Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 446: Nhìn Đường Kim mà học.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Hoắc gia võ quán.
Bây giờ Hoắc gia võ quán kỳ thật đã chỉ còn danh nghĩa, từ khi Đường Kim trước mọi người đập võ chiêu bài và yêu cầu giải tán thì trừ những người Hoắc Bắc Anh đưa đến thì võ quán đã không còn ai.
Khuya hôm nay, trong Hoắc gia võ quán, một đám người ngồi cùng một chỗ, vừa uống rượu một bên nói chuyện phiếm, Hoắc Bắc Anh, Hoắc Bắc Kiệt bị Đường Kim đánh cho tàn phế, Hoắc Đao bị chặt một tay lúc này đều ở đây cả.
- Đại ca, anh nói xem Thất thiếu đến đây làm gì a?
Hoắc Bắc Kiệt ngồi trên xe lăn, cánh tay còn lành lặn cầm một lon bia.
- Đến bây giờ em cũng không biết Thất thiếu tới cùng tới đây làm cái gì, cũng không biết khi nào thì trở về, còn có hắn nói tìm thần y cho em mà đến giờ bóng dáng đâu không thấy.
- Bắc Kiệt, chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, Thất thiếu làm việc không cần báo cho chúng ta.
Hoắc Bắc Anh thản nhiên nói.
- Đại ca, em chỉ nói chơi mà thôi, Thất thiếu bảo anh tới đây mở võ quán, lại bảo chúng ta làm cho người người oán trách, cuối cùng khiến người ta đến đây phá quán, anh đã chịu đủ thiệt thòi để được Thất thiếu khen ngợi, anh nói xem đây là lí gì vậy?
Hoắc Bắc Kiệt ít nhiều oán trách nói.
- Thất thiếu tự nhiên có lo nghĩ của hắn.
Hoắc Bắc Anh hơi hơi trầm ngâm một chút.
- Em cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, Thất thiếu đã nói chúng ta rất nhanh sẽ rời khỏi đây.
- Các ngươi quả thật rất nhanh sẽ có thể rời khỏi đây.
Cùng với giọng nói nhàn nhạt này là hai bóng đen bay vụt tới.
Hoắc Bắc Anh biến sắc, vội vàng đưa tay đón lấy một bóng đen, sau đó vừa nhìn sắc mặt đại biến:
- Thất thiếu?
Mà bên kia, Hoắc Bắc Kiệt cũng cực kỳ hoảng sợ nhìn thi thể đập xuống đất:
- Mị Nhi?
- Hiện tại, các ngươi cũng có thể chết đi.
Đường Kim quát quanh phòng một lượt sau đó mọi người dần ngã xuống. Một phút sau, Đường Kim đã biến mất, trong võ quán ngoại trừ tiếng TV đang bật ra thì không còn âm thanh nào nữa.
Hoắc gia võ quán như sao chổi quét qua Ninh Sơn, bừng sáng một chớp mắt rồi vụt tắt.
Hoắc gia võ quán biến mất cũng không gây náo động nhiều, thậm chí đại da số người dân bình thường còn không biết chuyện xảy ra ở đó, còn đối với học sinh trường Ninh Sơn Nhị Trung thì kỳ thi giữa kỳ cũng đủ khiến bọn họ đủ đau đầu rồi.
Thứ tư ngày bảy tháng mười một, lập đông.
Điểm thi giữa kỳ Ninh Sơn Nhị Trung được công bố chính thức cũng như danh sách những học sinh đứng đầu, kết quả lần này khiến vô số người mở rộng tầm mắt.
Đầu tiên là trên danh sách thiếu tên Tần Thủy Dao tên, tuy nói là bởi vì Tần Thủy Dao không tham gia cuộc thi nhưng vẫn khiến nhiều người thấy không quen, tiếp theo là người luôn cạnh tranh vị trí thứ nhất với Tần Thủy Dao - Hàn Tuyết Nhu lần này cách vị trí thứ nhất rất xa chứ đừng nói đến thứ hai.
Đương nhiên, vị trí Hàn Tuyết Nhu kỳ thật rất cao, đứng thứ 9, ở Ninh Sơn Nhị Trung lọt vào top 100 đã là thành tích cực ổn rồi chứ đừng nói gì đến top 10.
Chẳng qua, Hàn Tuyết Nhu đạt thành tích như vậy vẫn khiến nhiều người bất ngờ, dĩ nhiên cũng có ít người thấy rất bình thường, Hàn Tuyết Nhu cả ngày quấn với Đường Kim, thiếu chút làm lớn bụng lên mà đạt được thành tích tốt vậy là quá tốt rồi.
Bất quá, Hàn Tuyết Nhu không chiếm được đệ nhất tuy rằng không bất ngờ nhưng người đứng đầu lại là một nữ sinh không có danh tiếng gì khiến ai cũng phải để ý, nữ sinh đó chính là Tiếu Ngọc Đình.
Tiếu Ngọc Đình lớp 10/9, đứng đầu năm nhất, vì nàng cùng lớp nên Hàn Tuyết Nhu cũng phải đứng thứ 2 trong lớp,.
Không ít người bắt đầu hỏi thăm lai lịch Tiếu Ngọc Đình, sau đó liền ngạc nhiên phát hiện Tiếu Ngọc Đình có quan hệ mật thiết với Đường Kim, không chỉ là đồng hương, học cùng trường sơ trung mà một số người còn nói quan hệ giữa hai người không tầm thường. Một số khác nhìn thấy Tiếu Ngọc Đình lại không nhịn được oán thầm, con hàng này lại có sở thích mê loli rồi, tuy dáng người Tiếu Ngọc Đình như mầm đậu nhưng gương mắt quá xinh đẹp, lại thêm đôi mắt to tròn, rất giống mỹ nữ trong phim hoạt hình.
Bất quá đối mọi người mà nói bất ngờ nhất không phải Tiếu Ngọc Đình được đệ nhất, mà là thành tích của con hàng Đường Kim khiến rất nhiều người muốn tự sát, còn có thiên lí không chứ, sao con hàng suốt ngày bùng tiết này thành tích biến thái vậy?
Đường Kim thành tích quả thật biến thái, Anh ngữ không có gì bất ngờ được trứng ngống, nghe nói hắn căn bản là không có điền gì vào bài thi, nhưng trừ bỏ Anh ngữ ở ngoài, các môn khác đều đạt tiêu chuẩn. Trong đó toán học chỉ thua người đứng đầu, ngữ văn suýt đạt tối đa, thiếu chút là đứng đầu; kỳ quái nhất là hóa học con hàng này đạt điểm tối đa duy nhất cả khóa!,
Trời đã chuyển sang trưa, trên bục giảng lớp 10/4, thầy giáo hóa học có vẻ rất cao hứng, đang chậm rãi nói:
- Lần này đề thi hoá học không tính là quá khó, thành tích các em tương đối khá, lớp ta còn có người đệ nhất, hy vọng các em tiếp tục cố gắng. À, thầy muốn đặc biệt khen ngợi bạn Đường Kim, lần này đạt điểm tối đa không hề dễ dàng, sau này mọi người phải nhìn Đường Kim mà học tập...
Nói tới đây, thầy giáo đột nhiên ý thức được có điểm không đúng lắm, hắn theo bản năng nhìn về góc cuối lớp học, chỗ của Đường Kim, trống không.
Cả lớp đưa mắt nhìn nhau, học Đường Kim? Học hắn bùng tiết hay là tán gái đây?
Còn một ít nam sinh oán thầm, con hàng này tại sao lại mất tích cùng với hoa khôi lớp đây? Trước kia hay chơi trò mất tích với Tiếu Thiền, giờ tân hoa khôi cũng mất tích theo hắn.
Những người này dĩ nhiên không biết, tân hoa khôi mất tích đầu sỏ gây nên đúng là Đường Kim, mà lúc này hắn không ở Ninh Sơn thị.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 447: Sát khí mộ địa.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Lạc Bắc thị chính là thủ phủ tỉnh Thiên Nguyên, mặc dù tỉnh Thiên Nguyên ngay cảnh tỉnh Thiên Nam, nhưng Lạc Bắc thị và Minh Hồ thị lại cách xa nhau chừng 500 km.
Lạc Bắc Lạc gia cũng được coi là gia tộc có lai lịch, mặc dù trong các thế gia thì không được tính là hiển hách nhưng ở Lại Bắc thị đều biết không thể đắc tội Lạc gia bởi vì đây là một thế gia bối cảnh trong quân đội rất thâm hậu.
Lạc gia thế hệ này có đôi huynh muội tương đối bất phàm, Lạc Phong Vũ gia nhập tổ chức đặc công Tiềm Long thần bí, còn Lạc Phi Phi đã là thiếu tá bộ đội đặc chủng.
Bất quá, người tính không bằng trời tính, Lạc Phong Vũ đột nhiên ngộ hại, làm cho cả Lạc gia đều đau đớn, người Lạc Bắc thị tuy rằng cũng đi viếng nhưng biết bao người âm thầm vui sướng, Lạc Phong Vũ chết rồi thì Lạc gia sẽ chầm chậm suy bại, ai bảo Lạc gia nhân khẩu ít chứ?
Hôm nay chính là ngày Lạc Phong Vũ chính thức hạ huyệt, nghĩa trang ngoại thành Lạc Bắc thị, một mỹ nữ mặc quân trang vóc dáng nóng bỏng dị thường đang đứng trước một ngôi mộ mới tinh, chính là Lạc Phi Phi.
Khẽ vuốt bia mộ, Lạc Phi Phi mắt đã sưng đỏ, từ nhỏ đến lớn tình cảm hai người luôn tốt, nhưng giờ đây ca ca luôn bảo hộ nàng đã ra đi mãi mãi.
- Phi Phi, bớt đau buồn đi.
Một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến.
Nghe thấy giọng nói này Lạc Phi Phi bỗng nhiên xoay người, ánh mắt xinh đẹp bắn ra hàn quang tức giận dị thường, thân thể run rẩy
- Khương Vân Hi, cô rốt cuộc đã tới!
Lạc Phi Phi nghiến răng nghiến lợi:
- Tôi đã chờ cô nhiều ngày!
Lễ tang Lạc Phong Vũ đã kết thúc một giờ trước, những người khác đều đã rời đi, Lạc Phi Phi vẫn một mình ở lại cũng bởi vì chờ Khương Vân Hi!
Khương Vân Hi kỳ thật cũng không phải loại mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành, dung mạo bình thường, dáng người cũng không phải xuất sắc nhưng chuyện tình cảm rất khó nói, một nữ nhân như vậy lại khiến Lạc Phong Vũ yêu đến chết đi sống lại, cuối cùng chết trong tay nữ nhân này thật.
Điều này làm cho Lạc Phi Phi cảm thấy rất không đáng, ca ca lại chết vì một nữ nhân như vậy thật là vô giá trị, điều này lại càng khiến nàng thêm phẫn nộ, nữ nhân như Khương Vân Hi ca ca đã thích nàng, không tiếp nhận còn không tính lại còn muốn hại chết hắn là vì sao?
- Phi Phi, Phong Vũ chết đi, tôi cũng rất khó chịu, tôi biết lúc trước cô bất mãn vì chuyện chia tay với Phong Vũ nhưng tôi hi vọng cô đừng quá thành kiến với tôi...
Tựa hồ là cảm giác được địch ý của Lạc Phi Phi, Khương Vân Hi cố gắng giải thích một chút.
Khương Vân Hi sắc mặt khẽ thay đổi, nàng miễn cưỡng cười:
- Phi Phi, có phải cô hiểu lầm gì tôi không? Phong Vũ là chết dưới tay Đường Kim, việc này ai mà không biết?
- Khương Vân Hi, không cần tiếp tục che dấu, cô nữ giả nam trang, đừng tưởng không ai có thể nhận ra, cô tưởng cô tính giá họa cho Đường Kim không ai biết sao?
Lạc Phi Phi hừ lạnh một tiếng.
- Ta vốn nghĩ mãi mà không rõ, vì sao đang yên đang lành anh tôi lại chạy tới Ninh Sơn, dù gì cũng không có nhiệm vụ nào cả, giờ tôi mới rõ là đến đó để gặp cô.
- Phi Phi, vốn tôi muốn đến tế bái Phong Vũ, cô đã không muốn tôi tới, vậy thì tôi đi thôi.
Khương Vân Hi trầm mặc một chút, nhàn nhạt nói xong xoay người muốn rời đi.
- Đứng lại!
Lạc Phi Phi giận quát một tiếng, một khẩu súng lục nhắm ngay gáy Khương Vân Hi.
Khương Vân Hi xoay người, nhìn họng súng đen ngòm kia không những không kinh hoảng mà còn rất bình tĩnh cười:
- Phi Phi, cô muốn giết tôi?
- Khương Vân Hi, tôi nghĩ mãi cũng không hiểu được sao cô phải giết anh trai tôi? Tôi biết đây không phải là nhiệm vụ của Tiềm Long, cũng không phải tư thù chứ? Cho dù cô không thích hắn nhưng sao phải giết hắn?
Lạc Phi Phi mắt tràn đầy phẫn hận, nắm chặt cò súng, tùy thời có thể bóp cò.
- Phi Phi, nếu như cô giết tôi cô sẽ không có cách nào giải thích với Tiềm Long.
Khương Vân Hi vẫn không trả lời Lạc Phi Phi:
- Cô muốn đẩy Lạc gia vào tuyệt lộ?
- Khương Vân Hi, đây là ân oán cá nhân giữa cô và tôi, cô đừng lấy Tiềm Long ra dọa tôi!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói:
- Tôi đếm đến ba, nếu cô còn không nói nguyên nhân, tôi cam đoan trên đầu cô sẽ nhiều thêm một cái lỗ. Một!
- Phi Phi, cô cần gì phải như vậy khờ dại chứ? Tôi là người của Tiềm Long người, cô giết tôi chính là đối địch với Tiềm Long, làm gì tồn tại ân oán cá nhân chứ?
Khương Vân Hi lắc đầu.
- Cô cũng không cần đếm đến ba, giả sử tôi nói nguyên nhân cho cô, chẳng lẽ cô sẽ không giết tôi sao?
- Nói như vậy, cô thừa nhận đã giết anh tôi?
Lạc Phi Phi cắn răng nghiến lợi hỏi.
- Tôi thừa nhận hay không có quan trọng không?
Khương Vân Hi nhẹ nhàng cười.
- Dù sao cô cũng đã nhận định là tôi giết Phong Vũ mà.
- Khương Vân Hi, chẳng lẽ cô cho rằng tôi không dám giết cô?
Lạc Phi Phi đột nhiên tỉnh táo lại, Khương Vân Hi trấn định ngoài dự đoán khiến nàng thấy có chút bất an
- Đương nhiên cô dám.
Khương Vân Hi thản nhiên nói:
- Bất quá, sao cô không quay lại nhìn hướng 3h, cách đây 100m xem?
Lạc Phi Phi vừa chuyển tầm mắt, nhất thời sắc mặt biến hóa, bởi vì nàng nhìn thấy một cái họng súng ngắm đang nhắm phía nang.
- Cô quả nhiên là có tật giật mình, đã sớm chuẩn bị.
Lạc Phi Phi lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Vân Hi, nếu như lúc trước nàng còn một phần vạn tâm lí may mắn không phải Khương Vân Hi độc chết anh trai nàng nhưng hiện tại nàng đã là trăm phần trăm xác định, hung thủ chính là Khương Vân Hi.
- Bây giờ thu hồi súng, lập tức rời đi, tôi có thể coi như chưa phát sinh điều gì.
Khương Vân Hi lạnh giọng nói.
- Khương Vân Hi, tôi tin rằng khi súng ngắm bắn trúng tôi tôi cũng có thể bắn chết cô.
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói.
- Thế thì đã sao? Cô hy vọng cha mẹ cô vừa mất con trai lại mất thêm con gái sao?
Khương Vân Hi thần sắc hờ hững.
- Cô thật là người con gái hiếu thuận a!
Lạc Phi Phi sắc mặt khẽ đổi, Khương Vân Hi nói những lời này đã đụng trúng chỗ mẫn cảm nhất của nàng, nếu nàng xảy ra chuyện cha mẹ nhất định sẽ không chịu nổi.
- Khương Vân Hi, một ngày nào đó tôi sẽ giết cô!
Lạc Phi Phi cắn răng căm hận nói, nhưng vẫn có chút bất đắc dĩ đút súng trở lại bên hông.
Khương Vân Hi lộ ra nụ cười quỷ dị, Lạc Phi Phi thấy không ổn, nhưng tất cả đã muộn.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 448: Tôi đi đọc sách đã.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Mình thật sự ngu xuẩn, tự nhiên còn tin tưởng nữ nhân này...
Trong nháy mắt đó, trong đầu Lạc Phi Phi lóe lên ý nghĩ này, sau đó, nàng liền thấy được thân thể của chính mình tựa hồ khinh lên.
Này, chẳng lẽ đây là cảm giác linh hồn rời khỏi thể xác sao?
Trong nháy mắt, Lạc Phi Phi cảm thấy không phải là sợ hãi, cũng không phải phẫn nộ mà là khổ sở không chịu nổi, một là vì không thể báo thù cho anh trai, hai là không thể tận hiếu với cha mẹ.
- Cha, mẹ, con chết đi hai người đừng quá đau lòng...
Lạc Phi Phi bất giác rơi lệ, giọt lệ lăn dài xuống hai mà, đột nhiên nàng thấy không đúng, người chết sao còn thấy nước mắt rơi?
Lạc Phi Phi bỗng nhiên tỉnh táo lại, sau đó mới phát hiện, nàng chẳng những không chết, mà còn đang được một nam nhân ôm vào lòng, nam nhân này lại là người khiến nàng căm thù tận xương tủy, chính là Đường Kim - kẻ đã cướp nụ hôn đầu của nàng ở nhà xác!
Nhưng lần này, Lạc Phi Phi cũng không lập tức phát hoả, mà là dùng tốc độ nhanh nhất nhìn bốn phía, sau đó nàng liền kinh ngạc phát hiện, trước mắt mình là nam tử tay cầm súng ngắm đã chết, còn Khương Vân Hi đang uể oải trên mặt đất, tuy rằng tỉnh táo nhưng không thể động đậy
Rõ ràng trong chớp nhoáng vừa rồi, Đường Kim không chỉ có cứu nàng, còn thủ tiêu đối phương đang tập kích, đồng thời còn bắt được Khương Vân Hi, tuy rằng căm hận tên khốn này nhưng nàng không thể không thừa nhận hắn rất có bản lĩnh.
- Phi Phi mỹ nữ, một ngày không gặp tựa ba thu, chúng ta đã cả đời không gặp, cô có nhớ tôi không?
Đường Kim lúc này lại cười hì hì hỏi.
- Buông!
Lạc Phi Phi tức giận quát.
- A, tôi biết rồi.
Đường Kim buông Lạc Phi Phi ra đồng thời thì vẫn còn nói:
- Phi Phi mỹ nữ, kỳ thật không phải tôi muốn ôm cô, tôi chỉ là muốn cứu cô mà thôi. Giống như lần trước tôi hôn cô là để cứu cô vậy, cô hẳn là nên cảm tạ tôi thật tốt, tốt nhất là lấy thân báo đáp chẳng hạn.
Lạc Phi Phi lại chẳng hề để ý đên Đường Kim, nàng trực tiếp rút súng lục ra, bước nhanh tới trước mặt Khương Vân Hi trước mặt, kê họng súng lên đầu cô ta, lạnh giọng quát:
- Khương Vân Hi, cho cô thêm một cơ hội, vì sao giết chết anh trai tôi?
- Lạc Phi Phi, cô dám ở cùng Đường Kim, cô muốn đẩy Lạc gia vào tuyệt lộ sao?
Khương Vân Hi sắc mặt có chút tái nhợt, giọng nói khó có thể tin, hiển nhiên nàng hoàn toàn không ngờ Đường Kim sẽ xuất hiện ở đây.
- Khương Vân Hi, chớ nói nhảm, nói mau, vì sao lại giết anh trai tôi?
Lạc Phi Phi cơ hồ gầm lên giận dữ lên tiếng, nàng nghĩ mãi không rõ chuyện này.
- Phi Phi mỹ nữ, bức cung không phải như vậy, xem tôi mà học này.
Đường Kim búng ngón tay một cái, Khương Vân Hi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Khu nghĩa trang công cộng này thật quá yên tĩnh, tiếng Khương Vân Hi kêu thảm thiết ở đây như quỷ kêu, đừng nói ở đây rất ít người, cho dù có người đến phỏng chừng cũng bị Khương Vân Hi dọa chạy mất.
- Ai, cái tên nhân yêu giá họa cho tôi kia sớm nói chuyện Phi Phi mỹ nữ muốn biêt đi, nếu không thì cô sẽ kêu là thảm thiết ba ngày ba đêm mà vẫn không chết.
Đường Kim lười biếng nói.
- Loại cảm giác ngàn vạn con kiến cắn vào thân thể chắc là không dễ chịu phải không?
Khương Vân Hi vẫn còn đang kêu thảm thiết, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, đổ đầy mồ hôi, lúc này cô ta cảm thấy như có ngàn vạn con côn trùng đang cắn xé cơ thể mình, rất khó hình dung cảm giác lúc này.
- Phi Phi mỹ nữ, cô cứ chậm rãi hỏi đi, khi nào xong thì bảo tôi, để tôi tự tay giết cô ta.
Đường Kim lại nói thêm:
- Tôi đi đọc sách đã, khi nào xong gọi tôi.
Đường Kim nói xong nhảy lên một ngôi mộ khác, không biết từ đâu lấy ra một quyển sách, bắt đầu đọc.
Ngồi trên mộ đọc sách nhìn qua rất quỷ dị, Lạc Phi Phi cho dù không quan tâm đến Đường Kim nhưng cũng nghĩ hắn thật sự có bệnh, dù hắn là học sinh cũng không cần thiết đến đây thể hiện chứ?
Lạc Phi Phi dĩ nhiên không biết, Đường Kim không phải đọc sách giáo khoa gì đó mà là một quyển luyện đan bách khoa toàn thư, dĩ nhiên đọc sách này là vì hắn muốn luyện đan.
Sư phụ hắn từng nói có một số loại thuốc có thể biến người thường thành cao thủ, kỳ thật hắn giờ đã biết đó không phải thuốc thông thường mà là đan dược tiên môn. Đường Kim tự xưng là Độc Vương phối chế độc dược tuy rằng tinh thông nhưng mà đan dược luyện chế cần thủ pháp đặc biệt, thứ này hắn lại dốt đặc cán mai.
Bất quá không sao, hắn có thể học tập, trong vòng tay có tất cả vật luyện đan cần thiết, từ phương pháp luyện đan, lò luyện đan, tài liệu luyện đan đều đầy đủ, hắn chỉ cần học luyện đan là có thể trong thời gian ngắn biến biến Tần Khinh Vũ các nàng thành cao thủ.
Gần đây cao thủ gặp được ngày càng nhiều, Đường Kim cũng có chút gấp gáp, hai tháng tới hắn còn phải tham gia cuộc chiến Long Kiếm, khi đó hắn không có bao nhiêu thời gian bảo hộ các nàng, hắn muốn tận dụng thời gian này cố gắng hết sức để các nàng có khả năng tự bảo vệ mình.
Đương nhiên, kế hoạch rất hay nhưng có thể thực hiện hay không cũng không nói trước được, nếu không Đường Kim đã không tận dụng mọi thời gian để nghiên cứu thuật luyện đan rồi. Hắn hy vọng có thể nhanh chóng nghiên cứu thành công sau đó tiếp tục thoải mái tán gái.
Trên ngôi mộ, Đường Kim tập trung nghiên cứu thuật luyện đan, phía dưới Lạc Phi Phi đang bức cung, khung cảnh thật quỷ dị, không được bao lâu Khương Vân Hi rốt cục chịu đựng không nổi khai ra hết, trên thực tế sau khi thấy Đường Kim Khương Vân Hi liền biết mình chắc chắn phải chết, dưới sự tra tấn này phòng tuyến tâm lí coi như vững chắc cũng nhanh chóng tan rã.
Chuyện kể ra cũng đơn giản, Khương Vân Hi phản bội Tiềm Long, liên hệ với tổ chức tình bảo nước ngoài bị Phong Vũ phát hiện, vì thế Khương Vân Hi lập kế thủ tiêu Lạc Phong Vũ, thuận tiện giá họa cho Đường Kim.
Ầm!
Một tiếng súng vang lên, Khương Vân Hi đã bị đưa vào địa ngục, mà Đường Kim cũng từ thế giới luyện đan tỉnh lại.
Nhìn thấy Khương Vân Hi đã tiêu đời, Đường Kim có chút buồn bực:
- Phi Phi mỹ nữ, không phải tôi đã bảo để tôi tự ra tay sao?
- Tôi đã nói rồi, thù của anh trai tôi sẽ tự tay báo!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói một tiếng, sau đó liền nhắc thi thể Khương Vân Hi đi về phía mộ Lạc Phong Vũ.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 449: Thật sự sẽ biến thành FA mất.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Phi Phi mỹ nữ, cô giết người Tiềm Long, Tiềm Long sẽ làm phiền cô.
Đường Kim cất sách, đuổi theo Lạc Phi Phi.
- Không cần cậu quan tâm!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói, tuy rằng Đường Kim gián tiếp giúp nàng báo thù nhưng nàng không thể nào có chút gì đó gọi là biết ơn với hắn, ngược lại còn xúc động muốn giơ họng súng bắn nát đầu hắn ra.
- Phi Phi mỹ nữ, nếu không cô gia nhập Ám Kiếm đi.
Đường Kim bắt đầu làm thuyết khách.
- Chỉ cần cô gia nhập Ám Kiếm là không cần sợ sợ Tiềm Long rồi.
Lạc Phi Phi không để ý đến Đường Kim, nàng đã đi tới trước mộ Lạc Phong Vũ, ném thi thể Khương Vân Hi xuống rồi đứng đó bất động không biết suy nghĩ gì.
- Phi Phi mỹ nữ, nếu Tiềm Long tới làm phiền cô thì nhớ báo với tôi nhé!
Đường Kim cũng biết rất không có khả năng lừa Lạc Phi Phi vào Ám Kiếm lý đi, liền chỉ để lại một câu nói như vậy sau đó liền biến mất.
Đường Kim đột nhiên rời đi khiến Lạc Phi Phi có chút ngoài ý muốn, nàng vốn tưởng rằng Đường Kim sẽ dây dưa không ngớt, nào biết Đường Kim không chào hỏi gì mà biến mất.
Lạc Phi Phi dĩ nhiên là không biết, Đường kim bây giờ đang vội vã nghiên cứu thuật luyện đan, dù sao hắn ở đây cũng không làm được gì thôi thì cứ tập trung vô luyện đan đã, còn Lạc Phi Phi ở đây đã có Ám Kiếm quan tâm, dù sao hắn cũng có thể tùy thời đến đây.
Trong mấy ngày kế tiếp, ở Ninh Sơn Nhị Trung mỗi người đều cảm giác tận thế càng ngày càng gần, bởi vì bọn họ ngạc nhiên phát hiện Đường Kim lại thật sự bắt đầu học tập rồi, con hàng này cầm sách đọc say mê, khi thì ở phòng học, khi ở sân vận động, nhìn thấy cảnh này vô số người cảm thán, chẳng lẽ con hàng này thi đứng đầu mà đổi tính sao?
Đường Kim mỗi ngày đọc sách, cả Hàn Tuyết Nhu đều cảm thấy bất thường, đặc biệt tối thứ sáu, Hàn Tuyết Nhu vốn tính cùng hắn qua đêm, Đường Kim lại cũng đọc sách, điều này làm cho Hàn Tuyết Nhu nhất thời có chút lo lắng, bạn trai này không phải bị điều gì kích thích đó chứ?
Cũng may Hàn Tuyết Nhu thấy Đường Kim không phải đang đọc sách giáo khoa mới yên lòng một chút, chắc hắn mê đọc truyện như anh em 4vn thôi ấy mà.
Trong lúc Đường Kim mỗi ngày nghiên cứu thuật luyện đan, Ninh Sơn thị cũng đã xảy ra nhiều chuyện. Tần Khinh Vũ đã dẹp tập đoàn làm đẹp đi sau đó gia nhập tập đoàn Hoàng Kim, trở thành chủ tịch hội đồng quản trị kiêm phó giám đốc. Hoàng Kim tập đoàn vốn đã xây dựng được vị trí ở Ninh Sơn thị giờ ngày càng nổi tiếng.
Cũng trong những ngày này, thị trưởng Ninh Sơn Hạ Ngọc Thư lúc trước bị Ủy ban Thanh tra kỷ luật tạm giữ cũng đã được thả. Căn cứ theo kết quả điều tra được công bố, Hạ Ngọc Thư tuy rằng tác phong sống có vấn đề nhưng không hề tham nhũng, hơn nữa ông ta chủ động từ chức nên không có bị truy cứu trách nhiệm nữa.
Hạ Ngọc Thư từ chức sau đó Phó thị trưởng Kiều Gia Đạt mới được tỉnh điều xuống, liền trở thành đại diện thị trưởng, bất quá rất nhiều người đều rõ ràng, chữ đại diện này tùy thời đều có thể xóa.
Mà Ninh Sơn thị hắc đạo cũng phát sinh đại sự, lão đại chân chính Cửu thúc vì tuổi cao nên đã rửa đao gác kiếm, trước khi rời bỏ đã bàn giao tất cả cho một người tiếp nhận, đó là Hạt Tử.
Không ít người cũng biết, bang chủ Thiên Hạt bang cũng gọi là Hạt Tử, hơn nữa không ít người đồn đại Hạt Tử là nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa còn là tình nhân của Đường Kim. Chẳng qua bên Cửu thúc không xác nhận thông tin này, đa số mọi người không thể xác định thông tin này, cũng rất nhiều người nghi ngờ Cửu thúc thoái ẩn có thể có liên quan đến Đường Kim.
Đương nhiên, hoài nghi thì hoài nghi chứ chẳng ai đi điều tra điều gì, trên thực tế lấy quan hệ giữa Đường Kim và Hạt Tử thì cho dù không có Cửu thúc thì việc nắm cả Ninh Sơn thị cũng rất dễ dàng, chẳng qua có Cửu thúc làm bước đệm làm cho mọi chuyện đơn giản hơn lại danh chính ngôn thuận thêm thôi.
Đường Kim không quan tâm mấy việc này lắm, hắn mỗi ngày đều bận nghiên cứu luyện đan, nghe nói hiện tại Ninh Sơn Nhị Trung lưu truyền một câu:
- Cả Đường Kim cũng chăm chỉ học tập, ngươi không thể chăm chỉ chút sao?
Trong truyền thuyết, không ít người nghe thấy những lời này đã thực sự lao vào học hành, không thể không nói uy lực của tấm gương thật là vô thượng a!
Bất quá, khi những người khác chú tâm vào học thì Đường Kim đã bắt đầu chán rồi.
Ngày mười một tháng mười một, hôm nay là cuối tuần, là lễ độc thân trong truyền thuyết.
- Không thể tiếp tục nghiên cứu, nếu tiếp tục mình sẽ biến thành FA mất.
Sáng sớm, Đường Kim liền chật vật đưa ra quyết định như vậy, sau đó cất sách đi.
Mấy ngày nghiên cứu, khiến hắn phát hiện ra một chuyện rất bi thảm, luyện đan không phải dễ học như vậy, cho dù hắn là thiên tài chí ít cũng phải mất năm rưỡi mới có thể luyện ra viên đan dược chân chính đầu tiên. Càng bi thảm hơn là hắn phát hiện luyện đan cực kì hao tổn thơi gian, mất mười ngày nửa tháng trông chừng lò luyện đan là bình thường, đây không phải là cuộc sống của người thường, cờ mờ nó tiếp tục vậy hắn còn thời gian đi tán gái sao?
Mà hắn hiện tại cũng không có nhiều thời gian như vậy, trong vòng hai tháng hắn muốn giúp Tần Khinh Vũ các nàng tăng thực lực lên, dựa vào chính mình luyện đan căn bản là không thể, cho nên hắn quyết định tìm người biết luyện đan hỗ trợ.
Người như vậy tuy rằng khó tìm, nhưng hắn vừa vặn có nhân tuyển, là chị kết nghĩa hắn quấn quýt nhận lấy - Vân Vũ Tuyết, Vân Vũ Tuyết cho hắn ba viên thuốc chính là đan dược, điều này nói rõ Vân Vũ Tuyết tám phần biết luyện đan, mà Vân Vũ Tuyết biết rõ hắn có bảo bối vòng tay cũng không cướp mất, hơn nữa Vân Vũ Tuyết còn là một đại mỹ nữ, Đường Kim cảm thấy chị kết nghĩa này đúng là thiên định cho hắn.
- Gọi cho Vũ Tuyết tỉ đã!
Thời gian quý giá, Đường Kim không muốn tốn thời gian nữa, chuyện luyện đan càng nhanh thành công càng tốt.
Ngay tại Đường Kim lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại, đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng, thế giới trong vòng tay đột nhiên có một chút động tĩnh.
Cất điện thoại, Đường Kim tiến vào thế giới trong vòng tay, hắn phát hiện Tiêu Đại Nhi sau cả tuần hôn mê đã tỉnh lại.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 450: Lại câu dẫn cậu!
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Tiêu Đại Nhi vẫn đứng trong hồ, một làn sương trắng mỏng manh bao quanh cơ thể nàng, mái tóc tím dài có chút rối loạn xõa quanh người, bộ đồ tím vì đã ướt nhẹp dính sát cơ thể để lộ đường cong lả lướt.
Dã tính, yêu mị, đây là cảm giác của Đường Kim khi nhìn Tiêu Đại Nhi, sau cả tuần hôn mê trong Tiêu Đại Nhi đã xảy ra biến hóa rõ ràng, thậm chí có thể nói là biến hóa về mặt bản chất.
Tiêu Đại Nhi không hề chỉ tạo cảm giác yêu mị mà khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh trăng chiếu sáng da thịt trong suốt tản ra hào quanh thánh khiết dị thường.
Giờ khắc này, Tiêu Đại Nhi là sự kết hợp giữa thánh khiết và yêu mị đủ khiến nam nhân điên cuồng lại không dám đến gần. Tóm lại giờ nàng đủ khiến mọi nam nhân như thiêu thân lao vào lửa, chết cháy trước mặt nàng.
Đường Kim hít một hơi thật sâu, đồng thời vận chuyển Thiên Đạo chân khí trong cơ thể, mặc dù như vậy, hắn vẫn khó có thể chống được mị lực của Tiêu Đại Nhi, bây giờ Tiêu Đại Nhi chỉ cần đứng đó cũng đủ mị lực điên đảo chúng sinh rồi.
Đúng lúc này, Tiêu Đại Nhi tựa hồ rốt cục ý thức được Đường Kim đến, đột nhiên quay đầu nhìn về Đường Kim thản nhiên cười, thanh âm vẫn là mềm mại đáng yêu vô cùng:
- Đây là chỗ nào?
- Nhà tôi.
Đường Kim rất đơn giản nói ra hai chữ, tâm thần cũng một trận rung chuyển, thật là một yêu nữ a, nụ cười này thiếu chút khiến hắn muốn đánh ngất nàng.
Hắn cũng không phải là không muốn tới gần, nhưng mà bây giờ Tiêu Đại Nhi quá tà môn, hắn sợ mình nhào tới sẽ bị khống chế, tuy rằng hắn thích mỹ nữ nhưng không muốn là con rối để tùy họ điều khiển.
- Tiêu Kiếm Anh đã chết rồi sao?
Tiêu Đại Nhi lập tức liền hỏi một vấn đề khác.
- Chết rồi.
Đường Kim vẫn trả lời rất đơn giản.
Dừng một chút, Đường Kim chủ động hỏi một câu:
- Đại Nhi mỹ nữ, cô ở trong suối nước nóng thu được nhiều chỗ tốt chứ?
Đường Kim cũng không phải tùy tiện đoán, bởi vì hắn có thể nhìn ra sự thay đổi của Tiêu Đại Nhi, không chỉ về khí chất, thực lực của nàng cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn, hắn đã nhìn không thấu. Khi ở Minh Hồ sơn trang khi bọn hắn lần đầu giao thủ thì hắn có thể hoàn toàn xem nhẹ lực tấn công của Tiêu Đại Nhi nhưng mà bây giờ hắn đã không dám tùy tiện đối chọi với nàng.
- Đúng vậy.
Tiêu Đại Nhi nhẹ nhàng cười.
- Suối nước nóng này thật đặc biệt, không chỉ khiến thương thế hẳn phải chết của tôi hoàn toàn khôi phục còn làm cho thực lực của tôi tăng vô số lần. Quan trọng nhất là mị thuật của tôi cơ hồ một bước lên trời, thiếu chút nữa là tôi sẽ tu thành mị thuật cực mạnh trong truyền thuyết.
- Đại Nhi mỹ nữ, cô đã xinh đẹp như vậy rồi còn tu luyện mị thuật làm gì chứ?
Có lẽ là do là đã bắt đầu thích ứng, Đường Kim dần dần có thể miễn cưỡng chống lại mị hoặc, nói chuyện cũng trở nên tùy ý.
- Nếu cô muốn câu dẫn tôi thì chẳng cần mị thuật cũng được.
- Cậu cho là mị thuật là dùng để câu dẫn nam nhân sao?
Tiêu Đại Nhi nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ mặt kỳ quái
- Chẳng lẽ là để câu dẫn nữ nhân?
Đường Kim ra vẻ ngạc nhiên.
- Mị thuật để câu dẫn nam nhân là mị thuật cấp thấp nhất, loại mị thuật thấp kém này để câu dẫn được nam nhân thường còn phải hy sinh nhan sắc.
Tiêu Đại Nhi tựa như lão sư giảng bài cho Đường Kim:
- Mị thuật cao cấp căn bản không cần hy sinh nhan sắc, chỉ cần một động tác, một câu nói là có thể khiến cho nam nhân vì cậu mà băng qua núi đao biển lửa. Còn mị thuật đỉnh cao còn có thể hữu dụng với nữ nhân, thậm chí cả động vật, đó chính là đạo tôi tu luyện.
- Híc, liền nữ nhân và chó cũng câu dẫn?
Đường Kim lúc này là thật kinh ngạc, trên đời này thực sự có mị thuật biến thái vậy?
- Không phải câu dẫn, mà là khống chế.
Tiêu Đại Nhi lắc đầu.
- Tôi cũng không câu dẫn nam nhân, tôi chỉ khống chế nam nhân, qua nhiều năm như vậy lần duy nhất tôi thất bại là cậu!
- Đại Nhi mỹ nữ, cô có thể lại câu dẫn tôi, biết đâu lại thành công
Đường Kim nghiêm trang nói.
- Tôi đã biết vì sao sém chút nữa là có thể luyện thành mị thuật tối cao
Tiêu Đại Nhi cổ quái nhìn Đường Kim.
- Có lẽ là cô yêu tôi.
Đường Kim lại nói nhảm.
- Tôi không yêu cậu, bất quá đúng là có quan hệ với cậu.
Tiêu Đại Nhi đột nhiên dễ thương cười.
- Bởi vì tôi thất bại bởi cậu cho nên mị thuật có sơ hở, bất quá sở hở này sẽ biến mất.
- Híc, Đại Nhi mỹ nữ, không phải là lại câu dẫn tôi chứ?
Đường Kim nhất thời ngẩn ngơ.
- Đúng vậy, tôi sẽ câu dẫn lại cậu lần nữa.
Tiêu Đại Nhi thanh âm của đột nhiên trở nên vô cùng mềm mại đáng yêu, trong thanh âm này mang theo một cỗ ma lực vô cùng vô tận.
- Đường Kim, nhìn tôi, cậu muốn tôi không?
Đồng thời Tiêu Đại Nhi đột nhiên từ từ bay lên, tóc dài phất phới, xinh đẹp phi phàm, giờ khắc này, mọi thứ từ nàng đều mang đến một loại mị hoặc vô thượng.
Cơ hồ là theo bản năng, Đường Kim liền nhìn tới Tiêu Đại Nhi, mà vừa nhìn lại vừa vặn đối mặt với đôi mắt tím đang tỏa ra quang mang mị hoặc, Đường Kim lập tức hãm sâu vào không thể kiềm chế.
Trong nháy mắt, trong não Đường Kim hiện ra vô số huyễn ảnh, hắn tựa hồ thấy Tiêu Đại Nhi trần như nhộng ở trước mặt hắn bày ra các tư thế mê người, sau đó hắn không thể ức chế đánh vào sau gáy Tiêu Đại Nhi trần truồng đó, nhưng không hiểu sao hắn luôn kém một chút không thể thành công.
Mà đúng lúc này, trong óc của hắn đột nhiên vang lên một thanh âm, một thanh âm vô cùng mềm mại đáng yêu:
- Làm nô lệ của ta, ta sẽ là của ngươi!