Dịch giả: Triệu Vô Lại
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
“Két ~ két ~ két ~ ... "
Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm hơi há cái miệng rộng khô quắt và dữ tợn ra, trong cổ họng phát ra tiếng cười “kiền kiệt” rất quái dị, đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào nửa người của Dương An lộ ra sau cột đá, nói bằng giọng khàn khàn cực kì khó nghe:
- Nhân loại mạo hiểm giả to gan, dám xông vào mộ địa đã bị phong ấn này. Ha ha nhất định là do tên Thần tiễn thủ đáng ghét kia phái ngươi tới?
Đôi mắt và giọng nói của Tà linh thuật sĩ giống nhau, cảm giác ‘trống rỗng’, lại thêm tiếng cười kiền kiệt đặc biệt chói tai.
Lúc này Dương An mới từ khẩn trương mà tỉnh táo lại, dù phải đối mặt với bất cứ tình huồng nào cũng phải giữ được bình tĩnh đó mới là điều đúng đắn.
Ngay lúc tiến vào đại sảnh Dương An đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng chiến đấu, bây giờ đã bình tĩnh lại cũng mặc kệ con Tà linh thuật sĩ kia nói gì, chỉ cần mình đem hắn xử lý là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thời gian rất là gấp rút Dương An quyết định tiên hạ thủ vi cường *.
(*: ra tay trước thì chiếm được lợi thế)
Ánh mắt Dương An vừa ngưng trọng, lại vô cùng sắc bén, bỏ ngoài tai những lời của Tà linh thuật sĩ, giương cung nhắm vào đầu nó.
“Sưu~”
Mũi tên như lưu tinh (sao chổi) bay vụt qua.
Không biết là do Dương An tập kích đột ngột hay là tốc độ phản ứng của Tà linh thuật sĩ quá chậm mà đòn bắn thử của Dương An lại trúng mục tiêu.
-108
Một thân lam lục trang, cùng với các loại thuộc tính tăng lên, công kích cơ bản của Dương An cũng gây ra thương tổn trên trăm điểm, cho thấy khả năng phòng ngự của Boss cấp 15 này cũng không cao lắm.
Song như vậy cũng là bình thường, dù sao thì Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm là quái vật pháp hệ, phòng ngự dĩ nhiên hơi yếu, chỉ là hơn một trăm điểm sát thương đối với cột máu hơn vạn điểm của Tà linh thuật sĩ cũng chỉ là gãi ngứa mà thôi.
- Cung tiễn thủ nhân loại nhỏ bé kia, dám hướng đến bản tôn công kích thì ngươi đã xác định nhận cái chết rồi đấy!
Tà linh thuật sĩ đột nhiên trở nên phẫn nộ.
-Bệnh thần kinh!
Dương An mắng thầm một câu rồi lại nhắm về phía Tà linh thuật sĩ mà bắn.
Mặc dù trong lòng mắng như vậy nhưng Dương An không dám kinh thường, nhất định công kích của Tà linh thuật không kém, nếu chẳng may mà bị đánh trúng thì gay go rồi.
Quả nhiên là tốc độ của Tà linh thuật sĩ không nhanh lắm tiếp tục bị trúng thêm một mũi tên.
- A~
Lại bị đánh trúng làm cho Tà linh thuật sĩ rất là phẫn nộ hú lên một tiếng rồi bay lên phía trên quan tài đá, hướng Dương An đánh tới.
Tà linh thuật sĩ không phải là quái cận chiến nên ngay khi đang nhảy tay phải nắm lại, một cây huyết sắc trường tiên (roi dài màu máu) dài khoảng sáu bảy mét đột ngột xuất hiện.
Dữ tợn quất một roi!
Tà linh thuật sĩ lơ lửng trên không trung dùng huyết sắc trường tiên hướng Dương An hung hăng quất tới.
Phản ứng của Dương An cũng không chậm, ngay khi trường tiên quét tới chỉ thấy Dương An bước một bước thân thể liền núp sau cột đá.
“Băng~” một tiếng, trường tiên hung tợn đánh trúng vào cột đá lớn.
Cột đá phải hai người mới ôm hết được đã trở thành công cụ che chắn của Dương An, dễ dàng thoát khỏi công kích của trường tiên.
Thoát khỏi công kích, Dương An cũng không đứng yên mà lắc người sang bên kia cột đá bắn ngược lại một phát.
Công kích trúng mục tiêu lại gây ra hơn trăm điểm sát thương.
Nhưng mà công kích của Tà linh thuật sĩ cũng không chậm, ngay lúc Dương An phản kích để lộ thân người thì huyết sắc trường tiên liền từ trên cao đánh tới, Dương An sớm đã phòng bị vừa bắn ra một mũi tên lại thuận thế lăn người về phía sau cột đá.
Cột đá hoàn toàn che đi Dương An, huyết sắc trường tiên một lần nữa trượt mục tiêu, năm đó mấy cột đá này là do Vũ Nguyệt muốn gia tăng lực phong ấn mà bố trí tại đây một cái trận pháp, cứng rắn vộ cùng, chịu hai đòn tấn công của Tà linh thuật sĩ mà chỉ để lại hai vệt mờ.
Dương An không khỏi vui vẻ, đại sảnh này phạm vi có hạn không phát huy được lợi thế bắn tầm xa của hắn nhưng bây giờ có cột đá này che chắn cũng coi như là một địa thế thuận lợi, nếu cứ tiếp tục như vậy Dương An tin dù cho là Tà linh thuật sĩ có HP trên vạn thì cũng sẽ bị mình rỉa hết.
Nhưng mà sự đời thường không như mong muốn….
Dương An một mặt thì quấn lấy cột đá một mặt thì công kích.
Thân ảnh của Dương An trơn như cá trạch làm cho hai lần công kích của Tà linh thuật sĩ đều thất bại, làm nó phẫn nộ không thôi chửi mắng liên tục.
Tà linh thuật sĩ ở thời kỳ toàn thịnh cũng là tồn tại tiếp cận thần cấp cho nên trí tuệ cũng không kém, hai lần công kích thất bại làm cho nó biết tiếp tục cũng không đánh trúng được tên nhân loại mạo hiểm giả.
Nghĩ vậy nên Tà linh thuật sĩ không đứng giữa không trung nữa mà hạ xuống phía sau cột đá đánh tới chỗ Dương An đang đứng.
Dương An cũng đã chuẩn bị cho tình huống này vừa thấy Tà linh thuật sĩ có chút do dự là hắn liền bỏ chạy ngay sang cây cột đá kế bên.
Hai cây cột đá cách nhau khoảng mười mét nếu tính tốc độ hiện giờ của Dương An và thời gian gia tốc thì chuyện này cũng chỉ mất hơn một giây.
Ở trong trò chơi mỗi người đều có năng lực giống như siêu nhân.
Tà linh thuật sĩ vòng qua cây cột đá liền thấy được Dương An chạy ra ngoài, phản ứng của nó cũng không chậm vừa thấy thân ảnh của Dương An thì liền hung hăng đánh tới một roi.
Ngay khi Tà linh thuật sĩ ra tay công kích thì Dương An cũng chạy được khoảng sáu bảy mét, trong tính toán của Dương An tốc độ của hắn có thể né được công kích của Tà linh thuật và sĩ trốn đến mặt sau của cột đá. Nhưng mà Dương An không ngờ tuy đây chỉ là boss cấp 15 vậy mà vô cùng giảo hoạt.
Vốn trường tiên chỉ khoảng sáu bảy mét vậy mà khi đánh xuống bỗng nhiên dài ra vừa vặn chạm đến Dương An.
Một tiếng "Ba ~" trầm muộn vang lên, lưng Dương An bị quất trúng, lực lượng mạnh mẽ đánh văng hắn ra ngoài.
-Đkm! Boss cấp 15 mà lại gian xảo như vậy, còn biết ẩn giấu thực lực, thời khắc mấu chốt mới triển khai nữa chứ!
Đau đớn trên người làm Dương An không khỏi phải mắng một tiếng, khi nhìn lại cột HP thì càng giật mình.
Chỉ một kích đơn giản của Tà linh thuật sĩ cũng làm mất 30% máu của Dương An, công kích thật quá mãnh liệt, Dương An tuy đã ăn ‘Thần hi quả’ và Nguyệt Ảnh dược tề vẫn còn tác dụng, vậy mà HP cũng chỉ có hơn ba trăm sáu mươi điểm, thật có phần ăn không tiêu.
