Tuy rằng Ngả Tát Khắc là hội trưởng Linh Sư công hội, địa vị tại Thành Tháp Lâm cũng cực cao thế nhưng so với hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp thì trên các phương diện còn có chênh lệch không nhỏ.
Quên đi, buổi chiều chính mình đi Linh Dược sư công hội một chuyến xem sao, Tát Cáp cũng không phải người không biết nói lý, chỉ là không biết cái giá cho việc này là bao nhiêu thôi.
Cũng không biết Kiệt Sâm kia đến tột cùng là nhân vật nào, cư nhiên khiến cho hai lão gia hỏa Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp nổi giận.
Ngả Tát Khắc tính toán trong lòng, chuyện tình bất ngờ này khiến hắn phiền phức suốt hai ngày qua.
- Thùng thùng thùng …
Vào lúc này, ngoài cửa phòng làm việc của Ngả Tát Khắc đột nhiên truyền đến thanh âm đập cửa:
- Ngả Tát Khắc hội trưởng, tiểu nhân Mại Khắc có việc bẩm báo.
- Vào đi.
Ngả Tát Khắc cất cao giọng nói, lập tức xua Mai Tây sang một bên, ở trước mặt người khác, Ngả Tát Khắc rất quan tâm tới mặt mũi thủ hạ của mình.
Mại Khắc đẩy cửa ra, lập tức cẩn thận đi vào trong phòng.
- Nói đi, có chuyện gì?
Ngả Tát Khắc nhàn nhạt nói, nghe nói Mại Khắc này hôm trước có mặt ở hiện trường, cuối cùng khi Trát Khắc và Kiệt Sâm đi trở về mà hắn vẫn không có chuyện gì xảy ra, điều này khiến cho Ngả Tát Khắc có chút hiếu kỳ.
Ngày hôm trước đám người ở Kiểm Sát thự làm ra không ít chuyện tình, cái gì mà chân quét tước, chạy bưng bê lặt vặt đều bị đám người kia xử lý hết, Khắc Lai Nhân biết bọn họ chỉ nghe lệnh hành sự cho nên đám Khắc Lai Nhân cũng không làm khó dễ.
- Hội trưởng đại nhân, ngày hôm qua tiểu nhân thấy Kiệt Sâm đi tới Linh Sư công hội.
Ngẩng đầu nhìn Ngả Tát Khắc, Mại Khắc không khỏi nhỏ giọng nói.
- Kiệt Sâm? Hắn đến để làm gì?
Ngả Tát Khắc đứng dậy, hiện giờ hắn nghe được cái tên này rất đau đầu:
- Có ai đi cùng hắn?
Ngả Tát Khắc không nhịn được bồn chồn trong lòng, không phải hôm qua tới tìm phiền toái chứ, vậy không ổn rồi, nếu Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp yêu cầu chính mình giao Mai Tây ra, vậy chính mình nên làm cái gì bây giờ?
- Không có người khác theo, hắn chỉ tới một mình, dường như là đi Giám Định thính.
- Một mình? Lại còn đi Giám Định thính? Hắn đến đề làm gì, thật kỳ quái.
Ngả Tát Khắc cau mày, nghe Kiệt Sâm chỉ tới một mình, trong lòng không khỏi thở ra một hơi, không nghĩ tới nguyên do liền quay sang phất tay với Mai Tây:
- Đi, chúng ta đi xem.
Nếu như hôm nay công hội còn không có mắt đắc tội tên kia lần nữa, chính mình sẽ khóc không ra nước mắt mất, nghĩ tới đây, bước chân Ngả Tát Khắc càng nhanh hơn đi về phía Giám Định thính.
Tại Giám Định thính của Linh Sư công hội, Kiệt Sâm đang hiếu kỳ nhìn xung quanh.
Ngày hôm trước cáo biệt với mọi người xong, Kiệt Sâm không hề nghỉ ngơi, lập tức củng cố linh lực vừa tấn cấp của mình, chờ đến sáng ngày hôm sau tỉnh lại, hắn phát hiện thương thế trên người đã khôi phục hoàn toàn, hơn nữa trải qua quá trình tẩy mao phạt tủy, dấu vết thụ thương trên người Kiệt Sâm cũng đã biết mất không còn gì, điều này khiến cho Kiệt Sâm âm thầm lấy làm kỳ lạ.
Sau khi phối chế một bình Linh Dược tề cho Lâm Đạt xong, buổi chiều còn bị Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp kéo đi nghiên cứu, bất đắc dĩ Kiệt Sâm đành phải thừa nhận bình Linh Dược tề ngà trước ở Áo Lợi Phất đấu giá hội là kiệt tác của chính mình.
Điều này khiến cho Bỉ Tư Pháp Mỗ nhịn không được mà ngây ngốc, cho tới bây giờ hắn vẫn cho rằng mặc dù Kiệt Sâm có tạo nghệ cao ở Linh Dược tề thế nhưng cũng chỉ là lý giải Linh Dược tề và tài liệu mà thôi, dù sao trước đây khi thảo luận với Kiệt Sâm, hắn thường thường hướng chính mình thỉnh giáo một ít vận dụng linh thức trong chuyện phản ứng của Linh Dược tề.
Mà khi biết Kiệt Sâm có thể tự mình chế ra Linh Dược tề cấp bậc tam giai thượng phẩm xong, Bỉ Tư Pháp Mỗ mới hiểu được thì ra từ trước tới giờ chính mình vẫn còn xem thường Kiệt Sâm.
Mà trải qua chuyện tình ngày hôm qua, Kiệt Sâm cũng hiểu ra rất nhiều, hiện giờ chính mình không phải Linh dược thánh sư cửu giai như kiếp trước nữa mà chỉ là một Linh đồ nhất giai, chỉ có cách bày ra một bộ phận thực lực mới được người khác tôn trọng.
Tròn một buổi chiều, Kiệt Sâm cùng Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp thảo luận rất nhiều vấn đề, Kiệt Sâm cần học tập cách vận dụng linh thức để phối chế Linh Dược tề mà Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp học tập lại rất nhiều, hậu thế phát triển ba nghìn năm, kinh nghiệm phối chế Linh Dược tề và lý luận là vô cùng khổng lồ, Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp căn bản không thể tưởng tượng nổi.
Kết quả là hai người càng thảo luận càng kích động, mở miệng là Kiệt Sâm đại sư, Kiệt Sâm đại sư liên tục khiến cho Kiệt Sâm choáng váng đầu óc, đến cuối cùng, Kiệt Sâm vất vả chỉ điểm cho Bỉ Tư Pháp Mỗ về cách phối chế Linh Dược tề tứ giai thượng phẩm mới đuổi được hai người bừng bừng đi làm thí nghiệm.
Tuy rằng gây mâu thuẫn một ít với Linh Sư công hội thế nhưng ngày hôm nay Kiệt Sâm đạt được nhất giai, hắn quyết định tới Linh Sư công hội đển tiến hành giám định.
Phía trước Giám Định thính của Linh Sư công hội có bày một cái bàn mộc, có vài cánh cửa nhỏ đóng chặt, mà ở bốn vách tường của Giám Định thính là một vài bức tranh tinh mỹ.
Mấy nữ phục vụ của Linh Sư công hội ngồi quây tròn buôn chuyện với nhau, bình luận về một ít đề tài thú vị, còn không nhịn được cười khanh khách không ngừng.
Thấy Kiệt Sâm tiến đến, mấy nữ phục vụ viên nhìn thoáng qua Kiệt Sâm, không thèm để ý tới, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, tiếp tục bàn về đề tài mình đang nói.
Kiệt Sâm chỉ mặt một bộ áo vải màu than chì, ở dưới là chiếc quần vài bố màu nâu, có vẻ giống như lão nông dân.
Tuy rằng kiếp trước Kiệt Sâm thân là Linh Dược Thánh Sư cửu giai nhưng ngay cả Linh đồ nhất giai cũng không đạt được, chính vì vậy hắn tương đối xa lạ với Giám Định thính của Linh Sư công hội, có chút hiếu kỳ đứng đó nhìn xung quanh.
Mấy nữ phục vụ kia có thể đi làm ở Linh Sư công hội tự nhiên cũng không bình thường, ngoại trừ dung mạo không quá nổi bật ra thì đều tương đối diễm lệ, dáng vẻ thướt tha, thấy Kiệt Sâm tiến đến chỉ tùy tiện coi là người thường, không thèm để ý đến.
Cho dù biết người ta qua đây giám định nhưng thấy bộ dáng như dế nhũi, bọn họ cũng không nguyện tiến lên, trong lòng các nàng, chỉ có cường giả cao giai hoặc là quý tộc công tử ca tuổi còn trẻ mới làm các nàng thích thú.
Hai người dung mạo không được tốt lắm thấy Kiệt Sâm vẫn đứng đó quan sát tranh vẽ trên tường, sau khi do dự một chút liền tiến lên.
- Xin chào tiên sinh, xin hỏi có thể giúp gì không?
Phục vụ viên đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, vẻ mặt tươi cười hỏi.
- Ta tới đây để giám định Linh đồ nhất giai, vậy cần những thủ tuc nào?
Đối với ánh mắt khinh thường của người nữ phục vụ, Kiệt Sâm rất rõ ràng, thế nhưng Kiệt Sâm sở hữu hai linh hồn, tự nhiên sẽ không lưu ý tới những việc này.
- A, ngươi đến để giám định Linh đồ nhất giai sao? Xin mời tới nơi này điền vào biểu mẫu một chút.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Đưa Kiệt Sâm tới trước bàn, phục vụ viên nhanh chóng đưa ra biểu mẫu và một cái bút đặt trước mặt hắn.
Hiểu được ý đồ Kiệt Sâm, phục vụ viên có chút giật mình, tuổi tác Kiệt Sâm cũng không tính là lớn, ở trong Thành Tháp Lâm này, Kiệt Sâm có thể tấn cấp Linh đồ nhất giai đã tính là một nhân vật thiên tài.
Kiệt Sâm nhìn biểu mẫu trên bàn, trên cơ bản đều là một vài thứ như tính danh, tuổi tác cùng các loại tin tức cơ bản, Kiệt Sâm cầm lấy bút, nhanh chóng điền vào.
Nữ phục vụ ở một bên thấy cử động của Kiệt Sâm quả thật là tới giám định, nhìn tuổi tác Kiệt Sâm, có lẽ là giám định Linh đồ nhất giai, nghĩ tới Kiệt Sâm tuổi nhỏ như vậy đã tấn cấp Linh đồ nhất giai, trong lòng nữ phục vụ không khỏi toát lên một tia hối hận.
Dát dát dát …
Ở phía sau, một trận bước chân thanh thúy truyền tới từ ngoài cửa Giám Định thính, mọi người giương mắt nhìn lại chỉ thấy ba người hội trưởng Ngả Tát Khắc và quản sự Mai Tây, còn có đội trưởng Mại Khắc nhanh chóng bước chân về phía này, đồng thời ánh mắt nhìn xung quanh đại sảnh của Giám Định thính.
Mọi người cuống quýt trở lại công việc của chính mình, ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt mang theo vẻ xán lạn nhìn về phía Ngả Tát Khắc hội trưởng.
Đối với đội trưởng Mại Khắc chuyên tuần tra ở Linh Sư công hội, mọi người đã quen thuộc từ lâu, bình thường nhìn thấy các nàng, Mại Khắc đội trường thường xuyên trêu đùa vài câu, thậm chí còn có thể trò chuyện với các nàng một hồi, thế nhưng ngày hôm nay, đội trưởng Mại Khắc lại không như vậy, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm túc, không hề nhúc nhích, tỏ ra bỡn cợt chút nào.
- Hội trưởng đại nhân!
Khi đám người Ngả Tát Khắc đi vào trong Giám Định thính xong, tất cả những người xung quanh Kiệt Sâm đều đứng lên, cung tiếng nói.
Ngả Tát Khắc liếc mắt nhìn mọi người, chỉ gật đầu, sau đó nhanh chân tới trước mặt Kiệt Sâm.
- Ha ha, Kiệt Sâm đại sư đến Linh Sư công hội chúng ta cũng không thông tri một chút, làm ta không kịp nghênh tiếp.
Ngả Tát Khắc tươi cười nhìn Kiệt Sâm cất cao giọng nói, thần tình giống như thấy lão bằng hữu lâu năm không gặp, trong giọng nói tràn ngập vẻ thân thiết.
Ngả Tát Khắc nghe Mại Khắc nói qua tình huống xong lúc trước, không ngờ Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư và Tát Cáp đại sư lại có cử chỉ vô cùng thân mật với Kiệt Sâm, thậm chí trong lời nói còn loáng thoáng mang theo một tia cung kính, lúc xưng hô cũng gọi là Kiệt Sâm đại sư.
Điều này khiến cho Ngả Tát Khắc vô cùng nghi hoặc, khi nhìn thấy Kiệt Sâm liền không tự giác xưng hô Kiệt Sâm đại sư, Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư và Tát Cáp đại sư đều xưng hô như vậy, hắn có xưng hô như thế cũng không có gì sai.
Đám nhân viên phục vự ở bên cạnh nghe thấy Ngả Tát Khắc xưng hô với Kiệt Sâm xong, tất cả không khỏi thoáng ngây ngẩn người, thậm chí còn hoài nghi không biết chính mình có phải nghe lầm không.
Ở đại lục Tư Đặc Ân, mỗi người đều có cách xưng hô khác nhau, ở Thành Tháp Lâm, với thân phận hội trưởng Ngả Tát Khắc cho dù gặp đệ nhất cường giả Quỳnh Tư đại nhân cũng có thể gọi thẳng tên riêng, để hắn gọi đại nhân chỉ có bá tước Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm, mà xưng hô đại sư, ngoại trừ viện trưởng học viện Tây Tư Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư cùng với hội trưởng Linh Dược sư công hội Tát Cáp đại sư ra, còn có ai đủ mặt mũi như vậy?
Người thiếu niên trước mắt rõ ràng không đến hai mươi tuổi, Ngả Tát Khắc hội trưởng lại xưng là đại sư, nghe lầm, nhất định là nghe lầm rồi.
- Ngươi là?
Kiệt Sâm điền biểu mẫu xong, có chút nghi hoặc nhìn lại, hắn chưa từng thấy lão giả này bao giờ, nhưng trong cách xưng hô của nhân viên phục vụ, Kiệt Sâm mơ hồ suy đoán ra thân phận thật của hắn.
- Ha ha, bỉ nhân chính là hội trưởng Linh Sư công hội Ngả Tát Khắc, không biết ngày hôm nay Kiệt Sâm đại sư đến Linh Sư công hội có chuyện gì vậy?
- A, thì ra là Ngả Tát Khắc hội trưởng, ta đến đây để giám định Linh đồ nhất giai.
Kiệt Sâm thản nhiên nói, ánh mắt liếc về phía Mai Tây và Mại Khắc đằng sau Ngả Tát Khắc, trên mặt không có chút biểu tình gì, giống như căn bản không nhận ra hai người vậy.
Mai Tây bị Kiệt Sâm nhìn thoáng qua, trong lòng đột nhiên run lên, không biết vì sao hắn cảm giác rất khẩn trương, mơ hồ còn mang theo một tia sợ hãi.
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a, Kiệt Sâm đại sư tuổi nhỏ đã tấn chức Linh đồ nhất giai, bỉ nhân khi ở tuổi đó còn đang phấn đấu trở thành Linh đồ nhất giai đấy.
Ngả Tát Khắc nói thật lòng, hắn mười chín tuổi mới tấn cấp Linh đồ nhất giai.
- Được rồi, Kiệt Sâm đại sư đã điền biểu mẫu xong chưa?
Ánh mắt Ngả Tát Khắc rơi vào trên người nữ phục vụ của Kiệt Sâm.
- Đã điền xong, ta lập tức mang đi xác định,
Thấy Ngả Tát Khắc hội trưởng hỏi chính mình, người phục vụ kia kích động, vẻ mặt đổ bừng, trong lòng khẩn trương không gì sánh được, nảng ở Linh Sư công hội hai năm, thời điểm nhìn thấy Ngả Tát Khắc điều ít đến thương cảm, có thể nói chuyện với Ngả Tát Khắc như này thì chính là lần đầu tiên.
- Xác định cái gì.
Ngả Tát Khắc không chút hờn giận nói:
- Kiệt Sâm đại sư điền tin tức còn có thể giả sao, ngươi mau chóng đi báo với công hội, sau đó lấy một cái huy chương nhất giai tới đây, ta muốn đích thân trao cho Kiệt Sâm đại sư.
- Vâng, hội trưởng đại nhân.
Bị Ngả Tát Khắc trách cứ, người phục vụ không khỏi có chút hoảng loạn, cầm tin tức của Kiệt Sâm chạy về phía bên ngoài.
- Thế nào Kiệt Sâm đại sư, hiện giờ chúng ta đi giám định chứ?
Ngả Tát Khắc nhìn Kiệt Sâm tươi cười, để có thể hòa hoãn quan hệ với Linh Dược sư công hội, hiện tại Ngả Tát Khắc đối với người khởi xướng vô cùng nhiệt tình.
Kiệt Sâm gật đầu, đi theo Ngả Tát Khắc vài trong một phòng khách khác.
Nhìn mấy người Kiệt Sâm và Ngả Tát Khắc đi vào trong Giám Định thất, đám người phục vụ đều trừng mắt nhìn, ta trừng mắt nhìn ngươi, ngươi trừng mắt nhìn ta, trong ánh mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng.
Các nàng thế nào cũng không nghĩ ra, vì sao trước đây chính mình không thèm để ý tới thiếu niên có thân phận lớn như vậy, biết được hắn tới, Ngả Tát Khắc hội trưởng còn phải tự mình chạy tới, tôn xưng hắn là Kiệt Sâm đại sư, thật không biết, thiếu niên tên gọi Kiệt Sâm kia đến tột cùng có thân phận gì a?
Lúc trước đám nhân viên ngồi ở bên kia thờ ơ, lúc này đều tràn ngập hối hận trong lòng, lúc trước ta nên tiếp đãi thiếu niên kia thật tốt mới đúng a!
Giám định Linh đồ nhất giai thật ra tương đối đơn giản, chỉ cần đưa tay đặt trên linh lực giám định thạch, phóng xuất ra Linh lực nhất giai, giám định thạch có thể trắc thí ra linh lực của người thả vào có cấp bậc gì, cũng tản mát ra quang mang đối ứng.
Nhân viên giám định của Linh Sư công hội nhanh chóng giám định ra đẳng cấp linh lực của Kiệt Sâm, nhất giai đê cấp.
Cầm báo cáo, đám người Ngả Tát Khắc và Kiệt Sâm lại lần nữa trở về đại sảnh.
Quá trình giám định rất nhanh, đám người Kiệt Sâm đi ra xong, nữ nhân viên phục vụ khi nãy còn chưa trở về.
- Kiệt Sâm đại sư, để đánh giá chuẩn cấp bậc của Linh đồ, công hội chúng ta còn muốn tiến hành trắc nghiệm thực chiến nho nhỏ với ngươi, đây là một hạng mục giám định mới, hẳn là không có vấn đề gì chứ?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ở phía sau, hội trưởng Ngả Tát Khắc đột nhiên cổ quái tới trước mặt Kiệt Sâm hỏi.
- Hạng mục giám định mới? Trắc nghiệm thực chiến?
Kiệt Sâm chưa từng tham gia qua chức nghiệp Linh sư, tự nhiên có chút không rõ ràng lắm đối với trình tự giám định, chỉ là thấy biểu tình cổ quái trên mặt Ngả Tát Khắc hội trưởng, hắn không khỏi toát lên một tia nghi hoặc trong lòng, lẽ nào Ngả Tát Khắc hội trưởng không muốn chính mình đạt được linh đồ? Không có khả năng a, nhìn thái độ của hắn là thập phần muốn mình thông qua Linh đồ nhất giai.
Không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Kiệt Sâm âm thầm lắc đầu, không suy nghĩ nữa. Dù sao Kiệt Sâm cũng vô cùng tự tin trước chiến lực của mình, thời điểm Linh lực cấp tám đã có thể đánh bại Linh đồ trung cấp, nếu như chính mình còn không thông qua trắc nghiệm thực chiến, vậy trên đời này không có người thông qua.
Phục vụ viên ở bên cạnh nghe Ngả Tát Khắc nói xong, trong lòng cũng tràn ngập nghi hoặc, nói như vậy, đến tam giai là thuộc về chức nghiệp giả đê giai, không cần tiến hành trắc nghiệm thực chiến, chỉ có đạt đến tứ giai rồi mới tiến hành trắc nghiệm thực chiến được, hơn nữa chính mình thân là nhân viên công tác giám định cũng chưa từng nghe nói tới hạng mục này a.
Dưới sự dẫn dắt của Ngả Tát Khắc, mọi ngươi đi vào trong một phòng khác, một luyện võ trường thật lớn xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, toàn bộ luyện võ trường đều do đá cẩm thạch lát san bằng như gương, ở trong góc luyện võ trường, đầy đủ các loại kiểu dáng vũ khí.
Nhân viên công tác trong luyện võ trường nhìn thấy đám người Ngả Tát Khắc đi tới, đều tiến lên chào hỏi.
Kiệt Sâm đang chuyển lực chú ý vào luyện võ trường cũng không thấy, ở sau chính mình, Ngả Tát Khắc và Mai Tây đang quan sát.
- Ha ha, Kiệt Sâm đại sư, không biết đã chuẩn bị tốt chưa? Nếu đã chuẩn bị tốt rồi, vậy chúng ta bắt đầu giám định thôi.
- Đi.
Kiệt Sâm không nói gì thêm trực tiếp tiến vào giữa luyện võ trường.
- Kiệt Sâm đại sư, để biểu thịlòng tôn trọng đối với ngươi, Linh Sư công hội chúng ta sẽ phái ra quản sự của chúng ta – Mai Tây quản sự có thực lực đạt Linh sư tam giai trung cấp.
Ngả Tát Khắc nhìn Kiệt Sâm tươi cười, biểu tình lập tức nghiêm túc, ánh mắt quay về phía Mai Tây nói:
- Mai Tây, ngươi còn không mau tới.
Mai Tây đột nhiên lộ thần sắc kiên quyết trên mặt, chậm rãi đi tới trước mặt Kiệt Sâm nói:
- Linh sư Mai Tây tam giai trung cấp, xin mời Kiệt Sâm đại sư chỉ giáo.
- Ngả Tát Khắc này đang làm gì vậy?
Thấy không ngờ lại để cho Mai Tây đi giám định chính mình, Kiệt Sâm không khỏi biến sắc, không biết Ngả Tát Khắc muốn làm gì, Kiệt Sâm không tin Ngả Tát Khắc không biết xung đột ngày trước giữa chính mình và Mai Tây.
- Mời.
Kiệt Sâm lạnh lẽo nhìn Mai Tây ở trước mặt, mặc kệ Ngả Tát Khắc định làm trò quỷ gì, chính mình không hề e ngại chút nào.
- Mời Kiệt Sâm đại sư buông tay công kích để ta kiểm nghiệm lực công kích của ngươi.
Thấy Kiệt Sâm không động thủ với chính mình, Mai Tây liền nói.
Kiệt Sâm cũng không từ chối, trong ánh mắt toát ra một đạo tinh mang, Linh lực nhất giai trong cơ thể nhanh chóng vận chuyện, phịch một tiếng, dưới chân phát nổ mạnh, bụi cát bay mùi, toàn thân giống như một viên đạn pháo lao lên, mang theo tiếng xé gió ù ù về phía Mai Tây.
Từ khi đạt được nhất giai, Kiệt Sâm vận dụng quỷ bộ càng thêm xuất thần nhập hóa, Kiệt Sâm tuyệt đối có lý do tin tưởng, Linh đồ nhất giai như chính mình khi sử dụng quỷ bộ căn bản không ai bắt được thân ảnh, cho dù là Linh sĩ nhị giai, về phương diện tốc độ cũng không nhất định có thể nhanh hơn chính mình.
Một cỗ linh lực truyền vào quyền phải của Kiệt Sâm, hung hăng đánh về phía Mai Tây.
Nhìn thân ảnh Kiệt Sâm cấp tốc tới gần, con ngươi Mai Tây chợt co lại, hai tay theo thói quen giơ lên phòng ngự, chỉ là giơ được nửa đường, trong mắt chợt lộ vẻ kiên quyết, cuối cùng ngừng lại.
Phanh…
Quyền phải của Kiệt Sâm hung hăng đánh vào trên bụng Mai Tây, dưới một quyền này, toàn bộ thân thể Mai Tây bị đánh bay ra khỏi nền đá cẩm thạch, trong miệng kêu lên đau đớn, một tia máu tươi lặng yên trào ra nơi khóe miệng.
- Này,… làm gì vậy?
Kiệt Sâm nghi hoặc nhìn về phía Ngả Tát Khắc, trước khi quyền đánh vào, Kiệt Sâm cảm giác được Mai Tây căn bản không làm ra động tác phòng ngự nào, ngay cả Linh lực tam giai trung cấp trên người cũng bị hắn thu hồi vào trong cơ thể.
Thì ra Mai Tây ở trước mặt Kiệt Sâm không phải kiểm tra năng lực thực chiến, chỉ là một cái bia thịt để đánh mà thôi, Mai Tây là tam giai trung cấp, có thân thể cực kỳ cường hãn. Một quyền vừa rồi của Kiệt Sâm cũng không xuất toàn lực, thế nhưng Mai Tây bị một quyền của Kiệt Sâm đánh vào dưới bụng cũng bị thương không nhẹ.
Ngả Tát Khắc cũng không nói gì thêm, chỉ mỉm cười ý bảo Kiệt Sâm tiếp tục.
- Làm lại.
Mai Tây lau đi máu tươi khóe miệng, chậm rãi đi tới trước mặt Kiệt Sâm, trong ánh mắt tràn ngập vẻ bình tĩnh, không nhìn ra chút hỷ nộ ái ố nào.
Kiệt Sâm rốt cuộc đã hiểu rõ, Ngả Tát Khắc này muốn chính là cho mình đánh Mai Tây, Mai Tây không được phép chống trả để thông qua chính mình hòa hoãn cùng với Linh Dược sư công hội, vì thế nên Ngả Tát Khắc dùng mọi biện pháp để kéo vãn tình hình.
Nhìn ánh mắt Ngả Tát Khắc và Mai Tây, Kiệt Sâm đã hiểu, cho dù hôm nay đánh chết Mai Tây ở chỗ này, hắn cũng sẽ không ngăn cản chút nào, mà Mai Tây cũng sẽ không phản kháng lại.
Kiệt Sâm đứng nơi đó nhìn Mai Tây, trong đầu hiện lên ngày đó chính mình và Trát Khắc bị người này công kích, bản thân bị trọng thương trong nháy mắt, miệng phun đầy máu tươi, nghĩ đến Trát Khắc ở Dụng Hình thất toàn thân đầy máu me, một tia lửa giận bỗng nhiên bùng lên từ trong cơ thể Kiệt Sâm.
- Băng quyền…
Một tiếng rống to mạnh mẽ đi ra từ trong miệng Kiệt Sâm, hai chân Kiệt Sâm chùng xuống mặt đất, thân thể hơi vặn vẹo một chút, mang theo một quyền toàn lực của chính mình hung hăng đánh vào ngực Mai Tây.
Bồng …
Răng rắc…
Phốc xuy …
Dưới một kích của Kiệt Sâm, toàn bộ thân thể Mai Tây bay trầm trọng ra ngoài, nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung, ngực truyền đến tiếng xương cốt vỡ vụn, nặng nề đập xuống nền đá cẩm thạch.
Mại Khắc vẫn ở bên cạnh không khỏi giật mình, hoàn hảo ngày đó chính mình không hại Kiệt Sâm đại sư, cũng không có thái độ giúp đỡ đám người Đặc Lạc Y, bằng không sợ rằng hạ tràng của chính mình so với Mai Tây còn muốn thảm hơn.
- Lại lần nữa, khụ khụ …
Mai Tây bị ngã xuống đất phun ra máu tươi trong miệng, cố gắng muốn đứng lên, thần sắc nhìn Kiệt Sâm không có cừu hận chút nào, bình thường hắn là một nhân vật vô cùng kiêu ngạo, nhưng sau sự kiện kia, đột nhiên hiểu ra được rất nhiều.
- Ngả Tát Khắc hội trưởng, không biết ta có thông qua trắc nghiệm thực chiến hay không?
Không đi tới trước mặt Mai Tây động thủ, Kiệt Sâm nhìn Ngả Tát Khắc, thần sắc nhàn nhạt nói.
Thấy Mai Tây bị thương thành như vậy, Ngả Tát Khắc cũng vô cùng khẩn trương trong lòng, chỉ là hắn không có bất kỳ cử động nào, hiên nay nghe câu hỏi của Kiệt Sâm, trong lòng không khỏi thở ra một hơi dài.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
- Đương nhiên là được, đương nhiên là được, mời Kiệt Sâm đại sư đi theo ta.
Ngả Tát Khắc nhiệt tình dẫn Kiệt Sâm ra ngoài, rất rõ ràng, Kiệt Sâm cũng không phải muốn mệnh của Mai Tây, tuy rằng hắn cũng không hề nói truy cứu nhưng ít ra là dấu hiệu tốt.
Trước khi đi ra ngoài, Ngả Tát Khắc quay đầu lại nhìn thoáng qua nhân viên đang đưa cáng cứu thương tới chỗ Mai Tây, tuy rằng Kiệt Sâm đại sư buông tha thế nhưng hắn bị thương nặng như vậy, ít nhất cũng phải nằm trên giường mấy tháng, hy vọng trải qua chuyện này hắn sẽ học thêm được một chút kinh nghiệm, sau này làm việc không lỗ mãng như vậy nữa.
Kiệt Sâm đi từ trong Linh Sư công hội ra, cầm trên tay một huy chương Linh đồ nhất giai, trong lòng cũng không có nhiều vui sướng lắm, chuyện lần này càng làm cho hắn hiểu rõ hơn thực lực trọng yếu như thế nào, Ngả Tát Khắc biểu hiện sợ hãi do trên thực tế hắn có Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp che chở.
Thời gian còn lại trong ngày, tuy rằng Kiệt Sâm đã đạt đến trình độ Linh đồ nhất giai, có thể tốt nghiệp được Học viện Tây Tư, chỉ là Kiệt Sâm vẫn lưu lại Học viện Tây Tư, không ngừng khắc khổ tu luyện.
Kiệt Sâm vừa mới đạt được Linh đồ nhất giai, có rất nhiều chuyện tình cần phải làm, linh hạch Liệt Hổ thú vương lấy được từ Tát Cáp đã phối chế hết thành linh dịch, sau đó hoàn toàn chuyên tâm vào tu luyện.
Thời gian trôi qua mau, năm tháng như thoi đưa, trong chớp mắt đã qua ba tháng.
Tính toán một hồi, Kiệt Sâm đã đi tới thế giới này hơn nửa năm.
Trong ba tháng tiếp theo, chiều nào Kiệt Sâm cũng tụ hội cùng một chỗ với Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp, đều ở trong phòng thí nghiệm của Bỉ Tư Pháp Mỗ, ba người tương hỗ thảo luận, dưới sự chỉ điểm của Kiệt Sâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp hiểu thâm sâu thêm về lý giải Linh Dược tề cùng các loại tài liệu. Mà càng ở lâu với Kiệt Sâm, bọn họ lại càng tràn ngập kính nể đối với hắn, si mê thu nhận kiến thức mà Kiệt Sâm truyền thụ cho.
Tri thức Linh Dược học của Kiệt Sâm truyền đều là do vô số tiền bối tổng kết lại suốt ba nghìn năm sau, mỗi một điều đều đâm thẳng vào hạch tâm Linh Dược học, ở thời đại lạc hậu này, mỗi một điều đều khiến Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp tổn hao rất nhiều thời gian để nghiên cứu và học tập. Hơn nữa Kiệt Sâm khi giảng giải còn kể thêm rất nhiều thứ liên quan cho hai người nghe, chính vì vậy hai người học tập rất chậm.
Giống như một người hiện đại trở lại cổ đại đi giảng giải khoa học kỹ thuật hiện đại cho cổ nhân, đừng nói máy bay, xe tăng, hàng không mẫu hạm, máy tính các loại, ngay chỉ giảng giải một ít nguyên lý về súng kíp cũng phải tổn hảo rất nhiều thời gian, còn phải nói những về cơ bản về hỏa dược.
Hoàn hảo thân là đệ nhất nhân hậu thế, Linh Dược sư cấp chín, là người sáng lập ra kỹ thuật lưu của Linh Dược giới, đối với bất kỳ bộ phận nào của Linh Dược học đều nắm giữ chuẩn xác lô hòa thuần thanh, rõ như lòng bàn tay, như vậy mới có thể giảng giải tri thức cao cấp cho Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp.
Nhưng thật ra Kiệt Sâm ở linh lực và linh thức biểu lộ ra thiên phú khống chế Linh Dược tề rất mạnh, tiến bộ cực kỳ nhanh, lấy lý giải của Kiệt Sâm về phản ứng của Linh Dược tề, một mặt học tập linh lực và cách phối chế Linh Dược tề đồng thời cố gắng chuyển hóa kinh nghiệm trước đây cho phù hợp, hơn nữa có hai tam giai trung cấp Linh Dược sư Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp bắt tay giáo dục, tự nhiên tiến bộ vô cùng nhanh.
Hiện nay Kiệt Sâm không quan tâm tới đặc tính vật lý của Linh Dược tề, hoàn toàn bằng vào linh lực và linh thức để nắm Linh Dược tề trong tay, hắn có thể dễ dàng phối chế một Linh Dược tề hạ phẩm nhất giai.
Đương nhiên, Kiệt Sâm sớm đã tiến hành giám định một chút ở Linh Dược Sư công hội, thu hoạch một huy cương Linh Dược học đồ nhất giai.
Ngoại trừ chiều chiều đi với hai người kia ra, buổi sáng và buối tối Kiệt Sâm đều tiến hành tu luyện tại nơi ở của mình, vừa mở rộng vừa đề thăng chất lượng của kinh mạch cấp chín.
Khi Linh sư tu luyện, đạt được nhất giai mới chân chính tiến nhập vào cánh cửa Linh sư, còn Linh sư tu luyện đến cấp chín thì kinh mạch đã được cải tạo chắc chắn không cần phải đặt nền móng nữa.
Dù sao từ cấp một lên cấp chín có sự chênh lệch khác nhau, cấp chín đến nhất giai là biến hóa về chất, một người cấp chín, kinh mạch yếu đuối căn bản không thể chịu một kinh mạch chuyển biến của nhất giai.
Đương nhiên Kiệt Sâm sẽ không vì thế mà buông tha, hắn tổn hao ba tháng thời gian mới mở rộng kinh mạch để có thể dung nạp thêm linh lực giai tiếp theo.
Cảm thụ được kinh mạch trong cơ thể chính mình đầy rẫy linh lực, loại cảm giác phong phú này khiến Kiệt Sâm không khỏi thỏa mãn, kinh mạch linh đồ nhất giai có tốc độ tu luyện và hàm lượng linh lực của Kiệt Sâm gấp năm lần người khác.
Trải qua ba tháng tu luyện, lúc này linh lực nhất giai đê cấp trong cơ thể Kiệt Sâm đã mơ hồ có xu hướng chuyển biến sang linh lực trung cấp.
Ngoại trừ tu luyện linh lực ra, ba tháng này thời gian Kiệt Sâm rèn đúc thân thể không giảm xuống chút nào, chỉ là đặc biệt tưởng nhớ tới lực lượng cổ quái trong cơ thể chính mình, khi rèn đúc thân thể xong cũng không nhìn thấy cố lực lượng kia lần nữa, điều này khiến Kiệt Sâm không khỏi có chút thất vọng.
Trong ba tháng này còn xảy ra một việc, Tiếu Ba đạt được Linh dược đồ đê cấp nhất giai xong liền rời khỏi Thành Tháp Lâm, đi tới thành thị của gia tộc chính mình.
Mà Tạp La Đặc bị Kiệt Sâm kích thích nên tu luyện điên cuồng ba tháng, cuối cùng cũng thành công tấn chức Linh đồ nhất giai đê cấp. Sau khi tốt nghiệp Học viện Tây Tư liền rời khỏi Thành Tháp Lâm.
Buổi tối ngày hôm đó, cả ba uống đến say mèm, tâm tình cả đêm, người có thăng trầm, trăng có lúc tròn lúc khuyết, nhân sinh luôn tràn ngập ly biệt và gặp gỡ, ở thế giới này thu được tình bằng hữu chân thành tha thiết, Kiệt Sâm nói sau này có dịp lại ngồi tụ tập với nhau, sáng sớm ngày hôm sau tiễn đưa hai người.
Thấy bóng lưng ly biệt của hai người, Kiệt Sâm đột nhiên nhớ tới Liễu gia, kiếp trước hắn là cô nhi chưa từng có khái niệm gia đình ở đời này đoạt lại thân thể người khác, đứng trước gia đình Kiệt Sâm cũng không có nhiều tưởng niệm, chỉ là ở trong một tiểu trấn dưới chân Thành Tháp Lâm còn có một phụ thân.
Chẳng qua từ lâu đã dung hợp với ký ức Kiệt Sâm, thời khắc hai người thống nhất, đột nhiên tràn ngập ý niệm nhớ về người nhà, trong lòng dâng lên một loại cảm giác khẩn cấp muốn đi về.
Chỉ là chính mình còn một chuyện vô cùng trọng yếu chưa làm, Kiệt Sâm đành phải đè nén phần tưởng niệm kia xuống.
Sáng sớm hôm nay, cửa Tây của Thành Tháp Lâm đã mở ra lúc nào không biết, thân ảnh Kiệt Sâm xuất hiện chỗ đó.
Ngoại trừ Kiệt Sâm ra còn có tổ hợp bốn nam hai nữ, chính là tiểu đội mạo hiểm mà Kiệt Sâm quen biết tại Thành Tháp Lâm – tiểu đội Mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén.
Mục đích chuyến đi này của Kiệt Sâm chính là bắt linh tâm của linh thú nhất giai, lấy được linh hoàn.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thu hoạch linh hoàn cần nhiều để làm Linh Dược tề, người bình thường rất khó kiếm được, khi đi kiếm rất dễ đặt sinh mệnh mình vào vòng nguy hiểm, chỉ là tác dụng cũng rất lớn.
Trước đây ở đại sảnh Kiểm Sát thự, Bỉ Tư Pháp Mỗ hóa thân thành đầu mãnh hổ đỏ rực chính là lần Bỉ Tư Pháp Mỗ tấn cấp tứ giai đã thu hoạch linh tâm của một con Liệt Hỏa Bạo hổ thu lấy linh hoàn, cuối cùng sở hữu lực lượng hỏa tính cường liệt, đồng thời trong tiếng gầm có chứa hiệu quả kinh sợ.
Thân là Thiên Linh sư tứ giai cao cấp, Bỉ Tư Pháp Mỗ đối mặt với Thiên Linh sư tứ giai trung cấp Tư Đế Nhĩ, hai người kém một cấp thế nhưng dưới công kích cực mạnh, Bỉ Tư Pháp Mỗ chỉ dùng hai chiêu để đánh Tư Đế Nhĩ thảm bại, liệt mất nửa người.
Đây là công hiệu của linh hoàn!
Trong ba tháng trước, Kiệt Sâm không ngừng rèn đúc thân thể, mở rộng kinh mạch, đạt được trạng thái tốt nhất, đồng thời hoàn toàn nắm giữ một ít thực lực của linh đồ nhất giai để cấp.
Mà hiện nay, rốt cục Kiệt Sâm cũng phải đi săn bắt linh hoàn, lấy thực lực một mình Kiệt Sâm đi thâm nhập vào sơm lâm vẫn tương đối nguy hiểm, trong lúc Kiệt Sâm còn đang suy nghĩ, Trát Khắc mời Kiệt Sâm đi theo tiểu đội mạo hiểm giả của bọn họ, Kiệt Sâm suy nghĩ một chút rồi đáp ứng.
Ở với tiểu đội Mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén, cả nhóm bảy người đều bay ra khỏi Thành Tháp Lâm, hướng về phía dã ngoại.
Từ lần Kiệt Sâm nhận biết đám người Lâm Nham ở trong Kiểm Sát thự, Kiệt Sâm đã có thanh danh hiển hách bên trong tiểu đội mạo hiểm giả, người trong tiểu đội cũng đã hiểu rõ tương đối.
Tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén tổng cộng có sáu người tạo thành, đội trưởng Lâm Nham, thực lực Thiên Linh sư tứ giai đê cấp, phó đội trưởng Ba Lạc Khắc, thực lực Linh sư tam giai cao cấp, còn bốn người khác phân biệt là Khố Lai Nhã, Linh sư tam giai trung cấp, Lôi Tư, Linh sư tam giai đê cấp, Lộ Na, Linh sĩ nhị giai trung cấp, Trát Khắc, Linh đồ nhất giai cao cấp.
Trong đám này, Lộ Na là một Linh dược đồ nhất giai cao cấp, điều này khiến cho Kiệt Sâm có chút giật mình, phải biết rằng ở đại lục Tư Đặc Ân, địa vị Linh Dược sư tương đối cao thượng, một gã Linh Dược sư chân chính, cho dù là Linh dược đồ cấp thấp nhất cũng sẽ không thiếu tiền, do quốc gia nuôi dưỡng, căn bản không cần ra ngoài mạo hiểm.
Một nữ hài tử như Lộ Na cư nhiên nguyện ý gia nhập một tiểu đội mạo hiểm gia, điều này khiến cho Kiệt Sâm có cái nhìn khác xưa.
Nhóm bảy người ra khỏi Thành Tháp Lâm xong, ở bên ngoài đi thật nhanh, địa phương bọn họ muốn đến chính là một tòa núi nhỏ cách Thành Tháp Lâm nửa ngày lộ trình, nơi đây thường xuyên có một ít linh thú đê giai mò tới, thân là người mạo hiểm giả, tự nhiên đám Lâm Nham vô cùng quen thuộc.
Bình thường xung quanh Thành Tháp Lâm sẽ không gặp phải linh thú, một là không có thực vật và cây cối sinh trưởng của linh thú cần, hai là một khi xuất hiện linh thú, đội vệ quân của Thành Tháp Lâm cũng sẽ xuất hiện tiêu diệt bọn chúng, thế nên cuối cùng bọn Khải Đặc dùng hết nửa ngày lộ trình để đi lên núi.
Nói như vậy, dưới tình huống bình thường, tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén sẽ không đi phiến sơn lâm kia, dù sao phiến sơn lâm có linh thú cao giai xuất hiện cũng chỉ có nhị giai là tối đa. Đồng thời các chủng loại linh thú cũng tương đối ít, giá trị không cao, tiểu đội mạo hiểm giả bình thường cón có thể vào kiếm chác nhưng tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén mà đi vào thì có chút phí phạm.
Sau khi biết mục đích của Kiệt Sâm, Lâm Nham quyết định đi sang bên kia một chút, dù sao phiến sơn lâm kia cách biên giới núi linh thú của vương quốc không xa, cũng không đáng bao nhiêu thời gian, có thể kết bạn đi cùng với Kiệt Sâm, Lâm Nham vô cùng vui vẻ trong lòng.
Ngày đó hắn thấy rõ ràng thế lực phía sau Kiệt Sâm.
Dọc theo con đường đi, mọi người cười nói một chút cũng không thấy tịch mịch, đây cũng chỉ bởi vì trên đường không có linh thú lui tới, tiểu đội mạo hiểm giả chân chính thường đi tới đoạn đường sau, luôn bảo trì cảnh giác mọi thời khắc.
- Kiệt Sâm, nghe nói ngươi đã có được huy chương Linh dược đồ nhất giai?
Các đội viên Tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén đều kinh ngạc nhìn Kiệt Sâm.
- Ta thấy năm nay ngươi còn chưa đến hai mươi tuổi a.
Lộ Na cũng là Linh Dược sư, tự nhiên vô cùng mẫn cảm, không nhịn được hỏi.
- Ha ha, Kiệt Sâm hắn mới chỉ có mười bảy a.
Trát Khắc không nhịn được cười ha ha, dáng vẻ vô cùng hài lòng, tựa hồ người tấn cấp là hắn.
- Ha ha, qua vài ngày nữa là mười tám rồi.
Kiệt Sâm cười nói, hiên nay đã là mùa đông khắc nghiệt, hơn một tháng nữa sẽ là ngày lẽ cuối cùng của đại lục Tư Đặc Ân.
Mọi người lại lần nữa dùng thần sắc khác lạ nhìn Kiệt Sâm, mười bảy tuổi đã là Linh dược đồ nhất giai đê cấp, ở trong vương quốc Áo Lan Đa cũng là thiên tài xuất sắc, Lộ Na năm đó hai mươi tuổi mới tấn cấp Linh dược đồ, hiện nay nàng đã gần ba mươi nhưng cũng chỉ là Linh dược đồ cao cấp mà thôi.
Người lớn tuổi nhất trong tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén chính là Ba Lạc Khắc, hắn đã gần bốn mươi, tiếp theo là Lâm Nham, Trát Khắc cùng Khố Lai Nhã khoảng tầm ba mươi, còn Lôi Tư và Lộ Na thi đều vào tầm hai bảy hai tám.
- Chúng ta tới rồi, mọi người chú ý bảo trì cảnh giới.
Lâm Nham đi trước mọi người hơi dừng cước bộ lại, trầm giọng nói.
Kiệt Sâm giương mắt lại nhìn, xuất hiện trước mặt mọi người là một ngọn núi không tính là cao, từng đợt gió thồi luồn vào trong núi rừng phát ra âm thanh ô ô ô, ngón núi đen nhánh đón gió chập chờn tạo cảm giác kinh khủng.
- Ta đi đến chỗ kia, Khố Lai Nhã, ngươi đi theo phía sau Kiệt Sâm, Trát Khắc, Lộ Na các ngươi đi chính giữa, Lôi Tư và Ba Lạc Khắc, các ngươi đi đằng sau, không có vấn đề gì chứ?
Lâm Nham trầm giọng đắt nhìn quanh nói.
Bọn người Ba Lạc Khắc không nói gì, chỉ là cầm vũ khí trong tay, nhanh chóng tiến nhập vào trạng thái chiến đấu.
Thật ra thực lực của tiểu đội mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc Bén tiến nhập vào trang thái này đủ để đánh cả linh thú nhị giai, Kiệt Sâm vô cùng ngạc nhiên thế nhưng hắn cũng rèn luyện nhiều cho nên không hỏi. Bọn họ cũng biết chỉ cần chút sơ ý, cả đám người bộn họ sẽ cùng biến mất, hàng năm có một bộ phận mạo hiểm giả chết bởi thực lực không đủ ra, còn đại đa số đều sơ ý mà chết.
Tuy rằng linh thú không có trí tuệ của nhân loại thế nhưng chúng nó cũng vô cùng giảo hoạt.
- Kiệt Sâm, đến lúc ngươi muốn thu linh tâm của linh thú thì nói với ta một tiếng, cuối cùng chúng ta sẽ thông tri cho ngươi, đồng thời ngươi còn phải chú ý vào tất cả mọi thứ xung quanh.
Lâm Nham quay đầu trịnh trọng phân phó Kiệt Sâm, nếu như để Kiệt Sâm cứ ở loại địa phương này, như vậy xả ra chuyện gì ngoại ý muốn thì thật không tốt.
Linh tâm của linh thú, Linh sư chỉ có thể nhân lúc linh thú còn hấp hối mà hấp thu, còn người thường căn bản không thể hấp thu, bởi mới nói thế.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin