10-02-2010, 01:15 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 17 giá» 58 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
ChÆ°Æ¡ng 15 (2)
NgÆ°á»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
"Mạnh Tiêu Nhiên! NgÆ°á»i trong võ lâm phÃa Bắc Ä‘á»u biết!" tên nhóc đắc ý nói.
"Mạnh Tiêu Nhiên? Chưa nghe qua, Mạnh Hạo Nhiên thì tôi biết là ai, tôi nói thầm. Tiểu nha đầu đó cũng lắc lắc đầu, tỠý cũng không biết.
Tên nhóc thấy hai chúng tôi Ä‘á»u không biết, cảm thấy mất mặt, khuôn mặt kìm nén lại có chút Ä‘á», ngoái cổ lại còn muốn nói, tôi vá»™i ngắt lá»i nó : "Äùa vá»›i ngÆ°Æ¡i thôi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có nghe qua đại danh của Mạnh anh hùng rồi!"
Tên nhóc nghe tôi nói váºy, sắc mặt lúc nà y má»›i dịu lại.
"Mạnh tiểu tá», ngÆ°Æ¡i Ä‘i Äại Viện Giang gia là m gì?" tôi vừa há»i, phát hiện vẻ tiểu nha đầu rất chăm chú, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng rất hứng thú.
"Thảo nà o các ngÆ°Æ¡i không biết, vừa nhìn thôi là biết các ngÆ°Æ¡i không phải ngÆ°á»i trong giang hồ." tên nhóc đắc ý nói, "Giang lão gia qua đại thá» sáu mÆ°Æ¡i, nhân dịp má»i anh hùng thiên hạ đến đây chá»n ra minh chủ võ lâm má»›i, để đánh Ä‘uổi Ngõa Lặc, chấn hÆ°ng đạo Chu."
Äại há»™i võ lâm? Tôi vừa nghe đã lên tinh thần, vá» quá khứ để là m gì? Không phải là để xem náo nhiệt sao? Náo nhiệt lá»›n thế nà y ta có thể không Ä‘i sao?
"Cha của ngÆ°á»i cÅ©ng đến tranh chức minh chủ võ lâm hả?" tôi há»i.
"Cha ta không đến, ông nói danh hiệu minh chủ võ lâm là hoà n toà n vô nghĩa, vô dụng, có cái đó cũng không bằng là m việc khác." Tên nhóc nói.
Váºy sao ngÆ°Æ¡i lại đến? tôi thầm nói, nhÆ°ng lại không há»i, nhìn vẻ mặt tên nhóc đó, trong lòng cÅ©ng hiểu được bảy tám phần, nhất định là tiểu tá» ngốc nà y lén chạy đến đây tham gia đại há»™i võ lâm rồi, nhÆ°ng mà vá»›i võ công của nó, ngay cả tiểu nha đầu ăn xin Ä‘á»u đánh không nhanh nhẹn, còn muốn già nh chức võ lâm minh chủ? Tôi nghÄ© đến đây, "khì khì" báºt cÆ°á»i thà nh tiếng, tên nhóc thấy tôi cÆ°á»i, mặt Ä‘á» lên, liá»n nói : "Ta đến chỉ là muốn mở mang kiến thức, không có muốn già nh chức minh chủ gì hết."
Choáng váng, đây không phải là chÆ°a đánh đã khai sao! NhÆ°ng mà tôi rất hứng thú vá»›i đại há»™i nà y, ngay láºp tức bám theo tiểu tá» ngốc dẫn tôi cùng Ä‘i, luôn tiện cÅ©ng muốn tiểu nha đầu Ä‘i cùng vá»›i chúng tôi, lúc nãy thấy được tà i nghệ của nó, thì biết nó tuyệt đối không phải là má»™t tiểu ăn mà y Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Tiểu nha đầu cÅ©ng không từ chối, chỉ là không chịu nói, chúng tôi nói gì nó chỉ gáºt hoặc lắc đầu.
Tiểu tá» ngốc đó cÅ©ng dá»… sống chung, ba ngÆ°á»i đánh nhau má»™t tráºn trái lại quen biết nhau, trao đổi tên há» nhau, tiểu tá» ngốc tên Mạnh An DÆ°Æ¡ng, tiểu nha đầu tá»± trả lá»i tên Diệp Phà m, tôi nói tên chÃnh của tôi là -- Sở DÆ°Æ¡ng.
Ba ngÆ°á»i nói xong thì trá»i cÅ©ng sắp tối rồi, tiểu tá» ngốc lấy bạc trong bá»c đồ ra, bảo Diệp Phà m Ä‘i mua thức ăn vá» cho chúng tôi, tôi vẫn còn nhá»› đến cái bánh bao lúc nãy, thì hét to bánh bao. Diệp Phà m Ä‘i đứng nhanh nhẹn, Ä‘i má»™t lúc đã mang má»™t bá»c bánh bao lá»›n vá», còn có gà nÆ°á»›ng, tôi nhìn tiểu nha đầu nà y hóa ra cÅ©ng biết là m chủ cÆ¡ há»™i, má»™t chút tiết kiệm cÅ©ng không biết!
Ba ngÆ°á»i ăn xong thì bà n tiếp việc ngà y mai Ä‘i Giang phủ, Mạnh An DÆ°Æ¡ng nói chúng tôi đã là ba ngÆ°á»i, là m sao cÅ©ng phải có tên gá»i, nghÄ© đến uy danh lẫy lừng của Giang lão anh hùng, ngÆ°á»i đến nhất định Ä‘á»u là danh môn đại phái, chúng ta Ä‘i nhÆ° thế nà y, chắc chắn bị ngÆ°á»i ta nhìn không ra, sợ rằng đến lúc đó ngay cả bà n chÃnh cÅ©ng lên không được!
Tôi nghÄ© cÅ©ng đúng, thì nói nếu không chúng ta cÅ©ng thà nh láºp má»™t môn phái môn phái nà y giúp môn phái kia? Mạnh An DÆ°Æ¡ng đồng ý, cần nhất là có má»™t chút khà thế, đến lúc đó phÃa trÆ°á»›c bốn mang kiếm, bốn mang Ä‘ao......
Nó nói tá»›i đó thì nÆ°á»›c miếng văng tá lả, hà o hứng vang dá»™i, tôi khoát tay ngắt lá»i nó, nói tháºt ngÆ°Æ¡i cứ thuê và i tên ác ôn khoát lác thôi, nhÆ° váºy tá» ra ngÆ°á»i cà ng náo nhiệt, nói tháºt ta phiá»n nhất là mấy Ä‘iệu bá»™ giả vá» nà y, cái gì ra tráºn thì rắc và i cánh hoa, còn mang Ä‘Ã n, mang ống tiêu (5), ta má»›i nghÄ© thôi thì đã mắc ói rồi (haha), nhá»› lúc trÆ°á»›c khi xem《Ỷ Thiên Äồ Long Ký》, xem đến lúc cái gá»i là cái gì mà ngÆ°á»i Ä‘i ra có dáng vẻ thần tiên tá»· tá»· mặc áo và ng, ta buồn nôn thiếu chút nữa là ói ra rồi. NgÆ°Æ¡i nói xem ngÆ°Æ¡i má»™t môn phái Cổ Má»™ xuất tráºn tạo ra cục diện lá»›n nhÆ° váºy là m gì? NghÄ© đến tổ tiên ngÆ°Æ¡i DÆ°Æ¡ng Quá và Tiểu Long Nữ sợ rằng cÅ©ng không phải ngÆ°Æ¡i quá khoa trÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Quá sao, kéo cái gì mà kéo, kéo nữa cÅ©ng không phải là kéo xuống cái hầm dÆ°á»›i đất thôi! Thiết thá»±c Ä‘i! Là m nhÆ° mình là Thượng Äế váºy!
Mạnh An DÆ°Æ¡ng ngây ngÆ°á»i, há»i tôi Thượng Äế là ai, tôi nói vá»›i nó, Thượng Äế là Ngá»c Hoà ng Äại Äế biểu ca của nó! Mạnh An DÆ°Æ¡ng rõ rà ng không tin, Ä‘oán chừng tôi cÅ©ng không nói cặn kẽ vá»›i nó, nên cÅ©ng không há»i lại.
Cuối cùng bà n bạc má»™t hồi cÅ©ng không bà n bạc ra được tên gì cho có khà thế, núi cao sông lá»›n Ä‘á»u bị ngÆ°á»i ta chiếm hết rồi, ngÆ°Æ¡i nói ngÆ°Æ¡i tên má»™t môn phái nhá», ngÆ°á»i ta cÅ©ng không biết. Mạnh An DÆ°Æ¡ng nói nếu không chúng ta gá»i là "Tam Nhân Trợ" Ä‘i, đầu tôi nhá», Ä‘á»™i không nổi cái nón lá»›n nhÆ° váºy đâu (Yuu: ý nói mang không nổi cái danh lá»›n nhÆ° váºy). Tôi sợ Mạnh An DÆ°Æ¡ng lại muốn há»i tôi gá»i cái gì "Tứ Nhân Trợ", vá»™i nói, nếu không thì nhÆ° thế nà y Ä‘i, chúng ta đừng gá»i cái gì trợ rồi cái gì phái, chúng ta gá»i là Tông Ä‘i, thông thÆ°á»ng ngÆ°á»i kiêu ngạo hay gá»i Tông nà y Tông kia.
Tôi vừa nói, Mạnh An DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thấy không tệ, há»i Diệp Phà m, nó cÅ©ng không có ý kiến, váºy là quyết định gá»i Tông. Dù cho là Tông cÅ©ng phải có tên, cuối cùng quyết định gá»i là Triá»u Thiên Tông, đủ khà phách rồi, Mạnh An DÆ°Æ¡ng đòi là m chưởng môn, tôi nhÆ°á»ng cho nó, không chấp nhặt vá»›i má»™t đứa nhóc nhÆ° nó, tôi tá»± nói vá»›i mình.
Ba ngÆ°á»i cứ bà n bà n đến ná»a đêm, tối nay Mạnh An DÆ°Æ¡ng nghỉ lại miếu hoang vá»›i chúng tôi. Ngà y hôm sau, ba ngÆ°á»i ngủ luôn tá»›i giữa trÆ°a, nói muốn Ä‘i Giang gia Æ°, lúc nà y má»›i phát hiện tôi và Diệp Phà m ăn mặc quá tầm thÆ°á»ng, Mạnh An DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm thấy mất mặt, liá»n dẫn chúng tôi đến tiệm vải mua trang phục má»›i. Tôi nhìn bá»™ đồ má»›i gá»n gà ng, ngá»i lại mùi trên ngÆ°á»i mình, nói gì chứ cÅ©ng phải tắm rá»a má»›i có thể thay quần áo. Mạnh An DÆ°Æ¡ng mắng tôi nhiá»u chuyện, nhÆ°ng cÅ©ng không gà n bÆ°á»›ng bằng tôi, Ä‘Ã nh phải theo ý tôi, nhÆ°ng tôi tìm hồi lâu cÅ©ng không tìm được nÆ¡i để tắm rá»a, cuối cùng vẫn là Diệp Phà m không hổ là thổ địa, dẫn chúng tôi đến má»™t con suối nhỠở ngoại thà nh.
Tà i sản của JIMMYDU
10-02-2010, 01:16 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 17 giá» 58 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
ChÆ°Æ¡ng 16 (1)
NgÆ°á»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Tá»›i giữa trÆ°a má»›i đến nÆ¡i, nÆ°á»›c bị ánh mặt trá»i chiếu rá»i vì váºy tuy chÆ°a đến hè nhÆ°ng cÅ©ng có thể tắm rá»a. Tôi thÃch thú nhìn dòng suốt trong vắt, thế giá»›i hiện đại nÆ°á»›c bị ô nhiá»…m nghiêm trá»ng, chẳng thể tìm đâu được con suối thế nà y nữa,
Mãnh An DÆ°Æ¡ng bị sai đứng gần đấy canh gác. Cáºu chà ng lÆ°á»m lÆ°á»m và lẩm bẩm: "Ai thèm nhìn trá»™m hai ngÆ°á»i.", rồi ngồi trên tẳng đá lá»›n cạnh dòng suối quay lÆ°ng vá» phÃa tôi.
Tôi kéo Diệp Phà m xuống nước nhưng cô bé cố sống cố chết cũng không chịu xuống cùng, nét mặt đỠbừng vẻ bực bội, nhân lúc tôi không để ý một mình xuống nước trước.
Tưởng cô bé xấu hổ, tôi cÅ©ng không nghÄ© ngợi gì. NÆ°á»›c vẫn hÆ¡i lạnh. Tôi muốn khởi Ä‘á»™ng chút cho ấm ngÆ°á»i bèn quay ra hét ầm lên vá»›i Diệp Phà m rồi bÆ¡i vá» phÃa trÆ°á»›c, dù sao suối nông, chảy cÅ©ng không xiết, nÆ°á»›c trong nhìn thấy cả đáy mà chẳng có rong rêu gì, không sợ gặp nguy hiểm.
Ngà y trÆ°á»›c xem ti vi, lúc nà o cÅ©ng thấy cảnh má»™t anh chà ng Ä‘ang vá»™i Ä‘i, khi qua nguồn nÆ°á»›c, thấp thoáng có tiếng con gái vá»ng đến hoặc cùng lắm là chẳng nghe thấy cái gì cả. Nhân váºt nam muốn uống nÆ°á»›c, kết quả đến nÆ¡i, gặp cô nà ng Ä‘ang tắm suối vá»›i mái tóc Ä‘en huyá»n nhÆ° dòng phù dung nổi trên mặt nÆ°á»›c. Chà ng ta ngay láºp tức bị thu hút....
