Đại Nội Cao Thủ Tác giả: Không Vui Không Nói
Chương 11 : Dạ thẩm (thẩm vấn ban đêm)
Dịch giả: Tiểu Phương
Nguồn: Thần Giới + Phong Nguyệt Lâu Kiếm Giới
Trương Duy cũng không biết, giờ phút này Văn Khả Hân đã luống cuống kinh hoảng, tránh ở trong phòng tắm, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, nàng lúc này mới biết được cô gái hàng xóm bên ngoài là cảnh sát.
Nghe Trương Duy sắp bị cảnh sát bắt đi,Văn Khả Hân trong lòng lại mâu thuẫn, nàng thậm chí xúc động muốn đi ra phòng tắm tự thú.
Nhưng xúc động không có nghĩa là mất đi lý trí,Văn Khả Hân rõ điều đó, mình một khi bị phơi bày trước cảnh sát, trên báo ngày mai nhất định sẽ có tên mình,càng làm Văn Khả Hân không chịu nổi chính là,bản thân mình lại trong phòng tắm của nhà Trương Duy
Tình một đêm ? Thông dâm ? Tình nhân ngầm ? Mức độ “bệnh hoạn” của nó làm Văn Khả Hân không dám tiếp tục nghĩ đến,hơn nữa chuyện xấu này lại dính dáng đến tên tiểu tử lôi thôi,Văn Khả Hân lại càng hoảng sợ càng lo lắng,không nghĩ rằng Trương Duy lại vì bản thân mình mà chịu tội thay, mâu thuẫn không ngừng,nhưng lại không còn cách nào khác.
Trong lúc Văn Khả Hân hoang mang lo sợ, bên ngoài Trương Duy trong lòng biết Hắc Oa không chừng đã mang đi rồi, nhìn còng tay trong tay cảnh sát, trong lòng Trương Duy than nhỏ, nói ; “ Cảnh sát, ta có thể theo các người đi một chuyến, bất quá, đừng có sử dụng thứ đồ chơi đó nhé ? “ Trương Duy liếc nhìn chiếc còng tay.
“ Thực xin lỗi, cảnh sát chấp hành công vụ, cần ngươi phối hợp cho “ Hứa Tiểu Vi mặt không đổi sắc cự tuyệt yêu cầu của hắn, ra hiệu cho cảnh sát nam bên cạnh lên .
“ Rắc rắc” một tiếng, hai tay Trương Duy bị còng, rất nhanh a, con mẹ nó ! Ngược đãi lão tử a ! Trương Duy trong lòng thầm mắng tên cảnh sát còng tay mình.
Thầm mắng thì thầm mắng, Trương Duy phối hợp rất tốt, chỉ là trong lòng có chút bất đắc dĩ, Văn Khả Hân đã nói rất rõ, nàng là người nổi tiếng, không thể bị cảnh sát phát hiện được, Trương Duy tuy rằng cùng nàng quen biết trong một thời gian rất ngắn, nhưng nàng một khi đã nói như vậy, hắn thật sự cũng không làm ra cái việc bán đứng nàng, nhất là phải bán đứng một đại mỹ nhân như thế.
Chống lại người thi hành công vụ, chuyện này cũng không phải là lớn, giải thích rõ ràng, lý do mạch lạc chẳng qua chính là phạt tiền mà thôi, Trương Duy cảm thấy được là đã có bao nhiêu chuyện lớn trong một lần thay nàng gánh hết.
Trong thời điểm Trương Duy ra khỏi cửa, Hứa Tiểu Vi cố ý vô tình liếc mắt vào trong phòng, đột nhiên hỏi ; “ Đúng rồi, ta nghe bảo vệ ở cửa nói, đi cùng với ngươi còn có một cô gái trẻ nữa mà ?
“ Có a, có một mỹ nữ đi cùng với ta “ Trương Duy rất sảng khoái thừa nhận.
Văn Khả Hân trong phòng tắm nghe được, liền tức nghẹn cổ họng.
“ Cô ta ở đâu ? “ Cặp mắt Hứa Tiểu Vi chớp mắt một cái nhìn hắn.
“ A, đi rồi, hai mươi phút trước đã đi rồi “ Trương Duy nhún nhún vai, giờ phút này, khóe môi hắn toét lên vẻ mỉm cười, lời nói lúc trước chỉ là hắn cố ý muốn dọa Văn Khả Hân thôi.
Văn Khả Hân nghe được lời đó qua tiếng của Trương Duy, nhẹ nhàng thở ra,đồng thời nhịn không được mắng thầm một bụng, tiểu tử thúi này ! Dọa chết người a !
“ Không đúng a , bảo vệ chưa thấy cô gái đi cùng ngươi , đi ra khỏi cửa đâu ? “ Ánh mắt Hứa Tiểu Vi lộ vẻ hoài nghi.
“ Ta đây cũng không biết, ân , bảo vệ của tiểu khu chúng ta rất không có trách nhiệm, người này đến, người kia đi, nhìn mãi cũng không chắc chắn a..Hơn nữa, các ngươi tìm chính là ta, cùng những người khác không quan hệ, ngươi hỏi nhiều như thế làm gì ?” Trương Duy nói rất tùy ý, cũng rất có thứ tự, hơn nữa lời nói trước mắt của mỹ nữ cảnh sát, Trương duy đã đoán sự tình đã bại lộ như thế nào.
Hứa Tiểu Vi trừng mắt liếc nhìn hắn, tạm thời bắt hắn, không có giấy phép điều tra, không thể trái pháp luật đi vào xét được, lập tức không nói gì nữa, ra hiệu cho hai gã cảnh sát kia một trái một phải “áp giải” Trương Duy đi, còn bản thân thì đi đến thang máy trước.
Sau khi xuống thang máy, bên ngoài cao ốc có vài cỗ xe cảnh sát ngừng lại, trong đó còn có một chiếc xe tải, đang kéo chiếc Porsche đỏ lên.
Đèn cảnh sát lấp lóe, trong lúc xe cảnh sát ra ngoài, Trương Duy nhìn xuyên thấu qua ngoài cửa sổ liếc nhìn vẻ mặt vui sướng của bảo vệ khi thấy người khác gặp họa, trong lòng Trương Duy không khỏi cười khổ.
Sự tình bại lộ cùng dự đoán trong lòng Trương Duy giống nhau.
Văn Khả Hân tại cầu vượt đậu xe trái phép, khi xuống cầu lại trốn tránh vòng vây của cảnh sát, động tĩnh lớn đến vậy, dưới ánh mắt của những người có tay nghề cao, nghi ngờ nghi phạm là một tay lão luyện, cảnh sát đối với sự tình này vô cùng quan tâm, nên thông báo cho các cảnh cục hổ trợ điều tra.
Hứa Tiểu Vi thân là đội trưởng đội cảnh sát hình sự tự nhiên nhận được thông báo, cũng sai nhân thủ vây bắt, nhưng cuối cùng không có kết quả.
Thời điểm nữ cảnh sát xinh đẹp này về nhà, trong lúc vô tình liếc chiếc xe Porsche đậu ở căn hộ cao cấp, nhìn lên biển số xe, đúng là chiếc xe trốn thoát buổi tối đó, quay đầu lại hỏi bảo vệ, liền bắt được Trương Duy.
Bởi vậy, tên hoàn khố như Trương Duy coi như được định đoạt rồi.
Trương Duy cảm thấy vận khí mình đen, có một người hàng xóm cảnh sát như thế, quả nhiên là lưới trời lồng lộng, trốn không thoát, trong lòng khó chịu, Trương Duy không khỏi phun ra một ngụm hờn dỗi, cảm giác của bản thân rất linh, trốn trong, trốn trong phòng tắm đại mỹ nữ quả nhiên là đại phiền toái.
Vi phạm giao thông, không đi giao cảnh đội, lại đi cục cảnh Phổ Đông, Trương Duy cảm thấy có chút gì không đúng, nhưng một khi đã trở thành một tên hoàn khố, hắn cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Cục cảnh Phổ Đông lầu ba, văn phòng của đại đội hình cảnh (cảnh sát hình sự). Trương Duy liền bị hai gã nam cảnh sát đưa tới một gian phòng thẩm vấn.
Nội thất phòng thẩm vấn thiết kế đơn giản, có một chiếc bàn văn phòng lớn, phỏng chừng là dành cho nhân viên phòng thẩm vấn dùng, mặt trên đặt máy tính, máy đánh chữ văn phòng, còn đặt thêm một cái đèn bàn nghiêng nữa, dùng để thẩm vấn nghi phạm, cách bàn văn phòng hai thước, có một chiếc ghế đặc chế, người ngồi ở trên sẽ có tấm ván gỗ cố định không thể nhúc nhích được.
Trương Duy rất phối hợp, vẻ mặt ngoan ngoãn thành thật, vi phạm tốc độ, sự tình không lớn, Trương Duy trong lòng không để ý.
Hai gã nam cảnh sát đem Trương Duy cố định ở ghế đặc chế rồi sau đó liền ly khai, cũng không mở còng tay, làm Trương Duy trong lòng có chút oán niệm.
Sau khi ngồi xuống chốc lát, cửa phòng thẩm vấn mở, Hứa Tiểu Vi cùng một nữ cảnh sát khác đi vào, nhìn bộ dáng, người thẩm vấn tối nay chắc chắn chính mỹ nhân hàng xóm này.
Trương Duy trước kia tại cửa nhà hoặc thang máy ngẫu nhiên gặp mỹ nữ hàng xóm này, lúc đó còn chưa có dám để ý nhiều, chỉ nhìn lén để cho đỡ nghiện mà thôi giờ phút này đối mặt mà ngồi, rơi xuống một cơ hội cho hắn thưởng thức.
Trương Duy lần đầu tiên cứ như vậy cẩn thận nhìn mỹ nữ hàng xóm, lúc mỹ nữ cảnh sát khi làm việc bộ dáng rất là đẹp, mi dài, mắt long lanh, mũi khéo, môi nhu, khuôn mặt trắng nõn, phối hợp với đồng phục cảnh sát lộ ra tư thế vô cùng quyến rũ, chỉ có điểm khác là, trong cặp mắt long lanh của nàng lạnh đi một phần, cùng giống với băng mỹ nhân.
Lại nhìn về nữ cảnh sát khác bên cạnh, tuổi không lớn, đôi mắt nhỏ, mũi dọc, môi nhạt, dáng người gầy, diện mạo thật sự không dám khen tặng, chẳng qua so với nét xinh đẹp của mỹ nữ hàng xóm, nàng lại hơn vài phần khí chất.
Sau khi Hứa Tiểu Vi ngồi xuống, ra hiệu cho nữ thẩm vấn mở máy tính chuẩn bị bản ghi chép, lúc này vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt mang theo lãnh ý hướng về Trương Duy dò xét.
Nhìn Trương Duy ngồi ở ghế đặc chế thân thể nghiêng vẹo không phấn chấn, bộ dáng khiến Hứa Tiểu Vi cau mài lại, tên gia hỏa cùng cái đức hạnh mà lúc thường, thường nhìn thấy, lười nhác, lôi thôi , đúng bộ dáng của một tiểu lưu manh.
Mình như thế nào lại có tên hàng xóm như vậy ? Hứa Tiểu Vi kiềm lại nỗi chán ghét trong lòng, bắt đầu trình tự thẩm vấn, tên họ, tuổi, dân tộc, địa chỉ gia đình…
Trương Duy rất là phối hợp, trả lời lưu loát, liếc trộm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc lời nói nhàn nhạt của nàng, Trương Duy trong lòng có chút khó chịu, tốt xấu gì cũng là hàng xóm cách nhau hai cánh cửa, có cần phải biến thành địch nhân như thế không ?
“ Trương Duy,ngươi có biết hôm nay vì chuyện gì mà gọi ngươi đến đây không ? “ Ánh mắt từ đôi mắt đẹp của Hứa Tiểu Vi chớp một cái nhìn hắn.
“ A, hình như là ta vi phạm tốc độ ? Ân, ta nhận tội “ Trương Duy đón ánh mắt của nàng, chẳng qua là vi phạm tốc độ, chẳng có gì phải lo lắng.
“ Ngươi cũng biết mình vượt tốc độ ? Hiện tại không phải vấn đế phạt của ngươi,ta hỏi ngươi, ngươi vì sao muốn trốn tránh ? “
“ Trốn tránh ? Không có a, ta không phải là đã nhận tội rồi sao “ Ra khỏi nhà, Trương Duy có cả một bụng lý do để thoái thác.
“ Nhận tội ? Một khi đã nhận tội, cảnh sát giao thông gọi, bảo ngươi dừng xe,ngươi vì cái gì không ngừng ? “ Hứa Tiểu Vi dừng ở hắn, âm thanh lạnh lùng nói : “ Vượt tốc độ, mà trốn tránh, ngươi có biết vấn đề của ngươi nó nghiêm trọng thế nào không, ngươi đến bây giờ còn muốn biện hộ, có mà trốn tránh ? Hứa Tiểu Vi lạnh lùng tưởng tượng đến buổi tối thời điểm gây sức ép, nàng liền chịu không nổi.
“ Ách, chỉ sợ các ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không phải là muốn trốn, thật ra là có chuyện khó nói “
Hứa Tiểu Vi rất nghiêm túc, biểu tình của Trương Duy lại thật nhẹ nhàng.
“Chuyện khó nói ? Nói đi, ngươi rốt cuộc là vì cái gì mà muốn chạy trốn ? “
“ Ách, cái này…nói ra có chút không nhã nhặn cho lắm “ Trương Duy đột nhiên cười cười, “ Ha ha, hay là không nói đi, ân, ta nhận tội có được không ?”
Khi Trương Duy cười, sắc mặt Hứa Tiểu Vi liền trầm lại, âm thanh lạnh lùng nói ; “ Trương Duy, ngươi nên rõ đây là nơi nào, ít đùa cợt trong đây đi” Hứa Tiểu Vi rất giận,vì cái tên này, mà cuộc hẹn quan trọng của bản thân bị nhỡ, thế mà cái tên đáng chết này còn không biết xấu hổ mà ở đây cười cợt.
Tính tình mỹ nữ hàng xóm sao khó thế ? Trương Duy nao nao, nói : “ Cảnh sát, chuyện của ta không lớn a, có cần là phải như vậy không ? Nói như thế nào chúng ta cũng là hàng xóm ..”
“ Ít ở đây lôi kéo làm quen đi, ngươi ở đây chỉ cần làm tròn bổn phận của ngươi là được “ Hứa Tiểu Vi không kiên nhẫn cắt ngang lời hắn nói.
Cái tên này nửa năm trước chuyển đến sống ở đối diện nhà nàng, ấn tượng của nàng đối với hắn cực kỳ tồi tệ, cả ngày quần áo sơ mi luôn nhắn nhúm,mang dép lê, cả người lôi thôi, càng khiến nàng không thoải mái chính là, mỗi lần gặp mặt, ánh mắt tên này không thành thật, luôn lén lút liếc nhìn trộm nàng, ghê tởm hơn chính là, ánh mắt tên này không chỉ chiếu tại bộ ngực mình,mà còn đảo quanh nó nữa, chính đáng là một tên đại sắc lang đáng khinh.
Đại Nội Cao Thủ Tác giả: Không Vui Không Nói
Chương 12 : Lý do vô sỉ.
Dịch giả: Tiểu Phương
Nguồn: Thần Giới + Phong Nguyệt Lâu Kiếm Giới
Chương 12 : Lý do vô sỉ.
