Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1267: Uy phong lẫm lẫm. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tam Đại Hoàng giả, từng người đều thi triển ra tuyệt kỹ của mình, ác chiến một trận với Thái Minh. Thái Minh dù chịu thiệt hại nhưng cũng không thể giao chiến với bọn hắn, cho dù có Điệp Hoàng ở bên hỗ trợ, nhưng cũng hơi chịu thiệt thòi.
Nhưng hôm nay, sau khi được Điệp Hoàng không ngừng chữa trị thân thể cự nhân cho hắn, nếu không chống lại được Tam Hoàng thì hắn cũng đập đầu mà chết đi cho rồi.
Đương nhiên, Thái Minh muốn tiêu diệt Tam Hoàng thì lại là chuyện gần như không thể nào. Dù sao, thân là Tam Hoàng trong thập đại đỉnh phong thì cũng không phải hạng người bình thường, từng người ít nhất cũng sống đã mấy ngàn vạn năm, tự nhiên đã thành tinh, không có khả năng bị tiêu diệt dễ dàng như thế.
Nhưng nhiệm vụ lần này của Thái Minh và Điệp Hoàng chỉ là chế trụ Tam Hoàng mà thôi. Không có Tam Hoàng do Lôi Động đã lệnh cho gia hỏa Thái Minh thực lực không kém ra trận với tư cách chủ lực tác chiến, gián tiếp sắp đặt chiến cuộc.
Thương Lan tiên tử cùng Thống khổ nữ vương cũng nhao nhao sát nhập vào chiến cuộc. Dù sao Thương Lan tiên tử cũng mềm lòng, không tìm cường giả cùng trận doanh của mình để đánh nhau mà tìm tới một tên Ma tộc Hợp thể kỳ đẳng cấp cao, triển khai một hồi ác chiến kịch liệt dị thường.
Nhưng Thống khổ nữ vương thì lại không cố kỵ nhiều như nàng. Nàng ta thích nhất là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Thống khổ chi tiên của nàng ta bay đầy trời, đều tìm tới những cường giả Hợp Thể kỳ sơ giai, trung giai, cũng mặc kệ đối phương thuộc chủng tộc nào, dùng roi da rút túi bụi lên người, bên cạnh đó còn cười điên cuồng không thôi. Tuy rằng bị Lôi Động thu làm nữ nô, nhưng cũng chỉ ngoan ngoãn phục tùng Lôi Động mà thôi, còn bản tính ham mê ngược đãi người khác vẫn không cải biến.
Chỉ một nén nhang ngắn ngủi, nàng đã giết chết một gã Hợp thể kỳ sơ giai, lại phanh thây một tên Hợp Thể Kỳ trung giai, huyết tinh đầy trời. Thực lực của nàng hiện tại đã là Hợp Thể đẳng cấp cao, gần như là đỉnh phong rồi. Tuy rằng so ra kém thập đại đỉnh phong cao thủ, nhưng cũng chỉ chênh lệch nửa phần mà thôi. Hơn nữa, trong phạm vi U Minh lĩnh vực của Lôi Động thì tất cả địch nhân ít nhiều đều chịu ảnh hưởng, ví dụ như thỉnh thoáng có chút ít dây leo U Minh quấn lấy bọn hắn. Những cái này thập phần khó chơi, phải ra sức mới thoát được.
Nhưng cao thủ giao tranh, chỉ cần sai một ly liền có thể quyết định thắng bại sinh tử.
Các cao thủ còn lại dưới trướng Lôi Động cũng sục sôi sĩ khí, nhao nhao chọn địch nhân cho mình, tạo thành một tràng ác chiến. Cả đám đều thể hiện ra chiến lực không tầm thường của mình.
Mà đáng sợ nhất đương nhiên là Lôi Động rồi. Toàn lực ứng phó, không những khiến một đám thuộc hạ Quỷ tộc và U minh hệ dưới trướng mạnh mẽ điên cuồng hơn mà còn gia trì rất lớn, tạo thành chướng ngại vô cùng lớn cho địch nhân.
Cái này cũng chưa tính, sức chiến đấu bản thân hắn đã vượt qua Tam Hoàng. Xuyên thẳng vào trận địa địch nhân, giống như là một đao phủ huyết tinh tàn bạo. Bất luận địch nhân nào bị hắn nhìn chằm chằm vào thì cũng đều không sống được mấy giây, thân hình bị đánh tan.
Không ít người đã mang theo ý manh động bỏ chạy, vừa đánh vừa lui bỏ chạy về phía khe hở không gian. Nhưng sở dĩ Lôi Động chọn không gian nhỏ này để tiến hành săn giết thì tất nhiên là phong bế không gian nhỏ này, khe hở chạy trốn duy nhất đã bị hắn tính toán chu toàn cẩn thận, há có thể đơn giản chạy trốn như vậy?
Lôi Động sớm đã lệnh cho Thương Lan tiên tử sở trường về trận phap bố trí phòng ngự trận pháp tại khe hở không gian kia. Một khi khai chiến thì trận pháp kia sẽ khởi động, ngăn cản địch nhân ly khai. Tuy trận pháp của Thương Lan tiên tử không thể ngăn cản được công kích điên cuồng của một đám cao thủ cường giả. Nhưng tạm thời ngăn cản thoáng một phát thì lại không thành vấn đề.
Hai cường giả có ý đồ đào tẩu bị pháp trận chắn lại, sắc mặt vô cùng tái nhợt. Mà Lôi Động thì giống như một bóng ma quỷ mị xuất hiện sau lưng hắn, cười lạnh khặc khặc, nói:
- Muốn bỏ chạy? Muộn rồi.
Thủ đoạn của Lôi Động lợi hại tàn khốc, sớm đã dọa cho liên quân cường giả sợ đến gần chết. Một tên Ma nhân, một gã Tiên Nhân liền bắt đầu cầu xin tha thứ, nguyện ý đầu hàng các kiểu con đà điểu.
- Hừ, ta cần hai tên yếu nhược như các ngươi làm gì?
Lôi Động cười cười dữ tợn, điểm ra hai đạo tiên chỉ tàn sát.
- Chết đi mới tốt.
