|
|
14-08-2008, 10:06 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 11 Rừng cháy
TÃa con chúng tôi bÆ¡i Ä‘i, Æ°á»›c Ä‘á»™ hai nghìn thÆ°á»›c thì bị cạn không bÆ¡i được nữa, phải dùng sà o chống xuồng lÆ°á»›t trên mặt bùn xăm xắp nÆ°á»›c..
Năm nay mùa khô sá»›m đấy? Má»i năm, dạo nà y nÆ°á»›c còn ngáºp ngang bụng - TÃa nuôi tôi vừa nói vừa nhÆ°á»›n ngÆ°á»i thá»c mạnh chân sà o xuống táºn lá»›p đất sét cái, hai tay nắm chặt đầu sà o đẩy xuồng trÆ°á»n tá»›i.
Chống Ä‘i má»™t lúc nữa, gặp cái lung còn nhiá»u nÆ°á»›c, tÃa nuôi tôi bảo tôi vác đồ lá» lên bá», rồi ông nháºn xuồng chìm xuống nÆ°á»›c và vá»›t lục bình, vá»›t rong phủ lên để xuồng khá»i bị nẻ nắng.
Quanh co trong rừng, chẳng biết đâu là đâu, thế mà chỉ chừng má»™t giá» sau tÃa nuôi tôi đã dắt tôi ra đúng chá»— bụi cây tra chúng tôi ngồi nghỉ ăn cÆ¡m chiá»u bữa trÆ°á»›c...
Những ngà y nắng ráo nhÆ° hôm nay, rừng khô hiện lên vá»›i tất cả vẻ uy nghi tráng lệ của nó trong ánh mặt trá»i và ng óng. Những thân cây trà m vá» trắng vÆ°Æ¡n thẳng lên trá»i, chẳng khác gì những cây nến khổng lồ, đầu lá rÅ© phất phÆ¡ nhÆ° những đầu lá liá»…u bạt ngà n. Từ trong biển lá xanh rá»n đã bắt đầu ngả sang mà u úa, ngát dáºy má»™t mùi hÆ°Æ¡ng lá trà m bị hun nóng dÆ°á»›i mặt trá»i, tiếng chim không ngá»›t vang ra, vá»ng mãi lên trá»i cao xanh thẳm không cùng. Trên các trảng rá»™ng và chung quanh những lùm bụi thấp má»c theo các lạch nưóc, nÆ¡i mà sắc lá còn xanh, ta có thể nghe tiếng gió vu vù bất táºn của hà ng nghìn loại côn trùng có cánh không ngá»›t. bay Ä‘i bay lại trên những bông hoa nhiệt Ä‘á»›i sặc sỡ, vừa lá»™ng lẫy nở ra đã vá»™i tà n nhanh trong nắng. Mùi hÆ°Æ¡ng ngòn ngá»t nhức đầu của những loà i hoa rừng không tên tuổi đằm và o ánh nắng ban trÆ°a, khiến con ngÆ°Æ¡i dá»… sinh buồn ngủ và sẵn sà ng ngả lÆ°ng dÆ°á»›i má»™t bóng cây nà o đó, để cho thứ cảm giác mệt má»i chốn rừng trÆ°a lÆ¡ mÆ¡ Ä‘Æ°a mình và o má»™t giấc ngủ chẳng đợi chá»...
Tôi đã ngủ má»™t giấc dà i nhÆ° váºy, sau khi tÃa con chúng tôi đã lấy máºt đầy và o hai thùng sắt tây. Cái gùi bé của tôi cÅ©ng vừa chất vun ngá»n những bánh sáp trắng muốt mà tôi đã tỉ mẩn vắt thà nh những cục tròn tròn nhÆ° trứng ngá»—ng.
Tôi ngồi tá»±a lÆ°ng và o má»™t thân cây lá ráºm xùm xòa, lÆ¡ mÆ¡ nhìn những là n tÆ¡ nhện má»ng tang rung rung trong ánh nắng. Trong vắng lặng mệt má»i của rừng đã xế chiá»u má»i thứ tiếng Ä‘á»™ng chung quanh tôi Ä‘á»u nghe nhÆ° không rõ rệt, Ä‘á»u bị ngân dà i, đùng đục không má»™t chút âm vang, má»™t thứ vắng lặng mÆ¡ hồ rất khó tả. Tôi còn Ä‘ang chăm chú nghe tiếng quạt cánh của má»™t con ong và ng mà không thấy nó đâu, thì bông nghe tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ gà o rú chuyển Ä‘á»™ng rung trá»i.
Ba chiếc tà u bay của giặc Pháp bay vút qua bên trên khu rừng chúng tôi Ä‘ang lấy máºt. Chúng bay rất thấp, là là trên ngá»n cây, khi tôi vừa kịp nghe thì chúng đã tá»›i rồi. Ba con “cồng cá»™c†đen sì ấy vòng ra bá» sông, lượn trở lại, đảo mấy báºn nhÆ° váºy rồi bá»—ng nhiên nối nhau bay Ä‘i mất. Má»™t hồi lâu, lại nghe tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡, và từ trên những chòm mây tháºt cao, chúng thình lình xuất hiện ra, đâm bổ xuống. Lá»a chá»›p chá»›p. Súng liên thanh nã đạn xuống rừng nghe inh tai chát óc. Rồi hà ng loạt bom nổ ầm ầm, chuyển Ä‘á»™ng cả má»™t vùng rừng ban nãy còn lặng phắc nhÆ° tá». Äất dÆ°á»›i chân tôi rung rinh nhÆ° chá»±c sụp xuống.
ÃŒ.. ì... ì... ì.. Ba chiếc tà u bay phóng pháo to tÆ°á»›ng sÆ¡n mà u trắng bay cháºm rì rì thà nh má»™t dá»c dà i, trông rõ hÆ¡n cả hiệu cá» ba sắc dÆ°á»›i cánh, lừ lừ tiến đến.
- An Æ¡i? Nằm xuống mau. Nó thả cái gì Ä‘en Ä‘en xuống kia. Nó thả... - TÃa nuôi tôi chÆ°a nói dứt câu, vá»™i đẩy tôi nằm gà xuống cá». Tôi đã có kinh nghiệm lúc còn chạy tản cÆ°. Hai khuá»·u tay tôi chống xuống đất đỡ bá»™ ngá»±c lên, đầu cúi gằm xuống trÆ°á»›c, tôi dán sát thân mình và o đất nhÆ° con thằn lằn. Nếu có bom nổ gần cÅ©ng khá»i bị dá»™i tức ngá»±c vì sức chấn Ä‘á»™ng. Phụt... Phá»±t... Phụt... Tiếng gì váºy? Sao không nghe tiếng nổ?
- Chắc là bom lép, đừng ngóc đầu dáºy nghe con - TÃa nuôi tôi vừa bảo tôi nhÆ° váºy; trong lúc tôi chÆ°a kịp ngóc đầu lên thì bá»—ng nghe tÃa nuôi hét má»™t tiếng gá»i: “An Æ¡iâ€. ChÆ°a bao giá» tôi nghe ông kêu to nhÆ° váºy, má»™t thứ tiếng kêu rụng rá»i, đầy khủng khiếp kinh hoà ng.
- Giặc đốt rừng, con Æ¡i! - TÃa nuôi tôi tay vá»› chiếc ná», tay lôi tôi nhổm Ä‘áºy.
Má»™t mà n khói Ä‘en cuồn cuá»™n dá»±ng lên trên dãy rừng chạy dà i theo sông. Mùi dầu bay tá»›i chá»— chúng tôi khét lẹt. Lá»a đỠđã bốc lên, vượt khá»i những cây trà m cao nhất ngoà i phÃa bá» sông. Tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ vẫn gà o rú khủng khiếp trên đầu chúng tôi. Chúng không bắn nữa... Chỉ nghe tiếng phá»±t... phá»±t... Lá»a cháy khắp bốn phÃa rồi. Tiếng sáºy nổ lép bép nghe gần lắm. Gió quạt hÆ¡i nóng rừng rá»±c đến táºn chá»— chúng tôi.
- Là m sao khiêng hai thùng máºt, tÃa Æ¡i! - Tôi tiếc của, kêu lên.
- Chạy thoát thân đã - TÃa nuôi tôi vất cái nón Ä‘ang Ä‘á»™i trên đầu xuống, tay chỉ cầm chiếc ná» lôi tôi chạy ngược hÆ°á»›ng gió, nÆ¡i ngá»n lá»a bắt đầu trà n đến chúng tôi.
- Lá»a đầy ở đó... Äừng vá» phÃa đó, tÃa Æ¡i!
- Thoát ra mau. Cố lên. May ra thì còn kịp...
TÃa nuôi tôi thở hổn hển, vừa chạy vừa lôi tôi. Khói xông và o mắt cay xè, không mở ra được.Tôi cứ nhắm mắt chạy theo tÃa nuôi tôi, tay tôi nắm bà n tay ông chặt cứng, không dám lÆ¡i ra. Hốt nhiên, tôi nghe có nhiá»u tiếng chân chạy dồn dáºp trên đất, nhÆ° tiếng giầy khua.
- TÃa Æ¡i, Tây Ä‘uổi sau lÆ°ng nhiá»u quá!
- Tây đâu mà Tây. Cứ chạy đi!
Mặc cho tÃa tối quát, tôi vẫn cứ ngoái đầu trông lại. Trá»i Æ¡i, không phải Tây. Trong khói mù nhô ra má»™t con heo đầu Ä‘Ã n, cao gần bằng con bò, lông gáy dá»±ng ngược, mÅ©i ngÆ°á»›c lên thở phì phì là m cho hai cái nanh dà i chá»— khóe mép vÆ°Æ¡n ra nhÆ° lai lưỡi dao găm. Rồi vun vút trà n đến má»™t bầy heo rừng, con lá»›n con bé tranh nhau chạy, sống lÆ°ng nhấp nhô trà n tá»›i nhÆ° má»™t Ä‘Ã n heo mục. Nai co giò phóng bay qua những lùm cây thấp. HÆ°Æ¡u, chồn bông lau, cáo, mèo... tất cả những con thú bốn chân trong rừng Ä‘á»u nhắm mắt nhắm mÅ©i tranh nhau chạy. Thỉnh thoảng má»™t và i con gì không biết cứ chạy đâm bổ và o ngÆ°á»i chúng tôi. Chân tôi đạp lên má»™t khúc lÆ°ng con váºt gì trÆ¡n trÆ¡n, lảo đảo chúi tá»›i trÆ°á»›c. Má»™t con trăn gió uốn lÆ°ng trÆ°á»n tá»›i, đầu cất cao hÆ¡n ngá»n sáºy, ngoằn ngoèo lÆ°á»›t hút và o bụi cây trầm um tùm. Lâu lâu lại gặp má»™t con rắn to phóng ngược hÆ°á»›ng gió, chắn ngang Ä‘Æ°á»ng chúng tôi. TÃa con tôi phải chạy tránh chúng, cÅ©ng có lúc cứ mặc kệ, nhảy bừa qua, bất chấp cả những đầu phồng mang dẹt đét Ä‘ang lắc lÆ° phun ná»c phì phì.. Khỉ, vượn, nhá» nồi cuống quÃt kêu lúc théc trên cây. Má»™t con vượn bạc má bồng con nhảy xuống đất, cố chạy theo vết chúng tôi.
- An Æ¡i! Gắng chạy nghe con. - TÃa nuôi tôi không ngá»›t Ä‘á»™ng viên tôi. NhÆ°ng hai chân tôi cứ khuỵu xuống.
TÃa nuôi tôi lôi tôi chạy má»™t lúc nữa. Lá»™i qua hai cái lạch nÆ°á»›c khá rá»™ng, thì hai tai tôi đã nghe bùng bùng, mắt hoa lên. Trá»i đất quay cuồng chung quanh. Tôi cảm thấy mang máng rằng lúc tôi gục xuống má»™t bá» cá», tÃa nuôi tôi đã vá»±c tôi cõng lên lÆ°ng. Cả ngÆ°á»i tôi bị xốc lên xốc xuống dữ tợn, rồi tôi không còn biết gì nữa.
Xem tiếp chương 12
|
14-08-2008, 10:08 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12 Chạm trán với hổ
Lúc tôi tỉnh dáºy thì thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t đám lá khô, dÆ°á»›i gốc cây sung ráºm, lá che kÃn trá»i. Gió thổi là m những cà nh sung Ä‘ong Ä‘Æ°a, để lá»t xuống má»™t và i tia sáng xanh yếu á»›t của những vì sao leo lét. Chim rừng kêu buông rÆ¡i từng tiếng má»™t, từ má»™t nÆ¡i xa thẳm nà o. Không biết Ä‘á»™ mấy giá». NhÆ°ng đêm chừng nhÆ° khuya lắm.
TÃa nuôi tôi thấy tôi cá»±a mình ngồi dáºy, ông vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay ra đỡ tôi nằm xuống :
- Con đã khá»e lại rồi đó. Cứ nằm nghỉ Ä‘i con. Äừng ngồi dáºy dá»… bị choáng đầu lắm!
- Äây là đâu váºy tÃa?
- Xa lắm. Mình và o gần tới đầm lầy rồi!
- Lá»a tắt chÆ°a tÃa?
- Còn cháy. NhÆ°ng xa lắm. Con cứ vững bụng. Chá»— nà y, lá»a không cháy tá»›i đâu. Còn khát không con?
- Khát lắm tÃa Æ¡i!
- Con đã uống nhiá»u nÆ°á»›c rồi đấy! Vì mệt quá, con bị ngất thôi. Chẳng sao đâu. Äể tÃa Ä‘i lấy nÆ°á»›c cho con...
- Gần hay xa váºy tÃa?
- Äằng kia thôi. Con cứ nằm đây mà !
Trong ánh tối lá» má», tÃa nuôi tôi mò mẫm cởi chiếc túi da beo bên lÆ°ng ra, Ä‘Æ°a và o tay tôi. Rồi ông đứng dáºy bÆ°á»›c sá»™t soạt khuất dần trong bóng tối. Tôi ngồi phắt lên, buá»™c ngay chiếc túi da beo và o lÆ°ng y nhÆ° tÃa nuôi tôi. Bà n tay nắm chặt cán dao găm, tôi nhìn thẳng vá» hÆ°á»›ng ông vừa Ä‘i.
Rừng khuya im ắng quá. Tiếng côn trùng tỉ tê táºn những chá»— mông lung nà o, lâu lâu hốt nhiên im bặt Ä‘i má»™t lúc, cà ng là m cho bầu không khà vắng vẻ trở nên im lặng má»™t cách đáng sợ. Hồi lâu, bá»—ng nghe có tiếng chân giẫm sá»™t soạt trên lá khô. Tôi vừa mừng, vừa sợ.
- TÃa vỠđấy hở tÃa? - Tôi vụt há»i to lên.
- Ờ, tÃa đây. Có nÆ°á»›c rồi đây, An ạ! - TÃa nuôi tôi vừa đáp vừa Ä‘i dò từng bÆ°á»›c đến chá»— tôi đứng. Hai tay ông bÆ°ng má»™t chiếc lá môn Ä‘á»±ng đầy nÆ°á»›c.
Tôi ká» miệng và o chiếc lá, uống ừng á»±c má»™t hÆ¡i. NÆ°á»›c ngá»t lắm, chỉ hÆ¡i có chút vị bùn và phảng phất mùi cá», nhÆ°ng tôi uống và o tá»›i đâu thấy mát rượi tá»›i đó.
TÃa nuôi tôi nhồi thuốc lá và o tẩu, báºt lá»a lên đốt hút má»™t hÆ¡i dà i, ông đặt chiếc ná» lên đùi, vừa ngồi hút thuốc vừa cầm má»™t nhánh cây nhá» quÆ¡ qua quÆ¡ lại Ä‘uổi muá»—i chung quanh. Tôi nằm xuống đống cá», chân tay mình mẩy Ä‘au nhức nhÆ° dần. Tôi lÆ¡ mÆ¡ nhá»› lại tráºn cháy rừng khủng khiếp vừa qua. Không biết má nuôi tôi, thằng Cò và cả con Luốc nữa... ở nhà có xảy ra chuyện gì nguy hiểm không? Äêm nay, tÃa con chúng tôi còn chÆ°a vá», chắc má nuôi tôi và thằng Cò ở nhà lo lắm... Tôi vừa chợp mắt thiu thiu ngủ, bá»—ng nghe tÃa nuôi tôi gá»i “An!†má»™t tiếng cá»™c lốc bà n tay ông nắm lấy tay tôi lôi phắt dáºy.
- Trèo lên cây sung mau đi, con!
- Cá»p hở tÃa? - Tôi vụt tỉnh hẳn, há»i ngay.
- Ừ mau đi. Nghe tiếng con chim lệnh kêu rồi!
Tôi ôm cây sung trèo lên. Má»i ngà y tôi trèo nhanh nhÆ° sóc, nhÆ°ng giỠđây tay chân cứ trượt mãi không bám và o thân cây trèo lên được. TÃa nuôi tôi Ä‘Æ°a bà n tay lên dỡ gót chân tôi, để tôi lấy tá»±a. Tôi trèo bên trên, ông trèo bên dÆ°á»›i Gần tá»›i má»™t chạc ba ông rÆ°á»›n ngÆ°á»i lên để tôi đạp chân và o hai vai ông, Ä‘u ngÆ°á»i thốc lên. Tôi đã có thể lần trên các nhánh cây, leo cao má»™t mình được rồi tÃa nuôi tôi ngồi lại chá»— chạc ba, tay cầm ná» Ä‘Æ°a mắt nhìn quan sát.
Chúng tôi vừa ngồi yên chá»— trên cây thì nghe tiếng con chim thiêng vẳng tá»›i. Boong... bong... Kroá»i... kroá»i! Boong... boong... Kroá»i... kroá»i! Tiếng con chim lệnh kêu má»™t hồi dà i, cả rừng im bặt. Tôi bám chặt hai tay và o má»™t cà nh cây. Tiếng boong... boong... kroá»i... kroá»i... âm vang rất xa nhÆ° má»™t thứ tiếng ngân vang kìm loại, má»™t thứ tiếng đồng tiếng sắt xé tan mà n đêm, là m thức tỉnh và kinh hoà ng tạo váºt.
“Nó bay kêu chá»— nà o, có cá»p tá»›i ngay chá»— đó. Nó là con chim ma dắt Ä‘Æ°á»ng! Những oan hồn bị cá»p ăn, nháºp và o con chim, Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng cho cá»p Ä‘i tìm bắt ngÆ°á»i khác... Có hồn khác tá»›i thay thế thì những oan hồn kia má»›i Ä‘i đầu thai được!†Má nuôi tôi đã bảo nhÆ° váºy. Thằng Cò vốn sẵn sà ng tin ngay má»i thứ chuyện ma quá»·, váºy mà không hiểu sao báºn đó là lần thứ nhất tôi nghe nó cãi má nuôi tôi :
- Bịa đấy! Là m gì có! - Thằng Cò cÆ°á»i cÆ°á»i, vênh mặt lên - Con cá»p nà o lại không ăn thịt sống? Nó ăn nhiá»u thịt quá, thịt thối mắc trong chân răng, là m cá»p ta Ä‘au nhức. Há»… nằm đâu là nó há há»ng cho con chim đó mổ thịt lôi ra. Nó là con chim bẩn, chuyên ăn thịt thối, ăn giòi bá» trong miệng cá»p. Con cá»p Ä‘i đâu, con chim theo đó nhÆ° con nhông con sáo Ä‘i theo trâu váºy, chứ có gì mà sợ nó!
Má nuôi tôi nổi giáºn ngay :
- Nè, trứng chẳng khôn hÆ¡n vịt đâu. Mà y há»c cái sách nà o đó của ai mà toan dạy khôn tao thế, há» Cò?
Thằng Cò chẳng những không hãi, mà còn nhe răng cÆ°á»i hì... hì...
- Chú Võ Tòng bảo con váºy đó, má à !
- á»i, thằng cha đó thì trá»i cÅ©ng không sợ. Cá»p váºt hắn không chết thì hắn còn sợ ai nữa! Nói cứ ngang nhÆ° cua!
Dầu thế nà o mặc lòng, nó cÅ©ng vẫn là con chim “báo hiệu của Thần Chếtâ€. Tiếng boong... boong... kroá»i... kroá»i... vang dá»™i trong rừng khuya có má»™t ma lá»±c đáng sợ, khiến tôi nghe má»™t lúc bá»—ng nổi gai ốc khắp ngÆ°á»i. Khi gần khi xa, tiếng chim hình nhÆ° cứ lảng vảng trong khu rừng nà y, chẳng chịu bay Ä‘i.
- TÃa Æ¡i, lên đây vá»›i con! - Tôi gá»i khẽ thôi, chẳng dám gá»i to.
- Ừ tÃa lên ngay! - TÃa nuôi tôi Ä‘eo ná» và o lÆ°ng, trèo lên chá»— tôi ngồi. Ông cởi chiếc khăn bịt đầu ra, vòng ngang bụng tôi, buá»™c mắc và o nhánh cây - Thế cho khá»i ngã, con ạ!
- Lá»a còn cháy dữ quá, hở tÃa?
- Ừ, còn cháy nhiá»u...
Xa lắm, ánh lá»a còn bùng lên nhiá»u chá»—. Có chá»— trông rõ cả ngá»n lá»a bốc cháy trên đầu ngá»n cây. Má»™t vùng chân trá»i rá»±c Ä‘á». Xa xa có những bầy chim lượn vòng trên cao, kêu lÃu rÃu. Có lẽ chúng Ä‘ang ngÆ¡ ngác không tìm vá» dá»c nÆ¡i rừng xÆ°a tổ cÅ©, nên cứ lượn mãi giữa trá»i kêu bi thiết đấy chăng?
Bây giá» bụng đói cồn cà o, tôi má»›i tiếc hai thùng máºt và gùi sáp ong non... Äói cÅ©ng chẳng sao. Chỉ lo mất lối vá» Tôi lạỉ nhá»› tá»›i cái địa bà n có cây kim lúc nà o cÅ©ng quay quay chỉ vá» phÆ°Æ¡ng bắc... NhÆ°ng đã có tÃa nuôi tôi thì còn lo gì chuyện lạc rừng Chà , lúc nà y mà có con luốc ở đây thì mình cÅ©ng không đến ná»—i sợ lắm... Tôi Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, bá»—ng giáºt nảy ngÆ°á»i. Không có chiếc khăn an toà n của tÃa nuôi tôi buá»™c tôi và o cà nh cây, có lẽ tôi đã rÆ¡i xuống đất.
Tiếng boong...! boong...! kroá»i...! kroá»i...! kêu vang dá»™i ngay sát dÆ°á»›i chân tôi. TÃa nuôi tôi nạt má»™t tiếng “cá»pâ€, tiếng nạt dá»™i vang rừng. Con chim vụt bay mất. Có má»™t mùi khét lẹt và tiếng chân sá»™t soạt trên lá ở ngay dÆ°á»›i gốc cây.
Tôi quên mất cả đói, quên mất chuyện lạc rừng, cứ hồi há»™p nhìn và o tất cả những chá»— nà o có bóng tối đáng nghi ngá». Bá»—ng nhiên tôi nhá»› ngay đến má»™t đêm, má nuôi tôi ngồi Ä‘an giá» bên bếp lá»a đã kể cho chúng tôi nghe má»™t câu chuyện vỠ“ma cá»pâ€.
“... Äừng tưởng không có ma. Mấy mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, có vợ chồng nhà ná» dắt đứa con trai chống thuyá»n và o rừng đốn củi. Thuyá»n Ä‘i dÆ°á»›i rạch, con cá»p Ä‘i theo trên bá», trong khi đó ngÆ°á»i vợ cứ đòi dừng thuyá»n lại cho mình lên bá» Ä‘i đại tiện. NgÆ°á»i chồng và đứa con hãi quá, phải khua thùng thiếc ầm Ä©, hò hét Ä‘uổi cá»p Ä‘i. Má»™t chốc sau lại thấy nó lẽo đẽo theo thuyá»n, mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n bấn thì cứ nằng nặc đòi nhảy lên bá». NgÆ°á»i chồng phải lấy dây trói vợ lại. Khi há» tá»›i chá»— lấy củi, bấy giá» ngÆ°á»i chồng má»›i tháo dây, cởi trói cho vợ. Và ngÆ°á»i vợ cÅ©ng thôi, không thấy buồn Ä‘i đại tiện nữa! Cả ba ngÆ°á»i lên bá» nhặt củi từ sáng đến trÆ°a, chẳng việc gì. Tưởng là cá»p Ä‘i rồi. Ai ngá» và o lúc mặt trá»i gần lặn, con cá»p bá»—ng xồ ra cắn đứt cuống há»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà . NgÆ°á»i chồng và đứa con vung rá»±a xông và o cÆ°á»›p thây, chém trúng con cá»p mấy nhát, nó má»›i chạy Ä‘i. Trá»i tối đến nÆ¡i, mà bấy giá» nÆ°á»›c triá»u cÅ©ng xuống cạn sát lạch, không đẩy thuyá»n ra được. “Con cá»p nà y sẽ trở lại xé nát thây vợ ta thôi! Số vợ ta đã đứt cÅ©ng Ä‘Ã nh. Lẽ nà o nỡ để chết rồi mà thi thể chẳng giữ được vẹn toà n?†NgÆ°á»i chồng nhìn xác vợ buồn rầu nghÄ© váºy. Chôn thì cá»p đến móc mả. Äể dÆ°á»›i thuyá»n tất nó sẽ nhảy xuống phá thuyá»n. Anh ta Ä‘Ã nh buá»™c thừng rút xác vợ treo lên cây mắm khô giữa khoảng đất trống, chá» sáng mai nÆ°á»›c triá»u lên, sẽ Ä‘Æ°a xác vợ xuống thuyá»n chở vá» mai táng. Hai cha con đốt má»™t đống lá»a to tÆ°á»›ng dÆ°á»›i gốc cây mắm khô, trÆ°á»›c khi trèo lên má»™t cây khác ngồi chá» bình minh tá»›i. Con cá»p cứ quanh quẩn kêu “béo... béo...†trong những lùm bụi chung quanh. Vá» khuya, sÆ°Æ¡ng xuống mịt mù, đống lá»a má»—i lúc lụi dần rồi tắt hẳn. Trong ánh trăng xanh lạnh ngắt, ngÆ°á»i chồng thấy con cá»p cứ chạy vòng quanh gốc mắm, lâu lâu lại đứng dá»±ng hai chân sau lên nhÆ° ngÆ°á»i, còn hai chân trÆ°á»›c thì vá»›i vá»›i cà o cà o gốc cây mắm khô. Má»—i lần nó đứng lên, cái thây ma treo trên cà nh cây lại cÆ°á»i hắc... hắc...
TÃa nuôi tôi Ä‘ang se gai bên chõng, nghe thế bèn dừng lại, “hừ†má»™t tiếng :
- Bà khéo nhát trẻ con! XÆ°a nay, chuyện cá»p theo bén cái thây nó vồ thì có. Ừ, mang thây vá» nhà rồi nó cÅ©ng theo kêu “béo... béo...†sát bên hè suốt đêm. Còn cái huyện thây ma cÆ°á»i cÅ©ng có. NhÆ°ng sá»± tháºt thì không phải váºy!
- Có mà lại không phải! Váºy ông cứ nói “không†có dá»… nghe hÆ¡n chăng? - Má nuôi tôi hứ má»™t tiếng, ngó sang phÃa khác, không muốn nghe lá»i tÃa nuôi tôi giải thÃch.
- Có chá»› nhÆ°ng không phải cái thây ma cÆ°á»i. Mà có giống chim khắc ăn đêm, thÆ°á»ng đáp trên cây khô bắt tắc kè, bắt thằn lằn, hoặc bắt chuá»™t. Tình cá» nó đáp đúng cái cây có treo xác ngÆ°á»i. Thấy cá»p chồm lên, con chim kêu “khắc.. khắc...†thì mình cho là thây ma cÆ°á»i. Nó kêu hệt nhÆ° tiếng cÆ°á»i váºy. NgÆ°á»i yếu bóng vÃa Ä‘i rừng ban đêm, nghe con chim khắc kêu, có khi sợ vãi *** ra quần đấy.
- Thế tại sao biết có con cá»p trên bá», mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cứ đòi nhảy lên ná»™p mạng cho nó? Không phải đã tá»›i “số†rồi à ? - Má nuôi tôi vẫn chÆ°a chịu thua, còn vặn lại.
- Lúc bấy giá», có bà ở đó à ? Äó là ngÆ°á»i ta bịa, ngÆ°á»i ta thêm nhân thêm nhị cho câu chuyện có vẻ tháºt, dá»… tin...
- Ông không tin thì mặc ông. Tôi cứ tin!
- Bà cứ tin thì tùy bà ! NhÆ°ng đừng có táºp cho con cái nó quen sợ hãi nhÆ°ng chuyện vô lý nhÆ° váºy!
Má nuôi tá»›i lặng lẽ cúi xuống Ä‘an giá», không nói gì nữa. Không biết có phải vì tốt nhịn mà má nuôi tôi không cãi nhau vá»›i tÃa nuôi tôi nữa hay không? NhÆ°ng câu chuyện hấp dẫn của má nuôi tôi đã bị chấm dứt Ä‘á»™t ngá»™t ở chá»— đó, là m thằng Cò và tôi tuy không tin nhÆ°ng đứa nà o cÅ©ng ức...â€
TÃa nuôi tôi vẫn ngồi trên má»™t chạc cây, tay cầm chiếc ná». Tôi thấy sÆ°Æ¡ng bất đầu thấm lạnh trên vai áo.
- TÃa Æ¡i!
- Gì thế, con?
- Nó ngồi dưới gốc cây đó!
- Ừ, tÃa thấy rồi... Äừng sợ, con ạ!
Trong bóng tối Ä‘en ngòm phủ kÃn má»™t vùng rá»™ng dÆ°á»›i gốc cây sung, có và i mảng sáng lá»— chá»—. Ở má»™t chá»— sáng xanh nhá», có má»™t cái Ä‘uôi cá»p vẫy qua vẫy lại. Con cá»p núp khuất đâu trong bóng tối, chỉ thấy khúc Ä‘uôi của nó thôi.
- Bắn nó Ä‘i, tÃa! - Tôi nén giá»ng run run giục tÃa nuôi tôi.
- Nó không phóng lên tới chỗ nà y đâu. Mặc kệ nó con ạ!
Tôi bá»—ng nghÄ© đến chú Võ Tòng vá»›i tất cả tấm lòng trìu mến và kÃnh phục vô hạn. Trong đầu óc tôi bây giá» chỉ có hình ảnh chú ấy nhÆ° anh hùng xuất chúng thôi. Nhất là nồi thuốc Ä‘en nhánh sôi ục... ục... trên bếp lá»a, mÅ©i tên có tẩm thuốc từ nồi thuốc đó Ä‘ang nắm chắc trong tay tÃa nuôi tôi đây mà . Tôi không còn sợ con váºt Ä‘ang ngồi rình chúng tôi ngay dÆ°á»›i gốc cây sung nhÆ° lúc nãy nữa.
- Chết cha mà y, con cá»p! - Tôi quát to lên má»™t cách bất ngá».
Con cá»p giáºt mình phóng soạt ra táºn ngoà i má»™t lùm xa. Bấy giá» trống ngá»±c tôi má»›i bắt đầu nổi lên, vì khoái trá cÅ©ng có, vì mừng cÅ©ng có, mà có lẽ là cái sợ chÆ°a tan hết cÅ©ng có.
- Sao hồi nãy tÃa không bắn cho nó má»™t phát tên?
- Chỉ còn có ba phát thôi, con à ! RÆ¡i mất hết mÆ°á»i bảy chiếc lúc tÃa cõng con chạy Ä‘i. Có lẽ bị vÆ°á»›ng cà nh cây, tÃa không hay.
- Và i hôm nữa mình lại vỠxin chú Võ Tòng, lo gì!
- TÃa Ä‘ang lo nghÄ© vá» chú ấy nãy giỠđây. Ngôi lá»u của chú chắc chắn đã bị thiêu hủy rồi...
- Thế tại sao tÃa không bắn?
- TÃa đã nói là còn có ba phát thôi mà . ChÆ°a cần lắm thì mình chÆ°a dùng. Còn Ä‘á» phòng thứ nguy hiểm hÆ¡n...
- Còn gì nguy hiểm hÆ¡n cá»p hở tÃa?
- Thằng Tây chứ còn gì nữa!
TÃa nuôi tôi chỉ đáp gá»n lá»n nhÆ° váºy rồi ông lặng lẽ thở dà i.
Xem tiếp chương 13
|
14-08-2008, 10:09 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 13 Cái chết của Võ Tòng
Ba hôm sống trong rừng. Ban ngà y hái trái bình bát tìm máºt ong ruồi ăn đỡ dạ; ban đêm chúng tôi trèo lên những cây to, tìm chạc ba tá»±a lÆ°ng tháºt vững, buá»™c ngÆ°á»i và o cà nh cây, ngủ đến sáng. TÃa nuôi tôi nóng lòng sốt ruá»™t cứ Ä‘á»™ ná»a buổi lại trèo lên má»™t cây tháºt cao xem lá»a ở các khu rừng đã cháy lụi hết chÆ°a.
- Có thể đi lần ra hướng bỠsông được rồi đấy con ạ!
- Äi lối nà o bây giá», tÃa?
- Lối nà o cũng tới. Nước trong rừng bao giỠcũng đổ ra sông. Cứ men theo bất cứ con lạch nà o, theo hướng nước chảy của nó thì đi tới sông thôi...
TÃa con tôi dắt nhau lá»™i theo những khe nÆ°á»›c chảy, đến gần hết má»™t ngà y hôm sau nữa má»›i thấy những rặng cây quen thuá»™c lá» má» hiện lên trong là n hÆ¡i nÆ°á»›c, báo hiệu dòng sông êm ả của xứ rừng U Minh Ä‘ang trôi qua nÆ¡i đó. Chúng tôi giẫm chân lên những lá»›p tro dầy còn nong nóng, tìm dò mãi má»›i Ä‘i tá»›i chá»— cái lung còn nÆ°á»›c, nÆ¡i tÃa nuôi tôi đã nháºn chiếc xuồng hôm ná». Chung quanh tôi, Ä‘en hắc má»™t mà u cây cối đã cháy thà nh than. Những con rùa, con cần Ä‘Æ°á»›c [1] bò qua trảng cá» trốn chạy không kịp, bị lá»a đốt cháy còn trÆ¡ lại những cái mai nhÆ° nồi đất úp lổm ngổm trên tro tà n. Má»™t khối than khổng lồ còn giữ nguyên hình gốc cây, Ä‘ang âm ỉ bốc khói bên cạnh chá»— chúng tôi giấu xuồng. Lục bình, rau mác dÆ°á»›i lung bị lá»a táp cháy rụi lá»›p lá bên trên, phần chìm dÆ°á»›i nÆ°á»›c thì bị nÆ°á»›c nóng luá»™c chÃn cả. Xác cá, tôm, xác rắn trÆ°Æ¡ng phình trên mặt nÆ°á»›c phủ đầy tà n tro, bốc lên má»™t mùi thối khắm nhức cả óc.
Tôi cởi truồng lội xuống lung, vớt lớp xác lục bình cháy queo trong chiếc xuồng ngâm nước, vứt lên bỠrồi lắc xuồng tát nước ra.
- May quá, nhá» phòng nắng nẻ be mà chiếc xuồng của tÃa con mình khá»i cháy, tÃa nhỉ! - Tôi lá»™i mò dÆ°á»›i nÆ°á»›c tìm nhặt đủ cả: giầm, sà o, ván sạp, không mất món nà o.
