01-09-2008, 11:45 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 10
Bà n tay danh vá»ng
Mấy ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i khu lâu Ä‘Ã i Dannow thì sÆ°Æ¡ng mù đã tan hết. Lá leo trùm phủ khắp nÆ¡i nhÆ° má»™t bức khăn liệm u buồn. Từ những ống cao trên mái lầu, khói lò sưởi Ä‘Æ°a lên uốn éo vòng vèo dÆ°á»›i bầu trá»i nhạt sắc. Hà o nÆ°á»›c men chân bốn phÃa tÆ°á»ng vây, má»c lên đầy rẫy những cá» cằn.
Trước khi qua cầu treo, Swanhild đỗ xe lại. Oliver chỉ tay một khóm thông cao đứng che khuất một phần lâu đà i và bảo Luna:
- Cái phòng bà máºt ở ngay sau rặng thông kia đấy. Nếu trá»i không ẩm lạnh tôi sẽ Ä‘Æ°a cô xuống xem và cô sẽ thấy cái cá»a sổ có song sắt.
- Thế ra đứng ngoà i cũng xem xét được căn phòng ư?
- Không. Vì tÆ°á»ng dầy những hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c, mặt tÆ°á»ng ngoà i cÅ©ng nhÆ° mặt tÆ°á»ng trong Ä‘á»u đục má»™t khoảng để là m cá»a sổ, nhÆ°ng không đục xuyên thẳng: khoảng khung cá»a sổ phÃa trong không đối diện vá»›i khung bên ngoà i nhÆ°ng chếch hẳn nhau. Cả những khi trong phòng thắp đèn, bên ngoà i chỉ trông thấy được má»™t tia sáng thôi.
Lúc đó trong phòng Holbein, lão Walton đã dá»n sẵn mấy món Ä‘iểm tâm và đốt sẵn lò sưởi; má»i ngÆ°á»i quây quần quanh lá»a ấm trong lúc ngÆ°á»i lão bá»™c Ä‘i lấy chìa khóa để rồi sẽ mở những nÆ¡i cần và o thăm. Oliver xem qua các món ăn và cÆ°á»i:
- Mụ nấu bếp vá»›i ngÆ°á»i lão bá»™c nhà nà y thá»±c là những vị phúc tinh! Những món nà y chÃnh là những món ăn tôi thèm hôm nay đây! Từ lúc tôi thức dáºy đến giá», các bác ấy sao mà cố công săn sóc đến tôi má»™t cách dá»… chịu đến thế? Có lẽ há» sợ rằng tôi trốn mất để Ä‘i thắt cổ tá»± tỠở đâu chăng?
Swanhild trách:
- Khiếp! Anh Oliver! Anh chỉ nói dại!
- Chứ không ư? Mà cả đến cả cô nữa, miss Bartendale ạ! Tôi thấy cô cứ chốc chốc lại để mắt coi chừng tôi một lúc lâu.
- Cái đó có gì là lạ? Thế ông chẳng đã bảo tôi rằng ông với tôi trước kia đã từng gặp nhau đấy sao? Tôi có ý nhìn ông để cố nhớ xem gặp vỠdịp nà o. Mà kìa, chìa khóa đây rồi!
Há» cùng nhau Ä‘i và o nÆ¡i cổ nhất của lá»›p dinh thá»±; mấy con chó thong thả Ä‘i theo sau. GoÄ‘ard soi Ä‘Æ°á»ng. Oliver vì hai tay không cá» Ä‘á»™ng được dá»… dà ng nên để phần cho Swanhild việc mở các cá»a.
Äi hết má»™t Ä‘Æ°á»ng hà nh lang, nà ng vặn má»™t thứ khóa ổ riêng, rồi đến má»™t chiếc khóa móc giữa then cánh cá»a sắt. Cá»a mở, hÆ¡i thấp lạnh ở trong ùa đến táºn mặt há». Vì dù là giữa mùa ná»±c, cả má»™t phần lá»›p dinh cÆ¡ nà y vẫn giá ngắt cùng vá»›i những Ä‘Æ°á»ng khúc khuá»·u, những bức tÆ°á»ng ẩm sÅ©ng: những rầm gá»— mốc thuếch, những mặt vách chốc lở, những cá»a sổ chằng mạng nhện và những Ä‘Æ°á»ng báºc lung lay.
Tới một lối hẹp lát đá, Luna nghe ngóng và nói:
- Ô nà y! Ở đây có tiếng nước chảy.
Má»™t cánh cá»a sắt nữa quay trên trục han rÄ©. Tiếng róc rách nghe rõ hÆ¡n lên. DÆ°á»›i bÆ°á»›c cá»a, trong má»™t há»m tối mò, ánh đèn của GoÄ‘ard chiếu tá»›i má»™t là n phẳng Ä‘en sì và lay Ä‘á»™ng.
Oliver giảng giải:
- Äây là chá»— trữ nÆ°á»›c để tháo ra các hà o. GoÄ‘ard, lại đây! Äến chá»— rẽ tay phải rồi.
Trong má»™t góc có má»™t cánh cá»a lẩn và o giữa bá» tÆ°á»ng dầy. Oliver bảo má»i ngÆ°á»i:
- Phải cẩn tháºn đấy. Không khéo chá»— nà y có phiến đá long cÅ©ng nên.
GoÄ‘ard dẫn đầu, bÆ°á»›c xuống những báºc gá»— sến ghép rất xấu. Luna vừa toan bÆ°á»›c theo, hốt nhiên rùng mình lùi lại, mặt tái mét, mắt mở trừng trừng. GoÄ‘ard lo sợ há»i:
- Kìa, cô là m sao thế?
Cô thấp giá»ng đáp:
- Có cái gì dưới ấy chứ chẳng không.
Swanhild tiến đến cạnh Luna, nhÆ°ng đôi mắt rèm tÆ¡ và ng của nà ng yên lặng Luna chăm chú nhìn con chó Roska nó nhìn lại nà ng ra chiá»u đồng ý. Con Alex thì không hiểu biết gì. Oliver vừa nói được ná»a chừng câu:
- Giá cô đừng nên…
Nhưng cô đã bước xuống. Chà ng đà nh phải xuống theo và sẵn sà ng cái cánh tay không bị thương của mình để chống với những việc có thể bất kỳ xảy tới.
Má»™t lát sau, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã và o cả trong căn phòng bà máºt. Luna đứng bên cạnh cái bà n gá»— sến ở giữa phòng, nói:
- Trong nà y vẫn còn má»™t sức ác hại là m chủ. Song ngay bây giá» thì nó chÆ°a là m hại được tạ Äó là má»™t việc ở ngoà i sá»± thÆ°á»ng, nhÆ°ng không phải là má»™t sá»± phi thÆ°á»ng vá»›i cái đại danh quan trá»ng của nó, không phải là cái phi thÆ°á»ng viết bằng chữ hoa.
Swanhild há»i ngay:
- Thế có thuá»™c và o cái thế giá»›i u linh “chiá»u thứ năm†kia không?
- Quyết là không! Nếu phải thì hai con chó kia đã cảm được thấy. Váºy mà chúng nó vẫn đứng yên có tá» ra vẻ gì khác đâu?
- Thì con Holder ở trong rừng cÅ©ng váºy, tôi không thấy nó báo trÆ°á»›c sá»± gì.
Luna Bartendale lẳng lặng cầm lấy chiếc đèn đi xem xét khắp phòng. Gođard theo sau cô để có xảy ra việc nguy hại gì thì đã có anh đấy.
Phòng nà y là má»™t công trình xây dá»±ng rất vững chắc. TÆ°á»ng và mặt đất toà n bằng những phiến đá lá»›n. Từng súc gá»— sến khá»e mạnh nâng đỡ lấy mặt trần ghép bằng những phiến đá nhá» hÆ¡n. Có hai lò sưởi thắp dầu há»a, lÆ¡ láo trong nÆ¡i cổ kÃnh nà y, ngÆ°á»i ta má»›i vỡ lẽ ra rằng căn phòng tuy ở gần những hà o nÆ°á»›c mà vẫn là nÆ¡i Ãt ẩm thấp hÆ¡n cả má»i nÆ¡i khác trong tòa lâu Ä‘Ã i. Duy bức tÆ°á»ng đối diện vÆ¡i báºc thang xuống phòng là để hiện ra mấy khoảng mốc rêu quanh những cánh cá»a sổ. GoÄ‘ard mở những cá»a ấy ra: má»™t hÆ¡i gió lạnh Ä‘Æ°a và o trùm quấn lấy má»i ngÆ°á»i. Há» nhìn qua cái khung bÆ°ng chấn song sắt, chỉ thấy được những hình đá Ä‘en sì vì trải qua bao năm tháng và há»—n Ä‘á»™n má»™t khóm thông in hình trên ná»n trá»i sáng má».
Mặt trần cÅ©ng nhÆ° khoảng trên, bốn mặt tÆ°á»ng Ä‘á»u có khói ám Ä‘en, có lẽ là do má»™t cái bếp lò bằng gạch xây ở giữa khoảng chá»— báºc thang và cá»a sổ. Trên cái bà n giữa phòng, bốn pho sách lá»›n, đóng bìa da và hÆ¡i lá»— chá»— ẩm mốc, đặt nằm cạnh chừng hÆ¡n má»™t chục bình và bát bằng đất nung. TrÆ°á»›c mặt cái bếp lò, sắp hà ng những phẫu lá»a hắt và ng khè và má»™t mẻ lá» phủ đầy bụi và chằng chịt mạng nhện. Trong má»™t góc phòng, chồng chất những miếng đá xám và đá hoa.
