15-04-2008, 04:05 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 06: Kiá»n Khôn Ngá»c Trạc
Dịch giả: vivax
Biên dịch: cakeo
Biên táºp: newman
Nguồn: Tà ng thư viện
Cá»u Thiên Tiên Äỉnh từ khi ra Ä‘á»i đến nay vẫn chưa gặp váºt gì luyện hóa không được, láºp tức Ä‘iên cuồng gia tăng áp lá»±c, mà thần quang từ ngá»c bá»™i tá»a ra cÅ©ng liên tục, không ngừng bị ép và o ná»™i thể Má»™c Phong, cuối cùng dưới áp lá»±c cá»±c lá»›n hóa thà nh má»™t dịch thể há»—n hợp mà u và ng kim ở trong huyết dịch cá»§a Má»™c Phong.
Cá»u Thiên Tiên Äỉnh đã tăng áp lá»±c đến cá»±c hạn, chỉ nghe “Rầm†má»™t tiếng khó chịu vang lên, nắp đỉnh trong nháy mắt bị tung ra má»™t góc, Má»™c Phong cÅ©ng theo luồng khà lưu cưá»ng đại xông ra khá»i Tiên Äỉnh, hướng lên trên “Ào†má»™t tiếng bắn ra khá»i mặt nước, sau đó lại “Äùng†má»™t tiếng như đạn nổ bắn lên trên vách đá rồi đâm đầu và o má»™t hang động lá»›n. Quả tháºt là rung chuyển cả trá»i đất, tiếp đó lại như tảng đá rÆ¡i xuống, là m bắn tung lên má»™t hố lá»›n.
Trải qua liên tiếp mấy lần va Ä‘áºp, Má»™c Phong mÆ¡ hồ tỉnh lại.
Cháºm chạp mở to mắt, Má»™c Phong phát hiện mình Ä‘ang trần truồng nằm trong má»™t hố to, nhất thá»i ngây ra không biết đã ra khá»i Tiên Äỉnh đó như thế nà o? Ngư Äản như thiểm Ä‘iện vá»t đến, đưa mắt nhìn tá» ngá»c bá»™i trước ngá»±c Má»™c Phong, kinh hãi đến há miệng không nhúc nhÃch.
Má»™c Phong đứng dáºy sỠđầu Ngư Äản, khẽ nói:
- Sao đần ra như váºy, có chuyện gì hay sao?
Má»™t lúc lâu, Ngư Äản má»›i phát ra má»™t câu:
- Không thể tưởng tượng chá»§ nhân lại Ä‘eo Thất Tinh Tá» Ngá»c Bá»™i!
Mộc Phong ngạc nhiên nói:
- Cái gì mà thất tinh bát tinh? Ngư Äản.
Ngư Äản như bị hoảng sợ run run nói:
- Ngá»c bá»™i mà ngưá»i Ä‘ang Ä‘eo trước ngá»±c đó là Thần Giá»›i chà bảo… Thất Tinh Tá» Ngá»c Bá»™i a!
Nói xong lại vội và ng khép chặt miệng.
Má»™c Phong kinh ngạc nhìn Ngư Äản, sắc mặt khẩn trương nói:
- Ngư Äản cá»§a ta sao lại trở nên ngốc nghếch như váºy? Äâu có cái gì là Thần Giá»›i?
Bá»—ng nhiên má»™t giá»ng trẻ con non ná»›t từ cổ tay trái Má»™c Phong truyá»n lại:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có Thần Giá»›i, ta chÃnh là Cà n Khôn Như à Trạc cá»§a Thần Giá»›i đây!
Má»™c Phong cả kinh, nhìn và o ngá»c trạc mà u hồng nhạt trên cổ tay trái, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ là ngươi đang nói chuyện?
Ngá»c trạc đó nhẹ nhà ng trượt xuống, truyá»n ra má»™t tiếng cưá»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta rồi chá»§ nhân. Ta đã ngá»§ mấy vạn năm rồi, không ngá» ban nãy ở trong Cá»u Thiên Tiên Äỉnh là m ta choà ng tỉnh!
HÃt má»™t hÆ¡i lại nói:
- Tiểu Kỳ, ngươi sao cũng đến chỗ nà y?
Ngư Äản cưá»i hì hì nói:
- Tiểu Ngá»c, ta gặp được chá»§ nhân trong trưá»ng hợp hết sức kì quái, vá» sau theo ngưá»i cùng Ä‘i đến chá»— nà y.
Sau đó lại biến đổi thanh âm, xì xì xà o xà o nói gì đó vá»›i ngá»c trạc.
Má»™c Phong ngÆ¡ ngác nhìn bá»n chúng tá»±a như Ä‘ang giao lưu vá»›i nhau, hiếu kì há»i:
- Các ngươi Ä‘ang nói gì váºy?
Ngư Äản liếc mắt nhìn Má»™c Phong, là m ra vẻ lão luyện nói:
- Thiên cÆ¡ không thể tiết lá»™, chá»§ nhân còn nhá», biết Ãt má»™t chút vá» chuyện Thần Giá»›i thì tốt hÆ¡n.
Mộc Phong hơi ngẩn ngơ:
- Không nói thì thôi.
Lại cao hứng quay ngưá»i sang nói:
- Ngư Äản, Tiểu Ngá»c, ta có ná»™i Ä‘an rồi, ha ha.
Mới nói xong, bất giác ủ rũ, mặt như khóc tang nói:
- Nội đan của ta sao giỠkhông còn?
Ngư Äản Ä‘i xung quanh Má»™c Phong mấy vòng, lại có vẻ mừng rỡ, nhảy tưng tưng. Sau đó nhìn ngá»c trạc trên tay Má»™c Phong cưá»i to “hi hi ha haâ€. Tiểu Ngá»c ngay sau đó cÅ©ng phát ra má»™t chuá»—i cưá»i sung sướng.
Má»™c Phong không khá»i tức giáºn nói:
- Thấy ta bị mất nội đan, các ngươi còn vui mừng trên sự đau khổ của ta, một chút tình bằng hữu cũng không có.
Ngư Äản láºp tức nghiêm trang nói:
- Chúng ta vốn không phải là bằng hữu.
Má»™c Phong Ä‘ang muốn phát tác thì nghe Ngư Äản lại nói:
- Ngưá»i là chá»§ nhân cá»§a ta mà , ngốc. Còn nữa, ngưá»i muốn ná»™i Ä‘an đó để là m gì, ngưá»i không phải muốn là m thần thú chứ?
Má»™c Phong nghe váºy không khá»i trÆ¡ mắt lÃu lưỡi:
- Không có nội đan, ta tu tiên không được!
Tiểu Ngá»c nghe xong liá»n cưá»i ầm:
- Tu tiên để là m gì?
Má»™c Phong quả là muốn phát Ä‘iên, thầm nói: “Má»™t mình ta mấy năm nay chịu đựng tịch mịch ở lại Kỳ Linh SÆ¡n buồn chán nà y, không phải chÃnh là vì tu tiên sao? Ai, hai đứa nhóc đáng chết nà y không hiểu được tâm tình cá»§a ta.â€
Tiểu Ngá»c tá»±a như biết tâm ý cá»§a hắn, tiếp tục nói:
- Ngưá»i vốn là Cá»u Dương Chi Thể, hiện giá» ngẫu nhiên ở trong Cá»u Thiên Tiên Äỉnh đó tẩy tâm cách tá»§y, lại vô ý hấp thu thần quang cá»§a Thất Tinh Ngá»c Bá»™i, mấy công pháp nà y cá»§a tu tiên giá»›i đã không còn phù hợp vá»›i ngưá»i nữa, nói cách khác, ngưá»i tu không thà nh tiên được.
Má»™c Phong láºp tức như quả cà rÆ¡i xuống đất vỡ tan, ngồi phịch má»™t cái.
Ngư Äản an á»§i nói:
- Không sao đâu, chá»§ nhân, ta có thể bảo vệ ngưá»i.
Má»™c Phong nằm trên mặt đất ngá»a mặt nhìn lên trá»i, nghÄ© đến má»™ng tưởng bị tan vỡ, bất giác trong lòng Ä‘au khổ vô cùng.
Tiểu Ngá»c cÅ©ng an á»§i nói:
- Chá»§ nhân không cần bi quan như váºy, vá»›i tư chất cá»§a ngưá»i, luyện Hồng Mông Thiên Kinh là thÃch hợp nhất.
Má»™c Phong nhảy vá»t lên, giống như kẻ Ä‘ang chìm trong nước nắm được má»™t cá»ng rÆ¡m, cao hứng há»i:
- Hồng Mông Thiên Kinh ở đâu?
Tiểu Ngá»c hồi lâu không lên tiếng. Má»™c Phong không khá»i sốt ruá»™t, nắm lấy thá»§ trác kêu lá»›n:
- Nói cho ta biết ở đâu Ä‘i, vô luáºn chân trá»i góc biển ta cÅ©ng phải Ä‘i tìm.
Tiểu Ngá»c truyá»n đến má»™t câu:
- Hồng Mông Thiên Kinh đã biến mất hơn vạn năm, ai biết nó ở đâu?
Má»™c Phong lại cảm thấy có chút tuyệt vá»ng. Nhưng hắn bản tÃnh lạc quan, sau ná»a thá»i thần đã nghÄ© thông: “Tuy rằng tu không thà nh tiên, nhưng không phải là vẫn sống được mấy trăm năm vui vẻ sao. Sinh ra là m ngưá»i, dù gì cÅ©ng còn mạnh hÆ¡n giun dế.â€
Sau đó liá»n há»i Ngư Äản và Tiểu Ngá»c:
- Chúng ta sao có thể ra khá»i chá»— nà y?
Ngư Äản nói:
- Ta có thể cõng ngưá»i ra.
Mộc Phong lúng túng nói:
- Y phục của ta đã mất, sao ra ngoà i được đây?
Ngá»c trạc quang mang chợt lóe lên, má»™t bá»™ y phục chất liệu tinh xảo rÆ¡i xuống đất, Má»™c Phong liá»n thÃch thú mặc và o, cảm thấy rất vừa vặn, y như đã là m theo Ä‘o lưá»ng cá»§a bản thân. Quay đầu lại thì thấy Ngư Äản Ä‘ang ngây ngốc nhìn nó, nhịn không nổi há»i:
- Trên mặt ta có hoa hả?
Nói xong quệt quệt má, chắc hẳn những nốt đen đầy trên mặt mình, mặc bộ y phục hoa lệ nà y có chút không phù hợp.
Lại nghe Ngư Äản sùng bái nói:
- Chá»§ nhân quả là anh tuấn, ta từ trước đến nay chưa từng thấy nhân loại nà o đẹp như váºy.
Má»™c Phong lắc đầu, cổ nhân có nói cái gì “Cẩu nhãn khán nhân đê.â€[1], quên mất Ngư Äản không phải là chó. Bá»—ng nhiên lại nhá»› ra Ngư Äản là trứng cá»§a quái ngư, là chó thì kì quái. Không kìm được lại lắc đầu, cưá»i thầm bản thân ngu dốt.
Má»™c Phong bước đến bá» hồ định rá»a mặt thì nhìn thấy má»™t khuôn mặt rất tuấn tú, má»™t công tá» mà y kiếm mắt sao Ä‘ang nhìn và o mình, nhất thá»i ngây ra, nguyên lai là bóng ảnh cá»§a bản thân, trong lòng cả kinh: “Những vết Ä‘en trên mặt ta Ä‘i đâu rồi?†NghÄ© má»™t hồi má»›i hiểu ra là bị Cá»u Thiên Tiên Äỉnh đó luyện hóa. Nhịn không được bốc bùn đất Ä‘en bẩn dưới hồ bôi loạn trên mặt, thầm nói: “Bây giá» má»›i giống mình.â€
Má»™c Phong đứng dáºy vừa định giục Ngư Äản dẫn hắn Ä‘i khá»i chá»— nà y, thì nghe Ngư Äản nói:
- Chá»§ nhân, ngưá»i như váºy vẫn còn quá lá»™ liá»…u, toà n thân hiện ra quang mang kim sắc, sợ là sẽ không hòa nháºp được vá»›i thế tục, chi bằng ta dạy ngưá»i má»™t pháp môn để thu liá»…m lại.
Má»™c Phong trong lòng Ä‘ang nghÄ© từ đâu lại có kim quang gì đó, nhưng nghe có thể há»c được pháp môn nên gáºt đầu đồng ý.
Má»™c Phong theo Ngư Äản niệm pháp quyết, thần quang láºp tức ná»™i liá»…m, thoáng cái đã biến thà nh giống y như ngưá»i bình thưá»ng. Sau đó ngồi trên lưng Ngư Äản bắt đầu lên đưá»ng, bên tai vang lên tiếng vù vù, trong chá»›p mắt đã xuyên qua tầng mây, lên trên núi. Vừa bước xuống đất, bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t thanh âm êm tai:
- Vị công tá» Thuần Dương Môn đó đúng là má»™t nhân trung tuấn kiệt, Tá» Vân sư tá»· tháºt có phúc khÃ.
Má»™c Phong nhÃu hai chân mà y, thầm nghÄ©:
- TỠVân không phải là thần tiên tỷ tỷ đó sao? Sao cũng đến Kỳ Linh phong nà y?
Cúi đầu nhìn thấy Ngư Äản giống như sư tá», dáng dấp uy phong lẫm liệt, tâm niệm chuyển động, nghÄ© thầm:
- Nếu như có thể giống như mấy tu tiên cao nhân đó giấu nó và o ngá»c trạc thì tốt.
