20-10-2011, 06:31 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 25
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình phẫn ná»™ vò nát bức thÆ° rồi dùng lá»±c ném xuống mặt đất, Äại Nhất im lặng đứng má»™t bên không dám lên tiếng, hắn âm thần quan sát công tá», chỉ thấy công tá» khà ná»™ xung thiên, mấy ngà y nay công tá» luôn đợi đến khuya má»›i Ä‘i nghỉ, hiện tại trong mắt Ä‘á»u là tÆ¡ máu.
“Công tá», nếu không chúng ta trở vỠỨng Thiên trÆ°á»›c xem thế nà o?â€, Äại Nhất đối vá»›i Tiểu Tứ có chút lo lắng, tiểu tá» nà y vẫn còn nhá», không đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nổi đại sá»±, bảo hắn Ä‘Æ°a phu nhân vá» nhà đã có chút ngoà i ý muốn, tháºt sá»± đã quá bất cẩn.
“Thu dá»n hà nh lý, chuẩn bị vỠỨng Thiên!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình lạnh lùng lên tiếng.
“A! Thế còn…chuyện của Tô gia phải là m sao?â€, Äại Nhất cẩn tháºn há»i lại.
Nghe má»™t câu nà y, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình hÃt sâu trong chốc lát, ánh mắt hắn ngÆ¡ ngẩn nhìn chằm chằm má»™t chá»—, cuối cùng đáp lại, “Haiz, quên Ä‘i, cứ đợi trÆ°á»›c đã, chá» tin tức của Tiểu Tứ từ Ứng Thiên tá»›i rồi tÃnh sau. NgÆ°Æ¡i lui xuống trÆ°á»›c Ä‘i!â€, hắn vừa nói vừa phất tay.
“Dạâ€
Nhìn Äại Nhất bÆ°á»›c ra khá»i cá»a, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhặt phong thÆ° đã bị Äại Nhất vò thà nh má»™t nhúm trên mặt đất, hắn cắn răng rồi lại dùng sức vò nát, sau đó thẩn thá» ngồi xuống ghế, hai mắt nhắm lại nghÄ© ngợi rất nhiá»u.
Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i cà ng ngà y cà ng hồ nháo, cÆ° nhiên dám dùng mê dược hạ lên ngÆ°á»i Tiểu Tứ rồi bá» trốn, ai dạy ngÆ°Æ¡i lá»›n gan nhÆ° váºy? Lúc trÆ°á»›c chuyện SÆ°u Hồn, hắn nghÄ© nà ng cÅ©ng bị trúng Ä‘á»™c nên cho rằng nà ng không tÃch cá»±c trong chuyện nà y, hiện tại nà ng cÆ° nhiên gây sá»±, nữ nhân quả nhiên không nên cÆ°ng chìu!
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thở dà i nhìn mảnh giấy đã bị nhà u nát trong tay thấm đẫm mồ hôi, hiện tại Ä‘ang là mùa đông, váºy mà lòng bà n tay cÆ° nhiên đổ mồ hôi? Hắn cẩn tháºn Ä‘á»c lại dòng chữ trên thÆ°, nhìn những con chữ quen thuá»™c, hắn có chút Ä‘au đầu, nữ nhân nà y vÄ©nh viá»…n viết chữ cẩu thả nhÆ° váºy, nhìn thế nà o cÅ©ng không giống chữ của tiểu thÆ° khuê các, lá»i nà y của nà ng có ý tứ gì, “Ta cùng Äô Äô Ä‘i đây, tá»± ngÆ°Æ¡i bảo trá»ng?â€. Äi? Äi đâu? Trở vỠỨng Thiên? Chẳng lẽ lại bá» trốn? Lần trÆ°á»›c là vì chuyện của Äô Äô, nhÆ°ng lần nà y lại là vì cái gì? Vẫn nên nhanh chóng kết thúc chuyện của Oánh Nhi rồi trở vỠỨng Thiên, nói không chừng bá»n hỠđã ở nhà chá» hắn.
NghÄ© đến đây, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình liá»n láºt lại tin tức mấy ngà y nay tìm được, chỉ là tâm vẫn không thể tịnh, phải nói vá»›i Hoà ng Thượng nhÆ° thế nà o đây?
Xe ngá»±a Ä‘i mấy ngà y rốt cuá»™c cÅ©ng tá»›i được Tế Nam, thà nh phố lá»›n đúng là thà nh phố lá»›n, hiện tại đã là hoà ng hôn mà trên Ä‘Æ°á»ng vẫn tấp náºp xe ngá»±a, “Lãi Ngô, chúng ta tìm quán trá» trÆ°á»›câ€
“Phu nhân, đã có thân thÃch ở Tế Nam thì tại sao lại còn trụ lại quán trá»?â€, lão Ngô có chút không hiểu.
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, “Lúc nà y sắc trá»i đã muá»™n, nếu đến quấy rầy há» quả tháºt không tốt, vẫn nên chá» sang ngà y maiâ€
Xe ngá»±a dừng lại trÆ°á»›c quán trá», Hải ÄÆ°á»ng để chưởng quầy an bà i chá»— ở rồi nói vá»›i lão Ngô, “Mấy ngà y nay đã vất vả ngÆ°Æ¡i rồi, ở đây có chút ngân lượng, đêm nay ngÆ°Æ¡i ở lại nÆ¡i nà y rồi ngà y mai trở vá» ThÆ°Æ¡ng Châu Ä‘iâ€
“Äa tạ phu nhânâ€, lão Ngô vui mừng cầm ngân lượng trở vá» phòng, chỉ là phu nhân nà y có chút kỳ quái, ngà y mai chẳng lẽ không cần mình đánh xe nữa sao? Hay là chuẩn bị Ä‘i đến nhà ngÆ°á»i thân? Quên Ä‘i, chuyện của ngÆ°á»i ta không cần mình quản, ngà y mai đã có thể vá» nhà rồi, đợi lát nữa trên phố mua vá» cho tiểu tỠở nhà chút mứt quả.
Hải DÆ°á»ng đứng trong phòng nhìn toà n bá»™ số ngân lượng trên tay, tuy rằng không còn nhiá»u lắm nhÆ°ng vẫn đủ hai trăm mấy, may mắn trÆ°á»›c lúc rá»i khá»i Ứng Thiên Ä‘em theo nhiá»u tiá»n, bằng không chắc phải ra Ä‘Æ°á»ng ăn xin.
Trầm nhÅ© mẫu nhìn nà ng đếm tiá»n liá»n tiến lên vá»— vá»— vai nà ng, sau đó Trầm nhÅ© mẫu lấy từ trong hà nh lý ra má»™t gói đồ, hóa ra là trang sức của Hải ÄÆ°á»ng, nà ng vừa nhìn thấy liá»n sáng mắt lên, Trầm nhÅ© mẫu quả tháºt chu đáo, thứ nà y chÃnh là vốn liếng là m ăn của nà ng.
“Trầm nhÅ© mẫu, ngà y mai chúng ta Ä‘i mua má»™t Ãt trang phục rồi rá»i khá»i Tế Namâ€, Hải ÄÆ°á»ng tÃnh toán trong lòng, hiện tại là thá»i Ä‘iểm ly khai ngÆ°á»i của quán trá» ná».
Ngà y thứ hai, bá»n há» vá»™i và ng lên xe ngá»±a của quán trá» ra ngoà i, nà ng chá»n mua và i thứ cần thiết rồi ra khá»i thà nh hÆ°á»›ng vá» phÃa nam mà đi. Thá»i tiết phÆ°Æ¡ng bắc quả tháºt khó chịu, vẫn là phÃa nam tốt hÆ¡n, Hải ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm trong lòng.
Ra khá»i thà nh, Trầm nhÅ© mẫu liá»n há»i Hải ÄÆ°á»ng Ä‘i hÆ°á»›ng nà o, Hải ÄÆ°á»ng nghÄ© ngợi má»™t chút liá»n nói, “Chá»n Ä‘Æ°á»ng sông, chúng ta ngồi thuyá»n xuôi Giang Namâ€, không ngồi xe ngá»±a, các ngÆ°Æ¡i là m thế nà o để tìm ra ta.
“Äô Äô, nÆ°Æ¡ng và ngÆ°Æ¡i chÆ¡i má»™t trò chÆ¡i, được không?â€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn nam trang trên tay, haiz, tuy nà ng không muốn nhÆ°ng để má»™t nữ nhân ôm hà i tá» bên ngoà i dù sao cÅ©ng không an toà n.
“ChÆ¡i trò chÆ¡i? Äược!â€, Äô Äô Ä‘ang nhìn phong cảnh bên ngoà i láºp tức ngoan ngoãn ngồi xuống.
“NgÆ°Æ¡i nhắm mắt lại rồi đếm số đến má»™t trăm, không cho nhìn lénâ€, Äô Äô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, sau khi đếm đến má»™t trăm hắn liá»n mở mắt ra, nÆ°Æ¡ng đâu mất rồi, trong xe chỉ có má»™t nam nhân mà y ráºm mắt to Ä‘ang mỉm cÆ°á»i nhìn hắn.
“NÆ°Æ¡ng đâu?â€, Äô Äô xốc rèm xe nhìn ra ngoà i, chỉ có Trầm nhÅ© mẫu a, rõ rà ng vừa rồi xe ngá»±a không ngừng lại, váºy thì nÆ°Æ¡ng chạy Ä‘i đâu?
Nam nhân gõ đầu hắn, “Ngốc ngốc!â€
Äô Äô tò mò nhìn nà ng, “NÆ°Æ¡ng?â€, hắn vÆ°Æ¡n tay sá» lên tóc nà ng, rồi sá» sá» lên mặt nà ng, “Äúng là nÆ°Æ¡ng, tháºt ngá»™ a, ta cÅ©ng muốn chÆ¡iâ€
Hải ÄÆ°á»ng vá»— đầu hắn, “Trò nà y chỉ có ngÆ°á»i lá»›n chÆ¡i được, ngÆ°Æ¡i cứ nhÆ° bây giá» là được rồi. Từ giá» trở Ä‘i, ngÆ°Æ¡i gá»i ta là phụ thân được không?â€
“Äượcâ€, hắn hứng khởi đồng ý.
“Gá»i phụ thân má»™t tiếng thá» xemâ€, Hải ÄÆ°á»ng chá»c hắn.
Äô Äô rất phối hợp gá»i má»™t tiếng, “Phụ thân!â€
Từ nay vá» sau nÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i sẽ vừa là m mẫu thân vừa là m phụ thân. Hải ÄÆ°á»ng nhìn bá»™ dáng cao hứng của Äô Äô liá»n có chút khổ sở, hy vá»ng tÆ°Æ¡ng lai hắn sẽ không trách oán mình.
Hoà ng hôn buông xuống, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngồi trong quán trá», trÆ°á»›c mắt là hồ sÆ¡ vụ án của Tô gia, chỉ là tâm của hắn đã sá»›m không có ở nÆ¡i nà y. Tiểu Tứ vẫn chÆ°a truyá»n tin tức đến, xem ra hắn cÅ©ng chÆ°a vỠđến Ứng Thiên, hiện tại chỉ mong chá» sau khi Tiểu Tứ vỠđến nhà thì nữ nhân kia đã có ở đó.
“Thiếu giaâ€, ngoà i cá»a truyá»n đến thanh âm trầm trầm của Thà nh Thụy.
Hắn vá»— vá»— trán lấy lại bình tÄ©nh rồi nói, “Tiến và oâ€
“Thiếu gia, DÆ°Æ¡ng đại nhân tìm ngà iâ€, Thà nh Thụy nói xong liá»n đứng tránh sang má»™t bên, đứng sau lÆ°ng hắn chÃnh là lão sÆ° của PhÆ°Æ¡ng Sở Äình.
“Tiên sinh? Tại sao ngÆ°á»i lại đến đây, xin má»i và oâ€, hắn tá»± mình má»i DÆ°Æ¡ng đại nhân đến bên bà n tròn rồi châm má»™t tách trà .
DÆ°Æ¡ng đại nhân sá» cằm, “NgÆ°Æ¡i tá»›i kinh thà nh đã lâu nhÆ° váºy mà ta cÅ©ng không có há»™i ngồi tâm sá»± vá»›i ngÆ°Æ¡i nên hôm nay đến đây xemâ€
“Lá»i nà y của tiên sinh là m đệ tá» cảm thấy hổ thẹn, đúng lá»… đệ tá» phải tá»›i bái kiến tiên sinh, thỉnh tiên sinh đừng trách vì đệ tá» báºn má»™t số việc nên vẫn chÆ°a đến bái kiến ngà i, đệ tá» thất lá»… rồiâ€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhanh chóng hà nh lá»….
“Quên Ä‘i, chúng ta cÅ©ng đừng khách khà nhÆ° váºy, ngồi xuống rồi nÃ. NgÆ°Æ¡i đến kinh thà nh có chuyện gì?â€, DÆ°Æ¡ng đại nhân cân nhắc phải nói vá»›i hắn thế nà o.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngồi xuống châm thêm má»™t tách trà , “Hoà ng Thượng lệnh cho Sở Äình mang thê tỠđến gặp nhạc phụâ€
“Diệp Duy VÅ©?â€, DÆ°Æ¡ng đại nhân tùy ý đáp má»™t câu.
“Dạ, là Hoà ng Thượng nhân háºu, nguyện vá»ng cuối cùng của nhạc phụ là muốn gặp thê tá» của đệ tá», Hoà ng Thượng đã đồng ýâ€
“Váºy sao, thế thì vì cá»› gì mà ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại má»™t mình tại nÆ¡i nà y?â€, DÆ°Æ¡ng đại nhân nhìn quanh bốn phÃa, trong gian phòng nà y chỉ có má»™t mình hắn.
“Gia sá»± của nhà nhạc phụ đã xong, thê tá» cÅ©ng đã trở lại Ứng Thiênâ€, nói tá»›i đây, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình lại cau mà y, hiện tại còn không biết nà ng Ä‘ang ở đâu.
DÆ°Æ¡ng đại nhân nhìn sắc mặt có chút không đúng liá»n cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ lại phát sinh chuyện gì, “Tại sao ngÆ°Æ¡i không cùng thê tá» trở vá»?â€
“Ta…ta còn chút việc phải xá» lýâ€, hắn cân nhắc xem có nên nói vá»›i tiên sinh hay không.
Váºy là hắn đã nói đến chÃnh Ä‘á», DÆ°Æ¡ng đại nhân có chút yên tâm, “Váºy sao? Là chuyện gì váºy?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình im lặng trong chốc lát, chuyện nà y có nên há»i ý tiên sinh không, “Tiên sinh, đệ tá» có chút chuyện khó nói, còn muốn thỉnh tiên sinh chỉ giáo má»™t phen, không biết có được không?â€
“Nói ra ta nghe thá»â€
Thở nhẹ má»™t hÆ¡i, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngẩng đầu nhìn lão sÆ° của hắn, “Tiên sinh hẳn biết chuyện của Tô gia?â€
“Tô Thà nh? Biết, thế nà o? A, đúng rồi, tiểu thiếp nhà ngÆ°Æ¡i chÃnh là nữ nhi của hắnâ€
“Trà nhá»› của tiên sinh tháºt tốt, đúng váºy, Tô Thà nh là nhạc phụ đại nhân của đệ tá»â€, hắn nói đến đây liá»n thở dà i, “Hắn tìm ta, nói là muốn ta cứu hắnâ€
DÆ°Æ¡ng đại nhân nhìn đệ tá» của mình liá»n có chút tức giáºn, Hoà ng Thượng còn chÆ°a truy cứu con dâu Tô gia, hắn còn không biết Æ¡n, “Cứu? NgÆ°Æ¡i chuẩn bị cứu nhÆ° thế nà o?â€
“Ta…ta bất quá chỉ xem qua hồ sÆ¡, kỳ tháºt cÅ©ng không biết phải cứu nhÆ° thế nà o, dù sao quốc pháp cÅ©ng không thể xem thwòngâ€
Tiên sinh giáºn dữ đứng lên, “NgÆ°Æ¡i đã biết quốc pháp không thể xem thÆ°á»ng, tại sao còn ở nÆ¡i nà y tìm ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i cho rằng những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u ngồi không sao? Bá»n há» xoay ngÆ°á»i má»™t cái đã báo lên Hoà ng Thượng rồi!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cúi đầu, chuyện nà y hắn đã biết, “Ta biếtâ€
“NgÆ°Æ¡i biết! NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết tất cả Ä‘á»u do Hoà ng Thượng từ trên áp xuống, Hoà ng Thượng không suy nghÄ© cẩn tháºn sao? NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thông minh, tại sao lại là m ra việc dại dá»™t nhÆ° váºy?â€
“Kỳ tháºt chuyện của Tô gia ta cÅ©ng biết không cứu được, chẳng qua…chẳng qua ta cảm thấy chuyện của Oánh thái phi có chút kỳ quáiâ€, hắn ngượng ngùng trả lá»i.
“Oánh thái phi? Hiện tại còn gá»i cái gì Thái phi? Chuyện của nà ng có gì kỳ quái? NgÆ°Æ¡i nói ta nghe má»™t chútâ€, DÆ°Æ¡ng đại nhân biết chắc hắn sẽ nhắc tá»›i.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình có chút khó xá», nói hay không nói, “Tiên sinh…tiên sinh đừng há»i đến, chẳng qua chỉ là chút nghi ngá» của Sở Äình thôiâ€
“Nghi ngá»? Vì má»™t chút nghi ngá» không có căn cứ mà ngÆ°Æ¡i tốn công tìm hiểu? NgÆ°Æ¡i nhìn lại ngÆ°Æ¡i xem, mấy ngà y nay đã tìm bao nhiêu ngÆ°á»i há»i thăm? Tại sao ngÆ°Æ¡i không dùng đầu óc ngẫm lại, tại sao bá»n há» Ä‘á»u trả lá»i ngÆ°Æ¡i cho có lệ?â€
Chẳng lẽ trong đó có chút ẩn tình không thể để ngÆ°á»i khác biết? PhÆ°Æ¡ng Sở Äình bắt được chút bóng dáng nhÆ°ng vẫn không cách nà o khẳng định.
“Sở Äình a, vi sÆ° cÅ©ng là vì ngÆ°Æ¡i mà nói tháºt, ngà y hôm nay ta đến đây cÅ©ng là vì chuyện nà yâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình kinh ngạc ngẩng đầu, tiên sinh nói lá»i nà y là có ý gì? Chẳng lẽ là …Hoà ng Thượng?
“Chuyện của ngÆ°Æ¡i kỳ tháºt không chỉ có vi sÆ° biết, Hoà ng Thượng từ sá»›m đã rõ nhÆ° lòng bà n tay. Thá»i Ä‘iểm Tô Oánh Nhi chÆ°a tiến cung, ngÆ°Æ¡i đã quen biết vá»›i nà ng, đúng không? Túy Tiên Lâu?â€
Nghe được ba chữ nà y, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình mở to hai mắt, chuyện nà y mà Hoà ng Thượng cÅ©ng biết sao?
“NgÆ°Æ¡i đó!â€, DÆ°Æ¡ng đại nhân lắc đầu vá»— vai hắn, “Nhiá»u năm nhÆ° váºy mà ngÆ°Æ¡i vẫn không biết tÃnh tình của Hoà ng Thượng, nếu hắn không nắm rõ sá»± tình thì là m sao lại Ä‘em Cẩm Hồng Lâu giao cho ngÆ°Æ¡i, chuyện của ngÆ°Æ¡i cùng Thừa Nghệ, Hoà ng Thượng rõ hÆ¡n ai hếtâ€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình run rẩy, nguyên lai sá»± tÃn nhiệm nhiá»u năm qua đã được thà nh láºp dá»±a trên sá»± nắm rõ tình hình của bá»n há».
“Biết chÆ°a? Tháºm chÃ…tháºm chà ngay cả Trầm ÄÆ°á»ng là ai, Hoà ng Thượng cÅ©ng biếtâ€
Tà i sản của Tịch Ly
Chữ ký của Tịch Ly NgÆ°á»i chợt đến ... chợt Ä‘i ... rồi chợt mất!!!
Tôi chợt buồn ... chợt khóc ... chợt cô đơn!!!
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tịch Ly
24-10-2011, 08:41 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 26
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
“Chuyện nà y…chuyện nà y cÅ©ng biết sao?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cay mà y, nói nhÆ° váºy, Hoà ng Thượng từ sá»›m đã biết mình cùng Oánh Nhi có quen biết, tháºm chÃnh cÅ©ng biết mình cùng nà ng có má»™t Ä‘oạn tình duyên, chỉ là lúc nà y tiên sinh nói ra là có ý gì?
“Hoà ng Thượng là ngÆ°á»i hiểu là lẽ, ngà i sẽ không vì chuyện quá khứ mà truy cứu ngÆ°Æ¡i. Bất quá, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng giữ ý định muốn cứu nà ngâ€
“Lá»i tiên sinh nói đệ tá» có thể hiểu được, chỉ là có chút thắc mắc, rốt cuá»™c nà ng đã phạm tá»™i gì? Kỳ tháºt…kỳ tháºt đệ tá» vốn định tiến cung và o ngà y mai để thình giáo Hoà ng Thượngâ€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình quyết tâm nói tháºt vá»›i ân sÆ°.
“Sở Äình a, tại sao ngÆ°Æ¡i lại cố chấp nhÆ° váºy? CÅ©ng may ngà y hôm nay ta đến đây, nếu để sang ngà y mai thì chỉ sợ ngay cả mạng của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không giữ được. Ta không nhiá»u lá»i nữa, nếu ngÆ°Æ¡i còn xen và o chuyện nà y thì chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết. Không sai, Hoà ng Thượng vẫn nhá»› tình bằng hữu cÅ©, chỉ là nếu ngÆ°Æ¡i quả tháºt mở miệng há»i Hoà ng Thượng thì chỉ sợ thần tiên cÅ©ng không giúp được ngÆ°Æ¡i, không chỉ má»™t mình ngÆ°Æ¡i, PhÆ°Æ¡ng gia trên dÆ°á»›i có thể bảo toà n tÃnh mạng được hay không, vi sÆ° cÅ©ng không dám cam Ä‘oanâ€
“Nghiêm trá»ng nhÆ° váºy sao?â€
“Äúng! Chuyện nà y can hệ đến hoà ng gia, má»™t chức quan lục phẩm nho nhá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i không thể quản, đừng nói là ngÆ°Æ¡i, ngay cả đám lão quan trong triá»u kia cÅ©ng không dám há»i má»™t câu, còn ngÆ°Æ¡i thì cứ nhá»› đến tình cÅ© mà nuôi dưỡng ý muốn cứu nà ng. Cho nên, nghe vi sÆ° khuyên má»™t câu, không nên há»i, cÅ©ng không nên truy cứuâ€
Trong phòng yên lặng hồi lâu, chỉ có ánh nến kia thỉnh thoảng phát ra tiếng tà tách khe khẽ, DÆ°Æ¡ng đại nhân nhìn hắn hồi lâu không nói nên lá»i liá»n vá»— nhẹ lên vai hắn, “Vi sÆ° cÅ©ng chỉ có thể nói bấy nhiêu, tất cả Ä‘á»u dá»±a và o quyết định của chÃnh ngÆ°Æ¡i, sá»›m ngà y trở lại Ứng Thiên Ä‘i thôi!â€
“Äệ tỠđã hiểuâ€
“Kỳ tháºt hết thảy Ä‘á»u là ý của Hoà ng Thượng, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể hiểu được ná»—i khổ tâm của Hoà ng Thượngâ€, trÆ°á»›c khi Ä‘i, DÆ°Æ¡ng đại nhân để lại má»™t câu.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cân nhắc ý tứ của DÆ°Æ¡ng đại nhân, xem ra Hoà ng Thượng đã quyết tâm, Oánh Nhi chỉ sợ không thoát khá»i tá» tá»™i, hắn vừa cảm thấy áy náy vừa có chút thoải mái, việc nà y đã vượt qua phạm vi năng lá»±c của hắn, Lam Nhân cÅ©ng thế, Tô gia cÅ©ng váºy, bá»n há» cÅ©ng không thể trách hắn. Quên Ä‘i, đã táºn lá»±c rồi, ngà y mai sẽ trở lại Ứng Thiên, hy vá»ng Tiểu Tứ đã tìm được mẫu tá» bá»n há».
Ngà y thứ hai, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình còn chÆ°a xuất phát thì thÆ° của Tiểu Tứ đã tá»›i. Trong thÆ° có nói phu nhân không trở lại Ứng Thiên phủ, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cÅ©ng không phát hiện tung tÃch của nà ng. Äá»c được tin nà y, sắc mặt hắn trở nên tái mét, nữ nhân nà y…tại sao nà ng lại cố chấp nhÆ° váºy? Tại sao nà ng luôn cùng phÆ°Æ¡ng thức cá»±c Ä‘oan nà y để đối phó, Ä‘á»™ng má»™t chút liá»n ôm con chạy mất, hoà n toà n chẳng để ý gì đến hắn là tÆ°á»›ng công của nà ng?
“Công tá», chúng ta Ä‘i đâu?â€, Äại Nhất nhìn thấy vẻ mặt thay đổi của hắn liá»n cẩn tháºn lên tiếng.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nghÄ© trong chốc lát, “Äến ThÆ°Æ¡ng Châuâ€
Bến Tá» Trữ, má»™t nam tá» trẻ tuổi mang theo má»™t tiểu hà i tá» cùng má»™t phụ nhân Ä‘i lên thuyá»n, thuyá»n kia không lá»›n, chỉ có thể chở được và i ngÆ°á»i, “Nhà đò có ở đây hay không?â€
“Có đâyâ€, má»™t thanh âm thô ráp từ trong khoang thuyá»n vá»ng lại, thanh âm vừa dứt thì má»™t nam nhân cÆ°á»ng tráng bá»—ng xuất hiện, “Vị công tá» nà y, có chuyện gì sao?â€
“Là thế nà y, chúng ta muốn đến Tô Châu, không biết chủ thuyá»n có thể Ä‘Æ°a chúng ta Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng?â€
Nam nhân cÆ°á»ng tráng quét mắt nhìn gÆ°Æ¡ng mặt nam nhân đối diện và i lần, “Tô Châu? Tại sao công tá» lại biết chúng ta sắp đến Tô Châu?â€, vấn Ä‘á» nà y phải há»i rõ rà ng, nếu ngÆ°á»i ta muốn giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p thuyá»n thì chỉ hai ba ngÆ°á»i cÅ©ng khó đối phó.
