Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 41 : Tính kế
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Lúc này hắn đang cùng mấy người sư đệ đứng đó không xa, hắn là thân truyền đệ tử của lão tổ, bên người chưa bao giờ khuyết thiếu tùy tùng vây quanh.
- Lôi Động!
Hắn nghiến răng nghiến lợi mặc niệm cái tên này ở trong lòng. Trong đôi mắt của hắn đã bởi vì ghen tị mà mơ hồ biến thành một mảnh màu hồng. Một đệ tử tầm thường chỉ có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba làm sao Đinh sư tỷ lại có thể để loại người như thế nhúng chàm? Quả thực chính là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
Lôi Động giống như không biết mình đang bị rất nhiều người nguyền rủa ở trong lòng, hắn khí định thần nhàn lấy ra một chiếc vòng tay điêu khắc tinh xảo ở trong dây lưng trữ vật ra, hơi chuyển về phía trước.
Không đợi đến khi Đinh Uyển Ngôn từ trong ngạc nhiên tỉnh lại, hắn liền làm một bộ mặt thành khẩn và dị thường cung kính nói.
- Xin sư tỷ chớ hiểu lầm. Lôi mỗ thực sự không phải là muốn lấy lòng sư tỷ.
Lời nói của hắn cực kỳ có kỹ xảo, nếu tặng cho nữ tử một cái vòng tay, lấy tâm tư mẫn tuệ của người con gái, nhất định ở trong lòng sẽ có cảnh giác, không phải là người nọ đối với chính mình có tâm tư gì chứ?
Nhưng mà Lôi Động lại dùng một câu nói không phải nịnh nọt, gián tiếp ám chỉ tâm lý của Đinh Uyển Ngôn. Cái gì mà không theo đuổi, hắn hoàn toàn từ đầu đã không hề để ý đến vấn đề này, ý tưởng lúc này ở trong đầu hắn cũng không phải là nịnh nọt. Cái mà hắn nghĩ đến chính là chuyện nam nữ. Mà chuyện địa vị cao hay thấp vốn không liên quan gì đến chuyện nam nữ. Tuy rằng ba chữ nịnh nọt kia khiến cho Đinh Uyển Ngôn hơi cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng là lòng cảnh giác cũng buông xuống gần hết.
- Lôi sư đệ, đây là?
Nhất thời Đinh Uyển Ngôn không nắm bắt được chính xác ý nghĩ của hắn. Không phải là theo đuổi, cũng không phải là nịnh hót, rốt cuộc thì hắn muốn làm gì ? Nàng không ngờ rằng, bất tri bất giác mình đã bị hắn nắm mũi dắt đi.
- Chuyện là như thế này, đại khái là hai năm trước, Lôi mỗ một mực đi dã ngoại để bắt giữ âm hồn. Dưới tình huống vận khí thật tốt, có thể bắt được một con trung phẩm linh quỷ.
Chuyện này khiến cho ngay cả Đinh Uyển Ngôn cũng hơi kinh ngạc.
- Vận khí của Lôi sư đệ không tệ.
Trong lòng Lôi Động sớm đã có chủ ý và lý do tháo thác, hắn chậm rãi nói tiếp.
- Tuy rằng Lôi mỗ tu luyện cũng chính là Ngự Quỷ Quyết, nhưng mà bởi vì trong túi không có tiền, tính đi tính lại liền cảm thấy bán đi sẽ tốt hơn. Sau khi bán trong trung phẩm linh quỷ kia đi, đệ liền mua được một cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp, nuôi dưỡng ba con hạ phẩm linh quỷ. Nuôi hai năm nay, sau vài lần huyết tế, tổng thế sức chiến đấu so với dùng sơ cấp Dưỡng Hồn Tháp để nuôi trung phẩm linh quỷ thì tốt hơn nhiều. Chờ đến sau này khi cảnh giới tu vi của đệ cao hơn, ngay cả trung phẩm linh quỷ cũng dễ dàng có được.
Đinh Uyển Ngôn suy tư theo lời nói của hắn, đích thật là cũng có chút đạo lý.
- Ý kiến không tệ, nhưng mà trung phẩm linh quỷ rất hiếm, dù cho cảnh giới của ngươi có cao thì cũng chưa chắc có được. Nhưng mà ngươi có thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp trong tay, thật cũng không ảnh hưởng nhiều.
Nhưng mà nàng còn chưa nghĩ ra, cái đó và cái vòng ở trong tay hắn có quan hệ như thế nào?
- Khi ta đi mua cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp, vừa lúc nhìn thấy cái vòng trữ vật này.
Trên mặt Lôi Động lại lộ ra thần sắc cảm kích.
- Lúc ấy ta chợt nghĩ đến, sư tỷ đã có đại ân với Lôi mỗ, Lôi mỗ vẫn còn chưa kịp cảm tạ. Lại thấy cái vòng tay này có hình dáng rất đẹp, vừa vặn thích hợp với sư tỷ nên thuận tay mua về.
Đinh Uyển Ngôn nghe hắn nói như vậy, liền theo bản năng đánh giá cái vòng trữ vật kia một chút. Quả nhiên là trạm trổ tinh xảo, ở trên đó còn có những chấm nhỏ li ti như sao.
Nhưng mà ngày đó nàng giúp đỡ, cũng chỉ là vì nàng có chung mối thù và tính khí của nàng như vậy, chưa từng nghĩ đến chuyện được người báo ân. Vì vậy nếu nhận đồ của hắn thì thật có chút xấu hổ.
Nàng vừa há mồm muốn cự tuyệt lễ vật thì Lôi Động lại thành khẩn nói.
- Đinh sư tỷ ngàn vạn lần đừng chối từ, có lẽ chuyện đó đối với tỷ chỉ là một cái nhấc tay. Nhưng mà đối với đám huynh đệ ba người chúng tiểu đệ mà nói thì chính là chuyện đại sự liên quan đến tính mạng. Đường đường là ân cứu mạng, làm sao mà chỉ dùng một cái vòng trữ vật là có thể báo đáp? Nếu sư tỷ không chịu nhận, chỉ sợ là cả đời này tiểu đệ cũng sẽ ăn không ngon ngủ không yên.
Đinh Uyển Ngôn cũng bị lời nói của hắn khiến cho có chút động tâm. Thứ nhất là cái vòng trữ vật này đích xác rất xinh đẹp, cô gái nào mà chả thích những thứ xinh đẹp. Thứ hai hắn luôn mồm nói chuyện này là bởi vì báo đáp ân cứu mạng. Nếu không nhận lấy, chẳng phải là rất không hợp với đạo làm người, cô phụ một mảnh thành ý hết sức chân thành sao?
Thấy Đinh Uyển Ngôn có chút do dự, Lôi Động biết rõ sự tình đã không sai biệt lắm, hắn liền chủ động nhét cái vòng trữ vật vào trong tay nàng, cười khổ nói.
- Sư tỷ, nếu người không nhận, thì Lôi mỗ mang theo cái vòng trữ vật của nữ tử này cũng thật sự rất buồn cười.
- Vậy đa tạ Lôi sư đệ.
Đinh Uyển Ngôn cũng thực sự yêu thích cái vòng tay này, không tiếp tục từ chối nữa mà thu vào. Đây cũng khó trách, tuy rằng nó có giá trị không cao, nhưng mà cũng đã trải qua hơn hai mươi ngày thiết kế. Không cầu phẩm chất tốt nhất, nhưng mà hình dáng thiết kế phải đẹp nhất.
Nàng thu lại cũng không quan hệ gì, nhưng lại khiến cho toàn bộ các sư huynh đệ vô tình hữu ý thấy một màn này sụp đổ. Người này tùy tùy tiện tiện đi lên bắt chuyện với Đinh sư tỷ đã là tội ác tày trời rồi, lại còn dám tặng đồ nữa. Mà ngoài dự đoán của mọi người là Đinh sư tỷ lại nhận lấy.
Trong lúc nhất thời, không ít người bắt đầu nhìn chằm chằm về phía Lôi Động, ngay cả Trần Mâu và Vệ Hoa cũng ghen tị trừng mắt nhìn hắn. Phản ứng kịch liệt nhất phải kể đến một gã thân truyền đệ tử khác của lão tổ là Chu Minh Hoa. Đôi mắt của hắn gần như phun ra lửa.
Trên thực tế, Lôi Động cũng là một mực lưu ý tên tiểu tử Chu Minh Hoa đó. Nguyên bản cái vòng tay này đưa tặng cho Đinh Uyển Ngôn là vì muốn tăng cường quan hệ của hai người. Ôm lấy cái bắp đùi lớn của sư tỷ, ngộ nhỡ sau này có chuyện gì xảy ra thì còn có thể nhờ sư tỷ giúp đỡ. Nhưng mà kể từ khi biết được tên tiểu tử Chu Minh Hoa đó đã tiến lên Luyện khí kỳ tầng bốn từ hơn một năm trước, vô cùng có khả năng trong cuộc tỷ võ lần này sẽ làm khó chính mình, Lôi Động liền có tâm tư.
Nếu Chu Minh Hoa chỉ đơn thuần làm nhục thì cũng thôi. Nhưng mà chỉ sợ người này tuổi trẻ khí thịnh, ngang ngược càn rỡ, như vậy sẽ hạ thủ tàn nhẫn đối với chính mình. Nếu như vậy đương nhiên chính mình không có khả năng hạ thủ lưu tình. Đừng nói hắn chỉ là thân truyền đệ tử của lão tổ, mà cho dù là lão tổ hạ độc thủ đối với mình thì trước khi chết cũng phải cắn ngược lại một cái.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 42 : Trận tỷ thí ba năm (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Đương nhiên về phần cắn đến hay là không đến thì lại là một chuyện khác nữa.
Cũng là bởi vậy, không thể không làm một phép cân não, ở trước mặt mọi người tạm thời ôm cái đùi lớn của sư tỷ. Khiến cho Chu Minh Hoa nhìn thấy, trong lúc hạ độc thủ nhiều ít thì cũng cảm thấy có chút băn khoăn.
Thứ hai, coi như hắn không băn khoăn, cố gắng bức mình vào tử lộ, đến lúc đó nếu hắn xảy ra chuyện gì không may ở trong tay mình thì cũng có Đinh sư tỷ là đệ tử được lão tổ sủng ái nói đỡ hộ chính mình.
Hơn nữa mình cũng đã đem chuyện mình có thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp và ba con linh quỷ kia nói cho sư tỷ.
Đến lúc đó nếu xuất hiện ba con quỷ nô đối phó với địch nhân thì cũng không quá lộ liễu.
Nếu nói là hạ phẩm linh quỷ thăng cấp thì cũng không tránh khỏi quá nhanh đi, hoàn toàn có thể đổ cho công hiệu khi huyết tế nhiều lần. Cái này cũng có thể giải thích cho việc vì sao hạ phẩm linh quỷ của mình mỗi con đều có thiên phú pháp thuật.
Phải biết rằng cho dù là hạ phẩm linh quỷ nếu huyết tế nhiều lần thì cũng sẽ có cơ hội đạt được thiên phú pháp thuật.
Còn nữa, quỷ bộc đã trải qua huyết tế, theo ý nào đó mà nói thì đã huyết mạch tương liên với chủ nhân, thuộc về một bộ phận của con người.
Người bên ngoài có lẽ là có thể đánh chết chúng, nhưng mà muốn bắt chúng vào trong Dưỡng Hồn Tháp, sau đó tiến hành xem xét phẩm chất thì là chuyện không thể nào.
Đương nhiên cũng có thể mạnh mẽ bắt buộc Lôi Động phải tự xem xét. Nhưng mà nếu sự tình phát triển đến mức đó thì đã là bị người ta hoài nghi mà vạch mặt. Đến lúc đó có lẽ là sẽ bị trừu hồn luyện phách.
Đương nhiên còn một khả năng khác, nhưng Lôi Động cũng không muốn đi đến bước này. Dù sao nếu chính mình ở dưới con mắt của mọi người giết chết Chu Minh Hoa thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm đối với vị lão tổ kia.