Luna lấy chiếc cà nh cây ra và há»i:
- Có phải chỉ có Ä‘á»™c má»™t phòng nà y là là m trong bá» dầy của bức tÆ°á»ng không?
Swanhild đáp:
- Có lẽ. Vì không còn chá»— tÆ°á»ng nà o khác là nghe có tiếng rá»—ng kêu trong. Chúng tôi đã dò xét mặt vách khắp nhà mà không thấy gì.
Luna:
- Bá»n quân lÃnh có lẽ đã phá hủy mất cái cốt yếu, nhÆ°ng vẫn còn lại má»™t và i cái haỵ Phiến đá vỡ kia là thế nà o?
- ChÃnh là phiến đá khắc cái bà i hát mà tôi nói chuyện vá»›i cô đấy. Chắc là vì ngÆ°á»i ta náºy ra khá»i tÆ°á»ng nên má»›i vỡ ra nhÆ° thế, mà náºy ra chắc hẳn há» mong tìm được chìa khóa sá»± bà máºt tưởng giấu ở trong. Chá»— tÆ°á»ng lõm kia là chá»— đặt phiến đá đấy.
Luna úp hai tay lại giữ cho cà nh cây lung lẳng ở giữa rồi Ä‘i vòng quanh phòng. Cà nh cây cất lên hay hạ xuống tùy theo lúc cô Ä‘i gần tá»›i hay xa dần cái bếp lò. Cô dừng chân lại cạnh lò xem thì cà nh cây cô giÆ¡ ra phÃa trên lò nhè nhẹ quay mình. Luna lẩm nhẩm nói:
- Kỳ dị lắm. Song những dấu hiệu nà y còn mơ hồ lắm, mà cũng chưa đủ.
Cô láºt ngá»a những cái hÅ© úp và đặt chân lần lượt trên từng cái má»™t. Cà nh cây chợt nhiên ngóc thẳng lên ở trên má»™t cái hÅ© lá»›n bụi bám Ä‘en két trên vung. Swanhild nhấc cái hÅ© lên xe nhá» GoÄ‘ard đến đỡ lấy há»™. Lau cho sạch bụi rồi chà ng thò tay và o sá» xem trong Ä‘á»±ng váºt gì. Chà ng nói vá»›i miss Bartendale:
- Má»™t khối gì đóng rắn lại y nhÆ° là cát vá»›i muối váºy.
Oliver đưa cho bạn một miếng đá và bảo:
- Anh hãy Ä‘áºp cái hÅ© nà y ra xem nà o.
Tức thì cái hÅ© biến thà nh má»™t đống mảnh vụn lẫn vá»›i sạn cát và những hòn muối đóng vừng. GoÄ‘ard gáºt đầu:
- Cát với muối thực.
Cà nh cây rung động khi mũi giầy Luna đặt lên cái chất luyện lạ lùng ấy. Cô giảng giải:
- Chắc hẳn trong nầy còn có gì khác nữa kia. Chốc nữa tôi hãy xem lại.
Cô đến bức tÆ°á»ng thứ ba: cà nh cây liá»n ngoáy tÃu tÃt. Luna thở gấp và đưa ngón tay nhẹ lần từ trên xuống dÆ°á»›i mặt tÆ°á»ng. Khi tay cô Ä‘Æ°a cao lên thì cà nh cây cá» Ä‘á»™ng rõ thêm; khi tay cô Ä‘Æ°a lên cao nữa cho đến hết tầm thì lại thấy nó dịu dần. NhÆ°ng lúc hạ xuống ngang tầm vai, nhịp lay Ä‘á»™ng gấp lên rồi bá»—ng nhiên cà nh cây tuá»™t khá»i tay cô, rÆ¡i xuống đất. Tiếng rÆ¡i Ä‘á»™ng ấy khiến má»i ngÆ°á»i nháºn thức bầu im lặng bao bá»c lấy cái quang cảnh diá»…n ra vừa rồi.
Cô quay lại phÃa các ngÆ°á»i Ä‘i theo, Ä‘Æ°a tay vuốt trán mình và nhìn há» bằng đôi mắt sợ hãi. Cô trá» má»™t phiến đá tÆ°á»ng mà nói, giá»ng quả quyết:
- Chìa khóa sá»± bà máºt chÃnh ở đây đấy. Mà gá»›m ghiếc lắm, kinh tởm lắm kia đó!
GoÄ‘ard Ä‘áºp tay lên mặt đá nói:
- NhÆ°ng bức tÆ°á»ng nà y đặc kia mà ?
- Tôi đã nói thế nà o là quả quyết tin như thế đó!
Mặt cô xanh tái Ä‘i, miệng mÃm lại, lá»™ ra má»™t sá»± dụng công phi thÆ°á»ng của trà não. Cô đứng lại má»™t lát gần cá»a sổ rồi vừa sá»a gá»n lại má»› tóc uốn vừa bÆ°á»›c lại gần mấy ngÆ°á»i: nét mặt đã tìm vỠđược vẻ bình tÄ©nh. Cô bảo há»:
- Tôi theo há»c khoa há»c nà y đến nay đã có mÆ°á»i ba năm trá»i rồi, mà lần nà y má»›i là lần thứ ba tôi thấy cách báo hiệu giống nhÆ° thế. Tôi dám nói quyết rằng tuy bá» ngoà i không có vẻ gì nhÆ°ng phiến đá kia giấu má»™t váºt ghê tởm lắm đó!
GoÄ‘ard xem xét lại hòn đá cẩn tháºn.
- Vâng. Cô nói phải đấy. Chỗ kẽ đá không gắn bằng bột đá mà lại bằng đất sét! Tôi lại chắc rằng phiến đá nà y có thể lấy ra, lắp và o được chứ chẳng không.
Swanhild nói:
- Thế thì phải có một cái gì lấy ra mới được.
Nà ng liá»n rứt cái lưỡi gà ở chiếc giầy của nà ng ra, lấy trong túi má»™t con dao con và má»™t Ä‘oạn dây gai, cắt cái lưỡi gà thà nh má»™t miếng hình tròn mà nà ng dùi má»™t lá»— ở chÃnh giữa; nà ng xá» qua lá»— ấy sợi dây đã thắt nút má»™t đầu. Nà ng cắt nghÄ©a:
- Dùng cái nà y thì đến gạch xây tÆ°á»ng cÅ©ng giá»±t ra được. Tôi há»c được cái mẹo vặt nà y ở má»™t ngÆ°á»i buôn láºu đấy.
Trong khi ấy, GoÄ‘ard Ä‘i cạo chá»— đất nhét ở kẽ phiến đá, còn Luna thì Ä‘á»c những nhan Ä‘á» mấy pho sách để trên bà n.
- Sá»± Æ°á»›c muốn của lòng Æ°á»›c muốn nà y, Abraham tâm thÆ° nà y, Duodeeim Portarum nà y. Ông Hammond ạ, sách hay cả đấy, mà xét ra cÅ©ng hiá»n là nh thôi. NhÆ°ng ta không nên quên rằng có lẽ quân lÃnh của Cromwell đã hủy mất sách cấm hồi ấy.
Swanhild dán cái miếng da cho hút chặt lấy mặt phiến đá. Vừa kéo có má»™t cái má»™t tảng đá dà i chừng hÆ¡n ná»a mét đã tụt ra. GoÄ‘ard ghé vai đỡ lấy mang đặt trên bà n. Rồi chà ng kêu lên:
- Ô lạ nà y! Ná»a phần đáy mở được lên nhÆ° cái nắp Ä‘áºy! Miss Bartendale, cô lại đây mà xem.
Luna đến xem.
Cái nắp đã mở. Một mùi tù hãm lâu ngà y, khô khan lạnh nhạt và tanh tởm đưa ra. Swanhild rùng mình, bất giác đứng lùi lại.
Trong phiến đá rá»—ng lòng có hai khúc dà i và dẹp bá»c trong má»™t thứ khăn mốc meo. GoÄ‘ard rÅ© cái gói thứ nhất ra và dÆ°á»›i ánh đèn là m rÆ¡i xuống má»™t váºt nhăn nheo dà i chừng 20 phân. Oliver Ä‘oán phá»ng:
- Dá»… thÆ°á»ng là má»™t gói xì gà giấu trong ấy từ bốn trăm năm nay, chắc?
Swanhild vẻ khó chịu, lắc đầu:
- Không, một cuộn da có lẽ đúng hơn.
GoÄ‘ard láºt lên xem, hốt nhiên chà ng chùi vá»™i tay lên áo măng-tô Ä‘ang mặc trên ngÆ°á»i. Chà ng cằn nhằn nói:
- Ồ! Một bà n tay! Bà n tay của một cái xác ướp(#1).
Há» ngoảnh nhìn cả vá» Luna cô vẫn thản nhiên nhìn há».
- Bà n tay danh vá»ng đấy!
Äó là lá»i truyên ngôn của cô.
Chú thÃch:
(1-) Xác Æ°á»›p: là xác ngÆ°á»i chết Æ°á»›p bằng những thứ thuôc riêng để không tiêu nát được, chỉ khô đét lại, nhÆ° xác vua Ai Cáºp ngà y xÆ°a.
Tà i sản của minhtien384
Chữ ký của minhtien384 Trá»i đất bất nhân - Mạc lệ phi tồn
©2012 by 4vn.euâ„¢. Diá»…n Ä‘Ã n Ä‘Æ°Æ¡c phát triển dá»±a trên sá»± đóng góp tÃch cá»±c của tất cả các thà nh viên.
Hãy nhấn nút 'Like' để gá»i lá»i cảm Æ¡n đến ngÆ°á»i viết bà i
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:49 PM .
01-09-2008, 11:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 11
Vết chữ thượng cổ
Má»™t bầu yên lặng nặng ná» chìm phủ khắp phòng: Swanhild, Oliver vá»›i GoÄ‘ard trầm ngâm tưởng nhá»› đến cổ tÃch ghê sợ. Ãnh sáng bên ngoà i lá»t qua cá»a sổ chỉ vừa đủ để khiến cho có vẻ huyá»n ảo trên những bá»™ mặt (đổi khác Ä‘i vì thứ bóng tranh ngà y tranh tối bên trong) cÅ©ng nhÆ° trên cái váºt nâu sẫm và ghê tởnm rÆ¡i trên mặt bà n. Duy chỉ có má»™t mình Luna là có vẻ thá»±c hiện.
Mãi sau Oliver má»›i há»i:
- Bà n tay danh vá»ng nghÄ©a là thế nà o, miss Bartendale?
- Là bà n tay má»™t kẻ giết ngÆ°á»i, bị thắt cổ chết. NgÆ°á»i ta Æ°á»›p tay ấy bằng liá»…u thạch vá»›i muối sau khi đã đốt lá cá» phượng vÄ© Ä‘á»±c và cá» mã tiá»n để sấy cho khô.
Oliver Ä‘Æ°a mắt nhìn cái bếp lò. Chà ng há»i:
- Thế còn những vết kinh tởm ở trên đầu những ngón tay kia tự đâu mà có?
- Ở những ngá»n sáp nấu bằng mỡ ngÆ°á»i. Những Ä‘iá»u ấy Ä‘á»u có ở trong sách Tà thuáºt Tá»± Ä‘iển và cÅ©ng ở trong pho sách ông Ä‘ang tỳ tay lên kia.
Gođard rùng mình lên. Luna lại nói:
- Có “bà n tay danh vá»ng†nà y, ngÆ°á»i ta dá»… tìm được những kho của chôn giấu.
Swanhild há»i:
- Thế, nó liên hệ ra sao đến chuyện con quái váºt.
- Cái đó thì chỉ có trá»i biết! Có lẽ ta tìm được dấu hiệu có Ãch trong cái gói thứ hai nà y.
GoÄ‘ard cẩn tháºn giÆ¡ cái gói ra:
- Nặng.
Má»™t váºt rất đẹp mà u xanh và và ng lấp lánh rÆ¡i xuống mặt bà n. Äó là má»™t cái đốc gÆ°Æ¡m bằng đồng đã rỉ. Hình hai giải băng bằng đồng quấn lấy cái nắm chuôi gÆ°Æ¡m. Lần nà y má»›i thấy Luna tá» ra vẻ kinh lạ. Cô ngắm nghÃa kỹ cà ng cái váºt má»›i tìm được đó và nói:
- Thứ gươm nà y thuộc và o loại cổ kiếm. Tôi rất lấy là m lạ sao nó lại có trong nà y. Cụ Pháp sư chắc hẳn đã chế cái bà n tay kia để dùng và o việc riêng của mình, nhưng còn thanh gươm nà y thì chẳng biết ông cụ lấy được ở đâu rả Mà tại sao ông cụ lại giấu nó cùng với cái bà n tay nhỉ? Cô chỉ cho Swanhild thấy hai miếng băng và ng khảm và o mặt đồng cũ. Tuy đã nhẵn mòn, song vẫn còn rõ được những dấu hiệu trên đó. Cô bảo:
- Äấy là cổ tá»± Bắc Âu. Những chuyện cổ tÃch miá»n Bắc thÆ°á»ng vẫn nói đến những lá»i thần chú khắc trên các đồ binh khÃ. Nếu quả thá»±c thanh gÆ°Æ¡m nà y không phải là của già thì đã có được trên hai ngà n năm rồi. Chá»— khảm và ng kia có lẽ mãi lâu lám vá» sau má»›i thêm và o đó.
Oliver kinh ngạc, nhìn ngÆ°á»i thiếu phụ há»i:
- Chả lẽ cô cho rằng con quái váºt phát khởi từ miá»n Bắc, và o thá»i đại loà i ngÆ°á»i má»›i biết đồng, sao?
- Không, tôi không bảo thế. Bởi vì cái ta tìm thấy đây ta cÅ©ng chẳng biết có dÃnh dáng đến nó không kia. NhÆ°ng từ trÆ°á»›c tá»›i nay, việc khảo cứu môn quái váºt và phù thủy, dân miá»n Bắc Âu ngÆ°á»i ta vẫn xao lãng má»™t cách kỳ dị (ta không thể căn cứ và o đâu được để mà nói); song má»™t cổ tục ghê ghá»›m lÆ°u truyá»n từ cái miá»n u ám và giá rét kia tá»›i đây cÅ©ng có thể có được lắm chứ! NhÆ°ng tôi xin thú tháºt rằng hiện giá» thì tôi chÆ°a tìm được má»™t Ä‘Æ°á»ng lối nà o mà dò.
Olievr có ý nói để an ủi cô:
- Trong má»™t ngà y cô cho chúng tôi biết được nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n kẻ khác trong bốn trăm năm nay.
- Tôi chỉ má»›i thấy rõ nhất được Ä‘iá»u nà y, nó là m câu chuyện rắc rối thêm lên: là những việc xảy ra vá»›i những ngà y tháng không có gì ăn nháºp vá»›i nhau hết. Nếu, quả nhÆ° lá»i cụ Warlock đã trối lại, sá»± bà máºt khám phá ra được là nhá» bà n tay vá»›i thanh gÆ°Æ¡m nà y, thì sao trÆ°á»›c khi chết, ông cụ lại không cho biết chá»— giấu những của ấy? Mà nếu những của ấy không có gì liên lạc vá»›i con quái váºt, thì sao ông cụ lại phải giấu giếm những của ấy má»™t cách khôn khéo đến thế?
Swanhild bà n:
- Hay là ta tìm mãi sẽ thấy được Ä‘iá»u gì khác nữa cÅ©ng nên.
- Cái đó chÆ°a chắc! Cái bà n tay, cÅ©ng nhÆ° cái hÅ© sà nh và cái bếp lò dùng để nấu chất muối Æ°á»›p và sấy cái bà n taỵ Duy chỉ có những thứ ấy là những váºt khác thÆ°á»ng mà khoa thuáºt của tôi thấy được.
Swanhild thỠngỠmột ý:
- Thế ngộ lại là một vong hồn thì sao?
- Nếu có vong hồn nà o lần khuất trong đây thì mấy con chó kia và cả tôi nữa sẽ cảm biết được ngay tức khắc.
Swanhild lại há»i:
- NhÆ°ng, nếu sá»± bà máºt lại ở trong cái trá»i thứ năm kia thì sao?
Luna hÆ¡i nhÃu mà y. Nà ng cháºm rãi đáp:
- Tôi chÆ°a để tâm xem xét đến Ä‘iá»u ấy.
Theo má»™t cách thức cô dặn bảo, má»i ngÆ°á»i Ä‘i gõ các mặt tÆ°á»ng, nhÆ°ng không thấy gì. Rồi cô giao cho má»—i ngÆ°á»i dò xét cẩn tháºn trong má»™t pho sách, để xem có những dấu ghi chú bên cạnh trang hoặc có những chữ gạch dÆ°á»›i có thể ghép thà nh má»™t thứ di ngôn bà máºt nà o chăng. Khi Luna xem xong pho sách vá» phần mình cô liá»n Ä‘i nhìn lại khắp phòng trong lúc bá»n kia tiếp theo công việc của há». Cái phiến đá khắc chữ khiến cô chú ý đến. Luna lau chùi cẩn tháºn cho hết bụi cát bám trên. Swanhild bảo cô nà ng:
- Tôi có má»™t tấm ảnh chụp rất rõ, nếu cô muốn xem, tôi sẽ Ä‘Æ°a cho cô xem. Trên ảnh cÅ©ng chỉ có những câu vè mà cô đã nghe tôi Ä‘á»c trÆ°á»›c.
Luna:
- Phiến đá nà y có lẽ đã bị náºy lên từ trÆ°á»›c khi xảy ra cái thảm kịch cho cụ Warlock, vì chá»— trống dÆ°á»›i đất (chá»— đặt viên đá khi trÆ°á»›c) tôi thấy cÅ©ng ám két những muá»™i khói nhÆ° má»i chá»— khác trong phòng nà y, mà cái bếp lò kia thì từ ngà y ông cụ mất không đốt lên lần nà o cả. Thế ra cái phiến đá nà y vẫn ở nguyên chá»— trong cả cái thá»i kỳ ông cụ là m việc ở đây.
Swanhild:
- á»’! Không. Má»™t phần mãnh vỡ đã dùng để là m cái bếp kia. Äấy cô trông, vẫn còn những chá»— vỡ còn má»›i hÆ¡n.
Luna:
- Váºy, thế ra ông cụ Warlock cho là những câu vè khắc trên phiến đá không có má»™t ý nghÄ©a đặc biệt nà o Æ°?
- Những câu ấy không ẩn má»™t sá»± bà máºt nà o. Äó chỉ là má»™t lá»i dặn trÆ°á»›c.
- Cô em nên biết rằng, không còn cái gì khêu gợi sá»± ngá» vá»±c của tôi bằng những việc bá» ngoà i có vẻ minh bạch nhất. Trong việc nà y, nếu những câu vè kia không có má»™t ý nghÄ©a nà o hết thì vì cá»› gì ngÆ°á»i ta lại mất công khắc và o phiến đá ấy?
Swanhild vẻ trầm ngâm:
- Tôi chÆ°a lần nà o ngẫm nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Thế còn cô, cô có ý kiến nà o không?
