áo gấm xì một tiếng :
- Chính ta thốt câu đó mới hợp lý!
Hoán Hoa phu nhân Ä‘Æ°a cao tay rồi, lại từ từ đẩy ra, đồng thá»i bà cÆ°á»i lạnh thốt :
- Thiếu Hoa! Chuẩn bị theo cha mẹ ngÆ°á»i là vừa!
Phạm Thiếu Hoa đã đổi kiếm sang tay tả, dồn nội lực vào tay hữu, sẵn sàng nghênh tiếp chiêu thứ hai của đối phương.
Chàng bĩu môi đáp :
- Ta Ä‘ang chá» xem công lá»±c của ngÆ°á»i nhÆ° thế nào, mà dám nghênh ngang hống hách, xem giang hồ nhÆ° bãi tha ma!
Bàn tay phu nhân đẩy tới, bàn tay chàng cũng đưa ra.
Hắc Thánh Du Long hét to :
- Huyá»n Âm chưởng đấy! Không nên trá»±c tiếp!
Phu nhân thấy chàng ngang nhiên tiếp chưởng cÆ°á»i thầm nghÄ© :
- “Ngá»±a non háu đá! Cho ngÆ°á»i chết!â€
Bàn tay bà đẩy tới nhanh hơn.
Äã lãnh há»™i Cá»­u Chuyển huyá»n công, đã được thụ truyá»n Truyá»n Äăng đại pháp, Phạm Thiếu Hoa không ngán Huyá»n Âm chưởng của đối phÆ°Æ¡ng, cho dù sÆ° phó đã cảnh cáo.
NhÆ° lần trÆ°á»›c kình đạo chạm nhau, không nghe tiếng vang song áp lá»±c kinh hồn. Chàng nghe máu trong ngÆ°á»i nhÆ° chảy ngược, chập choạng lùi lại ba bÆ°á»›c.
Hoán Hoa phu nhân cũng bị chấn động như chàng, bà lùi lại hơn hai bước.
Dù nằm mộng bà cũng không thể tưởng tượng công lực của chàng thâm hậu đến mức độ đó. Bà nhìn sửng sốt nhìn chàng.
Hắc Thánh Du Long cũng sửng sốt chẳng kém gì bà. Tuy nhiên lão không tin là qua cái chạm đó, Phạm Thiếu Hoa được vô sự, lão vội bước tới bảo gấp :
- Vận công xem trong thân thể có sao không?
Rồi lão bÆ°á»›c tá»›i trầm giá»ng bảo :
- Yêu nữ! Äến lượt lão phu đây!
Miệng thốt tay vung ra, chưởng kình vút ra liá»n.
Hoán Hoa phu nhân lách mình sang một bên, tránh chiêu chưởng đó, chứ không nghênh đón.
Äại La thủ pháp quét trong khoảng không cuốn gió vù vù, đá lăn, cát bay má»™t thân tùng to bằng miệng chén, ngoài mấy trượng gãy ngang, kêu lên má»™t tiếng rá»i tàng rÆ¡i xuống đất, lá đổ cành gãy, gió chưởng hốt luôn tống ra xa xa.
Hắc Thánh Du Long quát :
- Yêu nữ sợ lão phu sao? Vì lẽ gì không trực tiếp tiếp chưởng của lão phu?
Một tiếng soạt vang lên, một đạo bạch quang uốn cầu vồng vút đến lưng lão.
Äồng thá»i Long Cô Bà hét lá»›n :
- Tang Cá»­u! Äừng cuồng vá»ng thái quá!
Hắc Thánh Du Long bật cÆ°á»i ha hả :
- Ngươi có phải là đối thủ của lão phu đâu? Vào là mất mạng!
Vung chiếc tiêu hoành vá» phía sau, lão xoay nhanh ngÆ°á»i theo liá»n. Chiếc tiêu hất thanh kiếm của Long Cô Bà trở lại.
Äảo bá»™ lÆ°á»›t tá»›i, Long Cô Bà tung tiếp chiêu kiếm.
Phạm Thiếu Hoa thấy sÆ° phó xuất thủ rồi, cao giá»ng gá»i Hoán Hoa phu nhân :
- Yêu nữ! Lấy vũ khí đi!
Phu nhân day qua TÆ°á»ng Vân :
- Trao kiếm cho ta!
