Nhặt ma hạch trên mặt đất lên, tiện tay để vào trong lòng, Tần Thắng nghe bên tai có tiếng hống không ngừng tới gần, vừa ngẩng đầu nhìn, hắn phát hiện vô số ma lang vọt lại cực nhanh, trong đó không thiếu ngũ cấp ma lang!
Trong rừng rậm, tốc độ ma lang mau lẹ vô cùng, nếu thật sự bị vây quanh, tuyệt đối sẽ chết không toàn mạng, Tần Thắng không dám dừng lại, hai chân dùng sức tối đa, trong nháy mắt bay vọt về phía trước mấy chục thước.
Tần Thắng cực nhanh chạy như điên, lực lượng cường đại cùng thể lực dư thừa làm hắn tốc độ đã đạt tới trạng thái cực hạn, cây cối bay nhanh về phía sau, quanh thân Tần Thắng cuồn cuộn nổi lên từng đạo gió lốc.
"Sưu......" Một tiếng rít phá không truyền đến!
Tần Thắng nhướng mày, thân thể tự nhiên chếch đi một chút, một cái hỏa cầu trong nháy mắt bạo phát, hỏa tinh nóng cháy vẩy ra khắp nơi, trong chớp mắt đem cây cối bị đánh trúng hoá thành tro bụi.
Tần Thắng tránh thoát hỏa cầu tập kích, trong lòng không khỏi hoảng hốt, đem tốc độ tăng lên tới cực hạn có thể, điên cuồng hướng rừng rậm chạy đi.
Mặc dù hết sức né tránh, nhưng ma lang phóng ra hỏa cầu uy lực cực kỳ lớn, Tần Thắng không thể tránh khỏi xuất hiện vài vết cháy xém.
Tần Thắng tốc độ mau lẹ vô cùng, hắn không ngừng biến hóa lộ tuyến, nhưng là phía sau ma lang phảng phất đã hạ quyết tâm muốn đưa Tần Thắng vào chỗ chết, vẫn như bóng với hình đi theo phía sau hắn!
......
Chẳng biết qua bao lâu, Tần Thắng đã đi tới một vách núi, trước mắt không còn đường thoát.
Chỉ thấy phía sau 1 cái vách núi không thấy đáy. Tần Thắng nhất thời cảm giác được da đầu tê dại, thân thể một trận sợ hãi.
Nhưng là hắn bây giờ đã bất chấp suy nghĩ nhiều, bởi vì tại hắn phía sau hơn mười thước 5, 6 con ma lang đang lao theo hướng Tần Thắng!
"Mẹ kiếp, ma lang đáng chết......, một ngày nào đó ta diệt các ngươi! " Cảm nhận được nguy hiểm càng ngày càng tới gần, Tần Thắng nhất thời có chút tức giận mắng to. Cuối cùng Tần Thắng đành lao xuống kheo núi cao vạn trượng.
Chứng kiến Tần Thắng lao xuống vực sâu, vài con ma lang liếc mắt nhìn nhau, hướng về phía vách đá phát ra một tiếng tru thê lương, phảng phất là đang nói chúng ta đã báo thù.
Tần Thắng lúc đang rơi xuống nhanh tay bám vào cành cây mọc ra khỏi vách đá. Cả người bất đắc dĩ treo trên lưng chừng núi.
Thoáng bình tĩnh lại tâm tình, Tần Thắng bắt đầu cẩn thận quan sát hoàn cảnh, khi ánh mắt hắn nhìn tới 1 chổ, đôi mắt không khỏi bỗng nhiên sáng ngời!
Phía dưới 5, 6 thước tại một khối nham thạch thiên nhiên nhô ra, Tần Thắng đột nhiên nhìn thấy 1 cái huyệt động.
Trước mắt huyệt động tuyệt đối là một chỗ ẩn thân rất tốt. Tần Thắng buông tay nhảy xuống, trong nháy mắt liền dễ dàng lắc mình tiến vào huyệt động!
Tần Thắng trong lòng không khỏi âm thầm cảm thán cảnh ngộ kỳ lạ, nhưng không hề miên man suy nghĩ, nhắm hướng bên trong sơn động mà đi.
Huyệt động cực kỳ hẹp, hôn ám dị thường, chỉ đủ để cho một người trưởng thành nghiêng người đi vào. Cũng may sau khi đi vào phía trong, thạch động hôn ám dần dần mở rộng, đi vào hơn mười thước, Tần Thắng đã có thể hoàn toàn đứng thẳng mà đi.
