Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 38: Nhật Xuất Đông Phương, Duy Ta Bất Bại (Hạ)!
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Đôi mắt của nam nhân mặc áo trắng như có thể xuyên thấu mọi thứ trên đời.
Nam nhân mặc áo trắng đứng trên không trung, mơ hồ hòa hợp với thiên địa thành một thể, vì vậy lúc trước đám cường giả không cảm giác thấy.
Một nam nhân đứng cạnh Công Dương Bôn Lôi chợt cười khẽ:
- Nhật xuất đông phương, duy ta bất bại? Ngươi chính là Đông Phương Bất Bại?
Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói:
- Các ngươi là ai? Tại sao khó xử đệ tử của ta?
- Công Dương Bôn Hồng!
- Công Dương Bôn Thiên!
Công Dương Bôn Lôi!
Ba cường giả Công Dương gia tộc cùng hét lên, dường như nói ra hai chữ Công Dương sẽ hù người ta sợ đến đái dầm.
Mắt Đông Phương Bất Bại lóe tia chán ghét:
- Công Dương gia tộc? A, cút đi!
Hiển nhiên Đông Phương Bất Bại không có hảo cảm với Công Dương gia tộc.
Công Dương Bôn Hồng tức giận quát:
- Ngươi nói cái gì?
Đông Phương Bất Bại trước mắt đang vũ nhục gia tộc của gã sao?
Đông Phương Bất Bại nheo mắt nói:
- Ta nói là, cút ngay!
Công Dương Bôn Hồng tức giận quát:
- Tu hành chưa đến sáu vạn năm cũng dám càn rỡ trước mặt ta!
Công Dương Bôn Hồng đạp bước nhào hướng Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại híp mắt, mắt lóe tia sắc bén. Tay phải của Đông Phương Bất Bại nhúc nhích.
Khoảnh khắc tay phải của Đông Phương Bất Bại nhúc nhích thì sát khí thấu xương phóng ra làm Công Dương Bôn Hồng dựng đứng lông tơ, cảm giác chết chỏng bản năng lan tràn toàn thân.
Nguy rồi!
Công Dương Bôn Hồng hoàn toàn biến sắc, bởi vì trong một thoáng này gã thấy ánh sáng trắng bắn hướng gã. Ánh sáng trắng cực nhanh, Công Dương Bôn Hồng không thể ngăn cản kịp, gã là đỉnh Cổ Tiên vậy mà không thể phản kháng chút nào.
Công Dương Bôn Hồng kinh dị nhưng không quên hét to:
- Thiên đạo, hợp thể!
Ầm!
Một thiên đạo xuất hiện, nháy mắt thông thiên triệt địa, đồng thời bao phủ Công Dương Bôn Hồng vào trong, khí thế cường đại toát ra bốn phía.
Nhưng hiện tại Đông Phương Bất Bại đã không thèm nhìn Công Dương Bôn Hồng, cũng không ra tay.
Bởi vì Công Dương Bôn Hồng được thiên đạo bao bọc bên trong, từ khe hở đỉnh đầu kéo đến thân dưới tràn ra máu tươi.
Trong thiên đạo, Công Dương Bôn Hồng trợn to mắt nhìn, thân thể tách làm hai.
Bùm!
Thiên đạo tán loạn.
Bên kia Công Dương Bôn Thiên, Công Dương Bôn Lôi run lên, không dám nhúc nhích.
Đông Phương Bất Bại cầm trường kiếm, bên trên không dính một giọt máu nhưng mọi người hiểu một kiếm này đã khiến Công Dương Bôn Hồng chia thành hai nửa.
Công Dương Bôn Hồng hét ra hợp đạo cho đến khi thiên đạo xuất hiện, khoảng thời gian trống này đã đủ chém gã thành hai nữa.
Không thấy quỹ tích của kiếm, dù là đám Cổ Tiên cũng không thấy rõ ràng. Quá nhanh, kiếm của Đông Phương Bất Bại căn bản không thể bắt giữ.
Xung quanh còn có nhiều cường giả, trước đó thấy một kiếm của Độc Cô Bá Thiên. Mặc dù một kiếm kia bá khí tung hoành, tuy rằng khí thế hùng tráng, nhưng không đáng sợ bằng nhát kiếm của Đông Phương Bất Bại. Bởi vì ngươi căn bản không thể thấy nó kết thúc như thế nào.
Công Dương Bôn Thiên, Công Dương Bôn Lôi không muốn báo thù cho Công Dương Bôn Hồng, bởi vì thực lực của Đông Phương Bất Bại đã khiến người không thể nổi lên ý phản kháng.
Đông Phương Bất Bại một tay cầm trường kiếm, tay kia lấy ra một khối khăn tay nhẹ nhàng lau chùi mũi kiếm, rất là dịu dàng.
Đông Phương Bất Bại lắc đầu, nói:
- Máu của Công Dương gia tộc? Đã uô uế.
Đám đệ tử của Công Dương gia tộc im thin thít, không ai dám ra tiếng.
Mắt Đông Phương Bất Bại lóe tia sáng lạnh, nói:
- Trở lại nói Công Dương Bôn Hồng chết, đệ tử của Công Dương gia tộc đừng xuất hiện trước mặt ta nữa. Sau này ta trông thấy một lần sẽ giết một lần!
Công Dương Bôn Thiên, Công Dương Bôn Lôi cơ mặt co giật.
Đông Phương Bất Bại hét hướng đám đệ tử:
- Đi!
Đám đệ tử hưng phấn nói:
- Tuân lệnh!
Giáo chủ như vậy rất khó không làm người ta phấn khởi.
Nhật xuất đông phương, duy ta bất bại!
…
Linh Cảm giới.
Diêm Xuyên cưỡi Long liễn mang theo Mạnh Văn Nhược, Vương Tiễn, Miêu Miêu một đường nam hạ, nhưng đi mãi vẫn không thấy đoàn người Mạnh Dung Dung.
Mạnh Văn Nhược nhíu mày nói:
- Thánh vương, có lẽ bọn họ giữa đường đổi phương hướng!
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Đổi hướng? Ngươi từng nói Chỉ Trần Nữ Thần bảo là nữ vào trước, nam vào sau, cách nhau hai năm?
Mạnh Văn Nhược lắc đầu, nói:
- Đúng vậy. Thần cũng rất khó hiểu, nam nữ có gì khác nhau? Huống chi không thấy giới này có gì lạ.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Vậy trước tìm mấy nữ tu đi.
- Ừm!
Long liễn đi khắp nơi tìm nữ tu.
Nhưng di chuyển mấy ngày nhưng không thấy bóng dáng nữ tu đâu.
Mạnh Văn Nhược kinh ngạc hỏi:
- Nữ tu biến mất? Ta nhớ hơn một năm nay có vài vạn nữ tu tiến vào, nhưng trước mắt không có ai?
Diêm Xuyên bỗng hét to:
- Ngừng!
- Grao!
Song long khựng lại, Diêm Xuyên ngửa đầu nhìn trời.
Vẫn là một vầng trăng treo trên cao.
Diêm Xuyên nheo mắt nhìn trăng:
- Nhiều ngày như vậy mà trăng tròn vẫn ở đó?
Vương Tiễn trừng mắt:
- Đúng vậy. Thánh vương, trăng này có vấn đề. Ở bên ngoài mặt trời tròn, trừ phi thiên cẩu nhật thực, thiên địa cự tượng, thái dương tinh vĩnh viễn viên mãn. Thái âm tinh thì khác, thái âm là khuyết, trăng có tròn có khuyết. Nhưng chúng ta tiến vào đã nhiều ngày mà trăng luôn tròn, không thích hợp!
Minh Long Thất Sát ở phía trước bỗng hú lên:
- Grao!
- Thánh vương, ánh trắng chiếu rọi có nóng cháy!
- Grao!
Long Ngũ ở bên cạnh khinh thường Minh Long Thất Sát nịnh nọt.
Minh Long Thất Sát trợn mắt với Long Ngũ, tên ngốc nhà ngươi, bây giờ còn không biết tình cảnh.
Diêm Xuyên giật mình kêu lên:
- Ánh trăng bạc này không phải là trăng mà là mặt trời bị tà khí xâm thực!
Mạnh Văn Nhược kinh ngạc nhíu mày nhìn trời:
- Mặt trời?
Diêm Xuyên hét to:
- Đi, đi lên mặt trời!
Song long đồng thanh kêu lên:
- Grao!
Đang lúc mọi người kêu lên thì phía xa phương bắc đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Ầm!
Tiếng nổ điếc tai khiến đất xung quanh rung lên.
Miêu Miêu kinh ngạc hỏi:
- Phía bắc xảy ra chuyện gì?
Diêm Xuyên nhìn hướng bắc, lắc đầu, nói:
- Đi lên mặt trời!
Song long đồng thanh kêu lên:
- Grao!
Song long kéo Long liễn xông hướng mặt trời.
- - - - - - - - - - - -
Liên tiếp mười ngày đoàn người Diêm Xuyên lao nhanh lên trời.
Mặt trời treo ở đó không nhúc nhích, rất nhanh đã tới.
Long liễn từ xa ngừng lại.
Đoàn người trừng mắt, kinh ngạc nhìn một màn này.
Mặt trời màu vàng, nhưng bên ngoài bay từng bóng dáng trong suốt, bóng dáng màu xanh đen xoay nhanh quanh mặt trời.
Thật nhiều, vô cùng vô tận bóng dáng.
Mạnh Văn Nhược biến sắc mặt nói:
- Thiên Ma?
- Oa!
- Grao!
Ầm!
Vô tận Thiên Ma phát ra tiếng gào khủng bố, xoay tròn quanh mặt trời, nhiều vô tận, khiến bên dưới nhìn lên thì mặt trời là màu bạc.
- Grao!
Hình như một Thiên Ma phát hiện đoàn người Diêm Xuyên, xông hướng họ.
Minh Long Thất Sát kinh kêu:
- Grao! Thiên Ma vương!
Minh Long Thất Sát định thụt lùi.
Nhưng khoảnh khắc này Thiên Ma bị hút trở lại gần mặt trời, điên cuồng xoay tròn quanh mặt trời.
Mạnh Văn Nhược kinh ngạc hỏi:
- Thiên Ma? Tại sao chỗ này lại có Thiên Ma?
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 39: Bách Thiện Lão Nhân
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Vương Tiễn trầm giọng nói:
- Thiên Ma mê hoặc tâm tính của tu giả, mấy Thiên Ma này đa số là Thiên Ma vương. Thiên Ma vương càng mê hoặc tâm mạnh hơn, trước mặt có tới ức vạn Thiên Ma!
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Thiên Ma là vật sợ mặt trời, hiện tại lại không sợ? Thiên Ma không sợ bị mặt trời thiêu cháy sao?
Họ xuyên qua chút khe hở nhìn bên trong,q ảu nhiên có vô số Thiên Ma bị mặt trời đốt sạch. Nhưng hình như Thiên Ma liên miên bất tận, quái dị xuất hiện từ không trung, Thiên Ma vĩnh viễn không hết.
Hình ảnh quái dị khiến Diêm Xuyên nhíu mày.
Bỗng nhiên đằng trước Long liễn xuất hiện một bóng người.
Một lão nhân lưng hơi còng, thân hình trong suốt, khá giống Thiên Ma nhưng không hung ác, rất thân thiện nhìn mọi người.
Lão nhân hành lễ với Diêm Xuyên:
- Lại có khách nhân đến, ha ha! Lão hủ hữu lễ!
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Lão nhân cười nói:
- Các ngươi có thể gọi ta là Bách Thiện lão nhân. Ta là hạ nhân trông chừng Linh Cảm điện của Chỉ Trần Nữ Thần. Chớp mắt đã sắp trăm vạn năm, lần này có nhiều người đi vào quá.
Mạnh Văn Nhược lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- Linh Cảm điện? Đồn là bên trong ẩn chứa năm trăm đạo dẫn thiên đạo?
Lão nhân mặt trời cười nói:
- Đúng vậy., Linh Cảm điện ở gần đây, nếu các vị có hứng thú thì đi theo ta, đã có rất nhiều đạo hữu tụ tập ở đó.
Mạnh Văn Nhược nhìn Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên lộ vẻ tò mò hỏi:
- Bách Thiện lão nhân? Ha ha, tại sao trước giờ chưa từng nghe nói về ngươi?
Nên biết là trước khi đến đây Diêm Xuyên xem rất nhiều tin tức về Linh Cảm cương vực, biết có một tòa Linh Cảm điện biến mất, nhưng không hề có chút tin gì về Bách Thiện lão nhân.
Bách Thiện lão nhân cười nói:
- Ta chỉ là hạ nhân trông chừng mặt trời, người khác làm sao nghe nói về một hạ nhân? Ha ha, các vị có muốn đi không?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
- Vậy thì theo ta!
Bách Thiện lão nhân dẫn đường, mọi người nhanh chóng vòng qua mặt trời to lớn, đi tới đỉnh chóp, có một hành tinh kề sát nó.
Bách Thiện lão nhân dẫn theo đoàn người Diêm Xuyên lao hướng hành tinh kia.
Trên đường bình thường, Diêm Xuyên không phát hiện cái gì khác lạ.
Một vài Thiên Ma vương xoay quanh mặt trời, nhưng Thiên Ma vương cường đại đã có chút trí tuệ. Mấy Thiên Ma vương từ xa liếc Bách Thiện lão nhân, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
Có nhiều nữ nhân kiên nhẫn chờ đợi, cũng có vài nam nhân, là người quen mấy ngày trước.
Diêm Xuyên còn nhận ra Độc Cô Bá Thiên, người đánh bại Cẩu Thần, xông tới trước nhất.
Độc Cô Bá Thiên một mình chiếm một ngọn núi, thấy đoàn người Diêm Xuyên tới đây thì nhướng mày, nhưng rồi lại tập trung vào mấy ngàn nữ nhân đánh đàn trên quảng trường.
Diêm Xuyên đáp xuống đỉnh một ngọn núi.
Rất nhanh, một nữ nhân áo đỏ bay tới, là thê tử của Mạnh Văn Nhược, Tô Tam Nương.
Tô Tam Nương cung kính cúi đầu nói:
- Bái kiến thánh vương!
Mạnh Văn Nhược tò mò hỏi:
- Tam Nương, tại sao các ngươi đến chỗ này?
Tô Tam Nương đáp:
- Hơn một năm trước, chúng ta vòng quanh ở Linh Cảm giới hơn mười ngày thì gặp Bách Thiện lão nhân, lão dẫn chúng ta tiến đến.
- A?
Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nhìn phía xa Bách Thiện lão nhân đứng trên quảng trường.
Tô Tam Nương giải thích rằng:
- Bách Thiện lão nhân này có thể chia ra nhiều thân thể đi hướng khác nhau.
Diêm Xuyên chỉ vào mấy ngàn nữ nhân đánh đàn, hỏi:
- Bọn họ đang làm cái gì?
Tô Tam Nương giải thích rằng:
- Cầm đạo của Bách Thiện lão nhân rất mạnh, đang dạy cầm đạo cho mọi người, càng lúc càng thâm, ta học không kịp tiết tấu của họ nên dừng lại.
Mạnh Văn Nhược quái dị hỏi:
- Học cầm?
Tô Tam Nương giải thích rằng:
- Ừm! Bách Thiện lão nhân nói là chỉ có cầm đạo đạt tới cảnh giới động thiên thì mới được thiên địa ban cho một bằng chứng tiến vào Linh Cảm điện. Huống chi Tô Tam Nương thật lòng dạy cho mọi người học câm, có một ít cầm đạo thiên hạ không có, vì vậy mọi người mới chịu học.
Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- Bằng chứng? Bằng chứng tiến vào Linh Cảm điện?
Tô Tam Nương gật đầu.
Tô Tam Nương chí vào đám Độc Cô Bá Thiên:
- Những người đến sau đều không quấy rầy.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Vậy tại sao Bách Thiện lão nhân không đàn?
Tô Tam Nương nói:
- Bách Thiện lão nhân không có thực thể, bộ dạng của lão giống như ảnh xạ, không thể đánh đàn! Chỉ có thể chỉ điểm!
- A?
Diêm Xuyên mang theo nghi hoặc nhìn hướng Bách Thiện lão nhân ở phía xa chỉ cầm nghệ cho mọi người.
Bách Thiện lão nhân chợt kêu cả đám ngừng lại.
Bách Thiện lão nhân khách sáo nói:
- Chắc các vị đều thấy rõ ràng, cầm nghệ của các vị trong thời gian ngắn rất khó tiếp tục tăng cao, xin dừng lại trước, do nữ đạo hữu này học cầm tiếp được không? Chư vị ở bên bàng quan, có thể học được bao nhiêu phải xem tạo hóa của chư vị!
Mấy ngàn nữ nhân đứng dậy, cung kính hành lễ với Bách Thiện lão nhân:
- Đa tạ tiên sinh trong khoảng thời gian này chỉ dạy!
Bách Thiện lão nhân cười nói:
- Không sao, ha ha.
Các nữ nhân bay hướng ngọn núi xung quanh, chỉ có Mạnh Dung Dung ở lịa.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc, xung quanh vô số tu giả nhìn chằm chằm.
Bách Thiện lão nhân vẻ mặt thân thiện nhìn Mạnh Dung Dung, nói:
- Đạo hữu, ngươi có ngộ tính cầm đạo mạnh nhất trong số người ta từng thấy.
Mạnh Dung Dung khách sáo nói:
- Đa tạ tiên sinh trong khoảng thời gian này chỉ điểm!
Bách Thiện lão nhân cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Đây là tạo hóa của ngươi. Ta cũng không nói nhiều, cầm đạo động thiên, ngươi còn kém một chút, ta lại truyền cho ngươi một phần ‘Thái Thượng Linh Cảm Thiên', đây là một bằng hữu cũ sáng chế, có lần đánh cuộc thua cho ta, bao nhiêu năm rồi, không biết còn sống không, ài.
Mạnh Dung Dung cảm kích nói:
- Đa tạ!
Bách Thiện lão nhân vung tay, hư không xuất hiện từng hàng chữ màu vàng, không khí bay ra mùi hương nồng nạn, không khí trang nghiêm phát ra.
Vô số tu giả nhanh chóng ghi nhớ chữ này.
Bách Thiện lão nhân cười nói:
- Chỉ có thiên tài cầm dạo thật sự mới hiểu Thái Thượng Linh Cảm Thiên. Đạo hữu, hãy mau mau cảm ngộ!
Mạnh Dung Dung mau chóng nhìn chữ:
- Vâng!
Cách không xa, Diêm Xuyên nheo mắt lại.
Thái Thượng Linh Cảm Thiên? Nó chẳng phải là Thái Thượng lão tử, một trong tam thanh thánh nhân của đại thế giới sáng chế sao? Thái Thượng lão tử có đánh cược với Bách Thiện lão nhân? Còn thua?
Bách Thiện lão nhân thật sự chỉ là hạ nhân trông chừng Linh Cảm điện sao?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 40: Linh Cảm Điện
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thái Thượng Linh Cảm Thiên.
Mọi người đều có thể cảm nhận được sự huyền diệu trong đó.
Trong mắt Long Ngũ lóe lên tia kích động:
- Grao!
Minh Long Thất Sát cũng như vậy:
- Bách Thiện lão nhân này đúng là người tốt, không uổng cái tên Bách Thiện. Công pháp thật huyền diệu, thế mà cho mọi người đọc?
Long Ngũ gật đầu, hiếm khí song long có cùng ý kiến.
Mọi người yên lặng ghi nhớ, bao gồm Độc Cô Bá Thiên ở phía xa. Chỉ một ngày này mọi người đã cảm thấy không uổng chuyến đi.
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào Bách Thiện lão nhân.
Bách Thiện lão nhân nhìn Mạnh Dung Dung, mắt lóe tia sốt ruột.
Bách Thiện lão nhân nói:
- Đạo hữu, ta thấy ngộ tính cầm đạo của ngươi rất mạnh, chắc chắn ngươi có thể ngộ ra đạo lý bên trong. Lấy cầm động thiên, còn mười lăm ngày nữa là hết cơ hội, ngươi nhất định phải ngộ ra.
Mạnh Dung Dung tò mò hỏi:
- Mười lăm ngày?
Bách Thiện lão nhân nói:
- Đúng vậy. Trong vòng mười lăm ngày ngươi lấy cầm động thiên thì thiên địa sẽ ban cho một bằng chứng đi thông Linh Cảm điện. Nếu qua mười lăm ngày thì không còn cơ hội nữa, vì vậy phải nhanh.
Trong mắt Mạnh Dung Dung có tia là lạ, cuối cùng gật đầu.
Bách Thiện lão nhân đứng bên cạnh, mắt lóe tia sốt ruột
Mười lăm ngày? Diêm Xuyên nheo mắt, dựa theo yêu cầu của Chỉ Trần Nữ Thần thì sau mười lăm ngày mới là thời gian nam nhân tiến vào giới này?
Yêu cầu của Chỉ Trần Nữ Thần như là khiến các nam nhân bỏ qua cơ hội tiến vào Linh Cảm điện vậy.
Tại sao?
Đây không phải là đạo tràng của Chỉ Trần Nữ Thần sao? Tại sao Chỉ Trần Nữ Thần sắp xếp phức tạp như vậy?
Ngộ tính cầm đạo của Mạnh Dung Dung quả nhiên mạnh mẽ.
Năm ngày ngắn ngủi mà cầm đạo đã đến cảnh giới cực cao. Trong tiếng cầm, bốn phía nổi lên ánh sáng, tiên nhạc văng vẳng, có vô số bóng tiên hạc vòng quanh.
Nhiều tu giả một thoáng chìm đắm trong đó.
Bách Thiện lão nhân mắt lóe tia sốt ruột nói:
- Còn chưa đủ, chưa đủ!
Bách Thiện lão nhân cố kiên nhẫn nói:
- Đạo hữu, Thái Thượng Linh Cảm Thiên là ngày xưa Thái Thượng lão tử hoài niệm chí ái đã qua đời tạo ra, trong âm ẩn chứa tình cảm tràn đầy. Ngươi có người yêu không? Hãy nghĩ đến hắn rồi đánh đàn.
Chí ái?
Mạnh Dung Dung nhắm mắt lại, đột nhiên, trong đầu hiện ra một bóng người, một bóng người khiến nàng vừa yêu vừa hận.
Đinh đinh đinh đinh!
Tiếng đàn cầm bỗng biến triền miên, khoảnh khắc trong thanh âm tràn ngập mỹ diệu.
Nhiều tu giả chìm đắm trong đó, nhắm mắt cảm nhận xao động phút này.
Tiếng cầm ảnh hưởng cảm xúc của nhiều người.
Phía xa, Độc Cô Bá Thiên vốn vui vẻ thưởng thức chợt biến sắc mặt, ngoài người hình thành lồng chụp chặn thanh âm truyền đến.
Độc Cô Bá Thiên vẻ mặt kinh sợ nhìn Mạnh Dung Dung.
Cảm xúc? Tiếng đàn này có thể khống chế cảm xúc của con người?
Nếu trong chiến đấu bị khống chế cảm xúc thì chẳng phải là tiêu đời?
Tiếng cầm du dương.
- Grao!
- A!
- Grao!
Trong tiếng cầm, phía xa xung quanh mặt trời, vô số Thiên Ma bị hấp dẫn đến, như cũng chìm trong tiếng cầm của Mạnh Dung Dung, say mê bay hướng nàng.
Bầy Thiên Ma lao đến.
Bách Thiện lão nhân ngoái đầu nhìn, trừng đám Thiên Ma.
Vèo!
Vô số Thiên Ma bừng tỉnh lại, kinh sợ nhìn Bách Thiện lão nhân, hoảng hốt chạy trốn hướng mặt trời.
Nhiều người không để ý nhưng Diêm Xuyên thấy hết.
Bách Thiện lão nhân này không đơn giản.
Ầm ầm!
Rốt cuộc, thiên địa dị tượng dâng lên, trên đầu Mạnh Dung Dung toát ra vô số áng mây bảy sắc, tụ tập ngày càng nhiều, ánh sáng dâng lên bao bọc Mạnh Dung Dung.
Bách Thiện lão nhân hưng phấn nói:
- Lấy cầm động thiên, tường thụy hàng thế!
Ầm!
Đột nhiên luồng sáng vàng bắn hướng Mạnh Dung Dung, đánh gãy nàng đánh đàn. Một đoàn sáng vàng ngừng trước mặt Mạnh Dung Dung.
Đinh!
Tiếng cầm ngừng lại.
Mạnh Dung Dung kinh ngạc hỏi:
- Đây là?
Các cường giả xung quanh nóng cháy nhìn.
Ầm!
Ánh sáng tường thụy buông xuống không xa bỗng nhiên xuất hiện một tòa cung điện vàng to lớn. Cung điện nguy nga cao vạn trượng, có tấm biển lớn.
Có người vui sướng đọc ra:
- Linh Cảm điện!
Linh Cảm điện, đây chính là Linh Cảm điện? Mọi người mừng rỡ, cũng phát hiện Linh Cảm điện như thật như huyễn, giống như trong suốt. Cửa mở ra nhưng không thể thấy bên trong.
Có người vui sướng kêu lên:
- Linh Cảm điện!
Họ vọt tới Linh Cảm điện.
Vèo!
Nhưng họ vồ hụt.
- Có chuyện gì? Đây chỉ là một ảnh xạ?
- Sao lại là ảnh xạ?
- Linh Cảm điện đâu?
............
.........
...
Các tu giả vồ hụt la ó.
Càng nhiều người nhìn hướng đoàn sáng vàng trước mặt Mạnh Dung Dung.
Độc Cô Bá Thiên nheo mắt nói:
- Bằng chứng tiến vào Linh Cảm điện?
Phía xa Mạnh Dung Dung vươn tay chạm vào đoàn sáng vàng:
- A!
Mạnh Dung Dung thống khổ rụt tay lại.
- A?
Các tu giả vốn chuẩn bị xông tới cướp đoạt chợt khựng lại.
Vèo!
Diêm Xuyên bay tới gần, mắt lóe tia sắc bén nhìn Bách Thiện lão nhân.
Mạnh Dung Dung thấy Diêm Xuyên thì giật mình kêu lên:
- Ngươi ngươi....
Mấy ngày nay Mạnh Dung Dung luôn chìm đắm trong cầm đạo, không phát hiện Diêm Xuyên đến.
Diêm Xuyên bỗng xuất hiện làm Mạnh Dung Dung hoảng hốt, bối rối.
Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn hừ lạnh một tiếng:, hỏi:
- Bách Thiện lão nhân, đây là cái gì? Tại sao Mạnh Dung Dung chạm phải sẽ bị tổn thương thần hồn?
Người xung quanh biến sắc mặt, không lẽ không phải là bằng chứng?
Mạnh Dung Dung như tiểu nương tử bị ức hiếp, chu môi.
Bách Thiện lão nhân cười khổ nói:
- Đây chính là bằng chứng tiến vào Linh Cảm Điện, chẳng qua đạo hữu này là nữ nhân nên không tiện lấy.
Mọi người khó hiểu hỏi:
- A?
Bách Thiện lão nhân giải thích rằng:
- Linh Cảm điện, năm trăm đạo dẫn thiên đạo đối ứng đều là chí dương thiên đạo, bằng chứng này cũng thuộc thuần dương, nữ thuần âm, bởi vậy bị bằng chứng bài xích, cháy bỏng thần hồn. Nếu là nam nhân thu lấy thì sẽ không sao.
Mọi người quái dị nói:
- Bằng chứng thuần dương?
Linh Cảm điện chỉ có nam nhân tiến vào, nữ không được? Yêu cầu của Chỉ Trần Nữ Thần ngày xưa lại không cho người đi vào, tại sao?
- Ngươi không nghe thấy lời của Độc Cô Bá Thiên ta sao?
Độc Cô Bá Thiên bị Mạnh Dung Dung phớt lờ chọc nổi điện.
Diêm Xuyên và Mạnh Dung Dung không để ý tới Độc Cô Bá Thiên.
Mạnh Dung Dung cắn môi nói:
- Từ nay ngơi và ta không ai nợ ai!
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không ai nợ ai? Có được không?
Mạnh Dung Dung mặt trắng bệch nhìn Diêm Xuyên, trong lòng vừa yêu vừa hận, rất khổ sở.
Diêm Xuyên dịu giọng nói:
- Đừng nghĩ nhiều, hãy để thời gian chứng minh đi.
Mạnh Dung Dung trầm giọng nói:-
- Ừm!
Diêm Xuyên vươn tay bắt lấy bằng chứng màu vàng.
Phía xa Độc Cô Bá Thiên biến sắc mặt nói:
- Dừng tay!
Keng keng!
Một luồng kiếm quang tím đâm hướng Diêm Xuyên.
Vương Tiễn bắn ra kiếm quang huyết sắc va chạm.
Ầm!
Hư không bỗng nhiên nhoáng một cái.
Vương Tiễn một kiếm chặn lại Độc Cô Bá Thiên.
Độc Cô Bá Thiên sắc mặt âm trầm:
- A?
Vương Tiễn lạnh lùng nói:
- Còn tiến lên trước một bước thì ta sẽ không khách sáo!
Độc Cô Bá Thiên lạnh lùng quát:
- Hừ! Kiếm? Kiếm pháp trong thiên hạ này Độc Cô thế gia ta đệ nhất đương thời, cũng là Cổ Tiên, không ai có thể là đối thủ của ta!
Khi nói chuyện Độc Cô Bá Thiên lại vung kiếm chém hướng Vương Tiễn.
- Kiếm Hà!
Trên không trung bỗng xuất hiện một luồng kiếm quang to lớn, kiếm khí cuồn cuộn đổ ập xuống Vương Tiễn.
- Sát Đào!
Kiếm khí đỏ cuồn cuộn đụng vào Kiếm Hà của Độc Cô Bá Thiên.
Ầm ầm!
Phút chốc hai người chiến đấu với nhau.
Không trung hỗn loạn, phút chốc cát bay đá chạy. Hai người như đã bàn bạc trước, cố ý tránh đi tinh thần có Linh Cảm điện.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Độc Cô Bá Thiên, Vương Tiễn chiến đấu với nhau, bỗng có ba thiên đạo hiện ra, bao vây Diêm Xuyên.
Mạnh Văn Nhược nét mặt sa sầm:
- Ba Đạo Thần?
Ba cường giả tự khống chế một thiên đạo, giờ phút này nhìn chằm chằm bằng chứng, như là kiêng dè nhau, không ai nhường nhịn.
Phía xa, Vương Tiễn và Độc Cô Bá Thiên đều là cường giả dùng kiếm, phút chốc không phân thắng bại.
Độc Cô Bá Thiên trầm giọng nói:
- Sát tính thật mãnh liệt.
Vương Tiễn tuôn ra sát khí cuồn cuộn, áp chế Độc Cô Bá Thiên cường đại liên tục thụt lùi.
Độc Cô Bá Thiên rống to:
- Không thể nào! Trong kiếm pháp những ngươi cùng cấp không ai là đối thủ của ta. Độc Cô Thiên Kiếm!
Xung quanh Độc Cô Bá Thiên bỗng xuất hiện chín luồng kiếm quang to lớn, bão tố kiếm khí tím bỗng nhiên tăng vọt gấp mười lần, đè ép hướng Vương Tiễn.
Xung quanh có ba Đạo Thần rục rịch.
Mắt Diêm Xuyên lạnh băng, không muốn kéo dài nữa.
- Trấn Thế!
Một quan tài to lớn từ trên trời giáng xuống đè ép Độc Cô Bá Thiên.
Ầm!
Không khí như bị ép dẹp, chín luồng kiếm quang tím của Độc Cô Bá Thiên nổ tung.
Ầm!
Táng Thiên Đồng Quan đập Độc Cô Bá Thiên vào tinh thần, mặt đất xuất hiện cái hố to.
Vèo!
Quan tài bay vào lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Chỗ hố to, Độc Cô Bá Thiên xụi lơ ra đất, người đẫm máu.
Độc Cô Bá Thiên suy yếu hét:
- Tồi tệ tiểu nhân, ngươi tập kích ta!
Khi nói chuyện Độc Cô Bá Thiên không dám ngừng lại, suy yếu cầm kiếm chạy một hướng. Độc Cô Bá Thiên xui xẻo chưa từng nghĩ đến có ngày mình thua chạy trốn, gã là Độc Cô Bá Thiên!
Ba Đạo Thần vây quanh Diêm Xuyên khựng lại, vốn muốn tiến lên cướp đoạt bằng chứng nhưng rồi chần chờ.
Diêm Xuyên không đuổi theo, nói:
- Thật là làm Độc Cô gia tộc mất mặt.
- Grao!
- Grao!
Hai cự long bỗng đạp hướng xông hướng hai thiên đạo.
Ba Đạo Thần vây quanh Diêm Xuyên biến sắc mặt.
Có người giật mình kêu lên:
- Không thể nào! Hai con long này là Đạo Thần?
- Đạo Thần kéo xe? Độc Cô Bá Thiên đã giết chết mấy Đạo Thần vậy mà bị hắn đánh một kích bại trận?
............
......
...
Xung quanh vang tiếng kinh thán.
Ba Đạo Thần há hốc mồm hóa đá, rồi tán đi thiên đạo của mình.
Song long cũng tán thiên đạo.
Không còn ai dám cướp bằng chứng.
Bách Thiện lão nhân ở một bên mỉm cười, mắt lóe tia sáng trí tuệ.
Miêu Miêu khinh thường nói:
- Meo! Độc Cô thế gia gì, là cái thứ gì?
Diêm Xuyên nhìn Linh Cảm điện ở không xa.
Diêm Xuyên nói với Miêu Miêu trên vai mình:
- Miêu Miêu, chờ ta ở bên ngoài.
Miêu Miêu nhỏ giọng nói với Diêm Xuyên:
- Meo! Diêm Xuyên, ta cũng muốn đi vào, hình như ta cảm thấy mình sắp...
Diêm Xuyên tò mò nhìn Miêu Miêu
- A?
Miêu Miêu gật đầu.
Diêm Xuyên nói:
- Vậy ta vào trước rồi gọi ngươi.
Miêu Miêu vui vẻ gật đầu, nói:
- Meo!
Diêm Xuyên nói với Mạnh Dung Dung:
- Ta vào đây.
Mạnh Dung Dung gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên lại nhìn Bách Thiện lão nhân, hắn hiểu lão không thân thiện như mặt ngoài, nhưng hắn quyết phải đi vào Linh Cảm điện.
Diêm Xuyên nói với cả đám:
- Bảo hộ Dung Dung.
Vương Tiễn lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên cầm bằng chứng, bóp nát.
Vù vù!
Bằng chứng bỗng bay vào người Diêm Xuyên, thân thể hắn toát ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Khi ánh sáng vàng bao bọc thân thể thì Diêm Xuyên phát hiện xung quanh không tầm thường, hình như trước mắt có một dị độ không gian, có vách tường không gian khiến người không thể đụng vào. Diêm Xuyên đi tới trước, bước vào dị độ không gian.
Một tòa đại điện nguy nga xuất hiện ở trước mắt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên cất bước đi vào trong.
Ầm!
Mọi người trông thấy khi Diêm Xuyên bước vào đại điện thì cửa đóng lại.
Phía không xa, mắt Bách Thiện lão nhân lóe tia sáng, siết chặt nắm tay, dường như rất kích động.
Bách Thiện lão nhân lộ vẻ mặt hưng phấn nói:
- Tiểu nha đầu Chỉ Trần cũng mơ ngăn cản ta? Đây là mệnh số, làm sao ngươi có thể ngăn cản? Lấy đi, lấy đạo dẫn ở bên trong đi!
Dưới chân Miêu Miêu chợt xuất hiện từng vòng sáng, thân hình chợt biến mất, bị Diêm Xuyên kêu gọi vào Linh Cảm điện.
...
Trong Linh Cảm điện.
Diêm Xuyên yên tĩnh đứng ở chính giữa đại điện, Miêu Miêu bị triệu hoán đến, xuất hiện trên vai hắn.
- Meo!
Miêu Miêu kinh thán nhìn xung quanh.
Đây là một đại điện hùng vĩ, cao vạn trượng.
Trong đại điện có năm trăm cây cột to lớn tỏa ánh sáng cực kỳ huyễn lệ.
Nóc đại điện như có trời sao, mơ hồ thấy vô số tinh thần. Bên dưới đại điện đen thui, dường như là lối vào hố đen to lớn.
Trong hố đen toát ra hơi thở cực kỳ tà ác, bị năm trăm cây cột trấn áp.
Diêm Xuyên giật mình kêu lên:
- Năm trăm đạo dẫn thiên đạo tụ tập một chỗ? Nơi này là trung tâm của Linh Cảm thế giới?
Miêu Miêu tò mò hỏi:
- Những cây cột này là đạo dẫn? Tổng điểm?
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- Linh Cảm giới là người đại thần thông nào đó mở ra, phục chế năm trăm thiên đạo trong thiên địa bên ngoài tự thành một giới, tự thành hỗn nguyên, chỉ cần giới này bị phá là thể phục chế năm trăm thiên đạo sẽ tán đi.
Miêu Miêu kinh ngạc hỏi:
- Meo! Thể phục chế năm trăm thiên đạo? Tự thành một giới? Làm sao ngươi biết?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Bởi vì trước kia ta từng mở rồi!
Miêu Miêu kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên:
- Meo! Ngươi nói khoác phải không?
Diêm Xuyên nhẹ lắc đầu.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 42: Thanh Thiên Đạo
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Diêm Xuyên nhìn năm trăm đạo dẫn thiên đạo, trầm ngâm nói:
- Đạo dẫn ở nơi này dẫn động thể phục chế năm trăm thiên đạo, nếu ta lấy đi thì Linh Cảm giới sẽ xuất hiện sơ hở.
Miêu Miêu ngoái đầu lại, tò mò nói:
- Meo! Nhưng ta cảm giác ta phải lấy những đạo dẫn này, giống như nó chuẩn bị cho ta vậy.
Diêm Xuyên lạnh nhạt cười nói:
- Vậy thì lấy đi.
- A?
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu, quái dị nói:
- Đạo dẫn không phải thiên đạo, lấy đi rồi muốn dùng đạo dẫn thôi diễn ra thiên đạo cần thời gian rất dài, thậm chí cần vô số kỳ ngộ, người khác cần thời gian dài nhưng ngươi thì có lẽ...
Miêu Miêu khó hiểu hỏi:
- Có lẽ cái gì?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Không có gì, ta tìm đến đạo dẫn mà ta cần, chờ ta lấy đi rồi ngươi lại lấy cái khác.
Miêu Miêu gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên vừa vào đại điện thì thanh sắc thiên đạo ở huyệt Thần Đình run bần bật, chỉ dẫn Diêm Xuyên nhìn hướng cây cột xanh không xa.
Chắc đó là đạo dẫn mà Diêm Xuyên cần, hắn khá may mắn, đã tìm được.
Diêm Xuyên đi tới trước cây cột, vươn tay sờ.
Vèo!
Đông Hải long cung trong huyệt Thần Đình chợt sinh ra lực hút cây cột vào trong.
Cây cột xanh bỗng biến mất.
Ầm ầm!
Diêm Xuyên đứng trong đại điện, thanh sắc thiên đạo trong huyệt Thần Đình run bần bật, thiên đạo ban đầu có vô số vết rạn đang chậm rãi hồi phục như cũ.
Diêm Xuyên nói:
- Ta phải thôi diễn một đoạn thời gian, ngươi đi lấy cái khác đi.
- Meo!
Miêu Miêu hưng phấn nhìn đám đạo dẫn.
Bên ngoài, vô số cường giả nhìn chằm chằm Linh Cảm điện, không biết Diêm Xuyên vào trong có được ích lợi gì.
Đằng sau đám đông, Bách Thiện lão nhân siết chặt nắm tay.
Trong mắt của Bách Thiện lão nhân tràn ngập sốt ruột nói:
- Lấy đi, lấy đi, ngươi lấy đi!
Khoảnh khắc Diêm Xuyên lấy thanh sắc đạo dẫn.
Ầm!
Thiên địa bỗng vang tiếng động điếc tai.
Tiếng vang vọng khắp Linh Cảm giới, vô số tu giả kinh ngạc nhìn lên trời, không biết tiếng sấm từ đâu ra.
Mắt Bách Thiện lão nhân lộ vẻ mừng như điên:
- Rốt cuộc lấy, thiên đạo giới này rốt cuộc thành bèo không căn, năm trăm thiên đạo thành một thể rốt cuộc bị tách rời một một phần. A, một trăm năm mươi vạn năm, một trăm năm mươi vạn năm!
Bách Thiện lão nhân mừng như điên, biểu tình lộ vẻ sắp khóc.
Cùng với tiếng nổ điếc tai, phái không xa mặt trời bị vô số Thiên Ma vòng quanh bỗng phát ra tiếng nổ.
Ầm!
Nhiều người ngoái đầu nhìn, trông thấy mặt trời to lớn xuất hiện khe nứt.
Vô số tu giả giật mình kêu lên:
- Mặt trời mà cũng xuất hiện khe nứt?
Bách Thiện lão nhân nhìn khe nứt, mắt lóe tia sáng nói:
- Thiên Dương chi thủ, Thanh thiên đạo? Người này cũng thật may mắn, đạo dẫn thứ nhất lấy vào tay là Thanh thiên đạo. Trong ba ngàn thiên đạo thì Thanh thiên đạo thuộc mấy cái khó hiểu thấu nhất. Lúc trước Huyền Diệu tiên nhân chỉ vì có điểm đặc biệt mới điều động thiên đạo này được.
Bách Thiện lão nhân lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh bị hưng phấn thay thế. Tùy theo Miêu Miêu thu đi đạo dẫn, thiên địa càng vang nhiều tiếng sấm hơn.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Thiên địa vang tiếng nổ điếc tai, mặt trời ở không xa càng nhiều nứt rạn.
Bách Thiện lão nhân vẻ mặt mừng như điên:
- Ngươi này thật đúng là tham, lại muốn thu hết đạo dẫn. Ngươi cho rằng ngươi là ai? Thánh nhân sao? Cho dù là thánh nhân cũng không có khả năng thu hết sạch!
Bách Thiện lão nhân mặt vặn vẹo:
- Ha ha ha, thu đi, thu đi! Thể phục chế năm trăm thiên đạo ngưng tụ thành một đoàn giờ bị ngươi đánh tán loạn, giới này càng nhiều sơ hở, ha ha ha!
Không ai ngờ Bách Thiện lão nhân vốn rất hiền hòa giờ mặt vặn vẹo, oán khí mãnh liệt tản ra.
Bách Thiện lão nhân nhìn mặt trời to lớn, bên trên đầy vết nứt.
Bách Thiện lão nhân ánh mắt hung tợn, bỗng rạch không trung.
Ầm!
Trong hư không xuất hiện cái hố to, bên kia là Thiên Ma vô cùng tận tụ tập lại.
Bách Thiện lão nhân hét hướng lỗ hổng trên trời:
- Đi ra, mau đi ra!
Ầm ầm!
Bốn phương Thiên Ma vô tận ùa ra.
Các cường giả biến sắc mặt nói:
- A!
Bách Thiện lão nhân nhìn chằm chằm bầy Thiên Ma.
Dần dần vô số Thiên Ma tản ra bốn phía, chậm rãi lộ một người mặc áo đen, cũng là Thiên Ma nhưng ngưng tụ nhiều, toát ra khí thế mạnh mẽ.
Vô số Thiên Ma cung kính bái người áo đen này.
Bách Thiện lão nhân ánh mắt dữ tợn nói:
- Hắc Thứ Thiên Ma Thần, từ ngươi chỉ huy phá hủy mặt trời cho ta! Sau khi mặt trời tan tác thì hủy diệt nó!
Hắc Thứ Thiên Ma Thần cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Tiếp theo rậm rạp Thiên Ma theo sự chỉ huy của Hắc Thứ Thiên Ma Thần xông hướng mặt trời, vào trong các khe nứt, dùng hết sức đồng quy vu tận.
Trên mặt trời phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm!
Nhưng nhóm Thiên Ma vẫn bất chấp tất cả, liều mạng xông lên.
Quanh mặt trời tụ tập ngày càng nhiều Thiên Ma, cuồn cuộn tuôn hướng mặt trời.
Các tu giả cũng bị Thiên Ma vây quanh, đông đúc Thiên Ma vọt hướng mọi người.
Bách Thiện lão nhân quay đầu lịa nhìn Linh Cảm điện, lộ nụ cười hưng phấn, nhấc chân biến thành luồng sáng vọt hướng mặt đất Linh Cảm giới.
Mặt trời cách mặt đất quá xa, các tu giả bên dưới nghe thấy tiếng nổ điếc tai, tuy rằng phát hiện có vấn đề, nhưng không biết cụ thể ra vấn đề gì.
Nhìn lên trời vẫn thấy mặt trăng, nhưng thiên địa càng nổ vang thì trăng càng tối đi.
Mười ngày sau, lối vào Linh Cảm giới.
Vèo!
Vèo!
Từng bóng người từ bên ngoài tiến vào, càng lúc càng nhiều tu giả ùa vào trong.
Chỗ lối vào có rất nhiều người canh giữ.
Một nam nhân mặc áo trắng tiến vào, có nam nhân mặc áo đen xông tới.
Nam nhân mặc áo đen hưng phấn nói:
- Sư phụ, mau lên, tìm được rồi, tuyệt thế thần binh xuất thế! Hơn nữa cũng tìm ra mộ của Chỉ Trần Nữ Thần, nhanh lên!
Nam nhân mặc áo trắng mắt sáng lên nói:
- Vậy sao? ở đâu?
Nam nhân mặc áo đen hưng phấn nói:
Hướng bắc, mé bắc, có nhiều người đều đi, rất nhiều cường giả đi tới đó. Nhưng tuyệt thế thần binh quá mạnh, không ai lấy được. Sư phụ, chúng ta còn có cơ hội!
Nam nhân mặc áo trắng hưng phấn nói:
- Tốt, tốt, đi!
Lúc này Bách Thiện lão nhân đã xông tới lối vào Linh Cảm giới.
Đó là một cái hố đen cực lớn đi thông thiên địa bên ngoài.
Bách Thiện lão nhân lạnh lùng nói:
- Huyền Diệu tiện nhân, vô dụng, ha ha ha, mọi thứ đã định trước!
Bách Thiện lão nhân nói xong vung tay.
Bỗng nhiên chỗ lối vào hiện ra vô số Thiên Ma, mau chóng chiếm cứ lối vào.
Có người giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Người đó mới kêu lên đã bị một Thiên Ma xông vào thân thể.
Vù vù!
Nam nhân run lên, không nhúc nhích.
Bên cạnh một người giật mình kêu lên:
- Sư phụ, ngươi làm sao vậy?
- Thiên Ma nhập thể, nguy rồi, là Thiên Ma, mau chạy đi!
- Không được, ta phải chờ sư phụ!
- Vô dụng, cái này phải xem ý chỉ của sư phụ ngươi. Nếu ý chí của sư phụ ngươi chống được Thiên Ma thì không sao, nếu không ngăn được...
- Không ngăn được thì sao?
Trong khi hai người sốt ruột thì nam nhân bị Thiên Ma nhập thể miệng mũi chảy máu, té xuống đất.
- Sư phụ!
- Đừng đi, chạy mau. Sư phụ của ngươi chết rồi, bị Thiên Ma mê hoặc tâm trí, chắc chắn sư phụ của ngươi đã hồn phi phách tán. Thiên Ma thật khủng khiếp, chúng đã ngưng tụ ra thân thể. Mau đi đi, nếu không thì chết chắc rồi!
............
.........
...
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden