Vài ngày sau, Tiểu Y Tiên cũng đột phá thành công lên Tích cốc sơ kỳ. Giờ có lẽ Tiêu Ngọc cũng không phải là đối thủ của nàng. Bất quá lúc này Tiểu Y Tiên đang đặt tay lên lưng của một thiếu nữ khác mà người này chính là Huân Nhi. Huân Nhi lúc này cũng đang ngồi xếp bằng. Cả người nàng lấp lánh ra quang mang kém theo đó là tạp chất trong cơ thể.
Huyết da y thiếu niên nhìn thấy vậy thì mỉm cười lên tiếng: “Tiên Hồng quyết đúng là coog pháp nghịch thiên a!”
Huân Nhi lúc này mở mắt ra ngay lập tức sộc vào mũi nàng là một mùi hôi thối. Nàng lúc này đỏ mặt nhìn về phía mọi người. Tiêu Kiếm còn là lên tiếng mỉm cười: “Huân Nhi nàng còn là đi tắm đi chúng ta sẽ chờ nàng”
“Ân” nghe thấy vậy Huân Nhi khẽ gật đầu đồng ý. Thiếu nữ lúc này hướng thẳng dòng uối mà đi. Tiêu Kiếm thấy thế thì nhành chóng bày ra trướng nhãn thuật bằng mấy lá cờ ma pháp. Bất quá khi đi Huân Nhi vứt cho hắn một câu: “Cấm phu quân nhìn nến ta tắm!” Huyết da y thiếu niên lúc này lắc đầu cười khổ sau đó hắn quay ra nhìn tam nữ lên tiếng: “ta có đến mức ấy không đi chiếm tiện nghi của lão bà mình!”
“Ân” Hai thiếu nữ nghe thế thì không cùng hẹn mà cùng gật đầu hướng hắn đồng ý với Huân Nhi. Huyết da y thiếu niên hơi cúi đầu xuống chân hắn đong đưa đã mấy viên đá. Hắn thở ra một hơi trong lòng thầm nghĩ: “Có hai nàng ở đây ta làm sao mà đi nhìn trộm được cơ chứ”
Huân Nhi lúc này từ trong dòng suối bước ra. Nàng một thân y phục màu lam nhạt so với Tiêu Ngọc y phục không có đẹp hơn bất quá so về tư chất thì nàng vẫn hơn Tiêu Ngọc khá lớn. Tiêu Kiếm lúc này nhìn nàng không chớp mắt không ngờ Huân Nhi tắm xong lại xinh đẹp như vậy. Bất quá hai thiếu nữ bên cạnh chỉ hứ một cái, còn Huân Nhi còn tiến lại hắn mỉm cười: “nhìn đủ chưa?”
“Đủ rồi, đủ rồi!” Thiếu niên gật đầu lia lịa may mà lân này hắn không ăn vặn vẹo thần chưởng của Tiêu Ngọc và Tiểu Y Tiên cũng là may mắn. Huyết da y thiếu niên kéo tay Huân Nhi đến một khu đát. Hắn và tam nữ đều ngồi xuống trên một đám cỏ xanh.
Huyết da y thiếu niên lúc này lên tiếng: “Huân Nhi giờ nàng là nữ nhân của ta. Tất nhiên ta sẽ truyền dạy cho nàng công pháp mà ta có. Bất quá nàng phải hứa với ta ngoài nàng ra không được truyền bất kỳ cho ai khác dù cho đó là ta” Nói đến đây Tiêu Kiếm thở dài: “Công pháp mà ta sắp truyền cho nàng sợ cũng tinh là nghịch thiên so với Tiên nhi đang tu luyện. Nếu nói thật thì chúng vốn không nên xuất hiện ở đây. Đơn giản vì chúng quá nghịch thiên...”
Huân Nhi nghe thế thiwf hơi trầm ngâm rồi gật đầu: “Được ta hứa với qphu quân!”
“Ân” Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn nàng lên tiếng: “Đừng chống cự ta muốn truyền cho nàng bộ công pháp này. Hãy thả lỏng người” nói đến đây Tiêu Kiếm bắt đầu tiếp xúc lấy nàng, hắn nhìn vào mắt Huân Nhi từ mi tâm của Tiêu Kiếm bắn ra một đạo quang mang tiến thẳng vào mi tâm của Tiêu Huân Nhi.
Tiêu Huân Nhi chỉ cảm thấy đầu ong ong. Một bộ công pháp đã xuất hiện trong đầu nàng với cái tên: “thiên hỏa tiên tử quyết” nàng hơi chớp mắt nhìn về phía Tiêu Kiếm. Đây là một bộ công pháp tu tiên mà nàng chưa gặp bao giờ nói chung là nó khác hắn với công pháp mà đấu khí này tu luyện. Không ngờ kiến thức trong này lại uyên bác như vậy. Nàng hơi kich ngạc nhìn về phía Tiêu Kiếm.
Tiêu Kiếm lúc này mỏi giảng giải: “Thiên hỏa tiên tử quyết thích hợp với những thân thể nữ nhân thuần hỏa. Mà Huân Nhi lại phù hợp trường hợp này. Nếu cấp độ nó chia làm hai cuốn mỗi cuốn chín tầng. Tầng đầu các muội biết cùng Huân Nhi đọc được trong đó không khác nhau đi. Còn quyển hai là công pháp tu luyện sau khi thành tiên nhân tương đương với đẳng cấp cao hơn đấu đế” nói đến đây Tiêu Kiếm lại mỉm cười nhìn tam nữ: “Bộ công pháp này đặc biệt ở chỗ nó sẽ tạo ra Tam vị chân hỏa lấy chủng hỏa này làm bản nguyên. Loại hỏa này sẽ theo cấp độ mà tiến hóa. Nếu so sánh với Hư Vô Thôn viêm đứng hàng hai trong dị hỏa bảng ta đảm bảo bá đạo hơn nếu như thành tự tiên nhân còn cao hơn cả dị hỏa bảng số một. Vì có loại hỏa này mà vô địch cùng giai so với Tiên Hồng Y quyết của Tiểu Y Tiên bá đạo không kém”
“Nga” Mọi người đều há hốc mồm. Đặc biệt khi biết so với Tiểu Y Tiên công pháp không kém thì mọi người đều ngơ ngác. Huân Nhi lúc này mỉm cười nhìn Tiêu Kiếm: “Do sinh ra tam vị chân hỏa cũng giống như dị hỏa nên phu quân muốn lấy dị hỏa ra khỏi cơ thể ta tránh xung đột”
“Ân” Thiếu niên gật đầu. Bất quá hắn quay sang nhìn về phía một lam y thiếu nữ thấy sắc mặt nàng hơi đổi. Thiếu niên tiến tới ôm nàng vào lòng hai thiếu nữ hơi ngạc nhiên một chút, thiếu niên lên tiếng: “Ngọc nhi công pháp của nàng cũng coi như là nghịch thiên hơn nữa công pháp này cũng là thích hợp với nàng nhất. Ài chứ không phải ta bên nặng bên nhẹ đâu!”
Lam y thiếu nữ nghe thấy vậy thì nhỏ giọng nói nhỏ: “Phu quân ta biết!”
Thiếu niên lắc đầu, hắn nâng khuôn mặt nàng lên hôn một nụ hôn thật sâu lên đôi môi của nàng. Thiếu nữ chỉ phát ra một tiếng: “ưm...” rất nhỏ sau đó nàng bắt đầu đáp trả một các kịch liệt. Sau một lúc thiếu niên mới rời nàng ra, hai người lúc này liên kết với nhau bởi một đường ngân tuyến nước dịch. Thiếu nữ lúc này mặt đỏ hồng. Thiếu niên ôm nàng vào lòng: “Coi như đền bù cho lão bà của ta đi”
Hai thiếu nữ bên cạnh thấy thế thì khúc khích cười. Tiêu Ngọc lúc này đỏ bừng mặt bất quá vẫn thích nằm trong ngực thiếu niên, giọng nàng lúc này hờn dỗi: “Chỉ biết khi dễ ta thôi!” Huyết da y thiếu niên thấy vậy thì hắc hắc cười.