Như vậy thì Lôi Động tình nguyện tìm một cơ hội, không một tiếng động giết chết hắn còn hơn.
Đang trong lúc không ít người nhìn Lôi Động như hổ rình mồi, lão tổ dẫn theo đám quỷ nô dưới trướng xuất hiện trước mặt mọi người. Bắt đầu tuyên bố lần tỷ thí ba năm chính thức được bắt đầu, dùng phương thức rút thăm để lựa chọn ra thứ tự thi đấu. Quy tắc tỷ thí chỉ có một, đó là không được cố ý giết người. Cái gọi là không cố ý giết người, quỷ nô cũng chỉ đưa ra một lời giải thích.
Đó chính là sau khi đối phương đã hô lên hai chữ nhận thua, nếu vẫn tiếp tục tiến hành các thủ đoạn công kích, mặc kệ có làm tổn thương đối phương hay không đều thuộc về cố ý giết người.
Mà trừng phạt của việc cố ý giết người cũng cực kỳ nghiêm trọng. Đó là rút hồn phách ra, chế thành hồn đèn, dùng u hỏa đốt cho chết từ từ.
Nghe được quỷ nô âm trầm nói ra nội dung trừng phạt khủng bố như vậy, cho dù là những đệ tử vốn đã coi thường quỷ quái của Vạn Quỷ Quật cũng không nhịn được mà sinh ra từng trận sợ hãi thấu xương.
Chuyện tình u hỏa luyện hồn, trong kỳ tỷ thí ba năm trước đây mọi người đã từng được chứng kiến qua.
Đây chính là một chuyện tình cực kỳ tàn nhẫn và kinh khủng. Nếu mà bị chế thành hồn đèn, từng chút từng chút bị thiêu chết, thật là một cảnh tượng khó có thể tưởng tượng được.
Sau đó lại tuyên bố giải thưởng của cuộc tỷ thí ba năm lần này.
Người bài danh đệ nhất sẽ được thưởng năm nghìn điểm cống hiến của môn phái.
Đứng thứ nhì và thứ ba phân biệt được ba nghìn điểm và một ngàn năm trăm điểm.
Đứng thứ tư được một ngàn điểm. Các thứ hạng bên dưới nữa, xuống một thứ hạng thì trừ một trăm điểm. Cho đến thứ mười thì còn ba trăm điểm.
Về phần những người bài danh sau thứ hai mươi thì bị phong ấn tu vi, bị phạt roi.
Người thứ hai mươi mốt thì mười roi, sau đó cứ ít hơn một bậc thì nhiều thêm mười roi. Nếu người được xếp thứ ba mươi, vậy thì thảm rồi, sẽ phải chịu một trăm hai mươi roi, cho dù không chết thì cũng chỉ còn có nửa cái mạng.
Đồng thời bài danh lần này cũng sẽ chính thức xác nhận xưng hô giữa các đệ tử đồng môn.
Trong suốt ba năm này sẽ không hề thay đổi, cho đến kỳ tỷ thí ba năm tiếp theo.
Khi nghe đến giải thưởng, trên mặt một đám gia hỏa đều lộ ra thần sắc hưng phấn.
Nhưng đến khi nghe đến nội dung trừng phạt thì sắc mặt của đám người thực lực kém đều tái nhợt.
Sau đó quỷ nô còn nói về tiến hành quy tắc bài danh như thế nào, cả kỳ tỷ thí sẽ kéo dài trong thời gian chín mươi sáu ngày, cứ ba ngày một vòng, tổng cộng có ba mươi hai vòng.
Mỗi một khi bắt đầu một vòng cũng đều tiến thành bốc thăm tại chỗ để xác định đối thủ.
Trước khi rút thăm sẽ loại bỏ những người vừa giao chiến trước đó.
Mỗi khi thắng một trận thì lại được đấu tiếp, người thua thì phải ở lại. Cuối cùng những người có số vòng thắng giống nhau sẽ tiến thành tỷ thí, để chọn ra thứ tự.
Loại phương thức tỷ thí này, Lôi Động cũng có chút hiểu được.
Thứ nhất chính là thúc giục các đệ tử không ngừng hướng về phía trước mà cố gắng.
Thứ hai cũng là luyện cơ hội này để ma luyện năng lực chiến đấu thực tế của các đệ tử.
Phải biết là nếu chỉ biết đâm đầu vào tu luyện, tu vi có cao tới đâu cũng chỉ là lý thuyết suông mà thôi. Huống chi, cứ cắm đầu vào bế quan tu luyện thường sẽ gặp phải bình cảnh. Trải qua chiến đấu kịch liệt mới có thể kích thích tiềm năng, hoặc là cơ năng của cơ thể, phát huy ra tiềm lực từ từ.
Nói cách khác mỗi một người đều phải giao chiến qua một lần thì cả kỳ tỷ thí mới có thể chấm dứt.
Lôi Động cũng tin tưởng, sau khi trải qua ba mươi hai vòng đấu liên tiếp, kỹ xảo chiến đấu của mình sẽ có tiến bộ rất lớn.
Tiếp theo là rút thăm, ai cũng muốn vòng đầu tiên sẽ gặp được kẻ yếu, có một khởi đầu tốt đẹp, như thế có thể gia tăng sĩ khí và lòng tin.
Nhưng mà Lôi Động lại không hề để ý, cho dù là ngẫu nhiên đụng phải Đinh sư tỷ thì hắn cũng muốn chơi cùng nàng vài trận, nếu không phải là đối thủ thì nhận thua là được rồi.
Dưới sự chỉ dẫn của quỷ nô, việc rút thăm cũng rất trật tự. Nhưng mà lần đầu tiên rút thăm thì chỉ cần mười sáu người là đủ.
Đến phiên Lôi Động, đã thấy Chu Minh Hoa ở cách đó không xa âm trầm nhìn mình, xem chừng là hy vọng mình ngẫu nhiên gặp phải hắn.
Lôi Động mặc kệ hắn, trực tiếp đưa tay rút một thẻ tre, cầm lên xem xét, trên đó viết ba chữ Ngô Thiên Thu. Lôi Động cũng không có ấn tượng sâu sắc đối với cái tên này, chỉ nhớ mang máng hắn là một người rất bình thường.
Sau khi đưa mắt quét một vòng hắn liền phát hiện ra Ngô Thiên Thu đang ở phía xa phất phất tay với hắn.
Chủ bút cũng đã bắt đầu ghi chép. Lôi Động rút thăm giao đấu với Ngô Thiên Thu, thi đấu ở lôi Đài thứ hai. Cũng công bố kết quả rút thăm với mọi người.
Ngô Thiên Thu là một tên thanh niên khoảng mười bảy mười tám tuổi. Từ khi nhập môn đến nay thì chuyên cần tu luyện, vừa mới đột phá lên tầng thứ ba. Thấy kết quả như vậy thì hắn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi trong lòng. Tuy rằng danh khí của Lôi Động ở ngoại giới không nhỏ, nhưng đến bây giờ cũng chỉ là tầng thứ ba.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 43 : Trận tỷ thí ba năm (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Vòng đầu tiên gặp được hắn, so với việc phải giao đấu với các đệ tử thân truyền của lão tổ thì tốt hơn nhiều.
Lôi Động cũng đảo mắt nhìn bốn phía một chút, hắn cũng biết được, sau ba năm kể từ khi nhập môn, đa số các đệ tử đều có tu vi tầng thứ ba, rất ít người có tu vi tầng thứ ta.
Tả Siêu Hòa và Chu Minh Hoa là bởi vì có tư chất tốt và có tài nguyên phong phú mới có thể tiến vào tầng thứ năm.
Về phần Đinh đại sư tỷ, Lôi Động căn bản là không nhìn thấu được tu vi của nàng. Nhưng mà nghe nói mấy tháng trước nàng cũng đã đột phá tầng thứ sáu. Nàng chắc chắn sẽ là ứng cử viên lớn nhất cho chức quán quân của kỳ tỷ thí này.
Năm nghìn điểm cống hiến của môn phái. Mặc Dù Lôi Động có nghịch bảo như Phệ Hồn Tháp ở trong tay cũng không nhịn được mà động tâm một trận.
Nếu là đơn thuần dùng linh thạch để đổi lấy nhiều điểm cống hiến như vậy thì cũng phải hơn một ngàn linh thạch. Hiện giờ Lôi Động nhiều ít cũng đã hiểu được tác dụng của điểm cống hiến.
Dùng điểm cống hiến để đổi lấy những thứ như là dùng để đổi lấy pháp khí thông thường, đan dược thì không tính là gì, còn không bằng đến phường thị để đổi. Lý tưởng nhất chính là dùng để đổi công pháp, pháp thuật hoặc là những vật phẩm trân quý.
Nhất là những công pháp đặc hữu của Âm Sát Tông. Ở những phường thị bên ngoài căn bản là không thể nào đạt được, chỉ có thể dựa vào điểm cống hiến mới có được.
Nhưng mà đối với năm nghìn điểm cống hiến kia, Lôi Động cũng chỉ là động tâm mà thôi, nếu muốn đoạt mồi từ trong miệng hổ của Đinh sư tỷ, chỉ sợ là không thể dễ dàng làm được như vậy.
Chẳng những tu vi của Đinh sư tỷ đã lên tới tầng thứ sáu, trên người còn có một đám trung phẩm pháp khí, chưa nói đến thượng phẩm pháp khí nữa. Dù cho chính mình toàn lực thi triển, chỉ sợ cũng là một người một chữ thua.
Lôi Động vốn tự nhận nếu đoạt vị trí thứ nhì hay thứ ba thì còn có thể được, nhưng mà hắn không muốn quá mức nổi trội ở phương diện này, có thể không bại lộ tự nhiên là không còn gì tốt hơn.
Rất nhanh, rút thăm cũng xong xuôi. Trần Mâu và Vệ Hoa chen đến bên cạnh hắn, một trái một phải kẹp chặt lấy hắn, hung thần ác sát hỏi.
- Thành thật khai báo, đệ đã cho Đinh sư tỷ trúng phải tà thuật gì? Chẳng những nàng ôn hòa nói chuyện cùng đệ mà còn nhận cả lễ vật của đệ?
- Hắc hắc, đây chính là bí thuật độc nhất vô nhị của ta.
Lôi Động híp mắt nở nụ cười.
- Nếu hai người các huynh muốn học, vậy mỗi người đưa cho ta một trăm linh thạch.
- Đi chết đi.
Hai người Trần Mâu và Vệ Hoa đều phá lên cười, hung hăng nện cho hắn một phát.
Cười đùa một lát, lúc này sắc mặt của Trần Mâu mới trở nên nghiêm túc.
- Nhưng mà nói thật, hiện tại đệ chỉ có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba. Sau này nếu trong thời gian thi đấu gặp phải Chu Minh Hoa thì cứ trực tiếp đầu hàng là được rồi. Đỡ cho hắn sẽ nhân lúc không để ý mà hạ độc thủ. Nhưng mà ta sợ nhất chính là hắn khiêu khích đệ, ngàn vạn lần đừng có mất lý trí.
- Yên tâm đi, mặc kệ hắn.
Bộ dạng của Lôi Động uể oải, vươn người một cái nói.
- Hai người các huynh rút thăm gặp được đối thủ thế nào?
Sắc mặt của Trần Mâu lập tức phấn khích, cười đến mức hai mắt đều híp thành một đường nhỏ.
- Đối thủ của ta chỉ là Luyện khí kỳ tầng thứ hai.
Còn sắc mặt của Vệ Hoa thì cực kỳ buồn khổ, nhấc tay nói.
- Đối thủ của ta là Đinh sư tỷ.
- Ha ha.
Ngay cả Lôi Động cũng ngây người một lúc rồi không nhịn được mà phá lên cười.
Không thể không thừa nhận, vận khí của người này cũng thật sự là quá tốt rồi. Cười đến mức có chút đau bụng, sau đó vẻ mặt đồng tình ôm bả vai hắn.
- Bạn thân à, việc duy nhất đệ có thể làm chính là đứng một bên cổ vũ cho huynh.
