20-10-2009, 05:18 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 205: Cả Ä‘á»i chỉ sống vá»›i má»™t ngÆ°á»i
"Cái gì?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cả kinh kêu lên má»™t tiếng lá»›n, sao lại gặp phải cái thứ Ä‘iên nà y không váºy trá»i, lúc trÆ°á»›c Bạch thiên tổng cÅ©ng muốn hắn bá» Phùng Tiểu Tuyết để cÆ°á»›i con gái Bạch Tố Mai của lão, hiện giá» sÆ° phụ của Tống Vân Nhi cÅ©ng muốn hắn bá» vợ cÆ°á»›i đồ nhi của bà ta, sao hắn cứ phải gặp cái thứ Ä‘iên nà y mãi thế?!"
Vừa rồi Ä‘i lâu nhÆ° thế, má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không thấy, Liá»…u Nhược Băng nói trong phÆ°Æ¡ng viên trăm dặm không có ngÆ°á»i, nói nhÆ° thế Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không há» phóng đại, hÆ¡n nữa hắn nếu ở trên tảng đá cao bằng tòa lầu mấy chục tầng mà ngay cả chuá»™t cÅ©ng không có má»™t con nà y, nếu không đói chết thì cÅ©ng khát chết!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i hắc hắc muốn là m cho khà phần tÃch cá»±c hÆ¡n má»™t chút: "NgÆ°Æ¡i Ä‘em ta lÆ°u ở trên nà y, ta không đói chết thì cÅ©ng khát chết, và đồ nhi của ngÆ°Æ¡i coi nhÆ° không có chồng rồi."
"Bên đống đá bên kia có một tiểu sơn động, bên trong đó có đồ ăn thức uống, nơi nà y cứ ba ngà y lại đổ mưa, đủ nước cho ngươi uống. Ngươi không đói hay khát chết được đâu."
Liá»…u Nhược Băng vốn đã chuẩn bị sẳn sà ng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì khóc cÅ©ng không được mà cừơi cÅ©ng không xong, há»i: "NgÆ°Æ¡i không sợ hiện giá» ta đáp ứng ngÆ°Æ¡i, quay vá» rồi phản hối hay sao?"
"Cấp cho ngÆ°Æ¡i ba ngà y, ngÆ°Æ¡i không bá» vợ thì ta Ä‘em ả giết chết luôn." Liá»…u hược Băng nhìn dãy núi trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, từ từ nhẹ buông tiếng. Có Ä‘iá»u trong lá»i nà y mang theo vẻ lãnh khốc và kiên định, khiến cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì rúng Ä‘á»™ng toà n thân. Thứ ngÆ°á»i nà y nói là là m, võ công cá»±c cao, cho dù giấu Phùng Tiểu Tuyết trong quân Ä‘á»™i cÅ©ng không thể tránh được ả lẻn và o đánh lén. HÆ¡n nữa, giấu được má»™t ngà y má»™t bá»a, chứ nà o có thể giấu được trá»n Ä‘á»i?
Äánh thì đánh không lại ả, dùng súng thì không được, ả là sÆ° phụ của Vân nhi, hai tiểu thiếp của hắn còn trong tay ả, do đó không thể bắn chết hay là m ả bị thÆ°Æ¡ng, chạy thì chạy không được, xem ra chỉ có thể Ä‘iá»u đình vá»›i ả, hy vá»ng ả Ä‘á»™ng tình mà hiểu cho cái lý bên trong.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ná»— lá»±c lấy lại nụ cÆ°á»i: "Ta biết lão nhân gia ngà i đối tốt vá»›i Vân nhi, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã há»i qua ý kiến của Vân nhi hay chÆ°a? Vân Nhi chỉ coi ta là ca ca, có thể đây chỉ là má»™t chút lòng Æ°u ái của ngÆ°á»i, chứ Vân Nhi có thá»… chẳng đồng ý đâu." Trong lúc nói, DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»± biết rất rõ, Tống Vân Nhi đồng ý cả trăm lần ấy chứ.
"Äiá»u nà y ngÆ°Æ¡i không cần quản! NgÆ°Æ¡i chỉ cần đáp ứng là được rồi." Liá»…u Nhược Băng vẫn nhìn vá» phÆ°Æ¡ng xa.
"Vì sao lại không quản? Muá»™i ấy không đáp ứng, chẳng phải là phà công của tiá»n bối hay sao?"
"Nó sẽ đáp ứng."
"Muá»™i ấy sẽ không!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói vá»›i giá»ng khẳng định, "Vân nhi nhất định không biết ngÆ°á»i cưỡng bách ta bá» vợ để cÆ°á»›i muá»™i ấy, nếu không, vá»›i cá tÃnh chẳng có tâm cÆ¡ gì của mình, muá»™i ấy đã sá»›m để lá»™ ra rồi. Vân nhi thÃch tôi, Ä‘iá»u nà y tôi biết, nhÆ°ng muá»™i ấy sẽ không đồng ý để tôi bá» vợ mà cÆ°á»›i muá»™i ấy đâu!"
"Ngươi là m sao biết?"
"Vân nhi vẫn má»™t má»±c tôn trá»ng tiểu Tuyết. Quan hệ của hai ngÆ°á»i nhất má»±c không tệ, năm xÆ°a khi Bạch thiên tổng cưỡng bách tôi bá» vợ cÆ°á»›i Bạch Tố Mai, muá»™i ấy cÆ°Æ¡ng quyết phản đối, cho thấy rõ muá»™i ấy tôn trá»ng tiểu Tuyết là m nguyên phối của tôi, đó chÃnh là sá»± tháºt. NhÆ°ng muá»™i ấy là con cái nhà quan, không thể gả cho ngÆ°á»i khác là m thiếp, do đó muá»™i ấy không há» Ä‘á» cáºp vá»›i tôi vá» chuyện nà y. Và tôi cÅ©ng không dám nói."
"Do đó hiện giá» ta giúp nó Ä‘á» cáºp chuyện nà y! Không, ta giúp nó là m chủ!"
"NgÆ°á»i cưỡng bức chia rẻ tình duyên nhÆ° váºy, Vân nhi sẽ không đồng ý đâu!" Äối diện vá»›i ngÆ°á»i ngang ngược không thèm giảng lý, DÆ°Æ¡ng Thu Trì từ từ mất hết sá»± kiên nhẫn.
"Nó là đồ nhi của ta, cần phải nghe lá»i ta, không cần nó đồng ý hay tá»± nguyện gì cả!" Liá»…u Nhược Băng Ä‘iá»m đạm nói, ngữ khà chẳng há» dung cho sá»± thÆ°Æ¡ng lượng nà o.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ¡n giản là chẳng còn cách nà o khác, lá»›n tiếng há»i: "Váºy còn hai tiểu thiếp của tôi?"
"NgÆ°Æ¡i chỉ có thể cÆ°á»›i má»™t mình Vân nhi!" Lá»i của Liá»…u Nhược Băng vẫn rất dá»… nghe, nhÆ°ng khi lá»t và o tai DÆ°Æ¡ng Thu Trì thì nhÆ° là má»™t bồn nÆ°á»›c lạnh, "NgÆ°Æ¡i đáp ứng rồi, hai tiểu thiếp ta sẽ cấp cho ngÆ°Æ¡i, tặng cho ngÆ°á»i cÅ©ng được, giết chết cÅ©ng xong, do ngÆ°Æ¡i quyết định."
NgÆ°á»i nà y sao lại Ä‘á»™ng má»™t cái là đòi giết ngÆ°á»i váºy? DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức đến ná»—i hÆ¡i thở phì phò, nhìn trừng trừng Liá»…u Nhược Băng, trầm giá»ng nói: "Äem tiểu thiếp của mình tặng cho ngÆ°á»i? Ta là m không được!" Nói xong quay đầu Ä‘i chá»— khác.
"Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đồng ý, ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i giết bá»n há»."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ¡n giản là tức Ä‘iên ngÆ°á»i, quay lại nhìn Liá»…u Nhược Băng trừng trừng: "NgÆ°Æ¡i có biết giảng đạo lý hay không! Là m gì có dạng cÆ°á»ng hà nh bức ngÆ°á»i ta bá» vợ tặng thiếp chá»›!"
Äến lúc nà y, Liá»…u Nhược Băng cuối cùng cÅ©ng từ từ quay đầu lại: "Ta trÆ°á»›c giá» không giảng đạo lý, ngÆ°Æ¡i chỉ có thể y váºy mà là m! Không có lá»±a chá»n nà o! Ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa, ngÆ°Æ¡i đáp ứng hay là không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lảng tránh thoại Ä‘á» nà y, há»i: "NgÆ°Æ¡i nếu nhÆ° muốn ta cÆ°á»›i má»™t mình Vân nhi, tại sao trÆ°á»›c đây chỉ bắt cóc tiểu thiếp của ta mà không bắt nÆ°Æ¡ng tá» của ta?"
"Khi Vân nhi thÃch ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã có nguyên phối rồi, chuyện đó không còn cách nà o khác, Vân nhi chỉ có thể là m tiểu thiếp của ngÆ°Æ¡i thôi. Nếu nhÆ° nÆ°Æ¡ng tá» của ngÆ°Æ¡i là nguyên phối, ta chỉ có thể nhân nhượng, nhÆ°ng ta không thể bất kỳ ngÆ°á»i nà o ngoà i nguyên phối của ngÆ°Æ¡i chia sẻ phu quân của đồ nhi của ta. Do đó ta phải bắt Ä‘i hết má»i tiểu thiếp của ngÆ°Æ¡i."
"Váºy thì tại sao hiện giá» ngÆ°Æ¡i lại muốn ta bá» vợ, dùng lá»… lá»™c Ä‘Æ°á»ng hoà ng cÆ°á»›i Vân nhi vá» váºy?"
"Ta đã lÆ°u giấy lại ghi ra cho ngÆ°Æ¡i hãy 'hảo tá»± vi chi', chÃnh là muốn ngÆ°Æ¡i không được nạp thiếp nữa, chuyên tâm đối tốt vá»›i Vân nhi, nạp nó vá» là m thiếp. Không ngá» ngÆ°Æ¡i chấp mê bất ngá»™, lại còn cứ mãi nghÄ© đến chuyện nạp thiếp nà y ná»."
"Ta là m gì có nghÄ© a." DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy rất oan uổng, "NgÆ°Æ¡i bắt mất hai tiểu thiếp của ta rồi, ta có nạp thêm ngÆ°á»i nà o nữa đâu?"
"Ngay từ tiểu thiếp Tần Chỉ Tuệ đầu tiên ta đã lưu lại giấy cảnh cáo ngươi, nhưng ngươi lại nạp tiếp Tống Tình, do đó ta lại bắt đi tiểu thiếp thứ hai, lại cấp cho mấy hộ vệ của ngươi và i điểm cảnh cáo, không ngỠngươi vẫn không chịu hối cải!"
Thì ra, lúc Liá»…u Nhược Băng bắt Búp Bê Bùn Tống Tình, căn bản là muốn cố ý để cho bá»n Hạ Bình biết, để cho bá»n há» nếm trải và thuáºt lại nhằm cảnh cáo hắn, nếu không thì há» căn bản chẳng phát hiện gì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói: "NgÆ°Æ¡i cÆ°á»›p Tống Tình Ä‘i rồi, ta có nạp ngÆ°á»i thiếp nà o nữa đâu?"
"Không có hả?" Liệu Nhược Băng cÆ°á»i lạnh, "con gái Bạch Tố Mai của Bạch thiên tổng tÃnh thế nà o? Còn có con nha hoà n Nguyệt Thiá»n xinh đẹp đó nữa!"
"Cái đó, cái đó là chuyện vô bằng vô chứng a!" Dương Thu Trì cảm thấy rất ủy khuất.
"Ngươi dám phát thệ không? Nếu như mẹ của Bạch Tố Mai đồng ý gả con gái cho ngươi, ngươi sẽ cự tuyệt sao?" Mục quanh của Liễu Nhượng Băng sắc như đao, giống như đâm thẳng và o ngực Dương Thu trì.
Hắn tá»± há»i lòng, Ä‘Ãch xác, nếu nhÆ° Bạch phu nhân lá»™ má»™t chút ý tứ, nguyện ý Ä‘em Bạch Tố Mai gả cho hắn, hắn nhất định sẽ không cá»± tuyệt, chá» nà ng ta mãn hạn tang kỳ ba năm rồi, nhất định sẽ để nà ng hoà n tục và há»i cÆ°á»›i và o nhà . HÆ¡n nữa DÆ°Æ¡ng mẫu và Phùng Tiểu Tuyết đã cho hắn quyá»n tá»± chủ nạp thiếp, đừng nói gì ngÆ°á»i khác, chá» tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n lá»›n má»™t chút, không chừng hắn sẽ nạp cô bé và o má»™t phòng, đó là chÆ°a kể tuyệt sắc tiểu mỹ nữ Hồng Lăng mà hắn gặp tối qua. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy hắn cà ng lúc cà ng có Ä‘iểm tà ác tham sắc rồi.
Thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì cúi đầu không nói, Liá»…u Nhược Băng cÆ°á»i lạnh, thanh âm nhÆ° con chim sÆ¡n ca bay giữa núi rừng, trong trẻo nhÆ° xa xăm: 'Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không chịu giữ quy củ cùng Phùng Tiểu Tuyết và Vân Nhi sống trá»n Ä‘á»i, thì ta chỉ có thể phá bá» quy củ, để ngÆ°á»i chỉ má»™t mình sống cạnh Vân nhi!"
"NhÆ°ng mà , nhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c giá» có nói nhÆ° váºy đâu, ta là m sao mà biết được?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cà ng ủy khuất hÆ¡n, "NgÆ°Æ¡i cứ nói là không được nạp thiếp nà y nạp thiếp ná», chỉ cho phép ta sống cạnh Tiểu Tuyết và Vân nhi, thá»±c ra ta chẳng phải là ngÆ°á»i không thông tình đạt lý, cái gá»i là nạp thiếp chẳng qua là để cho mẹ ta có cháu ẵm cháu bồng, nhÆ°ng Tiểu Tuyết thì không thể sinh con, chỉ còn có thể nạp thiếp mà thôi, nếu nhÆ° Vân nhi chịu gả cho ta, sanh cho ta đứa con, ta còn nạp thiếp để là m cái gì?"
Liá»…u Nhược Băng nghe hắn nói rất đáng thÆ°Æ¡ng, có hÆ¡i bất ngá», quay lại nhìn hắn bảo: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn có chút hÆ°Æ¡ng há»a ta không ý kiến gì, đó cÅ©ng là chuyện hợp tình hợp lý. Nếu nhÆ° là nhÆ° váºy thì được a, ta tin là đồ nhi của ta có thể sinh con, dù gì nÆ°Æ¡ng tá» Phùng Tiểu Tuyết của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không sinh nở được, nhan sắc cÅ©ng khó coi, ngÆ°Æ¡i bá» vợ Ä‘i, cÆ°á»›i Vân nhi vá» rồi nhất định nó sẽ giúp ngÆ°Æ¡i truyá»n tông tiếp đại."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhăn mặt nhăn mà y khổ sở nói: "Tiểu Tuyết là nÆ°Æ¡ng tá» của ta, nà ng ấy là ngÆ°á»i rất tốt, thiện lÆ°Æ¡ng thể thiếp nhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i không hiểu được đâu..."
"Nếu ta không hiểu, thì đã sá»›m trá»±c tiếp giết ả rồi." Bà n tay thon thả của nà ng ta nhẹ nhà ng bức má»™t cá»ng cá» lên, nhịp nhịp trong tay, nói giết ngÆ°á»i mà bình thÆ°á»ng giống nhÆ° ăn cÆ¡m váºy.
Xem ra, sÆ° phụ của Tống Vân Nhi đã theo dõi hắn không phải má»™t hai ngà y. Nà ng ta đã sá»›m có ý định giết Phùng Tiểu Tuyết, để tạo ra chá»— trống cho hắn chÃnh thức cÆ°á»›i Tống Vân Nhi là m vợ. Rất may Phùng Tiểu Tuyết hiá»n háºu thiện lÆ°Æ¡ng, khiến cho nữ ma đầu nà y không nở lòng hạ thủ, cho nên má»›i giữ được mang cho tá»›i giá».
Rèn sắt khi còn nóng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì quyết định táºn dụng cÆ¡ há»™i: "Äúng a, lão nhân gia ngà i cÅ©ng biết đó, Tiểu Tuyết là má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n... đó là , là má»™t dâu thảo, hÆ¡n nữa lúc tôi sa sút tinh thần, lúc bần cùng, nà ng ấy chẳng chán ghét tôi, nhất tâm nhất ý sống cùng nhà tôi, chiếu cố cho mẹ tôi, lúc đó tôi.... tôi là má»™t tến ngốc, lÆ°u manh thô lá»—, uống say xong rồi thÆ°á»ng vỠđánh nà ng ấy mắng nà ng ấy, nà ng ấy Ä‘á»u im lặng cam chịu. Má»™t ngÆ°á»i vợ đủ cả tam tòng tứ đức hiá»n háºu nhÆ° váºy, tôi là m sao mà bá» cho Ä‘oạn Ä‘Ã nh a?"
Liá»…u Nhược Băng xoay đầu lại nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, mạng mà u Ä‘en che kÃn mặt, nhìn không rõ biểu tình.
DÆ°Æ¡ng ThuTrì nói tiếp: "Tiá»n bối, ngÆ°á»i hãy nghÄ© coi, nếu nhÆ° tôi khuất phục vá»›i ngÆ°á»i, bá» Tiểu Tuyết, cÆ°á»›i Vân nhi, nếu sau nà y có má»™t ngÆ°á»i có võ công lợi hại hÆ¡n, bức tôi bá» Vân nhi cÆ°á»›i con gái y, thì tôi là m thế nà o?"
"Không có ai trên Ä‘á»i nà y có võ công lợi hại hÆ¡n ta!" Lá»i của Liá»…u Nhược Băng tháºt nhẹ, nhÆ°ng đầy rẫy sá»± tá»± tin.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngẩn ngÆ¡, thầm nghÄ© bà cụ non nà y thiệt là điên láºm, chẳng hiểu gì cái câu nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên hết! NhÆ°ng mà , lá»i nà y hắn chẳng dám nói vá»›i nà ng ta, mắt hÆ¡i chuyển, nói tiếp: "Nếu nhÆ° hoà ng thượng nhìn trúng ta, muốn ta bá» Vân nhi cÆ°á»›i công chúa, nếu không thì giết chết ta thì sao? NgÆ°á»i chẳng lẽ Ä‘i giết luôn hoà ng thượng nổi sao?
Liá»…u Nhược Băng bẽ gãy cá»ng cá» trong tay, đáp: "Giết hoà ng thượng chẳng phải là chuyện gì quá khó!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì giáºt nãy mình, cái nà y không nói chÆ¡i được, vá»™i vã tiếp: "Cho dù ngÆ°á»i có giết đơợc hoà ng thượng, nhÆ°ng thánh chỉ của hoà ng thượng hạ rồi, ngÆ°á»i dù sao cÅ©ng chẳng thể giết hết nhiá»u ngÆ°á»i chấp hà nh thánh chỉ nhÆ° váºy a?"
Liá»…u Nhược Băng quẳng hai cá»ng cá» trong tay Ä‘i, quát mắng: "Chuyện sau nà y thì để sau nà y tÃnh, ta bây giá» há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có chịu bá» vợ cÆ°á»›i Vân nhi hay không?"
Sao lại quay trở lại mốc cÅ© rồi? DÆ°Æ¡ng Thu Trì dúm dó mặt tá»± kêu khổ liên hồi, gượng cÆ°á»i đáp: "NgÆ°á»i vừa rồi chảng phải nói là để cho tô, Tiểu Tuyết và Vân nhi ba ngÆ°á»i sống bên nhau là được hay sao?" Trong lá»i hắn rõ rà ng là có ý há»i nếu đã để Vân nhi là m tiểu thiếp, thì sao lại bắt ta bá» vợ cÆ°á»›i Vân nhi là m gì?
Liá»…u Nhược Băng đáp: "Äó là ý nghÄ© trÆ°á»›c kia của ta, nhÆ°ng hiện giá» ta phát hiện, cho dù Vân nhi có là m tiểu thiếp của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có nhiá»u tiểu thiếp nhÆ° váºy, nó sẽ chẳng thấy khoái lạc gì. Ta chỉ có má»™t đồ nhi nà y, nó giống nhÆ° con gái ruá»™t của ta. Ta không thể để nó chịu ủy khuất. Ta hiện giá» muốn cả Ä‘á»i nà y ngÆ°Æ¡i chỉ ở bên cạnh má»™t mình nó mà thôi!"
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
21-10-2009, 11:44 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 206: Pháºt cÅ©ng phát tức
"NhÆ°ng mà , nhÆ°ng mà tôi đã có nguyên phối và tiểu thiếp, bá»n hỠđối vá»›i tôi rất tốt, tôi không thể cô phụ bá»n há»."
Liá»…u Nhược Băng phóng ngÆ°á»i đứng dáºy, trừng mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hai mắt hà n quang chá»›p ngá»i: "Hôm nay ta phá lệ nói vá»›i ngÆ°Æ¡i nhiá»u nhÆ° váºy, ta không muốn nói nữa." Xong chuyển ngÆ°á»i, hai tay ôm vai, nhìn trá»i âm trầm ở xa, "Có hai con Ä‘Æ°á»ng ngÆ°Æ¡i có thể chá»n: má»™t, bá» vợ cÆ°á»›i Vân nhi, ngÆ°Æ¡i và nó ở vá»›i nhau suốt Ä‘á»i; hai, lÆ°u tại tuyệt bÃch cao vợi nà y sống cô Ä‘á»™c suốt Ä‘á»i!"
Thần thái cao ngạo của Liá»…u Nhược Băng kÃch phát ngạo khà của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hắn từ từ nói vá»›i giá»ng cá»±c kỳ kiên định: 'Phùng Tiểu Tuyết là vợ của ta, vợ của ta chỉ có má»™t mình Phùng Tiểu Tuyết! Vô luáºn là thế nà o, ta không thể bá» nà ng ấy!"
Liá»…u Nhược Băng hÆ¡i giáºt mình, có Ä‘iểm không tin, ngẫm nghÄ© má»™t chút, từ từ quay lại nói: "Ta giúp ngÆ°Æ¡i giết vợ Phùng Tiểu Tuyết của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c cÅ©ng lấy Vân nhi mà thôi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cả kinh, ngồi phắt dáºy khinh khủng quát: "NgÆ°Æ¡i dám!?" Ngay sau đó hắn nghÄ©, chỉ sợ Liá»…u Nhược Băng chẳng có gì là không dám là m, nên vá»™i giÆ¡ tay cao lên trá»i: "Ta xin thá» vá»›i trá»i đất! Nếu ngÆ°Æ¡i mà giết nÆ°Æ¡ng tá» Phùng Tiểu Tuyết của ta, cả Ä‘á»i nà y ta chẳng thèm nhìn mặt Tống Vân Nhi nữa, chứ đừng nói gì cÆ°á»›i ả! Ta xin thá»!"
Liá»…u Nhược Băng hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng, chút sau má»›i khe khẽ gáºt đầu: "Äược, ta không giết ả." Nói xong bÆ°á»›c đến cạnh huyá»n nhai, quay đầu lại bảo: "Äêm nay ngÆ°Æ¡i hãy nghÄ© kỹ Ä‘i, ngà y mai ta sẽ đến há»i ngÆ°Æ¡i tiếp!"
