|
|
22-04-2012, 06:34 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 01: Hải ÄÆ°á»ng tá»a hÆ°Æ¡ng
Chương 05: Sau khi và o ngục
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Bạch Nguyệt Quang bị giải tá»›i công Ä‘Æ°á»ng.
- NgÆ°á»i đâu, là m cô ta tỉnh lại Ä‘i.
Triệu đại nhân rốt cuá»™c vẫn là Triệu đại nhân, không bao giá» có thể tin Bạch Nguyệt Quang bị ngÆ°á»i hãm hại.
- Vâng, thưa đại nhân.
Má»™t Nha dịch nói, đồng thá»i nhấc xô nÆ°á»›c lên tạt và o ngÆ°á»i Bạch Nguyệt Quang không chút thÆ°Æ¡ng tiếc. Khi đó đã sang thu, tiết trá»i cÅ©ng khá lạnh. Bạch Nguyệt Quang nhÆ° hoà n hồn tỉnh lại, mÆ¡ mà ng nhìn tứ phÃa, tạm thá»i đã nhá»› lại chuyện má»›i xảy ra. Chá»— nà y không phải là công Ä‘Æ°á»ng ngà y hôm qua, mà là công Ä‘Æ°á»ng riêng của Triệu Ứng Long, không có bản dân thiên hạ đứng xem và cÅ©ng không có Quách Tiểu Phong.
- Bạch Nguyệt Quang, bây giá» Quách Tiểu Phong không có ở đây, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải diá»…n kịch nữa, mau nháºn tá»™i Ä‘i, tránh được những hình phạt ép cung Ä‘au Ä‘á»›n.
Triệu Ứng Long để lá»™ nụ cÆ°á»i tà ác.
- Äại nhân, không phải dân nữ chối tá»™i, tháºt sá»± dân nữ bị oan, xin đại nhân minh xét.
Bạch Nguyệt Quang nước mắt không ngừng tuôn rơi.
- Haha…vẫn muốn cứng đầu sao, nói nhÆ° váºy tức là rượu thưởng không uống lại muốn uống rượu phạt có đúng không. Hổ không phát uy thì cô vẫn xem ta là con mèo bệnh thôi có phải không. NgÆ°á»i đâu, dùng cá»±c hình.
Triệu Ứng Long vuốt râu, lộ ra cái biểu hiện đáng ghét.
- Vâng.
Äám thuá»™c hạ tuy không bằng lòng vá»›i hà nh vi của Triệu Ứng Long, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta là quan lá»›n, mình chỉ là bá» tôi, ai dám lấy tiá»n đồ của bản thân ra để đùa giỡn chứ, cho nên tuy tâm không phục nhÆ°ng vẫn phải răm rắp tuân theo. Hai Nha dịch Ä‘i lại, má»™t tên giữ lấy má»™t cánh tay của Bạch Nguyệt Quang.
- Bạch Nguyệt Quang ta há»i cô lần cuối, Quách lão gia rốt cuá»™c có phải do cô nguyá»n rủa mà chết không?
Triệu Ứng Long vấn xét.
- Äại nhân, nếu thá»±c sá»± dân nữ dùng “áp thắng†giết ngÆ°á»i, thì dân nữ đã nháºn tá»™i lâu rồi, dân nữ bị ngÆ°á»i ta hãm hại.
Bạch Nguyệt Quang lên tiếng bao biện. Triệu Ứng Long cà ng nói cà ng nổi giáºn, không đợi Bạch Nguyệt Quang dứt lá»i, liá»n hạ lệnh:
- Dùng cá»±c hình, xem ra nếu không dùng cá»±c hình thì cô không chịu nháºn tá»™i đâu.
Triệu Ứng Long cÆ°á»i lá»›n, tá» vẻ đắc ý.
Bạch Nguyệt Quang sắc mặt tÃm tái khi bị dùng cá»±c hình kẹp tay, và o thá»i đại của chúng ta, nà o có ai có “cÆ¡ há»™i†nếm thá» sá»± Ä‘au Ä‘á»›n khi tay bị kẹp chứ, nhÆ°ng cứ thá» nghÄ© má»™t chút xem, lúc đóng cá»a, nếu không cẩn tháºn rất dá»… bị kẹp tay, chắc không Ãt ngÆ°á»i từng bị nhÆ° váºy, Ä‘au thế nà o chắc không cần phải nói ra, nhÆ°ng bị dùng cá»±c hình kẹp tay còn Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n nhiá»u, bởi vì cá»±c hình nà y là cả mÆ°á»i ngón tay, thá»i gian cÅ©ng lâu hÆ¡n.
Bởi vì chịu đựng sự đau đớn cực lớn, Bạch Nguyệt Quang chỉ có thể cắn răng chịu đựng, có chết cô cũng tuyệt đối không cầu xin tên cẩu quan nà y. Chu bổ đầu cuối cùng cũng đi tới trước mặt Triệu Ứng Long nói:
- Xem ra Bạch Nguyệt Quang tháºt sá»± bị oan, dùng cá»±c hình nhÆ° váºy, ngay đến báºc nam nhi cÅ©ng chịu không nổi huống hồ là má»™t cô gái yếu má»m, nếu Quách lão gia thá»±c sá»± bị cô ta hại chết, thuá»™c hạ nghÄ© cô ta đã nháºn tá»™i lâu rồi. Chúng ta hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế chẳng phải là ép ngÆ°á»i ta nháºn tá»™i sao, chi bằng thả cô ta ra. Thuá»™c hạ nghÄ© đại nhân cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tà n nhẫn đúng không.
Chu bổ đầu nói rất có lý, hÆ¡n nữa Triệu đại nhân nà y từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng chứng kiến bi kịch nhân gian, cÅ©ng có lòng trắc ẩn, Chu bổ đầu đã nói váºy, ông ta cÅ©ng Ä‘Ã nh thuáºn theo thôi.
- Dừng tay, Bạch Nguyệt Quang, tốt nhất là mau nháºn tá»™i Ä‘i, tránh….ôi…
Triệu Ứng Long thở sâu một tiếng
- Äại nhân, tiểu nữ tháºt sá»± bị oan, tháºt sá»± bị oan nên không thể nháºn tá»™i.
Bạch Nguyệt Quang ngồi trên mặt đất, quãng thá»i gian tÆ°Æ¡i đẹp nay đã lùi xa, ngay cả ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nếu nhìn thấy Bạch Nguyệt Quang lúc nà y cÅ©ng có thể nhìn cô nhÆ° nhìn má»™t kẻ ăn xin. Bạch Nguyệt Quang đầu tóc rÅ© rượi, toà n thân nhÆ¡ bẩn, các ngón tay đã sÆ°ng vù lên, không những váºy thân thể dỉ máu, không quá hai ngà y rất có thể sẽ bị nhiá»…m trùng thối rữa. NgÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, quá»· không ra quá»·, sau khi thẩm vấn Bạch Nguyệt Quang, Triệu đại nhân cÅ©ng nhÆ° sức cùng lá»±c kiệt, lui và o trong nghỉ ngÆ¡i.
Bạch Nguyệt Quang mặc trên mình bá»™ đồ phạm nhân, đêm đó, gió bắc trà n vá», Bạch Nguyệt Quang co ro thu mình trong xó tÆ°á»ng.
- Nhanh má»™t chút, nhìn phạm nhân xong láºp tức Ä‘i ra.
Ở má»™t nÆ¡i không xa truyá»n lại tiếng nói của cai ngục.
- Cảm Æ¡n, cảm Æ¡n…tôi nhìn xong láºp tức ra ngoà i ngay.
Tiếp đó lại nghe thấy giá»ng nói của Xuân Mai, rồi tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp.
- Nguyệt Quang, bá»n há» sao lại đánh em thà nh ra thế nà y, lÅ© cẩu quan.
Xuân Mai tức giáºn nói.
- Em bị oan, đại nhân, tiểu nữ bị oan, chị Xuân Mai, chị Ä‘i tìm Triệu đại nhân, nói cho ông ấy biết rằng em bị oan, đúng rồi, Viên Viên đâu? ( Viên Viên chÃnh là a đầu của Bạch Nguyệt Quang) Sao cô ấy không tá»›i, cô ấy có phải cÅ©ng bị Nha dịch bắt Ä‘i rồi không? Có phải bá»n há» cÅ©ng dùng cá»±c hình vá»›i cô ấy?
Bạch Nguyệt Quang nhìn thấy Xuân Mai giống nhÆ° gặp được cứu tinh váºy.