Vệ Hoa tức giận, gạt tay hắn ra.
- Ta thấy là đệ muốn xem ta thất bại mới đúng? Không cần quá kiêu ngạo, sớm hay muộn đệ cũng sẽ gặp được Đinh sư tỷ, đến lúc đó cẩn thận ta trả thù.
- Trả thù thì trả thù thôi, hôm nay chúng ta phải xem cho thỏa thích.
Trần Mâu cũng không phải là thứ gì tốt, vui vẻ đề nghị.
Trận so đấu đầu tiên, vừa vặn chính là của bọn họ. Hai người liền túm Vệ Hoa thần tình nhăn nhó đi lên.
Tổng cộng có năm lôi đài, mỗi một lôi đài đều có một gã đại đệ tử Trúc cơ kỳ của Vạn Quỷ Quật, cũng chính là sư thúc của mọi người đảm đương việc trọng tài.
Rất nhanh vị trọng tài mặt đen đã kêu tên của Vệ Hoa và Đinh Uyển Ngôn.
Đinh Uyển Ngôn xuất tràng, tự nhiên là thu hút rất nhiều người xem. Nhưng mà Vệ Hoa, chưa chiến mà tinh thần đã mất, nhõng nhẽo không chịu lên.
Lôi Động và Trần Mâu trao đổi ánh mắt, sau đó liền trực tiếp nhấc hắn lên võ đài.
Vệ Hoa dầu gì cũng là nhân vật Luyện khí kỳ tầng thứ ba, đã trải qua tẩy tủy, tính chất của thân thể so với tự nhiên vốn không tầm thường. Sau khi lộn vào vòng ở trên không thì nghiêng ngả lảo đảo hạ cánh xuống đất, có chút chật vật quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Động và Trần Mâu.
Vừa đảo mắt nhìn lên hắn đã thấy Đinh Uyển Ngôn đứng ở cách đó không xa, vẫn bình tĩnh giống như thanh phong nhàn vân. Sắc mặt hung ác của hắn liền biến đâu mất, hít sâu một hơi, khom người nói.
- Vệ Hoa ra mắt sư tỷ.
Đinh Uyển Ngôn cũng khách khí hơi gật đầu.
Vị trọng tài mặt đen liếc mắt nhìn Vệ Hoa một cái, âm thanh lạnh lùng nói.
- Quy củ cũng không cần nói nhiều, bắt đầu đi.
Chữ cuối cùng kia vừa mới thốt ra, Vệ Hoa liền trực tiếp giơ hai tay lên, hét lên một tiếng.
- Ta nhận thua, ta đầu hàng.
Ngay cả Đinh Uyển Ngôn cũng ngây ngẩn cả người, tốc độ đầu hàng của người này nhanh như vậy, cũng coi như ngoài dự đoán của mọi người.
Đám người vây quanh đứng xem nhất thời oán thán một trận. Nhưng mà cái tên Vệ Hoa kia cũng dương dương tự đắc hướng về xung quanh chắp tay, không hề xấu hổ bước xuống đài.
Hai người Lôi Động và Trần Mâu đưa mắt nhìn nhau, da mặt của tên Vệ Hoa này cũng thật là dầy.
Như vậy, Đinh Uyển Ngôn còn chưa kịp dùng đến pháp khí cũng đã thắng được một trận.
Kế tiếp chính là Lôi Động thi đấu.
Ba người đến bên cạnh lôi đài của Lôi Động. Trận đấu ở đó vẫn chưa kết thúc, song phương thi đấu đều là nhân vật Luyện khí kỳ tầng thứ ba, lại đều là học những pháp thuật bình thường, một thân trang bị nhập môn anh không ra anh em không ra em. Đều sử dụng tiểu kiếm màu xanh lục, binh binh bang bang giáp chiến với nhau.
Thường thường ngươi thi triển ra một quả cầu lửa thì ta phóng ra một mũi tên băng, đều là những pháp thuật sơ đẳng. Loại trình độ so đấu này, ngay cả trọng tài cũng cảm thấy buồn ngủ.
Trận đấu kéo dài cho đến một khắc động hồ sau, ngay tại lúc hai người đang giằng co nghĩ kế để hạ đối thủ, rốt cuộc thì một người cũng đã có cơ hội, một cái băng thuật nguyền rủa đông kết một tầng băng ở trên mặt đất, tên còn lại không cẩn thận đã bị mất thăng bằng, cánh tay liền bị trúng một kiếm. Hắn đành phải hô to nhận thua.
Người thắng thì hưng phấn mười phần, người thua thì ủ rũ không thôi.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 44 : Trận đầu thắng lợi
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Rất nhanh, vị trọng tài cao gầy liền gọi Lôi Động và Ngô Thiên Thu.
Tên Ngô Thiên Thu kia, cũng khá cao to, phong nhã, hắn còn thi triển thân pháp nhảy dựng lên, nhẹ nhàng đáp xuống lôi đài.
Lôi Động mặc kệ hắn, theo bậc thang đi lên từng bước một.
Bởi vì hai người cũng không phải là nhân vật lợi hại gì, xung quanh không có quá nhiều người đứng xem.
- Lôi sư huynh xin hãy hạ thủ lưu tình.
Ngô Thiên Thu khẽ mỉm cười.
Lôi Động không nói gì, gật đầu.
Sau đó trọng tài liền hô lên bắt đầu. Sắc mặt của Ngô Thiên Thu nhất thời trở nên hung ác, trên mặt phủ kín một tầng màu xanh nhàn nhạt. Cây roi ở trên tay trái bay ra, như một con lệ quỷ hung sát vặn vẹo hướng tới Lôi Động đánh tới, thanh thế cực lớn, nhanh như một tia chớp.
- Quỷ Sát Chưởng.
Đám người xung quanh nhất thời kêu lên.
Cùng với Ngự Quỷ Quyết của Lôi Động, Minh Hỏa Đạn của Trần Mâu, còn có Huyền Âm Thuẫn linh tinh, đều là những pháp thuật nổi tiếng của Luyện khí kỳ trong Âm Sát Tông. Hơn nữa sau khi tu luyện đến Trúc cơ kỳ thì sẽ càng mạnh hơn.
Tất nhiên, Quỷ Sát Chưởng cũng là một trong số đó. Lúc trước trong lúc Lôi Động lựa chọn pháp thuật thì cũng đã từng lưu ý qua loại pháp thuật này. Không cần phải đi nơi nơi tìm bắt âm hồn, chỉ cần trong lúc tu luyện, không ngừng hấp thu sát khí, lấy sát khí để rèn luyện thân thể.
Cũng đem Huyền Âm chân khí đơn thuần trong cơ thể trộn lẫn với loại sát khí này. Như vậy là đã có thể đạt được điều kiện tiên quyết để có thể thi triển Quỷ Sát Chưởng.
Sát, theo ý nào đó mà nói thì cũng chính là một loại linh khí. Có tiên thiên hình thành sát, cũng có hậu thiên tạo thành sát. Dựa theo chủng loại thì cũng có đủ kiểu, tên gọi vô số.
Ví dụ như lôi sát, dương sát, âm sát, vân vân. Âm Sát Tông, nếu đã lấy âm sát để đặt tên, tự nhiên cũng có lý giải và vận dụng rất mạnh đối với âm sát.
Trong tông phái, những pháp thuật có pháp môn liên quan đến âm sát có rất nhiều. Mà ở trong phạm vi thế lực của Âm Sát Tông, nơi đâu cũng có thể tùy ý thấy được âm sát.
Rất rõ ràng, hỗn hợp Huyền Âm chân khí của Ngô Thiên Thu chính là âm sát.
Đương nhiên, mặc dù là âm sát thì cũng chia làm mấy chục loại có phẩm chất bất đồng. Đối với điểm này, Lôi Động không nghiên cứu nhiều nên không hiểu rõ lắm.
Nhưng đều là một trong những pháp thuật nổi tiếng của Âm Sát Tông, uy lực của Quỷ Sát Chưởng tất nhiên là bất phàm. Thần sắc của Lôi Động hơi đổi, mơ hồ cảm giá được một cỗ âm lãnh quanh quẩn ở bên cạnh mình, hắn biết rõ người này đã luyện Quỷ Sát Chưởng đến mức không tồi.
Có thể sử dụng thần thức để chỉ dẫn phương hướng cho Quỷ Sát phi hành. Nếu nắm được phương hướng mà chạy trốn, Quỷ Sát nhất định sẽ chạy theo sự dẫn đường của Ngô Thiên Thu mà theo sát chính mình. Tốc độ của mình tuy rằng không chậm, nhưng sẽ không nhanh bằng Quỷ Sát phi hành.
Không có bất kỳ tính toán gì để đối chiến với Quỷ Sát Chưởng, bàn tay của hắn khẽ nâng lên, Thị Huyết quỷ tốt cấp bốn đã đứng chắn trước mặt hắn. Thị Huyết quỷ tốt bày ra một tấm chắn, quỷ thân tụ thành một đoàn.
Ầm.
Ác quỷ hung lệ biến ảo hung hăng va chạm với Thị Huyết quỷ tốt, sát khí như dòng nước hướng tới bốn phương tám hướng mà tản ra. Thị Huyết quỷ tốt bay ngược trở lại, tấm chắn hơi mờ vỡ tan, cùng lúc đó quỷ thân thậm chí có dấu hiệu tán loạn không ngưng. Có thể thấy được một kích Quỷ Sát Chưởng này có uy lực cường đại cỡ nào.
- Ngự Quỷ Quyết, quỷ tốt cấp bốn?
Đám người biết phân biệt tốt xấu ở xung quanh kinh ngạc kêu lên. Quỷ tốt cấp bốn cơ bản là cường đại ngang với một gã Luyện khí kỳ tầng thứ bốn. Không có gì bất ngờ thì chỉ cần một con Quỷ tốt cấp bốn này cũng có thể quét ngang hơn phân nửa đám đệ tử cùng giới.
Trong lúc nhìn Lôi Động, thần sắc đã không còn giống lúc trước. Dù sao thì hắn cũng là một tên gia hỏa có Quỷ tốt cấp bốn, một tên Luyện khí kỳ tầng thứ ba có thể nào là đối thủ của hắn trong trận chiến này.
Mọi người đều biết, Ngự Quỷ Quyết tu luyện rất dễ dàng, nhưng mà nếu muốn dựa vào Ngự Quỷ Quyết để trở nên cường đại thì chỉ có thể dựa vào vận khí để bắt được linh quỷ cường đại.
Đương nhiên, cũng có thể bỏ tiền ra để mua linh quỷ. Đáng tiếc tân đệ tử mới nhập môn tu luyện được ba năm thì sẽ có bao nhiêu tiền thừa để mà đi mua linh quỷ?
Dù cho có đi mua linh quỷ thì cũng phải có một cái Dưỡng Hồn Tháp thật tốt để tẩm bổ cho nó, còn phải thường xuyên đưa nó ra bên ngoài để hấp thu huyết nhục. Bởi vậy tuy rằng Ngự Quỷ Quyết rất cường đại, nhưng mà nói dễ thì cũng dễ mà nói khó thì cũng cực kỳ khó để tu luyện.
Ngô Thiên Thu lại dốc toàn lực thi triển một chiêu Quỷ Sát Chưởng nữa nhưng đồng dạng lại bị Thị Huyết quỷ tốt chắn mất, sắc mặt xanh xám của hắn trở nên trắng bệch. Thiếu chút nữa hắn đã đánh tan Thị Huyết quỷ tốt.
Lúc này hắn rống lên một tiếng, cả người đỏ bừng cầm đao nhào lên. Đồng dạng vẫn liên tục phát ra tiếng quỷ khiếu dữ tợn, vô cùng hung tàn.
Tuy rằng Quỷ Sát Chưởng không kém, nhưng mà dù sao Ngô Thiên Thu cũng chỉ có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba, liên tiếp thi triển hai chiêu Quỷ Sát Chưởng có uy lực cường đại đã là một chuyện tình rất miễn cưỡng rồi, hắn đành phải lấy thanh tiểu kiếm màu xanh thẫm ra, dùng thần thức chỉ huy nó hướng tới Thị Huyết quỷ tốt chém tới.
