- Ba ba! Người lại muốn đi sao?
Tiểu Dodo con mắt hồng hồng nhìn chằm chằm Trần Duệ, ôm chặt cổ hắn không buông.
Trần Duệ hôn lên khuôn mặt mềm mại của con gái:
- Dodo bảo bối, ba đi hoàn thành đại sự, rồi trở về chơi với con?
- Ba ba đi đánh người xấu sao?
- Ặc…Đúng vậy.
- Dodo muốn đi!
Tựa hồ biểu hiện sức chiến đấu, tiểu phượng hoàng nắm chặt cổ ba ba, có bài lần phong phạm giống như Alice.
Trần Nhuệ cảm nhận được sức mạnh của con gái, xoa xoa mồ hôi trên đầu:
- Dodo bây giờ còn nhỏ, sau này, ba sẽ mang con theo.
- Ba ba! Dodo rất lợi hại!
Dodo giương nắm tay nhỏ lên, thân thể tang vọt, hoá thành một đạo hồng quang, ẩn hiện phượng hoàng chi hình trong đó, nhiệt độ trong sân nhỏ tang cao. Hồng quan như thiểm điện hướng một góc sân nhỏ bay tới, làm cho một bức điêu khắc bằng kim loại như đầu heo vậy đó, bị hồng quang xẹt qua, lập tức nổ tung.
Trần Duệ để ý nổ ra không phải là những mảnh vụn mà chực tiếp nóng chảy thành chất lỏng.
Dodo lúc trước ấp trứng thực lực đã là ma hoàng, sau khi sinh thực lực có giảm xuống, nhưng tốc độ phát triển nhanh, mới có hai tuổi mà thực lực đã là ma hoàng, cộng them hoả hệ thể chất và lực lượng huyết mạch của Aspen Maude vương tộc, không kém chút nào so với thân thể phượng hoàng tiềm lực.
Chỉ có điều… Đối với một đứa bé mới có một tuổi mà nói thì phải nói là quá mức nguy hiểm.
Lúc đi dạo phố, Dodo không ít lần đâm cháy đầu heo và những thứ tương tự, điều này làm cho cứ dân ở Ám Nguyệt hoan nghênh món đầu heo kho tàu của tài chính quan từng một lần tuyệt tích.
Hồng quang sau khi phá huỷ mục tiêu, nhanh chóng ngưng tụ thành hình thể Dodo, đắc ý lơ lửng trên không:
- Ba xem tuyệt chiêu Dodo nổi giận mà ba dạy còn này!
Trần Duệ trên ót mồ hôi càng nhiều, lúc trước làm dưỡng phụ vô lương, đem tiểu phượng hoàng truyền dạy trò chơi “Angry Birds”, bây giờ thì hay rồi, dưỡng nữ trở thành con ruột. Quả là báo ứng.
Cơ Á tranh thủ tến lên ôm lấy Dodo đang muốn tiếp tục quậy phá, bất mãn nhìn Trần Duệ:
- Đều là tại chàng! Nhìn xem dạy Dodo thành cái dạng gì!
Trần Duệ cười mỉa hai tiếng, rồi du dỗ con gái:
- Dodo nghe lời di di của con, để ba ba đi giải quyết đám người xấu xong, say này sẽ cùng Dodo chơi đùa.
Tiểu phượng hoàng hai mắt sáng rực lên, nghiêng đầu nghĩ nghĩ:
- Còn có mẹ và các dì nữa…
Những lời này làm cho chúng nữ ấm áo, tươi cười. Cơ Á hôn Dodo một cái:
- Bảo bối, di di không có yêu thương ngươi.
Alice ở bên chỉ vào mình. Dodo biết mình thiếu, vội bổ sung:
- Còn có Alice tỷ tỷ!
La lị công chúa cười tươi như hoa, lập tức sửa lại lời của Dodo:
- Là di di!
- Tỷ tỷ!
Dodo kiên trì
- Di di!
Alice cũng thế, quyết không để con gái của ca ca gọi mình là tỷ tỷ!
Đây đã là thói quen, bình thường cả hai đứa con nít lớn nhỏ giằng co rất lâu, bất quá hôm nay không phải lúc, cho nên Mejia mở miệng:
- Alice.
- Dạ.
Alice thái độ nghe lời khác thường, mười phần thục nữ, lúc này la lị rất lo lắng-----người ta dù sao cũng cùng ca ca hôn nhau rồi!
Meija không chú ý tới biến hoá của muội muội, đi đến bên người Trần Duệ:
- Cẩn thận.
Mấy năm nay, làm nữ hoàng của Đoạ Thiên Sứ đế quốc, nữ hoàng Meija lực uy hiếp càng ngày càng mạnh, dối với việc thống chị không hề kém hơn Rex đại đế. Lực lượng trong tay nàng không chỉ có quân sự mà còn có kinh tế và truyền thông. Uy ân dùng nhiều cách, không chỉ hạ thần, mà làm dân tâm hướng theo.
Chỉ có điều, bị nữ hoàng ở trước mặt thần dân thì là một khối băng lạnh, nhưng ở trước mặt vương phu lại là một người phong tình đến động lòng hoàn toàn khác biệt. Thực tế khi Athena mang thai, rất nhiều hành vi câu nệ lúc trước cũng buông tả, để cho tên nam nhân đê tiện liên tục lừa gạt nữ hoàng bệ quả, hậu quả là nữ hoàng bệ hạ bị ê mông làm ngày hôm sau phải ở trên giường mà phê duyệt công văn.
Làm Trần Duệ dở khóc dở cười là trong tay Meija cũng có một quyển sách nhỏ, bên trong ghi lại trước khi Trần Duệ đi thế giới loài người đã cùng Athena ân ái bao nhiêu lần, các tư thế cũng được miêu tả chi tiết, tỉ mỉ, mị ma ở bên rất rõ ràng vùng nhỏ đang có nước chảy ra.
Lúc nữ hoàng bệ hạ mãnh liệt yêu cầu, hắn không nói gì dựa theo cuốn sách nhỏ mà tái diễn n lần, những động tác kia đều là động tác đơn giản dễ làm, xxx đã là niềm vui thú khi thể xác và tinh thần đều buông thả, tâm linh và dục vọng dung hợp với nhau, nếu như mà cũng có nhiều quy định như võ thuật, thì sẽ phá hư cảm hứng. Nhưng mà vào lúc này, nữ hoàng bệ ha đã tiến vào trạng thái thất thần, làm bao nhiêu lần rồi cũng chả nhớ, cứ mặc cho hổ lộng.
Có thể đoán được, cái cuốn “bí kíp mang thao” lưu hành về sau, không biết là phúc hay là hoạ.
- Ta biết rồi, bệ hạ
Nhìn nữ hoàng bệ hạ khuông mặt trong trẻo xinh đẹp nhưng lạnh lùng, Trần Duệ đối với nàng chớp mắt, hướng về cái mông của của nàng.
Nữ hoàng bệ hạ không thể nào lạnh lùng được nữa, đỏ mặc liếc mắt một cái.
Trần Duệ cười ha hả, tiến đến ôm lấy Meija cũng như là Athena và Cơ Á, mứi liếc về Athena, Lomond đại gia đã lập tức đứng chắn phía trước Delia.
Trần Duệ không nói gì, ôm Lomond. Cái ôm nhẹ thật sự không nhẹ chút nào, nói đúng hơn là có tiếng xương răng rác kháng nghị.
Lomond đại gia bị ôm nhe răng trợn mắt. Delia cười, tiến đến ôm cả hai:
- Đội trưởng, sớm quay về chiếu cố cho Athena
Cả ba người có chút tình cảm đặc thù, đều cùng nhau xuất sinh nhập tử, ngoại trừ Lomond nói vài câu đùa dai như “Dương đại nhân”, còn bình thường đều gọi là “đội trưởng”.
- Ừ.
Trần Duệ ứng tiếng, rồi hướng phỉ thuý long và Alice gật đầu, Pagliuca còn đang bế quan, tiến them một bước lĩnh ngộ Lôi Đình liên gia nên không xuất hiên.
Một đạo tinh quang chi môn màu lam nhạt hiện ra trong mắt, Trần Duệ đang muốn đi vào, Alice ở đằng sau chạy tới, chặn ngay phía trước. Miệng thở hổn hển:
- Ca ca đi sớm về sớm nhớ rõ ước định hôn nhẹ của chúng ta nha.
Trần Duệ trong nháy mắt cảm giác được, sau lưng rất nhiều ánh mắt sắc bén như dao bắn vào hắn, tất nhiên sắc nhất là vị tỷ tỷ bệ hạ kia, trong lòng chột dạ, rốt cục hiểu thế nào là “ Như mang tại bối”
Alice một chiêu đắc thủ, lập tức buông tay thối lui. một bộ dạng biểu lộ u oán như muốn nói lại thôi, lúc này Dodo không cần thận chém thêm một đao:
- Con cũng muốn cùng ba ba hôn nhẹ!
Trần Duệ thiếu chút nữa thì ọc máu, vội trốn lẹ qua Tinh Không chi môn.
Sau lưng là tiếng của trùng biến hình hô to :
- Chủ nhân… đẹp trai quá….. hôn nhẹ cái !
Tại một nơi khác, sự kiện mất tích của hoàng tử Arthur càng thiêm trầm trọng
Arthur ở trong hôn lễ cự hôn mọi người, khiến cho công chúa Bisi bảy năm chờ đợi, làm công chúa thề sẽ không bao giờ lấy chồng nữa là chuyện mà cả thế giới đều biết. Đứng trước lợi ích quốc gia, đào hôn cự hôn cũng tốt. Công chúa chung thân không lấy chồng cũng tốt, chỉ là chuyện nhỏ, quan trong là … vấn đề của Lam Diệu đế quốc.