Xa xa một bóng ảnh màu đen hướng mấy người đi đến. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Tamca đã đột phá!”
“Ân” Tiêu Viêm lúc này trông có vẻ không được vui hắn thở dài một câu lên tiếng nói: “Cấp độ tăng không nhiều giờ ta mới chỉ là đấu hoàng lục tính ngang với nguyên anh trung kỳ”
“không thể nào!” Huân Nhi lúc này hô lên: “Kim đế đốt thiên viêm đâu phải vật phàm nếu Huân Nhi tính ra Tiêu Viêm đáng lẽ lên đấu tông mới đúng”
Tiêu Kiếm ngẫm nghĩ một chút rồi lên tiếng: “Có thể là do tam ca tu luyện đồng thời hai loại coog pháp nên mới như vậy. Nói đơn giản nếu đột phát tu ma cũng đồng thời kéo đấu khí tăng lên” huyết da y thiếu niên suy nghĩ một chút lại lên tiếng: “Đúng rồi tam ca có thấy gì khác không?”
Hắc y thiếu niên mỉm cười với Tiêu Kiếm: “Đúng là cấp không lên nhiều bất quá công pháp lên cấp đặc biệt chất và lượng cũng là vô cùng cao” Nghe thế Tiêu Kiếm cũng là một bộ mặt mỉm cười. Tiêu Viêm mặc dù ngoài ý muốn bất quá cũng hiểu là tham cũng không nên quá. Hắn so với người khác trân thể gọi là ngưu bức. Thực lực năng lượng dùng duy trì gấp đôi người khác. Nếu như đến đây còn không muốn thỏa mãn thì đúng là quá tham lam.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tử y thiếu nữ đang ngồi khoanh chân tại một nơi thoáng đãng sau Tiêu gia hậu sơn. Bên cạnh thiếu nữ là hai nữ nhân cùng với một nam nhân đang ngồi bên cạnh. Họ đang chăm chú quan sát. Thiên địa linh khí lúc này đang tràn ngập từ khắp mọi nơi tiến vào kinh mạch huyệt vị ào ạt đổ vào trong cơ thể thiếu nữ. Tử y thiếu nữ tập trung tinh thần điều động nguồn thiên địa linh khí chu chuyển khắp nơi tiến vào trong đan điền.
“Phù” Thiếu nữ thở ra một đám chọc khí. Tử y thiếu nữ mở đôi mắt ra. Từ trong đôi mắt nàng bắn ra một tia sáng kim sắc nho nhỏ. Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn nàng: “Huân Nhi đã tiến vào trúc cơ sơ kỳ?”
“Ân” Thiếu nữ khẽ gật đầu mỉm cười nhìn mọi người: “Ta cảm thấy trong đan điền có một ngọn lửa vô cùng mạnh mẽ ro ba nguồn lửa khác nhau tạp thành. Nếu như theo phu quân nói trúc cơ sơ kỳ ương đương với đấu giả sơ cấp thì ta thấy không đúng lắm. Ta cảm nhận được cơ thể lúc này lượng chân nguyên thực phải tương đương với đẩu giả tam tinh tới cửu tinh đấu giả!”
Lam y thiếu nữ lúc này há hộc miệng nhìn nàng. Thiếu nữ nhớ mình năm xưa cũng không nhanh bằng nàng khi tiến vào trúc cơ kỳ mặc dù nàng cũng là trong một đêm tiến đến trúc cơ kỳ. Bất quá chỉ có bạch y thiếu nữ không lấy quá lạ lẫm gì lắm. Nàng chỉ mỉm cười nhìn về phía thiếu niên. Thiếu niên thấy thế cũng gật đầu tỏ y ta biết rồi.
Huyết da y thiếu niên quay sang nhìn tử y thiếu nữ một cách trìu mến, hắn lên tiếng: “Huân Nhi nàng có muốn trở thành luyện khí sư hoặc luyện dược sư không?” Trên đại lục này luyện dược sư là một ngành khá nổi tiếng của đại lục bất quá số người khá ít. Riêng ngành luyện khí sư thì cũng có tiếng bất quá so với thời kỳ trước trong lịch sử ghi chép thì kém hơn nhiều vì đơn giản luyện khí sư đã có nhiều thứ bị thất truyền.
“Nga” Tử y thiếu nữ mở to tròn đôi mắt sau đó nàng như nhớ ddeend gì đó thì thở dài một hơi: “Huân Nhi cũng muốn trở thành một luyện dược sư. Bất quá cơ thể ta là thuần hỏa nếu như có một tia hỏa thuộc tính thì tốt...” Nói đến đây thiếu nữ lại buồn bã thở dài.
Bạch y thiếu nữ thấy vậy thì an ủi nhìn nàng mỉm cười: “Huân Nhi muội muội, muội nói gì vậy? Muội không biết ta trước kia thân thể là gì sao?” Hai thiếu nữ bên cạnh thấy vậy cugx nghi hoặc nhìn về phía bạch y thiếu nữ, bạch y thiếu nữ còn tiếp tục mở miệng mỉm cười nhìn hai người: “Ta trước đây là ách nan độc thể!”
“Ách nan độc thể?” Lam y thiếu nữ lên tiếng.
Tử y thiếu nữ thấy Tiêu Ngọc với bộ dạng nghi hoặc thì trả lời: “Ách nan độc thể được là cơ thể trời sinh trở thành độc sư. Người mang thể chất này trời sinh độc thể bách độc bất xâm...” Thiếu nữ bắt đầu từ từ giảng cho lam y thiếu nữ. Lam y thiếu nữ lập tực to tròn con mắt. Sau đó Tiêu Ngọc một bộ dạng muốn tránh nàng. Tiêu Kiếm nhìn vậy thì lắc đầu mỉm cười, hắn cũng khó trách nàng vì đây cũng là chuyện bình thường. Huân Nhi lúc này sau một hồi nghi vấn tiếp tục hướng Tiểu Y Tiên mở miệng: “Nhưng muội đâu thấy Y Tiên tỷ tỷ thân mang ách nan độc thể?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy thế thì mỉm cười: “Ta không còn ách nan độc thể cùng với việc trở thành luyện dược sư tất cả là nhờ phu quân” Nàng nói ong nhìn về phía Tiêu Kiếm với một ánh mắt trìu mến.
Tiêu Kiếm bị tam nữ nhìn về phía hắn. Hắn lên tiếng, một bộ dạng nhún nhún vai mỉm cười: “Chuyện này có gì mà các lão bà của ta phải ngạc nhiên đến vậy a?”
Tiểu Y Tiên thấy vậy lại tiếp tục nói: “Công pháp chúng ta tu luyện có phần hơi khác so với công pháp trên đại lục này. Thường thường luyện dược sư cần chút mộc thuộc tính để điều khiển dược tính trong đan dược. Bất quá chúng ta là dùng chân nguyên lực, về phần ta là tiên khí. Chân nguyên lực có thể hoán đổi thành linh khí trong quá trình luyện dược chính vì vậy đan dược do người tu chân luyện ra thường có chất lượng cao hơn nhiều so với luyện dược sư của thế giới này”
“Nga” Tử y thiếu nữ một bộ dạng ngây ngốc: “Ta có thể trở thành luyện dược sư???”
Huyết da y thiếu nên mỉm cười: “Thật! Không những nàng có thể trở thành luyện dược sư còn có thể trở thành luyện khí sư!” Thiếu niên hướng về phía thiếu nữ chờ nàng ngẫm nghĩ một chút rồi lên tiếng: “Nàng muốn trờ thành luyện dược sư hay luyện khí sư?”
Thiếu nữ ngẫm nghĩ một chút rồi lên tiếng: “Ta có thể chọn cả hai?”
Huyết da y thiếu niên thấy vậy nhún nhún vai ngếch cằm lên rồi quay sang về phía tử y thiếu nữ trả lời: “Có thể... bất quá nàng phải hiểu nếu như muốn thành thạo cả hai thứ là rất khó nếu muốn cả hai đều là thành tự lớn nàng phải bỏ công gấp đôi!”
Tử y thiếu nữ có vẻ đã suy nghĩ rất kỹ nàng ngay lập tức gật đầu: “Huân Nhi biết!”
Huyết da y thanh niên thấy vậy lắc lắc đầu mỉm cười. Hắn lấy từ trong nhẫn chữ vậy giới chỉ ra hai mảnh ngọc lớn. Trên tay hắn liên tục xuất hiện phong nhận. Tam nữ nhìn mà kinh ngạc trước thủ đoạn của thiếu niên. Mấy nàng chỉ thấy phong nhận trên hai tay hắn liên tục phát ra. Lúc phong nhận dừng thì trên tay hắn xuất hiện hai mảnh ngọc hình chữ nhật nằm gọc trong mỗi bên tay. Huyết da y thiếu niên lúc này tập trung tinh thần nhìn về phía hai mảnh ngọc. Miệng hắn liên tục lẩm bẩm những câu tam nữ nghe rất khó hiểu. Từ mi tâm của hắn sáng lên hai đoàn sáng bắn thẳng về phía hai mảnh ngọc. Hai mảnh ngọc lúc này sáng lên một cái rồi vụt tắt. Huyết da y thiếu niên thấy vậy mỉm cười.
Hắn tiến đến giao hai mảnh ngọc vào tay tử y thiếu nữ nói: “Một mảnh ngọc là luyện khí một mảnh là luyện đan. Trong chúng một số sẽ có tên gọi khác bất quá phần lớn ta đã chuyển đúng tên. Một số cái tên nàng xem sẽ rất lạ bất quá chúng đều có hình ảnh cùng với lời chú giải. Nếu như nàng muốn xem thì chỉ cần nhỏ máu vào chúng sẽ nhận chủ”
“Cảm ơn phu quân!” Tử y thiếu nữ bây giờ đôi mắt nàng dưng dưng có chút đỏ lên. Nàng hẳn biết hắn bây giờ là thật lòng đối tốt với nàng. Thiếu nữ biết hắn giờ đã tha thứ cho nàng về việc đã từng phản bội hắn. Ban đầu nàng có chút lo lắng về việc thất thân vì Tiêu Kiếm nhưng bây giờ nàng hoàn toàn yên tâm về việc này. Có lẽ việc nàng bỏ ra xứng đáng với mọi thứ hôm nay nàng đạt được. Thiếu nữ không ngần ngại lấy máu ra cắn nhỏ vào hai miếng ngọc. Lúc này hai miếng ngọc lóe sáng.
Huyết da y thiếu niên miệng hơi lẩm bẩm: “Còn hơn bốn tháng nữa vậy có lẽ đã đến lúc rời đi! Dạo này mình cảm giác cực kỳ bất an. Cảm giác như có điều gì sắp xảy ra. Có lẽ lên giúp tên Cổ Nguyên tăng lên đấu đế” Cổ Nguyên vốn là cường giả đấu thảnh cửu tinh đỉnh phong của Cổ tộc một trong viễn cổ bát tộc. Với Tiêu Kiếm hắn chẳng thèm để ý gì tên này lắm. Dù sao hắn muốn giúp Cổ Nguyên tăng lên đấu đế coi như là sính lễ đi. Nếu như thế ít ra hắn lấy được một đoạn nhân duyên thứ hai là dùng thực lực của Cổ tộc bảo vệ Tiêu gia. Giác quan thứ sáu nói cho hắn biết kiếp nạn sắp đến hắn sợ không đủ hời gian khôi phục. Giác quan thứ sáu tuy hắn đã không còn là ác quỷ bất quá giác quan này của hắn vẫn là rất mạnh, hắn ẩn ẩn cảm giác nguy hiểm đang đến gần
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Huyết da y thiếu niên lúc này nhìn tam nữ đưa ra một nụ cười ngọt ngào. Khẽ ôm lấy tam nữ. Hắn trực tiếp xé rách không gian rời đi.
Tchir trong thời gian chưa đầy vài canh giờ, huyết da y thiếu niên đứng lơ lửng trên bầu trời Thạch Mạc thành. Huyết da y lúc này hơi cau mày. Hắn nhìn xuống phía dưới. Dưới đó là một đoàn đang người đang đánh nhau. Mà một đám đang bị đuổi giết là huynh đệ của hắn Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ.
Thanh niên Tiêu Đỉnh lên tiếng nhìn chằm chằm vào trung niên hán tử quát lớn: “La Bố không ngờ ngươi dám cấu kết với người ngoài chiếm đoạt đồ của Mạc Thiết dong binh đoàn chúng ta”
Trung niên thấy thế vẫn tiếp tục công kích. Giờ này Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ chống cự cực kỳ vất vả. Có vẻ như hai người đang bị trúng loại thuốc nào đó. Tiêu Kiếm cảm nhận thấy thế. Hắn cũng chưa ra tay vội. Vì đơn giản hắn muốn xem hai người nói gì. Với thực lực hiện nay của hắn mà nói mấy tên kia không chịu nổi một đòn. Trung niên liên tục công kích Tiêu Đỉnh, miệng hắn cười lạnh: “Hhahaha, Tiêu Đỉnh đoàn trưởng ngài cũng lên hiểu thất phu vô tội hoài bích có tội a!”
Tiêu Lệ lúc này cũng đang vô cùng trật vật đón đỡ, mấy tên Ẩn đội dù sao cũng có vẻ đang bị trúng độc rất nặng. Tiêu Lệ hét lớn: “La Bố nếu như chúng ta hôm nay một người sống sót thì ngươi cùng với cả người của ngươi hôm nay đừng hòng sống sót”
La Bố cười lạnh: “hắc hắc, nhị đoàn trưởng a ngài nói thật giỏi a! Nhưng hôm nay đừng hòng ai được sống sót. Tất cả các ngươi đã trúng kịch độc của Mặc gia đại trưởng lão chế nhưỡng không sớm muộn cũng sẽ chết thôi. Chỉ cần ta đảm bảo không còn một ai sống sót sao Tiêu gia có thể biết là ta làm. Hơn nữa chỉ cần lấy được mấy quyển công pháp đấu kỹ kia, La Bố ta sẽ mai danh ẩn tích thay đổi tên họ. Tiêu gia ngươi nghĩ sao mà tìm được ta a...”
Tiêu Đỉnh giờ mới nhớ, hắn cắn chặt răng nói với máy huynh đệ bên cạnh: “Tiêu Lệ ngươi mau dẫn người chạy đi, đại ca sẽ yểm hộ cho ngươi!”
“Không đại ca, ta không đi, huynh đệ ta có chết thì cùng chết” Tiêu Lệ cắn chặt răng làm chảy ra một dòng máu trên miệng.
Trung niên hán tử cười lạnh tiếp tục cùng người của hắn đồ sát người của Mạc Thiết dong binh đoàn. Hắn hắc hắc cười sau đó hừ lạnh một câu: “hừ, quả là huynh đệ tình thâm nghĩa trọng, vậy các ngươi cả hai chết ở nơi đây đi! Hôm nay toàn thành đã bị Mặc gia cho người giới nghiêm tại cổng thành các ngươi đừng hòng một ai trốn thoát dù các ngươi có hóa thành con ruồi cũng khó lòng mà thoát được!”
“Vậy sao???” Một âm thanh từ trên trời vang xuống làm tất cả mọi người phải xửng sốt. Mọi người ngẩng đầu lên thì thấy một thiếu niên mặc huyết da y đang lơ lửng trên không nhìn về phía bọn hắn như con sâu cái kiến. La Bố lúc này thân đổ mồ hôi lanh. Trong lòng hắn rét run cực kỳ hoảng loạn: “Sao đúng lại là lúc này cơ chứ”
“Ngũ đệ” hai thanh niên nhân thấy vậy bộ mặt mừng rỡ nhìn về phía huyết da y thiếu niên đang từ từ hạ xuống. Hai người mỉm cười nhìn hắn. Trong lòng họ biết lúc này họ đã được cứu rồi.
Trung niên nhân La Bố cả người run run quỳ sụp xuống. Hắn liên tục lạy lạy vái vái trước người Tiêu Kiếm, miệng luôn lẩm bẩm: “Xin Tiêu Kiếm tiền bối tha mạng. Việc hãm hãi hai huynh trưởng tiền bối toàn bộ là do người Mặc gia chủ trì. Tiểu nhân chẳng qua chỉ là bị người bắt ép mong tiền bối tha cho tiểu nhân một mạng...” La Bố hắn biết trước mặt người này dù một hơi sức hoàn thủ cũng không có. Hắn biết trước mặt người này hắn chính thức mà nói không bằng còn sâu cái kiến. La Bố hắn không ngờ rằng kế hoạch này đã chuẩn bị rất tỉ mỉ. Hắn nhờ cậy Mặc gia diệt Mặc Thiết dong binh đoàn sau đó sao chép mấy bộ thiên giai công pháp rồi đem đi còn đâu đổ tội cho Mặc gia hết. Hắn chỉ cần thay đổi tục danh vậy là thoát chết. Tiêu Kiếm cũng hiểu thiên giai công pháp có sức hút chí mạng thế nào!
Huyết da y thanh niên đôi mắt đỏ như máu nhìn hắn căm giận. Một trung niên hán nhân từ trong đám người La Bố bước ra. Hắn vừa thấy thanh niên này lăng không phi hành. Quả thực không phải lf hàng giả, tối thiểu người này cũng phải là đấu tông đi. Hắn bước ra chỉ thẳng về phía La Bố: “La Bố ngươi vô sỉ sao ngươi dấu diếm chúng ta...” Trung niên nhân bộ mặt xám xanh vì tức giận, hắn quay sang nhìn về phía thanh niên bộ với một mặt hối lỗi: “Tiền bối ta là Mặc Thiết đội trưởng của Mặc gia gia tộc. Hôm nay mọi việc đều là hiểu lầm. Mặc gia chúng ta không biết Mặc Thiết dong binh đoàn có quan hệ mất thiết với tiền bối như vậy. Nếu như hôm nay tiền bối có thể tha cho Mặc gia chúng ta một con đường sống ngày sau tất có hậu báo”
Huyết da y thiếu niên bộ dạng cười nhạt khinh bỉ: “Nếu như ta không có quan hệ với Mạc Thiết dong binh đoàn thì hẳn các ngươi đã không nói như thế a!”
“Điều này...” Trung niên hán tử hơi ngập ngùng.
Huyết da y thiếu niên lúc này còn là khoanh tay lắc đầu thở dài. Hắn dơ ngón tay di chuyển rất nhanh, nhanh đến lỗi tất cả mọi người ở đây chỉ nhìn như một ảo ảnh vậy giống như hắn đang có rất nhiều bàn tay vậy. Hắn quay sang phía Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ, từ trong giời chỉ vứt ra mấy bình đan dược: “Đại ca, nhị ca đây là đan dược phẩm cấp cấp năm giải bách độc đan. Nó có thể giải được hơn trăm loại độc với độc dược của mấy người hẳn có thể giải không vấn đề gì”
Mấy người vừa bắt lấy thì thấy cả đám người La Bố không một ai sống sót. Trên đầu họ đều một lỗ máu chảy ra. Mọi người đang ngơ ngác nhìn. Huyết da y thiếu niên từ trong tay xuất hiện một hạt châu màu đỏ như màu hắn ném về về đám người này. Họ chỉ thấy hạt châu lóe sáng di chuyện quanh đam thi thể. Sau đó cả đám thi thể bị co quắp lại như bị hút khô máu vậy. Mọi người hoảng hốt mà nhìn cảnh này. Huyết da y thiếu niên tung mình lên cao. Hắn nhìn một đám đang đánh nhau phía dưới. Qua việc dò xét mấy Tiêu Kiếm biết đâu là Mạc Thiết dong binh đâu là đám phản loạn của La Bố. Giờ đây một đám người của La Bố đã chạy toán loán. Huyết da y thiếu niên giơ ngón tay chỉ về phía mấy người này chỉ thấy một đoàn ánh sáng từ ngón tay hắn bắn ra. Tất cả cả nhanh chóng tuyệt khí bỏ mạng. Huyết ma châu cũng nhanh chóng tiến đến cắn nuốt linh hồn và máu tươi.
Sau hơn canh giờ mọi việc mới xem ra là xử lý ổn thỏa. Ngồi trong đại sảnh đường hai người Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ thở ra một hơi họ lên tiếng: “Chúng ta cũng không ngờ tên La Bố này lại như vậy! Hắn nhân lúc tổ chức ăn mừng hàng năm mà bỏ độc vào thức ăn. May mắn là mấy huynh đệ chúng ta mấy người có thực lực cao còn chống cự được nếu không đệ không đến kịp hôm nay chúng ta đã. Haizzz...”
Huyết da y thiếu niên quan sát một chút sau đó hắn quay sang nhìn về phía hai ca ca, hắn lên tiếng: “Đại ca nhị ca sao ta không thấy Thanh Lân tiểu nha đầu kia đâu?”
Hai thanh niên thấy thế thì nhìn nhau thở dài, một người trong đó lên tiếng: “Hơn một tháng trước Thanh Lân mất tích chúng ta đã đi khắp nơi tìm kiếm đều không có manh mối. Bất quá mới gần đây ta có chút liên quan, có người nói có một trung niên lão nhân cùng với một đám người bắt Thanh Lân. Theo như ta tìm được hẳn có liên quan tới Mặc gia”
Tiêu Lệ căm giận nói: “Tên Mặc Thừa đại trưởng lão của Mặc gia là một tên cầm thú thích dùng người khác làm vật thí nghiệm. Lúc đó chúng ta đến đòi người bất quá hắn lấy chỗ giữa là Vân Lam tông. Mặc dù gia tộc ta giờ cũng không sợ hãi gì Vân Lam tông nhưng cũng không thể vì một nha đầu mà xé rách mặt được” Tiêu Lệ thở dài. Bất quá lời này quả thực Tiêu Kiếm thực không thích nghe lắm. Hắn cũng hiểu Tiêu Lệ suy nghĩ đơn giản là vì Tiêu gia. Tiêu Lệ lại tiếp tục nói: “Hừ nhưng chúng ta không ngờ tên khốn La Bố lại dám cùng với Mặc gia tộc tính kế diệt sát chúng ta không chừa một ai!”
Huyết da y thiếu niên nhếch miệng hừ lạnh: “Well, Mặc gia ư...” Sau đó hắn vân vê mấy viên ngọc mầu đỏ trong tay hắn. Viên ngọc cảm giác được tâm tinh hắn mà reo lên sung sướng: “u, u...” Hai thiếu niên thấy viên ngọc tản mát ra sát khí đáng sợ như thế cũng không khỏi rùng mình. Tiêu Kiếm lẩm bẩm nhìn ma huyết châu mỉm cười: “Có vẻ chúng ta sắp đi đến một bữa tiệc lớn a...”
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trên không trung một vết rạn không gian hiên ra. Một thanh niên mặc một bộ huyết da y, khuôn mặt tầm thường hạ xuống một khu đất. Hắn đạp chân tung người về phía trước hướng về phương xa. Chỉ trong vài phút xuất hiện trước mặt thanh niên là một tòa thành khá lớn mọi người ra lại tấp lập. Huyết da y thiếu niên nhìn về phía cổng thành. Trên cổng thành treo một biển hiệu khá lớn: “Diêm Thành”
Huyết da y thiếu niên theo đoàn người tiến vào bên trong. Trong long thanh niên ngẫm nghĩ: “Có lẽ mình vẫn chưa nên lộ rõ thân phận thực sự tránh cho Tiêu gia gặp phải phiền toái không đáng có. Cứ dùng tạm bộ mặt bình thường này đi. Còn y phục của mình đang mặc thì giờ không chỉ có mỗi Ô Thản thành mà mầy vungv chung quanh cũng bắt đầu xuất hiện kiểu dáng này rồi. Có lẽ không cần quá để ý đến y phục.”
Huyết da y thiếu niên đi thẳng về phía bên trong. Diêm thành, nằm ở phía đông của Gia Mã đế quốc, đường lớn rộng mở, khiến cho nó trở thành con đường thông từ bên trong đế quốc tới các tỉnh phía Đông, có một vị trí chiến lược không tồi, vì vậy nơi đây còn được gọi là thành thị lớn nhất phía Đông Gia Mã đế quốc. Hằng năm đều được đế quốc phái binh đến trấn thủ. Trong Diêm thành, thế lực cường đại nhất ở Gia Mã đế quốc là Mặc gia.
Vì Mặc gia bá đạo lũng đoạn nên gần 60% sản nghiệp trong Diêm thành tất cả đều thuộc vê Mặc gia. Lợi nhuận hằng năm cho dù phải bỏ một chút tiền thuế cùng với một lượng tài sản phía sau thì Mặc gia vẫn là càng ngày càng giàu có a.
Tuy rằng có thế lực lớn dễ gây hoạ nhưng có Vân Lam Tông đứng phía sau cho dù là hoàng thất của Gia Mã đế quốc cũng không tìm đến Mặc gia gây phiền toái. Cho nên Mặc gia cơ hồ không kiêng nể gì đem thế lực phát triển mạnh, cơ hồ trở thành bá chủ của Diêm thành. Nếu ở phía Đông không có ba gia tộc kiềm chế chỉ e mặc gia đã sớm khuếch trương thế lực đến các khu vực khác.
Nhưng ngay cả như vậy, vài năm gần đây Mặc gia dựa vào thế lực đằng sau , đã đem tam đại gia tộc đặt xuống dưới, nghiễm nhiên trở thành bá chủ.
Trong lúc xếp hàng, Tiêu Kiếm thấy mấy nam tử thân mặc trang phục lính đánh thuê khẽ nói nhỏ với nhau.
"Hắc, hắc, hôm nay có lẽ là sinh nhật của Mặc gia đại trưởng lão Mặc Thừa? Nghe nói không chỉ các thế lực phía Đông mà ngay cả những thế lực khác cũng đều tới ăn mừng, ngay cả Vân Lam Tông cũng phái người đến."
"Nga, Vân Lam Tông cũng phái người tới, Mặc Thừa quả là có mặt mũi a."
"Hừ, Mặc gia tuy rằng thế lực cường đại nhưng trong mắt Vân Lam Tông lại không được coi trọng, nếu không phải Mặc gia hằng năm đều nộp một khoản khổng lồ cho Vân Lam Tông, thì bọn họ liệu có cùng Mặc gia có quan hệ không?" Một gã lính đánh thuê khinh thường nói.
"Hắc, hắc, đúng vậy." Một vài tên lính đánh thuê tựa hồ đối với Mặc gia cũng không quá quan tâm, cười phụ hoạ nói.
Đứng ở phía sau, nghe mấy tên lính đánh thuê nói chuyện, Tiêu Kiếm đôi mắt khép lại, khẽ cười nói: "Chúng ta tới đúng lúc a, vừa vặn đúng lễ mừng thọ của lão hỗn đản kia."
Tiêu Kiếm lúc này ngẫm nghĩ một chút rồi trầm tư, sau đó thở ra một hơi trong lòng hắn thầm nhủ: “Ài hắn cũng đến sao”
Khẽ thở dài một câu Tiêu Kiếm thấy sắp đến lượt mình, vừa muốn bước tới trước, thì phía sau truyền lại tiếng vó ngựa. Quay người lại, Tiêu Kiếm thấy mấy người nam nữ cưỡi ngựa đang phóng đến. Bụi bay mù mịt làm cho những người xếp hàng chờ đợi tức giận, nhưng khi ánh mắt phẫn nộ của bọn họ nhìn thấy bóng người trên con ngựa phía sau, bao nhiêu tức giận liền biến mất.
Ngồi trên ngựa là một nữ tử trẻ tuổi, thân mặc bộ hồng y bó sát người , lả lướt vô cùng nhuần nhuyễn , hai má của nữ tử có chút trơn bóng , trên cổ đeo một quả trang sức thủy tinh nho nhỏ , làm cho khuôn mặt của nàng có chút linh động. Tiêu Kiếm lẩm bẩm rất nhỏ: “Đè cô nàng này xuống cũng không tệ tuy thế so với Huân Nhi, Tiên Nhi, Ngọc nhi có vẻ kém xa...”
Hồng y nữ tử nhìn lướt qua mọi người, không vì nàng điều khiển ngựa gây ra phiền toái cho những người đang xếp hàng chờ đợi mà dừng lại, liền dẫn theo người của mình phi thẳng vào trong thành.
Sau khi tiếng vó ngựa xa dần, trong đội ngũ xếp hàng liền vang lên vài tiếng nói bất mãn.
"Mẹ nó, không phải ỷ mình là Mặc gia nhị tiểu thư sao? Thần kỳ cái rắm a, Mặc gia không phải là dựa vào việc lấy lòng Vân Lam Tông để có được địa vị như hôm nay hay sao, một ngày nào đó, nếu Mặc gia làm chuyện gì không vừa ý họ, Vân Lam Tông sớm muộn cũng đem Mặc gia đá đi."
Nghe phía sau vang lên tiếng mằng chửi, Tiêu Kiếm nhàn nhạt cười, ánh mắt khẽ quét qua thông đạo tối như mực trước cửa thành, sau đó sửa sang lại hắc bào rồi chậm rãi tiến vào.
Thông qua một thông đạo tối đen , ánh nắng chói mắt đột nhiên làm cho ánh mắt Tiêu Kiếm theo thói quen có chút hư ảo .
Một lát sau , đợi đến lúc thích ứng được với ánh sáng , lúc này Tiêu Kiếm mới chậm rãi mở to mắt , bên tai tràn ngập âm thanh huyên náo .
Mở mắt ra , tại tầm mắt xuất hiện một tòa thành thị khổng lồ . Đứng ở lối ra của tường thành , Tiêu Kiếm ngẩng đầu nhìn hai bên đường ngã tư chi chít cửa hàng đẹp đẽ cùng với người qua lại trên ngã tư , không khỏi tán thưởng một tiếng , quả không hổ là thành thị lớn nhất phía Đông của Gia Mã đế quốc . Lưu lượng người cùng độ phồn hoa chỉ sợ Ô Thản thành mà hắn sống cũng có phần kém.
Huyết da y thiếu niên đi thẳng hướng trung tâm. Hắn hướng thẳng đến một tòa nhà khá lớn. Thiếu niên nhìn trước mặt miệng lẩm bẩm: “Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá???” Huyết da y thiêu niên đi thẳng về phía trong đó. Hai linh đánh thuê thì đang đứng canh ở bên ngoài. Huyết da y thiếu niên lẩm bẩm: “Không tệ cũng là đại đấu sư a...”
Một nữ nhân mặc hồng y thấy Tiêu Kiếm bước vào kính cẩn lên tiếng: “Xin hỏi công tử, Nhã Ly có thể giúp gì cho công tử”. Huyết da y thanh niên lúc này khuôn mặt đã thay đổi trở lên vô cùng tuấn tú, nữ nhân thấy vậy thì vô cung kính cẩn. Huyết da y thiếu niên thầm thở dài: “Ấn tượng ban đầu thật là...”
Huyết da y thiếu niên từ trong chứ vật giới chỉ lấy ra một miếng ngọc bội giơ lên trước mặt thiếu nữ: “Ta cần gặp chủ quản ở đây...”
“A” Hồng y nữ tử hơi ngẩn người: “Ngài là người của đại trưởng lão...” Huyết da y thiếu niên gật đầu tạm coi như là đúng đi. Hắn cần gặp chủ quản của phòng này đơn giản vì cần xác định một số thứ. Hồng y nữ tử thấy vậy thì gật đầu một cái đưa tay ra mời: “Xin mời ngài đi theo ta...”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười hắn lặng lẽ theo sau lưng của hồng y nữ tử. Haizz, mấy ngày nay không được động nữ nhân rồi. Huyết da y thiếu niên tụ tập công pháp của hắn dục hỏa quá bá đạo đặc biệt trong thời gian tời này Cửu dương thần long quyết trong giai đoạn cuối. Mỗi một nguồn nội lực đều bá đạo chí cương chí dương vô cùng. Hắn cũng sớm hoàn thành mà về tìm mấy thê tử giải quyết không thì nguy.
Theo sát sau lưng hồng y nữ tử. Từng đường lả lướt trên thân thể nữ nhân đong đưa. Tiêu Kiếm thầm nuốt nước miếng một cái. Hắn chửi thầm: “Damn you, công pháp càng ngày càng quỷ dị, haizz...”
Theo hồng y nữ tử dẫn vào phòng. Tiêu Kiếm quan sát thấy trong phòng này khá rộng rãi. Tiêu Kiếm ngồi trên một chiếc ghế gỗ trên bàn bày sắn hoa quả và một bộ tích chén. Cả phòng này khá rộng rãi hơn nữa còn vô cùng sang trọng. Huyết da y thiếu niên thầm lẩm bẩm: “Có vẻ như phòng này chuyên thiết kế để tiếp những người có địa vị cao và quan trọng nga..” Hắn giờ cũng lười quản, huyết da y thiếu niên ngồi vào trong bàn đôi tay gõ gõ lên mặt bàn giờ hồng y nữ tử cũng rời đi.
Huyết da y thiếu niên nhìn hướng phía trước thì một trung niên hán nhân mặc một bộ quần áo giản đơn đi về phía trước. Huyết da y thiếu niên nhìn hắn có chút quen thuộc.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trung niên nam tử cúi đầu trước Tiêu Kiếm một cách kính cẩn. Huyết da y thiếu niên cũng gật đầu đáp lễ mỉm cười. Trung niên nam tử mỉm cười lên tiếng: “Sword đại nhân lâu rồi không gặp a...”
Huyết da y thiếu niên trong mặt trung niên nhân, hắn ngẫm nghĩ một chút. Người này với hắn hơi quen mặt nhưng quả thực mà nói Tiêu Kiếm thực không nhớ nổi người này là ai cũng như gặp được ở đầu. Hắn nhớ rõ trí nhớ của hắn cực tốt nhưng hắn cũng chỉ nhớ đã tựng gặp mặt người nỳ nhưng không biết ở đầu. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Ngươi biết ta?“
Trung niên nam tử mỉm cười: “Sword đại nhân không biết tiểu nhân nhưng tiểu nhân là biết ngài. Ngài lần trước đã đến thăm Mễ Đặc Nhĩ gia chúng ta. Khi đó ngài còn đi cùng tôn phu nhân Nhã Phi. Lúc đó La Chính đứng trong đám người ngài không biết ta cũng không phải truyện lạ. Nhưng là Sword đại nhân ai ai mà không biết a...”
Theo như lời La Chính kể thì Tiêu Kiếm biết nam tử trước mặt này thì ra là một người dòng phụ. Tuy chỉ là dòng phụ nhưng Tiêu Kiếm nhận ra tên này là một tên biết người biết ta hơn nữa lại vô cùng biết ăn nói lấy lòng người khác. Hắn cũng cảm thán hóa ra nhờ như vậy mà hắn leo được lên chức này. Tiêu Kiếm cũng thở dài vì hắn biết nam tử này từ nhỏ thiên phú không được tốt lắm lại là người của dòng phụ leo lên được chức này quả không phải là dễ dàng gì.
Tiêu Kiếm lên tiếng hỏi thăm: “Ngươi mấy ngày này có biết một số chuyện của Mặc gia không. Tỉ dụ như họ bắt cóc một tiểu cô nương chẳng hạn...”
Trung niên nhân La Chính suy ngậm một lúc rồi lên tiếng: “Bẩm đại nhân quả thực là có chuyện này. Ngày trước chúng ta nhận được tin tình bào là một đám người Mặc gia mang theo một thiếu nữ bộ dạng tầm mười lăm, mười sáu tuổi trông khá xinh đẹp. Không biết đại nhân muốn hỏi chuyện này...”
Trung niên nhân đang nói thì Tiêu Kiếm cắt đứt hắn: “Được rồi chuyện này dừng ở đầy, ta muốn một phòng ngủ người giúp ta kiếm một căn phòng đi” Huyết da y thiếu niên lười nhác nói ra một câu. Tiêu Kiếm mấy ngày này liên tục giải quyết một số vụn vặt. Giờ hắn khá là đau đầu không biết tính tiếp sao. Hắn suy nghĩ một chút rồi quyết định ngủ một giấc. Dù sao lâu lắm rồi hắn không được ngủ đủ một giấc lười nhác. Ngày nào cũng một đêm phục vụ mấy thê tử mỗi người trung bình hết một giờ vị chi thường hắn hết là khoảng hơn 4 giờ thế lên hắn rất ít ngủ. Dù là người tu tiên không cần ngủ bất quá hắn vẫn thích tìm kiếm cảm giác của một con người hơn.
Trung niên nhân đáp lời: “Vâng!” Sau đó trung niên nhân quay lại một số người phân phó họ đi chuẩn bị phòng cho Tiêu Kiếm. Huyết da y thiếu niên cũng lười quản việc này. Hắn bắt đầu nhấm nháp chút nước trà. Cảm giác tùng vị nhạt nhạt đắng cửa vị trà khi vào miệng sau trở nên ngọt hơn. Tiêu Kiếm cảm giác cả người thư thái.
Tiêu Kiếm theo người hầu theo sau một tỳ nữ bắt đầu đi về phía căn phòng mà chủ quán La Chính sai người sắp đặt. Tiêu Kiếm đang đi về phiascawn phòng thì thoáng nghe thấy thanh âm của một thiếu nữ vang lên. Thiếu nữ này giọng quát tháo rất lớn làm Tiêu Kiếm phải chú ý. Thiếu nữ quát lớn: "Ai là chủ quản của phóng đấu giá này! Ra đây bản tiểu thư cần ngươi giúp một việc..." Giọng nói vô cùng ngang ngược.