“Chưởng quầy tại quán trá» vừa rồi nghe nói chúng ta muốn đến Giang Nam liá»n giá»›i thiệu chúng ta đến chá»— ngà iâ€, ngÆ°á»i nà y đúng là Hải ÄÆ°á»ng, hôm qua nà ng đến Tá» Trữ, nghe ngÆ°á»i ta nói thuyá»n nà y Ä‘Æ°a hà ng hóa đến Tá» Trữ và đang định quay vá».
“Là LÆ°u chưởng quầy? Váºy thì không sao, chỉ là Tô Châu Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi, công tá» có bằng lòng gánh vác chút lá»™ phà không?â€, nam nhân cÆ°á»ng tráng vừa nghe nói là khách do LÆ°u chưởng quầy giá»›i thiệu đến liá»n yên tâm má»™t chút, lại nhìn hắn công tá» văn nhược, bá»™ dáng cÅ©ng không giống kẻ giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p của.
Hải ÄÆ°á»ng gáºt đầu, “ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, sau khi đến Tô Châu ta sẽ trả tiá»n, ngÆ°Æ¡i ra giá Ä‘iâ€
“Ta cÅ©ng không đòi nhiá»u, mÆ°á»i hai bạc!â€, nam nhân lo lắng trong chốc lát khi nói ra con số nà y, má»™t con số không nhiá»u không Ãt.
“Äượcâ€, Hải ÄÆ°á»ng cân nhắc, nếu là xe ngá»±a thì cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhÆ° váºy, mÆ°á»i hai bạc đúng là không nhiá»u lắm, “Không biết khi nà o có thể xuất phát?â€
“Chá» má»™t lát, ta còn hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i mua nà y ná», chá» bá»n há» trở vá» liá»n xuất phát. Má»i công tá» và o chá»â€
Hải ÄÆ°á»ng gáºt đầu mang theo Trầm nhÅ© mẫu cùng Äô Äô và o khoang thuyá»n, khoang thuyá»n nà y tuy rằng không lá»›n nhÆ°ng cÅ©ng có thể phân được thà nh hai gian, chủ thuyá»n Ä‘Æ°a bá»n há» và o má»™t gian nhá» hẹp, bên trong chỉ có má»™t chiếc giÆ°á»ng Ä‘Æ¡n sÆ¡, ngay cả bà n cÅ©ng không có, “Công tá», thuyá»n của chúng ta không phải thuyá»n chuyên chở khách, hiện tại chỉ có má»™t khoang trống, xin các vị thông cảmâ€
“Không sao, chủ thuyá»n, ở đây có chút bạc, còn phiá»n ngÆ°Æ¡i mua giúp chúng ta má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c Ä‘i Ä‘Æ°á»ngâ€, Hải ÄÆ°á»ng lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t Ãt ngân lượng.
Chủ thuyá»n lắc đầu không nháºn, “Không cần, đại ca ta đã Ä‘i mua lÆ°Æ¡ng thá»±c, ngà i không cần Ä‘Æ°a thêm nữaâ€
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, những ngÆ°á»i nà y là m ngÆ°á»i tháºt thà nh tháºt, “Cứ xem nhÆ° ta Ä‘Æ°a trÆ°á»›c tiá»n đặt cá»câ€
Chủ thuyá»n ngượng ngùng tiếp nháºn, hắn vừa Ä‘i vừa gãi đầu.
Nhìn hắn rá»i Ä‘i, Hải ÄÆ°á»ng đóng cá»a lại rồi nhìn trái nhìn phải và o khoang thuyá»n nho nhá» của mình, để ba ngÆ°á»i cùng ngủ thì có chút cháºt hẹp, bất quá cÅ©ng không còn cách nà o khác, nà ng tháºt sá»± không dám tùy tiện lên thuyá»n. Hôm qua nà ng còn nói vá»›i chưởng quầy béo kia là đến Tô Châu tìm tÆ°á»›ng công, tÆ°á»›ng công của nà ng cÅ©ng mang theo không Ãt hà ng hóa nên những ngÆ°á»i nà y chÆ°a nổi ý xấu. Hiện tại bên cạnh nà ng không còn ai, phải nên cẩn tháºn má»™t chút.
Qua buổi trÆ°a, Hải ÄÆ°á»ng nghe thấy thanh âm chủ thuyá»n bên ngoà i, “Äại ca, đại tẩu, đã trở vá» rồi sao, chúng ta đã có thể lên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Tô Châuâ€
“Äượcâ€
“Äúng rồi, đại ca, vừa rồi có hai ngÆ°á»i mang theo má»™t tiểu hà i tỠđến nhá» chúng ta Ä‘Æ°a vá» Tô Châu, ta đã đồng ý rồiâ€
“Là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?â€, ngÆ°á»i nói chuyện có vẻ hÆ¡i tức giáºn, tại sao hắn lại tùy tiện cho ngÆ°á»i khác lên thuyá»n?
Chủ thuyá»n cÆ°á»i ha hả, “Ta xem má»™t chuyến nà y cÅ©ng kiếm được không Ãt tiá»n, nếu có ngÆ°á»i gánh vác chút lá»™ phà cÅ©ng tốt. Ta thấy hắn thÆ° sinh văn nhược, lại còn mang theo đứa nhá», hẳn là …hẳn là không có vấn Ä‘á» gì?â€
“Äể ta nhìn xemâ€, hắn nói xong liá»n nhảy xuống khoang thuyá»n Ä‘i tá»›i.
Giá»ng nói của hai ngÆ°á»i kia tháºt lá»›n, Hải ÄÆ°á»ng vừa nghe nói cÅ©ng không cảm thấy kỳ quái, là m ăn vẫn nên cẩn tháºn chút thì hÆ¡n, nà ng tiến đến mở cá»a.
“NgÆ°Æ¡i?â€
“NgÆ°Æ¡i!â€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy ngÆ°á»i ná» liá»n có chút ngây ngẩn.
“TÆ°á»›ng công, là m sao váºy?â€, nữ nhân phÃa sau cÅ©ng tiến đến, nà ng vừa nhìn thấy Hải ÄÆ°á»ng liá»n nhếch miệng, đồng thá»i vẻ mặt có chút không thể tin được, nà ng thì thà o nói, “Tại sao lại giống nhÆ° váºy?â€
“Yên Nhược, Chu Tiêu, không ngá» lại là các ngÆ°Æ¡iâ€, Hải ÄÆ°á»ng dù có chút lo lắng nhÆ°ng vẫn nhẹ nhõm thở dà i má»™t hÆ¡i, Ãt nhất thuyá»n nà y cÅ©ng không phải là thuyá»n của kẻ cÆ°á»›p.
“Là …PhÆ°Æ¡ng phu nhân?â€, Yên Nhược nhìn kỹ rồi cao hứng gá»i tên.
“PhÆ°Æ¡ng phu nhân! Tháºt sá»± là ngÆ°á»i sao?â€, Chu Tiêu nhẹ nhà ng thở ra, hắn cÅ©ng vui vẻ mỉm cÆ°á»i, chỉ là nhìn thấy trang phục của Hải ÄÆ°á»ng liá»n há»i, “Tại sao…tại sao phu nhân lại mặc nam trang?â€
Hải ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i có chút mất tá»± nhiên, Ä‘ang chuẩn bị trả lá»i thì chủ thuyá»n kia đã tiến đến, xem bá»™ dáng ba ngÆ°á»i bá»n há» hình nhÆ° đã quen biết, “Äại ca, nguyên lai các ngÆ°Æ¡i quen biết sao, váºy là tốt rồiâ€
Chu Tiêu nhìn thấy Hải ÄÆ°á»ng không trả lá»i liá»n tá»± Ä‘á»™ng đáp, “Chu Thụ, vị nà y chÃnh là PhÆ°Æ¡ng công tá», là ân nhân của phu thê chúng ta, ngÆ°Æ¡i mau đến bái kiếnâ€
“PhÆ°Æ¡ng công tá», tháºt ngại quá, ta Ä‘em ngân lượng trả lại cho ngÆ°Æ¡i, ta không nháºn tiá»n của ân nhânâ€, Chu Thụ vừa nói vừa lấy ngân lượng ra khá»i ngá»±c áo.
“Không cần, đây là hẳn nhiênâ€
Chu Tiêu cau mà y giáºt lấy ngân lượng trên tay hắn Ä‘Æ°a cho Hải ÄÆ°á»ng, “NgÆ°Æ¡i…tại sao ngÆ°Æ¡i lại có thể thu tiá»n nà y? Công tá», thỉnh ngà i mau nháºn lạiâ€
“Chu Tiêu, nếu ngÆ°Æ¡i từ chối thì ta sẽ không lên thuyá»n của ngÆ°Æ¡i nữa. Ngân lượng nà y cÅ©ng không nhiá»u lắm, ngÆ°Æ¡i đó, phải để cho Yên Nhược của chúng ta ăn ngon hÆ¡n má»›i phảiâ€, Hải ÄÆ°á»ng đẩy tay hắn ra.
“Chuyện nà y…â€, Chu Tiêu đứng nÆ¡i đó không biết nên là m sao cho phải.
Yên Nhược thấy bá»n há» dây dÆ°a mãi liá»n xòe tay thu tiá»n lại đây, “Äược rồi được rồi, ta Ä‘i là m chút thức ăn cho công tá», tÆ°á»›ng công, ngÆ°Æ¡i mau ra chợ mua thá»±c phẩm vá», đừng để thiếuâ€, nà ng dùng ánh mắt ý bảo Chu Tiêu mua thức ăn cho ngon và o.
“Äợi đã, Yên Nhược a, đợi chúng ta đến bến tà u kế tiếp lại mua, ta cÅ©ng muốn nếm thá» chút tay nghá» của các ngÆ°Æ¡iâ€, Hải ÄÆ°á»ng nắm tay Yên Nhược khiến Chu Thụ có chút kỳ quái, tại sao nam nhân nà y lại có thể nắm tay đại tẩu, ấy váºy mà đại ca cÅ©ng không để ý.
“Äược rồi, đợi tá»›i bến tà u tiếp theo sẽ mua má»™t Ãt thức ănâ€, Chu Tiêu Ä‘em bạc Ä‘Æ°a sang Chu Thụ rồi kéo hắn ra ngoà i.
Yên Nhược cùng Hải ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c và o phòng, sau khi chà o há»i qua Äô Äô cùng Trầm nhÅ© mẫu, Yên Nhược lên tiếng, “Tại sao phu nhân lại ở chá»— nà y?â€
“Ta từ kinh thà nh đến đây muốn Ä‘i Tô Châu du ngoạn má»™t chuyến, chỉ là nữ nhân má»™t mình bên ngoà i không tiện lắm nên phải thay đổi xiêm yâ€
“Ra là váºy, còn…PhÆ°Æ¡ng công tỠđâu?â€
“Hắn ở lại kinh thà nh là m chút việc, ta ôm hà i tá» vá» trÆ°á»›c, ngồi xe ngá»±a mãi cÅ©ng mệt nên thá» chuyển sang Ä‘i bằng thuyá»nâ€, Hải ÄÆ°á»ng không muốn nà ng biết chuyện của mình nên Ä‘Ã nh phải nói dối.
“Tháºt đúng là trùng hợp, qua nhiá»u năm nhÆ° váºy vẫn có thể gặp lại phu nhân, đây cÅ©ng là phúc pháºn của Yên Nhượcâ€
Hải ÄÆ°á»ng vá»— vá»— tay nà ng, “Äừng nói nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i ná» là ai váºy, thân thÃch?â€
“Ừm, là đệ đệ của tÆ°á»›ng công, ngÆ°á»i có thể yên tâm, hắn là ngÆ°á»i thà nh tháºtâ€
Nà ng nghe xong liá»n gáºt đầu, “Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i còn phải là m phiá»n ngÆ°Æ¡iâ€
“Phu nhân nói lá»i nà y tháºt khiến Yên Nhược mất hứng, có ngÆ°á»i là m bạn, Yên Nhược còn chÆ°a kịp cao hứng. Äược rồi, phu nhân, ta Ä‘i nấu cÆ¡m, đợi lát nữa má»i ngÆ°á»i cùng nhau ănâ€
Yên Nhược còn chÆ°a ra khá»i cá»a thì cá»a đã mở, Äô Äô hứng phấn nhìn ra ngoà i, “NgÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€, Hải ÄÆ°á»ng lo lắng kéo hắn lại.
“NÆ°Æ¡ng, a, phụ thân, Äô Äô muốn lên kia chÆ¡iâ€, Äô Äô nhìn thấy ánh mắt của Hải ÄÆ°á»ng liá»n sá»a miệng.