Sau đó sự kiện hoàng tử Arthur “Tử vong mất tích” không phải bình thường. Arthur Roland không chỉ là hôn phu của công chúa Bisi, tam hoàng tử cửa Lông Hoàng đế quốc, đồng thời còn là lĩnh chủ của đại lãnh địa Kim Diệu của Long Hoàng đế quốc, cho nên sự mất tích của Arthur tạo nên ảnh hưởng rất ác liệt, cho nên mới nói việc cự hôn chỉ là chuyện nhỏ.
Quan hệ của Long Hoàng và Long Diệu vì thế cũng khẩn trương hơn, các lời đồn nổi lên tứ phía, các vương quốc phụ thuộc cũng bị áp lực. Chỉ có điều, song phương cao tầng vẫn tinh tường, sự kiện này tuy ảnh hưởng nghiêm trọng, nhưng còn lâu mới trở mặt nhau, vấn đề mấu chốt là chính trị chứ không phải chiến tranh, chỉ cần đạt được lợi ích. Vì thế quan hệ của hai nước cũng không xấu đi.
Trong sự kiện này, uể oải nhất phải kể đến Victor của Lam Diệ đế quốc, cốn là muốn cho muội muội Bisi xuất giá. Kế hoạch khống chế thế lực của hắn cũng tan thành may khói. Ai ngờ lúc ván đã đóng thuyền thì muội phu Arthur lại mở miệng từ chối!
Mà Bisi cũng nhân cơ hội này tuyên bố không lấy chồng, có không ít thế lực trung lập hướng về Bisi, làm cho Victor phát điên, cốn là phần thắng nắm trong tay, thì bây giờ bị Bisi mượn cơ hội phất lực, thoáng cái cả cục diện đều bị cải biến.
Victor không chỉ một lần hoài nghi Arthur và Bisi cấu kết diễn trò với nhau, nhưng làm thế thì Arthur không có chỗ lợi nào, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng nữa, thật không thể nào hiểu nổi.
Trong Long Hoàng đế quốc đồng dạng cũng bị chấn động không nhỏ, rát nhiều gia tộc và thế lực xem trong Arthur đồng loạt thu liễm lại, cao hứng nhất chính là người cạnh tranh với Arthur.
Trước mắt lãnh địa Kim Diệu bởi vì nắm giữ nắm rượu Hoàng Long và mũ giáp map pháp trò chơi trong bảo khố, thêm vào đám người Isabella kinh doanh, phát triển còn mạnh hơn trước. Chỉ là Kim Diệu không còn nghi ngờ đã trở thành một khối thịt béo to, nhị hoàng tử Garfield lấy lý do lãnh đại không thể vô chủ mà hướng Rex đại đế xin quyền tạm quản lý Kim Diệu lãnh địa, nhưng đều bị cự tuyệt.
Chế khí giới đối với việc biếnm ất của vị tông sư cũng biểu lộ sự chú ý cao, Jikrei tông sư có giao tình với Arthur tuyên bố, nếu ai có thể cung cấp thông tin hoặc tìm thấy Arthur sẽ được hắn ban thưởng phong phú, trong đó có một kiện chuẩn thuần khí. Tin tức này làm kích thích không ít dong binh, nhiệm vụ tìm kiếm Arthur đã lan truyền toàn thế giới, đang tiếc là không có thu hoạch gì.
Hỗn loạn nhất là cao tầng Quang Minh giáo hội, bởi vì bọn họ từ Rafael mà biết được tin tức mới nhất----- Hoàng tử Arthur không những không chết mà còn lập được nhiều đại công, thủ hộ giả phá huỷ Hắc tử đồ chủ tế đàn!
Trong không khí hỗn loạn, không ai biết rằng, kẻ mà ai cũng đang kiếm tìm ấy, đang hoá trang thành một bồi bàn, đi vào trong phủ lĩnh chủ của Kim Diệu lãnh đại, cố tình cho Isabella và Lola một kinh hỉ.
Quả nhiên, phía ngoài đại sảnh lĩnh chủ phủ, liền nghe được giọng của Isabella và Lola trò chuyện nhưng mà hình như không chỉ có hai người, mà còn có một nữ nhân khác, khá quen tai, không phải Veronica cũng không phải Mayfair nhất thời không nhớ ra.
Trần Duệ chậm rãi đi vào đại sảnh, bên cạnh Lola và Isabella là một nữ nhân xa lạ.
Nhữ nhân này có mái tóc dài màu lam. Làn da trắng nõn, tướng mạo bình thường, làm cho Trần Duệ có cảm giác quái lạ, giống như nữ nhân trước mắt chỉ là một loại biểu tượng.
Siêu cấp hệ thống hiển thị là Linh hồn, tổng hợp thực lực lại là không cahcs nào phán đoán
Trần Duệ đôi mắt cô rút lại: đối với hắn quen thuộc, chỉ có một người!
Là nữ nhân đáng sợ đó
Vô luận tâm kế hoặc thực lực, đủ để đánh đồng với Rafael, Micheal, Satan.
Hắn vống tưởng nữ nhân này đã bị chôn vùi ở Quang Minh Thánh sơn đỉnh, không ngờ nàng vẫn chưa chết hơn nữa còn tìm đến được nơi này!
Trần Duệ lúc đi vào đại sảnh, nữ nhân kia như cảm nhận được cái gì, quay đầu lại nhìn hắn, nhíu mày. Lola và Isabella theo ánh mắt mà nhìn, nhất thời cũng không nhận ra Trần Duệ, nhưng nhận ra cặp mắt quen thuộc, tựa hồ hiểu ra.
Nàng kia cảm ứng được gì đó, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười kì dị, Tràn Duệ cảm giác được cổ tay trở nên nóng bỏng, một cái ấn ký lục tinh dần nổi lên, sắc mặt không khỏi biến đổi.
Cái ấn ký này lẽ không nên tồn tại, không thể tưởng được là khi cô gái này hạ lực nó lại xuất hiện, hắn trong lòng biết hành tung đã bại lộ, liền thu Lola và Isabella vào Phong Tinh đài.
Chiêu thức này là chiêu bảo vệ người thân mạnh nhất.
- Python đại nhân, từ lúc chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
Nữ nhân này, ngày đó đã cùng Trần Duệ đi đến thế giới mặt đất, Python!
Trong trận chiến Quang Minh Thánh Sơn, Python luôn ra vẻ thân mật với Trần Duệ đã chính thức lộ rang nanh, đem Trần Duệ chế tạo thành “Nhân thể bom” uy hiếp Michela, Trần Duệ đối với Python vẫn luôn cảnh giác, nhưng vẫn suýt nữa như thế mà chết. Mặc dù cuối cùng Trần Duệ mạo hiểm, lợi dụng phân thân của Tu La lừa gạt hai đại bán thần, cuối cùng sử dụng Phong Ảnh Ngoan toàn thân trở lui, nhưng lực lượng và tâm trí Python để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Lục ấn ký trên cổ tay vốn là chỗ ký sinh của Pythong, còn có thể cung cấp ba lượt cướp đoạt sức lực, Trần Duệ dung qua một lần với Long Hoàng Paergelisi tại Long cốc, về sau tại trận chiến trên Quang Minh đỉnh. Lúc ấy hắn lợi dụng không gian thần khí của Huy Hoàng tháp thoát đi, cảm giạc được lục tinh ấn ký biến mất.
Trần Duệ vừa dứt lời, lập tức phát động na di, trong nháy mắt đã hiện ra một vùng núi hoang ngoại ô của lãnh địa Kim Diệu.
- Không cần phải vội vã chạy trốn như thế.
Thanh âm Python đều đều vang ở phía sau.
- Chỉ là muốn kiếm một địa điểm thanh vắng để nói chuyện mà thôi.
Trần Duệ dừng lại.
- Trước mặt đại nhân Python, tiểu nhân vật như tao sao dám nghĩ tới chuyện chạy trốn cơ chứ?
Python cười phá lên, giống như nghe được điều buồn cười nhất thế giới, thanh âm như tiêng chuông bạc vậy, rất dễ nghe, Trần Duệ âm thầm tập trung lực lực lượng, đề phòng ở trạng thái cao nhất.
Hắn biết rõ nữ nhân này rất tàn nhẫn, giết người không hề gớm tay.
Python cũng không có động thủ, thu lại tiếng cười:
- Đúng là ‘không thật tế’, từ này là hợp lý nhất. Không chỉ với ta, mà còn là vớit ên Micheal tự cao tự đại. Lúc trước ta mang theo ‘tiểu nhân vật’ là ngươi xâm nhập Thánh Sơn, cùng tên Micheal hung ác lưỡng bại câu thương, mà tên ‘tiểu nhân vật; lại thuận lợi mang đi Phong chi chương rời đi. Giống như tát một cái mạnh vào mặt vậy đấy.
- Xấu hổ quá, rùa thôi.
Trần Duệ không kiêu ngạo, cũng không siểm nịnh. Hắn và Python coi như cũng là người quen, tỏ thái độ thì có vể dư thừa
Pythin đai nhân xuất hiện làm ta có chút ngoài ý muốn
- Ta cũng có chổ ngoài ý muốn, vào tình huống lúc ấy, đang cùng Micheal chạy trốn, do lúc ngươi thi triển Huy Hoàng tháp tạo ảnh hưởng ít nhiều ra bên ngoài, nếu không cho dù ta có liều mạng, cũng không thể thoát ra khỏi vết nứt không gian đó.
Trần Duệ không ngời cơ hội để Python chạy trốn không ngờ là do hắn ban tặng, trong nội tâm thầm than người tính không bằng trời tính.
- Tìm được ngươi… đúng là không dễ, nhưng mà cũng không khó.
Python mỉm cười.
- Nhất là ta không có ngốc, thanh danh của hàng tử Arthur quá vang dội, khó tránh khỏi một người nhàm chán như ta cũng phải chú ý, Hơ nữa là còn có tiểu thê tử Long tộc của ngươi ở đây, càng xác định suy đoán của ta---- Dung mạo nàng có biến ảo, nhưng vẫn không giấu được ta. Làm ta sợ hãi thán phục là nàng tấn cấp với tốc độ thật kinh người, thật giống với hoàng tử điện hạ kiêm chế khí tông sư. Đúng rồi, vừa rồi cái không gian sức lực cũng thật kinh người, ta căn bản không biết các nàng biến mất như thế nào.
Trần Duệ nhíu mày:
- Có lẽ ta đa nghi, nhưng ta tin rằng đại nhân không đến đây chỉ để cảm ơn ta.
- Tại sao lại không chứ ? Điện hạ.
Khi nói đến hai từ ‘Điện ha’, Python cười có vài phần đâm chiêu :
- Ta quả thận là rất rất ‘cảm ơn’ ngươi.
- Ta thấy ngươi giống như đang uy hiếp hơn.
Trần Duệ cười
- Đáng tiếc thân phận này đối với ta cũng không có quan hệ gì quá lớn, ta trở thành hoàng tử, chỉ vì vài món đồ cần phải lấy mà thôi. Cho nên, trước đó còn cự tuyệt một cuộc hôn nhân chính trị vô cùng có lợi. Hiện tai ta chỉ muốn dánh nhanh rút nhanh. Nếu như ngươi muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ tên gia hoả kia, chứ đừng cảm tạ ta.
Lời tuy nói vậy, nhưng nếu Python thật sư ra tay với Long Hoàng đế quốc, Trần Duệ tất nhiên sẽ không ngồi nhìn, nhưng mấu chốt nhất không phải ở thế giới mặt đất mà là ma giới, Python đối với việc hắn ở ma giới cũng biết vài phần, một khi trở lại ma giới trả thù, đó mới là điểm chết người nhất, Meija và Katherine cơ bản là không thể nào tránh, hơn nữa Athena lại mang thai, hậu quả thực khó lường.
Nghĩ đến đây, trong Trần Duệ dung lên một cỗ sát khí mãnh liệt đối với Python, bất kể thế nào, hắn phải nghĩ tới biện pháp kết thân bằng hữu với kẻ địch có uy hiếp cực lớn này.
- Không biết có phải ta bị ảo giác hay không nhưng ta cảm nhận sát ý từ ngươi?
Trần Duệ biết Python cực kỳ nhạy cảm, vôi lắc đầu:
- Đương nhiên là ảo giác, đối với một vị bán thần đỉnh phong bất khả bại sao ta có ý nghĩ buồn cười đó được, chỉ là đang nghĩ làm sao để bảo toàn tính mạng thôi.
- Ta chẳng thấy điều đó buồn cười chút nào, nhất là sau khi may mắn thoát khỏi Quang Minh Thánh Sơn.
Python nhìn hắn thật sâu:
- Hơn nữa, ta không nghĩ là mình có thể giết được ngươi, mà có khi chỉ một sơ sẩy, cái ý nghĩ buồn cười kia lại có thể thành sự thật.
- Python đại nhân xem trọng ta quá rồi.
Trần Duệ ngoài miệng nói thế, trong lòng lại tự hỏia àm sao để đuổi dược vị ác khách này.
- Không phải là ta xem trọng ngơi, mà bài học tại Quang Minh Thánh Sơn đã dạy ta điều đó.
Ánh mắt Python loé lên dị sắc:
- Ta không biết nên hình dung ngươi thế nào, thực lực ngươi tuy rất kém, nhưng cái này chỉ là tam thời, thật khó có thể tưởng tượng được năng lực cửa ngươi. Ngươi có thổ chi chương tuỳ ý thi triển, có được Huy Hoàng tháp, có được bồn nguyên huỷ diệt, còn rất nhiều thứ không tưởng tượng nổi. Ta hiện tại nghi vấn lớn nhất là ngươi có phải ma tộc? có phải là nhân loại nữa không, hay là một đặc thù nào đó…. chuyển kiếp thành người? Ta cũng không muốn nói, lần trước ngươi đã tiêu diệt ảo giác phân thân cấp thần quốc của ta.
Không phải chuyển sang kiếp khác mà là xuyên việt trọng sinh trong người khác. Trần Duệ thầm nghĩ một câu rồi lắc đầu:
- Chỉ là một loại đạc cụ quốc độ đặc thù có hiệu quả mà thôi, nếu thật là thần quốc thì xin lỗi cho ta thất lễ, người chạy trốn lúc này phải là đại nhân.
- Là sao ?
Python cười cười.
Bầu không khí chung quang trầm xuống :
- Ta thừa nhân đã xem thường ngươi, nhưng sai lầm đó sẽ không hai lần tái phạm đâu.
Áp lực khiến cho Trần Duệ căng thẳng. Trong trận chiến ở Quang Minh Thánh Sơn, linh hồn Python đã bị Micheal đánh trọng thương, tất nhiên vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng thực lực vẫn là bán thần đỉnh phong, Trần Duệ căn bản không thể đối kháng. Mặc dù còn kỹ năng hoá ruồi, Huy Hoàng tháp, Tinh Không chi môn, hay hàng loạt pháp bào chạy trốn khác, nếu dùng toàn lực tất nhiên có thể chạy thoát, nhưng cũng không dễ dàng gì.
Đồng tử Python co giật, chứng kiến Trần Duệ từ trong tay rút ra một cái vật hình tròn, trung tâm à một khối đa diên màu trắng. Có khắc thượng cổ phù ngữ, chung quanh mơ hồe hện ra sáu loại ánh sáng màu thải quang
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt nói cho Python dó là một thứ vũ khí đáng sợ, một khi phát động, sẽ phải chịu siêu cấp trọng thương.
- Quang chi hoàng lôi, vũ khí chí cao của thiến sứ Rafael có tính chất tự bạo, ta cảm thấy loại vũ khí đó đối phó với cường giả thần cấp vẫn chưa đủ, nên dung hợp sáu loại nguyên tố mạnh nhất chế tạo ra ‘Cực trụ yên diệt’, lực sát thương cao hơn hẳn,
Trần Duệ nhạy cảm bắt được ánh mắt kinh hãi của Python. Cười nói
- Python đại nhân kiến thức phong phú, chắc không cần ta giải thích về ‘Cực trụ yên diệt’ đâu nhỉ.
- Sáu loại nguyên tố mạnh nhất kết hợp, nếu như sáu loại nguyên tố cùng nhau thi triển, thì tới thần linh cũng phải kiêng kị, cứ thế mà được ngươi chế tạo thành đạo cụ chế tác phụ trợ, đúng là đại tài tiểu dụng.
Python hừ lạnh nói:
- Ngươi có thể gom đủ sáu loại nguyên tố thuận lời chế tạo “Cực trụ yên diệt” xem ra có quan hệ không nhỏ với sáu đại nguyên tố quân vương, nếu như nơi này là nguyên tố vị diện thì người chạy trối cheetts đúng là ta. Đáng tiếc nguyên tố vị diện sớm đã bị phong ấn, chủ vị xuất hiện nguyên tố quân vương chỉ là hình chiếu suy nhất, một phần một ngàn lực lượng cũng không đạt đến.
Phong ấn nguyên tố vị diện? Trần duệ động tâm, bất quá cũng không muốn tại vấn đề này dây dưa, nhín vau nói:
- Như đã nói, ta đến đây chỉ là tìm vài kiện đồ vật, phong chi chương chỉ là một trong số đó. Hiện tại muốn xem thử biểu hiện của cái này, đối với đại nhân có ý nghĩa đặc thù, thỉnh đại nhân xem xét.
Sau đó, hắn lấy ra một cái chén trắng, chất liệu kim loại chạm trổ lên gõ, ẩn hiện ra quang mang nhu hoà.
- Đây là…
Python cảm nhận rõ ràng khí tức phát ra từ cái chén, cảm thấy linh hồn thanh thản.
Một trong Quanh Minh tam thánh vật, Chén Thánh.
Dị sắc của Python rơi vào trong mắt Trần Duệ, sắc mặt cũng vui vẻ hơn:
- Nó còn có một cái tên vô cùng quen thuộc đối với ngươi, ngân tráp.
Quảng nhiên là đồ đựng sang tạo!
Ánh mắt Python bày ra
- Lực lượng của nó tựa hồ.,,
- Không sai, loại “Thánh Hồn này” có thể chwaux trị linh hồn bị hao tổn,
Lời vừa dứt, chén thánh trong tay Trần Duệ đã biến mất
- Không chỉ thế, nó còn có công dụng đặc thù, có thể làm cho bổn nguyên sang tạo tăng mạnh một bước lãnh ngộ.
- Ngươi một bên là cầm dao nhỏ uy hiếp, một bên cầm túi tiền dụ dỗ
Python nở nụ cười, nhưng sát ý không hề giảm đi, mà còn mãnh liệt hơn:
- Ngươi cho rằng như thế có thể hù doạ được ta,
- Python đại nhân, chúng ta coi như là ‘Lão bằng hữu’ cũng không phải là hoàn toàn không biết gì về nhau,
Trần Duệ mặt không biến sắc.
- Đại nhân có nhớ lần trước ta đã nói, ta cần tìm một người, có thể ngay trong Thánh Sơn, đáng tiếc, lần đó không có quá nhiều thời gian tìm kiếm. Hôm nay ta đã xác định được vị trí của nàng trong Thánh Sơn, ý niệm cũ ta vẫn chưa từ bỏ.
Con mắt Python híp lại, Trần Duệ không chút tránh né con mắt nàng, Quang Minh Thánh Sơn sáng tạo bổn nguyên, cái này luôn là mục tiêu của đời của Python, hẳn là không thể nào đơn giản từ bỏ được.
