Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 08-04-2008, 07:33 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 31

Tuyết Phách Lão Miêu



Tiếng pháo vừa được lệnh chấm dứt thì trên bỠbắt đầu trở lại một màn khói trắng thưa thớt, nhưng sát khí chứa đầy khiến cho đối phương phải khó chịu.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt lạnh lùng nhìn qua thái Ä‘á»™ của há», khóe miệng khẽ nhếch má»™t nụ cÆ°á»i khinh khi.
Cụ già mặc áo da cam từ từ giắt kiếm trở lại, lẹ làng Ä‘Æ°a mắt nhìn Văn Äồng năm ngÆ°á»i má»™t cái Ä‘oạn cung tay nghiêm nghị há»i :
- Quí vị có phải là bằng hữu đến giúp tay cho bá»n “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác†chăng?
- Miêu Cương tứ ác?
Năm ngÆ°á»i nghe nói thảy Ä‘á»u sững sá».
Văn Äồng Ä‘iá»m tÄ©nh gật đầu, tiến đến má»™t bÆ°á»›c lên giá»ng há»i :
- Tôn giá có phải là Äổng TrÆ°á»ng Công, chủ nhân nÆ¡i đây chăng?
Cụ già thấy Văn Äồng phủ nhận, trong lòng không khá»i ngạc nhiên, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn chàng nhÆ° dò xét nói :
- Äổng sÆ° huynh hiện ở trên thuyá»n, tại hạ TÆ° Äồ Nhất VÅ©. Xin há»i các hạ quí tánh đại danh? Äến đây có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt liếc vá» phía thuyá»n hoa rồi đáp :
- Tại hạ VÅ© Văn Äồng, vì có chút việc muốn gặp mặt lịnh sÆ° huynh.
“VÅ© Văn Äồng†ba chữ vừa thốt ra khá»i miệng đối phÆ°Æ¡ng, ai nấy thảy Ä‘á»u biến sắc, suýt tí nữa thốt lên tiếng kêu thất thanh.
Thì ra mấy tháng gần đây, tên tuổi của Văn Äồng vang dá»™i võ lâm, ai nấy thảy Ä‘á»u hay biết, không ngá» hôm nay Ä‘á»™t nhiên lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt ho, mục đích chÆ°a biết rõ, trong lúc cÆ°á»ng địch sắp đến nÆ¡i, bảo ho không thất kinh sao được.
TÆ° Äồ Nhất VÅ© vừa trấn tÄ©nh lại thần sắc, Ä‘ang Ä‘inh mở lá»i, bá»—ng nghe trong thuỵá»n có tiếng cÆ°á»i nói phát ra :
- Hoang SÆ¡n cùng cốc, không dè lại được VÅ© Văn chưởng môn đến viếng, Äổng má»— không thể ra xa nghinh đón, thất lá»… vô cùng, TÆ° Äồ sÆ° đệ sao không mau má»i khách lên thuyá»n dùng trà.
TÆ° Äồ Nhất VÅ© nghe nói, vá»™i vã cung kính thÆ°a :
- Tuân mạng!
Äoạn lách mình sang bên, cung tay má»i Văn Äồng :
- Gia sÆ° huynh có linh má»i VÅ© Văn chưởn môn lên thuyá»n dùng trà.
Văn Äồng quay đâu nhìn vá» KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i rồi cung tay nói vá»›i TÆ° Äồ Nhất VÅ© :
- Lịnh sÆ° huynh đã khách sáo nhÆ° vậy, tại hạ đâu dám từ chối vậy phiá»n TÆ° Äồ Lão SÆ° Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng cho!
TÆ° Äồ Nhất VÅ© cung kính gật đầu, Ä‘oạn cất bÆ°á»›c lên thuyá»n.
Văn Äồng năm ngÆ°á»i theo sau Nhất VÅ©, từ từ bÆ°á»›c lên liá»n khi ấy trong mui có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i ra nghênh đón.
NgÆ°á»i này tóc râu Ä‘á»u bạc, thần thái xuất phàm, uy nghi lẫm lẫm, vừa trông thấy Văn Äồng đã vá»™i vã cung tay cÆ°á»i nói :
- Lâu nay từng nghe than danh của các hạ truyá»n khắp bốn phÆ°Æ¡ng đêm nay gặp mặt, hân hạnh vô cùng xin cho Äổng má»— biết thêm quí hữu đồng hành của các hạ, hầu tiện bá» nghinh tiếp.
Văn Äồng má»™t mặt trả lá»…, má»™t mặt giá»›i thiệu KhÆ°Æ¡ng Trạch và má»i ngÆ°á»i...
Äổng TRÆ°á»ng Công nghe qua Ä‘á»u tá» vẻ cung kính, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vào thuyá»n ngồi đâu đó xong xuôi, trà thÆ¡m kế tiếp dâng lên, uống qua má»™t tuần ông ta má»›i cung tay chậm rãi há»i :
- VÅ© Văn Chưởng Môn giá lâm đến đây không biết có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Văn Äồng bèn Ä‘em mục đích của chàng nói rõ, đồng thá»i cho biết khi Ä‘i ngang qua đây, thấy phía trÆ°á»›c trên phiến đá hình rùa có dấu hiệu của Tào Khôn để lại nên má»›i mạo muá»™i đăng môn bái viếng.
TrÆ°á»ng Công nghe xong, mặt tá» ra ngÆ¡ ngác rồi trầm giá»ng nói :
- TrÆ°á»›c đây mÆ°á»i năm Äổng má»— đã ẩn cÆ° nÆ¡i này, trừ đệ tá»­ bổn môn ra, thÆ°á»ng ít qua lại vá»›i ngÆ°á»i ngoài...
Nói đến đây ông ta ngừng giây lâu để suy nghÄ©, rồi mặt bá»—ng nghiêm nghị giá»ng quả quyết :
- Nếu quả có kẻ lạ vào rừng Linh Quy, thì Äổng má»— tại sao lại không biết được,bởi thế...
Lá»i nói ông còn chÆ°a dứt thì bá»—ng nghe bên ngoài có tiếng nói vá»ng vào :
- Trình bẩm ân sư, các bằng hữu Miêu Cương đã đến.
TrÆ°á»ng Công lập tức im ngay, quay đầu ra ngoài thuyá»n trầm giá»ng :
- Lam ThÆ°Æ¡ng, truyá»n lịnh bày trận tÆ°Æ¡ng nghinh.
Lá»i vừa dứt ông ta cÅ©ng đã đứng dậy xin lá»—i Văn Äồng :
- Xin quý vị ngồi đây giây lát, Äổng má»— có việc tạm thá»i thất lá»…, giải quyết bá»n chúng rồi sẽ...
Vừa nói đến đây, hình nhÆ° bá»—ng nhá»› ra Ä‘iá»u gì, ông liá»n nín lại, móc trong ngÆ°á»i ra má»™t tấm lÆ°á»›i nhá» màu Ä‘en Ä‘Æ°a lên cao vừa vẽ bùa vừa niệm thần chú, Ä‘oạn chụp lên má»™t tách trà, ông thở phào má»™t tiếng nhÆ° làm xong công chuyện.
Vá»›i cÆ° chỉ Ä‘á»™t ngá»™t của ông ta, khiến cho bá»n Văn Äồng xem nhÆ° má»™t tuồng ảo thuật, không hiểu gì cả.
Thần Quân biết vậy nên mỉm cÆ°á»i giải thích :
- Lúc nãy tryá»n lệnh dàn trận, quên Ä‘i bá»n Miêu CÆ°Æ¡ng có má»™t thứ ngải Ä‘á»™c, có thể làm hại ngÆ°á»i má»™t cách vô hình, đệ tá»­ của bổn môn đã có ngừa trÆ°á»›c còn quí vị thì chÆ°a, nên vừa rồi lão dụng thuật “Dụng Hình Thế Vật†cả hồ này đã bị “Thanh Linh Thần Võng†bao trùm, hầu ngăn ngừa sá»± bất trắc.
Thần Quân vừa nói đến đây, bá»—ng nghe trên bá» có giá»ng nói trầm vá»ng lại :
- Äổng lão nhi, trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i chÆ°a ra lệnh, lão đã sá»›m thả “Kim Tằm Linh Ngại†ra rồi, miếng lÆ°á»›i rách của ngÆ°Æ¡i lại còn ích gì nữa.
Thần Quân vừa nghe nói, nhÆ°ng chÆ°a tin Ä‘Æ°a mắt nhìn qua mặt của bá»n Văn Äồng, bá»—ng ông ta biến sắc hậm há»±c nói :
- Äổng má»— đã chậm tay, khiến cho quí vị phải chịu khổ, Ôi!...
Ông vừa thốt ra tiếng thở dài, thì bị tiếng cÆ°á»i ngông cuồng ở trên bá» lấn át, tiếp theo là tiếng quát tháo :
- Äổng lão nhi, anh em ta đã y hẹn đến đây, sao ngÆ°Æ¡i còn rúc đầu trong ấy chẩng chịu ra.
Thần Quân nghe nói nổi giận, sát khí hịên lên.
Văn Äồng tuy chÆ°a biết sá»± gây hấn giữa Thần Quân cùng bá»n Miêu CÆ°Æ¡ng thế nào, nhÆ°ng vá»›i hành Ä‘á»™ng thả ngải ám toán năm ngÆ°á»i chàng, trong bụng đã tức rồi, vừa nghe cÆ°á»i quái dị ấy, chàng liá»n nhận ra ngay chính là “Lang Thần†A Nguyên ChÆ°Æ¡ng, má»™t trong “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác†đã từng vây đánh Tào Khôn trÆ°á»›c kia.
Nhá»› đến bá»n A Nguyên ChÆ°Æ¡ng Văn Äồng càng thêm nổi giận không chần chá» gì nữa hừ lên má»™t tiếng lạng lùng “vụt†má»™t cái tung mình nhảy ra khá»i thuyá»n.
KhÆ°Æ¡ng Trạch bốn ngÆ°á»i thấy Văn Äồng Ä‘ang giận dữ ra Ä‘i há» cÅ©ng ùn ùn đứng lên rá»i khá»i chá»— ngồi.
Thần Quân vừa rồi thấy Văn Äồng ra Ä‘i má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nên không kịp khuyên can giá» bá»n KhÆ°Æ¡ng Trạch lại Ä‘i theo, ông vá»™i vàng chận ngay trÆ°á»›c cá»­a nói :
- Các vị đã bị “Kim Tằm Äá»™c Ngải†xâm nhập ná»™i thể, tốt hÆ¡n chá»› nên rá»i khá»i thuyá»n, để lão ra má»i VÅ© Văn chưởng môn vỠđồng thá»i lấy thuốc giải Ä‘á»™c của bá»n hắn vá» cho.
Nói dứt, lẹ làng quay mình phóng ra khá»i thuyá»n.
Trong bá»n KhÆ°Æ¡ng Trạch bốn ngÆ°á»i trừ có Cát Thanh SÆ°Æ¡ng lịch duyệt non ná»›t ra ai nấy thảy Ä‘á»u kiến văn rá»™ng rãi, nên biết ngay sá»± lợi hại của giống ngải rừng. Nếu còn ở trong “Thanh Linh Thần Võng†thì còn hy vá»ng kéo dài sá»± nguy hiểm bằng nhÆ° ra ngoại ắt ngải này sẽ được dip bá»™c phát vì vây nên há» nghe khuyên đành làm thinh ngồi lại trong thuyá»n chỠđợi.
Riêng vá» Thanh SÆ°Æ¡ng thấy thấn sằc của ba ngÆ°á»i cÅ©ng đã Ä‘oán ra mÆ°á»i phần nghiêm trá»ng, nhÆ°ng lòng nàng mãi lo lắng cho sá»± an nguy của Văn Äồng Văn Äồng đứng giữa bá»n Bài giáo cùng Miêu CÆ°Æ¡ng đôi mắt sáng nhÆ° sao băng, từ từ quét nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt.
Chàng thấy bên Miêu CÆ°Æ¡ng cả thảy năm ngÆ°á»i đứng giữa là má»™t lão già tóc bạc hình thù ốm yếu, mặt mày tái nhợt, đôi tròng mắt lõm sâu nhÆ° đôi đồng tiá»n, nhÆ°ng thần nhãn uy nghi, đủ thấy công lá»±c chẳng phải tầm thÆ°á»ng.
Lang Thần A Nguyên ChÆ°Æ¡ng đứng kế bên trái của lão già ấy, tiếp theo là má»™t đại hán mập mạp, mặt mày hung đữ, đó chính là “Hổ Sát†trong “Tứ ác Miêu CÆ°Æ¡ngâ€.
Bên mặt lã già “Xà Äá»™c†Ly Äa, Kế nữa là “Hồ Tinh†Cổ Hóa.
Vừa thấy Văn Äồng xuất hiện, “Lang Thần†nhÆ° nhá»› lại nhục cÅ©, lá»­a giận nổi lên trừng mắt nhìn chàng má»™t cái Ä‘oạn ká» tai lão già nói xầm xì mấy câu.
Lão già tóc bạc nghe xong, bá»—ng ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°Æ¡i? nhÆ° ngông cuồng...
Văn Äồng nhíu mày khó chịu, trầm giá»ng quát :
- Lão thất phu, ngÆ°Æ¡i sắp chết đến nÆ¡i rồi mà ngÆ°Æ¡i còn cÆ°á»i?
Lão già nghe nói ngưng bặt, đưa mắt nhìn chàng nghiến răng :
- Vô tri tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i má»›i là ngÆ°á»i chết đến nÆ¡i đấy, chỉ cần chiếc trống bên hông “Hổ Sát†đánh lên ba tiếng thì “Kim Ngải†trong ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i nổi dậy cấu xé ngay.
Văn Äồng “hừ†lên má»™t tiếng Ä‘ang định trả lá»i bá»—ng nghe tiếng áo khua Ä‘á»™ng, Thần Quân đã từ trên không hạ mình xuống, chàng đành dằn lại cÆ¡n giận bÆ°á»›c sang má»™t bên nhÆ°á»ng chá»—.
Thần Quân vừa hạ ngÆ°á»i xuống, liá»n nhận ra ngay lão già tóc bạc ấy chính là má»™t trong “Miêu CÆ°Æ¡ng nhị lão†còn sống sót lại được gá»i là “Tuyết Phách Ông†sá»± có mặt của Tuyết Phách Ông khiến cho Thần Quân không khá»i giật mình, nhÆ°ng ngoài mặt ông vẫn giữ vẻ tá»± nhiên cung tay thi lá»… nói :
- Tuyết Ông lâu nay vắng mặt, không hiểu đêm nay ngá»n gió nào khiến đại giá đến đây?
Tuyết Phách Ông khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng nói :
- Äổng lão nhi chá»› nên dùng những lá»i khách sáo nhÆ° vậy, sá»± gây chiến giữa ngÆ°Æ¡i cùng sÆ° Ä‘iệt ta, để lát nữa sẽ tính còn thằng tiểu tá»­ kia đã đáng bại Lang Thần giỠđây cần nên giải quyết trÆ°á»›c đã...
Thần Quân nghe nói liá»n chận lá»i nghiêm nghi :
- Vị VÅ© Văn thiếu hiệp cùng bạn ngÆ°á»i vốn là quí khách của Äổng má»—, má»i việc Äổng má»— xin gánh chịu cả. Nếu Tuyết Phách Ông có lòng Ä‘Æ°a thuốc giải Ä‘á»™c ra thì muốn sai việc gì Äổng má»— cÅ©ng xin nghe theo.
Văn Äồng nào chịu để cho ông ta phải chiệu lụy vì mình, nên quay sang Thần Quân nghiêm nghị :
- Äổng tiá»n bối chá»› nên làm thế.
Äoạn chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» Tuyết Phách Ông, nhíu mày quát lá»›n :
- Lão thất phu! Thiếu gia cho ngươi biết tay trước đã.
Lá»i dứt thì chưởng cÅ©ng đã vung ra, nhằm ngay Hổ Sát đánh tá»›i.
Tuyết Phách Ông nhÆ° đã biết trÆ°á»›c nên vừa thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng thủ. Ông cÅ©ng liá»n quát lá»›n má»™t tiếng tung chưởng ra ngăn đỡ.
“Bùng†má»™t tiếng long trá»i lở đất, cát bụi tung bay cuồng phong nổi dậy trong đám bụi mù Tuyết Phách Ông lảo đảo dá»™i sau ba bÆ°á»›c sắc mặt tái xanh. Riêng vá» Văn Äồng đứng y bất Ä‘á»™ng thần uy lẫm lẫm khiến cho ai nấy thảy Ä‘á»u kinh sợ.
Tuyết Phách Ông sau khi đứng vững lại xong, bá»—ng lại buá»™ng lên tiếng cÆ°á»i ha hả Ä‘Æ°a tay chỉ mặt Văn Äồng nói :
- Tiểu tá»­! ngÆ°Æ¡i ngông cuồng dùng cả chân lá»±c giỠđây chỉ cần má»™t tiếng trống giục, cÅ©ng đủ Ä‘Æ°a mạng ngÆ°Æ¡i vá» cá»±c lạc rồi, ha ha! Giá» cho dù ngÆ°Æ¡i đập bể chiếc trống ấy được Ä‘i nữa, nhÆ°ng vá»›i tiếng Ä‘á»™ng liệu ngÆ°Æ¡i có còn thoát khá»i được không.
Nói dứt ông ta lại buông má»™t tràng cÆ°á»i đắc ý.
Văn Äồng lạng lùng nói :
- Bổn thiếu gia đây dá»… gì bị ngÆ°Æ¡i dừng lá»i lẽ để uy hiếp!
- Uy hiếp? Ha ha ha!
Tuyết Phách Ông dùng tay chỉ vá» chiếc thuyá»n trầm giá»ng tiếp :
- Bốn ngÆ°á»i bạn của ngÆ°Æ¡i đừng tưởng rằng có chiếc lÆ°á»›i rách của lão Äổng mà che chở được đâu, chỉ sau mÆ°á»i hai tiếng đông hồ khá»i cần tiếng trống của lão phu thúc giục, há» vẫn phải bị ngải hành chết.
Văn Äồng nghe nói không khá»i kinh tâm đôi mắt giận dữ nhìn trừng vỠđối phÆ°Æ¡ng, đầu óc Ä‘ang tính toán má»™t cuá»™c đối phó.
Thần Quân đứng bên lên tiếng :
- Tuyết Phách Ông, nếu ngÆ°Æ¡i không chịu Ä‘Æ°a thuốc giải Ä‘á»™c ra Äổng má»— bất kể hậu quả thế nào cÅ©ng quyết liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t phen.
- Hừ nếu lão phu không có gì chắc chắn thì đâu dại mang thân đến đây, hiện giá» riêng ngÆ°Æ¡i đã khó giữ rồi còn muốn đòi thuốc giải thay cho ngÆ°á»i khác. Thật là buồn cÆ°á»i.
- Äược Äổng má»— xem thá»­ ngÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u gì mà gá»i là chắc chắn cho biết.
Tuyết Phách Ông Ä‘Æ°a mắt liếc sang bảy tay cao thủ của Bài giáo cÆ°á»i khinh khi :
- Ngươi định dùng bảy tên vô dụng này để nhát ta sao?
Bảy cao thủ Bài giáo nghe nói sầm ngay nét mặt, tất cả Ä‘á»u tiến lên má»™t bÆ°á»›c đôi mắt phẫn ná»™ nhìn đăm đăm vào đối phÆ°Æ¡ng.
Thần Quân khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng :
- Äổng má»— thật là lôi thôi quên giá»›i thiệu nhân vật của bổn giáo cùng Phách Ông...
Nói dứt ông Ä‘Æ°a tay chỉ vá» TÆ° Äồ Nhất VÅ© giá»›i thiệu :
- Äây là Phó chưởng giáo và cÅ©ng là tam sÆ° đệ của Äổng má»—.
Rồi lại chỉ đến hai cụ già áo xanh với bốn trung niên áo trắng tiếp :
- Hai vị này là Hộ đàn pháp sư còn bốn vị kia là Tứ đại hộ pháp...
Giá»›i thiệu xong ông ta lại mỉm cÆ°á»i tiếp.
Tuyết Phách Ông vừa nghe giá»›i thiệu qua chức vị của bảy tay cao thủ trÆ°á»›c mặt trong lòng không khá»i e dè tá»± nhủ “Không ngá» hôm nay Bài giáo đã xuất Ä‘á»™ng toàn lá»±c, nếu há» quyết liá»u mạng vá»›i ta thì sá»± thắng bại cÅ©ng khó nắm chắc được trong tayâ€, nghÄ© thế nên ông liá»n quyết định kế hoạch đối phó xoay chiá»u lại giải quyết bá»n Bài giáo trÆ°á»›c đã.
MÆ°u mô đã định, ông ta cÆ°á»i nhạt nói :
- Äổng lão nhi, lâu nay từng nghe đồn ngÆ°Æ¡i là nhân vật xuất sắc nhất trong Bài giáo trăm năm trở lại đây tưởng cÅ©ng tinh thông nhiá»u môn tuyệt kỹ lắm thì phải...
Thần Quân cÆ°á»i khiêm nhÆ°á»ng :
- Äâu dám Tuyết Ông nói quá lá»i đấy thôi.
Bá»—ng Tuyết Phách Ông hừ má»™t tiếng lạnh lùng, trầm ngay mặt lại nói vá»›i giá»ng khiêu khích :
- Lão phu có má»™t vật má»n nếu ngÆ°Æ¡i thắng được nó thì thuốc giải có thể thÆ°Æ¡ng lượng, ngÆ°Æ¡i thấy thế nào?
Văn Äồng nghe nói tức giận Ä‘ang định lên tiếng :
Thần Quân đã tiến lên hai bÆ°á»›c cÆ°Æ¡ng quyết Äáp :
- Äược, nhÆ° vậy chúng ta quyết định nhÆ° vậy, nếu ta may mắn được thắng thì thuốc giải lập tức trao ra.
Tuyết Phách Ông mỉm cÆ°á»i nham hiểm, từ trong ngÆ°á»i lấy ra má»™t chiếc lá» ngá»c trầm giá»ng nói :
- Äổng lão nhi chú ý lấy.
- Lá»i dứt ông ta liá»n mở nút lá» ngá»c, hÆ°á»›ng vá» phía Thần Quân giÆ¡ ra, bá»—ng nghe má»™t tiếng rít khẽ má»™t sợi chỉ Ä‘en từ trong lá» bay ra, nhắm đầu đối phÆ°Æ¡ng đáp tá»›i.
Trong lúc Tuyết Phách Ông mở nắp lá» ngá»c, thì đằng này Thần Quân cÅ©ng lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t vật, miêng niệm thần chú Ä‘oạn vung lên cao má»™t màu xanh nhạt tá»a ra má»™t vùng, kịp lúc Ä‘Æ°á»ng chỉ Ä‘en của Miêu CÆ°Æ¡ng phi đến.
Lẹ nhÆ° chá»›p, Ä‘Æ°á»ng chỉ Ä‘en vừa xuống đến đỉnh đầu Thần Quân còn cách má»™t thÆ°á»›c, bá»—ng nhiên nhÆ° có má»™t chÆ°á»›ng ngại vật vô hình cản trở nên Ä‘Æ°á»ng rít quái dị sợi chỉ Ä‘en lại quay đầu trở vá», chui vào ngá»c nằm im.
Thần Quân mình đẫm mồ hôi, sắc mặt nhợt nhạt đôi mắt nhắm nghiá»n, bảy cao thủ của Bài giáo thấy vậy thất kinh vá»™i vã tung mình đến nÆ¡i bảo vệ.
Tuyết Phách Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn vào trong lá», rồi đậy nút lại cÆ°á»i đắc y :
- “Bảo Mệnh Thần Há»a†của Bài giáo chỉ có thế thôi, “Huyá»n VÅ© giáo†của lão phu chẳng qua chỉ bị thÆ°Æ¡ng nhẹ Còn mạng ngÆ°Æ¡i thì khó hòng thoát khá»i. Còn không mau thu hồi “Cá»­u Äinh đại pháp†ngÆ°Æ¡i đã thi triển trong ngÆ°á»i Cổ sÆ° Ä‘iệt của ta ra.
Thần Quân giương trừng đôi mắt đáp :
- Nếu ngươi không trao thuốc giải ra thì miễn nói chuyện.
Tuyết Phách Ông lạnh lùng :
- Như vậy cũng tốt, một mạng của sư điệt ta đổi lấy sáu mạng của các ngươi thì đâu có lỗ.
Thần Quân giận dữ quát lớn :
- Nếu không trao thuốc giải ra, các ngÆ°Æ¡i chá»› hòng sống sót trở vá».
Tuyết Phách Ông cÆ°á»i nham hiểm :
- Chưa chắc đâu!
Vừa nói, ông ta vừa Ä‘Æ°a tay mặt lên ra hiệu, tức thì “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác†đồng thanh rít rên má»™t tiếng quái dị, kẻ Ä‘Æ°a tay áo, ngÆ°á»i giở há»ng chân, kẻ khom lÆ°ng bốn ngÆ°á»i làm bốn Ä‘á»™ng tác khác nhau, bá»—ng thấy có bốn Ä‘á»™c vật hình thù quái dị từ trong bốn ngÆ°á»i tuôn ra, lẹ nhÆ° chá»›p nhằm ngay bảy cao thủ Bài giáo lao tá»›i.
Văn Äồng nhìn thấy, không còn nhẫn nại được nữa thét to má»™t tiếng, tung mình nhảy lên cao tay mặt tuốt “Thái Ất thần kiếm†ra. Ãnh sáng chói lòa vun vút chém trong không trung.
Bá»—ng, bốn tiếng kêu thảm khốc nổi lên thịt máu tả tÆ¡i, bắn tung tứ phía Văn Äồng hạ ngÆ°á»i xuống đất, mắt đăm đăm nhìn vá» bá»n há» hình nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống.
Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác không ngá» bốn con Ä‘á»™c vật duy nhất của mình, chỉ trong phút chốc đã chết dÆ°á»›i thanh “Thái Ất thần kiếm†ủa đối phÆ°Æ¡ng, mặt ai nấy Ä‘á»u biến sắc Tuyết Phách Ông càng giận dữ hÆ¡n Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ra đánh vào chiếc trống mang bên hông Hồ Sát kêu tung tung...
Bá»n Bài giáo không khá»i thất kinh Văn Äồng vá»™i vã vận dụng thần công há»™ thể.
Sau khi giục mấy tiếng trống Tuyết Phách Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» Văn Äồng cÆ°á»i đắc ý :
- Tiểu tá»­ cho ngÆ°Æ¡i biết... Ã...
Ông ta bá»—ng thốt lên má»™t tiếng thất thanh, tiếng cÆ°á»i cÅ©ng im bặt mồm há to không thốt được má»™t lá»i.
Vì ông thấy thần sắc của Văn Äồng vẫn giữ vẻ tá»± nhiên nhÆ° không há» bị gì cả, ông liá»n âm thầm dùng lối tâm pháp của bổn môn dò xem, má»›i hay “Kim Tằm Linh Ngải†trong ngÆ°á»i chàng đã bị tiêu diệt má»™t cách vô hình, bảo sao ông không thất kinh cho được.
Lúc này, Văn Äồng cÅ©ng má»›i hiêu ra trong ngÆ°á»i chàng có thể cá»± Ä‘á»™c, nên “Kim Tằm Linh Ngải†không há» làm hại chàng được nên không khá»i mừng thầm, lập tức bÆ°á»›c lần tá»›i phía địch quát lá»›n :
- Lão thất phu còn không mau trao thuốc giải ra.
Tuyết Phách Ông vừa kinh hãi vừa giận rít lên má»™t tiếng ám hiệu, tức thì “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác†lẹ làng chuyển Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p phân ra thành năm phÆ°Æ¡ng vị vây chặt lấy đối phÆ°Æ¡ng vào giữa, ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i nấy tay múa chân tung, bá»—ng thấy có năm Ä‘Æ°á»ng khói ngÅ© sắc từ trong ngÆ°á»i của năm tên ác miêu tủa ra trùm lấy ngÆ°á»i Văn Äồng mùi tanh hôi khó chịu vô cùng.
Bá»n Bài giáo vừa thấy Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ác sá»­ dụng “Tuyệt Äá»™c chưởng†ra ai nấy Ä‘á»u thất kinh vá»™i đỡ lấy Thần Quân sang bên né tránh.
Bá»—ng thấy trong làn khói ngÅ© sắc ấy chen lẫn má»™t thứ ánh sáng chói mắt, má»™t tràng cÆ°á»i vang lên rồi kế đến bốn tiếng kêu thảm khốc.
Làn khói bắt đâu nhạt dần tiếng la vang không còn nghe nữa, từ từ hiện rõ má»™t thiếu nên đứng uy nghi lẫm liệt, trÆ°á»›c bốn chiếc thây nằm sống sượt của “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ácâ€. Thiếu niên ấy chính là Văn Äồng Ä‘Æ°a đôi mắt lạnh lùng nhìn vá» Tuyết Phách Ông đứng cách chàng chỉ có má»™t trượng nói :
- Nếu trao thốc giải ra thì tại hạ sẽ tha cho ngÆ°Æ¡i sống sót trở vá».
Tuyết Phách Ông vẻ mặt hầm hầm đôi mắt trừng trừng nhìn vá» Văn Äồng, trong bụng nhÆ° tính toán má»™t Ä‘iá»u gì bá»—ng ông ta quát to má»™t tiếng. Vung chưởng đánh mạnh ra.
Văn Äồng khẽ mỉm cÆ°á»i định Ä‘Æ°a tay ra đỡ, không ngá»...
Chưởng lá»±c của Tuyết Phách Ông vừa đánh ra ná»­a chừng liá»n hÆ°á»›ng tầm xuống đất “ầm†má»™t tiếng ông ta mượn thế tung mình lên cao lẹ nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy vào khói mù lẩn tránh.
Văn Äồng tức giận thét lên má»™t tiếng :
- Lão thất phu chạy đi đâu?
Äang định tung mình Ä‘uổi theo bá»—ng nghe Thần Quân lên tiếng cản :
- Vũ Văn chưởng môn xin dừng bước lão già ấy quyết chạy không thoát đâu.
Văn Äồng má»›i sá»±c nhá»› lại thì ra làn khói trắng ấy là đại trận của Bài giáo đã giăng hÆ¡n nữa lá»i lẽ của Thần Quân vừa nói tất nhiên ông ta sá»›m đã bố trí cẩn thận rồi, chàng liá»n yên dạ dừng chân.
Cùng lúc ấy phó chưởng môn TÆ° Äồ Nhất VÅ© đã rít lên má»™t tiếng ám hiệu, trúc kiếm chỉ lên trá»i huy Ä‘á»™ng hai há»™ đàn pháp sÆ° lẹ nhÆ° chá»›p tung thân vào trận Ä‘uổi theo.
Thần Quân mới từ từ quay mặt vào trận lớn tiếng :
- Tuyết Phách Ông chỉ cần ngÆ°Æ¡i trao hai thứ thuốc giải ra Äổng má»— lập tức cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i ra khá»i trận, sau này là thù hay bạn tùy ý ngÆ°Æ¡i thế nào cÅ©ng được.
Äợi má»™t lát lâu bá»—ng nghe bên trong có tiếng hậm há»±c trả lá»i :
- Các ngươi chớ vội đắc ý mối thù đêm nay lão phu thỠquyết phải báo cho được.
Thần Quân Ä‘Æ°a mắt nhìn vào trận chiến mặt lá»™ vẻ mừng, phút chốc nhị đại pháp sÆ° từ trong trận mù nhảy ra trình lên hai lá» ngá»c nhá» má»™t vàng má»™t xanh, ông ta xem xét giây lâu Ä‘oạn trút trong lá» vàng má»™t viên bá» vào miệng uống.
Sau khi căn dặn dẹp trận Thần Quân Ä‘Æ°a Văn Äồng trở vá» thuyá»n hoa, lấy lá» thuốc xanh trao cho KhÆ°Æ¡ng Trạch bốn ngÆ°á»i uống để giải Ä‘á»™c.
Văn Äồng thấy công việc đã xong, đồng thá»i cÅ©ng tin lá»i Thần Quân rằng tuyệt không có kẻ ngoài vào mà ông không biết, vậy thì Tào Khôn không có mặt trong vùng này, nên cùng KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i đứng dậy cáo từ.
Thần Quân biết khó giữ lại nên căn dặn Văn Äồng cất lá» thuốc xanh trong mình Ä‘á» phòng có khi dụng đến Ä‘oạn cÆ°á»i nói :
- Äợi Äổng má»— dùng thuật bói quẻ, xem hành tung của thuá»™c hạ VÅ© Văn chưởng môn hiện giỠở đâu, hầu đáp lại Æ¡n đức giải vây ngày hôn nay.
Văn Äồng mừng rỡ khôn cùng, lại ngồi trở lại xuống chá» xem.
Thần Quân bảo Ä‘em ra ba đồng tiá»n ngồi ngay ngắn mặc niệm giây lâu rồi tung đồng tiá»n lên không rá»›t xuống sau khi xem xét, ông ta thấy kinh nói :
- Không xong rồi, quí thuá»™c hạ sợ Ä‘ang gặp nguy hiểm nÆ¡i hÆ°á»›ng Äông Nam, nếu gấp rút Ä‘i có lẽ...
Văn Äồng nónng ảy chận lá»i :
- HÆ°á»›ng Äông Nam là nÆ¡i nào?
Thần Quân đáp :
- Là má»™t tuyệt cốc nÆ¡i ấy ít ngÆ°á»i lai vãng, địa thế bí mật...
Nói đến đây, ông liá»n lấy bút má»±c há»a sÆ¡ má»™t bản đồ trao cho Văn Äồng.
Vì Ä‘ang nóng lòng giải nguy cho Tào Khôn, vừa tiếp bản đồ chàng liá»n cảm tạ rồi dắt KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i ra Ä‘i, phút chốc đã rá»i khá»i rừng Linh Quy, theo sá»± chỉ dẫn của bản đồ tiến bÆ°á»›c.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng vượt qua mấy ngá»n đồi hiểm trở xuyên qua mấy khe suối nguy nan má»›i đến nÆ¡i tuyệt cốc đã vẽ.
Năm ngÆ°á»i dừng bÆ°á»›c lại, quan sát địa thế má»™t hồi má»›i thấy nÆ¡i đây quả thật bí hiểm vô cùng, nếu không nhá» bản đồ thì há» không thể nào phát giác ra được.
Vì đã nghe Thần Quân cho biết Tào Khôn Ä‘ang bị lâm nguy, nên há» không cần suy tính gì nữa Văn Äồng liá»n tung mình Ä‘i trÆ°á»›c KhÆ°Æ¡ng Trạch tiếp theo rồi đến má»i ngÆ°á»i nhanh nhẹn xuyên qua hiểm cốc, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i quanh co khúc khủy, phải mất má»™t khắc đồng hồ má»i ngÆ°á»i má»›i vượt qua khoảng Ä‘Æ°á»ng ngoài mÆ°á»i dặm, trÆ°á»›c mắt là má»™t khu rừng rá»™ng rãi, cây cối um tùm thì ra là má»™t nÆ¡i đỉnh đầu tuyệt cốc này.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng không thấy có gì khả nghi cả, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trút hy vá»ng cuối cùng vào cụm rừng này không há» sợ những Ä‘iá»u kỵ của võ lâm “Rừng rậm chá»› vào†ai nấy Ä‘á»u Ä‘á» khí Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n, tung mình nhÆ° chim bay xuyên qua ba bốn mÆ°Æ¡i trượng nữa, bá»—ng nhiên trÆ°á»›c mặt là má»™t khoảng đất trống má»™t ngôi cổ miếu nằm im lìm nÆ¡i chính giữa.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i liá»n tung mình nhẹ nhàng đến sát bên núp vào những thân cây Ä‘Æ°a mắt dòm vào trong thì há» Ä‘á»u tá» ra kinh ngạc.
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #32  
Old 08-04-2008, 07:33 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 32

Theo vết quái nhân



Thì ra bá»n Văn Äồng vừa nhìn thấy giữa miếu có ba thây ma áo quần đẹp đẽ nằm chết sống sượt nÆ¡i ấy, ngoài ra chung quanh miếu im lặng nhÆ° tá», không má»™t óng ngÆ°á»i.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t lượt Ä‘oạn tung mình nhảy đến bên ba chiếc thây ấy dò xét, KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i cÅ©ng lần lượt vào theo.
Sau khi khám xét má»™t hồi má»›i hay bá»n này chức vị Hầu tÆ°á»›c trong Thông Thiên giáo, sắc phục hoa lệ, tay cầm trÆ°á»ng kiếm Ä‘en lánh, song tuyệt nhiên không tìm ra má»™t vết thÆ°Æ¡ng nào cả.
Trong khi ấy, Phương Sóc đã lẹ làng đi quanh miếu một vòng, đoạn hấp tấp chạy ra nói :
- Lạ thật, trong miếu không có một dấu vết gì khả nghi cả, không hiểu Tào huynh đã đi đâu rồi?
Văn Äồng hừ má»™t tiếng, ngÆ°á»›c đầu lên nói :
- Những chiếc thây này mới chết chẳng bao lâu, tiếc rằng chúng ta chỉ đến chậm một bước, không thì...
Lá»i chàng vừa dứt, bá»—ng nghe KhÆ°Æ¡ng Trạch thốt lên má»™t tiếng kinh ngạc, chàng liá»n vá»™i vã nhìn sang há»i :
- Lão tiá»n bối kiến văn quảng bác, có lẽ đã phát giác ra Ä‘iá»u gì rồi chăng?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe há»i, gÆ°Æ¡ng mặt tá» ra nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© lắm, miệng mấp máy Ä‘ang định mở lá»i thì Ä‘á»™t nhiên...
Má»™t tiếng rên khẽ từ sau rừng vá»ng đến, má»i ngÆ°á»i nghe được thảy Ä‘á»u giật mình, không hẹn mà ai nấy cÅ©ng nhanh nhÆ° chá»›p phóng mình vá» phía phát ra tiếng rên ấy.
Văn Äồng thi triển “Truy Quang Trục Äiện†tuyệt thế khinh công, vụt má»™t cái đã đến trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i, đến má»™t đám sậy cao khuất đầu, khá»i cần tìm kiếm, đôi mày chàng bá»—ng nhiếu lại.
Thì ra chàng đã thấy trong đám sậy ấy, Thiên Nam kiếm khách Tào Khôn Ä‘ang nằm ngất lịm, trÆ°á»›c ngá»±c ông ta có vết máu rỉ ra, đầu tóc rối bù, áo quần xếch ngược, thoạt trông cÅ©ng biết thÆ°Æ¡ng thế chẳng phải tầm thÆ°á»ng.
Văn Äồng đâu dám chậm trá»…, vá»™i vã đến nÆ¡i bồng ông ta lên, Ä‘em đến dÆ°á»›i má»™t gốc cây tòng đặt nhẹ xuống, áp tay mặt vào Linh Äài huyệt.
KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i thấy thÆ°Æ¡ng thế của Tào Khôn quá trầm trá»ng, ai nấy Ä‘á»u lo lắng đồng trao mắt cho nhau rồi phân ra bốn bên canh phòng nghiêm nghặt.
Lúc bấy giá» Văn Äồng đã vận dụng “Vô Cá»±c huyá»n công†hóa thành tiên thiên chân khí Ä‘Æ°a hÆ¡i nóng từ từ nhập vào ngÆ°á»i Tào Khôn.
CÅ©ng may thÆ°Æ¡ng thế của ông ta tuy nặng, nhÆ°ng ná»™i phụ chÆ°a bị liệt, kinh mạch chÆ°a bị đứt, thành thá»­ tiên thiên chân khí của Văn Äồng vừa Ä‘Æ°a vào, có hiệu quả ngay tức khắc. Văn Äồng thấy thế không khá»i vui mừng, lập tức gia tăng khí lá»±c, phút chốc Tào Khôn bá»—ng thở khì má»™t tiếng, rùng mình má»™t cái lập tức ụa ra búng máu Ä‘en, hai mắt từ từ mở ra.
Äôi mắt lỠđỠấy đảo quanh tứ phía má»™t lượt rồi nhÆ° thần trí dần dần tỉnh lại, ông giÆ°Æ¡ng mắt nhìn lên thấy ngÆ°á»i vừa cứu mình không ai khác hÆ¡n là VÅ© Văn thiếu hiệp, vừa xúc Ä‘á»™ng vừa thẹn thùng miệng lẩm bẩm :
- Thuộc hạ... thuộc hạ sao...
Vừa nói ông ta vừa gắng gượng định đứng dậy.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt tỠý lắc đầu nhÆ° không muốn cho ông ta vá»™i cá»­ Ä‘á»™ng.
Tào Khôn cÅ©ng biết không nên cá»­ Ä‘á»™ng sá»›m, ông ta cảm kích gật đầu nghe theo Ä‘oạn ngồi yên má»™t chá»—, vận co6ang Ä‘iá»u dưỡng chẳng bao lâu nhá» chân khí của Văn Äồng trợ giúp, các kinh mạch từ từ lÆ°u chuyển Ä‘iá»u hòa.
Má»™t khắc đồng hồ trôi qua Văn Äồng má»›i thở phào má»™t tiếng, hữu chưởng chậm rãi rá»i khá»i Linh Äài Huyệt của Tào Khôn phủi áo đứng dậy.
Tào Khôn cÅ©ng đứng dậy theo, chắp tay thi lá»… vá»›i Văn Äồng nói :
- Chưởng Môn có Æ¡n cứu mạng, thuá»™c hạ dù có thịt nát xÆ°Æ¡ng tan cÅ©ng khó thể báo Ä‘á»n Æ¡n nghÄ©a này.
Văn Äồng khoát tay nói :
- Việc nhá» má»n nói đến làm gì, tiá»n bối thuật lại những việc đã qua cho biết, còn việc “Bạch Y Quái Tẩu†hiện giá» thế nào rồi?
KhÆ°Æ¡ng Trạch má»i ngÆ°á»i giá» cÅ©ng đã bu xúm lại, Ä‘Æ°a mắt lo lắng nhìn Tào Khôn, im lặng chá» nghe ông ta kể.
Tào Khôn suy nghĩ giây lâu, bỗng nét mặt nghiêm nghị cung kính đáp :
- Từ khi thuá»™c hạ cùng PhÆ°Æ¡ng Sóc huynh phát giác ra Bạch Y Quái Tẩu đã bị bá»n Thiên Huỳnh giáo bắt Ä‘i liá»n theo dõi tông tích lúc sắp đến Äại Ba sÆ¡n bởi vì Ä‘Æ°á»ng Ä‘i phức tạp nên đã Ä‘á» nghị PhÆ°Æ¡ng Sóc huynh trở vá» há»™i há»p vá»›i chưởng môn, còn việc theo dõi do thuá»™c hạ đảm nhiệm, dá»c Ä‘Æ°á»ng thuá»™c hạ sẽ để lại ám hiệu dẫn Ä‘Æ°á»ng...
PhÆ°Æ¡ng Sóc Ä‘á»™t nhiên xen lá»i nói :
- Tào huynh đã theo dõi vào đến huyệt cốc này, vậy sao ám hiệu ngoài kia không chỉ đúng hướng?
Tào Khôn kinh ngạc :
- Ãm hiệu của tiểu đệ để lại, rõ ràng là chỉ vào hÆ°á»›ng tuyệt cốc này, chẳng lẽ...
Văn Äồng vá»™i vàng Ä‘Æ°a tay ngăn lại nói :
- Việc đã qua rồi, còn nói làm gì nữa, xin tiá»n bối tiếp tục kể tiếp việc xảy ra sau này.
Tào Khôn cung thân vâng dạ đoạn nói tiếp :
- Bốn ngÆ°á»i của Thiên Huỳnh giáo...
Văn Äồng ý lên má»™t tiếng, ngạc nhiên bá»—ng há»i :
- Bốn ngÆ°á»i?
- Äúng vậy! Trong bốn ngÆ°á»i ấy, má»™t VÆ°Æ¡ng ba Hầu, không những võ công cao cÆ°á»ng mà ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i nấy giảo hoạt vô kể, trong mấy ngày nay há» toàn lẩn quẩn quanh núi Äại Ba SÆ¡n này sau cùng má»›i lẻn vào tuyệt cốc...
Nói đến đây bỗng ông ta im lặng và thở ra một tiếng, mặt tỠvẻ buồn bã tiếp :
- Tức thay thuá»™c hạ nhất thá»i không cẩn thận...
Văn Äồng đỡ lá»i :
- Chá»› vá»™i, xin tiá»n bối kể cho biết lý do của bá»n Thiên Huỳnh giáo bắt Bạch Y Quái Tẩu để làm gì?
- HỠđịnh Ä‘em Bạch Y Quái Tẩu đến đây để khảo vấn cho ra nÆ¡i ẩn cÆ° của bá»n “Tam Ảnh Ma Quânâ€.
Văn Äồng vá»™i há»i :
- Äã khảo vấn ra chÆ°a?
Tào Khôn tỠvẻ thẹn thùng lắc đầu :
- Trong lúc bá»n há» sắp dùng hình phạt để tra khảo, bởi thuá»™c hạ quá sÆ¡ ý nên bị há» phát giác, vì thế nên thuá»™c hạ đành ra mặt thí mạng vá»›i chúng. Không ngá» lúc thuá»™c hạ vừa nhảy ra bá»—ng từ xa xa có tiếng rít quái dị vá»ng lại khiến cho bá»n Thiên Huỳnh giáo phải để tâm chăm chú vào tiếng ấy...
Tào Khôn bỗng nhiên lặng thinh, thần sắc tỠra sợ sệt giây lâu ông ta mới trấn tĩnh lại tiếp :
- Tiếng rít quái dị vừa nghe từ x a, nhÆ°ng khi dứt tiếng thì ngÆ°á»i cÅ©ng đã đến nÆ¡i, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i nhÆ° má»™t đám mây hồng, lanh lẹ, nhẹ nhàng xuất hiện ngay trÆ°á»›c miếu...
Văn Äồng há»i :
- NgÆ°á»i ấy là ai? Tiá»n bối có nhìn ra lai lịch của ngÆ°á»i đó không?
Tào Khôn mặt mày đỠbừng, ấp úng nói :
- Thuá»™c hạ tá»± thẹn kiến văn nông cạn, chỉ thấy kẻ ấy hình thù quái gở, mặc áo màu Ä‘á» nhÆ° lá»­a, tuổi tác đã lá»›n, vừa hiện thân không đầy má»™t hiệp, đã giết ngay ba tên Hầu TÆ°á»›c của Thiên Huỳnh giáo, cÆ°á»›p lấy Bạch Y Quái Tẩu tung mình ra Ä‘i khi lÆ°á»›t qua mặt thuá»™c hạ, thuá»™c hạ bổng cảm thấy nhÆ° bị má»™t kiá»n lá»±c áp đảo, liá»n hôn mê bất tỉnh ngay...
Má»i ngÆ°á»i nghe nói, thảy Ä‘á»u rùng minh lo sợ.
Văn Äồng cúi đầu suy nghÄ© rồi trầm giá»ng nói :
- Chỉ một hiệp mà đã giết chết ba tên hầu tước của Thiên Huỳnh giáo, võ công thật cao thâm đáng sợ.
Nói đến đây bá»—ng chàng quay sang KhÆ°Æ¡ng Trạch há»i :
- Hình nhÆ° lúc nãy tiá»n bối có phát giác ra Ä‘iá»u gì, không hiểu có liên quan gì đến ngÆ°á»i này không?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nãy giá» cứ cúi đầu suy nghÄ©, nghe há»i ông ta chỉ ừ má»™t tiếng, không trả lá»i câu há»i của Văn Äồng, mày quay sang Tào Khôn lên tiếng :
- Tào huynh, huynh nên nhớ kỹ lại kẻ ấy có phải là một mụ già tóc bạc, chột hết một mắt không?
Tào Khôn trố mắt ngạc nhiên, một lát nói :
- Äúng thế! Äúng thế! Kẻ ấy chính là má»™t lão bà tóc bạc, chá»™t má»™t mắt.
Äôi mắt KhÆ°Æ¡ng Trạch nhÆ° sáng lên há»i tiếp :
- Có phải tay trái bà ta bị đứt đến cùi chá», tay phải bà ta cầm má»™t cây “Song Äầu Xà Trượng†đen nhánh không?
Tào Khôn lớn tiếng :
- Äúng! Äúng! KhÆ°Æ¡ng huynh tả không sai chút nào, ba tên hầu tÆ°á»›c của Thiên Huỳnh giáo đã bị bá» mang dÆ°á»›i cây kỳ hình quái trượng của bà ta đấy.
Văn Äồng hừ lên má»™t tiếng, quay qua há»i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Lão tiá»n bối đối vá»›i ngÆ°á»i này biết tÆ°á»ng tận đến thế, chẳng hay bà ta là ai vậy?
GÆ°Æ¡ng mặt KhÆ°Æ¡ng Trạch tá» ra trầm trá»ng, chậm rãi đáp :
- NgÆ°á»i này trÆ°á»›c đây ba mÆ°Æ¡i năm, là nhân vật hắc đạo cao thủ tuyệt đỉnh, danh vang bốn bể võ công cao đến khó lÆ°á»ng, từng Ä‘á»™c thân Ä‘á»™c mã qua lại giang hồ, hành sá»± Ä‘á»™c ác chẳng ai bì, nghe đâu lúc thiếu thá»i bà ta đẹp lắm, sau bị ngÆ°á»i ta ám hại khiến cho mặt mày xấu tệ, từ ấy đến sau lòng bà biến đổi, đối vá»›i thiên hạ không chút cảm tình, ra tay giết ngÆ°á»i là niá»m vui của bà tay đấy...
Nói đến đây bỗng ông thở ra tiếp :
- Mấy năm trước đây, lão phu vì có việc ra ngoài Hỷ Phong Khẩu, không ngỠvừa tới chân núi Yên Sơn đã gặp phải nữ ma đầu mà võ lâm từng khiếp sợ, lúc ấy lão phu rất tự phụ đối với võ công của mình, thế mà... ôi!
Ông ta lại thở dài cúi đầu suy nghĩ.
Thanh SÆ°Æ¡ng không thể chỠđược lấy làm lạ há»i :
- Rồi sau sao hở tiá»n bối?
Mặt Khương Trạch đỠbừng, tằng hắng một tiếng tiếp :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng không há»i, lão phu chẳng dám nói ra lúc ấy lão phu vá»›i bà ta vì có chút bất đồng ý kiến, nên đã đấu thí vá»›i nhau, kết quả má»›i có má»™t trăm hiệp, lão phu đã bị thua, đó là má»™t Ä‘iểm đáng buồn trong Ä‘á»i vẫy vùng của lão.
Văn Äồng thấy KhÆ°Æ¡ng Trạch nói đã ná»­a ngày rồi mà rốt cuá»™c tên bà ta là gì ông ta cÅ©ng chÆ°a nói, chàng không tiện há»i nữa nhíu mày nhìn sang Cát Thanh SÆ°Æ¡ng.
Thanh SÆ°Æ¡ng là cô gái thông minh, vừa thấy ngay ánh mắt của chàng đã hiểu ý ngay, nàng liá»n cÆ°á»i há»i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Lão tiá»n bối, tên của mụ già má»™t mắt ấy là gì?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nhÆ° sá»±c nhá»› ra cÆ°á»i lá»›n :
- Lão phu thật là hồ đồ, nữ ma đầu ấy vá» Vu tên Phi Nga, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng gá»i “Xà Trượng Cá»­u Bà Äá»™c Tâm Phụâ€.
Thanh SÆ°Æ¡ng nghe nói cÆ°á»i ngặt nghẽo :
- Chà! Ngoại hiệu của bà ta thật dễ sợ, song tên thì nghe đẹp lắm, tiếc thay dung nhan lại trái ngược.
Văn Äồng không khá»i cÆ°á»i thầm, giá» chàng thấy sá»± việc có thể nói là lượm lặt khá đầy đủ rồi nên không há»i thêm nữa quay sang Tào Khôn nói :
- Tiá»n bối còn nhá»› bà ta đã Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nào không? Cách đây Ä‘á»™ bao lâu rồi?
Tào Khôn đáp :
- Yêu phụ ấy Ä‘i bằng con Ä‘Æ°á»ng cốc này Ä‘á»™ hai giỠđồng hồ trÆ°á»›c đây.
Văn Äồng cúi đầu ngẫm nghÄ© giây lát, Ä‘Æ°a mắt quét nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt Ä‘oạn lên tiếng nói :
- Theo lá»i của KhÆ°Æ¡ng tiá»n bối vừa nói thì ra Vu Phi Nga đã lâu năm không xuất hiện trên giang hồ, chuyến này Ä‘á»™t ngá»™t cÆ°á»›p lấy “Bạch Y Quái Tẩu†đem Ä‘i đủ thấy thấy mục đích của bà ta cÅ©ng không ngoài “Chu TÆ°á»›c Hoàn†vậy không thể chậm trá»…, chúng ta nên rượt theo cho kịp.
Dịch Thành gật đầu tán đồng :
- Thiếu hiệp nói rất đúng, song theo ngu ý của lão phu thì chuyến này khá»i cần phân tán nữa, chúng ta cứ Ä‘i má»™t lượt thì hÆ¡n.
- Lá»i nói của Dịch bang chủ có lý, vậy chúng ta nên Ä‘i ngay...
Bỗng Khương Trạch lên tiếng cản.
Äêm, thần sắc cÅ©ng vẫn chÆ°a thấy gì mệt má»i, nhÆ°ng khi nhìn đến Thanh SÆ°Æ¡ng lòng chàng không khá»i tá»™i nghiệp thay, nên liá»n dừng cân lại nói vá»›i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Lão tiá»n bối, trá»i sắp sáng rồi, chúng ta nghỉ giây lát để xem xét đại thế phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rồi sẽ Ä‘i, tiá»n bối nghÄ© sao?
KhÆ°Æ¡ng Trạch là ngÆ°á»i giàu kinh nghiệm, nhìn cá»­ chỉ cùng lá»i nói của chàng, ông đã hiểu ngay ý chàng muốn gì rồi, bèn cÆ°á»i ha hả nói :
- Äúng thế! Lão phu cÅ©ng Ä‘ang có ý định đó.
Văn Äồng bá»—ng cảm thấy mặt mày Ä‘á» bừng cÆ°á»i nói :
- NhÆ° vậy thì xin làm phiá»n lão tiá»n bối!
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i thông cảm, Ä‘oạn kéo tay Dịch Thành, hai ngÆ°á»i tung mình hÆ°á»›ng vá» cụm rừng phía bên mặt Ä‘i tá»›i.
Thanh SÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu nữ thông mình àm sao khhông hiểu được ý muốn của Văn Äồng, giá» lại thấy KhÆ°Æ¡ng, Dịch hai ngÆ°á»i kiếm cách rá»i khá»i sá»± tình càng thêm rõ ràng hÆ¡n, tim nàng bá»—ng nhiên đập mạnh gÆ°Æ¡ng mặt á»­ng Ä‘á», tá» vẻ thẹn thùng.
Văn Äồng từ từ đến bên nàng, vừa cÆ°á»i vừa bảo khẽ :
- Sương muội! Cần ngồi nghỉ một lát cho đỡ mệt.
Thanh SÆ°Æ¡ng vá»›i đôi mắt Ä‘en lánh ngÆ°á»›i lên nhìn Văn Äồng đây tình tứ, nàng khẽ lắn đầ :
- Cám ơn anh, em chưa thấy mệt, còn anh có mệt không?
Văn Äồng bật cÆ°á»i :
- Nếu em không thấy mệt, thì anh hẳn nhiên cũng không mệt.
Thanh Sương bỗng như cảm thấy lúng túng, tay mân mê tà áo cúi đầu im lặng không nói tiếng nào.
Màn trá»i sáng dần... sáng dần... nhÆ°ng Văn Äồng cùng Thanh SÆ°Æ¡ng cứ đứng im lìm không há» nhúc nhích...
Bá»—ng má»™t tràng cÆ°á»i lá»›n phát ra, làm thức tỉnh cÆ¡n má»™ng đẹp của đôi tình nhân Ä‘ang thêu dệt.
Thì ra Khương Trạch cùng Dịch Thành đã đi dò xét khắp nơi xong rồi, giỠđịnh trở vỠphục mạng.
Văn Äồng liá»n cÆ°á»i nói :
- Có lẽ nhị vị đã tìm thấy dấu vết của đối phương rồi?
KhÆ°Æ¡ng Trạch Ä‘Æ°a tay chỉ vá» má»™t ngá»n núi cao nói :
- VÅ© Phi Nga đã vượt qua con Ä‘Æ°á»ng này, ra khá»i Äại Ba sÆ¡n xuyên qua Tích DÆ°Æ¡ng lên hÆ°Æ¡ng Bắc quan ngoại, vậy chúng ta cứ Ä‘uổi theo Ä‘Æ°á»ng này thì gặp.
Văn Äồng gật đầu :
- Lão tiá»n bối lâu nay định việc nhÆ° thần, vậy xin má»i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i vui vẻ, Ä‘oạn cùng Dịch Thành tung mình Ä‘i trÆ°á»›c Văn Äồng vá»›i Cát Thanh SÆ°Æ¡ng cÅ©ng cất bÆ°á»›c theo sau.
Chẳng bao lâu, bốn ngÆ°á»i đã đến chân ngá»n núi cao liá»n dừng bÆ°á»›c đứng lại xem xét.
Thì ra ngang hông ngá»n núi ấy bị hủng vào, hình nhÆ° sâu lăm thì phải, bốn ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt trao đổi vá»›i nhau, rồi cùng nhau vượt lên đến ngang eo núi má»›i hay ná»›i ấy là má»™t con Ä‘Æ°á»ng cốc hẹp, hiểm trở vô cùng.
Khương Trạch đứng nhìn giây lát bỗng nhíu mày nói :
- Chúng ta cần phải xuyên qua cốc này má»›i có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra khá»i vùng núi, song...
Nói đến đây bá»—ng ông ta Ä‘Æ°a mắt nhìn qua Văn Äồng im bặt không nói nữa.
Văn Äồng hiểu ý cÆ°á»i :
- Cốc này tuy nguy hiểm thật, nhưng làm gì được ta nào lão tiến bối chớ ngại.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i ha hả :
- Äúng thế, lão phu xin Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Bốn ngÆ°á»i lại dè dặt bÆ°á»›c vào vùng hiểm địa, cốc đạo khúc khiểu quanh co, hÆ¡i núi lạnh buốt khiến cho ai nấy phải vận dụng công lá»±c há»™ thể, mắt luôn luôn phòng bị chung quanh.
Vào Ä‘á»™ mấy mÆ°Æ¡i trượng sâu, bá»—ng thấy dÆ°á»›i chân toàn là đá cục, lổm chổm khó Ä‘i lúc ấy bá»—ng thấy KhÆ°Æ¡ng Trạch bÆ°á»›c Ä‘i chậm lại, đợi cho Văn Äồng tiến lên khẽ nói :
- Chưởng môn có nhìn thấy điểm gì khác lạ nơi đây không?
Văn Äồng gật đầu ứng tiếng :
- Cốc này có vẻ thanh tịnh lạ thÆ°á»ng, tá»­ khí dày đặc, má»™t tiếng chim kêu, tiếng côn trùng cÅ©ng Ä‘á»u chẳng thấy, cây cá» cÅ©ng không má»c nổi xem vậy...
Chàng vừa nói đến đây... bá»—ng nghe đằng sau có tiếng kêu thất thanh của Cát Thanh SÆ°Æ¡ng vá»n tá»›i.
Tài sản của phamduy88

  #33  
Old 08-04-2008, 07:34 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 33

Duyên gặp kỳ bảo



Ba ngÆ°á»i nghe gá»i Ä‘á»u quay đầu lại nhìn, thấy Thanh SÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngÆ°á»›c đầu nhìn lên chá»›p núi, mặt tá» ra kinh ngạc dị thÆ°á»ng.
Văn Äồng vá»™i vã đến nÆ¡i lo lắng há»i :
- Sương muội! Việc gì thế?
Lá»i chÆ°a dứt thì đã nghe tiếng quát lá»›n của KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Mau...
“Ầm! ầm!†tiếng nổ kinh thiên động địa đã lấn át tiếng kêu của Khương Trạch, rồi những tiếng ầm ầm kế tiếp, đá lớn từ trên đỉnh núi lăn ào ào xuống như mưa...
Sá»± việc xảy ra quá Æ° Ä‘á»™t ngá»™t, cÅ©ng may là bốn ngÆ°á»i đã phòng bị từ trÆ°á»›c, vậy mà còn phải rởn óc kinh hồn, bá»—ng nghe Văn Äồng lá»›n tiếng nói :
- Ba ngÆ°á»i mau chạy đến trÆ°á»›c kia tránh trÆ°á»›c, đợi tôi lên trên ấy xem có việc gì cho biết.
Vừa nói ngÆ°á»i chàng đã phóng Ä‘i mất.
Núi vừa cao lại vừa hiểm trở, đá lại lặn không ngớt, xem tình thế vô cùng nguy hiểm, Khương Trạch vội vã đưa tay ra cản lại :
- Chưởng môn không thể...
NhÆ°ng ông ta đã chậm mất rồi, thân ngÆ°á»i của Văn Äồng đã leo lên cao mấy trượng.
Thanh SÆ°Æ¡ng cÅ©ng lo lắng vô cùng vá»™i gá»i to :
- Äồng ca...
Nhưng tiếng nàng vừa thốt ra đã bị tiếng đá lăn trấn át.
Văn Äồng má»™t hÆ¡i tung mình lên cao năm trượng, đến khi chân vừa chấm đất chàng lại tung mình nhảy lên, thi triển “Long Vân Cá»­u Hiện†thân pháp, cứ thế mà tiến lên đỉnh núi.
KhÆ°Æ¡ng Trạch ba ngÆ°á»i đứng dÆ°á»›i nhìn Văn Äồng thi triển khinh công mà hôi Æ°á»›t đẫm áo, ai nấy thảy Ä‘á»u lo lắng cho sá»± an nguy của chàng đến ná»—i quên mất mình cÅ©ng sắp bị đá lăn trúng nhằm, đến khi trên đỉnh lại có má»™t tiếng ầm vang dậy, má»›i khiến cho ba ngÆ°á»i sá»±c tỉnh lại, KhÆ°Æ¡ng Trạch mặt biến sắc gá»i lá»›n :
- Chạy mau!
Vừa nói ông vừa vung chưởng đánh ra, chống cá»± vá»›i những phiến đá Ä‘ang rá»›t vào ngÆ°á»i.
Dịch Thành cũng chẳng dám chậm trễ, hai tay cũng liên hồi đánh ra, chưởng phong tợ bài sơn hải đảo, vù vù kháng đỡ miệng quát lớn :
- Cát cô nương chạy trước đi, lão phu sẽ cản hậu cho.
Thanh SÆ°Æ¡ng tuy lòng Ä‘ang lo lắng cho Văn Äồng nhÆ°ng thấy thần sắc của hai vị tiá»n bối tá» ra quá khẩn trÆ°Æ¡ng, nên nàng cÅ©ng vá»™i vã rút ngay “Cát Thiên LÆ° bảo kiếm†múa nhanh há»™ thể theo sau KhÆ°Æ¡ng Trạch.
Tiếng vang trên núi má»—i lúc má»™t to, đá càng lăn càng gấp, Văn Äồng má»™t má»±c thi triển sÆ° môn tuyệt há»c, đồng thá»i tận dụng công lá»±c siêu phàm vược ngÆ°á»i tung lên đỉnh núi.
Khi chàng vừa lên đến nÆ¡i, tiếng nổ lại từ từ thÆ°a dần rồi im bặt, mặt trá»i bắt đầu sáng sủa, cây cối ngã nằm ngổn ngang khiến cho chàng không khá»i ngạc nhiên đứng trÆ¡ ngÆ°á»i ra nÆ¡i ấy.
Thoạt tiên chàng cứ tưởng rằng trên núi thế nào cÅ©ng có kẻ địch mai phục, nhÆ°ng giá» má»›i hay má»™t khoảng đất rá»™ng Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng vuông đã bị nứt ra thành những kẻ sâu không thấy đáy, nhÆ°ng chung quanh tuyệt nhiên không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i.
Chàng từ từ bÆ°á»›c quanh má»™t vòng xem xét, khi chàng đến cạnh má»™t khe nứt, bá»—ng đôi mắt chàng chăm chú vào má»™t vật sáng Ä‘ang bị chôn lẫn dÆ°á»›i đống cát vụn, lần mò đến nÆ¡i bá»›i lên, bá»—ng chàng reo mừng há»›n hở, thì ra là má»™t ngá»c thủ tinh vi, má»™t dị bảo mà chàng chÆ°a từng thấy.
Äang đứng nhìn trân trân vào bảo vật, bá»—ng nghe tiếng cÆ°á»i của KhÆ°Æ¡ng Trạch phát ra phía sau, chàng quay đầu nhìn lại đã thấy ba ngÆ°á»i ấy Ä‘ang phi nhanh đến nÆ¡i, vá»™i vã bÆ°á»›c lên há»i :
- Các vị có sao không?
Thanh SÆ°Æ¡ng nhìn Văn Äồng chu miệng nói :
- ÄÆ¡i lâu không thấy anh xuống, nhị vị tiá»n bốn tưởng đâu anh đã gặp nạn nên má»›i vá»™i vã lên tìm.
KhÆ°Æ¡ng Trạch bá»—ng phá lên cÆ°á»i lá»›n :
- Không phải chỉ lão vá»›i Dịch huynh đâu, còn có ngÆ°á»i lo lắng hÆ¡n anh em lão phu nữa đấy.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt âu yếm nhìn Thanh SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i há»i :
- Có phải thế không em?
Thanh SÆ°Æ¡ng bẽn lẽn cúi đầu, thẹn thùng không nói, Văn Äồng từ từ đến bên nàng đặt chiếc ngá»c thủ vừa lượm được trên tay nàng khẽ nói :
- Em xem vật này có đẹp không? Trá»i vừa tặng cho anh đấy!
KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Dịch Thành cÅ©ng xúm lại xem, Thanh SÆ°Æ¡ng ngẩng lên cÆ°á»i há»i :
- Äồng ca, vật này tên gá»i là gì, có ích lợi gì không?
Văn Äồng nghe há»i không hiểu trả lá»i làm sao khẽ tằng hắng má»™t cái quay sang KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Tiá»n bối kiến văn quảng bác, có lẽ nhận ra bảo vật này chứ?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe há»i cÅ©ng cứng miệng cÅ©ng tằng hắng rồi quay sang nhìn Dịch Thành...
Dịch Thành lắc đầu nói :
- KhÆ°Æ¡ng huynh nếu há»i đệ, cÅ©ng bằng há»i Ä‘Æ°á»ng thằng mù thôi!
Bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u bật cÆ°á»i lên vui vẻ, bá»—ng Thanh sÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ngón tay lên miệng ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i im lặng nàng nhÆ° phát giác ra Ä‘iá»u gì Ä‘á»™t nhiên tung mình hÆ°á»›ng vá» Äông Bắc chạy nhanh vừa kêu vá»ng lại :
- Äồng ca! rượt theo mau!
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i kinh dị, cùng nhau tung mình Ä‘uổi theo.
Bốn bóng ngÆ°á»i dÆ°á»›i ánh mặt trá»i ban mai vụt nhanh nhÆ° bốn lằn khói Ä‘uổi theo chân địch, Văn Äồng thi triển “Truy Quang Trục Äiện†thân pháp chá»›p mắt đã bá» xa KhÆ°Æ¡ng, Dịch hai ngÆ°á»i, lÆ°á»›t nhanh đến gần Thanh SÆ°Æ¡ng.
Bấy giá», chàng má»›i phát giác ra trÆ°á»›c Thanh SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng, có má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang cắm đầu chạy nhanh, đến má»™t khe cốc bá»—ng bóng ấy nhảy ào xuống dÆ°á»›i.
Tiếng quát của Thanh Sương vang lên :
- Lũ chuột đứng lại!
Lá»i vừa dứt thì nàng cÅ©ng đã tùng ngÆ°á»i nhảy theo xuống cốc.
Văn Äồng thấy thế thất kinh, vá»™i tung mình nhảy tá»›i gá»i lá»›n :
- Sương muội! Không thể...
Lá»i chàng vừ đến đấy, bá»—ng nghe dÆ°á»›i cốc có tiếng kêu hoảng hốt vang dậy!
Tài sản của phamduy88

  #34  
Old 08-04-2008, 07:34 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 34

Ngộ độc nơi tửu quán



Tiếng kêu hốt hoảng vừa đến lá»t tai Văn Äồng, không khá»i khiến chàng giật mình lo sợ, vì chính tiếng đó do Thanh SÆ°Æ¡ng phát ra.
Không cần suy tính hiểm nguy, hay tay chàng vừa lay Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i chàng đã giở thức “Long Phấn Cá»­u Truyá»n†tung mình lên cao lÆ°á»›t đến ná»›i Thanh SÆ°Æ¡ng vừa rÆ¡i xuống.
Chàng nhìn thấy nàng Ä‘ang đứng yên trên phiến đá lá»›n, không hiểu Ä‘ang dò nghe tông địch? Hay đã bị đối phÆ°Æ¡ng Ä‘iểm huyệt? Thân hình Văn Äồng nhÆ° cánh chim bằng Ä‘Æ°a ngang hai tay ra từ từ rÆ¡i ngÆ°á»i xuống, đến lÆ°ng chừng chàng lại biến thế “Thâm Hải Tiá»m Long†lá»™n ngÆ°á»i má»™t cái đã rÆ¡i ngay đứng trÆ°á»›c mặt Thanh SÆ°Æ¡ng vá»™i há»i :
- Sương muội! không việc gì chứ?
Chỉ thấy Thanh SÆ°Æ¡ng gật đầu, nhìn chàng mỉm cÆ°á»i bấy giá» lòng Văn Äồng má»›i nhẹ nhá»m, chàng bÆ°á»›c lần đến kế bên khẽ nói :
- Lúc nãy em đã phát giác ra Ä‘iá»u gì?
Thanh SÆ°Æ¡ng nghe há»i, miệng bá»—ng chu lại giả vá» há»n giận nói :
- Còn há»i nữa, suýt nữa đã bị ngÆ°á»i ta ám toán em rồi, nếu anh đến sá»›m má»™t bÆ°á»›c có đâu để cho há» tẩu thoát?
Văn Äồng thấy Thanh SÆ°Æ¡ng tá» vẻ giận mình, chàng lúng túng miệng cứ ú á»› :
- Việc ấy... việc ấy...
Thanh SÆ°Æ¡ng thấy Ä‘iệu bá»™ của chàng, không khá»i bật lên tiếng cÆ°á»i khúc khích nói :
- Thôi khá»i cần phải tìm lý do việc ấy... việc ấy... gì cả, hỠđã đến kìa!
Lúc ấy quả nghe có tiếng áo bay, Văn Äồng nhÆ° sá»±c tỉnh song lặng thinh.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Dịch Thành vừa đến nÆ¡i, thấy Ä‘iệu bá»™ của Văn Äồng nhÆ° thế trong bụng cÆ°á»i thầm, KhÆ°Æ¡ng Trạch khẽ ho má»™t tiếng quay sang há»i Thanh SÆ°Æ¡ng :
- Cô nương có trông thấy y phục cùng diện mạo của đối phương không?
Thanh SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i đáp :
- Vãn bối thật bất tài, kẻ ấy thân pháp mau kỳ lạ lại thêm mặt bịt chiếc khăn, vì thế... song...
Nàng nói đến đây liá»n Ä‘Æ°a mắt liếc sang Văn Äồng tiếp :
- Song căn cứ thân hình cùng vá»›i môn khinh công tuyệt diệu ấy, đối phÆ°Æ¡ng có thể là ngÆ°á»i của “Thiên Ảo mê cungâ€.
Văn Äồng ở má»™t tiếng xen lá»i há»i :
- Tại sao em lại có thể nhận định một cách cương quyết như vậy?
Thanh Sương hừ một tiếng nói :
- Äiểm thứ nhất, đối phÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu nữ...
Văn Äồng ngạc nhiên :
- Một thiếu nữ? Em có nhìn rõ không?
Thanh SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt :
- Thân hình nàng yểu điệu, thân pháp dịu dàng quyết không sai!
Văn Äồng bá»—ng sá»±c nhá»› đến việc nÆ¡i Cá»­u Hoa sÆ¡n trang khi gặp hai thiếu nữ môn hạ của Thiên Ảo thần ni đã khiến cho Thanh SÆ°Æ¡ng ghen há»n không ít, vì thế nên chàng không dám há»i tiếp nữa.
Thanh Sương thấy chàng cứ đứng tần ngần ra đó, nàng nào hiểu chàng đang nghĩ gì nên tiếp :
- HÆ¡n nữa lúc nãy hỠđã thi triển má»™t môn công phu hạ lÆ°u để ám toán em, cÅ©ng chính là môn tuyệt há»c của Thiên Ảo thần ni.
Văn Äồng giá» má»›i tin là nàng nói thật, chứ chẳng phải có ý mÄ©a mai chàng nên hừ má»™t tiếng nói vá»›i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Bá»n “Thiên Ảo mê cung†xuất hiện nÆ¡i đây không hiểu là ngẩu nhiên hay đã có sắp đặt sẵn, tiến bối đối vá»›i việc này có cao kiến gì không?
Khương Trạch suy nghĩ giây lâu đáp :
- Lão phu dám chắc bá»n ngÆ°á»i “Thiên Ảo mê cung†xuất hiện nÆ¡i đây không phải là ngẫu nhiên đâu, hÆ¡n nữa mục đích cÅ©ng đã thấy rõ...
Văn Äồng à má»™t tiếng nhìn KhÆ°Æ¡ng Trạch tiếp lá»i :
- Tiá»n bối muốn nói là bá»n há» cÅ©ng vì Bạch Y Quái Tẩu bị bắt cóc mà đến phải không?
Khương Trạch gật đầu :
- Äúng vậy, nhÆ°ng bá»n há» lại đến trá»… hÆ¡n chúng ta, nên chỉ còn cách theo dõi chúng ta mong thâu được chút tin tức.
Văn Äồng gật đầu :
- Tiá»n bối Ä‘oán việc nhÆ° thần, thật không sai chút nào.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i vui vẻ, bá»—ng nhiên nghiêm ngay nét mặt nói :
- Kẻ này võ công mÆ°u trí cao thâm, sợ e không thua Chưởng môn mấy, hôm nay y đã tẩu thoát có lẽ sau này sẽ xảy ra lắm nhiá»u chuyện.
Văn Äồng nhÆ° không hiểu há»i rõ :
- Tiá»n bối nói vậy là nghÄ©a gì?
KhÆ°Æ¡ng Trạch tá» vẻ trầm trá»ng :
- Việc được bảo vật của Chưởng môn, sợ ngÆ°á»i này sẽ truyá»n khắp giang hồ sau này...
Văn Äồng cÆ°á»i ngạo nghá»…, khoát tay chận lấy lá»i KhÆ°Æ¡ng Trạch lá»›n tiếng :
- Tiá»n bối khá»i cần lo nghÄ© Ä‘iá»u ấy, nếu quả thật có những bá»n tham lam hòng cÆ°á»›p của ấy, thì há» sẽ tá»± chuốc lấy há»a vào thân thôi.
Nói đến đây chàng ngÆ°á»›c mặt nhìn lên trá»i tiếp :
- Thì giá» không còn sá»›m đâu, chúng ta phải khởi hành rượt theo Vu Phi Nga ngay, nếu không rủi gặp việc rắc rối nữa thì há»ng mất.
Bốn ngÆ°á»i lại bắt đầu cất bÆ°á»›c lên Ä‘Æ°á»ng do KhÆ°Æ¡ng Trạch hÆ°á»›ng dẫn, thuận theo Ä‘Æ°á»ng cốc ra khá»i núi má»™t má»±c phi hành. Dá»c Ä‘Æ°á»n há» không há» phát giác có Ä‘iểm gì khả nghi, ngay cả tông tích của bá»n Thiên Ảo mê cung cÅ©ng không cón thấy xuất hiện.
Má»™t buổi chiá»u hoàng hôn, bốn ngÆ°á»i đã đến DÆ°Æ¡ng Tuyá»n Trấn cảnh dãy Thái Hành SÆ¡n, nÆ¡i đây dân cÆ° đông đúc, bán buôn thịnh vượng, khách qua Ä‘Æ°á»ng tấp nập không ngừng. Bốn ngÆ°á»i chẩm rải bÆ°á»›c vào thị trấn, bá»—ng đôi mắt KhÆ°Æ¡ng Trạch sáng hẳn lên, nhìn vá» Văn Äồng nói :
- Chưởng môn, DÆ°Æ¡ng Tuyá»n trấn này không những là má»™t thị trấn lá»›n của đỉnh đầu Hà Bắc, đồng thá»i còn có tiếng là sản xuất loại rượu “Miêu Nhãn Bích†ngon nhất toàn quốc...
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i nhÆ° có ý thông cảm nói :
- Các tá»­u Ä‘iếm nÆ¡i đây xem rất đàng hoàng, nếu tiá»n bối hứng thú, chúng ta vào uống ít lý cho nóng ruá»™t.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i ha hả nói :
- Äúng thế! Äúng thế! Chúng ta cÅ©ng đã đến giá» dùng cÆ¡m rồi.
Vừa nói há» cÅ©ng vừa bÆ°á»›c vào má»™t quán rượu có vẻ thịnh soạn nhất dãy phố, quán rượu này rá»™ng đến ba gian trên dÆ°á»›i hai từng, bản hiệu Ä‘á» ba chữ mạ vàng to tÆ°á»›ng “Văn HÆ°Æ¡ng các†trÆ°á»›c cá»­a có hai tên đứng tiếp khách, vừa thấy bá»n Văn Äồng bốn ngÆ°á»i, hỠđã ôn tồn má»i má»c. Xuyên qua từng dÆ°á»›i ngồi chật lấy ngÆ°á»i, lên đến từng trên Văn Äồng liá»n tìm má»™t bàn kế cá»­a sổ ngồi xuống.
Äợi cho ai nấy ngồi xong xuôi, đám tiểu nhị má»›i trình tá» thá»±c đợn lên. KhÆ°Æ¡ng Trạch không coi đã khoát tay bảo :
- Khá»i cần, cứ Ä‘em món nào ngon nhất lên đây đồng thá»i mang năm cân rượu “Miêu Nhãn Bích†mau lên
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt đảo quanh bốn phía thấy sá»± trần thiết rất là đẹp đẽ, thá»±c khách cÅ©ng được ba bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, toàn là hạng thượng lÆ°u khá giả.
Chẳng bao lâu, rượu thịt đã Ä‘em lên đầy đủ, bốn ngÆ°á»i bắt đầu cầm đủa, tuy thức ăn nÆ¡i đây không mấy gì ngon cho lắm, song mùi rượu bay thợm ná»±c mÅ©i, khiến cho ai nấy ngá»­i thấy cÅ©ng phải thẻm nhá» rãi.
KhÆ°Æ¡ng Trạch là ngÆ°á»i đầu tiên xách bình rượu lên, rót vào má»—i ngÆ°á»i má»™t ly đầy, con dÆ° bao nhiêu trong bình ông liá»n ngữa cổ uống ừng á»±c, trông rất ngon lành.
Lốn uống này không những hai đếm tiểu nhị cứ đứng nhìn trân trân, mà tất cả thực khác trên lầu cũng phải chú ý đến.
Má»™t hÆ¡i uống hết cả ba cân rượu, Ä‘oạn ông đặt bình xuống bàn vừa lấy vạt áo lau miệng vừa cÆ°á»i nói :
- Rượu ngon thật! Rượu ngon thật! Này cậu nhá» mau Ä‘em thêm bình nữa lên đây, ợ! Äây... đây... cho ngÆ°Æ¡i chút đỉnh để tiêu xài.
Ông liá»n Ä‘Æ°a tay vào áo lấy ra má»™t lượng bạc ném cho hai tên tiểu nhị, được tiá»n thưởng quá hậu, hai tên tiểu nhị vui mừng khôn xiết, cúi đầu tạ Æ¡n lia lịa, Ä‘oạn má»™t tên quay sang căn dặn :
- Lão nhị, mau ra kho rượu sau nhà lựa bình rượu “Văn Hương Qui†lâu năm nhất đem lên, để ta ở lại h6ù hạ mấy vị khách quan này cho.
Tên tiểu nhị vâng dạ lên hồi, Ä‘oạn Ä‘i nhanh xuống lầu ra sau kho rượu, chẳng mấy chốc đã thấy hắn vừa thở hổn hển hai tay vừa bÆ°ng bình rượu nặng mÆ°á»i cân khúm núm đặt lên bàn.
Tiêu tiểu nhị đứng hầu nãy giỠđịnh ra tay đập bể má»› đất niêm phong nÆ¡i miệng hủ, bá»—ng nghe Văn Äồng trầm giá»ng nói :
- Khoan đã!
Hai tên tiểu nhị ngạc nhiên Ä‘Æ°a mắt nhìn lên thấy nÆ¡i đầu bàn là má»™t chàng thiếu niên Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt lạnh lùng nhìn chầm chập vào mặt hai ngÆ°á»i khiến há» cảm thấy rùng mình sợ sệt.
Tên tiểu nhị đứng hầu khúm núm lên tiếng :
- Äại gia có gì sai khiến?
Văn Äồng không đếm xỉa đến câu trả lá»i ấy, đôi mắt nình chầm chập vào tên tiểu nhị vừa bÆ°ng rượu lên há»i:
- Bình rượu này có phải đã niêm phong lâu năm rồi không?
Tên tiểu nhị nghe há»i vá»™i vã cÆ°á»i đáp :
- Äại gia cÅ©ng hiểu, bản hiệu Văn HÆ°Æ¡ng các của chúng tôi vốn đã mấy chục năm nay, đâu dám lừa dối khách quan làm gì.
Äôi mắt Văn Äồng trợn ngược, chàng gằn từng tiếng há»i :
- Rượu đã niêm phong lâu năm tại sao lại có mùi thơm bay ra?
Tên tiểu nhị nghe nói cúi đầu xuống ngá»­i, quả thật có má»™t mùi thÆ¡m từ trong hÅ© phát ra, khiến hắn không khá»i đứng Ä‘á» ngÆ°á»i nín lặng, tên tiểu nhị đứng hầu nãy giá» thấy thế giả vá» quay sang hạch há»i :
- Lão nhị, lúc ngươi lấy rượu ra, có bất cẩn làm vỡ nắp không?
Tên tiểu nhị vừa lắc đầu vừa kêu trá»i, hắn ta cãi lại :
- Không khi nào có việc ấy, Lưu Nhị này lâu nay làm việc cẩn thận, làm gì có thể đến nỗi phải vỡ nắp hũ được.
Lúc ấy bá»n KhÆ°Æ¡ng Trạc ba ngÆ°á»i đã hiểu ý câu há»i của Văn Äồng nhÆ° vẫn ngồi ngoài xem xét, nhìn thấy dáng Ä‘iệu lẫu sắc mặt của hai tên tiểu nhị này cÅ©ng không chỉ là hạng bất lÆ°Æ¡ng vậy thì có lẽ còn Ä‘iá»u gì uẩn khúc bên trong.
Bá»—ng thấy Dịch Thành cÆ°á»i nói :
- Hai ngÆ°á»i chá»› sợ sệt, hÅ© rượu đã lấy ra rồi ta không vì việc nhá» má»n này mày không trả tiá»n đâu, nhÆ°ng ta có vài lá»i muốn há»i ngÆ°Æ¡i phải nghÄ© có kỹ và trả lá»i cho thật má»›i được.
Tên tiểu nhị nghe nói mừng húm, chắp tay cÆ°á»i nói :
- Äa tạ lão gia có lòng, lão gia muốn há»i gì, nếu biết con sẽ trả lá»i ngay.
Dịch Thành mỉm cÆ°á»i bắt đầu :
- Tốt! Từ đây xuống tá»›i kho lấy rượu ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i qua mấy chặng Ä‘Æ°á»ng?
- Dạ phải đi qua phòng ăn dưới lầu, đến hành lang rồi mới xuyên qua một sân rộng tới hậu viện, kho rượu nằm sau hậu viện ấy.
Dịch Thành khe khẽ gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i bÆ°ng rượu đến đây dá»c Ä‘Æ°á»ng có ngừng nÆ¡i nào để nghỉ ngÆ¡i không?
Tên tiểu nhị vội vã nói :
- Lão gia xét cho, con đâu dám lÆ°á»i biếng nhÆ° thế.
- Dá»c Ä‘Æ°á»ng có kẻ nào Ä‘i qua ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i không?
Tên tiểu nhị khá»i cần suy nghÄ© vá»™i đáp :
- Dạ không!
- Vậy thì những khách trú ngụ nơi hậu viện, có kẻ nào ra vào không?
- Dạ không, những ông khách ấy Ä‘á»u dùng cÆ¡m trong phòng, cho nên...
Dịch Thành khoát tay ngăn lại trâm giá»ng há»i :
- Äược rồi, hiện giá» ngÆ°Æ¡i trả lá»i má»™t câu há»i cuối cùng, lúc ngÆ°Æ¡i bÆ°ng rượu lên đây, có từng xảy ra việc gì khác hÆ¡n lệ thÆ°á»ng không?
Phỉa hiểu, lệ thÆ°á»ng các tay tiểu nhị, ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i nấy miệng lưỡi nhÆ° chuông, việc gì rắc rối chút đỉnh Ä‘á»u biện bạch cho qua cả, nhÆ°ng hôm nay tên tiểu nhị thấy mấy ngÆ°á»i nảy sao đối vá»›i bình rượu xem quá quan trá»ng, linh tính biết ngay co Ä‘iá»u gì không phải tầm thÆ°á»ng, nên hắn ta đứng gải đầu suy nghÄ© giây lâu, Ä‘á»™t nhiên á» lên má»™t tiếng nói :
- Có một việc rất nhỠxãy ra, giỠcon mới nhớ nhưng cũng thật lạ...
Äôi mắt Dịch Thành sáng lên vá»™i há»i :
- Việc gì? Nói ra ta nghe thử.
- Lúc vừa bÆ°á»›c qua hậu viện, hay tay còn Ä‘ang bÆ°ng chặt bình rượu nhÆ°ng không biết ao bình rượu lại vô cá»› tuá»™t xuống, suýt tí nữa tuá»™t khá»i tay con rÆ¡i xuống đất...
Dịch Thành lại chận há»i tiếp :
- Lúc ấy, ngÆ°Æ¡i có trông thấy bóng ngÆ°á»i nào thấp thoáng gần đó không?
Tên tiểu nhị lắc đầu nói :
- Dạ không thấy ai cả, lúc ấy con tưởng bởi tay mình trÆ¡n nên má»›i nhÆ° vậy, hÆ¡n nữa cÅ©ng chÆ°a bị bể hủ rượu thành thá»­ con cÅ©ng chả thèm để ý đến, lão gia nghÄ© xem có phải là việc bất thÆ°á»ng không?
Dịch Thành nghe xong, quay đầu nhìn sang Văn Äồng há»i ý kiến, Văn Äồng chỉ hừ má»™t tiêng Ä‘Æ°a tay ra hiệu. Dịch Thành liá»n móc trong ngÆ°á»i ra ná»­a lạng bạc, trao cho tiểu nhị cÆ°á»i nói :
- Ngươi đã nói thành thật, lão thưởng cho một nén bạc cất lấy mà tiêu.
Tên tiểu nhị mừng rỡ vô cùng, hai tay đưa ra tiếp lấy bạc miệng cám ơn lia lịa.
Dịch Thành bỗng nghiêm ngay nét mặt, lấy tay chỉ vỠhủ rượu nói :
- Hủ rượu này ngươi mau đem ra ngoài gò đào một cái lỗ chôn ngay xuống, đi mau.
Tên tiểu nhị tưởng đâu Dịch Thành trở mặt, không chịu dùng hủ rượu này, vá»™i vàng cÆ°á»i nói :
- Lão gia không phải đã bỠqua...
Văn Äồng liá»n trừng mắt lá»›n tiếng :
- Khá»i nói lôi thôi, lát nữa cứ tính luôn tiá»n hủ rượu này là được rồi.
Hai tên tiểu nhị còn đứng trù trừ ở đó chÆ°a chịu Ä‘i, thấy vậy Dịch Thành liá»n gằn giá»ng :
- Ngươi tưởng rằng hủ rượu này vẫn còn là rượu ngon sao?
Hai tên tiểu nhị nghe há»i thế, cứ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau không dám trả lá»i. Dịch Thành nghÄ© :
- “Nếu không chứng minh chó chúng thấy, rủi chúng còn tiếc rẻ không Ä‘em Ä‘i chôn có phải ngÆ°á»i khác sẽ bị hại không?â€
Ông liá»n vận dụng chân lá»±c vào mÆ°á»i đầu ngón tay, lẹ làng bóp bể má»› đất trét bên ngoài, mở nút ra rót rượu vào má»™t chiếc ly, Ä‘Æ°a lên nói vá»›i hai ngÆ°á»i tiểu nhị :
- Các ngươi không tin phải không? Xem này!
Nói dứt ông ta liá»n đổ rượu xuống ván lầu bá»—ng nghe “xà†má»™t tiếng, nÆ¡i ấy tá»a lên má»™t vùng khói xanh, tấm ván cÅ©ng đã bị xém Ä‘en má»™t khoản. Giá» hai tên tiểu nhị mặt tái mét nhÆ° chàm, miệng lẩm bẩm :
- Mẹ ơi! Rượu này còn uống được nữa sao?
Tên tiểu nhị không còn dám nói gì nữa, vội vã lấy nút đậy chặt hủ lại, hai tay bưng đi nhanh xuống lầu.
NGỠđâu vừa bước được ba bước, bỗng nghe hắn ta thốt lên một tiếng đau đớn, thân hình lảo đảo rồi ngã lăn ra xuống đất.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nhanh nhẹn tung mình nhảy đến, má»™t tay Ä‘oạt lấy hủ rượu để khá»i vỡ, t ay kia chụp vào bài môn huyệt của tên tiểu nhị, bất giác ông lắc đầu thở dìa, từ từ buông tay ra. Thân hinh của tên tiểu nhị dãy dụa mấy cái thất khiếu bắt đầu rịn máu Ä‘en, tắt thở lập tức.
Một tên tiểu nhị còn lại thấy thế, mặt mày tái như chàm kêu lên một tiếng sợ hãi đoạn cắm đầu chạy nhanh xuống lầu.
Lúc bấy giá» tất cả thá»±c khách cÅ©ng đã ùn ùn bu quanh, kẻ bàn tán Ä‘iá»u này, ngÆ°á»i nhá» to việc kia.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i cứ lặng lẽ dò xét bá»—ng nhiên má»™t giá»ng cÆ°á»i khẽ vá»ng vào tai, từ gần rồi từ xa dần đến biệt mất, Văn Äồng bốn ngÆ°á»i sắc mặt Ä‘á»u biến, chàng hÆ° lên má»™t tiếng tức giận, định tung mình Ä‘uổi theo, bá»—ng nghe Thanh SÆ°Æ¡ng thốt lên má»™t tiếng nhÆ° phát giác ra Ä‘iá»u gì, thân hình nàng lẹ nhÆ° Ä‘iện xẹt tung đến phía cá»­a sổ, Ä‘Æ°a tay gở lấy tấm lụa trắng Ä‘ang mắc nÆ¡i ấy.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i vừa nghe giá»ng của nàng thốt ra Ä‘á»u thất kinh vá»™i vàng chạy đến phía ấy, ngỠđâu sắc mặt của Thanh SÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên lại tái mét, hình nhÆ° Ä‘ang bị phải rắn Ä‘á»™c cắn nhằm nàng vá»™i vàng vã ném ngay tấm lạu ấy xuống đất, nhÆ°ng rồi nàng lại mê man bất tỉnh, khiến cho chàng lo sợ vô cùng.
Khương Trạch đưa mắt nhìn vỠtấm lụa trắng đoạn nói :
- Không sao, Cát cô nương vì bất cẩn trúng độc đấy thôi.
Câu nói đã thức tỉnh Văn Äồng chàng bất kể sá»± dòm ngó của nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang bu quanh, cÅ©ng chẳng hiá»m việc nam nữ gần nhau, vá»™i vã cắn lưỡi cho chảy má»™t miệng máu, Ä‘oạn ká» vào miệng Thanh SÆ°Æ¡ng, vận dụng huyá»n công từ từ đẩy máu ấy vào cổ nàng.
Việc chữa trị đã má»™t lần chàng cứu Thanh SÆ°Æ¡ng thoát nạn rồi, giá» vừa áp dụng đã thấy hiệu quả ngay không bao lâu ngÆ°á»i nàng từ từ tỉnh lại.
Khi mở mắt ra, thấy ngÆ°á»i mình Ä‘ang nằm gá»n trong lòng Văn Äồng, mặt nàng hông khá»i thẹn thùng á»­ng Ä‘á», vá»™i vàng đứng phắt dậy. Văn Äồng tuận tay đỡ nàng lên rồi chàng cÅ©ng đứng lên theo, khẽ Ä‘Æ°a tay ra phất má»™t cái mảnh lụa nhÆ° bị má»™t sức hút vô hình. Bay vào tay chàng lập tức Văn Äồng dè dặt mở ra xem, bá»—ng thấy trên mảnh lụa có việc mấy hàng chữ ngoạch ngoẹt nhÆ° sau :
- “Chá»› có ngông cuồng, sẽ rÆ°á»›t lấy há»a, hành trình đến núi Há»· Phong lập tức đình chỉ ngay, kẻo không mất mạng lúc nào không biếtâ€.
Văn Äồng xem qua những câu hăm dá»a này, miệng chàng bá»—ng nhếch má»™t nụ cÆ°á»i cÆ°Æ¡ng quyết, tay mặt càng phát ra má»™t cái mãnh lụa nhÆ° bị má»™t kình lá»±c vô hình tan thành muôn mãnh theo luồng gió bay Ä‘i. Thanh SÆ°Æ¡ng vì lỡ sÆ¡ ý suýt tí nữa bị bá» mạng vì mảnh lụa Ä‘á»™c đó, lòng nàng căm giận khôn cùng, nhÆ°ng thấy Văn Äồng còn tá» vẻ phẫn ná»™ hÆ¡n, nàng liá»n cất tiếng an ôn tồn an ủi :
- Äồng ca, chá»› nên phiá»n giận làm gì vá»›i bá»n tiểu quá»· ma đầu ấy cÅ©ng không làm gì chúng ta được đâu, vậy chúng ta cứ theo kế hoạch tiến hành xem thá»­ ai chết ai sống cho biết.
Văn Äồng nghe nói, dằn ngay cÆ¡n phẫn ná»™ nhìn nàng mỉm cÆ°á»i :
- Cao kiến của em thật la hữu lý, lũ chuột nhắt vừa cùng khăn ám toán em, ngu huynh nhất định sẽ cho hỠnếm mùi lợi hại.
Nói đến đây chàng quay sang Khương Trạch cùng Dịch Thành tiếp :
- Việc này không nên chậm trễ, chúng lập tức đuổi theo trong đêm nay, không hiểu ý kiến của nhị vị thế nào?
KhÆ°Æ¡ng Dịch hai ngÆ°á»i cùng tán đồng, lúc ấy ngÆ°á»i chủ tiệm cÅ©ng đã lên đến ná»›i, chận bốn ngÆ°á»i lại há»i tá»± sá»±, Dịch Thành đại diện kể qua sÆ¡ lượt sau cùng cảnh có rằng ân oán giang hồ kỵ nhất là làm rùm beng chàng không được báo quan, nếu không hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng được, Ä‘oạn ông Ä‘Æ°a tay vào áo lấy ra má»™t trăm lượng bạc tặng cho lão hầu an táng nạn nhân. NgÆ°á»i chủ tiệm cÅ©ng vốn là tay giang hồ lão luyện, hẳn nhiên đã hiểu được sá»± lợi hại ấy rồi n6n vừa được tặng bạc, liá»n vá»™i vã cảm tạ không ngừng. Văn Äồng thấy má»i việc tạm xogn, lập tức dẫn má»i ngÆ°á»i xuống lầu ra khá»i DÆ°Æ¡ng Tuyá»n trấn, hÆ°á»›ng vá» Há»· Phong Khẩu luôn đêm tấn phát.
Tài sản của phamduy88

  #35  
Old 08-04-2008, 07:34 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 35

Xà Trượng Cửu Bà



Bốn ngÆ°á»i ngày đêm Ä‘i mãi, đói ăn khát uống, ngay tháng qua Ä‘i. Vào má»™t buổi chiá»u hoàng hôn hôm ấy, hỠđã xuyên qua má»™t bải sa mạc vùng Lục Châu, đến má»™t cụm rừng sầm uất bá»—ng thấy KhÆ°Æ¡ng Trạch dừng chân đứng lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh tứ phía má»™t hồi ông khẽ thở ra trầm giá»ng than :
- Ôi! NgÆ°á»i Ä‘á»i nhÆ° giấc má»™ng tuế nguyệt qua quá mau, không ngá» ba mÆ°Æ¡i năm sau lại trở đến vùng bị thất bại này!
Văn Äồng nhíu mày cảm Ä‘á»™ng, lên tiếng an ủi :
- Chúng ta là nhân vật võ lâm, từng vào sanh ra tá»­ biết bao nhiêu lần, hÆ¡n thua là việc thÆ°á»ng tình tiá»n bối cần gì phải ghi nhá»› cho thêm phiá»n muá»™n.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe nói cÆ°á»i lên ha hả :
- Chưởng môn nói rất đúng lão phu có lòng cảm tạ.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t hồi Ä‘oạn cất tiếng há»i :
- Lão tiá»n bối, nÆ¡i đây còn cách sào huyệt của Vu Phi Nga không hiểu còn bao xa nữa?
Khương Trạch đáp :
- Từ đây theo hÆ°á»›ng chánh Bắc, vượt qua hai đồi nhá» Ä‘á»™ má»™t tiếng đồng hồ có thể đến được “Âm Sát môn†trá»ng địa của mụ già ấy.
Văn Äồng vui mừng :
- Nói vậy thì chúng ta có thể nghỉ ngơi nây đây giây lát rồi sẽ cất bước cũng không muộn.
Thanh SÆ°Æ¡ng nghe nói hiểu ngay ý chàng muốn lo lắng cho mình, nên Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Văn Äồng mỉm cÆ°á»i nhÆ° biết Æ¡n.
KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Dịch Thành lại không biết ý ấy, Ä‘á»u vui vẻ tán đồng.
Má»™t khắc đồng hồ trôi qua ai nấy Ä‘á»u khá»e khoắn KhÆ°Æ¡ng Trạch lai Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng ba ngÆ°á»i theo sau tiến bÆ°á»›c.
Khương Trạch tuy đã từng đi qua nơi đây, song đã cách xa ba mươi năm trước, thành thử lắm lúc có hơi sợ lạc, vừa đi ông vừa để ý nhìn lại những dấu vết cũ để phân định phương hướng.
Äá»™t nhiên ông ta dừng bÆ°á»›c lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» ngôi núi cách xa Ä‘á»™ mÆ°á»i mấy trượng, thì ra giữa ngôi núi ấy tá»± nhiên có má»™t hòn đá trắng rất lá»›n trồi l6en, hình thù nhÆ° con dả nhân.
Văn Äồng thấy thần thái của KhÆ°Æ¡ng Trạch nhÆ° thế, chàng cÅ©ng dừng bÆ°á»›c lại khẽ há»i :
- Lão tiá»n bối, đây là nÆ¡i nào?
Khương Trạch chậm rãi đáp :
- Ngá»n núi ấy gá»i lài Linh Giả Phong, sau lÆ°ng là má»™t rừng dâu, qua rừng dâu ấy tức là “Lạc Hồn Gián†kế đến tức là sào huyệt của Vu Phi Nga.
Thanh SÆ°Æ¡ng vụt há»i :
- “Lạc Hồn Gián� Có phải là một nơi địa thế hiểm nguy không?
Khương Trạch lắc đầu :
- “Lạc Hồn Gián†không phải là nÆ¡i phần đất nguy hiểm, nÆ¡i ấy rá»™ng cÅ©ng chỉ có bốn năm trượng thôi, nhÆ°ng Vu Phi Nga đã từng ra Ä‘iá»u cấm chỉ phàm nhân vật võ lâm nếu chÆ°a được bà ta cho phép vào tất sẽ bị giết ngay lập tức...
Văn Äồng khẽ hừ má»™t tiếng nói :
- Thật lá»i lẽ quá ngông cuồng, tại hạ sẽ xem thá»­ bà ta có tài cán gì cho biết.
Lá»i dứt ngÆ°á»i chàng đã tung mình phi nhanh nhắm vá» Linh Giả Phong tiến tá»›i.
KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»™i vã lÆ°á»›t nhanh dẫn Ä‘Æ°á»ng chẳng bao lâu bốn ngÆ°á»i đã ra đến sau núi, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» xa quả thấy má»™t đám rừng dâu tá»a mùi thÆ¡m bay ná»±c mÅ©i.
Thanh Sương cứ ngửng mũi lên hít mạnh mấy cái đoạn quay sang Khương Trạch nói :
- Mùi gì mà thÆ¡m thế KhÆ°Æ¡ng tiá»n bối?
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i đáp :
- Äấy là mùi thÆ¡m của trái dâu đặc biệt.
- Trái dâu?
- Vâng! NÆ¡i xa mạc Lục Châu này thổ sản đặc biệt nhất chính là trái dâu, ăn vào không những khiến cho ta khá»i khát nÆ°á»›c đồng thá»i lại bổ ích cho tình thần nữa!
Thanh SÆ°Æ¡ng nghe nói trái dâu ấy có nhiá»u công hiệu, nàng liá»n định Ä‘ hái trái tặng cho Văn Äồng ăn đỡ khát, nên liá»n tung mình lên cao vừa phi thân vừa cÆ°á»i nói :
- Tôi đi hái mấy trái đến tặng cho các vị ăn nhé!
Lá»i dứt thì ngÆ°á»i nàng cÅ©ng đã phóng nhanh vào rừng mất dạng.
KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»™i gá»i :
- Cát cô nương! Không thể...
NhÆ°ng đâu còn kịp nữa ngÆ°á»i nàng đã chen vào rừng mất dạng.
Lúc bấy giá» trá»i đã dần dần tối đứng ngoài khó nhìn thấy được trong đám rừng dâu, KhÆ°Æ¡ng Trạch biết không còn kêu réo được nữa vá»™i vã tung mình Ä‘uổi theo.
Ba ngÆ°á»i vừa chạy đến ven rừng bá»—ng nghe tiếng của Thanh SÆ°Æ¡ng từ trong ấy phát r lẫn vá»›i những tiếng cÆ°á»i nhạt.
Văn Äồng giật mình, vá»™i vã thi triển “Truy Quang Trục Äiện†thân pháp nhanh nhÆ° sao xẹt xuyên ngÆ°á»i vào cánh rừng rậm, khi mắt chàng đã phát giác ra lòng chàng má»›i hÆ¡n yên lại.
Chàng thấy mặt Thanh Sương tỠra sắc giận, tay giữ bảo kiếm đứng ngay chính giữa.
Chung quanh nàng có sáu ngÆ°á»i y phục quái dị Ä‘ang bao vây.
Văn Äồng tạm thá»i không lá»™ diện đứng bên trong Ä‘Æ°a mắt dò xét sáu ngÆ°á»i bên địch thì ra bên há» có ba nam ba nữ, những ngÆ°á»i đàn ông mặt mày xấu xí khôn cùng, trái lại những nàng thiếu nữ lại đẹp tuyệt trần, tay ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i nấy cầm má»™t môn binh khí hình thù quái gỡ, sắc phục thì biểu hiện cho phái tà môn.
Văn Äồng xem xét kỹ lưỡng rồi quay sang KhÆ°Æ¡ng Trạch khẽ há»i :
- Sáu quái nhân này có phải là môn hạ của Vu Phi Nga không?
KhÆ°Æ¡ng Trạch gật đầu, Ä‘ang định trả lá»i...
Thì cùng lúc ấy bá»n sáu ngÆ°á»i đã từ từ tiến bÆ°á»›c, xiết chặt vòng vây.
Thanh sương thét lên một tiếng thanh “Cát Thiên Lư kiếm†lập tức tuốt ra, sánh sáng chói lòa, hàn khí buốt lạnh.
Mắt nàng đăm đăm nhìn vá» bá»n địch lá»›n tiếng quát :
- Các ngươi là ai? nếu không dừng bước cô nương không khách sáo đâu?
Sáu quái nhân tỠra không hỠđếm xỉa, vẫn từ từ tiến bước.
KhÆ°Æ¡ng Trạch không muốn chÆ°a gặp mặt Vu Phi Nga mà đã gây hấn vá»›i bá»n môn hạ, nhÆ° vậy đối vá»›i việc đòi lại “Bạch Y Quái Tẩu†Sẽ gặp nhiá»u trở ngại, nên ông đã phát ra tiếng cÆ°á»i ha hả ung dung cất bÆ°á»›c Ä‘i ra lên tiếng nói :
- Lão phu ba mươi năm mới bước chân trở lại đây, thấy cảnh vật như cũ lòng thật vui mừng không hiểu cố nhân hiện giỠở nơi đâu?
Sáu ngÆ°á»i nam nữ Ä‘ang định gây chiến vá»›i Thanh SÆ°Æ¡ng nghe tiếng cÆ°á»i nói của KhÆ°Æ¡ng Trạch, không khá»i giật mình vá»™i vã đứng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn ra.
Liến thấy hai già một trẻ thần thái uy nghiêm hiên ngang bước đến.
Ãnh mắt của hai đằng vừa chạm nhau, sáu ngÆ°á»i nam nữ kia không khá»i kinh dị, đồng thởi cảm thấy rùng mình vì sáu luồng nhãn quang của đối phÆ°Æ¡ng tá»a ra má»™t ánh sáng khiếp ngá»i, đủ thấy há» không phải là những ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng.
Kẻ cầm đầu của sáu ngÆ°á»i này, vốn là má»™t trung niên đại hán mắt của mÅ©i lá», trông dáng thô kịch, sau khi trấn tÄ©nh lại tin thần, hắn ta liá»n trầm giá»ng quát :
- Các ngÆ°á»i đến thật hay, khá»i phí thá»i gian ta phải tìm kiếm mÆ°á»i mấy mạng ngÆ°á»i giỠđổi lấy bốn mạng, kể cÅ©ng đỡ hÆ¡n không.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i nghe nói ngạc nhiên nhÆ°ng rồi há» biết ngay có lẽ đối phÆ°Æ¡ng vừa bị xảy ra việc gì đây nên má»›i nhận lầm mình là kẻ địch của há» KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i lá»›n nói vá»›i tên đại hán :
- Lá»i của bằng hữu vừa nói ra, thật khiến cho lão phu không hiểu gì cả, cái gì gá»i là bốn mạng Ä‘á»n bằng mÆ°á»i mấy mạng?
Trung niên đại hán nghe há»i nhíu mày nghÄ© ngợi Ä‘oạn hắn ta thét lá»›n :
- Các ngÆ°Æ¡i tá»± đến đây giết ngÆ°á»i giá» phải Ä‘á»n mạng, lão thất phu chá»› hòng qua mặt thái gia...
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghiêm ngay nét mặt, chận lá»i há»i :
- Các ngươi có phải là môn hạ của Vu Phi Nga không?
Äại hán nghe nói tá» ra bất mãn quát :
- Lão thất phu dám gá»i thanh uy của gia sÆ° ta, đáng liệt tá»™i chết!
KhÆ°Æ¡ng Trạch vẫn Ä‘iá»m nhiên chậm rãi há»i tiếp :
- Hiện giá» ngÆ°á»i ở đâu?
Äại hán cÆ°á»i nhÆ° khinh khi :
- Các ngÆ°Æ¡i có tài qua được nÆ¡i đây ta sẽ Ä‘Æ°a đến gặp, bằng không đừng òng sống sót trở vá».
KhÆ°Æ¡ng Trạch mỉm cÆ°á»i :
- Cậu bạn chá»› khá ngông cuồng, cho dù mụ Phi Nga gặp lão phu Ä‘i nữa cÅ©ng chÆ°a dám thốt ra những lá»i nói ấy. Còn chẳng mau Ä‘i trình báo cho bà ta hay.
Lá»i lẽ của bậc tiá»n bối KhÆ°Æ¡ng Trạch vừa thốt ra, khiến cho trung niên đại hán phân vân, tánh ngạo nghá»… cÅ©ng không còn, giá»ng ôn tồn há»i :
- Tên ngươi là gì? Muốn gặp Chưởng môn có việc gì?
Khương Trạch giỠlại trở mặt nạt :
- Danh uy của lão phu các ngÆ°Æ¡i không xứng há»i tá»›i, gặp Chưởng môn các ngÆ°Æ¡i cứ việc bảo ngÆ°á»i bạn cÅ© trÆ°á»›c đây ba mÆ°Æ¡i năm đến thăm.
Äại hán nghe nói thế, trong lòng lại càng khó xá»­ tá»± nhủ
- “Chưởng môn sÆ° tôn vừa Ä‘i xa vá», vừa rồi đã phát giác mấy nÆ¡i khá nghi, kế đó địch thủ âm thầm ám toán mÆ°á»i mấy mạng ngÆ°á»i của ta. Trong lúc chÆ°a tìm được tông địch thì bốn ngÆ°á»i này lại xuất hiện khiến ta không khá»i không nghi ngỠđược. NhÆ°ng... nếu há» chính là bạn của sÆ° tôn, thì cÅ©ng chá»› khá vô lá»…...â€
Äang suy nghÄ©, chÆ°a kịp quyết định bá»—ng thấy xa xa có má»™t làn sáng bắn tung lên trá»i, khắp nÆ¡i Ä‘á»u tá» sáng hắn ta không khá»i biến sắc.
Tiếp theo, một tiếng còi vang lên chấn động khắp cả núi rừng.
Äại hán liá»n tức đến cá»±c Ä‘á»™, quát lá»›n :
- Không ngá» các ngÆ°Æ¡i lại dùng thủ Ä‘oạn hạ lÆ°u đến thế ngoài mặt giả vỠđến cá»­a viếng thăm, song đã lén lút cho ngÆ°á»i Ä‘á»™t kích hừ nhÆ° vậy cÅ©ng khá đấy chứ...
Cùng lúc ấy má»™t hán tá»­ đứng kế bên xen lá»i lên tiếng :
- Äảng sÆ° huynh lôi thôi vá»›i bá»n há» làm gì, giết bá»n chúng trÆ°á»›c đã rối má»›i nói chuyện sau!
Lá»i vừa dứt, hắn ta cÅ©ng lẹ làng xông vào đánh KhÆ°Æ¡ng Trạch.
Năm ngÆ°á»i kia thấy vậy cÅ©ng nhất tá» tiến lên công đánh bá»n Văn Äồng má»i ngÆ°á»i.
Sáu tên nam nữa này vốn là đệ tá»­ đích truyá»n của Vu Phi Nga, võ công đã đến mức cao thâm, hÆ¡n nữa Ä‘ang cÆ¡n phẫn ná»™ đánh tá»›i, uy thế dÅ©ng mãnh vô cùng, nhanh nhẹn tuyệt luân, sáu ngá»n binh Ä‘ao múa ra tá»›i tấp nhÆ° má»™t trận mÆ°a lá»›n gió to.
Văn Äồng sá»›m đã bá»±c bá»™i không muốn lôi thôi vá»›i bá»n chúng nữa, giá» thấy há» Ä‘á»u ra tay công kích, đôi mày chàng nhíu lại mặt lanh nhÆ° tiá»n, khẽ hừ má»™t tiếng hai tay phất lên quát :
- Cút đi!
KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»™i vã gá»i :
- Chưởng môn nên nhẹ tay!
Lá»i nói chÆ°a dứt đã nghe đối phÆ°Æ¡ng đồng thanh rống lên tiếng kêu thảm khốc, sáu ngá»n binh Ä‘ao đã vuá»™t khá»i tay bắn lên không trung, kẻ nào kẻ nấy ngÆ°á»i lảo đảo thối lui.
Trận công đến cÅ©ng mau, Ä‘i cÅ©ng mau, sáu tên nam nữ đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u dùng tay trái ôm lấy tay mặt tá» ra Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, ngồi phịch xuống đất không còn cá»­ Ä‘á»™ng.
Khương Trạch thấy thế lên tiếng nói :
- Bổn Chưởng môn có lòng khoan hậu, nên không nỡ giết các ngươi mau nói ra sư tôn của các ngươi hiện giỠở đâu?
GiỠđây bá»n ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng đã tản vía đối vá»›i thủ pháp của Văn Äồng, không những lâu nay chÆ°a từng thấy, ngay cả nghe cÅ©ng không được nghe qua, nghe KhÆ°Æ¡ng Trạch nói vậy tên đại hán suy nghÄ© má»™t hồi rồi ngÆ°á»›c đầu lên đáp :
- Chúng tôi đã kém hÆ¡n ngÆ°á»i, đâu còn nói gì được nữa, nếu các ngÆ°á»i cứ má»™t má»±c muốn gặp gia sÆ°, có lẽ hiểu tánh ngÆ°á»i nhÆ° thế nào rồi rủi sau này có việc gì, chá»› trách chúng tôi đấy.
Văn Äồng cÆ°á»i nhạt :
- Chớ nói lôi thôi, giỠcác ngươi có nói hay không?
Trung niên đại hán gật đầu oán hận, Văn Äồng thấy vậy khẽ phất tay ra má»™t luồng gió thoảng qua sáu ngÆ°á»i lập tức giải ngay các huyệt đạo vừ bị Ä‘iểm, bá»n chúng liá»n đứng dậy tên đại hán ra lệnh :
- Chúng ta đi thôi!
Lá»i dứt, sáu ngÆ°á»i bắt đầu cất bÆ°á»›c tung bay hÆ°á»›ng vá» cánh rừng phía Bắc.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i cùng theo sau bén gót, chẳng bao lâu đã ra khá»i rừng dâu trÆ°á»›c mắt là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hẹp chừng bốn trượng, hai bên núi dá»±ng thẳng đứng, giữa Ä‘Æ°á»ng có má»™t tấm bia đá khắc ba chữ cá»±c lá»›n “Lạc Hồn Gián†bên cạnh lại có thêm hai lá»i cảnh cáo: “Nếu vào cấm địa, gián đảy lạc hồnâ€.
Văn Äồng Ä‘á»c xong mỉm cÆ°á»i, tay mặt phất ra má»™t cái tiếp theo là má»™t tiếng “ầm†vang dá»™i, bia đá nặng Ä‘á»™ nghìn cân thế mà bị đánh bể tan tành.
Sáu tên thuá»™c hạ của Vu Phi Nga, ai nấy thảy Ä‘á»u biến sắc nhÆ°ng đâu dám tá» ra phản ứng gì, chỉ đành nghiến răng căm hận.
Má»i ngÆ°á»i sau khị vượt qua khá»i “Lạc Hồn Gián†dá»c Ä‘Æ°á»ng bá»—ng thấy má»™t ánh sáng bắn tung lên trá»i, tá»a ra màu sắc sáng lạng nhá» thế mà được thấy đâu đâu cÅ©ng có bóng ngÆ°á»i nhấp nhô, hình nhÆ° Ä‘ang canh giữ cẩn mật quanh vùng núi, kế đến má»™t trang viện xây cất nguy nga đã hiện ra trÆ°á»›c mắt.
Khi má»i ngÆ°á»i đến còn cách xa mÆ°á»i trượng, bõng nghe có giá»ng cÆ°á»i quái dị từ trong trang viện phát ra, âm thanh vang dá»™i nhÆ° đại hồng chung khiến cho ngÆ°á»i nghe cảm thấy tâm thần chấn Ä‘á»™ng.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i lập tức dừng bÆ°á»›c lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn vào.
Cánh cá»­a lá»›n nÆ¡i trang viên từ từ mở rá»™ng, hai hàng đệ tá»­ mÆ°á»i nam mÆ°á»i nữ lần bÆ°á»›c ra, bên nam hình thù xấu xí còn bên nữ thì là tuyệt sắc giai nhân, Ä‘i đầu vốn là má»™t bà lão lá»›n tuổi đầu tóc bạc phÆ¡, má»™t tay má»™t mắt, tay cầm xà trượng.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i trông thấy hiá»u ngay bà lão này không ai xa lạ chính là nữ ma đầu danh chấn giang hồ “Xà Trượng Cá»­u Bà Äá»™c Tâm Phụ†Vu Phi Nga.
Nét mặt của nữ ma đầu lạnh lùng dá»… sợ, quét nhìn Văn Äồng má»i ngÆ°á»i má»™t lượt sau cùng ngÆ°ng ngay nÆ¡i mặt KhÆ°Æ¡ng Trạch, má»™t tràng cÆ°á»i quái dị lại phát ra nói :
- Ta tưởng là ai đã ăn gan cá»p mà lại dám đến đây gây sá»±, không ngá» lại là lão già này.
Tiếng cÆ°á»i nói vừa đến đây bá»—ng nét mặt bà trở nên nghiêm nghị quát lá»›n :
- Lão quá»· đến đây có việc gì, mau nói thật ra già này còn niệm tình Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i trở vá».
KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i lá»›n nói :
- Thiên hạ đồn ngÆ°Æ¡i càng già tính tình càng biến đổi, quả thật không sai bằng hữu lâu ngày đến thăm, ngÆ°Æ¡i không những không tiếp đãi trá»ng thể vừa gặp mặt lại còn nổi nóng ra rồi!...
Vu Phi Nga dằn xà trượng xuống đất đánh bốp một cái quát lớn :
- Chớ nói lôi thôi, lão quỷ mau nói ra mục đích đến đây nếu không thì đừng trách già này độc ác.
Khương Trạch giỠmới nghiêm ngay nét mặt nói :
- Lão phu chỉ có công đưa bổn Chưởng môn đến đây thương lượng với ngươi một việc.
Vu Phi Nga nghe nói giật mình kinh ngạc há»i :
- Ngươi lại còn có Chưởng môn nữa sao? Là ai?
Văn Äồng từ từ lên tiếng cung tay nói :
- Tại hạ VÅ© Văn Äồng.
Vu Phi Nga vừa nghe ba tiếng VÅ© Văn Äồng, trong lòng không khá»i dè dặt nói :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i vừa nhiệm chức Chưởng môn của “Thiết Cốc mônâ€?
Văn Äồng khẽ gật đầu, KhÆ°Æ¡ng Trạch đứng bên xen lá»i nói :
- Äúng vậy, chính là bổn Chưởng môn nhân.
Vu Phi Nga nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, đôi mắt nhìn vá» KhÆ°Æ¡ng Trạch cÆ°á»i lá»›n nói :
- Thì ra ngÆ°Æ¡i định nhá» ngÆ°á»i chủ má»›i này đến đây để thanh toán món nợ cÅ© của chúng ta sao?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe nói thế, mặt liá»n tá» vẻ nổi giận nạt lá»›n :
- Món nợ cÅ© giữa chúng ta trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng phải tính, nhÆ°ng lão phu đâu phải là hạng ngÆ°á»i nhá» cậy kẻ khác. Mụ già chá»› nóng nảy chá» nghe lá»i nói của Chưởng môn ta đã rồi sẽ biết.
Vu Phi Nga lại má»™t lần nữa buông tiếng cÆ°á»i ngông cuồng, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» Văn Äồng nói :
- Nhãi con! NgÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u gì muốn cầu đến bà lão?
Văn Äồng lạnh lùng đáp :
- NgÆ°á»i đã cÆ°á»›p Ä‘i má»™t ngÆ°á»i nÆ¡i Äại Ba sÆ¡n, bổn thiếu gia ra lệnh ngÆ°Æ¡i phải giao ra ngay lập tức!
Vu Phi Nga ngá»­a mặt cÆ°á»i nói :
- Lá»i lẽ khá ngông cuồng, liệu ngÆ°Æ¡i lấy gì để bắt buá»™c ta giao ngÆ°á»i?
- Lấy tuyệt há»c võ công để buá»™c ngÆ°Æ¡i!
- Tuyệt há»c võ công? Ha ha ha!
Vu Phi Nga lại cÆ°á»i má»™t tràng dài, Ä‘oạn ngÆ°ng lại nghiêm giá»ng nói :
- Nhãi con! Nếu ngÆ°Æ¡i có bản lãnh chịu Ä‘á»±ng được mÆ°á»i hiệp của già này mà không bại, ta sẽ giao ngÆ°á»i cho ngÆ°Æ¡i Ä‘em Ä‘i, bằng không thì chá» hòng sống sót má»™t mạng.
Văn Äồng khẽ cÆ°á»i :
- Bổn thiếu gia dám đánh cá với ngươi chỉ trong ba hiệp ngươi đã bị thất thủ rồi.
Vu Phi Nga nghe thế mặt giận đến tái mét, nên hiểu bà ta tung hoàng giang hồ đã mấy mÆ°Æ¡i năm nay chÆ°a từng gặp qua địch thủ, hôm nay ra giá cho Văn Äồng mÆ°á»i hiệp đủ thấy bà ta đã xem trá»ng đối phÆ°Æ¡ng rồi, không ngá» Văn Äồng lịa giảm còn lại ba hiệp, bảo sao bà ta không tức cho được?
Bà ta bá»—ng cÆ°á»i nham hiểm nói :
- Nhãi con có chí khí, già sẽ cho ngươi được toại nguyện, nhưng không hiểu sau ba hiệp ngươi không thắng được thì làm sao đây?
- Nếu trong ba hiệp bổn thiếu gia bị thua, bốn chúng ta giết hay làm gì thì tùy ý bà, còn nếu như ngươi thua thì không được hối hận đấy.
Vu Phi Nga lớn tiếng :
- Äược, nhãi con muốn chét thì chá»› trách già nhé!
Lá»i dứt bà đã ra lệnh cho môn hạ thoái lui ra sau, xà trượng Ä‘Æ°a ngang hông quát :
- Nhãi con ra tay đi!
Văn Äồng đối vá»›i nữ ma đầu này cÅ©ng không dám khinh thÆ°á»ng, nên Ä‘Æ°a tay vào bảo kiếm, rẻng má»™t cái rút khá»i bao, “Thái Ất thần kiếm†hàn khí lạnh ngÆ°á»i, ánh sáng chói mắt.
Lập tức luồng quang tuyến nhanh nhẹn vút lên không trung má»™t cái theo thế “Phi Bao LÆ°u Truyá»n†đâm thẳng vò ngá»±c Vu Phi Nga.
Nữ ma đầu đã từng lịch duyệt võ công chừng trăm năm, đối vá»›i tuyệt há»c của các môn phái giang hồ Ä‘á»u am hiểu, nhÆ°ng giỠđây vá»›i thế công của Văn Äồng bà không há» nghe thấy. Trong lòng bắt đầu kinh dị liá»n vung xà trượng múa nhanh, đón nghinh Ä‘Æ°á»ng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng.
Văn Äồng bá»—ng cảm thấy má»™t kình lá»±c của xà trượng mạnh mẽ vô cùng, chận ngay lối tiến của chàng, không khá»i thầm phục công lá»±c thâm hậu của nữa ma đầu quả thật lợi hại.
Chàng liá»n tụ khí, thân đứng vững nhÆ° núi, Thái Ất thần kiếm vẫn tung bay vun vút y nhÆ° thế cÅ© đâm vào ngá»±c bà ta.
Vu Phi Nga chống đỡ được má»™t chiêu nhÆ°ng vẫn thấy Văn Äồng dụng theo thế cÅ© tưởng rằng chàng có ý khinh khi nên nhừ má»™t tiếng giận dữ xà trượng vá»›i thế “Äá»™c Long Xuất Äá»™ng†vèo má»™t cái quất ngang hông chàng.
Bá»—ng nghe “Tang†má»™t tiếng chát chúa, hai món binh khí chạm nhau, lá»­a bay tung tóe, hai đàng Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng dá»™i lùi sau má»™t bÆ°á»›c.
Sau má»™t cuá»™c Ä‘á»™ng Ä‘á»™, Văn Äồng đã hiểu thá»±c lá»±c của địch thủ, chỉ còn cách sá»­ dụng chiêu “Vạn Nguyên Qui Tôn†trong pho “Vô Cá»±c kiếm pháp†má»›i thắng nổi, đã quyết định xong chàng liá»n đứng rủ tay xuống, không há» cá»­ Ä‘á»™ng âm thầm Ä‘iá»u công tụ khí...
Nữ ma đầu bị Văn Äồng chạm cho má»™t kiếm dá»™i lui ra sau, cánh tay cảm thấy tê buốt, cÅ©ng đứng yên vận công Ä‘iá»u dưỡng.
Văn Äồng hanh công chá»›p nhoáng, chân khí toàn thân đã dồn cả vào cả canh tay mặt “Thái Ất thần kiếm†bắt đầu lay Ä‘á»™ng, ánh kiếm vun vút nhÆ° bay kình phong ồ ồ thổi tá»›i nhằm ngay đối phÆ°Æ¡ng tá»›i tấp công vào.
Vu Phi Nga nằm mộng cũng không ngỠđối phương nhỠtuổi như thế, mà lại có công lực tuyết thế kinh hồn, cảm thấy ánh sáng chói lòa trước mắt kiếm khí lạnh buốt đến xương, tự hiểu không thể nào hóa giải được chiêu này, nên vội tựu trung chân khí thân hình như điện chớp vút một cái bay lên...
Bá»—ng nghe má»™t tiếng “rẹt†khô khan chiếc áo ngoài của bà ta đã bị mÅ©i kiếm rạch đứt má»™t Ä‘Æ°á»ng khá dài, vừa may khá»i bị chạm thÆ°Æ¡ng vào da thịt.
Vu Phi Nga nhảy lui ra sau hai trượng, nhìn thấy Văn Äồng không Ä‘uổi theo nữa, trong lòng má»›i trấn tÄ©nh lại mồ hôi trán đã Æ°á»›t dầm dá», cúi đầu nhìn xuống làn kiếm trÆ°á»›c ngá»±c bất giac buông tiếng thở dài nói :
- Nhãi con! Äi theo lão thân!
Văn Äồng gắn kiếm vào bao, Ä‘oạn cung tay lá»… Ä‘á»™ nói :
- Äa tạ tiá»n bối đã nÆ°Æ¡ng tay.
Vu Phi Nga chẳng nói chẳng rằng, liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i vào trong trang viên, Văn Äồng bốn ngÆ°á»i cùng tiếp nối theo sua, khi má»i ngÆ°á»i vừa xuyên qua hành ang, bá»—ng thấy má»™t môn hạ đệ tá»­ sắc mặt tái met, há»›t hải từ phía sau chạy đến vá»™i vã nói :
- Bẩm sÆ° tôn, sau phòng nhốt ngÆ°á»i đã xảy ra...
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i nghe nói, mặt mày liá»n biến sắc, Vu Phi nga tiến lên má»™t bÆ°á»›c quát há»i :
- Äã xảy ra việc gì?
Tên đệ tử ấy sợ sệt đáp :
- NgÆ°á»i áo trắng ấy đã chết rồi, sÆ° huynh canh giữ cÅ©ng...
Vu Phi Nga không đợi nghe hết, rống lên một tiếng như điên cuồng tung mình phi nhanh ra sau hậu viện.
Văn Äồng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không chậm trá»…, tung mình Ä‘i theo bén gót.
Chẳng bao lâu, má»i ngÆ°á»i đã đến gian phòng bí mật nhốt ngÆ°á»i ấy, thì thấy cánh cá»­a mở tung, má»™t cụ già mặc đồ trắng nằm sóng sượt dÆ°á»›i đất không há» nhúc nhích nữa.
Vu Phi Nga liên tiếp bị thất bại trong lòng không khá»i tức tối, dậm chân quát lá»›n :
- Thật tức chết ta được!
Bỗng nghe “bát†một tiếng, cây xà trượng của lão bà đã bẻ gãy làm đôi, lia mạnh xuống đất.
Văn Äồng bình tÄ©nh tiến đến gần, lấy tay đỡ ngÆ°á»i “Bạch Y Quái Tẩu†lên xem xét.
KhÆ°Æ¡ng Trạch Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Thanh SÆ°Æ¡ng cùng Dịch Thành, ba ngÆ°á»i chia ra ba bên đứng phòng ngừa kẻ địch thừa cÆ¡ đánh lén Văn Äồng trong lúc ấy, bá»—ng lại má»™t việc kỳ lạ xảy ra.
Kỳ thá»±c lúc Văn Äồng áp sát vào ngá»±c Bạch Y Quái Tẩu, bá»—ng thấy đôi mắt của ông ta khẽ lay Ä‘á»™ng rồi từ từ mở ra...
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì, âëàãàëèùå, äèåòà, äîìîäåäîâî, doc truyen thiet coc mon, êóëè÷êàõ, îäíîêëàññíèêè, îáúÿâëåíèé, ìàðãàðèòà, ïîãîäû, ïîçäðàâëåíèÿ, ïðåäñêàçàíèÿ, kim binh mai vnthuquan, ñâèíãåðû, ñàìñóíã, ñàìûé, õðåíîâûé, quynh mai vnthuquan, thiec coc mon vnrhuquan, thiet coc mon quynh mai, thiet coc mon vnthuquan, tron bo ao dai quynh mai, truyen thiet coc mon 4vn, vnthuquan, ýðìèòàæ, æàëþçè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™