Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net
Hồi 9
Gặp Quái Nhân Trổ Tà i Há»c Vấn
Lưu Lệ Quân nói với gã:
- Chu huynh, biết Ä‘i đâu bây giá». Chúng ta chẳng có má»™t đồng trong túi.
- Ta định tìm đến núi Ngũ Nhạc, trước hết tìm Thần Quang đạo nhân để lấy thuốc chữa bệnh đã.
- NhÆ°ng lấy đâu ra tiá»n ăn Ä‘Æ°á»ng bây giá»? Lệ Quân lo lắng há»i.
- Äể tiểu huynh nghÄ© cách xem, bây giá» cứ đến má»™t thị trấn đông đúc đã, thiếu gì công viêc là m thuê.
- Tiểu huynh còn Ä‘ang bệnh, lại còn vết thÆ°Æ¡ng tiểu muá»™i gây ra nữa. Lệ Quân nói giá»ng hối háºn. - Là m sao?
- Muá»™i muá»™i đừng lo, ta còn khá»e lắm mà ! Cứ Ä‘i rồi tÃnh sau.
Lệ Quân trá» má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn chạy theo phÃa tây con sông rồi nói:
- Cứ Ä‘i thẳng con Ä‘Æ°á»ng nà y sẽ tá»›i Kim SÆ¡n, má»™t nÆ¡i thị tứ lắm. Song còn khá xa, phải mấy chục dặm là m sao Ä‘i được đây?
Bá»—ng từ phÃa xa, lá»c cá»c má»™t chiếc xe ngá»±a trên chỡ đầy rau quả. Chu Cẩm SÆ¡n mừng rỡ nói:
- Kia, có xe rồi, chúng ta xin hỠđi nhỠđi!
Chiếc xe ì ạch chạy tới. Trên xe là một lão gia mặt choắt chỉ bằng hai ngón tay đan chéo, đang ra sức cầm roi quất và o mông con ngựa gầy trơ xương.
- Äi! Nhanh lên nà o... vút... vút....
Chu Cẩm SÆ¡n đứng ngay giữa Ä‘Æ°á»ng, gã cung kÃnh nói:
- Lão bá! Chẳng hay ngÆ°á»i có Ä‘i vá» trấn Kim SÆ¡n không?
- Ta Ä‘i đâu thì mặc ta! Mắc má»› gì mà ngÆ°Æ¡i há»i?
- Vãn bối muốn nhỠlão bá cho quá giang đến đó được không ạ?
- Qúa giang à ? Lão già nheo cặp mắt lại - NgÆ°Æ¡i có tiá»n không đấy?
- Xin lão bá thương tình, chúng cháu có việc rất gấp phải đến đó. Còn một cô nương nữa, lại đang bịnh!
- Ta há»i có tiá»n không thôi. Nếu thêm ngÆ°á»i nữa thì phải gấp đôi đấy.
- Lão bá, Chu Cẩm SÆ¡n năn nỉ, hay lão bá có việc gì cho chúng cháu là m thuê váºy. Có phải chở rau quả nà y Ä‘i bán hay không? Chúng cháu có thể phụ giúp.
- Äúng rồi... ta chở những thứ nà y cho má»™t vị phú gia có má»™t nhà hà ng lá»›n ở Kim SÆ¡n trấn. NgÆ°Æ¡i đã năn nỉ thì ta cÅ©ng thÆ°Æ¡ng tình song trông ngÆ°Æ¡i yếu á»›t thế kia thì có là m nổi công việc không hả? Rồi lão là m ra bá»™ dá»… dãi bảo tiếp:
- Thôi được, ta cÅ©ng gia Æ¡n cho hai ngÆ°á»i, lên xe di, nhá»› đừng có là m nát thá»±c phẩm của ta đấy!
Chu Cẩm SÆ¡n cả mừng, cùng LÆ°u Lệ Quân leo lên xe ngồi ở phÃa sau.
Chiếc xe lá»c cá»c chạy Ä‘i để lại đằng sau má»™t đám bụi mù.
Qúa trưa, lão già bỗng dừng xe lại, lão nhảy xuống rồi bảo Chu Cẩm Sơn:
- Tiểu tá», ta bá»—ng nhá»› tá»›i má»™t việc phải Ä‘i gấp. Nhá» ngÆ°Æ¡i chuyển tá»›i nhà VÆ°Æ¡ng phú gia há»™ ta. NgÆ°Æ¡i cứ đến Kim SÆ¡n, há»i lão thì ai cÅ©ng biết.
- Äược, được, lão bá cứ yên tâm, chúng tôi sẽ giao đến táºn nÆ¡i.
Chu Cẩm SÆ¡n ngồi lên xe, gã cho ngá»±a chạy chừng ná»a giá» thì tá»›i má»™t thị trấn đông đúc. Gã bảo Lệ Quân:
- Tiểu muá»™i, bá»n chúng đã hãm hại sÆ° bá tất sẽ tìm tiểu muá»™i để diệt khẩu. Chúng ta phải cải trang đừng để lá»™ diện thì hÆ¡n.
Gã lấy Ãt bùn đất xoa lên ngÆ°á»i và mặt cho xấu xà rồi má»›i há»i má»™t ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng:
- Xin lão trượng chỉ dùm, nhà Vương phú gia...
- Ngươi cứ theo lối nà y đi thẳng. Nhà lớn nhất là nhà lão đấy.
Chu Cẩm SÆ¡n cảm tạ lão rồi theo con Ä‘Æ°á»ng lão già đã chỉ. Quả nhiên, chẳng bao lâu, gã trông thấy má»™t tòa nhà đồ sá»™, sân vÆ°á»n rá»™ng rãi, lố nhố rất nhiá»u ngÆ°á»i, phần đông là dân Cái Bang.
- Quái lạ, hôm nay bá»n chúng là m gì ở đây thế nhỉ? Không lẽ VÆ°Æ¡ng phu nhân đãi tiệc?
Gã cho xe đến trÆ°á»›c cổng. Có mấy gã láºp tức chạy ra.
- Äây rồi! Là m gì mà bây giá» má»›i tá»›i? Má»™t gã nói. - Lão Tứ đâu rồi mà lại ngÆ°Æ¡i chở đến? - Gã há»i Chu Cẩm SÆ¡n.
- Lão Tứ nhỠtại hạ.
- Hừ, gã kia lầu bầu. - Không hiểu lão di đâu không biết. Thôi... ngươi cho xe và o đi.
Chu Cẩm Sơn cho xe và o sân. Một gã ăn mặc theo lối gia nhân móc trong túi ra một đỉnh bạc đưa cho gã rồi nói:
- Äây, thưởng cho ngÆ°Æ¡i rồi Ä‘i cho lẹ.
Chu Cẩm Sơn cảm ơn rồi bước ra ngoà i, gã giơ đỉnh bạc lên khoe:
- Nà y LÆ°u muá»™i! Chúng ta có tiá»n rồi, chúng ta Ä‘i ăn thôi.
- Không được, Lệ Quân nói. - Tiểu muội dơ dáy thế nà y...
- Hay là thế nà y váºy. Chu Cẩm SÆ¡n nói - Tiểu muá»™i ngồi tạm ở đây, ta và o nhà hà ng mua mấy cái bánh bao mang vỠđây cho tiểu muá»™i nhé!
- Ừ, nhưng tiểu ca đừng có đi lâu đấy! - Lệ Quân căn dặn.
- VỠngay mà ! - Chu Cẩm Sơn nói.
Gã chạy nhÆ° bay vá» phÃa trung tâm thị trấn. Äang chạy bá»—ng Chu Cẩm SÆ¡n thấy đầu váng mắt hoa, gã không tá»± chủ được nữa, ngã lăn quay xuống đất ngất Ä‘i. Lúc tỉnh dáºy, gã thấy má»™t đôi nam nữ Ä‘ang tiá»n vá» phÃa gã. Gã giáºt mình nháºn ra má»™t ngÆ°á»i là VÆ°Æ¡ng Sở Hồng còn gã kia là Cao Thiên Thái, sÆ° huynh của nà ng.
Chu Cẩm SÆ¡n vốn không Æ°a Cao Thiên Thái, bởi tÃnh gã nhá» nhen lại hay á»· mình có võ công bắt nạt gã...
Chu Cẩm SÆ¡n vá»™i lấy nón kéo che ná»a mặt rồi dá»±a và o tÆ°á»ng Ä‘Æ°a chân ra.
Gã cầm cây gáºy dá»c Ä‘Æ°á»ng để giả là m Cái Bang cÅ©ng để bên cạnh.
Cao Thiên Thái và VÆ°Æ¡ng Sở Hồng Ä‘i tá»›i. Tá»± nhiên tim của Chu Cẩm SÆ¡n Ä‘áºp loạn lên. VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng hồi trÆ°á»›c thân thiết vá»›i gã biết bao, gã Æ°á»›c gì nếu mối thù đã được rõ rà ng minh bạch, gã sẽ đứng báºt dáºy để cầm lấy tay nà ng.
Vương Sở Hồng và Cao Thiên Thái đâu có để ý đến gã Cái Bang nhỠtuổi, bẩn thỉu đang ngồi dưới đất nên bình thản bước qua.
Lúc Cao Thiên Thái Ä‘i qua, tá»± nhiên Chu Cẩm SÆ¡n thấy căm ghét gã khôn tả, nhất là thấy cặp mắt Cao Thiên Thái nhìn VÆ°Æ¡ng Sở Hồng có vẻ tình tứ. Gã thấy y qua mặt bất giác không nén được cÆ¡n giáºn nên Ä‘Æ°a chân ra. Cao Thiên Thái vì vô tình vấp phải chân gã ngã xóng xoà i. Gã lồm cồm bò dáºy rồi tức giáºn chỉ tay và o mặt Chu Cẩm SÆ¡n rồi mắng:
- Thằng khốn nạn nà y, mà y ngáng chân tao hả, tao sẽ cho mà y má»™t tráºn nhá»› Ä‘á»i. Gã nói Ä‘oạn cúi xuống định vung tay tát cho Chu Cẩm SÆ¡n má»™t cái tháºt mạnh.
Chu Cẩm SÆ¡n bất chợt nhá»› lại mấy thế võ VÆ°Æ¡ng Sở Hồng dáºy gã. Sẵn cây gáºy bên cạnh, gã chụp lấy rồi sá» chiêu "Nháºt Nguyệt Tranh Huy", cây gáºy đánh đến bốp má»™t cái và o vai Cao Thiên Thái.
Thực ra đối với Cao Thiên Thái, chiêu nà y chẳng là m gì được gã, song bất ngỠbị tấn công nên gã không kịp phòng bị nên bị trúng đòn của Chu Cẩm Sơn.
Gã tức giáºn quát to:
- Thằng lõi nà y há»—n láo tháºt, dám đánh trá»™m ta, hôm nay ngÆ°Æ¡i tá»›i số rồi.
Gã vung quyá»n đấm liên hồi và o ngá»±c và mặt Chu Cẩm SÆ¡n khiến máu miệng và mÅ©i trà o ra.
Vương Sở Hồng thấy thế vội chạy lại can:
- Äại huynh, thôi đừng đánh nữa, gã có biết võ công đâu.
- Äánh cho chừa thói côn đồ. Cao Thiên Thái vừa nói vừa tiếp tục vung quyá»n đánh túi bụi.
Chu Cẩm SÆ¡n Ä‘au quá, gã cố gượng đứng dáºy tay vẫn cầm gáºy khiến Cao Thiên Thái nổi Ä‘iên lên:
- NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i tưởng cầm gáºy thì chống nổi ta sao, để ta...
Gã chÆ°a dứt lá»i đã xông và o vÆ°Æ¡n tay chụp lấy cổ tay của Chu Cẩm SÆ¡n.
Chu Cẩm SÆ¡n sá»±c nghÄ© đến hai chiêu nữa của VÆ°Æ¡ng Sở Hồng, gã cầm gáºy đâm và o bụng Cao Thiên Thái.
Cao Thiên Thái cÆ°á»i nhạt nói:
- ã thì ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết võ công, đừng trách ta nhé. Gã thừa biết Chu Cẩm SÆ¡n chẳng có ná»™i lá»±c gì cả. chiêu vừa qua có thể gã há»c lóm của ai đó nên đánh bừa. Gã định bụng sẽ cho Chu Cẩm SÆ¡n má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i.
Cao Thiên Thái đợi cho đầu gáºy của Chu Cẩm SÆ¡n gần tá»›i bụng mình má»›i thu tay vá» chụp lấy. Ai ngá», Chu Cẩm SÆ¡n là má»™t gã nhanh trÃ. Tá»± nhiên gã nhá»› lại lần trÆ°á»›c VÆ°Æ¡ng Sở Hồng dạy võ cho gã rồi mà khi đánh lại gã vẫn bị đâm trúng má»™t gáºy và o má. Thì ra Ä‘iá»u bà máºt là ở chá»— ngÆ°á»i xá» dụng có biết biến hóa hay không mà thôi.
Chu Cẩm SÆ¡n thấy Cao Thiên Thái xòe bà n tay ra liá»n biến chiêu. Äầu gáºy bá»—ng thu vá» rồi Ä‘á»™t ngá»™t Ä‘Æ°a chếch lên, đó là chiêu thứ ba gã biết có cái tên gá»i là "Kim Long Hà Thủy" (Rồng và ng giởn nÆ°á»›c) Diá»…n biến nà y xảy ra quá Ä‘á»™t ngá»™t khiến Cao Thiên Thái bất ngá». Vô tình Chu Cẩm SÆ¡n đã xá» dụng được má»™t chiêu thức tầm thÆ°á»ng nhÆ°ng chỉ có những cao thủ má»›i là m được. Cao Thiên Thái bị trúng ngay má»™t gáºy và o má, đúng y nhÆ° VÆ°Æ¡ng Sở Hồng đã đâm gã bữa trÆ°á»›c.
Vương Sở Hồng đứng ngoà i vô tình vỗ tay reo lên:
- Hay quá! Hay quá! Chiêu Kim Long Hà Thủy tháºt là tuyệt diệu!
Cao Thiên Thái thấy Vương Sở Hồng không ủng hộ mình lại khen gã tiểu tỠbẩn thỉu thì tức lộn ruột lên. Gã cố nhịn đau, nhà o tới đá liên tiếp mấy cái và o ngực Chu Cẩm Sơn, khiến máu mồm máu miệng gã lại trà o ra.
- Cho ngươi chết, cho ngươi chết. Gã vừa đánh vừa gà o lên như điên dại.
Vương Sở Hồng vội nhảy và o can:
- Dừng tay, đại ca, thế là đủ rồi...
- Gã... Cao Thiên Thái tức quá nói không nên lá»i. Gã cố vung chân đá thêm và o ngÆ°á»i Chu Cẩm SÆ¡n má»™t cái nữa.
- Gã đâm đại ca má»™t gáºy, đại ca đánh gã nhÆ° thế còn chÆ°a đủ sao? - VÆ°Æ¡ng Sở Hồng nói.
Äá»™t nhiên, VÆ°Æ¡ng Sở Hồng nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Cô há»i:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i có phải là ... VÆ°Æ¡ng Sở Hồng định nói Chu Cẩm SÆ¡n song kịp nén lại.
- Ta là A Tứ - Chu Cẩm Sơn buột miệng nói. Gã vô tình nói cái tên mà gã đã nghe được hồi nãy Ỡnhà Vương phú gia.
- A Tứ à ! Ngươi đừng có nói dối. Vương Sở Hồng lắc đầu vẻ không tin. - Tại sao ngươi lại biết những chiêu thức nà y?
- Tại hạ... Chu Cẩm SÆ¡n lấy tay áo lên lau máu ở miệng. - Tại hạ... há»c được của má»™t ngÆ°á»i.
- Ai! Ai dáºy ngÆ°Æ¡i? Cao Thiên Thái quát to:
- Ngươi có biết những chiêu đó là chiêu gì không? Nói dối thì đừng trách ta ra tay độc ác.
- Ta há»c của ai là chuyện của ta, việc gì đến ngÆ°Æ¡i. - Chu Cẩm SÆ¡n tức giáºn nói.
- Thôi... Äại huynh. VÆ°Æ¡ng Sở Hồng dà n hòa rồi ngá»t ngà o há»i:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i nói tháºt Ä‘i, ai đã dạy cho ngÆ°Æ¡i những chiêu kiếm đó...
NgÆ°Æ¡i đừng có ngại. Việc nà y đối vá»›i ta rất hệ trá»ng.
Chu Cẩm SÆ¡n thấy khuôn mặt VÆ°Æ¡ng Sở Hồng rất thà nh tháºt, chứng tá» cô tá» ra rất quan tâm đến gã. Tá»± nhiên trong lòng gã dâng lên má»™t tình cảm khó tả. Gã nói:
- NgÆ°á»i dáºy ta chiêu kiếm đó là má»™t gã thiếu niên.
- Gã thiếu niên? VÆ°Æ¡ng Sở Hồng nhắc lại. - Tên gã là gì váºy?
- Ta không biết tên, song trông gã đúng là một trang thiếu niên anh tuấn.
Chu Cẩm SÆ¡n cố tình ca ngợi mình nhằm mục Ä‘Ãch chá»c tức Cao Thiên Thái.
Gã nghĩ bụng:
Mình phải thá» xem vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y có tháºt lòng nhá»› đến gã không, nên nói tiếp:
- Gã thiếu niên đó có nói với tại hạ rằng y cũng được một vị cô nương dung nhan khả ái dạy cho.
VÆ°Æ¡ng Sở Hồng bá»—ng Ä‘á» mặt lên, khiến Cao Thiên Thái tỠý nghi ngá».
- Tiểu sÆ° muá»™i, không biết có phải tên phản đồ đó không? Ngà y trÆ°á»›c hắn không được há»c võ công, chỉ có má»—i sÆ° muá»™i là thân thiết vá»›i gã, không lẽ sÆ° muá»™i dám trái lá»i sÆ° phụ...
- Äừng có nghÄ© báºy! VÆ°Æ¡ng Sở Hồng gạt Ä‘i. - A Tứ, cô nói - Gã kia có nói vị cô nÆ°Æ¡ng đó trông thế nà o không?
Thấy giá»ng VÆ°Æ¡ng Sở Hồng tá» ra quan hoà i, gã thấy hỡi lòng hỡi dạ. Gã định bụng sẽ chá»c tức Cao Thiên Thái cho bõ ghét:
- ã! Có. Tại hạ có há»i y vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó là ai và dung mạo xinh đẹp nhÆ° thế nà o, thì gã nói vị cô nÆ°Æ¡ng ấy... vị cô nÆ°Æ¡ng ấy ngoà i bố mẹ nà ng ra, gã còn thân thiết vá»›i nà ng hÆ¡n tất cả những gì trên cõi Ä‘á»i nà y.
Những câu vừa rồi, Chu Cẩm SÆ¡n đã nói tháºt ná»—i lòng mình. Gã muốn cho VÆ°Æ¡ng Sở Hồng hiểu được lòng gã.
- NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i... VÆ°Æ¡ng Sở Hồng ấp úng - NgÆ°Æ¡i nói tháºt đấy chứ?
- Tại hạ xin thá»... Chu Cẩm SÆ¡n nghiêm trang nói:
- Nếu nói sai xin trá»i tru đất diệt.
VÆ°Æ¡ng Sở Hồng sung sÆ°á»›ng trong lòng. Cô định há»i nữa thì Chu Cẩm SÆ¡n lại nói tiếp:
- Gã còn nói với tại hạ rằng gã yêu thương vị cô nương đó chừng nà o thì lại cà ng căm thù gã đại sư huynh của vị cô nương chừng ấy, bởi vì gã đó chỉ là một tên đê tiện.
Câm má»m lại. Cao Thiên Thái quát to - NgÆ°Æ¡i mà còn nói nhăng nói cuá»™i nữa thì hối háºn không kịp đấy.
- Ta nói chuyện với cô nương đây, có nói với ngươi đâu hả!
Cao Thiên Thái nghiến răng nói:
- Lõi con, tháºt ra ngÆ°Æ¡i là ai? Ta phải bắt ngÆ°Æ¡i theo để Ä‘iá»u tra má»›i được.
- Äại ca! Sao lại thô lá»— thế? VÆ°Æ¡ng Sở Hồng dịu dà ng ngăn lại.
- A Tứ... NgÆ°Æ¡i nói ta.. ta... rất... Cô định nói - Ta rất thá»a mãn song vá»™i chữa thà nh ta... rất tin là đúng sá»± tháºt, ta muốn nhá» ngÆ°Æ¡i má»™t việc.
Cao Thiên Thái tức giáºn. Gã nắm lấy cổ áo Chu Cẩm SÆ¡n lắc mạnh rồi nói:
- NgÆ°Æ¡i đừng hòng qua nổi mắt ta, ngÆ°Æ¡i chÃnh là Chu Cẩm SÆ¡n có phải không?
Chu Cẩm Sơn bình tỉnh nói:
- Chu... NgÆ°Æ¡i nói Chu... gì... cái tên ấy nghe hay tháºt đấy. Hay là ta đổi tên quách cho xong. A Tứ nghe chẳng ra là m sao cả.
Vương Sở Hồng xen và o:
- Äã bảo đại huynh đừng có nóng nảy thế, gã không phải là ...
Chu Cẩm SÆ¡n biết là hai ngÆ°á»i không nháºn ra gã. Phần vì gã đã hóa trang, phần vì gã trông tìá»u tụy hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
Cao Thiên Thái háºm há»±c nhÆ°ng khuôn mặt vẫn lá»™ vẻ nghi ngá». Gã nói:
- Thôi được, ta tạm tha cho ngÆ°Æ¡i lần nà y, nếu quả tháºt đúng là ngÆ°Æ¡i là tên phản đồ đó, ta sẽ xé xác ngÆ°Æ¡i ra...
Gã nói xong nắm lấy tay VÆ°Æ¡ng Sở Hồng kéo Ä‘i. Hai ngÆ°á»i Ä‘i khuất, Chu Cẩm SÆ¡n má»›i thấy toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, cÆ¡ hồ không chịu Ä‘á»±ng nổi. Gã gắn gượng lết đến má»™t tiệm ăn lá»›n gần đó mua bốn cái bánh bao mang vá».
Vừa trông thấy gã, Lưu Lệ Quân đã kêu lên:
- Tiểu ca! Sao ngươi đi lâu thế! Ta... lo muốn chết đi được! Có chuyện gì xảy ra phải không?
Chu Cẩm SÆ¡n giấu không muốn LÆ°u Lệ Quân biết chuyện vừa rồi nên gã gượng cÆ°á»i nói:
- Không có chuyện gì đâu, chẳng qua tiểu huynh thấy ngÆ°á»i hÆ¡i mệt má»™t chút nên phải ngồi nghỉ má»™t lát má»›i vỠđược. Tiểu muá»™i ăn Ä‘i, xem có ngon không?
Chỉ có má»™t loáng, hai ngÆ°á»i đã an hết bốn cái bánh bao. Chu Cẩm SÆ¡n nói:
- LÆ°u muá»™i nà y! Bá»n ta Ä‘i đến chá»— nhà lão VÆ°Æ¡ng di.
- Là m gì váºy?
- Tiểu ca thấy có nhiá»u nghi vấn lắm. Gã không nói cho Lệ Quân biết hồi nãy gã trông thấy VÆ°Æ¡ng Sở Hồng cùng Cao Thiên Thái Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nhà VÆ°Æ¡ng phú gia nên nảy sinh mối quan tâm - Không hiểu hỠđến đấy là m gì?
- Việc giang hồ can chi đến mình! Tiểu ca còn bao nhiêu việc....
- Không phải nhÆ° váºy! Bởi tiểu ca thấy rất đông cao thủ tụ há»p. HÆ¡n nữa, lần trÆ°á»›c lúc ngồi trong quán ăn tiểu ca nghe thấy chúng bà n bạc xì xà o dÆ°á»ng nhÆ° muốn ám hại ai đó. Nếu may mắn phát hiện chuyện gì, mình đến báo má»i ngÆ°á»i Ä‘á» phòng có phải hay hÆ¡n không?
- Thôi được, nhưng lần sau nhất định tiểu muội không để huynh dây dưa và o những chuyện giang hồ nữa.
Chu Cẩm SÆ¡n và LÆ°u Lệ Quân lại men theo lối cÅ© tá»›i trang viện của há» VÆ°Æ¡ng. Quả nhiên, lúc nà y bên trong đã rất đông ngÆ°á»i. Ngoà i đệ tá» Cái Bang chiếm Ä‘a số còn rất nhiá»u cao thủ các môn phái khác mà Chu Cẩm SÆ¡n không biết mặt. Mấy gã hán tỠđứng ngoà i thấy Chu Cẩm SÆ¡n lá»› ngá»› dòm ngó thì nạt:
- è! Thằng nhóc, ngươi là m gì ở đây thế hả? Hôm nay Cái Bang đãi tiệc quần hùng, ngươi là m gì có phần ở đây?
Gã đứng bên cạnh vội nói:
- Thôi mà ! Thằng lá»i nà y có phải ngÆ°á»i võ lâm đâu mà sợ. Nó đói nên đến kiếm chút gi và o bụng thôi.
Rồi gã bảo Chu Cẩm Sơn:
- Äồ ăn thì chÆ°a dá»n đâu. Ráng chá» lúc nữa ăn xong, bá»n ta cho má»™t Ãt.
Chu Cẩm SÆ¡n đâu có để ý gì đến lá»i gã nói. Gã chỉ tìm xem VÆ°Æ¡ng Sở Hồng và Cao Thiên Thái có mặt ở đây không.
Bỗng thấy quần hùng ồ lên, rồi không biết từ đâu xuất hiện mấy lão già .
Chu Cẩm SÆ¡n nháºn ra Tùng Lâm đạo trưởng, chưởng môn phái Thanh Thà nh, Ngá»c Long chân nhân, chưởng môn phái Côn Luân và Lâm Tá» DÆ°Æ¡ng, chưởng môn phái Không Äá»™ng. Ngoà i ra còn má»™t lão già nữa mà Chu Cẩm SÆ¡n không biết là ai. Gã thấy lão già đó cất tiếng cÆ°á»i, thanh âm vang rất xa, chứng tá» chân khà của lão rất xung mãn.
- Tại hạ Sá» Văn Long, Bang Chủ Cái Bang xin cung hỉ các vị. Lão vá»— hai tay và o nhau, tất cả má»i ngÆ°á»i bá»—ng im lặng. Sá» Văng Long cất tiếng sang sảng nói:
- ThÆ°a các vị anh hùng hảo hán. Hôm nay Cái Bang chúng tôi may mắn được VÆ°Æ¡ng phú gia giúp đỡ cho mượn địa Ä‘iểm để há»p mặt vá»›i các vị. TrÆ°á»›c hết, thay mặt các anh em Cái Bang xin được cám Æ¡n tất cả các vị có mặt hôm nay.
Quần hùng xung quanh vá»— tay rá»n rá»n, có tiếng nói ồm ồm:
- Sá» bang chủ hôm nay rÆ°á»m rà quá, xin và o Ä‘á» ngay cho, bá»n tại hạ vừa nóng ruá»™t lại vừa đói rồi đây!
Sá» Văn Long Ä‘Æ°a cặp mắt sắc lạnh ngó nhìn phÃa phát ra tiếng nói. Lão thong thả nói tiếp:
- Xin quý bằng hữu nà o đó cứ yên yâm, đồ ăn, thức uống Sá» Văn Long nà y đã phải cho chở từ Lạc gia thôn đến đây để bồi tiếp quý vị. NhÆ°ng trÆ°á»›c hết xin phép các quý bằng hữu để Sá» Văn Long nà y công bố cùng các vị má»™t và i việc quan trá»ng.
Lão ngừng lại để xem phản ứng của quần hùng. Bá»—ng nghe tiếng của Ngá»c Long chân nhân:
- Sá» bang chủ nói phải lắm. Công việc là quan trá»ng, chúng ta nên bà n trÆ°á»›c. Chẳng hay sao không thấy Bất Nghi đại sÆ°?
- Chùa Thiếu Lâm Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi lại có nhiá»u công chuyện của môn phái nên đại sÆ° có cho ngÆ°á»i đến thay mặt... Sá» Văn Long chỉ tay và o má»™t nhà sÆ° đứng đằng sau - Vị nà y là PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ°, là tam sÆ° đệ..
Lúc đó, má»i ngÆ°á»i má»›i để ý đến PhÆ°Æ¡ng Lâm. Lão bÆ°á»›c ra chắp tay nói:
- Bần tăng Phươong Lâm, bái kiến tất cả các vị.
Quần hùng hốt hoảng. Võ công của Bất Nghi đại sư chưa ai hiểu rõ mấy, song lão nà y là tam sư đệ mà lão chỉ bước có hai bước chân mà mặt đất đã thấy rung chuyển, hiển nhiện nội lực của lão không sao tưởng được.
SỠVăn Long nhìn quanh rồi lưỡng lự nói:
- Äến giá» nà y mà vẫn không thấy giáo chủ Thần Quyá»n Môn?
- Thưa SỠbang chủ, lệnh sư bữa nay có việc không thể đến được nên sai tại hạ đi thay.
Má»i ngÆ°á»i nhìn xem ai nói, thì ra là má»™t gã thiếu niên mặt non choẹt.
Chu Cẩm SÆ¡n giáºt mình, thì ra VÆ°Æ¡ng Nhất Minh cá» Cao Thiên Thái đến há»p thay mình. Gã nghe Sá» Văn Long lầu bầu trong miệng, tuy nhá» nhÆ°ng ai cÅ©ng nghe thấy:
- Quái lạ, việc hệ trá»ng thế nà y mà lão lại cá» má»™t đệ tá» còn non ná»›t thế kia thì lạ tháºt!
Câu nói đó chạm tá»± ái của Cao Thiên Thái khiến gã Ä‘á» mặt lên vì tức giáºn, song gã không nói gì cả. Sá» Văn Long sau khi đảo mắt má»™t lượt, cất tiếng nói:
- ThÆ°a chÆ° vị anh hùng, hôm nay lão phu má»i các vị đến đây là có hai việc muốn nói. Việc thứ nhất có nhiá»u liên quan đến váºn mệnh võ lâm, còn việc thứ hai... là việc riêng của bổn bang.
Hẳn là các vị cÅ©ng biết rằng lâu nay trên giang hồ đã xảy ra biết bao nghi án. Nhất là việc toà n gia của Chu Äại Cẩm bị sát hại...
Tất cả những vụ thảm sát đó, thá»±c ra chỉ nhằm má»™t mục Ä‘Ãch duy nhất là tìm cho ra và chiếm Ä‘oạt má»™t kỳ công võ há»c ngà y nay "Bát Nhã Thần Chưởng" có liên quan đến kỳ thÆ¡ "Mai Hoa Phổ".
Váºy ai là kẻ đã là m tất cả những việc ấy? GiỠđây lão phu có thể khẳng định chắc chắn rằng đó là ngÆ°á»i của Thanh Long Bang!
Chúng ta may mắn biết được nhiá»u bà ẩn của pho bà kÃp nà y nhá» hai vị Tạ Vân Hùng và én Thiên Trá»ng, hai ngÆ°á»i cao đồ của Thái Ất chân nhânvà cÅ©ng là sÆ° huynh đệ vá»›i Chu Äại Cẩm.
Có tiếng nhao nhao từ bên dÆ°á»›i há»i:
- Hai lão én, Tạ ấy hiện đang ở đâu?
- Từ từ rồi lão phu sẽ nói tiếp. Sá» Văn Long giÆ¡ má»™t tay lên. Trông lão có vẻ mệt má»i khác thÆ°á»ng.
- én Thiên Trá»ng và Tạ Văn Hùng hiện Ä‘ang tá túc tại Thần Quyá»n Môn.
Trang trại của hai vị đó cÅ©ng bị phá hủy và tà n sát nhân mạng. Thì ra bá»n chúng đã cÆ°á»›p Ä‘i hai mảnh Thái Cá»±c Äồ còn phần thứ ba và cuốn Mai Hoa Phổ thì... chÆ°a lấy được... Nếu nhÆ° có đầy đủ thì có hy vá»ng tìm ra được pho bà kÃp bà ẩn đó.
- Thế phần thứ ba ở đâu váºy? Có tiếng má»™t lão già sốt ruá»™t há»i.
- Tất nhiên là nằm trong tay Chu Äại Cẩm, song lão già đã biết được mối nguy hiểm nên đã gá»i Ä‘i cất dấu ở má»™t chá»— khác.
- Tại sao bang chủ lại khẳng định việc nà y do Thanh Long Bang? - PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ° há»i.
- Chúng ta Ä‘á»u biết những dấu tÃch do thủ phạm để lại Ä‘á»u là dấu ấn của má»™t kẻ có võ công cá»±c cao. Trên bức tÆ°á»ng nhà của Chu Äại Cẩm, có má»™t vết bà n tay in sâu mấy tấc và o mặt đá Ä‘en sì. Chưởng lá»±c nà y, lão phu cÅ©ng không biết gá»i là gì?
- Nhưng những cái đó cũng đâu có tố cáo là của Thanh Long Bang!
- Còn nữa, Ä‘iá»u nà y má»›i quan tyrá»ng, chÃnh lão phu đã Ä‘á»™ng thủ vá»›i giáo chủ của bá»n chúng.
Quần hùng lại ồ lên. SỠVăn Long vạch áo ra. Trên ngực lão vẫn còn inn vết một bà n tay đủ cả năm ngón hằn sâu và o trong thịt.
... Khiếp quá! Khiếp quá! Có tiếng kêu lên. Võ công SỠbang chủ....
- Lão phu không địch được gã, thoát chết được là may...
- Không lẽ y ghê gớm đến thế sao?
- Y còn ghê gá»›m hÆ¡n các vị nghÄ© nhiá»u. Lão phu chỉ chống được có...
mÆ°á»i chiêu...
Ngá»c Long chân nhân kinh ngạc vô cùng, lão không tin ở tai mình nữa nên gặng há»i:
- Bang chủ chỉ chịu được có mÆ°á»i chiêu?
- Äúng váºy đấy. Sá» Văn Long xác nháºn.
Tức thì... Lâm Tá» DÆ°Æ¡ng, chưởng môn phái Không Äá»™ng lắp bắp nói:
- Võ công Sá» Văn Long đâu phải tầm thÆ°á»ng mà thảm bại nhanh nhÆ° váºy thì... thì...
Lão há»i tiếp Sá» Văn Long:
- SỠVăn Long! Gã đã luyện đươc...
- Lão phu không rõ nhÆ°ng chÃnh gã nói là gã đã luyện được môn thần công nà y rồi.
- ChÃnh vì thế. Sá» Văn Long nói tiếp. - An nguy của võ lâm Ä‘ang bị Ä‘e dá»a. Nếu nhÆ° gã luyện thà nh công thì... sẽ chẳng còn võ lâm nà o nữa mà chỉ tồn tại má»™t Thanh Long Bang mà thôi!
- Dã tâm của gã là tiêu diệt các môn phái phải không?
- Äúng váºy! Lão phu nghÄ© rằng sở dÄ© giang hồ chÆ°a xảy ra sóng gió vì ba lẽ :
Má»™t, có thể gã chÆ°a luyện được môn võ há»c đó thà nh công. Hai, gã còn e ngại chúng ta liên thủ lại thì gã chÆ°a chống cá»± nổi. Ba, gã vẫn còn sợ phát Thiếu Lâm, có... nhiá»u hảo thủ, nhất là Bất Nghi đại sÆ° vá»›i "Bát Chiêu Äại Ma Công" đã luyện được ba phần.
- Váºy Sá» bang chủ có cao kiến gì không?
- Theo thiển ý của lão phu, các môn phái phải liên lạc thÆ°á»ng xuyên vá»›i nhau, tung ngÆ°á»i dò la tung tÃch bá»n Thanh Long Bang. Vì cái khó nhất cho đến nay, chúng ta cÅ©ng chÆ°a biết được Tổng Äà n của chúng đặt ở đâu.
- Äúng váºy! PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ° thủng thẳng nói - Nếu thế, Sá» bang chủ ngÆ°á»i nhiá»u thế mạnh có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng công việc chung được không?
- Rất tiếc, lão phu Ä‘ang bị ná»™i thÆ°Æ¡ng... hÆ¡n nữa.... lão ngáºp ngừng rồi nói tiếp, còn việc quan trá»ng của bổn bang phải giải quyết!
- Việc gì váºy? Nếu không có gì gấp, sá» bang chủ hoản lại có được không?
- Không, không được, nhÆ°ng đây má»›i là điá»u quan trá»ng nhất lão phu muốn nói. Trong lần giao đấu vá»›i bang chủ Thanh Long Bang, tÃn váºt bang chủ của bổn bang đã... đã bị mất...
- Gáºy "Äả Cẩu" đã thất lạc rồi sao?
- Phải, lão phu đã bị chưởng lá»±c của giáo chủ Thanh Long Bang đánh rá»›t xuống vá»±c... ngất Ä‘i. Lúc tỉnh dáºy không biết cây gáºy đã bị văng Ä‘i chá»— nà o...
- Váºy... váºy... bang chủ tÃnh sao hả? Có tiếng má»™t gã đệ tá» Cái Bang há»i.
- Ta biết phải xá» trà sao rồi. Theo luáºt lệ của bổn bang từ ngà n Ä‘á»i nay, ai có trong tay tÃn váºt trấn sÆ¡n của bổn bang, lại biết Äả Cẩu Bổng Pháp thì ngÆ°á»i đó có quyá»n sai khiến các đệ tá» Cái Bang... nghÄ©a là bang chủ rồi váºy...
- Nếu nhÆ° không ai có tÃn váºt trong tay thì sao?
- Nếu nhÆ° không có ai có bảo váºt ấy... thì tạm thá»i phải bầu lại... ngÆ°á»i nà o thà nh sẽ tạm lên ngôi bang chủ Ä‘iá»u hà nh công việc.
- Việc đã lỡ rồi, hơn nữa SỠbang chủ vẫn là m bang chủ lâu nay ai chả biết, cần gì phải rắc rối thế?
- Không được! Má»i việc phải rõ rà ng minh bạch, nếu không có báu váºt trong tay ai mà nghe mệnh lệnh?
- Äúng đấy! Äúng đấy. Bang chủ nói phải lắm... Mấy gã đệ tá» Cái Bang tranh nhau nói.
- Sở dÄ© hôm nay lão phu má»i chưởng môn các phái đến đây là để các vị chứng kiến cuá»™c bầu bang chủ má»›i, để tiện sau nà y liên lạc vá»›i các phái...
- Bần tăng không dám xen và o chuyện riêng của Cái Bang, song theo thiển ý thì Sá» bang chủ cứ tạm thá»i Ä‘iá»u hà nh công việc, đợi chừng nà o tìm được bảo váºt... - PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ° nói.
- Xin cảm ơn hảo ý của đại sư. SỠVăn Long khẽ nói:
- Nhưng việc nà y lão phu không thể quyết định được, đó là chuyện lớn.
- Bang chủ đã quyết định nhÆ° váºy thì bây giá» tÃnh thế nà o đây? Má»™t trưởng lão Cái Bang nói.
- DÄ© nhiên là bằng võ công. Sá» Văn Long nói. - Tất cả má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng có quyá»n thi đấu miá»…n là đệ tá» Cái Bang là được.
Nói xong, Sá» Văn Long quay vá» phÃa mấy chưởng môn nói tiếp:
- Có lẽ lão phu xin má»i tất cả dùng cÆ¡m đã, sau đó má»›i tÃnh.
- Ún uống là việc phụ. Tùng Lâm dạo trưởng đáp. - SỠbang chủ cứ sắp xếp việc nội bộ đâu và o đấy rồi sau chúng ta ăn cũng chưa muộn.
Sá» Văn Long gáºt đầu, lão nói lá»›n:
- Các bằng hữu Cái Bang. Vừa rồi ta đã nói cách thức thi đấu để tạm thá»i bầu bang chủ má»›i. Anh em nà o muốn dá»± thi võ công, xin má»i bÆ°á»›c lên đây.
Äám đệ tá» Cái Bang im lặng. Từ trưởng lão trở xuống, ai mà không biết bang chủ Sá» Văn Long lợi hại đến mức nà o.
Bỗng một vị trưởng lão và o hà ng sáu túi bước ra nói:
- Thưa SỠbang chủ, có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây là được rồi... Tại hạ nghĩ rằng chẳng có ai phản đối gì đâu.
- Không nên thế. Sá» Văn Long vá»™i nói. - Ta hiểu ý ngÆ°Æ¡i muốn nói ta vẫn là m bang chủ... Song nhÆ° váºy sợ anh em không phục.
- Tại sao lại không phục? Bang chủ xem có ai lên đòi tỷ thà với bang chủ đâu? Như thế đương nhiên...
- NhÆ°ng ta sợ anh em còn có ngÆ°á»i chÆ°a đến kịp. Hãy chá» thêm má»™t chút nữa cÅ©ng không sao.
- Bang chủ khá»i phải chá» lâu. Có tại hạ đây. Má»™t thanh âm khà n khà n cất lên rồi má»™t bóng ngÆ°á»i từ phÃa dÆ°á»›i bay vá»t lên đứng nhẹ nhà ng trÆ°á»›c mặt Sá» Văn Long. Bá»™ pháp gã xá» dụng có tên là Bạch Hạc Lượng XÃ, má»™t công phu thượng thừa.
Má»i ngÆ°á»i vô cùng sá»ng sốt. Chu Cẩm SÆ¡n lại còn kinh ngạc hÆ¡n nhiá»u.
Gã nắm lấy tay Lư Lệ Quân nói khẽ:
- Lưu muội! Lưu muội! Nhìn xem ai kia!
LÆ°u Lệ Quân đâu có để ý gì đến câu chuyện má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói. Cô Ä‘ang vẫn vÆ¡ nghÄ© đến song thân bị giết hại, đến cuá»™c Ä‘á»i từ nay sẽ chìm nổi không biết Ä‘i vỠđâu? Rồi cô liếc nhìn sang Chu Cẩm SÆ¡n, giỠđây gã thân thiết vá»›i cô biết bao.
Lòng suy nghÄ© bá»—ng bị cắt đứt khi Chu Cẩm SÆ¡n há»i. LÆ°u Lệ Quân nhÆ° sá»±c tỉnh giấc mÆ¡, cô há»i lại:
- Tiểu ca, tiểu ca, ngÆ°Æ¡i nói gì váºy?
- Tiểu muội hãy nhìn xem, lão già đòi tranh chức bang chủ kia là ai kìa.
LÆ°u Lệ Quân bị vÆ°á»›ng má»™t gã hán tá» cao lá»›n đứng trÆ°á»›c mặt. Cô nghiêng ngÆ°á»i sang bên rồi kinh ngạc thốt:
- Tiểu ca! Muá»™i nháºn ra lão là ai rồi... sao lại kỳ lạ nhÆ° thế?
Chu Cẩm Sơn cũng lẩm bẩm:
- Quả là lạ tháºt, hóa ra lão là ngÆ°á»i của võ lâm... nhÆ°ng tại sao lão lại...
Lão già mà Chu Cẩm SÆ¡n và LÆ°u Lệ Quân ngạc nhiên chÃnh là lão già nhá» bé mặt choắt đánh xe ngá»±a cho hai ngÆ°á»i Ä‘i nhỠđến Kim SÆ¡n trấn. Tá»± nhiên, trong lòng thấy khẩn trÆ°Æ¡ng, gã bấm tay LÆ°u Lệ Quân rồi thì thầm:
- Tiểu muá»™i! Chúng ta hãy theo dá»i xem lão là ai?
Lúc đó, ở phÃa trên Sá» Văn Long Ä‘á»™t nhiên thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy xuống trÆ°á»›c mặt lão, thân pháp nhẹ nhà ng không thể tả. Lão trợn tròn mắt rồi há»i:
- Tại hạ Sá» Văn Long, không hiểu có hân hạnh được tiếp kiến ai váºy?
- Hà .. hà ... hà ... Lão già nhá» bé cÆ°á»i gằn. - Há» Sá» kia, ngÆ°Æ¡i không nhá»› ta sao?
SỠVăn Long nheo nheo cặp mắt rồi thốt lên:
- Không lẽ lại là ngươi? Ngươi còn sống hay sao?
- Phải! Ta bị rớt xuống vực nhưng may mắn thoát chết để có ngà y hôm nay gặp ngươi.
- Ngươi muốn tỷ đấu với ta chăng?
- Tất nhiên! Hôm nay thì ngươi chẳng còn cơ hội như lần trước đâu.
- Äiá»u đó không quan trá»ng bởi vì ngÆ°Æ¡i là m gì có quyá»n được tham gia và o công việc bổn bang.
Lão già cÆ°á»i nhạt, lão quay mặt xuống phÃa dÆ°á»›i quần hùng rồi lên tiếng nói:
- Các anh em Cái Bang, có ai còn nhớ Trần Bá Lưu nà y không?
Ba chá» "Trần Bá LÆ°u" gã váºn ná»™i lá»±c nên âm thanh tháºt là vang dá»™i.
Äám đệ tá» Cái Bang ở dÆ°á»›i nghe ba tiếng "Trần Bá LÆ°u" thảy Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng. Trần Bá LÆ°u xÆ°a kia vốn là sÆ° đệ của bang chủ.
Có tiếng há»i:
- Có phải Trần trưởng lão phái Thanh Y đó không?
- ChÃnh là tại hạ. - Lão già cất tiếng nói.
Sá» Văn Long nổi giáºn quát:
- Tên phản đổ kia, ngÆ°Æ¡i còn dám mở miệng nói sao? ChÃnh năm xÆ°a sÆ° phụ đã khai trừ ngÆ°Æ¡i ra khá»i môn phái.
Trần Bá LÆ°u không chút bối rối. Lão há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i bảo bang chủ khai trừ ta khá»i môn phái, váºy có ai là m chứng?
- Ta... chÃnh ta có mặt ở đấy!
- Äược! Tại sao bang chủ không để lại di ngôn?
- NgÆ°Æ¡i thừa biết lại còn vá» vÄ©nh. SÆ° phụ chỉ nói miệng, vừa nói xong thì ngÆ°á»i đã mất!
- Nói láo! NgÆ°Æ¡i nói váºy thì ai mà tin ngÆ°Æ¡i được.
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i.... - Sá» Văn Long tức giáºn nói không nên lá»i. - NgÆ°Æ¡i đã đánh cắp "Giáng Long Tháºp Bát Chưởng" của sÆ° phụ, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã gia Æ¡n chỉ trục xuất ngÆ°Æ¡i ra khá»i môn phái, lại còn lợi dụng lúc sÆ° phụ mất Ä‘á»™t ngá»™t đánh lén ta để dà nh chức chưởng môn! NgÆ°Æ¡i còn chối cãi hay sao?
Trần Bá LÆ°u không trả lá»i. Lão quay xuống hô to:
- Các anh em, Trần Bá LÆ°u nà y có còn là ngÆ°á»i của Cái Bang hay không?
Các anh em nói đi.
Má»™t lão ăn mặc rách rÆ°á»›i đứng dáºy, má»i ngÆ°á»i nhìn xem ai, thì ra là TrÆ°Æ¡ng Hữu Bình, là má»™t trong bốn vị trưởng lão Cái Bang. TrÆ°Æ¡ng trưởng lão nói:
- Việc nà y thì... - Lão ngáºp ngừng nhìn Sá» Văn Long - Sá» bang chủ nà y, đúng ra Trần trưởng lão vẫn được coi là ngÆ°á»i của Cái Bang chứ? Dù sao...
chưa tới đại hội...
- Äược rồi, chuyện nà y ta sẽ truy cứu sau.
Lão nhìn Trần Bá LÆ°u rồi sẵn giá»ng nói:
- Trần trưởng lão, lão phu sẵn sà ng tiếp chiêu của ngươi rồi đấy.
Trần Bá LÆ°u không đáp, ngÆ°á»i lão hÆ¡i ngả vá» phÃa trÆ°á»›c, chân trái bÆ°á»›c lên thà nh Tả Cung Bá»™, mÆ°á»i ngón tay chụm lại rồi đâm thẳng và o bụng Sá» Văn Long. Äây là má»™t trong ba mÆ°Æ¡i sáu chiêu trong "Giáng Long Hà ng Ma Chưởng". Lão xuất thủ nhanh nhÆ° chá»›p khiến Sá» Văn Long cÅ©ng không ngá» nên suýt chút nữa thì nguy. Lão buá»™c phải nhảy lùi lại má»›i tránh được, song láºp tức phản đòn ngay, không hổ danh là bang chủ má»™t bang há»™i lá»›n. Chỉ thấy thân hình lão hÆ¡i chuyển Ä‘á»™ng, song chưởng đã Ä‘Æ°a ra sá» chiêu "NhÆ° Phong Tá»± Bế" đánh và o bả vai Trần Bá LÆ°u. Chỉ trong nháy mắt, hai cao thủ đã qua lại hÆ¡n năm chục chiêu. NhÆ°ng Trần trưởng lão có phần chiếm được Æ°u thế, PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ° cau mà y nói vá»›i Tùng Lâm đạo trưởng:
- Võ công của lão hỠTrần nà y kỳ bà vô cùng, bần tăng e rằng SỠbang chủ khó bế đương cự nổi.
Quả nhiên đánh được và i chiêu nữa, SỠVăn Long quát to lên:
- Không ngá», ngÆ°Æ¡i hồi nà y tiến bá»™ đến nhÆ°á»ng ấy! Hãy coi chưởng của ta đây.
Bá»—ng thấy áo lão căng phồng lên, hiển nhiên lão đã váºn ná»™i lá»±c đến cao Ä‘á»™, song chưởng từ từ đẩy ra. Lão đã xá» dụng chiêu thứ bảy trong Giáng Long Tháºp Bát Chưởng là "Kháng Long Hữu Hối", chưởng phong rÃt lên ầm ầm.
Bá»n hảo thủ đứng sau lÆ°ng Trần Bá LÆ°u vá»™i chạy dạt ra đứng má»™t bên sợ trúng phải chưởng lá»±c của lão thì uổng mạng.
Trần Bá LÆ°u không né tránh, ngược lại, lão cÅ©ng Ä‘Æ°a hai tay lên, chưởng tâm hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c để đối chưởng. Hai luồng kình khà dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng gặp nhau phát ra má»™t tiếng nổ lá»›n tháºt lạ lùng. Sá» Văn Long loạng choạng lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c mặt tái xanh. Lão quát lá»›n:
- Tiếp chiêu nữa đây!
Lão co tay trái vá», váºn kình và o bà n tay phải nhằm và o ngÆ°á»i Trần Bá LÆ°u sá» chiêu "Kiến Long Tại Äiá»n", chiêu thứ mÆ°á»i trong Giáng Long Tháºp Bát Chưởng. Chưởng kình chÆ°a kịp phát ra bá»—ng Sá» Văn Long lảo đảo rồi ngã ngồi xuống đất.
Trần Bá Lưu không bỠlỡ cơ hội, gã xòe ngón trỠđiểm ngay và o huyệt Mi Tâm ở trán của SỠVăn Long.
- Xin thà chủ dừng tay. PhÆ°Æ¡ng Lâm vá»™i nhảy ra. - Lão thấy Trần Bá LÆ°u ra tay ác Ä‘á»™c thì hoảng sợ thay cho Sá» Văn Long. Bởi nếu đánh trúng, ngón tay Trần Bá LÆ°u sẽ xuyên thủng sá» Sá» Văn Long ngay láºp tức.
TrÆ°á»›c tình thế nguy ngáºp, lão Ä‘Ã nh xá» dụng má»™t tuyệt ká»· được mệnh danh là Háºu Phát Chế Nhân, dùng Long Trảo chụp và o cánh tay Trần Bá LÆ°u.
- Long Trảo Thủ! - Trần Bá Lưu hét lên. Lão vội thu tay vỠrồi trợn mắt lên quát:
- Ngươi... Ngươi sao lại can thiệp và o việc nội bộ Cái Bang ta, lại còn xỠdụng độc thủ?
- Bần tăng xin thà chủ thứ lá»—i. Sá» bang chủ đã thua rồi cần gì phải dùng đến sát thủ nhÆ° váºy?
- Äó không phải việc của ngÆ°Æ¡i! NhÆ°ng dù sao thì ta cÅ©ng đã thắng... Còn anh em nà o không phục không?
Ngá»c Long chân nhân bá»—ng lên tiếng:
- Theo ý bần đạo, tráºn đấu hôm nay chÆ°a ngã ngÅ© được. Sá» bang chủ Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ở ngá»±c nên bị mất phần tiện nghi. Các vị thấy bần đạo nói có đúng không?
Lúc ấy má»i ngÆ°á»i sá»±c nhá»› Sá» Văn Long bị ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng do giao đấu vá»›i giáo chủ Thanh Long Bang. Có tiếng ngÆ°á»i nói:
- Äúng rồi! Äúng rồi! NhÆ° váºy là không công bằng!
- Tại sao lại không công bằng? - Trần Bá Lưu vặc lại. - Nếu như SỠVăn Long nói ngay từ đầu... ta đâu có ép buộc hắn?
Trương Hữu Bình, trưởng lão Cái Bang cũng xen và o:
- Trần trưởng lão, ta cÅ©ng nháºn xét thấy Sá» bang chủ đã ngã xuống do bị ná»™i thÆ°Æ¡ng từ trÆ°á»›c, chứ không phải do ngÆ°Æ¡i đánh thua... vì thế...
- Äã giao đấu là phải sòng phẳng. Nếu PhÆ°Æ¡ng Lâm đại sÆ° không can thiệp... tại hạ tất đã dà nh phần thắng rồi...
- Äiá»u... Äiá»u... đó không sai. - Sá» Văn Long gượng đứng lên rồi nói:
- Ta... Ta... công nháºn đã thua... ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i.... đã đạt được mục Ä‘Ãch rồi đấy...
- Các anh em! Các anh em đã thấy rồi đấy. Ngà y hôm nay Trần Bá LÆ°u nà y chÃnh thức nháºn chức bang chủ Cái Bang. Nếu còn anh em nà o không phục thì xin má»i lên tá»· thÃ... Còn nếu không, Trần Bá LÆ°u xin mạn phép đãi tiệc quần hà o.
Lão đợi má»™t chút rồi nhìn quanh xem có ai lên tiếng gì không rồi vá»— tay má»™t cái. Láºp tức có sáu gã đệ tá» Cái Bang xuất hiện.
- Truyá»n cho anh em bà y tiệc ra!
- Xin tuân lệnh Tân bang chủ! - Mấy gã dạ ran.
LÆ°u Lệ Quân ngồi phÃa dÆ°á»›i thấy cuá»™c tỉ đấu đã kết thúc, cô kéo tay Chu Cẩm SÆ¡n rồi nói khẽ:
- Chu ca! Chẳng còn gì hấp dẫn nữa đâu, chúng ta đi thôi!
Chu Cẩm SÆ¡n dùng dằng chÆ°a muốn bá» Ä‘i, gã vẩn còn Ä‘ang tìm xem VÆ°Æ¡ng Sở Hồng Ä‘ang đứng ở đâu, song thấy LÆ°u Lệ Quân giục giã, chẳng còn lý do gì để nấn ná lại nên Ä‘Ã nh gáºt đầu.
Gã nói:
- Tiểu muội nà y, nay chúng ta lấy con ngựa còm kéo xe nà y đi tạm, cũng còn hơn đi bộ.
Lưu Lệ Quân khen phải. Con ngựa vẫn còn thắng và o cỗ xe. Gã tháo dây buộc ra rồi nói với tên đại hán đứng gần đó:
- Tại hạ lấy con ngá»±a, xin huynh Ä‘Ã i cảm phiá»n.
Gã kia cÆ°á»i hô hố nói:
- Cái bộ xương nà y thì có mổ thịt cũng chẳng ai ăn thì lấy là m quái gì?
Ngươi không ở lại dự tiệc sao? Mấy khi...
- Cám ơn huynh đà i, tại hạ có công việc phải đi ngay.
Gạ leo lên ngá»±a, LÆ°u Lệ Quân nhảy ngồi đằng sau. Chu Cẩm SÆ¡n cứ theo con Ä‘Æ°á»ng dẫn vá» phÃa tây ra roi cho ngá»±a chạy. Gã Ä‘i được mấy chục dặm, đến má»™t vùng hoang vu, không có lấy má»™t bóng ngÆ°á»i. NhÆ°ng cảnh quan tháºt là hoang sÆ¡ kỳ thú. Chu Cẩm SÆ¡n nói vá»›i LÆ°u Lệ Quân:
- Tiểu muá»™i, phong cảnh ở đây đẹp quá, không hiểu địa danh nà y gá»i là gì nhỉ?
- Tiểu muội cũng không hiểu nữa. Hay là ta nghĩ ở đây nhé!
Chu Cẩm SÆ¡n tìm má»™t gốc cây cá»™t con ngá»±a lại. Gã kiếm má»™t chá»— đất bằng phẳng rồi cùng Lệ Quân ngã lÆ°ng nằm nghỉ. ChÆ°a nóng chá»—, gã bá»—ng nghe thấy từ phÃa xa xa vẳng lại tiếng Ä‘Ã n nghe réo rắc vô cùng. Gã lắng tay nghe thấy tha thiết lạ thÆ°á»ng thì kinh ngạc lẩm bẩm:
- Không ngỠnơi hoang dã thế nà y mà cũng có cao nhân ẩn cư.
LÆ°u Lệ Quân không hiểu gì cả. Cô há»i:
- Tiểu ca, tiểu muội đần độn không biết gì vỠđà n nhạc nhạc thơ ca gì cả.
Khúc nhạc nà y là khúc nhạc gì váºy?
- Äây là bản TrÆ°á»ng Háºn ca, lá»i lẽ trong bản nhạc là của Bạch CÆ° Dị, má»™t nhà thÆ¡ Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, quê ở Thái Nguyên, tỉnh SÆ¡n Tây. Bà i hát kể lại sá»± tÃch nà ng DÆ°Æ¡ng Qúy Phi tá»± vẫn ở Mã Ngôi, và nói lên lòng thÆ°Æ¡ng tiếc nà ng của ÄÆ°á»ng Minh Hoà ng!
- Tiểu ca! - Lưu Lệ Quân nhìn gã âu yếm nói:
- Tiểu ca tháºt là giá»i, muá»™i tháºt không bằng!
Chu Cẩm SÆ¡n Ä‘ang mãi say sÆ°a nghe khúc Ä‘Ã n đâu có để ý gì đến lá»i khen của LÆ°u Lệ Quân, gã nói tiếp:
- Äây là má»™t khúc tình ca tuyệt vá»i, miêu tả ná»—i Ä‘au khổ của tình yêu trong nhân thế. Tiểu muá»™i, ta đến xem ai đánh Ä‘Ã n Ä‘i.
Gã dắt tay LÆ°u Lệ Quân Ä‘i vá» hÆ°á»›ng phát ra âm thanh tiếng Ä‘Ã n. Tưởng là gần hóa ra Ä‘i mãi mà má»›i tá»›i. Khung cảnh ở đây lại hoà n toà n trái ngược vá»›i chá»— ban đầu má»›i lạ kỳ. TrÆ°á»›c mặt gã là má»™t cái hồ rá»™ng không thấy bá» bên kia, cá» má»c xanh um. Trên bãi cá» có má»™t cái bà n bằng đá, má»™t ngÆ°á»i ngồi quay lÆ°ng vá» phÃa gã mặc áo Ä‘oạn mà u xanh Ä‘ang ngồi đánh Ä‘Ã n.
Chu Cẩm Sơn khẽ nói:
- Chúng ta nấp ở đây thôi, đừng ra khiến cao nhân mất hứng!
Äá»™t nhiên tiếng Ä‘Ã n ngÆ°ng bặt. NgÆ°á»i mặc áo xanh không quay đầu lại nói lá»›n:
- Dây Ä‘Ã n đứt, hẳn là có cao nhân nà o đứng nghe. Lão phu TÆ° Mã Lăng xin kÃnh má»i cao nhân diện kiến.
Chu Cẩm SÆ¡n giáºt mình. Lão nà y công lá»±c quả là ghê gá»›m, Ä‘ang gẩy Ä‘Ã n mà còn phát hiện được ngÆ°á»i lạ đằng sau. Gã vá»™i bÆ°á»›c ra rồi vòng tay thi lá»…:
- Vãn bối Chu Cẩm SÆ¡n và LÆ°u Lệ Quân bái kiến lão tiá»n bối!
NgÆ°á»i mặc áo xanh quay lại. Äó là má»™t lão già có khuôn mặt hÆ¡i dà i cặp mắt phóng ra những tia thần quang lấp loáng. Lão hÆ¡i ngạc nhiên khi nháºn ra đó là má»™t đôi nam nữ thiếu niên nhá» tuổi thì sẵn giá»ng nói:
- Tiểu tá», các ngÆ°Æ¡i là ai mà dám nghe lén Ä‘Ã n của ta?
- ThÆ°a tiá»n bối! - Chu Cẩm SÆ¡n cung kÃnh nói:
- Vãn bối nhân lỡ Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng qua đây thấy tiếng Ä‘Ã n tuyệt diệu nên mạo muá»™i đến nghe. Xin tiá»n bối miá»…n thứ...
- Äược lắm! - Lão già nói:
- Ngươi nghe đà n hẳn cũng biết tâm sự của ta chứ, nếu nói không đúng thì đừng trách lão phu không dung tình.
- Ngà y xÆ°a, khi đức Khổng Tá» Ä‘ang chÆ¡i Ä‘Ã n, thầy Nhan Hồi và o nghe thấy tiếng Ä‘Ã n có sát khà há»i ra thì quả nhiên đức Khổng Tá» lúc đánh Ä‘Ã n nhìn thấy con mèo vồ con chuá»™t, tâm sá»± của tiá»n bối cÅ©ng gởi gắm trong khúc nhạc, vãn bối sợ vô lá»… mà thôi!
- Không sao! Ngươi cứ nói.
- Vãn bối thấy tiá»n bối nhÆ° có tâm sá»± gì u uất lắm thì phải...
Lão già hết sức ngạc nhiên song lão là m bá»™ nghiêm sắc mặt lại há»i:
- Äá»±oc, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i tá»± nháºn là hiểu biết thì có hiểu được cây Dao Cầm nà y có lai lịch thế nà o không?
- Vãn bối nói ra chẳng qua chỉ là múa rìu qua mắt thợ song tiá»n bối đã há»i thì phải trả lá»i. XÆ°a kia, vua Phục Hy thấy có năm sắc sao rá»›t xuống cụm ngô đồng, lại thấy chim phượng đến Ä‘áºu thì biết đó là thứ ngô quÃ, hấp thụ tinh hoa của trá»i đất, có thể dùng để chế ra nhạc khà được.
Nhà vua cho ngÆ°á»i hạ xuống cắt là m ba Ä‘oạn thì thấy. Äá»an ngá»n tiếng quá trong và nhẹ, Ä‘oạn gốc tiếng lại quá đục và nặng, chỉ có Ä‘á»an giữa là tiếng vừa trong vừa đục có thể dùng được Nhà vua sai ngÆ°á»i ngâm Ä‘oạn giữa đúng bảy mÆ°Æ¡i hai ngà y, rồi Ä‘em và o chá»— mát phÆ¡i cho tháºt khô... Khi đó, má»™t ngÆ°á»i thợ khéo tay nổi tiếng nhất thá»i đó là LÆ°u Tá» Kỳ được má»i đến, chế ra cây Dao cầm nà y.
Dao cầm dà i ba thước sáu tấc, một phần án theo ba trăm sáu mươi mốt độ chu thiên. Mặt trước rộng tám tấc án theo tám tiết, mặt sau rộng bốn tấc án theo bốn mùa, bỠdà y hai tấc án theo lưỡng nghi.
Äà n gồm mÆ°á»i hai phÃm, tượng trÆ°ng cho mÆ°á»i hai tháng trong năm, lại thêm má»™t phÃm tượng trÆ°ng cho tháng nhuáºn, trên mắc năm dây án theo ngÅ© hà nh, tượng năm âm thanh là "Cung, ThÆ°Æ¡ng, Dốc, VÅ©, Thủy"..
Lão già há hốc miệng ra nghe, Lão vỗ đùi đánh đét một cái rồi vui mừng nói:
- Hảo tiểu tá», hảo tiểu tá». Lão phu nà y xÆ°a nay vẫn tá»± hà o là cầm kỳ thi há»a Ä‘á»u hÆ¡n ngÆ°á»i, song kiến văn của ngÆ°Æ¡i thì tháºt tình lão phu chÆ°a nghe nói đến bao giá»!
Cặp mắt của lão bá»—ng trở nên hiá»n hòa, lão nói tiếp:
- Ngươi xứng đáng được là m nghĩa đệ của ta, ngươi chịu không?
Chu Cẩm SÆ¡n mặc dầu không biết lai lịch của lão là ai song gã thấy tÃnh tình lão nhÆ° con trẻ lại giá»i vá» Ä‘Ã n địch thì trong lòng cÅ©ng vui thÃch, gã nói:
- Äược tiá»n bối nháºn là m nghÄ©a đệ thì còn gì bằng nữa, vãn bối...
- NgÆ°Æ¡i đừng kêu ta bằng tiá»n bối có được không. Nà y nghÄ©a đệ, ngÆ°Æ¡i há»c được những Ä‘iá»u đó ở đâu thế?
- Tiểu đệ từ lúc lên năm chỉ chuyên tâm và o văn chÆ°Æ¡ng không được há»c võ công nên...
Lão già ngắt lá»i:
- Cái đó ngươi đừng lo, đã có nghĩa huynh của ngươi đây, chuyện đó có khó gì.
Lão hoa tay múa chân tá» vẻ vui thÃch lắm rồi há»i tiếp:
- NghÄ©a đệ, còn má»™t Ä‘iá»u nà y nữa, cây Dao cầm nà y có những bảy dây, hồi nãy ngÆ°Æ¡i nói có năm là tại sao?
- Tiểu đệ quên mất, đúng ra Ä‘Ã n chỉ có năm dây mà thôi, song từ Ä‘á»i nhà Châu, Châu Văn VÆ°Æ¡ng bị cầm tù ở DÅ© Lý, thái tá» là Bá Ấp Khảo vì thÆ°Æ¡ng nhá»› cha, căm háºn Trụ VÆ°Æ¡ng nên má»›i thêm má»™t dây oán nữa, còn gá»i là dây Văn Huyá»n. Sau đó đến lúc VÅ© VÆ°Æ¡ng khởi binh diệt Trụ lại thêm má»™t dây nữa để thêm phấn khởi gá»i là dây VÅ© Huyá»n.
NhÆ° thế, trÆ°á»›c Ä‘Ã n có năm dây, được thêm hai dây nữa nên má»›i gá»i là Thất Huyá»n Cầm. Cây Ä‘Ã n nà y kỳ diệu ở chá»— có tám tuyệt là "Thánh, Kỳ, U, NhÄ©, Lý, Tráng, Lá»—, TrÆ°Æ¡ng". Trong tám tuyệt ấy, có đủ tình cảm vì thế có thể nói tiếng Ä‘Ã n đã Ä‘i đến chá»— tuyệt vá»i váºy!
Tư Mã Lăng sung sướng khôn cùng, lão nói một cách thà nh thực:
- Không ngỠhôm nay, Tư Mã Lăng lại được một tiểu tỠmở mắt ra cho.
Thế má»›i biết, sá»± há»c là bao la, không khá»i tá»± thẹn mình trÆ°á»›c kia đã tá»± phụ lắm rồi!
- NghÄ©a huynh, tiểu đệ có tò mò đôi chút, chẳng hiểu nghÄ©a huynh có tâm sá»± gì váºy?
Mặt TÆ° Mã Lăng bá»—ng nhiên ủ dá»™t, lão phiá»n muá»™n nói:
- Ta cÅ©ng chẳng dấu gì ngÆ°Æ¡i. Hồi trẻ tuổi, ta có yêu thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i.
Vẻ đẹp của nà ng tuy chÆ°a đến nÆ°á»›c khuynh quốc khuynh thà nh nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t trang tuyệt sắc. Nà ng vốn con nhà khuê các, nÆ¡i cung kiếm chẳng mà ng ngó tá»›i, song vá» cầm kỳ thi há»a thì cÅ©ng báºc tà i hoa. Ta tuy trẻ tuổi nhÆ°ng đã nổi danh khắp giang hồ nhá» bảy mÆ°Æ¡i hai Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao nên má»›i được giá»›i giang hồ mệnh danh là "Cái Thế Tuyệt Mạng Äao". Nếu nhÆ° ta kết hợp vá»›i nà ng thì đúng là trai tà i gái sắc, xứng đôi vừa lứa. Nhá» nà ng mà ta má»›i yêu thÃch cầm kỳ thi há»a song vá»›i ta võ công vẫn là tất cả. Ta Æ°á»›c ao trở thà nh đệ nhất cao thủ nên má»›i Æ°á»›c hẹn cùng nà ng ta sẽ và o tuyệt cốc để luyện môt môn võ công phu trong vòng ba năm. Nếu không thấy ta trở vá», có nghÄ©a là ta thất bại và mất mạng, nà ng có quyá»n tìm má»™t ngÆ°á»i khác kết duyên. NhÆ°ng ba năm ta chÆ°a luyện thà nh mà còn suýt mất mạng. Ta phải luyện thêm bốn năm nữa, thì má»›i thà nh công.
Ta đã trở thà nh đệ nhất cao thủ, ta hét vang lên sung sÆ°á»›ng. Việc đầu tiên khi rá»i hang ta Ä‘i tìm nà ng hy vá»ng nà ng vẫn chá» ta. Thá»±c tế cÅ©ng đúng nhÆ° váºy, nà ng luôn hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó ta trở vá».
Trá»i xui đất khiến là m sao ta gặp nà ng. Lúc đó Ä‘ang nằm thiêm thiếp trên bá» vá»±c, bên cạnh má»™t gã... ta nổi Ä‘iên lên, lại sẳn võ công má»›i há»c được phóng chưởng đánh văng cả hai ngÆ°á»i xuống vá»±c..
Từ đó ta hối háºn không nguôi vì phát hiện ra ta đã sai lầm... Nà ng bị trúng Ä‘á»™c do phong hà n vì chiá»u nà o cÅ©ng đứng trên miệng vá»±c chá» ta. NgÆ°á»i đó đã trị thÆ°Æ¡ng cho nà ng, mà ta không biết đã nhẫn tâm ra tay.
Ta chán nản vô cùng! Tưởng rằng có võ công tuyệt thế là sẽ có tất cả nhÆ°ng không phải váºy, ta từ bá» giang hồ vỠđây sinh sống cùng thiên nhiên cây cá»...
Lão không nói nữa, trong lòng cảm thấy bùi ngùi. LÆ°u Lệ Quân há»i:
- Tiá»n bối, vị phu nhân đó là ai váºy?
- Vị phu nhân ấy là ... là Chúc Mỹ Dung - Chúc Mỹ Dung! LÆ°u Lệ Quân kêu to - Có phải ngÆ°á»i có má»™t nốt ruồi trên trán?
- Äúng, sao ngÆ°Æ¡i biết - TÆ° Mã Lăng tái mặt Ä‘i.
- Bởi vì... Bởi vì ngÆ°á»i đó chÃnh là mẫu thân tiểu nữ.
- NgÆ°Æ¡i là ái nữ của Chúc Mỹ Dung đó sao? Lão già kêu lên - Phải rồi, phải rồi, đúng là trá»i có mắt, lão phu có dịp chuá»™c lại lá»—i lầm xÆ°a.. NgÆ°Æ¡i...
ngươi trông giống lắm.
Lão nheo nheo cặp mắt ngắm nghÃa LÆ°u Lệ Quân rồi há»i:
- Mẫu thân ngÆ°Æ¡i giỠở đâu? Váºy mà ta tưởng nà ng đã chết rồi? - Lão Ä‘Æ°a hai tay ôm lấy đầu vẽ rất Ä‘au khổ.
- Mẫu thân... Mẫu thân đã bị giết hại rồi!
- Ai! Kẻ nà o dám là m chuyện ấy! Ta sẽ trả thù cho nà ng.
LÆ°u Lệ Quân bèn thuáºt lại tất cả câu chuyện cho lão nghe. Nghe xong, TÆ° Mã Lăng trầm ngâm nói:
- Tuy không ra giang hồ song chuyện bên ngoà i ta vẫn theo dá»i. Vụ nà y hẳn là có má»™t âm mÆ°u gì đây. Ta nghÄ© rằng có bà n tay của bá»n Thanh Long Bang nhúng và o.. Ta có nghe phong phanh hình nhÆ° giáo chủ của bá»n chúng là .... Từ Quốc Äạt.
- Từ Quốc Äạt là ai váºy?
- Y là đệ tá» của Phổ Hiá»n Äại SÆ°, sÆ° thúc của Thái Ất Chân Nhân, nhÆ°ng võ công rất cao. Y đã bị Phổ Hiá»n đánh cho má»™t chưởng chắc là cả chục năm sau má»›i hồi phục được. Có thể y bắt phụ thân ngÆ°Æ¡i phải trao má»™t thứ thuốc gì đó... hiện nay ta biết, y Ä‘ang bị các môn phái truy tìm ráo riết...
- Võ công của tiá»n bối cao nhÆ° thế sao không ra tay trừ hại cho võ lâm?
- Ta cũng chưa chắc vì nếu y đã luyện được Bát Nhã Thần Chưởng thì...
chưa chắc ta đã là đối thủ của y...
Rồi nhÆ° ngẫm nghÄ© được má»™t Ä‘iá»u gì lão nói:
- Ta đã thỠkhông bước chân ra ngoà i giang hồ song đã có một cách.
Lão nhìn Lưu Lệ Quân một cách âu yếm:
- Ta sẽ... ta sẽ... dạy cho ngÆ°Æ¡i võ công của ta.. NgÆ°Æ¡i có chịu nháºn ta là m nghÄ©a phụ không?
Không đợi LÆ°u Lệ Quân trả lá»i, lão nói tiếp:
- NghÄ©a đệ, cô nÆ°Æ¡ng nà y là ái nữ của ta, xem ra y quan tâm đến ngÆ°Æ¡i lắm! Ta sẽ đứng ra tác thà nh cho hai ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
Lưu Lệ Quân thấy lão huỵch toẹt ra thì đỠmặt lên, còn Chu Cẩm Sơn thì vô cùng bối rối. Gã ấp úng:
- Nghĩa huynh... nghĩa huynh vụ nà y...
- Sao! Ngươi còn chê hả? Ta sẽ dạy cho cả hai võ công tuyệt thế?
- Không phải tiểu đệ dám... chê bai gì đâu? Nhưng... thù nhà chưa trả, đệ quyết không dám nghĩ đến.
Chu Cẩm Sơn nói câu nà y chỉ đúng có một phần. Trong lòng gã thực ra vẫn còn lưu luyến đến Vương Sở Hồng...
Lưu Lệ Quân thấy gã chối từ thì có vẻ không vui, cô nói:
- TÆ° Mã tiá»n bối, sao tiá»n bối cứ ép y nhÆ° váºy... vụ nà y...
- Ta muốn thế TÆ° Mã Lăng cáu kỉnh nói - Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i không thÃch sao?
- Tiểu đệ.... Tiểu đệ...
- Thôi được rồi, ta cho ngÆ°Æ¡i má»™t thá»i gian nhÆ°ng phải hứa vá»›i ta má»™t Ä‘iá»u. NgÆ°Æ¡i phải hứa vá»›i ta, bảo bá»c cho y và không được rá»i xa y ná»a bÆ°á»›c...
ngươi thấy thế nà o?
- Cái đó, nghÄ©a huynh khá»i cần dặn, tiểu đệ sẽ thá»±c hiện.
- Thế thì tốt! TÆ° Mã Lăng hà i lòng nói - Hiá»n đệ, ngÆ°Æ¡i định Ä‘i đâu váºy?
Chu Cẩm SÆ¡n kể cho lão nghe vá» thân thế rồi mục Ä‘Ãch của gã là đi tìm Thần Quang Äạo Nhân!
Tư Mã Lăng suy nghĩ hồi lâu rồi bảo Chu Cẩm Sơn:
- Tiểu đệ! Ta phải nói cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u. Ai gặp Thần Quang Äạo Nhân tháºt là nguy hiểm lắm đấy. Y tÃnh tình thì cổ quái, không sao lÆ°á»ng được, nếu ngÆ°Æ¡i...
- Äại huynh - Chu Cẩm SÆ¡n nói:
- Tiểu đệ đã biết tất cả rồi. Hơn nữa tiểu đệ đã có cách giải thế cỠcủa lão, nên phần thắng chắc chắn có trong tay...
- Äược thế thì hay lắm, đệ hãy xếp bà n cá» ra ta coi thá».
Chu Cẩm SÆ¡n đã thuá»™c lòng cách Ä‘i khi còn ở trong hang vá»›i XÃch Mi lão tổ nên y xếp ra rất dá»… dà ng - Ta Ä‘i quân trắng! TÆ° Mã Lăng nói - NgÆ°Æ¡i Ä‘i quân Ä‘á» nhé!
Nói Ä‘á»an lão nhấc con pháo dịch ngang ba bÆ°á»›c. Äến nÆ°á»›c thứ ba mÆ°Æ¡i sáu. Chu Cẩm SÆ¡n nói vá»›i lão:
- Äại huynh, nÆ°á»›c nà y đại huynh thua rồi!
- Không đâu! TÆ° Mã Lăng nhÃu mà y - Nếu nhÆ° ta Ä‘i con ngá»±a nà y thì ngÆ°Æ¡i tÃnh sao?
Chu Cẩm SÆ¡n ngẩn ngÆ°á»i ra. Quả tháºt ván cỠđã đổi khác, tình thế nà y gã không tiên liệu được.. Gã ấp úng:
- Äại huynh, đại huynh, vụ nà y là thế nà o! Không lẽ những thế cá» ghi trong mai rùa của Linh Trà Thượng Nhân là sai?
- Ta... ta là m sao biết được - TÆ° Mã Lăng nói - NhÆ°ng rõ rà ng ngÆ°Æ¡i đã thấy đó, nếu ta không cẩn tháºn thì ngÆ°Æ¡i đã mất mạng dÆ°á»›i tay của Thần Quang Äạo Nhân rồi...
Ngẫm nghĩ một lát, Tư Mã Lăng nói tiếp:
- Thôi bây giỠngươi cứ ở đây chỠkhi nà o nghĩ xong nước cỠthì hãy đi..
Lão chỉ tay và o thạch Ä‘á»™ng phÃa trÆ°á»›c:
- Trong nà y rông rãi đủ chỗ cho các ngươi nghỉ ngơi.
Chu Cẩm SÆ¡n đứng dáºy toan bÆ°á»›c Ä‘i thì TÆ° Mã Lăng bá»—ng gá»i giáºt lại:
- Khoan đã! Ngồi đây ta đả thông kinh mạch cho!
Lão đặt hai bà n tay và o sau lÆ°ng Chu Cẩm SÆ¡n rồi truyá»n ná»™i lá»±c thượng thừa và o ngÆ°á»i gã.
Chu Cẩm SÆ¡n thấy má»™t luồng nhiệt khi trút và o huyệt Äại Trùy ở sau lÆ°ng cuồn cuá»™n nhÆ° sóng bể. Gã khoan khoái vô cùng nhÆ°ng bất ngá» thấy ngá»±c nặng nhÆ° chì rồi hoa cả mắt chóng mặt thổ ra má»™t búng máu tÆ°Æ¡i.
Tư Mã Lăng vội rút tay ra. Lão lầm bầm:
- Lạ tháºt! Lạ tháºt! Trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có má»™t luồng chân khà tháºt kỳ lạ...
Lục Hoa Chưởng của VÆ°Æ¡ng Nhất Minh đâu có nhÆ° váºy?
Lão ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Phép truyá»n ná»™i lá»±c của ta là độc nhất vô song, hÆ¡n nữa ná»™i lá»±c của ta hÆ¡n ngÆ°Æ¡i gấp bao nhiêu lần, lẽ ra phải dá»… dà ng má»›i phải. CÅ©ng nhÆ° đổ nÆ°á»›c từ má»™t cái bình lá»›n sang má»™t cái bình nhá». Song tháºt kỳ cục, cÆ¡ thể ngÆ°Æ¡i không tiếp nháºn kình khà của ta. NhÆ° thế, có nghÄ©a nếu ngÆ°Æ¡i dùng ý mà váºn sức tất Ä‘á»™c chưởng trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i phát sinh phản chất, nên bình thÆ°á»ng thì không gây hại song nếu luyện võ công thì không được... Chỉ có Ngá»c Lá»™ Lục Hợp NgÅ© Linh Tán... NhÆ°ng thôi, việc quan trá»ng trÆ°á»›c tiên là phải giải quyết được thế cỠđã, ngÆ°Æ¡i hãy và o trong Ä‘á»™ng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Chu Cẩm SÆ¡n cùng LÆ°u Lệ Quân Ä‘i và o thạch Ä‘á»™ng của TÆ° Mã Lăng. Bên trong chẳng có gì ngoà i hai cái giÆ°á»ng bằng đá. Gã cảm thấy mệt má»i nên nằm xuống má»™t lúc là ngủ liá»n.
Lúc tỉnh dáºy, gã cảm thấy TÆ° Mã Lăng Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại ngoà i cá»a Ä‘á»™ng mặt vẻ hoan hỉ. Lão thấy Chu Cẩm SÆ¡n bÆ°á»›c ra liá»n vẫy tay lại bảo - Tiểu đệ, ta muốn nhá» ngÆ°Æ¡i má»™t việc ngÆ°Æ¡i có chịu không?
- Äai ca cứ nói! Äệ đâu dám từ chối.
- Tốt - Lão chỉ tay vá» phÃa trÆ°á»›c rồi nói - Hiá»n đệ thấy cái hồ trÆ°á»›c mặt không?
- Hồ gì mà rá»™ng lá»›n quá váºy? - Chu Cẩm SÆ¡n há»i.
- Ta cÅ©ng không rõ nữa nhÆ°ng chắc nó đã xuất hiện từ thuở khai thiên láºp địa rồi. Giữa hồ có má»™t bụi cây má»c nổi trên mặt nÆ°á»›c rá»… đâm lòng thòng xuống dÆ°á»›i. Có má»™t Ä‘Ã n cá chuyên đến ăn rong rêu bám ở trên rá»… cây, hiá»n đệ ra đó cố gắng bắt cho được má»™t con đầu Ä‘Ã n vỠđây cho ta.
- Là m sao biết được con nà o là con đầu đà n?
- Dá»… lắm, con cá đó vảy mà u và ng óng ánh, nó thÆ°á»ng được lÅ© thủ hạ bảo vệ nên rất khó bắt đấy. HÆ¡n nữa, ngÆ°Æ¡i lại không được dùng, tuyệt đối không được để kim khi đụng và o ngÆ°á»i con cá...
- Äể tiểu đệ thá» xem! - Chu Cẩm SÆ¡n trả lá»i TÆ° Mã Lăng Ä‘Æ°a cho gã má»™t con thuyá»n nhỠđược Ä‘an bằng tre rồi nói:
- Sáng nay hiá»n đệ nên bắt đầu Ä‘i!
Chu Cẩm SÆ¡n gáºt đầu, gã đẩy thuyá»n xuống nÆ°á»›c ngồi lên rồi bắt đầu chèo ra xa. Chèo mãi, chèo mãi vẫn không thấy bụi cây nà o. Gã lẩm bẩm má»™t mình:
- Chà ! Hồ nà y rá»™ng nhÆ° ngoà i biển váºy, mình Ä‘oán chắc nÆ°á»›c hồ phải lạnh và sâu lắm... Mình lại không biết bÆ¡i lỡ ra thì...
Gã má»›i nghỉ đến đó thì bá»—ng thấy nÆ°á»›c trà n và o thuyá»n. Gã nhìn xuống thì không phải là má»™t mà là hai lá»— thủng to gần nhÆ° bằng ngón chân cái, nÆ°á»›c theo đó trà n và o. Trên thuyá»n không có bất cứ má»™t thứ gì có thể tạm thá»i hà n gắn được. Gã lo sợ vô cùng rồi chợt nảy ra ý nghÄ© - dùng hai ngón chân cái bịt tạm và o, may ra là m cháºm được phần nà o.
Gã dang chân ra, hai ngón cái đè và o hai lá»— thủng. Quả nhiên nÆ°á»›c không và o nữa song áp lá»±c từ phÃa dÆ°á»›i ép lên ngón chân là m gã tê buốt toà n thân.
Chu Cẩm SÆ¡n sợ hãi nhủ thầm - Xem chừng má»±c nÆ°á»›c ở đây sâu lắm nên sức nÆ°á»›c má»›i mạnh nhÆ° thế. Gã cố chèo vì nhìn thấy cách đó không xa má»™t bụi cây trồi lên mặt nÆ°á»›c trông nhÆ° má»™t đám rêu. Lúc đến gần gã thấy đó là má»™t loại cây rất lạ, là tròn xoe nhÆ° đồng tiá»n, rá»… má»c rất dà i xuống phÃa dÆ°á»›i.
Chu Cẩm SÆ¡n nhìn xuống, thì quả nhiên thấy má»™t bầy cá Ä‘ang lượn lá» rỉa những rể cây. Gã cho thuyá»n đứng lại rồi ngồi rình. Äúng nhÆ° lá»i TÆ° Mã Lăng nói, gã trông thấy phÃa dÆ°á»›i có má»™t con vảy óng ánh mà u ngÅ© sắc. Gã nhắm con cá thá»c tay xuống nÆ°á»›c để bắt. Thấy Ä‘á»™ng, lÅ© cá khác nhà o tá»›i bÆ¡i xung quanh con cá và ng để bảo vệ. Gần nữa giá» mà gã vẫn không chụp được con cá nà o. Lúc ấy hai chân tê buốt, nÆ°á»›c bắt đầu à o và o trong thuyá»n.
Chu Cẩm SÆ¡n tức giáºn rủa thầm:
- Cái lão TÆ° Mã Lãng chết tiệt hại ta, Ä‘Æ°a má»™t chiếc thuyá»n nhÆ° cái giẻ rách thế nà y thì là m sao Ä‘i được cÆ¡ chứ?
Gã vá»™i chèo nhanh và o bá», lúc tá»›i nÆ¡i, ngÆ°á»i của Chu Cẩm SÆ¡n mệt nhừ.
Gã lảo đảo bÆ°á»›c lên bá», đã thấy TÆ° Mã Lăng đợi sẵn, lão há»i:
- Thế nà o! Tiểu đệ đã bắt được con cá chưa?
- Bắt thế nà o được! - Chu Cẩm Sơn không ngớt kêu khổ - Suýt nữa thì mất mạng là khác, đại ca xem kìa.
Gã nhìn và o con thuyá»n nÆ°á»›c đã trà n và o gần má»™t ná»a.
- Biết là m sao bây giá»? TÆ° Mã Lăng rầu rÄ© - Gia tà i ta chỉ có nhiêu đó. Äệ cứ yên tâm mai ta kiếm cái gắn tạm và o lá»— thủng dùng đỡ váºy.
Lúc gã vỠtới thạch động, Lưu Lệ Quân đã chạy ra khoe:
- Tiểu ca, hôm nay nghĩa phụ bắt đầu dạy võ công cho muội rồi!
Chu Cẩm SÆ¡n bá»±c dá»c nói:
- Thì ra lão gạt ta để ở nhà dạy võ công cho muá»™i - Ấy ấy! Hiá»n đệ đừng nói thế - TÆ° Mã Lăng cÆ°á»i nói - Má»›i có má»™t ngà y mà đã nản chà rồi! Hiá»n đệ Ä‘ang bị ná»™i thÆ°Æ¡ng phải từ từ má»›i được.
LÆ°u Lệ Quân chỉ tay và o đồ ăn được dá»n sẵn trên bà n:
- Huynh bá»›t giáºn Ä‘i mà ! Huynh coi hôm nay muá»™i là m món ăn có khá không nà o?
Trên bà n ngoà i mấy món rau, lại có cả một con gà và ng óng:
- Gà nà y nghÄ©a phụ bắt được đấy. LÆ°u Lệ Quân nói - Thịt thÆ¡m ngon hÆ¡n gà nhà nhiá»u. Chúng ta ngồi ăn Ä‘i.
Chu Cẩm SÆ¡n bá»—ng nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u, gã nói vá»› TÆ° Mã Lăng:
- Äại huynh, tiểu đệ quên mất đây là mấy thứ gia phụ để lại đã là m cho bá»n cÆ°á»ng địch truy tìm, tiểu đệ nháºn được từ tay LÆ°u tiá»n bối, thân phụ của LÆ°u tiểu muá»™i đây, tiểu đệ cÅ©ng chÆ°a xem bao giá». Äại huynh coi thá».
Gã móc trong bá»c ra má»™t cuốn sách ngoà i có ba chữ - Mai Hoa Phổ. TÆ° Mã Lăng cầm lấy láºt láºt mấy trang rồi nói:
- Mai Hoa Phổ là má»™t cuốn sách ngoà i cá», tiểu đệ coi nà y:
Chu Cẩm SÆ¡n ngó và o, Gã kinh ngạc khi nháºn ra cuốn sách đó chép đúng thế cỠđã được ghi trong thạch Ä‘á»™ng của XÃch Mi lão tổ. Gã vui mừng nói:
- Äại huynh, chúng ta tìm ra lá»i giải rồi! Hẳn là ...
TÆ° Mã Lăng hiểu ý gã, Lão gắt lá»i:
- Tháºt ra cuốn Mai Hoa Phổ nà y có sáu mÆ°Æ¡i bốn thế cá» song không thấy ghi cách phá. Váºy cÅ©ng bằng thừa mà thôi.
Tư Mã Lăng nói tiếp:
- Các ngÆ°á»i cứ ăn Ä‘i, ta ngồi suy nghÄ© má»™t chút...
Lão cầm cuốn sách bước ra ngoà i, ngồi lên phiến đá mặt lộ vẽ đăm chiêu.
Sáng hôm sau, lúc Chu Cẩm SÆ¡n còn Ä‘ang mê mệt đã thấy TÆ° Mã Lăng đến bên giÆ°á»ng lay lay và o ngÆ°á»i gã:
- Hiá»n đệ, Ä‘i thôi, đến giá» rồi...
Chu Cẩm SÆ¡n nhá»m dáºy há»i:
- Äại ca, còn chiếc thuyá»n thá» nà o?
- Xong xuôi rồi - TÆ° Mã Lăng xoa hai tay và o nhau lá»™ vẻ hà i lòng - Ta đã dùng nhá»±a cây trét cẩn tháºn rồi, ngÆ°Æ¡i đừng lo.
Chu Cẩm SÆ¡n uể oải Ä‘Æ°a thuyá»n xuống nÆ°á»›c rồi chèo ra. Lúc sắp tá»›i bụi cây giữa hồ gã nhìn xuống thuyá»n thì nÆ°á»›c lại trà n và o. Gã la lên:
- Cái lão đê tiện nà y hại mình rồi, có việc trét kÃn lá»— thủng mà cÅ©ng không nên thân.
Gã lại dang chân ra dùng hai ngón chân cái chặn và o lá»— thủng giữa thuyá»n. Lần nà y gã cÅ©ng không sao chụp được con cá nhÆ°ng thấy cÅ©ng đỡ mệt hÆ¡n lần trÆ°á»›c.
Äã thế lúc lên bá» TÆ° Mã Lăng còn cà u nhà u:
- Tiểu đệ phải ráng lên mới được, hãy còn sớm quá mà đã vỠrồi.
- Tại vì đại ca trét thuyá»n giá»i đấy, má»›i được ná»a Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c đã trà n và o.
- Là m sao bây giá», ở đây chỉ có má»™t loại nhá»±a cây để vá thuyá»n đó mà thôi, không có thứ nà o tốt hÆ¡n đâu. Hiá»n đệ cố gắng váºy.
- Nhưng tiểu đệ không thể nà o bắt được con cá đó đâu? - Chu Cẩm Sơn nói.
- Äệ cứ yên tâm, nhất định hiá»n đệ sẽ bắt được, chỉ có Ä‘iá»u phải tháºt kiên trì đừng có nản...
Cứ nhÆ° thế, suốt ba tháng trá»i Chu Cẩm SÆ¡n ngà y nà o cÅ©ng phải là m cái công việc nhà m chán ấy. Gã oán háºn nhÆ°ng không nói ra được, vì đã lỡ hứa vá»›i TÆ° Mã Lăng rồi. Hôm đó, gã lại chèo thuyá»n ra nhÆ°ng dù bắt thế nà o chỉ tóm được lÅ© cá bảo vệ mà thôi. Gã tức vô cùng rồi bá»—ng cất tiếng cÆ°á»i lá»›n:
- Ta tháºt ngu, sỡ dÄ© mình không bắt được con đầu Ä‘Ã n là vì có lÅ© cá nà y che chắn, thế thì tại sao mình lại thả chúng ra nhỉ...
Gã nhấc má»™t ngón cái lên cho nÆ°á»›c trà n và o má»™t Ãt rồi bắt đầu thá»±c hiện kế há»ach. Má»—i lần chá»™p được con cá gã lại bá» và o thuyá»n, không thả xuống nÆ°á»›c nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Quả nhiên hÆ¡n môt giá» gã đã bắt được mÆ°á»i mấy con. Suốt ba tháng trá»i gã chuyên là m má»—i má»™t việc là bắt cá nên thủ pháp Ä‘iêu luyện vô cùng.
Gã mỉm cÆ°á»i má»™t mình rồi lẩm bẩm:
- Nà o xem bây giỠngươi chạy đâu cho thoát?
Con cá vảy và ng dÆ°á»ng nhÆ° thấy nguy vì lÅ© cá xung quanh nó đã bị Chu Cẩm SÆ¡n bắt sạch. Nó cố chui đầu và o đám rá»… cây song Chu Cẩm SÆ¡n đã nhanh tay chá»™p trúng. Gã vui sÆ°á»›ng reo lên:
- Äây rồi! TÆ° Mã đại ca hôm nay vui mừng phải biết.
Gã lại thả tất cả những con khác xuống nước, chỉ giữ lại con cá vảy và ng.
- Äại ca...
Từ xa Chu Cẩm SÆ¡n đã reo lên. Gã cầm con cá giÆ¡ lên cao vẫy vẫy... Bất ngá» con cá quẩy mạnh má»™t cái, tuá»™t khá»i tay Chu Cẩm SÆ¡n tõm xuống nÆ°á»›c.
Chu Cẩm SÆ¡n ngẩn ngÆ°á»i ra. Gã nói vá»›i TÆ° Mã Lăng:
- Äại ca! Äại ca đừng trách đệ nữa ngà y mai nhất định tiểu đệ sẽ tóm lại được cho đại ca.
Gã cứ tưởng Tư Mã Lăng sẽ rầu rĩ song ngược lại lão lại vui vẻ nói:
- Thôi! Chẵng cần đâu. Chúc mừng hiá»n đệ sắp sá»a Ä‘i gặp Thần Quang Äạo Nhân được rồi.
- Thế là thế nà o? - Chu Cẩm SÆ¡n ngÆ¡ ngác há»i.
- Äừng nóng ruá»™t - TÆ° Mã Lăng mỉm cÆ°á»i - Từ từ rồi ta nói cho mà nghe.
Lão hớn hở dắt tay Chu Cẩm Sơn đến bên chiếc bà n đá rồi ngồi xuống.
Lão nói:
- Sỡ dÄ© hiá»n đệ không luyện được võ công là vì bị trúng má»™t chưởng lá»±c rất là lạ. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì nó không gây hại song nếu chủ tâm luyện khà tất sẽ bị phản ứng. Äiá»u đó có nghÄ©a là nếu ná»™i lá»±c trong ngÆ°á»i phát sinh tá»± Ä‘á»™ng ngoà i ý muốn thì sẽ không bị là m sao hết.
Ta cố tình đục thủng hai lá»— trên thuyá»n để nÆ°á»›c trà n và o. Lại biết đệ không biết lá»™i vì thế, buá»™c ngÆ°Æ¡i phải ráng sức bịt lá»— thủng lại, do váºy ná»™i lá»±c bị phát sinh ngoà i ý muốn của ngÆ°Æ¡i...
Tuy cách nà y không chữa được bệnh cho ngÆ°Æ¡i song cÅ©ng đả thông được kinh mạch trong ngÆ°á»i, Ä‘iá»u đó rất có lợi. NgÆ°Æ¡i không tin thá» bấm mạnh chân xuống đất thá» coi.
Chu Cẩm SÆ¡n nghe lá»i. Gã là m lại Ä‘á»™ng tác nhÆ° đã là m trên thuyá»n thì quả nhiên thấy ngÆ°á»i khoan khoái dá»… chịu. Má»™t luồng khà chạy từ đầu ngón cái nÆ¡i huyệt Øn Bạch rồi qua Äại Äô, Thái Bạch Công Tôn, ThÆ°Æ¡ng Khâu, Ä‘i theo mặt trong bà n chân qua huyệt Tam ém Giao rồi kết thúc ở huyệt "Äại Bao" trên ngá»±c. Gã vui sÆ°á»›ng reo lên:
- Äại ca, đại ca... Tiểu đệ thấy dá»… chịu lắm rồi.
TÆ° Mã Lăng mỉm cÆ°á»i nói:
- ChÆ°a đâu, đừng có vá»™i mừng, song nhÆ° thế cÅ©ng là khá lắm rồi... nhÆ°ng còn má»™t Ä‘iá»u nà y nữa. Ván cá» ta vẫn chÆ°a phá được...
Lão lại mở cuốn "Mai Hoa Phổ" ra nghiên cứu rồi lấy bà n cỠra sắp xếp.
Lão hết nhấc quân nà y, bá» con kia nhÆ°ng hoà n toà n thất vá»ng.
Mặt trá»i đã lên cao, rá»i ánh nắng gay gắt và o ngÆ°á»i song TÆ° Mã Lăng vẫn miệt mà i suy nghÄ©:
Bá»—ng Chu Cẩm SÆ¡n thấy trang cuối cùng của cuốn sách vẫn để trắng dÆ°á»›i ánh nắng chiếu và o Ä‘á»™t nhiên xuất hiện những dòng chữ má» má». Gã reo lên:
- Äại ca, lá»i giải đây rồi.
Gã chụp lấy cuốn sách rồi giÆ¡ lên dÆ°á»›i ánh nắng. Quả nhiên chừng tà n má»™t nén nhang, tá» giấy trắng nổi lên nhiá»u dòng chữ viết chi chÃt.
Tư Mã Lăng vỗ đùi đánh "đét" một cái rồi nói:
- Hiá»n đệ, ngà y mai ngÆ°Æ¡i có thể lên Ä‘Æ°á»ng được rồi.
- Thế thì tiểu muội cùng đi theo Chu huynh luôn. - Lưu Lệ Quân nói.
- Không được, thêm má»™t ngÆ°á»i nữa chẳng Ãch gì? HÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i hãy ở đây vá»›i nghÄ©a phụ táºp luyện võ công. Khi nà o xong xuôi, gã sẽ vỠđón ngÆ°Æ¡i. - TÆ° Mã Lăng nói LÆ°u Lệ Quân xụ mặt xuống cố há»i:
- Chu ca, ngÆ°á»i có vá» lại đây không đấy?
- Nhất định rồi. Tiểu huynh nhất định quay lại đây đón tiểu muá»™i nếu nhÆ° không để cái đầu lại chá»— Thần Quang Äạo Nhân!
TÆ° Mã Lăng xếp lại thế cá», lão giảng Ä‘i giảng lại mãi cho Chu Cẩm SÆ¡n thuá»™c lòng. Lão luôn miệng trầm trồ:
- Tháºt là những nÆ°á»›c cá» tuyệt diệu, tuyệt diệu. Chỉ có báºc thần tiên má»›i có thể nghÄ© ra được những nÆ°á»›c Ä‘i nhÆ° thế...
Sáng hôm sau, lão đã chuẩn bị sẵn cho Chu Cẩm Sơn một con ngựa. Lão bảo:
- Äây là má»™t con tuấn mã ngà y Ä‘i ngà n dặm. NgÆ°Æ¡i Ä‘i khá»i dãy núi nà y rồi quặt sang hÆ°á»›ng Äông. Äi đến con Ä‘Æ°á»ng đó sẽ thấy năm quả núi liá»n nhau. Äấy chÃnh là núi NgÅ© Nhạc, Thần Quang Äạo Nhân là ngÆ°á»i cổ quái, gặp lão phải cẩn tháºn, đừng có tâng bốc lão mà uổng mạng đấy!
Chu Cẩm SÆ¡n gáºt đầu, gã tránh không nhìn LÆ°u Lệ Quân rồi quất ngá»±a Ä‘i thẳng. Ngà y Ä‘i đêm nghÄ© sau bốn ngà y, gã đến má»™t vùng đất hoang vu cá» cây xÆ¡ xác. Gã mừng thầm lẩm bẩm má»™t mình:
- Năm trái núi đây rồi, Thần Quang Äạo Nhân chắc là ở loanh quanh đâu đây thôi!
Chu Cẩm SÆ¡n cho ngá»±a Ä‘i nÆ°á»›c má»™t ngắm nghÃa xem chá»— nà o có thể là nÆ¡i ở của lão, song chỉ thấy sá»i đá trải dà i cá» cây trÆ¡ trụi. Gã nghÄ© bụng:
- Dãy núi nà y dà i cả mấy chục dặm lại nhiá»u hang Ä‘á»™ng, biết đến bao giá» tìm được Thần Quang Äạo Nhân. Gã bá»—ng thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t lão già , Ä‘eo má»™t cái gùi nặng trên lÆ°ng Ä‘ang lúi cúi Ä‘i tá»›i....