04-04-2011, 02:51 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Phiên Ngoại 3 – Háºn Bất TÆ°Æ¡ng Phùng
Tiá»…n phụ thân xuất môn, Oánh Nhi ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i, thần sắc lo lắng, nhịp tim Ä‘áºp gấp rút liên hồi. Äá»c xong phong thÆ° Thanh Lạc mang đến, Oánh Nhi ngây dại, tim Ä‘áºp cà ng mạnh hÆ¡n, trong ngá»±c dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cây ngân châm đâm xuyên qua, má»—i nhịp tim Ä‘áºp cà ng khiến lồng ngá»±c Ä‘au hÆ¡n má»™t chút. Tại sao lại nhÆ° váºy? Tại sao lại trở thà nh nhÆ° váºy? Hắn…hắn muốn thú thê tá», vẫn là nữ nhi của Diệp đại nhân, tại sao lại có thể nhÆ° váºy? Oánh Nhi ôm ngá»±c, nà ng Ä‘em chÃnh mình co rúc và o góc tối, nÆ°á»›c mắt chua xót chảy xuống môi, vị mặn thấm và o miệng.
Phụ thân nói vá»›i nà ng rằng Diệp đại nhân đã an bà i đâu và o đấy, chỉ còn chá» má»™t cÆ¡ há»™i sẽ Ä‘em nà ng tiến cung. Tiến cung? Và i tháng nay nà ng đã quên mất chuyện nà y, trong lòng chỉ nhá»› đến hình bóng của Sở Äình, nghÄ© rằng hai ngÆ°á»i ở chung má»™t chá»— là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên…
Sở Äình nói sẽ ở Huyá»n Trang Tá»± chá» nà ng, sau đó hai ngÆ°á»i sẽ bá» trốn, đợi đến khi chuyện thà nh thân phai nhạt sẽ quay trở vá». Bá» trốn? Trong đầu Oánh Nhi vừa xuất hiện hai chữ nà y liá»n láºp tức lắc đầu, không thể, phụ thân phải là m sao bây giá»? NgÆ°á»i nhà của nà ng phải là m sao bây giá»? HÆ¡n má»™t năm nay, vấn Ä‘á» tiến cung đã trở thà nh má»™t phần cuá»™c sống của chÃnh nà ng, rốt cuá»™c vẫn không thể tách rá»i. NhÆ°ng còn Sở Äình, hắn phải là m sao đây? NghÄ© đến đó, Ä‘á»™ng tác của nà ng trở nên khô cứng, má»™t lúc lâu sau nà ng vẫn tá»±a nhÆ° má»™t bức tượng pháºt ngá»c, hoà n toà n im lặng bất Ä‘á»™ng. Nà ng chỉ có thể cá» Ä‘á»™ng khi thân hình mảnh khảnh bắt đầu không tá»± chủ được mà run rẩy, những ngón tay bất giác nắm thà nh quyá»n, phong thÆ° trong tay nhà u nát. Không biết đã qua bao lâu, nà ng cháºm rãi mở phong thÆ° soi dÆ°á»›i ánh sáng ngá»n nến lay Ä‘á»™ng. Trên lá thÆ°, từng dòng chữ viết quen thuá»™c khiến mắt nà ng Ä‘au Ä‘á»›n, lệ nhá» giá»t trên giấy, chữ viết theo đó nhòe Ä‘i.
Äêm tối, Thanh Lạc cắn môi nấp và o ngõ nhá» nhìn PhÆ°Æ¡ng công tá» Ä‘ang đứng trÆ°á»›c cổng chùa phÃa xa xa. Sở Äình cầm đèn lồng lo lắng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, hắn thÆ°á»ng xuyên hÆ°á»›ng nhìn vá» phÃa con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến Tô gia. Thanh Lạc thở dà i má»™t hÆ¡i, trong lòng nà ng do dá»± có nên đến đó hay không? Nếu đến, hy vá»ng của PhÆ°Æ¡ng công tá» sẽ tan biến. Nếu không đến, PhÆ°Æ¡ng công tá» khẳng định sẽ đứng mãi nÆ¡i đó chá» tiểu thÆ°. Là m sao bây giá»? Tại sao tiểu thÆ° lại Ä‘em chuyện khó xá» nà y giao cho chÃnh mình a! Thanh Lạc hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, quên Ä‘i, vẫn nên đến đó!
Oánh Nhi ngây ngẩn nhìn ánh trăng bên ngoà i cá»a sổ, tại sao vầng trăng trong trẻo lại lạnh lùng đến thế? Äồng hồ nÆ°á»›c nhá» má»™t giá»t…lại thêm má»™t giá»t…đêm cà ng sâu…Thanh Lạc tại sao vẫn chÆ°a trở vá»? Hắn đã nháºn được thÆ° chÆ°a? Hắn có thể nghe lá»i khuyên của nà ng không?
Thiên gia an bà i tháºt sá»± buồn cÆ°á»i, nếu tiến cung là số mệnh duy nhất của nà ng, nà ng cÅ©ng sẽ không kháng cá»± mà vui vẻ đón nháºn. Chỉ là vì sao trÆ°á»›c khi tiến cung lại cho nà ng gặp được Sở Äình? Äể nà ng quên Ä‘i số mệnh của chÃnh mình, vốn cho rằng Sở Äình chÃnh là mối lÆ°Æ¡ng duyên cuối cùng của chÃnh mình.
Má»—i khi nghÄ© đến chuyện hắn sẽ thà nh hôn, tâm Tô Oánh Nhi tá»±a nhÆ° dao cắt, chỉ là …hắn là m sao có thể tránh thoát váºn mệnh của chÃnh mình…
Trách váºn mệnh sao?
Không thể.
Tự trách mình sao?
Không muốn.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhìn phong thÆ° theo kẽ tay rÆ¡i xuống, ngay cả khà lá»±c để nhặt lên cÅ©ng không có. Hắn “thiên tân vạn khổ†từ trong nhà bá» trốn, tại sao nà ng lại không chịu Ä‘i theo hắn? Nếu không chịu Ä‘i cùng hắn, tại sao lại Ä‘em đến má»™t bức thÆ° trắng tinh nhÆ°ng lại Æ°á»›t đẫm. Lệ, chẳng lẽ nà ng không thể nói rõ tình cảm của mình dà nh cho hắn sao?
Thanh Lạc nhìn thân ảnh của PhÆ°Æ¡ng công tá» cháºt váºt biến mất nÆ¡i cuối Ä‘Æ°á»ng, nà ng nâng tay gạt nÆ°á»›c mắt rồi nhặt lên bức thÆ° Ä‘ang nằm buồn bã trên mặt đất. Nà ng cẩn tháºn gáºp lại phong thÆ° rồi đặt và o ngá»±c áo. Má»™t thân ảnh lẻ loi hÆ°á»›ng vá» phÃa Tô gia biến mất trong đêm tối.
Nhìn và o phòng tiểu thÆ°, ánh nến má»ng manh vẫn còn sáng, nhất định tiểu thÆ° Ä‘ang đợi nà ng trở vá». Thanh Lạc vừa định bÆ°á»›c và o thì phÃa sau có ngÆ°á»i gá»i tên của nà ng, “Ngá»c BÃch tá»· tá»·, có chuyện gì sao?â€, là nha hoà n trong phòng của phu nhân.
“Phu nhân cùng lão gia cho gá»i ngÆ°Æ¡iâ€, Ngá»c BÃch lo lắng nhìn nà ng, xem chừng trong lòng rất căng thẳng.
Lão gia cùng phu nhân biểu tình nghiêm túc ngồi đợi trong phòng, “Thanh Lạc, tối nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i còn Ä‘i ra ngoà i, muốn Ä‘i đâu?â€
Thanh Lạc sợ tá»›i mức thân mình run rẩy, nà ng gắt gao nắm chặt góc áo của chÃnh mình để cố gắng trấn tÄ©nh, chỉ là …hết thảy Ä‘á»u phà công, “Phu nhân, ta…ta…â€
Má»™t tiếng lạnh lùng vang lên, “Thế nà o?â€, lão gia liếc mắt nhìn nà ng, “Còn không khai tháºt?â€
Chân Thanh Lạc má»m nhÅ©n quỳ gối trên mặt đất, trong thanh âm của nà ng mang theo tiếng khóc nức nở, “Lão gia tha mạng! Lão gia tha mạng! ta nói! Ta nói! NhÆ°ng là …â€
“Äừng là m nà ng khó xá», để ta nói!â€, Thanh Lạc còn chÆ°a nói ra, bên ngoà i cá»a đã truyá»n đến thanh âm của Oánh Nhi.
Dìu Oánh Nhi trở vá» phòng, Thanh Lạc áy náy cúi đầu khóc thút thÃt. Oánh Nhi thản nhiên ngẩng đầu liếc nhìn nà ng má»™t cái, sau lại vô lá»±c nhắm mắt. Khi phụ thân nghe xong câu chuyện của nà ng, má»™t câu cÅ©ng không nói, chỉ là phân phó mẫu thân trông chừng nà ng, cÅ©ng sẽ không cho nà ng ra khá»i phủ ná»a bÆ°á»›c. CÅ©ng tốt, hy vá»ng phụ thân sẽ tìm đến Diệp đại nhân báo tin. Sở Äình, chung quy vẫn là ta phụ ngÆ°Æ¡i.