- Ai, Viên Viên không có lÆ°Æ¡ng tâm đó Æ°, đừng nhắc tá»›i nữa, sau khi em bị Nha dịch bắt Ä‘i, sau khi ngÆ°á»i của Nha môn tìm thấy ngÆ°á»i ná»™m đó, chúng ta đã tÃnh toán, em nhất định không thể giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°á»i ná»™m đó lại không thể có cánh mà bay tá»›i phòng em, khi đó biểu hiện của Viên Viên rất kỳ lạ, nhÆ°ng bá»n ta không quá chú ý đến, sau đó má»›i nghi ngá» a đầu thối Viên Viên đó đã cấu kết vá»›i ngÆ°á»i ngoà i để hãm hại em. Thế rồi bá»n ta láºp tức tá»›i phòng cô ta há»i cho ra lẽ, ai ngá» rằng cô ta đã cao chạy xa bay từ lúc nà o rồi. Nguyệt Quang, em mặc mong manh nhÆ° váºy chắc là lạnh lắm, chúng ta chuẩn bị cho em Ãt quần áo, mau mặc và o Ä‘i, còn có đồ ăn và đồ dùng cần thiết nữa, cuá»™c sống trong nhà lao Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể tá»± do tá»± tại nhưở ngoà i. NhÆ°ng em yên tâm Ä‘i, Ma ma Ä‘ang nghÄ© cách cứu em.
- Mau mau mau, hết giỠrồi đó.
Bên ngoà i truyá»n và o tiếng gá»i thúc giục của Nha dịch.
- Lần sau ta lại đến thăm em, bảo trá»ng nhé.
Xuân Mai nói vội.
- Äợi chút, chị Ä‘i tìm Quách công tá» , để chà ng giúp chúng ta tìm Viên Viên, bây giá» cÅ©ng chỉ có chà ng má»›i có thể tìm thấy Viên Viên. Trông cáºy cả và o chị, chị là hy vá»ng duy nhất của em, chị Xuân Mai, tạ Æ¡n chị.
Bạch Nguyệt Quang lại nhạt nhòa nước mắt.
- A đầu ngốc, chỗ tỷ muội với nhau, cảm ơn gì chứ.
- Mau lên, đừng để bá»n ta khó xá».
Lũ Nha dịch lại lên tiếng thúc giục.
- Chị phải Ä‘i rồi, em nhá»› bảo trá»ng đấy.
Nói Ä‘oạn, Xuân Mai vá»™i và ng bÆ°á»›c ra khá»i nhà lao, trÆ°á»›c khi Ä‘i vẫn không quên nhìn Bạch Nguyệt Quang má»™t cái, Bạch Nguyệt Quang ngồi thần ngÆ°á»i trong Ä‘á» lao, thầm nghÄ©: “ Viên Viên, sao có thể là Viên Viên, tại sao lại là Viên Viên?â€
Last edited by khaint2; 24-04-2012 at 04:05 PM.
|
22-04-2012, 06:35 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 01: Hải ÄÆ°á»ng tá»a hÆ°Æ¡ng
Chương 06: Ân tình như núi
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Bạch Nguyệt Quang thẫn thá» nhìn ra ngoà i cá»a sổ, dù là ai, bất luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể chịu Ä‘á»±ng được việc mình bị kẻ khác hãm hại rồi bị tống giam, không những váºy, ngÆ°á»i hãm hại mình lại chÃnh là ngÆ°á»i bao nhiêu năm nay kết nghÄ©a chị em vá»›i mình, cô cà ng nghÄ© cà ng Ä‘au lòng, dần dần hồi ức lại lần đầu tiên mình gặp Viên Viên. Năm đó, Bạch Nguyệt Quang vẫn chÆ°a được gá»i là Bạch Nguyệt Quang và cô cÅ©ng chÆ°a ở Kinh thà nh, ngà y đó, Bạch Nguyệt Quang vẫn là má»™t đại tiểu thÆ°, có thể hô mÆ°a gá»i gió. Ngà y ấy, tiết trá»i đã sang đông, lạnh vô cùng, chá»— nà o cÅ©ng Ä‘á»u là những lá»›p băng dà y, khi ấy cÅ©ng sắp đến Tết, Bạch Nguyệt Quang bấy giá» mang há» Từ, vẫn thÆ°á»ng được gá»i là Từ cô nÆ°Æ¡ng, và o má»™t ngà y, tuyết vừa rÆ¡i, cảnh đói rét dÆ°á»ng nhÆ° có ở má»i nÆ¡i, Từ gia già u có nhất thà nh SÆ¡n Tây thì vô cùng náo nhiệt. Từ cô nÆ°Æ¡ng cao hứng muốn Ä‘i dạo phố, trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» nhà thì gặp Viên Viên gầy gò sắp chết cóng, tuy cÆ¡ thể rất gầy gò nhÆ°ng khuôn mặt lại rất bụ bẫm, Từ cô nÆ°Æ¡ng vừa nhìn đã rất thÃch cô gái nà y.
- Phu xe, mua cho cô bé mÆ°á»i chiếc bánh bao.
Từ cô nương nói với phu xe.
- Tiểu cô nương, sao chỉ có một mình em ở đây, cha mẹ em đâu?
Từ cô nÆ°Æ¡ng ân cần há»i.
- Tuyết rÆ¡i, trong thôn không có đồ ăn, cha mẹ em Ä‘á»u bị chết đói hết cả, lúc sắp qua Ä‘á»i há» bảo em tá»›i Thà nh tìm chú, nói rằng chỉ cần gặp được chú, ông ấy sẽ cho em ăn, nhÆ°ng khi và o Thà nh thì không ngá» rằng nhà chú em sá»›m đã di tán Ä‘i nÆ¡i khác rồi, em muốn quay vá» nhà nhÆ°ng không có lá»™ phÃ, lại không nhá»› Ä‘Æ°á»ng nữa, cho nên Ä‘Ã nh phải ở trong Thà nh xin ăn, nhÆ°ng năm nay cuá»™c sống của lão bách tÃnh rất cÆ¡ hà n, trá»i lại đại tuyết, trên phố không có ai, mấy ngà y nay em đã không có thứ gì và o bụng rồi, xem ra hôm nay sắp chết đói rồi, cha, mẹ, con gái sắp được gặp cha mẹ rồi…
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nói tá»›i đây, không những không khóc mà còn cÆ°á»i rá»™ lên. Bởi vì cuối cùng cô bé cÅ©ng có thể Ä‘i tá»›i má»™t thế giá»›i ấm áp, má»™t thế giá»›i không có đói rét, không có sá»± lạnh lẽo, cÅ©ng không có áp bức và chỉ có tiếng cÆ°á»i. Tuy lúc bấy giỠđược gá»i là năm Äại Tống Quốc thái dân an, nhÆ°ng nạn quan tham vẫn hoà nh hà nh, cục diện chÃnh trị hủ bại vô cùng. Äối vá»›i ngÆ°á»i nghèo mà nói, cái chết có lẽ là lối thoát tốt nhất.
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, em đừng Ä‘au lòng, em có muốn theo tá»· tá»· vá» nhà không? Nhà tá»· tá»· có rất nhiá»u tiá»n, cÆ¡m ăn không hết, quần áo không phải lo, vẫn còn rất nhiá»u đồ chÆ¡i nữa.
Bạch Nguyệt Quang nhìn cô bé gầy như thanh củi, trong lòng không biết trà o dâng cảm xúc gì nữa.
- Qua đây nà o, bánh bao thơm phức.
Lúc nà y phu xe đã mua bánh mà n thầu vá». Bạch Nguyệt Quang tiện tay cầm lấy má»™t chiếc, hai mắt nhìn phu xe nói:
- Ông ngốc quá, mà n thầu có gì ngon chứ, ta nói là mua bánh bao cơ, bánh bao nhân thịt đó hiểu chưa?
Từ tiểu thÆ° tức giáºn, nặng lá»i trách móc phu xe.
- Tỷ tỷ à , đừng trách vị thúc thúc nà y, mà n thầu là tốt lắm rồi, đã mấy tháng nà y muội chưa được ăn mà n thầu trắng rồi.
Tiểu cô nương nói.
- Äà nh thế váºy, em ăn Ä‘i, ăn tháºt no và o, không được khách sáo vá»›i tá»· tá»· đâu biết chÆ°a?
Từ tiểu thư nói.
- Vâng, cảm Æ¡n tá»· tá»·, tá»· tá»· tháºt là má»™t ngÆ°á»i tốt, cha em nói ở hiá»n gặp là nh.
Nói đoạn tiểu cô nương nuốt nước miếng…
- Mau ăn đi, mà n thầu mà nguội là ăn không ngon đâu.
Từ tiểu thư ân cần nói.
- NhÆ°ng cha em nói không được tùy tiện ăn không đồ của ngÆ°á»i khác, nếu ăn thì phải trả tiá»n, nhÆ°ng tá»· tá»· Æ¡i, trên ngÆ°á»i em không có tiá»n, em vẫn có thể ăn sao?
Tiểu cô nương rụt rè nhìn Từ tiểu thư nói.
- A đầu ngốc, đây là tá»· tá»· má»i em ăn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể ăn rồi, mau ăn Ä‘i, lát nữa vá» nhà tá»·, em cứ gá»i ta là tá»· tá»· nhé, nếu cha chị mà há»i em cứ nói là a đầu do ta vừa chá»n là được rồi. Äúng rồi, em tên gì váºy?
Từ cô nÆ°Æ¡ng há»i. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nghe nói có thể ăn mà n thầu không phải trả tiá»n thì ngay láºp tức lấy hai tay bốc mà n thầu, ăn nhÆ° sói nhai hổ nuốt váºy. Thấy Từ cô nÆ°Æ¡ng há»i han thì đã xÆ¡i gá»n năm chiếc mà n thầu rồi.
- Tỷ tỷ, em tên là Viên Viên.
Viên Viên rụt rè trả lá»i. Từ cô nÆ°Æ¡ng bá»—ng thấy xót xa lòng, trong nhà mình, mà n thầu lợn còn không ăn, không ngá» chỉ có mấy chiếc mà n thầu thôi mà có thể cứu được mạng của má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng đáng yêu thế nà y.
- Viên Viên, em mau lên xe ngựa đi, bên ngoà i lạnh lắm.
- Nhưng tỷ tỷ à , Viên Viên bẩn thỉu thế nà y sao có thể lên xe ngựa của tỷ tỷ chứ?
Từ cô nương thấy tiểu cô nương ăn mặc phong phanh, hai chân trần thì không do dự nói:
- Không sao, em mau lên xe đi, sau nà y em sẽ là em gái của ta.
Từ hôm đó trở Ä‘i, Từ cô nÆ°Æ¡ng coi Viên Viên nhÆ° em gái mình, Viên Viên cÅ©ng rất cảm kÃch và tri ân lòng tốt đó, sau đó Từ gia rÆ¡i và o cảnh tan nát, Từ lão gia qua Ä‘á»i, tuy hai tá»· muá»™i bÆ¡ vÆ¡ không chốn nÆ°Æ¡ng thân, Từ tiểu thÆ° cÅ©ng từ Từ cô nÆ°Æ¡ng trở thà nh Bạch Nguyệt Quang, nhÆ°ng Bạch Nguyệt Quang lúc nà o cÅ©ng đối xá» vá»›i Viên Viên nhÆ° em gái ruá»™t của mình, cô không bao giỠđể Viên Viên phải chịu đói. Là tá»· muá»™i mÆ°á»i mấy năm, Bạch Nguyệt Quang sao có thể tin Viên Viên thông gian vá»›i kẻ xấu hãm hại mình được chứ. Bạch Nguyệt Quang thẫn thá» nhìn xuống mặt đất, không ngá», tháºt sá»± không ngá», ngÆ°á»i thân cáºn nhất lại phản bá»™i mình. Cô đã quên mất chiếc áo dà y mà Xuân Mai từ Bạch Hoa lầu mang tá»›i cho cô, cÅ©ng quên rằng cả ngà y nay cô chÆ°a uống má»™t giá»t nÆ°á»›c nà o, mà bên cạnh là đồ ăn thức uống. Bởi vì cô không chịu nổi sá»± đả kÃch nà y, cô thÆ°á»ng phân vân, nêu phải lá»±a chá»n má»™t trong hai ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong và Viên Viên, cô sẽ chá»n ai, lúc trÆ°á»›c cô không do dá»± mà chá»n ngay Viên Viên. Bây giá» mình đã bị tống giam, bản thân lại vẫn Ä‘ang vì sá»± an nguy của Viên Viên mà lo lắng, váºy mà muá»™i ấy có thể phản bá»™i mình sao. Thá» há»i ai có thể chịu Ä‘á»±ng nổi Ä‘iá»u nà y chứ?
Bạch Nguyệt Quang ngồi thu mình trong góc tÆ°á»ng, toà n thân run rẩy, bên ngoà i hoa tuyết Ä‘ang rÆ¡i rất đẹp, cÅ©ng vẫn là những bông hoa tuyết đẹp đẽ kia, mÆ°á»i ba năm trÆ°á»›c, cô cÅ©ng đã cứu mạng Viên Viên trong tuyết lạnh, mÆ°á»i ba năm sau, vẫn trong khung cảnh tuyết rÆ¡i đó, chỉ có Ä‘iá»u không biết Viên Viên giá» nà y Ä‘ang ở đâu.
- Viên Viên, Viên Viên, tại sao, tại sao lại là em?
Bạch Nguyệt Quang hét lớn.
Và o lúc đó, Viên Viên Ä‘ang ở đâu? Ở Kinh thà nh cô vốn không quen biết ai, cÆ¡ bản không có nÆ¡i nà o để Ä‘i. Không, vẫn còn nhà của Mạnh Lâm. Má»i ngÆ°á»i có thể cảm thấy kỳ lạ, Mạnh Lâm đó là ai? Mạnh Lâm không phải là ai khác, chÃnh là huynh đệ tốt của Quách Tiểu Phong, khi Bạch Nguyệt Quang và Quách Tiểu Phong tình cảm còn mặn nồng, Viên Viên và Mạnh Lâm cÅ©ng đã “tình trong nhÆ° đã mặt ngoà i còn eâ€, không lâu sau thì xác định mối quan hệ. Lúc nà y, Viên Viên đúng là đang ở trong nhà Mạnh Lâm, chỉ có Ä‘iá»u, giá» chỉ có má»™t mình Viên Viên ở trong nhà Mạnh Lâm mà thôi, hÆ¡n nữa rất hối háºn vá» hà nh vi hãm hại Bạch Nguyệt Quang, đầu óc cô Ä‘ang rối nhÆ° tÆ¡ vò, má»™t bên là tiểu thÆ° Bạch Nguyệt Quang ân tình nhÆ° núi, luôn coi mình là em gái, má»™t bên là ý trung nhân Mạnh Lâm anh hùng hà o hoa. Tháºt khó để lá»±a chá»n, nhÆ°ng sá»± tình đã đến mức nà y, cô không muốn nhìn thấy tiểu thÆ° bị tống và o ngục, nhÆ°ng cô cà ng không thể nhẫn tâm nhìn Mạnh Lâm rÆ¡i và o tay kẻ xấu đó.
Kẻ đứng đằng sau Ä‘iá»u khiển má»i chuyện là ai? Bạch Nguyệt Quang có thể thoát khá»i kiếp nạn không? Vụ án rốt cuá»™c sẽ phát triển nhÆ° thế nà o? Mạnh Lâm rốt cuá»™c Ä‘ang gặp phải nguy hiểm gì? Anh ta liệu có thể thoát khá»i sá»± nguy kiểm đó? Sá»± việc cà ng lúc cà ng phức tạp….
Last edited by khaint2; 24-04-2012 at 04:05 PM.
|
22-04-2012, 06:36 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 01: Hải ÄÆ°á»ng tá»a hÆ°Æ¡ng
Chương 07: Xuân Mai gặp Quách Tiểu Phong
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Bên ngoà i tuyết rÆ¡i lá»›n, nhÆ° tô Ä‘iểm thêm cho má»™t đêm không bình yên, Quách Tiểu Phong nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn trở vá» nhà . Lý Phiêu Phiêu đã nghe ngóng được sá»± tình, tuy mừng thầm trong lòng, nhÆ°ng ngoà i miệng không dám nói ra những lá»i kiểu tá» vẻ “cÆ°á»i trên ná»—i Ä‘au của ngÆ°á»i khácâ€. Mấy ngà y nay, đầu tiên là phụ thân bị sát hại, tiếp đến là ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng yêu nhất bị định tá»™i, bất kể là ai cÅ©ng chịu không nổi sá»± đả kÃch nà y, Lý Phiêu Phiêu biết rằng đây chÃnh là lúc Quách Tiểu Phong cần sá»± an ủi nhất, đây cÅ©ng là cÆ¡ há»™i tốt nhất của cô ta, cho nên Bạch Nguyệt Quang vừa bị định tá»™i, Lý Phiêu Phiêu liá»n tá»›i Quách phủ ngay.