Lôi Động có chút đau lòng, Thị Huyết quỷ tốt bị thương, lúc này tự nhiên là hắn không có khả năng nhàn rỗi, đồng dạng cũng điều khiển thanh tiểu kiếm màu xanh lục, hóa thành một đạo lục quang hung hăng chém qua bên kia.
Keng một tiếng, Thị Huyết quỷ tốt cứng đấu cứng với đòn tấn công kia, thanh tiểu kiếm của Lôi Động thì ngoan độc bổ vào Ngô Thiên Thu.
Trên người Ngô Thiên Thu nhất thời hiện lên một tấm chắn tối đen có điêu khắc mặt quỷ dữ tợn đỡ lấy thanh đao.
Hai người đều thi triển những pháp thuật không kém của tông phái, vốn trọng tài cho rằng đây sẽ là một hồi so đấu nhàm chán thì giờ đây tinh thần cũng rung lên.
Mặt khác những người ở bên dưới, nghe nói có Quỷ Sát Chưởng và Quỷ tốt cấp bốn xuất thế thì đều sôi nổi tụ tập lại đây.
Một tiếng vang giòn, thanh tiểu kiếm xanh thẫm của Lôi Động cũng bị đỡ lại. Ngô Thiên Thu thi triển thân pháp, chật vật trốn tránh thế tấn công liên miên không dứt của Thị Huyết quỷ tốt.
Nhưng mà thường thường sẽ bị chém một nhát. Cái pháp khí tấm chắn kia thường sẽ ở trong thời khắc mấu chốt đỡ một đao này cho hắn, nhưng dù sao thì đây cũng không phải kế lâu dài.
Tính toán một chút, Ngô Thiên Thu dứt khoát tập trung toàn bộ tinh lực lên trên người Lôi Động, hắn chỉ huy tiểu kiếm màu xanh thẫm hướng về phía Lôi Động chém tới vì biết Lôi Động không có pháp khí phòng ngự.
Đích xác, Lôi Động không có pháp khí nào mang tính phòng ngự. Nhưng mà trung phẩm Đăng Vân Ngoa mà lão tổ ban cho chẳng lẽ chỉ để trang thí?
Thân hình hắn hơi động một chút, tiểu kiếm của đối phương chỉ bắn trúng tàn ảnh, đồng thời hắn tiếp tục thúc giục tiểu kiếm của mình, hung hăng chém tới Ngô Thiên Thu.
Mai rùa cũng chỉ là mai rùa, dù cho có cứng rắn đến mấy thì cũng không thể đỡ được vĩnh viễn.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 45 : Quyết đấu Chu Minh Hoa (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Vip van dan
Trong lúc nhất thời, Ngô Thiên Thu ở vào thế hạ phong cực kỳ chật vật, giống như bắt đầu chống đỡ không được. Nhưng mà trong lòng Lôi Động cũng vẫn còn cảnh giác, dù sao thì cái màn lội ngược dòng huyết tinh hắn nhìn thấy trong trận tỷ võ ba năm trước đây, cả đời này hắn cũng không quên được.
Ầm!
Sau đó, Thị Huyết quỷ tốt tung một đòn nghiêm trọng, tấm chắn này nhất thời vỡ tan.
Linh lực lưu động mơ hồ trên đó đã tiêu tán sạch.
- Ta nhận thua.
Sắc mặt của Ngô Thiên Thu đại biến, hình như có chút không cam lòng, hắn biết nếu tiếp tục đánh, chỉ sợ tính mạng cũng không giữ được, đành phải đỏ mặt mở miệng đầu hàng.
Lôi Động cũng lập tức dừng thế công lại, Thị Huyết quỷ nhu thuận xoay người trở về, đứng bên cạnh hắn.
- Trận tỷ thí ba năm của Vạn Quỷ Quật, lôi đài thứ hai, Lôi Động giao đấu với Ngô Thiên Thu. Kết quả so đấu, Lôi Động thắng.
Trọng tài tuyên bố kết quả, Lôi Động cũng hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm mắng, tiểu tử Ngô Thiên Thu này thật đúng là thâm tàng bất lộ, chẳng những luyện Quỷ Sát Chưởng vô cùng cường đại mà còn có cả pháp khí phòng ngự.
Trần Mâu và Vệ Hoa thấy Lôi Động thắng lợi, hai người liền hô to ủng hộ. Những người còn lại sau khi xem xong trận đấu cũng phấn khích mà hò hét theo.
Nhưng là nói trở lại, Quỷ Sát Chưởng đích thật là phi thường lợi hại, chẳng những bộc phát ra uy lực cường đại, đáng sợ hơn chính là trong đó còn ẩn chứa âm sát, nếu đánh trúng người thì sẽ xâm nhập vào trong cơ thể, ăn mòn khí lực trong huyết mạch, rất khó trừ tận gốc.
Nhưng mà quỷ tốt thuộc loại thân thể dạng năng lượng tinh khiết. Quỷ Sát Chưởng đánh vào trên người nó, chẳng qua chỉ là phải thừa nhận uy lực bộc phát cường đại mà thôi, tính ăn mòn của âm sát thì không hề có nửa điểm tác dụng.
Lôi Động ở trước mặt bao nhiêu người lấy ra cái Dưỡng Hồn Tháp có hình dáng độc đáo, âm linh dày đặc kia, rõ ràng là thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp chứ không phải là vật phàm gì, chậm rãi thu hồi còn Thị Huyết quỷ tốt bị thương vào bên trong. Ngay cả vị trọng tài Trúc cơ kỳ cũng thở nhẹ môt tiếng.
- Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp, khó trách ngươi có thể luyện được Quỷ tốt cấp bốn nhanh như vậy.
Lời này vừa nói ra, mọi người lại càng thêm ghen ghét Lôi Động. Đây chính là thượng phẩm pháp khí, bên trong những đệ tử cùng giới, thượng phẩm pháp khí mà mọi người biết tới cũng chỉ có Đinh Uyển ngôn là có một kiện.