“NgÆ°Æ¡i a, không bao giá» ngồi yên má»™t chá»— được, Ä‘i thôi!â€, Hải ÄÆ°á»ng dẫn hắn lên boong tà u, Chu Thụ đứng phÃa trÆ°á»›c chèo thuyá»n, Chu Tiêu ở phÃa sau chỉnh mái chèo, ngÆ°á»i trên ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘iá»u khiển thuyá»n vững và ng lÆ°á»›t trên mặt nÆ°á»›c.
Äô Äô nhìn Chu Tiêu chống thuyá»n, ánh mắt hắn mở lá»›n, hắn hứng khởi lắc tay Hải ÄÆ°á»ng, “A, thuyá»n Ä‘i rồi, tháºt nhanh a!â€
“Công tá», tiểu thiếu gia, tại sao hai ngà i lại lên đây?â€, Chu Tiêu vừa chống thuyá»n vừa chà o há»i cùng Hải ÄÆ°á»ng.
“Hắn muốn lên đây chÆ¡i, các ngÆ°Æ¡i cứ để mặc chúng ta ở nÆ¡i nà y nhìn ngó là đượcâ€
Chu Tiêu gáºt đầu, “Tiểu thiếu gia, cần phải chú ý má»™t chút, dÆ°á»›i đó có cá a!â€
“Cá! A, có cá!â€, Äô Äô muốn gạt tay Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°ng lại bị nà ng gắt gao giữ lại.
“Äô Äô, đứng nÆ¡i nà y mà xem!â€, Hải ÄÆ°á»ng thấp giá»ng, nà ng sợ tiểu tá» nà y không cẩn tháºn mà rÆ¡i tõm xuống nÆ°á»›c.
Äô Äô bất đắc dÄ© nhóng đầu xuống dÆ°á»›i, hắn tá»±a và o lan can nhìn những cánh hoa trôi theo dòng nÆ°á»›c mà vui vẻ cÆ°á»i khanh khách không ngừng.
“Tiểu thiếu gia thÃch ăn cá sao?â€,trong mắt Chu Tiêu có chút dịu dà ng, tiểu thiếu gia đúng là đáng yêu, hắn có chút nhá»› nhung bá»n nhỠở Tô Châu, trong lòng chỉ muốn vá» nhà tháºt mau.
“ThÃch!â€, vừa nghe đến hai chữ ăn cá, mắt của Äô Äô sáng lên.
Chu Tiêu nhìn thấy thuyá»n đã ổn định tốc Ä‘á»™ liá»n buông sà o, Ä‘iá»u chỉnh vị trà má»™t chút rồi đặt lÆ°á»›i cá, “Ta sẽ giúp tiểu thiếu gia đánh cá, tối nay sẽ có cá ănâ€
Äô Äô láºp tức dá»i ánh mắt táºp trung và o lÆ°á»›i, hắn vừa nắm tay Hải ÄÆ°á»ng vừa tá»± mình tiến lên xem Chu Tiêu quăng lÆ°á»›i đánh cá.
Tà i sản của Tịch Ly
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Tịch Ly
25-10-2011, 07:52 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 27
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình Ä‘uổi theo dấu vết của Hải ÄÆ°á»ng, hắn đã gặp chưởng quầy béo của quán trá» nỠđể há»i thăm tình hình lúc đó, trong lòng chưởng quầy béo có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i kia đã rá»i Ä‘i, chẳng lẽ trên Ä‘Æ°á»ng lại phát bệnh mà mình không biết. Äúng là gÆ°Æ¡ng mặt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình rất dá»a ngÆ°á»i, chưởng quầy béo vừa trông thấy liá»n sợ run, nà ng không dám giấu diếm Ä‘em tình huống lúc đó kể lại rà nh mạch.
Khi bá»n há» chuẩn bị rá»i Ä‘i, lão Ngô đã trở lại, sau khi biết hai mẫu tá» nà ng đến Tế Nam, bá»n há» lại chuyển hÆ°á»›ng đến Tế Nam tìm kiếm. Hắn chÆ°a bao giá» nghe nói Hải ÄÆ°á»ng có thân thÃch ở Tế Nam, hÆ¡n nữa nà ng đã bị mất trà nhá»›,…chuyện nà y hÆ¡n phân ná»a là nói dối! Haiz, nữ nhân nà y cho tá»›i bây giá» vẫn là nói dối không chá»›p mắt.
Äoà n ngÆ°á»i tìm và i ngà y ở Tế Nam cuối cùng đã xác định được vấn Ä‘á», bá»n há» cÅ©ng không ở lại Tế Nam lâu mà nhanh chóng Ä‘uổi vá» phÃa nam. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cẩn tháºn suy nghÄ©, nà ng nhất định sẽ đến Giang Nam mà không ở lại phÆ°Æ¡ng bắc, tốt hÆ¡n vẫn nên trở vỠỨng Thiên phủ trÆ°á»›c rồi hẳn Ä‘i tìm.
Cuá»™c sống trên thuyá»n kỳ tháºt không thoải mái nhÆ° Hải ÄÆ°á»ng nghÄ©, nÆ¡i sinh hoạt cháºt hẹp, thức ăn cÅ©ng không ngon, tuy rằng Yên Nhược cùng Chu Tiêu đã suy nghÄ© rất nhiá»u biện pháp, chỉ là chút rau dÆ°a tÆ°Æ¡i vẫn rất khó ăn a! Má»—i khi cáºp bến tà u, Chu Tiêu sẽ rá»i thuyá»n má»™t lát để mua thức ăn tÆ°Æ¡i, Hải ÄÆ°á»ng lo lắng muốn trả ngân lượng cho bá»n há» nhÆ°ng nói thế nà o cÅ©ng bị cá»± tuyệt, mặc dù bá»n há» có nháºn tiá»n thì ngà y hôm sau cÅ©ng sẽ nghÄ© cách mua gì đó để bù lại.
Thế nhÆ°ng trên thuyá»n quả tháºt tá»± do, không cần ngồi đến Ä‘au thắt lÆ°ng, khi ngồi mệt có thể đứng dáºy Ä‘i lại má»™t chút. Dòng nÆ°á»›c trên kênh Ä‘Ã o lặng lẽ trôi, gió cÅ©ng không lá»›n, thuyá»n mặc dù Ä‘i cháºm nhÆ°ng rất ổn định, hai huynh đệ Chu Tiêu thay phiên chèo thuyá»n, mà dù có chèo thì cÅ©ng rất thoải mái.
Äô Äô trở thà nh tiểu gia há»a hiếu kỳ, cả ngà y hắn quấn quÃt Chu Thụ, thấy gì cÅ©ng há»i, chỉ là há»i rồi lại quên, bất quá Chu Thụ cÅ©ng là ngÆ°á»i yêu thÃch tiểu hà i tá», Äô Äô há»i gì hắn cÅ©ng trả lá»i, hiện tại hắn Ä‘ang dạy Äô Äô cách đánh bắt cá.
Hải ÄÆ°á»ng đứng lâu có chút choáng váng, nà ng tùy ý lên boong tà u tìm má»™t chá»— sạch sẽ để ngồi. Gió thổi, cảnh váºt hai bên bá» sông cháºm rãi lÆ°á»›t qua, kiếp trÆ°á»›c nà ng chÆ°a từng ngồi qua loại thuyá»n nhÆ° thế nà o, chỉ có duy nhất má»™t lần Ä‘i Bắc Hải ngồi thuyá»n gắn máy, lần đó quả tháºt thảm hại, nói thế nà o cÅ©ng không thoải mái nhÆ° thế nà y.
Tối hôm đó, sau khi cÆ¡m nÆ°á»›c xong, Yên Nhược vẫn nhÆ° cÅ© ở lại tán gẫu vá»›i bá»n há». Lúc trÆ°á»›c, sau khi hai ngÆ°á»i rá»i khá»i Ứng Thiên liá»n xuôi thuyá»n đến Tô Châu mua má»™t căn nhà định cÆ° rồi đón mẫu thân cùng Chu Thụ vá» nhà sống cùng. Lúc ấy tuổi tác của Chu Thụ cÅ©ng không lá»›n, bá»n ngÆ°á»i chẳng ai có nghá» nghiệp gì, Chu Tiêu thấy váºy liá»n mua má»™t chiếc thuyá»n, hai huynh đệ giúp đỡ lẫn nhau váºn chuyển hà ng hóa.
Lần nãy cÅ©ng tháºt là trùng hợp, sau khi Tô Châu, LÆ°u chưởng quầy liá»n thuê thuá»n của bá»n há» quay vá» Tể Trữ, Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi, lại không ai nấu cÆ¡m nên bá»n há» liá»n dẫn theo Yên Nhược Ä‘i cùng, không ngá» tại đây còn có thể gặp lại Hải ÄÆ°á»ng, đây cÅ©ng coi nhÆ° duyên pháºn. Váºn khà của Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng tốt nên có thể gặp lại cố nhân, nà ng không cần lo lắng an toà n khi di chuyển bằng thuyá»n, chỉ là …sau khi tá»›i Tô Châu rồi phải nói vá»›i bá»n há» thế nà o đây? Chẳng lẽ phải quay lại Ứng Thiên sao? Quên Ä‘i, vẫn là đi bÆ°á»›c nà o hay bÆ°á»›c đấy!
Yên Nhược cùng Trầm nhÅ© mẫu Ä‘ang nấu cÆ¡m dÆ°á»›i Ä‘uôi thuyá»n, chỉ chốc lát sau hai ngÆ°á»i đã bê thức ăn lên khoang thuyá»n rồi gá»i, “Công tá», tiểu thiếu gia, ăn cÆ¡mâ€
Hải ÄÆ°á»ng nghe gá»i liá»n đứng dáºy giúp các nà ng dá»n chén bát, “Công tá», ngà i cứ để đó để ta là mâ€, Chu Thụ nhìn thấy Hải ÄÆ°á»ng định Ä‘á»™ng tay và o liá»n ngăn cản.
“Không saoâ€, Hải ÄÆ°á»ng tá»± mình cầm bát đến bà y biện trên bà n.
Chu Thụ gãi đầu, vị công tÆ° nà y quả tháºt…có chút kỳ quái, nhìn bá»™ dáng thÆ° sinh kia hẳn là ngÆ°á»i có tiá»n có địa vị, theo lý thì việc nà y trong nhà hắn đã có hạ nhân là m thay, chỉ là động tác của hắn dÆ°á»ng nhÆ° rất thuáºn tay.
“Tiểu thiếu gia, đây là cá sáng hôm nay đã đánh bắt được, tháºt ngon a, để Yên Nhược múc cho ngà i má»™t bátâ€, Yên Nhược chăm sóc Äô Äô, Äô Äô nhìn món cá đến chải nÆ°á»›c miếng, hắn ngoan ngoãn gáºt đầu, “Äa tạ Yên Nhược cô cô!â€
Tiểu Tá» nà y là m phiá»n hết ngÆ°á»i nà y đến ngÆ°á»i khác trên thuyá»n, đặc biệt là Chu Thụ, má»—i ngà y sau khi rá»i giÆ°á»ng chắc chắn hắn sẽ Ä‘i tìm Chu Thụ để xem đánh cá. Tiếp đến hắn sẽ xuống Ä‘uôi thuyá»n nhìn Chu Tiêu chống thuyá»n rồi nghe kể và i câu chuyện thú vị. Má»—i khi nhìn thấy cảnh nà y, Hải ÄÆ°á»ng liá»n bất đắc dÄ© nổi lên suy nghÄ©, hắn nghe có thể hiểu được sao? Tại sao má»—i nà y Ä‘á»u há»i không biết mệt má»i?
“Chu Tiêu, đây là nÆ¡i nà o váºy?â€, Ä‘oạn sông nà y có rất nhiá»u thuyá»n buôn qua lại, hÆ¡n nữa thuyá»n của bá»n há» còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u, Äô Äô thÆ°á»ng xuyên hứng chà hét chói tai, “Thuyá»n lá»›n!!!â€
“Công tá», qua má»™t đêm chúng ta đã đến DÆ°Æ¡ng Châu. DÆ°Æ¡ng Châu tà i phú hÆ¡n hẳn, váºy nên thuyá»n cÅ©ng lá»›n hÆ¡n hẳnâ€, Chu Tiêu vừa cẩn tháºn chống thuyá»n vừa trả lá»i.
DÆ°Æ¡ng Châu, nói váºy Ứng Thiên phủ cách đây cÅ©ng không xa, Hải ÄÆ°á»ng có chút lo lắng liá»n há»i, “Chúng ta dừng lại DÆ°Æ¡ng Châu bao lâu?â€
“Công tá» muốn rá»i thuyá»n lên bá» du ngoạn sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng vá»™i và ng lắc đầu, “Không phảiâ€, tuy nói “yên hoa tam nguyệt há DÆ°Æ¡ng Châu†nhÆ°ng hiện tại cÅ©ng không phải là “yên hoa tam nguyệtâ€, không cần rá»i thuyá»n, nếu để ngÆ°á»i khác phát hiện chỉ sợ không tốt, “Ta muốn sá»›m đến Tô Châuâ€
“Äược, váºy chúng ta không cần ngừng lại, hôm trÆ°á»›c cÅ©ng đã chá»n mua không Ãt thá»±c phẩm đủ dùng đến Trấn Giangâ€
Thuyá»n đến Trấn Giang, bá»n há» neo lại bến ná»a ngà y, chá»n mua má»™t số váºt phẩm nà y ná» rồi lại Ä‘i tiếp, Hải ÄÆ°á»ng tháºm chà không thèm bÆ°á»›c xuống thuyá»n mà tránh mặt trong khoang thuyá»n, nà ng sợ bị ngÆ°á»i khác phát hiện hà nh tung.