Python vuốt cầm:
- Ngươi quả nhiên là người thông minh, đã đoán được ý đồ của ta, nếu đã có cùng mục tiêu, sao không ngại một lần nữa hợp tác, trên cơ sở bình đẳng với nhau. Nhưng mà lực lượng phòng hộ Quang Minh Thánh Sơn lần trước ngươi cũng thấy dấy, có nắm chắc có thể tiến vào lần nữa không?
- Đương nhiên là có, chẳng lẽ ngươi đã quên, Chén thánh vừa rồi là một trong quang minh tam thánh vật,
Trần Duệ nhẹ nhàng gương quang chi hoàng lôi trong tay
- Hơn nữa cái khoả gì đó, là Rafael tự đưa cho ta.
- Xem ra thân phân hoàng tử, có phân lượng hơn ta tưởng?
Python trong lúc vui vẻ lộ ra một tia vũ mị, vẻ băng lãnh sát khí cuối cùng cũng mất đi.
- Không chỉ là hoàng tử, còn có mặt khác nữa… Từ từ đại nhân sẽ rõ.
Trần Duệ giương lục tinh ấn ký trên cổ tay.
- Thủ đoạn này của đại nhân cao tay ấn hơn ta tưởng, tưởng đã thoát dượ, ai ngờ vẫn còn tồn tại.
- Chỉ là một ít thủ đoạn để tòn tại thôi, dù sao, linh hồ của ta có thể tại đó gởi qua lại, yên tâm, nó không có ảnh hưởng gì đến ngươi, nếu không tin ngươi cũng sớm cảm ứng được. Hiện tại ngươi có thể tiếp tục sử dụng hai lần cướp đoạt.
Trần Duệ gật đầu, lạnh nhạt nói với Python:
- Quang chi hoàng lôi, Chén thánh, mối quang hệ đặc thù vói thánh sơn, như thế đã biểu lộ thành ý của ta, mà đại nhân cũng đã nói, chúng ta bình đẳng hợp tac,s thế thành ý đại nhân bỏ ra là gì?
- Tháp Huy Hoàng, ta có thể dùng để trợ giúp ngươi không chế hắn, mặc dù ngươi không có thực lực tương ích, cũng có theerr có ích. Chỉ cần có thể chính thức nắm giữ tháp Huy Hoàng, chiến lực của ngươi sẽ tang them một tầng, không chỉ có thế, hắn còn có không gian công năng đặc thù, muốn mang một người đi không khó, cho dù đó là Quang Minh Thánh Sơn. Mọi chuyện trước đây của hai ta coi như xoá bbor hết. Trước khi đến Thánh Sơn ta cần mượn Chén Thanh của ngươi khôi phục linh hồn bị thương và lực lượng.
Python không phải không muốn diệt trừ Trần Duệ, nhưng mà lợi ích trước mắt, nàng cần phải dựa vào Trần Duệ để tiến vào Quang Minh thánh sơn cảm ngộ sáng tạo bồn nguyên, dù sao đây cũng là mục đích cuối cùng của nàng trong nhiều năm ẩn núp trên thế giới mặt đất.
Trần Duệ đối với Python sát tâm quá lớn, bởi vì Python đã đe doạ đến ngươi thân và bạn bè của hắn, hắn hợp tác với Python không phải là vì lợi ích mà là tình thế bắt ép, cho dung là quuang chi hoàng lội hay Chén Thánh cũng không thể chính thức không chế Python, chỉ là tang them lợi thế của hắn, khiến cho hắn hiện tại có thực lực không bị hạ phong, xem như là kết quả tốt nhất.
Về phần tháp Huy Hoàng, là một thu hoạch ngoài ý muốn, cũng như là một phần hợp tác cửa hai bên.
Python muốn tiếp tục sống trên lục tinh ấn ký, nhưng bị Trần Duệ khéo chối từ, chỉ nói chừng nào đi Quang Minh Thánh Sơn mới cho ở hờ, Trần Duệ chuyển chủ đề tới bình đẳng khế ước, cũng bị Python nhẹ nhành chuyển đi. Sauk hi tự mình trải nghiệm Trần Duệ huỷ bỏ bán thần cấp khế ước, cùng với lực lượng Thần Quốc kì dị, ít nhất tại phương diện tâm kế, Python đã không còn tính tình cao cao tạo thượng, mà là mng Trần Duệ đối đãi ngang hàng.
Có vế xe đổ ở Thánh Sơn, cho dù là Trần Duệ hay Python, đều cảnh giác đối phương them vài phần, trên thực tế, song phương vẫn còn ngấm ngầm dấu đi những con át chủ bài, cuối cùng thì ai mới là hoàng tước tại hậu thì không ai nắm chắc.
Cứ như thế, Python lưu lại lĩnh chủ phủ, Trần Duệ sau khi nói rõ lai lịch của Python cho Lola và Isabella, Lola thật sự kinh hãi, không thể tin là mình được đại nhân vật đến thăm, dùng phương diện ma pháp để giải thích về vị khách nhân kia chính là một bán thần cường đại trong cái ngân tráp ở Ám Nguyệt.
Nhưng mà địch nhân đáng sợ đã lộ mặt, đã thế còn là một minh hữu tạm thời vì lợi ích, bất kể thế nào cho đến khi đi Quang Minh Thánh Sơn, Python không có nguy hiểm gì.
Choạng vạng tối.
Tại hoàng cung Long Hoàng đế quốc.
Rex đại đế đang trầm tư trên vương toạ, sự kiện Arthur mất tích gần đây, khiến cho quan hệ với Lam Diệu đế quốc trở nên phức tạp, phải chăm chú chải vuốt, để đạt lợi ích lớn nhất.
Trên thực tế, do có cảm ứng huyết mạch của phụ thân, hắn hơn ai hết rõ nhất, Arthur vẫn chưa chết, chỉ là đang mất tích.
Lúc này đội trưởng Cấm Vệ quân Huerse tiến vào báo cáo:
- Thưa bệ hạ, Mayfair công chúa có điều muốn báo cáo.
Rex đại đế suy nghĩ một chút:
- Đề cho nàng vào đi.
- Dạ.
Không lâu sau Mayfair công chúa đã ở trước mặt Rex đại đế.
Đối với cô con gái này, Rex đại đế rất thương yêu, là vì nàng nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn, hơn nữa còn là do mẫu thân nàng hoàng hậu Ikarina đã qua đời. Rex đại đế có bao nhiêu nữ nhân đến hắn cũng không nhớ nổi phi tử hắn sắc phong cũng cả trăm người, nhưng mà nữ nhân mà hắn dành tỉnh cảm thuỷ chung vẫn là Ikarina, do đó sau khi nàng chết hắn vẫn không có lập hoàng hậu mới.
Yêu ai yêu cả đường đi lối về, cho nên hắn rất yêu quý hai người con Arthur và Mayfair do Ikarian sinh, chỉ là Arthur sau bảy năm mất tích, khi trở lại đã tạo một loạt sự kiện đầy song gió. Nhất là ở trước mặt mọi người cự hôn Lam Diệu đế quốc, thật là khó tin đó là nhi tử tâm trí phi phàm biểu hiện tỉnh táo khi ở trước mặt mình, Không chỉ có thế, làm cho Rex hao tâm tổn sức là Arthur lại lần nữa mất tích.
- Phụ hoàng.
Công chúa Mayfair lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Rex đại đế, nhìn đứa con gái nhan sắc thanh tú động lòng người trước mặt, Rex lờ mờ nhận ra bóng dáng của Ikarina, ánh mắt cũng nhu hoà hơn
- Mayfair con tìm ta có việc gì ?
- Phụ hoàng, con ….
Rex thấy điệu bộ ấp úng của nàng, cười nói:
- Có phải đang lo lắng cho Projo? Hắn hiện giờ là đặc sứ đi đến Lam Diệu đế quốc giao thiệp chuyện Arthur mất tích. Ta không thể triệu hắn về được.
- Không phải…
Mặc dù Mayfair có đã đám hỏi với Projo nhưng mà nàng cũng không có cảm tình gì đặc biệt với hắn, chổ là dù sao cũng là hôn phu, mặt thiếu nữ đỏ ửng, lắc đầu nhìn tả hữu cấm vệ hai bên:
- Phụ hoàng, con muốn được nói chuyện riêng với người?
Rex gật đầu, sau đó phất tay, cấm vệ lui xuống cả.
- Được rồi, giờ con nói đi.
Mayfair ấp úng nói:
- Là về tam hoàng huynh.,.
- Arthur?
Rex nhíu mày, bỗng dung đồng tử co rụt ,ánh mắt tập trung vào bóng người dần xuất hiện bên cạnh Mayfair, vống là đang nghi bấn liền trở thành kinh hãi:
- Arthur!
Rex đại đế đối với con cái có một huyết mạch cảm ứng đặc thù, nhưng mà không biết tại sao khi nhi tử xuất hiện, hắn không có chút báo hiệu nào.
- Bệ hạ.
Trần Duệ thi lễ với Rex.
- Thực xin lỗi, phụ hoàng, con…
Mayfair cúi đầu.
- Mặc kệ chuyện của Mayfair đi.
Trần Duệ mỉm cười cô em gái:
- Ta dặn nàng giữ bí mật.
Rex cảm nhận được lực huyết mạch, vuốt cầm:
- Mayfair con ra ngoài trước đi, dặn Huerse tăng cường đề phòng, không có lệnh của ta, không kẻ nào được lại gần.
Mayfair nhìn Trần Duệ một ánh mắt cổ vũ sau đó hành lễ lui ra.
Đợi cho Mayfair rời đi, Rex mới mở miệng hỏi:
- Arthur rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Những ngày này con đã đi đâu?
- Ta cũng không biết đó là đâu, chỉ biết nó giống như địa ngục. Nếu không phải may mắn, thì có lẽ ta đã sớm chết rồi, để bảo trụ cho cái mạng này, đã phải trả một cái giá quá lớn, ba vị thủ hộ giả đã nằm xuống.
- Không ngờ tới ba bị thủ hộ giả mà đều vẫn lạc?
Nét mặt Rex chuyển dần sang kinh hãi, vốn là trong ấn tượng của hắn, thủ hộ là những người bại hoại, trong tay lúc nào cũng có bình rượu nhưng là những ngườ imạnh nhất, chỉ cần mỗi con thở hơi thở hành tây của mình đủ để cường giả thánh cấp sợ run, ba nữ nhân kia so ra kém hơn nhiều lắm.
Nhưng mà sau khi nhận được tình báo của Arthur, hắn biết được, thủ hộ giả mạnh nhất chính là một nữ tử che mặt thần bí Lola, nàng còn có thân phận khác là nữ nhân của Arthur.
Arthur không ngờ có một nữ nhân cường đại đến thế.
Nhưng không ngờ nhất là ba tên thủ hộ giả đều vẫn lạc, như thế có thể thấy chỗ Arthur trải qua hung hiểm như thế nào!
- Đúng, bọn họ đều chết hết, nhưng không vô ích.
Trần Duệ trên mặt không biểu hiện, ánh mắt lạnh băng, làm cho Rex cũng thấy lạnh run
Rex bất động thanh sắc, đổi chủ đề:
- Thế sao con lại cự hôn?
- Ta nhớ lúc trước sau khi cùng tông sư Jikrei lần đầu gặp mặt. Bệ hạ có lưu ta lại để nói chuyện.
Ánh mặt băng lãnh của Trần Duệ dần thu liễm lại.
- Trước khi rời đi, bệ hạ có hỏi ta một vấn đề.
- Ta đã hỏi ‘ngươi muốn cái gì?”
Rex trí nhớ tương đối tốc, lập tức nhớ lại liền. Hừ lạnh nói:
- Cự hôn trước mặt mọi người, khiên cho hai nước phân tranh…. chẳng lẽ đây là thứ ngươi muốn.
- Không, đó cũng không phải là thứ ta muốn…. Nhưng có lẽ, đó là điều bệ hạ muốn.
Trần Duệ lắc đầu, nói ra một câu kinh người.
- Vớ vẩn!
Rex đập tay xuống chỗ vịn tay, chất liệu kim loại đặc thù phát ra âm thanh nặng nề phản hôi, giận giữ nói:
- Ý gì!
- Không biết bệ hạ còn nhớ, ta cũng từng nói với bệ hạ một câu
- Sự xuất hiện của ta sẽ phá vỡ sự cần bằng ,thậm chí pha hư nhiều thứ, nhưng ta hưa rằng, sẽ không ảnh hưởng tới sự thống trị của bệ hạ, chỉ làm cho nó thêm kiên cố mà thôi.
- Ngươi quả thực có nói điều đó, nhưng hành vi tự tung tự tác cửa ngươi, căn bản chính là phá hư sự cần bằng! Chỉ vì một người phụ nữ có chồng đã chết, ngươi bỏ ddi một vị hôn thê chờ ngươi đến bảy năm! Căn bản đã tát vào mặt Heikkia Longte đại đế một cái thật đau!
Quay mắt về phía Rex đang nổi giận, Trần Duệ nở nụ cười:
- Bisi không phải đợi ta bảy năm, mà bị bệ hạ buộc phải đợi bảy năm. Trong bảy năm này, nàng một thiếu nữ đã quật cường đấu tranh, cuối cùng trở thành người cạnh tranh lớn cho ngôi bị hoàng đế. Ta đoán cái này chắc có tác dụng lớn đối với bệ hạ. Nhất là khi nàng vào giai đoạn khởi bước- - - - Lam Diêu đế quốc tuy cường đại, nhưng chắc chắn thành luỹ thường từ trong công hãm. Từ góc độ này, đối với bệ hạ mưu tính sâu xa, hẳn làm một quân cờ tốt.
Cơn nổi giận của Rex dần lắng xuống, nhìn Trần Duệ một hồi, không nói gì, ngón trở bắt đầu tại tay vịnh của ghế mà gõ xuống. Đây là một hành động theo thói quen, bình thường làm động tác một là bất an hai là có sát ý.
- Chẳng qua, Bisi biểu hiện năng lực cùng khả năn quyết đoán hay cái dã tâm gì đó đã vượt qua mong muốn cửa bệ hạ, đồng thời cũng khó kiềm chế hơn. Nếu qur thật nàng thừa kế Lam Diệu đếq uốc, như vậy các toà thành luỹ càng chở nên khó công phá hơn. Dùng từ lạ lẫm để hình dung, chính là dùng câu lạ lẫm để hình dung. Cho nên sau khi ta trở về bệ hạ liền đặt nặng vấn đề thông gia với Lam Diệu đế quốc, khiến cho cục diện chính trị của Lam Diệu đế quốc cứ thế thay đổi toàn diện. Mặc dù quan hệ thông gia thất bại, nhưng bệ hạ có thể khống chế tốt một số đồ vật…. Đáng tiếc người tính khong bằng trời tính, hiện tại Bisi dựa vào khí thế nổi dậy, nếu bệ hạ sử dụng chiêu cũ, chỉ sợ rất khó.
- Nói tiếp đi.
Ánh mắt cửa Rex hơi loé sang, ngón tay vẫn gõ nhịp như cũ.
Trần Duệ cảm khái nói:
- Con người thì không có chừng mực, nhất là khi khống chế được quyền lực, tâm tư bệ hạ rất lớn, Long Hoàng đế quốc dù là một trong hại đại thần thánh đế quốc, nhưng không thể nào thoả mãn bệ hạ… Đó chỉ là phán đoán của ta, có gì đắc tôi, mong bệ hạ thứ lỗi,
- Ta thấy ngươi chẳng có quan tâm cái gì gọi là đắc tội hay thứ lỗi cả.
Rex cười lạnh nói:
- Suy đoán của ngươi không hơn?
- Bệ hạ, ánh mắt cửa người cho ta biết, người đang rất mâu thuẫn. Đầu tiên là một phụ thân, người hi vọng con gái của mình càng vĩ đại càng tốt, càng hi vọng có thể vượt qua cả mình.
Trần Duệ không thèm để ý ánh mắt sắc bén của Rex, nhưng là một đế vương…. Không hy vọng nữ tử đó có khả năng trác tuyệt, uy hiếp đến địa vị của mình. Ta nói có đúng không, Phụ hoàng?
Rex híp con mắt:
- Đã lâu rồi con mới gọi ta một tiếng phụ hoàng, nếu không mang giọng trào phúng, thì ta thật sự sẽ cảm thấy vui vẻ hơn
- Bệ hạ thật sự quan tâm đến xưng hô sao? Bệ hạ từ trước đến nay quan tâm đến tang cường lực đế vương, chỉ cần quan sát cách thống trị Long Hoàng đế quốc là có thể nhìn ra. Chỉ có điều này cũng có hai mặt, chính là vì khống chế dục vọng cửa người, cho nên người hy vọng thần tử hoặc nhi tử đều ở trong tầm kiểm soát của bản thân, nếu vượt qua mức này, ngươi sẽ nghĩ cách chỉnh nói trắng ra là uy hiếp. Làm hoàng tử, ta dẫ có đầy đủ sự vĩ đại, vượt xa cả dư đoán của phụ hoàng, thậm chí cượt qua mấu chốt tâm lý hạn định. Nếu quả thật là cưới Bisi, sẽ được một lực cường trợ lớn, nhưng một khi that ra khỏi sự thống chế, chỉ sợ cuộc sống hang ngày của Phụ hoàng càng them khó khan. Người hi vọng ta vĩ đại nhưng đừng có quá vĩ đại, hy vọng thông qua mối quan hệ thông gia bóp chết khả năng tạo thành uy hiếp với Long Hoàng đế quốc với Bisi, lại lo lắng ta cùng Bisi liên thủ dao động đế vị cửa ngươi, làm một quân chủ, mâu thuẫn như thế không có gì là sai, nhưng bệ hạ không biết mệt mỏi sao? Nếu quả thực mọi chuyện đều theo sự hạn chế cửa ngươi, ngươi cho rằng sẽ có có người gọi là Dàn giáo hoá, một kẻ không có năng lực kế thừa quốc gia?
- Ngươi suy đoán được như thế này, quả thực hơn xa sự tưởng tượng của ta.
Rex hít một hơi sâu:
- Nếu như ngươi có thể kế thừa ngôi vị cửa ta, nhất định sẽ trở thành một trác tuyệt đế vương, vượt xa cả ta. Nhưng điều kiện kiên quyết là ngươi phải chờ đợi được đến cái ngày đó. Hoàng tử vĩ đại có rất nhiều, nhưng đế vương thì chỉ có một.Ngươi mạnh hơn Billo hay Garfield rất nhiều, cũng thông minh hơn.. ta cho rằng ngươi không phải không có tính nhẫn nại, ta càng thử, càng nhìn không thấy ngươi, Ta nghĩ mãi nhưng không rõ. Vì sao ngươi lại nói thẳng ra? Vì sao ngươi không thể học Luke tính ẩn nhẫn?
- Cái gì cần hiểu, rồi sẽ hiểu.
Trần Duệ nhún vai, nói cho Rex một câu ngạn ngữ, lộ vẻ không có gì:
- Như vậy theo lời bệ hạ, vậy chuyện phục kích ở núi Hắc Nham
Lời nói ra sắc mặt Rex biến hoá, tay cũng không còn gõ nhịp nữa.
Ai cũng biết hoàng tử "Arthur" sau khi rời khỏi Long Hoàng đế quốc tiến đến Dương Thiệu đế quốc, trên đường đi thành Garden bị ám sát ở dãy núi Hắc Nham. Sau đợt ám sát đầu tiên thất bại, đám thích khách kéo đến ải nhân miền núi, muốn mượn nhờ lực lượng ải nhân giết chết "Arthur", cuối cùng nhờ Arthur hoàng tử hóa giải hiểu lầm.
Những thích khách này thủ đoạn xảo diệu lại độc ác, rất nhiều người đoán kẻ chủ mưu phía sau là nhị hoàng tử Garfield có xung đột lợi ích trực tiếp với Arthur hoặc là Luke ít xuất hiện, thậm chí còn có người đoán là Bisi của Lam Diệu đế quốc nhưng không ai ngờ được kẻ chủ mưu lại là phụ thân của Arthur, Long Hoàng đại đế Rex!
Không đợi Rex nói, Trần Duệ đã đưa ra một cái tên.
"Projo."
Rex ánh mắt hàn quang đại thịnh: "Projo?"
"Trong trận chiến ở Hắc Nham sơn, Projo không tiếc hy sinh tính mạng bảo vệ ta rời khỏi… Nhưng là, làm một người căn bản không đặt bản thân trong cục thì ta thấy rõ mỗi mệnh lệnh và từ ngữ của hắn đều để nói dối ta và thủ hộ giả, tăng thêm hiểu lầm giữa ta và ải nhân. May là thủ hộ giả của ta có thực lực vượt qua ta dự tính mà ta lại có tình bạn cố tri cùng ải nhân tông sư nên mới hóa giải được sát cục này. Lúc ấy ta không khỏi suy nghĩ, nếu như suy đoán đấy là thật thì tại sao Projo lại làm thế? Hắn có phải là Hắc Tử Đồ không? Nếu như không phải thì kẻ chủ mưu là ai mà có thể làm vị hôn phu công chúa đế quốc này không tiếc tính mạng? Mang theo tâm lý này, ta để Lola làm một kiểm tra nho nhỏ với vị hôn phụ muội muội ta - dù cho Projo bị trói buộc linh hồn, không thể thổ lộ bí mật nhưng trên thế giới này lực lượng vô cùng thần kỳ, có chút sự tình vượt quá tưởng tượng, phụ hoàng của ta à!"
Thật ra người kiểm tra Projo không phải Lola mà là Trần Duệ, hắn dùng là lực lượng Tà đồng!
"Đây không phải là thử mà là khảo nghiệm với ngươi." Khóe mắt Rex khẽ giật, cuối cùng không phủ định chuyện này, thản nhiên nói: "Nếu như ngươi không qua được ải này thì không có tư cách trở thành người kế nhiệm ngôi vị hoàng đế, may là ngươi không phụ kỳ vọng của ta."
"Khảo nghiệm này thật ra là kết quả của mẫu thuẫn hỗn hợp giữa kỳ vọng và sát ý a. Cho dù ta may mắn qua được ải này thì tương lai còn có ải thứ hai, thứ ba…" Trần Duệ lắc đầu nói: "Không biết khi nào khảo nghiệm sẽ biến thành sát cục, chỉ là đây không phải điều ta chú ý, ta hiện tại chỉ chú ý đến một việc thôi bệ hạ của ta."
"Tuy ta rất thưởng thức sự tỉnh táo của ngươi nhưng điều này càng làm ta thêm nghi ngờ, ngươi bỏ qua kế thừa ngôi vị hoàng đế. Như vậy mục đích của ngươi là gì?"
Ánh mắt Trần Duệ sáng quắc nhìn người trên vương tọa: "Ông có xác định mình nắm giữ được lực lượng bản thân mượn dùng?"
"Ta không hiểu ý ngươi."
"Ông hiểu! Nhưng ông còn không biết, loại thế lực ông cho là đã khống chế thành công thật ra đã khống chế thất bại!"
Rex đại đế lấy khống chế tuyệt đối đế quốc làm thành tựu cao ngạo nghe thấy chất vấn này, ngón tay nắm chặt vương tọa, điềm nhiên nói: "Ngươi hoài nghi năng lực khống chế đế quốc của ta sao?"
"Ta tin tưởng thế lực nào đó đáng sợ hơn." Trước khi Rex định phát tác, Trần Duệ đã nói: "Ba vị thủ hộ giả của ta chính vì thế lực này mà vẫn lạc!"
Ánh mắt Rex bỗng lạnh như băng nhìn Trần Duệ. Trong lòng hắn dâng lên một cảm giác kỳ quái, như là nhi tử hắn mới thật sự là quân vương đáng được ngưỡng mộ, hắn không tự chủ được nói: "Ta chỉ nắm giữ thế lực còn sót của Vân Đằng đế quốc thôi, không liên quan đến Hắc Tử Đồ. Năm đó ta mượn nhờ lực lượng bọn họ đánh bại Kapiel lên ngôi vị hoàng đế, từng bước củng cố thống trị. Đến hiện tại những người này đã mất dần giá trị lợi dụng, cơ bản bị ta thanh lý không còn sót, những lực lượng còn lại cũng bị ta nắm chặt. Ta biết Hắc Tử Đồ nguy hại, ta không ngốc đến mức để Long Hoàng đế quốc dẫm vào vết xe đổ của Vân Đằng đế quốc, tất cả còn bị ta khống chế trong tay!"
Hóa ra là thế! Năm đó Rex lên ngôi đế vị là nhờ mượn lực lượng dư nghiệt của Vân Đằng đế quốc, xem ra, Veronica quan hệ thông gia với thân vương Kapiel bất ngờ bỏ mình…
Trần Duệ tâm niệm thay đổi thật nhanh, quang mang Tà đồng trong mắt giảm đi một chút, tiến lên vài bước hỏi: "Sau lưng Vân Đằng đế quốc một mực là Hắc Tử Đồ! Điểm này không có chút may mắn nào, ông phạm phải một sai lầm ngu xuẩn đấy là đánh giá bản thân quá cao! Ông cho rằng mọi thứ trong lòng bàn tay nhưng thật ra rất nhiều chuyện đã thoát khỏi khống chế của ông, trước kia ta cũng đánh giá ông quá cao rồi, dù là Long Hoàng đế quốc chỉ sợ cũng không phải hoàn toàn trong lòng bàn tay ông!"
"To gan!" Rex đã hồi phục nhịp tim, lời này như động vào nghịch lân của hắn: "Người đâu!"
Đội trưởng cấm vệ Huerse mang theo cấm vệ tiến vào, khi thấy hoàng tử Arthur trong đại điện không khỏi kinh hãi.
Trần Duệ phảng phất như không thấy những cấm vệ kia chỉ nhìn vào Rex đại đế, phối hợp nói: "Dùng Arthur Roland, không dùng tên mẫu thân Arthur là Ikarina Roland Zola thề, những lời ta nói đều là chân tâm thật ý. Nếu vì lợi ích cao nhất của đế quốc, chính ông có thể làm chút việc gì đó thì như vậy ông nên tiếp tục nói chuyện mà không phải vì chút ích kỷ mà chấm dứt cuộc nói chuyện ở đây. Có lẽ đây là lần nói chuyện cuối cùng giữa hai chúng ta."
Cái tên Ikarina làm bình tĩnh Rex đang chấn động, hắn ngồi xuống không đưa ra mệnh lệnh mà vẫy tay với Huerse. Những cấm vệ này đều là tử sĩ bên người Rex, không cần lo lắng về trung thành hay dặn dò giữ bí mật… gì đó.
Đội trưởng cấm vệ không nhìn Trần Duệ thêm một chút nào, nhanh chóng dẫn đội lui xuống.
"Thống trị tuyệt đối cũng tốt, kế hoạch lớn cũng tốt, thống nhất thế giới cũng tốt, lý tưởng của ông là lưu lại thanh danh trong lịch sử nhân loại nhưng nếu văn minh nhân loại bị chôn vùi thì thanh danh này có ý nghĩa gì chứ?"
"Văn minh nhân loại bị chôn vùi?" Rex không hồ tức giận chỉ lạnh lùng nói bốn chữ: "Mơ tưởng hão huyền!"
"Thượng cổ luyện kim văn minh chỉ là một phần nhỏ ta thừa kế mà thôi, luyện kim văn minh không chút thua kém thế giới văn minh loài người nhưng bị hủy diệt bởi Hắc Tử Đồ cung phụng Tà Thần. Ai cũng không biết trong trăm ngàn vạn năm lịch sử, luyện kim văn minh từng xuất hiện vị quân vương vĩ đại nào bởi vì cả văn minh đã triệt để biến mất!"
Rex rốt cuộc chấn động, câu nói cuối cùng "ai cũng không biết" phảng phất như lưỡi dao sắc bén cứa sâu vào lòng hắn. Nếu như cả nền văn minh bị hủy diệt thì thống trị, lưu danh sử sách có tác dụng gì chứ?
"Hiện tại Hắc Tử Đồ làm tất cả đề Tà Thần hàng lâm thế giới này! Ông hiện tại tự cho là khống chế tuyệt đối nhưng trên thực tế có vô số lỗ hổng cho Hắc Tử Đồ chui, đồng nghĩa với phá hủy tương lai của Long Hoàng đế quốc, thậm chí là toàn bộ nhân loại!"
Khi Trần Duệ nói những lời này, hắn chiếu ra từng màn Thâm Uyên hủy diệt luyện kim văn minh, chiếu rọi kinh hãi và rung động trong lòng Rex.
"Thanh trừ triệt để thế lực đế quốc Vân Đằng! Có lẽ bệ hạ đã có quyết định này nhưng ta vẫn muốn chính thức đưa ra điều kiện này!" Đợi khi hình ảnh kết thúc, Trần Duệ vung tay lên, một trang giấy bay về hướng Rex: "Đây là cho bệ hạ để làm trao đổi. Bên trên đã ghi rất rõ rồi, không cần ta nói nhiều nữa."
Rex đón lấy tờ giấy, nhìn thoáng qua, gương mặt đầy khó tin nói: "Ta không hiểu? Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi nói ra mục đích thật sự của mình: "Thánh Quang Pháp Bào!"
Lông mày Rex nhíu lại, giơ lên tờ giấy trong tay: "Thánh Quang Pháp Bào? Ngươi không ngờ thật sự muốn thứ kia! Ngươi có quan hệ gì với Quang Minh giáo hội? Ngươi đã có giáo hội ủng hộ, lại hết lực phát triển lãnh địa đến như vậy, tại sao còn lựa chọn điều này?"
"Mỗi người có lý tưởng và truy cầu riêng. Chấp nhất của ông trong mắt ta căn bản không đáng quyến luyến. Chấp nhất của ta trong mắt ông chỉ sợ là buồn cười và ngây thơ." Trần Duệ mỉm cười nói: "Quan hệ giữa ta và giáo hội không như ông nghĩ, thời gian đến sẽ tự rõ thôi."
"Ta không hiểu ngươi truy cầu thứ gì, nhưng mà… ngươi nên đưa ra lợi thế bản thân sau khi hoàn thành giao dịch chứ không phải trước khi." Rex nhìn tờ giấy trên tay nở nụ cười khinh miệt: "Hiện tại ta đã có những thứ này, như vậy ngươi không còn lợi thế nữa. Có lẽ vì ngăn chặn hậu hoạn đế quốc, ta sẽ tiêu diệt hoàn toàn lực lượng còn sót lại của Vân Đằng. Nhưng ngươi dựa vào thứ gì nghĩ bản thân có được Thánh Quang Pháp Bào?"
"Đây không phải là giao dịch mà là lựa chọn, cũng là hy vọng." Trần Duệ bình tĩnh nhìn Rex nói: "Ta nói rồi, ta sẽ không dao động thống trị của ông mà chỉ củng cố thêm nó. Những lời này không phải lừa gạt mà là hứa hẹn và tâm nguyện của Arthur Roland đối với Rex Roland!"
Rex hiểu ý của hắn, trong ánh mắt lạnh lùng khẽ lóe lên tia mông lung, hai chữ giao dịch không thuộc về quan hệ cha con. Lựa chọn, hy vọng, hứa hẹn, tâm nguyện… những chữ này đúng hơn.
"Cuộc nói chuyện hôm nay dừng ở đây đi, ta cáo từ trước. Hai tháng sau sẽ lại đến, đến lúc đó ta hy vọng thấy được lựa chọn của bệ hạ."
Trần Duệ cung kính khom người, xoay người đi tới cửa chính, mới đi hai bước, thanh âm Rex đã vang lên sau lưng hắn: "Ngươi đã nói muốn đi thanh trừ triệt để thế lực Vân Đằng đế quốc, như vậy ngươi có biết rõ nhưng dư nghiệt kia, kể cả…"
"Ta biết rõ, ta sẽ đích thân đi chấm dứt Tử Uyển cung." Bước chân Trần Duệ dừng lại, "Bây giờ chưa phải lúc, nhưng rất nhanh thôi…"
Nói xong hắn đi ra ngoài, để lại Rex ngồi trên vương tọa, ngón tay chậm rãi gõ tay vịn trầm tư suy nghĩ.
Trần Duệ không dùng tiềm hành hay lực lượng tương tự, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh dị của cấm vệ môn trực tiếp đi ra đại điện. Khi đi qua Tử Uyển cung, vừa đúng lúc chứng kiến bóng hình nữ tử xinh đẹp yểu điệu trên cầu thang.
Tròng mắt u lam quen thuộc xuất hiện dưới ánh trăng tràn đầy kinh ngạc.
Dù là thân phận thâm cung, nàng cũng có thể biết được hắn vừa mất tích làm toàn bộ thế giới này xôn xao không ngờ hôm nay lại xuất hiện trong hoàng cung.
Mà trước khi mất tích, hắn cũng làm một chuyện làm cả thế giới giật mình, đó là cự hôn ở lễ đính hôn!
"Thật xin lỗi, ngươi biết người ta yêu là ai, ta sẽ không kết hôn với ngươi." Câu này đã thành mỗi người đều biết.
Người nam tử này yêu là ai cũng được mọi người biết.
Lúc trước Veronica nghe được tin này thì trong nội tâm chỉ có thể than thở.
Hiện tại chứng kiến hình bóng này, nàng vẫn than thở.
"Tiểu Arthur…" Cái tên được thì thào khẽ nói ra.
Chúng ta không có tương lai.
Không, chàng còn có.
Ta sớm đã không còn.
Có chút bất ngờ là hình bóng kia không đi tới bên nàng mà tiếp tục đi trên con đường rộng rãi nhưng ánh mắt hắn một mực nhìn nàng.
Đối mặt, đi qua.
Cánh môi khẽ mấp máy, dù cho không nghe được gì nhưng nàng có thể hình dung ba chữ đó là gì.
Hãy chờ ta!
Veronica đột nhiên có chút hoảng hốt, phảng phất nhớ lại năm xưa.
Trong lúc thất thần, bóng người kia đã dần đi xa, biến mất dưới ánh trăng.
Sau một loạt sự kiện từ hôn và mất tích, “hoàng tử Arthur” lại một lần nữa trở thành “nhân vật phong vân” toàn thế giới đều biết.
Rất nhanh, “nhân vật phong vân” này lại có thêm tin tức mới nhất, hoàng tử Arthur mất tích lâu ngày rốt cục đã xuất hiện tại Kim Diệu lãnh địa!
“Arthur” nhờ có Quang Minh giáo hội trợ giúp đã thoát thân khỏi thế lực thần bí, được hộ tống trở về Kim Diệu lãnh địa. Vì thế, Long Hoàng đại đế Rex đã công khai cảm tạ với Quang Minh giáo hội.
Theo những gì “Arthur” kể lại, chuyện lần này là một cơn ác mộng không thể nào xóa nhòa đối với hắn. Những thủ hộ giả đồng hành với hắn trong đó có cả nữ nhân hắn âu yếm đã bị giết chết trong cơn ác mộng đó.
Ngoại trừ những đại biểu vương quốc tới an ủi ra, Lam Diệu đế quốc cũng phái sứ giả thường trú ở Long Hoàng đế quốc tới an ủi hoàng tử “Arthur”.
Sau một thời gian ngắn khôi phục lại, hoàng tử Arthur lại lần nữa phát biểu trước dân chúng, tỏ lời xin lỗi với công chúa Bisi, dùng danh nghĩa cá nhân tặng một nửa sản nghiệp sản xuất mũ trò chơi ma pháp cho công chúa để đền bù tổn thất.
Mũ trò chơi ma pháp là sản phẩm đặc chế do Quang Minh giáo hội chỉ định, nếu như không phải chính phẩm sẽ không cách nào tiến vào trò chơi, càng không cách nào định kỳ bổ sung năng lượng. Có thể nói, đây là một ngành sản xuất lũng đoạn.
Hiện tại, Arthur không ngờ lại nhượng quyền một nửa tài sản, cũng bằng với việc trao tặng công chúa Bisi một đại tài nguyên. Và hơn hết, “chuyển nhượng” này đã được Quang Minh giáo hội tán thành.
Nếu không nói tới “cảm tình” mà chỉ đàm “lợi ích” thì đây đúng là một món quà đền bù tổn thất không tệ với công chúa Bisi, và cũng là lời xin lỗi thích hợp với Lam Diệu đế quốc.
Thật ra ai cũng không ngờ tới, đây không phải là bồi thường hay xin lỗi mà là điều khoản giao dịch của hai vị “hôn phu hôn thê”.
Tuyên bố “bồi thường” vừa được truyền ra, câu chuyện tình tay ba được truyền lưu trên phố của hoàng tử Arthur càng trở nên nóng bỏng, tình tiết đơn giản trở thành phức tạp. Người được lợi lớn nhất là Bisi, không chỉ được lời thề chung thân không lấy chồng lại còn được dân chúng đồng tình. Rất nhiều thế lực chọn thời cơ này biểu lộ lập trường, nàng càng chiếm được nhiều ủng hộ. “Người bị hại” lớn nhất trước mắt là nhị hoàng tử Victor. Vốn hắn còn đang mừng thầm khi Bisi chuẩn bị lấy chồng, mình mất đi người cạnh tranh đáng gờm, ai ngờ kết quả lại đảo ngược thế này.
Tính ra tên nhị hoàng tử này cũng khá giống với nhị hoàng tử Garfield. Garfeld vốn chiếm đoạt Kim Diệu lãnh địa làm của riêng, hưởng miếng ngon miếng ngọt lâu nay, thế mà thằng em mất tích đã lâu quay về đoạt lại tất cả, còn khiến cho thủ hạ của hắn bị thương nặng, ngay cả công năng quan trọng nhất của đàn ông hắn cũng mất luôn. Mối hận này quả thực nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn rút gân uống máu nhau!
Garfield cũng từng thi triển thủ đoạn nhưng tất cả đều trở thành trò cười cả, chỉ có thể trơ mắt nhìn Kim Diệu lãnh địa lớn mạnh trong tay “Arthur”.
Kim Diệu lãnh địa càng phồn hoa, cái tát vào mặt Garfield càng vang dội. Nghe được tin “Arthur” ở Lam Diệu cự hôn sau đó mất tích, sinh tử không rõ, Garfield cuồng hỉ trong lòng, lập tức thỉnh cầu Rex đại đế để bản thân “thay quyền” tiếp quản Kim Diệu lãnh địa.
Không chỉ Garfield mà ngay cả Luke cũng ra tay. Hai người âm thầm đánh cờ nhiều lần, đáng tiếc đều bị Rex đại đế cự tuyệt.
Lần thỉnh cầu gần đây nhất, Rex đại đế rõ ràng đã có phần buông lỏng, dù sao một lãnh địa không thể kéo dài không có người đứng đầu, hơn nữa còn là một lãnh địa lớn như Kim Diệu. Garfield đang muốn tung thêm chút sức, đi trước Luke một bước nắm chặt Kim Diệu lãnh địa. Hắn chẳng thể ngờ đúng lúc này “Arthur” lại quay về, hơn nữa còn ra mặt tặng cho nữ nhân Lam Diệu đế quốc kia một bộ phận lợi ích của Kim Diệu. Trông thấy lợi ích lớn của Kim Diệu lãnh địa bị tặng đi, Garfield cảm thấy như dao cắt vào thịt.
Nhưng mặc kệ Garfield có đau lòng thế nào đi chăng nữa, “Arthur” xuất hiện đồng nghĩa với việc cố gắng từ trước đến giờ của hắn thành công toi rồi. Garfield tất nhiên là hận lắm nhưng cũng thúc thủ vô sách mà không làm được gì.
“Arthur” không chỉ là hoàng tử mà còn là tông sư chế khí toàn thế giới, còn có mối quan hệ mật thiết với giáo hội. Sự chói lọi của hắn có thể lấn áp cả Garfield và Luke hợp lại. Mặc dù có lần hôn sự này nhưng việc kế thừa ngôi vị hoàng đế vẫn là dẫn đầu, điều này không phải thứ Garfield có thể rung chuyển.
Rất nhanh, Garfield lại tiếp nhận một tin tức cực kỳ tốt. Rex đại đế cảm thấy vô cùng bất mãn đối với việc “Arthur” không hỏi thăm ý kiến gì mà cứ thế nhượng xuất một nửa quyền sản xuất mũ trò chơi cho công chúa Bisi. Bởi vì mặc dù Kim Diệu là lãnh địa của “Arthur” nhưng dù sao cũng là một bộ phận của Long Hoàng đế quốc, lợi ích của lãnh địa không khác gì lợi ích của đế quốc. Hành vi của “Arthur” được coi như vì tư tình mà “bán đứng” lợi ích của quốc gia, chuyện này vô cùng nghiêm trọng.
Dựa theo lệ cũ, cho dù trò chơi ma pháp hay rượu Hoàng Long đều là tài sản riêng của “Arthur”, huống chi hai thứ này là do “Arthur” tự mình khai phá ra được, hắn muốn làm gì ai mà cấm được. Nhưng mấu chốt quan trọng ở đây là lợi nhuận hai món hàng này quá kinh người, ai cũng muốn ngấp nghé.
Vì thế Rex đại đế đã triệu “Arthur” tới Hierro Mogadishu để lên án mạnh mẽ, ra lệnh cho hắn phải thu hồi ngay quyết định kia. Nhưng tất cả đã bị “Arthur” cự tuyệt. Chuyện chuyển nhượng sản xuất đã công khai ra toàn thế giới, hơn nữa còn có được sự tán thành của Quang Minh giáo hội, nếu như lật lọng thu lời thì danh dự sẽ mất hết. “Arthur” quả thật cảm thấy rất áy náy với Bisi cho nên cũng cố ý muốn đền bù tổn thất cho nàng.
Hậu quả của việc này là quan hệ của hai cha con Rex đại đế và “Arthur” hoàng tử trở nên căng thẳng. Sau đó, Rex đại đế phái Thiết Lân quân đoàn tiến vào chiếm giữ lãnh địa, dưới danh nghĩa bảo vệ an toàn cho tam hoàng tử, tránh tái diễn sự kiến bắt cóc một lần nữa.
“Arthur” trọng chưởng lãnh địa tuy thôi động kinh tế phát triển nhưng do vẫn chỉ một thời gian ngắn nên lực lượng quân sự của lãnh địa vẫn bị uy hiếp. Lực lượng quân sự duy nhất của lãnh địa chỉ có mỗi chi quân đội do Samuel cầm đầu, hơn nữa vẫn mới chỉ tạm thời thành lập, trị an đánh trộm đánh cướp còn được chứ muốn đoàn thể tác chiến với quân chính quy là thua tan tác ngay. Lần này, quân đội Thiết Lân tiến vào đóng quân trong Kim Diệu lãnh địa do phó quân đoàn trưởng Antonio cầm đầu, cũng là thân tín của nhị hoàng tử Garfield. Dụng ý của Rex đã quá rõ ràng.
Tiếp theo, Rex đại đế ra một loạt mệnh lệnh gần như đều mang ý chế tài Kim Diệu lãnh địa, kể cả từ khoản thu thuế kếch xù cho tới vấn đề giao dịch thương nhân.
Không ít người đều nhìn ra, “tuần trăng mật” giữa hai cha con hay chuẩn xác hơn là giữa đế vương và hoàng tử xa nhau bảy năm đã qua, kế tiếp quan hệ hai người đã tiến vào giai đoạn mẫn cảm.
Nhà đế vương, phụ tử tranh quyền, huynh đệ tương tàn chẳng phải chuyện gì quý hiếm. Rex đại đế luôn nắm giữ toàn đế quốc trong tay, thực lực của “Arthur” hoàng tử thực khiến Rex chói mắt, thậm chí còn khiến tình phụ tử rạn nứt. Hiển nhiên, Rex đại đế đã có sự kiêng kị trong lòng.
Garfield nhân cơ hội này góp lời, trò chơi ma pháp và rượu Hoàng Long trước mắt thịnh hành toàn bộ thế giới, tuyệt đối là tài nguyên trọng yếu của Long Hoàng đế quốc. Vì phòng ngừa sự kiện “đưa tặng” lại tiếp tục xảy ra, “Arthur” cần phải giao quyền sở hữu trò chơi ma pháp và rượu Hoàng Long cho đế quốc.
Đề nghị này khiến tim Rex đại đế đập thình thịch. Trong mấy lần triệu kiến “Arthur”, hắn đều ám chỉ hoặc nói hẳn ra vấn đề kia. Nhưng hai thứ tài nguyên này có thể coi như là do một tay “Arthur” khai mở, cho dù chỉ một cái cũng không thể dễ dàng giao ra. Hơn nữa, sau lưng hắn còn có một sự ủng hộ to lớn tới từ Quang Minh giáo hội.
Quân quyền thần thụ, quân vường cần danh nghĩa thần để củng cố thống trị. Cho dù lực lượng có lớn thế nào đi chăng nữa nhưng nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, thần quyền áp đảo trên quân quyền không giây phút nào không khiến quân vương kiêng kỵ. Giữa quân quyền và thần quyền bề ngoài như phối hợp nhưng thực ra đã tồn tại mâu thuẫn không thể nào hóa giải.
Quan hệ giữa Quang Minh thần điện và các đại đế quốc vương quốc đều là như thế, cho dù hai đại thần thánh đế quốc cũng không thoát nổi. Cho dù là Rex đại đế hay Heikki Longte đại đế, trong lòng luôn coi Quang Minh giáo hội là uy hiếp lớn nhất, đều nghĩ cách ngăn chặn ảnh hưởng của giáo hội với bản quốc. Đồng thời, Quang Minh giáo hội cũng muốn giúp đỡ những quân vương biết “nghe lời” thượng vị, như vậy có thể đơn giản phổ chế tín ngưỡng quang minh tới khắp mọi ngõ ngách.
Quả nhiên, sau khi “Arthur” lâm vào khốn cảnh, Quang Minh giáo hội lập tức phái Gelanin giáo chủ tới Kim Diệu lãnh địa, tuyên bố tiến thêm một bước hợp tác về mặt kinh tế.
Đi cùng với Gelanin còn có Thần Điện kỵ sĩ đoàn, mục đích là tiếp nhận lời mời của “Arthur”, huấn luyện các binh sĩ trong lãnh địa, đề cao năng lực tác chiến cho hộ vệ, tránh tái diễn sự kiện bắt cóc một lần nữa. Lý do này “vô tình trùng hợp” với lý do Rex phái Thiết Lân quân đoàn tới đóng quân ở Kim Diệu.
Quang Minh giáo hội tỏ thái độ khiến cao tầng Long Hoàng đế quốc cảm thấy rung động. Hành vi rõ ràng như thế, xem ra giáo hội có tâm tư nâng “Arthur” thượng vị.
Garfield vừa đỏ mắt lo lắng lại vừa vụng trộm mừng thầm, bởi vì hắn biết rõ tính cách của vị phụ hoàng kia. “Arthur” càng lựa chọn dựa vào giáo hội thì hắn cách Rex đại đế càng xa.
Khi “Arthur” hoàng tử và Rex đại đế vẫn trong trạng thái căng thẳng thì một tin tức bất ngờ nhanh chóng truyền bá ra ngoài: Xuất phẩm rượu Hoàng Long và trò chơi ma pháp của Kim Diệu lãnh địa thực tế là xuất xứ từ ma giới!
Tin tức này nghe nói là do một mạo hiểm giả tới ma giới thí luyện nhiều năm nay trở về truyền ra.
Nghe nói, ma giới cũng có trò chơi ma pháp, hơn nữa còn thịnh hành vượt xa thế giới loài người.
Rượu Hoàng Long ở ma giới được gọi là rượu Vàng, giống như trò chơi ma pháp, mới xuất hiện vào mấy năm trước!
Cách nói này không có lửa thì sao có khói, mạo hiểm giả kia còn mang theo một bình rượu Vàng và một cái mũ giáp trò chơi xuất phẩm từ ma giới. Tuy nó có chỗ khác biệt với thứ ở thế giới loài người nhưng có nhiều chỗ lại hao hao giống nhau!
Tin tức này vừa ra, lập tức chấn kinh toàn thế giới. Rất nhiều ánh mắt vốn đã chú ý tình hình tranh đấu của hai cha con Rex đại đế bên này nay lại tiếp tục tụ tập tới Kim Diệu lãnh địa.