Nghe được tiếng nghị luận sôi nổi của mọi người xung quanh, lúc này Lôi Động mới thản nhiên thu hồi Dưỡng Hồn Tháp. Hắn sớm biết nhất định sẽ có rất nhiều người suy đoán xem tại sao mình lại có Quỷ tốt cấp bốn. So với việc để cho bọn họ đoán mò, còn không bằng hào phóng để cho người ta biết mình có một cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp.
Tuy nói mặc dù là một cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp cũng khó có thể ở trong hai ba năm biến một con hạ phẩm linh quỷ thăng lên đến cấp bốn. Nhưng nếu mà chịu khó để cho quỷ tốt cắn nuốt một ít huyết nhục của yêu thú, hoặc là của dã quỷ, cộng với làm huyết tế vài lần thì cũng không phải là không thể thăng tới cấp bốn.
Kế tiếp, những trận đấu sau đó lại được bắt đầu, mỗi khi có trận đấu nào phấn khích, mọi người liền lập tức xúm vào. Thứ nhất là quan sát người khác chiến đấu để háp thu kinh nghiệm. Thứ hai là cũng muốn nhìn một chút xem đòn sát thủ của mỗi người là cái gì?
Cả ngày trôi qua, thật ra khiến cho Lôi Động cảm thấy nghiêm túc hơn là quyết tâm, dù sao thì không phải mỗi người cũng đều có Quỷ Sát Chưởng uy lực không tầm thường như Ngô Thiên Thu.
Về phần đối thủ của Trần Mâu, không đề cập đến cũng thế, thoải mái giành thắng lợi.
Liên tiếp mười vòng đấu, Lôi Động chưa bao giờ gặp phải đối thủ lợi hại, chỉ là một đám đệ tử Luyện khí kỳ tầng thứ hai tầng thứ ba có trang bị không mấy lợi hại. Lôi Động chỉ cần gọi ra Thị Huyết quỷ tốt cấp bốn là đã có thể thoải mái giành thắng lợi.
Về phần gặp được một tên Luyện khí kỳ tầng thứ tư thì cũng khiến hắn phí thêm công sức một chút, nhưng mà đến nay hắn cũng chưa cần phải dùng đến con linh quỷ thứ hai. Bởi vậy thành tích của hắn đã toàn thắng mười trận liên tiếp.
Cho đến vòng thứ mười hai, sau khi Chu Minh Hoa bốc thăm xong thì đột nhiên cười như điên. Đưa mắt tìm tòi trong đám người bên dưới một phen, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Lôi Động, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc hung tàn.
Quả nhiên sau khi chủ bút thông báo kết quả của lá thăm, lôi đài thứ hai trận thứ năm, Chu Minh Hoa giao đấu với Lôi Động. Bởi vì sớm hay muộn cũng phải chiến đấu với Chu Minh Hoa nên Lôi Động cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Mấy ngày nay hắn cũng luôn luôn lưu ý sức chiến đấu của Chu Minh Hoa. Thân là một trong những đệ tử thân truyền của lão tổ, tài nguyên hùng hậu, trong ba năm nay hắn cũng đã tiến lên đến Luyện khí kỳ tầng năm, thực lực tự nhiên là bất phàm.
Nhưng mà trong hơn mười hai trận đấu trước, hắn chỉ thắng có mười một trận, đả bại hắn rõ ràng cũng chính là một đệ tử thân truyền của lão tổ khác, Tả Siêu.
Nhìn ra được, Chu Minh Hoa cũng luôn luôn không có cảm tình gì đối với người luôn cưỡi lên đầu mình là Tả Siêu.
Trong trận thi đấu đã quyết tâm giành chiến thắng, nhưng cuối cùng lại kém một chiêu mà thua cuộc. Nhưng mà cũng là bởi vậy mà thực lực cực mạnh của hắn đã bại lộ ra ngoài.
Không biết có phải là bởi vì Chu Minh hoa ngay từ đầu đã không lấy được lòng của lão tổ hay không, Lôi Động cảm thấy cái này chính là bi kịch.
Mọi người đều là đệ tử thân truyền, Đinh Uyển Ngôn thì có một thân trung phẩm, một món thượng phẩm pháp khí.
Mà Tả Siêu thì cũng một thân hạ phẩm và một món trung phẩm. Về phần Chu Minh Hoa này thì cũng chỉ có vài món hạ phẩm pháp khí coi như không tệ mà thôi.
Ở trong mắt đệ tử bình thường thì bộ trang phục và vài món pháp khí này cũng coi như không tồi rồi. Nhưng hắn là đệ tử thân truyền, trên người đều là hạ phẩm pháp khí thì rất khó coi.
Bởi vậy có thể suy đoán, có lẽ người này ở trong mắt của lão tổ cũng không quá được sủng ái.
Ba người Lôi Động được lão tổ ban cho trung phẩm pháp khí, hoàn toàn có tư cách khinh bỉ tên quỷ nghèo này.
Cũng là rất có thể vì nguyên nhân như vậy mà người này mới cảm thấy không ưa ba người Lôi Động. Nhất là lúc ấy lợi dụng môn quy, buộc hắn phải hướng tới Trần Mâu mà xin lỗi, càng khiến cho hắn hận thấu xương.
Nhưng mà hiện tại, chỉ sợ cừu hận lớn nhất chính là quan hệ không rõ ràng của Lôi Động và Đinh Uyển Ngôn.
Aiiii, lòng dạ hẹp hòi hại chết người. Trước khi hắn chiến đấu một trận với Tả Siêu, Lôi Động còn hơi lo lắng về hắn. Nhưng mà sau khi trải qua trận chiến ấy, Lôi Động cũng chỉ có thể cười cười, bản lĩnh như vậy, căn bản là không cần đến ba con quỷ xuất hiện là có thể thu thập được hắn.
Về phần hai môn pháp thuật mà hắn luyện tập kia, phân biệt là Đồ Linh Chỉ và Huyền Âm Thuẫn, một công một thủ đều là những pháp thuật cực kỳ lợi hại. Lấy uy lực của Đồ Linh Chỉ mà nói, uy lực không kém hơn Quỷ Sát Chưởng.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mrelton1