06-09-2008, 09:54 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 206: Linh Quy Các, Hà o Kiệt thụ hình
Lệnh Hồ Xung nhìn bóng dÆ°á»›i nÆ°á»›c thì ngÆ°á»i kia ngồi ở phÃa sau chà ng cách xa không đầy hai thÆ°á»›c. Giả tá»· ngÆ°á»i kia vÆ°Æ¡n tay ra là có thể Ä‘iểm và o tá» huyệt là m cho chà ng phải uổng mạng nhÆ°ng chà ng sợ quá ngồi ngây ra không biết vá»t vá» phÃa nà o để tránh.
NgÆ°á»i đó lần đến sau lÆ°ng chà ng không má»™t tiếng Ä‘á»™ng nên chà ng chẳng hay biết gì, đủ tá» võ công há» cao thâm đến trình Ä‘á»™ khôn lÆ°á»ng.
Một ý niệm cổ quái khiến chà ng la thầm:
- Quá»·!
NghÄ© tá»›i ma quá»· chà ng lại cà ng bở vÃa ngồi trÆ¡ ra má»™t lúc. Chà ng lại nhìn xuống nÆ°á»›c.
NÆ°á»›c chảy rung rinh, bóng trăng lá»™n ngược lá» má» không nhìn rõ nhÆ°ng cÅ©ng nháºn ra được hai bóng ngÆ°á»i giống hệt nhau. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là đà n bà mặc áo rá»™ng thùng thình, đầu tóc chải mượt quấn lại thà nh má»™t búi chẳng khác gì nhau, nghÄ©a là giống hệt ngÆ°á»i chà ng đã hóa trang.
Lệnh Hồ Xung cà ng nhìn cà ng khiếp vÃa, trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống là ng, tưởng chừng trái tim muốn nhảy ra ngoà i cá»a miệng.
Bất thình lình một luồng dũng khà không biết từ đâu kéo tới khiến chà ng quay phắt lại, mặt chà ng đối diện với mặt "quỷ" kia.
Lệnh Hồ Xung nhìn rõ đối phÆ°Æ¡ng rồi, bất giác chà ng hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh. Mắt chà ng nhìn rõ đối phÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi, phảng phất giống nhÆ° mụ bá»™c phụ vừa câm vừa Ä‘iếc ở trên chùa Huyá»n Không.
Chà ng tá»± há»i:
- Mụ đến sau lÆ°ng mình từ lúc nà o? Bằng cách gì? Sao mình lại không hay biết chi hết? Thế nà y thì tháºt là kỳ.
Bây giỠchà ng đã bớt phần sợ hãi nhưng lại tăng thêm phần kinh dị.
Bất giác chà ng buột miệng lên tiếng:
- à bà bà ! Bà bà đấy Æ°? Bà bà là m cho bản nhân phải má»™t phen bở vÃa.
Thanh âm chà ng run run đủ tỠngoà i mặt tuy chà ng ra vẻ bạo dạn mà trong lòng chưa hết kinh hãi.
Chà ng nháºn thấy bà bà cà i búi tóc bằng má»™t cà nh kinh thoa, mình mặc áo vải xám lợt giống hệt mà u áo của chà ng.
Lệnh Hồ Xung lại nói tiếp:
- Bà bà miá»…n trách cho! Trà nhá»› của Doanh Doanh tháºt là tuyệt diệu. Nà ng nhá»› được bà mặc áo mà u nà y liá»n hóa trang cho tại hạ giống hệt. bây giá» tại hạ cùng bà bà coi chẳng khác gì chị em sinh đôi.
Chà ng thấy nét mặt à bà bà vẫn trÆ¡ nhÆ° gá»— không ra chiá»u giáºn dữ cÅ©ng chẳng tá» vẻ vui mừng, chẳng hiểu trong lòng mụ nghÄ© gì.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:
- Mụ nà y tháºt là cổ quái! Ta hóa trang là m mụ bị mụ nhìn thấy rồi, bây giá» mụ lại tá»›i đây thì ta phải bá» Ä‘i không nên chần chỠở lại nữa.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n đứng lên nhìn à bà bà xá má»™t xá rồi nói:
- Ãêm đã khuya rồi, tại hạ xin cáo biệt!
Ãoạn chà ng trở gót nhằm Ä‘Æ°á»ng cÅ© ra Ä‘i.
Lệnh Hồ Xung má»›i Ä‘i được bảy tám bÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên chà ng thấy má»™t ngÆ°á»i đứng chắn Ä‘Æ°á»ng.
NgÆ°á»i nà y chÃnh là à bà bà nhÆ°ng không hiểu thân pháp mụ xuất quá»· nháºp thần thế nà o mà không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, không thấy bóng hình mụ đã tá»›i được trÆ°á»›c mặt chà ng.
Ãông PhÆ°Æ¡ng Bất Bại lúc đối địch chuyển Ä‘á»™ng thân hình nhanh nhÆ° chá»›p nhoáng nhÆ°ng vẫn còn nhìn rõ bóng ngÆ°á»i. Mụ nà y Ä‘á»™t nhiên đứng sững trÆ°á»›c mặt tá»±a hồ ở dÆ°á»›i đất chui lên má»›i tháºt là kỳ.
Lệnh Hồ Xung trong lòng xiết bao kinh hãi! Chà ng biết đêm nay đúng là đã gặp phải cao nhân, bất giác chà ng than thầm:
- Mình hóa trang là m ngÆ°á»i nà o chẳng được mà lại hóa trang là m mụ nà y, chắc mụ tức giáºn lắm rồi đây.
Chà ng liá»n xá dà i nói:
- Bà bà ! Tại hạ có Ä‘iá»u mạo phạm, đã cải trang là m bà bà váºy bà bà hãy vá» Ä‘i! Tại hạ sẽ đến chùa Huyá»n Không tạ tá»™i.
à bà bà vẫn mặt lạnh nhÆ° tiá»n chẳng có vẻ chi nóng giáºn.
Lệnh Hồ Xung lại nói:
- À phải rồi! Tại hạ có nói gì bà bà cũng chẳng nghe tiếng.
Chà ng liá»n cúi xuống, lấy ngón tay viết ra mặt đất mấy chữ:
- Xin lỗi bà bà từ nay trở đi tại hạ không dám thế nữa.
Ãoạn chà ng đứng ngây ngÆ°á»i lại thì thấy bà bà vẫn ngÆ¡ ngáo đứng đó. Mụ chẳng buồn nhìn đến những chữ chà ng vừa viết.
Lệnh Hồ Xung trỠtay xuống đất lớn tiếng:
- Xin lỗi bà bà từ nay không dám thế nữa.
à bà bà vẫn đứng trơ như pho tượng Bồ Tát ở chùa.
Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:
- Há»ng bét! Chắc mụ không biết chữ rồi!
Chà ng lại xá lia lịa luôn mấy cái, giơ tay chỉ trỠlà m hiệu rồi sẽ cởi bỠtóc, trở lại chân tướng.
Ãoạn chà ng chắp tay ra chiá»u xin lá»—i. Không biết có phải à bà bà chẳng hiểu ý chà ng hay mụ giả vá» mụ cứ đứng trÆ¡ không nhúc nhÃch và tá»±a hồ không để ý gì.
Lệnh Hồ Xung không biết là m thế nà o lại gãi đầu gãi tai nói:
- Bà bà không hiểu thì tại hạ cũng chẳng biết là m thế nà o được.
Ãoạn chà ng né mình lÆ°á»›t qua bên ngÆ°á»i mụ. NhÆ°ng chân trái chà ng vừa cá» Ä‘á»™ng thì ngÆ°á»i à bà bà cÅ©ng lấp loáng má»™t cái. Mụ đứng trÆ°á»›c mặt chà ng rồi.
Lệnh Hồ Xung hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh nói:
- Xin lá»—i!
Chà ng khoa chân bÆ°á»›c sang bên phải rồi Ä‘á»™t nhiên vá»t qua mé tả lÆ°á»›t Ä‘i.
Nhưng chân trái chà ng vừa chấm đất thì à bà bà lại đứng chắc trước mặt chà ng.
Lệnh Hồ Xung chuồn luôn mấy lần, má»—i lúc má»™t mau lẹ hÆ¡n nhÆ°ng à bà bà không rá»i chà ng ná»a bÆ°á»›c, thủy chung mụ vẫn án ngữ trÆ°á»›c mặt.
Lệnh Hồ Xung thấy bà bà cứ cản Ä‘Æ°á»ng hoà i thì trong lòng nóng nảy vô cùng, chà ng liá»n vÆ°Æ¡n tay trái ra đẩy và o bả vai đối phÆ°Æ¡ng.
Ngón tay chà ng sắp đụng và o vai mụ thì đột nhiên mụ vung bà n tay chém xuống cổ tay chà ng.
Lệnh Hồ Xung vá»™i rụt tay vá». Tuy Ä‘á»™ng tác của chà ng cá»±c kỳ mau lẹ mà lÆ°ng bà n tay cÅ©ng bị ngón tay út của à bà bà quét trúng. Chà ng cảm thấy Ä‘au rát chẳng khác gì bị dao khứa.
Chà ng thấy mình đuối lý không dám cùng mụ quyết đấu và chỉ mong được chóng thoát thân.
Lệnh Hồ Xung liá»n cúi xuống muốn chuồn qua mé bên ngÆ°á»i mụ để lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ°ng chà ng vừa chuyển Ä‘á»™ng thân hình đã cảm thấy chưởng phong xô tá»›i.
à bà bà đã phóng chưởng đánh và o đỉnh đầu chà ng.
Lệnh Hồ Xung vá»™i nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i để tránh nhÆ°ng phát chưởng của đối phÆ°Æ¡ng phóng ra cá»±c kỳ mau lẹ.
Bỗng nghe đánh "bốp" một tiếng, vai chà ng đã bị trúng chưởng.
NgÆ°á»i à bà bà cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng. Nguyên phát chưởng của mụ đánh tá»›i vai Lệnh Hồ Xung thì môn Hấp tinh đại pháp trong ngÆ°á»i chà ng tá»± Ä‘á»™ng phát sinh phản ứng, hút lấy chưởng lá»±c của mụ.
à bà bà đột nhiên thò tay trái ra, hai ngón tay khô đét nhÆ° chân gà nhá»n hoắc nhằm đâm và o mắt Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung kinh hãi vô cùng, vá»™i cúi đầu xuống để tránh khá»i chiêu trảo của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng trÆ°á»ng hợp nà y khiến cho sau lÆ°ng chà ng có chá»— sÆ¡ hở rất lá»›n. Nếu bị quyá»n chưởng đánh trúng thì tháºt là nguy hiểm.
May ở chỗ bà bà lúc nà o cũng e sợ Hấp tinh đại pháp của chà ng nên không dám thừa chỗ sơ hở đánh và o.
Tay mặt mụ cong đi và đâm ngược lên vẫn nhằm móc mắt Lệnh Hồ Xung.
Hiển nhiên mụ quyết định chủ ý, bất luáºn Hấp tinh đại pháp của chà ng ghê gá»›m đến đâu thì ngón tay của mụ mà đâm trúng mắt cÅ©ng là m cho chà ng phải Ä‘ui mù. Con mắt là váºt má»m nhÅ©n thì chẳng thể nà o hút được công lá»±c của ngÆ°á»i ngoà i.
Lệnh Hồ Xung vung tay lên gạt. à bà bà liá»n xoay bà n tay lại, năm ngón tay của nụ biến thà nh chiêu trảo chụp xuống mắt bên trái chà ng.
Lệnh Hồ Xung lại vung tay trái lên gạt thì ngón tay trỠbên phải của à bà bà đã nhằm đâm và o lỗ tai bên trái Lệnh Hồ Xung.
à bà bà luôn luôn thay đổi chiêu thức, ngón tay mụ lúc Ä‘Æ°a lên lúc đâm xuống cá»±c kỳ mau lẹ! Chiêu thức của mụ rất cổ quái coi nhÆ° mụ Ä‘Ã n bà nhà quê đánh lá»™n vá»›i ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng nó vừa hiểm Ä‘á»™c vừa mau lẹ. Chỉ trong mấy chiêu mụ đã bức bách Lệnh Hồ Xung phải lùi hoà i.
Nguyên Lệnh Hồ Xung vá» công phu quyá»n cÆ°á»›c chẳng lấy gì là m cao minh cho lắm, nếu à bà bà không sợ môn Hấp tinh đại pháp mà dám đụng chân tay và o ngÆ°á»i chà ng thì chà ng đã liên tiếp bị trúng chưởng của mụ rồi.
Hai bên qua lại thêm mấy chiêu, Lệnh Hồ Xung tá»± biết môn quyá»n cÆ°á»›c của mình còn kém đối phÆ°Æ¡ng rất xa nếu không lấy kiếm ra chiến đấu thì đêm nay khó ná»—i thoát thân.
Quyết định chủ ý rồi chà ng liá»n thò tay và o bá»c để rút Ä‘oản kiếm. NhÆ°ng lúc tay mặt chà ng vừa đụng và o chuôi kiếm thì à bà bà đã biết chá»— dụng ý của chà ng, mụ liá»n ra chiêu nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Mụ tấn công bảy tám chiêu liá»n khiến cho Lệnh Hồ Xung phải né tả tránh hữu chẳng lúc nà o rảnh tay để rút kiếm ra.
Lệnh Hồ Xung thấy à bà bà ra chiêu mỗi lúc một tà n độc. Hiển nhiên chà ng chẳng có gì thù oán với mụ mà mụ lại có ý móc mắt chà ng thì biết ngay cục diện đêm nay cực kỳ nguy hiểm.
Ãá»™t nhiên Lệnh Hồ Xung quát lên má»™t tiếng tháºt to, tay trái chà ng Ä‘Æ°a lên che cặp mắt còn tay phải thò và o bá»c để rút kiếm, đồng thá»i chà ng Ä‘Ã nh chịu mụ phóng chưởng và vung cÆ°á»›c đánh tá»›i miá»…n sao rút được trÆ°á»ng kiếm ra.
NhÆ°ng giữa lúc ấy đầu chà ng bị rÃt chặt, à bà bà đã nắm được tóc chà ng.
Bá»—ng hai chân Lệnh Hồ Xung giÆ¡ cao khá»i mặt đất rồi cả ngÆ°á»i chà ng bị à bà bà nhấc bổng lên. Tiếp theo chà ng thấy trá»i đất quay cuồng. NgÆ°á»i chà ng bị Ä‘Æ°a lên không quay chuyển rất mau.
Nguyên à bà bà nắm tóc Lệnh Hồ Xung rồi kéo mạnh cho ngÆ°á»i chà ng Ä‘Æ°a ngang lên rồi quay tÃt, má»—i lúc má»™t nhanh.
Lệnh Hồ Xung kêu rầm lên:
- Ô hay bà bà là m gì thế nà y?
Chà ng vung tay đá chân loạn lên muốn chụp lấy cánh tay à bà bà thì đột nhiên hai bên nách chà ng bị tê chồn. Chà ng đã bị mụ điểm trúng huyệt đạo.
Tiếp theo cả sau lÆ°ng, trÆ°á»›c ngá»±c, đầu, cổ mấy nÆ¡i huyệt đạo Ä‘á»u bị Ä‘iểm trúng. Thế là toà n thân chà ng nhÅ©n ra không cá» Ä‘á»™ng được nữa.
à bà bà vẫn chÆ°a dừng tay, mụ quay tÃt ngÆ°á»i Lệnh Hồ Xung nhÆ° má»™t cây lÆ°u tinh chùy.
Bên tai Lệnh Hồ Xung chỉ nghe tiếng gió vù vù.
Chà ng nghĩ thầm:
- Ãá»i ta đã gặp không biết bao nhiêu chuyện kỳ lạ nhÆ°ng chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i nắm tóc xoay mình nhÆ° chong chóng là m trò chÆ¡i nhÆ° lúc nà y.
à bà bà xoay Lệnh Hồ Xung cho đến lúc chà ng sắp ngất đi mới dừng tay lại.
"Huỵch" má»™t tiếng, mụ đã liệng quăng chà ng xuống đất má»™t cái tháºt mạnh.
Lệnh Hồ Xung nguyên trÆ°á»›c không có ý gì thù nghịch vá»›i à bà bà nhÆ°ng lúc nà y chà ng bị mụ quay còn thiếu chết Ä‘i sống lại nên lòng chà ng không khá»i căm háºn liá»n cất tiếng thóa mạ:
- Mụ thối tha nà y! Mụ tháºt là con ngÆ°á»i không biết Ä‘iá»u, ta mà rút được kiếm ra thì phải đâm mụ lòi ruá»™t má»›i hả lòng.
à bà bà vẫn lạnh lùng ngó Lệnh Hồ Xung nét mặt trÆ¡ nhÆ° gá»— không lá»™ vẻ gì tức giáºn hay mừng vui.
Lệnh Hồ Xung tự nhủ:
- Ãánh mụ thì không đánh được rồi. Nếu không mắng nhiếc cho sÆ°á»›ng miệng thì ra mình bị thua to. NhÆ°ng lúc nà y ta bị mụ kiá»m chế nếu mụ biết ta chá»i mắng tất còn là m cho ta Ä‘au khổ hÆ¡n.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n miệng cÆ°á»i ha hả nhÆ°ng lá»›n tiếng thóa mạ:
- Mụ già thối tha kia! Hoà ng thiên biết mụ tâm địa Ä‘á»™c ác nên má»›i là m cho mụ Ä‘iếc lòi Ä‘iếc ná»— lại miệng câm nhÆ° hến không biết cÆ°á»i cÅ©ng không biết khóc. Mụ là đưa si ngốc thì tưởng là m con lợn con chó cÅ©ng còn sÆ°á»›ng hÆ¡n.
Lệnh Hồ Xung mắng má»—i lúc má»™t tháºm tệ, mặt chà ng lại tá» ra rất hoan hỉ, miệng cÆ°á»i ha hả không ngá»›t.
Nguyên chà ng cÆ°á»i đây chỉ là chuyện giả dối, cÆ°á»i để à bà bà không nghÄ© là chà ng Ä‘ang chá»i bá»›i nhiếc móc.
Sau chà ng thấy mình chá»i mắng bao nhiêu mụ cÅ©ng không phản ứng bất giác chà ng rất lấy là m đắc ý nổi lên trà ng cÆ°á»i hô hố.
à bà bà từ từ tiến lại bên Lệnh Hồ Xung, mụ vÆ°Æ¡n tay trái ra nắm lấy tóc chà ng lôi Ä‘i xá»nh xệch. Mụ Ä‘i má»—i lúc má»™t lẹ.
Lệnh Hồ Xung tuy bị Ä‘iểm huyệt nhÆ°ng chÆ°a mất tri giác. NgÆ°á»i chà ng bị xát xuống đất Ä‘au Ä‘á»›n không chịu nổi. Chà ng lại lá»›n tiếng thóa mạ không ngá»›t. Lúc nà y chà ng có muốn cÆ°á»i cÅ©ng cÆ°á»i không ra tiếng được.
à bà bà lôi Lệnh Hồ Xung lên núi.
Chà ng nghiêng đầu quan sát địa hình thì thấy mụ Ä‘i má»™t lúc rồi rẽ vá» hÆ°á»›ng Tây tức là theo Ä‘Æ°á»ng lên chùa Huyá»n Không.
Bây giá» Lệnh Hồ Xung má»›i Ä‘oán ra bá»n Bất Giá»›i hòa thượng, Ãiá»n Bá Quang, Mạc Bắc Song Hùng , Bảo Ãại Sở, Cừu Tùng Niên bị treo chắc là do thủ Ä‘oạn của mụ.
Chà ng nghÄ© rằng nhân váºt đến bắt ngÆ°á»i mà thần không hay quả không biết thì trừ chân tay mụ ngÆ°á»i khác khó có thể là m được.
Bất giác chà ng nhủ thầm:
- Ta đã lên chùa Huyá»n Không và đã gặp mụ câm Ä‘iếc nà y mà tuyệt nhiên không biết má»™t tý gì vá» mụ thì ra mình ngu ngốc tháºt. Chẳng những ta không hay biết mà cả những cao nhân nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Chứng đại sÆ°, Xung HÆ° đạo trưởng thấy mụ già cÅ©ng không sinh lòng ngá» vá»±c. Váºy tà i che dấu bản lãnh của mụ tháºt là tuyệt hảo.
Rồi chà ng lại nghĩ:
- Giả tá»· mụ câm Ä‘iếc nà y cÅ©ng treo ta lên cây ở Thông Nguyên cốc nhÆ° bá»n Bất Giá»›i đại sÆ° và buá»™c cổ ta má»™t giải lụa viết chữ và o bảo ta là má»™t tên đại dâm tặc đệ nhất thiên hạ má»›i tháºt là nhục! Ta đã là m chưởng môn phái Hằng SÆ¡n, lại ăn mặc giả Ä‘Ã n bà chẳng và o kiểu cách gì thì còn chi là thể diện nữa? May mụ chỉ lôi ta lên chùa Huyá»n Không để treo ta ở trên đó, ta khá»i xấu mặt trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i cÅ©ng là đỡ lắm.