Chúng tôi hì hục chống chiếc xuồng theo con lạch cạn, Ä‘i lần ra hÆ°á»›ng bá» sông. Từ ngoà i rặng cây xa lắc chá»— bá» sông, vang lên má»™t trà ng súng liên thanh páºp... páºp... và sau đó còn nghe rõ rà ng tiếng súng trÆ°á»ng bắn loạn xạ má»™t hồi lâu.
- Có thể giặc đã đổ bá»™ và o xã mình rồi, con ạ! - TÃa nuôi tôi lo lắng.
- Là m sao bây giá», tÃa?
- VỠnhà xem ra sao, chứ là m sao cái gì!
Chúng tôi lại lặng lẽ chống xuồng Ä‘i. Hai bên bá» lạch xám ngoét má»™t mà u tro. Ngôi lá»u của chú Võ Tòng lấp dÆ°á»›i má»™t lá»›p than mà u tro, nếu không có những khúc cây trà m xếp lên nhau là m báºc thang còn chìm ở mé nÆ°á»›c thì tôi không thể nà o nháºn ra dấu vết của ngôi nhà cÅ©.
Xế chiá»u hôm đó, chúng tôi má»›i ra đến bá» sông. Khu rừng bên tả ngạn vẫn còn Ä‘Æ°Æ¡ng xanh rá»n, soi bóng những cây trà m bạc thếch trên dòng nÆ°á»›c lá» Ä‘á». Tôi nhảy xuống sông tắm qua loa rồi trèo lên xuồng mặc quần áo. TÃa nuôi tôi không giục tôi má»™t tiếng nà o cả, cÅ©ng không lấy thuốc lá ra hút. Ông ngồi êm ru, mắt đăm đăm nhìn xuống dòng nÆ°á»›c. Phút yên lặng trầm mặc bất ngá» của ông lây sang tôi tức khắc. Mấy hôm nay, nóng lòng sốt ruá»™t bao nhiêu thì bây giá» khi sắp vỠđến nhà , tôi lại nhÆ° muốn kéo dà i thá»i gian ra, nhÆ° muốn Ä‘i cháºm lại bấy nhiêu. Không biết có phải đó là bản năng hèn yếu của con ngÆ°á»i, trong phút giây nà o đó bá»—ng bất ngá» nổi lên, khiến mình trù trừ, nhÆ° sợ phải sá»›m chứng kiến quang cảnh Ä‘au lòng có thể xảy cho những nguá»™i thân yêu nhất của mình chăng?
Má»™t lúc sau, không ai bảo ai, tÃa con chúng tôi má»—i ngÆ°á»i cầm lấy cây giầm của mình bÆ¡i Ä‘Æ°a chiếc xuồng qua sông. Mặt sông vắng ngắt. Dòng sông nhÆ° thẫm lại và rá»™ng thêm ra. Má»™t thứ không khà lặng lẽ chết chóc, rá»n rợn trùm lên mặt nÆ°á»›c.
Äã trông thấy má»™t đám ngÆ°á»i láo nháo bên kia bá» sông, dÆ°á»›i ánh mặt trá»i tà . Chúng tôi quạt mạnh tay giầm, Ä‘Æ°a xuồng rẽ nÆ°á»›c lao nhanh vá» hÆ°á»›ng ấy. Từ bá» phÃa đó, má»™t chiếc tam bản hai chèo Ä‘ang chèo ra, ngược lên dòng nÆ°á»›c; khi nháºn ra chúng tôi, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng sau lái bèn vung tay la lên :
- Bác Hai đó hả? Bác ơi, giặc bắn chết Võ Tòng rồi. Vừa đem được xác vỠlúc nãy...
TÃa nuôi tôi kêu “Trá»i†má»™t tiếng. Ông đứng nhổm lên lái xuồng há»i bằng giá»ng run run :
- Váºy chú có gặp... bà nhà tôi và tháng Cò ở đâu không?
- Bình yên. Bình yên cả. Tôi vừa gặp bác gái ban trÆ°a đây Tá»™i nghiệp, bác khóc sÆ°ng cả mắt. Cứ lo tráºn cháy rừng...
TÃa nuôi tôi thở phà o má»™t tiếng. Bấy giá», tôi má»›i khua giầm há»i to :
- Giặc ở trên tà u bay bắn xuống hở chú?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang chèo chiếc tam bản trố mắt nhìn qua xuồng chúng tôi má»™t lúc rồi má»›i nói :
- Không hay biết gì cả à ? Giặc và o đóng bốt tại Cây Dừa rồi.
- Chú Ä‘i đâu đó? - TÃa nuôi tôi há»i..
- Äi nhắc hà ng [2] cho Võ Tòng đây. Bác lên vuốt mắt ông ấy thá» coi... Tá»™i nghiệp, chết rồi mà cặp mắt vẫn không chịu nhắm lại... Lát nữa, tôi sẽ quay vá» ngay thôi.
- Nhanh tay lên, con! - TÃa nuôi tôi giục.
Tôi có cảm giác nhÆ° tá»± chiếc xuồng Ä‘ang lao nhanh và o bá», chứ không phải do mình Ä‘ang dốc lá»±c bÆ¡i Ä‘i. Tôi chÆ°a kịp buá»™c xuồng và o má»™t gốc cây thì tÃa nuôi tôi đã nhảy phóc lên, chạy đến chá»— đám ngÆ°á»i xúm xÃt đứng vòng quanh trên má»™t bãi cá».
Khi tôi lên tá»›i nÆ¡i, lách qua mấy ngÆ°Æ¡i đứng bên ngoà i, chen được và o trong thì thấy tÃa nuôi tôi Ä‘ang quỳ xuống bên cái thây đắp bằng mấy tà u lá chuối, hai bà n chân ngÆ°á»i chết ló ra ngoà i mé lá; vết bùn đóng trên mấy đầu ngón chân hãy còn Æ°á»›t. Lão Ba Ngù mặt đăm chiêu, đứng phÃa sau đầu ngÆ°á»i chết có cắm mấy nén hÆ°Æ¡ng cháy. Thấy tôi, lão hất hà m má»™t cái, dÆ°á»ng nhÆ° ra ý há»i “Mà y cÅ©ng ở đây à ?†rồi lão lại đứng lặng yên trở vá» cái dáng thiểu não và bá»™ mặt rầu rÄ© Ãt thấy có ở lão xÆ°a nay. TÃa nuôi tôi run run Ä‘Æ°a bà n tay to lá»›n đẫm đầy mồ hôi ra cầm má»™t tà u lá chuối nhấc lên. Äôi mắt chú Võ Tòng vẫn mở trừng trừng nhÆ° lúc còn sống, ngồi bên nồi thuốc ở giữa lá»u má»™t đêm khuya. Bá»™ ngục to lá»›n bị đạn bắn thủng năm sáu lá»—, máu Ä‘á»ng Ä‘en sì trên những vết thÆ°Æ¡ng cà ng là m nổi báºt lên bảy chữ: “Ninh thá» tá», bất ninh thá» nhục†bằng quốc ngữ xâm má»™t cách nắn nót theo lối cổ tá»±, giữa hình má»™t quả tim có con rồng cuá»™n khúc bao quanh. Con ngÆ°á»i bị áp bức ấy, lúc sống đã ưỡn ngá»±c mình ra cho anh em bạn tù cùng khổ thÃch và o da thịt những chữ xanh để nêu lên má»™t phÆ°Æ¡ng châm sống: “Thà chịu chết, quyết không chịu nhụcâ€, giỠđây đã nằm xuôi tay trên bãi cá», nhÆ°ng đôi mắt hãy còn chÆ°a chịu khép lại.
TÃa nuôi tôi nhìn và o mặt cái xác, khấn to, nhÆ° gá»i hồn ngÆ°á»i chết vá» chứng chiếu lá»i mình.
- Võ Tòng Æ¡i! Vong hồn chú sống khôn thác thiêng cho tôi vuốt mắt chú nhắm lại Ä‘i. Äừng để bà con thấy thêm Ä‘au lòng...
Bà n tay tÃa nuôi tôi từ từ đặt lên đôi mắt dại Ä‘á». Chung quanh im phăng phắc. TÃa nuôi tôi để yên bà n tay nhÆ° váºy khá lâu, và khi ông từ từ vuốt mà mắt xuống thì đôi mắt của ngÆ°á»i chết vừa rồi mở trừng trừng quả nhiên đã khép lại [3].
Má»i ngÆ°á»i “ồ†lên má»™t tiếng và bấy giá» tiếng thì thà o má»›i bắt đầu nổi lên. Tôi ngạc nhiên quá Ä‘á»—i. Không hiểu sao những lá»i khấn vừa rồi lại có thể “ứng nghiệm†lạ lùng nhÆ° váºy được.
Lão Ba Ngù Ä‘Æ°a tay quệt má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt, cúi xuống đắp tà u lá chuối lên mặt cái xác. Theo lá»i những ngÆ°á»i chung quanh thì lão là ngÆ°á»i Ä‘á»™c nhất chứng kiến cái chết anh dÅ©ng của Võ Tòng. Sau khi chiếc ca nô địch chạy qua, còn chÆ°a khuất lái, lão đã lặn ngay xuống sông vá»›t xác Võ Tòng lên, và mặc cho máu me còn đầm đìa rá» xuống uá»›t cả ngÆ°á»i, lão cứ thế vác Ä‘i má»™t quãng má»›i gặp xuồng gá»i chở vỠđây. Còn nhÆ° sá»± thể đã diá»…n ra nhÆ° thế nà o thì không nghe ai nói. DÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết cả rồi. Chỉ còn tÃa con chúng tôi má»›i đến là còn chÆ°a rõ.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông chèo chiếc tam bản trên sông lúc nãy đã quay vá», chở theo má»™t cái “hòmâ€. Trên tam bản còn thấy có ông chủ nhiệm thôn bá»™ Việt Minh vai Ä‘eo khẩu súng hai nòng, và má»™t anh thanh niên mặc quần đùi, cởi trần, dáng chừng là ngÆ°á»i theo phụ giúp việc khiêng vác.
Huyệt mả đã Ä‘Ã o xong gần ngay đất. Cuá»™c nháºp quan cÅ©ng hết sức giản Ä‘Æ¡n và nhanh chóng. NgÆ°á»i ta đặt xác và o quan tà i, và má»i ngÆ°á»i chung quanh đứng cúi đầu vÄ©nh biệt ngÆ°á»i anh hùng của xã lần cuối, trÆ°á»›c khi đóng nắp áo quan. Không má»™t tiếng khóc. Không má»™t bà i Ä‘iếu văn nhá», hoặc má»™t ngÆ°á»i nà o đó đứng ra nói mấy lá»i vá» cái chết anh dÅ©ng cua ngÆ°á»i còn nằm đây. Äó là điá»u là m cho tôi xốn sang, bứt rứt không chịu nổi. Trên những gÆ°Æ¡ng mặt sạm Ä‘en dãi dầu nắng gió của há», tôi không tìm ra má»™t nét nà o là biểu hiện của bi thÆ°Æ¡ng. Cho dù là dáng vẻ bá» ngoà i, má»™t sá»± bi lụy thông thÆ°á»ng bao giá» mà chả cần có ở má»™t đám Ä‘Æ°a ma? Trên những gÆ°Æ¡ng mặt bất Ä‘á»™ng dÆ°á»ng nhÆ° chạm bằng đá kia, chỉ có những cặp mắt là chói ngá»i, khiến tôi không dám nhìn thẳng và o mắt há».
Khi quan tà i đặt xuống, ông chủ nhiệm thôn bá»™ Việt Minh là ngÆ°á»i ném hòn đất xuống đầu tiên, rồi bÆ°á»›c ra ngoà i nhÆ°á»ng chá»— cho ngÆ°á»i khác. Má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t hòn đất bÆ°á»›c đến bá» và o huyệt mả. Trong lúc ai nấy Ä‘ang loay hoay lo lấp huyệt, bá»—ng nghe “đoà nh... Ä‘oà ng...†hai tiếng nổ bên tai. Ông chủ nhiệm thôn bá»™ Việt Minh đã bất thần bắn lên hai phát súng chà o không dá»± định trÆ°á»›c. Má»™t tay ông cầm khẩu “ca-lÃp†đui hai nòng bốc khói xanh, má»™t tay giÆ¡ lên trÆ°á»›c huyệt, bá»™ ria Ä‘en nhánh rung rung :
- Chú Võ Tòng! Äồng bà o sẽ trả thù cho chú!
Tất cả những cánh tay nhá»›p nháp bùn đất của ngÆ°á»i đứng chung quanh huyệt mả cùng giÆ¡ tay thẳng lên trá»i. Há» gà o lên nhÆ° tiếng súng vừa nổ bất thình lình: “Trả thù!â€. Hồi âm từ trong rừng xanh vá»ng lại hai tiếng “Trả thù†âm vang trên mặt sông chiá»u Ä‘á» rá»±c má»™t mà u máu. Bầu không khà nhiá»…m đặc mùi thÆ¡m nồng của khói thuốc súng nhÆ° rung lên, và sá»± im lặng lại trở vá» xâm chiếm đầu óc tôi, má»™t chú há»c sinh bé nhá» sống ở thà nh phố, chÆ°a từng bao giá» trông thấy má»™t cuá»™c tống táng trà n đầy phẫn ná»™ nhÆ° váºy.
Những ngÆ°á»i còn nấn ná sau cùng bên ngôi má»™ má»›i đắp xong là lão Ba Ngù, tÃa nuôi tôi và tôi. Khi thấy lão nháºn lá»i má»i “vỠở chÆ¡i và i bữaâ€, của tÃa nuôi tôi mà không má»™t lá»i từ chối, tôi láºp tức thấy cái tÃnh không khách sáo của lão tháºt là đáng yêu biết chừng nà o.
Và o khoảng hÆ¡n bẩy giá» tối hôm ấy thì chúng tôi vỠđến nhà . Tôi không chú ý đến sá»± mừng rỡ của má nuôi tôi và thằng Cò. Cả những câu há»i đầy âu yếm và lo lắng của bà , tôi cÅ©ng chỉ nghe có má»™t bên tai và trả lá»i qua loa cho xong vá» tráºn cháy rừng. Tôi Ä‘ang nóng lòng sốt ruá»™t, muốn nghe lão Ba Ngù kể lại cái chết của “ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô Ä‘á»™c giữa rừng†mà lão là ngÆ°á»i Ä‘á»™c nhất được chứng kiến. Thế mà lão lại ngồi uống trà nhâm nhi vá»›i tÃa nuôi tôi và nói những chuyện con cà con kê gì ở đâu đâu. Sá»± hy sinh anh dÅ©ng của chú Võ Tòng có là m cho má nuôi tôi buồn thÆ°Æ¡ng giây lát, nhÆ°ng dầu sao cái việc chồng con vừa thoát chết trong tráºn cháy rừng vá» tá»›i nhà , và sá»± có mặt của má»™t ông khách vốn là chá»— có đôi chút quen biết trÆ°á»›c vá»›i chồng mình - mà tất cả Ä‘á»u chÆ°a ăn uống gì - khiến bà bấn lên trong việc lo cÆ¡m nÆ°á»›c đãi khách má»™t cách vui vẻ.
Nghe má nuôi tôi bảo thằng Cò bÆ¡i xuồng sang xóm bên mua thêm rượn, và tiếng vịt bị cắt tiết kêu cạp... cạp... sau bếp, tôi cà ng yên trà ngồi hóng chuyện bên tÃa nuôi tôi. Tôi già nh cho mình cái quyá»n được nghỉ ngÆ¡i sau mấy ngà y vất cả, và tá»± thấy mình nhÆ° má»™t ngÆ°á»i con trai lá»›n có thể Ä‘Æ°á»ng hoà ng cùng ông bố ngồi tiếp chuyện vá»›i khách váºy.
- Chúng nó bắt được tôi trong lúc tôi có hÆ¡i quá chén, anh Hai ạ - Lão Ba Ngù e hèm mấy tiếng, cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn bố nuôi tôi. Có bao giá» lão nháºn là lão say đâu! - Chẳng là tôi Ä‘Æ°a vợ con tản đến ở nhá» nhà má»™t ngÆ°á»i bà con ở Kim Quy Äá Bạc, vừa quá giang xuồng vỠđến xã nà y thì gặp giặc đổ bá»™ và o. Cái thằng chủ xuồng chết tiệt, nó má»›i cùng uống rượu vá»›i mình, thế mà lúc nguy biến, nó đạp xuồng nhảy lên bá» chạy tháo mạng, bá» mình nằm trÆ¡ nhÆ° con lợn quay cho giặc xách Ä‘i má»›i nhục chứ! Chúng nó dắt tôi vá» tá»›i má»™t ngôi miếu khá lá»›n...
- Ngôi miếu chá»— cây dừa, gần ngã ba sông? - TÃa nuôi tôi gáºt gù vừa nhÆ° há»i lại vừa nhÆ° kết thúc cho xong câu ngắc ngứ của ông khách lá» má».
- Phải rồi. Äúng là chá»— đó! Chà chà , nó đã bắt nhiá»u ngÆ°á»i ở đó rồi. Äang đắp phòng tuyến đóng bốt mà ! Chúng nó vứt cho tôi má»™t cái xẻng rồi ra lệnh cho tôi Ä‘Ã o đất Có má»™t thằng mặt gà mái, khom lÆ°ng xúc đất, bảo khẽ tôi:
- “Là m cẩn tháºn nghe ông ná»™i! Nó vừa má»›i đánh mấy ngÆ°á»i suýt chết đó!â€.
Lúc bấy giá», tôi có say đâu! NhÆ°ng không biết tay chân xá»u xạo cầm xẻng gục tá»›i gục lui thế nà o, mà má»™t thằng Việt gian cầm roi gân bò vẫy vẫy tôi lại “Chà . Mà y muốn thá» tấm da bò trên lÆ°ng lão à ? Thôi thôi. Cái trò nà y đối vá»›i lão chẳng ra mùi gì đâu!†Tôi nghÄ© nhÆ° váºy và sẵn sà ng chịu cho nó quáºt má»™t tráºn. Thằng Việt gian lùn tịt ngóc lên nhìn bá»™ mặt vênh váo của tôi, nó há»i :
- “Ở xã nà o?â€
- “Ở đâu... Còn ở đâu nữa... ở ngay đây thôi!†- Tôi đáp liá»u mạng nhÆ° váºy.
Tưởng nó nện tôi rồi chứ. NhÆ°ng mà không. Không những không Ä‘á»™ng đến cái lông chân của tôi, mà nó còn toét mồm ra cÆ°á»i, móc thuốc lá cho tôi hút. Lại đánh diêm cho tôi châm lá»a cẩn tháºn!
- “Số của ông tới rồi. Biết chưa?†- Nó nói như quát, bộ nó tưởng tôi điếc hay sao ấy!
À hóa ra nó còn đùa chÆ¡i, nó còn cho mình má»™t Ä‘iếu thuốc trÆ°á»›c khi Ä‘em bắn mình đây. Nói có hai bên vai là m chứng, tháºt tình thì tôi có hÆ¡i á»›n xÆ°Æ¡ng sống, rùng mình má»™t cái, nhÆ°ng tôi không sợ nó. “Bắn lão à ? Äược. Cứ hút cho hết đã. Thong thả đã, vá»™i gì. TrÆ°á»›c khi ngÆ°á»i ta vÄ©nh biệt cõi Ä‘á»i để không bao giá» trở lại gặp mặt vợ con bạn bè nữa, thì việc gì mà phải vá»™i!†Tôi nghÄ© nhÆ° váºy Thằng Việt gian đứng chéo chân, mặt nhÆ° hai ngón tay chéo, nheo mắt nhìn tôi hút hết Ä‘iếu thuốc má»™t cách kiên nhẫn, đầy soi mói. Cái lÆ°ng gù gù cua nó cà ng khom tá»›i thá»±c giống nhÆ° con mèo rình chuá»™t. Không biết nó phục tôi hay rủa tôi.
- “A-lê! Äi!â€. - Nó quát.
Chắc mèm nó bắn mình rồi! Tôi sắp sẵn mấy câu khẩu hiệu hô trÆ°á»›c khi chết cho đúng tÆ° thế má»™t ngÆ°á»i chiến sÄ©. Ha... ha... má»—i thÆ°á»›c đất là má»™t chiến hà o, má»—i ngÆ°á»i dân là má»™t chiến sÄ© mà ! Chắc nó Ä‘em bắn mình ở ngoà i mé sông kia. Hóa ra nó dắt tôi và o miếu, đến chá»— thằng Tây Ä‘ang ngồi uống rượu trên má»™t cái bà n thá» má»›i chá»›p đâu vá» Thằng việt gian xì xồ nói gì má»™t lúc vá»›i thằng Tây. Rồi thằng Tây thân hà nh rót má»™t cốc rượu Ä‘Æ°a táºn tay tôi, ra hiệu bảo tôi uống. Mẹ kiếp, rượu gì mà nhạt thếch!
- “Số ông Ä‘Æ°a tá»›i... chá»— có bạc xà i. Lại có rượu uống thả của rồi đấy, ông ná»™i ạ!†- Thằng Việt gian Ä‘áºp Ä‘áºp khẽ cái roi và o lÆ°ng tôi, nói giá»ng mÆ¡n trá»›n.
Rồi chúng nó dá»— tôi là m chỉ Ä‘iểm! Mả cha nó, hồi nãy nghÄ© nó sắp Ä‘em bắn mình, tôi không chút nao núng. Sao giá» nghe chúng nó nói thế, tôi lại phát nổi gai ốc đầy mình? Tôi tỉnh lại ngay tức khắc. Trá»i Æ¡i, bây giá» tôi má»›i biết những thằng rượu chè be bét, những thằng trác táng trụy lạc, giặc coi nhÆ° là dân “bồ bịch†của nó đấy! Thằng Việt gian trải má»™t tấm bản đồ ra bà n, há»i tôi: đây là con kênh gì gì, con rạch gì gì, xóm nà y là nhà ai, nhà ai...? Cha chả, mình đã lỡ nói mình là dân xã nà y, mà bảo không biết thì nó đánh tan xác. Tôi cứ gáºt bừa chứ nà o có biết trá»i trăng gì đâu! Nó Ä‘Æ°a cho tôi má»™t cái giấy xanh xanh, bảo tôi quấn lại nhÆ° đẩu Ä‘Å©a nhét và o lÆ°ng quần, há»… có bị Tây nà o khác bắt thì cứ móc Ä‘Æ°a ra. Bảo gì tôi cÅ©ng gáºt. Nó rót thêm cho tôi cốc rượu nữa, và nhét và o túi tôi má»™t trăm đồng bạc, dặn rằng “Há»… thấy có Việt Minh, có du kÃch ở đâu thì láºp tức vá» báo ngay cho quan lá»›n biết. Sẽ háºu thưởng. Nhá»› chÆ°a?†Tôi gáºt gáºt... Ra khá»i miếu chừng trăm thÆ°á»›c, tôi vạch quần đái má»™t bãi rồi chuồn má»™t mạch không quay mặt lại. Chỉ sợ nó theo gá»i lại chụp hình thì sá»›m vá» chầu ông vải.
Tôi móc cái giấy xanh xanh ra cầm tay, định há»… gặp ngÆ°á»i nà o đằng mình thì láºp tức trình ra. Lá»™i hết xóm nà y qua xóm khác mà chẳng gặp ma nà o. Tôi cầm cái giấy trên tay nhÆ° cầm cục lá»a. Những muốn xé nát, vứt Ä‘i Rủi bị thanh niên tá»± vệ bắt trÆ°á»›c khi mình Ä‘Æ°a ra cho há», thì chết oan hÆ¡n má»™t ngà n bà Thị KÃnh!
Trá»i xui đất khiến, may sao lại gặp đúng ông chủ nhiệm thôn bá»™ cùng Ä‘i vá»›i Võ Tòng, Võ Tòng tôi cÅ©ng quen, còn ông chủ nhiệm thì hồi Ä‘Æ°a ông Huỳnh Tấn xuống Thá»›i Bình, tôi cÅ©ng có gặp ổng. Tôi bèn chìa cái giấy ra và kể hết má»i ná»—i cho há» nghe, lại Ä‘Æ°a cả má»™t trăm đồng bạc ra cho ông chủ nhiệm bá» và o qÅ©y ủng há»™ kháng chiến. Ông chủ nhiệm có khen tôi là mÆ°u trÃ, trung thà nh, nhÆ°ng cÅ©ng chê tôi là ... nhÆ° váºy coi không được NhÆ°ng bây giá» sá»± tình đã lỡ rồi, ông bảo. tôi cứ giữ cái giấy xanh xanh ấy, cứ ra vô bốt nhÆ° thÆ°á»ng, có tin tức gì thì báo cho anh em biết. Tôi nói “Lạy ông! Ông có bắn thì bắn, chứ tôi không trở vô đó nữa đâu. Dứt khoát là không trở vô!â€. Còn Võ Tòng thì chỉ nghe, chứ không nói năng gì. NhÆ°ng tôi sợ chú ấy hÆ¡n ông chủ nhiệm thôn bá»™ má»›i lạ chứ! Chà , mấy cái chữ “Ninh thá» tá», bất ninh thá» nhục†xâm trên ngá»±c chú, cứ nhÆ° là chá»i cha tôi không bằng! được cái ông chủ nhiệm không rầy lâu. Nói sÆ¡ chút váºy đủ hiểu thì thôi.
“Äánh úp và o miếu thì mình không đánh nổi. LÃnh đằng mình rút xuống Năm Căn từ tám hoánh nà o rồi... Chúng nó nhÆ° má»™t luồng dịch, bây giá» mình sức yếu phải tạm thá»i lánh ra, rồi sau sẽ bá»c sau lÆ°ng chÆ¡i du kÃch vá»›i chúng nó...†Äó, đại khái ba ngÆ°á»i chúng tôi bà n nhau nhÆ° váºy. Theo ý ông chủ nhiệm thì nên rình mấy thằng lÃnh Ä‘i đốn cây mà bắn tỉa, chá»›p súng trÆ°á»›c. Có súng má»›i là m ăn được. Nghe có lý lắm, còn theo ý Võ Tòng thì phải “khá»â€ cái thằng Việt gian đã thuá»™c rà nh Ä‘Æ°á»ng đất xứ rừng nà y trÆ°á»›c. Giết thằng đó, thì bá»n giặc co lại trong đồn thôi. Nghe cÅ©ng có lý lắm. Hai ngÆ°á»i cứ cãi nhau.
Sau cùng, ông chủ nhiệm bảo tôi “biểu quyếtâ€. Tôi há»i “Biểu quyết là cái gì?†Ông nói: “Theo ý kiến ai thì giÆ¡ tay lên. Bên nà o đông thì là m theo ý kiến đó!†Hai ông Ä‘á»u giÆ¡ tay của mình lên. Bây giá» tá»›i phiên tôi. Há»… tôi Ä‘i theo ai thì ngÆ°á»i đó thắng. Chà , chÆ°a bao giá» tôi thấy mình quan trá»ng và oai nhÆ° váºy. NhÆ°ng mình theo ngÆ°á»i nà y thì mất mặt ngÆ°á»i kia, tháºt khó quá! Tôi bèn giÆ¡ cả hai tay lên, má»—i tay ngả vá» má»™t phÃa. Ông chủ nhiệm lăn bò ra cÆ°á»i. Tôi cÅ©ng cÆ°á»i. Chỉ có chú Võ Tòng là không cÆ°á»i.
Ba ngÆ°á»i chúng tôi dắt nhau Ä‘i phục kÃch ở bá» sông. PhÆ¡i nắng suốt hai ngà y mà không thấy thằng lÃnh nà o mò tá»›i. Ca-nô nó cứ chạy phình... phình.. ở khúc sông trên kia ngã ba. Có lẽ vì chúng tôi phục kÃch chá»— xa quá.... Ngà y hôm sau nữa, ông chủ nhiệm báºn Ä‘i mượn thêm tay súng của xã bên, chỉ còn có tôi và Võ Tòng...
Lão Ba Ngù kể tá»›i đây bèn dừng lại, quấn thuốc lá châm và o kéo mấy hÆ¡i dà i. Lão cúi mặt xuống má»™t lúc; khi lão ngẩng lên, hai giá»t nÆ°á»›c mắt long lanh hai bên khóe mắt từ từ chảy dà i xuống má, Ä‘á»ng lại ở chòm ria. Lão cÅ©ng không Ä‘Æ°a tay lên chùi. Lão lại tiếp tục kể, giá»ng hÆ¡i thấp xuống :
- Võ Tòng dắt tôi lội rừng, lên chặn đầu ca-nô ở khúc sông trên ngã ba. Chỗ khúc sông ngoắt có cây ngừa gie nhánh ra sông đấy!
- NÆ¡i đó trống trải quá! - TÃa nuôi tôi thở dà i.
- Ừ, hai bên bá». sông không có lùm bụi cây cối gì... NhÆ°ng Võ Tòng cÆ°Æ¡ng quyết “phục†chá»— đó. Chú bảo tôi là thế nà o cÅ©ng là m ăn được. Bá»n giặc sẽ không ngá». Chú mang ná», trèo lên ngồi trên nhánh gì ra gie ra sông, núp trong mấy đám tầm gởi. Tôi thì nằm trong bá», vạch cá» chui xuống nhÆ° con rùa, chỉ ló đầu lên quan sát thôi. Quá trÆ°a mà không thấy ca nô nó chạy qua. Hai hôm trÆ°á»›c nó Ä‘á»u ra buổi sáng. Tôi đã toan gá»i Võ Trang vá» thì chợt nghe tiếng ca-nô nổ máy phình phình. ChÆ°a tà n ná»a Ä‘iếu thuốc, nó đã tá»›i. Mà không phải từ đằng miếu tá»›i. Äêm qua nó Ä‘i đâu, bây giá» má»›i trở vỠđây! Võ Tòng láºp tức xoay ngÆ°á»i lại tôi Chỉ thấy rung rung má»™t cá»ng lá, và ở đầu cá»ng lá ló ra má»™t mÅ©i tên tẩm thuốc Ä‘á»™c Ä‘en sì.
Tôi đã trông rõ từng thằng trên ca-nô. Má»™t tiểu Ä‘á»™i cả thảy. Tám thằng giặc, ba thằng ngụy. Chúng nó Ä‘á»u cởi trần, da phÆ¡i nắng Ä‘á» nhÆ° cua luá»™c, thằng nà o cÅ©ng Ä‘á»™i má»™t cái nón vải rá»™ng và nh mà u *** ngá»±a. Thằng Việt gian lùn tịt ngồi ở mÅ©i ca-nô, mÅ© vải bò tụt xuống cái lÆ°ng gù gù trong tháºt đáng ghét. Tôi kêu vùa đủ cho chú nghe :
- “Cái thằng lùn đầu trần đấy! Nó đấy!â€
- “Ờ!...â€
Chú chỉ “á»â€ có má»™t tiếng. Thằng ngụy thủ cây trung liên đầu bạc ghé nòng súng lên đùi, ngồi chá»— be móc thuốc ra. đốt hút. Äúng là ở chá»— nà y trống trải, nó không Ä‘á» phòng vả lại cÅ©ng sắp vá» tá»›i đồn chúng nó rồi mà . Chiếc ca-nô à o à o rẽ nÆ°á»›c tiến đến. Tôi chá»›p mắt mấy cái. Không thấy má»™t cá»ng lá rung mà mÅ©i tên bay từ lúc nà o đã cắm đúng giữa cổ há»ng thằng Việt gian nghe cái phá»±c. Nó ngã ngá»a và o khoang. MÅ©i tên thứ hai bắn cắm và o vai má»™t thằng Pháp râu xồm. Thằng giặc già từ từ nhổ mÅ©i tên ra, ném xuống sông cÆ°á»i hô hố. Nó Ä‘Æ°a bà n tay lông lá lên lau dòng máu ròng ròng chảy xuống bên vai chÆ°a lau sạch, đầu nó đã quay quay chúi chúc xuống nhÆ° con bò bị búa tạ Ä‘áºp và o giữa sá». Kể nghe thì lâu, chứ sá»± việc diá»…n ra nhanh nhÆ° chá»›p, anh Hai ạ! Ca-nô vẫn chạy. Äã chạy qua khá»i cây ngừa rồi. Bấy giá», chúng má»›i bắn loạn xạ và o hai bên bá». Äạn véo véo bay qua đầu tôi, còn Võ Tòng thì vẫn ngồi ngang nhiên trên cà nh cây vô sá»±. Tôi chá» cho nó chạy xa má»™t quãng thì đứng lên gá»i Võ Tòng vá». Ai ngỠđâu còn má»™t chiếc nữa đã phình... phình... ló mÅ©i ra chá»— khúc sông ngoà i. Má»™t thằng Tây Ä‘á»™i kê-pi và ng rá»±c vai Ä‘eo ga-lông [4] chá»›p chá»›p ánh kim tuyến, ngồi bên cạnh con Ä‘Ã n bà mặc quần áo nhà binh Ä‘ang Ä‘Æ°a ống nhòm ngắm tá»›i trÆ°á»›c. Thằng nà y Ãt ra cÅ©ng là quan hai. Mấy hôm trÆ°á»›c không thấy có mặt nó trong đám nà y!
Chòm tầm gá»i rung rung trên nhánh cây ngừa, rồi trở lại im lìm không Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Tôi hồi há»™p quá. Cách chừng ba tầm tên nữa thì ca nô nó lá»t và o vòng phục kÃch của chúng tôi. Bá»—ng con mụ Ä‘Ã n bà buông ống nhòm tụt xuống ngá»±c, trá» và o chòm tầm gởi nói xì xồ gì đó. Thằng Tây Ä‘á»™i kê-pi vá»› khẩu tiểu liên trên tay má»™t thằng lÃnh ngồi dÆ°á»›i khoang, Ä‘Æ°a lên ngắm. Chòm tầm gởi Ä‘u Ä‘Æ°a mấy cái. Trá»i đất quá»· thần Æ¡i, Võ Tòng từ từ ló lên giÆ°Æ¡ng cánh ná». Tôi muốn thét lên mà lưỡi cứ lÃu lại. Bắn ngay nó má»™t phát tên, rồi nhà o xuống sông lặn tuốt có phải êm không? Lại không bắn, còn chá» gì nữa hỡi trá»i! Thằng sÄ© quan Pháp vẫn chÆ°a nổ súng. Chiếc ca nô đã tá»›i gần lắm rồi. Con mụ Ä‘Ã n bà bá»—ng quát lên má»™t tiếng, vá»— tay và o lÆ°ng thằng Pháp. Láºp tức, tôi thấy cánh tay phải của thằng giặc rung rung. Tai tôi không còn nghe tiếng súng nó bắn ra nữa, chỉ thấy là n khói trắng nhÆ° sợi chỉ phụt phụt ra từ há»ng súng tiểu liên. Chú Võ Tòng từ trên cà nh cây rÆ¡i xuống nÆ°á»›c. Rõ rà ng là thằng giặc thoát chết vì khoảng cách giữa nó và chú Võ Tòng còn ngoà i má»™t tầm tên. Nó đã xuống tay trÆ°á»›c chú. Bấy giá» tôi không còn biết sợ hãi là gì nữa, cứ nhô đầu lên coi chú Võ Tòng có mệnh hệ gì không. Chiếc ca nô chạy qua xóa những vệt máu mà tôi chắc rằng phải Ä‘á» cả mặt nÆ°á»›c kia... Anh Hai Æ¡i! Anh có biết con mụ Ä‘Ã n bà ấy là ai không? Nó là con vợ thằng TÆ° Mắm ngà y trÆ°á»›c vẫn thÆ°á»ng lui tá»›i bán dừa khô bà rợ trên chợ Chắc Băng đấy!
Bà n tay lão Ba Ngù đấm xuống mặt bà n má»™t cái rầm, cốc chén nẩy báºt lên. Ngá»n đèn chao qua chao lại, khiến tôi có cảm giác nhÆ° bốn bức vách nhà lung lay vì má»™t sức chấn Ä‘á»™ng dữ dá»™i.
Tôi Ä‘Æ°a tay chụp cái đèn, giữ cho nó khá»i đổ. Bà n tay tôi chạm và o cái thông phong rát bá»ng. Tôi bá»—ng nhá»› tá»›i bà n tay ngón búp măng của con mụ Ä‘Ã n bà đẹp má»™t cách dá»… sợ đã dúi và o tay tôi tá» giấy bạc năm hà o nÆ¡i quán dì TÆ° Béo mà tôi đã từ chối không nháºn. ChÃnh bà n tay con mụ gián Ä‘iệp ấy Ä‘áºp vá»— và o lÆ°ng tên giặc Pháp, xuống lệnh khai há»a giết chết chú Võ Tòng!
TÃa nuôi tôi ngồi lặng Ä‘i má»™t lúc lâu. CÆ¡m canh đã dá»n ra bà n rồi mà ông vẫn ngồi yên nhÆ° má»™t khúc gá»—. Dáng nhÆ° trong đôi mắt ông đăm đăm nhìn sững và o ngá»n đèn, Ä‘ang hiện lên quá khứ xa xăm của ngÆ°á»i bạn cùng khổ, giữa nÆ¡i cuối đất cùng trá»i nà y.
Khi nghe má nuôi tôi giục ông má»i khách ăn cÆ¡m, ông má»›i thong thả đứng dáºy. Ông bÆ°á»›c đến bên bức vách rút ra ba mÅ©i tên trong chiếc ống nứa ra, để nằm ngang ở trên Ä‘Ä©a, đặt lên bà n thá». Rồi ông rót má»™t chén rượu đặt bên cạnh ở ba mÅ©i tên thá», và thắp nguyên cả má»™t bao hÆ°Æ¡ng cắm và o bát tro.
Tuyệt nhiên không hỠthấy có một nét biến đổi trên sắc mặt ông. Cả một hơi thở mạnh cũng không nghe thấy...
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Một loại rùa sông, to cỡ cái rổ, mai đen khum khum như hình cái mũ sắt.
[2] Mua áo quan. Ở Nam bá»™, không gá»i “áo quan†mà gá»i là “hòm†hoặc là “hà ngâ€. Khi đã liệm xác và o rồi thì gá»i là quan tà i.
[3] Hiện tượng nà y thÆ°á»ng xảy ra, có tháºt. Bà n tay ngÆ°á»i sống truyá»n hÆ¡i ấm của mình và o các thá»› thịt nhá» của mi mắt đã co lại, khiến nó nóng lên, giãn ra, giống nhÆ° khi ta là m má»™t mảnh vải.
[4] Cầu vai.
Xem tiếp chương 14
|
14-08-2008, 10:10 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 14 Mũi tên thù
Tá»™i nghiệp cho hai ông già , ngà y nà o cÅ©ng dắt nhau ra Ä‘i từ trá»i còn mỠđất, có khi đến tối mịt má»›i vá». Má nuôi tôi lo lắm: NhÆ°ng bà biết rõ chồng mình hÆ¡n ai cả. Khi ông đã quyết má»™t sá»± gì rồi, thì lá»i khuyên can và những giá»t nÆ°á»›c mắt của bà không thể là m má»m được ý chà của ông. Tốt hÆ¡n hết là nên im lặng.
Sau cái tráºn phục kÃch bất ngá», chết mất tên Việt gian Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng lợi hại và má»™t thằng Pháp, bá»n địch phát quang cây cối dá»c ngã ba sông có hÆ¡n nghìn thÆ°á»›c, bắn chết ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi thuyá»n trên sông giữa ban ngà y, và yết bảng tại ngã ba rằng: “Ai ná»™p má»™t cái đầu Việt Minh, sẽ được lÄ©nh má»™t nghìn đồngâ€. Äồng thá»i chúng cÅ©ng ra sức mua chuá»™c: má»—i ngÆ°á»i dân bị chúng ruồng bắt vỠđồn đắp phòng tuyến trÆ°á»›c khi được thả vá» Ä‘á»u được phát cho ba thÆ°á»›c vải, má»™t số thuốc ký ninh và hai bao thuốc lá “gô-loa†[1] cùng má»™t cái giấy “lách-xê-pát-xê†[2].
Lão Ba Ngù ở chÆ¡i vá»›i tÃa nuôi tôi hÆ¡n má»™t tháng má»›i từ giã trở vá» Chắc Băng. Không biết có phải lão buồn vì công lặn lá»™i của mình chẳng Ä‘em lại má»™t kết quả gì, hay bởi con mụ “vợ TÆ° Mắm†đã theo thằng quan ba trở ra chợ Rạch Giá - thế là mất đối tượng chÃnh - nên lão nản lòng bá» Ä‘i chăng. TÃa nuôi tôi từ hôm ấy cà ng đâm ra Ãt nói, chẳng thiết gì công việc là m ăn, cứ bá» nhà đi luôn. Nhiá»u khi cả mấy ngà y không vá» nhà . Có vá» nhà thì lại thắp hÆ°Æ¡ng cắm lên bà n thá» rồi lại ngồi uống rượu khan má»™t mình.
Má»™t số ngÆ°á»i ở xung quanh đồn giặc đã lục tục trở vá» nhà cÅ©. Cả ba bốn ngôi quán cà phê, hủ tiếu cÅ©ng vừa dá»±ng lên. TÃa nuôi tôi đã mấy lần mò ra quán cà phê, lần nà o cÅ©ng trở vá» vá»›i bá»™ mặt rầu rầu khiến cho thằng Cò và tôi không dám nói chuyện to tiếng.
Má»™t hôm, tÃa nuôi tôi cầm rá»±a Ä‘i đốn ở đâu vá» mấy gốc tre già . Ông vứt tre xuống sân, bảo thằng Cò Ä‘i mua rượu. NgÆ°á»i ông thay đổi hẳn, chân tay nhanh nhẹn, vui vẻ hoạt bát lên nhÆ° ngà y trÆ°á»›c. Ông chẻ tre, nắn nót chuốt từng mÅ©i tên, ban ngà y phÆ¡i nắng, ban đêm hong lá»a ông châm từng mÅ©i tên lên tay, cân xem có vừa sức nặng và bá» dà i của ba mÅ©i tên tẩm Ä‘á»™c của ông không... Ba hôm liá»n, ngà y nà o cÅ©ng ngáºm tẩu thuốc lá, cầm ná» mang tên, dắt con Luốc Ä‘i và o rừng.
- Chẳng thấy bắt được con chồn con cáo gì, mà ngà y nà o cÅ©ng lặn lá»™i cho mệt! - Má nuôi tôi là u bà u nói nhÆ° váºy.
TÃa nuôi tôi chỉ cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i hồn háºu trên gÆ°Æ¡ng mặt khoáng đạt mà tôi thấy ở ông lần đầu tiên nÆ¡i xóm chợ Ngã Ba Kênh, lại trở vá» vá»›i ông.
Dứt khoát không phải tÃa nuôi tôi Ä‘i săn con chồn con cáo gì đâu. Có thể là ông Ä‘i táºp bắn nỠđấy thôi! Mà má»™t ngÆ°á»i thông thạo nghá» rừng nghá» biển nhÆ° ông, thì việc sá» dụng cánh ná» chỉ nhÆ° má»™t trò chÆ¡i, ông cần gì phải táºp. Váºy thì tÃa nuôi tôi Ä‘i đâu? Là m gì?
à nghÄ© ấy cứ nung nấu trong đầu tôi, cà ng thôi thúc sá»± tò mò dáºy lên trong tôi rất mãnh liệt. Phải theo coi ông là m gì? Thế là tôi mò và o rừng. Theo dấu chân ông, tôi Ä‘i tìm khắp nÆ¡i nhÆ°ng không thấy. Äã trở vá», bá»—ng con chó Luốc từ trong má»™t bụi cây chạy ra xoắn lấy tôi. Tôi vá»™i ôm con chó, vuốt ve cho nó đừng sủa. Và con Luốc dắt tôi chạy băng qua má»™t khoảng đất lầy, đến má»™t cái bà u rá»™ng. Tôi gà mõm con chó xuống đất, núp trong má»™t bụi sáºy ngó ra bà u. TÃa nuôi tôi cởi trần, Ä‘ang loay hoay bÆ¡i trong má»™t đám rá»u. Ông nhặt lục bình, rau mác phủ kÃn thân ngÆ°á»i, rồi giÆ°Æ¡ng ná», chống hai khuá»·u tay lên hai khúc bẹ dừa nÆ°á»›c thả giữa đám rá»u, giữ thăng bằng trên mặt nÆ°á»›c, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Khi mặt bà u đã trở lại phẳng lặng, và má»™t cái lá lục bình cÅ©ng chẳng thấy còn rung nữa, thì từ trong đám rá»u nghe vang ra má»™t tiếng “tách†rất khẽ của cánh ná» báºt dây. Chiếc tên bay ra, cắm pháºp và o má»™t bẹ dừa nÆ°á»›c cắm ở mấp mé ven bá», mà đám rá»u không mảy may Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Tôi không đếm rõ, nhÆ°ng Æ°á»›c chừng sáu bảy chiếc tên đã cắm đầy bẹ dừa nÆ°á»›c, cách mặt nÆ°á»›c khoảng má»™t tấc, Ä‘á»u tăm tắp nhÆ° ta cầm từng mÅ©i tên và ghim và o váºy. Tôi hãi quá. Vừa hãi vừa kÃnh phục. Muốn gá»i tÃa nuôi má»™t tiếng. NhÆ°ng sợ ông mắng, tôi len lén dắt con chó Ä‘i má»™t quãng má»›i thả nó ra và lẳng lặng trở vá».
Tôi không há» lá»™ ra chút gì tá» rằng mình biết chuyện táºp bắn của ông. Hôm sau, tÃa nuôi tôi gá»i tôi ra sân bảo khẽ :
- Con Ä‘i vá»›i tÃa ra bốt Ä‘i!
Tôi Ä‘oán rằng tÃa nuôi tôi dắt tôi Ä‘i phục kÃch bắn giặc; ông đã gá»i tôi theo, hẳn là ông tin cáºy tôi hÆ¡n thằng Cò. Bụng mừng rÆ¡n, tôi nói luôn :
- TÃa Ä‘Æ°a cho con cái dao găm!
Ông cÆ°á»i cÆ°á»i, vá»— tay lên đầu tôi :
- Äi chÆ¡i thôi mà . Việc gì phải mang dao.
Thấy tôi đứng ngớ ra, ông cúi mặt khẽ trong tai tôi :
- Hồi trÆ°á»›c, con có biết mặt “vợ thằng TÆ° Mắm...â€. Con Ä‘i vá»›i tÃa, coi phải đúng là nó không?
Tá»± nhiên hai chân tôi nhảy dá»±ng lên má»™t cái. Giá» phút đợi chá» của tÃa nuôi tôi đã đến rồi. Thảo nà o trông ông khác hẳn. Tôi láºp tức hiểu ngay việc chuẩn bị của ông từ mấy hôm nay.
- Äi tÃa! Con là m sao quên con gián Ä‘iệp khốn nạn ấy được - Tôi phấn khởi nói nhÆ° váºy - NhÆ°ng mà ... nó cÅ©ng nhá»› mặt con đấy, tÃa à !
- Không lo. Con thấy nó mà nó không thấy con đâu, đừng sợ.
Thế là hai tÃa con chúng tôi bÆ¡i xuồng ra Ä‘i. Äến xóm nhà gần đồn, tÃa nuôi tôi giấu xuồng và o má»™t bụi ô rô rồi dắt tôi lên bá»™. Chúng tôi Ä‘á»u Ä‘i tay không. Rủi gặp má»™t thằng lÃnh nà o thì lấy gì chống trả? Tá»›i vừa Ä‘i vừa lo, mắt cứ dao dác ngó chung quanh. Ông vá»— và o vai tôi má»™t cái mạnh :
- Äi Ä‘Æ°á»ng hoà ng, con ạ! Là m nhÆ° mình là dân ở xóm nà y váºy. Äừng dao dác... Có gặp chúng nó, để tÃa liệu lá»i ứng phó.
Trá»i chÆ°a tối. NhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c đồn vắng tanh. Lác đác má»™t và i nhà đã thắp ngá»n đèn kiểm tra treo trÆ°á»›c cá»a. Chúng tá»›i Ä‘i ngang qua ngôi quán cuối cùng, rồi tạt xuống mé sông ngồi đấy.
- Nếu có ai há»i, con cứ nói là chá» xuồng quá giang, nghe chÆ°a? - Ông dặn tôi nhÆ° váºy và ung dung móc thuốc lá trong túi ra nhồi và o tẩu, báºt lá»a lên châm hÃt mấy hÆ¡i dà i.
Äã ngồi rình mà còn hút thuốc! Tôi hÆ¡i bá»±c vá»›i tÃa nuôi tôi, nhÆ°ng không dám phản đối. Từ chá»— chúng tôi ngồi cách đồn giặc không đầy ba trăm thÆ°á»›c. Chắc chắn là bá»n lÃnh trên chòi đã thấy chúng tôi rồi. Có lẽ tÃa nuôi tôi cố ý đốt thuốc lên hút, để chúng nó ngỡ chúng tôi là ngÆ°á»i trong quán ra ngồi chÆ¡i. Bên kia bá» sông, cây cối bị san bằng mặt đất, má»™t con mèo chạy cÅ©ng thấy rõ. Mặt trá»i sắp lặn chiếu ánh và ng nhợt nhạt lên mặt đất trần trụi bên ba bá», và hồi quang từ mặt nÆ°á»›c hắt lên tÆ°á»ng vôi trắng bệch của ngôi đồn má»™t mà u không tên gá»i, má»™t thứ mà u đặc biệt khó tả nhÆ°ng nó gợi cho ngÆ°á»i ta nghÄ© ngay đến mùi tanh nhá»›t cá.
- Quái, má»i hôm giá» nà y nó đã ra rồi kia mà ! - TÃa nuôi tôi vừa lẩm bẩm nói xong, thì ông đã nén giá»ng kêu khẽ trong cổ - Nó đây rồi.
Từ trong đồn, má»™t dáng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tóc phi dê ưỡn ẹo Ä‘i ra, vai quà ng chiếc khăn tắm biển xuống táºn gối. Trông rõ cả đôi quai dép trắng dÆ°á»›i chân. Con mụ ngá»a cổ ra sau, lắc lắc má»› tóc rồi Ä‘Æ°a bà n tay túm gá»n và o gáy trÆ°á»›c khi trùm chiếc mÅ© cao su lên. Thoạt trông dáng Ä‘i ưỡn ẹo nhÆ° hình rắn luồn, thấy bà n tay Ä‘Æ°a lên vén tóc, tôi biết ngay là nó rồi. Bà n tay búp măng rất đẹp, không thể nhầm lẫn. Bởi nó quay lÆ°ng vá» phÃa chúng tôi, lại phi dê tóc, nên tôi còn phải chá» xem cẩn tháºn đã. Äến khi nó xoay ngÆ°á»i bá» chiếc khăn quà ng xuống trụ cầu nÆ°á»›c, nhìn bá»™ mặt trông nghiêng ná»a bên của nó, thì tim tôi Ä‘áºp rá»™n lên :
- Äúng nó rồi, tÃa à ! - Suýt nữa thì tôi kêu to lên.
- Xem cho kỹ!
- Äúng là nó mà !
Con gián Ä‘iệp phÆ¡i nguyên cái thân hình lồ lá»™ của nó, chỉ có ba mụn che chá»— kÃn và bá»™ ngá»±c. Nó vung tay vung chân khởi Ä‘á»™ng chừng ná»a phút rồi gieo mình xuống
nÆ°á»›c.
- Chắc chắn là nó, hở con! - TÃa nuôi tôi há»i lại cẩn tháºn.
- Chắc!
- Thôi vá», con!
TÃa con chúng tá»™i vừa đứng lên Ä‘i mấy bÆ°á»›c, thì có má»™t thằng ngụy trên chòi gác la lên :
- Ê! Mấy thằng nà o trong quán ra rình coi bà lớn tắm đó? Coi chừng ông lớn bắn bỠmẹ đa!
Chúng tôi cứ thản nhiên Ä‘i. Äi má»™t quãng tháºt xa, bấy giá» tôi má»›i thấy rá»n rợn nghÄ© lại lúc mình ngồi ở bá» sông.
- Vá» nhà đừng nói gì vá»›i má con biết, nghe không? - TÃa nuôi tôi cứ dặn Ä‘i dặn lại, bảo tôi có đến ba bốn lần chỉ má»—i câu ấy.
Äêm đó, cả nhà ngủ đã lâu rồi. Tôi giáºt mình thức dáºy, vẫn thấy tÃa nuôi tôi ngồi cầm cái tẩu lăn lăn trên bà n tay, bên gốc cây trà m trÆ°á»›c sân. TrÆ°a hôm sau, khoảng hai giá» chiá»u, tÃa nuôi tôi đã xách ná», mang ống tên ra Ä‘i, không quên lấy cái dao găm trong chiếc túi da beo ra Ä‘eo tháºt chặt bên hông.
Má nuôi tôi há»i :
- Ông Ä‘i đâu mà không cầm theo chiếc nón Ä‘á»™i váºy?
TÃa nuôi tôi đáp ngắn ngủi :
- Ra ngoà i xóm một chốc thôi!
Con Luốc ve vẩy Ä‘uôi chạy theo. TÃa nuôi tôi quay lại bảo tôi giữ con chó, đừng cho nó theo. Tôi biết ông Ä‘i đâu rồi. Tôi ôm con chó nhìn theo cái lÆ°ng trần chắc nịch của tÃa nuôi tôi, thấy rất vững tin, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng có má»™t cái gì nôn nao hồi há»™p cứ dâng lên trong lòng khiến tôi dÆ°ng dÆ°ng muốn khóc.
Tôi Ä‘i ra Ä‘i và o, bụng nóng nhÆ° lá»a đốt. Tai cứ hÆ°á»›ng vá» phÃa đồn. Những tiếng súng vu vÆ¡ ngoà i đó, má»i ngà y tôi không thèm chú ý, giá» chỉ nghe tiếng nổ xa lắc ở đâu cÅ©ng đủ là m tôi bà ng hoà ng lo sợ. Má nuôi tôi há»i gì, tôi cÅ©ng chỉ áºm à áºm ừ. Thằng Cò rủ tôi Ä‘i đâm cá, tôi cÅ©ng không Ä‘i. Äến bữa cÆ¡m tôi lùa nuốt vá»™i má»™t bát, rồi lén dắt con chó Ä‘i. Tay tôi cầm cái mác, con chó đủng đỉnh chạy theo sau. Tôi băng rừng ra tá»›i bá» sông, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đồn giặc. Mặt trá»i gần lặn thì tôi đã trông thấy bức tÆ°á»ng vôi trắng xóa và cái chòi gác cao lêu nghêu bên kia sông. Tôi núp trong những bụi cá», lúc thì Ä‘i lúc thì lom khom bò tá»›i. Äến chá»— chúng phát trụi sát mặt đất, không ló ra được nữa, tôi Ä‘Ã nh nằm xuống ngóng qua đồn. Con chó tinh khôn cÅ©ng nằm sát má»™t bên tôi không Ä‘á»™ng cá»±a gì cả.
Mắt tôi dán trên mặt sông trÆ°á»›c ngôi đồn giặc, theo dõi từng đám rá»u từ trên kia theo nÆ°á»›c trôi xuống. Lỡ tÃa nuôi tôi núp trong má»™t đám rá»u lÆ°á»›i qua rồi, mà con gián Ä‘iệp khốn kiếp chÆ°a ra tắm thì sao? Bây giá» tôi không lo sá»± nguy hiểm xảy ra cho tÃa nuôi tôi, mà chỉ lo con qủy cái không ra tắm. Mắt tôi lại nhìn ra cá»a đồn. “Nó sẽ ra... Nó sẽ ra... Rồi nó sẽ ra...†Tôi lẩm bẩm nhÆ° váºy má»™t chốc thì quả nhiên nó ra tháºt. Vẫn nhÆ° chiá»u hôm qua, nó lại ngá»a đầu ra sau, vén tóc trùm chiếc mÅ© cao su lên. Nó lại cởi chiếc khăn tắm đặt lên trụ cầu. Nó đã bắt đầu khởi Ä‘á»™ng rồi kia! Má»™t thằng Tây từ trong đồn Ä‘i ra, có con chó béc-giê to tÆ°á»›ng theo sát bên chân. Con gián Ä‘iệp quay lại cÆ°á»i hắc hắc, nói là nhà gì đó trÆ°á»›c khi gieo mình lao xuống nÆ°á»›c. Hai tay tôi nắm hai bụi cá» cứ run lên. Con chó béc-giê sủa oang oang khi thấy má»™t đám rá»u trôi qua ngang đồn. Tôi phải vá»— vá»— và o lÆ°ng con Luốc, gà mõm nó xuống, không thì nó cứ chá»n vá»n chá»±c đứng lên sủa chá»i lại con chó xấc xược kia.
Con gián Ä‘iệp vẫn bÆ¡i lên ngụp xuống chung quanh chá»— cầu nÆ°á»›c. Má»™t đám rá»u nữa lại trôi tá»›i. Con chó béc giê lại sủa. Nghe rõ cả tiếng thằng giặc suỵt suỵt mắng con chó. Äám rá»u thứ ba trôi tá»›i, bé hÆ¡n hai đám trÆ°á»›c, trôi lá» Ä‘á», coi bá»™ cháºm chạp. Äúng là tÃa nuôi tôi Ä‘ang núp trong đám rá»u nà y. Tôi vừa nghÄ© nhÆ° váºy thì nghe tiếng hét thất thanh của con mụ “vợ TÆ° Mắmâ€. Nó quẫy đùng đùng nhÆ° con cá mắc câu, cánh tay vá»›i vá»›i bám trụ cầu. Con chó béc-giê chồm chồm trên cẩu, sủa ra sông dữ dá»™i. thằng Tây lôi con mụ kia lên cầu, vừa chỉ vừa hét: “Việt Minh! Việt Minh!†Con gián Ä‘iệp còn dốc hết lá»±c giÆ¡ cánh tay chỉ ra đám rá»u trôi trên sông trÆ°á»›c khi ngã xuống giãy Ä‘Ã nh đạch. Äèn rá»i lia nhÆ° chổi quét trên sông. khắp bốn phÃa đồn. Súng đủ các cỡ bắn ra nhÆ° chấu. Thằng giặc Pháp cầm khẩu tiểu liên Ä‘uổi theo bá» sông, ria xuống đám rá»u. Äạn Ä‘á» ngá»i nẩy trên mặt nÆ°á»›c nhÆ° thia lia. Lại thêm năm sáu thằng ngụy trong đồn cầm súng tủa ra.
Tôi bất chấp cả đạn. bắn vèo vèo bên tai, xách mác đứng dáºy chạy Ä‘i. Thằng giặc chạy bên kia bá», tôi chạy bên nà y bá». Giá tôi có khẩu súng trÆ°á»ng trong tay, thì tôi đã nổ cho nó má»™t phát rồi. Máu dồn lên nóng cả mặt. Tôi che tay lên mồm hô lá»›n: “Xung phong!†Con Luốc cÅ©ng bắt đầu sủa oang oang, há»— trợ cho tiếng hô vang rá»n của tôi Thằng giặc Pháp cầm súng Ä‘uổi theo đám rá»u bên kia bá», nghe tiếng thét xung phong của tôi vụt co ngÆ°á»i lại nhÆ° bị Ä‘iện giáºt. Nó quay lÆ°ng tháo chạy vỠđồn.
Tôi cứ chạy theo đám rá»u, gá»i: “tÃa Æ¡i, tÃa hỡi!†mà không nghe tiếng đáp. Äám rá»u má»—i lúc má»™t trôi nhanh. Tôi ngồi xuống bá» sông, khóc nấc lên. Hồi lâu, bá»—ng nghe tiếng chân Ä‘i sá»™t soạt đến gần. Con chó đứng bên tôi ve vẩy Ä‘uôi, lao vá» phÃa chân ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
- Thằng An đấy hở con? - Giá»ng tÃa nuôi tôi vá»ng ra từ trong bóng tối.
Tôi mừng cuống lên, chạy đâm và o ngÆ°á»i tÃa nuôi tôi, là m ông suýt ngã.
- TÃa có sao không, tÃa? - Tôi vừa há»i vừa Ä‘Æ°a tay sá» khắp ngÆ°á»i ông xem có máu chảy không.
- Chẳng việc gì, con ạ. TÃa lặn xuống tá»›i đáy sông, là m sao nó bắn trúng được. Con ra đây bao giá»?
- TÃa Ä‘i má»™t lúc thì con Ä‘i theo. Con lo quá!
Tôi cảm thấy bà n tay tÃa nuôi tôi sá» soạng đặt lên vai tôi và từ trên vai tôi, bà n tay to lá»›n ấy dần dần mò xuống nắm chặt bà n tay tôi.
- Cám Æ¡n con. TÃa cám Æ¡n con!
Con Luốc sấn và o bên chân chúng tôi, vÆ°á»›ng không Ä‘i được. Tôi co chân tống nó má»™t cái, nó má»›i chịu lui ra. Tiếng súng moóc-chê trong đồn bắt đầu bắn ra, nổ ầm ầm và o những khu rừng chìm kÃn trong đêm. Nghe tiếng súng bắn nhiá»u chừng nà o, tôi cà ng khoái chừng nấy.
- Vì thù mà phải báo, chứ tÃa đâu mà ng tá»›i chuyện giết má»™t con Ä‘Ã n bà !
Äá»™t nhiên, tôi bá»—ng có cảm giác nhÆ° mình Ä‘ang nghe câu nói ấy vẳng ra từ má»™t câu chuyện cổ xa xÆ°a nà o.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Má»™t thứ thuốc lá nặng, cung cấp cho binh lÃnh Pháp.
[2] Giấy thông hà nh tạm.
Xem tiếp chương 15
|
14-08-2008, 10:11 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 15
PhÆ°á»ng săn cá sấu
Chỉ trong vòng không đầy hai tháng, mà đã có hai tên Việt gian gián Ä‘iệp lợi hại và má»™t thằng Pháp bá» mạng vì tên tẩm thuốc Ä‘á»™c. Thứ vÅ© khà thô sÆ¡ thá»i Trung cổ, lặng lẽ từ trong cà nh xanh phóng ra, Ä‘em lại cái chết bất thình lình không phÆ°Æ¡ng cứu chữa - sá»± việc ấy đã gieo và o đầu óc bá»n giặc Ä‘ang cầm những khẩu súng hiện đại trong tay má»™t ná»—i khiếp đảm khôn lÆ°á»ng. Cà ng sợ, chúng cà ng lồng lá»™n lên má»™t cách dữ dá»™i để tá»± trấn tÄ©nh và động viên tinh thần bá»n ngụy. Chúng Ä‘Æ°a thêm tá»›i ba tiểu Ä‘oà n, mở những cuá»™c cà n quét báo thù liên miên khắp các vùng rừng chung quanh. Những ngôi lá»u của thợ đốn củi ở tÃt mãi trong rừng sâu cÅ©ng bị chúng mò tá»›i đốt trụi. Chúng bắt dân phải dỡ nhà vỠở chung quanh đồn để là m vòng rà o ngÆ°á»i, và đóng thêm bốn lô-cốt ở mấy nÆ¡i hiểm yếu dá»c bá» sông.
Ngôi lá»u của tÃa nuôi tôi cÅ©ng đã là m mồi cho ngá»n lá»a của giặc Pháp. Cả nhà chống thuyá»n sống lay lắt qua ngà y trong các vùng đầm lầy và trong các khu rừng ngáºp nÆ°á»›c.
- Äà nh phải Ä‘i vá» vùng U Minh hạ thôi, ông à !
Má»™t hôm má nuôi tôi thở dà i, bà n vá»›i tÃa nuôi tôi nhÆ° váºy. Bà ngồi trong mui thuyá»n cháºt chá»™i, nhìn ra những là n mÆ°a trắng tuôn mù mịt xuống ngà n xanh, cháºc lưỡi.
- Chỉ lo cho hai thằng bé. Dầm mưa dãi nắng thế nà y, rủi chúng ốm đau nằm xuống thì lấy gì mà thang thuốc!
- MÆ°á»i mấy năm trá»i, quen thuá»™c ở đây, tôi không nỡ bá» Ä‘i... - TÃa nuôi tôi đáp, giá»ng rầu rầu.
- Nhà ở đâu tức quê hÆ°Æ¡ng ở đó. Váºy trÆ°á»›c kia thì ông và tôi ở đâu? Ông sao câu nệ quá váºy? Tôi vì hai đứa nhá»... chứ không, tôi cứ mặc cho ông muốn ra sao đó thì ra...
TÃa nuôi tôi không đáp. Ông ngồi cầm cái tẩu dà i quăn queo, gõ gõ thà nh tẩu và o gót chân, thỉnh thoảng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t và i giá»t mÆ°a từ trên mui lá rÆ¡i lá»™p Ä‘á»™p xuống giữa khoang thuyá»n ẩm Æ°á»›t.
Äêm hôm đó, chúng tôi chống thuyá»n ra sông. Cả gia tà i chúng tôi, ngoại trừ mấy cái nồi cái niêu và má»™t Ãt quần áo cÅ©, thì chỉ còn có má»—i chiếc thuyá»n nà y thôi.
Lúc ngang qua chá»— ngôi má»™ Võ Tòng, tÃa nuôi tôi dừng thuyá»n lại, bÆ°á»›c lên bá». Thằng Cò sợ ma, ngồi sát và o bên má, lại còn ôm thêm con chó và o lòng. Tôi bÆ°á»›c lên theo tÃa nuôi tôi. Trong bóng tối lá» má», dÆ°á»›i vòm trá»i ảm đạm le lói má»™t và i ngôi sao xa lắc, ông Ä‘ang ngồi phệt bên nấm má»™, đầu cúi xuống, bà n tay lÆ¡ Ä‘á»…nh Ä‘Æ°a Ä‘i Ä‘Æ°a lại nhổ những cá»ng cá» dÆ°á»›i chân. Nghe tiếng chân giẫm sá»™t soạt trên cá» Æ°á»›t, tÃa nuôi tôi ngÆ°á»›c lên nhìn và vẫy tay ra hiệu cho tôi ngồi xuống bên ông.
- Tôi và thằng cháu lên từ biệt chú nó đây! - TÃa nuôi tôi ngó và o ngôi má»™ nói bằng giá»ng mÅ©i ngạt ngạt - Tôi chỉ dùng được có má»™t mÅ©i tên trong số hai mÆ°Æ¡i chiếc chú đã trao cho tôi... NhÆ°ng tôi chắc rằng dÆ°á»›i suối và ng, chú đã có thể ngáºm cÆ°á»i mà yên nghỉ...
Dứt khoát tôi không tin rằng ngÆ°á»i chết có linh hồn. NhÆ°ng cái giá»ng trầm trầm của tÃa nuôi tôi Ä‘ang nói vá»›i ngôi má»™, đồng thá»i tôi chợt nhá»› lại bà n tay vuốt cặp mắt trừng trừng khiến cho đôi mắt khép lại, chÃnh con ngÆ°á»i ấy đã nằm xuống dÆ°á»›i đất ngay trên chá»— tôi Ä‘ang ngồi đây - việc ấy đã là m cho tôi thấy rá»n rợn.
TÃa nuôi tôi dặng hắng mấy tiếng rồi quay sang tôi :
- Thằng An có nhớ con vượn bạc má của chú Võ Tòng không?
- Ã, nó đâu rồi, tÃa? - Tôi há»i lại ông nhÆ° váºy, chứ tôi đã Ä‘inh ninh là nó chết trong tráºn cháy rừng rồi.
- Con váºt ở rừng còn có nghÄ©a, huống chi con ngÆ°á»i. Hôm Tây đốt rừng, chú Võ Tòng Ä‘i vắng, buá»™c nó ở lá»u. Nó bứt xÃch chạy thoát được. NgÆ°á»i ta trông thấy má»™t Ä‘oạn xÃch bị giáºt đứt, còn lủng lẳng ở cổ nó mà đoán ra nhÆ° thế... Sau đó nó trở vá» ngồi trên ná»n cÅ©, không ăn không uống gì rồi chết rÅ© xÆ°Æ¡ng ở đó. Có ngÆ°á»i qua ngang đấy, vá» thuáºt chuyện lại cho tÃa nghe, con ạ.
- Hôm tÃa vá»›i con từ trong rừng chống xuồng vá», có qua ngang đó. Lúc bấy giá» nó chÆ°a vá», tÃa nhỉ? Giá nó vá» thì mình gặp nó rồi.
TÃa nuôi tôi đứng dáºy thở dà i, rồi bảo tôi xuống thuyá»n. Ông còn quay lại, lom khom nhặt hòn đất đặt lên ngôi má»™ rồi má»›i bÆ°á»›c theo tôi.
NÆ°á»›c má»—i ngà y má»™t chảy xiết, và dòng sông cà ng Ä‘i tá»›i cà ng mở rá»™ng mênh mông. Äứng trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n chèo cáºp bá» bên nà y mà nhìn sang bá» bên kia, chỉ thấy má»™t vệt dà i xanh thẫm của rặng dừa nÆ°á»›c lá» má» trên đầu ngá»n sóng.
Chúng tôi đi ròng rã ba ngà y ba đêm, chỉ trừ những lúc phải dừng lại thổi cơm ăn, còn thì cứ luân phiên nhau chèo.
Mấy hôm liá»n, trá»i vẫn nắng gay gắt. Mặt sông lao xao phản chiếu ánh mặt trá»i nhÆ° má»™t dòng thủy ngân cuồn cuá»™n trôi vá» hÆ°á»›ng biển. Mây Ä‘en từ chân trá»i đùn lên, vẫn hình mặt quá»·, rủ nhau quần tụ má»™t chá»— không chịu bay Ä‘i. Rồi dông kéo tá»›i à o à o, mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c xuống nhÆ° thác đổ hÆ¡n má»™t ngà y đêm. Sóng gầm thét không lúc nà o ngá»›t.
Chúng tôi phải chui thuyá»n và o núp trong má»™t rạch lá dừa nÆ°á»›c um tùm, chá» cho dứt cÆ¡n mÆ°a dữ má»›i quay ra sông chèo Ä‘i.
Má»™t buổi chiá»u, tÃa nuôi tôi cho thuyá»n cáºp lại bên ngôi quán lá cất nhoai ra bá» nÆ°á»›c. Chúng tôi buá»™c thuyá»n và o trụ sà n cầu, nÆ¡i đã có hai chiếc tam bản lá»›n của những ông khách ngồi trong quán cắm sà o Ä‘á»— lại đó từ bao giá». Thấy có ngÆ°á»i đến, há» ngóng cổ ra nhìn rồi lại quay và o tiếp tục cuá»™c rượu bà y trên chiếc bà n tròn giữa quán.
TÃa nuôi tôi rÆ°á»›n ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên sà n cầu lát toà n bằng những cây mắm nhá». Cứ má»—i bÆ°á»›c ông Ä‘i tá»›i, những cây mắm lại kêu lắc rắc dÆ°á»›i chân. Con Luốc láºp tức phóng lên theo. Tôi gá»i “Luốc! Luốc!†và lấy cá»› Ä‘uổi theo giữ con chó để nhảy lên theo nó. Má»™t con kỳ Ä‘Ã bị trói chặt bốn chân bằng sợi dây thép, nằm khoanh gần chá»— cá»a. Con Luốc xô tá»›i, chồm chồm và o con kỳ Ä‘Ã sủa váng lên. Bấy giá», ba ngÆ°á»i khách rượu má»›i quay ra, gáºt gù, vẻ nhÆ° muốn chà o là m quen vá»›i tÃa nuôi tôi.
Má»™t ông cụ già cởi trần, râu quăn queo, váºn xà -rông [1] Ä‘en, đầu bịt khăn lụa Ä‘á», ngÆ°á»i cao lá»›n nhÆ° tÃa nuôi tôi, đứng lên cất giá»ng ồm ồm :
- Chà o ông bạn!
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia hÆ¡i có tuổi, gầy gò, đầu cạo trá»c nhÆ° nhau, má»—i ngÆ°á»i váºn má»™t cái khố nhuá»™m mà u vá» cây. Há» giống nhau má»™t cách rất buồn cÆ°á»i, chỉ khác là má»™t ngÆ°á»i thì cao quá, còn má»™t ngÆ°á»i lại thấp quá. Cả hai cùng đứng lên gáºt đầu chà o tÃa nuôi tôi.
TÃa nuôi tôi đứng lại nhìn há» má»™t lát rồi bá»—ng nhiên ông chếch cánh tay phải lên, tay trái áp và o ngá»±c, nghiêng ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c, nói cách trịnh trá»ng :
- KÃnh chà o các ông bạn!
Ba ngÆ°á»i kia vá»™i vã cùng má»™t lúc Ä‘Æ°a tay lên chà o đáp lá»… y nhÆ° kiểu chà o của tÃa nuôi tôi. Tôi đứng ngá»› ra nhìn, ngạc nhiên quá Ä‘á»—i. Vá» sau, má»›i biết đó là lối chà o ra mắt của các phÆ°á»ng săn cá sấu khi gặp nhau muốn tá» tình thân.
Chủ quán là má»™t ông già lùn tịt, láºt báºt nhÆ° con rối, từ sau bếp chạy ra, vác má»™t gá»™c cây đặt xuống cạnh bà n rượu, giá»ng lăng xăng :
- Má»i ông khách! Má»i ông ngồi xuống đây!
Mùi thịt nướng từ trong bếp bay ra khét lẹt. Và khói cũng từ trong cái bếp lò thấp thoáng sau quầy rượu cuồn cuộn bay ra, như là n khói đốt đồng cỠtháng tư.
- Cháy miếng thịt mất rồi! - Tôi vá»™i kêu lên, và thản nhiên không chú ý tá»›i má»i ngÆ°á»i ngồi đó, cứ Ä‘i thẳng má»™t mạch và o bếp.
Tôi cầm cái que cá»i dáºp bá»›t than, rồi trở gắp thịt đặt lên nÆ°á»›ng phÃa bên còn chÆ°a chÃn.
- Äể đó cho qua, chú em! - Lão chủ quán chạy và o, vừa nói lÃu rÃu bằng giá»ng khen ngợi vừa vá»›i tay cầm chai rượu dá»±ng bên cạnh lò.
Tôi đáp cách bình thản, nhưng cũng rất tự hà o :
- Cháu giúp bác má»™t tay, được mà ! - Rồi tôi mỉm cÆ°á»i má»™t mình, chợt nhá»› tá»›i “thằng bé hầu rượu†trong quán dì TÆ° Béo.
Ông cụ già bịt khăn lụa đỠđỡ lấy chai rượu trên tay chủ quán, rót đầy và o má»™t cái bát lá»›n đặt giữa bà n mà hỠđã uống vÆ¡i gần quá ná»a.
- KÃnh má»i ông bạn! Là m má»™t há»›p cho ấm bụng. Chẳng hay ông bạn từ đâu tá»›i?
TÃa nuôi tôi đáp, giá»ng từ tốn :
- Tôi là ngÆ°á»i vùng U Minh thượng... Giặc Pháp đã và o tá»›i đó. Nay lênh đênh phiêu giạt... Còn chÆ°a biết vỠđâu.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu cạo trá»c Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. TÃa nuôi tôi bÆ°ng bát rượu lên nhấp má»™t há»›p; chừng nhÆ° Ä‘oán ra ý há», ông đặt bát rượu xuống bà n, nói cháºm rãi :
- Phải, tôi là ngÆ°á»i U Minh thượng. NhÆ°ng nguồn cá»™i táºn xứ Tiá»n Giang kia. Thuở còn trẻ tráng, tôi cÅ©ng đã lặn lá»™i nhiá»u năm trong nghá» hạ bạc [2]. Nghèo nhÆ° chiếc lá rụng xuống dòng sông, nÆ°á»›c trôi tá»›i đâu mình theo tá»›i đó. Bấy nay tôi theo nghá» rừng, chẳng qua cÅ©ng vì mÆ°u sinh theo hoà n cảnh, chuyện đó có chi là lạ...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông thấp lùn tức thá»i đứng phắt dáºy, dang tay ra ôm tÃa nuôi tôi, cÆ°á»i ha hả :
- Váºy thì huynh ông neo lại khúc nà y, trở vá» nghá» cÅ©, chúng ta hiệp nhau là m ăn, được chứ?
TÃa nuôi tôi cÆ°á»i cÆ°á»i, chÆ°a đáp ra sao.
Tôi giúp ông chủ quán dá»n thịt nÆ°á»›ng ra bà n và gá»i thằng Cò lên xem ông giết thịt con kỳ Ä‘Ã . Tôi cứ chạy ra chạy và o, khi thì quạt lá»a, khi thì lấy tà muối á»›t, khi thì rót thêm mỡ rái cá và o Ä‘Ä©a thịt tá»± tôi tìm thấy trong bếp và mang ra bà n rượu. Tôi cảm thấy mình báºn rá»™n nhÆ°ng vui vẻ nhÆ° thằng bé hầu rượu trÆ°á»›c kia.
Chẳng mấy chốc mà hỠđã uống cạn hai lÃt rượu, thứ rượu ngon nhất mà ông chủ quán bảo chỉ để dà nh riêng cho khách quen sà nh sá»i. Rượu và o thì lá»i ra. Há» nói đủ thứ chuyện vá» sông nÆ°á»›c, và trong câu chuyện đã bắt đầu xÆ°ng hô anh anh chú chú cởi mở thân máºt. DÆ°á»ng nhÆ° ba ông khách rượu ấy và tÃa nuôi tôi là những ngÆ°á»i bạn cÅ©, xa nhau lâu ngà y, giá» má»›i tình cá» gặp lại váºy.
Khi biết ông bạn phÆ°Æ¡ng xa vừa tá»›i có “bà ná»™i tÆ°á»›ng†đang thổi cÆ¡m dÆ°á»›i thuyá»n, ông cụ già bịt khăn Ä‘á» bèn trịnh trá»ng bÆ°á»›c ra sà n cầu, chắp hai tay trÆ°á»›c ngá»±c hÆ°á»›ng và o mÅ©i thuyá»n, sá»a giá»ng kÃnh cẩn :
- Chẳng mấy thuở được gặp anh Hai... Xin kÃnh má»i chị Hai quá bÆ°á»›c lên quán, dùng má»™t chén rượu má»n vá»›i anh em chúng tôi.
Má nuôi tôi “cám Æ¡n†và từ chối năm lần bảy lượt không xong, Ä‘Ã nh phải Ä‘á»™i khăn bÆ°á»›c lên quán. Món thịt kỳ Ä‘Ã nấu ca-ri nÆ°á»›c cốt dừa cÅ©ng vừa bÆ°ng dá»n ra bà n bốc khói thÆ¡m lừng. Cả gia đình chúng tôi, ba ông phÆ°á»ng săn kỳ dị và ông chủ quán lùn tịt cùng ngồi và o bà n, dùng bữa cÆ¡m tối má»™t cách hết sức vui vẻ. Cả con Luốc cÅ©ng có phần má»™t bát thịt to tÆ°á»›ng trá»™n cÆ¡m nguá»™i mà ông chủ quán đã có “nhã ý†dá»n riêng cho nó trÆ°á»›c sà n cầu.
- Bao giá» giặc tấn công tá»›i đây, chúng ta sẽ liệu. Còn bây giá», là m nghá» cứ lo là m nghá». Còn phải nghÄ© tá»›i miếng sống chứ. Tôi nói váºy, liệu có phải không chị Hai? - NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lêu nghêu bắt đầu là m quen vá»›i má nuôi tôi bằng câu mở đầu ấy.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông thấp lùn vá»™i nói tiếp theo :
- Ắt chị Hai vui lòng để anh Hai cùng đi là m ăn với chúng tôi chứ?
Má nuôi tôi cầm bát lên tay, nhìn tÃa nuôi tôi :
- Xin các chú há»i ông nhà tôi. Chứ tôi là pháºn Ä‘Ã n bà !
Ông chủ quán ngứa miệng, vung hai tay lên :
- Chị Hai còn theo xÆ°a quá. NgÆ°á»i ta nói nhất vợ nhì trá»i mà !
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i, khiến ông chủ quán cứ xoay quanh hết nhìn ngÆ°á»i nà y đến nhìn ngÆ°á»i khác, lắc la lắc lÆ° ra vẻ đắc chà vá»›i câu pha trò của mình lắm.
Không biết có phải vì có mặt má nuôi tôi mà các ông già trở nên lịch sá»±, vui vẻ và hoạt bát hẳn lên không? Ông cụ già bịt khăn Ä‘á» há»i má nuôi tôi má»™t cách khoan thai :
- Ngà y xưa, chị Hai cũng theo nghỠcâu chứ?
Má nuôi tôi lắc đầu :
- Tôi sợ lắm. Chỉ có ông nhà tôi thôi. Tôi chỉ câu lòng tong cá chốt, chứ thứ đó tôi sợ lắm!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lêu nghêu nhếch mép cÆ°á»i, bà n tay Ä‘Æ°a lên gãi gãi cái đầu trá»c nhẵn thÃn :
- Nói không phải phô phang vá»›i chị Hai và các anh tôi đây, chứ thuở mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi, tôi đã theo ông ná»™i tôi Ä‘i bắt cá sấu nhÆ° bắt cá lóc rá»™ng trong khạp váºy thôi. Và o mùa khô [3], chúng tôi lá»™i và o rừng cá», men theo những cái bà u giữa rừng tìm cá sấu. Hồi đó, cá sấu còn nhiá»u lắm. Bà u nà o cÅ©ng có. Không nhiá»u thì Ãt. Tệ lắm cÅ©ng năm bảy con trở lên. Bà con quen gá»i là ao cá sấu. Chá»n được ao sấu nà o có nhiá»u sấu hoa cà [4] rồi, chúng tôi má»›i phát sáºy, phát cá» rÅ© xuống phÆ¡i nắng và i ngà y cho khô. Dùng thuổng Ä‘Ã o má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá» từ mé ao lên rừng, cà ng xa bá» cà ng cạn dần, chừng mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c. Sau đó má»›i ôm sáºy, cá» khô thả xuống cho phủ kÃn mặt bà u và ném lá»a đốt cháy...
Thằng Cò buá»™t miệng há»i :
- Cho sôi nước, cá sấu chạy lên bỠphải không chú?
- Cáºu em nà y Ä‘oán gần đúng! NhÆ°ng không phải váºy đâu. NÆ°á»›c lênh láng cả bà u, là m gì sôi được? Ừ, mà nếu mình thả bổi khô xuống tháºt dà y, thả liên tục, đốt nóng nÆ°á»›c thì nó cÅ©ng có thể chạy lên... Thả bổi xuống rồi, mình ném lá»a đốt cháy. Khi lá»a tắt thì mặt bà u đã bị phủ kÃn dÆ°á»›i má»™t lá»›p tro dà y chừng hai ba đốt tay. Cá sấu trừng lên thở thì bị tro cay mắt, trầm lâu thì ngạt, mà há»… bị tro cay mắt là y nhÆ° trá»± ta [5] Ä‘áºp Ä‘uôi chạy chạy lên bá» tức khắc. Mà không phải chạy lung tung đâu. Chúng nối Ä‘uôi nhau trÆ°á»n theo con Ä‘Æ°á»ng mÆ°Æ¡ng Ä‘Ã o sẵn, bò lên rừng. Thấy ngÆ°á»i, con nà o cÅ©ng há há»ng ra, toan Ä‘á»›p. Ông ná»™i tôi bèn đút vô há»ng nó má»™t khúc gá»— má»›p, dà i chừng ba tấc. Nó liá»n táp pháºm má»™t cái, hai hà m răng dÃnh chặt lại nhÆ° ngáºm cục kẹo mạch nha, không há ra được. Tôi láºp tức cầm mác xắn trên sống lÆ°ng, chá»— giáp chân sau, để cắt gân Ä‘uôi. Cái Ä‘uôi chỉ còn có nÆ°á»›c Ä‘áºp qua Ä‘áºp lại nhè nhẹ, nhÆ° Ä‘uổi ruồi, chứ còn quáºt nổi ai? Ông cháu tôi bèn lấy dây lạt dừa trói thúc ké hai chân sau lên lÆ°ng, còn hai chân trÆ°á»›c thả tá»± do. Khá»›p mõm xong rồi, bỠđấy, bắt con khác... Ui chao!... Ui chao! Có bà u, chúng tôi bắt và i chục con trong má»™t ngà y. Cứ ba con thì dùng bốn Ä‘oạn tre buá»™c xâu lại má»™t hà ng ngang, nhÆ° kiểu ta cặp gắp nÆ°á»›ng chả. Rồi lấy hai cây tre dà i kiá»n tất cả, xếp dÃnh liá»n thà nh má»™t dá»c dà i, hÆ°á»›ng đầu chúng nó tá»›i trÆ°á»›c. Sau đó má»›i phát sáºy, dá»n má»™t Ä‘Æ°á»ng nhÆ° Ä‘Æ°á»ng cá»™ trâu từ bà u chạy thẳng ra bá» sông nà o gần nhất. Thế là hai ông cháu tôi nhảy lên đứng giữa lÆ°ng bầy quá»· sứ đó, má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t cây mun quÆ¡ quÆ¡ Ä‘áºp và o hai cây tre dÆ°á»›i chân, hét lên. Chúng nó cứ theo Ä‘Æ°á»ng dá»n trống ấy, kéo nhau Ä‘Æ°a nguyên Ä‘Ã n, bò ra bá» sông. Bao giá» cÅ©ng có thuyá»n lái mua chá»±c sẵn ở đó. Gặp khi chẳng có lái mua thì mình chịu khó tháo ra, khiêng từng con bá» xuống thuyá»n của mình, chở Ä‘i bán... Ấy, ngà y xÆ°a chúng tôi săn cá sấu dá»… ợt nhÆ° váºy đó, anh Hai chị Hai ạ!
TÃa nuôi tôi ngồi nghe chăm chú. Chắc câu chuyện của ngÆ°á»i phÆ°á»ng bạn vừa kể đã gợi lại trong ông những ngà y mình còn là anh thợ câu láºn Ä‘áºn ở mạn Tiá»n Giang. Chẳng váºy mà ông đã chống hai khuá»·u tay lên mặt bà n, hai bà n tay to lá»›n ngá»a ra đỡ lấy cằm, mặt đăm chiêu hồi lâu :
- Ở vùng tôi, bắt được má»™t con cá sấu có khi phải mất và i ba con vịt sống là m mồi. Nhiá»u công mà cÅ©ng tốn kém. Dạo đó, năm nà o trên Biển Hồ hoặc Nam Vang [6] cÅ©ng chở cá sấu vá» bán ở các chợ tỉnh dá»c sông Cá»u Long, hết bè nà y tá»›i bè khác. Hà ng trăm con má»™t chuyến bè. Thịt cá sấu bé trên ấy trắng lắm, lại giòn, mùi thÆ¡m ngon nhÆ° thịt gà , bán cÅ©ng rẻ. Mình lâu lâu má»›i bắt được má»™t con, cốt lấy tấm da, chứ thịt bán chẳng đặng mấy đồng tiá»n... Tranh nhau không lại vá»›i giá thịt cá sấu trên Biển Hồ chở xuống, nhiá»u lúc thua, buồn cÅ©ng chẳng thiết nữa.
Ông già bịt khăn Ä‘á» bÆ°ng tô rượu lên uống má»™t há»›p, Ä‘Æ°a mu bà n tay quệt ngang mép, khà má»™t tiếng sá»a giá»ng :
- Bá»n chúng tôi ở đây không câu vịt mồi. NhÆ°ng cÅ©ng tốn kém đấy. Vì câu đèn mà ! Lại phải trầm mình dÆ°á»›i nÆ°á»›c, neo ngÆ°á»i cả đêm. NhÆ°ng bắt được con nà o là đáng tiá»n con nấy, anh Hai ạ! Chỉ lo cái thá»i buổi khó khăn, ba thằng giặc Pháp khốn kiếp nó có chịu để yên cho ngÆ°á»i ta là m ăn đâu!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu trá»c cao lêu nghêu rÆ°á»›n cổ lên nhÆ° con kỳ Ä‘Ã , há»i tÃa nuôi tôi :
- Anh Hai có quyết ở lại đây vá»›i bá»n tôi không? Tại ngã ba Bà n Cùi, gần năm nay cá sấu biển vá» nhiá»u lắm. Có con to gần bằng chiếc ghe lÆ°á»n. NhỠđất Ä‘ai âm trạch, cho anh Hai trúng mÆ°Æ¡i chuyến câu thì lo gì chẳng kiếm được cái vốn kha khá!
TÃa nuôi tôi còn giá»ng phân vân :
- BỠnghỠcũng lâu... Tôi e nhát tay!
Ông già bịt khăn Ä‘á» tức thá»i cầm chai rượu giÆ¡ lên :
- Sông lạ đãi ngÆ°á»i câu má»›i. Anh em chúng tôi sẽ tiếp giúp cho mượn đồ nghá». Anh Hai khứng [7] chứ?
TÃa nuôi tôi Ä‘Æ°a mắt nhìn sang má nuôi tôi. Má nuôi tôi chỉ nói cách lÆ¡ lá»ng :
- Cái đó tùy ông!
TÃa nuôi tôi cầm chai rót má»™t nhểu rượu và o lòng bà n tay to lá»›n của mình, chìa ra giữa bà n. Ba bà n tay của ba ngÆ°á»i phÆ°á»ng săn cá sấu lần lượt Ä‘áºp lên nghe bách... bách... Thế là tÃa nuôi tôi đã nháºp phÆ°á»ng rồi đó.
* * * * *
Chiếc thuyá»n to Ä‘ang cưỡi sóng tiến và o má»—i lúc má»™t gần bãi.
TÃa nuôi tôi mình trần, quấn khố, miệng ngáºm cái tẩu dà i quăn queo, khói thuốc lá từ trong nõ tẩu cứ phùn phụt bay tạt vá» phÃa sau. Ông già TÆ° bịt khăn Ä‘á» cÅ©ng mình trần, váºn chiếc xà -rông Ä‘en, đứng trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n cạnh tÃa nuôi tôi. Cà ng và o gần đến bãi, ông già TÆ° cà ng huÆ¡ tay huÆ¡ chân, tá» vẻ rất đắc chÃ. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu trá»c cao lêu nghêu thì đứng chèo sau lái. Trên chót ngá»n sà o dà i cắm và o má»™t lá»— cá»™t chèo, có buá»™c lá cá» Ä‘á» hình Ä‘uôi nheo bay lất phất.
- Äược con cá sấu khá to, bà con Æ¡i! - Ông già bắt tay lên mồm gá»i vá»ng và o xóm nhà trên bá».
Những ngÆ°á»i lố nhố đứng trên bá» và đám trẻ con phÆ°á»ng chà i Ä‘ang chÆ¡i xếp vỠốc cạnh mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vá lÆ°á»›i vụt reo lên, rối rÃt chạy xuống bãi.
- Sá»a soạn chia thịt nghe, bà con!
- Äã kiếm được rượu chÆ°a, mà toan chia thịt!
Và i ngÆ°á»i xắn quần lên táºn bẹn, chạy tất tả ra ngoà i mé nÆ°á»›c. Mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vá lÆ°á»›i cÅ©ng buông gai buông nhợ bỠđấy, chạy ùa ra bãi.
Chiếc thuyá»n trÆ°á»n mÅ©i lên bãi cát, để lại những đám bá»t sóng trắng nháo nhà o chạy lùi ra sau lái. NgÆ°á»i trên thuyá»n chÆ°a kịp quăng dây xuống thì bá»n con nÃt đã trèo phốc lên be rồi.
Ôi chao, con cá sấu to quá! Mình dà i có tá»›i hÆ¡n năm mét. Chá»— quãng bụng giữa, Æ°á»›c chừng má»™t vòng rưỡi tay ngÆ°á»i lá»›n ôm má»›i giáp. Cái mõm dà i sá»c, đầy răng chÆ¡m chởm của nó đã bị khá»›p chặt lại bằng má»™t sợi dây thép.
HÆ¡n hai tháng nay, riêng tÃa nuôi tôi đã bắt được mÆ°á»i hai con rồi. ThÆ°á»ng thì da cá sấu mà u xanh rêu pha bùn mốc, dÆ°á»›i lÆ°á»n bụng hÆ¡i trắng, khắp mình trên má»c gai, có chá»— vằn hoa lốm đốm. Con cá sấu nà y, mà u da xám ngoét nhÆ° da cây bần, gai lÆ°ng má»c chừng ba đốt tay, trông rất dá»… sợ. Cái Ä‘uôi dà i -bá»™ pháºn khá»e nhất của con váºt kinh khủng dùng để tấn công - đã bị cắt gân, trói xếp và o má»™t bên mạn sÆ°á»n. Bốn chân cÅ©ng bị thÃt chặt và o cái Ä‘uôi hoà n toà n mất tác dụng ấy. Con cá sấu hung tợn nằm im nhÆ° chết giữa lòng thuyá»n.
Má»i ngÆ°á»i xúm lại, dùng đòn buá»™c dây da trâu khiêng con cá sấu vừa đánh được, Ä‘Æ°a lên bãi. Phải có đến mÆ°á»i hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lá»±c lưỡng má»›i khiêng nổi nó và đưa và o tá»›i bá». Má nuôi tôi cÅ©ng Ä‘i theo tốp ngÆ°á»i khiêng. Những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lăng xăng ngă giá mua nguyên cả con cá sấu cứ bám sát bên má nuôi tôi. Mấy chị phụ nữ tre trẻ trong xóm cÅ©ng xoắn theo chân má nuôi tôi, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u sẵn sà ng dao rổ, chia phần thịt mang Ä‘i bán.
Thằng Cò dắt con chó Ä‘i mua rượu vá», thấy bố còn ngồi trong bóng thuyá»n dá»±a bãi vá»›i các ông bạn phÆ°á»ng săn bèn chạy vù đến vứt phịch chai rượu xuống cát rồi quà y quả chạy Ä‘uổi theo đám ngÆ°á»i nhốn nháo đằng kia.
- Khi tôi phóng mÅ©i lao trúng con cá sấu nà y, thì tôi nghe đằng xa nÆ°á»›c Ä‘á»™ng dữ dá»™i. Chắc còn má»™t con nữa to hÆ¡n. Nhất định là sấu cặp! - TÃa nuôi tôi nói xong, còn tặc lưỡi mấy tiếng ra bá»™ tiếc rẻ lắm.
Ông già TÆ° ghé và o tai tÃa nuôi tôi :
- Sắp hết mỡ rồi! Không biết tìm đâu ra bây gi�
Tôi rất sợ cái “đèn nghá»â€ của tÃa nuôi tôi. NgÆ°á»i ta đồn rằng: đèn ấy đốt bằng mỡ ngÆ°á»i. Cá sấu bắt hÆ¡i đèn từ xa lắm. Nó rất thèm thứ mỡ cháy nà y. Há»… ngá»i mùi là nó bÆ¡i tìm đến tức khắc. Theo nhÆ° lá»i ông già TÆ°, thì những tay phù thủy giang hồ [8] ngÆ°á»i Mã Lai vượt vịnh Thái Lan Ä‘Æ°a thứ mỡ ấy sang bán. Giá rất đắt!
Tôi nghÄ©: Mỡ nà o mà không cấu tạo chủ yếu bằng thà nh phần chất béo? Mỡ lợn không được à ? Tại sao phải dùng đến mỡ ngÆ°á»i má»™t cách man rợ nhÆ° váºy? Có lần, tôi đã chất vấn tÃa nuôi tôi vá» thứ “đèn nghá»â€ khủng khiếp ấy. TÃa nuôi tôi nói :
- Äó là thói tục cổ lá»—, mê tÃn dị Ä‘oan. NgÆ°á»i xÆ°a thấy cá sấu hay ăn thịt ngÆ°á»i, tưởng dùng mỡ ngÆ°á»i tất dá»… câu nó, chứ chắc gì đã là mỡ ngÆ°á»i tháºt.
TÃa nuôi tôi đã nhiá»u lần kể cho thằng Cò và tôi nghe rà nh rá»t vá» nghá» săn cá sấu. Tôi nghe đến thÃch mê. NhÆ°ng có nghèo, thà bắt con tôm con tép ăn, chứ tôi chẳng dám theo cái nghá» nguy hiểm nà y.
Săn cá sấu thÆ°á»ng phải chá»n những đêm tối trá»i. Nhất là những ngà y nắng to, có tráºn mÆ°a vừa tạnh, gió chỉ hÆ¡i rao rao mát gợi là n da, khà trá»i vẫn còn thấp và nặng.
Mặt sông rá»™ng mênh mông, phẳng lặng nhÆ° mặt hồ. TÃa nuôi tôi ngÆ°á»i trần, chỉ quấn cái khố nhá», hai cánh tay cặp trên hai ống tre bè buá»™c chặt hai đầu bằng dây thép. Ông trầm mình dÆ°á»›i nÆ°á»›c, chỉ ló ngÆ°á»i từ phần giữa ngá»±c lên trên. Cứ thế, thả trôi Ä‘i. Hai chân thỉnh thoảng quạt nhè nhẹ, lái cho bè xuôi đứng giữa lòng sông. Cá sấu chỉ gắp ngÆ°á»i bÆ¡i ngang, hoặc dùng Ä‘uôi quáºt ngã ngÆ°á»i ngồi trên xuồng cho rÆ¡i xuống nÆ°á»›c rồi gắp chạy Ä‘i, chứ chúng khó gắp được ngÆ°á»i bÆ¡i đứng.
Tay phải tÃa nuôi tôi cầm má»™t cây lao bằng gá»— mun. Gá»— mun kỵ thịt cá sấu. Äâm và o thịt con cá sấu, cây mun cứ hút sâu và o, là m con váºt nhức buốt không chịu nổi. Cán lao buá»™c và o má»™t đầu dây, phải biết lòng sông sâu bao nhiêu sải nÆ°á»›c mà sắm sợi dây cho vừa đủ, không thừa quá mà cÅ©ng không thiếu quá. Dây thừa quá thì phải mất công lặn xuống kiếm lâu má»›i gặp con cá sấu trúng thÆ°Æ¡ng, mà dây ngắn quá thì nó kéo phao chìm dÆ°á»›i nÆ°á»›c, chẳng biết đâu mà mò. Äầu kia sợi dây buá»™c và o má»™t cái phao bằng gá»— má»›p. Phải khoanh sợi dây cho khéo, để khi con cá sấu lôi dây chạy, sợi dây cứ xoay vòng tá»± Ä‘á»™ng tháo ra, không vÆ°á»›ng. Trên phao kiá»n chặt cây đèn nghá», tá»±a nhÆ° cái Ä‘Ä©a sắt con sâu lòng, thả ngá»n bấc và o cái đèn “mỡ ngÆ°á»i†ấy, thắp cháy lên. Lại phải cắm trên phao má»™t cây cá» Ä‘á», để dá»… nháºn thấy từ xa (còn có lý do huyá»n bà nà o đó nữa không thì tôi không được biết). Thả cái phao trôi trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i thợ săn chừng hÆ¡n má»™t vá»›i tay, được giữ cỡ bằng má»™t sợi dây nhá».
TÃa nuôi tôi thả trôi theo nÆ°á»›c nhÆ° váºy, có khi hà ng hai, ba giá» liá»n. Bao giỠông cÅ©ng phải uống má»™t tô nÆ°á»›c mắm cốt, để trầm dÆ°á»›i nÆ°á»›c lâu không bị nhiá»…m lạnh. Trong đêm tối mịt mùng, trên dòng sông mênh mông chỉ lấp lóe “ánh đèn thiêng†và đôi mắt sáng ngá»i của tÃa nuôi tôi... Äang trôi xuôi, cả ngÆ°á»i ông bá»—ng bị xô lùi lại bởi má»™t luồng nÆ°á»›c tống lại cá»±c mạnh. Nghe khì... ì... má»™t tiếng, rồi má»™t cái bÆ°á»›u [9] to bằng cái bát trừng lên. Con cá sấu nổi lên, há há»ng thè lưỡi liếm mỡ cháy trong cây đèn. Nhanh nhÆ° chá»›p, tÃa nuôi tôi nÃn thở, dồn hết lá»±c và o cánh tay, phóng mạnh cây lao đâm và o giữa há»ng nó, và láºp tức buông phao ra. Con cá sấu trúng thÆ°Æ¡ng, Ä‘áºp Ä‘uôi ầm ầm, lá»™n lên lá»™n xuống, quẫy mạnh là m cho mặt sông nổi dáºy sóng cồn. Rồi nó lôi dây, mang phao chạy.
TÃa nuôi tôi “ì...†má»™t tiếng. Thuyá»n chèo yểm há»™ ngÆ°á»i thợ săn cá sấu bao giá» cÅ©ng theo song song bên bá», phòng trÆ°á»ng hợp bất trắc có thể bị đôi ba con nổi lên tấn công cùng má»™t lúc thì xông ra tiếp ứng. Nghe tiếng “ì...†há» biết đã đâm trúng cá sấu rồi. Thế là thuyá»n chèo bay ra, đón tÃa nuôi tôi lên. Con cá sấu chạy đến đâu, dây tháo theo đến đó. Nó cố gắng chịu Ä‘au lắm thì cÅ©ng chỉ chạy nổi đôi ba nghìn thÆ°á»›c là cùng. Rồi dần dần Ä‘uối sức, không chịu Ä‘au nổi nữa, nó tìm má»™t cái vịnh sâu nà o đó, trầm xuống đáy.
Sáng hôm sau, hai chiếc thuyá»n của phÆ°á»ng săn chia nhau trèo cặp hai bên bỠđể tìm cái phao. Bao giá» ngÆ°á»i đã phóng cây lao đâm trúng cá sấu cÅ©ng là ngÆ°á»i lặn xuống đáy sông trói nó. NhÆ° váºy, má»›i được hưởng nguyên phần mình cái bao tá» của con cá sấu khi mổ ra [10]... Má»—i lần tÃa nuôi tôi mang vòng dây thép lặn xuống, thằng Cò theo thuyá»n cứ mếu máo chá»±c khóc. Còn tay chân tôi thì cứ phát run lên. TÃa nuôi tôi lặn rất lâu má»›i trồi lên thở. Rồi lại kéo đôi lặn trở xuống buá»™c nó, để anh em phÆ°á»ng thợ khác trên thuyá»n kéo nó lên.
ThÆ°á»ng sau má»—i lần nhÆ° váºy, tÃa nuôi tôi bao giá» cÅ©ng là m và i há»›p rượu cho lại sức. Ông Ä‘Æ°a bà n tay lạnh móp lên chùi những giá»t rượu chảy xuống chòm râu đóng đầy rêu nÆ°á»›c xanh lè, ngó tôi và thằng Cò, cÆ°á»i khà khà :
- Hai đứa bay sao cứ khéo lo! Con cá sấu đã bị cây mun đâm, nhức buốt, tê liệt cả mình mẩy rồi. Nó bám sát đáy vịnh, tao lặn xuống sỠđầu nó, nó cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng cá»±a. Cứ nằm im, chịu phép cho tao khá»›p mÅ‘m, trói lại. Cây mun đâm và o mắc giữa há»ng rồi, nó cắn ai được nữa? Cà ng cá»±a quáºy thì cà ng Ä‘au thôi!
Má»™t cÆ¡n gió từ mặt sông bất thình lình thổi thốc và o bá», khiến cho lá cá» Ä‘uôi nheo Ä‘á» buá»™c trên đầu con sà o giáºt nảy lên, reo vù vù.
Tôi ngồi bên tÃa nuôi tôi và ông già TÆ°, nhìn xuống dòng sông mênh mông Ä‘ang cuồn cuá»™n chảy, hình dung ra những con quái váºt kinh khủng Ä‘ang bÆ¡i lặn dÆ°á»›i đó, cà ng thấy những con ngÆ°á»i nhá» bé ngồi quây quần trong bóng thuyá»n ghếch mÅ©i lên bãi cát đây tháºt vÄ© đại biết bao nhiêu...
“Hỡi thiên nhiên dữ dá»™i và nham hiểm, ngÆ°Æ¡i hãy coi chừng. Không má»™t sức mạnh nà o ẩn chứa trong ngÆ°Æ¡i mà con ngÆ°á»i không khuất phục nổi đâu!†Tôi chỉ chá»±c muốn thét lên nhÆ° váºy. May sao đó chỉ là những ý nghÄ© còn nằm trong đầu óc thÆ¡ bé của tôi mà tôi chÆ°a thốt ra thà nh lá»i được. Không thì có lẽ ông già TÆ° và tÃa nuôi tôi sẽ cho là tôi phát rồ cÅ©ng nên.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Má»™t loại váy mà nhân dân Ấn Äá»™, Miến Äiện, Thái Lan, Cam-pu-chia thÆ°á»ng mặc.
[2] Chà i lưới, câu kéo. Nói chung, là m nghỠdưới nước.
[3] Ở Nam bá»™ có hai mùa: mùa mÆ°a (mùa nÆ°á»›c) và mùa nắng (mùa khô). Mùa khô bắt đầu từ tháng mÆ°á»i má»™t đến tháng tÆ° âm lịch, trá»i không mÆ°a.
[4] Cá sấu bé, da xanh, có vằn hoa lấm tấm, từ 100 cân trở lại. Loại cá sấu nà y chỉ ăn những con váºt nhá», gặp ngÆ°á»i thÆ°á»ng chạy, không dám chống cá»±.
[5] Hắn ta, tiếng địa phương.
[6] Tức Phnôm Penh, thủ đô Cam-pu-chia.
[7] Äồng ý.
[8] CÅ©ng còn gá»i là thầy bùa. Bá»n nà y phần nhiá»u Ä‘i rong trên thuyá»n ở vùng miá»n tây Nam bá»™. NgÆ°á»i ta đồn rằng chúng “thu†ngÆ°á»i (là m phù phép để gây bệnh Ä‘á»™c) rồi “mở†(chữa khá»i bệnh) và ăn tiá»n rất nhiá»u.
[9] Mũi cá sấu, đóng bên trên chót mõm.
[10] Theo tục lệ cổ truyá»n, bao tá» (dạ dầy) thuá»™c vá» ngÆ°á»i đã phóng lao đâm trúng hoặc câu được con cá sấu, vì trong bao tá» thÆ°á»ng có và ng hoặc kim cÆ°Æ¡ng (nữ trang nói chung). Khi cá sấu nuốt xong ngÆ°á»i, những thứ ấy không tiêu hóa được, hãy còn nguyên.
Xem tiếp chương 16
|
|
|
| |