Bá»—ng chốc nhìn thấy má»™t chùm kim quang ẩn nháºp và o trong ngá»c trạc, không khá»i kinh ngạc:
- Nếu có thể gá»i ra má»›i tháºt là tốt. Ngư Äản chá»›p mắt lại hiện ra ở trước mặt.
Ngư Äản bất mãn nói:
- Chá»§ nhân không có việc gì đừng có ném ta lung tung như váºy có được không?
Má»™c Phong vừa định xin lá»—i thì nghe thanh âm ban nãy lại truyá»n đến:
- Ai đang ở đó?
Má»™c Phong vá»™i vã dùng ý niệm gá»i Ngư Äản và o trong ngá»c trạc. Ngẩng đầu lên chỉ thấy má»™t hồng y thiếu nữ Ä‘ang từ trong rừng bước ra, niên ká»· ước chừng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi, đôi mắt tròn Ä‘en láy, chiếc mÅ©i xinh xắn, đôi môi má»ng manh, khóe miệng hÆ¡i nhếch lên, dáng Ä‘iệu như má»™t nà ng hầu xinh đẹp, đúng là má»™t tiểu cô nương đáng yêu.
Hồng y thiếu nữ đó đưa mắt nhìn Má»™c Phong, thầm nghÄ©: “Vị công tá» nà y ngÅ© quan cÅ©ng không tệ, đáng tiếc bá»™ mặt Ä‘en thui, trên mặt dưá»ng như còn có ấn kÃ. Không biết Thuần Dương Môn vì sao thu đồ đệ như váºy.â€
Há»—n Nguyên Môn gần ngà n năm nay chưa từng có ngưá»i xâm nháºp, Ngư Äản không cẩn tháºn bay sai hướng lại hạ xuống Tú Linh phong, khiến cho hồng y thiếu nữ đó ngá»™ nháºn Má»™c Phong là đệ tá» cá»§a Thuần Dương Môn. Má»™c Phong nhất thá»i cÅ©ng không phát giác bản thân Ä‘ang ở trên Tú Linh phong.
Hồng y thiếu nữ thi lễ với Mộc Phong rồi nói:
- Công tá» xin đừng Ä‘i lại khắp nÆ¡i, theo ta và o ná»™i đưá»ng Ä‘i, Tá» Vân sư tá»· láºp tức sẽ đến.
Má»™c Phong vừa định giải thÃch má»™t phen, bá»—ng nhiên nghe thấy gặp được thần tiên tá»· tá»·, rốt cuá»™c ngưá»i không tá»± chá»§ liá»n bước theo.
[1] cẩu nhãn khán nhân đê: Theo truyá»n thuyết ở Trung Quốc thá»i cổ đại, khi chó nhìn ngưá»i, cảm thấy ngưá»i rất nhá», rất thấp. Thế nên chó không sợ ngưá»i, không coi ngưá»i ra gì, thấy ngưá»i là cắn. Bởi váºy má»›i có câu “Cẩu nhãn khán nhân đêâ€
Sau nà y, má»i ngưá»i gá»i những kẻ không để ai trong mắt, á»· thế khi ngưá»i là “Cẩu nhãn khán nhân đê.â€
Tà i sản của David
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:41 PM .
17-04-2008, 09:00 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dà nh cho anh
Bà i gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
--------------------------------------------------------------------------------
Chương 07. Thần Nhân Sơ Kết
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: vivax
Biên dịch: anhtuanek
Biên táºp: docconhan171
nguồn :Tà ng Thư Viện
Äến cá»a ná»™i đưá»ng cá»§a Tiếp Dẫn Ä‘iện trên Tú Linh phong, hồng y thiếu nữ ra hiệu Má»™c Phong tiến và o. Má»™c Phong đưa mắt nhìn và o bên trong thì thấy cả má»™t tòa đại Ä‘iện mà u xám bạc, ước chừng có thể chứa đến trăm ngưá»i. Trong ná»™i đưá»ng, ngồi ở đầu bên trái là má»™t đạo cô xinh đẹp mặc thanh bà o, diện mạo trang nghiêm, tuổi tác không lá»›n, khoảng hÆ¡n ba mươi. Má»™c Phong thầm nghÄ© ngưá»i nà y chắc là Nguyệt Tâm tiên cô sư muá»™i cá»§a Ngá»™ Tâm tiên trưởng. Ngồi ở đầu bên phải là má»™t ngưá»i trung niên, váºn y phục cẩm y xa hoa, đầu đội chiếc mÅ© mà u lam hình tròn, phÃa trước mÅ© Ä‘Ãnh má»™t viên bảo thạch to như trứng bồ câu, mặt vuông mắt lá»›n, tướng mạo có phần uy vÅ©, Ä‘oán chừng là môn chá»§ Thuần Dương Môn. Ngồi ở dưới bên trái là má»™t dãy các đạo cô, bên phải lại là năm nam tỠáo mão hoa lệ. Trong đó nổi báºt ngưá»i thứ hai là đặc biệt nhất. Chỉ thấy ngưá»i đó chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, khóe mắt xoi mói, bá»™ y phục bằng lụa mà u sáng bạc lá»™ ra khà thế hà o hoa phú quý.
Má»™c Phong bước tá»›i trước, tá»± ý ngồi xuống bên phải. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u kì quái đưa mắt nhìn hắn, ngưá»i cá»§a Thuần Dương Môn thì thầm nghÄ©: “Tú Linh phong khi nà o lại thu nháºn nam đệ tá» xấu xà như váºy?â€
Äạo cô cá»§a Tú Linh phong lại ngầm trách tên đệ tá» Thuần Dương Môn nà y không tuân quy cá»§, bắt má»i ngưá»i phải chá» má»™t mình hắn. Ngay sau đó cÅ©ng không có ai lên tiếng.
Má»™c Phong không biết má»i ngưá»i Ä‘ang đợi cái gì, trong lòng thấp thá»m không yên, lại không dám nhìn kỹ chung quanh, chỉ lén liếc nhìn Thuần Dương môn chá»§ và Nguyệt Tâm tiên cô ở trên, nhìn thấy nê hoà n cung[1] cá»§a Thuần Dương môn chá»§ mỠảo có hình dạng như trẻ con, hÆ¡n nữa còn có ánh lam quang láºp lòe, trong lòng kinh hoảng, Thuần Dương môn chá»§ nà y quả tháºt lợi hại, có lẽ đã đến cảnh giá»›i sắp bạch nháºt phi thăng. Trong lòng hắn lại cảm thấy nghi hoặc, bản thân ngay cả ná»™i đơn cÅ©ng không có, sao váºn dụng mục lá»±c có thể nhìn ra độ nông sâu cá»§a ngưá»i khác? Lại nhìn Nguyệt Tâm tiên cô đó, nê hoà n cung hÆ¡i có má»™t tia thanh quang, cÅ©ng chỉ thấp hÆ¡n Thuần Dương môn chá»§ má»™t cảnh giá»›i, quả tháºt không thể xem thưá»ng.
Kì thá»±c Má»™c Phong có chá»— không biết, hắn ở trong Cá»u Thiên Tiên Äỉnh đã thu hoạch được cá»±c lá»›n, tẩy tâm cách tá»§y xong lại được thần quang cải tạo, tương đương vá»›i ngưá»i bình thưá»ng sinh ra ở thần giá»›i, dÄ© nhiên không có tu vi gì, nhưng ngưá»i cá»§a thần giá»›i dù gì thì cÅ©ng là thần nhân, cÅ©ng như ngưá»i sinh ra ở tiên giá»›i chÃnh là tiên nhân, bởi vì hoà n cảnh ra Ä‘á»i không giống nhau, bản thân sẵn có má»™t và i công năng cÆ¡ bản nhất, ngưá»i phà m trần trong mắt thần nhân và tiên nhân chỉ được xem là sinh váºt cấp thấp, giống như ngưá»i so vá»›i vượn, sá»± phân biệt vẫn rõ rà ng.
Chỉ bất quá đồ đệ phổ thông cá»§a tiên nhân và thần nhân có thần linh chi khà và tiên linh chi khÃ, không có đại thần thông thì không đột phá được kết giá»›i giữa các giá»›i, đương nhiên thần giá»›i và tiên giá»›i cÅ©ng có quy định nghiêm khắc, cấm không được tá»± mình vượt qua ranh giá»›i. Thá» há»i, thần nhân và tiên nhân cho dù có ngưá»i đại thần thong, lại có thể dá»… dà ng đến tu chân giá»›i nà y sao? Nguyên nhân chá»§ yếu là phà m giá»›i có Ãt tiên linh chi khà và thần linh chi khÃ. Không những tu vi không thể nâng cao, mà má»™t khi hao tổn cà ng khó bổ trợ, cho dù hấp thu tháºt nhiá»u linh khà ở phà m giá»›i cÅ©ng không chuyển hóa thà nh tiên linh chi khà được mấy, đừng nói gì là thần linh chi khÃ.
Thế nhưng má»™t thần nhân hay tiên nhân bình thưá»ng dù không có công pháp, nhưng thể chất khác xa so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng, cÅ©ng có thể trưá»ng sinh bất lão, nhưng nếu tranh đấu vá»›i công pháp lợi hại cá»§a ngưá»i tu chân thì cÅ©ng phải chịu đòn như nhau. Nhưng mà những tiên nhân và thần nhân phổ thông sinh trưởng ở tiên giá»›i hay thần giá»›i, há lại có chuyện không hiểu công pháp? Kiểu như Má»™c Phong là do cÆ¡ duyên xảo hợp ép buá»™c, bị ngoại lá»±c luyện thà nh thần nhân ở trong phà m giá»›i, e rằng ngà n vạn năm sau cÅ©ng chỉ có má»™t quái thai thế nà y.
Mộc Phong đương nhiên không thể nghĩ đến điểm nà y, lại còn cho rằng mình có thiên phú dị bẩm.
Má»™c Phong Ä‘ang xuất thần nghÄ© bản thân mình được như váºy là do thiên phú dị bẩm, đột nhiên phát giác mục quang cá»§a chúng nhân Ä‘á»u xoay chuyển đồng thá»i nhìn vá» phÃa cá»a Ä‘iện, chỉ nghe má»™t thanh âm mÄ© diệu truyá»n lại:
- Vân nhi bái kiến sư phụ, Äà m môn chá»§.
Má»™c Phong trong lòng thấp thá»m vui mừng “Thần tiên tá»· tá»· đến rồi!†Vá»™i vã trấn định tâm thần nhìn ra. Má»™t nữ tá» mặc chiếc váy dà i mà u lục bay lất phất, bước Ä‘i uyển chuyển Ä‘ang tiến và o. Má»™c Phong bá»—ng chốc ngẩn ngưá»i ra, tám năm không gặp, thần tiên tá»· tá»· đã xinh đẹp đến mức trầm ngư lạc nhạn, đôi mi cao nhẹ lướt, nhãn hà m thu thá»§y, hệt như đóa phù dung nổi trên mặt nước không nhiá»…m bụi trần, tiên nữ từ chÃn tầng trá»i hạ phà m cùng lắm cÅ©ng chỉ như thế.
Nguyệt Tâm nhẹ nhà ng đưa tay lên, ra hiệu cho TỠVân ngồi xuống.
Má»™c Phong nhìn Tá» Vân, trong lòng kÃch động không thôi, đã tám năm rồi, cuối cùng cÅ©ng được gặp lại nữ thần trong tâm tưởng.
Nguyệt Tâm nhìn lướt qua, mặc dù cảm thấy hắc tiểu tá» nà y thần tình quái dị, nhưng chưa đến ná»—i đáng ghét như công tá» cá»§a Äà m môn chá»§, quả là cà ng không cân xứng vá»›i đệ tá» cá»§a mình. Trong lòng không khá»i thở dà i, đúng là chỉ được cái vẻ bá» ngoà i.
Thuần Dương Môn Äà m môn chá»§ ho má»™t tiếng rồi nói:
- Nguyệt Tâm tiên trưởng, hôm nay Äà m má»— mang theo khuyển tá» Äà m Tùng đến quý môn, hy vá»ng Tùng nhi có thể cùng Tá» Vân cô nương cá»§a quý môn kết duyên tần tấn, mong tiên cô tác thà nh.
Nguyệt Tâm trong lòng ngẫm nghÄ© “Thuần Dương Môn là đương kim đệ nhị đại tu chân môn phái, chỉ kém có Há»—n Nguyên Môn bá»n ta, nếu vá»™i vã cá»± tuyệt, sợ có chá»— thất lá»…, nhưng tên Äà m Tùng nà y, vừa nhìn đã thấy là ngưá»i gà n bướng, nếu hấp tấp giao phó Tá» Vân cho hắn, há không phải là đã há»§y Ä‘i ái đồ thông minh nà y cá»§a mình sao.†Vì thế liá»n dùng mục quang nghi vấn nhìn vá» phÃa Tá» Vân.
Tá» Vân là ngưá»i vô cùng thông minh, sao không hiểu được ý tứ cá»§a sư phụ, bèn đứng lên nói:
- Vân nhi chỉ muốn suốt Ä‘á»i hầu hạ sư phụ, khẩn cầu sư phụ đừng vứt bá» Vân nhi.
Nguyệt Tâm cố ý lá»™ ra vẻ khó xá» nhìn vá» hướng Äà m môn chá»§, trầm giá»ng nói:
- Môn chá»§, việc nà y không bằng từ từ trao đổi, để sau nà y lại tÃnh xem nên thế nà o.
