31-01-2011, 03:51 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 30 : Thiên Cơ dự ngôn
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Tuyệt Duyên lão hòa thượng xoay ngÆ°á»i mang Vô Danh vá» thiện phòng của mình, Bách Vấn gay gắt theo sát phÃa sau.
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh vẫn Ä‘ang ôm nà ng và o lồng ngá»±c hắn, trong lòng nà ng ngá»t ngà o, xấu hổ đến Ä‘á» bừng mặt, cà ng chui sâu hÆ¡n và o trong vòng tay của Vô Danh.
Chỉ chốc lát, Tuyệt Duyên đã Ä‘Æ°a má»i ngÆ°á»i tá»›i má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, lão ngừng bÆ°á»›c, nói vá»›i Vô Danh: “Äịa phÆ°Æ¡ng nà y chÃnh là nÆ¡i lão nạp tham thiá»n, ngoại trừ đệ tá» bổn phái thì thà chủ là khách nhân đầu tiên tá»›i đây, xin má»i và o!â€
Vô Danh sải bước ôm Tư Kỳ bước và o trong sơn động.
Tuyệt Duyên xoay ngÆ°á»i nói vá»›i Bách Vấn: “Vị thà chủ nà y có lão nạp bầu bạn, tin tưởng sẽ không phát sinh chuyện gì ngoà i ý muốn, chưởng môn nếu còn có chuyện quan trá»ng, xin cứ tá»± nhiên, lão nạp thất lá»…!†Nói xong liá»n thi lá»…, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c theo sau Vô Danh.
Bách Vấn hoà n lá»… vái chà o, nói: “Bần ni cáo từ! SÆ° thúc bảo trá»ng!†Sau đó tung ngÆ°á»i bay ra ngoà i.
******
Vô Danh và TÆ° Kỳ Ä‘i dá»c theo Ä‘á»™ng khẩu và o phÃa trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, phát hiện bên trong cà ng ngà y cà ng được mở rá»™ng ra, lại tá»›i mấy cái lối rẽ, hắn không biết nên Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà o, vì thế Ä‘Ã nh ngừng bÆ°á»›c đợi Tuyệt Duyên lên.
Tuyệt Duyên bÆ°á»›c tá»›i bên Vô Danh, thấy váºy liá»n nói: “Thiếu hiệp má»i theo ta!†Nói xong hÆ°á»›ng má»™t ngã rẽ bên trái mà đi và o.
Vô Danh theo sát phÃa sau, Ä‘i sâu và o, chỉ thấy má»™t thạch thất rá»™ng khoảng mÆ°á»i trượng vuông, bên trong sáng nhÆ° ban ngà y, ở sát vách đá táºn cùng có má»™t cái bồ Ä‘oà n mà u Ä‘á», trừ thứ đó ra, xung quanh không còn váºt nà o khác. Hắn ngẩng đầu lên nhìn, liá»n thấy trên đỉnh thạch bÃch có treo má»™t viên dạ minh châu to bằng nắm tay, lúc nà y Ä‘ang tá»a hà o quang lấp lánh, khó trách bên trong lại sáng nhÆ° váºy!
Tuyệt Duyên xoay ngÆ°á»i nói vá»›i hai ngÆ°á»i Vô Danh: “Äây là nÆ¡i cÆ° ngụ cháºt chá»™i, Ä‘Æ¡n sÆ¡ của lão nạp, mong nhị vị đừng chê cÆ°á»i! Má»i ngồi!†Nói xong lão chỉ tay và o tấm bồ Ä‘oà n Ä‘á».
Vô Danh không chút khách khÃ, nghênh ngang ôm TÆ° Kỳ thuáºn thế ngồi xuống. TÆ° Kỳ cÅ©ng không há» xấu hổ, nép sâu và o trong lòng ngá»±c Vô Danh, ánh mắt tò mò xem xét bốn phÃa.
Tuyệt Duyên thấy hai ngÆ°á»i Vô Danh thân máºt mà không thèm để ý tá»›i mình, cÆ°á»i nói: “Còn chÆ°a há»i rõ vá» quan hệ của nhị vị?â€
Vô Danh lÆ¡ Ä‘á»…nh nói: “Nà ng là tân hôn thê tá» của ta!â€
“A, chúc mừng nhị vị!â€
Vô Danh cÆ°á»i nhạt, cÅ©ng không trả lá»i.TÆ° Kỳ nghe hắn nói váºy, trong lòng vui sÆ°á»›ng, nhÆ°ng mặt lại Ä‘á» bừng.
Tuyệt Duyên cÅ©ng tùy tiện ngồi xuống trên mặt đất, nói: “Thiếu hiệp, chuyện nà y không phải là lão nạp cố ý là m khó dá»… đâu! Tháºt sá»± là bất đắc dÄ© thôi! Bất quá thiếu hiệp ở lại đây, có khi lại khôi phục được võ công cÅ©ng không chừng!â€
“A!†Vô Danh thốt lên đầy ngạc nhiên.
“Thiếu hiệp e rằng có Ä‘iá»u chÆ°a biết, chá»— chúng ta Ä‘ang ngồi, tức là nÆ¡i mà lão nạp mang nhị vị tá»›i, cÅ©ng là nÆ¡i bế quan của lịch đại tổ sÆ° tệ phái. TÆ°Æ¡ng truyá»n tệ phái có má»™t quyển kinh thÆ° “Cổ Bối Diệp Kinh†thất truyá»n đã nhiá»u năm được giấu ở đây, nhÆ°ng trải qua các Ä‘á»i đệ tá» nhiá»u lần tìm kiếm Ä‘á»u không có kết quả. Lão nạp hiện bế quan đã khá lâu, cÅ©ng hoà n toà n không có phát hiện gì. NhÆ°ng thiếu hiệp vốn thiên tÆ° thông minh, lại là cái thế kỳ tà i muôn Ä‘á»i khó gặp, biết đâu sẽ có được thu hoạch. Vì thế hy vá»ng thiếu hiệp yên lòng lÆ°u lại nÆ¡i nà y!â€
Vô Danh vừa nghe Tuyệt Duyên nói có khả năng khôi phục võ công cho mình, trong lòng vui vẻ, nhÆ°ng nghe lão nói xong, trong nháy mắt liá»n hiểu được ý tứ. Lão hòa thượng nà y chẳng qua chỉ muốn dụ dá»— cho mình ngoan ngoãn ở lại đây mà thôi, thầm nghÄ©: nếu thá»±c sá»± có cái gá»i là “Cổ Bối Diệp Kinh†kia, mà đệ tá» Nga My tìm tòi nhiá»u năm Ä‘á»u không có kết quả, thì mình tìm không biết phải đến năm nà o tháng nà o má»›i có được đây. Vô Danh trong lòng cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng cÅ©ng không biết là m thế nà o.
Tuyệt Duyên lại nói tiếp: “Kinh thÆ° Cổ Bối Diệp Kinh nà y chÃnh là Nga My chà bảo, nghe nói nhiá»u năm vá» trÆ°á»›c, má»™t vị tiá»n bối Nga My ta dá»±a và o tuyệt kỹ nà y mà có thể xÆ°ng danh trong giang hồ cùng vá»›i võ lâm đệ nhất nhân là Thiên CÆ¡ lão nhân!â€
Vô Danh cÅ©ng tháºp phần kinh ngạc, không ngá» lại có ngÆ°á»i được xÆ°ng tụng là “Võ lâm đệ nhất nhânâ€, ngạc nhiên há»i: “Thiên CÆ¡ lão nhân?â€
“Thiếu hiệp tuổi còn trẻ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÆ°a từng nghe qua đại danh của Thiên CÆ¡ lão nhân, ta cÅ©ng chỉ nghe tổ sÆ° nói lại mà thôi. Nghe nói hÆ¡n hai trăm năm trÆ°á»›c, trong chốn giang hồ có má»™t vị há»c cứu thiên nhân, tá»± xÆ°ng là Thiên CÆ¡ lão nhân, ngÆ°á»i nà y võ công cao cÆ°á»ng, Ä‘i khắp giang hồ cÅ©ng không có được má»™t đối thủ, y thuáºt cÅ©ng Ä‘á»™c nhất vô nhị, cứu ngÆ°á»i vô số, lại tinh thông kỳ môn Ä‘á»™n giáp thuáºt, Ä‘oán được sinh tá», dá»± báo được hung cát(*), cả Ä‘á»i chÆ°a từng sai lầm.â€
“A, trên thế gian tháºt sá»± có cao nhân nhÆ° thế sao?â€
“Thiếu hiệp có lẽ cÅ©ng không biết, nghe nói lão từng tiên Ä‘oán sau khi mình chết hai trăm năm, trong chốn giang hồ sẽ xuất hiện má»™t vị cái thế ma đầu. Võ lâm cÅ©ng sẽ vì thế mà máu chảy thà nh sông, thây chất thà nh núi. Mà hiện tại đúng là thá»i Ä‘iểm ứng nghiệm của đại Æ°á»›c đó, cho nên vừa rồi thiếu hiệp bá»™c lá»™ thần thái khiến lão nạp hoà i nghi ngà i chÃnh là nhân váºt trong lá»i tiên Ä‘oán của Thiên CÆ¡ lão nhân!â€
“Ha ha!†Vô Danh tháºt sá»± là dở khóc dở cÆ°á»i, thiên hạ còn có chuyện khó tin đến thế nà y sao?
TÆ° Kỳ nghe Tuyệt Duyên nói xong, tháºp phần kinh ngạc há»i: “Thiên CÆ¡ lão nhân kia quả tháºt có thể Ä‘oán được tÆ°Æ¡ng lại sao?â€
“Lão nạp đối vá»›i chuyện nà y tuyệt đối không nghi ngá»! Nữ thà chủ ngẫm lại xem, vừa rồi bá»™ dạng của Vô Danh thà chủ ở sÆ°á»n núi, quả thá»±c chÃnh là ma vÆ°Æ¡ng hóa thân!â€
TÆ° Kỳ không khá»i suy nghÄ© lại, thần tình nà y của Vô Danh nà ng đã gặp qua và i lần, nhÆ°ng dù thế nà o cÅ©ng không tin Vô Danh là cái thế ma vÆ°Æ¡ng. Tuy nhiên trên mặt nà ng vẫn không tá»± chủ lá»™ ra thần sắc hoảng sợ.
Tuyệt Duyên vừa thấy sắc mặt của nà ng, cà ng thêm xác nháºn quan Ä‘iểm của mình, mỉm cÆ°á»i nói: “Nữ thà chủ đại khái cÅ©ng từng cảm thụ rồi phải không?â€
TÆ° Kỳ cuống quÃt lắc đầu, nói: “Thiếu gia sẽ không nhÆ° váºy đâu! Tuyệt đối không phải là ma đầu nhÆ° ông nói! Thiếu gia…†Kỳ thá»±c trong lòng nà ng cÅ©ng có chút lo lắng, cà ng nói cà ng mất tá»± tin.
Vô Danh thấy ngay cả TÆ° Kỳ cÅ©ng không tin tưởng mình, trong lòng kinh ngạc, chẳng lẽ biểu tình vừa rồi của mình quả tháºt tháºp phần dá»a ngÆ°á»i nhÆ° lá»i há» nói sao?
Tuyệt Duyên cÆ°á»i nói: “Vì sá»± an toà n của toà n bá»™ võ lâm, lão nạp Ä‘Ã nh phải ủy khuất thà chủ ở đây cùng lão nạp tham nghiệm nghiên cứu Pháºt há»c, biết đâu lại có thể tiêu trừ phần lá»›n lệ khà của thà chủ cÅ©ng không chừng.â€
Vô Danh cÅ©ng cÆ°á»i lên, nói: “Äại sá»± cÅ©ng tháºt vì Vô Danh mà nhá»c lòng! Ha ha!â€
“Nếu thiếu hiệp phải ở lại đây lâu ngà y vá»›i lão nạp, thì lão nạp cÅ©ng xin nhắc nhở thiếu hiệp, nÆ¡i nà y trừ bá» thạch thất chúng ta Ä‘ang ngồi, còn lại bên ngoà i Ä‘á»u có cÆ¡ quan trá»ng trá»ng! Mong rằng nhị vị không nên tùy tiện Ä‘i lại, để tránh tiêu vong má»™t mạng. Lão nạp đã hết lá»i, còn lại thỉnh nhị vị tùy ý!â€
Lão hòa thượng nói xong, hai mắt đã nhắm chặt lại.
Vô Danh thấy lão nhắm mắt không để ý tá»›i hai ngÆ°á»i nữa, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không biết nên là m cái gì, ánh mắt má» mịt nhìn bốn vách tÆ°á»ng. TÆ° Kỳ thì trong lòng Ä‘ang cân nhắc lại lá»i nói vừa rồi của Tuyệt Duyên, nà ng cÅ©ng tháºp phần mê mang.
Trong khoảnh khắc. không gian bên trong thạch thất liá»n trầm xuống, nghe được cả tiếng hô hấp của ba ngÆ°á»i.
Cứ nhÆ° váºy, giằng co không dÆ°á»›i và i canh giá», Ä‘á»™t nhiên trong mắt Vô Danh bắn ra tinh quang, bởi vì hắn dÆ°á»ng nhÆ° vừa thấy được trên tÆ°á»ng có má»™t Ãt chữ viết.
Chú thÃch:
(*)Hung cát: Ä‘iá»m xui rủi hay may mắn
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
31-01-2011, 03:52 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 31 : Äá»™ng Äình lão nhân
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Äang lúc Vô Danh quan sát đến nháºp thần, Ä‘á»™t nhiên từ bên ngoà i truyá»n đến má»™t tiếng cÆ°á»i to, âm thanh mặc dù không phải là quá lá»›n, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i bên trong Ä‘á»u nghe rõ.
Tuyệt Duyên vá»™i đứng dáºy, cảnh giác hét lá»›n: "Ai!?" Dù sao ngÆ°á»i có thể xâm nháºp nÆ¡i nà y, tất nhiên không phải là kẻ Ä‘Æ¡n giản.
Chỉ thấy bóng ngÆ°á»i chợt lóe, trong Ä‘á»™ng xuất hiện thêm má»™t lão nhân áo xanh, gầy nhÆ° que củi, nhÆ°ng hai mắt tinh quang bắn ra bốn phÃa, vừa tiến và o liá»n không ngừng dùng mắt dò xét trên ngÆ°á»i Vô Danh.
Lão vừa má»›i ổn định thân hình, Tuyệt Duyên liá»n cả kinh hô: "Không thể tưởng được Äá»™ng Äình lão nhân lại quang lâm hà n xá, thứ lá»—i không kịp tiếp đón từ xa!"
"Lão phu cÅ©ng không ngá» danh chấn giang hồ, má»™t trong Võ lâm tam lão là Tuyệt Duyên vẫn còn tại thế, hÆ¡n nữa lại phải Ä‘i trông giữ hai thiếu niên nà y, tháºt sá»± là thú vị!" Thanh y lão nhân cháºm rãi nói, ánh mắt liếc vá»™i Vô Danh.
Nếu vị bằng hữu giang hồ nà o có mặt tại đây lúc nà y, nghe thấy hai ngÆ°á»i bá»n há» nói chuyện, chắc chắn sẽ kinh hãi, bởi vì "Võ lâm tam lão" chÃnh là nhân váºt từng gây chấn Ä‘á»™ng chốn võ lâm và o năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, trong đó Nga My Tuyệt Duyên là ngÆ°á»i tuyệt tình nhất trong tam lão, ghét ác nhÆ° thù, phà m là ác đồ nà o gặp phải lão thì chÆ°a từng có ai sống sót, khiến cho bá»n tà ma ngoại đạo trong chốn giang hồ nghe tên Ä‘á»u sợ đến mất máºt, còn ngÆ°á»i trong chÃnh đạo thì hết sức tôn sùng. Vá» phần "Äá»™ng Äình lão nhân" tuy rằng không được nổi danh nhÆ° tam lão, nhÆ°ng tÃnh cách quái dị, võ công lại cá»±c kỳ cao, nghe nói từng cùng "Võ lâm tam lão" ở đỉnh Thái SÆ¡n quyết đấu bảy ngà y bảy đêm cÅ©ng chÆ°a phân thắng bại.
Vô Danh trong lòng tháºp phần kinh ngạc, sá»›m nghe mẫu thân từng nói qua ngoại công(*) của mình chÃnh là "Äá»™ng Äình lão nhân", sau khi mẫu thân xuất giá đã thoái ẩn giang hồ, đến nay cÅ©ng đã được hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i năm. Phụ mẫu mình Ä‘á»u Ä‘oán rằng ngoại tổ phụ đã sá»›m không còn ở nhân thế, không thể tưởng tượng được hôm nay lại gặp được ngÆ°á»i. Hắn kÃch Ä‘á»™ng, thiếu chút nữa là đã kêu lên, nhÆ°ng thanh y lão nhân liá»n nháy mắt vá»›i hắn má»™t cái, tỠý ngăn hắn lại. Trong lòng Vô Danh tháºp phần khó hiểu, nhÆ°ng lại không dám há»i.
Tuyệt Duyên kinh hãi: "NgÆ°Æ¡i là m sao biết chuyện nà y?" Ãnh mắt bức thẳng và o thanh y lão nhân.
"Ha ha! Nếu muốn ngÆ°á»i ta không biết, trừ phi mình đừng là m!" Thanh y lão nhân ha hả cÆ°á»i.
"Váºy lão già ngÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nà o đây?" Tuyệt Duyên trong lòng có chút bất an, cảm thấy được chuyện hôm nay có chá»— kỳ quái.
"Con lừa ngốc yên tâm, lão phu cÅ©ng không tÃnh toán gây trở ngại đại kế của Nga My ngÆ°Æ¡i, chẳng qua là trùng hợp vừa rồi ở vách núi thấy cố nhân xuất hiện, lão phu liá»n nghÄ© đến chuyện há»p mặt cùng lão hữu ngÆ°Æ¡i! Ha ha!"
"NgÆ°Æ¡i từ vách núi, má»™t Ä‘Æ°á»ng theo dõi lão nạp tá»›i đây?"
"Äừng nói khó nghe nhÆ° váºy, lão phu chỉ là tò mò thôi mà ! Không thể ngá» má»™t thiếu niên lại có thể lao nhá»c lão già ngÆ°Æ¡i đại giá quang lâm, nên lão phu cÅ©ng muốn xem đến táºn cùng là nhÆ° thế nà o! HÆ¡n nữa ta cÅ©ng không muốn phá hÆ° đại sá»± của ngÆ°Æ¡i đâu, chỉ là nhiá»u năm rồi không có hoạt Ä‘á»™ng gân cốt, thân thể tháºp phần ngứa ngáy, hiện tại khó có được cÆ¡ há»™i, vừa vặn là lúc ta kiểm chứng xem con lừa ngốc ngÆ°Æ¡i và i chục năm qua có xao lãng luyện táºp không?" Muốn thảo luáºn má»i ghé và o đây: http://luongsonbac.com/forum/forumdisplay.php?f=127
Thanh y lão nhân ha hả cÆ°á»i, lại nói tiếp: “ Chắc con lừa ngốc ngÆ°oi sẽ không là m cho ta thất vá»ng chứ hả?â€
“Lão già ngÆ°Æ¡i đã có nhã hứng nhÆ° váºy, lão nạp là m sao lại không phụng bồi chứ?†Kỳ thá»±c Tuyệt Duyên biết “Äá»™ng Äình lão nhân†cÅ©ng không phải hạng ngÆ°á»i dá»… trêu chá»c, nếu tháºt tình giao thủ, bản thân mình cÅ©ng không nắm chắc có thể chế trụ được đối phÆ°Æ¡ng.
Lão tâm niệm vừa chuyển, cÆ°á»i nói: “Äịa phÆ°Æ¡ng nà y quá mức nhá» hẹp, khiến chúng ta không thi triển hết khả năng được, không bằng tìmh nÆ¡i khác Ä‘i?â€
Thanh y lão nhân vuốt cằm, nói: “CÅ©ng tốt! Chúng ta ra Kim Äỉnh Ä‘i! Chá»— đó tháºp phần rá»™ng rãi, cÅ©ng không sợ có ngÆ°á»i quấy rầy!â€
“Äược, để ta Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, thông tri cho Nga My chưởng môn ngăn cấm du khách đến Kim Äỉnh quấy rầy hai ta!†Tuyệt Duyên sợ lão nhân đổi ý, vừa nói xong, lắc mình má»™t cái đã không thấy tăm hÆ¡i.
Lúc nà y thanh y lão nhân má»›i thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i, nói vá»›i Vô Danh: “Hà i tá» ngoan, là m khổ con rồi! NhÆ°ng con ngà n vạn lần đừng thừa nháºn ta, nếu không háºu quá khó lÆ°á»ng! Những lá»i Tuyệt Duyên nói vá»›i con đại bá»™ pháºn Ä‘á»u là sá»± tháºt, cái nà y Ä‘Ã nh phải xem tạo hóa của con váºy! Ta phải Ä‘i đây, để tránh là m cho con lừa ngốc đó nghi ngá», nhá»› rõ đừng nên Ä‘i lung tung, địa phÆ°Æ¡ng nà y cÆ¡ quan tháºp phần lợi hại, ta cÅ©ng phải mất thá»i gian tháºt dà i má»›i có thể tiến và o đây được!†Nói xong lão cÅ©ng không chá» Vô Danh phản ứng, xoay ngÆ°á»i lóe thân má»™t cái đã biến mất.
Vô Danh nghe lá»i dặn dò của ngoại công, liá»n gáºt gáºt đầu. TÆ° Kỳ cÅ©ng ngạc nhiên nhìn Vô Danh, Ä‘á»™t nhiên trong má»™t lúc xảy ra nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, nà ng còn chÆ°a có thÃch ứng kịp.
Vô Danh thấy ánh mắt nghi hoặc của TÆ° Kỳ, cÆ°á»i nói: “Nha đầu, hiện tại có lẽ ta nên nói cho nà ng biết má»™t số chuyện! Nguyên bản ta gá»i là Lãnh Quân, là con trai của Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng Lãnh Thiên Lam, bởi vì là m trái vá»›i bảo quy mà bị phụ thân trục xuất khá»i Cá»u Long Bảo, do đó má»›i lÆ°u lạc giang hồ. NhÆ°ng sau nà y nà ng cứ gá»i ta là Vô Danh Ä‘i! Vừa rồi lão nhân áo xanh kia là ngoại công của ta, tuy rằng chÆ°a từng gặp qua ngÆ°á»i. nhÆ°ng ta từng nghe mẫu thân nhắc qua vá» danh hà o của ngÆ°á»i, lại nghe Tuyệt Duyên gá»i tên, ta liá»n nháºn ra ngoại công ngay, tuy nhiên cÅ©ng không hiểu vì sao ngÆ°á»i lại căn dặn ta đừng thừa nháºn chuyện nà y.†Vô Danh nói đến chuyện nà y, thần tình cÅ©ng đầy vẻ khó hiểu.
TÆ° Kỳ giáºt mình, thì thà o nói: “Thiếu gia, thiếp vốn luôn cảm thấy thân pháºn ngÆ°á»i của tuyệt không Ä‘Æ¡n giản, quả nhiên đúng là nhÆ° váºy!â€
Vô Danh ảm đạm cÆ°á»i, nói: “Mặc kệ cái thân pháºn gì đó, nà ng cÅ©ng vẫn là thê tá» của ta! A, đúng rồi, ta còn chÆ°a có há»i, nà ng có nguyện ý gả cho ta hay không?†Hắn nói xong, ánh mắt đầy mong đợi nhìn TÆ° Kỳ.
TÆ° Ká»· không nghÄ© tá»›i Vô Danh Ä‘á»™t nhiên há»i mình nhÆ° váºy, trong lòng tuy rằng tháºp phần đồng ý, nhÆ°ng ngoà i miệng nhÆ° thế nà o cÅ©ng nói không nên lá»i, chỉ biết cúi đầu.
Vô Danh thấy nà ng cúi đầu không nói. Không khá»i có chút sốt ruá»™t, thÆ°Æ¡ng tâm há»i: “Hay là nà ng không muốn?†Ngôn ngữ trà n ngáºp thê lÆ°Æ¡ng.
TÆ° Kỳ nghe thấy trong lá»i nói của hắn chứa đầy thÆ°Æ¡ng cảm và thất vá»ng, liá»n không Ä‘Ã nh lòng, ngẩng đầu lên, nhá» giá»ng nói: “Thiếp nguyện ý!†Nói xong xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
Vô Danh chuyển buồn thà nh vui, cÆ°á»i lá»›n má»™t tiếng, kÃch Ä‘á»™ng ôm lấy cổ TÆ° Kỳ, không ngừng hôn lên môi nà ng.
Tư Kỳ tuy rằng thẹn thùng, nhưng trong lòng vẫn rạo rực vui sướng.
Vô Danh Ä‘á»™t nhiên ngừng hôn, nói vá»›i nà ng: “Nha đầu, ta cÅ©ng không biết chúng ta có thể thoát khá»i nÆ¡i nà y hay không, chi bằng hôm nay ngay tại đây bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân Ä‘Ã! Nà ng thấy thế nà o?â€
TÆ° Kỳ e thẹn gáºt đầu.
Vô Danh buông TÆ° Kỳ ra, kéo nà ng vá» hÆ°á»›ng Ä‘á»™ng khẩu quỳ xuống, miệng nói: “Lúc nà y Ä‘ang ở địa bà n của ngÆ°á»i khác, chúng ta cÅ©ng không thể chuẩn bị được gì cả, nên Ä‘Ã nh phải là m qua loa má»™t chút. Vá» sau có cÆ¡ há»™i sẽ là m lại Ä‘Ã ng hoà ng hÆ¡n, nà ng không trách ta chứ?â€
TÆ° Kỳ lúc nà y trong đầu đã trà n ngáºp hạnh phúc, còn đâu tâm trạng để ý nà y ná», nên cÅ©ng không có dị nghị gì.
Vô Danh ngá»a đầu, lá»›n tiếng hô: “Hôm nay ta Vô Danh cùng TÆ° Kỳ nguyện kết là m vợ chồng, sinh tá» cùng nhau, hoạn nạn cùng chia, thÆ°Æ¡ng thiên là m chứng!â€
TÆ° Kỳ cÅ©ng lặp lại lá»i của Vô Danh.
SAu đó Vô Danh kéo TÆ° Kỳ lại, nói: “TÆ° Kỳ, từ giá» trở Ä‘i, ta và nà ng chÃnh thức trở thà nh phu thê!â€
Nhìn khuôn mặt hÆ°ng phấn á»ng hồng của nà ng, hắn lại nói: “Nà ng tháºt xinh đẹp!â€
Chú thÃch:
(*)Ngoại tổ phụ, ngoại công: ông ngoại
Tà i sản của kedochanh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của kedochanh
31-01-2011, 03:53 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 32 : Äá»™ng trung huyá»n cÆ¡(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Nói xong, Vô Danh liá»n hôn lên môi nà ng. Thế là thạch thất Ä‘Æ¡n sÆ¡ nà y đã trở thà nh phòng tân hôn của hai ngÆ°á»i. Nếu Tuyệt Duyên biết nÆ¡i thanh tu của mình lại biến thà nh chá»— Ä‘á»™ng phòng của ngÆ°á»i khác, không biết sẽ có cảm tưởng gì!
******
Lại nói “Äá»™ng Äình lão nhân†khai triển tuyệt thế khinh công bay vá» phÃa sÆ°á»n núi, đến nÆ¡i mà thấy Tuyệt Duyên vẫn chÆ°a tá»›i, lão mỉm cÆ°á»i, nhắm hai mắt lại, đứng sừng sững giữa ánh nắng chói chan.
Äã sắp tá»›i giữa trÆ°a, ánh nắng mặt trá»i nóng nhÆ° thiêu đốt, nhÆ°ng đối vá»›i võ lâm cao thủ nhÆ° “Äá»™ng Äình lão nhân†thì cÅ©ng chÆ°a tÃnh là gì.
Trên Kim Äỉnh lấp lánh má»™t mà u và ng óng, là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° đặt mình trong má»™t cái kho và ng khổng lồ.
Không bao lâu sau, đã nghe Tuyệt Duyên ha ha cÆ°á»i, chuyển thân xuất hiện bên cạnh “Äá»™ng Äình lão nhânâ€, nói: “Äá»™ng Äình lão nhân, để ngÆ°Æ¡i phải đợi lâu! Vì lão nạp không biết tráºn chiến nà y của chúng ta sẽ kéo dà i đến khi nà o, cho nên cÅ©ng phải chuẩn bị má»™t số việc!â€
“Ha ha, lão phu cÅ©ng chỉ má»›i tá»›i thôi mà ! Ta rất hiếu kỳ, không biết thiếu niên kia rốt cục là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o mà lại có thể nhá»c lòng ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy?†Äá»™ng Äình lão nhân há»i.
“Chuyện nà y có lẽ ngÆ°Æ¡i chÆ°a biết, Thiên CÆ¡ lão nhân năm xÆ°a từng tiên Ä‘oán hai trăm năm sau trong chốn võ lâm sẽ xuất hiện má»™t cái thế đại ma đầu, mà hiện tại vừa lúc đã qua hai trăm năm. Ban nãy khi thiếu niên kia nổi giáºn, thần tình trên mặt y khiến lão nạp đến giá» vẫn còn sợ hãi trong lòng, y không há» có má»™t chút sinh khÃ, quả tháºt là sát thần hạ phà m. Do đó lão nạp hoà i nghi thiếu niên kia chÃnh là nhân váºt trong lá»i tiên Ä‘oán, cho nên không thể không sá»›m phòng bị.â€
“Cái gì? Thiên CÆ¡ lão nhân tháºt sá»± nói nhÆ° váºy sao?†Äá»™ng Äình lão nhân kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i, lão không nghÄ© tá»›i cháu ngoại của mình lại có liên quan tá»›i việc nà y, xem ra sá»± tình tháºt sá»± rất phiá»n toái. Cái tên “Thiên CÆ¡ lão nhân†lão cÅ©ng từng nghe tổ tiên mình nói qua, có thể nói đó là ngÆ°á»i mà võ lâm nhân sÄ© Ä‘á»u kÃnh ngưỡng, cho nên dá»± ngôn của ngÆ°á»i nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ai là không tin.
“NgÆ°á»i xuất gia không nói dối!†Tuyệt Duyên thà nh khẩn nói.
“Chuyện đó lão phu có thể tin được con lừa ngốc ngÆ°Æ¡i! NhÆ°ng chẳng lẽ lá»i tiên Ä‘oán đó phải thá»±c sá»± ứng nghiệm trên ngÆ°á»i thiếu niên nà y sao?†Äá»™ng Äình lão nhân trầm tÆ° nói.
“Vì toà n bá»™ võ lâm, chỉ có thể phòng ngừa háºu hoạn mà thôi!â€
“Ha ha! Mặc kệ hắn! Lão phu hôm nà y tá»›i là để cùng ngÆ°Æ¡i luáºn võ! Còn nhá»› năm đó chúng ta ở Thái SÆ¡n vẫn chÆ°a biết ai là kẻ thắng cuá»™c, hôm nay nhất định phải phân rõ cao thấp! Lão con lừa ngốc, tiếp chiêu Ä‘i!†Nói xong “Äá»™ng Äình lão nhanh†liá»n giÆ¡ song chưởng bổ vá» phÃa Tuyệt Duyên, má»™t cá»— kinh phong mạnh mẽ liá»n cuốn tá»›i.
Tuyệt Duyên thấy thế tá»›i của “Äá»™ng Äình lão nhân†hung mãnh, cÅ©ng không dám khinh suất, dồn sức tung ra má»™t chưởng nghênh đón.
Hai ngÆ°á»i láºp tức bị cuốn và o nhau. Chỉ tÃch tắc sau, phong vân bá»—ng nhÆ° biến sắc, trên Kim Äỉnh kình phong trà n ngáºp, cát đá bay đầy trá»i, căn bản thấy không rõ bóng ngÆ°á»i.
Võ công của há» Ä‘á»u đă đạt tuyệt đỉnh, má»™t tráºn chiến nà y, trong thá»i gian ngắn không thể phân rõ thắng thua. Chỉ nghe thỉnh thoảng truyá»n đến âm thanh trầm trồ khen ngợi đối phÆ°Æ¡ng của cả hai ngÆ°á»i.
******
Vô Danh lÆ°á»i biếng nằm trên mặt đất, tay trái ôm lấy thân thể trắng mịn ngá»c ngà của TÆ° Kỳ, còn TÆ° Kỳ thì nằm trong lòng hắn, trong ánh mắt nà ng trà n ngáºp thá»a mãn.
“Chúng ta mau mặc quần áo và o Ä‘i, bằng không bá»n há» mà trở vá», nhìn thấy thì không được hay cho lắm a?†Vô Danh cÆ°á»i nói.
TÆ° Kỳ trên mặt đã á»ng hồng, nhá»› tá»›i vừa rồi hai ngÆ°á»i là m những chuyện nhÆ° váºy, mặt nà ng cà ng Ä‘á» hÆ¡n, nhÆ°ng trong lòng vẫn rạo rá»±c vui sÆ°á»›ng, bởi dù sao thì nà ng cÅ©ng đã trở thà nh thê tá» của Vô Danh.
Hai ngÆ°á»i vá»™i và ng mặc quần áo, Vô Danh thần quang tá»a sáng, mà TÆ° Kỳ thì trên mặt có má»™t chút mệt má»i.
Vô Danh thấy váºy, ôn nhu nói: “TÆ° Kỳ, nà ng mệt rồi, hay là ngủ Ä‘i nha!â€
TÆ° Kỳ vui vẻ gáºt đầu, liá»n tìm má»™t chá»— rá»™ng rãi sạch sẽ trong Ä‘á»™ng mà nằm xuống. Tháºt sá»± nà ng rất mệt má»i, cả đêm qua không ngủ, hôm nay lại trải qua nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, nên không lâu sao thì nà ng đã Ä‘i và o giấc ngủ.
Vô Danh cởi áo khoác của mình ra nhẹ nhà ng khoác lên ngÆ°á»i TÆ° Kỳ, nhìn khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngá»t ngà o của nà ng, hắn cÅ©ng cÆ°á»i. Giây phút nà y, hắn cảm thấy mình chÃnh là nam nhân hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i.
Hắn say mê nhìn TÆ° Kỳ Ä‘ang say sÆ°a ngủ. Äá»™t nhiên, hắn chợt nhá»› tá»›i những chữ viết xuất hiện trên vách đá trÆ°á»›c khi ngoại công xuất hiện.
“Nà o!†Ãnh mắt hắn cẩn tháºn quét lên tÆ°á»ng, nhÆ°ng vẫn không thấy được gì cả.
Chỉ thấy thạch thất nà y là do bà n tay con ngÆ°á»i tạo thà nh. Bốn vách tÆ°á»ng Ä‘á»u có những hoa văn đục đẽo mà u mè. Viên dạ minh châu trên cao chiếu ánh sánh rạng rỡ, nếu có chữ viết thì chắc chắn có thể nhìn thấy được. NhÆ°ng hắn hao phóng nhãn lá»±c, tìm tòi bốn bá» hồi lâu vẫn chÆ°a thấy được gì. Lại nhìn đến hoa văn đục đẽo gồ ghá» trên vách má»™t lúc, hắn bá»—ng cảm thấy hai mắt Ä‘au nhức, đầu váng mắt hoa.
Hắn không khá»i tháºp phần bất an, láºp tức Ä‘i tá»›i gần bốn vách tÆ°á»ng để xem kỹ hÆ¡n, kết quả vẫn là nhÆ° cÅ©, trừ bá» các vết tÃch kia ra thì căn bản không thấy được gì cả.
Hắn nghi hoặc, rõ rà ng vừa rồi chÃnh mình còn nhìn thấy mÆ¡ hồ có chữ viết, vì sao bây giá» lại không có? Hắn suy nghÄ© kỹ lại, thủy chung vẫn không rõ tại sao, chẳng lẽ tháºt sá»± là do mình hoa mắt?
Vô Danh ngồi dÆ°á»›i đất, giống nhÆ° lão tăng nháºp định, bất Ä‘á»™ng không nói má»™t lá»i, chỉ có Ä‘iá»u trên mặt lại đầy thần sắc mê mang.
Qua hồi lâu, bá»—ng nghe bên ngoà i truyá»n đến má»™t trà ng cÆ°á»i lá»›n, tiếp theo “Äá»™ng Äình lão nhân†và Tuyệt Duyên lần lượt bÆ°á»›c và o trong Ä‘á»™ng. “Äá»™ng Äình lão nhân†cÆ°á»i to, nói: “Không thể tưởng được con lừa ngốc nà y và i tháºp nêin qua vẫn không xao lãng!â€
Tuyệt Duyên cÅ©ng cÆ°á»i nói: “Lão già ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nhà n rá»—i a?â€
“Hôm nay đánh tháºt thống khoái, bất qua chÆ°a phân thắng bại, ngà y mai lại đánh tiếp, lần nà y thế nà o cÅ©ng phải phân rõ kẻ thắng ngÆ°á»i thua!â€
“Äược, lão nạp cÅ©ng muốn nhÆ° thế! NhÆ° năm xÆ°a chúng ta từng đánh bảy ngà y bảy đêm đó!â€
“Bất qua lão con lừa ngốc ngÆ°Æ¡i muốn thắng ta, trừ phi há»c được Cổ Bối Diệp Kinh, nếu không thì…Ha ha!â€
“Lão già ngÆ°Æ¡i đừng quá đắc ý, nếu ta há»c được Cổ Bối Diệp Kinh thì đã sá»›m đánh bại ngÆ°á»i, chứ đâu cần phải tái đấu?â€
Nói xong, trên mặt Tuyệt Duyên cÅ©ng lá»™ vẻ mất mác, nhÆ°ng sau đó lại cÆ°á»i, nói: “Lão già ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng xem thÆ°á»ng võ công của Nga My ta, không có Cổ Bối Diệp Kinh, lão nạp vẫn có thể thu tháºp được ngÆ°Æ¡i!â€
“Äá»™ng Äình lão nhân†cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: “Nghe nói năm đó lệnh tổ sÆ° có thể cùng Thiên CÆ¡ lão nhân xÆ°ng hùng, nguyên nhân là nhá» Cổ Bối Diệp Kinh, bản kinh thÆ° nà y cÅ©ng tháºt sá»± lợi hại đến thế sao?â€
“Chuyện nà y ta cÅ©ng chÆ°a thấy qua, nhÆ°ng năm đó tổ tÆ° ta Ä‘Ãch thá»±c là chỉ dá»±a và o má»™t thân Bối Diệp thần công, liá»n cùng Võ lâm đệ nhất nhân xÆ°ng danh, là m cho lá»›p háºu bối nhÆ° ta tháºp phần kÃnh ngưỡng. NhÆ°ng đáng tiếc hiện giá» Cổ Bối Diệp Kinh đã bị thất truyá»n, đó cÅ©ng là ná»—i bất hạnh của Nga My ta!â€
“A, chuyện nà y ta tháºt tình má»›i không biết! Chẳng hay con lừa ngốc ngÆ°Æ¡i có muốn nói cho ta nghe nữa không?â€
“Việc đến nÆ°á»›c nà y, lão nạp cÅ©ng không muốn che giấu! NhÆ° váºy Ä‘i, ta trÆ°á»›c hết cho môn nhân là m chút thức ăn, chúng ta cÅ©ng đói bụng má»™t ngà y rồi, nhân lúc nà y vừa ăn vừa nói chuyện!†Nói xong lão liá»n Ä‘i và o trong thạch thất.
TÆ° Kỳ bị hai ngÆ°á»i là m cho tỉnh giấc, nà ng dá»±a sát và o ngÆ°á»i Vô Danh, còn Vô Danh thì nghi hoặc nhìn “Äá»™ng Äình lão nhânâ€.
“Äá»™ng Äình lão nhân†cÆ°á»i nói: “Lão con lừa ngốc Ä‘i thông tri cho môn nhân là m chút cÆ¡m rồi, rất nhanh sẽ trở vá» thôi! Cách vách có chuông cảnh giá»›i, y nhấn má»™t cái là môn nhân sẽ biết ngay!â€
Vô Danh giáºt mình, bây giá» hắn má»›i hiểu được vì sao Bách Vấn có thể láºp tức gá»i Tuyệt Duyên đến để đối phó vá»›i mình, phá»ng chừng trên ngÆ°á»i Bách Vấn cÅ©ng mang theo dụng cụ linh tinh nà o đó, tùy thá»i có thể cho môn nhân gá»i Tuyệt Duyên tá»›i.
“Lão già ngÆ°Æ¡i lại tiết lá»™ bà máºt của Nga My ta rồi!†Tuyệt Duyên cÆ°á»i bÆ°á»›c và o.
“Dù sao hai ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng không ra ngoà i được, lão con lừa ngốc còn sợ cái gì?†Äá»™ng Äình lão nhân cÅ©ng cÆ°á»i nói.
Chú thÃch:
(*)Äá»™ng trung huyá»n cÆ¡: đạo lý huyá»n diệu ở trong Ä‘á»™ng
Tà i sản của kedochanh
31-01-2011, 03:54 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 33 : Cổ Bối Diệp Kinh
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
"Nếu đã nhÆ° váºy, lão nạp cÅ©ng nên kể những gì mình biết cho ba vị nghe!" Tuyệt Duyên thở dà i, hạ quyết tâm nói.
"Tốt, lão phu cÅ©ng rất muốn biết vá» bà máºt của Nga My!" Äá»™ng Äình lão nhân ha ha cÆ°á»i.
Ãnh mắt Tuyệt Duyên quét qua Vô Danh và TÆ° Kỳ, nhìn thấy trong mắt hai ngÆ°á»i cÅ©ng trà n ngáºp thần sắc chá» mong, lão cÆ°á»i nói: "Äược, lão nạp sẽ nhất nhất kể hết cho ba vị!"
Vừa dứt lá»i, lão liá»n hô: "Giá»›i Không, con cứ để thức ăn ngoà i cá»a, ta sẽ tá»± tá»›i lấy!"
Nói xong, thân hình Tuyệt Duyên chợt lóe, phóng ngÆ°á»i vá» phÃa cá»a Ä‘á»™ng. Chỉ má»™t giây sau, lão đã quay lại, trên tay cảm má»™t cái giá» tre.
Lão buông giá» xuống, mỉm cÆ°á»i nói: "Ba vị chắc cÅ©ng đã đói bụng, xin má»i dùng chút cÆ¡m chay nà y!"
Lão mở giá» tre ra, chỉ thấy bên trong có má»™t Ãt rau xanh và cải trắng cùng vá»›i mấy bát cÆ¡m trắng mà thôi.
"Äá»™ng Äình lão nhân" vừa thấy liá»n nói: "Lão con lừa ngốc, hai thiếu niên nà y không biết sẽ phải ở cùng ngÆ°Æ¡i bao nhiêu lâu nữa,chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cứ cho bá»n hỠăn thức ăn đạm bạc thế nà y sao?'
Tuyệt Duyên chau mà y, nói: "Chuyện nà y lão nạp tháºt sá»± chÆ°a từng nghÄ© đến!"
"Ha ha! Hôm nay coi nhÆ° không tÃnh, nhÆ°ng ngà y mai phải thay đổi má»›i được! Lão con lừa ngốc, bây giá» cÅ©ng nên nói cho ta nghe bà máºt của Nga My ngÆ°Æ¡i Ä‘i chứ?"
Tuyệt Duyên liá»n nâng má»™t chén cÆ¡m lên, nói: "Äược được! Hai vị thà chủ, thỉnh dùng trai!"
Hai ngÆ°á»i dù sao cÅ©ng đã đói khát cả ngà y, Vô Danh liá»n xá»›i má»™t chén cÆ¡m cho TÆ° Kỳ, tá»± mình cÅ©ng bÆ°ng má»™t chén, cùng nhau ăn.
Tuyệt Duyên nói: "TÆ°Æ¡ng truyá»n Cổ Bối Diệp Kinh là do các nhà hiá»n triết của Pháºt Giáo ta dùng dao khắc kinh thÆ° Phạn văn(*) lên lá cây bối diệp mà tạo nên. TrÆ°á»›c kia kinh thÆ° vốn ở Tây Tạng, sau đó lÆ°u truyá»n đến Nga My, nhÆ°ng đáng tiếc không có ai hiểu thấu đáo được, bởi Phạn văn bên trong tháºt sá»± quá mức thâm ảo.Mãi cho đến Ä‘á»i tổ sÆ° của ta, vì tinh thông Phạn ngữ, má»›i há»c được võ công trong Cổ Bối Diệp Kinh, nhỠđó má»›i cùng Thiên CÆ¡ lão nhân xÆ°ng danh giang hồ. Sau lại nghe nói lá bối diệp nà y bởi vì niên đại quá lâu nên có khả năng bị hÆ° há»ng, tổ sÆ° sợ võ công trên kinh thÆ° bị thất truyá»n, cÅ©ng sợ vá» sau không có ai hiểu được Phạn văn bên trong, cho nên má»›i Ä‘em kinh thÆ° dịch thà nh Hán văn. HÆ¡n nữa Thiên CÆ¡ lão nhân và tổ sÆ° tÆ°Æ¡ng giao tâm đầu ý hợp, từng nghe lão nhân nói rằng Cổ Bối Diệp Kinh có thể cứu cho Nga My ta thoát khá»i đại nạn vá» sau, lại e ngại kinh rÆ¡i và o tay bá»n đạo chÃch, nên cuối cùng ngÆ°á»i má»›i giúp tổ sÆ° thiết kế nên thạch thất nà y, Ä‘em kinh văn giấu kỹ bên trong. NhÆ°ng trải qua nhiá»u năm sau, Nga My ta vẫn chÆ°a tìm ra kinh văn, đây đúng là ná»—i bất hạnh của chúng ta mà !"
"A, thì ra kinh văn kia lại là lá cây!" Vô Danh có chút đăm chiêu nói.
Tuyệt Duyên thấy vẻ mặt của Vô Danh, liá»n khẩn trÆ°Æ¡ng há»i: "Hay là thà chủ có phát hiện gì?"
Vô Danh thấy vẻ căng thẳng của Tuyệt Duyên, trong lòng có chút hoạt kê, cÆ°á»i nói: "Lão hy vá»ng ta phát hiện được sao? NhÆ° váºy đối vá»›i các ngÆ°á»i cÅ©ng rất không tốt a!"
Tuyệt Duyên nhìn thấu suy nghÄ© của Vô Danh, xấu hổ nói: "Lão nạp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hy vá»ng thà chủ có thể tìm được rồi!"
"Äại sÆ° bá»›t nói đùa! Các ngÆ°á»i tìm nhiá»u năm nhÆ° váºy còn không có, ta sao có thể là m được?"
"Äiá»u nà y cÅ©ng đúng!" Tuyệt Duyên gượng cÆ°á»i.
"Thỉnh giáo đại sÆ° má»™t chút, căn phòng nà y được xây dá»±ng từ khi nà o váºy?" Vô Danh tháºt tâm há»i.
"Äại khái hÆ¡n hai trăm năm! Là do Thiên CÆ¡ lão nhân năm xÆ°a tá»± mình thiết kế, còn cụ thể thế nà o thì ta cÅ©ng không biết." Tuyệt Duyên nhÃu mà y nói.
Vô Danh lại há»i tiếp: "À, viên dạ minh châu trên nóc là có sẵn từ khi ấy, hay sau nà y các ngÆ°á»i má»›i thêm và o?"
"Trong phòng nà y hết thảy má»i thứ Ä‘á»u giữ nguyên dạng, háºu nhân nhÆ° chúng ta cÅ©ng không dám vá»ng Ä‘á»™ng!"
"Váºy còn bồ Ä‘oà n kia? CÅ©ng vẫn ở ngay tại đó?"
"Äúng váºy, hay thà chủ hoà i nghi bồ Ä‘oà n có huyá»n cÆ¡?"
"Qua thá»i gian lâu nhÆ° váºy mà cÅ©ng chÆ°a bị hÆ° há»ng, ta có chút khó hiểu." Vô Danh nói ra Ä‘iá»u nghi hoặc của mình.
"Chuyện nà y lão nạp cÅ©ng chÆ°a rõ, bồ Ä‘oà n nà y lão nạp cÅ©ng không biết là cái gì, Ä‘Ãch xác đã qua rất lâu thá»i gian nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a phát sinh chuyện gì khác thÆ°á»ng. Lão nạp cùng đồng môn trÆ°á»›c kia cÅ©ng đã cẩn tháºn tìm hiểu, nhÆ°ng cÅ©ng không phát hiện bên trong có gì."
"A, ta cÅ©ng không biết nói gì!" Äá»™ng Äình lão nhân ngắt lá»i: "Là m sao lại dá»… dà ng tìm được chứ? Chuyện nà y tÃnh sau Ä‘i,giỠăn cÆ¡m trÆ°á»›c đã!" Nói xong lão liá»n gắp má»™t Ãt rau xanh cho và o miệng.
Má»i ngÆ°á»i vá»™i và ng ăn. Ä‚n xong, Tuyệt Duyên Ä‘em giá» ra bên ngoà i rồi gá»i đệ tỠđến lấy. Lão lại nhá»› đến chuyện trong thạch thất, mặc dù trong lòng có chút lo lắng Vô Danh tìm ra "Cổ Bối Diệp Kinh", nhÆ°ng lão lại hy vá»ng Ä‘iá»u đó trở thà nh sá»± tháºt, dù sao đây cÅ©ng là niá»m hy vá»ng duy nhất của Nga My lão, bởi thá»i gian đã qua lâu nhÆ° váºy nhÆ°ng vẫn không có ai hiểu thấu đáo được huyá»n cÆ¡.
******
Rất nhanh đã sắp hết ngà y, bên trong phòng vốn không đủ ánh sáng, tuy rằng có dạ minh châu chiếu rá»i, nhÆ°ng cÅ©ng đã tối Ä‘i nhiá»u.
TÆ° Kỳ không nhịn được, ngáp má»™t cái. Tuyệt Duyên và "Äá»™ng Äình lão nhân" thấy váºy Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i, "Äá»™ng Äình lão nhân" nói: "Lão con lừa ngốc, chúng ta không thể chen chúc trong căn phòng nà y mãi được. Nói sau thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng là vợ chồng má»›i cÆ°á»›i, chúng ta cứ ngăn trở bá»n há» nhÆ° váºy, nếu Pháºt Tổ biết, chỉ sợ cÅ©ng sẽ không tha thứ cho con lùa ngốc ngÆ°Æ¡i đâu!"
Vô Danh và TÆ° Kỳ nghe váºy Ä‘á»u Ä‘á» mặt lên. Tuyệt Duyên cÅ©ng hoạt kê, lão nghÄ© nÆ¡i mình và lịch đại tổ sÆ° thanh tu lâu nay lại trá» thà nh phòng tân hôn của ngÆ°á»i khác,trong lòng tháºp phần phẫn ná»™, nhÆ°ng thấy sắc mặt của Vô Danh và TÆ° Kỳ, lão cÅ©ng minh bạch, ván đã đóng thà nh thuyá»n, việc đến nÆ°á»›c nà y thì cÅ©ng không thể là m gì được. Còn nữa, dù sao mình cÅ©ng có việc phải nhá» ngÆ°á»i ta, lại có chút cố kỵ đối vá»›i "Äá»™ng Äình lão nhân", nên cÅ©ng chỉ có thể bất đác dÄ© nói: "Lão nạp không nghÄ© tá»›i việc nà y, cÅ©ng là lão già ngÆ°Æ¡i chu đáo, thôi được, bây giá» hai chúng ta mau chuyển Ä‘i Phục Hổ tá»±!"
Tất nhiên lão biết rõ toà n bá»™ sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y Ä‘á»u có cÆ¡ quan trá»ng trá»ng, hÆ¡n nữa Ä‘á»u do "Thiên CÆ¡ lão nhân" tá»± mình thiết kế, cho nên căn bản không cần lo lắng hai ngÆ°á»i Vô Danh Ä‘Ã o tẩu.
"Äá»™ng Äình lão nhân" lo lắng nhìn Vô Danh má»™t cái, Tuyệt Duyên vừa thấy, liá»n nói: "Tại sao lão già ngÆ°Æ¡i đối vá»›i thiếu niên nà y lại có vẻ đặc biệt quan tâm nhÆ° thế?
"Äá»™ng Äình lão nhân" xấu hổ cÆ°á»i, nói: "Lão phu chỉ là rất ngạc nhiên, chẳng lẽ lá»i tiên Ä‘oán của Thiên CÆ¡ lão nhân lại ứng nghiệm trên ngÆ°á»i của thiếu niên nà y sao?"
Tuyệt Duyên từ chối cho ý kiến, nhÃu mà y nói: "Lão nạp cÅ©ng không hy vá»ng sá»± tình tháºt nhÆ° váºy! NhÆ°ng vì võ lâm sinh linh, Ä‘Ã nh phải ủy khuát tiểu thà chủ!"
Vô Danh nghe Tuyệt Duyên nói váºy liá»n nhếch miệng tá» vẻ khinh thÆ°á»ng.
Tuyệt Duyên lại nói: "Hai ngÆ°á»i lão nạp sẽ không quấy rầy nhị vị thà chủ nữa! Nói váºy nhị vị chắc cÅ©ng rõ, nÆ¡i đây chỉ có thạch thất nà y và nhà xà kia là nÆ¡i an toà n, thỉnh nhị vị bảo trá»ng! Lão nạp cáo từ!"
Nói xong Tuyệt Duyên liá»n cùng "Äá»™ng Äình lão nhân" Ä‘i ra khá»i Ä‘á»™ng.
Äá»™t nhiên Vô Danh há»i: "Tuyệt Duyên đại sÆ°, nếu ta giúp các ngÆ°á»i tìm được Cổ Bối Diệp Kinh thì có thể để cho ta rá»i khá»i đây được không?"
Tuyệt Duyên nghe Vô Danh nói váºy liá»n ngừng cÆ°á»›c bá»™, ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, bởi vì lão cÅ©ng không biết mình nên là m nhÆ° thế nà o. Äã hao tổn tâm lá»±c để bắt Vô Danh, nếu để hắn dá»… dà ng rá»i Ä‘i, cá»u đại môn phái có thể sẽ không đồng ý, nên trong lúc nhất thá»i lão cÅ©ng không nói nên lá»i.
Vô Danh thấy thần sắc của Tuyệt Duyên, trong lòng đã nắm rõ đáp án, thản nhiên cÆ°á»i nói: "Äược, ta đã hiểu, các ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘i!"
Tuyệt Duyên lúc nà y má»›i bất đắc dÄ© cùng "Äá»™ng Äình lão nhân" rá»i Ä‘i.
Chú thÃch:
(*)Phạn văn: là má»™t cổ ngữ của Ấn Äá»™ và là má»™t ngôn ngữ tế lá»… của các tôn giáo nhÆ° Ấn Äá»™ giáo, Pháºt giáo và Ki-na giáo
Tà i sản của kedochanh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của kedochanh
31-01-2011, 03:55 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 34 : BÃch thượng hiện tá»±(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Tuyệt Duyên và “Äá»™ng Äình lão nhân†vừa Ä‘i khá»i được má»™t lúc, Vô Danh thấy bá»™ dáng mệt má»i của TÆ° Kỳ, Ä‘au lòng nói: “Nà ng mệt má»i rồi, ngủ tiếp Ä‘i! Ta còn muốn tìm hiểu xem Cổ Bối Diệp Kinh đó rốt cục là cái gì?â€
Tư Kỳ lại một lần nữa say giấc nồng.
Vô Danh lâm và o trầm tÆ°, hắn biết Ä‘Ãch thá»±c mình đã từng nhìn thấy chữ viết trên tÆ°á»ng, chẳng qua lúc ấy có ngoại công đến nên không tiếp tục Ä‘iá»u tra được nữa. NhÆ°ng bây giá» dù thế nà o cÅ©ng không thấy lại được chữ viết đó, quả tháºt là kỳ quái vô cùng.
Ngẫm lại hoà n cảnh khi mình vô ý phát hiện bút tÃch trên tÆ°á»ng, Vô Danh liá»n cẩn tháºn bÆ°á»›c lại vị trà khi nãy mình đứng để tìm kiếm, nhÆ°ng vẫn không thấy được gì cả.
Hay là phụ thuá»™c và o thá»i gian? Lúc ấy Æ°á»›c chừng và o khoảng giữa trÆ°a, chẳng lẽ còn phải đợi đến trÆ°a mai sao?
??????
Trong đầu hắn không ngừng lặp lại những suy nghĩ nà y, nhưng kết quả vẫn như cũ, khiến hắn cà ng thêm mỠmịt.
Dù sao hắn cÅ©ng biết đây là hy vá»ng duy nhất có thể giúp mình Ä‘Ã o thoát, trải qua mấy năm gian khổ khiến cho hắn minh bạch má»™t Ä‘iá»u, dù ở tình huống nà o Ä‘i chăng nữa, chỉ cần có cÆ¡ há»™i thì tuyệt đối không được dá»… dà ng bá» cuá»™c, lại cà ng không thể để vuá»™t mất thá»i cÆ¡ đó. Lúc nà y đây chÃnh là trá»i ban cho hắn thêm má»™t cÆ¡ há»™i.
Những vết tÃch đục đẽo trên tÆ°á»ng vẫn tá»a quang mang sặc sỡ. Hắn cố gắng nhìn đến nháºp thần, cho đến khi hoa cả mắt, phải nhắm cả mắt lại, nhÆ°ng cÅ©ng không thấy gì. Tuy nhiên khi hắn mệt má»i, thá» Æ¡ nhìn lÆ°á»›t qua thì vết tÃch lại biến thà nh chữ viết rõ rà ng! Chỉ có Ä‘iá»u không thể nắm bắt được mà thôi.
Hắn không hiểu tại sao lại nhÆ° váºy, má»—i lần cố gắng cÅ©ng chỉ nhìn thấy má»™t hai chữ mà thôi, cứ thế kéo dà i tháºt lâu, là m cho hắn mệt chết Ä‘i được. NhÆ°ng trong lòng cá»— dÅ©ng khà không phục khiến cho hắn vẫn kiên trì, cháºm rãi tìm tòi lần nữa. Cuối cùng hắn nghÄ© đến má»™t biện pháp, táºp trung tinh thần, hai mắt nhìn thẳng má»™t Ä‘iểm, ý thức thả lá»ng, dần dần má»i thứ chung quanh bá»—ng trở nên mÆ¡ hồ, mà chữ viết lại hiện ra rõ rà ng, lần nà y cÅ©ng không bị biến mất nữa.
Cứ nhÆ° váºy hắn nhìn suốt má»™t buổi tối, cuối cùng xem hiểu được trên vách có mÆ°á»i chữ, phân biệt là : Cổ Bối Diệp Kinh bồ Ä‘oà n ná»™i tầng đảo luyện!(Cổ Bối Diệp Kinh nằm ở bên trong bồ Ä‘oà n, đảo ngược mà luyện)
Vô Danh lúc nà y lại sinh ra cảm giác buồn cÆ°á»i, “Thiên CÆ¡ lão nhân†cố là m ra vẻ huyá»n bÃ, hà nh hạ hắn tháºt thảm. Thiết nghÄ© Nga My đệ tá» tìm nhiá»u năm nhÆ° váºy Ä‘á»u không có kết quả, có lẽ là do bá»n há» không ai có thể giống nhÆ° hắn, kiên trì suốt buổi tối chỉ để ngây ngốc nhìn chằm chằm và o vách tÆ°á»ng gồ ghá» kia!
Vô Danh hiện tại đã phá giải được bà máºt vỠ“Cổ Bối Diệp Kinhâ€, trong tâm tháºp phần cao hứng, nghÄ© đến việc mình có thể má»™t lần nữa có được võ công, niá»m đắc ý trong lòng tháºt khó có bút má»±c nà o tả xiết.
Hắn không khá»i ôn nhu nhìn TÆ° Kỳ Ä‘ang nằm say ngủ trên tấm bồ Ä‘oà n. Thấy nét cÆ°á»i trên mặt nà ng, hắn cÅ©ng vui vẻ cÆ°á»i, nhÆ°ng tháºt sá»± đã quá mệt má»i. Dù sao quan sát vách tÆ°á»ng nà y lâu nhÆ° váºy cÅ©ng hao tổn không biết bao nhiêu tinh lá»±c, hắn liá»n nhẹ nhà ng nằm xuống bên cạnh TÆ° Kỳ, hôn nhẹ lên mặt nà ng, sau đó chìm và o giấc ngủ.
******
CÅ©ng không biết qua bao lâu thá»i gian, TÆ° Kỳ tỉnh lại, nhìn thấy Vô Danh Ä‘ang ngủ bên cạnh mình, trong lòng nà ng rất hÆ°ng phấn, dù hai ngÆ°á»i đã gần gÅ©i nhau, nhÆ°ng mặt nà ng cÅ©ng không khá»i á»ng hồng, nhìn xem bốn phÃa, phát hiện không có ai, nà ng má»›i yên tâm, rón ra rón rén Ä‘i vá» phÃa nhà xà cách vách.
Lúc nà y trá»i đã gần sáng, Vô Danh vẫn ngủ say.
Äá»™t nhiên “Äá»™ng Äình lão nhân†cùng Tuyệt Duyên bÆ°á»›c và o. Bá»n há» mang theo má»™t Ãt hoa quả và bánh. Nhìn thấy Vô Danh còn Ä‘ang ngủ, tuyệt Duyên lặng lẽ niệm “A di Ä‘Ã pháºtâ€, còn “Äá»™ng Äình lão nhân†trên mặt mang đầy ý cÆ°á»i, thầm nghÄ© ngoại tôn của mình vẫn chỉ là má»™t hà i tá».
TÆ° Kỳ quay trở lại, thấy nhị lão, nà ng vừa muốn chà o há»i thì bị “Äá»™ng Äình lão nhân†ngăn lại, lão nhá» giá»ng nói: “Äể cho hắn ngủ Ä‘i, dù sao hắn cÅ©ng còn là má»™t hà i tá» mà !†Nói xong trên mặt không tá»± giác lá»™ ra nụ cÆ°á»i trìu mến.
Tuyệt Duyên rất ngạc nhiên, đối vá»›i “Äá»™ng Äình lão nhân†có thể nói lão đã quen thuá»™c vạn phần. Lão nhân nà y vá»›i bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng Ä‘á»u chỉ có má»™t bá»™ dạng há» hững, nhÆ°ng hiện tại lại quan tâm Vô Danh đến cá»±c Ä‘iểm, lão nghi hoặc há»i: “Lão già , tại sao ngÆ°Æ¡i lại quan tâm thiếu niên nà y nhÆ° váºy? Bình thÆ°á»ng ta thấy lão già ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u không có má»™t chút sinh khÃ, sao hôm nay Ä‘á»™t ngá»™t thay đổi đến thế?â€
“Äá»™ng Äình lão nhân†nghe Tuyệt Duyên nói nhÆ° váºy, trong lòng chợt Ä‘á»™ng, biết chÃnh mình quan tâm quá mức, khiến cho Tuyệt Duyên hoà i nghi. Lão ảm đạm cÆ°á»i: “Lão phu thấy thiếu niên nà y căn cốt kỳ giai, có ý muốn truyá»n thụ võ công cho y, không biết con lừa ngốc thấy thế nà o?â€
Tuyệt Duyên không nghÄ© tá»›i “Äá»™ng Äình lão nhân†lại táo bạo nhÆ° thế, Ä‘Ãch xác thá»i Ä‘iểm má»›i gặp Vô Danh, lão cÅ©ng muốn thu Vô Danh là m môn hạ. NhÆ°ng sau đó khi nhìn thấy thần tình đáng sợ trên mặt hắn, lão không thể không sá»›m Ä‘á» phòng, lại nhá»› đến “Thiên CÆ¡ dá»± ngôn†khiến cho trong lòng lão không rét mà run, vá»™i nói: “Lão già , thiếu niên nà y Ä‘Ãch thá»±c là cái thế kỳ tà i, nhÆ°ng nghÄ© đến lá»i tiên Ä‘oán của Thiên CÆ¡ lão nhân, lão nạp cÅ©ng không thể để chuyện đó xảy ra được!â€
“Äá»™ng Äình lão nhân†trong lòng tháºt sá»± phẫn ná»™, Tuyệt Duyên thế mà không cấp cho mình chút mặt mÅ©i, dám mượn “Thiên CÆ¡ lão nhân†đến áp chế mình. NhÆ°ng nghÄ© đến việc trÆ°á»›c mắt không thể chÃnh diện xung Ä‘á»™t cùng “Cá»u đại môn pháiâ€, mà cái tá»™i danh trái lá»i “Thiên CÆ¡ lão nhân†mình cÅ©ng quả tháºt không gánh nổi, nên cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© than: “Thôi được! Lão con lừa ngốc, Ä‘i! Chúng ta tiếp tục tỉ thÃ!†Nói xong lão đã phóng ngÆ°á»i ra khá»i Ä‘á»™ng.
Tuyệt Duyên thấy “Äá»™ng Äình lão nhân†đã muốn phát há»a, thầm nghÄ© ngà y sau có thể sẽ có phiá»n toái, nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m khác được, Ä‘Ã nh phải lắc lắc đầu, nói vá»›i TÆ° Kỳ: “Chúng ta hôm nay có thể phải đấu cả ngà y, các ngÆ°á»i nếu đói bụng thì có thể ăn chút thức ăn nà y, ủy khuất nhị vị!†Nói xong lão Ä‘em giá» tre để trên mặt đất, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
TÆ° Kỳ thấy nhị lão lại vì Vô Danh mà mâu thuẫn, trong lòng có chút đắc ý, được báºc thế ngoại cao nhân nhÆ° hỠđể ý đến trượng phu, đó cÅ©ng chÃnh là vinh quang của mình. Nà ng nhẹ nhà ng tiêu sái đến bên cạnh Vô Danh, thấy áhai mắt hắn vẫn nhắm chặt, liá»n cúi xuống hôn lên mặt hắn má»™t cái.
Kỳ thá»±c Vô Danh từ lúc nhị lão tá»›i đã tỉnh dáºy, chẳng qua giả vá» nhÆ° không biết, thấy bá»n há» vì mình mà sinh bất hòa, thiếu chút nữa đã báºt dáºy. NhÆ°ng nghÄ© đến ngoại công cÅ©ng sợ hãi “Thiên CÆ¡ lão nhân†nhÆ° thế, hắn lại thất vá»ng, bởi cái gá»i là “Thiên CÆ¡ lão nhân†kia hắn cÅ©ng không thèm để trong lòng. Trong mắt hắn đó chẳng qua chỉ là cố là m ra vẻ thần quái, là hạng ngÆ°á»i lừa Ä‘á»i lấy tiếng, bằng không cÅ©ng sẽ không là m cho “Cổ Bối Diệp Kinh†trở nên thần bà nhÆ° váºy.
Lúc nà y hắn thấy TÆ° Kỳ vụng trá»™m hôn mình, liá»n vòng tay qua eo nhá» của nà ng, kéo nà ng và o lòng mình, hắc hắc cÆ°á»i nói: “Äêm qua buông tha cho nà ng, bây giá» phải bù lại, ha ha!â€
******
Qua hồi lâu, Vô Danh má»›i lÆ°á»i biếng nằm trên mặt đất, nói: “TÆ° Kỳ, để ta nói cho nà ng biết, ta đã phát hiện ra bà máºt của Cổ Bối Diệp Kinh!â€
TÆ° Kỳ ngoan ngoãn nằm trong lồng ngá»±c Vô Danh, lúc nà y nghe váºy, liá»n nói: “Thiếu gia, tháºt thế sao?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bằng không tối qua chẳng lẽ ta lại lãng phà thá»i gian nhÆ° váºy? Kỳ thá»±c Thiên CÆ¡ lão nhân gì gì đó chỉ là cố ý lừa phỉnh, Cổ Bối Diệp Kinh nằm trong bồ Ä‘oà n, chúng ta mở ra là chẳng phải sẽ thấy ngay sao?†Nói xong Vô Danh cÅ©ng không thèm mặc quần áo và o, trá»±c tiếp cầm lấy bồ Ä‘oà n kia mà mở ra.
TÆ° Kỳ cÅ©ng hÆ°ng phấn, tò mò nhìn Vô Danh vạch trần Ä‘iá»u cÆ¡ máºt thần kỳ kia.
Chú thÃch:
(*)BÃch thượng hiện tá»±: trên vách hiện chữ
Tà i sản của kedochanh