Tôi vừa vò đầu vừa tá»± há»i không biết mình có gặp chuyện nhÆ° thế không? Nhỡ đâu có anh giai nà o Ä‘i qua chá»— nà y thì sao, cho nên phải chỉnh đốn lại tÆ° thế cho đẹp má»™t chút má»›i được. NghÄ© mà xem, nếu anh ta thấy má»™t cô gái Ä‘ang té nÆ°á»›c giữa suối thì có biểu hiện thế nà o? Mà nếu thấy cô nà ng cầm khăn rồi kì kì cá» cá» sẽ ra sao?
PhÃa trÆ°á»›c nữa là mấy phiến đá cao bằng ngÆ°á»i, chặn ngang dòng suối, chắc là bị lÅ© cuốn từ trên núi xuống, đến chá»— nà y nÆ°á»›c chuyển dòng nên bị kẹt lại. Tôi nhìn mấy phiến đá đó, bá» mặt rất bằng phẳng, ánh mặt trá»i cÅ©ng không gắt lắm bèn trèo lên nằm sưởi nắng. Tôi vừa trèo lên xong thì thấy hình nhÆ° dÆ°á»›i nÆ°á»›c có ngÆ°á»i, do phản quang nên cÅ©ng không nhìn rõ lắm, chỉ thấy mái tóc nổi trên nÆ°á»›c, còn ngÆ°á»i thì chìm phÃa dÆ°á»›i.
Trá»i! Có khi nà o trùng hợp đến thế? Lại có con gái tắm ở đây? Tôi nhìn mấy giây mà không thấy ngÆ°á»i đó Ä‘á»™ng Ä‘áºy, chỉ thấy tóc trôi theo dòng nÆ°á»›c. Thôi chết! Hay là chết Ä‘uối? Tôi vá»™i lao xuống bÆ¡i vá» phÃa ngÆ°á»i đó, vừa ngoi lên mặt nÆ°á»›c bèn vá»™i túm lấy mái tóc kia, nhÆ°ng không ngá» tay không túm được cái gì. Tôi băn khoăn không hiểu gì, thì ngÆ°á»i đấy đã đứng lên. Haiz! Nằm yên nhÆ° lúc nãy không sao, vừa đứng lên đã thấy cao hÆ¡n tôi cả thÆ°á»›c, cÆ¡ thể cÆ°á»ng tráng, nÆ°á»›c da ngăm ngăm Ä‘en, rõ rà ng là con trai.
Khi tôi nhìn rõ mặt ngÆ°á»i đấy thì chỉ biết há hốc miệng ngạc nhiên. Không ngá» lại là anh chà ng tôi định ăn trá»™m Ä‘áºu phụ nhÆ°ng không thà nh. Chúa Æ¡i, trái đất nà y bé váºy sao?
Anh ta cÅ©ng nhìn tôi ngạc nhiên không kém. Äến lúc nà y tôi má»›i nhá»› ra mình chỉ mặc áo trong lại còn đứng trong nÆ°á»›c nữa, mặc vá»›i không mặc chẳng khác gì nhau bèn vá»™i và ng bÆ¡i ngược lại. Không ngá» chân bị anh ta giữ lấy, là m cách nà o cÅ©ng không thoát ra được.
"Anh là m cái gì thế?" tôi khó chịu. Anh ta vẫn giữ gót chân tôi, kinh ngạc khi nhìn lòng bà n chân. Tôi lúc nà y chỉ biết Ä‘áºp Ä‘áºp hai tay giữ thăng bằng cho cÆ¡ thể. Không biết lòng bà n chân thì có gì đáng xem?
Mãi rồi anh ta má»›i định thần lại, há»i: "Cô là công chúa Phúc Vinh?"
Lần nà y đến lượt tôi kinh ngạc, sao anh ta lại biết?
Tuy sợ nhÆ°ng tôi không chịu kém miếng. "Phúc cái đầu anh!", chÆ°a kịp thông qua đại não thì câu nói ấy đã báºt ra.
Dáng vẻ tôi thế nà y so vá»›i má»™t cô công chúa đúng là cách nhau má»™t vạn tám ngà n dặm. Quả nhiên thấy có ngÆ°á»i nhÃu mà y, vẻ do dá»±. Tôi miá»…n cưỡng lắm má»›i giữ thăng bằng được khi bị anh ta giữ má»™t bên chân nhÆ°ng rồi Ä‘á»™t nhiên anh ta vÆ°Æ¡n tay ra, cầm nốt cái chân kia lên. Cả hai chân tôi Ä‘á»u bị anh ta giữ chặt, hai tay không còn cách giữ thăng bằng nữa, đầu ngay láºp tức ngã vá» sau.
"Khốn nạn, buông...." vá»™i chá»i ngÆ°á»i khác không kịp nhịn thở, tôi ngay láºp tức uống mấy ngụm nÆ°á»›c và o bụng, lòng hoảng hốt, muốn nhịn thở cÅ©ng quên mất cách.
Khi được lôi lên, tôi đã kịp uống đầy một bụng nước. Rồi anh ta để tôi nằm lên tảng đá sau đó mới nhảy lên ngồi cạnh. Lúc nà y tôi mới phát hiện hóa ra anh chà ng có mặc quần ngắn.
"Sở DÆ°Æ¡ng...." ở bên kia Mãnh An DÆ°Æ¡ng Ä‘ang hét ầm tên tôi, chắc thấy tôi bÆ¡i mãi không quay vá», tưởng xảy ra chuyện.
"Mãnh An DÆ°Æ¡ng, cứu chị! ", tôi vá»™i và ng hét. Anh ta thấy tôi gá»i tên Mãnh An DÆ°Æ¡ng thì sững ngượi Tôi nhân lúc đó nhảy luôn xuống nÆ°á»›c bÆ¡i và o bá».
Mãnh An DÆ°Æ¡ng thấy tôi có vẻ Ä‘ang gặp nguy, vá»™i chạy lại, nhÆ°ng khi sắp đến gần lại quay ngÆ°á»i chạy Ä‘i nhÆ° thể nhìn thấy quái váºt. Tốc Ä‘á»™ lúc ấy còn nhanh hÆ¡n cả khi chạy đến. Hứ! Mãnh An DÆ°Æ¡ng, cái thằng bé nà y, biết ngÆ°Æ¡i thế nà y thì tôi qua nói thế nà o cÅ©ng không nhÆ°á»ng cánh gà cho ngÆ°Æ¡i. Tôi phẫn ná»™ nghÄ© thầm mà chân tay không dám cháºm trá»… phút nà o. Anh chà ng kia nháºn ra tôi là Phúc Vinh, e rằng không phải ngÆ°á»i của tên Thừa Äức cÅ©ng là của hoà ng đế anh trai. Tất nhiên anh ta cÅ©ng có thể là Nam Cung Việt gì gì đó nhÆ°ng tôi thấy xác xuất nà y quá nhá», cho nên bây giá» chạy là thượng sách.
BÆ¡i má»™t hồi, định quay đầu xem anh chà ng kia bị bá» lại bao xa thì thấy có bóng hình từ bên cạnh lÆ°á»›t lên vá»›i tốc Ä‘á»™ không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng chút nà o. May mà không có cá máºp nÆ¡i sông suối nếu không tôi nhất định nghi ngỠđấy là cá máºp.
Không sai, nhìn từ phÃa sau thì đúng là anh đẹp trai ấy nhÆ°ng anh ta sao lại bÆ¡i từ bên cạnh lên trên? Chẳng phải muốn bắt tôi sao? Hay là định ngồi chá» tôi trên bá»? Tôi vá»™i dừng lại thì phát hiện nÆ°á»›c chỉ đến đùi mình.
Anh chà ng vừa nghiêng ngÆ°á»i cái đã lên đến bá» sau đó vá»™i bám theo Mãnh An DÆ°Æ¡ng. An DÆ°Æ¡ng vốn đã chạy được quãng xa, hÆ¡n nữa tốc Ä‘á»™ nhanh nhÆ° thá» là m tôi cÅ©ng phải ngưỡng má»™ nhÆ°ng không ngá» anh đẹp trai còn nhanh hÆ¡n. Tôi vẫn còn băn khoăn không biết nên chạy hay Ä‘i xem Mãnh An DÆ°Æ¡ng thì đã thấy anh ta tay giữ An DÆ°Æ¡ng Ä‘i lại. Thấy tốc Ä‘á»™ đấy tôi Ä‘Ã nh từ bỠý nghÄ© chạy trốn. DÆ°á»›i nÆ°á»›c tôi bÆ¡i không lại anh ta, trên bá» cà ng chạy không thoát. Tốc Ä‘á»™ nà y đến váºn Ä‘á»™ng viên nÆ°á»›c MÄ© CARL LEWIS nhìn thấy cÅ©ng phải bá» nghá» chứ đừng nói đến hai cái chân ngắn của Phúc Vinh.
"Hê hê, hê hê, đại ca, buông đệ xuống. Äệ không dám chạy nữa đâu." Mãnh An DÆ°Æ¡ng mặt mà y nhăn nhở còn chà ng đẹp trai thì nghiêm nghị vất cáºu chà ng sang bên cạnh.
"Hai ngÆ°á»i quen biết? " Tôi trèo từ dÆ°á»›i nÆ°á»›c lên, vừa vắt nÆ°á»›c ở tóc vừa há»i.
Mãnh An DÆ°Æ¡ng quay ra cÆ°á»i ngượng ngùng, rồi lại quay sang cÆ°á»i nói: "Äại ca tốt bụng, tha cho đệ Ä‘i. Äệ có gây chuyện gì đâu, trên Ä‘Æ°á»ng toà n là m việc tốt, không tin thì há»i Sở DÆ°Æ¡ng.", nói rồi chỉ tay vá» phÃa tôi: "Tối qua đệ còn cứu cô ta vá»›i 1 tên ăn mà y. Hai mạng ngÆ°á»i, Ä‘á»u do đệ cứu.", lại còn nháy mắt vá»›i tôi nữa.
Tôi trợn mắt, không ngá» thằng bé nà y lại vô liêm sỉ đến thế, nói dối không chá»›p mắt. Còn cứu tế nữa, sao không dám nói tháºt là mình suýt nữa bị tôi và Diệp Phà m cÆ°á»›p?
Thẩm lão đầu, chẳng lẽ anh ta lại là Nam Cung Việt?
"Anh là Nam Cung Việt mà Thẩm lão đầu nhắc đến?" Tôi kinh ngạc há»i, cảm thấy không thể ngá» tá»›i.
Chà ng đẹp trai gáºt đầu, còn Mãnh An DÆ°Æ¡ng thì ngÆ¡ ngác: "Äại ca nói sao? Cô ta là công chúa?" rồi sau đó là má»™t trà ng cÆ°á»i châm biếm: "Cô ta mà là công chúa?"
Tôi lÆ°á»m Mãnh An DÆ°Æ¡ng, cái đồ ếch ngồi đáy giếng.
"Là m thế nà o mà anh phát hiện được tôi là Phúc Vinh?", tôi há»i Nam Cung Việt.
"Thẩm lão đầu nói hai chân cô có hình mặt trăng, mặt trá»i."
Còn có cả dấu trên chân? Từ trÆ°á»›c đến giá» rá»a chân sao không để ý thấy? Tôi nghe xong vá»™i và ng ngồi xuống ngá»a lòng bà n chân lên. Mãnh An DÆ°Æ¡ng cÅ©ng lại gần ngó, quả nhiên lòng bà n chân trái là 1 cái bá»›t nhá» mà u Ä‘á» hình mặt trăng, chân phải là hình tròn. Hai cái bá»›t đó to bằng móng tay cái, đến vị trà cÅ©ng đối xứng nhau. Kỳ lạ tháºt!
Tà i sản của JIMMYDU
10-02-2010, 01:18 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 17 giá» 58 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
ChÆ°Æ¡ng 16 (2)
NgÆ°á»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
"Chúng ta đừng gá»i là Triêu Thiên Tông nữa, đổi thà nh Nháºt Nguyệt thần giáo." Tôi nói vá»›i đồ ngốc Mãnh An DÆ°Æ¡ng, thầm nghÄ© hay bảo cáºu ta tiện thể là m Äông PhÆ°Æ¡ng bất bại luôn cho rồi.
Mãnh An DÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a hoà n hồn, gáºt đầu má»™t cách vô thức rồi quay ngÆ°á»i há»i Nam Cung Việt: "Cô ta là Phúc Vinh công chúa, ngÆ°á»i mà tÆ°Æ¡ng truyá»n khi ra Ä‘á»i chim hỉ tÆ°á»›c bay khắp trá»i, khi má»™t tuổi xuất hiện nháºt nguyệt trên chân?"
Nam Cung Việt gáºt đầu nói vá»›i Mãnh An DÆ°Æ¡ng: "Không cần kinh ngạc đến thế. Cô ta chẳng phải thần thánh gì. Dấu nháºt nguyệt trên chân thì ta không biết nhÆ°ng chuyện chim hỉ tÆ°á»›c bay khắp trá»i là do mẹ ta giúp Thẩm lão đầu nghÄ© ra. TrÆ°á»›c khi quý phi lâm bồn Thẩm lão đầu lén lút vất rất nhiá»u sâu lên mái Ä‘iện, hỉ tÆ°á»›c bay đến là vì có lÅ© sâu đấy."
Tôi nghe mà không dám tin và o tai mình, thần thoại hóa ra là do con ngÆ°á»i tạo ra. NhÆ°ng tại sao Thẩm lão đầu lại vì bà mẹ quý phi của tôi tốn công sức thế? Tôi cà ng không tin giữa bá»n há» chỉ là mối quan hệ nam nữ trong sáng. Có câu nói rằng: đã là quan hệ nam nữ rồi còn trong sáng nổi không? Còn mẹ của NamCung Việt nữa? Bà ta là ngÆ°á»i thế nà o mà lại nghÄ© ra trò nà y?