Äà m môn chá»§ trong lòng không thoải mái, thầm nghÄ© “NghÄ© ta đưá»ng đưá»ng Thuần Dương Môn Hợp Tịch Song Tu Công, không phải ngưá»i bình thưá»ng nà o cÅ©ng có cÆ¡ duyên há»c được. Nếu không phải là Tùng nhi năm ngoái gặp phải nha đầu nà y, suốt ngà y nhao nhao đòi lấy nà ng ta là m vợ, ta việc gì phải đến đây để nhìn sắc mặt cá»§a ngưá»i ta chứ?
Äang lúc nà y thì nhìn thấy Äà m Tùng đứng thẳng lên, tiếp đó bước vá» hướng Tá» Vân ánh mắt tà mị, cưá»i nói:
- Từ ngà y li biệt vá»›i cô nương, ta lúc nà o cÅ©ng luôn tưởng niệm, nên muốn má»i cô nương đến nhà ta vừa nói chuyện khi xưa, vừa cùng nghiên cứu và tu luyện bà công bất truyá»n cá»§a bản môn. Mong cô nương thà nh toà n cho.
Tá» Vân nghe xong, khuôn mặt hồng lên, trong lòng phẫn ná»™ “Rõ rà ng là Hợp Tịch Song Tu, sao hắn có thể nói chuyện nà y trước mặt chúng nhân như váºy, tháºt quá vô sỉ!â€
Äà m Tùng thấy Tá» Vân không phản đối, tưởng rằng nà ng đã động tâm, liá»n tiến tá»›i trước má»™t bước định kéo cánh tay nhá» nhắn cá»§a nà ng ta.
Tá» Vân trong lòng giáºn dữ, nhưng lại không tiện phát tác, đà nh tung ngưá»i lui ra xa.
Äà m Tùng Ä‘ang định phi ngưá»i tiến đến, vốn nghÄ© là có lão gia tá» nâng đỡ nên thừa cÆ¡ phô trương thân thá»§ má»™t chút. Chợt nghe bên cạnh truyá»n đến má»™t giá»ng nói nhà n nhạt:
- Äà m công tá» tạm ngừng tay, Song Tu công pháp cá»§a ngươi tá»±a hồ chẳng có chá»— nà o cao minh, nếu không phải thế, hÆ¡n ngà n năm nay, quý môn có được bao nhiêu ngưá»i phi thăng tiên giá»›i?
Thì ra Má»™c Phong nhìn thấy Äà m Tùng đó vô lá»… vá»›i thần tiên tá»· tá»· trong tâm tưởng, hắn đã từng Ä‘á»c qua Ä‘iển tÃch biết được phương pháp tu hà nh cá»§a Thuần Dương Môn nên nhịn không được phát ngôn giá»…u cợt.
Tất cả má»i ngưá»i trong Ä‘iện Ä‘á»u không kìm được quay đầu nhìn vá» Má»™c Phong, ngưá»i trong Thuần Dương Môn cà ng trợn trừng mắt nhìn hắn. Nguyệt Tâm thầm nghÄ© “Tiểu tá» nà y mà u da Ä‘en thui, chẳng nhẽ không phải là ngưá»i cá»§a Thuần Dương Môn? Xem bản thân hắn hình như không có chút tu vi nà o nhưng quả tháºt lá»›n máºt.â€
Äà m môn chá»§ Ä‘ang định phát tác, Äà m Tùng đã quay ngưá»i rút bảo kiếm ra trước, kéo thà nh má»™t vòng kiếm hoa, kiếm khà phá không bay ra, chỉ thẳng và o ngá»±c Má»™c Phong, giáºn dữ nói:
- Xem dáng điệu đen đủi khó coi nà y của các hạ, chắc chắn là một cao thủ, không ngại thì qua đây tỉ thà với tiểu gia một phen, xem thỠmiệng lưỡi ngươi sắc bén như thế nà o?
Äà m môn chá»§ dùng quan thuáºt pháp kiểm tra, thấy ná»™i Ä‘an hay nguyên anh cÅ©ng không có, Ä‘oán chừng đây là kẻ bất há»c vô thuáºt cá»§a Há»—n Nguyên Môn, cùng lắm chỉ là tên nhãi ranh có chút khẩu khà mà thôi, tức thì quay sang Äà m Tùng gáºt đầu, tỠý có thể tỉ thà cao thấp.
Má»™c Phong trong lòng rùng mình nhưng cÅ©ng không sợ hãi, mỉm cưá»i nói:
- Chẳng biết ngươi muốn tỉ thà cái gì? Xuống hồ bắt cá thì ta có thể liá»u vá»›i ngươi, nếu như là tỉ kiếm thì ngươi đà nh phải tá»± luyện má»™t mình thôi.
Äà m Tùng ngạc nhiên nói:
- Tại sao ta phải luyện một mình?
- Bởi vì ta chưa từng táºp qua kiếm pháp.
Mộc Phong lắc lư đầu nói tiếp:
- Nhưng mà nếu ta có thể xin thần tiên tá»· tá»· chỉ dạy má»™t chiêu ná»a thức, nói không chừng có thể thắng được kiếm pháp lÆ¡i lá»ng khó coi nà y cá»§a ngươi.
Nguyệt Tâm cố ý trầm giá»ng nói:
- Ngươi là môn hạ của ai? Sao dám vô lễ với Thuần Dương thiếu môn chủ như thế?
Má»™c Phong liá»n đứng dáºy hà nh lá»… vá»›i Nguyệt Tâm, nói:
- Tiểu sinh Má»™c Phong, là đệ tá» quét dá»n Tà ng Kinh Các ở Kỳ Linh phong, do không cẩn tháºn đã lỡ tiến và o Tú Linh phong, mong Nguyệt Tâm tiên cô lượng thứ.
Nguyệt Tâm vừa nghe xong, trong lòng chán nản đến quá ná»a, vốn dÄ© cho là má»™t cao nhân thâm tà ng bất lá»™, hóa ra chỉ là má»™t đệ tá» tạp dịch. Nhưng rồi lại chợt nghÄ© “Gã nà y chẳng nhẽ còn có chá»— á»· lại sao?â€
NghÄ© váºy bèn nói vá»›i Tá» Vân:
- Con tạm múa và i kiếm, dạy cho sư đệ chưa nháºp môn nà y.
Tá» Vân không nói tiếng nà o, bà n tay đưa ra bắt linh quyết, trên tay láºp tức xuất hiện má»™t thanh bảo kiếm tá»a ra ngân quang lấp lánh, nà ng giống như tiên nữ tán hoa múa ra những bông hoa kiếm đầy trá»i, khà thế hà o hùng, lại như sấm động.
Chúng nhân Thuần Dương Môn nhìn thấy Ä‘á»u kinh hãi, không tưởng được Tá» Vân nà y bất quá má»›i mưá»i tám tuổi, váºy mà nguyên anh ná»™i Ä‘an đã đạt đến cấp độ hoà ng sắc chi cảnh. Nhưng kiếm chiêu cá»§a Tá» Vân lá»t và o trong mắt Má»™c Phong lại hết sức cháºm chạp y như ốc sên váºy, chỉ cảm thấy nà ng múa rất đẹp mắt. Váºy mà trong lúc vô ý vẫn có thể ghi nhá»› toà n bá»™ trong lòng. Không nhịn được vá»— tay nói:
- Äẹp quá, đẹp quá, tuyệt diệu giống như tiên nữ hạ phà m váºy.
Tá» Vân dá»ng dưng đưa mắt nhìn Má»™c Phong. Còn má»i ngưá»i trong Ä‘iện Ä‘a phần Ä‘á»u cưá»i thầm Má»™c Phong là kẻ không biết chuyện lại còn kêu la ồn à o.
Äà m Tùng nhảy đến, trừng mắt nhìn Má»™c Phong quát há»i:
- Kiếm chiêu các hạ hình như đã há»c xong, cÅ©ng nên tỉ thà thôi.
Má»™c Phong đứng dáºy nói:
- Múa như váºy cÅ©ng đơn giản, hì hì, ta nói không chừng còn có thể múa nhanh hÆ¡n thần tiên tá»· tá»· má»™t chút, tỉ thì tỉ, gấp cái gì?
Nghe thấy Má»™c Phong bằng lòng tỉ kiếm, Äà m môn chá»§ không khá»i vuốt râu mỉm cưá»i, Nguyệt Tâm thầm mắng tiểu tá» nà y đúng là không biết trá»i cao đất dà y, bảo môn nhân tùy ý lấy má»™t thanh kiếm đưa cho Má»™c Phong.
Má»™c Phong nâng kiếm lên, trong lòng lặng lẽ nghÄ© đến kiếm chiêu cá»§a Tá» Vân, sau đó chuẩn bị tá»± mình “Múaâ€.
Chúng nhân nhìn hắn như má»™t kẻ ngá»› ngẩn, ngưá»i Thuần Dương Môn tất nhiên là vui cưá»i không ngá»›t, chúng đạo cô Há»—n Nguyên Môn thì ngán ngẩm trong lòng. Tá» Vân nghÄ© rằng xú tiểu tá» nà y cố nhiên có chút ngu dốt, nhưng trong lòng lại dâng lên má»™t chút quan tâm lo lắng.
Äà m Tùng tay phải cầm kiếm chuẩn bị thá»§ thức, tay trái đột nhiên váºn công pháp vá»— vá» phÃa Má»™c Phong. Má»™c Phong Ä‘ang ngây ngất trong vÅ© Ä‘iệu tuyệt mỹ cá»§a thần tiên tá»· tá»·, nhất thá»i không đỠphòng bị cá»— đại lá»±c đẩy hắn bắn ngược ra đằng sau.
Chúng nhân Thuần Dương Môn Ä‘á»u cưá»i lá»›n, trong Há»—n Nguyên Môn cÅ©ng có ngưá»i không nhịn được cưá»i thầm. Nhưng không ai ngá» Má»™c Phong lại như không có chuyện gì đứng lên phá»§i phá»§i bụi dÃnh trên y phục, nói:
- Tỉ kiếm thì tỉ kiếm, ngươi đẩy ta là m cái gì?
Äà m Tùng trong lòng chợt lạnh “Ban nãy ta đã dùng đến bảy tầng chân khà Thuần Dương Chân Kinh đánh ra, cho dù đá cứng đến mấy cÅ©ng bị Ä‘áºp vỡ, tên tiểu tá» nà y quá cổ quái, lại còn cho là ta chỉ đẩy hắn.†Ngay sau đó liá»n váºn khởi chân khÃ, hồng quang trên kiếm láºp lòe, láºp tức cuồng phong bên trong Ä‘iện đột ngá»™t nổi dáºy, mÅ©i kiếm tá»a ra má»™t vòng há»a diá»…m, đây chÃnh là Diá»…m Quang Lưu Thải Quyết cá»§a Thuần Dương Môn. Chỉ thấy kiếm quang cá»§a Äà m Tùng chợt lóe lên, má»™t vòng há»a diá»…m kèm theo tiếng vang bạo liệt như thiểm Ä‘iện xá»™c tá»›i Má»™c Phong
Trong mắt Má»™c Phong thấy há»a diá»…m nà y Ä‘ang chầm cháºm bay đến, tiện tay khua kiếm ngăn cản ngá»n lá»a đó. Miệng thì kêu lên:
- Ngươi phóng há»a thiêu ta là m cái gì? Ta chỉ có duy nhất má»™t bá»™ y phục nà y, thiêu há»ng rồi thì là m sao đây?
Chân tay hắn cÅ©ng không cháºm, vừa vặn chặn vòng há»a diá»…m đó lại, nhưng vòng lá»a nà y thuáºn theo thân kiếm thiêu đốt là m hắn không khá»i luống cuống chân tay, Ä‘áºp Ä‘áºp kiếm trên mặt đất, vá»™i vã dáºp tắt há»a quang.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lá»™ thần sắc quái dị nhìn hắn, xú tiểu tá» nà y thá»§ cước nhanh kinh ngưá»i, tá»±a hồ là loại pháp thuáºt gì đó không thể hiểu nổi, quả là má»™t quái váºt.
Äà m Tùng thừa cÆ¡ xông tá»›i, kiếm quang đầy trá»i phá»§ lấy Má»™c Phong. Nhưng trong mắt Má»™c Phong lại cảm thấy Äà m Tùng múa rất cháºm, chẳng dá»… nhìn chút nà o, trong lòng còn nghÄ© bản thân mà múa nhất định sẽ đẹp mắt hÆ¡n hắn. Thế là hắn bèn múa mấy chiêu kiếm pháp ban nãy cá»§a Tá» Vân, mà cÅ©ng có đến chÃn phần tương tá»±, chỉ nhìn thấy kiếm ảnh như dệt, tốc độ kinh nhân, Äà m Tùng không tấn công tá»›i được.
Má»™t hồi sau, Má»™c Phong múa xong má»™t lượt, nhất thá»i không thấy hứng thú bèn dừng lại kinh ngạc nói:
- Tỉ thà xong rồi hả? Ngươi sao lại không tấn công đến bên cạnh ta?
Vừa nói vừa nhảy ra ngoà i ba trượng. Kiếm cá»§a Äà m Tùng liá»n bám sát theo. Má»™t chiêu Trưá»ng Xà Xuất Äá»™ng thế như sấm chạy chá»c thẳng và o Má»™c Phá»ng.