Dương An vừa chịu đựng sự đau đớn ở sau lưng vừa mượn lực lao vọt tới cây cột đá, thân ảnh loé lên, lập tức núp về phía sau.
Tà linh thuật sĩ ở giữa không trung đuổi giết tuy nhiên tốc độ của hắn vẫn chưa bắt kịp Dương An.
Tìm được chỗ che chắn, Dương An lách ra bên cạnh cột đá, tung một cái hoãn tốc tiễn về phía Tà linh thuật sĩ đang đuổi theo.
Hoãn tốc tiễn trúng mục tiêu, thân thể của Tà linh thuật sĩ liền chậm lại, nhưng nguyên bản thời gian hiệu lực có 5 giây nay chỉ còn 3.5 giây.
- Quả nhiên là cấp Boss hơn xa tiểu boss, hiệu quả của các kĩ năng khống chế cũng bị giảm xuống.
Khi Tà linh thuật sĩ bị hoãn tốc tiễn làm chậm lại, Dương An không lập tức công kích mà muốn kéo dài khoảng cách cho an toàn.
Lập tức Dương An xoay người nhanh chóng chạy đến cột đá tiếp theo.
Còn chưa hết thời gian giảm tốc, hai ngươi cũng cách nhau hơn mười mét, khoảng cách như vậy chắc cũng đủ rồi.
Mấy phát bắn chay vừa rồi chỉ là thăm dò, kế tiếp phải ra tay thật rồi.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Tà Linh thuật sĩ tuy mặc một bộ đại pháp bào, khuôn mặt có một lớp da đỏ sậm, nhưng thân thể hắn trông cũng chẳng khác Khô Lâu quái vật là mấy. “Cốt điểm” lộ rõ, có lẽ nên dùng Phá cốt tiễn sẽ đạt độ hoàn thành cao để tấn công.
Dương An suy nghĩ một chút, ngay lúc Tà Linh thuật sĩ còn bị vây trong trạng thái của Hoãn tốc tiễn, kỹ năng Phá cốt tiễn mạnh mẽ bắn ra hướng về phía đầu của Tà Linh thuật sĩ.
"Phanh!"
Tà Linh thuật sĩ đang trong trạng thái chậm chạp đến đáng thương, đối mặt với Phá cốt tiễn kình lực mười phần kia hoàn toàn không có khả năng tránh né. Phá cốt tiễn chuẩn xác găm trúng mục tiêu là chính giữa cái đầu lâu chỉ có một tầng da mỏng phía trên kia.
Độ hoàn thành 100%, gây thương tổn cơ bản 300%, còn có ba giây đóng băng.
Hiệu quả đóng băng là đặc thù của Phá cốt tiễn, cho dù quái vật cấp cao cũng không thể miễn dịch, nhưng đối phó với Khô Lâu chiến tướng thì không xuất hiện trạng thái suy yếu, có thể là do đặc thù của Boss.
Tà Linh thuật sĩ bị đóng băng tại chỗ, nhưng kì quái là nó vẫn trôi nổi giữa không trung như cũ.
Boss hiện đã biến thành bia ngắm cố định, Dương An đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, kỹ năng Liên hoàn tiễn cấp 3 liền nhắm ngay hốc mắt trống rỗng của nó.
“Sưu ~ sưu ~ "
Bốn mũi tên nhọn hoắt tức tốc được bắn ra!
Trong nháy mắt, cả bốn mũi tên lần lượt cắm vào mắt phải Tà Linh thuật sĩ.
Bốn mũi Liên hoàn tiễn đều bắn trúng điểm yếu của đối phương, vốn chỉ ba mũi tên đã có thể gây sát thương gấp đôi, cho nên một đòn này của Dương An còn xảy ra thêm một lần bạo kích nữa.
Kỹ năng trụ cột “Tinh chuẩn xạ kích” này sau khi nâng lên cấp ba thì tỉ lệ xuất hiện tổn thương trí mạng cũng tăng lên rất nhiều.
Nếu đòn sát thương trí mạng lại may mắn xuất hiện cùng bạo kích, một kỹ năng Liên hoàn tiễn có thể đạt tới gần ngàn điểm sát thương. So với sát thương của Phá cốt tiễn còn cao hơn nhiều, kỹ năng Liên hoàn tiễn này cũng thật quá bá đạo! Có điều Dương An cũng hiểu được nguyên nhân do mình có tỉ lệ sát thương trí mạng cao, hơn nữa, sau khi kỹ năng Liên hoàn tiễn nâng tới cấp năm liền gặp một số hạn chế, để tránh kỹ năng quá mức nghịch thiên.
Dương An sau khi thi triển một vòng hai kỹ năng đắc ý thì đã xóa sạch được gần 15% máu của Boss, ban đầu như vậy cũng coi như là thuận lợi.
Cuối cùng là đem kỹ năng Chu độc tiễn “tặng” cho Tà Linh thuật sĩ.
Chu độc tiễn vẫn dừng lại ở cấp 1, vẫn là 10 giây, mỗi giây gây 10 điểm sát thương độc tố, có điều độ thuần thục của kỹ năng này cách cấp 2 cũng không còn xa nữa.
Lúc này, thời gian 3 giây đóng băng cũng kết thúc.
Trong khoảng trên dưới 3 giây phát ra hai kỹ năng, đối với tốc độ công kích này Dương An không hài lòng lắm.
Kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung' tăng lên tốc độ công kích, Dương An luôn không tìm được đầu mối, khiến kỹ năng này vẫn dừng ở trạng thái cấp thấp nhất. Ngay điểm độ thuần thục kỹ năng cũng không tăng lên, điều này khiến Dương An rất tiếc nuối.
- Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm ra bí quyết tăng kỹ năng trụ cột này mới được!
Dương An thầm quyết định.
Toàn bộ kỹ năng hiện đang trong trạng thái chờ phục hồi, Dương An thừa lúc vẫn còn 1 giây thời gian tác dụng làm chậm của Hoãn tốc tiễn, chạy đến nấp sau cột đá, kéo dài khoảng cách hơn nữa.
Không rõ Boss còn có thủ đoạn gì, tốt nhất cứ lấy an toàn làm đầu đã!
Hiện không dùng được kỹ năng bạo phát sát thương cường đại, Dương An chỉ có thể cùng Boss chơi trò đánh du kích, giống như lúc trước, mượn cột đá để ẩn nấp, tránh né công kích của Tà Linh thuật sĩ, sau đó sẽ phản công.
Cho tới bây giờ, Tà Linh thuật sĩ cũng chỉ thi triển mỗi một động tác quất roi. Chiêu này đối với tốc độ và thân thủ nhanh nhẹn của Dương An không có tác dụng, nhưng Dương An vẫn hết sức cẩn thận, hắn vẫn lo lắng ám chiêu của Boss.
Khoảng hơn hai mươi tới ba mươi giây nữa thì toàn bộ kỹ năng sẽ phục hồi, thời gian này nói dài cũng không dài lắm, nhưng nói ngắn thì cũng không ngắn. Dương An liên tục bắn chay, tuy mỗi lần chỉ có thể đánh ra khoảng hơn trăm điểm sát thương, nhưng công kích liên tiếp, sát thương tích lũy cũng khá là kinh người.
Cộng thêm mười giây độc tố sát thương của Chu độc tiễn, sau hơn hai mươi giây bắn chay, Dương An cũng xóa sạch thêm của Boss gần 8% máu. Ngoài ra lúc giữa chừng còn xảy ra hóa đá, tuy chỉ chừng 1 giây đồng hồ, nhưng cũng cấp cho Dương An thời gian quý giá.
Máu của Tà Linh thuật sĩ rớt còn khoảng 80%, mà thời gian phục hồi kỹ năng của Dương An cũng đã xong, hiện tại đã có thể thi triển một vòng kỹ năng sát thương mạnh mẽ.
Hoãn tốc tiễn xung phong!
Dưới tác dụng giảm tốc độ của Hoãn tốc tiễn, xác suất kỹ năng tinh chuẩn trúng mục tiêu cũng sẽ nâng cao.