Trương Duy nào biết ấn tượng của vị mỹ nữ hàng xóm kia đối với mình ác liệt đến vậy ? Càng không thể tưởng tượng được là mình chỉ có lén nhìn thôi, liền bị nàng đội lên đầu cái mũ đại sắc lang đáng khinh.
Giờ phút này, Trương Duy chỉ biết nàng thiết diệt vô tư, cửa nhà mình thì bị nàng lừa mở, lúc này thì trở mặt không quen, trong lòng hắn không khỏi có chút cảm khái, nhân tình nhẹ như tờ giấy a.
Chỉ nghe âm thanh Hứa Tiểu Vi lạnh lùng nói ; “Trương Duy, ta cảnh báo ngươi ! Ta khuyên ngưoi thành thật khai báo, không cần trì hoãn thời gian của mọi người, nói ! Vì cái gì mà chạy án ? “
Âm thanh đủ lạnh lùng, mỹ nhân hàng xóm này tựa hồ cơn giận rất lớn a.
Trương Duy làm ra vẻ mặt “cũng hết cách”, nói ;” Một khi ta đã nói bất nhã,ngươi vẫn muốn nghe, hảo, ta nói, ta thành thật khai báo …” Trương Duy ho khan một tiếng, dõng dạt nói :“Kỳ thật a…sự tình rất đơn giản, bởi vì cái bụng ta hôm nay không thoải mái, trên cầu vượt lại không có buồng vệ sinh, ta gấp đến độ hoảng.Cho nên a, không nghĩ đến lại vượt tốc độ, phía sau lại giống như có cảnh sát đuổi theo, không còn cách nào a, ta trước hết phải giải quyết cái đã a, chung quy làm thành cái chuyện không dừng xe vượt mặt cảnh sát,chuyện quá tốc độ này, cùng với cái gọi là chạy án nguyên nhân chính là đơn giản như vậy, ta thực không phải cố ý…”
Trương Duy rất có thứ tự nói xong rồi còn thêm vẻ mặt vô tội nhìn Hứa Tiểu Vi.
Lý do Trương Duy lựa chọn rất vô sỉ,rất không hợp lý, chẳng qua cũng trực tiếp nhất, đơn giản nhất, hiệu quả nhất.
Hứa Tiểu Vi thiếu chút nữa bị lời nói này của hắn làm cho nghẹn, cùng tội phạm giao tiếp không ít, thường thường các tội phạm có đầu óc mưu ma chước quỷ luôn tìm các lý do đối kháng với cảnh sát đến cùng, giảo biện, nàng phỏng đoán đến cái tên này hoàn toàn là giảo biện, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ lý do của hắn là quá “mót”, để giải thích rõ việc hắn vượt tốc độ và chạy án.
Thật là quá vô sỉ ! Giảo biện ! Vô sỉ giảo biện ! Hứa Tiểu Vi cho rằng tên này thuần túy là nói hươu nói vượn.
Trong mắt Hứa Tiểu Vi có chút buồn bực : “ Trương Duy ! Ngươi thành thật một chút ! Ta muốn nghe lời nói thật ! Ngươi nên biết rõ, nơi này là hình cảnh đại đội, không phải là nơi cho loại nhân viên xã hội nhàn hạ nói hươu nói vượn.
Nhân viên xã hội nhàn hạ ? Lời nói này rất tổn thương lòng tự tôn a, Trương Duy thừa nhận mình đang chờ đợi việc làm ở nhà, nhưng lời nàng rõ ràng có chút kỳ thị mình.
Trương Duy trộm liếc mắt nhìn nàng, chậm rãi nói : “ Cảnh sát Hứa, ta tôn trọng cảnh sát nhân dân ngươi, cho nên khi ngươi hỏi ta rất phối hợp, cái gì nên nói ta đã nói rồi, cho nên, ngươi cũng đừng được mức làm tới, nhân viên xã hội nhàn hạ ? Ta cho dù là nhân viên xã hội nhàn hạ cũng không ở tại nhà ngươi ăn ở, ta trêu ngươi cái gì ?” Ngữ ý Trương Duy trào phúng, ánh mắt miệt thị, đối với cái loại tùy ý dẫm lên tôn nghiêm người khác, hắn không có gì phải khách khí.
Hứa Tiểu Vi đơ người lại, ánh mắt Trương Duy mang theo tia miệt thị, một tên đã bị cuốn vào cảnh cục mà còn dám kêu ngạo như thế ?
“Trương Duy ! Ngươi thành thật một chút ! “
Hứa Tiểu Vi có chút giận, nàng không thể chịu được anh mắt miệt thị của cái tên lôi thôi nhếch nhác này, ánh mắt lạnh nhìn hắn nói ; “ Trương Duy, ta lần cuối cùng cảnh cáo ngươi, thẳng thắng chính là đường ra duy nhất “
Nha đầu kia ăn nhầm thuốc a ? Trương Duy thật không hiểu nàng ta nghĩ cái gì, lập tức ngữ khí thản nhiên nói : “cảnh sát Hứa,nguyên nhân ta đã nói rất rõ rồi,nguyên nhân chính là quá “mót”, ân, thông tục chính là “tiêu chảy”, dù ngươi hỏi một trăm lần ta vẫn trả lời như vậy, phạt tiền thì ngươi nên phạt tiền, xử lý thế nào thì xử lý, không cần phải tiếp tục trì hoãn thời gian của mọi người a ?”
“Ngươi nghĩ ngươi rất ngon à ? Ngươi cho là phạt tiền là xong việc à ? “
“Vậy ngươi muốn thế nào a ? Ta một..không trộm cắp, hai..không ăn cướp, ba..không giết người phóng hỏa, ta không phải là vi phạm vượt tốc độ sao chứ ? Hơn nữa, ta chạy án cũng không phải là cố ý, nói thế nào cũng là thế này, là do ta mót quá phạm pháp ? Cảnh sát các ngươi dù đuổi theo đuôi ta đòi phạt tiền, dù sao cũng không thể để người ta đi WC trên xe a ? “ Trương Duy có chút không kiên nhẫn, hắn thật sự không muốn chứng kiến cái mặt lạnh của cô hàng xóm này, làm như hắn nợ nàng mười vạn tám vạn a.
Tên này nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, xem ra không phải tiểu du côn bình thường, tên này rất cố gắng chuồn khỏi cảnh sát, một khi hắn đã nói hắn quá mót, cảnh sát cũng không có cách nào bắt hắn.
“ Hừ ! Cho dù ngươi quá mót, việc ngươi chạy án đã trở thành sự thật, không phải một câu nói của ngươi liền có thể giảo biện” Hứa Tiểu Vi bị hắn cho đổi vai liền khó chịu, đặc biệt là tên này bây giờ lại còn có thái độ vô tư như thế.
Cùng nàng không xong, Trương Duy thản nhiên nói ;” Các ngươi muốn thế nào thì thế đấy đi, chạy xe máy vượt qua vận tốc 50% phạt tiền tại chỗ 200-2000 nguyên, móc sáu phút, tình tiết nghiêm trọng thì thu về bằng lái, đơn giản chỉ có thể thôi a ? Chuyện của ta là có nguyên nhân, các ngươi muốn thu và hủy bằng lái, ta tìm luật sư đi kháng án, mọi người giải quyết thống khoái vào a.” Trương Duy rất vô tư, mọi chuyện đã xong, hắn không có lòng thảnh thơi để tiếp tục đối mặt với bộ dáng vênh váo của nàng.
Hứa Tiểu Vi nghe được rùng mình, ngoài ý muốn, tên này không ngờ đối với luật giao thông lại quen thuộc như vậy.
Trương Duy nói chính là sự thật,dựa theo quy định, cũng chính là là theo hắn như vậy mà xử phạt,nhưng Hứa Tiểu Vi giờ phút này lại không quen nhìn bộ dáng vô tư của hắn, huống chi tên này còn là kẻ khả nghi trộm chiếc Porsche quý báu kia.
Từ bộ dáng kiêu ngạo tùy ý của tên này có thể thấy được, tên này là người từng trải, phải hảo hảo đối phó mới được, Hứa Tiểu Vi lấy lại bình tĩnh nói ; “ Trương Duy, theo quy định xử phạt đúng như lời nói của ngươi,nhưng mục đính đêm nay gọi ngươi tới, là ta muốn hỏi, chiếc Porsche kia là của ai ?”
“ Của bạn ta “ Trương Duy thuận miệng trả lời.
“ Bạn ngươi tên là gì ? “
Trương Duy có chút kỳ quái nhìn Hứa Tiểu Vi nói ; “ Uy, bạn của ta cũng việc này không có quan hệ a ? Nghe theo lời của ngươi, ngươi cho ta là ai ? Ta dễ dãi à,ta bất quá là vi phạm, hoàn toàn phải giao cho cục cảnh sát giao thông xử lý, mà không phải cái hình cảnh đại đội của ngươi, các ngươi lại còng tay, lại thẩm vấn, ta không phải là phần tử tội phạm, ngươi tùy tiện bắt, ta bây giờ cự tuyệt trả lời ngươi.
“Cái này mặc ngươi, ngươi nhất thiết phải trả lời”
“ A, xem ra là các ngươi muốn buộc ta ở đây không thả a, ngươi có giấy chứng nhận tạm giam không ? Nếu không có, bây giờ mời ngươi thả ta ra “
“ Ngươi muốn giấy chứng nhận ? Xem ra ngươi không phải lần đầu tiên giao tiếp cùng cảnh sát a…” Cặp mắt đẹp của Hứa Tiểu Vi mang vẻ nghiền ngẫm,từ cái túi trên bàn văn phòng mang ra một tờ giấy, thản nhiên nói : “ Tiểu tử, sớm đã cho ngươi chuẩn bị tốt, ký tên nào .” Hứa Tiểu Vi thấy hắn đối với trình tự luật pháp rõ ràng, trong lòng cơ hồ đã nhận định tên này là tên từng phạm tội.
Cái này đến phiên Trương Duy trong lòng kinh ngạc, Không khoa trương như vậy chứ ? Hứa Tiểu Vi này yêu cầu mình đến cảnh cục phối hợp điều tra, nghĩ đến chẳng qua chỉ là điều tra vi phạm, việc chạy án, nên không có lo lắng nhiều,không nghĩ tới nàng lấy cớ là điều tra đưa mình đến cảnh cục, ngay cả giấy chứng nhận tạm giam cũng đã chuẩn bị rồi, giờ phút này mới rõ, tự mình biết không ký là không được.
“Cảnh sát, rốt cuộc các người vì chuyện gì mà bắt ta ?” Sự tình tựa hồ vượt qua tưởng tượng,Trương Duy không thể không hỏi rõ ràng.
“ Trương Duy, vào nơi này, chỉ có ta hỏi, ngươi đáp” Hứa Tiểu Vi vẫn bộ dáng ung dung đáp.
“……………” Trương Duy tức thì nghẹn lời, trong lòng có chút bó buộc, đồng thời trong lòng cũng rất không phục, ngươi là cảnh sát, nên ngươi mạnh hơn.
Nhìn biểu tình vô phương của Trương Duy, khi lúc trước bị hắn chen ngang đổi vai giờ trong lòng Hứa Tiểu Vi có nỗi thống khoái nói không nên lời, nàng cũng tìm được phương pháp đối với với những phần tử ngoan cố này, không tất yếu phải để ý tới hắn, vào cảnh cục, hắn kiêu ngạo có thể kiêu ngạo đến đâu ?
“Trương Duy, ta hỏi ngươi, ngươi nói Porsche là của bạn ngươi,bạn của ngươi tên gì a ? “ Hứa Tiểu Vi vẫn ung dung nhìn hắn.
Nghe ý của nàng, tám phần đem mình trở thành tên trộm cắp xe a ? Trương Duy thầm nhủ cân nhắc, cũng có chút uể oải, tuy rằng bộ dáng mình lôi thôi nhưng nha đầu kia nghi ngờ mình ăn cắp thì không có đạo lý a.
Đại Nội Cao Thủ Tác giả: Không Vui Không Nói
Chương 13 : Có lệ.
Dịch giả: Tiểu Phương
Nguồn: Thần Giới + Phong Nguyệt Lâu Kiếm Giới
Chương 13 : Có lệ.
Xem ra không trả lời không được rồi, tốt thôi, mình đã thay nàng nhận tội chạy quá tốc độ, lúc này nói ra tên nàng, hẳn không có việc gì?.
Trương Duy suy nghĩ, không cam lòng trả lời :
“Văn Khả Hân, bằng hữu ta tên là Văn Khả Hân”
“Văn Khả Hân? Ngươi nói bằng hữu của ngươi là Văn Khả Hân? Hmm, ngươi nói giỡn hả”
Ánh mắt Hứa Tiểu Vi mở lớn , đối với nàng mà nói, đây là chuyện cười lớn nhất từng nghe thấy, ngay cả nữ cảnh sát ngồi bên cũng mang vẻ mặt khoa trương nhìn hắn.
Vẻ mặt hai nữ cảnh sát đều cực kỳ khoa trương, như nghe thấy một chuyện cười vậy, hơn nữa là tuyệt đối không tin.
Trương Duy bực mình nói : “Ta nói giỡn với các ngươi làm gì? Ta đã nói rõ ràng, bằng hữu của ta là Văn Khả Hân, nếu không thì gọi điện hỏi nàng”
“Tốt, số di động của nàng là bao nhiêu”
Hứa Tiểu Vi nhìn hắn, mang vẻ mặt đùa cợt, vốn tưởng rằng người này là một kẻ từng trải, thì ra cũng chỉ là kẻ hại dân hại nước, ngay cả chuyện bịa đặt cũng không biết cách.
“….” Trương Duy ngẩn ngơ, hắn nào biết số di động của Văn Khả Hân.
“Không nói được sao? Ngươi thật giỏi, cũng không tệ, chúng ta đã kiểm tra qua, chiếc Porsche kia đích xác là của Văn Khả Hân, bất quá Văn Khả Hân không thể nào biết người như ngươi, có phải ngươi nên giải thích một chút rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“…” Một lần nữa Trương Duy im lặng.
Hứa Tiểu Vi trong lúc nói mang thêm vẻ chế nhạo, rõ ràng không tin.
Trương Duy nghe thấy trong lòng rất khó chịu, bất quá Văn Khả Hân là thiên kim tiểu thư nhà giàu, nghe ý tứ của nàng ngay cả tư cách quen Văn Khả Hân mình cũng không có.
“Trương Duy, ngươi nếu đã vào nơi này, ta cũng không muốn nghe ngươi thêu dệt chuyện xưa, nói đi, thẳng thắn là con đường duy nhất của ngươi”
Hứa Tiểu Vi rèn sắt khi còn nóng, ngữ khí chế nhạo, căn cứ kinh nghiệm, thời điểm nghi phạm á khẩu không trả lời được thì phải nhanh xuất chiêu.
“Ta thẳng thắn cái gì? Thẳng thắn nhận ta trộm xe?”
Trương Duy hiểu, Hứa Tiểu Vi đem mình thành kẻ trộm xe.
“Ân, cuối cùng ngươi đã nói đến trọng điểm, nói chi tiết một chút đi”
Giờ phút này, trong đôi mắt đẹp của Hứa Tiểu Vi pha thêm tiếu ý, nàng cảm thấy đối phó loại côn đồ cắc ké này quá dễ dàng.