Äến Tô Châu, Yên Nhược nhiệt tình má»i Hải ÄÆ°á»ng đến nhà bá»n há» là m khách. Tại má»™t khu vá»±c khá yên tÄ©nh trong thà nh, má»™t vị lão phụ nhân Ä‘ang phÆ¡i cá trÆ°á»›c sân, nghe được thanh âm mở cá»a, nà ng quay đầu lại liá»n trông thấy nhi tá» cùng con dâu đã trở vá», gÆ°Æ¡ng mặt già nua lá»™ vẻ an tâm, “Äã vá» rồi sao?â€
“NÆ°Æ¡ng, có khách đếnâ€, Chu Thụ buông xâu cá trên tay rồi tiến đến giúp đỡ lão phụ nhân bê rá»— cá đặt lên giá.
“Váºy sao?â€, lão phụ nhân nhìn những ngÆ°á»i Ä‘i phÃa sau liá»n mở miệng cÆ°á»i, “Khách nà o đâu? Mau má»i và o!â€
Yên Nhược má»i bá»n há» và o nhà chÃnh rồi nhanh tay mang nÆ°á»›c trà tá»›i, lão phụ nhân nhìn thấy có tiểu hà i tá» liá»n Ä‘em tiểu hà i tá» trong buồng nhà mình ra, Yên Nhược vẫy gá»i, “LÄ©nh Nhân, Linh Nhi, mau đến hà nh lá»… vá»›i công tá» cùng Äô Äô thiếu giaâ€, hai tiểu hà i tá» trông cá»±c kỳ giống Yên Nhược, đặc biệt là tiểu nữ, bá»™ dáng vừa ngoan ngoãn vừa hiá»n là nh kia khiến Hải ÄÆ°á»ng vô cùng yêu thÃch.
Hải ÄÆ°á»ng không cho bá»n nhá» hà nh lá»… mà vÆ°Æ¡n tay kéo hai đứa lại, sau đó là lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t đôi ngá»c bôi, khi ở trên thuyá»n nà ng được biết bá»n há» có hai tiểu nhi nữ liá»n nhá» Trầm nhÅ© mẫu tìm mua má»™t đôi ngá»c bá»™i, “Không cần hà nh lá»…, đến đây, có quà gặp mặt tặng cho hai ngÆ°Æ¡i!â€
“Công tá» tại sao lại thế?â€, Yên Nhược muốn trả lại cho Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°ng lại nhìn thấy hai hà i tá» của mình bá»™ dáng không vui, nà ng không Ä‘Ã nh lòng nhìn chúng.
Hải ÄÆ°á»ng vá»— vá»— đầu hai tiểu nhi tá», “ThÃch là tốt rồi, Äô Äô, ngÆ°Æ¡i dẫn hai bạn ra ngoà i sân chÆ¡i Ä‘iâ€
Hai đứa nhá» vui mừng theo sát Äô Äô chạy ra cá»a.
“Chu lão thái thái, chúng ta phải là m phiá»n quý phủ rồi, còn thỉnh ngà i thông cảmâ€
Chu Tiêu đã âm thầm nói lai lịch của Hải ÄÆ°á»ng cho mẫu thân của hắn, lão thái thân thiết kéo tay Hải ÄÆ°á»ng, “Công tá», thỉnh được ngà i đến nhà là phúc khà của gia đình chúng ta, không cần khách sáo, nếu ngà i thÃch thì vá» sau hãy đến đây thÆ°á»ng xuyên hÆ¡nâ€
“Äa tạ lão thái tháiâ€
Thá»i Ä‘iểm Hải ÄÆ°á»ng đến Tô Châu, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đã trở lại Ứng Thiên phủ, mặc dù dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hắn luôn há»i thăm tin tức của Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°ng chẳng thu được gì. Lúc bÆ°á»›c chân và o cá»a, gÆ°Æ¡ng mặt hắn vẫn tối Ä‘en, ngÆ°á»i trong phủ nghe xong tin tức nà y liá»n loạn cả lên, Äại thiếu phu nhân lại mất tÃch.
Lão phu nhân nghe xong liá»n trợn mắt rồi trá»±c tiếp hôn mê bất tỉnh, má»i ngÆ°á»i hoảng sợ ấn huyệt nhân trung của nà ng, đồng thá»i thỉnh đại phu đến. Tháºt vất vả lão phu nhân má»›i tỉnh dáºy, nà ng chỉ có thể vÆ°Æ¡n tay đánh lên ngÆ°á»i Sở Äình và i cái rồi khóc nấc, má»™t tiếng cÅ©ng không nói được.
Trá»i tối, cuối cùng cÅ©ng đã có thể thanh tÄ©nh má»™t lát, Tô Lam Nhân lại phân phó nha hoà n Hà HÆ°Æ¡ng đến tìm hắn. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình tiến và o Pháºt Ä‘Æ°á»ng nhà mình, nÆ¡i nà y chỉ có Lam Nhân cùng Tần di nÆ°Æ¡ng trụ lại, bình thÆ°á»ng ngoại trừ Sở Các thì không ai có thể tiến và o.
“TÆ°á»›ng côngâ€, Lam Nhân gá»i hắn má»™t tiếng, nÆ°á»›c mắt liá»n chảy xuống.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình có chút áy náy, hắn thì thà o nói, “NgÆ°Æ¡i đã biết?â€
“TÆ°á»›ng công, tại sao ngà i không cứu bá»n há»?â€, ngà y hôm trÆ°á»›c nháºn được tin tức từ kinh thà nh, cả nhà mình đã bị giam và o đại lao, tháºm chà tá»· tá»· cÅ©ng không thoát tá»™i, nghe nói không thể sống quá cá»a ải cuối năm.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cau mà y vá»— lên tay nà ng, hắn thở dà i, “Ta đã cố hết sức, chỉ là …ta tháºt sá»± không giúp được bá»n há»â€
“NgÆ°Æ¡i nói dối! Tại sao Diệp gia lại có thể bảo trụ được nhiá»u mạng ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà Tô gia thì không thể? TÆ°á»›ng công, chẳng lẽ ngay cả má»™t chút tình nghÄ©a phu thê mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có sao?â€, Tô Lam Nhân gạt tay hắn.
Tháºt sá»± không biết phải giải thÃch vá»›i nà ng nhÆ° thế nà o, “Ta không là m gì cho Diệp gia, tất cả Ä‘á»u là ý chỉ của Hoà ng Thượngâ€
“Hoà ng thượng? NgÆ°Æ¡i không cần lấy Hoà ng Thượng là m cá»›! Ai cÅ©ng biết ngÆ°Æ¡i là tâm phúc của Hoà ng Thượng, nếu không phải nhá» ngÆ°Æ¡i mở miệng, Hải ÄÆ°á»ng có thể bảo vệ tÃnh mạng sao, vì cái gì mà ngÆ°Æ¡i không chịu giúp ta?â€
“Tâm ý của Hoà ng Thượng đã định, má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ta không thể thay đổiâ€, việc tìm ngÆ°á»i đã khiến hắn mất nhiá»u sức lá»±c, lúc trở vá» lão phu nhân lại là m nháo lên, bảo hắn phải trả lại tôn tá» cho nà ng, lúc nà y còn bị nữ nhân nà y chất vấn, trong lúc nhất thá»i hắn cảm thấy có chút lá»±c bất tòng tâm.
“Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không thể nể tình tá»· tá»· mà giúp bá»n há» má»™t lần sao? Tá»· tá»· của ta tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, nà ng chịu khổ nhÆ° váºy tất cả Ä‘á»u là do Diệp Hải ÄÆ°á»ng là m hại, ngÆ°Æ¡i còn không thấy sao, nếu lúc trÆ°á»›c không phải Hải ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c chân và o cá»a PhÆ°Æ¡ng gia thì tá»· tá»· phải tiến cung sao?â€, Tô Lam Nhân nhắc lại chuyện xÆ°a.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nổi giáºn, “Tháºt sá»± là váºy sao? Phụ thân ngÆ°Æ¡i không phải đã sá»›m muốn Ä‘em nà ng tiến cung? Tại sao lại ở trÆ°á»›c mặt ta nói dối, nà ng tiến cung chẳng can hệ gì đến Hải ÄÆ°á»ng, vá» sau ngÆ°Æ¡i đừng bao giá» nhắc lại chuyện nà y nữaâ€
“TÆ°á»›ng công! NgÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i luôn bao che cho nà ng nhÆ° váºy! Nếu ngÆ°Æ¡i đã thế, ta cÅ©ng không thể nói gì hÆ¡n, nếu tÆ°á»›ng công không chịu giúp nhà mẫu thân của ta, ta liá»n mang theo Hoà ng Ngá»c Ä‘i cùng vá»›i bá»n há»!â€, Tô Lam Nhân ká» Ä‘ao lên cổ, Hải ÄÆ°á»ng có thể nháo tá»± sát, nà ng cÅ©ng sẽ nhÆ° váºy!
“NgÆ°Æ¡i! Không thể nói lý vá»›i ngÆ°Æ¡i! Ta cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, nếu phải chết thì đừng chết ở PhÆ°Æ¡ng gia, tùy tiện Ä‘i ra chá»— khác mà chết, chỉ là ngÆ°Æ¡i đừng ép ta vÄ©nh viá»…n không cho phép ngÆ°Æ¡i được gặp Hoằng Ngá»c!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nói xong liá»n bÆ°á»›c và o phòng trong ôm Hoằng Ngá»c Ä‘ang ngủ say Ä‘i ra ngoà i.
Tô Lam Nhân bị má»™t câu nà y của hắn dá»a tá»›i choáng váng, mắt thấy hắn đã sắp ra khá»i sân nà ng má»›i thanh tỉnh lại. Tô Lam Nhân chạy đến trÆ°á»›c mặt Sở Äình ngăn cản hắn, “TÆ°á»›ng công, đừng mang Hoằng Ngá»c Ä‘i, ta van cầu ngÆ°Æ¡i!â€
“Má»™t nữ nhân nhẫn tâm nhÆ° ngÆ°Æ¡i không có tÆ° cách là m mẫu thân ngÆ°á»i ta, ta sẽ không để Hoằng Ngá»c chôn cùng vá»›i Tô gia của ngÆ°Æ¡i! Tránh ra!â€
“Äừng! Ta van cầu ngÆ°Æ¡i, Hà HÆ°Æ¡ng, mau tá»›i giúp ta!â€, Tô Lam Nhân sống chết kéo tay hắn, bằng má»i giá không để hắn rá»i Ä‘i, Hà HÆ°Æ¡ng vừa trở vá» phòng nghe được thanh âm của Lam Nhân liá»n chạy ra, nà ng sợ tá»›i mức không biết phải là m sao cho phải, hai bên giằng co, Hoằng Ngá»c tỉnh giấc, nhìn thấy mẫu thân vừa khóc vừa la, hắn sợ hãi khóc rống lên, “NÆ°Æ¡ng a!â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình quát lá»›n, “Buông ra! Äêm nay Hoằng Ngá»c sẽ ngủ cùng ta, chá» ngÆ°Æ¡i nghÄ© thông suốt rồi hẳn đến tìm ta, Thà nh Thụy!â€, hắn hÆ°á»›ng ra ngoà i sân gá»i to, “Kéo nà ng ra!â€
Thà nh Thụy Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Tô Lam Nhân, “Nhị thiếu phu nhân xin hãy bình tÄ©nh, chá» ngà y mai lại nói chuyện vá»›i thiếu giaâ€, hắn nói xong liá»n kéo tay nà ng rồi đẩy nà ng và o lòng ngá»±c của Hà HÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của Tịch Ly
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Tịch Ly
25-10-2011, 07:54 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 28
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Tô Lam Nhân khóc cả đêm, sang ngà y hôm sau, trá»i vừa má»›i sáng nà ng đã phân phó Hà HÆ°Æ¡ng Ä‘i tìm Hoằng Ngá»c, qua ná»a canh giá», Hà HÆ°Æ¡ng trở lại má»™t mình.
“Hoằng Ngá»c đâu?â€, Tô Lam Nhân chÆ°a từ bỠý định, nà ng vừa há»i vừa nhìn ra phÃa sau.