Tà i sản của c0f7e3
04-04-2011, 02:53 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 3 – Chương 1
Oánh Phi nhắm mắt nằm đó không có nghÄ©a là nà ng không biết trong Ä‘iện phát sinh chuyện gì. Chu Lệ tức giáºn, Diệp Hải ÄÆ°á»ng chống đối, Khinh Äiệp hãm hại, PhÆ°Æ¡ng đại nhân từ quan, Hoà ng Thái Tôn hát đệm, hết thảy những chuyện nà y nà ng Ä‘á»u nghe được rà nh mạch.
Nà ng giả vá» hôn mê chỉ là bất đắc dÄ©, nà o ngá» Diệp Hải ÄÆ°á»ng lại phÆ°á»›c lá»›n mệnh lá»›n nhÆ° váºy? Hoà ng Thượng cÆ° nhiên đúng lúc đến ngá»± hoa viên. Hải ÄÆ°á»ng quả tháºt bản lÄ©nh, cÆ° nhiên đánh mất bình tÄ©nh của chÃnh mình, ngay cả long nhan cÅ©ng giáºn dữ.
Là m sao bây giá»? Giúp nà ng sao? Hay là bỠđá xuống giếng? Nếu Diệp Hải ÄÆ°á»ng Ä‘em chuyện quá khứ nói ra, kết quả sẽ thế nà o? Hoà ng Thượng trá»i sinh luôn nghi ngá», không nói đến vinh hoa phú quý của chÃnh mình, tÃnh mạng trên dÆ°á»›i Tô gia chỉ sợ khó bảo toà n, huống chi còn có nghiệp lá»›n của Hán VÆ°Æ¡ng? Không được, nà ng không thể để tất cả chôn cùng Diệp Hải ÄÆ°á»ng, xem ta chỉ còn cách thà xa lÆ°u tÆ°á»›ng.
Sau khi trải qua má»™t phen cân nhắc, Oánh Phi cuối cùng đã hạ quyết định. Nà ng cháºm rãi mở mắt gá»i má»™t tiếng “Hoà ng Thượng!â€. Thái y vẫn luôn túc trá»±c bên cạnh nà ng vá»™i và ng chạy ra ngoà i.
Äược công công giúp đỡ, Oánh Phi từ thiên thÃnh bÆ°á»›c ra Ä‘iện phủ, “Hoà ng Thượng!â€
Sắc mặt Chu Lệ dịu xuống, hắn mỉm cÆ°á»i nói, “Ãi phi, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i đã tỉnh. Äến đây, ngồi bên cạnh trẫmâ€
Oánh Phi mang theo nụ cÆ°á»i mệt má»i nhìn đảo qua tất cả má»i ngÆ°á»i trong Ä‘iện phủ, trừ bá» Diệp Hải ÄÆ°á»ng, hết thảy bá»n há» Ä‘á»u cúi đầu không dám nhúc nhÃch.
Oánh Phi nhìn chằm chằm Hải ÄÆ°á»ng, sắc mặt thay đổi thà nh biểu tình kinh ngạc, “PhÆ°Æ¡ng phu nhân, đây là chuyện gì? Tại sao ngÆ°Æ¡i lại quỳ trên mặt đất? Vừa rồi thá»i tiết khá nóng nên ngÆ°Æ¡i bị ngất Ä‘i, thân thể không sao chứ?â€. Oánh Phi rá»i khá»i vòng tay nâng đỡ của công công mà vá»™i và ng Ä‘i vá» phÃa Hải ÄÆ°á»ng, ánh mắt nà ng truyá»n đến má»™t ý tứ khác, “Nếu ngÆ°Æ¡i muốn sống thì không được nói lung tungâ€
Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy ánh mắt của nà ng liá»n hiểu rõ, xem ra vở tuồng nà y đã thà nh công, “Có thể, chỉ cần ngÆ°Æ¡i giúp ta giải vâyâ€
Äi đến trÆ°á»›c mặt Hải ÄÆ°á»ng, Oánh Phi kéo nà ng đứng lên, Hải ÄÆ°á»ng liên tục xua tay, “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nhân háºu thiện lÆ°Æ¡ng, là dân phụ hại ngÆ°á»i té ngã, ngÆ°á»i còn quan tâm dân phụ nhÆ° thế, dân phụ tháºt sá»± không dám nháºnâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhéo đùi má»™t cái, hai giá»t nÆ°á»›c mắt theo đó chảy ra.
“Nói gì váºy? ChÃnh là bổn cung không biết lượng sức mình, muốn giúp ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng không nghÄ© bản thân lại kém nhÆ° váºy a!â€, Oánh Phi cÅ©ng là m ra bá»™ dạng thÆ°Æ¡ng tâm.
“Ãi phi, ngÆ°Æ¡i vừa má»›i tỉnh lại sẽ rất mệt, ngÆ°á»i đâu, dìu Oánh Phi đến đây ngồiâ€, Hoà ng Thượng nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há» xem toà n bá»™ ngÆ°á»i trong Ä‘iện là váºt bà i trà liá»n có chút há»n giáºn.
“Hoà ng Thượng, vừa rồi PhÆ°Æ¡ng phu nhân bị ngất do thá»i tiết nóng, sợ là thân mình không chịu nổi, ngà i cho nà ng đứng lên trÆ°á»›c, được không?â€, Oánh Nhi giả vá» nhà n thục trÆ°á»›c mặt Hoà ng Thượng.
“Ãi phi, ngÆ°Æ¡i nói xem, vừa rồi ngÆ°Æ¡i cùng Diệp thị đã tán gẫu những gì trong ngá»± hoa viên? Tại sao không cho ngÆ°á»i đến hầu hạ?â€, Chu Lệ cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i dá»… bị dắt mÅ©i.
Sắc mặt trắng bệch của Oánh Phi láºp tức Ä‘á» á»ng, “Hoà ng Thượng, Oánh Phi muốn lÄ©nh giáo chuyện nữ nhân cùng PhÆ°Æ¡ng phu nhânâ€
“Chuyện nữ nhân?â€, vẻ mặt Chu Lệ có phần không tin nhìn nà ng chằm chằm.
Oánh Phi Ä‘á» mặt, nà ng nhẹ nhà ng nói thầm và o tai Hoà ng Thượng má»™t câu rồi cúi đầu vò vò góc áo trong tay, lại là m ra vẻ ngượng ngùng. Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy cảnh nà y liá»n vô lá»±c cúi đầu, nữ nhân đúng là diá»…n viên trá»i sinh!
“NgÆ°Æ¡i a!â€, Chu Lệ bị má»™t câu của nà ng là m cho tâm tình tốt lên, hắn quay đầu nhìn Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang cúi gằm mặt, ngẫm lại vừa rồi nữ nhân nà y to gan lá»›n máºt dám mắng hắn là hôn quân, trong lúc nhất thá»i lá»a bốc lên đâu, hừ, đợi lát nữa xem ta sẽ xá» lý nà ng thế nà o!
“Khinh Äiệp, ngÆ°Æ¡i nói Diệp thị bóp cổ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, đẩy ngã nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, đây là sao?â€
“Khinh Äiệp, ngÆ°Æ¡i tại sao lại nói PhÆ°Æ¡ng phu nhân nhÆ° váºy?â€, Oánh Phi lên tiếng trÆ°á»›c để ngăn miệng nà ng lại.
“NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nô tỳ, nô tỳ,…â€, trong lúc nhất thá»i, Khinh Äiệp không biết phải trả lá»i thế nà o, thá»i Ä‘iểm nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ngã xuống đã là m má»™t thủ thế, chẳng lẽ mình nhìn sai sao?
“NgÆ°Æ¡i đứng xa nhÆ° váºy, là m sao có thể nhìn thấy rõ rà ng? Có phải ngÆ°Æ¡i đã nhìn lầm hay không?â€, Oánh Phi tiến thêm má»™t bÆ°á»›c đến chá»— nà ng.
Khinh Äiệp láºp tức vịn và o cá»› đó, “Hoà ng Thượng, nô tỳ đứng khá xa, chỉ nhìn thấy nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cùng Diệp thị ngã cùng má»™t chá»— nên ngỡ là Diệp thị muốn hãm hại nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, cho nên, cho nên liá»n…â€, Khinh Äiệp kéo váy Oánh Phi, “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nô tỳ chỉ là vì tình thế cấp bách, thỉnh Hoà ng Thượng khai ân, thỉnh nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng khai ân!â€
Sắc mặt Chu Lệ giáºn dữ, “Tháºt sao?â€
“Là …là tháºt, Hoà ng Thượng, nô tỳ vá»ng ngôn, thỉnh Hoà ng Thượng khai ân!â€, Khinh Äiệp vừa khóc vừa dáºp đầu.
Chu Lệ không nói gì, hắn chỉ lạnh lùng nhìn nà ng, Oánh Phi tá»±a thân thể và o ngÆ°á»i hắn, “Hoà ng Thượng, Khinh Äiệp là vì lo lắng cho thần thiếp thôi, ngà i tạm tha nà ng lần nà y, nếu không ngà i liá»n phạt nà ng vÄ©nh viá»…n ở bên cạnh thần thiếp, vì thần thiếp giải buồn, được không?â€
Chu Lệ bị nà ng rỉ rả và i câu, ngÆ°Æ¡i mặt hắc ám cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, “Äây cÅ©ng xem là hình phạt sao? Äược rồi, ái phi nói thế nà o thì cứ là m nhÆ° thế. Khinh Äiệp, ngÆ°Æ¡i nghe rõ rồi chứ?â€
“Nô tỳ khấu tạ ân Ä‘iển Hoà ng Thượng, khấu tạ ân Ä‘iển nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ngâ€, Khinh Äiệp thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i, nà ng vừa lau nÆ°á»›c mắt vừa nói lá»i tạ Æ¡n.
