Tử Yên đột nhiên mở miệng khiến tu sĩ khắp nơi nảy sinh suy nghĩ, vô số ánh mắt lướt qua Hoàng Tuyền lão tổ, mơ hồ lộ ra tiếu ý. Sắc mặt Hoàng Tuyền lão tổ trở nên khó coi, hận không thể đem Tiêu Thần nghiền nát thành tro bụi, sau đó sưu hồn luyện phách mới có thể xóa bỏ được thù hận trong lòng hắn.
Trong mắt Hoàng Cực Cương Vân [B]ẩn chứa một tia độc ác[/B], hừ lạnh một tiếng. Nhưng đúng lúc này, Đế Ương xoay người qùi xuống, trầm giọng nói:
- Lão tổ, Tiêu Thần giết chết con ngài, trong lòng đệ tử như bị hàng vạn con côn trùng cắn nuốt, đệ tử rất thống khổ. Hôm nay, kính xin lão tổ cho phép đệ tử thay mặt ngài chém chết tên Tiêu Thần này. Hơn nữa, tu vi của hắn cũng không xứng để ngài xuất thủ, xin hãy giao việc này cho đệ tử.
Hoàng Tuyền lão tổ liền chần chừ, hơi lạnh giảm xuống, nói:
- Vậy ngươi hãy đi bắt Tiêu Thần, chỉ được phép thành công, không được thất bại. Nếu ngươi làm tổn hại đến danh tiếng của Hoàng Tuyền tông thì đừng trách ta vô tình.
Đế Ương nhếch miệng cười lạnh:
- Đệ tử sẽ không phụ sự tin tưởng của lão tổ, nhất định sẽ đánh thắng Tiêu Thần, giương cao uy phong của Hoàng Tuyền tông!
Hắn nói xong liền xoay người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tiêu Thần, nói:
- Hôm nay là ngày vui của Hoàng Tuyền tông, nhất định sẽ không để ngươi quấy rối. Tiêu Thần, ngươi có dám cùng ta đánh một trận?
Ánh mắt Tiêu Thần loé lên, lạnh lùng cười:
- Nếu ngươi muốn chết ta sẽ không ngại tiễn ngươi một đoạn đường.
Từ ngữ sắc bén, sát cơ lộ rõ.
Đế Ương nghe vậy cười lạnh liên tục, hắn cũng không nói nhiều,
bên ngoài cơ thể độn quang chợt loé, trong nháy mắt thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang bay về phía ngoài điện.
Xin được chỉ giáo.
Ai cho vào thẻ hộ mình với! ^^
Bạn có thể tham khảo thêm
Tử Yên đột nhiên mở lời khiến chúng tu sĩ có những ý nghĩ khác hẳn, vô số ánh mắt lướt nhìn qua Hoàng Tuyền lão tổ, trong mơ hồ đều lộ ra vẻ tiếu ý. Sắc mặt Hoàng Tuyền lão tổ bỗng trở nên khó coi, lão hận không thể nghiền nát Tiêu Thần ra thành tro bụi, sau đó sưu hồn luyện phách hắn mới hẳn xóa bỏ được mối hận này được.
Trong mắt Hoàng Cực Cương Vân ánh lên một sự ác độc, lão hừ lạnh một tiếng. Nhưng đúng lúc này, Đế Ương chợt quỳ xuống, trầm giọng nói:
- Lão tổ, Tiêu Thần giết con của ngài, đệ tử cảm thấy trong lòng mình như bị hàng vạn con côn trùng cắn xé vậy, đệ tử rất thống khổ. Bây giờ, xin lão tổ hãy cho phép đệ tử thay mặt ngài giết chết tên Tiêu Thần. Hơn nữa, với tu vi của hắn không xứng để ngài xuất thủ, xin hãy giao việc này cho đệ tử.
Hoàng Tuyền lão tổ hơi bị chần chừ, ngữ khí chợt lạnh như băng, nói:
- Vậy ngươi hãy giết Tiêu Thần cho ta, chỉ được phép thành công, không được thất bại. Nếu ngươi dám làm tổn hại đến uy danh của Hoàng Tuyền tông thì đừng trách ta vô tình.
Đế Ương nhếch miệng cười lạnh:
- Đệ tử sẽ không phụ sự tin tưởng của lão tổ, nhất định sẽ đánh thắng Tiêu Thần, giương cao uy phong của Hoàng Tuyền tông!
Hắn nói xong liền xoay người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tiêu Thần, nói:
- Hôm nay là ngày vui của Hoàng Tuyền tông, ta nhất định sẽ không để cho ngươi quấy rối đâu. Tiêu Thần, ngươi có dám đánh một trận với ta không?
Ánh mắt Tiêu Thần loé lên, lạnh lùng cười:
- Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ không ngại tiễn ngươi một đoạn.
Giọng nói sắc bén như dao, sát cơ lộ rõ trong đó.
Đế Ương nghe vậy liên tục cười lạnh, hắn cũng không nhiều lời, độn quang bên ngoài cơ thể chợt loé lên, trong chớp mắt thân ảnh đã hóa thành một đạo lưu quang bay vọt ra phía bên ngoài đại điện.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của SirPMH