Giúp đỡ thân mình má»m oặt kia, Hà HÆ°Æ¡ng cẩn tháºn khuyên nhủ, “Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i chú ý má»™t chút. Tiểu thiếu gia đã đến thÆ° phòng, vừa rồi Äại thiếu gia có nói, chá» sau khi tiểu thiếu gia há»c xong sẽ cho hắn trở vá» việnâ€
Tô Lam Nhân thở dà i nhẹ nhõm, tay chân nà ng má»m nhÅ©n ngã ngồi trên mặt đất, Hà HÆ°Æ¡ng nhanh chóng chạy đến nâng nà ng dáºy rồi rót má»™t tách trà cho nà ng, “Tiểu thÆ°, nghe Hà HÆ°Æ¡ng khuyên má»™t câu, đừng gây sá»± vá»›i đại thiếu gia nữa, ngÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng nói nữ tá» gả Ä‘i là nÆ°á»›c tát khá»i nhà . Chuyện nhà thân mẫu của ngÆ°á»i đã không còn là chuyện của ngÆ°á»i, dù gì thì ngÆ°á»i cÅ©ng đã táºn tâm!â€, nói tá»›i đây, Hà HÆ°Æ¡ng nhìn trái nhìn phải rồi cúi xuống nói nhá» và o tai Lam Nhân, “NgÆ°á»i trong phủ nói Äại thiếu phu nhân lại bá» trốn. NgÆ°á»i a, đừng bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nà y, thừa dịp nà ng không có ở nhà liá»n Ä‘em tâm của Äại thiếu gia kéo trở vỠđâyâ€
“Nà ng lại bá» trốn? Váºy Äô Äô đâu? CÅ©ng mang Ä‘i? Ha ha, nói váºy địa vị của Hoằng Ngá»c sẽ không còn ngÆ°á»i tranh già nh nữa!â€, tinh thần của Tô Lam Nhân trở nên tỉnh táo trong nháy mắt, “Hà HÆ°Æ¡ng, ta Ä‘i ngủ má»™t chút, đợi lát nữa hãy gá»i ta dáºyâ€
Nhìn tiểu thÆ° khôi phục tinh thần, Hà HÆ°Æ¡ng cảm thấy an tâm má»™t chút, kỳ tháºt nà ng căn bản không gặp được thiếu gia mà là Thà nh Thụy nói vá»›i nà ng, có thể từ nay vá» sau thiếu gia sẽ không đến pháºt Ä‘Æ°á»ng nữa, còn tiểu thÆ° thì lại không thể bÆ°á»›c ra khá»i pháºt Ä‘Æ°á»ng dù chỉ ná»a bÆ°á»›c.
Hoằng Ngá»c còn chÆ°a há»c xong thì Tô Lam Nhân đã ngồi chá» tại chÃnh Ä‘Æ°á»ng, sau khi ngủ má»™t chút, tinh thần của nà ng cÅ©ng đã khá hÆ¡n. Trong lòng nà ng thầm nghÄ©, đợi má»™t lát nếu Sở Äình đến đây thì nà ng nhất định sẽ nói chuyện Ä‘Ã ng hoà ng vá»›i hắn, ngà n vạn lần không được nổi Ä‘iên.
Äang nhắm mắt dưỡng thần thì bên ngoà i bá»—ng truyá»n đến thanh âm của Hoằng Ngá»c, Tô Lam Nhân mở mắt, sá»a sang lại đầu tóc rồi chạy ra ngoà i đón hắn, chỉ là vừa nhìn thấy nà ng liá»n ngây ngẩn cả ngÆ°á»i.
Phu nhân nắm tay Hoằng Ngá»c, theo sau là má»™t đám nhÅ© mẫu cùng nha hoà n Ä‘ang Ä‘i đến, “Hoằng Ngá»c, ngÆ°Æ¡i vá» phòng chuẩn bị má»™t chútâ€
Chuẩn bị? Chuẩn bị cái gì? Tô Lam Nhân còn chÆ°a hoà n hồn thì bị những lá»i nà y là m kinh ngạc, “Phu nhân, ngÆ°á»i đây là …?â€
“Không có gì! Lam Nhân, chuyện hôm qua chúng ta đã biết, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta cÅ©ng hiểu được những lá»i kia được thốt lên và o lúc tức giáºn, chúng ta cÅ©ng sẽ không chấp nhất. Ta cùng lão gia đã thÆ°Æ¡ng lượng qua, Hoằng Ngá»c cÅ©ng đã lá»›n, không thể để hắn ká» cáºn mẫu thân mãi nhÆ° váºy, váºy nên chúng ta đã chuẩn bị cho hắn má»™t gian phòng ở tây viện, để hắn đến ngủ má»™t mình tại đó. Äây là Mục ThÆ°, nha đầu hồi môn ngà y trÆ°á»›c của ta, cuá»™c sống hằng ngà y của Hoằng Ngá»c sẽ do nà ng chiếu cố, ngÆ°Æ¡i có ý kiến gì không?â€
Tô Lam Nhân bị tin tức Ä‘á»™t ngá»™t nà y khiến giáºt mình, nà ng cẩn tháºn nghÄ© lại, phu nhân nói là để Hoằng Ngá»c ngủ má»™t mình, cÅ©ng không bảo hắn rá»i khá»i mình. Chỉ là , bảo Hoằng Ngá»c ngủ má»™t mình, còn nói không chấp nhất, đây chÃnh là không tin nà ng. Lại nghÄ©, vẫn là quên Ä‘i, Hoằng Ngá»c cÅ©ng đã năm sáu tuổi, hẳn cÅ©ng đã đến lúc nên ngủ má»™t mình. Thế nhÆ°ng phân phó Mục ThÆ° đến đây chiếu cố cuá»™c sống hằng ngà y của hắn là có ý tứ gì? Nà ng không phải là ngÆ°á»i trong viện của Hải ÄÆ°á»ng sao?
“Lam Nhân? Có gì muốn nói không?â€, phu nhân thấy nà ng không trả lá»i mình liá»n bất mãn trong lòng.
“Không. Không có gìâ€, Tô Lam Nhân lắc đầu, “Phu nhân nói sao thì cứ là m váºy Ä‘i, Lam Nhân không có ý kiếnâ€
Phu nhân gáºt đầu, nà ng chỉ huy đám nha hoà n nhÅ© mẫu Ä‘i chuẩn bị phòng ở rồi nói vá»›i Lam Nhân, “Trong phủ còn có việc, ta trở vá» trÆ°á»›câ€, nà ng nói xong liá»n chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Tô Lam Nhân thấy nà ng sắp rá»i Ä‘i liá»n nhá»› đến má»™t chuyện, “Phu nhân, tÆ°á»›ng công hôm nay ngủ ở đâu váºy?â€
Phu nhân nghe nà ng há»i nhÆ° thế liá»n quét mắt má»™t cái, “Xuất môn, đừng trách ta lắm lá»i, Sở Äình ở kinh thà nh vì chuyện của nhà ngÆ°Æ¡i đã đắc tá»™i không biết bao nhiêu ngÆ°á»i. Váºy mà ngÆ°Æ¡i còn bảo hắn không nghÄ© đến tình nghÄ©a phu thê. Khổ sở của hắn có thể nói vá»›i ai? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không còn nhá», đừng là m loạn nữa, bằng không PhÆ°Æ¡ng gia giữ không được ngÆ°Æ¡iâ€, lá»i cÅ©ng đã nói đến mức nà y, chỉ mong nà ng có thể thức tỉnh.
NghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, trong lòng Lam Nhân dâng lên má»™t loại cảm xúc khó hiểu, tÆ°á»›ng công vì chuyện nhà nà ng mà đắc tá»™i ngÆ°á»i, vá» sau trên quan trÆ°á»ng phải là m sao? Lá»i nói cuối cùng của phu nhân đã rõ, chÃnh là đang cảnh cáo nà ng, hiện tại nà ng không còn chá»— dá»±a trong cung, đầu nà y không thể cúi thấp, “Lam Nhân đã hiểu, vá» sau sẽ không là m tÆ°á»›ng công khó xá» nữa, còn thỉnh phu nhân tha thứâ€
“Ừm, hiểu được là tốt rồi, hãy dạy đứa nhá» tháºt tốt, đây má»›i chÃnh là hy vá»ng của ngÆ°Æ¡iâ€
Phu nhân Ä‘i rồi, Lam Nhân ngồi ngây ngốc trong phòng nghÄ© lại lá»i nói của nà ng, nói váºy…nói váºy…chẳng lẽ vá» sau tÆ°á»›ng công sẽ không đến pháºt Ä‘Æ°á»ng? Diệp Hải ÄÆ°á»ng đã Ä‘i rồi, chẳng lẽ tÆ°á»›ng công còn có thể bá» rÆ¡i mình? Quên Ä‘i, trÆ°á»›c mắt phải nhịn má»™t chút, chỉ cần có Hoằng Ngá»c nÆ¡i nà y thì sẽ còn cÆ¡ há»™i.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình Ä‘em chuyện Tô Lam Nhân giao cho mẫu thân, bản thân hắn thì vá»™i và ng đến Ngô gia, Hải ÄÆ°á»ng cùng Tiểu Tình đã nhiá»u năm thâm giao, nói không chừng Tiểu Tình sẽ có tin tức, hiện tại đã mất dấu nà ng, hắn chỉ có thể tìm đến đây hay đến đó.
Ngô Thiên Phà m không có ở nhà , sau khi Tiểu Tình nghe được tin tức từ hắn liá»n sợ đến tái mặt, nà ng nhất thá»i chẳng biết nói gì cả mà chỉ khóc và khóc.
“Tiểu Tình, ngÆ°Æ¡i đừng khóc a, ngẫm lại xem Hải ÄÆ°á»ng có thể Ä‘i nÆ¡i nà o?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình than thầm trong lòng, xem ra chuyến Ä‘i nà y là công không, nhìn bá»™ dáng của Tiểu Tình khẳng định nà ng không biết Hải ÄÆ°á»ng đã Ä‘i đâu.
“Cô gia, cho đến bây giá» tiểu thÆ° vẫn chÆ°a từng nói vá»›i ta sẽ rá»i Ä‘i a, là m sao Tiểu Tình biết nà ng Ä‘i nÆ¡i nà o?â€, Tiểu Tình khóc nhÆ° mÆ°a, cà ng khóc cà ng không thể nÃn được, khóc đến Ä‘á»™ PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đại loạn trong lòng.
Tiểu Tình không biết, Tiểu Cam cÅ©ng không biết, Văn Tiệp khóc hết nÆ°á»›c mắt, nữ nhân nà y…xem ra nà ng chỉ là nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng. Chỉ là đã hÆ¡n má»™t tháng rồi, chẳng lẽ nà ng chÆ°a bình tâm lại? Chá» nà ng ngoan ngoãn trở vá» nhà là không có khả năng, xem ra vẫn phải phái nhiá»u ngÆ°á»i ra ngoà i tìm.
ÄÆ°Æ¡ng lúc PhÆ°Æ¡ng Sở Äình mất dấu nà ng thì Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang Ä‘i dạo tại Tô Châu phủ, kiếp trÆ°á»›c nà ng không thể đến Tô Châu du lịch đúng là tiếc unối, kiếp nà y nhất định không lặp lại nữa.
Ở lại Tô Châu năm sáu ngà y, Hải ÄÆ°á»ng bắt đầu lo lắng, Tô Châu cách Ứng Thiên không xa, nếu bị ngÆ°á»i phát hiện thì chỉ sợ không còn thoải mái ngâm chân ngâm tay và o nÆ°á»›c ấm nữa, vẫn nên rá»i Ä‘i.
Hải ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c và o phòng bếp liá»n trông thấy Yên Nhược Ä‘ang vá»™i và ng nấu cÆ¡m chiá»u, “Yên Nhược, ngà y mai chúng ta sẽ Ä‘iâ€
Yên Nhược ngừng tay Ä‘em dao gá»t củ quả giÆ¡ lên há»i, “Ngà y mai Ä‘i?â€
Hải ÄÆ°á»ng cầm dao trên tay nà ng đặt sang chá»— khác, “Ừm, chú ý an toà nâ€
Yên Nhược ngượng ngùng nói, “Äi tháºt sao? Không thể ở lại thêm hai ngà y nữa sao?â€
“Không được, chúng ra đã rá»i nhà má»™t hai tháng rồi, đã đến lúc phải trở vá»â€, Hải ÄÆ°á»ng vừa nói vừa sá» sá» cổ.
Yên Nhược Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt nà ng rồi cầm lất tay nà ng, “Tháºt luyến tiếc, nếu không thì ngÆ°á»i ở lại thêm và i ngà y nữa hẳn Ä‘iâ€
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i ngượng ngùng, “Tháºt không được a!â€
“CÅ©ng là …ngÆ°á»i nhà già u tháºt nhiá»u quy củ! NgÆ°á»i chá» má»™t chút để ta ra ngoà i mua chút rượu và thức ăn, đêm nay chúng ta phải là m má»™t bữa thống khoáiâ€, nà ng nói xong liá»n thổi tắt bếp chạy ra ngoà i, Hải ÄÆ°á»ng ngăn cản không kịp.
Ngà y hôm sau, Yên Nhược dặn dò đến cả ngà n lần, ba ngÆ°á»i bá»n há» ngồi trên xe ngá»±a mà Chu Tiêu đã thuê giúp rồi thẳng tiến vá» phÆ°Æ¡ng bắc.
NgÆ°á»i đánh xe ngá»±a là thân thÃch của Chu Tiêu, coi nhÆ° là ngÆ°á»i của mình, Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang thống khổ rên rỉ vì Ä‘au đầu do tối hôm qua uống khá nhiá»u rượu, chẳng phải nói thân thể nà y có thể uống rượu sao? Hà cá»› gì sáng nay lại đâu đầu đến mức nà y?