Chu Lệ khoát tay ý bảo Khinh Äiệp lui ra, sau đó hắn chuyển sang nhìn Hải ÄÆ°á»ng chăm chú, “Diệp thị, ngÆ°Æ¡i nên giải thÃch rõ rà ng má»™t chút, tại sao lại gá»i trẫm là hôn quânâ€
Hải ÄÆ°á»ng “sá»a sang†lại suy nghÄ© của chÃnh mình má»™t chút, “Hoà ng Thượng, dân phụ không nói ngà i là hôn quânâ€
“Hừ, ngÆ°Æ¡i không nói nhÆ°ng trong lòng ngÆ°Æ¡i nói, bằng không ngÆ°Æ¡i là m sao có thể phát ngôn nhÆ° váºy?â€
“Là bởi vì…bởi vì biết Hoà ng Thượng là má»™t minh quân, sẽ không bởi vì những lá»i khinh xuất của dân phụ mà qua loa định tá»™i dân phụâ€
“Trẫm là minh quân? Nếu trẫm là minh quân thì tại sao ngÆ°Æ¡i lại còn cùng trẫm chống đối?â€, Chu Lệ tháºt sá»± không “tiêu hóa†ná»—i bá»™ dạng ăn năn của nà ng.
“Dân phụ chỉ muốn nói rõ sá»± tháºt, giảng đạo lý vá»›i Hoà ng Thượngâ€
“Nói rõ sá»± tháºt, giảng đạo lý?â€, Chu Lệ nhÆ°á»›ng mắt.
“Hoà ng Thượng suốt ngà y vất vả vì giang sÆ¡n xã tắc, đối vá»›i gia vụ tục sá»± của dân phụ tá»± nhiên không tiếp xúc nhiá»u lắm, dân phụ chỉ muốn chứng minh vá»›i Hoà ng Thượng rằng dân phụ ngay thẳng phân minh, không vi phạm luáºt Äại Minhâ€
“Váºy sao, nói váºy trẫm còn phải Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i đã giúp trẫm hiểu biết sâu hÆ¡n vá» luáºt Äại Minh?â€, Chu Lệ nhìn nà ng “già mồm át lẽ phải†mà khóe miệng cÆ°á»i lạnh không ngừng.
“Dân phụ không dámâ€
“NgÆ°Æ¡i có gì lại không dám? Thá»i Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i tranh luáºn cùng trẫm không phải nói năng hùng hồn đầy lý lẽ đó sao?â€
Hải ÄÆ°á»ng có chút nổi Ä‘iên, báºc thang nà y phải lắp thế nà o a!
“Hoà ng Gia Gia, theo ý của Thái Tôn, PhÆ°Æ¡ng phu nhân chỉ là đối vá»›i PhÆ°Æ¡ng đại nhân tình sâu ý nặng, nhất thá»i ăn nói hà m hồ. Thỉnh ngÆ°á»i nể tình Diệp đại nhân cùng PhÆ°Æ¡ng đại nhân mà bá» qua cho nà ngâ€, Chu Chiêm CÆ¡ tìm cÆ¡ há»™i hát đệm.
“Äúng váºy, Hoà ng Thượng, thần thiếp biết nữ nhân má»™t khi gả ra ngoà i lại bị hÆ°u vá» tháºt sá»± rất khó sống. Nếu má»™t ngà y nà o đó Hoà ng Thượng không cần Oánh Nhi nữa, Oánh Nhi chỉ muốn chết thôi!â€, Oánh Phi vừa giúp Hải ÄÆ°á»ng cầu tình vừa chỉ cho Hoà ng Thượng thấy cõi lòng của mình, quả nhiên cÆ¡ há»™i nà o cÅ©ng không buông tha.
“Hoà ng Thượng, từ khi Diệp thị bÆ°á»›c chân và o PhÆ°Æ¡ng gia vẫn tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, chÆ°a từng phạm sai lầm, thỉnh Hoà ng Thượng vì phân lượng của vi thần mà thu hồi lệnh đã ban. Vi thần nguyện ý từ quan để bảo trụ con dâu PhÆ°Æ¡ng giaâ€, PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng Ä‘em mÅ© quan đặt trên mặt đất, hắn dáºp đầu ba lạy trÆ°á»›c mặt Chu Lệ.
“PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng! Äây là ý gì? Uy hiếp trẫm?â€, Chu Lệ nhÆ° mặt hồ vốn đã lặng xuống nhÆ°ng trong lúc nhất thá»i lại nổi lên cuồng phong.
“Thảo dân không dám, thảo dân vẫn cho rằng là m ngÆ°á»i phải “tá» gia trị quốcâ€. Thảo dân ngay cả “tá» gia†cÅ©ng là m không xong, lại còn khiến Hoà ng Thượng phân tâm, việc cai quản châu phủ tất nhiên không thể đảm nhiệmâ€
Chu Lệ không nói gì, hắn Ä‘ang suy nghÄ© lý do thoái thác của PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng. Trong Ä‘iện yên lặng dị thÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i ra cả hÃt thở cÅ©ng đè nén xuống.
“Äược rồi, không cần lạy nữa, đứng lên Ä‘iâ€, tháºt lâu sau, cuối cùng Chu Lệ cÅ©ng lên tiếng, “PhÆ°Æ¡ng ái khanh, ngÆ°Æ¡i cai quản Thiên Phủ thế nà o, trong lòng trẫm đã rất rõ rà ng, lý do của ngÆ°Æ¡i trẫm cÅ©ng rất tán thà nh. Mặt khác, PhÆ°Æ¡ng gia dÆ°á»›i sá»± quản lý của ngÆ°Æ¡i hẳn cÅ©ng sẽ không quá kém, Diệp thị nà y…cứ giao cho ngÆ°Æ¡i xá» lý, vấn Ä‘á» hÆ°u thê sẽ bá» qua, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần từ quanâ€
Hải ÄÆ°á»ng thở dà i má»™t hÆ¡i, may mà có lão gia ở đây, bằng không Chu Lệ nà y sẽ không buông tha cho nà ng, ngay cả nà ng cÅ©ng không biết phải thoát thân thế nà o.
“Äược rồi, Hoà ng Thượng, lúc nà y ngà i cÅ©ng đã mệt má»i rồi, chúng ta quay vá» ná»™i cung thôiâ€, hết thảy đã được giải quyết, Oánh Phi giúp Hoà ng Thượng đứng dáºy. Khi Ä‘i ngang qua Hải ÄÆ°á»ng, Oánh Phi liếc mắt má»™t cái tá»±a nhÆ° Ä‘ang nói: xem nhÆ° ngÆ°Æ¡i mạng lá»›n, lần sau để xem ngÆ°Æ¡i có được may mắn nhÆ° váºy không.
Ra đến cá»a cung, thần kinh tê liệt của Hải ÄÆ°á»ng vẫn còn chÆ°a khôi phục lại, nà ng Ä‘i hai bÆ°á»›c liá»n ngừng lại, và i ngÆ°á»i Ä‘i phÃa trÆ°á»›c cÅ©ng ngừng lại.
Sắc mặt Diệp Duy VÅ© khó coi nhìn nà ng, Hải ÄÆ°á»ng kiên nhẫn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt hắn rồi ngoan ngoãn thi lá»…, “Phụ thânâ€
“Hừ, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› rõ ta là phụ thân của ngÆ°Æ¡i sao? Tại sao vừa rồi ở trong Ä‘iện lại hồ ngôn loạn ngữ nhÆ° váºy?â€, hắn thấp giá»ng khiển trách nà ng, sau lại nhìn xe ngá»±a nhà mình, “Theo ta lên xeâ€
Hải ÄÆ°á»ng khẽ nhếch miệng trừng mắt, “Vì cái gì? Hoà ng Thượng đã nói ta không cần quay vá» Diệp gia!â€
“Hừ, ngÆ°Æ¡i muốn trở vá» ta cÅ©ng không dám cho ngÆ°Æ¡i trở vá», lên xe! Ta có lá»i muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i!â€, Diệp Duy VÅ© phất tay áo má»™t cái rồi láºp tức leo lên xe.
Hải ÄÆ°á»ng khó xá» nhìn phụ tá» PhÆ°Æ¡ng gia, lão gia hÆ°á»›ng nà ng khẽ gáºt đầu, ý bảo nà ng lên xe.
“NgÆ°Æ¡i lên xe Ä‘i, ta cho Äại Nhất Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i, đến lúc đó sẽ đón ngÆ°Æ¡i vá» nhà â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhẹ giá»ng nói bên tai nà ng má»™t câu.
Vén rèm xe, nhìn Diệp Duy VÅ© sắc mặt xanh xao ngồi bên trong, Hải ÄÆ°á»ng cẩn tháºn ngồi xuống bên cạnh cá»a, nếu gặp tình huống không ổn nà ng sẽ láºp tức nhảy xuống xe.
“Lúc nà y đã biết sợ rồi sao? Vừa rồi thắt lÆ°ng của ngÆ°Æ¡i không phải thẳng tắp đó sao?â€, Diệp Duy VÅ© nhìn hà nh Ä‘á»™ng của nà ng liá»n cÆ°á»i châm chá»c.
Hải ÄÆ°á»ng sá» sá» cổ của chÃnh mình, phải là m sao bây giá»? Hắn ngà n vạn lần không nên há»i những vấn Ä‘á» nà ng không thể trả lá»i được, bằng không nhất định nà ng sẽ bại lá»™ thân pháºn.
Trong xe an tÄ©nh lại, Diệp Duy VÅ© hÃp mắt suy nghÄ©, tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘ang ngủ. Hải ÄÆ°á»ng lắng nghe thanh âm bánh xe lăn trên mặt Ä‘Æ°á»ng, trong lòng âm thầm tÃnh toán phải thoát thân thế nà o.
“Nghe nói ngÆ°Æ¡i ở PhÆ°Æ¡ng gia sống không tồiâ€, hắn mở mắt nhìn nà ng.
“Nhá» phúc phụ thânâ€, Ãt nói Ãt lá»—i.
GÆ°Æ¡ng mặt xanh xao phÃa đối diện tá»±a nhÆ° biến mất, hắn cÆ° nhiên bà y ra nụ cÆ°á»i thân thiết, cá»±c kỳ giống Diệp Thừa Máºt, “NgÆ°Æ¡i là nhá» phúc của mẫu thân ngÆ°Æ¡i. Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i cà ng ngà y cà ng giống mẫu thân của ngÆ°Æ¡iâ€, hắn vừa nói vừa thở dà i.
NgÆ°á»i ta đã qua Ä‘á»i và i năm, ngÆ°Æ¡i không cần chÆ°á»ng ra bá»™ dáng tiếc háºn đó. Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± thÆ°Æ¡ng nà ng thì sẽ không bá» mặc nữ nhi của nà ng. Nhá»› đến ngÆ°Æ¡i, ta tháºt sá»± ghê tởm.
Tà i sản của c0f7e3
04-04-2011, 02:53 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 3 – Chương 2
Diệp Duy Vỹ thấy Hải ÄÆ°á»ng không trả lá»i mình nhÆ°ng hắn cÅ©ng không tức giáºn mà chỉ cÆ°á»i nhạt, “Mấy năm nay, ta báºn rá»™n…công vụ, cÅ©ng không có thá»i gian quan tâm ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ không trách phụ thân chứ?â€
Rất dá»… trả lá»i, “Tại sao lại trách? Phụ thân báºn rá»™n vì quốc gia đại sá»±, là m nữ nhi lại không thể hiếu kÃnh ngÆ°á»i, nữ nhi còn sợ phụ thân trách tá»™iâ€
“Qua và i ngà y nữa, ta sẽ theo Hoà ng Thượng hồi kinh, ta sẽ bảo Diệp Thừa Máºt Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i chút ngân lượng. Dù sao cÅ©ng là ở nhà ngÆ°á»i ta, không phải nhà của chÃnh mình, có chút bạc phòng thân vẫn tốt hÆ¡n. Nghe Thừa Máºt nói ngÆ°Æ¡i không ở lại trong PhÆ°Æ¡ng phủ, là ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng gia khi dá»… ngÆ°Æ¡i?â€, hắn là m ra má»™t bá»™ dáng tháºt quan tâm.
Quả nhiên “chÃnh Ä‘á»â€ là đây, “Năm ngoái nhi tá» của nữ nhi phạm thủy kiếp, phải tránh má»™t chút nên má»›i dá»n ra ngoà iâ€
“Nguyên lai là váºy. Ta còn nghÄ© PhÆ°Æ¡ng gia dám khi dá»… nữ nhi của ta, nếu vừa rồi ngÆ°Æ¡i nghe lá»i ta thì sá»± tình hôm nay cÅ©ng sẽ không phát sinhâ€, bá»™ dạng của Diệp Duy VÅ© tháºt sá»± Ä‘au lòng.
Nghe theo lá»i ngÆ°Æ¡i, nghe theo lá»i ngÆ°Æ¡i thì đầu của ta đã bị chém và i lần rồi, Hải ÄÆ°á»ng oán thầm, “Phụ thân, vẫn còn việc gì muốn há»i nữ nhân sao?â€
Diệp Duy VÅ© thu hồi biểu tình Ä‘au lòng, hắn kỳ quái nhìn chằm chằm nà ng, má»™t lúc lâu sau lại nói, “Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i oán phụ thân vừa nãy đã đánh ngÆ°Æ¡i trong Ä‘iện sao?â€
Chẳng lẽ Diệp Hải ÄÆ°á»ng cùng phụ thân nà ng tháºt sá»± thân cáºn?
“Tại sao lại nhÆ° váºy? Äó là vì phụ thân muốn cứu taâ€, ta cố gắng ám chỉ việc nà y chÃnh mình còn phải tạ Æ¡n, biểu tình trên mặt cÅ©ng đổi thà nh nhu thuáºn nhÆ° lúc còn nhá».
Có lẽ là vừa lòng vá»›i biểu tình của nà ng, Diệp Duy VÅ© giãn mà y gáºt đầu, hắn vuốt nhẹ chòm râu dÆ°á»›i cằm, khôi phục bá»™ dáng hòa ái dá»… gần, “Thế nà o? Cùng phụ thân trò chuyện má»™t chút cÅ©ng khiến ngÆ°Æ¡i khó xá» sao?â€
“Không phải, là hà i tá» của nữ nhi vẫn còn nhá», má»—i khi trá»i tối sẽ tìm nÆ°Æ¡ng, phụ thân ngÆ°á»i xem, thá»i Ä‘iểm cÅ©ng không còn sá»›m nữa, nữ nhi phải trở vá» nhà â€
Diệp Duy VÅ© không trả lá»i nà ng, hắn hÃp mắt lại tá»±a nhÆ° Ä‘ang buồn ngủ. Hải ÄÆ°á»ng cÆ¡ hồ “đứng trên đống lá»a, ngồi trên đống thanâ€, nhÆ°ng nà ng không muốn đánh Ä‘á»™ng hắn. Hải ÄÆ°á»ng lặng lẽ đẩy rèm xe, sắc trá»i bên ngoà i đã khá tối, Ä‘i ra ngoà i lâu nhÆ° váºy, bụng nà ng đói ngấu, đầu gối cÅ©ng Ä‘au, trên mặt còn bị tát má»™t bạt tay, không biết có còn lÆ°u dấu lại không?
Hải ÄÆ°á»ng sá» bụng đã réo ầm Ä©, không được, ta phải Ä‘i, “Phụ thân, ta…â€
Diệp Duy VÅ© khoát tay, hắn mở mắt hÆ°á»›ng ra ngoà i lên tiếng, “Diệp Thịnh, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a Hải ÄÆ°á»ng quay vá» PhÆ°Æ¡ng phủ trÆ°á»›câ€
Hải ÄÆ°á»ng thở phà o, nam nhân nà y tháºt kỳ quái, nà ng căn bản không Ä‘oán ra hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì, quả nhiên là “cáo già thà nh tinhâ€.
Nhìn xe ngá»±a Diệp gia rá»i xa, Hải ÄÆ°á»ng vừa quay đầu đã nhìn thấy Äại Nhất vá»™i và ng đánh xe ngá»±a lại đây. Nhìn thấy nà ng đã đứng trÆ°á»›c cá»a, hắn liá»n ngồi trên xe ngá»±a thi lá»… rồi vung roi ngá»±a, xe cùng ngÆ°á»i biến mất trong bóng chiá»u tà .
BÆ°á»›c và o Du Viên, lão phu nhân cùng phu nhân đã ngồi đợi sẵn từ lúc nà o. Nhìn sắc mặt lo lắng của hai ngÆ°á»i bá»n há», Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy hết thảy chuyện ngà y hôm nay Ä‘á»u đáng giá. Mặc kệ bao nhiêu ủy khuất, bao nhiêu sợ hãi, chỉ cần nà ng đặt chân và o nÆ¡i nà y, hết thảy Ä‘á»u tan biến thà nh mây khói.
“Lại đây, nhìn xem, tại sao trên mặt vẫn còn dấu?â€, lão phu nhân vuốt ve gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng mà đau lòng đến hốc mắt rÆ°ng rÆ°ng. Phu nhân tiếp nháºn chiếc khăn tay từ NhÆ° à đến giúp Hải ÄÆ°á»ng lau mặt, Ä‘á»™ng tác nhẹ nhà ng tá»±a nhÆ° ngà y trÆ°á»›c mẹ của nà ng đã từng giúp nà ng lau mặt. MÅ©i Hải ÄÆ°á»ng cay cay, nÆ°á»›c mắt cháºm rãi rÆ¡i xuống.
“Nha đầu ngốc, khóc cái gì?â€, lão phu nhân cÅ©ng nhanh chóng rÆ¡i lệ.
Trong lúc nhất thá»i, phu nhân luống cuống tay chân, “Rất Ä‘au sao? Ta nhẹ tay má»™t chút…â€
Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu giữ chặt tay phu nhân, “Phu nhân, ta muốn gá»i ngÆ°á»i là nÆ°Æ¡ngâ€
Tay phu nhân cứng Ä‘á», má»™t chút mất tá»± nhiên trên mặt rất nhanh tiêu thất chỉ để lại nụ cÆ°á»i, “Ta là nÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡iâ€
Hải ÄÆ°á»ng khẳng định gáºt đầu, NhÆ° à bê tá»›i má»™t khay thức ăn nóng hổi, nà ng trêu ghẹo nói, “Ai nha, ta má»›i Ä‘i ra ngoà i má»™t chút mà nÆ¡i nà y đã ngáºp thà nh sông Tần Hoà i rồi!â€
“Äược rồi, đừng khóc nữa, vừa ăn vừa nóiâ€, lão phu nhân lau khô lệ.
“Hải ÄÆ°á»ng, Sở Äình cùng phụ thân hắn đến thÆ° phòng thÆ°Æ¡ng lượng sá»± tình, rốt cuá»™c trong cung đã xảy ra chuyện gì?â€, phu nhân có chút lo lắng, sau khi lão gia trở vá» chỉ nói Hải ÄÆ°á»ng ở trong cung xảy ra chuyện, những chuyện khác lại không Ä‘á» cáºp tá»›i.
“CÅ©ng không có gì, cung nữ kia cho rằng ta muốn hại Oánh Phi nên má»i chuyện náo loạn cả lên. Hoà ng Thượng, Hoà ng Thượng tháºt sá»± tức giáºn nên má»›i nhÆ° váºyâ€, Hải ÄÆ°á»ng không nói ra chân tÆ°á»›ng, bằng không các nà ng sẽ lo lắng.
Phu nhân thở dà i, “Hải ÄÆ°á»ng, ta biết ngÆ°Æ¡i có chút khó xá», nhÆ°ng hiện tại chúng ta không thể trêu và o bá»n há», chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không thể tránh mặt má»™t chút sao?â€
“NÆ°Æ¡ng, ta cÅ©ng không muốn a, chỉ là há»a không thể tránh khá»i, ai~! Äúng rồi, Äô Äô đâu?â€, từ lúc bÆ°á»›c chân và o nhà đã không thấy con trai, hôm nay má»i thứ Ä‘á»u há»ng nhÆ°ng chỉ cần nhá»› đến Äô Äô là nà ng liá»n có được dÅ©ng khÃ.
“Hắn Ä‘ang cùng Tiểu NgÅ© và NhÆ° à chÆ¡i trong phòng, tối nay cÅ©ng không cần vá», cứ ngủ lại đây Ä‘iâ€
“Lão phu nhân, ngÆ°á»i quên rồi sao? ÄÆ°á»ng Viên còn Ä‘ang thi công, Hải ÄÆ°á»ng sẽ nghỉ ngÆ¡i ở đâu?â€, phu nhân nhắc nhở lão phu nhân.
“ÄÆ°á»ng Viên thi công?â€, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy bất ngá».
Phu nhân kéo tay nà ng, “Là ý muốn của ta, qua và i ngà y nữa ngÆ°Æ¡i cùng Äô Äô có thể trụ lại rồi, vốn muốn để ngÆ°Æ¡i dá»n qua Oánh Tiểu Trúc nhÆ°ng Sở Äình nói ngÆ°Æ¡i thÃch ÄÆ°á»ng Viên. Chỉ là ÄÆ°á»ng Viên khá nhá», ta liá»n thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i lão gia xây thêm lầu cho gian phòng chÃnh, nhÆ° váºy cÅ©ng được thêm hai gian nhà giữa. Vốn muốn dà nh cho ngÆ°Æ¡i má»™t kinh hỉ, chỉ là lúc nà y tháºt không còn cách nà o giấu diếmâ€
Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± cảm kÃch, mặc kệ lão gia hay phu nhân, bá»n hỠđối vá»›i chÃnh nà ng là tháºt lòng. Äang trò chuyện, Thà nh Thụy đến truyá»n lá»i, nói là lão gia cho gá»i Thiếu phu nhân đến thÆ° phòng.
Trong thÆ° phòng, Hải ÄÆ°á»ng quỳ gối trÆ°á»›c mặt lão gia mà thà nh tâm thà nh ý dáºp đầu, đây là lần đầu tiên nà ng chÃnh thức dáºp đầu trÆ°á»›c mặt lão gia, những lần trÆ°á»›c chỉ là qua loa không tÃnh, “Lão gia, hôm nay Hải ÄÆ°á»ng khiến ngÆ°á»i gặp nhiá»u phiá»n toái, suýt chút nữa đã hại lão gia đánh mất mÅ© quan. Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± không biết nói gì ngoà i việc Ä‘a tạ ngÆ°á»i, vì ngÆ°á»i bảo trụ ta, vì ta là m ngÆ°á»i chịu ủy khuấtâ€
PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng mỉm cÆ°á»i, “Äứng lên Ä‘i, ta chỉ ăn ngay nói tháºt. Lúc trÆ°á»›c ta đáp ứng mẫu thân của ngÆ°Æ¡i chiếu cố ngÆ°Æ¡i tháºt tốt, lại nói tiếp, ta cÅ©ng không hoà n thà nh trách nhiệm nên tháºt sá»± hổ thẹnâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đỡ nà ng đứng lên, hắn nắm chặt cánh tay của nà ng.
“Hoà ng Thượng dù sao cÅ©ng là Hoà ng Thượng, vá» sau không được chống đối ngà i nhÆ° váºy nữa. Ta bảo há»™ ngÆ°Æ¡i nhất thá»i nhÆ°ng không thể bảo há»™ ngÆ°Æ¡i cả Ä‘á»i a! Äược rồi, các ngÆ°Æ¡i lui xuống Ä‘i, ta cÅ©ng mệt má»i rồiâ€, PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Hải ÄÆ°á»ng liá»n nhá»› đến má»™t ngÆ°á»i khác. Hắn cảm thấy cảm khái, phất tay cho hai ngÆ°á»i lui xuống.
Tà i sản của c0f7e3
04-04-2011, 02:54 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 3 – Chương 3
Ra khá»i thÆ° phòng, Sở Äình vẫn không chịu buông tay Hải ÄÆ°á»ng, “Nhẹ má»™t chút được không? Äau!â€
“Lúc nà y biết Ä‘au rồi sao? Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i có thể suy nghÄ© cho ngÆ°á»i khác má»™t chút hay không. NgÆ°Æ¡i có biết lúc ngÆ°á»i trong cung đến truyá»n lá»i, trong nhà có bao nhiêu ngÆ°á»i lo lắng cho ngÆ°Æ¡i! Không biết ngÆ°Æ¡i đã xảy ra chuyện gì? Ta…Quên Ä‘i!â€, lá»i nói đến cá»a miệng bị PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nuốt xuống. Trên Ä‘Æ°á»ng tiến cung hắn đã lo lắng đến tim Ä‘áºp chân run, sợ nhìn thấy nà ng chỉ còn là má»™t thi thể.
“NgÆ°Æ¡i cho là ta muốn tiến cung sao? NgÆ°Æ¡i cho là muốn tranh luáºn vá»›i Hoà ng Thượng sao? Tình huống lúc đó thế nà o, ta có thể là m chủ sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng cố gắng vùng vẫy khá»i sá»± kiá»m chế của hắn.
“Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Tháºt sá»± là chuyện ngoà i ý muốn sao?â€. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình rốt cuá»™c Ä‘em nghi ngá» nói ra khá»i miệng. Nói Hải ÄÆ°á»ng muốn hãm hại Oánh Phi, hắn không tin, chỉ là lúc ấy Khinh Äiệp nói năng bà i bản hẳn há»i, nếu không phải Oánh Phi tỉnh lại, lần nà y chỉ sợ sá»± tình sẽ không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Hải ÄÆ°á»ng cắn môi cau mà y, trong lòng âm thầm cân nhắc có nên nói hay là không? Nói, hắn có thể tin tưởng sao?
“NgÆ°Æ¡i tin ta không?â€, Hải ÄÆ°á»ng quyết tâm đánh cược má»™t phen.
“Tinâ€
“Tháºt sá»±?â€, Hải ÄÆ°á»ng không thể tin được lá»— tai của chÃnh mình, miệng nà ng khẽ nhếch lên.
“NgÆ°Æ¡i nói ta sẽ tinâ€, trong đêm tối, ánh mắt Sở Äình lấp lóe tia sáng, Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± an tâm mỉm cÆ°á»i, nà ng tá»± nhiên tiến đến gần hắn.
“Ta không bóp cổ nà ng, là nà ng muốn bóp chết taâ€
“Không có khả năng!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình đẩy thân hình vừa tá»±a và o ngÆ°á»i hắn ra.
Diệp Hải ÄÆ°á»ng bị hắn đẩy ra, nà ng sá»ng sốt má»™t chút rồi nở nụ cÆ°á»i, chỉ là nụ cÆ°á»i nà y có chút thê lÆ°Æ¡ng. Khóe mắt Hải ÄÆ°á»ng ngấn lệ, quả nhiên, hắn vẫn lá»±a chá»n tin tưởng ngÆ°á»i kia, “Ta biết ngÆ°Æ¡i sẽ không tin tưởng ta. PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, vá» sau ngÆ°Æ¡i không cần vá»ng tưởng ta sẽ nói tháºt!â€, nà ng nói xong liá»n phất tay áo bá» Ä‘i.
Mang theo Äô Äô cùng Tiểu NgÅ© trở vá» ngoại trạch, con trai trên xe ngá»±a đã lim dim ngủ, nà ng ôm con vừa nhẹ giá»ng hát ru vừa nghÄ© ngợi đủ chuyện. Con trai a, hôm nay suýt chút nữa ta đã không còn gặp lại ngÆ°Æ¡i, là nÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i phÆ°á»›c lá»›n mạng lá»›n a! Nếu không phải Chu Lệ đúng lúc Ä‘i ngang qua, chỉ sợ Hải ÄÆ°á»ng má»™t lần nữa là m cô hồn dạ quá»· bị ngÆ°á»i của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng kia đánh chết dá»… dà ng tá»±a nhÆ° đánh chết má»™t con chó. Tháºt giáºn, ngÆ°á»i kia cÆ° nhiên còn đứng vá» phÃa tình nhân cÅ© của hắn, nữ nhân kia tốt váºy sao?
Hải ÄÆ°á»ng cảm giác có chút bá»±c mình, nà ng bÆ°á»›c ra gian ngoà i tá»±a và o cá»a sổ nhìn xuống. Ãnh trăng tròn nhô cao bên ngoà i cá»a sổ, gió nhẹ mang theo là n hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát. Hải ÄÆ°á»ng hÃt sâu má»™t hÆ¡i, trÆ°á»›c ngá»±c vẫn cảm thấy Ä‘au nhói. Trong viện có tiếng bÆ°á»›c chân truyá»n đến, Hải ÄÆ°á»ng vừa ngóng đầu nhìn xuống liá»n thấy…oan gia đến đây.
Nhanh chóng thổi tắt đèn, nà ng nằm xuống trÆ°á»ng ká»· giả vỠđã ngủ. Tiếng bÆ°á»›c chân hÆ°á»›ng lên lầu, cạch, cánh cá»a mở ra rồi nhẹ nhà ng đóng lại. Hải ÄÆ°á»ng nghe được tiếng bÆ°á»›c chân tiêu sái của hắn bÆ°á»›c và o tẩm phòng, nà ng lén lút mở mắt nhìn và o bên trong.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình cởi xiêm y, hắn Ä‘ang chuẩn bị lên giÆ°á»ng lại phát hiện nà ng không có ở trên giÆ°á»ng, quay đầu nhìn lại liá»n thấy má»™t thân ảnh vừa nhÃch Ä‘á»™ng trên trÆ°á»ng ká»·. Khóe miệng hắn nổi lên má»™t nụ cÆ°á»i bất đắc dÄ©.
Hải ÄÆ°á»ng nghe được tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘ang hÆ°á»›ng chÃnh mình Ä‘i tá»›i, nà ng láºp tức xoay lÆ°ng lại, nhắm chặt hai mắt, nam nhân phÃa sau đã nằm xuống bên cạnh, má»™t bà n tay thản nhiên khoác lên hông nà ng. Sau đó…không có Ä‘á»™ng tÄ©nh! Hải ÄÆ°á»ng có chút tức giáºn, nà ng tháºt sá»± không tin chÃnh mình lại dá»… dà ng cho qua nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cho là đối vá»›i ta muốn nói thế nà o cÅ©ng được sao! Nà ng gạt bà n tay hắn ra khá»i hông của chÃnh mình. Không đến má»™t giây sau, bà n tay kia lại mò đến, lại gạt, lại mò đến. Lặp lại và i lần, rốt cuá»™c có ngÆ°á»i không nhịn được, Hải ÄÆ°á»ng báºt ngồi dáºy, nà ng Ä‘em cánh tay của hắn gắt gao đè xuống trÆ°á»ng ká»·.
“Ê, là m gì váºy? Äau!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình nhìn bà n tay của hắn bị Hải ÄÆ°á»ng “hà nh hung†liá»n cảm thấy buồn cÆ°á»i.
Hải ÄÆ°á»ng rụt tay lại rồi xoay ngÆ°á»i nằm xuống trÆ°á»ng ká»·, nà ng không thèm để ý đến hắn.
“Gì nữa? Không để ý ta sao? Tức giáºn?â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình lay lay vai nà ng.
Ngẫm lại nhiá»u ngà y nay chÃnh mình đã chịu nhiá»u ủy khuất, bất giác mÅ©i Hải ÄÆ°á»ng có chút cay cay. Vẫn không phản ứng lại Ä‘á»™ng tác của hắn, Hải ÄÆ°á»ng gạt luôn bà n tay trên vai mình xuống, chỉ là tay nà ng cÅ©ng bị hắn nhân tiện tóm giữ.
“NÆ°Æ¡ng tá»?â€, biết nà ng không thÃch cách xÆ°ng hô nà y, bất quá, hắn vẫn nhịn không được ý muốn gá»i nà ng nhÆ° thế.
Lạnh a! Hải ÄÆ°á»ng run lên, “Äã nói đừng gá»i ta là nÆ°Æ¡ng tá»!â€
“Không gá»i ngÆ°Æ¡i nÆ°Æ¡ng tá», ngÆ°Æ¡i là m sao chịu để ý đến ta!â€. Hắn vừa nói vừa Ä‘em bà n tay kia di chuyển xuống thắt lÆ°ng của nà ng. Bà n tay gắt gao Ä‘em nà ng kéo sát và o ngá»±c hắn.
“Không phải ngÆ°Æ¡i không tin ta đó sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng bÄ©u môi giãy dụa.
“Ta không tin ngÆ°Æ¡i bao giá»?â€
Hải ÄÆ°á»ng trở mình nằm đối mặt vá»›i hắn, “Còn không có, ngÆ°Æ¡i nói “không có khả năng†đó thôi!â€
“Ta chỉ không tin Oánh Nhi có thể là m ra chuyện nhÆ° váºyâ€
“Oánh Nhi! Là Oánh Phi! NgÆ°Æ¡i có thể thanh tỉnh má»™t chút hay không? NgÆ°Æ¡i ta đã là nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i còn gá»i Oánh Nhi, muốn bị chém đầu sao!â€, nà ng không thể không phản tỉnh hắn.
“Ta!â€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình ngẫm nghÄ©, xÆ°ng hô nhÆ° váºy quả tháºt không ổn, “Biết rồi, nÆ°Æ¡ng tá» nói đúng, vá» sau ta sẽ sá»aâ€
“Nghe lá»i váºy sao?â€
“Äừng đánh trống lảng, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?â€
Hải ÄÆ°á»ng chợt nhá»› tá»›i má»™t chuyện trá»ng yếu, Tô Oánh Nhi cÅ©ng đã gặp qua Trầm ÄÆ°á»ng, nghe ngữ khà của nà ng tá»±a nhÆ° việc nà ng quen biết PhÆ°Æ¡ng Sở Äình có liên quan đến Trầm ÄÆ°á»ng. Chỉ là , phải há»i thế nà o đây? Nà ng không thể nói rõ chÃnh mình đã không còn nhá»› gì a!
“Nà ng bảo ta là Trầm ÄÆ°á»ngâ€
“Nà ng nháºn ra ngÆ°Æ¡i?â€
“Äúng váºy. Ta không thừa nháºn, bá»™ dáng của nà ng cà ng dá»a ngÆ°á»iâ€
“Là vì chuyện nà y?â€, Sở Äình có chút kỳ quái, Hải ÄÆ°á»ng đã không còn nhá»› rõ chuyện quá khứ, tại sao Oánh Nhi lại có ấn tượng sâu sắc nhÆ° váºy đối vá»›i Trầm ÄÆ°á»ng?
“CÅ©ng không hẳn. Nà ng nói ta phải để Lam Nhân phù chÃnh, ta phản đối, nà ng tá»±a nhÆ° phát Ä‘iên rồi dùng sức bóp cổ ta, sau đó chúng ta liá»n té ngã xuống đấtâ€
Sau má»™t lúc lâu vẫn không nghe tiếng đáp lá»i, Hải ÄÆ°á»ng ngẩng đầu. NÆ°Æ¡ng theo ánh trăng, nà ng nhìn thấy vẻ mặt “không thể tin được†của Sở Äình, “Không tin? Không tin thì đừng há»i taâ€. Hải ÄÆ°á»ng xoay ngÆ°á»i muốn tránh khá»i vòng tay ôm ấp của hắn.
“Äừng lá»™n xá»™n, để ta suy nghÄ© má»™t chútâ€, Oánh Nhi kỳ quái vì Hải ÄÆ°á»ng không nhá»› rõ nà ng sao? Hay là vì Hải ÄÆ°á»ng chống đối nà ng? Chỉ là , nà ng luôn Ä‘oan trang hà o phóng, tại sao lại là m ra sá»± tình nhÆ° váºy? Chuyện nà y nói thế nà o cÅ©ng không thể kết lại thà nh má»™t khối.
“NgÆ°Æ¡i không tin? Äốt đèn Ä‘i, ta cho ngÆ°Æ¡i xem chứng cá»›â€, Hải ÄÆ°á»ng dùng sức gạt tay hắn ra rồi châm ngá»n nến. Nà ng kéo áo, chỉ và o cổ mình để hắn nhìn thấy, “NgÆ°Æ¡i nhìn Ä‘i, nÆ¡i nà y vẫn còn dấu, còn có chá»— nà y, da cÅ©ng bị rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng, dÄ© nhiên ta sẽ không tá»± bóp cổ chÃnh mình, ta cÅ©ng không phải kẻ Ä‘iênâ€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình không nói gì, ánh mắt hắn nhu hòa nhìn và o cổ Hải ÄÆ°á»ng, ngón tay cá» qua cá» lại trên cổ nà ng, cảm giác được nÆ¡i đó có má»™t vết thÆ°Æ¡ng. Hải ÄÆ°á»ng rụt cổ, nà ng muốn kéo áo lên, chỉ là tay còn chÆ°a Ä‘á»™ng thì thân mình đã bị hắn kéo ngã và o lòng. Hải ÄÆ°á»ng vùng vẫy, thanh âm tức giáºn, “NgÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€
“Ôm má»™t chútâ€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình không để ý đến phản ứng của nà ng, hắn gắt gao Ä‘em nà ng ôm trÆ°á»›c ngá»±c rồi từ từ nhắm mắt, “Cả ngà y bất ổn, hiện tại ta chỉ muốn ôm ngÆ°Æ¡iâ€. Nhá»› tá»›i tình hình trong cung, sá»± khiếp sợ vẫn còn Ä‘á»ng lại trong tâm hắn. Nếu Hoà ng Thượng nổi giáºn chém đầu nà ng, ngừng lại! Hắn không muốn nghÄ© tá»›i. Vòng tay ôm nà ng Ä‘á»™t nhiên siết chặt hÆ¡n má»™t chút.
Hải ÄÆ°á»ng ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, nghe nhịp tim vừa nhanh vừa mạnh của hắn, còn sống tháºt tốt! Má»™t nụ cÆ°á»i an tâm xuất hiện trên môi nà ng.
Không biết đã qua bao lâu, “PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ngÆ°Æ¡i vẫn còn chuyện chÆ°a nói vá»›i ta!â€, Hải ÄÆ°á»ng không khách khà “táp†má»™t cú tháºt mạnh và o ngá»±c hắn.
“A! Lại chuyện gì nữa?â€, nữ nhân nà y tại sao cà ng ngà y cà ng thÃch sá» dụng bạo lá»±c a!
“Tiểu Tam!â€, hừ, ta đã muốn “tÃnh sổ†chuyện nà y vá»›i ngÆ°Æ¡i từ lâu.
“Tiểu Tam lại là m sao váºy?â€, tháºt Ä‘au đầu a!
“Há»?â€, Hải ÄÆ°á»ng trừng mắt liếc nhìn hắn má»™t cái, “NgÆ°Æ¡i có thể không biết sao?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình thở dà i, “Không biết!â€
Không thể nà o! Tiểu Tam đã lên giÆ°á»ng cùng hắn, hắn còn không biết!
“Tháºt sá»± không biết? PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ta không tin ngÆ°Æ¡i!â€, nà ng vừa nói vừa cấu và o lÆ°ng hắn.
“Ai~!â€, thở dà i má»™t hÆ¡i, hắn nhìn thẳng và o mắt nà ng, “Lúc đó ta không biếtâ€, hắn nói xong lại nhắm mắt.
Những lá»i nà y có ý tứ gì? Nói cách khác, lúc đó hắn rõ rà ng biết nhÆ°ng lại là m bá»™ nhÆ° không biết, “PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ngÆ°Æ¡i cÆ° nhiên chÆ¡i trò máºp má»!â€
“Máºp má»? Không có a! Ta biết ngÆ°Æ¡i muốn nói gì nhÆ°ng ta chỉ có thể là m nhÆ° không biết, ngÆ°Æ¡i có hiểu hay không?â€, nữ nhân ngốc nà y!
Äợi đã, có vấn Ä‘á»!
“Không phải ngÆ°Æ¡i chạm và o nà ng?â€, Hải ÄÆ°á»ng nghiến răng nghiến lợi há»i.
“Không cóâ€
“Uống rượu cÅ©ng không có?â€
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình lại mở mắt, “Ta thừa nháºn lúc ấy ta có chút say, nà ng thay đổi bá»™ nam trang mà ngÆ°Æ¡i vẫn thÆ°á»ng mặc, ta tưởng là ngÆ°Æ¡iâ€
“Sau đó thế nà o?â€, bốn chữ nà y phát ra cùng lúc vá»›i tiếng răng kèn kẹt.
“Ta chỉ bế nà ng má»™t chút, sau đó nháºn ra nà ng không phải là ngÆ°Æ¡i liá»n đẩy ra!â€
Hải ÄÆ°á»ng ngồi dáºy, nà ng gắt gao theo dõi ánh mắt của hắn. Trong ánh mắt hắn, trừ bá» thản nhiên vẫn là thản nhiên. Hải ÄÆ°á»ng có chút thất vá»ng, xem ra không thể “tÃnh sổ†được! Bất quá, táºn đáy lòng của nà ng vẫn có chút ngá»t ngà o, “Äược rồi! Ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i. Bất quá, ngÆ°Æ¡i không còn biện pháp nà o tốt hÆ¡n sao?â€
“Bằng không thì thế nà o? Bởi vì ta bế nà ng má»™t chút mà phải phụ trách cả Ä‘á»i của nà ng sao?â€, váºy nên chỉ có thể giả vá» say, chỉ khổ Hải ÄÆ°á»ng. Bá»n há» thay phiên nhau đến gây phiá»n toái cho nà ng, Tiểu NgÅ© đã Ä‘em tình hình thá»±c tế nói vá»›i hắn.
Má»™t lần nữa Hải ÄÆ°á»ng tá»±a và o lòng hắn, quên Ä‘i, việc nà y sẽ không so Ä‘o cùng hắn. Nếu hắn Ä‘em việc nà y giao cho nà ng, chÃnh là bởi vì hắn đối vá»›i nà ng cảm thấy yên tâm, còn sợ không thể khiến Tiểu Tam mất hết hy vá»ng?
Tà i sản của c0f7e3
04-04-2011, 02:54 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngủ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 3 – Chương 4
Im lặng má»™t chút, lại thêm má»™t vấn Ä‘á» nữa xá»™c và o đầu Hải ÄÆ°á»ng, “PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, ngÆ°Æ¡i là m sao biết ngÆ°á»i đó không phải là ta? NgÆ°Æ¡i say rượu mà !â€
“NÆ¡i nà y không giốngâ€, PhÆ°Æ¡ng Sở Äình xoa xoa tay lên ngá»±c nà ng.
“Hóa ra là cảm giác không giống. Ế! Ngay cả nÆ¡i nà y mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chạm đến, còn bảo chỉ là ôm má»™t chút!â€, Hải ÄÆ°á»ng gạt tay hắn ra.
“Không chạm và o, chỉ cần ôm là biếtâ€, bà n tay “vô sỉ†kia lại mò lên rồi sá» soạn muốn cởi bá» Ä‘ai lÆ°ng của nà ng.
“NgÆ°Æ¡i là m gì váºy? Không cần cởi, ta còn có việc phải tÃnh sổ vá»›i ngÆ°Æ¡i!â€, Hải ÄÆ°á»ng không cam lòng đẩy hắn ra.
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng, tại sao ngÆ°Æ¡i lại có nhiá»u sổ sách nhÆ° váºy? Có thể để ngà y mai tÃnh không!â€, không để mặc nà ng được, nếu không thì tối nay còn không biết bao giá» má»›i sáng.
***
Hoà ng ThÆ°Æ¡ng rốt cục đã hồi kinh, Oánh Phi, Diệp Duy VÅ©, tất cả bá»n há» Ä‘á»u theo thánh giá rá»i Ä‘i, nút thắt trong lòng Hải ÄÆ°á»ng cuối cùng cÅ©ng đã có thể buông lá»ng.
TrÆ°á»›c khi Diệp Duy VÅ© quay vá» kinh, hắn cho ngÆ°á»i đến gá»i phu thê Hải ÄÆ°á»ng vá» nhà dùng bữa cÆ¡m. Lần đầu tiên bÆ°á»›c chân và o Diệp phủ, tuy đã là phủ trạch cÅ© nhÆ°ng vẫn còn không Ãt hạ nhân trong phủ, chỉ cần Ä‘em ná»™i thất sá»a sang má»™t chút là đươc.
Diệp gia không giống PhÆ°Æ¡ng gia, bà y trà bên trong không chia thà nh nhiá»u biệt viện Ä‘á»™c láºp, tất cả phòng ốc Ä‘á»u táºp trung má»™t chá»— hình thà nh nên má»™t tòa trạch viện rá»™ng lá»›n. Xem ra, phòng ốc nÆ¡i nà y tháºt giống vá»›i thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i của Diệp Duy VÅ©, nghiêm cẩn, chu đáo, vững và ng, thá»±c dụng. Äiá»m ấy quả tháºt không giống PhÆ°Æ¡ng Äình Tùng. PhÆ°Æ¡ng lão gia là nam nhân Giang Nam ngay thẳng, nho nhã, trong phủ có sÆ¡n có thủy, đình viện chằng chịt, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u toát lên hÆ¡i thở của tá»± nhiên.
Tiểu Tình dẫn Hải ÄÆ°á»ng đến tòa tú lâu của nà ng lúc trÆ°á»›c. Hải ÄÆ°á»ng Ä‘i qua bức tÆ°á»ng vây rồi đến dãy hà nh lang, cảm giác nhÆ° Ä‘ang bÆ°á»›c Ä‘i trong Tứ Hợp Viện tại Bắc Kinh, chẳng lẽ Diệp Duy VÅ© là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng bắc? BÆ°á»›c và o má»™t khoảnh sân, nÆ¡i nà y xem ra đã lâu không có ai lui tá»›i, chỉ là trong sân ngay cả má»™t chiếc lá rụng cÅ©ng không có. Hải ÄÆ°á»ng đẩy cá»a bÆ°á»›c và o chÃnh Ä‘Æ°á»ng, tại đại sảnh có treo má»™t bức há»a nữ nhân. Nữ nhân kia khẽ mỉm cÆ°á»i, mặt mÅ©i nhân háºu, thần thái Ä‘oan trang nhã nhặn.
Tiểu Tình thi lá»… trÆ°á»›c bức há»a, “Tiểu thÆ°, đây là bức tranh của Äại thiếu gia vẽ phu nhânâ€
Hải ÄÆ°á»ng thà nh kÃnh quỳ xuống bái lạy. Sau khi đứng dáºy, nà ng nhìn ngó xung quanh gian phòng. NÆ¡i nà y là chá»— ở lúc trÆ°á»›c của Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngÅ© huyá»n cầm, giấy ngá»c bản, nghiên má»±c, bút lông…khuê phòng của tiểu thÆ° thá»i Äại Minh là nhÆ° thế nà y sao? Trên giá sách có má»™t bản chép tay, giấy bên trong đã ố và ng, ngoà i bìa quyển sách ghi hà ng chữ, “Nguyên tịch, PhÆ°Æ¡ng Sở Äìnhâ€
Hải ÄÆ°á»ng cầm quyển sách lên xem, lá»… nguyên tiêu? Là thá»i Ä‘iểm bá»n há» quen biết sao? Ấn tượng của Diệp Hải ÄÆ°á»ng đối vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sở Äình sâu sắc váºy sao? Ngà y đó rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? PhÆ°Æ¡ng Sở Äình, Tô Oánh Nhi, Tô Oánh Nhi đã từng nói qua là vì Trầm ÄÆ°á»ng nên nà ng má»›i quen biết Sở Äình. Äây là chuyện gì a? Ngẫm nghÄ© má»™t hồi, nà ng Ä‘em quyển sách đặt lại trên giá, những thứ nà y thuá»™c vá» Diệp Hải ÄÆ°á»ng, váºy nên nó vẫn ở lại nÆ¡i nà y là tốt nhất.
TrÆ°á»›c bữa cÆ¡m, Diệp Thừa Máºt đã trở lại, ba nam nhân ngồi trong phòng trò chuyện, Hải ÄÆ°á»ng nhà m chán ngồi má»™t bên. Phụ thân chỉ há»i PhÆ°Æ¡ng Sở Äình và i câu Ä‘Æ¡n giản, nà o là quản sá»± ở Quốc Tá» Giám thế nà o? Có gì khó khăn không? Bình thÆ°á»ng Ä‘á»c sách gì? Cảm thấy triá»u chÃnh có tệ nạn gì? Hải ÄÆ°á»ng nghe được liá»n cảm thấy buồn ngủ, ngay cả đầu cÅ©ng gáºt gù.
“Hải ÄÆ°á»ng! Hải ÄÆ°á»ng!â€, rốt cuá»™c Diệp Duy VÅ© cÅ©ng chú ý tá»›i Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang lim dim.
PhÆ°Æ¡ng Sở Äình huých nà ng má»™t cái.
“A! Cái gì?â€
Diệp Duy VÅ© ngồi phÃa trÆ°á»›c vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i tá»›i, thanh âm thân thiết há»i nà ng, “Mệt à ? Äợi lát nữa sẽ ăn cÆ¡m, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên ngủ a!â€
Hải ÄÆ°á»ng xê dịch thân mình, “Phụ thân, không sao! NgÆ°á»i gá»i ta có chuyện gì?â€
“Tại sao không mang hà i tỠđến đây? Nghe Thừa Máºt nói bá»™ dáng của hắn rất giống ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đâyâ€, nụ cÆ°á»i của Diệp Duy VÅ© tháºt ôn hòa.
“Hà i tá» vẫn còn nhá», ta sợ hắn quấy rầy ngÆ°á»iâ€
“Có tổ phụ nà o lại ngại ngoại tôn quấy rầy sao? Lần sau trở vá» nhá»› mang hắn đến đây để ta nhìn má»™t chútâ€
Hải ÄÆ°á»ng nhÆ°á»›ng mi rồi nhẹ giá»ng đáp ứng. Trong lòng nà ng thầm nghÄ©: chá» có lần sau hẵng nói!
Bữa cÆ¡m ăn không thoải mái, má»—i thá»i khắc Hải ÄÆ°á»ng Ä‘á»u nhắc nhở chÃnh mình không được bại lá»™ thân pháºn, đáng tiếc chuyện không nhÆ° ý nguyện.
“Tam muá»™i, tại sao lại im lặng không nói chuyện? Thá»i Ä‘iểm đại ca vẫn còn, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải bá»™ dạng nà y a!â€
Hải ÄÆ°á»ng hÃt má»™t hÆ¡i, còn dám nhắc tá»›i Diệp Thừa Nghệ, ngÆ°Æ¡i không sợ buổi tối sẽ gặp ác má»™ng sao?
“Äại ca cÅ©ng không còn, nói chuyện nà y là m gì? Con ngÆ°á»i luôn thay đổiâ€
“Äúng váºy, Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng đã trở nên thà nh thục, cà ng ngà y cà ng giống Nhã NhÆ° lúc trÆ°á»›câ€, lại Ä‘á» cáºp đến mẫu thân đã qua Ä‘á»i của nà ng.
“NÆ°Æ¡ng dạy ta tốt!â€, Hải ÄÆ°á»ng chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ.
Ä‚n cÆ¡m xong, phụ tá» hai ngÆ°á»i Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a bá»n há» ra phủ. Leo lên xe, Hải ÄÆ°á»ng thở phà o má»™t hÆ¡i, giải thoát a, tháºt sá»± giải thoát! PhÆ°Æ¡ng Sở Äình hiểu được tâm tình của nà ng, hiện tại ngÆ°á»i Diệp gia đối vá»›i nà ng hoà n toà n xa lạ, nghÄ© đến đây, tâm trạng của hắn cÅ©ng cảm thấy không thoải mái. Nữ nhân nà y, sợ rằng má»™t ngà y cÅ©ng sẽ quên hắn luôn!
Sau khi từ Diệp gia trở vá», Diệp Duy VÅ© lại cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ngân lượng đến đây, Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± buồn bá»±c, đối vá»›i Diệp Duy VÅ© mà nói, Diệp Hải ÄÆ°á»ng tháºt sá»± quan trá»ng sao? Nếu quan trá»ng thì tại sao nà ng bÆ°á»›c chân và o PhÆ°Æ¡ng gia đã nhiá»u năm lại không quan tâm, hiện tại còn liên tục đối đãi tá» tế?
Sáng sá»›m, nà ng mang theo Äô Äô trở vá» phủ, vừa bÆ°á»›c và o Du Viên liá»n nhìn thấy Tô Lam Nhân cùng Hoằng Ngá»c Ä‘ang trò chuyện vá»›i lão phu nhân. Äô Äô buông tay nà ng chạy đến trÆ°á»›c mặt Hoằng Ngá»c, “Äệ đệâ€
Hoằng Ngá»c sợ ngÆ°á»i lạ trốn phÃa sau Lam Nhân, ánh mắt rụt rè lÆ°u chuyển, thấy Äô Äô vÆ°Æ¡n tay vá» phÃa hắn, hắn liếc mắt nhìn nÆ°Æ¡ng má»™t cái, nháºn ra sắc mặt của Lam Nhân không há»n giáºn, hắn liá»n cúi đầu im lặng. Äô Äô cảm thấy không thú vị liá»n bổ nhà o và o lòng của lão phu nhân, “Thái nãi nãi, bảo đệ đệ chÆ¡i vá»›i ta có được không?â€
Lão phu nhân trừng mắt liếc nhìn Lam Nhân má»™t cái, “Hoằng Ngá»c, đến chÆ¡i vá»›i ca ca Ä‘i. NhÆ° Ã, ngÆ°Æ¡i dẫn hai huynh đệ hắn ra ngoà i chÆ¡i. Tiểu NgÅ©, ngÆ°Æ¡i Ä‘i cùng bá»n há», cẩn tháºn má»™t chút!â€, Hoằng Ngá»c nghe được lá»i nói của lão phu nhân liá»n cao hứng, hắn từ phÃa sau Lam Nhân chui ra rồi cùng Äô Äô tay trong tay chạy ra ngoà i.
Trong viện thÆ°á»ng truyá»n đến tiếng cÆ°á»i của hai vị tiểu thiếu gia, hình nhÆ° là đang chÆ¡i trò “diá»u hâu bắt gà conâ€. Không có mẫu thân ở đây, Hoằng Ngá»c cÅ©ng buông lá»ng rất nhiá»u.
Lam Nhân vẫn đứng ngồi không yên, trÆ°á»›c mặt tuy cùng các nà ng nói chuyện phiếm nhÆ°ng ánh mắt lại thÆ°á»ng xuyên hÆ°á»›ng ra bên ngoà i. Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i lạnh trong lòng, “NgÆ°Æ¡i sợ cái gì? Chẳng lẽ trong lòng có quá»·?â€
“Lão phu nhân, Lam Nhân xin vá» trÆ°á»›c, tiên sinh của Hoằng Ngá»c sắp đến, không thể để hắn tiếp tục chÆ¡i đùa đượcâ€, Tô Lam Nhân rốt cuá»™c ngồi không yên, nà ng vá»™i vã mang theo con trai rá»i Ä‘i.
Tà i sản của c0f7e3
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