22-04-2011, 05:46 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
Chương 255 : Tế thế phù thương
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Biên dịch: Phong Lưu Bang
Nguồn: TTV
Thượng Quan Y TỠnhìn Sở Phong một lần rồi mới vươn ba ngón tay thon thon như búp măng, nhẹ nhà ng đặt lên uyển mạch của Sở Phong, tim Sở Phong bất giác lại nhảy lên "thình thịch".
-Mạch tượng của công tá» mặc dù Ä‘áºp khá nhanh nhÆ°ng cÅ©ng không có Ä‘iá»u gì khác thÆ°á»ng, không biết bệnh chứng thế nà o?
Thượng Quan Y Tá» thu hồi ngá»c chỉ, thanh âm uyển chuyển thanh nhã tá»±a nhÆ° hoà ng anh xuất cốc.
Sở Phong cÅ©ng thu tay vá», nói:
-Tại hạ má»—i khi nhá»› má»™t ngÆ°á»i thì tim mÆ¡ hồ Ä‘au âm ỉ, tinh thần hoảng hốt, còn má»i cô nÆ°Æ¡ng kê cho tại hạ má»™t phÆ°Æ¡ng thuốc để giải chút nổi khổ của tại hạ!
Thượng Quan Y Tá» mỉm cÆ°á»i, nói :
-Công tá» chỉ sợ là mắc phải chứng bệnh tÆ°Æ¡ng tÆ°, nếu nhÆ° thế có thể đến Giang Nam hái má»™t cà nh Ä‘áºu Ä‘á» là được!
-Có thể nói từ chối không?
-Công tá» chÆ°a từng nghe sao, 'PhÃa nam sinh Ä‘áºu Ä‘á», xuân vá» nảy mầm xinh, chà ng Æ¡i hái nhiá»u nhé, tÆ°Æ¡ng tÆ° da diết tình!'[1]
Sở Phong thở dà i:
-NgÆ°á»i tÆ°Æ¡ng tÆ° hái cây tÆ°Æ¡ng tÆ°, chẳng lẽ không phải cà ng tăng thêm nổi khổ tÆ°Æ¡ng tÆ° sao?
Thượng Quan Y TỠnói :
-TÆ°Æ¡ng tÆ° không phải là bệnh thì sao lại phải dùng thuốc? Má»—i lúc Æ°u sầu là lúc ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng tÆ° nhá»› nhung thì sầu khổ sẽ tá»± giảm, đó chẳng lẽ không phải là điá»u ngá»t ngà o, việc gì mà phải tá»± là m khổ mình thêm?
Sở Phong ngẩn ngÆ¡, suy tÆ° má»™t lúc rồi không khá»i cÆ°á»i ha ha, cuối cùng tâm tình cÅ©ng sáng tá» thông suốt, nét ảm đạm trên mặt thoáng cái đã không còn, đã lại hiện ra nét phóng túng Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng nhÆ° trÆ°á»›c.
-Cô nÆ°Æ¡ng quả tháºt là thần y, má»™t câu đã giải tá»a ná»—i sầu khổ của tại hạ!
Thượng Quan Y Tá» khẽ cÆ°á»i, nói:
-Công tỠvõ công cao tuyệt, vì sao lại tùy tiện xông và o đây, không sợ bị nhiễm ôn dịch sao?
Sở Phong nói :
-Váºy cô nÆ°Æ¡ng vì sao lại và o đây?
-Ta muốn trị ôn dịch cho thôn dân!
-Ta cũng muốn trị ôn dịch cho thôn dân!
-Công tỠbiết được y đạo?
Thượng Quan Y TỠhơi ngoà i ý muốn.
-Không biết!
Sở Phong đáp rất thà nh tháºt.
Thượng Quan Y TỠnói :
-Ta là đại phu, tế thế phù thương vốn là chức trách của ta!
Sở Phong than thở:
-Äáng tiếc đại phu có nhân tâm nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng trên thế gian lại rất Ãt!
Thượng Quan Y Tá» không lên tiếng, bắt đầu xem xét mấy cá»ng thảo dược trong tay.
Sở Phong lại há»i:
-Cô nương nắm chắc có thể trị hết ôn dịch nà y không?
-Không!
Sở Phong kinh hãi nói:
-Váºy mà cô còn muốn và o đây?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Mặc dù không có chắc chắn thà nh công nhÆ°ng cÅ©ng phải thá» má»™t lần, cứ táºn lá»±c biết đâu có thể gặp may!
-NhÆ°ng nhÆ° váºy cô nÆ°Æ¡ng sẽ phải trả giá bằng tÃnh mệnh!
Thượng Quan Y Tá» không có trả lá»i, lại nói:
-Hình nhÆ° công tá» là ngÆ°á»i trong giang hồ?
Sở Phong gáºt đầu, Thượng Quan Y Tá» lại nói:
-Giang hồ hiểm ác đáng sợ, công tỠvì sao phải bước chân và o?
Sở Phong bỗng sinh khà khái, nói:
-TrÆ°á»ng kiếm giang hồ, tiêu dao thiên hạ!
Thượng Quan Y TỠnói :
-Giả nhÆ° công tá» gặp ác nhân hà nh hung, công tá». . .
-TrÆ°á»ng kiếm ngăn trở!
-Nếu nhÆ° võ công của ác nhân đó cao hÆ¡n công tá» rất nhiá»u, công tá» sẽ còn. . .
-Phù nguy cứu khốn, sao lại quan tâm võ công cao thấp!
Thượng Quan Y Tá» không có nói nữa, Sở Phong cÅ©ng hiểu ý của nà ng, bèn cÆ°á»i há»i:
-Cô nương, là ng nà y bị nhiễm ôn dịch gì?
-Là má»™t loại viêm chứng cá»±c kỳ hiếm thấy, ngÆ°á»i trúng phải sắc mặt và ng vá»t, khô mắt, miệng môi trở nên trắng, lúc đầu trán nóng lên, tiếp theo cả ngÆ°á»i không còn chút sức lá»±c nà o, hai, ba ngà y có thể dẫn đến tá» vong, vả lại rất dá»… truyá»n nhiá»…m!
Sở Phong thấy bên ngoà i hÆ¡n mÆ°á»i trượng Ä‘ang đặt má»™t loạt cái gì, Ä‘á»u dùng vải thô che Ä‘áºy, hình nhÆ° là thi thể, bèn há»i:
-Những cái đó là . . .
-Äá»u là thôn dân chết do trúng viêm chứng!
Sở Phong cả kinh nói:
-Viêm chứng gì mà lợi hại nhÆ° váºy?
Thượng Quan Y TỠlắc đầu nói :
-Ta cÅ©ng không rõ lắm. Có thể là mấy ngà y liá»n bị khô hạn, mấy ngà y gần đây Ä‘á»™t ngá»™t gặp mÆ°a lá»›n, trong mÆ°a lại kèm theo vị chua, có thể có quan hệ vá»›i việc nà y.
-Không có cách nà o khác trị liệu sao?
-Ta hiện tại chỉ có thể phòng ngừa dịch chứng khuếch tán và khống chế triệu chứng của ngÆ°á»i bệnh, nhÆ°ng không cách nà o trừ khỠđược!
Sở Phong thấy bên cạnh Ä‘ang Ä‘un má»™t vại thuốc lá»›n, tản ra mùi thuốc nồng nặc, Sở Phong cau mÅ©i, má»›i há»i:
-Thuốc nà y là dùng để khống chế ôn dịch hả?
Thượng Quan Y Tá» gáºt đầu, nói :
-Cũng đến lúc cho hỠuống thuốc rồi!
Rồi đứng lên nhẹ nhà ng bước tới cạnh cái vại, cầm lấy một cái búa nhỠnhẹ nhà ng gõ và o cái chiêng đồng bên cạnh vại.
Chiêng đồng phát ra tiếng vang "Äinh Ä‘inh" má»ng manh, Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cô gõ nhÆ° váºy thì cho dù dán lá»— tai bên chiêng cÅ©ng nghe không được! Äể đó cho ta!
Sở Phong nói xong tiếp nháºn cây búa, bắt đầu gõ lên "Bùng boong bÃnh boong" vang vá»ng cả ngôi là ng, ngay cả những quan binh Ä‘ang vây quanh là ng cÅ©ng bị dá»a cho hoảng sợ, khẩn trÆ°Æ¡ng dá»±ng lên Ä‘ao thÆ°Æ¡ng vì cho rằng có thôn dân muốn chạy trốn táºp thể!
Thượng Quan Y Tá» không khá»i mỉm cÆ°á»i, rất nhanh, má»™t nhóm thôn dân Ä‘i tá»›i, trong tay cầm bát, trong đó quả nhiên có không Ãt ngÆ°á»i sắc mặt và ng vá»t, khô cả hai mắt, miệng môi Ä‘á»u ngã mà u trắng.
Thượng Quan Y TỠnói với Sở Phong:
-Là m phiá»n công tá» giúp ta múc thuốc nà y cho há»!
Thế là Sở Phong đứng ở bên vại thuốc, một tay bịt mũi, một tay cầm lấy cái muôi múc cho thôn dân từng chén thuốc một.
Thượng Quan Y Tá» hiếu kỳ há»i:
-Công tỠrất sợ mùi thuốc ư?
Sở Phong xấu hổ đáp:
-Tại hạ rất sợ uống thuốc, sợ nhất là vị thuốc đông y. Tuy nhiên không hỠgì, tại hạ chịu đựng được, chịu đựng được!
Vừa nói vừa cong môi cao lên che lấy lá»— mÅ©i, dáng dấp cÅ©ng thá»±c sá»± buồn cÆ°á»i.
