Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 1004 : Hợp tác
Dịch:NovemberRain
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
- Còn về vì sao không nên lập tức khai màn Chúng Thần chi chiến, đó là bởi bà ta im lìm tại Thiên Không thành nhưng vẫn còn có thể ảnh hưởng đến mười hai viên thần cách. Chẳng hạn như quãng thời gian gần đây, chúng ta có thể cảm giác được thần cách lại có dấu hiệu vùng thoát khỏi sự trói buộc từ thần hồn của chúng ta, trở về Thiên Không thành.
Ám Mông nhìn Hàn Thạc, tiếp tục giải thích:
- Sau khi bà ta trầm mê ở Thiên Không thành, cứ cách ước chừng khoảng năm vạn năm, không biết có phải bà ta đã khôi phục được chút lực lượng hay không mà chúng ta đồng thời từ Thiên Không thành cảm ứng được lực hấp dẫn cường đại.
- Dưới loại lực hấp dẫn cường đại này, Thần cách của chúng ta mơ hồ không chịu khống chế, dường như muốn thoát ly chúng ta rơi vào Thiên Không thành. Lúc này, chính là Vận Mệnh nữ thần đã phát hiện ra vấn đề, bà ta phát hiện nếu lợi dụng số lượng Thần hồn nhất định bổ sung vào trong Vận Mệnh kính trong tay bà ta thì có thể ảnh hưởng tới lực hấp dẫn đến từ Thiên Không thành.
Hàn Thạc biến sắc, trầm giọng nói:
- Nói cách khác, ắt phải có Thần hồn trút vào Vận Mệnh chi kính, bà ta mới có thể ngăn cản trở ngại đến từ Thiên Không thành. Thoáng chần chừ, hắn hỏi tiếp:
- Đại chiến của Chúng Thần đại lục cứ cách mỗi khoảng thời gian là các ngươi cố ý làm, cố ý hy sinh đủ Thần hồn để bổ sung Vận Mệnh kính, để kháng cự lực lượng hấp thụ của Thiên Không thành với Thần cách?
- Không sai! - Ám Mông không hề phủ nhận.
- Chúng Thần chi chiến chúng ta cũng sẽ thực hiện nghiêm túc, nếu có thể hy sinh người của đối phương bổ sung vào Vận Mệnh kính, thì đương nhiên là hoàn mỹ nhất.
- Mỗi lần Vận Mệnh nữ thần ra mặt hòa giải, thực chất là do lực lượng Thần hồn của Vận Mệnh kính cần đã đủ? - Hàn Thạc ngạc nhiên hỏi tiếp.
Ám Mông lại gật đầu.
Hít sâu một hơi, mặt đầy vẻ chấn kinh, hắn thực sự không ngờ rằng sau lưng cái gọi là Chúng Thần chi chiến ai dè lại ẩn giấu bí mật lớn đến như vậy, chẳng trách Chúng Thần chi chiến khó có thể tránh khỏi.
Bỗng nhiên, một luồng dị quang lóe lên trong đầu Hàn Thạc, hắn bỗng nhớ tới chút ít ký ức của thống lĩnh Liệp thần giả Khảo Trạch, nhìn chằm chặp Ám Mông hỏi:
- Mấy người các ngươi muốn bảo toàn thủ hạ của mình, vì sao lại mặc cho Liệp thần giả hung hăng càn quấy, ta nghe nói hình như mỗi một hệ nào thần quá nhiều thì sẽ ảnh hưởng đến Thần Cách? Có chuyện này hay không?
Ám Mông cũng hơi có chút giật mình:
- Ngươi không ngờ lại biết chuyện này?
Gật đầu, hắn tiếp lời:
- Quả thật có chuyện này, có điều không khác lắm với điều chúng ta được biết. Thần cách ngoại trừ cần sự bổ sung của Tín Ngưỡng chi lực và gột rửa của Tín Ngưỡng chi hải, thì còn cần có đồng hệ thần linh tử vong không ngừng, cũng là cơ sở duy trì Thần cách.
Lời vừa thốt ra, Hàn Thạc thấy rất ngạc nhiên. Theo như lời Ám Mông nói, Thần cách cũng quá thần kỳ, dường như tất cả thần linh tu luyện đồng hệ lực lượng chỉ là thức ăn nuôi Thần cách, Thần cách dường như lấy sinh mệnh của họ làm thực vật cần bổ sung không ngừng, lại không thể một lần ăn quá nhiều.
Đến đây, một số bí mật liên quan về Chúng Thần chi chiến, liên quan về Thiên Không thành có Ma tôn Cổ Thiên Tà và Sáng Thế Thần, Hàn Thạc đã hiểu rõ đại khái. Song, hắn vẫn chưa biết ba người Nội Tư Đặc, Cổ Lạp Đa, Ám Mông mời hắn tới đây rốt cuộc định làm gì.
- Được rồi, bây giờ có thể nói qua các ngươi bảo ta tới chuẩn bị hợp tác cái gì? - Hàn Thạc đã hoàn toàn hiểu rõ, hít sâu một hơi, thấy tâm tình hưng phấn dị thường của mình dần dần khôi phục lại, lúc này mới mở miệng dò hỏi.
Ba người Nội Tư Đặc một mực kiên nhẫn giải thích Chúng Thần chi chiến, Thiên Không thành cho hắn, sau khi Hàn Thạc hỏi vấn đề này, bỗng nhiên đồng loạt trầm mặc.
- Hả, có gì không ổn? - Hàn Thạc có chút nghi hoặc.
- Quả thật không phải.
Nội Tư Đặc cười, liếc Ám Mông, Cổ Lạp Đa một cái, hỏi:
- Các ngươi cảm thấy hắn có đủ tư cách cùng chiến tuyến với chúng ta không?
Ám Mông, Cổ Lạp Đa quan sát kỹ lưỡng Hàn Thạc vài lần, do dự một hồi rồi thản nhiên gật đầu.
- Vậy được.
Nội Tư Đặc nói:
- Chúng ta hy vọng trong khi Chúng Thần chi chiến diễn ra, ngươi và chúng ta cùng chung chiến tuyến, tận lực không chế tổn thất của chúng ta trong phạm vi nhỏ nhất. Ngoài ra khi ở Thiên Không thành, chúng ta hy vọng ngươi và ba người chúng ta cùng nhau hợp lực cùng tiến cùng thối.
- Ta có thể nhận được cái gì? - Hàn Thạc chần chừ một lát, hỏi.
- Vốn dĩ ước định một khi Thiên Không thành bị mở thì sẽ mất đi giá trị, chúng ta trước tiên sẽ giải quyết ngươi. Dù sao, lực lượng của người nọ thực sự quá đáng sợ, tương lai sự uy hiếp của ngươi quá lớn.
Nội Tư Đặc vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Có điều, nếu ngươi đáp ứng cùng tiến thối với chúng ta thì một khi Thiên Không thành bị phá vỡ, chúng ta sẽ dốc sức bảo vệ ngươi không chết. Còn về chuyện sau này, sau khi kết thúc việc của Thiên Không thành, chúng ta hãy kết luận sau.
Hàn Thạc sớm biết một khi mình mở Thiên Không thành ra, vậy thì mình sẽ mất đi giá trị lợi dụng, mười hai Chủ thần sẽ vứt bỏ hắn cũng là lẽ đương nhiên, tuyệt không kỳ quái.
Lực chấn nhiếp của Ma tôn Cổ Thiên Tà đối với họ thực sự quá lớn, cho dù Sáng Thế Thần bị mười hai người bọn họ liên thủ tiêu diệt, sự tồn tại của mình cũng là một mầm tai họa lớn nhất, họ không cho mình sống sót cũng là lẽ thường tình.
- Ý các ngươi là sau khi Thiên Không thành mở ra, lúc người khác định đối phó ta, các ngươi sẽ giúp ta đối phó, bảo đảm ta sẽ không bị giết ngay tức khắc? Chờ sau khi giải quyết xong chuyện Thiên Không thành, đến lúc ấy thì đường ai nấy đi? - Hàn Thạc cổ quái hỏi.
- Không sai. - Nội Tư Đặc gật đầu.
- Bên trong Thiên Không thành rốt cuộc có thứ gì? - Hàn Thạc hừ lạnh.
Ba người sắc mặt khẽ biến, Nội Tư Đặc trầm ngâm chốc lát, quát khẽ:
- Thứ có thể trở thành Sáng Thế Thần mới, đây chỉ là phán đoán của Vận Mệnh nữ thần, không biết là thật hay giả. Có điều bất luận là thật hay giả, chúng ta đều sẽ vì thứ này mà cực lực tranh đấu!