“Lý đại ca, từ nÆ¡i nà y đến Ứng Thiên Ä‘i nhÆ° thế nà o?â€, Hải ÄÆ°á»ng vừa lắc đầu vừa vén rèm xe há»i.
“Công tá», huynh đệ nhà ta bảo rằng dá»c theo Thái Hồ có quan đạo, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng đó sẽ an toà n hÆ¡n má»™t chútâ€
“Khi nà o thì đến?â€
“Theo ta là hai ngà y, nói không chừng sẽ không đến hai ngà y sẽ đến được Vô TÃchâ€, Lý đại ca vừa nói vừa vung dây cÆ°Æ¡ng thúc ngá»±a chạy không ngừng.
Hải ÄÆ°á»ng buông rèm xe, nà ng nhắm mắt tÃnh toán, phải tìm má»™t cÆ¡ há»™i tách khá»i hắn. Chỉ là khi thoát khá»i thì Ä‘i nÆ¡i nà o a? Trong đầu nà ng nhá»› lại chuyến du lịch lúc trÆ°á»›c, chỉ là lần du lịch Tô Châu năm đó Ä‘i theo nhóm, kế hoạch của nà ng là dạo quanh má»™t vòng Tô Châu, Hà ng Châu, Gia HÆ°ng, Nghi HÆ°ng, Vô TÃch, Hồ Châu…hình nhÆ° bên cạnh Vô TÃch là Nghi HÆ°ng, váºy thì quyết định Nghi HÆ°ng Ä‘i. Äã có chủ ý, tâm cÅ©ng kiên định, đầu cà ng lúc cà ng Ä‘au, nà ng tá»±a và o thà nh xe ngủ thiếp Ä‘i.
Không biết đã qua bao lâu, Hải ÄÆ°á»ng bị Äô Äô gá»i dáºy, “Phụ thân, mau dáºy Ä‘i, mau nhìn xem a, có thuyá»n, Äô Äô muốn ngồi thuyá»nâ€
Hải ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© ngồi thẳng dáºy, tiểu tá» nà y tháºt dÆ° năng lượng a, nà ng bỉu môi cầm tay hắn nhìn ra ngoà i, nÆ¡i nà y hẳn là Thái Hồ, trên hồ có rất nhiá»u thuyá»n đánh cá, các ngÆ° dân Ä‘ang thu lÆ°á»›i trở vá».
“Còn muốn ngồi thuyá»n, tháng trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ngồi chÆ°a đủ sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng gõ đầu hắn má»™t cái.
“Không đủ, không đủ, Äô Äô còn muốn ngồi thuyá»nâ€, con trai nà ng ủy khuất cúi đầu, từ sau khi nÆ°Æ¡ng là m phụ thân, nà ng gõ đầu hắn cà ng lúc cà ng Ä‘au.
Nhìn khuôn mặt nhá» nhắn nhăn nhó kia, Ä‘au sao? Tại sao lại là m ra bá»™ dáng nà y, “Äể lần sau Ä‘i, được không?â€
“A, được rồiâ€, Äô Äô cÅ©ng không để ý, hắn quay đầu lại tiếp tục nhìn phong cảnh. Äô Äô đã bao lâu không gặp PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, hÆ¡n má»™t tháng rồi, haiz! Hải ÄÆ°á»ng không khá»i thở dà i rÆ°á»›c lấy ánh mắt dò há»i của Trầm nhÅ© mẫu. Hải ÄÆ°á»ng vô lá»±c lắc đầu, chỉ mong tÆ°Æ¡ng lai con trai không oán trách nà ng. CÅ©ng không biết bây giá» hắn thế nà o rồi? Tiểu Tứ hẳn đã sá»›m Ä‘em tin tức bá»n há» bá» trốn báo lên hắn, Hải ÄÆ°á»ng từ từ nhắm hai mắt nghÄ© đến bá»™ dáng tức giáºn của hắn, hiện tại PhÆ°Æ¡ng gia không biết đã ra sao, hắn đã nói chuyện cứu Oánh Nhi lên Hoà ng Thượng chÆ°a? Hải ÄÆ°á»ng quả tháºt rất muốn há»i thăm tình hình, chỉ là nà ng không thể để ngÆ°á»i khác phát hiện hà nh tung, nếu đã lá»±a chá»n rá»i Ä‘i, nà ng sẽ không dá»… dà ng quay trở vá».
Quên Ä‘i, vẫn là nên nghÄ© xem trạm kế tiếp sẽ đến nÆ¡i nà o, cứ di chuyển mãi thế nà y, đừng nói ngÆ°á»i chịu không nổi, ngân lượng cÅ©ng chịu không nổi a! Hải ÄÆ°á»ng suy nghÄ©, phải chá»n địa phÆ°Æ¡ng nà o? Cà ng nghÄ© cà ng Ä‘au đầu, xem ra phải chỠđến khi tỉnh rượu rồi hẳn tÃnh.
Thá»i Ä‘iểm PhÆ°Æ¡ng Sở Äình Ä‘ang Ä‘au đầu thì Thà nh Thụy từ bên ngoà i vá»t và o ÄÆ°á»ng Viên, “Thiếu gia! Thiếu gia!â€
Sở Äình ngẩng đầu liá»n bắt gặp vẻ mặt vui sÆ°á»›ng của Thà nh Thụy, tim hắn bá»—ng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, “Thế nà o? Có tin tức sao?â€
“Dạâ€, Thà nh Thụy cao hứng gáºt đầu, “NgÆ°á»i của chúng ta ở Tô Châu phát hiện má»™t tiểu hà i tá» bá»™ dáng rất giống tiểu thiếu gia, nói là vô cùng giống vá»›i ngÆ°á»i trong bức há»aâ€
“Tô Châu?â€, mắt PhÆ°Æ¡ng Sở Äình chợt sáng lên, tin tức lần trÆ°á»›c là có ngÆ°á»i nói trông thấy Äô Äô ở Tá» Trữ, lần nà y lại là Tô Châu, chẳng lẽ bá»n há»â€¦xuôi thuyá»n theo kênh Ä‘Ã o? Äúng váºy, chắc chắn là váºy, nữ nhân nà y luôn là m ngÆ°á»i khác bất ngá», “Äi, chúng ta đến Tô Châuâ€
“Äợi đã, thiếu gia, hiện tại đã khuya, cá»a thà nh chỉ sợ đã đóng lại, vẫn nên chỠđến sáng mai rồi hẳn lên Ä‘Æ°á»ngâ€, Thà nh Thụy nhắc nhở hắn.
“Äược, sáng mai Ä‘i Tô Châu!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhìn đêm tối bên ngoà i, Diệp Hải ÄÆ°á»ng, để xem nà ng chạy Ä‘i đâu!
Tà i sản của Tịch Ly
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Tịch Ly
25-10-2011, 07:55 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 29
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Sau khi đến Vô TÃch, Hải ÄÆ°á»ng cắt Ä‘uôi Lý đại ca, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thủ Ä‘oạn của nà ng không mấy quanh minh, bao mê dược kia vẫn còn lại má»™t Ãt, nà ng liá»n dùng nốt cho vị đại ca nà y, tất nhiên má»™t Ãt bạc cho hắn và thÆ° cho Yên Nhược là không thể thiếu, trong thÆ° nà ng chỉ bảo mình muốn Ä‘i chÆ¡i má»™t chút để Yên Nhược không cần lo lắng.
Khi viết hai chữ “lo lắngâ€, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy rất áy náy, bá» trốn nhÆ° váºy, bảo ngÆ°á»i ta là m sao không lo lắng? Quên Ä‘i, nếu vá» sau còn cÆ¡ há»™i thì sẽ giải thÃch vá»›i nà ng váºy!
Thay đổi xe ngá»±a, Hải ÄÆ°á»ng không mÆ°á»›n ngÆ°á»i đánh xe mà để Trầm nhÅ© mẫu là m việc đó, bá»n hỠđến Nghi HÆ°ng, sau đó lại Ä‘i Hồ Châu rồi đánh vòng qua Thái Hồ, trên Ä‘Æ°á»ng trừ bá» lúc cần Ä‘i mao xÃ, bá»n há» Ä‘á»u không xuống xe, Äô Äô cau có cằn nhằn, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng cảm thấy khó chịu, chỉ là lúc nà y không thể trì hoãn ở lại Tô Châu, sau khi Lý đại ca trở vá», Yên Nhược khẳng định sẽ thông tri đến chá»— PhÆ°Æ¡ng Sở Äình.
Äi được và i ngà y đã đến Chiết Giang, Hải ÄÆ°á»ng thở dà i nhẹ nhõm, nà ng nói vá»›i Trầm nhÅ© mẫu tìm má»™t nÆ¡i nghỉ chân, Trầm nhÅ© mẫu theo lá»i Hải ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a bá»n hỠđến má»™t quán trá» nhá», nhÆ° váºy má»›i không gây chú ý.
Xuống xe, quán trá» nhá» nà y có tên gá»i là DÆ° Phúc, tuy quy mô không lá»›n nhÆ°ng bên trong có vẻ sạch sẽ chỉnh tá». Thấy có khách đến, má»™t nữ nhân gầy gò bÆ°á»›c tá»›i, “Khách quan, ngà i dùng bữa hay ở trá»?â€
“Ở trá»â€
Nữ nhân kia nở nụ cÆ°á»i trấn an, trong quán đã lâu không có khách nhân ở lại, lúc nà y bá»n hỠđúng là khách quý, “Ở trá» sao, tháºt sá»± đúng lúc, trong quán còn má»™t tiểu viện thanh tÄ©nh, không biết khách quan có hà i lòng không?â€, quán trá» nà y chỉ có má»™t tầng lầu, mặt sau còn có hai gian tiểu viện, má»™t gian để ngÆ°á»i nhà mình sá» dụng, má»™t gian dà nh cho thuê.
“Váºy sao, nhìn qua má»™t chút rồi tÃnhâ€, Hải ÄÆ°á»ng nghe được liá»n Ä‘á»™ng tâm, nếu là má»™t gian Ä‘á»™c láºp thì tốt quá.
Nữ nhân cao hứng gá»i to, “A Hảo!â€
Tiểu viện nà y không lá»›n, bất quá tháºt thanh tÄ©nh, má»™t gian phòng khách, má»™t gian phòng ngủ, sân vÆ°á»n cÅ©ng khá rá»™ng, “Chá»n nÆ¡i nà y Ä‘i!â€
“Khách quan cứ nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, đợi lát nữa ta cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thức ăn đếnâ€, nữ nhân sau khi thu tiá»n đặt cá»c liá»n cao hứng ra khá»i cá»a.
Thức ăn còn chÆ°a Ä‘Æ°a tá»›i mà Hải ÄÆ°á»ng thì đã đói cồn cà o, trá»i cÅ©ng gần tối rồi, tại sao còn chÆ°a có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thức ăn đến, váºy nên nà ng phân phó Trầm nhÅ© mẫu Ä‘i xem.
Chốc lát sau, Trầm nhÅ© mẫu trở vá», sắc mặt có chút khó coi, nà ng hoa tay múa chân trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng.
“Cái gì? Bây giá» má»›i bắt đầu là m?â€, Hải ÄÆ°á»ng nổi giáºn, khó trách quán trá» nà y lại vắng nhÆ° váºy, là m ăn nhÆ° váºy còn chÆ°a bị đóng cá»a tiệm là may rồi, “Ta đến xem thá»â€, Hải ÄÆ°á»ng nói xong liá»n xông ra ngoà i.
NgÆ°á»i còn chÆ°a ra đến cá»a thì chưởng quầy kia đã chạy và o, “Khách quan, khách quan, ngà i và o trÆ°á»›c, ta phải trốn má»™t lát, ngà n vạn lần đừng bảo ta có ở đâyâ€, nà ng nói xong liá»n tìm chá»— nấp.
Hải ÄÆ°á»ng sá»ng sá» ná»a ngà y, đây là thế nà o, “Trầm nhÅ© mẫu, chúng ta ra ngoà i nhìn xemâ€, nà ng nói xong liá»n nắm tay Äô Äô dẫn ra khá»i cá»a.
Bên ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng truyá»n đến má»™t tráºn âm thanh la mắng, Trầm nhÅ© mẫu đứng che cho Hải ÄÆ°á»ng, bản thân Hải ÄÆ°á»ng thì vụng trá»™m nhìn ra ngoà i, má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trong phòng, má»™t ngÆ°á»i trong số đó hùng hùng hổ hổ quát to, “Thiếu nợ thì trả tiá»n, ngÆ°Æ¡i đây thiếu tiá»n không trả là thế nà o?â€
“VÆ°Æ¡ng lão Äại, ngà i là m nhÆ° váºy bảo ta phải mở cá»a buôn bán nhÆ° thế nà o? Khách nhân cÅ©ng bị ngà i dá»a chạy a! Không có khách, không có tiá»n, ngà i bảo ta trả tiá»n ngà i là m sao đây!â€, nữ chưởng quầy cúi đầu hà nh lá»… trÆ°á»›c hắn, bên cạnh còn có má»™t tiểu tá» chừng năm sáu tuổi, hắn đứng phÃa sau nữ nhân căm tức nhìn đám ngÆ°á»i kia.
“NgÆ°Æ¡i bán cá»a tiệm nà y Ä‘i là có tiá»n đấy thôi!â€
“Bán? Äây là cá»a tiệm tÆ°á»›ng công quá cố để lại cho mẫu tá» chúng ta, là m sao có thể bán được? VÆ°Æ¡ng lão Äại a, xin ngà i rủ lòng thÆ°Æ¡ng xót thÆ° thả cho chúng ta và i ngà y, chá»— bạc nà y xem nhÆ° khoản lãi trả ngà i, được không?â€, nà ng lấy từ trong ngá»±c áo ra khoản tiá»n đặt cá»c mà Hải ÄÆ°á»ng đã Ä‘Æ°a khi nãy, tuy rằng không muốn nhÆ°ng chẳng còn cách nà o khác.
Lão đại kia nhìn thấy bạc, tuy rằng vẫn hùng hổ nhÆ°ng bá»™ dáng cÅ©ng không áp bức nhÆ° trÆ°á»›c, “Äược, đừng nói ta không nể tình tÆ°á»›ng công quá cố của ngÆ°Æ¡i, chá»— bạc nà y ta thu trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i vẫn phải mau kiếm tiá»n trả cho ta, các ngÆ°Æ¡i phải ăn cÆ¡m, huynh đệ của ta cÅ©ng váºy a!â€, hắn nói xong liá»n vung tay lên, đám ngÆ°á»i kia liá»n theo hắn Ä‘i ra khá»i cá»a.
“NÆ°Æ¡ng! Tại sao ngÆ°á»i lại Ä‘Æ°a tiá»n cho hắn? ÄÆ°a hắn rồi, thức ăn ngà y mai khách nhân của chúng ta phải là m sao?â€, tiểu tá» kia nén giáºn nói.
“Băng không thì là m sao bây giá»? Tháºt vất vả má»›i có má»™t ngÆ°á»i khách, chẳng lẽ lại để bá»n há» dá»a khách chạy mất? Äược rồi, không nói nữa! Mau Ä‘i nấu cÆ¡m thôi, thức ăn khi nãy Ä‘á»u bị bá»n hỠđánh đổ, đừng để khách đói bụngâ€, nà ng vừa nói vừa liếc mắt nhìn vá» hÆ°á»›ng nà y, “Khách quan? Tại sao lại ra đây?â€
Hải ÄÆ°á»ng sá» sá» bụng, “Ta đói không chịu được liá»n ra đây xem saoâ€
Sắc mặt chưởng quầy nhất thá»i tối sầm xuống, nà ng thúc giục con trai, “Nhanh lên! Äừng để khách đói bụng!â€, nà ng nói xong liá»n thi lá»… vá»›i Hải ÄÆ°á»ng, “Tháºt ngại quá, bởi vì trong quán có chút chuyện nên cháºm trá»… phục vụ, thỉnh khách quan đừng nóng giáºnâ€
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì váºy?â€, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn xen và o chuyện ngÆ°á»i khác, bất quá, nếu nÆ¡i nà y không an toà n thì nà ng không thể ở lại.
Chưởng quầy khó xá» nhìn bá»n há», “Khách quan, ngà i không cần lo lắng, những ngÆ°á»i đó chỉ gây sá»± vá»›i chúng ta, sẽ không là m phiá»n đến ngà iâ€
Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°á»›ng mắt, ai nói không là m phiá»n? Hiện tại cÆ¡m còn chÆ°a có để ăn, “Nói ta nghe má»™t chútâ€
“Khi tÆ°á»›ng công của ta ngã bệnh, bởi vì phải chữa bệnh nên có vay mượn bá»n chúng má»™t Ãt ngân lượng, vốn là không nhiá»u lắm, chỉ khoảng ba mÆ°Æ¡i hai lượng, thế nhÆ°ng đã qua ná»a năm, số tiá»n lá»i tăng lên thà nh năm mÆ°Æ¡i hai lượng, chúng ta là m sao trả nổi a? Việc là m ăn của quán trá» cÅ©ng không tốt, hÆ¡n nữa bá»n há» luôn đến thu tiá»n khiến khách nhân chạy mất, ta…ta căn bản không còn cách nà o khác?â€, chưởng quầy nói xong liá»n báºt khóc.
Nghe đến đó, Hải ÄÆ°á»ng gáºt gáºt đầu, là m ăn nhÆ° váºy, muốn tìm năm mÆ°Æ¡i lượng bạc quả tháºt rất khó, “Vá» sau thế nà o? NgÆ°Æ¡i định là m gì bây giá»?â€
Chưởng quầy lắc đầu, “Chẳng còn cách nà o khác, có lẽ ta phải bán nÆ¡i nà y trả nợâ€, tiếng khóc cà ng lúc cà ng lá»›n, hô hấp cÅ©ng gấp gáp hÆ¡n, tá»±a nhÆ° sắp sá»a không còn thở nổi.
“Trầm nhÅ© mẫu!â€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy nà ng có chút không đúng liá»n sốt ruá»™t gá»i Trầm nhÅ© mẫu đến xem.
Trầm nhÅ© mẫu bắt mạch cho nà ng, sau đó giúp nà ng vá»— lÆ°ng, trong chốc lát, tiếng thở của chưởng quầy cÅ©ng ổn định trở lại, “Äa tạ, ta không sao!â€
“Chưởng quầy, xe đến chân núi tá»± nhiên có Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, ta sẽ ở lại nÆ¡i nà y má»™t thá»i gian, ngân lượng cÅ©ng sẽ trả trÆ°á»›c cho ngÆ°Æ¡iâ€
“Äa tạ khách quan, Ä‘a tạ!â€, chưởng quầy nhìn thấy bá»n há» không có ý rá»i Ä‘i liá»n nhẹ nhà ng thở ra, hô hấp cÅ©ng thuáºn lợi hÆ¡n.
Trở lại tiểu viện, Trầm nhÅ© mẫu há»i Hải ÄÆ°á»ng xem có phải nà ng đã chá»n nÆ¡i nà y?
“Là m sao ngÆ°á»i biết?â€, Hải ÄÆ°á»ng nở nụ cÆ°á»i, tuy rằng Trầm nhÅ© mẫu không thể nói chuyện nhÆ°ng lại có thế Ä‘oán ra tâm tÆ° của chÃnh mình, “Dù sao chúng ta vẫn phải tìm má»™t chá»— để đặt chân, năm mÆ°Æ¡i hai lượng không tÃnh là nhiá»u, chúng ta vẫn lo liệu được. Kế hoạch của ta là để bá»n há» tiếp tục là m việc ở nÆ¡i nà y, cÅ©ng không hẳn là mua lại toà n bá»™, chỉ là thu má»™t phần tiá»n thôiâ€
Ngà y thứ hai, Hải ÄÆ°á»ng thay đổi trang phục ra ngoà i để thăm dò tình hình quán trá» nà y, nếu đã có ý định là m ăn buôn bán thì cÅ©ng phải biết xem đối phÆ°Æ¡ng là ai.
NgÆ°á»i dân quanh đây đánh giá ba mẫu tá» bá»n há» cÅ©ng không tệ lắm, chưởng quầy nhà nà y há» LÆ°u, cách là m ngÆ°á»i thà nh tháºt, bá»n há» mở quán trá» tại nÆ¡i nà y đã lâu, ná»a năm trÆ°á»›c LÆ°u chưởng quầy mất để lại cô nhi quả phụ, cuá»™c sống của bá»n há» tháºt không dá»… dà ng. Nghe đến đây, Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i khổ trong lòng, chỉ cần là ngÆ°á»i có quy củ, những chuyện khác cÅ©ng không quan trá»ng.
Qua và i ngà y, Hải ÄÆ°á»ng đến tìm chưởng quầy, “Chưởng quầy, nếu ngÆ°Æ¡i muốn bán quán trá» nà y thì sẽ ra giá nhÆ° thế nà o?â€
“Ngà i…ngà i muốn mua lại sao?â€, chưởng quầy có chút thất thố, tuy nà ng muốn bán nhÆ°ng vẫn chút luyến tiếc.
“Chúng ta muốn mở rá»™ng là m ăn tại nÆ¡i nà y, lúc trÆ°á»›c có nhìn thấy và i chá»— nhÆ°ng không hà i lòng, hiện tại ta cảm thấy nÆ¡i nà y rất tốt, vừa vặn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có ý muốn bánâ€
“Haiz, đây là tà i sản tÆ°á»›ng công quá cố của ta lÆ°u lại, tháºt sá»± ta không muốn bán Ä‘i, chỉ là …chỉ là …â€, chưởng quầy lau nÆ°á»›c mắt, hiện tại đã không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải nhÆ° váºy thôi, “Ta cÅ©ng không nhiá»u lá»i, má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i hai lượng, còn thỉnh khách quan đừng bá» phà nó, đừng để tâm huyết của tÆ°á»›ng công ta trở nên uổng phÃ…â€, nà ng nói xong liá»n khóc rống lên.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn nà ng khóc đến thÆ°Æ¡ng tâm liá»n trá»±c tiếp nói ra, “Chưởng quầy, trÆ°á»›c hết hãy nghe ta nói, kỳ tháºt…kỳ tháºt ta cÅ©ng không buôn bán, ta muốn…hợp tác vá»›i các ngÆ°Æ¡i, tiá»n lá»i ta bốn các ngÆ°Æ¡i sáu, hai đứa nhá» nhà ngÆ°Æ¡i có thể ở lại đây là m việc và được trả tiá»n công nhÆ° tiểu nhị bình thÆ°á»ng, thế nà o?
Chưởng quầy kia choáng váng, còn có chuyện may mắn nà y sao, “Tháºt sá»±? Không, không, tiá»n lá»i sẽ chia Ä‘á»u, ta là m sao có thể chiếm phần hÆ¡n, nếu ngà i không đồng ý thì không đượcâ€
“Äừng, ta ngồi không thu bạc, là m sao có thể chiếm phần hÆ¡n, nếu ngÆ°Æ¡i không đồng ý thì quên Ä‘iâ€
“Chuyện nà y…chuyện nà y là m sao được! Ngà i Ä‘ang giúp đỡ chúng ta, nhà ta là m sao có thể nháºn phần hÆ¡n, ngà i tháºt là tốt bụng!â€, chưởng quầy vẫn không chịu đáp ứng.
“Tại sao ta là m thế đúng không? Chỉ cần các ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© ta cố tình chiếm phần hÆ¡n là đượcâ€, Hải ÄÆ°á»ng vá»— vá»— tay nà ng.
Mặc dù chưởng quầy không lên tiếng nhÆ°ng trong lòng thầm nghÄ© ngÆ°á»i nà y tại sao lại hảo tâm nhÆ° váºy, chẳng lẽ đây là ý trá»i, “Tại sao?â€
“Äừng há»i tại sao, chỉ cần nói má»™t tiếng đồng ý hay không đồng ýâ€
“Phu nhân, không, công tá», đại ân đại đức của ngà i, ta xin Ä‘a tạ!â€
Hải DÆ°á»ng sá» sá» cổ, “Xem ra ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oán được?â€
Chưởng quầy gáºt đầu, nà ng cÅ©ng không nhiá»u lá»i, vị phu nhân nà y vừa nhìn thấy liá»n biết xuất thân phú gia, tuy rằng không hiểu nà ng rá»i nhà vì lý do gì nhÆ°ng nà ng quả tháºt là ân nhân của nhà mình, “Công tá», còn chÆ°a thỉnh giáo đại danh quý tÃnh của ngà iâ€
“Ta há» TrÆ°Æ¡ngâ€, rốt cuá»™c Hải ÄÆ°á»ng đã có thể nói ra tên há» tháºt sá»± của mình, TrÆ°Æ¡ng Hải ÄÆ°á»ng, má»™t cái tên đã bị quên lãng rất lâu.
“Phu gia nhà ta há» LÆ°u, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ta là LÆ°u tá»·â€
“Tốt lắm, vá» sau ta sẽ gá»i ngÆ°Æ¡i là LÆ°u tá»·â€, nà ng lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t thá»i bạc, “Äêm nay chúng ta phải ăn mừng, xem nhÆ° nghi thức gia nháºp của chúng ta!â€
“Ừm, ngà y mai ta sẽ lên quan phủ là m công văn bão lãnhâ€, LÆ°u tá»· nói xong liá»n lá»›n tiếng gá»i ra bên ngoà i, “Tiểu Ngá»c, nhanh ra chợ mua thức ăn, đêm nay mẫu tá» chúng ta sẽ xuống bếp, nhất định phải là m má»™t bữa hoà nh tráng Ä‘a tạ ân nhân của nhà chúng ta!â€
“LÆ°u tá»·, đừng gá»i ân nhân gì cả, chúng là hợp tác vá»›i nhau, chÃnh là ngÆ°á»i má»™t nhà a!â€, Hải ÄÆ°á»ng nhấn mạnh.
“Äúng, là ngÆ°á»i má»™t nhà â€, LÆ°u tá»· không há» Ä‘a lá»… mà cầm bạc chạy ra khá»i cá»a, Hải ÄÆ°á»ng có thể nghe được tiếng cÆ°á»i vui vẻ của mẫu tá» nhà nà ng từ ngoà i sân truyá»n và o.
Tà i sản của Tịch Ly
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Tịch Ly
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