Quả nhiên, không lâu sau, Quách Tiểu Phong hồn xiêu phách tán trở vá» nhà , hai ngà y nay, Quách Tiểu Phong nhÆ° trở thà nh con ngÆ°á»i khác, tinh thần suy sụp, Lý Phiêu Phiêu trông thấy váºy cÅ©ng thấy lo lắng trong lòng, đặc biệt là hôm nay sau khi Bạch Nguyệt Quang bị định tá»™i, trông Quách Tiểu Phong tiá»u tụy biết bao nhiêu, cÅ©ng tháºt quái lạ, hai ngà y nay Quách Tiểu Phong không ăn hạt cÆ¡m nà o, chỉ nôn nóng nghe ngóng tin tức ở Nha môn, nà o ngá» hung thủ lại chÃnh là ngÆ°á»i mình có tình cảm sâu nặng nhất. Lúc nà y, nụ cÆ°á»i của Bạch Nguyệt Quang lại hiện vá» trong tâm trà Quách Tiểu Phong, nà ng khi đó trông tháºt đáng yêu.
- Nghe nói đã tìm ra hung thủ, là chị Bạch Nguyệt Quang đúng không? Tháºt không dám tin, chị Nguyệt Quang lÆ°Æ¡ng thiện nhÆ° váºy, sao có thể sát hại lão gia chứ?
Lý Phiêu Phiêu giả bá»™ nói váºy, nhÆ°ng Quách Tiểu Phong nhÆ° không nghe thấy gì, hai mắt thất thần Ä‘i và o trong Quách phủ, Ä‘i vá» phòng mình, hắn vô cùng mệt má»i, vừa nằm xuống đã ngủ thiếp Ä‘i. NhÆ°ng ngay cả trong giấc má»™ng hắn cÅ©ng cảm thấy bất an “ Tiểu Phong, chà ng hãy tin em, em bị oan…â€, hắn mÆ¡ thấy ánh mắt tuyệt vá»ng của Nguyệt Quang nhìn hắn và nói, “ không phải ta không tin nà ng, nhÆ°ng Nguyệt Quang, nà ng muốn ta tin nà ng thế nà o đây?†Tiểu Phong mÆ¡ mà ng nói vá»›i Bạch Nguyệt Quang trong mÆ¡. Bá»—ng nhiên, khuôn mặt của Bạch Nguyệt Quang dần dần trở nên mÆ¡ hồ, Quách Tiểu Phong nhìn kỹ, đây nà o phải Bạch Nguyệt Quang, rõ rà ng là Lý Phiêu Phiêu.
- Ah…..
Quách Tiểu Phong “Ah†một tiếng rồi tỉnh mộng, bên ngoà i hơi ồn à o, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Cầu xin cô nÆ°Æ¡ng, tôi tìm Quách nhị công tá» tháºt sá»± là có chuyện gấp mà , là liên quan tá»›i Nguyệt Quang.
Quách Tiểu Phong vừa nghe là biết đó là giá»ng nói của Xuân Mai ở Bách Hoa lầu.
- Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, Quách công tỠđã đi nghỉ, ngà y khác lại đến nhé.
Giá»ng nói nà y vừa nghe là biết của Lý Phiêu Phiêu.
- NhÆ°ng… phiá»n cô nÆ°Æ¡ng nói giúp lại má»™t tiếng, nói vá»›i Quách công tá» là có tôi đến tìm. Tôi là Xuân Mai ở Bách Hoa lầu, công tá» nhất định sẽ muốn gặp tôi.
Xuân Mai cầu xin.
- Hừ, chỉ là một kỹ nữ mà dám gặp Quách công tỠsao, cô tưởng cô là ai? Quách công tỠkhông thèm gặp cô đâu.
Lý Phiêu Phiêu cay nghiệt nói, nghe váºy Quách Tiểu Phong liá»n vá»™i vã chạy ra ngoà i cổng, bên ngoà i tuyết Ä‘ang rÆ¡i, không những váºy lại rÆ¡i rất dà y. Quách Tiểu Phong thấy Lý Phiêu Phiêu Ä‘ang che ô, mà Xuân Mai Ä‘ang co ro đứng trong tuyết.
- Lá»›n tiếng gì váºy, trá»i tối rồi đấy.
Quách Tiểu Phong cố ý ho hai tiếng rồi nói.
- Quách đại ca, kỹ nữ nà y tối rồi còn tới đây nói là muốn tìm chà ng, thấy chà ng đang ngủ nên em không dám quấy rầy chà ng, muốn để chà ng ngủ thêm một chút.
Lý Phiêu Phiêu láºp tức chuyển sắc mặt.
- Äược rồi, ta biết rồi, ta có thể lo liệu được, cÅ©ng không còn sá»›m nữa, nà ng mau quay vá» nhà đi.
Quách Tiểu Phong nói, rồi nghÄ© thầm: “ Ta chẳng phải bị cô đánh thức sao, cô có khác nà o ôn thần chứ, nếu tháºt sá»± phải lấy cô là m vợ thì Quách phủ nà y chắc chó gà cÅ©ng không yên mấtâ€. NghÄ© váºy nhÆ°ng ngoà i miệng hắn vẫn khách khÃ.
- Xuân Mai tá»· tá»·, chẳng phải ta đã nói ngà y mai ta đến chá»— tá»· sao? Muá»™n thế nà y sao còn đến đây, mau và o nhà đi…để ngÆ°á»i ta nhìn thấy không tiện đâu.
Quách Tiểu Phong nói váºy là cố ý để Lý Phiêu Phiêu nghe, ý là cứ coi nhÆ° Bạch Nguyệt Quang có chết rồi, thì Quách Tiểu Phong ta cÅ©ng không Ä‘á»i nà o lấy cô đâu, ta chẳng có chút tình cảm nà o vá»›i cô cả.
Xuân Mai ngẩn ngÆ°á»i, láºp tức tỉnh ngá»™.
- Tôi cÅ©ng không muốn tá»›i đâu, nhÆ°ng hai ngà y nay lòng tôi nhÆ° lá»a đốt, cho nên má»›i quyết định đến gặp Quách công tá» muá»™n thế nà y…
Xuân Mai để lộ vẻ mặt khó xỠnói.
- Äược rồi, được rồi…mau và o trong Ä‘i, à , Phiêu Phiêu nà y, không có việc gì đâu nà ng hãy vá» nhà mình Ä‘i. Xuân Mai tá»· tá»· và o trong nà y Ä‘i.
- NhÆ°ng…Quách công tá», bên ngoà i tuyết rÆ¡i nhiá»u nhÆ° váºy…
Xuân Mai lộ ra thần sắc lo lắng.
- Tối nay tỷ tỷ cứ nghỉ lại đây, không sao đâu.
Quách Tiểu Phong nói.
- NhÆ°ng Lý cô nÆ°Æ¡ng là nữ nhi má»m yếu…
Xuân Mai tiếp tục nói.
- Tỷ không cần phải lo lắng cho cô ấy, tỷ không nhìn thấy sao, cô ấy có ô, chẳng sao đâu.
Quách Tiểu Phong ngắt lá»i Xuân Mai, nhất quyết để Lý Phiêu Phiêu Ä‘i, nói xong liá»n kéo Xuân Mai và o đại sảnh, khiến Lý Phiêu Phiêu tức khà vô cùng, Ä‘Ã nh má»™t mình Ä‘i trên phố. “ Quách Tiểu Phong đáng chết, Quách Tiểu Phong thối tha, giữ ta lại thì chà ng chết sao, tháºt khiến ngÆ°á»i ta tức chếtâ€. Tiện chân Lý Phiêu Phiêu đá ngay má»™t hòn đá trên phố, nhÆ°ng hòn đá đó lại không bay Ä‘i nhÆ° cô ta nghÄ©, mà vẫn nằm bất Ä‘á»™ng ở đó, khiến chân cô ta Ä‘au Ä‘iếng vô cùng.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết xé nát không gian tối tăm hiu quạnh.
- Xuân Mai tỷ tỷ, không biết hôm nay tỷ đến tìm ta có chuyện gì?
Quách Tiểu Phong và o ngay vấn Ä‘á».
- Quách công tá», nếu không phải có chuyện gấp thì tôi không đến và o lúc đêm tối thế nà y đâu. Không giấu gì, lần nà y đến là vì chuyện của Nguyệt Quang.
Xuân Mai muốn nói tiếp nhưng lại bị Tiểu Phong chặn ngang:
- Xuân Mai tỷ tỷ, nếu đến đây vì chuyện của Bạch Nguyệt Quang, ta nghĩ tỷ nên quay vỠthì hơn, cô ta đã giết cha ta, ta sao có thể nói chuyện liên quan đến kẻ thù giết cha mình chứ?