Tiếp sau đó nà ng ta chợt nhún ngÆ°á»i, nhẹ nhà ng bay xuống huyá»n nhai.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu a lên má»™t tiếng, nếu mà ả ta té chết, hắn cÅ©ng chẳng sống nổi, nên vá»™i chạy ra xem. NhÆ°ng huyá»n nhai quá cao, hắn không dám đến sát biên, chỉ có thể phục ngÆ°á»i xuống, trÆ°á»n ra, từ từ đến sát vách đá, nhìn xuống dÆ°á»›i, cảm thấy đầu óc tức thá»i xây xẩm, cảm giác toà n thân nhÆ° muốn rÆ¡i xuống váºy, biết là phản ứng của chứng sợ Ä‘á»™ cao, ai ai cÅ©ng váºy, cho nên vá»™i vã nhắm mắt lại, rụt cổ, hai tay túm chặt lấy cỠở cạnh huyá»n nhai, hai chân móc chặt và o trong đất.
Dừng má»™t chút, DÆ°Æ¡ng Thu Trì má»›i từ từ mở mắt, lần từng chút má»™t ra ngoà i quan sát, cuối cùng cÅ©ng nhìn rõ Ä‘á»™ng tỉnh bên dÆ°á»›i. DÆ°á»›i đó cây cá» chỉ có khoảngngón tay, và Liá»…u Nhược Băng bấy giá» Ä‘ang cưỡi con ngá»±a mà u hồng, đã biến thà nh má»™t Ä‘iểm nhá» xÃu chạy vá» nÆ¡i xa.
Không biết ả ta là m sao mà xuống tá»›i đó được, nhất định là phi thân xuống, khi rÆ¡i đến Ä‘á»™ cao nhất định, vung phi trảo bắt cây tùng nhỠđó, sau đó lại thuáºn theo dây thừng xuống tá»›i mặt đất, rồi phất tay thu hồi dây thừng. Dù gì thứ vách núi nà y đối vá»›i cao thủ võ công nhÆ° ả chẳng khác gì chốn bằng phẳng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì từ từ trÆ°á»n lùi và i sau và i bÆ°á»›c, cách mép vách đá khoảng và i mép má»›i chõi ngÆ°á»i lên, Ä‘i ra giữa trà ng tìm má»™t khối đá ngồi xuống nghỉ và nhìn chung quanh. CHung quanh là má»™t núi đá xanh khác lá»›n, còn có những sÆ¡n nhai theo kiểu thạch trụ lá»›n nhá» nhÆ° thế nà y rải rác khắp nÆ¡i.
Liá»…u Nhược Băng đã Ä‘i rồi, trên vách đá chỉ còn lại má»™t mình DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Sau khi ổn định tâm thần, hắn Ä‘i tìm kiếm cẩn tháºn khắp nÆ¡i, xem coi có máºt đạo hay dây thừng gì đó có thể leo xuống vách đá.
Thạch trụ nà y có đỉnh rá»™ng đến khoảng má»™t sân bóng đá, cho nên hắn nhanh chóng tìm đủ má»™t vòng, ngoà i những đám cá» cao bằng gót chân cùng mấy cây bụi thấp lùn, bốn phÃa Ä‘á»u là thứ vách đá cheo leo trÆ¡n tuá»™t.
Là m sao mà xuống bây giá»? Tòa nhà lầu ba chục tầng nà y có thể dùng y phục và khố xé ra trèo xuống được sao? Hắn không phải là Âu DÆ°Æ¡ng Phong có võ công thần kỳ, không muốn bị té thà nh đống thịt bầy nhầy, cho nên không dám thá».
Không tìm được thứ để hạ sơn, xem ra chỉ có thể kiên nhẫn ở trên sơn nhai nà y chỠLiễu Nhược Băng đến mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thất vá»ng lại nhìn tứ phÃa, mục quang cuối cùng dừng lại trên tảng đá cao nhÆ° tòa lầu. Liá»…u Nhược Băng nói cá»± thạch nà y có má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, và ả đã lÆ°u tại nÆ¡i nà y thức ăn cùng bồn nÆ°á»›c, nói không chừng có thể không cẩn tháºn lÆ°u lại và i sợi dây thừng cÅ©ng nên. DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng chạy lại.
Chá» hắn chạy đến tảng đá to đó, tức thá»i thất vá»ng vô cùng, cái gá»i là sÆ¡n Ä‘á»™ng thá»±c ra là cái hang cao hÆ¡n ná»a thân ngÆ°á»i, chui và o đứng thẳng cÅ©ng chẳng được.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chỉ còn biết khom ngÆ°á»i chui và o trong tra xét, thấy trong đó có má»™t cái bồn gá»— nhá», trên đó có đặt má»n gối má»ng. Hắn láºt má»n gối lên nhìn xuống dÆ°á»›i, thấy có má»™t cái thố. Bên cạnh bồn gá»— còn có má»™t cái là n nhá», trong đó Ä‘á»±ng những thứ được bao lại bằng vải bố mà u xanh.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đặt má»n gối trở lại và o bồn gá»—, ngồi bẹp xuống đất, mở cái giá» ra, thấy bên trong có để má»™t và i cái bánh bao, cầm lên cắn, thấy vừa khô vừa cứng.
Sau khi xuyên việt đến Minh triá»u, ngoại trừ và i ngà y đầu là ăn cá»±c ăn khổ, còn sau đó thì ngà y ngà y DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘á»u ăn sÆ¡n hà o hải vị, là m sao có thể nuốt trôi mấy thứ nà y, cho nên ném bánh trở lại và o giá».
Dù gì thì bụng cÅ©ng không đói, chỉ có hÆ¡i khát, nhÆ°ng trong bồn gá»— không có nÆ°á»›c, và Liá»…u Nhược Băng kia từng nói ná»›i nà y ba ngà y hạ mÆ°a má»™t lần, không sầu không có thức uống. DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘i ra ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng, ngẩng đầu nhìn trá»i, thấy quả nhiên âm trầm trầm, chỉ không biết khi nà o đổ mÆ°a mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chép miệng đã khô khốc, ông trá»i tuy đã sầm mặt, nhÆ°ng nếu không đổ mÆ°a mà chỠđến ngà y mai, chỉ sợ bản thân sẽ khát chết.
Có lẽ ông trá»i cÅ©ng biết tâm tÆ° của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, trá»i cà ng lúc cà ng âm trầm, hạ thấp dần xuống, gió đã mang theo hÆ¡i nÆ°á»›c lạnh lẻo. Tầng mây ở phÃa trá»i phóng xuống từng tia sét, chiếu sáng cả quần sÆ¡n. Tiếp theo đó, tiếng ầm ầm sấm Ä‘á»™ng khiến cho hắn cảm giác nhÆ° bầu trá»i chuẩn bị đổ sáºp xuống.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn bốn phÃa thông thoáng, hô to: "Trá»i gầm rồi! MÆ°a rồi lấy quần áo vô Ä‘i!"
MÆ°a ở giữa núi rừng trút xuống rất nhanh, tiếp theo sấm chá»›p, mÆ°a đã bắt đầu trút xuống nhÆ° thác đổ, hạt nà o hạt nấy to nhÆ° hạt Ä‘áºu tÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngÆ°á»›c đầu há miệng há»›p nÆ°á»›c từ trá»i rÆ¡i xuống, nhÆ°ng nÆ°á»›c mÆ°a Ä‘áºp và o mặt hắn, thỉnh thoảng Ä‘áºp luôn và o miệng, vừa Ä‘au vừa văng tứ tung, chẳng giải khát được gì.
HÆ¡n nữa, thạch trụ cao cao nà y lạnh buốt khiến ngÆ°á»i ta chịu không được. Trong núi nhiệt Ä‘á»™ thÆ°á»ng rất thấp, hiện giá» lại là tháng 2 đầu xuân, vẫn còn lạnh cóng, gió núi lạnh lẽo mang theo nÆ°á»›c mÆ°a Ä‘áºp và o mặt vừa lạnh vừa Ä‘au, nhanh chóng lòn và o trong cổ áo, khiến hắn vá»™i vã chạy trở và o trong tiểu Ä‘á»™ng.
Hắn Ä‘em má»n gối để qua má»™t bên, xách bồn gá»— ra ngoà i hứng nÆ°á»›c mÆ°a. Cái sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y quá nhá», DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a tay thò ra đã chạm được hạt mÆ°a Ä‘ang rÆ¡i bên ngoà i.
NÆ°á»›c mÆ°a vá»— lá»™p bá»™p và o bồn gá»—, nhanh chóng đầy. DÆ°Æ¡ng Thu Trì dùng cái gáo nhá» kế bên múc má»™t miếng, uống ừng á»±c má»™t hÆ¡i, cảm thấy thoải mái vô cùng, thầm nghÄ©, chuyện thoải mái nhất trong thế gian nà y chỉ sợ chÃnh là khi ngÆ°Æ¡i muốn uống nÆ°á»›c nhất thì có má»™t bát nÆ°á»›c sạch to cho ngÆ°Æ¡i uống...
Nước trong bồn đã đầy, Dương Thu Trì nhấc nó và o, đặt ở bên cạnh.
MÆ°a má»›i đầu còn lá»™p Ä‘á»™p nhặt khoan, nhÆ°ng hiện giỠđã lá»›n và dồn dáºp, tiếp đó thì liên tiếp không ngừng, che khuất núi đồi xung quanh chẳng còn thấy được nữa. Toà n thế giá»›i Ä‘á»u là nÆ°á»›c mÆ°a trắng xóa, trên mặt đất nhanh chóng tÃch nÆ°á»›c, từ từ chảy lan và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng khá thấp mà DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘ang ngồi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i hoảng loạn, hắn không ngá» trong núi khi mÆ°a thế nà y là mÆ°a luôn không dứt, há»… mÆ°a là mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c váºy. Nếu biết sá»›m thế nà y hắn sẽ Ä‘Ã o má»™t Ä‘Æ°á»ng thoát nÆ°á»›c. SÆ¡n Ä‘á»™ng nếu mà tÃch nÆ°á»›c ngáºp luôn, thì hắn chẳng còn chá»— nà o để tránh. Hiện giá» chỉ còn biết Ä‘á»™i mÆ°a đắp má»™t Ä‘oạn đê bao để ngăn nÆ°á»›c trà n và o!
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y chỉ có bồn gá»—, má»n gối và cái là n thức ăn, dùng món gì để Ä‘Ã o bá»›i bây giá»?
MÆ°a cà ng lúc cà ng lá»›n, nÆ°á»›c chảy và o cà ng lúc cà ng nhiá»u, chuyện không thể chần chá», cần phải dứt khoát ngay! DÆ°Æ¡ng Thu Trì vén tay áo, Ä‘á»™i mÆ°a dùng tay không tác nghiệp, trÆ°á»›c hết vạch có trÆ°á»›c sÆ¡n Ä‘á»™ng ra, rồi dùng tay không cà o bá»›i má»™t rảnh thoát nÆ°á»›c. Má»›i chỉ cà o bá»›i hai ba cái, ngón tay hắn đã Ä‘au, vì Ä‘Ã o phải cái gì đó rất cứng.
Chẳng lẽ vì tiá»n bối nà o đó ngầm lÆ°u lại bảo hạp trong đó có giấu bảo bối chứa võ công bà tịch gì đó hay sao?
Tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘áºp rá»™n, nếu nhÆ° hắn gặp phải kỳ ngá»™ nhÆ° trong tiểu thuyết võ hiệp nhÆ° Lệnh Hồ Xung váºy, trong má»™t đêm đã há»c được võ công cao cÆ°á»ng, chỉ cần hai ba chiêu là có thể chế phục Liá»…u Nhược Băng võ công cái thế, nhÆ° váºy thì có thể rá»i khá»i chá»— nà y rồi! Hà hà !
Lòng hắn mừng nhÆ° Ä‘iện, hạ thủ mạnh hÆ¡n, nhanh chóng mượn nÆ°á»›c mÆ°a Ä‘Ã o bá»›i, chẳng mấy chốc đã bÆ°Æ¡i đất ra nhìn, lòng liá»n cảm thấy lạnh băng - Chẳng phải rÆ°Æ¡ng quý cái quá»· gì, mà là má»™t khối đá lá»›n!
Không thể nà o, cũng có thể rương quý nằm ở dưới khối đá nà y.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì dầm mÆ°a nhanh chóng gạt hết đất đá trên khối đá đó Ä‘i, muốn tìm bá» rìa của nó, để láºt nó lên. Hắn lần tìm cả buổi mà chẳng thấy mép tảng đá đâu, bấy giá» má»›i biết thì ra cá»™t đá dá»±ng thà nh huyá»n nhai nà y là liá»n má»™t khối, đất Ä‘ai trên đây chỉ là thứ do gió thổi tá»›i lÆ°u lại những mấy trăm năm. Có Ä‘iá»u tầng đất rất má»ng, chỉ Ä‘Ã o hai ba cái đã lá»™ ra bản thể của lá»›p đá bên dÆ°á»›i.
ChỠDương Thu Trì hiểu rõ vấn đê nà y, mưa như trút nước đã biến hắn thà nh một con chuột lột!
Tiểu thuyết võ hiệp hại chết ngÆ°á»i rồi! DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm mắng, nếu nhÆ° đã Æ°á»›t rồi, thì không còn cố kỵ gì nữa, hắn nhanh chóng Ä‘Ã o má»™t rảnh thoát nÆ°á»›c, xong Ä‘em đất Ä‘ai cá» lá đắp trÆ°á»›c Ä‘á»™ng thà nh má»™t đê bao, nhÆ° váºy, nÆ°á»›c Ä‘á»ng lại trên mặt đất không còn thấy nữa.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chui và o trong tiểu sÆ¡n Ä‘á»™ng, vẫy vẫy ngÆ°á»i, không vẫy còn tốt, vẫy rồi má»›i thấy lá»›p áo quần Æ°á»›t dÃnh và o ngÆ°á»i tháºt lạnh. Hắn nhanh chóng Ä‘Æ°a tay ra ngoà i, mượn nÆ°á»›c mÆ°a rá»a sạch hai tay, dù gì nÆ¡i nà y cÅ©ng là chá»— khỉ chẳng ho cò chẳng gáy chuá»™t cÅ©ng không bén mãng lên, không cần phải mắc cỡ thẹn thò gì, cho nên hắn cởi súng đặt qua má»™t bên, sau đó cởi quần áo già y vá»›, Ä‘Æ°a ra ngoà i Ä‘á»™ng giặt sạch, sau đó vắt khô, tiếp đó bà y ra chá»— sÆ¡n Ä‘á»™ng chÆ°a thấm nÆ°á»›c để phÆ¡i.
Má»™t tráºn gió thổi tá»›i, mÅ©i DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy nhá»™t, nhảy mÅ©i má»™t cái rá» to, thân hình trần truồng nhÆ° nhá»™ng nổi đầy gai ốc, nên hắn nhanh chóng lấy chăn má»n quấn quanh ngÆ°á»i.
Trên ngÆ°á»i đã ấm áp rồi, nhÆ°ng chân trần vẫn còn lạnh ngắt, rất may là chá»— đặt là n thức ăn nhô lên giống nhÆ° cái trống, địa thế cao hÆ¡n bình thÆ°á»ng, đủ cho hắn ngồi xếp bằng lên đó.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quấn chặt má»n ngồi xuống, lấy hai chân rúc và o trong, chỉ thò cái đầu ra, cảm thấy ấm áp thoải mái hÆ¡n, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° trên đầu có gì không ổn. Hắn lắc lÆ°u mấy cái, má»›i biết thì ra trên đầu còn có má»™t cái mÅ© thÆ° sinh Æ°á»›t sÅ©ng.
Hắn nhanh chóng lá»™t phăng mÅ© xuống, đặt nó sang má»™t bên. Tóc hắn lúc sáng đã được tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n chảy dùm, rồi buá»™c lại thà nh từng lá»n,. Hắn vuốt má»™t hồi, cÅ©ng cảm thấy Æ°á»›t sÅ©ng, cho nên mở nó ra, dùng cái mÅ© thÆ° sinh vắt khô nÆ°á»›c xong bá» tóc và o trong đó dùng hai tay chà sát má»™t hồi, sau đó lại vắt cái mÅ© tiếp. Khi tóc hÆ¡i khô, hắn đặt cái mÅ© sáng má»™t bên.
Báºn rá»™n cả buổi, DÆ°Æ¡ng Thu Trì bấy giá» nhảy mÅ©i thêm và i lần liên tiếp nữa, cho nên nhanh chóng rúc ngÆ°á»i và o trong chăn.
Tà i sản của huynhba
21-10-2009, 05:18 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 207: Mưa băng chà mạng
Má»n gối tháºt ấm, nhÆ°ng cứ ngồi bó gối mãi thế nà y tháºt là chịu không nổi. Hắn không quen ngồi xếp bằng, nhÆ°ng nếu thẳng chân ra thì má»n sẽ không che toà n bá»™, hÆ¡n nữa cái trống đá phiên phiến bên dÆ°á»›i quá nhá», không thể nằm. Äất bên cạnh trống đá đã bị nÆ°á»›c chảy và o Æ°á»›t rồi, hÆ¡n nữa cái Ä‘á»™ng nà y quá nhá», cho dù có nằm xuống, hai chân cÅ©ng thò ra bên ngoà i.
Hắn chỉ còn biết khóac cái má»n ngồi dá»±a và o vách đá trong tiểu Ä‘á»™ng, thay đổi tÆ° thế để hai chân thoải mái má»™t chút.
MÆ°a bên ngoà i dÆ°á»ng nhÆ° không biết ná»… mặt hắn chút nà o, cà ng lúc cà ng lá»›n, gió mang theo nÆ°á»›c mÆ°a không ngừng hắt và o trong tiểu Ä‘á»™ng, thỉnh thoảng quáºt và o mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Hắn rất sợ chăn má»n sẽ bị Æ°á»›t, nếu thế thì tiêu Ä‘á»i.
Hiện giá» nhiệt Ä‘á»™ đã hạ thấp xuống năm sáu Ä‘á»™, trá»i lạnh nhÆ° nếu, nếu y phục và chăn má»n bị Æ°á»›t hết, thì hắn nhất định không vượt qua khá»i đêm nay, mà bị lạnh cóng chết mất.
Vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng phải giữ cho được chăn má»n nà y. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố rúc vá» phÃa sau, dÆ°á»ng nhÆ° dán chặt và o vách đá, nhÆ°ng má»™t cái Ä‘á»™ng bằng cái tủ là m gì có nhiá»u chá»— cho hắn thu mình.
Chẳng mấy chốc, DÆ°Æ¡ng Thu Trì phát hiện phần má»n đối diện vá»›i cá»a Ä‘á»™ng đã bị mÆ°a tạt và o Æ°á»›t hết. Hắn không dám nhúc nhÃch, vì nếu nhÆ° giữ được phần chăn hai bên hông và sau lÆ°ng đừng Æ°á»›t, thì vấn Ä‘á» cÅ©ng chẳng có gì lá»›n.
Kiên trì được má»™t chút, DÆ°Æ¡ng Thu Trì lại phát hiện má»™t vấn Ä‘á» má»›i, đó là mÆ°a bên ngoà i quá lá»›n, trong khi cái phòng mà hắn ở đây quá thấp, nÆ°á»›c Ä‘á»ng bên ngoà i quá nhiá»u, nên đã từ từ chảy trà n lên, sắp sá»a ngáºp cả bỠđê chống lÅ© của hắn rồi.
Äiá»u xui xẻo là sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y ở chá»— thấp, đại bá»™ pháºn nÆ°á»›c Ä‘á»™ng Ä‘á»u chảy vá» phÃa nà y. Con mÆ°Æ¡ng thoát nÆ°á»›c do hắn Ä‘Ã o hiện giỠđã đầy, chỉ còn dá»±a và o lá»›p đất cá» là m bá» bao trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng để ngăn trở nÆ°á»›c mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn nÆ°á»›c Ä‘á»™ng bên ngoà i, lòng trầm xuống, tÃnh toán thấy nếu nÆ°á»›c vượt qua đê hoặc phá vỡ nó, nÆ°á»›c bên ngoà i trà n và o, chà Ãt cÅ©ng ngáºp quá cẳng chân! Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng chẳng có cái gì có thể thoát khá»i, tháºm chà cả cái trống đá dÆ°á»›i ngÆ°á»i hắn cÅ©ng sẽ bị nháºn chìm, trong khi đó nÆ°á»›c mÆ°a trong trá»i lạnh nà y chẳng khác gì nÆ°á»›c tan ra từ băng!
Nếu như không muốn bị chết cóng, nhất quyết không được cho nước trà n và o, nếu không thì tất cả coi như đã hết.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì báºm gan chui ra khá»i má»n ấm áp, ở trần chạy và o trong mÆ°a, tháºt có Ä‘iểm giống nhÆ° Ä‘i cứu lụt năm 89 váºy.
Äất ở bỠđê quanh đó có vẻ hÆ¡i dà y, hắn mình trần bứt cá», móc đất, gió lạnh thổi vù vù lên ngÆ°á»i, vừa lạnh vừa Ä‘au, nÆ°á»›c mÆ°a từ đầu chảy rì rì xuống mặt, khiến mắt mở không ra, buá»™c hắn phải lấy tay gạt. Và khi chÆ°a nhìn rõ gì, hắn cÅ©ng chẳng thèm thiết nữa, lại dùng hai tay cố sức Ä‘Ã o đất, ôm má»™t má»›, cong ngÆ°á»i chạy vá» cá»a Ä‘á»™ng gia cố cho bá» bao.
NÆ°á»›c mÆ°a tháºt lạnh, nÆ°á»›c Ä‘á»ng trên đất cÅ©ng lạnh, răng DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt va và o nhau lá»™p cá»™p. Hắn biết rất rõ, ẩm thấp sẽ khiến cho hÆ¡i nóng truyá»n ra nhanh, mà để toà n thân trần truồng thế nà y, nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể bị mất nhanh gấp ba lần khi ở trong không khà khô ráo.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tÃnh toán nhiệt Ä‘á»™ hiện thá»i không quá 5 - 6 Ä‘á»™ C, nếu tiếp tục trong hoà n cảnh nà y, cá»™ng thêm gió lạnh, không tá»›i ba giá» hắn sẽ chết cóng!
Hắn đã bắt đầu cảm thấy nhiệt Ä‘á»™ thân thể nhanh chóng giảm Ä‘i, chân tay đã bắt đầu đỠđẫn, toà n thân xuất hiện sá»± á»›n lạnh, thân thể hiện giá» nhất định đã giảm xuống 35 Ä‘á»™, tim Ä‘áºm nhÆ° trống tráºn giống nhÆ° má»™t con trâu cá»±c kỳ mệt nhá»c Ä‘ang thở phì phò, hai lá»— tai kêu lên ong ong.
Hiện giá» nhất định phải thá»±c hiện biện pháp khôi phục nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể, nếu không sẽ dẫn đến ý chà bị chÆ°á»›ng ngại rồi hôn mê, để rồi bị chết cóng! DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»± cảnh cáo bản thân, nhÆ°ng hắn biết rõ, hiện giá» không thể tiến và o trong Ä‘á»™ng, vì nếu nhÆ° nÆ°á»›c tiến và o trong đó rồi ngáºp hẳn, thì hắn sẽ khó chạy thoát ách váºn!
Toà n thân hắn run cầm cáºp, lão đão chạy tá»›i chạy lui, không ngừng đắp cao đê ngăn nÆ°á»›c, cho đến khi mắt hắn nổi đôm đốm, trá»i đất quay cuồng, bấy giá» má»›i run láºp cáºp chui và o trong.
Hiện giá» hắn cà ng cần phải bình tÄ©nh, toà n thân Æ°á»›t sÅ©ng nhÆ° thế nà y sẽ khiến cho chút má»n khô hi vá»ng cuối cùng bị Æ°á»›t. Hắn cầm y phục Æ°á»›t dÆ°á»›i đất lên, lau vá»™i cho đầu và thân thể khô bá»›t, rồi má»›i chui và o trong chăn.
