|
|
10-09-2008, 12:07 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 11
Khoe Phép Lạ Giảm Tà i Quảng Huệ
Chỉ Thầy Hay Giúp Mã Tự Nhiên
Nói vá» Tế Äiên vén áo sồng sá»™c Ä‘i và o, liếc trông toà n những khách
sang, áo quần trau chuốt, lại thấy có ngÆ°á»i ăn mặc ra lối hoà thượng
vắt vẻo ngồi hà ng ghế trên, hình dáng giống như sư thúc Quảng
Huệ nhÆ°ng giả bá»™ là m ngÆ¡, kéo ghế phÃa dÆ°á»›i mà ngồi.
Má»i ngÆ°á»i vừa toan nâng chén thì Quảng Huệ ngăn lại mà nói cùng
Trịnh Hùng:
- Trịnh lão gia, ngà y nay tôi tới quý phủ, trước là mừng lão phu nhân
gia tăng tuổi thá», sau để trÆ¡ diá»…n chút phép má»n cÆ°á»i chÆ¡i khiến cho lão
phu nhân vui thêm. Chẳng cần thái phu nhân phải ra đây, tôi ở nơi nà y
là m trò vui, tá»± nhiên lão phu nhân ở trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng hay biết đủ.
Trịnh Hùng hết sức mừng rỡ liá»n và o thÆ°a vá»›i mẹ rằng:
- Bẩm lạy mẫu thân! Có Tam Quan Äiện Chủ Quảng Huệ lão sÆ° tá»›i lạy
mừng mẹ, ngÆ°á»i lại hết lòng kÃnh nể con nên bà y chút trò vui để mẹ xem.
Váºy con xin thÆ°a mẹ rõ.
Không ngá» lão phu nhân vừa nghe liá»n nổi giáºn mắng:
- Tháºt toà n đồ ngốc, giữa chá»— đông ngÆ°á»i nói ra nhÆ° thế là hỠđã là m
nhục ta. Mi há không biết ta nay đã lòa thì còn trông thấy chi nữa. Äừng có
bầy trò trớ trêu chi nữa.
Trịnh Hùng lủi thủi bước ra phòng khách lặng thinh vì sợ mếch lòng
Quảng Huệ, nên vẫn xin là m phép cho vui. Quảng Huệ liá»n lấy má»™t tá» giấy
trắng, vẽ phấn lên trên, miệng niệm thần chú, thoáng chốc tỠgiấy bay lên
không trung, biến thà nh má»™t Ä‘Ã n bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»— tay khen.
DÆ°Æ¡ng Minh ngồi cạnh Tế Äiên trong lòng bứt rức khó chịu, liá»n nói nhá»
rằng:
- Bạch thầy, mong thầy phô chút thần thông cho đệ tỠđược thơm lây
đôi chút đối với gia chủ.
Tế Äiên chúm chÃm cÆ°á»i đứng lên nói:
- Tôi đây cÅ©ng xin hiến và i phép má»n cho vui.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»— tay hoan nghênh. Tế Äiên liá»n niệm to thần chú:
- Úm ma ni bát minh hồng! Rồi hét: "Biến" - Chợt trong không trung
phút chốc hiện ra vô số các loà i ong bướm côn trùng bay lượn là m trò.
Quảng Huệ có y ganh tà i liá»n nói:
- Trịnh lão gia, để tôi xin hiến dâng thái phu nhân một mâm bà n đà o,
ăn và o thá» tá»±a Nam SÆ¡n, phúc nhÆ° Äông Hải.
Dạo ấy Ä‘ang Ä‘á»™ tháng tÆ°, Ä‘Ã o cÅ© hết mùa, Ä‘Ã o má»›i chÆ°a có trái, má»i
ngÆ°á»i nghe Quảng Huệ nói váºy Ä‘á»u nhao nhao cho là kỳ lạ, cùng vá»— tay hùa
nhau nói lá»i khuyến khÃch. Quảng Huệ hân hoan đứng dáºy, cầm má»™t cái
mâm vẽ bùa niệm chú. Tế Äiên liá»n cháºn lại nói:
- Hãy khoan, bây giỠđại sư định biến phép chi đây!
Quảng Huệ sì má»™t tiếng đáp giá»ng khinh bỉ:
- Biến phép chi ta chả nói trÆ°á»›c rồi sao ? Äể ta nhắc lại - Ta sẽ biến
bà n Ä‘Ã o hiến dâng lão phu nhân ăn mừng thượng thá»!
Tế Äiên xua tay cÆ°á»i ngất:
- Không phải đâu! Äại sÆ° nói sai rồi, biến ra cá»ng giá chứ Ä‘Ã o ở đâu ?
Quảng Huệ cÆ°á»i ngạo mạn chẳng thèm trả lá»i, hạ mâm xuống cho má»i
ngÆ°á»i coi, ai nấy Ä‘á»u xúm lại thì hoá ra chỉ có lÆ¡ thÆ¡ dăm cá»ng giá tháºt.
DÆ°Æ¡ng Mãnh khoan khoái vá»— tay cÆ°á»i tÃt, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng cÆ°á»i rá»™ theo.
Quảng Huệ Ä‘á» mặt tÃa tai. Trịnh Hùng thì sợ Quảng Huệ hổ thẹn quá hóa
giáºn liá»n sai Trịnh Thá» Ä‘em mâm cất Ä‘i. Trịnh Thá» bÆ°ng lấy mâm thì trông
thấy rõ rà ng có 4 trái đà o đỠchót, mùi thơm sực nức vội quay lại mang
trình Tế Äiên cùng má»i ngÆ°á»i xem. NhÆ°ng hắn vừa quay và o tá»›i phòng
khách thì trông lại chỉ có năm ba cá»ng giá, Trịnh Thá» tức giáºn nói:
- Äi ra thì Ä‘Ã o, quay và o thì giá, tức chết Ä‘i thôi, lão hòa thượng khùng
tháºt là tai ác. Thôi để há»… ta mang trở ra mà lại thấy Ä‘Ã o thì lấy ăn phứt cho
rồi.
Trịnh Thá» mang mâm trở ra trông lại mâm lại thấy bốn quả Ä‘Ã o Ä‘á»
hồng thÆ¡m phức, liá»n cầm má»™t trái cắn thá», ghé răng cắn và o thì thấy lạnh
nhÆ° nÆ°á»›c đá, cứng tá»±a gá»— lim. PhÃa sau chợt có tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i hì hì, thất
kinh ngoảnh lại thì thấy Tế Äiên đứng sát ngay sau lÆ°ng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äà o đó ngon không, sao không Ä‘em dâng lão phu nhân.
Trịnh Thá» hoảng sợ co giò chạy mất. Tế Äiên cả cÆ°á»i trở và o phòng
khách, thấy Quảng Huệ ngồi lặng im không nói không rằng bèn vòng tay
thưa với Trịnh Hùng:
- Äại quan nhân, tôi xin hiến má»™t trò lạ lùng hiếm có, xin quan nhân
cho má»i lão phu nhân ra đây xem.
Trịnh Hùng bực mình nói:
- Mẹ tôi bị mù hơn hai năm nay trông thấy gì đâu mà xem với chẳng
xem.
Tế Äiên nói:
- Tôi hiểu rồi, cứ má»i lão phu nhân ra đây Ä‘i, tá»± nhiên có việc mừng
cho lão phu nhân.
DÆ°Æ¡ng Mãnh nói thúc thêm và o, Trịnh Hùng bất đắc dÄ© phải cho ngÆ°á»i
và o thỉnh mẹ. Lát sau, liá»…u hoà n Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ra, Trịnh Hùng bẩm:
- ThÆ°a mẹ, nhân có Tế Công tại chùa Linh Ẩn tá»›i viếng, ngÆ°á»i muốn
là m phép vui để mẹ xem nên con kÃnh thỉnh mẹ ra coi.
Thái phu nhân gáºt đầu. Tế Äiên bÆ°á»›c tá»›i nhìn phu nhân, miệng niệm
thần chú, rồi hô lớn:
- Mừng lão phu nhân đã được sáng mắt trái.
Quả nhiên lão phu nhân chá»›p luôn mấy cái, trông thấy rõ rà ng má»i
váºt, liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa Trịnh Hùng mà vẫy gá»i. Trịnh Hùng mừng không
xiết, nhÆ°ng cÅ©ng còn có ý ngá» liá»n lấy tay chỉ ngÆ°á»i liá»…u hoà n há»i mẹ:
- Thưa mẹ, thế mẹ có biết a đầu đứng hầu bên mẹ là ai không?
Lão phu nhân đáp:
- Có phải con Xuân Mai đó không?
- Bẩm mẹ mẹ trông hình dung con ra sao ?
- Ngà y tháng mà i dÅ©a, mẹ trông con có già đi Ãt nhiá»u đó.
Trịnh Hùng biết chắc mẹ đã nhìn thấy được, vui mừng sụp lạy Tế Äiên
mà tạ ơn. Lão phu nhân nói:
- Sao con không khẩn cầu ngÆ°á»i đại phát từ bi trị luôn cho mẹ mắt bên
phải luôn thể ?
Trịnh Hùng lại sụp lạy và năn nỉ:
- Bạch đại sư đại từ đại bi gia ơn tác phúc giùm cho.
Tế Äiên cÆ°á»i bảo:
- Tà i của tôi chỉ chữa nổi má»™t bên mắt trái. Nếu muốn chữa khá»i mắt
phải thì để tôi mách cho má»™t ngÆ°á»i chuyên môn chữa mắt. Cách đây Ä‘á»™
trăm thÆ°á»›c, có ngÆ°á»i đứng bồng má»™t đứa nhá», tên ông ta là Mã Tá»± Nhiên
chÃnh là vị thánh y có tà i chữa mắt bên phải cho lão phu nhân. Mau mau
cho ngÆ°á»i Ä‘i thỉnh sẽ thấy được sá»± linh diệu.
Trịnh Hùng Ä‘Ãch thân ra ngoà i tìm kiếm quả thấy má»™t ngÆ°á»i diện mạo
ngôi ngô, tay bồng con nhá», Ä‘ang đứng dá»±a gốc cây, lim dim đôi mắt có
dáng mệt má»i, liá»n đến nÆ¡i vòng tay thi lá»… mà há»i:
- Tiên sinh quà danh có phải là Mã Tự Nhiên?
NgÆ°á»i há» Mã thấy có ngÆ°á»i há»i rõ tên há» mình liá»n cÅ©ng nghiêng mình
thi lễ đáp:
- ChÃnh là tiểu sinh.
- Mong cầu tiên sinh chữa giùm mắt cho mẹ thôi, chẳng những Trịnh
Hùng nà y chẳng dám quên ơn mà mẹ tôi cũng được cảm bội công đức
trông thấy trá»i xanh, ánh sáng.
Mã Tá»± Nhiên ngÆ¡ ngác vừa muốn đáp lá»i minh không phải là thầy
thuốc thì Tế Äiên bÆ°á»›c tá»›i bảo:
- Xin Mã tiên sinh bất tất câu nệ chối từ là m gì? Hãy nên là m phúc cứu
ngÆ°á»i má»™t phen.
Nói rồi Tế Äiên lén Ä‘Æ°a cho Mã sinh má»™t viên thuốc nhá». Mã sinh há»™i
ý, liá»n cùng Trịnh Hùng và o thẳng trong nhà . Các a hoà n nghe nói có ngÆ°á»i
tá»›i chữa bệnh mù cho lão phu nhân Ä‘á»u tranh nhau tá»›i xem. Trong đám Ä‘Ã n
bà không ngá» có vợ của Mã sinh. Chu thị trông thấy mặt chồng liá»n chạy a
lại lãnh bồng con thÆ¡. Khi và o tá»›i sảnh Ä‘Æ°á»ng, Mã sinh lấy viên thuốc của
Tế Äiên trao cho Ä‘Æ°a cho Trịnh Hùng bảo:
- Thuốc nà y vốn thá»±c tiên dược nhà Pháºt ban cho, xin kÃm mau mau
lấy nÆ°á»›c mÆ°a hòa vá»›i thuốc cho lão phu nhân uống, trăm bệnh Ä‘á»u là nh.
Trịnh Hùng trịnh trá»ng đỡ lấy viên thuốc, chỉ thấy Ä‘en Ä‘en không mùi
vị. Sai ngÆ°á»i lấy nÆ°á»›c thanh tịnh, cho và o, viên thuốc tan ngay. Lão phu
nhân uống khá»i miệng trong năm phút sau liá»n thấy ngay con mắt phải
ngÆ°a ngứa, chá»›p luôn mấy cái, mở ra tá» rõ nhÆ° thÆ°á»ng, vui mừng khôn xiết.
Khi ấy Trịnh Hùng ngoảnh lại thấy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bế con Mã
sinh mà đang cho trẻ bú vừa Ä‘Æ°a tay gạt lệ chan hòa, lấy là m lạ gặng há»i.
Tế Äiên cả cÆ°á»i mà rằng:
- Trong đó có Ä‘iá»u nhân quả huyá»n vi, rồi Ä‘em chuyện gặp Mã sinh
thuáºt lại đâu Ä‘uôi.
Trịnh Hùng vô cùng cảm kÃch liá»n xin cấp dưỡng toà n gia há» Mã để
Ä‘á»n đáp công Æ¡n Tế Công. Sao đó mẹ con há» Trịnh muốn Ä‘á»n đáp công Æ¡n
Tế Äiên nhÆ°ng ngà i gạt Ä‘i mà bảo:
- Trang chủ hãy cấp dưỡng cho Tam Thanh Quán Lưu Thái Chân một
số tiá»n để há» có kế sinh nhai, còn nhÆ° ta, của Trá»i của Pháºt đâu có đói bao
giá»
Trịnh Hùng liá»n sai dá»n tiệc vui vầy rồi cả nhà đồng là m lá»… lạy tạ. Tế
Äiên miệng cÆ°á»i ha hả, nốc từng vò rượu rồi khà khà đứng dáºy từ biệt mÃ
Ä‘i.
|
10-09-2008, 12:08 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 12
Giá»±t Miếng Thịt Cứu NgÆ°á»i Khá»i Nạn
Khuyên Lá»i Ngay Khiến Khách Äổi Nghá»
Äây nói Tế Äiên cứu giúp cho Mã Tá»± Nhiên và lão phu nhân há» Trịnh
xong, liá»n rá»i Trịnh phụ ra Ä‘i. Khi được má»™t Ä‘á»—i khá xa, bá»—ng thấy má»™t
ngÆ°á»i hà ng thịt đứng dá»±a bức tÆ°á»ng của má»™t nhà ná».
Tế Äiên nhìn mặt thấy có má»™t vừng sát khà bốc lên liá»n đánh tay
bất giác than rằng:
- Là nh thay! Là nh thay! NgÆ°á»i nà y là trang hiếu tá», ta phải cứu giúp má»™t
phen. Nếu không cứu gấp e lâm nạn, liá»n gá»i luôn ba tiếng:
- Hà ng thịt chó, hà ng thịt chó! Bớ nà y anh hà ng thịt chó!
NgÆ°á»i hà ng thịt thấy má»™t hoà thượng gá»i mình mà mình thì bán thịt chó
tháºt, lạ lùng đứng sững chẳng thèm trả lá»i, bụng nghÄ© ta bán thịt cho thế gian,
là m nghá» nà y bất đắc dÄ©, sÆ° mô chi thấy thịt chó là gá»i ầm lên, mình bán cho sÆ°
còn ngượng thay, nhà sÆ° mà mua thịt chó thì tháºt là điên khùng! NghÄ© rồi giả bá»™
là m ngơ không đáp.
Tế Äiên nóng ruá»™t, thấy việc đã gấp liá»n sấn đại đến, lấy ngay má»™t đùi htịt
chạy biến ra xa. Anh hà ng thịt thấy hòa thượgn đến cÆ°á»›p thịt chó liá»n la lên:
- Bá»› ngÆ°á»i ta! Bá»› ngÆ°á»i ta ... rồi cắm đầu chạy theo, nhÆ°ng không dám la to
là hòa thượng cướp thịt chó.
Chạy được má»™t quãng bá»—ng Tế Äiên đứng lại cÆ°á»i lên ha hả, quăng trả đùi
thịt chó vừa chỉ lại đằng sau vừa cÆ°á»i. NgÆ°á»i hà ng thịt ngoảnh lại thì thấy bức
tÆ°á»ng cao ngất Ä‘ang đổ, gạch ngói rÆ¡i xuống nhÆ° trút. Bụng nghÄ© "có lẽ thánh
tăng cứu mạng, nếu nhà sư nhà không cướp đùi thịt chó mà ta còn đứng nguyên
đó thì nay chôn vùi dÆ°á»›i đống gạch vụn còn gì?" Liá»n sụp lạy Tế Äiên.
Tế Äiên ôn tồn bảo:
- Ta đâu có thèm thịt cho của ngươi, mà ta ăn thịt chó cũng không sao, miễn
bụng ta không có chó để cho ngÆ°Æ¡i chết uổng tá», nhÆ°ng có lẽ là phúc báo của
ngươi, nên mới gặp ta.
Nguyên ngÆ°á»i hà ng thịt há» Äổng tên Bình, có vợ và má»™t mẹ già . TÃnh tình
tuy k hông hung ác nhÆ°ng thô lá»—, thÆ°á»ng hay nói nặng vá»›i mẹ. Vợ là Hà n thị tÃnh
nết nhu mì thÆ°á»ng hay ngá» lá»i khuyên, nhÆ°ng anh ta vẫn chứng nà o táºt nấy. NhÃ
nghèo không có nghỠnghiệp gì nên đà n là m chuyện giết chó bán rong kiếm kế
sinh nhai.
Có má»™t hôm, Äổng Bình định giết thịt má»™t con chó mẹ, quên lấy to Ä‘á»±ng
huyết liá»n bá» dao chạy Ä‘i lấy. Tá»›i chừng trở lại, không biết con dao ai lấy mất.
Tìm kiếm loanh quanh, sau thấy một con chó con nằm co ro dáng điệu khả nghi
liá»n láºt Ä‘áºt Ä‘uổi cho đứng dáºy thì liá»n thấy con dao nằm dấu dÆ°á»›i bụng, ra con
chó con đã tha con dao cất dấu. Äổng Bình giáºn dữ liá»n đá con chó con má»™t cái,
rồi sách dao liếc và o cái tô định giết chó mẹ. Bất ngá» Ä‘Ã n chó con thấy váºy kêu
gà o rối rÃt chảy nÆ°á»›c mắt khóc. Äổng Bình thấyváºy bất giác buông dao thở dà i,
rồi không biếât nghĩ sao, chạy thẳng và o nhà ôm mẹ quỳ lạy mà khóc. Bà mẹ hết
sức ngạc nhiên trước thái độ của con.
Äổng Bình gục mặt và o lòng mẹ nức nở mà nói:
- Ngà y thÆ°á»ng con hay lầm lá»—i nặng lá»i cùng mẹ, ngà y nay tá»± hối quá
nhiá»u, xin mẹ tha thứ cho con.
Bà cụ dịu dà ng bảo:
- Con có lá»—i trăm bá»n, mẹ đâu có chấp! Nay con biết hối đó là nguồn vui
của mẹ.
Hà n thị đứng bên tron thấy chồng có vẻmăt khác thÆ°á»ng, nỉ non há»i kỹ cặn
kẽ căn do má»›i hay chồng được bầy chó con cảm hóa rất Ä‘á»—i vui mừng. Äổng
Bình từ đấy ăn ở vá»›i mẹ rất hiếu thuáºn, cÆ¡m bÆ°ng nÆ°á»›c rót, cung kÃnh vô chừng.
Hôm nay nhân Ä‘i bán thịt chó, bị Tế Äiên giá»±t thịt bá»chạy, liá»n Ä‘uổi theo
mà thoát nạn tÆ°á»ng đổ đè ngÆ°á»i, nghÄ© lại giáºt mình kinh sợ, cảm Æ¡n Tế Äiên vô
lượng. Tế Äiên đã biết sá»± thể, nhân cá»› khuyên bảo, dặn dò, nói rõ Ä‘iá»u hÆ¡n lẽ
thiệt, dạy Äổng Bình phải đổi ngay nghá» khác là m ăn má»›i mong tránh được tai
hoạ táng thân. Äổng Bình nghe khuyên nhất nhất vâng lá»i, sụp xuống lạy tạ. Tế
Äiên trao trả xâu thịt chỉ cắt lấy má»™t miếng nhá» và cho biết là phải cần dùng.
Nói xong bá» Ä‘i lên chùa Linh Ấn, vừa Ä‘i vừa nghêu ngao ca hát. Vừa vá» tá»›i cá»a
chùa, hai chú tiểu đón lại:
- Bẩm thầy má»›i vá»! Thầy sách chi đó?
- Thịt chó béo quá, có muốn ăn không?
Các chú tiểu bịt miệng cÆ°á»i, miệng chối đây đẩy:
- Chịu thôi, chịu thôi! Hôm nay có khác tá»›i thiêu hÆ°Æ¡ng lá»… pháºt, thầy Ä‘em
của quái quỉ nà y vá», coi sao tiện. Thế nà o sÆ° tổ cÅ©ng rầy la thầy cho mà coi. Tá»™i
phạm tam qui, ngũ giới, thầy có biết chăng?
- Sao ta không biết, nhưng ta có việc của ta, các ngươi biết gì mà nói.
Dứt lá»i, Tế Äiên săm săm Ä‘i thẳng và o đại Ä‘iện. Hai chú tiểu không dám
ngăn cản, Ä‘Ã nh chỉ lặng lẽ Ä‘i theo. Tế Äiên cứ cứ thẳng và o Äại Hùng bảo Ä‘iện,
tay cầm lòng thòng xâu thịt vừa cÆ°á»i vừa rao:
- Ai mua thịt chó thì ra, tớ bán rẻ, chỉ có 6 đồng một miếng mà thôi.
Lúc ấy chÆ° tăng Ä‘á»u tá» tá»±u đông đảo trên Ä‘iện, có ngÆ°á»i thấy Tế Äiên là m
váºy thÆ°Æ¡ng hại mà bảo:
- Äiên khùng quá lắm, có im Ä‘i không? SÆ° phụ ra thấy, quở mắng bây giá»!
Tế Äiên là m ngÆ¡ nhÆ° không nghe thấy, miệng cứ rao tÆ°á»›ng mãi lên. Quảng
Lượng thấy váºy tức giáºn quá chừng lại gần quát lên:
- Ngươi nói chi đó!
Tế Äiên tỉnh bÆ¡ há»i lại:
- Phải ngươi định mua thịt chó chăng?
Quảng Lượng thét lên:
- Báºy bạ quá chừng! Tá»™i ngÆ°Æ¡i phạm cấm là m dÆ¡ Ä‘iện Pháºt, ta đây không
thèm nói đâu. Ta chỉ há»i ngÆ°á»i - Lầu Äại Bi bị đốt cháy, sai ngÆ°Æ¡i Ä‘i quyên đủ
vạn lượng và ng, nay đã xong chưa?
Tế Äiên à má»™t tiếng và đáp:
- Một đồng hiện cũng chưa có, nói chi đến vạn lạng.
Quảng Lượng giáºn nói:
- NhÆ° thế phải và o bẩm vá»›i sÆ° phụ định Ä‘á»at má»›i được. Lúc nà y Ä‘ang giá»
Ngá», không ai mua thịt đâu, ráng chá» xế chiá»u má»›i có khách mua, Ä‘i theo ta.
Nói xong định kéo Tế Äiên Ä‘i, Tế Äiên cÆ°á»i rá»™ mà bảo:
- NgÆ°Æ¡i là m gì mà dữ dằn quá váºy!
ChÃnh Ä‘ang lúc nói Ä‘i nói lại, chợt có hai chứ tiểu chạy thẳng và o thÆ°a cùng
Quảng Lượng:
- Bạch thầy, có nghe tin gì lạ không?
- Không, có chuyện gì lạ à ?
- DÆ°á»›i núi có hÆ¡n 200 ngÆ°á»i đủ các giai cấp, Ä‘i đầu là hai vị viên ngoại, có
10 tên gia Ä‘inh theo hầu, ăn mặc cá»±c kỳ hoa mỹ, thẳng tá»›i chân núi mà há»i đệ tá»
rằng:
- Phải đây là chùa Linh Ẩ chăng?
- Dạ, chÃnh phải.
- Pháºt song có trong chùa không?
- Bạch, nÆ¡i đây không có vị nà o là Pháºt sống cả!
- Là vị sư La Hán đó!
- Dạ trên chùa quả có 500 vị La Hán tạc bằng cây, chẳng hay viên ngoại
định kÃnh lá»… vị La Hán nà o?
Vị viên ngoại cÆ°á»i mà bảo:
- Chúng tôi không cần lễ vị la hán bằng cây đâu? chúng tôi muốn gặp vị la
hán sống kia?
Thấy chuyện lạ, chúng đệ tá» liá»n tò mò há»i xem nhị vị viên ngoại coi ai lÃ
la hán. Má»™t vị liá»n cho biết:
- Chà , nói đến tên sợ mất 10 năm tuổi thá»!
Chúng đệ tỠcà ng lạ lùng hơn nên cố nà i nỉ xin cho biết tên, hai vị viên
ngoại cứ ngần ngại mãi, sau gặng há»i đến ba lần, há» má»›i cho biết là ...là ...
Quảng Lượng sốt ruột quát lên:
- Là ai! Cá»› chi mà cứ ngáºp ngừng! Nói mau! Nói mau lên!
- Dạ, dạ, đệ tá» Ä‘i xem tÆ°á»›ng số, ngÆ°á»i ta bảo đệ tá» chỉ sống đến 51 tuổi,
năm nay đệ tá» má»›i 21 tuổi, chỉ còn sống sở Ä‘á»i có 30 năm nữa thôi, lúc nãy đối
trước hai vị viên ngoại đã hứa xin giảm 10 tuổi thỠhỠmới chịu nói tên vị la hán
sống, thế mà nay lại nói lần nừa, giảm 10 năm thì đệ tỠcòn sống được bao lâu
nữa đâu! Tội nghiệp đệ tỠquá, xin đừng bắt nói ra!
- Khéo chuyện quà ng xiên, ăn nói ba hoa, tin sằng tin nhảm, nói tên đi, bao
nhiêu ta chịu hết cho!
- Dạ, có váºy đệ tá» má»›i dám nói nhá» cho nghe, thiên hạ đồn pháºt sống chÃnh
là lão sÆ° Ä‘iên Äạo Tế đó!
Quảng Lượng xì một tiếng và nói to:
- Ôi! Äồ thằng khùng mà thiên hạ kÃnh trá»ng ná»—i gì!
- Chá»›, chá»› nói báºy nhÆ° thế giảm tuổi thá» chết, thầy hãy ra nghên đónh các
vị viên ngoại, đừng để hỠchỠlâu sinh ra chán, không cúng thì lấy chi mà sinh
sống!
Quảng Lượng liá»n cho đánh hiệu triệu táºp chÆ° tăng, mặc lá»… phục Ä‘Ã ng
hoà ng ra nghênh đón.
Hai vị viên ngoại và các thà chủ nhìn trong đám đông không thấy Tế Äiên,
một vị tiến lên bảo:
- Chúng tôi đến đây chỉ cốt bái kiến Tế Äiên đại sÆ°, xin thỉnh ra đây kỳ
được, nếu không gặp, chúng tôi xin trở vá», để khi khác đến thỉnh lá»….
Bất đắc dĩ Quảng Lượng phải nói:
- Dạ Äạo Tế có trong chùa, xin hãy theo tôi.
Nói xong Ä‘Æ°a các khách và o chốn Äại Hùng bảo Ä‘iện, thấy Tế Äiên vẫn
ung dung ngồi lim dim con mắt, tay cầm xâu thịt chó, miệng vẫn rao to:
- Thịt chó béo lắm! Sáu đồng một miếng, ai mua xin mua - coi như truớc mặt
không ngÆ°á»i.
|
10-09-2008, 12:08 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 13
Thuyết Bà i Kệ Äược Muôn Nghìn Bạc
Nói Lá»i Thiêng Từng Cặp Äánh Nhau
Nói vỠQuảng Lượng thân dẫn hai vị Viên Ngoại và các vị thà chủ lên
Äại Hùng Bảo Äiện thấy Tế Ä‘iên ngồi ung dung lim dim cặp mắt,
miệng vẫn rêu rao:
- Thịt chó béo lắm! Sáu đồng một miếng, ai mua tới mua - mặc
cho má»i ngÆ°á»i quỳ lạy bái chà o há»i, không thèm biết tá»›i.
TrÆ°á»›c quang cảnh ấy Quảng Lượng phừng phừng nổi giáºn sấn đến xô
Tế Äiên mà quát:
- Äồ khùng, có các vị quà khách viếng chùa, sao còn vô lá»… nhÆ° váºy?
Tế Äiên lặng im không nói, hai vị viên ngoại tiến lên sụp lạy Tế Äiên
rồi quay sang bảo Quảng Lượng:
- ChÃnh ngà i má»›i vô lá»…, dám nói xách mé đối vá»›i Pháºt sống mà chúng
ta hằng kÃnh trá»ng. Các ngÆ°Æ¡i bất quá là hạng ăn bám cảnh chùa, mê dối
lòng ngÆ°á»i, nay cúng nay bái để cầu lợi, sao dám khinh khi pháºt sống.
NgÆ°Æ¡i tá»± lượng xem, dá»i Ä‘Ã n na tÃnh thÃ, không kế sinh nhai, ngà y ăn hai
bữa nhá» cáºy tháºp phÆ°Æ¡ng, không là m được việc gì Ãch lợi cho ai, quen thói
"ăn mà y trưởng giả" không biết tự tỉnh mà còn ăn nói quà ng xiên!
Quảng LÆ°Æ¡ng nghe nói tức giáºn tÃm gan, nhÆ°ng vì các vị viên ngoại vÃ
các vị thà chủ xÆ°a kia Ä‘á»u là những vị công đức vá»›i chùa, cãi lại má»™t câu,
há» không cúng dÆ°á»ng nữa, lấy gì tiêu xà i, Ä‘Ã nh lẳng lặng lui ra, nghÄ© thầm:
"Mình vá»›i chÆ° tăng giữ lá»… ra chà o đón trịnh trá»ng mà há» dở mặt mắng là mê
dối lòng ngÆ°á»i, còn nhÆ° thằng Ä‘iên kia thì lại trá»ng vá»ng không dám gá»i
tên, Ä‘á»i tháºt trái ngược, tức chết Ä‘i thôi!"
Lúc ấy Tế Äiên vùng mở mắt mà há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i đến có chuyện chi, ăn nói lao xao thế váºy?
Má»i ngÆ°á»i mừng rỡ quy rạp xuống mà bạch:
- Chúng đệ tỠđến bái kiến sÆ° phụ cầu được chỉ dạy huyá»n cÆ¡.
- A! Các ngươi bị đói phải không? Cơ là đói, bụng rỗng không chịu
được e sợ chết đói chứ gì ? Váºy ai đói trÆ°á»›c hết ăn miếng thịt chó nà y, khá»i
ngay láºp tức.
- Chúng đệ tá» nghe danh hoà thượng Pháºt sống Ä‘á»i nay đến há»i huyá»n
cÆ¡ dịệu lý chá»› không há»i chuyện cÆ¡ hà n thống khổ ở Ä‘á»i, cÅ©ng tiếng mÃ
kha c nghĩa, xin Ngà i dạy bảo cho biết.
- Trong núi có nÆ°á»›c, dÆ°á»›i nÆ°á»›c có cá, ba lần bảy thì là hăm mốt, ngÆ°á»i
ta có ruá»™t, cây kia có da, ngÆ°á»i không ăn đất thì ăn gạo trắng mà sống, đó
là cái lý mầu nhiệm!
Quảng Lượng nghe báºt phì cÆ°á»i, hai vị viên ngoại và các vị thà cÅ©ng
Ä‘á»u lắc đâu thâ t vá»ng. Má»™t vị cố gặng há»i thêm:
- Chúng tôi há»i đây là há»i lẽ nhiệm mà u trong đạo Pháºt,há»i cách tham
thiá»n, há»i cÆ¡ trá»i đất, xin hoà thượng vui lòng chỉ giáo.
- Hoan há»·! Hoan há»·! Hiểu rồi! Hiểu roià ! Pháºt hoan há»·, tăng hoan há»·,
các ngÆ°Æ¡i hoan há»· váºy ta há»i: Các ngÆ°Æ¡i có hoan há»· không?
- Bạch, xin sư phụ dạy bảo cho nghe!
- Lầu Äại Bi bị sụp đổ, các ngÆ°Æ¡i có hoan há»· xây dá»±ng lại chăng?
- Bạch, chúng đệ tá» tình nguyện xây lầu Äại Bi cho sÆ° phụ, nếu sÆ° phụ
giảng cho hiểu đạo.
- Hiểu đạo là không mặc cả, tá»± tÃnh hiểu hay không hiểu, các ngÆ°Æ¡i tốt
bụng, hà o hiệp, phải phát khởi tâm bồ đỠtự nguyện, nếu có lòng thà nh
muốn rõcơ duyên, phải là chà thà nh chứ có đâu mặc cả là có được hiểu đạo
mới thà nh tâm?
- Bạch, chúng đệ tá» xin thà nh tâm cúng dÆ°á»ng tiá»n bạc để sÆ° phụ xây
lầu Äại Bi.
- Ờ, nhÆ° thế má»›i phải, má»›i là ngÆ°á»i tìm đạo và há»c đạo, hãy nên lẳng
lặng mà nghe:
NgÆ°á»i yêu nên biết vốn không yên
Bằng há»i cÆ¡ trá»i ấy có duyên
CÆ¡ chủ trống khung, thiá»n chủ lặng
Lặng không, không lặng ấy cÆ¡ thiá»n.
Má»i ngÆ°á»i nghe Tế Äiên ngâm luáºn rất đổi vui mừng, cúi rạp cả xuống
mà xÆ°ng tán. Hai vị viên ngoại gá»i Quảng Lượng mà bảo:
- Äược nghe lá»i chỉ của hòa thượng Tế Äiên, nhÆ° thế là báºc liá»…u ngá»™.
NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘i lấy sổ ghi số tiá»n hÆ°á»›ng cúng xây lầu Äại Bi.
Quảng Lượng nghe nói mừng quýnh, quên cả mình cÅ©ng là ngÆ°á»i tu, lÃu
rÃu chạy xuống tổ Ä‘Æ°á»ng lấy quyển sổ và bút má»±c lên. Hai vị viên ngoại tá»±
tay biên má»—i vị cúng 1.000 lạng còn các ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i trăm lạng, ngÆ°á»i
dăm ba lạng, tÃnh lại có hÆ¡n vạn lạng. Má»™t ngÆ°á»i trong bá»n vốn tay buôn gá»—
liá»n nói:
- Hiện nhà tôi còn 16 súc gỗ quý, xin đem đến cúng cất lầu, gồ nà y
vân nhÆ° mây, vốn loà i sến táu, ngà n năm chẳng há» mối má»t.
Quảng Lượng thì vui mừng ra mặt. Các vị tiểu tăng cũng hớn hở chạy
Ä‘i chạy lại lăng xăng má»i nÆ°á»›c má»i trầu, tháºt là hai cảnh tu phân biệt đáng
là m gÆ°Æ¡ng cho thế nhân soi. Tế Äiên thì lặng thinh, nhắm mắt, khi công
viêäc ghi cúng hoà n tất liá»n cháºm rãi há»i:
- SÆ° huynh, các vị thà chủ quyên cúng đã đủ cất lầu Äại Bi chÆ°a?
- Dạ đủ, còn dư nữa đấy ạ!
Rồi lăng xăng chà o ngÆ°á»i nà y, há»i ngÆ°Æ¡i kia, kể lể nà o chÆ° tăng tu
hà nh khổ hạnh, nà o chùa nà y thiêng ai đến van vái cúng là linh ứng. Các
thà chủ chỉ đáp áºm ừ, và ai nấy cứ chăm chăm nhìn sang chá»— Tế Äiên.
Tế Äiên vẫn nÃn thinh, thân hình gầy guá»™c tấm áo che thân rách bÆ°Æ¡m
hôi hám, xâu thịt chó vẫn để ngay bên cạnh. Má»i ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u cúi đầu đỉnh lá»…
nói lá»i từ biệt, nhìn ra Tế Äiên đã ngủ lúc nà o không biết. Khách khứa ra
vá» hết, sáng hôm sau, Tế Äiên tay xách xâu thịt chó, lầm lÅ©i xuống núi,
miệng hát nghêu ngao, nay chỗ nà y, mai chỗ kia, vân thủy ngao du không ở
chổ nà o nhất định
Má»™t hôm, Tế Äiên Ä‘ang đánh cá» vá»›i Triệu văn Há»™i chợt thấy máy mắt
giơ tay bấm độn, chau mà y mà nói"
- Tôi phải vá». Chùa có việc gấp. Tân thừa tÆ°á»›ng Ä‘ang sai ngÆ°á»i đến gỡ
lầu Äại Bi lấy gá»— quý vá» dá»±ng lầu Các Thiên. Tôi phải giảng luáºn má»™t phen
cho há» Tần rõ Ä‘Æ°á»ng đạo lý má»›i được.