Lúc này, một Tiên một ma đã lâm vào đường cùng, đều nhao nhao gầm thét quay đầu lại dốc sức liều mạng với Lôi Động. Nhưng chỉ trụ được sáu bảy hiệp thì liền bị điểm nổ ngay đầu mà chết.
Chỉ nửa canh giờ, tràng chiến đấu kịch liệt này cũng đã đến hồi kết. Mà Lôi Động đã tự tay giết chết chín trong bốn mươi mấy tên địch nhân Hợp Thể Kỳ.
Đối với Tam Hoàng mà nói thì nửa canh giờ như thế, chỉ là hơi rơi xuống thế hạ phong mà thôi. Nhưng nghiêm túc mà nói thì bọn hắn cũng đã thua, thua một cách triệt để.
Bởi vì lúc mới khai chiến, Lôi Động đã thi triển ra U minh lĩnh vực bá đạo cường hãn, vô cùng tinh thuần, giết chóc tàn khốc, khiến địch nhân lâm vào trong trạng thái sĩ khí đê mê.
Hơn nữa Điệp Nhân ở hậu phương cực kỳ am hiểu phụ trợ đã không ngừng trị liệu cho chiến sĩ bị thương, khiến trận chiến này của Lôi Động xem như thắng lợi lớn.
Điểm chính yếu nhất là Tam Hoàng cường đại nhất bên đối phương đã bị Thái Minh và Điệp Hoàng dây dưa, căn bản không thể gây sát thương với đại quân của Lôi Động.
Lúc này, sắc mặt nguyên một đám Tam Hoàng đều trắng bệch, đã không còn ý chí chiến đấu nữa rồi. Chỉ cần Thái Minh và Điệp Hoàng tiếp tục kiên trì ác chiến, qua mấy ngày là có thể thủ thắng rồi.
Huống hồ, trong trận chiến ấy lại có một tên gia hỏa không biết là nhân loại hay là Tiên tộc, sức chiến đấu không kém hơn Thái Minh cấp Á Thánh. Hai Á Thánh vây công, cộng thêm vô số cường giả nhìn chằm chằm, điều duy nhất Tam Hoàng có thể làm chính là chạy trốn.
Nhưng những người có ý đồ chạy trốn trước kia đều đã bị tai mắt bọn hắn ở bốn phương tám hướng nhìn vô cùng tinh tường. Trong khoảng không gian nhỏ này, con đường lui duy nhất đã bị phá hỏng triệt để.
Nếu không thể chạy trốn, lại không muốn chết thì cũng chỉ có đầu hàng. Mà công kích của Thái Minh phía đối diện lại càng ngày càng lớn mạnh, ngoài lợi dụng chấn động thần hồn ra thì còn bắt đầu hướng về phía Thống khổ nữ vương trao đổi:
- Nhân Phỉ Địch, ngươi cũng đã quen biết ta không dưới trăm vạn năm. Ngải Đức La ta tự nhận những năm gần đây chưa hề bạc đãi ngươi. Không bằng ngươi giúp ta cầu tình, về sau mọi người cùng nhau thờ một chủ, ta sẽ cam đoan trông nom, để ý ngươi nhiều hơn. Về phần Hỗn độn bổn nguyên kia thì ta cũng không cần.
- Ha ha ha.
Thống khổ nữ vương ở một bên quan sát cuộc chiến dương dương đắc ý cười ha ha, nói ra:
- Ngải Đức La ơi là Ngải Đức La. Ngươi mà cũng có ngày hôm nay sao? Muốn đầu nhập chủ nhân nhà ta, còn muốn lão nương cầu tình cho ngươi? Khặc khặc, ngươi đã quên trăm vạn năm trước, ngươi đã cưỡi lên đầu lên cổ đám thuộc hạ ta, làm mưa làm gió như thế nào rồi sao? Hừ, lão nương ta đây không thèm chấp kẻ tiểu nhân. Ngươi bò tới đây thè lưỡi ra liếm đầu ngón chân cho ta, ta sẽ tha thứ cho ngươi.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1268: Diệt nhất Hoàng, thu phục nhị Hoàng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngải Đức La, tên gia hỏa hèn hạ này, trong lúc chiến đấu lại mang tư tưởng hàng địch? Ngươi chết đi.
Hổ Hoàng Bạch Ly phẫn nộ gầm thét một tiếng, trực tiếp bứt ra, chạy hơn mười dặm, không hề tác chiến. Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi, kiện Hỗn độn bạch hổ giáp kia đã bị đánh lõm khắp nơi, vô cùng thê thảm. Cũng may Hỗn độn bạch hổ giáp là Hỗn độn chí bảo cực kỳ khó có được nên cũng có thể tự chữa trị cho mình dần dần.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng vốn cũng là một người kiêu ngạo, thấy Ngải Đức La hèn hạ như thế, cũng thu Thiên Khuyết Tiên Kiếm lại, đứng ở một bên khoanh hai tay xem kịch hay. Dù sao thì đánh như thế nào cũng không thắng, như vậy thì đánh làm gì nữa?
Hắn sử Ngự Kiếm Thuật bay ra xa xa, ngoại trừ sắc mặt có chút trắng bệch thì quanh thân coi như không có vấn đề gì.
Đáng thương cho Ngải Đức La muốn chạy, nhưng Thái Minh như thế nào để hắn được như ý? Mấy lần giao tranh trước, Thái Minh đã bị Tam Hoàng liên thủ lại, cho nếm phải thật nhiều đau khổ. Cũng may là hắn da dày thịt béo nên mới miễn cưỡng giữ vững được. Hôm nay khó khăn lắm mới bắt được cơ hội đánh chó cùng đường, hắn như thế nào lại buông tha?
Lúc này, U minh quỷ khí quanh thân đã sâu đậm hơn, cuốn lấy Hủy Diệt Ma Hoàng. Nắm đấm như sườn núi không chút lưu tình mãnh liệt nện đến. Đánh cho hắn thê thảm một hồi.
Tuy nói Hủy Diệt Ma Hoàng cũng phi thường lợi hại, nhưng so với Thái Minh cấp Á Thánh thì lại chênh lệch rất nhiều. Nhưng lúc này hắn đã không còn ý chí chiến đấu, chỉ phải phòng thủ nên bị đánh cho vô cùng thê thảm, cực kỳ khổ bức. Cũng may thiên phú bản thân hắn phi phàm, tu luyện ma công đã đến mức cực kỳ lợi hại nên da thịt cũng dày.
Nhưng hắn cũng phi thường tinh tường nắm đấm của Thái Minh hung hiểm đến mức nào. Nếu như để hắn đánh tiếp thì sẽ trực tiếp bị đánh chết. Trong nội tâm hắn không ngừng mắng to Thống khổ nữ vương kia, tiện nhân này, nếu như ta có thời gian xoay sở thì ta sẽ khiến ngươi sống không được mà chết cũng không xong. Nhưng ngoài miệng hắn lại đau khổ cầu khẩn:
- Nhân Phỉ Địch, xin ngươi nể tình đồng tộc, rộng lòng tha thứ cho những lỗi lầm trước kia của ta. Ta có thể đền bù tổn thất cho ngươi, mười vạn Hỗn độn kết tinh, chỉ cần ngươi giúp ta nói vài lời có lợi cho ta trước mặt chủ thượng ngươi.
- Khanh khách.
Lúc này Thống khổ nữ vương đã quấn quít đến bên người Lôi Động, nũng nịu cười nói:
- Chủ nhân, Hủy Diệt Ma Hoàng này làm người hèn hạ vô sỉ, hung bạo tàn khốc, thích làm những chuyện như tính sổ báo thù nhất, ngàn vạn lần không thể để hắn có cơ hội sống sót. Về phần chút ít tài phú kia của hắn thì sau khi tiêu diệt hắn thì đều có thể rơi vào tay chúng ta. Còn nữa, chủ thượng, nô tài rất thích Hủy diệt ma nhận của hắn, chính là thứ tốt bài danh thứ bảy trong thập đại chí bảo.
- Thái Minh, không cần nhiều lời, tiêu diệt hắn.
Lôi Động đứng khoanh hai tay, nhàn nhạt nói.
- Vâng, thiếu chủ.
Thái Minh gào thét một tiếng đáp ứng, bắt đầu chăm chú lên. Trước kia hắn bất quá chỉ đánh cho hả giận mà thôi. Hiện tại sau khi nghe mệnh lệnh Lôi Động thì hắn liền toàn lực ứng phó. Tuy rằng thái độ tôn trọng của Thái Minh đối với Lôi Động hiện tại không bằng trình độ tôn trọng đối với Minh Thần lúc trước, nhưng cũng càng ngày càng gia tăng. Tự đáy lòng hắn đều nguyện ý theo Lôi Động làm việc.
- Nhân Phỉ Địch ả kỷ nữ này. Sớm biết có ngày hôm nay thì bổn hoàng đã... Ngao ngao!
Hủy Diệt Ma Hoàng đã bị Thái Minh chế trụ, đôi ma trảo bị Thái Minh nắm bắt, tiếng rắc rắc rắc của gân cốt bị bạo liệt khiến người sởn hết cả gai ốc vang lên.
Tuy rằng Hủy Diệt Ma Hoàng rất giỏi, là một trong Thập đại cao thủ. Nhưng cuối cùng vẫn không phải là đối thủ Thái Minh.
Thái Minh tàn bạo đến cực độ, sau khi hủy diệt tứ chi của Hủy Diệt Ma Hoàng thì dùng bàn tay vô cùng cường lực bao lấy đầu Hủy Diệt Ma Hoàng lại, nở nụ cười ồm ồm, nói:
- Ngải Đức La, trước kia ngươi cầm Hủy Diệt Ma Nhận truy sát lão tử đến mức tận cùng, đuổi lão tử chạy tán loạn khắp nơi như chó nhà có tang, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay a.
- Thái Minh, ta sai rồi. Ta cầu xin ngươi, giúp ta cầu tình vời Thiếu chủ của ngươi, Ngải Đức La ta tất sẽ báo đại ân này. Hủy Diệt Ma Hoàng bắt đầu đau khổ cầu xin tha thứ.
- Thiếu chủ đã ra lệnh, ta không thể không nghe, ngươi hãy để những lời sám hối này đến hồi thiên địa luân hồi kế tiếp mà nói.
Thái Minh nhe răng cười tàn khốc, trực tiếp dùng lực lượng cự nhân cấp Á Thánh bóp vỡ đầu của hắn, bắt được nguyên thần của hắn, sau đó thu lấy Nguyên thần cùng không gian giới chỉ, ma pháp ma nhận của Ma Hoàng, cung kính dâng hiến cho Lôi Động.
- Làm tốt lắm, Thái Minh.
Lôi Động cũng hơi hơi gật đầu tán dương.
- Lần này ngươi đã lập được không ít công trạng, quay đầu lại đi, ta sẽ hảo hảo ban thưởng cho ngươi.
- Đa tạ Thiếu chủ.
Thái Minh vui mừng quá đỗi, từ trước đến nay mỗi lần Thiếu chủ ra tay thì đều rất hào phóng. Nhất là dâng hồn phách cường giả lên thì tâm tình Thiếu chủ sẽ rất không tệ. Lúc này, hắn không khỏi liếc nhìn về phía Hổ Hoàng cùng Thiên Khuyết Kiếm Hoàng một cách tàn nhẫn, liếm liếm bờ môi tràn ngập máu tươi, nói:
- Thiếu chủ, có cần thủ hạ tiêu diệt nốt hai tên này không?
- Không cần lưu lại bọn hắn, trực tiếp tiêu diệt cho ta.
Lôi Động phất phất tay, phảng phất như hai tên kia không phải hai trong Thập đại đỉnh phong Tam Giới mà là hai con gà đất chó kiểng không có bất kỳ tác dụng gì. Bởi vì có Minh Vương Phiên tồn tại thì ngay cả chào mới hắn cũng không thèm nghĩ đến.
- Tuân mệnh.
Thái Minh cười ha ha điên cuồng, trong lòng sớm đã tính toán nên giết hai tên này như thế nào. Khẳng định Thiếu chủ sẽ ban thưởng càng thêm phong phú. Đối với hắn mà nói thì điều này chính là ý chí chiến đấu vô cùng vô tận. Huống chi, trước kia Thái Minh thế đơn lực bạc, thường thường là đối tượng bị khi dễ. Hiện tại đã qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai, đương nhiên có một cỗ cảm giác hãnh diện.
Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng hai mặt liếc nhìn nhau, tuy rằng sợ hãi trong nội tâm nhưng cũng không biết xấu hổ cầu xin tha thứ như Ngải Đức La. Còn nữa bọn hắn cùng nhìn ra tâm tư đối phương, căn bản không quan tâm bọn hắn đầu hàng hay không.
Cho dù bỏ qua tất cả tôn nghiêm mà cầu xin tha thứ thì đối phương cũng không có phản ứng gì.
- Tự bạo a.
Trong ánh mắt Hổ Hoàng lóe lên một tia kiêu ngạo cuối cùng.
- Cho dù có chết thì chúng ta cũng không thể để người ta bóp chết như con chó thối Ngải Đức La kia.
- Đúng vậy, nghĩ tới Thiên Khuyết Kiếm Hoàng ta, tung hoành Tam giới gần vạn năm, uy phong và khí phách hạng gì mà phải như vậy?
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng đứng khoanh hai tay, nở nụ cười kiêu ngạo.
- Cho dù có chết thì cũng phải chết một cách kiêu hùng mới không nhục đến uy danh của ta. Thái Minh a, ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là dốc sức liều mạng.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1269: Thiên hạ đệ nhất đại hại. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Bọn hắn đã quyết định chủ ý trong nội tâm, coi như là tự bạo nhục thể, nguyên thần cùng với Thiên Khuyết Tiên Kiếm của mình thì cũng tuyệt đối không để đối phương làm nhục.
- Chủ nhân, chủ nhân.
Thương Lan tiên tử bay lại, có chút tránh né, cuống quít nói với Lôi Động:
- Nô tài, nô tài có thể cầu tình cho Chung Ly đại nhân hay không? Mặc dù Chung Ly đại nhân là người có chút kiêu ngạo, nhưng từ trước đến nay đối với những thuộc hạ tiểu bối chúng ta vô cùng tốt. Hắn cũng không phải hèn hạ vô sỉ như Ngải Đức La kia.
- Thái Minh, trở về.
Lôi Động nhàn nhạt nói một câu.
- Vâng, Thiếu chủ.
Hiện tại Thái Minh rất nghe lời, tuy rất không tình nguyện trong nội tâm vì không thể bóp chết hai tên kia nhưng hắn cũng không dám trái lệnh Lôi Động. Cái này không chỉ là vì thân phận hắn hay vì ban thưởng, mệnh lệnh của Minh Thần mà còn là sự tôn kính cường giả đối với Lôi Động.
Vài ngàn năm trước, Thái Minh đều tinh tường tu vi thực lực của Thiếu chủ Lôi Động. Khi đó hắn muốn giết Lôi Động thì cũng không phí quá nhiều sức lực. Nhưng thực lực của Thiếu chủ hiện tại đã vượt qua hắn rồi, tùy thời đều vượt xa hơn nữa. Thực lực vi tôn, Thái Minh tự nhiên càng thêm kính trọng Lôi Động.
- Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, Thương Lan nói ngươi làm người cũng không tệ lắm, cầu tình cho ngươi. Hiện tại bổn thiếu chủ cho ngươi một cơ hội.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Nếu như ngươi có thể hoàn toàn buông tha nguyên thần của ngươi, tiếp nhận tinh thần lạc ấn của bổn Thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ tha chết cho ngươi, về sau nếu ngươi lập được công lao thì ngươi muốn ban thưởng nửa miếng hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không được.
Sắc mặt Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly âm tình bất định, nhìn nhìn Thương Lan. Không nghĩ tới Ngải Đức La đau khổ cầu xin Thống khổ nữ vương nhưng nàng ta cũng không chịu tha thứ cho hắn. Nhưng hắn lại không mở miệng cầu khẩn Thương Lan thì nàng đã chủ động cầu tình cho mình, điều này cũng làm hắn có chút cảm khái vạn phần.
Sau khi do dự thật lâu, hắn thở dài một hơi, nói:
- Chủ thượng, ngài thật sự có thể cho ta nửa miếng Hỗn độn bổn nguyên?
- Chỉ cần ngươi thật tâm thần phục Bổn thiếu chủ thì đương nhiên chỗ tốt không thiếu phần cho ngươi.
Lôi Động thập phần uy nghiêm, nói:
- Nhưng hiện tại ngươi là người chờ xử tội, vô công bất hưởng. Chờ ngươi lập được đầy đủ công trạng thì bổn thiếu chủ tự nhiên ban thưởng Hỗn độn bổn nguyên cho ngươi.
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình đường đường là một cường giả đỉnh phong lại rơi vào tình trạng như bây giờ. Bất quá cũng may, có hy vọng đạt được Hỗn độn bổn nguyên. Thấy đối phương cũng không phải không quan tâm mình có đầu hàng hay không, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng liền không dám suy nghĩ nhiều hơn nữa, liền cung kính chắp tay nói:
- Đã như vậy, Chung Ly tự nguyện đầu nhập Thiếu chủ. Trước kia có nhiều chỗ đắc tội, mong Thiếu chủ rộng lòng bỏ qua.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thật tâm đầu nhập vào thì Bổn thiếu chủ tự nhiên đối đãi với ngươi như là người một nhà. Nhưng nếu có chút dị tâm nào thì bổn thiếu chủ sẽ khiến ngươi sống không được mà chết cũng không xong.
Lôi Động sẵng giọng, hiện tại hắn đang ở trong trạng thái Chúa tể Càn Khôn, phối hợp với thực lực cường đại của hắn thì lời nói ra đương nhiên thập phần uy thế.
- Thuộc hạ còn có một yêu cầu quá đáng. Hổ Hoàng Bạch Ly là hảo hữu chí giao nhiều năm với thuộc hạ, hắn làm người cũng không tệ. Không biết chủ thượng có thể cho hắn một cơ hội hay không? Đầu nhập vào chủ thượng, lấy công chuộc tội.
- Chung Ly, ngươi đã đầu nhập bổn thiếu chủ, ta cũng không thể không cho ngươi chút mặt mũi.
Lôi Động nói, thập phần uy nghiêm.
- Bất quá, Hổ Hoàng Bạch Ly phải giao ra trăm vạn Hỗn độn kết tinh để chuộc mệnh. Về sau bổn thiếu chủ sẽ đối xử với hắn như ngươi, lập công ban thưởng, phạm sai lầm bị trừng phạt. Chỉ cần công trạng đầy đủ thì ngay cả Hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không ban thưởng.
Trước kia Lôi Động đã bế quan tu luyện một thời gian dài, cơ hồ đã tiêu hao hết tài sản của mình không còn chút nào, hiện tại hắn cần rất nhiều Hỗn độn kết tinh để bổ sung phần tài nguyên bị thiếu hụt. Sở dĩ hắn chịu lời cầu tình, thu nhận hai tên này. Thứ nhất là cấp chút mặt mũi cho thuộc hạ, thứ hai là cũng sợ tính tình cương liệt của Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, lâm vào tình huống hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì không chút do dự tự bạo đả thương địch thủ. Nếu như vậy thì hắn không đạt được chút chỗ tốt nào.
- Trăm vạn tài nguyên? Bổn hoàng đâu có nhiều như vậy.
Bạch Ly chấn động, lúc biết được tính mạng mình có thể được bảo toàn thì cũng có chút kinh hỉ. Nhưng cái giá chuộc mạng kia quả thực quá khủng bố rồi. Trừ phi bán Hỗn độn bạch hổ giáp đi, nếu không thì hắn không thể nào gom góp được một khoản tiền lớn như vậy.
- Bạch huynh an tâm một chút, chớ vội.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng muốn lôi kéo vài minh hữu trong trận doanh của Lôi Động, như vậy sẽ dễ lăn lộn hơn. Hắn liền trực tiếp nói sảng khoái:
- Chung Ly ta nguyện ý giúp ngươi 50 vạn tài nguyên. Bạch huynh, núi xanh còn đó thì lo gì không có củi đốt? Huống chi chủ thượng cũng đã nói, về sau chỉ cần lập được nhiều công trạng thì sẽ thưởng phạt phân minh. Chỉ cần có thể đạt được chút ít Hỗn độn bổn nguyên thì không chỗ tốt không thể lường được.
Lời này rất có lý, Hổ Hoàng Bạch Ly cân nhắc một chút, chắp tay nói với Lôi Động.
- Vậy thì sau này thuộc hạ sẽ theo chủ thượng lăn lộn. Bất quá, thuộc hạ cũng có một yêu cầu quá đáng. Về sau chủ thượng chinh chiến Tam Giới, có thể hạ thủ lưu tình với Bạch Hổ nhất tộc hay không?
- Trong mắt Bổn thiếu chủ ta, chỉ có ba loại người. Một là người nhà, hai là minh hữu, ba là địch nhân.
Ánh mắt Lôi Động nhìn chằm chằm lên người Bạch Ly, nói ra:
- Chỉ cần ngươi có thể khiến Bạch Hổ nhất tộc ra sức vì ngươi, bổn thiếu chủ tự nhiên không đuổi tận giết tuyệt Bạch Hổ nhất tộc. Nếu như bọn hắn dám cả gan đối nghịch với bổn thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ nhất định không hạ thủ lưu tình. Bạch Ly, sống chết của Bạch Hổ nhất tộc ngươi chỉ có thể dựa vào tay ngươi.
- Thuộc hạ thân là điện chủ Bạch Hổ điện, trong tộc vẫn luôn có chút uy vọng.
Hổ Hoàng Bạch Ly do dự một chút rồi nói ra:
- Chỉ cần chủ thượng cho thuộc hạ một thời gian thì thuộc hạ sẽ thuyết phục Bạch hổ nhất tộc đi theo chủ thượng.
Lôi Động rất thỏa mãn, nhẹ gật đầu, sau đó phân biệt tuyên khắc tinh thần lạc ấn lên nguyên thần bọn hắn. Loại phương thức này chính là tà thuật khống chế tinh thần của Minh Cơ. Sau mấy lần thi triển thì Lôi Động cũng dần dần quen với bản chất phương thức khống chế này.
Chỉ cần đối phương không đề phòng chút nào thì Lôi Động có thể hoàn toàn triển khai ý thức thần hồn của mình, trực tiếp xâm nhập vào sâu trong thần hồn bọn hắn, hạ tinh thần lạc ấn của mình mà không cần tốn hao nhiều sức lực.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1270: Thiên hạ đệ nhất đại hại. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Cái này cũng tự nhiên khiến thực lực Lôi Động bạo tăng, cộng thêm việc tiếp thụ lĩnh ngộ tuyệt đại đa số kinh nghiệm và cảm ngộ pháp tắc của Minh Thần mới có thể làm được.
Đối với ý thức, nghiên cứu lý giải hồn phách, thân thể của tên Minh Thần kia thì Lôi Động cũng càng hiểu rõ hơn.
Những kinh nghiệm này, hiện tại cũng coi như tiện nghi cho Lôi Động.
Nếu không thì loại tà thuật tinh thần lạc ấn này, cần phải đợi đến lúc thích hợp mới thi triển được. Lôi Động chắc chắn sẽ không tiếp nhận lời cầu tình của bọn hắn, trực tiếp giết chết là xong chuyện.
Hiện tại tính mạng bị uy hiếp tuyệt đối, bọn hắn lại không muốn chết, hơn nữa lại khát vọng cực độ đối với Hỗn độn bổn nguyên cho nên bọn hắn đã tự nguyện tiếp nhận đại đầu độc thuật của Lôi Động, khiến ý thức của bọn hắn ngủ say. Thuật này cũng là một trong những chỗ tốt Lôi Động lấy được từ Minh Thần. Vài ngàn năm trước, Minh Thần chính là dùng loại phương thức này để khống chế Lôi Động, hòng xâm chiếm nguyên thần của hắn.
Nhưng hiện tại, tất cả những thành quả Minh Thần vất vả vả vả nghiên cứu ra đã thuộc về Lôi Động.
...
Mấy năm sau, ba cứ điểm khổng lồ trên hư không bắt đầu lên đường, hướng về Tam Giới. Những cứ điểm hư không này chính là do Nhất Cao Kiệt phỏng chế cứ điểm chiến tranh của Tinh Cổ Tộc mà làm ra, tốc độ rất nhanh, sức chiến đấu rất mạnh.
Coi như là cường giả cấp Á Thánh, muốn đem người cưỡng ép công chiếm những cứ điểm hư không này thì cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Nếu không thì liên quan tam giới cũng không có khả năng ép Minh Thần nửa tàn phế lâm vào tuyệt cảnh như thế. Đương nhiên, nếu Minh Thần ở thời kỳ đỉnh phong, muốn đối phó với những cứ điểm hư không này thì đều có thể làm được.
Nhưng tại Man hoang thế giới, mục đích cuối cùng chính là lăn lộn tại Bạo Loạn Tinh Hải. Bay trong hư không rộng lớn bao la bát ngát này, không sai biệt lắm cần hơn một ngàn giờ. Mà khoảng cách đến biên cảnh Ma Giới gần nhất cũng cần năm trăm năm.
Vì vậy, Lôi Động tự nhiên đặt mục đích trạm thứ nhất đến biên cảnh Ma giới. Theo lý luận mà nói thì Lôi Động không muốn đối địch với Ma Giới. Nhưng từ Thái Minh nói thì người thiên tuyển và người nghịch thiên trên cơ bản là tử địch của nhau. Thân là người nghịch thiên, đối nghịch với Thiên thì chính là địch nhân của ý chí thiên địa.
Tự nhiên phải chú ý cẩn thận, thận trọng từng bước, tránh khỏi tại thời khắc mấu chốt nào đó bị người thiên tuyển do ý chí vũ trụ bồi dưỡng ra tiêu diệt.
Đừng nói là loại cường giả không nhận thức được như Lôi Động. Coi như là Ma tộc, Tiên tộc cùng với Yêu Linh Tộc. Nếu ai đạt đến cấp Á Thánh cũng đều bị Tam Đại Chí Tôn vô cùng chú ý.
Nếu không thể đột phá thì còn tốt một chút. Một khi ở cấp Á Thánh tu luyện tới đỉnh phong, có chút dấu hiệu đột phá đến cấp Chí Tôn thì Tam Đại Chí Tôn sẽ âm thầm ra tay, diệt sát hắn.
Thứ nhất là giảm bớt một đối thủ cướp đoạt tài nguyên. Thứ hai cũng bớt đi nỗi lo lắng về người thiên tuyển do ý chí vũ trụ thiên địa bồi dưỡng ra.
Hiện tại đã biết được Tam Đại Chí Tôn kia mạnh như thế nào. Lôi Động tự nhiên chỉ muốn chung sống hòa bình, không ôm bất luận hi vọng gì rồi. Cho dù Lôi Động không nguyện ý làm một người thiên tuyển mà còn muốn làm người Nghịch thiên.
Nhưng kết cục giữa hắn và Tam Đại Chí Tôn kia vẫn nhất định là không phải ngươi chết thì là ta mất mạng. Huống chi, khao khát đạt được tài nguyên cũng là một trong những nhu cầu lớn nhất của Lôi Động, chỉ có không ngừng giết chóc, cướp đoạt tài nguyên thì mới có thể khiến mình phát triển nhanh chóng, cuối cùng cứu được thê tử của mình ra.
Khai đao với Ma Giới cũng không phải có nguyên nhân gì quá phức tạp, chỉ là gần đây bởi phát sinh mà thôi. Lần này, Lôi Động phá vỡ liên quân Tam giới viễn chinh, cũng thu được rất nhiều lợi ích.
Hơn bốn trăm vạn Hỗn độn kết tinh, mà hỗn độn bổn nguyên cũng thu được rất nhiều. Lôi Động không chút khách khí thôn phệ sạch sẽ nhưng Nguyên Thần cấp Luyện Khí Hư cùng một nửa Nguyên Thần Hợp Thể kỳ kia. Riêng Hỗn Độn bổn nguyên thì hắn thôn phệ hơn sáu mươi miếng.
Sáu mươi miếng này quả thực là một con số lớn. Chính là ba mươi mấy Nguyên thần Hợp Thể kỳ cùng với mấy ngàn nguyên thần Luyện Hư, mấy chục nguyên thần cấp Hóa Thần cùng mấy trăm ngàn Nguyên thần cấp Nguyên Anh. Ngoại trừ cường giả Hợp Thể kỳ ra thì những cái này cơ hồ đồng đẳng với hai thành của cả Tam Giới cộng lại rồi.
Mà Tam Giới hiện tại là nơi tụ tập của tất cả sinh linh tinh anh trong Thiên địa vũ trụ. Đại kiếp nạn luân hồi trong tương lai, có khả năng tuyệt đại đa số Hỗn độn bổn nguyên là thu thập ở chỗ này.
Lôi Động cơ hồ tiêu diệt tất cả liên quân Tam giới, chỉ lưu lại hai cường giả Hoàng cấp và hơn hai mươi U Minh quỷ vương.
Tài phú phong phú như thế, một mình Lôi Động đương nhiên không thể nào tiêu hóa hết. Một mình hắn dùng ba mươi miếng để tế luyện, còn lại phân phát cho thuộc hạ.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng và Hổ Hoàng mới thần phục, mỗi người cũng nhận được nửa miếng. Cái này khiến bọn hắn ngoài chán chường ra thì còn rất vui mừng. Mà cái này cũng không phải phần thưởng lập công trong chiến tranh, chẳng qua chỉ là trợ giúp cho chủ thượng vận hành ba tòa cứ điểm hư không mà thôi, phần thưởng là nửa miếng.
Lúc này bọn hắn cảm động suýt rơi nước mắt, càng trung thành với Lôi Động từ tận đáy lòng. Tuy nói nguyên nhân lớn trong đó là tinh thần lạc ấn của Lôi Động khống chế.
Bởi vì muốn đến Ma Giới biên cảnh thì phải đi thuyền năm trăm năm. Lôi Động tự nhiên tiến vào trạng thái bế quan khổ tu. Không chỉ một mình hắn mà rất nhiều thủ hạ nhận được nhiều tài nguyên cũng tiến hành bế quan.
Thời gian năm trăm năm, thoáng cái đã trôi qua. Lúc này cách thời điểm Vạn linh chi mẫu đoạt xá chỉ còn vẻn vẹn hơn bốn ngàn năm.
Sau khi Lôi Động dùng mấy chục miếng Hỗn độn bổn nguyên để tẩy tủy phạt mao, tư chất và tiềm lực của hắn đã tiến nhập vào trạng thái cực kỳ hiếm thấy trên đời. Lúc này hắn đã tu một hơi 5000 năm trong Động thiên phúc địa, thực lực đã lại tăng vọt, lúc này hắn đã chính thức từ Hợp Thể Kỳ đỉnh phong bước chân vào cảnh giới Á Thánh.
Chuyện này cũng là đương nhiên, số lượng Hỗn độn bổn nguyên Lôi Động hấp thu từ trước đến giờ đã đạt đến một con số cực kỳ khủng bố. Luân hồi chi nhãn đã thay thế tác dụng của luân hồi thiên địa vũ trụ, tính mạng hắn đã phân giải, trở thành Hỗn độn bổn nguyên và linh khí một lần nữa.
Nếu đứng từ góc độ thiên ý mà nói thì tai nạn và nguy hại Tam Giới Chí Tôn mang lại cho Thiên địa vũ trụ đã xa xa không bằng Lôi Động rồi.
Nếu như hắn thật sự có Thiên Chi Ý Chí, chứng kiến chính mình hao tốn rất nhiều tâm huyết cùng khí lực, bồi dưỡng được Thiên Tuyển giả, vậy mà so với Nghịch Thiên giả lại nguy hại hơn vài phần. Không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?
Thời điểm ban đầu, lực phá hoại của Luân Hồi Chi Nhãn còn chưa hoàn toàn triển lộ ra. Nhưng phát triển đến bây giờ, tác dụng của Luân Hồi Chi Nhãn cơ hồ có thể thay thế đại kiếp nạn Thiên Địa Luân Hồi, hơn nữa hết thảy thành quả đều cho mình, hoặc người mình hưởng dụng. Đây nhất định đã vượt ra khỏi phạm vi khống chế của Thiên Chi Ý Chí.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1271: Hắc Ám Ma Hoàng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Kỳ thật, Lôi Động cũng biết rõ, tác dụng chủ yếu của Thiên Chi Ý Chí kỳ thực là giữ tính cân đối của vũ trụ thiên địa. Mà chính mình đã biến một Thiên Tuyển giả, thành Nghịch Thiên giả có lực phá hoại lớn nhất. Nếu như đổi lại chính mình là vũ trụ ý chí mà nói, nhất định sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt chính mình. Đương nhiên, vô cùng có khả năng là chính mình tiêu diệt hết tam tôn.
Cho nên, Lôi Động hiện giờ cho dù muốn ngừng cũng không thể nào ngừng được nữa rồi. Hiện giờ có thể làm là thuận theo tự nhiên, khiến chính mình thực sự trở thành Thiên Địa Luân Hồi đại kiếp nạn, không ngừng hấp thu Hỗn Độn bổn nguyên cùng Hỗn Độn linh khí đến khi tiến hóa, một khi đã tiến hóa thì ngay cả vũ trụ ý chí đối với mình cũng không làm gì được, thậm chí bị chính mình hàng phục mới có thể dừng lại.
Nếu không, chính mình tất nhiên sẽ là một thất bại phẩm, bị vũ trụ ý chí xem như rác rưởi mà thu về, tái chế tạo ra một Thiên Tuyển giả mới để thế chỗ nó chấp hành nhiệm vụ.
. . .
- Bẩm thiếu chủ, phía trước đã là ở trong phạm vi lãnh địa Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư.
Thống khổ nữ vương Nhân Phỉ Địch đồng đạng sau khi bế quan mấy ngàn năm, cũng đã đột phá, tấn cấp đến Hợp Thể kỳ đỉnh phong, cung kính vô cùng nói:
- Đại bộ phận lãnh thổ ma giới đều do tam đại Ma Hoàng thống trị. Trong đó, Hắc Ám Ma Hoàng tuy rằng không lợi hại nhất trong tam đại Ma Hoàng, nhưng tuyệt đối là tàn khốc nhất đấy. Đại thế giới mà hắn thống trị tính ra cũng phải hàng trăm, tiểu thế giới thì hàng nghìn a. Bên trong từng cái thế giới đều là cực độ hắc ám cùng tàn bạo.
Nhân Phỉ Địch nhận được chiếu cố đặc biệt của Lôi Động, Hỗn Độn Bản Nguyên tổng cộng đã hưởng dụng qua nửa cái rồi. Hiện giờ tư chất xuất chúng. Tiềm lực hùng hậu. Chỉ cần nàng chịu cố gắng. Kiên trì không ngừng tu luyện, tấn cấp Á Thánh là chuyện sớm muộn mà thôi.
Thống khổ nữ vương, không, xác thực mà nói, nàng hiện giờ có lẽ phải gọi là Thống khổ nữ hoàng rồi. Nàng đối với Lôi Động vừa kính vừa sợ, còn thập phần cảm kích. Tuy nói lúc đầu đi theo Lôi Động là bất đắc dĩ, bị tinh thần lạc ấn khống chế. Nhưng hiện giờ coi như là giải trừ khống chế của nàng, tỷ lệ nàng phản bội cũng sẽ cực kỳ thấp a.
- Ta mặc kệ Hắc Ám Ma Hoàng là thánh ma hay cái gì thiện lương, hay là một quân vương tàn bạo.
Hắc Hoàng giáp phủ thêm phi phong mà phiêu phiêu dật dật, hao phí đại lượng tài nguyên, sau mấy lần thăng cấp đã khiến diện mạo của hắn toàn bộ che khuất, lộ ra tia nguy hiểm, thần bí cực kỳ. Thanh âm phát ra mang theo luồng hàn ý:
- Hắn cản trở đường đi của ta, ta nhất định phải giết chết hắn!
Con đường trong lời nói của Lôi Động, đương nhiên không phải thực sự là con đường dưới chân này rồi.
- Chủ thượng, giết chết Hắc Ám Ma Hoàng tuy đơn giản.
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch khuyên ngăn nói:
- Nhưng nếu như tại bản doanh Hắc Ám ma điện mà trực tiếp giết hắn. Không thể nói trước hắn sẽ có chuẩn bị người sau lưng thông tri cho Ma Tôn hay không. Một khi Ma Tôn biết được sự hiện hữu của chúng ta, phiền toái tựu lớn hơn rất nhiều. Chủ nhân, ngài tuy rằng đã đạt đến cấp Á Thánh. Nhưng chỉ sợ chưa phải là đối thủ của Ma Tôn!
Nàng một lòng vì chủ, tất nhiên sẽ không chút khách khí.
-Uhm, ngươi nói xem có đề nghị gì?
Thanh âm Lôi Động lạnh lùng mà bình tĩnh nói.
- Thế lực Hắc Ám Ma Hoàng không tầm thường, dưới trướng, cường giả Hợp Thể kỳ gần trăm, cơ hồ chiếm hơn ba thành cường giả Ma giới.
Nhân Phỉ Địch nghiêm túc nói:
- Chúng ta đánh chính diện, đúng là không khôn ngoan, cho dù có thể thắng, cuối cùng cũng sẽ tổn thất vô số. Bất quá, nô tài lại có nghe nói qua, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng tựa hồ cùng Hắc Ám Ma Hoàng có ân oán, mỗi bên đều hận đối phương thấu xương. Không bằng, khiến Thiên Khuyết Kiếm Hoàng ra mặt khiêu chiến Hắc Ám Ma Hoàng, lấy cớ để giải quyết ân oán, dụ hắn rời khỏi Hắc Ám ma điện. Chỉ cần diệt sát Hắc Ám Ma Hoàng, chủ thượng ngài có thể huyễn hóa thành bộ dạng của hắn, ra mặt ổn định thế cục. Về phần một ít bộ hạ Hắc Ám Ma Hoàng, chủ thượng giết hoặc thu, toàn bộ theo ý nguyện của chủ thượng rồi. Bất quá, thuộc hạ lại có một đề nghị nho nhỏ, lưu lại một tên làm thủ hạ của chủ thượng, trợ giúp quản lý toàn bộ lãnh địa Hắc Ám Ma Hoàng cũng tốt, khiến Ma Tôn lơ là, miễn cho bọn Ma Tôn tìm tới.
- Tốt, cứ làm như thế. Nhân Phỉ Địch, ngươi vậy mà càng ngày càng biết suy nghĩ a!
Lôi Động tán thưởng hiếm có vài câu.
- Toàn bộ nhờ chủ nhân ngài dốc lòng dạy bảo, nô tài cũng là muốn cũng chủ nhân ngài phân ưu giải nạn a.
Vừa khoa trương nàng hai câu, Thống khổ nữ hoàng liền tựa hồ phấn khởi rồi, thân thể mềm mại ma diễm, lồi lõm linh lung, đầy đặn gợi cảm đến cực điểm, bắt đầu áp vào người Lôi Động, ma thanh uốn éo rên rỉ nói:
- Chủ nhân, nô tài đã rất lâu không cùng chủ nhân thân mật rồi, nô tài thật sự là nhịn không được, van cầu ngài cho nô tài một lần thoải mái a!
Thấy bộ dáng câu người của nàng, Lôi Động vì tu luyện đột phá đến Á Thánh mà cấm dục rất lâu, trong nội tâm đại động, không hề cự tuyệt, hai tay liền thăm dò phía dưới da trắng của nàng, hướng chỗ đầy đặn mà săn chắc, nửa che nửa đậy kia trùng trùng điệp điệp mà sờ:
- Sau khi cho ngươi thoải mái, chờ ta quét sạch Tam Giới, dọn dẹp Tam Đại Chí Tôn, toàn bộ Ma giới về sau giao cho ngươi thống trị. Để ngươi thực sự trở thành chúa tể Ma giới, nữ hoàng bệ hạ chính thức.
- Ninh!
Thống khổ nữ hoàng vừa khoan khoái dễ chịu, vừa thống khổ rên rỉ lên. Toàn bộ thân thể mềm mại đã hoàn toàn nhuyễn hóa trong ngực Lôi Động:
- Chủ nhân, nô tài căn bản không muốn làm cái gì chúa tể Ma giới cùng nữ hoàng bệ hạ. Nô tài chỉ muốn ở bên ngài, cả ngày lẫn đêm được ngài ân sủng, trợ giúp ngài phân ưu giải nạn cũng mãn nguyện rồi.
Thân thể mềm mại tuyệt đẹp, đã giống như một xà mỹ nữ, quấn quanh trên người hắn.
Cái đuôi gai dài nhọn cũng là vờn quanh bẹn đùi Lôi Động, chậm rãi đảo quanh. Một đôi ma nhãn yêu diễm mà thủy nhuận, càng lộ ra một luồng kiều mị mị hoặc nhân tâm.
Lôi Động bởi vì thê nữ bị bắt, hiện giờ cũng chưa có năng lực cứu các nàng trở về, cộng thêm thời gian đặc biệt gấp gáp, trong nội tâm áp lực cực kỳ. Huống chi, hắn thường xuyên sử dụng ma thân, cũng nhận lấy rất nhiều ảnh hưởng bản năng bên trong ma thân, chút bất tri bất giác, đang dần dần cải biến ý thức phong cách xuất thế của hắn.
Đối với dục, cũng càng dồi dào, khó có thể khống chế được. Đã rất nhiều lần Lôi Động có một loại xúc động muốn tiêu diệt Tam Giới, mạt sát tất cả sinh linh rồi. Lúc này, bị Nhân Phỉ Địch dụ dỗ, tà dâm nổi dậy. Một tay bế nàng lên, hung hăng mà niết trên bộ ngực sữa săn chắc cực kỳ của nàng, tà ác nói:
- Ta muốn ngươi chính thức làm nữ hoàng bệ hạ, ngẫm lại xem, nữ hoàng thống trị toàn bộ Ma tộc, cũng phải rên rỉ dưới háng của ta, kiệt lực hầu hạ. Loại tràng cảnh này, ngẫm lại khiến ta rất kích thích a.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden