Dị Giới Chí Tôn Lão Sư Tác giả: Thạch Nhàn Trạch Nam Quyển thứ ba Chương 80: Chuyện xưa
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Đêm sinh nhật của thần, đêm không ngủ, đối với mọi người trên lục địa mà nói đêm hôm nay là đêm 30 tết, mỗi người, mỗi nhà giăng đèn kết hoa, trên phố các loại hoạt động vui mừng thu hút dân chúng. Khổng Hạo Thiên và mấy đứa đồ đệ đã phóng túng một đêm, tuy chỉ là một đêm nhưng bọn họ cũng bằng lòng rồi.
Mức độ chi phí của Tiểu điếm Hoàng Gia xứng đáng là cao nhất Đế quốc, chỉ có một bữa ăn đã tiêu tốn mất của Khổng Hạo Thiên mười hai kim tệ, nó đã hơn nhiều chi phí sinh sống trong mười năm của dân thường rồi!
“Cuộc sống xa hoa chỉ làm cho người ta sa ngã, nếu như ngày nào cũng cho các ngươi trải qua cuộc sống như thế, các ngươi có còn nổ lực đi tu luyện không?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
Mấy đưa trẻ trầm tư một chút: “Nếu không gặp được sư phụ nhất định có thể, trước đây chúng con tuy có ước mơ, nhưng không có khả năng thực hiện ước mơ. Nhưng bây giờ thì khác rồi, bây giờ chúng con có phương pháp thực hiện ước mơ, có năng lực thực hiện ước mơ, cho dù cuộc sống vật chất có xa hoa hơn nữa cũng không thể cản được lòng theo đuổi ước mơ của chúng con.”
Khổng Hạo Thiên gật đầu: “Đây chính là sự khác nhau giữa Thế tục giới và Tu chân giới, chính vì nguyên nhân bọn họ không có năng lực vô cùng to lớn, sức sống vô tận của Tu chân giả, nên mới theo đuổi hưởng thụ vật chất, theo đuổi tìm kiếm tiền bạc, mỹ sắc, đây chính là cơ duyên, thiên đạo vô tình, chỉ những người có cơ duyên lớn mới có khă năng tiếp xúc được loại Tu chân có thể làm cho con người có phương pháp giải thoát được vòng luân hồi sinh tử. Các con đã gặp may rồi, những người có cuộc sống giống như các con cũng không có cách nào, các con chỉ cần men theo con đường này cứ thế đi. Có thể trong Tu chân giới có người nửa đường từ bỏ, nhưng đã là đồ đệ của ta, nếu các con không kiên trì đi tiếp thì ta sẽ tự tay thu về những gì ta đã dạy các con.”
Khổng Hạo Thiên ngữ điệu tuy bình thản, nhưng năm người Tinh Diệu lại cảm nhận được áp lực không thể kháng cự, bọn họ biết Khổng Hạo Thiên không nói đùa, nếu sau này bọn họ mê muội với thế tục tuyệt đối sẽ bị Khổng Hạo Thiên phế bỏ tất cả công pháp.
Khổng Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao: “Bây giờ các con còn thanh niên, thời gian tu luyện còn ngắn, chưa thể biết được trong niềm vui còn có sự chua xót, đợi đến khi các con chính thức hiểu rõ thiên đạo vô tình, chính thức đạt đến cảnh giới nhất định, nhất định các con sẽ nói ra những lời hôm nay của lão sư. Các đồ đệ, cố gắng lên, bất kể ở thế giới nào, thực lực đều là cao nhất, cái gì là dân chủ, bình đẳng, không có thế mạnh tuyệt đối, đó chỉ là những lời trống rỗng mà thôi!”
Không chỉ có năm đệ tử, đến cả Tiểu Thất cũng chăm chú nghe từng lời của Khổng Hạo Thiên, trong ý thức của nó, sứ mệnh của nó là phải hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân, còn nó bây giờ lại không tồn tại sứ mệnh tuyệt đối, bởi vì nó đã không có chủ nhân, chí ít thì Khổng Hạo Thiên tuyệt đối không là chủ nhân của nó.
“Thực lực của mấy người các con hiện nay đã đạt đến đỉnh cao Trúc cơ kỳ, Thanh Thanh có Hàn băng tinh phách hỗ trợ đột phá trong vòng một tháng sẽ không vấn đề rồi; Hồng Khanh có được Ngọc tủy, tốc độ tu hành sẽ tăng lớn, có thể sẽ theo được tốc độ của Thanh Thanh; Áo Lịch Khắc Tư lợi dụng hòn Ma Tinh cấp thánh này có thể nâng cao tiến độ tu luyện trong phạm vi lớn; Tinh Diệu và Lộ Tạp Tây hai con không có Hàn băng tinh phách, tuy hiệu quả thấp hơn Thanh Thanh một chút, nhưng cũng chẳng mấy ngày. Đợi các ngươi đều đạt đến hóa khí kỳ, cũng tương đương với thực lực của Ma đạo sư và chiến sỹ, ta sẽ đem những gì các con muốn học giạy cho các ngươi. Sau đó sẽ đưa các con đi mở mang kiến thức để biết như thế nào là thế giới hiện thực, như thế nào mới là tính người chân chính!”
Một đêm cuồng loạn, chỉ có Khổng Hạo Thiên và mấy người đồ đệ có thể tĩnh tâm thưởng thức vẻ đẹp của tự nhiên, đây cũng là lần đầu tiên trong đêm trời đầy sao bọn họ ngồi bên hồ Thiên Sứ tự do nói ra những gì mình muốn.
“Sư phụ, có thể nói cho các con chuyện trước kia của lão sư được không?” Băng Thanh Thanh dựa và Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Trước đây của ta à?” Khổng Hạo Thiên nhìn ánh sóng trong vắt của hồ Thiên Sứ, bắt đầu nhớ về những việc đã qua trong tu chân giới.
“Ta từ nhỏ là một cô nhi, được sư phụ nhặt đem về trên núi. Vì thế từ nhỏ ta đã sống cùng sư phụ, chí ít phải hơn trăm năm không gặp qua người ngoài. Sư phụ xem ta như con mình sinh ra. Tư chất của ta trong những tu chân giả có thể nói là tương đối thấp, sư phụ vì giúp ta thay đổi tư chất, đã đi khắp thiên hạ, trải qua mấy năm tìm kiếm cuối cùng tìm được một linh dược, từ đó về sau ta mới có thể tu luyện giống như những người khác.”
“Sư phụ, lúc nhỏ của lão sư với mấy đưa chúng con rất giống nhau.” Tinh Diệu nói.
“Đúng vậy, tính như vậy thì chúng ta đều là những đứa trẻ bị thượng đế vứt bỏ, nhưng may mà ta đã gặp được sư phụ, các con cũng gặp được ta.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Sư phụ, lão sư đã từng nói lão sư ở trong Tu chân giới bốn ngàn năm, những năm này lão sư trải qua như thế nào?” tiếp theo Hồng Khanh nói.
“Theo sư phụ tu chân sau đó cuộc sống của ta hoàn toàn bị tu luyện chiếm hết, thực lực trong toàn bộ tu chân giới có thể vượt qua được sư phụ ta cũng lác đác không mấy người, dưới sự dẫn dắt của sư phụ không đến năm mươi năm ta đã đạt đến kim đan kỳ, hai trăm năm đã đạt đến nguyên anh kỳ, nhưng từ đó trở đi thực lực của ta cứ đứng ở nguyên anh kỳ, ba ngàn năm trăm năm sau đều không có một chút tiến bộ, cho dù lúc nào ta cũng không ngừng tu luyện!” Khổng Hạo Thiên lắc lắc đầu nói.
“Ba ngàn năm trăm năm liên tục không có tiến bộ?! sư phụ, làm sao lão sư chịu đựng được vậy!” Lộ Tạp Tây kinh ngạc nói.
“Đại khái khi ta tu luyện được khoảng ngàn năm, su phụ trong một trận đại chiến cùng ma đạo không may bị chết, từ đó về sau ta rời bỏ động tiên, bắt đầu đi giao lưu với tu chân giới và thế tục giới. Sau đó ta dùng một trăm năm đi khắp danh lam thắng cảnh, thăm hỏi vô số cao nhân, tuy thực lực chưa có tiến triển, nhưng Cảnh giới lại đột phá mãnh liệt. Sau khi cảm nhận được thực lực của mình bị đọng lại, ta bắt đầu đi sâu vào nghiên cứu luyện khí cụ và luyện đan, ta dùng thời gian một ngàn năm chuyên nghiên cứu hai loại tu luyện này, từng bước trở thành luyện khí lão sư luyện đan lão sư có tiếng, sau đó người tìm đến ta luyện đan, luyện khí cụ càng ngày càng nhiều, nhưng những đồ này đối với ta mà nói đều là đồ bỏ đi, do vậy ta bắt đầu thu nhận đồ đệ. Thời gian một ngàn năm ta đã thu nhận tổng cộng một trăm ba mươi sáu đồ đệ, ta đã đem toàn bộ những gì ta biết dạy cho bọn họ, bọn họ cũng không phụ lòng hy vọng của ta, trở thành một trăm ba sáu người duy nhất trong tu chân giới ngàn năm được lên tiên cảnh! Sau đó ta rời bỏ tu chân giới, bắt đầu nhận đệ tử thế tục giới, mấy trăm năm ta chỉ nhận có mấy trăm đệ tử, nhưng đối với mỗi một đệ tử ta đều nỗ lực lớn nhất giúp chúng nó thực hiện giấc mơ của mình!” Khổng Hạo Thiên nhớ về những đệ tử đó của mình bất giác lộ ra vẻ vui tươi phấn khởi.
“Sư phụ, vậy người làm lão sư cũng là bất đắc dĩ?” Hồng Khanh hỏi. Truyện Dị Giới Chí Tôn Lão Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“Lúc bắt đầu có lẽ là như vậy, nhưng nhìn từng đệ tử được lên tiên cảnh trở thành nhân vật lẫy lừng thiên hạ, bản thân ta là sư phụ còn vui mừng hơn khi mình lên được giới thần tiên, dần dần ta thật lòng thích thú với chức nghiệp lão sư này.”
“Vậy sau này sư phụ có đột phá được nguyên anh kỳ không?” Băng Thanh Thanh lo lắng hỏi.
Khổng Hạo Thiên gật gật đầu: “Đã đột phá được, chính là trước đây hơn 3 năm, trong duyên cớ trùng hợp ta đột phá được nguyên anh kỳ! Từ đó về sau thực lực của ta không ngừng tăng mạnh! bởi vì cảnh giới của ta sớm đã đạt được yêu cầu phi thăng, cuối cùng đạt được Độ kiếp kỳ hơn nữa có bốn ngàn năm tích lũy, khi ta đạt được Độ kiếp kỳ thực lực của ta hình như đã đạt được cấp bậc tiên nhân! vốn dĩ ta cho là thiên kiếp đối với ta mà nói chẳng qua chỉ là đĩa rau nhỏ, nhưng, thật không ngờ!”
“Cuối cùng xảy ra việc gì?” năm đứa trẻ vây quanh Khổng Hạo Thiên vội vàng hỏi.
“Ôi, vốn dĩ ổn định qua Thiên kiếp, nhưng không biết làm sao so với Thiên kiếp của người khác lại hơn cả trăm lần! trong lần công kích cuối cùng của Thiên lôi, ta sử dụng tất cả các vật báu, nhưng cuối cùng cũng không chống được thực lực hủy thiên diệt địa đó, bị thiên lôi trực tiếp đánh trúng. Vốn dĩ ta cho rằng đã hồn bay phách lạc, nhưng không ngờ lại từ trong tu chân giới tới đây.” Khổng Hạo Thiên bây giờ không còn ý hận lớn đối với ông trời, có lẽ đây cũng là ý trời vậy.
“Sư phụ, người vẫn muốn quay về tu chân giới phải không?”
“Ha ha, quay về làm cái gì, ở đó đã không có gì đáng để ta phải lưu luyến, trái lại ở thế giới này, năm đưa các con mới làm ta lưu luyến!” Khổng Hạo Thiên cười nói.
Mấy đứa trẻ nghe xong cuộc đời của Khổng Hạo Thiên, đã bắt đầu cảm thấy mình gặp may, nếu như lưu lại bốn ngàn năm ở nguyên anh kỳ giống như Khổng Hạo Thiên, sợ rằng chúng nó sẽ tự sát mất!
Tiểu Thất ngồi bên nghe chuyện Khổng Hạo Thiên kể càng ngày càng kích động, vốn dĩ nó cho rằng Khổng Hạo Thiên chỉ là một thanh niên chừng 20 tuổi mà thôi, hiện nay mới biết đứng trước măt nó là một lão quái vật đã sống hơn bốn ngàn năm, hơn nữa đã từng nếm trải qua thực lực vô địch hủy thiên diệt địa!
Bây giờ đầu của Tiểu Thất rất loạn, trong chốc lát rất nhiều ý nghĩ bắt đầu tuôn ra.
Khổng Hạo Thiên cùng các đồ đệ bên hồ Thiên Sứ tán gẩu một đêm, đến tận sáng hôm sau mới về trường học.
“Ba ngày sau chính là ngày bình xét lão sư, sư phụ lại phải bận rồi, các con ở nhà chăm chỉ tu luyện, tranh thủ sớm vượt qua hóa khí kỳ một chút!” Khổng Hạo Thiên căn dặn nói.
“ Vâng, thưa sư phụ!”
Last edited by Khóc Trong Đêm; 15-11-2010 at 03:20 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khóc Trong Đêm
Dị Giới Chí Tôn Lão Sư Tác giả: Thạch Nhàn Trạch Nam Quyển thứ ba Chương 81: Bị Thần giáo chú ý
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Hoạt động chúc mừng sinh nhật Thần cứ thế duy trì ba ngày, trong ba ngày này nhân dân toàn Đại lục hoan hô chúc mừng, cho dù là khất cái chán nản khốn cùng thì cũng có được bữa ăn thịnh soạn, chứ nói gì đến tầng lớp quý tộc giàu có xa xỉ.
Khổng Hạo Thiên và mấy đồ đệ trong ba ngày này đều ở nhà tu luyện, đối với bọn họ mà nói dành ra một đêm sinh nhật Thần không ngủ là đủ lắm rồi, hiện nay bọn họ một khắc cũng không muốn lãng phí, nỗ lực tu luyện mới là việc quan trọng nhất bây giờ họ cần.
Ba ngày sinh nhật Thần đối với một số người mà nói có lẽ lại không được tốt lắm, vốn dĩ nhà trường nghỉ học, các lão sư giáo đều có thời gian trở về đoàn tụ với gia đình, nhưng vì đã định ngày bình xét lão sư là ngày sau ngày sinh nhật Thần ba ngày nên rất nhiều lão sư của học viện cách Đế đô tương đối xa đã sớm phải khởi hành đến, vì thế không được ở nhà cùng người nhà qua sinh nhật Thần.
Đế quốc Lai Nhân chỉ có ba khu vực thị, một ở đông bộ, một ở nam bộ, một ở trung bộ, những lão sư trong vòng cách thành Lai Nhân một ngàn lý trở lại đều bắt buộc phải đến thành Lai Nhân tham gia bình xét! Cho nên bây giờ các nhà nghỉ, khách sạn lớn nhỏ trong toàn thành Lai Nhân đã làm mọi người phải lo lắng, lần này đến Đế đô tham gia bình xét lão sư ít nhất cũng phải hơn ngàn người.
Khổng Hạo Thiên không hề có chút bận tâm gì với bình xét lão sư lần này, đến hay không đối với ông ta mà nói không quan trọng, bây giờ ông ta lưu tâm nhất là việc tu luyện tiếp theo của năm đệ tử. Theo kế hoạch của Khổng Hạo Thiên, đợi sau khi kết thúc bình xét lão sư, thực lực của mấy người bọn Tinh Diệu có lẽ cũng sắp đạt đến hóa khí kỳ rồi, vừa đúng lúc tương đương với Ma đạo sư hoặc chiến sư ở thế giới này, đương nhiên nếu luận về thực lực toàn bộ, bọn Tinh Diệu có ưu thế về pháp thuật và chân nguyên lực trong người, chắc chắn sẽ áp đảo những ma đạo sư và chiến sư bình thường! đến lúc đó, Khổng Hạo Thiên đã chuẩn bị để đưa đồ đệ của mình đi du lịch thế giới, một mặt là để ông ta đến từ thế giới khác quen biết thế giới này, mặt khác chủ yếu là để năm người bọn Tinh Diệu hiểu được thế giới hiện thực, biết được những hiểm ác, tham lam, giả dối sự tốt đẹp và đen tối của thế gian, để cho bọn họ trong quá trình du lịch tích lũy kinh nghiêm của xã hội, nâng cao cảnh giới nhân sinh, như thế có rất nhiều điều tốt đối với con đường tu hành của chúng nó sau này.
Khổng Hạo Thiên sở dĩ làm như vậy vì không muốn để cho những đồ đệ của mình chìm đắm như Tu chân giả mấy trăm đến ngàn năm sự hiểu biết và thực lực vẫn như đứa trẻ, ông ta muốn dẫn theo bọn họ tích cực nhập thế, như thế mới phù hợp với những hiểu biết của ông về tu chân giả.
Thời gian một tháng nói dài nhưng không dài, chỉ cần mấy đứa trẻ chuyên tâm tu luyện công phu thì cũng chỉ trong nháy mắt thôi.
Tiểu Thất bây giờ đã có chút thay đổi, trước đây nó lạnh như băng, bây giờ nó bắt đầu xuất hiện trạng thái hoảng sợ khi nhìn Khổng Hạo Thiên, bản thân nó cũng không biết vì sao. Khổng Hạo Thiên dạy cho nó loại tâm pháp bình thường, cho nó biết nếu bằng lòng tu thì tu, nếu không hiểu thì hỏi bọn Tinh Diệu, nếu không bằng lòng tu thì ông ta cũng không ép buộc, việc này đối với Tiểu Thất mà nói cơ bản không cần phải lựa chọn, với tư cách là một sát thủ, thực lực có tính quan trọng nhất, Tiểu Thất đã nhìn thấy thực lực thần quỷ khó đoán được của Khổng Hạo Thiên, vì thế nó cực kỳ mong muốn có được công pháp như Khổng Hạo Thiên, nhưng kiểu nhận ân huệ của người như thế này làm cho Tiểu Thất không thích.
“Hừ, dù sao ông ta cũng không trả tiền công cho mình, bộ tâm pháp này xem như là thù lao vậy!” cuối cùng Tiểu Thất cũng tìm được một lý do thuyết phục mình, bắt đầu tu luyện công pháp của Khổng Hạo Thiên.
Bây giờ Khổng Hạo Thiên đang tu luyện ở trong phòng, tuy đã đạt đến Tích cốc kỳ, nhưng thực lực này hoàn toàn chưa đủ, Khổng Hạo Thiên muốn nhanh chóng đạt đến kim đan kỳ, chỉ cần đạt đến kim đan kỳ thì rất nhiều vấn đề sẽ dễ dàng giải quyết, chỉ cần như vậy, khi đó ông ta có thể luyện ra Linh khí cấp cao và Đan dược thượng hạng!
Cả túc xá chìm đắm trong tu luyện, chắc rằng toàn Đại lục không có chỗ nào nỗ lực tu luyện như chỗ này, dẫu sao thì những người đó cũng cần phải ngủ.
Thành Lai Nhân, giáo đường Thần giáo.
Hồng y đại giáo chủ Lan Đức Khoa Kỳ ngồi trên ghế gỗ cao to, dưới đài có mấy chục nhân viên Thần chức đứng, nhân viên Thần chức đứng gần Lan Đức Khoa Kỳ nhất bước ra khỏi hàng nói: “Đại giáo chủ các hạ, người mà ngài bảo tôi điều tra đã có manh mối.”
“Ồ, nói cụ thể tình hình của hắn.” Lan Đức Khoa Kỳ ngồi hồi lâu trên đó, cho dù ngữ khí điềm đạm nhưng cũng mang uy lực nhẹ nhàng.
“Dạ, bảy người hôm đó là lão sư trò học viện Ma Vũ của đế quốc, có một sát thủ tên Tiểu Thất. Người thanh niên khoảng 20 tuổi trước nhất là lão sư của 5 đứa trẻ, tên là Khổng Hạo Thiên, khoảng 4 tháng trước xuất hiện ở thành Lai Nhân, những tư liệu về ông ta trước đó điều tra không ra; năm đồ đệ của ông ta lần lượt là; Tinh Diệu, Hồng Khanh, Áo Lịch Khắc Tư, Băng Thanh Thanh, Lộ Tạp Tây. Tinh Diệu là hoàng tử của Bỉ Đắc đế quốc, nhưng chỉ là con của thiếp mà thôi, là hoàng tử không có địa vị nhất, rất sớm đã bị đưa đến học viện Ma Vũ của đế quốc; Hồng Khanh là con của một gia tộc bậc trung của đế quốc Cố Đường, từ tư liệu cho thấy cũng không có gì đặc biệt; Áo Lịch Khắc Tư xuất thân bình dân, 8 năm trước đã đến Học viện Ma Vũ của đế quốc; Băng Thanh Thanh là đại tiểu thư của gia đình họ Băng của đế quốc Cố Đường, nhưng vì là con gái nên là nhân vật bị trong nhà tính toán loại bỏ nhất; Lộ Tạp Tây xuất thân không rõ, nghe nói là được thánh ma đạo sư Ba Nhĩ Đốn thu nhận cũng không có gì đặc biệt; Tiểu Thất chẳng qua chỉ là một sát thủ bình thường mà thôi, hình như là Băng Mạc Khôn phái đến để giám sát Khổng Hạo Thiên, nhưng không biết Khổng Hạo Thiên dùng biện pháp gì, làm cho hắn quy hàng.”
“Tiếp tục” Đại giáo chủ Lan Đức Khoa Kỳ nửa nằm trên chiếc ghế lớn nói.
“Năm người bọn Tinh Diệu, Hồng Khanh có một đặc điểm chung, đó chính là tư chất tương đối thấp, hơn nữa không có hứng thú với ma pháp và chiến kỹ của bản thân mình, cho nên thực lực hơn mười năm tu luyện vẫn chỉ là kiến tập, ngoài Tinh Diệu vừa mới phổ cập được sơ cấp chiến sỹ. nhưng mà, từ lúc Khổng Hạo Thiên làm sư phụ của bọn họ, thời gian chỉ mới ba tháng mà thực lực của năm đệ tử này tiến lên mạnh mẽ, toàn bộ bọn họ thực lực đạt đến ít nhất cũng là cao cấp chiến sỹ và cao cấp ma pháp sư, hơn nữa đều là Ma Vũ song tu!” nhân viên Thần chức đó có chút kinh ngạc nói.
“Hừ?” Đại giáo chủ Lan Đức Khoa Kỳ chau mày, “Các ngươi đều lui đi, Thi La Đức ngươi ở lại.”
Các nhân viên Thần chức toàn bộ đều hành lễ rút lui, chỉ còn Thi La Đức vừa nói ở lại.
Đại giáo chủ Lan Đức Khoa Kỳ đứng dậy, đi đi lại lại trong đại sảnh của giáo đường.
“Mấy người này hình như không có chút kính nể Thần giáo chúng ta, hơn nữa quang minh thánh quang mà chúng ta phát ra cũng không có hiệu quả với bọn họ, Thi La Đức, thực lực của Khổng Hạo Thiên đó như thế nào?”
Thi La Đức lắc đầu nói: “Nhìn không ra!”
Lan Đức Khoa Kỳ cảm thấy vô cùng kinh ngạc: “Ngươi là đại chiến sư, mà lại nhìn không ra thực lực của một tiểu tử khoảng 20 tuổi!” Truyện Dị Giới Chí Tôn Lão Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“Vâng ạ, Đại giáo chủ các hạ, Khổng Hạo Thiên đó làm cho tôi có cảm giác thật khó hiểu, tuy từ bên ngoài nhìn không ra thực lực của hắn, nhưng trực giác của tôi cho biết hắn là một cường giả.” Thi La Đức cung kính nói. Truyện Dị Giới Chí Tôn Lão Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“Ồ, việc này không được để lộ ra, sợ rằng Khổng Hạo Thiên này chính là người chúng ta cần tìm! Hừm, đem tin tức này nói cho người của sở Tài phán biết, để bọn họ theo dõi.” Lan Đức Khoa Kỳ hừm một tiếng lạnh nhạt nói.
“Đại giáo chủ các hạ, lần này có thể là cơ hội lập công rất tốt vậy, nếu hắn ta đúng là người cấp trên cần, chúng ta sao không bắt hắn lại, nếu như thế Hoàng đại nhân càng xem trọng Đại giáo chủ các hạ!” Thi La Đức vội vàng nói lớn.
“Ha ha, Thi La Đức à, chẳng lẽ ngươi quên là cấp trên muốn người như thế nào sao? bọn họ có thể từ chỗ đó chạy thoát, đừng nói ta không thể bắt được, nếu có bắt được ta cũng không làm, ngươi biết vì sao không?” Lan Đức Khoa Kỳ vỗ vỗ vai Thi La Đức nói.
“Xin Đại giáo chủ chỉ bảo.” Thi La Đức khom người nói.
“Đối vời tình hình của bọn họ ngươi có thể chỉ nghe đồn mà thôi, cơ bản chưa hiểu rõ, còn rất nhiều điều bí mật trong đó mà ta với tư cánh là Đại giáo chủ cũng không thể biết được. Cho nên, từ phương diện an toàn suy xét chúng ta không thể ra tay, không thì có thể tổn thất thực lực lớn nhất cũng chưa hẳn đã thành công; tiếp theo, nếu chúng ta không báo cáo lên trên các hành động tự mình thực hiện, rất có khả năng lại trở thành cái cớ cho người ở sở tài phán và các Đại giáo chủ khác, như thế càng bất lợi cho chúng ta, nếu như nó đúng là người cấp trên cần tìm, thì chúng ta có công vậy, nếu nó không phải là người cấp trên cần chẳng phải chúng ta mất công toi một trận sao, suy cho cùng mấy năm nay đã trải qua không ít hơn trăm việc như thế.” Lan Đức Khoa Kỳ giải thích nói.
Thi La Đức tỉnh ngộ: “Đại giáo chủ các hạ thật là biết nhìn xa trông rộng!”
“Ha ha, người thanh niên, làm việc không nên vội vàng như thế, ngươi còn có nhiều điều phải học nữa!” Lan Đức Khoa Kỳ cười rồi quay người rời khỏi giáo đường.
Last edited by Khóc Trong Đêm; 15-11-2010 at 03:20 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khóc Trong Đêm
Dị Giới Chí Tôn Lão Sư Tác giả: Thạch Nhàn Trạch Nam Quyển thứ ba Chương 82: Bình xét trắc thí
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
“Ài, lại có việc để làm rồi, bình xét lão sư, Ha ha, đã ở trên địa cầu thì đây là việc mà mỗi một lão sư tất phải trải qua, chỉ có điều là quá trình của nó, Hi hi, xem ra mỗi thế giới đều như thế cả!” Khổng Hạo Thiên thu công rồi sửa soạn một chút, không làm phiền đến các đệ tử đang tu luyện, một mình đi ra cửa.
Bây giờ toàn bộ học viện Ma Vũ đế quốc rất là náo nhiệt, hôm nay là ngày đi học đầu tiên sau 3 ngày nghỉ, trong vườn trường hàng ngàn học sinh đang bàn luận ngày sinh nhật Thần, tiếng nói cười vui đùa, tiếng ca ngợi, tiếng than thở, thậm chí là tiếng chửi nhau đều đập vào tai. Ngoài những thứ này thuộc về học sinh của trường ra, trong vườn trường còn tập trung mấy trăm lão sư đến từ các trường, bọn họ bây giờ đang dạo chơi trong vườn trường.
Các lão sư này đều đến từ các thành phố khác, đối với Học viện đứng đầu Đế quốc từ lâu đã có ý muốn tới đây, trong đó có những lão sư không chỉ một lần đến đây tham gia bình xét lão sư, bọn họ đi trong học viện Ma Vũ, khen ngợi kiến thiết của Học viện này, thực lực của học sinh và các tình hình khác của Học viện.
Khổng Hạo Thiên đi trên đường hình như không ai cho rằng hắn là lão sư, ngoài những học sinh của trường này biết hắn ra.
“Các ngươi xem, đây mới gọi là trường học chứ, nghĩ đến chỗ rách nát của chúng ta, ta cũng chẳng biết nói thế nào nữa! mỗi một người ở đây hình như đều có thực lực cao hơn Học viện chúng ta một cấp! thật chẳng trách là Học viện Ma Vũ đế quốc, thật là lợi hại!” một lão sư thanh niên khen ngợi nói.
“Ngươi toàn nói những lời bỏ đi, ngươi không nhìn xem lão sư và học sinh trong này đẳng cấp như thế nào! Viện trưởng người ta, chủ nhiệm thực lực đều là Đại ma đạo sư, thậm chí là thánh ma đạo sư, chiến thánh! Ngươi nhìn lại xem trường của chúng ta đó, Viện trưởng lợi hại nhất cũng mới chỉ là sơ cấp đại chiến sư, làm sao so sánh với người ta được!” một lão sư khác nói.
“Ha ha, kỳ thực hai vị không cần coi nhẹ mình, Học viện của chúng ta tuy có rất nhiều phương diện không tồi, nhưng cũng không tốt như các vị đã nói, Học viện của hai vị cũng có tiếng tăm lẫy lừng trong Đế quốc, ngay đến Viện trưởng Học viện chúng tôi cũng khen ngợi Viện trưởng Học viện các vị không ngớt lời!” một lão sư Học viện Ma Vũ Đế quốc cười nói.
“Thật không? Trường của chúng tôi có tiếng như vậy sao?” lão sư thanh niên xúc động nói
Lão sư bên cạnh không biết làm sao nhìn lão sư thanh niên một cái, người ta chỉ là nói những lời khách sáo, điều này không thể nghe được.
Khổng Hạo Thiên mặt hơi tươi cười, chậm rãi bước trong vườn trường, ngày đầu tiên bình xét giáo viên chẳng có việc gì đặc biệt phải làm, chẳng qua chỉ kiểm tra thực lực của các lão sư một chút mà thôi, để loại bỏ ra những lão sư muốn lừa dối để hợp cách.
Kiểm tra hôm nay được bố trí trong quảng trường, bây giờ tất cả các lão sư tham gia bình xét đều bắt đầu tập trung về đấy. Mỗi một người đến đây đều nhận được một thẻ số.
“Không phải chứ, quan chủ khảo hôm nay lại là chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa, lần này một số người gặp xui rồi!” một lão sư Học viện Ma Vũ Đế quốc lẩm nhẩm nói.
“Ồ! vị huynh đệ này, biết chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa này là ai không?” Một lão sư trường ngoài hỏi.
Lão sư của trường này nhìn người lão sư thanh niên này một cái nói: “Vị Hi Nhĩ Khoa đại nhân này, là chủ nhiệm giáo dục Học viện chúng tôi, cũng là một trong hai vị thánh ma đạo sư của trường chúng tôi! Ông ta có một tên khác, Chủ nhiệm giáo dục ác ma! hễ là những người dám lừa dối trong bình xét, chưa có ai thoát được móng vuốt của ông ta, nhẹ thì làm mất đi cơ hội thi đấu cả đời người, nặng thì trực tiếp phế đi những tu luyện của bản thân!”
Lão sư trường ngoài nghe xong, toàn thân lạnh toát lên: “May mà ta không chuẩn bị lừa dối”
Quảng trường bây giờ tụ tập người càng ngày càng nhiều, chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa tỏ ra vênh vênh tự đắc ngồi trong đó, buồn chán nhìn các lão sư đông đúc lộn xộn ở đây.
“Ấy, Khổng Hạo Thiên!”
“Ồ, là Bố Lai Nhã à, ngươi cũng đến tham gia tuyển chọn lão sư? Ông của ngươi là Viện trưởng của chúng tôi!” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Hừ, cái ông già đó bắt tôi phải trực tiếp qua được, ông ta nói để cho tôi dựa vào thực lực của mình đi bình xét!” Bố Lai Nhã hậm hực nói.
“Ha ha, như thế cũng tốt cho ngươi chứ! Đúng rồi, ngươi bình xét lão sư cấp bậc nào?”
“Sơ cấp ma pháp đạo sư, thực lực của ta chỉ là cao cấp ma pháp sư, chỉ có thể thi sơ cấp và trung cấp, đối với ta mà nói trung cấp cũng khó rồi, cho nên chỉ dám đăng ký sơ cấp thôi!” Bố Lai Nhã nói.
“Ồ, cố gắng lên, hy vọng ngươi thuận lợi qua được!” Khổng Hạo Thiên nói.
“Ồ, ngươi cũng vậy. nghe nói lần này ngươi tham gia thi là cao cấp ma pháp đạo sư và cao cấp chiến sĩ đạo sư, hơn nữa lại là toàn hệ? thật không thể nhìn ra ngươi lại lợi hại như vậy!” Bố Lai Nhã hỏi.
“Ồ! Anh cũng biết khi đăng ký tôi không có ở trường, những thứ đó đều do học trò của tôi đăng ký cho tôi, tôi làm gì có thực lực đó chứ!” Khổng Hạo Thiên khiêm tốn nói.
Hai người đang tán dóc, trên đài chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa đột nhiên ho một tiếng, tất cả các lão sư trường này đều không nói nữa!
Những lão sư trường khác kinh ngạc nhìn tất cả các lão sư trường này đều không nói, còn một số lão sư trường ngoài không biết xảy ra chuyện gì vẫn đang nói chuyện, đột nhiên cảm thấy mặt cay xè, người không tự chủ được bay lên!
“Chậc chậc, thật không thể biết được chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa lại nổi giận đến thế” Khổng Hạo Thiên nói.
“Hì hì, ông già Hi Nhĩ Khoa thật chẳng nhẹ tay với người ngoài chút nào!” Bố Lai Nhã cười nói.
Chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa trừng mắt nhìn Khổng Hạo Thiên và Bố Lai Nhã một cái, những không ra tay.
“Khụ khụ, đầu tiên tôi thay mặt học viện hoan nghênh các lão sư đã đến đây!” Hi Nhĩ Khoa hắng giọng bình tĩnh nói.
“Bộp bộp bộp,” Chỉ nghe được câu nói này, tất cả lão sư của trường này đều đều nhiệt liệt vỗ tay, các lão sư của trường ngoài đã có kinh ngiệm lần trước, cũng lập tức phản ứng theo, vỗ tay cổ vũ theo mọi người.
Hi Nhĩ Khoa vừa lòng gật đầu; “Lần này đến trường tôi tham gian bình xét lão sư tổng cộng có bảy trăm sáu hai người, trong đó tham gia tuyển chọn sơ cấp có ba trăm hai mươi người, tuyển chọn trung cấp có hai trăm bảy mươi người, tuyển chọn cao cấp có một trăm mười người. số người đăng ký lần này nhiều hơn so với mấy năm trước, điều này làm cho tôi cảm thấy rất vui mừng!”
“Bộp, bộp, bôp!” mỗi người đều vỗ tay cổ vũ một cách điên cuồng.
“Hừ, tốt, ta cũng không nói nhiều những lời thừa, chắc chắn các vị rất quen thuộc với quy tắc bình xét lão sư này rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu hạng mục thứ nhất đánh giá thực lực! Đúng rồi, còn có một chút tôi muốn nhắc nhở mọi người, khi thi đấu tuyệt đối không được dùng ma pháp đạo cụ hoặc là chiến sỹ đạo cụ lừa dối, nếu không thì ta sẽ dùng những thủ đoạn nhỏ để trừng phạt các ngươi!” Hi Nhĩ Khoa cười nói.
Mọi người nhìn Hi Nhĩ Khoa thấy dáng tươi cười hòa nhã, đều cảm thấy hơi lạnh người, không biết đến khi nhận được thủ đoạn nhỏ của vị thầy thánh ma này thì sẽ như thế nào!
Một lão sư học viện nói: “Bây giờ bắt đầu kiểm tra, tôi đọc đến số của lão sư nào thì người đó lên trên này kiểm tra, các thầy khác đợi trong quảng trường!”
“Số một!” lão sư hô to.
“Có!” một lão sư khoảng ba mươi tuổi bước lên.
“Cao cấp ma pháp sư, ừm, bắt đầu kiểm tra thôi.”
Vị lão sư này tự nhiên đưa tay đặt trên thủy tinh cầu, theo ma pháp lực của ông ta truyền vào thủy tinh bắt đầu thay đổi màu sắc.
“Ừm, đạt rồi! người tiếp theo, Số hai!”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Mỗi lão sư kiểm tra thời gian không đến nửa phút, rất nhanh đã qua được hơn hai trăm người.
“Số hai bảy ba, ma đạo sư, bắt đầu kiểm tra.”
Một nam lão sư chưa đến ba mươi tuổi bước lên trước khán đài, đặt tay lên thủy tinh cầu có chút run rẩy, thủy tinh cầu bắt đầu biến màu, sau đó dừng lại ở màu đại diện cho ma đạo sư.
Chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa đưa mắt nhìn hắn một cái, hừ một tiếng lạnh lùng, đột nhiên tay phải cử động nhẹ, một tiểu hỏa cầu to lớn đột nhiên xuất hiện lao về hướng lão sư này!
“Á” Hi Nhĩ Khoa phát ra ma pháp tốc độ tương đối nhanh, vị lão sư này không phản ứng kịp liền bị hỏa cầu đánh trúng, bật về phía sau hơn mười mét, trong không trung còn nôn ra một ngụm máu.
“Hừ, trước mặt ta còn dám gian lận, không biết sống chết!” Hi Nhĩ Khoa hừ một tiếng lạnh lùng, tiếp tục khép mắt lại dưỡng thần.
“Chủ nhiệm Hi Nhĩ Khoa thật ác quá, vị lão sư kia sợ rằng bị thương nặng rồi!” một lão sư nói.
Lão sư phụ trách kiểm tra đối với việc này đã quen như thường, không một chút ngạc nhiiên, tiếp tục nói: Số hai trăm bảy mươi bốn, Khổng Hạo Thiên, ma đạo sư, chiến sư!“
“Ma vũ song tu!” tất cả các lão sư đều ngạc nhiên nhìn Khổng Hạo Thiên đi lên phía trước, lão sư Ma Vũ song tu không phải chưa từng xuất hiện qua, nhưng trẻ tuổi như thế mà đã vượt qua cao cấp ma vũ lại là chuyện hiếm có!
“Khổng Hạo Thiên, cố lên nhé!” Bố Lai Nhã cười nhẹ nói, cô ta không một chút nghi ngờ thực lực của Khổng Hạo Thiên.
Khổng Hạo Thiên cười nhẹ, bước lên đài kiểm tra.
Last edited by Khóc Trong Đêm; 15-11-2010 at 03:26 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khóc Trong Đêm
Dị Giới Chí Tôn Lão Sư Tác giả: Thạch Nhàn Trạch Nam Quyển thứ ba Chương 83: Nổi danh
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
“Nhìn tiểu tử này tuổi chỉ khoảng hai mươi mà thôi, hắn lại là đẳng cấp Ma Vũ song tu lão sư?!” một lão sư trường ngoài không tin được cười nói.
“Người huynh đệ, vậy thì ngươi chưa biết rồi. Ta là lão sư của trường này, đều biết về Khổng lão sư này. Nói cho ngươi biết thành quả giáo dục của ông ta thì ngươi sẽ không nói lại những lời như thế nữa!” Một lão sư ở trường này nói.
“Vị Khổng lão sư này có những thành quả giáo dục như thế nào mà có thể làm ngươi khen ngợi như thế?” vị lão sư kia hỏi.
“Trước tiên nói cho ngươi biết một ít học sinh của hắn vậy. Trước khi Khổng lão sư đến đây, Học viện chúng tôi có 5 học sinh thân phận đặc thù, nhưng tư chất thì thấp kém, thậm chí nếu nói về phương diện thích tu luyện thì kém không thể kém hơn được nữa! sau khi Khổng lão sư đến, chọn chuyên dạy năm đứa trẻ này. Ngươi biết sau một tháng xảy ra chuyện gì không? Ta đoán ngươi cũng không biết, sau hơn một tháng trường chúng ta tổ chức Đại sát hạch hàng năm, năm đứa trẻ này vốn chỉ là kiến tập Ma pháp sư và kiến tập Chiến sĩ lại toàn bộ biến thành cao cấp chiến sĩ và cao cấp Ma pháp sư! hơn nữa trong đó còn có hai, ba đứa giống như Ma Vũ song tu! Trong đợt sát hạch hàng năm năm nay được đứng hàng đầu!” Vị lão sư của trường này thao thao bất tuyệt nói.
Lúc này đã có mấy lão sư của trường ngoài vây quanh một bên: “Có thần kỳ như vậy thật không? Khổng lão sư này có thể lại có ma pháp thần kỳ gì đó hay sao?”
“Điều này tôi cũng không biết, đây là bí mật riêng của Khổng lão sư, ngay cả Viện trưởng đại nhân cũng không hoài nghi, dĩ nhiên chúng tôi không nên nói lung tung. Tuy nhiên thật lòng mà nói thì tôi có chút ghen tỵ, nhưng rốt cuộc thì đây là việc của người ta!” Lão sư trường này nói.
“Ài, Ta năm đó vì sao không gặp được lão sư như thế nhỉ, làm cho năm nay đã hơn 30 tuổi rồi mà mới chỉ đạt đến cấp bậc chiến sư!” một lão sư trường ngoài than thở nói.
Lúc này, Khổng Hạo Thiên đã đứng trên đài cuộc thi.
Hi Nhĩ Khoa mở nửa con mắt hướng về phía Khổng Hạo Thiên kiểm tra.
“Khổng lão sư có thể bắt đầu rồi” lão sư cuộc thi nói.
“Ồ.” Khổng Hạo Thiên đưa tay đặt trên thủy tinh cầu, bắt đầu truyền linh lực vào trong đó, Khổng Hạo Thiên khống chế linh lực truyền từng chút một, hắn sợ nhỡ truyền nhiều sẽ làm thủy tinh cầu nổ mất, dẫu sao thì người khác có linh lực trong người rất ít, phải nhờ vào khống chế linh lực bên ngoài để khởi động ma pháp, còn trong người hắn thì hoàn toàn là chân nguyên lực!
Theo sự biến đổi của màu sắc Khổng Hạo Thiên khống chế linh lực càng ngày càng nhỏ, khi màu sắc thủy tinh cầu đạt đến màu đại biểu cho màu của Ma đạo sư, Khổng Hạo Thiên liền dừng lại.
“Đẳng cấp Ma đạo sư, Khổng lão sư kiểm tra đạt rồi!” lão sư kiểm tra cười nói.
Hi Nhĩ Khoa đột nhiên cười nhẹ nói: “Khổng tiểu tử ngươi cũng thật là đáo để đấy!”
Khổng Hạo Thiên cười nhẹ nói: “Ý của chủ nhiệm là sao? Thực lực Khổng mỗ quả thật chỉ là Ma đạo sư thôi!”
“Ha ha, tiểu tử ngươi không cần phải giả vờ trước mặt của ta, những học sinh đó của ngươi đã sắp đến đẳng cấp Ma đạo sư, Chiến sư rồi, ngươi còn là Ma đạo sư sao? Nói ra ai tin đây!” Chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa tỏ ra không tin tưởng chút nào.
Khổng Hạo Thiên không giải thích thêm, cười nhẹ gật gật đầu, đi xuống dưới đài thi đấu.
“Chậc chậc, nghe ý kiến của thánh ma pháp sư Hi Nhĩ Khoa, hình như Khổng lão sư này đang còn giấu nghề, vậy thì hắn đã đạt đến thực lực như thế nào?” Tất cả mọi người nghe được lời của Hi Nhĩ Khoa và Khổng Hạo Thiên đều kinh ngạc nhìn Khổng Hạo Thiên, tưởng chừng không dám tin đây là sự thật.
“Khổng Hạo Thiên, ngươi có thể đứng đầu rồi, Ma đạo sư hai mươi tuổi, ông ta ngày xưa cũng không lợi hại như ngươi!” Bố Lai Nhã nói.
“Ồ, tư chất tốt cộng với công pháp tu luyện tốt, tốc độ có muốn chậm cũng không chậm được!” Khổng Hạo Thiên than thở nói.
“Hứ, ngươi thật huênh hoang! Ngươi có công pháp thượng đẳng tại sao không cho ta?” Bố Lai Nhã cười đùa nói.
“Ha ha, Bố Lai Nhã, lời nói này của ngươi trách nhầm ta rồi, ta vẫn nhớ khi chúng ta mới quen nhau ta đã cho ngươi công pháp của ta rồi mà?” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Hả, ngươi nói chính là công pháp đó? trời ạ, thôi không nói nữa, đến lượt ta rồi! Bố Lai Nhã nghĩ lại chính xác mình đã có được công pháp đó từ chỗ Khổng Hạo Thiên, chỉ là không chịu khó tu luyện mà thôi, do vậy vội vàng dừng chuyện đó lại.”
Bố Lai Nhã đi đến đài kiểm tra, trước tiên chào hỏi chủ nhiệm Hi Nhĩ Khoa: “Hì hì, Hi Nhĩ Khoa gia gia, Bố Lai Nhã vấn an ngài!”
“Ha ha, cô gái nhỏ này, bình thường làm sao không thấy ngươi cung kính với ông già ta như vậy? bây giờ thấy ta là quan chủ khảo mới nói những lời dễ nghe thế. Hi Nhĩ Khoa cười mắt vẫn híp như thế, có thể thấy ông ta tương đối thích thú đối với tiểu cô nương này.”
“Đâu có! Hi Nhĩ Khoa gia gia, cháu có lần nào không tôn kính người hả!” Bố Lai Nhã cong môi nói.
“Ha ha, được, được, Bố Lai Nhã tôn trọng ông già ta nhất, được rồi, bắt đầu cuộc thi thôi, để ông xem xem nửa năm nay thực lực của cháu có tiến bộ gì không.” Hi Nhĩ Khoa cười nói.
“Được ạ!” Bố Lai Nhã đưa tay đặt trên thủy tinh cầu, màu của thủy tinh cầu đạt đến màu của Cao cấp ma pháp sư nhưng không dừng lại, mà tiếp tục đậm thêm.
“Ồ, không tồi, mới nửa năm mà đã từ Cao cấp ma pháp sư sơ đoạn đạt đến trung đoạn rồi, có phải tiểu tử Khổng Hạo Thiên kia cũng cho cháu phương pháp tu luyện đặc biệt gì đó không?” Hi Nhĩ Khoa vừa lòng gật gật đầu.
“Hừ, làm sao hắn có thể đem thứ bảo bối như thế cho cháu được! nửa năm nay cháu đã rất khổ cực tu luyện đó!” Bố Lai Nhã nhấn mạnh nói.
Hi Nhĩ Khoa cười cười, cũng không có tranh cải với Bố Lai Nhã.
Các lão sư đã kiểm tra xong tạm thời không thể rời xa nơi này, phải đợi tất cả các lão sư kiểm tra xong mới sắp xếp công việc tiếp theo của lần bình chọn chức vụ lão sư này.
Khổng Hạo Thiên bây giờ đã qua được kiểm tra thực lực Ma pháp sư, nhưng vì hắn đăng ký song hệ lão sư, nên còn phải tham gia kiểm tra chiến sĩ lão sư nữa.
Khi Khổng Hạo Thiên đến chỗ kiểm tra chiến sĩ, ở đó ít nhất có hơn ngàn người xếp hàng, xem ra số người tham gia chiến sĩ nhiều hơn số người tham gia ma pháp sư rất nhiều.
Đứng trước mặt năm chiến sỹ cường giả tiến hành kiểm tra với lão sư đăng ký, còn quan chủ khảo kiểm tra chiến sĩ chính là người Khổng Hạo Thiên quen biết, đó là Thân vương Cách Lỗ.
“Quan chủ khảo kiểm tra Ma pháp sư và chiến sĩ đều là thánh cấp, xem ra lần này Học viện cũng phô trương quá!” Khổng Hạo Thiên nghĩ.
Thân vương Cách Lỗ trên đài thi đấu dáng vẻ đúng quy cách hơn chủ nhiệm Hi Nhĩ Khoa rất nhiều, bây giờ ông ta đang nghiêm túc đưa mắt nhìn từng người tham gia thi đấu.
“Tuy có năm lão sư tiến hành kiểm tra, nhưng đến lượt lão Khổng ta sợ rằng cũng phải mất một, hai giờ, hay là đi đi tìm người quen vậy.” Khổng Hạo Thiên không muốn đứng ở đây chờ đợi một cách vô ích, vì thế từ bên cạnh đi lên đài thi đấu.
“Cách Lỗ lão huynh, không ngờ hôm nay huynh lại có thời gian đến tham gia kiểm tra!” Khổng Hạo Thiên đi lên phía trước vẫy tay nói.
“Thì ra là Khổng Hạo Thiên lão đệ, nhanh nhanh đến đây nói giúp ta mấy lời, buổi chiều này có thể làm ta ngột chết mất!” Thân vương Cách Lỗ vừa thấy Khổng Hạo Thiên nét mặt nghiêm khắc lập tức biến mất, mỉm cười đứng lên nghênh đón.
“Ấy, huynh đệ, thanh niên đó là ai, làm sao nhìn thấy thánh chiến Cách Lỗ dáng vẻ tựa như không có chút tôn kính gì cả, hơn nữa thánh chiến Cách Lỗ đối với hắn lại càng thân thiết hơn vậy?” một lão sư trường ngoài hỏi.
“Ồ, đó là Khổng lão sư của trường tôi, đối với hắn ta, ngươi hẳn đã nghe nói qua đúng không?” lão sư trường này nhìn Khổng Hạo Thiên một cái nói.
“Hắn chính là Khổng Hạo Thiên? không ngờ lại trẻ như thế!” vị lão sư trường ngoài này tới đây đã hai ngày, sớm đã nghe nói qua Khổng Hạo Thiên lão sư vô địch của Học viện Ma Vũ Đế quốc.
Khổng Hạo Thiên và Thân vương Cách Lỗ tìm chỗ ngồi xuống trên đài kiểm tra, người nhân viên phục vụ bên cạnh mang lên hai cốc trà.
“Cách Lỗ, chẳng phải huynh được bệ hạ Cát Á triệu hồi về giúp đỡ ông ta đấy sao, làm sao vẫn có thời gian đến Học viện” Khổng Hạo Thiên uống một ngụm trà hỏi.
“Ài, đừng nói nữa!” Thân vương Cách Lỗ lắc lắc đầu, “Vốn dĩ ta quay về là vì Mễ Á, nhưng ai biết được đại ca lại đưa ta vào trong quân đội, nói ta giúp ông ta huấn luyện quân đội! ngươi cũng biết tính cách của ta, ta vừa đến quân đội, liền đưa toàn bộ binh sĩ không nghe lời ra giáo huấn cho một trận, ai không nghe lời liền đánh, không chăm chỉ tập luyện cũng đánh, sau đó hình như những kẻ có máu mặt trong toàn quân đều bị ta đánh cho một trận! vì thế bọn chúng liền vạch tội ta lên cấp trên, đại ca cảm thấy tính cách của ta không phù hợp trong quân đội, cho nên điều ta quay lại, bây giờ vẫn chưa tìm được cho ta chức quan phù hợp!”
“Ha ha, Cách Lỗ à, tính tình của huynh chính xác là hơi nóng một chút, tuy kỷ luật của quân đội là nghiêm minh, nhưng huynh cũng không nên lúc nào cũng đánh người chứ!” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Thật ra là do những tân binh to gan không nghe lời, nếu như thế trên chiến trường, thì có lẽ đã bị người ta đánh tới nhà rồi, ta chỉ hận sắt không rèn được thành gang!” Thân vương Cách Lỗ hậm hực nói.
“Cũng phải, để một chiến thánh như huynh đi huấn luyện những tân binh đó, thật có chút không thích hợp, nếu để huynh nhận mấy đồ đệ có lẽ hợp lý hơn.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Ha ha, ta thì không nhận đồ đệ rồi, có một Mễ Á cũng đã đủ rồi!” Thân vương Cách Lỗ cười nói, “Đúng rồi, Khổng huynh đệ, nghe nói lần này ngươi cũng đến tham gia bình xét giáo viên? Hơn nữa còn đăng ký song hệ”
“À.” Khổng Hạo Thiên gật gật đầu, “Chẳng phải vừa mới tham gia xong kiểm tra Ma pháp sư sao, bây giờ ta đến đây chính là tiến hành kiểm tra chiến sĩ.”
“Còn kiểm tra cái gì! trực tiếp cho qua! nếu ngươi không qua được, sợ rằng ở đây không ai dám nói mình có thể qua!” Thân vương Cách Lỗ to giọng nói.
Khổng Hạo Thiên lắc lắc đầu cười khổ sở, xem ra lần luyện kiếm ngẫu nhiên đó không phải là công không, chí ít thì bây giờ các lãnh đạo cao cấp của trường này đều xem ông ta là một nhân vật thiên tài lớn.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khóc Trong Đêm
Dị Giới Chí Tôn Lão Sư Tác giả: Thạch Nhàn Trạch Nam Quyển thứ ba Chương 84: Thăm dò
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Kiểm tra ma pháp và chiến sĩ của Khổng Hạo Thiên rất nhanh được hoàn thành tất cả, bây giờ hắn đang nhàn nhã ngồi uống trà với Cách Lỗ, đợi các lão sư khác kiểm tra hoàn tất.
“Khổng huynh đệ, dựa vào trình độ hiện nay các học sinh của ngươi thì tin tưởng rằng không lâu nữa có thể tốt nghiệp học viện, đây là thành tích tiền lệ chưa có bao giờ, sau này ngươi có dự định gì?” Cách Lỗ hỏi.
“Tốt nghiệp? Ha ha, đâu có phải là việc dễ dàng thế! Theo tôi nghĩ, mấy đứa trẻ này mới vừa nhập môn mà thôi. Đợi bình xét lão sư lần này kết thúc tôi dự định đưa bọn họ đi du lãm Đại lục, quan sát việc đời, rèn luyện cách đối xử với người khác, rèn luyện tính cách của bọn chúng.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Ha ha, yêu cầu của Khổng lão đệ thật là cao đấy, đạt được đẳng cấp Ma pháp sư, chiến sư mới vừa nhập môn, như vậy làm cho các lão sư kia nghe thấy thẹn chết mất đấy!” Cách Lỗ cười lớn nói.
“Mỗi người có chí hướng riêng, đây chính là kế hoạch tôi đặt ra cho bọn họ, nếu ngay những điều này mà làm không được ta cũng sẽ không dạy bọn chúng.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
Cách Lỗ gật gật đầu: “Khổng huynh đệ yêu cầu đối với đệ tử của mình cao hơn nhiều so với ta, cũng vì năng lực của ta có hạn, không kiên quyết được như Khổng huynh đệ đây!”
“Ha ha, Cách Lỗ lão huynh nói đùa rồi, dựa vào thực lực thánh cấp của huynh, dạy ra đồ đệ nhất định là nhân trung chi long rồi!” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Ài, dù sao ta cũng phải nỗ lực lớn nhất để dạy bảo Mễ Cách, sau này nó có thể đạt được trình độ như thế nào thì phải nhìn vào số của nó thôi.”
Hai người cứ vậy nói chuyện hơn giờ đồng hồ, kiểm tra chiến sĩ vẫn đang tiếp tục, nhưng bên kiểm tra Ma pháp sư đã kết thúc rồi, bây giờ các lão sư kiểm tra xong đều yên lặng đứng dưới đài đợi thánh ma đạo sư Hi Nhĩ Khoa phát biểu. Truyện Dị Giới Chí Tôn Lão Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“Ờ, ta nói một chút, lần kiểm tra này ta không thất vọng nhiều lắm, chỉ có một người không trung thực! không qua được, điều này cũng nói lên đạo đức lão sư của các ngươi có chỗ được nâng cao, không giống như những năm trước, mỗi lần đều bắt được mấy chục tiểu tử thiếu trung thực.” Chủ nhiệm giáo dục Hi Nhĩ Khoa lười biếng nằm trên lưng ghế, biểu hiện chẳng có chút uy nghi thánh ma đạo sư nào cả, so với uy lực lôi đình trước khi giáo huấn kẻ gian thật là hai người khác nhau hẳn!
“Ha ha, nằm ở đây một buổi sáng cũng mệt rồi, Tây Âu, ngươi đến nói những bước tiếp theo đi.” Hi Nhĩ Khoa với tư cách là thánh ma đạo sư làm sao mệt được chứ, đây hoàn toàn là do ông ta không có một chút giác ngộ quan chủ khảo nào mà thôi.
“Vâng, thưa chủ nhiệm.” Tây Âu chính là người tài phán đó, bây giờ nó đứng trên khán đài bắt đầu giới thiệu.
“Lần bình xét lão sư này không có gì khác so với các lần trước, vẫn chia làm hai bộ phận thi văn và thi võ, thi văn ngày kia sẽ tiến hành, người qua được có thể bước vào giai đoạn tiếp theo thi võ: quy tắc thi võ vẫn giống như trước đây, áp dụng phương thức đẳng cấp ngang nhau một đối một, người thua mất đi tư cách lên cấp, người thắng có thể nhận được chứng nhận bình xét lần này!”
“Một đối một, thua thì trực tiếp mất đi tư cách, xem ra vận may cũng rất quan trọng.” Khổng Hạo Thiên nghĩ.
Chờ bên kiểm tra Ma pháp sư này giới thiệu xong, bên kiểm tra chiến sĩ liền bắt đầu, chẳng qua hai bên nói cơ bản là giống nhau, Khổng Hạo Thiên không đến để nghe, mà đi thẳng về ký túc luôn.
Vừa mới qua buổi trưa, trong vườn trường rất ít người đi lại, Khổng Hạo Thiên đang đi về ký túc, trên đường rất trống vắng, bỗng cảm giác phía sau có một luồng linh lực ba động tương đối mạnh ập đến!
“Hừ?” Khổng Hạo Thiên không biết là ai, đối với năng lượng chập chờn này đến thì hắn từ nãy tới giờ chưa có chú ý tới.
“Bùng!”
Khổng Hạo Thiên quay người đánh mạnh một quyền, đúng lúc chạm vào đòn tấn công của người đánh lén, nhưng xung quanh Khổng Hạo Thiên đã bị kẻ tập kích sử dụng không biết loại Ma pháp đạo cụ gì, nó làm ngăn cách âm thanh hoàn toàn!
“Ngươi là ai?!” hai người cách nhau mấy phân, lần tấn công này của người tập kích thể hiện rõ không sử dụng đến sát chiêu.
“Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần đánh với ta một trận là được rồi!” Nam tử bịt mặt, mặc toàn đồ đen, tay để trần tiếp tục tấn công!
Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng vận chân nguyên lực, đưa thực lực bản thân khống chế đến đẳng cấp chiến sư, tay cũng đánh ra một quyền!
Mặc dù đều sử dụng thực lực đẳng cấp chiến sư, nhưng sự khéo léo của đối phương rõ ràng không bằng Khổng Hạo Thiên, quyền này Khổng Hạo Thiên đưa thực lực bản thân tập trung lên đầu quyền, tấn công ra mạnh hơn rất nhiều so với hắc y nhân!
Hắc y nhân chịu thiệt hơn một chút, cơ thể hơi lùi về sau: “Quả nhiên có chút bản lĩnh!”
Nói xong, hắc y nhân lập tức tấn công tiếp, nhưng lần tấn công này mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, rõ ràng hắc y nhân không cho rằng thực lực mình khống chế và Khổng Hạo Thiên như nhau có thể dành được ưu thế.
Hắc y nhân vận đấu khí dồn vào đầu quyền, lực tấn công rất lớn. Khổng Hạo Thiên không chuẩn bị chống đỡ chính diện, khi đối phương phát động công kích, lập tức né tránh! do hai người cự ly rất gần, tuy tốc độ của Khổng Hạo Thiên rất nhanh, nhưng chỉ trong vòng một phần ba phút thì không thể tránh kịp, may mà động tác trên tay Khổng Hạo Thiên chưa dừng lại, cánh tay phải hơi cong lại, đỡ đòn công kích của đối phương, chân phải lập tức xuất một đòn bên hông!
Công kích của đối phương hầu như không làm tổn hại đến thân thể cường hãn của Khổng Hạo Thiên, còn đòn cước kia của Khổng Hạo Thiên cũng bị đối phương né được!
Tuy vậy nhưng Khổng Hạo Thiên vẫn cố ý lùi mấy bước, hắn phát hiện đối phương không muốn giết mình, chỉ không biết thăm dò nhằm mục đích gì thôi, cho nên Khổng Hạo Thiên cũng chỉ dùng phương thức Vũ giả để chiến đấu, không sử dụng cách thức của Tu chân giả.
“Nếu như ngươi không dùng thực lực thật thì ta sẽ giết ngươi!” Hắc y nhân lạnh lùng nói.
“Thực lực của ta chỉ là đẳng cấp chiến sư, ngươi muốn ta đưa ra thực lực gì nữa?” Khổng Hạo Thiên không biết làm sao chỉ nhún vai nói.
“Vậy thì hãy chết đi!”
Hắc y nhân nói xong nhảy tung người lên, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh Trọng kiếm màu trắng, một đường đấu khí nhanh chóng chém xuống Khổng Hạo Thiên!
Khổng Hạo Thiên cũng rút ra thanh trường kiếm của mình, vung ra một đạo kiếm cương như thế, cùng với đường đấu khí của hắc y nhân gặp nhau tại một chỗ. Nhưng mà lần này hắc y nhân lại sử dụng thực lực tăng hơn so với lúc nãy một chút, Khổng Hạo Thiên chỉ sử dụng thực lực Chiến sư sơ đoạn nên cơ bản không phải là đối thủ của hắn!
“Hừ, muốn thử sức của ta, vậy ngươi hãy nhìn cho kỹ,” Khổng Hạo Thiên trong lòng hừ một tiếng lạnh lùng, lập tức gia tăng vận chuyển chân nguyên lực, vung ra một kiếm mạnh mẽ, chém về phía hắc y nhân!
“Vẫn không sử dụng toàn lực sao?” Hắc y nhân hầu như không để ý đến đòn tấn công của Khổng Hạo Thiên, cho dù là thực lực chiến sư trung đoạn trước mặt hắn vẫn không đáng nhắc đến.
Chỉ nhìn thấy hắc y nhân cầm trọng kiếm thẳng đứng, hét một tiếng lớn, một đường đấu khí từ trên mặt kiếm rộng ba thước chém ngang ra, trong nháy mắt đánh tan kiếm khí của Khổng Hạo Thiên!
“Muốn chết!” Hắc y nhân nhận thấy Khổng Hạo Thiên chưa sử dụng bản lĩnh thực sự của mình, bực bội hét lên một tiếng, một đường kiếm quang tàn khốc chém thẳng tới Khổng Hạo Thiên!
“Thật vừa đúng lúc!” trên miệng Khổng Hạo Thiên đột nhiên hiện ra nụ cười khẽ không dễ phát hiện, cũng hét to lên một tiếng, vung thanh trường kiếm lên, một đạo kiếm hồng nghênh đón đường kiếm quang của đối phương!
Thế nhưng tấn công toàn lực của Khổng Hạo Thiên dưới đường kiếm quang của hắc y nhân chỉ là hơi cản trở một chút thôi, cơ bản không cản nổi tấn công của đối phương! Kiếm quang của hắc y nhân sau khi hóa giải tấn công của Khổng Hạo Thiên, trong nháy mắt đã lao đến trước người Khổng Hạo Thiên!
Khổng Hạo Thiên không hề có bất cứ chống cự gì, để cho đường kiếm quang hơi yếu một chút trực tiếp tấn công lên người mình!
“Bùm!” Khổng Hạo Thiên bị kiếm quang đánh trúng, miệng hộc máu tươi, mặt ngửa ra bay về phía sau!
“là ai to gan như vậy, dám ngang ngược ở đây!” một tiếng hét uy nghiêm đột nhiên xuất hiện trong vòng chiến, chỉ nhìn thấy một luồng cuồng phong uy lực cực lớn trong nháy mắt quét qua khu vực, một kích đả thương hắc y nhân!
Hắc y nhân cơ bản không có thời gian phản ứng với đòn tấn công này, trực tiếp bị đánh trúng khiến trọng thương! Hắn không còn chú ý đến Khổng Hạo Thiên nữa, thậm chí cũng chưa kịp nhìn xem người mới đến là ai, nhanh chân chạy trốn.
“Hừ, dám đến địa bàn của ta làm càn!” người vừa đến hừ một tiếng lạnh lùng nói.
“Viện trưởng đại nhân, ngài đến thật là kịp thời, không thì tiểu mệnh của lão Khổng ta đây không giữ được rồi!” Khổng Hạo Thiên đứng lên nói, dáng vẻ không hề có chút nào giống bị thụ thương!
“Ha ha, ngươi cũng thật lắm chuyện, còn muốn lão già ra tay.” Ba Nhĩ Đốn cười nói.
“Phải nói trước, lần này là ngài chủ động ra tay, không có trong thỏa thuận của chúng ta!” Khổng Hạo Thiên nhấn mạnh nói.
“Biết rồi, xem như ta chịu thiệt chút vậy.” Ba Nhĩ Đốn đành chịu nói, “Ngươi vừa rồi tại sao không dùng thực lực thật sự đánh nhau với hắn, còn muốn giả vờ không địch nổi?”
Khổng Hạo Thiên nhìn hướng hắc y nhân chạy trốn một cái, nói: “Người này từ lúc bắt đầu tập kích luôn muốn thăm dò thực lực của ta, chứ không muốn ra tay hạ sát, ta không biết mục đích thật sự của hắn là gì. Hơn nữa thực lực của nó chí ít cũng đạt đến đẳng cấp Đại chiến sư, tôi rất khó giết được hắn. Vì thế để cho hắn biết được năng lực thật sự của mình, không bằng đợi Viện trưởng đến giúp đỡ vậy!”
Ba Nhĩ Đốn gật gật đầu nói: “Ngươi nói rất đúng, thực lực của người này chính xác là đẳng cấp đại chiến sư, hơn nữa hắn khống chế đấu khí cũng rất chuẩn xác, chắc là người đáng được chú ý trong đại chiến sư! ngươi nghĩ như thế nào về việc hắn đến thăm dò?”
Khổng Hạo Thiên nhún nhún vai: “Ta làm sao biết được, ta ở đây lại không có thù oán với ai.”
“Hừ, người ta tuy là chỉ muốn thăm dò ngươi, nói rõ cũng có chút ganh tị với ngươi, sắp tới hẳn sẽ không ra tay lần nữa, nhưng ngươi cũng nên cẩn thận chút, nếu như để hỏng mất việc lớn của ta, có lẽ ta không tha thứ nổi cho ngươi!” Viện trưởng Ba Nhĩ Đốn nói.
“Việc đó thì ngài yên tâm đi, tốt rồi, ta muốn về đây, tạm biệt Viện trưởng!” Khổng Hạo Thiên hướng Ba Nhĩ Đốn sau lưng vẫy tay, hướng túc xá đi về.
Ba Nhĩ Đốn nhìn phía sau Khổng Hạo Thiên khẽ nói: “Tiểu tử này một chút tôn kính lão già ta cũng không biết, chí ít cũng nên gọi một tiếng Viện trưởng đại nhân chứ!”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khóc Trong Đêm