Mình có 1 đứa bạn, kết bạn với nhau tính ra cũng gần 10 năm rồi. Ngày xưa, 2 đứa đi đâu lúc nào cũng đi chung với nhau, làm việc, học hành cùng với nhau...nói chung là bọn mình cùng có chung nhiều sở thích...
Câu chuyện của mình thế này:
Sau khi lên ĐH, vì 2 người ko học chung trường, nên ít có thời gian gặp nhau. Mình nhận thấy, từ khi lên ĐH , mình với nó càng ngày càng xung khắc với nhau trong nhiêu vấn đề, công thêm ít gặp nhau, nên tình cảm có phần phai nhạt dần
...vì thế, vào một ngày mình chủ động gọi cho nó, đại ý rằng : tối đó minh sẽ qua nhà nó và ngủ lại, 2 thằng tâm sự, và nếu xem nhau bạn thân thì gạt bỏ những vướng mắc từ trước đến giờ.
Và nó ok, nó bảo tối nay nó phải đi học 9h tối mới về, khi nó về sẽ ghé qua nhà mình và chở mình qua nhà nó luôn.
...9h tối, mình nhận đc 1 cú điện thoại của đứa bạn học chung với nó bảo rằng : "mày chuẩn bị , ra đứng trước nhà, tụi tao tao qua ngay, tụi tao qua rủ mày đi ăn đêm rồi mày về nhà nó ngủ " Nghe vậy, mình cứ tưởng là bọn họ sắp đến rồi, mình liền chuẩn bị ra đứng trước ngõ chờ.
...9h30 tối, sau khi chờ đc 30p mà vẫn chưa thấy ai đến, mình sợ lo tụi nó đi gặp vấn đề j nên gọi lại....thằng bạn thân của mình bắt máy và nó bảo : "tụi tao đang ăn, chỗ tụi tao ăn xa nhà mày quá, nên ko thể qua chở mày đc" rồi nó cúp máy.
lúc đó, không hiểu sao mình lại không kiệm chế đc bản thân mình đc, minh thực sự tức giận, mình gọi lại cho đứa bạn thân thì nó lại đưa điện thoại cho thằng bạn nó, thằng bạn nó trả lời thế này : Bây giờ mày chờ tụi tao 10p nữa, nếu ko chơ đc thì cuốc bộ tới chỗ tụi tao..." rồi nó cúp máy luôn.
Thế là mình cố gắng kiềm chế cơn tức giận của minh lại, mình tự nhủ : thôi, cố chờ thêm 10 p thế nào đã.
...9h40,mình gọi cho thằng bạn , nó bảo: nó sắp đến, chờ 5p nữa, mình lại cố gắng tự nhủ mình " thôi, cố gắng thêm 5p nữa"
...9h45, vẫn không thấy nó đến, mình nhắn tin cho nó : tao chờ thêm 5p nữa, nếu mày không đến thì đừng bao h đến nữa.
...9h50, vẫn ko thấy tăm hơi nó. Mình thở dài, về nhà lại.
...10h10, nó đến đập cửa nhà mình, bố mẹ mình đang ngủ cũng p thức giấc, dậy mở cửa cho nó, nó vào phòng mình và nó bảo cho nó xin lỗi. Nhưng mình từ chối, kô nhận lời xin lỗi của nó. Thế rồi nó nổi khùng lên, chỉ tay thẳng vào mặt mình rồi nói : "tao đã hạ minh xin lỗi mày rồi, mà mày không nhận, thì sau này mày đừng có hối hận." nói xong câu này nó bỏ về
Minh thấy lời xin lỗi của nó có vẻ dễ dàng quá, nói xin lỗi xong là phủi hết mọi lỗi lầm của nó.
Mọi người thấy mình hành động như vậy là đúng hay sai ?
Như thế nào mới gọi là bạn thân?
Không có đúng hay sai ở đây. Cũng không biết thế nào là bạn, thế nào là thân, nhưng nếu cảm thấy không thể là bạn bè như xưa thậm chí nếu không thể làm bạn thì chấm dứt.
Bạn bè, chơi với nhau cả chục năm, nhưng bây giờ đã lớn hết, mỗi người một con đường, có thể là do thời gian ko đi cùng nhau quá lâu nên... Dù sao thì con trai với nhau dễ xử mà. Được thì bạn bè, Còn không thì thôi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của khungcodangcap