Huyệt động uốn lượn khúc chiết, Tần Thắng chậm rãi đi sâu bên trong, trong lòng không khỏi bất an!
Vào sâu khoảng ba mươi thước, Tần Thắng vui mừng lẫn sợ hãi phát hiện một nơi tràn ngập ánh sáng.
Thạch động cũng không phải rất lớn, nhưng là có thông gió tốt nên không có mùi hôi gì, bên trong thạch động có giường đá, vừa nhìn là biết nơi này từng có người ở.
Phía trên Thạch động, cơ hồ mỗi thước có một quả dạ minh châu lớn bằng quả trứng, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Tần Thắng phát hiện thạch động có mười một khỏa dạ minh châu. Không khỏi sợ hãi than : "Con bà nó, thật lãng phí a" Nói xong, hắn hai mắt tỏa sáng. Mỗi một viên dạ minh châu đều là bảo vật giá trị liên thành!
Thoáng quan sát một lúc, Tần Thắng ngạc nhiên phát hiện, 1 cửa đá cao hai thước, chiều rộng một thước, chẳng biết thông tới địa phương nào.
Đang lúc này, Tần Thắng đột nhiên nhíu mày, hắn cảm thấy một cổ ba động khác thường từ 1 tảng đá hình tam giác. Hắn dùng sức đem tảng đá di động. "Oanh long long" một tiếng, 1 cái động khẩu đột ngột xuất hiện.
Tần Thắng cũng không đi vào, ngược lại đợi một hồi, chứng kiến không có ám khí bay ra, Tần Thắng sắc mặt lạnh lùng hướng động khẩu đi đến, đi về phía trước đại khái hai mươi mấy thước, Tần Thắng rốt cục phát hiện 1 cái cửa nhỏ bằng thiết.
Cửa nhỏ không có khóa lại, Tần Thắng dùng lực mạnh mẽ mở ra, 1 tiếng vang chói tai phát ra, tro bụi bay tứ phía, sau đó hiện ra 1 cái mật thất thật lớn.
Trong mật thất trống trải vô cùng, tứ phía đều là tường đá, nhưng lại sáng ngời nhờ 1 viên dạ minh châu. Nó toàn thân trong suốt, lớn bằng nắm tay, phát ra ánh sáng đẹp mắt bao trùm cả phòng! Bất quá, hấp dẫn Tần Thắng là một bộ xương khô!
Tần Thắng cau mày, đi một vòng quanh một bộ xương khô, quả nhiên phía sau phát hiện 1 cái rương cổ quái.
Lấy tay phủi bụi đi, Tần Thắng chậm rãi mở ra. Trong rương cũng không có gì nhiều lắm, chỉ có một giới chỉ cùng vài khối thủy tinh trong suốt, dùng để ghi chép tin tức.
Sau 1 lúc, Tần Thắng buông tinh thạch trong tay, hắn ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra một tia vui mừng!
Nguyên lai, thi cốt trong tử vong động này , tên thật là La Cách, khi còn sống cũng là một vị thực lực đạt tới cửu cấp cao thủ. Bởi vì được cừu địch đánh lén nên thân thể đã bị thương tổn thật lớn không cách nào khỏi hẳn!
Tự biết mệnh mình không giữ được bao lâu, trong lúc tâm tro ý lạnh, La Cách đi tới nơi này tạo sơn động bí mật, chờ tử vong đến!
Hắn đem toàn bộ kinh nghiệm ghi chép vào tinh thạch, hơn nữa đem tuyệt học đấu khí cùng lĩnh ngộ võ học toàn bộ ghi lại, hy vọng người hữu duyên có thể đem đấu khí công pháp phát dương quang đại!
Tần Thắng cảm giác ngạc nhiên dị thường, không nghĩ tới mình có được cơ duyên này, chỉ có thể nói thiên hạ to lớn, không có gì không thể xảy ra.
Một lúc sau khi xem nội dung tinh thạch, Tần Thắng bình phục tâm tình, thuận tay bỏ cái rương xuống, bắt đầu xem xét giới chỉ!
Cái giới chỉ này toàn thân đen nhánh, tạo hình cực kỳ đơn giản. Tần Thắng lật qua lật lại kiểm tra hồi lâu, không có phát hiện trong đó có cái gì khác thường.
Đang lúc này, Tần Thắng đầu óc đột nhiên linh quang chợt lóe, trên mặt không khỏi lộ ra một tia cổ quái.
"Cái này không phải là không gian giới chỉ trong truyền thuyết sao? Chẳng lẻ ta thật sự may mắn như vậy? " Tần Thắng trong miệng không khỏi thì thào.
Tần Thắng dựa theo phương pháp trong trí nhớ, vận kình từ đầu ngón tay bức ra vài giọt máu, chậm rãi nhỏ lên mặt ngoài giới chỉ. La Cách sớm chết đi nhiều năm, không gian giới chỉ tự nhiên biến thành vật vô chủ. Cho nên máu tươi Tần Thắng vừa tiếp xúc mặt ngoài giới chỉ, lập tức bị thẩm thấu vào trong.
Sát na lúc, một cổ cảm giác kỳ diệu truyền vào trong óc, Tần Thắng chánh thức trở thành chủ nhân mới của giới chỉ!
La Cách không hổ là một gã thực lực đạt tới cửu cấp cao thủ, diện tích không gian giới chỉ rộng lớn kinh người, Rất rõ ràng, không gian giới chỉ cao cấp nhất.
Cẩn thận dụng tinh thần lực dò xét không gian giới chỉ trong tay, Tần Thắng vui mừng lẫn sợ hãi phát hiện đại lượng dị bảo kỳ quái không tên quý hiếm! Trong đó, còn có 3000 tử tinh tệ!
Phải biết rằng tại Thiên Khung đại lục, một quả tử tinh tệ giá trị 10 mai kim cương tệ, một quả kim cương tệ giá trị 10 mai kim tệ, một quả kim tệ bằng 10 mai ngân tệ, một quả ngân tệ bằng 10 đồng tệ. Mà chỉ cần 5 mai kim tệ cũng đủ cho một nhà bình thường sống một tháng.
3 ngàn tử tinh tệ giá trị tương đương 30 vạn kim tệ, không thể nghi ngờ là 1 gia tài thật lớn từ trên trời giáng xuống!
Bất quá, làm hắn kinh ngạc nhất là tại chổ sâu nhất của không gian giới chỉ có 1 cái hộp làm bằng huyền khả mộc!
Huyền khả mộc là một loại gỗ cực kỳ trân quý tại Thiên Khung đại lục, nó có thể ngăn cách các loại lực lượng ba động đặc biệt. Cho nên thường xuyên bị các thế lực lớn truy tìm để che dấu một ít bảo vật giá trị liên thành!
Tần Thắng lập tức dâng lên lòng hiếu kỳ, muốn coi trong hộp là vật quý giá gì. Cái hộp kỳ thật nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Hắn dụng móng tay cậy vào khe hở đem cái hộp mở ra.
Nhất thời, 1 vật kỳ dị xuất hiện trước mặt Tần Thắng!
" Cái này tựa hồ là… Ma la chi trảo trong truyền thuyết a, việc này cũng quá kinh người đi. " Tần Thắng kinh hô.
Tại đại viện gia tộc hắn, có một 1 thư viện sách to lớn. Tần Thắn chủ yếu là vì muốn rõ về cái thế giới này nên nghiền ngẫm toàn bộ. Giờ đây nhờ vậy mà hắn nhận ra đây là thần binh "Ma la chi trảo" cực kỳ nổi tiếng.
Ma la chi trảo, giống như kỳ danh, thoạt nhìn giống như lợi trảo ma thú bình thường. Màu đỏ tươi như máu, có âm khí vờn làm kẻ khác nhìn thấy không khỏi cảm thấy một cổ tâm hàn!
Đây chính là trang bị cấp bậc sử thi trong truyền thuyết! Nghe nói cứng rắn vô cùng, long tộc lân giáp cũng khó có thể ngăn cản!
Tài liệu Chế tạo ma la chi trảo chủ yếu là một loại kim chúc thần bí, thông qua phương pháp đặc thù để luyện ra, tuyệt đối có thể xưng được với là một trong vật cứng rắn nhất Thiên Khung đại lục từ trước tới nay!
Bất quá, ma la chi trảo dĩ như thế nổi danh, cũng không chỉ vì nguyên nhân này. "Ma la chi trảo" còn có ngoại hiệu đại danh đỉnh đỉnh, gọi là "Ách vận chi trảo". 1 kiện vũ khí mang có hơi thở tử vong nồng hậu, 1 binh khí mang điềm xấu, có thể giết hải chủ nhân.
Vô luận chủ nhân nào, không quá 10 năm, cuối cùng sẽ ngoài ý muốn bỏ mình, không thể sống sót!
Tần Thắng trên mặt lộ ra một tia mỉm cười lơ đểnh, lòng người hiểm trá, thích giả sinh tồn, giết chóc cùng thống khổ vốn đều là thế nhân tự tìm, lại đi mang tiếng xấu đổ lên đầu binh khí ?
"Ân, không biết uy lực rốt cuộc thế nào. " Tần Thắng hét lên 1 tiếng, trong giây lát chém vào thạch bích. Vô thanh vô tức, thạch bích vốn hoàn hảo không tổn hao gì nhất thời xuất hiện một cái động thật lớn, nham thạch nát bấy rơi xuống.
Tần Thắng con mắt sáng ngời, nói: "Quả nhiên là một lợi khí, đúng vậy, thật là‘ma la chi trảo’! "
Vách núi sừng sững cao vạn trượng. Một trận cuồng phong gào thét thổi qua làm đất đá rơi ra, chỉ thấy chúng lăn tròn rồi biến mất vô tăm tích dưới vực sâu vạn trượng.
Đang lúc này, vách núi hoang phế đột nhiên xuất hiện một người.
Người kia chậm rãi hít một hơi, hai mắt tinh quang hướng nhìn bốn phía, đồng thời tay phải đem 1 cái trảo nhận hung hăng cắm nham thạch cứng rắn.
Theo một tiếng quát khẻ, mượn chi trảo chống đở, Tần Thắng dùng sức mủi chân đột khởi, cả người nhảy lên rất nhanh, trong phút chốc vọt lên tới đỉnh.
“Đã ở chỗ này ba ngày, trong nhà hẳn là đang nóng nảy đi tìm!”
Tần Thắng hai chân đột nhiên phát động ——
Cả người lập tức hóa thành một đạo hắc quang, trực tiếp vọt đi.
......
Mặt trời lặn dần, gió mát nhè nhẹ, Tần Thắng ngẩng đầu, nhìn cảnh trời chiều, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười.
Bôn ba một ngày một đêm trong rừng rậm, mãi cho đến sáng sớm ngày thứ hai Tần Thắng mới thoát ra.
Đầu La Loan cư dân phần lớn đều là chủng tộc rất ôn hòa, tâm địa thuần phác, ngày làm, đêm nghỉ, cho nên bây giờ, trên đường cái người đi đường rất thưa thớt!
Thành nhỏ lúc này tĩnh lặng!
Đi trên đường cái ở Đầu La Loan, không ít cư dân ngạc nhiên nhìn Tần Thắng. Điều này làm cho Tần Thắng đột nhiên tâm lý hiện ra mấy phần bất an, hắn nhảy nhanh vào sân gia phủ.
“Ta đã trở lại, nãi nãi ta đã trở lại, ngươi ở nơi đâu.”Tần Thắng thanh âm tràn ngập một loại khẩn trương cùng bất an.
4 ngày thời gian, Tần Thắng không biết rốt cuộc xảy ra cái gì, nhưng là từ ánh mắt kỳ dị của cư dân trong thành, hắn cảm nhận được một sự không ổn.
“Thiếu gia, ngươi cuối cùng đã trở lại". Một đạo thanh âm bỗng nhiên ở sau lưng vang lên.
Tần Thắng quay đầu xem đi, đúng là tiếng của 1 thiếp thân thị nữ!
“Nhu Tiệp, như thế nào trong nhà hôm nay an tĩnh vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”Tần Thắng vẻ mặt ngưng trọng, lẳng lặng nhìn hồ tộc thị nữ trước mắt!
Nghe Tần Thắng hỏi, Nhu Tiệp trên mặt lộ ra một tia đau khổ, cặp mắt trong phút chốc trở nên đỏ bừng.
Tần Thắng có chút u khởi, nhìn Nhu Tiệp,”Nhu Tiệp, ngươi nói cho ta biết, nãi nãi bây giờ ở nơi đâu?”
“Nãi nãi, người, người tại ba ngày trước, đã qua đời.”Nhu Tiệp hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra. Lời còn chưa dứt, hai hàng nước mặt chậm rãi chảy xuống.
Tần Thắng cảm thấy một trận đau lòng, trong nháy mắt phảng phất có vô số tia chớp oanh tạc bên tai, đầu óc nhất thời trở nên trống rỗng, thiếu chút nữa té ngã xuống đất.
“Đã chết?”
Tần Thắng vẻ mặt khó có thể tin, ngơ ngác nhìn hồ tộc thị nữ trước mặt.
Nhu Tiệp nhẹ nhàng gật đầu!
Tựa vào góc tường, Tần Thắng vẻ mặt trắng bệch:”Ha ha, Nhu Tiệp tỷ tỷ, ngươi nhất định là gạt ta, ta biết ngươi nhất định là gạt ta, nãi nãi mấy ngày hôm trước vẫn khoẻ mà, như thế nào có thể chết chứ? Ngươi nhất định là gạt ta, nhất định là......”
Tần Thắng nhịn không được ngẩng đầu lên, hai hàng lệ cũng đã chảy ra.
Nhu Tiệp nghẹn ngào:”Thiếu gia, Nhu Tiệp không dám lừa ngươi, nãi nãi thật sự đã chết!”
“A, a, a a——”Một cảm giác tan nát bao trùm, hắn toàn thân phát run quỳ trên mặt đất.
Tần Thắng cả người phảng phất là kẻ ngu ngốc, lẳng lặng quỳ gối, nước mắt cũng không ngừng chảy ra.
1 lúc lâu sau, Tần Thắng chậm rãi đứng lên, đôi mắt gắt gao vào mắt thị nữ, đồng tử nổi lên một tia ti lạnh như băng, nói:
“Nói cho ta biết, nãi nãi ta ở đâu?”
......
Tần Thắng chậm rãi đi vào đại môn, ánh mắt dừng lại một cái bài vị mới tinh trước mặt!
Mặc dù đã sớm có đoán trước, nhưng là Tần Thắng vẫn như cũ cảm thấy một trận mê muội......
Không có gào khóc không ngừng, Tần Thắng chỉ là lẳng lặng nhìn linh vị, trên mặt lộ ra một tia điềm tĩnh nhẹ giọng nói:”Nãi nãi, tôn nhi đến xem ngươi”.
Rồi nước mắt như vỡ đê chảy ra,
Đêm đã khuya, Tần Thắng chỉ bất lực ôm đầu. Giờ khắc này, hắn cảm thấy cõi đời thật cô độc.
Thủ hiếu 7 ngày.
Hắn vì Phúc Khắc Tư Lão phu nhân, thủ hiếu 7 ngày, cũng là việc duy nhất bây giờ hắn có thể làm được.
Lẳng lặng đứng ở phủ đệ đã suốt 7 ngày, Tần Thắng không có bước ra linh đường nửa bước, cả người đã hoàn toàn đắm chìm giữa đau xót thật lớn.....
7 ngày sau, Tần Thắng phảng phất làm ra 1 quyết định nào đó, hắn giải tán tất cả người hầu cùng thị nữ, đem tất cả quần áo đồ đạc toàn bộ bỏ vào không gian giới chỉ, một mình xuất phát.
Tần Thắng đi về hướng tây, sau 1 hồi lâu, hắn đã đứng trước ngọn núi Chiêng trống phong.
Đứng ở đỉnh núi cao cao, nhìn một mảnh mấy ngàn dặm rừng rậm nguyên thủy phía sau, Tần Thắng biết hắn sẽ có một đoạn thời rất dài ở chỗ này.
......
Giữa núi rừng xanh thẳm có một sơn cốc tĩnh lặng.
Bốn mặt sơn cốc đều là vách núi cao trăm thước. Trong cốc từng cơn gió nhẹ thổi qua, lay động đủ các loại hoa cỏ không biết tên làm cho người ta nhất thời cảm giác tâm thần sảng khoái.
Đối diện Sơn cốc, một dòng suối chậm rãi chảy ra, dưới ánh mặt trời chiếu xạ..., tựa như dòng suối bạc uốn lượn khúc chiết chảy vào tiểu hồ trong cốc.
Tần Thắng cũng là vô tình phát hiện sơn cốc u tĩnh mà xinh đẹp này. Không khỏi cảm khái tạo vật thần kỳ.
Tần Thắng sắc mặt điềm tĩnh, ngồi xếp bằng trên một khối thanh nham bên hồ, trong lòng giống như một mặt hồ không chút rung động, lẳng lặng hồi tưởng nội dung tu luyện đấu khí!
“ Đấu khí” phương thức tu luyện phổ biến nhất tại Thiên Khung đại lục, nó chú trọng tu luyện thân thể, thông qua công pháp đặc thù nào đó, lấy toàn thân kinh mạch làm môi giới, hấp thu năng lượng tiến vào trong cơ thể, chứa đựng tại huyệt Khí Hải, còn gọi là đan điền. Sau đó sẽ thông qua kinh mạch toàn thân, không ngừng cường hóa thân thể, gia tăng tuổi thọ.
Vũ giả Loài người tu luyện phương pháp đấu khí, không ngừng cường hóa thân thể, đạt tới trình độ nhất định, đấu khí liền có thể thoát ly thân thể, dùng công kích hoặc là phòng ngự!
Nhưng là, đấu khí pháp môn tự nhiên cũng bất đồng, có loại mạnh, yếu, cao, thấp khác nhau.
Thiên Khung đại lục đem đấu khí công pháp chia làm tứ giai mười hai cấp: thiên, địa, huyền, hoàng. Mà mỗi giai, lại chia làm bậc sơ, trung, cao cấp!
Mà tu luyện đấu khí công pháp cấp bậc cao thấp, đối với thực lực tu luyện giả ngày sau có tác dụng trọng yếu , đồng cấp bậc tu luyện, nếu cấp bậc công pháp đối phương cao cấp hơn rất nhiều, vậy lúc tỷ thí, sẽ đoạt được tiên cơ, chiếm hết tiện nghi!
Đầu tiên, lúc hấp thu năng lượng luyện hóa trở thành đấu khí trong cơ thể, công pháp bất đồng cấp bậc thì hiệu suất bất đồng, người tu luyện huyền giai công pháp, có thể cần năm mươi phút đồng hồ mới hấp thụ đủ, mà hoàng giai công pháp, chỉ mất vài phút......
Tiếp theo, cấp bậc phương pháp tu luyện bất đồng, đối với đan điền khí hải trình độ dung nạp cũng không giống nhau, công pháp tu luyện cấp bậc càng cao thì năng lượng đấu khí lại càng khổng lồ.
Cuối cùng, công pháp tu luyện cấp bậc càng cao, tốc độ vận hành đấu khí trong cơ thể càng lớn.
Bởi vì nguyên nhân này, công pháp tu luyện cấp bậc cao đều do thế lực lớn cầm giữ.
Đương nhiên, công pháp tu luyện cấp bậc cao cũng không phải mặc cho người nào có thể tu luyện, cấp bậc càng cao thì càng nhiều tiêu chuẩn hà khắc, tu luyện giả bình thường căn bản khó có thể đạt tới yêu cầu!
Tần Thắng tu luyện bây giờ là công pháp của cao thủ cửu cấp đỉnh phong La Cách lưu lại, luyện tới cực hạn, có thể băng thiên liệt địa, uy lực kinh người.
Tần Thắng đắm chìm trong “Binh phong nội luyện quyết” huyền ảo, cứ như vậy lâm vào nhập định.
Thời gian trôi qua, trăng tròn rồi khuyết, mỗi lần hắn ngồi xuống nhập định là cả 1 quảng thời gian.
Không biết qua bao lâu, Tần Thắng toàn thân đã đau nhức vô cùng. Đột nhiên, trong nháy mắt, Tần Thắng chỉ cảm thấy tiểu phúc truyền đến 1 lửa nóng.
Cảm giác đan điền có 1 tia khí lưu thần bí, Tần Thắng toàn thân có chút chấn động, vội vàng khắc chế tâm tình kích động , bắt đầu dựa theo “Binh phong nội luyện quyết” sơ cấp pháp môn, dẫn khí lưu chậm rãi chạy trong kỳ kinh bát mạch toàn thân .
“Binh phong nội luyện quyết” không hổ là một trong công pháp đứng đầu Thiên Khung đại lục, nội dung rộng lớn khôn cùng, huyền cơ ảo diệu!
Tinh thuần năng lượng theo kinh mạch chảy qua, đến cân lạc, cốt cách, thậm chí da tay, thì cường hóa chúng lên, làm cả cơ thể trở nên cứng cỏi hẳn lên......