Quách Tiểu Phong lạnh lùng nói. Tuy vẻ ngoà i cá»± tuyệt là thế, nhÆ°ng thá»±c ra trong lòng Ä‘ang hy vá»ng lần nà y Xuân Mai đến đây là để nói cho hắn biết Bạch Nguyệt Quang là bị oan, nà o sợ chứng cứ gì chứ, hắn cÅ©ng muốn tin lắm chứ.
- Quách công tá», công tá» hiểu lầm rồi, tôi không phải đến đây là để cầu xin cho Bạch Nguyệt Quang.
Xuân Mai nghe Quách Tiểu Phong nói váºy, không những không tức giáºn, mà vẫn từ từ nói.
- Các ngÆ°á»i vẫn cho rằng Bạch Nguyệt Quang bị oan sao?
- Äúng váºy, cáºu nói xem, dá»±a và o lÆ°Æ¡ng tâm mà nói, dá»±a và o sá»± hiểu biết của cáºu đối vá»›i Nguyệt Quang, cô ấy là loại ngÆ°á»i đó sao?
Quách Tiểu Phong thấy thất vá»ng nói:
- Nói tháºt, ta cÅ©ng không muốn tin cô ấy là loại ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng chứng cứ đã rà nh rà nh trÆ°á»›c mắt, ta phải tin thế nà o đây?
- Äừng nói đến chứng cứ gì gì nữa, cứ dá»±a và o sá»± hiểu biết của cáºu đối vá»›i Nguyệt Quang, dá»±a và o trá»±c giác của cáºu, cáºu cảm thấy Nguyệt Quang có thể là m ra chuyện nhÆ° váºy sao?
Xuân Mai tiếp tục há»i.
- Nếu không tìm thấy ngÆ°á»i ná»™m vải của tà thuáºt “áp thắngâ€, có đánh chết ta cÅ©ng không tin Nguyệt Quang có thể là m những chuyện nhÆ° váºy. NhÆ°ng tá»· lại không có chứng cứ chứng minh Nguyệt Quang bị oan.
- Không, tôi có chứng cứ, nhưng phải nhỠQuách công tỠgiúp đỡ một tay mới được.
Xuân Mai nói chắn chắn nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t. Sau đó cô giảng giải sá»± tình rõ rà ng cho Quách Tiểu Phong nghe, cả chuyện Viên Viên bá»—ng dÆ°ng biệt tăm biệt tÃch. Nghe xong, xâu chuá»—i vá»›i hà nh vi phủ nháºn tá»™i lá»—i của Nguyệt Quang hôm qua, Quách Tiểu Phong cuối cùng cÅ©ng đã tin Bạch Nguyệt Quang vô tá»™i.
- Xuân Mai tá»· tá»·, nhÆ°ng chúng ta không thể nói Viên Viên mất tÃch là có thể khiến Triệu đại nhân tin Nguyệt Quang vô tá»™i. Phải là m sao bây giá»? Không được, ta phải tá»›i Nha môn, ta phải xin lá»—i Nguyệt Quang, ta tháºt ngốc, ta tháºt thối tha, Nguyệt Quang, Nguyệt Quang giá» Ä‘ang má»™t mình chịu Ä‘á»±ng tất cả, là ý trung nhân của nà ng, váºy mà ta không những không bảo vệ nà ng, mà còn đâm cho nà ng má»™t nhát dao. Không được, ta phải đến Nha môn.
Quách Tiểu Phong vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, vì ngÆ°á»i mình yên, hắn có thể giết ngÆ°á»i dáºp lá»a cÅ©ng được.
- Quách công tá», xin đừng sốt ruá»™t, giá» Ä‘ang là ná»a đêm, cáºu có Ä‘i bây giá» cÅ©ng không gặp được Nguyệt Quang đâu, cáºu hãy bình tÄ©nh lại, nghe tôi nói.
Xuân Mai thong dong nói. Quách Tiểu Phong cÅ©ng thấy Xuân Mai nói váºy rất có lý, bèn vững tâm trở lại để bà n bạc đối sách.
- Xuân Mai tá»· tá»·, để tá»· cÆ°á»i cho rồi, ta đã quá kÃch Ä‘á»™ng. Tá»· nói Ä‘i, có cách nà o không?
- Äây cÅ©ng chÃnh là lý do tại sao hôm nay ta đến tìm cáºu, Viên Viên chắc chắn vẫn ở Kinh thà nh, tôi hy vá»ng cáºu có thể lợi dụng thế lá»±c và mối quan hệ của Quách phủ để tìm kiếm Viên Viên, chúng ta sẽ cùng nhau tìm. Chỉ cần tìm được Viên Viên để há»i cho rõ ngá»n ngà nh là có thể tìm ra manh mối, đến lúc đó má»i chuyện tá»± nhiên sẽ được “ Thủy lạc thạch xuất†thôi.
- Äược, được…quả là má»™t ý kiến hay, Xuân Mai tá»· tá»· quả nhiên là nữ nhân Gia Cát Lượng , thông minh tuyệt đỉnh, ta sẽ là m nhÆ° váºy.
Quách Tiểu Phong háºn không thể ngay láºp tức chạy Ä‘i tìm Viên Viên.
Xuân Mai được nghe thấy những lá»i tung hô của Tiểu Phong chỉ biết lắc đầu.
- Tháºt là trẻ con.
Vụ án bá»—ng chốc lại có bÆ°á»›c chuyển ngoặt má»›i, Bạch Nguyệt Quang không phải là hung thủ, váºy hung thủ giấu mặt rốt cuá»™c là ai? Quách Tiểu Phong có thể tìm thấy Viên Viên không? Hung thủ đã dùng thủ pháp ly kỳ gì giết chết Quách lão gia? Bạch Nguyệt Quang cuối cùng có thể tránh được kiếp nạn không?....Äón xem những chÆ°Æ¡ng tiếp theo để tìm lá»i giải đáp !
Last edited by khaint2; 24-04-2012 at 04:06 PM.
|
22-04-2012, 06:38 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 01: Hải ÄÆ°á»ng tá»a hÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 08: Khai cung
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Ngà y hôm sau, bên ngoà i vẫn còn mịt mùng, trá»i còn chÆ°a sáng, Quách Tiểu Phong đã thức dáºy Ä‘i đến Nha môn, hắn vá»™i và ng xin lá»—i Nguyệt Quang, từ sau đêm qua khi Xuân Mai đến, Quách Tiểu Phong phấn chấn hẳn lên, cho dù con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c có chông gai thế nà o, nhÆ°ng chỉ cần hai ngÆ°á»i luôn sát cánh bên nhau, khó khăn gì cÅ©ng có thể vượt qua. Quả thá»±c Quách Tiểu Phong phấn chấn cả đêm không ngủ, hắn chuẩn bị rất nhiá»u lá»i để nói vá»›i Bạch Nguyệt Quang, cuối cùng cÅ©ng hiểu thế nà o là “Má»™t ngà y không gặp, nhÆ° cách ba thuâ€, thì ra nà ng tháºt sá»± bị oan. Quách Tiểu Phong nghÄ© ngợi rồi lại cÆ°á»i khổ, Bạch Nguyệt Quang chẳng phải vẫn luôn nói vá»›i mình rằng là bị oan sao? ChỈ có Ä‘iá»u không biết mình uống nhầm thuốc gì, cứ nhìn ngÆ°á»i ná»™m bằng vải đó là quên hết má»i thứ. Nhất định sẽ đến kịp, nhất định sẽ kịp. Nguyệt Quang, hãy đợi ta, ta sắp tá»›i gặp nà ng rồi…
Lúc nà y đã là canh tÆ°, tức là giá» Dần ( từ ba giỠđến năm giá» sáng được gá»i là giá» Dần), nhÆ°ng cổng Nha môn vẫn đóng kÃn, phải tá»›i lúc trá»i sáng rõ má»›i mở cổng. Quách Tiểu Phong đứng đợi ở bên ngoà i, tay chân tê cứng, tuyết đã ngừng rÆ¡i, ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng nhìn thấy quái nhân Ä‘i Ä‘i lại lại trÆ°á»›c cổng Nha môn Ä‘á»u cho rằng Quách Tiểu Phong bị bệnh thần kinh, không lâu sau, trá»i dần sáng, những ngÆ°á»i bán đồ ăn sáng lại báºn rá»™ vá»›i công việc kiếm sống hà ng ngà y. Quách Tiểu Phong tuy rất lạnh nhÆ°ng trong lòng lại thấy ấm áp. “ Cha mình tháºt sá»± không phải do Nguyệt Quang giết, tốt quáâ€.