Trong chăn, Dương Thu Trì tuy cảm giác như là đang ở trong hố băng, không ngừng rùn mình nổi gai ốc, nhưng vẫn dùng hai tay xoa bóp thân thể, nỗ lực khiến bản thân khôi phục nhiệt độ.
Không biết từ lúc nà o, trá»i đã tối nhÆ° má»±c. Không có đèn, chỉ có từng tia sét xé ngang bầu trá»i, cùng tiếng sét nhÆ° xé tan trá»i đất. Tiếp theo đó, lại là tiếng mÆ°a rà o rà o, đầy trá»i đầy đất, cùng từng âm thanh kỳ quái của núi cao rừng thẫm, giống nhÆ° hổ rống, tá»±a nhÆ° rồng gầm, ầm ầm nhÆ° núi đổ.
Má»i thứ Ä‘á»u nhÆ° thá»a hồng hoang, trÆ°á»›c thiên nhiên cuồng dã, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy bất lá»±c. Hắn không ngừng rùn mình, nÆ°á»›c mÅ©i nÆ°á»›c dãy chảy ra nhÆ°ng dám lau Ä‘i. Hiện giá» hắn không cần hình tượng, mà cần nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể.
MÆ°a băng không há» có ý ngừng nghÄ©, đêm Ä‘en đã khiến cho hắn không còn nhìn thấy rõ mÆ°a to nhõ thế nà o. Tuy nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể của hắn khôi phục rất cháºm, nhÆ°ng khi sá» lên ngÆ°á»i tấhy nóng rá»±c, lạnh run cầm cáºp từng cÆ¡n, thì hắn biết mình Ä‘ang lên cÆ¡n sốt, bị cảm lạnh mất rồi.
Hắn tốn sức ho khan hai tiếng, cổ há»ng rất khó chịu, hai mắt vô thần nhìn mÆ°a à o ạt bên ngoà i, Ä‘á»™t nhiên rất muốn khóc, nhá»› nhà , nhá»› cha nhá»› mẹ.
Cha mẹ hắn nhất định không biết con mình Ä‘ang ở nÆ¡i hoang vắng tại Minh triá»u cách mấy trăm năm vá» trÆ°á»›c, nằm gá»n trong má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng trên má»™t tuyệt bÃch cao vá»i, cô Ä‘á»™c và vô trợ phát sốt từng cÆ¡n. Cha mẹ hắn nếu có biết, nhất định sẽ thÆ°Æ¡ng tâm lắm. Hắn nghÄ©, nghÄ© mãi, nÆ°á»›c mắt từ từ rÆ¡i.
ChÃnh và o lúc nà y, má»™t tia sét vạch đứt trá»i không, ánh cho sÆ¡n Ä‘á»™ng âm sâm rá»±c sáng. Mượn tia sét nà y, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn thấy cái đê phòng lụt của hắn đắp vẫn còn chá»— thủng, nÆ°á»›c không ngừng chảy ri rÄ© và o! Tiếp theo đó, tiếng sấm rá»n ầm áºp kéo đến, đánh cho tia hi vá»ng cuối cùng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì tan thà nh từng mảnh vụn!
Toà n thân hắn không ngừng run, lần xông và o mÆ°a lạnh vừa rồi đã lấy hết nhiệt Ä‘á»™ có thể duy trì sinh mệnh của hắn. Hiện giá» hắn đã không còn sức để chạy và o mÆ°a lạnh nhÆ° băng kia mà đà o đất khuân vỠđấp đê nữa. Mặt khác, cÆ¡n mÆ°a lá»›n nà y căn bản chẳng biết khi nà o dừng, nÆ°á»›c tÃch ở ngoà i cà ng lúc cà ng cao, nếu đắp đê cao lên nữa, cuối cùng thì nÆ°á»›c cÅ©ng trà n ngáºp mà tiến và o sÆ¡n Ä‘á»™ng mà thôi.
NÆ°á»›c chảy và o nhanh chóng ngáºp mặt đất của sÆ¡n Ä‘á»™ng, cái là n thức ăn để ở dÆ°á»›i đất đã nổi dáºp dá»n. Má»™t tia sét nữa nháng lên, DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy má»› bánh trong là n đã bị đẩy ra ngoà i dáºp dá»nh trong nÆ°á»›c. Cây súng vừa rồi hắn để ở chá»— cao hÆ¡n cÅ©ng sắp sá»a bị nhấn chìm.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì gắng gượng thò tay từ trong má»n ra, sá» nắm cây súng kéo lại giữ chặt trong lòng.
MÆ°a cà ng lúc cà ng lá»›n, từ nhỠđấn giá» hắn chÆ°a bao thấy tráºn mÆ°a nà o lá»›n nhÆ° thế nà y, mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c từ đầu đến giá», nÆ°á»›c Ä‘á»ng ở ngoà i không ngừng chảy và o, nÆ°á»›c trong Ä‘á»™ng cà ng lúc cà ng dâng cao, vuợt qua cái trống đá dÆ°á»›i chá»— hắn ngồi, lá»›p chăn bên dÆ°á»›i sắp sá»a Æ°á»›t sÅ©ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đầu ù mắt váng, toà n thân má»n nhÅ©n dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngồi trong đống bông gòn. NhÆ°ng hắn biết, chăn má»n là hy vá»ng giữ mạng cuối cùng của hắn. Hắn nổ lá»±c quỳ lên, ôm má»n gian nan định đứng dáºy.
SỨc lá»±c không ngừng mất Ä‘i, hắn thở há»—n há»…n tÃnh đứng thẳng ngÆ°á»i, nhÆ°ng eo còn chÆ°a thẳng thì đầu đã đụng trần Ä‘á»™ng. Äá»™ng nà y tháºt tế quá nhá» quá thấp, chỉ hÆ¡n nữa thân ngÆ°á»i, chỉ đủ khom lÆ°ng chui và o mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu trì giống nhÆ° má»™t con tôm con bị luá»™c chÃn, đầu thì đụng trần Ä‘á»™ng, thân dá»±a sát và o vách Ä‘á»™ng, tÆ° thế nà y mệt phi thÆ°á»ng, nhÆ°ng hắn không còn lá»±a chá»n nà o khác.
NÆ°á»›c băng lạnh từ từ ngáºp chân hắn, ngáºp đầu gối hắn, rồi cuối cùng dừng lại.
Tuy nÆ°á»›c không dâng lên nữa, nhÆ°ng trong Ä‘á»™ng đã thà nh cái hồ. Hai chân hắn ngâm trong thứ nÆ°á»›c lạnh thấu xÆ°Æ¡ng nhÆ° nÆ°á»›c băng tan váºy.
Lạnh quá! lạnh quá! Toà n thân Dương Thu Trì chỉ còn khái niệm nà y, quá lạnh!
Từ từ, hai chân hắn mất Ä‘i tri giác, hắn muốn chúng hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút, nhÆ°ng chúng chẳng phục tùng. Tiếp theo đó, cÆ¡n lạnh nhÆ° má»™t con Ä‘á»™c xà ngÅ© sắc, từ từ chạy dá»c lên trên, đùi, eo, ngá»±c, cổ, đầu, toà n thân Ä‘á»u nhÆ° bị quăng và o trong hố băng.
Äến lúc nà y, hắn chợt chẳng còn cảm thấy lạnh gì nữa. Và khi không còn cảm thấy lạnh, má»›i khiến lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì tê tái bồi hồi. Hắn biết, Ä‘iá»u nà y chứng tá» nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể của hắn đã giảm tiến và o mức Ä‘á»™ nguy hiểm cho sinh mệnh!
Không thể rÆ¡i và o trong nÆ°á»›c, chỉ cần bảo trì phần trên khô ráo, má»™t cái chân bị đống thÆ°Æ¡ng (tổn thÆ°Æ¡ng vì lạnh) thì có thể cắt chi, nhÆ°ng tÃnh mệnh vẫn có thể bảo toà n. NhÆ°ng nếu lỡ ngã té và o trong nÆ°á»›c, chịu cái lạnh suốt đêm nhÆ° thế nà y, hắn nhất định sẽ không nhìn được ánh thái dÆ°Æ¡ng của ngà y mai!
SÆ¡n Ä‘á»™ng quá nhá», DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy cái lÆ°ng khom khom của mình sắp sá»a gãy đến nÆ¡i. Hắn không biết bản thân còn có thể chịu được bao lâu, nhÆ°ng hắn không muốn buông bá» hy vá»ng sống cuối cùng nà o. Hai tay hắn lần sá» vách Ä‘á»™ng, má»n kẹp trên đùi, phần dÆ°á»›i đã rÆ¡i và o trong nÆ°á»›c.
Không biết chịu được bao lâu, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cuối cùng cảm thấy đầu óc đầy sao, trá»i đất xoay chuyển mòng mòng. Hắn không thể kiên trì được nữa, hai chân nhÅ©n ra, ngã và o trong nÆ°á»›c lạnh nhÆ° cắt, cây súng trong lòng cÅ©ng rÆ¡i Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị uống mấy ngụm nÆ°á»›c lạnh, và vì Ä‘iá»u nà y mà thanh thỉnh hÆ¡n nhiá»u. Hắn ná»— lá»±c cất đầu ra khá»i nÆ°á»›c. Hiện giá» nÆ°á»›c đã tiếp cáºn Ä‘iểm đóng băng, hắn tÃnh bản thân chẳng chịu được bao lâu nữa, sẽ phát sinh chứng ý thức chÆ°á»›ng ngại, sao đó sẽ rÆ¡i và o cÆ¡n hôn mê, nhÆ°ng vẫn sẽ không chết ngay. NhÆ°ng nếu trong lúc hôn mê mà đầu để chìm ngáºp trong nÆ°á»›c, thì không cần năm phút cÅ©ng đủ để chết ngá»™p rồi.
Ngoà i ra, nếu luáºn vá» tÆ°Æ¡ng đối, thì cÆ¡ thể của ngÆ°á»i chìm ngáºp trong nÆ°á»›c sẽ giảm nhiệt Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n nếu ở trong mÆ°a. Do đó trong hầu hết các trÆ°á»ng hợp, thà là ở trong mÆ°a còn hÆ¡n là ở trong nÆ°á»›c.
Má»n đã rÆ¡i và o trong nÆ°á»›c, không thể dùng được nữa. DÆ°Æ¡ng Thu Trì bá» nó ra luôn, nhÆ°ng cùng lúc đó, trong đầu hắn nảy ra má»™t chủ ý, đó chÃnh là chủ ý cuối cùng, hắn chẳng biết chủ ý nà y rốt cuá»™c có giữ được mạng cho hắn hay không, nhÆ°ng hắn vẫn phải cố gắng lần cuối.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
22-10-2009, 12:14 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 208: Giấc mộng mà u hồng
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chá»™p lại cái má»n mong má»ng đó, cá» quáºy quỳ nhá»m dáºy bò ra ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Mưa vẫn à o à o như thác đổ, gió lạnh cắt xương.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì trần truồng thân thể, ôm cái má»n lần dò vá» nÆ¡i cao, tìm đến má»™t chá»— không Ä‘á»ng nÆ°á»›c. NÆ¡i nà y có hai lùm cây bụi, đấy chÃnh là thứ mà lúc trÆ°a DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘i tìm hiểu nhìn thấy.
Lùm cây bụi rất sát nhau, DÆ°Æ¡ng Thu Trì quỳ xuống, dùng hết sức lá»±c má»›i Ä‘Æ°a cái má»n Ä‘áºy được và o giữa hai lùm cây, thân thể bị cà o nát nhÆ°ng nhÆ° chẳng há» biết Ä‘au nữa. Sau khi che xong, hắn dùng hết sức lá»±c chui và o giữa hai lùm cây ấy.
Các gai nhá»n của lùm cây giữa chặt cái má»n khá má»ng, hình thà nh má»™t không gian nho nhá», che bá»›t má»™t bá»™ pháºn nÆ°á»›c mÆ°a bên ngoà i cùng gió lạnh rÃt vèo vèo. HÆ¡n nữa, nÆ¡i nà y có địa thế khá cao, không thể hình thà nh nÆ°á»›c Ä‘á»ng, không cần lo sẽ bị ngá»™p hay thân thể bị chìm trong nÆ°á»›c, nhÆ° váºy nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể sẽ hạ tÆ°Æ¡ng đối cháºm hÆ¡n.