“Thứ để trở thành Sáng Thế Thần mới!” Hàn Thạc thầm run sợ, mười hai đại Thần cách Chủ thần dã tâm bừng bừng, quả nhiên không vẻn vẹn chỉ vì sự khống chế của Sáng Thế Thần mà muốn tạo phản, xem ra thứ để có thể trở thành Sáng Thế Thần mới là mục tiêu chân chính của họ đây!
Một chuỗi ý tưởng lóe lên trong đầu Hàn Thạc một lượt, mắt hắn rạng rỡ quang mang, thận trọng cân nhắc đề nghị của ba người. Hồi lâu sau, hắn cất tiếng hỏi:
- Một khi ta mở Thiên Không thành ra thì sẽ lập tức bị tiêu diệt, việc này Vận Mệnh nữ thần có ý kiến gì?
Cổ Lạp Đa vẻ mặt cổ quái, khóe miệng nhếch lên một tia tiếu ý khác lạ, nói:
- Nàng ta có ý kiến gì? Ha ha, ý kiến này vốn chính là ả đề xuất ra!
Trong lòng khó chịu, sắc mặt Hàn Thạc vô cùng khó coi, rất lâu sau mới gật đầu nói:
- Được, ta hợp tác với các ngươi.
Hàn Thạc làm sao cũng ngờ rằng ý kiến này lại là Vận Mệnh nữ thần đề xuất. Hắn quan sát Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lập Đa một hồi, từ vẻ cổ quái trên mặt và hơi thở bình tĩnh trên người họ, bỗng cảm thấy họ dường như đều đang nói thật lòng.
Không tưởng nổi Vận Mệnh nữ thần tốt nhất trong ấn tượng, chẳng ngờ lại là người khởi xưởng ý kiến này, Hàn Thạc đột nhiên ý thức được trong mười hai đại Thần cách Chủ thần, Vận Mệnh nữ thần này mới chính là nhân tố khó xác định nhất, mà hắn vẫn luôn tưởng rằng Vận Mệnh nữ thần là có thể giúp đỡ hắn nhất.
- Một Ám Mông ta cũng không phải là đối thủ, mười hai đại Chủ thần cùng nhau đối phó ta, ha ha, ta cho dù có thêm nhiều mạng hơn nữa cũng không đủ mà. - Nhún vai, Hàn Thạc cười khổ nói.
Trong lòng hắn đã rõ, một khi chuyện Thiên Không thành kết thúc, bất kể là ai giành được bảo vật có thể trở thành Sáng Thế Thần mới, đều sẽ là kẻ đầu tiên giết hắn, điểm này không ai có thể thay đổi.
Nhưng chỉ cần có thể tránh ngay từ đầu đã bị mười hai đại Thần cách Chủ thần đối phó, sau khi tiến vào Thiên Không thành nói không chừng sẽ có biến cố phát sinh…
- Nếu đã như thế, vậy chúng ta hãy thảo luận mọi mặt vấn đề một cách chi tiết. - Ám Mông gật đầu.
Ngay trong Hắc Ám thần điện, Hàn Thạc cùng Tử vong, Hủy diệt, Hắc ám, ba đại Chủ thần thảo luận kỹ lưỡng một vài chi tiết về phương diện hợp tác, bao gồm cả Vùng đất hỗn loạn sẽ tham dự Chúng Thần chi chiến thế nào, cả lúc ở Thiên Không thành nên làm thế nào cùng nhau đối phó với những Chủ thần khác.
Cùng lúc này, tại trung tâm Vận Mệnh thần điện của Vận Mệnh thần vực, Vận Mệnh nữ thần đang đứng trước một tấm gương diễn biến nhật nguyệt tinh tú, lòng bàn tay phát ra một luồng bạch quang rực rỡ chìm vào giữa mặt gương.
Sau khi bạch quang trong tay Vận Mệnh nữ thần chìm vào mặt gương, mặt gương nọ đột ngột xảy ra biến hóa, tinh tú trong đó chớp mắt vỡ vụn, hóa thành bụi vũ trụ hoặc là lưu tinh vụt lóe. Những hạt bụi vũ trụ ấy từ từ tụ tập, dần dần trở thành vị diện mới, các hệ lực lượng tuôn vào, một số quang điện đến từ sâu trong vũ trụ rớt xuống những vị diện ấy, dựng dục ra sinh mệnh…
Phá hủy, tạo ra một vũ trụ. Sản sinh, tiêu vong một vị diện. Ra đời, mất đi một sinh mệnh, rất nhiều rất rất nhiều hình ảnh hiển hiện ra trong mặt kính.
Bỗng nhiên, hình ảnh trên mặt kính, từng luồng bạch tuyến dày đặc mắt thường có thể thấy nối liền lại, nối liền tất cả sinh mệnh thể trên vị diện, cùng linh hồn họ phối hợp chặt chẽ.
Tay vừa gảy, một sợi bạch tuyến rơi vòng trong đó lóe lên quang mang, một sinh mệnh xa lạ hiển hiện ra, hình ảnh sinh lão bệnh tử cùng những gì đã và sắp trải qua trong vòng đời của y với tốc độ mắt thường có thể thấy diễn biến một lượt. Tất cả mọi thứ đều không thoát khỏi sự quan sát của Vận Mệnh nữ thần.
Phảng phất như đang đan bện một tác phẩm nghệ thuật xinh xắn, ngón tay nhỏ bé của Vận Mệnh nữ thần quấn vài sợi dây nhỏ cùng một chỗ rồi khẽ xé.
Dây đứt, sinh mệnh quấn trên đó đột ngột tử vong, một đoàn bạch quang phun ra từ trong tay Vận Mệnh nữ thần, che tất cả các sợi nhỏ lại.
Đột nhiên, tất cả sợi nhỏ biến mất không thấy đâu, ở giữa mặt kính hiển hiện ra một hình ảnh mơ hồ…
Ở giữa mặt kính, hiện ra chính là Hắc Ám thần điện, trong gian thạch thất khổng lồ có trời sao sâu thẳm và lốc xoáy tối tăm đó, Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa còn có Hàn Thạc tổng cộng bốn người, đều đang tập trung tinh thần đàm luận gì đó…
Cả bốn người không hề hay biết Vận Mệnh nữ thần chẳng ngờ lại có thể có được thần thông như thế, từ Vận Mệnh thần vực xa xôi tới dòm ngó họ, lúc này vẫn đang thảo luận vấn đề liên quan tới làm thế nào xử lý Chúng Thần chi chiến, liên quan tới làm thế nào mở ra Thiên Không thành, sau khi mở Thiên Không thành hợp tác ra sao.
Mắt Vận Mệnh nữ thần lóng lánh dị quang, nhìn chằm chằm hình ảnh trong gương một lát, đột nhiên ra tay hủy diệt cảnh tượng hiện ra trong kính, khóe miệng khẽ mỉm cười, trong trẻo nhưng yếu ớt.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 1005 : Khoảng cách
Dịch:NovemberRain
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Vùng đất hỗn loạn, Ma Ẩn cốc, nơi sâu nhất.
Trung tâm Cửu Huyền Âm Tụ Linh trận, trong mật thất dung nhập thiên địa Huyền Âm khí tụ tập từ Chúng Thần đại lục, bản thể Hàn Thạc ngồi không chút nhúc nhích trong chỗ ấy, trên thân thể điện quang như con rắn nhỏ vờn quanh, có vẻ cực kỳ quái dị.
Những năm gần đây, chuyện liên quan về Vùng đất hỗn loạn, Ma Ẩn cốc phần lớn đều giao cho thành viên gia tộc quản lý. Một vài việc thật sự cần ra mặt thì cũng có hai thân ngoại hóa thân giải quyết, mà bản thể hắn lại một mực ở trong mật thất Huyền Âm khí bức người này, từ từ lợi dụng Huyền Âm khí khổng lồ rèn luyện thân thể.
Thần thức nhiều năm tĩnh lặng, hắn tiêu hóa thể ngộ cảnh giới Ma Chủ, còn cả chỗ tri thức ma công khổng lồ từ Vạn Ma Đỉnh.
Thiên địa Huyền Âm khí trên Chúng Thần đại lục quả nhiên cực kỳ đậm đặc. Dưới tác dụng của Cửu Huyền Âm Tụ Linh trận, Huyền Âm khí trên cả đại lục đều bị dẫn dắt, cuồn cuộn không dứt tuôn về nơi này, như dòng nước hội tụ vào gian mật thất, dốc sức thoát thai hoán cốt cho Hàn Thạc.
Hàn Thạc tĩnh lặng trong mật thất, thần thức bỗng run rẩy, một tia ba động kỳ diệu lao tới…
Bản thể nhiều năm qua đều như ngủ say không tỉnh bỗng mở trừng đôi mắt, con ngươi sâu thẳm phảng phất như vượt qua khoảng cách không gian, đột nhiên chiếu tới Vận Mệnh thần vực xa xôi.
Ngay lúc vừa rồi, Hàn Thạc từ Vận Mệnh thần vực cảm nhận được một tia dao động năng lượng yếu ớt. Nó dường như có liên hệ với mình, thần thức hắn có một loại cảm giác bị người ta thăm dò.
Từng tia điện quang trong đôi mắt lóe ra, những tia sáng mang theo tà khí âm hàn ấy đan xen lẫn nhau ở giữa không trung ngay trước mặt hắn, Huyền Âm khí trong mật thất tụ tập lại một chỗ càng lúc càng nhiều.
Đột nhiên, Hàn Thạc mở choàng đôi mắt, cắt đứt liên hệ giữa điện quang và đôi mắt.
Từng luồng thần niệm mở ra mãnh liệt, lấy mật thất làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng…
Thung lũng, hồ nước, rừng rậm, thành thị, sinh mệnh trung tâm Ma Ẩn cốc, thần thức của Hàn Thạc từ từ kéo dài vô hạn về phía bên ngoài. Mọi cảnh vật của cả Vùng đất hỗn loạn đều quét qua một lượt. Giờ phút này, hắn chính là ‘Thần’ của Vùng đất hỗn loạn theo đúng nghĩa!
Chỉ vài giây, mọi cảnh vật ở Vùng đất hỗn loạn đều hiện lên trong sự bao trùm và kéo dài chưa hề dừng lại trong thần thức của Hàn Thạc. Hướng về thời không, tuôn vào nơi giao tiếp với Vận Mệnh thần vực, càng nhiều cảnh vật và sinh mệnh chiếu vào trong thần thức của hắn, loại cảm giác kỳ diệu nắm giữ hết thảy này khiến người ta vô cùng thoải mái.
Đột nhiên, sự kéo dài thần thức của Hàn Thạc dừng lại. Thần thức hắn tới bên ngoài Vận Mệnh thần vực. Chỉ cần thần thức tiến thêm một bước nữa thì xem như đã rơi vào Vận Mệnh thần vực.
Không tùy tiện xâm nhập, thần thức hắn sắp tuôn vào Vận Mệnh thần vực kia cũng đột nhiên ngừng lại.
Cứ thế, thần thức Hàn Thạc dừng ở trước Vận Mệnh thần vực, chậm rãi thể hội dao động lực lượng kỳ diệu từ thần vực này. Cảm nhận kỹ càng một hồi, hắn bỗng phát hiện ra tia lực lượng ba động kỳ diệu ấy vượt Vùng đất hỗn loạn, vượt Tử Vong thần vực đến thẳng Hắc Ám thần vực.
Trong thoáng chốc, tất cả thần thức thu hồi mấy giây lại trở về tận cùng Ma Ẩn cốc.
Vận Mệnh thần điện.
Vận Mệnh nữ thần vừa mới lau đi cảnh vật trong Vận Mệnh kính bỗng cảm thấy khá ngạc nhiên nhìn về phía Vùng đất hỗn loạn. Bà ta chỉ thấy một loại tinh quang lóng lánh nào đó, cùng cảnh tượng trong Vận Mệnh kính dường như có quỹ tích Nhật Nguyệt Tinh Vân diễn hóa sinh diệt thế gian.
Khá lâu sau quang mang trong mắt Vận Mệnh nữ thần mới tắt, khẽ hít một hơi, thấp giọng lẩm bẩm:
- Tâm cảnh giác thật đáng sợ, khác hẳn với lực lượng vũ trụ này, không ngờ có thể phát giác được dao động Vận Mệnh chỗ ta, thật không biết hắn rốt cuộc đã biết những gì…
Lắc đầu, ánh mắt Vận Mệnh nữ thần dường như cũng xuyên thấu khoảng cách không gian, rơi vào Vùng đất hỗn loạn, rồi lại lẩm bẩm:
- An Đức Lệ Na còn ở đó, hy vọng nó khỏe mạnh…
Hắc Ám thần vực, Chủ thần điện.
Thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc đang cùng Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, ba đại Chủ thần đàm luận bỗng biến sắc, lập tức im miệng.
Ba người Nội Tư Đặc sửng sốt, thấy Hàn Thạc đang nói chuyện say sưa bỗng ngưng lại, còn tưởng hắn đang có gì bất mãn ở những chuyện trên, đều kỳ quái nhìn hắn. Nội Tư Đặc nhíu mày nói:
- Có vấn đề gì?
Không đáp lời, Hàn Thạc đột nhiên đứng dậy, đi tới song cửa nhìn tinh không sâu thẳm xa xa, hít sâu một hơi, quay lưng nói với ba người:
- Có lẽ Vận Mệnh nữ thần đã biết chuyện của chúng ta.
Lời vừa dứt, sắc mặt ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa đều khẽ biến.
- Là sao? - Ám Mông cũng đứng dậy, chậm rãi đi về phía chỗ Hàn Thạc.
Lúc Ám Mông nói chuyện, viên Thần cách như thủy tinh đen từ sau gáy y bay ra, rơi vào trong Tín Ngưỡng chi hải, Thần cách vừa vào Tín ngưỡng chi hải, Tín ngưỡng chi lực trong Tín ngưỡng chi hải liền điên cuồng tuôn vào trong Thần cách, lực lượng của Tín ngưỡng chi hải mau chóng giảm bớt.
- Các ngươi hẳn cũng biết thân thể này chẳng phải bản thể ta, hiện giờ ở tận cùng Ma Ẩn cốc trong Vùng đất hỗn loạn mới là bản thể của ta. Ngay lúc chúng ta đàm luận, bản thể của ta ở Ma Ẩn cốc cảm nhận được ba động dị thường ở Vận Mệnh thần vực. Tia dao động năng lượng yếu ớt đó rất hiển nhiên đến từ Vận Mệnh thần điện! - Lưỡng lự chốc lát, Hàn Thạc quay đầu nhìn ba người đang chú ý lắng nghe hắn nói:
- Mà phương hướng, chính là…!
Ánh mắt Nội Tư Đặc, Cổ Lạp Đa lấp lóe, không biết đang nghĩ gì, đồng thời dõi ánh mắt lên trên Hắc Ám thần cách trong Tín ngưỡng chi hải.
Chỉ thấy Ám Mông nhìn chằm chặp viên Hắc Ám thần cách đó. Qua một lát sau, hắn đột nhiên gật đầu nói:
- Cảm nhận được chút ít, tuy rằng lủi đi rất nhanh, nhưng chắc chắn là lực lượng của mụ ta!
Hàn Thạc không biết Ám Mông sử dụng lực lượng thần cách để cảm nhận thế nào, có điều nhìn dáng vẻ y hẳn là đã đoán ra rồi.
- Con điếm ấy!
Cổ Lạp Đa nhếch mép cười lạnh:
- Ả còn tưởng mình có thể khống chế mọi thứ, hừ, biết thì sao nào? Chúng ta bất tất phải để ý ả!
Hàn Thạc ngạc nhiên, kỳ quái nhìn Cổ Lạp Đa, không rõ vì sao đường đường là Hủy Diệt Chủ thần lại có oán khí như thế, xem ra y hình như rất bất mãn với Vận Mệnh nữ thần.
Cổ Lạp Đa chẳng hề giải thích oán khí của y với nữ thần, sau khi hừ lạnh một tiếng, bèn nói với Hàn Thạc:
- Chúng ta tiếp tục, đừng quan tâm đến ả!
Nội Tư Đặc, Ám Mông nhíu mày, cũng đều không nói thêm gì nữa. Thấy ba người không có thiện cảm với chuyện của Vận Mệnh nữ thần, Hàn Thạc cũng không tiện hỏi nhiều, gật đầu rồi tiếp tục trao đổi với ba người.
Ba ngày sau, Hàn Thạc bước ra từ Hắc Vực Sâm Lâm, đi tới U Mạc thành.
Tới U Mạc thành, Hàn Thạc đi tìm Đường Na luôn, phát hiện nàng sớm đã chờ ở gian phòng nọ. Trông dáng vẻ Đường Na, vẻ hoan hỉ đầy mặt, vừa thấy hắn tới lập tức hô khẽ:
- Chàng tới rồi.
Bước lên một bước nắm lấy tay Đường Na, sau khi ngồi xuống Hàn Thạc cười nói:
- Sao rồi? Phụ thân nàng đáp ứng cho nàng theo ta rời đi rồi ư?
- Đúng thế, từ sau khi cha thiếp biết chàng được Tử Vong, Hắc Ám, Hủy Diệt ba đại Chủ thần mời tới, thì đã không còn một chút tức giận nào cả. Ta nói muốn cùng chàng trở về Vùng đất hỗn loạn, ông cũng không giữ lại, rồi bảo ta nếu tới đó hãy khiêm tốn một chút, nhưng cũng đừng nên chịu ủy khuất gì cả. - Đường Na xinh tươi cười.
- Nói cái gì thế, nàng có thể chịu ủy khuất gì chứ.
Hàn Thạc cười, rồi kéo Đường Na ra bên ngoài, nói:
- Nếu phụ thân nàng đã không nói gì, vậy chúng ta đi thôi.
- Chàng đàm luận ổn thỏa với ba vị kia chưa? - Đường Na vừa nhớ tới Hàn Thạc không ngờ lại trao đổi với Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt ba đại Thần cách Chủ thần, liền cảm thấy không biết nên thế nào cho phải. Trong lòng nàng loáng thoáng có phần tự ti, cũng không biết sau này mình rốt cuộc có thể giúp gì cho hắn.
Năm ấy khi ở Kỳ Áo đại lục, lúc Hàn Thạc vừa mới tới Chúng Thần đại lục, thực lực của Đường Na còn có thể làm vài chuyện trong khả năng cho hắn. Song Hàn Thạc bây giờ như ngọn núi lớn khiến người ta kính ngưỡng, ở trong mắt nàng, khoảng cách giữa nàng và Hàn Thạc dần dần kéo xa, khiến nàng không biết nên làm thế nào cho hay.
Ngoài điều này, nàng cũng lo lắng sau này tới Vùng đất hỗn loạn thì đám Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny sẽ cùng nhau nhắm vào nàng, dù sao dạo trước Hàn gia cùng Lai Phất Tư gia tộc cũng có chút oán thù.
Trước khi chưa tới Vùng đất hỗn loạn, Đường Na cả ngày mong chờ, hiện giờ thật sự sắp phải đi, ngược lại nàng trở nên khẩn trương.
- Trước khi về Vùng đất hỗn loạn chúng ta tới một nơi khác. - Sau khi ra khỏi U Mạc thành, Hàn Thạc đổi phương hướng.
- Vậy đến chỗ nào? - Đường Na ngạc nhiên, sửng sốt hỏi.
- Phong thần vực. - Hàn Thạc nói.
Phong thần vực, Phong Khiếu sơn cốc.
Trong cốc gió dữ gầm thét, sức gió nơi sơn cốc ở trung tâm hai ngọn núi lớn khủng khiếp, không ngờ ngay cả tảng đá lớn đều bị cuốn lên trời. Đưa mắt nhìn cát bay đá chạy ở Phong Khiếu sơn cốc đó cho người ta một loại rung động mãnh liệt.
Phong Khiếu sơn cốc chính là hang ổ của Liệp thần giả ở Phong thần vực, người biết nơi này không nhiều. Từ sau khi Mễ Lặc một đi không trở lại, Liệp thần giả ở Phong Khiếu sơn cốc liền phân thành mấy thế lực, không có thống lĩnh trấn áp như Mễ Lặc, bọn người này không ai phục ai, đều đang mưu đồ vị trí thống lĩnh.
- Nghe nói thống lĩnh đại nhân đã chết tại Vùng đất hỗn loạn, quãng thời gian này có một gã tên Hàn Hạo bắt đầu thống nhất thế lực Liệp thần giả. Liệp thần giả của Đại Địa, Thủy, Hỏa ba thần vực đã bị hắn thu làm bộ hạ, dường như đã tới Phong thần vực rồi. - Trung tâm sơn cốc, dưới thế gió cát bay đá chạy, vài người vẻ mặt bình tĩnh đàm luận.
- Hừ, liên minh Liệp thần giả có quy củ của liên minh Liệp thần giả, mỗi một thống lĩnh đều chỉ hỗ trợ không can thiệp. Hàn Hạo đó nghe nói trong tay khống chế thống lĩnh Liệp thần giả của Tử Vong thần vực, hắn dựa vào cái gì đi lo chuyện thần vực khác! Nếu hắn thực sự dám tới Phong thần vực của chúng ta, tranh đoạt vị trí thống lĩnh, Nạp Gia ta là người đầu tiên không tha hắn! - Một gã trung niên thân hình gầy yếu, sắc mặt vàng đét hừ lạnh nói.
- Nghe nói Hàn Hạo đó cực kỳ cường hãn, Liệp thần giả của ba đại thần vực Đại Địa, Thủy, Hỏa hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, tất cả những ai phản kháng đều bị hắn giết chết. Chúng ta, chúng ta chỉ e cũng không phải đối thủ của hắn! - Một kẻ có vẻ khá lo lắng, mày ủ mày chau nói.
- Tập hợp tất cả lực lượng tại Phong Khiếu sơn cốc, tạm thời chúng ta bỏ thành kiến, trước tiên tiêu diệt tên ngoại lai này rồi hãy nói. Phong thần vực cho dù phải tuyển thống lĩnh, cũng chỉ có thể tuyển trong mấy người tu luyện Phong hệ lực lượng chúng ta, sao có thể tới lượt hắn! - Nạp Gia quát.
Y vừa nói như vậy, mấy người còn lại đều bình tĩnh gật đầu, đồng ý với ý kiến của y.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Một đạo thân ảnh đột nhiên giáng xuống Phong khiếu sơn cốc, lực lượng tà ác theo đó phóng ra khiến sắc mặt của toàn bộ Liệp thần giả biến thành sợ hãi, thần tình kinh sợ hiển rõ.
Ngay sau đó, âm thanh vù vù theo gió rít truyền đến từ ngoài sơn cốc, rất nhiều nhân ảnh từ bên ngoài lao vào cốc.
Tận cùng nơi cát bụi mịt mù, Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo lạnh lùng xuất hiện, đôi con ngươi tà dị quét qua đám người tụ tập nọ, nói:
- Các ngươi chính là đám thủ lĩnh Liệp thần giả ở Phong thần vực?
Bạch cốt vương tọa vô cùng to lớn hiện ra giữa không trung, Hàn Hạo từ trên cao nhìn xuống, biểu hiện ra lực lượng đáng sợ. Đột nhiên, gió dữ gào thét trong sơn cốc dường như gặp phải lực cản cường đại, gió núi nhiều năm qua chưa từng ngừng lại không ngờ lại dần dần biến mất.
Những thống lĩnh Liệp thần giả vừa còn đang đàm luận cùng đối phó Hàn Hạo, mặt đầy vẻ khiếp sợ nhìn hắn. Nạp Gia hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Ngươi chính là Hàn Hạo?
Khẽ vuốt cằm, Hàn Hạo nhìn Nạp Gia, nói:
- Ngươi nói nếu ta tới, ngươi là kẻ đầu tiên không tha cho ta?
Nạp Gia lạnh tâm, không dám ngẩng đầu nhìn đôi con ngươi tà dị của Hàn Hạo, ấp úng một lát, kiên trì nói:
- Có điều, thống lĩnh của Phong thần vực chỉ có thể là những người tu luyện Phong hệ lực lượng như chúng ta gánh vác, quyết không cho người ngoài nhúng tay! - Từ trên người Hàn Hạo, Nạp Gia cảm giác được lực lượng ba động đáng sợ, trong lòng y không hề có chút hy vọng nào.
Nhíu mày, Hàn Hạo ngồi trên Bạch cốt vương tọa đột nhiên ra tay. Một cây cốt thứ từ trên trời giáng xuống, như quỷ mị đâm về phía Nạp Gia, hoàn toàn không cho hắn có động tác phản kháng, trực tiếp đâm xuyên qua người hắn, tất cả sinh mệnh lực đều bị cốt thứ nuốt sạch sẽ.
Trong cái vung tay, Nạp Gia huênh hoang nhất ở đây liền bị giết, trong mắt Hàn Hạo lóe dị quang, cốt thứ bỗng chui vào trung tâm vương tọa bạch cốt biến mất không thấy đâu.
Những Liệp thần giả lúc trước còn luôn mồm phải gác thành kiến cùng nhau đối phó Hàn Hạo lúc này toàn bộ đều há hốc mồm, hoảng sợ nhìn hắn, trong nhất thời không biết nên làm thế nào.
- Ta lần này tới không dự định trở thành thống lĩnh của các ngươi!
Hàn Hạo quét mắt đám người câm như hến đó:
- Có điều, ta sẽ điều khiển thống lĩnh mới cho các ngươi. Bắt đầu từ bây giờ, thống lĩnh Liệp thần giả của Phong thần vực trực tiếp nghe lệnh ta!
Lời vừa dứt Hàn Hạo tiện tay chỉ ra một người:
- Ngươi chính là thống lĩnh mới!
Hơi dừng lại, hắn tiếp lời:
- Còn có vấn đề gì không?
Những người trầm mặc mở miệng nói chuyện.
Gật đầu, Hàn Hạo nhìn Liệp thần giả bị hắn chỉ định:
- Cho ngươi thời gian một tháng. Hãy thống nhất tất cả Liệp thần giả ở Phong thần vực lại một lần nữa. Một tháng này ta sẽ ở tại đây, nếu gặp phải trở lực gì ngươi có thể hồi báo lại cho ta. Ai dám kháng lệnh, ta giết kẻ đó!
Trầm mặc, lại là trầm mặc.
- Làm việc đi! - Phất tay, Hàn Hạo không kiên nhẫn nói.
Những kẻ được gọi là thủ lĩnh Liệp thần giả của Phong Khiếu sơn cốc này không có bất kỳ ai dám dị nghị, dưới tiếng quát mắng bực mình của Hàn Hạo đều lũ lượt rời đi, trông thấy một đám Liệp thần giả đột nhiên xuất hiện ở Phong Khiếu sơn cốc trong lòng càng thêm khiếp sợ.
- Ba La, hãy trông chừng kỹ cho ta. - Hào Hạo ngồi trên vương tọa bạch cốt liếc nhìn Ba La ở cách đó không xa, lạnh nhạt ra lệnh.
- Ta biết, ha ha, xem ra bọn chúng nhất định sẽ ngoan ngoãn làm việc. - Ba La khom người gật đầu, im lặng thối lui.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, không tới thời gian nửa tháng, dưới lực uy hiếp không ai bì nổi của Hàn Hạo, tất cả thống lĩnh Liệp thần giả của Phong Khiếu sơn cốc đã thống nhất lại với nhau. Nửa tháng qua, Hàn Hạo không cần tự mình ra tay, hễ có kẻ dám không tuân lệnh đều sẽ bị đám thủ hạ Ba La xử lý sạch sẽ.
Hàn Hạo thân tại trung tâm một huyệt động của Phong Khiếu sơn cốc, trong quãng thời gian này không ra khỏi động, gian khổ lĩnh ngộ lực lượng của thần cách.
Ngay trước khi Hàn Hạo định tới một mục tiêu tiếp theo, Hàn Thạc đã dẫn theo Đường Na tới Phong Khiếu sơn cốc, dễ dàng tìm được hắn đang khổ tu.
- Phụ thân, sao người lại tới đây? - Tiểu Khô Lâu trước mặt thủ hạ thì ngông cuồng tự đại lại lộ ra vẻ vui mừng, cao hứng hỏi.
- Sao rồi? Có lĩnh ngộ ra lực lượng thần cách không? - Sau khi Hàn Thạc tới, bèn cười dò hỏi Tiểu Khô Lâu.
- Mấy năm nay con luôn thử lợi dụng lực lượng thần cách, nhưng vẫn chưa được thuần thục cho lắm. Trên phương diện vận dụng lực lượng thần cách, khẳng định còn xa mới bằng đám người Nội Tư Đặc. - Hàn Hạo nói.
- Ta lần này tới chính là muốn nói qua chuyện thần cách với ngươi.
- Trước khi tới đây, ta từng đi tới Hắc Ám thần vực, định ngày gặp ba người Nội Tư Đặc, Cổ Lạp Đa, Ám Mông, biết một số chuyện về thần cách…
Hàn Thạc tường thuật lại cuộc đối thoại của mình với ba Thần cách Chủ thần tại Hắc Ám thần vực, sau đó lập tức trầm giọng nói:
- Ta lo ngươi lúc mảnh thần cách bị thiêu cháy sạch sẽ mất đi khả năng khống chế Thần cách, cho nên ngươi tốt nhất có thể trong khoảng thời gian này hãy bắt đầu tụ tập Tín ngưỡng chi lực.
Dựa theo lời ba người Nội Tư Đặc, duy trì Thần cách cần sự trợ giúp của Tín ngưỡng chi lực, còn cần được sự gột rửa của Tín ngưỡng chi lực, có rất nhiều ước thúc. Trước khi Tiểu Khô Lâu có mảnh thần cách, có lẽ tạm thời chưa cần sử dụng Tín ngưỡng chi lực, song mảnh thần cách một khi thiêu đốt sạch sẽ, vậy thì bắt buộc phải lợi dụng Tín ngưỡng chi lực để duy trì. Đến lúc ấy nếu không có sự tồn tại của Tín ngưỡng chi lực, thần cách của hắn sẽ tiêu diệt Thần hồn của hắn, một lần nữa chọn lại chủ nhân.
Biết được bí mật này từ miệng ba người Nội Tư Đặc, Hàn Thạc lập tức quyết định trước tiên không trở lại Vùng đất hỗn loạn, lập tức tìm Hàn Hạo nói chi tiết một phen. Tiểu Khô Lâu tuy rằng thân không tại Vùng đất hỗn loạn, nhưng cứ mỗi khoảng thời gian sẽ truyền tin tới Vùng đất hỗn loạn, cho nên Hàn Thạc đối với hướng đi của hắn vẫn biết rõ.
Nhưng vì phòng ngừa cuộc nói chuyện của họ sẽ bị kẻ có ý đồ biết được, Hàn Thạc không sử dụng phương pháp liên hệ khác với hắn, mà dùng cách tiếp xúc mặt đối mặt để tránh mọi điều phiền phức không cần thiết.
- Phụ thân, tình huống của con cùng phụ thân nói dường như không giống nhau cho lắm. - Tiểu Khô Lâu ngoan ngoãn nghe Hàn Thạc kể một lượt, nhíu mày trầm mặc rất lâu, mới kỳ quái mở miệng.
- Không giống?
Hàn Thạc sửng sốt, rất hứng thú hỏi:
- Sao lại không giống?
- Thần cách của con hình như là do mảnh thần cách Tử Vong hệ và ma công con tu luyện dung hợp mà thành, hiện giờ nó sớm đã không còn nữa rồi, con cũng không cảm giác được nó cần Tín ngưỡng chi lực gì. Chẳng những như vậy, mà Thần cách còn tiếp tục phóng ra lực lượng ở trong thân thể và Thần hồn con, dường như lúc nào cũng đều có thể khiến con trở nên mạnh mẽ. - Tiểu Khô Lâu nghĩ một hồi, mới nói ra cảm giác của mình.
- Cái gì?
Hàn Thạc kinh ngạc, nhìn thật sâu Hàn Hạo, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, rất lâu sau hắn mới cười khổ nói:
- Ta đây cũng không biết là xảy ra chuyện gì nữa, thật kỳ quái, chẳng nhẽ thần cách của ngươi vốn dĩ không thuộc cùng một loại với đám Nội Tư Đặc, không cần Tín ngưỡng chi lực duy trì ư?
- Con cũng không biết, trên viên Thần cách này con không cảm giác được chút xíu lực ước thúc nào. Ngược lại, nó dường như đều đang giúp con, giúp con trở nên càng ngày càng mạnh!
Hàn Hạo sắc mặt vui sướng, nói:
- Hiện tại nếu gặp lại Nội Tư Đặc, cho dù con không thắng nổi y, thì y cũng đừng mơ giết chết con.
Lời này vừa ra miệng, Hàn Thạc có phần cười khổ không thôi, hắn biết Tiểu Khô Lâu tuyệt đối sẽ không nói dối hắn, nói cách khác gã hiện giờ đã có lòng tin tuyệt đối có thể chống chọi với đám Nội Tư Đặc rồi.
Khi tới Hắc Ám thần vực, hắn đối mặt với Ám Mông cũng chịu bó tay, vẫn không phải đối thủ của Ám Mông. Dựa theo cách nói của Tiểu Khô Lâu, vậy hắn chẳng phải còn cường đại hơn mình sao?
- Biểu lộ lực lượng của ngươi một chút.
Trầm ngâm một hồi, Hàn Thạc bỗng bật cười, liếc mắt với Đường Na đi cùng mình, hắn nhẹ giọng nói:
- Nàng trước tiên hãy ra ngoài một lát, nàng ở đây sẽ bị ảnh hưởng đó.
Đường Na cười gật đầu, mau chóng rời đi.
Nàng nghe xong cuộc đối thoại của hai cha con Hàn Thạc, tự nhiên biết lực lượng hai người đã vượt rất xa đám phàm phu tục tử của Chúng Thần đại lục, Chúng Thần đại lục tuy lớn, nhưng có thể tạo thành uy hiếp đối với đôi cha con này chỉ e cũng chỉ có mười hai đại Thần cách Chủ thần mà thôi.
Thần cách Chủ thần ý nghĩa cho điều gì trong lòng Đường Na biết rõ. Hai đại Thần cách Chủ thần nếu giao chiến, cho dù là một tia năng lượng sót lại cũng có khả năng giết chết mình, khiến nàng hồn phi phách tán.
Đường Na cảm nhận sâu sắc chênh lệch giữa mình và cha con Hàn Thạc.
Trong khi Đường Na rời khỏi, hai cha con bèn đóng chặt huyệt động, sau đó mới do Tiểu Khô Lâu dè dặt xuất thủ. Cốt thứ vừa ra, lực lượng hung bạo, tuyệt vọng, tử vong, vô cùng vô tận oán hận mạnh mẽ phóng ra. Những lực lượng đó tụ tập lên cốt thứ, cốt thứ khẽ xoay, phảng phất như ngay cả không gian đều bị xé toạc, lộ ra đốm sáng rực rỡ mê người.
Hàn Thạc cảm thụ lực lượng trên cốt thứ, từ từ nhắm đôi mắt lại, cứ như vậy trải qua rất rất lâu, mới khẽ gật đầu, nói với Tiểu Khô Lâu:
- Lực lượng của ngươi hết sức đặc thù, là do lực lượng Tử Vong của thế giới này làm cơ sở, lợi dụng nhận thức sâu sắc của lực lượng Tử Vong đối với linh hồn, cùng thể ngộ trên linh hồn của Ma công mà ngưng tụ, tụ tập tất cả những lực lượng tiêu cực trong sát na trước khi sinh mệnh biến mất, mà bạo phát ra lực lượng.
Tiểu Khô Lâu luôn cảm thấy thật sự thiếu hụt nhận thức đối với lực lượng của mình, ngoan ngoãn nghe Hàn Thạc giải thích, nói:
- Ý người nói đây là lực lượng linh hồn của sinh mệnh trước khi chết bạo phát ra, là lực lượng đặc thù hình thành giữa sinh và tử?
Gật đầu, Hàn Thạc mở đôi mắt, nhíu mày nói:
- Đây thực ra cũng coi như là nguyên tố lực lượng, mỗi một sinh mệnh trước khi hoàn toàn tiêu biến vẫn sẽ dư lại một phần lực lượng trong thiên địa, con người thông thường bị sinh lão bệnh tử dẫn tới tử vong, thuộc về loại đã sớm biết vận mệnh của mình, chết sẽ vô cùng yên ả, cái chết yên ả sẽ không sinh ra quá nhiều năng lượng đặc thù. Mà những lực lượng của ngươi có phần cực đoan, chính là lực lượng thiên địa do những kẻ chết không giống bình thường sinh ra. Thông thường kẻ có cái chết khác thường trong lòng đều sẽ tràn ngập sợ hãi, oán hận, tuyệt vọng, hung bạo, giết chóc, điên cuồng,.. những lực lượng này thật sự có thể xưng là lực lượng chí tà chí ác trong thiên địa. Ngươi có thể lợi dụng những lực lượng này hình thành một viên Thần cách mới, thật là vô cùng may mắn.
Lượng lự chốc lát, hắn cười khổ nói tiếp:
- Cũng chỉ có ngươi mới có thể lợi dụng những lực lượng này hình thành Thần cách, bởi hình thái sinh mệnh của ngươi đặc thù, đổi sang một vị Thần bình thường, dung hợp nhiều lực lượng tiêu cực như vậy, chỉ e Thần hồn y đầu tiên đã không chịu nổi, còn chưa đợi thần cách hình thành thì đã hồn phi phách tán rồi.
- Phụ thân, con phải làm sao đây? - Tiểu Khô Lâu nghe Hàn Thạc giảng giải một hồi, ngây ngẩn cả người, ngạc nhiên hỏi.
- Không biết, ta luôn cảm thấy thần cách ngươi hình thành quá thuận lợi… - Hàn Thạc ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng nghi hoặc trùng trùng. Dựa theo lời đám Nội Tư Đặc, Sáng Thế Mẫu Thần tổng cộng chỉ ban xuống mười hai viên Thần cách, mà thần cách của Tiểu Khô Lâu lại là tự mình thành hình. Nhưng đám Nội Tư Đặc sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng gặp ai có thể hình thành thần cách mới.
“Chẳng nhẽ việc đó có liên quan với Ma công mình luyện?” Hàn Thạc thầm đoán.
Last edited by Tiểu Hổ; 03-02-2011 at 01:34 AM.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hàn Thạc, Đường Na không ở lại Phong Khiếu sơn cốc bao lâu. Cùng Tiểu Khô Lâu đối mặt đàm luận một phen thì Hàn Thạc phát hiện ra thần cách do hắn hình thành dường như không cùng loại với của mười hai đại Thần cách Chủ thần, rồi cũng không đưa ra thêm ý kiến gì cho Tiểu Khô Lâu, chỉ để hắn tự mình lĩnh ngộ kỹ càng lực lượng của thần cách.
Thân ngoại hóa thân này của Hàn Thạc dẫn theo Đường Na cũng không lập tức vội vã trở về Vùng đất hỗn loạn. Trên đường trở về cứ thong thả bồi tiếp Đường Na du sơn ngoạn thủy, còn thời gian thì cứ để mặc cho nàng sắp đặt.
Hiện giờ thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc ngoài việc chưa triệt để dung hợp, còn thì chẳng còn chỗ nào khiến hắn phải lo lắng. Tìm không được phương pháp khiến mười ba hệ lực lượng dung hợp với nhau thì Hàn Thạc đừng hòng tiến thêm một bước, cho nên chỉ đành mặc kệ mà thôi. Lại thêm bản thể của hắn có tiến bộ mãnh liệt tại Ma Ẩn cốc cho nên tấm thân này có thể tận tình bồi tiếp Đường Na đi phiêu lãng.
Mặc dù thân thể có chỗ đặc biệt nên Hàn Thạc không cách nào quá thân mật với Đường Na, nhưng nàng có hắn bồi tiếp bên cạnh vẫn thấy hạnh phúc vô cùng. Có thể nắm tay Hàn Thạc thả bộ nhàn nhã ngắm cảnh đẹp, chuyện này đã đủ để Đường Na cảm thấy thỏa mãn.
Đến Chúng Thần đại lục bao nhiêu năm nay, khu vực hoạt động của Hàn Thạc cũng chỉ vẻn vẹn giới hạn ở ba đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong và Thời Không, còn thì chỉ có Vùng đất hỗn loạn.
Mười hai thần vực của Chúng Thần đại lục, đa số là các nơi hắn đều chưa từng đi qua. Tuy nói là thông qua tin tức hắn cũng đủ hiểu kết cục cùng tình huống tổng thể của Chúng Thần đại lục, nhưng cụ thể thế nào thì lại không biết.
Hiện giờ thời gian dư dả, Chúng Thần chi chiến đã chính thức mở màn, cũng chẳng có gì kịch liệt, chỉ giới hạn trong các đại thần vực Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, Sinh Mệnh, Quang Minh, Thủy. Còn một nửa số thần vực thì vẫn chưa tham chiến, hơn nữa cho dù là sáu đại thần vực có tham chiến thì cuộc chiến cũng không phải là tối mày tối mặt.
Chúng Thần chi chiến còn chưa kết thúc, Thiên Không thành vẫn chưa tới lúc khai mở, huống chi cho dù Chúng Thần chi chiến kết thúc thì lực lượng bản thể của Hàn Thạc cũng chưa đột phá cảnh giới Ma chủ, muốn đi khai mở Thiên Không thành cũng không có khả năng, cho nên cũng còn cần phải đợi một khoảng thời gian.
Có được lúc nhàn hạ rảnh rỗi này, nên hắn muốn đi thăm mười hai đại thần vực một phen, cho xong việc bồi tiếp Đường Na thoải mái đi chơi càng nhiều nơi càng tốt cho thỏa chí tang bồng.
Ngoài ra, bản thể Hàn Thạc ở nơi xa tại Ma Ẩn cốc của Vùng đất hỗn loạn cũng đang ở dưới lòng đất tiếp tục tu luyện lực lượng do Cửu địa Huyền âm tụ linh trận trợ giúp, hòng thoát thai hoán cốt thêm một lần.
Ma Ẩn cốc. Trong một toà đình viện tĩnh mịch.
La Ti với mái tóc bạch kim đang lẳng lặng ngồi trên một ghế đá, nhìn cây cảnh, tiểu kiều nước chảy xinh xắn trong đình viện, mọi thứ đều đầy sinh cơ, còn nàng thì vẻ mặt lại rất ư hiu quạnh.
La Ti dẫn theo cự nhân đến vùng sa mạc hoang vu bình lặng ngoài ngàn dặm. Đột nhiên có một người bước vào toà đình viện yên tĩnh này, phá đi nét bình lặng của nàng.
La Ti đang chăm chú nhìn cây cầu nhỏ có nước chảy bên dưới chỉ liếc mắt nhìn tới La Mông đang tùy tiện bước tới. Nhìn thấy thân hình đặc biệt do hấp thụ kim chúc tạo thành, nàng chỉ nhíu mày hỏi:
- La Mông, ngươi tới đây làm gì? Thân thể của ngươi dường như lại có biến hóa.
La Mông cười ha hả nói:
- Trước đây không lâu ta có đi tìm Hàn Kim, vừa may An Đức Lệ Na cũng ở đó. Ta vốn định hỏi hai người một số điểm dị thường về thân thể của ta. Ai ngờ cả hai liên thủ đánh ta một trận. Bà mẹ nó, nhưng sau khi bị đánh một trận mà thân thể của ta vẫn thấy vô cùng thoải mái. Độ kiên cố lại còn đạt tới một cảnh giới mới nữa, thật muốn ngày nào cũng được bọn họ đập ta một trận!
La Ti ngạc nhiên sững sờ một lúc rồi mới nghĩ tới cho dù là Hàn Kim hay An Đức Lệ Na thì lực lượng trên người cũng đều đặc biệt vô cùng. Thân thể của La Mông chỉ cần thêm một số đặc tính kim chúc trong cơ thể Hàn Kim cùng An Đức Lệ Na thì đối với hắn khẳng định là có nhiều chỗ lợi.
- La Mông, cảnh giới hiện giờ của ngươi hơi quái dị, ngươi có biết thực lực của ngươi rốt cuộc là tới giai đoạn nào chưa? - La Ti suy nghĩ một hồi rồi mới mở lời hỏi.
- Ta không biết là kinh nghiệm của ta hiện giờ đã tới mức nào. Nhưng trước đó ta có gặp Tát Lạp Tư. Ta có thử đánh lén hắn, sau khi bị phát hiện, Tát Lạp Tư không biết là ta, cũng không khách khí, hung hăng ra tay với ta. Ta cũng cứng cỏi chịu một đòn lôi điện oanh kích của hắn, sau đó phát hiện ra căn bản không có bị thương gì, khôi phục vài ngày là khoẻ lại hết. - La Mông đắc ý nói.
La Ti nhẹ nhàng hất mái tóc rồi kinh ngạc nói:
- Tát Lạp Tư có cảnh giới của Chủ thần, đánh toàn lực một đòn không ngờ cũng không làm trọng thương La Mông nhà ngươi. Thực lực hiện giờ của ngươi cũng thật là mạnh mẽ ha.
La Mông cười ha hả nói:
- Sau này ta cùng Tát Lạp Tư chiến đấu, lực lượng lôi điện của hắn chẳng có tác dụng gì với thân thể của ta, chỉ làm thần hồn của ta bị tê mà thôi. Tài nghệ ta không bằng hắn, nhưng cho dù như vậy, Tát Lạp Tư cũng sẽ đau đầu vô cùng. Thật không biết vì sao Bố Lai Ân lại lợi hại như vậy. Chỉ hơi cải biến thân thể của ta một chút là ta đã phát sinh biến hóa dữ dội như vậy.
Chần chừ một chút rồi La Mông mới cảm kích nói với La Ti:
- Cũng may là năm đó ngươi dẫn Bố Lai Ân đại nhân tới tìm ta, bằng không ta sợ rằng vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng ở cái đầm lầy đó, thêm cả ngàn năm cũng chẳng đạt tới cảnh giới ngày nay!
Vừa nghe hắn đề cập tới Hàn Thạc, sắc mặt La Ti liền lộ vẻ mất mát, hờ hững nói:
- Từ sau khi hắn đi vào lòng đất, ta cũng lâu lắm rồi không gặp hắn. Mặc dù ta ngày nay cũng đã đạt tới Thượng vị thần hậu kỳ, nhưng so với lúc còn kịch liệt với hắn hắn thì đã cách biệt một trời một vực rồi.
La Ti nói tới đây liền ngưng, chỉ lộ vẻ bất đắc dĩ cùng chua xót. Nghĩ tới năm đó lần đầu Hàn Thạc tới Ác Ma Phong, bị nàng truy sát chỉ có thể bỏ trốn khắp nơi. Chỉ cách vài chục năm, lần đầu hắn trở về Ác Ma phong đã có thể thắng được nàng. Như hiện giờ, Hàn Thạc đã như là một Thần cách Chủ thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng xa.
Khi còn ở Hắc Ám thần vực, năm đó bên cạnh Hàn Thạc chỉ có La Ti là Thượng vị thần. Hai người thường đi chung với nhau. Hồi tưởng đến chuyện năm đó nàng cùng Hàn Thạc đại náo U Mạc thành, gặp phải những tao ngộ vô cùng thống khổ ở nơi Hoắc Phu Tư, lại còn khi ở chung với nhau trong lần hành trình từ Hắc Ám thần vực tới Vùng đất hỗn loạn. Những chuyện này khiến lòng La Ti đầy hoài niệm không thôi.
Hiện nay địch nhân của La Ti đã sớm bị Hàn Thạc giết sạch, nơi hỗn độn nhất của Chúng Thần đại lục là Vùng đất hỗn loạn cũng đã bị hắn nắm giữ. Năm đó những lời nói hào hùng của Hàn Thạc với La Ti đều đã thành hiện thực, nhưng nàng phát hiện khoảng cách giữa mình và hắn lại càng lúc càng xa. Điều này khiến La Ti cảm thấy vô cùng mất mát, thỉnh thoảng lại bắt đầu hối hận khi đó vì sao lại mang theo Hàn Thạc đến Vùng đất hỗn loạn.
La Ti nghĩ nếu quả Hàn Thạc không cường đại như vậy, có lẽ sự cách biệt giữa bọn họ cũng không đến nông nỗi này.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cúi đầu nhìn xuống vùng đất dưới chân. Không biết giờ phút này Hàn Thạc trong mật thất đang làm gì đây.
- La Ti, nàng tới đây một chuyến đi. - Đột nhiên một ý niệm vang lên từ nơi sâu thẳm trong thần hồn. La Ti cả kinh rồi chợt ý thức ra đây là thanh âm của Hàn Thạc, rồi chỉ sững sờ đứng đó không biết phải thế nào.
- Làm sao vậy? - La Mông thấy nàng ngẩn ngơ đứng đó, nhịn không được liền lên tiếng hỏi.
- Hắn tìm ta! Hắn tìm ta! - La Ti có vẻ không kềm chế được nỗi vui mừng hưng phấn trong lòng. Sau khi nói ra hai câu này liền đi thẳng tới thông đạo ngầm dưới lòng đất, để mặc La Mông đang đứng đó với vẻ mặt đầy nét quái dị.
Last edited by Tiểu Hổ; 03-02-2011 at 01:33 AM.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
La Ti không hề che giấu hưng phấn trong lòng. Nàng căn bản không ngờ vẻ mặt cùng dáng vẻ của nàng không khớp với nhau. La Mông trợn mắt nhìn nàng vội vã đi tới thông đạo, trong lòng lấy làm kinh ngạc. Qua một hồi, hắn tựa hồ mới có phản ứng, chỉ cúi đầu nhìn về thông đạo tới Ma Ẩn cốc, miệng thì lẩm bà lẩm bẩm:
- Trực tiếp sử dụng thần hồn để truyền đạt ý tứ, trong cốc sợ rằng cũng chỉ có hắn thôi...
La Mông ở trong Ma Ẩn cốc không phải là một hai ngày, đối với sự cường đại của Hàn Thạc đã biết đại khái. Từ mười mấy năm trước sau khi Hàn Thạc một cú kích sát Cổ Nhĩ, mọi người trong cốc đều thật sự nhận thức được lực lượng của hắn.
Còn mấy người Ngũ hành giáp thi, Huyết Linh, các nhân vật hạch tâm của Hàn gia, Hàn Thạc mấy năm nay lui tới đều liên hệ thẳng với bọn họ bằng thần hồn. Chuyện về phương diện này La Mông cũng đã được nghe một ít. Vừa thấy La Ti bỗng nhiên lẩm bẩm vui mừng hưng phấn đi vào lòng đất đã đoán ra nhất định Hàn Thạc sử dụng thần hồn để truyền tin cho nàng ta.
Nét vui mừng trên mặt La Ti cho thấy trong lòng nàng tự nhiên đã nghĩ rất nhiều chuyện.
- Ngươi cũng cùng đi luôn, tới trung tâm cung điện dưới lòng đất. - Trong lúc La Mông vẫn còn đang suy nghĩ loạn xạ thì đột nhiên một luồng ý thức loé lên trong thần hồn của hắn. Hắn giật nẩy mình, quay đầu nhìn xung quanh, khi phát hiện ra khắp nơi không có ai hắn mới đột nhiên hiểu rõ.
- Có chuyện gì không? - La Mông vẫn còn chưa quen dùng phương thức này giao lưu, hắn sững sờ một hồi rồi mới tìm được phương pháp giao lưu qua thần hồn.
- Bàn chuyện Chúng Thần chi chiến. - Hàn Thạc trả lời.
La Mông chẳng hỏi thêm, liền theo sau La Ti đi về phía thông đạo ngầm, trong lòng ngấm ngầm kinh hoảng, không biết vì sao Hàn Thạc có thể trực tiếp tiến vào thần hồn của hắn để truyền tin.
Đột nhiên La Mông cảm thấy lạnh cả người, nghĩ đến khả năng đó... nếu hắn có thể trực tiếp truyền ý niệm đến thần hồn của mình, vậy cứ nói việc có thể lợi dụng lực lượng kiểu này để công kích thần hồn mình, vậy thì mình chẳng phải là chẳng biết gì mà vẫn trúng chiêu sao?
La Mông nghĩ đến chuyện đó trong lòng cảm thấy rất khủng bố.
Hắn đột nhiên hiểu ra, cho dù là không cần chính diện giao tiếp, Hàn Thạc vẫn có thể trong nháy mắt hủy đi thần hồn của hắn bằng cách lợi dụng thần hồn để công kính.
Công kích kiểu này khiến người nghe được phải kinh hồn. Ý tứ trong đó chính là Hàn Thạc muốn giết ai đó thì trong phạm vi cảm ứng của hắn, không ai có thể tránh né được.
Trừ phi người đó có thể ngăn chặn lực lượng linh hồn vô hình vô sắc của Hàn Thạc xâm nhập.
La Mông tự biết mình không có thực lực kiểu này và cũng nhận thấy trong cốc không mấy ai có thể làm được.
Sự thật thì đúng như vậy. Nhiều năm qua thần thức của Hàn Thạc đã có tiến bộ vượt bậc. Khi đạt tới cảnh giới Ma Chủ, thần thức của hắn lại có thêm lực lượng kỳ diệu. Hiện giờ chỉ cần Hàn Thạc sử dụng thần thức là có thể phủ khắp cả Vùng đất hỗn loạn. Hắn có thể lợi dụng lực lượng thần thức để thi triển nhất kích trí mạng đối với những sinh mệnh hắn cảm ứng được.
Chỉ cần thần thức của hắn cảm ứng được là sẽ không ai né được công kích của hắn.
Điều này cũng nói lên rằng tại Vùng đất hỗn loạn, Hàn Thạc muốn ai chết, căn bản không cần phải rời khỏi cốc mà chỉ cần có ý niệm trong đầu là người đó sẽ lập tức hình thần câu diệt!
La Ti hoan hỉ trong lòng đi tới khu trung ương của cung điện ngầm. Khi nàng thấy đám người Hàn gia Huyết Linh, Ngũ hành giáp thi, Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ ở đó thì sắc mặt chợt có chút u ám. Nàng vốn cho rằng Hàn Thạc chỉ kêu một mình nàng tới, xem ra thì sự thực không phải như vậy.
Trong chốc lát, các nhân vật trọng yếu trong cốc kéo tới càng lúc càng đông. Các nhân vật hạch tâm Hàn gia như lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý Khắc ai nấy hiện giờ ánh mắt đều sắc bén như điện, xem ra nhiều năm qua tiến bộ vô cùng nhanh chóng.
Những năm này đám người Hàn gia đều ở trong cốc khổ tu. Nguyên tố trong cốc dầy đặc so với các nơi khác gấp mấy chục lần, lại thêm Hàn Thạc ban phát Áo Nghĩa chi cầu, lại có cả thần lực dược tề, cho dù là nhân vật bình thường nhất cũng sẽ có đột phá mãnh liệt, huống chi đám người này đều là thứ nhân vật thiên tài phi phàm tại Kỳ Áo đại lục.
Dần dà rồi các nhân vật hạch tâm Hàn gia cũng tụ tập hỏi han lẫn nhau, bàn luận nhiệt tình vấn đề hướng đi gần đây trong cốc, và vì sao Hàn Thạc lúc này cũng ở trong cốc lại truyền tin kêu bọn họ tụ tập lại.
Mọi người đều biết Hàn Thạc có chuyện đại sự cần tuyên bố. Mục tiêu bàn luận cũng là về phương diện này, nhưng vì bọn họ gần đây đều tự mình tu luyện nên cũng không biết tình huống cụ thể, cho nên ta hỏi ngươi, ngươi hỏi ta, ai nấy đều cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.
Trong lúc mọi người đang bàn tán nghị luận xôn xao thì khu vực giữa gian đại sảnh khổng lồ này chợt vặn vẹo rồi một luồng u quang loé lên, Hàn Thạc đột ngột xuất hiện.
Hắn vừa cười vừa đưa mắt nhìn mọi người đang to nhỏ bàn luận, đoạn chợt ho nhẹ một tiếng.
Sau tiếng ho nhẹ này, toàn bộ mọi người đều yên tĩnh lại, ai nấy đều kinh ngạc ngẩn ngơ nhìn về phía Hàn Thạc, có rất nhiều điều muốn hỏi, muốn nói. Đặc biệt là đám người Ngũ hành giáp thi cùng Huyết Linh, Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ vẫn còn chưa bớt nét tức giận. Cát Nhĩ Bá Đặc còn muốn nói là lâu rồi không gặp hắn.
Hàn Thạc vẫy tay ra hiệu cho mọi người yên lặng. Sau khi ai nấy đều yên tĩnh ngồi xuống, hắn mới cười nói:
- Ngồi xuống bàn chuyện nhé!
Đợi khi mọi người đều đã có chỗ ngồi trên các ghế đá lớn nhỏ trong gian đại sảnh, Hàn Thạc mới cất tiếng tiếp:
- Ta muốn mọi người tới đây là để thông báo cho mọi người một số việc. Ừm, năm đó ta có nói chúng ta sẽ không tham gia Chúng Thần chi chiến. Nhưng hiện giờ sợ rằng chuyện này sẽ không do chúng ta tự chủ. Nếu đã không tránh được, vậy thì chúng ta chỉ có thể chuẩn bị cho tốt đã.
Vừa nghe Hàn Thạc nhắc tới Chúng Thần chi chiến, không khí lập tức trở nên trầm trọng, không ai mở miệng nói xàm nữa.
Hiện giờ mặc dù chỉ có sáu đại thần vực tham chiến, cuộc chiến cũng chỉ trong quy mô nhỏ, nhưng mỗi lần Chúng Thần chi chiến trong quá khứ đều sẽ không kết thúc đơn giản như vậy. Mỗi lần đều chết rất nhiều người. Lần này sợ rằng cũng không ngoại lệ. Năm đó Hàn Thạc không tham gia Chúng Thần chi chiến, mọi người đều cảm thấy yên tâm về cuộc chiến này. Hiện giờ lại nghe hắn nói phải tham gia, lập tức biểu tình mọi người đều trở nên nghiêm trọng.
- Chúng Thần chi chiến lần này có thể là sẽ thê thảm hơn so với quá khứ!
Hàn Thạc nhíu mày lời nói như kim chích:
- Ngoại trừ sáu đại thần vực Tử vong, Hắc Ám, Hủy diệt, Sinh mệnh, Quang minh, Thủy đã tham chiến thì sợ rằng tất cả số còn lại cũng không tránh được mà phải tham dự. Tóm lại là sẽ có người triệt để biến mất trong cuộc chiến này.
- Hai đại thần vực Vận Mệnh, Thời Không cũng tránh không được à? - Qua Long ngạc nhiên, kinh ngạc mở miệng hỏi. Thân là thần sinh trưởng tại Chúng Thần đại lục, hắn rõ ràng là đã nghe được rất nhiều tình huống về Chúng Thần chi chiến. Tình huống về các cuộc chiến Chúng Thần trong quá khứ ít nhiều hắn cũng biết chút chút. Hai đại thần vực Thời Không, Vận Mệnh đều thuộc phe trung lập. Thời Không thần vực thì cũng có một lần lén tham gia hành động, nhưng Vận Mệnh thần vực thì trước giờ chưa hề tham gia, ngược lại chỉ xuất hiện đóng vai trò trọng tài.
Hàn Thạc gật gật đầu nói:
- Không sai, không ai chạy thoát được! Sự thê thảm của cuộc chiến này khẳng định là sẽ hơn nhiều so với bất kỳ lần nào khác!
Last edited by Tiểu Hổ; 03-02-2011 at 01:33 AM.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91