NgÆ°á»i bán hà ng ăn nhìn thấy Quách Tiểu Phong, liá»n há»i:
- Nà y chà ng trai, vẫn sá»›m lắm ngÆ°á»i của Nha môn chÆ°a là m việc đâu. Cáºu có oan khuất gì à ? Sá»›m nhÆ° váºy đã tá»›i đây rồi.
- Dì à , là thế nà y, cháu tới đây để thăm thê tỠcủa cháu. Thê tỠcủa cháu tên là Bạch Nguyệt Quang, là một cô gái xinh đẹp nhất và lương thiện nhất Kinh thà nh.
Quách Tiểu Phong kiêu ngạo nói.
- Lẽ nà o cáºu chÃnh là Nhị công tá» của Quách phủ ? Bạch Nguyệt Quang chẳng phải đã giết cha cáºu sao? Sao lại trở thà nh thê tá» của cáºu?
- Ai nói Nguyệt Quang giết cha cháu, cháu đã biết hết má»i chuyện rồi, cô ấy bị oan, là bị kẻ xấu hãm hại. Tuy cháu chÆ°a tìm thấy kẻ hãm hại cô ấy…Äúng rồi, dì nà y, theo kinh nghiệm của dì, muốn tìm má»™t ngÆ°á»i đã mất tÃch nhÆ°ng vẫn ở trong Kinh thà nh thì nên là m thế nà o?
Quách Tiểu Phong biết “Mò kim đáy bể†tuy cũng là một cách, nhưng không phải cách tốt nhất.
- Theo nhÆ° cáºu nói, trÆ°á»›c tiên nên dò la từ ngÆ°á»i thân bạn bè của ngÆ°á»i đó. Äược rồi, chà ng trai, ta phải Ä‘i bán đồ ăn sáng đây, cáºu cứ từ từ chỠđợi nhé.
NgÆ°á»i bán hà ng đẩy chiếc xe hà ng Ä‘i trên mặt đất đầy tuyết, dần dần khuất bóng…
CÅ©ng giống nhÆ° Quách Tiểu Phong, Bạch Nguyệt Quang cÅ©ng cả đêm không ngủ, cô nghÄ© ngợi nà y ná», cứ cho là mình phải chết cÅ©ng không thể để liên lụy tá»›i Viên Viên.
- NgÆ°á»i đâu, ngÆ°á»i đâu, tôi nghÄ© thông rồi, tôi muốn khai cung, ngÆ°á»i đâu…
Bạch Nguyệt Quang liá»u mạng la to.
- Hét cái gì mà hét, có để ngÆ°á»i ta ngủ không váºy.
Một cai ngục đi lại mắng nhiếc.
- Tôi là Bạch Nguyệt Quang đây, hung thủ giết Quách lão gia, mau Ä‘i gá»i Äại nhân của các ngÆ°á»i đến đây, tôi muốn khai cung.
- Muốn khai cũng à , được.
Cai ngục đưa cho Bạch Nguyệt Quang một tỠgiấy và một chiếc bút:
- Ngồi xuống viết và o đó.
Cai ngục vô cảm nói.
- Tôi là hung thủ giết Quách lão gia, là phạm nhân đặc biệt.
Bạch Nguyệt Quang nhắc nhở nói.
- Ồ…Hóa ra là nhÆ° váºy.
Viên cai ngục như bừng tỉnh ngộ:
- Vẫn phải ngồi xuống viết.
Bạch Nguyệt Quang nghĩ cách:
- Ai ôi…tôi đau bụng quá, phải tìm đại phu thôi.
Bạch Nguyệt Quang đang nghĩ kế để được ra ngoà i là m lớn chuyện nà y, chỉ cần kinh động tới Triệu Ứng Long là có thể khai cung.
- Thế nà y đi, ngồi xuống viết và o tỠbệnh nà y.
- Äược rồi, không Ä‘au bụng nữa, vẫn phải viết và o tá» giấy nà y sao.
Bạch Nguyệt Quang nhìn cai ngục má»™t cái, cầm bút viết và o tá» giấy. Tá» giấy đó tháºt kỳ quái hết sức. Và dụ nhÆ° câu há»i số 15: “ Tại sao ngÆ°Æ¡i trá»™m gà (vịt) của nhà Lý Tứâ€. Nếu không trá»™m gà bắt chó, xin hãy đến vá»›i câu há»i số 16: “Tại sao ngÆ°Æ¡i đánh gãy chân (tay) của TrÆ°Æ¡ng Tam, vá»›i những câu há»i kỳ quái nhÆ° váºy, tốt xấu gì Bạch Nguyệt Quang cÅ©ng viết và o giấy xong rồi.
- Cai ngục, cai ngục à , tôi viết xong rồi…tôi viết xong rồi.
Bạch Nguyệt Quang hét lá»›n, cai ngục lại má»™t lần nữa bị đánh thức, nhìn và o tá» giấy, Bạch Nguyệt Quang chỉ Ä‘iá»n và o mục há» tên, giá»›i tÃnh và tuổi, còn những cái khác chÆ°a thấy Ä‘iá»n và o.
- Rốt cuộc là ngươi muốn sao đây, muốn giỡn ta à .
Cai ngục Ä‘iên tiết, chÆ°a Ä‘iá»n gì mà dám nói là đã viết xong rồi, nữ phạm nhân nà y lại muốn khiêu chiến vá»›i anh ta.
- Hừ…được lắm, ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a Ä‘iá»n hết và tá» giấy nà y đâu.
- Cai ngục à , không phải tôi không Ä‘iá»n, chỉ có Ä‘iá»u trong tá» giấy nà y toà n là những việc trá»™m chó bắt gà , tôi chÆ°a từng là m những việc đó.
Bạch Nguyệt Quang thà nh tháºt nói.
- Nếu không phạm phải những tội nà y, cô và o đây là m gì?
Cai ngục há»i.
- Tôi chẳng phải đã nói cho anh biết rồi sao? Những việc đó tôi chÆ°a há» là m, chỉ là vì đã giết má»™t ngÆ°á»i mà thôi.
Bạch Nguyệt Quang tùy tiện đáp.
- Ã…giết ngÆ°á»i sao, cái gì…cô đã giết ngÆ°á»i sao…
Tên cai ngục trợn mắt kinh ngạc, không tin cô gái yếu má»m nhÆ° thế nà y lại có thể giết ngÆ°á»i. Hắn chỉ và o Bạch Nguyệt Quang rồi nói:
- Cô, ngồi xuống viết và o tỠgiấy khai cung đi
Xem ra đêm nay không thể khai cung rồi, đà nh đợi đến sáng mai thôi. Bạch Nguyệt Quang nghĩ.
Bạch Nguyệt Quang thu mình trong góc tÆ°á»ng, đầu óc há»—n Ä‘á»™n, vừa đói vừa rét, rồi ngủ thiếp Ä‘i.
“ Tá»· tá»·, muá»™i muốn ăn kẹo, cho muá»™i kẹo Ä‘i, haha…†Trong mÆ¡ là cảnh hoa Ä‘á» cây liá»…u xanh, tiếng chim oanh hót lÃu lo. Äây chÃnh là cảnh năm đó Bạch Nguyệt Quang và Viên Viên Ä‘i chÆ¡i ở hồ Mạt Danh, SÆ¡n Tây. NgÆ°á»i nói trong mÆ¡ chÃnh là Viên Viên.
- Haha…đến đây, đến đây, muội bắt được tỷ, tỷ sẽ cho muội kẹo.
Từ tiểu thư vui vẻ nói.
- Haha…bị muội bắt được rồi, cho muội kẹo nà y.
Viên Viên cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, chìa tay ra.
- Cho muá»™i, ăn Ãt thôi, cẩn tháºn không sâu lại ăn hết răng em đó.
Từ tiểu thÆ° giả bá»™ tức giáºn nói.
“ Viên Viên, Viên Viên, em đang ở đâu?†Bạch Nguyệt Quang nói trong mơ.
- Tiểu thÆ°, tiểu thÆ°, em ở đây, xin lá»—i, tháºt sá»± xin lá»—i. Ở đây lạnh lắm, tiểu thÆ°, tiểu thÆ° cÅ©ng tá»›i vá»›i em sao. Mau lên, mau lên.
Äó là giá»ng nói của Viên Viên truyá»n ra từ trong giấc má»™ng sâu thẳm.
- Viên Viên, Viên Viên…
Bạch Nguyệt Quang giáºt mình tỉnh má»™ng, không chỉ có cô, tên cai ngục cÅ©ng bị là m cho thức giấc.
- Ôi…ngÆ°Æ¡i là m cái quái gì váºy? Sao cô lại ở đây cÆ¡ chứ.
Tên cai ngục kỳ quái nói, trà nhá»› đêm qua dần dần hiện vá».
- Cô, cô…cô không phải là phạm nhân giết ngÆ°á»i sao?
Cai ngục lộ vẻ sợ hãi.
- Là tôi đây, sao váºy?
Bạch Nguyệt Quang cố ý tá» vẻ dữ dằn, không ngá» có thể hù há»a được tên cai ngục đó.
- Không…không có gì, cô ăn uống đi, ta sắp đi rồi.
Tên cai ngục nhìn ra bên ngoà i, trá»i đã sáng rõ, biết là cÅ©ng sắp đến giỠđổi ca.
Bạch Nguyệt Quang sầu não nghÄ© thầm: “ Viên Viên à , em có còn nhá»› cảnh ở hồ Mạt DÆ°Æ¡ng năm đó không…?â€
Không lâu sau, một tên cai ngục mới tới dẫn Bạch Nguyệt Quang đi gặp Triệu đại nhân Triệu Ứng Long.
- Hà …hà …
Triệu đại nhân ngáp lớn.
- Bạch Nguyệt Quang, đã muốn nháºn tá»™i chÆ°a?
Triệu Ứng Long há»i.
- Dạ vâng, đại nhân, dân nữ muốn khai cung, Quách lão gia là do dân nữ giết.
Bạch Nguyệt Quang không chút do dá»± trả lá»i.
- NgÆ°Æ¡i, nghÄ© thông chÆ°a? Quách lão gia tháºt sá»± do cô sát hại Æ°?
Triệu Ứng Long lộ vẻ hoà i nghi.
- Là dân nữ đã dùng tà thuáºt “áp thắng†nguyá»n rủa Quách lão gia. Tất cả Ä‘á»u giống nhÆ° suy Ä‘oán của Chu bổ đầu.
- Äược, Ä‘iểm chỉ rồi kết thục vụ án nà y ở đây. Ta phải ngủ thêm chút nữa.
Nói xong Triệu Ứng Long lÆ°á»i nhác Ä‘i và o, chỉ còn lại tên văn thÆ°.
- Cô điểm chỉ và o đây là được.
Bạch Nguyệt Quang cho ngón tay má»±c Ä‘á»â€¦
- Nguyệt Quang…không được
Quách Tiểu Phong xông và o, vá»™i chạy tá»›i, tên văn thÆ° thấy váºy, sợ xảy ra chuyện ngoà i ý muốn, vá»™i và ng cầm tay Bạch Nguyệt Quang vừa chấm má»±c để Ä‘iểm chỉ và o tá» giấy.
- Tiểu Phong, có việc gì váºy?
Bạch Nguyệt Quang tò mò há»i.[/B]
Last edited by khaint2; 24-04-2012 at 04:07 PM.
|
22-04-2012, 06:39 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 01: Hải ÄÆ°á»ng tá»a hÆ°Æ¡ng
Chương 09: Tạm biệt Viên Viên
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
- Nguyệt Quang, sao nà ng lại ngốc nhÆ° váºy, cha ta rõ rà ng không phải là do nà ng giết, tại sao nà ng lại nháºn tá»™i? Nguyệt Quang ….
Quách Tiểu Phong ôm lấy Bạch Nguyệt Quang thương xót nói.
- Là Viên Viên, em không thể kéo Viên Viên xuống nÆ°á»›c, Tiểu Phong, nghe em nói, chà ng và Viên Viên là hai ngÆ°á»i em yêu quý nhất trên cõi Ä‘á»i nà y, chỉ cần hai ngÆ°á»i sống vui vẻ, em có chết cÅ©ng cam lòng.
Bạch Nguyệt Quang nói.
- Ngốc quá, nà ng đúng là đại ngốc trong thiên hạ, nếu nà ng chết, ta sao có thể sống vui vẻ được chứ? Viên Viên cÅ©ng chỉ là má»™t quân cá» mà thôi, nà ng nhân nhượng vá»›i cô ta nhÆ° váºy, chỉ có thể khiến cô ta cà ng lấn cà ng sâu thôi, mà hung thủ thá»±c sá»± sát hại cha ta vẫn Ä‘ang ung dung ngoà i vòng vÆ°Æ¡ng pháp, ta sao có thể vui vẻ đây?
Quách Tiểu Phong thÆ°Æ¡ng tâm nói, lá»i nói của Quách Tiểu Phong khiến Bạch Nguyệt Quang mau chóng thức tỉnh và ý thức được rằng, cô đã phạm phải má»™t sai lầm, má»™t sai lầm rất lá»›n.
- Quan gia à , dân nữ hối háºn rồi, ngÆ°á»i không phải do dân nữ giết.
Bạch Nguyệt Quang lớn tiếng nói.
- Bạch Nguyệt Quang, cô đã nháºn tá»™i rồi, cô đâm ngÆ°á»i ta má»™t nhát, Ä‘á»™t nhiên thấy hối háºn, cô rút dao ra, sau đó nói vá»›i ngÆ°á»i ta là cô đã hối háºn rồi, vừa xong không tÃnh, cô thấy thế có được không?
Tên văn thư tỠvẻ dữ dằn, trông còn đáng ghét hơn cả Triệu Ứng Long.
- Ông là loại thầy văn thÆ° gì váºy, lẽ nà o không muốn bắt được hung thủ thá»±c sá»±? Tháºt là cẩu….
Quách Tiểu Phong trách móc.
- Lá»›n tiếng gì thế? Có để cho ngÆ°á»i ta ngủ hay không? Tối rồi, à không đúng, ban ngà y rồi, hà hà …
Triệu đại nhân ngáp dà i đi ra.
- Äại nhân, Bạch Nguyệt Quang tháºt sá»± bị oan, xin đại nhân minh xét.
Quách Tiểu Phong vội nói.
- Thế à ? Ngươi có chứng cớ gì, nói ta nghe đi.
Thế là Quách Tiểu Phong đem đầu đuôi sự việc, kể lại một cách tỷ mỷ cho Triệu Ứng Long nghe một lượt.
- Tháºt váºy sao?
Triệu Ứng Long ra bộ suy nghĩ nói.
- Vẫn phán xét như cũ.
- Triệu Ứng Long, ông là loại quan gì váºy, sá»± tình đã rõ rà ng nhÆ° váºy mà vẫn phán xét nhÆ° cÅ© sao.
Quách Tiểu Phong tức giáºn nói.
- Phà lá»i, ngÆ°Æ¡i chỉ là phán Ä‘oán váºy thôi, lại không có chứng cứ, ta tin ngÆ°Æ¡i thế nà o đây? Huống chi cÅ©ng sắp hết thá»i hạn phá án, Bạch Nguyệt Quang đã nháºn tá»™i rồi, ta không có lý do để cho ngÆ°Æ¡i láºt lại vụ án nà y, ngÆ°Æ¡i nói phải tìm má»™t ngÆ°á»i trong Kinh thà nh, thế có khác nà o mò kim đáy bể. Ai…là m quan khó lắm đây.
Triệu Ứng Long bất dắc dĩ nói.
- Ông, ông là m nhÆ° váºy chẳng phải là đang vu oan cho ngÆ°á»i tốt sao? Có còn vÆ°Æ¡ng pháp không?
Quách Tiểu Phong phẫn ná»™ nói. Triệu Ứng Long trừng mắt nhìn Quách Tiểu Phong nhÆ° muốn Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện:
- Muốn ta thế nà o đây?
Quách Tiểu Phong hiểu rằng lúc nà y không thể má»m má»ng được nữa, nói:
- Triệu Ứng Long, ông phải hiểu rằng, ông bây giá» không có tÆ° cách để ra Ä‘iá»u kiện vá»›i tôi, tuy Quách phủ tôi không lá»›n, nhÆ°ng cÅ©ng có qua lại vá»›i ngÆ°á»i ở Hình Bá»™, nếu ông dồn ép ta, ta sẽ đánh tiếng vá»›i Hình Bá»™, đến lúc đó ta không chắc ông có thể giữ nổi chức quan không, không những thế cÅ©ng khó mà lăn lá»™n ở Kinh thà nh nà y…
Quách Tiểu Phong cÅ©ng chỉ là ba hoa thế thôi, tuy Quách phủ cÅ©ng có tiếng tăm ở Kinh thà nh, nhÆ°ng tháºt sá»± là không có qua lại vá»›i ngÆ°á»i ở Hình Bá»™. NhÆ°ng chà Ãt lá»i ba hoa đó cÅ©ng có thể hù dá»a Triệu Ứng Long và o lúc nà y.
- Äừng đừng đừng, Quách công tá» , thế nà y Ä‘i, chỉ cần ná»™i trong má»™t ngà y cáºu có thể tìm ra Viên Viên, ta sẽ giúp cáºu láºt lại vụ án cho Bạch Nguyệt Quang.