Lệnh Hồ Xung bản tÃnh khoát đạt. Bữa nay chà ng gặp váºn xấu nhÆ°ng không bị treo lên Hằng SÆ¡n biệt viện cho má»i ngÆ°á»i hay cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u đại hạnh trong những sá»± không may.
Ãoạn chà ng tá»± há»i:
- Chẳng hiểu mụ nà y có biết lai lịch ta chăng? Hay là mụ thấy ta là chưởng môn phái Hằng Sơn mà ưu đãi ta một và i phần?
Dá»c Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i chà ng sÆ°á»›t và o đá núi nên toà n thân da thịt bị cứa đứt không biết đến bao nhiêu chá»—. May mặt chà ng ở trên cao nên ngÅ© quan không bị thÆ°Æ¡ng tổn.
Khi đến chùa Huyá»n Không, à bà bà lôi Lệnh Hồ Xung và o đại diện.
Bá»—ng thấy mụ đóng cá»a chùa lại rồi lôi thẳng chà ng lên gác tầng cao nhất ở mé tả kêu bằng Linh Quy các.
Ngà y trước Lệnh Hồ Xung đã đưa Phương Chứng đại sư cùng Xung Hư đạo trưởng lên Linh Quy các để thương nghị đại sự.
Lệnh Hồ Xung thấy à bà bà lôi mình lên Linh Quy các thì không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Chà ng lớn tiếng la:
- Trá»i Æ¡i! Thôi há»ng to rồi!
Nguyên ngoà i Linh Quy các có má»™t cái cầu treo, phÃa dÆ°á»›i là cái hang sâu muôn trượng.
Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm:
- Nếu mụ câm Ä‘iếc nà y mà treo mình lên cây cầu đó mà nÆ¡i đây chẳng mấy khi có ngÆ°á»i đến thì tháºt là nguy. Trong vòng mÆ°á»i ngà y hay ná»a tháng mà không ai lên là ta bị chết đói. Nếu váºy thì mụ tháºt là độc ác.
à bà bà bỠLệnh Hồ Xung trên gác rồi một mình mụ đi xuống.
Lệnh Hồ Xung nằm sóng sượt dưới đất.
Chà ng tá»± há»i:
- Không hiểu lai lịch của mụ câm Ä‘iếc nà y ra sao? Ta chẳng biết má»™t chút manh mối gì. Chắc mụ là má»™t danh thủ tiá»n bối ở phái Hằng SÆ¡n, có khi mụ cÅ©ng là má»™t nhân váºt nhÆ° Vu Tẩu. Không chừng mụ là ngÆ°á»i hầu cáºn của sÆ° phụ các vị sÆ° thái Ãịnh TÄ©nh, Ãịnh Nhà n. Không hiểu sao mụ lại biết âm mÆ°u của bá»n Cừu Tùng Niên toan là m Ä‘iên đảo phái Hằng SÆ¡n mà bắt chúng treo lên?
Lệnh Hồ Xung nghĩ tới đây cũng yên lòng được một chút, chà ng tự nhủ:
- Ta đã là chưởng môn phái Hằng SÆ¡n thì dù sao mụ cÅ©ng nghÄ© tá»›i chút tình hÆ°Æ¡ng há»a mà không đến ná»—i hà nh hạ quá tệ.
Nhưng rồi chà ng lại nghĩ:
- Không khéo ta thay hình đổi dạng thế nà y mụ không nháºn ra được mà coi ta nhÆ° bá»n TrÆ°Æ¡ng phu nhân cố ý hóa trang là m mụ và o đây nằm vùng để âm mÆ°u quấy rối phái Hằng SÆ¡n thì ta không khá»i bị coi là kẻ thù. TrÆ°á»ng hợp nà y ta sẽ bị Ä‘au khổ hÆ¡n. NhÆ° thế lại cà ng há»ng bét.
Trong đầu óc Lệnh Hồ Xung lúc nà y những mối hoà i nghi nổi lên nhÆ° sóng cồn. Chà ng không sao Ä‘oán được háºu quả vá» vụ xúi quẩy nà y.
Chà ng vẫn không nghe thấy tiếng động bước chân lên thang lầu mà à bà bà lại lên tới nơi.
Trong tay mụ cầm một sợi giây.
Mụ cột chân tay Lệnh Hồ Xung lại.
Lệnh Hồ Xung không nói gì nữa mà chân tay không cỠđộng được nên để mặc mụ muốn là m gì thì là m.
à bà bà cá»™t chân tay Lệnh Hồ Xung lại rồi rút trong bá»c ra má»™t mảnh vải và ng buá»™c và o cổ chà ng.
Lệnh Hồ Xung nổi tÃnh hiếu kỳ. Chà ng muối coi xem trên mảnh vải đó viết những chữ gì. NhÆ°ng giữa lúc ấy, hai mắt chà ng bá»—ng dÆ°ng tối sầm.
Nguyên à bà bà đã lấy mảnh vải đen bịt mắt chà ng lại.
Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:
- Mụ nà y vừa câm vừa Ä‘iếc mà đầu óc rất minh mẫn. Mụ biết ta muốn nhìn mảnh vải liá»n bÆ°ng mắt lại không cho nhìn thấy. Váºy đầu óc mụ có lẽ thông minh hÆ¡n cả ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Rồi chà ng bụng bảo dạ:
- Lệnh Hồ Xung nà y bất quá là má»™t tên lãng tá» giang hồ, thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng váºy những chữ viết và o mảnh vải đó dÄ© nhiên chẳng tá» tế gì, ta không nhìn thấy cÅ©ng xong.
Lệnh Hồ Xung cảm thấy cổ tay và gót chân bị rÃt chặt, rồi cả ngÆ°á»i chà ng Ä‘Æ°a lên không. Chà ng đã bị treo lên xà nhà .
Lệnh Hồ Xung nổi giáºn đùng đùng lại lá»›n tiếng thóa mạ.
Tuy chà ng thÃch là m huyên náo nhÆ°ng lòng chà ng lại rất tinh tế, chà ng tá»± nhủ:
- Ta chỉ biết già mồm chá»i mắng thì khó mà thoát thân được. Bây giá» ta nên từ từ váºn khà để thông huyệt đạo chá» khi lấy được kiếm cầm tay là có thể kiá»m chế mụ câm Ä‘iếc nà y để treo mụ lên. Ta cÅ©ng sẽ buá»™c và o cổ mụ má»™t tấm vải và ng. NhÆ°ng không hiểu nên viết và o tấm vải đó những chữ gì?
Rồi chà ng tá»± trả lá»i:
- Ta viết quách "Thiên hạ đệ nhất đại ác bà ".
Ãoạn chà ng lắc đầu lẩm bẩm:
- Không được! Cho mụ là đệ nhất thiên hạ thì bất cứ đệ nhất gì gì không chừng mụ cÅ©ng vui sÆ°á»›ng. váºy ta viết "Thiên hạ đệ tháºp bát ác bà " để mụ nghÄ© cho vá»› đầu cÅ©ng không ra được 17 mụ ác bà đứng trên mụ là ai?
Lệnh Hồ Xung lại lắng tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh thì không thấy tiếng hô hấp. à bà bà đã xuống khá»i gác rồi.
Lệnh Hồ Xung bị treo đến mấy giá» bụng đói meo. NhÆ°ng chà ng váºn khà thấy huyệt đạo dần dần khai thông thì trong bụng mừng thầm.
Ãá»™t nhiên ngÆ°á»i chà ng Ä‘u Ä‘i má»™t cái. Tiếp theo chà ng nghe đánh "huỵch" má»™t tiếng. NgÆ°á»i chà ng bị rá»›t xuống cầu thang lầu.
Nguyên à bà bà đã thả giây ra nhưng mụ trở lại lúc nà o chà ng cũng chẳng hay biết gì hết.
à bà bà cởi tấm khăn bịt mặt Lệnh Hồ Xung ra. Những huyệt đạo trên cổ chà ng chưa khai thông nên không thể cúi xuống nhìn tấm khăn vải và ng được. Chà ng chỉ ngó thấy một chữ "nương" ở cúi cùng.
Bất giác chà ng la thầm:
- Há»ng bét. mụ viết chữ "nÆ°Æ¡ng" tất nhiên cho mình là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà . Chẳng thà mụ bảo mình là dâm tặc lãng tá» hay gì gì cÅ©ng không sao. Nay mụ lại coi mình là phụ nữ thì còn ra thể thống gì nữa?
Bỗng thấy à bà bà với lấy một cái bát lớn ở trên bà n đem lại chà ng nghĩ bụng:
- Không hiểu mụ cho mình uống nước hay ăn cháo? Giá có rượu uống thì tốt hơn.
Ãá»™t nhiên chà ng cảm thấy trên đầu nóng bá»ng. Chà ng không nhịn được la lên má»™t tiếng:
- Trá»i Æ¡i!
Té ra trong bát đựng nước nóng. Mụ cầm bát nước nóng dội và o đầu Lệnh Hồ Xung cho tóc ướt đẫm.
Lệnh Hồ Xung lại lớn tiếng thóa mạ:
- Tặc bà nương! Mụ là m gì thế nà y?
Chà ng thấy mụ lấy trong bá»c ra má»™t lưỡi dao cạo thì không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Lại nghe đánh "roạt" một tiếng. Da đầu chà ng hơi đau. à bà bà cạo đầu chà ng.
Lệnh Hồ Xung vừa kinh hãi vừa tức giáºn, chà ng không hiểu mụ Ä‘iên khùng nà y là m trò gì?
Sau một lúc đầu chà ng bị cạo sạch hết. Chà ng nghĩ bụng:
- Ãược rồi! Lệnh Hồ Xung bữa nay là m hòa thượng. Chao ôi! không phải rồi! ta mặc quần áo phụ nữ thì phải là m ni cô chứ là m hòa thượng thế nà o được?
Ãá»™t nhiên chà ng nhá»› tá»›i Doanh Doanh miệng lẩm bẩm:
- Nà ng đã nói đùa bảo chà ng cải trang là m ni cô không ngá» lá»i nà ng quả nhiên ứng nghiệm. E rằng chuyến nà y phải rắc rối to. Không chừng mụ ác phụ nà y đã biết ta là ai. Mụ thấy ta là trai Ä‘Æ°Æ¡ng thì mà là m chưởng môn phái Hằng SÆ¡n thì có Ä‘iá»u không ổn. Chẳng những mụ cạo đầu ta không chừng mụ còn... cắt bá»™ sinh dục để ta hết Ä‘Æ°á»ng là m ô uế nÆ¡i cá»a Pháºt thanh tịnh. Mụ nà y đã táºp trung vá»›i phái Hằng SÆ¡n mà mụ nổi cÆ¡n Ä‘iên thì việc gì mụ cÅ©ng dám là m tá»›i. Lệnh Hồ Xung nà y bữa nay gặp cÆ¡n đại nạn không Ä‘i luyện Tịch tà kiếm pháp thì cÅ©ng không được nữa.
à bà bà cạo trá»c đầu Lệnh Hồ Xung rồi quét sạch những tóc tai của chà ng Ä‘i.
Lệnh Hồ Xung nghÄ© tá»›i việc khẩn cấp nhất là thá» váºn ná»™i lá»±c để đả thông những huyệt đạo bị phong tá»a.
Chà ng cảm thấy mấy chá»— huyệt đạo bị Ä‘iểm đã nhúc nhÃch được thì Ä‘á»™t nhiên mấy huyệt đạo ở sau lÆ°ng và bả vai lại bị mụ thá»c tay và o Ä‘iểm.
Lệnh Hồ Xung buông tiếng thở dà i. Cả mấy tiếng "ác bà nương" chà ng cũng không muốn thóa mạ nữa.
à bà bà cởi tấm vải và ng buộc trên cổ chà ng đặt xuống một bên.
Lệnh Hồ Xung bây giá» má»›i trông rõ dòng chữ viết: "Thiên hạ đệ nhất đại hạt tá», bất nam bất nữ ác bà nÆ°Æ¡ng".
Chà ng la thầm:
- Té ra mụ ác bà nà y giả câm giả điếc. Mụ biết nghe biết nói hẳn hoi, nếu không thì sao Bất Giới hòa thượng đại sư bảo ta là kẻ đui mắt thứ nhất thiên hạ mụ cũng biết? Chắc là trong khi Bất Giới hòa thượng nói chuyện với con gái mụ đứng bên nghe lén. Cả lúc Nghi Lâm tiểu sư muội nói với ta nữa chắc mụ cũng nghe thấy hết rồi.
Chà ng liá»n lên tiếng:
- Mụ đừng giả vá» nữa. Mụ không phải là ngÆ°á»i câm Ä‘iếc.
Nhưng à bà bà không lý gì đến chà ng mụ vươn tay ra cởi áo chà ng.
Lệnh Hồ Xung cả kinh la lên:
- Mụ là m gì thế nà y?
Chà ng không hiểu à bà bà không nghe tiếng tháºt hay giả vá».
"Roạt" một tiếng! Mụ đã xé cái áo đà n bà mà Lệnh Hồ Xung mặc và o mình thà nh hai mảnh rồi quẳng xuống.
Lệnh Hồ Xung cà ng kinh hãi kêu thét lên:
- Mụ mà động đến một sợi lông của ta là ta chém mụ nát ra như tương đó!
Nhưng chà ng lại nghĩ:
- Cả mái tóc của mình mụ đã cạo sạch trơn thì còn nói gì đến chuyện mụ không dám đụng đến một sợi lông.
à bà bà lấy một hòn đá mà i dao nhỠbé đổ nước và o rồi cầm lưỡi dao cạo mà i qua mà i lại. Mụ giơ ngón tay để thỠdao lộ ra vẻ vừa lòng.
Mụ đặt lưỡi dao xuống má»™t bên rồi lấy trong bá»c ra má»™t cái bình sứ. Ngoà i bình có Ä‘á» năm chữ "Thiên hÆ°Æ¡ng Ä‘oạn tục giao".
Tà i sản của travadu
06-09-2008, 09:58 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 207: Kịch câm đạo diễn rất hùng hồn
Lệnh Hồ Xung bị kiếm thÆ°Æ¡ng nhiá»u lần đã dùng qua Thiên hÆ°Æ¡ng Ä‘oạn tục giao là má»™t thứ linh dược rất thần hiệu của phái Hằng SÆ¡n nên chà ng vừa ngó thấy chiếc bình không cần nhìn đến chữ đã hiểu đó là thuốc trị thÆ°Æ¡ng rồi.
Thiên hương đoạn tục giao là thuốc rịt và o vết thương. Ngoà i ra còn thứ thuốc uống cũng rất hiệu nghiệm kêu bằng Bạch vân hùng đởm hoà n.
Quả nhiên mụ lại móc trong bá»c ra má»™t chiếc bình sứ Ä‘á»±ng Bạch Vân hùng đởm hoà n.
Những Ä‘iá»u tiên Ä‘oán của Lệnh Hồ Xung quả nhiên đã đúng sá»± thá»±c chà ng không ngá»›t là thầm:
- Trá»i Æ¡i! Nguy to rồi!
Bà bà lại lấy trong bá»c ra mấy mảnh vải trắng dùng là m băng buá»™c vết thÆ°Æ¡ng. Hiện giá» bao nhiêu vết thÆ°Æ¡ng cÅ© trong ngÆ°á»i Lệnh Hồ Xung đã là nh hết váºy mụ sắp sẵn những thứ nà y hiển nhiên là mụ sẽ gây thÆ°Æ¡ng tÃch má»›i trên ngÆ°á»i chà ng.
Bà bà lấy đủ đồ ra rồi hai mắt nhìn chằm chằm và o Lệnh Hồ Xung. Sau má»™t lúc mụ xách ngÆ°á»i chà ng đặt lên phản gá»—.
Nét mặt mụ vẫn trơ như đá mà mắt cứ nhìn chằm chặp và o mặt chà ng.
Lệnh Hồ Xung đã trải hà ng trăm tráºn chiến đấu dù chà ng có bị trá»ng thÆ°Æ¡ng hay bị địch vây hãm nguy ngáºp cÅ©ng chẳng sá»n lòng thế mà hiện giỠở trÆ°á»›c mặt má»™t mụ già chà ng lại xao xuyến không bút nà o tả xiết.
Mụ già từ từ giÆ¡ lưỡi dao cạo lên. ánh đèn chiếu và o hà o quang lấp loáng cà ng khiến cho Lệnh Hồ Xung khiếp vÃa. Trán chà ng toát mồ hôi lạnh ngắt nhá» giá»t xuống áo.
Ãá»™t nhiên trong đầu óc chà ng hiện lên má»™t tia sáng, chà ng liá»n báºt tiếng la:
- Mụ đúng là vợ của Bất Giới hòa thượng!
Bà bà giáºt nẩy mình lên lùi lại má»™t bÆ°á»›c miệng lắp bắp:
- Sao... ngươi... lại biết...?
Thanh âm ú á»› lại bặp bẹ từng tiếng chẳng khác gì con nÃt má»›i há»c nói.
Lệnh Hồ Xung lúc buá»™t miệng nói câu đó, trong đầu óc chà ng chÆ°a kịp suy tÃnh. Chà ng nghe mụ há»i bất giác miệng lẩm bẩm:
- Ừ nhỉ! Sao ta lại biết thế?
Ãoạn chà ng cÆ°á»i lạt đáp:
- Ồ! Ta biết hẳn chứ! Ta biết đã lâu rồi!
Miệng chà ng đáp váºy trong lòng không ngá»›t tá»± há»i:
- Sao ta lại biết thế? Sao ta lại biết thế?
Rồi chà ng tá»± trả lá»i:
- À phải rồi! Mụ buá»™c và o cổ Bất Giá»›i hòa thượng mảnh vải có viết câu "Con ngÆ°á»i phụ tình bạc hãnh, hiếu sắc tham dâm đệ nhất thiên hạ". Ãúng rồi! Ngoà i Bất Giá»›i hòa thượng trên Ä‘á»i chỉ có má»™t mình vợ lão là biết đến tám chữ "Phụ tình bạc hãnh, hiếu sắc tham dâm" không phải mụ thì còn ai và o đấy?
Chà ng liá»n lá»›n tiếng há»i:
- Trong lòng mụ vẫn tưởng nhá»› không lúc nà o quên con ngÆ°á»i phụ tình bạc hãnh, hiếu sắc tham dâm. Nếu không thế thì sao mụ lại cắt đứt dây khi lão treo mình tá»± tá», sao mụ lại cất giấu lưỡi dao không để lão cứa cổ tá»± tá»? Hạng ngÆ°á»i phụ tình bạc hãnh, tham dâm hiếu sắc nhÆ° lão sao không để chết quách Ä‘i cho rồi?
Bà bà lạnh lùng đáp:
- Ãể lão chết má»™t cách chóng vánh nhÆ° váºy chẳng hóa ra là m phÆ°á»›c cho lão Æ°?
Lệnh Hồ Xung nói:
- Mụ là m tá»™i lão đủ Ä‘iá»u. MÆ°á»i mấy năm trá»i lão lòng nóng nhÆ° lá»a đốt chạy từ Quan Ngoại sang đất Tây Tạng, lại từ Mạc Bắc xuống đến Tây Vá»±c tìm kiếm mụ khắp nÆ¡i còn mụ ung dung ở lại hưởng phúc trên chùa nà y mà vẫn chÆ°a hả dạ Æ°?
Bà bà há»i:
- Tá»™i lão đáng thế, mình là m mình chịu còn kêu ai được? Lão đã lấy ta là m vợ sao còn trêu cợt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác?
Lệnh Hồ Xung há»i lại:
- Ai bảo lão trêu cợt Ä‘Ã n bà ? NgÆ°á»i ta nhìn con gái của mụ thì lão Ä‘Æ°a mắt ngó ngÆ°á»i ta có chi là tệ?
Bà bà đáp:
- Ãà n ông đã có vợ còn Ä‘i dòm ngó Ä‘Ã n bà là không được đâu.
Lệnh Hồ Xung thấy mụ vô lý liá»n há»i:
- Mụ là đà n bà có chồng sao còn dòm ngó đà n ông?
Bà bà tức giáºn quát:
- Ta ngó đà n ông hồi nà o? Sao ngươi dám ăn nói cà n rỡ?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Hiện giá» mụ Ä‘ang nhìn ta đó thôi! Chả lẽ ta không phải Ä‘Ã n ông hay sao? Bất Giá»›i hòa thượng bất quá chỉ ngó ngÆ°á»i ta mấy lần. Còn mụ lại lôi đầu nắm tóc, đụng cả và o da thịt ta. Ta nhắc cho mụ biết "Nam nữ thá» thá» bất thân." Mụ chỉ đụgn và o da ta là phạm đến giá»›i luáºt thanh quy. May ở chổ mụ má»›i sá» và o da đầu ta, chứ chÆ°a đụng đến da mặt. Không thì đức Quan Âm Bồ Tát nhất định chẳng buông tha mụ.
Lệnh Hồ Xung cho là mụ nà y chỉ quanh quẩn trong chốn am thiá»n, không qua lại trần tục, chẳng hiểu gì thế sá»±, nên chà ng hăm dá»a mấy câu vá»›i hy vá»ng mụ sợ tá»™i lá»—i không dám hạ dao xẻo và o những chá»— khác trong ngÆ°á»i chà ng.