"Anh là Nam Cung Việt sao không tìm đến Ä‘á»™i rÆ°á»›c dâu cứu tôi mà chạy đến Uyển thà nh để tắm?", tôi phẫn ná»™. Biết anh ta là Nam Cung Việt nên chẳng còn sợ hãi, việc đầu tiên nghÄ© đến là phải há»i tá»™i. Nhá»› lúc tôi bị tên Thừa Äức ức hiếp thì anh chạy Ä‘i đâu? Giá» tôi tá»± mình chạy trốn xong rồi thì anh lại mò đến cho tôi uống cả bụng nÆ°á»›c rồi nói mình là NamCung Việt.
Nam Cung Việt nhìn tôi, lạnh lùng nói: "Cô biết là tôi không Ä‘i? Tôi Ä‘i đến chá»— bá»n há» mấy lần, còn nhìn thấy công chúa giả. Nếu không vì Thẫm lão đầu nói trên chân cô có kà hiệu thì tôi đã cứu không biết bao cô Phúc Vinh ra nữa."
"Phúc Vinh giả?" tôi kinh ngạc.
"Không chỉ có công chúa, đến cả tam hoà ng tá» cÅ©ng là giả mạo. Tôi Ä‘uổi theo tam hoà ng tá» tháºt đến Uyển thà nh, không ngá» lại gặp cô ở đây." Nam Cung Việt nói.
Thảo nà o tên Thừa Äức không vá»™i và ng truy bắt, "Phúc Vinh công chúa" giả mạo đã được chuẩn bị từ sá»›m rồi còn gì. Tôi hÆ¡i hÆ¡i hiểu ra má»i chuyện thì ngay láºp tức lại thấy bứt rứt: "Thừa Äức rốt cục muốn là m gì?"
Ba ngÆ°á»i Ä‘ang nói thì Diệp Phà m ôm quần áo của tôi chạy lại, thấy có thêm má»™t ngÆ°á»i con trai thì sững sá». Mãnh An DÆ°Æ¡ng vá»™i nói vá»›i cô bé đấy là má»™t vị đại ca của cáºu, tên NamCung Việt, võ nghệ thâm háºu không thể Ä‘o, vừa mở miệng là lại bắt đầu phổ biến các chiến công của Nam Cung Việt. Nam Cung Việt không thèm để ý đến cáºu ta, má»™t mình Ä‘i ra xa mặc đồ. Còn Diệp Phà m cÅ©ng chẳng thèm nghe Mãnh An DÆ°Æ¡ng ba hoa là m cáºu chà ng ngượng chÃn ngÆ°á»i không dám nói gì nữa.
Tôi cÅ©ng trốn ra má»™t góc thay quần áo, xong xuôi nhìn lại Diệp Phà m thấy cô bé tắm rá»a sạch sẽ nhìn cÅ©ng mà y thanh mắt tú, rất đáng yêu. Chẳng trách thái Ä‘á»™ của Mãnh An DÆ°Æ¡ngquay ngược má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, chỉ có Ä‘iá»u Diệp Phà m lúc nà o cÅ©ng lặng lẽ, gần nhÆ° không nói mấy.
Khi Nam Cung Việt quay lại, ngay tức khắc nói anh ta muốn Ä‘Æ°a tôi lên núi. Tôi há»i sao lại lên núi thì Mãnh An DÆ°Æ¡ng đã vá»™i giải thÃch nhà của đại ca ở đó. Tôi nói không Ä‘i, đến nhà anh ta là m gì? Nếu không an tâm thì ở lại là m vệ sÄ© cho tôi mà nếu không muốn nhìn thấy tôi thì anh cứ Ä‘i là m việc của mình dù sao tôi cÅ©ng tá»± mình chạy trốn thà nh công rồi. Nói tóm lại, tôi nhất quyết không lên núi, khó khăn lắm má»›i chạy từ thầmcung ra, có Ä‘iên má»›i lên núi, hÆ¡n nữa tôi cÅ©ng chẳng định tu hà nh.
Nam Cung Việt không nói gì, im lặng nhìn tôi má»™t lúc. Tôi cÅ©ng không nói, quay ra nhìn lại. Tên tiểu tá» Mãnh An DÆ°Æ¡ng không nhịn được vá»™i nói, không Ä‘i thì thôi. Má»i ngÆ°á»i cùng đến nhà há» Giang tham gia võ lâm đại há»™i, có đại ca NamCung Việt chúng ta chẳng phải sợ ai hết. Äại ca không khéo còn Ä‘oạt chức võ lâm minh chủ. Äến lúc đó lên núi cÅ©ng chÆ°a muá»™n, mẹ của cáºu ta nhá»› dì TÄ©nh Chi, nhiá»u lần định đến thăm, thế nà y cÅ©ng có thể Ä‘i đón cha mẹ cáºu cùng đến thăm bác NamCung, hÆ¡n nữa.....
"Ngáºm miệng lại!" Tôi và Nam Cung Việt đồng thanh hét, không hiểu má»™t cáºu bé mÆ°á»i ba, mÆ°á»i bốn tuổi sao lại có thể nói nhiá»u đến thế?
Nam Cung Việt thấy tôi kiên quyết cÅ©ng không là m khó, đồng ý Ä‘i cùng bá»n tôi đến võ lâm đại há»™i. Mãnh An DÆ°Æ¡ng vừa nghe thấy liá»n nhảy lên vì sung sÆ°á»›ng. Thấy cáºu chà ng định mở miệng ra nói tôi liá»n lấy tay bịt miệng An DÆ°Æ¡ng lại, NamCung Việt còn dã man hÆ¡n, trá»±c tiếp Ä‘iểm huyệt
"Tôi cho cô Ä‘i nhÆ°ng để an toà n cô phải hứa là sẽ nghe theo lá»i tôi.", Nam Cung Việt nói.
Tôi gáºt đầu liên tiếp, nghe anh, tất cả nghe anh hết. "Vừa được Ä‘i xem võ lâm đại há»™i lại vừa có giai xinh Ä‘i cùng, còn gì đẹp hÆ¡n nữa? Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không biết anh ta sẽ rÆ¡i bao nhiêu Ä‘áºu phụ cho mình ăn đây?", tôi hà há»ng nghÄ© thầm.
Nam Cung Việt vốn dÄ© mặc theo kiểu hiệp khách, Mãnh An DÆ°Æ¡ng mặc cÅ©ng không đến ná»—i nà o, Diệp Phà m thì có vẻ thanh tú của má»™t cô bé chỉ có tôi là không nam mà cÅ©ng chẳng nữ. Tôi tuy mặc quần áo con trai nhÆ°ng giá» chÆ°a đến mùa đông, quần áo vẫn má»ng hÆ¡n nữa công chúa Phúc Vinh tuy còn nhá» nhÆ°ng phát triển không đến ná»—i nà o nên nhìn cÆ¡ ngá»±c hÆ¡i phát triển quá so vá»›i má»™t chà ng trai. Tiểu tá» Mãnh An DÆ°Æ¡ng liá»n nảy ra ý mua vải vá» quấn ngá»±c, thế sẽ không nhìn ra là nữ giả nam nữa. Nói rồi cáºu ta để hai ngÆ°á»i bá»n tôi ngồi chỠở miếu còn mình cùng Diệp Phà m đến cá»a hà ng vải. Xong xuôi, cáºu ta vất cho tôi ba mét vải trắng, rá»™ng ná»a thÆ°á»›c để tôi tá»± lo liệu. Sau má»™t hồi vất vả quấn ngá»±c, tôi má»›i mặc được áo và o, chạy ra cho má»i ngÆ°á»i xem. Ba ngÆ°á»i bá»n há» thấy tôi ra thì sững ngÆ°á»i, Mãnh An DÆ°Æ¡ng ngay láºp tức bò lăn ra cÆ°á»i, Diệp Phà m thì cÆ°á»i nhẹ nhà ng hÆ¡n, đến cả chà ng trai lạnh lùng NamCung Việt cÅ©ng giáºt giáºt nÆ¡i khóe miệng.
Tôi lúc nà y má»›i cúi đầu nhìn. Trá»i đất! Không quấn còn hÆ¡n, quấn xong chẳng thấy giảm mà ngá»±c cà ng to, cứ nhÆ° thể ức gà .
Nam Cung Việt lôi tôi và o trong miếu, bảo tôi cởi đồ để anh ta giúp. Tôi nghe mà trợn tròn mắt, không ngá» con trai ở đây lại thoáng đến váºy? Việc nà y cÅ©ng giúp được? Tôi nhìn NamCung Việt, ngÆ°á»i ta mặt mÅ©i nghiêm trang đứng đắn, cứ nhÆ° chỉ có tôi là tâm hồn Ä‘en tối, đến háo sắc nhÆ° tôi mà còn thấy ngượng. Tôi nói không được, anh phải nhắm mắt. NamCung Việt không nói tiếng nà o, ngay láºp tức nhắm mắt lại. Tôi vẫn không an tâm, tìm má»™t Ä‘oạn vải bịt mắt anh ta xong má»›i lấy chá»— vải trắng che ngá»±c rồi quay ngÆ°á»i ra sau. Anh ta cầm lấy má»™t đầu cuá»™n vải trắng, bảo tôi tá»± quấn trÆ°á»›c hai vòng, chá» tôi quấn xong tay kia Ä‘áºp và o vai tôi là m ngÆ°á»i tôi quay nhÆ° chong chóng. Äầu vải ở tay anh ta bị giữ chắc nịch, còn tôi thấy mình nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng trục, vải quấn từ trên xuống dÆ°á»›i, từ dÆ°á»›i lên trên không biết bao nhiêu vòng, quay nhiá»u vòng đến mức tôi đầu Ä‘au mắt hoa, chỉ muốn nôn.
"Nam Cung Việt, anh là đồ không ra gì, định buá»™c cho tôi chết luôn chắc?" Tôi tức giáºn mắng ầm lên, vừa dừng lại là đặt ngay mông xuống đất.
Không nghe thấy phản ứng gì, mở mắt thì ngÆ°á»i ta đã Ä‘i từ bao giá», tôi Ä‘Ã nh khoác áo lên rồi Ä‘i ra. Lần nà y Mãnh An DÆ°Æ¡ng không cÆ°á»i được nữa, không chỉ phẳng ngá»±c, đến cả eo cÅ©ng được quấn vải, không còn chút giống con gái.
Tà i sản của JIMMYDU
10-02-2010, 01:21 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 17 giá» 58 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
ChÆ°Æ¡ng 17
NgÆ°á»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Buổi tối, Giang phủ, đèn Ä‘uốc sáng rá»±c, tiếng ngÆ°á»i ồn ã, không biết táºp trung biết bao nhiêu danh môn chÃnh phái, giang hồ hà o kiệt. Phòng khách lá»›n từ lâu đã không còn chá»—, các bà n rượu phải bà y ra cả ngoà i sân viện (tứ hợp viện của Trung Quốc có nhà và hà nh lang ở bốn xung quanh, chÃnh giữa là má»™t cái sân - ND).
"Äám ngÆ°á»i mắt chó nà y dám xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác.". Mãnh An DÆ°Æ¡ng phẫn ná»™ nói. Nam Cung Việt lạnh lùng nhìn sang là m An DÆ°Æ¡ng sợ hãi không dám nói tiếp nữa. Tôi bứt rứt không hiểu sao mà Mãnh An DÆ°Æ¡ng phải sợ Nam Cung Việt đến mức nà y? Bốn ngÆ°á»i bá»n tôi đến Giang phủ nhÆ°ng vì không có danh cÅ©ng chẳng có tiếng nên bị đám ngÆ°á»i dÆ°á»›i xếp và o bà n rượu táºn góc sân viện. Äối vá»›i chá»— ngồi nà y tôi cÅ©ng có phần bức xúc, cÅ©ng nhÆ° việc Ä‘i xem đá bóng, bạn hà há»ng chạy Ä‘i má»›i phát hiện vé của mình ngồi ở tÃt dÆ°á»›i cùng. Thá» há»i có mất hứng không?
Các bà n bên cạnh cÅ©ng toà n ngÆ°á»i là ngÆ°á»i, nam nhiá»u nữ Ãt, con gái xinh lại cà ng Ãt. Äến giá» tôi má»›i hiểu những cô gái đẹp mà dám xông pha giang hồ không nhiá»u. Khách nữ Ä‘a phần là kiểu nhÆ° Tôn nhị nÆ°Æ¡ng (Tôn nhị nÆ°Æ¡ng là vợ của TrÆ°Æ¡ng Thanh trong Thủy Há», nổi tiếng là mẫu dạ xoa - ND), hÆ¡n nữa các anh đẹp trai cÅ©ng chẳng có mấy. Tôi nhìn má»™t vòng mất hết cả hứng thú, chỉ biết cúi đầu xá» lý chá»— thức ăn trên bà n. Äồ ăn cÅ©ng không tồi, chỉ tiếc rằng cái má»› vải quấn trên ngÆ°á»i tôi đúng là đáng ghét, ăn có má»™t chút thôi mà cảm giác cháºt cứng không thở được. Tôi Ä‘ang định chá» lúc nữa tìm chá»— vắng ngÆ°á»i để ná»›i lá»ng nó ra thì nghe thấy giá»ng nói Ä‘anh thép của Giang lão anh hùng - Giang An Bang từ trong phòng khách lá»›n vá»ng ra. Má»›i nói lá»i khai mạc lúc nãy xong lại còn nói gì nữa, đúng là chẳng khác gì Mãnh An DÆ°Æ¡ng.