Trương Duy lại cảm thấy quá oan ức, nghe ý của nàng, nàng thật sự nhận định mình là kẻ trộm xe rồi? Hơn nữa, nhìn nàng như vậy, mình không nói rõ ràng không được, nhưng vấn đề này chính hắn cũng không biết nên nói từ đâu? Chuyện với Văn Khả Hân như hí kịch (hài kịch), đoán chừng mình có nói ra, hàng xóm đã có thành kiến với mình này cũng không tin, hắn lại không thể nói được chính Văn Khả Hân mới là người vượt quá tốc độ.
Trương Duy rơi vào cảnh có khổ mà không nói nên lời, vì cái gì a? Nhất thời xúc động nhận tội thay người, khiến cho mình hiện tại khốn đốn. Lúc này Trương Duy tự trách mình sao lúc ấy lại đưa Văn Khả Hân về nhà? Chẳng lẽ bởi nàng là đại mỹ nữ? Hay tại mình quá tốt.
Hiện tại thì tốt rồi, chuyện cũng không đơn giản như tưởng tượng.
Đích xác, Trương Duy cũng không biết cảnh sát đã sớm tra ra chủ xe là ai.
Chủ nhân của chiếc Porsche là một siêu cấp danh nhân, tuy rằng cũng vượt quá tốc độ nhiều lần, nhưng đều không phải là chủ xe lái. Cảnh sát dựa vào kinh nghiệm cho thấy chuyện hôm nay cũng không phải do chủ xe gây nên. Cảnh sát đầu tiên là gọi cho chủ xe, điện thoại di động không liên lạc được, sau đó gọi về nhà chủ xe, nghe điện thoại chính là quản gia,cảnh sát chỉ nhận được đáp án hàm hồ từ quản gia, tựa như có lời mà không nói được, chỉ nhận được đáp án siêu cấp danh nhân không tự mình lái xe, về phần chiếc Porsche bị ngừơi nào lái đi quản gia cũng không biết. Cho nên căn cứ vào bước đầu phán đoán, cảnh sát cho rằng chiếc Porsche đó có thể là bị lấy trộm.
Hiển nhiên chuyện mất xe hư hư thực thực, vừa đúng lúc Hứa Tiểu Vi về đến hoa viên phát hiện ra chiếc xe, Trương Duy khó tránh khỏi cảnh sát hiềm nghi là người lấy xe.
Đối với chuyện của cảnh sát Trương Duy cũng không biết, mà nguyên nhân trong đó hắn dù có miệng cũng khó giải thích.
Thấy Trương Duy nhất thời trầm mặc, Hứa Tiểu Vi lại thúc dục :
“Trương Duy, nói đi, ngươi tưởng ngươi im lặng là xong sao?”
Vẻ mặt Hứa Tiểu Vi bình thản nói :
“Là hàng xóm, ta thật lòng khuyên nhủ ngươi, sớm khai báo rõ ràng một chút, tranh thủ lượng khoan hồng, tin tưởng ta, ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi”.
“Ta tin tưởng ngươi mới là lạ. Lúc này lại kêu là hàng xóm của lão tử a.” Trương Duy tức giận nhìn nàng.
Đối với ánh mắt không hữu hảo của Trương Duy, Hứa Tiểu Vi lơ đễnh, nàng tuyệt không vội. Đối phó với loại lưu manh trước la lối sau thụt vòi này, nàng chỉ cần động tay, có thể đột phá phòng tuyến của bọn chúng, đến lúc đó, không sợ hắn không khai.
Trong phòng thẩm vấn có chút an tĩnh, Hứa Tiểu Vi cho là Trương Duy đang suy nghĩ nên cũng không thúc giục.
Không khí quá an tĩnh, đối mặt với hai nữ cảnh sát nhìn mình không chớp mắt, Trương Duy không nhịn được ngáp một cái, mệt nhọc, thật ra hắn đã sơm mệt rồi, chỉ là gắng sức chống đỡ mà thôi.
Trương Duy dương dương tự đắc ngáp một cái làm Hứa Tiểu Vi khẽ cau mày lại, vốn định quát lên nhưng vẫn còn cố nhịn được.
Khai báo không rõ ràng là không được trở về nhà, Trương Duy hiểu rõ điều đó, đã đến nước này, không thể trông mong vào việc Hứa Tiểu Vi dễ dàng cho mình về nhà.
Trong đầu hiện lên tâm niệm, Trương Duy nhìn nàng nói :
“Cảnh quan ta chưa nghĩ kỹ … Ta muốn ngày mai trả lời”.
“Ngày mai?” lông mày Hứa Tiểu Vi khẽ nhăn lại, người này đang dở trò gì?
“Đúng vậy a, ngày mai, chuyện này ta cần phải suy nghĩ kĩ, chờ ta nghĩ xong, ta nói toàn bộ cho ngươi biết, ta nói là giữ lời ngày mai ta sẽ thẳng thắn”
Trương Duy làm ra bộ mặt đứng đắn.
Lúc này Trương Duy không muốn dông dài nữa, nếu không về được nhà trước hết không đòi hỏi nữa, tránh cho nàng tiếp tục hỏi cung không đi ngủ được.
Hứa Tiểu Vi liếc mắt nhìn hắn một cái, trong lòng thầm nghĩ : người này nói chuyện quá phức tạp, trên người khẳng định còn nhiều bí mật? Như vậy cũng tốt, để cho ngươi một đêm suy nghĩ.
Suy nghĩ xong, Hứa Tiểu Vi lạnh lùng nói :
“Trương Duy, ta có thể đợi đến ngày mai, ngày mai hi vọng ngươi thành thật khai báo, hừ. Nếu ngươi dám đùa giỡn đừng trách ta không khách khí với ngươi”
Câu cuối cùng, sắc mặt Hứa Tiểu Vi thật là uy nghiêm.
“Nga, tốt thôi, ta là người thành thật thẳng thắn, không đùa giỡn, hơn nữa ta đang ở cục cảnh sát, có thể đùa giỡn gì chứ? Ngươi cứ yên tâm đi”
Bây giờ nàng có nói gì Trương Duy cũng ngay lập tức đáp ứng.
Lúc Trương Duy nhìn thấy Hứa Tiểu Vi tắt máy tính, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thật tốt a, cuối cùng có thể an an ổn ổn ngủ một giấc.
Ra khỏi cục cảnh sát Phổ Đông thì trời đã khuya lắm rồi, trên bầu trời đêm hiện ra ánh trăng rằm, ánh trăng in trên mặt nước, thỉnh thoảng có cơn gió đêm thổi qua làm cho người ta có cảm giác khoan khoái, tươi mát.
Nhưng những cơn gió cũng không ngăn được Trương Duy ngáp liên tục, hắn rất buồn bực, không được ở trong bót cảnh sát mà phải tiến vào trong trại giam.
Trại tạm giam Phổ Đông ở 351 đường Trương Giang Hoa cách cục cảnh sát Phổ Đông không xa, chỉ mất hai mươi phút ô to là tới, chiếc xe cảnh sát áp tải Trương Duy vào cửa sắt nặng nề, bên trong bảo vệ trại giam sâm nghiêm.
Trương Duy bị kẹp giữa hai cảnh sát áp giải xuyên qua sảnh đạo lâu, sau đó lại chuyển qua sân bóng rổ, xuất hiện trước mắt là một cánh cửa sắt đứng sừng sững trong bóng đêm, phía sau cửa sắt chính là nơi tạm giam nghi phạm.
Ghi danh, chụp ảnh, kiểm tra quần áo, khử độc, mất một lúc cuối cùng là thay quần áo tù, lúc này Trương Duy mới “được” hai gã cảnh sát mang vào phòng tạm giam.
Trong lòng Trương Duy cười khổ, chỉ vì được ngủ một giấc mà mình phải thông qua nhiều giai đoạn.
Vào thiết đại môn, qua hành lang được chiếu sàng bằng ánh đèn mờ mờ đi thẳng đến cuối, xuyên qua cánh cửa sắt dày có cảnh sát vũ trang bảo vệ, cuối cùng tiến vào khu vực tạm giam. Đến trước cửa phòng 009, một trong hai gã cảnh sát áp tải Trương Duy mở còng tay cho hắn, gã còn lại mở cánh cửa sắt.
Cửa sắt vừa mở ra, tên mở còng cho Trương Duy đẩy hắn vào trong quát một tiếng :
“Đi vào trong, thành thật một chút”
Tiếng nói vừa dứt, chỉ nghe “ầm” một tiếng, cửa sắt nặng nề đóng lại.
Đại Nội Cao Thủ Tác giả: Không Vui Không Nói
Chương 14 : Nhà tù tăm tối.
Dịch giả: Tiểu Phương
Nguồn: Thần Giới + Phong Nguyệt Lâu Kiếm Giới
Chương 14 : Nhà tù tăm tối.
Trong phòng giam rất tối, cơ hồ giơ tay lên cũng không thấy được, mùi mồ hôi, mùi nấm mốc, mùi hôi chân xốc vào mũi thật là khó chịu.
Trương Duy nhắm hai mắt lại, thích ứng với bóng đêm, lúc mở mắt ra thì đèn phòng giam đã được bật sáng, dõi mắt nhìn quanh, nhà giam không lớn lắm hai bên đặt hai hàng giường gỗ dưới cửa sổ. Quy củ trại tạm giam là chín giờ tối tắt đèn, rất kỳ quái, trong trại giam tựa hồ hơi tự do, đêm đã khuya còn bật đèn ?.
Cả trại giam có chừng trên dưới bốn mươi chỗ ngủ chia trên dưới, giường ngủ cũng không có chăn màn, nhưng kỳ quái chính là phía trên cơ hồ có nhiều người ngủ, phía dưới lại chỉ có mấy người. Mà lúc này tất ca mọi người đều ngồi dậy, vẫn còn đang buồn ngủ, mọi người đều sững sờ nhìn hắn, mắt trừng lên lạnh lùng, vẻ mặt bất thiện.
Mặc dù mùi mồ hôi nồng nặc, có chút khó ngửi nhưng phòng giam tương đối sạch sẽ, sàn nha trơn bóng không có một mẩu rác nào, có thể soi sương được.
Đây là nơi hắn ngủ lại một đêm sao, Trương Duy ngáp một cái, nhìn thấy cuối hàng giường còn chỗ trống không có người ngủ liền đi tới, đặt mông ngồi xuống.
Đang định đặt mình đi ngủ thì Trương Duy nghe thấy giọng nói âm dương quái khí (nửa nam nửa nữ, eo éo khó phân biệt) vang lên : “Ai ai ai ai … thế nào a?”
Trương Duy hơi ngẩn ra nhìn theo thanh âm vừa phát ra, chỉ thấy một người đầu trọc đứng lên, vẻ mặt dữ tợn, cặp mắt lồi đang lom lom nhìn mình.
Đầu trọc nghênh ngang chỉ Trương Duy hỏi : “Ngươi đó? Ai cho phép ngươi ngồi xuống”
Trương Duy nhìn trái ngó phải, dường như nơi mình ngồi xuống không có ai, xem ra, người này nói mình.
“Ngươi gọi ta?”
Trương Duy xác định lại.
“Nói nhảm, không nói ngươi thì nói ai?”
“Nga, có chuyện gì?”
“Chuyện gì? Đứng lên cho lão tử, ngoan ngoãn đứng lên”
Ánh mắt đầu trọc hung ác.
Ách, người này rất bá đạo, Trương Duy nhìn hắn, vẫn không động đậy.
Lúc này, lại có một thanh niên cắt đầu cua đứng dậy chỉ vào hắn nói :
“Uy, người mới, ngươi điếc à, không nghe lão đại kêu ngươi đứng lên sao?”
Người mới? Ách mình chỉ là nghi phạm bị giam giữ, Trương Duy biết rõ thân phận của mình.
Thanh niên đầu cua thấy Trương Duy còn chần chừ, đi mấy bước tới trước mặt lộ vẻ hung ác quát lên :
“Có nghe thấy không. Kêu ngươi đứng lên, không hiểu quy củ hả?”
Địa phương này còn có quy củ? Xem ra không ứng phó một chút là không được ngủ, Trương Duy cũng không muốn tìm phiền toái, theo lời đứng dậy, đợi xem hai người này muốn làm gì?
Lúc này, tên đầu trọc chỉ mặc một chiếc quần cộc đi tới, trên người gã đại hán đầu trọc cuộn lên từng khúc thịt, thớ cơ rất khỏe mạnh.
“Tên gì?”
Không cần gã đầu trọc lên tiếng tên thanh niên đầu cua đã lên tiếng hỏi.
“Lý Đại Nghiệp”
Trương Duy thuận miệng bịa bừa cái tên, Lý Đại Nghiệp không phải là đại gia ngươi sao. Trương Duy nhìn ý bất thiện của người này, trước tiên cứ chiếm tiện nghi miệng rồi hãy nói.
“Lý Đại Nghiệp?” thanh niên đầu cua kêu lên, thật là khó đọc, lại nhẩm lại lần nữa, ánh mắt không khỏi trừng lên, cả giận nói : “Con mẹ nó. Đại gia ngươi”
Thanh niên đầu cua vừa mới tức giận đã nghe moẹt tiếng cười trộm vang lên : “Ách, không sai là đại gia ngươi”
Trong trại giam vang lên từng tiếng cười, lần này, càng cười càng lớn.
Mà biểu hiện của Trương Duy lại tỏ ra mờ mịt tựa hồ không biết tại sao đầu cua lại trừng mắt, tại sao những tên kia lại cười? Bất quá trong lòng hắn lại cười trộm không thôi, dám phá giấc ngủ của lão tử, mắng ngươi là đúng rồi.
Mọi người cười vang làm đầu cua tức giận, khẽ nắm tay tạo thành quả đấm, lúc hắn muốn xông lên đánh người đầu trọc đột nhiên len tiếng : “Dã Kê, không vội, hỏi trước đã”
Dã Kê? Trương Duy thầm buồn cười, tên quả rất hợp với người.
Đầu trọc vừa nói, đầu cua không dám cãi lại, phẫn nộ thu hồi nắm đấm.
“Lý … ách, họ Lý … ngươi phạm vào tội gì mà vào đây?”
Dã Kê đã từng có kinh nghiệm trong chuyện này nên chỉ gọi họ không đọc cả tên ra.
“Nga, chuyện nhỏ”
Trương Duy nhàn nhạt nói.s
“Chuyện nhỏ cũng là chuyện a, cưỡng gian? Cướp bóc? Giết người? trộm cắp? hay lừa đảo a?”
“Cái này … chuyện của ta, thật sự ta không phạm tội gì”
“Không phạm tội? đã vào đây không phạm tội cũng thành phạm tội, thế ngươi vì sao bị bắt vào đây?”
“Còn có loại thuyết pháp này? Không có tội cũng thành có tội sao?”
Trương Duy không hiểu người này nói thế là có ý gì?
“Không cần nói nhảm. Rốt cuộc ngươi có nói hay không?”
Dã Kê tàn bạo nhìn chằm chằm vào hắn, giơ giơ nắm đấm lên, tựa hồ tùy thời có thể xông lên dạy dỗ hắn.
Lúc này, đầu trọc vẫn đánh giá hắn nãy giờ lên tiếng :
“Tiểu tử, lần đầu tiên tiến vào đây sao?”
“Uhm, là lần đầu tiên”
Trương Duy cảm thấy rất buồn bực, mình là công dân lương thiện vào đây làm gì.
“Ngươi nếu là lần đầu tiên đi vào, chưa biết quy củ, Dã Kê, nói cho hắn biết quy củ là cái gì”
Đầu trọc nói, nghênh ngang ngồi xuống đối diện Trương Duy.
“Được rồi”
Dã Kê nói một tiếng, mang theo vẻ mặt liều lĩnh nói với Trương Duy : “Họ Lý khi tiến vào trong này đầu tiên là phải học quy củ, ngươi là người mới, bước lên phía trước, để anh em hảo hảo cho ngươi một bài học”.
Trương Duy nghe thấy thế hơi ngẩn ra, đi học?
Trong lúc Trương Duy như lạc vào trong sương mù, Dã Kê nghênh ngang nói tiếp : “Ngươi hãy nghe cho kỹ, trước tiên ngươi hãy nói vì sao lại bị bắt vào đây?”
“Hình như là trộm cắp”
“Tốt! Trong chúng ta trộm cắp cũng không ít, ân, “Tô Tần bối kiếm” động tác này ngươi làm trong nửa giờ”
“Tô Tần đeo kiếm?” Trương Duy lại càng mờ mịt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Dã Kê, không rõ là hắn nói cái gì?
Dã Kê nhìn bộ dáng của Trương Duy cũng biết hắn không hiểu gì, lập tức nhẫn nại giải thích : “Ta nói này tiểu tử, xem bộ dáng của ngươi thì đúng là lần đầu tiên vào đây a? Như vậy đi anh em chỉ nói một lần, ngươi con mẹ nó nghe cho kỹ… Này “Tô Tân đeo kiếm” là động tác dành cho những kẻ như ngươi phạm vào tội trộm cắp, từ trộm cắp, cưỡng gian, lừa đảo, đến cướp bóc … đều có động tác riêng, về phần giết người khi vào đây đều là thượng tân, không cần làm động tác, may là trong phòng này anh em dạng gì cũng có, ta gọi anh em đến làm mẫu cho ngươi, đến lúc đó cứ nhìn theo mà làm là được”
Dã Kê vừa nói xong, Trương Duy coi như đã hiểu, con mẹ nó, đây là muốn dùng hình phạt thể xác với mình a. Lại nhìn sang tên đầu trọc đối diện, hắn đang ung dung nhìn mình, tựa như thưởng thức một trò chơi.
Lúc này, chỉ thấy Dã Kê xoay người, hướng về phía đám phạm nhân lớn tiếng nói :
“Bàn Tử, Du Điều (bánh quẩy), Khảo Áp (vịt nướng), Nhị Cẩu Tử mấy người các ngươi còn không nhanh cút xuống”
Trương Duy nghe thấy trong lòng lại buồn cười, những tước hiệu rất cá tính a.
Tựa hồ trong phòng này Dã Kê rất có uy vọng, lời vừa dứt, chỉ nghe giường gỗ vang lên một loạt âm thanh, từ đó nhảy xuống mấy người, hấp tấp đi tới, bốn người cao thấp gầy béo không đồng nhất, tướng mạo đều xấu xí hèn mọn, đều có đủ cả.
“Quang ca, Kê ca…”
Bốn người đi đến gần, hướng về phía hai người khom lưng cúi đầu.
Dã Kê chỉ một gã vóc người nhỏ gấy nói : “Nhị Cẩu Tử ngươi cùng với Lý tiểu tử này đều phạm tội trộm cắp, ngươi làm mẫu “Tô Tần đeo kiếm” cho hắn xem.”
Nhị cẩu tử vội vàng đáp một tiếng, hấp tấp đi đến chỗ trống đầu giường.
Đại Nội Cao Thủ Tác giả: Không Vui Không Nói
Chương 15 : Thể phạt (xử phạt về thể xác)
Dịch giả: Tiểu Phương
Nguồn: Thần Giới + Phong Nguyệt Lâu Kiếm Giới
Kẻ được kêu là Nhị Cẩu Tử làm mẫu mấy động tác, Trương Duy cảm thấy rất mới mẻ, có chút hăng hái nhìn Nhị Cẩu Tử làm mẫu.
Chỉ thấy Nhị Cẩu Tử hướng về phía Trương Duy nói : “Động tác “Tô Tần đeo kiếm” rất đơn giản, người đứng thẳng hai chân khép lại, đột nhiên một tay từ sau ót đưa ra phía sau lưng, một tay thì từ thắt lưng đưa về phía sau lưng …” Nhị Cẩu Tử vừa nói vừa đem hai tay lúc lên lúc xuống, lúc trước lúc sau, rất chuyên nghiệp nói tiếp :
“Sau đó hai bàn tay cùng để một chỗ, nắm lại.
Chiêu “Tô Tần đeo kiếm” này khá lợi hại, người bình thường chỉ sợ làm không được, hai tay lúc lên lúc xuống lúc trước lúc sau lại còn phải điều chỉnh song chưởng, độ khó đủ cao, hơn nữa phải làm trong nửa giờ, có thể nói khó chịu đến cực điểm.
Hiển nhiên Nhị Cẩu Tử thường xuyên làm động tác này nên rất lưu loát, động tác cũng rất tiêu chuẩn, đứng thẳng tắp chỗ cũ hướng về phía Trương Duy nói :
“Ngươi đã thấy rõ chưa?”
Trương Duy có chút tức cười, nhịn không được mồm nhếch lên, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Nhị Cẩu Tử vừa làm mẫu xong, Dã Kê hướng về phía một gã có tướng mạo hèn mọn, hai mắt tạo cho người ta ác mộng nói :
“Du Kiền, ngươi làm mẫu cho hắn động tác khác”
Du Kiền rất nghe lời, biết điều tiến ra chỗ trống.
“Động tác dành cho cho kẻ phạm tội cưỡng gian tên là “hoàng cẩu tiêu niệu” (chó vàng đi tiểu)”
Lúc này Dã Kê nghiễm nhiên trở thành một huấn luyện viên.
Trương Duy nghe được thiếu chút nữa bật cười thành tiếng “chó vàng đi tiểu”?. Thế mà đám này cũng nghĩ ra được, Trương Duy thầm hít một hơi, cố gắng nín cười, vội nhìn Du Kiền.
Chỉ thấy Du Kiền khom người xuống, hai tay chống đỡ, cái mông giơ cao mân mê, sau đó nâng đùi phải lên đặt trên vách tường, chân trái thẳng tắp (hình dung cảnh chó giơ một chân đi tè là được) , động tác có độ khó tương tự như kiến thức cơ bản của vũ đạo, tự nhiên tên mắc tội cưỡng gian Du Kiền kia làm ra động tác có chút thiếu sót, nhìn thật giống cảnh chó đi tè.
Động tác của trộm cắp và cưỡng gian đã làm mẫu xong, kế tiếp là động tác của cướp bóc, tên kia làm móọi người cười sặc sụa, mỹ danh của động tác là “mẫu kê bão đản” (gà mái ấp trứng)
Tên Khảo Áp làm động tác này có vẻ không phức tạp, tư thế đứng nghiêm, sau đó khom lưng 900 về phía trước làm động tác cúi chào, hai tay duỗi thẳng về phía sau (nếu ai đã đọc bảy viên ngọc rồng có chiêu “phụng hoàng ấp trứng” của tiểu đội sát thủ cũng như thế này).
Lúc Khảo Áp thực hiện động tác, kẻ nghiễm nhiên trở thành huấn luyện viên là Dã Kê đi lên đá một cước vào mông hắn.
“Con mẹ nó ngươi cũng không phải làm lần một lần hai, cho lão tử làm đúng tiêu chuẩn chút, chân thẳng ra, giơ cao tay lên, cao thêm chút nữa”
Dã Kê hùng hùng hổ hổ bắt Khảo Áp làm, còn kéo tay hắn duỗi thẳng ra.
Chỉ nghe Khảo Áp kêu đau một tiếng, không dám phản kháng, hắn cố gắng duỗi thẳng tay nâng cao hơn nữa. Cứ như thế vài giây, trên trán Khảo Áp đầm đìa mồ hôi.
Dã Kê hướng về phía Trương Duy nói :
“Tiểu tử, thấy rõ chưa, đây mới chỉ là động tác tiêu chuẩn, đợi lát nữa ngươi làm đừng có mà bớt xén động tác trước mặt lão tử”
Ngoài mặt Trương Duy khúm núm, trong lòng thì đang cười lạnh, những tên bị giam giữ này cố tìm trò vui đây mà, hơn nữa nhìn bọn kia rất e ngại đầu trọc và Dã Kê, Trương Duy coi như là hiểu, bọn chúng chính là lão đại ở đây.
Cuối cùng đến phiên tên Bàn Tử có thân hình mập mạp, người này phạm tội lừa đảo. Động tác dành cho tội này cũng khá đơn giản, tên gọi còn được lấy từ ý thơ “cử đầu vọng minh nguyệt”(ngẩng đầu ngắm trăng), bất quá không phải giơ đầu trên cổ mà là giơ “tiểu đầu” giữa hai chân (tiểu JJ ấy mà)
Người ngửa ra sau, tay chân cùng chống đỡ, hạ thân nhô lên, khi làm động tác này bộ phận nam nhân hiện rõ lên, hơn nữa phía trên còn được tên phạm tội cưỡng gian đặc biệt hầu hạ, dùng ngón tay búng vào tiểu đệ đệ (JJ), lực đạo vừa đủ làm tiểu JJ ngóc lên rất đúng với cái tên “cử đầu vọng minh nguyệt” vừa nói.
Chẳng qua Bàn Tử có chút đáng thương, bụng lão to tròn, làm kiểu gì cũng không đúng tiêu chuẩn, miễn cưỡng có thể ngửa ra sau ưỡn người lên, Du Kiền hèn hạ búng tiểu JJ làm Bàn Tử không chịu được kích thích từ từ nghếch lên nhưng nhìn có chút nhỏ, không có điểm hùng tráng ngẩng đầu.
Động tác này vừa hành hạ thân xác lại đả thương tinh thần, hơn nữa còn ngược đãi đến nhàm chán, đánh chết Trương Duy cũng không chịu làm động tác vũ nhục này.
Đây chỉ là bốn chiêu, nghe ý tứ Dã Kê trong nhà giam này có tổng cộng mười tám chiêu, hôm nay làm trước hai chiêu, ngày mai làm tiếp mấy chiêu cho đến khi làm hết mười tám chiêu thì thôi. Mà đây chỉ là loại khai vị, như trên TV chiếu, xong bữa ăn khai vị thì kẻ mới sẽ bị đánh cho mặt mày sưng húp, đánh cho mũi mồm trào máu, tóm lại là đánh cho không nhận ra nữa thì thôi.
Về phần mấy cái thập yêu toàn tần đạo, thập bát cấm, ngụy nương khống, điếu sa đại đẳng đẳng… (mấy động tác ấy mà) có thể nói là rất nhiều, đa dạng đủ loại. Tóm lại mỗi khi có người mới đều được tiếp nhận xử phạt về thể xác mua vui cho lão đại. Không chỉ như thế, kẻ mới đến muốn sống yên ổn một chút còn phải xoa bóp cho lão đại, hiếu kính đồ ăn … hầu hạ làm cho lão đại thấy thoải mái, cuối cùng là nghi thức nhập khố (chui háng) nữa là ngươi được thông qua có thể sống yên ổn.
Mọi người đều nói bên trong trại giam toàn hắc ám nhưng hắc ám đến trình độ này thì khó tưởng tượng được, hơn nữa vào trại giam mới chỉ là cửa thứ nhất, sau này còn phải chịu phán quyết lao động thế nào, còn có cai ngục nữa… lại phải có những “thủ tục” khác nữa. Thông thường chỉ có những kẻ phạm tồi giết người, tội phạm đợi tử hình … nói chung là trọng phạm mới được miễn mọi “thủ tục”.
Thân tại giang hồ phải biết điều, chỉ có nhân vật ngoan lạt, kẻ mạnh nhất mới lên lão đại. Mà phần tử bạo ngược thường biến thái đến đáng sợ, suốt ngày chỉ suy nghĩ biện pháp để mua vui, đối với lão đại biến thái mà nói, mấy trò đó vừa mua vui trong thời gian trong trại vừa thể hiện được quyền uy, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Đến phiên mình, trong lòng Trương Duy cười lạnh, lập tức bước đến chỗ trống.
“Tiểu tử, cũng đã nhìn rõ rồi, đầu tiên làm nửa giờ “Tô Tần đeo kiếm” sauđó nửa giờ “chó vàng đi tiểu”, Dã Kê ra lệnh từng động tác Trương Duy phải làm.
Trương Duy liếc nhìn hắn một cái, cố ý làm ra vẻ mặt ngượng nghịu nói : “Kê đại ca, động tác này khó quá, lúc trước mấy người kia làm lại không đạt tiêu chuẩn, nếu không … đại ca làm mẫu cho ta lần nữa được không?”
Dã Kê nghe thế ngẩn ra, khuôn mặt trở nên hung ác : “Ngươi nói cái gì? Để lão tử làm mẫu? Ngươi … con mẹ nó chán sống rồi phải không?”
Trương Duy nhìn thẳng bộ mặt hung ác của hắn nói :
“Làm sao? Bọn họ đều phải làm sao ngươi thì lại không? Ta thấy thân thể Kê đại ca rất thích hợp cho mấy động tác đó, ân, gì nhỉ, à “cử đầu vọng minh nguyệt” rất hợp với ngươi”
Trương Duy vừa nói vừa mang theo vẻ đùa cợt ánh mắt nhìn xuống hạ thân hắn.
Người này chỉ mặc một cái quần cộc, tiểu JJ gồ lên trông rất nổi bật, quả thực là khá lớn a.
Nghe thấy lời nói đùa cợt của Trương Duy, Dã Kê có chút không tin vào lỗ tai mình nữa, tên này ăn gan báo rồi sao? Chẳng những Dã Kê không tin vào tai mình mà bọn Nhị Cẩu Tử cũng lộ ra nét mặt kinh dị.
Gã đầu trọc vẫn thờ ơ ngồi yên nãy giờ đột nhiên đứng dậy, nhẹ nhàng nói : “Tiểu tử, xem ra gươi muốn ăn đòn?”
Trương Duy liếc đầu trọc một cái chậm rãi nói :
“Quang ca phải không? Đã muộn thế này rồi cũng đừng có làm trò nữa, trì hoãn giấc ngủ của mọi người, giường của ngươi ở đâu thì về đó đi”
Lời Trương Duy vừa nói ra, chỉ nghe từng tiếng xôn xao, những tên tội phạm trên giường ngóng cổ chờ xem náo nhiệt, trong đó có mấy tên ngủ ở dướ,i mặt mũi nanh ác thì xuống giường cởi áo ra đi tới.
Lại đến thêm bốn tên, lai giả bất thiện (lạ mặt thì k có thiện ý), nhìn những tên tội phạm nanh ác này vây quanh mình, vẻ mặt Trương Duy vẫn nhàn nhạt đứng ở chỗ trống, da thịt trên người đã lặng lẽ co rút lại.
Lúc này tên đầu trọc tiến đến trước mặt Trương Duy, đánh giá hắn, trầm giọng nói : “Tiểu tử, có phải người là bọn hỗn đản bên kia bến tà?”
Thấy tiểu tử này vẫn trấn tĩnh, đầu trọc sinh lòng cảnh giác.
“Hắc hắc, bớt nói nhảm đi, từng tên một hay cả đám cùng lên?”
Vẻ mặt Trương Duy bình tĩnh, quét mắt nhìn bọn chúng, hắn không phải là phần tử bạo lực, nhưng giờ phút này có chút mệt mỏi, muốn giải quyết cho nhanh để còn ngủ.
Đầu trọc nghe vậy hít sâu một hơi, tiểu tử này quá cuồng vọng.