Tiêu Kiếm quay lại thì thấy hai thiếu nữ đi cùng nhau theo sau cò là một thanh niên. Một người mặc hồng y, một người mặc y phục màu đỏ còn thanh niên thì mặc một lam y. Tiêu Kiếm hơi nhíu mày người này không phải Nạp Lan Yên Nhiên cùng với Mặc gia đại tiểu thư Linh Lâm thì là ai cơ chứ! Không biết họ đến đây lam gì? Tiêu Kiếm không hết nghi hoặc trong lòng.
Người thanh niên kia thì đang đon đả cố ý lấy lòng hai thiếu nữ. Hắn lên tiếng: "Yên tâm đi Nạp Lan biểu muội cùng với và Linh Lâm biểu muội..." sau đó hắn quay sang mấy người hầu quát lớn: "Chủ quản của các ngươi đâu còn không mau ra gặp ta hả?"
Tỳ nữ lúc này hơi run run: "Mặc công tử xin hãy chờ chút, chủ quản chúng tôi ngay lập tức sẽ ra gặp ngài đây" Tỳ nữ nói rất hỏ. Bất quá với khả năng của Tiêu Kiếm thì vẫn nghe rõ, hơn nữa trong giọng nói có vẻ cực kỳ sợ hãi tên gọi là Mặc Lê này.
Thấy tỳ nữ tiến đến gọi La tổng quản. Tiêu Kiếm hiểu ý gật đầu phẩy phẩy tay ý bảo La Chính không phải cùng với hắn đi. Tiêu Kiếm lúc này bước vào phía phòng của mình. Hắn tiếp tục dùng thần nhãn dò xét mấy người này cùng với xem họ đến đây để làm gì. Tiêu Kiếm suy ngẫm một chút không ngờ cô nàng Nạp Lan Yên Nhiên này không ngờ có nhiều người theo đuổi vậy nha, một Liễu Linh đồ đệ của Cổ Hà lục phẩm luyện dược sư rồi đến tên Mặc Lê Mặc công tử này. Tên Mặc công tử này có vẻ có quan hệ với một trong các trưởng lão của Vân Lam tông nếu không hắn cũng không có chỗ dựa mà phách lối.
La Chính bắt đầu khi thấy a người. hắn hơi kinh ngạc một chút rồi cũng nhanh chóng lên cúi đầu chào hỏi. Theo nhuw cuooj trò chuyện thì Tiêu Kiêm xác định được người tên gọi Mặc công tử có vẻ quan hệ khá sâu với Mặc gia có thể nói là họ hàng gần. Tiêu Kiếm cũng không quan tâm tối nay hắn nhất định phải diệt mặc gia quản cái gì là Vân Lam tông có thời gian hắn cũng sẽ đi diệt hồn tộc. Hắn chỉ cần đột phá đến Đại thừa hậu kỳ là có thể mươn trợ ma kiếm diệt sát hồn tộc. Đây là điều Tiêu Kiếm nghĩ đến sau khi đột phá. Nhưng mọi việc có thực sự đơn giản như Tiêu Kiếm mong muốn như vậy không hay là sẽ có việc khác phát sinh đây.
-"Không biết Nạp Lan tiểu thư muốn mua thứ gì" La Chính bắt đầu mỉm cười chào hàng.
-"Ở đây có quá nhiều người ta nói không tiện lắm..." Nạp Lan Yên nhiên bắt đầu uan sát chúng quanh. Nàng nhìn mọi người một chút mọi người qua lại sau đó lên tiếng.
La Chính nghe thấy vậy thì phất phất tay ý bạo mọi người lui ra. Thấy vậy thì thiếu nữ áo đỏ lên tiếng: "Ta cũng phải đi sao Nạp Lan tỷ?
-"Không cần đâu, ngươi có thể ở lại..." Nạp Lan Yên Nhiên thở dài.
-"Không biết Nạp Lan tiểu thư muốn mua của chúng ta thứ gì?" La Chính lên tiếng.
-"La tổng quản không nên khách khí, ngài có thể gọi ta là Yên Nhiên được rồi!" Nói đến đây Nạp Lan yên Nhiên hơi ngập ngừng: "La tổng quản Yên Nhiên lần này muốn mua một chiếc đỉnh tốt cho luyện dược sư?"
-“A, chuyện này thì có gì không biết Nạp Lan tiểu thư muốn mua loại đỉnh nào? Không biết cho vị luyện dược sư nào, mấy phẩm? Mễ Đặc Nhĩ chúng tôi sẽ cung cấp cho tiểu thư hàng chất lượng tốt nhất hơn nữa còn giá cả rất phải chăng!” La Chính suy ngẫm một chút rồi lên tiếng: “Phòng đấu giá chúng tôi có dược đỉnh dành cho luyện dược sư từ nhất tinh đến lục tinh không biết Nạp Lan tiểu thư muốn mua loại nào?”
Nạp lan Yên Nhiên hơi nhíu mày, sau đó lên tiếng: “Không biết La tổng quản có loại đỉnh tốt dành cho thất phẩm luyện dược sư?”
-“Nga” La tổng quản hít lậy một hơi lạnh. Hắn trong lòng ngẫm nghĩ từ khi nào mà Vân Lam tông có một thất phẩm luyện dượ sư. Cái tin tức này nhất định phải báo cho gia tộc biết. La tổng quản bát đầu suy ngẫm. Chẳng lẽ là Cổ hà đại sư đột phá lục phẩm luyện dược sư tiến cấp thất phẩm luyện dược sư. Nhưng nghe nói hắn nhưng là nhiều năm dậm chân không có tiến triển gì mà! La Chính bắt đầu nghi hoặc nói: “Chỉ là ta có chút tò mò không biết Vân Lam tông khi nào có một thất phẩm luyện dược sư? Hẳn phải là Cổ Hà đại sư đột phá đi?”
Thanh niên ngòi cạnh đó thì lúc này sắc mặt tái nhợt. Hắn nắm chặt hai tay vào nhau. Hắn cắn răng một chút. Trong miệng luôn lẩm bẩm cái gì đó nhưng không phát ra tiếng. Nạp Lan Yên Nhiên không chú ý đến hắn chỉ quay lại với La Chính lên tiếng: “Việc Vân Lam tông có thất phẩm luyện dược sư mong La tổng quản hãy giữ kín còn về việc Vân Lam tông là vị nào thì xin thứ lỗi Nạp Lan Yên Nhiên không thể tiết lộ!”
-“Nga” La Chính hơi ngẩn người: “A, ta hiểu. Thật xin lỗi Nạp Lan tiểu thư hiện nay chúng ta không có thất phẩm đỉnh dược nhưng chúng ta sẽ nhanh chóng sẽ có cho tiểu thư”
-“Mong La tổng quản có thể sớm có trogng vòng một tháng. Tháng sau là đến ngày sinh của hắn. Ta nhưng không mong đến lúc đó dược đỉnh không đến tay của hắn... Nhớ phải là loại tốt nhất” Nạp Lan Yên Nhiên lên tiếng, trong giọng nói có chút lo lắng.
Tiêu Kiếm ngồi nghe mà thở dài. Hắn nằm lên giường ngủ một giấc. Trong miệng Tiêu Kiếm không ngừng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ nàng vì ta mà mua thứ đó sao!? Haizzz, thật là cô bé ngốc nghếch nhưng bất quá ta không thể tiếp nhận nàng được.” Tiêu Kiếm thở dài ngẫm nghĩ một chút giữa việc hắn và Nạp Lan Yên Nhiên. Hắn có chút đau lòng, nhưng quả thực hắn không hề yêu Nạp Lan Yên Nhiên. Chính xác lúc đầu là cảm giác chinh phục chú không phải là cảm giác quan tâm, yêu thương và lo lắng. Bất quá cái cảm giác chinh phục này không ngờ làm cho hắn vương vào một mối rắc rối thật sự. Hắn không phủ nhận hắn là một kẻ tham lam bất quá còn là tham lam có chọn lọc không phải thấy một người xinh đẹp trần truồng trước mặt hắn là Tiêu Kiếm sẽ như lang sói lao vào mà đè nàng xuống phát tiết. Đơn giản đó là tinh trùng lên não nhưng hắn không phải.
-“Thôi kệ...” Nói ra một câu vô trách nhiệm Tiêu Kiếm nằm xuống giường bắt đầu đánh một giấc.
Mật thất hơi có chút ánh sáng mờ mờ, vài bóng người đang ngồi bên trong.
" Mặc Lâm, sự tình chuẩn bị ra sao rồi?" Trên ghế chủ vị, một lão giả tóc hoa râm, áo bào mầu xám, trầm thấp mở miệng nói.
" Đại trưởng lão, đã xác định được tiểu cô nương đó đúng thật là "Bích xà tam hoa đồng" trong truyền thuyết". Một vị trung niên nam tử lên tiếng trả lời.
"Vậy là tốt rồi" Nghe vậy, con mắt lão giả sáng ngời, một nét hưng phấn không che giấu được như tia chớp xẹt qua khuôn mặt. Âm trầm cười nói: "Không nghĩ tới lần này Mặc gia lại may mắn như vậy,không thể ngờ có thể gặp được Bích xà tam hoa đồng còn chưa thành thục"
"Đại trưởng lão, bích xà tam hoa đồng kia có thực sự thần kì như trong truyền thuyết?" Vị nam tử trung niên vừa nãy thấp giọng hỏi.
"Chỉ cần chúng ta có thể có được con mắt kia, sau đó rèn luyện nó đến thành thục thì Gia Mã đế quốc này còn có ai đám chống lại chúng ta? Đến lúc đó, cho dù là Vân Vận, ta cũng có thể dễ dàng đối mặt chống lại, cần gì tiếp tục dựa vào Vân Lam Tông? Hừ. Nếu có thể khiến các tỉnh dưới hàng năm nộp lên cung phụng khổng lồ kia, tốc độ phát triển của Mặc gia chúng ta, sợ rằng không ngừng lớn hơn xa thế nữa!" Bàn tay lão giả vỗ lên mặt bàn, vẻ măt không cam lòng nói
“Trương lão nhưng vị cô nương này có liên quan tới Tiêu gia nghe nói Tiêu gia có hai vị đấu hoàng...” Vị trung niên nam tử lo lắng lên tiếng.
Đối với ngôn ngữ phẫn nộ của lão giả, những người khác cũng không dám xen lời chỉ vội vàng gật đầu.
"Chuyện này ta tính cặn kẽ rồi các ngươi không phải lo. Được rồi, người phái đi bên phía Thanh Mạc thành, có tin hồi báo chưa?Đã thanh trừ sạch sẽ Mạc Thiết dong binh đoàn kia rồi chứ.Chúng cùng với tiểu cô nương kia ở cùng một thời gian lâu như vậy, nói không chừng cũng phát hiện ra bí mật con mắt của nàng ta. Loại chuyện này, tuyệt đối không thể truyền ra, bởi vậy bọn họ phải chết!" Giống như nhớ tới cái gì đó, lão giả bỗng nhiên lành lùng nói..
"Ách! Còn chưa thấy gì, bất quá với năng lực của Mặc Nhiễm, chắc hẳn cũng nhanh thôi". Một người chần chờ một lúc rồi trả lời.
"Truyền lệnh cho bọn họ làm nhanh nhanh một chút, sau khi đem Mạc Thiết dong binh doàn thanh trừ, tốt nhất là thần không biết quỷ không hay ,giết cho bằng hết tất cả mọi thành viên của Mạc Thiết dong binh đoàn , chúng ta không thể lưu lại bất luận cái gì sơ sót. Nếu làm không sạch sẽ nhất định hậu hoạn vô cùng". Lão giả lạnh lùng nói.
"Dạ!"
“ Mấy ngày nay phải chú ý một chút, chờ tiệc mừng ngày hôm nay hoàn thành, sẽ tiến hành nhổ tròng mắt của tiểu cô nương kia. Ta sợ đêm dài sẽ lắm mộng". Lão giả nhíu nhíu mày âm lãnh nói.
"Vâng". Trung niên nhân ứng thanh đáp. Thoáng có chút chần chờ nói: "Đại trưởng lão, Nạp Lan Yên Nhiên cũng tới Diêm thành".
"Ân. Ta biết". Lão giả gật đầu. Trong ánh mắt tỉ mỉ của lão giả xẹt qua một tia tinh quang nói "Đành để Mặc Lê tốn ít điểm tâm tư lên Nạp Lan Yên Nhiên vậy, nếu có thể cùng nàng kết thành quan hệ, nhờ sự giúp đỡ của Nạp Lan gia tộc và Vân Lam Tông, địa vị Mặc gia chúng ta, cũng có thể lần thứ hai tăng lên. Đến lúc đó, phía Đông tỉnh, tam đại gia tộc khác, cũng không thể chống lại chúng ta .
"Như lời Mặc Lê nói, Nạp Lan Yên Nhiên hình như rất khó có thể chiếm phục,nàng ta ở cùng Vân Vận một thời gian khá lâu, cũng không còn giống như tiểu nha đầu kia hình như thích một người tên là Kiếm Tiêu” Trung niên nhân lên tiếng.
“Vâng đúng là như vậy!” Trung niên nam tử khẽ lau mồ hôi: “Nhứ vậy ta thực sự sowcj chuyện này không ổn đại trưởng lão ngài xem...”
“Hừ” Mặc Thừa hừ lạnh một tiếng: “Ngươi không cần lo. Tên tiểu tử kia chỉ thích Vân Vận tông chủ với Nạp Lan Yên Nhiên hắn không để ý gì tới nàng, ngươi phải nhắc nhở Mặc Lê đấy chính là thời gian tốt để thu Nạp Lan Yên Nhiên còn việc bên Kiếm Tiêu ta sẽ chú ý...”
Trung niên nam tử lúc này nhớ đến việc gì đó hơi nhíu mày: “Đại trưởng lão không biết việc hắn đứng giữa Vân Lam tông kêu lên Vân Vận tông chủ sau này sẽ là thê tử của hắn không biết lời đồn này có phải là thật?”
Mặc Thừa lão nhân hơi trầm mặc: “Quả thật có việc này! Bất quá hắn là người có thực lực ấy nhưng có chút hơi quá qngoong cuồng. Haizz, Mười năm tuổi đấu linh ngũ phẩm luyện dược sư đặt khắp Trung châu sợ rằng cũng là phượng mao lân giác. Hơn nữa mấy hôm nay ta loáng thoáng nghe được mấy trưởng lão của Vân Lam tông nói hắn thực chất bấy giờ đã trạm đến ngưỡng cửa của thất phẩm luyện dược sư...”
“Tê...” Trung niên nam nhân hít vào một hơi khí lạnh: “không phải mọi người đồn đại là ngũ phẩm luyện dược sư sao?”
“Hừ” Mặc Thừa hừ lạnh một tiếng: “Ngươi thì biết cái gì hắn năm nay mới bao nhiêu tuổi. Lần này mọi việc Vân Lam tông muốn giữ kín tránh cho phong mang lộ ra. Ta đây là vô tình biết được, nếu như ta không phải quen biết sâu xa với Vân Lam tông có khi bị diệt khẩu cũng nên” Nghe thấy thế trung niên nam tử gật đầu, Mặc Thừa lên tiếng: “Một tháng nữa là sinh nhật của hắn các ngươi chuẩn bị hảo hảo mà lấy lòng đánh tốt quan hệ” Nói đến đây Mặc Thừa hơi ngừng một chút rồi phất tay nói: “Được rồi ngươi tiếp tục công việc đi!”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger