Siêu Cấp Tuần Cảnh
TG : Tĩnh Dạ Kí Tư
Chương 29 : Bỗng nhiên gây thù hằn
Biên : Đời Vô Đối
" Bây giờ vợ chồng Ngô Bằng Huy hẳn là đã đi xin lỗi Lý Vũ Hàm rồi ?" tưởng tượng một chút lúc Lý Vũ Hàm trợn mắt há miệng khi vợ chồng Ngô Bằng Huy đi xin lỗi nàng, Trương Sở Lăng không nhịn được mà cười, thầm nghĩ có phải hay không mình làm hơi ác một chút, Lý Vũ Hàm có thể hay không vì vợ chồng Ngô Bằng Huy xin lỗi mà có tâm lý sợ hãi suy nghĩ miên man đây ?
Khi Trương Sở Lăng đang cười khúc khích thì điện thoại hắn lại vang lên, xem tên trên danh bạ hóa ra là Lữ na gọi điện tới.
" A Lăng, xe cảnh sát các ngươi đã được sửa xong rồi, ngươi có qua đây lấy hay không ?" bên đầu dây điện thoại nọ âm thanh Lữ Na có điểm hưng phấn.
Trương Sở Lăng vừa nghe đã biết bản thân mình trong quá khứ cũng không đơn giản chỉ là lấy xe, bản thân mình dù nhiều ngày không đi làm nhưng xe ở cảnh sát cơ hồ mỗi ngày đều được bảo trì, nếu mình bảo không thì cảnh sát vẫn tiếp tục mang xuống như thương lệ.
" Na tỷ, nhớ tới ta cứ nói thẳng, ta dù sao cũng rảnh để lấy xe." Trương Sở Lăng tâm lý cao hứng, không nhịn được mà mở miệng nói đùa.
Lữ Na không nghĩ tới Trương Sở Lăng sẽ cùng nàng nói đùa mập mờ kiểu này, khuôn mặt trắng nõn trở nên ửng đỏ, trong lòng tự nhiên mơ hồ thấy vui vẻ. " A Lăng, ngươi không đến như lời nói, sau này ta có xe tốt cũng không cho ngươi đụng nha." Lữ Na ở bên đầu dây kia hấp dẫn nói.
Nguyên lai Trương Sở lăng tính cách mặc dù chất phác, nhưng cũng là người mê xe, đụng tới xe gì cũng muốn thử một chút, nhưng kinh tế trong nhà cũng không dư dả gì, cho nên không thể làm gì khác hơn là đánh chú ý sang xưởng sửa chữa xe , mà Lữ Na chỉ cần trong gara xe có xe gì tốt, cũng đều phóng túng cho hắn chơi đùa thỏa mãn lòng hiếu kì của hắn.
Nghe đến xe, Trương Sở Lăng đột nhiên giật mình, bản thân mình hiện tại không có phương tiện gì thay cho đi bộ, mặc dù bây giờ hầu như xe gì mình cũng không để vào mắt, nhưng mà thế giới này làm sao mà có xe mình thích được. Dòng xe moto Halley không phải bình thường có thể chế tạo được sao, hơn nữa nếu cung cấp đủ linh kiện tốt, nương theo quy mô của xưởng sửa chữa xe này, Lữ Na hẳn có thể làm ra được dòng xe Halley này ?
" Tiểu tử thúi, ta không tin là ngươi còn trì hoãn được nữa." Nghe đượcbộ dáng không thể chờ đợi được của Trương Sở Lăng ở đầu dây bên kia , Lữ Na vui vẻ mà nở nụ cười, một lát sau, nàng không nhịn được mà ngồi trước bàn trang điểm mà cẩn thận đáng giá lại chính mình, " nếp nhăn nơi khóe mắt thật sự phai nhạt đi rất nhiều, chỉ cần hơi tô son điểm phấn một chút căn bản là nhìn không ra, tên A Lăng chết tiệt này có bản lãnh như vậy sao không sớm thể hiện ra."
Đối với việc Trương Sở Lăng đột nhiên biểu hiện kỹ thuật xoa bóp vô cùng kỳ diệu, Lữ Na thật sự ngây dại, hắn ở trong mắt nàng, Trương Sở Lăng tựa như là một tiểu đệ đệ vậy, thành thật, chứng kiến hắn vẫn bị người trong sở cảnh sát sai làm các việc nặng, trong lòng nàng cũng đau lòng, đồng thời đối với Trương Sở Lăng càng chiếu cố tỷ mỉ hơn. Nhưng mà Trương Sở Lăng bình thường có khi làm cho nàng không nhịn được mà lắc đầu, nàng từng khuyên qua Trương Sở Lăng không nên làm nghề cảnh sát nữa mà chuyển qua nghề khác, kết quả là Trương Sở Lăng phi thường kiên định nói bản thân mình muốn làm nghề cảnh sát, từ đó đến nay, nàng lại cấp cho Trương Sở Lăng là người cố chấp. Lúc ở TV thấy Trương Sở Lăng anh dũng chế phục bảy tên cướp cầm vũ khí, nàng kích động đến độ nước mắt cũng rơi, đồng thời trong lòng càng thêm bội phục Trương Sở Lăng cố chập cùng với quyết đoán.
Nhưng mà nàng cho tới bây giờ không ngờ rằng Trương Sở Lăng có thể mát xa, hơn nữa hiệu quả lại tốt như vậy.
Nàng mơ hồ nhớ lời Trương Sở Lăng nói đây là lần đầu tiên hắn mát xa, như vậy, hắn có phải hay không thấy mình có nếp nhăn ở khóe mắt mà cố ý học kỹ thuật mát xa đây ? Lữ Na nhìn bộ dáng mình trong gương như trẻ lại mười tuổi, đột nhiên nhơ tới cái gì đó, mặt tự dưng ửng lên một đóa hồng.
Ước chừng Trương Sở Lăng không khác lắm là sẽ tới, Lữ Na nhanh chóng hướng phía cửa xưởng xe mà đi , nàng hy vọng Trương Sở Lăng khi đến là có thể thấy mìnhđầu tiên .
" Ai, quản lý Lữ có phải hay không biết ta tới mà cố ý tới đón ta ." Lữ Na vừa mới ra cửa, thì đã nghe được một thanh âm làm cho nàng rất không thoải mái.
Chỉ thấy chủ nhân thanh âm này bộ dáng hơn bốn mươi tuổi, thân thể cao lớn, nhìn sơ một cái đã thấy chói mắt, mặc tây phục giày da, trong tay còn vương một điếu thuốc, vừa nhìn đã biết là không phải công nhân. Người này họ Vương tên Lập Hoa, vốn là tổng giám đốc một công ty mậu dịch xuất nhập khẩu, đối với Lữ Na trong lòng vẫn mang ý xấu, cứ hai ba ngày lại đến cảng thành xe.
Lữ Na không thèm liếc mắt nhìn Vương Lập Hoa một cái, mũi hừ lạnh một cái rồi dời sự chú ý sang tuyến xe buýt, nàng biết Trương Sở Lăng đi đến đây bằng xe buýt, như vậy sẽ rẻ hơn.
Vương Lập Hoa mũi giật nhảy một cái, trong lòng thầm giận, cái mụ xú kỹ nữ này đối với người khác đều là khuôn mặt tươi cười đón chào, tại sao thấy mình lại hiện bộ dáng không nhẫn nhịn vậy, bất quá hắn cũng hoàn hảo đem cái cảm xúc này ẩn dấu đi, rồi lại cười khan hai tiếng, tiếp tục nói : " Vài ngày không gặp, quản lý Lữ ngày càng trở nên xinh đẹp, càng ngày càng trẻ tuổi ra nha."
Lữ Na nghe vậy không tự chủ được mà sờ lên khuôn mặt trắng mịn của mình một cái, ngoài miệng nhưng lại không khách khí mà nói : " Có thể gần đây không ai quấy rầy, giấc ngủ ngon lên một ít."
Đối với người mà ngưỡng mộ mình, Lữ Na một mực như nhau đều rất khách khí, dù sao là người làm ăn chú ý một chút hòa khí sinh tài, nàng vốn tận lực không đắc tôi với người, nhưng mà nàng tuyệt đối không phải là người vì sinh ý mà mất đi nguyên tắc làm người, nguyên tắc của nàng rất trong sáng : với bằng hữu thì có thể, nhưng muốn ăn bớt thì không có cửa đâu.
Bởi nguyên tắc này của Lữ Na làm cho nàng đắc tội không ít người, đồng thời cũng được rất nhiều người tôn trọng cùng hữu nghị, cho nên sinh ý của nàng càng ngày cang tốt. Đối với Vương Lập Hoa kỳ thật ngay từ đầu Lữ Na cũng rất khách khí đối với hắn, nhưng mà hắn lại cố ám chỉ có ý xấu với Lữ Na, một mặt nể là tổng giám đốc một công ty nên không nói thẳng, dần dần làm cho Lữ Na mất đi tính kiên nhẫn.
Vương Lập Hoa không phải là không hiểu lời ám chỉ của Lữ Na, hắn chỉ cảm thấy một quả phụ xinh đẹp như vậy thủ tiết thời gian dài như vậy dần dần sẽ có ham muốn nam nhân, mà lại tự nhân mình có điều kiện tốt, cho nên mới dày mặt mà trường kỳ chiến lược tấn công.
" Đúng vậy, phụ nữ ngủ ngon giấc mới có nhiều điểm hấp dẫn." Vương Lập Hoa vẫn giả bộ hồ đồ như cũ, tựa hồ không nghe ra ám chỉ trong lời nói của Lữ Na.
Hắn vừa nói xong thì thấy vẻ mặt của Lữ Na đột nhiên giãn ra, ý cười ngọt ngào hiên lên trên mặt hắn, nàng trong mắt hắn bây giờ sáng rạng lên, nàng cứ như vậy mà cười, cả người giống như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ, vẻ phụ nữ thành thục quyến rũ cùng gợi cảm phát tán ra trên người nàng.
" A Lăng !" trong miệng Lữ Na nhẹ nhàng tuôn ra hai chữ, cả người như một trận xuân phong, thân thể bắt đầu di động.
Vương Lập Hoa lúc này như mê như say, hắn chưa từng gặp qua Lữ Na đối với mình cười như thế, hắn càng không nghĩ Lữ Na có hình tượng phong tình như thế, trong đầu hắn căn bản là không có nghe thấy hai từ mà Lữ Na hô. Thấy Lữ Na mỉm cười hướng về phía mình chạy tới, hắn không tự chủ được mà mở rộng hai tay, chuẩn bị ôm ấp nữ nhân như ngọc vào trong lòng.
" Na tỷ, ta không phải là tiểu hài tử rồi, đừng có động tý lại nhéo lỗ tai của ta có được hay không." Phía sau truyền đến một thanh âm của một nam tử trẻ tuổi, nghe giống như đang có bộ dáng xấu hổ, chỉ là Lữ Na như thế nào lại không chạy vào trong lòng mình đây, chẳng lẽ vừa rồi mình đứng sai vị trí sao ? Vương Lập Hoa đầu óc nhất thời ngưng trệ không suy nghĩ được.
" Tiểu tử ngươi có tiền đồ rồi hả, cư nhiên có dũng khí đùa giỡn tỷ, xem ta hôm nay hảo hảo thu thập ngươi thế nào." Lữ Na gắt gao nhéo lấy lỗ tai Trương Sở Lăng, vòng tay một cái Trương Sở Lăng cũng không phát hiên được, tư thế cực kỳ mập mờ mà kéo hắn đi vào trong gara xe
.
Nghe được âm thanh Lữ Na ở sau lưng vang lên, Vương Lập Hoa ngạc nhiên mà quay đầu lại, nhưng lại thấy một màn thân thiết của Lữ Na cùng Trương Sở Lăng, tâm lý đố kỵ bùng cháy thiếu chút nữa là bùng ra.
Vương Lập Hoa cùng Trương Sở Lăng cũng gặp qua mấy lần, hai người mặc dù không quen thân nhưng vẫn biết nghề nghiệp cùng tính danh của đối phương. Thấy đối phương một người vừa nghèo nàn lại là một tiểu cảnh sát nhỏ nhoi có thể được Lữ Na hậu đãi như thế, mà mình tổn hao bao tâm huyết lại được kết quả như vậy, trái tim hắn bắt đầu vặn vẹo, nhìn về phía Trương Sở Lăng ánh mắt cũng dần trở nên độc ác, bất quá hắn cũng không có lập tức xông lên tìm Trương Sở Lăng mà tìm khổ, mà là ẩn nhẫn cơn tức giận của mình, xoay người tiến vào chiếc xe Mercedes Benz bên cạnh rời đi.
Trương Sở Lăng vừa mới đến nơi chỉ nhìn thấy bóng lưng Vương Lập Hoa, hơn nữa bản thân vừa mới xuống xe đã bị Lữ Na hấp dẫn toàn bộ chú ý, căn bản là không kịp cân nhắc xem bóng lưng này là ai. Hăn tự nhiên không biết bản thân mình trong lúc vô tình phải tội một bình dấm chua, hơn nữa cái bình dấm chua này còn là một tiểu nhân, hắn ta sau này còn mang đến cho cuộc sống của mình chút phiền toái nhỏ.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kufcyou
Cái tai bị cái tay nhỏ bé lạnh lẽo cửa Lữ Na nhéo, trong mũi như ngửi được mùi hương trên người Lữ Na toả ra , Trương Sở Lăng một điểm cũng không cảm thấy thống khổ, mà trái ngược lại, hắn cảm thấy được cảm giác này rất thoải mái, khi mà Lữ Na ghé vào tai hắn nói chuyện, cái loại cảm giác ngứa ngáy này rốt cục làm cho hắn khó chịu.
Xảo diệu xoay người một cái, Trương Sở Lăng thoát khỏi tay của Lữ Na : " Na tỷ, ta mới vừa rồi ở trên xe buýt thấy một vị mĩ nữ, thật sự rất đẹp, quả thực là muốn qua trở về chỗ cũ mà nhìn ha."
" Xe buýt? Mỹ nữ?" Lữ Na nghi hoặc mà nhìn Trương Sở Lăng, rất nhanh nàng liền phát hiện trong ánh mắt Trương Sở Lăng ẩn dấu một tia mỉm cười : " So với tỉ tỉ lại còn xinh đẹp hơn sao?" Lữ Na vừa nói chuyện, một bên nhúc nhích mông đắc ý.
Có thể là do ở nhà, Lữ Na đã thay một bộ quần áo bình thường khi đi làm bằng tùy ý mặc một chiếc váy tơ tằm, bộ nội y tơ tằm màu hồng cùng mảnh tam giác cũng màu hồng nốt , mơ hồ như ẩn như hiện dưới chiếc váy, ngay lúc đó bộ kiều đồn tròn trịa được thu hết vào mắt. Càng làm cho Trương Sở Lăng miệng khô lưỡi khốc chính là dưới mảnh tam giác nọ cư nhiên hiển lộ ra một đoàn đen nhánh, lại còn có một vài sợi không bị bó buộc trong mảnh tam giác mà chui được ra bên ngoài.
Thấy Trương Sở Lăng vẫn không nhúc nhích mà nhìn vào chỗ xấu hổ của mình, Lữ Na theo tiềm thức kẹp chặt hai chân lại, đồng thời người cũng hơi cong lên. Chính là như vậy không những không ngăn cản ánh mắt tham lam của Trương Sở Lăng, ngược lại còn đem đôi hào nhũ no đủ đưa đến trước mặt Trương Sở Lăng.
Lữ Na thấy mình liên tiếp ngay trước mặt Trương Sở Lăng mà thất thố, nhất thời tâm hồn phụ nữ đại loạn, trong lòng thầm mắng mình không biết thẹn, nhưng lại có một khát vọng cùng khoái cảm, nàng cũng cảm thấy đầu óc mình loạn hết cả lên, tiếng tim đập mơ hồ có thể nghe thấy.
Trương Sở Lăng mặc dù trước kia cũng bị Lữ Na đùa giỡn qua, nhưng cũng chưa từng thấy cảnh tượng hương diễm như thế này, hắn chỉ cảm thấy bản thân mình dục hỏa đằng đằng chỉ chờ bạo phát, hắn liếm liếm đầu lưỡi khô khốc, khó khăn mà hỏi han : " Na tỷ, ngươi không phải là bảo ta qua đây lấy xe sao ?"
Lời Trương Sở Lăng nói như tiếng chuông ngân đem Lữ Na từ trong mộng ảo mà thức tỉnh, nàng bình ổn một chút tâm trạng đang kích động, đoan trang mà nói : " A Lăng, hôm nay mời ngươi tới đây vốn là đặc biệt cảm tạ ngươi buổi tối ngày hôm qua mát xa cho ta, ngươi làm cho ta tìm được vẻ tự tin cùng thanh xuân."
Vẻ mặt của Lữ Na biến hóa cực nhanh làm cho Trương Sở Lăng thầm gật đầu, hơn nữa bộ dáng nàng lúc này đoan trang cùng thần thánh làm cho người ta không thể hiện lên ý niệm khinh nhờn trong đầu, khó trách nàng có thể thành thạo trong ngành hầu như chỉ có nam nhân này, cũng chỉ có một phần bản lãnh này mới có thể làm cho nam nhân thần hồn điên đảo mà không mạo phạm được.
" Na tỷ, lời nói chỉ là ngoài da mà thôi, nhiều năm như vậy ngươi chiếu cố cho từng li từng tý ta luôn ghi nhớ trong lòng, ta mát xa giúp ngươi cũng chỉ là thử xem mà thôi, trong lòng cũng không có tuyệt đối nắm chắc." Trương Sở Lăng rất nhanh điều chỉnh tâm trạng mình, bình tĩnh mà nói.
Nhìn thấy Trương Sở Lăng biểu hiện xuất sắc như thế, trong lòng Lữ Na cũng yên tâm đi rất nhiều. Nàng vừa rồi mới lo lắng nhất chính là Trương Sở Lăng không nhịn được mà không buông tha muốn cùng mình hoan hảo, như vậy mặc dù nàng cũng sẽ thuận theo Trương Sở Lăng, nhưng mà trong lòng sẽ xem thấp Trương Sở Lăng đi rất nhiều, không một người phụ nữ nào lại không hy vọng nam nhân mình nhìn trúng có tiền đồ, cho dù nàng biết bình thường Trương Sở Lăng ở sở cảnh sát biểu hiện ra sao, nhưng trong lòng nàng vẫn tồn tại một tia ảo tưởng.
Lữ Na ngọt ngào cười cười nói : " Nếu như vậy ta đây liền không khách khí rồi, A Lăng, hàng xe vửa rồi có chiếc mã toa lạp đế, ta nghĩ ngươi khẳng định sẽ thích nó, đợi tý nữa đi thử chứ hả?" Nhớ tới bản thân đem cái xe này làm mồi nhử Trương Sở Lăng đến, Lữ Na tự nhiên đem tin tức tốt này nói cho Trương Sở Lăng rồi.
" Na tỷ, ta hôm nay đến không phải chỉ là lấy xe, mà là muốn nhờ ngươi một việc ....." Trương Sở Lăng đem ý định chuyện lắp ráp một chiếc xe moto kể chi tiết cho Lữ Na nghe.
Lữ Na lại không nghĩ rằng Trương Sở Lăng đối với moto cũng có chút nghiên cứu, trong lòng mặc dù cảm thấy kỳ quái nhưng cũng đáp ứng lời Trương Sở Lăng, hơn nữa hữa sẽ nhanh chóng sắp xếp.
Ngoài ra, hôm nay Lữ Na cảm thấy hứng thú nhất là muốn biết mình có thể tiêu trừ hết nếp nhăn nơi khóe mắt hay không, mà nàng hôm nay sở dĩ câp bách gọi Trương Sở Lăng đến chính là hy vọng hắn có thể mát xa cho mình một lần nữa, nhanh chóng tiêu trừ hết nếp nhăn nơi khóe mắt.
Trương Sở Lăng chăm chú kiểm tra nếp nhắn nơi khóe mắt của Lữ Na một chút, đối với hiệu quả mát xa của mình rất hài lòng. Nhìn ánh mắt cùng vẻ mặt chờ mong của Lữ Na, làm sao có thể giống như người sắp bốn mươi tuổi được, trông giống như là một tiểu cô nương vậy, xem ra thích đẹp vốn là bản tính của phụ nữ.
" Na tỷ, không phải là bây giờ ta không muốn mát xa giúp ngươi, mà là việc mát xa này mỗi tuần chỉ một lần, ngoài ra lấy thực vật trị liệu làm phụ, hôm qua ta mới ấn qua cho ngươi một lần, hôm nay tiếp tục ấn cũng không hiệu quả lắm đâu, ngươi trái lại hãy dựa theo đơn thuốc kia mà dùng đi, lần sau ta sẽ mát xa giúp ngươi, nếp nhăn của ngươi hẳn là sau này sẽ hết." Trương Sở Lăng nhún vai, không thể tránh được mà nói.
" Thật sự sao, chỉ cần một lần nữa nếp nhăn nơi khóe mắt của ta sẽ hoàn toàn biến mất?" nghe được Trương Sở Lăng nói hôm nay không thể mát xa giúp nàng, trong lòng nàng có một trận mất mát, nhưng khi nghe đến lần sau nếp nhăn nơi khóe mắt của mình có thể biến mất hoàn toàn, nàng thiếu chút nữa cao hứng nhảy dựng lên, " A Lăng, dù sao hôm nay buổi tối ngươi mới đi làm, nếu không nhân tiện bồi tiếp tỷ tỷ một lúc có được không, tỷ tỷ làm cho ngươi một vài món ăn hảo hảo mà khao ngươi nhé."
" Na tỷ, trù nghệ của ngươi xem ra lần sau ta mới có thể thưởng thức rồi, lão ba ta đã mua thức ăn rồi, phỏng chừng buổi tối hôm nay nhà của chúng ta có bữa đại liên hoan."
Trương Sở Lăng mỉm cười đem chuyện mình được huân chương anh dũng cùng việc đi huấn luyện ở PTU nói ra cho Lữ Na.
Lữ Na nghe Trương Sở Lăng nói xong,Trong mắt tràn đầy kinh ngạc, nàng không thể tin được mà liếc mắt đánh giá Trương Sở Lăng một cái, từ sắc mặt thủy chung trầm ổn của Trương Sở Lăng nàng phán đoán lời Trương Sở Lăng nói là thật, chỉ là Trương Sở Lăng như thế nào có thể bởi một lần ngẫu nhiên lập công mà đạt được tương thưởng cao như vậy?
Siêu Cấp Tuần Cảnh
TG : Tĩnh Dạ Kí Tư
Chương 31 : Món Quà Hào Phóng
Dịch & Biên : Đời Vô Đối
Lúc Trương Sở Lăng về đến nhà, thấy phụ thân đang ở trong nhà bếp bận rộn, nhưng điều làm hắn cảm thấy kỳ quái chính là , trong nhà bếp lại có tiếng nói của một nữ hài tử.
"Đại muội cùng Nhị muội không phải chưa đi làm về sao , vậy trong nhà bếp là ai?" Mang theo cái này nghi vấn, Trương Sở Lăng nhịn không được hướng về phía nhà bếp mà đi đến ,sở dĩ ngày hôm nay hắn vội vội vàng vàng trở về mà không bồi tiếp Lữ na, chính là sợ phụ thân ở nhà một mình cô quạnh, do đó hắn nghĩ nên trở về tâm sự một chút , lại không nghĩ rằng đã có người đang bồi tiếp phụ thân , hơn nữa nghe được tiếng cười khoái trá của phụ thân trong nhà bếp , có thể khẳng định phụ thân hiện tai rất là vui vẻ.
Trương Sở Lăng muốn biết rốt cuộc vì sao phụ thân lại cười vui vẻ đến như vậy nên liền đi đến cửa nhà bếp , nguyên lai là con gái nuôi của phụ thân , Hướng Phỉ , đến thăm .
Hướng Phỉ là hàng xóm trước kia của Trương Sở Lăng . Nàng là một cô nhi, khả năng sống độc lập mạnh mẽ , mở một quầy hàng trên vỉa hè ở chợ đêm để tự nuôi sống bản thân , dùng tiền rất tiết kiệm, cho tới bây giờ vẫn không nỡ sắm sửa quần áo cho mình , có khi cơm ăn đều là cơm nguội. Trương phụ thấy nàng chịu khó , mồm miệng cũng thông minh , hơn nữa tâm địa thiện lương, tâm tư yêu thích nàng , liền nhận nàng làm con gái nuôi.
Hướng Phỉ có một cặp đùi thon dài thập phần co dãn , vóc người yểu điệu, khuôn mặt thanh tú, lông mi cong cong thật dài, đôi mắt trong suốt như thuỷ tinh , khuôn mặt trắng nõn tinh tế . Nàng mặc một chiếc áo T-shirt màu vàng , chiếc áo T-shirt căn bản hơi mỏng bó lấy bộ ngực của nàng một cách mãnh liệt, hạ thân mặc một chiếc quần jean bó sát , cái mông tròn lẳng được chiếc quần jean phụ trợ làm hấp dẫn ánh mắt mọi người , đôi chân mang một đôi xăng-đan bình thường , năm ngón chân trắng mềm nõn nà nghịch ngợm lộ ra bên ngoài .
Trương Sở Lăng nhìn sơ qua , y phục cùng đôi xăng-đan trên người Hướng Phỉ tổng cộng cũng sẽ không vượt quá 100 đô la Hồng Kông. Lúc này hai người trong nhà bếp không có phát hiện việc Trương Sở Lăng trở về, Trương phụ đang cười hì hì moi nội tạng của một con gà , còn Hướng Phỉ thì đang rửa nấm phiến. Trông thấy các loại thực vật ấy , Trương Sở Lăngkhẳng định bon họ đang chuẩn bị món gà nhồi nấm cách thuỷ .
"Cha, ta đã trở về, em gái , ngươi cũng tới a." Trương Sở Lăng thân thiết bắt chuyện một tiếng, người cũng tiến vào nhà bếp , "Cha, có cần ta hỗ trợ hay không ?"
Nghe được thanh âm của Trương Sở Lăng, Hướng Phỉ dừng việc đang làm , nàng ngạc nhiên ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười ngọt ngào, "Ca, ngươi đã trở về a."
Trương phụ vừa nhìn thấy Trương Sở Lăng hết nhìn đông lại nhìn tây , nhớ tới việc Trương Sở Lăng trước đây gây hoả hoạn trong nhà bếp , sợ đến sắc mặt trắng bệch, cuống quít nói rằng, "Ở đây không có chuyện gì ,ngươi nhanh đi nghỉ ngơi đi."
Hướng Phỉ nghe vậy thì cười hì hì không ngừng.
Trương Sở Lăngsờ sờ cái mũi của mình, bản thân cũng không phải phần tử khủng bố , lại đáng sợ như vậy sao, bất quá trông thấy ánh mắt phụ thân gắt gao nhìn mình , hắn cũng chỉ có thể hậm hực mà lui ra .
"Con gái , trong nhà bếp cũng không còn việc gì , ngươi ra ngoài cùng ca ca ngươi nói chuyện phiếm đi , vài ngày nữa ngươi muốn gặp hắn cũng rất khó ." Hiển nhiên, Trương phụ đem chuyện Trương Sở Lăng chuẩn bị tham gia huấn luyện bộ đội cơ động cho Hướng Phỉ biết .
Hướng Phỉ nhu thuận đáp ứng , liền đi theo phía sau Trương Sở Lăng ra ngoài .
Vào phòng khách , Hướng Phỉ im lặng chứ không có sôi nổi như lúc ở trong nhà bếp , nàng chỉ lẳng lặng đánh giá Trương Sở lăng, giống như đang nhìn một người xa lạ .
Trương Sở Lăng bị nhãn thần của Hướng Phỉ quan sát làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, "Làm sao vậy, trên mặt ta dính gì sao , y phục có vấn đề gì sao?"
Ngày hôm nay Trương Sở Lăng mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay , hạ thân mặc một chiếc quần có màu sắc đơn giản , chân mang giày màu trắng . Thế nhưng bởi vì tính cách nhu nhược vốn có lại biến thành tự tin , người có vẻ hào hiệp hơn , hơn nữa bởi vì hoạt động thân thể nhiều hơn, người cũng trở nên sáng lạn hơn rất nhiều , tạo thêm lực hấp dẫn trí mạng trong mắt nữ hài tử này .
Thanh âm của Trương Sở Lăng làm cho Hướng Phỉ đang trầm tư chợt tỉnh giấc , trên mặt của nàng đột ngột đỏ bừng, hai tay nắm góc áo không được tự nhiên .
"Em gái , mọi người ở quê có khoẻ không ." Theo trí nhớ được dung hợp , Trương Sở Lăng biết Hướng Phỉ có một đoạn thời gian về quê hương tế tổ , vì vậy hỏi thử.
"Ân, bọn đều rất tốt , bọn họ thấy ta về đều rất vui vẻ, liền giữ ra lại chơi vài ngày, ta khi trở về, bọn họ đưa cho ta rất nhiều đặc sản." Khi nhắc tới quê nhà , trên mặt Hướng Phỉ trần ngập niềm vui sướng , xem ra nàng thực sự rất vui vẻ về chuyến về quê lần này, một lát sau, giống như nàng chợt nhớ ra cái gì đó , bước nhanh đi tới phòng khách , Trương Sở Lăng tinh tường phát hiện, nơi đó đang để một cái tay nải (chiếc túi đeo để chứa laptop ) màu đen.
"Ca, tặng cho ngươi đ, chúc mừng ngươi nhận được huân chương anh dũng do chính cục trưởng cảnh sát tự mình khen tặng cùng cơ hội tham gia huấn luyện bộ đội cơ đội ."Vẻ mặt Hướng Phỉ đầy xúc động đưa cái tay nải màu đen trong tay cho Trương Sở Lăng.
Trương Sở Lăng nghi hoặc tiếp nhận cái tay nải màu đen bằng da này , mở vừa ra nhìn, là một chiếc laptop màu bạc , hắn kinh ngạc nhìn Hướng Phỉ , phát hiện hai mắt trong suốt của nàng đang nhìn mình, giống như đang chờ mong cái gì đó .
"Cái này không phải là mô hình chứ ?" Cũng khó trách Trương Sở Lăng sẽ hỏi như vậy, trong ấn tượng của hắn , Hướng Phỉ bình thường đều sử dụng tiền rất tiết kiệm , quần áo cùng giày mặc trên người đều là hàng vỉa hè , thậm chí có lúc thấy người khác dùng tiền một cách hào phóng nàng cũng cảm thấy tiếc , thử hỏi một người như thế lại có thể mua một thứ quý giá như vậy mà tặng hắn .
"Ngươi... Ngươi không nên nói như vậy." Hướng Phỉ tưởng rằng Trương Sở Lăng sẽ hưng phấn nhảy đựng lên khi mình đưa chiếc laptop cho hắn , hoặc sẽ cảm kích nàm không ngớt , lại không nghĩ rằng đối phương lại nói một câu như vậy , nàng tự nhiên tức giận đến không ít.
Hướng Phỉ biết Trương Sở Lăng đã khát vọng có một cái laptop lâu rồi, mà nàng từ khi biết được ý niệm đó trong đầu Trương Sở Lăng, nàng đã bắt đầu dồn toàn bộ tiền , nàng ăn uống tiết kiệm tự đó đến bây giờ mới có đủ tiền mua chiếc laptop này , nàng liền hưng phấn đi mua ngay .
Vẻ mặt tươi cười lúc nãy bật chợt biên mất mắt nàg cũng sưng đỏ lên , sắc mặt càng âm trầm đáng sợ, nhất thời Trương Sở Lăng không biết làm sao .
Nghe được thanh âm tranh cãi ầm ĩ trong phòng khách Trương phụ đang bận bịu trong nhà bếp cũng chạy ra , thấy trong tay Trương Sở Lăng đang cầm chiếc máy vi tính với bộ dạng lúng túng , lại nhìn thấy con gái nuôi mắt sưng đỏ miệng cong lên lệch sang một bên , lão nhân thành tinh mơ hồ đoán được chuyện gì đã xảy ra .
"Hài tử này, em gái ngươi tích cóp từng chút tiền để mua máy vi tính cho ngươi , ngươi không biết cảm tạ lại còn làm người ta tức giận , ngươi làm ca ca mà như vậy sao ?" Ở trước mặt Trương Sở Lăng, Trương Hướng Quang lộ ra uy phong của phụ thân .
Nghe được lời trách cứ của phụ thân , Trương Sở Lăngcũng không biết bản thân nên làm thế nào , tay chân hắn loạn lên vội vàng bỏ chiếc máy vi tính xuống , kéo cánh tay Hướng phỉ nói, "Em gái tốt , là ta sai rồi, ngươi tha thứ cho ta được không , chỉ cần ngươi không tức giận, ta làm cái gì cũng được."
"Ngươi chắc chắn chứ ?" Hướng Phỉ một bên nức nở một bên hỏi.
"Ngươi tặng cho ta chiếc máy vi tinh ta hằng mơ ước , ta làm sao dám lừa ngươi ." Trương Sở Lăng không có phát hiện khoé miệng Hướng Phỉ đang mỉm cười , thành thật hồi đáp , hắn cũng xác định là cần một chiếc máy tính , chỉ là thời gian trước bận rộn rèn luyên thân thể không kịp mua mà thôi.
"Tốt lắm, ngươi ngày mai theo ta đi dạo phố." nước mắt của Hướng Phỉ nói dừng là dừng , không cho Trương Sở Lăngcó cơ hội đổi ý .
Nghe được yêu cầu của Hướng Phỉ , Trương Sở Lăng cảm thấy gặp phải trở ngại , cùng nữ hài tử đi dạo phố , quả thực so với tự sát còn khó chịu hơn a.
Trong lòng nặng trĩu vì việc sẽ phải thành người phải vác đồ , trong bữa ăn tối , Trương Sở Lăng cũng không có hứng để ăn .
Hai tỷ đệ Trương Nhược Nhàn cùng Trương Lương Huy tranh giành nhau chiếc huân chương anh dũng của Trương Sở Lăng, nhìn về phía Trương Sở Lăng với ánh mắt tràn đầy sùng bái , thấy trong ánh mắt ca ca không có nửa điểm kiêu ngạo, bọn họ bội phục ca ca tận đáy lòng.
Chỉ có Trương Nhược Nam có điểm nghi hoặc, bộ dạng của ca ca trong bữa ăn ngày hôm nay sao lại nhã nhặn đến như vậy ?
Hướng Phỉ cùng Trương Hướng Quang cũng là thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt đảo qua Trương Sở lăng, nháy mắt nhìn nhau cười.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kufcyou
Vội vã ăn xong bữa cơm , Trương Sở Lăng chạy như bay tới cục cảnh sát .Ánh mắt của Hướng Phỉ cùng phụ thân làm cho hắn cảm thấy như đứng trên đống lửa , như ngồi trên đống than, Đại muội mặc dù không có nói chuyện, thế nhưng cũng thể cam đoan bản thân nàng sẽ không lên tiếng để nói thêm vào , ánh mắt sùng bái của tiểu muội cùng tiểu đệ càng làm cho mặt hắn nóng ran lên , Trương Sở Lăng không có quen với việc trở thành tiêu điểm , do đó hắn lựa chọn lẩn tránh .
Đến cục cảnh sát , sau khi làm việc tiếp nhận nhiệm vụ , lần đầu tiên từ khi đến thế kỷ 21Trương Sở Lăng nhận nhiệm vụ tuần tra ban đêm .
Hồng Kông về đêm đích thực rất đẹp , một dải đèn sáng trưng thể hiện sự sầm uất của các khu chợ , khu thương mại . Nơi có đèn ne-on nhấp nháy , phảng phất giống như ma trơi , đi dạo trong thành phố , một căn nhà cao tầng trong suốt , như là một người đang khiêu vũ , thể hiện sự phong tình của bản thân . Building cao thấp chằng chịt , ngọn đèn như những ngôi sao nhỏ bé , màn đêm đen như nhung trở nên lộng lẫy .
Cảm thụ được trong không khí ấm áp , có sự ẩm ướt của làn gió biển , thấy lão niên đi dạo trên đường với bộ dáng đầy sinh lực , tâm tình của Trương Sở Lăng cũng thoả mái đi rất nhiều .
Điền Ny từ khi cùng Trương Sở Lăng trở mặt , nàng không nói chuyện cùng Trương Sở Lăng nữa . Kỳ thực nội tâm của nàng đối với Trương Sở Lăng cực kỳ mâu thuẫn , muốn nói xin lỗi Trương Sở Lăng, lại sợ mất mặt mũi , hơn nữa lời nói của biểu tỷ Viên Cảnh Lam lại hiện lên , làm cho lòng nàng có chút vướng mắc.
Nhớ tới lời nói của biểu tỷ, mặy Điền Ny đỏ ửng nhìn một chút bóng lưng hơi có vẻ gầy yếu của Trương Sở Lăng , nghĩ thầm bản thân dù cho phải lập gia đình, cũng tuyệt đối sẽ không gả cho hắn.
Trương Sở Lăng không có mắt ở sau lưng , nên rõ ràng hắn không biết được nội tâm của đồngn ghiệp xinh xắn đang nghĩ cái gì . Hiện tại hắn đang bận rộn hưởng thụ sự phồn vinh của thành phố này , cùng tiếp xúc với người đi trên đường . Có thể tiếp xúc với người đi trên đường nhu thế , ở thế kỷ 30 là việc rất khó , mà trong lúc vô ý sự giúp đỡ lẫn nhau được biểu hiện ra ngoài , ở thế kỷ 30 càng không có thấy được.
Đột nhiên, con mắt của Trương Sở Lăng bị hấp dẫn bới một nữ hài tử .
Bộ dạng cô bé kia khoảng 17 18 tuổi , trên cổ quấn một chiếc khăn lụa mỏng như cánh ve, trên thân mặc một bộ đồ lưới màu vàng nhạt nóng bỏng , hạ thân mặc một cái quần soóc rộng. Cái áo lưới màng vàng nhạt có điểm trong suốt , có thể thấy được cái nịt ngực màu trắng bên trong, nịt vú rất lớn , hai ngon núi kia nghịch ngơm như muốn thò đầu ra , giống như thông khí cho nhau . Cặp đùi thon dài trắng nõn kết hợp với việc di chuyển tạo nên vẻ hấp dẫn , thu hút ánh mắt của người đi đường.
"Sắc quỷ." Dọc đường đi Điền Ny vẫn quan tâm đến nhất cử nhất động của Trương Sở Lăng lúc này thấy ánh mắt của Trương Sở Lăng chăm chú nhìn lên thân hình thiếu vải khêu gợi của nữ hài tử kia , nàng không chịu được mở miệng mắng .
Điền Ny cũng là đổ oan cho Trương Sở Lăng, sự chú ý của Trương Sở Lăng thực sự không phải trên người cô bé kia , lại không hề bị sự hấp dẫn của bộ ngực cùng cặp mông . Trương Sở Lăng chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi tay của nữ hài tử kia , hai tay của nữ hài tử kia thon dài trắng nõn ,chiếc khăn lụa tinh xảo tung bay theo gió , con mắt của nữ hài tử như độc xà , quét mắt nhìn trong đám người , hai tay nàng tinh xảo rục rịch , ánh mắt như thế, cánh tay như vậy , Trương Sở Lăng liếc mắt liền đã nhìn ra cô gái này là một tên trộm chuyên nghiệp.
Trương Sở Lăng làm như không nghe thấy lời nói của Điền Ny , hắn hướng phía nữ hài tử khêu gơi mà bước nhanh đến.
"Hắn không phải là đùa giỡn hạ lưu trên đường chứ ?" Trông thấy việc làm của Trương Sở Lăng , Điền Ny kinh ngạc há to miệng ra, trong mắt nhịn không được xuất hiên chút thần sắc khinh bỉ . Nàng do dự một chút, liền lập tức đuổi theo, làm một cảnh sát ưu tú , nàng có trách nhiệm ngăn cản tất cả các hành vi lưu manh.
"Tiểu thư, mời ngươi đưa ra thẻ căn cước ." tiến đến phía sau nữ hài tử , Trương Sở Lăng nghiêm túc mà hỏi thăm, bởi vì hắn vừa rồi tinh tường thấy, nữ hài tử lợi dụng chiếc khăn lụa yểm hộ mà lấy trộm ví của người đi đường .
Trong mắt nữ hài hiện lên một tia hoảng loạn, bất quá nàng rất nhanh liền đã trấn tĩnh lại, nàng đong đưa con mắt đen láy qua lại , tựa hồ có chủ ý, chỉ thấy nàng nhướn bản thân trắng min mềm mại của mình lên đưa cái lưỡi đinh hương ra liếm liếm lên cặp môi mỏng đầy khêu gợi, mị nhãn như tơ nói, "A Sir, ngươi cần gì cứ nói thẳng a , đừng có dùng chiêu thức như vậy để tiếp cận ta ?"
"Nga..." Nghe được nữ hài nói, người đi trên đường nhất thời thở dài một tiếng , bọn họ đều tin nữ hài nói, Trương Sở Lăng tuyệt đối là không có việc gì để làm , lại thấy một nữ hài tử khả ái như thế , làm sao có thể có chuyện . Đi theo sau Trương Sở Lăng Điền Ny cũng hừ lạnh một tiếng , với hành vi của Trương Sở Lăng không cho là đúng.
"Giấy căn cước, cảm tạ!" Trương Sở Lăng vẫn như cũ đưa tay phải của mình ra , vẻ mặt nghiêm túc.
Sắc mặt của nữ hài tựa như có điểm khó coi , nàng chột dạ liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng , lại nhìn liếc mắt nhìn mọi người xung quanh , cắn răng, thân thể phải dựa vào người Trương Sở Lăng , "A Sir, muốn biết tên của ta ngươi trực tiếp hỏi là được, ta khẳng định nói cho ngươi biết, nếu như ngươi muốn hẹn hò thì ta cũng đáp ứng a." Những lời này, là nữ hài nhẹ giọng nói bên tai Trương Sở Lăng , chỉ có Trương Sở Lăng mới có thể nghe được.
Bộ ngực phong mãn của nữ hài nhẹ nhàng ma sát lên cánh tay của Trương Sở Lăng , đôi môi anh đào kiều diễm vẫn hướng tới tai Trương sở klăng , mùi thơm xử nữ như xạ hương truyền vào chóp mũi Trương Sở Lăng , mềm mại , láng mịn cùng co dãn là cảm giác được truyền đến khi cánh tay cảm nhận được trong nháy mắt , Trương Sở Lăng cảm giác nhiệt độ của bản thân đang tăng dần lên .
Đồng thời mọi người ước ao có được sự đào hoa của Trương Sở Lăng, nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn thể hiện sự khinh bỉ , âm thanh chê trách cũng càng lúc càng lớn, có người thậm chí bắt đầu lớn tiếng chỉ trích Trương Sở Lăng.
Thấy là nữ hài chủ động tiếp cận Trương Sở Lăng, Điền Ny cũng không có nói cái gì, chỉ là sắc mặt nhưng trở nên rất khó coi , bởi vì nàng thấy thần sắc lúc này của Trương Sở Lăng , hắn cũng không có lập tức đem nữ hài đẩy ra .
Trương Sở Lăng làm ngơ với âm thanh chê trách của mọi người , càng không có đem Điền Ny đnag ở phía sau hắn vào trong mắt . Chỉ thấy trong mắt hắn lộ ra dáng vẻ tươi cười tà dị, nhưng trong mắt mọi người lại là dâm đãng , chậm rãi, hắn cúi xuống đầu của mình, miệng để sát vào cái lỗ tai tinh xảo của nữ hài tử .
"Lẽ nào ngươi nghĩ ta vu oan sao?" Trương Sở Lăng nhẹ nhàng nói những lời này bên tai nữ hài tử , hắn bắt được tay của nữ hài tử đang cấp tốc thò vào túi quần hắn .
Nữ hài giống như một con nai con , trên mặt hoảng loạn, đồng thời trên mắt hiên lên một tầng hơi nước .
Thấy tay của nữ hài đặt vào trong quần Trương Sở Lăng , nhưng Trương Sở Lăng lại nắm chặt tay nữ hài , trong ánh mắt nữ hài tràn ngập vẻ cầu xin , người đi đường không khỏi có ý nghĩ kỳ quái , tuần cảnh này đang khi dễ cô bé này trên đường cái sao ?
Trương Sở Lăng còn không biết hành vi của mình đã khiến cho mọi người phẫn nộ , mọi người chỉ chờ nữ hài kêu phi lễ hoặc cứu mạng , bọn họ sẽ lập tức động thủ đem Trương Sở Lăng trói lại mang đến cục cảnh sát , Điền Ny ở phía sau Trương Sở Lăng càng nóng ruột muốn làm như vậy hơn .
Chỉ là mọi người rất nhanh liền đã thất vọng . Cái cô bé kia cũng không có la to, mà là tiếp tục đem thân thể mềm mại của mình áp chặt vào thân thể của Trương Sở Lăng , nàng kiễng đầu ngón chân lên hôn nhẹ lên miêng của Trương Sở Lăng một chút , sau đó hôn dài một đường đến tai hắn . Nữ hài rất nhập tâm , cũng rất có tình cảm mãnh liệt.
Mọi người trên đường nhất thời choáng váng , sự việc lâp tức thay đổi a, có phải tuần cảnh này cố ý gọi bạn gái đến để biểu diễn hay không . Ngay cả Điền Ny đứng sau Trương Sở Lăng chuẩn bị động thủ cũng xấu hổ không ngớt , trong lòng thầm mắng Trương Sở Lăng vô sỉ cùng hạ lưu, giữ đường xá thế này lại ôm hôn nhau , lẽ nào hắn không biết bây giờ là lúc đang làm việc sao ?
Mọi người không có thấy chính là, lúc cô bé kia áp sát Trương Sở Lăng , cố ý đùa giỡn một chút để hấp dẫn sự chú ý của mọi người , cái tay phải linh hoạt đang cái ví vừa mới trộm được cho vào túi quần của Trương Sở Lăng , lại không nghĩ rằng hành vi đó lại bị phát hiện . Lần đầu tiên thất thủ làm nàng nhất thời hoảng hốt , đột nhiên toàn thân vô lực, trong đầu một mảnh trống không, trong ánh mắt càng tràn ngập tuyệt vọng bất lực cùng thần sắc cầu xin .
Trương Sở Lăng lúc này cũng có cảm giác bất lực , kỳ thực lúc này nữ hài hoàn toàn có thể kêu to phi lễ, bởi vì lúc này dù sao chiếc ví cũng đã di chuyển thành công , chỉ cần nàng kêu to, bản thân nhất định là chịu không nổi , nhưng chính là nàng cũng không có la to, mà là có biểu hiện này. Cái này đã nói rõ ràng đay chính là lần đầu vi phạm của nữ hài này , hơn nữa bản tính cũng không xấu , nghĩ thông suốt điểm ấy, Trương Sở Lăng chuẩn bị cho nàng một cơ hội sửa đổi .
Vì vậy hắn nhẹ nhành nói một câu bên tai nữ hài , "Đồ vật này ta sẽ giúp giao cho cục cảnh sát thông báo mất cắp , ngươi đi đi."
Nữ hài mừng rỡ , kìm lòng không được liên hôn Trương Sở Lăng, vốn dĩ do mệt nhọc, hiện tại đùa bỡn hoá thành thật .
"Cảnh sát đại thúc, kỹ thuật hôn của ngươi rất tuyệt, cảm tạ nụ hôn của ngươi nha ." Lúc gần đi, cái cô bé kia còn không quên hô to một tiếng, đồng thời quơ quơ hai tay tràn đầy sức sống.
Mắt trông thấy nữ hài tử nghịch ngợm hướng bản thân mình quơ quơ nắm đấm , Trương Sở Lăng cười khổ lắc đầu..
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kufcyou
Siêu Cấp Tuần Cảnh
TG : Tĩnh Dạ Kí Tư
Chương 33 : Bị Người Ta Khiếu Nại
Dịch & Biên : Đời Vô Đối
"Ca ca, ngươi thực sự hôn nữ hài tử khi tuần tra sao ?" Trương Nhược Nam trông thấy Trương Sở Lăng ủ rũ đi đến phòng điều tra khiếu nại nội bộ , thế nào cũng không tin tưởng chuyện này là thực, lấy tính cách thật thà chất phác của ca ca , ngay cả tay của nữ hài cũng không dám nắm , làm sao có thể cùng nữ hài hôn môi trước mặt mọi người được .
"Trương Nhược Nam, lúc làm việc ít nói chuyện riêng đi . Trương Sở Lăng, ngươi tới phòng làm việc của ta một chút." Trương Nhược Nam thật tốt khi quan tâm đến ca ca , chợt nghe lời nói lạnh như băng của thủ trưởng , nàng không khỏi có chút lo lắng nhìn ca ca của mình .
Trương Sở Lăng không nói tiếng nào theo sát Viên Cảnh Lam đi vào phòng làm việc của nàng.
Viên Cảnh Lam vẫn âm thầm quan sát Trương Sở Lăng, từ khi biểu muội trao quyền cho cấp dưới đến tuần cảnh đội , tên của Trương Sở Lăng không ngừng vang lên bên tai mình , hơn nữa ngày càng trở nên hư hỏng, chỉ kém là chưa trở thành đại ma đầu , đêm qua Điền Ny đảm nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ đem chuyện Trương Sở Lăng hôn nữ hài tử khi đang đi tuần tra nói hết ra , nàng yêu cầu cần nghiêm túc điều tra Trương Sở Lăng .
Trong lúc Viên Cảnh Lam quan sát Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng làm sao không quan sát đến Viên Cảnh Lam.
Mặc một bộ trang phục màu lam bó sát làm thân thể nàng đầy đặn . Mang cái kính trắng, tóc được búi cao lên , trên trán rũ xuống vài sợi tóc , thoạt nhìn vừa giỏi giang lại quyến rũ, sau mắt kính là một đôi mắt hung hăng , chỉ thấy lúc này khoé môi nàng trề xuống , sát khí bức người.
Hai tròng mắt mỹ lệ lạnh lùng của Viên Cảnh Lam mỹ lệ liếc nhìn Trương Sở Lăng một chút , "Trương Sở Lăng, vào khoảng thời gian từ 8h đến 8h30 ngày 23 tháng 6 ngươi đang ở đâu làm gì ?"
"Báo cáo Madam, vào thời gian ta đang tuần tra với đồng nghiệp , hẳn là đang ở khu chợ ." Trương Sở Lăng không chú ý gì liền đáp lại, vào lúc bị Viên Cảnh Lam gọi đến , hắn chỉ biết mình bị người khác khiếu nại , đồng thời trong lòng cũng chuẩn bị tiếp thụ trách cứ .
"Có người khiếu này ngươi hôn một nữ hài tử trên đường khi đang tuần tra , có chuyện này sao?" Viên Cảnh Lam thấy bộ dạng Trương Sở Lăng không có chút sợ hãi , trong lòng kinh ngạc đồng thời cũng có chút nổi nóng, toàn bộ mọi người trong cục cảnh sát có mấy người thấy mình không chút sợ hãi , bó tay bó chân , thế mà người này bình thường nhát gan như chuột lại không sợ mình ? Nghĩ tới đây, nàng quyết định mạnh tay hơn .
"Madam, chính xác phải nói là cô bé kia hôn ta." Nghe khẩu khí hăm doạ của Viên Cảnh Lam , Trương Sở Lăng nhất thời cảm thấy có điểm tốt , nhịn không được đùa một câu "Sát thần bối nam sắc a?"
Nghe được Trương Sở Lăng nói, Viên Cảnh Lam nhíu mày một chút , nàng hiện tại có điểm tin tưởng những gì biểu muội nói , có khả năng là bị Trương Sở Lăng khi dễ , từ lúc hắn vào đến bây giờ, việc điều tra của mình có vẻ rất bị động , mà loại sự tình như thế này trước nay chưa hề xảy ra .
Nàng nghi hoặc nhìn về Trương Sở Lăng, phát hiện bộ dạng của hắn không có khúm núm chút nào , ngược lại , hiện tại Trương Sở Lăng hình như trở nên tự tin phi thường , hắn không né tránh chút nào có thể thấy được sự tự tin trong mắt hắn , tuy rằng không biết tự tin của hắn từ đâu mà đến.
Viên Cảnh Lam là một người đứng đắn nghiêm túc , hắn cũng không muốn quấy rầy chuyện Trương Sở Lăng hôn người khác , hơn nữa vấn đề này của Trương Sở Lăng cũng làm cho nội tâm của nàng có một chút chán ghét với Trương Sở Lăng .
"Ngươi có quan hệ gì với cô bé kia ?" Viên Cảnh Lam bất ngờ hỏi thăm .
"Madam, ta nghĩ cái này thuộc về cá nhân a, không có trong phạm vi điều tra ." Trương Sở Lăng phản ứng rất nhanh, cũng không có rút lui, hơn nữa câu trả lời của hắn cũng không chậm trễ.
Thấy đánh lén thất bại, Viên Cảnh Lam cảm thấy có điểm tiếc nuối, ngược lại lạnh lùng nói: "Trương Sở Lăng, làm một tuần cảnh, hẳn là tuân thủ quy định của cảnh sát , khi ngươi tuần tra lại cùng một nữ hài hôn nhau là chuyện có thật , ngươi không thừa nhận sao?"
Trương Sở Lăng ở trong đầu so sánh một chút được mất, sảng khoái địa điểm liễu gật đầu, "Madam, ta thừa nhận chuyện này là thật , đồng thời cam đoan về sau sẽ tuân thủ nghiêm ngặt quy định cảnh sát , làm một cách sát chuẩn mực ."
Viên Cảnh Lam không nghĩ tới Trương Sở Lăng lại nhanh chóng thừa nhận như vậy , trong lòng nàng thoáng có chút rối bời , làm cho nàng nhất thời có điểm khó chịu, nếu Trương Sở Lăng thú nhận như vậy , chuyện này chẳng phải kết thúc sao .
Viên Cảnh Lam hiếu kỳ liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng, lại nhìn đồng hồ đeo tay một chút, chưa tới 2 phút . Có thể nói đây là lần điều tra nhẹ nhàng nhất của bản thân từ trước đến nay, nhanh chóng chấm dứt được một án kiện khiếu nại . Nếu là trước đây , cảnh viên nào cũng liều mạng biện hộ , hơn nữa tìm đủ các loại lý do để từ chối trách nhiệm của mình ?
"Ngươi xem biên bản điều tra này đi , xác nhận không thành vấn đề gì thì ký đi ." Viên Cảnh Lam có chút hứng thú .
Trương Sở Lăng tiếp nhận biên bản điều tra của Viên Cảnh Lam đưa đến , nhìn sơ qua một cái , tìm được nơi ký tên liền ký tên mình vào , thấy chữ viết khó coi như vậy Viên Cảnh Lam liền lắc đầu.
"Madam, ta thấy viền mắt ngươi biến thành màu đen, ngươi bình thường chắn chắn thưc khuya , hơn nữa đôi môi của ngươi trắng bệch, ngươi có dấu hiệu thiếu máu , ta đề nghị ngươi nên vừa làm việc kết hợp với nghi ngơi, nghỉ ngơi nhiều một chút, ăn uống chú trọng dinh dưỡng hơn ." Sau khi ký xong , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức rời đi, mà là nghiêm túc nhìn Viên Cảnh Lam một hồi , sau đó nói ra như thế .
Môi Viên Cảnh Lam giật giật, lại không có nói gì , nhưng trong mắt tràn đầy kinh ngạc, đồng thời xuất hiện một tia ấm áp.
Từng hình ảnh xuất hiện trong đầu Viên Cảnh Lam , phụ mẫu qua đời lúc còn nhỏ , được cô dượng đem về nuôi , sau khi cô mất , một mình dượng phải gách vác việc buôn bán , cũng không có thời gian chiếu cố bản thân ; tuy rằng sau đó lại có được sự quan tâm của bạn trai , nhưng trong lúc chấp hành nhiêm vụ bạn trai lại hy sinh anh dũng . Có thể nói từ nhỏ đến lớn không có mấy người quan tâm đến nàng , đột nhiên ngày hôm nay trong lúc vô ý nghe được có người quan tâm đến mình , hơn nữa là một tiểu tuần cảnh mà mình rất coi thường , làm trong lòng nàng xuất hiện nhiều điểm ngoài ý muốn.
Trương Sở Lăng tự nhiên không biết việc mình nói ra vài câu tuỳ ý như vậy lại gợi lại Viên Cảnh Lam nhiều hồi ức đến thế , càng không nghĩ tới qua nàng sẽ vì vậy mà cảm động, trong lòng hắn đang lo lắng bởi vì hồ sơ không tốt mà ảnh hưởng tới việc tham gia huấn luyện PTU , mặc dù mình cũng không quan tâm tới việc huấn luyện này , nhưng phụ thân lại chú ý rất nhiều .
"Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu bay ngàn dặm." Khi Trương Sở Lăng trở lại phòng làm việc , việc hắn đùa giỡn trong lúc tuần tra là đề tài sôi nổi trong phòng làm việc , thái độ của mọi người không quá hai ngày liên khôi phục giống như ban đầu , nếu bị cấp trên ghi vào hồ sơ không tốt , hơn nữa còn là tác phong có vấn đề, mọi người cảm thấy hắn trong khoảng thời gian ngắn không thể nào thăng cấp được .
"Theo ta thấy a, lần trước máy tính trong phòng làm việc xuất hiện các hình ảnh đồi truỵ , chính là Trương Sở Lăng dùng máy vi tính truy cập vào các trang web đen làm cho máy tính dính virus , nếu không hắn làm sao có thể giải quyết vấn đề nhanh như vậy được ?" Lúc Trương Sở Lăng trở lại phòng làm việc , thânh âm của Trương Bình liền truyền vào tai hắn .
"Đúng vậy, hắn nhất định là ở nhà hay làm việc đó , giải quyết rất nhiều lần nên rất quen tay , liền xử lý một cách nhong chóng ." Lý miệng rộng tiếp miệng nói.
"Thảo nào lúc đó hắn xung phong tiếp nhận giải quyết vấn đề , nhất định là trong lòng có quỷ..."
"Ta nói a, bình thường hắn lại luôn giấu giếm trong lúc ấy kỹ thuật vi tính lại trở nên lợi hại như vậy , nguyên lai là như vậy a."
...
Mọi người càng nói càng hưng phấn, tựa hồ muốn đem việc Trương Sở Lăng truy cập trang web đồi truỵ làm cho máy tính có kết nối internet trong phòng làm việc bị nhiễm virus thành sự thật , bọn họ mới bằng lòng bỏ qua, chỉ có Tiêu thúc cùng Lưu Tuấn Hi cảm thông nhìn Trương Sở Lăng , bộ dạng lực bất tòng tâm .
Bỏ qua ánh mắt khinh bỉ của mọi người , trong miệng Trương Sở Lăng nhẹ nhàng nói hai chữ , "Vô tri."
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kufcyou