"Các vị huynh đệ, hôm nay có sá»± xuất hiện má»™t vị khách đặc biệt, cho phép lão hủ (lão hủ: lão già cổ hủ, má»™t cách xÆ°ng hô khiêm nhÆ°á»ng - ND) nà y được giá»›i thiệu, vị nà y là ..." Tôi vốn thÃch hóng há»›t, vá»™i đứng dáºy, dÆ°á»›n lên trÆ°á»›c xem, chỉ thấy má»™t anh chà ng trẻ măng mặc áo dà i đứng cạnh ông già Giang An Bang, nhìn có vẻ không giống ngÆ°á»i trong giá»›i võ lâm lắm. ChỠđến khi tôi nhìn rõ gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i ấy, phản ứng đầu tiên là chui xuống gầm bà n. Ông Giang An Bang đó còn nói rất nhiá»u nhÆ°ng tôi chẳng nghe được chữ nà o, trong đầu chỉ có má»™t suy nghÄ© duy nhất: Trá»i! Sao anh ta lại ở đây?
Mãnh An DÆ°Æ¡ng túm lấy ngÆ°á»i tôi, ngạc nhiên há»i: "Sao váºy? Uống nhiá»u quá à ? Sao mà ngồi cÅ©ng không xong?", nói rồi vá»™i kéo tôi ngồi lên ghế. Tôi thầm chá»i trong bụng, cái đồ ngốc nà y, đừng nói đến dÆ°á»›i bà n, đến dÆ°á»›i đất ta cÅ©ng muốn chui xuống ngồi. Nhỡ đâu tên đó phát hiện ra thì cả bá»n chết chắc. Không biết tại sao hắn lại đến đây? NgÆ°á»i ta mở võ lâm đại há»™i chẳng phải để đánh bá»n hắn sao? Sao hắn lại đến nhỉ?
Tôi nghÄ© trá»i tối, lại ăn mặc thế nà y, ngÆ°á»i thì đông, tên đó chÆ°a chắc đã phát hiện ra tôi, hÆ¡n nữa có Nam Cung Việt ngồi cạnh, nên lòng cÅ©ng an tâm phần nà o. NhÆ°ng vì không vững tâm nên chỉ dám cúi đầu xuống ăn, mặt gần nhÆ° là dÃnh và o Ä‘Ä©a thức ăn.
"Äúng là đồ không ra gì! Mấy Ä‘á»i chÆ°a được ăn cÆ¡m rồi?" Mãnh An DÆ°Æ¡ng mắng khẽ rồi ngượng ngùng quay ra nhìn những nhân sÄ© võ lâm còn lại trong bà n tiệc, sợ tôi là m cáºu chằng mất mặt.
"Nà y! Cô vẫn còn ăn nữa? Cô định ăn cả cái Ä‘Ä©a đấy à ?", An DÆ°Æ¡ng không vừa ý, "Äừng ăn nữa! Giang đại hiệp đến chúc rượu rồi." Mãnh An DÆ°Æ¡ng kÃch Ä‘á»™ng nói, ra sức véo tôi. Tôi liếc nhìn thấy ông già Giang An Bang đúng là đang Ä‘i đến, tay cầm chén chúc rượu, cách chúng tôi chỉ có bốn, năm bà n.
"Tôi phải Ä‘i phòng rá»a tay."( phòng rá»a tay là cách nói lịch sá»± của nhà vệ sinh - ND) Tôi nói khẽ rồi quay ngÆ°á»i định chạy Ä‘i nhÆ°ng Mãnh An DÆ°Æ¡ng lại kéo tay áo, "Phòng rá»a tay?"
"À! À! Nhà vệ sinh!"
" Nhà vệ sinh?"
Cái đồ ngốc nà y vẫn không hiểu.
"Tôi muốn Ä‘i tè! Äược chÆ°a?" Tôi không kiá»m chế được, khẽ hét lên mà lòng thầm chá»i, cái tên ngốc nà y, bà hôm nay mà lá»t và o tay Thừa Äức thì có là m ma cÅ©ng không tha cho ngÆ°Æ¡i.
Tiếng hét của tôi tuy không to nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u nghe thấy, không Ãt ngÆ°á»i ngạc nhiên nhìn, có ngÆ°á»i còn lá»™ rõ vẻ khinh bỉ. Tôi cÅ©ng chẳng thèm để ý, quay ngÆ°á»i định Ä‘i nhÆ°ng lại bị kéo lại, quay đầu định quát ầm lên thì phát hiện lần nà y là Nam Cung Việt.
"Chạy Ä‘i đâu? Ngồi xuống, có chuyện gì đã có tôi." Anh ta nói giá»ng vững và ng. Äại ca đã nói thế rôi còn dám chạy không? Äà nh ngồi lại mà lòng dạ không an, cứ quay ra liếc nhìn Giang An Bang. May mà Thừa Äức không Ä‘i theo, chắc Ä‘ang ngồi trong phòng khách, tối lá»a tắt đèn thế nà y chắc gì đã nhìn thấy tôi, mà thấy thì đã sao? Nói cho cùng hắn ta cÅ©ng chẳng dám nói mình là tam hoà ng tá» của Ngõa Lặc, còn Nam Cung Việt bên cạnh nữa, tôi sợ cái gì.
Äang cố sức trấn an mình thì Giang An Bang đã đến bà n tiệc của chúng tôi, tôi vá»™i và ng cầm bát rượu đứng lên theo ná»i ngÆ°á»i. Giang An Bang là ngÆ°á»i cao lá»›n, vạm vỡ, râu quai nón, hai mắt sáng quắc, chẳng có vẻ gì của ngÆ°á»i sáu mÆ°Æ¡i tuổi, má»›i nhìn đã biết là ngÆ°á»i luyện võ.
"Giang má»— Ä‘a tạ các vị đến tham gia. Cạn!" Ông ta vừa cầm bát, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng cầm lên theo. "Cạn!" Tôi cÅ©ng ra vẻ khà thế ngất trá»i, ngá»a cổ uống. Giang An Bang lại nói mấy câu khách khà rồi quay ngÆ°á»i sang bà n khác chúc rượu. Tôi thở phà o nhẹ nhõm, ngay láºp tức đặt mông xuống ghế, vừa lúc đó nghe thấy giá»ng nói lanh lảnh cất lên: "Nam Cung đại ca! Äại ca cÅ©ng đến sao?"
Ngẩng đầu lên, chỉ thấy má»™t cô nà ng mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy tuổi, mắt mà y nhÆ° vẽ, mặc đồ võ sÄ© mà u trắng cà ng là m nổi báºt vẻ anh hùng hiên ngang. Cô ta nhìn Nam Cung Việt ná»a ngạc nhiên ná»a mừng rỡ. Còn Nam Cung Việt nghe thấy tiếng nói cÅ©ng quay đầu, mặt lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i khi nhìn thấy cô ta. Tôi nhìn mà bá»±c mình, cái đồ kém tắm, gặp gái đẹp thôi chứ có gì đâu mà phải vui đến mức đấy. Tôi gặp anh đến tám lần tồi mà đã thấy anh cÆ°á»i ngá»t ngà o thế nà y bao giỠđâu. Tôi lÆ°á»m Nam Cung Việt rồi cắn cái đùi gà trên tay, nhÆ°ng không để ý lại cắn và o xÆ°Æ¡ng, là m tôi Ä‘au Ä‘iếng.
"Nam Cung đại ca, đại ca sao lại ngồi chá»— nà y được? Äể muá»™i nói vá»›i cữu cữu (cữu cữu: anh hoặc em của mẹ - ND)." Cô ta nhìn đám ngÆ°á»i dÆ°á»›i vẻ không bằng lòng rồi vá»™i quay ngÆ°á»i Ä‘i tìm cữu cữu của mình.
"Không cần đâu, huynh ngồi đây cÅ©ng được." Nam Cung Việt nghe thấy tôi kêu "Ãi da" thì liếc mắt má»™t cái, rồi nhẹ nhà ng nói.
"Không được. Muá»™i sẽ Ä‘i nói vá»›i cữu cữu. Cữu cữu cÅ©ng nói muốn gặp huynh." Cô ta vừa cÆ°á»i vừa nói vá»›i Nam Cung Việt, rồi ngay láºp tức đổi vẻ dữ giằn sai bảo đám ngÆ°á»i hầu. "Lại còn không mau Ä‘i báo vá»›i cữu cữu là Nam Cung thiếu hiệp đến rồi!"
Tên ngÆ°á»i hầu đó vá»™i và ng đáp lá»i rồi chạy Ä‘i.
"Y Y, không cần đâu. Äại ca ngồi đây vá»›i bạn được rồi."
Còn nhị nhị nữa cÆ¡! (Y Y đồng âm vá»›i số má»™t trong tiếng Trung, nhị là số hai - ND) Tôi thầm chá»i, rồi lén lút nháy Nam Cung Việt, "Nói gì thì chúng ta cÅ©ng không và o phòng khách được, tam hoà ng tá» của Ngõa Lặc Ä‘ang ở trong đấy thôi. Hay là chạy trốn? Chẳng thèm xem cái đại há»™i vá»› vẩn nà y nữa?"
"Äại ca, vị tiểu thÆ° nà y đã nhiệt tình nhÆ° váºy thì chúng ta Ä‘i theo Ä‘i!" Mãnh An DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên nói là m tôi chỉ muốn tát cho má»™t cái.
Cái cô Y Y đó thấy tôi có vẻ cản Nam Cung Việt, Ä‘ang nhìn tôi vẻ không vui thì nghe thấy Mãnh An DÆ°Æ¡ng nói váºy, ngay tức khắc lá»™ vẻ mừng rỡ, cà ng thêm mong đợi Nam Cung Việt quyết định. Tôi định nói mấy câu khắc nghiệt để đánh lui ý nghÄ© của cô ta, chÆ°a kịp mở miệng đã thấy tên Thừa Äức đứng sau Y Y, nhìn tôi cÆ°á»i cÆ°á»i.
"Y Y, đây Ä‘á»u là bạn của muá»™i sao?" Thừa Äức nhẹ nhà ng há»i.
Y Y quay đầu lại thấy Thừa Äức, nụ cÆ°á»i trên mặt cà ng thêm tÆ°Æ¡i tắn, chỉ và o Nam Cung Việt và nói: "Äây là Nam Cung Việt đã từng cứu sống muá»™i mà hay được cÆ°Å© cữu nhắc đến. Nam Cung đại ca, vị nà y là truyá»n nhân của phái ÄÆ°á»ng Thiên Tông - Lạc Thiên đại ca."
Lạc Thiên? Rõ rà ng là Thừa Äức. Thừa Äức gáºt đầu cÆ°á»i vá»›i Nam Cung Việt, còn Nam Cung Việt cÅ©ng gáºt đầu chà o lại, Nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há» chà o nhau mà tôi cà ng thấy mÆ¡ hồ. Thế nà y thì giả dối quá!
"Tôi là Mãnh An DÆ°Æ¡ng, huyng đệ của Nam Cung đại ca. Còn đây là Diệp Phà m, Sở DÆ°Æ¡ng. Chúng tôi Ä‘i cùng nhau." Mãnh An DÆ°Æ¡ng vá»™i vã giá»›i thiệu cứ nhÆ° sợ rằng ngÆ°á»i ta sẽ quên mất mình.
Thừa Äức chỉ cÆ°á»i và gáºt đầu tỠý chà o há»i. Tôi thấy lạnh cả sống lÆ°ng, xong rồi, xong rồi...
Tôi bắt đầu tưởng tượng cảnh sẽ phát sinh tiếp theo:
Thứ nhất, tôi đứng lên bà n, gân cổ lên hét: "Các đồng chÃ, mau bắt lấy tên Lạc Thiên nà y. Hắn chÃnh là Thừa Äức, tam hoà ng tá» Ngõa Lặc. Sau đó, có ngÆ°á»i nghe theo tôi không? Nếu bá»n hỠđủ là trà chắc chắn sẽ há»i: "NgÆ°Æ¡i là ai? Có bằng chứng gì?". Tôi có bằng chứng gì? Chẳng lẽ nói mình là cô công chúa bị ép Ä‘i cầu thân - Phúc Vinh? Mà nói ra thì bá»n há» có tin cho không? Hay kết cục lại bị cho là đồ Ä‘iên?
Thứ hai, quay đầu chạy, nhÆ°ng máºt Ä‘á»™ ngÆ°á»i đông, chắc chạy được hai bÆ°á»›c là vấp và o bà n mà ngã. Không chỉ không chạy được lại gây sá»± chú ý, thêm và o đó là dáng vẻ tháºm thì tháºm thụt nhÆ° Ä‘i ăn trá»™m nà y thì có nói gì má»i ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng tin nổi.
Thứ ba, liên kết Nam Cung Việt quyết đấu vá»›i Thừa Äức. Tên ngốc Mãnh An DÆ°Æ¡ng không tÃnh đến, thêm cáºu ta và o chẳng thà không có còn hÆ¡n. NhÆ°ng Nam Cung Việt có thắng được Thừa Äức không? Quan trá»ng nhất là ... Nam Cung Việt có khi nà o ngoan ngoãn nghe lá»i tôi? Sao mà tôi thấy anh ta chẳng coi công chúa tôi ra gì?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tất cả những thứ trên chỉ là ý nghÄ© thoáng lÆ°á»›t qua đầu tôi, tốc Ä‘á»™ nhanh nhÆ° máy tÃnh, gần nhÆ° không có sai số vá» thá»i gian. Mặt tôi nở nụ cÆ°á»i, cÅ©ng bắt chÆ°á»›c các hà o kiệt võ lâm, chắp tay cúi ngÆ°á»i nói: "Ngưỡng má»™ đã lâu! Ngưỡng má»™ đã lâu!"
Tên Thừa Äức chẳng thèm đáp lá»…, chỉ mỉm cÆ°á»i rồi gáºt đầu. Nụ cÆ°á»i ấy thuần khiết nhÆ° má»™t thiên sứ có đôi cánh trắng. Tên nà y chắc không nháºn ra tôi? Hay là đáºp đầu và o đâu rồi bị mất trà nhá»›? Tôi còn lâu má»›i tin tên nà y là loại lấy ân báo oán.
Cuối cùng Nam Cung Việt chẳng từ chối được cô Y Y kia, Ä‘i đến chá»— dà nh cho khách quý. Tên tiểu tá» Mãnh An DÆ°Æ¡ng vá»™i vã bám theo sau, nÆ¡m ná»›p sá» bị bá» rÆ¡i. Tôi cÅ©ng vá»™i vã theo Ä‘uôi Nam Cung Việt vì sợ bị Thừa Äức tấn công. Chỉ có Diệp Phà m là chẳng có biểu hiện gì, có vẻ đối vá»›i cô bé ngồi đâu cÅ©ng nhÆ° nhau.
Và thế là tôi, Nam Cung Việt, Diệp Phà m, Lâm Y Y, Thừa Äức thêm cả hai ngÆ°á»i anh há» của Y Y - hai con trai của Giang An Bang, ngồi chung má»™t bà n. Thứ tá»± là thế nà y, thuáºn theo chiá»u kim đồng hồ: Nam Cung Việt, Lâm Y Y, Thừa Äức. Giang Äại Long, Giang Nhị Long, Diệp Phà m, Mãnh An DÆ°Æ¡ng, tôi. Mãnh An DÆ°Æ¡ng lúc đầu định chiếm chá»— cạnh Nam Cung Việt nhÆ°ng cáºu ta còn lâu má»›i là đối thủ của tôi.
Lâm Y Y đúng là cả Ä‘á»i chÆ°a ra khá»i lÅ©y tre là ng, má»›i có má»—i bên má»™t anh chà ng đẹp trai thôi mà đã cÆ°á»i tÃt mắt lại, kÃch Ä‘á»™ng không nói lên lá»i, lúc thì quay đầu sang bên Nam Cung Việt ngá»t ngà o gá»i "Nam Cung đại ca", lúc khác lại hà há»ng thì thầm vá»›i Thừa Äức. CÆ°á»i, cÆ°á»i, cứ ngồi mà hà há»ng Ä‘i! Nói mấy câu đã sung sÆ°á»›ng đến mức nà y. Nhá»› năm xÆ°a Sở DÆ°Æ¡ng tôi sá» mông Nam Cung Việt rồi thá»a sức ăn Ä‘áºu phụ Thừa Äức cÅ©ng chẳng kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° thế.
NhÆ°ng nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại, nếu Lạc Thiên không phải Thừa Äức mà là má»™t anh chà ng ngon trai khác thì khi ngồi giữa bá»n há» tôi cÅ©ng sÆ°á»›ng tÃt mắt, không biết trá»i đất là gì mất. Hai chà ng trai, má»—i ngÆ°á»i má»™t vẻ, chá»n bất kì ngÆ°á»i nà o mang đến hiện tại cÅ©ng trở thà nh siêu sao.
"Nam Cung đại ca có tham gia đại há»™i tỉ võ ngà y mai không?" Lâm Y Y khẽ cÆ°á»i.
"ChÆ°a nghÄ© đến, huynh chỉ cùng bạn bè đến góp vui thôi." Nam Cung Việt đáp lại vá»›i nụ cÆ°á»i trên môi.
Tôi lÆ°á»m Nam Cung Việt má»™t cái. CÆ°á»i, cÆ°á»i! Nhìn mấy nếp nhăn trên mặt anh Ä‘i, còn cÆ°á»i nữa thì chẳng mấy mà thà nh bánh bao! Tôi chá»i thầm.
"Ôi! Thế thì tiếc tháºt! Lạc Thiên ca cÅ©ng nói là không tham gia. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không tham gia thì muá»™i chẳng thấy có gì hay nữa." Lâm Y Y nÅ©ng nịu nói, lại còn chun chun mÅ©i rồi lè lưỡi nữa là m tôi rùng cả mình, nổi hết gai ốc. Nam Cung Việt thấy váºy liá»n liếc tôi má»™t cái.
Tôi lÆ°á»m lại anh ta rồi cúi đầu xuống ăn. Hứ! Tên Nam Cung Việt quấn vải chặt quá là m tôi khó chịu muốn chết.
"Không biết vị huynh đệ nà y thuá»™c môn phái nà o?", có ngÆ°á»i há»i, tôi ngẩng đầu lên, hóa ra là Giang Nhị Long. Há»i tôi? Tôi nhìn anh ta rồi thuáºn theo ánh mắt của anh ta nhìn sang Diệp Phà m, hóa ra không phải há»i mình, lại vá»™i cúi xuống ăn tiếp.
"Không biết vị huynh đệ nà y thuá»™c môn phái nà o?", giá»ng nói của Giang Nhị Long lại to hÆ¡n má»™t chút. Lần nà y tôi chẳng thèm nhìn lên, Ä‘Æ°a tay ra kéo tay áo Mãnh An DÆ°Æ¡ng, "Há»i ngÆ°Æ¡i kìa!"
Mãnh An DÆ°Æ¡ng giáºt mình, ngẩng lên: "Không phải tôi, há»i Diệp Phà m chứ!", rồi quay ra ăn tiếp.
Äá»™t nhiên, tôi và Mãnh An DÆ°Æ¡ng cùng ngÆ°á»›c lên. Không đúng! Diệp Phà m là con gái mà . Ai lại gá»i con gái là huynh đệ. Hóa ra tên Giang Nhị Long nà y mắt bị lé.
"Triêu Thiên Tông"
"Nháºt Nguyệt Thần Giáo"
Tôi vá»›i Mãnh An DÆ°Æ¡ng đồng thanh nói. Nghe xong tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên.
"Ba ngÆ°á»i không phải cùng má»™t môn phái sao?" Lâm Y Y tò mò há»i.
"Hì hì! Triêu Thiên Tông là đại danh còn Nháºt Nguyệt Thần Giáo là tiểu danh." Tôi cÆ°á»i gượng.
"ChÆ°a nghe thấy bao giá»." Giang Nhị Long nói.
"Huyá»n Thiên Tông gần hai mÆ°Æ¡i năm nay không xuất hiện trong võ lâm, không biết lần nà y vì nguyên do gì gì mà Lạc Thiên huynh lại xuống núi?" NamCung Việt há»i.
Thừa Äức cÆ°á»i mà đáp: "Hiện nay thiên hạ bốn phÆ°Æ¡ng tranh chấp, chiến tranh liên miên, sÆ° phụ má»›i phái Lạc Thiên xuống núi cùng võ lâm hà o kiệt trừ gian phục thiện. Không biết NamCung huynh sÆ° phụ nÆ¡i nà o, sao đến võ lâm đại há»™i mà lại không tham gia?"
"Tại hạ không môn không phái, chỉ ngang qua nÆ¡i nà y. Mấy ngÆ°á»i Ä‘i cùng nà y chÆ°a thấy võ lâm đại há»™i bao giá», nhất quyết đòi Ä‘i xem thá», tại hạ Ä‘Ã nh phải Ä‘itheo." Tôi thấy Nam Cung Việt nói xong liá»n nhìn Thừa Äức cÆ°á»i mà rùng cả mình, toà n thân lạnh toát.
"May mà Nam Cung đại ca đến. Lần đại há»™i nà y không chỉ chá»n ra võ lâm minh chủ mà quan trá»ng nhất là đem bản đồ của Phong Lăng bảo tà ng (bảo tà ng: nÆ¡i cất giấu bảo bối, báu váºt - ND) cho tân võ lâm minh chủ để tân minh chủ dẫn má»i ngÆ°á»i cùng Ä‘i tìm bảo tà ng, lãnh đạo võ lâm nghÄ© sÄ© đánh Ä‘uổi bá»n man di Ngõa Lặc." Lâm Y Y nói.
"Bảo tà ng?" tôi vô tình há»i, rồi thấy Thừa Äức hÆ¡i nhếch khóe mép bèn vá»™i cúi đầu xuống.
"Không sai." Giang Äại Long im lặng đến giá» má»›i nói. "Bản đồ Phong Lăng bảo tà ng là do gia phụ (gia phụ: cha - ND) vô tình có được, tÆ°Æ¡ng truyá»n là tiêng triá»u Võ đế lúc lâm chung Ä‘em tất cả châu báu chôn ở đấy. Gia phụ thấy lúc quốc gia nguy nạn thế nà y mà tìm được chá»— châu báu kia thì có thể cứu giúp được nhân dân thoát khá»i cảnh gian nan."
Hóa ra võ lâm minh chủ không chỉ là chức danh mà còn có cả giải thưởng váºt chất, hay là chúng ta cÅ©ng Ä‘i tranh cho rồi. Tôi vá»™i lấy chân đá và o đùi NamCung Việt dÆ°á»›i gầm bà n, nhÆ°ng tên nà y cứ nhÆ° thể không có cảm giác, rõ là không thèm để ý đến tôi.
Vì trên ngÆ°á»i quấn quá nhiá»u vải, nên lá»±c bất tòng tâm, tôi là m cách nà o cÅ©ng không ăn thêm được nữa. Mãnh An DÆ°Æ¡ng lại bắt đầu mở máy nói là m tôi hoa mắt chóng mặt. Còn Thừa Äức thì không hiểu sao lần nà o tôi liếc nhìn cÅ©ng bị anh ta bắt gặp, là m tôi sợ chẳng dám ho he nữa.
Khó khăn lắm má»›i xong bữa cÆ¡m, Lâm Y Y sắp xếp chá»— ở cho chúng tôi. Vì hưởng ké Nam Cung Việt nên chúng tôi Ä‘á»u được xếp cho ở phòng thượng hạng. Tôi Ä‘ang vui mừng thì thấy tên Thừa Äức Ä‘i và o gian phòng bên cạnh, hóa ra hắn ở cùng má»™t khu vá»›i bá»n tôi. Äến lúc nà y tôi sợ lẩy bẩy chân tay, muốn vui cÅ©ng chẳng vui nổi.
"Hôm nay nói gì thì tôi cÅ©ng phải ngủ cùng anh." Tôi ôm gối ngồi ì trên giÆ°á»ng Nam Cung Việt, không chịu trèo xuống. Nam Cung Việt nói tôi cứ yên tâm, kể cả là Thừa Äức thì cÅ©ng không dám là m gì ở đây, hÆ¡n nữa phòng của anh ta ngay cạnh phòng tôi, chẳng có gì phải sợ cả.
Chẳng có gì phải sợ? Phòng của anh ngay sát phòng tôi không sai, nhÆ°ng phòng Thừa Äức cÅ©ng sát phòng tôi có kém gì. Không cần biết Nam Cung Việt nói gì, kể cả nói ra hoa thì tôi cÅ©ng nhất quyết không vá» phòng. Nam Cung Việt không còn cách nà o Ä‘Ã nh nói tôi cứ ở đây còn anh ta Ä‘i chá»— khác. Tôi vá»™i cản lại, tôi không Ä‘i thì anh cÅ©ng không được Ä‘i đâu hết.
Nam Cung Việt không biết là m sao, nhìn tôi rồi nói: "Bà trẻ của tôi, cô có biết nam nữ thỠthỠbất thân không?"
"Biết! Biết rồi. Tôi không sợ. Anh sợ cái gì?" tôi nói.
Nam Cung Việt nhìn tôi không chớp mắt rồi đột nhiên thở dà i: "Tôi sợ, được chưa? Cô cho tôi đi đi."
Tôi nghe mà lòng mừng rÆ¡n, vá»™i kéo anh ta: "Anh sợ tôi? Hay là sợ sức hấp dẫn của tôi? Hà hÃ! An tâm, tôi sẽ không quyến rÅ© anh đâu, mà nếu anh không còn cách nà o kiá»m chế bản thân thì tôi trói anh lại là được."
"Tôi sợ cô, sợ cô uống nhầm thuốc. Trói tôi? Trói tôi rồi ná»a đêm có chuyện thì sao?"
Từ lần đầu gặp, Nam Cung Việt lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng, tôi chÆ°a bao giá» thấy anh ta nhÆ° tối nay, Ä‘á»™t nhiên thấy hay ho không tả được, quên luôn việc Thừa Äức ở phòng bên cạnh mà chỉ chú ý đến trêu giai.
Tôi vất chăn cho Nam Cung Việt rồi buông mà n xuống, cÆ°á»i: "Anh ở dÆ°á»›i, tôi ở trên!"
Nam Cung Việt không thèm để ý đến, liếc nhìn trá»™m thì tên nà y đã nằm dÆ°á»›i đất rồi, tôi hà há»ng cÆ°á»i rồi vá»™i cởi chá»— vải trên ngÆ°á»i xuống. Hà hoáy má»™t lúc lâu má»›i bỠđược nó ra, ngÆ°á»i lúc nà y chá»— thâm chá»— Ä‘á», nói gì thì nói ngà y mai không thể quấn vải nữa. Máu không lÆ°u thông được, chết lúc nà o cÅ©ng không biết.
"Nam Cung Việt, anh ra tay Ä‘á»™c ác tháºt! Anh xem ngÆ°á»i tôi, sắp thâm tÃm hết rồi." Tôi rên rỉ.
Tên Nam Cung Việt kia cũng chỉ "Hừ" một tiếng, vẫn không thèm để ý đến tôi.
Tà i sản của JIMMYDU
10-02-2010, 01:26 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 17 giá» 58 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
ChÆ°Æ¡ng 18
NgÆ°á»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Sáng sá»›m, tôi rón rén từ phòng Nam Cung Việt Ä‘i ra, vừa khép cá»a và o, Ä‘ang định quay ngÆ°á»i vá» phòng mình thì chạm trán vá»›i Y Y.
"Aaaa!" cô ta hét ầm lên, "NgÆ°Æ¡i là ai? Sao lại Ä‘i ra từ phòng Nam Cung đại ca?". Cái nét mặt của cô nà ng cứ nhÆ° thể gặp phải ma chứ không phải ngÆ°á»i nữa. Tôi cúi đầu nhìn lại mình, chẳng qua không mặc áo ngoà i? Chẳng qua chÆ°a kịp chải đầu? Có cần phải kÃch Ä‘á»™ng đến thế không?
Tôi cÆ°á»i gượng vá»›i Y Y.
"A, cô chÃnh là Sở DÆ°Æ¡ng? Cô là con gái?" Y Y kinh ngạc nói.
Lần nà y chẳng cần gì nữa, chỉ nghe thấy tiếng "kẹt kẹt...", mấy cái cá»a cùng mở má»™t lúc, tên ngốc Mãnh An DÆ°Æ¡ng vẫn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở, vẻ mặt ngÆ¡ ngác nhìn tôi; Diệp Phà m cÅ©ng mở cá»a, nhÃu mà y nhìn Lâm Y Y; còn bên kia, ngÆ°á»i mà tôi chẳng mong đợi, Thừa Äức cÅ©ng mở cá»a ra nhìn, không ngá» hắn chẳng cÆ°á»i mà chỉ nhìn tôi vẻ vô cảm.
"Nam Cung đại ca?" Lâm Y Y vẻ mừng rỡ nhìn phÃa sau tôi, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á»™t nhiên á»ng hồng. Tôi quay lại xem. Trá»i! Tên Nam Cung Việt nà y không ngá» dám mình trần Ä‘i ra, lại còn nhìn Y Y vẻ không bằng lòng, "Y Y, sao thế? Äến tìm huynh?"
Y Y láºp tức phục hồi bản lÄ©nh con gái, cúi đầu vân vê gấu áo, rồi dùng giá»ng nói nhÆ° con kiến trả lá»i: "Muá»™i đến má»i Nam Cung đại ca và Lạc Thiên đại ca dùng bữa sáng."
"á»’! Äược, chá» chút rồi chúng ta cùng Ä‘i." Nam Cung Việt nghe xong liá»n quay ngÆ°á»i và o phòng, má»›i bÆ°á»›c hai bÆ°á»›c nhá»› ra cái gì quay ngÆ°á»i lại nói vá»›i tôi: "Ão của cô còn trong phòng, mặc thế nà y định Ä‘i đâu? Không sợ bị cảm?"
Tôi ngay láºp tức cùng Y Y ngá»› ngÆ°á»i ra, lòng thầm nhủ: "Nam Cung Việt Æ¡i là Nam Cung Việt! Ão của tôi đúng là vẫn để ở phòng anh nhÆ°ng có cần nói tÆ°á»›ng cho má»i ngÆ°á»i nghe thấy không? Chỉ sợ Mãnh An DÆ°Æ¡ng lại Ä‘i kể lung tung rồi thêm mắm dặm muối.". Tôi lấm mét nhìn sang Thừa Äức, vừa hay thấy hắn khẽ nhếch mép.
Xong rồi! Xong tháºt rồi! GiỠđừng nói nhảy sông Hoà ng Hà , nhảy Thái Bình DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a chắc gá»™t được tiếng oan.
ChỠđến khi má»i ngÆ°á»i ăn sáng xong thì võ lâm đại há»™i cÅ©ng bắt đầu. Trên võ Ä‘Ã i là mấy tên lá»±c lưỡng Ä‘ang đấm đá má»™t cách náo nhiệt. Mãnh An DÆ°Æ¡ng ngồi xem không chá»›p mắt, thỉnh thoảng lại quay sang thì thầm mấy câu vá»›i Diệp Phà m, tiếc rằng cô bé nà y quá Ãt nói. Mãnh An DÆ°Æ¡ng nói mÆ°á»i câu, Diệp Phà m trả lá»i không được má»™t câu.
Nhìn hai đứa mà tôi thấy buồn cÆ°á»i, sau nà y mà thà nh má»™t đôi thì ngÆ°á»i ngoà i thể nà o cÅ©ng có trò xem. Tôi Ä‘ang nghÄ© linh tinh thì bá»—ng giáºt mình bởi tiếng hô hoán của má»i ngÆ°á»i. Má»™t tên Ä‘ang thi đấu trên võ Ä‘Ã i bị đá khá»i võ Ä‘Ã i, bay vá» chá»— tôi. Má»i ngÆ°á»i xung quanh đã dạt ra hai bên tá»± khi nà o, chỉ sót lại tôi vì ngẩn ngÆ°á»i nghÄ© linh tinh nên không kịp phản ứng. Xong! Không ngá» tôi sẽ bị ngÆ°á»i ta đè mà chết!
Äang dịnh nhẩm mấy câu Thượng Äế hoặc đại loại nhÆ° nam mô a di Ä‘Ã Pháºt thì thấy hai vai cùng lúc bị kéo mạnh, nhìn sang má»›i biết Nam Cung Việt và Thừa Äức ngÆ°á»i bên trái ngÆ°á»i bên phải. NhÆ°ng, nhÆ°ng tại sao bá»n há» lại kéo cùng má»™t lúc? Căn cứ và o nguyên lý thăng bằng thì tôi vẫn không xê dịch chút nà o. Chết mất thôi!
Cuối cùng vẫn là Thừa Äức phản ứng nhanh, thấy váºy ngay láºp tức biến vồ thà nh chưởng, Ä‘áºp và o ngÆ°á»i tôi má»™t chưởng còn chân thì đá cái tên xui xẻo Ä‘ang bay đến. Thế là cáºu bé lại theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© bay vá» võ Ä‘Ã i. Tôi vì bị Thừa Äức đánh mà thuáºn theo lá»±c kéo, ngã và o lòng Nam Cung Việt.
Thừa Äức nhìn tôi, cÆ°á»i há»›n hở nhÆ° được mùa là m tôi băn khoăn không hiểu có gì đáng để hắn vui mừng nhÆ° thế, quay sang nhìn gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch của Nam Cung Việt má»›i ngợ ra lẽ nà o chưởng đó có vấn Ä‘á»? Tôi thì không có cảm giác gì, chẳng lẽ là loại công phu thần bà cách cái nà y đánh cái kia?
"Anh không sao chứ?" Tôi khẽ há»i Nam Cung Việt. Anh chà ng mÃm môi lắc đầu nhÆ°ng tôi cÅ©ng nhìn ra anh ta bị lãnh đủ.
Tôi quay đầu lÆ°á»m Thừa Äức. Tên đó thấy tôi nhìn lại còn gáºt gáºt đầu cÆ°á»i rạng rỡ là m tôi bá»±c cả mình, chỉ muốn véo mấy phát và o gÆ°Æ¡ng mặt đẹp đẽ đó.
NgÆ°á»i trên võ Ä‘Ã i được khiêng Ä‘i, cÅ©ng không biết là sống hay chết. Tỉ võ lại tiếp tục. Tôi cà ng xem cà ng thấy không thú vị nhÆ° mình tưởng tượng, mà cÅ©ng chẳng hay nhÆ° trong phim.
Nhìn vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc của Thừa Äức mà tôi thấy khó chịu. Äằng nà o thì thân pháºn ở đây cÅ©ng không phải là tam hoà ng tá» Ngõa Lặc, tôi nghÄ© mình nên nói chuyện nghiêm túc vá»›i anh ta để tìm tiếng nói chung trong má»™t số việc. Nếu được thế thì những ngà y tháng sau nà y cÅ©ng đỡ khổ hÆ¡n. Tôi là ngÆ°á»i rất dá»… bị kÃch Ä‘á»™ng. nghÄ© đến là là m, bèn quay sang nhìn Thừa Äức. Tên đó ngay láºp tức bắt được ánh mắt tôi. Tôi nháy mắt vá»›i hắn rồi đứng lên Ä‘i vá» phÃa nhà sau.
Nhà sau gần nhÆ° không có ai. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ở phÃa trÆ°á»›c không tham gia võ lâm đại há»™i thì là xem võ lâm đại há»™i.
Tôi Ä‘i được má»™t Ä‘oạn rồi dừng lại chá». Có thể khẳng định rằng tên nà y sẽ đến sau khi thấy tôi nháy nhÆ°ng sao liếc mấy lần mà không thấy hắn theo sau? Äang bá»±c mình không hiểu vì sao thì nhìn thấy má»™t công tá» phong Ä‘á»™ ngất trá»i từ xa Ä‘i lại. Không sai, đúng là Thừa Äức. Hắn ta sao lại chạy phÃa trÆ°á»›c tôi nhỉ?
"Chúng ta ngÆ°á»i ngay không nói chuyện khuất tất." Tôi nói.
"Äược!" Thừa Äức cÆ°á»i.
"Tôi không cần biết anh tại sao lại đóng giả Lạc Thiên, dù sao thì anh cÅ©ng có Phúc Vinh giả rồi, hÆ¡n nữa anh cÅ©ng thấy chá»— tôi có Nam Cung Việt cho nên anh đừng hòng muốn bắt tôi đến Phồn Äô." Tôi nói.
"Äược". Thừa Äức trả lá»i rất dứt khoát.
Tôi có phần nghi ngá», anh ta có khi nà o lại nghe lá»i thế nà y? Hay là lại có âm mÆ°u gì đây?
"Äiá»u kiện của anh là gì?" tôi há»i.
"Äiá»u kiện?"
"Ừ. Tôi nói xong rồi. Bây giỠđến lượt anh."
Thừa Äức khẽ báºt ra tiếng cÆ°á»i, rồi Ä‘á»™t nhiên tiến lại gần là m tôi vá»™i vã lùi vá» sau.
"Tối cô ở với tôi." Hắn ta nói vẻ nghiêm túc.
"Äi chết Ä‘i!"
"Váºy thì buổi tuối tôi ở vá»›i cô!"
"Khốn nạn!"
Thừa Äức cÆ°á»i, còn tôi thì thất thần trong phút chốc.
"Cô đúng là thô lá»—. Sao ngÆ°á»i nÆ°á»›c Chu lại coi cô là m vinh nhỉ?" Anh ta hÆ¡i nhÃu mà y, nhÆ°ng giá»ng nói không giấu được nét cÆ°á»i.
Tôi chỉ lÆ°á»m anh ta, không nói gì. Ở cùng vá»›i đồ hồ li tinh tốt nhất là nói cà ng Ãt cà ng tốt.
"Cô muốn tôi không gây phiá»n phức cho cô cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản thôi." Thừa Äức nói, "Buổi tối má»™t mình ở trong phòng của mình, đừng có chạy lung tung."
"Anh đanh ghen!" Tôi kinh ngạc, hóa ra anh ta ghen với Nam Cung Việt.
Thừa Äức gáºt đầu, ghé ngÆ°á»i lại, nói thầm và o tai tôi: "Tôi không thÃch ở dÆ°á»›i. Tôi chỉ thÃch ở trên."
Tim tôi Ä‘áºp châm hẳn má»™t nhịp, rồi rùng mình, toà n thân nổi da gà . Thừa Äức thấy tôi nhÆ° váºy hà i lòng mà cÆ°á»i. Nếu tôi không hiểu anh ta nói đến cái gì thì có là đầu đất cho nên phản ứng đầu tiên là giÆ¡ tay ra cho anh ta má»™t cái tát. NhÆ°ng tôi quên mất rằng lần nà y anh ta không bị uống thuốc mê nên tát không được là điá»u tất nhiên.
"Tôi tuy thÃch những cô gái thẳng tÃnh nhÆ°ng không thÃch thể loại đánh ngÆ°á»i. Äừng có quá trá»›n!" Thừa Äức cÆ°á»i nói, thả tay tôi ra, đá lông nheo má»™t cái rồi Ä‘i mất.
Quay lại phÃa trÆ°á»›c thấy hai ngÆ°á»i trên võ Ä‘Ã i vẫn ngÆ°á»i đấm kẻ đá má»™t cách hăng say. Tôi ngồi xem mà ngà y cà ng thấy vô vị. Không đẹp! Nhìn bá»n hỠđánh võ tháºt sá»± chẳng đẹp tà nà o?
CÆ¡ bản không bay qua bay lại, ánh Ä‘ao ảnh kiếm nhÆ° trong phim, mà đáng ghét nhất là không có giai xinh. Xem ra khoảng cách giữa nghệ thuáºt và đá»i sống không phải ngắn.
"Mấy ngÆ°á»i nà y đánh đến khi nà o?", tôi há»i Nam Cung Việt. Nam Cung Việt chỉ lạnh lùng liếc tôi má»™t cái, không thèm trả lá»i. Äược! Chà ng đẹp trai lại bắt đầu tá» thái Ä‘á»™ rồi. Không hiểu tôi là m gì đắc tá»™i anh ta nữa?
Mãnh An DÆ°Æ¡ng nghe tôi há»i, vá»™i vã quay ra nói thầm: "Bắt đầu khi nà o cÅ©ng thế, toà n là những nhân váºt phụ. Cao thủ chẳng khi nà o xuất hiện sá»›m cả, trò hay ở đằng sau cÆ¡."
"Không có giá»›i hạn thá»i gian à ? Äánh đến khi nà o má»›i xong phần mà o đầu?", tôi há»i.
"Không có. Khi nà o đối phÆ°Æ¡ng nháºn thua hoặc bị đánh bất tỉnh thì coi nhÆ° xong má»™t tráºn đấu." Mãnh An DÆ°Æ¡ng bÄ©u môi nói.
"Có bao nhiêu ngÆ°á»i tham gia đại há»™i?"
"Hừm..." Mãnh An DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, "Xem ra cÅ©ng phải hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i. Ãt ngÆ°á»i quá sao gá»i võ lâm đại há»™i được?"
Trá»i đất! Từng đấy ngÆ°á»i, lại không biết phân nhóm ra đánh cùng lúc mà chỉ có đúng má»™t cái võ Ä‘Ã i thì biết đánh đến Ä‘á»i nà o kiếp nà o má»›i xong? Tôi liếc trá»™m NamCung Việt, thấy anh ta vẫn chăm chú quan sát, chẳng có vẻ gì để ý đến bèn dịch ngÆ°á»i lại, nói nhá» và o tai Mãnh An DÆ°Æ¡ng: "Äến đây tỉ thà võ có công tá», thiếu hiệp hay tiểu trang chủ gì gì đó vừa trẻ vừa đẹp trai không?"
Mãnh An DÆ°Æ¡ng liá»n đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên có không Ãt."
"To tiếng nhÆ° thế là m gì?" Tôi vá»™i giáºt tay áo Mãnh An DÆ°Æ¡ng, rồi lấm lét nhìn sang Nam Cung Việt, cÅ©ng may anh ta chÆ°a nghe thấy, lại khẽ há»i: "Thế có nhiá»u giai xinh không?"
Mãnh An DÆ°Æ¡ng mặt mÅ©i ngÆ¡ ngác, không hiểu ý tôi há»i gì.
"Ngốc!" Tôi hạ giá»ng mắng, "Tức là liệu có rất nhiá»u những anh chà ng đẹp trai tham gia võ lâm đại há»™i? Có nhiá»u không?"
Mãnh An DÆ°Æ¡ng ngỡ ngà nh nhìn, gáºt gáºt đầu.
Tôi bá»—ng chốc thấy phấn khÃch, haha, có nhiá»u giai đẹp để ngắm sẽ không thấy vô vị nữa. Không biết váºn may thế nà o? Có bao được anh chà ng nà o không? Äang vui mừng thì nghÄ© tá»›i tên lắm Ä‘iá»u Mãnh An DÆ°Æ¡ng, tôi phải dặn cáºu ta má»›i được, thế là ghé miệng gần tai cáºu ta nói nhá»: "Chuyện lúc nãy không được nói cho ai khác nghe chÆ°a? Nhất là NamCung Việt."
Mãnh An DÆ°Æ¡ng "Ừ" má»™t tiếng rồi quay Ä‘i xem tỉ võ. Lúc sau, cáºu chà ng nhÆ° nhá»› ra chuyện gì đó, quay đầu, nét mặt không kiá»m chế lại được, ghé gần tai tôi, nói khẽ: "Thá»±c ra nói hay không cÅ©ng nhÆ° nhau."
"Há»?"
"Nam Cung đại ca công lá»±c thâm háºu, thÃnh giác cá»±c tốt. Chúng ta nói bé thế nà y đại ca cÅ©ng có thể nghe thấy rõ từng từ." Mãnh An DÆ°Æ¡ng nói xong ra chiá»u rất thông cảm vá»›i tôi.
Trá»i! Thế thì cáºu ta còn thì thầm tá» vẻ bì hiểm thế là m gì? Tôi đẩy đầu Mãnh An DÆ°Æ¡ng ra xa, ngó trá»™m nét mặt Nam Cung Việt. Quả nhiên, tên đó mặt sa sầm...
Cho đến lúc ăn trÆ°a thì má»›i có bốn ngÆ°á»i lên xuống võ Ä‘Ã i, trong đó có má»™t ngÆ°á»i vì không cẩn tháºn, vừa Ä‘i lên tạo thế võ đã bị trẹo chân. Äược, chÆ°a kịp đánh đã xuống rồi.
Xem cả má»™t buổi sáng tôi má»›i hÆ¡i hiểu: cả ná»a ngà y tỉ võ, Ä‘a phần là biểu diá»…n, nếu không thì hai ngÆ°á»i sao phải đánh đến hai tiếng đồng hồ má»›i xong? Anh ra cú đấm, tôi hét má»™t tiếng được; tôi lại Ä‘Æ°a chân đá, anh kêu má»™t tiếng tuyệt. Xem ra hai ngÆ°á»i đến là để bồi đắp tình cảm chứ không phải đánh võ.
Nói tháºt nếu là hai chà ng đẹp trai thì tôi cÅ©ng chẳng ý kiến ý cò nhiá»u thế nà y nhÆ°ng khổ ná»—i...
Cho nên tôi phiá»n muá»™n.
Chiá»u đến, tôi kéo Mãnh An DÆ°Æ¡ng cùng cá cược, cá xem trên võ Ä‘Ã i ai thắng, ai thua, giống nhÆ° cá Ä‘á»™ bóng đá. Quả nhiên, cứ dÃnh đến tiá»n thì sá»± tÃch cá»±c của con ngÆ°á»i Ä‘á»u được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết công suất. Tôi và Mãnh An DÆ°Æ¡ng Ä‘em hết sá»± nhiệt tình và o sá»± nghiệp xem đấu võ, hét ầm Ä©, đấm ngá»±c dáºm chân, ngÆ°á»i bên trên bị đánh má»™t quả mà chúng tôi ở phÃa dÆ°á»›i hét còn thảm thiết gấp mấy lần.
Cả má»™t buổi chiá»u tổng cá»™ng đấu bốn tráºn. Tôi thắng bốn. Tên tiểu tá» Mãnh An DÆ°Æ¡ng thua nhiá»u quá mặt tái mét.
"Cô tối nay có ngủ ở phòng tôi nữa không?", Nam Cung Việt mặt vô cảm há»i tôi.
"Tôi Ä‘ang mâu thuẫn." Tôi thà nh tháºt trả lá»i. Nếu nhÆ° má»™t mình vá» phòng ngủ, nói tháºt là tôi không dám tin Thừa Äức lắm. Hắn có khi nà o giữ chữ tÃn? Mà nếu không vá» phòng thì lại sợ Thừa Äức. Nhỡ đâu hắn lại kiếm chuyện sinh sá»± thì tôi biết là m sao?
Nam Cung Việt nhìn tôi, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
"Anh Ä‘i đâu?", tôi vá»™i há»i.
"Äi tắm."
"Äi tắm?" tôi nghi ngá» nhìn, ná»a đêm ná»a hôm không tắm trong phòng lại còn Ä‘i đâu, "Tắm ở đâu?"
"Công chúa Ä‘iện hạ, cô không thấy mình quản quá nhiá»u sao?" Nam Cung Việt nói giá»ng châm chá»c.
"Hứ! Äấy là tôi sợ anh không cẩn tháºn bị cô quá»· háo sắc nà o đó lừa mất." , tôi cÆ°á»i.
Nam Cung Việt chững lại má»™t lúc rồi cÆ°á»i lá»›n: "Tôi sẽ cẩn tháºn. Sau nà y mà gặp phải ngÆ°á»i nhÆ° cô sẽ tránh Ä‘i là được chứ gì."
A! Tôi trêu chá»c gì đến? Sao anh ta lại có cái vẻ đáng ghét thế?
Tôi tức giáºn nhìn Nam Cung Việt. Anh ta cÅ©ng nhìn lại vẻ khiêu khÃch rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i tiếp. Cút Ä‘i, cút Ä‘i, tôi rủa thầm, cầu cho anh ra khá»i cá»a dẫm và o phân chó.
Tôi đứng im nhìn Nam Cung Việt bÆ°á»›c ra cá»a. Anh ta mở cá»a ra nhÆ°ng lại đứng yên, nói: "Tôi ra dòng sông ở ngoại thà nh, cô muốn thì Ä‘i theo sau.", nói rồi Ä‘i luôn, chẳng thèm quay đầu lại.
"XÃ!" Tôi nhảy từ trên giÆ°á»ng xuống, cứ tá» vẻ ta đây, rút cục vẫn rủ tôi Ä‘i cùng. Sao vẫn phải là m bá»™ là m tịch thế? Tôi tá»± nhủ, rồi vá»™i bám Ä‘uôitheo sau.
Nam Cung Việt nhẹ nhà ng Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, còn tôi ở đằng sau phải chạy bÆ°á»›c nhá». Ra khá»i cá»a lá»›n thì tôi mệt đến mức thở không ra hÆ¡i, kéo anh ta lại há»i: "Chúng ta Ä‘i kiểu gì? Chá»— nà y cách ngoà i thà nh xa nhÆ° thế, đừng nói vá»›i tôi phải Ä‘i bá»™ đấy. Nếu không bắt xe thì cÅ©ng phải bắt ngá»±a hay lừa chứ."
"Bắt xe?" Nam Cung Việt há»i.
"Hi hi!" Tôi cÆ°á»i gượng, "CÅ©ng giống nhÆ° thuê má»™t cái xe ý." Tôi nhá»› rõ rà ng lần đầu gặp anh ta có má»™t con ngá»±a Ä‘en cá»±c cool. Từ lúc đến thế giá»›i nà y, bà đây từng cưỡi lừa, ngồi xe, chỉ má»—i tá»™i chÆ°a được cưỡi ngá»±a. Ãnh trăng, hÆ°Æ¡ng cá», ngá»±a ngốc, tôi cưỡi trên yên ngá»±a, dá»±a và o lòng giai đẹp, gió đêm thổi đến, từng lá»n tóc dà i bay bay, vÆ°á»›ng vất trên mặt, nhÆ° chạm tá»›i cả trái tim giai.... Trá»i Æ¡i! Cảnh tượng đấy má»›i lãng mạn là m sao! Xong rồi, má»›i thế mà tôi đã muốn....rồi.
Tôi hà há»ng nhìn Nam Cung Việt, không ngá» anh ta vẫn giữ nguyên bá»™ mặt nghiêm trang đó, chỉ lạnh lùng nhìn. Thế là hết! Chẳng còn tà cảm giác nà o nữa!
"Äi thôi!", tôi thở dà i, Ä‘Ã nh lết thết Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Sở DÆ°Æ¡ng Æ¡i là Sở DÆ°Æ¡ng, sao lại Ä‘i tìm cảm giác lãng mạn vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° anh ta chứ? BÆ°á»›c được hai bÆ°á»›c tôi má»›i phát hiện ra NamCung Việt không Ä‘i theo, quay ngÆ°á»i lại thì thấy anh ta vẫn đứng yên ở chá»— cÅ©.
"Sao thế?", tôi há»i.
Nam Cung Việt không trả lá»i, chỉ Ä‘Æ°a ngón tay lên miệng, má»™t tiếng huýt lanh lảnh vang lên là m tôi giáºt cả mình.
"Anh là m gì?" Tôi kinh ngạc há»i. Äêm hôm khuya khắt, huýt sáo là m gì? Cứ nhÆ° bá»n lÆ°u manh ý.
Nam Cung Việt quay sang "Suỵt", ra hiệu cho tôi chú ý lắng nghe. Tôi băn khoăn không hiểu tên nà y bắt mình nghe cái gì? Lúc đầu không có tiếng gì, phút sau, từ đằng xa vá»ng đến tiếng vó ngá»±a, má»™t con ngá»±a Ä‘en tuyá»n từ trong ngõ sâu phi ra trong ánh đêm là m ngÆ°á»i ta thấy có phần mỠảo.
Con ngá»±a Ä‘en chạy đến bên cạnh Nam Cung Việt rồi dừng lại, rúc và o tay áo anh ta má»™t cách ôn hòa. Trá»i! Thảo nà o anh ta chẳng vá»™i vã, hóa ra có má»™t "bảo mã" cao cấp thế nà y. Lại còn là điá»u khiển bằng âm thanh nữa. Tôi hà há»ng bÆ°á»›c lên, định bắt chÆ°á»›c NamCung Việt vuốt đầu ngá»±a, không ngá» nó chẳng nể mặt tôi, nghẹo đầu sang má»™t bên, thở phì má»™t tiếng. Chết mất! Nó đúng là coi mình thà nh "bảo mã" rồi, chỉ thiếu nÆ°á»›c khắc chữ "BMW" trên trán thôi. (Trong tiếng Trung, "bảo mã" chÃnh là hiệu "BMW" - ND)
"Äây chắc chắn là con cái."Tôi khó chịu.
Nam Cung Việt sững ngÆ°á»i, tò mò: "Sao cô biết?"
"Chỉ thÃch các anh chà ng đẹp trai, coi những cô gái xinh đẹp nhÆ° tôi là kẻ thù." Tôi giằn giá»ng.
Nam Cung Việt cÆ°á»i, tay bám và o lÆ°ng ngá»±a, nhún ngÆ°á»i lên ngá»±a, rồi Ä‘Æ°a tay vá» phÃa tôi: "Lên đây."
Tôi vá»™i vã đặt tay mình lên tay anh ta, cÅ©ng muốn bay lên lÆ°ng ngá»±a má»™t cách nhẹ nhà ng nhÆ°ng nhìn trái ngó phải, hết trên lại nhìn xuống dÆ°á»›i cÅ©ng không biết mình là m thế nà o để lên ngá»±a. Bà n đạp bị NamCung Việt giẫm chân và o rồi, tôi biết để chân và o đâu? NghÄ© rồi bèn ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Việt cầu cứu. Anh ta mÃm môi, rồi tôi thấy cánh tay mình bị giữ chặt, ngÆ°á»i chÆ¡i vÆ¡i, chÆ°a kịp hiểu Ä‘ang xảy ra chuyện gì thì đã ngồi sau Nam Cung Việt.
"Tại sao bắt tôi ngồi sau? Tôi muốn ngồi trước.", tôi nói.
"Cha tôi nói cùng phụ nữ cưỡi má»™t con ngá»±a, nhất định không được cho cô ta ngồi trÆ°á»›c nếu không sẽ phải hối háºn.", Nam Cung Việt trả lá»i.
Äâu ra cái triết lý vá»› vẩn nà y? Cha anh ta chẳng lẽ từng vì thế mà chịu thiệt? Tôi thầm nhủ, ngồi sau thi ngồi sau, eo của anh ta bé tháºt, vừa đủ má»™t vòng ôm của tôi. Oa! CÆ¡ bắp cuồn cuá»™n, không biết có đủ sáu múi không? Vừa đếm tá»›i múi thứ tÆ° thì thấy cÆ¡ thể NamCung Việt cứng Ä‘á» lại. Còn tay tôi thì bị anh ta giữ chặt. Không đến ná»—i thế chứ? Keo kiệt tháºt! Bị sá» má»™t tà chết luôn được chắc?
Nam Cung Việt Ä‘á»™t nhiên thở dà i, không còn cách nà o khác Ä‘Ã nh nói: "Äể cô ngồi trÆ°á»›c cho rồi.", nói xong cÅ©ng không há»i ý kiến liá»n kéo tôi lên phÃa trÆ°á»›c.
Ki bo! Tôi rủa thầm. NhÆ°ng thế nà y cÅ©ng tốt, được dá»±a và o lòng giai đẹp. Tôi tiện tay xõa tóc ra, dá»±a và o lòng Nam Cung Việt. Gió, gió đâu? Thêm má»™t Ãt gió thì POSE nà y quá lãng mạn.
Lần nà y Nam Cung Việt không nói gì, để mặc tôi ăn hiếp. Ngá»±a chạy ra khá»i ngõ nhá», đến phố lá»›n, gió ngay láºp tức mạnh hÆ¡n. Cuối cùng tôi cÅ©ng cảm thấy tóc mình Ä‘ang bay lên, Ä‘ang định bắt chÆ°á»›c quảng cáo hất hất mái tóc thì nghe tiếng NamCung Việt ở phÃa sau: "Cô buá»™c tóc và o được không? Bay hết và o mặt tôi rồi."
Tôi quay đầu lÆ°á»m anh ta má»™t cái. Tên nà y sao chẳng hiểu tà lãng mạn nà o nhỉ? Thế là suốt quãng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chẳng ai nói câu nà o. Äến cổng thà nh má»›i phát hiện ngÆ°á»i ta đóng cổng từ sá»›m rồi.
"Là m sao bây giá»?" Tôi há»i Nam Cung Việt. Sao có thể quên chuyện cổng thà nh thá»i cổ đại cứ đến tối là đóng được? Tôi là ngÆ°á»i ngoà i đến không biết đã Ä‘Ã nh, đằng nà y anh ta - NamCung Việt là ngÆ°á»i bản địa chÃnh gốc.
Nam Cung Việt nhảy từ trên ngá»±a xuống, tiện thể ôm tôi xuống luôn, tay vá»— nhẹ và o cổ ngá»±a. Con ngá»±a đó nhÆ° thể hiểu ý ngÆ°á»i, liá»n quay mình chạy Ä‘i. Tôi nhìn mà trợn tròn mắt, trà não con ngá»±a nà y có phần cao đến mức không tin được. Nam Cung Việt kéo tôi đến Ä‘oạn tÆ°á»ng thà nh khuất bóng ngÆ°á»i, dang tay ôm tôi và o lòng, thấp giá»ng nói: "Ôm chặt lấy!" Tôi nghe thấy váºy vá»™i vòng tay qua cổ anh ta, vừa thấy anh ta Ä‘áºp tay trái và o tÆ°á»ng thà nh má»™t cái ngÆ°á»i đã bay lên, chỉ và i lần tiếp lá»±c đã Ä‘em tôi bay lên tÆ°á»ng thà nh, cảm giác nhÆ° thể Ä‘ang vượt mây cưỡi gió. Tôi chÆ°a kịp hoà n hồn thì đã thấy ngÆ°á»i ở ngoà i thà nh.
Trong ánh đêm, con sông hiá»n hòa tá»±a thiếu nữ. Dòng nÆ°á»›c lấp lánh ánh sao nhÆ° muốn ôm cả bầu trá»i và o lòng. Nam Cung Việt đặt tôi lên tảng đá giữa sông, còn mình thì bắt đầu cởi đồ, xem dáng vẻ đúng là định xuống sông tắm rá»a.
"Anh tắm tháºt đấy à ?" Tên nà y có biết thế nà o là lãng mạn không? Cảnh đẹp nhÆ° thế mà anh ta lại Ä‘i tắm.
"Không tắm thì đến để là m gì?", Nam Cung Việt há»i. Tôi chẳng biết nói sao. Cởi Ä‘i! Anh cứ cởi hết Ä‘i! Tôi chăm chú nhìn Nam Cung Việt, định là m cho anh ta xấu hổ không dám đứng trÆ°á»›c tôi cởi đồ. Nam Cung Việt coi tôi nhÆ° không có, đến khi trên ngÆ°á»i chỉ sót lại cái quần con má»›i nhảy xuống sông đánh "Ùm" má»™t tiếng, là m bắn hết nÆ°á»›c lên ngÆ°á»i tôi.
"Anh!" Tôi tức quá, muốn trút giáºn mà anh ta xuống nÆ°á»›c xong không chịu ngoi lên. Mặt nÆ°á»›c yên lặng trở lại. Nam Cung Việt không há» có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, không biết lặn Ä‘i đâu rồi?
"Nam Cung Việt, anh ngoi lên cho tôi!", tôi quay mặt phÃa mặt nÆ°á»›c hét to mà vẫn không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Nhìn thấy chá»— quần áo anh ta để lại trên phiến đá, tôi chợt nảy ra ý bèn cầm chá»— đồ đó lên lÆ¡ lá»ng trên mặt nÆ°á»›c, giá»ng uy hiếp: "Anh không ngoi lên là tôi vất chá»— quần áo nà y xuống nÆ°á»›c đấy."
"Cô dám!" giá»ng nói trầm trầm của Nam Cung Việt từ sau lÆ°ng vang lên. Tôi vá»™i quay ngÆ°á»i lại, thấy anh ta ngoi đầu lên khá»i mặt nÆ°á»›c, nÆ°á»›c chảy từng giá»t từ tóc xuống, đôi mắt sáng rá»±c nhÆ° thể sao trá»i là m tôi phút chốc bị mê hoặc. Không biết các vì sao chiếu sáng đôi mắt ấy hay chÃnh đôi mắt nà y khiến ánh sao dÆ°á»›i nÆ°á»›c cà ng thêm rá»±c rỡ? Trong chốc lát, tôi có vẻ thất thần nhìn. NamCung Việt thấy dáng vẻ ấy, nhếch miệng cÆ°á»i, hai tay chống và o tảng đá, nhún ngÆ°á»i trèo lên, lại bắn nÆ°á»›c sang Æ°á»›t hết ngÆ°á»i tôi.
"Anh tuổi chó sao?" Tôi há»i, dùng tay lau khô nÆ°á»›c trên mặt. Thấy Nam Cung Việt ngÆ¡ ngác nhìn, tôi vui sÆ°á»›ng nói tiếp: "Trèo lên lại còn vẩy vẩy nÆ°á»›c trên ngÆ°á»i, không tuổi chó thì tuổi gì?"
Nam Cung Việt không đáp lại, chỉ lÆ°á»m rồi há»c theo tôi lấy tay ôm đầu gối, lặng im ngồi cạnh. Gió đêm thổi đến, có hÆ¡i nÆ°á»›c, hÆ°Æ¡ng cá», có cả vị thanh thanh của NamCung Việt nữa, tôi Ä‘á»™t nhiên lÆ°á»i không muốn mở miệng, chỉ muốn ngồi thế nà y mãi.
"Cô cho tôi cảm giác rất quen thuộc." Nam Cung Việt nhẹ nhà ng nói.
Tôi chột dạ, không nói gì, yên lặng lắng nghe.
"Cô đối vá»›i thế giá»›i nà y không có gì tÆ°Æ¡ng xứng, cho nên...", Nam Cung Việt dừng lại, tôi quay sang nhìn anh ta. Anh ta cÆ°á»i rồi nói tiếp: " Cô chắc chắn là ngÆ°á»i đến từ má»™t thế giá»›i khác, đúng không?"
Tôi chững ngÆ°á»i, không biết nên trả lá»i thế nà o. Sao anh ta biết? Ngoà i mặt vẫn không chịu thừa nháºn, chỉ cÆ°á»i hì hì mà nói: "Chẳng lẽ tôi lại là tiên nữ giáng trần?"
Nam Cung Việt cÆ°á»i vá»›i tôi. Bình thÆ°á»ng gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng là thế váºy mà đêm nay lại cÆ°á»i vá»›i tôi những ba lần. Tôi có phần kinh ngạc, tim Ä‘áºp thình thịch.
"Cô giống má»™t ngÆ°á»i." Nam Cung Việt nói.
"Ai?" tôi há»i, thấy mặt nóng bừng.
"Mẹ tôi." Nam Cung Việt cÆ°á»i gian mà trả lá»i.
Mẹ anh ta? Mình già đến thế à ? Tôi ngã ngÆ°á»i ra sau má»™t cách khoa trÆ°Æ¡ng mà quên rằng mình Ä‘ang ngồi trên tảng đá giữa sông. Mông ngay láºp tức trượt xuống. Há»ng rồi! Khi tôi thấy mình gần nhÆ° ngang vá»›i mặt nÆ°á»›c thì cảm thấy cÆ¡ thể không trượt xuống nữa. Mở mắt ra nhìn, thấy má»™t cánh tay bị NamCung Việt giữ chặt. Anh ta Ä‘ang nhoà i ngÆ°á»i ra, tóm lấy cánh tay tôi. CÅ©ng tốt, cÅ©ng tốt, có ý nghÄ©a. Tôi nhà nh miệng cÆ°á»i.
Má»™t giá»t nÆ°á»›c từ mái tóc Nam Cung Việt rÆ¡i xuống, thuáºn theo cái cằm kiên nghị xuống đến vai rồi cứ thế chảy xuống dÆ°á»›i. Ãnh mắt tôi cÅ©ng nhìn theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của giá»t nÆ°á»›c ấy, từ bá»™ ngá»±c săn chắc cho đến cÆ¡ bụng rắn rá»i má»™t cách vô thức. Vì Ä‘ang dùng sức nên các cÆ¡ bắp trên ngÆ°á»i anh ta Ä‘á»u cháºt căng, trà n đầy sinh lá»±c...
"NgÆ°á»i anh đúng là không còn gì để chê." Tôi buá»™t miệng. Nam Cung Việt nhÃu mặt, rồi cÆ°á»i nhÆ° thể phong hoa tuyệt thế. Tôi thấy đầu óc quay cuồng, ngÆ°á»i tiếp tục ngã vá» phÃa sau...
"Ùm" má»™t tiếng lá»›n, tôi ngã nhà o xuống nÆ°á»›c. Xá»i! Cái tên Nam Cung Việt nà y không ngá» dám buông tay tháºt.
Trêu ghẹo phụ nữ là vô liêm sỉ, trêu ghẹo các anh đẹp trai là dÅ©ng cảm còn trêu ghẹo Nam Cung Việt thì sao? Có và dụ Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c trÆ°á»›c mắt, đấy gá»i là là m việc mà không qua não.
Nói cho cùng Nam Cung Việt cÅ©ng tà m tạm, Ãt nhất thì lúc tôi trèo lên, ngÆ°á»i ta cÅ©ng Ä‘Æ°a cho tôi má»™t cái áo khô để khoác. Còn tôi suy nghÄ© chẳng có gì là trong sáng, mặc đồ của ngÆ°á»i ta, không những không cảm Æ¡n. trong đầu lại nghÄ©: quần lót vẫn Æ°á»›t mà mặc luôn quần dà i và o, anh ta không khó chịu sao?
Có lẽ vì thấy quần áo tôi Æ°á»›t nhẹp, sợ tôi bị cảm nên Nam Cung Việt kẹp lấy ngÆ°á»i tôi rồi lao má»™t mạch vá» hÆ°á»›ng nhà há» Giang. Cả quãng Ä‘Æ°á»ng tôi chỉ thấy tiếng gió ù ù bên tai. Má»™t lần nữa dùng nÆ°á»›c dãi biểu thị lòng ngưỡng má»™ vá»›i trình Ä‘á»™ khinh công của ngÆ°á»i cổ đại. NhÆ°ng, NamCung Việt. Tao sao anh không ôm hoặc cõng tôi? Kể cả anh vác tôi trên vai nhÆ° đêm đó. Dù sao thế cÅ©ng đỡ hÆ¡n anh coi tôi nhÆ° má»™t cái bao tải mà kẹp dÆ°á»›i cánh tay thế nà y. Ôm, chứng tá» sá»± dịu dà ng của má»™t hiệp khách. Cõng, Ãt nhất cÅ©ng chứng tá» trong sáng. Còn kẹp? Haiz, chỉ có thể chứng tá» tôi rất mất mặt.
Tà i sản của JIMMYDU
Từ khóa được google tìm thấy
áåòàëèíê , àâòîñàëîí , ãèáää , äæîëè , boomtet.cm.vn , boomtet.com trong boom , cau can than chuong , cong chua cau than 18 , cong chua cau than 4vn , êàçàíü , êîíäèöèîíåð , èíòåðüåð , èæåâñê , ìåòàëëè÷åñêèå , ïëàòüÿ , ìîíèòîð , ñâèíãåðû , ñâÿçíîé , ñêðûòàÿ , ñóâåíèðû , ñòðàõîâûå , òåñëà , òåòðèñ , ôîòîïðèêîëû , òî÷êà , wed boomtet.com , øîêîëàäå