Má»™c Phong cả kinh, như thiểm Ä‘iện lui ra ba trượng. Kiếm đó như bóng ảnh chá»c thá»§ng khắp nÆ¡i trên y phục hắn, Má»™c Phong chỉ cảm thấy như má»™t cây gáºy Ä‘ang chống và o thân thể cá»§a mình, còn Äà m Tùng thấy rõ rà ng đã đâm trúng Má»™c Phong, nhưng giống như đâm và o trên đá, trong lòng sợ hãi nghÄ© “Tiểu tá» nà y dùng pháp môn gì váºy?â€
Má»™c Phong vừa nhìn thấy y phục bị phá rách, không khá»i Ä‘au lòng, giÆ¡ kiếm Ä‘áºp kiếm cá»§a Äà m Tùng ra, miệng gà o lên:
- Bồi thưá»ng y phục cho ta.
Nói xong thình lình đâm và o Äà m Tùng, chỉ nghe “xoạt†má»™t tiếng đã xuyên qua cương khà há»™ thể cá»§a Äà m Tùng, hắn sợ hãi vá»™i lui nhanh ra sau nhưng thân thể vẫn bị Má»™c Phong là m thá»§ng má»™t lá»— khiến máu chảy ra, kêu to má»™t tiếng rồi ngã xuống đất.
Äà m môn chá»§ như táºt phong Ä‘uổi đến, má»™t chưởng chấn bay Má»™c Phong trúng ngay bức tưá»ng trong ná»™i Ä‘iện, “Rầm†má»™t tiếng phá thà nh má»™t lá»— lá»›n, Má»™c Phong rÆ¡i ra bên ngoà i. Sau đó ngón tay liên tiếp Ä‘iểm lên ngưá»i Äà m Tung để cầm máu vết thương.
Má»™c Phong từ bên ngoà i bò dáºy, trong bụng nóng lên, thổ ra má»™t ngụm máu tươi mà u ám kim, đưa mắt nhìn lá»— thá»§ng trên tưá»ng, nghÄ© thầm: “Lão già chết toi nà y lá»±c khà đúng là không nhá», mà tưá»ng trong Ä‘iện nà y cÅ©ng có phần hÆ¡i tệ.â€
Má»™c Phong bước và o thì thấy má»i ngưá»i nhìn hắn như nhìn má»™t quái váºt.
[1] nê hoà n cung: tại giữa chân mà y Ä‘i sâu và o trong đầu tầm ba thốn có má»™t Ä‘iểm ngưá»i ta gá»i là “nê hoà n cungâ€. Trong phép luyện đạo “nê hoà n cung†còn được gá»i là Thiên Môn, hoặc Cao Äà i, đó là nÆ¡i há»™i tụ Khà và Thần cá»§a má»—i con ngưá»i.
Tà i sản của ngoctulaa
Chữ ký của ngoctulaa [SIZE="6"][COLOR="Blue"]
nhớ nhà [/COLOR][/SIZE]
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:45 PM .
18-04-2008, 07:33 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 8 : Cổ thú Thục Hồ.
Dịch giả: vivax
Biên dịch: anhtuanek
Biên táºp: newman
Nguồn: Tà ng thư viện
Chúng nhân Thuần Dương Môn sắc mặt vô quang, má»™t thân nguyên anh chi thể cá»§a Äà m Tùng lại bị má»™t đệ tá» tạp dịch cá»§a Kỳ Linh SÆ¡n đánh cho trá»ng thương, nếu như để ngoại nhân biết được, há không phải là mất hết mặt mÅ©i sao. Tất cả Ä‘á»u oán háºn trừng mắt nhìn Má»™c Phong, sau đó vá»™i vã hướng tá»›i Nguyệt Tâm cáo từ rồi Ä‘i mất.
Tá» Vân chạy đến, cảm kÃch nhìn Má»™c Phong nói:
- Äa tạ ngươi, Má»™c Phong sư đệ, đệ bị thương rồi sao?
Má»™c Phong tai nghe thấy những lá»i nhá» nhẹ ôn nhu cá»§a thần tiên tá»· tá»·, nhất thá»i như say như ngốc. Hồi lâu sau má»›i lấy lại được tinh thần nói:
- Không sao, không sao. Lão già đó bất quá ỷ và o khà lực hơi mạnh một chút, may mà da đệ dà y, không có gì đáng ngại.
Tá» Vân nhất thá»i kinh ngạc, thầm nói: “Thuần Dương môn chá»§ đó há chỉ là loại hư danh, má»™t thân tu vi đã sắp thà nh tiên nhân, sao sư đệ nà y lại ngốc ngếch đáng yêu như váºy?â€
Bá»—ng thấy Nguyệt Tâm nhìn và o Má»™c Phong trầm giá»ng nói:
- Ngươi tạm thá»i nán lại ở đây đừng Ä‘i đâu, chút nữa chưởng môn sư huynh sẽ đến, chúng ta có Ä‘iá»u muốn há»i ngươi.
Má»™c Phong trong lòng thấp thá»m bất an, giống như Ä‘ang Ä‘eo mưá»i lăm thùng nước, bảy trên tám dưới váºy.
Qua thá»i gian độ má»™t chén trà , nhìn thấy trước mắt có mấy bóng nhân ảnh chá»›p lên. Tẩy Tâm đạo trưởng và Ngá»™ Tâm đạo trưởng bá»—ng từ đâu xuất hiện tại ná»™i Ä‘iện. Nguyệt Tâm đã sá»›m biết trước liá»n hướng tá»›i hai vị sư huynh nói rõ tình hình. Sắc mặt hai ngưá»i lá»™ ra vẻ kinh dị, quay ngưá»i sang nhìn chăm chú và o Má»™c Phong, má»™t vòng lam quang trong nháy mắt bao lấy Má»™c Phong. Má»™c Phong cảm thấy có thứ gì đó như muốn xuyên qua ná»™i thể cá»§a bản thân, thấy da thịt phát ngứa, lại không dám nói ra, trên mặt xuất hiện biểu tình quái dị.
Tẩy Tâm và Ngộ Tâm vô cùng kinh ngạc đưa mắt nhìn nhau, Tẩy Tâm nói:
- Tháºt kì quái, trên ngưá»i tiểu tá» nà y có chút cổ quái, Há»—n Nguyên chân khà cá»§a ta lại tìm không được chá»— tiến nháºp kinh mạch cá»§a nó, giống như nó không có kinh mạch váºy, lẽ nà o kinh mạch trên da nó đã hoại tá» rồi.
Hai ngưá»i cùng nhá»› đến tình cảnh Ma Môn Tiệt Mạch thuáºt trên ngưá»i Má»™c Phong tám năm trước.
Tẩy Tâm trầm giá»ng quát:
- Ngươi ba năm nay đã chạy đi đâu?
Má»™c Phong nhất nhất Ä‘em chuyện tầm dược sÆ¡ ý bị rÆ¡i xuống Lão Quân Hồ thuáºt lại tỉ mỉ má»™t lượt, chỉ là chuyện cá»§a Ngư Äản và Tiểu Ngá»c thì giấu kÃn không nói, hắn sợ nói ra ngưá»i khác sẽ không tin mà còn hoà i nghi thần kinh hắn có vấn Ä‘á».
Má»i ngưá»i nghe xong không khá»i chấn động, thầm nghÄ©: “Cá»u Thiên Tiên Äỉnh cá»§a tổ sư gia hóa ra lại giấu ở dưới đáy hồ, chẳng trách linh khà cá»§a Kỳ Linh SÆ¡n nà y luôn sung túc như váºy.â€
Tẩy Tâm đạo trưởng thở dà i nói:
- Kẻ nà y thể chất cố nhiên so vá»›i ngưá»i thưá»ng vững chắc hÆ¡n, nhưng kinh mạch có lẽ đã quá khác ngưá»i bình thưá»ng, đã không còn thÃch hợp tu hà nh, đáng tiếc Cá»u Dương Chi Thể nà y a!
Ngá»™ Tâm cÅ©ng nói tiếp lá»i:
- Sư huynh, có lẽ số kiếp trá»i sinh cá»§a nó đã như váºy, trách không được chúng ta. Mấy năm nay chúng ta đã tìm bà phương khắp nÆ¡i, muốn giải độc môn Tiệt Mạch thuáºt đó cá»§a Ma Môn nhưng vẫn không thể có cách, xem ra chúng ta cÅ©ng đã táºn lá»±c, không bằng cho nó vá» nhà . Nó trước giá» vẫn chưa từng là môn hạ Há»—n Nguyên Môn chúng ta, từ đâu đến thì quay vỠđó váºy.
Mộc Phong vừa nghe muốn cho mình vỠnhà , trong lòng khẩn cấp, vội quỳ xuống đất, thần sắc bi thương, thê lương nói:
- Tiên trưởng đừng Ä‘uổi đệ tá» Ä‘i, đến đây đã nhiá»u năm, đệ tá» má»™t chút thà nh tá»±u cÅ©ng không, sao có mặt mÅ©i quay vá» nhà ?
Tẩy Tâm nghiêm mặt nói:
- Má»™c Phong, con vốn không phải là đệ tá» cá»§a chúng ta, hiện giá» con đã không còn thÃch hợp vá»›i việc tu hà nh, lưu lại trong Kỳ Linh sÆ¡n chỉ vô Ãch, phà mất tiá»n đồ như hoa tá»±a gấm cá»§a con, con đứng dáºy Ä‘i, đừng mang chuyện Lão Quân Hồ nói cho ngoại nhân biết, mau hạ sÆ¡n thôi.
Má»™c Phong thấy các vị sư trưởng đã kiên quyết bắt hắn hạ sÆ¡n, biết muốn lưu lại cÅ©ng không được, hai mắt bất giác ngấn lệ, vái hai vị tiên trưởng ba vái rồi đứng dáºy li khai.
Ra khá»i cá»a Ä‘iện không xa, Má»™c Phong vẻ mặt bi thương bá»—ng nghe có ngưá»i gá»i hắn. Quay đầu lại thì thấy Tá» Vân bồng bá»nh lướt đến, trong lòng bà ng hoà ng má»™t tráºn. Lại nghe Tá» Vân nói:
- Má»™c Phong sư đệ, sư phụ và nhị vị sư bá bảo ta mang cho đệ má»™t Ãt lá»™ phà và y phục để thay, còn nói là đệ sẽ có cÆ¡ duyên khác. Äệ đừng bi quan như váºy được không? Má»™t ngà y nà o đó nếu có duyên, chúng ta sẽ còn gặp nhau, đệ Ä‘i đưá»ng nhá»› phải bảo trá»ng.
Nói xong liá»n đưa cho hắn má»™t cái bao rồi quay ngưá»i Ä‘i mất.
Má»™c Phong si ngốc nhìn theo thần tiên tá»· tá»· như thiên nhân Ä‘i vá» phÃa xa, trong lòng như có vạn ná»—i khổ biệt ly, nghìn lần không thể bá», cÅ©ng không biết phải Ä‘i thế nà o. Bá»—ng nhiên nghÄ© đến thần tiên tá»· tá»· cÆ¡ hồ chưa từng nhìn thẳng và o mắt hắn, trong lòng cà ng thêm hiu quạnh. Cứ thế như kẻ thất lạc lên đưá»ng xuống núi, tùy tiện há»i ngưá»i Ä‘i đưá»ng phương hướng vá» Tây LÄ©nh SÆ¡n. Má»™c Phong lại dấn bước trên con đưá»ng cô độc. Vốn muốn gá»i Ngư Äản ra để cõng mình Ä‘i, nhưng nghÄ© đến tám năm không là m được việc gì, còn muốn nhá» má»™t con thú giúp đỡ, trong lòng quả tháºt không thoải mái, dứt khoát Ä‘i bá»™ má»™t tráºn tháºt nhanh.
Rồi cứ thế như ngưá»i mất hồn Ä‘i cả ngà y trá»i, sắc trá»i dần dần tối tăm. Má»™c Phong Ä‘i đến má»™t rừng cây không má»™t bóng ngưá»i, quái thạch trong rừng cao chót vót, gió lạnh thổi từng cÆ¡n, Má»™c Phong trong lòng cà ng cảm thấy lẻ loi, liá»n gá»i Ngư Äản ra.
Ngư Äản rung rung lân giáp, quở trách:
- Ở trong đó khó chịu muốn chết, chá»§ nhân đúng là thất đức, giam ta lâu như váºy.
Mộc Phong ngạc nhiên nói:
- Ngươi không phải rất lợi hại sao? Muốn ra thì ra, cần gì ta phải gá»i, sao lại trở nên ngoan ngoãn như váºy?
Ngư Äản có vẻ ngượng ngùng nói:
- Tiểu Ngá»c đó quá biến thái, nó chỉ nghe lá»i cá»§a ngưá»i, nó giam ta lại thì ta cÅ©ng chẳng có cách.
Mộc Phong vui mừng nói:
- á»’, váºy thì tốt. Tránh khá»i hình dạng nà y cá»§a ngươi tùy tiện chui ra dá»a ngưá»i ta.
Ngư Äản mở to mắt nói:
- Kỳ Lân Vương ta chÃnh là thần thú chi vương, xưa kia uy phong biết bao, chưa bao giá» có ai nói ta xấu cả, hừ, mắt nhân loại đúng là đánh giá thấp ta.
Má»™c Phong Ä‘ang phiá»n muá»™n, không muốn tranh cãi vá»›i nó, thuáºn miệng ném ra má»™t câu:
- Äúng là khoác lác, không phải là nói ngươi xấu, mà là quá to lá»›n, ai đã thấy con chó nà o lá»›n như váºy chứ?
Ngư Äản tức giáºn nói:
- Äã nói vá»›i ngưá»i bao nhiêu lần, ta không phải là loại sinh váºt cấp thấp đó!
Nói xong thân mình Ä‘ong đưa biến đổi, thoáng cái chỉ to khoảng quả trứng gà , phi ngưá»i nhảy vá»t lên vai Má»™c Phong thổi thổi và o tai hắn.
Má»™c Phong Ä‘ang đắm chìm trong hình bóng mỹ lệ cá»§a thần tiên tá»· tá»·, đâu biết Ngư Äản thổi, hắn láºp tức từ trong mỹ má»™ng vô táºn bừng tỉnh lại, bất giác nổi nóng, thuáºn tay cầm Ngư Äản ra sức ném và o má»™t khối quái thạch mà u Ä‘en ở trong rừng.
Ngư Äản không tưởng Má»™c Phong đột nhiên lại xuất chiêu hung dữ váºy, bất ngá» không kịp đỠphòng, đụng rầm và o quái thạch. Ngư Äản nhảy lên trên, tức khà nói:
- Nhân loại đúng là bỉ ổi, bản thân không cao hứng lại Ä‘i trút giáºn và o ngưá»i khác.Những gì mình không muốn thì cÅ©ng đừng là m như váºy vá»›i ngưá»i khác. Khi nà o ta không cao hứng cÅ©ng sẽ ném ngươi lại, hừ!
Mộc Phong cố ý lạnh nhạt nói:
- Ngươi vốn không phải là ngưá»i.
Ngư Äản phẫn ná»™ bất bình nhưng lại không nỡ phát tiết vá»›i Má»™c Phong, liá»n quay đầu lại phun ra má»™t vòng há»a diá»…m và o khối hắc thạch đó. Khối hắc thạch liá»n hóa ra má»™t đống tro bụi. Äá»™t nhiên dị tượng phát sinh, chỉ thấy má»™t đạo thanh sắc ảnh tá» từ dưới đất chui lên. Ra là má»™t quái váºt mặt ngưá»i Ä‘uôi rắn, thân thể lại giống như má»™t con ngá»±a, còn có thêm má»™t đôi cánh.
Má»™c Phong giáºt mình kinh hãi, đây chÃnh là mang hoang cổ thú có ghi trong “SÆ¡n Hải Kinhâ€, tên gá»i Thục Hồ.
Thục Hồ nổi giáºn đùng đùng la lên:
- Là ai lá»›n máºt như váºy, dám thiêu hắc ngá»c cá»§a bá»n ta?
Ngư Äản thoáng chốc thân thể đã khôi phục nguyên trạng, khinh thưá»ng nói:
- Ta thiêu đó, Thục Hồ lão bất tá» ngươi. Chẳng nhẽ còn muốn kêu ta bồi thưá»ng ngươi hay sao?
Thục Hồ vừa nhìn thấy vá»™i và ng phục ngưá»i xuống, mặt lá»™ ra vẻ kinh hoà ng, liên tục dáºp đầu nói:
- Hóa ra là đại vương giá lâm, xin tha tội cho tiểu thú có mắt mà không thấy Thái Sơn.
Má»™c Phong thấy tình cảnh nà y, trợn to mắt ngáºp ngừng nói:
- Ngư Äản sao lại thà nh đại vương cá»§a các ngươi?
Thục Hồ phẫn nộ nói:
- To gan! Nhân loại nhá» bé, lại dám nói như váºy vá»›i đại vương cá»§a bá»n ta!
Ngư Äản Ä‘ong đưa đầu nói:
- Nhân loại nhá» bé nà y là chá»§ nhân ta, là ngưá»i đã cứu ta ra. Thục Hồ không được vô lá»….
Sau đó lại gầm lên:
- Sao ngươi không ở lại Cổ Thú Giới, chạy đến đây là m cái gì?
Thục Hồ chảy nước mắt nói:
- Từ lúc đại vương ngà i li khai đến nay, đã lâu đến hà ng vạn năm, quần thú ở Cổ Thú Giá»›i vô chá»§, sá»›m đã há»—n loạn không thể chịu đựng nổi, tam đại thần thú má»—i kẻ chiếm má»™t phương, duy chỉ có Chu Tước vương bảo vệ thiếu chá»§, cổ thú giá»›i liên tục nhiá»u năm chìm trong giết chóc, khổ không nói được thà nh lá»i!
Lân giáp toà n thân Ngư Äản “rà o rà o†dáºy lên, phẫn ná»™ nói:
- Mấy tên há»—n trướng nà y dám cả gan tạo phản, bản vương phải diệt bá»n chúng.
Bỗng nhiên lại rủ đầu xuống nói:
- Tiếc là công lá»±c cá»§a ta đã mất hết, hiện giá» cÅ©ng không là m gì được bá»n chúng!
Má»™c Phong bước tá»›i trước vá»— vá»— Ngư Äản, vẻ mặt dứt khoát nói:
- Ngư Äản đừng nản lòng, ta sẽ giúp ngươi.
Ngư Äản và Thục Hồ nhất thá»i im lặng, Ä‘á»u lắc lắc đầu.
Má»™c Phong cÅ©ng hiểu rõ, năng lá»±c kiểu nà y cá»§a mình, đừng nói là giúp nó, không là m nó vướng báºn cÅ©ng đã tốt lắm rồi. Nhưng nhìn thấy Ngư Äản và Thục Hồ á»§ rÅ© như váºy, không khá»i lên tiếng an á»§i:
- Không có năng lá»±c đối địch, chúng ta có thể dùng trÃ, đúng không?
Ngư Äản thở dà i nói:
- Có lẽ chá»§ nhân nói đúng, Ä‘i xem trước rồi nói sau. Thục Hồ mau mang chúng ta bà máºt trở vá» Thú Vương cung.
Má»™c Phong bá»—ng nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á», không nhịn được há»i:
- Không biết có bao nhiêu mãnh cầm dị thú ở Cổ Thú Giới đã chạy đến Nhân Gian Giới?
Ngư Äản trợn mắt nhìn Má»™c Phong, nói:
- Ngưá»i cho rằng giữa các giá»›i dá»… đột phá váºy sao?
Mộc Phong khó hiểu nói:
- Thục Hồ nà y không phải đã đến Nhân Gian Giới sao, những con khác đương nhiên cũng có thể sẽ đến.
Ngư Äản giải thÃch:
- Thục Hồ chÃnh là trá»ng thần ở Cổ Thú Giá»›i cá»§a ta, tá»± nhiên có bản lÄ©nh đến được Nhân Gian Giá»›i.
Sau đó thân thể co thà nh cỡ quả trứng gà như ban đầu, phi ngưá»i đứng trên vai Má»™c Phong. Nhìn qua Thục Hồ bình tÄ©nh nói:
- Äi thôi, chúng ta quay vá».
Tà i sản của David
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:48 PM .
18-04-2008, 07:36 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 9: Cổ Thú Giới
Dịch giả: phongbkac
Biên dịch: AJus
Biên táºp: chudu
Nguồn: Tà ng thư viện
Thục Hồ đầu gáºt gù, theo đó toà n thân má»™t luồng ánh sáng xanh đột ngá»™t phát ra, nháy mắt bao quanh Má»™c Phong và Ngư Äản, Má»™c Phong cảm thấy Ä‘au đầu chóng mặt, nhưng thấy ngoà i ánh sáng xanh lại có má»™t vùng tối Ä‘en, không nhịn được há»i:
- Äó là chá»— nà o váºy Ngư Äản?
Ngư Äản đầu không ngoảnh lại đáp:
- Chúng ta Ä‘ang vượt qua kết giá»›i, đây là con đưá»ng hư vô ở giữa hai giá»›i, bên ngoà i có hấp lá»±c rất lá»›n, chỉ có bản lÄ©nh siêu cưá»ng má»›i đủ khả năng xuyên qua được, tại Cổ Thú Giá»›i số lượng có thể xuyên qua kết giá»›i nà y không quá mưá»i. Thục Hồ là sứ giả cá»§a Cổ Thú Giá»›i, nên có bản lÄ©nh nà y.
Má»™c Phong nghe mà không hiểu, Ä‘ang muốn há»i lại, đột nhiên nhìn thấy trước mắt sáng lên, cÆ¡ thể đã rÆ¡i xuống đất, xung quanh quả tháºt giống như tiên cảnh nhân gian, nhìn sông núi tá»±a và o nhau, hồ thác liá»n ká», cây hoà cùng nước, có động có tÄ©nh, chỉ là không nhìn thấy động váºt nà o. Má»™c Phong ngạc nhiên nói:
- Hóa ra Cổ Thú Giá»›i nà y lại đẹp như váºy, giống như thiên đưá»ng nhỉ!
Ngư Äản nghe váºy, kì lạ nói:
- Lẽ nà o trong suy nghĩ của ngươi lại cho rằng chỗ nà y là địa ngục sao?
Trong tưởng tượng cá»§a Má»™c Phong, Cổ Thú Giá»›i nà y nhất định rất nhiá»u loại độc xà mãnh thú, nà o có ngá» chá»— nà y lại đẹp như váºy, vừa bị Ngư Äản mỉa mai má»™t câu, sắc mặt hÆ¡i hồng, hồi lâu không nói nên lá»i.
Thục Hồ dẫn Má»™c Phong và Ngư Äản cẩn tháºn khi tiến sâu và o trong rừng tùng. Thỉnh thoảng há» lại quay vá» Ä‘oạn đưá»ng cÅ©, Má»™c Phong nhìn kỹ hiểu ra đó là má»™t tráºn pháp kỳ quái, trong lòng không nén nổi ngạc nhiên, không tưởng được loà i thú cÅ©ng có thể bố tráºn. ChÃnh Ä‘ang nghÄ© đến sá»± ảo diệu bên trong, trước mắt hắn đã sáng bừng lên, má»™t tòa cung Ä‘iện to lá»›n nguy nga sừng sững trong rừng, phÃa sau thanh sÆ¡n cao chót vót, phÃa trước là hồ nước trong xanh yên tÄ©nh lấp lánh những chấm sáng bạc. Trong hồ bÆ¡i lá»™i má»™t đà n quái ngư mình cá đầu chó, thỉnh thoảng lại phát ra thanh âm giống trẻ con khóc. Má»™c Phong biết rõ trong “SÆ¡n Hải Kinh†có ghi lại loà i cá nà y có tên “Ngư Chỉâ€. Äến trước Ä‘iện, trước mặt chạy đến má»™t con quái ngưu, đỉnh đầu có sừng rồng, toà n thân đỠhồng, bốn chân có vuốt rồng, không biết là loại quái thú gì. Chợt nghe con quái ngưu đó kêu như chuông rá»n:
- Thục Hồ, và i ngà y nay ngươi Ä‘i đâu? Sao còn dẫn cả con ngưá»i đến?
Thục Hồ còn chưa kịp nói, Ngư Äản đã sá»›m nhảy từ vai Má»™c Phong xuống, lắc mình khôi phục hình dáng ban đầu nói:
- Long Ngưu ngá»± vệ, bổn vương đã trở vá».
Long Ngưu trông thấy liá»n nằm phục dưới đất, kêu má»™t tiếng đại vương, tức khắc nước mắt nhá» xuống.
Ngư Äản xua tay vá» phÃa trước, Long Ngưu nhảy cẫng lên, hưng phấn kêu:
- Äại vương đã quay vá», đại vương đã quay vá».
Chỉ nghe má»™t trà ng âm thanh ồn à o, trong Ä‘iện chạy ra và i con ngá»c kỳ lân, cùng nhau quỳ lạy trên đất. Chỉ nghe má»™t loạt tiếng thồn thức không ngá»›t vang lên, Má»™c Phong trong lòng hÆ¡i chấn động không nhịn được muốn rÆ¡i nước mắt.
Rất lâu sau, chúng thú nghênh đón Ngư Äản và Má»™c Phong và o trong. Má»™c Phong vừa nhìn rõ đại Ä‘iện nà y bên trong ánh sáng giao nhau, toà n do ngá»c thạch chế thà nh, Ä‘iện rá»™ng trăm trượng, trên mặt đất tất cả Ä‘á»u được lót bằng bạch ngá»c, mưá»i phần uy vÅ© hùng tráng. Thì ra Cổ Thú Giá»›i có rất nhiá»u ngá»c, đại Ä‘iện nà y cÆ¡ hồ là má»™t biển ngá»c.
Ngư Äản dẫn Má»™c Phong đứng trên bục đại Ä‘iện, đôi mắt lá»›n mở to nói:
- Thục Hồ đã nói cho ta tình huống, ta muốn má»i ngưá»i thương lượng má»™t chút, các vị khanh gia phải chăng đã có lương phương diệu kế thống lÄ©nh lại Cổ Thú Giá»›i?
Tất cả Ä‘á»u yên ắng, chợt thấy má»™t con quái thú đầu ngưá»i mình sư tá» ung dung từ trong chúng thú bước ra nói:
- Bệ hạ, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyá»n VÅ©, ba vương Ä‘á»u đã căng cá» tá»± láºp là m vương, duy có Chu Tước trung thà nh chỉ huy chúng tướng sÄ© ra sức chống đỡ má»›i có thể miá»…n cưỡng bảo há»™ vương cung nà y không bị quấy nhiá»…u. Kỳ Lân thiếu chá»§ hồi đó phụng ý bệ hạ không ngừng tu tâm, công lá»±c thông thưá»ng, nà o còn có năng lá»±c nhất thống thú giá»›i!
