Quyển 1: Lịch Sử Và Thời Đại Mới
Chương 5: Ngày Tàn Của Castries
Tác giả: Kim Thần
Nguồn: tuchangioi.com
Hai tên Farel và Castries đang kinh hoàng nhìn người tóc trắng mà mặt mũi tím tái.
Castries đang thầm kêu khổ :Tên khốn kiếp Farel chỉ vì hắn thông báo sai mà đến nỗi chết không biết tại sao lại chết lên nhớ đây là "lĩnh vực lực lượng" người luyện đến đây phải là cấp 5 chính là " Chấp năng giả " trên thế giới này chỉ có một người là " Chấp năng giả " nhưng theo hắn biết chấp năng giả này là người Pháp mà người này lại là người Việt Nam đất nước này sao quỷ quái đến vậy? phải nhớ rằng tên Farel kia cũng là một dị năng cấp 4 đã quá cường hãn rồi. Tại sao lại có một tên cấp 5 ở đây chứ lần này chết chắc.
Mà tên Farel cũng đang thầm chửi Castries: Tên chó chết mày xui tao xung phong đi sang nước Nam này để cùng nhau làm chủ ai ngờ lai chịu khổ như vậy. Không ngờ có một dị năng giả cấp 5 ở đây theo hắn biết dị năng giả có 5 cấp mà người này cũng là quá bá đạo rồi. Số thứ tự của dị năng giả cũng có tên từ 1 đến 5 là Thuyết phục giả, Khống chế giả, Quá độ giả, Yên diệt giả và Chấp năng giả.
Hai tên á khẩu không nói lên lời thì ngay lập tức phía tay hai người có một luồng bạo kích đánh vào đau đến tê dại dư trấn nhu dòng điện đi qua tay chạy tới tim khiến bọn chúng chỉ muốn chết ngay mà không được. Một lúc sau ngẩng đầu lên thì thấy người trung niên mặc võ phục đứng ở đó nở một nụ cười rất hiền từ mà lại khiến bọn chúng muốn kêu gặp quỷ mà không nói được.
Chưa kịp nghĩ gì hai tay chúng lại truyền lên một cảm giác bị công kích nóng lạnh hai bên tay khiên chúng mặt mày chảy cả máu mà không biết có vết cắt hay không.
Tên Farel dù sao cũng là Yên diệt giả theo đẳng cấp của hấp huyết tộc hắn đã đạt đến cấp Công Tước có huyết văn trên tay trái nên hắn không mất thời gian để làm giảm cơn đau. Cơn đau tạm lắng xuống hắn mới nghĩ đến tên mặc võ phục :Má ơi đây không phải là võ thuật ngũ hành gia sao có thể đánh tới 3 hệ ngũ hành vào người hắn mà hắn lại là dị năng giả cấp 4.
Giám chắc người này phải cùng cấp với hắn hoặc hơn nhưng hắn giám khẳng định người này cấp 5 vì người này đứng ngang hàng với vị chấp năng giả kia. Nếu vậy tên này tùy tiện đánh hai hệ ngũ hành nữa vào hắn không phải toi mạng rồi sao?.
" Rắc Rắc " âm thanh khô khốc kinh hoàng vang lên khiến hắn choáng ngợp :Quá tàn nhẫn tay tên Castries gãy ra một bên đóng băng băng rơi xuống đất một bên thì như bị linh trong nồi nước vậy. Thịt từ cánh tay hắn cứ từ từ rơi xuống khiến hắn chỉ còn lại xương trắng nhìn tới đây hắn chỉ muốn nôn mửa.
Tiếc cho hắn chưa kịp nôn thì trên người chuyền tới một cơn đau như bị kim chích vào mạch máu đau đớn đến thống khổ mà trong người nôn lao như có cây cối sinh sôi. Mẹ ơi Mộc thuật và Kim thuật.... Hai con mắt hắn từ từ nhắm lại mà chết, chết một cách quỷ dị không thể quỷ dị hơn. Võ thuật gia ngũ hành khủng khiếp đến vậy sao?.
" Ta nói này lão Lâm lão không thể từ bi chút sao võ thuật gia như lão thực sự quá khủng bố rồi đó " dị năng giả nói
" Lão phạm ngươi không biết rồi khi đạt tới võ thuật gia cấp 5 giết người không thể không dùng cả 5 hệ ngũ hành nếu không dùng hết ta sẽ rất đau đớn ngươi biết mà " Lão Lâm nói
" Ta biết rồi ngươi đã giết một tên bằng 5 hệ rồi chắc sẽ không cần giết thêm nữa chứ " lão Phạm nói
" Yên tâm đi chúng ta chỉ cần xóa kí ức nó bằng mộc thuật la xong ấy mà còn đâu giao cho bọn tiểu bối làm đi " Nói xong trên tay võ thuật gia xuất hiện một ánh sáng lam phi thẳng đến đầu Castries .Hai người mỉm cười bước đi.
Khi quân Việt cộng nhìn từ trên cao chỉ thấy đồi A1 gió bão nổi lên bụi bay mù trời quỷ dị vô cùng.
Truyện này được dữ bí mật cho tới tận khi những người chứng kiến sự quỷ dị ấy qua đời.
Quyển 1: Lịch Sử Và Thời Đại Mới
Chương 6: Gặp Nạn
Tác giả: Kim Thần
Nguồn: tuchangioi.com
Rất lâu sau khi trận Điện Biên Phủ diễn ra không có một tin tức nào về hai người lạ mặt lọ chỉ đến năm 2011 thì có một sự kiện lạ diễn ra ...
Bangkok Thái Lan vào tháng 10 bỗng dưng nội ô trở lên lụt lội, cả thủ đô bangkok trở lên hỗn loạn nhưng nguyên nhân thật sự thì không một nhà khoa học nào biết.
Gần trung tâm Bangkok diễn ra một trận đánh nhau ác liệt bốn người phương đông lao vào nhau đánh đến bão lũ mưa bay ngập trời, sức nóng như trong lò luyện kim.
Trận chiến giữa dị năng giả này một lần nữa có sự góp mặt của Phạm Đình chính là người cao lớn tóc bạc xuất hiện trong trận chiến Điện Biên năm xưa hầu như diện mạo không thay đổi có khi lại dũng mãnh hơn trước.
Đồng đội của Phạm Đình không ai khác là Lâm Thanh võ thuật gia ngũ hành, ông nhìn uy nghi và cực kì nhiếp người với đôi mắt tỏa ra kim quang khiến ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ.
" Hai vị là dị năng giả phải không hahaha " một tên đầu chọc cất tiếng nói, tên kia thì vẫn thủ thế chỉ muốn lao vào.
" Các ngươi là ai sao biết bọn ta? ngươi làm việc cho ai? " Phạm Đình hỏi.
" Haizz, hai vị không cần hỏi chúng tôi là ai chỉ cần các vị theo chúng tôi thì các vị có thể sống nếu không thì chỉ có cái chết " tên luôn thủ thế cất tiếng nói, cái mặt đen đen chán có một dấu tròn có vẻ hắn là người Ấn Độ.
" Giết chúng ta sao, hahaha.... Các ngươi có quá tự tin không " Võ thuật gia cất tiếng nói.
" Chúng ta biết các vị rất mạnh, chúng tôi cũng không giám chắc sẽ tiêu diệt được các vị " Nói tới đây hai tên này ngừng lại rồi lại tiếp tục nói.
" Thật tiếc các vị vẫn không thể không chết " Tên trọc đầu nói.
Tên Ấn Độ nói theo:
" Các vị đã ăn phải vô hình cổ, đây là một loại trùng vô hình mà chúng tôi mới phát minh ra "
" Cái gì trúng độc sao? A ...." Tiếng kêu đau đớn phát ra từ miệng Phạm Đình khiến Lâm Thanh tái mặt.
" Không sao chứ lão Phạm " mặt Phạm Đình đổi sắc liên tục có thể nói đau đớn rất nhiều.
" A..." tiếng kêu lần này là của Lâm Thanh quả nhiên hai người đã trúng độc tình thế rắc rối rồi.
" Hừ các ngươi thật bỉ ổi " Lâm Thanh có vẻ khá hơn cất tiếng nói.
" Hai vị chỉ cần làm việc cho chúng tôi bảo đảm hai vị có thể sống sót. Chỉ cần hai vị lấy quyển Mật Phương trong thư viện quốc gia của nước các vị cho chúng tôi. Tôi bảo đảm hai vị sẽ sống một cách khỏe mạnh " Tên Ấn Độ nói.