TÆ°á»ng Vân lập tức rút thanh trÆ°á»ng kiếm nÆ¡i lÆ°ng hai tay trao cho bà.
Bà trầm giá»ng :
- Bình sinh ta chưa hỠdùng đến vũ khí, hôm nay ta phá lệ để chóng kết thúc cuộc đấu!
Cầm kiếm nÆ¡i tay thốt lên câu đó, bà vẫn chÆ°a xuất thủ, qua bức mạn Ä‘en, bà nhìn Phạm Thiếu Hoa nhÆ° tìm lại bóng hình đã làm bà tuyệt vá»ng đến Ä‘á»™ cuồng tâm, loạn trí, gây nên bao tá»™i ác tày trá»i, mãi cho đến hôm nay, bà vẫn chÆ°a nguôi tình nguôi hận.
Äá»™t nhiên bà xuôi tay xuống, dịu giá»ng thốt :
- Thiếu Hoa! Ta không muốn giết ngÆ°á»i! Các ngÆ°á»i hãy Ä‘i Ä‘i!
Phạm Thiếu Hoa giật mình nhưng chàng hét lớn :
- Äi làm sao được? Huyết hải thâm cừu bất cá»™ng Ä‘á»›i thiên, ta phải giết ngÆ°á»i dù ngÆ°á»i chẳng giết ta!
Hoán Hoa phu nhân Ä‘iá»m nhiên :
- Thiếu Hoa ngÆ°á»i chẳng phải là đối thủ của ta, hãy Ä‘i Ä‘i!
Bên kia Hắc Thánh Du Long và Long cô bà đã trao đổi hơn hai mươi chiêu rồi, Long Cô Bà núng thế thấy rõ.
Thiết Cô Bà đứng bên ngoài gá»i to :
- Long thơ thơ đừng sợ có tôi đây, chúng ta hiệp sức hạ sát lão tặc hôm nay!
Câu nói vừa dứt lão bà đã nhảy vào vòng chiến.
Lão bà vào, tám hoa nữ cũng vào luôn, tất cả vây quanh Hắc Thánh Du Long.
Phạm Thiếu Hoa thấy phu nhân bất động, vội quát :
- Yêu phụ! Nếu ngÆ°á»i không xuất thủ, thì ta phải vô lá»… tấn công trÆ°á»›c vậy!
Ngá»n tiêu đã chuyển từ tay tả sang tay hữu, chàng vung tá»›i liá»n, đầu tiêu chỉ ngay khoảng giữa chân mày của địch.
Hoán Hoa phu nhân cá»­ kiếm hất vẹt ngá»n tiêu sang má»™t bên trầm giá»ng trách :
- Tiểu tử dám vô lễ với ta?
Phạm Thiếu Hoa nghiến răng :
- Ta chỉ muốn moi tim, mổ gan chặt đầu kẻ thù, đối vá»›i thù nhân, ta chẳng cần giữ lá»…. Ta thách ngÆ°á»i đó!
Chàng liên tiếp đánh ra đúng năm chiêu nhanh vô tưởng.
Hoán Hoa phu nhân thở dài :
- NgÆ°Æ¡i đã muốn thế, ta cÅ©ng đành phải thá»a mãn tâm nguyện của ngÆ°á»i!
TrÆ°á»ng kiếm chá»›p lên, ngàn đóa hoa bạc đã phát sinh rÆ¡i xuống ào ào.
Tiết Châu Nhi chỉ nơm nớp lo sợ Phạm Thiếu Hoa thất cơ luôn luôn chú ý.
Nàng muốn xuất thủ tiếp trợ, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng còn nguyên cả má»™t cánh của bá»n thiếu niên áo gấm và Ngá»c Phiến Lang Quân Hàn Khuê, chúng có thể bất thần xông vào, thừa sÆ¡ hở hạ sát ngÆ°á»i bên nàng.
Äiá»u làm nàng lo ngại là bên ít ngÆ°á»i, bên đông quá.
Cuá»™c chiến ở mặt nào trong hai mặt cÅ©ng ác liệt cả. Song phÆ°Æ¡ng gồm những tay thượng thặng trên giang hồ, nếu có ngÆ°á»i nào bại, thì ít nhất cuá»™c đấu cÅ©ng phải trải qua má»™t thá»i gian dài.
hết: Hồi 152, xem tiếp: Hồi 153
Tài sản của danangcity

  #155  
Old 12-06-2008, 06:23 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 153

Lưỡng bại câu thương




Tám tên hoa nữ là tám cao thủ phụ trách tám cá»­a vòng trong của Bách Hoa kiếm trận, kiếm pháp của chúng rất cao diệu, Hoán Hoa phu nhân phải tuyển chá»n trong má»™t trăm nàng lấy mÆ°á»i nàng, rồi từ mÆ°á»i nàng rút gá»n lại còn má»™t, bởi tin tưởng vào tài nghệ của chúng nên phu nhân mang theo trong chuyến Ä‘i này, nhất định phải bắt cho kỳ được Phạm Thiếu Hoa.
Äã có ý định đó, chẳng hiểu tại sao vừa rồi bà lại bảo Thiếu Hoa Ä‘i ngay?
Có lẽ hình bóng xa xÆ°a đã gợi má»™t ká»· niệm làm bà má»m lòng, trong cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, bà buông tha cho chàng, có lẽ nghÄ© rằng làm nhÆ° vậy là xoa dịu niá»m phẫn uất của ngÆ°á»i quá cố.
Luận vá» Bách Hoa đại trận của phu nhân thì trận thế gồm đủ Bát quái, NgÅ© hành, Kỳ môn trận chia ra làm ba tầng, ngoại tầng có mÆ°á»i hai cá»­a, gá»i là Thập nhị hoa môn, do mÆ°á»i hai tổ hoa nữ trấn đóng, trung tầng có ná»™i bát môn áng theo Bát quái, nÆ¡i trung tâm Ä‘iểm có trung ngÅ© môn, hợp NgÅ© hành sinh khắc.
MÆ°á»i hai hoa nữ thủ mÆ°á»i hai cá»­a bên ngoài, tài nghệ kém hÆ¡n tám hoa nữ bên trong, nên phu nhân chá»n bá»n bên trong mang theo, tám nàng tượng trÆ°ng cho má»™t trận thế Bách Hoa thu hẹp, hiện tại đứng theo phÆ°Æ¡ng vị, nên liên lạc vá»›i nhau chặt chẽ, càng chặt chẽ, chúng càng tá» ra lợi hại phi thÆ°á»ng.
Chúng tiến thoái có quy củ, tà áo phất phÆ¡ trông hết sức ngoạn mục, tả lÆ°á»›t ra, hữu lui vào, hậu tiến tá»›i tiá»n dạt ra má»™t bên, thành thá»­ lúc nào cÅ©ng có ánh kiếm chá»›p ngá»i, liên tục.
Gia dĩ chúng sử dụng Bách Hoa kiếm pháp một nhát kiếm biến thành chục, thành trăm, hư hư thực thực, linh diệu tân kỳ, đối phương chẳng biết nơi nào thực mà đón đỡ, nơi nào hư mà lỠđi.
Trong thoáng mắt Hắc Thánh Du Long đã bị chúng dồn vào trung Æ°Æ¡ng, và lão phải vung tiêu ra bốn phía, tiêu ảnh tạo nên bức tÆ°á»ng há»™ thân vô cùng kiên cố.
NhÆ°ng nếu cuá»™c chiến kéo dài, địch thì kẻ đánh ngÆ°á»i nghỉ, còn lão thì luôn luôn huy Ä‘á»™ng ngá»n tiêu, liệu lão có đủ sức chi chì mãi không?
Äang lúc lão hăng say nghinh chiến bá»—ng đạo nhân hét lên :
- Ân công, bần đạo vào đây, tiếp trợ ân công một tay!
Äạo nhân đã khôi phục nguyên lá»±c phần nào, thấy bá»n hoa nữ và hai lão bà vây chặt Hắc Thánh Du Long nóng lòng đứng lên, rút trÆ°á»ng kiếm nÆ¡i lÆ°ng xông vào.
Thiếu niên áo gấm thấy thế quát lớn :
- Chặn lão đạo sĩ lại!
Hai lão già vận áo màu tro râu dài đứng phía sau lÆ°ng gã, cùng vâng má»™t tiếng, cùng vá»t thân hình tá»›i.
Tiết Châu Nhi đã thấy đến lúc mình tham gia rồi, khoa trÆ°á»ng kiếm má»™t vòng hét lá»›n :
- Hai lão quỷ đó đứng lại!
Thiếu niên áo gấm bật cÆ°á»i ha hả :
- Có bổn công tá»­ đây, chính ngÆ°á»i má»›i phải đứng lại đó cho bổn công tá»­!
Tiết Châu Nhi quát :
- Cút ngay!
Bàn tay sè ra năm đạo chỉ phong vút Ä‘i, chỉ pháp Äại La lợi hại phi thÆ°á»ng nhắm ngay mặt thiếu niên bắn tá»›i nhÆ° năm mÅ©i tên.
Thiếu niên áo gấm đảo bá»™ xoay ngÆ°á»i tránh năm đạo chỉ phong dá»… dàng, gã cÆ°á»i hăng hắc thốt :
- Tiểu tử khá lắm đó! Nào vào đi, ta chỠđây!
Äôi bàn tay vung lên, trong tay có hai chiếc vòng, ánh màu vàng.
Thế là cục diện đã chia ra làm nhiá»u mặt trận, Hắc Thánh Du Long giao đấu vá»›i hai lão bà và tám hoa nữ, Phạm Thiếu Hoa nghinh chiến Hoán Hoa phu nhân còn Lăng Tổ Thá», đạo nhân áo Ä‘en giao thủ vá»›i hai lão nhân áo màu tro, Tiết Châu Nhi ác đấu vá»›i Thiếu niên áo gấm.
Chỉ còn TÆ°á»ng Vân và Ngá»c Phiến Lang Quân Hàn Khuê cùng tám tên võ sÄ© là đứng ngoài cuá»™c.
Bỗng có tiếng sáo miệng huýt lên lảnh lót.
Tiết Châu Nhi thoáng nhìn quanh, thấy rõ chính TÆ°á»ng Vân huýt sáo, nàng bối rối thầm nghÄ© :
- “Chúng gá»i thêm viện thủ?â€
Phải, sau tiếng huýt sáo của nàng, từ trên tàng cây gần đó năm bóng ngÆ°á»i lao vút xuống. Năm ngÆ°á»i đó cùng đáp tại mặt trận của hai lão già áo màu tro và Lăng Tổ Thá».
NhÆ°ng thay vì há»— trợ hai lão già, thì năm ngÆ°á»i đó lại tiếp tay cùng Lăng Tổ Thá» chống trả lại hai lão già.
Sự kiện đó làm Tiết Châu Nhi hết sức kinh ngạc thầm nghĩ :
- “Sao lạ lùng thế? Chẳng lẽ TÆ°á»ng Vân phản bá»™i phu nhân? Năm ngÆ°á»i đó là ai, lại nghe lá»i nàng, đánh trả lại bá»n kia? Nàng không sợ phu nhân bắt tá»™i sao?â€
Äến lúc đó Ngá»c Phiến Lang Quân Hàn Khuê và Thiên Thủ NhÆ° Lai ÄÆ°á»ng Trấn Càn má»›i tham gia cuá»™c chiến, tiếp trợ hai lão già, chống lại năm ngÆ°á»i vừa xuất hiện.
Tuy Ä‘ang giao đấu vá»›i Phạm Thiếu Hoa song Hoán Hoa phu nhân vẫn luôn luôn theo dõi má»i diá»…n biến quanh cục trÆ°á»ng, tiếng huýt sáo miệng của TÆ°á»ng Vân, sá»± xuất hiện của năm ngÆ°á»i từ tàng cây bay xuống, không lá»t qua thính giác và nhãn quang của bà.
Bà quát to :
- TÆ°á»ng Vân! NgÆ°Æ¡i cấu kết vá»›i ngoại nhân bá»™i phản Hoán Hoa cung?
TÆ°á»ng Vân thoáng nhìn qua Phạm Thiếu Hoa Ä‘oạn cÆ°á»i lạnh bảo :
- Tôi chẳng phải là TÆ°á»ng Vân!
Hoán Hoa phu nhân càng sôi giận hơn :
- Không là TÆ°á»ng Vân chứ ngÆ°á»i là ai?
TÆ°á»ng Vân cÆ°á»i mỉa :
- TÆ°á»ng Vân sau khi tiết lá»™ bí mật trong cung, sợ bà bắt tá»™i đã trầm mình chết tại Hoán Hoa khuê rồi, còn tôi là ai, thì khi nào bà Ä‘á»n tá»™i, trÆ°á»›c giây phút đó tôi sẽ cho bà biết tôi là ai.
Hoán Hoa phu nhân giận đến run ngÆ°á»i, bình sinh bà chÆ°a há» mất tÄ©nh nhÆ° lúc này, nhÆ°ng rồi bà nghÄ© sao không rõ, lại lắng dịu cÆ¡n phẫn ná»™, thay vì phát tác dữ dá»™i, bà chỉ cÆ°á»i lạnh thốt :
- Äược rồi, ngÆ°á»i cứ chỠđó, ta thu thập gã há» Phạm này xong sẽ nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i!
Vì quá giận, vì quá cấp bách, bà vung kiếm hết sức nhanh nhẹn, hơn hẳn lúc đầu gấp trăm ngàn lần.
Phu nhân thay đổi kiếm pháp, trong thoáng mắt dồn Phạm Thiếu Hoa từ thế công sang thế thủ, nếu tình thế cứ kéo dài như vậy, chắc chắn là chàng phải thảm bại trong tay bà.
Trong khi Ä‘Æ°á»ng kiếm của Hoán Hoa phu nhân loang loáng, tá»a muôn ngàn Ä‘iểm hoa bạc ào ào rÆ¡i xuống, phủ trùm bên trên, rá»™ng ra quanh ngÆ°á»i Phạm Thiếu Hoa, thì má»™t tiếng rắc vang lên, thanh trÆ°á»ng kiếm của phu nhân vụt gãy làm đôi, Ä‘oạn gãy bay Ä‘i, Ä‘oạn còn lại chẳng vẽ thành chiêu thức gì nữa cả.
Nguy hiểm hÆ¡n lúc đó Phạm Thiếu Hoa cấp bách phải liá»u, sá»­ dụng ngay chiêu tiêu quái dị, nhắm đúng huyệt ChÆ°Æ¡ng Môn của phu nhân đâm tá»›i.
Kỳ lạ thay mỗi lần chàng sử dụng quái chiêu đó, là mỗi lần trúng đích, lần này cũng thế đầu tiêu chạm vào huyệt Chương Môn của Hoán Hoa phu nhân, kêu bịt một tiếng, bà lùi lại một bước, như đỠphòng Thiếu Hoa lướt theo, bà vung tay đẩy ra một chưởng.
TÆ°á»ng Vân hoảng sợ kêu lên :
- Thiếu Hoa cẩn thận!
Äang hân hoan vì đã đánh trúng phu nhân má»™t ngá»n tiêu, chợt thấy má»™t lá»±c đạo âm nhu bay tá»›i, lại nghe TÆ°á»ng Vân cảnh giác, Phạm Thiếu Hoa giật mình biết không tránh kịp, vá»™i khoác tay lên tung ra má»™t chưởng, định phong trụ chưởng thế của đối phÆ°Æ¡ng.
Vô ích đã muộn lắm rồi, âm nhu lực đạo vút tới, không gây tiếng động, nhưng đánh trúng ngực chàng lùi lại ba bước.
TÆ°á»ng Vân cả kinh rú lên :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i trúng Huyá»n Âm chưởng!
Hoán Hoa phu nhân trả miếng được rồi, quay sang TÆ°á»ng Vân trầm giá»ng há»i :
- Tiện tỳ, có phải ngÆ°á»i đã phá gẫy kiếm của ta chăng?
Giả sá»­ TÆ°á»ng Vân làm cái việc đó thì đúng là má»™t việc rất dá»… dàng, bởi nàng là kẻ chắp kiếm cho bà, theo bà bất cứ nÆ¡i nào. Mà thanh trÆ°á»ng kiếm chỉ có má»—i má»™t mình nàng gìn giữ, ngoài nàng ra, chẳng có ai có quyá»n mó đến nhÆ° vậy, thì đúng là nàng gây nên tình trạng đó chứ còn ai khác nữa?
TÆ°á»ng Vân nghe bà há»i thế, biết là bà sắp sá»­a hạ thủ Ä‘oạn đối vá»›i nàng, vá»™i rút trÆ°á»ng kiếm bên mình, vừa thủ sẵn vừa lùi lại.
Trong khi đó Phạm Thiếu Hoa lại lùi thêm mấy bÆ°á»›c, rồi bất thình lình rung rung ngÆ°á»i ngã xuống, ngã ngồi xuống đất.
Hoán Hoa phu nhân thay vì tiến tá»›i bức dồn TÆ°á»ng Vân thì lại đứng bất Ä‘á»™ng, nếu nhìn được qua lượt mạn Ä‘en chắc chắn phải thấy bà Ä‘ang nhắm nghiá»n đôi mắt.
TÆ°á»ng Vân vá»t nhanh mình tá»›i bên Phạm Thiếu Hoa hấp tấp há»i :
- Ngươi thỠthương có nặng lắm không?
Phạm Thiếu Hoa lắc đầu :
- Chẳng nặng lắm đâu!
Rồi chàng há»i :
- Có phải là Hoa cô nương đấy chăng?
TÆ°á»ng Vân cÆ°á»i nhẹ :
- Ngươi vẫn nhận ra ta qua thinh âm à?
Nàng đưa bàn tay tả vuốt nhẹ trên gương mặt, một chiếc nạ rơi xuống, một gương mặt sần sùi hiện ra xấu xí.
Nàng tiếp nối :
- Vận công gấp đi đừng nói gì thêm!
Thì ra nàng là vị Äại công chúa Hoa Äại Cô trong Ma giáo và năm ngÆ°á»i từ trên tàng cây bay xuống chính là năm vị trưởng lão của nàng.
Cuá»™c chiến gồm bốn mặt trận, hiện tại Hoán Hoa phu nhân và Phạm Thiếu Hoa, lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng rồi, chỉ còn ba mặt, ác liệt nhất chính là mặt trận của Hắc Thánh Du Long, bởi số ngÆ°á»i song phÆ°Æ¡ng quá chênh lệch. Tuy Hắc Thánh Du Long không bại, nhÆ°ng muốn thủ thắng cÅ©ng chẳng phải dá»… dàng gì.
Tiết Châu Nhi nóng nảy vô cùng, thấy thiếu niên áo gấm cứ bám sát bên mình, đôi quyện của gã cũng linh hoạt lắm, nàng chỉ muốn hạ gã ngay để còn tiếp chiến với Hắc Thánh Du Long chứ mặt trận của Lăng đạo nhân, đã có năm vị trưởng lão tham gia thì cũng chẳng đáng ngại gì nữa.
Lập tức Tiết Châu Nhi hét lên má»™t tiếng lá»›n, hiển lá»™ng thần uy, giở kiếm pháp tối diệu của Thiên SÆ¡n thần ni ra, dồn ngay thiếu niên áo gấm vào thế thủ, rồi từ thế thủ bị bức dồn luôn vào thế kẹt, gã lúng túng thế nào, không tránh kịp má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm thần tốc của đối phÆ°Æ¡ng cánh tay hữu của gã bị tiện lìa tận đầu vai, gã chập chá»n lùi lại ngã nhào.
Tiết Châu Nhi cÆ°á»i lạnh bá» mặc gã oằn oại trong vÅ©ng máu, đảo bá»™ vá»t đến bên cạnh Phạm Thiếu Hoa hấp tấp há»i :
- Äại ca có sao không?
Hoa Äại Cô mỉm cÆ°á»i :
- Chẳng sao đâu, đại ca của cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang vận công Ä‘iá»u tức, đừng làm kinh Ä‘á»™ng!
Nhìn gương mặt chàng trắng nhợt, Tiết Châu Nhi căm giận hét :
- Tôi phải giết yêu phụ!
Nàng xoay ngÆ°á»i ná»­a vòng, đối diện vá»›i Hoán Hoa phu nhân lúc đó bất Ä‘á»™ng, định nhảy tá»›i, nhÆ°ng Phạm Thiếu Hoa đã mở mắt ra hét lá»›n :
- Äừng!
Tiết Châu Nhi giật mình :
- Äại ca!
Phạm Thiếu Hoa rít lên :
- Không ai được Ä‘á»™ng đến yêu phụ! Phải chính tay ngu huynh hạ sát mụ, má»›i hả cho lòng ngu huynh! Tất cả Ä‘á»u phải nhÆ°á»ng cho ngu huynh làm cái việc khoái trá đó!
Chàng mửa ra một búng máu.
Cục diện gồm bốn mặt trận còn hai, dai dẳng nhất là mặt trận của Hắc Thánh Du Long, lão đã cố gắng hết sức mình, song vẫn không đánh lui được tám nàng hoa nữ và hai lão bà bà.
Bá»—ng từ trên má»™t tàng cây gần đó, má»™t bóng ngÆ°á»i vận toàn Ä‘en lao vút xuống.
Bóng đen đáp tại giữa mặt trận của Hắc Thánh Du Long.
Bóng Ä‘en xoay ngÆ°á»i ná»­a vòng, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay chá»›p lên, má»™t nàng hoa nữ rú tiếng thảm, tay vuá»™t kiếm, thân hình nhào xuống tại chá»—. Bóng Ä‘en chá»›p mình lượt nữa, má»™t nàng hoa nữ thứ hai rú lên ngã theo đồng bá»n.
Bóng Ä‘en không luyến chiến, nhún chân tung bổng ngÆ°á»i lên không xẹt vào tàng cây mất dạng.
Long Cô Bà nhìn theo bóng Ä‘en, nhếch môi Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm, lẩm nhẩm :
- NgÆ°Æ¡i tưởng qua mắt được ta à! Ta chÆ°a đến ná»—i mụ mà không nhận ra được Bách Hoa kiếm pháp mà ngÆ°á»i vừa sá»­ dụng! Äược lắm!
Bóng Ä‘en xuất hiện, song phÆ°Æ¡ng chÆ°a biết sẽ can thiệp tiếp bên nào công bên nào, bóng Ä‘en hạ sát ngÆ°á»i nhanh quá, hai vị lão bà bà không ngăn cản nổi, đành phải chịu hao hụt hai tay kiếm.
NhÆ°ng Bách Hoa kiếm trận thu hẹp đã mất Ä‘i hai cá»­a rồi, thì cầm nhÆ° lá»ng lẻo, chẳng còn lợi hại nữa, Hắc Thánh Du Long hiển lá»™ng oai hùng, áp đảo đối phÆ°Æ¡ng tÆ¡i bá»i.
Từ mặt trận của Lăng đạo nhân, má»™t lão già áo màu tro trong cánh đối phÆ°Æ¡ng thấy thiếu niên áo gấm bị Tiết Châu Nhi vung kiếm chém tiện cánh tay cấp tốc rá»i vòng chiến, nhảy vá»t đến bên gã, lấy thuốc kim sang rịt lên liá»n.
Lão già kia cÅ©ng rá»i luôn cuá»™c chiến, để mặc cho Hàn Khuê và ÄÆ°á»ng Thủ Càn đối địch quay sang Tiết Châu Nhi quát :
- Ngươi chém tiện cánh tay của công tử phải không?
Tiết Châu Nhi hừ lạnh :
- Tha cho toàn mạng là phÆ°á»›c bảy mÆ°Æ¡i Ä‘á»i của gã, ngÆ°á»i còn muốn gì ta?
Lão già gầm lên :
- Ngươi phải chết với ta!
Cả hai lại chạm kiếm vào nhau.
Bởi Tiết Châu Nhi quá khinh thÆ°á»ng nên cái chạm đó làm nàng chấn Ä‘á»™ng mạnh cánh tay cầm kiếm.
Nàng sôi giận không còn đắn Ä‘o gì nữa, đảo lá»™n trÆ°á»ng kiếm thi triển ngay tuyệt kỹ.
Lão già kia thấy thế vá»™i gá»i đồng bá»n :
- Lùi lại ngay! Phân Quang kiếm pháp đấy!
Vừa lúc đó Hoán Hoa phu nhân đã tỉnh lại, bà cao giá»ng gá»i toàn thể những ngÆ°á»i hiện diện tại cục trÆ°á»ng :
- Tất cả hãy dừng tay lại!
Cục trÆ°á»ng bình tÄ©nh lại ngay, bắt đầu từ bá»n thuá»™c hạ của Hoán Hoa cung, chúng xuôi tay đứng yên. Äịch không còn nhúc nhích nữa, thì bá»n ngÆ°á»i của Hắc Thánh Du Long cÅ©ng dừng tay, chá» xem chúng định làm gì kế tiếp.
Hoán Hoa phu nhân nhìn Hắc Thánh Du Long, Phạm Thiếu Hoa, Tiết Châu Nhi, có lẽ ánh mắt của bà trong lượt mạn Ä‘en ngá»i oán hận, giá»ng nói của bà lạnh lùng hÆ¡n ngày thÆ°á»ng :
- Tang Cá»­u! NgÆ°Æ¡i có thủ Ä‘oạn khá lắm! Äã lôi cuốn được Ma giáo vá» phe ngÆ°á»i!
hết: Hồi 153, xem tiếp: Hồi 154
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™