HỠTriệu can rằng:
- SÆ° phụ tranh chấp chi vá»›i Tần thừa tÆ°á»›ng, y vốn quyá»n thế nhất má»±c,
ngang tà ng không ai bằng. SÆ° phụ là báºc tu hà nh nay đây mai đó, lầu Äại
Bi tại chùa có phải là chùa của sư phụ đâu, tranh lại với y sao nổi?
- NgÆ°á»i tu hà nh khi chấp khi thÆ°á»ng, khi quyá»n khi biến, cái của ta
không phải cái của ta, cái không phải của ta tức như của ta, ta cho được,
của ngÆ°á»i ta phải giữ, phÆ°Æ¡ng chi kẻ có quyá»n thế, hiếp đáp bốn phÆ°Æ¡ng
chÃnh là những kẻ cần phải lấy đạo lý mà cảm hóa để quay vá» nẻo chÃnh.
Nói xong khăngkhăng một mực cáo từ. VỠtới chùa, Quảng Lượng đon đả
chạy ra tiếp và nói:
- SÆ° đệ vá» vừa đúng lúc, chùa Ä‘ang có há»a to, sÆ° đệ đã rõ chÆ°a?
Tế Äiên giả ý không hay biết gì há»i lại:
- Chẳng hay có hoạ gì to tát?
- Ở phủ thừa tÆ°á»›ng cho ngÆ°á»i đến đòi gỡ lầu Äại Bi lấy gá»— vá» dá»±ng lầu
Các Thiên, bởi nghe lầu của ta có nhiá»u gá»— quÃ.
- Äừng để cho chúng gỡ chứ!
- Ai mà cản nổi, bốn tên quản gia của phủ thừa tướng hết sức ngang
tà ng, chúng á»· sức mạnh, quyá»n to, hung hăng nhÆ° hổ báo, hiện Ä‘ang có
hà ng trăm quân lÃnh đến gỡ lầu, khó bá» cá»± lại.
Tế Äiên Ä‘i thẳng và o trong, tá»›i thiá»n Ä‘Æ°á»ng thấy bốn trang hảo hán vÃ
có hà ng trăm gia đinh vây quanh, chỠlệnh gỡ lầu.
Tế Äiên ung dung tiến và o và bảo:
- NÆ°á»›c có phép nÆ°á»›c, dân có quyá»n dân ! Các ngÆ°Æ¡i là ai dám đến nÆ¡i
nghiêm tịnh phá phách ?
Bốn tên quản gia đứng lên một lượt, dằn mạnh chén trà quát lớn:
- Ngươi là kẻ nà o?
- Ta là ta
- Ta vẫn biết ngươi là ngươi, nhưng pháp danh là gì ? Sao dám ăn nói
láo xược với chúng ta?
- Các ngÆ°Æ¡i há»i thế có Ãch chị Các ngÆ°Æ¡i vốn là hạng không thông đạo
ý, xét lại ngay như thừa tướng quan cao cực phẩm, lý ưng phải là m là nh
chứa đức mới mong dà nh chút tư lương mà hưởng phúc vỠsau. Nà o hay
thấy Ãt gá»— quà phát khởi lòng tham, nỡ Ä‘ang tay là m việc phá hủu cảnh chùa
chiá»n, xâm pháºm đất Pháºt. Các ngÆ°Æ¡i hãy nghe ta, vá» nói lại cùng thừa
tÆ°á»›ng có ta là Tế Äiên đây không Æ°ng cho ngà i là m việc phá chùa.
Bốn tên Äô quản nghe nói trợn mắt tròn xoe, mặt giáºn hầm hầm. Tần
An sắn tay áo lên và hét:
- Lão hoà thượng già hà m lợi khẩu, hãy nếm quả đấm của ta.
Tế Äiên cÅ©ng tác sắc mà mắng:
- NgÆ°Æ¡i muốn đánh ngÆ°á»i à , có giá»i thì hãy ra sân chùa Ä‘á» sức cùng ta.
Nói xong Tế Äiên vùng chạy ra phÃa cá»a chùa. Tần An cùng ba tên đô
quản và bạn gia đinh rùng rùng đuổi theo. Tới trước sân chùa, bốn tên hô
bá»n gia Ä‘inh xúm lại vây bắt Tế Äiên. Má»™t trăm tên gia Ä‘inh nhất tá» xúm
lại, bắt được Tế Äiên chúng hè nhau váºt ngã rồi thượng cẳng chân, hạ cẳng
tay đánh xuống vô hồi kỳ tráºn. Äánh tá»›i ná»—i ngÆ°á»i bị đè ở dÆ°á»›i phải la lối
dẫy dựa la lớn:
- Trá»i Æ¡i! Chúng bay đánh chết ngÆ°á»i ta rồi. Sao lại nhè ta mà đánh?
Tần Thuáºn chỉ huy gia Ä‘inh tưởng đánh Tế Äiên mÆ°á»i phần khoái chÃ,
bá»—ng nghe trÆ°á»›c mặt có tiếng cÆ°á»i há» há», giáºt mình ngó lại té ra Tế Äiên
Ä‘ang đứng ngoà i vá»— tay cÆ°á»i lá»›n.
Tần Thuáºn liá»n kêu đồng bá»n ngừng tay, xem ra ngÆ°á»i bị đánh chÃnh lÃ
Tần An. Má»i ngÆ°á»i khôn xiết ngẩn ngÆ¡. Tần Thuáºn coi thấy Tần An Ä‘Ã ngất
lịm, khắp minh bầm tÃm, liá»n thé:
- Chết rồi, chúng bay to gan dám dánh thượng cấp.
Rồi hối gia đinh đi lấy nước vỗ đắp và o mặt, lát sau Tần An tỉnh lại tức
tưởi nói:
- Ấy là chúng bay đồng mưu hại ta để trả thù riêng, ta hiểu rồi. Ta sẽ
trình lại thừa tướng, rồi chúng bay biết tay ta.
Tần Chi, Tần Minh cũng bu lại xem, cùng nói:
- Tháºt tình gia nhân đè bắt được tên hòa thượng khùng nên má»›i xuống
tay đánh không kiêng nể. Thôi thôi tất lão đạo đã dùng phép ma, giỠđây
phải xúm nhau lại bắt cho kỳ được rồi đánh cho chết mới nghe.
Nói xong hô gia Ä‘inh xông và o vây bắt Tế Äiên. Tế Äiên cả cÆ°á»i khen
rằng: "Giá»i, giá»i". Rồi niệm chú giÆ¡ tay chỉ má»™t cái. LÅ© gia Ä‘inh Ä‘ang hùng
hổ nhÆ° bầy cá»p, chợt Lý tÆ° nổi xung quay lại đè TrÆ°Æ¡ng Tam mà đánh.
Vương Ngũ cũng đánh Cao Lực, Từng cặp từng cặp cứ chia nhau đánh loạn
lên, hết sức là ná»±c cÆ°á»i. Bốn tên đô quản cÅ©ng quần thảo vá»›i nhau, ai nấy
trổ tà i võ nghệ tuyệt luân trông tháºt sÆ°á»›ng mắt. ChÃnh trong lúc bá»n gia Ä‘inh
đánh nhau nhÆ° váºy, Tế Äiên thấy má»™t ngÆ°á»i há»™c tốc chạy và o vừa hét vừa
la bắt Tế Äiên thâu phép lại.
|
10-09-2008, 12:09 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 14
Bắt Chư Tăng Oan Khiên Túc Nghiệp
Khởi Äiá»u Ãc Quả Bái Nhãn Tiá»n
Äây nói chuyện Tế Äiên bắt quyết khiến các gia Ä‘inh đô quản phủ
thừa tướng chia nhau từng cặp quần thảo so tà i võ nghệ rất nên
hứng thú. Tế Äiên chợt thấy má»™t ngÆ°á»i há»™c tốc chạy và o vừa la vừa
thét, ngó ra ngoà i thì là Quảng Lượng. Quảng Lượng nhìn xem thấy
gia Ä‘inh và Äô quản đánh nhau đến ná»—i mắt bầm môi rách, máu mÅ©i máu
mồm đổ ra trông tháºt ghê sợ liá»n quát lên:
- Äạo tế! Há»a to đến nÆ¡i rồi, ngÆ°Æ¡i phải mau mau thâu ngay phép lại
kẻo thừa tướng bắt tội cả chùa cho coi.
Tế Äiên cÆ°á»i nói:
- Là m chi mà nhát sợ quá thế! Thôi vị tình sư huynh tôi hãy tha chúng
má»™t phen. Nói xong miệng Ä‘á»c thần chú, chỉ tay má»™t cái cả bá»n Ä‘á»u dừng
tay ngÆ¡ ngác nhÆ° ngÆ°á»i ngủ mê chợt tỉnh.
Tần Thuáºn nói:
- Thôi chúng ta mắc phải độc thủ của tên sư khùng đó rồi, phải vỠbáo
lại thừa tÆ°á»›ng tìm cách trả háºn má»›i xong.
Tần An khen phải, gá»i Quảng Lượng mà nạt rằng:
- Ta giao tên hoà thượng khùng cho mi canh giữ, hễ để nó trốn thì mi
phải Ä‘á»n tá»™i đó nghe! Ta sẽvá» trình cùng thừa tÆ°á»›ng trị tá»™i chúng bay - Nói
xong, hô đồng bá»n rùng rùng trở vá» tÆ°á»›ng phủ.
Tần An vá» tá»›i phủ liá»n Ä‘i thẳng và o thÆ¡ phòng sụp lạy, khóc lóc kể lể
sự tình và còn thêu dệt thêm những sự bị chư tăng trong chùa là m nhục,
hòa thượng khùng mạt sát thừa tướng ..v...v..
Thừa tÆ°á»›ng nghe xong cả giáºn quát lên:
- Hòa thượng chùa Linh Ẩn sao dám to gan quá váºy, đánh gia binh
tướng phủ, không chịu giữ thanh qui. Rồi đây nhân dân bá tánh biết chuyện
thì còn gì là thanh danh ta nữa. Cha chả là nhục. Thôi! Chúng bay lui hết.
Ta sẽ tống trát cho quan địa phương phải bắt hết lũ sư đó vỠđây trị tội.
Nói xong thừa tướng sai lấy văn phòng tứ bảo, tự thân thảo trát tư
xuống Lâm An, bắt quan địa phÆ°Æ¡ng phải bắt chÆ° tăng và nhất là hoÃ
thượng khùng để mang vỠtướng phủ thẩm vấn.
Công văn hoả tốc vá» phủ Lâm An, quan phủ địa phÆ°Æ¡ng liá»n đặc phái
hai võ quan Ä‘em 50 ten lÃnh và đÃch thân tri phủ vá» chùa vây bắt chÆ° tăng.
Quan huyện Nhân Hòa cÅ©ng cỠđám sai dịch phụ lá»±c. Quân lÃnh trùng
trùng vây kÃnh quanh chùa, những tên sai dịch xông và o, bất kể là ai bắt
trói xuốt lượt rồi áp giải vỠphủ thừa tướng.
Thừa tÆ°á»›ng nghe trình láºp tức đăng Ä‘Æ°á»ng, thấy các hòa thượng áo mão
chỉnh tỠđứng hầu dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chẳng rõ ai là Tế Äiên liá»n quát há»i:
- Trong bá»n nà y ai là Tế Äiên, nói mau?
NgÆ°á»i xÆ°á»›ng danh liá»n lần lượt Ä‘á»c tên:
- Hòa thượng Nguyên ThôNg, Quảng Lượng, Äức Huy, Tông Thụy, Huệ
Lăng ... không có ai là Tế Äiên cả ..
Thừa tÆ°á»›ng nổi giáºn há»i:
- Ta sai đi bắt tên hòa thượng khùng sao lại không bắt! Nà y các hòa
thựơng kia, ta sai ngÆ°á»i đến lấy gá»— tốt vá» cất lầu Các Thiên cho hay không
cho thì nói, cá»› sao dám đánh sai quan đến ná»—i có ngÆ°á»i thá» trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Hà nh động nà y đủ cho ta thấy lũ ngươi không giữ thanh qui, định là m phản
loạn phải không?
Quản Lượng lên tiếng thưa rằng:
- Má»i sá»± hằng ngà y chúng tôi chuyên trì ăn chay niệm Pháºt chẳng dám
cưỡng lại lệnh trên, sự việc xảy ra là do đạo khùng, đệ tỠcủa Hòa thượng
Nguyên Không là m ra tất cả. Bẩm tÆ°á»›ng công cho ngÆ°á»i bắt hắn tra cứu sẽ
ra hết tự sự.
Tần thừa tÆ°á»›ng liá»n hạ lệnh cho tri huyện Tiá»n ÄÆ°á»ng và tri phủ Nhân
Hòa phái sai dịch bắt cho được Tế Äiên và cho dỡ lầu Äại Bi tức khắc.
Tri phủ và tri huyện lệnh liá»n phái gia nhân đốc xuất binh sÄ© vá» chùa,
má»™t mặt cho ngÆ°á»i dỡ lầu, má»™t mặt cho ngÆ°á»i Ä‘i bắt Tế Äiên.
LÅ© gia nhân được cắt cỠđến dở lầu phân nhau ngÆ°á»i trèo lên mái,
ngÆ°á»i lo chở gá»— Ä‘i. Trong bá»n có ngÆ°á»i treò lên nóc nhà đứng lặng thinh
một hồi, nhìn xem cảnh lầu hùng vĩ nguy nga thốt chép miệng than rằng:
- Tiếc thay má»™t toà lầu đẹp đẽ vô ngần, lúc cất lên mất bao của tháºp
phương, thế mà chỉ vì lòng tham của một vị quan to mà phải một lúc dở đi
tháºt là đáng tiếc biết bao!
Lá»i than chÆ°a dứt, chợt trượt chân từ trên nóc lầu, cắm đầu xuống đất,
nhÆ°ng may thay khi gần tá»›i đất nhÆ° có ngÆ°á»i đỡ lên nên không sao hết. Má»™t
ngÆ°á»i khác lo chuyện khiêng gá»—, thấy miếng gá»— quà liá»n có ý nghÄ©:
- Tháºt là may chuyến nà y dỡ lầu đây, Ãt ra cÅ©ng phải mất chừng hai
tháng. Dỡ lầu Äại Bi xong lại lo cất lầu Các Thiên cho thừa tÆ°á»›ng thì Ãt ra
cũng 3,4 tháng nữa mới xong, thế là ta có công ăn việc là m cả năm chưa
hết, vái trá»i phù há»™ cho cứ có việc nhÆ° thế nà y luôn luôn thì sÆ°á»›ng biết bao.
NghÄ© xong đắc ý, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói có vẻ thÃch thú vô cùng. Tế Äiên
đứng trong Äại Hùng bảo Ä‘iện nhìn ra biết rõ tâm tÆ°, muốn cho kẻ ác biết
lẽ báo ứng liá»n niệm chú lấy tay chỉ má»™t cái. NgÆ°á»i ấy Ä‘ang Ä‘i cÆ°á»i tÃt mắt
vÆ°á»›ng ngay phải má»™t khúc cây nhá», ngã bổ nhoà i vỠđằng trÆ°á»›c, vặn mình
đứng dáºy thì đứng không nổi vì bị sái hẳn má»™t chân. Lết mãi má»›i ngồi lên
được, ôm chân mà rên:
- Trá»i đất Æ¡i! Äau nhÆ° thế nà y đến phải nghỉ hà ng tháng, là m ăn gì
được nữa!
Äang lúc Tế Äiên thi phép tá» vẻ hà o hứng thì bá»n sai dịch kéo đến vây
bắt, còng tay Tế Äiên lôi Ä‘i.
Tế Äiên giả bá»™ ngÆ¡ ngác há»i:
- Chẳng hay tôi có tội gì?
- Cứ vỠtướng phủ sẽ rõ.
- Thừa tÆ°á»›ng thì thừa tÆ°á»›ng, sao lại bắt ngÆ°á»i vô cá»›? Bắt má»™t vị tăng sÄ©
mà còng trói thế nà y hay sao? Luáºt pháp naò cho phép váºy? Má»i má»c tá» tế
thì ta đi, bằng mà là m oai là m phách thì ta nhất định không đi.
- À, đã váºy để bá»n ta thẳng tay co ngÆ°Æ¡i biết phép.
Nói xong bá»n sai dịch ngÆ°á»i thì kéo tay, kẻ kéo chân lôi Ä‘i. Tế Äiên
thấy váºy ngồi phịch ngay xuống đất. Lạ thay, bảy, tám ngÆ°á»i xúm lại mà lôi
một vị sư gầy võ và ng mà không lôi nổi. Một tên cầm đầu lấy lam lạ hết
lên:
- Hẳn là chúng bay nể nang chứ tên hòa thượng gầy còm nà y chỉ một
ngÆ°á»i xách Ä‘i cÅ©ng xong can chi mà là m bá»™ hì hục kéo lê nhÆ° thế!
Trong bá»n có má»™t ngÆ°á»i biết tiếng Tế Äiên xÆ°a nay liá»n tiến lại vòng
tay cúi đầu mà nói:
- Bạch thầy từ bi, chúng tôi là pháºn sai dịch vì lệnh cấp trên mà đi
thỉnh ngà i vá», xin ngà i hoan há»·, đối vá»›i chúng tôi tháºt chẳng có sá»± chi thù
oán, má»i sá»± việc Ä‘á»u do nÆ¡i thừa tÆ°á»›ng, chúng tôi pháºn dÆ°á»›i đâu dám
không tuân? Xin đại sư phụ đại phát từ bi thương xót chúng tôi mà vỠtướng
phủ kẻo thừa tÆ°á»›ng quá giáºn bắt tá»™i chúng tôi thì tháºt khổ cho vợ con chúng
tôi lắm lắm ạ.
Tế Äiên nghe bạch gáºt đầu cÆ°á»i bảo:
- Mô Pháºt! Vị tình các ngÆ°á»i mà ta Ä‘i thá» má»™t phen. Nếu trÆ°á»›c nhẹ
nhà ng má»i má»c thì đâu các ngÆ°Æ¡i phải nhá»c sức nhá»c lòng. Nà o Ä‘i! Mấy
thuở mà được hầu thừa tướng!
Nói xong cÆ°á»i rá»™ mà đứng dáºy, bá»n sai nhai bá»—ng thấy nhẹ bá»—ng nhÆ°
chẳng có ngÆ°á»i và Tế Äiên dắt Ä‘i vùn vụt.
|
10-09-2008, 12:09 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 15
Ra Oai Tác Tướng Tra Tăng Sĩ
Cáºy Thế Cáºy Quyá»n Chiếm Vợ Dân
Äây nói bá»n sai dịch má»i được Tế Äiên gấp gấp trở vá» tÆ°á»›ng phủ. Tần
thừa tÆ°á»›ng nghe tin láºp tức thăng trÆ°á»›ng đòi và o, chỉ thấy má»™t thầy tu
gầy guá»™c ăn mặc rách rÆ°á»›i, đứng trÆ¡ trÆ¡ dÆ°á»›i thá»m. Tả hữu thét quỳ,
nhưng nhà sư nghiễm nhiên như không nghe tiếng.
Tần thừa tiếng cả giáºn vá»— án quát mắng:
- Hay cho tên đạo khùng ta gan! Ta cho ngÆ°á»i tá»›i lấy gá»—, chịu hay không thì
bầy tá», cá»› sao cả gan dùng phép thuáºt yêu ma mà hại ngÆ°á»i. Hãy mau mau hết
sự tình để bổn đà i xỠtrị!
Tế Äiên nhÆ°á»›ng mắt lên cÆ°á»i bảo:
- Sao nhà ngÆ°Æ¡i chẳng tá»± xét minh, vá»™i vã trách ngÆ°á»i. NghÄ© nhÆ° ngÆ°Æ¡i thân
là m thừa tướng ngôi cao nhất phẩm, và ng lụa gấm vóc thiếu gì, sao nỡ vô cớ
đến phá hủy cảnh chùa. Lầu Äại Bi là sá»± góp công góp của tháºp phÆ°Æ¡ng dá»±ng
nên, không phải của riêng ai, nay bá»—ng chỉ vì tham Ãt gá»— đẹp, dỡ gá»— ở chùa vá»
dá»±ng lầu chÆ¡i, chÃnh ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i là m Ä‘iá»u trái phép.
- Cha chả, sÆ° khùng già há»ng sao dám mạt sát lão gia?
Tế Äiên lại cả cÆ°á»i cháºm rãi:
- Bá»n sai dịch phá chùa, ta Ä‘Ã trừng trị cho biết lẽ báo ứng, còn nhÆ° ngÆ°Æ¡i
dù là báºc tôn quà thế gian, trÆ°á»›c việc là m trái đạo Ä‘Ã không tá»± tỉnh còn Ä‘i trách
ngÆ°á»i, nhÆ° váºy là kẻ vô tâm, vô qui, cà ng nên giáºn trách biết bao. Tá»™i ấy đánh
bốn chục còn mới hả!
Tần thừa tÆ°á»›ng nghe dứt, lá»a giáºn phừng phừng, liá»n thét gia quân ná»c Tế
Äiên đánh 40 côn cho hay phép nÆ°á»›c. Tế Äiên cả cÆ°á»i đứng chung lá»™n vá»›i chÆ°
tăng bị bắt. Bá»n gia tÆ°á»›ng tuân lệnh thừa tÆ°á»›ng lôi ra đè xuống, giÆ¡ côn nệp đủ
40, đánh thôi máu me đầy ngÆ°á»i, thịt nát máu rÆ¡i, khóc than thảm thiết. NhÆ°ng
khi đánh xong, ai nấy giáºt mình ngó lại thì ra là Quảng Lượng Ä‘ang nằm chết
giấc.
Tần thừa tÆ°á»›ng thấy váºy cà ng giáºn, hét vang:
- Chúng bay là phÆ°á»ng ăn hại, ta sai đánh tên đạo khùng sao lại đánh nhầm
kẻ khác.
Rồi chỉ Tế Äiên sai quân đánh bắt cho mau. Bá»n quân lÃnh nhất tá» Ã o tá»›i
lôi được Tế Äiên ra giữa công Ä‘Æ°á»ng, giÆ¡ côn sắt vút xuống vô hồi kỳ tráºn, khi
nhình ra thì chÃnh tên Triệu sai đầu lăn lá»™n kêu than, thịt nát máu rÆ¡i vô cùng
thảm hại. Tần thừa tÆ°á»›ng cà ng thêm giáºn dữ, râu tóc dá»±ng ngược thét vang ầm Ä©,
bá» ghế xuống Ä‘iện vác côn Ä‘Ãnh thân toan đánh Tế Äiên. Äang lúc giÆ¡ côn toan
đánh bỗng thấy quân hầu hớt hải chạy lại phủ phục bẩm rằng:
- Dám bẩm tÆ°á»›ng gia, không biết vì đâu đại Ä‘Æ°á»ng lá»a cháy ngất trá»i.
Tần thừa tÆ°á»›ng nghe nói biến sắc mặt, vá»™i vã ngừng tay, truyá»n giam sáu
thầy trò và o đại lao rồi đốc thúc gia nhân Ä‘i cứu lá»a. Sai tên quân canh giữ chÆ°
tăng.
Äây nói bá»n ngÆ°á»i giam giữ chÆ° tăng, trong số có má»™t tên là Tần Thăng
khôn ngoan giảo quyệt, mặt dÆ¡i tai chuá»™t, bà n cùng đồng bá»n:
- Anh em ta tuân lệnh thừa tÆ°á»›ng canh giữ bá»n nà y, riêng tôi nghÄ© anh em
phải canh chừng tên đạo khùng lắm lắm, nếu bị sÆ¡ xẩy để hắn vượt ra tất lÃ
mang tá»™i nặng. Váºy hôm nay ta phải chia phiên nhau canh gác cẩn tháºn.
Một tên khác bà n và o:
- Má»™t ngÆ°á»i canh hắn sợ không nổi, chả thấy ban ngà y 5, 7 ngÆ°á»i kép, lúc
hắn không đi cũng đà nh chịu. GiỠđây nếu hắn đốc chứng trốn đi, dù có biết
đến, má»™t ngÆ°á»i là m sao bắt hắn. Theo tôi ta nên mua thức ăn và rượu sÆ¡ sÆ¡ nháºu
nhẹt đánh chén với nhau mà thức coi chừng, nhưng cấm không được uống say!
Cốt sao cho khá»i buồn ngủ và khi Ä‘á»™ng rạng hò nhau mà vây bắt. Anh em có
bằng lòng không?
Tất cả Ä‘á»u khen là ý kiến hay! Chẳng ngá»i Tế Äiên ngồi trong nhà khám
đã biê t hết tá»± sá»± vá»— tay khen và nói vá»ng ra:
- Äồng ý! Äồng ý!
Má»i ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u ngạc nhiên, ngỡ ngà ng má»™t phút, nhÆ°ng sau thừa tÆ°á»›ng
cÅ©ng Ä‘Æ°a tiá»n cho ngÆ°á»i mua món ăn và rượu để cho chúng đánh chén mà canh
chừng.
Tối đến, má»i ngÆ°á»i bầy thức ăn và rượu, quây quần ăn uống, cÆ°á»i vui thÃch
thú, chợt thấy Tế Äiên cÆ°á»i lên hì hì dòm qua cá»a sổ mà nói:
- Nhá» mấy vị từ bi, cho tôi má»™t chén rượu coi, uống xong rồi ngủ khá»i đỡ
mất công canh gác!
Tần Thăng há»i lại:
- Ông là hòa thượng sao lại đòi uống rượu?
Tế Äiên cÆ°á»i lên ha hả:
- Chú em chÆ°a thông sá»± lý, trá»i có tá»u tinh, đất có tá»u truyá»n, ngÆ°á»i có tá»u
tiên. Rượu là chất gạo, hòa hợp vạn sá»±, gạn đục nên trong, thuáºn vá»›i tÃnh tình,
thêm sức, dãn gân thông máu, là m cho tinh thần phấn khởi, sức lực dồi dà o, như
thế uống và o thêm tỉnh, trà tuệ gia tăng, đâu cần kiêng cữ, cho tôi một chén há
chẳng vui sao?
Tần Thăng nhịn cÆ°á»i không được trÆ°á»›c lý luáºn "rượu" của nhà sÆ° nhÆ°ng
Ä‘Ã nh chịu không biết trả lá»i lại là m sao, cá»±c chẳng đã Ä‘Ã nh rót má»™t chén Ä‘Æ°a
cho Tế Äiên. Tế Äiên tiếp lấy uống má»™t hÆ¡i cạn chén, khà má»™t tiếng khen ngon
rồi lại nà i nỉ:
- ChÆ°a uống thì thôi, uống và o thêm thèm, xin mấy ngÆ°á»i cho thêm chén
nữa.
Tần Thăng cÆ°á»i mỉa:
- Tu hà nh chi mà lòng tham không đáy, lúc không có uống thì xin một chén,
được má»™t rồi xin hai, chẳng biết nhÆ° thế ngÆ°á»i tu theo đạo gì?
- Thôi mà chú em gây chút cảm tình, ta say ta ngủ, chả hơn chú em thức
mãi ngồi canh thêm khổ thân ư?
Nghe nói bùi ta, Tần thăng lại rót cho chén nữa. Tế Äiên uống xong vá»— tay
khen lấy khen để:
- Ngon thiệt, ngon thiệt, tháºt không khác gì tiên tá»u, chú em cho ta chén
nữa được không?
Tần Thăng phát giáºn khoát tay mà bảo:
- Hết rồi, còn cũng không cho, đừng lải nhải xin nữa cho mất công.
Tế Äiên cÆ°á»i bảo:
- ThỠnhau cho biết chứ ta đây có thiếu gì rượu uống.
Má»™t ngÆ°á»i trong bá»n cÆ°á»i ngất nói má»™t cách giá»…u cợt:
- Äúng bá»™ khùng Ä‘iên, giam lá»ng trong phòng còn khoe là có rượu. Nếu
không có chúng ta thì thèm rõ rãi, sư đã uống lại còn nói dóc, chả biết ông tu giữ
những giá»›i gì, có giá»i thì lấy rượu rót thá» cho chúng ta xem coi?
Tế Äiên cầm chén giÆ¡ lên miệng niệm thần chú, chiếc chén sạch không
bỗng thấy rượu đùn trà n chát bát, phun như suối, mùi thơm ngà o ngạt.
Má»i ngÆ°á»i trông thấy Ä‘á»u bắt đầu thèm, Ä‘ua nhau đến xin nhÆ°ng khi bá»n há»
giơ chén thì lại ráo không. Tần Thăng tức tối nói lên:
- Trông thì có rượu, xin uống lại không, đúng là ngÆ°Æ¡i đã là m trò ảo thuáºt.
Tế Äiên cÆ°á»i bảo:
- Há»… ngÆ°Æ¡i thà nh tâm má»›i có rượu bồ Ä‘Ã o tiên tá»u, há»… ngÆ°Æ¡i xấc xược chỉ
có nước lã không thôi, còn ngươi khinh miệt mỉa mai thì chén kia ráo cạn.
Cả bá»n đồng kêu lên:
- Xin thà nh tâm, thà nh tâm!
Tế Äiên cÆ°á»i ha hả, giÆ¡ chén, rượu lại từ đâu trà o lên nhÆ° suối, má»i ngÆ°á»i
xúm lại xin, khắp thảy má»—i ngÆ°á»i má»™t chén uống và o thÆ¡m ngon vô tả. NhÆ°ng
và i phút sau mắt chúng chÄ©u xuống, cô nhÆ°á»›ng lên coi đồng bá»n xung quanh
nhÆ°ng không gượng nổi, ngÆ°á»i ngÆ°á»i gục ngã ngủ vùi, thoắt rồi trong phút chốc
ai ai cũng ngủ lúc nà o chẳng biết.
Tế Äiên thấy bá»n quân canh đã ngủ say nhÆ° chết liá»n tá»± cởi trói tháo gông,
mở cá»a Ä‘i và o phÃa trong. Chợt thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang loay hoay tháo xiá»ng cho
má»™t nam má»™t nữ tá»™i nhân giam cạnh. Tế Äiên lẳng lặng tiến tá»›i sau lÆ°ng, ngÆ°á»i
ấy giáºt mình quay lại thốt kêu lên khe khẽ:
- Sư phụ! nghe sư phụ bị bắt, con tới đây toan chuyện báo cừu.
Tế Äiên xua tay bảo:
- Ta đã biết cả! Triệu Võ, con hãy lo cứu hai nạn nhân kia rồi dắt ra ngoà i
phòng khách, thầy sẽ chỉ bảo.
Nói xong Tế Äiên phăng phăng Ä‘i ra phòng khách, thấy má»™t bình rượu bồ
Ä‘Ã o của Tần thừa tÆ°á»›ng liá»n ngồi xuống thung lÅ©ng Ä‘ang rót xuống.
Triệu Võ cởi trói cho hai nạn nhân xong cũng dắt ra ngoà i phòng khách ra
mắt Tế Äiên. Hai ngÆ°á»i vì bị đánh trói rất Ä‘au chân lê không nổi. Tế Äiên liá»n
lấy hai viên thuốc trao cho hai ngÆ°á»i thoa bóp vết thÆ°Æ¡ng, má»™t lúc bá»›t Ä‘au.
Triệu Võ chắp xay mà bạch:
- Bạch sÆ° phụ, từ lúc lấy được bùa vá», con vá» Lâm An thủ pháºn là m ăn,
hôm qua nghe tin Tần thừa tướng lùng bắt chư tăng, nhất là được tin hắn cố ý bắt
cả sư phụ nên con quyết đến toan phương giải cứu. Chẳng dè đến tướng phủ
chÆ°a kiếm được chá»— chúng giam sÆ° phụ bá»—ng gặp hai vợ chồng ngÆ°á»i nà y, con
vừa mở trói cho há», may thay gặp được sÆ° phụ.
Bạch xong, Triệu Võ quay há»i hai ngÆ°á»i:
- Hai vị tên chi, cớ sao bị thừa tướng bắt giữ?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông khúm núm thÆ°a:
- Thưa thánh tăng và tráng sĩ, tôi tên là Vương Hưng và đây là tiện nội tên
Ngô thị. Nguyên Tần thừa tÆ°á»›ng có ngÆ°á»i con tên tên là Tần Äạt, mệnh danh lÃ
Truy Mạng Thái Tuế, hay cáºy quyá»n cáºy thế cha, không việc ác nà o không là m,
nhất là rất hay Æ°a gái đẹp. Hôm má»›i đây, lúc tảng sáng tôi được ngÆ°á»i nhà của
Tần công tá» là Tần Ngá»c má»i qua, nói có việc rất cần kịp. Chẳng dè khi tá»›i nÆ¡i,
Tần công tá» cho biết là hắn có trông thấy vợ tôi, nên rất Æ°ng ý nên gá»i đến vÃ
bảo tôi nhÆ°á»ng lại, y sẽ cho 200 lạng bạc. Tôi nghÄ© tình chồng vợ tà o khang, há
vì tham 200 lạng bạc mà dứt nghÄ©a phu thê, do váºy nhất má»±c không chịu. Tần
Äạt liá»n ra oai cho ngÆ°á»i giam tôi lại rồi khiến gia nhân Ä‘i bắt vợ tôi.
Tối qua, khi bắt được vợ tôi vá», Tần công tá» dụ dá»— và sai bầy tiệc là m lá»…
thà nh hôn, nhưng vợ tôi cũng lại khăng khăng không chịu, nguyện chết chứ
không thất tiết. Tần công tá» không được thá»a lòng dục vá»ng liá»n cả giáºn bắt trói
vợ tôi giam và o má»™t phòng. May thay pháºt trá»i phù há»™ nên được thánh tăng vÃ
tráng sÄ© kịp thá»i giải cứu.
Tế Äiên quay qua bảo Triệu VÅ©:
- Äồ đệ chá»› nên há»i nhiá»u! Hãy mau mau qua phòng phÃa tây nÆ¡i có bốn
cái rÆ°Æ¡ng. Äồ đệ phải tìm đến cái rÆ°Æ¡ng thứ ba mở ra lấy cho ta 100 lạng và ng,
một hộp nữ trang và 300 lạng bạc, lấy cho kỳ hết đem vỠđây cho ta.
Triệu Võ vâng mệnh ra Ä‘i, giây lát Ä‘em vỠđủ sốt, Tế Äiên há»i VÆ°Æ¡ng
HÆ°ng:
- Tiểu đệ nhà cá»a ở đâu?
VÆ°Æ¡ng Hùng vừa toan trảlá»i, chợt nghe ngoà i cá»a có tiếng lao xao cÆ°á»i nói,
nháºn định là tiếng Tần Äạt thì thất sắc cuống cuồng. Nguyên Tần Äạt vì Æ°á»›c ao
Ngô thị mà không toại ý nên sinh buồn bực, vừa hay có tin ở đông phòng xẩy
chuyện ma quá»· là m rá»™n liá»n tạm bỠđấy qua thăm cho khuya khá»a ná»—i lòng.
Tần Thừa tÆ°á»›ng thấy con mặt rầu rầu không vui thì há»i qua loa rồi khiến vá»
tây phủ. Tần Äạt vì mÆ¡ tưởng Ngô thị quá Ä‘á»™ liá»n thân cùng gia nhân và o chốn
phòng giam định sai Tần Ngá»c và o thăm dò ý tứ nếu Ngô thị thuáºn thì cấp tốc
báo ngay, nên bá»n gia nhân đốt đèn thẳng tá»›i phòng giam.
Triệu Võ nghe tiếng lao xao lo sợ khẽ kêu:
- Sá»± thể thế nà y, bạch sÆ° phụ biết là m sao giải cứu? Bá»n nó thấy được thầy
trò ta rồi?
Tế Äiên yên lặng, đôi mắt trầm ngầm nhÆ° ngừá»i không hay biết. Tần Ngá»c
đốt Ä‘uốc Ä‘i trÆ°á»›c, Tần Äạt theo liá»n, phÃa sau còn có 5, 7 gia nhân rầm rá»™ tiến
tá»›i theo liá»n, phÃa sau còn có 5, 7 gia nhân rầm rá»™ tiến tá»›i phòng giam. Tế Äiên
vừa thấy liá»n niệm chú, chỉ tay má»™t cái. Tần Äạt choáng váng mặt mà y nhÆ°
ngÆ°á»i say rượu ngã quay xuống đất. Tần Ngá»c và bá»n gia nhân vô cùng kinh hãi
vá»™i vá»±c Tần Äạt Ä‘Æ°a vá» tÆ° phòng.
Triệu Võ thấy sá»± việc xẩy ra nhÆ° váºy, liá»n nói:
- Bạch sư phụ, hay sư phụ để con và o giết phăng thừa tướng rồi cùng đưa
vợ chồng VÆ°Æ¡ng HÆ°ng chạy trốn khá»i nÆ¡i nà y?
Tế Äiên xua tay bảo:
- Con hãy mau Ä‘em vợ chồng VÆ°Æ¡ng Hùng Ä‘i khá»i chốn nà y, còn má»i việc
đối phó đã có ta lo liệu. Trong hai ngà y nữa sẽ có tin tức tốt là nh. Thôi hãy đi đi.
Triệu Võ lạy biệt từ giã, giắt vợ chồng VÆ°Æ¡ng Hùng lần lối ra khá»i tÆ°á»›ng
phủ, còn Tế Äiên ung dung trở và o phòng giam nằm lăn ra ngủ nhÆ° không há»
hay biết sự gì.
|
|
|
| |