Triệu Ứng Long thuáºn miệng nói. Cái yêu cầu nà y cÅ©ng không có gì quá đáng, hÆ¡n nữa có thể bảo toà n chức quan của bản thân, quả là má»™t mÅ©i tên trúng hai Ä‘Ãch.
- Äược rồi, nhất ngôn cá»u đỉnh. Song má»™t mình tôi thì chỉ e nhÆ° mò kim đáy bể, cho nên xin Triệu đại nhân hãy cho Ä‘iá»u Ä‘á»™ng toà n bá»™ ngÆ°á»i của Nha môn, còn tôi sẽ Ä‘iá»u Ä‘á»™ng ngÆ°á»i của Quách phủ. Chỉ có Ä‘iá»u đến lúc đó đại nhân không được quên lá»i hứa đã nói hôm nay đâu đấy.
Quách Tiểu Phong cố ý chặn “đưá»ng sau†của Triệu đại nhân.
- Thôi được, để cáºu dà y vò má»™t ngà y váºy.Triệu Ứng Long ta má»™t lá»i đã nói ra, bốn ngá»±a khó Ä‘uổi, hahaha….
Triệu Ứng Long cÆ°á»i đắc ý nói.
- Hôm nay, có Chu bổ đầu là m chứng, ná»™i trong má»™t ngà y nếu cáºu tìm được Viên Viên, ta sẽ láºt lại vụ án nà y.
- Tiểu Phong , sao chà ng có thể biết Viên Viên ở đâu chứ? Sao lại dám tá»± tin nhÆ° váºy?
Bạch Nguyệt Quang há»i.
- Chẳng phải à , chỉ là Ãt nhất nà ng vẫn còn cÆ¡ há»™i tái sinh.
Quách Tiểu Phong phấn chấn nói.
Ãnh mặt trá»i chiếu trên tuyết, Quách Tiểu Phong giống nhÆ° má»™t con ruồi không đầu, chạy loạn xạ ở khắp ngõ nhá» phố lá»›n trong Kinh thà nh.
- Quách đại ca, chà ng Ä‘ang tìm gì váºy?
NgÆ°á»i nói chÃnh là Phiêu Phiêu, tháºt sá»± không biết Phiêu Phiêu xuất hiện sau lÆ°ng mình từ lúc nà o.
- Không có gì.
Quách Tiểu Phong lÆ¡ đãng trả lá»i. Chỉ là đang tìm má»™t ngÆ°á»i, Quách Tiểu Phong bá»›i tung cái sá»t Ä‘á»±ng quần áo nhà ngÆ°á»i ta, sau khi tỉ mỉ tìm, má»›i biết trong đó không có Viên Viên.
- Chà ng Ä‘ang tìm cái gì váºy? Sao phải tìm kỹ nhÆ° váºy?
Lý Phiêu Phiêu vui vẻ trả lá»i.
- Ta Ä‘ang tìm má»™t ngÆ°á»i, nà ng đã gặp Viên Viên chÆ°a?
- Chưa, cô ta là ai?
Phiêu Phiêu hiếu kỳ há»i.
- Nà ng đã không biết thì đừng cản trở ta tìm ngÆ°á»i, Ä‘i Ä‘i, Ä‘i Ä‘i…
- Hay là ta giúp chà ng tìm nhé, thêm má»™t ngÆ°á»i thì cà ng tốt chÆ° sao.
- Nà ng không biết cô ấy thì tìm cái gì chứ!
Quách Tiểu Phong tức giáºn nói.
- Äừng phiá»n ta nữa, nà ng mau Ä‘i chá»— khác Ä‘i.
Quách Tiểu Phong không kìm được lòng nói. Lý Phiêu Phiêu thấy Quách Tiểu Phong đối xỠvới mình như thế, chợt nói:
- Mạt trá»i hôm nay tháºt khiến ngÆ°á»i ta thoải mái, chà ng nói xem có phải không?
Quách Tiểu Phong biết gần đến trÆ°a, lòng nhÆ° lá»a đốt.
- Ta bảo nà ng Ä‘i khá»i đây cÆ¡ mà . Nà ng Ä‘ang cản Ä‘Æ°á»ng ta đấy biết chÆ°a.
- Hừ…gì mà nóng nảy thế, không cản Ä‘Æ°á»ng thì không cản nữa.
Lý Phiêu Phiêu lẩm bẩm trong miệng. Quách Tiểu Phong vẫn cứ tìm, tìm rồi lại tìm, Phiêu Phiêu thì cứ theo sau hắn. Äã gần chiá»u tối rồi mà vẫn chÆ°a tìm thấy Viên Viên, Tiểu Phong nhÆ° ngồi trên chảo nóng.
- Äừng theo ta nữa, nà ng Ä‘ang là m phiá»n ta đấy biết không?
Quách Tiểu Phong lại tức giáºn nói. Vừa nói vừa tiện tay mở cổng Ä‘i và o trong, lúc nà y má»›i phát hiện đây là sân nhà Mạnh Lâm, cái sân nà y đã bị đổ nát Ä‘iêu tà n từ lâu, sao có thể nhÆ° váºy? Quách Tiểu Phong thấy hÆ¡i nghi ngá», hắn vá»™i xông và o bên trong nhà , bên trong có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm, nhìn kỹ, đó là Viên Viên, hắn vá»™i hét lá»›n :
- Viên Viên…
Viên Viên sao lại ở đây, hắn lại nhá»› lại lá»i nói của ngÆ°á»i bán đồ ăn sáng “ Muốn tìm má»™t ngÆ°á»i bị mất tÃch nhÆ°ng vẫn ở trong Kinh thà nh thì phải là m thế nà o?â€, “ Nếu là tôi, nhất định tôi sẽ dò la từ ngÆ°á»i thân của ngÆ°á»i đó đầu tiênâ€. Mạnh Lâm là ý trung nhân của Viên Viên, Viên Viên không tìm anh ta thì còn tìm ai?
Quách Tiểu Phong Ä‘ang suy tÆ°, Lý Phiêu Phiêu đứng đằng sau nhìn thấy có ngÆ°á»i Ä‘ang hôn mê cÅ©ng Ä‘oán được thì vá»™i và ng chạy tá»›i:
- Viên Viên cô nương, Viên Viên cô nương, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi…
Quách Tiểu Phong bị Phiêu Phiêu kéo lại, thấy Viên Viên đang hôn mê thì vội lại gần, muốn chạy đi tìm đại phu, nhưng bỗng nhiên nghĩ ra, bên cạnh mình chẳng phải cũng có một Thần y sao.
- Phiêu Phiêu, nà ng mau xem cho Viên Viên đi, cô ấy không sao chứ?
Quách Tiểu Phong vội nói.
Nghe váºy, Phiêu Phiêu láºp tức cầm tay Viên Viên, bắt mạch cho cô ấy. Phiêu Phiêu trau mà y, nét mặt nghiêm túc, không nói lá»i nà o.
- Sao rồi, Phiêu Phiêu? Cô ấy sao rồi?
Quách Tiểu Phong há»i gấp, má»t lúc sau, Phiêu Phiêu má»›i nói má»™t câu :
- Cô ấy đã chết rồi.
Lại má»™t ngÆ°á»i nữa rÆ¡i và o bi kịch,Viên Viên là tá»± sát hay bị ám sát? Ai là hung thủ đứng sau má»i chuyện? Có phải cái chết của Quách lão gia và của Viên Viên là do cùng má»™t kẻ gây ra? Hung thủ giết ngÆ°á»i là vì mục Ä‘Ãch gì ? Má»i các bạn đón Ä‘á»c chÆ°Æ¡ng tiếp theo “ Sau cái chết của Viên Viênâ€â€¦.
Chú thÃch:
Hình Bá»™: là má»™t cÆ¡ quan chuyên trách vá» luáºt pháp thá»i cổ đại của Trung Hoa, có trá»ng trách Ä‘Æ°a ra những hình phạt, bá»™ luáºt nhằm đảm bảo yếu tố “ Trị quốc bình thiên hạâ€.[/B]
Last edited by khaint2; 24-04-2012 at 04:08 PM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
giao pha ho quach duy, ñáåðáàíêà, ôèëîñîôèÿ, quach cung phong, quach tieu dung xuong, quach tieu long pha an, quach tieu mat, quach tieu phong pha a, quach tieu phong pha an, quach tieu phong pha sn, quach tieu phuong, quách tieu phong pha an, quán trá» hoang thôn, tây song bản nạp, trinh thaÌm, truyện phá án |
| |