Dương Thu Trì co rúc toà n thân lại giống như đứa bé trong bụng mẹ, như thế sẽ hạn chế đến mức tối đa sự mất nhiệt.
Hắn đã cảm giác không còn đạc biệt lạnh nữa, đổi lại cảm thấy hơi phát nóng. Hắn biết thế là tiêu rồi, vì tiếp sau đó sẽ là ý thức chướng ngại, rồi hôn mê, rồi tiếp nữa sẽ là tỠvong.
Ta sẽ chết hay sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»± há»i, khi xuyên việt đến đây hắn cÅ©ng tưởng nhÆ° váºy, lúc đó cảm thấy tá» vong chẳng thống khổ gì, không biết lần nà y có cảm thấy thống khổ hay không?
Nếu nhÆ° ta đáp ứng Liá»…u Nhược Băng, bá» Tiểu Tuyết cÆ°á»›i Vân nhi, hiện giá» có lẽ Ä‘ang ở trong chăn êm nệm ấm say giấc má»™ng a. Hối háºn rồi sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»± há»i bản thân. Hắn không biết, hắn chỉ biết Tiểu Tuyết rất tốt, là má»™t ngÆ°á»i con gái tốt, hắn không nên đối xá» nhÆ° váºy vá»›i nà ng, cho nên hắn cá»± tuyệt.
Hiện giá» thì sao? Sinh tá» quan đầu, có cho phép hắn lá»±a chá»n lần nữa không?
Vân nhi quả rất tốt, tuy có Ä‘iểm giống con trai, chẳng nữ tÃnh chút nà o, nhÆ°ng tuyệt đối là má»™t ngÆ°á»i con gái tốt, nếu nhÆ° không có Tiểu Tuyết, không cần bức hắn cÅ©ng sẽ cÆ°á»›i Vân nhi.
NhÆ°ng đã có Tiểu Tuyết rồi, ô nhu, thiện lÆ°Æ¡ng, hiá»n háºu, đáng thÆ°Æ¡ng và lại khiến cho ngÆ°á»i ta yêu mến... Nhá»› lại lúc xÆ°a khi nghe Bạch thiên tổng muốn hắn bá» vợ, thì nhìn và o ánh mắt cô Ä‘á»™c và tuyệt vá»ng của nà ng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe lòng xốn xang vô hạn. Nà ng ấy là má»™t nữ tỠôn nhu hiếu thuáºn nhÆ° váºy, bản thân hắn đã hứa khiến cho nà ng hạnh phúc suốt Ä‘á»i, hiện giá» bảo hắn bá» nà ng mà cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác, hắn là m không được!
Là m ngÆ°á»i dù sao cÅ©ng phải nguyên tắc! NgÆ°á»i không có nguyên tắc, so vá»›i Ä‘á»™ng váºt có khác gì?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y nữa, tuy duy của hắn từ từ há»—n loạn, dÆ°á»ng nhÆ° ở bên cạnh sÆ¡n nhai có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn hắn cÆ°á»i, là Tần Chỉ Tuệ, không, không, là Búp bê bùn Tống Tình, không, là Tống Vân Nhi, là Vân nhi, muá»™i ấy đến cứu mình rồi!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không biết đó là ảo giác đã sản sinh hay là chân chÃnh có ngÆ°á»i, nhÆ°ng hắn biết hắn không thể Ä‘á»™ng, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể rá»i khá»i chá»— nà y.
NhÆ°ng chÃnh lúc hắn gian nan muốn lên tiếng gá»i Vân nhi, má»™t tia chá»›p lóe lên, bên rìa sÆ¡n nhai chẳng có cái gì cả, chỉ là những giá»t mÆ°a nặng hạt trong trá»i đêm.
Hắn tuyệt vá»ng rồi, hắn muốn chõi ngÆ°á»i tá»›i nhìn, hắn muốn duá»—i chân ra, không có phản ứng, muốn thò tay, cÅ©ng không phản ứng, lúc nà y má»›i phát hiện là hắn không còn cảm giác được thân thể trần truồng của mình còn tồn tại nữa rồi.
Ta sắp chết rồi! Hắn gà o thét trong tâm như thế.
Äến giá» phút nà y, hắn Ä‘á»™t nhiên rất nhá»› nhà , nhá»› lắm nhá»› lắm, nÆ°á»›c mắt bất giác chảy ra từ khóe mắt. Trong bóng tối nhạt nhòa, hắn nhắm mắt lại, môi mấp máy, lòng cất tiếng gá»i: "Mẹ Æ¡i!"
Và thế là hắn rơi và o một khoảng không hắc ám....
.....
Trong mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy thân thể vừa lạnh vừa nóng, đất má»m nhÅ©n dÆ°á»ng nhÆ° thân thể Ä‘ang nằm trên má»™t đống bông gòn. Trá»i mà u hồng, Ä‘á» hồng thắm đượm, tá»±a nhÆ° hai má thẹn thùa của Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng, rồi từ từ nó biến thà nh trắng, trắng sát, Bạch cô nÆ°Æ¡ng sắp bị chém đầu trên Vân Nhai sÆ¡n cÅ©ng có mặt tái nhợt trắng sát nhÆ° váºy!
Äá»™t nhiên, xung quanh sóng dáºp gió vùi, thân hắn nhÆ° bị dìm sâu trong hải dÆ°Æ¡ng đầy nÆ°á»›c. NÆ°á»›c biển mà u hồng, những ống nÆ°á»›c chảy ra thứ nÆ°á»›c nhiá»u mà u nhiá»u sắc. Dần dần, chúng biến thà nh mà u Ä‘á» bầm, dÆ°á»ng nhÆ° là thứ máu đã ngÆ°ng kết lại, thứ máu nà y rất đặc, cứ dÃnh mãi lên ngÆ°á»i hắn.
Tránh né giãy giÅ©a, không ngừng giãy giụa. Lạnh, thân thể đã không còn cảm thấy lạnh nữa. Chỉ có nÆ°á»›c biển mà u hồng nhÆ° hồ dán kia cứ chảy và o trong miệng hắn hoà i, nóng bức nóng bức, nóng đến táºn đáy con tim, dÆ°á»ng nhÆ° nÆ°á»›c biển không mặn, mà là đắng, đắng lắm. Và thân thể vẫn lạnh, giống nhÆ° má»™t khối băng lạnh lẽo mãi nghìn năm váºy.
Hãy bay lên Ä‘i, hay sục sôi Ä‘i, sục sôi nhÆ° thứ nÆ°á»›c biển kia. Hôn mê. Äể rồi tỉnh lại. Vẫn ở trong nÆ°á»›c biển. NÆ°á»›c biển nhÆ° là máu.
Sáng rồi, trá»i sáng rồi, sáng Ä‘au cả mắt, má»™t đạo quang trụ từ vÅ© trụ sâu xa xanh thẵm chiếu xuống, ánh cho nÆ°á»›c hải dÆ°Æ¡ng mà u máu trắng xóa lên. Không, rất giống nhÆ° phòng chụp hình có nhiá»u đèn cao áp, lúc chụp không ngừng lóe lên ánh sáng chói, khiến mắt chẳng thể mở ra.
Ãnh sáng kia biến thà nh hình xoắn ốc, không ngừng xoắn, muốn hút hắn Ä‘i, thân thể không còn bị nÆ°á»›c biển mà u máu quấn quÃt nữa, muốn bay lên.
Sóng dáºy cồn cà o, có cái gì đó Ä‘ang bÆ¡i lại, nhìn rõ rồi, là má»™t mỹ nhân ngÆ°, bắt ả!
Cưỡi lên ngÆ°á»i ả, lÆ°á»›t trên mặt biển phấp phÆ¡i du dÆ°Æ¡ng. NÆ°á»›c biển quá lạnh, rồi Ä‘á»™t nhiên quá nóng, dÆ°á»ng nhÆ° là ở trong suối nÆ°á»›c nóng váºy, sợ quá Ä‘i thôi.
Mỹ nhân ngÆ° nà y là m gì mà tránh né giảy giụa dữ váºy, lúc thì chui và o trong nÆ°á»›c, chẳng thở ra hÆ¡i, lúc thì phóng ra khá»i mặt nÆ°á»›c, bá»t sóng bắn đầy, tuy tháºt là sảng khoái, nhÆ°ng mà cưỡi không ổn định, sắp rá»›t ra rồi! Bốn phÃa Ä‘á»u là hải dÆ°Æ¡ng không bá» không bến, nếu mà rÆ¡i xuống thì chắc sẽ chết Ä‘uối. Ôm chặt! Chỉ có ôm chặt mỹ nhân ngÆ° Ä‘ang cố sức giãy giụa tránh né nà y thì má»›i bảo toà n mạng sống! Ôm cho tháºt chặt! Dùng toà n lá»±c ôm chặt, hai chân cÅ©ng phải bấu chặt!
Thân thể của mỹ nhân ngÆ° nà y trÆ¡n mịn quá, ấm áp quá, có Ä‘iá»u cứ tránh né giãy giụa hoà i, sảy cái đã biến và o trong nÆ°á»›c, chẳng thấy đâu, lòng hắn trống hóac, chẳng có gì nữa.
RÆ¡i và o trong nÆ°á»›c, lạnh quá lạnh quá, nÆ°á»›c biển lạnh qua, ngá»™p nÆ°á»›c rồi, ho rồi, không ngừng ho, nÆ°á»›c biển tiến và o cổ, tháºt mặn!
Mẹ ơi! Mẹ mẹ! Con sắp chết rồi! Cứu cứu con!
Sặc nÆ°á»›c biển tháºt là khó chịu, cố sức giãy tránh, những nÆ°á»›c biển tiếng và o mÅ©i rồi, ngá»™p nÆ°á»›c, vẫy đạp, không xong rồi, thân hình chìm xuống, lại ngoi lên, lại chìm xuống, thở không nổi nữa, sắp chết rồi! Lạnh quá, sao mà nhÆ° Bắc Băng DÆ°Æ¡ng thế nà y, khối băng đụng đầu, nghe côm cốp ấy, không, dÆ°á»ng nhÆ° là chuông gió, tháºt dá»… nghe, nhá»› là có má»™t cô gái có giá»ng nói giống thanh âm nà y, giống nhÆ° chuông ngân váºy, ai váºy cà ?
Thanh âm nà y dá»… nghe, mà lạnh quá, lạnh quá lạnh quá, răng đánh bò cạp, cạp cạp cạp cạp, chân không nghe lá»i, đầu óc ù ra, chẳng nghÄ© được gì, chìm xuống dÆ°á»›i, nhÆ° thế nà y tháºt khổ, chìm xuống rồi a, chết rồi xong cho rồi, không muốn tiếp tục chịu cái khổ nà y nữa!
Cái gì đụng và o ngÆ°á»i mình thế nà y?
Ạ, thì ra là con mỹ nhân ngÆ° đó, bắt nó! Nó chạy sao nổi. Không có mỹ nữ nà o chạy thoát khá»i tay ta, cho dù đó là mỹ nhân ngÆ°!
Ha ha, bắt được rồi! Ta nói là đúng mà , ôm chặt, nhất định phải ôm chặt.
Con mỹ nhân ngÆ° nà y kỳ quá, không còn giãy tránh nữa, rất ôn thuáºn, rất nghe lá»i. NÆ°á»›c biển biến thà nh ngá»t rồi, dÆ°á»ng nhÆ° là đến bá» biển xÃch đạo, ánh nắng ấm áp quá. Thân ngÆ°á»i không còn run nữa, gió mát thổi đến, vẫn còn sợ a.
Æ i? Sao con mỹ nhân ngÆ° biến thà nh nữ tá» trần truồng toà n thân, da thịt Ä‘en thùi, mắt to to, răng trăng trắng thế kia?
Mỹ nữ? Ha ha, chạy đằng trá»i! Nhà o lên thá»±c hiện chánh pháp nà o! Muốn chạy hả? Chạy khá»i ngÅ© chỉ sÆ¡n của ta không, ha ha ha, Ä‘uổi theo! Bãi cát ven biển tháºt là mịn a, thở phì phò rồi, Ä‘uổi kịp nhé, bắt được rồi, cÆ°á»i ha ha, ôm chặt lăn xuống cát mịn đây.
Da thịt sao trÆ¡n mịn thế, thá» sá» lên ngá»±c chút coi, Æ° lên má»™t tiếng à , hôn lên môi nhá» luôn nà y, hút trá»n máºt thÆ¡m trong miệng luôn nà y. Äè xuống, nhÆ° vầy thì nà ng có chạy đằng trá»i!
NhÃu mà y? Gì váºy? Äau lắm à ? Úy, chết cha, thôi ta nhẹ chút váºy, đúng, thôi thúc, thôi thúc giống nhÆ° nÆ°á»›c biển váºy, hết đợt nà y đến đợt khác, à o ạt ấy.
Ú á»› vu vÆ¡, thở hà o thở há»…n, tiếng thở của nà ng sao mà nghe thÃch thế, ta thÃch bá» môi nà ng! Ầy, tuyệt!
Sóng dáºp, từng đợt sóng cuốn tá»›i, cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng lúc cà ng hung tợn, đầy rẫy khắp đất trá»i, để rồi bị chìm trong nÆ°á»›c biển ấm áp, nÆ°á»›c biển ấm áp, ấm áp quá...
Dương Thu Trì không biết mình hôn mê bao lâu, cuối cùng ý thức cũng từ từ trở lại não.
Có cái gì đó chảy và o miệng hắn, dÆ°á»ng nhÆ° là thứ thuốc đặc sệt đắng nghét mà lúc nhá» hắn thÆ°á»ng uống. Lúc đó, má»—i lần mẹ cho hắn uống thuốc tà u, Ä‘á»u vá»™i vả cho và o miệng hắn Ãt Ä‘Æ°á»ng cát trắng, để hắn vừa nhai Ä‘Æ°á»ng vừa khóc.
NhÆ°ng lần nà y trong miệng tháºt đắng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì từ từ mở mắt, bầu trá»i vẫn âm trầm. Hắn Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn nghiên, liá»n thấy má»™t đôi mắt giống nhÆ° hai vì sao sáng Ä‘ang nhìn hắn mừng vui. Trên đôi mắt đó có má»™t cái mão ni cô - Bạch Tố Mai cô nÆ°Æ¡ng!
"Bạch cô nÆ°Æ¡ng!: DÆ°Æ¡ng Thu trì khó nhá»c hô.
"DÆ°Æ¡ng công tá», công tá» tỉnh tháºt rồi!" Bạch Tố Mai vui mừng reo lên, hai giá»t lệ trong veo rÆ¡i xuống đôi mắt sáng trong ấy, rá»›t xuống mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm giác được sá»± tồn tại của giá»t lệ ấy, "Ta không chết sao?" Hắn vui mừng há»i câu ấy, Ä‘á»™ng Ä‘áºy ngón tay, Ä‘á»™ng Ä‘áºy ngón chân, Ä‘á»u có thể Ä‘á»™ng! "Ta không chết!" Lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì vui mừng nhÆ° Ä‘i trẩy há»™i, nhÆ°ng ngay cả sức để mở lá»i cùng không có, chỉ yếu á»›t thá»u thà o.
"Công tá» không chết, tôi súy bị công tá» dá»a chết luôn!" Bạch Tố Mai cÆ°á»i, Ä‘Æ°a ngá»c thủ thon thon ra nhẹ lau giá»t lệ của nà ng rÆ¡i trên mặt hắn, sau đó má»›i chùi nhẹ khóe mắt Ä‘i, nói tiếp: "Công tá» biết không? Công tá» hôn mê suốt cả má»™t ngà y má»™t đêm đấy."
A? DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i cả kinh, nhÆ°ng hắn nhanh chóng phát hiện má»™t chuyện mà hắn còn cả kinh hÆ¡n nhiá»u - nữa thân trên của hắn được Bạch Tố Mai ôm trong lòng, đầu của hắn gối lên cánh tay của nà ng, và chá»— mà mặt tá»±a và o chÃnh là gò ngá»±c căng tròn và má»m ấm của nà ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i ngượng. Hắn muốn ngồi dáºy, nhÆ°ng toà n thân chẳng có chút sức lá»±c nà o.
"Công tỠđừng Ä‘á»™ng!" Bạch Tố Mai ôn nhu nói, "Ta vừa cho huynh uống thuốc, huynh vừa tỉnh lại, cứ nằm nhÆ° váºy Ä‘i." Äôi má của nà ng Ä‘á» nhÆ° là đóa hoa hồng váºy.
Tà i sản của huynhba
23-10-2009, 02:07 AM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 209: Là thực hay là ảo?
Cho dù không lÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng tháºt không ngồi dáºy ná»—i, thở hổn há»…n hai hÆ¡i nói: "Äa tạ cô, Bạch cô nÆ°Æ¡ng."
Có lẽ là ở nÆ¡i hoang vắng không có ai bên cạnh, lá»i nói của Bạch Tố Mai có vẻ thoáng hÆ¡n, dịu dà ng đáp: "DÆ°Æ¡ng công tá», huynh không cần khách khÃ, huynh cứu tôi nhiá»u lần nhÆ° váºy, tôi chiếu cố huynh má»™t chút cÅ©ng là nên lắm."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghiêng đầu qua nhìn, thấy mình vẫn còn ở trên cái thạch trụ lá»›n hôm trÆ°á»›c, Ä‘ang nằm trên má»™t khối thạch bản lá»›n, rất bình thản, rất ấm áp, lúc nà y má»›i phát hiện dÆ°á»›i thân có lót má»™t cái nệm dà y, trên ngÆ°á»i cÅ©ng đấp má»™t cái má»n bông to. Khẩu súng ngắn của hắn cÅ©ng được cắm trong bao để ở bên cạnh.
Hồi ức lại má»™t chút, trÆ°á»›c khi hôn mê hắn trần truồng nhÆ° nhá»™ng, hiện giá»... nghÄ© váºy liá»n muốn Ä‘Æ°a tay xuống sá» soạng xem sao, coi có y phục hay không, nhÆ°ng tay vừa Ä‘á»™ng liá»n cảm thấy Ä‘au nhÆ° bị châm đâm phải, nhÆ°ng hắn cÅ©ng ráng Ä‘Æ°a tay từ từ di Ä‘á»™ng đến bên chân, sá» sá»... mặc y phục! Y phục rất má»m mịn, áp sát và o da tháºt dá»… chịu.
Ai mặc y phục cho mình? Là Bạch Tố Mai sao? NhÆ° váºy nà ng ấy chẳng phải đã thấy tất tần táºt rồi hay sao?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quẫn bách, nghiêng mặt qua nhìn Bạch Tố Mai, thấy nà ng Ä‘ang nhìn hắn, ánh mắt đầy vẻ ôn nhu. Chẳng lẽ, chẳng lẽ trong lúc hôn mê, những gì hắn là m vá»›i cô mỹ nhân ngÆ° trong má»™ng kia là tháºt? NhÆ° váºy mỹ nhân ngÆ° đó là Bạch Tố Mai sao? Váºy có nghÄ©a là hắn và nà ng chẳng phải đã trải qua cái vụ kia rồi hay sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa kinh vừa mừng, lại không biết phải là m sao, mặt chợt Ä‘á» bừng lên.
Bạch Tố Mai hÆ¡i kỳ quái, há»i: "DÆ°Æ¡ng công tá», công tá» sao váºy?"
"Là cô, là ... nà ng mặc y phục giúp ta hả?"
Bạch Tố Mai tức thá»i thẹn thùng Ä‘á» mặt: "Không có a, lúc tôi đến đây thì huynh đã nằm ở đây rồi, trên ngÆ°á»i mặc bá»™ áo váy nà y a." Nói đến đây, nà ng chợt che miệng cÆ°á»i khúc khÃc, "NhÆ°ng mà , huynh mặc áo quần của nữ, có phải là của nữ tiá»n bối đó không?"
"Nữ tiá»n bối? Liá»…u tiá»n bối phải không?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cả kinh. "Bà ta đâu? Là bà ta mang cô lên đây hả?"
"Bà ấy há» Liá»…u sao? Bà ấy bảo tôi chiếu cố huynh, xong Ä‘i rồi." Bạch Tố Mai trả lá»i, Ä‘Æ°a bà n tay thon dà i lên trán DÆ°Æ¡ng Thu Trì sá» thăm, "Tuy còn nóng, nhÆ°ng so vá»›i hôm qua đỡ hÆ¡n nhiá»u. Thuốc của tiá»n bối tháºt linh diệu, uống thêm hai thang nữa là huynh khá»e hẳn thôi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i: "Bạch cô nÆ°Æ¡ng, sao cô lại lên đây?"
Bạch Tố Mai đáp: "Ngà y hôm đó Tống cô nÆ°Æ¡ng và há»™ vệ của huynh trở vá» khách sạn, nói huynh bị má»™t nữ tá» che mặt áo Ä‘en bắt Ä‘i rồi, Hạ Bình cô nÆ°Æ¡ng còn nói nữ tỠđó chÃnh là ngÆ°á»i lúc trÆ°á»›c cÆ°á»›p bắt tiểu thiếp của huynh. Chúng tôi Ä‘á»u rất lo lắng. Tống cô nÆ°Æ¡ng mang theo tiểu hắc cẩu cưỡi ngá»±a Ä‘i tìm huynh, tìm đến trá»i tối má»›i vá»."
"Bố chánh sứ cà ng lo lắng hÆ¡n, phái rất nhiá»u quan binh Ä‘i tìm kiếm huynh. Tôi và mẹ tôi cÅ©ng lo lắm, mẹ tôi còn khóc nữa, cứ mãi cầu bồ tát che chỡ cho huynh." Hiện giá» thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì bình an rồi, Bạch Tố Mai yên lòng, lá»i nói cÅ©ng nhẹ nhõm yên tâm hÆ¡n, "DÆ°Æ¡ng công tá», có phải là vị Liá»…u tiá»n bối đó bắt huynh đến đây không?"
"Äúng váºy." DÆ°Æ¡ng Thu Trì gối đầu trên cánh tay của Bạch Tố Mai, mặt dá»±a và o ngá»±c nà ng, mÅ©i ngá»i mùi hÆ°Æ¡ng thoang thoảng từ ngÆ°á»i nà ng, lòng không khá»i xao Ä‘á»™ng.
Bạch Tố Mai há»i: "Vị Liá»…u tiá»n bối nà y bắt huynh đến đây là m gì?"
"Bà ấy muốn bức ta bá» vợ, cÆ°á»›i.... cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác."
A? Bạch Tố Mai cả kinh, nhá»› lại năm xÆ°a cha nà ng cÅ©ng đã là m chuyện nà y, nếu không phải nhÆ° váºy thì hiện giá» nà ng đã là tiểu thiếp của DÆ°Æ¡ng Thu Trì rồi. Lòng nà ng hÆ¡i thÆ°Æ¡ng cảm, há»i: "Váºy huynh đáp ứng rồi sao?"
"Nếu mà đáp ứng rồi thì ta đâu có ở đây thụ tội nữa."
"Äúng a, DÆ°Æ¡ng công tá», huynh đối tốt vá»›i Tiểu Tuyết tá»· tá»· quá, thà chết cÅ©ng không chịu bá» tá»· ấy." Bạch Tố Mai u uất thở dà i, ngẩng đầu nhìn vá» trá»i xa, tá»± lẫm bẫm nói vá»›i giá»ng rất ngưỡng má»™: "Tiểu Tuyết tá»· tá»· quả tháºt hanh phúc."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì có thể nghe từ lá»i nà ng sá»± ai oán và bất lá»±c, đó chÃnh là sá»± ai oán đối vá»›i váºn mệnh của nà ng, cho nên hắn vá»™i vã chuyển hÆ°á»›ng Ä‘á» tà i, tiếp tục há»i: "Bạch cô nÆ°Æ¡ng, cô còn chÆ°a nói cô sao lại đến được nÆ¡i nà y?"
"Äúng, tôi sao lại quên váºy nhỉ." Bạch Tố Mai cố gượng nụ cÆ°á»i thẹn, "TrÆ°a hôm qua, mẹ tôi nói vá»›i hai quan sai áp tống chúng tôi là muốn ra đốt hÆ°Æ¡ng ở má»™t cái miếu nà o đó ở ngoà i thà nh để cầu bồ tát phù há»™ cho huynh. Quan sai rất thông tình lý đáp ứng ngà y, rồi mang chúng tôi đánh xe ngá»±a ra ngoà i thà nh. Sau khi đốt nhang khấn vái xong Ä‘i ra, thì Liá»…u tiá»n bối xuất hiện khống chế hai quan sai đó, bắt tôi lên má»™t thá»›t ngá»±a mà u hồng, rồi mang đến đây."
"Khi lên trên sơn nhai, tôi dù chết cũng không chịu, bà ta không ép, chỉ nói một câu là tôi đồng ý lên ngay."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kỳ quái: "Lá»i nà o mà linh thế?" Láºp tức hắn tá»± biết rõ có liên quan tá»›i mình.
Quả nhiên, Bạch Tố Mai nói: "Liá»…u tiá»n bối nói huynh ở trên nà y, sắp chết rồi, muốn tôi lên chiếu cố huynh. Tôi nghe thế vừa kinh vừa mừng, láºp tức đồng ý ngay, nhÆ°ng khi lên thì suýt chút nữa bị sợ chết."
Nói đến chuyện của hôm qua, Bạch Tố Mai còn thấy tức cÆ°á»i: "Bà ta bảo tôi cá»™t dây thừng, sau đó kéo tôi lên, giống nhÆ° đằng vân giá vụ váºy, khi lên đến đây tôi sợ gần chết. Tiếp theo đó thì thấy được huynh, nằm ở đây giống nhÆ° bây giá» váºy. Tôi nhà o tá»›i, gá»i huynh kêu huynh, huynh chẳng thèm lý gì đến tôi hết, tôi cứ nghÄ© là huynh chết rồi, nên tôi, nên tôi...." Bạch Tố Mai Ä‘á» mặt không nói nữa.
"Cô là m sao?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố ý chá»c nà ng, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng rất hiếu kỳ.
"Tôi cứ thế khóc tìm bà ta liá»u mạng, nhÆ°ng bà ta chỉ dùng má»™t tay đã chá»™p được tôi, khiến cho cả ngÆ°á»i tôi vừa tê vừa buốt, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy được gì, lúc nà y bà ta má»›i nói là huynh chỉ hôn mê thôi, không có chết. Bà ta đã Ä‘i hái thuốc, đã nấu xong, bảo tôi bón cho huynh uống, má»—i ngà y hai lần, sau đó bà ta Ä‘i rồi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i: "Bà ta không nói Ä‘i đâu à ?"
"Không nói, chỉ nói là chuyển lá»i cho tôi nói vá»›i huynh rằng, chuyện mà bà ta Ä‘á» nghị huynh nhất định phải nghÄ© kỹ, nếu không... nếu không..."
"Nếu không thì sao? Cả Ä‘á»i nà y bắt ta ở trên sÆ¡n nhai nà y, đúng không?"
Bạch Tố Mai ngạc nhiên: "Thì ra là huynh biết, ba ta nói nhÆ° váºy đấy, nhÆ°ng bà ta muốn huynh suy nghÄ© cái gì? Có phải là bắt huynh bá» vợ cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác hay không? Bà ta bắt huynh cÆ°á»›i ai váºy?" Tháºt không ngá» Bạch Tố Mai nà y tháºt nóng nảy, há»i má»™t hÆ¡i luôn cả mấy vấn Ä‘á».
Chẳng lẽ Tống Vân Nhi không cho há» biết ngÆ°á»i bắt hắn là sÆ° phụ của nà ng ta hay sao? Nhất định là không, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì vẫn há»i: "Tống cÆ¡ nÆ°Æ¡ng không nói gì vá»›i các ngÆ°á»i sao?"
"Không có a, Tống cô nÆ°Æ¡ng trở vá» rồi lòng đầy tâm sá»±, không nói gì cả, tiếp theo đó mang tiểu hắc cẩu Ä‘i đến tối má»›i vá», há»i cô ấy cô ấy chỉ nói là không tìm thấy huynh, ngoà i ra không nói gì nữa cả."
Tống Vân Nhi nhất định là không thể nói ngÆ°á»i bắt cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ chÃnh là sÆ° phụ nà ng. Tá»™i danh nà y không phải nhá», nà ng ta nói ra thì sÆ° phụ kể nhÆ° xong, hiện giá» cẩm y vệ đã biết ngÆ°á»i bắt đặc sứ cÅ©ng là ngÆ°á»i bắt tiểu thiếp của đặc sứ, và nếu nhÆ° há» còn biết ngÆ°á»i đó chÃnh là sÆ° phụ của Tống Vân Nhi, thì cẩm y vệ toà n quốc sẽ nhÆ° âm hồn bất tán quấn truy sÆ° phụ nà ng, khiến cho sÆ° phụ nà ng không yên. Tống Vân Nhi tuy không có tâm cÆ¡, nhÆ°ng đạo lý giản Ä‘Æ¡n nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nà ng ta biết, do đó ngà y ấy nà ng chỉ bảo đợi đã, chứ không gá»i thẳng sÆ° phụ ra.
Tống Vân Nhi nhất định không biết sÆ° phụ của nà ng có sá»± an bà i tháºt hoang Ä‘Æ°á»ng nay, nếu nhÆ° biết nhất định nà ng ấy sẽ không đồng ý. Chuyện nà y nhất định là do Liá»…u Nhược Băng tá»± bà y vẽ ra, biết đồ đệ bảo bối của mình là Tống Vân Nhi thÃch hắn, nên tá»± tác chủ trÆ°Æ¡ng an bà i cho chuyện cát đứt tÆ¡ duyên nối bằng sợi khác nà y.
Bạch Tố Mai thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngẩn ra suy nghÄ©, bèn há»i: "Chẳng lẽ chuyện nà y có liên quan đến Tống cô nÆ°Æ¡ng sao?"
"Không, ta chỉ tùy tiện há»i váºy thôi, cái cô Liá»…u Nhược Băng đó bức ta bá» vợ cÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i mà ta không quen biết, ta không đáp ứng, ả ta Ä‘em ta lên trên huyá»n nhai nà y, bảo hoặc là ta đáp ứng bá» vợ cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác, hoặc là ở trên huyá»n nhai nà y sống trá»n Ä‘á»i còn lại."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói đến đây, Ä‘á»™t nhiên phát giác Bạch Tố Mai lá»™ vẻ mừng, hÆ¡i cảm thấy kỳ quái, cÆ°á»i há»i: "Sao hả? Cô biết ta già chết ở trên huyá»n nhai nà y, cô cao hứng lắm phải không?"
Bạch Tố Mai Ä‘á» á»ng má, đôi mắt sáng ngá»i chá»›p chá»›p: "Không, không, huynh là ân nhân cứu mạng của ta, ta sao lại cÆ°á»i huynh được?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn đôi má Ä‘á» hồng của nà ng, láºp tức minh bạch, thì ra là nà ng ta cao hứng vì có thể ở cùng má»™t chá»— vá»›i mình.
NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nối, Ä‘iá»u khó tiêu thụ nhất chÃnh là ân của mỹ nhân, Bạch Tố Mai đối vá»›i hắn tình thâm nhÆ° váºy, hắn nà o không hay không biết. Chỉ có Ä‘iá»u, ả Liá»…u Nhược Băng kia đã bảo hắn chỉ có thể cÆ°á»›i má»™t mình Tống Vân Nhi, ngÆ°á»i khác đừng có mÆ¡ ở lại bên cạnh hắn, má»™t khi nan Ä‘á» nà y chÆ°a được giải quyết, thì hắn đừng trông mong gì đến chuyện nạp thiếp thêm nữa.
Không đúng a, Liá»…u Nhược Băng đã biết Bạch Tố Mai thÃch hắn, ả ta vốn phản cảm chuyện hắn nạp thiếp, vì sao lại Ä‘em má»™t nữ tá» thÃch hắn và hắn cÅ©ng thÃch lại tống đến bên cạnh hắn váºy? Ả ta không sợ hắn và Bạch Tố Mai giữa chốn hoang vu không ngÆ°á»i nà y là m chuyện gì đó hay sao? Nếu nhÆ° váºy thì lại có thêm má»™t ngÆ°á»i cạnh tranh vá»›i đồ nhi của bà ta hay sao?
Trong chuyện nà y có má»™t Ä‘iá»u gì đó rất khó giải thÃch.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm nghÄ©, vừa rồi Bạch Tố Mai nói hắn hôn mê má»™t ngà y má»™t đêm, nhÆ° váºy hiện giá» là chiá»u tối, lúc mà nà ng ấy lên đây nhất định là chiá»u tối ngà y hôm qua, trong khi bản thân hắn bị lạnh cóng là m cho hôn mê Ä‘i từ đêm hôm trÆ°á»›c. NhÆ° váºy có thể nói, hắn đã hôn mê từ đêm hôm trÆ°á»›c cho tá»›i bây giá».
Váºy trÆ°a và xế chiá»u ngà y hôm qua thì sao? Có ai chiếu cố cho hắn không? Y phục nữ trên ngÆ°á»i của hắn là của ai.
Äáp án hiển nhiên dá»… thấy, chÃnh là Liá»…u Nhược Băng, chỉ có cô ta má»›i có thể mượn phi trảo bay lên trên nà y. Äiá»u quan trá»ng chÃnh là xung quanh là thạch trụ cao vá»i vợi, chỉ có mình cô ta má»›i biết hắn ở trên đây.
Äáp án đã tìm Ä‘uợc, nhÆ°ng tìm được rồi thì sá»± há»— thẹn khiến mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì phát sốt lên.
Lúc hắn hôn mê, toà n thân trần truồng, hiện giá» thì mặc quần áo nữ, hiển nhiên là của Liá»…u Nhược Băng, và nhÆ° váºy là cô ta đã mặc cho hắn, bao nhiêu hình tượng quang huy gì trên ngÆ°á»i của hắn Ä‘á»u bá»™c lá»™ hết trÆ¡n.
Nhá»› tá»›i cái cằm trắng mịn của Liá»…u Nhược Băng cùng đôi mắt sâu Ä‘en láy, thân hình yểu Ä‘iệu nhu nhuyá»…n, lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt rá»™n lên, tiếp theo đó thu liá»…m ngay tâm thần lại, lòng tá»± mắng lòng: Liá»…u Nhược Băng là sÆ° phụ của Tống Vân Nhi đó nghe, chuyện của Tống Vân Nhi ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a lo xong, còn tâm tÆ° đâu mà lo nghÄ© đến những chuyện báºy bạ nà y a!
Không dám nghÄ© loạn, nhÆ°ng không có nghÄ©a là sẽ không thể nghÄ©. Trong đầu óc DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt lóe lên má»™t ý tưởng mà khiến cho mặt hắn còn nóng hÆ¡n - giấc má»™ng xuân liên quan đến nữ tá» mỹ lệ có nÆ°á»›c da Ä‘en bóng kia có tháºt hay là không?
Hắn không thể phân biện được, có thể lúc đó do nhiệt Ä‘á»™ cÆ¡ thể của hắn xuống qua thấp, gây ra hiện tượng ảo giác, hÆ¡n nữa còn phát sốt, căn bản không phân biệt đầu là tháºt đâu là ảo.
Nếu tất cả là ảo, thì dễ xỠrồi!
Còn nếu là tháºt, thì biết là m sao đây?
Ông trá»i hỡi!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà