|
|
14-12-2008, 08:17 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 258: Huyết Ãn Thiên Äá»™ (2)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Yêu Linh chau mà y, há»i:
-Những ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng chết tÆ°Æ¡ng tá»± thế nà y?
Diệp Tiêu gáºt đầu:
-Äá»u nhÆ° thế cả. Ngá»±c bị phanh ra, tim không còn.
-Có thấy hung khà không?
Diệp Tiêu lắc đầu:
-Không thấy gì cả!
Một bác sĩ pháp y bên cạnh xen và o:
-Xem vết phanh, không giống như là dùng vũ khà kim loại.
Yêu Linh ngỡ ngà ng:
-Không dùng vũ khà kim loại? Lẽ nà o lại dùng tay moi sống?
Bác sÄ© pháp y nhÃu mà y, gáºt đầu:
-Moi, nhưng không phải dùng tay!
Yêu Linh ngạc nhiên há»i:
-Hay là tay không đủ sắc? Váºy thì dùng cái gì?
Bác sĩ pháp y lắc đầu:
-Hiện giỠcòn chưa biết, phải chỠkết quả xét nghiệm.
Sở Nguyên chợt chuyển thân, Ä‘i má»™t vòng quanh giÆ°á»ng, mắt nhìn lên trên rồi lại nhìn khắp bốn xung quanh. Yêu Linh gá»i:
-Nà y, nà y…
Vốn gã định gá»i “Nà y Băng!â€, có Ä‘iá»u “Băng†là biệt hiệu trong Long Hồn, bên ngoà i không cho phép gá»i, trong khi Yêu Linh chÆ°a biết tên của Băng là gì nên cứ “nà y nà y†suốt.
Sở Nguyên ngước lên nhìn Yêu Linh, lạnh nhạt:
-Sở Nguyên!
-Ừ đúng rồi đúng rồi, Sở Nguyên.
Yêu Linh sá» và o sau gáy, cÆ°á»i. Diệp Tiêu và mấy cảnh sát Ä‘á»u nhìn gã ngạc nhiên. Chẳng phải ba ngÆ°á»i là má»™t kÃp Æ°? Thế thì vì sao lại không biết tên nhau?
Diệp Tiêu vá»™i há»i:
-Vị nà y…lãnh đạo…
Yêu Linh khoát tay:
-Tên tôi là Lâm Phong!
Diệp Tiêu khẽ há»i:
-Thế các vị không phải là cùng…
Yêu Linh vá»™i cÆ°á»i khà :
-Chúng tôi cùng là ngÆ°á»i Quốc vụ viện, có Ä‘iá»u anh ấy má»›i tá»›i nên tôi chÆ°a kịp nhá»› tên. Hà hà .. đừng cÆ°á»i!
Diệp Tiêu không khá»i sá»ng sốt, má»™t lúc sau má»›i lấy lại nét mặt bình thÆ°á»ng. Yêu Linh há»i:
-Sở Nguyên, có phải phát hiện được gì không?
-Rất kỳ lạ...
Sở Nguyên chỉ lên trần nhà , giá»ng bình thản:
-Máu phun tá»›i táºn trần!
-Ừ... Thấy rồi.
Yêu Linh gáºt đầu.
-Äá»™ cao khoảng hai mét chÃn, là máu phun trá»±c tiếp từ tim.
Sở Nguyên lại chỉ xuống sà n nhà :
-Nếu máu phun mạnh như thế, hung thủ nhất định cũng bị vấy máu. Thế thì sao trên sà n nhà không có máu? Cả dấu bà n chân cũng không có?
Yêu Linh nhìn xuống, thấy quả nhiên sà n nhà vẫn sạch, ngoà i những giá»t máu bắn từ trên giÆ°á»ng xuống thì không có vết gì nữa. Gã chau mà y:
-Hay là hung thủ đã kịp lau sà n?
Sở Nguyên ngồi xuống, dùng ngón trỠmiết trên sà n nhà , lại dùng hai ngón trỠvà cái miết miết và o nhau, lắc đầu:
-Có bụi, sà n nhà không được cá»!
-Huynh chắc không? Tôi thấy sà n nhà rất sạch, cứ như vừa cỠxong?
Sở Nguyên chÆ°a trả lá»i, má»™t viên cảnh sát Ä‘á»™t ngá»™t chạy và o báo:
-Äá»™i trưởng, tốp ngÆ°á»i già đó lại bắt đầu kÃch Ä‘á»™ng những ngÆ°á»i xung quanh!
Diệp Tiêu thở dà i, lắc đầu, nói:
-Những ngÆ°á»i nà y tháºt phiá»n toái. Biết chúng ta không dám là m gì nên cứ gây rối loạn bên ngoà i.
Yêu Linh chau mà y:
-Là chuyện gì váºy?
Diệp Tiêu cÆ°á»i khổ sở:
-Không phải là những ngÆ°á»i sống ở đâ. Lúc chúng tôi đến có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i già chặn chúng tôi không cho và o. Há» nói gì đó đại loại là “há» trở vá», không thể Ä‘i và o trong đó đượcâ€!
-Cái gì là hỠtrở v�
Diệp Tiêu nhún vai:
-Không hiểu, há»i gì há» cÅ©ng không nói.
Yêu Linh nghĩ ngợi, lẩm bẩm trong miệng:
-HỠtrở v� HỠlà ai?
Gã hất đầu giục:
-Äi! Chúng ta ra ngoà i xem là chuyện gì!
-Thưa lãnh đạo...
Diệp Tiêu vội xen và o:
-Bên ngoà i có rất đông nhà báo, có má»™t số những câu nói nghe không tháºt tiện...
Yêu Linh nghÄ© má»™t thoáng, gáºt đầu:
-Thế cÅ©ng được, váºy thì cho các lão nhân đó và o!
Diệp Tiêu cÆ°á»i nhăn nhó:
-Là m sao hỠdám và o!
-Thế thì là m sao? Trái không được, phải cũng không được. Hay bảo hỠvỠđồn?
Diệp Tiêu lắc đầu:
-Chúng ta không có lý do nà o bắt há» vỠđồn. Nếu chỉ là vì ngôn luáºn thì Ä‘em mấy ông già nà y Ä‘i là được, chứ nếu để tung tin lan rá»™ng thì phiá»n to.
Yêu Linh nhăn mặt, thở hắt một hơn:
-Tháºt phiá»n quá.
Mắt gã bỗng sáng lên, nói:
-Phải rồi! Má»—i bên nhÆ°á»ng má»™t bÆ°á»›c. Chỉ và o tầng má»™t thì sao? Nếu và o đông ngÆ°á»i nhÆ° thế thì còn sợ gì nữa?
Diệp Tiêu nghÄ© ngợi, Ä‘oạn gáºt đầu đồng ý:
-Äược! Äể tôi thá» xem sao.
Äợi sau Diệp Tiêu Ä‘i xuống gác, Yêu Linh nhìn Sở Nguyên, giÆ¡ ngón tay cái:
-Äi thôi! Chúng ta Ä‘i xuống dÆ°á»›i gác!
Sở Nguyên nghiêng đầu nhìn xác cô gái, hỠhững nói:
-Các anh đi trước đi.
-Thế còn cáºu?
Sở Nguyên nhìn Yêu Linh, đáp:
-Tôi xem một lúc đã.
-Hay lắm đấy mà đòi xem nữa? Chẳng phải chỉ có thế thôi à ! Nếu lấy chứng thực thì đó là việc của cảnh sát, liên quan gì đến chúng ta?
Sở Nguyên đến cạnh giÆ°á»ng, nhìn kỹ xác cô gái, chợt há»i:
-Vì sao Tổ trưởng phái chúng ta đến đây?
-Ồ, chuyện nà y...
Yêu Linh gãi gáy, nghÄ© ngợi hồi lâu cÅ©ng không hiểu. Vụ án nà y xem ra thì chỉ là má»™t án giết ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, má»™t cuá»™c hung sát thì việc gì Long Hồn phải nhúng tay và o? NhÆ°ng há»… Long Hồn đã can thiệp thì bát cứ vụ án nà o sẽ không còn là bình thÆ°á»ng nữa rồi. Có nghÄ©a là cảnh sát ắt không thể ứng phó nổi nữa.
Một hồi lâu, Yêu Linh nghĩ không ra lý do, bèn nhún vai hất hà m:
-Tuỳ cáºu thôi, Thổ Phỉ, tôi và anh xuống váºy!
-Ừ...!
Thổ Phỉ trả lá»i, nhìn Sở Nguyên rồi Ä‘i theo Yêu Linh xuống gác. Yêu Linh bá»±c bá»™i là u bà u:
-Tháºt là chán!
Thổ Phỉ cÆ°á»i:
-Cáºu lúc nà o cÅ©ng không thÃch ngÆ°á»i khác thông minh hÆ¡n mình.
-Xạo, hắn ta chỉ khôn vặt!
Thổ Phỉ thôi cÆ°á»i, không nói gì thêm.
|
14-12-2008, 08:18 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 259: Huyết Ãn Thiên Äá»™ (3)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Trên lầu, Sở Nguyên đứng im cạnh giÆ°á»ng nhìn cái xác. Cô gái còn trẻ lắm, chừng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bảy thôi, mắt giÆ°Æ¡ng to nhÆ°ng không há» lá»™ vẻ sợ hãi mà xem ra là cảm xúc ngạc nhiên. Nhìn biểu tình Ä‘á»ng lại trên mặt cô gái, cứ nhÆ° trÆ°á»›c khi chết đã nhìn thấy gì đó. Rất có thể là má»™t thứ chÆ°a nhìn thấy bao giá», hay có thể cô gái nháºn ra ngÆ°á»i quen thuá»™c nà o đó. Äiá»u nà y Sở Nguyên có thể khẳng định chắc chắn. Con váºt hay con ngÆ°á»i đó hẳn không hỠđáng sợ, chà Ãt thì bá» ngoà i là nhÆ° váºy.
Sở Nguyên quan sát má»™t lúc rồi nhìn lên trần nhà , Ä‘oán cá»± ly từ cạnh giÆ°á»ng đến cá»a, trong đầu hiện lên má»™t hoạt cảnh. Cô gái ở trên giÆ°á»ng chÆ°a ngủ, cÅ©ng có thể đã ngủ nhÆ°ng nghe tiếng cá»a mở thì tỉnh giấc, rồi sau đó má»™t bóng Ä‘en và o phòng. Cô gái tá» vẻ kỳ lạ nhÆ°ng không sợ hãi, rồi rất nhanh bóng Ä‘en nhảy tót lên giÆ°á»ng. TrÆ°á»›c khi cô gái kịp phản ứng thì nó đã đè ngá»a cô gái xuống, xé nát ngá»±c, móc bụng moi tim. Khi móc quả tim ra, máu từ tim phun cao, bắn lên cả trần nhà .
Giải thiết vừa chá»›m loé lên thì bị chÃnh hắn tá»± gạt Ä‘i. TrÆ°á»›c hết là từ cá»a đến giÆ°á»ng khoảng cách những gần năm mét. Sở Nguyên không thể tin nổi, trên Ä‘á»i nà y có ngÆ°á»i hay Ä‘á»™ng váºt nà o đó chỉ chá»›p mắt mà qua được khoảng cách xa đó, từ cá»a sổ vá»t lên giÆ°á»ng. HÆ¡n nữa, khoảng thá»i gian phanh ngá»±c của hung thủ lại cà ng nhanh, bởi cô gái đến lúc chết vẫn tá» vẻ bất ngá» hiếu kỳ. Hung thủ chỉ cần cháºm má»™t chút để cô gái kịp phản ứng thì nét mặt lúc chết không thể nhÆ° váºy được. Váºt là , từ khi xuất hiện đến khi giết chết cô gái, hung thủ chỉ thá»±c hiện trong giây lát mà thôi.
Tiếp đó... hắn nhìn kỹ trần nhà . NhÆ° vừa nói, áp suất máu trong tim rất lá»›n, bắn lên táºn trần. Khi tim phun máu ra, hung thủ hẳn còn ở trên giÆ°á»ng hoặc trên mình cô gái, và máu chắc chắn bắn sang mình hung thủ. NhÆ°ng là m sao trên sà n nhà không có máu? Hung thủ thoát Ä‘i nhÆ° thế nà o?
Cá»a sổ phòng ngủ vẫn cà i chặt, chỉ có duy nhất má»™t cá»a ra, váºy mà sà n nhà vẫn sạch sẽ, đến má»™t giá»t máu cÅ©ng chẳng thấy?
Sở Nguyên lặng lẽ quan sát một lúc, đoạn đi sang phòng đối diện. Vốn nhà nà y có ba cô con gái, cô lớn ở tầng bốn, hai cô nhỠở tầng ba, hai vợ chồng ngủ tại tầng hai.
Hắn và o phòng cô con gái thứ hai. Mấy viên cảnh sát đã quen mặt nên không có ai há»i gì thêm. Sở Nguyên đến bên giÆ°á»ng, giống nhÆ° thi thể phòng bên, ngá»±c cô gái bị phanh ra, máu bắn vá»t cả lên trần nhà đỠlòm. Và gian phòng nà y cÅ©ng không có dấu vết gì để lại.
Äiá»u duy nhất khác biệt là khuôn mặt ngÆ°á»i chết vẫn bình thản nhÆ° Ä‘ang ngủ. Nhìn dáng vẻ thì khi bị giết, cô gái đến má»™t chút cảm giác chết chóc cÅ©ng không có. Äiá»u nà y quả là kỳ lạ, má»™t ngÆ°á»i bị xé phanh ngá»±c thì không thể không có cảm giác được, trừ phi trÆ°á»›c đó đã ở trong trạng thái hôn mê....!
Tuy pháp y đã lấy các mẫu Ä‘i xét nghiệm nhÆ°ng Sở Nguyên vẫn xin má»™t chiếc lá» không, lấy má»™t Ãt máu trên giÆ°á»ng cô gái.
Liá»n đó hắn Ä‘i lên tầng bốn. Tầng bốn có hai phòng ngủ nhÆ°ng chỉ có cô con gái lá»›n ở. Giống hai em gái, cô nà y cÅ©ng bị moi tim, Ä‘iá»u khác là vết xé ở phÃa sau lÆ°ng và cô ta không nằm trên giÆ°á»ng mà sóng xoà i tên sà n nhà . Khắp sà n nhà đầy máu me, và cÅ©ng không có dấu chân hung thủ.
Sở Nguyên ngồi xổm xuống nhìn kỹ má»™t lúc, xác nháºn chắc chắn hung thủ không để lại vết chân, cÅ©ng không phải là gây án xong rồi lau dá»n. Thế thì hung thủi thoát ra bằng cách gì? Lẽ nà o lại biết bay?
Sở Nguyên tìm kiếm khắp gian phòng, không có phát hiện thêm. Hắn đến bên xác ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, tiếp tục quan sát kỹ. Mắt ông ta mở rất to, không phải sợ hãi mà hình nhÆ° Ä‘ang bá»±c tức. Hai tay duá»—i xuôi theo thân mình, có lẽ bị ngã Ä‘ang muốn đứng lên, khi chÆ°a kịp thì hung thủ đã áºp đến moi tim từ sau lÆ°ng. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông chết mà không há» có biểu hiện Ä‘au Ä‘á»›n, lại má»™t minh chứng cho việc hung thủ giết ngÆ°á»i vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, nhanh đến mức nạn nhân chết mà chÆ°a biết là mình chết...
Cả năm ngÆ°á»i trong nhà , từ trung niên đến trẻ tuổi, Ä‘á»u chết mà không kịp thấy Ä‘au Ä‘á»›n. Sở Nguyên không thể tưởng tượng nổi, trên Ä‘á»i nà y sao lại có Ä‘á»™ng váºt đạt tốc Ä‘á»™ nhanh nhÆ° thế?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngã nghiêng mình, ná»a khuôn mặt ngáºp trong máu, tia mắt hÆ¡i ngÆ°á»›c lên. Từ góc nhìn nà y của Sở Nguyên, ngỡ nhÆ° ông ta Ä‘ang nhìn hắn. Sở Nguyên lặng lẽ quan sát má»™t lúc, Ä‘oạn Ä‘i xuống tầng hai, nÆ¡i hai vợ chồng chủ nhà chết.
Chủ há»™ chừng hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi nhÆ°ng nhìn còn rất trẻ, nhÆ° chỉ chừng ngoà i bốn mÆ°Æ¡i. Vợ ông ta giữ gìn nhan sắc cÅ©ng không tồi, chứng tá» gia đình tÆ°Æ¡ng đối khá giả. Hai vợ chồng hình nhÆ° Ä‘ang ngủ thì bị giết, trÆ°á»›c khi chết không có cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n gì. Tốc Ä‘á»™ ra tay của hung thủ quả là nhanh, nhanh đến mức giết hai ngÆ°á»i cạnh nhau mà không ai hay biết.
Sở Nguyên chăm chú quan sát hồi lâu, không phát hiện thêm gì nữa má»›i Ä‘i xuống phòng khách. Yêu Linh và Diệp Tiêu Ä‘ang đứng đối diện má»™t nhóm lão nhân rất già , xe, há» ngÆ°á»i Ãt nhất cÅ©ng chừng ngoà i sáu mÆ°Æ¡i, tháºm chà có ngÆ°á»i phải đến tám chÃn mÆ°Æ¡i tuổi.
Sở Nguyên đến bên Thổ Phỉ, khẽ há»i:
-Thế nà o rồi?
Thổ Phỉ cÆ°á»i nhạt:
-Há»i cả buổi rồi, cÅ©ng chẳng khác gì chÆ°a há»i.
Lão nhân có vẻ nhiá»u tuổi nhất gõ đầu gáºy xuống đất, giá»ng khà n khà n:
-Các ông Ä‘i Ä‘i. Äây là việc của thị trấn chúng tôi, đừng để bị chìm và o trong nà y!
Thổ Phỉ ghé tai Sở Nguyên:
-Yêu Linh và Diệp Tiêu hết cách rồi. Nếp nghÄ© mấy ngÆ°á»i nà y rất cố chấp, nghe nói toà n là các trưởng lão ở thị trấn, tháºm chà còn cả mấy quan chức vá» hÆ°u nữa. Chúng ta mà là m không khéo thì khéo cả ná»a thị trấn kéo đến há»i chuyện đấy!
Sở Nguyên im lặng má»™t lát, chợt tiến lên má»™t bÆ°á»›c há»i:
-Ông nói hỠtrở v� Rốt cuộc hỠlà ai?
Yêu Linh và Diệp Tiêu nhân cÆ¡ há»™i lùi lại. Hai ngÆ°á»i vốn Ä‘ang Ä‘au hết đầu, có Sở Nguyên chịu tráºn liá»n vá»™i và ng rúi lui... Lão nhân bị há»i lim dim mắt nhìn Sở Nguyên, lắc đầu:
-Äi Ä‘i! Các ông không là m gì nổi đâu, sẽ là m hại hÆ¡n mà thôi!
Diệp Tiêu chá»±c bác lá»i, nói “Äây là chuyện của cảnh sát!†nhÆ°ng rồi kịp ghìm lại. Ban nãy y đã nói câu nà y rất nhiá»u lần, nhÆ°ng kết quả chỉ là m tăng thêm ná»—i bá»±c bá»™i của các lão nhân. Mấy ngÆ°á»i nà y đâu cần biết cảnh sát hay bá»™ Ä‘á»™i, cứ quấy quả há» là khéo há» sẽ gá»i ngÆ°á»i trong trấn đến là m loạn, tháºm chà láºt úp hết xe cảnh sát cÅ©ng ai dám là m gì?
Sở Nguyên mặt lạnh băng nhìn Diệp Tiêu, lạnh nhạt há»i tiếp:
-Ông nói rằng, hỠlà một ngà n oan hồn đó?
Các lão nhân cùng tái mặt, mấy ngÆ°á»i cao tuổi nhất run bắn lên, viên cảnh sát đứng cạnh Yêu Linh và Thổ Phỉ trợn mắt nhìn Sở Nguyên.
Sở Nguyên không thèm đếm xỉa tá»›i tình hình, tiếp tục há»i:
-Có đúng thế không?
Lão nhân kia môi run run, mặt tái nhợt, rồi cũng phải lắc đầu đáp:
-Ta cầu xin các ông, đừng động và o chuyện nà y nữa!
Sở Nguyên bất chấp, tiếp tục há»i:
-Nếu há» quay vá», các ông sẽ là m gì?
Hai lão nhân có vẻ run sợ nhất trong đám lại giáºt thót lên mấy lần, tranh nhau đáp:
-Không liên quan gì tá»›i các ông cả. Äi Ä‘i thôi, đừng Ä‘á»™ng đến há»! Các ông quản không nổi đâu. Äi Ä‘i...
Yêu Linh nhìn Sở Nguyên vẻ bá»±c dá»c. Câu chuyện truyá»n thuyết vá» trấn Thiên Ä‘á»™ nà y, gã đã nghe cả ngà n lần. Mặc dù kinh khiếp nhÆ°ng suy cho cùng cÅ©ng chỉ là truyá»n thuyết, đâu phải tháºt? Yêu Linh đâu tin gì chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng đó, trên Ä‘á»i nà y là m gì có ma quá»·.
Sở Nguyên lại há»i:
-Một nghìn oan hồn đó chẳng phải đã được siêu độ rồi?
-Siêu độ ư...?
Lão nhân có vẻ bình tÄ©nh nhất cÆ°á»i gằn:
-Các sÆ° tăng ấy có là m gì được đâu? Cứ bảo là đã siêu Ä‘á»™ cho há», chỉ tạm thá»i trấn áp được má»™t lúc đó thôi!
-Trá»i đất, Thanh ThÆ°Æ¡ng à ...
Lão nhân cao tuổi nhất giÆ¡ gáºy Ä‘áºp mạnh xuống đất, cáu kỉnh:
-Trần đại ca, nói là m gì nữa? Chuyện đó đã đến cả ngà n năm rồi, bây giỠai mà chẳng biết!
Yêu Linh chen ngang:
-Rốt cuộc là chuyện thế nà o?
Không ai trả lá»i. Yêu Linh cứ nhìn và o ngÆ°á»i được gá»i là “Trần đại caâ€. Tuy nhiên ông ta vẫn im lặng, chỉ thở dà i đánh sượt má»™t hÆ¡i...
Lão nhân cao tuổi chợt lên tiếng:
-Các ông Ä‘á»u biết chuyện của trấn Thiên Äá»™ chúng ta rồi, không phải truyá»n thuyết mà là chuyện tháºt, có Ä‘iá»u đã bị chữa Ä‘i thôi...
Yêu Linh sững sá»:
-Cái gì? Nghĩa là m sao?
Lão nhân nhìn mấy ngÆ°á»i bên cạnh, thấy há» Ä‘á»u im lặng bèn tiếp tục:
-Thuở đó thị trấn nà y đã chết rất nhiá»u ngÆ°á»i. Ban đầu chỉ là má»™t hai há»™ nên Ãt ai chú ý, dần dần ngÆ°á»i chết quá nhiá»u, gây ra hoảng loạn cả vùng. Nhiá»u ngÆ°á»i bá» là ng ra Ä‘i... Ài, nhÆ°ng khi há» chạy đến thị trấn bên cạnh, dân vùng đó cÅ©ng bị chết nhÆ° thế...
Sở Nguyên chen lá»i và o:
-Ôn dịch...?
Lão nhân gáºt đầu:
-Phải rồi, là ôn dịch. Tráºn ôn dịch đó là m chết rất nhiá»u ngÆ°á»i, cả trấn nà y và những trấn lân cáºn.
Yêu Linh xen và o và o:
-Lúc bấy giá»... Quan phủ không là m gì hết à ?
-Quan phủ ư...?
Lão nhân cÆ°á»i nhạt:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải là m chút gì đó. Há» dồn tất thảy dân chúng má»™t vùng và o trấn Thiên Äá»™ nà y, chỉ cho và o chứ không cho ra, mặc cho sống chết tùy trá»i.
Lão nhân thở dà i, kể tiếp:
-NhÆ°ng sau đó cả binh lÃnh canh bên ngoà i cÅ©ng bị chết. Quan phủ lúc nà y má»›i là m má»™t việc... phong tá»a thị trấn rồi phóng hoả đốt hết...
Cả Diệp Tiêu và Thôt Phỉ, mấy gã sùng lúc giáºt mình, chỉ Sở Nguyên là mặt vẫn lạnh lùng.
Thiêu sống cả trấn? Phải là một quan phụ mẫu thì mới là m nổi chuyện đó!
Diệp Tiêu nhăn mặt:
-HỠdám ư?
Má»™t lão nhân phÃa sau thở dà i:
-Có gì mà không dám? Chỉ cần không thiêu ngÆ°á»i nhà há» là được. Sau khi cả trấn bị cháy hết, há» má»›i bịa chuyện báo lên trên. May khi đó phÃa bắc nổi loạn, thỉnh thoảng lại nổi lên mấy tráºn giao chiến, thế là hỠđược dịp nói là địch hoạ. Hừ...!
Thổ Phỉ chau mà y:
-Thế chuyện sư tăng siêu độ là thế nà o?
Lão nhân lắc đầu:
-Sau nà y thị trấn được xây cất lại. Mấy năm sau chiến tranh loạn lạc, rất đông ngÆ°á»i chạy loạn tá»›i đây cÆ° ngụ. NhÆ°ng quan phủ đã cảnh cáo không được kể chuyện nà y ra, nếu không cả nhà sẽ bị tru di. Thế là cái bà máºt nà y chỉ má»™t Ãt ngÆ°á»i biết, rồi truyá»n kể theo dòng tá»™c, chẳng ai dám công khai. Qua bao nhiêu Ä‘á»i thị trấn nà y má»›i khôi phục...
Yêu Linh không đừng được, há»i tiếp:
-Ngạ quỷ?
Lão nhân gáºt đầu:
-Phải rồi! Những ngÆ°á»i bị hại đó không được siêu thoát, mãi cho đến khi trấn má»i sÆ° tăng Thiếu Lâm Tá»± vá» siêu Ä‘á»™, nhÆ°ng chỉ tạm thá»i thôi...
-Ngừng, ngừng lại...!
Yêu Linh khoát tay:
-Không kể chuyện mê tÃn nữa.
-Mê tÃn à ?
Lão nhân cÆ°á»i gằn:
-Cáºu đừng có cho là ta kể chuyện mê tÃn. Chà ng trai, đây là chuyện lá»›n liên quan đến mạng ngÆ°á»i!
Thổ Phỉ lôi áo Yêu Linh ra hiệu không báng bổ. Lão nhân trừng mắt nhìn Yêu Linh, tiếp tục kể:
-Thiên Ä‘á»™? Hừm... Thá»±c tình thì trấn nà y không phải tên Thiên Äá»™, nên gá»i là Thiên Äồ má»›i phải...
... ...
Sau khi các lão nhân đi rồi, Yêu Linh nhìn Thổ Phỉ:
-Huynh có tin không?
Thổ Phỉ lắc đầu. Yêu Linh cÆ°á»i:
-Thá»±c thì đệ cÅ©ng không tin. Hà hà ...Oan hồn không siêu Ä‘á»™? Chuyện vá»› vẩn ấy thế mà vẫn có ngÆ°á»i tin được!
Thổ Phỉ không đáp, quay sang Sở Nguyên, há»i:
-Cáºu có tin không?
-Tôi tin!
-Hả...?
Hai gã sững sỠnhìn Sở Nguyên. Sở Nguyên lạnh lùng:
-Tôi tin chuyện thiêu cháy thị trấn, không tin chuyện ma quỷ!
Nói rồi lặng lẽ quay ngÆ°á»i Ä‘i lên gác. Yêu Linh nhìn theo, xì má»™t hÆ¡i:
-Äồ kiêu căng!
|
14-12-2008, 08:20 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 260: Truyá»n Thuyết Cổ XÆ°a (1)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Tại căn cứ Dị năng tổ Long Hồn.
Ba ngÆ°á»i Sở Nguyên từ Thiên Äá»™ trở vá». Yêu Linh báo cáo vá»›i Tổ trưởng Liệt Hoả.
-Sự việc là như thế!
-Là m việc tốt lắm.
Liệt Hoả gáºt đầu khen ngợi, Ä‘oạn ngồi xuống sô-pha trÆ°á»›c mặt Tá»u Quá»· Ä‘ang say bà tỉ, nhìn ba ngÆ°á»i vá»›i ánh mắt thâm thúy:
-Việc nà y các cáºu nghÄ© thế nà o?
Yêu Linh nhanh nhảu:
-Tôi cho rằng đây chỉ là má»™t vụ giết ngÆ°á»i thông thÆ°á»ng. Không cần chúng ta phải xuất đầu lá»™ diện, để cảnh sát địa phÆ°Æ¡ng giải quyết là được.
Liệt Hoả cÆ°á»i, nhìn sang Thổ Phỉ, há»i:
-Còn cáºu?
Thổ Phỉ đáp:
-Có lẽ cũng như thế! Tôi cho rằng chỉ là vụ ám sát, hung thủ có tâm lý bệnh hoạn nên thủ đoạn tà n nhẫn.
Liệt Hoả lại nhìn Sở Nguyên:
-Thế còn cáºu?
Sở Nguyên lạnh lùng:
-Hung thủ không phải là ngÆ°á»i!
-Cái gì...?
Yêu Linh và Thổ Phỉ ngơ ngác nhìn hắn. Yêu Linh chất vấn:
-Lẽ nà o cáºu tin những lá»i của mấy ngÆ°á»i già kia?
-Ủa...?
Liệt Hoả hứng thú, há»i:
-Cáºu cÅ©ng nghÄ© đó là những oan hồn là m ra?
Sở Nguyên vẫn vẻ mặt lạnh lùng:
-Tôi không tin có quỷ.
Liệt Hoá nhướn mắt:
-Không phải quá»·, cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i, thế hung thủ là gì?
-Là động váºt!
Không đợi mấy ngÆ°á»i há»i tiếp, Sở Nguyên tiếp tục nói:
-Vết thÆ°Æ¡ng ở các xác chết không phẳng, mà bị xé sống. Miệng vết thÆ°Æ¡ng có mấy dấu nhá» sâu và o, chứng tá» là vết móng sắc, có Ä‘iá»u vết nà y rất nhá» nên ngÆ°á»i thÆ°á»ng khó nháºn ra được.
Yêu Linh bĩu môi, lẩm bẩm mấy câu, là những câu gì thì chỉ mình gã mới nghe được.
Liệt Hoả nhìn Sở Nguyên, cÆ°á»i vẻ đồng tình:
-Ngoà i những cái đó còn phát hiện ra gì nữa không?
Sở Nguyên đáp:
-Tốc Ä‘á»™ của con váºt nà y rất nhanh, sức rất khoẻ và … lông của nó không dÃnh máu.
Liệt Hoả không nói gì. Yêu Linh cÆ°á»i nhạt:
-Huynh Ä‘ang kể chuyện thần thoại đấy hẳn? Tốc Ä‘á»™ nhanh thì phải là con váºt nhá», sức mạnh thì phải là con váºt lá»›n. NhÆ° thế có mâu thuẫn không? Lại còn lông của nó không dÃnh máu? Hay là nó thÆ°á»ng xuyên bôi sáp?
Sở Nguyên không hỠđể tâm những lá»i châm chá»c đó, vẫn giữ bá»™ mặt vô cảm đấy. Chỉ Thổ Phỉ cảm thấy Yêu Linh có phần thái quá nên giáºt áo gã mấy cái.
Yêu Linh ngoái lại nhìn Thổ Phỉ, vẻ bất mãn:
-Lẽ nà o lại không phải? Äệ chỉ tranh luáºn công việc, chỉ đối mặt vá»›i công việc chứ không đối mặt vá»›i ngÆ°á»i!
Liệt Hoả lại há»i:
-Còn gì nữa không?
Sở Nguyên lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t lá» nhá», nói:
-Trên Ä‘á»™ng váºt đấy có thể phát ra mùi, ngÆ°á»i ta hÃt phải hÆ¡i nà y thì nhanh chóng ngất Ä‘i hoặc là thất thần. Trong bình nà y là mẫu máu của cô gái, tôi muốn xét nghiệm.
Liệt Hoả đón chiếc lá»từ tay Sở Nguyên, khen ngợi:
-Tốt lắm! Chốc nữa cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a đến lầu năm xét nghiệm, đợi có kết quả sẽ thông báo vá»›i các cáºu. Có Ä‘iá»u cáºu có thể giải thÃch cho ta, căn cứ để cáºu phán Ä‘oán là gì?
Sở Nguyên đáp:
-Nhìn vẻ mặt của ngÆ°á»i con gái có thể Ä‘oán, cô ta nhìn thấy má»™t váºt gì đấy khiến cho kinh ngạc, nhÆ°ng không sợ hãi. Hoặc giả cô gái đã nháºn biết ngÆ°á»i đó, váºt đó, hoặc là má»™t loại Ä‘á»™ng váºt nà o đó. Mà động váºt nà y có vẻ ngoà i rất đáng yêu, khi cô gái chết vẫn giữ được biểu cảm nhÆ° thế, chứng tá» cái chết chỉ trong khoảnh khắc. Nếu nhÆ° Ä‘á»™ng váºt ấy chầm cháºm Ä‘i đến thì vị trà và biểu tình của cô ta không nhÆ° thế, do đó tôi Ä‘oán cô gái bị Ä‘á»™ng váºt tấn công rất nhanh, từ cá»a nhảy lên giÆ°á»ng, phanh ngá»±c cô gái trong nháy mắt. Äiá»u nà y chứng tá» tốc Ä‘á»™ của nó rất nhanh, nhanh đến mức cô gái không kịp phản ứng. Còn nữa, má»™t cÆ¡ thể khi bị phanh sống sẽ cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng nét mặt của cô gái vẫn biểu hiện bình thÆ°á»ng, những ngÆ°á»i trong gia đình há» Ä‘á»u tÆ°Æ¡ng tá»±. Tôi Ä‘oán trong thân thể Ä‘á»™ng nà y phát tán má»™t mùi khà mà khi ngÆ°á»i ta tiếp xúc sẽ liệt ngay thần kinh.
Liệt Hoả gáºt đầu, Sở Nguyên tiếp tục trình bà y:
-Theo dấu vết trên hiện trÆ°á»ng mà suy, nếu máu của những ngÆ°á»i chết phun ra mạnh nhÆ° váºy thì con váºt nà y không thể không dÃnh máu, nhÆ°ng trên hiện trÆ°á»ng không có má»™t dấu vết nà o nhÆ° thế, Ä‘iá»u nà y có thể chứng tá» hai vấn Ä‘á». Hoặc là động váºt nà y biết bay, khi vá»— cánh thì máu sẽ bắn Ä‘i, nhÆ°ng ở hiện trÆ°á»ng không tìm thấy vết máu nà o khác. Hoặc là mình Ä‘á»™ng váºt nà y không dÃnh máu, lông da của nó tá»±a nhÆ° sáp ong nên máu không thể bám và o lông, kể cả chân cÅ©ng thế. Còn nữa, trên giÆ°á»ng không có dấu vết già y xéo, Ä‘iá»u nà y chứng tá» Ä‘á»™ng váºt sau khi đã ăn tim của há» là nhảy khá»i các xác ngÆ°á»i. Từ đó có thể suy ra Ä‘á»™ng váºt nà y hình thể không lá»›n, bằng khoảng con mèo nhà là cùng. NhÆ°ng để có thể trong tÃch tắc moi tim ngÆ°á»i ra thì sức của nó phải rất khoẻ.
Liệt Hoả cÆ°á»i:
-Cáºu không cảm thấy những phán Ä‘oán của cáºu là không hiện thá»±c à ?
Yêu Linh lại bĩu môi là u bà u:
-Phải rồi! Thà nói phứt là quá»· là m. Quá»· không cần dẫm lên đất, máu cÅ©ng không dÃnh lên thân mình, bay Ä‘i bay lại, Ä‘á»u phù hợp chứ?
Liệt Hoả lÆ°á»m Yêu Linh, có vẻ hÆ¡i bá»±c. Sở Nguyên giá»ng vẫn bình thản:
-Tôi chỉ dá»±a và o hiện trÆ°á»ng để phân tÃch. Không loại bá» hung thủ bố trà hiện trÆ°á»ng giả nhÆ°ng suy nghÄ© kỹ, hung thủ chắc chắn không là m được Ä‘iá»u đó. Cuối cùng thì nghiêng vá» giả định hung thủ là động váºt hình thể nhá» sức lá»±c lá»›n.
Liệt Hoả khẽ thở dà i, gáºt đầu:
-Cáºu nói đúng, chắc chắn là động váºt!
-Không thể mà , thưa Tổ trưởng!
Yêu Linh gân cổ cãi:
-Những chuyện nà y ai chẳng bịa ra được? Có loại Ä‘á»™ng váºt nà o lại giết cả má»™t nhà mà không phát ra má»™t âm thanh? CÅ©ng chÆ°a bao giá» nghe tin Ä‘á»™ng váºt phanh cả thân ngÆ°á»i ra mà chỉ ăn có tim?
Liệt Hoả không trả lá»i, nói vá» vấn Ä‘á» khác:
-Yêu Linh, cáºu có biết vì sao Long Hồn chúng ta phải nhúng tay và o không? Nếu chỉ là những vụ án giết ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, không đến lượt chúng ta đâu!
Yêu Linh ngẩn ngÆ°á»i, không nói gì nữa. Gã cÅ©ng biết nếu là má»™t vụ án bình thÆ°á»ng thì rõ rà ng không cần đến Long Hồn có mặt. Má»™t khi Long Hồn nhúng tay và o thì Ä‘á»u là những vụ án lá»›n mà những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không thể giải quyết được, tháºm chỉ không thể hiểu được. Tuy váºy gã vẫn chÆ°a chịu thua:
-NhÆ°ng thÆ°a Tổ trưởng, nhÆ° thế có quá lôi thôi không? Thể hình nhá», tốc Ä‘á»™ nhanh, sức mạnh, lông da không dÃnh máu, trên Ä‘á»i nà y có loại Ä‘á»™ng váºt nhÆ° thế Æ°?
-Có hay không ta chưa biết, suy đoán của Băng đúng hay không thì ta cũng chưa biết.
Liệt Hoả hạ thấp giá»ng xuống nói:
-NhÆ°ng ta lại biết hung thủ rất có thể là má»™t loại Ä‘á»™ng váºt.
Yêu Linh lại há»i:
-Tổ trưởng là m sao lại chắc chắn nhÆ° váºy? Hay đã có tin tức gì khác rồi?
Liệt Hoả ngừng cÆ°á»i, ngón tay gõ lên mặt bà n:
-Thá»±c tình trÆ°á»›c khi các cáºu Ä‘i, ta đã nháºn được má»™t tin. Trong số đến phong toả hiện trÆ°á»ng sáng sá»›m nay, có ngÆ°á»i phát hiện được tại vết thÆ°Æ¡ng của cô gái có má»™t chiếc lông trắng dÃnh máu. NgÆ°á»i đó Ä‘em chiếc lông nà y vá» xét nghiệm, kết quả là …
Liệt Hoả cố ý kéo dà i câu nói, nhìn ba ngÆ°á»i. Mặt Yêu Linh sốt ruá»™t chỠđợi, Thổ Phỉ tÆ°Æ¡ng đối trầm tÄ©nh, còn Sở Nguyên vẫn là bá»™ mặt vô cảm ấy, cứ nhÆ° câu chuyện không có gì phải quan tâm. Liệt Hoả nói tiếp:
-Äố là lông Ä‘á»™ng váºt, là động váºt gì thì chÆ°a biết. Chiếc lông đó dÃnh quá nhiá»u tạp chất, ảnh hưởng đến kết quả xét nghiệm. Phòng thà nghiệm đã thá» nhiá»u lần, kết quả má»—i lần lại khác nhau.
-Lại thế nữa!
Yêu Linh vội vã nói:
-Bịa thì có! Cả má»™t sợi lông mà xét nghiệm không ra là của Ä‘á»™ng váºt gì?
-Ừ...!
Liệt Hoả nói tiếp:
-Äá»™ng váºt nà y hình nhÆ° bị đất bùn vùi rất lâu, hoặc có thể vốn sống trong lòng đất. Từ lông của nó chỉ có thể xét nghiệm ra đặc tÃnh thổ nhưỡng, nhÆ°ng không biết nó là động váºt gì.
Yêu Linh thè lưỡi:
-Chuyện là thì lúc nà o cÅ©ng có, ngà y nay lại cà ng nhiá»u!
Khi nói câu nà y, gã đặc biệt nhìn sang Sở Nguyên. à tứ Yêu Linh rất rõ, Sở Nguyên cÅ©ng là má»™t loại “chuyện đặc biệtâ€.
Liệt Hoả khẽ thở dà i, nói:
-Các cáºu xem có phải là má»™t chuyện lạ không? Cả phòng khoa há»c thá» Ä‘i thá» lại mà không kết luáºn nổi là lông Ä‘á»™ng váºt gì. Äáng tiếc sá»± tháºt là thế đấy! Nếu kiểm tra thông thÆ°á»ng mà ra ngay thì cần gì phải khuấy Ä‘á»™ng đến Long Hồn?
Sở Nguyên há»i:
-Sợi lông nó bây giỠở đâu?
Liệt Hoả đáp:
-Äã Ä‘Æ°a đến má»™t phòng thà nghiệm của Long Hồn, chÆ°a rõ kết quả là thế nà o.
Yêu Linh giáºt giáºt tóc, là u bà u:
-Äá»™ng váºt ăn tim ngÆ°á»i. Không biết là động váºt gì? Thế giá»›i nà y Ä‘iên mất rồi!
-Không chỉ có thế.
Liệt Hoả ngừng một lúc nói tiếp:
-Nếu nhÆ° chỉ vì xét nghiệm không ra loại Ä‘á»™ng váºt gì nên má»›i cần tổ năng lá»±c kỳ lạ của chúng ta ra tay. NhÆ°ng là …
Liệt Hoả do dự một lúc, rồi lại nói:
-Có Ä‘iá»u phòng kiểm trứng đã kiểm định ra má»™t sá»± thá»±c.
Yêu Linh há»i:
-Là sá»± thá»±c gì váºy?
-Äá»™ng váºt nà y…
Liệt Hoả chau mà y, cứ nhÆ° lá»i tiếp đó chÃnh lão nói không ra:
-Äá»™ng váºt nà y chà Ãt đã năm trăm năm tuổi...
-Hả...?
Yêu Linh nhất thá»i nhảy dá»±ng lên:
-Thế nghĩa là thế nà o?
Liệt Hoả cÆ°á»i nhăn nhó:
-Tức là sống Ãt nhất năm trăm năm! Năm trăm năm tuổi!
-Bịa! Tổ trưởng đang kể thần thoại à ?
Liệt Hoả nghiêm sắc mặt:
-Ta không đùa! Nếu thá»±c tế không quái lạ nhÆ° váºy, Long Hồn xen và o là m gì?
Yêu Linh giơ năm ngón tay ra:
-Năm trăm năm? Tổ trưởng nói Ä‘á»™ng váºt đó sống được năm trăm năm? Thế thì trở thà nh quốc bảo rồi!
Liệt Hoả lắc lắc đầu:
-Không thể! Thế giá»›i nà y có phép tắc của nó, đã có sinh thì tất phải có tá». Không thể có cái gì sống trÆ°á»ng thá». NhÆ°ng mà …
Liệt Hoả day mạnh huyệt thái dương, nói:
-Äiá»u nà y vượt quá sức tưởng tượng. Ta cÅ©ng không hiểu nổi mấu chốt trong đó là thế nà o!
Yêu Linh chất vấn:
-Thưa Tổ trưởng, nếu đã biết được đáp án thì sao còn phái chúng tôi đi?
Liệt Hoả hừ nhạt:
-Nếu không tìm má»™t chút việc gì cho cáºu là m thu tháºp thêm kinh nghiệm, vá» sau có nhiệm vụ là m sao là m tốt được?
-NhÆ°ng cái thứ ấy... năm trăm năm tuổi… là m sao đối phó được? Năm trăm năm... trá»i ạ, nếu không phải tá»± Tổ trưởng nói ra thì đánh chết tôi cÅ©ng không tin được!
-Ta cÅ©ng không tin, thế nhÆ°ng sá»± thá»±c lại nhÆ° váºy. Ta còn nháºn được tà i liệu từ trên bà máºt Ä‘Æ°a xuống, khẳng định đây là chuyện có tháºt!
Liệt Hoả hÃt má»™t hÆ¡i dà i, nói tiếp:
-Vá»›i các cáºu... cả ba Ä‘á»u chÆ°a có kinh nghiệm. đặc biệt là cáºu và Thổ Phỉ Ä‘á»u thuá»™c hệ phụ trợ, thÆ°á»ng ngà y cÅ©ng chẳng có nhiệm vụ gì, ngoà i lần cùng Lôi Khủng tranh nhau má»™t nhiệm vụ giản Ä‘Æ¡n ra. Còn vá»›i Băng, cáºu vừa ra nháºp Long Hồn, kinh nghiệm chÆ°a nhiá»u, đòi há»i phải rèn luyện tiếp. Lần nà y không có gì nguy hiểm nên ta má»›i quyết định cá» ba cáºu Ä‘i, âu cÅ©ng là má»™t dạng khảo nghiệm.
Yêu Linh bĩu môi, thái độ bất mãn:
-Không có gì nguy hiểm Æ°? Tổ trưởng thá» xem, đối đầu vá»›i má»™t quái váºt những năm trăm năm tuổi đó!
ChÃnh lúc ấy, Thổ Phỉ từ nãy không nói gì bá»—ng “á†lên má»™t tiếng. Yêu Linh giáºt bắn mình:
-Là m gì thế? Huynh gặp phải quỷ à ?
-Tôi nghĩ ra rồi.
Thổ Phỉ rướn cao mà y:
-Tôi nghĩ ra mấu chốt rồi.
Mấy ngÆ°á»i trong phòng ngoà i Sở Nguyên, ai cÅ©ng nhìn gã vá»›i vẻ mặt cổ quái, không biết vì sao Thổ Phỉ lại buông ra má»™t câu nhÆ° váºy.
Liệt Hoả chau mà y:
-Cáºu nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì?
-Không dÃnh máu, không dấu vết...
Thổ Phỉ hứng thú nói tiếp:
-Tôi hiểu rõ nguyên nhân rồi!
-Hả?
Liệt Hoả có vẻ kÃch Ä‘á»™ng:
-Là cái gì?
Thổ Phỉ chỉ Yêu Linh, hưng phấn nói:
-Hung thủ rất có thể có năng lá»±c đặc biệt, tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° vá»›i năng lá»±c của Yêu Linh váºy!
-Xạo...!
Yêu Linh như bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên:
-Huynh má»›i là hung thủ! ThÆ°á»ng ngà y đệ tốt vá»›i huynh nhÆ° váºy, váºy mà lại đổ oan lên đầu đệ!
Liệt Hoả lắc đầu:
-Yêu Linh, Thổ Phỉ không nói cáºu. Äúng đấy, cáºu ấy nói có lý lắm. Nếu nhÆ° là cáºu, có khả năng là m cho máu không dÃnh và giết hết cả nhà ngÆ°á»i ta?
Yêu Linh trừng mắt giáºn dữ:
-Nếu chỉ có thế thì tôi chẳng vấn đỠgì, nhưng tôi khẳng định không thể phanh thây hỠra được, năng lực của tôi cũng không là m nổi!
Mắt Liệt Hoả nhìn sang phÃa Sở Nguyên, há»i:
-Băng, cáºu thì thế nà o?
|
14-12-2008, 08:22 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 261: Truyá»n Thuyết Cổ XÆ°a (2)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
-Có khả năng là má»™t ngÆ°á»i có năng lá»±c đặc biệt dẫn theo má»™t Ä‘á»™ng váºt năm trăm năm tuổi, nhÆ°ng khả năng nà y không lá»›n.
Liệt Hoả há»i:
-Thế khả năng lá»›n nhất theo cáºu là gì?
Trong mắt của Sở Nguyên chợt toát ra một tia kỳ lạ:
-Äá»™ng váºt, và … còn là động váºt biến dị.
Liệt Hoả khẽ chau mà y:
-à cáºu là , Ä‘á»™ng váºt biến đổi gen?
Lão suy nghĩ một lúc, lại nói:
-Khả năng nà y cÅ©ng không thể loại trừ! Kỹ thuáºt biến đổi gen thá»±c hiện được nhiá»u thứ, Nháºt Quốc rất giá»i vá» lÄ©nh vá»±c nà y, lợi dụng Ä‘á»™c tố bệnh để cải tạo sinh váºt. NhÆ°ng…
Liệt Hoả cố nhấn mạnh:
-Năm trăm năm, Ä‘iá»u nà y giải thÃch thế nà o?
Yêu Linh cÆ°á»›p lá»i:
-Không thể có ai đó Ä‘Ã o thi thể má»™t Ä‘á»™ng váºt sống cách đây năm trăm năm để thá»±c hiện biến đổi gen được!
Khi nói câu nà y, gã bất giác nhìn sang Sở Nguyên. Quả thá»±c, lý do biến đổi gen cÅ©ng chẳng khác gì chuyện thần thoại, rất dá»… là m cho ngÆ°á»i ta tÃn phục
Thổ Phỉ cÆ°á»i khùng khục:
-Thá» Ä‘em cáºu chôn xuống đất năm trăm năm rồi Ä‘Ã o lên, xem còn cái lông nà o nữa không?
Yêu Linh gãi gãi gáy, cÆ°á»i:
-Cũng đúng, nói như thế khả năng là không lớn. Thi thể chết đã năm trăm năm thì hoại hết, rồi là m gì còn lông nữa? Quả là đau đầu!
Sở Nguyên không thÃch gì những chuyện Ä‘Ã m tiếu ấy, nói:
-Không có chuyện gì thì tôi đến lầu năm đây.
Liệt Hoả gáºt gáºt đầu:
-Äược! Chuyện nà y các cáºu cứ theo dõi, sá»›m báo cáo lại vá»›i ta. Äi Ä‘i!
Sở Nguyên không nói gì, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra. Yêu Linh và Thổ Phỉ cÅ©ng rá»i Ä‘i, ra khá»i phòng, Yêu Linh bất mãn:
-Thằng cha nà y kênh kiệu thế nhỉ?
Thổ Phỉ cÆ°á»i không thà nh tiếng:
-Hình nhÆ° cáºu không Æ°ng gì cáºu ta?
-Thì đúng thế! Lúc nà o mặt cÅ©ng vênh lên, vênh nhÆ° bánh Ä‘a quá lá»a! Cứ nhÆ° ai cÅ©ng nợ hắn ta không bằng?
Thổ Phỉ lại cÆ°á»i, lắc lắc đầu. Gã biết Yêu Linh chỉ ác khẩu thôi chứ tâm địa gã rất tốt, nếu không thì Thổ Phỉ cÅ©ng không tá»± nguyện ghép thà nh nhóm vá»›i gã.
*********
Ba ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘i khá»i, Liệt Hoả nói má»™t mình:
-Ông nghĩ thế nà o?
Không ai trả lá»i lão. NgÆ°á»i duy nhất có thể trả lá»i là Tá»u Quá»· thì Ä‘ang say bà tỉ. Liệt Hoả lại nói:
-Năm trăm năm…không lẽ là nó? Nhưng nó là m sao lại sống được những năm trăm năm?
Nếu Sở Nguyên và hai gã nghe được câu há»i nà y thì hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc. Liệt Hoả rõ rà ng biết gì đấy nhÆ°ng không chịu nói ra.
Tá»u Quá»· Ä‘ang lăn lóc trên sô-pha bất chợt là u nhà u:
-Chỉ là truyá»n thuyết thôi mà ?
Mắt lão vẫn nhắm nghiá»n.dÆ°á»ng nhÆ° câu vừa rồi là nói mê.
Liệt Hoả cÆ°á»i khổ:
-Ông quên rồi à ? Long Hồn chúng ta vì sao mà tồn tại?
-Ừ...!
Tá»u Quá»· vẫn nhắm mắt, giá»ng lè nhè, lại tiếp tục ngáy.
-Lạ tháºt, thÃch ăn tim ngÆ°á»i, má»—i lần nhÆ° váºy lại phanh sống thân thể ngÆ°á»i ta... Äiá»u nà y giống nhÆ° trong hồ sÆ¡... Con váºt đấy quả đã má»™t lần xuất hiện cách đây năm trăm năm ở Thiên Äá»™, thá»i gian và địa Ä‘iểm Ä‘á»u rất phù hợp. Ông nghÄ© nó sống được năm trăm năm Æ°?
-Không thể, nếu không thì Thiên Äá»™ trấn là m gì bình yên suốt cả mấy trăm năm? Nghe nói lúc bấy giá» các vị hoà thượng Ä‘á»u bị nó giết chết phải không?
Liệt Hoả lắc đầu:
-Giết chết hay không thì cÅ©ng không thể biết. Cách đã mấy trăm năm, tÆ° liệu không ghi chép đầy đủ. Nghe nói Thiếu Lâm Tá»± đối phó vá»›i con váºt đó cÅ©ng bị mất mấy chục cao thủ, chuyện nà y thì đúng là có tháºt.
Lúc nà y Tá»u Quá»· dần mở mắt ra, há»i:
-Nếu con váºt đó là tháºt thì phải là m thế nà o?
Liệt Hoả cÆ°á»i khổ sở:
-Tôi vốn muốn không tin, cách những năm trăm năm rồi thì có lợi hại đến mấy cũng không không thể sống mãi được!
-Tôi nói là nếu như?
-Ài… đã đến lúc Tổ dị năng và Tổ võ há»c của Long Hồn liên kết lại vá»›i nhau rồi. Và nữa… chÆ°a chừng còn chết rất nhiá»u ngÆ°á»i.
-Nó lợi hại đến thế ư?
Liệt Hoả nhÃu mà y:
-Ông chưa xem tà i liệu à ?
Tá»u Quá»· ngáp dà i vẻ lÆ°á»i biếng:
-Tà i liệu cÅ©ng có thể không tháºt. Ông chẳng đã nói cách những năm trăm năm mà ? Quá»· má»›i biết trong tà i liệu đó có bao nhiêu là bịa?
Hai ngÆ°á»i trầm ngâm má»™t lúc, Tá»u Quá»· há»i:
-Tôi nghÄ© ông cái gì cÅ©ng chẳng báºn tâm?
-Báºn tâm thì cÅ©ng là m được gì? Tốt nhất hãy nghÄ© biện pháp, xem xem rốt cuá»™c là truyá»n thuyết nói đến con váºt gì?
Ngừng má»™t lúc, Liệt Hoả lại há»i:
-Ông thấy Sở Nguyên thế nà o?
-Rất tốt!
-Tốt là thế nà o?
Tá»u Quá»· lÆ°á»m Liệt Hoả:
-Ông đang kiểm ta tôi đấy à ?
Liệt Hoả lắc đầu:
-Ông đã biết thân pháºn của cáºu ta. Ta không rõ là tháºt hay là giả, nhÆ°ng phải thừa nháºn cáºu ta là má»™t nhân tà i. Vốn nữa tôi lại rất hiếu kỳ, trong tà i liệu ghi rõ cáºu ta đã chết rồi, váºy sao còn sống nhăn răng ra? Hay là có ai cố ý báo cáo sai lên trên?
Thấy Tá»u Quá»· không nói gì, Liệt Hoả lại há»i:
-Ông Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
-Ồ! Không...
Tá»u Quá»· nói, có phần hồ đồ:
-Chỉ buồn ngủ...
Liệt Hoả cÆ°á»i không thà nh tiếng:
-Ông thì lúc nà o cũng thoải mái.
-Chẳng qua vì ông hay nghĩ đấy thôi!
Liệt Hoả lắc đầu:
-Có những chuyện không thể không nghÄ©. Äã ngồi lên cái vị trà nà y thì phải cố là m tròn pháºn sá»±. Nếu nhÆ° ai cÅ©ng giống ông, chẳng chịu cố gắng gì cả, thế thì Dị năng tổ chúng ta sá»›m tan rồi.
-Có ông là đủ rồi mà !
Liệt Hoả khẽ thở dà i, há»i:
-Chuỵện ông kiểm tra đến đâu rồi?
-Ồ, vẫn thế!
Liệt Hoả chau mà y:
-Ông không phải lại trốn việc đấy chứ?
-Quỷ mới trốn!
Tá»u Quá»· là u bà u:
-Sở Phà m và TrÆ°Æ¡ng Äà o có chết cÅ©ng không chịu nói đã xảy ra chuyện gì. Trong ghi chép chỉ viết hồ sÆ¡ tối máºt của Nhà nÆ°á»›c, tôi cÅ©ng không tìm ra nổi.
Tá»u Quá»· chá»›p chá»›p mắt, hạ giá»ng:
-Tà i liệu cÆ¡ máºt, còn vượt cả tầm tay của Long Hồn chúng ta. Xem ra chỉ có má»—i ba ngÆ°á»i biết được ná»™i dung tuyệt máºt đó!
Liệt Hoả khổ não:
-Tôi cÅ©ng biết, nhÆ°ng rốt cuá»™c đã xảy ra chuỵện gì? Cá»› sao ngÆ°á»i của căn cứ nghiên cứu Ä‘á»u chết hết? Chỉ duy nhất hai ngÆ°á»i đó không bị chết chìm? Tôi tra tìm má»i nÆ¡i, chỉ biết Sở Nguyên được Ä‘Æ°a đến căn cứ đó rồi chấm dứt, sau đó xảy ra chuyện gì thì không ai biết.
-Äủ rồi...
Tá»u Quá»· lÆ°á»i cả tiếng nói:
-Nếu không muốn để chúng ta biết thì việc gì phải tra tìm? Tôi báo ông việc gì phải đối đầu vá»›i hắn? Hắn do tôi dẫn vá», tốt xấu gì thì cÅ©ng vuốt mặt nể mÅ©i chứ?
-Ta nà o có đối đầu với hắn? Chỉ là hiếu kỳ thôi.
-Hiếu kỳ cái gì? Kết quả Ä‘iá»u tra chẳng đã ghi rõ rồi, trà nhá»› của hắn đã bị xóa, không còn nhá»› bất cứ chuyện gì đã xảy ra. Ông có hiếu kỳ cÅ©ng chẳng tác dụng gì.
Liệt Hoả lắc đầu:
-Ông quên rồi à , cáºu ta vẫn duy trì được năng lá»±c trÆ°á»›c đây!
Tá»u Quá»· ngá»› ngÆ°á»i, trán nhăn tÃt:
-Äúng là cÅ©ng lạ tháºt, nhÆ°ng váºy thì là m sao?
Liệt Hoả trầm ngâm một lúc, nói tiếp:
-Sá»± việc nà y tôi đã báo cáo lên trên. Cấp trên chÆ°a có ý kiến gì, chỉ bảo chúng ta chú ý nhiá»u hÆ¡n đến cáºu ta.
Tá»u Quá»· chau mà y:
-Chẳg phải ông đã nháºn lá»i không nói vá»›i ai?
Liệt Hoả cÆ°á»i khổ:
-Giấy không thể gói được lá»a. HÆ¡n nữa nếu việc bung ra thì có thể để cho ngÆ°á»i ta mượn cá»›, thà rằng chÃnh chúng ta phải dứt khoát! Vốn nữa, tổ chúng ta ở đây cÅ©ng đã khiến nhiá»u ngÆ°á»i gai mắt rồi, hiểu chÆ°a?
Tá»u Quá»· khẽ ầm ừ, không nói gì thêm nữa.
-Thôi được rồi, không nhá» nhen nữa. Yên tâm Ä‘i, nếu cấp trên không đồng ý thì chúng ta hãy thả cáºu ta Ä‘i, nhÆ°ng dẫu sao chúng cÅ©ng cần chú ý tá»›i cáºu ta. Nhỡ cáºu ta có xung Ä‘á»™ng gì đó thì chúng ta phải khống ngay láºp tức. Chỉ có ngÆ°á»i của chúng ta má»›i có thể khống chế được cáºu ta. Nên nhá»› rằng chỉ số năng lá»±c đặc biệt của cáºu ta rất lá»›n, nếu chúng ta rèn luyện được thì sẽ là má»™t vÅ© khà vô cùng sắc bén.
Liệt Hoả vừa nói vừa lôi từ ngăn kéo ra má»™t cái há»™p dà i. Lão tháºn trá»ng vuốt ve chiếc há»™p, nói:
-Cái nà y sáng nay vừa đưa đến.
Tá»u Quá»· hình nhÆ° vẫn Ä‘ang còn tức tối, không nói gì. Liệt Hoả mở há»™p, lấy từ trong ra má»™t con dao găm mà u Ä‘en, trân trá»ng để trên tay:
-Ông nháºn ra cái nà y không?
Tá»u Quá»· liếc nhìn, bÄ©u môi:
-Chẳng phải là một…
Äá»™t nhiên lão sững ngÆ°á»i, vẻ mặt tiá»u tuỵ vốn có tan biến, thay và o đó là vẻ kinh ngạc tá»™t cùng. Tá»u Quá»· báºt khá»i sô-pha, giá»ng nói đầy cảm Ä‘á»™ng:
-Äây là … Thiên trảm...?
Liệt Há»a ra hiệu bằng tay, ý há»i:
-Ông vẫn còn nhớ sao?
-Tôi chÆ°a nhìn thấy nó tháºt bao giá», nhÆ°ng trên ảnh thì ngắm hà ng trăm lần rồi.
Liệt Hoả gáºt đầu:
-Phải rồi! Äây là thiên trảm của Thủ lÄ©nh!
Tá»u Quá»· có phần xúng Ä‘á»™ng, há»i:
-Có tháºt là Thiên trảm không? Tại sao lại ở đây được?
-Nên nói là nó ở trong tay Sở Nguyên!
Tá»u Quá»· sững sá»:
-Thế là thế nà o?
Liệt Hoả cất lại Thiên trảm trong há»™p, trả lá»i:
-Thiên trảm là Sở Nguyên tìm được, vá» sau Tổ võ há»c quyết định vẫn giao cho cáºu ta giữ.
Tá»u Quá»· chau mà y:
-Thế thì phải há»i hắn, à ... tiếc là hắn không còn trà nhá»›.
-Tôi nghe kể Sở Nguyên phát hiện thấy Thiên trảm ở Mỹ, bên cạnh còn có thi thể của...
-Thủ Lĩnh?
Liệt Hoả gáºt đầu:
-Rất có khả năng là Thủ Lĩnh!
-NhÆ°ng… chúng ta đã tìm Thủ LÄ©nh hÆ¡n ná»a thế ká»·, vì sao Thủ LÄ©nh lại ở đó được?
Liệt Hoả lại cÆ°á»i khổ:
-Ta là m sao biết! Lúc đó ta còn chÆ°a ra nháºp Long Hồn. Vốn nữa, Thủ LÄ©nh là m việc gì cÅ©ng rất thần bÃ...
Tá»u Quá»· nhÃu mà y suy nghÄ© rất lung, mãi không nói gì. Liệt Hoả khe khẽ vá»— và o chiếc há»™p Ä‘á»±ng Thiêm trảm:
-Trên Ä‘á»i nà y, may ra chỉ có má»™t mình Sở Nguyên biết Thủ LÄ©nh ở đâu.
-Ông thỠnói… Thủ Lĩnh chạy đến nơi đó là m gì?
-Không biết được, nhưng cấp trên thì rất muốn biết. Nếu như chúng ta khống chế được Sở Nguyên, nghĩ ra được cách để biết việc Thủ Lĩnh và Thiên trảm...
Tá»u Quá»· chau mà y:
-Nhưng hắn không chịu nhớ...
-Ban nãy tôi đã nói rồi, cáºu ta vẫn chÆ°a quên các kỹ năng!
-Váºy thì là m sao?
Liệt Hoả gõ gõ và o đầu mình, :
-Äiá»u nà y chứng tá» tiá»m thức của Sở Nguyên vẫn còn. Các chuyên gia cho rằng trà nhá»› của cáºu ta có thể phục hồi được, nhÆ°ng khi nà o và dÆ°á»›i hoà n cảnh nà o thì không biết.
Liệt Hoả dựa lưng và o ghế, nói tiếp:
-Bởi váºy cấp trên đòi há»i chúng ta trong thá»i gian nà y phải khống chế Sở Nguyên, để cáºu ta hồi phục được trà nhá»›, nhÆ°ng sau đó không bỠđược chúng ta. Nói nhÆ° váºy ông hiểu rồi chứ?
-Khống chế?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i lạnh lùng:
-Hình nhÆ° chúng ta rất giá»i nói hà i hÆ°á»›c!
-Nà y, quỷ nát rượu, ai cũng có cái khó của mình...
Liệt Hoả thở dà i:
-Sức phá hoại của Sở Nguyên là rất lá»›n. Má»™t mình cáºu ta là m sạch cả Trần gia, còn nữa, ông nên nhá»› cáºu ta còn liên quan đến Thủ LÄ©nh!
Tá»u Quá»· khẽ áºm ừ, lại há»i:
-Thê Tổ võ há»c nói thế nà o? Nghe nói thằng nhóc đó còn là đồ đệ của Thần Kiếm đấy!
-Tổ võ há»c ư…?
Liệt Hoả cÆ°á»i nhạt:
-HỠkhông biết gì cả! Chuyện nà y chỉ có ông, tôi và hai vị cấp trên nữa biết thôi!
-Nói như thế… cấp trên không muốn cho ai biết việc liên quan đến thằng nhỠnà y?
-Phải!
Liệt Hoả trầm ngâm một lúc, lại nói:
-Không hiểu vì sao, tôi muốn để Sở Nguyên đi thực hiện nhiệm vụ lần nà y?
-Tôi cÅ©ng cảm thấy kỳ quái. Nếu quả tháºt cái con váºt trong truyá»n thuyết ấy xuất hiện trở lại, chẳng phải ông hại chết ba đứa chúng nó sao?
Tá»u Quá»· dá»±a lÆ°ng và o sô-pha, nhìn Kiệt Há»a:
-Tôi vẫn biết lúc nà o ông có những tÃnh toán của mình, không muốn để cho thuá»™c hạ chết oan uổng.
Liệt Hoả có vẻ nhÆ° được an ủi, cÆ°á»i nhẹ:
-Äúng là ông hiểu ta. Kỳ thá»±c đây là cấp trên bố trÃ, việc nà y phải để cho Sở Nguyên tham gia!
Tá»u Quá»· lặng ngÆ°á»i:
-Vì lẽ gì?
Liệt Hoả nhún vai, lắc đầu:
-Tôi cũng không rõ, chỉ biết chấp hà nh mệnh lệnh.
Äúng lúc đó Ä‘iện thoại trên bà n đổ chuông. Liệt Hoả nhấc máy nghe, bá»—ng mặt tái Ä‘i, giá»ng nói không còn rõ nữa:
-Lẽ nà o... lẽ nà o lại như thế?
|
14-12-2008, 08:23 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 262: Truyá»n Thuyết Cổ XÆ°a (3)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Äêm, không có ánh trăng, cả thế giá»›i chìm ngáºp trong bóng tối.
Äêm tối, nhìn không ra phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Thị trấn Thiên Äá»™, ngôi nhà hiện trÆ°á»ng đã bị cảnh sát phong toả. Lúc nà y cả ngôi nhà tối Ä‘en, yên ắng đến đáng sợ. Không má»™t hÆ¡i ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° đây là đêm cuối cùng của nhân thế. Căn nhà liá»n kỠđã sá»›m đóng cá»a, khách qua Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng cố ý không Ä‘i qua nÆ¡i nà y, cả con phố chìm trong lạnh lẽo.
Gió đêm rì rà o. Lẻ tẻ đôi ba ngÆ°á»i cúi đầu hối hả bÆ°á»›c nhanh, dà n dần cÅ©ng không nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o nữa, le lói những ngá»n đèn Ä‘Æ°á»ng cách xa nhau, cô Ä‘Æ¡n, vắng vẻ...
Má»™t con chó hoang Ä‘i qua, hình nhÆ° nó cÅ©ng thấy lạ. Con phố nà y vốn thÆ°á»ng ngà y rất náo nhiệt, thế mà hôm nay hầu nhÆ° không có má»™t bóng ngÆ°á»i. Các cá»a hiệu hình nhÆ° cÅ©ng đã hạ biển. Váºy thì đêm nay nó không có cái ăn rồi, phải mang bụng đói chạy đến các đống rác bá»›i tìm...
Bá»—ng nhiên con chó hoang nhảy vá»t lên, nhe hà m răng sắc gầm gừ nhìn và o má»™t ngõ hẻm tối om. Con chó không biết trong ngõ hẻm ấy có gì, nhÆ°ng bản năng Ä‘á»™ng váºt mách bảo nó trong đó ẩn chÆ°a má»™t nguy hiểm... Con chó nhìn nhìn má»™t lúc rồi hình nhÆ° sợ hãi, chầm cháºm quau lùi lại phÃa sau, mõm liên tục rÃt khẽ, có lẽ là đang xin xá» Ä‘iá»u gì...
Con váºt trong ngõ hẻm không hấp dẫn gì đối vá»›i nó, chợt rất nhanh con chó hoang cảm thấy nguy hiểm đã biến mất. Äiá»u đó khiến cho nó hoái mái hÆ¡n. Dù đến táºn bây giá» con chó cÅ©ng không biết nÆ¡i đó là váºt gì, nhÆ°ng nó đã ngá»i thấy cái mùi lạnh lẽo phát ra từ trên thân mình con váºt ná», không má»™t chút hÆ¡i ấm, lạnh lẽo nhÆ° băng...
Nó không biết luồng khà lạnh vừa rồi là gì, nhÆ°ng bản năng hoang dã linh cảm chắc chắn đối phÆ°Æ¡ng rất nguy hiểm, má»™t khi đến gần thì nó cầm chắc cái chết. Äây là trá»±c giác trá»i sinh cho má»i loại Ä‘á»™ng váºt, con chó hoang biết rằng nó không thể tiến tá»›i, bởi giữa Ä‘á»™ng váºt vá»›i nhau có nguyên tắc phân chia địa bà n rất nghiêm ngặt. Há»… má»™t con chó nà o chiếm được má»™t địa bà n thì những con chó khác sẽ tránh xa, trừ trÆ°á»ng hợp muốn đối đầu tranh già nh. Có thể con váºt vừa nãy không phải là chó, nhÆ°ng con chó hoang vẫn tá»± giác nhÆ°á»ng lại cái địa bà n béo bở trong suốt ná»a tháng qua. Giữa sinh mạng chó và địa bà n, con chó hoang biết cách lá»±a chá»n cái sinh mạng!
Äang khi cắm cổ chạy tháo thân, bá»—ng nhiên con chó hoang quay lại, mắt trừng trừng nhìn vá» phÃa ngá» hẻm tối tăm, bởi nó lại cảm giác ở đó có khà lạnh của băng.
Äúng là thứ cảm giác vừa nãy, nhÆ°ng lại nhÆ° không phải. Bởi cái khà vừa nãy khiến cho nó cảm thấy sá»± chết chóc, ngỡ nhÆ° phÃa đó là con Ä‘Æ°á»ng ngắn nhất đến địa ngục. Bây giá» vẫn là nguồn khà lạnh đó nhÆ°ng lại lóe lên sinh khÃ, cứ nhÆ° ở trong băng có lá»a.
Trà lá»±c Ãt á»i của con chó không phân biệt được đặc Ä‘iểm giữa hai khoảng cách, nhÆ°ng nó vẫn có thể cảm thấy hai luồng khà đó Ä‘á»u rất lạnh, chÆ°a chừng sẽ dẫn đến cái chết cho nó. Nguồn khà lạnh cứ má»—i lúc má»™t đến gần, khiến nó cà ng thêm hoảng sợ. Cuối cùng, nguồn khà lạnh xuất hiện ngay trÆ°á»›c mặt con chó hoang. Con chó quay mình chạy Ä‘iên loạn sang hÆ°á»›ng khác. Chạy má»™t quãng rất xa nó má»›i dừng lại ngoái đầu nhìn...
Trong ngõ hẻm ấy, nó thấy má»™t bóng ngÆ°á»i thấp thoáng...
Là ngÆ°á»i? Con chó hoang đứng mãi táºn xa nhìn lại. Nó không hiểu vì sao trên mình ngÆ°á»i đó lại toả ra mùi chết chóc rất nặng? Nhìn má»™t lúc, cuối cùng nó quyết định chạy tiếp vá» phÃa trÆ°á»›c, vứt bá» cái địa bà n vốn rất tốt của mình. Nó biết con phố nà y không còn niá»m vui nữa, tốt hÆ¡n hết là bá» Ä‘i, đó là cách chá»n lá»±a sáng suốt nhất.
Con chó hoang mặc cho cái bụng đói, dùng hết sức để chạy thoát. PhÃa trÆ°á»›c là má»™t lối rẽ, toà n thân nó bá»—ng giáºt bắn, muốn ngay láºp tức dừng bÆ°á»›c chạy nhÆ°ng vì lá»±c quán tÃnh là m cho nó vẫn vá»t lên, rồi sau đó đâm và o má»™t váºt gì đó mà u trắng.
“Ục†má»™t tiếng con chó hoang ngã xuống đất, lăn mấy vòng, hoảng loạn má»™t lúc má»›i đứng dáºy được, cảnh giác nhìn lên phÃa trÆ°á»›c. TrÆ°á»›c mặt nó có má»™t bóng mà u trắng, hình nhÆ° cÅ©ng là động váºt, trên thân mình lẫn má»™t Ãt đất Ä‘á». Äá»™ng váºt ấy phản ứng rất cháºm, bị con chó hoang đâm và o nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° nó không có cảm giác, vẫn đứng nguyên má»™t chá»—...
Tuy Ä‘á»™ng váºt đó không Ä‘á»™ng Ä‘áºy nhÆ°ng con chó hoang lại vô cùng sợ hãi, sủa gâu gâu liên tục trong đêm tối.
Cuối cùng thì nó cũng từ từ quay lại, mắt lạnh lùng nhìn và o con chó hoang.
Bá»—ng dÆ°ng con chó hoang cÅ©ng ngây ra tại chá»—, miệng không còn phát ra được tiếng “gâu gâu†nữa. Mắt nó trợn trừng, bởi nó đã nhìn thấy bá»™ mặt của Ä‘á»™ng váºt Ä‘ang đứng đó.
Là m sao trên Ä‘á»i lại có má»™t con váºt nhÆ° váºy, suy cho cùng nó là cái gì?
*********
Cách đó hai con phố, Sở Nguyên Ä‘i ra từ ngõ hẻm. Lúc Ä‘i ra hắn thấy má»™t con chó Ä‘ang chạy thục mạng vá» phÃa trÆ°á»›c, má»™t quãng rất xa má»›i dừng lại, mắt cảnh giác nhìn hắn. Sở Nguyên cÅ©ng không hiểu vì sao con chó ấy lại sợ mình, hắn cÅ©ng không muốn biết...
Sở Nguyên đến trÆ°á»›c ngôi nhà ban ngà y ba gã đã đến. Cá»a nhà khoá trái, bên ngoà i căng dây cảnh giá»›i và dán niêm phong. Hắn bÆ°á»›c qua dây cảnh giá»›i đến ngoà i cá»a, lấy từ túi áo ra má»™t sợi thép mảnh, cắm và o ổ khoá xoay và i lần. Cạch má»™t tiếng, ổ khoá báºt ra...
Sở Nguyên bóc tá» niêm phong, đẩy cá»a Ä‘i và o. Vừa đến phòng khách tầng má»™t, mùi tanh tưởi đã xá»™c và o mÅ©i, mùi máu rất nặng lan toả khắp gian phòng.
Trong nhà hiển nhiên rất tối, Sở Nguyên lợi dụng ánh đèn Ä‘Æ°á»ng có thể nhìn được phạm vi má»™t và i mét. Qua phòng khách là nhà bếp, giữa phòng khách và nhà bếp là cầu thang Ä‘i lên gác.
Tại phòng khách còn có ánh đèn Ä‘Æ°á»ng, trong cầu thang thì tối om. Sở Nguyên lấy ra má»™t chiếc bút con, xoay nhẹ và i vòng, đầu bút Ä‘á»™t nhiên hắt ra luồng sáng rất mạnh. Hắn Ä‘iá»u chỉnh ánh sáng cho yếu Ä‘i, mò mẫm bÆ°á»›c lên gác.
Chiếc bút nà y là một loại đèn pin do Long Hồn chế tạo, bên trong chỉ có một viên pin nhỠnhưng có thể sáng tới bốn tám tiếng đồng hồ mà không yếu đi. Sở Nguyên nhón chân đi lên tầng hai, mùi tanh máu ở đây cà ng nặng hơn...
Phòng ngủ lá»›n tầng hai, hai cái xác của vợ chồng chủ nhà đã được Ä‘Æ°a Ä‘i nhÆ°ng đồ đạc vẫn còn nguyên nhÆ° cÅ©. Sở Nguyên lia đèn pin chiếu khắp gian nhà . Äồ đạc bên trong, ngoà i rèm cá»a được kéo ra thì vẫn giữ nguyên hiện trạng. Vừa đặt chân và o, không hiểu từ đâu nổi lên má»™t luồng gió nhẹ, cứ nhằm và o cổ hắn thổi tá»›i, rá»n rợn...
Sở Nguyên không báºn tâm, đến bên giÆ°á»ng quan sát tỉ mẩn má»™t lúc, rồi mò mẫm lục soát trong gian nhà . Thá»±c ra hắn cÅ©ng không phải có trách nhiệm gì, hà nh Ä‘á»™ng nà y chỉ là hiếu kỳ mà thá»±c hiện. Cuối cùng thì cái gì đã giết cả nhà nà y? Nếu nhÆ° sá»± suy Ä‘oán của Sở Nguyên là đúng, chẳng lẽ đó là má»™t quái váºt? Lẽ nà o trên Ä‘á»i nà y lại có Ä‘á»™ng váºt nà o đáng sợ đến nhÆ° thế?
Hắn lục soát kỹ tầng hai má»™t lượt, sau đó Ä‘i lên tầng ba. Vừa đến cá»a cầu thang, từ phÃa dÆ°á»›i lại thổi lên má»™t luồng gió nhẹ. Luồng gió không phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhÆ°ng cảm giác rất lạnh. Sở Nguyên không quan tâm, thản nhiên cất bÆ°á»›c, xem xét hai phòng của con gái chủ nhà rồi Ä‘i lên tầng bốn...
Sở Nguyên tìm rất kỹ, đặc biệt là những nÆ¡i hắn nghÄ© cảnh sát đã bá» qua, và dụ chân bà n có đè lên cái gì không, phÃa trên chao đèn còn bụi không? Bên cạnh những chiếc thùng có gì đặc biệt không… không bá» sót chi tiết nà o.
Tìm khắp cả nhà má»™t lượt xong Sở Nguyên má»›i rá»i Ä‘i, cẩn tháºn dán lại tá» niêm phong rồi khoá cá»a. Hắn chÆ°a vá»™i vá» Long Hồn mà đi đến ngôi nhà buổi sáng nghe thấy có ngÆ°á»i gá»i “Trần đại caâ€. Hắn đã Ä‘iá»u tra kỹ nhà ông già Trần, đối vá»›i Long Hồn, Ä‘iá»u tra má»™t ngÆ°á»i thì quá Æ° là dá»… dà ng.
Nhà Trần lão cách không xa chá»— xảy ra vụ án. Vừa đến cách đó chừng năm mÆ°Æ¡i mét Sở Nguyên bá»—ng dÆ°ng khá»±ng lại, cảm giác có mùi Ä‘áºp và o mÅ©i. Hắn chau mà y, quay ngÆ°á»i Ä‘i nhanh vá» phÃa má»™t ngõ hẻm gần đó.
Là mùi tanh của máu, rất nồng... và còn mới...
Quả đúng vạy, đến cuối chá»— ngoặt của ngõ hẻm hắn thoáng sững ngÆ°á»i, phÃa trÆ°á»›c có xác má»™t con chó. Xác con chó bị phanh sống, ná»™i tạng bắn tung tóe, máu vá»t ra xung quanh. Sở Nguyên chau mà y, rõ rà ng là con chó bị giết chết tÆ°Æ¡i,trÆ°á»›c khi chết không kịp kêu má»™t tiếng...
Hắn láºt xác con chó lên xem kỹ cà ng, tim của nó vẫn còn, các bá»™ pháºn khác cÅ©ng y nguyên. Váºy thì ai giết nó? Và vì sao lại giết?
ChÃnh lúc đó, ngôi nhà phÃa trÆ°á»›c bá»—ng nhiên vá»ng ra má»™t tiếng kêu thê thảm:
-Cha…!
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn jumbo, áèàòëîí, àíãëèéñêèé, äîìîäåäîâî, ãîòèêà, ãìþéíëÿðáþ, áþäæåòèðîâàíèå, êàëüÿíû, ëîãèñòèêà, êîñìîñ, êóëüòóðîëîãèÿ, îïåëü, ïîðåâî, ïîðíîðàññêàçû, íóäèçì, ñàìûé, ñîâðåìåííîé, ñìåøàðèêè, ñïðàâî÷íèê, òðåòüÿêîâñêàÿ, tap nhat hieu truyen 4vn, tham nhat hieu truyen, thap nhat hieu trueyn, thap nhat hieu truyem, thap nhat hieu truyen, thap nhat hieu tryen 4vn, thap nhat hieu ttruyen, thap nhat hieutruyen, thap nhat truyen 4vn, thapnhathieu, thapnhathieutruyen, tháºp nhất hiệu, truyen thap nhat hieu, ðàñïðîäàæà |
| |