Lão ma âm hiểm cười một tiếng, vung Bàn Cổ phủ bổ vào phía trên đuôi rồng. Tử long này chính là do Lâm Phong hóa thân mạnh mẽ dùng pháp lực thiêu đốt Hồng Mông tử khí thời khai thiên lập địa tạo thành. Mặc dù tử long này cường hãn nhưng cũng không ngăn nổi khai thiên pháp khí này, liền kêu to một tiếng hóa thành tro bụi.
Thất Thải Nguyên thạch bay ra treo lơ lững trên đầu Lâm Phong.
“Thôi rồi, lại dùng Đạo gia Kim Thân trảm thành thân ngoại hóa thân, nhân quả lại chưa hết, lẽ nào là kiếp số” Đột nhiên, Lâm Phong có chút hiểu ra, hiện Bát Bảo Kim Thân đang di động ở trong địa thủy hỏa phong. Đem Thất Thải Nguyên thạch dừng trên đỉnh đầu, vận khởi Hồng Mông bổn mạng liền xuất hiện hào quang màu tím bảo vệ chân thần bất diệt.
Xi Vưu lão ma đuổi tới chặn đầu bổ xuống một búa. Lâm Phong cũng không ngăn cản, Bát Bảo Kim Thân lập tức tan vỡ, bị bổ thành niệm lực dang sơ khai nhất.
Nguyên Anh của Lâm Phong thoát ra, chui vào trong Thất Thải Nguyên thạch, đem Kim thân bị biến thành Niệm lực toàn bộ thu vào Thất Thải Nguyên thạch, Xi Vưu lão ma mừng rỡ, vội vàng muốn thu lấy Thất Thải Nguyên thạch.
Thình lình, một đạo kim quang từ Thúy Hà Sơn của Đông Thắng Thần Châu như một dải cầu vồng bay xẹt qua, chỉ trong chớp mắt liền đến Sư Đà Lĩnh, hung hăng nện vào Xi Vưu lão ma.
Lão ma hoảng sợ, vội vàng dùng Bàn Cổ phủ bổ xuống. Tức thời cảm thấy một cỗ đại lực không thể kháng cự đánh tới, bổn mạng ma thần thiếu chút nữa bị đánh tan, nhất thời đại kinh thất sắc. Ba vị Đại vương của Sư Đà Lĩnh liền nhân cơ hội vùng ra khỏi trói buộc, chạy thoát ra ngoài.
Kim kiếm bổ lên trên Bàn Cổ phủ. Đánh văng Xi Vưu lão ma, liền không chút chần chờ, quay tít một vòng. Phóng ra một dải kim quang cuốn Thất Thải Nguyên thạch ngay lập tức rời khỏi.
Đúng lúc này, một cỗ hắc liên*** bay lên từ U Minh Ma Giới, xé ra hư không đi đến bầu trời của Sư Đà Lĩnh. Thoáng một cái, cả vạn trượng lớn nhỏ, phủ xuống một mảnh ma vân chính muốn bao lấy Như Ý Kim Kiếm.
“Không tốt, Vô Thiên lại không để ý đến số trời mà xuất thủ hại ta.” Lâm Phong bản thể thì đang ngồi tại Cực Lạc tiên phủ liền nghiêm túc hẳn lên. Vốn coi việc hóa thân Đạo gia Kim thân bị chém chỉ là kiếp nạn, lúc đó Nguyên Anh mới thoát ra chui vào thân kiếm chạy tới tương cứu, không nghĩ tới Ma giới Đại thánh Vô Thiên lại làm việc trái với ý trời này, nhất thời đại kinh thất sắc.
Nói thì chậm, nhưng mọi việc xảy ra rất nhanh.
Trong lúc Hắc Liên vừa từ U Minh Ma giới bay lên, thì một luồng kim quang cũng từ trong hỗn độn mà bay ra, chợt lóe lên, rồi ra khỏi hỗn độn xuyên qua ba mươi ba tầng trời, đến trên bầu trời của Sư Đà Lĩnh thì dài ra khoảng ngàn trượng mà hóa thành một thanh Kim thước**** cự đại, hung hăng nện lên trên hắc liên.
Hắc Liên bị đánh chấn động đến rung lên, liền bay xéo ra ngoài, hướng về Kim thước mà tranh đấu.
Đột nhiên, lại một đạo kim quang bay lên từ thế giới Tây Thiên cực lạc xa xôi, đến trên không của Sư Đà Lĩnh, liền hóa thành một cái miệng bình bát kim sắc, hướng Như Ý Kim Kiếm mà chụp xuống.
Cùng lúc đó, một đạo bạch quang từ Thượng Thanh Thiên Di La cung ngoài ba mươi ba tầng trời, rơi vào hỗn độn, xuyên qua ba mươi ba tầng trời đến trên không của Sư Đà Lĩnh, liền hóa thành Tam Bảo Như Ý cỡ ngàn trượng, đánh lên trên bình bát kim sắc, cùng nhập vào một chỗ mà tranh đấu.
Theo sau, một dải bạch sắc( màu trắng) dài cỡ ngàn trượng bay ra từ Huyền Đô Thiên Đâu Suất cung, hạ xuống ba mươi ba tầng trời, liền quay tít một vòng, hướng Như Ý Kim Kiếm chụp xuống.
Nguyên Anh bản thể của Lâm Phong trong Như Ý Kim Kiếm nhìn đến hoa cả mắt. Mắt thấy dải bạch sắc sắp chụp xuống, thì một tiếng chuông liền vang lên rung động trên chín tầng trời, làm cả hư không chấn động.
Tình huống như thế, thật có thể nói là từ hỗn độn hình thành cho đến nay chưa từng xảy ra. Động tĩnh lớn như thế, không biết đã kinh động đến bao nhiêu tiên nhân đang ẩn tu trong núi, không ít trong số họ ra khỏi động phủ, bay lên những đụn mây đứng ngoài xa mà ngước nhìn. Người nào đạo hạnh thâm hậu, thấy tình cảnh này không khỏi đại kinh thất sắc, vội vàng phong bế động phủ, mở ra hộ sơn cấm pháp.
Có những người đạo hạnh nông cạn, vẫn không biết là tiên nhân trên trời đang đánh nhau, thế là nguyên một đám người sử dụng độn quang chạy tới, muốn nhìn xem cho rõ.
Thần tiên từ sáu chốn trên trời đánh nhau đến long trời lở đất, kì quái chính là lại không có nửa điểm ba động pháp lực có thể làm cho người ta cảm ứng được. Dải bạch sắc vô cùng lợi hại, vẫn một mực nhốt chiếc chuông lớn ở bên trong.
Nhưng đúng lúc này, một dải cầu vồng sáng bay lên từ Thiên Hà Ngân giới. Thoáng một cái, liền hạ xuống Thiên giới, hóa thành bạch sắc điệp văn***** cỡ ngàn trượng, hung hăng đâm lên trên Hắc Liên. Dải bạch sắc vẫn còn dư lực, thoáng một cái lại hướng bạch sắc điệp văn mà chụp xuống.
Nguyên Anh của Lâm Phong bản thể dựa vào Như Ý Kim Kiếm đều thấy rõ ràng. Kim Kiếm vừa chuyển liền hóa thành một dải kim quang, thuận thế quấn lấy bạch sắc điệp văn. Tức thời không dám ở lại chỗ thị phi này nữa, phá vỡ hư không mà bay lên, hóa thành một dải cầu vồng, trở về Cực Lạc cung.
Hắc Liên bị Bạch sắc Điệp văn đâm vào một cái, vừa hơi phân thần liền bị Kim Thước đánh thành hai nửa.
Bình Bát kim sắc cùng Tam Bảo Như Ý đấu nhau một trận, Tam Bảo Như Ý liền văng ra. Thoáng một cái, trở về Tây Thiên Cực Lạc.
Tam Bảo Như Ý cũng không đuổi theo, hóa thành bạch quang, cũng trở về ba mươi ba tầng trời.
Theo đó, dải Bạch sắc cùng với Kim Thước trước sau đều trở về ba mươi ba tầng trời.
Chiếc chuông lớn thoát khỏi trói buộc, dường như tràn ngập oán khí không chỗ phát tiết, liền xoay tròn liên tục, hung hăng nện lên Hắc Liên vừa mới ngưng tụ lại đang chuẩn bị bay lên. Sau đó cũng trở về ba mươi ba tầng trời.
Hắc Liên xoay tròn liên tục xác định đúng là địa thủy hỏa phong, liền phá vỡ hư không trở về U Minh Ma giới.
Chờ cho thiên địa một lần nữa an tĩnh trở lại, Xi Vưu lão ma lòng còn đang sợ hãi liền hiện ra thân hình. Xem xét bốn phía một hồi vừa định thoát khỏi chỗ thị phi này, thì đột nhiên Bàn Cổ phủ bay ra, thoắt cái trở về ba mươi ba tầng trời.
Lão ma liền cảm thấy sóng lưng lạnh buốt. Tuy tràn ngập lửa giận nhưng cũng không kịp phát tiết, vội vàng phá vỡ hư không, theo Hắc Liên trốn về Ma giới.
Cực Lạc Tiên phủ, Lâm Phong ngồi trong đám mây, trên đỉnh đầu hiện lên bổn mạng huyền quang, hai tay nắm Thất Thải Nguyên thạch không ngừng biến hóa ấn quyết. Lập tức hai mắt mở to, phát lực quát, Thất Thải Nguyên thạch nhất thời quay tít một vòng, liền hóa thành đạo nhân quen thuộc với y phục rực rỡ, xếp bằng ở trong vân quang( khói trắng), cất giọng phá vỡ sự yên tĩnh.
Lâm Phong nói: “ Bát Bảo Kim Thân đã vào hư không, ta cùng với nhân quả đạo môn đã hết, liền có thể lục thần hợp nhất, luyện thần thành thánh.” Ấn quyết biến đổi lần nữa, đỉnh đầu vân quang càng nhiều, mượn xác của Yêu Hoàng Thái Huyền mà đem thân ngoại hóa thân thứ hai về, cùng với đạo nhân y phục rực rỡ ngồi trong vân quang.
Thất công chúa nói: “Phu quân thật là, Kim Thư Ngọc Điệp đều đã đủ, lại còn muốn làm gì?”
Lâm Phong nói: “Thời cơ chưa tới, ngày sau tự sẽ rõ, tương lai có lẽ có hai trăm năm thanh tĩnh, nhưng con người thì không như vậy, hết thảy đợi ta lập lại Hồng Mông thế giới rồi hãy suy tính.”
Lấy một ngón tay dùng lực, bên trong vân quang liền hiện ra Kim Thư Ngọc Điệp. Kim Thư cùng Ngọc Điệp hợp cùng một chỗ, lập tức kim quang đại phóng, một vùng Càn Khôn thế giới kì dị hiện ra. Giống như thiên địa sơ khai, hỗn độn sinh Lưỡng Nghi, thanh khí bay lên, trọc khí trầm xuống, một lần nữa diễn hóa thành một đại thế giới khác.
Địa giới này linh khí sung túc, chính là cõi tiên cho người tu chân tu đạo. Là nơi căn cơ thâm hậu, không đến trăm năm có thể vượt qua cửu thiên đại kiếp đắc thành Thiên tiên đại đạo, siêu thoát Luân Hồi, thoát khỏi ngũ hành, không biết tốt hơn Nhân giới nhơ bẩn bao nhiêu lần.
Ở Nhân giới thì phàm phu tục tử chiếm đa số, nhân quả hồng trần dây dưa không dứt, nghiệt chướng nặng nề, linh khí lại thưa thớt. Cho nên người tu đạo lục căn không tịnh, khó có thể vượt qua cửu thiên đại kiếp, thành tựu tiên đạo chỉ rải rác có thể đếm được.
Lâm Phong chuyển kiếp vạn thế, vào Nhân giới tu tâm, nhưng cũng nhờ vào Thái Cực đồ do Thái Thanh tổ sư ban cho, mới có thể chống đỡ mà vượt qua nhiều số kiếp, thoát khỏi nhân quả nghiệp chướng, đắc thành thiên tiên đại đạo.
Địa giới này linh khí không chỉ sung túc, mà nhân quả nghiệp chướng lại không nhiều như Nhân giới, vô cùng thích hợp cho người tu chân tu luyện.
Nước Đại Đường gần trăm năm nay đạo giáo phát triển rầm rộ. Cả quân vương Đại Đường cũng thờ phụng Tam Thanh, nhờ Thục Sơn đệ tử cung phụng linh đan diệu dược, chỉ cần ngắn ngủi mấy chục năm liền vượt qua cửu trọng thiên kiếp, đắc thành thiên tiên đại đạo.
Thục Sơn đệ tử Khổng Lai Học chính là con của Thục Sơn chưởng giáo Thanh Huyền chân nhân, là Thục Sơn nhị đại đệ tử một trong những nhân tài kiệt xuất. Cùng với Thục Sơn đệ tử ở trong triều đình diệt sạch những kẻ chống đối, hãm hại trung lương, đúng là bụng dạ độc ác.
Những năm gần đây ở Đại Đường, đạo giáo hưng thịnh, binh tinh tướng giỏi, dân giàu nước mạnh. Khổng Lai Học không ngừng xúi giục Đường Vương khuếch trương biên giới, trăm năm qua tiêu diệt vô số quốc gia, muốn đem bản đồ Đại Đường mở rộng lên khắp cả Nam Chiêm Bộ châu, mơ hồ có khuynh hướng khuếch trương lên Đông Thắng Thần Châu.
Chẳng qua Đông Thắng Thần Châu núi non chiếm đa số, chỉ có vài tiểu quốc rải rác vài nhân khẩu, lại dễ thủ khó công. Bỏ thì tiếc mà chiếm thì không biết làm gì, có thể nói là một khối “gân gà”.
Khổng Lai Học tâm tư hay thay đổi, lại nghe môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung Ngao Liệt được Ngọc đế phong làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Thủy bộ đại nguyên soái, phụ trách thao luyện Tứ Hải thủy quân, liền nảy ra chủ ý đánh tới Tứ Hải Long tộc.
Thục Sơn đệ tử thường ỷ mình là Thượng Thanh môn hạ, mỗi người lỗ mũi đều hướng lên trời( tự cao tự đại ấy), làm trái với Thiên qui điều lệ, căn bản không đem Thiên Đình để vào mắt. Tuy biết Cực Lạc cung chủ tiêu diệt Côn Lôn, không phải là người “hiền lành” lắm, nhưng lại ỷ có Thượng Thanh tổ sư bảo hộ, nên không đem Cực Lạc cung để vào mắt.
Ngao Liệt thống lĩnh Tứ Hải thủy quân, lại có Tây Hải Thái tử Ma Ngang cùng các vị sư huynh đệ sư tỉ muội theo bên cạnh tương trợ, đem Tứ Hải thủy quân thao luyện kết quả so với Thiên binh Thiên tướng cũng không kém bao nhiêu, khiến cho Khổng Lai Học thèm muốn không thôi.
Mà Đông Thắng Thần Châu cũng giữ nguyên dạng như trước kia, Hoa Quả Sơn vẫn là Hoa Quả Sơn, Thúy Hà Sơn vẫn là Thúy Hà Sơn. Chỉ thiếu mất một tòa Cực Lạc tiên phủ.
Hồng Mông thế giới chính do Kim Thư Ngọc Điệp biến thành. Kim Thư Ngọc Điệp là một trong Tiên Thiên thập đại thánh khí, bản thân không nhiễm nhân quả, có thể chống đỡ tất cả kiếp số.
Lúc đại kiếp nạn xảy ra cũng chỉ có Hồng Mông thế giới mới không ở trong sát kiếp. Giống như Tây Thiên cực lạc, cũng chỉ thánh nhân không nhiễm nhân quả mới có cực lạc Tịnh thổ.
Chỉ là từ khi hỗn độn khai mở tám mươi mốt tỉ năm, chín chín tám mốt trọn vòng luân hồi nên phần số đã đủ. Kiếp nạn lần này không thể biết trước, cho dù là Tây Thiên cực lạc thì vẫn ở trong kiếp số.
Cực Lạc tiên phủ. Lâm Phong hiện ra bản thể Nguyên Thần. Phía trên xuất hiện tử, hoàng ( tức Hồng Mông, Huyền Hoàng) nhị khí phóng xuất, uốn lượn một hồi liền hóa thành đạo nhân sặc sỡ cùng Thái Huyền chân thân ngồi xếp bằng ở trong tử hoàng vân quang(đám mây sáng màu vàng tím) như thật như ảo, im lặng không nói. Chỉ là hóa thân tà ác của Lâm Phong biến thành Yêu Hoàng Thái Huyền so với trước kia lại có chút bất đồng, đã ít đi mấy phần lệ khí.
Lâm Phong triệu tập môn hạ đệ tử đến, đem Như Ý Kim Kiếm giao cho Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị, nói: “Thiên đạo vô thường, không thể lường trước, ngươi vốn là con gái của Thiên Hoàng Thái Huyền, thân đã chết tại thượng cổ yêu ma đại chiến, trải qua nhiều kiếp, nhờ vào yêu thân Cửu Vĩ Hồ mà đắc thành tiên đạo.
Từ khi vào làm môn hạ của ta đến nay, luôn làm tròn bổn phận của mình, thay ta xử lí sự vụ lớn nhỏ trong cung, là người có công. Hôm nay ta cùng với đạo môn nhân quả đã hết, đến lúc có thể lục thần hợp nhất, luyện thần thành thánh, nên đặt biệt ban cho ngươi Như Ý Kim Kiếm, thay ta chấp chưởng môn hộ, phàm là môn hạ đệ tử của ta nếu không tuân thủ môn qui đều có thể xử trí, không cần xin chỉ thị của ta.”
Thì ra kiếp trước của Cửu Vĩ Hồ chính là Yêu Hoàng Thái Huyền Tam công chúa, thời thượng cổ yêu ma đại chiến bị hộ pháp Ma giới là Huyết Ma dùng Huyết Ngục Luyện Hồn đại pháp đem hồn phách thổi tan, rơi vào luân hồi chuyển kiếp. Trải qua nhiều kiếp, mới đầu nhập vào súc sinh dùng thân Cửu Vĩ Hồ vượt qua cửu thiên đại kiếp, đắc thành tiên đạo.
Đệ nhị bộ: Đại Phong Ma truyện
Chương 68 : Huyết nhục tung tóe
Tác giả: Lương Trạm
Converter : phongvan93
Dịch : Cẩm Y Vệ
Biên : Maison
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Lại nói, con trai của Thục Sơn chưởng giáo Thanh Huyền Chân nhân đến cầm theo Đường Vương Huyền Tông thánh chỉ, mang theo mấy ngàn vạn tinh binh Đại Đường, hơn mười vạn tàu chiến hạm, ngồi Long Niện, đeo đai ngọc, dùng Cửu Long, Kim Long keó xe, phô trương so với Đường Vương còn muốn lớn hơn rất nhiều, cuồn cuộn kéo đến Đông Hải, lệnh cho Thục Sơn đệ tử tiến lên khiêu chiến.
Lúc đó, Ngao Liệt cùng với môn hạ đệ tử Cực Lạc cung vừa mới tới Đông Hải, đứng ở xa ngắm nhìn thì thấy quân đông muôn ức, hơn mười vạn đại hình chiến thuyền lơ lửng trên không trung, cờ xí phấp phới, mũ giáp rõ ràng, thật là một binh đoàn tinh nhuệ.
Chính giữa hoàng kì tung bay, trên đuôi con thuyền Cửu Long xa hoa kì cục có một người trẻ tuổi đang đứng, dáng vẻ đắc ý mắt nhìn tứ hải. Thực là có khí thế chỉ ta làm chủ, lại tràn đầy tinh khí, trên đỉnh đầu có một đoàn huyền quang như nước thật lâu mà không tiêu tan. Đúng là đã tu thành bổn mạng huyền quang.
Hồng Bào lão yêu trước kia tại Thúy Hà sơn làm yêu quái vương. Dù không cùng những danh môn chính phái đánh nhau đến sống chết, nhưng cũng không quen nhìn những tiên đạo môn phái này kiêu ngạo ương ngạnh bèn hừ một tiếng, hắc hắc cười nói: ”Tiểu tử này miệng còn hôi sữa, lại dám chạy đến Đông Hải giương oai, thật sự là cuồng vọng cực kỳ. Một hồi nữa xem bản lão tổ ta như thế nào thu thập hắn."
Đám Nghê Thường cùng với Thải Y vì đã từng bị đệ tử Thục Sơn dây dưa, đối với những vị tiên đạo chính phái này cũng không có cảm tình gì. Nhất là đối phương lại điều động binh lực mà đến, rõ ràng không có ý tốt, đào đâu ra lời nói tốt đẹp.
Thải Y nói: “Những danh môn chính phái này thật đúng là chán ghét vô cùng, bốn Hải Long Tộc chính là được Thiên đình phong thần , đứng dưới Ngao Liệt sư đệ cũng được Ngọc Đế sở phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phù thủy bộ đạ nguyên soái. Đại Đường cùng lắm chỉ là một quốc gia ở phàm giới, có thể nào điều động binh lực. Mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc, thật sự là quá cuồng vọng”
Nghê Thường nói:” Cái bọn Thục Sơn đệ tử này thật là xấu, lại vì dục vọng của bản thân,điều động binh lực, nhiễu loạn trật tự tam giới. Nếu là hai bên giao chiến còn không biết sẽ chết bao nhiêu người dân đây”
Hai tỷ muội mặc dù đã vượt qua cửu thiên đại kiếp nạn, thành tựu thiên tiên đại đạo, biết rõ thiên địa tuần hoàn, âm dương luân hồi đều có nhân quả công bằng. Nhưng hai nàng tâm tính thuần lương, vừa nghĩ tới cảnh máu thịt tung tóe cùng những oan hồn uổng mạng, trong nội tâm cũng không đành lòng.
Đám chúng nữ Thanh Hà cùng tiểu Thanh cũng là như thế
Tiểu Bạch Long nói: "Sư tỷ nói rất đúng, cái bọn Thục Sơn đệ tử này điều động binh lực, giết hại sinh linh. Thật là vô nhân đạo, chỉ là sư tôn nói đại kiếp nạn sắp tới, tam giới sinh linh tiên phàm hai đạo đều phải qua được sát kiếp mới có thể thanh tĩnh. Cả tên phàm phu tục tử kia cũng không ngoại lệ, tuyệt đối không thể nhân từ nương tay. Nếu không nhân quả luân hồi kéo dài, tự thân cũng khó bảo vệ."
Tất cả mọi người hiểu đạo lý này, đều gật đầu.
Lão Chí Minh nói: "Cái bọn Thục Sơn đệ tử này cuồng vọng tự đại, mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc vốn nhường Ngao Liệt sư huynh chính là Ngọc đế thân phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ thủy bộ đại nguyên soái. Thống lĩnh tứ hải thuỷ quân, chúng ta quyết không thể làm mất hết thể diện, gây tổn hại cho uy nghiêm sư môn."
Hồng Bào lão yêu giựt dây nói: "Tên tiểu tử đó tuy tính tình có điểm xấu. Bất quá lời này ta thích nghe, nếu muốn chiến đấu thì hãy trở về điều binh nhanh lên, tiểu tử Thục Sơn đó giao cho bản lão tổ là được rồi, hắc hắc."
Lập tức Thải Y xuất ra Kim Lũ Y ( sợi quần áo vàng) để mọi người bắt đầu ẩn hình. Vượt qua Đại Đường quân trận, trở lại Long cung, điểm ba trăm ngàn thuộc hạ Đông Hải lính tôm tướng cua, hơn mười vạn chiến thuyền đại hạm. Rẽ song gạt gió, cuồn cuộn ra đón, hai quân tại trước trận đối diện.
Khổng Lai Học phái Thục Sơn đệ tử tiến lên khiêu chiến, Tiểu Bạch Long muốn đích thân xuất trận, lão Chí Minh lại nói: "Sư huynh thân là một quân chủ soái, sao có thể dùng dao mổ trâu giết muỗi được, trước hết hãy để cho ta đi xem."
Tiểu Bạch long đối với vị sư đệ có chút già trước tuổi này cũng rất là tôn trọng, nói: "Làm phiền sư đệ."
Lão Chí Minh sử dụng độn quang, trở ra trận, chỉ thấy Thục Sơn đệ tử đang tại trước trận hô to gọi nhỏ, ngôn ngữ trong lúc đó đối với Lâm Phong cực kỳ bất kính, cái này đã chọc tức lão Chí Minh.
Hắn vốn là người tình cảm cực kì phong phú, vô cùng tôn sư trọng đạo. Năm đó tại thành Trường An thì cuộc sống vấp phải trắc trở tứ phía, mấy chục năm thanh xuân tuế nguyệt trong nháy mắt trôi qua. Vốn đã nản lòng thoái chí, ai ngờ lại đụng phải Lâm Phong, chỉ điểm đi thông đại đạo chi môn, thu làm ký danh đệ tử.
Sau khi trốn thoát khỏi Sa Bà Thế Giới, lại bái sư tại Cực Lạc cung làm môn hạ, đối với sư phó Lâm Phong này cực kì tôn kính. Sao có thể chấp nhận cái miệng còn hôi sữa của tên Thục Sơn đệ tử này làm nhục sư tôn. Lập tức tức giận cá râu tóc đều dựng đứng, tiến lên chỉ thẳng mặt mắng: "Ngươi cái tên tiểu tử này, dám mở miệng nói bừa, nhục mạ sư tôn ta,không thể tha cho ngươi được."
Vốn hai quân giao chiến, không chém sứ giả, nhưng bởi vì cái tên Thục Sơn đệ tử này ngôn ngữ trong lúc đó đối với sư tôn cực kỳ bất kính. Lão Chí Minh thiếu chút nữa là bị chọc giận sôi máu lên, ở đâu còn có tâm tình bận tâm đến những việc này, tiến lên dùng đả tiên ấn đánh liền.
Cái Đả Tiên ấn này chính là do thượng cổ yêu thần Cộng Công cùng Chúc Dung cắt đứt nửa thanh Bất Chu sơn, bị một thượng cổ tiên nhân dùng đại pháp luyện chế thành Đả Tiên ấn, uy lực phi phàm, nhiều lần lưu chuyển, đã từng rơi vào trong tay Côn Luân chưởng môn Tây Hoa Tử.
Mấy trăm năm trước Lâm Phong cùng tứ nữ giết chưởng môn Côn Luân, một lần đem Côn Luân san bằng, đem cái Đả Tiên ấn này dùng Hồng Mông đại pháp một lần nữa luyện lại khiến cho uy lực càng bất phàm. Một cơn gió thoáng qua, lập tức dài ra trên dưới một ngàn trượng hướng vào đầu Thục Sơn đệ tử bay tới.
Thục Sơn đệ tử nói: "Ta là thiên binh Đại Đường đến bảo vệ xã tắc, chính là binh đoàn chính nghĩa. Bọn ngươi yêu môn tà đạo, còn không mau mau quy thuận Đại Đường, vọng tưởng muốn cùng thiên binh bọn ta đối kháng, thật sự là không biết sống chết."
Đang khi nói chuyện thì xuất hiện một đôi tử mẫu kim hoàn, một cơn gió thoáng qua, cũng cỡ trên dưới một ngàn trượng, đem Phiên Thiên Ấn ngăn lại, lại xuất hiện một thanh thanh khí vờn quanh phi kiếm, cùng lão Chí Minh chiến đấu.
"Đến như một Nhị đại đệ tử đều có thựơng phẩm kiếm tiên như thế, cái bọn Thục Sơn phái này thật đúng là không phải là phách đạo bình thường. Cũng không biết vơ vét ở đâu nhiều thượng phẩm tài liệu vậy." Lão Chí Minh xét thấy Thục Sơn đệ tử tuổi còn trẻ, pháp lực tu vi lại không thua kém chính mình, vội vàng cũng xuất ra bổn mạng Nguyên Thần dùng đệ luyện chế phi kiếm,tại trước trận xông lên đánh cùng với Thục Sơn đệ tử .
Đả Tiên ấn được Lâm Phong dùng Hồng Mông đại pháp một lần nữa tế luyện, uy lực bất phàm, chỉ là Thục Sơn phái chính là tiên đạo đại phái số một số hai trong thế giới này. Có trăm triệu năm căn cơ, vơ vét tiên đan pháp bảo không biết bao nhiêu. Còn như Lâm Phong vừa tới địa giới, một nghèo hai trắng, tiên phẩm trân bảo đều không có thì làm sao có thể lấy được ra tay .
Mặc dù có Lão Quân đưa cho cửu chuyển Kim Đan cùng vạn năm đào vương, nhưng cuối cùng là do căn cơ nông cạn, số lượng có hạn, không giống Thục Sơn phái này đã sớm tồn tại trăm triệu năm trở thành tiên gia đại phái, tùy tiện lấy Nhị đại đệ tử pháp lực tu vi cũng không kém lão Chí Minh.
Hai người này giao chiến trước trân tiền, bởi vì cách quá xa, mọi người cũng không còn nghe rõ Thục Sơn đệ tử mắng những thứ gì nữa.
Chẳng qua là chúng môn hạ đệ tử Nhạc Cung đều chưa bao giờ trải qua tràng diện lớn như thế, tất cả đều bị mất tinh thần, Hồng Bào lão yêu nhân cơ hội ở một bên cổ động nói: "Cái bọn Thục Sơn đệ tử này khinh người quá đáng, hơn phân nửa là miệng nói bừa, làm nhục sư tôn, Chí Minh sư đệ có thể tại trước trận tiền cùng Thục Sơn đệ tử giao phong, chỉ cần chúng ta nhân cơ hội xua quân đánh lén, chẳng phải có thể đem bọn họ giết hết đến manh giáp củng không còn."
Chúng nữ lại càng hoảng sợ, Thải Y vội hỏi: "Như vậy chẳng những tạo ra sát kiếp vô tận, nhân quả dây vào người, còn có thể chết rất nhiều người vô tội."
Nghê Thường, tiểu Thanh cùng Thanh Hà cũng đều gật đầu đồng ý
Hồng Bào lão yêu hắc hắc cười nói: "Tiên phàm hai đạo tuy rằng có khác, bất quá sư tôn có nói qua, tam giới đại kiếp nạn sắp tới, đến lúc đó tiên phàm hai đạo đều muốn vượt qua sát kiếp, mới có thể thanh tĩnh. Hôm nay Đại Đường quốc dám điều động binh lực, mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc, vốn là làm nghịch thiên, chúng ta tuần hoàn số trời, thuận lòng trời làm, hẳn là vô sự."
Nghê Thường không đồng ý, nói: "Không bằng chúng ta trở về gặp Phụ thân nói sau."
Tiểu Bạch Long còn đang do dự, lão Chí Minh cùng Thục Sơn đệ tử lại đấu ra chân hỏa, Thục Sơn đệ tử mắng: "Cực Lạc yêu đạo không tuân theo qui định Thiên đình, không rõ nhân quả, giết hại chính đạo tiên phái, tội quả chất chồng. Hôm nay Đại Đường thiên binh ta đến tận đây, bọn yêu tà các ngươi còn không mau mau thúc thủ chịu trói, còn đợi đến khi nào."
Lão Chí Minh thiếu chút nữa tức khí đem tam vị chân hỏa cuồng phun, chửi ầm lên nói: "Bọn chuột nhắtThục Sơn, dám can đảm nhục sư tôn ta, bảo sao không giết ngươi không được." Dứt lời, liều mạng Nguyên Thần bị hao tổn, chịu ăn của Thục Sơn đệ tử một phi kiếm, vận khởi toàn bộ pháp lực, xuất ra Đả Tiên ấn hung hăng đập xuống.
Thục Sơn đệ tử không có ngờ tới lão Chí Minh lại liều mạng chết, muốn cùng chính mình liều đồng quy vu tận, vội vàng né tránh, đã quá trễ rồi. Bị Đả Tiên ấn vừa vặn đập bể đầu, thân thể bị đánh nát, một tiểu hài nhi Nguyên Thần bay ra, vòng quanh tử mẫu kim hoàn cùng phi kiếm trốn trở về bản trận.
Phi kiếm củaThục Sơn đệ tử chính là dùng Tiên Thiên ất mộc tinh tế luyện, uy lực không nhỏ. May mà tiểu tử kia không muốn cùng lão Chí Minh liều chết đồng quy vu tận, triệt hồi hơn phân nửa pháp lực, chỉ đem một cánh tay của lão Chí Minh chém rụng, bản thể chân thân cũng không có thụ thương quá nhiều.
Thục Sơn đệ tử trốn về bổn trận, Khổng Lai Học thấy sư đệ mất thân thể, lập tức giận dữ. Thục Sơn đệ tử lại thêm mắm thêm muối kể rằng là do Cực Lạc cung không phải, Khổng Lai Học nghe xong lửa giận vạn trượng, không còn cố kị gì nữa, lập tức đem quân tới chém giết .
Lão Chí Minh còn chưa trở về bổn trận, gặp binh lính Đại Đường cờ xí nổi lên, có dấu hiệu đại quân địch tấn công, lập tức quay lại bổn trận hướng tới các vị sư huynh đệ cùng sư tỷ muội kể rõ tình huống, khiến cho Cực Lạc cung môn hạ đệ tử tức giận đến sôi máu.
Thải Y cả giận nói: "Cái bọn Thục Sơn đệ tử này thật vô lễ, dám mở miệng nhục mạ Phụ thân, thật sự là cuồng vọng."
Nghê Thường chúng nữ mặt cũng đã giận tái đi, động chiến ý, Hồng Bào lão yêu lại nhân cơ hội ở bên kích động kiếm lời lọt lỗ tai, hắc hắc nói: "Các vị sư đệ sư muội, bọn Thục Sơn phái thật to gan, lại nhục mạ sư tôn, thật là đáng chết."
Tiểu Bạch Long cũng bất mãn Thục Sơn đệ tử tại trước trận tiền nhục mạ lão sư, nghe xong lời ấy thì liền hết do dự, lập tức xua quân xông tới. Lại thấy lá chiến kỳ tung bay, lôi quang ẩn ẩn, trên trăm vạn tàu chiến hạm che khuất bầu trời, đụng vào nhau, chấn động khiến thiên địa thất sắc, nhật nguyệt ảm đạm.
Huyết nhục tung tóe trên chiến trường, huyết tinh tràn ngập, tiếng giết rung trời, vô số oan hồn không cam lòng, ngàn vạn oan hồn tụ tập cùng một chỗ, không cách nào tán đi oan linh rót thành một cổ oán lực đáng sợ, ngưng tụ tại trên bầu trời thật lâu không chịu thất tán.
Chính là thượng cổ yêu ma đại chiến, tuy có như Thiên hoàng Thái Huyền cùng Đại Ma vương Xi Vưu có pháp lực Thông Thiên triệt địa tuy là cường nhân, nhưng bởi vì không có liên quan đến đến phàm giới nhân quả,nên cũng còn xa mới có cảnh máu tanh như vậy.
Hôm nay lại bị phá hủy mất đi linh tính, làm sao không khiến hắn đau lòng cho được.
Bất quá đau lòng cũng đã đau rồi, nhưng mạng nhỏ lại quan trọng hơn. Xem thấy Hồng Bào lão yêu giết đến đỏ cả mắt, sau khi sử Thiên Ma kiếm chém rụng Càn Khôn kính lại giết tới đây, nào dám lấy mạng nhỏ mình ra đùa giỡn, vội vàng khởi thân độn quang. Cũng không quan tâm quân binh bị chém giết thế nào, chỉ biết vùng ra chạy trốn.
Hồng Bào lão yêu cũng không đuổi theo, ỷ có Thiên Ma kiếm trong tay, thoải mái đồ sát Thục Sơn đệ tử.
Thục Sơn đệ tử vốn nhiều hơn môn hạ đệ tử Cực Lạc cung mấy chục lần, nên lúc nào cũng có hơn mười người vây công một người. Thải Y đích thực lần đâu tiên trải qua chiến trường huyết tinh này, bị hơn mười Thục Sơn đệ tử vây công, cũng chỉ có thể tế lên pháp bảo tực bảo vệ mình. Thải Y tế lên Thiên Tâm Đăng, đem Nghê Thường cùng Thanh Hà và Tiểu Thanh bảo vệ vào trong, nhất thời cũng không thể làm gì.
Chỉ là Thục Sơn đệ tử lấy nhiều đánh ít, hơn mười loại pháp bảo với những ánh sáng kì dị lưu chuyển thay nhau oanh kích, thì Thiên Tâm Đăng dù có năng lực phòng ngự cường thịnh trở lại, nhưng Thải Y nhị nữ tu vi có hạn, sợ là cũng không chống đỡ được bao lâu.
Cũng may Thiên La Tứ Kiếm tuy không phải một trong thập đại Tiên Thiên thánh khí, nhưng uy lực lại không kém là bao. Đã có nhiều Thục Sơn đệ tử chết dưới Thiên Tuyệt kiếm của tiểu Thanh, nên Thục Sơn đệ tử cũng cực kì cố kị Thiên La tứ kiếm trong tay tứ nữ, không dám toàn lực oanh kích Thiên Tâm Đăng.
Lão Chí Minh tế lên Đả Tiên Ấn, đích thực đã muốn liều mạng, cho dù phải nhập vào luân hồi lần nữa cũng không thể cho mấy vị sư tỉ phải chịu tổn thương, nếu không nhất định sẽ phụ lòng ân sư.
Ngao Liệt trong mình có Định Hải Thần Châu, liền đem hai mươi bốn khỏa Định Hải Thần Châu dùng Nguyên Thần luyện hóa. Định Hải Thần Châu này chính là tinh hoa ban đầu Tiên Thiên Quí Thủy. Tiểu Bạch Long thuận tay tế lên Định Hải Thần châu, dẫn động nước Đông Hải, cùng hơn mười Thục Sơn đệ tử không phân cao thấp.
Khổng Lai Học sau khi vùng thoát chạy đi, quân binh Đại Đường mất chủ tướng, làm gì còn tinh thần chiến đấu. Hơn nữa tuy Đại Đường gần trăm năm nay đạo giáo hưng thịnh, binh tinh tướng giỏi, nhưng Tứ Hải thủy quân chính do Thiên giới cai quản, thực lực vượt xa quân binh Đại Đường, hai bên va chạm nhau cơ hồ trong nháy mắt liền dễ dàng sụp đổ.
Tây Hải Thái Tử Ma Ngang sau khi nhận được tin tức liền mang theo thủy quân Tây Hải, Bắc Hải, Nam Hải chạy đến tương trợ, từ ba mặt đem tàn quân Đại Đường bao vây lại. Mỗi người đều giết đến máu chảy thành sông, vô số Nguyên Anh mất thân thể gào thét chạy trốn tứ phía. Ngàn vạn oán linh không cam lòng vào luân hồi chuyển kiếp, tụ tập trên cao hồi lâu không chịu tản đi, đúng thật là vô hạn thê lương.
Hồng Bào lão yêu cũng không đuổi theo Khổng Lai Học, quay đầu lại, tế lên Thiên Ma kiếm, chém vào Thục Sơn đệ tử. Mấy cỗ Nguyên Thần cỡ hài nhi vừa mới thoát ra, đã bị Hồng bào lão yêu chụp lấy, cắn nuốt chuyển hóa thành pháp lực.
Thục Sơn đệ tử thấy lão ma hung tàn, lại không người nào ngăn được Thiên Ma Kiếm, đem tất cả đánh cho tan xác, nào dám đem mạng nhỏ mình ra đùa giỡn. Vô duyên sao lại đi chịu chết, thêm vào đại sư huynh Khổng Lai Học đã vùng thoát chuồn đi. Có người đầu tiên rời đi, tức thời quát một tiếng, khởi thân độn quang lâm trận bỏ chạy.
Tây Hải Long Thái Tử Ma Ngang một đường giết thẳng đến, cùng Ngao Liệt hội hợp. Thải Y nhị nữ vẫn chưa hết hoảng sợ, xông tới nói: “Nếu Thục Sơn đệ tử đã rút, những binh tướng này đều vô tội, chúng ta hãy thu binh về, không nên tạo nhiều sát nghiệp.”
Ngoại trừ Hồng Bào lão yêu, những người khác cũng không phải hạng người ham giết chóc. Lúc này Ngạo Liệt mới thu binh về Long cung không để ý tới nữa.
Khổng Lai Học bởi vì là con của Thục Sơn chưởng môn, luôn được trưởng bối sư môn dung túng hết mức, nên khó tránh tự cao tự đại, nổi lên ý định với Tứ Hải long tộc. Không nghĩ tới lại hao binh tổn tướng, chính mình còn xém chút táng thân dưới Thiên Ma kiếm. Sau khi trở về Trường An, oán khí trong lòng mãi không tiêu tan, nên quay về Thượng Khung Sơn, hướng trưởng bối khóc lóc kể lể.
Thanh Huyền chân nhân luôn yêu thương con nên trong lòng cảm thấy bức thiết, hơn nữa Khổng Lai Học lại than thở khóc lóc van xin, tức thời cảm thấy hơi tức giận, vỗ án mắng: “Buồn cười, Thục Sơn ta chính là Thượng Thanh nhất mạch, chính là Tiên đạo danh môn chánh phái. Cực Lạc cung chỉ là một đám phỉ đạo yêu tà tụ tập, Cực Lạc cung chủ không nói, chính là môn hạ đệ tử cũng có thể chèn ép Thục Sơn ta, thử hỏi làm sao có thể nuốt trôi cục tức này.”
Lập tức mời mấy vị Thục Sơn trưởng bối đang tiềm tu xuất sơn, lại mời nhiều Kim Tiên hay giao hảo với Thục Sơn, tất cả đều đến trong thành Trường An, quyết tâm đòi lại thể diện.
Đường vương Huyền Tông vốn chỉ là một tượng gỗ. Tuy biết Khổng Lai Học làm hao binh tổn tướng, cảm thấy đau lòng vạn phần, nhưng cũng không thể làm gì. Khi biết Khổng Lai Học mời Thục Sơn trưởng bối đến đây, hòng đòi lại thể diện, cũng làm như không thấy, chỉ cười lạnh trong bụng: “Hoàng mao tiểu nhi, không biết trời cao đất rộng, đúng là báo ứng.”
Mấy vị Thục Sơn trưởng bối cùng với những tiên nhân được mời đến đều là nhất lưu thiên tiên đã đặt một chân vào Kim tiên đại đạo. Càng bước vào kim tiên đại đạo thì lại càng không để quân vương phàm giới vào trong mắt, dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn còn muốn hơn Thái cổ Long kình vốn phách lối rất nhiều.
Đường vương quan sát, cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể tăng thêm vài phần cừu hận ở trong lòng.
Khổng Lai Học có được mấy vị trưởng bối làm chỗ dựa, nhất thời lòng tin tăng lên gấp trăm lần, liền chỉnh hợp binh tướng, một lần nữa quyển thổ trọng lại( ngóc đầu trở lại).
Phạm Âm lượn lờ, Phật quang chiếu khắp. Tây Thiên thế giới cực lạc, Lôi Âm Bảo Tự, vạn Phật chi chủ sau khi dừng niệm nam mô A Di Đà Phật, ba nghìn Phật đà liền tản đi. A Di Đà Phật ngồi yên một lát, đoạn dụng thủ nhất chỉ, một gốc Bồ Đề thụ bên cạnh Công Đức Trì quang hoa đại thịnh, thoáng một cái biến thành pho tượng Kim Thân Phật đà, miệng niệm: “ A Di Đà Phật”.
A Di Đà nói: “Ngươi vốn là Bồ Đề Diệu Thụ, từ khi thế giới cực lạc sinh ra, đã ở Công Đức Trì nghe giảng đại đạo, là Tây Thiên Phật Tử hộ pháp gia trì của ta. Hôm nay đại kiếp nạn đến, kiếp số của ngươi đã đủ, sắp đạt viên mãn, nên ta ban cho ngươi làm Bồ Đề tổ sư phật, gia trì vô lượng đại chức Kim thân chính quả, là Phật tử thứ mười trong ba ngàn chúng Phật.
Bồ Đề tổ sư Phật sắc mặt từ bi, hạ xuống liên hoa bái lạy.
A Di Đà chỉ lặng yên ngồi, không nói gì.
Sau khi Bồ Đề tổ sư Phật lạy xong, cũng không nói lời nào, lập tức quay tròn, một lượng lớn chân linh liền hạ xuống đi luân hồi chuyển kiếp.
Lại nói Tiểu Bạch Long sau khi thắng lợi, trong nội tâm cũng không hết bất an, chỉ muốn báo cho sư môn tai nạn này. Sau khi cùng các vị sư tỷ đệ thương nghị liền tự mình trở về Hồng Mông thế giới thỉnh tội. Không nghĩ vừa mới ra khỏi Đông Hải, liền thấy một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, mơ hồ giống đế vương, rơi vào trong Nam Hải quận của Đại Đường.
Tiểu Bạch Long nghi hoặc, muốn đi dò xét xem tột cùng là gì, nhưng lại sợ trì hoãn thời gian, đành phải tạm thời buông bỏ nghi ngờ trong lòng, một đường khởi thân độn quang đến Đông Thắng Thần Châu. Yên lặng một lát, chỉ thấy sắc trời trước mắt liền sáng rực lên, Hồng Mông huyền hoàng nhị khí bay lượn lờ, hiện ra một đại thế giới.
Cực Lạc tiên phủ giống như ở trước mắt, mà cũng tựa như ở chân trời. Tiểu Bạch Long trong lòng biết Hồng Mông thế giới này rất huyền diệu, nếu khởi thân độn quang mà chạy, thì sợ rằng đi cả trăm triệu năm cũng không tới được Cực Lạc tiên phủ. Do vậy liền thu hồi độn quang, đi bộ hướng Cực Lạc cung mà đến.
Đệ nhị bộ: Đại Phong Ma truyện
Chương 70 : Cục thế hỗn loạn
Tác giả: Lương Trạm
Converter : phongvan93
Dịch : Cẩm Y Vệ
Biên : Maison
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Ngao Liệt sợ sư môn bị phiền toái, trở lại Hồng Mông thế giới gặp sư phụ, không nghĩ còn chưa tới Cực Lạc tiên phủ, liền bị Đại Sư Tỉ Lâm Mị ngăn lại giữa đường, nói: “Lão sư đã biết việc ở Đông Hải, ngươi tự trở lại Đông Hải đi, lão sư có việc bận”
Ngao Liệt vội hỏi: “Lão sư có chỉ thị, không dám không tuân, chỉ là Thục Sơn đệ tử cử binh xâm phạm, tạo rất nhiều sát nghiệt, lòng ta thật bất an, mong Đại sư tỉ chỉ điểm”
Lâm Mị nói: “Việc ở Đông Hải chính là số trời, đại kiếp nạn khởi sinh, tam giới tiên phàm đều ở trong đó, sư đệ chỉ cần trở lại Đông Hải là được, không cần để ở trong lòng. Chỉ là Thục Sơn nhất mạch chính là môn hạ của Thượng Thanh, có vài vị kim tiên lánh đời đã rời núi, mà lại còn mời rất nhiều hảo hữu đang ở ẩn đến cùng Thục Sơn kim tiên trợ trận, sư đệ cần chú ý làm việc”
"Nguyên lai là như thế, ta đây liền trở lại Đông Hải." Lập tức Ngao Liệt sau khi từ biệt Lâm Mị, quay lại Đông Hải.
Lại nói sát kiếp khởi sinh, tam giới tiên phàm đều bị cuốn vào trong đó. Mặc kệ cư ngụ ở trong hỗn độn đến thánh nhân giáo phái có thái độ ra sao, đều y nguyện muốn theo số trời tuần hoàn. Bởi vậy tất cả đệ tử của các giáo đều nhập phàm tìm quân vương phụ tá, tùy thời qua hết sát kiếp.
Khổng Lai Học thỉnh được sư môn trưởng bối làm chỗ dựa, một lòng mười phần tin tưởng trở lại chỗ giao nhau giữa Đông Hải và Nam Chiêm Bộ Châu ở Âm Phong Hạp thiết lập đại trận, mời Ngao Liệt đấu pháp.
Ngao Liệt không nhịn nổi, sao có thể để ảnh hưởng đến thể diện sư môn. Tuy biết là trưởng bối phái Thục Sơn đã rời núi trợ trận, thực sự không hề e sợ, điểm thủy quân bốn biển, hộ tống các sư huynh đệ đến Âm Phong Hạp bày trận.
Âm Phong Hạp vốn là cửa vào Đông Hải, giờ phút này hai phe bày trận hai bên. Chiến hạm vô số, cờ xí tung bay đầy trời. Ngao Liệt cỡi Rùa Thủy Thần (Thủy Thần Quy), đứng trước trận quát. “Ta, ở tứ hải Long Tộc chính là chỗ Thiên Đình đã sắc phong cho Thủy Thần ở Hạ giới. Các ngươi ở Thục Sơn không biết tốt xấu, công nhiên không nhìn nhận Thiên điều, dăm lần bảy lượt xúc phạm bốn biển của ta, ta đã tấu lên Ngọc Đế, để Ngọc Đế giáng tội”
Khổng Lai Học cả giận nói: “Đừng vội sính miệng lưỡi lợi hại, các ngươi Cực Lạc cung yêu mỵ lan tràn, cưỡng chiếm tứ hải, ta Thục Sơn chính là môn hạn Thượng Thanh, đi theo thiên đạo, thề quét sạch tam giới yêu tà. Mau nhanh chóng bó tay chịu trói, nếu không thì chỉ cần một mệnh lệnh, sinh linh sẽ đồ than, tội của bọn ngươi quả thật không nhỏ”
Hồng Bảo lão yêu, yêu quang bao quanh thân mình, vòng ra trước trận, cất tiếng cười cạc cạc quái dị nói: “Ngươi là đồ trẻ con nói nhăng nói cuội, chỉ biết kẹp đuôi chuồn bỏ chạy, Thương Thanh môn hạ đâu có thể ăn nói hỗn xược, hoành hành vô pháp vô thiên vậy sao? Lần trước cho ngươi thoát được mạng nhỏ, lần này bản lão tổ muốn dùng nguyên thần của tiểu tử ngươi để tế luyện Thiên Mị yêu nhãn”
Lão yêu này nói đánh là đánh, không nhiều lời nói nhảm, kẹp lấy một mảnh yêu quang quét đến trước trận, nâng Thiên Ma kiếm chém tới.
Khổng Lai Học thấy đầy trời ma kiếm, lòng thấy sợ hãi, nào dám đón đỡ, vội vàng trốn vào trong trận. Chỉ thấy trong trận địa quân Đại Đường đột nhiên bay ra một mảnh thanh sắc huyền quang, lớn cỡ ngàn trượng, lung lay nhoáng một cái, tạo thành một chưởng ấn rất lớn, chụp vào Hồng Bào lão yêu.
“Thượng Thanh đàm khí”. Hồng Bào lão yêu kinh hãi, tuy hắn cuồng vọng nhưng cũng biết muốn tu thành Thượng Thanh đàm khí, chính là phải vào Kim tiên đại đạo. Thiên Ma kiếm tuy có thể so sánh với tiên thiên thập đại thánh khí, nhưng tu vi kém quá xa, thực không thể so sánh được.
Hồng Bào lão yêu tuy chỉ chút nữa là có thể đắc thành Kim tiên đại đạo, nhưng Thiên tiên và Kim tiên có cảnh giới chênh lệch không phải chỉ một bước xa đơn giản như vậy.
Không chứng Kim tiên, không biết Kim tiên là cảnh giới nào. Chỉ có cắt được chấp niệm, tiến vào Kim tiên đại đạo mới có thể cảm nhận được thiên địa vạn vật, âm dương càn khôn vận chuyển sâu sắc như thế nào, đạo hạnh pháp lực càng ở giai tầng khác.
Hồng Bào lão yêu vội vàng thu Thiên Ma kiếm, liền muốn chạy trốn trở vào trong trận. Có điều Thượng Thanh đàm khí tựu giống như keo hồ, một mực bám chặt Thiên Ma kiếm, lay đi lắc lại căn bản không thu về được. Hồng Bào lão yêu sợ muốn vỡ tim mất mật, vội vàng buông tha Thiên Ma Kiếm, dù sao mạng nhỏ cũng quan trọng hơn. So với cái mạng nhỏ của mình, Thiên Ma Kiếm cũng có chút không ý nghĩa.
Thình lình, một đạo thanh sắc cầu vồng chợt lóe lên từ vùng cực tây Đông Hải, bay đến vùng chiến trận. Trong trận Đại Đường cũng có hai đạo huyền quang một xanh một đỏ bay ra, chặn đứng thanh sắc cầu vồng trên không.
Nhưng vào lúc này, thanh sắc cầu vồng phân làm hai nửa. Một nửa đấu cùng hai vị Thục Sơn trưởng lão, nửa khác hóa thành một thanh đại đao lớn, hung hăng bổ vào Thượng Thanh đàm khí đang rượt đuổi Hồng Bào lão yêu, chém Thượng Thanh đàm khí làm hai nữa.
Hồng Bào lão yêu đâu còn thời gian mà lo lắng, nhân cơ hội ngàn năm một thuở này, liền vội vàng trốn về trận.
“Hình Thiên, Cửu Phượng”
Trong trận Đại Đường lớn tiếng kinh hô. Lưỡng đạo Huyền Quang màu xanh màu đỏ cũng buông bỏ Thanh Sắc cầu vồng, trở về trận. Chỉ thấy trước trận Đại Đường có mấy đạo quang mang rơi xuống, hiện ra vài lão tiên nhân râu tóc bạc trắng, trên đỉnh bổn mạng có hào quang lượn lờ. Có vài vị tiên nhân trên đỉnh đầu có tam hoa tụ đỉnh, hiển nhiên đã đắc Kim tiên đại đạo.
Thanh sắc cầu vồng cũng được thu lại, Cửu Phượng và Hình Thiên chân thân đồng hiện ra.
Hình Thiên và Cửu Phượng vẫn tại Đông Hải ẩn cư, nhưng bởi vì sát kiếp tương khởi. Gần đây hai người đều có cảm giác tâm thần có chút không tập trung, liền ra khỏi động phủ, đi ra ngoài tìm cơ duyên, nhìn xem có thể tìm được một hai kiện tiên thiên linh bảo hay không, để sau này đại kiếp nạn đến thì có thể chống đỡ kiếp số.