Chúng thú lắng nghe, trong lòng chán nản.
Má»™c Phong Ä‘i lên phÃa trước má»™t bước, nói to:
- Bắt giặc thì phải bắt vua trước, chúng ta chỉ cần nghĩ biện pháp để bắt giữ tam đại thú vương, không tin Cổ Thú Giới không thống nhất.
Ngư Äản trong lòng thầm nói: “Chá»§ nhân cá»§a ta cÅ©ng thá»±c ngây thÆ¡, tam đại thú vương đó há là hạng tầm thưá»ng, muốn má»™t lần hà nh động mà bắt giữ được e là chỉ như ngưá»i ngốc nói mê mà thôi.â€
Hắn trầm tư trong chốc lát lại thay đổi suy nghÄ© “Nhưng đây cÅ©ng là má»™t biện pháp trong khi không có biện phápâ€, thế là liá»n há»i:
- Chủ nhân có diệu kế cầm nã tam vương chưa?
Mộc Phong suy nghĩ rồi nói:
- Chúng ta có thể tuyên bố ra bên ngoà i rằng ngươi đã trở vá», triệu bá»n chúng và o Ä‘iện, rồi lại táºp hợp lá»±c lượng số đông tấn công khi chúng không phòng bị, biện pháp nà y không biết có khả thi hay không?
Chúng thú Ä‘á»u lắc đầu, Long Ngưu than:
- Tam đại thú vương đó công lá»±c thông thiên, tùy tiện má»™t ngưá»i đã cá»±c kỳ không dá»… đối phó, muốn bắt sống cả ba, là điá»u không thể!
Má»™c Phong lại há»i:
- Ta vừa má»›i và o trước Ä‘iện nhìn thấy xung quanh có bố trà kỳ tráºn, không biết là ai bố trÃ?
Ngư Äản không biết được trong bụng Má»™c Phong Ä‘ang chứa thuốc gì, trả lá»i:
- Nói vá» tráºn pháp Cổ Thú Giá»›i, tất nhiên Chu Tước là mạnh nhất, chắc chắn tráºn pháp nà y do Chu Tước bố trÃ. Lẽ nà o chá»§ nhân muốn dùng tráºn pháp để vây hãm ba tên phản vương đó sao?
Má»™c Phong gáºt đầu nói:
- ChÃnh là ý đó, không biết tráºn pháp kiểu dáng như thế có thể vây hãm tam đại thú vương đó không?
Ngư Äản quay đầu nhìn vá» phÃa Long Ngưu nói:
- Chu Tước hiện tại ở đâu?
Long Ngưu thưa:
- Ở Khổ Diêu Sơn cách đây trăm dặm, đang ra sức cự địch. Thanh Long dẫn theo ba mươi vạn đại quân cổ thú, hừng hực dã tâm muốn tiến công và o trong thánh điện của chúng ta, đoán chừng muốn thống nhất thú giới.
Ngư Äản trầm giá»ng nói:
- Trước tiên dẫn chúng ta Ä‘i xem rồi má»›i có kết luáºn.
Long Ngưu ngá»± vệ liá»n dẫn Má»™c Phong và Ngư Äản lặng lẽ bay đến phụ cáºn Khổ Diêu SÆ¡n, chỉ thấy bụi tung đầy trá»i, trên không trung đủ các loại cổ thú là m thà nh má»™t má»› há»—n độn, có con phun lá»a, có con phóng Ä‘iện, thỉnh thoảng phụ há»a thêm những tiếng rống Ä‘inh tai nhức óc. PhÃa xa ánh sáng sáng chói mà u xanh, phảng phất có thể nhìn thấy má»™t con rồng xanh to lá»›n uốn lượn trên không trung. NÆ¡i gần đó có hồng quang rá»±c rỡ, trong ánh đỠcó má»™t con chim nhá» to bằng con chim sẻ, mà u đỠthẫm Ä‘ang phun lá»a uy thế kinh ngưá»i.
Nổi báºt là tráºn chiến cá»§a má»™t con cá»± xà hai đầu và má»™t con đại bà ng chÃn đầu, trong là n quang ảnh là m tăng thêm vẻ quá»· dị. Theo lý luáºn thông thưá»ng, đại bà ng chÃn đầu trá»i sinh là khắc tinh cá»§a toà n bá»™ các loại rắn, nhưng con cá»± xà hai đầu nà y tranh đấu cùng đại bà ng chÃn đầu lại không rÆ¡i và o thế hạ phong. Hóa ra, con quái xà hai đầu khi công kÃch đại bà ng chÃn đầu cÅ©ng có chá»— độc đáo, chỉ thấy má»™t cái đầu cá»§a nó thỉnh thoảng lại phun ra má»™t đám khói Ä‘en, đại khái là loại kịch độc, cái đầu khác há miệng khạc ra ngá»n lá»a sáng ngá»i. Nếu như chỉ ở trên mặt đất, cá»± xà hai đầu cÅ©ng không là m gì được đại bà ng chÃn đầu, nhưng trên không trung thì giống nhau, cái Ä‘uôi to lá»›n linh hoạt cá»§a cá»± xà hai đầu lại thỉnh thoảng nhanh như sét đánh không kịp bưng tai quét vá» phÃa đại bà ng chÃn đầu. Äại bà ng chÃn đầu hai cánh mở rá»™ng hÆ¡n mưá»i trượng, má»—i lần Ä‘áºp cánh Ä‘á»u cuá»™n lên má»™t tráºn cuồng phong, chá»›p mắt đã quét tan đám khói độc và lá»a đỠdo quái xà hai đầu phun ra. Äôi móng vuốt sắc bén cá»§a đại bà ng chÃn đầu vừa má»›i vươn qua quái xà , Ä‘uôi rắn đồng thá»i cÅ©ng quét qua. Xem tình hình, kẻ nà o chẳng muốn giải quyết đối phương trong thá»i gian ngắn nhưng nhất thá»i lại trở thà nh cục diện bế tắc.
Ngư Äản bên nà y đã lệnh cho Long Ngưu lặng lẽ triệu hồi Chu Tước. Chu Tước diện kiến Ngư Äản tất nhiên là vừa kinh vừa mừng, nhưng tiếp theo lại để lá»™ thần sắc thất vá»ng, vá»›i tu vi cá»§a Chu Tước Thần Thú, nhìn qua đã thấy công lá»±c nông cạn cá»§a Kỳ Lân Vương hiện tại. Chu Tước hướng vá» Ngư Äản giá»›i thiệu má»™t chút vá» tình hình chiến đấu trước mắt, tổn thất vô cùng nặng ná», sẽ nhanh chóng như tên bay hết đà , sắp rÆ¡i và o sá»± diệt vong. Ngư Äản cÅ©ng không ngỠđến mức như váºy, trầm tư giây lát há»i:
- Chu Tước ái khanh có thể bố trà má»™t tráºn pháp đủ để vây hãm ba tên phản vương đó được không?
Trong mắt Chu Tước chớp lên một tia nghi hoặc, tùy tiện nói:
- Nếu như ba tên phản vương đó nháºp tráºn, theo công lá»±c cá»§a thần, vây hãm chúng trong mưá»i ngà y, tám ngà y cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», mấu chốt là khi hiệu quả tráºn pháp giảm Ä‘i, chúng sẽ lại trốn thoát ra ngoà i, trừ phi có thần khà thu nháºp chúng trong đó, có lẽ nên thá» xem.
Tròng mắt Ngư Äản xoay chuyển nói:
- Váºt trên cổ tay chá»§ nhân không phải chÃnh là thần khà sao? Không biết có thể dùng được không.
Láºp tức hướng vá» vòng Cà n Khôn Như à trên cổ tay Má»™c Phong la to:
- Tiểu Ngá»c, Tiểu Ngá»c, ngươi có thể giúp chúng ta má»™t lần được không?
Liên tục kêu và i tiếng, Tiểu Ngá»c má»›i trả lá»i:
- Tiểu Kỳ, được rồi, đừng quấy rối ta tu luyện. Có việc gì? Nói đi.
Ngư Äản đáp:
- Chúng ta muốn cầu ngươi giam ba thần thú và o bên trong ngươi, thế nà o?
Tiểu Ngá»c truyá»n đến má»™t âm thanh có phần khó chịu:
- Không được.
Ngư Äản lắc đầu nhìn Má»™c Phong.
Má»™c Phong đà nh phải khẽ nói vá»›i Tiểu Ngá»c:
- Tiểu Ngá»c, bằng hữu có khó khăn dù sao cÅ©ng phải giúp má»™t tay.
Tiểu Ngá»c giáºn dữ nói:
-Không phải ta không muốn giúp, má»™t là không có tác dụng cá»§a thần linh chi khà ta không thể hoạt động, hai là Cà n Khôn Như à Ngá»c ta không thể buôn bán lá»— vốn.
Mộc Phong bực tức nói:
-Váºy ngươi nói Ä‘iá»u kiện Ä‘i, chúng ta hoặc giả có thể là m ngươi thá»a mãn, đúng là đồ bá»§n xỉn!
Tiểu Ngá»c hi hi cưá»i nói:
- Thứ nhất cho ta má»™t Ãt thần linh chi khÃ, thứ nhì ta cần vạn niên hà n băng ngá»c, sau đó phong ấn chúng trong hà n ngá»c, các ngươi tá»± mình bảo quản, ta không thể có nhiá»u thá»i gian rảnh rá»—i giúp các ngươi quản những việc không kết quả như váºy.
Ngư Äản trầm giá»ng nói:
- Vạn niên hà n băng ngá»c Cổ Thú Giá»›i cÅ©ng có và i cái, nhưng mà thần linh chi khÃ…
Liá»n nhìn vá» hướng Chu Tước, Chu Tước láºp tức minh bạch, vá»™i và ng nói:
- Váºy dùng thần linh chà khà cá»§a thần, để tiêu trừ kiếp nạn Cổ Thú Giá»›i, cho dù hi sinh Chu Tước thần cÅ©ng không tiếc gì.
Tiểu Ngá»c trên cổ tay Má»™c Phong lay động má»™t chút, thanh âm y nguyên giống như hà i đồng vang lên:
- Thần linh chi khà cá»§a tiểu Chu Tước nà y cÅ©ng không nhiá»u, ôi, lão nhân gia ta miá»…n cưỡng thá» chuyện khó nà y váºy.
Nháºn được sá»± đồng ý cá»§a Tiểu Ngá»c, má»i ngưá»i tháºt sá»± hưng phấn. Ngư Äản liá»n há»i Má»™c Phong:
- Là m thế nà o má»›i có thể dẫn ba tên phản vương đó nháºp tráºn nhỉ?
Mộc Phong suy nghĩ rồi nói:
- Ngư Äản, đầu tiên ngươi chứng tá» cho ba thú vương biết ngươi đã bị tiêu tán công lá»±c.
Chúng thú kinh hãi, Ngư Äản nói:
- Việc ta bị tiêu tán công lực nếu bị chúng biết được, chúng há bằng lòng đến gặp ta?
Mộc Phong lắc đầu rồi nói:
- Tiếp đó ngươi liá»n chiếu cáo Cổ Thú Giá»›i, nhưá»ng ngôi cho thú vương có năng lá»±c quản lý Cổ Thú Giá»›i, bá»n há» tá»± nhiên nháºn được lá»i má»i sẽ đến.
Ngư Äản gáºt gáºt đầu, trong lòng thầm nghÄ© “Loà i ngưá»i tháºt giảo hoạtâ€, rồi nói:
- Không biết Chu Tước ái khanh bà y bố tráºn pháp thế nà y cần bao nhiêu thá»i gian?
Chu Tước vẫy cánh nói:
- Ba ngà y là đủ.
Nói xong truyá»n lệnh xuống, tạm thá»i thu binh. Ngư Äản nói:
- Má»i ngưá»i chuẩn bị Ä‘i.
Nói xong tiếp tục bay lên không trung, hướng vỠluồng ánh sáng xanh kêu lớn:
- Thanh Long vương, bổn vương đã trở vá», má»i qua đây nói chuyện.
Thanh Long ở bên cạnh thấy Chu Tước thu binh, Ä‘ang cảm thấy bất ngá», chợt nghe thanh âm Kỳ Lân Vương truyá»n lại, láºp tức khiếp sợ đến nhảy dá»±ng lên, nhưng nhìn thấy dị thú há»—n loạn đầy trá»i, tiếng hoan hô bên phÃa Chu Tước không ngừng vang lên, dị thú bên Thanh Long Ä‘á»u có ý sợ hãi. Thanh Long lúc nà y đã thấp thá»m trong lòng, hoang mang bay đến. Nhưng khi hắn thấy Kỳ Lân Vương, trong lòng giáºt mình “Äại vương tá»±a hồ công lá»±c không cònâ€, sá»± sợ hãi láºp tức giảm xuống nhưng cÅ©ng không dám cà n rỡ, vá»™i kêu lên:
- Vi thần bái kiến đại vương.
Ngư Äản bình tÄ©nh nói:
- Bổn vương rá»i Ä‘i đã vạn năm, gặp phải Ä‘iá»u bất trắc, công lá»±c mất hết, cho nên muốn từ trong chúng ái khanh chá»n lá»±a má»™t hà o kiệt có cả tà i lẫn đức để thay bổn vương quản lý Cổ Thú Giá»›i nà y. Bổn vương còn cần bế quan vạn năm để khôi phục công lá»±c. Thỉnh Thanh Long vương ba ngà y sau đến thánh Ä‘iện bà n bạc.
Thanh Long trong lòng đại hỉ, không ngá»›t nháºn lá»i. Những thần thú nà y còn kém xa loà i ngưá»i vá» sá»± giảo hoạt, trong lòng lại khắc sâu và o xương cốt kẻ mạnh là m vua, tá»± nhiên không nghi ngá» chút nà o. Lại nói Bạch Hổ và Huyá»n VÅ© nháºn được tin nà y cÅ©ng không kiá»m được vui mừng, Ä‘á»u thầm nghÄ© mình có cÆ¡ há»™i lá»›n nhất trở thà nh vua má»™t giá»›i.
Tà i sản của David
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:57 PM .
25-04-2008, 01:16 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 10 - Trà Si Tam Vương
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: Alexander13
Biên táºp: chudu
Nguồn: Tà ng thư viện
Má»™c Phong cùng Ngư Äản suất lãnh chúng thú quay trở vá» Thánh Ä‘iện. Sau khi Ngư Äản hạ lệnh, Chu Tước vương bắt đầu bà y bố tráºn pháp ngay tại trung tâm đại Ä‘iện. Äể có thể thà nh công khi vây khốn tam vương, Chu Tước sá» dụng loại tráºn pháp gây ảo giác, mê hoặc có tên gá»i là Thái Hư Nguyên Tráºn. Má»™c Phong quan sát bên ngoà i tráºn thế chẳng thấy má»™t chút khác lạ nà o nhưng lại phảng phất sá»± thâm ảo khó lưá»ng, đúng là loại tráºn pháp độc đáo, khó có thể nói hết được sá»± kỳ diệu ẩn chứa bên trong. Äối vá»›i tráºn pháp nà y Má»™c Phong có phần quen thuá»™c bèn lên tiếng há»i:
- Chu Tước vương! Ngươi chỉ bà y bố trong nội điện nà y, liệu tam vương có thể trốn thoát hay không?
Chu Tước cưá»i tươi đáp:
- Nhìn tráºn thế nà y không há» phức tạp nhưng muốn thoát khá»i nó không phải là chuyện đơn giản đâu.
Má»™c Phong há»i tiếp:
- Nếu tam thú vương phát hiện ra tráºn pháp cá»§a ngươi thì liệu há» có ngu dại bước và o để sáºp bẫy không?
Nghe những lá»i Má»™c Phong, Chu Tước thất kinh. Äây là vấn đỠlá»›n mà hắn không nghÄ© ra, nhất thá»i trong lòng vô cùng lo lắng hoang mang há»i ngược lại Má»™c Phong :
- Không biết ngươi có cao kiến gì để giải quyết vấn đỠnà y không?
Mộc Phong đáp :
- Hư là tháºt, tháºt cÅ©ng là hư, không phải tốt hÆ¡n à ?
Chu Tước nghe xong ngây ngô không hiểu gì cả, nhãn thần cà ng lộ vẻ nghi hoặc.
Má»™c Phong mỉm cưá»i :
- Như nà y, đầu tiên chúng ta bố trà má»™t tráºn pháp đơn giản bên ngoà i Thánh Ä‘iện và má»i tam thú vương bước và o ná»™i Ä‘iện để tiếp nháºn vương vị. Tam thú vương thấy không có nguy hiểm sẽ nảy sinh kiêu ngạo, không đỠphòng, chắc chắn sẽ nháºp Ä‘iện. Khi mà Ngư Äản và tam thú vương cùng nhau thương lượng ngưá»i tiếp quản vương vị thì ngươi lẳng lặng khởi động tráºn pháp, tá»›i thá»i Ä‘iểm đó ngươi nhưá»ng cho Tiểu Ngá»c Ä‘iá»u khiển toà n bá»™ tráºn pháp, nó sẽ khống chế tất cả sá»± váºt trong tầm bao phá»§ cá»§a tráºn pháp. Nhưng để thà nh công có lẽ chúng ta phải hi sinh má»™t và i vị đại thần, Chu Tước vương thấy thế nà o ?
Chu Tước nghe những lá»i Má»™c Phong giáºt mình tá»± nhá»§: “Nhân loại đúng là loà i mưu mô, độc ác, hà nh sá»± dưá»ng như không quan tâm háºu quả vá» sau, ngưá»i nà y không thể coi thưá»ng được, nếu không vá» sau sẽ ân háºn.â€
Má»™c Phong thấy Chu Tước không nói gì liá»n hiểu tâm ý cá»§a hắn nên nhẹ nhà ng cất tiếng:
- Muốn là m đại sá»± không nên câu nệ tiểu tiết, hi sinh má»™t và i dị thú để là m nên đại nghiệp thống nhất Cổ Thú Giá»›i thì có đáng không? Chỉ mong Chu Tước vương không Ä‘em bà máºt nà y nói ra là được.
Chu Tước gáºt đầu đồng ý, trong tâm thầm nghÄ© muốn thống nhất Cổ Thú Giá»›i chỉ có cách nà y mà thôi.
Ngư Äản phân phó chúng thú mang Vạn Niên Hà n Băng Ngá»c đến. Từ xa xa Má»™c Phong thấy hà n ngá»c là má»™t khối hình cầu, xung quang tá»a ra hà n khà mỠảo như sương, đến gần bán kÃnh ba trượng có thể cảm nháºn hÆ¡i lạnh xạ ra đến buốt ngưá»i, bá» mặt hà n ngá»c được tạo ra từ nhiá»u lá»›p băng kết lại. Má»™c Phong nhìn Tiểu Ngá»c nói:
- Ngươi đòi Vạn Niên Hà n Băng Ngá»c cho bằng được, sao không nhanh lấy là m cá»§a riêng Ä‘i tên bá»§n xỉn kia?
Tiểu Ngá»c cưá»i hi hi khoái chÃ, đột nhiên khối hà n ngá»c biến thà nh má»™t tia lưu quang phóng thẳng vá» phÃa chiếc ngá»c trạc trên tay Má»™c Phong. Vốn dÄ© Má»™c Phong nghÄ© tia lưu quang nà y sẽ tiến nháºp và o ngá»c trạc thôi, nà o ngá» trong tim đột ngá»™t như hóa băng, từng tia cảm giác lạnh lẽo truyá»n đến, cổ tay không còn chút cảm giác gì nữa. Trong lòng Má»™c Phong thầm kêu kì lạ rồi tá»± nhá»§ Cà n Khôn Như à Trạc đúng là quái váºt.
Ba ngà y sau, Thánh điện đã sẵn sà ng đón tiếp tam thú vương.
Má»™c Phong nấp bên ngoà i Thánh Ä‘iện, thấy từ xa có ba đạo quang mang phóng đến Thánh Ä‘iện, nhìn kỹ lại luồng thanh mang có hình dáng Thanh Long là uy thế nhất, xung quanh từng đám mây xoay chuyển đẹp mắt vô cùng, Ä‘Ãch thá»±c là Thần Long ẩn hiện thấy đầu mà không thấy Ä‘uôi vốn được nhắc đến trong truyá»n thuyết. Bạch Hổ có hình dạng phổ thông giống loà i hổ ở Phà m Giá»›i, chỉ khác là thân thể bao trùm bởi từng lá»›p bạch sắc quang mang, tá»±a hồ đây là dị thú chỉ có ở nÆ¡i nà y. Nhân váºt thứ hai trong truyá»n thuyết chÃnh là Huyá»n VÅ© Long Quy, đây là dị thú mang đầu rồng mình rùa, có tất cả tố chất cá»§a long quy, Ä‘Ãch thá»±c là loà i váºt Má»™c Phong chưa từng nhìn thấy trên Ä‘á»i. Äá»™t nhiên Thục Hồ la lá»›n:
- Tam vị thú vương, đại vương nói rằng các vị Ä‘á»u là những báºc thần công cái thế tại Cổ Thú Giá»›i nà y, tà i đức vẹn toà n. Hiện tại phÃa trước Thánh Ä‘iện có má»™t tiểu tráºn, đại vương muốn thá» năng lá»±c cá»§a tam vị thú vương, nếu ai có thể vượt qua và và o được bên trong ná»™i Ä‘iện thì có thể tiếp nháºn vương vị cá»§a đại vương.
Tam thú vương nghe những lá»i cá»§a Thục Hồ cùng phát ra những trà ng cưá»i vang vá»ng khắp nÆ¡i. Tiếp đó Thanh Long quát to rồi tiên phong bước và o tráºn thế:
- Bổn vương là ngưá»i Ä‘i đầu.
Sau đó từ miệng phun ra má»™t luồng nước cá»±c lá»›n trá»±c chỉ ná»™i Ä‘iện phóng tá»›i. Thân hình cÅ©ng nhanh chóng hóa thà nh là n khói nháºp cùng vá»›i khối nước nháy mắt đã đến gần đại Ä‘iện, cùng lúc đó cá»— cưá»ng lá»±c hung bạo đã tạo ra má»™t con đưá»ng trong tráºn pháp được bà y sẵn cá»§a Chu Tước vương. Thanh Long cưá»i lá»›n nói:
- Tráºn pháp nà y là cá»§a Chu Tước vương hay sao? Quả tháºt lâu ngà y không có chút tiến bá»™ nà o cả!
Bạch Hổ nhìn thấy Thanh Long nháy mắt đã có mặt trong ná»™i Ä‘iện, thân thể liá»n biến thà nh má»™t cá»— lưu quang lợi dụng biến hóa cá»§a tiểu tráºn mà thẳng tiến và o trong Thánh Ä‘iện. Nhìn thấy Chu Tước bất giác Bạch Hổ cảm thấy lo lắng trong lòng tá»± nhá»§: “Dù trước Thánh Ä‘iện chỉ bà y bố má»™t tiểu tráºn có thể dùng cưá»ng ngạnh để phá tan nhưng tháºt sá»± ẩn chứa bên trong là Cá»u Cung Huyá»…n Tráºn, tiến thêm và i bước chân nữa là sẽ xảy ra cảm giác huyá»…n hoặc, mÆ¡ hồ, lúc ấy không dá»… dà ng gì tìm được cá»a ra, may mà có Thanh Long cưá»ng mãnh phá tan nếu không Bạch Hổ ta cÅ©ng phải sá» dụng hết thá»±c lá»±c má»›i có thể trá»±c tiếp phá giải tráºn nà y.â€
Bạch Hổ nghÄ© váºy nhưng bên ngoà i Huyá»n VÅ© Long Quy thân thể lắc lư tiến nháºp tiểu tráºn theo má»™t phương thức hoà n toà n khác, cách phá tráºn cá»§a Long Quy Ä‘Ãch thá»±c vô cùng cổ quái, tháºm chà không thèm thi triển má»™t chút pháp lá»±c nà o. Giữa trung tâm tiểu tráºn Long Quy tiến thoái nhịp nhà ng, qua trái ba bước, phải bốn bước, tiến lên phÃa trước hai bước, lùi phÃa sau má»™t bước, cuối cùng thân hình cÅ©ng tiến nháºp được ná»™i Ä‘iện. Vừa đến nÆ¡i má»™t trà ng cưá»i dà i cá»§a Long Quy vá»ng tá»›i chúng thú:
- Tháºt sá»± thì bổn vương không biết tráºn pháp nà y ẩn chứa Ä‘iá»u gì, duy chỉ có Ä‘iá»u đối vá»›i Cá»u Cung Huyá»…n Tráºn thì bổn vương đã từng nghiên cứu qua, tháºm chà còn tâm đắc vá»›i nó nữa kìa. Ha ha ha.
Tam thú vương tiến và o ná»™i Ä‘iá»n hướng vá» Ngư Äản cung kÃnh tham bái. Thấy váºy Ngư Äản cao giá»ng nói:
- Tam vị ái khanh Ä‘á»u là những nhân tà i hiếm có cá»§a Cổ Thú Giá»›i ta, bổn vương vạn năm trước lâm và o bất trắc cho đến bây giá» pháp lá»±c đã mất hết không còn đủ khả năng thống lÄ©nh Cổ Thú Giá»›i, chÃnh vì thế muốn chá»n má»™t trong số ba vị tiếp quản vương vị cá»§a ta. Không biết ba vị có đủ năng lá»±c tiếp quản địa vị nà y hay không?
Thanh Long cưá»i lá»›n đáp:
- Dưới đại vương chỉ có Thanh Long ta là xứng đáng, dù bất tà i nhưng Thanh Long nguyện cống hiến hết sức mình để Ä‘em lợi Ãch đến cho Cổ Thú Giá»›i.
Bạch Hổ cưá»i lạnh tiếp lá»i:
- Thanh Long vương ngươi dù pháp lực vô biên nhưng đã thắng được Bạch Hổ ta chưa mà nói, huống hồ ngươi là kẻ lỗ mãng nhất Cổ Thú Giới, lẽ nà o ngươi có thể trở thà nh nhất giới chi chủ?
Thanh Long nghe những lá»i cá»§a Bạch Hổ trong lòng đại ná»™, từ nhãn thần bạo xạ tinh quang, Bạch Hổ láºp tức huy động song chưởng tạo thà nh mà n bạch vÅ© chắn trước mặt, chúng thú chỉ nghe má»™t âm thanh cá»±c lá»›n vang đến, mặt đất rung rinh, Bạch Ngá»c Ä‘iện đẹp đẽ lúc nà y xuất hiện má»™t lá»— sâu hoắm. Lúc nà y Long Quy bước tá»›i trước má»™t bước đến bên cạnh lá»— há»—ng trên Bạch Ngá»c Ä‘iện miệng lầm rầm rồi phun ra má»™t luồng chân khÃ, bạch ngá»c vô thanh vô tức khôi phục lại nguyên trạng. Sau đó không vá»™i và ng, thong thả cất tiếng :
- Nhất giá»›i chi chá»§ đâu phải chỉ dùng pháp lá»±c không đâu, còn phải có trà tuệ nữa đúng không? Hai vị tháºt là ...!
Nhị vị thú vương nhất thá»i không dám sÃnh cưá»ng nữa, bản thân tá»± suy ngẫm những Ä‘iá»u Huyá»n VÅ© nói, bất giác cảm thấy không ai có được phẩm chất cá»§a Ngư Äản. Sá»± tháºt thì ở Cổ Thú Giá»›i chỉ dùng vÅ© lá»±c để nói chuyện, vương vị dá»±a và o luáºt lệ cá»§a kẻ mạnh nhất trong trá»i đất.
Nói vá» Chu Tước, thấy tam thú vương bước và o ná»™i Ä‘iện bèn âm thầm khởi động Thái Hư Nguyên Tráºn. Cùng lúc Má»™c Phong ra hiệu để Tiểu Ngá»c động thá»§, mắt nhìn và o Tiểu Ngá»c, Má»™c Phong hạ thấp giá»ng nói:
- Chuẩn bị xong hết rồi, ngươi có thể thu tháºp chúng được rồi đó!
Tiểu Ngá»c đáp:
- Äầu tiên bảo Chu Tước truyá»n cho ta má»™t Ãt thần linh chi khÃ, nếu không đủ tùy thá»i Ä‘iểm phải bổ sung cho ta.
Mộc Phong nhẹ mắng:
- Äúng là đồ tiểu quá»·!
Tiểu Ngá»c dÄ© nhiên đâu thèm quan tâm đến lá»i mắng cá»§a Má»™c Phong, lúc nà y Chu Tước nhanh chóng bay lên rồi từ mồm phóng ra má»™t luồng thần linh chi khà phóng thẳng vá» phÃa Tiểu Ngá»c. Chỉ thấy Tiểu Ngá»c kim quang đại thịnh, sau đó đột nhiên chiếc ngá»c trạc tách khá»i cổ tay cá»§a Má»™c Phong, nháy mắt đã bay lÆ¡ lá»ng trên không trung, má»™t luồng ánh sáng và ng rá»±c rỡ thoáng chốc đã bao phá»§ lấy Thái Hư Nguyên Tráºn được bà y bố trong ná»™i Ä‘iện, những tia lá»a Ä‘iện cùng há»a thạch từ Thái Hư Nguyên Tráºn tranh nhau tấn công thân thể tam thú vương, hÆ¡n nữa còn có má»™t cá»— hấp lá»±c kinh ngưá»i hút nhiá»u cổ thú và o trong trung tâm tráºn pháp. Phát giác ra Tiểu Ngá»c, tam thú vương hống to giáºn dữ, má»i chuyện quá muá»™n khi ở trung tâm cá»§a Cà n Khôn Như à Trạc xuất hiện ba đạo quang hoa lưu chuyển, ẩn ước bên trong là sá»± thâm ảo khó lưá»ng. Tiểu Ngá»c sốt ruá»™t hét to:
- Chu Tước! Mau truyá»n thêm thần linh chi khà cho ta.
Chu Tước phi thân lên phÃa trước, mồm há to phun ra tiếp má»™t đạo thần linh chi khÃ. Luồng linh khà dồi dà o từ mồm cá»§a Chu Tước xuất ra nhanh chóng được Tiểu Ngá»c tiêu hóa hết sạch. Sau khi phun hết luồng linh khÃ, Chu Tước bất giác không kìm được liá»n thổ ra ngụm tiên huyết mà u và ng, thân thể lão đảo hạ xuống mặt đất. DÄ© nhiên Chu Tước vì xuất linh khà quá nhiá»u khiến sức lá»±c cùng kiệt. Ngay lúc nà y, ba đạo quang hoa ở giữa Cà n Khôn Như à Trạc ngừng chuyển động rồi từ từ má» nhạt hẳn.
Cà n Khôn Như à Trạc cuối cùng cÅ©ng bay vá» nằm trên cổ tay Má»™c Phong, quang mang lấp lóe, bên trong còn có má»™t quả cầu thá»§y tinh khoác má»™t lá»›p hà n vụ mỠảo Ä‘ang chuyển động, Ä‘Ãch thị là Vạn Niên Hà n Băng Ngá»c, ngoà i ra còn thấy máºp má» hình ảnh thân thể tam thú vương bất động hiện Ä‘ang bị vây khốn bên trong.
Thanh âm cá»§a Tiểu Ngá»c có phần mệt má»i, nhẹ nhà ng cất tiếng:
- Ba lão già nà y quả là cưá»ng mãnh, may mà Chu Tước kịp thá»i bổ sung thần linh chi khà má»›i có thể khống chế được tam thú vương, các ngưá»i phải Ä‘á»n bù công sức cho ta nữa đó.
Äá»™t nhiên Ngư Äản phá»§ phục xuống mặt đất báºt khóc nói:
- Äa tạ chá»§ nhân cùng Tiểu Ngá»c giúp Cổ Thú Giá»›i được tái sinh lần nữa.
Láºp tức chúng thú còn lại trong thánh Ä‘iện Ä‘á»u quỳ xuống noi gương đại vương cá»§a mình. Ngư Äản cảm khái nói:
- Không có pháp lá»±c quả là rắc rối, ta phải tiá»m tu để lấy lại thá»±c lá»±c trước đây má»›i được. Tiểu Ngá»c, ta đưa ngươi đến Tá» Ngá»c SÆ¡n, nÆ¡i đó rất tốt cho ngươi, mà liệu ta có thể ẩn thân bên trong ngươi tiá»m tu được không váºy?
Tiểu Ngá»c cưá»i đáp:
- Tiểu Kỳ ngươi có đồ tốt cho ta xem à . Hay lắm!
Má»™c Phong nghe thấy không hiểu mô tê gì hết bất giác há»i:
- Tá» Ngá»c SÆ¡n là gì? Sá» dụng nó để là m gì?
Ngư Äản đáp:
- Chủ nhân đi theo ta rồi biết thôi!
Sau đó Ngư Äản dẫn Má»™c Phong và chúng thú đến phÃa sau Thánh Ä‘iện. Má»™t tòa núi to lá»›n nguy nga hiện ra trước mắt Má»™c Phong, lúc nà y Ngư Äản miệng lầm rầm niệm pháp quyết, má»™t con đưá»ng chầm cháºm hiện ra phÃa sau vách núi. Má»™c Phong láºp tức bước theo Ngư Äản và o trong, Ä‘áºp và o mắt hắn là quang mang tá»a ra vạn trượng, quang mang phát xuất từ khối tá» ngá»c cao hÆ¡n mưá»i trượng Ä‘ang nằm trên mặt đất như má»™t ngá»n núi nhá», phÃa dưới Tá» Ngá»c SÆ¡n nà y châu báu ngá»c ngà chất đầy thà nh đống. Má»™c Phong nhìn thấy châu báu liá»n mở to mắt cưá»i nói:
- Ngư Äản! Không ngá» ngươi lại có nhiá»u bảo bối thế nà y, ta lấy má»™t Ãt có được không?
Ngư Äản khôi phục lại hình dạng hoạt bát trước đây giở giá»ng chế giá»…u nói:
- Chá»§ nhân là m gì mà trông giống như kẻ vừa tham lam vừa keo kiệt thế, nhưng mà ngưá»i mang được bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu, dù gì tà i bảo đó cÅ©ng không phải cá»§a ta.
Mộc Phong mừng rơn vội nói:
- Ngươi không biết ta sinh ra đã nghèo khổ thế nà o đâu? Theo lá»i ngươi nói thì ta muốn mang bao nhiêu cÅ©ng được phải không? He he he, quân tỠái tà i, thá»§ nhiá»u để phòng thân, lấy cho vừa đủ là đúng. Tà i bảo không nên lấy nhiá»u nhưng lấy nhiá»u má»™t chút cÅ©ng coi như là là m việc thiện. Hi hi!
Ngư Äản cưá»i to trêu chá»c:
- Cái gì mà lấy cho vừa đủ thì được, tham lam thì có!
Má»™c Phong không lý đến lá»i trêu chá»c cá»§a Ngư Äản liá»n chạy đông, chạy tây thu gom châu bảo, tay cầm hết váºt nà y, váºt ná» lên ngắm nghÃa rồi Ä‘eo hết trên tay, cuối cùng cÅ©ng lấy được má»™t đống lá»›n. Tiểu Ngá»c thấy Má»™c Phong như váºy bất mãn nói:
- Mấy thứ xoà ng xÄ©nh nà y ngưá»i lấy là m gì? Chá»§ nhân! Bấy nhiêu đủ rồi, tiá»n tà i là váºt ngoà i thân, ngưá»i mà tham lam tà i bảo tương lai ảnh hưởng đến tu vi cá»§a mình đó!
Má»™c Phong cưá»i hi hi đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Ngươi nói đủ thì đủ, ngươi không phải ngưá»i Phà m Giá»›i nên không biết tiá»n có thể sai khiến ngưá»i khác, có tiá»n có thể cưới vợ nạp thiếp, hưởng hết diá»…m phúc cá»§a nhân gian. Hi hi!
Ngư Äản lắc đầu, nhá» giá»ng lẩm bẩm má»™t mình:
- Phẩm hạnh như thế nà y, nếu Thiên Tôn biết được thì liệu có còn ná»a mạng để sống không nữa?
Má»™c Phong nhìn Ngư Äản há»i:
- Mi đang nói gì đó?
Ngư Äản vá»™i lắp bắp đáp:
- Không có nói gì hết! Thỉnh Tiểu Ngá»c giúp ta chui và o Tá» Ngá»c SÆ¡n có được không?
Äá»™t nhiên kim quang chợt lóe lên, Tá» Ngá»c SÆ¡n liá»n tiêu thất và o bên trong Cà n Khôn Như à Trạc. Má»™c Phong thấy váºy thắc mắc há»i:
- Tiểu Ngá»c ngươi là m cách nà o mà chứa được nhiá»u thứ thế?
Tiểu Ngá»c cưá»i to đáp:
- Chuyện nhá», chuyện nhá», không nhiá»u cÅ©ng không Ãt, đối vá»›i ngá»n núi bé con nà y thì không thà nh vấn Ä‘á». Tuy váºy so vá»›i Thất Tinh Tá» Ngá»c Bá»™i trước ngá»±c chá»§ nhân thì ta còn kém xa, bất quá vá» phương diện nà y lão tá» có thể tá»± hà o so sánh được. Hừm!
Má»™c Phong cảm thấy vô cùng mù má», sau lá»i nói cá»§a Tiểu Ngá»c bèn lấy tay sá» và o những Ä‘iểm nhá» trên ngá»c bá»™i trước ngá»±c rồi tá»± nói vá»›i mình: “Xem ra ta khoác lác không được tốt cho lắm, còn tên nhóc nà y đúng là không biết xấu hổ, có Ä‘iá»u chuyện nà y cÅ©ng dá»… há»c thôi, hắc hắc!â€
Äá»™t nhiên nghe thấy Ngư Äản la lá»›n:
- A! Thì ra Tá» Ngá»c SÆ¡n đè lên má»™t váºt gì nè!
Má»™c Phong nghe thấy thế liá»n há»™c tốc chạy lại nhìn thì thấy có má»™t quyển sách nằm trên ná»n đất, láºt Ä‘áºt nhặt lên liếc qua, sau đó giáºn dữ ném trả vá» chá»— cÅ©, phát cáu nói:
- Toà n là giấy trắng, có cái gì hay đâu?
Ngư Äản cưá»i to:
- Chủ nhân cần phải dùng thần thức để nhìn, trong đó chắc chắn có nội dung mà !
Má»™c Phong ngây ngô há»i lại:
-Thần thức là cái gì thế?
Ngư Äản chá»›p đôi mắt cá»§a mình trả lá»i:
- Ngưng thần tÄ©nh khÃ, táºp trung ý niệm và o quyển sách thì có thể nhìn thấy những Ä‘iá»u ẩn chứa bên trong.
Má»™c Phong táºp trung ý niệm và o quyển sách, quả nhiên thấy được hà ng chữ “Thiên Tâm Bảo Äiển†trên bìa sách, không ká»m được vui mừng há»i tiếp:
- Quyển sách nà y có diệu dụng gì không hả Ngư Äản?
Ngư Äản đáp:
- Quyển sách nà y tổng hợp chỉ dẫn công pháp tu hà nh đó!
Mộc Phong vô cùng hoan hỉ nói:
- Hi hi! Lão tỠcuối cùng cũng có thể tu tiên rồi.
Trong lòng phấn khÃch, Má»™c Phong cúi rạp ngưá»i xuống chúi mÅ©i và o quyển sách Ä‘á»c lấy Ä‘á»c để. Ngư Äản nhìn thấy Má»™c Phong nhất thá»i hưng phấn liá»n khinh thưá»ng nói:
- Không có tham vá»ng gì cả, chỉ biết má»—i tu tiên thôi sao!
Má»™c Phong Ä‘ang vô cùng hưng phấn say mê nên không nghe rõ Ngư Äản nói gì cả.
Hết chương 10.
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by David; 29-04-2008 at 01:02 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan