Giờ khắc này, Kiệt Sâm nghĩ tới mình năm đó sau khi xuyên việt, trong trí nhớ của mình, bất luận một gã đệ tử nào có nồng độ huyết mạch vượt qua 50% trong gia tộc đều không có ai đột phá nhất giai. Năm đó mình cũng bị kẹt lại Linh lực ngũ cấp, rốt cục không cách nào đột phá nữa, mỗi một lần tu luyện đều vạn phần thống khổ, thậm chí còn mấy lần suýt chút nữa mất mạng, nguyên lai là do Linh hồn Huyết Chú này.
- Bất quá, bây giờ nhìn ngươi thì có lẽ Linh hồn huyết chú Hắc Ám Thần Vương kia bố trí năm đó cũng đã mất đi hiệu quả.
Tư Đặc Ân nhìn Kiệt Sâm, cười nói.
- Không, vẫn còn!
Kiệt Sâm lắc đầu lên tiếng, đồng thời nói về những huyết mạch đệ tử trong gia tộc ra.
- Không nghĩ tới Linh hồn huyết chú này vẫn còn.
Sắc mặt Tư Đặc Ân âm trầm, đồng thời nghi hoặc nhìn về phía Kiệt Sâm, nói:
- Linh hồn huyết chú này đồng thời tác dụng lên linh hồn và huyết mạch, một khi đạt tới tiêu chuẩn thì trực tiếp tác dụng lên linh hồn, căn bản khó giải, nhưng ngươi như thế nào...
- Ta cũng không rõ ràng lắm, ta nguyên vốn cũng bị kẹt lại tại Linh lực ngũ cấp, bất quá về sau có một lại không biết đột phá như thế nào mà không còn cảm nhận được nữa.
Kiệt Sâm chau mày, giả bộ như không rõ ràng lắm nhưng trong lòng không khỏi kinh hoàng, nghĩ tới một khả năng.
- Đồng thời tác dụng lên linh hồn và huyết mạch? Chẳng lẽ sau khi ta xuyên việt, linh hồn dung hợp đã xảy ra cải biến mới khiến Linh hồn huyết chú mất đi hiệu lực? Chắc cũng chỉ có khả năng này rồi.
Kiệt Sâm âm thầm suy tư trong nội tâm, nhưng lại không nói ra. Dù gì thì chuyện hắn đến từ ba ngàn năm trước thật sự quá mức dọa người rồi, dù gì thì người trước mặt cũng chính là tổ tiên, hắn cũng không dám nói lung tung.
- Chẳng lẽ thế gian này thật sự có kỳ tích phát sinh? Hắn lắc đầu, cũng chỉ có thể đổ lên đầu hai chữ "kỳ tích" rồi.
- Tốt rồi, đứng ở chỗ này nói lâu như vậy cũng đã nói hết chuyện xưa rồi, ban thưởng như lời ta nói còn chưa tới tay ngươi này.
Tư Đặc Ân đột nhiên cười cười.
- Ban thưởng?
Trong lòng Kiệt Sâm lại không khỏi nhảy dựng lên, mang theo một tia hưng phấn, đúng vậy a, Hỏa Linh Châu này còn chưa tới tay mình này.
Bất quá, khiến Kiệt Sâm nghi hoặc chính là từ khi tiến vào trong đại điện, Hỏa linh châu một mực hô hoán trong cảm ứng của mình, giờ phút này đã không còn chút động tĩnh, giống như bị vật gì đó che chắn, bản thân đã không còn thấy một tia khí tức nào nữa rồi.
- Đi theo ta.
Tư Đặc Ân cười nhạt lên tiếng, đi về sâu trong đại điện.
Kiệt Sâm không hề suy nghĩ nhiều, cung kính đi theo phía sau, hướng về chỗ sâu trong đại điện.
Hai người chậm rãi đi vào trong đại điện, rất nhanh, hai người đã tới một căn phòng sâu trong đại điện.
Đây là một gian phòng có diện tích gần 100m vuông, cả gian phòng vô cùng trống trải, trong phòng chỉ có vẻn vẹn một quả tinh thể hình thoi màu đen.
Tinh thể này toàn thân sáng chói, nhìn bên ngoài cực kỳ bình thường, không có một tia khí tức đặc thù nào tán dật, phảng phất như một khối đá màu đen bình thường. Nhưng không biết vì cái gì mà trước mặt khối tinh thể màu đen kia, bản năng Kiệt Sâm cảm nhận được một tia kính sợ.
Phảng phất như một người đối mặt với biển cả, đối mặt biển gầm, đối mặt với thiên tai thì bản thân không có chút gì đặc thù, cảm nhận được kính sợ từ đáy lòng.
Nhìn qua tinh thể kia, trên mặt Tư Đặc Ân mang theo một tia lưu luyện, nói:
- Tinh thể này chính là Vô Thượng Chí Bảo ta để lại cho ngươi, Thần Vương Chi Tâm!
- Thần Vương Chi Tâm?
Kiệt Sâm chấn động trong nội tâm.
- Đúng, có được Thần Vương Chi Tâm này đại biểu cho ngươi có được hi vọng tấn cấp Thần Vương sau này.
Tư Đặc Ân vẫy tay một cái.
- Hô!
Tinh thể màu đen kia bay vút đến, hóa thành một đạo lưu quang màu đen nhảy vào trong ngực Kiệt Sâm, Kiệt Sâm chỉ cảm thấy ngực mình mát lạnh, tựa hồ có chất lỏng nào đó chảy vào trái tim, một khắc sau, cỗ cảm giác này tiêu tán đi, rốt cục không còn cảm giác được chút gì nữa, giống như là không có bất kỳ cái gì phát sinh.
- BỞi vì ngươi còn chưa đạt tới cấp Linh Thần nên bây giờ ngươi không cảm giác được diệu dụng của Thần Vương Chi Tâm này. Chỉ có thể chờ sau khi ngươi tấn cấp Thần Vương thì ngươi mới có thể cảm giác được điểm đặc thù của nó.
Tư Đặc Ân giải thích, chợt, tay phải của hắn lại vung lên lần nữa.
Bên trong tay phải của hắn, một khỏa Thất thải ngọc giản xuất hiện.
- Ta đã hi vọng tương lai ngươi có thể đối phó với ba người kia, tự nhiên cũng cho ngươi bí pháp tu luyện.
Tư Đặc Ân lên tiếng:
- Trong ngọc giản này có tuyệt đại bộ phận công pháp cường hãn, trong đó có Thần luyện chi thuật tầng thứ 4 đến tầng thứ 9 ở khảo hạch thứ hai và Thần hồn chi thuật tầng thứ 4 đến tầng thứ 9 ở khảo hạch thứ ba.
- Bất quá, từ tầng thứ tư của cả hai bộ công pháp này, sau khi ngươi đạt tới cảnh giới Linh Thần mới có thể tu luyện. Trừ những cái đó ra thì còn có rất nhiều công pháp ta chuẩn bị cho ngươi, tối trọng yếu nhất trong đó chính là Dược Thần chi lộ của ta.
- Dược Thần chi lộ?
Kiệt Sâm chấn động.
- Đúng, con đường ta phấn đấu chính là Dược Thần chi lộ, dùng tổng số Linh dược học linh thức lưu sở tu theo lưu Linh dược học, hai đại Linh dược học làm cơ sở, dùng LInh dược học kéo Linh lực học. Bên trong đó đại lượng phối dược tâm đắc, còn đó đại lượng phương thuốc thần cấp và những tri thức Linh dược học và Linh lực học. Đây là những truyền thừa quý giá nhất của ta, hi vọng ngươi có thể vượt qua ta, phát triển Linh dược học đến một cảnh giới mới.
Kiệt Sâm không thể chờ đợi được, rót một bộ phận linh thức vào trong Thất thải ngọc giản.
- Đây là... Linh Thần Quyết... Định luật A Phục Già Đức La... Còn có kinh nghiệm, thành tựu và con đường Linh Thần, Dược Thần...
Hai mắt Kiệt Sâm tỏa sáng, tràn ngập kích động, đồng thời trong lòng cũng không khỏi vô cùng chấn động. Kích động chính là cái hắn thiếu khuyết bây giờ chính là phương hướng và con đường trở thành Linh Thần và Dược Thần, mà Tư Đặc Ân đã chỉ điểm ra hết thảy. Khiến hắn khiếp sợ nhất chính là trong đó thậm chí còn có Linh Thần Quyết và định luật A Phục Già Đức La và mộ ít thứ hắn biết rõ.
- Tuy bên trong đồ vật ta cho ngươi có đại lượng phương pháp xử lý và bí kỹ tu luyện, thậm chí có con đường cả đời của ta, nhưng...
Tư Đặc Ân vô cùng nghiêm túc nhìn Kiệt Sâm, nói từng chữ:
- Con đường mỗi người đều khác nhau, ta hi vọng ngươi chỉ tham khảo đồ vật ta cho ngươi chứ không phải rập khuôn hoàn toàn. Đi trên con đường của chính ngươi, vượt xa con đường của ta.
- Ân!
Kiệt Sâm gật đầu, nhưng trong lòng tràn đầy tin tưởng, bởi vì hắn hát hiện Dược Thần chi lộ của Tư Đặc Ân này chỉ là hai đại lư phái tổng số linh thức lưu. Mà về sau hắn có được kỹ thuật lưu và trận pháp lưu, tin tưởng, theo chính mình càng ngày càng lớn mạnh, nhất định có thể đi trên một con đường mới tinh, hoàn toàn khác. Đối với cái này, trong lòng Kiệt Sâm vô cùng có tín nhiệm kiên định.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đạo lý này, ở kiếp trước Kiệt Sâm cũng hiểu được, cũng là chân lý hắn tôn sùng. Dù không có sự trợ giúp từ truyền thừa của tô tiên Tư Đặc Ân thì hắn vãn tin tưởng có thể tiến về phía trước từng bước một, từng bước trở thành Thần Vương. Kiệt Sâm tin tưởng sau khi mình có được kinh nghiệm của tiền bối đi trước thì sẽ đi được xa hơn, tuy rằng con đường còn rất dài và xa nhưng Kiệt Sâm có tin tưởng lớn trong lòng.
- Những gì có thể đưa thì đều đã đưa cho ngươi rồi. Ngoại trừ những cái này, ta còn có một vật lưu lại trên Thiên Thần Giới, bên trong ngọc gian có ghi lại, chờ đến lúc ngươi có năng lực thì có thể đi lấy nó.
- Tốt rồi, nếu như không có chuyện gì nữa thì ngươi cũng nên đi ra rồi.
Tư Đặc Ân lên tiếng, nói:
- Thời gian của ta đã không còn bao nhiêu, hiện giờ tâm nguyện đã hoàn thành, ta cũng nên rời đi rồi.
- Khoan đã, ta còn mấy vấn đề.
Kiệt Sâm vội vàng nói.
- Vấn đề gì?
- Ta từng đạt được Linh Thần Quyết tại Thất Tinh Cấm Hải. Còn từng nhìn thấy qua Dược Thần Tháp trong Linh dược sư tháp, Vân vụ chiểu trạch của thí thần Nạp địch mẫu đã từng nhìn thấy ảnh lưu niệm của ngươi, những cái này đến tột cùng là...
Kiệt SÂm nhịn không được nói.
Những nghi hoặc này cứ một mực ở trong lòng hắn, khiến hắn khó hiểu.
- Những nơi này...
Biểu lộ Tư Đặc Ân dần dần trầm mặc lại, tựa hồ động tâm với những nơi nơi đó, sau nửa ngày mới thở dài một tiếng, nói:
- Những địa phương như lời ngươi nói, ta xác thực đã từng đi qua. Thí Thần Nạp Địch Mẫu, Bá Thần tháp Tư Đặc, Sát Thần Bố La Đặc, Tuyệt Thần Kiệt Đặc, Diệt Thần Khoa Lâm Tư, năm người bọn hắn là năm đại thần tướng thủ hạ của ta năm đó. Nhưng tiếc là ngoại trừ Bố La Đặc thì những người còn lại đều vẫn lạc năm đó.
- Thất Tinh Cấm Hải như lời ngươi nói hẳn là Thủy Linh Điện của Tuyệt Thần Kiệt Đặc, ta thật có lưu lại Linh Thần Quyết và Diệt Thần Bí Quyết ở đó. Mà Linh dược sư tháp ngươi nói, Dược Thần tháp bên trong hẳn là nơi của Bá thần tháp Tư Đặc, Vân vụ chiểu trạch Nạp Địch Mẫu chính là Kim Thông Điện rồi. Vân vụ chiểu trạch kia linh khí dồi dào, năm đó ta còn xây nên một Cửu linh tụ khí trận, chuyên dùng phối chế Linh dược thần cấp...
- Đáng tiếc, đáng tiếc...
Tư Đặc Ân thở dài một tiếng, chỉ còn lại sầu não vô tận. Những thủ hạ này đã vì mình mà chinh chiến tứ phương, cuối cùng đều tử trận, mà ngay cả mình cũng không tránh khỏi vẫn lạc.
Trong lòng Kiệt Sâm cũng cảm nhận được tâm tình dày đặc bi thương của Tư Đặc Ân kia.
- Ngươi đi đi!
Tư Đặc Ân lắc lắc đầu nhìn Kiệt Sâm, rồi sau đó trực tiếp vung tay lên.
Oanh!
Một cột sáng bảy màu từ trên trời giáng xuống, bao phủ trên người Kiệt Sâm.
Một khắc sau, cột sáng biến mất, mà Kiệt Sâm cũng biến mất khỏi Thần Vương Sơn.
...
Bên ngoài Thần Vương Sơn, thân ảnh Kiệt Sâm hiện ra, xuất hiện ở khu vực hạch tâm trống rỗng tịch liêu.
- Ta, hỏa linh châu kia đây này... Còn có Lam Nguyệt Cổ Sâm...
Nhìn qua Thần Vương Sơn đen nhánh trước mặt, Kiệt Sâm thoáng cái trợn tròn mắt.
Hắn vốn cho rằng Hỏa Linh Châu là Vô Thượng Chí Bảo kia, nhưng cuối cùng Hỏa Linh châu không xuất hiện, còn có thân thế Lam Nguyệt Cổ Sâm. Lúc trước Lam Nguyệt Cổ Sâm xuất hiện trong Thần dược điện Vân vụ chiểu trạch, nói không chừng Tư Đặc Ân biết được thân thế hắn, thế nhưng lúc nãy Kiệt Sâm chưa kịp h ỏi.
Mà hạp cốc màu đen vốn ở bên ngoài Thần Vương sơn lúc này đã biến mất, Kiệt SÂm muốn tái nhập Thần Vương Sơn cũng căn bản không biết làm cách nào để tái nhập.
- Rống! Rống! ..
Đột nhiên, vô số tiếng rống vang lên khiến Kiệt Sâm bừng tỉnh. Trong lúc vô tình, vô số Hắc Ám Vương Long Thú đã bao vây đoàn đoàn chung quanh Kiệt Sâm, đầu lĩnh trong đó chính là Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ trước kia đã bị Kiệt Sâm đánh trọng thương, đôi mắt khát máu lạnh như băng của nó nhìn chăm chú về phía Kiệt Sâm.
Trong không gian thần bí, Bố La Đặc đang khẩn trương nhìn qua hư ảnh Thần Vương Sơn trước mặt, hắn thân là Thủ hộ giả chiến trường Chư thần, hiểu rõ toàn bộ tình huống chiến trường chư thần này. Đối với mấy tầng khảo hạch Thần Vương sơn cũng có thể xem xét, nhưng tầng đại điện kia của Tư Đặc Ân thì hắn căn bản không cách nào nhìn trộm, đây cũng là nơi duy nhất tại chiến trường Chư Thần hắn không thể quan sát
- Kiệt Sâm này đã thông qua tầng khảo hạch thứ năm, tiến vào đại điện của đại nhân rồi.
Trong không gian thần bí, Bố La Đặc vô cùng khẩn trương, hai nắm tay nắm lại thành nắm đấm.
Hắn đã đợi quá lâu rồi, từ khi Thần Vương đại nhân lưu lại Thần Vương Sơn này, hắn thủ hộ tại chiến trường Chư Thần này, vừa trấn thủ đại lục vừa phòng ngừa cường giả Thiên Thần giới hàng lâm. Mà sứ mạng tối trọng yếu khác chính là tìm kiếm người thừa kế của đại nhân, cái này so với tính mạng của hắn thì còn trọng yếu hơn.
- Biến mất!
- Hạp cốc tiến vào Thần Vương sơn kia đã biến mất, xem ra rất có thể Kiệt Sâm kia đã nhận được truyền thừa của đại nhân.
Trong đôi mắt Bố La Đặc toát ra vẻ vui mừng, đột nhiên hắn khẽ giật mình, chợt trở nên vô cùng cung kính, bộ dáng kia giống như là đang nghe chỉ thị nào đó.
- Thần Vương đại nhân, thuộc hạ đã minh bạch!
Một lát sau, Bố La Đặc cung kính lên tiếng với một chỗ hư vô trước mặt, chợt...
- Hô!
Một hồi gió nhẹ lướt qua, thân hình Bố La Đặc thoáng cái biến mất khỏi không gian thần bí này.
...
- Rống!
Bên ngoài Thần Vương Sơn, trên hạch tâm bình nguyên hoang vu, dại lượng Hắc Ám Vương Long Thú mặt lộ vẻ hung mang đang bao quanh vây khốn Kiệt Sâm, phát ra tiếng gào thét ngập trời.
Đầu lĩnh trong đó chính là Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ đạt đến cảnh giới bán thần từng bị Kiệt Sâm đánh trọng thương, đôi mắt khát máu lạnh như băng đang nhìn chằm chằm lên người Kiệt Sâm.
- Lại là bầy Hắc Ám Vương Long thú này.
Cảm thụ được cừu hận trong ánh mắt kia của Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ, Kiệt Sâm cảm giác đầu của mình một hồi mưa lớn rồi.
Bất quá trong lòng Kiệt Sâm cũng không có chút e ngại, tuy thực lực bọn Hắc Ám Vương Long Thú này cường đại. Lúc trước mình sử hết toàn lực mới có thể chạy khỏi tay bọn chúng. Nhưng trong Thần Vương Sơn, thông qua tầng khảo hạch thứ hai và thứ ba, trong thời gian một tháng, cường độ và linh hồn chi lực của Kiệt Sâm đã đạt đến cấp mạnh nhất dưới Thần cấp. Tuy lực chiến đấu không có bao nhiêu biến hóa nhưng năng lực chạy trốn đã tăng lên không chỉ một bậc.
Đã có hắc ngọc giáp có công pháp thủ hộ cường đại, lực phòng ngự của mình đã đạt đến một trình độ kinh người. Những Hắc Ám Vương Long Thú vốn có thể đơn giản chém đứt tầng phòng hộ của mình đã không thể tạo thành quá nhiều tổn thương cho mình như lúc đầu nữa rồi. Cũng chỉ có Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ đầu lĩnh mới có khả năng tạo thành một ít tổn thương cho mình mà thôi.
Kiệt Sâm rất là tinh tường trong nội tâm.
- BOANG!
Kiệt Sâm lập tức rút trọng kiếm màu đen sau lưng ra, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Cũng vì không có được Hỏa Linh Châu khiến trong lòng Kiệt Sam mang theo một tia phiền muộn. Mà những Hắc Ám Vương Long Thú này lại tự nhiên mò đầu ra, Kiệt Sâm không thể không trút giận lên đầu chúng rồi.
- Rống!
Nhìn thấy cử động Kiệt Sâm, Hắc Ám Vương Long Thú màu đổ đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, đại quân Hắc Ám Vương Long Thú vây dày đặc thoáng cái giãn ra tạo thành một lối đi, ngay sau đó có trên 100 Hắc Ám vương long thú màu đỏ đi ra, trên đầu mỗi một con đều có thần uy nhàn nhạt tỏa khắp, đều là bán thần cấp như hắc ám vương long thú đầu lĩnh.
- CÁi gì?
Sắc mặt Kiệt Sâm lập tức không khỏi biến đổi.
Nếu chỉ có một con Hắc ám vương long thú bán thần cấp thì Kiệt Sâm hoàn toàn nắm chắc có thể rời khỏi đây nhưng hiện tại có hơn 100 con như vậy, cái này khiến Kiệt SÂm thoáng chốc trầm xuống.
Bất quá, giờ phút này Kiệt Sâm cũng không chút bối rối trong nội tâm, ngược lại càng thêm tỉnh táo, cho tới tình trạng bây giờ thì hiển nhiên cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đánh giết mở ra một con đường rồi.
- Đã như vầy...
Trong mắt Kiệt Sâm lóe lên tinh mang, linh lực điên cuồng vận chuyển trong cơ thể, muốn lao ra khỏi lớp lớp vòng vây này.
Đúng lúc này...
- Ông!
MỘt đạo uy áp vô hình từ trên trời giáng xuống, hàng lâm trên phía đại địa này.
Đây là một cỗ uy áp đáng sợ đến mức tận cùng, hàng lâm xuống mà không hề có chút dấu hiệu nào, khiến Kiệt Sâm có một loại cảm giác đi vào băng thiên tuyết địa, đối mặt với đại địa bao la mờ mịt, cảm giác được bản thân vô cùng nhỏ bé.
Uy áp đáng sợ kia bao phủ cả phiến thiên địa. Dưới uy áp này, tất cả hắc ám vương long thú đều nhao nhao phủ phục trên mặt đất, miệng phát ra tiếng gầm rú sợ hãi, mà hơn 100 con hắc ám vương long thú màu đỏ cũng đồng dạng, cúi đầu, tứ chi không kìm được trở nên run rẩy.
Kiệt Sâm ngẩng đầu, chỉ thấy một bóng dáng hỏa hồng sắc từ trên trời đột nhiên giáng xuống, biến thành một nam tử cao lớn.
Chính là Sát Thần Bố La Đặc.
- Kiệt Sâm, không nghĩ tới ngươi đã thật sự nhận được truyền thừa của đại nhân, ta thật sự rất vui vẻ.
Bố La Đặc vừa xuất hiện đã cười lên ha ha, tiếng cười kia thoải mái đầm đìa, giống như là lôi đình vang vọng trên vùng quê hoang vu, tràn đầy phóng khoáng và uy nghiêm.
- Bố La Đặc đại nhân.
Kiệt Sâm lộ ra biểu lộ ngạc nhiên nhưng rồi lập tức hiểu ra, xem ra một ít chuyện phát sinh trong Thần Vương sơn này đều do Bố La Đặc xử lý.
- Đừng gọi ta là đại nhân, ta không gánh nổi.
Bố La Đặc liên tục cười lắc đầu, nói:
- Ngươi là người thừa kế đại nhân ta, mặc dù ta là trưởng bối của ngươi nhưng lại là thủ hạ đại nhân, xưng hô đại nhân, ta thật sự không dám nhận.
Cho dù là tại thực lực hay là bối phận, Bố La Đặc đều cao xa hơn Kiệt Sâm. Nhưng Kiệt Sâm chính là người thừa kế Tư Đặc Ân, cái này khiến Bố La Đặc không cách nào tự cao tự đại rồi, lại càng không cần phải nói Kiệt Sâm chính là truyền nhân của cả đại lục Tư Đặc Ân.
- Kiệt Sâm, ta đã biết chuyện của ngươi rồi, ở chỗ này ta còn một vài lời muốn nói với ngơi, đi theo ta a.
Bố La Đặc tươi cười nhìn Kiệt Sâm, chợt vung tay lên.
Một đạo thần lực vô hình bao phủ trên người Kiệt Sâm, khi đạo thần lực kia tiêu tán, hai người cũng đồng thời biến mất khỏi nơi hoang dã này.
- Rống!
Thẳng đến sau khi Bố La Đặc và Kiệt Sâm rời đi được một hồi lâu, rất nhiều hắc ám vương long thú bị thần uy kinh khủng của Bố La Đặc áp chế nằm rạp trên mặt đất mới nơm nớp lo sợ đứng lên, sợ hãi liếc nhìn nhau, ẩn vào trong vùng mờ mịt hoang dã.
...
Trong một tòa cung điện toàn thân đỏ choét.
Hai đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện ở tầng cung điện thứ nhất, chính là hai người Bố La Đặc và Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm, đây chính là Hỏa Vân Điện của Bố La Đặc ta, như thế nào a? Bố La Đặc cười lên tiếng, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm, không còn vẻ bình thản như lúc ở Linh thú sơn mạch nữa mà mang theo một tia sủng ái, tôn kính và chờ đợi.
- Hỏa Vân Điện?
Kiệt Sâm ngắm nhìn bốn phía, mỉm cười gật đầu. Từ lời nói của Tư Đặc Ân, hắn cũng đã nghe nói ngũ đại thần điện, mà Sát Thần Bố La Đặc chính là Thần tướng chấp chưởng Hỏa Vân Điện.
- Ân?
Ánh mắt Kiệt Sâm đảo qua tòa cung điện to lớn, đột ngột, giống như cảm thấy cái gì, thần sắc Kiệt Sam khẽ giạt mình, trong đôi mắt toát ra vẻ kích động, ánh mắt nhìn về chỗ sâu trong cung điện.
- Cái đó...
Trong cảm giác Kiệt Sâm, một cỗ cảm giác triệu hoán như có như không hấp dẫn Kiệt Sâm tiến lên, cảm giác này giống như đúc cảm giác Kiệt Sâm triệu hoán Hỏa Linh Châu lúc trước.
- Hỏa Linh Châu? Chẳng lẽ là Hỏa Linh Châu?
Trong đôi mắt Kiệt Sâm mang theo vẻ cuồng hỉ nhìn Bố La Đặc, một khắc sau, hắn bỗng dưng giật mình trong lòng.
- Đúng rồi, trong Ngũ hành linh châu, Kim Linh Châu chính là lấy được từ Kim Thông Điện Thí Thần Nạp Địch Mẫu, Thủy Linh Ngọc là lấy từ Thủy Linh Điện Tuyệt Thần Kiệt Đặc, Thổ Linh Châu là lấy từ bên trong bí cảnh Linh dược sư tháp Bá Thần tháp Tư Đặc, như vậy hỏa linh châu này...
Trong lúc nhất thời, Kiệt Sâm đã minh bạch hết thảy trong nội tâm, đồng thời tâm tình vốn vui sướng cũng không khỏi trầm xuống.
Như vậy xem ra Hỏa Linh Châu này hẳn là vật của Sát Thần Bố La Đặc, mà mình...
Kiệt Sâm không khỏi đắng chát trong nội tâm, cho dù hắn cực kỳ bức thiết muốn đạt được Hỏa Linh Châu nhưng dưới tình huống như thế này thì hắn lại nói không nên lời.
- Ha ha, Kiệt Sâm, ngươi cảm ứng được Hỏa Linh Châu kia sao?
Bố La Đặc nhìn Kiệt Sâm vốn mừng rỡ, chợt lại thất lạc, bộ dáng muốn nói lại thôi, cái này khiến hắn nhịn cười không được.
- Bố La Đặc tiền bối, Hỏa linh châu này...
Kiệt Sâm do dự nói.
- Ha ha, đây chính là một trong những nguyên nhân ta mang ngươi đến nơi này.
Bố La Đặc hơi cười ra tiếng, rồi vung tay lên.
- Hô!
Trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một hạt châu hỏa hồng sắc, tản ra quang mang màu đỏ, ẩn chứa khí tức vô cùng nồng đậm.
Giờ khắc này, tứ đại linh châu trong đầu Kiệt Sâm kịch liệt xoay tròn, loại cảm giác hấp dẫn mãnh liệt này khiến Kiệt Sâm như không thể chờ đợi được muốn hút vào trong cơ thể.
- Kiệt Sâm, Hỏa linh châu này vốn là Thần Khí năm đó Thần Vương đại nhân ban cho năm người chúng ta. Hiện giờ tứ đại linh châu đã ở trên người ngươi, cũng đã đến lúc Hỏa linh châu nên có chủ nhân mới rồi.
Bố La Đặc cảm khái lên tiếng rồi sau đó đưa Hỏa Linh Châu tới trước mặt Kiệt Sâm.
- Bố La Đặc tiền bối, ngươi đây là...
Kiệt Sâm giật mình.
Hắn tinh tường Linh Châu cường đại như thế nào, nhưng hắn như thế nào cũng không ngờ Bố La Đặc lại không chút do dự cho hắn Hỏa Linh Châu.
Nhìn thấy bộ dạng giật mình kia của Kiệt Sâm, Bố La Đặc lại không khỏi thở dài một tiếng.
- Hỏa Linh Châu là Thần Khí đại nhân ban cho ta năm đó, uy lực nghịch thiên, có được thần uy bất trắc. Đối với ta mà nói thì càng có được ý nghĩ không bình thường.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Bố La Đặc si mê nhìn Hỏa Linh Châu trong tay, nhịn không được thở dài, nói:
- Đáng tiếc, hôm nay bản thân ta đã trọng thương, chỉ có thể kéo dài hơi tàn, dù chưa chết nhưng cả đời không thể bước ra khỏi Linh Thú SƠn Mạch một bước. Mà Hỏa Linh Châu trong tay ta thì không có tác dụng, ngươi đã có được bốn viên linh châu của bốn vị huynh đệ ta, nghĩ đến cũng chính là thiên ý, lúc này đừng do dự nữa.
Vừa nói xong, Bố La Đặc trực tiếp đưa Hỏa Linh Châu về phía Kiệt Sâm.
- Hô!
Hỏa hồng sắc linh châu hóa thành một đạo hỏa diễm lưu quang, thu vào trong tay Kiệt Sâm.
- XUY!
Một màn quen thuộc xuất hiện, tay phải Kiệt Sâm vừa tiếp xúc với quả cầu màu đỏ kia, thời gian dần trôi qua, Hỏa linh châu dần sát nhập vào trong tay Kiệt Sâm.
Cùng lúc đó, cỗ lực màu đen cổ quái trong cơ thể Kiệt Sâm giao hòa cùng một chỗ với Hỏa linh châu kia, mà bốn khỏa linh châu khác trong đầu Kiệt Sâm cũng điên cuồng xoay tròn.
- Oanh!
Thoáng chốc, một cỗ lực lượng cường hãn liền bộc phát trong cơ thể Kiệt Sâm.
Trong cơ thể Kiệt Sâm, lực lượng đáng sợ của Hỏa Linh Châu thoáng cái bộc phát lên, cỗ lực lượng cường đại này lập tức trùng kích trên không tinh thần hải Kiệt Sâm. Bị cỗ năng lượng đáng sợ này trùng kích, một cỗ cảm giác mê muội mãnh liệt tràn vào trong đầu hắn.
Lúc trước Kiệt Sâm hấp thu Thổ Linh Châu và Thủy Linh Ngọc, bởi vì thực lực tăng lên nên có thể chống cự trùng kích được một lát. Nhưng lúc này, không biết vì cái gì mà cỗ trùng kích này lại đáng sợ như vậy, khiến linh hồn có cường độ mạnh nhất dưới Thần cấp của Kiệt Sâm như muốn ngất đi.
Ngũ hành nhập vào cơ thể, ngũ sắc quang mang sáng chói lóng lánh bên ngoài thân Kiệt Sâm, năm đạo cầu vồng thần từ trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng phun lên, khiến thân hình Kiệt Sâm được chiếu rọi bởi ngũ sắc thần quang.
Nhìn qua Kiệt Sâm đang hôn mê hấp thu Hỏa linh châu ở đằng kia, trong mắt Bố La Đặc hiện lên một tia kích động.
- Rốt cục Ngũ hành linh châu đã tụ hợp lại lần nữa rồi. Nạp Địch Mẫu, Tháp Tư Đặc, Kiệt Đặc, Khoa Lâm Tư, các ngươi ở trên trời có thấy không? Rốt cục ta đã hoàn thành tâm nguyện của Thần Vương đại nhân rồi!
Bố La Đặc thì thào trong miệng, trên gương mặt cường giả Thần cấp như hắn, hai hàng nước mắt vô thanh vô tức, lặng yên chảy dài xuống.
Hắn đã một mực đợi ngày này suốt bao nhiêu năm qua, hôm nay rốt cục đã hoàn thành rồi.
Nhìn Ngũ hành linh châu, hắn nhớ tới bốn vị hảo huynh đệ của mình, nhớ tới Thần Vương đại nhân, nhưng khiến hắn thống khổ chính là thần vật còn nhưng đám bọn họ đã không còn nữa rồi.
Vật còn nhưng người không còn, cái này khiến lòng người đau khổ mức nào a!
Tại khu vực trung ương đại lục Tư Đặc Ân, nơi này là một mảnh sơn mạch vô cùng rậm rạp, vô số đại thụ che trời tiến thẳng lên trời cao, khiến người cảm thấy một loại hào khí vô cùng áp lực.
Trong một sơn cốc ở phiến sơn mạch này, ba gã cường giả đang khoanh chân ngồi, trên người đều tản ra khí tức kinh người.
- Oanh!
Xa xa, tiếng oanh minh thế lương ngập trời vang lên, núi rừng chấn động, đại địa sụp đổ, vô số đại thụ ngã xuống, hỏa diễm chi lực bùng lên, khắp ngọn núi đều bị cỗ lực lượng này chấn sụp đổ, bốc cháy lên.
Nhưng ba người trong sơn cốc lại phảng phất như không phát giác, thủy chung lẳng lặng ngồi khoanh chân tu luyện.
Tiếng chiến đấu oanh minh cực lớn ở xa xa tắt dần, một lát sau...
- Oanh!
Một Linh thú cực lớn từ trên trời giáng xuống, hạ xuống một sơn cốc.
Đây là một loại linh thú họ cầm toàn thân có lông vũ màu đỏ, thân dài tầm hơn 10 trượng, lông vũ giống như một cây quạt, vô cùng ôn nhu, cho người một loại cảm giác diễm lệ, toàn thân tản ra thánh uy bức người, trên đầu nó là một mảnh hỏa diễm hình dạng mũ phượng, còn có từng đạo nhung vũ huyễn lệ màu xanh da trời, xinh đẹp dị thường.
Linh thú này chính là vương giả tại sơn mạch này, Thánh cấp cửu giai linh thú Lam Dực Hỏa Diên.
Nhưng giờ phút này, trên người nó là vết thương chồng chết, máu tươi không ngừng chảy xuống, nằm ở đó không chút nhúc nhích, hiển nhiên sớm đã không còn sinh cơ.
- Hô!
Một nữ tử mặc tơ lụa từ trên trời lạnh lùng giáng xuống, xuất hiện trước mặt ba người đang yên lặng khổ tu.
- Khảo Địch Lợi Á, những ngày này ngươi đã giết tất cả linh thú cường đại trong sơn mạch này rồi, lúc này yên tĩnh một chút đi a!
Trong ba gã cường giả, một gã nam tử gầy yếu mặc trường bào màu xanh mở to mắt, nhìn Khảo Địch Lợi Á, đạm mạc nói.
- Bố Lỗ Khắc Ban Khắc, chuyện của ta không cần ngươi quản.
Nữ tử lạnh lùng nhìn nam tử áo xanh kia, lạnh lùng lên tiếng.
- Không phải là bị một nữ nhân kích thương sao? Cũng không phải là chuyện gì quá mức không được.
Nam tử áo xanh lắc đầu lên tiếng.
- Ngươi nói sao?
Thanh âm nữ tử lạnh lùng đột nhiên cất cao, một cỗ khí tức đáng sợ từ trong người nàng tán dật ra, sát ý tung hoành tứ phương.
- Đủ rồi, đủ rồi!
Trong ba người, một lão giả tóc bạc đột nhiên mở hai mắt ra, phẫn nộ lên tiếng.
Thanh âm của hắn vừa cất lên, hai người đang cãi lộn đều im bặt.
- Nhìn các ngươi xem, thành bộ dáng gì nữa? Long Thác và Cáp Đạt Vi Chết rồi, hiện giờ Tây Áo cũng đã chết, các ngươi còn ở chỗ này nội đấu? Thật khiến ta thất vọng.
Lão giả lạnh lùng lên tiếng, trong giọng nói mang theo một tia phẫn nộ và thất vọng.
Ánh mắt lạnh như băng của hắn nhìn qua ba người, nói:
- Bảy người chúng ta từ Thiên Thần giới xuống, hiện giờ chỉ còn lại bốn người. Từ tin tức Tây Áo truyền lại trước khi chết thì trong Vân Vụ Chiểu Trạch kia có một gã cường giả Thần Cấp, không chỉ như thế, ta hoài nghi tại những cấm địa khác tại đại lục Tư Đặc Ân đều có cường giả Thần Cấp. Cũng may là căn cứ vào những thế lực khác ghi lại thì trong bảy cấm địa khủng bố khác chưa từng có cường giả Thần cấp nào, bất quá dù là như thế thì chúng ta vẫn phải chú ý cẩn thận.
- Không nói những cấm địa đáng sợ kia, trên đại lục này cũng có một vài cường giả khác. Khảo Địch Lợi Á, Cung chủ Thiên Thần Cung đế quốc Khai La Phi Ly Á kích thương ngươi kia chính là một trong số đó, hơn nữa tham gia ngày Thần Đản tại Linh Thú sơn mạch cũng có rất nhiều thế lực cường đại, những ngày này cũng trở về rồi, chúng ta làm việc, nhất định phải vạn phần cẩn thận, không được phân tâm một chút nào.
- Tuy dùng thực lực chúng ta thì cũng không e ngại bọn họ nhưng một khi ảnh hưởng tới kế hoạch lớn thì các ngươi gánh chịu nổi không?
Lúc trước, sau khi Long Thác và Cáp Đạt Vi chết ở Linh Thú Sơn mạch, năm đại cường giả bọn hắn chia tay hướng về tất cả thế lực lớn ở đại lục tìm hiểu tình báo, năm người chia làm năm đường, kết quả là Tây Áo chết ở Vân vụ chiểu trạch, mà Khảo Địch Lợi Á Thánh Linh sư cửu giai đỉnh phong tiến về Khai La đế quốc cũng bị Phi Ly Á Thiên Thần Cung không tham gia ngày Thần đản phát giác, kích thương.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Càng làm cho lão giả Gia Lôi Tư tức giận chính là, hắn tiến đến trung ương đại lục tìm Linh Dược sư tháp và Linh sư tháp, nhưng chỉ tìm được mấy nơi đóng quân ở Linh Đấu thành phụ cận song tháp, nhưng ngay cả cửa bí cảnh cả hai nơi đều không thể tiến vào.
Theo tình báo lấy từ tất cả các thế lực lớn, càng khiến lão giả Gia Lôi Tư không khỏi vô cùng cảnh giác trong nội tâm.
Cường giả của tất cả thế lực lớn kia, đối với Gia Lôi Tư thân là bán thần mà nói thì không đáng kể chút nào. Cho dù là Ngải Kim Sâm tháp chủ Linh Dược Sư tháp thì cũng chỉ là Thánh linh sư cửu giai đỉnh phong và nữ tử thần bí kích thương Khảo Địch Lợi Á kia tuy cường đại nhưng trước mặt Gia Lôi Tư cũng căn bản không đáng nhắc tới. Khiến Gia Lôi Tư kinh hãi chính là tin tức Tây Áo truyền lại trước khi chết ở Vân vụ chiểu trạch.
Vân vụ chiểu trạch, một trong thất đại cấm địa đại lục có cường giả Thần cấp tồn tại, mà bên trong Linh Thú sơn mạch đứng đầu thất đại cấm địa, Long Thác và Cáp Đạt Vi đã vẫn lạc, ngay cả tin tức cũng không truyền lại được, so với cái chết của Tây Áo thì càng thêm hung hiểm hơn, hiển nhiên cũng có cường giả Thần cấp. Dùng cái này suy đoán năm cấm địa còn lại thì rất có thể cũng có cường giả Thần cấp, cái lại khiến Gia Lôi Tư không khỏi vô cùng âm trầm trong nội tâm.
Sau khi biết được những tin tức này, hắn báo cáo tình huống trên đại lục Tư Đặc Ân về Thiên Thần Giới, mà hiện tại chính là bọn hắn chờ đợi chỉ thị của cấp trên.
Bị Gia Lôi Tư phê bình, bọn người Khảo Địch Lợi Á lập tức yên tĩnh trở lại.
- Ân?
Gia Lôi Tư lạnh nhạt nhìn ba người, vừa mới chuẩn bị khoanh chân ngồi xuống, đột nhiên cả người hắn mãnh liệt đứng lên, lấy ra một khỏa ngọc bài quang mang chớp tắt không ngừng trên người.
- Đại nhân đã truyền lệnh tới.
Gia Lôi Tư lập tức khẩn trương lên tiếng, mà ánh mắt của ba người Khảo Địch Lợi Á cũng nhìn qua.
Trong núi rừng, ánh mắt bốn người đều rơi vào trên ngọc bài không ngừng chớp hiện trong tay Gia Lôi Tư.
Bọn hắn đem tin tức truyền trở về đã được một đoạn thời gian, bởi vì Tư Đặc Ân đại lục và Thiên Thần Giới cách nhau cực xa, hơn nữa vì có cấm chế ngăn trở nên khiến cho cả hai truyền tin tức rất là khó khăn, hôm nay, mệnh lệnh của những đại nhân rốt cục cũng được truyền đến khiến tinh thần tất cả mọi người đều chấn động.
- Gia Lôi Tư, những đại nhân nói gì?
Bố Lỗ Khắc Ban Khắc mặc trường bào màu xanh không thể chờ đợi được lên tiếng, mệnh lệnh của nhưng đại nhân quan hệ đến hành động kế tiếp của bọn họ.
Nếu những địa nhân bảo bọn họ đi dò xét Thất Đại Cấm địa, cho dù biết rõ là chết, cho dù nơi này cách Thiên Thần Giới vô cùng xa xôi, nhưng lấy thân phận và địa vị của Gia Lôi Tư bọn hắn cũng căn bản không dám cãi lời.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mấy người ở đây đều tâm thần bất định nhìn chăm chú lên Gia Lôi Tư.
Sau khi linh thức Gia Lôi Tư biết được tin tức truyền tới liền thẩm thấu vào trong ngọc bài, cẩn thận cảm giác.
- Ân?
Sau khi cảm giác được tin tức trong ngọc bài, biểu lộ Gia Lôi Tư âm tình bất định, sau nửa ngày, mới rút linh thức khỏi ngọc bài, ngẩng đầu lên.
- Đại nhân nói như thế nào?
Nử tử xinh đẹp Xà Mị trong ba người kìm lòng không được tiến lên trước một bước.
- Tập sát!
Trong mắt Gia Lôi Tư lập lòe lãnh mang, đạm mạc lên tiếng.
- Tập sát?
- Đúng.
Gia Lôi Tư gật đầu, ánh mắt quét về phía Khảo Địch Lợi Á, Bố Lỗ Khắc Ban Khắc và Xà Mị:
- Mệnh lệnh đại nhân cho chúng ta chính là ám sát tất cả cường giả trên Tư Đặc Ân đại lục tham gia cái gọi là Ngày Thần Đản này, đánh chết tất cả cường giả đỉnh phong trên Tư Đặc Ân đại lục, khiến cho đại lục không còn cường giả nào nữa, nhân tài tàn lụi.
- Cái này. . .
Trên mặt mấy người Khảo Địch Lợi Á đều mang theo một tia nghi hoặc:
- Vậy còn Thất Đại Cấm Địa trên Tư Đặc Ân đại lục thì sao?
- Về phần Thất Đại Cấm Địa kia. . .
Gia Lôi Tư đạm mạc lên tiếng:
- Những đại nhân bảo chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, chúng ta chỉ cần đánh chết tất cả cường giả đỉnh cao trên đại lục là được, về phần Thất Đại Cấm Địa kia, những đại nhân nói, sẽ điều động cường giả càng cường đại hơn từ Thiên Thần Giới hàng lâm xuống Tư Đặc Ân đại lục này.
- Tốt!
Trong núi rừng, ba người Khảo Địch Lợi Á liếc nhau, trong miệng đều thở một hơi thật dài, trên mặt toát ra một tia nhẹ nhõm.
Bọn hắn lo lắng nhất chính là những đại nhân sẽ an bài bọn hắn đi dò xét hư thật Thất Đại Cấm Địa kia, như vậy chẳng khác gì là bảo bọn hắn đi chết cả, hôm nay mệnh lệnh chỉ là bảo bọn hắn đi ám sát các cường giả trên Tư Đặc Ân đại lục, khiến bọn hắn thở dài một hơi.
Căn cứ theo tình báo bọn hắn có được, trong số cường giả trên Tư Đặc Ân đại lục, người mạnh nhất chính là Ngải Kim Sâm tháp chủ của Linh Dược sư tháp cùng với Thiên Thần Cung Phi Ly Á Cung Chủ lần trước xuất hiện ở Khai La đế quốc, hai người cũng chỉ là cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, có lẽ Khảo Địch Lợi Á bọn hắn chưa chắc là đối thủ, nhưng ở trước mặt bán thần như Gia Lôi Tư lại không đáng kể chút nào.
- Nếu những đại nhân đã hạ mệnh lệnh rồi, vậy thì, tất cả mọi người xuất phát.
Gia Lôi Tư khẽ quát một tiếng, cả người dẫn đầu như thiểm điện phóng lên trời.
Vèo! Vèo!. . .
Trong núi rừng, ba người Khảo Địch Lợi Á cũng theo sát phía sau.
- Gia Lôi Tư, chúng ta bây giờ đi nơi nào? Không bằng đi tới Khai La đế quốc kia, đánh chết Phi Ly Á, nhằm báo thù cho ta lần trước đi.
Khảo Địch Lợi Á cắn răng lên tiếng.
- Không ổn, còn vài ngày nữa mới là thời gian Ngày thần đản chấm dứt, đánh chết Phi Ly Á kia cũng không có gì, nhưng dễ đánh rắn động cỏ, chúng ta trước tiên đến bên ngoài Linh Thú Sơn Mạch mai phục, xem thử Ngày Thần Đản này đến tột cùng có cường giả nào đi ra. Đến lúc đó sẽ tính tiếp.
Gia Lôi Tư lạnh lùng lên tiếng.
- Vâng!
Ba người Khảo Địch Lợi Á đồng thời đáp lời, bốn người thân hình chấn động mạnh một cái, hư không trên phiến rừng núi này thoáng chốc bị nghiền nát, bốn người vừa sải bước ra, sau một khắc, dĩ nhiên đã biến mất ở phía chân trời.
. . .
Ở sâu trong Chư Thần chiến trường, khu vực an toàn khu sương mù xám, bốn đạo nhân ảnh đang khoanh chân ngồi chỗ kia, sắc mặt mang theo một tia lo lắng.
- Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, hôm nay cách Ngày Thần Đản chấm dứt chỉ còn mấy canh giờ cuối cùng thôi, nhưng Kiệt Sâm vẫn chưa đi ra khỏi khu vực hạch tâm, ngươi nói có thể hay không. . .
Trong đó một nữ tử thanh lệ thân mặc áo bào trắng, đắm chìm trong hào quang thần thánh trong đôi mắt mang theo lo lắng lên tiếng.
Bốn người này, đúng là bốn người Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, Mạch Khắc Cách Lôi Địch Đại Hiền Giả, Lôi Âu Na thành chủ cùng với Ba Tỳ Ốc Tư Thái Thượng tông chủ có giao hảo với Kiệt Sâm.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden