Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 176 : Người thắng làm vua (hạ)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Hạng Thiên Vũ là người thông minh, thực lực của Hạng Thiên Long cao hơn hắn bao nhiêu hắn không biết hay sao mà lại đi làm chuyện nguy hiểm như vậy ? Nhưng không phải vậy, Hạng Thiên Vũ làm vậy để hiểu rõ tâm ý của Hạng Thiên Long và hắn tuyệt đối tín nhiệm vào tu vi của Lý Lâm Hưng.
Hạng Thiên Minh thấy cảnh này trong lòng cực kỳ run sợ. Hắn chỉ muốn lên ngôi hoàng đế chứ chưa bao giờ có ý nghĩ giết chết Hạng Thiên Long. Dù sao mọi người cũng là huynh đệ, càng không phải thâm cừu đại hận nhưng thật không ngờ Hạng Thiên Vũ lại tàn nhẫn như vậy .
- Ngươi …. Ngươi …thập tam , ngươi cũng dám giết đại ca ???
- Phạm thượng làm loạn, ý đồ ám sát Tân Hoàng chẳng lẽ không đáng chết ?
Lý Lâm Hưng căm giận nói.
- Đại ca , tại sao ngươi lại làm vậy chứ , sao lại vậy chứ ….. Người đâu , đưa đại điện hạ xuống dưới hậu táng.
Hạng Thiên Vũ bi thảm kêu lên. Hạng Thiên Long vừa chết thì nhân mã bên hắn cũng buông vũ khí lui qua một bên.
Hạng Thiên Vũ vẻ mặt “bi thống” nói với Hạng Thiên Minh :
- Tam ca, hãy buông vũ khí thì đệ đệ sẽ không làm khó dễ ngươi. Dù sao mọi người đều là huynh đệ.
- Ha ha ha ha ha mười ba … mười ba … Không ngờ ngươi có thể ẩn nhẫn mười tám năm. Tất cả đều nghĩ ngươi chỉ là một tên nhị thế tổ bám váy đàn bà , không ngờ ngươi chính là người nguy hiểm nhất trong đám huynh đệ.
Hạng Thiên Minh thần thái đã có chút điên cuồng gào lên.
- Lý đại nhân, ta nghĩ không ra vì sao với thực lực của mình tại sao lại chọn một tên thập tam không quyền không thế chứ ?
Hạng Thiên Minh khó khăn hỏi tiếp.
- Chỉ có một lý do thôi , đó là thập tam điện hạ tương lai sẽ là một vị đế vương anh minh.
Lý Lâm Hưng thành thật nói .
- Tam ca , buông vũ khí đi , không cần phải kéo dài thời gian đâu bởi vì viện quân của ngươi sẽ không đến.
Hạng Thiên Vũ cười cười nói toạc ra tính toán của Hạng Thiên Minh.
- Cái gì ?????
Tiếng kinh hô này là của Lục Vạn Quân.
- Bằng thực lực của Lý đại nhân và Thập Nhị Kim Bộ của hắn thì ngay từ đầu đã đủ dẹp nơi này. Nhưng tại sao tiểu đệ lại ẩn nhẫn đến bây giờ chứ ?
Hạng Thiên Vũ hài hước ra câu đố cho Hạng Thiên Minh và Lục Vạn Quân.
- Vì sao ?
Hạng Thiên Minh không nghĩ ra nên hỏi.
- Đáp án sẽ có rất nhanh.
Hạng Thiên Vũ thần bí nói.
Đợi một hồi , từ bên ngoài xuất hiện thân ảnh của hơn mười người. Lục Vạn Quân là Hạng Thiên Minh vô cùng vui mừng tưởng rằng người của Lục gia đến , nhưng còn chưa kịp vui vẻ thì nghe được âm thanh quen thuộc vang lên:
- Thuộc hạ Tiêu Sở Cơ tham kiến thập tam điện hạ.
- Tiêu tam ca mau đứng lên.
Hạng Thiên Vũ nói.
- Tạ ơn thập tam điện hạ.
Tiêu Sở Cơ đứng lên , mỗi người đi theo Tiêu Sở Cơ đều có một cái hộp cầm trong tay , Tiêu Sở Cơ cung kính nói :
- Thuộc hạ may mắn không làm nhục mệnh, đưa toàn bộ thế lực phản loạn của Lục gia tru sát.
Mấy người kia liền mở hộp, mọi người vừa xem thì vô cung kinh hoàng, đặc biệt là Hạng Thiên Minh và Lục Vạn Quân đều phun máu . Trong hộp chính là các thành viên trực hệ và các nhân vật trọng yếu của Lục gia bao gồm các vị trưởng lão, Lục Vạn Hào, Lục Chính Ân, Lục Chính Cừu, Lục Chính Phong …. Tất cả có hơn mười người. Lục Vạn Quân lại tiếp tục phun ra một búng máu , cơ nghiệp ngàn năm của Lục gia cuối cùng bị hủy trong tay hắn.
- Thập tam điện hạ yên tâm , tên Lục Chính Thanh đang ở quân doanh biên cảnh nhưng thuộc hạ đã phái các trưởng lão trong gia tộc đi tru sát người này.
Tiêu Sở Cơ báo cáo.
Tiếp theo từ trong cung chạy ra một lão thái giám , miệng không ngừng hô to :
- Khởi bẩm điện hạ, Lục quý phi đã thắt cổ tự vẫn trong tẩm cung, lúc ta đi vào đã tắt thở.
Lúc này Hạng Thiên Minh cũng choáng váng đầu óc ngã lăn ra đất, những đả kích liên tiếp làm hắn chịu không nổi. Có ngu cũng biết mẹ hắn là do Hạng Thiên Vũ hạ thủ nhưng không có chứng cứ , hắn biết làm sao đây.
Thì ra Thập Nhị Kim Bộ đến muộn là vì diệt trừ các thế lực đối địch của Hạng Thiên Vũ, trong đó trọng điểm là Lục gia. Sau khi Lục gia bị phá hủy hoàn toàn thì bọn họ mới qua đây, Tiêu Sở Cơ chủ yếu chỉ đi truy sát đám cá lọt lưới mà thôi.
Ngày hôm nay, toàn bộ thế lực uy hiếp đến Hạng Thiên Vũ đã bị diệt trừ. Lục Chính Thanh đang ở biên giới nên tránh khỏi tai kiếp nhưng cũng chỉ là chết chậm một chút mà thôi. Hiện tại toàn bộ Sở Quốc đều nằm trong tay Hạng Thiên Vũ, không những thế đám trưởng lão của Tiêu gia đang đi diệt trừ Lục Chính Thanh và đám tướng lĩnh của Lục gia.
Mấy người trưởng lão còn lại của Lục gia đều giận đến điên cuồng, bọn họ nhanh chóng vọt qua . Thế nhưng vừa mới di chuyễn đã bị Vương Nhất cầm kiếm nghênh tiếp, chỉ trong ba giây đã có ba thi thể nắm trên mặt đất. Sau khi giết xong ba người trưởng lão này, Vương Nhất lại dứt khoát vung kiếm giết luôn Lục Vạn Quân.
Lục gia, một trong tám đại thế gia , ngang dọc đại lục hàng ngàn năm chỉ vì một lần tranh vị trong cung mà trôi theo con sông dài lịch sử . Từ nay trở đi , Lục gia chỉ còn là quá khứ. Hạng Thiên Minh cũng coi như xong, không còn bất cứ cơ hội nào để đứng dậy nữa.
Nhạc Tiến thấy tình trạng như vậy liền lẳng lặng mà bỏ đi nhưng Hạng Thiên Vũ đâu có cho hắn cơ hội này. Vương Nhất nhẹ nhàng đưa kiếm xuyên qua người của Nhạc Tiến. Trước khi chết Nhạc Tiến còn kịp hỏi :
- Vì sao ?
- Báo thù cho phụ vương.
Hạng Thiên Vũ nhẹ nhàng nói , lời nói chỉ có Nhạc Tiến, Lý Lâm Hưng , Hạng Thiên Minh nghe được.
Hạng Thiên Minh lúc này hoàn toàn hiểu rõ, thì ra bọn họ làm gì cũng ở trong sự giám thị của Hạng Thiên Vũ . Không ngờ hắn làm bao nhiêu việc như vậy chỉ để cho bọn họ danh chính ngôn thuận lên ngôi.
Chuyện tiếp theo xử lý vô cùng thuận lợi, có giết người, có dụ dỗ .
Tất cả mọi chuyện chấm dứt thì Phủ Hữu Hi mới đi đến , hắn rút ra một cuộn thánh chỉ cung kính giao cho Hạng Thiên Vũ rồi không nói một lời nào mà rời đi. Lần này thánh chỉ là hàng thật giá thật, do chính tiên vương tự mình viết.
Hạng Thiên Vũ tiếp nhận thánh chỉ rồi mở ra xem. Xem xong hắn trước tiên cười to ba tiếng rồi lại đau khổ thở dài ba tiếng.
Lý Lâm Hưng vội vàng đi qua hỏi Hạng Thiên Vũ :
- Thập tam điện hạ, chuyện gì vậy ?
- Ngươi tự mình xem đi.
Hạng Thiên Vũ đưa thánh chỉ cho Lý Lâm Hưng rồi sau đó ngồi trên long vị hít một hơi dài.
Lý Lâm Hưng nhận thánh chỉ mở ra , vừa đọc thì biểu tình cổ quái không gì sánh được, thật là không thể dùng ngôn ngữ để dình dung. Thì ra trên quyển thánh chỉ có viết :
- Thấy quyển thánh chỉ này thì dù cho ngươi là đứa con nào của Trẫm thì Trẫm cũng vô cùng vui mừng bởi vì ngươi là đứa con ưu tú nhất của Trẫm, ngươi cũng chính là hoàng đế của Đại Sở. Phụ hoàng xin lỗi ngươi, từ trước đến giờ chưa bao giờ quan tâm đến ngươi nhưng đây chính là thủ đoạn lựa chọn người thừa kế của Hạng gia Sở Quốc. Người nào phế vật căn bản không xứng ngồi trên ngôi vị kia .
Sau đó là một loạt bí mật của Đại Sở đế quốc, những nơi cất dấu bí mật trong hoàng thất vân vân …
Điều này thật không thể tưởng tượng được, thảo nào mà Sở Quốc có thể cường thịnh muôn đời. Từ lúc lập quốc đến nay đã trải qua mấy trăm vị hoàng đế nhưng chưa bao giờ xuất hiện hôn quân.
Đây quả thật là phương pháp chọn lựa đế vị vô cùng tàn khốc, mặc dù tàn khốc nhưng lại vô cùng hữu hiệu. Huynh đệ tương tàn, phụ tử thành thù … tất cả cũng chỉ vì sự truyền thừa của Hạng gia. Dưới phương thức vô tình như vậy mà có hôn quân mới lạ.
Hạng Thiên Vũ thành công rồi mới biết hắn bị phụ hoàng đùa giỡn, tuy nhiên Hạng Thiên Vũ cũng chỉ cười trừ mà thôi. Thắng làm vua , mấy người hoàng huynh phế vật từ từ hắn sẽ làm cho bọn họ thần bí biến mất.
Đại điển đăng cơ do Phủ Hữu Hi chủ trì, truyên bố tân nhậm hoàng đế của Sở Quốc là Thập tam vương tử Hạng Thiên Vũ. Ngàn quan triều bái, vạn dân hành hương , Hạng Thiên Vũ ngôi trên long vị được mọi người tung hô. Suốt gần hai mươi năm , bây giờ hắn mới có thời gian vui vẻ như vậy. Ngồi trên long tọa thật là thoải mái, quyền lực đỉnh phong, chỉ một tiếng có thể làm cho dân chúng an cư lạc nghiệp, chỉ một cơn giận cũng làm cho nhân dân lầm than.
Hạng Thiên Vũ giờ khắc này đã bước những bước chân đầu tiên trên con đường thống nhất đại lục. Cũng là bước quan trọng nhất.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 177 : Băng vực vô tận (thượng)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong lúc này đang chống đỡ sự biến hóa của Như Ý Thiên Huyễn Châu, trong miệng không ngừng nhai Nguyên Thần Đan . Hiện tại tốc độ của hắn đã phát huy đến mức tận cùng tạo thành một đuôi ánh sáng kéo dài như sao chổi.
Ăn đan dược như uống nướ để bổ sung Kiếm Nguyên, cứ như vậy bổ sung rồi khô kiệt, khô kiệt lại bổ sung tạo thành một vòng tuần hoàn. Tuy rằng khổ cực một chút nhưng hoàn toàn có hiệu quả.
- Mẹ nó, địa phương quái quỷ như vậy còn phải bay bao lâu mới ra được chứ ?
Dương Diệc Phong mắng to.
- Không biết, biển rộng mênh mông như vậy ta cũng bó tay. Thôi ngươi cứ tiếp tục phấn đấu đi.
Kinh Thiên trả lời.
- …..
Dương Diệc Phong không còn gì để nói.
Dương Diệc Phong cứ như vậy mà bay, cũng may trong Hư Không Thần Giới có rất nhiều thần đan nên hắn cũng dư dùng. Dương Diệc Phong vừa bay vừa đưa thần thức hợp nhất với Thiên Huyễn để thăm dò sự huyền bí trong Thiên Huyễn . Tuy nhiên chỉ với Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận cũng đã đủ cho Dương Diệc Phong đắm chìm trong đó.
Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận vô cùng ảo diệu, 3600 thanh phi kiếm diễn hóa vô số huyền diệu của thiên đạo, Dương Diệc Phong hoàn toàn đắm chìm trong sự thể ngộ, tuy nhiên tay hắn vẫn không ngừng lấy thần đan bỏ vào miệng.
Kinh Thiên cũng không quấy rầy Dương Diệc Phong, loại cảm ngộ này không phải muốn tiến nhập là có thể tiến nhập, chỉ có cơ duyên xảo hợp mới cảm ngộ được. Dương Diệc Phong tu luyện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và Huyền Thiên Thần Lục chính là dùng cường hãn lực lượng và nguyên thần để cảm ngộ thiên địa chí lý. Tuy nhiên phương pháp này cũng chỉ là một nét bút nghiêng, so với tự nhiên ngộ đạo thì còn thua kém. Đạo lý này Kinh Thiên hiểu rõ, Dương Diệc Phong cũng hiểu rõ cho nên Dương Diệc Phong hiện tại vô cùng chú ý đến tâm thần cảm ngộ thiên đạo. Có Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận bảo vệ, Kinh Thiên cũng vô cùng thoải mái để cho Dương Diệc Phong cảm ngộ.
Dương Diệc Phong đang mê thất trong sự ảo diệu của thiên đạo nên thời gian bên ngoài chỉ là con số không với hắn. Cũng không biết qua bao lâu, tâm thần tu vi của Dương Diệc Phong tăng nhanh như hỏa tiễn. Cổ trận Hồng Hoang quả thật không tầm thường, chúng nó được đại thần dùng những hiểu biết về thiên đạo của mình kết hợp với tự nhiên chi đạo mà tạo ra . Trong đó có bao nhiêu chí lý của thiên đạo, với Dương Diệc Phong mà nói thì quả thật là một tài phú lớn.
Dương Diệc Phong trong hoàn cảnh hung hiểm như vậy lại buông ra tâm thần đi thể ngộ thiên đạo thì quả thật điên cuồng quá. Tuy nhiên chỉ có hắn mới có loại quyết đoán như vậy, tùy tâm sở dục, thích gì làm nấy.
Dương Diệc Phong hóa thành ngân quan như điện chớp bay xuyên qua vô số lôi quang . Cũng không biết qua mấy ngày , mấy tháng , bỗng nhiên thế giới sấm chớp đen kịt bỗng nhiên chuyển thành một nơi trắng toát. Kinh Thiên cũng từ trong tu luyện tỉnh lại , hắn vô cùng kinh sợ , thì ra nơi này là một cái băng vực vô biên do Huyền Băng Khí đông cứng tạo thành.
Huyền Băng Hàn Khí là một loại khí lưu có thể dễ dàng đem Nguyên Anh đông kết chứ đừng nói đến thân thể bằng xương thịt. Ở nơi này mới chỉ là ngoại vị mà đã có hàn khí như vậy thì đi vào trong khu vực trung tâm chẳng lẽ lại có Huyền Phách Hàn Khí tương đương với Chúc Tật Thần Hỏa? Loại hàn khí này ngay cả linh hồn cũng có thể đông cứng lại . Chúc Tật Thần Hỏa chỉ thiêu nguyên thần, không thiêu thân thể nhưng Huyền Phách Hàn Khí thì khác hẳn. Nó có thể đông cứng từ trong ra ngoài.
Thiên hỏa chia làm các loại màu sắc như sau : màu hồng chanh là Thiên hỏa phổ thông, xanh trắng là Lam Sí Thiên Hỏa, tím hồng là Tử Cực Thiên Hỏa, màu đen là Chúc Tật Thần Hỏa. Cuối cùng là loại lửa không màu , là nguồn gốc của vạn hỏa : Hỗn Độn Thiên Hỏa.
Còn về hàn khí cũng chia theo màu : màu xanh là Huyền Băng Hàn Khí , xanh trắng là Thanh Minh Hàn Khí, màu lục là Bích Linh Hàn Khí , màu trắng nhạt là Huyền Phách Hàn Khí ,màu thuần trắng là nguồn gốc của hàn khí : Hỗn Độn Hàn Khí.
Thanh Minh Hàn Khí cũng đủ để Tán Tiên đông cứng lại chứ đừng nói là Huyền Phách Hàn Khí .
Dương Diệc Phong đang say mê trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận nên Kinh Thiên tự hỏi xem có nên gọi hắn tỉnh lại hay không. Suy nghĩ một hồi , hắn quyết định không quấy rầy Dương Diệc Phong . Dù sao đã có Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận bảo vệ, nếu có vấn đề gì thì gọi Hồng thổ đậu dậy là được.
Hồng thổ đậu có thể không đè được toàn bộ khí lạnh nơi đây nhưng bảo trụ nguyên thần của Dương Diệc Phong thì dư sức.
Thảo nào Tuyệt Vọng Hải Uyên có thể đứng đầu tam đại cấm địa của Tu Chân Giới. Dưới Độ Kiếp Kỳ sợ rằng ngay cả ngoại vi cũng không được, tu sĩ lợi hại hơn cũng chỉ vượt qua được khu vực đầu tiên, sáu kiếp Tán Tiên Tán Ma trở lên mới có thể xông đến tầng thứ hai. Còn như tầng thứ ba là Hồng Lôi Địa Vực và băng vực vô tận này thì dù tiên nhân hạ phàm cũng phải tuyệt vọng.
Qua vài ngày, Dương Diệc Phong vẫn đang vừa bay vừa chìm đắm trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận, lúc này toàn bộ thiên địa chỉ còn một màu trắng bệch. Những khối băng cực lớn , hình dạng vô cùng kì quái làm tăng thêm sự mỹ lệ và tĩnh mịch đáng sợ. Tuy nhiên sau sự mỹ lệ kia chính là sát khí vô cùng vô tận đang rình rập
Lúc này Dương Diệc Phong đã vượt qua khu vực của Huyền Băng Hàn Khí , tiến vào khu vực của Thanh Minh Hàn Khí. Đến đây thì Như Ý Thiên Huyễn Châu kết thành Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận cũng bắt đầu run rẩy. Như Ý Thiên Huyễn Châu là khí linh mới sinh ra, uy lực chưa lớn nên Huyền Băng Hàn Khí là cực hạn của hắn. Nếu không phải nhờ Dương Diệc Phong không ngừng cung cấp Kiếm Nguyên tinh thuần bá đạo và tác dụng của Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận thì hắn đã chịu không nổi từ lâu rồi. Hiện tại càng đi về phía trước, hàn khí càng lạnh thì không biết hắn chịu được bao lâu.
Cố gắng bay về trước hơn một tháng thì những biến hóa của Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận không còn chống đỡ được nữa.
Nó có thể chống lại Hồng Sắc Tế Lôi là vì nó vừa vượt qua khí kiếp nên thiên lôi đối với hắn không còn là vấn đề lớn. Tuy nhiên vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, Như Ý Thiên Huyễn Châu tuy rằng có kháng tính rất mạnh với lôi điện nhưng đối với những loại hàn khí này thì thúc thủ vô sách.
Rốt cuộc khi gặp Thanh Minh Hàn Khí này thì Thiên Huyễn đã đến cực hạn nên trở thành nguyên hình , run rẩy chìm vào nguyên thần đan hỏa của Dương Diệc Phong.
Đã không có Thiên Huyễn và Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận ngăn cản nên hàn khí lập tức tấn công Dương Diệc Phong với khí thế như chẻ tre.
Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận biến mất cũng làm cho Dương Diệc Phong từ trong nhập định tỉnh lại, tuy chỉ trong thời gian mấy tháng nhưng tâm thần tu vi của hắn hiện tại đã vượt qua pháp lực của hắn rất xa.
Dương Diệc Phong tỉnh lại, thiếu chút nữa thì biến thành cục nước đá rơi thẳng xuống đất.
- Hắt xì, Kinh Thiên, nơi này là nơi nào mà lạnh như thế. Mẹ kiếp, lão tử sợ nhất là lạnh.
- Ta cũng không biết nơi này là địa phương nào, xông qua Hồng Sắc Tế Lôi thì đi vào địa phương quỷ quái này.
Kinh Thiên bất đắc dĩ mà nói.
Dương Diệc Phong thật sự quá lạnh, lúc này hắn còn chịu được là do Kiếm Nguyên trên người không ngừng vận chuyển để ngăn hàn khí tấn công. Nếu không thì hiện tại máu thịt của hắn đã đông cứng biến hắn thành người băng rồi.
Dương Diệc Phong từ không trung hạ xuống, cảm thụ được linh khí đang lưu động nơi đây không có nhiều Hỏa Nguyên Tinh Khí. Mặc dù không nhiều nhưng dùng để ngăn lạnh , giữ ấm thì không vấn đề gì. Nguyên thần của Dương Diệc Phong có Hỏa Nguyên Tinh Linh nên khí lạnh không làm gì được nhưng thương tổn huyết nhục của hắn thì có thể.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 178 : Băng vực vô tận (hạ)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong cố gắng thu thập Hỏa Nguyên Tinh Khí trong vòng trăm dặm đưa vào Kiếm Nguyên để vận chuyển trong cơ thể nhằm chống lạnh.
Dương Diệc Phong sợ lạnh cũng là thói quen mà thôi.Trước đây cứ mỗi lần trời lạnh là hắn liên tục bị cảm mạo nên bây giờ mặc dù đã có pháp lực cao cường , nóng lạnh bất xâm nhưng thói quen trong tiềm thức khó bỏ.
Dương Diệc Phong nhìn khí lạnh trước mặt mà buồn bực, ở đây bất quá chỉ là ngoại vi mà thôi nhưng thiếu chút nữa làm hắn đông cứng. Phía trước nhất định càng đi càng lạnh, càng đi càng kinh khủng.
Nhìn về phía trước một hồi, Dương Diệc Phong lại tiếp tục bay đi . Dương Diệc Phong dám đi về phía trước là vì nguyên thần hắn có Hỏa Nguyên Tinh Linh thủ hộ , thứ hai là vì hắn cảm thấy thân thể hắn quá yếu đuối kém xa Bất Diệt Kim Thân . Dương Diệc Phong vừa bay vừa nghiên cứu pháp quyết của Bất Diệt Kim Thân , lấy những điểm đặc thù trong đó kết hợp với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và một ít pháp môn của Huyền Thiên Thần Lục. Dương Diệc Phong lại kết hợp với những thể ngộ của mình trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận mà nghiên cứu ra pháp môn luyện thể đặc trưng của mình. Bởi vì đại bộ phận là lấy từ Bất Diệt Kim Thân nên Dương Diệc Phong gọi hắn là Bất Diệt Kiếm Thể.
Hắn đưa Hỏa Nguyên Tinh Khí toàn thân tán đi , lấy nhục thân chống chọi với hàn khí thể nghiệm công pháp luyện thể mới . Công pháp này có chín tầng, lúc hoàng thành không biết có sánh được với Thái Cổ Vu Tổ không nhưng tuyệt đối có thể so được với Thượng Cổ Đại Vu.
Đáng tiếc Bất Diệt Kiếm Thể bởi vì dựa trên Kiếm Nguyên quá bá đạo nên muốn tiến giai từ tầng thấp lên tầng cao vô cùng gian nan . Có thể nói so với Bất Diệt Kim Thân thì còn khó khăn hơn gấp trăm lần.
Bằng Kiếm Nguyên hiện tại của Dương Diệc Phong thì có thể trong một trăm năm tu thành tầng hai đã là ghê gớm lắm rồi, hôm nay chỉ mới là bước khởi đầu mà thôi.
Kiếm Nguyên bá đạo từ trong cơ thể tỏa đến từng bộ phận, đồng thời dung nạp những Hỏa Nguyên Tinh Khí và Mộc Nguyên Tinh Khí nơi đây vận chuyển theo pháp quyết của Bất Diệt Kiếm Thể. Mỗi lần lưu chuyển qua một đại chu thiên thì gân cốt huyết nhục lại mạnh mẽ hơn một chút, mỗi lần vận chuyển thì xem thân thể như kiếm để luyện. Hơn nữa dưới áp lực của hàn khí bên ngoài thì tiến bộ cực nhanh.
Bay thêm mấy ngày thì Dương Diệc Phong đã hoàn thành cơ sở , chính thức bước vào tầng thứ nhất. Lúc này trong không gian có thể thấy những tia Bích Linh Hàn Khí bắt đầu xuất hiện.
Dương Diệc Phong cảm thán vô cùng, đúng là có áp lực thì mới có động lực. Ở bên ngoài hắn phải cần đến hai năm để luyện thành Bất Diệt Kiếm Thể tầng thứ nhất nhưng dưới áp lực của Thanh Minh Hàn Khí thì hắn chỉ dùng có nửa tháng đã hoàn thành. Trong thời gian này thân thể của hắn thường xuyên bị đông lạnh thành từng khối, những lúc bị hàn khí xâm nhập vào cơ thể mới thấy hết nỗi đau không bút nào tả xiết. May mà hiện tại hắn đã hoàn thành tầng thứ nhất nên lúc này ở trong Thanh Minh Hàn Khí nhưng hắn cũng thấy ấm áp.
Nhưng lúc này Dương Diệc Phong thấy vài tia Bích Linh Hàn Khí thì bắt đầu lo sợ, Bích Linh Hàn Khí không giống như Thanh Minh Hàn Khí , hắn chính là độ không tuyệt đối. Dù Dương Diệc Phong hiện tại hoàn thành tầng thứ nhất của Bất Diệt Kiếm Thể nhưng gặp Bích Linh Hàn Khí thì Dương Diệc Phong không thể đỡ nổi. Nguyên nhân rất đơn giản, Bích Linh Hàn Khí có thể đông cứng Kim Tiên.
Đây là minh chứng của Thiên đạo vô cùng uy lực, người muốn trở thành cường giả phải tu luyện, phải học tập thiên đạo, cảm ngộ thiên đạo . Cuối cùng là nhảy ra khỏi thiên đạo để tiêu dao tự tại. Nếu không làm được thì người cũng chỉ là một quân cờ trong vòng tuần hoàn của Thiên đạo mà thôi.
Tuy nhiên, Dương Diệc Phong biết rằng nguyên thần của mình đã có Hồng thổ đậu bảo hộ, đừng nói là Bích Linh Hàn Khí mà ngay cả Huyền Phách Hàn Khí cũng đừng mơ làm hắn bị thương. Cho nên Dương Diệc Phong mặc dù lo lắng nhưng hắn không quay đầu lại. Dựa vào kinh nghiệm của Dương Diệc Phong thì nơi nào càng hung hiểm thì nới đó càng có nhiều bảo vật. Cũng giống như là buốn bán, càng phiêu lưu thì lợi nhuận càng cao. Dương Diệc Phong cũng không quay đầu lại bởi vì nếu như vậy thì thành quả mấy tháng qua của hắn hao tổn hết, có bảo bối bên trong hay không chưa nói, chỉ cần tâm ma dẫn phát cũng đủ làm hắn tiêu tùng.
Dương Diệc Phong đánh giá sơ qua tình hình hiện tại, Như Ý Thiên Huyễn Châu đã không thể dùng được, bảo thể của Kinh Thiên cũng vô dụng. Hiện tại chỉ có thể tự dựa vào bản thân mình mà thôi. Điều này làm cho Dương Diệc Phong cảm thấy buồn vô cùng, pháp bảo tốt có thể giúp cho thực lực người tu chân tăng lên, đến thời điểm then chốt có thể nhờ nó mà giữ mạng. Tuy rằng hắn có Hư Không Ngưng Kiếm Thuật có thể tăng lực lượng vượt xa pháp bảo , lại có tốc độ siêu tốc nhưng lực phòng hộ thì quá kém.
Nếu như hắn mà có thứ pháp bảo như Hỗn Độn Chung , vạn pháp không xâm phối hợp với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật thì quả thật có thể nói là vô địch. Đến lúc đó có thể lấy Kinh Thiên Kiếm ra dùng, công có Kinh Thiên , thủ có Hỗn Độn Chung thì hoàn mỹ quá. Dương Diệc Phong trong lòng tưởng tượng đến thì không khỏi YY trong lòng.
Nói đến pháp bảo thì Dương Diệc Phong nhớ rằng trong giới chỉ của hắn có một đống pháp bảo , tuy rằng có mấy thứ pháp bảo thần diệu nhưng không có loại nào như mình mong muốn. Dương Diệc Phong lấy ra cục thiết huyết viên cầu và cái gương hắn lấy được trong Thập Phương Huyễn Diệt Trận suy nghĩ. Thiết cầu trong hoàn cảnh này dùng thế chó nào được ? Còn về tấm gương thần bí thì Dương Diệc Phong suy nghĩ một chút rồi lấy ra một sợi dây thiên tằm. Sợi dây thiên tằm này nhìn ngoài bình thường nhưng hắn là sợi thiên tằm đầu tiên trong Hồng Hoang thế giới, mềm dẻo rắn chắc không gì sánh được, nếu có thể dùng hắn làm bảo y thì Kinh Thiên chém vài phát mới rách được.
Dương Diệc Phong lấy thiên tằm cột tấm gương đeo lên cổ coi như miếng hộ tâm, biết đâu đến lúc cần lại có điều kỳ diệu xảy ra. Phía trước có bao nhiêu nguy hiểm hắn không biết nên chỉ có thể làm tốt tất cả những gì có thể làm.
- Kinh Thiên, tấm gương này hy vọng là ngươi không nhìn nhầm hắn.
Dương Diệc Phong vừa đeo vừa nói .
- Ta nói mà sai sao ? Ngươi cứ yên tâm đi , lai lịch của cái gương này nhất định là bất phàm.
Kinh Thiên khẳng định nói .
- Phía trước có Bích Linh Hàn Khí, Bất Diệt Kiếm Thể của ta chỉ là tầng thứ nhất xem ra không đủ. Bích Linh Hàn Khí này xem ra chỉ sợ rằng đến tầng thứ ba của Bất Diệt Kiếm Thể mới có thể chống lại.
Dương Diệc Phong lo lắng nói.
- Đúng vậy, lần trước ở Nhiệt Luyện Thụ Hải , tuy rằng dùng Chúc Tật Thần Hỏa thiêu đốt thân thể nhưng có sinh mệnh chi hoa của Mộc Nguyên Linh Tuyền tương trợ . Hơn nữa Chúc Tật Thần Hỏa làm tổn thương thân thể không mạnh nên còn có thể chịu được. Lần này Bích Linh Hàn Khí bá đạo vô cùng, ở đây cũng không có sinh mệnh tinh hoa nên khó khăn không nhỏ.
Dương Diệc Phong không nói gì , hắn từ từ bay về phía trước.
Last edited by npq91; 08-02-2011 at 10:41 AM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 179 : Băng vực nội tầng (thượng)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong dùng thân pháp xông qua hàn khí đi về phía trước, mỗi bước đi hắn đều phải tập trung toàn bộ tinh thần và Kiếm Nguyên để vận chuyển pháp môn của Bất Diệt Kiếm Thể . Hắn không dùng phương pháp phi hành bởi vì phi hành giữa bầu trời trần ngập Thanh Minh Hàn Khí và Bích Linh Hàn Khí là một việc làm cực kỳ tiêu hao Kiếm Nguyên.
Dương Diệc Phong không sợ Thanh Minh Hàn Khí nhưng trong Thanh Minh Hàn Khí có chứa Bích Linh Hàn Khí thì vô cùng khó lường. Dương Diệc Phong triển khai thân pháp , dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi.
Trên băng nguyên bằng phẳng xuất hiện những chuỗi bóng người kéo dài, bóng người vừa xuất hiện chưa tan thì lại xuất hiện cách đó hơn trăm mét. Quả thật thân pháp của Dương Diệc Phong rất nhanh.
Dương Diệc Phong vừa chạy vừa không ngừng vận chuyển Kiếm Nguyên để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể chống lại khí lạnh, tuy nhiên càng ngày Dương Diệc Phong càng cảm thấy thân thể đang dần đông cứng.
- Kinh Thiên, hàn khí này sao mà biến thái quá ? Hiện tại thân thể của ta cũng dễ dàng chống lại hạ phẩm tiên khí nhưng lại có cảm giác đông cứng toàn thân.
Dương Diệc Phong kể khổ với Kinh Thiên.
Dương Diệc Phong lạnh quá đành phải dừng lại, ngồi xếp bằng huyền phù giữa không trung tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể . Dưới hoàn cảnh ác liệt như thế này thì tu luyện quả nhiên thần tốc. Nếu có người thấy Dương Diệc Phong dám ở nơi có Bích Linh Hàn Khí đả tọa tu luyện thì tuyệt đối kinh hãi . Loại Bích Linh Hàn Khí này không chỉ là Kim Tiên, ngay cả Huyền Tiên nếu không cẩn thận cũng sẽ bị đông lại.
Dương Diệc Phong ở trong hoàn cảnh ác liệt này không biết đã tu luyện qua bao lâu, đến khi hắn bước vào Bất Diệt Kiếm Thể tầng thứ hai thì mới dừng lại. Dương Diệc Phong thử vận động lại , quả nhiên đã không còn cảm giác cứng ngắc, da thịt đã có thể chịu đựng hàn khí .
- Kinh Thiên , ta lần này bế quan bao lâu ?
Dương Diệc Phong không biết thời gian nên trực tiếp hỏi Kinh Thiên. Tu chân vô năm tháng, một người chìm đắm trong tu luyện thì căn bản không cách nào biết được ngoại giới. Có những lúc cảm thấy mới trải qua một giây đồng hồ nhưng ngoại giới đã vượt qua ngàn năm, vạn năm không chừng.
- Không lâu , cũng chỉ mới hai năm thôi.
Kinh Thiên hồi đáp.
- Hai năm , thời gian dài quá .
- Cái gì ? Vậy mà dài sao ? Mẹ kiếp, trước đây Hư Vô Đại Thần mỗi lần bế quan là vạn năm, trăm vạn năm. Ngươi dùng hai năm so với hắn thật không đáng nhắc tới.
Kinh Thiên lập tức chửi Dương Diệc Phong.
- Ta hiện tại có thể so sánh với Thái Cổ Đại Thần sao ? Fuck .
Dương Diệc Phong giơ ngón giữa vào mặt Kinh Thiên rồi nói tiếp.
- Từ khi bế quan trăm năm tìm hiểu Hư Không Ngưng Kiếm Thuật đến nay đã không còn bế quan thời gian dài nữa. Lúc ở Nhiệt Luyện Thụ Hải tu luyện tầng thứ hai của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và dùng Chúc Tật Thần Hỏa luyện thể cũng chỉ dùng ba năm thời gian thì pháp lực đã tăng nhiều. Xem ra tu luyện công pháp này tốc độ chậm quá , ba năm thời gian mới tu đến tần thứ hai , lại phải dưới áp lực kinh khủng mới làm được. Sau khi ra ngoài, muốn tu đến tầng chín thì không biết phải mất bao lâu đây . Ai ……
- Ngươi tham như sói, loại tốc độ như vậy đã rất nhanh . Nguyên bản Bất Diệt Kim Thân nếu không có kỳ ngộ, muốn tu luyện đến tầng cao nhất phải tốn vạn năm . Ngươi ba năm tu đến tầng hai đã là quá nhanh rồi.
Kinh Thiên khinh bỉ nói với Dương Diệc Phong.
- Ha ha do thói quen tốc độ trước đây mà . Bất Diệt Kiếm Thể này mới đạt được tầng thứ hai , càng về sau lại càng khó đề thăng, thời gian tiêu tốn càng dài
Dương Diệc Phong lại như bỗng nhớ ra chuyện gì :
- Ai cha , ta quên mất, đi vào Tuyệt Vọng Hải Uyên này đã ba năm, Thất Dạ sư huynh không lâu sau sẽ độ kiếp, có khi ta không thể quay về trợ uy và thưởng thức thiên kiếp.
- Ha ha, đừng lo , Thất Dạ pháp lực cao cường lại có pháp bảo truyền thừa chuyên dùng để độ kiếp nên không có nguy hiểm gì đâu .
Kinh Thiên cười khuyên nhủ.
- Cái này thì ta biêt, ta chỉ là thấy tiếc vì không thể tự mình cảm thụ uy lực của thiên kiếp mà thôi.
Dương Diệc Phong gật đầu rồi nói tiếp :
- À mà sao ta từ đầu đến cuối đưa tin báo bình an nhưng không cách nào truyền ra ngoài nhỉ?
- Cái địa phương này có lẽ là một không gian độc lập nên truyền không ra ngoài cũng là chuyện thường.
Kinh Thiên đoán.
- Chắc là như thế , bất luận thế nào cũng phải nhanh chóng xông ra, không nên để các huynh đệ và Yên Nhiên lo lắng.
Dương Diệc Phong cảm giác được hắn đã bắt đầu có chút khí lực để chống lại Bích Linh Hàn Khí nên cũng yên tâm mà đi tiếp. Tốc độ càng thêm nhanh chóng, gần ba ngày mà hắn đi được mấy vạn dặm.
Lúc này Dương Diệc Phong đã ngừng lại, chỉ cần đi thêm vài dặm sẽ hoàn toàn tiến nhập vào khu vực của Bích Linh Hàn Khí nhưng với tầng thứ hai của Bất Diệt Kiếm Thể thì không đủ. Hắn đang cảm thấy thân thể đang có cảm giác đông cứng lại, quả nhiên Bích Linh Hàn Khí thật sự lợi hại.
Mấy dặm phía trước đều do Bích Linh Hàn Khí tạo thành, không thể giống như Bích Linh Hàn Khí nhiễu loạn trong khu vực của Thanh Minh Hàn Khí.
Dương Diệc Phong ở đây điều tức một chút rồi dùng Hỏa Nguyên Tinh Khí tụ tập lại. Trong băng vực vô biên này thì việc tụ tập Hỏa Nguyên Tinh Khí là không hề dễ dàng, Dương Diệc Phong phải dùng hết toàn lực mới điều động được một ít vây quanh người, sau đó thi triển thân pháp chạy đi.
Nhưng Dương Diệc Phong đã đánh giá quá thấp uy lực của Bích Linh Hàn Khí, loại hàn khí tinh thuần này không thể nào giống với loại hàn khí bình thường. Dương Diệc Phong chạy ào vào khu vực của Bích Linh Hàn Khí không bao lâu thì hắn cảm thấy thân thể mất đi tri giác, sau đó toàn bộ huyết nhục kinh mạch cũng bắt đầu đóng băng. Chưa được mười giây thì Dương Diệc Phong đã bị đóng băng từ đầu đến chân, hắn vẫn còn đang duy trì tư thế lao về phía trước. Như vậy còn chưa xong, hàn khí bên ngoài đang nhanh chóng tấn công cơ thể của Dương Diệc Phong , muốn đưa toàn bộ ngũ tạng lục phủ đống cứng lại. Dương Diệc Phong vội vã vận chuyển Kiếm Nguyên toàn thân tạo thành một bức tường kiên cố ngăn cản khí lạnh, sau đó tụ tập Hỏa Nguyên Tinh Khí bảo vệ trái tim rồi chuyển dần sang ngũ tạng lục phủ và thất kinh bát mạch. Nguyên thần điên cuồng vận chuyển Hư Không Ngưng Kiếm Thuật điều động linh khí nhập thể, khó khăn lắm mới ngăn được sự tấn công của Bích Linh Hàn Khí.
Dương Diệc Phong trong lòng run sợ, uất ức cực kỳ . Tự hắn đã quá xem thường Bích Linh Hàn Khí , thảo nào Huyền Tiên dùng nhục thân cũng không thể đỡ nổi. Ở cảnh giới Kim Tiên thì Tiên Anh và thân thể sơ bộ dung nhập, pháp lực cao hơn Thiên Tiên gấp vạn lần. Mà Huyền Tiên thì đã đưa Tiên Anh và thân thể hoàn toàn dung hợp, pháp lực càng thêm thâm bất khả trắc, so với Kim Tiên còn gấp vạn lần. Phía trên Huyền Tiên là cảnh giới Tiên Quân, đạt đến cảnh giới Tiên Quân thì coi như cao thủ bậc nhất của Tiên Giới. Dương Diệc Phong hiện tại mới là Đại Thừa Kỳ , với thực lực của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật thì có thể so được với Linh Tiên đỉnh phong, thậm chí có thể so với Thiên Tiên nhưng gặp Kim Tiên thì chỉ có nước chạy. Vậy mà bây giờ dám dùng thân ngạnh kháng hàn khí mà ngay cả Huyền Tiên cũng biến sắc thì thật sự là sai lầm lớn.
Chủ yếu là Dương Diệc Phong ỷ vào Hỏa Nguyên Tinh Linh bảo vệ nguyên thần, thân thể cũng đủ cường hãn mới đi thể nghiệm . Từ lúc Dương Diệc Phong pháp lực tinh tiến đến nay, vẫn thuận buồm xuôi gió nên khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo . Vì vậy hắn đánh giá thấp Bích Linh Hàn Khí, cũng đánh giá cao thực lực của mình thì không thể không chịu khổ.
Nếu như bị Bích Linh Hàn Khí hoàn toàn nhập thể, đông lại ngũ tạng lục phủ, thất kinh bát mạch thì dù cho Dương Diệc Phong có Hỏa Nguyên Tinh Linh bảo vệ không bị ăn mòn nhưng thân thể này thì vĩnh viễn bị đông cứng ở chỗ này, trở thành một băng nhân có ý thức.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 180 : Băng vực nội tầng (hạ)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Tình huống lúc này thật vô cùng nguy hiểm, nếu có một chút bất cẩn thì Dương Diệc Phong sẽ bị phong kín vĩnh viễn ở chổ này.
Đầu tiên Dương Diệc Phong tụ tập lực lượng đang có tạo thành “tiêu diệt” đại quân, chính thức chống lại hàn khí đang xâm nhập. Bởi vì Kiếm Nguyên vô cùng bá đạo lại có sự hỗ trợ của Hỏa Nguyên Tinh Khí nên cuối cùng cũng đẩy được khí lạnh kinh khủng ra khỏi ngũ tạng lục phủ và thất kinh bát mạch, đồng thời bắt đầu tổ chức lại các lực lượng trong cơ thể dành lại những “vùng đất đã mất”. Nhưng mà trong băng vực vô tận này, Bích Linh Hàn Khí là vô cùng vô tận, thanh thế to lớn, vì vậy Dương Diệc Phong không thể ngạnh kháng những tên “thổ phỉ” này.
Nếu không thể ngạnh kháng thì chỉ có thể đánh du kích mà thôi. Dương Diệc Phong tách những luồng khí lạnh cường đại ra, rồi từ phía sau tấn công giải cứu nhưng kinh mạch bị băng phong. Mỗi lần khôi phục một ít kinh mạch thì sức sản xuất Kiếm Nguyên trong cơ thể Dương Diệc Phong cũng tăng lên, có thể dùng làm chi viện. Cứ như vậy dùng phương pháp du kích địch tiến ta thối, địch thối ta tiến.
Nhưng mà cứ mỗi lần Dương Diệc Phong sắp đem khí lạnh hoàn toàn khu trục thì vô số khí lạnh bên ngoài lại tiến vào đem Kiếm Nguyên bức lui. Cứ như vậy Dương Diệc Phong cứ phải lặp đi lặp lại công trình của mình. Mỗi lần như vậy Dương Diệc Phong lại phiền muộn trên người không có pháp bảo cực phẩm có thể chống lạnh , nếu có thì có khi giờ này hắn đã về đến nhà rồi.
Kiếm Nguyên của Dương Diệc Phong phục hồi rất nhanh, nhưng không thể nào so được với hàn khí vô cùng vô tận từ bên ngoài. Dần dần Kiếm Nguyên trong cơ thể của Dương Diệc Phong bắt đầu khô kiệt, tốc độ phục hồi không thể nào bằng được tốc độ tiêu hao. Nếu Kiếm Nguyên cạn kiệt thì hắn chắc chắn sẽ bị đóng băng.
Kiếm Nguyên của Dương Diệc Phong bị Bích Linh Hàn Khí liên tục đánh lui, thất kinh bát mạch đều bị đóng băng, tốc độ khôi phục của Kiếm Nguyên lại suy giảm mạnh. Dần dần lục phủ ngũ tạng bắt đầu rơi vào tay giặc, chỉ còn trái tim có Hỏa Nguyên Tinh Khí nên vẫn chống đở được nhưng có lẽ không được bao lâu.
- Kinh Thiên , mau nghĩ biện pháp . Nếu như trái tim bị đóng băng thì ta sẽ đóng băng hoàn toàn.
Dương Diệc Phong quát trong ý thức hải .
Ta cũng không có cách nào khác, hiện tại ta mới khôi phục không được một phần vạn, căn bản không đỡ được những khí lạnh này. Hai tên tiểu tử công lực còn thấp, bảo vệ được nguyên thần của ngươi cũng đã là cực hạn.
Kinh Thiên bất đắc dĩ nói, hắn suy nghĩ một chút rồi nói rằng.
- Còn có một biện pháp, không biết có nên dùng hay không?
- Có biện pháp là tốt rồi, mau nói đi. Dù sao bây giờ cũng cùng đường rồi.
Dương Diệc Phong sốt ruột nói.
- Trong cơ thể ngươi có chín tầng Long Tu Tinh Khí không có hấp thu , có thể lợi dụng thuộc tính thôn phệ tất cả của Long Tu Quả để thôn phệ hàn khí. Ta nghĩ chỉ cần một phần trăm trong đó là đủ rồi. Hơn nữa ngươi có thể nương theo cổ Long Tu Tinh Khí này để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể , chỉ cần ngươi đạt đến tầng thứ ba thì những Bích Linh Hàn Khí này không làm gì được ngươi.
Kinh Thiên đưa biện pháp nói ra.
Dương Diệc Phong càng suy nghĩ càng thấy đúng, trong người hắn có đại bảo tàng, nếu không lợi dụng quả thật là ngu ngốc.
Lập tức Dương Diệc Phong không nói nhiều lời, vận khởi thôn phệ pháp môn của Phệ Thiên Ma Quyết đem tất cả Kiếm Nguyên trong cơ thể tập trung lại. Kiếm Nguyên tạo thành một vòng xoáy thông phệ tất cả những Bích Linh Hàn Khí đang tiến gần trái tim. Sau đó Dương Diệc Phong lại hấp thu hàn khí trong cơ thể, chỉ trong chốc lát đã hấp thu toàn bộ. Lúc hấp thu Dương Diệc Phong cảm thấy toàn thân lạnh ngắt, càng hút nhiều thì cảm giác này càng tăng. Cơ thể bắt đầu có cảm giác bành trướng, cảm giác tựa như một quả khí cầu có xu hướng nổ tung.
Dương Diệc Phong một mặt hấp thu khí lạnh chuyển đển các huyệt đạo để luyện hóa, một mặt dùng hàn khí để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể.
Dương Diệc Phong tuy rằng có được khả năng thôn phệ luyện hóa linh khí của Long Tu Quả nhưng cảm giác bành trướng thì không dễ chịu chút nào, càng lúc Dương Diệc Phong càng phình to, càng lúc càng thống khổ. Tuy nhiên Dương Diệc Phong vẫn đang thành công, Dương Diệc Phong mặc dù chỉ mới hấp thu một phần trăm tinh khí nhưng hắn là chủ nhân của tinh khí. Bình thường Dương Diệc Phong không thể điều động Long Tu Tinh Khí nhưng lúc này Dương Diệc Phong đang nguy hiểm nên Long Tu Khí cũng tự động hộ chủ.
Dương Diệc Phong nhanh chóng cảm thấy trong cơ thể toát ra một luồng dị chủng tinh khí, những tinh khí này làm cho Dương Diệc Phong cảm giác vô cùng thân thiết, chúng chính là Long Tu Tinh Khí ẩn chứa trong cơ thể Dương Diệc Phong. Có sự góp sức của Long Tu Tinh Khí thì nhanh chóng hấp thu toàn bộ những Bích Linh Hàn Khí đang xâm nhập vào trong cơ thể Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong liền vận chuyển pháp môn của Bất Diệt Kiếm Thể , bắt đầu lợi dụng Long Tu Tinh Khí không ngừng tu luyện.
Từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một người băng đứng trên băng nguyên vô biên vô tận, vô số hàn khí màu lục không ngừng hướng về phía người băng này. Không chỉ những khí lạnh màu lục này còn có nhưng thiên địa linh khí , tạo thành một vòng xoáy linh khí. Người băng này cứ như một hắc động khổng lồ, điên cuồng thôn phệ linh khí trong phạm vi mấy vạn dặm.
Cứ như vậy , linh khí khổng lồ bị Long Tu Tinh Khí hấp thu luyện hóa , tàng trữ lại. Nhưng có một bộ phận bị Dương Diệc Phong lợi dụng để tu luyện. Trong cơ thể Dương Diệc Phong, Long Tu Tinh Khí nhiều năm không ăn vô cùng đói bụng nên điên cuồng hấp thu. Đột nhiên mảnh gương đồng trên cổ của Dương Diệc Phong nổi lên một đạo quang mang màu xanh da trời, đạo quang mang này càng ngày càng cường thịnh . Từ trong quang mang có thể thấy gương đồng đang hấp thu một giọt máu hồng từ trong tâm oa của Dương Diệc Phong, đó chính là tâm huyết của Dương Diệc Phong.
Sau khi gương đồng hút xong tâm huyết của Dương Diệc Phong, quang mang màu xanh da trời tăng gấp trăm lần, từ xa nhìn lại giống như một vầng thái dương màu xanh da trời. Ngay sau đó, Long Tu Tinh Khí trong cơ thể Dương Diệc Phong lại bị mặt gương này hút vào. Long Tu Tinh Khí thôn phệ thiên địa linh khí bên ngoài và Bích Linh Hàn Khí thì chuyển biến thành một loại Long Tu Tinh Khí mới, sau đó bị Dương Diệc Phong hấp thu một phần để luyện Bất Diệt Kiếm Thể, phần còn lại tồn trữ trong cơ thể Dương Diệc Phong. Nhưng bây giờ có tấm gương đồng này nên Long Tu Tinh Khí bị gương đồng nhanh chóng hút đi. Cứ như vậy, toàn bộ tinh khí thôn phệ được một phần bị Dương Diệc Phong hút , phần còn lại rơi vào tấm gương.
Hút một lúc, tám gương đồng cổ quái này từ quang mang vạn trượng dần dần thu hẹp quang mang lại, lau đó tạo thành một làn hơi mỏng vây quanh gương đồng. Tiếp theo trên mặt gương xuất hiện một đồ án kỳ quái, là một tòa cung điện vô cùng xa hoa, có chút giống với cố cung Bắc Kinh. Tòa cung điện phát ánh sáng càng ngày càng xanh vàng rực rỡ , còn có một tòa núi lớn cũng xuất hiện trên gương.
Cứ như vậy, tấm gương từ từ nội liễm rồi biến thành một cái gương phổ thông treo ở trên ngực Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong vẫn bế quan tu luyện, chỉ có Kinh Thiên đang điều khiển Long Tu Tinh Khí hấp thu . Đột nhiên Kinh Thiên thấy có cảm giác không đúng thì chạy ra thấy gương đồng đang hấp thu tinh khí. Hắn thấy đồ án trên mặt gương thì sợ ngây người, mãi một lúc lâu mới thanh tỉnh lại . Đại bộ phận trên bức tranh này thì hắn đều biết nhưng hắn không biết lai lịch của tấm gương. Hắn có thể đoán ra tấm gương này chắc chắn không kém Hỗn Độn Chung và Thái Cực Đồ.
Hắn nghĩ một hồi , nghĩ không ra nên cũng không cưỡng cầu. Khi cơ duyên đến thì Dương Diệc Phong sẽ biết lai lịch của pháp bảo này , Kinh Thiên nghĩ vậy nên cũng nhanh chóng nhập vào ý thức hải tu luyện.
Thời gian cứ thế trôi qua, Bất Diệt Kiếm Thể của Dương Diệc Phong đã đến tầng thứ hai đỉnh phong, vốn dĩ đây là cực hạn của hắn nhưng bỗng nhiên từ trong cơ thể Dương Diệc Phong bỗng trào ra Long Tu Tinh Khí đẩy thẳng công pháp của hắn lên tầng ba sơ kỳ. Với giai đoạn đầu của tầng thứ ba của Bất Diệt Kiếm Thể , cơ thể Dương Diệc Phong đã có thể so với thượng phẩm tinh khí.
Last edited by npq91; 11-02-2011 at 11:47 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của npq91