Phá cốt tiễn độ hoàn thành 100% ước chừng gây ra hơn 380 điểm sát thương.
Ngoài ra còn có thêm 3 giây đóng băng!
Tà Linh thuật sĩ vẫn không nhúc nhích, lấy xác suất trúng mục tiêu hiện tại của Dương An, liên hoàn tiễn đương nhiên chuẩn xác bắn trúng điểm yếu tròng mắt kia.
Bốn lần sát thương, ra ba lần trí mạng, đáng tiếc là lần này không xuất hiện bạo kích, sát thương giảm đi, nhưng cũng được tới hơn 700, gần 800 điểm sát thương.
Cuối cùng vẫn là Chu độc tiễn, tuy 10 giây độc tố sát thương tổng cộng so với bắn chay còn thấp hơn, nhưng vẫn là mục đích kia: nước nhỏ giọt mãi cũng sẽ đầy cốc, tích tiểu sẽ thành đại.
Thật ra kỹ năng này cùng với chuyện làm người cũng giống nhau, đều là từ nhỏ yếu dần dần biến thành cường đại, nếu ngay từ đầu vì ghét bỏ nhỏ yếu mà luôn không cần, thế thì hắn vĩnh viễn sẽ mãi nhỏ yếu như thế.
Dương An một vòng bạo phát kỹ năng, máu của Tà Linh thuật sĩ còn lại không đến 2/3, cứ đà này, làm thịt con Boss này chỉ còn là vấn đề thời gian thôi!
Tuy chiến thuật của Dương An khá đơn giản, nhưng cũng đem Boss đánh cho không thể trốn tránh.
Dĩ nhiên Dương An cũng không bởi vì mọi chuyện thuận lợi mà lơi lỏng, lúc nào cũng sẵn sàng ứng phó với các biến cố có thể phát sinh.
Quả nhiên, thời gian hiệu lực giảm tốc vừa hết Tà Linh thuật sĩ nổi giận gầm lên một tiếng, huyết sắc trường tiên trong tay biến mất, chỉ còn lại hai cánh tay xương cốt khẳng khiu chắp lại với nhau, có vẻ như muốn xuất chiêu gì đó.
Trong lòng Dương An căng thẳng, nắm bắt thời gian nhanh chóng công kích, đồng thời cũng cẩn thận tăng cường phòng thủ.
Cánh tay toàn xương chẳng có chút thịt nào của Tà Linh thuật sĩ không ngờ lại rất linh hoạt, không ngừng kết ấn, tốc độ mỗi lúc một nhanh.
Một luồng hơi thở tử vong theo chuyển động hai tay của Tà Linh thuật sĩ không ngừng biến ảo mà ra, càng lúc càng dày đặc.
Trong lòng Dương An dâng lên cảm giác bất an cực độ.
Bỗng nhiên, hai tay Tà Linh thuật sĩ ngừng biến ảo, âm thanh khàn khàn phát ra đầy giận dữ.
- Tử vong triền nhiễu!
(Tử vong quanh quẩn)
Thanh âm của Boss vừa phát ra, toàn bộ đại sảnh hơi chấn động, tuy thật yếu ớt nhưng cũng cảm nhận được rất rõ ràng.
Dương An dưới cái nhìn chằm chằm của Boss cũng không nhịn được cúi đầu xuống, hăn có cảm giác công kích lần này rất có thể là từ dưới đất phát ra.
Quả nhiên, mặt đất màu xanh nhạt quỷ dị phát ra một hoa văn tỏa hào quang hắc ám, trông giống như một pháp trận, là một hoa văn pháp trận cực lớn!
Đúng vậy, nếu nhìn từ trên xuống mà nói, đại sảnh lúc này đã nổi lên một pháp trận hình tròn màu đen khổng lồ.
- Không ổn rồi! Là kỹ năng ma pháp phạm vi lớn!
Dương An kêu to, muốn chạy ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của kỹ năng, nhưng pháp trận này đã đem toàn bộ mặt đất đại sảnh vây ở bên trong, muốn trốn cũng không thể.
Hắc quang của pháp trận to lớn kia chớp hiện, pháp trận bắt đầu chuyển động, giống như những con đường dẫn tới Địa Ngục liên tiếp bị mở ra, tiếng kêu thét ai oán, thê lương, khủng khiếp từ mặt đất truyền lên, dường như có yêu ma quỷ quái đang muốn theo pháp trận mà bò ra ngoài.
- Không hổ là game có kỹ xảo hoành tráng nhất hiện tại! Cảnh tượng làm ra cũng quá chân thực rồi!
Dương An không khỏi cười khổ, tình cảnh trước mắt khiến hắn cảm thấy có chút khủng bố, thân thể không tự giác muốn lui về phía sau.
Nhưng khi Dương An muốn di động mới phát hiện hai chân vẫn đứng nguyên không nhúc nhích, hoàn toàn không để động đậy gì, giống như bị cái gì đó khóa lại vậy.
Dương An cúi đầu nhìn, phát hịên ra hai chân của mình đã bị hơn mười con Bạch cốt Khô Lâu thò tay ra giữ chặt lấy.
Từng u hồn cũng đang theo pháp trận màu đen trên mặt đất xông tới, quanh quẩn bên hai chân Dương An.
Lúc này, Dương An từ phần eo trở xuống toàn bộ bị quấn quanh, trói chặt, hoàn toàn ko thể di động gì được, ngay cả xoay thân thể cũng không làm được.
Đây chính là kỹ năng phạm vi lớn khi Tà Linh thụât sĩ mất đi 1/3 HP sẽ thi triển ra, “Tử vong triền nhiễu”.
Kỹ năng này mở ra Tử vong chi môn (cánh cửa chết chóc), triệu hồi vong linh, đem mục tiêu quấn quanh trói buộc, mạnh mẽ khống chế.
Chứng kiến thân ảnh đối phương nãy giờ vẫn giãy thoát khỏi mình như cá trạch trơn tuột, bây giờ lại bị trói chặt như vậy, Tà Linh thuật sĩ dữ tợn cười, huyết sắc trường tiên lại xuất hiện trong tay, bay nhanh về phía Dương An.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dương An nghe được nhắc nhở từ hệ thống, thời gian hiệu quả của Tử vong triền nhiễu là 4 giây, trong 4 giây mục tiêu sẽ bị trói buộc mất đi năng lực di động.
Dương An không khỏi cười khổ, không thể tưởng được giờ đến phiên mình trở thành bia ngắm cố định cho boss.
Tà linh thuật sĩ cười dữ tợn, huyết sắc trường tiên hung hăng huy động, từ trên cao quất thẳng xuống.
"Ba ~ "
Hơn 100 giá trị thương tổn bay lên từ đỉnh đầu Dương An, lúc trước bị boss đánh rớt gần 30% HP, còn chưa phục hồi lại, giờ lại tụt thêm một đoạn.
Tuy rằng Tử vong triền nhiễu chỉ là kỹ năng, khống chế, không giảm máu, nhưng còn đáng sợ hơn một số kỹ năng làm mất máu.
Tình thế chuyển biến 180 độ, giờ Dương An tránh cũng không thể tránh, bị đánh đến ngu người.
- HP giỏi lắm còn 40%, nhiều nhất chỉ có thể thừa nhận một lần công kích nữa, thêm lần hai khẳng định phải chết.
Dương An nhìn cột HP của mình, chau mày.
Lúc này, huyết sắc trường tiên lại một lần quất xuống thân thể Dương An.
"Ba ~" một tiếng, một giá trị sát thương màu đỏ bay lên, Dương An chỉ còn năm mươi mấy điểm HP, kích tiếp theo nhất định “về làng”.
Dương An không chút do dự uống một bình sơ cấp thuấn hồi dược tề, HP lập tức hồi phục 300 điểm.
Chỉ là boss công kích quá nhanh, mới 2 giây đã vung roi 3 lượt.
Dù Dương An khôi phục HP, cũng không thể chịu đựng mãi.
Ngay thời khắc mấu chốt này, Dương An nhớ đến ba quyển trục Thánh Quang mê vụ lấy được lúc trước.
- Mình ngố thật, sao lại quên thứ này chứ!
Không nghĩ nhiều, ngay trước khi Tà linh thuật sĩ quất đòn kế tiếp, một quyển trục màu xanh nhạt từ hành trang bay ra, trôi nôi giữa không trung rồi tiến về phía Tà linh thuật sĩ.
Thánh Quang mê vụ quyển trục bỗng mở ra, “Phanh ~" một tiếng, một luồng bạch quang chói lòa, một đoàn sương mù màu trắng từ trên trong quyển trục thoát ra, nhanh chóng bao trùm lấy Tà linh thuật sĩ.
Dương An vẫn đang bị trói buộc trên mặt đất, chỉ nghe Tà linh thuật sĩ thét một tiếng chói tai, bộ dạng giống như hết sức thống khổ.
Thánh Quang mê vụ quyển trục có hiệu quả 3 giây làm mù với sinh vật hắc ám, còn có Thánh Quang ăn mòn10 giây liên tục.
Tà linh thuật sĩ bị ánh sáng mạnh làm mù tạm thời, cũng ngừng công kích.
Dương An thầm kêu may mắn, được cứu rồi, Tử vong triền nhiễu chỉ còn chưa đến 2 giây, Thánh Quang mê vụ làm mù trong 3 giây, có đủ thì giờ để chạy trốn.
Trong màn sương mù trắng, Tà linh thuật sĩ gào thét liên tục, tựa hồ là cực kỳ thống khổ, mà Thánh Quang ăn mòn cũng bắt đầu có hiệu lực, từng con số 10 màu đỏ chói bay lên trên đầu Tà linh thuật sĩ, thêm nữa, là nhiều số mỗi giây, chứ không phải một số mỗi giây.
Mỗi giây qua đi, từ đỉnh đầu Tà linh thuật sĩ lại bay lên hai ba mươi cái 10 điểm sát thương, mỗi giây là hơn hai trăm ba trăm sát thương, 10 giây, 10 giây chính là hơn hai nghìn, sát thương quá kinh người.
2... 1...
Thời gian tác dụng của Tử vong triền nhiễu chấm dứt, vong linh cùng cốt thủ (cánh tay chỉ có xương) trói buộc Dương An chui lại vào mặt đất, pháp trận màu đen cũng đồng thời biến mất.
Dưới chân chợt nhẹ, lập tức Dương An lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn ra sau một cột đá khác.
Cuối cùng cũng thoát được một mạng!
Ba giây làm mù của Thánh Quang mê vụ quyển trục cũng qua, đoàn sương mù trắng bao trùm Tà linh thuật sĩ cũng tiêu tán, hay phải nói là bị Tà linh thuật sĩ hấp thụ trên người.
Huyết sắc trường bào của Tà linh thuật sĩ cũng bị ăn mòn thành những lỗ nhỏ, thỉnh thoảng phát ra tiếng"Xoẹt ~ xoẹt ~" bị mài mòn, đương nhiên, lại một giá trị sát thương nữa bay lên.
HP của boss tụt mãnh liệt, Thánh Quang ăn mòn lại càng khiến nó thống khổ không thôi.
Dương An đã chạy trốn tới địa phương an toàn, cung tên trong tay lại bắt đầu hoạt động.
Con Boss kia giận dữ điên cuồng đuổi theo Dương An, huyết sắc trường tiên quất loạn xuống, nhưng tốc độ không bắt kịp thân ảnh của Dương An.
Đã không còn trói buộc, lại có cột đá che dấu, căn bản Dương An không sợ bị boss công kích.
Thời gian 10 giây Thánh Quang ăn mòn chấm dứt, Tà linh thuật sĩ mất hơn 2700 máu, HP còn hơn 40%.
Còn hai Thánh Quang mê vụ quyển trục, sử dụng vào thời khắc mấu chốt sẽ dễ dàng xử lý boss này hơn nhiều, chỉ là không biết nó còn chiêu số gì không, hai chữ 'Đặc thù' gắn cùng với nó hẳn có ý nghĩa nào đó, nhất định phải cẩn thận.
Một bên chờ thời gian cooldown kỹ năng hết, một bên Dương An cẩn thận dùng chiến thuật du kích đợi phản công.
"Đinh ~ đinh ~ đinh ~ ... "
Từng tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền đến, thời gian cooldown mấy kỹ năng đề đã xong.
Dương An lại bắt đầu một vòng công kích sát thương cuồng mãnh.
Tình thế thay đổi trong nháy mắt, một khắc trước Dương An còn bị vây bên bờ sinh tử, hiện giờ lại hung hăng áp chế Tà linh thuật sĩ.
HP Boss chỉ còn hơn 30%, mất hơn 1/3 máu, Tà linh thuật sĩ lại muốn phát động đại kỹ năng lần nữa.
Bị Thánh Quang ăn mòn tra tấn đến thống khổ, lại bị mạo hiểm giả nhân loại này đánh tới trọng thương, Tà linh thuật sĩ có thể nào không giận, thậm chí phải đến mức nộ khí trùng thiên mới đúng.
Bộ mặt khô quắt của Tà linh thuật sĩ trở nên vô cùng dữ tợn, đôi mắt trống rỗng cũng thoáng hiện lên hung quang màu đỏ, tay phải vung cao huyết sắc trường tiên, quay tròn mãnh liệt, tựa như cánh quạt của máy bay trực thăng, tạo thành một mảnh huyết quang.
Nhìn thấy boss có khác thường, Dương An biết con boss này nhất định là muốn thi triển đại chiêu, cái này khác với lúc trước, hẳn không phải là Tử vong triền nhiễu, phải biết đại chiêu của boss tuyệt đối sẽ không yếu, hắn nhất định phải cẩn thận phòng bị, Thánh Quang mê vụ quyển trục đã đặt ở vị trí dễ lấy nhất, đồng thời chuẩn bị công kích, hy vọng có thể gây ra hiệu quả hóa đá của Hắc Vũ chi giới, chặt đứt đại chiêu của boss.
Nhưng mà, vận khí của Dương An cũng không tốt đến nghịch thiên mà có thể nói đến là đến, nói đi là đi, biến hóa bất định, liên tục bắn 7 mũi tên cũng không tạo ra hiệu quả hóa đá.
Mà lúc này, đại chiêu của boss đã gần ngưng tụ xong, một cỗ nguyên tố hắc ám dao động mãnh liệt không ngừng từ trường tiên toát ra, làm những nguyên tố khác trong đại sảnh đều thất sắc.
Ngay sau đó, huyết sắc trường tiên múa may càng lúc càng nhanh bất ngờ biến thành màu đen, hình dạng giống như một ngọn lửa đang bùng cháy, hắc sắc hỏa diễm trường tiên (cái roi tạo hình ngọn lửa đen).
- Đến lúc rồi!
Dương An nhìn thấy đại chiêu của boss chuẩn bị phát ra, lập tức lấy Thánh Quang mê vụ quyển trục trong hành trang ném về phía boss.
Thánh Quang mê vụ quyển trục ở giữa không trung mở ra, "Băng ~" một tiếng, tuôn ra một luồng bạch quang mãnh liệt, tưởng rằng có thể khiến boss mù tạm thời, chặn đứt việc thi triển kỹ năng, nào ngờ…
Ngay ở một khắc này trường tiên của Tà linh thuật sĩ cũng đã quất về phía Dương An.
- Hắc diễm phong bạo!
(Cơn lốc lửa đen)
"Hô ~" một tiếng, hắc sắc hỏa diễm trường tiên bỗng nhiên quất ra một đoàn gió xoáy mang theo ngọn lửa đen, cuốn thẳng về hướng Dương An.
Tà linh thuật sĩ bị mù, nhưng 'Hắc diễm phong bạo' kịp phát ra rồi.
Hắc diễm phong bạo này là một kỹ năng phạm vi, dù không lan rộng như Tử vong triền nhiễu, nhưng bao trùm 120 độ cũng đủ khiến Dương An không thể chạy trốn.
Hắc diễm phong bạo tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã tới trước mặt, lúc này Dương An vội lách người, nấp sau cột đá.
Chỉ tiếc là Dương An vẫn chậm hơn hắc diễm phong bạo nửa nhịp, hai chân bị ngọn lửa màu đen liếm trúng, hắn lập tức cảm thấy chân lạnh như băng, sau đó là một giá trị sát thương gần 300 bay lên, nhưng cũng không quản được nhiều như vậy, Dương An vội rụt hai chân lại, cả người nấp sau cột đá.
Hắc diễm phong bạo phạm vi rất rộng, cộng thêm công kích kiểu gió xoáy, trong phạm vi bao trùm gần như chỗ nào cũng đánh tới, cũng chỉ có không gian nhỏ hẹp sau cột đá là an toàn một chút.
Ngọn lửa đen lạnh như băng thiêu đốt suốt 3 giây mới tắt, nền đất màu xanh nhạt, vách tường, cột đá đều lưu lại vết cháy xém màu đen.
Nhìn cột HP của mình, Dương An không khỏi cảm thấy tim đập nhanh, sát thương của hắc diễm phong bạo quá kinh khủng, chỉ lướt qua hai chân đã lấy đi gần 300 máu, nếu bị đốt trúng thẳng mặt, khẳng định là xong rồi.
- Chỉ chút nữa là thành công rồi…
Vốn là Dương An muốn lợi dụng Thánh Quang mê vụ quyển trục gây hiệu quả làm mù chặn đứng công kích của boss, như vậy cơ hội thành công sẽ lớn hơn nhiều, đáng tiếc là chậm một chút.
Hắc diễm phong bạo biến mất, Dương An cẩn thận nhô đầu ra nhìn xem tình hình.
Lúc này 3 giây hiệu quả làm mù đã qua, Tà linh thuật sĩ thống khổ giãy dụa ở giữa không trung.
- Thánh Quang mê vụ quyển trục quả nhiên có quan hệ tới nhiệm vụ, hơn nữa cũng thật lợi hại, Thánh Quang ăn mòn có thể xoá sạch hơn 2000 máu của Boss, lại đợii thêm vài giây nữa cho vòng kỹ năng hết cooldown, hẳn có thể xử lý nó.
Dương An tính toán trong lòng.
Dương An dự đoán không sai lắm, Thánh Quang mê vụ quyển trục thật sự hữu dụng, nhưng hắn không biết khi dùng Thánh Quang mê vụ quyển trục sẽ có 'tác dụng phụ'.
Bản thân Boss đặc thù cấp 15 Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm có 3 đại kỹ năng phạm vi lớn, phân biệt sử dụng khi HP còn 2/3, 1/3 và 10%, nhưng dưới kích thích của hai lần Thánh Quang mê vụ quyển trục, cừu hận của Tà linh thuật sĩ dâng thật cao, cái này cũng khiến cho nó có thể không bị hạn chế thi triển đại kỹ năng cuối cùng.
Dưới ánh mắt mờ mịt khó hiểu của Dương An, Tà linh thuật sĩ đình chỉ đuổi giết Dương An, hơn nữa còn bay lùi về sau rồi đáp xuống, đối diện với hắn trên mặt đất.
Đây là lần đầu tiên Tà linh thuật sĩ chạm đất.
Khác thường tất có biến, Dương An cẩn thận đề phòng.
- Chẳng lẽ boss này còn đại chiêu khác, thế này thì quá 'Đặc thù' rồi, không phải nói ngoài cấp đại boss mới có ba 'Đại chiêu' sao!
Dương An cảm thấy rất là khó hiểu.
Đúng vậy, đây là một trong những nguyên nhân mà Tà linh thuật sĩ bị gắn mác 'Boss đặc thù'.
Đã bị giáo huấn một lần, Dương An đình chỉ công kích, tập trung theo dõi động tĩnh của Tà linh thuật sĩ, Thánh Quang mê vụ quyển trục cuối cùng đã nắm trong tay, chuẩn bị chặn không cho boss phát động đại chiêu.
Còn bốn năm giây nữa là hết thời gian cooldown toàn bộ kỹ năng.
- Hả!
Nhìn thấy động tác của Tà linh thuật sĩ, Dương An không khỏi sửng sốt.
Lúc này con boss tự nhiên nhắm hai mắt, giơ hai cánh tay xương lên trên không, như đang ôm lấy một quả cầu vô hình, miệng không ngừng lẩm bẩm, hẳn là đang ngâm thần chú gì đó.
- Không phải chứ, nhắm hai mắt lại, hiệu quả làm mù còn tác dụng sao!
Dương An bất đắc dĩ cười khổ, liền thu hồi quyển trục lại, tuy rằng còn có tác dụng Thánh Quang ăn mòn, nhưng chỉ còn một, vẫn là để thời khắc mấu chốt dùng cứu mạng đi.
Dương An tiếp tục không ngừng bắn tên, lại hi vọng xuất hiện 'Hóa đá', đây cũng là một trong những phương pháp có thể chặn boss lại.
Thế nhưng tỷ lệ 5% quá nhỏ, 'Hóa đá' mãi cũng không xuất hiện.
Mà đại chiêu của boss thì đã chầm chậm lộ ra hình thái ban đầu, theo Tà linh thuật sĩ không ngừng niệm chú, hai tay chậm rãi ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng màu đen, ban đầu rất nhỏ rồi cứ lớn dần lên.
(DG: quả cầu Kênh Khi )
Dương An nhìn thấy bên trong quả cầu năng lượng kia như có thứ gì đó di chuyển, cũng cảm giác được một cỗ hơi thở tà ác tĩnh mịch, tựa hồ như vật đang di chuyển trong đó là mãnh quỷ oán linh tới từ Địa Ngục.
Hiệu quả mù của Thánh Quang mê vụ quyển trục vô ích, mà thuấn gian hồi phục dược tề cũng đã dùng qua, vẫn đang trong trạng thái cooldown, Dương An đã không còn thủ đoạn bảo mệnh nào khác.
- HP chỉ còn mấy chục điểm, lại không thể ngăn cản boss, giờ làm sao đây, chẳng lẽ nhiệm vụ phải thất bại!
Đã làm được đến bước này, Dương An rất không cam lòng.
Vừa lúc đó, hệ thống truyền đến nhắc nhở, thời gian cooldown kỹ năng đã hết.
Nhìn thấy bốn kỹ năng sáng lên, ánh mắt Dương An trở nên kiên quyết, quyết định liều mạng, tuy rằng khả năng thất bại cực cao, nhưng còn tốt hơn ngồi chờ chết.
Có lẽ đã xác định phải chết, trong đôi mắt Dương An nhiều hơn một phần kiên quyết, nhiều hơn một phần thấy chết không sờn, khí thế hừng hực mà xông lên.
Bỗng nhiên Dương An có loại cảm giác muốn cùng con boss trước mắt đánh giáp lá cà.
- A!
Dương An hét lớn một tiếng, dưới xúc động điều khiển, hắn thật sự lao tới Tà linh thuật sĩ phía đối diện.
Tay trái nâng Bức Dực trường cung, tay phải gắn tên nhọn, Dương An vẻ mặt kiên quyết xông thẳng về phía trước.
Một cước dậm mạnh lên quan tài đá, thân thể bắn lên, Dương An đã vọt tới giữa không trung.
Dương An nhìn Tà linh thuật sĩ đang không ngừng niệm chú phía dưới, ánh mắt sắc vô cùng.
"Phá cốt tiễn!"
Mượn thế từ trên cao lao xuống, Dương An bắn một mũi phá cốt tiễn vô cùng mạnh mẻ.
"Phanh ~ "
Mũi tên bắn ra một tiếng chấn động, Dương An không nhận ra tiếng động này khác hẳn với những lần sử dụng trước, mãnh liệt hơn hẳn.
Tà linh thuật sĩ đang thi triển kỹ năng, vẫn đứng không nhúc nhích, phá cốt tiễn muốn trượt cũng khó.
"Băng ~ "
Mũi phá cốt tiễn cực mạnh bắn thật sâu vào hộp sọ Tà linh thuật sĩ, cuối cùng Dương An cũng nhận thấy điều khác lạ, mũi tên này còn mạnh hơn nhiều những mũi phá cốt tiễn có độ hoàn thành 100% trước kia.
Một mũi tên như mộng ảo, Dương An cũng không biết tại sao bắn ra được.
Cái đầu Tà linh thuật sĩ bị lực bắn làm nổ tung một nửa, đúng vậy, một nửa, nửa hộp sọ đã biến mất.
Đại chiêu của nó cũng ngừng lại, quả cầu năng lượng màu đen gần ngưng tụ xong từ từ biến mất.
Hệ thống: phá cốt tiễn phát huy vượt qua cực hạn, độ hoàn thành 110%, tạo thành 500% thương tổn cơ bản, bạo kích, 3 giây đóng băng, hiệu quả kinh hãi suy yếu 5 giây.
Dương An xoay người đáp xuống đất, nghe thấy hệ thống thông báo cũng cả kinh, hóa ra phá cốt tiễn không chỉ bị hạn chế ở 100% độ hoàn thành, mà còn có thể phát huy vượt qua cực hạn.
Từ nay về sau Dương An có được cảm ngộ mới đối với kỹ năng.
500% thương tổn cơ bản, hơn nữa bạo kích, giá trị phát thương đã quá 1000.
Dương An biết hiệu quả đóng băng sẽ ngăn chặn ma pháp của Tà linh thuật sĩ, nhưng không nghĩ tới phát huy vượt qua cực hạn lại đánh ra thêm hiệu quả kinh hãi suy yếu, một lần kinh hãi cũng chính là cách ngăn chặn hiệu quả nhất.
Đại chiêu của boss bị chặn đứng thành công, dù có chút ngoài ý muốn, nhưng Dương An cũng không để ý, quan trọng nhất chính là lại có thêm hi vọng.
Một bên lùi về sau, một bên Dương An bắn ra một phát liên hoàn tiễn tới miệng vết thương của Tà linh thuật sĩ, hiện nơi này chính là nhược điểm lớn nhất.
Quả nhiên, bốn mũi tên tạo thành bốn sát thương trí mạng, cộng thêm trạng thái suy yếu, thương tổn tăng trên diện rộng.
Thời gian dính hiệu quả tiêu cực, Tà linh thuật sĩ không thể động đậy, Dương An bắn một mũi chu độc tiễn, sau đó lại bắn chay bồi thêm, toàn bộ nhắm miệng vết thương con boss.
Tà linh thuật sĩ bị suy yếu ảnh hưởng, tỷ lệ dính sát thương trí mạng cũng lớn hơn nhiều, cứ bốn lần bắn chay thì có tới hai lần tạo thành sát thương trí mạng.
Lại mấy mũi tên nữa bắn tới, rốt cục Tà linh thuật sĩ có thể nhúc nhích, nhưng nửa cái đầu kia vẫn không hồi phục.
Dương An thấy boss vừa động, hoãn tốc tiễn vội bắn ra, lại đem nó nhốt vào trạng thái tiêu cực.
Con mắt còn sót của Tà linh thuật sĩ (bị bắn nổ nửa đầu mất 1 mắt trước) lóe lên hung quang phẫn nộ, đính gắt gao trên người mạo hiểm giả nhân loại đáng chết kia, hận không thể đem Dương An ăn tươi nuốt sống, nhưng bị trúng hiệu quả của hoãn tốc tiễn, hai chân như buộc thêm chì, chỉ có thể nhìn Dương An không ngừng công kích gào thét phẫn hận.
5 giây chậm tốc qua đi, sau một vòng công kích cuồng mãnh, Tà linh thuật sĩ chỉ còn lại 3% HP.
Thắng lợi trong tầm tay!
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Lấy góc độ khoa học, có lẽ ngày rằm Trung Thu mặt trăng không phải là lớn nhất, nhưng trong lòng người dân Trung Quốc, đêm đó là đêm ánh trăng tròn nhất, sáng nhất.
Trăng tròn vành vạnh đã lên cao, dưới ánh vàng dịu nhẹ, cả vùng đất như sống động hơn.
Trên một tòa sơn lĩnh không tính là cao, một người trung niên áo quần tả tơi ngẩng đầu ngắm trăng, sau đó lại đảo mắt nhìn về một nơi u ám ở phương bắc.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, hi vọng người tuổi trẻ kia vận khí tốt, không khiến Tà linh thuật sĩ giải khai phong ấn vào phút cuối cùng!
Người trung niên lẩm bẩm nói mấy câu kỳ quái, sau đó lại thất thần.
Đại sảnh trong bí thất tại Vong Giả mộ địa.
Nhìn thấy boss chỉ còn khoảng 5% HP, Dương An cũng không nhịn được thầm hưng phấn.
5% HP, chỉ hơn 10 giây nữa là có thể xử lý Tà linh thuật sĩ, ngay cả Thánh Quang mê vụ quyển trục cuối cùng cũng không cần.
Dương An bắn chay liên tiếp không ngừng, duy trì cung tốc 0.9 giây.
Tuy rằng chỉ là bắn chay, không thể đạt sát thương cao như dùng kỹ năng, nhưng dưới công kích không ngừng, HP của boss rút xuống bằng tốc độ mắt thường có thể thấy.
5% ... 4% ... 3% ...
HP của Tà linh thuật sĩ xuống dần đều, Dương An tựa hồ nhìn thấy thắng lợi trong tầm mắt.
Nhưng mà...
Ngay lúc HP chỉ còn 3%, Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm đình chỉ truy kích Dương An, hạ xuống quan tài đá, cái đầu chỉ còn một nửa nửa mặt lên trời rống to, đồng thời trên thân toát ra từng luồng hắc khí.
Chỉ trong nháy mắt, hắc khí đã bọc lấy toàn thân Tà linh thuật sĩ.
Xuyên thấu qua hắc khí chỉ có thể nhìn thấy hai điểm u quang màu đỏ yêu dị, chính là đôi mắt của Tà linh thuật sĩ.
- Sao lại thế này? Tà linh thuật sĩ này sẽ không có đại chiêu thứ 4 đấy chứ, quá biến thái rồi!
Dương An nhướng mày, mắt thấy sắp thành công, lại phát sinh dị biến.
- Không cần để ý, gia tốc công kích, hy vọng có thể xử lý boss trước khi nó kịp xuất đại chiêu.
Dương An cắn chặt răng, lại giương cung lên.
Chỉ tiếc là toàn bộ kỹ năng vẫn còn đang trong thời gian cooldown.
Nhưng không thể nói bắn chay không có hiệu quả.
Mũi tên bắn về phía cặp mắt tràn u quang màu đỏ kia, hướng chuẩn xác mục tiêu, nhưng lại bay lên một chữ MISS thật lớn.
Dương An không khỏi sửng sốt, từ khi 'tinh chuẩn xạ kích' tăng lên, hắn chưa bao giờ đánh ra MISS.
Lại bắn ra một mũi tên, kết quả là lại MISS.
Xuất hiện một lần MISS có thể là trùng hợp, nhưng liên tục hai lần khẳng định có nguyên nhân.
Dương An lập tức xem nhắc nhở của hệ thống.
Hệ thống: Tà linh thuật sĩ đang trong trạng thái vô địch, boss đặc thù Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm đã bị sát thương cường đại, giá trị cừu hận quá lớn, gây ra biến dị đặc thù, Tà linh thuật sĩ mạnh mẽ tạm thời giải khai phong ấn, khôi phục hoàn toàn thực lực, có tác dụng trong thời gian hạn định 10 giây, 10 giây sau Tà linh thuật sĩ sẽ lại ngủ say, thời gian hoàn toàn giải khai phong ấn sẽ lùi lại, cách mạnh mẽ giải khai phong ấn còn10 giây... 9 giây...
- Đkm, cái gì đây, đúng lúc này mạnh mẽ giải khai phong ấn.
Dương An không khỏi cười khổ.
Tà linh thuật sĩ giải khai phong ấn, khôi phục hoàn toàn thực lực, tuy rằng chỉ trong 10 giây, nhưng đối với tồn tại tiếp cận thần cấp, 10 giây đã đủ để hủy diệt một thành thị cỡ lớn, huống chi Dương An 1x còn chưa tới, chỉ sợ Tà linh thuật sĩ phun một hơi là có thể đem hắn xử lý mấy mươi lần.
Mà ghê tởm nhất chính là, quá trình giải khai phong ấn boss hoàn toàn vô địch, muốn xử lý trước khi nó giải khai phong ấn là không thể nào.
Xem ra Dương An hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù còn một Thánh Quang mê vụ quyển trục cũng vô dụng.
7 ... 6 ... 5 ...
Tà linh thuật sĩ sắp phá tan phong ấn.
Đúng lúc này, Dương An đột nhiên cảm giác được trong hành trang có đồ vật gì đó đang chấn động kịch liệt.
Dương An vừa nhìn, thì ra là viên Phù Tạp Lâm chi châu màu trắng.
Hệ thống giới thiệu về hạt châu này chỉ có bốn chữ 'Nhiệm vụ vật phẩm', cụ thể dùng thế nào Dương An lại không hiểu.
Lúc này, Phù Tạp Lâm chi châu giống như bị năng lượng nào đó tác động, tán phát từng luồng sáng xanh nhạt, kịch liệt chấn động, phát tiếng 'Ong ong'.
- Thứ này rốt cuộc dùng như thế nào đây?
Dương An xuất ra Phù Tạp Lâm chi châu.
Dương An mới vừa lấy ra, Phù Tạp Lâm chi châu tỏa hào quang xanh nhạt càng thêm kịch liệt, hình thành đối chọi với hắc khí trên người Tà linh thuật sĩ.
Dưới màn hắc khí, cặp mắt tỏa u quang đỏ lòm kia chợp lóe lên, giống như gặp chuyện gì đó phi thường đáng sợ.
Giờ phút này Dương An mới hiểu ra một chút.
- Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm, Hắc Ám nguyên tố thao khống sư Phù Tạp Lâm, Phù Tạp Lâm chi châu, chẳng lẽ đây là…
Bỗng nhiên Dương An liên tưởng tới một chuyện.
Tà linh thuật sĩ giải khai ấn phong đã đến thời khắc cuối cùng, không còn thời gian cho Dương An nghĩ nhiều.
- Sống hay chết dựa vào ngươi!
Dương An hét lớn một tiếng, đột nhiên lao tới quan tài đá tại trung ương.
Dương An nhảy lên.
- Đi chết đi!
Dương An giơ cao Phù Tạp Lâm chi châu đang tỏa hào quang trong tay phải, nhắm vị trí rồi nhét hạt châu vào miệng Tà linh thuật sĩ.
Chỉ trong khoảnh khắc, Phù Tạp Lâm chi châu phát ra hào quang xanh nhạt đã muốn đâm thủng vòng hắc khí, tạo thành loại cảm giác thổi bay mây mù trời quang đãng.
Phù Tạp Lâm chi châu xâm lấn trong cơ thể, Tà linh thuật sĩ trong trạng thái vô địch thống khổ không thôi.
Dương An lúc này đã nhảy ra, nhìn nhắc nhở của hệ thống, thời gian Tà linh thuật sĩ hoàn toàn giải khai phong ấn đã dừng ở số '1'.
- Nhân loại đáng chết, thân thể của ngươi đã bị ta chiếm đoạt vạn năm rồi, giờ còn muốn phản kháng sao?
Tà linh thuật sĩ điên cuồng kêu to, giọng khàn khàn nói mấy câu khó hiểu.
Mà đồng thời, hắc khí bên ngoài cơ thể Tà linh thuật sĩ cũng dần dần bị bạch quang xua tan, màu đỏ trong hai con mắt cũng ảm đạm, nhưng không phải trở lại thành một cái hốc trống rỗng, mà tựa như có được ánh mắt của nhân loại.
Lúc này Dương An vô cùng khẩn trương, hệ thống thông báo Tà linh thuật sĩ vẫn đang trong trạng thái vô địch, Dương An không khỏi hoài nghi suy đoán của mình có phải là thất bại rồi không?
Thân thể Tà linh thuật sĩ run rẩy, giãy dụa lên, nhìn qua rất thống khổ, như có vật gì đó đang len lỏi trong người nó, khuôn mặt khi thì dữ tợn, khi thì bình tĩnh.
"A!"
Sau một tiếng gầm nhẹ, thân thể Tà linh thuật yên tĩnh trở lại, ánh mắt khôi phục như nhân loại.
- Mạo hiểm giả trẻ tuổi, ta là Hắc Ám nguyên tố thao khống sư Phù Tạp Lâm.
Một giọng nói hoàn toàn khác vẻ khàn khàn chói tai lúc trước từ trong miệng 'Tà linh thuật sĩ' phát ra.
- Ý thức Tà linh thuật sĩ thức tạm thời bị ta áp chế, ngươi mau chóng phong ấn đi, linh hồn của ta cầm cự không được bao lâu.
- Thành công!
Dương An mừng rỡ.
Nguyên lai Phù Tạp Lâm chi châu sự có thể làm thức tỉnh linh hồn bị ý thức tà ác ăn mòn của Hắc Ám nguyên tố thao khống sư Phù Tạp Lâm.
- Lúc này, hệ thống truyền đến nhắc nhở, trạng thái vô địch của Tà linh thuật sĩ đã giải trừ.
Dương An lập tức tiếp tục công kích.
Có thể là linh hồn Phù Tạp Lâm quá yếu, ý thức của Tà linh thuật sĩ vài lần muốn vùng lên, may mắn vẫn bị Phù Tạp Lâm ngăn chặn.
Dương An lấy tốc độ nhanh nhất tiến hành công kích, càng lúc càng hận việc chưa thể nắm giữ yếu quyết tăng lên tốc độ công kích.
2.5% ... 2% ... 1% ...
HP của Tà linh thuật sĩ chỉ còn 1 dúm.
Đã đến lúc cho một mũi tên cuối cùng!
Ngay thời khắc cuối cùng này, Dương An không có phát hiện trên bày tay trái đang đeo Linh hồn phong ấn chi giới của hắn ánh lên một ký tự thần bí màu xanh nhạt, một cỗ cổ lực lượng thần bí từ Linh hồn phong ấn chi giới vô thanh vô sắc quấn lên trên mũi tên kia.
"Phanh ~ "
Mũi tên cuối cùng trúng mục tiêu, Tà linh thuật sĩ gầm rú lên một tiếng, HP trở về không.
Huyết sắc trường bào trên thân thể khô lâu chậm rãi hóa thành tro bụi, phiêu tán bay đi, chỉ chừa lại một kiện pháp bào bay lơ lửng.
Dương An lúc này cũng nhận được hệ thống nhắc nhở, Tà linh thuật sĩ lại bị phong ấn, nhiệm vụ hoàn thành.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: aceking1991
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
Kiện huyết sắc pháp bào vẫn lơ lửng trên không sau khi Tà linh thuật sĩ bị giết chết, Dương An nghi hoặc nghĩ chẳng lẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn. May mắn hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ, như vậy cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không sợ.
Dương An đang muốn rời đi, nhặt vật phẩm của boss tuôn ra.
Đúng lúc này, pháp bào đang lơ lửng kia phát ra ánh sáng trắng chói mắt bành trướng ra như có người đang mặc.
Dương An cẩn thận từng bước lui lại phía sau, nghĩ Tà linh thuật sĩ muốn hồi sinh.
Nhưng mà, ánh sáng đột nhiên biến mất, hiện ra bóng dáng con người. Tuy gần như trong suốt nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt, tay chân của con người.
- Mạo hiểm giả trẻ tuổi, cảm ơn ngươi!
Bóng người kia chậm rãi nói.
Dương An ngạc nhiên rồi nhanh chóng phục hồi tinh thần, thầm nghĩ:
- Bóng trắng này hẳn là linh hồn của Phù Tạp Lâm.
Dương An cung kính nói:
- Phù Tạp Lâm tiền bối, không cần cảm tạ ta, ta chỉ tuân theo Vũ Nguyệt tiền bối giao phó mà thôi.
- Ha ha, ta biết nhất định là hắn, bằng hữu tốt nhất của ta phái ngươi tới.
Linh hồn Phù Tạp Lâm cười, nói.
- Ta biết, Vũ Nguyệt vẫn cảm thấy áy náy chuyện năm xưa. Người trẻ tuổi, ngươi hãy chuyển lời ta tới Vũ Nguyệt, bảo hắn không cần tiếp tục áy náy, hắn năm đó quyết định đúng đắn, nếu năm đó cơ thể ta bị Tà linh chiếm đoạt hoàn toàn, sau đó làm việc ác, điều đó mới khiến ta cực độ thống khổ, ta rất cảm tạ hắn, nói với hắn, chúng ta mãi mãi là bằng hữu tốt nhất.
Dương An gật đầu nói:
- Phù Tạp Lâm tiền bối, xin yên tâm, ta nhất định sẽ chuyển lời giúp ngươi.
- Hảo, hảo, ngươi thấy đấy, ta hiện chỉ còn một tia tàn hồn, rất nhanh sẽ tiêu tán trong trời đất.
Linh hồn Phù Tạp Lâm lại nói.
Hơi mở tay ra nắm lấy một đoạn mũi tên đưa cho Dương An, nói:
- Để cảm tạ ngươi giúp ta chuyển lời nhắn, ngươi đem mũi đoạn tiễn này này đưa cho Vũ Nguyệt, hắn nhất định sẽ đáp ứng ngươi một yêu cầu.
Dương An tiếp nhận đoạn tiễn, vừa nhìn, không ngờ là một bộ phận khác với đoạn tiễn mà lúc trước hắn có được, phần đầu mũi tên.
- Tốt lắm, thời gian của ta đã hết, lời cuối cùng, ta lần nữa cảm ơn sự trợ giúp của ngươi.
Nói xong, linh hồn Phù Tạp Lâm hóa thành một luồng bạch quang, cuối cùng tiêu tán trong không khí.
Nhìn bạch quang tiêu tán, Dương An thành tâm hương về linh hồn Phù Tạp Lâm vái thật sâu.
Đối với tình bạn của Vũ Nguyệt với Phù Tạp Lâm, Dương An phi thường bội phục.
Nhiệm vụ cuối cùng đã hoàn thành.
Dương An liền đi nhặt trang bị rơi dưới đất.
Một cái phi phong, một quyển sách cổ rất dầy, cùng với một quyển sách kĩ năng và lượng lớn tiền vàng.
Trang bị từ 1x trở lên, trừ bỏ bạch trang, đều cần phải giám định để biết thuộc tính, Dương An đành phải vứt trang bị mới thu được vào hành trang, chờ sau khi trả nhiệm vụ mới xem xét.
Boss cấp cao rớt ra nhiều đồ là điều tất nhiên, hơn nữa đây còn là boss đặc thù, không biết có rớt cái gì đặc thù không?
Tà linh thuật sĩ đã chết, cửa lớn cũng tự động mở ra, Dương An theo lỗi cũ trở về, Nguyệt Ảnh dược tề cũng còn 30 phút mới hết tác dụng.
Quái vật đã giết lúc trước cũng không xuất hiện lại, ngay cả cơ quan bẫy rập cũng vậy, Dương An chỉ tốn chút thời gian đã tới bậc thang dẫn lên trên.
Lợi dụng khả năng nhìn trong bóng tối, tìm được đồ án trăng lưỡi liềm trên tường, Dương An dùng tay trái nhẹ nhàng khởi động.
“Răng rắc răng rắc” tiếng động từ cơ quan phát ra.
Dương An chuẩn bị sẵn sàng, không biết có đại lượng quái vật mò tới không.
Phiến đá vừa mở, Dương An liền dùng hết sức lao ra.
Bên ngoài quả nhiên có hơn chục quái vật bị tiếng động hấp dẫn lại cửa đá.
Dương An vừa xông ra, liền lập tứng hướng về bên ngoài nghĩa trang phóng tới, nhanh chóng chìm vào bóng tối, tốc độ cực nhanh, quái vật tụ tập tới đây còn chưa nhìn rõ, thân ảnh Dương An đã biến mất.
Hiện tại vẫn là đêm tối, bên ngoài tiềm ẩn đủ loại nguy hiểm, Dương An thật cẩn thận tiến về hướng nam Áo Phong sơn lĩnh.
Một đường tránh né mấy đám quái vật và một số “Đại gia hỏa”, Dương An cuối cùng cũng trở về trước khi dược tề hết tác dụng.
- Tiền bối, ta may mắn không làm nhục mệnh, đã phong ấn lại Tà linh thuật sĩ.
Dương An cung kính nói,
Vũ Nguyệt bắt lấy tay trái Dương An, nhìn một chút Phong Ấn chi giới, gật đầu nói:
- Tốt, ta cũng coi như không nhìn nhầm người.
Vũ Nguyệt tuy miệng khen ngợi, nhưng biểu tình cũng không mấy vui vẻ.
Dương An liền hiểu được nguyên nhân, lấy ra đoạn đầu tiễn của Phù Tạp Lâm cùng với đoạn đuôi tiễn của hắn đưa tới trước mặt Vũ Nguyệt, nói:
- Vũ Nguyệt tiền bối, Phù Tạp Lâm tiền bối có mấy lời nhờ ta nói với ngài.
Dương An chuyển cáo lời nhắn của Phù Tạp Lâm cho Vũ Nguyệt, nhưng không có nói đến việc Vũ Nguyệt sẽ đáp ứng hắn một yêu cầu, tránh Vũ Nguyệt nảy sinh ấn tượng xấu với hắn.
Vũ Nguyệt cầm lấy 2 đoạn mũi tên, nhẹ nhàng xoa một chút, trên mặt cuối cùng cũng xuất hiện ý cười từ nội tâm, khúc mắc nhiều năm rốt cục đã cởi bỏ.
- Người trẻ tuổi, ngươi nói đúng, nhân sinh không có đúng sai tuyệt đối, chỉ cần không thẹn với người, nếu lão bằng hữu chân chính được giải thoát, ta đâu cần phải áy náy!
Vũ Nguyệt cười nói.
Dương An cũng cười, nhưng không nói gì, thập phần trầm ổn.
Mà thực tế thì Dương An đang rất nóng vội, nhiệm vụ đã hoàn thành, hắn có thể chuyển chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng, cường đại hơn, kế hoạch báo thù càng nắm chắc.
Nhìn biểu hiện của Dương An, hảo cảm của Vũ Nguyệt tăng lên nhiều, nói:
- Người trẻ tuổi, người có nguyện ý làm đệ tử của ta, kế thừa lực lượng ‘Nguyệt Ảnh xạ thủ’ cường đại?
- Nguyệt Ánh xạ thủ? Đây là chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng?
Dương An vui mừng, vội vàng nói:
- Sư phụ, đệ tử nguyện ý.
- Hảo, hảo, ngươi đem Phong Ấn giới chỉ cởi ra đi.
Vũ Nguyệt gật đầu nói.
Dương An cởi Phong Ấn giới chỉ ra giao cho Vũ Nguyệt, trong mắt hắn, cái này chỉ là một kiện nhiệm vụ vật phẩm mà thôi.
Vũ Nguyệt đặt xuống 2 đoạn mũi tên, cầm lấy Phong Ấn giới chỉ.
Ngón trỏ cùng ngón cái nhẹ nhàng cầm lấy, Vũ Nguyệt đem giới chỉ giơ lên, hướng tới mặt trăng trên trời.
Nếu từ dưới mà nhìn qua giới chỉ, có thể thấy chiếc nhẫn này cùng trăng tròn hoàn toàn khớp với nhau, hoàn hảo hòa hợp.
Vũ Nguyệt buông tay ra, chiếc nhẫn vẫn thần kỳ trôi nổi ở giữa không trung.
Bỗng nhiên, chiếc nhẫn đang trôi nổi kia tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt dịu dàng, tự như ánh trăng trên trời.
Lập tức, bên ngoài Phong Ấn giới chỉ hiện ra từng cái kí hiệu thần bí.
Đứng ở một bên nhìn, Dương An đột nhiên cảm thấy linh hồn của bản thân đang mơ hồ bị các ký tự này hấp dẫn, dường như muốn rời khỏi thân thể.
Lúc này, Vũ Nguyệt đưa tay bắt lấy giới chỉ, quang mang liền biến mất, đưa cho Dương An.
Dương An mang theo nghi vấn nhận lấy chiếc nhẫn, Phong Ấn giới chỉ không có nhiều biến hóa, chỉ là mặt trên có thêm một đám ký hiệu thần bí.
- Đeo đi!
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
- Vâng!
Dương An gật đầu đeo nhẫn ở ngón giữa bàn tay trái.
Ngay lúc này, ký hiệu trên Phong Ấn giới chỉ sáng lên, mang theo ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi lên người Dương An.
Đúng vậy, là ánh sáng của mặt trăng trên trời chiếu xuống.
Tiếng nói của Vũ Nguyệt nhẹ nhàng vang lên:
- Tốt lắm, từ giây phút này, người là một thế hệ mới của Nguyệt Ảnh xạ thủ, kế thừa trách nhiệm thủ hộ trật tự bóng đêm!
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†