" Mật Phương, đây là sách gì " Phạm Đình cất tiếng hỏi.
" Được nói cho hai vị biết cũng không sao, đằng nào mạng của hai vị cũng trong tay chúng tôi . Đây là quyển sách nói về cách luyện tập của một loại dị năng giả " Nói tới đây thì tên Trọc đầu ngừng lại vài phút sau tiếp tục nói.
" Các vị biết trên cả phong giả có một dị năng giả khác mạnh hơn không, dị năng giả này có thể mạnh ngay từ khi mới phát hiện dị năng của bản thân chỉ cần rèn luyện với Mật Phương thì có thể đạt tới Chấp năng giả rất nhanh và mạnh hơn Chấp năng giả khác rất nhiều " Tên trọc không cần giấu diếm nói tiếp.
" Nói tới đây thôi các vị có đồng ý làm không " Tên Ấn Độ ngăn tên trọc lại không cho hắn nói tiếp.
" Nói như vậy tổ chức của các ngươi có một người như vậy, ông chủ của các ngươi sao? " Lâm Thanh vẫn cố hỏi.
" Không sai, tôi biết các vị sẽ đoán ra thôi ngài rất mạnh mới chỉ là dị năng giả cấp 4 tức Yên Diệt Giả nhưng cơ hội đánh thắng một trong các vị cũng là 50% đấy " Tên Ấn Độ gật đầu nói.
50% sao mới chỉ cấp 4 mà có thể đánh ngang với cấp 5? điều này không thể tin được có nói khoác không Phạm Đình căn răng suy nghĩ.
" Vậy sao hắn không đi? "Lâm Thanh hỏi.
" Các vị không biết sao cạnh quyển sách này có một thanh kiếm nghe nói là của Lê Lợi. Ngoài dị năng giả cấp 5 ra không ai có thể vượt qua được nó " Tên Ấn Độ nói một mạch
Thuận Thiên kiếm, thanh kiếm này có thật sao? Lâm Thanh và Phạm Đình không hẹn mà cùng nghĩ tới một vấn đề.
" Không ta không làm việc bán rẻ quốc gia của mình " âm thanh yếu ớt vang lên từ miệng của Phạm Đình có lẽ không thê chịu được nữa.
Hai tên phương đông mỉm cười một cách mỉa mai, chúng biết một khi là dị năng giả trúng phải vô hình cổ thì chỉ có nước chết nếu không được cho thuốc giải.
Bên kia Lâm Thanh ngồi xuống cố gắng lay Phạm Đình.
Hai tên kia cũng không khẩn trương gì, chúng biết phải mất ít nhất một tuần độc dược mới phát tác và phải mất hơn 1 tiếng mới có thể giết chết một dị năng giả.
" Hai vị chỉ cần uống thuốc của tôi hai vị có thể sống sót trong vòng một tuần, hai vị đi và lấy Mật Phong cho chúng tôi để đổi lấy thuốc giải cho mình " tên đầu trọc đắc ý nói.
" Không, ta thà chết chứ không thể phản bội tổ quốc ta " Phạm Đình vừa mở được mắt ra đã hét lên như là tiếng nói cuối cùng để có thể về thế giới bên kia vậy.
" Tôi nói ngài sao phải chịu khổ vậy chứ? Ngài lấy sách tôi cho thuốc giải không phải tốt hơn sao?... Đã là dị năng giả dính phải độc này chỉ có thể chết một cái chết vô cùng đau đớn nó kéo dài rất lâu đấy, các vị có thể nói sống không được mà chết cũng không xong "...tên Ấn Độ cũng nói
" Còn 50 phút nữa các vị sẽ chết chúng tôi sẽ ở đây các vị khi nào đổi ý thì nói cho chúng tôi biết."
" Dị năng giả trúng độc này nhất định chết? Nhưng mình là võ thuật gia là người bình thường mình có thể ép độc ra không?" Lâm Thanh liền lóe lên một ý nghĩ.
Bên cạnh Phạm Đình cũng nghi ngờ khẽ nói vớ Lâm Thanh:
" Lão Lâm có thể dùng mộc thuật ép thử ra xem, nếu lão sống hãy tìm đệ tử cho chúng ta. Người có duyên sẽ có sức mạnh của ta, hãy nhớ nhé ta sẽ kéo dài thời gian không thể khuất phục chúng tuy ta mất hết sức nhưng khả năng chịu đựng của ta rất cao "
" Lão Phạm yên tâm ta sẽ tìm ta biết "định phong châu" của lão sẽ dẫn đường cho ta mà. Chúng ta phải có một người sống không thể để đất nước lâm nguy lão hỗ trợ ta kéo dài thời gian ta đang ép độc, ta đang cảm thấy khỏe lên " Lâm Thanh gật đầu nói với giọng nhỏ nhất có thể.
Tội cho lão phải chịu đựng dưới sức nóng của nước như thế này mà sức mạnh đang cạn kiệt, chắc không thể chịu lâu hơn được? Lâm Thanh thầm kêu khổ cho Phạm Đình đang cắn răng chịu đựng.
30 phút sau hai tên phương đông không chịu đựng nổi nữa chửi bới:
" Mẹ Kiếp các ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt sao? " Tên trọc đầu cáu giận nói.
" Ta nói các ngươi hay các ngươi chịu đựng cũng giỏi đấy với sức nóng phát ra từ chúng ta mà người mất sức mạnh như các ngươi có thể chịu đựng được thì cũng là quá kì tích rồi đó " Tên Ấn Độ tức quá hét lên.
" Ta cho các ngươi 10 phút nữa không làm ta sẽ xuống tay " tên trọc nói theo.
A! ép ra rồi tốt quá cũng may nhờ nước chảy mạnh lên có thể che mắt được bọn chúng công lực của mình lại hồi phục rồi. Phải giải quyết bọn chúng nhanh mới được còn phải mang lão Phạm đi ngay nếu không sẽ khó theo dấu "định phong châu". Nghĩ là làm hai mắt Lâm Thanh kim quang chợt lóe ngay sau đó hai tên phương đông kia đồng thanh A! lên mặt mũi xanh mét thực là quá quỷ dị.
Quyển 1: Lịch Sử Và Thời Đại Mới
Chương 8: Gia Tộc William
Tác giả: Kim Thần
Nguồn: tuchangioi.com
Hai tên phương đông đang sốt ruột thì chân tay chúng cứng ngắt đau đớn nóng lạnh đan xen. Toàn thân chúng như có dòng điện chạy qua 7 lỗ trên mặt chảy máu bên trong người đau đớn như có cái gì trương lên, chúng đau đớn đến nỗi không thể đứng dậy nổi.
" Ngươi sao lại có thể còn sức mạnh? Không phải ngươi trúng độc sao chính tay ta bỏ vào thức ăn của hai ngươi cơ mà? " Tên trọc đầu cố gắng giữ thăng bằng nói.
Hai tên này nhìn chằm chằm vào lão già trước mặt với vẻ khó tin, bọn chúng đã đi theo hai người này gần 1 tháng nay mà không thể ngờ hắn không bị chúng độc. Không đúng! rõ ràng là có chúng độc tên kia cũng vẫn ngồi ở đó đau đớn kia mà sao tên này không sao?.
" Ha ha! Các ngươi quả thật quá ngây thơ rồi " Lâm Thanh cười lớn khiến nước xung quanh bắn lên tung tóe.
" Ngươi nói vậy là có ý gì, chẳng lẽ ngươi không phải dị năng giả? Điều này không thể ta đã thấy ngươi dùng Hỏa năng cơ mà? " Tên trọc đầu nói.
" Đúng là ta có thể tạo ra lửa nhưng ta đâu nói ta không sử dụng được các hệ khác đâu " Lâm Thanh nói khiến hai tên kia mù tịt không thể hiểu nổi.
" Ngươi nói ngươi có thể dùng cả 5 hệ sao? Không thể nào kể cả ngươi là dị năng giả cấp 5 có thể sử dụng cả 5 hệ thì càng bị vô hình cổ khống chế chứ? sao ngươi thoát được chẳng nhẽ ngươi không trúng? " Hai tên nghi vấn nhìn nhau rồi lai quay sang phía Lâm Thanh.
" Không ta trúng ta cũng cảm thấy như hàng vạn con côn trùng trong người mình vậy, rất tiếc phải nói cho các ngươi hay ta ... không phải dị năng giả "... Lâm Thanh nói.
" A " Hai tên đồng thanh hô lên miệng há ra có khi nhét cả cái bát vào được cũng nên.
" Ngươi không phải dị năng giả vậy ngươi là loại người gì mà có thể dùng dị năng? " Hai tên quả thật không thể hiểu nổi nữa.
" Các ngươi đã nghe qua ngũ hành thuật chưa? Người luyện môn công phu này có thể điều khiển những dị năng thì có đáng là gi?" Lâm Thanh nhàn nhạt phân bua.
" Nào nói cho ta biết chủ nhân của ngươi là ai ta sẽ cho các ngươi chết một cách thảnh thơi, còn nếu không thì sẽ là một cái chết vô cùng khủng khiếp đấy. Nói cho các ngươi hay ta không ngại giết dị năng giả đâu " Lâm Thanh nói một câu xanh rờn.
Quả thật vậy sự quỷ dị của Lâm Thanh đã làm hai tên phương đông kia há hốc mồm chỉ còn chờ chết. Ngó xuống hai cánh tay một bên nóng đến bỏng đỏ một bên thì đóng băng tùy thời đập vào có thể rụng luôn đau đớn không kể nổi.
" Hắn là Kai là người của dòng họ William một gia tộc lâu đời sở hữu những dị năng giả cao cấp nhất hắn đứng đầu và là một " Mật Giả " Tên trọc đầu không muốn chịu đựng đau đớn nữa nói.
" Mật giả là gì? sức mạnh lớn lắm sao? " Lâm Thanh lại hỏi.
" Đúng thế mật giả là kẻ đứng đầu trong dị năng giả thời cổ đại cũng có một người như vậy được phong là chí tôn nhưng đến nay không tìm thấy ai. 3 Năm trước gia tộc William mới công bố người này cho chúng tôi biết, hắn mạnh đến đáng sợ tất cả các dị năng giả cấp 4 đều bại dưới tay hắn và tất nhiên hắn thành thủ lĩnh của tộc " Hai tên nói một mạch khiến Lâm Thanh không biết hỏi gì tiếp.
Gia tộc này có lẽ rất mạnh đây, có lẽ bỏ ra rất nhiều tiền để có được những dị năng giả cao cấp như vậy. Lâm Thanh có cái đâu thông suốt nghĩ các vấn đề rất nhanh.
" Được vậy ta hỏi các ngươi gia tộc đó có bao nhiêu người và bao nhiêu dị năng giả cấp 4 như các ngươi " Lâm Thanh muốn điều tra thực lực của gia tộc này.
" Gia tộc này có hơn 100 người đều là người bình thường, dị năng giả cấp 3 trở xuống có 30 người dị năng giả cấp 4 có 5 người nếu hôm nay hai chúng ta chết thì còn 3 người " Tên Ấn Độ nói xong nhắm mắt có lẽ hắn đã chết nhưng không đau đớn và kinh sợ như tên Farel trước kia. Tên đầu trọc cũng từ từ nhắm mắt có lẽ hắn cũng thích bị chết dễ chịu hơn.
" Lão Phạm ... Lão Phạm dậy đi " Phạm Đình hôn mê bất tỉnh nhưng rất lạ là không chìm xuống nước mà vẫn như lúc trước ngồi trên mặt nước như một dị năng giả vậy.
Hai mắt mở ra Phạm Đình nói:
" Lão Lâm mau đưa ta đến nơi khác ta sắp hư hóa rồi.
Quyển 1: Lịch Sử Và Thời Đại Mới
Chương 9: Tên Mọt Sách
Tác giả: Kim Thần
Nguồn: tuchangioi.com
Hai người phương đông kia đã chết từ từ chìm xuống nàn nước lũ, cơ thể họ từ từ tản mát những làn khói trắng. Đây là "lực lượng" chỉ dị năng giả mới có, khác với người bình thường tu luyện võ học bọn họ chết đi sẽ từ từ tản ra sức mạnh của mình.
Còn võ thuật gia tu luyện là nội lực chết đi cũng chỉ giống như người bình thường mà thôi. Võ thuật gia có thể truyền võ học của mình cho thế hệ kế tiếp còn dị năng giả lại không làm được. Những điều này chính là sự khác nhau giữa người bình thường và dị năng giả.
Dị năng giả cấp 5 một dấu hỏi lớn cho thế giới dị năng họ có thể để lại gì khi chết cũng không ai biết, chỉ biết rằng thế giới đã từng xuất hiện một dị năng giả cấp 5 và một người đang ở trên lưng võ thuật gia đạp dòng nước lũ từ từ di chuyển..
hơn 10 phút sau tại một tầng lầu cao ở thủ đô bangkok Thái Lan hai người Việt Nam đáp xuống.
" Lão Phạm đã đến nơi rồi " Lâm Thanh lay lay cánh tay của Phạm Đình đang ngất đi vì cơn đau của độc cổ.
Đôi mắt đỏ hoe vì đau từ từ mở ra:
" Lão Lâm à! Tôi không thể trụ được nữa ông hãy giúp tôi tìm đệ tử của chúng ta, giúp nó thành người tốt làm việc thiện định phong châu của tôi sẽ tự tìm chủ nhân của nó " "Khụ khụ...."
Tiếng ho của Phạm Đình làm cho Lâm Thanh đau đớn họ là những người bạn đồng sinh cộng tử đã trăm năm nay. Không người thân chỉ có võ học khi chết đi thật là bi thảm.
Phạm Đình lén đau nói lời cuối:
" Không được để người ngoài lấy được Mật Phương "
"Nếu... có thể... hãy lấy và cất dữ nó... thứ này nguy hiểm " Nói hết câu toàn thân Phạm Đình tan rã thành bụi cát chỉ có một viên ngọc sáng từ từ bay lên nhằm thẳng hướng Việt Nam mà bay.
Lâm Thanh lắc đầu nói:
" Ta nhất định sẽ làm, sẽ giúp đệ tử của chúng ta nếu ta tìm thấy " Nói xong Lâm Thanh vận khí bay lên nhằm hướng viên ngọc mà theo.
Ngày 11 tháng 11 năm 2011 tại một con hẻm ở quân Hồng Bàng Hải Phòng:
" Ài! thật là chán ước gì ta có sức mạnh có thể đập cho mấy tên côn đồ đó một trận "
Hoàng Thiên Văn sinh viên khoa máy của trường Đại học Hàng Hải Việt Nam. Vốn là tên mọt sách hắn am hiểu 5 thứ tiêng nước ngoài Anh, Pháp, Nga,Trung, Hàn. Nếu tính là biết sơ sơ cũng phải 7, 8 thứ tiếng cả Nhật và Thái Lan hắn cũng biết .
Hắn quả thật là một tên mọt sách chính cống từ bé tới lớn không thể dục thể thao suốt ngày chỉ có học và học.
Cũng không phải hắn không thể dục thể thao mà bảo hắn không khỏe mạnh, từ cấp 2 hắn rất thích học nhưng gia đình hơi khó khăn vì muốn học hắn đã đi làm thêm nên hắn cũng to cao vạm vỡ chừng 1m80 nặng trừng 70 kg, tất nhiên gia đình hắn không ai biết chuyện này.
Bố hắn tên Hoàng Thiên Sinh mẹ hắn tên Phạm Thanh Nga cha mẹ hắn rất yêu thương hắn vì hắn rất ngoan và học giỏi. Tuy nhiên tiền học khó kiếm nên đành phải để hắn học gần nhà.
Hoàng Thiên Văn rất muốn lên Hà Nội và ước mơ lớn hơn là đi du học. Quả thật hắn chỉ thích học, cả 3 cấp hắn luôn đứng đầu lớp, nhưng học giỏi thì đã sao hắn vẫn bị bắt nạt vì hắn bị coi là "ích kỉ".
Khi còn đi học hắn không bao giờ cho bạn nhìn bài của hắn bất kể bạn nhờ vả năn nỉ. Hắn không muốn để các bạn của hắn kém đi, thế nhưng không ai hiểu tâm tư của hắn chỉ kêu hắn là thằng "ích kỉ". Đời là vậy nghĩ cho người khác chưa chắc đã được người ta biết đến có khi còn chuốc thêm hậu họa khó lường.
"A!" tiếng hét đau đớn vang lên trong con hẻm nhưng không một ai hay biết một đám lưu manh chạy đi.
Con hẻm vắng lúc này chỉ còn một tên sinh viên nghèo đang nằm ngửa mắt từ từ nhắm lại, máu từ sau lưng từ từ chảy ra nhuộm đỏ cả một góc con hẻm.