Những thôn dân nà y thấy Ä‘á»™t nhiên có má»™t vị công tá» tá»›i đây cÅ©ng bắt đầu nghị luáºn má»™t hồi, tuy nhiên sắc mặt vẫn rất phá» phạc, uể oải không phấn chấn lên được.
Sau khi uống thuốc xong thì thôn dân lục tục giải tán, Sở Phong há»i:
-NhÆ° váºy cÅ©ng không phải là cách, viêm chứng kia thá»±c sá»± không cách nà o để loại trừ sao?
Thượng Quan Y TỠđáp:
-Ta đã nghÄ© qua má»™t và i phÆ°Æ¡ng thuốc, nhÆ°ng còn thiếu mấy vị thảo dược để Ä‘iá»u phối!
-Mấy vị thảo dược đó rất khó tìm hả?
-Cũng không khó tìm, trên núi Thái Sơn nà y cũng có, nhưng mà sơn đạo hiểm trở, ta không cách nà o leo lên được!
-Là thảo dược gì? Äể ta giúp cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i tìm!
-Công tỠgiúp ta tìm?
Thượng Quan Y TỠgiương cặp mắt long lanh nhìn Sở Phong.
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, ta cÅ©ng không muốn cả Ä‘á»i bị nhốt ở chá»— nà y!
-Váºy là được rồi! Võ nghệ của công tá» cao cÆ°á»ng thì leo lên núi Thái SÆ¡n nà y cÅ©ng không phải là việc khó gì.
-Thế cô nương yêu cầu mấy vị thảo dược nà o? Hình dạng ra sao?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Tổng cá»™ng còn cần bốn vị thảo dược XÃch Linh thảo, Tứ Diệp sâm, Hoà ng Tinh, Äông Tá». Hình dáng XÃch Linh thảo nhÆ° cây nấm năm mà u, trên mặt có nhiá»u hoa văn Ä‘an xen, mặt dÆ°á»›i có nhiá»u lá»— chấm; lá cây Tứ Diệp sâm mà u và ng xám, gốc cây rất nhá»; Äông Tá» thÆ°á»ng sinh trưởng ở trên vách đá, rể cây có mà u tÃm nhạt, lá cây hÆ¡i xoắn lại. . .
Thượng Quan Y Tá» thao thao bất tuyệt miêu tả, Sở Phong nghe đến mụ cả đầu, chỉ cảm thấy nhÆ° vịt nghe sấm, má»›i ngắt lá»i:
-Bá» Ä‘i, cái gì nấm năm mà u, mặt dÆ°á»›i có nhiá»u lá»— chấm? Khiến cho ta rối tinh rối mù, hay là để ta mang theo cô lên tìm cho rồi!
Thượng Quan Y TỠngạc nhiên nói :
-Nhưng ta không rà nh võ công, không cách nà o leo lên?
Sở Phong cÆ°á»i ha ha:
-Chuyện nà o có khó gì! Cô nương, đắc tội!
Nói rồi má»™t tay kéo lấy ống tay áo Thượng Quan Y Tá» phi thân lao tá»›i cổng là ng, nhún ngÆ°á»i nhảy má»™t cái, mang theo Thượng Quan Y Tá» nhảy lên cao, lÆ°á»›t qua đỉnh đầu đám binh sÄ©, lao thẳng vá» hÆ°á»›ng Thái SÆ¡n!
Äám binh sÄ© vừa thấy định Ä‘uổi theo, quan quân kia Ä‘Æ°a tay ngăn lại, nói:
-Äể cho há» Ä‘i!
***
[1]:Bà i thÆ¡ TÆ°Æ¡ng TÆ°(相æ€)-VÆ°Æ¡ng Duy. Nguyên văn HV:
Hồng Ä‘áºu sinh nam quốc,
Xuân lai phát kỷ chi?
Nguyện quân đa thải hiệt,
Thá» váºt tối tÆ°Æ¡ng tÆ°.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
22-04-2011, 05:47 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
Chương 256 : Thái Sơn hái thuốc.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Biên dịch: Phong Lưu Bang
Nguồn: TTV
Thượng Quan Y TỠbị Sở Phong cầm tay chạy đi như bay, chỉ cảm thấy gió thổi vù vù bên tai, thoáng như cưỡi mây đạp gió, vừa thấy lạ lẫm, lại thấy kinh hãi. Khi lướt tới lưng chừng núi thì Thượng Quan Y TỠđột nhiên nói:
-Công tỠdừng lại đi!
Sở Phong dừng lại Ä‘á»™t ngá»™t khiến Thượng Quan Y TỠđứng không vững, cả ngÆ°á»i bị nhà o vá» phÃa trÆ°á»›c, oa! PhÃa trÆ°á»›c chÃnh là vách núi vá»±c sâu, Thượng Quan Y Tá» thất thanh la lên, Sở Phong sợ quá vá»™i Ä‘Æ°a tay ra, nhẹ nhà ng đỡ lấy bá» eo má»ng manh của nà ng, vẻ mặt áy náy nói:
-Tại hạ nhất thá»i lá»— mãng, không có là m cô nÆ°Æ¡ng sợ chứ.
Khuôn mặt thanh nhã nhÆ° tiên của Thượng Quan Y Tá» hÆ¡i Ä‘á» lên, nhẹ nhà ng xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh má»™t gốc cây, thấy dÆ°á»›i tà ng cây má»c và i cây cá» nhá», má»—i cây Ä‘á»u có bốn chiếc lá, Sở Phong láºp tức nói:
-Äây là Tứ Diệp sâm?
Thượng Quan Y Tá» khẽ cÆ°á»i nói:
-Công tá» vừa nhìn liá»n biết là Tứ Diệp sâm, cÅ©ng không phải là quá hồ đồ mà !
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cá» nà y Ä‘á»u có bốn cái lá, nếu nhÆ° còn Ä‘oán không được, váºy chẳng phải còn ngốc hÆ¡n cả heo sao! Äể ta giúp cô nÆ°Æ¡ng nhổ nó!
-Công tá» cẩn tháºn, phải nhổ cả gốc!
Sở Phong dè dặt nhổ lên Tứ Diệp sâm rồi kéo Thượng Quan Y Tá» tá»›i má»™t nÆ¡i, là má»™t cái đình, trên miếu thỠđá Ä‘á» bốn chữ to "NgÅ© đại phu tùng", bên cạnh có má»™t cây tùng, già cá»—i cổ xÆ°a, ngang tà ng cao ngất, tháºt có khà tiết của đại phu!
Sở Phong ngạc nhiên nói:
-NgÅ© đại phu tùng? Chẳng lẽ chÃnh là cây tùng trong truyá»n thuyết được Thủy Hoà ng đế gia phong? Sao chỉ có má»™t cây, không phải là có năm cây sao?
Thượng Quan Y Tá» cÆ°á»i nói:
-Công tá» chắc nghe nhầm tin đồn rồi. Năm đó Tần Thủy Hoà ng nhất thống thiên hạ má»›i lên Thái SÆ¡n phong thiện, trên Ä‘Æ°á»ng gặp mÆ°a nên phải tránh dÆ°á»›i gốc cây tùng để trú, thế là Tần Thủy Hoà ng má»›i cho cây tùng nà y có công há»™ giá, vì thế phong tÆ°á»›c vị cho cây là 'NgÅ© đại phu', do đó gá»i là 'NgÅ© đại phu tùng', háºu nhân lại đồn đãi là năm cây tùng!
Sở Phong báºt cÆ°á»i nói :
-Thì ra 'NgÅ© đại phu' là tÆ°á»›c vị, thế mà ta lại Ä‘i trông mặt mà bắt hình dong, vẫn là cô nÆ°Æ¡ng há»c thức uyên bác!
Thượng Quan Y Tá» Ä‘i tá»›i dÆ°á»›i gốc cây tùng, Sở Phong thấy dÆ°á»›i thân cây má»c và i loại cá» hình dạng nhÆ° nấm, mặt ngoà i có năm mà u sắc, má»›i kinh hỉ nói:
-Äây là XÃch Linh thảo? Quả nhiên giống nhÆ° nấm năm mà u!
Nói rồi đang muốn tiến lên nhổ nó, Thượng Quan Y TỠvội nói:
-XÃch Linh thảo nà y cứ để ta tá»›i nhổ Ä‘i!
Sở Phong thấy mất hứng, bĩu môi nói:
-Xem ra cô nương chê ta chân tay vụng vỠchứ gì!
Thượng Quan Y Tá» không lên tiếng, cúi ngÆ°á»i đầu tiên cuốn lên lá cây XÃch Linh thảo, chỉ nhẹ nhà ng hái Ä‘i má»™t cái lá ở ngá»n. Sở Phong ngạc nhiên nói:
-Sao không nhổ cả cây luôn?
-XÃch Linh thảo nà y rất hiếm thấy, ta chỉ hái má»™t lá ở ngá»n, không tá»›i và i ngà y thì nó sẽ má»c ra lá má»›i, đến lúc nó có thể cho mình hái tiếp!
Sở Phong gãi gãi đầu, nói:
-Hình như cũng rất có đạo lý!
Thượng Quan Y Tá» hái xong XÃch Linh thảo, Ä‘ang muốn rá»i khá»i thì Sở Phong Ä‘á»™t nhiên chỉ và o và i cây cá» nhá» mà u và ng óng Ä‘ang núp trong bụi cá» dÆ°á»›i chân nà ng nói:
-Cô nương nhìn kìa, đó là Hoà ng Tinh phải không?
Thượng Quan Y TỠvừa nhìn, vui vẻ nói:
-Äúng váºy, công tá» tháºt tinh mắt!