Không ngỠmụ đáp ngay:
- Bây giỠta chặt chân tay hay cắt đầu ngươi cũng chẳng cần phải đụng tay và o mình ngươi.
Lệnh Hồ Xung nói cứng:
- Ãược lắm! Mụ muốn chặt chân tay hay chặt đầu ta thì cứ việc tùy tiện, ta quyết chẳng chau mà y!
Bà bà cÆ°á»i lạt đáp:
- Nói chÆ¡i váºy thôi. Dù ta có giết ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng khi nà o để ngÆ°Æ¡i chết má»™t cách ngon là nh nhÆ° váºy đâu.
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giá» ngÆ°Æ¡i chỉ có hai Ä‘Æ°á»ng phải chá»n lấy má»™t. Má»™t là ngÆ°Æ¡i lấy Nghi Lâm là m vợ cho lẹ Ä‘i, để y khá»i vì tưởng nhá»› ngÆ°Æ¡i mà dung nhan tiá»u tụy rồi hao mòn đến chết. Nếu ngÆ°Æ¡i không chịu Ä‘iá»u nà y thì ta phải tÃnh đến Ä‘iá»u thứ hai là hoạn ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i biến thà nh má»™t giống quái váºt nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ. TrÆ°á»ng hợp ngÆ°Æ¡i chịu lấy Nghi Lâm thì không được sà m sỡ vá»›i má»™t con Ä‘Ã n bà vô sỉ nà o khác nữa.
Lệnh Hồ Xung há»i lại:
- Tại hạ cÅ©ng công nháºn Nghi Lâm cố nhiên là má»™t vị hảo cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chẳng lẽ ở trên Ä‘á»i ngoà i y, bao nhiêu Ä‘Ã n bà con gái Ä‘á»u là hạng vô sỉ mặt dầy hết hay sao mà bà bà vÆ¡ Ä‘Å©a cả nắm?
Bà bà đáp:
- Ta nói có tráºt cÅ©ng chẳng tráºt bao nhiêu. Ãứa nà o có hay cÅ©ng chẳng hay hÆ¡n mấy tý. NgÆ°Æ¡i có Æ°ng chịu lá»i ta hay không thì nói mau Ä‘i! MÆ°á»i mấy năm nay mụ giả câm giả Ä‘iếc, lâu ngà y không nói, miệng lưỡi cứng Ä‘Æ¡. Bây giá» mụ nói bấy nhiêu lá»i má»›i trở lại linh hoạt nhÆ° trÆ°á»›c.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Nghi Lâm tiểu sÆ° muá»™i là má»™t ngÆ°á»i bạn rất tốt của tại hạ. Nếu nà ng biết mụ bức bách tại hạ là nà ng bá»±c mình lắm đó!
Bà bà nói:
- NgÆ°Æ¡i mà ưng chịu lấy y là m vợ thì y vui vẻ khôn xiết, dù có bao ná»—i há»n giáºn cÅ©ng tiêu tan hết không bá»±c mình vá»›i ta đâu mà ngại.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Nà ng là ngÆ°á»i xuất gia đã phát thệ không Ä‘i lấy chồng. Nếu nà ng Ä‘á»™ng lòng phà m tục tất bị Bồ Tát quở phạt.
Bà bà nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là m hòa thượng thì đức Bồ Tát có quở phạt cÅ©ng chẳng quở phạt má»™t mình y mà thôi. Vã lại ta đã cạo trá»c đầu ngÆ°Æ¡i rồi mà ngÆ°Æ¡i không là m hòa thượng thì ta uổng công hay sao?
Lệnh Hồ Xung không nÃn được, báºt lên trà ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Té ra mụ cạo trá»c đầu tại hạ là có ý muốn cho tại hạ là m hòa thượng và lấy vãi trẻ là m vợ. Ông chồng bà trÆ°á»›c đã là m nhÆ° váºy bây giá» bà lại ráºp khuôn khổ của lão hay sao?
Bà bà đáp:
- ChÃnh là thế đó.
Lệnh Hồ Xung báºt cÆ°á»i, há»i tiếp:
- Không được đâu! Trong thiên hạ thiếu gì ngÆ°á»i trá»c đầu? Chẳng ai bắt buá»™c há»… trá»c đầu Ä‘á»u là phải là m sÆ°.
Bà bà nói:
- Cái đó dá»… lắm! Bây giá» ta Ä‘iểm thêm và o đầu ngÆ°Æ¡i mấy vết thÆ°Æ¡ng là đủ. Trá»c đầu không chÆ°a nhất định là sÆ°, nhÆ°ng trá»c đầu lại có nốt hÆ°Æ¡ng thì phải là m hòa thượng.
Mụ nói rồi toan đốt hương động thủ.
Lệnh Hồ Xung vội ngăn cản:
- Hãy khoan! Hãy khoan! Việc xuất gia đầu Pháºt cần phải ngÆ°á»i cam tâm tình nguyện má»›i được. Có lý đâu lại bắt buá»™c ngÆ°á»i ta phải xuất gia bao giá»?
Bà bà đáp:
- Ngươi mà không là m hòa thượng thì cũng phải là m thái giám.
Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:
- Mụ Ä‘Ã n bà điên khùng nà y dám là m những việc mụ đã nói ra. Váºy ta phải tìm kế hoãn binh.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Bà bà bảo tại hạ là m thái giám cÅ©ng được. NhÆ°ng vạn nhất mà sau nà y tại hạ hồi tâm chuyển ý muốn lấy Nghi Lâm tiểu sÆ° muá»™i là m vợ há chẳng há»ng bét? NhÆ° váºy mụ đã vô tình là m hại cuá»™c Ä‘á»i của cả hai ngÆ°á»i.
Bà bà tức giáºn đáp:
- Chúng ta là con nhà võ, là m việc gì phải chóng vánh dứt khoát. Má»™t lá»i là quyết định, sao còn thay lòng đổi dạ, hồi tâm chuyển ý. Là m hòa thượng là hòa thượng, là m thái giám là thái giám. Ãã là nam tá» hán đại trượng phu có lý đâu ăn nói ná»a nạc ná»a mỡ.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Ãã là m thái giám thì không còn là nam tá» hán đại trượng phu được nữa.
Bà bà tức giáºn há»i:
- Ta đang bà n chuyện đứng đắn, sao ngươi còn nói giỡn?
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:
- Nghi Lâm tiểu sÆ° muá»™i tÃnh tình nhu thuáºn lại dung nhan xinh đẹp. HÆ¡n nữa nà ng đối vá»›i ta có mối thâm tình thì ta lấy nà ng là m vợ cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u rất may trong Ä‘á»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng ta phụ Doanh Doanh thế nà o được? Nếu ta bị mụ bức bách má»™t cách vô lý thì chịu chết còn hÆ¡n chịu nhục.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nói:
- Bà bà ! Tại hạ xin há»i má»™t câu: Hạng Ä‘Ã n ông mà vô tình bạc hãnh, tham dâm hiếu sắc có phải là ngÆ°á»i tá» tế không?
Bà bà đáp:
- Cái đó lá» là còn phải há»i? Hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế thì kém cả giống chó lợn, mà lại là tấm thân nam tá» thì tháºt uổng quá!
Lệnh Hồ Xung nói:
- Phải rồi! Nghi Lâm tiểu sÆ° muá»™i ngÆ°á»i đã xinh đẹp lại đối vá»›i tại hạ rất tá» tế váºy vì sao tại hạ không thể lấy nà ng được, mụ có biết không? Chỉ vì tại hạ đã Æ°á»›c hẹn cuá»™c hôn nhân vá»›i má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng khác. Cô nà y lại có cái Æ¡n nặng tầy non vá»›i tại hạ. Dù tại hạ có tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng quyết không phụ nà ng. Nếu tại hạ phụ nà ng thì thà nh kẻ vô tình bạc nghÄ©a tham dâm hiếu sắc đệ nhất thiên hạ? Cái đệ nhất nà y là của Bất Giá»›i đại sÆ° có lý nà o tại hạ cÆ°á»›p lấy?
Bà bà nói:
- Vị cô nÆ°Æ¡ng đó ta đã biết rồi, thị là Nháºm đại tiểu thÆ° ở Ma giáo. Ngà y trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i bị bá»n Ma giáo bao vây tại đây rồi thị cứu ngÆ°Æ¡i chứ gì?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Phải rồi! Bà bà cũng đã trông thấy vị cô nương đó rồi.
Bà bà nói:
- Vụ nà y dễ lắm! Ta bảo nà ng ruồng bỠngươi chứ không phải ngươi phụ tình bạc hãnh là xong.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Nhất định nà ng không bỠtại hạ. Nà ng đã hy sinh cho tại hạ thì tại hạ cũng phải hy sinh cho nà ng. nghĩa là không ai phụ ai đâu.
Bà bà nói:
- Ta e rằng đến lúc tối háºu thị không tá»± chủ được. Trong Hằng SÆ¡n biệt viện thiếu gì hạng Ä‘Ã n ông thối tha? Ãể ta kiếm cho thị má»™t tên là m chồng là xong.
Lệnh Hồ Xung tức giáºn lá»›n tiếng:
- Mụ nói nhăng gì thế?
Bà bà há»i lại:
- Ngươi tưởng ta không là m được chăng?
Mụ chạy ra cá»a bá» Ä‘i má»™t lúc trở lại trong tay mụ đã xách má»™t thiếu nữ bị cá»™t chân tay.
Lệnh Hồ Xung nhìn ra thì thiếu nữ nà y chÃnh là Doanh Doanh.
Lệnh Hồ Xung thấy váºy cả kinh. Chà ng không ngá» Doanh Doanh lại lá»t và o tay mụ. NhÆ°ng chà ng nhìn thấy ngÆ°á»i nà ng dÆ°á»ng nhÆ° không bị thÆ°Æ¡ng má»›i hÆ¡i yên dạ liá»n cất tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh muội đã đến đấy ư?
Doanh Doanh tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Xung lang cùng mụ nói chuyện những gì tiểu muội đã nghe rõ cả rồi. Xung lang bảo quyết không vô tình bạc hãnh với tiểu muội khiến tiểu muội rất lấy là m hoan hỉ.
Bà bà quát lên:
- TrÆ°á»›c mặt ta không được nói chuyện đê hèn vô sỉ nhÆ° váºy! Cô bé kia! Cô muốn lấy hòa thượng hay thái giám?
Doanh Doanh thẹn đỠmặt lên đáp:
- Mụ chê ngÆ°á»i ta ăn nói ti tiện mà sao lại thốt ra lá»i khó nghe thế?
Bà bà nói:
- Ta đã nghÄ© kỹ và bảo thằng lá»i Lệnh Hồ Xung ruồng bá» cô để lấy Nghi Lâm nhÆ°ng gã quyết không chịu.
Lệnh Hồ Xung lớn tiếng reo:
- Từ lúc mụ mở miệng nói năng bây giỠmới được câu tỠtế.
Bà bà nói:
- Thôi bây giá» thế nà y váºy! Lão nhân gia muốn việc tốt là nh Ä‘Ã nh chịu nhượng bá»™ má»™t bÆ°á»›c là cho phép thằng lá»i Lệnh Hồ Xung lấy cả hai cô. Gã có là m hòa thượng thì má»›i lấy được hai ngÆ°á»i. Bằng gã là m thái giám thì má»™t ngÆ°á»i lấy cÅ©ng không xong. NhÆ°ng sau khi thà nh hôn ngÆ°Æ¡i không được khinh khi con gái ta. Các ngÆ°Æ¡i phải coi nhau đồng Ä‘á»u có Ä‘iá»u cô lá»›n tuổi hÆ¡n thì để Nghi Lâm gá»i cô bằng tá»· tá»· là yên chuyện.
Lệnh Hồ Xung ngáºp ngừng:
- Tại hạ...
NhÆ°ng chằng vừa mở miệng liá»n bị Ä‘iểm và o á huyệt không thốt ra lá»i được nữa.
Bà bà lại điểm và o á huyệt Doanh Doanh rồi nói:
- Lão nhân gia quyết định nhÆ° váºt là không cho bá»n ngÆ°Æ¡i được giải thÃch chi hết. Thằng lá»i kia! NgÆ°Æ¡i được hai cô vợ nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng thì câm miệng Ä‘i còn nói gì nữa? Hừ lão trá»c Bất Giá»›i tháºt không được việc gì! Lão thấy con gái mang bệnh tÆ°Æ¡ng tÆ° chỉ nóng nảy bồn chồn má»™t cách vô Ãch, bây giá» lão nhân gia má»›i ra tay má»™t cái mà đã thà nh công.
Mụ dứt lá»i tung mình nhảy ra khá»i phòng. Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh chỉ nhìn nhau mà cÆ°á»i. Nói không được mà vẫy tay má»™t cái cÅ©ng không xong. Lệnh Hồ Xung nhìn Doanh Doanh chằm chặp.
Lúc nà y mặt trá»i má»›i má»c, ánh triá»u dÆ°Æ¡ng lá»t qua khe cá»a chiếu và o. Cây hồng chúc trên bà n hãy còn Ä‘ang cháy, ngá»n lá»a không ngá»›t lay Ä‘á»™ng. Là n khói bạc nhẹ nhà ng lÆ°á»›t qua bá»™ mặt ngá»c của Doanh Doanh cà ng tăng thêm vẻ kiá»u diá»…m.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn lưỡi dao cạo bá» dÆ°á»›i đất cùng bình thuốc và những băng vải để trên ghế, mặt lá»™ vẻ trà o lá»™ng dÆ°á»ng nhÆ° để nói vá»›i Lệnh Hồ Xung:
- Hú vÃa! Hú vÃa.
NhÆ°ng nà ng láºp tức Ä‘Æ°a mắt nhìn ra chá»— khác. Nà ng cúi đầu xuống mặt Ä‘á» bừng lên dÆ°á»ng nhÆ° để tá»± trách:
- Chuyện nà y không nên ăn nói ra miệng mà cũng chẳng nên nghĩ tới mới phải.
Lệnh Hồ Xung thấy nà ng thẹn thùng e lệ tá» ra con ngÆ°á»i chÃnh định không lá»™ vẻ dâm tà . Nà ng còn tá»±a hồ bẽn lẽn bị chà ng bắt gặp nà ng Ä‘ang nghÄ© chuyện gì. Trong lòng không khá»i bâng khuâng chà ng Æ°á»›c thầm trong bụng:
- Giả tá»· lúc nà y ta được tá»± do mà nà ng không thể cá» Ä‘á»™ng thì ta quyết lại ôm chặt lấy nà ng mà hôn má»™t cái. Dù nà ng có thẹn đến đâu cÅ©ng hết Ä‘Æ°á»ng chạy trốn.
Bộng thấy nhãn quang nà ng xoay trở lại chạm và o ánh mắt Lệnh Hồ Xung.
Nà ng lại quay Ä‘i láºp tức. Mầu hồng trên mặt đã dần dần tan Ä‘i thì Ä‘á»™t nhiên bây giá» lại đỠđến mang tai.
Lệnh Hồ Xung tự nhủ:
- Ta muốn kiên trì má»™t lòng má»™t dạ vá»›i Doanh Doanh nhÆ°ng bị mụ ác bà nÆ°Æ¡ng bức bách ta phải thà nh thân vá»›i Nghi Lâm. Ta Ä‘Ã nh diá»…n kịch sÆ¡ qua để chá» mụ giải khai huyệt đạo sẽ tÃnh. Má»™t khi kiếm và o tay chẳng lẽ ta còn sợ mụ nữa sao? Mụ ác bà nÆ°Æ¡ng nà y tuy công phu quyết cÆ°á»›c rất tinh thâm nhÆ°ng Ä‘em so vá»›i Tả Lãnh Thiá»n và Nháºm giáo chủ thì mụ hãy còn kém xa. Vá» kiếm pháp nhất định mụ chẳng thể nà o địch nổi ta. Mụ chủ ý và o chân tay mau lẹ mà qua lại không phát ra tiếng Ä‘á»™ng để đánh lén má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t khiến ngÆ°á»i ta không kịp Ä‘á» phòng. Nếu ra tay đánh nhau tháºt sá»± thì chắc Doanh Doanh còn hÆ¡n mụ được mấy phần mà Bất Giá»›i hòa thượng cÅ©ng chẳng thua kém mụ.
Trong lòng ngẫm nghĩ chà ng ngơ ngẩn xuất thần.
Bỗng chà ng trở lại thực tế đưa mắt nhìn Doanh Doanh thì thấy nà ng cũng đương nhìn mình. Lần nà y nà ng không hổ thẹn như trước hiển nhiên nà ng đã quên vụ chà ng suýt phải là m thái giám.
Lệnh Hồ Xung thấy Doanh Doanh Ä‘Æ°a mắt nhìn chênh chếch lên. Khóe miệng nà ng treo má»™t nụ cÆ°á»i chà ng biết là nà ng Ä‘ang ngó cái đầu trá»c tếu của mình mà nghÄ© tá»›i chà ng là m hòa thượng chứ không phải là m thái giám.
Lệnh Hồ Xung nổi lên trà ng cÆ°á»i khanh khách mà không cÆ°á»i được ra tiếng.
Chà ng thấy Doanh Doanh cà ng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i hÆ¡n nữa rồi mắt nà ng Ä‘Æ°a Ä‘i Ä‘Æ°a lại ra chiá»u dà dá»m. Nà ng nháy mắt bên trái má»™t cái lại nháy mắt bên phải má»™t cái mà chà ng không hiểu nà ng có dụng ý gì tá»± há»i:
- Nà ng nháy mắt hai cái để là m gì? ồ phải rồi! Chắc nà ng chế diễu ta sắp lấy hai vợ.
Chà ng liá»n nháy mắt bên trái má»™t cái rồi giữ vẻ mặt rất nghiêm cẩn ra chiá»u bảo nà ng:
- Tiểu huynh chỉ lấy một mình Doanh muội mà thôi để tỠlòng thủy chung duy nhất, quyết chẳng nhị tâm.
Doanh Doanh khẽ lắc đầu nháy mắt hai cái dÆ°á»ng nhÆ° để khuyên nhủ:
- Lấy hai ngÆ°á»i cÅ©ng được chứ sao?
Lệnh Hồ Xung vừa nháy mắt bên tả má»™t cái vừa muốn gục gặc lắc cái đầu tá» vẻ cÆ°Æ¡ng quyết nhÆ°ng má»i huyệt đạo trong toà n thân bị Ä‘iểm nhiá»u quá không sao cá» Ä‘á»™ng được. Vả mặt chà ng tá» ra rất thà nh khẩn.
Doanh Doanh khẽ gáºt đầu ra chiá»u hiểu ý, nhãn quang nà ng lại chuyển qua ngó lưỡi dao cạo, lắc lắc cái đầu.
Lệnh Hồ Xung dÆ°Æ¡ng cặp mắt chăm chú nhìn nà ng. Hai ngÆ°á»i ngồi cách nhau đến hÆ¡n má»™t trượng nhá» cặp mắt để thông cảm lẫn nhau.
Há» cảm thấy nói được hay không cÅ©ng váºy mà thôi. Hai ngÆ°á»i còn nháºn rõ tình ý đối phÆ°Æ¡ng rất minh bạch, không còn chút nà o đáng hoà i nghi. Cả hai cùng cho rằng chẳng những việc có lấy Nghi Lâm hay không chẳng quan hệ gì mà cả việc là m hòa thượng hay là m thái giám cÅ©ng không khẩn yếu.
Tháºm chà há» còn coi thÆ°á»ng cả Ä‘á»i ngÆ°á»i. Sống cÅ©ng váºy mà chết cÅ©ng thế thôi. HỠđã được hòa Ä‘iệu nhạc lòng trong khoảnh khắc nà y là đủ mãn nguyện lắm rồi. Khoảnh khắc lúc nà y coi bằng má»™t thá»i gian vÄ©nh cá»u dà i liên miên bất tuyệt nhÆ° từ ngà y có trá»i và đất và còn dà i vô táºn vá» sau. Dù trá»i long núi lở cÅ©ng không là m tiêu ma được thá»i khắc bất diệt.
Hai ngÆ°á»i ngÆ¡ ngẩn xuất thần không biết đã bao lâu bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i lên cầu thang.
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh đang thả tâm hồn và o cõi mộng bất diệt bỗng choà ng tỉnh giấc.
Ãá»™t nhiên lại nghe thanh âm trong trẻo của thiếu nữ cất lên há»i:
- à bà bà ! Bà bà dẫn tiểu ni tới đây là m chi?
Ãúng là thanh âm của Nghi Lâm.
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh còn nghe rõ tiếng hai ngÆ°á»i tiến và o phòng bên cạnh ngồi xuống bà bà thủng thẳng đáp:
- NgÆ°Æ¡i đừng kêu ta là à bà bà nữa! Vì ta không phải là ngÆ°á»i câm.
Nghi Lâm kinh hãi thét lên:
- Bà bà ... bà bà không câm Æ°? Bà khá»i rồi hay sao?
Bà bà đáp:
- Trước nay ta vẫn không câm.
Nghi Lâm lại ấp úng há»i:
- Thế thì bà bà ... cÅ©ng không Ä‘iếc... bà đã nghe thấy hết má»i Ä‘iá»u mà tiểu ni nói vá»›i bà bà ... trong mấy tháng nay rồi hay sao?
Thanh âm nà ng còn đầy vẻ khủng khiếp và há»n giáºn.
Bà bà cất giá»ng ôn tồn đáp:
- Hà i tá»! Can chi ngÆ°Æ¡i phải sợ hãi? Ta nghe rõ những lá»i ngÆ°Æ¡i nói cà ng hay chứ sao?
Lệnh Hồ Xung má»›i nghe thấy đây là lần đầu giá»ng nói của mụ đượm vẻ ôn nhu. Hiển nhiên trái tim mụ không phải rắn nhÆ° đá. Mụ đã lá»™ vẻ thÆ°Æ¡ng yêu khi nói vá»›i con gái.
Tà i sản của travadu
06-09-2008, 10:02 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 208: Bá»n ác ôn Ä‘á»™t nháºp Linh Quy Các
Nghi Lâm há»i:
- Y là m thái giám ư? Thái giám là cái gì?
Bà bà khó tìm lá»i giải thÃch thái giám nghÄ©a là gì.
Mụ liá»n hắng dặng má»™t tiếng rồi đáp:
- Thái giám là má»™t chức ty tiện ở trong triá»u chuyên việc phục thị Hoà ng Ãế và Hoà ng Háºu.
Nghi Lâm nói:
- Lệnh Hồ đại ca là con ngÆ°á»i cao ngạo, không chịu kẻ khác rà ng buá»™c thì khi nà o y lại là m cái chức hầu hạ Hoà ng Ãế và Hoà ng Háºu? Tiểu ni tưởng đến là m Hoà ng Ãế y còn chẳng muốn thì nói chi đến chuyện là m thái giám để phục thị Hoà ng Ãế Hoà ng Háºu?
Bà bà liá»n đáp:
- Ãây là nói tá»· dụ chứ không phải gã là m thái giám tháºt sá»± để hầu hạ Hoà ng Ãế và Hoà ng Háºu. Ta bảo gã là m thái giám tức là không sanh con đẻ cái được mà thôi.
Nghi Lâm nói:
- Cái đó tiểu ni cÅ©ng không tin. Lệnh Hồ đại ca cùng Nháºm đại tiểu thÆ° thà nh thân rồi tất sinh được mấy đứa nhá» rất ngá»™ nghÄ©nh. Cả hai vợ chồng đã xinh đẹp nhÆ° váºy mà sinh hạ con gái tất nhiên rất khả ái.
Lệnh Hồ Xung liếc mắt nhìn Doanh Doanh thấy nà ng hai má á»ng hồng nhÆ°ng trong cái thẹn thùng có chứa đầy vẻ hân hoan.
Bà bà tức quá lớn tiếng:
- Ta bảo gã không sinh con được là không sinh được. Ãừng nói chuyện không sinh con mà muốn lấy vợ cÅ©ng không xong. Gã đã thá» Ä‘á»™c phải lấy ngÆ°Æ¡i cho bằng được, ngÆ°Æ¡i đừng há»i dà i dòng nữa.
Nghi Lâm nói:
- Tiểu ni biết rằng trong lòng y chỉ có má»™t mình Nháºm đại tiểu thÆ°.
Bà bà tức mình:
- Ta bảo gã lấy Nháºm đại tiểu thÆ° mà lấy cả ngÆ°Æ¡i nữa. NgÆ°Æ¡i có hiểu không? Thế là gã có hai vợ. Trên cõi Ä‘á»i nà y thiếu gì Ä‘Ã n ông năm thê bảy thiếp thì gã lấy hai vợ là thÆ°á»ng.
Nghi Lâm cãi:
- Không được đâu! Y đã yêu ai thì nghÄ© đến ngÆ°á»i ấy. Sá»›m nghÄ© tá»›i, chiá»u nghÄ© tá»›i. Lúc ăn cÆ¡m hay lúc ngủ cÅ©ng nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i ấy khi nà o lại nghÄ© đến ngÆ°á»i thứ hai? Tá»· nhÆ° gia gia của tiểu ni từ khi má má Ä‘i rồi lão nhân gia chạy khắp chân trá»i góc biển để tìm kiếm má má. Thiên hạ thiếu gì Ä‘Ã n bà con gái? Nếu lấy hai vợ được thì lão nhân gia lại không Ä‘i lấy ngÆ°á»i khác.
Bà bà lẳng lặng dÆ°á»ng nhÆ° mụ cảm thấy lá»i nói của Nghi Lâm cÅ©ng có lý.
Hồi lâu mụ thở dà i đáp:
- Lão ta... đã là m việc lầm lá»—i vá» sau tất sinh lòng hối háºn không lấy ai nữa cÅ©ng chẳng có chi khác lạ.
Nghi Lâm nói:
- Tiểu ni đi thôi! Bà bà ơi! Nếu bà bà nhắc tới chuyện Lệnh Hồ đại ca... muốn lấy tiểu ni với bất cứ một ai thì tiểu ni... không thể sống được.
Bà bà há»i:
- Tại sao váºy? Gã đáp nhất định lấy ngÆ°Æ¡i. Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không bằng lòng gã hay sao?
Nghi Lâm đáp:
- Không phải thế! Không phải thế! Trong lòng tiểu ni lúc nà o cÅ©ng nhá»› tá»›i y và hằng ngà y cầu đức Bồ Tát ám trợ cho y được thanh nhà n sung sÆ°á»›ng. Tiểu ni chỉ mong y không gặp tai nạn sở cầu nhÆ° ý cùng Nháºm đại tiểu thÆ° nên đạo vợ chồng. Bà bà ơi! Bà bà không hiểu lòng dạ tiểu ni. Há»… Lệnh Hồ đại ca được sung sÆ°á»›ng là tiểu ni vui lòng.
Bà bà nói:
- Nếu gã không lấy được ngÆ°Æ¡i thì dÄ© nhiên gã không sung sÆ°á»›ng thÆ°á»ng khi gã mất hết lạc thú ở nhân gian mà tá»± tá» nữa.
Nghi Lâm nói:
- Trăm Ä‘iá»u ngang ngá»a chỉ vì tiểu ni. Tiểu ni yên trà bà bà điếc tai không nghe thấy gì má»›i nói nhiá»u chuyện vá» Lệnh Hồ đại ca. Bà bà nên biết y là má»™t tay đại anh hùng, đại hà o kiệt ở Ä‘á»i nay. Còn tiểu ni chỉ là má»™t tên tiểu ni cô. Y đã nói vá»›i Ãiá»n Bá Quang há»… gặp tiểu ni cô là bị xúi quẩy, đánh bạc tất thua. Váºy y má»›i gặp tiểu ni đã khốn nạn rồi thì còn lấy tiểu ni thế nà o được? Tiểu ni đã quy y cá»a Pháºt đáng lý phải giữ lục căn thanh tịnh không được nghÄ© tá»›i chuyện vẩn vÆ¡. Bà bà ơi! từ giá» trở Ä‘i bà bà đừng nhắc tá»›i chuyện y nữa... Nếu bà bà còn nhắc tá»›i thì tiểu ni nhất quyết không đến chÆ¡i vá»›i bà bà nữa.
Bà bà vội nói:
- Con tiểu nha đầu nà y chẳng hiểu gì ráo! Lệnh Hồ Xung đã vì ngÆ°Æ¡i mà cắt tóc là m sÆ°. Gã bảo không lấy ngÆ°Æ¡i được. NhÆ° váºy đức Bồ Tát có trách phạt cÅ©ng chỉ trách phạt gã khi nà o lại trách phạt ngÆ°Æ¡i?
Nghi Lâm khẽ thở dà i há»i:
- Phải chăng Lệnh Hồ đại ca cÅ©ng đồng quan Ä‘iểm vá»›i gia gia của tiểu ni? Nhất định không phải đâu. Má má tiểu ni là ngÆ°á»i xinh đẹp hÆ¡n Ä‘á»i, thông tuệ khác thÆ°á»ng, tÃnh tình hòa thuáºn. NgÆ°á»i là má»™t phụ nữ hay nhất trong thiên hạ nên gia gia má»›i là m hòa thượng để lấy ngÆ°Æ¡i là phải lắm!... Tiểu ni bì vá»›i má má thế nà o được?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i thầm nghÄ© bụng:
- Cái thông minh hay cái đẹp tốt của má má cô thì chÆ°a biết thế nà o còn bà n vá» tÃnh tình nhu thuáºn thì cô mÆ°á»i phần tưởng má má cô không được ná»a phần.
Bá»—ng nghe bà bà há»i:
- Sao ngươi lại biết rõ thế?
Nghi Lâm đáp:
- Gia gia của tiểu ni má»—i lần gặp tiểu ni Ä‘á»u nói cho nghe những cái hay cái đẹp của má má. Lão nhân gia bảo: "Má má ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i văn nhã ôn nhu chÆ°a từng cất tiếng thóa mạ ai má»™t câu mà cÅ©ng chẳng bao giá» nói nặng lá»i vá»›i má»™t ngÆ°á»i nà o. Suốt Ä‘á»i má má giữ lòng nhân háºu, cả con kiến cÅ©ng không nỡ di chân cho chết Ä‘i. Má má ngÆ°Æ¡i là má»™t nữ nhân hay nhất thiên hạ". Tiểu ni tá»± biết mình suốt Ä‘á»i tu hà nh cÅ©ng chẳng thể nà o theo kịp má má.
Bà bà ngáºp ngừng:
- Lão... lão nói thế tháºt Æ°?... Ta e rằng không phải thế....
Mụ nói câu nà y bằng giá»ng run run ra chiá»u rất khÃch Ä‘á»™ng!
Nghi Lâm nói:
- DÄ© nhiên là gia gia nói tháºt. Tiểu ni là con gái lão nhân gia thì khi nà o lão nhân gia lại nói dối?
Linh Quy các bỗng trở lại yên tĩnh không một tiếng động.
Bà bà dÆ°á»ng nhÆ° chìm đắm và o cõi trầm tÆ°, mặc tưởng.
Nghi Lâm lại lên tiếng:
- Tiểu ni Ä‘i đây! Từ nay tiểu ni không muốn gặp Lệnh Hồ đại ca nữa và hà ng ngà y cầu đức Bồ Tát dÆ°Æ¡ng phò âm trợ cho y được má»i sá»± tốt là nh.
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh nghe rõ tiếng bước chân nà ng nhẹ nhà ng đi xuống thang lầu.
Sau má»™t lúc lâu, lâu lắm bà bà tá»±a hồ ngÆ°á»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, miệng lẩm bẩm nói để mình nghe:
- Y bảo ta là má»™t ngÆ°á»i phụ ná» hay nhất, đẹp nhất thiên hạ Æ°? Nếu váºy thì y không phải là con ngÆ°á»i bạc nghÄ©a vô tình tham dâm hiếu sắc chăng?
Mụ đảo mắt nhìn không thấy Nghi Lâm đâu liá»n lá»›n tiếng gá»i:
- Nghi Lâm! Nghi Lâm! Ngươi ở chỗ nà o?
Nhưng Nghi Lâm đã đi xa rồi.
Mụ gá»i thêm mấy lần nữa không thấy nà ng thÆ°a liá»n hốt hoảng chạy xuống lầu.
Mụ hấp tấp đi, đuổi Nghi Lâm mà bước chân rất sẽ sà ng như mèo chạy, cơ hồ nghe không rõ.
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ngơ ngác nhìn nhau.
Lúc nà y trong đầu óc hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nẩy ra nhiá»u ý niệm khôn tả.
Bóng dÆ°Æ¡ng quang lá»t qua cá»a sổ chiếu và o trong gác. Lưỡi dao cạo lấp loáng ánh hà o quang.
Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:
- Không ngá» váºn nạn bừa nay lại qua khá»i má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Bá»—ng nghe phÃa dÆ°á»›i chùa Huyá»n Không có tiếng ngÆ°á»i nói chuyện, nhÆ°ng còn cách xa nên không nghe rõ.
Sau má»™t lúc, Lệnh Hồ Xung nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i Ä‘i gần tá»›i nÆ¡i, chà ng báºt tiếng la:
- Có ngÆ°á»i tá»›i đó!
Chà ng la thà nh tiếng mới biết á huyệt của mình đã giải khai rồi.
Nguyên á huyệt của chà ng chỉ bị Ä‘iểm nhẹ mà ná»™i lá»±c chà ng lại thâm háºu hÆ¡n Doanh Doanh nên á huyệt tá»± Ä‘á»™ng giải khai trÆ°á»›c nà ng.
Doanh Doanh nghe chà ng la liá»n gáºt đầu tỠý biết rồi.
Lệnh Hồ Xung vươn tay duỗi chân nhưng vẫn chưa cỠđộng được, chà ng khẽ nói:
- Chỉ sợ đây là bá»n địch nhân. Chẳng biết là m thế nà o để giải khai huyệt đạo cho mau không thì nguy mất.
Doanh Doanh lại gáºt đầu, chú ý lắng nghe thì có đến bảy, tám ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện bô bô tiến vá» phÃa chùa Huyá»n Không.
Lệnh Hồ Xung nhủ thầm:
- Ước gì bá»n há» lên gác Xà Thần thì mình không việc gì hay Ãt ra cÅ©ng cháºm lại má»™t khắc để đủ thì giá» váºn Ä‘á»™ng giải khai huyệt đạo.
NhÆ°ng sá»± thá»±c đã trái vá»›i lá»i Æ°á»›c nguyện của chà ng.
Mấy ngÆ°á»i kia Ä‘ang trèo lên gác Linh Quy.
Má»™t ngÆ°á»i cất giá»ng ồm ồm há»i:
- Trên chùa Huyá»n Không nà y thì có ma nà o mà lên lục soát? NhÆ°ng ta cÅ©ng phải cẩn tháºn.
ChÃnh là thanh âm của đầu Ä‘Ã Cá»u Tùng Niên.
Lệnh Hồ Xung kinh hãi tá»± há»i:
- Ãúng hắn rồi! Hắn đến đây là m chi? Sục tìm gì? Chẳng lẽ há» thà nh công rồi Æ°?
Lại nghe Tây Bảo hòa thượng đáp:
- Lệnh trên bảo sao mình cứ theo đúng mà là m.
Mấy ngÆ°á»i vừa nói vừa lên tầng lầu thứ hai.
Lệnh Hồ Xung hối hả váºn khà đả thông huyệt đạo, nhÆ°ng ná»™i lá»±c chủ yếu trong mình chà ng lại của ngÆ°á»i ngoà i trút và o chÆ°a thể váºn theo ý muốn được. Chà ng cà ng hấp tấp, huyệt đạo cà ng khó bá» giải khai.
Bỗng nghe Nghiêm Tam Tinh nói:
- Nhạc tiên sinh bảo sau khi thà nh công sẽ lấy Tịch Tà kiếm phổ truyá»n cho chúng ta, nhÆ°ng mình tin thế nà o được. Chuyến nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i đến phái Hằng SÆ¡n để láºp công mà chúng ta không hao tổn bao nhiêu khà lá»±c thì khi nà o tiên sinh lại truyá»n riêng cho chúng ta?
Chúng còn Ä‘ang nói chuyện đã lên đến tầng lầu thứ ba. Chúng vừa đẩy cá»a đã nhìn ngay thấy Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung bị cá»™t chân tay treo lên xà nhà , Ä‘á»u báºt tiếng la hoảng đầy vẻ kinh dị.
Hoạt bất lưu thủ Du Tấn lên tiếng:
- Sao Nháºm đại tiểu thÆ° cÅ©ng có ở đây? á»’! Lại má»™t vị hòa thượng nữa!
TrÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Không biết ai mà dám vô lá»… vá»›i Nháºm đại tiểu thÆ° nhÆ° váºy?
Mụ đi tới bên Doanh Doanh định giải khai huyệt đạo cho nà ng thì Du Tấn vội la lên:
- Trương phu nhân! Hãy khoan! Hãy khoan!
TrÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Còn khoan gì nữa?
Du Tấn đáp:
- Hãy để tại hạ nghÄ© má»™t chút. Xem chừng Nháºm đại tiểu thÆ° bị ngÆ°á»i trói không nhúc nhÃch được. Vụ nà y má»›i tháºt là kỳ.
Ngá»c Linh chân nhân bá»—ng la lên:
- Ô kìa! Ãây không phải là má»™t nhà sÆ° mà là Lệnh Hồ chưởng môn. Lệnh Hồ Xung... Lệnh Hồ công tá».
Mấy ngÆ°á»i kia Ä‘á»u quay đầu nhìn lại ngó Lệnh Hồ Xung thì nháºn ra chà ng ngay.
Nguyên tám ngÆ°á»i nà y rất kÃnh sợ Doanh Doanh mà đối vá»›i Lệnh Hồ Xung cà ng có Ä‘iá»u úy kỵ. Chúng ngÆ¡ ngác nhìn nhau chÆ°a biết quyết định ra sao.
Nghiêm Tam Tinh và Cừu Tùng Niên đột nhiên cất tiếng la:
- Công nà y má»›i tháºt là lá»›n.
Ngá»c Linh chân nhân nói theo:
- ChÃnh thế! Bá»n há» có bắt được má»™t tiểu ni cô thì cái đó lấy chi là m hy hữu? Bắt được chưởng môn phái Hằng SÆ¡n má»›i đáng là công lao to tát.
TrÆ°Æ¡ng phu nhân vÆ°Æ¡n tay ra vẫn chÆ°a rụt vá». Mụ thấy mấy ngÆ°á»i bà n tán nhÆ° váºy liá»n há»i:
- Bây giỠlà m thế nà o?
Cả tám ngÆ°á»i xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng Ä‘á»u cảm nghÄ©:
- Nếu chuyến nà y mà buông tha Nháºm đại tiểu thÆ° thì đừng nói đến chuyện bắt Lệnh Hồ Xung nữa và đồng thá»i tÃnh mạng của ta phải nguy khốn ngay. Biết là m thế nà o bây giá»?
NhÆ°ng chúng lại nghÄ© rằng Doanh Doanh uy quyá»n rất lá»›n thì không buông tha nà ng cÅ©ng không thể được.
Du Tấn cÆ°á»i khà khà nói:
- NgÆ°á»i ta có câu: "lượng nhá» phi quân tá», vô Ä‘á»™c bất anh hùng". Hai câu nà y tháºt là đúng! Chà chà ! Lượng nhá» không thà nh ngÆ°á»i quân tá», không Ä‘á»™c sao là báºc trượng phu? Chăng là m ngÆ°á»i quân tá» thì chá»› nhÆ°ng không là m báºc đại trượng phu thì tháºt là đáng tiếc.
Ngá»c Linh chân nhân há»i:
- Du huynh bảo thừa cÆ¡ hạ thủ giết ngÆ°á»i để bịt miệng phải không?
Du Tấn cãi:
- Tại hạ không nói thế! Ãó là lá»i nói của đạo trưởng đấy chứ?
Trương phu nhân lớn tiếng quát:
- Thánh cô đối vá»›i chúng ta Æ¡n sâu nghÄ©a trá»ng. Kẻ nà o dám ra chiá»u bất kÃnh vá»›i thánh cô thì bản nhân là ngÆ°á»i đầu tiên nhất định phản đối.
Cừu Tùng Niên há»i:
- Bây giỠmà phu nhân buông tha thánh cô, liệu thánh cô còn nghĩ đến ân tình với chúng ta không? Hơn nữa thánh cô có chịu để chúng ta bắt Lệnh Hồ Xung không?
Trương phu nhân đáp:
- Hay dở gì thì chúng ta cÅ©ng đã gia nháºp phái Hằng SÆ¡n. Lừa thầy phản phái là kẻ bất nghÄ©a.
Mụ nói rồi vươn tay ra toan cởi trói cho Doanh Doanh.
Cừu Tùng Niên lớn tiếng quát:
- Dừng tay!
TrÆ°Æ¡ng phu nhân tức giáºn há»i:
- NgÆ°Æ¡i lá»›n tiếng để hăm dá»a ta chăng?
Cừu Tùng Niên rút thanh giới đao đánh soạt một tiếng.
NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘á»™ng tác rất mau lẹ. Mụ rút Ä‘oản Ä‘ao ở trong bá»c ra lia hai nhát cắt đứt hết giây trói chân tay Doanh Doanh.
Mụ tin rằng võ công của Doanh Doanh rất cao thâm. Bá»n ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u không phải là đối thủ của nà ng. Chỉ cần sao cởi giây trói cho nà ng thì dù bảy ngÆ°á»i kia có hiệp lá»±c quần công cÅ©ng không đáng sợ.
Ãnh Ä‘ao lấp loáng. Cừu Tùng Niên đã vung Ä‘ao chém tá»›i.
Trương phu nhân cũng vung đoản đao lên đâm luôn ba chiêu veo véo, bức bách Cừu Tùng Niên phải lùi lại hai bước.
Những ngÆ°á»i kia thấy Doanh Doanh được cắt đứt giây trói rồi thì trong lòng Ä‘á»u có ý khiếp sợ lùi đến bên cá»a toan chạy ra ngoà i. NhÆ°ng chúng thấy Doanh Doanh rá»›t xuống đất rồi không dáºy được má»›i hiểu là nà ng bị Ä‘iểm huyệt. Bá»n chúng liá»n quay lại.
Du Tấn cÆ°á»i hì hì nói:
- Tại hạ nghÄ© rằng chúng ta là những ngÆ°á»i bạn tốt tại sao lại Ä‘á»™ng gÆ°Æ¡m Ä‘ao? Là m nhÆ° váºy chẳng thÆ°Æ¡ng tổn đến hòa khà ư?
Cừu Tùng Niên la lên:
- Nháºm đại tiểu thÆ° mà giải khai xong huyệt đạo thì liệu chúng ta còn sống được chăng?
Hắn cầm đao xông và o chém Trương phu nhân. Giới đao cùng đoản đao đụng nhau chát chúa diễn ra cuộc chiến đấu ác liệt.
Cừu Tùng Niên ngÆ°á»i cao sức mạnh lại sá» thanh giá»›i Ä‘ao rất trầm trá»ng nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng phu nhân đánh xáp lá cà khiến cho tên đầu Ä‘Ã không chiếm được phần tiện nghi nà o.
Du Tấn cÆ°á»i nói:
- Ãừng đánh nhau nữa. Có Ä‘iá»u gì thủng thẳng thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i nhau hay hÆ¡n.
Hắm cầm cây quạt tiến gần lại như để khuyên can hai bên.
Cừu Tùng Niên thét lớn:
- Tránh ra! Ãừng là m vÆ°á»›ng chân tay ta nữa.
Du Tấn cÆ°á»i nói:
- Dạ dạ!
Lúc hắn xoay mình đột nhiên vung tay phải một cái.
TrÆ°Æ¡ng phu nhân bá»—ng rú lên má»™t tiếng thê thảm, cây quạt trong tay Du Tấn Ä‘an bằng thép đúc đã đâm và o cổ há»ng mụ.
Du Tấn lại cÆ°á»i nói:
- Chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà . Tại hạ đã khuyên phu nhân đừng Ä‘á»™ng Ä‘ao kiếm mà phu nhân không nghe thì còn chút nghÄ©a khà gì nữa?
Hắn rút quạt vá», máu tÆ°Æ¡i từ cổ há»ng TrÆ°Æ¡ng phu nhân vá»t ra.
Diá»…n biến nà y ra ngoà i sá»± tiên liệu của má»i ngÆ°á»i.
Cừu Tùng Niên cũng kinh ngạc lùi lại cất tiếng mắng:
- Mẹ kiếp! Té ra con rùa nà y giúp mình.
Du Tấn cÆ°á»i nói:
- Chẳng giúp Cừu huynh thì còn đi giúp ai?
Ãoạn hắn quay lại nhìn Doanh Doanh nói:
- Nháºm đại tiểu thÆ°! Ãại tiểu thÆ° là ái nữ của Nháºm giáo chủ. Má»i ngÆ°á»i có nể mặt gia gia của tiểu thÆ° cÅ©ng chỉ nhÆ°á»ng nhịn mấy phần, có Ä‘iá»u má»i ngÆ°á»i kÃnh sợ đại tiểu thÆ° chân chÃnh là vì trong mình đại tiểu thÆ° có thuốc giải Tam thi não thần Ä‘an. Ãại tiểu thÆ° mà hết thuốc giải đó rồi thì cái tiếng "Thánh cô" cÅ©ng không đáng kể nữa.
Sáu ngÆ°á»i kia đồng thanh nói:
- Phải đấy! Phải đấy! Lấy thuốc giải rồi giết y!
Ngá»c Linh đạo nhân nói:
- TrÆ°á»›c hết chúng ta ai nấy Ä‘á»u phải láºp lá»i trá»ng thệ. Há»… kẻ nà o tiết lá»™ ná»a lá»i sẽ bị Tam thi não thần Ä‘an là m nổi cÆ¡n Ä‘iên mà chết.
Bá»n chúng nháºn thấy không giết Doanh Doanh không được nữa rồi nhÆ°ng chúng chợt nhá»› tá»›i Nháºm Ngã Hà nh lại kinh hãi vô cùng. Vụ nà y mà bị bại lá»™ thì cõi giang hồ tuy rá»™ng mênh mông chúng cÅ©ng khó lòng tìm được má»™t chá»— để dung thân.
Thế là cả sáu ngÆ°á»i cùng tuyên thệ.
Lệnh Hồ Xung biết bá»n nà y sau khi tuyên thệ xong tất vung loạn Ä‘ao để hạ sát Doanh Doanh. Chà ng hốt hoảng váºn ná»™i lá»±c để khai thông những huyệt đạo bị phong tá»a nhÆ°ng không thấy phản ứng thì trong dạ bồn chồn không tả.
Chà ng đưa mắt nhìn Doanh Doanh thấy cặp mắt trong suốt của nà ng đang đăm đăm nhìn mình. Nà ng không lộ vẻ chi sợ sệt khiến chà ng cũng hơi yên dạ nghĩ thầm:
- Nếu có phải chết thì hai ngÆ°á»i cùng chết vá»›i nhau cÅ©ng chẳng có gì đáng ân háºn nữa.
Cừu Tùng Niên giục Du Tấn:
- Du huynh động thủ đi!
Cừu Tùng Niên nóng nẩy lại muốn đổ trách nhiệm cho Du Tấn ra tay. Nhưng Du Tấn giảo quyệt hơn gã đáp:
- Cừu huynh vốn là ngÆ°á»i mau lẹ lại đầy chà khà anh hùng. Váºy vụ nà y phải nhÆ°á»ng lại cho Cừu huynh Ä‘á»™ng thủ má»›i xứng đáng.
Cừu Tùng Niên tức quá mắng liá»n:
- Ngươi mà không chịu ra tay thì ta hạ sát ngươi trước.
Du Tấn liá»n cÆ°á»i há»i Nghiêm Tam Tinh:
- Cừu huynh đã nhát gan không dám động thủ thì Nghiêm huynh ra tay được chăng?
Cừu Tùng Niên lại mắng nhiếc:
- Mẹ kiếp! Quân khốn kiếp đừng nói cà n! Khi nà o lão gia lại không dám? Bất quá bữa nay lão gia không muốn giết ngÆ°á»i mà thôi.
Ngá»c Linh chân nhân xen và o:
- Vụ nà y bất luáºn ai ra tay cÅ©ng váºy. Ãiá»u cốt yếu là không má»™t ngÆ°á»i nà o trong bá»n ta được tiết lá»™ ra ngoà i.
Tây Bảo hòa thượng lên tiếng:
- Ãạo huynh nói phải đó! Má»i ngÆ°á»i chúng ta đã tuyên thệ giữ kÃn câu chuyện váºy đạo huynh Ä‘á»™ng thủ Ä‘i thôi.
Nghiêm Tam Tinh nói:
- Hà tất các vị phải hùa nhau hoà i? Chúng ta cùng lấy binh khà ra đồng thá»i đánh xuống mình Nháºm đại tiểu thÆ° là xong chuyện.
Bá»n nà y Ä‘á»u là hạng cùng hung cá»±c ác nhÆ°ng đến lúc quyết tâm hạ sát Doanh Doanh chúng cÅ©ng không dám buông lá»i khinh thị nà ng.
Du Tấn lại nói:
- Hãy khoan! Các vị hãy để tại hạ lấy thuốc giải Tam thi não thần đan ở trong mình tiểu thư ra trước rồi hãy động thủ cũng chưa muộn.
Cừu Tùng Niên không chịu đáp:
- Ai dại gì để ngươi lấy thuốc giải trước? Ngươi mà nắm được thuốc giải và o tay là dùng nó uy hiếp kẻ khác. Các vị để Cừu mỗ lấy thuốc cho.
Du Tấn há»i lại:
- Ai mà tin được Cừu huynh lấy thuốc rồi không uy hiếp ngÆ°á»i khác?
Ngá»c Linh chân nhân nói:
- Ãừng rắc rối cho mất thì giá». Ãiá»u cốt yếu là phải hạ sát cho bằng được Nháºm đại tiểu thÆ°. Nếu còn trùng trình, bao nhiêu huyệt đạo trong ngÆ°á»i y tá»± Ä‘á»™ng giải khai được là đại sá»± há»ng bét. Váºy hãy giết ngÆ°á»i rồi hãy lấy thuốc chia nhau là ổn hÆ¡n hết.
Lão nói xong rút trÆ°á»ng kiếm ra đánh soạt má»™t tiếng.
Sáu ngÆ°á»i kia cÅ©ng tá»›i tấp rút binh khà ra đứng vây xung quanh Doanh Doanh.
Doanh Doanh nháºn thấy đại hạn tá»›i nÆ¡i má»›i biết mình khó thoát nạn nà ng không nghÄ© gì đến chuyện sống chết nữa. Mắt nà ng đăm đăm nhìn Lệnh Hồ Xung không chá»›p. Nà ng chỉ nhá»› lại những ngà y má»›i đây ká» cáºn Lệnh Hồ Xung và cùng chà ng hưởng thụ má»™t niá»m ân ái, trong lòng mãn nguyện trên môi nà ng bất giác nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i thắm.
Nghiêm Tam Tinh liá»n tuyên bố:
- Bây giá» tại hạ đếm má»™t hai ba, cứ đến tiếng thứ ba thì chúng ta đồng thá»i hạ thủ.
Ãoạn hắn cất tiếng hô:
- Má»™t... hai... ba
Tiếng "ba" vừa dứt bảy cây binh khà đồng thá»i nhắm đánh xuống Doanh Doanh.
NgỠđâu hà n quang vừa lóe lên liá»n tắt ngấm. Bảy cây binh khà còn cách ngÆ°á»i Doanh Doanh chừng ná»a thÆ°á»›c rồi chẳng ai bảo ai Ä‘á»u dừng tay.
Cừu Tùng Niên lại lên tiếng mắng nhiếc:
- Tháºt là má»™t bá»n tiểu quá»· nhát gan! Sao lại không phóng tá»›i cho xong việc? Các ngÆ°Æ¡i muốn để kẻ khác giết y là mình được thoát tá»™i hay sao?
Tây Bảo hòa thượng không nhịn được liá»n mắng trả:
- ChÃnh Cừu thà chủ má»›i là kẻ nhát gan hÆ¡n ai hết. Sao thà chủ không cầm giá»›i Ä‘ao bổ xuống tá»›i nÆ¡i mà đột nhiên dừng lại?
Nguyên bảy ngÆ°á»i Ä‘á»u ở và o thế đối nghịch vá»›i Doanh Doanh và cần phải giết nà ng để giữ thân mình khá»i chết nhÆ°ng trong lòng ngÆ°á»i nà o cÅ©ng rụt rè e ngại, muốn đùn cho kẻ khác đâm chém chết nà ng để binh khà của mình khá»i vấy máu. Thế má»›i biết muốn hạ sát má»™t ngÆ°á»i mà trÆ°á»›c nay mình vẫn kÃnh sợ tháºt không phải chuyện dá»… dà ng.
Cừu Tùng Niên nói:
- Bây giá» chúng ta bắt đầu lại. Lần nà y há»… ai phóng binh khà ra ná»a vá»i rồi Ä‘á»™t nhiên dừng lại tức là kẻ hèn nhát, là con rùa Ä‘en, là quân khốn kiếp không bằng giống chó giống lợn.
Hắn ngừng lại một chút rồi lớn tiếng:
- Các vị hãy nghe tại hạ hô đây! Một... hai...
Tiếng ba chưa thốt ra Lệnh Hồ Xung bỗng hô lớn:
- Tịch tà kiếm phổ! Tịch tà kiếm phổ!
Cả bảy ngÆ°á»i nghe chà ng hô láºp tức quay đầu nhìn lại.
Trong bá»n có bốn ngÆ°á»i đồng thanh giá»±t giá»ng há»i:
- Chi váºy?
Bảy ngÆ°á»i nà y ngà y đêm lúc nà o cÅ©ng mÆ¡ tưởng pho Tịch tà kiếm phổ.
Nhất là từ khi Nhạc Bất Quần dùng Tịch tà kiếm pháp đâm Ä‘ui mắt Tả Lãnh Thiá»n trên Phong Thiá»n Ä‘Ã i đồn đại khắp võ lâm, chúng cà ng hết sức ca ngợi.
Bây giá» chúng vừa nghe Lệnh Hồ Xung nhắc đến tên Tịch tà kiếm phổ không nhịn được nữa muốn há»i cho biết rõ.
Ãồng thá»i chúng hoang mang sợ Tịch tà kiếm phổ xuất hiện má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t để ngÆ°á»i khác cÆ°á»›p mất.
Lệnh Hồ Xung liá»n Ä‘á»c:
Tịch tà kiếm pháp
Kiếm thuáºt chà tôn
Tiên luyện kiếm khÃ
Tái luyện kiếm thần
Khà thần kiên định
Kiếm pháp tự tinh
Kiếm khà như hà dưỡng?
Kiếm thần như hà sinh?
Giai tại thỠtrung tầm
Dịch nghĩa:
Tịch tà kiếm pháp
Kiếm thuáºt đứng đầu
Kiếm khà luyện trước
Kiếm thần luyện sau
Khà thần mà vững chắc
Kiếm pháp mới cao sâu
Kiếm khà nuôi sao đó?
Kiếm thần sinh thế nà o
Kỳ công cùng diệu quyết
Trong nà y chẳng thiếu đâu
Chà ng cứ Ä‘á»c má»—i câu là bảy ngÆ°á»i kia liá»n xÃch lại ná»a bÆ°á»›c. Khi chà ng Ä‘á»c được sáu bảy câu thì chúng đã rá»i xa Doanh Doanh tá»›i gần bên mình chà ng.
Cừu Tùng Niên thấy Lệnh Hồ Xung dừng lại không Ä‘á»c nữa liá»n há»i:
- Cái đó... có phải là Tịch tà kiếm phổ không?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Chẳng phải là Tịch tà kiếm phổ dá»… thÆ°á»ng là Tà Tịch kiếm phổ chăng?
Cừu Tùng Niên liá»n giục:
- Váºy công tá» Ä‘á»c nữa Ä‘i!
Lệnh Hồ Xung Ä‘á»c tiếp:
Luyện khà chi đạo
Thủ tại ý thà nh
NgÆ°ng ý táºp tứ
Tâm Ä‘iá»n vô trần
Dịch nghĩa:
Phép luyện kiếm khÃ
Cần nhất thà nh tâm
Táºp trung ý chÃ
Lòng sạch bụi trần
Chà ng Ä‘á»c tá»›i đây rồi ngừng lại.
Tây Bảo hòa thượng thúc giục:
- Ãá»c nữa Ä‘i! Ãá»c nữa Ä‘i!
Ngá»c Linh chân nhân mấp máy cặp môi để cố ghi nhá»›, lão lẩm nhẩm:
Luyện khà chi đạo
Thủ tại ý thà nh
NgÆ°ng ý táºp tứ
Tâm Ä‘iá»n vô trần
Thực ra Lệnh Hồ Xung chưa từng nhìn thấy một chữ nà o trong Tịch tà kiếm phổ.
Chà ng Ä‘á»c đây là Hoa SÆ¡n kiếm pháp. Câu đầu bà i ca quyết của kiếm pháp nà y là "Hoa SÆ¡n kiếm pháp, kiếm thuáºt chà tôn". Chà ng đổi hai chữ "Hoa SÆ¡n" thà nh hai chữ "Tịch Tà " .
Ãây là Khà tông ca quyết mà Nhạc Bất Quần đã truyá»n khẩu cho chà ng thuá»™c lòng.
Những câu dÆ°á»›i chà ng Ä‘á»c đúng hoà n toà n nguyên văn, bằng không chà ng là ngÆ°á»i Ãt Ä‘á»c sách, văn tá»± chẳng được bao nhiêu nhất là trong lúc thảng thốt nà y chà ng lấy đâu ra được văn tá»± lÆ°u loát nhÆ° váºy để Ä‘á»c cho má»i ngÆ°á»i nghe?
Bá»n Cừu Tùng Niên má»™t là chÆ°a từng nghe ca quyết vá» Hoa SÆ¡n kiếm pháp, hai là trong lòng há» lúc nà o cÅ©ng mÆ¡ tưởng Tịch tà kiếm phổ nhÆ° hồn ma ám ảnh.
Nay chúng vừa nghe Lệnh Hồ Xung nói đó là ca quyết vá» Tịch tà kiếm pháp chúng liá»n tin ngay.
Dù cho chà ng có Ä‘á»c ca quyết vá» kiếm pháp nà o cÅ©ng đủ là m cho chúng phải Ä‘iên đảo thần hồn. Chúng còn rảnh đâu để suy nghÄ© xem kiếm phổ mà chà ng Ä‘á»c đó là chân hay giả?
Tà i sản của travadu
06-09-2008, 10:11 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 209: Ham kiếm phổ, ác ôn bỠmạng
Lệnh Hồ Xung lại Ä‘á»c tiếp:
- Tịch tà kiếm đánh ra, giết sạch chẳng còn ai.
Hai câu nà y chà ng buá»™t miệng Ä‘á»c ra chứ không phải khẩu quyết của Hoa SÆ¡n kiếm pháp. Lệnh Hồ Xung Ä‘á»c tá»›i đây rồi nói:
- Hai câu dÆ°á»›i nữa... dÆ°á»ng nhÆ° là : "Nếu không giết được hết là kiếm pháp không linh". Tại hạ nhá»› mang máng nhÆ° váºy chẳng hiểu có đúng không?
Bá»n Tây Bảo hòa thượng đồng thanh há»i:
- Tịch tà kiếm phổ hiện giỠở đâu?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Kiếm phổ đó... quyết không ở trong mình tại hạ.
Chà ng vừa nói vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống bụng. Chà ng vừa dứt lá»i thì hai bà n tay đồng thá»i sá» và o trong bá»c chà ng.
Một bà n tay của Tây Bảo hòa thượng còn một bà n tay nữa của Cừu Tùng Niên.
Ãá»™t nhiên cả hai ngÆ°á»i rú lên má»™t tiếng thê thảm. Tây Bảo hòa thượng đầu óc vỡ tan, Cừu Tùng Niên bị má»™t mÅ©i trÆ°á»ng tiến xuyên từ sau lÆ°ng qua trÆ°á»›c ngá»±c bắn ra ngoà i.
Hai ngÆ°á»i nà y đã bị Nghiêm Tam Tinh và Ngá»c Linh chân nhân hạ Ä‘á»™c thủ.
Nghiêm Tam Tinh cÆ°á»i lạt nói:
- Bao nhiêu ngÆ°á»i chúng ta phải cá»±c nhá»c vất vả má»›i tìm ra được Tịch tà kiếm phổ chứ đâu phải chuyện dá»… dà ng? Thế mà hai quân khốn kiếp toan chiếm lấy má»™t mình tưởng trong thiên hạ chẳng bai giá» có chuyện dá»… thế được.
Hắn nói rồi phóng chân đá binh binh hai tiếng cho hai cái xác chết bắn đi.
Lệnh Hồ Xung ban đầu giả vá» Ä‘á»c Tịch tà kiếm phổ vì chà ng nhìn thấy Doanh Doanh sắp uổng mạng mà sinh cấp trà dẫn dụ bá»n chúng xa nà ng. Chà ng chỉ kéo thá»i giá» ra để mong mình hoặc Doanh Doanh tá»± Ä‘á»™ng giải khai được huyệt đạo đặng đối phó vá»›i há».
Chà ng không ngá» diệu kế của mình lại kỳ diệu đến thế! Chẳng những nó khiến cho bảy ngÆ°á»i xa Doanh Doanh mà còn Ä‘Æ°a chúng đẫn chá»— tà n sát nhau. Bây giá» chà ng thấy bá»n chúng bảy ngÆ°á»i còn lại có năm thì trong lòng không khá»i mừng thầm.
Du Tấn nói:
- Kiếm phổ đó chẳng hiểu có ở trong ngÆ°á»i Lệnh Hồ Xung hay không? Chúng ta chÆ°a má»™t ai trông thấy mà đã chém giết nhau thì tháºt lò nóng nẩy quá!...
Gã chÆ°a dứt lá»i Nghiêm Tam Tinh đã đảo cặp mắt quái gở trợn lên nhìn gã coi rất hung dữ.
Nghiêm Tam Tinh hục hặc há»i:
- NgÆ°Æ¡i bảo chúng ta nóng nẩy tá» ra có ý không phục phải không? Ta e rằng chÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn má»™t mình nuốt trôi kiếm phổ.
Du Tấn đáp:
- Tại hạ không dám má»™t mình nuốt trôi kiếm phổ đâu. Ai dại gì lại Ä‘i theo gót vị tiểu hòa thượng, đầu cạo trá»c lóc trông chán quá. Có Ä‘iá»u đã tá»›i đây mà thấy kiếm phổ lừng danh thiên hạ thì ai chẳng muốn coi cho biết để mở rá»™ng tầm mắt? Chỉ có váºy mà thôi!
Ãổng Bách song kỳ đồng thanh nói:
- Ãúng thế! Chẳng ai là có thể má»™t mình nuốt trôi được chỉ muốn coi cho biết mà thôi.
Sá»± thá»±c trong lòng năm ngÆ°á»i nà y ai cÅ©ng có ý muốn Ä‘á»™c chiếm kiếm phổ nhÆ°ng thấy sá»± tình xảy ra nhÆ° váºy thì biết rằng hiện giá» còn năm ngÆ°á»i há»… má»™t ngÆ°á»i nà o đó cá» Ä‘á»™ng toan lấy kiếm phổ liá»n bị bốn ngÆ°á»i kia vây đánh phải uổng mạng ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng nên Ä‘Ã nh bỠđó chÆ°a biết là m thế nà o.
Trong năm ngÆ°á»i nà y có Du Tấn và Ngá»c Linh chân nhân khôn ngoan hÆ¡n.
Chúng quyết định chủ ý rồi tự nhủ:
- Ta không Ä‘á»™ng thủ cứ đứng bà ng quan để mấy ngÆ°á»i kia hà nh Ä‘á»™ng tranh Ä‘oạt. Chá» hỠôm xác rồi ta sẽ ra tay sau cùng là chẳng mất chút hÆ¡i sức nà o mà hưởng lợi.
Nghiêm Tam Tinh nói:
- Hay lắm! Váºy ngÆ°Æ¡i thò tay và o bá»c thằng nhá» lấy kiếm phổ ra Ä‘i!
Du Tấn lắc đầu mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ nhất định không muốn Ä‘á»™c chiếm kiếm phổ thì chẳng cần coi trÆ°á»›c là m chi. Váºy Nghiêm huynh lấy ra cho tại hạ ngó qua má»™t chút là đủ thá»a mãn.
Nghiêm Tam Tinh quay lại bảo Ngá»c Linh chân nhân:
- Thế thì đạo huynh lấy ra váºy.
Ngá»c Linh chân nhân đáp:
- Bần đạo xin nhÆ°á»ng cho Nghiêm huynh ra tay hay hÆ¡n.
Nghiêm Tam Tinh lại ngó Ãổng Bách Song Kỳ thì hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng lắc đầu nốt.
Rút cục cả năm ngÆ°á»i cùng biết là mình mà thò tay và o bá»c Lệnh Hồ Xung để lấy kiếm phổ là đưa sau lÆ°ng ra cho bốn ngÆ°á»i đánh và o chẳng thể nà o phòng thủ được. Má»™t khi đã bị bốn ngÆ°á»i táºp công thì bất luáºn là ai cÅ©ng phải toi mạng.
Nghiêm Tam Tinh tức giáºn há»i:
- Bá»n rùa Ä‘en các ngÆ°Æ¡i trong bụng nghÄ© thế nà o ta không hiểu được? Lão gia mà động thủ lấy kiếm phổ tất bị các ngÆ°Æ¡i thừa cÆ¡ gia hại, Nghiêm má»— không mắc bẫy đâu. Há» Du kia! NgÆ°Æ¡i lấy Ä‘i!
Du Tất lùi lại má»™t bÆ°á»›c phe phẩy cÆ°á»i đáp:
- Xin tha thứ cho tại hạ không thể vâng lệnh được!
Nghiêm Tam Tinh nghĩ thầm:
- Mình mà động thủ vá»›i gã thì bất luáºn ai thắng ai bại cÅ©ng là m lợi cho ba ngÆ°á»i kia. Huống chi gã há» DÆ° vừa gian trá xảo quyệt vừa võ công cao cÆ°á»ng mình vị tất đã nắm được phần thắng?
Trong lúc nhất thá»i hắn chÆ°a tìm ra được chủ ý gì. Năm ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau lâm và o tình trạng giằng co.
Lệnh Hồ Xung chỉ sợ bá»n chúng quay lại gia hại Doanh Doanh liá»n nói:
- Các vị hà tất phải vội và ng, để tại hạ cố nhớ xem.
Rồi chà ng Ä‘á»c:
- Tịch tà kiếm pháp đánh ra, giết sạch chẳng còn ai, nếu không giết hết được là kiếm pháp không linh... Không phải... không phải... Kiếm pháp đã không kinh thì còn Ä‘á»™c kiếm là m chi? Nát bét! Nát bét! Kiếm phổ nà y bà hiểm và ảo diệu khôn lÆ°á»ng! Tại hạ không thể nà o nhá»› cho xiết được!
Tuy Lệnh Hồ Xung nói hÆ°Æ¡u nói vượn nhÆ°ng năm ngÆ°á»i kia trong lòng thèm khát kiếm phổ nên không phát giác ra được những câu sÆ¡ hở vá» kiếm quyết. Trái lại trong lòng há» cà ng ngứa ngáy thêm muốn lấy được kiếm phổ và o tay tức khắc.
Nghiêm Tam Tinh giơ tay lên quát:
- Bá»n rùa kia! Các ngÆ°á»i muốn lão gia lấy kiếm phổ cÅ©ng chẳng khó gì. Có Ä‘iá»u bốn ngÆ°á»i phải lùi xa ra ngoà i cá»a để lão gia thò tay xục tìm trong mình Lệnh Hồ Xung. Các ngÆ°Æ¡i có nảy lòng Ä‘en tối cÅ©ng không thể phóng trượng vungn Ä‘ao đâm và o sau lÆ°ng lão gia được.
Ãổng Bách Song Kỳ không nói ná»a lá»i lùi ngay ra ngoà i cá»a.
Du Tấn miệng cÆ°á»i hì hì chân cÅ©ng bÆ°á»›c giáºt lùi.
Ngá»c Linh chân nhân ngần ngừ má»™t chút rồi lùi ra mấy bÆ°á»›c.
Nghiêm Tam Tinh lại quát:
- Lão phải cho cặp giò ra ngoà i ngưỡng cá»a.
Ngá»c Linh đạo nhân tức giáºn há»i lại:
- Ngươi quát ai thế? Lão gia muốn bước ra thì bước bằng không muốn bước thì dừng lại. Ngươi bắt buộc lão gia được chăng?
Tuy miệng lão nói váºy nhÆ°ng rồi cÅ©ng khoa chân bÆ°á»›c qua ngưỡng cá»a ra đứng bên ngoà i.
Cả bốn ngÆ°á»i ra ngoà i cá»a rồi song mắt vẫn không rá»i Nghiêm Tam Tinh. Há» cho rằng Linh Quy các dá»±ng ở trên cao nhất định hắn phải do thang lầu má»›i xuống được. Hắn lấy được kiếm phổ rồi mà muốn Ä‘á»™c chiếm thì chỉ còn Ä‘Æ°á»ng bay lên trá»i.
Nghiêm Tam Tinh xoay mình quay lÆ°ng vá» phÃa Lệnh Hồ Xung. Cặp mắt vẫn đăm đăm nhìn bốn ngÆ°á»i kia. Hắn chỉ lo bá»n chúng đánh lén má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
Nghiêm Tam Tinh xoay tay trái sá» mò trong bá»c của Lệnh Hồ Xung. Hắn sục tìm má»™t lúc không thấy sách vở chi hết liá»n Ä‘Æ°a Ä‘ao lên miệng cho hai hà m răng cắn lấy. Tay trái hắn nắm ngá»±c Lệnh Hồ Xung còn tay phải sá» soạng. NhÆ°ng tay trái vừa váºn kình lá»±c láºp tức hắn cảm thấy ná»™i lá»±c trong ngÆ°á»i mình Ä‘á»™t nhiên tiết ra ngoà i.
Nghiêm Tam Tinh giáºt mình kinh hãi vá»™i rụt tay vá» nhÆ°ng bà n tay hắn tá»±a hồ dÃnh liá»n và o da Lệnh Hồ Xung, chẳng thể nà o giáºt ra được.
Nghiêm Tam Tinh lại cà ng khiếp sợ, hốt hoảng váºn ná»™i lá»±c ra định giáºt tay vá» nhÆ°ng hắn không váºn ná»™i lá»±c còn khá, ná»™i lá»±c vừa váºn lên cà ng tiết ra rất mau. Hắn cố gắng giẫy dụa thì luồng ná»™i lá»±c trong ngÆ°á»i ùa ra nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bá».
Lệnh Hồ Xung ở trong ngục dÆ°á»›i đáy Tây Hồ vô tình đã phát huy Hấp tinh đại pháp hút lấy ná»™i lá»±c của Hắc Bạch Tá». Bây giá» gặp lúc nguy cấp chà ng thấy ná»™i lá»±c của địch nhân ùn ùn trút và o ngÆ°á»i mình thì mừng thầm trong bụng há»i:
- Sao các hạ lại nắm lấy tâm mạch tại hạ? Ãể thủng thẳng tại hạ trao kiếm phổ cho là xong.
Ãoạn miệng chà ng vẫn máy môi là m bá»™ dạng nói khẽ vá»›i Nghiêm Tam Tinh.
Bá»n Ngá»c Linh chân nhân đứng ngoà i cá»a thấy váºy thì cho là Lệnh Hồ Xung Ä‘ang Ä‘á»c khẩu quyết vá» kiếm phổ mà lão chẳng nghe thấy gì thì ra lão chịu thua thiệt liá»n nhảy xổ đến trÆ°á»›c mặt Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Phải rồi! Ãấy chÃnh là kiếm pháp, các hạ lấy ra cho các vị coi Ä‘i!
NhÆ°ng tay trái Nghiêm Tam Tinh bị dÃnh và o ngÆ°á»i chà ng chẳng thể nà o giáºt ra được.
Ngá»c Linh đạo nhân vẫn tưởng Nghiêm Tam Tinh nắm được kiếm phổ rồi mà không chịu lấy ra, cố ý Ä‘á»™c chiếm. Lão liá»n thò tay ra nắm lấy Lệnh Hồ Xung. NhÆ°ng tay lão vừa đụng và o da chà ng thì ná»™i lá»±c lão cÅ©ng tiết ra ngoà i và tay lão bị dÃnh chặt không rút ra được.
Lệnh Hồ Xung là m bộ la hoảng:
- Ô hay! Sao hai vị lại tranh nhau cho rách nát kiếm phổ thì mấy vị kia là m sao coi được?
Giữa lúc ấy Ãổng Bách song kỳ Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nhau.
Bỗng ánh và ng lóe lên, hai cây hoà ng kim trượng từ trên không bổ xuống.
Nghiêm Tam Tinh và Ngá»c Linh đạo nhân bị vỡ đầu chết ngay láºp tức.
Hai ngÆ°á»i chết rồi, ná»™i lá»±c tiêu tan. Hai tay liá»n từ trên mình Lệnh Hồ Xung tụt xuống. Xác chết lăn quay dÆ°á»›i đất.
Lệnh Hồ Xung Ä‘á»™t nhiên hút được ná»™i lá»±c của hai ngÆ°á»i, huyết đạo chà ng bị phong tá»a vừa rồi được kình lá»±c từ ngoà i đẩy và o rất mạnh chà ng chỉ cần váºn ná»™i lá»±c thúc ra má»™t cái là bao nhiêu huyệt đạo trong ngÆ°á»i láºp tức được giải khai.
Nguyên ná»™i lá»±c chà ng hiện nay vô cùng thâm háºu, chà ng cá»±a mạnh má»™t cái bao nhiêu dây trói Ä‘á»u bị đứt hết.
Chà ng thò tay và o bá»c rút Ä‘oản kiếm ra nói:
- Kiếm phổ ở trong nà y vị nà o muốn lấy thì lại đây!
Ãổng Bách Song Kỳ đầu óc đần Ä‘á»™n chúng thấy hai tay chà ng tá»± do chẳng lấy chi là m lạ, miệng chà ng lại nói muốn Ä‘Æ°a kiếm phổ cho thì mừng nhÆ° bắt được của vÆ°Æ¡n tay ra đón tiếp.
Ãá»™t nhiên ánh bạnh quang lấp loáng. Hai tiếng "chát chát" vang lên! Cánh tay mặt hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị chặt đứt, bà n tay rá»›t xuống đất.
Hai ngÆ°á»i rú lên má»™t tiếng thê thảm nhảy lùi lại.
Dây cột chân Lệnh Hồ Xung cũng bị đứt rồi chà ng nhảy đến trước mặt Doanh Doanh nhìn Du Tấn nói:
- Kiếm pháp linh diệu giết sạch sà nh sanh! Du huynh! Du huynh có muốn coi kiếm phổ không?
Tuy Du Tấn là ngÆ°á»i xảo quyệt mà lúc nà y cÅ©ng bở vÃa, mặt xám nhÆ° tro tà n.
Gã run lên nói:
- Ãa tạ công tá»!... Tại hạ... không muốn coi nữa.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Du huynh bất tất phải khách sáo. Coi chơi một chút cũng không sao.
Chà ng vừa nói vừa đưa tay trái điểm và o những huyệt đạo sau lưng Doanh Doanh để giải khai huyệt đạo cho nà ng.
Du Tấn ngÆ°á»i run bần báºt nói:
- Lệnh Hồ... công tá»... Lệnh Hồ... đại hiệp....
Gã ấp úng một hồi rồi đột nhiên quỳ xuống đất nói tiếp:
- Tiểu nhân tá»± biết mình tá»™i đáng muôn thác. Nói nhiá»u cÅ©ng bằng vô dụng... Thánh cô và chưởng môn có sai khiến việc gì ... dù phải nhẩy và o đống lá»a hay lá»™i dòng nÆ°á»›c ngược... tiểu nhân dù muôn thác cÅ©ng không từ chối.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Ta thÆ°á»ng nghe Triá»u DÆ°Æ¡ng thần giáo có mấy viên Tam thi não thần Ä‘an Ä‘em bóc vá» ngoà i rồi uống ngon là nh lắm...
Du Tấn Ä‘áºp đầu binh binh ngắt lá»i:
- Thánh cô và chưởng môn là những nhân váºt khoan hồng đại lượng hết thảy võ lâm Ä‘á»u biết tiếng. Bữa nay cho tiểu nhân... tiểu nhân đổi tá»™i láºp công... Tiểu nhân nhất định tuyên dÆ°Æ¡ng chánh đức của hai vị ra khắp giang hồ... không... không...
Gã nói tá»›i đây má»›i nhá»› ra là lúc mình hốt hoảng lại gây nên đại há»a. Gã biết Doanh Doanh ghét nhất là kẻ nà o Ä‘em chuyện nà ng cùng Lệnh Hồ Xung mà nói sau lÆ°ng. NhÆ°ng gã trót miệng mất rồi muốn thu vá» cÅ©ng không kịp nữa.
Doanh Doanh thấy Ãổng Bách Song Kỳ sóng vai nhau mà đứng. Hai ngÆ°á»i nà y đã bị chặt đứt bà n tay máu tÆ°Æ¡i chảy ra không ngá»›t mà chúng không lá»™ vẻ sợ hãi liá»n há»i:
- Các ngươi có phải là vợ chồng không?
Ãổng Bách Song Kỳ ngÆ°á»i nam tên là Chu Hồ Ãồng, ngÆ°á»i nữ tên là Ngô Bách Anh. Hai ngÆ°á»i nà y tuy không phải phu thê chÃnh thức nhÆ°ng hÆ¡n hai chục năm chúng dắt tay nhau qua lại giang hồ không rá»i ná»a bÆ°á»›c chẳng khác chi má»™t cặp vợ chồng thá»±c sá»±.
Chu Hồ Ãồng đáp:
- Bữa nay chúng ta đã lá»t và o tay ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i muốn giết, muốn mổ thế nà o tùy ý, bá»n ta quyết chẳng chau mà y, ngÆ°Æ¡i còn há»i là m chi cho rÆ°á»m lá»i?
Doanh Doanh thấy hắn ngạo nghá»… thì trong lòng lại có ý Æ°a thÃch, nà ng lạng lùng nói:
- Ta chỉ há»i hai ngÆ°á»i có phải là phu thê không?
Ngô Bách Anh đáp:
- Ta cùng Chu Hồ Ãồng tuy chÆ°a chÃnh thức là phu thê nhÆ°ng trên hai chục năm trá»i ăn ở vá»›i nhau có phần thân máºt hÆ¡n những cặp vợ chồng chÃnh thức khác.
Doanh Doanh nói:
- Trong hai ngÆ°á»i chỉ có má»™t ngÆ°á»i là có thể sống được. Cả hai Ä‘á»u cụt má»™t tay má»™t chân lại thiếu...
Nà ng nói tá»›i đây sá»±c nhá»› phụ thân nà ng cÅ©ng giống hai ngÆ°á»i nà y tức là chỉ có má»™t mắt nên nà ng dừng lại.
Doanh Doanh ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giá» hai ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ đánh nhau để giết chết má»™t rồi còn má»™t ngÆ°á»i được bá»n ta buông tha cho Ä‘i.
Ãổng Bách Song Kỳ đồng thanh đáp:
- Hay lắm!
Ãnh hà o quang lấp loáng! Hai ngÆ°á»i vung hoà ng kim trượng lên.
Doanh Doanh vội la lên:
- Hãy khoan!
Tay mặt nà ng cầm trÆ°á»ng kiếm, tay trái cầm Ä‘oản kiếm đồng thá»i vung lên gạt đánh choang má»™t tiếng.
Nà ng cảm thấy cánh tay tê chồn, suýt nữa rá»›t kiếm má»›i gạt được hai cây trượng. NhÆ°ng tay trái kình lá»±c yếu hÆ¡n nên cây trượng của Ngô Bách Anh đã Ä‘áºp tá»›i đầu mụ. Máu chảy lênh láng.
Chu Hồ Ãồng lá»›n tiếng:
- Giết ta Ä‘i! Lá»i nói của thánh cô xem nặng bằng non. Thánh cô đã bảo tha cho nà ng là phải là m.
Ngô Bách Anh đáp:
- Dĩ nhiên là ta chết để lão sống, hà tất phải tranh nhau?
Doanh Doanh gáºt đầu nói:
- Hay lắm! Vợ chồng hai ngÆ°Æ¡i tình nghÄ©a thâm trá»ng khiến cho ta phải kÃnh phục. Váºy ta tha cho hai ngÆ°á»i không giết ai cả. Mau buá»™c vết thÆ°Æ¡ng Ä‘i.
Ãổng Bách Song Kỳ nghe nói cả mừng liá»n bá» trượng xuống, ngÆ°á»i ná» buá»™c vết thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i kia.
Doanh Doanh nói:
- Còn má»™t việc, hai ngÆ°á»i phải tuân lệnh ta mà là m.
Ãổng Bách Song Kỳ đồng thanh Æ°ng liá»n.
Doanh Doanh nói:
- Sau khi xuống núi các ngÆ°Æ¡i phải là m lá»… bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân ngay tức khắc. Hai ngÆ°á»i đã ở vá»›i nhau mà không thà nh vợ chồng thì còn ra... còn ra...
Nà ng định nói: "Còn ra thế nà o?"
NhÆ°ng trông ngÆ°á»i ngắm đến ta, nà ng cùng Lệnh Hồ Xung ở vá»›i nhau hoà i vẫn chÆ°a bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân, bất giác nà ng thẹn Ä‘á» mặt lên.
Ãổng Bách Song Kỳ liếc mắt nhìn nhau rồi cùng khom lÆ°ng tạ Æ¡n.
Du Tấn nói:
- Æ n đức cao cả của Thánh cô chẳng những tha mạng không giết lại còn tác thà nh chung thân đại sá»± cho các ngÆ°Æ¡i thế là phúc đức nhà ngÆ°Æ¡i lắm đó. Ta đã biết Thánh cô đối vá»›i bá»n thuá»™c hạ rất có đại lượng...
Doanh Doanh há»i:
- Lần nà y các ngươi đã vâng lệnh ai lên núi Hằng Sơn? Và mưu đồ chuyện gì?
Du Tấn đáp:
- Tiểu nhân bị con chó già Nhạc Bất Quần ở phái Hoa SÆ¡n lừa gạt. Hắn bảo vâng theo Hắc má»™c lệnh bà i của Nháºm giáo chủ trong thần giáo ta đến núi Hằng SÆ¡n bắt hết quần ni Ä‘em lên Hắc Má»™c Nhai để do Nháºm giáo chủ phát lạc.
Doanh Doanh há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i là m thế nà o mà đại công thà nh tá»±u dá»… dà ng nhÆ° váºy?
Du Tấn đáp:
- Bao nhiêu giếng đã có ngÆ°á»i phụ trách rắc thuốc mê để các vị sÆ° thái ở phái Hằng SÆ¡n Ä‘á»u bị mê man ngã ra, cả những ngÆ°á»i ở Hằng SÆ¡n biệt viện mà chÆ°a biết ná»™i tình cÅ©ng Ä‘á»u hôn mê bất tỉnh nhÆ° váºy chỉ còn việc bắt lấy rồi Ä‘Æ°a lên Hắc Má»™c Nhai.
Lệnh Hồ Xung há»i:
- Có giết chết ai không?
Du Tấn đáp:
- Có tám chÃn tên bị chết và đá»u là ngÆ°á»i ở Hằng SÆ¡n biệt viện, những ngÆ°á»i nà y không bị thuốc mê nhÆ°ng há» Ä‘á»™ng thủ phản kháng rồi bị giết.
Lệnh Hồ Xung há»i:
- Những ngÆ°á»i bị giết là ai?
Du Tấn đáp:
- Tiểu nhân không biết tên tuổi bá»n há». Lệnh Hồ đại hiệp những bạn hữu của đại hiệp không ai bị chết cả.
Lệnh Hồ Xung gáºt đầu ra chiá»u yên dạ.
Doanh Doanh nói:
- Chúng ta cũng xuống thôi.
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Phải rồi!
Chà ng lượm thanh trÆ°á»ng kiếm của Tây Bảo hòa thượng lên cÆ°á»i nói:
- Bây giỠmình gặp mụ ác bà nương cùng tỷ đấu một phen thì hay lắm.
Du Tấn nói:
- Ãa tạ Thánh cô cùng Lệnh Hồ chưởng môn đã tha chết cho tiểu nhân.
Doanh Doanh nói:
- Hà tất ngÆ°Æ¡i phải khách sáo nhÆ° váºy.
Nà ng vung tay trái lên, thanh Ä‘oản kiếm bay ra đâm và o trÆ°á»›c ngá»±c Du Tấn đánh sá»™t má»™t tiếng. Thế là xong Ä‘á»i má»™t tên xảo quyệt mang ngoại hiệu Hoạt bất lÆ°u thủ.
Hai ngÆ°á»i sóng vai xuống lầu, trên chùa trở thà nh tịch mịch chỉ còn nghe có tiếng chim kêu.
Doanh Doanh nhìn Lệnh Hồ Xung bất giác nổi lên trà ng cÆ°á»i khúc khÃch.
Lệnh Hồ Xung thở dà i nói:
- Lệnh Hồ Xung nà y đã cạo đầu là m sư vì hiểu rõ tình thế, cố giữ mình và o chốn không môn. Nữ thà chủ! Chúng ta cách biệt nhau từ đây.
Doanh Doanh biết là chà ng chỉ đùa nhưng tình ý tha thiết không bút nà o tả xiết, bất giác nà ng run lên ôm lấy chà ng nói:
- Xung lang! Xung lang đừng nói đùa kiểu nà y với tiểu muội! Tiểu muội... tiểu muội...
Vừa rồi nà ng phóng Ä‘oản kiếm giết Du Tấn mà không để mắt tá»›i nhÆ°ng hiện giá» giá»ng nói nà ng có vẻ khiếp sợ.
Lệnh Hồ Xung trong lòng cảm Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a tay lên gõ và o cái đầu trá»c tếu mấy tiếng "cóc cóc" rồi thở dà i nói:
- NhÆ°ng trên Ä‘á»i còn má»™t vị nÆ°Æ¡ng tá» nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng thế nà y thì đại hòa thượng đến phải hoà n tục mất.
Doanh Doanh mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiểu muá»™i tưởng giết Du Tấn rồi thì từ nay trong võ lâm không phải nghe những giá»ng ba hoa xÃch đế miệng trÆ¡n nhÆ° mỡ không ngá» hì hì...
Lệnh Hồ Xung nói:
- Doanh muội thỠsỠlên đầu tiểu huynh coi có trơn tuột không?
Doanh Doanh đỠmặt lên hứ một tiếng rồi đáp:
- Bây giỠchúng ta nói chuyện đứng đắn hơn. Quần đệ tỠphái Hằng Sơn bị đưa lên Hắc Mộc Nhai rồi mà muốn giải cứu là một chuyện khó khăn vô cùng mà còn là m thương tổn đến tình phụ tỠcủa tiểu muội.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Hơn nữa hại đến mối tình cha vợ chà ng rể.
Doanh Doanh nguýt chà ng một cái nhưng trong lòng rất khoan khoái.
Lệnh Hồ Xung nói tiếp:
- Vụ nà y không thể cháºm được, chúng ta phải rượt theo chặn Ä‘Æ°á»ng cứu ngÆ°á»i.
Doanh Doanh nói:
- Chúng ta đuổi kịp rồi giết cho kỳ hết đừng để tên nà o sống sót trở vỠHắc Mộc Nhai thì gia gia tiểu muội không thể biết được là xong chuyện.
Ãoạn nà ng cất bÆ°á»›c buông tiếng thở dà i.
Lệnh Hồ Xung hiểu tâm sá»± nà ng nhÆ°ng việc tà y đình nà y mà muốn bịt mắt Nháºm Ngã Hà nh đâu phải là chuyện dá»…? Chà ng đã là chưởng môn phái Hằng SÆ¡n thì quần đệ tá» bị bắt chẳng thể nà o không giải cứu. Doanh Doanh đã quyết định vì chà ng thì dù có phải trái lệnh cha nà ng cÅ©ng can tâm.
Lệnh Hồ Xung cũng nghĩ rằng việc đã xẩy ra thế nà y thì phải quyết đoán.
Bỗng chà ng đưa tay trái ra nắm tay Doanh Doanh.
Doanh Doanh khẽ cựa nhưng ngó bốn mặt không thấy ai nà ng lại để yên cho chà ng nắm lấy cánh tay mình.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Doanh Doanh! Tâm sá»± của Doanh muá»™i tiểu huynh đã hiểu rồi. Vụ nà y tất là m lụy đến cha con Doanh muá»™i xảy chuyện bất hòa, trong lòng tiểu huynh tháºt áy náy.
Doanh Doanh lắc đầu đáp:
- Gia gia mà còn nghÄ© đến tiểu muá»™i không lẽ lại đối xá» vá»›i phái Hằng SÆ¡n nhÆ° váºy. Tiểu muá»™i Ä‘oán rằng gia gia không có ác ý gì vá»›i Xung lang thì phải.
Lệnh Hồ Xung bỗng tỉnh ngộ nói:
- Phải rồi! Lệnh tôn bắt đồ đệ phái Hằng SÆ¡n chắc để uy hiếp tiểu huynh phải gia nháºp Triá»u DÆ°Æ¡ng thần giáo mà thôi.
Doanh Doanh nói:
- Ãúng thế! Gia gia rất cÆ°ng Xung lang. Huống chi Xung lang lại là truyá»n nhân duy nhất của lão nhân gia.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Tiểu huynh không muốn gia nháºp Triá»u DÆ°Æ¡ng thần giáo. Những cái gì "Muôn năm trÆ°á»ng trị, nhất thống giang hồ" những cái gì "Văn thà nh võ đức, Æ¡n khắp lê dân" tiểu huynh nghe ngứa tai lắm.
Doanh Doanh đáp:
- Tiểu muá»™i cÅ©ng biết váºy nên trÆ°á»›c nay không nói má»™t câu nà o vá»›i Xung lang. Nếu Xung lang gia nháºp thần giáo, sau nà y lên ngôi giáo chủ mà tối ngà y phải nghe những câu trái tai đó thì chẳng thà tá»± do nhÆ° bây giá» lại hay hÆ¡n. Từ ngà y gia gia trở vá» Hắc Má»™c Nhai rồi lão nhân gia liá»n biến tÃnh.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Nhưng chúng ta cũng không thể đắc tội với lệnh tôn.
Chà ng giơ tay mặt ra nắm lấy tay trái Doanh Doanh nói:
- Doanh Doanh! Sau khi cứu được quần ni phái Hằng SÆ¡n rồi tiểu huynh cùng Doanh muá»™i láºp tức là m lá»… bái Ä‘Æ°á»ng, không cần há»i đến mệnh phụ hoặc mối lái chi cả. Chúng ta rá»i khá»i võ lâm, gối kiếm ẩn cÆ° từ đây không há»i đến việc Ä‘á»i, chỉ lo việc nuôi con.
Ban đầu Doanh Doanh nghe thấy mặt nà ng Ä‘á» lên nhÆ°ng trong lòng rất Ä‘á»—i hoan hỉ. Nà ng nghe tá»›i câu sau cùng bá»—ng giáºt mình kinh hãi cố đẩy hai tay chà ng ra.
Tà i sản của travadu
06-09-2008, 10:41 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 210: Lệnh Hồ Xung bà y kế giúp Bất Giới
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Ãã thà nh vợ chồng sao lại không sinh con đẻ cái?
Doanh Doanh tỠvẻ bực mình đáp:
- Xung lang còn nói trăng nói cuá»™i thì trong ba ngà y tiểu muá»™i không há»i đến Xung lang đừng trách.
Lệnh Hồ Xung biết nà ng nói sao là m váºy liá»n thè lưỡi ra đáp:
- Ãược rồi! Tiểu huynh không dám nói đùa nữa. Bây giá» tÃnh đến việc chÃnh. Chúng ta lên ngá»n Kiến TÃnh coi.
Hai ngÆ°á»i liá»n thi triển khinh công chạy lên núi Kiến TÃnh thì thấy trong Vô Sắc am đã vắng tanh không má»™t bóng ngÆ°á»i, cả những dãy nhà ở của quần đệ tá», phòng nà o phòng nấy Ä‘á»u trống rá»—ng. Ãồ đạc vất ngổn ngang, áo quần bá» loạn xạ, Ä‘ao kiếm quăng dÆ°á»›i đất. Có Ä‘iá»u khắp nÆ¡i không thấy vết máu đủ tá» chẳng ai bị thÆ°Æ¡ng.
Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh lại qua Hằng SÆ¡n biệt viện ở Thông Nguyên cốc cÅ©ng chẳng có bóng ngÆ°á»i nà o. Trên bà n hãy còn bừa bãi thịt rượu.
Lệnh Hồ Xung thèm rượu đến chảy nước miếng không dám uống một hớp nà o.
Chà ng nói:
- Ãói lắm rồi! Mau xuống chân núi tìm cÆ¡m ăn nÆ°á»›c uống.
Và o khoảng giá» mùi hai ngÆ°á»i tá»›i chân núi Hằng SÆ¡n tìm và o má»™t quán cÆ¡m ăn no má»™t bữa.
Doanh Doanh xé trÆ°á»ng bà o lấy má»™t miếng vạt lá»›n bịt đầu cho Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Phải thế nà y má»›i được. Nếu không thì ngÆ°á»i ta bảo nhà sÆ° dụ gái lÆ°Æ¡ng gia Ä‘Æ°a Ä‘i khắp nÆ¡i chẳng còn ra thể thống gì nữa.
Hai ngÆ°á»i nhìn nháºn Ä‘Æ°á»ng lên Hắc Má»™c Nhai rồi Ä‘á» khà vá»t Ä‘i tháºt lẹ.
Ãi chừng hÆ¡n má»™t giá» bá»—ng nghe tiếng quát tháo om sòm dÆ°á»ng nhÆ° tiếng Ãà o Cốc lục tiên. Hai ngÆ°á»i liá»n chạy vá» phÃa phát ra thanh âm. Khi tá»›i gần nhìn rõ thì quả là Ãà o Cốc lục tiên.
Doanh Doanh trỠtay khẽ nói:
- Không hiểu sáu cái quái thai kia gây lộn với ai?
Hai ngÆ°á»i chuyển quanh má»™t góc núi, ẩn sau gốc cây lá»›n nhìn rõ Ãà o Cốc lục tiên Ä‘ang quát tháo và chiến đấu kịch liệt vá»›i má»™t ngÆ°á»i nà o đó.
NgÆ°á»i kia chợt lui chợt tá»›i thân hình rất mau lẹ. Chỉ trông thấy má»™t bóng xám xuyên qua xuyên lại giữa sáu anh em Ãà o Cốc. NgÆ°á»i đó chÃnh là mẫu thân của Nghi Lâm mà cÅ©ng là mụ giả câm giả Ä‘iếc ở trên chùa Huyá»n Không.
Tiếp theo rÃt lên hai tiếng chát chát.
Ãà o Căn Tiên và Ãà o Thá»±c Tiên hét lên be be vì chúng bị đánh trúng má»™t cái bạt tai.
Lệnh Hồ Xung cả mừng khẽ nói:
- Món nợ nà y trả mau tháºt. Tiểu huynh phải cạo đầu mụ má»›i được.
Tay cầm đốc kiếm lăm lăm chà ng chỉ còn chá» Ãà o Cốc lục tiên không địch nổi mụ là nhảy ra báo thù.
Bỗng nghe những tiếng "bốp bốp" như pháo liên châu.
Sáu anh em Ãà o Cốc lục tiên bị mụ tát rất nhiá»u.
Ãà o Cốc lục tiên tức giáºn vô cùng! Chúng chỉ mong nắm được chân tay mụ là giÆ¡ lên xé thà nh bốn mảnh.
Mụ cÅ©ng biết Ãà o Cốc lục tiên rất lợi hại nên chỉ tát tai đối phÆ°Æ¡ng chứ không dám thò tay đánh và o yếu huyệt của há» vì mụ sợ sá» kình lá»±c đến nÆ¡i có đánh trúng má»™t hai ngÆ°á»i thì chÃnh mụ cÅ©ng bị mấy tên kia bắt được.
Hai bên lại đấu má»™t hồi, bà bà biết khó lòng thủ thắng mụ liá»n vung tÃt hai bà n tay tát luôn và o bốn ngÆ°á»i cùng má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên nhảy lùi vá» phÃa sau chạy trốn.
Mụ chạy nhanh như chớp, mới trong khoảnh khắc đã ra xa ngoà i mấy chục trượng.
Ãà o Cốc lục tiên chỉ lá»›n tiếng thóa mạ quát tháo om sòm chứ không rượt theo vì há» biết rằng không thể Ä‘uổi kịp.
Lệnh Hồ Xung từ trong gốc cây nhảy xổ ra vung kiếm lên quát:
- Chạy đi đâu?
Ãnh bạch quang vừa lóe lên, mÅ©i kiếm của Lệnh Hồ Xung đã nhằm cổ há»ng bà bà phóng tá»›i. Chiêu kiếm nà y tháºt là lợi hại.
Bà bà giáºt mình kinh hãi vÆ°Æ¡n tay ra toan chụp lấy thanh trÆ°á»ng kiếm.
Lệnh Hồ Xung liá»n nghiêng kiếm Ä‘i đâm và o vai bên phải mụ. Mụ không còn Ä‘Æ°á»ng né tránh vá»™i lùi lại phÃa sau hai bÆ°á»›c.
Lệnh Hồ Xung đã cầm kiếm trong tay thì bà bà còn địch nổi chà ng thế nà o được?
Chà ng lại phóng kiếm veo véo đánh ra ba chiêu bức bách mụ phải lùi năm bước nữa. Giả tỷ chà ng muốn giết mụ thì mụ đã toi mạng rồi.
Ãà o Cốc lục tiên thấy Lệnh Hồ Xung thắng thế liá»n lá»›n tiếng hoan hô. Thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung đã chỉ và o trÆ°á»›c mặt mụ.
Giữa lúc ấy bá»n Ãà o Căn Tiên bốn ngÆ°á»i nhảy xổ lại túm lấy chân tay mụ giÆ¡ lên toan xé thì Lệnh Hồ Xung lá»›n tiếng quát:
- Không được giết mụ!
Ãà o Hoa Tiên vung chưởng tát và o mặt bà bà để trả thù.
Lệnh Hồ Xung lại quát:
- Hãy treo mụ lên rồi sẽ tÃnh!
Ãà o Căn Tiên hô lá»›n:
- Lấy dây đem đây! Lấy dây đem đây!
NhÆ°ng cả sáu ngÆ°á»i chẳng ai Ä‘em dây nhợ chi hết. Ở giữa nÆ¡i hoang dã việc tìm kiếm khúc dây cá»™t không phải chuyện dá»….
Ãà o Chi Tiên và Ãà o Căn Tiên nhá»›n nhác nhìn ra bốn phÃa để kiếm dây thừng. Chúng sÆ¡ ý Ä‘á»™t nhiên ná»›i tay má»™t chút, bà bà liá»n thừa cÆ¡ cá»±a mạnh má»™t cái thoát ra khá»i bà n tay đối phÆ°Æ¡ng. Mụ lăn mình dÆ°á»›i đất để lảng ra xa. NhÆ°ng lúc mụ toan đứng lên chạy trốn bá»—ng sau lÆ°ng Ä‘au nhói lên.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Ãứng lại đã!
MÅ©i trÆ°á»ng kiếm của chà ng khẽ đâu và o sau lÆ°ng bà bà .
Bà bà không ngá» kiếm thuáºt Lệnh Hồ Xung lại ghê gá»›m đến thế.
Mụ cả kinh thất sắc Ä‘Ã nh đứng yên không dám nhúc nhÃch.
Ãà o Cốc lục tiên láºt Ä‘áºt chạy tá»›i, chúng vung sáu ngón tay Ä‘iểm và o sáu chá»— huyệt đạo ở chân tay và nách mụ già .
Ãà o Căn Tiên sá» lên má thấy sÆ°ng vù vì bị tát. Hắn vung tay lên định tát mụ để trả thù nhÆ°ng Lệnh Hồ Xung nể mặt Nghi Lâm không muốn mụ bị đòn liá»n giÆ¡ tay lên cản lại nói:
- Khoan đã! Chúng ta hãy cột mụ treo lên cao rồi sẽ liệu.
Ãà o Cốc lục tiên nghe nói đến chuyện treo mụ lên Ä‘á»u lấy là m hứng thú. Chúng liá»n lá»™t da cây để bện thừng cá»™t mụ.
Lệnh Hồ Xung há»i:
- Vì lẽ gì các vị lại xẩy cuộc động thủ với mụ?
Ãà o Chi Tiên đáp:
- Sáu anh em lão phu ngồi đây đại tiện đến lúc hứng thú thì mụ ác ôn nà y Ä‘á»™t nhiêm sầm sầm chạy tá»›i há»i: "Nà y các ngÆ°Æ¡i có thấy má»™t tên tiểu ni cô nà o qua đây không?" Mụ ăn nói vô lá»… lại là m cụt hứng trong cÆ¡n đại tiện...
Doanh Doanh nghe Ãà o Chi Tiên nói chuyện thô tục mà không ngượng miệng bất giác nà ng chau mà y bá» ra chá»— khác.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Ãúng thế! Mụ quả là ngÆ°á»i thô lá»— không hiểu nhân tình thế thái.
Ãà o Chi Tiên nói:
- DÄ© nhiên bá»n lão phu không muốn gây lá»i vá»›i mụ bảo mụ bÆ°á»›c Ä‘i. Thế là mụ Ä‘á»™ng thủ đánh liá»n và hai bên Ä‘i và o cuá»™c đại chiến. Lệnh Hồ huynh đệ! Nếu huynh đệ không đến kịp thá»i là mụ trốn mất.
Ãà o Hoa Tiên nói:
- Không phải thế đâu! Bá»n lão phu muốn để mụ chạy Ä‘i mấy bÆ°á»›c cho mụ mừng hụt má»™t phen rồi sau má»›i rượt theo bắt mụ.
Ãà o Thá»±c Tiên nói:
- Ãà o Cốc lục tiên có bao giá» muốn ăn thua vá»›i kẻ vô danh? Bằng không thì đã nhất quyết bắt mụ rồi.
Ãà o Cán Tiên nói:
- Lão phu muốn dùng cách mèo bắt chuột nên để mụ chạy đi rồi mới nhảy xổ lại vồ lấy.
Lệnh Hồ Xung đã biết bá»n Ãà o Cốc lục tiên chẳng bao giá» chịu thua ai liá»n cÆ°á»i nói:
- Một mèo đuổi bắt sáu chuột còn được, huống chi sáu mèo đuổi bắt một con chuột thì chỉ việc thò tay ra là túm được.
Ãà o Cốc lục tiên tưởng Lệnh Hồ Xung há»a vá»›i chúng thì trong lòng cao hứng vô cùng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì dây thừng đã bện xong.
Bá»n Ãà o Cốc lục tiên liá»n trói chặt chân tay bà bà lại treo lên má»™t cây cao.
Lệnh Hồ Xung vung kiếm lên quét đứt da cây một chỗ dà i chừng sáu bảy thước. Chà ng lại dùng mũi kiếm viết và o chỗ thân cây gạt da bảy chữ lớn: "Bình giấm chua đệ nhất thiên hạ".
Ãà o Căn Tiên há»i:
- Lệnh Hồ huynh đệ! Sao mụ nà y được nổi tiếng là bình giấm chua đệ nhất thiên hạ? mụ có nghỠăn giấm giá»i lắm hay sao? Lão phu không tin nhÆ° váºy. Bây giá» chúng ta lại hạ mụ xuống để tá»· thà má»™t phen được chăng?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp:
- Không phải đâu! Bình giấm chua chỉ là má»™t từ ngữ để thóa mạ. Ãà o Cốc lục tiên là những tay anh hùng vô địch, nghÄ©a khà ngất trá»i. Văn tà i võ lược trên Ä‘á»i hiếm có thì mụ ác bà nÆ°Æ¡ng bì thế nà o được? Các vị bất tất phải tá»· đấu nữa?
Ãà o Cốc lục tiên toà n là ngÆ°á»i dốt nát chỉ Æ°a nghe những lá»i tâng bốc, chúng thấy Lệnh Hồ Xung nói váºy thì trong lòng sung sÆ°á»›ng khôn tả ngoác miệng hô lá»›n:
- Phải lắm! Phải lắm! Phải lắm!
Lệnh Hồ Xung nói:
- Bây giá» tại hạ há»i lục vị Ãà o huynh! Các vị có thấy Nghi Lâm sÆ° muá»™i không?
Ãà o Chi Tiên nhanh nhẩu đáp:
- Phải chăng Lệnh Hồ huynh đệ muốn há»i vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp ở phái Hằng SÆ¡n? Lão phu không thấy tiểu ni cô nà o hết nhÆ°ng lại gặp hai đại hòa thượng.
Ãà o Cán Tiên nói tiếp:
- Một đại hòa thượng là gia gia của tiểu ni cô Nghi Lâm còn một đại hòa thượng nữa lại là đồ đệ của tiểu ni cô.
Lệnh Hồ Xung há»i tiếp:
- Các vị gặp hai đại hòa thượng ở đâu?
Ãà o Diệp Tiên đáp:
- Hai nhà sÆ° đó má»›i qua đây chừng ná»a giá». Nguyên chúng đã Æ°á»›c hẹn vá»›i bá»n lão phu đến tòa thị trấn trÆ°á»›c mặt kia để cùng nhau uống rượu. Bá»n lão phu bảo chúng chỠđại tiện xong đã rồi cùng Ä‘i ngỠđâu mụ ác bà nÆ°Æ¡ng nà y chạy đến rắc rối.
Lệnh Hồ Xung chợt Ä‘á»™ng tâm linh liá»n nói:
- Ãược rồi! Các vị hãy thủng thẳng chỠở đây má»™t chút, bá»n tại hạ phải Ä‘i đến thị trấn trÆ°á»›c.
Chà ng biết Doanh Doanh là má»™t cô gái thanh lịch rất ghét kẻ thô lá»— tục tằn. Nà ng không muốn nghe chuyện bá»n Ãà o Cốc lục tiên, chà ng liá»n cùng nà ng rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Doanh Doanh cÆ°á»i há»i:
- Xung lang không cạo trá»c đầu bà bà nữa Æ°? Ãã nể mặt Nghi Lâm tiểu sÆ° muá»™i thì có trả thù cÅ©ng nên giảm Ä‘i và i phần.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i má»™t mạch chừng hÆ¡n mÆ°á»i dặm thì đến má»™t tòa thị trấn lá»›n.
Lệnh Hồ Xung chỉ tìm tá»›i tòa tá»u lâu thứ hai đã thấy Bất Giá»›i hòa thượng cùng Ãiá»n Bá Quang chá»…m chệ ngồi đó rồi.
Bất Giá»›i hòa thượng và Ãiá»n Bá Quang vừa ngó thấy Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh đã nhẩy lên ra chiá»u hoan hỉ vô cùng.
Bất Giới hòa thượng vội kêu tiểu nhị lấy thêm đũa bát cùng rượu thịt.
Lệnh Hồ Xung há»i có thấy chuyện lạ gì không thì Ãiá»n Bá Quang đáp:
- Tiểu đệ đã gặp chuyện xấu xa ở núi Hằng SÆ¡n thì còn mặt mÅ©i nà o ở lại liá»n cùng thái sÆ° phụ bá» Ä‘i ngay, cả Thông Nguyên cốc cÅ©ng không tá»›i.
Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:
- Thế ra hai ngÆ°á»i nà y chÆ°a biết chuyện đệ tá» phái Hằng SÆ¡n bị bắt Ä‘em Ä‘i. Muốn cứu há» mà không để Nháºm Ngã Hà nh biết tá»›i thì ta cùng Doanh Doanh phải hạ thủ váºy cà ng Ãt ngÆ°á»i biết cà ng hay.
Chà ng nhìn Bất Giá»›i hòa thượng há»i:
- Ãại sÆ°! Tại hạ muốn ủy thác cho đại sÆ° má»™t việc được chăng?
Bất Giới hòa thượng đáp:
- Ãược chứ! Có gì mà không được?
Lệnh Hồ Xung nói:
- NhÆ°ng vụ nà y rất cÆ¡ máºt! Ãại sÆ° chá»› để cho gã đồ tôn tham dá»± và o mà hÆ° việc lá»›n.
Bất Giới hòa thượng nói:
- Cái đó thì dễ quá rồi! Bản hòa thượng bảo gã đi xa ra đừng là m trở ngại công việc của mình là xong.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Trên má»™t cây cao vá» phÃa đông nam cách đây chừng hÆ¡n mÆ°á»i dặm có ngÆ°á»i bị treo.
Bất Giá»›i hòa thượng tức giáºn ngắt lá»i:
- Mẹ kiếp! Lại do mụ chó đẻ gây ra chứ gì?
Lệnh Hồ Xung tủm tỉm cÆ°á»i nghÄ© bụng:
- Thế là lão mắng và o mặt mình.
Chà ng liá»n đáp:
- NgÆ°á»i đó là bạn của tại hạ phiá»n đại sÆ° đến cứu y!
Bất Giá»›i hòa thượng há»i:
- Việc đó dễ lắm mà sao tiểu huynh đệ lại không cứu y?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Chẳng dấu gì đại sÆ° đó là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà .
Chà ng đưa mắt nhìn Doanh Doanh bĩu môi nói:
- Tại hạ Ä‘i cùng vá»›i Nháºm đại tiểu thÆ° e rằng có Ä‘iá»u bất tiện.
Bất Giá»›i hòa thượng cÆ°á»i ha hả nói:
- Bản hòa thượng biết rồi. Tiểu huynh đệ sợ Nháºm đại tiểu thÆ° ăn phải giấm chua.
Doanh Doanh trợn mắt lên nhìn hai ngÆ°á»i.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia ăn giấm chua còn nặng hÆ¡n, ngà y trÆ°á»›c chồng mụ chỉ ngó má»™t vị phu nhân má»™t cái khen má»™t câu là phu nhân xinh đẹp mụ ta liá»n bá» Ä‘i không lá»i cáo biệt là m khổ ông chồng chạy khắp chân trá»i góc biển tìm kiếm mÆ°á»i mấy năm trá»i.
Bất Giá»›i hòa thượng giÆ°Æ¡ng cặp mắt cà ng lá»›n hÆ¡n ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Rồi lão thở lên hồng hộc.
Lệnh Hồ Xung lại nói:
- Nghe đâu cho đến bây giỠông chồng vẫn chưa tìm thấy mụ.
Chà ng nói đến đây thì bá»n Ãà o Cốc lục tiên cÆ°á»i hô hố chạy lên lầu.
Bất Giá»›i hòa thượng lá» Ä‘i nhÆ° không trông thấy. Hai tay nắm chặt cánh tay Lệnh Hồ Xung há»i:
- Có việc đó tháºt Æ°?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Mụ bảo vá»›i tại hạ là dù chồng mụ có đến trÆ°á»›c mặt quỳ xuống mà năn nỉ, mụ cÅ©ng không hồi tâm chuyển ý. Vì thế mà má»™t khi tại hạ tha mụ xuống là láºp tức mụ chạy ngay. Thân pháp mụ mau lẹ phi thÆ°á»ng chỉ chá»›p mắt là mất hút.
Bất Giới hòa thượng nói:
- Bản hòa thượng quyết không chớp mắt.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Tại hạ có há»i mụ tại sao lại quyết chà không gặp trượng phu thì mụ đáp: Trượng phu của mụ là kẻ bạc hãnh vô tình, tham dâm hiếu sắc đệ nhất thiên hạ. Có gặp lão cÅ©ng bằng uổng.
Bất Giới đại sư gầm lên một tiếng rồi xoay mình chạy đi.
Lệnh Hồ Xung nắm tay lão lại ghé tai nói nhá»:
- Tại hạ dạy đại sư một bà quyết khiến mụ không trốn được nữa.
Bất Giá»›i vừa kinh ngạc vừa mừng thầm, lão ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi Ä‘á»™t nhiên quỳ gối Ä‘áºp đầu binh binh ba cái năn nỉ:
- Lệnh Hồ huynh đệ! Không phải! Lệnh Hồ chưởng môn! Lệnh Hồ tổ tôn! Lệnh Hồ sư phụ! Sư phụ dạy bà quyết đó cho bản hòa thượng thì bản hòa thượng xin bái là m sư phụ ngay.
Lệnh Hồ Xung không nhịn được báºt cÆ°á»i nói:
- Không dám! Không dám! Xin đại sÆ° đứng dáºy Ä‘i!
Chà ng kéo lão dạy rồi ghé tai nói:
- Ãại sÆ° cởi mụ xuống rồi nhÆ°ng đừng cởi trói chân tay và đừng giải khai huyệt đạo, cứ ôm thốc lấy mụ chạy và o khách Ä‘iếm tạm trú trong má»™t phòng. Ãại sÆ° thá» nghÄ© coi: má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà liệu có trốn ra khá»i khách Ä‘iếm không?
Bất Giới hòa thượng gãi đầu gãi tai đáp:
- Cái đó tại hạ chưa hiểu rõ lắm.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Ãại sÆ° lá»™t trần mụ ra, thân thể lõa lồ thì khi nà o mụ còn dám trốn ra khá»i Ä‘iếm?
Bất Giới cả mừng la lên:
- Diệu kế! Chân diệu kế! MÆ°u cao thâm! MÆ°u cao! SÆ° phụ! Æ n đức sÆ° của sÆ° phụ...
Lão chÆ°a dứt lá»i đã nhảy vù qua cá»a sổ ra đến giữa Ä‘Æ°á»ng rồi băng mình chạy Ä‘i.
Ãà o Căn Tiên há»i:
- Ô hay! Nhà sÆ° đó kỳ thiệt! Lão Ä‘i là m gì váºy?
Ãà o Chi Tiên đáp:
- Chắc là lão sắp són ra quần nên phải chạy vội.
Ãà o Diệp Tiên nói:
- NhÆ°ng tại sao lão dáºp đầu lạy Lệnh Hồ Xung huynh đệ và kêu bằng sÆ° phụ? Chẳng lẽ lão lá»›n tuổi thế rồi lại còn són ra quần?
Ãà o Hoa Tiên nói:
- Việc són ra quần thì có liên quan gì đến tuổi lớn hay nhỠtuổi?
Doanh Doanh biết sáu lão nà y đã nói là thốt ra toà n những lá»i thô bỉ tục tÄ©u nà ng liá»n Ä‘Æ°a mắt cho Lệnh Hồ Xung rồi trở gót xuống lầu.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Lục vị Ãà o huynh! Tại hạ thÆ°á»ng nghe tá»u lượng của lục vị sâu nhÆ° biển cả nổi tiếng thiên hạ vô địch váºy lục vị hãy ngồi uống rượu thong thả, tại hạ tá»u lượng kém lắm xin miá»…n cho không thể bồi tiếp được nữa.
Ãà o Cốc lục tiên nghe Lệnh Hồ Xung tâng bốc tá»u lượng của chúng thì sung sÆ°á»›ng vô cùng muốn uống ngay mấy vò liá»n lá»›n tiếng má»—i ngÆ°á»i má»™t câu:
- Hãy đem sáu hũ rượu lớn ra đây!
- Tá»u lượng của Lệnh Hồ huynh đệ nhất định kém xa bá»n ta.
- Các vị Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i! Chúng ta phải uống cho đến lúc trá»i sáng.
Lệnh Hồ Xung chỉ nói má»™t câu là thoát khá»i bá»n Ãà o Cốc lục tiên dằng co, chà ng chạy xuống lầu.
Doanh Doanh bĩu môi nói:
- Xung lang có công tác hợp vợ chồng ngÆ°á»i ta Æ¡n đức tháºt cao cả nhÆ°ng dạy ngÆ°á»i cách đó thì không khá»i... không khá»i...
Doanh Doanh nói tới đây bỗng mặt đỠbừng lên rồi ngoảnh đầu nhìn ra chỗ khác.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i hì hì nhìn nà ng không nói gì.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i thị trấn chừng má»™t dặm, Lệnh Hồ Xung lại nhìn Doanh Doanh chằm chặp và mỉm cÆ°á»i hoà i.
Doanh Doanh tức mình há»i:
- Là m gì mà ngó dữ thế? Chưa nhìn thấy bao giỠhay sao?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp:
- Tiểu huynh Ä‘ang nghÄ© tá»›i chuyện bị mụ ác ôn cá»™t mình treo lên, tiểu huynh đã trả thù bằng cách cÅ©ng treo mụ lên cây. Còn mối thù mụ cạo trá»c đầu tiểu huynh thì bây giá» tiểu huynh trả Ä‘Å©a bằng cách xui chồng mụ lá»™t sạch xiêm áo để mụ trần nhÆ° nhá»™ng.
Doanh Doanh không nhịn được phì cÆ°á»i nói:
- Thế là Xung lang đã ăn miếng trả miếng rồi.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Dù sao tiểu huynh vẫn mong cho vợ chồng Bất Giới đại sư trùng hợp.
Doanh Doanh cÆ°á»i nói:
- Xung lang hãy coi chừng nghe! Lần sau mà mụ ác ôn kia bắt được Xung lang tất mụ còn là m cho đau khổ hơn.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Tiểu huynh đã giúp cho vợ chồng mụ gương vỡ lại là nh tưởng mụ cảm ơn còn chưa đủ có lý đâu mụ lại hà nh tội mình được?
Chà ng nói rồi lại ngó Doanh Doanh mà cÆ°á»i ngặt nghẹo, vẻ mặt chà ng rất tinh quái.
Doanh Doanh há»i:
- Có chuyện gì đáng cÆ°á»i đâu?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Tiểu huynh đang nghĩ tới lúc vợ chồng Bất Giới đại sư trùng phùng, không hiểu hỠnói chuyện gì với nhau?
Doanh Doanh lại há»i:
- Xung lang nghÄ© thế thì có liên can gì đến tiểu muá»™i mà phải vừa ngó vừa cÆ°á»i?
Nà ng chợt hiểu rõ ý tứ của Lệnh Hồ Xung. Anh chà ng phóng đãng nà y nghÄ© tá»›i vụ Bất Giá»›i hòa thượng Ä‘em vợ và o phòng khách Ä‘iếm lá»™t trần xiêm y và chà ng Ä‘ang tưởng tượng đến chuyện báºy bạ nên má»›i giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn nà ng.
Nà ng thấy chá»— dụng tâm của chà ng có vẻ lả lÆ¡i bất giác mặt Ä‘á» ra đến mang tai, vung tay đánh liá»n.
Lệnh Hồ Xung nghiêng mình né tránh vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Ãà n bà mà đánh chồng là ác bà nÆ°Æ¡ng rồi!
Giữa lúc ấy đột nhiên có mấy tiếng còi toe toe từ đằng xa khẽ vang lên.
Doanh Doanh nháºn ra đó là tiếng còi báo hiệu của những ngÆ°á»i trong bản giáo muốn Ä‘Æ°a tin cho nhau. Nà ng liá»n dá»±ng ngón tay trá» bên trái Ä‘Æ°a lên đặt và o môi để cho chà ng đừng nói nữa. Tay mặt nà ng vẫy má»™t cái rồi chạy vá» phÃa phát ra tiếng còi.
Lệnh Hồ Xung liá»n chạy theo.
Hai ngÆ°á»i má»›i chạy chừng hÆ¡n chục trượng thì thấy má»™t ngÆ°á»i ăn mặc ra dáng tá»u bảo Ä‘ang từ phÆ°Æ¡ng tây chạy ra phÃa Ãông..
Khu nà y rộng mênh mông ở ngoà i khoáng đãng chẳng có chỗ nà o để ẩn nấp.
NgÆ°á»i kia vừa trông thấy Doanh Doanh không khá»i sá»ng sốt chạy vá»™i tá»›i thi lá»… nói:
- Tại hạ là Dịch Trung, phó hÆ°Æ¡ng chủ ở Thiên Phong Ä‘Æ°á»ng trong Thần giáo xin ra mắt giáo cô, bái chúc giáo chủ muôn năm trÆ°á»ng trị, nhất thống giang hồ.
Doanh Doanh gáºt đầu.
Tiếp theo nà ng lại thấy má»™t lão già bé nhá», thấp lùn từ mé đông chạy ra. Lão nà y mặc má»™t áo bà o trắng và ng theo kiểu tà i chủ ở thôn quê. Lão chạy lẹ tá»›i gần nhìn Doanh Doanh khom lÆ°ng thi lá»… nói:
- Tần Bằng Phi xin tham kiếm sÆ° cô, kÃnh chúc giáo chủ trung hÆ°ng thánh giáo, Æ¡n khắp lê dân.
Doanh Doanh đã nhăn mặt vì thấy Tần Bằng Phi là má»™t ngÆ°á»i trong tháºp đại trưởng lão, nà ng há»i:
- Tần trưởng lão! Trưởng lão đến đây là m chi?
Tần Bằng Phi đáp:
- Tiểu nhân vâng mệnh giáo chủ đến đây nghe ngóng tin tức.
Lão quay sang há»i Dịch Trung:
- Dịch hÆ°Æ¡ng chủ! HÆ°Æ¡ng chủ có thám thÃnh được tin tức gì không?
Dịch Trung đáp:
- Bẩm thánh cô cùng trưởng lão! Sáng sá»›m hôm nay thuá»™c hạ ở quán Lâm Phong thấy hÆ¡n trăm ngÆ°á»i phái Tung SÆ¡n do con trai Tả Lãnh Thiá»n là Tả Phi Anh đứng đầu Ä‘i lên núi Hoa SÆ¡n.
Tần Bằng Phi nói:
- Quả nhiên bá»n chúng kéo sang phái Hoa SÆ¡n.
Doanh Doanh há»i:
- Bá»n ngÆ°á»i phái Tung SÆ¡n lên Hoa SÆ¡n là m chi?
DịchTrung đáp:
- Giáo chủ được tin Nhạc Bất Quần ở Hoa SÆ¡n sau khi lên nháºm chức chưởng môn NgÅ© nhạc phái có ý muốn thôn tÃnh Thần giáo ta. Hắn triệu táºp môn đồ NgÅ© nhạc phái đến Hoa SÆ¡n dÆ°á»ng nhÆ° sắp kéo lên Hắc Má»™c Nhai táºp kÃch.
Doanh Doanh há»i:
- Có việc ấy ư?
Nà ng nghĩ bụng:
- Tần Bằng Phi là ngÆ°á»i xảo quyệt, có lẽ gia gia sai hắn cầm đầu vụ bắt quần đệ tá» phái Tung SÆ¡n thế mà hắn không nhắc nhở tá»›i chỉ có lá»i Dịch Trung vừa nói dÆ°á»ng nhÆ° không phải má»›i nghÄ© ra và là đúng sá»± tháºt.
Nà ng lại há»i:
- Lệnh Hồ công tá» là chưởng môn phái Hằng SÆ¡n mà sao lại không biết gì vá» vụ nà y má»›i tháºt là kỳ.
Tần Bằng Phi đáp:
- Theo sá»± Ä‘iá»u tra của thuá»™c hạ thì hai phái Thái SÆ¡n và Hà nh SÆ¡n đã lục tục kéo đến Hoa SÆ¡n. Chỉ có phái Hằng SÆ¡n là không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. HÆ°á»›ng Tả sứ hôm qua đã ra lệnh cho Bảo Ãại Sở trưởng lão đến Hằng SÆ¡n biệt viện để dò la thá»±c hÆ°. Tả sứ sai thuá»™c hạ đến đây để liên lạc. Thuá»™c hạ Ä‘ang chá» tin Bảo trưởng lão.
Doanh Doanh cùng Lệnh Hồ Xung đưa mắt nhìn nhau nghĩ bụng:
- Bảo Ãại Sở trà trá»™n và o Hằng SÆ¡n biệt viện là đúng sá»± tháºt. Tần Bằng Phi không dấu vụ nà y hay là lão nói thá»±c?
Tần Bằng Phi nhìn Lệnh Hồ Xung khom lưng thi lễ nói:
- Ãây là tiểu nhân vâng lệnh trên mà là m xin Lệnh Hồ chưởng môn tha tá»™i cho!
Tà i sản của travadu
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , åãèïòà , åâðîñïîðò , àëüäåáàðàí , äíåâíèê , biet viet kiem , êàáèíû , èãðîìàíèÿ , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïîäàðêè , ïîðíîãàëåðåè , îñòðîâ , îòêðûòêè , ïðåäñêàçàíèÿ , ñàëàòîâ , nguồn: vietkiem.com , ñìåøàðèêè , ñòðîèòåëüñòâå , òî÷êà , phim teu ngao giang ho , tiếu ngạo giang hồ , tieu dao giang ho 4vn , tieu ngao giabg ho 4vn , tieu ngao giang ho , tieu ngao giang ho 4eu , tieu ngao giang ho 4vn , việt kiếm.com , viet kiem , viet kiem.com , vietdiem .com , vietkeim , vietkiem , vietkiem com , vietkiem kim dung , vietkiem net , vietkiem.com , vietkiem.com forum , vietkiem.com/ , vietkiem.net , vietkiemcom , www.vietkiem.com