- Không vì những ngà y tháng há»—n Ä‘á»™n khiến tôi cÅ©ng khó nghÄ©. Má»—i chi tiết trong các việc, từ thanh gÆ°Æ¡m tối cổ cho đến việc cụ Warlock lấy những mảnh đá để bắc lò, Ä‘á»u có liên lạc đến vấn Ä‘á» nà y má»›i phải. NhÆ°ng hiện giá» thì tôi lại không thấy sá»± liên lạc! Kìa, hai ông kia xem sách xong rồi. Thế nà o? Các ông có tìm được sá»± gì lạ không?
Oliver lắc đầu:
- Ông cụ không để má»™t dấu tÃch nà o đáng để ý vá» các tá»™i của ông cụ.
Luna sá»a lại:
- Hay là bá» ngoà i không có gì đáng để ý. NhÆ°ng thôi, ở đây thấy lạnh rồi đấy, mà tôi tưởng hiện giá» chúng ta cÅ©ng chẳng là m được việc gì trong nà y nữa. Mang những cái nà y ra khá»i phòng có được không, hở ông Hammond?
- Äược ạ. Cô muốn Ä‘em cái gì thì cÆ° Ä‘em. NhÆ°ng chẳng nhẽ cô định lấy cả bà n tay ra nữa sao?
- Cái bà n tay ma quái ấy Æ°? Không! Äến cầm gáºy mà đụng và o tôi cÅ©ng chịu! NhÆ°ng tôi muốn Ä‘em cái đốc gÆ°Æ¡m kia trao cho má»™t nhà bác há»c chuyên môn khảo vá» cổ ngữ Bắc Âu, thôi.
- Cô lấy tay cầm đến cũng không có gì đáng lo ngại chứ?
- Không. Phép tai há»a của yêu quái chỉ nháºp ở bà n tay kia vá»›i những váºt liệu dùng để chế hóa cái bà n tay ấy thôi. (Cô chìa cái đốc gÆ°Æ¡m ra). Äây nà y, ông cứ nhìn xem má»™t váºt đẹp đẽ nhÆ° cái đốc gÆ°Æ¡m nà y không lẽ gieo há»a cho ngÆ°á»i được.
- Nếu váºy, xin cô cứ Ä‘em lên. Còn cái bà n tay kia thì tÃnh sao bây giá»?
- Ông lại bỠnó và o nơi đã giấu nó. Tôi sẽ có cách khiến nó thà nh vô hại được.
GoÄ‘ard lại đầy phiến đá dá»±ng bà n tay và o hõm tÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c. Luna lấy trong sắc ra má»™t chất dẻo mà u trắng và lấy thứ cá» lá khô Ä‘em trát và o Ä‘Æ°á»ng kẽ. Cô giảng giải:
- Lá tôi trục được ma quá»·, còn sáp ong là m chúng bại liệt ở má»™t nÆ¡i. (Thấy bá»n kia giÆ°Æ¡ng mắt ngạc nhiên nhìn, cô tiếp luôn). Tôi thì tôi không nhất quyết tin ở hiệu lá»±c của những thứ nà y lắm, nhÆ°ng nếu nó không giúp được Ãch gì thì nó cÅ©ng chẳng hại gì.
Lúc má»i ngÆ°á»i ở trong cái phòng bà máºt cùng bÆ°á»›c ra, lúc tai lại nghe tiếng ồ ồ thê thảm của nguồn nÆ°á»›c Ä‘en tối, há» cùng lấy là m vui mừng. Oliver thở ra má»™t tiếng dà i và rùng mình.
Gođard nói:
- Mãi đến bây giá» tôi má»›i nháºn ra rằng những cái ta trông thấy vừa rồi thá»±c là gá»›m ghiếc.
Oliver lầu nhầu:
- Tôi thì tôi không muốn nghÄ© đến nữa! Khiếp! Cái mùi xông ra má»›i kinh tởm là m sao! Mà lạ thá»±c, hình nhÆ° tôi đã ngá»i thấy mùi nà y ở đâu rồi. Không khà lúc bấy giá» nhÆ° là đầy những…
Gođard vui vẻ chêm và o:
- Những con bÆ°á»›m Ä‘en khổng lồ có những con quá»· xanh trên mình, phải không? Thôi Ä‘i, anh chà ng nà y! Äầu anh cÅ©ng khá lá»™n xá»™n rồi đấy, còn quấy những tÆ° tưởng hắc ám là m gì nữa. Sáng hôm nay nhÆ° thế cÅ©ng đủ rồi.
Luna đưa mắt cho chà ng tỠý khen phải, nhưng Oliver có vẻ bực tức ngoảnh lại bảo chà ng:
- GoÄ‘ard ạ, tôi không nói đùa đâu. Nếu tôi ở trong phòng ấy lâu hÆ¡n nữa thì tôi có thể nhá»› ra cái nÆ¡i mà tôi đã ngá»i thấy cái mùi kỳ quái kia là nÆ¡i nà o cÅ©ng nên.
Giá»ng nói chà ng khà n Ä‘i và tay chà ng Ä‘Æ°a lên thái dÆ°Æ¡ng.
Swanhild cảm Ä‘á»™ng quá không biết ngăn giữ cách nà o, chỉ lo ngại nhìn chà ng rồi Ä‘Æ°a mắt cho Luna má»™t vẻ khổ sở tuyệt vá»ng.
Luna nghiêm nghị nói:
- Bao giá» tôi truyá»n lệnh cho ông được nhá»› lại thì ông hãy nhá»›!
Giá»ng cô dõng dạc vang lên nhÆ° tiếng kèn quân lệnh bên tai chà ng. Oliver khe khẽ nhắc lại.
- Khi nà o cô… truyá»n lệnh cho tôi Æ°?
- Phải. Mà từ giỠcho đến lúc đó, nếu ông muốn cho cô em được yên ổn và ông được yên ổn, thì ông không được để tâm nhớ lại một tý gì, ông nghe chưa?
Chà ng lặng im. Rồi bỗng nói:
- Tôi chắc hẳn cô đã giải quyết được việc nà y rồi.
- CÅ©ng có lẽ. (Giá»ng cô không được ôn tồn). NhÆ°ng má»™t nhà chuyên khoa không bao giá» hồ đồ nói ra những Ä‘iá»u chÆ°a nghÄ© chÃn. Khi nà o tôi biết rõ ý nghÄ©a những hà ng cổ tá»± kia, lúc đó sẽ là lúc láºp luáºn. (Cô dịu giá»ng xuống). Còn bây giá», ông Hammond ạ, bây giá» thì má»i ngÆ°á»i chúng ta Ä‘á»u cần phải nghỉ ngÆ¡i. Cô cất tiếng khẽ cÆ°á»i, nhÆ°ng trong giá»ng nói và trong tiếng cÆ°á»i kia có má»™t sá»± gì khiến má»i ngÆ°á»i không ái dám há»i han câu nà o nữa.
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:50 PM .
01-09-2008, 11:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 12
??????? Hammond
Khi trở vá» tá»›i những căn lầu dùng để ở, há» có cái cảm tưởng nhÆ° vừa thoát khá»ui má»™t giấc ác má»™ng. Thấy lão Walton nóng lòng nóng ruá»™i Ä‘i qua Ä‘i lại trong hà nh lang, lo ngại bout rout, há» má»›i nháºn thức đến những giá» lâu đã ở lại trong căn phòng bà máºt.
Lúc ấy viên thanh tra liên phóng Steying Ä‘ang đợi há» trở vỠđể khởi cuá»™c chất vấn. Miss Bartendale không cần phải có mặt ở đó nên Swanhild Ä‘Æ°a cô và o phòng Holbein và trao cho cô những bản cảo gia phả cuỳng bức ảnh chụp nà ng đã hứa trÆ°á»›c. Sau khi viên thanh tra xong việc đã Ä‘i khá»i, ba ngÆ°á»i đến tìm cô thì thấy Luna Ä‘ang cúi mình trên má»™t bản giấy rất lá»›n trên mặt thảm. Oliver gieo ngÆ°á»i xuống má»™t cái ghế bà nh và há»i:
- Cái nà y là gì thế, cô?
Luna:
- Ông không nháºn ra cái gia phả đồ của nhà ông từ trÆ°á»›c đến năm 1650, Æ°?
- Chúng tôi chưa bao giỠmở đến hết cuộn giấy.
- À, ra thế kia đấy! Ông chỉ cần biết rằng Ä‘á»i mình vá» trÆ°á»›c đã có những ai trong tôn tá»™c thế là đủ chứ gì? Váºy chắc hẳn ông cÅ©ng không biết rằng dòng dõi ông phát tÃch từ Äan Mạch ấy nhỉ.
- Từ Äan Mạch kia?
- Phải. Bao nhiêu việc Ä‘á»u cho ta tin được nhÆ° thế: Cái tên Swanhild Ãt có kia ở thế hệ nà o cÅ©ng thấy có, cái vẻ ngÆ°á»i Bắc Âu rõ rệt trên khuôn mặt dáng ngÆ°á»i của anh em nhà nà y cÅ©ng giống các vị tổ tiên trÆ°á»›c theo nhÆ° các bức chân dung kia. (Nà ng trá» bản gia phả đồ). Äây, ông trông cái hình ngà nh nhánh nà y mà coi(#1) : đó là chi nhánh của vị thủy tổ nhà nà y đó. Tôi dịch nghÄ©a những câu chú thÃch cho mà nghe: Con trai Magnus Hammond, chi phái của tôn thất Äan Mạch, kết hôn vá»›i bà nà y. Bà nà y tức là bà Edith, ngÆ°á»i Anh và là ngÆ°á»i thừa tá»± những trang trại gia sản vá» hồi đó.
- Trá»i! Mà cái gÆ°Æ¡m vỠ“tuổi đồng†kia cÅ©ng là gÆ°Æ¡m miá»n Bắc Âu!
- Ta tiến được nhanh lắm rồi đó, có phải không? Ta biết rằng má»™t ngÆ°á»i Äan Mạch ngang tà ng táo tợn ngà y xÆ°a kết duyên vá»›i con gái thừa tá»± má»™t há» có đã lâu Ä‘á»i ở nÆ°á»›c Anh. Kẻ hung đồ kia hẳn là tà n sát cả há» nhà ngÆ°á»i vợ mình ngay hôm ăn cÆ°á»›i. NhÆ°ng chuyện đó ta hãy gác ra ngoà i. Phụ thân ngÆ°á»i chà ng rể tất là má»™t nhân váºt có địa vị cao, vì ngà nh ăng-lê vá» sau đã lấy tên há» ngÆ°á»i ấy là m tên há» nhà . Ông trông đây nà y: đây là má»™t dấu má»±c Ä‘á» cho ta biết rằng ông cụ kia là ngÆ°á»i đầu tiên bị con quái váºt hại, không thì Ãt ra cÅ©ng là nạn nhân đầu tiên bị hại ở nÆ°á»›c Anh.
Swanhild há»i:
- Thế nghÄ©a là con quái váºt xuất hiện trong dòng há» cùng má»™t thá»i kỳ vá»›i ngÆ°á»i Äan Mạch tên là Magnus, phải không?
- ChÃnh thế đó. Rồi mấy thế ká»· sau, trong bá»n há» con cháu, có má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng tên là Magnus chuyên tâm há»c tà thuáºt, đã tìm được cách giấu kỹ cái gÆ°Æ¡m Băc Âu tối cổ kia. NgÆ°á»i chà ng rể hung đồ, thanh gÆ°Æ¡m và cả những cây thông nói đến trong những câu hát – bằng ấy Ä‘iá»u là bằng ấy dấu tÃch Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng cho ta dò tá»›i xứ Äan Mạch. Buổi sáng hôm nay thá»±c ta đã là m được nhiá»u Ä‘iá»u hay đó. (Cô đổi giá»ng, nói tiếp). Bây giá» hai giá» chiá»u rồi. Trong lúc phần hiện thá»±c của tôi Ä‘i ăn cÆ¡m thì phần tiá»m thức của tôi Ä‘i sắp đặt các tà i liệu đã gom góp được, rồi tôi sẽ do đó mà suy ra xem các việc đã xảy ra trong căn phòng bà máºt có những ý nghÄ©a gì.
Oliver mở miệng toan há»i, nhÆ°ng cô khoác tay Swanhild vừa nói luôn:
- Thôi, không bà n luáºn nữa; là m việc thế là đủ. GiỠăn cÆ¡m phải coi là giá» thiêng liêng.
Gođard vui vẻ khen phải. Chà ng bảo riêng với Swanhild:
- Tôi chẳng biết vá» mặt linh hồn há»c thì cái nhà cô kia có những tà i năng gì, nhÆ°ng quả thá»±c cô ta ngăn cấm Oliver, không cho anh ấy nhá»› lại chuyện trÆ°á»›c đấy chứ?
Bữa ăn hôm ấy vui vẻ lắm. Sá»± dè dặt mà Luna giữ trong lúc tìm xét trÆ°á»›c, bây giỠđã biến mất: cô chỉ còn là má»™t ngÆ°á»i xinh đẹp nhất trong mấy ngÆ°á»i quanh bà n ăn. Cô Ä‘Æ°a câu chuyện vá» những buổi ca vÅ© Nga, đến việc home rule(#2) và bình phẩm những cuốn sách má»›i xuất bản. Anh em nhà Hammond tưởng chừng nhÆ° đã quen biết cô lâu ngà y rồi. Oliver thì chÆ°a bao giá» nói chuyện mình nhiá»u đến thế. Chà ng cho ngÆ°á»i thiếu phụ biết hằng má»› những chuyện vá» ngà y thÆ¡ ấu của mình và em gái mình, vá» tÃnh nết và thói quen của hai anh em. Còn Swanhild thì trái lại, nà ng không nói gì qua: tâm tÃnh nà ng Ä‘ang có những Ä‘iá»u mâu thuẫn.
Sau khi đã bình tĩnh uống xong chén cà phê, Luna ngỠý lại là m việc nữa. Oliver khuyên:
- Cô hãy nghỉ ngơi lấy và i giỠđã nà o.
Cô đáp:
- NhÆ°ng mấy giá» nữa thì tôi đã lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Hassocks và sẽ ra hẳn phòng Holbein rồi còn gì.
Cô cầm lấy bản cảo và bức ảnh chụp ở trên bà n rồi nói:
- Mà tôi có thể nói được cho các ông biết Ä‘oạn những lai lịch mà tôi tìm được trong truyện nà y. Con quái váºt bắt đầu và o dòng há» nhà ông cùng vá»›i ngÆ°á»i Äan Mạch Magnus và cho đến năm 1456 các vị tổ tiên nhà nà y vẫn biết cái hình thể, tÃnh cách của con quái váºt và biết cả cái lẽ tại sao nó lại hiện vá».
Swanhild nghi hoặc:
- Cho đến năm 1456?
Luna đưa ra tấm ảnh chụp:
- Phải ạ. Äây nà y! Bức ảnh nà y đủ chứng tá» rằng chuyện ngÆ°á»i nối nghiệp trong hỠđược ngÆ°á»i nhà cho biết má»™t việc bà máºt ở căn phòng giữ kÃn và những câu vè kia cÅ©ng váºy, không được cho ngÆ°á»i nà o khác được biết đến nên chữ trên phiến đá vụng dại không phải là do tay nhà nghá» khắc lên. Bà i vè mà ngà y nay dân gian Ä‘á»u biết cả, hồi ấy vẫn giữ má»™t ý nghÄ©a kÃn.
Oliver nói:
- Bà i hát xem ra rõ nghĩa lắm kia mà .
- Xem ra thì thế! Lá»i nói quả là má»™t sá»± kỳ ảo biết chừng nà o! Váºy, bởi lẽ trên kia, tôi Ä‘oán rằng những ngÆ°á»i kế ngiệp vá» sau trong dòng há» nà y Ä‘á»u lần lượt được dẫn đến căn phòng kÃn để biết nghÄ©a những câu vè.
Swanhild:
- Thế thì là m thế nà o mà lại quên cái nghĩa ấy được?
Luna:
- Bao nhiêu Ä‘Ã n ông trong dòng há» cô Ä‘á»u bị giết hết trong cuá»™c chiến tranh Blore Heath năm 1456, chỉ trừ có Magnus (vị Pháp sÆ°) hồi ấy má»›i sÆ¡ sinh: mà Magnus thì lại không được ai trối lại sá»± bà máºt cho biết nữa. Vá» sau dụng công dò xét, ông cụ Pháp sÆ° má»›i khám phá được má»™t đôi phần: con quái váºt đã biến hẳn ròng rã má»™t thế ká»· rồi, ông cụ lại phụ nó vá», nhÆ°ng không có phép nà o giam cầm được nó nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Cái phép ấy tất có chỉ rõ trong cách cúng lá»… truyá»n dạy cho con cháu trong nhà phải cứ mà theo.
Oliver:
- Vâng, tôi hiểu ra rồi. Rồi đến sau, khi bá»n quân liùnh phá phách trang trại khu nà y, chúng đã tiêu hủy mất má»i dấu vết, cả đến cái biển đá khắc, chúng cÅ©ng bẩy lên.
GoÄ‘ard vẫn chăm chú Ä‘á»c những bản gia phả đồ, và đã thấy ở bản thứ hai, khởi đầu là tên: “Oliver, sinh năm 1893â€. Chà ng cÅ©ng nói:
- Các Ä‘iá»u trên kia xem ra Ä‘á»u có lý cả. Tuy thế, miss Bartendale ạ, cô thá» trông đây nà y: từ Ä‘á»i cụ Magnus tủy tổ(#3) và o khoảng năm 830 cho đến Ä‘á»i ông cụ Ẩn tu và o năm 1392, trải qua năm trăm sáu mÆ°Æ¡i hai năm trá»i, trong vòng chừng ấy năm, con quái váºt trÆ°á»›c sau đã hiện lên tám báºn. Rồi từ Ä‘á»i Warlock, và o năm 1526 cho đến ngà y nay, bốn trăm năm trá»i, con quái váºt xuất hiện có bảy báºn. Váºy thế ra và o cái hồi ngÆ°á»i nhà còn biết được cái phép cúng lá»… mà cô cho là má»™t cách há»™ mệnh kia, con quái váºt lại hiện lên nhiá»u gấp rưỡi sau nà y (nghÄ©a là từ cái hồi mất phép há»™ mệnh?) NhÆ° thế là tại sao?
Chà ng soi mói nhìn Luna đợi trả lá»i. Cô đáp:
- Có lẽ vì trong cuá»™c hà nh lá»… ngà y trÆ°á»›c có hiến cho con quái váºt những thứ hy sinh nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng nên.
Oliver vội kêu:
- Váºy là hy sinh nhân mạng rồi còn gì! á»’ miss Bartendale! Nếu thế thì thá»±c kinh tởm Ä‘á»™c ác quá!
- Chưa chắc! Vả lại việc thà mạng ấy cũng không đến nỗi ghê sợ quá nếu do ở sự tình nguyện tâm thà nh.
- Nhưng những kẻ thà mạng có phải tự mình muốn chết đâu?
- Tôi chÆ°a thể nói thêm má»™t Ä‘iá»u nà o bây giá» trÆ°á»›c khi biết rõ rệt các ngà y tháng.
Cô vừa má»™t tay mÆ¡n nghịch cái rãnh cằm dÆ°á»›i môi, vừa cuá»™n bức ảnh chụp lại. Oliver trầm ngâm ngắm nghÃa cá»™ Ngượng vì chà ng cứ chăm chăm nhìn nhÆ° thế hoà i. Luna lại xem bứa ảnh lần nữa. Cô nói:
- Hai câu đầu của bà i hát:
Ở đâu thông má»c um,
Äêm sao, lạnh và rét…
Còn đủ má»i chữ, nhÆ°ng ở dÆ°á»›i, mặt đát sứt mẻ, những chữ đầu câu thứ ba mất hẳn. Váºy những chữ thiếu là những chữ gì?
Swanhild đáp:
- Chữ: “Chief of†(gia trưởng của)
- Thế thì câu vè thà nh ra: “NgÆ°á»i gia trưởng của Hammond sẽ tìm thấy lúc chếtâ€, phải không? Tôi, tôi không nghÄ© nhÆ° thế. “NgÆ°á»i gia trưởng của há» Hammond†nghe xuôi hÆ¡n, nhÆ°ng vẫn còn đáng ngá» lắm.
Gođard bà n:
- Hay là tại cách gò câu trong bà i bắt buá»™c ngÆ°á»i là m thÆ¡ phải xoay đổi ý câu thÆ¡?
- CÅ©ng không phải. Trong các khúc hát vá» trung cổ thá»i đại thì bao giá» cÅ©ng chỉ có nhịp câu là bị coi thÆ°á»ng thôi.
Oliver cúi nhìn bức ảnh và nói:
- Chữ đầu tiên là chữ C.
- Ta có thấy được cả chữ đâu? Chỉ còn có má»™t ná»a chữ mà có thể là phân ná»a chữ O, chữ Q, chữ G hay chữ S cÅ©ng được.
- Thế thì sao?
- Cũng theo cách đoán nà y, chữ cuối cùng chắc cũng không phải là chữ F, mà là một thể biến hình của một chữ cổ hay là đầu chữ Z hay chữ L.
Nà ng lấy bút chì đo những hà ng chữ.
- Sau nữa, dù hình thể có kỳ dị mặc lòng, những chữ nà y từng khoảng bằng nhau và má»—i tiếng cách nhau bởi hai Ä‘iểm vừa vặn đặt má»™t chữ. Nếu là những tiếng “Chief of†thì phải có tám khoảng cách Ä‘á»u nhau. Váºy mà ở đây ta chỉ thấy có bẩy. Thế thì đáng lẽ Chief of Hammond (gia trưởng của nhà Hammond) nhÆ° ngÆ°á»i ta vẫn tưởng, những chữ khắc trên đá phải là những chữ khác mà ta chÆ°a Ä‘oán được. Ta cứ tạm đặt thế nà y:
?????? HAMMOND
Chú thÃch:
(1-) Ngà nh nhánh: Gia phả bên Âu thÆ°á»ng mượn má»™t cái cây chia ra các cà nh để chia ngà nh nhánh từ tổ tiên đến con cháu. L.N.D.
(2-) home rule: Äịa phÆ°Æ¡ng ngá»± tri.
(3-) Magnus tủy tổ: Xin nhá»› trong dòng há» nà y có hai ngÆ°á»i cùng tên Magnus: ngÆ°á»i sau là Magnus Pháp sÆ°
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:52 PM .
01-09-2008, 11:50 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 13
Chữ C, G, O, Q và L hay chữ Z?
GoÄ‘ard chăm chú Ä‘á»c mảnh giấy:
- Thực là bà i đố rắc rối là m sao! Cô có chắc rằng những tiếng thiếu mất kia đổi được ý nghĩa câu hát không?
- Cái đó cÅ©ng không chắc lắm, vì tiếng thiếu chỉ có tất cả sáu chữ. Ta thá» xem nà o. (Vừa nói cô vừa biên những chữ có thể ghép theo nhiá»u cách khác nhau). Cái tiếng thiếu kia có thể nhÆ° thế nà y:
C x x x x L C x x x x Z
G x x x x L G x x x x Z
O x x x x L O x x x x Z
Q x x x x L Q x x x x Z
Cô ngẫm nghĩ một lát rồi lại nói:
- Dù sao, cái đó cũng không có gì quan hệ trong lúc nà y.
Cô bỠmảnh giấy đi, nhưng Gođard cầm lấy và nói:
- Tiếng đầu tiên có thể là C-R-U-E-L. Thiếu má»™t chữ nhÆ°ng cruel có lẽ ngÆ°á»i ta viết có hai chữ L.
Luna:
- Cũng không có nghĩa gì.
Gođard vẫn chưa chịu thôi:
- Hay là C-O-R-B-E-L. cà ng tồi thêm. Thá» tìm đến chữ G xem nà o. G-O-S-P-E-L chăng? Lại cà ng dở hÆ¡i hÆ¡n nữa. Äến chữ O: O-R-I-E-L HAY OÄ-U-L-L phân là m hai tiếng O dull Hammond? Kể cÅ©ng xuôi, nhÆ°ng vẫn không có nghÄ©a lý gì. Còn những tiếng đằng sau có chữ Z thì tôi chẳng tìm được tiếng nà o.
Luna vẫn cúi đầu nhìn bức ảnh chụp. Cô nói:
- Những câu khác trong bà i hát Ä‘á»u rõ cả:
Where grow pines and firs amain
Under stars sans…
Cô bá»—ng ngừng bặt, giấu mặt úp trong lòng bà n tay và nhẹ gõ đầu ngón tay hai bên thái dÆ°Æ¡ng. Má»™t lát sau cô ngá»ng đầu lên nói:
- Tìm tòi mãi được Ãch gì đâu? Tôi mệt lắm rồi, không muốn nghÄ© đến những cái vặt vãnh vô nghÄ©a lý ấy nữa. TrÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng, tôi muốn được xem cái xác con chó kia của ông Oliver đã.
Ba ngÆ°á»i đứng dáºy để cùng Ä‘i. NhÆ°ng cô nói:
- Không! Xin cứ để lão quản gia dẫn tôi Ä‘i cÅ©ng được. Mấy ngÆ°á»i chuốc thêm phiá»n muá»™n nữa cÅ©ng không Ãch gì. Vá»›i lại, tôi muốn được xem xét má»™t mình thôi.
Ná»a giá» sau Luna trở lại, Oliver kêu lên:
- Trá»i Æ¡i! Miss Bartendale! NgÆ°á»i cô nặc những hÆ¡i xú uế!
Cô nà ng nhăn mũi lại nói:
- Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i quý mến loà i váºt thì công việc ấy thá»±c là việc thÆ°Æ¡ng tâm. Nhà chuyên trách ở đây chÆ°a há» Ä‘á»™ng đến.
- Vâng. Viên cảnh sát đã đánh Ä‘iện tÃn xin London phái má»™t viên thanh tra ty Scotlandyard vá» táºn nÆ¡i.
- Viên thanh tra cÅ©ng sẽ không tìm được gì đâu. Xác con chó không mang má»™t dấu nà o khác lạ; mà tôi chắc con chó chÆ°a há» cắn bất cứ ngÆ°á»i nà o hay váºt nà o. Thôi, thế bây giá» thì xin từ giã má»i ngÆ°á»i, tôi Ä‘i vỠđây.
Swanhild khẽ nói:
- Nhưng mà …
Luna đỡ lá»i:
- NhÆ°ng mà ta chÆ°a má»™t Ä‘iá»u kết luáºn nà o vá» việc nà y, chứ gì! Tôi còn chÆ°a biết gì được ý nghÄ©a câu cổ tá»± thì vẫn chÆ°a là m được chuyện gì thêm.
Swanhild giá»ng nói nhÆ° van nà i:
- Thế nhưng…
Oliver an ủi nà ng:
- Swan! Nếu miss Bartendale nghÄ© rằng chÆ°a nên cho ta biết Ä‘iá»u gì bây giá» thì ta chỉ nên nghe theo, đừng căn vặn là m gì nữa.
Giá»ng chà ng nói vừa ôn tồn vừa quả quyết. Swanhild thất vá»ng năn nỉ.
- Thế ra miss Bartendale định bỠmặc chúng tôi hay sao?
Luna nói ngay:
- Không! Má»i ngÆ°á»i ở đây không có chuyện gì xảy ra nữa đâu. Vả lại chỉ có má»™t mình ông, ông Hammond ạ, chỉ có ông là ngÆ°á»i có thể gặp nạn được, thì ông đừng có và o trong phòng bà máºt mà cÅ©ng đừng bao giỠđến bất cứ chá»— nà o có thông má»c, cứ giữ nhÆ° thế cho đến lúc giáp mặt tôi.
- Thế bao giỠcô lại đến?
- ChÃnh ông tá»± đến chá»— tôi ngà y mai.
- Ngà y mai ư?
Chà ng tỠvẻ sung sướng nhắc lại câu đó.
- Vâng, ngà y mai. Vì ông đã mạnh rồi đó, có thể Ä‘i được đấy. Ông có cam Ä‘oan vá»›i tôi rằng ông phải theo đúng lá»i tôi cho đến lúc gặp tôi không?
- Xin cam đoan. Mà địa chỉ của cô ở đâu?
- Số nhà 15, Bispham Gardens, Chelscạ Tôi ở với cô tôi, bà Yorke, nữ nhạc sĩ dương cầm ấy mà . Tôi muốn gói cái đốc gươm kia được chứ?
Oliver nhanh nhảu:
- Ồ, tôi có một cái hộp xì gà cũ, đựng cái ấy thì tiện lắm.
Rồi chà ng đi tìm ngay hộp xì gà . Gođard khẽ huýt một tiếng sáo dà i ngạc nhiên; chà ng bảo Swanhild:
- Swanhild nà y, anh chà ng Oliver tự nhiên thà nh vui vẻ nhanh nhẹn đến lạ, phải không!
Luna:
- Äó là vì tôi đã cho ông ấy má»™t phÆ°Æ¡ng thuốc riêng để phấn khởi tinh thần đó.
Swanhild:
- Thế mà sao cô chẳng nói gì cho chúng tôi biết với?
- Äó là ở trong kế hoạch của tôi. Mặc dù tôi ái ngại cho cô cứ phải lo lắng đến đâu mặc lòng, tôi cÅ©ng chỉ cho biết đến thế là hết.
Cô đặt bà n tay lên vai Swanhild và đăm đăm nhìn ngÆ°á»i thiếu nữ. Äôi mắt cô lúc đó không có vẻ trầm mặc, cÅ©ng không long lanh sáng, nhÆ°ng mà dịu dà ng, hiá»n háºu xiết bao! Hai tay kia khép lại giữ thêm khăng khÃt bên vai, khiến Swanhild tức khắc thôi run sợ và vẻ mặt tÆ°Æ¡i tắn ngaỵ Luna bảo nà ng:
- Cô cứ tin ở tôi. Tôi hiểu rõ những việc tôi là m. Lần nà y không phải là lần thứ nhất tôi phải giải quyết má»™t chuyện bà máºt. Tôi xin thú thá»±c rằng việc nà y khó khăn má»™t cách khác thÆ°á»ng. Cô quay đầu lại phÃa GoÄ‘ard nói qua vai. Ông Covert ạ, những lá»i tôi dặn cô Swanhild vừa rồi cÅ©ng là nói vá»›i ông nữa đó.
GoÄ‘ard ngượng ngịu mỉm cÆ°á»i, trong lúc đôi mắt chà ng vẫn trang nghiêm. Chà ng đáp:
- Tôi biết rằng cô Ä‘em hết tà i lá»±c ra là m việc thá»±c, nhÆ°ng tôi chÆ°a được chắc rằng cô đã khá»i lầm Ä‘Æ°á»ng. Nếu quả nhÆ° lá»i cô tưởng, cái phép bà nhiệm kia, ngÆ°á»i dòng há» nà y từ hồi phân tranh Äôi Hồng(#1) trở vá» trÆ°á»›c vẫn còn biết, nếu quả thế thì sao vá» thá»i ấy ngÆ°á»i bị chết lại còn nhiá»u hÆ¡n các thá»i vá» sau?
- Tôi chÆ°a nói cho ông biết tôi cắt nghÄ©a việc đó thế nà o đấy nhỉ. Váºy lá»i tôi sẽ phân giải có lẽ cÅ©ng được ông không bá» ngoà i tai. Từ hồi phân tranh Blore Health trở vá» sau, ta chỉ thấy có những hà nh vi của con quái váºt, những chuyện tai hại nó gây nên. Còn từ hồi phân tranh kia trở vá» trÆ°á»›c, ngÆ°á»i ta biết được hình thể con quái váºt thế nà o, nhÆ°ng lại không rõ nó khởi thuá»· từ đâu và vì những nguyên nhân gì mà có liên lạc vá»›i há» Hammond. Phần tôi, tôi tưởng đã định được hình thù của nó; tôi lại có hy vá»ng sẽ tìm được nó xuất phát từ đâu mà đến.
Gođard:
- Tôi mong rằng cô thà nh công.
Swanhild lo lắng há»i:
- Mà nếu biết nó phát khởi từ đâu mà ra thì cô liệu có cách khiến nó không tác hại được nữa không?
- Äiá»u đó thì, cháºm lắm đến chiá»u mai là cùng, tôi sẽ trả lá»i cho cô biết.
Chú thÃch:
(1-) Äôi Hồng: Cuá»™c ná»™i chiến ở nÆ°á»›c Anh từ năm 1455 đến 1485 trong hai nhà quyá»n phiệt, York má»™t bên và Lancastre má»™t bên. Má»™t nhà lấy hoa Hồng trắng và má»™t nhà lấy hoa Hồng Ä‘á» là m biểu hiện
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:54 PM .
01-09-2008, 11:53 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 14
Hình thể thứ nhất
Khi Luna Bartendale ra khá»i lâu Ä‘Ã i Dannow thì sÆ°Æ¡ng mù đã tan hết. Vừng mặt trá»i ló qua những kẽ mây lÆ¡ lá»ng trên cồn cát, trông khác nà o con mắt má»™t giống ma quái Ä‘ang hóm hỉnh nhìn xuống cõi thế giá»›i há»—n má» và xam xám, thoai thoải ở dÆ°á»›i chân mình và đang nghÄ© má»™t cách để trêu ghẹo.
Vì Oliver nà i mãi, cô để cho chà ng tá»± lái xe Ä‘Æ°a đến táºn nhà ga Hassocks. Lúc chiếc xe ra khá»i thung lÅ©ng, Luna ngoảnh lại nhìn má»™t lần sau cùng cái lâu Ä‘Ã i vÆ°Æ¡n hình ở dÆ°á»›i má»™t bầu trá»i hâm hẩm.
Chà ng bảo Luna:
- Má»™t ngà y kia, thế nà o có lần cô sẽ đến thăm miá»n Sussex của chúng tôi má»›i được.
Cô thôi ngắm cảnh và quay lại. Chà ng đăm đăm nhìn Luna: đôi mắt đẹp long lanh kia không hỠlẩn tránh.
- Ngắm phong cảnh Dannow, vừa rồi cô nghĩ ngợi gì thế?
- Tôi nghÄ© thế nà y: giá tôi mà địa vị Ông thì tôi là m cho tan tác hết má»i viên đá. Tôi phá hết các rừng cây trụi nhẵn và bừa xá»›i thá»±c sâu các ruá»™ng đất. Tôi đổi tên là ng xóm, thay đổi tên há» thế rồi tôi bá» Ä‘i, sống ở má»™t xứ thuá»™c địa, xa biệt hẳn bao nhiêu Ä‘iá»u kinh khủng gây nên bởi cái hÆ°Æ¡ng há»a tổ truyá»n ghê gá»›m kia Ä‘i.
Oliver dịu mắt nhìn cô, ôn tồn nói:
- Cô mệt nhá»c trong ngÆ°á»i đấy, cô Bartendale ạ.
Mặc dầu có vết thÆ°Æ¡ng cạnh trán và vẻ tinh tÆ°á»ng. Chà ng nói thêm:
- Thôi, không nhắc đến chuyện Dannow nữa, ta nói đến những Ä‘iá»u cô đã là m Æ¡n cho tôi ngà y gặp gỡ đầu tiên. Hồi ấy tình cảnh tôi khổ hÆ¡n bây giá» kia.
Luna rùng mình:
- Không! Không có việc gì tai hại bằng con quái váºt.
- Có chứ: có cái việc đã khiến cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông suýt nữa phát khóc. Cô Bartendale ạ, cô nhân từ quá đấy: tôi chắc cô cố ý muốn quên việc trÆ°á»›c Ä‘i để nÆ°Æ¡ng nhẹ lòng tá»± ái của tôi đấy thôi. (Chà ng sắc mắt nói tiếp). Thế nà o, cô đã nhá»› ra rồi đấy chứ.
Cô vừa để tâm tìm lại má»™t cảm tưởng chóng biến vừa há»i:
- Ở đâu thế nhỉ.
- Thôi, để tôi kể đầu Ä‘uôi cô nghe. Cô hãy tưởng tượng ta ở má»™t nhà ga London: sân ga, má»™t chuyến tà u nhà thÆ°Æ¡ng vắng khách. Tôi nằm trong má»™t toa trÆ¡ trá»i má»™t mình và tủi cá»±c hết sức. Không ai biết ra đón tôi cả vì bức Ä‘iện vẫn báo trÆ°á»›c không được rõ rà ng. Lúc ấy tôi cho đó là má»™t Ä‘iá»m gở của sá»± chết. Äáng lẽ Swan đã phải ở đó, Ä‘i Ä‘i lại lại sân ga để đợi đón thuyá»n tà u của tôi.
Chà ng thở dà i, hạ thấp tiếng xuống:
- Miss Bartendale ạ, nếu trong hồi chiến tranh, bá»n Ä‘Ã n ông đã biết thế nà o là cái khổ của địa ngục, thì cÅ©ng có những ngÆ°á»i đã hiểu thế nà o là thiên Ä‘Ã ng chỉ vì đã được rá»i bá» má»™t chuyến tà u nhà thÆ°Æ¡ng để lại được thấy mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vẫn thÆ°Æ¡ng yêu há».
Luna nhìn đôi mắt, dịu dà ng há»i:
- Thế ra ông lúc đó, chỉ có một thân một mình thôi sao?
- Vâng, chỉ trá»i có má»™t mình. Tôi cố tìm cách trá»—i dáºy, nhÆ°ng không ai để mắt đến tôi: bá»n khán há»™ thì báºn túi bụi lên vì những ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nặng. Thà nh ra tôi cứ sụt sùi khóc mãi, thiếu chút nữa thì đến gà o lá»›n lên. á»’! Những cái khổ sở nhá» nhặt kia trong cái khoảng từ năm 1914 đến 1918, sao mà có vẻ to tát quan trá»ng đến thế! Ấy, giữa lúc đó thì má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ở đám đông hiện ra, lăng xăng nhÆ° má»™t con ong trong đám hoa hồng… ngÆ°á»i ấy Ä‘Æ°a tôi đến má»™t chá»— yên tÄ©nh, lấy chiếc khăn tay được hÆ°Æ¡ng cá» má»›i ra lau nÆ°á»›c mắt cho tôi; muốn tránh cho tôi khá»i bị những con mắt tò mò của đám ngÆ°á»i dòm ngó, ngÆ°á»i ấy đứng che khuất trÆ°á»›c mặt tôi – mà tôi thì to lá»›n gấp hai ngÆ°á»i ấy – rồi đặt và miệng tôi má»™t Ä‘iếu thuốc lá và châm lên cho tôi hút. Và trong khi là m các việc đó, ngÆ°á»i ấy nhìn tôi má»™t vẻ nhìn vá»— vá» phấn khởi, đôi con mắt sáng nhÆ° gợi sá»± can đảm và sá»± sống và o lòng tôi.
Rồi không yên tâm, chà ng tiếp:
- Những Ä‘iá»u tôi vừa kể hình nhÆ° là m cô không được vui lòng thì phải.
Nà ng khẽ đáp:
- Không! Ông cứ nói nữa đi.
- NgÆ°á»i ấy căn vặn há»i han tôi má»™t diá»u, Ä‘i đánh má»™t bức Ä‘iện tÃn thứ hai, rồi lại Ä‘i tìm má»™t ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng khác mà không có săn sóc, cho chúng tôi ở má»™t chá»— rồi Ä‘Æ°a chúng tôi lên má»™t chuyến hẳn hoi. Miss Bartendale ạ, trong cái hồi dà i dặc tôi chịu bệnh, cái buổi gặp gỡ kia đã thêm được sức mạnh cho tôi. Tôi muốn được sống mãi để tìm thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhá» nhắn kia, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà có đôi mắt sáng trong và được mùi hÆ°Æ¡ng cá» má»›i.
Luna nói:
- Chỉ chút xÃu cÅ©ng đủ là m hởi lòng má»™t ngÆ°á»i binh sÄ© bị thÆ°Æ¡ng.
- Vá» sau, tôi tìm kiếm ngÆ°á»i ấy khắp London, nhÆ°ng bao nhiêu nhân viên nhà ga Ä‘á»u đã thay đổi cả. Tuy thế, tôi biết rằng thế nà o má»™t ngà y kia tôi cÅ©ng sẽ lại được gặp ngÆ°á»i ấy.
Luan nhìn chà ng, và lần ấy má»›i là lần đầu tiên cô trông thấy chà ng thá»±c. Từ sáng đến lúc ấy đối vá»›i cô, Oliver chẳng qua chỉ là má»™t khách hà ng thôi. Từ bây giá» trở Ä‘i thì Ä‘á»™t nhiên chà ng không là hạng riêng biệt nhÆ° trÆ°á»›c nữa, chà ng đã thà nh má»™t chà ng trai, thái Ä‘á»™ lặng lẽ, đứng má»±c nhÆ°ng hoạt bát tá»± nhiên, má»™t nét mặt thanh tú nhÆ° cô em và đôi mắt cÅ©ng đẹp nhÆ° cô em. Cô Ä‘oán biết ở chà ng má»™t tâm hồn khà khái, cÆ°Æ¡ng quyết và má»™t tÃnh tình u trầm. Cô thấu hiểu chà ng ngay và nháºn rõ thấy chà ng qua những tổ tiên chà ng là số ngÆ°á»i đã quyên sinh ngay sau khi gặp thấy con quái váºt.
Má»™t sá»± gì má»›i lạ và bất ngá» nảy ra trong tâm hồn cô trong lúc mắt cùng dò sâu trong mắt. Cô ruồng Ä‘uổi cái ý tưởng chÆ°a thà nh lá»i, nhÆ°ng Ä‘Ã n bà là hạng ngÆ°á»i không cần đến ngôn từ má»›i định nghÄ©a được tình yêu. Cô bối rối vì sá»± im lặng quá nặng ná», bá»—ng há»i:
- Äến Hassocks rồi đây, phải không?
Oliver cÅ©ng cảm Ä‘á»™ng trả lá»i:
- Phải, đến rồi.
Chà ng nháºn thấy rằng cái phép lạ quan trá»ng nhất và giản dị nhất vừa má»›i là m trá»n. NhÆ°ng Luna lại vừa trải qua những phút Ä‘au khổ nhất Ä‘á»i cô, lòng vò xé bởi má»™t Ä‘iá»u bà ẩn mà cô đã khám phá ra được từ lúc còn ở Dannow.
Äã đến nhà ga Hassocks rồi.
Swanhild lúc đó cÅ©ng theo kịp hai ngÆ°á»i trong chiếc Mercedes. Nà ng băn khoăn há»i Luna:
- Cô chắc rằng đêm nay không việc gì chứ?
- Chắc. Sáng mai cô gá»i cho tôi má»™t bức Ä‘iện tÃn và đừng ngại cho tôi biết bất cứ việc gì xảy ra, cÅ©ng đừng quên rằng 11 giá» mai tôi chá» hai ngÆ°á»i ở nhà tôi đấy nhé.
Äứng trong cá»a sổ toa xe lá»a. Luna dặn dò nốt những Ä‘iá»u phải là m cho Swanhild lúc đó đứng dÆ°á»›i sân gạ Chắc hẳn năm xÆ°a, lúc ở mặt tráºn trở vá» quê Oliver cÅ©ng thấy em gái chà ng đứng nhÆ° thế.
Gặp mắt chà ng, Luna hiểu rằng chà ng cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© nhÆ° mình. Cô tá»± trách vá» sá»± đồng tâm ấy, và rắp định từ nay sẽ giữ gìn tình ý má»™t cách kÃn đáo hÆ¡n.
Ngồi má»™t mình trong toa, nghe tiếng Ä‘á»u Ä‘á»u má»™t Ä‘iệu nhÆ° ru của Ä‘oà n tà u Ä‘ang chạy, trông ánh sáng cuối ngà y soi qua cá»a sổ, cô để tâm hồn chìm đắm trong sá»± suy nghÄ© trầm ngâm. Con Roska ghếch đầu lên gối cô: mắt nó nhÆ° phản chiếu ná»—i xốn xang trong lòng cô chủ. Tên má»™t ga gần tá»›i London kéo cô ra khá»i nguồn mÆ¡ tưởng. Cô bá»±c mình vì thấy con chó có vẻ ngần ngại:
- Cần quái gì! Roska! NghỠnghiệp của ta là phải thế kia mà !
Cô mở cá»a kÃnh để liệng ra ngoà i sÆ°Æ¡ng mù má»™t gói gì nho nhá». Rồi vừa soi gÆ°Æ¡ng sá»a lại mÅ©, và đánh lại mặt phấn, cô nói tiếp:
- Ta chỉ nên nghĩ đến công việc là hơn.
Xuống ga Victoria, cô mua một số Evening Post, bản phát hà nh buổi tối. Mấy hà ng chữ lớn in trên đầu báo:
Ma quái hiện vỠchăng?
Má»™t án mạng ly kỳ trong miá»n Sussex
Và ở dưới, chữ nhỠhơn:
Sá»± bà máºt khu lâu Ä‘Ã i cổ Dannow cà ng ngà y cà ng thêm dầy đặc. Tin tức sau cùng.
Má»™t anh chà ng ngÆ°á»i xÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng, ở má»™t toa khác vừa xuống, cùng đến má»™t lúc vá»›i Luna bên hà ng bán báo. Chà ng ta nhã nhặn biếu ngÆ°á»i thiếu phụ má»™t số báo còn gấp có buá»™c kèm theo má»™t túm cá» (primrose) và má»™t cà nh thông con. Vừa cÆ°á»i, anh chà ng vừa bảo Luna:
- Cá» lá hái được ở Dannow trong cuá»™c Ä‘i săn tin tức đặc biệt đấy! ThÆ°a cô nữ thám tuyá»n đáng quý của tôi.
Luna do dự cầm lấy túm cỠvà đáp:
- Tommy, anh thá»±c là má»™t đứa tai quái trÆ¡ trẽn nhất Ä‘á»i. Gá»i má»™t cái xe cùng Ä‘i vá»›i tôi, rồi tôi hứa sẽ nhá» cho má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt khi nà o anh bị treo cổ.
Thomas Curtiss cÆ°á»i. Anh chà ng phóng viên nhà báo United Press ấy công nháºn:
- Phải ạ, phần nhiá»u bá»n nhà báo chúng tôi Ä‘á»u đáng treo cổ tuốt thá»±c, nhÆ°ng chÃnh cô, cô cÅ©ng vẫn bảo tôi là ngÆ°á»i ở trong cái số Ãt tá»™i nhất kia. Có lẽ vì thế mà cô đã đánh Ä‘iện tÃn cho tôi ngay từ lúc cô biết có những việc xảy ra ở Dannow chứ gì?
- Biết đâu chỗ đó?
Luna bÆ°á»›c lên xe hÆ¡n, Thomas ngồi bên ngá»t ngà o dá»—:
- Luna Æ¡i, ngÆ°á»i bạn của Luna từ lúc còn thÆ¡ ấu là Tommy(#1)nà y, liệu có thể tách bạch hẳn vá»›i anh chà ng đặc phóng viên tên là Curtiss nà y được không để xin Luna cho biết rằng Luna đã khám phá được cái bà máºt ở Dannow chÆ°a?
Chú thÃch:
(1-) Tommy: Tên Thomas, gá»i hoặc tá»± xÆ°ng trong lúc thân máºt
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:55 PM .