Sở Phong vẻ mặt đắc ý nói:
-Chúng ta là ngÆ°á»i táºp võ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nhãn lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i rồi!
Thượng Quan Y Tá» mỉm cÆ°á»i rồi cúi ngÆ°á»i nhổ và i cây, Sở Phong nói:
-Bốn loại thảo dược đã tìm được ba, chỉ còn thiếu Äông Tá» thôi!
Thượng Quan Y TỠnói:
-Äông Tá» không khó tìm, chẳng qua nó má»c nhiá»u ở vách núi đá, không dá»… để hái!
Sở Phong vỗ ngực:
-Cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, chá»› nói vách núi đá, cho dù lên núi Ä‘ao, xuống biển lá»a, ta cÅ©ng hái cho cô nÆ°Æ¡ng!
-Công tá» chỉ hay thÃch nói giỡn!
Hai ngÆ°á»i tiếp tục lên núi, sÆ¡n đạo cà ng lúc cà ng gồ ghá» cháºt hẹp, vả lại má»›i vừa qua cÆ¡n mÆ°a nên rất trÆ¡n Æ°á»›t, tay Sở Phong Ä‘ang kéo thắt lÆ°ng Thượng Quan Y Tá» tất nhiên là cà ng kéo cà ng chặt.
Thượng Quan Y Tá» bá»—ng nhiên dừng lại, nhìn má»™t nÆ¡i trên vách đá dá»±ng đứng bên cạnh, trên vách đá có má»™t phiến đá nham thạch nhô ra, phÃa trên má»c má»™t và i gốc cá» có mà u tÃm nhạt.
-Äó là Äông Tá» hả?
Sở Phong há»i.
Thượng Quan Y Tá» gáºt đầu.
Sở Phong buông tay đang kéo thắt lưng nà ng, nói:
-Cô nÆ°Æ¡ng, sÆ¡n đạo nà y gồ ghá» rất trÆ¡n Æ°á»›t, cô cẩn tháºn đứng cho vững!
Rồi vén lên ống tay áo, chuẩn bị leo lên.
-Công tá» cẩn tháºn!
Thượng Quan Y Tá» nói má»™t câu, giá»ng Ä‘iệu mang theo ý thân thiết.
Sở Phong khẽ cÆ°á»i, sau đó cháºm rãi dá»c theo thạch bÃch leo lên chá»— phiến đá nham thạch. Bởi vì má»›i vừa qua cÆ¡n mÆ°a nên bùn trên núi hÆ¡i xốp, và i chá»— chân đạp qua thÆ°á»ng có bùn đất bị tróc ra "Rà o rà o" rÆ¡i xuống, trông rất mạo hiểm, Thượng Quan Y Tá» nhìn thấy cÅ©ng hồi há»™p, Sở Phong lại còn thỉnh thoảng quay đầu lại là m ngoáo á»™p vá»›i nà ng, cố là m ra vẻ ung dung.
Sở Phong rốt cuá»™c leo đến bên cạnh phiến nham thạch kia, còn quay đầu hÆ°á»›ng Thượng Quan Y Tá» giÆ°Æ¡ng lông mi lên, có phần đắc ý. Thượng Quan Y Tá» cuối cùng cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm, vÆ°Æ¡n bà n tay hÆ°á»›ng vá» Sở Phong giÆ¡ lên bốn ngón tay, Sở Phong há»™i ý liá»n nhổ bốn gốc Äông Tá» thu và o trong tay áo, sau đó cẩn tháºn leo trở lại.
Khi gần sắp leo trở lại sÆ¡n đạo, hòn đá đỡ dÆ°á»›i chân Ä‘á»™t nhiên bị lung lay khiến Sở Phong nhất thá»i mất Ä‘i trá»ng tâm, cả ngÆ°á»i bị ngã xuống!
-A!
Thượng Quan Y Tá» thất thanh la lên, tiếng hô còn chÆ°a dứt, đầu ngón chân Sở Phong Ä‘iểm má»™t cái lên vách núi, cả ngÆ°á»i phi thân dá»±ng lên rồi phiêu nhiên hạ xuống trÆ°á»›c ngÆ°á»i Thượng Quan Y Tá», giÆ°Æ¡ng lên Äông Tá» trong tay áo, cÆ°á»i nói:
-Còn may mà chÆ°a có là m rÆ¡i Äông Tá»!
-Công tỠkhông sao chứ?
Thượng Quan Y Tá» há»i.
Sở Phong ưỡn ngực:
-Cái nà y có tÃnh là gì, ta là ngÆ°á»i táºp võ, leo lên vách đá nhÆ° thế nà y cÅ©ng chỉ nhÆ° giẫm trên đất bằng, nhÆ° má»™t bữa ăn sáng thôi!
Hắn tuy nói dá»… dà ng, nhÆ°ng kỳ thá»±c tim Ä‘ang Ä‘áºp "thình thịch", lúc vừa rồi Ä‘á»™t nhiên bị trượt chân cÅ©ng dá»a hắn má»™t cú sốc.
Thượng Quan Y TỠđâu phải nhìn không ra, nhÆ°ng cÅ©ng không vạch trần, chỉ mỉm cÆ°á»i không nói.
Sở Phong nói :
-Hiện giỠbốn loại thảo dược đã đủ cả, chúng ta mau trở vỠpha chế đi!
-ChỠmột chút! Còn thiếu một loại hoa là m thuốc dẫn!
-Là hoa gì?
-Hoa nà y không có tên, nhÆ°ng thông thÆ°á»ng sinh trưởng ở đỉnh núi!
-Äược rồi, váºy thì chúng ta lên đỉnh núi, vốn ta cÅ©ng muốn lên Thái SÆ¡n ngắm cảnh má»™t lần!
Cà ng tá»›i đỉnh núi, sÆ¡n đạo cà ng cà ng gồ ghá» cháºt hẹp, Sở Phong gần nhÆ° là ná»a kéo ná»a ôm Thượng Quan Y Tá» mà đi, khi đến đỉnh núi thì đã hoà ng hôn.
ÄÆ°a mắt nhìn quanh, chỉ thấy vô và n núi non tráºp trùng, bốn phÃa dÆ°á»›i má»™t mà u xanh thẳm đẹp mê hồn, trÆ°á»›c mắt là má»™t mảnh mây mù mênh mông, báºp bá»nh bất Ä‘á»™ng, trên bầu trá»i từng đám phù vân lượn lá» nhÆ° những dãy núi liá»n nhau, từng tia nắng chiá»u còn sót lại xuyên qua từng tầng mây mù, khiến cho các ngá»n núi được phủ mây nhÆ° được tô Ä‘iểm thêm má»™t tầng kim quang rá»±c rỡ, mà nÆ¡i xa chân trá»i từng áng mây Ä‘á» nhÆ° tấm lụa Ä‘Ã o trải trên ná»n trá»i bao la, sá»± giao hòa ánh sáng chiếu rá»i khắp bầu trá»i trong biển mây báºp bá»nh cà ng khiến ngÆ°á»i say sÆ°a cõi lòng.
Thượng Quan Y TỠvui vẻ nói:
-Ãnh nắng chiá»u và biển mây chÃnh là kỳ cảnh của Thái SÆ¡n, đồng thá»i xuất hiện thì lại cà ng khó gặp, bây giá» có thể đồng thá»i nhìn thấy, hoà n toà n là nhá» và o công tá» cả!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Có giai nhân là m bạn, đó mới là may mắn của tại hạ!
Thượng Quan Y Tá» nhẹ nhà ng cháºm bÆ°á»›c tá»›i đỉnh núi, bắt đầu tìm kiếm loà i hoa là m thuốc dẫn, dáng ngÆ°á»i nà ng tuyệt vá»i Ä‘oan trang, má»™t bá»™ bạch y, tay áo thÆ°á»›t tha, thá»±c sá»± so vá»›i ánh nắng chiá»u cùng biển mây còn là m cho ngÆ°á»i say sÆ°a hÆ¡n.
Thượng Quan Y TỠthấy Sở Phong say đắm nhìn mình, bèn nói:
-Công tỠcũng hỗ trợ tìm kiếm đi!
Sở Phong đi qua, gãi gãi đầu nói:
-Ta không biết loà i hoa đó thì tìm nó thế nà o?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Hoa đó mà u trắng, có phần giống nhÆ° đám mây, cÅ©ng không khó để nháºn ra!
Thế là Sở Phong tìm kiếm khắp nÆ¡i, bất tri bất giác chuyển tá»›i má»™t nÆ¡i, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c má»™t tấm bia đá lá»›n, tấm bia đá lá»™ vẻ cổ xÆ°a, mặt trên có khắc văn tá»±, những chữ nà y được viết theo thể Thiên trÆ°á»ng, rất chỉnh tá» ngay ngắn, Sở Phong vá»™i gá»i:
-Cô nương mau đến đây xem!
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
22-04-2011, 05:48 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
Chương 257 : Tần bi thạch khắc.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Biên dịch: Phong Lưu Bang
Nguồn: TTV
Thượng Quan Y TỠđi qua, Sở Phong nói:
-Cô nÆ°Æ¡ng xem tấm bia đá nà y Ä‘i, mặt trên khắc là văn tá»± gì váºy?
Thượng Quan Y TỠkinh ngạc nói :
-Äây là chữ Tần triện, cÅ©ng là chữ Tiểu Triện!
-Chữ Tiểu Triện? Chẳng lẽ đây là tấm bia đá Tần Thủy Hoà ng láºp và o năm đó lúc phong thiện? Mặt trên khắc cái gì thế?
Thượng Quan Y Tá» bắt đầu Ä‘á»c lên:
-Hoà ng đế lên ngôi, láºp ra phép tắc rõ rà ng để cho thần dân thiên hạ thuân theo. Äã trôi qua hai mÆ°Æ¡i sáu năm, lần đầu tiên thống nhất được thiên hạ, không ai không phục tùng. Trẫm Ä‘Ãch thân tuần sát lê dân ở viá»…n phÆ°Æ¡ng, trèo lên Thái SÆ¡n nà y, ngắm nhìn khắp xung quanh…
Thượng Quan Y Tá» Ä‘á»c xong, má»›i gáºt đầu nói:
-Xem ra đây xác thá»±c là tấm bia đá Tần Thủy Hoà ng láºp khi phong thiện, nghe đồn từ lâu đã bị huá»·, thì ra nó vẫn còn!
Sở Phong nói :
-Tháºt ra những chữ nà y viết cÅ©ng rất đẹp!
Thượng Quan Y TỠnói :
-Chặt chẽ mà trầm mạnh, bình ổn ngay ngắn; thon dà i uyển chuyển; ngang Ä‘á»u dá»c thẳng, ngoà i vụng trong khéo, thá»±c sá»± là chữ đẹp! TÆ°Æ¡ng truyá»n Thủy Hoà ng đế sau khi thống nhất lục quốc đã phổ biến 'ThÆ° đồng văn, xa đồng quỹ'[*], thủ tiêu văn tá»± của lục quốc rồi đặt ra chữ Tiểu triện, cho tá»›i Tây Hán thể chữ lệ má»›i thay thế được, cho nên các thÆ° tÃch khắc bằng chữ tiểu triện thá»i Tần là cá»±c Ãt, bút tÃch thá»±c lại cà ng hiếm thấy, không ngỠđược lại ở chá»— nà y nhìn thấy thạch bi khắc tại thá»i Tần![*]: Bánh xe cùng má»™t trục, chữ viết cùng má»™t loại : ý chỉ sá»± thống nhất
Thượng Quan Y Tá» nhìn văn tá»± trên tấm bia đá có vẻ vô cùng kinh hỉ, tháºm chà còn mang theo hÆ°ng phấn.
Sở Phong nói :
-Nghe cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy hình nhÆ° cÅ©ng khá am hiểu đạo thÆ° pháp nhỉ?
Thượng Quan Y TỠkhông lên tiếng, hai mắt vẫn chăm chú nhìn văn tự trên tấm bia đá.
-Mà nà y cô nÆ°Æ¡ng, xem ra có cÆ¡ há»™i ta phải bá»™c lá»™ thủ bút, để cho cô kiến thức má»™t chút cái gì gá»i là bút tÃch thá»±c!
Thượng Quan Y Tá» cÆ°á»i nói:
-Nghe công tá» nói nhÆ° váºy nhất định là rất tinh thông thÆ° pháp?
Sở Phong đắc ý nói :
-Tinh thông không dám, có chút lĩnh ngộ, có chút lĩnh ngộ!
Hắn đối với chữ viết của mình trước nay vẫn rất tự tin.
Thượng Quan Y Tá» dá»i bÆ°á»›c tá»›i phÃa sau tấm bia đá, không khá»i khẽ kêu "A" má»™t tiếng, nguyên lai phÃa sau bia đá là má»™t khúm cá» Nhân trần, trên khúm cỠđó má»c chen lẫn má»™t đám hoa nhá» mà u trắng có hình dạng nhÆ° mây.
Sở Phong nói :
-Äây là loại hoa dùng là m thuốc dẫn đó hả?
Thượng Quan Y Tá» gáºt đầu, Sở Phong cúi ngÆ°á»i Ä‘ang muốn hái thì Thượng Quan Y Tá» vá»™i nói:
-Chỉ hái hoa thôi, đừng là m tổn thương rể nó!
Sở Phong đáp ứng một tiếng rồi đưa tay muốn hái, nhưng lại chần chỠmãi, bèn thu tay vỠnói:
-Thôi, hay là cô nÆ°Æ¡ng hái Ä‘i, ta tay chân vụng vá», vạn nhất là m bị thÆ°Æ¡ng tụi nó thì đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không nổi!
Thượng Quan Y Tá» không khá»i mỉm cÆ°á»i, thế là cúi ngÆ°á»i xuống, vÆ°Æ¡n hai ngón tay nhÆ° búp măng khẽ kẹp lấy bông hoa nhá», nhẹ nhà ng bứt lên, Ä‘á»™ng tác hái hoa đó thá»±c sá»± là ưu mỹ quá thể.
Sở Phong há»i:
-Hoa nà y thực sự không có tên hả?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Có lẽ có, mà ta không biết mà thôi.
Sở Phong nói :
-Nếu nhÆ° váºy, chi bằng chúng ta đặt cho nó má»™t cái tên Ä‘i, gá»i là 'Hoa tiểu bạch' được chứ?
Thượng Quan Y Tá» cÆ°á»i nói:
-'Hoa tiểu bạch' quá tầm thÆ°á»ng, hay gá»i 'Hoa tiểu vân' Ä‘i?
Sở Phong không khá»i vá»— tay khen:
-'Hoa tiểu vân' ? Tên rất hay! Hình dạng như mây, mà u trắng như mây, vẫn là cô nương tâm tư nhanh nhạy.
-Công tá» chỉ hay thÃch. . .
Thượng Quan Y TỠchợt ngừng lại không nói tiếp.
Sở Phong cÆ°á»i hì hì nói:
-Ta biết cô nÆ°Æ¡ng muốn nói cái gì, có phải cô nÆ°Æ¡ng muốn nói tại hạ thÃch vá»— cái gì phải không?
Thượng Quan Y TỠhơi đỠmặt không lên tiếng, chỉ lẳng lặng hái hoa tiểu vân.
Khi hai ngÆ°á»i trở vá» là ng, hiển nhiên cÅ©ng phải lăng không nhảy và o, kỳ thá»±c cÅ©ng không cần nhÆ° thế bởi vì đám binh sÄ© vừa thấy há» Ä‘i tá»›i đã sá»›m tránh ra hai bên, nhÆ°ng Sở Phong lại là m nhÆ° không thấy cứ muốn kéo Thượng Quan Y Tá» lăng không bay và o.
Thôn dân thấy hai ngÆ°á»i hái thuốc đã quay vá», trong lòng bá»—ng sinh ra hy vá»ng, má»™t đám bắt đầu vây quanh lấy hai ngÆ°á»i, vẻ mặt mồi ngÆ°á»i Ä‘á»u trông mong.
Thượng Quan Y Tá» láºp tức Ä‘á»™ng thủ pha chế thuốc còn Sở Phong tất nhiên là phụ trách việc nhóm lá»a sắc nấu, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u báºn bịu vá»›i công việc riêng.
Sau khi thuốc sắc xong, Thượng Quan Y TỠđể cho má»™t ngÆ°á»i uống trÆ°á»›c, qua khoảng ná»a canh giá» thì Thượng Quan Y Tá» bắt mạch cho ngÆ°á»i đó, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vẻ mặt khẩn trÆ°Æ¡ng quan sát.
-Thế nà o?
Sở Phong nhịn không được há»i trÆ°á»›c.
Thượng Quan Y TỠlắc đầu, nói :
-Mạch tượng cũng không có biến hóa!
Má»i ngÆ°á»i không khá»i thất vá»ng.
-Thảo dược nà y không có hiệu quả hả?
Sở Phong lại há»i.
Thượng Quan Y TỠnói :
-Có thể là phân lượng Ä‘iá»u phối không đúng, chúng ta thá» lại xem.
Vì váºy nà ng Ä‘iá»u phối các loại thảo dược vá»›i phân lượng khác thêm lần nữa, bảo Sở Phong sắc ra má»™t chén, nhÆ°ng lại để cho má»™t ngÆ°á»i khác uống, lại qua ná»a canh giá» rồi bắt mạch, vẫn lắc đầu.
Thượng Quan Y Tá» lại Ä‘iá»u phối thêm lần thứ ba, lại để cho má»™t ngÆ°á»i khác uống, Sở Phong khó hiểu má»›i há»i:
-Sao không để cho cùng má»™t ngÆ°á»i uống thá»?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Cho cùng má»™t ngÆ°á»i uống nếu nhÆ° có hiệu quả thì khó có thể phân biệt được là thuốc lần má»™t hai là lần hai có hiệu quả!
Sở Phong vừa nghÄ©, cÆ°á»i nói:
-Sao ta lại không nghĩ ra chứ, đúng là ngu mà !
Thượng Quan Y Tá» cÆ°á»i nói:
-Không phải là công tá» ngu đâu. TrÆ°á»›c đây ta cÅ©ng thá» qua nhÆ° công tá» nói váºy và để cho cùng má»™t ngÆ°á»i uống thá», vốn tưởng hiệu quả đạt được nhất định là do phÆ°Æ¡ng thuốc sau cùng, kết quả cuối cùng má»›i phát hiện là phÆ°Æ¡ng thuốc đầu tiên sản sinh hiệu dụng, lại phải tốn mất má»™t phen xoay sở má»›i xong!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Thì ra tất cả những Ä‘iá»u nà y của cô nÆ°Æ¡ng là do kinh nghiệm mà đạt được. Chẳng qua nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại, nếu nhÆ° toà n để cho má»™t ngÆ°á»i uống thá» thì cÅ©ng đủ khiến cho hắn sặc chết mất!
Thượng Quan Y Tá» cÆ°á»i nói:
-Xem ra công tá» quả tháºt rất sợ uống thuốc?
Sở Phong xấu hổ nói:
-Cũng không phải rất sợ, chỉ hơi ớn thôi!
Vừa nói xong, thân thể cũng run lên một cái.
Cứ nhÆ° thế, Thượng Quan Y Tá» liên tục Ä‘iá»u phối thảo dược để cho thôn dân uống thá», tá»›i lần thá» thứ tÆ° thì trên mặt nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng lá»™ ra má»™t tia mừng rỡ.
-Thế nà o, có hiệu quả hả?
Sở Phong vá»™i há»i.
-Hiệu quả mặc dù không rõ rệt nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng có biến hóa, chỉ cần tiếp tục Ä‘iá»u phối thì nhất định sẽ cà ng tốt hÆ¡n!
Những thôn dân xung quanh vừa nghe thế thì vui mừng không ngá»›t, rốt cuá»™c cÅ©ng thấy được má»™t cÆ¡ há»™i sống, Sở Phong cà ng vung tay hô to hÆ¡n, còn hÆ°ng phấn hÆ¡n cả những thôn dân ấy, Thượng Quan Y Tá» thấy hắn bởi vì nấu thảo dược nên khuôn mặt đã lem luốc, nhÆ°ng vẫn hồn nhiên chÆ°a phát giác ra, không khá»i khẽ báºt cÆ°á»i hÃch hÃch.
Sở Phong thấy nà ng nhếch miệng nhìn mình, lúc nà y má»›i tỉnh ngá»™ vá»™i và ng lấy tay vuốt lên mặt, nà o ngá» tay hắn dÃnh đầy than bụi, còn Ä‘en hÆ¡n cả khuôn mặt, vừa vuốt lên thì nhất thá»i biến thà nh nhÆ° má»™t diá»…n viên tuồng.
Thôn dân xung quanh nhìn thấy không khá»i cÆ°á»i lên ha ha.
Thượng Quan Y Tá» mỉm cÆ°á»i lấy ra má»™t tấm khăn tay Ä‘Æ°a cho Sở Phong, khăn tay rất xinh xắn, có thêu má»™t gốc Chỉ Lan thanh nhã, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m thoang thoảng. Sở Phong Ä‘ang định Ä‘Æ°a tay tiếp lấy, nhÆ°ng vừa thoáng nhìn qua hai tay mình còn Ä‘en hÆ¡n cả than thì vá»™i và ng thụt vá», xấu hổ cÆ°á»i, nói :
-Hay là cứ để ta Ä‘i rá»a má»™t cái là xong thôi!
Thượng Quan Y Tá» thu hồi khăn tay, lúc nà y má»™t vị phụ nhân xách má»™t rổ trúc Ä‘i tá»›i, phÃa sau Ä‘i theo má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng sắc mặt và ng vá»t khoảng 11,12 tuổi, Ä‘i chân đất, quần áo cÅ©ng đã hÆ¡i cÅ© rách.
Trong giỠđặt hai chén cÆ¡m tẻ to, mặt trên lác đác mấy cá»ng dÆ°a chua.
Phụ nhân đặt giá» trúc lên bà n rồi nói vá»›i Thượng Quan Y Tá»:
-Thượng Quan đại phu, má»i dùng cÆ¡m trÆ°á»›c Ä‘i!
Lúc nà y Sở Phong đã rá»a mặt xong, Ä‘i tá»›i hÆ°ng phấn nói:
-Oa! Ăn cơm rồi!
Xem ra cái bụng hắn sớm đã kêu réo ầm ĩ.
Phụ nhân quay đầu nói với Sở Phong:
-Sơn thôn nghèo khó chỉ có cơm rau dưa, công tỠđừng chê!
Giá»ng Ä‘iệu có phần mang theo áy náy.
Sở Phong thấy những thôn dân xung quanh chẳng qua là ăn chút khoai sắn rau dại để đỡ đói, có thể có một miếng cơm tẻ đã rất khó khăn rồi, mới nói:
-Äại thẩm khách sáo rồi, đại thẩm đã dùng chÆ°a?
Phụ nhân vội và ng nói:
-Công tá» xin má»i, chúng tôi đã dùng qua rồi.
Sở Phong cÅ©ng không khách khÃ, bÆ°ng lên má»™t chén cÆ¡m, Ä‘ang muốn ăn thì thấy Thượng Quan Y Tá» há»i tiểu cô nÆ°Æ¡ng:
-Tiểu muội, hôm nay cảm thấy thế nà o?
Tiểu cô nương nói :
-Lan tỷ tỷ, đầu em hơi nóng, tay chân rất yếu, hơn nữa. . .
Tiểu cô nương cũng không nói tiếp.
-Là m sao váºy?
Thượng Quan Y Tá» truy há»i.
-Em. . .
Tiểu cô nương nhìn mẫu thân một cái rồi cúi đầu không nói.
Sở Phong thấy ánh mắt nó không ngừng lén lút lướt qua cái giỠtrúc, hiểu rồi, xem ra là nó đói bụng quá, thế là cầm chén cơm trong tay đặt và o tay tiểu cô nương, nói:
-Tiểu muội ăn đi, đại ca ca ăn rất no rồi!
Trên mặt tiểu cô nương hiện ra và i tia kinh hỉ nhưng không có cầm lấy, ngẩng đầu nhìn mẫu thân, phụ nhân vội nói:
-Công tá», Ä‘iá»u nà y sao có thể được, cÆ¡m nà y là do má»i ngÆ°á»i trong là ng cùng góp lại để cho hai vị, sao có thể. . .
Sở Phong nói :
-Coi như là ta cho tiểu muội ăn đi, đại thẩm không cần khách sáo!
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng vẻ mặt khao khát nhìn mẫu thân, phụ nhân cúi đầu nhá» giá»ng nói:
-Ăn đi, từ từ thôi!
Sở Phong trong lòng không khá»i thở dà i, nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng nói:
-Tiểu muội từ từ mà ăn, đại ca ca sẽ không đòi lại đâu!
-Äa tạ đại ca ca!
Tiểu cô nương thanh thúy đáp một câu.
Sở Phong nở nụ cÆ°á»i, lá»™ ra dáng cÆ°á»i ngây thÆ¡ nhÆ° má»i khi.
Thượng Quan Y Tá» bÆ°ng lên chén cÆ¡m, bắt đầu thong thả ăn từng miếng nhá», phụ nhân nói:
-Tôi cũng không quấy rầy hai vị nữa!
Nói xong kéo tiểu muội bỠđi.
Sở Phong há»i:
-Cô nÆ°Æ¡ng, vì sao đại thẩm gá»i cô là Thượng Quan đại phu, còn tiểu muá»™i lại gá»i cô là Lan tá»· tá»·?
Thượng Quan Y TỠnói :
-Ta há» kép Thượng Quan, tên Lan Äình!
-á»’, thì ra là Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng, thất kÃnh, thất kÃnh!
-Công tỠđã từng nghe qua tên của ta sao?
Sở Phong ngẩn ra, gượng cÆ°á»i nói:
-Không có! Chẳng qua. . . ta thấy ngÆ°á»i khác khi trao đổi tÃnh danh thÆ°á»ng hay thất kÃnh thất kÃnh, cho nên. . .
Lan Äình mỉm cÆ°á»i rồi nhìn Sở Phong, Sở Phong thấy nà ng nhìn mình, bèn há»i:
-Chuyện gì thế?
Lan Äình ngạc nhiên nói:
-Công tỠkhông dự định báo đại danh sao?
-Ờ, quên mất! Tại hạ Sở Phong, cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n!
-Chỉ giáo cái gì?
Lan Äình có phần dà dá»m há»i má»™t câu.
Sở Phong sá»ng sốt, gãi đầu nói :
-Cái nà y. . . ngÆ°á»i khác hay nói nhÆ° váºy nên ta cÅ©ng nói theo nhÆ° váºy, cÅ©ng không biết chỉ giáo cái gì. . .
Lan Äình lại mỉm cÆ°á»i má»™t cái.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
22-04-2011, 05:48 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
Chương 258 : Nguyệt dạ đăng lâm.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Biên dịch: Phong Lưu Bang
Nguồn: TTV
Äêm đó, Lan Äình được bố trà nghỉ ngÆ¡i trong má»™t gian phòng bá» trống, Sở Phong bèn canh giữ ngoà i cá»a, Lan Äình thấy hắn còn ở bên ngoà i, má»›i Ä‘i tá»›i nói:
-Công tỠkhông cần canh giữ là m gì, đi nghỉ ngơi đi, ngà y mai còn phải lên núi hái thuốc!
Sở Phong há»i:
-Vì sao hôm nay cô nÆ°Æ¡ng không hái nhiá»u thêm má»™t Ãt?
Lan Äình nói :
-Lần nà y ta chỉ thá» nghiệm dược tÃnh trÆ°á»›c, vả lại thôn dân rất đông, khó có thể hái đủ cho má»™t lần, huống hồ có má»™t số thảo dược cần phải hái rồi nấu ngay!
-Thì ra là thế!
-Công tỠđã lao lực một ngà y, cơm lại còn chưa ăn, không đói bụng sao?
Sở Phong ưỡn ngực, thản nhiên nói:
-NgÆ°á»i táºp võ nhÆ° ta cho dù mÆ°á»i ngà y mÆ°á»i đêm không ăn không uống cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», huống chi chỉ có má»™t ngà y ná»a ngà y. . .
Äang nói thì bụng hắn rất không đúng lúc kêu "Ùng ục" má»™t tiếng, tiếng kêu đặc biệt vang dá»™i. Sở Phong tức thì vẻ mặt xấu hổ, Lan Äình che miệng cÆ°á»i nói:
-Xem ra trÆ°á»›c đây công tỠđã chÃn ngà y chÃn đêm chÆ°a ăn cÆ¡m rồi sao?
Sở Phong tròng mắt láo liên, nói:
-Äây là chân núi Thái SÆ¡n, sao chúng ta không lên núi kiếm và i con thú rừng nÆ°á»›ng ăn nhỉ? Ta thấy cô nÆ°Æ¡ng chắc cÅ©ng chÆ°a có ăn no đâu!
Nói rồi cÅ©ng không đợi Lan Äình có đồng ý hay không đã má»™t tay kéo lấy ống tay áo nà ng, trá»±c tiếp nhảy ra khá»i là ng, bay vút lên núi.
Sở Phong mang theo Lan Äình chạy thẳng lên đến đỉnh núi, dá»±a và o thân thủ của Sở Phong Ä‘i bắt và i con chim trÄ© thá»±c sá»± dá»… nhÆ° trở bà n tay, hai ngÆ°á»i nhóm lên má»™t đống lá»a ngay tại dÆ°á»›i tấm bia đá lá»›n trên đỉnh núi rồi dá»±a lÆ°ng và o tấm bia đá ngồi bên cạnh đống lá»a.
Sở Phong dùng hai nhà nh cây xiên và o hai con chim trÄ© rồi Ä‘Æ°a má»™t nhà nh cho Lan Äình, nhÆ°ng nà ng không có nháºn lấy, nói:
-Ta vẫn chưa bao giỠnướng qua thứ gì!
Sở Phong lại hà há»ng nói:
-Cô nÆ°Æ¡ng lần nà y có lá»™c ăn rồi, công phu nÆ°á»›ng của ta chÃnh là thiên hạ nhất tuyệt, Ä‘á»™c nhất vô nhị, cho dù không có bất cứ gia vị nà o nhÆ°ng ta vẫn có thể nÆ°á»›ng ra chua ngá»t đắng cay! Cô nÆ°Æ¡ng muốn ăn vị gì nà o?
Lan Äình suy nghÄ© má»™t chút rồi nói:
-Công tỠnướng cho ta nhà n nhạt đi!
Sở Phong sá»ng sốt há»i:
-Nhà n nhạt? Chua nhạt, hay là ngá»t nhạt, hay là đắng nhạt, hay là cay nhạt đây?
Lan Äình vểnh miệng nói:
-Không phải chua nhạt, cÅ©ng không phải ngá»t nhạt, cÅ©ng không phải đắng nhạt, cay nhạt gì cả, chỉ là nhà n nhạt thôi.
-Äây không phải là cô nÆ°Æ¡ng cố tình là m khó tại hạ sao?
-Công phu nÆ°á»›ng của công tá» chÃnh là thiên hạ nhất tuyệt, Ä‘á»™c nhất vô nhị cÆ¡ mà !
Sở Phong ngẩn ra, cÆ°á»i nói:
-Äược! Chỉ bằng và o lá»i nà y của cô nÆ°Æ¡ng ta sẽ nÆ°á»›ng cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t món ăn nhà n nhạt. À đúng rồi, cô nÆ°Æ¡ng vì sao lại Ä‘i đến ngôi là ng nà y?
Lan Äình nói :
-MÆ°á»i mấy ngà y trÆ°á»›c ta đã tá»›i dÆ°á»›i chân Thái SÆ¡n, vốn muốn lên núi ngắm cảnh nhÆ°ng bất đắc dÄ© sÆ¡n đạo gồ ghá» vách núi cao khó Ä‘i, chần chừ không dám leo lên, lại không muốn bá» Ä‘i, loanh quanh má»™t hồi Ä‘i tá»›i phÃa tây, rồi thấy là ng bị quan binh vây quanh, biết là ng bị nhiá»…m ôn dịch, vì váºy liá»n ở lại đây!
-Cô nương cũng thực sự dũng cảm, cũng thực sự là thiện tâm!
-Công tỠđồng ý mạo hiểm hái thuốc, đó chẳng phải cũng là lòng mang hiệp nghĩa sao?
Sở Phong cÆ°á»i ha ha, nói:
-Nói cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t bà máºt, kỳ thá»±c ta là má»™t ác nhân!
-Công tỠkhông ác.
Sở Phong chỉ và o đạo chỉ ngân trên mặt nói:
-Không ác sao, cô nhìn vết sẹo trên mặt ta xem, có ác không hả?
-Không ác.
Lan Äình lắc đầu.
-Ai!
Sở Phong thở dà i, nói :
-Kỳ thá»±c ta chÃnh là má»™t ác nhân, còn là đại ác nhân rất ác nữa kìa!
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Công tỠchịu tặng một chén cơm cho một tiểu cô nương, cũng thực sự là 'ác' quá đi chứ!
-Ha ha ha ha. . .
Sở Phong cÆ°á»i ha hả, Ä‘á»™t nhiên tiếng cÆ°á»i khá»±ng lại rồi cau mà y, bà n tay bất giác ôm lấy ngá»±c.
-Là m sao váºy?
Lan Äình vá»™i há»i.
Sở Phong cháºm rãi thở dà i má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
-Không có gì, ngực không biết sao tự nhiên hơi đau một chút!
Lan Äình thấy thái dÆ°Æ¡ng hắn lại thấm ra mồ hôi há»™t, hiển nhiên cÆ¡n Ä‘au vừa rồi tuyệt không phải chỉ Ä‘Æ¡n giản "hÆ¡i Ä‘au má»™t chút" nhÆ° váºy, nà ng chợt nhá»› tá»›i việc Sở Phong nhá» nà ng chẩn trị cho chứng "bệnh trong lòng" của hắn, bèn nói:
-Lần trước ngươi nói có bệnh đau trong lòng, chẳng lẽ không phải là hư ngôn?
Sở Phong nói :
-Lúc đó ta quả tháºt chỉ thuáºn miệng nói má»™t chút mà thôi, tuy nhiên Ä‘oạn thá»i gian gần đây thỉnh thoảng tim ta lại vô duyên vô cá»› Ä‘á»™t nhiên phát Ä‘au, lúc đầu chỉ là hÆ¡i Ä‘au thôi, nhÆ°ng hiện tại cà ng ngà y cà ng Ä‘au nhức, có lúc Ä‘au đến ná»—i tê tâm liệt phế, cÅ©ng không biết tại sao!
-Cô nương vươn tay ra đi!
Sở Phong liá»n Ä‘Æ°a tay ra, Lan Äình nhẹ nhà ng đặt ba ngón tay lên trên uyển mạch của hắn, tỉ mỉ chẩn Ä‘oán má»™t lúc lâu, rồi lại bảo Sở Phong Ä‘Æ°a tay kia ra, cÅ©ng dò xét má»™t lúc lâu má»›i thu tay vá», hÆ¡i nhÃu mà y nói:
-Tim công tá» cÅ©ng không có dị thÆ°á»ng gì, nhÆ°ng vùng phụ cáºn hình nhÆ° có má»™t đạo dị khà đang bao quanh, nhÆ° ẩn nhÆ° hiện, nhÆ° có nhÆ° không, lúc thì mạnh mẽ lúc thì yếu á»›t, lúc nhanh lúc cháºm, lại hình nhÆ° tùy thá»i có thể công kÃch và o tim, vô cùng cổ quái, bệnh trong lòng của công tá» e rằng có quan hệ tá»›i việc nà y!
Sở Phong bá»—ng nhá»› tá»›i Thiên Ma Nữ cÅ©ng từng nói qua trong cÆ¡ thể mình hình nhÆ° Ä‘ang ẩn náu má»™t cổ khà rất linh bà quá»· dị, má»›i gáºt đầu nói:
-Ta có vị bằng hữu cÅ©ng từng nói qua trong cÆ¡ thể ta Ä‘ang tiá»m tà ng má»™t cổ khà linh bà quá»· dị, có lẽ chÃnh là đạo dị khà mà cô nÆ°Æ¡ng đã nói!
Lan Äình kinh ngạc nói :
-Vị bằng hữu đó của công tỠcũng là cao nhân y đạo sao?
Sở Phong lòng thầm buồn cÆ°á»i: Thiên Ma Nữ khi truyá»n chân khà và o trong cÆ¡ thể hắn có xem xét nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất rõ rà ng, song hắn cÅ©ng không có giải thÃch, há»i:
-Cô nÆ°Æ¡ng, cổ khà quái quỉ đó của ta có nghiêm trá»ng lắm không?
Lan Äình nói :
-Ngà y mai ta kê một bà i thuốc dán cho công tỠdùng, chắc không có trở ngại gì!
Sở Phong gáºt đầu, xoay sang nói chuyện khác:
-NhÆ°ng đây chỉ là việc nhá», trÆ°á»›c mặt loại trừ ôn dịch má»›i là việc quan trá»ng nhất, chá» trị hết dịch chứng cho thôn dân rồi má»›i chẩn trị cho ta cÅ©ng không muá»™n mà !
Lan Äình mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
Sở Phong nghiêm mặt nói:
-NhÆ°ng mà hiện tại có má»™t thứ cà ng quan trá»ng hÆ¡n chá» chúng ta Ä‘i chữa trị đây!
-Hả?
Lan Äình nhìn Sở Phong.
Sở Phong liá»n giÆ¡ nhà nh cây trong tay lên, nói:
-ChÃnh là trị cho cái bụng tốt trÆ°á»›c đã!
Lan Äình cÆ°á»i lên khanh khách, Sở Phong Ä‘Æ°a má»™t con chim trÄ© đã nÆ°á»›ng xong cho nà ng, Lan Äình nháºn lấy, đặt ở bên mép dè dặt cắn má»™t miếng nhá», Sở Phong vá»™i há»i:
-Thế nà o hả?
Lan Äình chÆ°a bao giỠăn qua đồ nÆ°á»›ng, chỉ cảm thấy má»™t miếng nà y vô cùng má»›i mẻ ngon miệng, thế là gáºt đầu nói:
-Không ngỠđược chỉ nÆ°á»›ng má»™t cách vô cùng Ä‘Æ¡n giản lại có thể nÆ°á»›ng ra má»™t món ăn mỹ vị đến nhÆ° váºy!
Sở Phong cảm thấy đắc ý, mặt mà y hớn hở nói :
-Cô nÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›ng không phải là đơn giản nhÆ° váºy đâu, cÅ©ng phải rất xem trá»ng bản lãnh đó. Tại hạ không phải là nói ngoa chứ, nói đến công phu nÆ°á»›ng thì trong thiên hạ, tại hạ số hai thì không ai dám nháºn thứ nhất đâu!
Lan Äình không khá»i buồn cÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i thong thả ăn, xung quanh má»™t mảnh vắng lặng, chỉ có tiếng côn trùng rả rÃch và tiếng củi lá»a vang lên lá»™p Ä‘á»™p, Sở Phong chợt há»i:
-Cô nương thỠnói xem Thái Sơn nặng bao nhiêu?
Lan Äình ngẩn ra, nói :
-Sức nặng của Thái Sơn, sao lại có thể đo được?
Sở Phong lại cÆ°á»i nói:
-Nhưng ta biết, còn nhẹ hơn so với ta nữa đấy!
-Sao nà o?
Lan Äình nhìn hắn.
Sở Phong nói :
-Thái Sá» Công có nói: 'Có cái chết nhẹ tá»±a lông hồng, có cái chết nặng tá»±a Thái SÆ¡n ', cô xem, Thái Sá» Công cÅ©ng nói ngÆ°á»i nặng so vá»›i Thái SÆ¡n, cho nên Thái SÆ¡n kỳ thá»±c rất nhẹ, nhẹ hÆ¡n so vá»›i ta nữa, nói không chừng còn nhẹ hÆ¡n cả ngÆ°á»i mảnh mai yếu nhược nhÆ° cô nữa đấy!
Lan Äình không khá»i cÆ°á»i nói:
-Công tỠcái gì cũng có thể nguỵ biện!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cô nÆ°Æ¡ng, váºy ta có tÃnh là 'Có mắt không nhìn thấy Thái SÆ¡n' không?
Lan Äình lại lắc đầu nói:
-Không tÃnh!
-Sao không tÃnh?
Sở Phong khó hiểu.
-Bởi vì Thái Sơn ấy không phải là Thái Sơn nà y?
Sở Phong ngạc nhiên há»i:
-Tại sao Thái Sơn ấy không phải là Thái Sơn nà y?
Lan Äình nói :
-'Thái SÆ¡n' trong 'Có mắt không nhìn thấy Thái SÆ¡n' chỉ kỳ thá»±c là tên má»™t ngÆ°á»i, không phải là Thái SÆ¡n hiện tại dÆ°á»›i chân chúng ta?
-LÃ sao?
Sở Phong cà ng kinh ngạc.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
22-04-2011, 05:49 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
ChÆ°Æ¡ng 259: Bia đá thần bÃ.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Biên dịch: Phong Lưu Bang
Nguồn: TTV
Lan Äình tiếp tục nói :
-Thuáºt lại, thợ má»™c Lá»— Ban đối vá»›i đệ tá» rất nghiêm ngặt, hắn thấy có má»™t đồ đệ tên Thái SÆ¡n, tà i nghệ cứ mãi không tiến bá»™, vì váºy liá»n Ä‘uổi Thái SÆ¡n ra khá»i 'Ban môn'. Sá»± việc cách qua nhiá»u năm, má»™t lần Lá»— Ban Ä‘i dạo phố chợt thấy có má»™t hà ng quán bà y rất nhiá»u dụng cụ bằng trúc gá»—, tà i nghệ lô há»a thuần thanh, Lá»— Ban rất kinh ngạc, sau khi nghe ngóng má»›i biết thì ra chÃnh là do Thái SÆ¡n chế tác, Lá»— Ban cảm thấy rất xấu hổ, bèn thở dà i: 'Thá»±c sá»± là có mắt không nhìn thấy Thái SÆ¡n' .
Sở Phong nói :
-Cô nÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± là há»c thức uyên bác, ngay cả 'Thái SÆ¡n' nà y cÅ©ng biết được.
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Kỳ thá»±c đó chỉ là nghe đồn, chÆ°a hẳn là tháºt, ta cÅ©ng là trong lúc vô ý nghe ngÆ°á»i ta nói qua, xem nhÆ° là bảo sao hay váºy Ä‘i!
-Cô nÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± là nghe má»™t hiểu mÆ°á»i!
-Công tá» toà n chỉ thÃch. . .
Lan Äình lại im lặng, cÅ©ng không có nói tiếp.
Sở Phong cÆ°á»i hì hì nói:
-Ta biết cô nương lại muốn nói cái gì!
Lan Äình hÆ¡i Ä‘á» mặt, không lên tiếng.
Sở Phong nói :
-Cô nÆ°Æ¡ng, cô nói những đế vÆ°Æ¡ng vì sao Ä‘á»u thÃch đến Thái SÆ¡n phong thiện thế?
Lan Äình nói :
-Thái SÆ¡n xÆ°a được gá»i là 'Äại tông', vừa dà i, vừa có ý là chủ, được tôn đứng đầu trong quần nhạc, Ä‘á»™ cao của nó nhÆ° tiếp giáp vá»›i trá»i, đế vÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tá»± xÆ°ng là quân quyá»n thần thụ, thá» mệnh vá»›i trá»i, cho nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thÃch tá»›i Thái SÆ¡n phong thiện!
-Váºy cô nói xem, bởi vì Thái SÆ¡n là dà i nhất trong quần nhạc cho nên đế vÆ°Æ¡ng má»›i thÃch tá»›i Thái SÆ¡n phong thiện, hay là bởi vì đế vÆ°Æ¡ng thÃch tá»›i Thái SÆ¡n phong thiện, cho nên Thái SÆ¡n má»›i thà nh đứng đầu trong quần nhạc!
Lan Äình ngẩn ra:
-Äiá»u nà y. . . có thể là nguyên nhân tÆ°Æ¡ng há»—.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Một ngà y nà o đó, ta cũng sẽ ở Thái Sơn nà y mặc sức phong thiện một phen!
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-NhÆ°ng phong thiện chÃnh là việc của đế vÆ°Æ¡ng?
Sở Phong trịnh trá»ng nói:
-Ta thì không thể là m đế vương sao? Cô nương chưa nghe thấy 'Vương hầu tướng tướng, ninh hữu chủng hồ?'
(Vương hầu, tướng, tướng, há cứ phải là con dòng cháu giống).
-Váºy công tá» có biết cái gì gá»i là phong thiện không?
Sở Phong gãi gãi đầu:
-Có thể là nói khi bản thân mình là m hoà ng đế thì đó chÃnh là thuân theo ý trá»i Ä‘i?
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Mặt ngoà i công tá» nói cÅ©ng không có xa. Cái gá»i là phong thiện, chÃnh là tại trên đỉnh Thái SÆ¡n tế thiên, báo công lao vá»›i trá»i; tại chân núi Thái SÆ¡n tế địa, báo đức vá»›i đất; việc trÆ°á»›c gá»i là phong, việc sau gá»i là thiện, nên xÆ°ng là phong thiện! Công tá» nếu định lên Thái SÆ¡n phong thiện, thỉ cần phải nhá»› cho kỹ!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cô nương thực sự là thông thái, sợ rằng phải hơn cả năm xe ấy chứ.
-Năm xe?
Lan Äình có phần khó hiểu.
-ChÃnh là há»c phú ngÅ© xa đó(*)!
(*)Chỉ ngÆ°á»i tri thức uyên bác, tà i há»c cao thâm. TÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° câu 'Tà i cao bát đấu'
Lan Äình không khá»i mỉm cÆ°á»i.
Sở Phong lại cÆ°á»i nói :
-Nếu nhÆ° Tần Thủy Hoà ng biết chúng ta nÆ°á»›ng đồ ăn ngay tại tấm bia đá mà ông ta láºp lúc phong thiện thì không tức chết má»›i là lạ đó!
Lan Äình không khá»i quay đầu lại nhìn tấm bia đá, nhÆ°ng chợt "A" khẽ kêu má»™t tiếng, dÆ°á»ng nhÆ° vô cùng kinh ngạc, Sở Phong vá»™i quay đầu nhìn lại, cÅ©ng "A" kêu má»™t tiếng.
Chỉ thấy trong ánh lá»a báºp bùng, những chữ được khắc trên thạch bÃch đã trở nên mÆ¡ hồ không rõ.
Hai ngÆ°á»i vô cùng khó hiểu, vá»™i nhÃch ngÆ°á»i Ä‘i để cho ánh lá»a chiếu lên tấm bia đá được rõ hÆ¡n, nhÆ°ng những chữ nà y lại cà ng thêm không rõ, Sở Phong lại đốt cho lá»a cháy được to hÆ¡n, ánh lá»a đã sáng hÆ¡n, nhÆ°ng mà chữ viết lại cà ng má» Ä‘i, tuy nhiên ở chÃnh giữa cÅ©ng có và i con số đã cà ng hiện lên rõ, Sở Phong vá»™i cầm lấy hai cây Ä‘uốc chiếu sát lại gần tấm bia đá, nhÆ° váºy, chữ viết hầu nhÆ° đã không thể nháºn ra rõ nữa mà những con số thì lại hiện ra rõ rà ng.
Lan Äình thì thầm:
-Lâm, nháºp, tuần, đông, nghi, đạo. . .
Sở Phong ngạc nhiên há»i:
-Là ý gì váºy? Chẳng lẽ tấm bia đá nà y có cất giấu bà máºt gì?
Lan Äình nhÃu mà y, nói:
-Ta cũng không hiểu ý của nó, những chữ số nà y hình như cũng không có liên quan gì!
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-BỠđi, không rõ thì đừng suy nghĩ đến nó nữa, việc của cổ nhân mấy nghìn năm trước thì ai mà hiểu được chứ?
Lan Äình cÆ°á»i má»™t cái rồi không nói gì.
Hai ngÆ°á»i liá»n ngồi xuống dá»±a và o tấm bia đá, trÆ°á»›c mắt là ánh lá»a dáºp dá»n, trên đỉnh đầu là vô và n các vì sao lấp lánh và má»™t vầng trăng thanh lệ sáng tá», bên ngÆ°á»i chỉ có tiếng côn trùng "Chi chi" rả rÃch, tất cả hợp lại tạo nên má»™t khung cảnh khác biệt thanh u mà vắng vẻ.
Sở Phong nói :
-Thì ra bóng đêm ở trên Thái Sơn cũng không tệ lắm, cô nương xem, ánh trăng kia hình như đưa tay cũng có thể hái lấy!
Lan Äình nói :
-NgÆ°á»i ta nói cảnh tráng lệ nhất của Thái SÆ¡n chÃnh là mặt trá»i má»c. . .
-A!
Sở Phong Ä‘á»™t nhiên kêu má»™t tiếng, lại khiến cho Lan Äình bị giáºt mình, chỉ thấy Sở Phong vá»— đầu nói :
-Thái SÆ¡n mặt trá»i má»c! Sao ta không nghÄ© tá»›i chứ? Cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta dù sao cung đã lên đây rồi, thôi thì xem xong mặt trá»i má»c rồi má»›i xuống núi Ä‘i!
Sở Phong thấy Lan Äình không lên tiếng, bèn há»i:
-Cô không muốn xem sao?
Lan Äình bất đắc dÄ© nói :
-Công tỠkhông xuống núi, mình ta có thể xuống núi được sao?
-Äúng rồi, đúng rồi!
Sở Phong ha ha nói.
Vì váºy hai ngÆ°á»i tá»±a lÆ°ng và o tấm bia đá, lẳng lặng chá» mặt trá»i má»c, Sở Phong thì trà n đầy kÃch Ä‘á»™ng, hai mắt nhìn thẳng phÃa xa chân trá»i tối om không há» chá»›p mắt, giống nhÆ° vầng mặt trá»i đó bất cứ lúc nà o cÅ©ng sẽ ló ra ngoà i.
Lan Äình dù sao thân thể cÅ©ng yếu Ä‘uối, vả lại báºn rá»™n cả ngà y nên rất mệt má»i, cuối cùng bất tri bất giác gối đầu lên vai Sở Phong thản nhiên ngủ mất, Sở Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không là m nà ng tỉnh giấc.
Má»™t đêm trôi qua nhÆ° váºy, nhÆ°ng mà , má»™t khắc trÆ°á»›c lúc ánh bình minh luôn luôn là lúc tối tăm nhất, tối đến ná»—i hầu nhÆ° Ä‘Æ°a tay không thấy năm ngón.
-Cô nương! Cô nương!
Lan Äình thoáng nghe được bên tai vang lên và i tiếng gá»i khẽ, nà ng thản nhiên mở mắt ra, ngay tại trong giây lát nà ng mở mắt, chùm ánh sáng ban mai đầu tiên xuyên phá tầng hắc ám vô biên nÆ¡i phÆ°Æ¡ng đông xa xôi, nÆ¡i chân trá»i thoáng chốc từ u ám biến thà nh ánh và ng nhạt, lại từ và ng nhạt chuyển thà nh mà u hồng quÃt, rồi chiếu sáng từng tầng mây tÃm hồng nÆ¡i chân trá»i, tất cả chỉ thay đổi trong nháy mắt, Ä‘Æ°a các tầng ráng mà u khắp bầu trá»i hòa hợp thà nh má»™t thể vá»›i biển mây mênh mông trÆ°á»›c mắt. Vầng mặt trá»i Ä‘á» rá»±c cháºm rãi vén mà n mây mù và khoác lên ngÆ°á»i bá»™ nghê thÆ°á»ng nhiá»u mà u sắc, từ từ má»c lên, trong giây lát, vạn đạo kim quang nhÆ° rÆ¡i vãi khắp những dãy núi non trùng Ä‘iệp, thá»±c sá»± là má»™t kỳ quan tráng lệ!
Mà khi luồng hà o quang đầu tiên chiếu và o trên khuôn mặt Lan Äình, Sở Phong quả thá»±c kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i, vẻ đẹp của nà ng và o giá» khắc nà y tuyệt đối không thể dùng bất luáºn ngôn ngữ gì để miêu tả.
Lan Äình thấy Sở Phong ngạc nhiên nhìn mình, má»›i khẽ gá»i má»™t tiếng: "Công tá»!" Sở Phong vẫn chÆ°a có phản ứng, "Công tá»!" Lan Äình lại khẽ gá»i má»™t tiếng, Sở Phong vẫn còn chÆ°a có phản ứng.
Lan Äình khẽ nhăn mà y, Sở Phong cả kinh liá»n buá»™t miệng nói:
-Tháºt đẹp!
Láºp tức cảm thấy không ổn, lại vá»™i nói:
-Ta. . . là nói. . . mặt trá»i má»c tháºt đẹp!
Lan Äình mỉm cÆ°á»i, nói :
-Quả thực rất đẹp!
Sở Phong gượng cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên đứng lên Ä‘i thẳng tá»›i bên núi, Ä‘Æ°a mắt nhìn từng tia nắng ban mai nÆ¡i phÆ°Æ¡ng đông xa xa, giá» khắc nà y, thiên địa dÆ°á»ng nhÆ° được thu hết và o đáy mắt.
-Oa! Thiên hạ tháºt nhá» a!
Sở Phong thét to má»™t tiếng, từ những dãy núi non bốn phÃa váºy mà quanh quẩn từng tiếng vá»ng lại: "Oa! Thiên hạ tháºt nhá» a! A! A!"
Lan Äình kỳ quái há»i:
-Công tá» là m cái gì váºy?
Sở Phong nghiêm mặt nói:
-Cô nương, ta đang 'Tiểu thiên hạ' ?
-Tiểu thiên hạ?
-Äúng váºy, cô chÆ°a từng nghe qua sao? Khổng Tá» 'Äăng thái sÆ¡n nhi tiểu thiên hạ' (lên Thái SÆ¡n thấy thiên hạ nhá» bé), ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng phải 'Tiểu thiên hạ' má»™t phen, bằng không sao được gá»i là đã từng lên Thái SÆ¡n!
Lan Äình không khá»i báºt cÆ°á»i khanh khách, nói:
-Chúng ta mau nhanh xuống núi hái thuốc đi, thôn dân đang chỠkia kìa!
Thế là liên tục mấy ngà y sau đó, má»—i sáng sá»›m Sở Phong liá»n cùng Lan Äình lên núi hái thuốc, khi trở vá» thì Lan Äình pha chế thảo dược, còn Sở Phong thì sắc nấu, sắc và ng trên mặt những thôn dân cÅ©ng bắt đầu cháºm rãi tan Ä‘i, con mắt cÅ©ng khôi phục má»™t chút thần khÃ, không khà đã không còn trầm lặng nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Tiểu muá»™i từ sau khi được Sở Phong cho má»™t chén cÆ¡m, má»—i lần nó vừa thấy Sở Phong thì trÆ°á»›c má»™t tiếng "Äại ca ca", sau má»™t tiếng "Äại ca ca", vô cùng thân thiết, Sở Phong cÅ©ng thÆ°á»ng thÆ°á»ng tranh thủ thá»i gian là m cho nó và i món đồ chÆ¡i má»›i lạ thú vị để vui đùa vá»›i nó.
Tà i sản của Nhan Vũ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Nhan VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn co dao kinh hong , 4vn.eu co dao kinh phong , àâòîçàï÷àñòè , âèäåî , äèïëîì , bát hoang tru ma lục , cô Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘aÌ£o kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong 4vn , cổ đãng kinh phong , cổ đạo kinh phong , cổ đạo truy phong , co dang phong 4vn , co dao king phong 4vn.eu , co dao kinh hong , co dao kinh phong , co dao kinh phong 220 , co dao kinh phong 4eu , co dao kinh phong 4vn , co dao kinh phong 4vn.eu , co dao kinh phong 537 , co dao kinh phong 545 , co dao kinh phong 604 , co dao kinh phong 642 , co dao kinh phong 690 , co dao kinh phong full , co dao kinh phong q25 , co dao kinh phong q26 , co dao kinh phong q28 , co dao kinh phong vp681 , co dinh kinh phong 4vn , co doc kinh phong , co giao kinh phong 4vn , co-dao-kinh-phong media , cô? ?a?o king phong , codaokinhphong chuong7 , dao co kinh hong , dinh cap luu manh , doc co dao kinh phong , doc co dao linh phong , doc co dao tinh phong , doc codaokinhphong , doc codaokinhpohong , êàçàíü , èìåíèíû , hon kinh 4vn , ïðîáëåìû , ïðîñòèòóòêè , ki tu dac biet q26 , öâåòîâ , ôîáîñ , q28 tau nguon chap chon , truyen co dao kinh hong , truyen co dao kinh phong , truyencodaokinhp , ðîëèê , ðîñáàíê , ðîñãîññòðàõ , ðóññèôèêàòîð , ðûáàëêà , øêîëà