Không nghĩ lại vừa vặn đụng độ với trưởng lão do đệ tử Thục Sơn mời tới. Hình Thiên và Cửu Phượng đã từng cắt máu bái lạy Cực Lạc cung làm môn hạ, mặc dù đối với đệ tử Cực Lạc cung có cảm giác rất không tốt, nhưng hai người lại so sánh với những kẻ tự xưng là danh môn chánh phái, tiên đạo môn phái, lại càng không ưa.
Bởi vậy, khi thấy Thục Sơn kim tiên ra tay đối phó Hồng Bào lão yêu, mặc dù không niệm tình ngày xưa là đồng môn, nhưng cũng là yêu tộc đồng đạo, mới ra tay đánh lui Thục Sơn Kim tiên.
Hình Thiên cười to nói: “Bọn Thục Sơn tiểu bối các ngươi, không chịu ở chốn núi xanh tu hành dưỡng đạo, lại tới nơi này ỷ lớn hiếp nhỏ, còn tự xưng là danh môn chánh đạo. Ta xem ngươi còn không bằng heo chó cầm thú”
Cửu Phượng cũng nói: “Còn nói nhảm cái gì, từ hồng hoang đại chiến qua đi, yêu tộc ta chịu đủ mọi khi dễ. Hôm nay vừa vặn giết gà diệt chó, bắt những tên tạp mao Thục Sơn này để khai đao”
“Cửu Phượng sư tỉ”. Đám nữ tử Thải Y thấy Cửu Phượng và Hình Thiên đến, rất mừng rỡ, độn quang tiến đến gặp
Cửu Phượng cười, trợn mắt hỏi: “Ai là sư tỷ ngươi?”
Chúng nữ thấy đôi mắt Cửu Phượng hung quang, đều rùng mình, không dám tiến lên, lui về trong trận.
Ngao Liệt nghiêm mặt nói: “Thục Sơn phái này cũng chính xác kiêu ngạo. Môn hạ đệ tử cuồng vọng không nói. Trưởng lão trong phái cũng không phân rõ trắng đen, rời núi làm xằng làm bậy, chẳng biết sư phó có gì an bài”
Hồng Bào lão yêu lòng còn sợ hãi, thấy Cửu Phượng và Hình Thiên, còn thiếu chút nữa hù lão ba hồn xuất khiếu, núp ở phía sau nghiến răng nghiến lợi mắng: “Bọn chuột nhắt bang Thục Sơn này nên bị quăng xuống mười tám tầng địa ngục, có ngày ta cũng bắt lão tổ chưởng môn phái Thục Sơn để tế luyện Thiên Mị yêu nhãn.”
Lão Chí Minh cũng căm giận nói: “Phái Thục Sơn này thật khinh người thái quá, tâm địa nhỏ nhoi còn mời trưởng lão rời núi. Thục Sơn trưởng lão đã chứng Kim tiên, lại quá hèn hạ vô sỉ, lại núp ở phía sau mặt đánh lén Hồng Bào sư huynh.”
Hồng Bào lão yêu trong nội tâm sảng khoái, cười hắc hắc nói: “Cái này coi như lão nhân ngươi thức thời.”
Cửu Phượng vốn là thượng cổ yêu thần, thủ đoạn hung ác, không lưu tình và không một chút nể mặt, tế lên Luyện Yêu Hồ hướng khoảng không ném đi, đón gió lớn lên cỡ ngàn trượng, nhắm vào mấy vị trưởng lão phái Thục Sơn và mấy vị tán tu trước trận quân Đại Đường.
Hình Thiên cũng tế lên bổn mạng kì môn binh khí, tế luyện bằng nguyên thần, xông tới một trưởng lão Thục Sơn trước trận
Môn hạ Cực Lạc cung, chúng đệ tử mắt ngươi nhìn mắt ta, đều không biết làm sao cho phải.
Hồng Bào lão yêu giựt dây, nói: “Còn chờ cái gì, có người thu thập trưởng lão bang Thục Sơn kia, còn không nhân cơ hội đánh rắn dập đầu, còn đợi khi nào.” Dứt lời xoáy lên yêu quang vọt tới, tế lên Thiên Ma Kiếm, nhằm đến nhị đại đệ tử phái Thục Sơn khai đao.
Ngao Liệt do dự, sau đó xua quân qua đánh.
Hình Thiên và Cửu Phượng tung pháp lực chém hai đại thân ngoại hóa thân của Kim tiên. Hơn mười trưởng lão Thục Sơn cùng tán tu tiên nhân vây công hai người càng cảm giác cố hết sức, mắt thấy môn hạ đệ tử bị Hồng Bào lão yêu đồ sát, lập tức cảm thấy kinh hãi.
Trong trận Đại Đường lại mạnh mẽ bay ra một mảnh kim quang, bay tới ngăn Hình Thiên lại, các trưởng lão Thục Sơn và tán tu tiên nhân đều mừng rỡ, buông tha Hình Thiên đến vây công Cửu Phượng.
Có mấy trưởng lão Thục Sơn bỏ vây công Cửu Phượng và Hình Thiên, chuyển thân đến trước mặt bọn Hồng Bào lão yêu, quát: “Bọn ngươi là hạng yêu tà, dám can đảm đả thương đệ tử của ta, tha cho ngươi không được.” Tế lên một lưỡi phi kiếm chém tới.
“Muốn xem thủ đoạn của lão tạp mao ngươi thế nào.” Hồng Bào lão yêu hắc hắc cười quái dị, Thiên Ma kiếm vừa chuyển, buông tha vài tên nhị đại đệ tử Thục Sơn đang liều chết dãy dụa, cùng Thục Sơn trưởng lão tranh đấu.
Trưởng lão Thục Sơn này thì ra chỉ mới một chân bước vào tu vi Kim tiên đại đạo, còn chưa tu thành Thượng Thanh đàm khí. Hồng Bào lão yêu có Thiên Ma kiếm trong tay, tất nhiêu là không sợ, cùng Thục Sơn trưởng lão này ngạnh đấu.
Vài Thục Sơn trưởng lão khác thì đánh về phía môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung.
“Kim quan đạo nhân, ngươi không ở tại Kim Linh động tu chân dưỡng đạo, lại cùng bọn chuột nhắt Thục Sơn ở cùng một chỗ, làm dơ bẩn một mạch, vô duyên cớ kết xuống một đoạn nhân quả, sau này đại kiếp nạn xảy đến, sư phụ ta Cực Lạc cung chủ chắc chắn tự tay tống ngươi vào luân hồi.”
Hình Thiên không phải là người phản nghịch, bản thân không nghĩ là mưu phản Cực Lạc cung, chỉ là có chút khuynh hướng cá nhân. Lại thêm đối với thủ đoạn của Lâm Phong sư phụ còn có chút sợ hãi, bởi vậy cũng chưa quên sư môn.
Giờ phút này gặp mấy trưởng lão Thục Sơn nửa không đánh với mình lại bỏ sang đối phó với môn hạ chúng đệ tử của Cực Lạc cung, lập tức nghiêm nghị quát.
Kỳ môn binh khí vừa chuyển, quay đầu bổ về phía Thục Sơn trưởng lão vây công Cửu Phượng.
"Vô Lượng Thiên Tôn." Một tiếng đạo hiệu vang lên, Kim Quan Đạo nhân hiện thân từ một mảnh kim quang. Đúng là người trăm năm trước tại trên không Đông Hải tranh đoạt định Hải Thần châu Kim Quan đạo nhân, liền ngăn Hình Thiên lại đánh mà nói: "Đại đạo vô thường, nhân quả tuần hoàn, đạo huynh thân trong đó, lại há có thể trách tội bần đạo."
Hình Thiên phải buông tha trưởng lão Thục Sơn, tế lên độc môn pháp khí Huyền Thiên phủ, bổ vào đầu Kim Quan đạo nhân, cả giận nói: "Thượng cổ Hồng hoang đại chiến thì lão đạo này mọi việc đều thuận lợi, mới tránh thoát một kiếp, hôm nay nhìn ngươi như thế nào tránh được tai ương từ Huyền Thiên phủ của ta"