Ngắm một hồi phong cảnh sông nước ban đêm, ăn hai thanh sô cô la, thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, Dương An có ảo giác giống như là đã khôi phục được một chút quan hệ với Tử Lăng.
Dương An về đến nhà đã ba giờ sáng, nhanh nhanh chóng chóng cất xe, khóa cửa, đánh răng rửa mặt rồi vớ ngay lấy mũ chơi game đội lên tiến vào Phong Vân.
Ba giờ sáng, trong Phong Vân đã là hơn bảy giờ tối, bầu trời tối đen, cũng tức là Dương An chỉ còn nhiều nhất bốn giờ trong trò chơi.
- Xem ra hôm nay không thể tiến giai rồi.
Dương An vừa buồn vừa vui.
Khung cảnh mờ dần rồi sáng bừng lên, Dương An đã tiến vào trò chơi, trước mắt hắn là phong cảnh Tô Bối Lan tiểu trấn.
Ngay khi Dương An vừa tiến vào thì một thông báo của hệ thống truyền tới.
Hệ thống: bởi vì hôm nay là ngày hội Trung Thu mỗi năm một lần, hòa cùng không khí lễ hội, ngày hôm nay thời gian có ánh sáng trong trò chơi dài thêm 3 giờ, chúc các bạn vui Trung Thu hết mình, chơi game khoái trá.
Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, Dương An không khỏi vui vẻ.
- Tốt quá, còn hơn bảy tiếng trong trò chơi nữa, theo thông báo này thì khoảng năm tiếng là có thể lên đến full exp cấp 9, còn tầm hai tiếng nữa làm nhiệm vụ tiến giai, chắc là kịp.
Dương An tính toán, đồng thời chân chạy nhanh, đã ra tới bên ngoài tiểu trấn.
Lúc ban ngày, Dương An đã lên diễn đàn search qua, phía tây nam tiểu trấn Tô Bối Lan có một khu rừng nhỏ, ở đó sinh ra thuật sĩ Ca Bố Lâm cấp 13, loại quái dạng pháp sư này tốc độ thông thường, máu mỏng phòng yếu, exp nhiều, chỉ là có đòn quả cầu lửa công kích tầm trung sát thương rất cao.
Lấy tốc độ di động cùng tầm bắn xa hiện giờ của Dương An, lại thêm địa hình rừng cây tuyệt hảo, giết thuật sĩ Ca Bố Lâm cấp 13 hoàn toàn không thành vấn đề.
Dương An dùng tốc độ cao nhất chạy chừng mười phút thì tiến vào một khu rừng nhỏ ở góc tây nam. Khu rừng này khá ẩm ướt, cây cối chằng chịt, ánh sáng không lọt xuống nhiều khiến khung cảnh mờ mờ, có điều đây cũng không phải là vấn đề lớn với Dương An.
Vừa mới bước vào, Dương An liền phát hiện một con quái hình người cách đó 50 mét. Con quái này cao khoảng 15 mét, nhìn trông gầy nhẳng, da toàn thân đều mang màu xanh lục, khoác trên mình một bộ pháp bào rách nát, trong tay cầm pháp trượng bằng cành cây khô, trên đỉnh pháp trượng là một ngọn lửa nhỏ bập bùng cháy, đây chính là thuật sĩ Ca Bố Lâm.
Trên lý thuyết mà nói, quái hình người kia có tầm nhìn khá xa, Dương An lần lượt nấp sau đại thụ rồi tiến tới tầm bắn thích hợp, tức là vào khoảng 40 mét.
Bởi vì cần gấp exp, Dương An cũng không phân tâm đi luyện tinh chuẩn bắn xa.
Chọn đúng thời cơ, Dương An bắn một phát phá cốt tiễn
"Phanh ~" một tiếng, phá cốt tiễn mạnh mẽ lao thẳng tới đầu của thuật sĩ Ca Bố Lâm. Thuật sĩ Ca Bố Lâm tốc độ thông thường, không có khả năng tránh né giống như yêu nữ Hắc Ám.
Phá cốt tiễn độ hoàn thành 100%, tạo thành 400 điểm sát thương.
Sau khi trang bị lam trang Bức Dực trường cung, công kích sát thương tăng lên thật lớn, bắn chay cũng có thể tạo thành hơn 100 điểm thương tổn.
Thời gian đóng băng 3 giây, Dương An bồi thêm một phát bắn chay, thuật sĩ Ca Bố Lâm máu ít, HP lập tức thấy đáy, bị giết chết, chuyển thành lượng lớn exp.
- Không tệ, theo tốc độ thế này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là trong năm giờ sẽ full exp cấp 9.
Chỉ bắn vài phát đã giết một con thuật sĩ Ca Bố Lâm, Dương An cảm thấy quá sảng khoái, vội vàng chạy tới xác nó nhặt bạc, sau đó tiếp tục tiến vào, tìm mục tiêu kế tiếp.
Trong rừng cây này thuật sĩ Ca Bố Lâm sản sinh cũng không quá nhiều, điều này có chút ngoài dự liệu của Dương An, may mà một lúc sau hắn phát hiện một bãi sản sinh đồng thời năm con thuật sĩ Ca Bố Lâm. Nơi này cùng chỗ giết Dã Lang với nhóm Song Song ngày trước không khác lắm*, chỉ là mỗi lần cần 60 giây để sinh lượt quái mới, cũng vừa vặn để một mình Dương An luyện cấp.
(* địa hình như lúc đánh Dã Lang, tức là một chỗ nhỏ hẹp quái chỉ có thể tiến lần lượt, con đầu tiên đến sát, con thứ 2 theo sau, những con tiếp đợi thoáng lối mới lao lên được)
Năm con thuật sĩ Ca Bố Lâm cũng tồn tại cừu hận dây chuyền, nhưng mà ở địa hình như nơi này Dương An tựa cá gặp nước, lúc này bắn cự ly xa phát huy tác dụng.
Lợi dụng kỹ xảo bắn thu hút cừu hận của một con thuật sĩ Ca Bố Lâm, như thế năm con thuật sĩ Ca Bố Lâm sẽ chỉ lần lượt một trước một sau tiến về phía Dương An.
Khi con quái đầu tiên tiến vào tầm bắn thì Hoãn tốc tiễn bay ra, hiệu quả làm chậm sản sinh, ngay sau đó là một mũi chu độc tiễn.
Con quái đầu tiên dính chậm tốc, liền ngăn trở 4 con đằng sau, tốc độ cả năm con đều chậm hẳn.
