11-06-2010, 10:14 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tá»I HẬU NHẤT Cà LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
ChÆ°Æ¡ng 50: Tranh cãi tại vÆ°á»n trÆ°á»ng.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: ***
Mặc duÌ€ tiêÌp xuÌc vÆ¡Ìi YêÌn Tịnh chÆ°a lâu, nhÆ°ng Sử HaÌ£o đôÌi vÆ¡Ìi naÌ€ng cũng hiểu rõ đôi chút, thỉnh thoảng Ä‘iêu ngoa, thỉnh thoảng Ä‘Æ¡n thuần, luÌc thiÌ€ không noÌi lyÌ, khi thiÌ€ laÌ£i thâÌu tiÌ€nh. Mặc duÌ€ ả nà y coÌ chuÌt tiÌnh tiÌ€nh Ä‘aÌ£i tiểu thÆ°, nhÆ°ng cũng laÌ€ một cô gái tôÌt, nhâÌt laÌ€ thaÌi độ của naÌ€ng vÆ¡Ìi đám vệ sỹ quả laÌ€ laÌ€m cho Sử HaÌ£o râÌt taÌn thưởng.
Quả boÌng Ä‘ã bay đêÌn râÌt gần, chẳng kiÌ£p suy nghĩ nữa, tay trái Sử HaÌ£o lập tÆ°Ìc ôm lâÌy thân thể mảnh mai của naÌ€ng dồn sức lôi má»™t cái, Ä‘em Yến Tịnh tay chân Ä‘ang luống cuống keÌo vaÌ€o lồng ngá»±c, tay phải Ä‘aÌnh maÌ£nh ra, chỉ nghe má»™t tiếng “Pang“ vang dội, quả boÌng rổ bay nghiêng qua ngÆ°Æ¡Ì€i Sử HaÌ£o, mặc duÌ€ không đập trúng, nhÆ°ng tay phải va chạm vá»›i quả boÌng cũng khiến cho nóng raÌt. Cảm giác nhức nhối đó của Sử HaÌ£o vốn không phải là đau, nhÆ°ng quả boÌng laÌ€m cho tay hăÌn raÌt, chứng tá» tốc Ä‘á»™ xoáy không thể bảo là nhẹ. Hắn không dám tưởng tượng, nêÌu quả boÌng naÌ€y tháºt nện vaÌ€o mặt Yến Tịnh, cảnh tÆ°Æ¡Ì£ng đó sẽ ra sao.
Trên sân boÌng, Khổng TÆ°á»ng kinh hãi khắp toà n thân toát mồ hôi laÌ£nh, nổi giận măÌng : “Mà y laÌ€m chó giÌ€ thế, thiêÌu chuÌt nữa đập truÌng Tiểu Tịnh rồiâ€
“ SÆ¡ xuâÌt, sÆ¡ xuâÌt, sÆ¡ suâÌt thôi mà †Thẩm Phong vội và ng cÆ°Æ¡Ì€i cợt laÌ€m laÌ€nh, sau Ä‘oÌ chaÌ£y tá»›i nhặt quả boÌng lên, rồi tiện hÆ°á»›ng vá» phÃa Sử Hạo vaÌ€ YêÌn Tịnh tá» vẻ khiêm tốn nhún nhÆ°á»ng. TuÌ£c ngữ noÌi “thân thủ bất đả tiếu kiểm nhân" (giÆ¡ tay không tát đứa Ä‘ang cÆ°á»i). Bây giÆ¡Ì€ laÌ£i Ä‘ang trong trÆ°Æ¡Ì€ng há»c kẻ khác, dù đã Ä‘oán ra boÌ£n nà y có khả năng cố ý đập miÌ€nh, nhÆ°ng Sử HaÌ£o vẫn kiá»m chế, không phaÌt taÌc.
“Tiểu lÆ°u manh, ngÆ°Æ¡i không sao chứ?†Yến Tịnh thâÌy Sử HaÌ£o lÆ¡ Ä‘ãng lăÌc lăÌc cánh tay traÌi, hai tròng măÌt nhiÌ€n chằm chằm vaÌ€o Sử HaÌ£o, nheÌ£ gioÌ£ng hỏi, khẩu khiÌ lúc nói chuyện cũng ôn nhu Ä‘i nhiều, má»›i vÆ°Ì€a rồi nếu không phải hăÌn liá»u mạng keÌo nà ng sang má»™t bên, chỉ e bản thân mình nhâÌt định đã biÌ£ thÆ°Æ¡ng.
“ChuÌt loÌ€ng thaÌ€nh thôi, không nên quaÌ cảm động, nêÌu nhÆ° cô muôÌn hôn ta đây một caÌi, ta cũng rất haÌ€o phoÌng mà đem cái trinh tiêÌt của miÌ€nh hiến dâng cho, come-on, baby." Sử HaÌ£o haÌ miệng tháºt to, đợi chỠđợt công kÃch từ cái miệng nà o đó.
“ChêÌt Ä‘i!†trên khuôn mặt mịn mà ng trÆ¡n nhẵn của Yến Tịnh lá»™ ra má»™t chút ửng Ä‘á», lÆ°u manh đúng tháºt lÆ°u manh, không coÌ chuÌt Ä‘Æ°Ìng đăÌn.
Sử HaÌ£o vừa định giỡn thêm phen nữa, chợt thâÌy phÃa bên kia laÌ£i bay tÆ¡Ìi một quả boÌng, uy thÃªÌ so vÆ¡Ìi quả vÆ°Ì€a rồi còn kinh khủng hÆ¡n, quả boÌng xoaÌy troÌ€n trên không chung, vẽ ra má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng nhắm mặt hăÌn bổ tÆ¡Ìi.
“Äkm!†Sử HaÌ£o trong loÌ€ng tÆ°Ìc giận, con bà noÌ khinh ngÆ°Æ¡Ì€i quaÌ Ä‘aÌng rồi, hết lần nà y đến lần khác, tưởng dễ bắt nạt Hạo ca có phải không ? Bỗng dÆ°ng, trong cÆ¡ thể Sử HaÌ£o Ä‘á»™t nhiên bùng lên má»™t cá»— nhiệt khÃ, cái mụn cÆ¡m nỠở bụng bắt đầu ấm áp dần, theo thân thể từ từ nóng lên, tứ chi xÆ°Æ¡ng cốt tá»±a hồ biÌ£ Ä‘iá»u khiển, nhÆ° coÌ nguồn lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng lôi keÌo, sau một khăÌc, tứ chi xÆ°Æ¡ng cốt đột nhiên xuâÌt hiện luồng sức mạnh không lá»›n không nhá», cá»— lá»±c lượng chỉ chá»›p măÌt đã dung hÆ¡Ì£p vaÌ€o trong maÌu của Sử HaÌ£o, thẩm thấu đến tÆ°Ì€ng tấc da tấc thiÌ£t hắn, giÆ¡Ì€ phuÌt naÌ€y, hăÌn cảm giaÌc một quyền của miÌ€nh coÌ thể Ä‘aÌnh chêÌt cả con trâu.
NhiÌ€n quả boÌng rổ ngaÌ€y caÌ€ng gần, Sử HaÌ£o vênh mặt, khoÌe miệng khẽ nhêÌch lên, lộ ra một nuÌ£ cÆ°Æ¡Ì€i taÌ€ diÌ£, tay phải chợt nắm thaÌ€nh quyền, chân phải lui về sau một bÆ°Æ¡Ìc, nửa ngÆ°Æ¡Ì€i taÌ£o thaÌ€nh tÆ° thêÌ, maÌ£nh mẽ đấm và o quả boÌng, một quyền naÌ€y không nhanh, nhÆ°ng phaÌt ra tiêÌng xeÌ gioÌ nặng ná», hiện trạng quỷ diÌ£ nà y cÅ©ng không ai chú yÌ tÆ¡Ìi.
“Phanh!â€
Một tiêÌng nổ maÌ£nh Ä‘inh tai nhÆ°Ìc oÌc, trong nhaÌy măÌt, moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i taÌ£m ngÆ°ng toaÌ€n bộ động taÌc trên tay lại, giống nhÆ° xem vở kịch hay, mâÌy chuÌ£c aÌnh măÌt trên sân cùng nhau hau háu nhiÌ€n về phÃa khaÌn Ä‘aÌ€i, mồm miệng haÌ hôÌc không biêÌt noÌi giÌ€.
Ngó gã thiêÌu niên trẻ tuổi hiên ngang đứng trên khaÌn Ä‘aÌ€i, moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i chỉ còn trÆ¡Ì£n măÌt haÌ mồm, vÆ°Ì€a rồi tay phải hăÌn đã xuyên thủng quả boÌng rổ coÌ tiÌnh chất Ä‘aÌ€n hồi râÌt cao, noÌi nhÆ° thế cho duÌ€ là một Ä‘aÌ£i lÆ°Ì£c sÄ©, nhiều lăÌm cũng chỉ coÌ thể Ä‘aÌnh báºt Ä‘i quả boÌng rổ , nhÆ°ng gã nà y laÌ£i còn chá»c xuyên thủng qua quả boÌng, rốt cuá»™c taÌ£i sao hắn laÌ€m Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, hay là quả boÌng rổ châÌt lÆ°Æ¡Ì£ng keÌm?
Xa xa trên bãi tập của CLB võ thuật, một thanh niên không tÆ°Ì£ chủ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c Ä‘i gần về phiÌa trÆ°Æ¡Ìc một chuÌt, đây rốt cuá»™c là giống quái thai nà o váºy, đám thÆ°á»ng dân bóng rổ chÆ°a nhiÌ€n ra, nhÆ°ng y laÌ£i hiểu râÌt rõ nét huyá»n ảo trong đó, chẳng những cần phải có sức lá»±c mạnh, maÌ€ coÌ€n cần Ä‘em lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng Ä‘oÌ ngÆ°ng tuÌ£ thaÌ€nh một Ä‘iểm, Ä‘iều naÌ€y thật sÆ°Ì£ quaÌ khoÌ khăn, kẻ taÌ€i giỏi nhÆ° thế váºy mà không gia nhập tổ võ thuật, không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, phải noÌi chuyện vá»›i Ä‘á»™i trưởng má»™t chuÌt, kéo gã nà y vaÌ€o tổ võ thuật, cuộc so taÌ€i thaÌng sau của toà n huyện, ngôi vô Ä‘iÌ£ch sẽ là ăn chăÌc rồi.
YêÌn Tịnh thất kinh che lỗ tai laÌ£i, trên khuôn mặt kiều diểm traÌ€n đầy thần săÌc không dám tin, sao có thể khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy chÆ°Ì ?
“Ta không phải cÃ´Ì y̆Sử HaÌ£o vô tội nhiÌ€n Yến Tịnh Ä‘ang kinh hãi, Ä‘uÌng tháºt là hắn không cÃ´Ì yÌ, nhÆ°ng chiÌnh hăÌn cũng lâÌy laÌ€m kinh hãi, vÆ°Ì€a rồi hắn chỉ cảm giaÌc thấy cÆ¡ thể xuâÌt hiện cỗ lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng khổng lồ, vôÌn Ä‘iÌ£nh Ä‘em quả boÌng Ä‘aÌnh bay Ä‘i vaÌ€i trăm mét cho xong chuyện, thật không nghĩ váºy mà mình lại đấm xuyên qua nó. Cỗ lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng má»›i vừa rồi Ä‘á»™t nhiên tuôn trà o ra rốt cuá»™c là cái giÌ€? Sử HaÌ£o năÌm quyá»n, chân mà y nhiÌu laÌ£i, cỗ lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng kia tại sao đột nhiên lại biêÌn mâÌt ?
Khả năng Ä‘aÌnh lá»™n Ä‘iên cuồng, thÆ°Æ¡ng thÃªÌ khôi phuÌ£c kinh ngÆ°á»i, giÆ¡Ì€ đây đột nhiên xuâÌt hiện thêm cỗ lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng thần biÌ, những Ä‘iá»u naÌ€y thật sÆ°Ì£ quá khó hiểu, chỉ coÌ chÆ¡Ì€ sau naÌ€y đến Phong Hải thiÌ£ tiÌ€m được PhÆ°Æ¡ng thuÌc may ra mÆ¡Ìi coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c Ä‘aÌp aÌn, bản thân ta dù má»c thêm hai cái đầu cÅ©ng không thể nghÄ© ra nó là cái gì, chi bằng cứ sút nó khá»i đầu cái đã.
Sử haÌ£o tÆ°Ìc giận tiến và o sân boÌng rổ, trên tay cầm quả boÌng raÌch bÆ°Æ¡m, hung hăng neÌm xuôÌng đâÌt, quaÌt lá»›n “ Cái thằng bố chúng mà y, vÆ°Ì€a rồi laÌ€ đứa nà o neÌm ?â€
Nhóm ngÆ°á»i Thẩm Phong, Khổng TÆ°á»ng tÆ°Ì€ trong kinh ngaÌ£c phuÌ£c hồi lại tinh thần, thấy đôÌi phÆ°Æ¡ng bâÌt quaÌ chỉ laÌ€ một thằng hoÌ£c sinh voÌc daÌng nhỏ con, má»™t chút kinh hãi trong lòng cÅ©ng tiêu tan, Thẩm Phong nghênh ngang bÆ°á»›c ra, thân cao một thÆ°Æ¡Ìc taÌm cho phép gã từ trên cao nhìn xuống má»™t cách miệt thiÌ£ và o Sử HaÌ£o, lắc lắc xoay xoay caÌi cổ, noÌi : “ LaÌ€ tao, thằng ranh con, mà y há»c ban naÌ€o, sao daÌm Ä‘áºp vỡ quả bóng rổ Jordan của tao ?â€
“BÃ´Ì maÌ€y ở NhiÌ£ trung, qua đây xin lỗi nhanh! Không thì ngay cả “bóng bánh†của maÌ€y tao cũng đậpâ€. Sử HaÌ£o vẫn nhìn quanh bốn phÃa sân boÌng rổ, lại phát hiện mình vừa noÌi ra, má»i ngÆ°á»i chung quanh sân boÌng rổ Ä‘ã xông tÆ¡Ìi, luÌc naÌ€y mÆ¡Ìi nháºn ra là không ổn, thầm măÌng miÌ€nh đúng là đầu heo, thÃªÌ Ä‘** naÌ€o lại noÌi cho chuÌng nó biêÌt ta laÌ€ dân NhiÌ£ Trung chÆ°Ì, đấy chẳng phải sẽ khiến cho lÅ© Nhất Trung kiếm được kẻ thù, chung tay chôÌng laÌ£i giặc ngoại xâm sao ?
“Ồ, nguyên lai laÌ€ vị bằng hữu đến từ NhiÌ£ Trung†VÆ°Ì€a nghe Sử HaÌ£o noÌi miÌ€nh ở NhiÌ£ Trung, Thẩm Phong caÌ€ng không chuÌt kiêng nể, NhâÌt Trung vaÌ€ NhiÌ£ Trung vôÌn là thủy hỏa bâÌt dung, giá»›i cấp cao của hai trÆ°Æ¡Ì€ng quanh năm đấu đá lẫn nhau, khiêÌn cho đám hoÌ£c sinh hai trÆ°Æ¡Ì€ng cũng thaÌ€nh ra nhÆ° nÆ°Æ¡Ìc vá»›i lửa, thâÌy mÆ°Æ¡Ì€i mâÌy đứa hoÌ£c sinh tiến lên bao vây quanh một ngÆ°Æ¡Ì€i, Thẩm Phong nhâÌt thÆ¡Ì€i cÅ©ng huÌ€ng dũng oai vệ, khiÌ phách hiên ngang bÆ°Æ¡Ìc tÆ¡Ìi, cÆ°á»ng long không chấp lÅ© rắn Ä‘á»™c. Cho duÌ€ ngÆ°Æ¡i có laÌ€ rồng ở NhiÌ£ Trung nhÆ°ng nÆ¡i đây chiÌnh laÌ€ NhâÌt trung.
“Bò ra khỏi NhâÌt trung cho tao, bố mà y khinh, lông chim đã má»c được mấy caÌi mà daÌm mò và o NhâÌt trung taÌn gaÌi.â€
Sử HaÌ£o aÌnh măÌt uể oải vô thần, đột nhiên trở nên săÌc beÌn, trong măÌt loÌe ra một loaÌ£i quang mang của dã thú laÌ€m ngÆ°Æ¡Ì€i ta có cảm giaÌc hà n thấu xÆ°Æ¡ng cốt. Cái đêm ná» gặp gỡ vá»›i Cẩu VÆ°Æ¡ng đã khiêÌn cho tâm tiÌnh vaÌ€ thủ Ä‘oaÌ£n của Sử HaÌ£o taÌ€n nhẫn hÆ¡n không iÌt, thần săÌc hắn vẫn khinh thÆ°Æ¡Ì€ng nhiÌ€n chằm chằm đám hoÌ£c sinh xung quanh, cÆ°Æ¡Ì€i laÌ£nh noÌi :“TrÆ°Æ¡Ìc kia ở NhiÌ£ Trung cũng coÌ một bá»n ngÆ°Æ¡Ì€i muốn cùng tao quần ẩu, nhÆ°ng bây giÆ¡Ì€ đều cung kiÌnh mà goÌ£i HaÌ£o ca rồi.†Thanh âm hăÌn không lÆ¡Ìn, nhÆ°ng lãnh khôÌc đêÌn cÆ°Ì£c Ä‘iểm, cỗ haÌ€n khiÌ Ä‘Ã³ laÌ£nh lẽo giống nhÆ° tảng băng đá Nam cÆ°Ì£c không thể tan chảy, laÌ£i giôÌng nhÆ° ở Ä‘iÌ£a nguÌ£c, khiến ngÆ°Æ¡Ì€i ta nổi hết da gà , trong phaÌ£m vi luồng âm thanh, tâÌt cả má»i ngÆ°á»i không khá»i rét run lên.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
Äã có 28 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
bluenight007 ,
chicken_vn ,
conhangheo ,
docthulongnu ,
du2core ,
eternallove ,
Gà Có Äẳng Cấp ,
hai_baby ,
huyetma2689 ,
kephieubac ,
lucas_feo ,
minhhung ,
minhnhuttp04 ,
nmichael ,
raitatsuya ,
Shayne ,
TangLongHuyetLo ,
tdvcb44 ,
tensonhovan ,
thanhga22 ,
thedino ,
thedung33 ,
ThienNguyen ,
toter ,
tuki ,
tvt1732 ,
vo thi hong tram
13-06-2010, 02:21 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tá»I HẬU NHẤT Cà LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
Chương 51: Bóng rổ không phải chơi như thế.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Äôi khi má»™t chuyện bình thÆ°á»ng nà o đó lại có thể thay đổi cuá»™c sống cả Ä‘á»i của má»™t con ngÆ°á»i, nó có thể Ä‘em má»™t ngÆ°á»i vá»›i ý chà cao ngất biến thà nh kẻ tục nhân chán nản suy sụp, cÅ©ng có thể khiến cho tâm tÃnh má»™t thằng tiểu bối nhát nhÆ° chuá»™t trong thá»i gian ngắn nảy sinh biến chuyển.
Kinh nghiệm đêm qua vá»›i đủ loại sá»± cố kinh tâm Ä‘á»™ng phách là m tâm chà Sá» Hạo được trưởng thà nh và rèn luyện tháºt nhiá»u, hà o khà của con ngÆ°á»i, sá»± can đảm, nghÄ©a khà vì huynh đệ không quản hiểm nguy, không tiếc mạng sống, không phải là sinh ra là đã có, mà cần phải có sá»± tao ngá»™ và kinh nghiệm Ä‘au khổ của ngà y mốt má»›i có thể từ từ trưởng thà nh, Sá» Hạo chÃnh là đang trong quá trình trưởng thà nh đó.
***
Vẻ mặt hắn khinh thÆ°á»ng nhìn chằm chằm đám há»c sinh, cÆ°á»i lạnh lùng, nói: "TrÆ°á»›c kia tại Nhị Trung cÅ©ng có má»™t bá»n ngÆ°á»i muốn cùng tao quần ẩu, nhÆ°ng bây giÆ¡Ì€ đều đã cung kiÌnh goÌ£i HaÌ£o ca.†Thanh âm hăÌn không lÆ¡Ìn, nhÆ°ng lãnh khôÌc đêÌn cÆ°Ì£c Ä‘iểm, cỗ haÌ€n khiÌ kia laÌ£nh lẽo giống nhÆ° tảng băng đá Nam cÆ°Ì£c khó có thể tan chảy, laÌ£i giôÌng nhÆ° ở Ä‘iÌ£a nguÌ£c, khiến ngÆ°Æ¡Ì€i ta nổi hết da gà , trong phaÌ£m vi luồng âm thanh, tâÌt cả má»i ngÆ°á»i không khá»i đều biÌ£ run lên.
"Thằng ôn con, mà y rất ngang, nhÆ°ng đây là đất Nhất Trung, cái thằng cẩu tạp chủng Nhị Trung nhà mà y chạy tá»›i đây nháo sá»±, có phải tưởng Nhất Trung bá»n tao hết ngÆ°á»i rồi? Shit..." Thẩm Phong nổi giáºn chá»i.
Yến Tịnh nghe gã vu khống Sá» Hạo gây chuyện, trong lòng rất tức giáºn, thân thể má»m mại chuyển Ä‘á»™ng chầm cháºm Ä‘i tá»›i bên Sá» Hạo, vÆ°Æ¡n ngón tay ngá»c trắng nõn chỉ và o Thẩm Phong, khẽ kêu lên: "Nà y, ngÆ°Æ¡i nói tháºt vô lý, rõ rà ng chÃnh các ngÆ°Æ¡i lấy bóng ném tiểu.... Sá» Hạo trÆ°á»›c. Sao lại nói là hắn nháo sá»±." Nà ng là má»™t cô gái can đảm tháºn trá»ng, cÅ©ng băn khoăn đến sá»± cảm nháºn của Sá» Hạo, nên không nỡ mở miệng kêu hắn là tiểu lÆ°u manh.
Khổng TÆ°á»ng thấy Yến Tịnh bảo vệ cho tiểu tá» kia nhÆ° váºy, trong lòng cà ng ghen tức tợn, "Tiểu Tịnh, em không chấp nháºn ta không sao, nhÆ°ng em không nên Ä‘i chung má»™t chá»— vá»›i thứ ngÆ°á»i nà y, hắn không phải thứ tốt đâu.".
Sá» Hạo là m lông mà y châm biếm, con mắt cÆ°á»i cợt nhìn và o đám kiện tÆ°á»›ng bóng rổ cÆ°á»ng tráng ná», trà o phúng nói: "Váºy mà y là thứ tốt là nh gì?"
Khổng TÆ°á»ng á khẩu không trả lá»i được, muốn gã nói gì sao, chẳng lẽ nói bản thân ta không phải là má»™t thứ đồ chắc?
"Sá» Hạo, đừng để ý bá»n nó, chúng ta Ä‘i." Yến Tịnh tức giáºn mà vẫn xinh, liếc mắt nhìn bá»n chúng, kéo tay Sá» Hạo xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa khán Ä‘Ã i, bÆ°á»›c chÆ°a được hai bÆ°á»›c, đã bị bốn năm thằng há»c sinh to con mặc áo số ngăn cản, Yến Tịnh biết bá»n nà y, đó Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Ä‘á»™i bóng rổ trÆ°á»ng há»c.
Khổng TÆ°á»ng nhìn bà n tay nhá» bé trắng nõn của Yến Tịnh công khai nắm lấy tay thằng "tiểu sắc phôi" ná», quả tim giáºt giáºt co quắp, đó gá»i là tê tâm liệt phế a (tim tê phổi nứt), gã khinh thÆ°á»ng hừ lạnh nói: "Tiểu Tịnh, em có thể Ä‘i, nhÆ°ng hắn, phải ở lại."
Sá» Hạo hất tay Yến Tịnh ra, uể oải thở dà i má»™t hÆ¡i, Ä‘i thẳng đến bên cạnh Khổng TÆ°á»ng, nghiêng đầu nhìn và o Khổng TÆ°á»ng, thằng cha nà y cao hÆ¡n hắn hÆ¡n cả má»™t cái đầu, "Tao ở lại đấy, thì là m sao, thế chúng mà y muốn sô lô vá»›i tao hay để tao loạn chiến vá»›i chúng mà y?" Thanh âm hắn lạnh nhÆ° băng, tá»±a giống má»™t tá» sÄ© vô cảm, vẻ kiêu ngạo trong lá»i nói và vẻ mặt khiến những kẻ xung quanh háºn đến nghiến răng nghiến lợi.
"Mà y......." Khổng TÆ°á»ng nhìn Sá» Hạo, má»™t câu nói cÅ©ng không nên lá»i.
Thẩm Phong thấy bá»™ dáng kinh ngạc của Khổng TÆ°á»ng lại có chút buồn cÆ°á»i.
Khổng TÆ°á»ng cÅ©ng không muốn bị mất mặt, bÆ°á»›c ra nói: "Thằng ranh con, tao cÅ©ng không bắt nạt mà y, chúng ta má»™t đối má»™t Äấu trâu, ba tráºn phân thắng bại, kẻ thua phải cởi hết y phục lông nhông chạy khá»i trÆ°á»ng." Dá»±a và o mÆ°á»i mấy đứa giữ thể diện, những lá»i nà y của gã được cho là khà thế hừng há»±c, là lẽ thẳng thắn, gã cÅ©ng không ngu, má»›i vừa rồi có thể dùng má»™t tay Ä‘áºp vỡ tan quả bóng không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mà là m được, cùng thằng đó đánh lá»™n nhất định là hà nh vi đần Ä‘á»™n, còn chÆ¡i bóng thì không giống váºy, con mẹ nó đấy là kỹ thuáºt, không phải cứ khà lá»±c to lá»›n là có đâu.
Chân mà y Sá» Hạo nhịn không được hất hất, trình Ä‘á»™ vô sỉ của thằng nà y không há» kém mình a, còn nói Ä‘** bắt nạt ngÆ°á»i khác, mẹ kiếp, nói thẳng ra là khi dá»… cái vóc dáng không cao không lá»›n của lão tá», bất quá, Hạo ca là ai, chỉ vá»›i kiểu tóc tiêu sái nà y, bá» ngoà i anh tuấn nà y, ai chả biết đó là má»™t nhân váºt, có thể có lối suy nghÄ© nhÆ° thế sao? Äm, Lẽ nà o SÆ¡n Vô Lăng, Thiên Äịa Hợp (1) má»›i dám không anh tuấn à ?
Sá» Hạo chẳng biết xấu hổ tá»± sÆ°á»›ng (nguyên văn: là "tá»± luyến") má»™t phen, nghiêng đầu đón ánh mắt của Khổng TÆ°á»ng, lá»™ ra nụ cÆ°á»i lạnh vá»›i đầy vẻ ý tứ ẩn giấu rất mỠám, "Hôm nay, Hạo ca cho các chú biết, thế nà o má»›i gá»i là chÆ¡i bóng rổ."
Há»c sinh vây xem xung quanh so sánh vá»›i kẻ trong cuá»™c có khi còn hÆ°ng phấn hÆ¡n, rối rÃt gà o khóc kêu gá»i, bá»™ ngá»±c hô hấp dồn dáºp, tháºt giống má»™t đám vượn gô-ri-la được Ä‘á»›p xuân dược.
Khổng TÆ°á»ng thấy trên mặt Sá» Hạo chẳng những không có chút nà o bối rối, ngược lại nhÆ° dá»± liệu từ trÆ°á»›c, bá»™ dáng trà n đầy vẻ tá»± tin, trong lòng không khá»i âm thầm gõ trống ầm ầm, chẳng lẽ ta gặp phải thằng biến thái kiểu "lợn Ä‘iên xÆ¡i tái lão hổ"? Không đến ná»—i xúi quẩy nhÆ° thế chứ, má»›i vừa rồi đã vừa thách đấu, ở đây không thể nói giỡn được, Jesus phù há»™, a di Ä‘Ã pháºt.
Sá» Hạo vô cùng hung hăng Ä‘oạt lấy quả bóng rổ từ trong tay má»™t đứa há»c sinh, vứt cho Khổng TÆ°á»ng đứng ở bên ngoà i khu ba Ä‘iểm: "Cho mà y công trÆ°á»›c."
Má»i ngÆ°á»i không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, kinh ngạc nhìn Sá» Hạo Ä‘ang mang theo vẻ cÆ°á»i tà cháºm rãi Ä‘i tá»›i phòng thủ trÆ°á»›c ngÆ°á»i Khổng TÆ°á»ng, thằng nà y quá tá»± tin Ä‘i, để cho Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»™i bóng tấn công trÆ°á»›c?
Khổng TÆ°á»ng thấy hắn tá»± tin nhÆ° váºy, trong lòng ngược lại không sao cả, má»™t tay ôm lấy bóng, tâm tình bình phục đôi chút, bắt đầu váºn Ä‘á»™ng bóng, hai bên thân thể Ä‘ung Ä‘Æ°a, Ä‘á»™t phá thá» hai lần mang tÃnh chất dò xét, thấy Sá» Hạo không có phản ứng, thầm nghÄ©, quả nhiên là cao thủ.
Trong lòng SỠHạo lại mắng to, ban ngà y mà chú mà y cứ đòi là m tiên, mà y muốn qua thì qua, không qua được thì xéo, cứ đong đưa lắc lư cái vú con chị nhà mà y, bố mà y cứ đứng im, cho một mình thằng bựa mà y lắc lư.
Sá» Hạo bình thản ung dung, đứng im nhÆ° núi đầy tá»± tin là m cho ngÆ°á»i ta có loại cảm giác bà hiểm, má»™t đám há»c sinh Ä‘ang xem cuá»™c chiến xung quanh, quả tim không khá»i bị nhấc táºn cổ, âm thầm là m cho Khổng TÆ°á»ng toát ra mồ hôi lạnh, bản thân Khổng TÆ°á»ng chỉ còn lại vẻ bất ổn, cắn răng má»™t cái, nhanh chóng xoay ngÆ°á»i, thân thể ká» sát ngÆ°á»i Sá» Hạo xoay tròn tá»›i gần ba trăm sáu mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, dá»… dà ng vượt qua Sá» Hạo, trình Ä‘á»™ ung dung đó khiến má»i ngÆ°á»i mở rá»™ng tầm mắt, Khổng TÆ°á»ng cÅ©ng có chút không dám tin, dá»… dà ng nhÆ° váºy sao?
Bất kể nhÆ° nà o, qua được là cái tốt, Khổng TÆ°á»ng bình tÄ©nh, nhanh chóng Ä‘i bóng nhằm phÃa dÆ°á»›i rổ, báºt lấy Ä‘Ã , xuất thủ. Quả bóng và lÆ°á»›i rổ ma sát mãnh liệt, phát ra má»™t tiếng "Xoạt", âm thanh kia là m cho ngÆ°á»i ta tháºt thoải mái, cả ngÆ°á»i run lên.
"Nguyên lai là loại thÆ°Æ¡ng sáp dát bạc, tháºt là vô dụng, lúc má»›i đầu thì to mồm thế, chÆ¡i cái kiểu gì váºy."
"Thằng ôn, chịu thua nốt ná»a tráºn Ä‘i, mau mặc quần xịp rồi cút ra khá»i Nhất Trung." Há»c sinh quây xem bắt đầu rốt rÃt khinh bỉ.
Trong lòng Khổng TÆ°á»ng cÆ°á»i lạnh, xem ra là đỠcao nó quá rồi, toà n lo bò trắng răng.
Sá» Hạo không thèm để ý đến ánh mắt khinh bỉ của bá»n chúng, trá»±c tiếp nhặt quả bóng lên, ném vá» phÃa Khổng TÆ°á»ng, thè thè đầu lưỡi ra liếm liếm cái môi Ä‘á», vẫy vẫy tay nói: "Cho mà y thêm cÆ¡ há»™i nữa, tiếp tục Ä‘i."
Mặc dù má»i ngÆ°á»i đối vá»›i loại hà nh vi cùng ngữ khà tá»± cao tá»± đại nà y của Sá» Hạo rất là khinh bỉ nhÆ°ng cÅ©ng không biết tay nà y rốt cuá»™c giở trò gì, đây chẳng phải rõ rà ng là đem thân đẩy và o lò lá»a sao, thua thêm trái nữa, hắn chỉ còn nÆ°á»›c lông nhông mà chạy ra.
Trong lòng Khổng TÆ°á»ng cÅ©ng có chút uất háºn, thằng ôn váºt đó tháºt quá cuồng vá»ng, nếu chÃnh hắn muốn tìm chết, cÅ©ng không trách được ta. Khổng TÆ°á»ng không khách khÃ, tiếp lấy bóng liá»n bắt đầu Ä‘i bóng, trong lòng đã biết được cái kỹ thuáºt của tay nà y chỉ là thứ giả dối, không còn e ngại nữa, trá»±c tiếp chuyển bóng qua lại dÆ°á»›i háng, trong nháy mắt tăng tốc Ä‘á»™, Ä‘á»™t ngá»™t thoải mái lách qua ngÆ°á»i Sá» Hạo Ä‘ang không kịp Ä‘á» phòng, theo gã thấy, đây hoà n toà n là sá»± ngược đãi trên má»™t phÆ°Æ¡ng diện.
Không có áp lá»±c, gã bắt đầu khoe khoang, vá»t tá»›i khu hai Ä‘iểm, nhảy nhẹ lên, đầu ngón tay tao nhã vẩy má»™t cái, quả bóng rá»i tay, bay ra ."Xoạt" .Má»i ngÆ°á»i tá»±a hồ cÅ©ng đã nghe được tiếng bóng rÆ¡i và o lÆ°á»›i say lòng ngÆ°á»i. Hãy còn có khung cảnh đồ sá»™ Sá» Hạo cởi truồng lông nhông chạy ra khá»i Nhất Trung.
(1) SÆ¡n Vô Lăng: Vợ TÆ° Mã Ã, là ngÆ°á»i đứng đầu của dòng há» SÆ¡n nổi tiếng già u có trong giá»›i kinh doanh. Cô gái nà y rất thông minh, xinh đẹp, bản lÄ©nh và cá»±c kỳ cá tÃnh, có thể nói là trá»i sinh 1 cặp vá»›i TÆ° Mã Ã. Lúc đầu, cô ta đối địch vá»›i TÆ° Mã à dù 2 bên đã có hôn Æ°á»›c, sau thì yêu TÆ° Mã Ã.
(2) Thiên Äịa Hợp cÅ©ng là má»™t mỹ nữ nhÆ°ng chÆ°a có thá»i gian tìm hiểu vỠả Ä‘Ã n bà nà y.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 28 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
bleach ,
bluenight007 ,
conhangheo ,
datzech ,
docthulongnu ,
du2core ,
Gà Có Äẳng Cấp ,
hai_baby ,
huyetma2689 ,
minhhung ,
minhnhuttp04 ,
nmichael ,
raitatsuya ,
Shayne ,
TangLongHuyetLo ,
tdvcb44 ,
tensonhovan ,
thanhga22 ,
thedino ,
thedung33 ,
ThienNguyen ,
thiennhan2327 ,
Tiểu Thuáºn ,
toter ,
tuki ,
tvt1732 ,
vo thi hong tram
19-06-2010, 09:02 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Tá»I HẬU NHẤT Cà LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
Chương 52: Công phu bóng rổ.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Tuy nhiên, trong má»™t khắc kia khi trái bóng thoát khá»i đầu ngón tay Khổng TÆ°á»ng, má»™t bà n tay không tÃnh là nở nang vá»›i thế đến "sét đánh không kịp bÆ°ng tai" từ phÃa sau gã trong nháy mắt Ä‘Æ°a đến, bà n tay chắn ngang tầm mắt của Khổng TÆ°á»ng, cản lại quả bóng trên tay gã vừa má»›i bay ra.
"Pang!" Má»™t tiếng giòn vang, quả bóng nặng ná» bắn ra khá»i khu ba Ä‘iểm, kẻ nà y so vá»›i Khổng TÆ°á»ng thấp hÆ¡n hẳn má»™t cái đầu, váºy mà lại từ phÃa sau gã ném bạt Ä‘i quả bóng.
Tất cả má»i ngÆ°á»i sững ngÆ°á»i cứng lưỡi nhìn lên sân, kẻ nà y giống nhÆ° chim Æ°ng giÆ°Æ¡ng cánh nhảy lên không trung, giá» nà y khắc nà y, ánh mắt má»i ngÆ°á»i nhìn hắn Ä‘á»u đã biến thà nh "ngÆ°á»›c mắt nhìn", bởi vì Ä‘á»™ cao mà hắn Ä‘ang nhảy lên trên không so sánh vá»›i chiá»u cao của Khổng TÆ°á»ng còn hÆ¡n hẳn cả má»™t cái đầu, đây rốt cuá»™c là sức báºt nhảy kiểu gì?
Giá» khắc nà y, vô luáºn là nam sinh hay nữ sinh, Ä‘á»u không muốn phát biểu bất cứ Ä‘iá»u gì, bá»n chúng đã bị mất năng lá»±c biểu đạt trong thá»i gian ngắn, tuy nhiên sá»± tình xảy ra ngay sau đó cà ng khiến cho bá»n chúng thêm khiếp sợ.
Chỉ thấy Sá» Hạo sau khi tiếp đất, vá»t rất nhanh ra ngoà i khu ba Ä‘iểm, ôm trá»n quả bóng và o lồng ngá»±c nhÆ° ôm đứa trẻ nÃt, hắn ngẩng đầu nhìn bảng rổ, trong giây phút thần sắc má»i ngÆ°á»i còn Ä‘ang trợn mắt há hốc mồm, hắn đã dứt khoát nhắm phÃa bảng rổ quẳng tá»›i, không sai, chÃnh là quẳng, thế nhÆ°ng định "quẳng" (1) là m má»™t cú ba Ä‘iểm sao? Không phải, sau má»™t lúc, má»i ngÆ°á»i má»›i biết mình đã lầm, không phải là má»™t quả ba Ä‘iểm.
Chú thÃch (1) ở khu vá»±c ba Ä‘iểm tức là khu vá»±c rất xa bảng rổ, muốn Ä‘Æ°a bóng và o rổ thÆ°á»ng dùng Ä‘á»™ng tác vẩy bóng-vẩy bóng tức là ôm bóng má»™t tay, rồi dùng lá»±c cổ tay của tay còn lại vẩy bà n tay và o quả bóng, bóng sẽ Ä‘i theo hình vòng cung từ trên rÆ¡i xuống dÆ°á»›i, tốc Ä‘á»™ cháºm còn Ä‘á»™ng tác "quẳng" ở đây tức là má»™t tay ôm trá»n bóng rồi liệng, bóng sẽ lao Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng thẳng vá»›i tốc Ä‘á»™ rất cao, “quẳng†chỉ dùng Ä‘á» chuyá»n, không dùng để dứt Ä‘iểm, cho nên từ "quẳng" tác giả má»›i cho và o trong ngoặc kép – DG. Trong chÆ°Æ¡ng nà y có xuất hiện má»™t số thuáºt ngữ vá» bóng rổ nhÆ° “khu vá»±c ba Ä‘iểm†hay “hai Ä‘iểm†thì cái nà y bạn nà o không rõ có thể tìm hiểu qua Google.
Bóng nặng ná» nện trên bảng rổ báºt ra ngoà i, thoáng chốc khi quả bóng láºt lại đó, cái kẻ không cao không lá»›n nà y cÅ©ng đã chạy đến dÆ°á»›i rổ, bá»—ng nhiên vá»t ngÆ°á»i nhảy lên, thân thể nhÆ° lao Ä‘i nhÆ° há»a tiá»…n từ dÆ°á»›i đất nhảy chồm lên, dùng má»™t tay bắt lấy bóng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng cao tÃt trên không, là m má»™t Ä‘á»™ng tác chụp bắt bóng rồi hung hăng nhắm và o cái giá» bổ nhà o rồi nện mạnh xuống, cảm giác bị áp bách trong nháy mắt khiến lồng ngá»±c má»i ngÆ°á»i phải phát hoảng, hô hấp Ä‘á»u trở nên bắt đầu dồn dáºp, ánh mắt chá»›p má»™t cái chỉ sợ rằng cÅ©ng lãng phÃ.
"Loạt xoạt"
Má»™t tiếng vang rất lá»›n, tá»±a nhÆ° cái rổ phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, Ä‘em theo ma lá»±c chấn nhiếp nhân tâm (là m kinh sợ lòng ngÆ°á»i) thoáng chốc trà n đầy khắp sân bóng, kéo đám ngÆ°á»i Ä‘ang khiếp sợ quay trở lại, hô hấp của bá»n há» Ä‘á»™t nhiên trở nên cà ng dồn dáºp, đây tuyệt đối là đẳng cấp quốc gia, từ lúc nà o mà Nhị Trung xuất hiện được loại quái tà i (có tà i quái đản) nhÆ° váºy?
Vô luáºn là ai, nam sinh cÅ©ng được, nữ sinh cÅ©ng tốt, kẻ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng ok, Ä‘á»u tin chắc rằng, vừa rồi tuyệt đối chÃnh là Sá» Hạo cố ý thả gã Khổng TÆ°á»ng.
Cái miệng nhá» của Yến Tịnh há hốc ra, mặc dù hai tay đã che lại nhÆ°ng vẫn không thể nà o lấn át hết nét kinh ngạc trên khuôn mặt, Äầu óc nà ng tháºt sá»± không đủ sức suy xét đến năng lá»±c của Sá» Hạo, vốn tưởng rằng hắn ta là gã tiểu lÆ°u manh chỉ biết đánh lá»™n, trêu gái, không nghÄ© tá»›i việc chÆ¡i bóng rổ lại lợi hai nhÆ° thế, tháºt sá»± là .....rất cool.
Sá» Hạo buông tay phải khá»i khung rổ, thân thể vững và ng rÆ¡i xuống đất, thuáºn thế quỳ má»™t gối, hai tay bè ra chống xuống đất, tạo ra má»™t khung cảnh rất tiêu sái, chợt đứng dáºy nắm lấy quả bóng rổ hãy còn Ä‘ang nhảy nhót trên mặt sà n, mang theo nụ cÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i không nhanh không cháºm tá»›i bên cạnh Khổng TÆ°á»ng, cÅ©ng không thèm nhìn gã, dùng má»™t loại âm thanh chỉ để gã nà y má»›i nghe được, ngạo nghá»… nói: "Mà y và tao, vốn không cùng má»™t đẳng cấp."
Khổng TÆ°á»ng lúc nà y má»›i Ä‘á»™t nhiên bừng tỉnh, thần sắc trong mắt tá»±a nhÆ° mang theo đám tro trà n nhìn vá» phÃa Sá» Hạo, lại phát hiện hắn đã chạy tá»›i bên cạnh khu ba Ä‘iểm, chỠđợi bắt đầu lượt tranh tà i cuối, chỉ là , và o giá» khắc nà y, gã liệu còn có bao nhiêu vẻ tá»± tin để cùng loại quái thai nà y đối kháng nữa, gã mà là m được, thì đã hoà n toà n vượt ra khá»i phạm vi của há»c sinh.
"Con m* mà y đừng có giả chết, nếu không dám ứng chiến, thì lá»™t quần áo rồi xéo khá»i trÆ°á»ng há»c há»™ lão tá»." Sá» Hạo quay đầu lại nhìn tháºt lâu gã Khổng TÆ°á»ng Ä‘ang không chịu nháºn bóng. Hắn cÅ©ng không phải loại ba phải đầu đất, nếu nhÆ° lúc nà y đổi lại bản thân hắn không có được chút bản lãnh thá»±c sá»±, thì giỠđây bá»n ngÆ°á»i nà y cÅ©ng tuyệt đối sẽ không để cho hắn bình yên mà rá»i khá»i, đối vá»›i địch nhân từ, chÃnh là đối vá»›i mình tà n nhẫn, loại đạo lý nà y hắn vẫn còn biết.
NhÆ°ng tháºt ra căn bản là hắn chẳng hiểu quái gì vá» bóng rổ cả, chỉ là hằng ngà y cùng nhóm ngÆ°á»i Long Giang, TrÆ°Æ¡ng Thiên CÆ°á»ng chÆ¡i đùa má»™t chút, cho nên cÅ©ng gá»i là há»c được từ bá»n đấy mấy cái vá»› vẩn, tuy rằng thuá»™c và o dạng thÆ°á»ng dân, bất quá Ãt nhất cÅ©ng biết được bóng bay ra biên là phạm quy, bóng quẳng và o rổ được tÃnh Ä‘iểm.
Tuy là hắn không chÆ¡i bóng, nhÆ°ng không có nghÄ©a hắn sẽ thua, sau mÆ°á»i năm khắc khổ rèn luyện, phản ứng thần kinh cùng Ä‘á»™ng tác đã tiến bá»™ đến má»™t mức Ä‘á»™, hÆ¡n nữa lá»±c đạo khống chế cá»±c kỳ chuẩn, thân thủ lại cà ng khá»i phải nói, tổng hợp số liệu má»i thứ đã có, muốn là m được mấy cái nà y cÅ©ng không phải là việc khó, vừa rồi hắn thả Khổng TÆ°á»ng tấn công hai lần, chÃnh là mượn cÆ¡ há»™i há»c táºp má»™t chút Ä‘iểm mấu chốt và tìm tòi ra nÆ°á»›c Ä‘i cho hắn, cái gá»i là há»c má»™t biết mÆ°á»i chÃnh là đạo lý nà y, kiểu nhÆ° má»™t cao nhân võ lâm táºp võ mấy chục năm chỉ luyện táºp má»™t loại môn võ cÅ©ng không thể coi là võ há»c cao thâm, thế nên tiến triển của hắn so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng phải nhanh hÆ¡n gấp n lần.
"Tiểu tá», đừng khinh ngÆ°á»i quá đáng, không có mỡ cho mà y húp đâu." Khổng TÆ°á»ng đã hồi phục lại tinh thần, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i Sá» Hạo, nhẹ giá»ng nói.
Sá» Hạo khinh thÆ°á»ng liếc nhìn gã má»™t cái, đứng thẳng dáºy, cÆ°á»i lạnh lẽo: "Mà y là m tao sợ?"
Khổng TÆ°á»ng há mồm định nói cái gì đó, nhÆ°ng lá»i còn chÆ°a ra khá»i miệng, Ä‘á»™t nhiên trên sân bóng có ba gã thiếu niên bÆ°á»›c nhanh và o, hình nhÆ° là há»c sinh Cao trung, bá»n há» vừa tiến và o trong sân, tâm trạng lÅ© há»c sinh láºp tức lại sôi trà o, bắt đầu rối rÃt thì thà thì thầm, bởi vì cú úp rổ tiếp sức trên không đầy hoa lệ lúc nãy của Sá» Hạo khiến cho tinh thần bá»n nà y bị gián Ä‘oạn mất má»™t ná»a, nay lại lần nữa vang lên tiếng xôn xao, ầm Ä©, không khá»i là m cho ngÆ°á»i ta thấy phiá»n toái, khó chịu.
Sá» Hạo có chút ngạc nhiên nhìn ba gã thiếu niên Ä‘ang đùn đẩy đám ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i phÃa mình, vóc ngÆ°á»i bá»n nà y cÅ©ng không cao to nhÆ° lÅ© ngÆ°á»i Ä‘á»™i bóng rổ, nhÆ°ng xuyên thấu qua đồng phục ba lá»— mà u trắng có thể thấy được da thịt của bá»n nà y rất rắn chắc, không giống kiểu da thịt của đám vai u thịt bắp gồ ghá» lồi lõm, nhÆ°ng cÅ©ng lá»™ ra được dáng vẻ khá cân đối, ba thằng cha nà y số má ra sao mà cái bảng hiệu to dữ váºy? Nếu nhÆ° sau nà y lão tá» cÅ©ng có thể được nhÆ° váºy, vừa ra sân cái là là m khiếp sợ Ä‘Ã n ông, là m Ä‘iên đảo Ä‘Ã n bà , danh hiệu "Hạo ca" đủ sức hù dá»a chết khiếp há»c sinh của má»™t trÆ°á»ng, váºy đó tháºt là chuyện tốt đẹp cỡ nà o, ha ha ha ha.
"ChÃnh là hắn." Má»™t gã thiên niên bên trái trong ba gã thiếu niên ká» vai vừa Ä‘i tá»›i mang khuôn mặt rá»— xanh lét nói vá»›i gã thiếu niên ở giữa.
Thiếu niên ở giữa đẹp trai rạng ngợi nhÆ° ánh mặt trá»i bán tÃn bán nghi nhìn lÆ°á»›t qua Sá» Hạo, gã tiến lên phÃa trÆ°á»›c, đánh giá Sá» Hạo cẩn tháºn, chợt quay đầu nói vá»›i Khổng TÆ°á»ng: "Hắn là ngÆ°á»i bá»n tao, chuyện nà y bá» qua Ä‘i."
Trong lòng Khổng TÆ°á»ng cÆ°á»i khổ, bây giá» không phải ta không buông tha nó, mà chÃnh nó chẳng chịu buông tha ta, không đúng a, tay đó là há»c sinh Nhị Trung, thế quái nà o lại thà nh ngÆ°á»i của các ngÆ°Æ¡i? Thẩm Phong nghi hoặc nhìn thiếu niên đẹp trai rạng ngá»i trÆ°á»›c mặt, tay Ä‘Ã n anh nà y là má»™t nhân váºt phong vân của Nhất Trung, trong toà n huyện Äông SÆ¡n thằng cha nà y cÅ©ng có chút tiếng tăm ---- Hoa Diệc SÆ¡n.
"Äợi chút, hắn ta là ngÆ°á»i Nhị Trung, là m sao mà ...." Không TÆ°á»ng má»›i nói được ná»a câu, chợt phát hiện Ä‘iá»u nà y sẽ khiến cho Hoa Diệc SÆ¡n có chút mất mặt, vá»™i và ng dừng lại, gã tình nguyện là kẻ thù của toà n bá»™ lÅ© đầu gấu trong trÆ°á»ng chứ không muốn cùng ngÆ°á»i nà y đối nghịch.
Hoa Diệc SÆ¡n mặc cái áo ba lá»— mà u trắng, quần short kẻ ô vuông, để lá»™ da thịt khá»e khoắn, gã tháºt không nghÄ© tá»›i Sá» Hạo không phải ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng, chuyện khôi hà i nà y sẽ gây ồn à o không Ãt, nhÆ°ng gã cÅ©ng không phải thằng há»i hợt vá»›i kinh nghiệm từng trải chỉ chá»›p mắt đã cÆ°á»i khẩy che dấu Ä‘i nét khó xá» trên gÆ°Æ¡ng mặt: "Tao nói rồi, chÃnh là hắn."
Tuy rằng không biết ba thằng nà y là ai, rốt cuá»™c muốn là m gì, nhÆ°ng không nghi ngá» gì nữa Sá» Hạo rất không thÃch phong cách nói chuyện của thằng nà y, cái Ä‘** gì mà dám bảo ông đây là ngÆ°á»i của mà y, mà y lại còn nói chÃnh là tao má»›i sợ, đã há»i qua ông mà y chÆ°a? Äm, dà i dòng lôi tha lôi thôi, Ä‘áºp cho chúng mà y má»™t tráºn bây giá».
Má»i ngÆ°á»i thấy tay nà y mở miệng nói chuyện, má»™t số há»c sinh đã tá»± mình tản Ä‘i, bởi vì bá»n chúng biết, Hoa Diệc SÆ¡n mà xuất hiện, sá»± phát triển của câu chuyện cà ng chẳng có gì đáng xem.
NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t nhân váºt hà ng anh chị, chịu mất mặt đến nói giúp há»™ mình, Khổng TÆ°á»ng cÅ©ng không muốn kiếm thêm phiá»n toái cho bản thân, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: "Nếu Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà , váºy coi nhÆ° bá» qua Ä‘i, ha ha." Gã xoay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i bên Lá»— Thẩm Phong.
"Hey, quay lại đây, hai thằng diá»…n viên ca kịch chúng mà y cÅ©ng nên ca hết bà i đã chứ, đầu tiên tao trịnh trá»ng tuyên bố, tao, Sá» Hạo của Nhị Trung, cùng bá»n bay không có chút quan hệ, nên không cần phải cố kết thân, thêm nữa, mà y, Ä‘m mà y, chÆ¡i cái kiểu gì đấy, chÃnh là mà y, tráºn đấu giữa tao mà y vẫn chÆ°a xong, nếu nhÆ° mà y nháºn thua, thì cởi quần áo lăn khá»i trÆ°á»ng há»™ lão tá»." Sá» Hạo cÅ©ng phát bá»±c, không thể mất mặt mÅ©i vì mấy thằng ôn không rõ lai lịch nà y được, đôi khi hắn suy tÆ° giống má»™t con váºt, má»™t khi tức giáºn, cái gì cÅ©ng vứt, vốn là hắn cùng Yến Tịnh đến Nhất Trung vui chÆ¡i má»™t chút, ai dè lại bị đám ngÆ°á»i của Ä‘á»™i bóng rổ thi nhau công kÃch, hÆ¡n nữa còn nghÄ© muốn quần ẩu vá»›i hắn, nếu nhÆ° đổi lại là ngÆ°á»i khác, chỉ e bây giỠđã trần truồng mà nằm váºt ra đất rồi, cho nên má»›i nói, biết đánh nhau là rất hữu Ãch, là m ngÆ°á»i, phải nên ngạo mạn hoặc hÆ¡i ngạo mạn má»™t chút.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 20 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bboo ,
bluenight007 ,
docthulongnu ,
du2core ,
G I N ,
hai_baby ,
huyetma2689 ,
leekim ,
madam1976 ,
minhhung ,
TangLongHuyetLo ,
tdvcb44 ,
tensonhovan ,
thedino ,
thedung33 ,
ThienNguyen ,
toter ,
tvt1732 ,
vo thi hong tram
23-06-2010, 07:27 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tá»I HẬU NHẤT Cà LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
Chương 53: Thảm bại không còn mặt mũi
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Ná»a thân trên Hoa Diệc SÆ¡n mặc má»™t chiếc áo ba lá»— trắng, hạ thân là má»™t chiếc quần short kẻ ô vuông, phÆ¡i bà y da thịt mạnh mẽ săn chắc, là m hấp dẫn rất nhiá»u đám nữ sinh hai tay Ä‘ang chống cằm, vẻ mặt mê đắm thiếu chút nữa thì con mắt biến thà nh hình trái tim. Hoa Diệc SÆ¡n Ä‘eo trên mặt nụ cÆ°á»i lạnh nhạt, rất bình tÄ©nh, gã không nghÄ© tá»›i thằng Sá» Hạo lại ngang ngược nhÆ° váºy, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng chẳng biết nói gì, kẻ đứng giữa nhÆ° gã thá»±c sá»± có Ä‘iểm giống kiểu "TrÆ° Bát Giá»›i soi gÆ°Æ¡ng", cả trong lẫn ngoà i Ä‘á»u không còn là ngÆ°á»i nữa rồi.
Có đám ba ngÆ°á»i Hoa Diệc SÆ¡n ở đây, trong lòng Khổng TÆ°á»ng đã xác định diá»…n biến câu chuyện nà y sẽ chẳng có gì phát triển thêm được nữa. Cho dù là kẻ trÆ°á»›c mắt nà y có thể má»™t quyá»n Ä‘áºp vỡ quả bóng rổ thì cÅ©ng chẳng thay đổi được Ä‘iá»u gì, cho nên ánh mắt nhìn vá» phÃa Sá» Hạo cÅ©ng từ kinh hãi dần trở nên trÆ¡ trÆ¡, gã khinh thÆ°á»ng liếc nhìn, tiện đó xoay thân Ä‘i vá» phÃa đám ngÆ°á»i Ä‘á»™i bóng rổ.
"Äm, mà y tưởng lão tá» nói đùa có phải không?" Má»™t đứa đầu óc thiếu chất xám, tÃnh tình nóng nhÆ° lá»a, rất dá»… dà ng bốc đồng nhÆ° Sá» Hạo lúc nà y cÅ©ng đã giáºn sôi gan tÃm ruá»™t, dám lấy bóng nện tao, dám chê tao thấp bé rồi rủ tao thi đấu bóng rổ, bây giá» sợ thua lại còn muốn quỵt nợ à , là m Ä‘** gì có lý nà o nói xong thì là xong, con mẹ nhà nó định coi Hạo ca nà y là cái giống gì? Mặt mÅ©i Hạo ca chôn Ä‘i đâu?
Sá» Hạo tức sùi bá»t mép nhanh chân Ä‘uổi theo, vừa má»›i Ä‘uổi được mấy bÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mặt lóe ra má»™t bóng ngÆ°á»i, tay phải kẻ ná» nhanh chóng ngăn cản, vừa khéo đã chặn lại được Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của Sá» Hạo, rõ rà ng lại là cái mặt đẹp trai nhÆ° ánh mặt trá»i kia, vóc ngÆ°á»i cao lá»›n khiến đám nữ sinh muốn sà m sỡ má»™t trăm lần kia - Hoa Diệc SÆ¡n, tay nà y tÆ°á»›ng mạo anh tuấn, vóc ngÆ°á»i cao to đẹp đẽ, tÃnh cách tÆ°Æ¡ng đối hòa ái tỉ mỉ, hÆ¡n nữa còn là má»™t tiểu minh tinh, là thần tượng trong đám há»c sinh, quả tháºt giống nhÆ° má»™t hoà ng tá» trong mấy câu chuyện cổ tÃch.
Gã mang bá»™ mặt lạnh nhạt, mỉm cÆ°á»i nói: "Vị bằng hữu, ngÆ°á»i ta đã nhÆ°á»ng má»™t bÆ°á»›c, sao cáºu cứ phải cố bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c là m chi?"
Trong lòng Sá» Hạo cÆ°á»i lạnh, nó nhÆ°á»ng má»™t bÆ°á»›c á? Cái thằng chó nhà nó bây giá» chả sợ ỉa ra quần rồi đấy. Hắn cÅ©ng không thÃch đôi co cùng thằng cha nà y, bá»™ mặt Sá» Hạo nham hiểm lạnh lùng nói: "Má»i ông tránh ra, đánh cuá»™c thua, chẳng lẽ á»· và o đông ngÆ°á»i rồi muốn quỵt nợ, có phải không? Nếu nhÆ° kiểu mẫu của Nhất Trung chÃnh là những thằng Ä‘iểu nhân nhÆ° thế, váºy thì cùng lên Ä‘i, Hạo ca tao nháºn tất." Sá» Hạo nhìn đám há»c sinh quây quần chung quanh xem náo nhiệt, nhÆ°ng từ trong thần sắc của đám nà y nhìn không ra vẻ oán giáºn cùng chung mối cừu háºn nhÆ° dá»± liệu, ngược lại đó là loại thần sắc ẩn chứa ý tứ mù mịt khó hiểu, tá»±a nhÆ° cÆ°á»i nhạo, tá»±a nhÆ° khinh thÆ°á»ng, Ä‘iá»u nà y không khá»i là m cho Sá» Hạo có chút hoang mang, rốt cuá»™c tình hình là ra là m sao?
TÃnh tình Hoa Diệc SÆ¡n quả nhiên là không tốt đến nhÆ° váºy, gã hình nhÆ° cÅ©ng không phải vì bị Sá» Hạo chê cÆ°á»i mà tức giáºn, trên mặt gã vẫn nhÆ° cÅ© là má»™t nụ cÆ°á»i bình tÄ©nh. Gã thu hồi cánh tay phải Ä‘ang ngăn cản Sá» Hạo, chắp tay sau Ä‘Ãt, không nhanh không cháºm nói: "Tôi không biết giữa các cáºu có mâu thuẫn gì, nhÆ°ng nÆ¡i đây là Nhất Trung, tôi không thể để bạn há»c của tôi Ä‘á»™ng võ ngay tại Nhất Trung được, tôi là Hoa Diệc SÆ¡n của CLB võ thuáºt, đối vá»›i cáºu rất có hứng thú, hy vá»ng cáºu có thể chuyển sang há»c bên Nhất Trung, gia nháºp cùng chúng tôi." Lá»i nói của gã có chút giống lá»i má»i, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu thì không thể nghi ngá», nó phảng phất mùi vị cao cao tại thượng của má»™t hoà ng đế Ä‘ang ra lệnh cho lÅ© hoạn quan.
Danh tá»± Hoa Diệc SÆ¡n nà y ở mÆ°á»i mấy ngôi trÆ°á»ng trong huyện Äông SÆ¡n Ä‘á»u biết tiếng, có thể nói đó là má»™t nhân váºt có tên tuổi tại Äông SÆ¡n. Hệ cao trung, y đã dẫn dắt CLB võ thuáºt Nhất Trung liên tục hai lần liên tiếp bảo vệ ngôi vô địch của giải thi đấu toà n huyện được tổ chức má»—i năm má»™t lần, cho nên lần so tà i năm nay, việc vô địch là điá»u bắt buá»™c. Có nhÆ° thế, cuá»™c Ä‘á»i há»c sinh cao trung của y má»›i không còn gì để tiếc nuối (Hệ cao trung có 3 năm há»c), có thể y không phải tuyển thủ mạnh nhất tại giải thi đấu huyện, nhÆ°ng tuyệt đối sẽ là CLB mạnh mẽ nhất, uy thế nhất và thà nh công nhất.
Vốn định mượn danh tiếng của mình để khiến cho Sá» Hạo biết Ä‘iá»u má»™t chút, ai dè lại rất không đúng dịp, bởi vì má»™t kẻ "không mà ng thế sá»±" "cô láºu quả văn" (kiến thức nông cạn quê mùa) nhÆ° Sá» Hạo là m sao mà biết được má»™t vị "Danh nhân" nổi tiếng nhÆ° y.
Mặc dù đối vá»›i tay Hoa Diệc SÆ¡n nà y Sá» Hạo cÅ©ng chẳng có gì là ghét, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu của y lại là m Sá» Hạo rất chi ngứa mắt. Sá» Hạo là má»™t thằng có tÃnh cách cổ quái, tâm tình lúc nắng lúc mÆ°a vô cùng thất thÆ°á»ng, lúc mà tâm tình đã không được tốt, kể cả ngÆ°Æ¡i có là Thiên VÆ°Æ¡ng Lão Tá», hắn ta cÅ©ng Ä‘** quản, hắn cứ là m theo ý hắn thôi.
Thứ nhất thằng nà y đã bảo hắn là ngÆ°á»i của nó, thứ hai bây giá» lại bảo rất có hứng thú đối vá»›i hắn, thể hiện ra má»™t thần thái cao cao tại thượng, không ai bì nổi, cái Ä‘** gì váºy, mà y đối vá»›i ông có hứng thú, còn ông nhìn mà y tháºt là chÆ°á»›ng mắt, Sá» Hạo khịt mÅ©i, lạnh lùng nói: "Bất kể mà y là Hoa Diệc SÆ¡n hay hoa lá»™ thủy (lá» nÆ°á»›c hoa), tao cÅ©ng Ä‘** có hứng thú vá»›i cái trò chuyển trÆ°á»ng, còn vá»›i cái xó xã Ä‘oà n võ thuáºt của tụi mà y lại cà ng Ä‘** có hứng thú, cÅ©ng chỉ là đám biểu diá»…n hoa quyá»n tú thối (khoa chân múa tay vô tÃch sá»±) mà thôi..."
"Hoa quyá»n tú thối? Thằng lá»i nà y, mà y láo quá thể." Bá»—ng dÆ°ng, má»™t thiếu niên đứng phÃa bên phải Hoa Diệc SÆ¡n từ đầu đến giá» vẫn chÆ°a mở miệng, gã cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, mạnh mẽ lao đến, lăng không hÆ°á»›ng vá» phÃa cái đầu Sá» Hạo, tung ra má»™t cú sút đầy uy lá»±c, thân mình vẫn trên không trung, trong miệng hừ lạnh má»™t tiếng: "Sẽ cho thằng nông dân nhà mà y biết thế nà o là uy lá»±c của hoa quyá»n tú thối."
"Nhanh tháºt." Thần sắc Sá» Hạo đại biến, tai trái truyá»n đến tiếng xé gió vù vù là m tinh thần hắn phục hồi lại, huấn luyện thá»i gian dà i đã tạo được phản ứng thần kinh hÆ¡n ngÆ°á»i cá»™ng vá»›i khả năng chiến đấu trong tiá»m thức khủng bố khiến hắn chỉ Ä‘á»™ má»™t phần ngà n giây đã tiên và o trạng thái phòng bị cao Ä‘á»™, vô thức tạo ra má»™t Ä‘á»™ng tác phòng ngá»±, cÆ°á»›c kia quả thá»±c rất rất mạnh, tá»±a nhÆ° mang theo sức mạnh ngà n cân, chá»›p mắt đã bay đến ná»a đầu bên trái của Sá» Hạo, tiếng gió bên tai cà ng lúc cà ng nặng ná» cùng vá»›i đó là má»™t cá»— áp bức bức ngÆ°á»i đến khó tả là m cho trán Sá» Hạo thoáng cái đầm đìa mồ hôi lạnh, hắn lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, hai tay che ở ná»a đầu trái.
"Phù"
Khá may mắn bởi khả năng chiến đấu tiá»m thức của Sá» Hạo đã được rèn luyện nhiá»u khiến cho hắn tức thì là m ra Ä‘á»™ng tác phòng ngá»± ná», khó khăn lắm má»›i chặn lại được má»™t cÆ°á»›c của thiếu niên kia, chỉ là má»™t cÆ°á»›c kia mang theo lá»±c lượng cÆ°Æ¡ng mãnh cÅ©ng là m hắn bị bất ngá», phảng phất nhÆ° núi lá»a bùng nổ mang theo uy thế không thể ngăn cản, không thể dá»± liệu đánh thẳng và o Sá» Hạo. Sá» Hạo kêu lên má»™t tiếng đầy Ä‘au Ä‘á»›n, thân thể giống nhÆ° bù nhìn xiêu vẹo bay ra ngoà i, té uỵch cách đó bốn thÆ°á»›c, lúc rÆ¡i xuống đất còn phải lăn quay mất hai vòng má»›i ngừng lại được, từ cánh tay truyá»n đến cảm giác Ä‘au nhức kiểu nhÆ° bị má»™t cái đại chùy hai trăm cân nện mạnh và o, nếu không phải tố chất thân thể hắn cứng rắn hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng, lá»±c chống chá»i là rất mạnh, sợ rằng lần nà y cÅ©ng đủ dẫn đến xÆ°Æ¡ng cánh tay gãy tan gãy nát rồi. Trán Sá» Hạo ứa mồ hôi, nhe răng nhe miệng cÅ©ng hút được luồng khà mát, lúc nà y hai cánh tay giÆ¡ lên đã trở nên có chút khó khăn.
"Tao chÆ¡i chết con mẫu già mà y, Ä‘m" Thấy chung quanh là má»™t mà n của những khuôn mặt cÆ°á»i nhạo, châm chá»c, trong nháy mắt Sá» Hạo đã tiến và o trạng thái bạo tẩu (rất rất bạo lá»±c), trừ PhÆ°Æ¡ng Nghị Thiên ra, đây là lần đầu ngay trong chiêu đầu hắn đã bị đánh bại, hÆ¡n nữa còn là thất bại rõ rệt nhÆ° váºy, má»™t thất bại không còn chút thể diện. Lòng tá»± ái rất mạnh của hắn không dá»… dà ng tha thứ cho bản thân bị sỉ nhục đến nhÆ° thế, cho dù nÆ¡i nà y là Nhất Trung, thế thì đã là m sao, nếu mà tay không thể đánh thì hãy còn chân. Hắn nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, hai chân dẫm mạnh lên mặt đất, bổ nhà o vá» phÃa thiếu niên kia.
Äợi khoảng cách gần lại, mượn xung lá»±c quán tÃnh, Ä‘á»™t nhiên Sá» Hạo nhảy vá»t ngÆ°á»i lên, chân phải nhÆ° má»™t cái chà y gá»— đá thẳng tá»›i ngá»±c gã thiếu niên, gã thiếu niên bÄ©u môi khinh thÆ°á»ng, tay phải há»i hợt phẩy má»™t cái, rất chÃnh xác tóm lấy được cái chân phải Ä‘ang đá tá»›i của Sá» Hạo, Ä‘ang lúc gã chuẩn bị phát lá»±c lôi Sá» Hạo Ä‘i, Sá» Hạo chợt lại phát lá»±c trÆ°á»›c, thân thể trên không trung mạnh mẽ thay đổi, chân trái Ä‘iên cuồng đạp thẳng vá» bà n tay Ä‘ang nắm giữ chân phải mình.
Thiếu niên kia không ngá» Sá» Hạo biến chiêu nhanh nhÆ° váºy, hÆ¡i kinh ngạc, vá»™i và ng buông tay ra để tránh cú đạp tá»›i bằng chân trái của hắn, tuy nhiên đúng lúc gã ná» vừa buông tay, cả hai chân Sá» Hạo đã nhanh chóng co rút lại, rồi đồng thá»i đá lên trên, đôi chân cùng hÆ°á»›ng lên đạp vá» phÃa bá»™ ngá»±c gã thiếu niên.
Ba cú đá liên tục trên không trung, đúng là có chút môn đạo, trong mắt thiếu niên kia có đôi chút thần sắc kinh ngạc, chợt lóe lên rồi biến mất ngay, lại khôi phục vẻ mặt khinh thÆ°á»ng, hai tay gã chắn ngang trÆ°á»›c ngá»±c, dá»… dà ng chống đỡ được cú song phi của Sá» Hạo.
Sức lá»±c đôi chân của Sá» Hạo có thể nói là rất mạnh, ngay cả vệ sÄ© của Yến Tịnh cÅ©ng bị má»™t cÆ°á»›c của hắn đạp cho lăn lông lốc trên mặt đất, những chiến tÃch khác lại cà ng huy hoà ng hÆ¡n, nhÆ°ng gã thiếu niên nà y chỉ Ä‘Æ¡n giản thối lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c rồi láºp tức ổn định lại thân hình, sau đó sải chân bÆ°á»›c dà i, chân phải nhanh chóng đá ra.
Hai chân Sá» Hạo vừa chạm đất được má»™t giây, đối vá»›i tốc Ä‘á»™ cú đá của gã thiếu niên kia căn bản đã không kịp để né tránh. Bá»™ ngá»±c bị trúng đòn, "Phù" má»™t tiếng vang nhá», thân mình Sá» Hạo còn chÆ°a kịp rụng xuống đất, lại lần nữa bay ngược lên, rồi lại rÆ¡i xuống đất, cổ há»ng ngá»t lịm, đúng là đã há»™c ra máu tÆ°Æ¡i, máu lÆ°u lại trên khóe miệng là m ánh mắt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
batalong ,
docthulongnu ,
G I N ,
hai_baby ,
lucas_feo ,
madam1976 ,
minhhung ,
TangLongHuyetLo ,
tensonhovan ,
thedino ,
thedung33 ,
ThienNguyen ,
thiennhan2327 ,
tuki ,
tvt1732
17-07-2010, 05:38 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 629
Thá»i gian online: 7 giá» 14 phút 41 giây
Thanks: 680
Thanked 19,151 Times in 539 Posts
Tá»I HẬU NHẤT Cà LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
ChÆ°Æ¡ng 54: Cáºu bé,tôi cổ vÅ© cho cáºu.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Nhìn khuôn mặt Sá» Hạo vốn tri thức nhá» nhắn lại Ä‘ang vặn vẹo Ä‘au Ä‘á»›n đến quái dị, nhÆ°ng tuyệt đối không nghe hắn kêu dù chỉ má»™t tiếng, quả tim Yến Tịnh giáºt thót lại, vá»™i và ng chạy đến khụy xuống bên cạnh Sá» Hạo vẫn Ä‘ang không nhúc nhÃch, thần sắc trên trán trà n đầy lo lắng: "Tiểu lÆ°u manh, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i không sao chứ." Do căng thẳng quá, nà ng đã thuáºn miệng gá»i hắn là "tiểu lÆ°u manh."
Khuôn mặt Sá» Hạo chẳng chút thay đổi nhìn nà ng, hắn không nói gì, đây chẳng phải là “há»i vô nghÄ©a, nói nhảm nhÆsao, Ä‘au đến há»™c cả máu ra mà còn bảo không sao chắc?
"Té ra là thế, ta còn tưởng mi rất lợi hại." Thiếu niên Ä‘á»™t nhiên xuất thủ ná» háºm há»±c rÃt, cÅ©ng chẳng thèm liếc Sá» Hạo.
NgÆ°á»i chung quanh cÅ©ng chẳng có phản ứng tá» ra kinh ngạc nà o cả, bá»n há» Ä‘á»u đã biết qua chiến tÃch huy hoà ng má»™t đấm thủng quả bóng của Sá» Hạo, theo lý thuyết nếu xuất hiện tình huống nhÆ° nà y ắt hẳn sẽ sợ hãi đến xanh mặt, nhÆ°ng há»c sinh chung quanh lại không có chút kinh ngạc nà o.... Vẻ mặt tất cả Ä‘á»u phảng phất má»™t việc dÆ°á»ng nhÆ° là điá»u tất yếu Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ việc tin và o thá»±c lá»±c cá»±c cao của thiếu niên kia, còn những cái khác Ä‘á»u không thể giải thÃch má»™t cách hợp lý.
"Chung Long, đừng quáºy nữa." Từ đầu tá»›i giá», sắc mặt Hoa Diệc SÆ¡n lần đầu tiên má»›i có cÆ¡ há»™i tá» ra chút lạnh lẽo, lúc thì hắn mỉm cÆ°á»i vô cùng thân thiện, lúc thì hắn lại lãnh khốc đến đáng sợ, hai loại khà chất hoà n mỹ kết hợp chuyển đổi là m cho ngÆ°á»i ta phát rét.
Thiên niên vừa xuất thủ ná» hừ lạnh má»™t tiếng, nhÆ°ng không phản bác, xoay ngÆ°á»i há» hững liếc mắt nhìn Sá» Hạo, khinh thÆ°á»ng nói: "Tiểu tá», đừng có tưởng má»›i há»c được dăm ba chiêu mèo cà o rồi tá»± cho mình là vô địch thiên hạ, mà y hẵng còn kém lắm." Gã ta tuy rằng không phải là há»™i trưởng CLB võ thuáºt, nhÆ°ng lại là má»™t con bà i quan trá»ng, hai lần vô địch đại há»™i Huyện, CLB võ thuáºt Nhất Trung có thể liên tục hai lần vô địch già i toà n Huyện đó, công lao của gã không há» nhá», tuy rằng gã cá»±c kỳ kiêu ngạo, nhÆ°ng đúng là má»™t tay võ há»c kỳ tà i khó kiếm, tháºm chà rất nhiá»u báºc sÆ° phụ cÅ©ng không phải là đối thủ của gã, thá»±c lá»±c đó không thể khinh thÆ°á»ng được.
"Con bà nó gấu." Sá» Hạo nổi giáºn gầm lên má»™t hÆ¡i, cùng lúc đó hai chân trên mặt đất Ä‘á»™t nhiên phát lá»±c, sức báºt cÆ¡ thể tuôn ra xối xả, cÆ°á»ng đại đến không thể dá»± liệu, lại thêm hồi nhá» Sá» Hạo đã trải qua huấn luyện, mượn lá»±c hai chân, thân thể tung lên không trung xoay nghiêng ba trăm sáu mÆ°Æ¡i Ä‘á»™ rồi vững và ng hạ xuống mặt đất, ngá»n lá»a tức giáºn mang theo khà thế Ä‘iên cuồng trong nháy mắt lan trà n khắp toà n thân hắn, từng tấc, từng tấc, má»—i má»™t giá»t máu trong cÆ¡ thể tá»±a hồ cÅ©ng sôi trà o cả lên.
Äiên cuồng, tức giáºn, ná»—i tức giáºn mà trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có, cÆ¡ hồ khiến hắn mất Ä‘i lý trÃ, cÆ¡n Ä‘au nhức toà n thân đã bị hòa tan bởi ngá»n lá»a, hắn cấp tốc vá»t tá»›i phÃa Chung Long kẻ má»›i vừa rồi Ä‘á»™ng thủ, bởi vì má»›i vừa rồi bị Chung Long sút trúng má»™t cÆ°á»›c, lúc nà y hai bà n tay hắn phát không ra lá»±c, cả hai bên lắc lÆ° không thể khống chế, nhÆ°ng đôi mắt vẫn khinh thÆ°á»ng nhìn Chung Long, ánh mắt Sá» Hạo Ä‘á»™t nhiên trở lên ngoan Ä‘á»™c, con mắt hiện ra đầy tÆ¡ máu bắn toán loạn giống nhÆ° quang mang của má»™t con thú hoang khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi. Lúc nà y trong lòng hắn chỉ có má»™t ý nghÄ©, đó là phải đánh gục gã địch nhân trÆ°á»›c mặt, dù có phải trả bằng bất cứ giá nà o.
Lúc nà y Sá» Hạo đã tiến và o trạng thái ná»a Ä‘iên ná»a cuồng, lá»±c công kÃch ra chắc hẳn có thể hiểu.
Vá»›i dạng cao thủ nhÆ° Chung Long mà nói, ở trong lòng hắn Sá» Hạo căn bản không tạo ra má»™t chút uy hiếp nà o, vá»›i hắn kẻ đã mất Ä‘i năng lá»±c phán Ä‘oán bình thÆ°á»ng, bất quá cÅ©ng chỉ là kẻ thuá»™c giá»›i mãng phu mà thôi, gã khinh thÆ°á»ng cÆ°á»i khẩy, cánh tay há»i hợt khua ra má»™t quyá»n.
Äối mặt vá»›i má»™t quyá»n của Chung Long, Sá» Hạo không tránh không né, liá»u mạng để mặc cho má»™t quyá»n nguy hiểm của Chung Long đánh và o mặt mình, Sá» Hạo tung má»™t cÆ°á»›c đá mạnh và o lồng ngá»±c gã, Chung Long bất ngá» không kịp Ä‘á» phòng bị ăn trá»n má»™t cÆ°á»›c, nhÆ°ng quả đấm của gã nhất thá»i cÅ©ng đã nện trúng mặt Sá» Hạo.
Chung Long bay ngược lại mấy thÆ°á»›c, ngã xuống đất, bá»™ ngá»±c toát ra má»™t tráºn Ä‘au Ä‘á»›n, lá»— mÅ©i Sá» Hạo cÅ©ng xối xả tuôn ra máu tÆ°Æ¡i, thân thể thẳng tắp bắn ngược vá» phÃa sau, thân mình hắn bay lÆ¡ lá»ng trên không trung, nhÆ°ng ánh mắt ác Ä‘á»™c vô tình đó là m ngÆ°á»i ta vẫn không dám nhìn trá»±c diện.
Vầng mặt trá»i của ngà y thu là m cngÆ°á»i ta ý loạn thần mê Ä‘ang lặng lẽ chìm và o má»™t ngá»n núi, để lại đó má»™t mảnh nắng chiá»u tà cùng má»™t cÆ¡n gió đêm thê lÆ°Æ¡ng đến thảm thÆ°Æ¡ng mà chả ma nà o thưởng thức, thổi tung bay là n tóc, thổi rối loạn tâm tÆ°.
Thêm lần nữa Sá» Hạo bò dáºy, cho dù máu từ trong mÅ©i vẫn chảy ra, nhÆ°ng hắn không há» do dá»±, hắn lại vá»t tá»›i, vẫn là lá»±c công kÃch của đôi bà n chân lại lần nữa đá vá» phÃa Chung Long Ä‘ang bò dáºy, Chung Long thoáng nghiêng ngÆ°á»i rồi rồi tung má»™t thế chém tay mạnh mẽ bổ xuống ngay chÃnh giữa bắp đùi Sá» Hạo, má»™t âm thanh "răng rắc" khiến cho ngÆ°á»i ta nghe thấy mà răng cá»a va cả và o nhau, Ä‘au đến ê ẩm, Ä‘iá»u đó đã chứng minh xÆ°Æ¡ng bà n chân trái Sá» Hạo đã gãy, tuy nhiên bà n tay Chung Long vẫn Ä‘ang nắm chặt phÃa sau chân Sá» Hạo, Sá» Hạo bá»—ng nhiên vá»t ngÆ°á»i nhảy lên, thân thể lăng không hÆ°á»›ng mặt Chung Long tung ra má»™t cÆ°á»›c, thân thể Chung Long không chịu được bay ngược ra ngoà i, thêm má»™t lần nữa cả hai lại lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng.
XÆ°Æ¡ng chân trái Sá» Hạo đã gãy khiến cho gã phải khụy má»™t gối xuống đất, nhÆ°ng vẫn không há» kêu lên má»™t tiếng, khuôn mặt vặn vẹo biến dạng dữ tợn do sá»± Ä‘au nhức của vết thÆ°Æ¡ng suýt nữa khiến hắn muốn bất tỉnh, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó không đủ để ngăn cản quyết tâm của hắn.
Chỉ còn má»™t chân, váºy là còn có thể công kÃch, hắn dá»±a và o bà n chân còn lại, cố gắng đứng dáºy, thêm má»™t lần nữa, hắn liá»u lÄ©nh vá»t tá»›i, cho dù biết sẽ là m bản thân gánh thêm thÆ°Æ¡ng tÃch, cho dù biết cứ nhÆ° váºy có thể sẽ mất mạng, nhÆ°ng tÃn niệm kia vẫn vững và ng trong lòng hắn, phải bảo há»™ cho sá»± tôn nghiêm của chÃnh mình.
Cả ngÆ°á»i Ä‘au nhức, đầu Chung Long cÅ©ng bị Sá» Hạo đánh cho tóe máu, chảy ròng ròng, ánh mắt gã nhìn Sá» Hạo cÅ©ng giống nhÆ° dã thú, trong lòng cảm thấy có má»™t tia khà lạnh, mẹ kiếp, thằng Ä‘iên, lão tá» lần đầu tiên bị má»™t đứa há»c sinh đánh cho thê thảm nhÆ° váºy, thằng ranh con nà y tuyệt đối là thằng Ä‘iên.
Cuá»™c sống trong má»™t gia đình đặc thù, ngay từ nhỠđã chịu sá»± huấn luyện đặc thù, gã không sợ sệt bởi gã chịu khổ so vá»›i Sá» Hạo cÅ©ng chẳng Ãt hÆ¡n.
Äôi chân Sá» Hạo là m má»i ngÆ°á»i không Ä‘Ã nh lòng, ánh mắt hÆ°á»›ng vá» phÃa khuôn mặt Sá» Hạo, khóe miệng Sá» Hạo cÆ°á»i nhạt nhẽo, cái lúc mà má»™t cÆ°á»›c kia sắp đánh trúng đầu hắn, hắn mạnh mẽ gáºp thân né tránh, má»™t cÆ°á»›c sắc bén nhÆ° dao của Chung Long lÆ°á»›t qua da đầu hắn, tháºm chà cả tóc hắn cÅ©ng bị mang luôn theo dÆ°á»›i tác Ä‘á»™ng kình phong của đôi chân kia.
Má»™t cÆ°á»›c thoáng qua của Chung Long, Sá» Hạo dá»±a và o lá»±c chân phải Ä‘á»™t nhiên phi thân nhảy lên, thân trên không trung, đầu gối Ä‘iên cuồng nhắm thẳng mặt Chung Long nện tá»›i, Chung Long tá»±a hồ có chút ý khinh địch, có lẽ đã nói qua thói kiêu ngạo của bản thân gã, gã không tÃnh tá»›i trong tình huống thân thể đã bị thÆ°Æ¡ng nặng nhÆ° váºy mà phản ứng và thân thủ của Sá» Hạo vẫn nhanh nhẹn nhÆ° thế, gã chợt hiểu muốn né tránh đã không kịp nữa, gã giÆ¡ chân phải lên không trung đạp vá» phÃa Sá» Hạo.
"Phốc" "Phốc"
Hai tiếng vang nhẹ, cả hai đợt công kÃch của hai ngÆ°á»i đồng thá»i nện trúng ngÆ°á»i nhau, Chung Long ngá»a mặt rÆ¡i thẳng xuống, khuôn mặt tóe ra má»™t chùm máu tÆ°Æ¡i kinh dị, Sá» Hạo trong mắt má»i ngÆ°á»i trở nên có chút đáng thÆ°Æ¡ng, nhá» bé, cÅ©ng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không trung tạo thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng hình cung thê lÆ°Æ¡ng nặng ná» rá»›t đánh phịch xuống ná»n đất xi măng lạnh nhÆ° băng.
Hắn thủy chung chưa từng buông xuôi, vì hắn phải chứng minh bản thân hắn, hắn phải phấn đấu hết sức.
Bất tri bất giác, mấy trăm ngÆ°á»i đã vây kÃn sân bóng rổ, trên khán Ä‘Ã i, trên sân bóng, trên sân thượng khu giảng Ä‘Æ°á»ng, tất cả má»i ngÆ°á»i chứng kiến Ä‘á»u không tá»± chủ được hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa trÆ°á»›c quan sát, tá»±a hồ muốn nhìn cho rõ chà ng thanh niên nà y rốt cuá»™c ra là m sao, có má»™t và i cô bé không Ä‘Ã nh lòng nhìn xuống, nhÆ°ng rồi lại không kìm được mà dõi theo từng cá» Ä‘á»™ng tiếp theo của thiếu niên nà y, tá»±a hồ có chút chá» mong, chá» mong hắn có thể đứng lên lần nữa. Vẻ bất khuất của Sá» Hạo là m má»i ngÆ°á»i chứng kiến xúc Ä‘á»™ng, bá»n há» xúc Ä‘á»™ng, có lẽ, đó là loại tÃn niệm xúc Ä‘á»™ng của tiếng lòng yếu á»›t nhất trong má»—i con ngÆ°á»i.
Äầu có chút choáng váng, Sá» Hạo cảm giác mình sắp không chịu nổi nữa, hắn kỳ vá»ng cá»— lá»±c lượng thần bà kia thêm lần nữa có thể bá»™c phát ra nhÆ°ng hắn đã thất vá»ng.
Dá»±a và o bà n chân còn lại hắn từ từ đứng lên, thân thể Sá» Hạo lắc lÆ°, cái chân gãy cÅ©ng run rẩy, hắn nhếch miệng cÆ°á»i cÆ°á»i, đúng váºy, hắn Ä‘ang cÆ°á»i, cÆ°á»i rất khó coi, thằng ranh CLB võ thuáºt bức hắn đến tình cảnh nà y tá»±a hồ cÅ©ng không khá hÆ¡n là bao.
Má»™t gối Chung Long quỳ trên mặt đất, cả ngÆ°á»i truyá»n đến cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n xé tim xé phổi khiến gã không thể nhúc nhÃch được, gã dùng sức lắc lắc cái đầu, là m máu tÆ°Æ¡i vung vẩy ra khắp sà n, giống nhÆ° ánh sao lóe lên trong đêm tối.
Chung Long có được thá»±c lá»±c nhÆ° hôm nay, chịu khổ so vá»›i Sá» Hạo còn nhiá»u hÆ¡n, gã đã tôi luyện được sá»± chịu Ä‘á»±ng, cÅ©ng là hÆ¡n hẳn so vá»›i đám bạn cùng lứa , do đó thá»±c lá»±c của gã đã khiến Sá» Hạo khiếp sợ, nhÆ°ng gã cÅ©ng không phải là không kinh hãi trÆ°á»›c vẻ tà n nhẫn của Sá» Hạo.
Sá» Hạo cảm giác thần chà cà ng lúc cà ng mÆ¡ hồ, vừa má»›i có chút suy nghÄ© cÅ©ng đã lại bắt đầu mÆ¡ hồ, bản thân hình nhÆ° thá»±c sá»± không chống đỡ nổi nữa, hắn dùng hết má»i sức lá»±c toà n thân giÆ¡ cánh tay lên, móc ra Tùng Lâm VÆ°Æ¡ng dấu ở bên hông. Thần sắc má»i ngÆ°á»i kinh ngạc đến hoảng sợ, không chút do dá»± hắn Ä‘em Tùng Lâm VÆ°Æ¡ng vô cùng sắc bén rạch thẳng lên trên cánh tay mình lá»™ ra má»™t đạo máu tÆ°Æ¡i chảy ròng ròng, tháºt đáng sợ, đúng là đã dùng máu tÆ°Æ¡i cùng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n để kÃch thÃch thần kinh mình, Ä‘iá»u đó giúp hắn trở lên tỉnh táo hÆ¡n, tâm chà tà n nhẫn đó thá»±c sá»± đã choáng ngợp má»i ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông, vá»›i ngÆ°á»i khác ác Ä‘á»™c, đối vá»i mình còn ác Ä‘á»™c hÆ¡n.
Sá» Hạo nhếch môi liếm liếm máu tÆ°Æ¡i dÃnh trên lưỡi dao, máu của chÃnh mình, ha ha, mùi vị hình nhÆ° cÅ©ng không tệ, khóe miệng hắn cÆ°á»i toe toét nhÆ° cầu vồng, nụ cÆ°á»i Ä‘iên cuồng và ánh mắt ác Ä‘á»™c tạo cho hắn vẻ dữ tợn thoạt nhìn tháºt kinh tởm.
Hắn lấy răng cá»a ngáºm chặt Tùng Lâm VÆ°Æ¡ng, táºp tá»…nh vá»t vá» phÃa Chung Long, chịu Ä‘á»±ng ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n xé tim xé phổi cố gắng giÆ¡ cánh tay phải lên, cánh tay phải trên không trung không ngừng run rẩy nện xuống nhắm và o ngá»±c Chung Long.
Ãnh mắt Chung Long cÅ©ng trở nên ác Ä‘á»™c, gã giáºn tÃm gan tÃm mặt, vẫn ở tại chá»— không nhúc nhÃch, tay phải phất mạnh má»™t cái, chợt bắt được tay phải nện xuống của Sá» Hạo, rồi ra sức mà vặn, má»™t tiếng "Rắc!", cánh tay Sá» Hạo tá»±a nhÆ° xoay tròn đến má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, Ä‘au Ä‘á»›n thối gan thối phổi là m cả ngÆ°á»i Sá» Hạo Ä‘á»u run rẩy, hắn cắn chặt hà m răng, vẫn nhÆ° cÅ© không há» rên má»™t tiếng, tay phải gãy thì hãy còn có tay trái.
Lúc Chung Long bẻ gãy tay phải Sá» Hạo, tay trái Sá» Hạo đã tung ra, Chung Long bị thÆ°Æ¡ng so vá»›i Sá» Hạo cÅ©ng không nhẹ hÆ¡n, phản ứng cùng thân thủ khẳng định Ãt nhiá»u bị ảnh hưởng. Má»™t quyá»n tưởng chừng không tÃnh là mạnh đó của Sá» Hạo lại khiến gã ngã Ä‘áºp xuống đất, quay cuồng che lấy bá»™ ngá»±c trên mặt đất, tháºt lâu sau không thể đứng dáºy nổi.
Sá» Hạo vẫn không buông tha cÆ¡ há»™i phản công, cái đó chÃnh là "Tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, háºu hạ thủ tao Æ°Æ¡ng" (ra tay trÆ°á»›c có lợi, ra tay sau gặp há»a), lúc nà y chân phải cùng tay phải của hắn Ä‘á»u đã vô dụng, lá»±c công kÃch cÆ¡ hồ là con số không, Sá» Hạo táºp trung lại chút trá»±c giác của bà n tay trái ra sức nhằm và o Chung Long Ä‘ang nằm trên đất mà đánh.
Bất quá tay trái hắn cÅ©ng đã chịu phải má»™t đòn nghiêm trá»ng của Chung Long, sức lá»±c đã giảm Ä‘i nhiá»u, bất quá đối vá»›i má»™t kẻ bị thÆ°Æ¡ng, đòn công kÃch nhÆ° váºy là đủ rồi. NhÆ°ng Chung Long vẫn không né tránh, Æ°Æ¡ng ngạnh đón lấy má»™t quyá»n nện xuống bá»™ ngá»±c mình, má»™t quyá»n nà y cÅ©ng dÆ°á»ng nhÆ° khiến gã bất tỉnh nằm im tại chá»—.
NhÆ°ng trÆ°á»›c lúc mà Sá» Hạo ná»n quyá»n xuống ngá»±c Chung Long, hai tay Chung Long cÅ©ng đã kịp bấm tháºt mạnh và o cánh tay trái Sá» Hạo, Ä‘á»™t ngá»™t phát lá»±c, không chút chần chừ, theo đó lại là má»™t tiếng xÆ°Æ¡ng cốt vỡ vụn. CÅ©ng tuyên bố cánh tay trái của Sá» Hạo đã bị phế.
Lúc ấy, trong khoảnh khắc mà Chung Long bẻ gãy cánh tay trái Sá» Hạo, đầu Sá» Hạo đã đụng mạnh và o ngá»±c Chung Long, Tùng Lâm VÆ°Æ¡ng ngáºm trong miệng hắn rạch ra má»™t vết thÆ°Æ¡ng tháºt dà i trên bá»™ ngá»±c Chung Long, tấm áo trắng trong nháy mắt bị máu tÆ°Æ¡i tuôn ra nhuá»™m thà nh mà u Ä‘á».
Cho dù tứ chi không thể nhúc nhÃch, nhÆ°ng Sá» Hạo vẫn phải cố lÆ°u lại bằng được má»™t vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i địch nhân, đây cÅ©ng là tâm tÃnh của loà i dã thú.
"Tao... Äm." Chung Long Ä‘iên cuồng gà o rống, giÆ¡ chân đạp tá»›i, là m Sá» Hạo bắn vá»t ra ngoà i, rÆ¡i phịch xuống ná»n sân bóng, thân thể hắn ngồi dá»±a nghiêng và o cái khung chống rổ, đầu cúi nhÆ°ng thân không gục, ngÆ°á»i đứng gần chợt phát hiện, hai mắt hắn đã nhắm, cÅ©ng đã bất tỉnh rồi.
Hắn mê man, nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ© vững vãng không chịu gục ngã, không ai có thể tưởng tượng nổi, đây rốt cuá»™c là loại niá»m tin gì? Tại sao đã biết rõ sẽ lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng mà vẫn còn truy Ä‘uổi không chịu buông tha, sao mà lại ngu nhÆ° váºy?
Có lẽ, là nhÆ° váºy tháºt.
"Tiểu lÆ°u manh... ngÆ°Æ¡i." Yến Tịnh kinh ngạc nhìn thiếu niên đã hôn mê rồi mà còn không chịu gục ngã, mang theo tròng mắt không ngừng tuôn ra hai hà ng lệ thanh, nà ng không thể tin được, cÅ©ng không dám tin, gã tiểu lÆ°u manh luôn nở ra nụ cÆ°á»i tà lÆ°á»i biếng vô hại vá»›i cả ngÆ°á»i lẫn váºn nà y là đây sao? Gã tiểu lÆ°u manh luôn thÃch tròng ghẹo nữ sinh mà dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ chÆ°a bao giỠđược trải qua tình yêu là đây sao? Tại sao ngÆ°Æ¡i cứ cố chấp nhất nhÆ° váºy, chẳng lẽ vì cái thứ gá»i là tôn nghiêm, mặt mÅ©i sao, ngÆ°Æ¡i ngay cả mạng cÅ©ng không muốn giữ chắc? Tiểu lÆ°u manh, ngÆ°Æ¡i tháºt...tháºt là ngu quá Ä‘i.
Hoa Diệc SÆ¡n nhìn Sá» Hạo nghiêng ngả dá»±a lÆ°ng và o cá»™t, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i nhạt, đó là má»™t sá»± kÃnh trá»ng đối thủ.
Tầm mắt ngà y cà ng mÆ¡ hồ của Chung Long miá»…n cưỡng ngoái đầu lại, liếc nhìn Sá» Hạo, không nói gì, cÅ©ng chẳng còn sức mà nói, gã thá»±c sá»± rất mệt má»i, toà n thân đã chẳng còn chút khà lá»±c dÆ° thừa nà o nữa. Ngay sau đó, gã cÅ©ng hôn mê bất tỉnh, từ thân thể máu tÆ°Æ¡i không ngừng cuồn cuá»™n tuôn ra nhuá»™m Ä‘á» cả mặt sà n, phảng phất nhÆ° má»™t đóa hoa hồng khổng lồ Ä‘ang nợ rá»™.
Tráºn chiến nà y, có lẽ có ngÆ°á»i sẽ nói bất phân thắng bại, nhÆ°ng kì thá»±c là Sá» Hạo đã thua, hắn đã phải sá» dụng đến Tùng Lâm VÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng Sá» Hạo thua cÅ©ng không oan, tuy rằng cÆ¡ thể hắn đã được cải tạo qua, nhÆ°ng năng lượng đó lại không được chuyển hóa cho bản thân hắn sá» dụng, thá»±c lá»±c của hắn lúc nà y bất quá Ä‘á»u là do được PhÆ°Æ¡ng Nghị Thiên truyá»n thụ cho từ ba năm trÆ°á»›c, vì thá»i gian nên hắn cÅ©ng chÆ°a thể váºn dụng thà nh thục được, đối phó vá»›i đám ngÆ°á»i thÆ°á»ng thì không sao nhÆ°ng đã đụng đến cao thủ chân chÃnh thì sẽ có má»™t sá»± chênh lệch.
Không biết ai Ä‘i đầu vá»— tay, má»™t và i tiếng vá»— tay lÆ°a thÆ°a, chỉ trong thoáng chốc đã nhÆ° thủy triá»u trà n đến, mấy trăm con ngÆ°á»i không kìm được dùng hết sức mà vá»— tay, có và i cô bé đã không nhịn được cÅ©ng bắt đầu rÃu rÃt nức nở, chẳng còn âm thanh nà o khác, chỉ còn lại tiếng vá»— tay nhÆ° biển gầm gà o thét vang vá»ng trên khắp sân bóng rổ....
Tà i sản của Tiểu Thuáºn
Chữ ký của Tiểu Thuáºn [CENTER]
:0 (29):
[MARQUEE][B][COLOR="Red"][SIZE="4"][I]Quy Ẩn Giang Hồ[/I][/SIZE][/COLOR][/B] [B][SIZE="3"][SIZE="4"][COLOR="Blue"]-[/COLOR][/SIZE][/SIZE][/B] [B][COLOR="Green"][SIZE="4"][I]Äiá»n Viên Tuế Nguyệt[/I][/SIZE][/COLOR][/B] [/MARQUEE][/CENTER]
Last edited by Tiểu Thuáºn; 17-07-2010 at 05:44 PM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Thuáºn
Từ khóa được google tìm thấy
àëåíà , êóïàëüíèêè , ïîäàðîê , ìîñêîâñêîé , ke luu manh cuoi cung , lat tieu giang , lạt tiêu giang , nhat ca luu manh 4vn , òþìåíü , toi hau nhat ca luu manh , toi huu nhat ca luu manh