Ngay sau đó phá cốt tiễn nhắm thẳng vào con thuật sĩ Ca Bố Lâm thứ hai. Lấy kỹ thuật hiện tại của Dương An, coi như không đánh ra độ hoàn thành 100%, cũng sẽ vượt qua 90%.
Một điểm sát thương không tệ bay lên, Dương An vừa lui về sau, vừa bồi thêm hai ba tiễn, giải quyết con thứ hai.
(DG: giết con thứ 2 trước, con thứ 1 đang bị chậm tốc làm rào cản 3 con đằng sau)
Lúc này, ba con thuật sĩ Ca Bố Lâm đã xông lên, khoảng cách của song phương cũng nằm trong phạm vi công kích, ba quả cầu lửa đồng loạt bắn về phía Dương An.
Đối mặt với đòn tấn công chớp nhoáng, Dương An vẫn không hề e ngại, tất cả đều được hắn nắm trong tay. Dương An chuyển thân, chạy về phía trước hai bước, sau đó nấp sau một cây đại thụ, ba quả cầu lửa có lợi hại hơn nữa cũng chỉ có thể "Phanh phanh phanh" đánh trúng thân cây.
Dương An tiếp tục luồn lách sau mấy cây đại thụ, chuyển thủ làm công, liên hoàn tiễn lúc này chớp nhoáng bắn tới đầu thuật sĩ Ca Bố Lâm thứ nhất.
Có lý giải mới về ‘tinh chuẩn xạ kích’, cộng thêm việc tập luyện nâng cao xác suất trúng mục tiêu, Dương An dù phải di động cũng có thể bắn rất chính xác.
-134, -133, -266, -134.
Bốn mũi tên liên hoàn đánh ra bốn điểm sát thương, trong đó có một sát thương trí mạng gây thương tổn gấp đôi.
Hơn 650 điểm sát thương, thuật sĩ Ca Bô Lâm này lập tức bị miểu sát.
Bốn con quái còn lại có thêm một đo đất.
Từ sau thành công lợi dụng mấy cây đại thụ xử lý quái cấp tiểu boss, Dương An càng thêm linh mẫn đối với việc lợi dụng địa hình rừng cây chơi chiến thuật du kích, hơn nữa có vòng cổ lam trang gia tăng 15 điểm nhanh nhẹn, cùng với 'thần hi quả' vĩnh viễn tăng lên tốc độ di động, hắn có thể thoải mái chơi “hit and run” với ba con thuật sĩ Ca Bố Lâm.
Dương An tốc độ cao, thêm vào công kích không hề kém, hơn 30 giây đã dọn sạch 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm.
Lại vòng lại chỗ cũ, tiện đường nhặt mấy thứ mà thuật sĩ Ca Bố Lâm rơi ra, tới chỗ ban đầu, toàn bộ kỹ năng cũng đã phục hồi, đồng thời lại có 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm mới nảy sinh.
Lại tiếp tục một vòng dẫn quái, kéo quái, hit and run.
Cứ như thế, một vòng lại một vòng thuật sĩ Ca Bố Lâm bị Dương An xử lý, ngay cả Dương An cũng không biết có bao nhiêu con thuật sĩ Ca Bố Lâm đã chết dưới trường cung của hắn, chỉ biết exp lấy một loại tốc độ ổn định và không ngừng tăng lên khá nhanh chóng, chỉ một giờ sau, exp đã được 20%.
- Còn nhanh hơn mong đợi.
Dương An nhìn giá trị exp không ngừng tăng cao, không khỏi cười cười, sau đó lại lại tiếp tục vòng tiếp theo.
Lại qua một giờ, Dương An càng lúc càng quen thuộc hoàn cảnh chung quanh, giết quái cũng ngày càng thuận, qua một hồi vất vả đã lên tới 81% cấp 9, rất nhanh sẽ full exp.
(Cấp 9 full exp xong phải làm nhiệm vụ thăng cấp chứ không lên ngay cấp 10)
Nhưng mà mọi việc lại không suôn sẻ như thế.
Ngay lúc đang trở về vị trí cũ Dương An chờ đám thuật sĩ Ca Bố Lâm mới xuất hiện, cách đó không xa đột nhiên truyền tới tiếng của người chơi khác…
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Lại xử lý một vòng 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm, Dương An đang trở lại vị trí cũ đợi đám quái mới xuất hiện.
Nhưng đúng lúc này, hắn nghe thấy tiếng của người chơi khác. Dương An vội dừng bước.
Tại chỗ vắng vẻ này, Dương An không thể không đề phòng.
Xuyên qua đám cành lá, Dương An nhìn thấy có 3 người đang đi tới phía này.
- Lão đại, chúng ta làm nhiệm vụ, trì hoãn lâu như vậy mới trở lại đây, anh nói địa điểm sản sinh thuật sĩ Ca Bố Lâm kia liệu có bị người cướp mất không?
Trong ba người, một người chơi chức nghiệp mục sư nói.
- Yên tâm đi, chỗ đó rất bí mật, chắc không ai phát hiện, đâu, mà cho dù có người tới trước, chúng ta cũng có thể cướp lại.
Người chơi chức nghiệp nguyên tố thao khống sư mặc pháp bào cười nói, trên pháp bào vẽ đồ án lục lăng băng tinh, là một băng khống, hẳn là lão đại trong ba người rồi.
- Đúng, cái chỗ đó thật quá tuyệt, hôm qua nhờ nó ta thăng đến hai cấp.
Ngươi cuối cùng là một chiến sĩ cũng cười nói.
- Một băng khống, một mục sư, một thú huyết cuồng chiến sĩ, đều trong khoảng cấp 7, toàn thân lam lục trang, hay cho một tổ hợp kinh điển,
Dương An quan sát ba người chơi kia, khẽ nhíu mày, trong mơ hồ để lộ ra sát ý nhè nhẹ.
- Nghe bọn hắn nói, là muốn cướp cái địa điểm này, hừ vốn không muốn động thủ sớm như vậy, nhưng các ngươi khăng khăng muốn cướp, ta cũng không ngại đi đồ sát.
Cũng vì cái việc cướp quái mà lúc trước Dương An bị Long thiếu gia đuổi giết đến phải xóa acc. Do vậy, đối với cướp quái, Dương An căm thù đến tận xương tuỷ.
- Lão đại, chúng ta có sai đường không nhỉ, sao không thấy 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm.
Thú huyết cuồng chiến sĩ đi tuốt đằng trước cả kinh nói.
Năm con thuật sĩ Ca Bố Lâm vừa bị Dương An xử lý, còn hơn 10 giây nữa mới nảy sinh vòng tiếp theo.
- Khẳng định là đúng, ta còn nhận ra mấy cây đại thụ đặc biệt này mà, nhất định là có người tới trước rồi.
Băng khống trầm giọng nói, đồng thời đảo mắt tìm tòi chung quanh.
- Không cần tìm, chính là tôi xử lý năm con thuật sĩ Ca Bố Lâm.
Dương An không muốn lãng phí thời gian, liền không hề che dấu, hiện thân ở chỗ cách ba người kia 40 mét.
- Gì?
Nhìn thấy một cung tiễn thủ sơ cấp tự động đi tới, ba người chơi cũng sững sờ.
- Đúng, là tôi tới trước, nhưng tôi còn hơn một tiếng nữa sẽ out rồi, lúc đó các anh quay lại đi.
Dương An thản nhiên nói, nếu không bất đắc dĩ, Dương An cũng không muốn phải PK sớm như vậy, vì dễ khiến người khác chú ý.
Dương An muốn mai danh ẩn tích, đợi khi thực lực đủ cường đại mới hiện thân, lúc đó cũng là thời gian đi tính sổ.
- Ha ha, buồn cười thật đấy!
Băng khống cười nói:
- Ngươi đang nói đùa với bọn ta đấy à, muốn chúng ta rời đi sao?
- Anh bạn nhỏ, , nơi này không phải ngân hàng, không có quy định xếp hàng, nắm đấm của ai cứng hơn thì người ấy được ưu tiên.
Băng khống lại nói:
- Ta khuyên ngươi trước khi chúng ta động thủ thì đi đi!
- Lão đại nói sai rồi, giờ ngân hàng giống hệt trò chơi mới đúng, cũng là ai quan hệ lớn, người ấy sẽ không cần xếp hàng.
Mục sư ở đằng sau cười nói.
Thú huyết cuồng chiến thì vung đại kiếm trong tay, nói:
- Lão đại, nói với hắn nhiều như vậy làm gì, trực tiếp xử lý là được rồi.
- Cũng phải, chắc do phần thưởng nhiệm vụ vừa rồi không tệ nên tâm tình của ta quá tốt.
Băng khống âm hiểm cười nói:
- Vậy xử lý hắn đi, quái sẽ xuất hiện ngay bây giờ đấy.
- Ha ha, được!
Thú huyết cuồng chiến sĩ cười nói.
- Hừ, xem ra ý nghĩ của ta thật sự rất đơn thuần.
Dương An bất đắc dĩ lắc đầu.
- Không có biện pháp, đành đại khai sát giới!
Cả ba gã giương cung bạt kiếm, muốn ra tay xử lý Dương An, chỉ là bọn hắn lại không nhớ ra rằng, một mình Dương An có thể giết 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm có cừu hận dây chuyền, mà ba người bọn hắn, cũng chỉ nhờ có băng khống khắc chế công kích hỏa hệ của thuật sĩ Ca Bố Lâm mới miễn cưỡng đánh chết 5 con quái đó.
Ngay khi vừa xuất hiện, Dương An đã chuẩn bị tốt để PK, luôn giữ vững cự ly 40 mét.
Ba người này mặc dù là tổ hợp kinh điển rất khó đối phó, nhưng Dương An cũng không lo lắng.
Lúc này, thú huyết cuồng chiến sĩ hét lớn một tiếng, làm tiên phong xông tới Dương An.
Xung phong!
Hai tay thú huyết cuồng chiến sĩ cầm chặt đại kiếm, sử dụng kỹ năng ‘Xung phong’, nháy mắt thân thể đã lao tới trước 10 mét.
Xung phong là một kỹ năng sơ cấp của chức nghiệp chiến sĩ, có thể thuấn gian trong phạm vi mười mét, tốc độ cực nhanh.
Có điều khoảng cách 10 mét với tầm bắn cực xa của Dương An thì chẳng có gì đáng kể.
Băng khống sơ cấp, không có kỹ năng quần công, tầm đánh ma pháp là 22 mét, bởi thế sau khi thú huyết cuồng chiến sĩ lao đến, băng khống cũng vọt theo.
Mà Dương An thì vẫn đứng tại chỗ, tay phải nắm lấy cây trường cung đen kịt, nhưng cũng chưa định công kích.
Dương An phải đợi, chờ đợi thời cơ hợp lý để đạt quyền phản kích.
Trong Phong Vân, người chơi cùng một liên minh nếu ác ý PK thì thời gian hồng danh rất dài. Ác ý giết một người, thời gian dính hồng danh là 5 giờ, điểm PK cũng tăng lên. Người chơi khác giết người chơi hồng danh không bị tính điểm PK, hơn nữa sau khi người chơi hồng danh bị giết, tùy theo điểm PK của người đó nhiều hay ít mà phân phối trừng phạt khi tử vong, thông thường sẽ bị rơi 5 kiện trang bị, rớt 2 tới 5 cấp.
(Hồng danh: khi cố ý đồ sát người chơi khác sẽ tăng điểm PK và trở thành hồng danh – nick màu đỏ)
Đương nhiên, bị người ác ý công kích trước, nếu phản kích lại thì sẽ không bị tính điểm PK, cũng không bị hồng danh.
Dương An chỉ muốn nhanh chóng đi làm nhiệm vụ tiến giai, hắn không muốn bởi bị hồng danh mà chậm trễ thời gian.
Ngay lúc thú huyết cuồng chiến sĩ vọt tới còn cách khoảng 10 mét, rốt cục Dương An cũng cử động.
Dương An xoay người, lao ra, nhìn như là muốn chạy trốn, nhưng ngay sau đó, hắn vòng qua một gốc đại thụ, đổi hướng chạy sang ngang.
Tốc độ hiện tại của Dương An, nếu thú huyết cuồng chiến sĩ không dùng kỹ năng Xung phong thì đừng mong đuổi kịp, có điều kỹ năng Xung phong vẫn còn đang trong thời gian cooldown.
Vòng qua mấy gốc cây, ánh mắt Dương An chú ý tới mục sư vẫn chưa nhúc nhích phía hậu phương,
- Hây aaa!
Thú huyết cuồng chiến sĩ lại hét lớn một tiếng, thời gian cooldown kỹ năng Xung phong đã hết, hắn lại lần nữa đánh ra, thuấn gian 10 mét, khoảng cách của song phương đã rút ngắn còn chưa đến 5 mét.
Nhưng mà, Dương An lại không hề hoang mang, trái lại còn khẽ mỉm cười.
Đại kiếm của thú huyết cuồng chiến sĩ sắp sửa đánh xuống Dương An, nhưng đúng lúc này, thân ảnh Dương An lại chuyển, vòng qua đại thụ đổi hướng lần nữa.
Dương An luôn lấy mục sư làm trung tâm chuyển động theo hình tròn, lừa cho thú huyết cuồng chiến sĩ hai lần dùng kỹ năng xung phong, để cho hắn đuổi tới phía sau, tránh việc hắn quay lại đúng lúc, hơn nữa ít nhất 10 giây không thể dùng lại kỹ năng kia.
Mà di chuyển như thế, cũng khiến cho băng khống theo sau bị chệch một góc lớn.
Phương hướng vừa chuyển, Dương An toàn lực gia tốc, lao thẳng tới mục sư, nguyên lai vừa rồi Dương An còn chưa sử dụng hết tốc lực.
Dương An dùng tốc độ cao nhất chạy băng băng, trong chớp mắt đã lao tới cách mục sư kia 20 mét.
Giơ lên cung tên trong tay, nhắm thẳng đầu mục sư, Dương An đặc biệt nhìn về gã mà cười lạnh lùng.
Nhìn thấy ánh mắt Dương An, mục sư cũng hiểu mình đã trở thành mục tiêu, trong lòng không khỏi căng thẳng.
Trong khi đôi bên PK, trước tiên giét mục sư chính là phương pháp chuẩn nhất.
Mục sư hoảng hốt, trong tay lập tức ngưng tụ ra Ly tử cầu, đây là kỹ năng có tính công kích duy nhất của mục sư sơ cấp.
- Chờ ngươi lâu rồi.
Ly tử cầu của mục sư đánh tới, Dương An chẳng những không tránh né mà còn chủ động nghênh đón.
-30
Ly tử cầu đánh trúng Dương An, một giá trị sát thương màu đỏ theo đỉnh đầu Dương An bay lên.
Cùng thời khắc đó, Dương An nhận được nhắc nhở của hệ thống…
Hệ thống: bạn bị tiểu đội Sắc Sắc Băng Côn ác ý công kích, trong vòng 20 phút có quyền lợi phản kích.
Nhìn lại ba gã kia, tên đã chuyển sang màu xám!
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dương An nhắm đích là mục sư, giả vờ công kích, còn cười lạnh cố ý lộ sát ý, chính là vì muốn lừa cho hắn ra tay trước.
Còn lựa chọn mục sư, là bởi vì Ly tử cầu của mục sư sơ cấp công kích sát thương thấp, hơn nữa không mang theo hiệu quả tiêu cực gì, không giống như ma pháp băng nguyên tố của băng khống có chứa hiệu quả đóng băng, bị đánh trúng, rất có thể sẽ bị đóng băng, cho dù thời gian ngắn cũng là trí mạng, dù sao hiện tại Dương An đang lấy một địch ba.
Còn thú huyết cuồng chiến sĩ kia, mặc dù là loại công kích yếu kém nhất trong bốn loại chiến sĩ, nhưng cứ bám lấy, phía sau lại có băng khống nhân cơ hội công kích, cũng cực kỳ phiền toái.
Cho nên, Dương An chọn phương án tốt nhất là mục sư sơ cấp kia.
Thành công lừa gạt đạt quyền phản kích, Dương An không nhịn được cười một tiếng, giờ có thể mặc sức mà công kích.
Quay người bắn ra một mũi hoãn tốc tiễn tới thú huyết cuồng chiến sĩ đang đuổi sát phía sau, sau đó lại toàn lực chạy trốn, kéo dãn khoảng cách.
Thú huyết cuồng chiến sĩ dính hiệu quả chậm tốc, tốc độ giảm đi, mà Dương An lập tức chạy xa ra hơn 40 mét, vòng ra sau một cây đại thụ, sau đó phản kích.
Nhìn ra mục tiêu của Dương An là mục sư, băng khống vội phóng trở về, đáng tiếc tầm đánh của băng khống chỉ có 22 mét, kỹ năng băng đạn sơ cấp căn bản là không thể tập trung mục tiêu.
Mà lúc này, Dương An đã bắt đầu triển khai phản kích.
Bên ngoài 40 mét, mắt Dương An khóa chặt mục tiêu, quyết đoán bắn ra một phát liên hoàn tiễn.
Bốn mũi tên nhọn liên tục được bắn ra, mục tiêu lại là băng khống đang đuổi theo chuẩn bị công kích chứ không phải mục sư.
-115, -117, -115, -116.
Liên tục hơn 400 điểm sát thương, băng khống thủ yếu máu ít lập tức bị miễu sát.
Mục sư vẫn cho rằng mình là mục tiêu bị công kích, hoàn toàn không kịp phản ứng để buff máu cho băng khống.
Kỳ thật có thể kịp phản ứng cũng vô dụng, miễu sát trong nháy mắt, buff theo không kịp.
Lúc này thú huyết cuồng chiến sĩ vẫn còn trong trạng thái chậm tốc, mà mục sư kia nhìn thấy lão đại băng khống của bọn hắn bị Dương An dùng một tiễn miễu sát, cũng bắt đầu hoảng loạn rồi. Trong ba người, mục sư có tố chất kém cỏi nhất.
Thú huyết cuồng chiến sĩ ra sức đuổi theo, nhưng vẫn cách đến hơn 30 mét, Dương An căn bản là không sợ.
Lại giương cung, phá cốt tiễn tập trung mục tiêu, lần này thật sự nhắm mục sư kia.
"Phanh ~ "
Phá cốt tiễn mạnh mẽ phá không mà ra, lập tức bắn về phía đầu của mục sư.
"Phốc ~ "
Tuy rằng mục sư cố gắng né tránh, nhưng tốc độ quá chậm, phá cốt tiễn đánh ra 90% độ hoàn thành, 150% thương tổn cơ bản, tạo ra hơn 200 điểm sát thương, dù không cao như liên hoàn tiễn, nhưng cũng đủ để miễu sát mục sư máu cùi.
Thời gian thú huyết cuồng chiến sĩ bị chậm tốc cũng vừa hết, nhưng hai đồng đội của hắn đã bị Dương An lần lượt miễu sát.
Dương An đem kỹ năng cuối cùng - chu độc tiễn “tặng” cho thú huyết cuồng chiến sĩ, sau đó lập tức xoay người chạy trốn.
Một cung tiễn thủ đủ tư cách sẽ không sơ ý để con mồi tiến lại quá gần.
Thú huyết cuồng chiến sĩ điên cuồng truy đuổi Dương An, thời gian cooldown kỹ năng Xung phong vừa hết, Thú huyết cuồng chiến sĩ lại lập tức dùng lần nữa.
Tuy rằng kỹ năng này của chiến sĩ có thể thuấn gian trong 10 mét, tốc độ cực nhanh, một khi đã phát ra xong kỹ năng Xung phong thì gần như đối phương không thể trốn tránh.
Nhưng mà Dương An lại canh chuẩn xác thời gian cooldown của kỹ năng này, đoán trước được ngay khi cooldown vừa hết thú huyết cuồng chiến sĩ nhất định sẽ sử dụng để đuổi theo mình.
Dương An nắm chắc thời cơ, một khắc trước khi thú huyết cuồng chiến sĩ thi triển kỹ năng Xung phong thì hắn bỗng chuyển hướng.
Kỹ năng Xung phong tuy cường đại, nhưng có một nhược điểm trí mạng, chính là chỉ có thể gia tốc trên đường thẳng mà không thể ngoặt.
Dương An chạy ngang kéo dãn khoảng cách, sau đó lại nấp trong rừng cây mà phản kích.
Phương thức công kích của thú huyết cuồng chiến sĩ hoàn toàn bị người “lão luyện” như Dương An nhìn thấu, hơn nữa tốc độ di động của Dương An rất nhanh, thú huyết cuồng chiến sĩ cũng không có biện pháp nào lại gần hắn.
Tuy rằng HP và phòng ngự của thú huyết cuồng chiến sĩ chỉ sau thuẫn giáp chiến sĩ, nhưng cũng không chịu được Dương An chơi chiêu hit and run, đã phải dùng tới sơ cấp thuấn gian hồi phục dược tề, xong cũng không mấy tác dụng.
Đợi cho thời gian cooldown một vòng kỹ năng của Dương An vừa hết, cũng là lúc thú huyết cuồng chiến sĩ máu trâu thủ cao lăn ra đất, bị giết chết.
Toàn bộ sự việc cũng chỉ hơn 30 giây, Dương An lấy một địch ba, có thể nói là không rụng một sợi tóc mà toàn thắng, có điều Dương An cũng không quá hài lòng.
- Kỹ năng của chức nghiệp sơ cấp quá ít, cho dù mình phi thường may mắn học thêm được chu độc tiễn, nhưng vẫn không đủ.
Dương An không khỏi thầm nghĩ.
- Còn nữa, vừa rồi quá sơ xuất, bại lộ tầm bắn vượt xa bình thường quá sớm, không còn bảo lưu được hậu chiêu.
Dương An đi qua xem ba người chơi kia có rớt ra trang bị nào không, nếu ác ý công kích là lại bị giết thì tỷ lệ tuôn ra trang bị cũng rất cao.
Kết quả, Dương An nhặt được 5 kiện trang bị, trong đó băng khống và thú huyết cuồng chiến sĩ rơi ra 2 kiện, mục sư 1 kiện.
- 2 kiện lam trang, 3 kiện lục trang, mặc dù không có món nào thích hợp với mình, nhưng hẳn bán được không ít.
Dương An cười cười, đem 5 kiện trang bị cất kỹ, sau đó trở về địa điểm sản sinh thuật sĩ Ca Bố Lâm, tiếp tục cày exp.
Tại điểm hồi sinh ở trung tâm Tô Bối Lan tiểu trấn, người thứ nhất bị Dương An miễu sát - băng khống hồi sinh sau 3 giây, chỉ vừa mới mở mắt dã nhìn thấy mục sư đồng đội theo sát đằng sau mà hồi sinh, lại tiếp tục một lát, đồng đội cuối cùng cũng xuất hiện cùng một chỗ.
Toàn quân bị diệt, cả ba nhìn nhìn nhau khó mà tin được, ba người cũng đã tụt một cấp.
- Lão đại, gã kia thật sự là cung tiễn thủ sơ cấp sao, tại sao công kích lại mạnh mẽ như vậy, còn tốc độ nữa, ta còn chưa kịp phản ứng đã bị miễu sát.
Mục sư không thể tin được nói.
- Công kích sát thương cao, tốc độ nhanh, cái này cũng không lạ, kỳ quái nhất là tầm bắn của hắn, ta chưa từng nghe qua một cung tiễn thủ sơ cấp nào lại có tầm bắn xa như vậy.
Băng khống trầm giọng nói:
- Hơn 40 mét, chẳng ai ngờ rằng hắn có tầm bắn như vậy.
Lúc này, băng khống mới ý thức được chỗ đáng sợ của cung tiễn thủ kia!
- Đúng, khi đó ta không hề nghĩ cách xa như vậy có thể bị hắn miễu sát.
Mục sư phụ họa nói.
- Thế chúng ta có quay lại không?
Thú huyết cuồng chiến sĩ hỏi, nhìn dáng vẻ của hắn cũng biết hắn thua không cam lòng.
- Đương nhiên phải quay lại, nhưng đợi một tiếng nữa, cao thủ như vậy không phải chúng ta có thể gây chuyện.
Băng khống nói, tuy rằng hắn muốn điên rồi, nhưng cũng biết người kia không thể trêu chọc.
Sau chút hưng phấn ngắn ngủi, Dương An tiếp tục giết 5 con thuật sĩ Ca Bố Lâm, Dương An vốn lo lắng ba người kia sẽ trở lại làm phiền, nhưng đến cuối cùng, ba gã đó cũng không xuất hiện.
Exp không ngừng tăng cao, rốt cục sau hơn một giờ nữa cũng lên tới 99% cấp 9, đồng thời hệ thống cũng nhắc nhở không thể tiếp tục đạt được exp, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tiếp giai exp mới có thể tăng thêm.
So với dự tính còn sớm hơn 1 tiếng, hẳn là đủ thời gian làm nhiệm vụ tiến giai.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Khoảng 20 phút sau, Dương An về tới Tô Bối Lan tiểu trấn, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến cửa hàng thợ rèn bổ sung lượng lớn mũi tên cùng các loại dược tề.
Lại tốn thêm 10 phút sửa sang lại cho tốt, lúc này Dương An cũng không tới công hội chức nghiệp cung tiễn thủ gặp cung tiễn thủ đạo sư nhận nhiệm vụ tiến giai, mà đi về phía rương chứa đồ.
Mở rương chứa đồ, Dương An đem trang bị cùng tài liệu hôm nay bỏ cả vào, sắp xếp lại hành trang, giờ không có thời gian, đợi tối sẽ đem mấy thứ này đi bán đấu giá.
Lúc này, Dương An chợt để ý tới một mũi đoạn tiễn (tên gãy) vẫn lẳng lặng nằm trong đó.
- Đến lúc rồi, thành công hay không phụ thuộc vào ngươi.
Dương An lấy đoạn tiễn ra, cẩn thận để vào hành trang.
Mũi đoạn tiễn này cực kỳ bình thường, chẳng khác gì những thứ vũ khí gãy hỏng thường thấy trên chiến trường, thế nhưng nó lại là thứ toàn bộ cung tiễn thủ trong Phong Vân đều mơ ước, vật phẩm để chuyển sang chức nghiệp ẩn tàng.
Mũi đoạn tiễn này Dương An lấy được lúc còn chơi băng khống, khi giết quái trong một khu hầm mộ, dĩ nhiên là nó hoàn toàn vô dụng vào thời điểm đó, chỉ nằm mãi một góc trong rương chứa đồ. Mãi đến lúc bị Long thiếu gia đuổi giết, quyết định xóa acc luyện lại, Dương An mới phát hiện chỗ quý giá của đoạn tiễn này.
Mũi đoạn tiễn là này thứ duy nhất Dương An còn giữ lại, ngay từ khi bắt đầu, toàn bộ kế hoạch và hi vọng của Dương An đều bắt đầu từ nó. Có điều khi dần quen thuộc với chức nghiệp cung tiễn thủ, ý nghĩ của Dương An đã có chuyển biến, cho dù không thể trở thành chức nghiệp ẩn tàng, cũng chưa chắc đã không thể thành cường giả. Nhưng mà có một cơ hộ trở thành chức nghiệp ẩn tàng cường đại, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Dương An đi tới truyền tống trận trong Tô Bối Lan tiểu trấn, nộp 2 vàng, lựa chọn truyền tống đến một thành thị cấp 2 thuộc liên minh Quang Minh, Lôi Lạc thành, sau đó lại từ Lôi Lạc thành truyền tống tiếp đến một nơi gọi là Nguyệt Lạc tiểu trấn.
Rời khỏi “vùng sâu vùng xa” Tô Bối Lan tiểu trấn, Dương An cũng không định trở lại.
Ánh sáng lóe lên một cái, Dương An đã được truyền tống tới Nguyệt Lạc trấn, cảnh vật trước mắt đều thật quen thuộc.
Lúc còn chơi băng khống, phần lớn thời gian hắn đều ở nơi này.
Nguyệt Lạc trấn lớn hơn so với loại tiểu trấn kiểu Tân Thủ thôn như Tô Bối Lan kia khá nhiều, bãi luyện cấp cạnh đó cũng rất phong phú, khu quái 1x đến 5x đều có, bởi vậy nơi này cũng có rất nhiều người chơi tới.
Căn cứ lời giới thiệu của hệ thống với mũi đoạn tiễn kia, Dương An cần tới Áo Phong sơn lĩnh phía đông Nguyệt Lạc trấn tìm một NPC tên là Vũ Nguyệt để có cơ hội tiếp nhận nhiệm vụ của chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng. Giới thiệu chỉ có thế, rất vắn tắt.
Dương An xuất hiện không khiến cho người chơi khác chú ý, mỗi ngày Nguyệt Lạc trấn đều có vô số người chơi mới tiến vào, đồng thời cũng có không ít người chơi rời đi địa phương khác.
Dựa vào trí nhớ trước kia, Dương An tìm được tiệm tạp hóa mua hai Hồi Thành quyển trục, sau đó bước ra bên ngoài Nguyệt Lạc trấn, lấy tốc độ nhanh nhất chạy về hướng đông.
Kỳ thật Nguyệt Lạc trấn cũng là địa phương có sắc thái phi thường truyền kỳ.
Theo truyền thuyết, trong cuộc loạn chiến, nơi này từng sinh ra rất nhiều cường giả, trong đó cường đại nhất là một vị cung tiễn thủ thần cấp, có điều vị cung tiễn thủ thần cấp này quá thần bí, chỉ biết một ít thư tịch cổ xưa có ghi lại rằng vị cung tiễn thủ thần cấp này có được lực phong ấn cường đại, là khắc tinh của vong linh sinh vật. Lại có truyền thuyết kể về thực lực cường đại của vị này, có thể dùng cung tên trong tay bắn rơi cả mặt trăng trên bầu trời, cái tên Nguyệt Lạc trấn cũng từ đó mà ra.
Đối với truyền thuyết về Nguyệt Lạc trấn, trước kia Dương An cũng không chú ý, nhưng từ khi có được đoạn tiễn, quyết định muốn trở thành chức nghiệp cung tiễn thủ, Dương An cũng từng nghiên cứu qua. Tuy rằng tư liệu về truyện này không nhiều lắm, nhưng Dương An mơ hồ cảm thấy được mũi đoạn tiễn này rất có khả năng có quan hệ với vị thần cấp trong truyền thuyết kia.
Trước kia Dương An cũng từng nhiều lần đi qua Áo Phong sơn lĩnh, nơi đó chỉ là một tiểu sơn lĩnh (dãy núi nhỏ) cao hơn trăm thước, nhưng trong đại thảo nguyên này cũng đã là nơi cao nhất. Trên sơn lĩnh chằng chịt các loại cây cối, nhưng khá kỳ quái lại không có bất cứ quái vật nào xuất hiện, cho nên có rất ít người tới đây.
Tương phản, ở mặt bắc Áo Phong sơn lĩnh, cũng tức là tại Vong Giả mộ địa (nghĩa trang cho người chết) phía đông bắc Nguyệt Lạc trấn thì lại là một địa điểm luyện cấp thập phần sôi động.
Mà mũi đoạn tiễn này, cũng là Dương An lấy được từ Vong Giả mộ địa.
Dương An rất quen thuộc hoàn cảnh xung quanh Nguyệt Lạc trấn, tuy không hề đi đường vòng, toàn lực chạy băng băng mà cũng hơn 30 phút mới tới chân Áo Phong sơn lĩnh, sau đó còn phải leo lên.
Thời gian chỉ còn chừng hai giờ, trời đã sắp tối.
Dương An không dám có chút chậm trễ, tiếp tục tiến lên.
Áo Phong sơn lĩnh này không có đường đi rõ ràng, Dương An chỉ có thể tự mình lần mò leo lên, rất vất vả.
Lại tiêu tốn hơn mười phút, rốt cục Dương An cũng leo đến đỉnh núi. Toàn bộ cảnh vật đằng xa như thu vào tầm mắt, chỉ tiếc là vẫn không nhìn thấy NPC tên Vũ Nguyệt kia.
- Đoạn tiễn chú thích rõ Vũ Nguyệt ở ngay trên Áo Phong sơn lĩnh, sao không thấy bóng dáng đâu nhỉ.
Dương An nghĩ thầm.
Tìm mãi ở đỉnh cao nhất không thấy, Dương An đành phải xem xét vùng phụ cận, tìm kiếm manh mối.
Dạo một vòng quanh đỉnh sơn lĩnh, rốt cục Dương An phát hiện một nam trung niên NPC ở hướng bắc. NPC kia đang ngồi trên một tảng đá bị vây quanh bởi các tảng đá lớn khác, khó trách vừa rồi Dương An đứng trên đỉnh núi lại không thấy.
Mặc dù không có thông báo nam trung niên NPC kia là Vũ Nguyệt, nhưng Dương An khẳng định chính là người này.
Dương An đi từ từ tới gần mấy tảng đá lớn kia, thấy rõ bộ dạng trung niên NPC, tuy rằng thân hình cùng bề ngoài chỉ là trung niên, nhưng vẻ tang thương cùng ảm đạm trên mặt lại như là đã trải qua vô số năm tháng, ánh mắt trung niên NPC luôn luôn nhìn chăm chú về phía bắc, trong mắt mơ hồ lộ vẻ áy náy, như là tự trách, hối hận, lại như đang canh giữ thứ gì đó.
Dương An bất giác nhìn theo hướng mắt của trung niên NPC, mơ hồ thấy Vong Giả mộ địa xa xa phía bắc.
Rất nhanh, Dương An liền phục hồi tinh thần lại, hắn còn nhớ rõ nguyên nhân tới đây.
Dương An chậm rãi tiến lại, đồng thời từ hành trang lấy ra mũi đoạn tiễn kia.
Dương An cung kính đưa đoạn tiễn tới, nói:
- Kính chào Vũ Nguyệt tiền bối, tại hạ trong lúc vô ý chiếm được đoạn tiễn này, không biết có phải là vật của tiền bối không?
Không có nhắc đến nhiệm vụ tiến giai, ít nhiều gì Dương An cũng hiểu được một ít kỹ xảo trò chuyện trong loại nhiệm vụ này.
- Hả!
Nhìn thấy đoạn tiễn trên tay Dương An, trung niên NPC khẽ giật mình, ánh mắt sáng lên, vẻ xấu hổ trong mắt lại càng đậm.
- Đời người thấm thoát, mới đó mà đã lâu như vậy rồi, phong ấn cũng sắp hết hiệu quả.
Vũ Nguyệt nhỏ giọng thì thào tự nói, không biết là đang nhắc tới cái gì, vẻ mặt khôi phục bình tĩnh, cũng không tiếp nhận mũi đoạn tiễn kia, mà chỉ nhìn chằm chằm lên người Dương An một chốc, rồi lại lần nữa chăm chú hướng về phía bắc Áo Phong sơn lĩnh.
Tuy rằng Vũ Nguyệt lại trầm lặng trở lại, nhưng Dương An vẫn rất kiên nhẫn lẳng lặng chờ đợi.
Một hồi lâu, Vũ Nguyệt mới mở miệng nói:
- Người trẻ tuổi, ngươi có nguyện ý nghe ta kể một chuyện xưa đã xảy ra từ rất lâu về trước không?
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Thật lâu trước kia, trong một tiểu trấn bình thường, có hai thiếu niên thiên tài cùng sinh ra. Một người là Hắc Ám nguyên tố thao khống sư cường đại tôn quý, còn người kia là thần tiễn thủ bách phát bách trúng, giết người ngoài trăm bước. Hai thiếu niên thiên tài này từ nhỏ đã là hảo bằng hữu sống chết có nhau, thân như huynh đệ.
Ngay từ nhỏ cả hai đã biểu hiện ra thiên phú siêu việt, cho tới khi ở lại tiểu trấn không thể tiến bộ thêm nữa, hai người quyết định kết bạn rời đi, du lịch khắp các nơi trên đại lục để tu luyện. Hai người mang trong lòng chính nghĩa, trên đường du lịch, chỉ cần gặp được chuyện bất bình sẽ ra tay tương trợ, vô luận là kẻ quyền thế, hay là ác bá một phương, bọn họ đều không úy kỵ lùi bước. Dần dần, khắp nơi trên đại lục Phong Vân đều lưu truyền sự tích anh hùng trừ gian diệt ác của hai thiếu niên thiên tài. Mà theo quá trình kiên trì khó khăn gian khổ tu luyện, thực lực hai người rất nhanh trở nên cường đại, biến thành cường giả một phương, đồng thời tình huynh đệ càng thêm sâu sắc.
Vào lúc loạn chiến bùng nổ, hai người không chút do dự vùi đầu vào chiến đấu bảo vệ nhân loại quê hương. Thực lực cả hai phi thường cường đại, cho dù trong thời kỳ đầu phe Quanh Minh bại như núi đổ, nhưng hai vị siêu cấp thiên tài này vẫn chưa từng thất bại, thôn trang thành trấn nào được họ bảo vệ thì quân đội liên minh Hắc Ám không thể công chiếm.
Đến giữa cuộc chiến, Huyết tộc quật khởi, cùng với anh hùng nhân loại Bạch Vân xuất thế, tình thế chiến sự bắt đầu nghịch chuyển, phe Quang Minh phát động đại phản công, thu phục nửa đại lục Phong Vân.
Giai đoạn cuối chiến tranh, chiến sự đã bình ổn, liên minh Hắc Ám trốn đến phía bắc đại lục, phe Quang Minh cũng vì nguyên khí tổn hao nhiều mà vô lực tiếp tục tiến công, đành phải ở phía nam đại lục thành lập liên minh Quang Minh, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mà thời kỳ này, sau khi nhận thức cái đáng sợ của chiến tranh, hai vị siêu cấp thiên tài đã rời khỏi chiến sự, tiếp tục hành trình du lịch của bọn họ, trợ giúp càng nhiều người.
Nhưng mà trong một lần trải qua nguy hiểm, hai người tiến vào trong một cổ mộ kỳ quái, bên trong là một tà linh thuật sĩ cường đại, là quân cờ trọng yếu bị liên minh Hắc Ám giấu ở nơi này. Hai người quyết định muốn tiêu diệt tà linh thuật sĩ này, không thể để cho cuộc chiến đáng sợ kia lại bùng nổ.
Có điều con tà linh thuật sĩ này cũng vô cùng cường đại, hai người hợp lực ác đấu cùng với nó mấy ngày đêm mới diệt nổi, nhưng cả hai cũng bị thương rất nặng, mà càng không ngờ chính là, trước khi chết tà linh thuật sĩ đã đem một luồng ý thức tà ác xâm nhập vào cơ thể Hắc Ám nguyên tố thao khống sư.
Thương thế của hai người rất nhanh đã khôi phục lại, nhưng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư cũng dần dần bị ý thức tà ác của tà linh thuật sĩ xâm thực, chậm rãi trở nên hung tàn huyết sát, Hắc Ám nguyên tố thao khống sư tuy rằng trong lòng còn có Quang Minh, nhưng lại tiếp cận một loại chức nghiệp tà ác nhất.
Hắc Ám nguyên tố thao khống sư chậm rãi mất ý thức của mình, dần đến lúc hoàn toàn mất đi khống chế, sắp biến thành một tà linh thuật sĩ khác. Hắc Ám nguyên tố thao khống sư vô cùng thống khổ, không muốn trở thành một ác ma chỉ biết giết chóc, vì thế liền khẩn cầu đồng bạn tốt nhất ra tay tiêu diệt mình.
Trước thỉnh cầu của đồng bạn từ nhỏ đến lớn, trải qua vô số sinh tử, thần tiễn thủ sao có thể hạ thủ được, nhưng mà hắn lại cảm nhận được thống khổ tra tấn linh hồn của người anh em tốt kia. Đến cuối cùng, ngay một khắc trước lúc ý thức đồng bạn bị tà ác chiếm đoạn, thần tiễn thủ mới gạt lệ mà dứt khoát bắn một mũi tên cuối cùng trong đời về phía đồng bạn tốt nhất của mình.
――
Dương An lẳng lặng nghe Vũ Nguyệt kể chuyện xưa, tuy rằng trong đó không nói rõ, nhưng Dương An phỏng chừng Vũ Nguyệt chính là thần tiễn thủ trong chuyện, mà theo ánh mắt tràn ngập áy náy của hắn, Dương An biết đến giờ hắn vẫn không sao tha thứ được việc tự giết chết đồng bạn của mình.
- Haizzz….
Vũ Nguyệt thở thật dài, giống như chìm đắm vào ký ức, một hồi lâu, ánh mắt lại chuyển hướng về phía Dương An.
Vũ Nguyệt nhìn Dương An, chậm rãi hỏi:
- Người trẻ tuổi, ngươi cho rằng thần tiễn thủ kia bắn một mũi tên cuối cùng, giết chết đồng bạn tốt nhất của hắn, là đúng, hay là sai đây?
Dương An ngẩn ra với câu hỏi.
- Chẳng lẽ điều này có quan hệ với nhiệm vụ?
Dương An thầm nghĩ, không có lập tức trả lời.
Đoạn tiễn giới thiệu là “có cơ hội” nhận nhiệm vụ tiến giai của chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng, cũng tức là có thể hoặc không, nói không chừng mấu chốt là ở vấn đề mà Vũ Nguyệt đưa ra. Dương An không khỏi cẩn thận nhớ lại câu chuyện mà Vũ Nguyệt vừa kể, xem có tìm được chi tiết gì không.
Dương An không dám khinh thường, nghĩ kỹ một hồi lâu mới cho ra một đáp án, nói:
- Tại hạ cho rằng, chuyện thế gian không có tuyệt đối đúng hay sai, chỉ cần chúng ta hành động không thẹn với lương tâm, không thẹn với người khác, thì đó chính là đúng.
Đáp án nghe có vẻ ba phải, nhưng là Dương An suy nghĩ mãi mới nói ra. Theo toàn bộ câu chuyện xưa kia, Dương An hiểu được vô luận mình trả lời đúng hay sai, kết quả rất lớn đều sẽ là đáp án lệch, đồng thời mất cơ hội nhận nhiệm vụ của chức nghiệp ẩn tàng, cho nên cái kiểu trả lời thế nào cũng đúng kia có vẻ là đáp án chính xác nhất.
- Ha ha ha, hay, nói rất hay, hay cho một cái không thẹn với lương tâm, không thẹn với người khác.
Vũ Nguyệt nghe được đáp án của Dương An đột nhiên cười nói, vẻ mặt biến đổi hẳn, giống như đáp án của Dương An thực hợp tâm ý của hắn.
Được Vũ Nguyệt khen, Dương An cũng thầm cao hứng, xem ra ý nghĩ của hắn trúng rồi.
Trên thực tế, đúng là Dương An đã sáng suốt, nếu hắn trả lời đơn thuần đúng hay sai, hắn sẽ lập tức mất đi nhiệm vụ tiến giai của chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng. Mũi tên lúc đó của thần tiễn thủ không thể nói sai hay đúng, hắn không đem đồng bạn của hắn giết chết, như vậy đồng bạn của hắn sẽ biến thành một tà ác thuật sĩ khác đi hại người, hơn nữa đây cũng không phải là mong muốn của đồng bạn hắn. Mà hắn lựa chọn giết chết đồng bạn tốt nhất của mình, đối với hắn mà nói lại là loại thống khổ lớn nhất, thử hỏi ai có thể thoải mái ra tay giết chết đồng bạn vào sinh ra tử cùng mình?
Một hồi lâu, Vũ Nguyệt lại yên tĩnh trở lại, nói:
- Tuy nói như thế, nhưng muốn không hổ thẹn, nói dễ hơn làm.
- Người trẻ tuổi, ngươi nói rất hay, ta có một việc muốn ngươi hỗ trợ, không biết ngươi có nguyện ý hay không?
Vũ Nguyệt lại hỏi.
- Tại hạ nguyện ý cống hiến sức lực vì tiền bối.
Dương An đáp ứng, xem ra nhiệm vụ tiến giai đã chính thức bắt đầu rồi.
- Tốt lắm, bây giờ còn không phải lúc, đợi khi trăng lên, ngươi quay lại đây đi!
Vũ Nguyệt chậm rãi nói, rồi lại quay đầu nhìn về phương bắc, không tiếp tục để ý tới Dương An.
- Cái gì! Buổi tối mới đến!
Dương An không khỏi cả kinh.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†